09-06-2011, 05:46 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 404: Lại đánh vỡ cánh cá»a Thánh Vá»±c (p2)
Khóe miệng hơi nhếch lên, kiếm linh nà y rốt cuộc cũng trưởng thà nh rồi!
Lúc Huyá»n Thiên lệnh xuất hiện trong tay Lăng Tiêu. đối đầu trá»±c diện vá»›i uy áp từ thiên thê Thánh Vá»±c hùng mạnh, trong lòng nó bá»—ng sinh ra cảm giác hối háºn: "Mẹ nó, lần nà y thì phiá»n to rồi! Năng lượng hấp thu từ cái cá»± phá»§ kia lúc nãy chỉ sợ cÅ©ng không đủ mất!"
Sắc đẹp là m mỠtrà khôn rồi!
Huyá»n Thiên buồn bá»±c đến độ gần như há»™c máu, sau đó bá»—ng nhiên phát ra khà thế hùng mạnh. Má»™t đạo hà o quang mà u và ng sáng lòa từ Huyá»n Thiên lệnh vươn dà i ra hÆ¡n má»™t thước, ra dáng kiếm quang. Còn lệnh bà i trong nháy mắt biến hóa, biến thà nh má»™t chuôi kiếm cổ lão rêu phong!
Bất kể trong lòng hắn nghÄ© thế nà o. tráºn chiến nà y cÅ©ng là tráºn chiến đầu tiên kể từ khi Huyá»n Thiên Ä‘i theo Lăng Tiêu!
Từng là pháp bảo hùng mạnh, sao có thể bôi nhỠthanh danh của mình?
Lăng Tiêu cầm Huyá»n Thiên, cảm nháºn chiến ý kinh ngưá»i từ nó. khóe miệng mỉm cưá»i: "Thú nà y xem ra dục vá»ng còn rất mãnh liệt nhỉ!"
Äáng thương thay Huyá»n Thiên, hà nh động bảo vệ tôn nghiêm bảo khà cưá»ng đại cá»§a hắn lại bị Lăng Tiêu xem là khoe khoang. Không biết nếu Huyá»n Thiên biết được suy nghÄ© kia trong lòng Lăng Tiêu có há»™c máu mà chết không.
Lúc nà y. Thánh Vá»±c thiên thê cÅ©ng cảm giác được nhân loại nà y dưá»ng như muốn trốn tránh. Lá»±c hút kinh ngưá»i kia cà ng mạnh mẽ hÆ¡n!
Lá»±c hút nà y tác động trá»±c tiếp đến đại dương mênh mông bên dưới. Biển khÆ¡i trong trăm dặm như sôi trà o! Sóng thần cuá»™n cuá»™n dá»±ng lên. không biết có bao nhiêu sinh váºt biển gặp tai ương.
- Tịch Diệt!
Lăng Tiêu lạnh lùng nói ra hai chữ, má»™t đạo kiếm khà theo Huyá»n Thiên phát ra!
Äạo kiếm khà nà y bao hà m lÄ©nh ngá»™ cá»§a Lăng Tiêu vá»›i kiếm kỹ, mang theo uy lá»±c cá»±c kỳ cưá»ng đại. HÆ¡n nữa còn có năng lượng vô biên trên Huyá»n Thiên. Äạo kiếm khà nà y đánh ra, đánh thiên thê vẫn luôn bám theo Lăng Tiêu thất Ä‘iên bát đảo. Thiên thê ẩn chứa năng lượng cưá»ng đại chợt mất Ä‘i Ä‘iểm tá»±a, đứt Ä‘oạn giữa không trung!
Năng lượng khá»§ng bố phá nát nhiá»u chá»— trong không gian, sau đó chẳng biết thoát đến thế giá»›i nà o!
Lăng Tiêu không thèm nhìn bầu trá»i Ä‘ang vặn vẹo. Má»™t kiếm Tịch Diệt phá nát má»™t phần ba thiên thê!
Mà lúc nà y. thiên uy cà ng mạnh như đang nổi cơn thịnh nộ. Lực hút trong giây lát tăng lên mấy lần. Lăng Tiêu hừ một tiếng, lại quát:
- Luân hồi!
Dưới đám mây Ä‘en cuồn cuá»™n trên trá»i bá»—ng nhiên bùng lên hà o quang vạn trượng!
Hà o quang bắn thẳng đến chÃn tầng mây!
Má»™t kÃch nà y dung hợp năng lượng cưá»ng đại cá»§a Huyá»n Thiên, trong nháy mắt đánh tan mây Ä‘en đầy trá»i thà nh hư không chẳng còn tung tÃch!
Mặt trá»i chói chang, lÆ¡ lá»ng giữa trá»i, thiên thê lại bị đánh nát má»™t phần ba!
Long tá»™c đứng trong kết giá»›i trên Long đảo chết lặng, trong ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi khi thấy má»™t cà nh tượng kinh hoà ng như thế. Bá»n há» tháºm chà quên Ä‘i chá»§ng tá»™c cá»§a mình, quên mình Ä‘ang ở đâu, quên Ä‘i hết thảy! Như si như ngốc nhìn nhân loại vô cùng nhá» bé trước thiên thê Ä‘ang đứng giữa trá»i.
Lúc nà y, trong lòng há». ngưá»i nà y trở nên vô cùng to lá»›n!
Sau hai kÃch kinh thiên, Thánh Vá»±c thiên thê bị há»§y hai phần ba, nhưng lá»±c hút Ä‘uổi theo Lăng Tiêu lại tâng thêm mấy lần!
Lăng Tiêu cÅ©ng hết cách. Uy áp như váºy. Chỉ sợ là cưá»ng giả cảnh giá»›i Kiếm Thánh cÅ©ng chưa chắc dám ngạnh kháng!
Huyá»n Thiên bá»—ng nhiên phát ra má»™t tiếng hừ lạnh lèo như băng!
Äồng thá»i tiếng hắn vang lên trong đầu Lăng Tiêu:
- Tiểu tá», ngươi nợ ta má»™t nhân tình to lá»›n.
Nói xong; Huyên Thiên bá»—ng nhiên thoát khá»i tay Lăng Tiêu, giữa không trung vẽ lên má»™t đạo kiếm khà mà u và ng, như sao băng đánh vá» phÃa má»™t phần ba Thánh Vá»±c thiên thê còn sót lại. Sau đó bùng lên má»™t cồ khà thế kinh ngưá»i hoà n toà n không thuá»™c vá» thế giá»›i nà y.
Lá»±c hút Lăng Tiêu trong nháy mắt biến mắt tăm mất tÃch. sau đó thiên thê kia cÅ©ng nhanh chóng tiêu tán giữa không trung, không ngá» tránh không khá»i kiêm khà mà u và ng.
Huyá»n Thiên hung hăng chém lên bá» mặt thiên thê chưa kịp tiêu thất!
Oanh!
Từ trên trá»i truyá»n đến má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất! Thanh thế nà y như ném má»™t ngá»n núi lá»›n xuống biển!
Khà thế loại nà y bộc phát ra, phạm vi ngoà i mấy ngà n dặm cũng có thể cảm ứng.
"Uy mãnh như thế, kinh ngưá»i như thế, anh tuấn tiêu sái như thế! ngoại trừ Huyá»n Thiên đại gia ta, còn ai có thể là m được? Tiểu mỹ nhân, lão tá» không tin nà ng không động lòng!"
Dưới khà thế nà y. tất cả thiên uy cá»§a Thánh Vá»±c thiên thê Ä‘á»u tiêu tan. Tuy Thánh Váºt thiên thê chi là váºt chết, nhưng gần như tất cà má»i ngưá»i Ä‘á»u có cảm giác cánh cổng Thánh Vá»±c kia Ä‘ang cháºt váºt chạy trốn....
Trên trá»i. mặt trá»i vẫn chói chang hừng há»±c. Mặt biển cÅ©ng dần khôi phục sá»± yên tÄ©nh. Tất cả tá»±a như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Huyá»n Thiên suy yếu vô cùng đã trở vá» trong nhẫn trừ váºt cá»§a Lăng Tiêu. Sau đó. má»™t thanh âm lạnh lùng cao ngạo vang lên trong đầu Lăng Tiêu:
- ngươi dám thừa cÆ¡ hạ cấm chế lên ta, ta có má»™t vạn loại phương pháp cắn trả! Hừ. ngươi tá»± mình suy tÃnh Ä‘i!
Lăng Tiêu vừa má»›i thu phục Kim Hổ. tiêu hao tháºt lá»›n, là m sao còn tinh lá»±c mà tÃnh chuyện thu phục Huyá»n Thiên? Lại nữa, lần nà y Huyá»n Thiên coi như có đại ân vá»›i Lăng Tiêu. Nếu bây giá» ra tay thu phục nó, có vẻ không biết Ä‘iá»u. Huống chi, vá»›i thá»±c lá»±c Xuất Khiếu trung kỳ bây giá» cá»§a Lăng Tiêu. vẫn không đủ để phong ấn Huyá»n Thiên. Pháp bảo nà y, tạm thá»i đà nh để nó tá»± do.
Sau khi và o trong nhân trữ váºt. Huyên Thiên cưá»i ha ha nói vá»›i Yêu Huyết Hồng Liên kiếm Ä‘ang tức giáºn đùng đùng:
- Tiểu muá»™i muá»™i, thấy ca ca uy phong không? À, đúng rồi. vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a nà ng, chắc cÅ©ng không cảm ứng được nhiá»u lắm. Hay là đê ca ca giảng giải thêm má»™t chút cho nà ng?
Lá»i còn chưa dứt, đã thấy Yêu Huyết Hông Liên kiếm trong không gian cá»§a nhẫn trữ váºt tá»± động tuốt ra khôi vá». vung lên từ trên thân kiếm bùng lên má»™t cá»— sát ý khống lồ, hung hăng chém và o bản thể Huyá»n Thiên.
Huyá»n Thiên sợ tá»›i mức xẹt má»™t cái chuồn và o trong lệnh bà i, sau đó kinh hoà ng nói:
- Quân tá» dùng tà i hùng biện không động thá»§, tiểu muá»™i muá»™i, chúng ta lại không có thâm cừu đại háºn. chăng lẽ ngưỡng má»™ nà ng cùng là sai lầm sao?
- Cút.
Thanh âm trong trẻo lạnh lẽo vang lên.
Huyá»n Thiên buồn bá»±c ngáºm miệng lại: "Lần thứ hai. Hai lần đùa giỡn kiếm linh tiểu muá»™i muá»™i, lại được hai câu, nhưng cùng má»™t chữ."
"ÄÆ°á»£c rồi. ta biến."
Huyá»n Thiên nhắm mắt lại Ä‘iá»u tức, trong lòng nghÄ©: "Chá» lão tá» khôi phục thá»±c lá»±c..."
Lúc Lãng Tiêu thần sắc có chút mệt má»i trở vá» Long Äảo. thấy ánh mắt tất cả ngưá»i trong Long tá»™c nhìn mình có chút là lạ, trong lòng có chút kỳ quái, đám Long tá»™c nà y bị sao váºy. Quả tháºt không ngá», biểu hiện cá»§a chÃnh hắn đã mang đến cho Long tá»™c rung động như thể nà o.
Long Ngạo và Long Äằng đón Lăng Tiêu và o. Sau khi ngồi xuống, Lăng Tiêu thấy hai ngưá»i có vẻ lo lắng, cưá»i khẽ há»i:
- Các ngươi bị sao váºy?
Long Äằng thở dà i má»™t tiếng:
- Bằng hữu cá»§a ta, ngươi gây há»a lá»›n rồi!
Lăng Tiêu nhướng đôi mà y kiếm lên, sau đó nói:
- Äánh vỡ cánh cá»a Thánh Vá»±c?
Long Ngạo gáºt gáºt đầu, nói:
- Lãng tông chá»§, bằng hữu cá»§a ta. ngươi phải tin ta. Vắn minh cá»§a Long tá»™c lâu dà i hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i nhân loại, hÆ¡n nữa trà nhá»› truyá»n thừa Ä‘á»i Ä‘á»i, không há» mất Ä‘i, cho nên rất nhiá»u chuyện ta biết rất rõ. ngươi quả tháºt gây ra phiá»n toái to rồi!
Thần sắc Lăng Tiêu không đổi. Kỳ tháºt hắn cÅ©ng biết mình là m như thế tất nhiên sẽ có chút háºu hoạn. Nhưng đại trượng phu có những việc nên là m và có những việc không nên là m. Nếu ta tu luyện đã là hữu tình đạo. Như váºy chỉ cần trong lòng ta có vướng báºn, đạo tâm cá»§a ta sẽ không viên mãn. Huống chi, ta tu luyện theo con đưá»ng cá»§a mình, không gì có thể chi phối váºn mệnh cá»§a ta!
Cho dù giá phải trả là cùng trá»i đất, cùng ngưá»i tranh đấu, cÅ©ng không hối tiếc!
Long Ngạo cũng rất thông minh. Thấy bộ dáng Lăng Tiêu, cũng biết đại khái những suy nghĩ trong lòng hắn. Tuy nhiên hắn vãn một mạch nói ra những gì hắn biết. Lăng Tiêu chăm chú nghe. Cuối cùng Long Ngạo nói:
- Từ xưa đến nay. ngưá»i lưu luyến nhân gian phồn hoa không muốn đến Thánh Vá»±c không phải không có, nhưng chưa ai thà nh công! nguyên nhân tối trá»ng yếu là thá»i khắc cánh cổng Thánh Vá»±c má» ra lần sau, lá»±c hút sẽ mạnh hÆ¡n mưá»i lần! HÆ¡n nữa còn kèm theo thiên phạt. Tuy rằng cánh cổng Thánh Vá»±c lấy việc tiếp dẫn là m chÃnh, nhưng vá»›i ngưá»i có dám là m chuyện nghịch thiên sẽ có trừng phạt. Hôm nay trừng phạt cÅ©ng đã khá»§ng bố lắm rồi. Cà ng đáng sợ hÆ¡n, là các thế lá»±c bên trong Thánh Vá»±c! Lần nà y thiên thê đến từ Thánh Vá»±c Nam Châu bị ngươi đánh nát. Cưá»ng giả Thánh Vá»±c Nam Châu sẽ xem đây là má»™t sá»± sỉ nhục tháºt lá»›n. Cho dù ngươi tránh khá»i thiên phạt. tiến và o Thánh Vá»±c cÅ©ng sẽ bị tất cả má»i ngưá»i á» Thánh Vá»±c Nam Châu Ä‘uôi giết! Tuy nhiên loại chuyện nà y cÅ©ng phái xem váºn khà cá»§a ngươi. Có lê ngươi rất may mắn. lần sau cánh cổng Thánh Vá»±c không phải là Nam Châu. có thể tránh thoát trưởng kiếp nạn nà y.
Mặt Lăng Tiêu không hỠđổi sắc. Trong lòng lại ngạc nhiên thán phục, váºn khà cá»§a mình quả nhiên lá»›n. Chẳng lẽ thiên đạo thấy mình mấy năm nay quá mức thuáºn lợi, nên muốn Ä‘em đến chút phiá»n toái cho mình? Vô tình đắc tá»™i tất cả má»i ngưá»i ở má»™t đại châu... Chuyện nà y có phải hÆ¡i oan uổng không?
"Chỉ mong không nghiêm trá»ng như Long Ngạo nói!"
Lăng Tiêu nghĩ.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
09-06-2011, 06:09 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 405: Năm năm
:2 (46):
Thá»i gian thấm thoắt thoi đưa, năm năm nháy mắt đã lặng lẽ trôi qua. Năm năm nói dà i không dà i, nói ngắn không ngắn, đủ để đổi thay bao Ä‘iá»u. Thục SÆ¡n kiếm phái bên trong Thục SÆ¡n Thà nh phÃa Nam đế quốc Lam nguyệt đã bá» Ä‘i. Nhưng tất cả cư dân Thục SÆ¡n thà nh Ä‘á»u không Ä‘i. Há» Ä‘á»u tin tưởng ra đây chÃnh là ý chỉ cá»§a thần!
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hết lòng tin tưởng Lăng Tiêu. Ä‘á»u dằn nổi bi thương xuống đáy lòng vì bá»n há» tin tưởng, thần sẽ không vứt bá» bá»n há»! Bất cứ kẻ nà o muốn gây chuyện ở Thục SÆ¡n thà nh là khiêu khÃch Thục SÆ¡n kiếm phái. khiêu khÃch tôn nghiêm Thục SÆ¡n kiếm phái!
ChÃnh vì những lá»i nà y, cho dù đế quốc Lam nguyệt lâm và o binh Ä‘ao khói lá»a, Thục SÆ¡n thà nh vẫn là vùng đất yên bình như xưa! Cà ng không thể tin được rằng, chÃnh nÆ¡i nà y là căn nguyên cá»§a chiến há»a.
Mùa đông năm 1465. Lý Thiên Lạc sau nhiá»u năm ản phục, rốt cuá»™c cÅ©ng đợi được thá»i cÆ¡ chÃn muồi, bắt đầu khởi binh. Hắn tuyên bố tá»™i trạng cá»§a Lý Võ Trá»±c vốn Ä‘ang yên ồn ngồi trên ngai và ng hoà ng đế trong Lam nguyệt đế đô là m cho khắp thiên hạ xôn xao!
Giết anh. giết cha. giết mẹ. Äuổi táºn giết tuyệt nhưng đồng tá»™c có uy hiếp. ra sức chèn ép đại thần tiá»n triá»u! Bất cứ phương diện nà o trong các phương diện nà y. tùy tiện má»™t cái là có thể khiến cho dân chúng vô cùng căm phẫn. Tuy thế giá»›i nà y không phải là nÆ¡i cho ngưá»i thưá»ng cầm quyá»n, nhưng lòng dân hướng vá» má»™t phÃa, dân ý sục sôi cÅ©ng là má»™t việc khiến ngưá»i đương quyá»n sợ hãi!
Lý Thiên Lạc một thân khôi giáp, vững và ng trên chiến mã. Bên cạnh có một nữ tướng oai vệ hiên ngang, vẻ mặt uy nghiêm, chi khỉ ánh mắt nhìn thoáng qua Lý Thiên Lạc mới có chút nhu tình.
ChÃnh là Vương phi trong lòng tất cả cần vương quân - Karin tiểu thư.
Lúc nà y. sừng sững trước mắt bá»n há» là đế đô nguy nga! Binh sÄ© áo giáp như thá»§y triá»u đêm đô thà nh vây chặt như nêm. tình hình hết sức căng thẳng. Nói đến những gì Karin đã trải qua mấy năm gần đây có chút truyá»n kỳ.
Là bạn há»c năm xưa cá»§a Lăng Tiêu ở Há»c viện Äế quốc, sau khi Nam Phương Vương Lý Võ Thông chết không rõ rà ng. rồi đến ngà y thái tá» Lý Võ Trá»±c đăng cÆ¡ là m hoà ng đế, Karin liá»n bị giam lòng trong nhà , không cho nà ng có bất cứ cÆ¡ há»™i nà o ra ngoà i.
Karin tháºm chà đã dùng biện pháp tá»± sát để uy hiếp cha mẹ. lại bị phụ thân không biết tìm được ở đâu má»™t loại thá»±c váºt má»m bắt ép nà ng uống. Từ đó vá» sau, Karin ngay cả ăn cÆ¡m cÅ©ng cần đầy tá»› chăm lo. Ä‘i lại cÅ©ng không nổi. Có thể nói, phụ thân nà ng vì không cho con sái tá»± sát đã dùng hết các biện pháp. Mục Ä‘Ãch là thông qua phương pháp cá»§a mình là m cho con gái mình hiểu ra má»™t đạo lý: nếu con cứ khăng khăng cứng đầu, hại chết không chi má»™t mình con... mà là cả gia tá»™c!
Phải đến hai, ba năm sau, Karin má»›i hiểu được nổi khổ cá»§a phụ thân, vì bảo vệ nà ng mà chịu không Ãt áp lá»±c. Bởi vì ý kiến cá»§a gia tá»™c vô cùng thống nhất vá»›i cô bé Karin phản nghịch, lúc nà o cÅ©ng mưu toan tìm kiếm và trợ giúp "phản tặc" Lý Thiên Lạc, đó chÃnh là giết!
Äúng váºy. Chỉ khi đứa con gái cÅ©ng đầu nà y chết. má»›i có thể đảm bảo gia tá»™c không bị liên lụy! Dù sao chuyện cá»§a Karin và Lý Thiên Lạc cÅ©ng không thể che được mắt cá»§a ngưá»i hữu tâm. nói chi đến hoà ng đế Lý Võ Trá»±c.
Cho nên. sau khi biết chuyện nà y, oán niệm cá»§a Karin vá»›i phụ thân giảm Ä‘i rất nhiá»u. Còn phụ thân Karin thấy con gái tỉnh ngá»™ cÅ©ng muốn giải độc cho Karin.
Nhưng phụ thân Karin không ngỠhắn bị một trưởng lão trong gia tộc lừa, thứ độc nà y căn bản là không có giải dược!
Năm đó, hà nh động liá»u chết bảo vệ con gái cá»§a cha Karin là m cho đại bá»™ pháºn tá»™c nhân bất mãn. Äứng trên quan Ä‘iểm cá»§a bá»n há» thì cho rằng phụ thân Karin không hiểu là lẽ. Còn vị trưởng lão kia, đối vá»›i phụ thân Karin quan hệ tốt hÆ¡n má»i ngưá»i má»™t chút. Không ngá», lão lại là m ra chuyện nà y. Xem ra, trong mắt hắn, phụ thân Karin bảo vệ con gái là hà nh động không có lý trÃ. Không dùng độc dược trục tiếp giết chết Karin chi sợ là đã rất nể tình rồi
Sau khi Karin biết được, cÅ©ng không thương tâm quá độ, nhưng ý nghÄ© tìm đến Lý Thiên Lạc cà ng nung nấu trong đầu nà ng. Nà ng là cô gái vui vẻ cởi mỡ. thiên tÃnh hoạt bát. vì những chuyện nà y, trở nên trầm mặc, cà ng ngà y cà ng Ãt nói.
Còn Lý Võ Trá»±c sau khi cá»§ng cố ngôi vị hoà ng đế, dưá»ng như cÅ©ng lãng quên chuyện Karin gia tá»™c từng cùng Nam Phương Vương giao hảo. Có lẽ ngay từ đầu, Lý Vò Trục cÅ©ng không để loại gia tá»™c tôm tép nà y vướng báºn trong lòng.
Sau khi tránh khá»i kiếp nạn, dưá»ng như má»i ngưá»i trong gia tá»™c Karin Ä‘á»u lá»±a cách quên Ä‘i hết thảy những gì hỠđã là m vá»›i Karin, tháºm chà còn quên mất Karin từng bị đối xá» bất công như thế.
Cha Karin trong lòng áy náy. bèn Ä‘i khắp nÆ¡i cầu y chữa bệnh. Nhưng sau và i năm, tiá»n tà i dùng hết mà vẫn không tìm được giải dược, tháºm chà còn bị ngưá»i ta lừa, thiếu chút nữa là mất mạng.
Karin năn nỉ phụ thân đừng Ä‘i tìm nữa. Cứ như váºy. sá»›m muá»™n gì tÃnh mạng cÅ©ng khó giữ. Dù sao trên Ä‘á»i nà y, ngưá»i thấy tiá»n tà i là má» mắt có rất nhiá»u, mà phụ thân Karin thì chẳng có thá»±c lá»±c gì.
Cha Karin không đồng ý. ông luôn cho rằng tình cảnh con gái mình hôm nay Ä‘á»u là do mình mà ra, nếu không thể chữa khá»i cho con gái, Ông chết cÅ©ng không nhắm mắt.
Cuối cùng, má»™t lần trên đưá»ng vá», cha Karin nhặt được má»™t bé gái bị ngưá»i ta vứt bá». Bé gái nà y mặt hoa da phấn, cá»±c kỳ đáng yêu, là m cho ngưá»i ta không hiểu được vì sao nó lại bị bá» rÆ¡i. Tuy nhiên, nhìn qua tã cá»§a nó cÅ©ng có thể thấy nó đến từ má»™t gia đình bình thưá»ng... Chẳng lẽ bởi vì nó là bé gái?
Cha Karin thầm nghÄ© đến chuyện trong đế quốc Lam nguyệt có rất nhiá»u nÆ¡i, tình trạng trá»ng Nam khinh nữ còn rất phố biến. vốn dÄ© ông cÅ©ng chẳng quản đến. nhưng nhìn thấy đôi mắt to đầy khổ sở cá»§a bé gái, cha Karin má»m lòng nhá»§ thầm. mình đã má»™t lần gây ra nghiệp chướng quyết không lặp lại lần thứ hai!
Thấy chết mà không cứu, cũng là nghiệt chướng!
Chi là ông không biết, bé sái nà y bị vứt bá» cÅ©ng chỉ bởi vì đứa bé nà y từ lúc sinh ra đã không khóc không cưá»i. Sau đó suốt ngà y khoanh chân ngồi đả tá»a. tay bắt pháp quyết. Không bú sữa, không uống nước, ánh mắt như xuyên thấu tất cả, dưá»ng như có thể Ä‘á»c được ná»™i tâm kẻ khác.
Äứa bé yêu nghiệt như thế, bị vứt bá» là đương nhiên!
Bé gái nà y. chÃnh là Nha Nha đầu thai chuyển thế!
HÆ¡n nữa cÅ©ng không biết là số may hay xui, đầu thai và o má»™t nhà dân nghèo trong Lam nguyệt đế quốc. Mãi đến khi bị ngưá»i ta vứt bá», tiểu Nha Nha má»›i hiểu được, hà nh động cá»§a mình hoà n toà n không phải hà nh động cá»§a má»™t đứa trẻ con!
Tiếc rằng trước khi luân hồi nà ng cÅ©ng không lá»›n. suy nghÄ© đơn thuần, là m sao nghÄ© được nhiá»u biện pháp? Cuối cùng cÅ©ng há»c được má»™t cách, không nói lá»i nà o, sau đó không lá»™ ra chút nà o khác thưá»ng trước mặt ngưá»i khác. muốn luyện công cÅ©ng chá»n thá»i Ä‘iểm đêm dà i vắng lặng, lén lút tu luyện!
Cho nên. sau khi được cha cá»§a Karin nhặt vá». ban ngà y Nha Nha biểu hiện vô cùng nhu thuáºn, không nói gì cả. không khóc thét. Äám tôi tá»› hầu hạ nà ng Ä‘á»u tấm tắc khen kỳ, vô cùng yêu thÃch nữ hà i nhặt vá» nà y.
Cha Karin vì chuyện giải độc cho con mà buồn khổ. liá»n Ä‘em Nha Nha đến chá»— con gái, để con sái dạy tiểu muá»™i muá»™i nói chuyện đỡ buồn. Karin cÅ©ng vô cùng yêu thÃch Nha Nha, tá»± nhiên sẽ không cá»± tuyệt.
Có lẽ cho rằng Nha Nha là má»™t bé gái cái gi cÅ©ng không hiểu, hoặc cÅ©ng có thể vì nổi Ä‘au khố trong lòng kia không ngưá»i trò chuyện. Karin bắt đầu kể cho Nha Nha nghe quá khứ cá»§a minh, chuyện là m sao quen biết Lý Thiên Lạc. là m sao yêu nhau. sau đó lại kể vá» những ngà y vui vẻ á» Há»c viện Äế quốc.
Nha Nha nghe tuy rằng rất có hứng thú đồng thá»i cÅ©ng bổ sung thêm rất nhiá»u kiến thức. Nhưng khiến Nha Nha kinh ngạc là . từ lá»i cá»§a Karin tá»· tá»· nghe được má»™t cái tên. chÃnh là giống hệt tên ca ca mình!
Theo Karin má»—i ngà y kể chuyện vá»›i nà ng, số lần nhắc tá»›i Lăng Tiêu cÅ©ng ngà y cà ng nhiá»u. Cuối cùng. Nha Nha gần như có thể khẳng định, Lăng Tiêu trong lá»i tá»· tá»· chÃnh là đại ca cá»§a mình!
Và i lần như thế. Nha Nha gần như đã kìm không nôi sá»± kÃch động mà nói cho tá»· tá»· nghe quan hệ cá»§a mình vá»›i Lăng Tiêu.
Tuy nhiên sau khi chuyển thế là m ngưá»i, Nha Nha mặc dù vẫn đơn thuần nhưng chỉ số thông minh cÅ©ng tăng lên không Ãt. Nà ng hiểu rất rõ, nếu minh tùy tiện nói ra, chưa cần nói chuyện nà y có thể là m ngưá»i ta tin hay không, mà còn lỡ truyá»n ra ngoà i, chỉ sợ chÃnh mình sẽ bị ngưá»i ta bắt Ä‘i!
Sá»± kiện khắc sâu nhất trong trà nhá»› Nha Nha chÃnh là lão giả thoạt nhìn rất hiá»n là nh lại dùng sức nắm cổ mình, hung hăng uy hiếp đại ca mình!
Cho nên. bây giỠNha Nha sẽ không cho bất cỠkẻ nà o biết quan hệ của mình với ca ca!
Trước khi trở nên cưá»ng đại, Nha Nha tuyệt đối sẽ không Ä‘i tìm ca ca!
Suy nghĩ của Nha Nha khiến cho nà ng vô cùng thông cảm đối với những tao
ngá»™ cá»§a Karin tá»· tá»·. Nà ng vốn là linh thể. tu luyện rất lâu ở nÆ¡i âm u. Sau đó chuyển thế đầu thai, lại ở trong bụng mẹ tu luyện mưá»i tháng. Từ khi sinh ra đến giá». Nha Nha không há» gián Ä‘oạn việc tu luyện. Tu vi Nha Nha giỠđã đạt đến dung hợp háºu kỳ!
Nếu dùng chữ thiên tà i để tả Lăng Tiêu. dùng chữ thiên tà i siêu cấp để chỉ Diệp Tá», thì Nha Nha chÃnh là thiên tà i hÆ¡n Diệp Tá» gấp mưá»i lần, tháºm chà là trăm lần!
HÆ¡n nữa Nha Nha cÅ©ng không há» thông thạo đối vá»›i con đưá»ng tu luyện. Tất cả Ä‘á»u là tá»± mình mò mẫm tu luyện!
Nếu Nha Nha ở bên được Lăng Tiêu chi điểm. sau đó cho ăn linh dược. chi sợ Nha Nha bây giỠđã có thể ngưng kết nguyên anh!
Chuyện như váºy có thể xảy ra trên ngưá»i má»™t tiểu hà i tá» quả thá»±c chẳng khác nà o quá»· đến nhà . Nhưng linh hồn trải qua tinh thạch tâm luyện hóa thì quà là vô tiá»n khoáng háºu!
Không ai giống như Lăng Tiêu. Ä‘em tinh thạch tâm vô cùng trân quý là m chuyện nà y. Cho dù muốn đà o tạo nên má»™t siêu cấp cao thá»§ cÅ©ng không cần Ä‘iên cuồng như hắn. Bởi vì sau khi ngưá»i ta có tâm cảnh thá»±c lá»±c siêu việt, rất có thể sẽ có chá»n lá»±a khác mà khi đó. không ai có thể khống chế được hắn!
Lăng Tiêu không có ý niệm nà y trong đầu đối vá»›i Nha Nha. Bởi vì hắn căn bản chưa từng nghÄ© đến chuyện khống chế Nha Nha, mà Nha Nha cÅ©ng chưa từng nghÄ© tá»›i phản bá»™i ca ca! Mồi buổi tối, Nha Nha Ä‘á»u lặng lẽ sá» dụng linh lá»±c trong cÆ¡ thể tẩy tá»§y phạt mao cho Karin. Vì sợ nà ng biết nên tiến triển rất cháºm. Mãi đến ba tháng sau, Karin vốn đã quen cả ngưá»i vô lá»±c, trong má»™t lần bừng tỉnh cÆ¡n mÆ¡ phát hiện mình không ngá» có thể tá»± thân ngồi dáºy. Toà n thân từ trên xuống dưới má»i nhừ, nhưng đã có cảm giác sức lá»±c hồi phục trở lại!
Sau đó ná»a tháng thá»i gian, Karin phát hiện sức lá»±c cá»§a mình từ từ khôi phục! Chẳng những khôi phục thá»±c lá»±c như trước, không ngá» kinh mạch còn đột phá, đạt tá»›i cảnh giá»›i Ma Kiếm SÄ©! Äiá»u nà y không thể dùng chữ thần kỳ mà hình dung. Nếu nói không ai âm thầm trợ giúp Karin, chỉ sợ chăng ai tin!
Ngưá»i đương thá»i, còn ai có thá»±c lá»±c nà y. lại đồng ý giúp Karin? Gần như tất cả má»i ngưá»i không hẹn mà cùng nghÄ© vá» má»™t cái tên mà ở Lam nguyệt đế quốc đại biểu cho quyá»n uy vô thượng: Lăng Tiêu!
Ngay cả hoà ng đế bệ hạ cÅ©ng bị hà o quang trên ngưá»i Lăng Tiêu che phá»§! Äám ngưá»i trong Karin gia tá»™c tìm muốn giết Karin Ä‘á»u kinh sợ!
Bởi vì cưá»ng giả cảnh giá»›i Ma Kiếm SÄ©, gia tá»™c bá»n há» trước nay chưa từng có! Nếu Karin muốn trả thù, chi sợ sẽ không đủ ngưá»i cho nà ng giết! Cha cá»§a Karin vốn dÄ© vì xà i hết tiá»n bạc mà trở nên vô cùng nghèo túng đột nhiên được đây lên vị trà tá»™c trưởng gia tá»™c. Còn Karin được trưởng lão há»™i chá»n là m ngưá»i thừa kế chức gia chá»§ tương lai duy nhất.
Trong gia tá»™c cÅ©ng có ngưá»i không phục. liên bị chúng trưởng lão dùng thế lôi đình vạn quân giết chết. Trong má»™t đêm, thân pháºn Karin có sá»± biến hóa long trá»i lỠđất. Tuy rằng không biết mình vì sao khôi phục, nhưng Karin vô cùng thất vá»ng đối vá»›i đám trưởng lão gió chiá»u nà o xoay chiá»u nấy cá»§a gia tá»™c, ngay trong ngà y liá»n khá»i gia tá»™c, trước khi rá»i khá»i còn nhắc nhá» phụ thân chăm sóc Nha Nha cho tốt.
Ai ngá». sau khi Karin rá»i khá»i gia tá»™c ba tháng, Nha Nha cÅ©ng biến mất má»™t cách thần bÃ. Äây là do Nha Nha sợ đám ngưá»i kia liên tưởng Ä‘en mình, nên má»›i ẩn nhẫn lâu như váºy.
Nha Nha trong hình hà i đứa trẻ tìm được một dãy núi, bắt đầu một kiếp tu luyện!
Còn Karin rất dá»… dà ng tìm được Lý Thiên Lạc đã khởi binh. Hai ngưá»i gặp lại tất nhiên là má»™t phen trút bầu tâm sá»±. Äối vá»›i việc Karin khôi phục. ngay cả Lý Thiên Lạc cÅ©ng vô cùng tin tưởng là do Lăng Tiêu là m ra!
Tâm lý kÃnh sợ Lăng Tiêu đã sá»›m ăn và o trong máu, vÄ©nh viá»…n không thay đổi. Tâm tÃnh cá»§a những ngà y xưng huynh gá»i đệ vá»›i Lăng Tiêu năm xưa đã sá»›m bị hắn quẳng đến chÃn tầng mây.
Lý Thiên Lạc cà ng thêm kiên định má»™t Ä‘iá»u. đó chÃnh là , sau khi đánh đổ triá»u đình cá»§a Lý Võ Trá»±c, mình sẽ an pháºn là m má»™t thân vương tốt. Chá» khi tiểu thúc thúc Lý Võ Hiếu trưởng thà nh. sẽ mang theo Karin là m thân vương nhà n tản, chu du thế giá»›i.
Nha Nha có lẽ vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không biết, má»™t hà nh động không tÃnh toán cá»§a mình lại hoà n toà n phá Ä‘i dã tâm hừng há»±c trong lòng Lý Thiên Lạc.
Thục SÆ¡n kiếm phái sau khi chuyển đến dãy núi phÃa sau đế quốc Tái NhÄ©, đế quốc Tái NhÄ© nhanh chóng có hà nh động, sắc phong Lăng Tiêu là m thân vương, Ä‘em phạm vi năm trăm dặm quanh Thục SÆ¡n kiếm phái hoà n toà n cấp cho hắn, vÄ©nh viá»…n thuá»™c vá» Thục SÆ¡n kiếm phái. ngưá»i trong phạm vi đó Ä‘á»u là con dân Thục SÆ¡n kiếm phái.
Hà nh động nà y cá»§a Tái NhÄ© để quốc đối lấy má»™t lá»i hứa cá»§a Thục SÆ¡n kiếm phái: không can thiệp và o việc triá»u chÃnh cá»§a Tái NhÄ© đế quốc, không cho phép bất cứ thế lá»±c nà o xâm phạm Tái NhÄ© để quốc.
Quốc vương Tái NhÄ© đế quốc cÅ©ng vì váºy mà được toà n bá»™ các tầng lá»›p nhân dân từ thấp tá»›i cao tán tụng là thiên cổ nhất đế!
Rất anh minh!
Thục SÆ¡n kiếm phái quà tháºt cÅ©ng là m rất tốt lá»i hứa cá»§a mình, không can thiệp và o cuá»™c sống bất cá» kẻ nà o. Năm đó Lâm gia cÅ©ng bởi vì Thục SÆ¡n kiếm phái đứng đó mà ngay cả đám vương thân quan lại cÅ©ng phải nịnh bợ. Bởi vì cÅ©ng chi có ngưá»i cá»§a Lâm gia má»›i có thể tá»± do ra và o Thục SÆ¡n kiếm phái!
Lăng Tiêu bế quan năm năm, hôm nay xuất quan.
Mai Lan Cúc Trúc xen lẫn trong má»i ngưá»i. cùng Xuân Lan Thu Nguyệt đứng chung má»™t chá»—, vô cùng khẩn trương cùng chỠđợi, tông chá»§ lần nà y xuất quan sẽ đạt đến cảnh giá»›i gì?
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
09-06-2011, 10:21 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Chương 281: Lãnh Ngưng Cung (P1+2)
Của con rồng ếch đây
Lăng Tiêu thản nhiên gáºt gáºt đầu, trong lòng lại lấy là m lạ, Thượng Quan VÅ© Ãồng là m thế nà o nháºn ra mình. Kể cả lần trước khi đã dịch dung rồi gặp Thượng Quan VÅ© Ãồng, nà ng cÅ©ng không có nháºn lầm mình.
Lăng Tiêu là m sao biết được: qua thá»i gian dà i như váºy, Thượng Quan VÅ© Ãồng
vẫn luôn tưởng nhá»› tá»›i Lăng Tiêu. Hình dáng bên ngoà i có thể biến đổi, tháºm
chà ngay cả ánh mắt cÅ©ng có thể khác, nhưng má»™t và i cá» chỉ nhá» vô tình, hoặc lÃ
một số thói quen nà o đó đã bán đứng hắn. Tuy nhiên loại cảm giác đó rất tế nhị,
không phải ngưá»i rất thân cáºn thì căn bản không có khả năng nắm được!
Cho nên, Tống Minh Nguyệt thông minh sắc sảo rất nhanh nghĩ tới **** mấu
chốt nà y, trong ánh mắt nhìn Thượng Quan VÅ© Äồng thêm lên chút phức tạp.
Nà ng có thể dá»… dà ng khoan nhượng Diệp Tá», dá»… dà ng khoan nhượng Isa, tháºm chÃ
có thể dễ dà ng khoan nhượng Phong Phong và hai thị nữ nhỠxinh đẹp kia của
Lăng Tiêu, đó là bởi vì nà ng thuá»™c vá» ngưá»i tá»›i sau. Mặc dù nà ng là nữ nhân đầu
tiên của Lăng Tiêu, nhưng Tống Minh Nguyệt xuất thân đại gia tộc trong lòng
nà ng cÅ©ng biết rằng: muốn nam nhân cả Ä‘á»i chỉ có má»™t nữ nhân, cÅ©ng không thá»±c
tế. vì thế nếu có thể mau chóng tranh và o tay mình địa vị nên có, má»›i là điá»u
trá»ng yếu nhất. HÆ¡n nữa, đừng thấy Lăng Tiêu đối vá»›i những chuyện nà y vẫn
luá»™n dá»ng dưng, nhưng nếu như nữ nhân ghen tị lẫn nhau, hiển nhiên sế dẫn tá»›i
nam nhân không vui lòng. Rất nhiá»u đạo giáo cÅ©ng Ä‘á»u có vô số tiên nhân đưa ra
kết luáºn nà y. Tống Minn Nguyệt cÅ©ng không nghÄ© muốn giẫm lên vết xe đổ, có
Ä‘iá»u là nữ nhân nước mắt nà y, rõ rà ng là ngưá»i quen biết ông anh mình đầu tiên,
hÆ¡n nữa, còn không phải quen biết bình thưá»ng! Nếu không là m sao có thể chỉ
nhìn thấy hai lần, đã nháºn ra Lăng Tiêu. ChÃnh xác mà nói, hắn là chỉ thấy má»™t
lần tại đại há»™i giao dịch đã nháºn ra rồi, chẳng quả lúc đó đông ngưá»i nên không
có tá»›i nháºn nhau mà thôi. Nhưng quan sát theo hiện tại cá»§a Lăng Tiêu, dưá»ng
như lại cÅ©ng không muốn chạm mặt vá»›i nà ng! Nói như váºy “chÃnh là nữ nhân
nà y có tình ý vá»›i phu quân mình, nhưng phu quân đối vá»›i nà ng thì khácâ€. Cho
nên nói Tống Minh Nguyệt rất thông minh, việc nà y gần như chỉ trong nháy mắt
trong đầu nà ng liá»n phân tÃch ra được. NghÄ© thông suốt những Ä‘iá»u nà y, trên mặt
Tống Minh Nguyệt bá»—ng nhiên lá»™ ra nụ cưá»i tươi. Mặc dù vì dịch Ä‘ung, là m cho
ngưá»i ta có cảm giác nụ cưá»i nà y cá»±c ky cáºu hồn Ä‘oạt phách! Không Ãt nam nhân
đang chú ý tới nơi nà y trên mặt chợt hiện vẻ ngẩn ngơ.
Thượng Quan VÅ© Äồng thì ở trong lòng mắng má»™t cáºu: “Äồ hồ ly! Tiểu yếu
tinh! Bên ngưá»i Lăng Tiêu khi nà o thì có thêm má»™t nữ nhân như váºy? Tiểu tá»
nà y, tháºt là cà ng ngây cà ng quá đáng!â€
Ba mỹ nữ ngồi ở chỗ nà y, cơ hồ hình thà nh tư thái tranh nhau khoe hương khoe
sắc. Thu Nguyết Dao tuy rằng tuổi lá»›n má»™t Ãt, có Ä‘iá»u xem ra vẻ thà nh thục cà ng
quyến rũ, cà ng có hương vị nữ nhân, hơn nữa trên gương mặt nà ng, cũng không
có lưu lại chút đầu vết gì của năm tháng. Thẳng thắn mà nói: nà ng là thiếu phụ
Ä‘ang mùa trổ hoa cÅ©ng không quá đáng! Chỉ nhìn ra Thu Nguyệt Dao đã gấn đến tuổi trung niên, là do đôi mắt chứa đầy vẻ tang thương cá»§a nà ng. Tuy rằng đôi mắt tháºp phần xinh đẹp, nhưng có thể từ trên đó cảm nhản được đã tÃch lÅ©y tang thương quả báo nhiếu năm tháng. Không như Thượng Quan VÅ© Äồng và Tống Minh Nguyệt hai nữ nhân tuổi trẻ tươi đẹp, má»™t đôi mắt trong vẻo tinh khiết như đông thu thá»§y.
Bên trong tá»u lầu, vốn những ngưá»i nà y ăn cÆ¡m xong chuấn bị rá»i Ä‘i, bá»—ng
nhiên chứng kiến “phong cùm†hiếm hoi nà y nên cÅ©ng không nỡ rá»i khá»i, đông
thá»i, vô số ánh mắt hâm má»™ lẫn ghen tị chiếu và o Lăng Tiêu . Khiến hắn cảm thấy
bị áp lá»±c bá»™i phần, miá»…n cưỡng ắn vá»™i mấy miệng xong Lăng Tiêu đứng dáºy nói:
- Chúng ta đi thôi!
Tống Minh Nguyệt tháºt nhu thuáºn đứng dáºy Ä‘i theo phÃa sau Lăng Tiêu , má»™t lát
sau Thu Nguyệt Dao và Thượng Quan VÅ© Äồng cÅ©ng đứng lên rá»i Ä‘i. Trên
đưá»ng lá»™ trong thà nh lúc nà y tháºt đông đúc ồn à o náo nhiệt, trên đảo tuy rằng
toà n bá»™ Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a thế gia, nhưng đồng thá»i cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i dân
thưá»ng, những ngưá»i bình thưá»ng không khác gì vá»›i ngưá»i dân thưá»ng ở đất liá»n,
nhưng chất lượng sinh hoạt hiển nhiêu cao hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i dân chúng bình
thưá»ng ở đất liá»n. Dù sao, bá»n há» thuá»™c ngưá»i cá»§a thế gia, không có thuế khóa
cao như váºy, hÆ¡n nữa bất kẻ là m chuyện là m ăn buôn bán gì Ä‘á»u kiếm lợi dá»…
dà ng
Cho nên trên đưá»ng nà y đúng là biểu hiện má»™t cà nh thái bình hoà n ca. Thượng
Quản vÅ© Ãồng vừa ra tá»›i, liá»n thấy Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt hai ngưá»i
đứng trước mặt má»™t quầy hà ng cách đó không xa. Lăng Tiêu trên lại khẽ gáºt đầu
chà o, sau đó liá»n cÅ©ng thầy trò Thu Nguyết Dao Ä‘i đến má»™t con đưá»ng nhá» vắng
vẻ. Ở chá»— nà y đúng là khá biết vá»›i nÆ¡i cư ngụ cá»§a các môn phải thế gia bất nháºp
lưu, cảnh váºt tháºt im ắng, tháºm chà nhìn không thấy mấy ngưá»i ra ngoà i. Lần nà y
Lãnh Ngưng Cung đến đây mưá»i mấy ngưá»i! Tất cả các nà ng Ä‘á»u ở chung
trong một ngội nhà riêng biệt, đủ thấy mức độ coi trong của Tấn gia đối với
những môn phải thế gia hÆ¡i lá»›n má»™t chút thế nà o. và o trong sân, bên trong có mấy thiếu nữ trẻ tuổi Ä‘ang ngồi trên ghế đá dưới tà ng cây cổ thụ râm mát ẩn các loại hoa quả má»›i lạ. Thấy Thượng Quan VÅ© Äồng và Thu Nguyết Dao mang theo hai ngưá»i xa lạ trên và o, các nà ng Ä‘á»u sá»ng sốt, tuy nhiên láºp tức Ä‘á»u đứng lên chà o há»i.
- sá»± tá»·!
- sự thúc!
Giá»ng nói cá»§a các thiếu nÅ© như tiếng chim oanh chim yến Ä‘á»u vô cÅ©ng êm tại,
kêu gá»i chà o đón Thu Nguyết Dao và Thượng Quan VÅ© Äồng xong thì má»i ánh
mắt hiếu kỳ Ä‘á»u dán lên mặt Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu . Trông thấy Tống
Minh Nguyệt xinh đẹp quyá»n rÅ©, các thiếu nữ chá»›p chá»›p những cặp mắt to,
không nhịn được nhìn Ä‘i nhìn lại mấy lần. Lãnh Ngưng Cung lấy nữ nhân lÃ
chÃnh, tuy nhiên đại Ä‘a số Ä‘á»u chưa từng nếm mùi khói lá»a ở nhân gian, bá»™ dáng các nà ng Ä‘á»u trong trắng thanh khiết, hoà n toà n không giống Tống Minh Nguyệt
má»™t nữ nhân xinh đẹp quyến rÅ© như váºy. Ãến khi các nà ng nhìn sang Lăng Tiêu,
rõ rà ng các cô gái cà ng thếm tò mò, không kìm nổi len lén quản sát ngưá»i trẻ tuổi
anh tuấn nà y. Trong lòng các nà ng thần nghÄ©: “Chẳng lẽ nam nhân nà y là ngưá»i
trong lòng cá»§a sư tá»· đấy sao?â€
Thượng Quan VÅ© Äồng nhìn vá» phÃa các cô gái dịu dà ng cưá»i, đừng nhìn các cô
gái nà y tuổi không lá»›n, nhưng thá»±c lá»±c Ä‘á»u mạnh hÆ¡n nà ng rất nhiá»u! sau khi
Thượng Quan VÅ© Äồng dùng Ä‘an được Lăng Tiêu đưa cho nà ng, mặc dù thá»±c lá»±c
tăng lên từ Ma Kiếm sÄ© báºc hai tá»›i báºc bốn. Ãiá»u nà y đã khiến sá»± phụ Thu
Nguyết Dao cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng ngạc nhiên không thôi, bởi vì cho đến
bây giá», thá»±c lá»±c cá»§a nà ng cÅ©ng chỉ là Ma Kiếm sÄ© báºc năm!
Thu Nguyết Dao tuy rằng vẫn luá»™n nhân được sá»± coi trá»ng cá»§a Lãnh Dương
Dương Cung chủ Lãnh Ngưng Cung, để nà ng phụ trách hết thấy sự việc đối
ngoại. Nhưng thá»±c lá»±c chÃnh là thá»±c lá»±c, hai thầy trò Thu Nguyết Dao tháºt khó
xá», trên thứ báºc ở Lãnh Ngưng Cung căn bản là không sắp xếp được!
Tuy nhiên, Lãnh Ngưng Cung luôn luá»™n khiêm tốn, hÆ¡n nữa môn nhân Ä‘á»u rất
Ä‘oà n kết, cÅ©ng không có ngưá»i nà o kỳ thị thầy trò các nà ng. Ngược lại bởi vì thầy
trò hai ngưá»i thưá»ng xuyên xuất nháºp giá»›i thế tục, má»—i lần trở vá» môn phải Ä‘á»u
mang vẻ rất nhiá»u Ä‘iá»u lý thú má»›i lạ, khiến cho tình cảm cá»§a ngưá»i trong môn
phái đối với hai thấy trò các nà ng đầu rất tốt.
Giống như mấy cô bé nà y, toà n bá»™ Ä‘á»u là đệ tá» thân truyá»n cá»§a đại cung chá»§
Lãnh Dương Dương. Thực lực kém nhất cũng đã cao hơn Thu Nguyết Dao, đạt
tá»›i Ma Kiếm sÄ© báºc sáu, nhưng đối xá» vá»›i Thu Nguyết Dao Ä‘á»u rất khách sáo.
Äại cÅ©ng chá»§ Lãnh Dương Dương Ä‘ang đảm nhiếm Lãnh Ngưng Cung, theo bối
pháºn mà nói còn là Tiểu sá»± muá»™i cá»§a Thu Nguyết Dao, năm nay chẳng quả chỉ hai
mươi tuổi, nhưng thiên tư tuyệt, vượt trá»™i nhất trong nhiá»u thế hế cung
chá»§ kế thừa cá»§a Lãnh Ngưng Cưng: hiện giá» nà ng đã có thá»±c lá»±c Kiếm Tông báºc
hai!
Tin tức nà y nếu như truyá»n tá»›i giá»›i thế tục, quả thá»±c có thể dẫn tá»›i chấn động
tháºt lá»›n: Kiếm Tông trẻ chỉ má»›i hai mươi là m tuổi, tháºm chà trong vòng trăm
năm có hi vá»ng nháºp Thánh!vá»›i thà nh tÃch có thể liệt và o môn phải nhị lưu, đương nhiên thá»±c lá»±c cá»§a LãnhNgưng Cung không chỉ có thể. Mấy Ä‘á»i cung chá»§ trước cá»§a Lãnh Ngưng Cung,thá»±c lá»±c cao nhất cÅ©ng chỉ đạt tá»›i Kiếm Hoà ng báºc năm, kém cõi nhất cÅ©ng có Kiếm Hoà ng báºc hai!
Theo quy cá»§ cá»§a Lãnh Ngưng Cung, khi cung chá»§ đạt tá»›i tu vi Kiếm Hoà ng, láºp
tức bãi nhiệm truyá»n vị trà đãm nhiệm cung chá»§ kế tiếp cho ngưá»i khác, sau đó
chÃnh mình sẽ trên và o chá»— thanh tu trong môn phải để tiến hà nh tu luyện!
Lãnh Ngưng Cung còn có tâm vị chấp pháp trưỡng lão, thá»±c lá»±c cao nhất đạt tá»›i Kiếm Tông báºc sáu, thấp nhất cÅ©ng tá»›i Kiếm Tông báºc bốn! Tam vị trưởng lão
nà y Ä‘á»u đã rất cao tuổi, hầu như rất Ãt có khả năng lúc còn sống bước và o cảnh
giá»›i Kiếm Hoà ng. Chá» nên, đại bá»™ pháºn sá»± việc tại Lãnh Ngưng Cung, cÅ©ng
không phải do cung chủ quản lý, mà dỠtám vị trởng lão Kiếm Tông nà y quản
lý!
Ngoại môn Lãnh Ngưng Cung có nam đệ tá», có Ä‘iá»u số lượng rất Ãt, tất cả Ä‘á»u
chưởng quản một số sản nghiệp của Lãnh Ngưng Cung. Còn nội môn đệ tỠthì
hết thấy đếu là các cô gái!
Lãnh Ngưng Cung còn có má»™t Ä‘iá»u quy định gần như không hợp tình hợp lý:
phà m là đệ tá» ná»™i môn, hết thảy Ä‘á»u không được láºp gia đình!
Nói cách khác chỉ cần trở thà nh đệ tỠnội môn của Lãnh Ngưng Cung, thì phải
cách biệt vá»›i nam giá»›i. vì thế hết thảy ngưá»i trong ná»™i môn cá»§a Lãnh Ngưng
Cung Ä‘á»u băng thanh ngá»c khiết.
Cung chủ Lãnh Dương Dương ngà y nay, thì được tất cả các trưởng bối và trưởng
lão sá»± môn đặt hy vá»ng rất cao. Há» cho rằng Lãnh Dương Dương má»›i có năng
lá»±c dẫn dắt môn phải, để môn phải phát đương quang đại! Tháºm chÃ, cÅ©ng có thể
dẫn đắt Lãnh Ngưng Cung há»™i nháºp và o Tiểu chuẩn môn phải nhất lưu!
Bởi váºy, lản nà y Lãnh Dương Dương Ä‘Ãch thân tá»›i nÆ i nà y, mục Ä‘Ãch là muốn
chứng tá» anh hà o vá»›i má»™t số môn phải thế gia lá»›n, để tạo Ä‘iá»u kiện hướng tá»›i
phát triến Lãnh Ngưng Cung! Ãồng thá»i, Lãnh Dương Dương còn rất kiêu kỳ vẻ
má»™t ngưá»i phi thưá»ng!
Ãó là Lăng Tiêu! Theo lý thuyết, má»™t nam nhân cá»§a giá»›i thế tục, tháºt rất khó mÃ
đầu tá»›i sá»± chá»§ ý cá»§a Lãnh Dương Dương vốn là ngưá»i có Thân pháºn so vá»›i công
chúa hoà ng thất còn cao quý hÆ n như thế. Nhưng trong má»™t chuyện Thượng
Quản vÅ© Ãồng trở vẻ sá»± môn 'trước đấy, nà ng đã từng đỠcáºp quả má»™t lần vá»
Lăng Tiêu với cũng chủ sư thúc nà y: nói hắn có đủ loại thần kỳ, hơn nữa Dưỡng
Nhan Ãan thần kỳ từ trong tay Lăng Tiêu kia, lại khiến Lãnh Dương Dương nữ
nhân trẻ tuổi gần như chưa lần nà o ra khá»i sÆ¡n môn vô cÅ©ng chấn đông!
Chi cần nữ nhân, vốn không có ngưá»i nà o không thÃch chưng diện!
Lãnh Dương Dương là má»™t thiếu nữ băng thanh ngá»c khiết cÅ©ng không thể
ngoai lệ. ChỠnên, nà ng đã dự định khi thịnh hội giao địch lần nà y kết thúc, nà ng
sẽ Ä‘i má»™t chuyến tá»›i phÃa nam trá»ng trấn thà nh PenZias để tiếp kiến Lăng Tiêu,
cũng coi như xuất môn du lịch. xuất môn lần nà y có đến ba trưởng lão, phải biết
là đại trưởng lão, nhị trưởng lão và tam trưởng lão. Tuy rằng ba vị trưởng lão Ä‘á»u
nhất tế phản đối, có Ä‘iá»u sau khi phát hiện biến hóa cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng,
ba vị trưởng lão rốt cục đồng ý yếu cầu cá»§a Lãnh Dương Dương. Ãồng thá»i, mấy
trưởng lão còn dư định thu nháºn Thượng Quan VÅ© Äồng và o ná»™i môn để tăng
cưá»ng thá»±c lá»±c. Ãây vốn là chuyện vui mừng, nhưng Thượng Quan VÅ© Äồng chẳng há» mong muốn, má»™t khi bước và o ná»™i môn Lãnh Ngưng Cung, có nghÄ©a là cả cuá»™c Ä‘á»i từ nay vẻ sau nà y đầu phải sống đơn độc. Nếu như nà ng má»™t lòng theo Ä‘uổi võ đạo đến cÅ©ng thì Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không có gì, nhưng trong lòng cá»§a Thượng Quản vÅ©
Ãồng lại có hình ảnh cá»§a Lăng Tiêu
Nhưng loại chuyện nà y cÅ©ng không thế nói ra. Ãừng nói trước mắt chuyện tình
nà y chỉ nghẹn ở trong lòng cá»§a nà ng chưa có nói lá»i nà o vá»›i ngưá»i ta, cho dù
song phương tình đầu ý hợp, nhưng dưới những ánh mắt dung tục và “bằng và o
nước miếng†nà y, sợ là cÅ©ng có thể dìm chết ngưá»i ta. Cho nên, Thượng Quản
vÅ© Ãồng vẫn cá»±c lá»±c phá»§ nhân tình cảm cá»§a mình, vẫn khắc chế căn bản không
muốn thừa nháºn. Mãi đến khi sá»± phụ Thu Nguyết Dao phát hiện chuyện nà y, hÆ¡n
nữa nói chuyện một lần với nà ng, tỠvẻ ủng hộ nà ng, lúc nà y tâm tình của
Thượng Quan VÅ© Äồng má»›i lung lay thức tình.
Nhưng nà ng cÅ©ng thế, Thu Nguyết Dao cÅ©ng thế, Ä‘á»u không có cách nà o chống
lại thá»±c tế Thượng Quan VÅ© Äồng phải tiến và o ná»™i môn. vì thế Thu Nguyết Dao
liá»n đưa ra cho đồ nhi má»™t cái chá»§ y xấu hổ muốn chết: nếu Thượng Quản vÅ©
Ãồng có thể trước khi trở thà nh đệ tá» ná»™i môn phá vỡ thân thế toà n vẹn trong
trắng nà y cá»§a mình…. Chắc hắn, các trưá»ng lão đó cÅ©ng sẽ không nhắc tá»›i chuyện
thu Thượng Quan VÅ© Äồng và o ná»™i môn nữa?
Thá»i Ä‘iểm tâm tư Thượng Quan VÅ© Äồng Ä‘ang quay mong mòng, bá»—ng nhiên
phát hiện Lăng Tiêu. Lúc ấy nà ng cũng không đám xác định, bởi vì nà ng cảm
giác Lăng Tiêu hẳn là không thế xuất hiện và o trưá»ng hợp nà y. Có Ä‘iá»u là thá»i
gian sau nà y, nà ng cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy ngưá»i nỠđúng chÃnh là Lăng Tiêu
váºy. vì thế hôm nay nà ng cố ý đúng chỠở bên ngoà i ngôi lâu sắp xếp cho ngưá»i
trong các môn phải thế gia bất nháºp lưu dùng cÆ¡m. Trong khoảnh khắc nhìn thấy
Lăng Tiêu, nà ng liá»n xác định: đây đúng là Lăng Tiêu không sai! Cá» chỉ và bá»™
dáng Ä‘i đưá»ng kia, đã hoà n toà n hắn đúng hắn!
Ãừng hoà i nghi trá»±c giác cá»§a má»™t nữ nhân, nhất là nam nhân nà y là ngưá»i nà ng
rất quan tâm. vì thế Thượng Quan VÅ© Äồng vừa mừng vừa sỢ, liá»n không kìm
được nói cho sá»± phụ biết, Thu Nguyết Dao thì nói vá»›i Thượng Quan VÅ© Äồng:
“Ãã thÃch hắn thì cứ thẳng thắn hợp lý hợp tình dẫn Lăng Tiêu trở vá», vừa lúc
giới thiếu với cung chủ một lần. Không phải cũng chủ đang rất hiếu kỳ muốn gặp
ngưá»i nà y sao?â€sau đó sẽ hÆ¡i ám chỉ má»™t chút, nam nhân nà y chÃnh là ngưá»i trong lòng cá»§aThượng Quan VÅ© Äồng. Chắc hắn các trưởng lão đó cÅ©ng sẽ không con là m vÅ© Ãồng khó xá» nữa? vẻ phần quản chế giữa Thượng Quan VÅ© Äồng và Lăng Tiêu,
váºy thì cứ để từ từ tá»›i là tốt rồi. DÅ© sao có thể tránh thoát trên và o ná»™i môn lần
nà y, để đến sau nà y có lẽ sẽ không có cÆ hôi. Thu Nguyệt Dao tiến và o Lãnh
Ngưng Cung đã nhiá»u năm, nhưng vẫn còn là ngoại môn. Kể cả sá»± phụ cá»§a nà ng
cÅ©ng thế, hiện Ä‘ang phụ trách ngoại môn, hà ng năm Ä‘á»u ở bên ngoà i. Cho nên,
đối vá»›i tÃnh tình cá»§a má»™t số trưởng lão, Thu Nguyết Dao cÅ©ng không biết rõ cho
lắm.
Chương 281: Lãnh Ngưng Cung (P2)
Thầy trò hai ngưá»i dẫn Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt, Ä‘i và o má»™t tiểu viện:
- Các ngưá»i trò chuyện vá»›i nhau Ä‘i, ta Ä‘i báo vá»›i cung chá»§ má»™t tiếng!
Thu Nguyết Dao ôn hòa cưá»i nhìn thoáng quả Lăng Tiêu, nói:
- Nếu không phải vÅ© Ãồng tinh mắt, ta đúng là không nháºn ra ngưá»i. Thuáºt địch
dung cá»§a ngưá»i tháºt cao minh!
Lúc nà y Lăng Tiêu má»›i cưá»i cưá»i, bởi vì nÆ i nà y đã không có ngưá»i ngoà i. Hắn
hướng vá» phÃa Thu Nguyết Dao cúi mình thi lá»…: _
- Thu di! Tháºt có lá»—i bởi vì má»™t và i nguyên nhân, không thể ra mặt chà o há»i
ngà i.
- Không sao! Ta hiểu! Các ngưá»i trò chuyện trước Ä‘i.
Thu Nguyết Dao mỉm cưá»i, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Thượng Quan VÅ© Äồng mở cá»§a phòng, nhưá»ng hai ngưá»i Ä‘i và o, sau đó rót
nước trà ! cho Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu, sắc mặt á»ng Ä‘á», có chút áy náy
nói:
- Cứ như váºy gá»i hai ngưá»i tá»›i đây, sẽ không ảnh hưởng gì vá»›i các ngưá»i chứ?
Khóe miệng Tống Minh Nguyệt hơi hơi nhếch lên, sau đó nói:
- Có ảnh hưởng hay không thì thế nà o, ngưá»i là m thì đã là m rồi.
- Minh Nguyệt! Không được vô lễ, vị nà y là sự phụ của ta, vẫn luộn hết sức
chiếu cố cho ta!
Lăng Tiêu khẽ nhÃu mà y nói. Tống Minh Nguyệt láºp tức đỠbừng đôi mắt, trong
lòng có chút ủy khuất. Nà ng thầm nghĩ: “Quả nhiên như thế, ngay cả nói một câu
cÅ©ng không được! vốn nhất định là váºy! Các ngưá»i lại không có địch dung, hÆ¡n
nữa còn xinh đẹp như váºy, khẳng định rất hấp dẫn chá»§ ý cá»§a ngưá»i ta, trước đám
đông kêu gá»i hai chúng ta, nếu nói không quen biết ai mà tin? Chúng ta dịch
dung là vì cái gì? Còn không phải sợ ngưá»i khác nháºn ra sao!â€
Tuy nhiên, bản thân Tống Minh Nguyệt cũng không muốn đối mặt với cái
nguyên nhân trá»ng yếu nhất ở sáºu trong ná»™i tâm kia.
Nà ng có cảm giác nữ nhân xinh đẹp nà y mới là uy hiếp rất lớn đối với mình!
Thượng Quan VÅ© Äồng nghe Tống Minh Nguyệt nói, láºp tức có chút xấu hổ
ngượng ngùng. Nói đến thông minh, nà ng cũng không kém bất cứ ai khác, hiển
nhiên cÅ©ng cảm giác hà nh vì cá»§a mình có chút đưá»ng đột, có Ä‘iá»u cÅ©ng nổi giáºn
trong lòng thầm nhá»§: “Ngưá»i thì tÃnh cái gì chứ? Hắn là há»c sinh cá»§a ta, ta là m gì,
ai cần ngưá»i lo?â€
Nhưng khi nghe Lăng Tiêu nói, trên mặt Thượng Quan VÅ© Äồng lá»™ ra nụ cưá»i
rạng rỡ, sau đó nhìn Tông Minh Nguyệt, vẻ mặt tưá»i cưá»i:
- vị nà y là ?
Tống Minh Nguyệt lại tháºp phần thông minh nên im lặng, bá»›i vì nà ng cảm nháºn
được nữ nhân nà y có vị trà rất đặc thù trong tâm trà của Lăng Tiêu. “Nếu lúc nà y
mình tiếp tuc tranh cãi với nà ng ta, chỉ có thể trúng bẫy của nà ng ta thôi! Hừ,
nghĩ muốn để ta cãi nhau với ngươi, nằm mơ đi!†Trong lòng nghĩ thế, nhưng
trên mặt Tống Minh Nguyệt lại lá»™ ra nụ cưá»i hết sức hiện thá»±c, cÅ©ng không nhìn
Thượng Quan VÅ© Äồng, nà ng nà ng chung trà lên, nhẹ nhà ng thổi lá trà trên mặt.
Bởi vì nà ng biết, Lăng Tiêu có chá»— tốt lá»›n nhất: đó là đối xá» vá»›i ngưá»i hắn cho lÃ
thân cáºn cá»§a chÃnh mình đếu rất thà nh thá»±c. HÆ¡n nữa, vá»›i loại sá»± tình nà y, lại
cà ng không che giấu. Quả nhiên Lăng Tiêu rất thẳng thắn nói:
- Giáo sá»±! Äây là nữ nhân cá»§a ta: Tống Minh Nguyệt!;
Thượng Quản vu Ãồng mặt hÆ¡i biến sắc, nhưng láºp tức cưá»i nói:
- Tháºt xinh đẹp! Chúc mừng cáºu, Lăng Tiêu! Hồng nhan bên ngưá»i Tiểu tá»
ngươi cÅ©ng quá nhiá»u đấy.
Nói xong cÅ©ng cố ý không nhìn Tống Minh Nguyệt, thầm nghÄ©: “Muốn chá»c
giáºn ta sao? Ta sá»›m đã biết nữ nhân bên ngưá»i tên Tiểu tá» nà y rất nhiá»u. Trái lại
ngươi đó! Ãắc ý cái gì? Dù có tÃnh thế nà o ngươi cÅ©ng là ngưá»i đến sau!â€
Lăng Tiêu không nghĩ tới Tống Minh Nguyệt ở trước mặt mình luôn luôn dịu
dà ng thùy mị cÅ©ng có lúc biết đối chá»i gay gắt vá»›i ngưá»i ta, cà ng không nghÄ© tá»›i
Thượng Quan VÅ© Äồng trước đây chỉ đối mặt vá»›i mình tình tình má»›i nóng bá»ng,
không ngỠlại bất hòa với Tống Minh Nguyệt như thế. Gặp phải loại sự tình nà y,
tin rằng má»i nam nhân Ä‘á»u sế lưa chá»n là m như không thấy! Chi có Ä‘iá»u khẳng
định là Lăng Tiêu không thế chỉ trÃch Thượng Quan VÅ© Äồng sai trái: Không nói
Thượng Quan VÅ© Äồng là giáo sá»± cá»§a hắn, chỉ nói quản hệ cá»§a nà ng vá»›i tá»· tá»·
Lăng Tố, cũng với sự quản tâm từng li từng tà với mình, Lăng Tiêu cũng không
thế là m thương tổn nà ng. vì thế Lăng Tiêu chỉ còn cách khẽ liếc mắt nhìn Tống
Minh Nguyệt, hy vá»ng nà ng có thể bá»›t phóng túng má»™t chút, không để cho mình
khó xá».
Tống Minh Nguyệt cÅ©ng rất thông minh, thấy Lăng Tiêu như váºy ngược lại
trong lòng vui vẻ hẳn lên: bởi vì Lăng Tiêu cà ng không khách sáo với nà ng, cà ng
chứng tá» trong tiênmf thức Lăng Tiêu đã xem nà ng như ngưá»i má»™t nhà ! Cà ng
khách sáo vá»›i Thượng Quan VÅ© Äồng, thì cà ng nói rõ là ngưá»i xa lạ!
Ãao lý nà y, Thượng Quan VÅ© Äồng cÅ©ng hiểu được! Nà ng có chút ai oán nhìn
thoáng quả Lăng Tiêu. Có Ä‘iá»u nà ng cÅ©ng hiểu rằng: Giữa mình và Lăng Tiêu
nếu muốn kết hợp, cần phải vượt qua rất nhiá»u chướng ngai. Trong lúc nhất thá»i,
Thượng Quan VÅ© Äồng có cảm giác như mắt hết lòng can đảm, muôn ngà n ý
tưởng đếu bay biến Ä‘i. Ãnh mắt nà ng láºp tức ảm đạm xuống, trong lòng nghÄ©:
“Tháºt ra gia nháºp ná»™i môn cÅ©ng không tệ lắm!â€
Tống Minh Nguyệt cảm nháºn được vẻ khác thưá»ng cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng,
trong lòng chẳng những không có vui sựớng vì thẳng lợi, ngược lại cũng có loại
cảm giác chua xót, nà ng thầm nhá»§: “Mình bất tất phải thế? Chẳng lẽ nói quả tháºt
là mình đang ghen tị? Ghen tị vì nà ng ta quen biết từ trước với Lăng Tiêu ư?
xem bá»™ dáng cá»§a nà ng ta như váºy, rõ rà ng là có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói vá»›i Lăng Tiêu, nhưng vì có mặt mình ở đây không thế nói ra.â€thở dà i má»™t tiếng, nghÄ© tiếp: “Quên Ä‘i, ta cÅ©ng không†Nếu lỡ phu quân có ý nghÄ© ta đối phó vá»›i ngưá»i ấy,
bằng tÃnh tình cá»§a huynh ấy cÅ©ng sẽ không nói ra miệng. HÆ¡n nữa thá»i gian
không bao lầu, tất nhiên sẽ không sá»§ng ái như ta hiện giá»!â€
Tống Minh Nguyệt thầm muốn trở thà nh kẻ xấu xa.
NghÄ© váºy, Tống Minh Nguyệt mỉm cưá»i, nói:
- vừa rồi lúc và o đây, ta thấy trong sân có má»™t cây hoa rất lạ. Ta Ä‘i xem thá»!
Lăng Tiêu, khi nà o Ä‘i đừng quên gá»i muá»™i má»™t tiếng nha!
Nói xong nà ng nhìn thoáng qua Thượng Quan VÅ© Äồng, sau đó xoay ngưá»i Ä‘i
ra ngoà i. Thượng Quan VÅ© Äồng hÆ¡i có chút sá»ng sốt, nhưng vẫn rất nhanh thu
lại vẻ buồn phiá»n, trong mắt có chút ngượng ngùng, còn có chút lo lắng nhìn
Lăng Tiêu, nói:
- Cáºu tiến bá»™ tháºt là nhanh! Có Ä‘iá»u cáºu đắc tá»™i vá»›i quả nhiá»u ngưá»i! Trước đây
không lau, ta nháºn được thư cá»§a tỳ tỳ cáºu. Ãối vá»›i chuyện Chiết gia kia, cáºu có
**** quả cấp trên đấy! Lăng Tiêu, cáºu có biết Chiết gia đó là gia tá»™c gì không?
Lăng Tiêu lắc lắc đầu, sau đó nói:
- Giáo sư, Chiết gia là gia tá»™c gì ta không biết. Ta chỉ biết là bá»n há» hạn chế tá»±
do của tỷ tỷ ta. Hơn nữa, lão thất phu Chiết gia kia, lại yếu cầu tỷ tỷ của ta gã cho
hắn! HÆ¡n nữa, là ngưá»i cá»§a Chiết gia hắn xuống tay trước vá»›i chúng ta! Giết bá»n
chúng, cho tá»›i bây giá» ta cÅ©ng không hối háºn!
Thượng Quan VÅ© Äồng nghe lá»i nói kiến quyết như đỉnh đóng cá»™t cá»§a Lăng
Tiểu, trong lòng nổi lên má»™t cÆ¡n sóng, không ngá» ma xui quá»· khiến há»i:
- váºy nếu là ta bị bắt giữ, cáºu cÅ©ng sẽ không băn khoăn nói những lá»i giống như
váºy chứ, đúng không?
Lăng Tiêu đối vá»›i phần tình cảm nà y, lại có chút rất trầm trá»ng. Hắn dù là bất kẻ
lá»… nghi thế tục thế nao, hết thảy Ä‘á»u là khốn kiếp. vấn đỠquan trá»ng là : Trước
nay hắn vẫn luá»™n rất tôn trá»ng Thượng Quan VÅ© Äồng. Bá»—ng nhiên trong lá»i nói
cá»§a đối phương, 'phô bà y ra nà y, khiến Lăng Tiêu nhất thá»i chưa thể tiếp
nháºn được. vì thế hắn chỉ có thể giá bá»™ như không hiểu ý nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đối vá»›i ta Thượng Quản giao sá»± cÅ©ng thân thiết như tá»· tá»·. Nếu
giáo sư gặp nguy hiểm, Lăng Tiêu ta hiển nhiên phải xông và o nÆ¡i nước sôi lá»a bổng cÅ©ng không ngại!
“Hắn Ä‘ang lảng tránh ta đây!â€
Thượng Quan VÅ© Äồng khẽ thở dà i trong lòng, trên mặt lại lá»™ ra vẻ hà i lòng tươi
cưá»i nói:
- Tá»· tá»·. cáºu tháºt hay nói đùa!
Nói xong, sắc mặt dần dần nghiệm túc lại:
- Lăng Tiêu, không phải ta hù dá»a cáºu, Chiết gia ở Thất sắc thà nh coi như
không tÃnh là gì, nhiá»u nhất chỉ có Kiếm Hoà ng tá»a trấn, nhưng Chiết gia trong
các thế gia ẩn thế, lại là một thế gia nhất lưu! Thực lực rất mạnh! Hơn nữa, ta
nghe ngưá»i ta nói: trong mấy trăm năm gấn đây Chiết gia, phát triến cá»±c nhanh,
tháºm chà mÆ¡ hồ có tình thế tấn công các thế gia siêu cấp. Cáºu nghÄ© xem, cáºu đắc
tá»™i vá»›i má»™t gia tá»™c như váºy, bá»n há» sẽ chịu để yên sao?
Lăng Tiêu vẫn bình tÄ©nh cưá»i cưá»i, sau đó nói:
- Ãa ta giao sá»± nhắc nhở, tuy nhiên Lăng Tiêu cÅ©ng không sợ! Thứ nhất, Chiết
gia kia không có khả năng đem hết tinh anh ra để đối phó ta! Chi cần không phải
lão bất từ Kiếm Tôn tá»›i, như váºy ta cÅ©ng không sợ. HÆ¡n nữa, bá»n há» còn phải
chuẩn bị cho xong chuyện hao binh tốn tướng!
Thượng Quan VÅ© Äồng khẽ lắc lắc đầu. HÆ¡n má»™t năm nay, nà ng cÅ©ng nghe rất
nhiá»u lá»i đồn vá» Lăng Tiêu . Thâm chà thay đổi vương thất ở đế quốc, cÅ©ng không
thế ảnh hương đến quyá»n thế cá»§a Lăng gia chút nao. Thái tá» lên ngôi, ngược lại
cà ng trá»ng thưởng thêm cho Lăng gia. Nà ng cÅ©ng nghe, rất nhiá»u ngưá»i cá»§a
môn phải thế gia ẩn thế tìm tới thà nh PenZias, cũng không thế chiếm được chút
lợi Ãch gì trong tay Lăng Tiêu . Tháºm chÃ, Nam Phương vương Lý võ Thông đã
chết do tranh già nh hoà ng quyá»n, thÆ¡i gian đối mặt vá»›i Lăng Tiêu , cÅ©ng không
một lần nao chiếm được thượng phong!
NghÄ© đến đấy, đôi mắt đẹp cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng chăm chú nhìn gương
mặt trưởng thà nh như ngưá»i ba mươi tuổi cá»§a Lăng Tiêu lúc nà y, và trong cặp
mắt kia mang theo một chút tang thương. Nà ng thầm nghĩ: “Chiếc mặt na hiện
giá» chÃnh là mặt tháºt cá»§a ngươi sao?â€
- Lần nà y, ngưá»i cá»§a TÃch gia, cÅ©ng đến đây, hÆ¡n nữa, bá»n hỠđến đấy mưá»i
mấy cưá»ng giả Kiếm Hoà ng. Lăng Tiêu , nếu cáºu gặp bá»n há» nhất phải cẩn
tháºn! Mặc dù cáºu đã địch dung cải trang, nhưng nhất định phải cẩn tháºn má»™t
chút!
Thượng Quản vu Ãồng tha thiết nhìn Lăng Tiêu nói.
- A? Ngươi Chiết gia tá»›i? váºy giáo sá»± có biết: Dược gia Long Cốc, Dư gia Yến
Triệu có ngưá»i tá»›i chưa váºy?
Lăng Tiêu khẽ nhướng mà y, nhẹ giá»ng nói.
Thượng Quan VÅ© Äồng trừng to mắt: “Không phải váºy chứ? Ngươi lại đắc tá»™i
vá»›i nhiá»u ngưá»i váºy sao!†Nà ng khẽ nhìn Lăng Tiêu , trên nét mặt lá»™ vẻ
không còn gì để nói. Nà ng thở dà i nói:
- Ãến rồi! HÆ¡n nữa, đếu đến đấy không Ãt cưá»ng giả. Cáºu... Ôi, ta sai lầm rồi,
đúng là ta không nên gá»i cáºu tá»›i. Ãúng rồi ngà n vạn lần cáºu đừng để bại lá»™ thân
pháºn đấy!
Lúc nà y Lăng Tiêu không kìm nổi cưá»i rá»™ lên, cảm thấy Thượng Quan VÅ© Äồng
ở nước mặt mình tháºt cứ giống như má»™t cô bé. NghÄ© váºy trong lòng Lăng Tiêu
chợt lạnh, biến hóa nà y hắn không phải tao thà nh do Thượng Quan VÅ© Äồng tá»±
thay đối chÃnh mình. Như váºy, hắn là do sau khi thá»±c lá»±c cá»§a mình nâng cao.
Ngẫm lại cÅ©ng đúng, những ngưá»i bên canh hắn, bất kẻ là Tống Minh Nguyệt vÃ
Diep Tá», hay là Lăng Võ và Mạc Thanh bá»n há», hầu như không ai xem hắn là má»™t
thiếu niên má»›i mươi sáu mưá»i bảy tuổi. Tất cả đếu xem Lăng Tiêu như má»™t
ngưá»i chá»§ đáng tin cáºy, đương nhiên chỉ cần có Lăng Tiêu thì không có vấn đỠgì
không giải quyết được. Trên thá»±c tế, cho tá»›i bây giá», quả tháºt Lăng Tiêu cÅ©ng biểu hiện ra loại thá»±c lá»±c nà y. Giả sá» bây giá» Lăng Tiêu còn là ngưá»i bị Thiên Khách, như váºy, má»i ngưá»i còn có thể xem hắn như ngưá»i chá»§ đảng tin cáºy sao?
NghÄ© váºy, Lăng Tiêu bá»—ng nhiên hiểu được thêm và i phần: Nháºp thế tức là con
đưá»ng tu luyện khảng định có tình ý, từ trong đủ loại cảm tình đó, Ä‘á»u có thể
nháºn được má»™t số gợi ý. Giá» phút nà y, tâm cảnh cá»§a Lăng Tiêu , lại trở nên vững
chắc thếm và i phần
- Lá»i nói cá»§a ta buồn cưá»i lắm sao?
Thượng Quan VÅ© Äồng phát hiện trong mắt Lăng Tiêu chợt lóe lên vẻ bỡn cợt,
nà ng không kìm nổi hai gò mà nóng bừng, há»i cáºu nói má»™t cáºu, sau đó đổi đỠtà i
nói
- Lăng Tiêu , cung chá»§ chúng ta ráºt hiếu kỳ vá» cáºu. Cho nên, chốc nữa nếu nà ng
đồng ý gặp cáºu, nhất định cáºu phải nắm lấy cÆ¡ hôi tốt nà y! Nếu có thể đổi lấy
má»™t câu kết minh cá»§a cung chá»§ chúng ta. Như váºy, ngay sau nếu cáºu gặp nạn,
Lãnh Ngưng Cung nhất định sẽ phải ngưá»i trợ giúp! Tuy rằng Lãnh Ngưng Cung
là tông phái nhị lưu, thế nhưng nói đến các môn phái thế gia ngưá»i trong Lãnh
Ngưng Cung cũng không tệ!
Lăng Tiêu cảm nháºn được má»™t mối chân tình tha thiết trong lá»i nói Thượng
Quản vu Ãồng, bên cưá»i nói: ' '
- váºy Ä‘a tạ giáo sá»±, ta nhất định sẽ nắm lấy cÆ¡ há»™i.
- Gá»i ta là tá»· tá»· đị!
Thượng Quan VÅ© Äồng sâu kÃn nói:
- Dù sao cáºu cÅ©ng không thể đến há»c viện. và có lẽ, không bao lâu nữa, giáo sá»±
cũng vĩnh viễn từ biệt nơi đó rồi.
Lăng Tiêu thoảng nao nao trong lòng, muốn nói Ä‘iá»u gi, nhưng vẫn không nói
ra. Lúc nà y, bên ngoà i truyá»n đến má»™t trà ng-tiếng bước chân, Thu Nguyệt Dao ở
bên ngoà i khẽ ho má»™t tiếng, sau đó mở cá»§a. Lăng Tiêu 'thấy đúng phÃa sau
Thu Nguyệt Dao: má»™t thiếu nữ xinh đẹp mặc váºy đà i mà u trang, tóc búi cao, là n
da trắng như tuyết, ngÅ© quản cá»±c kỳ tình xáo, chỉ có Ä‘iá»u cặp mắt kia lại lãnh
đạm như nước, là m cho ngưá»i ta có loại cảm giác kháng cá»± lại ngưá»i ngoà i ngà n
dặm. Ãiá»u nà y còn không nói, lúc nà y tuy là mùa đông, nhưng hải đảo nà y má»™t
năm bốn mùa vẫn xanh tưá»i, lúc nà y thá»i tiết không tÃnh là nóng bức cÅ©ng không
lạnh, thế mà nữ nhân nà y vừa và o nhà , Lăng Tiêu liá»n cảm giác như má»™t luồng
hÆ¡i lạnh Ä‘áºp và o mặt mình!
“Ò, cÅ©ng không nên lạnh như băng váºy chứ?'†Lăng Tiêu nghÄ© thầm trong lòng.
Thượng Quản vÅ© Ãông cung kÃnh đứng lên, kêu Thu Ngyết Dao má»™t tiếng sư
phụ sau đó láºp tức quay đầu vá» phÃa nữ nhân thần thái lạnh như băng kia, cung
kÃnh nói:
- vÅ© Ãồng ra mắt sá»± thúc cung chá»§.
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
Last edited by Goncopius; 10-06-2011 at 05:40 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Goncopius
09-06-2011, 11:03 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch Fan Ngá»c Tiên Duyên
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: An Giang
Bà i gởi: 1,121
Thá»i gian online: 3 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 215
Thanked 3,365 Times in 347 Posts
Chương 281 các pro check kỹ lại chút Ä‘c không. ChÃnh tả nhìu quá à h.
:0 (57)::0 (57):
Tà i sản của ™HoaLân
Chữ ký của ™HoaLân
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a â„¢HoaLân
09-06-2011, 11:15 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
TrÃch:
Nguyên văn bởi
™HoaLân
Chương 281 các pro check kỹ lại chút Ä‘c không. ChÃnh tả nhìu quá à h.
:0 (57)::0 (57):
ok tá»› sẽ sá»a lại và pót trong truyện
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé