08-06-2011, 02:24 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 224: Bùng nổ
Những ngưá»i Ä‘ang vây công Lăng Tiêu Ä‘á»u cảm nháºn rất rõ không khà xung quanh dưá»ng như Ä‘ang có biến hóa. Bá»n há» không cảm giác được thiên địa linh khÃ, nhưng có thể cảm nháºn được biến hóa cá»§a năng lượng! Trong lúc nhất thá»i, trong mắt ba ngưá»i nà y Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc kinh hãi, hoảng sợ nhìn kẻ mà cả ba Ma Kiếm Sư bá»n há» hợp hết toà n lá»±c má»›i đánh được hắn bị thương. Cả ba liếc nhau má»™t cái, láºp tức hiểu được đối pháp.
Gần như đồng thá»i, cả ba gã Ma Kiếm Sư Ä‘á»u thi triển chiêu thức hùng mạnh nhất cá»§a mình!
-Tinh thần thiểm diệu!
Má»™t gã Ma Kiếm Sư báºc năm hét lá»›n, trong nháy mất, bảo kiếm trong tay đâm vá» phÃa Lăng Tiêu mấy ngà n kiếm. Toà n bá»™ kiếm khà đá»u có mà u xanh nước biển, giống như những ngôi sao lấp lánh trẽn trá»i trông chói mắt mê ngưá»i, che trá»i phá»§ đất đánh thẳng vá» hướng Lăng Tiêu.
-Há»a diệm trảm thần!
Lại má»™t gã Ma Kiếm Sư báºc sáu, cả ngưá»i bá»™c phát khà thế khiến ngưá»i ta cá»±c kỳ sợ hãi. Khà thế bốc lên đó mÆ¡ hồ tiến nháºp và o cảnh giá»›i... Kiếm Tông!
Má»™t đạo hà o quang mà u lá»a đỠdà i hÆ¡n mưá»i thước rÃt lên giữa không trung, lao thẳng vá» hướng Lăng Tiêu.
-Tiêu phong quyển vạn váºt!
Trưá»ng kiếm cá»§a gã Ma Kiếm Sư thứ ba chợt bắn ra má»™t luồng gió lốc, cuốn vô số những mảnh vụn cá»§a tòa lầu gá»— vừa sụp đổ bay ra xa, khiến cho những ngưá»i Ä‘ang trốn xem náo nhiệt ở xung quanh Ä‘á»u thét lên chói tai, trốn chạy ra xa hÆ¡n!
Mấy gã Ma Kiếm Sư Ä‘ang vây công Tống Minh Nguyệt thấy thế Ä‘á»u dứt bá» nà ng, nhảy tránh ra xa.
Cho dù bá»n chúng cÅ©ng là Ma Kiếm Sư nhưng căn bản là không dám đón đỡ má»™t kÃch tuyệt sát cá»§a ba ngưá»i nà y!
Kết cục cá»§a việc đón đỡ má»™t kÃch nà y chÃnh là má»™t mảnh xương vụn cÅ©ng không còn!
Trong mắt Tống Minh Nguyệt trà n ngáºp lo lăng, muốn lao tá»›i há»— trợ thì đã thấy ba luồng sức mạnh há»§y diệt đó đánh thẳng và o phÃa Lăng Tiêu Hai mắt Tống Minh Nguyệt trợn trừng như thể sắp rách cả khóe mất, kêu lên:
-Lăng Tiêu!
Ở cách đó hÆ¡i xa má»™t chút, đôi mất xinh đẹp ngáºp đầy nước mắt. Lăng Tố cÅ©ng nghẹn ngà o kêu lên:
-Äệ đệ, ta hại đệ rồi!
-Váºy ngươi hãy cùng hắn cùng nhau xuống địa ngục Ä‘i!
Chiết Tiểu Tinh nhe răng cưá»i, cằm bảo kiếm ép vá» phÃa Lăng Tố. Hôm nay hấn đã nếm đủ uất khÃ. Khi Lăng Tố vừa nói, hắn liá»n nghe thấy, láºp tức trong lòng kinh ngạc và vui sướng, quả thá»±c không cần phải nói, tháºt sá»± là đến đây khống há» uổng công chút nà o!
Không ngá» ngưá»i mặc áo choà ng nà y lại chÃnh là Lăng Tố. Còn hai kẻ kia chẳng lẽ chÃnh là những kè đã đánh mình hòm trước? Không đúng? Có lẽ là đồng lõa cá»§a bá»n chúng! Chiết Tiểu Tinh nghÄ© thầm: Bất kể hắn có phải đồng lõa hay khống cÅ©ng tuyệt đối không thể lưu lại nữ nhân nà y! Vá»›i thá»±c lá»±c Cuồng Kiếm Sư báºc sáu cá»§a y,nếu muốn giết nữ nhân nà y quả thá»±c rất dá»… dà ng!
Chỉ cần má»™t kiếm, váºy ngưá»i cha thân ái cá»§a minh sẽ vÄ©nh viá»…n không chiếm được nà ng! Hừ! Chiết Tiểu Tinh nghÄ©, cha mình thá»±c ra cÅ©ng không háo sắc, có yêu cầu cá»±c cao đối vá»›i nữ nhân. Nữ nhân tầm thưá»ng, tháºm chà ngay cả công chúa hoà ng thất cÅ©ng không lá»t nổi và o mắt ông ta, cho nên căn bản không cần lo lắng việc cha mình sẽ tùy tiện tìm má»™t nữ nhân để kết hợp sinh thêm con.
Cho nên phải giết chết nữ nhân nà y!
Chiết Tiểu Tinh cứng răn hạ quyết tâm, tá»± nhá»§: Tuy rằng là m như váºy là bóp nát Ä‘á»i hoa, nhưng vì địa vị cá»§a mẫu thân, vì địa vị cá»§a minh... cÅ©ng... bất chấp tất cả!
Lăng Tố nhìn Chiết Tiểu Tinh, trong mất không hỠsợ hãi, lạnh lùng nói:
-Chiết Tiểu Tinh, nếu ngưá»i là nam nhân thì mau má»™t kiếm giết ta Ä‘i! Nhìn ngươi, ta cảm thấy ghẻ tởm!
Chiết Tiểu Tinh giáºn tÃm mặt, tuy rằng niá»m đà m mê cá»§a y không giống ngưá»i thưá»ng nhưng luôn cảm thấy như váºy không có gì quá đáng, rất nhiá»u quý tá»™c cÅ©ng giống như váºy! Chiết gia cá»§a y còn không bằng quý tá»™c sao? Nhưng bị nữ nhân quốc sắc thiên hương trước mặt châm chá»c, lòng tá»± trá»ng cá»§a Chiết Tiểu Tinh căn bản là không thể chịu nổi.
Y cưá»i độc ác, nói:
-ÄÆ°á»£c ! Váºy thiếu gia ta sẽ thà nh toà n ngươi! Tuy nhiên, thiếu gia còn chưa được xem thân thể xinh đẹp cá»§a ngươi ! Ha ha, kiếm kỹ gia truyá»n cá»§a thiếu gia cá»±c kỳ hữu dụng để....lá»™t quần áo nữ nhân đó ! Ngươi tá»± mình cởi, hay để ta giúp ngươi ?
-Ta liá»u mạng vá»›i ngươi!
Lăng Tố kêu lên, bảo kiếm trong tay phát ra má»™t đạo kiếm khÃ. đúng là kiếm kỹ gia truyá»n "Cụ Phong Phá" cá»§a Lăng gia, hung hăng quét vá» phÃa Chiết Tiểu Tinh. Chiết Tiểu Tinh cưá»i ha ha, nói chuyện không há» cố kỵ:
-Mỹ nhân, không thể tưởng được tÃnh tình ngươi lại dữ dằn như váºy! Thiếu gia ta hiện tại suy nghÄ©, nếu khống chúng ta không sá» dụng kiếm nữa, thiếu gia dùng thương đại chiến ba trăm hiệp vá»›i ngươi... A! Nữ nhân khốn kiếp! Không ngá» dùng loại chiêu thức vô sỉ nà y!
Nói xong, y vung bảo kiếm trong tay. Thá»±c lá»±c Cuồng Kiếm Sư báºc sáu đương nhiên không thể dá»… coi thưá»ng, Lăng Tố cÅ©ng không thể tá»›i gần nổi y.
Hoá ra, Lăng Tố tay phải cằm kiếm, ra vẻ đâm y, tay trái lại không há» có dấu hiệu gì báo trước, ném ra má»™t vốc cát. Chiết Tiểu Tinh Ä‘ang đắc ý, căn bản không ngá» nữ nhân nà y lại giảo hoạt như váºy. không cẩn tháºn bị cát bay và o mất, không thể mở nổi mắt ra.
Chiết Tiểu Tinh giáºn dữ hét:
-Kỹ nữ thối tha! Hóm nay ta nhất định phải bằm thây ngươi là m vạn đoạn!
Trong lòng Lăng Tiêu Ä‘ang rung động như thá»§y triá»u mạnh mẽ đánh úp, khiến hắn căn bản không thể khống chế hai tay cá»§a minh. Vô số thiên địa linh khÃ, Ä‘iên cuồng dÅ©ng mãnh tiến và o thân thể Lăng Tiêu. Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay hắn cÅ©ng lóe sáng chói mát, mÆ¡ hồ có tiếng rồng ngâm khống ngừng truyá»n đến!
Thiên địa linh khà theo Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay Lăng Tiêu không kìm nổi xuất ra ngoà i, hỉnh thà nh má»™t đạo kiếm khà mà u đỠnhư thá»±c chất! Lúc nà y, má»™t kÃch tuyệt sát cá»§a ba kẻ kia cÅ©ng sắp rÆ¡i xuống đầu Lãng Tiêu.
Nếu bị má»™t kÃch hợp lá»±c cá»§a ba ngưá»i nà y, dù Lăng Tiêu có muôn và n pháp thuáºt cÅ©ng khó lòng thoát chết!
