Trần Thanh Vân
KIM BÚT THẦN HIỆP
Hồi 16
Giông tố qua Ä‘i trá»i lại sáng
Thần Hà nh Vô Ảnh cắn răng, vừa định liá»u mạng kháng cá»± thì cánh tay cá»§a Bách Biến Chưởng đã đặt lên bả vai lão, muốn động thá»§ thì cÅ©ng đã muá»™n rồi.
Bắt giam Thần Hà nh Vô Ảnh xong, Do Nhân Kiệt há»i :
- Hoa Sơn Tả Thủ Thần Kiếm Chu hiệp và Long Môn Bát Thủ Nhân Viên Khổng hiệp hai vị ấy đã tìm đến đây chưa?
Bách Biến Chưởng gáºt đầu :
- Rồi! Hai ngưá»i Ä‘á»u bảo sá»›m đã nháºn thấy bá»™ mặt đạo đức giả cá»§a Äá»— Môn tú sÄ©, chỉ khổ ná»—i nhất thá»i không sao thoát thân được, há» chẳng thể nà o ngá» Tụ Thá»§ Thần Y lại do ngươi giả mạo. Sau khi lên thuyá»n, nháºn được mảnh giấy viết cá»§a ngươi đưa đến, tháºt vui mừng và cảm kÃch khôn tả.
- Còn Tố Liên?
Bách Biến Chưởng cưá»i :
- Ả nha đầu ấy hả? Ả ta đã mắng chá»i ngươi rất là tháºm tệ!
Do Nhân Kiệt cưá»i bông đùa :
- Mắng chá»i “Nhân Kiệt ca ca†hay là “lão tặc râu dà i trá»i đánhâ€?
Hai ngưá»i cùng cưá»i phá lên.
Trong sương phòng có ngưá»i giá»ng ngái ngá»§ phà n nà n :
- Nà y, trá»i chưa sáng, nói khẽ má»™t chút được không?
Do Nhân Kiệt ngạc nhiên :
- Ồ, có phải...
Bách Biến Chưởng cưá»i lá»›n tiếng nói :
- Nà y, kẻ mà ngươi muốn đánh đã đến rồi đây, hãy ra đánh mau!
Ngưá»i trong phòng “à †má»™t tiếng, theo sau lại “ầm†má»™t cái như là từ trên giưá»ng lăn xuống, rồi thì cá»a báºt mở, má»™t ngưá»i cao to lá»±c lưỡng chạy ra, chÃnh là Hà Äại Bảo.
Do Nhân Kiệt đứng lên cưá»i nói :
- Xin lá»—i! Xin lá»—i! Báo hại Hà đại ca đã hoà i công má»™t chuyến đến Ba Äông.
Hà Äại Bảo đến gần, đấm mạnh má»™t quyá»n và o vai chà ng, toét miệng cưá»i nói :
- Äòi đánh chỉ là trong lúc tức giáºn thôi. Huynh đệ, má»— vừa đến đây là hiểu hết má»i sá»± ngay. Lão đệ tốt lắm, bây giá» thì chúng ta đã hoà n toà n tá»± do rồi.
Bị y la ó lên thế nà y, cả háºu viện thảy Ä‘á»u thức giấc. Những ngưá»i lần lượt xuất hiện gồm có Tiêu Dao thư sinh, Kim La Hán, Kỳ ChÃnh Thá»§, Tả Thá»§ Thần Kiếm, Bát Thá»§ Nhân Viên, Hồ Hạt Tá», Dương Äại Ma, chỉ thiếu má»—i Thiên SÆ¡n Hắc Y Hiệp Trịnh Tráng Vi.
Do Nhân Kiệt thấy những ngưá»i thân quen đã tụ hợp gần đầy đủ, hết sức vui mừng, lần lượt chà o há»i xong, chà ng nhìn ân sư há»i :
- Còn Trịnh hiệp đâu?
- Äã đến Nhạc Dương rồi!
- Äể xem xét động tÄ©nh đôi bên ư?
Tiêu Dao thư sinh gáºt đầu, Ä‘oạn há»i chà ng vá» quá trình trở lại Quân SÆ¡n vừa qua.
Do Nhân Kiệt kể lại xong, Tiêu Dao thư sinh gáºt đầu nói :
- Phen nà y ngươi đã cứu được Tố Liên và má»i đến Chu hiệp và Khổng hiệp, đồng thá»i còn lừa bắt được Thái Công Minh. Chá»§ yếu cÅ©ng nhá» và o sá»± hợp tác cá»§a Thi Äức Tu, đủ thấy há» Thi đã có lòng hối cải. Chỉ cần lão ta cứu sống má»™t ngà n ngưá»i đúng như lá»i đã hứa, sau nà y hãy để yên cho lão ta được rồi.
* * * * *
Tại Quân SÆ¡n, Äá»— Môn tú sÄ© sáng hôm sau nghe bảo hai vị Phó giáo chá»§ đã Ä‘ang đêm bá» Ä‘i, nhất thá»i tá»™t cùng hoang mang, chẳng thể nà o hiểu ra được nguyên nhân.
Lão bình tÄ©nh phân tÃch, Tụ Thá»§ Thần Y là do lão đã mạo hiểu cứu vá», đâu lẽ nà o lại quay vá» vá»›i kẻ địch.
Bằng chứng mạnh mẽ nhất là nếu Tụ Thá»§ Thần Y có mưu đồ gì khác, lẽ ra là phải giở trò trong thuốc, váºy mà sá»± tháºt lại trái ngược. Tụ Thá»§ Thần Y đã hết sức nhiệt tình chữa khá»i chứng bệnh thầm kÃn lâu năm cho lão.
Tụ Thá»§ Thần Y có thể nà o chạy sang phÃa Thiên Ma giáo chăng? Äiá»u nà y cà ng không thể có.
Sáng nay lão đã phóng thÃch Lãnh Nguyệt Tiên Tá» Vưu Thu Hoa vá» Nhạc Dương, phÃa Thiên Ma giáo không cần há»i cÅ©ng biết chứng bệnh cá»§a lão do ai đã chữa khá»i, chạy sang đó khác nà o tá»± chui đầu và o chá»— chết còn gì?
Còn vá» Thần Hà nh Vô Ảnh thì cà ng đơn thuần hÆ¡n, chỉ cần rá»i khá»i Quân SÆ¡n, bất luáºn gặp Thiên Ma giáo hay Thiên SÆ¡n tam nghÄ©a Ä‘á»u chỉ có má»™t con đưá»ng chết mà thôi.
Äá»— Môn tú sÄ© xưa nay vốn tá»± phụ túc trà đa mưu, phen nà y kể như hoà n toà n bế tắc, lão há»i hai nà ng hầu há» Ä‘á»u bảo là không biết. Lại há»i những chạm gác bên ngoà i, má»i ngưá»i Ä‘á»u nói như nhau, bảo hai ngưá»i Ä‘i rất ung dung, cưá»i nói vui vẻ, chẳng ngưá»i nà o có vẻ bị đối phương uy hiếp cả.
Sau cùng há»i chiếc ngư thuyá»n đã chuyên chở hai ngưá»i, ngư gia ấy nói bởi hai ngưá»i Ä‘á»u là Phó giáo chá»§ nên đã không há» sinh nghi, chỉ biết là hỠđã chong đèn chÆ¡i cá» trong khoang thuyá»n, thỉnh thoảng có cãi nhau và i tiếng, rồi lại hòa thuáºn. Sau cùng đã lên bá» gần thà nh Lăng Ky, lúc rá»i khá»i thuyá»n cÅ©ng chẳng có hiện tượng gì khác lạ.
Việc hai Phó giáo chá»§ Ä‘i mất, nghiêm khắc mà nói, sá»± tổn thất đối vá»›i Thiên Äạo giáo cÅ©ng không nghiêm trá»ng lắm, bởi võ công cá»§a há» rất giá»›i hạn, không đương cá»± nổi vá»›i bất kỳ ngưá»i nà o trong Tứ Äại Kim Cang hoặc Trưá»ng Bạch lục tuyệt.
Vấn đỠnan giải cá»§a Äá»— Môn tú sÄ© hiện giá» là biết ăn nói thế nà o vá»›i Kim Hoa Ma đây?
Hiện nay, hai cha con Kim Hoa Ma là má»™t lá»±c lượng chẳng thể xem thưá»ng.
Ngoà i pho Huyết Hoa Chưởng cá»§a lão ma đã đạt đến trình độ lư há»a thuần thanh, có thể dùng để đối phó vá»›i Thiên Ma giáo, quan trá»ng nhất là lão ma còn có má»™t số thuá»™c hạ đắc lá»±c. Nếu không già nh lấy được lão ma thì kể như mất luôn số thuá»™c hạ ấy.
Sau cùng lão đã quyết định nói dối một phen, giữ lấy cục diện rồi hẵng liệu.
Thế là lão má»™t mặt bảo ả nha đầu tên Như à theo toa cÅ© dùng thuốc, má»™t mặt nói vá»›i Kim Hoa Ma là vì phÃa Huê Dung tình hình bất ổn, lão đã phái hai ngưá»i đến đó, có lẽ mưá»i mấy hôm nữa sẽ trở vá». Trước lúc ra Ä‘i, Tụ Thá»§ Thần Y đã có bốc sẵn thuốc để lại, không há» trở ngại đến việc Ä‘iá»u trị.
Sau đó, lão quyết định trong vòng mưá»i ngà y sẽ quyết chiến vá»›i Thiên Ma giáo.
Bởi giấy không thể nà o gói được lá»a, lá»i nói dối chỉ có hiệu quả trong nhất thá»i, lão chẳng thể để uổng phà phần lá»±c lượng cá»§a Kim Hoa Ma, cần phải tranh thá»§ lợi dụng.
PhÃa bên kia, Cá»u Cung tam hồ ở Nhạc Dương khi hay tin Lãnh Nguyệt Tiên Tá» mất tÃch là đã phừng phừng lá»a giáºn, nay ngưá»i đã trở vá», Tam hồ xem xong thư đối phương, cà ng thêm ngùn ngụt lá»a căm thù, tháºt muốn xuất binh tấn công ngay, băm vằm Äá»— Môn tú sÄ© ra là m muôn mảnh thì má»›i hả dạ.
Äể khÃch lệ sÄ© khÃ, Tam hồ đã thăng chức cho Huyết Kiếm Phiêu Hoa Tiêu Anh, Ngân Tu Tẩu Tôn Tòng Ngô và Tý Ngá» Tẩu Triệu Tá» Bân lên là m Huỳnh kỳ há»™ giáo.
Còn Hắc kỳ há»™ giáo Äoạt Hồn Kim Tiêu và Phân Vân Chưởng thì được giữ chức ÄÆ°á»ng chá»§ Kim Bút đưá»ng và Huyết Chưởng đưá»ng.
Thất Tinh Kiếm Ngô Văn Khâm và Äá»™c Châm Tam Nương Dương Hoa Lan cÅ©ng được thăng từ Huỳnh kỳ há»™ pháp lên Hắc kỳ há»™ giáo. Hai ngưá»i phụ trách hiệp trợ cho Thá»§y Há»a song cÆ¡ lo việc tuần tra và chuẩn bị thuyá»n bè.
Hôm ấy, Tam hồ không còn nhẫn nhịn được nữa, vừa định gá»i Thá»§y Há»a song cÆ¡ đến để há»i xem thuyá»n bè đã chuẩn bị xong chưa, hầu láºp tức hạ lệnh tấn công. Bá»—ng thấy Thất Tinh Kiếm và Äá»™c Châm Tam Nương vá»™i vã Ä‘i và o.
Hai ngưá»i trao má»™t phong thư cho Tam hồ, Tam hồ đón lấy mở ra xem, láºp tức Ä‘á»u đứng thừ ra tại chá»—, thì ra đó là má»™t bức địa đồ thà nh Lăng Ky.
Trong địa đồ rõ nét hÆ¡n hết là Tam Quan miếu, rồi má»™t đưá»ng chéo dẫn đến má»™t khoảng trống, chú thÃch má»™t dòng chữ nhá» là “NÆ¡i thưá»ng xuyên ra và o cá»§a kẻ đã bắt cóc Vưu há»™ giáo.â€
Tam hồ sững sá» nhìn nhau, bất ngỠđến độ hồi lâu chẳng thốt nên lá»i.
Sau cùng, Thiên Hồ Vi SÄ© Lôi cất tiếng há»i :
- Cái nà y ở đâu có váºy?
Äá»™c Châm Tam Nương vá»™i đáp :
- Do Diêu cô nương, thị tỳ cá»§a Tam đưá»ng chá»§ đã nhặt được trong vưá»n.
Thiên Hồ gáºt đầu :
- ÄÆ°á»£c rồi, hai ngưá»i hãy lui ra!
Hai ngưá»i Ä‘i khá»i, Thiên Hồ quay sang Luyện Hồ và Dâm Hồ há»i :
- Theo lão nhị và lão tam, đây có thể là cạm bẫy của Ôn Tư Quảng hay không?
Dâm Hồ ngẫm nghĩ một hồi, đoạn nói :
- Tục ngữ có câu thà tin là có, hÆ¡n tin là không. Cho dù là cạm bẫy thì chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t cuá»™c chém giết, đối vá»›i chúng ta thì cÅ©ng Ä‘ang mong được như váºy.
Cho nên, theo tiểu đệ thì không nên để lỡ qua má»™t cÆ¡ há»™i, hãy tức tốc táºp hợp lá»±c lượng tấn công ngay đêm nay là hÆ¡n.
Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh gáºt đầu tiếp lá»i :
- Thưá»ng má»— tán thà nh ý kiến cá»§a lão tam!
Luyện Hồ và Dâm Hồ đã tin, dÄ© nhiên Thiên Hồ chẳng có lý do gì phản đối. Thế là quyết định do Luyện Hồ Ä‘Ãch thân suất lÄ©nh Tý Ngá» Tẩu và Ngân Tu Tẩu cùng mưá»i ba vị há»™ pháp chia là m ba toán bao vây Tam Quan miếu trước canh hai đêm ấy.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa Tiêu Anh thì dẫn theo ba mươi hộ pháp khác mai phục ở ngoà i thà nh để sẵn sà ng tiếp ứng.
