06-07-2011, 07:44 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 25: Chém hết tà n hồng (9- 10)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Từ xa nhìn lại, quanh thân cá»§a ngưá»i má»›i tá»›i xuất hiện má»™t ngá»n lá»a nhà n nhạt, nó trong suốt mà rá»±c rỡ, công pháp mà ngưá»i Ä‘s tu luyện chÃnh là công pháp đại đạo chÃnh tông. Thanh cổ kiếm mà hắn cầm lúc trước giản dị tá»± nhiên, mặc dù lúc nà y quang mang sáng rá»±c, nhưng khác hẳn những kiếm quang bình thưá»ng. Äó là do trong hiện mà có ẩn, lại trong ẩn có hiện, tuần hoà n không dứt, kiếm mang đã tiếp cáºn tá»›i đại đạo. Chỉ đơn thuần nói vá» tu vi, tuyệt đối không kém hÆ¡n bất cứ vị chân nhân nà o cá»§a Äạo Äức tông.
Ngá»c Hư chân nhân đã xuất ra 3 kiếm, chân nguyẽn đã tiêu tổn hÆ¡n má»™t nữa, dưới sá»± vây công cá»§a má»™t nhóm ngưá»i, trong lúc nhất thá»i chi có thể thá»§ mà không công, không còn sức đánh trả. Nhưng Ngá»c Hư chân nhân vẫn thá»§ vững cá»a ra và o, không chịu thoái lui. PhÃa dưới hai ngưá»i là má»™t bảo quang rá»±c rỡ chói mắt, phÃa trong quang mang đến tá»™t cùng là cái gì, ngay cả Ngá»c Hư cÅ©ng nhìn không rõ lắm. Mà sáu vị chân nhân cá»§a Äạo Äức tông lúc nà y không ai có rảnh rá»—i, nếu Ngá»c Hư chân nhân lui lại, thần váºt nà y sẽ lá»t và o tay ngưá»i khác.
Hai bên vừa má»›i tiếp xúc vá»›i nhau, trong tÃch tắc đã chém ra hÆ¡n trăm kiếm, trong lúc nhất thá»i tại chÃnh giữa cá»§a Tham Tinh Ngá»± Thiên Äại Tráºn, hoa vÅ© phân tán khắp nÆ¡i, hà ng nghìn hà ng vạn há»a tuyến nà y chỉ cần chạm nhẹ và o, Ä‘á»u có thể bị thương nặng! Ở trong há»a vÅ© còn có đỉnh đà i lẩu các, phù liên pháp bảo lúc ẩn lúc hiện.
Tôn Quả nhìn lướt qua, trong lòng không tránh khá»i sá»± hoảng sợ. Xem ra Ngá»c Hư chân nhãn và ngưá»i má»›i đến đạo hạnh đã đạt tá»›i cảnh giá»›i Nguyên Anh đại thà nh. Kim Thân hiện thể, tiến gần thêm má»™t bước trên con đưá»ng phi thăng đại đạo, má»›i có thể sinh ra loại dị tượng nà y. Hai ngưá»i lúc nà y Ä‘ang quyết đấu sinh tá», chi cần có chút lÆ¡ là , Nguvên Anh kim thân cá»§a mình láºp tức bị phá vỡ, cả Ä‘á»i nà y sẽ hết vá»ng tìm hiểu đại đạo.
Tôn Quả lại nhìn vá» phÃa má»™t đạo bảo quang khác, láºp tức cắn răng má»™t cái, quyết định không thể chỠđợi nữa, lao vá» phÃa Tư Mã thiên sư, tiên kiếm rút ra, má»™t đạo ánh sáng mà u và ng bắn vá» phÃa trước mặt Thái Ẩn chân nhân!
Từng đợt, từng đợt Thiên Há»a vẫn từ trên trá»i rÆ¡i xuống, chỉ là phạm vi và nhiệt độ so vá»›i lúc đầu nhá» hÆ¡n nhiá»u. Nhưng những Thiên Há»a nà y không cách nà o tiếp xúc vá»›i thà nh Lạc Dương, chúng nó má»›i rÆ¡i được nữa đưá»ng, đã bị từng đợt cương phong quang khà cứng rắn bắn ngược lên trá»i, cứ váºy láºp Ä‘i láºp lại, cuối cùng tan biến và o trong không khÃ. Nhưng đạo Lôi Há»a kiếm quang từ trá»i rÆ¡i xuống, Ä‘em toà n bá»™ Lạc Dương chiếu sáng như ban ngà y, tháºm chà còn lấn ép há»a vân trên trá»i!
Äến táºn lúc nà y thần váºt má»›i bắt đẩu hiện thế, đại chiến ở Äông Äô bắt đẩu nổ ra!
Thà nh Lạc Dương đang đại loạn, ngoà i thà nh không còn chỗ nà o bằng phẳng.
Äám ngưá»i Ká»· Nhược Trần vừa má»›i Ä‘i khá»i chưa đầy hai dặm, đã bị hÆ¡n trăm ngưá»i bao vây, há» cÅ©ng không biết, trên đưá»ng còn bao nhiêu ngưá»i Ä‘ang chá» mình nữa. Ká»· Nhược Trần nhìn quanh má»™t vòng, trên ngưá»i bắt đẩu tÃch tụ chân nguyên linh khÃ, ngưá»i tá»›i là ngưá»i cá»§a hÆ¡n mưá»i môn phái lá»›n nhá». Ká»· Nhược Trần lần đầu hạ sÆ¡n, hiểu biết không nhiá»u, chỉ nháºn ra má»™t ná»a số môn phái trong số đó. Phần lá»›n trong số đó là những tà phái, cÅ©ng có ngưá»i trong chÃnh phái - tháºm chà còn là những môn phái có tiếng tăm không nhá» trong chÃnh đạo.
Có lẽ là bị Hoà ng Xà xuất thế ảnh hưởng, má»i ngưá»i Ä‘á»u có chút thấp thá»m không yên, nhưng ngưá»i tá»›i cÅ©ng không khách sáo gì nữa, đủ lá»ai quang mang nhiá»u mà u sắc, nhiá»u loại pháp bảo đánh vá» phÃa Ká»· Nhược Trần!
Bốn gã há»™ vệ cá»§a Äạo Äức tông Ä‘i theo bảo vệ Ká»· Nhược Trần Ä‘á»u có tu vi Thượng Thanh, đạo hạnh cao hÆ¡n đám ô hợp nà y nhiá»u, láºp tức bốn kiếm tung hoà nh, mở ra má»™t đưá»ng máu! Äạo sÄ© dẫn đầu kia bảo Ká»· Nhược Trần tá»± mình Ä‘i vá» phÃa Chiêm tinh quan, hắn và ba vị đồng môn Ä‘á»u tá»± mình tách ra, chạy ra bổn phÃa, táºp kÃch khắp nÆ¡i, cản đám truy binh lại, Nhưng mà địch nhân hÆ¡n bốn ngưá»i rất nhiá»u, bốn vị đạo sÄ© nà y chắc chắn sẽ rÆ¡i và o cảnh khổ chiến.
Năm ngưá»i Ká»· Nhược Trần biết là thá»i gian Ä‘ang gáp gấp, láºp tức tăng tốc Ä‘i trước, trong nháy mắt đã chạy ra xa hÆ¡n mưá»i trượng.
Năm ngưá»i lúc nà y Ä‘ang đứng trên má»™t gò đất cao như má»™t tòa núi nhá», không khá»i ngạc nhiên. PhÃa trước cách nÆ¡i nà v không xa có mưá»i mấy tu sÄ© chia là m hai phe, pháp bảo đạo thuáºt đủ mà u sắc, Ä‘ang đánh nhau vô cùng kịch liệt. Từ xa nhìn lại thấy trên ngưá»i bá»n há» toà n là linh khÃ, chia ra là m bốn năm môn phái. Sao bá»n há» không Ä‘i Ä‘oạt bảo, không đến cướp ngưá»i, mà lại ở chá»— nà y đấu nhau?
Chỉ nghe má»™t lão già có âm thanh như chuông quát to: "Giáng Vân phu nhân, ngươi đừng á»· ngươi có nhiá»u ngưá»i, chi cà n lão phu còn má»™t hÆ¡i thở, thì ngươi đừng mÆ¡ tưởng độc chiếm trá»ng bảo trên ngưá»i tiểu tá» kia!"
Má»™t vị mỹ phụ nhìn còn Ä‘ang trong tuổi thanh xuân vung tay lên, má»™t đạo hồng vân hình cái lồng lao vá» phÃa lão giả kia, cưá»i lạnh nói: "Cát bảo chá»§, ngươi muốn ngăn chặn chúng ta sao, có ý nghÄ© là tốt nhưng không biết ngươi có đủ bản lÄ©nh hay không!"
Lão giả né tránh hồng vân, tức giáºn nói: "Quả là khinh ngưá»i quá đáng!"
Ká»· Nhược Trần nhịn không được buồn cưá»i - Trương Ân Ân và Thanh Y cÅ©ng biết sÆ¡ qua nguyên do, Sở Hà n và Thạch CÆ¡ thì hứng thú liếc mắt nhìn vá» phÃa Ká»· Nhược Trần, Thạch CÆ¡ khẽ cưá»i.
Cho dù không nói thì má»i thứ Ä‘á»u đã hết sức rõ rà ng, Ká»· Nhược Trần đã bị những ngưá»i nà y coi là váºt trong tay, đám ngưá»i nà y không vá»™i bắt ngưá»i, mà trước tiên Ỡđây thương nghị việc chia cá»§a, rõ rà ng là do phân chia không đồng Ä‘á»u, nên lúc nà y má»›i đánh nhau.
Ká»· Nhược Trần dở khóc dở cưá»i ra dấu tay, năm ngưá»i lặng lẽ lách qua đám ngưá»i Ä‘ang đấu tá»›i mức hăng say kia, tiếp tục Ä‘i vá» hướng Äông. Chỉ là bá»n hắn Ä‘i chưa được má»™t dặm, liá»n nghe được má»™t tiếng quát trầm tháp như oanh lôi truyá»n lại:
"Muốn Ä‘i ư? Äông Hải Tá» Kim Bạch Ngá»c cung đã chỠđợi ở đây rất lâu rồi!"
Không riêng gì năm ngưá»i Ká»· Nhược Trần kinh ngạc, mà còn là m cả nhóm tu đạo Ä‘ang đấu nhau khi nãy ngạc nhiên. Bá»n há» nhìn vá» phÃa nà y, nhất thá»i Ä‘á»u kêu lên: "Lẽ nà o chÃnh là tiểu tá» kia ư?"
"Xem ra chÃnh là hắn!"
"Nhanh bao vây há», đừng để bá»n há» chạy!"
"á»’, những ngưá»i Ä‘ang đứng trên đỉnh núi là ai? Là ngưá»i cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c Cung tháºt hay sao?"
Có ngưá»i nhìn má»™t hồi bá»—ng nhiên hô to má»™t tiếng: "Không xong, ngưá»i đến là BÃch Hải Long Hoà ng!"
Lúc nà y trước mặt năm ngưá»i Ká»· Nhược Trần là má»™t gò đất, phÃa trên đứng hÆ¡n mưá»i ngưá»i. PhÃa sau là nhóm ngưá»i đấu nhau khi nãy, xem ra đã hết đưá»ng để Ä‘i.
Tá» Kim Bạch Ngá»c Cung là má»™t trong tam đại bà cảnh, chi biết nó nằm trong Äông Hải, nhưng vị trà cụ thể thì rất Ãt ngưá»i biết. Trong Tá» Kim Bạch Ngá»c cung có ba vị Long Hoà ng, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có đạo hạnh sâu không lưá»ng được. Không nghÄ© tá»›i loại thế ngoại môn phái như thế nà y cÅ©ng tham gia và o loạn cục á» Lạc Dương, hÆ¡n nữa còn do BÃch Hải Long Hoà ng tá»± thân xuất mã. tráºn thế nà y quả tháºt là có hÆ¡i lá»›n má»™t chút đó.
Từ xa nhìn lại, BÃch Hải Long Hoà ng trên đầu đội Tá» Ngá»c quan, chân mang Vân Äầu ngoa, trên ngưá»i mặc má»™t bá»™ cẩm bà o mà u xanh biếc, được tô Ä‘iểm bằng kim sắc thá»§y văn, dưới trá»i đêm, ánh sáng cá»§a nghìn vạn thá»§y vân sáng rá»±c, giống như từng đạo, từng đạo sóng gợn, báºp bá»nh qua lại. Khuôn mặt hẹp dà i BÃch Hải Long Hoà ng mặt như bồn bạc, ánh mắt như xuyên thấu má»i thứ, dưới cà m có năm sợi râu dà i không gió nhưng tá»± lung động, không tá»± chá»§ mà phát ra má»™t cá»— bá khÃ.
Thanh Y thì không nói nhưng bốn ngưá»i bá»n KỸ Nhược Trần, Sá» Hà n Ä‘á»u là những ngưá»i đứng đầu trong thế hệ trẻ, nhưng thá»i gian bá»n há» tu luyện còn ngắn, đạo hạnh không thể nà o so vá»›i BÃch Hải Long Hoà ng, là m sao có thể chổng đỡ nổi?
Sở Hà n nháºn thấy tình thế trước mắt, lúc nà y vừa nhìn BÃch Hải Long Hoà ng vừa chắp tay, cao giá»ng nói: "Tại hạ Vân Trung Cư Sở Hà n, phụng lệnh sư môn đưa tiá»…n mấy vị đệ tá» Äạo Äức tông nà y má»™t Ä‘oạn đưá»ng. Hôm nay nếu như có đắc tá»™i các vị, thì ngà y sau sẽ tá»± mình đến tạ tá»™i, xin má»i ngưá»i đừng là m khó chúng tôi."
Lá»i hắn nói tuy khiêm tốn, nhưng ý nghÄ©a bên trong không có chút khiêm tốn nà o. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u minh bạch, nếu không chừa cho năm ngưá»i há» má»™t con đưá»ng, thì sau khi việc nà y kết thúc, bá»n há» sẽ đối mặt vá»›i sá»± trả thù cá»§a Äạo Äức tông và Vân Trung Cư, chuyện nà y vô cùng quan trá»ng không thể nà o là chuvện đùa.
Huống hồ má»›i khi nãy, ngưá»i cá»§a La Nhiên môn bởi vì bắt lầm đệ tá» cá»§a Äạo Äức tông, kết quả là láºp tức bị ngưá»i ta dẫn ngưá»i đánh tá»›i cá»a, vừa giao chiến xong, La Nhiên môn thiếu chút nữa là bị diệt môn, cuối cùng Äại La Äại Nhiên hai vị chân nhân đầu phục và o Äạo Äức Tông, má»›i có thể giữ lại má»™t chút hÆ¡i tà n.
BÃch Hải Long Hoà ng mở mắt ra, trầm giá»ng nói: "Bổn hoà ng lần nà y đến trung thổ, là muốn Ä‘em tên tiểu tá» kia Ä‘i, không quan hệ vá»›i Vân Trung cư cá»§a ngươi. Nếu như bá»n ngươi cứng đầu, có bị thương tÃch gì, thì đừng trách ta!Vá» phần Vân Trung Cư muốn trả thù như thế nà o, cứ táºn lá»±c ra tay, Tá» Kim Bạch Ngá»c cung cá»§a ta táºn lá»±c bồi tiếp, Thải Vi, Ä‘i bắt tiểu tá» kia tá»›i đây!"
Thiếu nữ bên cạnh BÃch Hải Long Hoà ng lên tiếng, thân hình bay lên vá»t vá» phÃa năm ngưá»i. Khi nà ng khẽ động, những ngưá»i còn lại cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c cung cÅ©ng động thá»§, theo sát nà ng.
Keng má»™t tiếng, trưá»ng kiếm cá»§a Sở Hà n rút ra khá»i vá», vung kiếm chặn đứng Thải Vi, Thạch CÆ¡ má»™t mình chặn bốn gã nam đệ tá» lại.
Trong những thanh âm va chạm, Sở Hà n và Thải Vi giao chiến vá»›i nhau, những tia lá»a nhá» như tÆ¡ xẹt qua ngưá»i hai ngưá»i, không biết hai ngưá»i đã giao thá»§ bao nhiêu chiêu rồi!
Sở Hà n kêu lên má»™t tiếng kêu Ä‘au đớn, quần áo trên lưng đã rách, hiện ra má»™t vết kiếm không biết sâu bao nhiêu. Nhưng hắn hoà n toà n không để ý thương thế cá»§a mình, trưá»ng kiếm lại vung lên, quang mang lấp lánh, má»™t chiêu ngăn cản tất cả những ngưá»i còn lại cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c cung.
Thải Vi cÅ©ng không dá»… chịu gì, trên hai chân Ä‘á»u xuất hiện má»™t vết kiếm, hà nh động đã có chút bất tiện. Thân pháp cá»§a nà ng vốn nhanh nhẹn như gió, lằn nà y hai chân nà ng bị thương, thá»±c lá»±c láºp tức đại giảm.
Äạo hạnh cá»§a Thải Vi không thua gì Sở Hà nl những ngưá»i khác cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c cung đạo hạnh cÅ©ng không thấp, lấy Ãt địch nhiá»u, Sở Hà n và Thạch CÆ¡ nhất thá»i rÆ¡i và o khổ chiến, nhiá»u lần gặp nạn. Tuy Sở Hà n nhìn qua lúc nà o cùng có thể không chống đỡ nổi mà ngã xuống, nhưng phòng thá»§ vẫn không có kẻ hỡ, cho dù má»i ngưá»i Ä‘iên cuồng tấn công nhưng vẫn không ngã xuống.
Tình huống cá»§a Thạch CÆ¡ cÅ©ng giống như váºy, nhưng nụ cưá»i trên khuôn mặt vẫn không biến mất. Những tên đệ tá» cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c tông Ä‘ang vây công nà ng thấy váºy, má»i ngưá»i không tá»± chá»§ được mà lui lại.
Äừng thấy Thạch CÆ¡ dáng ngưá»i nhá» nhắn đáng yêu, nhưng xuất thá»§ không bao giá» lưu tình, khi phản kÃch thì sẽ có má»™t tên đệ tá» cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c tông bị mất mạng.
Sở Hà n Thạch CÆ¡ hai ngưá»i hợp lá»±c tá» chiến, lại có thể Ä‘em đệ tá» cá»§a Tá» Kim Bạch Ngá»c cung chế trụ, không thể tiến thêm được.
"Äi mau! PhÃa trước có tiếp ứng!" Sở Hà n chi kịp hô má»™t tiếng, liá»n phải ngáºm miệng Ä‘iá»u tức má»›i có thể ứng phó sụ tấn công như thá»§y triá»u không ngừng nghÄ© nà y được.
Ká»· Nhược Trần cắn răng má»™t cái, biết được lúc nà y không phải là lúc do dá»±, kéo tay Trương Ân Ân và Thanh Y lách qua nÆ¡i Ä‘ang đánh nhau, tiếp tục chạy vá» hướng Äông.
BÃch Hải Long Hoà ng cưá»i lạnh má»™t tiếng, quát lá»›n:
"Muốn đi ư? Ngươi xem bổn hoà ng là cái gì?"
Hắn phất ống tay áo má»™t cái, má»™t vòng sáng mà u xanh lam áºp xuống đầu Ká»· Nhược Trần, Thế nhưng xung quanh gò núi bồng xuất hiện má»™t đám sương, vòng sáng mà u xanh lam bay trong sương mù dần nhạt Ä‘i, má»›i bay hÆ¡n mưá»i trượng liá»n biến mất.
BÃch Hải Long Hoà ng cả kinh, quát lá»›n:
"Cao nhân phương nà o?"
Ngưá»i đó vẫn không hiện thân, chỉ có má»™t đạo âm thanh theo gió bay tá»›i:
"Long Hoà ng Ãt nhất cÅ©ng đã có trăm năm tu đạo, khi dá»… má»™t háºu bối thì còn mặt mÅ©i gì? Vân Trung cư Vụ Lam xin được chỉ dạy!"
PhÃa Äông thà nh Lạc Dương, trên cÆ¡ bản là má»™t vùng bằng phẵng, trong trá»i đêm được hồng quang mÆ¡ hồ là m cho nổi báºt, cảnh váºt phương xa mÆ¡ hồ khó phân biệt. Từ trên không nhìn xuống, Ká»· Nhược Trần dắt theo Thanh Y, Ä‘ang nhanh chóng di chuyển, Trương Ân Ân thì giống như má»™t đóa Băng Vân, theo sát phÃa sau Ká»· Nhược Trần.
Dưới bóng đèm đỠsẫm, có hai bóng ngưá»i khác Ä‘ang từ hai bên nhanh chóng lao tá»›i, nhìn theo đưá»ng Ä‘i là muốn chặn đưá»ng ba ngưá»i Ká»· Nhược Trần. Nhưng đưá»ng Ä‘i cá»§a hai ngưá»i vô cùng trùng hợp, trước khi cản được lối Ä‘i cá»§a Ká»· Nhược Trần đã phát hiện đối phương, vì váºy Ä‘á»u thay đổi phương hướng, trong nháy mắt đã đứng á» hai bên bá» sông nhá» nhìn nhau.
Äứng ở bá» bên phải là má»™t thiếu nữ, mái tóc được búi tháºt cao, buá»™c thà nh hai cái sừng dẻ ở hai bên đỉnh đầu, trông như mấy sợi tÆ¡ và ng chuyển động má»m mại như nước chảy mây trôi.
Khuôn mặt nà ng mÅ©m mÄ©m, hai mắt to như quả hạnh, lá»›n mà long lanh. Trên khuôn mặt xinh đẹp cá»§a nà ng hiện ra sá»± ngá»t ngà o, nhưng đôi mắt lại là m cho ngưá»i nhìn có cảm giác kỳ dị. Trong đôi mắt sáng như sao hiện ra sá»± mê mang, kiên định, băng là nh, nồng nhiệt, sát ý, nhiá»u thứ hợp lại má»™t chá»—, quả thá»±c không biết hình dung như thế nà o.
"Ngươi là ai?" Giá»ng nói cá»§a nà ng như tiếng chim hoà ng anh, vô cùng ngá»t ngà o động lòng ngưá»i, nhưng chẳng biết tại sao, lại là m cho ngưá»i nghe nghe được má»™t sá»± lạnh lẽo khác thưá»ng.
Äứng bên trái bá» sông là má»™t thiếu nữ mặt má»™t bá»™ bạch y chÃnh là Cố Thanh.
Nà ng hÆ¡i hứng thú nhìn nữ tá» kia, há»i: "Váºy ngươi là ai?"
Long mi cá»§a ngưá»i kia nhÃu lại, lặng lẽ nắm tay trái lại, nói: "Ta mặc kệ ngươi là ai, ta chỉ biết là ngươi muốn tranh già nh ngưá»i vá»›i ta."
Cố Thanh nói: "Váºy thì sao?"
Thân hình cô bé kia vừa hạ xuống, chân phải đạp nhẹ trên mặt đất, chỉ nghe oanh má»™t tiếng, bá» bên phải con sông bá»—ng nhiên sụp đổ, hiện ra má»™t cái hố có đưá»ng kÃnh hÆ¡n mưá»i trượng, thân thể nhá» bé yếu á»›t cá»§a nà ng trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Cố Thanh, vung má»™t quyá»n, đánh vá» phÃa mặt cá»§a Cố Thanh.
Khi quả đấm béo máºp trắng như tuyết cá»§a nà ng đánh ra, Cố Thanh láºp tức cảm thấy sư khác thưá»ng. Trên đưá»ng nắm tay Ä‘i qua, có thể nghe thấy những tiếng nổ đùng đùng rất nhá», trên nắm tay mÆ¡ hồ xuất hiện má»™t tầng há»a diá»…m, đây không phải chân nguyên phóng ra ngoà i tạo thà nh lá»a, mà do quyá»n nà y ẩn chứa sức mạnh quá lá»›n đã là m cho linh khà bên ngoà i há»™i tụ lại, sinh ra dương há»a.
Cố Thanh cả kinh, nhưng không xuất kiếm, vung tay trái ra, nhẹ nhà ng ngăn cản má»™t quyá»n cá»§a cô bé đó.
Thình thịch má»™t tiếng, kình khà vô hình lấy hai ngưá»i là m trung tâm khuếch tán ra, vùng đất bằng phẳng hai bên bá» sông nhất thá»i bị đạo kình khà nà y nghiá»n nát.
Cố Thanh như một chiếc lá rụng, nhẹ nhà ng bay lên, lui ra bên ngoà i ba trượng, mới hạ xuống.
Cô bé kia vẫn đứng ngay tại chá»—. Nà ng nhìn Cố Thanh má»™t chút, lông mà y hÆ¡i nhÃu lại, lần thứ hai xông tá»›i, đá ra chân phải, quét vá» phÃa thắt lưng cá»§a Cố Thanh. Cú đá nà y vừa xuất ra, trong không trung láºp tức vang lên má»™t tiếng rÃt kỳ dị, cảnh váºt xung quanh mưá»i trượng Ä‘á»u có chút vặn vẹo. Má»™t đạo ám kình trầm trá»ng như núi truyá»n vá» phÃa Cố Thanh!
Tay cá»§a Cố Thanh nhấn và o khoảng không phÃa trước chân cá»§a cô bé nà y má»™t cái, va chạm vá»›i đạo ám kình, láºp tức bị chấn bay lên, lần thứ hai bay ra sau ba trượng, má»›i có thể đứng thẳng. Nà ng giÆ¡ tay lên xem xét, thấy bà n tav vốn trắng như tuyết nay có chút đỠtươi, nhưng đã từ từ má» Ä‘i, năm ngón tay hÆ¡i có chút tê dại.
Cố Thanh nhìn vỠđôi mắt Ä‘ang liên tục biến ảo cá»§a cô bé, kinh ngạc nói: "Long Hồ Thái Huyá»n Kinh?"
Lông mi cá»§a cô bé nhÃu lại, nói: "Ngươi cÅ©ng biết khá nhiá»u đấy!"
Vù má»™t cái, không hiểu nà ng là m thế nà o mà đã Ä‘i vòng ra phÃa sau Cá»— Thanh, má»™t bà n tay trắng như tuyết đánh vá» phÃa háºu tâm cá»§a Cố Thanh, Cố Thanh nghiêng ngưá»i định tránh đòn, bá»—ng nhiên phát giác kình khà xung quanh Ä‘á»u Ä‘á»ng lại, nhất thá»i không thể nà o động Ä‘áºy.
Bà n tay non ná»›t như măng mùa xuân cá»§a cò bé im hÆ¡i lặng tiếng đặt lên háºu tâm cá»§a Cố Thanh.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhưng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
06-07-2011, 07:45 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 25: Chém hết tà n hồng (11- 12)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Ká»· Nhược Trần đã sá»›m phát hiện ở nÆ¡i nà y có má»™t luồng linh khà khác thưá»ng hiện lên, nhưng do Ä‘ang ở trong bóng đêm, không thiếu ngưá»i tu đạo cá»§a các phái, nên hắn không cảm nháºn được nó khác thưá»ng ở chá»— nà o.
Mắt thấy thá»i cÆ¡ đã tá»›i, không cho phép Ká»· Nhược Trần ngẫm nghÄ©, cước bá»™ cá»§a hắn dừng lại, hai tay chụp tá»›i, ôm luôn lấy Thanh Y, hai chân tăng lá»±c, như má»™t là n khói nhẹ nhà ng bay vá» phÃa xa xa.
NÆ¡i đây vốn là ngoại thà nh Lạc Dương, nhưng ba ngưá»i Ká»· Nhược Trần di chuyển cÅ©ng không được dá»… dà ng gì, dá»c theo đưá»ng Ä‘i, mặc dù không gặp cao nhân do BÃch Hải Long Hoà ng lưu lại, nhưng mà có rất nhiá»u ngưá»i cá»§a những môn phái tu đạo khác.
May mắn là Ká»· Nhược Trần có Huyá»n Tâm giá»›i chỉ chứa đựng rất nhiá»u phù chú có uy lá»±c cưá»ng đại, khi đối phó vá»›i uế váºt ở trong thà nh Lạc Dương còn chưa dừng tá»›i, lúc nà y mang ra đối phó vá»›i những ngưá»i nà y cÅ©ng mang lại hiệu quả.
Äạo hạnh cá»§a hắn không bằng nhiá»u ngưá»i, nhưng mà sá» dụng nhiá»u loại pháp bảo cho nên vẫn chiếm thượng phong.
Nhưng mà những ngưá»i tu đạo nà y vẫn như chấu chấu lao lên, cà ng lúc cà ng nhiá»u, nhất là khi hà nh tung cá»§a Ká»· Nhược Trần đã bị bại lá»™, hỠùn ùn kéo tá»›i.
CÅ©ng may là đạo hạnh cá»§a những ngưá»i tu đạo thâm háºu không bị hãm á» thà nh Lạc Dương, thì cÅ©ng Ä‘ang đánh nhau sống chết, những ngưá»i kéo tá»›i chỉ toà n là những ngưá»i bình thưá»ng.
Nhưng... số lượng cá»§a há» thì thá»±c sụ là quá nhiá»u, ngay cả khi Ká»· Nhược Trần dùng đủ loại pháp bảo bá đạo, xung phong liá»u chết, máu nhiá»…m thanh sam, há» cÅ©ng không chịu dừng bước.
Ká»· Nhược Trần tổn sức, chân nguyên hao hết, suýt nữa thì ngã xuống đất. Hắn hÃt má»™t hÆ¡i, trong cổ bá»—ng cảm thấy ngá»t ngá»t, hắn biết là chân nguyên đã hao hết, muốn thừa dịp địch nhân chưa tá»›i, bổ sung chân nguyên má»™t chút, nhưng lại phát hiện chú phù, Ä‘an dược trong Huyá»n Tâm Giá»›i chỉ không còn lại bao nhiêu.
Ká»· Nhược Trần trong lòng ngẩn ra, lúc nà y địch nhân Ä‘ang như nước thá»§y triá»u, vá»›i số lượng thế nà y, là m sao mà tiến lên được nữa?
Äá»™t nhiên trong lòng Ká»· Nhược Trần lạnh như băng, có má»™t đạo linh khà đang phóng tá»›i háºu tâm cá»§a hắn.
Hắn vá»™i và ng xoay ngưá»i, muốn đối phó vá»›i địch nhân, nhưng mà chân nguyên trong cÆ¡ thể cá»§a hắn đã khô kiệt, lúc xoay ngưá»i lại đã cảm thấy trước mặt tối sầm, thiếu chút nữa thì ngất Ä‘i.
Thanh Y thấy má»™t hán tá» quanh thân có má»™t là n khói xanh bao phá»§ nhanh chóng tá»›i gần, trong khi Ká»· Nhược Trần lại ngẩn ngÆ¡ đứng im, không có phản ứng chút nà o, trong lòng nà ng quýnh lên, bất chấp tất cả, vung bà n tay nhá» nhắn, má»™t sợi tóc Ä‘en láºp tức hóa thà nh Há»—n Äá»™n Tiên, Ä‘áºp thẳng và o đầu ngưá»i Ä‘ang xông tá»›i.
Hán tá» kia thấy đạo hạnh cá»§a nà ng cá»±c thấp, má»™t roi nà y vung lên chẳng có mấy lá»±c đạo. tháºm chà phương vị còn không chuẩn, thế nhưng Há»—n Äá»™n Tiên là má»™t bảo khà khác thưá»ng, lại thấy dung mạo cá»§a Thanh Y cá»±c kỳ mỹ lệ, hắn khó khăn lắm má»›i hÃt được má»™t hÆ¡i, gia tốc vá»t tá»›i, trong lòng vá»ng tưởng, muốn ôm cả mỹ nhân và bảo khà và o trong lòng.
Khi má»™t roi kia hạ xuống, trên thân roi bồng nhiên có má»™t ánh sáng xanh nhà n nhạt. thân roi má»m mại linh động, giống như rắn Ä‘ang uốn mình. Thân hình cá»§a hán tá» kia chợt dừng lại, nhưng vẫn duy trì tư thế bay tá»›i, không động Ä‘áºy chút nà o.
Khi chiếc roi hạ xuống, bầu trá»i nổ vang má»™t tiếng tháºt lá»›n, mặt đất nhÅ©n ra như bùn, nham thạch từ trong lòng đất phóng lên cao, trong bầu trá»i tối Ä‘en, chợt xuất hiện những tầng bùn to lá»›n.
Trương Ân Ân Ä‘ang phải chiến đấu kịch liệt, lúc nà y giáºt mình quay đầu lại, trong lúc nhất thá»i chỉ thấy bùn cát bay cao hÆ¡n 10 trượng, trong đó có ánh sáng xanh. Ká»· Nhược Trần cùng Thanh Y Ä‘á»u không ở trong đám bùn nà y, không biết đã xảy ra chuvện gì.
Khi bùn đất tản Ä‘i, hai ngưá»i Ká»· Nhược Trần và Thanh Y dÃnh đầy bụi đất đứng tại chá»—. Trên mặt Ká»· Nhược Trần hiện lên sá»± ngạc nhiên, sắc mặt Thanh Y tái nhợt, thân hình má»m mại tá»±a và o Ká»· Nhược Trần, không ngừng run rẩy, hai bà n tay nhò nhắn cá»§a nà ng cầm chặt Há»—n Äá»™n Tiên, những ngón tay trắng bệch. Hai mắt nà ng nhắm nghiá»n, hà m răng cắn chặt, không dám tin tưởng và o thà nh quả cá»§a cuá»™c chiến vừa rồi.
HÆ¡n 10 ngưá»i tu đạo đứng sững lại quanh ba ngưá»i, giống như con tò te, thần sắc hiện lẻn sá»± hoảng sợ, chẳng biết là ai kêu to má»™t tiếng, là m cho ba hồn bảy vÃa cá»§a những ngưá»i còn lại cùng giáºt mình, bá»n há» lúc nà y tỉnh lại, xoay ngưá»i bá» chạy.
" Ta... Ta đã giết ngưá»i ư?"
Thanh Y nÃn giá»ng há»i, hai mắt vẫn nhắm chặt, không chịu mỡ ra.
Trương Ân Ân kéo tay của Thanh Y, nhẹ nhà ng nói: "Không có chuyện gì, hắn đã chạy rồi."
"Tháºt không?"
Ná»—i hoảng sợ trong lòng Thanh Y giảm xuống, cháºm rãi mỡ mắt, khi thấy tình cảnh trước mắt, sắc mặt lại trắng như tá» giấy.
Lúc nà y dược lá»±c cá»§a Ä‘an dược mà Ká»· Nhược Trần vừa ăn đã phát ra công hiệu, chân nguyên đã được bù lại không Ãt.
Hắn vỗ vỗ bà n tay của Thanh Y, trấn an nói:
"Äừng nhìn nữa, ngưá»i ná» vừa má»›i chạy, chá»› nghÄ© mãi trong lòng, mau, chúng ta phải nhanh chóng Ä‘i, không thì cháºm mất."
Thanh Y ừ má»™t tiếng, sắc mặt lúc nà y má»›i hÆ¡i có vẻ dá»… nhìn, bà n tav nhá» nhắn thu lại, Há»—n Äá»™n Tiên lại hóa thà nh má»™t sợi tóc, bám lên trên đầu nà ng.
Ba ngưá»i Ä‘i được chừng 10 dặm, trong bóng đêm mênh mông hiện lên những phòng lầu gác, nhìn qua thì là má»™t cái trấn nhá».
Trước cá»a trấn có má»™t ngá»n đèn, Ä‘ang Ä‘ung đưa theo gió, ánh nến lúc sáng lúc tối, nhưng mà lại không há» tắt.
Trong ánh sáng lá» mỠđó, có má»™t tấm biển khách Ä‘iếm hiện lên, hình như có viết bốn chữ "Duyệt lai khách Ä‘iếm". Ká»· Nhược Trần nhãn lá»±c hÆ¡n ngưá»i, mặc dù ánh sáng yếu á»›t, nhưng hắn vẫn thấy khách Ä‘iếm nà y siêu vẹo, chắc là do thá»i gian quá lâu.
Thanh Y mệt má»i vô cùng, Ká»· Nhược Trần và Trương Ân Ân thì chân nguyên đã hao tổn gần hết, khi nhìn thấy ánh nến, Ä‘á»u cảm nháºn được má»™t chút cảm giác thân thương.
PhÃa Äông cá»§a tiểu trấn bá»—ng nhiên có má»™t con sóng lá»›n Ä‘en tuyá»n hiện lên, tuy rằng còn cách trấn khá xa, nhưng mà sát khà đã truyá»n tá»›i.
Ká»· Nhược Trần trong lòng rùng mình, biết là ngưá»i tá»›i là má»™t ngưá»i có đạo hạnh thâm háºu, con sóng lá»›n Ä‘en tuyá»n nà y thoạt nhìn vô cùng quen mắt, là m cho hắn mÆ¡ hồ nhá»› lại cảnh tượng năm xưa.
Chi là con sóng nà y đen mà không tán, mặc dù không mà nh liệt như mấy năm trước, nhưng uy lực đã hơn xưa, hiển nhiên là cảnh giới đã được đỠcao.
Trương Ân Ân và Thanh Y thấy Ká»· Nhược Trần dừng bước không tiến, ánh mắt cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u nhìn theo hướng đông, linh giác cá»§a các nà ng mặc dù Ä‘á»u xuất chúng, nhưng mà chi nhìn thấy bóng đêm mênh mông, còn chẳng thấy gì khác thưá»ng.
Thấy con sóng lá»›n mà u Ä‘en ấy, Ká»· Nhược Trần cưá»i khổ má»™t tiếng, nói: "Chúng ta và o Duyệt lai khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i."
Trương Ân Ân và Thanh Y Ä‘á»u cảm thấy kỳ quái, vì sao không tiếp tục tiến lên, mà lại dừng lại nghỉ ngÆ¡i, nhưng đã thấy Ká»· Nhược Trần bước tá»›i khách Ä‘iếm, các nà ng cÅ©ng chỉ đà nh cất bước Ä‘i theo.
à định cá»§a Ká»· Nhược Trần vốn nghÄ© là tiểu trấn nà y là nÆ¡i có nhiá»u ngưá»i dân cư ngụ, ngưá»i ná» có ra tay, thì cÅ©ng sẽ có cố kỵ má»™t chút. Nhân dịp đó, hắn thừa cÆ¡ phá vây, muốn kéo dà i thêm má»™t chút thòi gian.
Ná»a dặm đưá»ng đối vá»›i ngưá»i tu đạo chỉ mắt trong nháy mắt, ba ngưá»i Ká»· Nhược Trần lúc nà y đã á» trước Duyệt lai khách Ä‘iếm.
Khi ba ngưá»i Ká»· Nhược Trần bước và o bên trong, thì con chó và ng nằm bên trong bá»—ng nhiên cảm thấy buồn ngá»§, sá»§a lên và i tiếng. Ká»· Nhược Trần lá»ng thững Ä‘i và o phòng khách, thấy bên trong có bà y 5, 6 cái bà n, má»™t thiếu niên gầy gò mặc trang phục tiểu nhị Ä‘ang nằm, trông hắn chỉ chừng 16,17 tuồi.
Hắn thấy có khách tá»›i, bèn xoa xoa hai mắt, cưá»i nói: "Mấy vị khách quan, muốn á» trá» hay dùng cÆ¡m?"
Nhìn thiếu niên nà y, Ká»· Nhược Trần cảm thấv hình ảnh cá»§a mình trước kia, vì váºy mÄ©m cưá»i, nói:
"Pha cho ta một bình trà , là m cho chúng ta mấy món điểm tâm, chúng ta nghỉ ngơi một chút là được."
Ba ngưá»i ngồi xuống má»™t chiếc bà n, Ká»· Nhược Trần đã cảm nháºn trong tiểu trấn đã xuất hiện linh lá»±c, hắn thầm váºn pháp quyết, luyện hóa dược lá»±c trong cÆ¡ thể, muốn mau chóng khôi phục chân nguyên, nhìn Thanh Y nói:
"Thanh Y, tình thế bây giỠkhông ổn, còn có cách nà o báo tin cho thúc thúc của cô không?"
Äầy tá»› cá»§a La Nhiên Môn, Hồng Hoang Vệ cá»§a Vô Táºn Hải đã là m cho Ká»· Nhược Trần mở rá»™ng nhãn giá»›i, bây giá» chỉ cần có Hồng Hoang Vệ tá»›i, là cÅ©ng đủ là m cho những ngưá»i khác dè chừng?
Chỉ là từ Lạc Dương tá»›i nÆ¡i nà y, chẳng thấy Hồng Hoang Vệ nà o xuất hiện, lúc táºn cùng nà y, Ká»· Nhược Trần má»›i cảm thấy, trong lòng mình mong chá» có ngưá»i nà o đó xuất hiện.
Thanh Y lắc đẩu, nhẹ nhà ng mà nói:
"Ta đã báo tin cho thúc thúc, thế nhưng chẳng biết tại sao. thúc thúc lại không trả lá»i, xin lá»—i..."
Lúc nà y, thiếu niên kia đã từ phòng bếp Ä‘i ra, mang má»™t bình trà nóng, má»™t bầu rượu đã được hâm, bốn món ăn nguá»™i nhưng tất cả Ä‘á»u tinh xảo đẹp đẽ, không giống như bá» ngoà i đổ nát.
Kỷ Nhược Trần suy nghĩ trong chốc lát, mới nói:
"Mưu sá»± tại nhân, thà nh sá»± tại thiên, không phải chuvện gì cÅ©ng cần dá»±a và o thúc thúc cá»§a cô. Hắc, Äạo Äức tông dù sao cÅ©ng là môn phái đứng đầu thiên hạ, cÅ©ng chẳng có ngưá»i nà o dám đứng trên đầu chúng ta, Thanh Y, Ân Ân lát nữa ta sợ không chiếu cố được các cô nữa. Má»™t khi đã loạn chiến, các cô phải mau chóng đột phá vòng vây theo hướng đông, không cần lo cho ta. Bá»n há» không tá»›i vì các cô, cho nên các cô sẽ có cÆ¡ há»™i chạy thoát."
Trương Ân Ân cắn răng oán háºn nói:
"Bá»n chuá»™t nhắt vô danh nà y thì cần gì phải lo, sau nà v phụ thân ta tìm tá»›i cá»a, Ä‘áºp hết cả bà n thá» tổ tông cá»§a há»."
Lúc nà y ngoà i cá»a bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t tiếng cưá»i to:
"Tiểu cô nương độc ác thì không sao, nhưng vấn đỠlà phụ thân cô tá»›i đâu tìm bá»n ta?"
Ầm ầm má»™t tiếng, cá»a tiệm bị nghiá»n nát, vụn gổ bay toán loạn, có má»™t tráng hán cưá»i lá»›n Ä‘i và o, ngồi xuống cái bà n đối diện vá»›i ba ngưá»i.
Tráng hán nà y mặc áo da, đạo hạnh khá cao, phÃa sau còn có ba tên mặc trang phục giống nhau, xem ra há» không phải là bằng hữu cÅ©ng là đồng môn.
Hắn nhìn qua ba ngưá»i, khi ánh mắt lướt qua mặt cá»§a Trương Ân Ân và Thanh Y thì liếm môi, cưá»i nói:
“Tháºt không nghÄ© tá»›i, trên thế gian lại có những tiêu cô nương xinh đẹp như thế nà y. Nhưng mà lão tá» muốn Tiểu tá» kia và bảo váºt cá»§a hắn mà thôi, chỉ cần các ngươi rá»i Ä‘i, ta sẽ không là m khó. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu các ngươi theo tá»›i, lão tá» cÅ©ng rất hoan nghênh, ha ha ha…"
Äá»™t nhiên, có má»™t thanh âm run run sợ hãi vang lên: "Khách quan... ngà i muốn uống rượu... hay ở trá»?"
Äại hán kia nặng ná» vá»— bà n má»™t cái, phẫn ná»™ quát:
"Uống rượu cái quá»· gì, ngươi mà còn dám ở đây, cẩn tháºn không lão tá» hút hồn phách cá»§a ngươi, cho luyện hóa trăm ngà y... À?"
Hắn bá»—ng nhiên ngá»i thấy má»™t mùi rượu vô cùng khác thưá»ng, cả ngưá»i cảm thấy thoải mái vô cùng.
Tráng hán nà y đi đến bên bà n của Kỷ Nhược Trần, kinh ngạc nói:
"Tháºt không nghÄ© tá»›i, ở cá»a hà ng đổ nát nà y lại có mấy thứ đồ tốt."
Hắn nhìn vá» phÃa thiếu niên kia, lá»›n tiếng phân phó nói:
"ÄÆ°á»£c, tiá»u nhị ngươi mang rượu tốt nhất và những đồ ăn tốt nhất ra đây cho lão tá»."
Giá»ng nói cá»§a hắn như chuông đồng, là m cho thiếu niên kia mồ hôi đổ như suối. Thiếu niên kia run rẩy không ngá»›t, giống như má»™t là n gió chuồn xuống phòng bếp.
Lúc nà y, lại có má»™t tiếng cưá»i âm hiểm từ ngoà i vang tá»›i:
"Hổ lão đại nếu ngươi không muốn hai tiểu cô nương nà y, váºy thì ta lấy có được không?"
Tráng hán kia chi nặng ná» hừ má»™t tiếng, không nói nhiá»u nữa, hiển nhiên là cÅ©ng kiêng dè ngưá»i má»›i tá»›i.
Bốn trung niên mặc trưá»ng sam nối Ä‘uôi nhau Ä‘i và o trong khách Ä‘iếm, tìm má»™t cái bà n ngồi xuống, ngưá»i dẫn đầu luôn cưá»i cưá»i, nhìn tá»›i nhìn lui trên mặt cá»§a Trương Ân Ân và Thanh Y, tiếng cưá»i chuyển thà nh tiếng tấm tắc.
Trương Ân Ân lạnh lùng cưá»i, bá»—ng nhiên đứng dáºy, nhìn vá» phÃa ngưá»i trung niên kia.
Ãnh mắt cá»§a hai ngưá»i vừa chạm và o nhau, ngưá»i ná» toà n thân run lẻn, hai mắt nhắm lại, trong miệng lẩm bẩm:
"Kình đạo tháºt lợi hại, ăn không tiêu, ăn không tiêu..."
Ngưá»i nà y thá»±c không đơn giản, có thể dá»… dà ng thoát khá»i Thiên Hồ thuáºt cá»§a Trương Ân Ân.
Ká»· Nhược Trần cầm chén trà trong tay, chỉ chăm chú nhìn và o nước trà xanh như ngá»c, không biết là đang suy nghÄ© cái gì.
Lúc nà y, thiếu niên kia lại từ trong phòng bếp đi ra, đem một vò rượu và bốn món thức ăn đặt lên bà n tráng hán kia.
Sau đó xoay ngưá»i Ä‘i và o trong bếp, dưá»ng như không nhìn thấy trung nhiên mặc trưá»ng sam kia, trung niên kia kẻo tay thiếu niên, nói:
"Mang rượu và thức ăn giống bên kia cho chúng ta."
Thiếu niên sợ hãi run cả ngưá»i, không nói được câu nà o, lảo đảo Ä‘i vá» phÃa phòng bếp.
Vốn khách Ä‘iếm nà y rất vắng khách, nhưng hôm nay lại vô cùng náo nhiệt, thiếu niên kia đảo mắt lại thấy có mấy nhóm ngưá»i nữa tá»›i, nhóm thì hai ba ngưá»i, nhóm thì bảy tám ngưá»i. Mặc kệ há» có bao nhiêu ngưá»i, cứ phân ra má»—i nhóm má»™t bà n, ngồi cháºt cả khách Ä‘iếm.
Nhưng mà thế vẫn chưa tÃnh là gì, chỉ sau má»™t chá»›p mắt lại có má»™t nhóm ngưá»i nữa tiến và o trong khách Ä‘iếm, mà trong khách Ä‘iếm giá» chỉ còn má»™t cái bà n, nên ai cÅ©ng chen nhau Ä‘i tá»›i, khi tá»›i cạnh bà n lại không hẹn mà dừng bước, đưa mắt nhìn nhau, ai cÅ©ng toà n sát khÃ.
"Chỉ bằng Huyá»n Nguyên Ä‘iện như các ngươi, cÅ©ng muốn tá»›i đây chia má»™t chén canh hay sao?"
"Thế nà o, Di Ảnh tông từ khi nà o đã trở nên ngang ngược như váºy? Huyá»n Nguyên Ä‘iện cá»§a chúng ta tuy nhò, nhưng mà cÅ©ng không sợ bá»n ngang ngược. Huống chi lão phu còn chưa biết, từ khi nà o quý tông có thể hiệu lệnh thiên hạ?"
"Các ngươi đừng có tranh cãi, nơi nà y do Tam Cực Cung của chúng ta là m chủ."
Ba phương còn Ä‘ang tranh cãi, thì bá»—ng nhiên có má»™t thứ gì đó từ ngoà i bay và o, rÆ¡i thẳng và o cái bà n, má»™t thanh âm giống như sấm sét vang lên, đẩy báºt toà n bá»™ ngưá»i cá»§a ba phương ra, ngưá»i cá»§a hai bà n bên cạnh cÅ©ng ngã trái, ngã phải.
Trong khách sạn nhất thá»i loạn thà nh má»™t đống, ngươi chen ta lấn, phải vất vả lắm má»›i ổn định lại được, khi nhìn lại cái bà n, ai nấy Ä‘á»u hÃt má»™t hÆ¡i lạnh.
Ở giữa cái bà n, có má»™t thanh cổ kiếm, trên vá» kiếm có bốn chữ "Huyá»n Minh Phạt Nghịch", đằng đằng sát khÃ, vô cùng chói mắt.
"Cái bà n nà y đương nhiên là của ta."
Má»™t thanh âm băng lãnh từ bên ngoà i khách Ä‘iếm truyá»n tá»›i.
Má»i ngưá»i kinh hãi quay đầu, lúc nà y má»›i phát hiện có má»™t cô gái băng lãnh như kiếm, chẳng biết đứng ở cá»a khách sạn từ khi nà o.
Tà i sản của Thinhbobo
07-07-2011, 03:13 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 25: Chém hết tà n hồng (13- 14)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Kiếm quang, vô táºn kiếm quang, kiếm quang giăng khắp nÆ¡i!
Tất cả kiếm quang tụ há»p má»™t chá»—, sáng lên gấp mưá»i lần, trong lúc nhất thá»i quang mang chiếu sáng trá»i đêm, đè toà n bá»™ bảo quang trên sông Lạc Hà xuống!
Kiếm quang chợt lóe lên rồi biến mất, thân hình cá»§a Ngá»c Hư chân nhân hiện ra, phiêu phù á» trên không trung cách mặt đất mưá»i trượng, nhưng trên hai đầu gối và hai khuá»·u tay có hÆ¡n mưá»i đạo quang mang mà u và ng nhạt trong suốt như băng, từ từ tan ra trên không trung.
Hai dòng máu từ trong mÅ©i cá»§a Ngá»c Huyá»n chân nhân chảy ra, hắn cÅ©ng không lau, mà lại nhấc Liệt Khuyết cổ kiếm lên, chỉ thẳng và o má»™t lão giả đứng ở phÃa xa, lạnh nhạt nói:
"Vô cấu sÆ¡n trang xưa nay tuv rằng không cùng chà hướng vá»›i tông ta, nhưng nếu như hôm nay ngà i tiến thêm má»™t bước, thì từ nay vá» sau sẽ không còn hòa hợp! KÃnh xin Vong Trần tiên sinh nghÄ© lại!"
Vong Trần tiên sinh sắc mặt như ngá»c, trên mình mặc long văn trưá»ng bà o, cầm trong tay má»™t thanh cổ kiếm mà u Ä‘en nhạt, thần tình ung dung, phong độ phiêu dặt, đúng là có hÆ¡n Ngá»c Huyá»n chân nhân ba phần.
Hắn khè cưá»i nói:
"Từ sau sự kiện năm đó, ta chẳng còn coi mình và quý tông còn hòa hợp nữa."
Xung quanh Tham Tinh Ngá»± Thiên Äại Tráºn vẫn lấp lánh vô số ánh sao, tiếng sấm ì ùng, nhưng lúc nà o cùng có mưa băng rÆ¡i xuống.
Quy Nguyên động phá»§ Vương Thiên Sư mặc dù thế tiến công như nước thá»§y triá»u, nhưng uy thế hầu như Ä‘á»u bị Tham Tinh Ngá»± Thiên Tráºn cản lại, nhưng cÅ©ng không ngăn được hết, thỉnh thoảng Thái Vi Chân Nhân vẫn phải xuất thá»§ chống đỡ.
Ngoà i tráºn Ngá»c Huyá»n chân nhân đã rÆ¡i xuống hạ phong, chi dùng má»™t thanh ngá»c kiếm khổ chiến tứ phương, chống đỡ thế tấn công Ä‘iên cuồng cá»§a Ngụy Vô Thương.
Trong trá»i đêm hai mươi tám đạo quang mang bay lượn, quÄ© tÃch cá»§a nó lúc sáng lúc tối. Má»™t ngưá»i tu đạo bị má»™t đạo quang mang bắn trúng, thân ảnh nổ tung, thần hình câu diệt.
Từ khi khai chiến cho tá»›i nay, đệ tá» Äạo Äức tông trấn thá»§ các phương vị cá»§a Nhị Tháºp Bát Tú đã có bảy ngưá»i ngã xuống, nhưng mà những ngưá»i tấn công đại tráºn á» bên ngoà i không còn anh dÅ©ng như trước nữa.
Thần váºt cho dù tốt, nhưng mà cùng không thể so sánh vá»›i tÃnh mạng được.
Ngưá»i tu đạo nhân số tuy nhiá»u, đạo hạnh mặc dù cao, nhưng dù sao cÅ©ng là đám ô hợp. đứng trước má»™t Äạo Äức tông ý chà như núi cao, trong lòng đã có ý lui bước.
Ngá»c Hư chân nhân lại hướng Vong Trần tiên sinh cưá»i lạnh nói: "Lẽ nà o ngươi cho rằng mình có thể cướp thần váºt từ trong Tham Tinh Ngá»± Thiên Tráºn?"
Vong Trần tiên sinh mÄ©m cưá»i, ngạo nghá»… nói: "Ta không đến vì thần váºt, cho dù nó là cái gì, ta cÅ©ng không có hứng thú."
Ngá»c Hư chân nhân quát lá»›n:
"Váºy thì ngươi tá»›i nÆ¡i nà y là m cái gì?â€
Vong Trần tiên sinh không trả lá»i, thân hình nhoáng lên, đã xông thẳng và o trong đại
tráºn!
Ngá»c Hư chân nhân cấp tốc dùng Liệt Khuyết cổ kiếm chém ra má»™t cái, quang mang quanh thân sáng rá»±c, từ từ đánh xuống.
Hắn không nóng nảy.
Thần váºt trên ngưá»i Hoà ng xà có thể bình thưá»ng hay sao? Lúc nà y thần váºt còn chưa hoà n toà n xuất thế, bảo khà vẫn còn thu liá»…m má»™t hai.
Cho dù đạo hạnh cá»§a Vong Trần tiên sinh có mạnh, nhưng má»™t khi mà chạm tá»›i thần váºt, cÅ©ng bị bảo khà cá»§a thần váºt nhiá»…u loạn, Ngá»c Hư chân nhân chỉ cần chá» má»™t bên. Vong Trần tiên sinh cÅ©ng đừng mÆ¡ tưởng cầm được thần váºt trở vá».
Thân mang thần váºt, lại bị Ngá»c Huyá»n chân nhân đâm má»™t kiếm, không chết thì đúng là thần tiên.
Ngá»c Hư tá»± cho rằng mình đã nắm trong tay tất cả, lúc nà o cÅ©ng có thể hà nh động, nhưng mà đột nhiên quang mang trước mắt hắn sáng rá»±c, má»™t cái pháp bảo Ä‘áºp và o mặt.
Ngá»c Huyá»n chân nhân chỉ cảm thấy chân nguyên quanh thân như tản ra, kinh sợ vá»™i và ng thối lui sang má»™t bên.
Vù má»™t tiếng, thần váºt như má»™t vì sao rÆ¡i, phóng lên cao, nÆ¡i đó bay qua, tất cả những ngưá»i tu đạo Ä‘á»u chạy trốn, có ngưá»i đạo hạnh thấp, không chạy thoát được, chân nguyên láºp tức bị hút hết, rÆ¡i từ trên không trung xuống.
Vì váºy má»i ngưá»i chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn thần váºt cà ng bay cà ng xa thoáng qua đã biến mất trong bầu trá»i.
Vong Trần tiên sinh thân hình như khói, hướng ra bên ngoà i cá»§a Tham Tinh Ngá»± Thiên Tráºn phóng Ä‘i, cưá»i dà i nói:
"Ta không muốn thần váºt, chỉ là không muốn cho các ngươi lấy được nó mà thôi!"
Hắn còn chưa nói hết, kiếm quang cá»§a Ngá»c Huyá»n chân nhân đã theo sát mà tá»›i, trong nháy mắt đà tấn công ba lần!
Vong Trần tiên sinh tốc độ đột nhiên tăng mạnh, giống như má»™t viên sao rÆ¡i bay ra xa, chỉ lưu lại trong không trung những tiếng cưá»i dà i.
Cảnh Tiêu Chân Nhân đưa mắt nhìn ba vị chân nhân Hư Huyá»n rá»i Ä‘i. Hắn nhìn như bình tÄ©nh, nhưng mà trong lòng vô cùng không thoải mái.
Khi thẩn váºt phóng lẻn cao, bản thân hắn cÅ©ng bị ảnh hưởng, mÅ© phượng bị chấn động.
Äá»™t nhiên, Cảnh Tiêu Chân Nhân cảm thấy háºu tâm mình Ä‘au đớn, sau đó chân nguvẻn quanh thân vô cùng tán loạn!
GiỠkhắc nà y, hắn không nghe được tiếng động nà o nữa.
Hắn cúi đẩu nhìn má»™t mÅ©i kiếm ở trước ngá»±c, năm ngón tay nắm chặt Tùng Vãn Cổ Kiếm, nhà n nhạt há»i: "Là vị cao nhân nà o?"
PhÃa sau truyá»n tởi má»™t thanh âm nhẹ nhà ng:
"Bần đạo là Hư Vô, Cảnh Tiêu Chân Nhân có thể lên đưá»ng rồi."
Cảnh Tiêu Chân Nhân lạnh nhạt nói: "Cũng còn chưa chắc."
Ngưá»i ná» á» phÃa sau không lên tiếng, trong nháy mắt rút trưá»ng kiếm ra biến mất ở trong mà n đêm.
Mũ phượng trên trán của Cảnh Tiêu chân nhân biến mất, hai mắt dần dần ảm đạm không ánh sáng.
Hắn cúi đầu nói: "Ân Ân, Tinh Lam.â€
Sau đó nhắm hai mắt lại, từ trên cao rơi xuống.
Lúc nà y, ở vùng ngoại ô của Lạc Dương đèn đuốc đã tắt hết, vắng lặng cực kỳ, duy chỉ còn Duyệt Lai khách điếm là đèn đuốc sáng trưng.
"Xú nữ nhân, mau xuống cho ta, nếu không ta rút da lột gân ngươi..." Có một nữ hà i tỠphẫn nộ quát.
Nhưng mà nữ hà i tỠnà y cũng chỉ có cách phẫn nộ.
Nữ hà i nà y như má»™t con mèo nhá», bị Cố Thanh tóm lấy gáy, chân tay má»m nhÅ©n, hoà n toà n không thể động Ä‘áºy, chỉ có thể dùng ngôn ngữ uy hiếp Cố Thanh. Thế nhưng trong tình cảnh nà y, sụ uy hiếp cá»§a nà ng ta không có tác dụng.
Cố Thanh đứng yên trong trá»i đêm, tay trái chắp sau lưng, tay phải tóm cô gái kia, chỉ nhìn vá» phÃa Duyệt Lai khách Ä‘iếm á» phÃa xa xa, là m ngÆ¡ trước sụ uy hiếp cá»§a cô gái Ä‘ang trong tay mình.
Cô gái kêu la ná»a ngà v, thấy Cố Thanh hoà n toà n không để ý tá»›i mình, nà ng nhìn theo ánh mắt cá»§a Cố Thanh, thấv Duyệt Lai khách Ä‘iếm, bèn nói:
"Tiểu tá» kia trốn ở nÆ¡i đó, xú nữ nhân, mau dẫn ta qua đó, nếu để cho hắn rá»i Ä‘i, ta nhất định sẽ rút da lá»™t gân ngươi..."
Cố Thanh nhà n nhạt nói: "Ta không biết là ngươi có gan dám và o Duvệt Lai khách Ä‘iếm bắt ngưá»i hay không."
Nữ hà i cả giáºn nói:
"Vì sao không dám? Chẳng phải là má»™t khách Ä‘iếm nho nhá» thôi hay sao, ta sợ cái gì? Trong thiên hạ có hà ng ngà n hà ng vạn cái Duyệt Lai khách Ä‘iếm, cái khách Ä‘iếm nà y chẳng nhẽ lại có gì khác thưá»ng hay sao? Xú nữ nhân ngá»±c nhá» nhát gan, ngươi không dám là m, thì cÅ©ng đừng tưởng thiên hạ không có ngưá»i nà o dám là m."
Cố Thanh ồ má»™t tiếng, hứng thú há»i: “Lẽ nà o ngá»±c ngươi rất lá»›n hay sao?â€
Cô bé kia ưỡn ngá»±c, nghiá»…m nhiên nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên so vá»›i ngươi lá»›n hÆ¡n!"
Cố Thanh được thấy váºy, chuyển cô gái kia ra trước, thò tay và o cổ áo cá»§a nà ng ta, tỉ mỉ sá» soạng má»™t lần, má»›i nói:
"Hóa ra thì cũng chẳng hơn chút nà o."
Cô bé kia nhất thá»i ngây ngưá»i, không biết phản ứng thế nà o cho phải, qua má»™t lúc nà o lâu má»›i giáºt mình, khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng, kêu lên:
"Ngươi... nữ nhân tà ác nà y, ngươi sao lại dám ... như váºy vá»›i ta!..."
Cố Thanh khẽ cưá»i nói:
"Ta có nhá» hay không, ngươi biết được hay sao. Äi!"
Cô gái thấy Cố Thanh xoay ngưá»i bay Ä‘i, gấp đến độ kêu to: "Hắn còn Ä‘ang ở trong khách Ä‘iếm đấy, thả ta xuống, ngươi không Ä‘i ta Ä‘i! Nữ nhân độc ác nà y thả ta xuống! Có bản lÄ©nh chúng ta lại đánh má»™t tráºn! Lúc nãy nếu như không phải ngươi gạt ta, thì là m sao thắng nổi? Ngươi có bản lÄ©nh gì chứ!"
Cố Thanh bay theo hướng nam, thản nhiên nói: "Cho dù có đánh lại 10 lần vẫn váºy. Äêm nay nếu Duvệt Lai khách Ä‘iếm đã mở cá»a, thì chúng ta sẽ ở xa hà nh động."
Cố Thanh không hỠđể ý tá»›i nữ hà i trong tay không ngừng kêu la, trong khoảnh khắc đã bay được hÆ¡n 10 dặm, thân hình đứng lại, láºp tức nhẹ buông tay, bịch má»™t tiếng, cô gái kia láºp tức rÆ¡i xuống.
Tay chân của cô gái kia bủn rủn vô lực, sau một lúc mới có thể đứng lên được, nà ng ta căm tức nhìn Cố Thanh, muốn ra tay, nhưng mà lại do dự thu hồi.
Cố Thanh lạnh nhạt nói: "Chỉ bằng cô má»›i tu luyện thà nh tầng thứ nhất cá»§a Long Hổ Thái Huyá»n Kinh, cÅ©ng muốn xông và o Duyệt Lai khách Ä‘iếm? Chỉ cần và o Duyệt Lai khách Ä‘iếm, mấy cái hồn chú lung tung cá»§a cô sẽ mất Ä‘i hiệu lá»±c. Ta đã nói tá»›i thế nà y mà cô vẫn muốn đến Duyệt Lai khách Ä‘iếm, váºy thì cứ đến Ä‘i."
Cò bé kia cả kinh nói: "Ngươi... sao cái gì ngươi cũng biết?"
Cố Thanh không để ý tá»›i nà ng ta, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
"Nữ nhân tà ác! Ngươi muốn đi đâu?"
"Cầu viện."
Nữ hà i nhìn theo bóng lưng của nà ng, chợt nhớ tới một chuyện, lại cất tiếng hô:
"Ngươi không muốn biết tên của ta hay sao?"
Cố Thanh không quay đầu lại, lạnh nhạt nói:
"Không cần thiết phải biết."
Lá»i còn chưa dứt, nà ng đã phiêu nhiên Ä‘i xa.
Nữ hà i tá» nà y giáºm chân cả giáºn nói:
"Ta là Tô Tô... Ngươi, ngươi, ngươi có nghe thấy gì không! ... Xú nữ nhân! Ngươi chỠđó cho ta, sẽ có má»™t ngà y, ta sẽ khiến ngươi phải chá»§ động há»i tên cá»§a ta! A, được rồi, ngươi, ngươi là ai?"
Tô Tô quay đầu lại nhìn theo phương hướng cá»§a Duyệt Lai khách Ä‘iếm, sau khi do dá»± nà ng cùng từ bỠý định bắt ngưá»i trong Duyệt Lai khách Ä‘iếm.
Hồn chú chÃnh là bà kỹ cá»§a sư môn nà ng, nếu như bị phá thì hồn phách nà ng sẽ láºp tức bị phản chấn.
Lúc đó lại phải dùng tá»›i bà kỹ độc môn cá»§a Huyá»n Hương cốc là Thiên Niên Không Minh Quả đặt trong Quy Nguyên Hồn Thiên tráºn, sau đó thi triển bà pháp, cúng bảy bảy bốn mươi chÃn ngà y, má»›i có thể là m cho Tô Tô phục sinh như lúc ban đầu.
Duyệt Lai khách điếm.
Trong không khà trà n ngáºp áp lá»±c, là m cho xung quanh vô cùng im lặng. Cho dù trong Ä‘iếm có đốt bảy, tám ngá»n đèn, nhưng mà nó không sáng thêm, mà lại cà ng tối.
HÆ¡n nữa, bây giá» có hÆ¡n 10 cô gái Ä‘ang táºp trung ánh mắt và o má»™t cô gái mặc áo Ä‘en ngồi giữa, ba ngưá»i Ká»· Nhược Trần lúc nà y chẳng có ai để ý tá»›i.
Lúc nà y có má»™t lão già đứng lên, ôm quyá»n nói: "Vân tiên tá», trên giang hồ có quy cá»§, má»i việc Ä‘á»u phải tuân theo thứ tá»± trước sau. Hôm nay ta đã vất vả đợi, tá» thương không Ãt môn nhân, tiên tá» muốn bắt ngưá»i, hoặc muốn cầm bảo. Hay là tiên tá» bắt hai cô gái bên cạnh kia cÅ©ng được."
Lão già kia vừa nói xong câu đó, má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu phụ há»a.
Vân VÅ© Hoa ngồi ngay ngắn ở trước bà n, bà n tay trái Ä‘ang bưng má»™t chén trà , cháºm rãi thưởng thức. Nà ng mặc trưá»ng bà o mà u Ä‘en, dung nhan như băng ngá»c không má»™t chút máu, giống như má»™t ngưá»i bệnh má»›i khá»i.
Cổ kiếm Thiên Quyá»n nằm ngang trước mặt nà ng, khi nó được ánh đèn chiếu rá»i, bốn chữ "Huyá»n Minh Phạt Nghịch" giống như bốn ngá»n lá»a nhà n nhạt.
Vân Vũ Hoa khuôn mặt vô tình, cho tới khi khách điếm yên tĩnh lại, mới lạnh lùng
thốt lên:
"Ta nói lại má»™t lần cuối cùng, ba ngưá»i nà y ta Ä‘á»u muốn."
Câu nà y vừa nói xong, má»i ngưá»i ồn à o như kiến vỡ, không ai ngồi được yên nữa. Má»™t đại hán đứng dáºy quát lá»›n:
"Vân VÅ© Hoa, ngươi đừng có ở đây ngang ngược. Ngươi cho dù có hung tà n bá đạo, thì có thể đánh lại nhiá»u ngưá»i như chúng ta hay không? Cẩn tháºn chúng ta Ä‘uổi ngươi Ä‘i, rồi má»›i trở lại thương nghị chuyện chia ngưá»i!"
Vân VÅ© Hoa không mảy may rung động, lạnh nhạt nói: "Nếu như bá»n ngươi dám là m váºy, váºy thì ta để ba ngưá»i nà y cho ngươi là được rồi. Nhưng mà ngươi hãy vá» chuyển cáo lại cho đồng môn, ngà y sau hà nh sÆ¡n đừng nên Ä‘i má»™t mình, hÆ¡n nữa gia đình cÅ©ng đừng có rá»i khá»i núi má»™t bước. Nếu có vi phạm, đừng trách ta không nói đạo nghÄ©a quy cá»§, khi mà ta giết sạch nam nữ trẻ già cá»§a nhà ngươi, thì cÅ©ng đừng hối háºn."
Những câu nói độc ác như váºy, là m cho ai nấy Ä‘á»u vừa sợ vừa giáºn, Ä‘á»u quát lá»›n: "Vô Cấu sÆ¡n trang cá»§a ngươi lại hung tà n bá đạo như váºv ư?"
Vân VÅ© Hoa thưởng thức trà , hai mắt nhắm lại, là m như không nghe không nhìn thấy gì cả, những ngưá»i bên cạnh mặc dù kÃch động, nhưng mà không ai đám động tay động chân tiến lên.
Vân VÅ© Hoa đạo hạnh thâm háºu, lại có hung binh Thiên Quyá»n, hà nh sá»± chẳng theo quy cá»§ nà o cả, nà ng ta thÃch nhất là đánh lén, hà nh thÃch. Nếu như bị ngưá»i nà y ghi háºn, thì đúng là cả Ä‘á»i không được an là nh.
Ká»· Nhược Trần nghe thấy câu nói nà y, thì nhìn phản ứng xung quanh cá»§a má»i ngưá»i má»™t lát, không ngá» rằng câu uy hiếp cá»§a Vân VÅ© Hoa lại hiệu nghiệm.
Nhưng mà chẳng biết tại sao, những ngưá»i tu đạo nà y lại cà ng lúc cà ng sốt ruá»™t, má»™t ngưá»i đứng dáºy, Ä‘i tá»›i gần chá»— cá»§a Vân VÅ© Hoa. Vân VÅ© Hoa cưá»i nhạt má»™t tiếng, đưa tay cằm và o cổ kiếm Thiên Quyá»n.
Nhưng khi nà ng đưa tay tá»›i giữa đưá»ng, thì thân hình lại nhoáng lên. phải dùng tay đỡ và o bà n má»›i không ngã xuống đất. Trên mặt cá»§a nà ng hiện lên sá»± kinh ngạc. nhưng hai mắt dần dần lá» Ä‘á».
Những ngưá»i xung quanh thấy váºy thì vừa mừng vừa sợ, kêu lên: "Mau thu phục con yêu nữ nà y đã!"
Láºp tức có ba bổn ngưá»i nhà o tá»›i.
Sát sát sát!
Mấy tiếng quát vang lên, mấy đạo hắc khà đột nhiên hiện lên giữa không trung, nhưng lại bị một luồng khà mà u đỠbao phủ, luồng khà mà u đỠkia nhuộm đẫm cả khách điếm.
Tà i sản của Thinhbobo
07-07-2011, 03:14 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 25: Chém hết tà n hồng (15- 16)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Khi luồng khà mà u đỠkia tản Ä‘i, để lá»™ thân hình cá»§a Vân VÅ© Hoa Ä‘ang phiêu phù trên không trung, tay nà ng cầm cổ kiếm Thiên QuyếtỊ chỉ và o hướng cá»§a má»i ngưá»i.
Mấy ngưá»i lúc nãy tiến lên Ä‘á»u đứng ngẩn ngÆ¡, sau má»™t lát thì cháºm rãi đổ xuống, thân hình phân là m bốn năm mảnh, rÆ¡i đầy trên đất.
Vân VÅ© Hoa vẫn đứng bất động, năm ngón tay co lại, Thiên Quyá»n cổ kiếm tuá»™t tay, rÆ¡i xuống đất!
Vân Vũ Hoa lung lay muốn đổ, cố gắng mở hai mắt, nhưng không thể nà o gượng được nữa, lảo đảo ngã xuống đắt.
Nà ng vữa má»›i ngã, những ngưá»i còn lại Ä‘á»u hiện lên sá»± vui mừng, tiến lên phÃa trước, nhưng há» vẫn không biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra, há» thấy hình như khách Ä‘iếm nà y trở nên tối hÆ¡n.
Những tiếng bình bịch liên tiếp vang lên, những ngưá»i vây xung quanh không ngừng ngã xuống. Có mấy ngưá»i má»›i kéo được Vân VÅ© Hoa, định lấy dây trói lại, nhưng mà cùng đổ ầm xuống đất.
Ká»· Nhược Trần thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u đã ngã xuống, trong lòng hắn kinh hãi vô cùng, khi nhìn sang Trương Ân Ân và Thanh Y thì thấy hai ngưá»i "ai" má»™t tiếng, trước sau đổ xuống đất.
Tình cảnh nà y, giống như hắn đã từng thấy.
Hắn cẩn tháºn cảm nháºn lại má»i thứ, thấy trong mùi hương cá»§a trà có má»™t mùi vị chua chua. Mùi vị nà y cá»±c kỳ quen thuá»™c, khi còn bé hắn đã từng nếm thá», chẳng những mê man mất 1 buổi trưa, mà phải dá»™i nước lạnh má»›i tỉnh lại được.
"Thuốc mê..."
Trong đầu cá»§a hắn hiện lên mấy chữ nà y, thì trước mắt tối sầm, toà n thân má»m nhÅ©n ra.
Ká»· Nhược Trần cả kinh, váºn khởi Tam Thanh Chân Quyết, nhưng mà sụ mê man cà ng lúc cà ng tăng, hắn vá»™i và ng đổi thà nh Giải Ly Quvết, lúc nà y má»›i cảm tháy mê man bá»›t Ä‘i, dược lá»±c giảm dần.
Trong khách sạn vẫn còn bốn năm ngưá»i trụ được như Ká»· Nhược Trần, há» vẫn đứng lung lay không vững, nhưng cÅ©ng không ngã.
Bá»n há» tá»± váºn công kháng thuốc, cố gắng bảo trì sá»± tinh táo. Nhưng đột nhiên, Vân VÅ© Hoa ưm má»™t tiếng, cố gắng đứng lên.
Trong khách điếm hiện lên một thân ảnh, từ từ đi qua, vô thanh vô tức dạo quanh khách điếm một vòng.
Những thanh âm bình bịch vang lên liên tiếp, những tiếng kêu Ä‘au đớn đồng thá»i vang lên, thân hình cá»§a há» Ä‘á»u ngã xuống.
Bà n tay nhỠnhắn của Vân Vũ Hoa muốn vung lên, chặn một thứ gì đó lại, nhưng mà cản không nổi, nà ng ta rên lên một tiếng, lại một lần nữa ngã xuống đất.
Kỷ Nhược Trần chỉ cảm thấy mình căng thẳng vô cùng, hắn cảm thấy thân mình cực kỳ yếu ớt, không cảm thấy khà tức của linh khà chân nguyên, nhưng mà bản năng của hắn vẫn còn.
Ká»· Nhược Trần bá»—ng nhiên cúi ngưá»i vá» phÃa trước!
Một là n gió thổi tới, hất tung mấy sợi tóc của hắn, một tiếng "a?" kinh ngạc vang
lên.
Ká»· Nhược Trần trong lòng âm thầm kêu may mắn, vừa má»›i chuẩn bị phản kÃch, bá»—ng nhiên sau gáy chấn động má»™t cái, trước mắt hắn tối sầm, ngã xuống đất.
Trong lúc mÆ¡ mà ng, có má»™t thanh âm vang lên: "Hắc hắc! Má»™t chút bản lÄ©nh nhá» như váºy, mà cùng định né được Vô Song côn?"
Thanh âm nà y rất quen thuộc... Kỷ Nhược Trần mơ mơ mà ng mà ng suy nghĩ.
Không biết bao nhiêu lâu sau, Kỷ Nhược Trần mới cảm thấy trước mắt mình có ánh
sáng.
Xung quanh không ngừng truyá»n tá»›i thanh âm huyên náo, là m cho thần trà hắn tinh táo lạ, hắn cảm thấy trên chân mình truyá»n tá»›i má»™t lá»±c đạo, dưá»ng như thân hình Ä‘ang bị ngưá»i khác kéo Ä‘i.
Trong lúc loáng thoáng, Kỷ Nhược Trần nghe thấy một thanh âm sang sảng:
"Mau đưa mấy con dê béo nà y tá»›i cho ta, nước đã sôi ná»a ngà y, mà vẫn còn kỳ cá» là m gì nữa? Ná»a năm há»c việc rồi mà vẫn váºy, tháºt là uống phà cÆ¡m gạo cá»§a ta!"
Ká»· Nhược Trần lặp tức cảm nháºn được lá»±c đạo từ dưới chân truyá»n tá»›i lá»›n hÆ¡n trước rất nhiá»u, thân hình hắn bị kéo nhanh hÆ¡n.
Lúc nà y lại có một thanh âm khác vang lên:
"Ai, má»™t tháng rồi không có khách, váºy mà tá»›i má»™t lượt lại má»™t lÅ© dê béo, thá»±c sá»± là mệt chết ngưá»i mà . Äây là ngưá»i cuối cùng... a? Mau Ä‘em hắn tá»›i cạo nỉa, sau đó còn mở cá»a tiệm!"
Sau má»™t lát. lại có má»™t thanh âm khác vang lên: "Ngươi thu dá»n sạch sẽ chưa?"
"Dạ rồi, vẫn theo quy định cũ, nam thì coi như dê béo. nữ thì ném và o trong sương phòng, đợi tý nữa lột sạch là m hà ng."
Thanh âm kia láºp tức cao hÆ¡n gấp đôi: "Cái tên chết tiệt nà y, ngươi dám có suy nghÄ© hư há»ng, ta lá»™t da ngươi. Còn đứng đó là m gì, mau kéo con dê béo nhá» nà y xuống. Tiểu tá» nà y vô cùng láu cá, phải cẩn tháºn vá»›i hắn má»™t chút, đừng có nghÄ© vá» mấy con tiểu hồ ly kia nữa!"
Ká»· Nhược Trần đột nhiên cảm giác được mình bị má»™t ngưá»i nà o đó nhấc lên, bà n tay luồn và o trong ngá»±c cá»§a hắn, bắt đấu cởi quẩn áo. NÆ¡i hắn nằm nóng rá»±c, chắc là gần vá»›i lò nước sôi.
Vừa nghÄ©a tá»›i lò nước sôi, Ká»· Nhược Trần bá»—ng nhiên trong lòng cả kinh, láºp tức tỉnh táo lại, quát to má»™t tiếng:
"Äừng mà ! Chưởng quỹ, phu nhân! Là ta mà !"
Ká»· Nhược Trần giãy má»™t cái, thoát khá»i cái trạc, đứng lên, sau đó hắn má»›i nhìn xung quanh, ở trong phòng có má»™t trung niên nam nhân gầy gò Ä‘ang đứng.
Mặc dù đã qua năm năm, nhưng mà tướng mạo cá»§a ngưá»i nà u không mảy may thay đổi, chÃnh là chưởng quÄ© - cá»§a Long Môn khách Ä‘iếm năm đó.
Bên kia còn có má»™t ngưá»i cao lá»›n hùng tráng, thân như má»™t ngá»n núi nhá», so vá»›i Ká»· Nhược Trần cao hÆ¡n ná»a cái đầu.
Trong một góc bếp còn có một thanh niên giúp việc gầy yếu.
Ká»· Nhược Trần liếc thấy chưởng quÄ© - phu phụ, vừa mừng vừa sợ, run giá»ng nói: "Chưởng quÄ©, phu nhân, các ngưá»i không chết? Ta... Ta là ..."
Trong lúc nhất thá»i hắn không biết xưng hô thế nà o cho phải, năm đó hắn chỉ là má»™t tiểu nhị cá»§a Long Môn khách sạn, cho dù có chuyện gì, thì hắn cÅ©ng chỉ xưng hô mình là ba chữ "tiểu tạp chá»§ng" mà thôi.
Chưởng quÄ©- phu nhân nhìn chằm chằm và o Ká»· Nhược Trần hồi lâu, má»›i nói: "Hóa ra ngươi chÃnh là tiểu tạp chá»§ng hay sao! Thế nà o. ngươi mong lão nương quy thiên hay sao?"
Ká»· Nhược Trần vá»™i và ng lắc đầu, nói: "Không! Không! Không! Phu nhân đương nhiên là trưá»ng thá» vạn năm! Ta... Ta..."
Ká»· Nhược Trần vốn tưởng rằng chưỡng quÄ© phu phụ đã chết, không nghÄ© tá»›i hắn lại gặp lại hai ngưá»i trong Duyệt Lai khách Ä‘iếm, nhá»› lại công Æ¡n nuôi dưỡng khi còn bé cá»§a hai ngưá»i, trong lòng hắn kÃch động, mi mắt đỠlên, không biết nên nói cái gì cho phải.
Chưởng quÄ© kia nháºn ra Ká»· Nhược Trần, vá»— vai hắn má»™t cái, là m cho hắn lảo đảo suýt ngã, nói:
"Hóa ra là tiểu tá» ngươi! Năm năm không gặp, đã cao lá»›n như váºy rồi, ở đây nhiá»u dê béo như váºy, suýt nữa thì ta không nháºn ra ngươi. Nếu như ngươi không tỉnh lại sá»›m, thì đã bị biến thà nh dê béo rồi!"
Ká»· Nhược Trần nhìn sang bên cạnh. quả nhiên thấy mấy cái nồi sắt to, lá»a trong lò Ä‘ang hừng há»±c, bốc khói nghi ngút, trong khói còn có má»™t mùi hương.
Ká»· Nhược Trần đã há»c qua Ä‘an đỉnh cá»§a Tá» Vân chân nhân nhiá»u năm, nháºn ra được mùi Huyá»…n Tinh Thảo trong đó.
Loại dược thảo nà y không có gì kỳ lạ, khi trá»™n lẫn trong nước có thể khiến ngưá»i ta cảm thấy buồn ngá»§, nước cà ng sôi thì dược lá»±c cà ng lá»›n.
Ká»· Nhược Trần thầm kêu may mắn, trong lòng lại lo lắng cho Thanh Y và Ân Ân, há»i
vá»™i:
"Chưởng quỹ, mấy năm nay công việc là m ăn cá»§a ngưá»i thế nà o? Hai nữ hà i theo ta và o khách Ä‘iếm đâu rồi?"
Vừa nghe đến Ká»· Nhược Trần há»i tá»›i công việc là m ăn, chưởng quỳ láºp tức cưá»i đến mặt mà y nở hoa, đôi mắt to hÃp lại, nói má»™t hÆ¡i dà i:
"Hai Tiểu cô nương Ä‘i cùng ngươi bị mấy ngưá»i rất là lợi hại Ä‘oạt Ä‘i rồi, những ngưá»i đó hình như là cùng phe vá»›i Thanh Y, ngươi không nên lo lắng. Còn những con dê béo khác, ta sá»›m đã cho thu dá»n sạch sẽ, mấy năm nay công việc là m ăn cÅ©ng được, nhưng cÅ©ng không nói là tốt. Tá»›i đây, ta mang ngươi Ä‘i xem xung quanh má»™t chút!"
Hắn chẳng để ý tá»›i Ká»· Nhược Trần có đồng ý hay không, đã lôi Ká»· Nhược Trần ra khá»i phòng bếp, chỉ và o má»™t luống rau xanh mượt cưá»i nói:
"Trung Nguyên không giống như ngoà i miá»n tái ngoại, ngưá»i ở đây kén ăn, không thể nà o bán bánh bao thịt được. Từ khi chúng ta dá»n tởi đây, thì tất cả dê béo Ä‘á»u bị ninh nhừ, sau đó chôn xuống đất là m phân bón. Ngươi thấy những luống rau ta trồng cá» xanh tốt hay không?!"
Quả nhiên đúng là xanh tốt vô cùng!
Cây rau nà o cÅ©ng máºp mạp, lá xanh mướt, nhìn chúng nó, da đầu cá»§a Ká»· Nhược Trần cảm thấy tê dại.
Chưởng quá»· lại kéo Ká»· Nhược Trần tá»›i tiá»n viện, thần thần bà bà móc từ trong lòng ra má»™t quyển sách cÅ©, đưa tá»›i trước mặt Ká»· Nhược Trần, thấp giá»ng nói: "Gần đây ta má»›i thu được má»™t bảo bối ngươi xem Ä‘i!"
Ká»· Nhược Trần cẩm lên nhìn, hóa ra đây là má»™t cuốn Tá» Vi phong thá»§y mệnh tướng. Loại sách nà y ở trong dân gian bán đầy, vốn là những cuốn sách cá»§a những tên thầy bói lừa gạt bách tÃnh, chứ đâu phải là bảo bổi gì? Hắn mở ra xem, thì thấy toà n là những lá»i và ng lừa gạt dân chúng.
Khi hắn còn Ä‘ang ngạc nhiên, hai mắt mở trừng trừng, thì chưởng quỹ đã Ä‘oạt lấy sách trở vá», cẩn tháºn cất và o trong lòng, ngạo nghá»… nói:
"Ngưá»i nhìn cái khách Ä‘iếm nà y cá»§a ta mà xem, đông trấn Thanh Lon, tây áp Bạch Hổ, háºu viện có Huvá»n Quy di động, trước cá»a có phù Ä‘iêu Chu Tước, đó gá»i là Tứ linh câu toà n, nước lá»a bất xâm, trá»i mưa khó dá»™t, động đất khó nứt!"
Ká»· Nhược Trần cẩn tháºn nhìn xung quanh, ba mặt khác thì đúng là không có gì, duy nhất ở trước cá»a có má»™t hình chạm khắc nhìn gà chẳng ra gà , vịt chẳng giống vịt, nghe chưởng quỹ nói má»›i biết đó là Chu Tước. Nhìn đưá»ng nét cá»§a bức khảm nà y, tám phần mưá»i là do con dao chặt xương vẫn dùng á» phòng bếp.
Chưởng quỹ lại nói:
"Mà tiểu tá» nà y thá»±c là kỳ quái, năm năm trước trên mặt ngươi còn có chút phúc tướng, sao giá» lại biến thà nh váºn rá»§i như váºy? Äợi ta xem má»™t chút... A, mạng cá»§a ngươi có tứ đại hung tinh há»™i tụ, đúng là hiếm thấy."
Ká»· Nhược Trần cưá»i khổ má»™t tiếng, còn chưa kịp mở miệng, chưá»ng quỹ đã chỉ và o tấm biển cá»§a khách sạn, nói:
"Sau má»™t tháng khi ta Ä‘oạt được bảo bổi nà y, ta bèn đổi tên Long Môn Khách sạn cá»§a tấm biển cÅ© thà nh Duyệt Lai khách Ä‘iếm. Thế nà o, có giống ngân câu thiết hoạch không?! Sau khi bốn chữ nà y cất xong, thế cá»§a khách Ä‘iếm đúng vá»›i thế cá»§a tám chữ là , gió thổi mây bay, bát phương tá» tụ! Khi ta mở Ä‘iếm là 10 năm có má»™t kiếp nạn, lúc nà y ứng vá»›i váºn trá»i, cho nên đổi thà nh 20 năm má»›i gặp má»™t kiếp! A ha ha ha!"
Chưởng quỹ sau khi cưá»i dà i từ trong phòng bếp truyá»n ra má»™t tiếng rống: "Trương Vạn Tà i! Cái bản lÄ©nh thối tha nà y ngươi còn dám mang ra khoe khoang. Tối nay trá»i giáng há»a vÅ©, đất Ä‘ai khô cằn, rõ rà ng là có ngưá»i nghịch thiên cải mệnh. Theo ta thấy, mấy nét bút kia cá»§a ngươi đã biến 10 năm má»™t kiếp thà nh 5 năm má»™t tai ương!"
Chưởng quỹ nghe váºy, giáºn tÃm mặt, nói:
"Lão bà nương kia thì hiểu cái gì, đúng là miệng quạ đen!"
Hắn ngá»a đẩu nhìn trá»i, trong lòng có sá»± bất ổn, sau khi tÃnh toán, không khá»i sợ
hãi than:
"Không xong rồi! Hình như đúng là 5 năm..."
Lá»i còn chưa dứt, trong trá»i đêm bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t tiếng rÃt, sau đó có má»™t ngôi sao xuất hiện phÃa chân trá»i. Ngôi sao nà y cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng ngà y cà ng sáng, công bằng, vừa vặn bay tá»›i Duyệt Lai khách Ä‘iếm!
Chưởng quỳ và Ká»· Nhược Trần thất kinh, há» cố sức chạy ra khá»i khách Ä‘iếm, khi chưa chạy qua tưá»ng, đã nghe thấy má»™t tiếng nổ ẩm ầm, má»™t đạo sóng nhiệt từ phÃa sau áp tá»›i, hất tung hai ngưá»i lên mặt đất.
Hai ngưá»i vất vả lắm má»›i bò lên được, khi quay đầu nhìn lại, đã thấy Duyệt Lai khách Ä‘iếm không còn lại chút gì, nhưng cái sương phòng dùng là m phòng bếp thì không hao tổn gì, chÃnh giữa khách Ä‘iếm trÅ©ng lại thà nh má»™t cái hố.
Duyệt Lai khách Ä‘iếm nà y giống như được xây dá»±ng trên thân hình má»™t con thú lá»›n, lúc nà y từ trong cái hố kia máu tươi phun ra ẩm ầm, trong nháy mắt đã đầy ná»a cái hố, nhưng mà vẫn chưa thấy dừng lại.
Chưởng quÄ© phu nhân bò ra từ trong má»™t đống gạch vụn, nà ng ta lúc nà y Ä‘ang phát há»a.
Chưởng quĩ thở dà i một hơi, nhìn cái hố máu, rồi chỉ và o gian sương phòng không hao tổn gì, nói với Kỷ Nhược Trần:
"Bên trong còn có mấy con dê béo nhá», ngươi muốn xá» trà thế nà o, thì cứ là m váºy Ä‘i!11
Dứt lá»i, chưởng quỹ phu phụ nhìn nhau, sau đó thở dà i má»™t tiếng, cất mình Ä‘i xa.
Ká»· Nhược Trần đứng ngây ngưá»i, sau má»™t lúc má»›i nói: "Chưởng quỹ, phu nhân! Các ngưá»i Ä‘i đâu?"
"Mở cá»a tiệm!"
Kỷ Nhược Trần buồn bã vô cùng, đứng ngơ ngác nhìn theo, cho tới khi thân hình của chưởng quỹ và phu nhân biến mất trong mà n đêm mới thôi.
Có lẽ do thanh âm cá»§a vợ chồng chưởng quỹ được gió truyá»n tá»›i hay sao đó, mà Ká»· Nhược Trần vẫn nghe thấy thanh âm trao đổi cá»§a hai ngưá»i.
"Xem ra cái tên Duyệt Lai khách điếm nà y không thể dùng được rồi, ta có lẽ phải nghiên cứu xem có cái gì tốt, bà nói xem có cái tên nà o tốt không?"
"... Äồ chết bầm, ông còn muốn ba năm má»™t đại há»a hay sao?"
Tà i sản của Thinhbobo
07-07-2011, 09:15 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 26: Lá»±a chá»n (1 + 2)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Ngưá»i tu đạo sợ nhất là cái gì? Thiên kiếp, tán hồn, hay là hình thần câu diệt?
Ká»· Nhược Trần nhìn chằm chằm và o ngá»n lá»a bất định trước mắt, liên tục suy nghÄ©. Äáp án cuối cùng là m cho hắn khóc cưá»i không xong, ngưá»i tu đạo sợ nhất không phải là hình thần câu diệt, mà là sợ giống như hắn bây giá».
Vạn kiếp bất phục.
Ká»· Nhược Trần tá»± cho là mình cÅ©ng hiểu má»™t chút vá» Tá» Vi đấu số, từ sau khi chưởng quỹ nói mạng hắn có bốn khá»a hung tinh, hắn đã tá»± mình thôi toán má»™t lần. Lấy tâm ngưá»i là m con mắt, bản mạng cá»§a hắn bị vây hãm trong trong sương mù dà y đặc, chỉ có thể mÆ¡ hồ thấy bốn khá»a mệnh tinh, nhưng cụ thể là bốn khá»a như thế nà o thì hắn vẫn chưa nhìn ra. Cho đến lúc nà y, Ká»· Nhược Trần má»›i nhá»› ra là quên há»i chưởng quỹ bốn khá»a hung tinh đó như thế nà o.
HÆ¡n nữa có má»™t việc hắn vẫn trầm tư mà không lý giải được, hắn chỉ dùng phương pháp hung tinh nháºp mệnh có hai lần, tại sao lại có bốn khá»a hung tinh? Phương pháp hung tinh nháºp mệnh nà y thì tất cả đệ tỠđạt đến cảnh giá»›i đỉnh phong cá»§a Thái Thanh cảnh trong Äạo Äức tông Ä‘á»u có thể táºp luvện, nhưng ngưá»i có thể thi triển nó thì mưá»i ngưá»i chỉ có má»™t.
Má»™t khi sá» dụng phương pháp nà y, ngưá»i thi triển sẽ mượn lúc hung tinh nháºp mệnh hấp thu vô táºn linh khÃ, đạo hạnh trong nháy mắt đỠthăng, đây là phương pháp đồng quy vu táºn vá»›i địch nhân cá»§a Äạo Äức tông. Sau khi hung tinh nháºp mệnh, nó không tản Ä‘i, mà sau nà y ngưá»i tu đạo sẽ phải trải qua vô số kiếp nạn, mà quan trá»ng nhất là há» không thể nà o nhìn thấu cánh cá»a cá»§a đại đạo.
Nhưng mà trong Ä‘iển tịch cá»§a Äạo Äức tông cÅ©ng không đỠcáºp đến khi hai lần dùng hung tinh nháºp mệnh sẽ như thế nà o, phương diện nà y không há» có ghi chép.
Phương pháp Hung Tinh nháºp mệnh được sáng tạo ra cách đấy đã bảy trăm năm, lúc đó Äạo Äức tông đã trở thà nh má»™t đại phái, số đệ tá» dùng tá»›i phương pháp nà y rất Ãt, cho nên trong sách cÅ©ng ghi chép rất Ãt vá» chuyện nà y.
Bên cạnh truyá»n đến má»™t tiếng rên rÄ©, kéo hắn ra khá»i suy nghÄ© trở vá» thá»±c tế.
Trước mặt Ká»· Nhược Trần là má»™t sợi tÆ¡ nhá» mà u và ng, phÃa Ä‘uôi đặt má»™t viên Viêm Châu, không ngừng phun ra há»a diá»…m, liên tục thiêu đốt má»™t cái Ä‘inh đồng, Ká»· Nhược Trần thấy thuốc Äông Y trong Ä‘inh đã sôi, bèn cầm Ä‘inh, đổ nước thuốc sang má»™t cái chén, nhà n nhạt nói: "Äừng giãy dá»±a, mà có giãy dụa cÅ©ng chỉ vô dụng thôi."
Cách hắn ba thước, Vân VÅ© Hoa má»m nhÅ©ng nằm trên đống rÆ¡m, trên hai tay hai chân cá»§a nà ng Ä‘á»u cắm má»—i cái kim châm. Trong ánh mắt cá»§a nà ng vẫn chỉ có sá»± ngỡ ngà ng, giãy dụa nhiá»u lần, nà ng má»›i hÆ¡i ngẩng đầu lên. Khi nghe được tiếng nói cá»§a Ká»· Nhược Trần, nà ng rất kinh hãi nhìn hắn má»™t hồi lâu, nà ng má»›i cháºm rãi tỉnh táo lại. Thế nhưng, đầu cá»§a nà ng vẫn Ä‘au tá»›i mức muốn nứt ra, hiển nhiên là dược tÃnh chưa có hiệu nghiệm và chưa khôi phục lại được dưới má»™t kÃch nặng ná» cá»§a Muá»™n côn (côn pháp đã ngất).
"Äây là nÆ¡i nà o? Ngươi... Là ai?"
Ká»· Nhược Trần đặt ba cây kim và o trong chén thuốc, đợi cho kim châm hút hết thuốc, má»›i quay đẩu nói: "Vân đại tiên tá», năm năm trước ngươi định bắt ta, đây là lần đầu ta hạ sÆ¡n, ta lại gặp được cô. Sao bây giá» cô lại không nháºn ra ta cÆ¡ chứ?"
"Là ngươi!" Vân Vũ Hoa lúc nà y mới thanh tỉnh lại, nà ng khôi phục bộ dáng lạnh lùng, nói: "Ngươi muốn là m gì? Mau thả ta ra, nếu không đừng trách thanh kiếm trong tay ta vô tình!"
Ká»· Nhược Trần cầm má»™t cái kim châm, tỉ mỉ nhìn má»™t lúc, sau đó chỉ má»™t ngón tay và o góc phòng, nói: "Muốn giết ta? ÄÆ°á»£c, kiếm cá»§a cô ở đây, cô mau lấy lại thanh kiếm cá»§a mình Ä‘i!"
Vân VÅ© Hoa nhìn theo hướng ngón tay cá»§a Ká»· Nhược Trần, quả nhiên thấy Thiên Quyá»n cổ kiếm bị ném trên đống cá»§i. Thanh Thiên Quyá»n cổ kiếm mà nà ng vô cùng yêu quý lại bị đối xá» thá» Æ¡ lạnh nhạt như váºy, nà ng không nhịn được mà nổi giáºn. Thế nhưng, lúc nà y đừng nói là cầm kiếm chém ngưá»i, chỉ là hÆ¡i quay đẩu lại cÅ©ng đã khiến nà ng tiêu hao toà n bá»™ khà lá»±c trên ngưá»i. Vân VÅ© Hoa lúc nà y má»›i tỉnh táo lại, bắt đầu quan sát má»i thứ trong phòng.
Äây là má»™t căn phòng chứa tạp váºt, nà o là rÆ¡m rạ, cá»§i lá»a, túi xách và mấy cái ghế tán loạn má»i nÆ¡i. Gian phòng nà y cÅ©ng không phải là lá»›n, lúc nà y nà ng Ä‘ang nằm trên đống rÆ¡m, hai chân hai tay cá»§a nà ng Ä‘á»u có kim châm, đây chÃnh là nguyên nhân khiến nà ng không còn khà lá»±c.
Gian phòng bên kia còn có má»™t nữ nhân, chân tay ngưá»i đó cÅ©ng có cắm kim châm, nhưng vẫn khác vá»›i Vân VÅ© Hoa, trên mắt cá»§a ngưá»i kia bị bịt má»™t mảnh vải xanh, hai lá»— tai cá»§a ngưá»i đó có cắm hai cái kim châm. Xem ra cả giác quan thứ 6 cá»§a nà ng cÅ©ng đã bị phong bế. Tuy rằng không thấy rõ dung mạo, nhưng chỉ nhìn vóc ngưá»i và da thịt cá»§a nà ng, Vân VÅ© Hoa biết, ngưá»i đó cÅ©ng vô cùng đẹp.
Vân Vũ Hoa giỠmới hiểu được mình đã hoà n toà n rơi và o tay Kỷ Nhược Trần, nhưng nà ng không chút sợ hãi nà o.
"Cô tên là Vân VÅ© Hoa sao, năm năm trước ta vá»›i cô đã từng gặp nhau má»™t lần, không nghÄ© tá»›i lần nà y chúng ta gặp lại, hoà n cảnh vẫn như trước. Không, có khác má»™t chút, đó là lần nà y cô rÆ¡i và o trong tay cá»§a ta. Cô có thể nói cho ta biết, vì sao có nhiá»u ngưá»i như váºy biết được hà nh tung cá»§a ta hay không, tại sao há» Ä‘á»u ở ngoà i Lạc Dương chá» ta?" Ká»· Nhược Trần mÄ©m cưá»i há»i. Hắn cưá»i rất rạng rỡ, thế nhưng trong mắt không há» có chút ý cưá»i nà o.
Vân VÅ© Hoa cưá»i lạnh má»™t tiếng, nói: “CÅ©ng bởi ta há»c nghệ chưa tinh, cho nên gặp phải háºu quả gì ta cÅ©ng chấp nháºn! Ngươi muốn giết cứ giết, đừng hy vá»ng há»i được gì từ trong miệng cá»§a ta."
Ká»· Nhược Trần nhìn tháºt kỹ và o đôi mắt mà u Ä‘en cá»§a Vân VÅ© Hoa, cưá»i cưá»i nói: "Ta giết cô thì quá tốt cho cô rồi? Ta có rất nhiá»u phương pháp bắt cô phải má» miệng."
Roẹt má»™t tiếng, chiếc váy mà u Ä‘en cá»§a Vân VÅ© Hoa đã bị Ká»· Nhược Trần xé rách, để lá»™ là n da trắng ngần, da cá»§a nà ng trắng như tuyết, trÆ¡n bóng mà má»m mại, nhưng không hiểu tại sao, mà u trắng nà y lại giống như mà u trắng cá»§a ngưá»i bị bệnh.
Vân VÅ© Hoa cưá»i lạnh, sắc mặt cá»§a nà ng vô cùng lạnh lùng, trên ngưá»i nà ng hình như chỉ có sát khÃ, mặc kệ thân hình bị lá»™, nhưng nà ng chỉ giống như má»™t thanh lợi kiếm đã rút khá»i võ, không há» cảm thấy xấu hổ và ngượng ngùng.
Ká»· Nhược Trằn hÃp hai mắt lại, năm ngón tay trái Ä‘iểm nhẹ lên da thịt Vân VÅ© Hoa.
Vân VÅ© Hoa hoà n toà n thanh tỉnh lại, cưá»i lạnh nói: "Trách không được mạng cá»§a ngươi có số hoa đà o, trong lúc nà y mà ngươi vẫn còn muốn phong lưu hay sao. CÅ©ng được, nếu ngươi muốn thì là m Ä‘i, xong việc ngươi giết ta là m Ä‘iểm tâm sáng cÅ©ng được."
"Phong lưu khoái hoạt?" Kỷ Nhược Trần nhìn Vân Vũ Hoa một chút, lắc đầu, hắn nói một câu là m cho nà ng cảm thấy suýt chút nữa thì ngất đi: "Ta không có hứng thú gì với cô."
Tay trái của hắn đè lên ngực Vân Vũ Hoa, tay phải cầm lấy một cái kim châm, ngón tay khẽ run lên, kim châm đã đâm và o ngực của Vân Vũ Hoa.
Khi châm nà y đâm xuống, nà ng chỉ cảm thấy tất cả kinh mạch, huvệt đạo trên ngưá»i như bị vô số kim châm đâm và o, Ä‘au đớn đến mức không thể dùng ngôn ngữ để hình dung! Nà ng không thể động Ä‘áºy, không thể sá» dụng chân nguyên cho nên sá»± Ä‘au đớn nà y lan tá»a khắp cÆ¡ thể. Chỉ trong chốc lát, toà n thân Vân VÅ© Hoa đã ướt đẫm mồ hôi, toà n thân không còn chút sức lá»±c nà o, trên đôi môi cá»§a nà ng đã có má»™t dấu răng sâu hoắm!
Ká»· Nhược Trần ngưng thần quan sát sắc mặt cá»§a nà ng, nói: "à chà cá»§a cô quả nhiên kiên định, nhưng mà ba thanh Cá»±c Lạc châm nà y không phải là thứ ngưá»i tu đạo có thể kháng cá»±. Cô biết được cái gì, thì cứ nói ra Ä‘i! Cho dù cô không nói ta cÅ©ng có thể bắt má»™t ngưá»i khác để há»i, cô cần gì phải khổ cá»±c như váºy chứ?"
Nghe được ba chữ Cá»±c Lạc châm, thân thể cá»§a Vân VÅ© Hoa không tá»± chá»§ được có chút run rẩy, nhưng nà ng hiện đã thÃch ứng vá»›i sá»± Ä‘au đớn, nên chỉ cưá»i khinh miệt, nhắm mắt lại không nói gì.
Ká»· Nhược Trần cưá»i nhạt, xoay thân hình cá»§a Vân VÅ© Hoa lại, năm ngón tay tay trái khẽ vuốt sau lưng nà ng sau đó Ä‘iểm má»™t cái và o eo, thanh kim châm thứ hai đã đâm và o!
Khi thanh kim châm nà y đâm và o cÆ¡ thể, cảm giác khác hẳn lúc nãy, từ trong kinh mạch cá»§a nà ng có từng đạo khà nóng, chạy khắp cÆ¡ thể, biến thà nh những ngá»n lá»a thiêu đốt cÆ¡ thể, là m cho nà ng suýt nữa thì ngất Ä‘i. Trong thoáng chốc, tất cả các dục vá»ng tiá»m tà ng trong ngưá»i nà ng Ä‘á»u bá»™c phát, vô cùng mạnh mẽ, vô cùng cưá»ng liệt, vừa thá»a mãn vừa bất mãn, cảm giác nà y chỉ có thể dùng từ Ä‘iên cuồng để hình dung!
Ná»a dưới cá»§a nà ng là băng, mà ná»a trên lại là há»a, vừa nóng bá»ng, vừa đông cứng, cứ lặp Ä‘i lặp lại như váºy, dưá»ng như kéo dà i không dứt.
Giữa cảm giác vừa Ä‘au đớn, vừa dục vá»ng thế nà y, nà ng là m sao sống nổi?
Ká»· Nhược Trần nâng cằm Vãn VÅ© Hoa lên, cẩn tháºn nhìn và o hai mắt nà ng. Trong đôi con ngươi trong suốt cá»§a nà ng, vẫn có má»™t tia sáng, tia sáng nà y biểu hiện cho việc, ý chà cá»§a nà ng vẫn kiên cưá»ng như trước…
Hắn có chút ngoà i ý muốn.
Cá»±c Lạc châm là do tông chá»§ Giá»›i Luáºt hình Tá» Thanh chân nhân cá»§a Äạo Äức tông truyá»n thụ, chuyên nhắm và o ngưá»i tu đạo. Căn cứ và o Ä‘iển tịch, nghìn năm qua Äạo Äức tông má»›i chỉ sá» dụng Cá»±c Lạc châm có 120 lần, không có ngưá»i nà o chịu nổi châm thứ hai. Nếu như châm thứ ba xuất ra, hồn cá»§a ngưá»i bị đâm chắc chắn sẽ vá» miá»n cá»±c lạc.
Ngưá»i không có tu vi Thượng Thanh vốn không thể tu luyện Cá»±c Lạc châm, nhưng Ká»· Nhược Trần thân mang sở trưá»ng cá»§a cá»u mạch, sở há»c há»—n tạp, lại có linh giác hÆ¡n ngưá»i, má»›i có thể lấy tu vi thấp như váºy mà thi triển Cá»±c Lạc châm.
Cá»±c lạc châm chuyên tấn công và o chân nguyên và linh thức, nếu như so sánh vá»›i các loại hình phạt như tra tấn, âm há»a luyện hồn, tháºm chà là các loại hình phạt khÆ¡i dáºy dục vá»ng trên ngưá»i thì khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Nhưng lúc nà y, châm thứ hai đã xuất ra, ý chà của Vân Vũ Hoa vẫn kiên định, việc nà y đúng là là m cho Kỷ Nhược Trần phải bó tay.
Lẩn nà v Ká»· Nhược Trần cẩn tháºn tìm hiểu việc phân bố linh lá»±c, khà mạch toà n thân cá»§a Vân VÅ© Hoa, trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Hóa ra trên ngưá»i cá»§a cô có má»™t loại Tá»a hồn thuáºt, thảo nà o cô không sợ. Äã là Tá»a hồn thuáºt, thì sẽ liên quan tá»›i các loại như Minh quả, âm sa, Huyá»n Quy bÃch đảm, má»—i má»™t thứ Ä‘á»u là trân bảo khó kiếm, xem ra tông phái cá»§a cô cÅ©ng không nhá»."
Vân VÅ© Hoa mặc dù Ä‘ang giãy dụa, nhưng những gì Ká»· Nhược Trần nói nà ng Ä‘á»u nghe rõ rà ng, trong lòng nà ng thất kinh, thầm nghÄ©: "Tiểu tá» nà y sao lại hiểu biết nhiá»u như thế! Xem ra sau nà y không thể nương tay cho hắn, vừa ra tay là phải dùng toà n lá»±c."
Ká»· Nhược Trần đột nhiên há»i: "Cô có muốn biết những ngưá»i trong nhà trá» muốn bắt ta khi nãy bây giá» thế nà o không?"
Hắn không chá» Vân VÅ© Hoa trả lá»i, và cÅ©ng không muốn Vân VÅ© Hoa trả lá»i, nói thẳng: "Bá»n há» Ä‘á»u đã bị nấu chÃn, chôn á» dưới đất là m phân bón. Cô nói xem ta nên là m gì vá»›i cô đây đây?"
Vân Vũ Hoa nhắm mắt không đáp.
Ká»· Nhược Trần bất đắc dÄ©, đà nh phải xuất châm thứ ba, cháºm rãi đâm và o thân thể cá»§a nà ng, nói: "Thanh Cá»±c Lạc châm cuối cùng nà y đã được ta cải tạo lại, sau bảy ngà y má»›i có thể phát tác. Tông phái cá»§a cô đã thông hiểu Tá»a hồn thuáºt như váºy, ta nghÄ© là cÅ©ng có thể phá giải Cá»±c Lạc châm nà y, nhưng lại phải trải má»™t cái giá khá lá»›n. Äó là trưởng bối trong tông phái cá»§a cô phải hao tổn và i chục năm đạo hạnh, dùng hết linh tà i địa bảo, má»›i có thể cứu được. Cô bắt ta thất bại đương nhiên ta cÅ©ng có quyá»n bắt cô trả má»™t cái giá tháºt lá»›n, có đúng không?"
Châm thứ ba vừa má»›i châm và o, kim châm trên toà n thân Vãn VÅ© Hoa Ä‘á»u run lên, sắc mặt nà ng tái nhợt, cháºm rãi ngồi dáºy, nhưng vẫn nhìn chằm chằm và o Ká»· Nhược Trần. Nà ng lúc nà y tuy rằng đã khôi phục năng lá»±c hà nh động, nhưng vẫn chưa khôi phục được như bình thưá»ng, nà ng lúc nà y cho dù muốn cùng Ká»· Nhược Trần liá»u mạng, cÅ©ng có lòng mà không có sức.
Ká»· Nhược Trần thu dá»n ba sợi tÆ¡ và ng, và chÃnh cái đồng Ä‘inh, thấy Vân VÅ© Hoa Ä‘ang lạnh lùng nhìn mình, láºp tức nhún nhún vai, chợt cưá»i nói: “Kỳ thá»±c cô không cần nhìn, ta có khuôn mặt Ä‘en đủi đâu có chá»— nà o giống TrÃch tiên chứ?"
Vân Vũ Hoa thất kinh.
Ký Nhược Trần thở dà i má»™t hÆ¡i, có chút cô đơn nói: "Kỳ thá»±c ta có là trÃch tiên hay không thì có là m sao? Sau khi TrÃch tiên phi thăng cÅ©ng chỉ để lại có má»™t số thứ. Má»™t quyển "Thượng Hoà ng Kim Lục" quả tháºt đã giúp cho Thanh Khư Cung trở thà nh má»™t trong chÃnh đạo đại phái, nhưng mà từ đó vá» sau. Thanh Khư Cung có xuất hiện những nhân tà i có căn cốt kiệt xuất nữa sao?"
Hắn phát tay lấy Thiên Quyá»n cổ kiếm ở trong góc tưá»ng, rót kiếm ra khá»i vá», nhìn thanh kiếm Ä‘en như má»±c, lãnh đạm nói: "Giống như thanh kiếm nà y, nó đúng là má»™t tiên khÃ, nhưng chưa chắc ai cÅ©ng coi nó là bảo bối."
Dứt lá»i, Ká»· Nhược Trần đưa Thiên Quyá»n cổ kiếm trả cho Vân VÅ© Hoa, lại bắn ra má»™t đạo chỉ phong, giải trừ toà n bá»™ những trói buá»™c trên mình cá»§a ngưá»i trong gian phòng bên cạnh, cô gái kia đứng lên mà vẫn có chút ngỡ ngà ng.
Ká»· Nhược Trần cÅ©ng không nhiá»u lá»i, Ä‘i ra khá»i nhà trá».
Cho đến khi Ká»· Nhược Trần Ä‘i xa, cô gái kia má»›i từ trong ngỡ ngà ng khôi phục lại. Nà ng nhìn Vân VÅ© Hoa má»™t chút, sắc mặt khẽ biến, láºp tức hai tay bấm quyết niệm chú, bà y ra tư thế, quát lá»›n: "Ta là Hoà i Tố đệ tá» cá»§a Äạo Äức tông! Cô là ngưá»i phương nà o, có quan hệ như thế nà o vá»›i ngưá»i đưa ta và o hắc Ä‘iếm? Mau khai ra!"
Vân VÅ© Hoa vẫn nhìn vá» hướng Ká»· Nhược Trần rá»i Ä‘i, nghe thấy váºy quay đầu lại, liếc mắt đánh giá Hoà i Tố từ trên xuống dưới, mÄ©m cưá»i nói: "Ta và hắc Ä‘iếm không có quan hệ gì, nhưng cÅ©ng không phải là bằng hữu vá»›i Äạo Äức tông cá»§a cô. Lúc nà y tâm tình ta rất không tốt, Ä‘ang muốn tìm má»™t hai ngưá»i Äạo Äức tông để giải tá»a đây!"
Hoà i Tố cả kinh, láºp tức váºn chân nguyên, nhưng không thể váºn khởi được cái gì. Vân VÅ© Hoa mặc dù cÅ©ng không thể váºn dụng được chân nguyên, nhưng dù sao trong tay vẫn còn thanh Thiên Quyá»n kiếm cho dù không sá» dụng Minh Hà Kiếm Lục, chỉ dá»±a và o sá»± sắc nhá»n cá»§a binh khÃ, chiêu số tinh diệu thì đủ để chém giết Hoà i Tố.
Hai ngưá»i trừng mắt nhìn nhau, nhưng vẫn chưa hỠđộng thân, Vân VÅ© Hoa lắc đầu, bá»—ng nhiên mất hết hứng thú, nói: "Giết cô cÅ©ng chẳng có lợi Ãch gì?"
Vân VÅ© Hoa vừa Ä‘i ra khá»i phòng, thì phát hiện chân nguyên linh khà bắt đầu cháºm rãi khôi phục, xem ra không đến má»™t ngà y thá»i giany sẽ phục hồi lại như cÅ©. Nà ng biết Ká»· Nhược Trần Ä‘i vá» phÃa Äông. Do dá»± má»™t chút, Vân VÅ© Hoa vẫn không Ä‘i theo, nà ng không chắc có thể bắt hoặc đánh chết Ká»· Nhược Trần. Ká»· Nhược Trần hà nh tung bất định, hoà n toà n không lưu lại má»™t chút khà tức nà o, cho dù nà ng muốn Ä‘uổi theo, cÅ©ng chỉ biết phương hướng đại khái cá»§a hắn, muốn bắt hắn quả thá»±c là hi vá»ng xa vá»i.
Nhưng mà nà ng vẫn đang đứng bất động.
Vân VÅ© Hoa nhìn vá» hướng Chung Nam SÆ¡n, suy ngẫm má»™t lúc, trên khuôn mặt băng lãnh cá»§a nà ng lá»™ ra vẻ khó khăn. Trong sát na ấy, thái độ kỳ quái cá»§a sáu vị phu nhân trong sÆ¡n cốc, những ám chỉ trong tối cÅ©ng như ngoà i sáng cá»§a mấy ngưá»i đệ tá» có quan hệ tốt vá»›i mình, má»—i thứ Ä‘á»u hiện lên trong đầu nà ng.
Vân VÅ© Hoa đột nhiên cắn răng má»™t cái, không Ä‘i vá» hướng nam, trái lại quay đầu Ä‘i vá» phÃa Bắc.
Má»™t ngà y sau, Vân VÅ© Hoa đã tìm được má»™t huyệt động trong sÆ¡n cốc. SÆ¡n động cao ná»a trượng, sâu ba trượng, động khẩu được bao phá»§ bởi má»™t thác nước thiên nhiên. Linh khà phÃa trong trà n đầy, ngưá»i và thú Ä‘á»u khó có thể Ä‘i và o, đây là địa phương tu tâm dưỡng khà rất tốt.
Vân VÅ© Hoa đứng trong động, rút Thiên Quyá»n cổ kiếm ra, cháºm rãi cắm và o tảng đá, sau đó khoanh chân ngồi xuống trước thanh kiếm. Nà ng chăm chú nhìn thanh kiếm mà u Ä‘en như má»±c nà y, cháºm rãi khống chế tâm thần, Ä‘iá»u chỉnh cho thần thức và kiếm tâm cá»§a Thiên Quyá»n kiếm dung hợp thà nh má»™t, sau đó từ từ nhắm mắt. T
Minh Hà Kiếm Lục chú trá»ng việc không ngừng sinh sôi sấm sét. Lúc nà y đây Vân VÅ© Hoa quyết tâm lấy thá»±c lá»±c cá»§a chÃnh mình ngạnh kháng vá»›i Cá»±c Lạc châm.
Tà i sản của Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , ãèäðîìåòöåíòð , àíèìàöèÿ , çàêàç , chanduyen , çíàìåíèòîñòè , dau pha thuong khung , dinh cap luu manh , doc truyen tran duyen , ebook trần duyên , hoang tran duyen , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ïîäðîñòêîâîå , ïðîñòèòóòêè , lạc vương phi - 4vn , luongson tran duyen , luongsonbac tran duyen , ñàëîí , ñóáàðó , ñóìêè , òàíöû , òåõíèêà , òèïîãðàôèÿ , öèôðîãðàä , tac gia yen vu giang nam , tam cuu nhan duyenyên , tien hiep tran duyen 4vn , tr?n duyên 4vn , trâ?n duyên 4vn , tran duyej , tran duyen , tran duyen 4vn , tran duyen 4vn eu , tran duyen convert , tran duyen loi viet , tran duyen luong son bac , tran duyen luongsonbac , tran duyen prc , tran duyen tien hiep , tran duyen truyen dich , tran duyn , tranduyen , tranduyen.com , trần duyên 4vn , trần duyên 4vn.eu , trần duyên , trần duyên - 4vn , trần duyên 4vn , trần duyên convert , trần duyên full , trần duyên tuchangioi , trần duyên yên vŨ , trần duyên yên vÅ© , trần duyen 4vn , truyện trần duyên , truyen dich tran duyen , truyen tran duyen , uyen vu gian nam , yên vÅ© giang nam , yên vũ giang nam , yến vÅ© giang nam , yeen vu giang nam , yen vu giang na , yen vu giang nam , yenvugiangnam , yyên vÅ© giang nam