Dưới chân tòa lầu lại bị kiếm khà chém tới là m sụp tiếp một góc, phát ra tiếng nổ ầm ầm, sau đó là một trà ng rầm rầm!
Lúc nà y, thiên địa linh khà trong cÆ¡ thể Lăng Tiêu dưá»ng như đạt tá»›i má»™t Ä‘iểm cá»±c hạn, bị ba luồng sức mạnh mãnh liệt kÃch hoạt, dẫn tá»›i bùng nổ trong nháy mắt!
Mà Lăng Tiêu dưá»ng như cÅ©ng được giải phóng, Ä‘iên cuồng gầm lên giáºn dữ!
Má»™t luồng sức mạnh vô hình chợt nổ tung ra theo Lăng Tiêu, kết hợp vá»›i ba luồng sức mạnh cá»§a má»™t kÃch tuyệt sát, quét tung phạm vi hai, ba trăm thước xung quanh không còn gi!
Tất cả các công trình kiến trúc liên tiếp bị nghiá»n nát, sụp đổ. Tiếng động ầm ầm vang lên không ngá»›t, tình cảnh nà y giống như cảnh tượng ngà y táºn thế. May mắn là đại bá»™ pháºn má»i ngưá»i đã sá»›m né tránh tháºt xa, những ngưá»i ở các phòng gần đó cÅ©ng đã nghe thấy động tÄ©nh, Ä‘á»u cÅ©ng chạy trốn. Nếu không, sức mạnh nà y chắc chán có thể khiến cho nhiá»u ngưá»i biến thà nh mảnh vụn cÅ©ng không còn!
Ba gã Ma Kiếm Sư trên không trung cảm giác má»™t sức mạnh khổng lồ bấn ngược trở vá», đánh mạnh và o giữa ngá»±c mình! Oa!
Cả ba Ä‘á»u phun ra má»™t ngụm máu tươi, mặt như giấy và ng nhìn Lăng Tiêu ở phÃa dưới.
Trong mát cả ba Ä‘á»u vô cùng kinh hãi!
Äây rốt cuá»™c là ngưá»i... Hay là quá»·?
Äây là thá»±c lá»±c gi? Cho dù là má»™t gã Kiếm Tông báºc thấp, bị ba ngưá»i nà y há»p lá»±c má»™t kÃch trà mạng, cho dù không chết chỉ sợ cÅ©ng bị thương!
Sao ngưá»i nà y thoạt nhìn không há» có chút thương thế nà o váºy? Äiá»u nà y rất không hợp vá»›i lẽ thưá»ng!
Trong lúc ba gã Ma Kiếm Sư Ä‘ang kinh hãi ngẩn ngÆ¡, thân mình Lăng Tiêu chợt lao lên không trung, ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn thẳng và o ba ngưá»i. Kể từ khi tá»›i thế giá»›i nà y, đây là lần đầu tiên hắn bị ngưá»i ta là m cho cháºt váºt như thế!
Nếu không phải đột nhiên đột phá bình cảnh đúng và o lúc nà y. thá»±c lá»±c tăng mạnh, rất có thể hắn sẽ chết trong tay ba ngưá»i nà y!
Lăng Tiêu không há» cảm kÃch bá»n chúng chút nà o, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm đã phát ra những thanh âm hưng phấn. Sau khi cắn nuốt vạn niên linh phách, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm có nhu cầu cấp bách dùng máu tươi để chứng minh sá»± hùng mạnh cá»§a bản thân!
Chủ nhân bị áp chế, nó cũng cảm thấy khó chịu!
- Chết!
Lăng Tiêu hừ lạnh, phun ra má»™t chữ. Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chợt bùng lên má»™t đạo kiếm khà đỠnhư máu dà i hÆ¡n mưá»i thước, kiếm khà như thá»±c chất xuất ra khá»i mÅ©i kiếm!
Ba gã Ma Kiếm Sư kia thấy tình thế không tốt, Ä‘ang định bay Ä‘i, đồng thá»i dùng hết ná»™i lá»±c toà n thân, bố trà má»™t vòng cương khà há»™ thể quanh thân mình nhưng đã bị đạo kiếm khà rất dà i đó chặt ngang! Cương khà há»™ thể cá»§a chúng khống há» có chút hiệu quả nà o!
Giữa không trung bùng lên má»™t tráºn mưa máu.
"Hừ, dùng nội lực hình thà nh cương khà hộ thể để chống lại kiếm khà do thiên địa linh khà ngưng kết thà nh, muốn chết!"
Lăng Tiêu hừ lạnh, ánh mắt nhìn thẳng tá»›i Chiết Tiểu Tinh Ä‘ang Ä‘iên cuồng công kÃch tá»· tá»· Lăng Tố. Nếu không phải mắt y bị cát và o không nhìn được, chi sợ Lăng Tố đã chết từ lâu rồi!
Tuy váºy kiếm khà khổng lồ cá»§a Cuồng Kiếm Sư báºc sáu cÅ©ng khiến trên ngưá»i Lăng Tố xuất hiện rất nhiá»u vết thương thê thảm.
Tống Minh Nguyệt vừa bị mấy tên Ma Kiếm Sư khác bá» qua liá»n định lao tá»›i trợ giúp Lăng Tố thì Lăng Tiêu đã thét dà i má»™t tiếng. Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay hắn hưng phấn ngân lên những thanh âm trong trẻo, phát ra má»™t đạo kiếm khà tháºt dà i. Lăng Tiêu giống như má»™t chiến thần nổi giáºn, hung hăng chém thẳng vá» Chiết Tiểu Tinh ở phÃa dưới!
Chiết Tiểu Tinh tháºm chà còn không kịp kêu lên má»™t tiếng, đã bị kiếm khà cá»§a Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chém thà nh hai ná»a!
Lăng Tố bị thương nghiêm trá»ng nhìn Lăng Tiêu bằng ánh mắt không thể tin nổi rồi láºp tức trước mắt trở nên Ä‘en kịt, thân hình lảo đảo chá»±c ngã. Lăng Tiêu vá»™i vã đỡ lấy nà ng, lấy má»™t viên Ä‘an dược từ trong ngá»±c, đưa và o miệng tá»· tá»·.
Hắn quay lại, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm và o đám Ma Kiếm Sư Ä‘ang vây công Tống Minh Nguyệt. Trên thá»±c tế, đám Ma Kiếm Sư đó đã trở nén mất hồn mất vÃa!
Ba gã Ma Kiếm Sư trên báºc năm Ä‘á»u bị ngưá»i nà y má»™t đòn giết chết! HÆ¡n nữa Thiếu chá»§ khống ngá» cÅ©ng chết dưới kiếm cá»§a hắn!
Việc nà y khiến toà n thể Thất sắc thà nh không thể không ngây ngưá»i!
Cho nên, khi ánh mất như sát thần của Lăng Tiêu bắn tới, mấy tên Ma Kiếm Sư rốt cuộc không kìm nổi, thất kinh bỠqua Tống Minh Nguyệt đang chống đỡ hết nổi, phi thân chạy trốn!
Lúc nà y, toà n bá»™ các cá»a thà nh Thất sắc Ä‘á»u đã đóng kÃn. Bốn cá»a thà nh Ä‘á»u tụ táºp rất đông binh lÃnh canh gác. Trong tay chúng Ä‘á»u cầm cưá»ng ná», còn cả má»™t loạt những ná» hạng nặng đặt trên mặt thà nh vá»›i những mÅ©i tên to bằng cánh tay dà i hai thước, mÅ©i tên vó cùng sắc bén hướng và o trong thà nh!
Chi cần nếu thấy ngưá»i, rất có thể bá»n há» sẽ bị bẳn chết tại chá»—.
Tại Thất Sắc thà nh nà y, Chiết gia chÃnh là tồn tại cao hÆ¡n hết thảy.
Lăng Tiêu tay trái ôm tá»· tá»· Lăng Tố Ä‘ang kiệt sức, tay phải ôm Tống Minh Nguyệt thương tÃch đà y mình, bá»—ng nhiên hÆ¡i mở miệng. phát ra má»™t tiếng thét dà i.
Toà n bá»™ Thất sắc thà nh Ä‘á»u bị tiếng thét nà y là m cho khiếp sợ!
Giữa trá»i đêm, không biết từ địa phương nà o, chợt có má»™t con chim cá»±c lá»›n mà u trắng bay tá»›i vá»›i tốc độ cá»±c nhanh!
Tiểu Sá»u bay tá»›i trên trá»i Thất Sắc thà nh, giống như vua đứng giữa thiên hạ, cất cao giá»ng kêu lên, sau đó cháºm rãi hạ xuống trước mặt mấy ngưá»i Lăng Tiêu.
Tiểu Sá»u đã trưởng thà nh, hai cánh trải ra dà i chừng bảy, tám thước, thân mình tháºt lá»›n, muốn chở ba ngưá»i Lăng Tiêu không có vấn đỠgi. Lăng Tiêu đầu tiên là ôm tá»· tá»· đặt lên trên ngưá»i Tiểu Sá»u, sau đó Tống Minh Nguyệt cÅ©ng kinh hồn táng đảm ngồi lên trên, cuối cùng là Lăng Tiêu cÅ©ng Ä‘i lên. Tiểu Sá»u giang hai cánh, dụng sức, vá»t lên cao.
Lăng Tiêu ngồi vững trên lưng Tiểu Sá»u, tòa Thất sắc thà nh ở phÃa dưới cà ng lúc cà ng nhá» dần. Hắn cưá»i lạnh: Chiết gia, việc nà y vẫn chưa xong đâu!
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
08-06-2011, 02:26 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 225: Tai há»a từ tấm bản đồ
Chiết Thế Huân đánh nhau vá»›i Tần Cách tá»›i mức trá»i đất mù mịt. khi nghe thấy tiếng thét dà i liá»n không kim nổi ngẩn ngÆ¡ trong lòng đồng thá»i trở nên lo lắng. Vừa rồi lão có má»™t dá»± cảm không tốt, hiện giá» cảm giác đó lại cà ng trở nên mãnh liệt hÆ¡n!
Chỉ có Ä‘iá»u đối thá»§ nà y quá mức khó chÆ¡i, rõ rà ng thá»±c lá»±c không bằng mình nhưng lại có thiên hướng đánh nhau không chết không thôi. Chiết Thế Huân cà ng trở nên tức giáºn, ra tay cà ng ngà y cà ng nặng!
Hai ngưá»i hiện tại đã từ trong thà nh đánh ra táºn ngoà i thà nh, bá»—ng nhiên lại nghe thấy má»™t tiếng kêu lanh lảnh. sắc mặt Chiết Thế Huân rốt cục thay đổi. Vá»›i thị lá»±c Kiếm Hoà ng cá»§a lão, đương nhiên có thể nhìn ra bốn cá»a thà nh Thất sắc Ä‘á»u đóng chặt, toà n bá»™ binh lÃnh trên thà nh như gặp đại địch, nhưng đối phương không ngá» có sá»§ng váºt là ma thú phi hà nh!
Äây là chuyện mà tất cả má»i ngưá»i căn bản là không thể tưởng tượng được!
Cho đến khi con chim to lá»›n kia bay lên khá»i thà nh, cà ng lúc cà ng bay xa, Chiết Thế Huân má»›i tỉnh lại, không giằng co vá»›i gã lùn vạm vỡ nà y nữa, thân mình lao vá»t vá» trong thà nh như Ä‘iện xẹt. Tần Cách nhìn thoáng qua phương hướng Tiểu Sá»u rá»i Ä‘i, không há» rên rỉ má»™t tiếng, lau vết máu trên mặt do Chiết Thế Huân gây ra. cưá»i ha hả, thân mình cÅ©ng lao vá»t lên, Ä‘uổi theo hướng Tiểu Sá»u vừa bay Ä‘i!
- Cháu của ta!
Chiết Thế Huân bay thẳng đến nÆ¡i má»i ngưá»i vừa chiến đấu. Hiện giỠở đó đã trở thà nh má»™t đống hoang tà n, trên mặt đất chỉ còn lại tám thi thể, mà trong số những thi thể đó có cả đứa cháu độc Ä‘Ãnh cá»§a ba Ä‘á»i Chiết gia... Chiết Tiểu Tinh!
Toà n bá»™ những ngưá»i khác Ä‘á»u là những đệ tá» tục giá»›i tinh nhuệ cá»§a Chiết gia, Ä‘á»u có tu vi Ma Kiếm Sư!
HÆ¡n nữa ba kẻ mạnh nhất chết còn thê thảm hÆ¡n, thân bị kiếm khà trảm thà nh hai Ä‘oạn, đôi mắt vẫn còn trợn trừng tháºt to!
Äói mát Chiết Tiểu Tinh nhắm chặt, đến lúc chết trong mắt hắn vẫn còn má»™t đống cát...
Chiết Thế Huân kêu rên má»™t tiếng suýt ngất, khống ngỠđứa cháu Ä‘Ãch tôn mình yêu quý nhất lại chết ở đây. Hai mắt lão đỠlên, phÃa sau, Chiết Kiến Nghiệp mang theo rất đông ngưá»i tá»›i, sắc mặt cÅ©ng trở nên xanh mét, thần tình không thể tin nổi nhìn đứa con bị trảm thà nh hai ná»a, nước mắt vụt trà o xuống thà nh dòng. Tuy rằng y ghét Chiết Tiểu Tinh ăn chÆ¡i sa Ä‘á»a, tuy rằng y phản cảm vá»›i những việc là m xằng báºy cá»§a Chiết Tiểu Tinh, tuy rằng y luôn nói Chiết Tiểu Tinh không nên thân, không thể chống đỡ được tương lai cá»§a Chiết gia...
Nhưng tất cả những Ä‘iá»u nà y chỉ là biểu hiện rèn sắt không thà nh thép cá»§a y mà thôi. Bất kể thế nà o, y cÅ©ng khống thể ngá» má»™t ngà y nà o đó, đứa con trai lại chết ngay trước mắt mình!
"Bốp!"
Chiết Thế Huân nước mắt già n giụa, hung hăng nện cho con trai một cái bạt tai!
Cái tát nà y như thể đánh và o mặt tất cả má»i ngưá»i ở đây. Hà ng trăm ngưá»i có mặt, không ngá» không nghe thấy gì dù chỉ là má»™t tiếng thở. Thỉnh thoảng lại có má»™t viên ngói rÆ¡i xuống từ đống đổ nát, phát ra âm thanh rất vang vá»ng giữa trá»i đêm yên tÄ©nh.
- Súc sinh! Nếu không phải vì ngươi thì sao Tiểu Tinh lại chết? Ngươi trả lại cháu ta đây, trả lại cháu ta đây!
Chiết Thế Huân không lưu tình chút nà o, đánh Chiết Kiến Nghiệp mưá»i mấy cái tát. Mà Chiết Kiến Nghiệp giá» như choáng váng,ngÆ¡ ngác nhìn thi thể đứa con, bá»—ng nhiên bỉ phẫn nổi giáºn gầm lên:
- Lăng gia! Ta thá» không đội trá»i chung vá»›i các ngươi! Lăng Tiêu ... Ta định phải bầm thây ngươi vạn Ä‘oạn!
Nói xong, y phun ra một ngụm máu tươi, hai mát tối sầm, té xuống mặt đất không còn biết gỉ nữa.
Lúc nà y Chiết Thế Huân dưá»ng như má»›i hồi phục tinh thần, cÅ©ng không thèm liếc nhìn đứa con Ä‘ang hôn mê, ôm lấy hai ná»a thi thể Chiết Tiểu Tinh, hợp lại má»™t chá»—, sau đó thân mình nhoáng lên như má»™t tia chá»›p, liá»n biến mất tăm!
Tiểu Sá»u chở ba ngưá»i bay Ä‘i nhưng như chẳng há» tốn bao nhiêu sức lá»±c. Cho đến khi bay xa mấy trăm dặm, Lăng Tiêu thấy thương thế cá»§a Tống Minh Nguyệt rất nghiêm trá»ng má»›i bảo Tiểu Sá»u hạ xuống, xuất Ä‘an dược ra cho Tống Minh Nguyệt dùng, sau đó định băng bó vết thương cho Tống Minh Nguyệt.
Tống Minh Nguyệt lại xấu hổ, nói cái gì cÅ©ng khống chịu để Lăng Tiêu là m. Cuối cùng Lăng Tố tá»± nhá»§, dù sao cÅ©ng là ngưá»i ta tá»›i giúp mình, vi váºy nà ng chá»§ động đứng ra nháºn lấy nhiệm vụ "nữ y tá"!
Tống Minh Nguyệt thấy Lăng Tố nói há»— trợ, đỠmặt gáºt đầu đồng ý, cho dù Lăng Tiêu tÃnh tình luôn vô tâm cÅ©ng không kìm nổi trợn trắng mát, thầm mắng Tống Minh Nguyệt trá»ng sắc khinh hữu. không ngá» dám có chá»§ ý vá»›i tá»· tá»· mình. Liệu mình có nên ngăn cản không đây? Nhưng hình như mình không có quyá»n là m như váºy?
Äang miên man suy nghÄ©, bá»—ng nhiên bên kia nghe thấy tá»· tá»· Lăng Tố giáºt mình kêu lên, Lăng Tiêu vá»™i và ng há»i:
- Là m sao váºy?
- A, không có việc gì, không có việc gì.
Lăng Tố liên tục nói, sau đó nhìn Tống Minh Nguyệt Ä‘ang đỠmặt tÃa tai, khẽ tán thưởng:
- Khó trách ngươi không cho tiểu tá» ngốc kia băng bó giúp, ngay cả ta cÅ©ng không thể nhìn ra. Thuáºt dịch dung nà y quả tháºt rất thần kỳ!
Tống Minh Nguyệt sác mặt á»ng Ä‘á», nhẹ giá»ng nói:
- Thuáºt dịch dung cá»§a đệ đệ cô cÅ©ng không thần kỳ sao?
- Thần kỳ cái gì, chẳng phải ta vừa liếc mắt má»™t cái liá»n nháºn ra hắn sao?
Lăng Tố tá»± hà o cưá»i, nói:
- Äệ đệ ở vá»›i ta từ nhá», ánh mắt cá»§a hắn bất kể thế nà o vẫn không thể thay đổi. Nhưng còn ngươi... ta nên xưng hô vá»›i ngươi thế nà o nhỉ?
Nghe thấy Lăng Tố trêu ghẹo, Tống Minh Nguyệt cảm giác vô cùng xấu hổ, hạ giá»ng cầu xin:
-Tá»· tá»· đừng trêu ghẹo ta, cứ gá»i ta là Minh Nguyệt được rồi. Ngà n vạn lần không được nói cho Lăng Tiêu nhé!
Lăng Tố băng bó các vết thương cho Tống Minh Nguyệt tháºt tốt, cẩn tháºn thay quằn áo cho nà ng, khẽ cưá»i nói:
-Váºy thì gá»i ta là Thanh tá»· tá»·, ta sẽ giúp ngươi!
Sau khi dùng Ä‘an dược Lăng Tiêu cho, thương thế cá»§a Tống Minh Nguyệt đã phục hồi phân ná»a, băng bó vết thương chỉ là đỠphòng nhiá»…m trùng. Hai ngưá»i thi thầm to nhá» trong bụi cây ná»a ngà y má»›i cháºm rãi Ä‘i ra.
Lăng Tiêu hÆ¡i trợn mắt há hốc mồm nhìn hai ngưá»i, thầm tá»± há»i: to Tại sao hai ngưá»i chỉ má»™t lát ngắn ngá»§n đã trở nên thân máºt như váºy?
Lăng Tố thản nhiên cưá»i vá»›i đệ đệ, cÅ©ng không giải thÃch, sau đó nói:
-Tam đệ, may là có đệ, nếu không, tỷ tỷ còn không biết khi nà o thì mới có thể được tự do.
Lúc nà y Tần Cách từ phương xa cũng đuổi tới nơi. Nhìn Tần Cách toà n thân rách tung tóe, miệng vết thương vẫn còn nhuốm máu tươi. Lăng Tiêu ném cho hắn một viên đan dược, nói:
-Cái mÅ©i cá»§a ngươi có thể ngá»i được mùi trên không trung à ?
Tần Cách cưá»i ha hả:
-Bản lĩnh truy tung của thú nhân rất cao siêu, nhân loại không thể nà o tưởng tượng được đâu!
Lăng Tiêu trợn trăng mát, Lăng Tố cÅ©ng ngạc nhiên nhìn Tần Cách, vẻ mặt kinh ngạc há»i: -Hắn ...Hắn là thú nhân?
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu nói:
-Là đệ mang tới từ đầm lầy Penzias, thực lực rất mạnh. Tỷ tỷ, tỷ nói đi, là m sao mà tỷ lại bị Chiết gia bắt giữ?
Lăng Tố than nhẹ một tiếng, thần sắc hơi ai oán, bắt đầu kể.
Hoá ra, Lăng Tố xuất hà nh để tìm di tÃch thượng cổ vì niá»m yêu thÃch đối vá»›i khảo cổ, nhưng quan trá»ng hÆ¡n, chÃnh là vi đệ đệ Lăng Tiêu.
Lăng gia huynh muá»™i bốn ngưá»i, từ nhỠđã có tình cảm rất tốt. không há» giống vá»›i các thế gia quý tá»™c khác, bởi vì tranh Ä‘oạt danh pháºn ngưá»i thừa kế mà đấu tranh gay gắt.
Mà Lăng gia, tuy chỉ là quý tá»™c má»›i nổi, bị rất nhiá»u quý tá»™c lâu Ä‘á»i không coi ra gì, nhưng mối quan hệ giữa các thà nh viên trong Lăng gia lại có thể khiến cho tất cả các quý tá»™c cÅ©ng phải cảm thấy xấu hổ.
Lăng Tố vẫn Ä‘au lòng vì tam đệ cá»§a minh, tuy nói rằng không có võ công vẫn có thể sống tốt, nhưng nếu chỉ là gia Ä‘inh bình thưá»ng thỉ thói, có Ä‘iá»u Lăng gia lại là gia Ä‘inh quý tá»™c quân nhân. Gia đình như váºy, bất kể có sá»± việc gì Ä‘á»u bị ngưá»i Ä‘á»i phóng đại vô số lần.
Nếu sinh ra ở gia đình bình thưá»ng, như váºy Lăng Tiêu chÃnh là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, sẽ chẳng có ngưá»i nà o chú ý tá»›i hắn, cÅ©ng sẽ chẳng có ai cưá»i nhạo hắn. Ngưá»i bị Thiên Mạch thì sao? Chỉ không thể luyện võ được mà thói, ngoà i ra chẳng khác gì ngưá»i thưá»ng cả.
Nhưng trong quý tá»™c lại không được. Các quý tá»™c khác ghen tị váºn may cá»§a Lăng gia, nghÄ© Lăng Thiên Khiếu chỉ là má»™t gã quê mùa. thô tục, không ngá» có thể vươn lên tá»›i thế gia nhất lưu, được phong là m công tước, chẳng phải là bởi vì chó ngáp phải ruồi cứu quốc vương bệ hạ sao? Nếu không, Lăng gia kia cÅ©ng chi là má»™t thằng nhà quê, chỉ sợ má»™t chức danh Nam tước nhá» nhoi cÅ©ng không được!
Quý tá»™c ghen tị kỳ tháºt là má»™t việc rất nhà m chán, nhưng cÅ©ng rất đáng sợ. Việc nà y ảnh hưởng trá»±c tiếp tá»›i đám ngưá»i thuá»™c thế hệ thứ hai cá»§a Lăng gia. CÅ©ng may, Lăng Chà và Lăng Tố Ä‘á»u rất có tiá»n đồ, khiến rất nhiá»u ngưá»i phải ngáºm miệng. Nhưng tá»›i Lăng Tiêu lại xảy ra biến hóa rất lá»›n, bởi vì Lăng Tiêu, không ngá» là má»™t ngưá»i bị Thiên Mạch!
Äiá»u nà y khiến giá»›i quý tá»™c tìm được má»™t đỠtà i má»›i, táºn hết khả năng châm chá»c Lăng Tiêu. Có thể nói, từ nhá» tá»›i lá»›n, Lăng Tiêu chÃnh là trưởng thà nh lên giữa sá»± châm chá»c nà y.
Khi còn bé không hiểu chuyện, nhưng lá»›n lên má»™t chút bất đầu cảm thấy hổ thẹn. Lúc nhá», Lăng Tiêu từng mấy lần khóc lóc kể lể trước mặt tá»· tá»·, vi sao đệ lại là ngưá»i bị Thiên Mạch, vì sao những đứa bé con nhà quý tá»™c lại Ä‘á»u vô tình vô nghÄ©a như váºy?
Má»—i khi đối mặt vá»›i câu há»i cá»§a đệ đệ, Lăng Tố Ä‘á»u cảm giác trái tim minh như bị xé nát. Bản tÃnh cá»§a nữ giá»›i là hay má»m lòng, hÆ¡n nữa còn là tá»· tá»· ruá»™t, Lãng Tố từng thá», có má»™t ngà y, mình sẽ Ä‘i khắp đại lục, tìm kiếm di tÃch thượng cổ, nhất định phải tìm được má»™t biện pháp đả thông Thiên Mạch cho đệ đệ.
Cho dù là tim kiếm mưá»i năm, hai mươi năm ... Nà ng cÅ©ng sẽ không tiếc!
Năm ngoái, Lăng Tố tìm được má»™t tấm bản đồ cá»±c kỳ rách nát. Trên thá»±c tế, tấm bản đồ đó đã trải qua hà ng nghìn năm vá»›i rất nhiá»u lần đổi chá»§.
Nhưng chưa từng có mạo hiểm Ä‘oà n nà o tìm được vị trà trên bản đồ, bởi vì từ thá»i thượng cổ tá»›i thá»i đại nà y, đại lục đã xảy ra những biến đổi rất lá»›n.
Rất nhiá»u nÆ¡i biển cả biến thà nh ruá»™ng dâu, cho nên, đến cuối cùng, tấm bản đồ vốn có giá trị rất cao nà y rốt cục chẳng còn ai thèm ngó ngà ng tá»›i.
Sau đó, nó bị Lăng Tố chiếm được.
Vá»›i niá»m Ä‘am mê khảo cổ từ nhá», Lăng Tố cá»±c kỳ nắm rõ địa hỉnh đại lục. Trải qua rất nhiá»u khảo chứng, cuối cùng nà ng rốt cục xác định được địa phương đó nằm ngay trong Äế quốc Tá» Xuyên
Vi thế, nà ng xin viện trưởng Há»c viện Äế quốc Thu Kiến Hoa cho phép nghỉ dà i hạn, sau đó triệu táºp và i ngưá»i cùng nhau tìm kiếm.
Mạo hiểm Ä‘oà n do Lăng Tố tổ chức có má»™t Ma Kiếm SÄ© báºc má»™t là ngưá»i có thá»±c lá»±c cao nhất, còn lại mấy ngưá»i Ä‘iá»u có thá»±c lá»±c không chênh lệch lẩm so vá»›i Lăng Tổ, Ä‘á»u là Äại Kiếm Sư.
Tim kiếm bảo váºt khác hẳn vá»›i săn bắt ma thú, bá»n há» chi cần tránh phạm vi thế lá»±c cá»§a ma thú, không phát sinh xung đột vá»›i chúng, như váºy cÅ©ng không có gì đặc biệt nguy hiểm.
Cho nên, cho tá»›i nay, Ä‘á»u xem như bình an, tuy rằng ngẫu nhiên gặp phải nguy hiểm cÅ©ng Ä‘á»u hữu kinh vô hiểm.
Vấn đỠnảy sinh ngay khi bá»n há» chân chÃnh tìm được di tÃch thượng cổ đó!
Tà i sản của Minh Huệ
Last edited by Minh Huệ; 10-06-2011 at 12:56 AM .
08-06-2011, 02:29 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 229: Truyá»n thuyết vá» Thánh Vá»±c (1 +2)
Lăng Tố thản nhiên cưá»i, nói:
-Nếu không tiện thì cÅ©ng chẳng cần đâu. Cứ coi như hết thảy chỉ là truyá»n thuyết hư vô mà thôi.
- Tố tỷ tỷ hiểu lầm ta rồi!
Thần sắc Tống Minh Nguyệt hơi ngưng lại, hơi xấu hổ nói:
- Không phải Minh Nguyệt cố ra vẻ huyá»n bÃ, tháºt sá»± là ,... Ai chà , chỉ tháºt sá»± là việc nà y vốn là cÆ¡ máºt cá»§a thế gia ẩn thế quy mô lá»›n. Quên Ä‘i, nÆ¡i nà y Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà .
Nói xong, nà ng thoáng đảo mắt nhìn lướt qua Lăng Tiêu, sau đó nói:
- Tất cả má»i ngưá»i biết, mấy vạn năm trước, ở thá»i đại thượng cổ không chỉ có ngưá»i luyện võ mà còn cổ cả những ma pháp sư hùng mạnh. HÆ¡n nữa, truyá»n thuyết còn nói rà ng ở thá»i đó, Thần vẫn thưá»ng xuyên có thể giáng xuống đại lục Thương Lan và kết nối vá»›i những ngưá»i có thá»±c lá»±c đỉnh cao.
Ngưá»i đó nháºn được ý chỉ cá»§a thần, sẽ là m má»™t số việc cho thần! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngưá»i đó cÅ©ng sẽ nháºn được ban thưởng rất háºu! Sau lại, vì tranh Ä‘oạt cÆ¡ há»™i tiếp cáºn thần, nhưng ngưá»i có thá»±c lá»±c đỉnh cao thưá»ng xuyên xảy ra chiến đấu.
Ban đầu, bá»n há» thưá»ng không muốn ảnh hưởng tá»›i nhưng ngưá»i thưá»ng nên Ä‘á»u tìm tá»›i những nÆ¡i hoang tà n vắng vẻ để chiến đấu.
Nhưng sau đó, những cao thá»§ đỉnh cao đó cà ng lúc cà ng nổi giáºn lẫn nhau, chẳng còn kiêng kị bất cứ chá»— nà o. Dần dần, cuá»™c chiến giữa các cao thá»§ đổ lan đến giữa những ngưá»i thưá»ng, vì thế tất cả các quốc gia trên đại lục Ä‘á»u tham chiến. Chiến há»a trà n ngáºp toà n bá»™ các ngõ ngách cá»§a đại lục Thương Lan, ngay cả nhân loại cÅ©ng không thể may mắn thoát khá»i.
Ngay sau đó, thần của các chủng tộc cũng chiến đấu mãnh liệt với nhau. Lực phá hoại của thần là khó có thể tưởng tượng nổi! Không gian sụp xuống, thế giới hỗn loạn. Cho đến cuối cùng, tạo thà nh một cục diện không thể vãn hồi, toà n bộ đại lục Thương Lan... sụp đổ.
Những cao thá»§ Ä‘inh cao cá»§a nhân loại Ä‘á»u ý thức được, nếu cứ tiếp tục đánh nhau như váºy, sợ rằng đến cuối cùng, toà n bá»™ nhân loại, tháºm chà tất cả sinh váºt trên đại lục Thương Lan Ä‘á»u sẽ bị tiêu diệt sạch!
Bởi vì thần chiến đã khiển cho đại lục Thương Lan tiếp cáºn bá» vá»±c sụp đổ, hÆ¡n nữa hà ng trăm năm chiến há»a cá»§a nhân loại đã khiến cho gần như toà n bá»™ các đại ma pháp sư và võ giả đỉnh cấp Ä‘á»u chết.
Cho nên, nhân loại quyết định ngừng chiến, quyết định phân chia lại địa bà n giữa các chá»§ng tá»™c! Kể cả thú tá»™c cá»§a Tần Cách, tất cả chá»§ng tá»™c Ä‘á»u đồng ý vá»›i đỠnghị nà y. Nhưng Thần đã nổi giáºn thì căn bản là không thể thá»a hiệp, vì váºy há» tiếp tục xúi giục các chá»§ng tá»™c khai chiến vá»›i nhau... Há» Ä‘á»u muốn duy trì tÃn ngưỡng cá»§a minh duy nhất trên đại lục. Vì thế, chiến tranh lại bắt đầu lần nữa. Cuá»™c chiến nà y dà i mấy trăm năm khiến sau đó, toà n bá»™ văn minh nhân loại gần như hao tổn không còn gì, bởi vì ở thá»i cổ đại, Thần là tÃn ngưỡng cao nhất cá»§a ngưá»i!
Ở thá»i đại đó, không có bất cứ ai dám nói không đối vá»›i Thần!
Má»™t Ä‘oạn truyá»n thuyết thượng cổ được thuáºt lại theo giá»ng kể êm tai cá»§a Tống Minh Nguyệt. Nà ng nhìn vẻ mặt khiếp sợ cá»§a Lăng Tố và vẻ suy nghÄ© cá»§a Lăng Tiêu, nói tiếp:
-Cho đến khi chiến tranh kéo dà i hÆ¡n má»™t ngà n năm, các chá»§ng tá»™c gần như không còn cưá»ng giả nà o nữa, nhưng thù háºn giữa các chá»§ng tá»™c cÅ©ng đã sâu Ä‘áºm đến mức không thể nà o hóa giải nổi! Nhưng vá»›i số lượng và thá»±c lá»±c cá»§a mình, nhân loại rốt cục cÅ©ng đã yên ổn là m bá chá»§ tại đại lục Thương Lan. Tất cả các chá»§ng tá»™c khác, bao gồm cả Long tá»™c, Tinh Linh Tá»™c, còn có Thú tá»™c ... Từ từ, tất cả Ä‘á»u lui vá» giữ má»™t phương, không tiến và o lãnh địa cá»§a nhân loại nữa,
Mà đồng thá»i, trong nhân loại xuất hiện má»™t nhân váºt chói lá»i. Ông ta tá»± xưng tên là Thánh Vá»±c, lợi dụng và i năm ngắn ngá»§n đã tu luyện võ đạo tá»›i Ä‘inh cao, sau đó dùng thá»i gian ba mươi năm, thống nhất toà n bá»™ đại lục Thương Lan, cÅ©ng chÃnh là đông đại lục cá»§a chúng ta hiện giá», thống nhất tiá»n tệ, hệ thống Ä‘o lưá»ng, v.v... Cho đến táºn hôm nay, đại lục tuy rằng đã phân chia thà nh rất nhiá»u quốc gia nhưng tiá»n vẫn thống nhất chÃnh là vi ká»· niệm Thánh Vá»±c Äại Äế!
Thánh Vá»±c Äại Äế ghét nhất má»™t thứ... chÃnh là Thần!
Khi nói tá»›i đây, giá»ng cá»§a Tông Minh Nguyệt trở nên nhá» xuống, còn hÆ¡i run rẩy, nói:
-Hiện tại...má»i ngưá»i có biết vỉ sao ta lại cẩn tháºn như váºy không?
Lăng Tố vẻ mặt khó tin nhún vai, khẽ thở dà i
-Nghe như thể truyện thần thoại. Tuy nhiên, ta đã nghiên cứu rất nhiá»u sách vở, văn há»c cổ, Ä‘á»u không há» nhìn thấy gì liên quan tá»›i "Thánh Vá»±c". Hai chữ nà y...
-Äúng váºy! Bởi vì đại lục ban đầu là má»™t vùng nguyên vẹn, bị chia thà nh hai mảnh đại lục lá»›n, ở giữa là ngà n dặm đại dương mênh mông! Tuy rà ng ngẫu nhiên vẫn có thuyá»n vượt qua nhưng liên hệ giữa hai đại lục cá»±c kỳ Ãt. Chi biết rằng, ngưá»i ở bên kia đại lục không giống vá»›i chúng ta bên nà y, cả diện mạo, nước da Ä‘á»u không giống! Ha ha, sau khi thống nhất đại lục, Thánh Vá»±c Äại Äe phẫn ná»™ vì đại lục bị phá thà nh nhiá»u mảng, liá»n hạ lệnh cho toà n bá»™ ngưá»i trong nước, lúc đó cÅ©ng là toà n bá»™ đông đại lục, phá há»§y toà n bá»™ các Thần miếu, không cho bất cứ ai tÃn ngưỡng Thần! Ông ta nói, nếu không có tÃn ngưỡng cá»§a nhân loại, Thần sẽ bị mai má»™t rất nhanh! Lúc đó, lá»i nói nà y quả thá»±c quá mức đại nghịch bất đạo! Nhưng uy vá»ng cá»§a Thánh Vá»±c Äại Äế đã đạt tá»›i Ä‘inh cao, dù rằng má»i ngưá»i rất sợ hãi khi nghe ông ta nói, nhưng Ä‘á»u không thể không nghe. Sau mấy trăm năm, trên khấp đại lục, không còn thấy bất cứ má»™t Thần miếu nà o nữa.
Nghe nói, má»™t tòa duy nhất không bị tổn hại lại là tòa Thần Miếu được dá»±ng nên ở thá»i Ä‘iểm Thần chiến tại Phạm Äế à Äại Tuyết SÆ¡n!
-Váºy Thánh Vá»±c đó là xảy ra chuyện gì?
Lăng Tố nắm rất vững những nguyên tắc khảo cổ há»c, chưa thể dá»… dà ng chấp nháºn truyá»n thuyết mà Tống Minh Nguyệt vừa kể. Nhưng Lăng Tiêu thì khác, hắn đến từ má»™t thế giá»›i khác, biết rõ con ngưá»i sau khi chết Ä‘i vẫn còn có linh hồn! Ngưá»i thưá»ng có thể trải qua địa phá»§ để chuyển thế đầu thai, căn cứ theo số kiếp cá»§a má»—i ngưá»i để xác định kiếp sau là ngưá»i hay là súc váºt. Mà ngưá»i tu chân nếu chết bởi binh khà thưá»ng, vẫn có thể giữ được trà nhá»›, chuyển thế trùng tu!
Nếu là như thế, như váºy trên đại lục Thương Lan chắc chắn cÅ©ng tồn tại địa phá»§. Nhưng thế giá»›i nà y dư thừa linh khà như váºy lại không có ai đắc đạo phi thăng, khiến Lăng Tiêu vô cùng khó hiểu.
Nghe Tống Minh Nguyệt nói xong, trong lòng Lăng Tiêu dưá»ng như ngá»™ ra má»™t số Ä‘iá»u gì đó. Thoạt nhìn, vị Thánh Vá»±c Äại Äế kia có lẽ là má»™t cưá»ng giả tuyệt thể, hà ng nghìn đưá»ng lá»›n, Ä‘á»u có thể thà nh tiên! Äạo là ở trong tâm má»—i ngưá»i, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có đạo cá»§a mình. Cho nên, thế giá»›i nà y có lẽ chỉ có má»™t mình Lăng Tiêu là ngưá»i tu chân, nhưng chưa chắc đã chỉ má»™t minh hắn đắc đạo!
Bởi vì cho dù trên thế tục giá»›i, có những ngưá»i là m được những việc thiện lá»›n, nhân phẩm tốt đẹp, được má»i ngưá»i sùng bái, tôn là m thánh nhân. Cho dù ngưá»i đó không có tu vi gì, vẫn có thể nương theo tÃn ngưỡng cá»§a vô số ngưá»i mà đắc đạo phi thăng!
Chương 229: Truyá»n thuyết vá» Thánh Vá»±c (2)
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt nói tiếp:
-Sau khi hoà n toà n chặt đứt tÃn ngưỡng cá»§a nhân loại đối vá»›i Thần, Thánh Vá»±c Äại Äế lại cảm thấy trong nhân loại có quá nhiá»u kẻ mạnh sẽ ảnh hưởng rất lá»›n tá»›i cuá»™c sống cá»§a ngưá»i thưá»ng! Tháºm chà nếu sau nà y ông ta chết Ä‘i, như váºy vương quốc nà y rất có thể sể sụp đổ rất nhanh. Thánh Vá»±c Äại Äế biết Ä‘iá»u nà y không quá quan trá»ng, nhưng việc những ngưá»i luyện võ cao cấp quấy nhiá»…u thế tục cÅ©ng là rõ rà ng. Cuối cùng Thánh Vá»±c Äại Äế rốt cục hạ quyết định, tá»± hy sinh bản thân, hóa thà nh má»™t địa phương thần kỳ, mở ra má»™t không gian!
Khi đó, nhân loại đã không còn ma pháp sư mà tất cả Ä‘á»u là ngưá»i luyện võ tu luyện kiểm kỹ.
Cho nên, khi những ngưá»i luyện võ nà y tiến tá»›i Thánh cấp, cÅ©ng chÃnh là tu vi từ Kiếm Thánh trở lên, Ä‘á»u tá»± động bị hút và o trong Thánh Vá»±c! Mà bản thân Thánh Vá»±c Äại Äế lại hóa thà nh ... Thánh vá»±c pháp tắc chà cao vô thượng!
Cho nên, sau thá»i kỳ thượng cổ, gần như khi má»i ngưá»i chết Ä‘á»u không nói là vá» vá»›i đất hay vá» trong vòng tay cá»§a Thần, mà nói "hồn vá» Thánh Vá»±c"!
-Nói như thế, 300 năm trước, Kiếm Thánh Vân Chi Lan cũng đi và o Thánh Vực sao?
Äôi mắt xinh đẹp cá»§a Lăng Tố mở to nhìn Tống Minh Nguyệt. Nà ng ngạc nhiên vỉ sao Tống Minh Nguyệt lại biết loại chuyện bà ẩn như váºy. Nhưng nghe lá»i kể rất khẳng định cá»§a Tống Minh Nguyệt, có thể thuyết minh rằng, Tống Minh Nguyệt cho rà ng những gì mình kể Ä‘á»u là sá»± tháºt, mà không phải truyá»n thuyết!
Tổng Minh Nguyệt thản nhiên gáºt gáºt đầu, nói:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu lịch sá» ghi lại không có vấn đỠgì thì đúng là như thế!
-Lịch sỠghi lại, vì sao ta lại chưa từng được xem nhi? Lăng Tố như đang tự nói với minh.
Tổng Minh Nguyệt mở túi nước ra, uống má»™t ngụm rồi nhÃu mà y nói:
-Giữa thá»i thượng cổ và thá»i hiện đại có má»™t khoảng trống rất lá»›n! Khoảng trống đó gần như không há» có tư liệu lịch sá» nà o ghi lại.
Lăng Tố gáºt đầu nói:
-Äúng váºy, quả tháºt là như thể. Bất kể chúng ta cố gắng thế nà o Ä‘á»u không há» tìm thấy chút tư liệu nà o liên quan tá»›i khoảng thá»i gian đó.
Tổng Minh Nguyệt nói:
-Nhưng có truyá»n thuyết nói rà ng, Thần không cam lòng bị nhân loại lãng quên Ä‘i, vì váºy liá»n liên hợp lại, phân thân giáng xuống nhân thế, mưu toan khôi phục thần cách, sau đó há»§y diệt hết thảy tư liệu có liên quan tá»›i Thánh Vá»±c. Nhưng những kẻ mạnh trong Thánh Vá»±c bắt đầu phản kÃch. Tuy rằng má»™t ngưá»i không bao giá» là đối thá»§ cá»§a thần nhưng nhiá»u kiến cán chết voi, đến cuối cùng, phân thân cá»§a Thần bị đánh chết.
Tuy nhiên cÅ©ng bởi váºy mà mang đến thương tổn rất lá»›n cho nhân loại, cho nên hÆ¡n má»™t ngà n năm sau, nhân loại gần như trở vá» trạng thái nguyên thá»§y. Sau đó, có ngưá»i tìm được phế tÃch sau chiến tranh, cÅ©ng chÃnh là nÆ¡i mà chúng ta gá»i là ... di tÃch thượng cổ. Từ những phế tÃch đó, há» chiếm được đủ loại công pháp, kiếm kỳ, tà i liệu luyện Ä‘an và những thứ hữu dụng gì đó... Vì thế... má»›i bắt đầu phát triển lại. Những Ä‘iá»u nà y ghi lại trong gia tá»™c hải vá»±c Tống gia ta, cho nên ta cÅ©ng không dám khẳng định tất cả nhân loại Ä‘á»u như váºy.
Lăng Tố lúc nà y hÆ¡i thất hồn lạc phách, gáºt gáºt đầu. Bất kể ai sống tá»›i hÆ¡n hai mươi năm, tá»± nhiên gặp phải nhân sinh quan và thế giá»›i quan bị đảo Ä‘iên, Ä‘á»u khó có thể chấp nháºn nổi. HÆ¡n nữa Lăng Tố luôn luôn yêu thÃch khảo cổ, luôn coi việc nắm giữ tri thức lịch sá» là chÃnh sá»±, không ngá» hôm nay bị cô bé Tống Minh Nguyệt kể cho má»™t câu chuyện, khiến cho đầu óc mÆ¡ hồ. Nhưng trong lòng Lăng Tố lại có má»™t tÃn hiệu mãnh liệt nói rà ng, những gì Tống Minh Nguyệt vừa nói má»›i là lịch sá» chân chÃnh!
Lăng Tiêu lúc nà y nói:
-Ta cảm thấy nhưng gì Tống huynh nói có thể tin được tới 90%.
Dù sao đã mấy ngà n năm rồi, ngay cả nhưng ngưá»i cầm quyá»n ở các quốc gia trên đại lục cÅ©ng do nhưng thế gia ẩn thế duy trì, chống đỡ, như váºy lịch sá» không phải do bá»n há» tùy ý viết ra hay sao? Còn nữa, tá»· tá»·, có phải đây là di tÃch thượng cổ đầu tiên mà tá»· khai quáºt được không?
Lăng Tố cưá»i khổ gáºt gáºt đầu nói:
-Nếu không phải vì bệnh tình của đệ, có lẽ ta sẽ chẳng thể nà o tìm được nó!
Lăng Tiêu cảm động nói:
-Cho nên có lẽ chúng ta nên xem kỹ những tư liệu, văn kiện ở đây, biết đâu lại có thể xác minh được lá»i Tống huynh là tháºt hay là giả.
Tống Minh Nguyệt thản nhiên cưá»i nói:
-Ta cÅ©ng hy vá»ng được nghiệm chứng dù ta vẫn luôn cho rằng nhưng gì ta nói là sá»± tháºt!
Lúc nà y Tần Cách Ä‘ang chán nản dá»±a và o má»™t góc ngá»§ gà ngá»§ gáºt. Gã chẳng thèm để ý má»i ngưá»i nói gì. Tuy rà ng gã khá thông minh, tháºm chà còn thông minh không kém gì nhân loại, nhưng Tần Cách lại có má»™t nhược Ä‘iểm trà mạng, đó là gã không biết chữ.
Là má»™t thú nhân không có văn hóa, gà chỉ có thể ngá»§ để giết thá»i gian, bởi vì chi cần vừa xem qua má»™t quyển sách là gã đã cảm thấy choáng váng đầu.
Hai và nh tai Tần Cách đột nhiên giáºt giáºt, dưá»ng như cảm giác ở rất xa bên ngoà i có động tÄ©nh, tuy nhiên lại khôi phục yên tÄ©nh rất nhanh. Tần Cách cÅ©ng không quay trở lại thông đạo tăm tối kia, bởi vì nếu có ai tiến và o, hán sẽ phản ứng ngay láºp tức.
Ba ngưá»i Lăng Tiêu tốn mất má»™t ngà y má»›i xem được hết tất cả các tư liệu, văn tá»±. Tuy rà ng tuyệt đại Ä‘a số tư liệu không đỠcáºp tá»›i Thánh Vá»±c nhưng trong cuốn nháºt ký lại thưá»ng xuyên xuất hiện mấy chữ "Thánh Vá»±c Äại Äế lịch niên"
Như váºy là đủ để thuyết minh, chắc chắn là có tồn tại Thánh Vá»±c Äại Äế!
Nhưng ở thư viện đế quốc, Lăng Tố chưa từng bao giá» thấy tư liệu vỠông ta. Có lẽ đúng như Tống Minh Nguyệt nói, sá»± tháºt đà bị những siêu cấp thế gia ẩn thế che giấu Ä‘i rồi.
Có lẽ, xuất phát từ nhiá»u mục Ä‘Ãch, bá»n há» không hy vá»ng nhân loại bình thưá»ng biết tá»›i sá»± tồn tại cá»§a Thánh Vá»±c!
Từ lá»i răn dạy cá»§a tổ tiên, Tống Minh Nguyệt cÅ©ng có thể thấy được Ä‘iểm nà y.
Trước khi kể những Ä‘iá»u nà y, Tống Minh Nguyệt đã tá»± nhá»§: Lăng Tiêu là ân nhân cứu mạng cha ta! Nếu không có Lăng Tiêu, ta liá»n không có phụ thân! Ta mà không nói, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a mình, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng có má»™t ngà y, Lăng Tiêu sẽ biết chuyện nà y. Nếu đã như váºy, thà nói ra còn có được má»™t ân tình lá»›n!
Äiá»u nà y cÅ©ng không thể nói Tống Minh Nguyệt giảo hoạt, mà chỉ có thể nói đây là suy nghÄ© thưá»ng tình cá»§a con ngưá»i mà thôi.
Tuy rằng không tỉm được kiếm kỳ, công pháp linh tinh gì đó trong các tà i liệu, sách vở ở đây, nhưng biết được má»™t bà máºt kinh ngưá»i, Lăng Tiêu cÅ©ng không há» thấy là Ãt. Từ trong nháºt ký, hắn Ä‘á»c thấy chá»§ nhân ở đây có thá»±c lá»±c phi thưá»ng, ma thú báºc bảy kêu là con thú nhá»... váºy rất hiển nhiên, khi ở thá»i kỳ thá»±c lá»±c cưá»ng thịnh, ma thú báºc bảy không hỠđược ông ta để và o mắt!
Theo phân chia cá»§a nhân loại, ma thú báºc bảy Ãt nhất cÅ©ng có thá»±c lá»±c Kiếm Hoà ng. HÆ¡n nữa, ma thú bình thưá»ng vẫn mạnh hÆ¡n so vá»›i những ngưá»i luyện võ đồng cấp. Nói cách khác, vị luyện dược sư nà y Ãt nhất cÅ©ng có thá»±c lá»±c trên Kiếm Hoà ng, cổ lẽ là má»™t Kiếm Tôn! Lăng Tiêu thầm tán thưởng trong lòng. Xem ra ở thá»i thượng cổ có không Ãt thế gia mạnh mẽ, ngưá»i luyện võ cổ thá»±c lá»±c cao cưá»ng rất đông đảo, xuất hiện lá»›p lá»›p!
Vừa suy nghÄ©, Lăng Tiêu vừa tiện tay mở má»™t cái ngăn trữ váºt. vốn không há» có hy vá»ng gì, nhưng vừa nhìn thoáng qua, Lăng Tiêu liá»n trở nên ngÆ¡ ngẩn!
Tà i sản của Minh Huệ
08-06-2011, 02:31 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hai vạn dặm dưới đáy biển
Bà i gởi: 150
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 29 phút
Thanks: 554
Thanked 3,242 Times in 82 Posts
cám Æ¡n tetema đã edit há»™ mấy chương từ 221-231 nha. trong đó có mấy chương file ảnh chất lượng kém, thá»i gian edit thà gõ luôn cho nhanh. váºy để mình là m nốt mấy chương nà y cho. ok!
Bao gồm:c222,226_2,227,228
Tà i sản của Tân Tân
Chữ ký của Tân Tân
08-06-2011, 02:31 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 230: LỠkhông gian
Bên trong ngăn trữ váºt là hÆ¡n ba mươi cây Tá» Bối Thiên Quỳ xếp ngăn nắp!
Thiên tà i địa bảo!
HÆ¡n nữa mức độ tươi má»›i không ngá» giống như dược thảo vừa má»›i được hái xuống. Tháºm chÃ, Lăng Tiêu còn có thể cảm giác được trên Tá» Bối Thiên Quỳ phát ra linh khà mênh mông.
Lăng Tiêu hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, má»™t cảm giác lạnh như băng dâng lẻn từ dưới cùng sống lưng, lên đến táºn sau gáy, khiến hấn không kim nổi rùng minh má»™t cái
-Lăng huynh, là m sao váºy?
Tống Minh Nguyệt ở bên cạnh thấy váºy thân thiết há»i. Vi e ngại nên Tống Minh Nguyệt cÅ©ng không tò mò mở mấy ngăn trữ vặt ở đây ra, tháºm chà còn tránh ra xa.
-Äệ đệ, đã xảy ra chuyện gi?
Lăng Tố cÅ©ng lưu luyến buông má»™t quyển tạp ký trong tay ra. Äối vá»›i nà ng, bất cứ thứ gì cÅ©ng không thể so sánh nổi vá»›i giá trị cá»§a những tư liệu nà y. Bất cứ quyển sách nà o ở đây lá»t ra ngoà i Ä‘á»u chác chắn gây ra chấn động rất lá»›n.
- Ha hả, không có việc gì, không có việc gi!
Trên mặt Lăng Tiêu lá»™ ra má»™t nụ cưá»i không được tá»± nhiên. Äây là lần đầu tiên hắn cảm giác trong lòng thiếu tá»± tin như thế nà y. Lăng Tiêu vốn là ngưá»i tu chân, tu đại đạo, căn bản là không sợ thần quá»·.
Nhưng lúc nà y, hắn lại cảm giác giữa bóng tối đang có một đói mát chăm chú nhìn mình.
Dược liệu từ vạn năm trước sao có thể bảo trì được mới mẻ như thế nà y?
Việc nà y....Việc nà y quả thực không thể nà o xác định nổi!
Hay là vị luyện dược sư hùng mạnh đó vẫn Ä‘ang còn sống đến táºn bây giá»? Lăng Tiêu suy nghÄ©, cảm thấy không thể nà o tin nổi.
Ở Tu Chân Giá»›i, sau khi trúc cÆ¡, đại khái có thể sống được 150 đến 200 tuổi. Nếu trước khi hết tuổi thá» mà có thể đột phá đến Dung Há»p kỳ, như váºy, lại gia tăng thêm 200 năm tuổi thá». Nói cách khác. ngưá»i tu chân Dung Hợp kỳ, đại khái có thể sống được 400 năm.
Äá»™t phá Dung Hợp kỳ, tiến và o Tâm Äá»™ng kỳ, Ãt nhất có thể sống được đến 600 năm, lâu nhất là 1000 năm. Nói cách khác, hiện giá» Lăng Tiêu đã đột phá tá»›i Tâm Äá»™ng sÆ¡ kỳ, váºy sẽ sống lâu hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i những ngưá»i luyện võ có thá»±c lá»±c tương đương trên đại lục Thương Lan.
Bình thưá»ng, thá»±c lá»±c Tâm Äá»™ng kỳ đại khái tương đương vá»›i Ma Kiếm Sư. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngưá»i tu chân có hà ng vạn hà ng nghìn đạo pháp, có vô số thá»§ Ä‘oạn, nếu thá»±c sá»± là đánh nhau, Tâm Äá»™ng kỳ chắc chắn sẽ thắng Ma Kiếm Sư, nhưng tu vi Tâm Äá»™ng kỳ bình thưá»ng khẳng định là không bằng được Kiếm Tông.
Kim Äan kỳ, có thể nói là má»™t vách núi lá»›n cá»§a ngưá»i tu chân. Có vô số ngưá»i tu chân Ä‘á»u gục ngã trước cá»a lá»›n nà y. Ngược lại, nếu đột phá Kim Äan, cÅ©ng như thể đắc đạo váºy.
Bởi vì ngưá»i tu chân Kim Äan kỳ Ãt nhất có thể sống được 3000 năm! Trong mát ngưá»i thế tục giá»›i, ngưá»i tu chân Kim Äan kỳ có thể nói chÃnh là thần tiên! Khi đó há» có đại pháp lá»±c, tháºm chà dá»i non lấp biển, há»§y thiên diệt địa!
Thục SÆ¡n kiếm tu khi đạt tá»›i Kim Äan kỳ, có thể ngá»± kiếm phi hà nh, uy lá»±c má»™t kiếm có thể chém cả má»™t ngá»n núi thà nh bùn đất là chuyện rất binh thưá»ng.
Mà ở đại lục Thương Lan, Kiếm Tông đã không còn là đối thá»§ cá»§a ngưá»i tu chân Kim Äan kỳ, tháºm chà bị bá» lại rất xa!
Cho dù là má»™t Kiếm Hoà ng, đánh nhau vá»›i ngưá»i tu chân Kim Äan kỳ, nếu dùng kiếm kỹ đơn thuần, trên cÆ¡ bản rất khó xúc phạm được tá»›i chân nguyên há»™ thể cá»§a ngưá»i tu chân!
Lăng Tiêu chưa được biết thá»±c lá»±c Kiếm Tôn ở thế giá»›i nà y như thế nà o, nhưng hán cảm thấy, khi minh tu luyện được tá»›i Kim Äan kỳ, cho dù là đối mặt vá»›i cao thá»§ cấp Kiếm Tôn, cÅ©ng đủ sức đánh má»™t tráºn. HÆ¡n nữa, tá»›i lúc đó, cho dù không thể thắng nổi đối phương, đối phương cÅ©ng chưa chắc có thể dá»… dà ng đánh mình bị thương.
Huống chi, giá» phút nà y tâm tình và tinh thần lá»±c cá»§a Lăng Tiêu. đã đạt tá»›i đỉnh Kim Äan kỳ!
Có Ä‘iá»u lúc nà y muốn tiến thêm nữa cÅ©ng rất khó, bởi vì thá»±c lá»±c bản thân không thể tăng lên. Lăng Tiêu vẫn chưa thể nà o cảm ngá»™ được loại lá»±c lượng nà y, trừ phi khi nà o đột phá lên tá»›i Kim Äan kỳ. tâm tỉnh má»›i có thể lại tăng lên.
Thông qua những tin tức thu được, Lăng Tiêu cảm thấy cao thá»§ Kiếm Tông nhiá»u nhất không sống lâu hÆ¡n 300, 400 năm. Như váºy Kiếm Hoà ng cao hÆ¡n má»™t báºc, hẳn cÅ©ng không vượt quá 500 năm.
Nghe Tống Minh Nguyệt nói, ông ná»™i cá»§a ông ná»™i gã (DG: lúc nà y Lăng Tiêu vẫn nghÄ© Tống Minh Nguyệt là đà n ông) là cao thá»§ cấp Kiếm Tôn. Mà ông ná»™i cá»§a Tống Minh Nguyệt hiện nay đã hÆ¡n 200 tuổi, vi váºy ông ná»™i cá»§a ông ná»™i gã cÅ©ng không thể hÆ¡n 500 tuổi cho dù là có muá»™n con hết mức. Như váºy cao thá»§ Kiếm Tôn có thể sống tá»›i ngà n năm!
Nếu lên nữa, cũng chỉ có kẻ mạnh cấp Kiếm Thánh!
Nhưng...ngưá»i luyện võ cấp Kiếm Thánh chẳng phải Ä‘á»u và o Thánh Vá»±c sao? Ãt nhất... Tống Minh Nguyệt nói là như váºy!
Chẳng lẽ chá»§ nhân nÆ¡i đây đã đột phá Kiếm Thánh đạt tá»›i Kiếm Thần? Lăng Tiêu bá»—ng nhiên cảm thấy ý nghÄ© cá»§a mình rất buồn cưá»i, bởi vì ở Tu Chân Giá»›i, tu luyện thà nh nguyên anh, được xưng là bất tá» bất diệt, trên trá»i dưới đất Ä‘á»u có thể Ä‘i, tháºm chà có thể đột phá ranh giá»›i cá»§a tinh cầu, bay trong vÅ© trụ!
Nhưng Lăng Tiêu lại biết, không phải ngưá»i tu chân Nguyên Anh kỳ nà o cÅ©ng khoa trương như váºy! Bá»n há» sống quả tháºt rất lâu! HÆ¡n nữa, trong cÆ¡ thể ngưng kết thà nh nguyên anh, cÅ©ng tương đương vá»›i sinh mệnh thứ hai cá»§a bá»n há»! Nhưng căn cứ theo ghi chép cá»§a các thế hệ Thục SÆ¡n, ngưá»i tu chân Nguyên Anh kỳ sống lâu chừng 8000 tá»›i 10.000 năm!
Nói cách khác, ngưá»i tu chân tu luyện ra nguyên anh cÅ©ng chỉ sống tá»›i má»™t thá»i gian hữu hạn! Má»i ngưá»i hao hết tâm tư Ä‘i tu tiên?
Thà nh tiên...chẳng phải Ä‘á»u vì muốn trưá»ng sinh hay sao?
Chẳng lẽ chá»§ nhân nÆ¡i đây đúng là má»™t ngưá»i tu chân tu luyện đến cảnh giá»›i Nguyên Anh kỳ? Ông ta đã sống vạn năm, vừa má»›i thu tháºp chá»— thiên tà i địa bảo gần đây sao?
Lăng Tiêu cưá»i khổ lắc lắc đầu, thầm nhá»§ sao có thể như thế. Căn cứ theo nháºt ký nà y, lần cuối cùng ghi chép đã dừng lại ở vạn năm trước, hÆ¡n nữa, Lăng Tiêu cà ng có khuynh hướng cho rằng chá»§ nhân nÆ¡i nà y thá»±c lá»±c đột phá, đã tiến và o Thánh Vá»±c!
Nhưng những thứ trước mắt nà y thì giải thÃch thế nà o?
Lúc nà y, Lăng Tố bá»—ng kêu lên sợ hãi khiến Lăng Tiêu tỉnh lại. Hắn vá»™i và ng quay lại há»i tá»· tá»·:
- Là m sao váºy?
Lăng Tố sắc mặt ứng Ä‘á», nhìn thoáng qua Tống Minh Nguyệt, có chút ngượng ngùng nói:
- Ta thấy đệ ngẩn ngưá»i liá»n suy nghÄ© xem trong ngăn chứa đồ nà y đựng những gì khiến đệ kinh ngạc như váºy. Kết quả là đầu ta như bị kim đâm, tuy rằng chỉ trong nháy mát, nhưng cảm giác nà y ...Tháºt đáng sợ!
-A?
Lăng Tiêu hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y, sau đó nhìn tá»· tá»· há»i:
-Má»i ngưá»i có ai nhìn thấy trong nà y có thứ gì không?
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt mới đi và o, vê mặt hồ nghi nhìn Lăng Tiêu, sau đó nói:
- Huynh không có việc gì chứ? Trong đó rõ rà ng là trống rỗng mà !
Lăng Tố cũng đi tới, ngưng thần nhìn lại, sau đó cũng lắc đầu nói:
- Chẳng thấy gi cả!
- Tần Cách! Ngươi lại đây!
Lăng Tiêu gá»i Tần Cách Ä‘ang dá»±a đầu và o tưá»ng ngá»§ gà ngá»§ gáºt.
Khóe miệng Tần Cách vẫn còn vương má»™t chút nước dãi, đại khái là đang mÆ¡ được ăn món ngon nà o đó. Nghe thấy Lăng Tiêu gá»i, Tần Cách ngẩng đầu lên, ánh sáng cá»§a những viên dạ minh châu trên nóc hang chiếu xuống cái đầu trá»c cá»§a gã, phản chiếu ánh sáng láºp lòe.
-Thiếu gia, gá»i ta có việc gỉ?
Tần Cách đĩnh đạc Ä‘i tá»›i, bá»—ng nhiên thấy chiếc ngăn chứa đồ, hÆ¡i nhÃu mà y hối:
-Äây là thứ gì? Dược liệu à ? Sao ta chưa từng thấy bao giá» nhi?
-Ngươi có thể nhìn thấy? Lăng Tiêu ngạc nhiên vui mừng há»i.
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể!
Tần Cách đương nhiên gáºt gáºt đầu, sau đó nhìn thoáng qua Lăng Tố và Tống Minh Nguyệt, nghi hoặc há»i:
- Há» không thấy sao? Thứ nà y... hình như phải dùng má»™t Ãt lá»±c lượng tinh thần!
- A ... LỠkhông gian!
Vê mặt Tống Minh Nguyệt cá»±c kỳ rung động, ánh mát cá»±c kỳ biến hóa nhìn những chiếc ngăn trữ váºt nà y như thá» má»™t kê cả Ä‘á»i bần cùng, bá»—ng nhiên gặp má»™t đống kim tệ chất đống trước mặt.
-Lá» không gian? Là tuyệt tác Ä‘inh cao cá»§a đại ma pháp sư và luyện kim sư thá»i đại thượng cổ?
Lăng Tố nhìn Tống Minh Nguyệt, nhẹ giá»ng há»i.
Tống Minh Nguyệt hÆ¡i kinh ngạc nhìn thoáng qua Lăng Tố, sau đó gáºt gáºt đầu, nói:
- Äúng váºy, đây chÃnh là lá» không gian, tuyệt tác Ä‘inh cao cá»§a đại ma pháp sư và luyện kim sư thá»i đại thượng cổ! Không ngá», không ngá» có thể gặp được ở nÆ¡i nà y, trá»i... tháºt là ... Rất kinh ngưá»i! Lăng huynh, tinh thần lá»±c cá»§a huynh không ngỠđạt tá»›i trình độ Kiếm Tông? Chẳng trách... nhiá»u Ma Kiếm Sư như váºy đấu vá»›i má»™t mình huynh, áp lá»±c cá»§a chúng chẳng há» có tác dụng gì? Chẳng trách huynh khống há» coi chúng ra gì?
- Kiếm Tông............ Tinh thần lực?
Äầu óc Lăng Tố như xoay chuyển, ngạc nhiên nhìn tam đệ cá»§a minh, trong lòng thầm hô: Trá»i, chỉ trong má»™t năm ngắn ngá»§n, tam đệ lại đạt được kỳ ngá»™ như thế! Việc nà y quả thá»±c khiến ngưá»i ta vô cùng kinh ngạc!
Äến lúc nà y, Lăng Tiêu má»›i đại khái nắm được, hóa ra má»™t loạt những ngăn trữ váºt nhìn có vè rất bình thưá»ng nà y lại cùng má»™t loại vá»›i nhẫn không gian, Ä‘á»u là những chiếc lá» không gian!
Nhưng cho dù là nhẫn không gian, cũng không có khả năng nghịch thiên bảo tri thiên tà i địa bảo đến vạn năm vẫn còn mới mẻ như thế nà y! Lăng Tiêu nhìn chiếc nhẫn trên tay, thầm nghĩ, nếu cho thiên tà i địa bảo và o đó, cũng chỉ bảo trì được khoảng chi mấy trăm năm mà thôi.
Dưá»ng như nháºn thấy sá»± nghi hoặc cá»§a Lăng Tiêu, Tống Minh Nguyệt khẽ nói:
- Lăng huynh vừa má»›i giáºt minh, có phải vì sá»± bảo trì như má»›i cá»§a những thứ bên trong không? Ta tin tưởng Tố tá»· tá»· có thể trả lá»i vấn đỠnà y!
Lăng Tố hÆ¡i đỠmặt, ở cùng chá»— vá»›i ba ngưá»i nà y khiến lòng tá»± tin cá»§a nà ng luôn bị đả kÃch!
Cả đám nà y Ä‘á»u phải đùng từ "thá»±c lá»±c biến thái" để hình dung! Từ nhá» tá»›i lá»›n, nà ng vẫn sùng bái nhất là phụ thân, nhưng trước mặt ba ngưá»i nà y, có lẽ phụ thân còn không có nổi cÆ¡ há»™i xuất thá»§! Cho nên, nà ng vẫn vẫn duy trì sá»± trầm mặc. Lúc nà y thấy Tống Minh Nguyệt tinh tế nháºn ra tâm tư cá»§a mình, Lăng Tố khẽ mÃm cưá»i cảm kÃch nhìn nà ng.
Nhưng trong mất Lăng Tiêu lại biến thà nh hai ngưá»i nà y liếc mắt đưa tình, chắc chắn có gian tình... Cho nên ngưá»i Ä‘á»i vẫn nói,cho dù là thiên tà i vẫn thinh thoảng có lúc ngá»› ngẩn.
Lăng Tố khẽ gạt mấy sợi tóc phất phơ rũ trên trán, sau đó nói:
- Căn cứ má»™t Ãt ghi chép, chi những ma pháp sư hùng mạnh thá»i thượng cổ má»›i có thể luyện chế nhẫn không gian. Pháp sư cà ng hùng mạnh thì dung lượng cá»§a nhẫn không gian cà ng lá»›n! Nhưng trên thá»±c tế, loại lá» không gian nà y cÅ©ng không có dung lượng quá lá»›n, tuy nhiên lại cần phải có cả hai loại bản lÄ©nh đại ma pháp sư và luyện kim đại sư má»›i có thể là m được!
Lăng Tố nhìn thoáng qua đệ đệ, sau đó nói tiếp:
-Bởi vì...những thứ cất ở bên trong loại nà y lá» không gian nà y, vá» mặt lý thuyết.... có thể bảo tồn muôn Ä‘á»i!
Tà i sản của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé