Đôi khi nên để một không gian tĩnh tại, sau nước mắt sẽ là niềm vui, hãy cứ tin như vậy...
Đúng vậy, những khoảng không gian tĩnh lặng sẽ mang con người ta trở về những phút giây yên bình, nơi đó có người cần tới họ, có người họ cần... và phút giây hạnh phúc được làm nên từ những nỗi buồn xa xăm.
Ai đó cứ hay quanh quẩn kiếm tìm thứ tình cảm mà thiên hạ thường bảo nó là "tình yêu" nhưng chẳng thể nào cắt nghĩa nổi "yêu là gì?". Phải chẳng nó "lớn hơn tình bạn thân rất nhiều, đó là thứ tình cảm mà bạn có thể hy sinh cả bản thân mình vì ai đó, sống hết mình cho ai đó và luôn mong họ bình yên, hạnh phúc". Và tình yêu phải chăng là "sự ra đi của một người nào đó là vĩnh cửu trong lòng người ở lại".
"Tình yêu" là câu hỏi có nhiều đáp án nhất và mỗi đáp án lại chỉ là đáp số đúng cho một người. Tình yêu là những "lời có cánh" nhưng đôi khi lại là những thứ không cần nói lên bằng lời. Ai đó nói với mình câu này "tình yêu như chiếc xe bus, tới bến thì dừng vì thế kịp lên xe hay không là do hành khách".
Khi nhìn thấy tình yêu chính là lúc nó tuột ra khỏi tay vì thế nếu thấy trái tim rung lên, hãy nắm lấy nó, đừng để "khi phát hiện ra người mình yêu thì người ấy đã đi rồi". Tình yêu có thể ở rất xa nhưng cũng có thể rất gần, có khi ngọt như viên kẹo nhưng đôi khi lại đắng như cà phê không đường.
Vậy nên đã có một chàng trai nói với một cô bé câu này: "Vì anh đã yêu em từ trước đó, vì anh đã nhận ra được con người của em, con người thánh thiện bên trong vẻ ngoài của em nên anh đã thề sẽ yêu em mãi mãi, không hề do dự, cho nên không có chuyện vẫn yêu. Đã luôn yêu thì sẽ không có chuyện khựng lại suy nghĩ để rồi nói vẫn yêu, hiểu chưa hả cô bé".
"Khi yêu đừng quay đầu lại", đúng vậy, khi yêu hãy tin bản thân mình và đừng do dự.
Đừng bao giờ nghĩ rằng "có một thứ tình yêu được gọi là buông tay, cuộc sống là một bức tranh đầy đủ các gam màu do con người tự tạo ra dù thế nào đi nữa mình vẫn tin rằng cuộc sống thật kỳ diệu và tuyệt đẹp". Bởi vì khi ta buông tay có nghĩa là ta đánh mất đi 50% cơ hội cho chính mình.
Với tình yêu thì không nên do dự. Nếu như ta do dự, chính là ta đã tự tay đánh mất đi niềm hạnh phúc của mình. Tình yêu không chỉ là sự ngọt ngào mà còn pha lẫn vị cay cay của lòng ích kỷ, vị đăng đắng của sự ghen tuông, vị mặn mặn của những giọt nước mắt nhớ nhung và cả vị chan chát của hờn giận. Nếu như ta cứ sợ phải "nếm" những vị không ngon đó thì làm sao ta có thể cảm nhận được vị "ngọt ngào" của hạnh phúc do tình yêu mang lại.
Khi đọc xong bộ đôi Những lá thư trong chai và Tựa vai và đưa tay đay mình nắm, mình lại càng thấy rõ nét hơn sắc màu của tình yêu. Những người chưa yêu thì hãy yêu, những người đang yêu thì hãy giữ lấy tình yêu và những người đã để tình yêu tuột mất thì hãy tìm lại nó.
Tình yêu là thứ mà ta cho đi nhiều nhưng chưa chắc nhận được bao nhiêu. Nhưng vẫn phải yêu vì nếu không yêu, ta sẽ mất đi một "màu sắc" quan trọng trong bảng màu cuộc sống của chúng ta. Dù cho "yêu là chết ở trong lòng một ít vì mấy ai yêu mà đã được yêu".