Trá»i dần tối, trong má»™t gian sương phòng đổ nát phÃa sau Tam Quan miếu, Tứ Äại Kim Cang Ä‘ang uống rượu chuyện vãn. Phi Äao Kim Cang Sà i Há»a Liệt đã ngà say, nhất thá»i cao hứng đã vá»›i giá»ng như chó tru hát lên, nghe hết sức chói tai.
Thiết Can Kim Cang Tần Thông Thiên chau mà y nói :
- Lão tam, hãy là m Æ¡n buông tha cho má»i ngưá»i được không?
Phi Äao Kim Cang cà ng cao giá»ng hát thêm má»™t lúc nữa má»›i chịu ngưng, Ä‘oạn quay lại trừng mắt nói :
- Mẹ kiếp, ngươi có nghe qua điệu hát Tứ Xuyên bao giỠchưa?
Thiết Can Kim Cang lắc đầu :
- Tứ Xuyên thì có từng đến, nhưng chưa từng nghe Ä‘iệu hát Tứ Xuyên bao giá», bởi Tần má»— còn muốn sống thêm và i năm nữa.
Phi Äao Kim Cang hét lên :
- Ê, tiểu tá», ngươi nói váºy là sao hả?
Song KÃch Kim Cang Vạn Thang cưá»i khuyên giải :
- Thôi, lão tam đừng nghe lão tứ, y mà biết gì kia chứ? Ta với lão đại thì ưa điệu hát đó lắm. Nà o, hãy hát tiếp đi!
Phi Äao Kim Cang tuy không hát tiếp nữa, song ra chiá»u rất vui bởi đã có tri âm, quay sang Song KÃch Kim Cang há»i :
- Lão nhị từng nghe qua điệu hát Tứ Xuyên rồi ư?
Song KÃch Kim Cang cưá»i cưá»i :
- Tuy chưa từng nghe bao giá», nhưng lại lÄ©nh há»™i được cái hay cá»§a Ä‘iệu hát ấy!
Phi Äao Kim Cang ngạc nhiên :
- Ồ, nói nghe thỠxem!
Song KÃch Kim Cang hất hà m vá» phÃa Hắc Tâm Kim Cang cưá»i nói :
- Hãy há»i lão đại xem!
Phi Äao Kim Cang lại quay sang Hắc Tâm Kim Cang há»i :
- Lão đại cũng từng nghe qua điệu hát Tứ Xuyên ư?
Hắc Tâm Kim Cang Cổ Äồng khẽ hắng giá»ng :
- Phải, ta vá»›i lão nhị cho rằng cái hay nhất cá»§a Ä‘iệu hát ấy là khi nà o ngươi dùng hết hai mươi bốn ngá»n phi Ä‘ao, sau đó chỉ cần cất giá»ng hát lên, cam Ä‘oan kẻ địch sẽ ôm đầu bịt tai bá» chạy ngay...
Thiết Can Kim Cang và Song KÃch Kim Cang không nén được, cùng cưá»i phá lên.
Phi Äao Kim Cang tức tối la oai oái nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, các ngươi...
Hắc Tâm Kim Cang bỗng biến sắc mặt, thổi tắt đèn ngay.
Phi Äao Kim Cang ngá»› ngưá»i, Song KÃch Kim Cang cùng Thiết Can Kim Cang cÅ©ng liá»n ngưng cưá»i.
Ba ngưá»i vừa định lên tiếng há»i nguyên nhân, Hắc Tâm Kim Cang đã thấp giá»ng quát :
- Hãy tản ra, có bằng hữu tìm đến rồi!
Trên mái Ä‘iện phÃa trước có ngưá»i cưá»i hăng hắc nói :
- Äã là m cụt hứng bốn vị tháºt hết sức có lá»—i, hắc hắc hắc!
Hắc Tâm Kim Cang thấp giá»ng căn dặn :
- Lão tam hãy chui qua mái nhà ra ngoà i trước, dùng phi Ä‘ao hạ gục và i tên để bẻ gãy kiêu chà cá»§a bá»n há» rồi hãy tÃnh!
Phi Äao Kim Cang liá»n khẽ nhún mình vá»t lên, gỡ ngói chui lên mái nhà .
Tiếp theo, Hắc Tâm Kim Cang khoát tay, Song KÃch Kim Cang và Thiết Can Kim Cang cùng rút binh khà ra, đứng nép và o ngạch cá»a, loáng cái lách ra ngoà i, đứng dá»±a dưng và o dưới mái hiên, chầm cháºm quét mắt nhìn quanh, xem xét tình thế để phòng bị mai phục.
Sau đó, Hắc Tâm Kim Cang má»›i ung dung bước ra khá»i phòng, Ä‘i ra giữa sân vưá»n, ngước lên mái Ä‘iện lạnh lùng há»i :
- Các vị bằng hữu thuộc phe phái nà o?
Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh vừa định trả lá»i, trên mái dãy phòng phÃa đông bá»—ng vang lên hai tiếng rú thảm, rồi thì hai Bạch kỳ há»™ pháp từ trên mái nhà lăn xuống như quả cầu xẹp.
Tiếp theo, Phi Äao Kim Cang lảnh lót cưá»i vang nói :
- Hãy thò đầu ra đi chứ, các vị bằng hữu!
Luyện Hồ quét mắt nhìn quanh, đoạn ngoảnh lại quát to :
- Triệu hộ giáo hãy sang kia canh chừng tên sỠdụng phi đao!
Tý Ngá» Tẩu Triệu Tá» Bân được lệnh láºp tức cùng hai Huỳnh kỳ há»™ pháp tung mình lao vá» phÃa Phi Äao Kim Cang.
Hắc Tâm Kim Cang gáºt đầu nói :
- À, tháºt hết sức vinh hạnh, ra là Thưá»ng Nhị giáo chá»§!
Má»™t Huỳnh kỳ há»™ giáo đứng sau Luyện Hồ là Ngân Tu Tẩu Tôn Tòng Ngô lúc nà y không chá» dặn bảo, từ trên mái đã phi thân xuống, bởi đối phương đã ám toán trước, chẳng cần phải khách sáo nữa, nên khi chân vừa chạm đất, láºp tức vung chưởng công thẳng và o ngá»±c Hắc Tâm Kim Cang.
Hắc Tâm Kim Cang buông tiếng cưá»i khẩy, ung dung lách ngưá»i như không có việc gì xảy ra, vẫn ngước lên mái Ä‘iện bình thản nói :
- Äêm nay trăng sáng thế nà y, Thưá»ng giáo chá»§ sao không Ä‘Ãch thân xuống đây đùa giỡn và i chiêu xem thá»?
Thái độ ấy đối vá»›i Ngân Tu Tẩu quả là má»™t sỉ nhục to tát, vị Huỳnh kỳ há»™ giáo nà y đâu thể chịu nổi, bèn lẹ là ng biến chiêu, chòm râu bạc vá»›i tà áo cùng tung bay, bá»—ng triển khai má»™t môn thân pháp kỳ dị, hệt như má»™t chiếc dù xoay tÃt, phù trùm Hắc Tâm Kim Cang trong bóng chưởng cháºp chùng.
Luyện Hồ thấy váºy không ngá»›t gáºt đầu, ra chiá»u hết sức tán thưởng vá» môn thân pháp cá»§a Ngân Tu Tẩu.
Hắc Tâm Kim Cang kinh ngạc kêu lên :
- Ủa, lão quỷ thì ra...
Nhưng bá»—ng ngưng bặt, bởi nếu mà nói ra “lão quá»· thì ra cÅ©ng biết Cá»u Cung Mê Hồn Bộ†thì chẳng khác nà o cÅ©ng cho đối phương biết đó chÃnh là môn sở trưá»ng cá»§a y.
Hôm trước sở dÄ© y đã xem thưá»ng Hắc Thiên Vương Kiá»u Bán SÆ¡n chÃnh là vì đối phương tuy hung mãnh, nhưng không phá được môn Cá»u Cung Mê Hồn Bá»™ cá»§a y, y hoà n toà n chiếm thế thượng phong, có thể hạ thá»§ kết thúc cuá»™c chiến bất cứ lúc nà o.
Nay kẻ địch trước mặt cũng biết môn thân pháp nà y, chỗ dựa kể như đã mất, đà nh phải phân thắng bại bằng và o võ công thôi.
Bên kia, Phi Äao Kim Cang thấy Tý Ngá» Tẩu cùng hai há»™ pháp vá»›i tay không vòng từ bên kia mái Ä‘iện lao đến, bất giác lại buông tiếng cưá»i lảnh lót nói :
- Hãy xem đây các vị bằng hữu!
Vút! Vút!
Trong tiếng cưá»i, hai ngá»n phi Ä‘ao đã bay ra như tia chá»›p, nhưng không phải nhắm và o Tý Ngá» Tẩu, mà là Huỳnh kỳ há»™ pháp hai bên tả hữu.
Tý NgỠTẩu vội hét to :
- Thụp đầu xuống mau!
Song Huỳnh kỳ há»™ pháp bên phải vẫn cháºm mất má»™t bước, phi Ä‘ao chá»›p nhoáng bay qua, má»™t cái tai phải cá»§a y đã bị tiện lìa.
Tý NgỠTẩu đứng lại quét mắt nhìn, bỗng khoát tay quát :
- Các ngươi hãy lui vỠđi!
Phi Äao Kim Cang cưá»i nói :
- Vị lão ca nà y khá lắm, đó là một hà nh động thông minh nhất!
Tý NgỠTẩu ngẩng lên lạnh lùng nói :
- Tôn giá có nháºn biết lão phu là ai không?
Phi Äao Kim Cang thản nhiên ném má»™t ngá»n phi Ä‘ao lên không, ngá»n phi Ä‘ao lá»™n hai vòng trên không, Ä‘oạn đưa tay bắt lấy, Æ¡ há» nói :
- Không muốn thỉnh giáo...
Tý Ngá» Tẩu khẽ buông tiếng cưá»i khẩy :
- Tốt lắm, nếu tôn giá mà biết lão phu là ai thì đâu còn dám tá»± phụ vá» mấy ngá»n phi Ä‘ao hoen rỉ đó nữa!
Phi Äao Kim Cang trố mắt :
- Váºy là sao?
Tý Ngá» Tẩu cưá»i khẩy :
- Tôn giá sẽ rõ ngay đây!
Bỗng vung tay, một chòm sáng xanh biếc bay ra!
Thì ra Tý Ngá» Tẩu nà y sở dÄ© có danh hiệu Tý Ngá» Tẩu, chÃnh à có thá»§ pháp ném ám khà cá»±c kỳ lợi hại và trên ám khà thảy Ä‘á»u có tẩm kịch độc. Tý Ngá» có nghÄ©a là từ giá» Tý không qua khá»i được giá» Ngá».
Phi Äao Kim Cang đã thà nh danh nhá» và o phi Ä‘ao, hai ngưá»i Ä‘á»u sở trưá»ng vỠám khÃ, nên vừa thấy tư thế ném độc Ä‘inh cá»§a Tý Ngá» Tẩu, biết ngay đã gặp sát tinh, song vì chá»— đứng là trên mái nhà , không dá»… tránh né như dưới đất bằng, chá»›p nhoáng chòm sáng xanh đã bay đến trước mặt.
Giá mà Phi Äao Kim Cang nhẫn nhịn được, ngá»a ngưá»i thoái lui, tháºm chà chẳng quản thá» thương chút Ãt khi lăn xuống, sau đó hãy tái chiến thì cÅ©ng chưa biết thắng bại sẽ vá» tay ai. Thế nhưng, y lại nghÄ© mình dùng phi Ä‘ao hạ địch, nay lại bị kẻ khác tấn công bằng ám khÃ, tháºt là má»™t nhục nhã to lá»›n, nên dù biết rõ ám khà đối phương có tẩm kịch độc, trong lúc tránh né vẫn gắng sức ném ra má»™t ngá»n phi Ä‘ao.
Trong tình huống như váºy, đương nhiên phi Ä‘ao ném ra khó thể chuẩn xác được.
Thế nhưng, sá»± Ä‘á»i luôn rất trá»› trêu, chÃnh vì ngá»n phi Ä‘ao cá»§a Phi Äao Kim Cang không chuẩn xác mà Tý Ngá» Tẩu lại bị táng mạng.
Thì ra Tý Ngá» Tẩu đã biết rõ đưá»ng lối xuất thá»§ cá»§a Phi Äao Kim Cang và cÅ©ng biết đối phương là ngưá»i hiểm độc, trong khi né tránh ắt có phi Ä‘ao ném ra, nên vừa thấy Phi Äao Kim Cang vung tay, liá»n tung mình sang phÃa trái.
Rốt cuá»™c, Phi Äao Kim Cang cố nhiên không thoát khá»i chùm độc Ä‘inh cá»§a Tý Ngá» Tẩu, nhưng Tý Ngá» Tẩu trá»i xui đất khiến lại phóng ngay và o ngá»n phi Ä‘ao lạc mục tiêu cá»§a đối phương, xuyên qua cổ há»ng chết ngay tức khắc.
Hai thi thể cùng lao xuống giữa sân, Ngân Tu Tẩu và Hắc Tâm Kim Cang Ä‘ang kịch chiến Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, đôi bên dưá»ng như Ä‘á»u không ngá» ngưá»i cá»§a đối phương lại lợi hại đến váºy.
Vì sân vưá»n không rá»™ng, hai ngưá»i bắt buá»™c phải tạm đình thá»§ dang ra. Ngân Tu Tẩu nhất thá»i chưa kịp nháºn định phương vị, tung mình ngược ra sau, xui khiến sao lại nhằm và o chá»— ẩn thân cá»§a Song KÃch Kim Cang và Thiết Can Kim Cang.
Song KÃch Kim Cang và Thiết Can Kim Cang đâu chịu bá» lỡ cÆ¡ há»™i, Song KÃch Kim Cang buông tiếng cưá»i khẩy, song kÃch vuá»™t tay bay ra, sá»›m hÆ¡n cây gáºy sắt cá»§a Thiết Can Kim Cang má»™t bước, hai mÅ©i kÃch Ä‘á»u cắm pháºp và o giữa trán Ngân Tu Tẩu.
Ngân Tu Tẩu buông tiếng thét vang, vụt quay ngưá»i gắng sức phóng ra má»™t chưởng, trúng ngay cây gáºy sắt cá»§a Thiết Can Kim Cang vừa từ phÃa sau đánh tá»›i.
Má»™t chưởng nà y cá»§a Ngân Tu Tẩu đã được tung ra trước khi chết, chân lá»±c toà n thân dồn hết và o, kình lá»±c đâu phải tầm thưá»ng.
Thiết Can Kim Cang nhất thá»i không ká»m giữ được, gáºy sắt trong tay trầm xuống, “bốp†má»™t tiếng trúng và o đùi mình, xương đùi liá»n láºp tức gãy đôi.
Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh thấy chỉ chốc lát đã mất Ä‘i hai Huỳnh kỳ há»™ giáo, không khá»i phừng phừng lá»a giáºn, má»™t tiếng lệnh hạ, tám há»™ pháp khác liá»n cầm binh khà lục đục lao xuống.
Bản thân Luyện Hồ đón lấy Hắc Tâm Kim Cang, sáu há»™ pháp bao vây Song KÃch Kim Cang, hai Hắc kỳ há»™ pháp còn lại cầm Ä‘ao lao đến dưới mái hiên, vung Ä‘ao bổ lia lịa và o Thiết Can Kim Cang Ä‘ang thá» thương nằm dưới đất, chốc lát đã trở thà nh má»™t đống thịt nhầy nhụa.
Luyện Hồ tuy không am tưá»ng vá» Cá»u Cung Mê Hồn Bá»™, song công lá»±c thâm háºu hÆ¡n Hắc Tâm Kim Cang má»™t báºc, nên hai ngưá»i trong nhất thá»i khó phân thắng bại.
Bên kia, bởi nhân số chênh lệch và nhóm há»™ pháp Thiên Ma giáo nà y lại là những cao thá»§ được tuyển chá»n kỹ lưỡng, nên tráºn chiến vừa diá»…n ra thì Song KÃch Kim Cang đã bị rÆ¡i và o thế bất lá»±c.
CÅ©ng may là Song KÃch Kim Cang vá» thân pháp khá có há»a hầu, lượn lách nhanh nhẹn, khiến sáu há»™ pháp nhất thá»i cÅ©ng chẳng là m gì được. Tuy nhiên, cục diện rất rõ rệt, nếu thá»i gian kéo dà i, nhất định là sẽ có lợi cho phÃa Thiên Ma giáo, Ä‘iá»u ấy Hắc Tâm Kim Cang và Song KÃch Kim Cang Ä‘á»u hiểu rất rõ. Cho nên hai ngưá»i tâm ý giống nhau, Ä‘á»u muốn tìm cÆ¡ há»™i thoát thân.
Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh là đấng Giáo chá»§ chà tôn, váºy mà lại quá lâu không thắng nổi má»™t kẻ không có danh tiếng thế nà y, không khá»i phừng lá»a giáºn, chưởng thức má»—i lúc cà ng thêm hung mãnh.
Hắc Tâm Kim Cang biết lúc nà y mà không bá» chạy, e rằng sẽ không còn cÆ¡ há»™i nữa, bèn cÅ©ng chẳng thèm lên tiếng kêu gá»i, vụt công ra ba chưởng mãnh liệt như là nguy cấp liá»u mạng, song thá»±c tế là định đẩy lùi Luyện Hồ và i bước hầu thừa cÆ¡ thoát thân.
Luyện Hồ không biết là kế, đương nhiên đâu chịu đánh đỗi tÃnh mạng vá»›i đối phương. Ngay khi Luyện Hồ thoái lui, Hắc Tâm Kim Cang tung mình như tên bắn lên mái nhà phÃa đông, mắt thấy đã sắp thoát thân, nhưng chẳng hiểu sao, Hắc Tâm Kim Cang bá»—ng buông tiếng chá»i rá»§a, ngưá»i chao đảo rồi lại phóng trở xuống.
Luyện Hồ thấy mình cÆ¡ hồ mắc lừa cà ng thêm tức giáºn, cÅ©ng chẳng thèm nghÄ© đến vì sao kẻ địch lại quay vá», sấn tá»›i vung song chưởng tấn công ngay.
Hắc Tâm Kim Cang không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác, đà nh hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, dồn hết công lá»±c toà n thân vung song chưởng lên nghênh đón.
“Bùng†má»™t tiếng rá»n rÄ©, Luyện Hồ lùi sau ba bước, ngã ngồi xuống đất, Hắc Tâm Kim Cang thì hai chân rá»i khá»i mặt đất, bay ra xa chừng tám thước, va và o bá» tưá»ng.
Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh há miệng phún ra má»™t ngụm máu tươi, hiển nhiên đã thá» thương chẳng nhẹ.
Hắc Tâm Kim Cang vốn chỉ bị chấn động ná»™i phá»§, vì sợ chân khà tản lạc nên nhất thá»i chưa dám động Ä‘áºy, so thương thế thì không trầm trá»ng bằng Luyện Hồ.
Thế nhưng lại bị hai Hắc kỳ hộ pháp vung đao lao đến, chém loạn xạ và o Hắc Tâm Kim Cang, rốt cuộc y cũng nối gót theo sau Thiết Can Kim Cang, trở thà nh một đống thịt nhầy nhụa.
GiỠđây chỉ còn lại má»—i Song KÃch Kim Cang, lúc nà y cÅ©ng đã thá» thương nhiá»u chá»—, song so ra chiến quả cá»§a y đêm nay là rá»±c rỡ nhất trong số Tứ Äại Kim Cang, vì sáu há»™ pháp giáp công đã bị y giết chết hai và má»™t bị Ä‘oản kÃch xuyên thấu qua vai, tuy chưa tắt thở, song cách cái chết cÅ©ng chẳng xa lắm.
Tiếng rú thảm cá»§a Hắc Tâm Kim Cang trước lúc chết vá»ng và o tai Song KÃch Kim Cang, hung tÃnh cá»§a y liá»n được khÆ¡i dáºy, như bá»—ng chốc xóa bá» hết má»i sá»± e ngại, quên mất toà n thân thương tÃch, cÅ©ng quên mất Tứ Äại Kim Cang chỉ còn lại má»™t mình y...
Song kÃch tung bay, kỳ chiêu liên hoà n công ra, ba há»™ pháp còn lại chỉ thoáng chốc lại má»™t chết má»™t thá» thương, mà toà n thân Song KÃch Kim Cang cÅ©ng đã bị nhuá»™m Ä‘á», trở thà nh má»™t ngưá»i máu.
Hai Hắc kỳ hộ pháp giết chết Hắc Tâm Kim Cang xong, vốn định đến dìu đỡ Luyện Hồ, song Luyện Hồ đã gắng gượng khoát tay, bảo hỠđến tiếp tay với Huỳnh kỳ hộ pháp kia.
Hai ngưá»i phụng mệnh gia nháºp tráºn chiến. Ngay khi ấy, Song KÃch Kim Cang và Huỳnh kỳ há»™ pháp kia cùng ngã ngá»a ra sau.
Thì ra trước ngá»±c Song KÃch Kim Cang đã bị má»™t ngá»n Nga Mi Äao cắm và o, và Huỳnh kỳ há»™ pháp kia thì bị đôi Ä‘oản kÃch cá»§a Song KÃch Kim Cang cắm và o ngá»±c, cán kÃch hãy còn rung động.
Má»™t cuá»™c chiến đẫm máu đến đây đã tạm kết thúc. Tứ Äại Kim Cang thảy Ä‘á»u thảm tá», phÃa Thiên Ma giáo cÅ©ng chỉ còn lại hai Hắc kỳ há»™ pháp và Luyện Hồ đã thá» trá»ng thương.
Luyện Hồ gắng gượng đứng lên nói :
- Ta vỠđi thôi!
Äá»™t nhiên trên mái nhà phÃa đông vang lên tiếng cưá»i to nói :
- Nếu Ä‘i được thì vừa rồi Hắc Tâm Kim Cang đã bá» Ä‘i rồi! VỠư? Tháºt đáng tiếc, chá» kiếp sau thì có thể được!
Rồi thì hai bên máinhà cùng xuất hiện má»—i bên má»™t ngưá»i, phÃa tây là Hắc Y Hiêp Trịnh Tráng Vi, phÃa đông là Do Nhân Kiệt ôm bút trước ngá»±c.
Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh ngước lên thấy Do Nhân Kiệt ôm bút hiên ngang đứng dưới ánh trăng, bất giác lùi sau má»™t bước, trá» tay thất thanh nói :
- Ngươi... ngươi... ngươi là ...
Do Nhân Kiệt mỉm cưá»i :
- Môn hạ Thiên Long, truyá»n nhân Tiêu Dao, Kim Bút thần hiệp Do tổng tiêu đầu Tứ Hải tiêu cục và cÅ©ng từng là Huỳnh kỳ Công Tôn Tiết tổng há»™ giáo cá»§a quý giáo đây!
Luyện Hồ thừ ra một hồi, đoạn khẽ thở dà i nói :
- Thế là hết!
Dứt lá»i, đột nhiên tay phải vung lên, má»™t chưởng vá»— và o Thiên Linh Cái.
Hai Hắc kỳ há»™ pháp còn vá»ng tưởng đà o tẩu, thấy trên mái Ä‘iện chÃnh diện không có ngưá»i, liá»n tung mình lao vá» phÃa ấy.
NgỠđâu, hai ngưá»i chân chưa chạm và o mái ngói, bá»—ng nghe má»™t tiếng quát to :
- Cút xuống ngay!
Liá»n thì ánh kiếm lóe lên, hai thân ngưá»i đã bị tiện là m bốn lăn xuống, kể ra tay chÃnh là Tả Thá»§ Thần Kiếm Chu Tá» Minh.
Do Nhân Kiệt buột miệng khen :
- Kiếm nhanh tuyệt!
Tả Thá»§ Thần Kiếm cưá»i ha hả :
- Äó chẳng qua là xuất kỳ bất ý thôi!
Do Nhân Kiệt quét mắt nhìn quanh, đoạn nói :
- Nhóm há»™ pháp do Huyết Kiếm Phiêu Hoa suất lÄ©nh có lẽ sắp đến rồi, chúng ta hãy tản ra theo kế hoạch hà nh động, nhá»› là sau khi trá»i sáng, gặp lại nhau ở chá»— cÅ©, tiểu đệ xin Ä‘i trước má»™t bước!
Sáng hôm sau, khi Huyết Kiếm Phiêu Hoa Tiêu Anh báo cáo tin chẳng là nh vá»›i Thiên Hồ và Dâm Hồ. PhÃa Quân SÆ¡n cá»§a Äá»— Môn tú sÄ© cÅ©ng nháºn được má»™t phong thư, trong ấy chỉ có bảy chữ “Tứ Äại Kim Cang đã rồi Ä‘á»iâ€!
Äá»— Môn tú sÄ© Ä‘anh mặt ngẩng lên nói :
- Ngưá»i đưa thư đã nói sao?
Võ sư ấy buông thõng hai tay cung kÃnh đáp :
- Bảo đó là má»™t thiếu niên anh tuấn tay cầm lệnh kỳ Phó giáo chá»§, dáng vẻ hết sức nghiêm nghị, trao thư xong là quay ngưá»i bá» Ä‘i ngay.
Äá»— Môn tú sÄ© ngẫm nghÄ© má»™t hồi, gáºt đầu nói :
- Thôi được rồi, hãy gá»i Lục tuyệt đến đây!
Lát sau, Trưá»ng Bạch lục tuyệt đã được gá»i đến.
Äá»— Môn tú sÄ© ôn tồn nói :
- Tứ Äại Kim Cang má»›i vừa phái ngưá»i mang thư đến, bảo là Song cÆ¡ đã đến rồi, đó là má»™t tin mừng lá»›n, sáu huynh đệ các vị quả là có diá»…m phúc!
Trưá»ng Bạch lục tuyệt nhảy cẫng lên reo mừng má»™t hồi, Äá»— Môn tú sÄ© lại nói tiếp :
- Tuy nhiên, các vị phải biết, hai ả dâm phụ ấy là món nghiêm cấm của Dâm Hồ, một ngà y Tam hồ chưa chết, đừng ai hòng...
Lão tam Công Tôn Anh và lão tứ Công Tôn Hổ tranh nhau nói :
- Äó thì Giáo chá»§ yên tâm, cái khác thì bá»n nà y không giá»i, còn như nói vá» giết ngưá»i phóng há»a thì đó chÃnh là sở trưá»ng cá»§a sáu huynh đệ bá»n nà y. Tam hồ cÅ©ng chẳng phải nhân váºt ghê gá»›m gì, đến lúc ấy Giáo chá»§ chỉ cần phái ngưá»i canh giữ Song cÆ¡, đừng để cho hai ả trốn mất, cứ giao Tam hồ cho bá»n nà y thu dá»n được rồi!
Cái mà Äá»— Môn tú sÄ© muốn nghe, chÃnh là những lá»i nói ấy.
Bởi lão sợ Lục tuyệt chỉ má»™t lòng tưởng nhá»› hai tá»· muá»™i Song cÆ¡, không có hứng thú vá»›i bá»n Tam hồ, giá» nghe váºy dÄ© nhiên là vui mừng khôn xiết.
Bèn nghiêm mặt nói tiếp :
- Tứ Äại Kim Cang quả cao ngạo khó thà nh đại sá»±, kẻ mà bổn Giáo chá»§ tháºt sá»± trông cáºy vẫn là sáu huynh đệ các vị, nay Song cÆ¡ đã đến Nhạc Dương, việc không nên cháºm trá»…, bổn Giáo chá»§ định để cho các vị nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm cho khá»e, ngà y mai sẽ đưa các vị qua hồ, mong là má»i ngưá»i tối nay uống rượu Ãt má»™t chút, sáng mai thức sá»›m!
Lục tuyệt đồng thanh ưng thuáºn há»›n hở lui ra.
VỠđến chỗ ở, lão ngũ Công Tôn Tuấn nói :
- Nghe được tin mừng lớn nà y, huynh đệ chúng ta phải nghĩ cách ăn mừng một phen mới được.
Lão lục Công Tôn Kiệt gãi chiếc tai to tướng nói :
- Tiểu đệ đỠnghị uống một ly...
Lão đại Công Tôn Long vội ngăn cản :
- Không được! Giáo chủ mới vừa căn dặn, bảo chúng ta đừng uống rượu, sáng mai thức sớm đầy đủ tinh thần mới là m việc tốt hơn. Bây giỠmà uống rượu, nếu bị Giáo chủ hay biết thì còn ra quái gì nữa?
Lão nhị Công Tôn Hổ cưá»i há» há» nói :
- Lão đại đã nghe lầm rồi!
Lão đại Công Tôn Long thoáng ngẩn ngưá»i :
- Nghe lầm gì?
Lão nhị Công Tôn Hổ cưá»i :
- Giáo chá»§ nói là mong má»i ngưá»i uống Ãt má»™t chút, chứ đâu phải tuyệt đối không được uống, lão lục đỠnghị uống má»™t ly thì đâu có nằm trong Ä‘iá»u cấm.
Lão tam Công Tôn Anh và lão tứ Công Tôn Hổ đồng thanh nói :
- Äúng, đúng! Uống Ãt má»™t chút thôi...
Thế là sáu anh em bắt đầu uống chút chút hết sức cháºm chạp, nhưng rốt cuá»™c vá»›i thá»i gian gấp đôi má»i khi, cả bá»n thảy Ä‘á»u say khướt.
PhÃa Nhạc Dương, Thiên Hồ Vi SÄ© Lôi đã ra lệnh cho Thất Tinh Kiếm Ngô Văn Khâm và Äá»™c Châm Tam Nương Dương Hoa Lan ná»™i trong má»™t ngà y đêm lo liệu xong ba mươi chiếc thuyá»n to.
Ba mươi chiếc thuyá»n to được chia là m ba đội, Thiên Hồ Vi SÄ© Lôi và Dâm Hồ Vu Mã NgÅ© Lang Ä‘Ãch thân suất lÄ©nh đội giữa.
Huỳnh kỳ há»™ giáo Huyết Kiếm Phiêu Hoa thì suất lÄ©nh Äá»™c Châm Tam Nương, Thất Tinh Kiếm, Thần Ưng Ứng Kỳ Xương và Ãc Hùng Tuyên Công NghÄ©a bốn Hắc kỳ há»™ giáo là m tả dá»±c.
Kim Bút đưá»ng chá»§ Äoạt Hồn Kim Tiêu Tiá»n Xung Ngô cùng Huyết Chưởng đưá»ng chá»§ Phân Vân Chưởng Tổ Nguyên Bồi là m hữu dá»±c.
Ngoà i ra còn từ trong số Há»™ pháp Tam kỳ chá»n ra má»™t trăm năm mươi ngưá»i sở trưá»ng vỠám khÃ, chia ra má»—i thuyá»n năm ngưá»i, để bổ khuyết cho việc giao chiến trên mặt nước, bởi trên ba mươi chiếc thuyá»n, đại Ä‘a số không biết bÆ¡i lá»™i.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá» Vưu Thu Hoa và Thá»§y Há»a song cÆ¡ thì suất lÄ©nh mấy trăm há»™ pháp và há»™ đà n còn lại mai phục dá»c theo bá» hồ để sẵn sà ng cứu viện.
PhÃa Thiên Ma giáo tuy mất má»™t Luyện Hồ Thưá»ng Vân Sanh cùng mấy há»™ giáo và nhiá»u há»™ pháp, song vá» nhân số và thanh thế vẫn trá»™i hÆ¡n phÃa Quân sÆ¡n. Äá»— Môn tú sÄ© nếu không nhá» và o mưu kế chắc chắn thì không phải là đối thá»§ cá»§a Tam hồ.
Nay đôi bên Ä‘á»u có lý do riêng, Ä‘á»u buá»™c phải láºp tức quyết chiến má»™t phen má»›i được. Trong tráºn chiến nà y, bên nà o thắng sẽ là bá chá»§ trong chốn võ lâm, nhưng tháºt ra rồi đây bên nà o sẽ thắng?
Ba mươi chiếc thuyá»n to rầm rá»™ tiến vá» phÃa Quân SÆ¡n. Trên đưá»ng, Thiên Hồ và Dâm Hồ sợ Äá»— Môn tú sÄ© nắm được nhược Ä‘iểm cá»§a phÃa bên nà y nên đã hạ lệnh há»… gặp thuyá»n nà o Ä‘i ngay qua gần đó là đuổi theo giết hết. Tổng kết chỉ trong chặng đưá»ng mấy mươi dặm đã có đến hÆ¡n trăm ngư dân vô tá»™i bị sát hại.
Và o lúc hoà ng hôn, Quân Sơn đã hiện ra trong tầm mắt.
Thiên Hồ và Dâm Hồ thấy trá»i đã tối dần, nghÄ© là không thuá»™c địa hình, chẳng tiện giao chiến ban đêm, bèn hạ lệnh cho ba mươi chiếc thuyá»n táºp trung lại buông neo cách bá» chừng ná»a dặm, má»™t mặt phái mấy há»™ pháp giá»i bÆ¡i lá»™i chia phiên canh gác, đỠphòng bị ám toán.
Nhưng kể cÅ©ng lạ, Quân SÆ¡n má»i khi đèn Ä‘uá»™c sáng rá»±c, đêm nay trá»i vừa tối đã yên lặng như tá», hệt như má»™t hoang đảo chưa từng có ngưá»i đặt chân đến.
Tuy nhiên, Thiên Hồ và Dâm Hồ chẳng chút lấy là m ngạc nhiên, nếu đỗi chá»— cho nhau thì há» cÅ©ng là m váºy thôi. Tình thế rất rõ rệt, đối phương lá»±c lượng có hạn, thá»§ tiện lợi hÆ¡n công, cáºy và o mai phục thá»§ thắng, đó là đưá»ng lối duy nhất mà đối phương có thể áp dụng.
Má»™t đêm bình yên vô sá»±. Hôm sau, nhị Hồ vì tháºn trá»ng vẫn không dám mạo muá»™i lên bá». Sau má»™t hồi bà n bạc, cuối cùng đã quyết định cho ba mươi chiếc thuyá»n dà n ra tiến dá»c theo bá», vừa để quan sát động tÄ©nh vừa để tìm nÆ¡i thuáºn lợi lên bá».
Nhị Hồ đã định một nguyên tắc, tuyệt đối không tiến và o theo sơn cốc, nơi nà o rộng rãi thì lên bỠtại đó, sau cùng hỠđã tìm được một nơi như ý muốn.
Nhị Hồ hạ lệnh cho Thần Ưng Ứng Kỳ Xương và Ãc Hùng Tuyên Công NghÄ©a cùng và i há»™ pháp tinh thông thá»§y tÃnh mà võ công bình thưá»ng ở lại giữ thuyá»n.
Lệnh cho Huyết Kiếm Phiêu Hoa, Äoạt Hồn Kim Tiêu, Phân Vân Chưởng, Äá»™c Châm Tam Nương và Thất Tinh Kiếm, chia là m năm toán vá»›i hÆ¡n trăm há»™ pháp bao vây tiến tá»›i, khi nà o phát hiện nÆ¡i ẩn nấp cá»§a địch, láºp tức phóng pháo hiệu liên lạc.
Còn bản thân Nhị Hồ thì cùng và i há»™ pháp giá»i vỠám khà đứng trên má»™t ngá»n núi cao, dùng lệnh kỳ chỉ huy đốc chiến.
Toán ngưá»i Ä‘i đầu là do Huyết Kiếm Phiêu Hoa suất lÄ©nh. Äang tiến tá»›i bá»—ng nghe “vù†má»™t tiếng, má»™t mÅ©i tên lén bay tá»›i, má»™t há»™ pháp bên trái láºp tức ngã gục.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa giáºt mình kinh hãi, vá»™i giÆ¡ cao tay ra hiệu dừng lại. Y quay ngưá»i lao đến bên há»™ pháp ấy, Ä‘ang khi xem xét, phÃa sau lại vang lên má»™t tiếng rú thảm, má»™t há»™ pháp bên phải lại trúng tên táng mạng.
Hai mũi tên đó đã từ đâu bắn ra?
Các há»™ pháp ngưá»i nà y nhìn ngưá»i kia, không má»™t ai biết Ä‘iểm phát xuất cá»§a hai mÅ©i tên kia.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa phi thân lên trên cao, phóng mắt nhìn quanh toà n là ngưá»i cá»§a phÃa mình, ngoà i ra chẳng có má»™t bóng ma nà o cả.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa quay sang má»™t há»™ pháp đứng gần trầm giá»ng nói :
- Hãy đi xin ý kiến Giáo chủ, mau!
Há»™ pháp ấy liá»n tức thì phóng Ä‘i vá» phÃa ngá»n núi chá»— Nhị Hồ Ä‘ang đứng. Nà o ngá» vừa được mấy bước, bá»—ng chững ngưá»i, hai tay ôm lấy vùng tim lảo đảo rồi từ từ ngã lăn ra đất.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa tức giáºn, sau cùng kiên quyết quát :
- Phóng pháo hiệu!
Vèo! Bá»™p! Má»™t luồng sáng lam chói lá»t bay vút lên không. Nhưng nà o ngá» trong cùng má»™t lúc, xung quanh tiếng lốp bốp liên hồi, bốn luồng sáng lam xuất hiện trên không, thì ra bốn toán kia cÅ©ng Ä‘á»u gặp tình trạng như nhau.
Thiên Hồ và Dâm Hồ đứng trên cao thấy năm nơi cùng lúc phóng pháo hiệu, bất giác chau mà y lại, không biết chỉ huy thế nà o mới phải.
Thiên Hồ tức tối lẩm bẩm :
- Tháºt không ngá» lão hỠÔn lại khó đối phó hÆ¡n Lệnh Hồ Huyá»n, phen nà y đã không để Giải phó đưá»ng chá»§ theo cùng tháºt là thất sách!
Dâm Hồ bỗng reo lên :
- Có rồi!
Thiên Hồ vá»™i há»i :
- Có gì váºy?
Dâm Hồ hớn hở nói :
- Tiểu đệ nhá»› dưá»ng như Giải phó đưá»ng chá»§ có nói là lão hỠÔn có má»™t lối ra và o ở sau đại Ä‘iện má»™t ngôi miếu hoang...
- Lối ra và o đã không chỉ má»™t chá»—, tìm gặp thì có Ãch lợi gì?
- Ãt ra cÅ©ng biết được địa Ä‘iểm cá»§a tổng cÆ¡ quan, sau đó ước lượng địa thế quanh đó, đặt nhiá»u há»a dược và o nÆ¡i trá»ng yếu, tiểu đệ không tin là lão hỠÔn còn có thể chui rúc ở trong ấy được.
Thiên Hồ gáºt đầu :
- Hay lắm!
Dâm Hồ ngẫm nghĩ một hồi, lại nói :
- Tiểu đệ nhá»› Giải phó đưá»ng chá»§ dưá»ng như còn có nói, vị trà cá»§a ngôi miếu hoang nằm ở đối diện Huê Dung, từ má»™t hạp cốc Ä‘i và o...
Thiên Hồ thoáng ngạc nhiên :
- Hạp cốc ư?
Dâm Hồ thấp giá»ng nói :
- Hy sinh và i ngưá»i không thà nh vấn Ä‘á»!
Thiên Hồ ngẫm nghÄ© má»™t hồi, Ä‘oạn gáºt đầu nói :
- Thôi được, đà nh váºy thôi!
Thế là Thiên Hồ vung vẫy lệnh kỳ, ra hiệu cho năm toán cùng rút lui. Sau khi táºp hợp kiểm Ä‘iểm, đã mất Ä‘i hÆ¡n ba mươi ngưá»i.
Nhị Hồ bảo má»i ngưá»i trở vá» thuyá»n lại tiếp tục theo bá» hồ mà đi.
Sau cùng, Dâm Hồ chỉ tay nói :
- Có lẽ chÃnh là chá»— kia!
Thiên Hồ hạ lệnh dừng lại, phen nà y phÃa Hắc kỳ há»™ pháp Thần Ưng Ứng Kỳ Xương và Ãc Hùng Tuyên Công NghÄ©a dẫn theo hai mươi há»™ pháp tiên phong và o cốc.
Sau đó, phái Äá»™c Châm Tam Nương Dương Hoa Lan dẫn theo mưá»i há»™ pháp chia nhau mang cuốc và há»a dược theo sau toán đầu. Nếu không trở ngại gì, má»i ngươi sẽ táºp hợp tại trước ngôi miếu hoang chá» lệnh.
Ở lại giữ thuyá»n là Huyết Kiếm Phiêu Hoa Tiêu Anh.
Sau khi nhóm Ứng Kỳ Xương và Tuyên Công NghÄ©a và o cốc, Thiên Hồ và Dâm Hồ láºp tức chia nhau cùng Äoạt Hồn Kim Tiêu và Phân Vân chưởng dẫn theo mưá»i mấy ngưá»i giá»i vá» khinh công, lên trên hai bên sưá»n cốc tiến và o.
Ứng Kỳ Xương và Tuyên Công NghÄ©a tháºn trá»ng từng bước tiến và o cốc, Ä‘i được chừng hÆ¡n ná»a dặm, hai bên núi bá»—ng có tiếng rì rầm vang lên rồi thì vô số đá to từ trên lăn xuống tháºt là kinh khiếp.
Ứng Kỳ Xương và Tuyên Công NghÄ©a Ä‘i trước dà y dạn kinh nghiệm giang hồ, gặp biến cố đột ngá»™t thế nà y, tuy hốt hoảng song vẫn cố giữ được bình tÄ©nh, thấy loạn thạch là từ phÃa sau rÆ¡i xuống, nên liá»n tức thì tung mình lướt tá»›i trước, quả nhiên không há» bị thương tổn.
Hai ngưá»i há»™ pháp Ä‘i sau bởi khi nãy đã trải qua má»™t phen kinh hoà ng, vừa thấy lại trúng mai phục, thảy Ä‘á»u ôm đầu quay ngưá»i bá» chạy trở ra.
Thế là đúng như sá»± mong muốn cá»§a đối phương, kẻ trút đá phÃa trên chỉ cần có váºy, rốt cuá»™c những ngưá»i chạy cháºm Ä‘a số chỉ bị thương nhẹ, còn những kẻ chạy nhanh thì thảy Ä‘á»u bị đá đè tan xương nát thịt, chết má»™t cách thê thảm.
Tiếp theo sau phÃa trên vang lên tiếng cưá»i vang dá»™i, song tiếng cưá»i đắc ý đó thoáng chốc đã trở thà nh tiếng rú thảm liên hồi và lần lượt từng ngưá»i bay bá»—ng lên không, hệt như diá»u đứt dây rÆ¡i xuống sÆ¡n cốc.
Hiên nhiên Thiên Hồ và Dâm Hồ đã dẫn ngưá»i kịp thá»i đến nÆ¡i.
Ứng Kỳ Xương và Tuyên Công NghÄ©a ngoảnh lại nhìn, chỉ còn năm sáu há»™ pháp đã may mắn sống sót, nhưng Ä‘a số Ä‘á»u đã thá» thương.
CÅ©ng may là Äá»™c Châm Tam Nương dẫn theo mưá»i há»™ pháp lúc nà y Ä‘á»u đã đến nÆ¡i, thế là hai nhóm nháºp và o má»™t tiếp tục tiến tá»›i. Từ đó không còn gặp má»™t sá»± cản trở nà o nữa. Há» thuáºn lợi ra khá»i hạp cốc, quả nhiên trông thấy má»™t ngôi miếu hoang.
Trong ba Hắc kỳ há»™ giáo, Äá»™c Châm Tam Nương tư cách kỳ cá»±u hÆ¡n, nên tạm thá»i giữ trách nhiệm chỉ huy.
Y thị ra lệnh cho Ứng Kỳ Xương và Tuyên Công NghÄ©a má»—i ngưá»i dẫn theo hai há»™ pháp đảm trách việc canh phòng, còn bản thân y thị thì lo việc đôn đốc các há»™ pháp khác xem xét lại há»a dược và dụng cụ đà o đất, chá» Thiên Hồ và Dâm Hồ đến.
Lát sau, Nhị Hồ đã dẫn ngưá»i đến nÆ¡i.
Dâm Hồ Vu Mã Ngũ Lang hạ lệnh :
- Ứng há»™ giáo và Tuyên há»™ giáo hãy dẫn theo mưá»i ngưá»i và o miếu lục soát, chú ý phÃa sau đại Ä‘iện, xem xét có nút bà máºt gì hay không, nếu có láºp tức báo ngay.
Hai ngưá»i nháºn lệnh, liá»n cùng mưá»i há»™ pháp tay cầm binh khà xông và o trong miếu.
Lát sau, từ trong miếu vá»ng ra tiếng quát tháo chém giết nhau ầm Ä©.
Äoạt Hồn Kim Tiêu kinh hãi la lên :
- Nguy tai!
Vừa định xông và o tiếp viện, nhưng Dâm Hồ bá»—ng trầm giá»ng quát :
- Tiá»m đưá»ng chá»§ không được vá»ng động!
Dâm Hồ vừa dứt lá»i, tiếng quát tháo trong miếu cÅ©ng bá»—ng im bặt. Sau đó, má»™t ngưá»i máu từ trong miếu chạy ra, chÃnh là Hắc kỳ há»™ giáo Thần Ưng Ứng Kỳ Xương.
Ứng Kỳ Xương chạy ra đến cá»a miếu, chỉ kêu được má»™t câu :
- Trong miếu có... hắc y...
Rồi thì ngã úp xuống đất chết ngay.
Dâm Hồ khoát tay, gằn giá»ng quát :
- Tản ra, từ trên cao tiến và o!
Hơn hai mươi hộ pháp còn lại lần lượt lên, từ bốn phương tám hướng lao và o trong miếu.
Thế nhưng, trong miếu chỉ có mưá»i mấy tá» thi ngổn ngang ở ngoà i sân, ngoà i ra không má»™t bóng ngưá»i.
Dâm Hồ cưá»i khẩy nói :
- Äể xem các ngươi còn lẩn trốn được bao lâu nữa!
Sau đó dùng tay ra dấu vá»›i Äá»™c Châm Tam Nương. Äá»™c Châm Tam Nương hiểu ý, láºp tức dẫn theo năm há»™ pháp im lìm phi thân xuống sân miếu.
Các hộ pháp khác không chỠdặn bảo, cùng lấy ám khà cầm, sẵn sà ng ra tay.
Năm há»™ pháp phanh chóng triển khai công việc châm há»a dược, má»™t há»™ pháp vô ý chạm và o nút cÆ¡ quan, má»™t phiến đá trên báºc thá»m bá»—ng im lìm báºt lên.
Hộ pháp ấy mừng rỡ reo lên :
- Äã tìm thấy rồi, cÆ¡ quan ở đây...
Vút má»™t tiếng, trong động bá»—ng bay ra má»™t ngá»n phi tiêu, cắt đứt câu nói cá»§a y và cÅ©ng cướp mất tÃnh mạng cá»§a y.
Äá»™c Châm Tam Nương vụt lướt tá»›i, vung tay ném má»™t nắm độc châm và o trong hang động, bên trong chỉ há»± lên má»™t tiếng khô khan rồi thì không còn động tịnh gì nữa.
Thiên Hồ và Dâm Hồ thấy đã tìm được chá»— ra và o bà máºt, không khá»i vui mừng khôn xiết, má»™t mặt ra lệnh bảo nhóm Äoạt Hồn Kim Tiêu canh chừng cá»a động, má»™t mặt bảo năm há»™ pháp ném hết há»a dược và o trong động, sau đó ra lệnh lui hết ra ngoà i chỉ để lại hai há»™ pháp lo việc châm ngòi.
Lát sau, chỉ nghe má»™t tiếng nổ vang rá»n như trá»i long đất lở, tiếp theo má»™t luồng khói Ä‘en bốc lên mịt trá»i.
Bá»n Thiên Ma giáo cưá»i vang ra chiá»u hả dạ. Ngay khi ấy, trong đưá»ng sÆ¡n cốc không xa bá»—ng có và i bóng ngưá»i lao đến như tên bắn, bá»n ma đồ tưởng là ngưá»i cá»§a đối phương bá»c đưá»ng khéo léo đến, liá»n chuẩn bị nghênh chiến. Xong nhìn kỹ thì ra là ngưá»i nhà , thảy Ä‘á»u thở phà o như trút được gánh nặng.
Thiên Hồ Vi SÄ© Lôi trầm giá»ng há»i :
- Ngoà i kia đã xảy ra việc gì?
Nhóm ngưá»i má»›i đến gồm ba ngưá»i, má»™t há»™ pháp hổn hển đáp :
- Có hai chiếc thuyá»n nhá» vừa đến...
Dâm Hồ Ä‘anh mặt tiếp lá»i :
- Äừng có cuống lên như váºy, hãy từ từ nói cho rõ rà ng, hai chiếc thuyá»n đó thế nà o?
Há»™ pháp ấy Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở xong nói tiếp :
- Hai chiếc thuyá»n đó Ä‘á»u treo cá» Huỳnh kỳ há»™ giáo cá»§a bổn giáo, Tiêu há»™ giáo tưởng là ngưá»i do phÃa Nhạc Dương phái đến...
Thiên Hồ sốt ruột giục :
- Kết quả thế nà o?
- Tiêu há»™ giáo vì tháºn trá»ng, tuy nháºn ra ngưá»i đứng trước mÅ©i thuyá»n rất giống Thần Lá»±c Thái Bảo Tôn Tông Uy há»™ pháp Huyết Chưởng đưá»ng, song vẫn không cho hai chiếc thuyá»n đó đến gần. Nà o ngá» khi Tiêu há»™ giáo Ä‘ang gạn há»i há» vì sao lại đến đây, thì thuyá»n bên nà y bá»—ng bốc khói khắp nÆ¡i và còn có cả mùi há»a dược. Sau đó bá»—ng thấy ba ngưá»i phóng xuống nước bÆ¡i nhanh đến hai chiếc thuyá»n kia, hai chiếc thuyá»n kia láºp tức giương buồm, xuôi gió Ä‘i vá» phÃa thà nh Lăng Ky, bên chúng ta vì phải lo cứu há»a nên đà nh phải để mặc há» bá» Ä‘i...
Thiên Hồ giáºm chân lia lịa :
- Toà n một lũ vô dụng! Ôi!
Dâm Hồ hối hả há»i :
- Kết quả đã bị cháy mất mấy chiếc thuyá»n?
Hộ pháp ấy sợ sệt :
- Lúc chúng thuá»™c hạ phụng mệnh đến đây báo tin, lá»a Ä‘ang còn cháy lan, hôm nay gió lại to, cÅ©ng chưa biết là có thể cứu được bao nhiêu...
Thiên Hồ không chỠy nói dứt đã khoát tay, dẫn trước phóng đi ra ngoà i.
Khi Thiên Hồ và Dâm Hồ dẫn ngưá»i ra đến bá» hồ thì trên mặt hồ chỉ còn lại những mảnh ván cháy nám, báºp bá»nh trôi theo sông nước...
Số há»™ pháp để lại giữ thuyá»n chẳng phải Ãt, nhưng tinh thông thá»§y tÃnh chỉ có và i ngưá»i, lo được bên nà y lại không lo được bên kia. Rốt cuá»™c thảy Ä‘á»u ướt như chuá»™t lá»™t mà cÅ©ng chẳng cứu chữa được má»™t chiếc thuyá»n nà o cả.
Váºy biết là m sao? Há»a dược, binh khÃ, áo quần và thá»±c phẩm thảy Ä‘á»u chìm xuống đáy nước, má»™t hai ngà y còn tạm có thể cầm cá»± được, nhưng lâu ngà y thì là m sao chịu đựng nổi?
HÆ¡n nữa, tráºn nổ vừa rồi chẳng qua chỉ phong bế má»™t lối ra và o cÆ¡ quan dưới lòng đất cá»§a đối phương, chứ chưa tiêu diệt được toà n bá»™ lá»±c lượng kẻ địch, trong tình huống nà y là m sao có thể đương cá»± nổi?
Có kẽ bắt đầu oán trách lẽ ra không nên quá tà n bạo đã giết hại những ngu dân vô tá»™i trên đưá»ng đến đây, đến đổi bây giá» muốn tìm má»™t ngưá»i báo tin cÅ©ng chẳng có.
Dâm Hồ Vu Mã NgÅ© Lang như chợt nhá»› ra gì đó, quay sang Huyết Kiếm Phiêu Hoa há»i :
- Váºy kẻ đã nói chuyện vá»›i Tiêu há»™ pháp có phải đúng là Thần Lá»±c Thái Bảo Tôn Tông Uy há»™ pháp cá»§a bổn giáo không?
Huyết Kiếm Phiêu Hoa tức tối đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không phải!
- Là thuộc hạ của Ôn Tư Quảng ư?
Huyết Kiếm Phiêu Hoa lắc đầu :
- Cũng không giống!
Dâm Hồ kinh ngạc :
- Chả lẽ...
Huyết Kiếm Phiêu Hoa chau mà y :
- Khi ba ngưá»i đốt thuyá»n chúng đã leo lên thuyá»n đối phương, dưá»ng như tên đó có nói là “cá mè má»™t lứa, rồi đây để xem các ngươi ai sống dai hÆ¡n aiâ€...
Dâm Hồ vỗ mạnh và o đầu gối la lên :
- Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Váºy là chúng ta Ä‘á»u mắc mưu hai sư đồ lão Tiêu Dao rồi!
Thiên Hồ thở dà i :
- Äó chÃnh là má»™t sá»± sai lầm to lá»›n cá»§a chúng ta, trước nay chúng ta cứ nghÄ© là há» ngưá»i Ãt thế cô, chẳng xem há» và o đâu.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa tiếp lá»i :
- Lẽ ra chúng ta nên bắt tay từ chá»— dá»… dà ng trước, tiêu diệt hai sư đồ Tiêu Dao thư sinh rồi hãy tÃnh toán vá»›i lão hỠÔn má»›i đúng.
Dâm Hồ cưá»i chua chát :
- Bây giá» nói vá» việc đó thì còn Ãch gì nữa!
Huyết Kiếm Phiêu Hoa đăm mắt nhìn vá» phÃa Nhạc Dương lẩm bẩm :
- GiỠđây chỉ còn trông và o Vưu há»™ giáo và hai vị Nga Mi Äao đưá»ng chá»§ thấy chúng ta lâu quá chưa trở vá», phái ngưá»i đến thám thÃnh nữa thôi.
* * * * *
Còn tình hình phÃa Nhạc Dương hiện tại ra sao?
Äá»— Môn tú sÄ© dẫn theo Trưá»ng Bạch lục tuyệt và võ sư lái thuyá»n vòng đưá»ng đến Huê Dung, cải trang xong Ä‘ang đêm đến Nhạc Dương ngay.
Hôm sau, sau khi thám thÃnh má»›i biết Tam hồ đã mất má»™t, còn Thiên Hồ và Dâm Hồ đã dẫn theo rất nhiá»u ngưá»i Ä‘i thuyá»n đến Quân SÆ¡n rồi.
Sau khi hay tin, Äá»— Môn tú sÄ© hết sức thất vá»ng, nhưng Lục tuyệt thì trái lại, há» nghe nói nÆ¡i đây chỉ còn lại Song cÆ¡ vá»›i Lãnh Nguyệt Tiên Tá», ba ngưá»i Ä‘á»u là nữ nên vui sướng đến nhảy cẫng lên.
Äá»— Môn tú sÄ© sau đó nghÄ© phÃa Quân SÆ¡n có Kim Hoa Ma, Nhất Kiếm Phong Quang và nhóm võ sư Duẫn Äoan Huê, bằng và o những địa đạo kiên cố và phức tạp, nhất thá»i không đến đỗi thất thá»§, giỠđã đến đây rồi cứ nhân cÆ¡ há»™i thuáºn lợi nà y cà n quét đối phương má»™t phen cÅ©ng tốt.
Lão chỉ lo lắng má»™t Ä‘iá»u, đó là khi Trưá»ng Bạch lục tuyệt đã nắm được trong tay ba nữ nhân kia, phải chăng còn có tinh thần tiếp tục bán sức liá»u mạng cho lão nữa chăng?
Tuy nhiên, Lục tuyệt giỠđã biết tin, dÄ© nhiên muốn bá» qua cÅ©ng chẳng thể được, đà nh bấm bụng cùng Trưá»ng Bạch lục tuyệt Ä‘i ra ngoà i thà nh.
Má»™t nhóm chÃn ngưá»i kể cả hai huỳnh y võ sư giỠđã trở thà nh những ngưá»i buôn bán tÆ¡ lụa, hai huỳnh y võ sư giả là m xa phu, má»—i ngưá»i đánh má»™t chiếc xe ngá»±a, chuẩn bị dùng để chở Thá»§y Há»a song cÆ¡ và Lãnh Nguyệt Tiên Tá».
Lúc nà y chừng sau giá» ngá», nhóm ngưá»i bước lên Nhạc Dương lầu chiếm lấy má»™t chiếc bà n đặt cạnh cá»a sổ, vừa ăn uống vừa quan sát tình hình hoạt động cá»§a giáo đồ Thiên Ma giáo bên dưới.
Hai huỳnh y võ sư giả là m xa phu thì Ä‘i loanh quanh gần đó, định qua những ngưá»i buôn bán hà ng rong dò la hà nh tung cá»§a Thá»§y Há»a song cÆ¡ và Lãnh Nguyệt Tiên Tá».
Má»™t gã bán táo đã vô ý cho biết Song cÆ¡ và Lãnh Nguyệt Tiên Tá» như là đang ở Hồ gia trang, má»™t võ sư liá»n lên lầu khẽ báo cáo vá»›i Äá»— Môn tú sÄ©.
Äá»— Môn tú sÄ© gáºt đầu, thế rồi qua loa ăn uống xong, cùng Lục tuyệt xuống lầu chia nhau ngồi và o hai chiếc xe ngá»±a, thẳng tiến Hồ gia trang.
Hồ gia trang là má»™t thôn nhá» nằm bên bá» hồ, từ má»™t con đưá»ng nhá» rẽ và o, qua khá»i má»™t chiếc cầu đá má»›i đến nÆ¡i.
Hai bên con đưá»ng nhá» trồng đầy tầng liá»…u hết sức râm mát. Xe ngá»±a Ä‘i được má»™t quãng, từ trong bóng râm hai bên đưá»ng bá»—ng phóng ra hai đại hán cầm Ä‘ao, đứng giữa đưá»ng cản hai xe ngá»±a lại.
Äó là việc nằm trong dá»± liệu, doanh trại cá»§a hai đại ÄÆ°á»ng chá»§ và má»™t Huỳnh kỳ há»™ giáo dÄ© nhiên là phải canh phòng nghiêm ngặt rồi.
Äá»— Môn tú sÄ© ngồi trên chiếc xe đầu thản nhiên vén rèm lên, xòe tay ra, trên lòng bà n tay là má»™t con hồ ly nhá» bằng và ng hết sức linh động. Äó chÃnh là Kim Hồ lệnh phù cá»§a Dâm Hồ Vu Mã NgÅ© Lang.
Hai há»™ pháp Thiên Ma giáo trông thấy láºp tức hạ Ä‘ao xuống, cung kÃnh thi lá»… rồi chia ra ẩn mình sau bóng râm.
Cứ thế, bằng và o chiếc Kim Hồ lệnh đó, há» liên tiếp thông qua má»i trạm gác, khi đến đầu cầu thì má»›i gặp trở ngại.
Ngưá»i canh gác nÆ¡i đầu cầu là Xú Tỳ Hoà ng Mỹ Tư và Dâm Tỳ Diêu Bách Hợp, hai nà ng nà y không như những há»™ pháp trước, xem Kim Hồ lệnh như là thánh thần.
Xú Tỳ Hoà ng Mỹ Tư đến gần đón lấy Kim Hồ lệnh, xem xét tháºt kỹ má»™t hồi, sau cùng ngẩng lên trố mắt há»i :
- Các vị trá»±c thuá»™c đưá»ng nà o?
- Phân đà n Huê Dung!
- À, thảo nà o chưa từng gặp bao giá». Còn mấy vị trong xe là thân pháºn gì?
- Hộ đà n Tam kỳ!
- Äến đây có việc gì?
- Phụng lệnh yết kiến hai vị ÄÆ°á»ng chá»§ có Ä‘iá»u cÆ¡ máºt diện báo.
Xú Tỳ hết nhìn hai chiếc xe ngựa lại nhìn chiếc Kim Hồ lệnh trên tay, bởi không thấy có gì khả nghi, đã có ý muốn cho qua.
Chẳng ngá» Công Tôn Hổ trên xe tưởng là Xú Tỳ có ý là m khó, không nén được lá»a giáºn, buá»™t miệng nói :
- Mẹ kiếp, ngưá»i xấu thưá»ng gây rắc rối...
Äá»— Môn tú sÄ© định ngăn cản thì đã muá»™n, thế là đã bại lá»™ chân tướng. Bởi trong Thiên Ma giáo, đừng nói chỉ là má»™t há»™ đà n thấp bé, ngay như há»™ pháp cho đến há»™ giáo, dá»… thưá»ng cÅ©ng không dám xúc phạm đến bốn ả thị tỳ nà y.
Chỉ thấy Xú Tỳ láºp tức biến sắc mặt, vung tay ném chiếc Kim Hồ lệnh và o mặt Công Tôn Hổ.
Trong xe cháºt chá»™i, Công Tôn Hổ không có chá»— tránh né, chiếc Kim Hồ lệnh liá»n trúng và o góc trán.
Xú Tỳ vừa ném ra Kim Hồ lệnh, liá»n tung mình trở lên cầu, lá»›n tiếng nói :
- Mau Ä‘i báo cáo vá»›i Vưu há»™ giáo, bá»n nà y chẳng tốt là nh gì đâu!
Dâm Tỳ nghe váºy láºp tức quay ngưá»i, phóng như bay và o trong trang.
Äá»— Môn tú sÄ© trầm giá»ng quát :
- Ngăn nha đầu kia lại mau!
Tháºt ra, trước khi lão lên tiếng, Công Tôn Long đã từ trong xe phóng ra.
Song tháºt không may, vị lão đại nà y bởi chân có táºt, tuy võ công cao, nhưng khinh công thì lại không phải là sở trưá»ng.
Kết cuá»™c đã không ngăn Dâm Tỳ lại được, mà chỉ giam hãm Xú Tỳ trong bóng chưởng quyá»n phong.
Mưá»i mấy há»™ pháp canh gác trên đưá»ng nghe tiếng quát tháo, liá»n lục tục cầm Ä‘ao kéo đến.
Äá»— Môn tú sÄ© hết sức rầu rÄ©, bằng và o võ công cá»§a Lục tuyệt, phen nà y tuy không đến đỗi bại, nhưng muốn bắt sống Song cÆ¡ thì e chẳng phải dá»… dà ng.
Thế nhưng, Trưá»ng Bạch lục tuyệt thì chẳng há» báºn tâm, sáu anh em há» ngoà i rượu và đà n bà , ưa thÃch nhất chÃnh là việc chém giết.
Lúc nà y sáu anh em Ä‘á»u hết sức hăng say, vừa chém giết vừa la hét ầm Ä©.
Äá»— Môn tú sÄ© chưa cho hai ngưá»i huỳnh kỳ võ sư tham gia và o cuá»™c chiến, bảo hai ngưá»i tháo ngá»±a khá»i xe và dắt ra xa, như chuẩn bị khi khẩn cấp dùng để thoát thân.
Trưá»ng Bạch lục tuyệt thần lá»±c quả là bất phà m, chỉ và i hiệp mưá»i mấy há»™ pháp đã ngã gục hÆ¡n ná»a số.
Xú Tỳ Hoà ng Mỹ Tư cÅ©ng chẳng phải tay vừa, đã cầm cá»± đến giá» vẫn chưa táng mạng dưới chưởng lá»±c cá»§a Công Tôn Long, váºy không có nghÄ©a là Công Tôn Long kém cá»i, mà là y thị tháºt quá thông minh, thấy đối phương hai vai không Ä‘á»u nhau, bèn hiểu ra nhược Ä‘iểm cá»§a kẻ địch, nên y thị đã sá» dụng kỹ xảo khéo léo ứng phó, cố kéo dà i thá»i gian hầu chá» chá»§ nhân đến cứu viện.
Ngay khi ấy, Thá»§y Há»a song cÆ¡ và Lãnh Nguyệt Tiên TỠđã dẫn theo hÆ¡n ba mươi há»™ pháp từ trong trang ồ ạt tiến ra.
Trưá»ng Bạch lục tuyệt vừa thấy Song cÆ¡ và Lãnh Nguyệt Tiên Tá» xuất hiện, liá»n bá» mặc mấy há»™ pháp Ä‘ang giao chiến, quay ngưá»i lao vá» phÃa Song cÆ¡ và Lãnh Nguyệt Tiên Tá».
Thá»§y CÆ¡ Tam Nguyên Nương đứng lại, sá»ng sốt kêu lên :
- Ủa, sáu tên xấy xà kia từ đâu đến thế nà y?
Lão đại Công Tôn Long cưá»i há» há» nói :
- Mỹ nhân Æ¡i, con ngưá»i không thể xét qua tướng mạo, đừng xem huynh đệ bá»n nà y nghi biểu không ra gì, nhưng công phu khác thì ngà n ngưá»i má»›i được má»™t...
Y bởi cách gần nhất, miệng nói sá»— sà ng, má»™t chưởng bức lui Xú Tỳ, quay ngưá»i lao vá» phÃa Thá»§y CÆ¡, tay phải vươn ra chá»™p và o đôi nhÅ© hoa y thị.
Sau lưng Thá»§y CÆ¡ láºp tức có hai há»™ pháp lao tá»›i, vung Ä‘ao đón lấy Công Tôn Long.
Công Tôn Long thấy há» cản trở hà nh động cá»§a mình, liá»n toét miệng chá»i mắng, bá»—ng lá»™n nhà o xuống đất, hệt như cÆ¡n gió lốc lăn đến bên chân má»™t há»™ pháp trong số ấy, vung chưởng nhanh như chá»›p bổ ra. Há»™ pháp ấy không kịp trở tay, gót chân liá»n vỡ nát, song y vẫn chưa thá»a mãn, lại lăn tá»›i bồi thêm má»™t chưởng, há»™ pháp ấy chết ngay tức khắc. Há»™ pháp kia vừa định viện thá»§, chẳng ngá» ngá»n đơn Ä‘ao cá»§a đồng bá»n bị đối phương chá»™p lấy, lúc nà y chỉ thấy ánh bạc loáng lên, ngá»n đơn Ä‘ao đã bay đến trước mặt, muốn đỡ gạt cÅ©ng chẳng còn kịp nữa.
Công Tôn Long chỉ chốc lát đã khỠđược hai hộ pháp, vô cùng đắc ý.
Song đến khi y đứng báºt dáºy, Song cÆ¡ đã bị lão tam Công Tôn Anh và lão tức Công Tôn Hổ chia nhau nghênh chiến, ngoảnh lại tìm Lãnh Nguyệt Tiên Tá», nà ng ta cÅ©ng đã lá»t và o tay lão nhị Công Tôn Hổ.
Ngoà i ra, lão ngũ Công Tôn Tuấn và lão lục Công Tôn Kiệt thì giao chiến với hơn ba mươi hộ pháp.
Vá»›i thà nh tá»±c võ há»c cá»§a Trưá»ng Bạch lục tuyệt, lúc nà y nếu lão đại Công Tôn Long mà chịu tham gia và o vòng chiến cá»§a Công Tôn Tuấn và Công Tôn Kiệt, thì cuá»™c chiến hôm nay khá có lợi cho sáu anh em há».
Thế nhưng, vị lão đại nà y mức độ hiếu sắc cÅ©ng đứng đầu Lục tuyệt, lúc nà y y chỉ má»™t lòng muốn bắt lấy má»™t ngưá»i đà n bà , chá»› không há» nghÄ© đến tình thế toà n diện, nên khi y quét mắt nhìn quanh, sau cùng đã dừng lại trên mình Tứ tỳ, như thể vừa phát hiện được kho tà ng, ré to má»™t tiếng đầy hoan hỉ, lao ngay vá» phÃa Tứ tỳ.
Äá»— Môn tú sÄ© đứng dưới bóng râm từ xa thấy váºy lắc đầu nói :
- Äá»— má»— giao đại sá»± cho đám sắc quá»· nà y tháºt là má»™t sai lầm to tát, nếu biết trước có ngà y hôm nay, chi bằng khi trước...
Hai võ sư đứng bên, má»™t ngưá»i bá»—ng sá»ng sốt khẽ nói :
- Giáo chủ hãy xem kia!
Äá»— Môn tú sÄ© liá»n quay sang nhìn, thì ra trên má»™t bá» ruá»™ng không xa bá»—ng xuất hiện mấy nông phu tay cầm cuốc cà o và đầu đội mÅ© rÆ¡m.
Mùa nà y trông thấy nông phu trên đồng ruá»™ng vốn chẳng có gì lạ, song Ä‘iá»u lạ là bá»n nông phu ấy lại quá là to gan, trông thấy bên nà y Ä‘ang ác chiến đẫm máu, chẳng những không chút sợ hãi mà còn đứng đó xầm xì bà n tán, dưá»ng như Ä‘ang phê bình vá»›i nhau váºy.
Äá»— Môn tú sÄ© biến sắc mặt, khẽ nói :
- Nguy rồi, đó là bá»n lão quá»· ở Thiên SÆ¡n, ta Ä‘i mau!
Hai võ sư đồng thanh nói :
- Có cần kêu gá»i Lục tuyệt không?
Äá»— Môn tú sÄ© cưá»i khẩy :
- Khi khác hãy tÃnh!
Rồi liá»n tung mình lên lưng ngá»±a, chá»™p lấy dây cương giục ngá»±a phóng Ä‘i như bay.
Hai huỳnh kỳ võ sư dÄ© nhiên đâu chịu ở lại chá» chết, thế là hai ngưá»i má»™t ngá»±a, cÅ©ng theo sau phóng chạy.
Lão ngÅ© Công Tôn Tuấn Ä‘ang giao chiến vá»›i bá»n há»™ pháp nhác thấy, lá»›n tiếng nói :
- Nà y, lão lục hãy xem kia... Giáo chủ sao lại bỠđi thế nà y?
Lão lục Công Tôn Kiệt thở hổn hển :
- Mặc y... chúng ta... mau giết sạch bá»n nà y... để... để Ä‘em hai ả nà y... vá»...
vá»... á»i da!
Y chỉ lo nói nên chiêu thức thoáng cháºm Ä‘i, bá»—ng bị mÅ©i Ä‘ao cá»§a má»™t há»™ pháp quét trúng mạn sưá»n, máu tươi liá»n nhuá»™m đỠmá»™t mảng áo to.
Lão ngũ Công Tôn Tuấn như không lưu ý đến tiếng thét đau đớn của Công Tôn Kiệt, lại nói tiếp :
- Äâu chỉ có hai, lão lục!
Công Tôn Kiệt phấn chấn tinh thần :
- Váºy thì bao nhiêu?
- Sáu, không kể ả xấu xà kia!
- Tuyệt quá... sáu... với sáu... vui, vui quá!
Công Tôn Kiệt như quên khuấy vết thương đang không ngừng tuôn máu trong lúc cao hứng lại vung chưởng với hai chiêu kỳ diệu, liên tiếp hạ gục hai Hộ pháp Thiên Ma.
Bá»n há»™ pháp Thiên Ma giáo công hai anh em nà y trước sau đã gục ngã mưá»i hai ngưá»i, trong khi ấy chỉ có lão lục Công Tôn Kiệt bởi nói chuyện phân thần bị trúng má»™t Ä‘ao mà thôi.
Bên kia, lão nhị Công Tôn Hổ vá»›i Lãnh Nguyệt Tiên Tá» Vưu Thu Hoa kẻ tám cân ngưá»i ná»a lạng, bất phân thắng bại.
Công Tôn Hổ công lá»±c tuy thâm háºu, song Lãnh Nguyệt Tiên Tá» là nghÄ©a nữ cá»§a Thiên Hồ Vi SÄ© Lôi, vá» mặt võ công từng được Thiên Hồ chỉ Ä‘iểm rất nhiá»u, pho Ngá»c Nữ kiếm pháp chỉ hÆ¡n chứ không kém Thá»§y Há»a song cÆ¡, nên Công Tôn Hổ dù đã cố gắng hết sức, nhất thá»i cÅ©ng chẳng là m gì được nà ng ta.
Còn vá» tráºn chiến giữa Thá»§y Há»a song cÆ¡ vá»›i Công Tôn Anh và Công Tôn Hổ thì đã gần bá»™c lá»™ thế hÆ¡n kém, võ công cá»§a Thá»§y CÆ¡ vốn cao hÆ¡n Há»a CÆ¡ má»™t báºc, ngưá»i tiếp chiêu vá»›i Thá»§y CÆ¡ là Công Tôn Anh, lại là kém nhất trong Lục tuyệt, bởi Công Tôn Anh vốn luyện vỠám khÃ, từ khi bị kẻ thù ném mù má»™t mắt, ám khà ra tay không còn chuẩn xác nữa, thế là chẳng còn sở trưá»ng nà o cả, nên sau mấy mươi hiệp đã dần lá»™ vẻ không còn chịu nổi nữa.
Lão tứ Công Tôn Hà o tiếp chiêu vá»›i Há»a CÆ¡ sở trưá»ng vá» quyá»n pháp, và cÅ©ng là ngưá»i có võ công cao nhất trong Lục tuyệt, lại thêm Há»a CÆ¡ võ công vốn đã không bằng Thá»§y CÆ¡, nên cuá»™c chiến hoà n toà n trái ngược vá»›i bên Thá»§y CÆ¡ và Công Tôn Anh.
Thế nhưng, Trưá»ng Bạch lục tuyệt thảy Ä‘á»u không có đầu óc, giá mà hai ngưá»i thông minh má»™t chút, lúc nà y chỉ cần đổi đối thá»§ cho nhau thì vấn đỠđã được giải quyết, váºy mà há» lại không há» nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, rốt cuá»™c ngưá»i thì chắc chắn sẽ đắc thắng, còn kẻ thì má»—i lúc cà ng nguy khốn.
Lão tứ Công Tôn Hà o chẳng những không thương hại cho lão tam Công Tôn Anh, trái lại còn lên tiếng chế nhạo :
- Lão tam, bây giỠđâu phải lúc thương hương tiếc ngá»c!
Công Tôn Anh nghe váºy không khá»i bá»±c tức, toét miệng mắng :
- Mẹ kiếp, ngươi hãy câm miệng lại đi!
Công Tôn Hà o khoái trá cưá»i vang, hai ngưá»i dưá»ng như Ä‘á»u quên mất há» là anh em cốt nhục.
Thá»§y CÆ¡ Tam Nguyên Nương đâu chịu bá» lỡ cÆ¡ há»™i, vung Ä‘ao tung ra má»™t hư chiêu rồi thì nhanh nhẹn lách ngưá»i sang trái, má»™t Ä‘ao quất ra như gió.
Công Tôn Anh bị mù mắt trái, khi vừa buông lá»i mắng chá»i, chợt thấy đối thá»§ biến mất, liá»n biết nguy tai.
Ngay khi tung mình thoái lui, đã cảm thấy bên lưng Ä‘au nhói, chân khà liá»n tản mạc, ngưá»i chỉ rá»i khá»i mặt đất được chừng bốn thước đã lại rÆ¡i trở xuống.
Thá»§y CÆ¡ má»™t chiêu đắc thá»§, liá»n lại má»™t Ä‘ao đâm tá»›i.
Äao nà y xuyên và o ngưá»i Công Tôn Anh đến năm tấc, lại ngoáy thêm má»™t cái rồi má»›i hạ tay xuống rút Ä‘ao ra.
Công Tôn Anh đâu phải là thân kim cang bất toại, dĩ nhiên chẳng thể chịu nổi.
Thế nhưng, y cÅ©ng khá là hung hãn, biết mình đã thá» thương quá nặng, không còn hy vá»ng sống nữa, nên bèn cắn chặt răng lao thẳng tá»›i.
Thủy Cơ vung đao gạt, lại tiện mất ba ngón tay của y, song vẫn không ngăn được thế lao tới của đối phương.
Äôi tay máu cá»§a Công Tôn Anh đã chá»™p và o vai Thá»§y CÆ¡, bởi sức lao tá»›i quá mạnh, Thá»§y CÆ¡ không sao đứng vững được, liá»n cùng đối phương ngã xuống đất.
Công Tôn Anh lúc nà y khà lá»±c đã cạn, chỉ còn má»™t cái miệng sá» dụng được thôi, mặt y đầy vẻ hung tợn, cưá»i sắc lạnh nói :
- Mỹ nhân ơi, cho hôn một cái để tròn tâm nguyện...
Y há to miệng đầy răng và ng, cúi xuống mặt Thủy Cơ.
Thá»§y CÆ¡ hét to, tung chân lên, Công Tôn Anh liá»n bị đá bay lên không, rồi thì “bịch†má»™t tiếng rÆ¡i xuống đất, không còn động Ä‘áºy được nữa.
Thá»§y CÆ¡ đứng báºt dáºy, mặt cÅ©ng đầy máu tươi, thì ra y thị đã bị Công Tôn Anh cắn và o chóp mÅ©i.
CÅ©ng trong lúc ấy, Công Tôn Hà o chấp nháºn hứng chịu má»™t Ä‘ao, đã bắt lấy Há»a CÆ¡ cặp và o nách.
Há»a CÆ¡ giãy giụa hét to :
- Tỷ tỷ hãy cứu muội với...
Thá»§y CÆ¡ dung nhan bị há»§y, Ä‘au lòng còn hÆ¡n chết, đâu còn lòng dạ nà o giải cứu cho Há»a CÆ¡ nữa. Chỉ thấy y thị giáºm mạnh chân, hai tay ôm mặt, quay ngưá»i bá» chạy và o trang.
Công Tôn Hà o đã có mỹ nhân trong vòng tay, hết sức đắc ý, tung chân đá văng tá» thi Công Tôn Anh, lao nhanh vá» phÃa hai chiếc xe ngá»±a.
Thế nhưng, cỗ xe thì còn, ngựa thì đã biến mất.
Lúc nà y y mới phát giác mất đi không chỉ hai con ngựa, mà ngay cả Giáo chủ và hai võ sư cũng chẳng còn thấy bóng dáng đâu cả.
Y tức giáºn mắng :
- Mẹ kiếp, hỠÔn tháºt là tệ bạc...
Song y biết dù có đứng đây mắng chá»i thì cÅ©ng không giải quyết được vấn Ä‘á», bèn cắp lấy Há»a CÆ¡ phóng Ä‘i ra phÃa bá» hồ, đồng thá»i thầm cầu mong là đừng gặp kẻ địch nữa, thuáºn lợi thoái khá»i đây để hưởng thụ má»™t phen cho thá»a.
Lúc nà y, lão lục Công Tôn Kiệt lại bị trúng một đao, song đao thứ nhì nà y vẫn chưa chạm và o nơi yếu hại.
Dưới sá»± chiến đấu liá»u mạng cá»§a lão ngÅ© và lão lục, ba mươi mấy há»™ pháp Thiên Ma giáo đã ngã gục hết bảy tám ngưá»i.
Chỉ cần lão đại Công Tôn Long giải quyết được Tứ tỳ, lão nhị Công Tôn Hổ không thua Lãnh Nguyệt Tiên Tá», thì bốn anh em Trưá»ng Bạch còn lại vẫn có hy vá»ng già nh được thắng lợi.
Nhưng lão đại và lão nhị có hà ng phục được Tứ tỳ và Lãnh Nguyệt Tiên TỠchăng? Lão nhị Công Tôn Hổ thì có thể, còn Công Tôn Long thì e rằng lực bất tòng tâm!
Xú Tỳ Hoà ng Mỹ Tư bởi đã từng giao thá»§ vá»›i Công Tôn Long trước đó, biết rõ nhược Ä‘iểm cá»§a đối phương, nên khi vừa xáp chiến là đã ra hiệu cho ba ngưá»i kia biết, nên dùng trà hÆ¡n là dùng sức.
Trong Tứ tỳ chỉ Xú Tỳ không sá» dụng binh khÃ, Tham Tỳ Liá»…u Ngá»c Trinh sở trưá»ng vỠám khÃ, Äá»™c Tỳ Sở Tâm Nga và Dâm Tỳ Diêu Sách Hợp Ä‘á»u sá» dụng má»™t ngá»n Nga Mi Äao.
Nên Tứ tỳ sau khi đã ngầm thá»a hiệp, do Xú Tỳ chÃnh diện đối địch, Äá»™c Tỳ và Dâm Tỳ vá»›i đơn Ä‘ao há»— trợ hai cánh, khi nà o Công Tôn Long áp đảo Xú Tỳ quá, hai nà ng sẽ xáp và o giải cứu, còn không thì chỉ đứng sau lưng Công Tôn Long hò hét trợ uy, hầu phân tán tâm thần đối phương.
Há» Sở đã áp dụng chiến thuáºt như váºy chẳng ngoà i mục Ä‘Ãch tạo cÆ¡ há»™i thuáºn lợi cho Tham Tỳ Liá»…u Ngá»c Trinh, ám khà Tham Tỳ sá» dụng là má»™t loại gai bạc có móc sÆ¡n đầu, má»™t khi cắm và o ngưá»i, chỉ cần động Ä‘áºy nhẹ là cà ng chui và o sâu hÆ¡n, chỉ trừ xẻo thịt móc ra, chẳng còn cách nà o khác.
Thông thưá»ng, nhân váºt trong giá»›i hắc đạo Ä‘a số Ä‘á»u bôi chất độc lên ám khà để tăng thêm uy lá»±c, nhưng Tham Tỳ lại khác, nà ng ta cÅ©ng có tẩm dược váºt trên ám khÃ, nhưng không phải thuốc độc, mà là má»™t loại thuốc bá»™t gây cảm giác rất ngứa ngáy.
Bởi y thị rất ham mê tà i váºt, biết con ngưá»i mà bị ngứa ngáy trong xương cốt, sẽ hết sức khó chịu, chỉ có váºy má»›i chịu ngoan ngoãn trao ra váºt yêu quý.
Công Tôn Long lúc đầu thấy bởi loại ám khà ấy thể tÃch quá bé, chưa có cảm giác nhiá»u, nên tuy bị ném trúng mấy nÆ¡i vẫn chẳng báºn tâm.
Nhưng hồi lâu, y Ä‘á»u cảm thấy khác lạ, cổ lưng, đùi bụng Ä‘á»u ngứa ngáy khôn tả, đến đỗi má»›i công ra hai ba chưởng lại phải gải má»™t lần. NgỠđâu, không gải còn đở, cà ng gải cà ng thêm ngứa khá»§ng khiếp.
Công Tôn Long vốn đã chân thấp chân cao, Ä‘i đứng đã không mấy nhã quan, giá» lại rụt đầu ẹo lưng, trông cà ng hết sức ná»±c cưá»i.
Tứ tỳ thấy váºy, thảy Ä‘á»u không nén được cưá»i ngặt nghẽo.
Lão nhị Công Tôn Hổ không hiểu nguyên do, quay lưng quát to :
- Lão đại là m gì váºy hả?
Công Tôn Long má»—i lúc cà ng ngứa khá»§ng khiếp, nghiến răng méo miệng, dở khóc dở cưá»i, mặt trông cà ng khôi hà i hÆ¡n.
Lão nhị Công Tôn Hổ cà ng nhìn cà ng thấy gai mắt, lại tức giáºn quát :
- Lão đại điên rồi hả? Trêu gái cũng phải có lúc có nơi chứ, có biết là lão tam đã toi mạng rồi không?
Công Tôn Long như ngáºm bồ hòn, Ä‘au khổ mà không nói được, quay qua nói :
- Ta biết, ta... ta...
Công Tôn Hổ bực tức gầm lên :
- Váºy thì hãy mau động thá»§ Ä‘i!
Nà o ngá» há»a vô đơn chÃ, Trưá»ng Bạch lục tuyệt trong lúc Ä‘ang dần thất thế, trên đưá»ng nhá» lại xuất hiện mấy mươi há»™ pháp Thiên Ma giáo nữa, có lẽ há» vừa được báo tin nên kéo đến tiếp viện.
Thế nhưng, phÃa Trưá»ng Bạch lục tuyệt cÅ©ng có cứu tinh xuất hiện, đó chÃnh là các nông phu đứng trên bá» ruá»™ng kia.
Khi nhóm há»™ pháp Thiên Ma giáo vừa xuất hiện, chỉ nghe má»™t nông phu thấp giá»ng nói :
- Äi nà o, không nên để cho má»™t phÃa ngã, hãy đến giúp há» giữ thế quân bình mau!
Rốt cuá»™c, nhóm há»™ pháp má»›i đến đã bị cháºn lại trên đưá»ng nhá».
Công Tôn Tuấn thấy váºy mừng rỡ nói :
- Thì ra Giáo chủ chúng ta còn có phục binh!
Công Tôn Kiệt cÅ©ng phấn chấn tinh thần tiếp lá»i :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi! Giáo chá»§ chúng ta là hạng ngưá»i nà o? DÄ© nhiên tất cả Ä‘á»u nằm trong dá»± tÃnh cá»§a lão nhân gia ấy rồi!
Bên nà y, Công Tôn Long nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, đã ngứa ngáy đến mức không còn chịu đựng được nữa.
Tuy váºy, Tứ tỳ biết đối phương công lá»±c thâm háºu, vẫn không dám mạo hiểm đến gần.
Sau cùng, Công Tôn Long đã chịu đựng hết nổi, bỗng quát to :
- Lão nhị, ta chiá»u ý ngươi đây!
Trong tiếng quát, đột nhiên đâm đầu vá» phÃa Lãnh Nguyệt Tiên Tá»!
Lãnh Nguyệt Tiên Tá» không ngá» có váºy, vá»™i vung kiếm lên gạt, tuy bổ đôi đầu Công Tôn Long, nhưng đồng thá»i cÅ©ng bị Công Tôn Hổ đánh trúng má»™t chưởng.
Công Tôn Hổ vốn không có ý định lấy mạng đối phương, chẳng ngá» nhất thá»i cấp bách, ra tay không giữ được chừng má»±c, đã đánh nát xương vai Lãnh Nguyệt Tiên Tá».
Tứ tỳ thấy hộ pháp ngã gục, chẳng thể không cứu, thế là Công Tôn Hổ lại giao chiến với Tứ tỳ.
Bên kia, nhóm nông phu chÃnh là Thiên SÆ¡n tam nghÄ©a và Hắc Y Hiệp Trịnh Trang Vi. Cháºn nhóm há»™ pháp má»›i đến lại, chẳng khác nà o hổ và o đà n dê, thoáng chốc đã đánh tan tác nhóm há»™ pháp Thiên Ma giáo.
Những kẻ còn sống sót thấy tình thế không ổn, đổ xô tìm đưá»ng tháo chạy.
Nhóm Tam nghĩa cũng không đuổi theo, lại và o đứng dưới bóng râm tiếp tục thản nhiên theo dõi cuộc chiến.
Công Tôn Kiệt bị trúng hai Ä‘ao, tuy không nhằm nÆ¡i yếu hại, song vì máu chảy quá nhiá»u, dần dần cảm thấy đầu chóng mắt hoa, khà lá»±c đứt quãng, tay chân nặng ná», cho dù đối phương chỉ còn lại ba há»™ pháp cÅ©ng cảm thấy ứng phó vô cùng khó nhá»c.
Y vốn hy vá»ng nhóm nông phu kia sau khi đắc thắng sẽ đến tiếp viện, giá» hy vá»ng đã tiêu tan, không khá»i vừa lo lắng vừa tức tối, thế là liên tiếp để lá»™ nhiá»u sÆ¡ hở.
Má»™t há»™ pháp Thiên Ma giáo thừa cÆ¡ xáp và o, bổ cho y má»™t Ä‘ao dữ dá»™i, vị lão lục trong Trưá»ng Bạch lục tuyệt nà y sau cùng cÅ©ng đã ngã gục.
Ba há»™ pháp Thiên Ma giáo đắc thá»§, lại đến tiếp tay vá»›i ba há»™ pháp khác giáp công Công Tôn Tuấn, cuá»™c chiến sáu chá»i má»™t diá»…n ra hết sức ác liệt.
GiỠđây ngoà i Công Tôn Tuấn ra, chỉ còn lại một lão nhị Công Tôn Hổ.
Vá» phÃa Thiên Ma giáo thì cÅ©ng chỉ còn lại sáu há»™ pháp và Tứ tỳ.
Tứ tỳ lúc nà y gặp Công Tôn Hổ, chiến thuáºt đối phó vá»›i Công Tôn Long vừa rồi đã không còn tác dụng, bởi Công Tôn Hổ vừa nháºp cuá»™c đã hiểu thấu mưu kế cá»§a há», láºp tức tung mình lao bổ và Tham Tỳ trước tiên.
Tham Tỳ Liá»…u Ngá»c Trinh kinh hãi, gai bạc trong tay chưa kịp ném ra đã bị chưởng phong quét trúng.
Dâm Tỳ và Äá»™c Tỳ không kịp tiếp cứu, đà nh trÆ¡ mắt nhìn Tham Tỳ ôm ngá»±c ngã úp xuống đất.
Công Tôn Hổ sau khi trải qua má»™t tráºn chém giết Ä‘iên cuồng, lý trà sá»›m đã tiên tan, nên vừa ngoảnh lại thấy Dâm Tỳ và Äá»™c Tỳ cùng vung Ä‘ao bổ tá»›i, chẳng chút do dá»±, hai tay dang ra, chá»™p và o lưỡi Ä‘ao sắc bén cá»§a đối phương.
Dâm Tỳ và Äá»™c Tỳ ngỡ Công Tôn Hổ có cương khà há»™ thân, thảy Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi.
Rốt cuá»™c, gan to đã thắng nhút nhát, Äá»™c Tỳ Sở Tâm Nga thoáng chút cháºm tay, ngá»n Nga Mi Äao đã bị đối phương Ä‘oạt mất.
Công Tôn Hổ Ä‘oạt được má»™t ngá»n Nga Mi Äao, nhưng lại không dùng để đối địch, chỉ xoay ngá»n Ä‘ao má»™t cái trong tay, thay đổi vị trà cầm, tiếp theo sau vung tay, lại trao trả ngá»n Ä‘ao cho Äá»™c Tỳ.
Tuy nhiên, Ä‘iá»u khác nhau là , ngá»n Nga Mi Äao cá»§a Äá»™c Tỳ là bị Ä‘oạn lấy trong tay, còn nÆ¡i trao trả lại là vùng tim.
Công Tôn Hổ má»™t Ä‘ao ném trúng Äá»™c Tỳ, chá»› hỠđếm xỉa đến nữa, tung mình lao bổ và o Xú Tỳ Hoà ng Mỹ Tư.
Xú Tỳ tá»± biết không cá»± nổi, vừa định nhặt lấy má»™t ngá»n Nga Mi Äao ứng chiến thì Công Tôn Hổ đã lao đến sau lưng và vung chưởng giáng xuống. Xú Tỳ rú lên má»™t tiếng thảm thiết, sá» não vỡ nát, chết ngay tức khắc.
Công Tôn Hổ ngoảnh lại thấy Dâm Tỳ Diêu Bách Hợp Ä‘ang bá» chạy và o trang, rồi lại nhìn xung quanh tá» thi ngổn ngang, kẻ sống sót chẳng còn bao nhiêu nữa, bất giác lòng dâm lại nổi lên, bèn buông tiếng cưá»i ha hả rồi phi thẳng Ä‘uổi theo.
Dâm Tỳ biết dù chạy và o trong trang cÅ©ng chẳng Ãch gì, và cÅ©ng biết đối phương Ä‘á»u là phưá»ng hiếu sắc, đối phó vá»›i hạng như váºy thị có thừa kinh nghiệm, có con đưá»ng sống không Ä‘i, lại lẫn trốn là nghÄ©a gì?
Thế là , y thị bèn quay ngưá»i đứng lại giữa đưá»ng.
Công Tôn Hổ thoáng ngạc nhiên, cÅ©ng liá»n đứng lại, nheo mắt há»i :
- Nha đầu sao không bỠchạy nữa đi?
Dâm Tỳ vỠlừ mắt nói :
- Chạy đi đâu kia chứ?
Công Tôn Hổ cưá»i phá lên, vừa tiến tá»›i vừa cố vá»›i giá»ng dịu ngá»t nói :
- Äi, hai ta hãy và o trong trang, tìm má»™t chá»— vắng ngưá»i...
Dâm Tỳ không kháng cự, mặc y cho mõm và o lòng, bồng đi và o trong trang.
Công Tôn Tuấn còn lại một mình, sau khi một chưởng đáng ngã bốn hộ pháp Thiên Ma giáo, bản thân y cũng kiệt sức ngã lăn ra. Hai hộ pháp còn lại chẳng bỠlỡ cơ hội, vung đao bổ xuống lia lịa, thoáng chốc Công Tôn Tuấn đã trở thà nh một đống thịt nhầy nhụa.
Sau đó, hai há»™ pháp cÅ©ng đã quá má»i mệt, cùng ngồi bệt xuống đất, nghỉ ngÆ¡i hồi lâu má»›i lấy lại sức, Ä‘oạn đứng lên Ä‘i và o trang vá»›i bước chân loạng choạng như hai gã say rượu.
Hai ngưá»i và o đến trong trang, má»™t ngưá»i uể oải nói :
- Hãy tìm rượu uống mau...
Ngưá»i kia hổn hển nói :
- Phải rồi, khô miệng quá, nếu không uống một hớp chắc là chết mất. Trong nhà bếp có rượu, chúng ta tự đi lấy...
- Cuá»™c chiến hôm nay tháºt là thá»a thÃch!
- Ôi, ngưá»i chết cÅ©ng chẳng phải Ãt!
- Hai ta quả là mạng to, đại nạn không chết, ắt có háºu phúc, không chừng lần sau tuyển chá»n Hắc kỳ há»™ giáo, sẽ đến lượt hai ta cÅ©ng nên!
Ngưá»i lên tiếng sau bá»—ng kinh ngạc kêu lên :
- Ủa, tiếng động gì thế nhỉ?
Hai ngưá»i cùng kinh nghi chững bước. Tiếng động từ trong nhà bếp vá»ng ra, trong tiếng thở mạnh có lẫn tiếng rên rỉ, như là má»™t nam má»™t nữ, má»™t thá» trá»ng thương và má»™t Ä‘ang lo cứu chữa...
Ngưá»i lên tiếng trước khẽ nói :
- Hãy mau và o xem thá»!
Hai ngưá»i xô mở cá»a, ngưá»i bước và o trước ngẩng lên nhìn, bất giác ngây mắt thừ ra tại chá»—.
Ngưá»i theo sau đưa tay xô và nói :
- Hãy mau và o giúp một tay đi!
Ngưá»i đứng thừ ra bá»—ng báºt kêu lên má»™t tiếng kinh hãi, lẹ là ng rút Nga Mi Äao ra, xông và o trong cung Ä‘ao bổ xuống, hai cái đầu cá»§a Dâm Tỳ và Công Tôn Hổ cùng lăn sang má»™t bên.
(mất 2 trang, táºp 8 trang 197-198)
Tổng kết trong cuá»™c ác chiến nà y, phÃa Thiên Ma giáo chỉ còn sống sót hai há»™ pháp và Thá»§y CÆ¡ bị mất mÅ©i. Còn phÃa Trưá»ng Bạch lục tuyệt thì chỉ còn lại má»™t lão tứ Công Tôn Hà o đã bắt Há»a CÆ¡ Giải Y Lôi mang Ä‘i mất.
Công Tôn Hà o đã mang Há»a CÆ¡ Ä‘i đâu?
Kể ra cÅ©ng tháºt may mắn cho Công Tôn Hà o, y cắp theo Há»a CÆ¡ vừa ra đến đưá»ng cái quan thì gặp ngay má»™t chiếc xe trống. Gã xa phu là má»™t lão già áo quần cÅ© rách, đã từ chối vá»›i lý do là trá»i nóng bức, ngá»±a không chịu nổi, không muốn đón khách.
Thế nhưng, sau cùng chịu không nổi sá»± cám dá»— cá»§a má»™t số bạc to, lão già đã bằng lòng. Công Tôn Hà o nói vá»›i lão già là cần đến Ma đưá»ng, khi đến nÆ¡i sẽ trá»ng thưởng thêm.
Và o trong xe, buông rèm xuống, Công Tôn Hà o lá»a dục đã bốc lên ngáºp lòng, bèn định giở trò phi lá»… ngay trong xe.
Thủy Cơ huyệt đạo bị khống chế, đà nh trơ mắt phó mặc cho y muốn là m gì thì là m. NgỠđâu khi Công Tôn Hà o vừa mở dây lưng ra, hai ma huyệt trên vai đã bị một luồng chỉ phong điểm trúng.
Rồi thì rèm xe vén lên, lão già đánh xe thò đầu và o cưá»i há» há» nói :
- Khách gia, Ma đưá»ng đã đến rồi!
Thì ra lão già đánh xe chẳng phải ai khác, đó chÃnh là Tiêu Dao thư sinh Liá»…u Tá» Phong!
Cùng trong lúc ấy, trên đại lá»™ từ Ma đưá»ng đến Vinh Gia Loan, năm con tuấn mã phóng Ä‘i nhanh như gió cuốn.
Hai kỵ mã phÃa trước là Äá»— Môn tú sÄ© Ôn Tư Quảng và hai huỳnh y võ sư cưỡi chung má»™t con ngá»±a. Ba kỵ mã theo sau thì là Do Nhân Kiệt, Tả Thá»§ Thần Kiếm Chu Tá» Minh và Bát Thá»§ Nhân Viên Khổng NghÄ©a Dương.
Äá»— Môn tú sÄ© vừa giục ngá»±a lao tá»›i, thoáng chốc lại ngoái nhìn ra sau, đã vượt qua bảy tám dặm đưá»ng mà chung quy chỉ có ba ngưá»i Ä‘uổi theo, trên mặt bất giác hé nở má»™t nụ cưá»i hiểm ác.
Khi gần đến má»™t khu rừng, Äá»— Môn tú sÄ© khoát tay ra hiệu, rồi thì trước tiên ghìm cương dừng ngá»±a và quay đầu lại. Hai huỳnh y võ sư cÅ©ng liá»n dừng ngá»±a lại.
Lát sau, nhóm Do Nhân Kiệt ba ngưá»i cÅ©ng lần lượt đến nÆ¡i.
Äá»— Môn tú sÄ© từ dưới bắp chân rút ra má»™t ngá»n kim bút đặc chế, quay sang hai võ sư nói :
- Hãy yên tâm mà tiếp chiến, ba chá»i ba, không bên nà o thiệt thòi. Hai ngưá»i hãy đối phó vá»›i tên phÃa sau, há» chỉ là hạng bạch y võ sư thôi, còn tên tiểu tá» há» Do thì bổn Giáo chá»§ thừa sức đối phó. Xong tráºn nà y sẽ bắt đầu lại tất cả, tình hình hãy còn hết sức khả quan...
Hai huỳnh y võ sư đồng thanh nói :
- Xin Giáo chá»§ yên tâm, dưỡng binh ngà n ngà y dùng trong má»™t lúc, thuá»™c hạ quyết sẽ liá»u chết Ä‘i theo Giáo chá»§!
Äá»— Môn tú sÄ© gáºt đầu, chá»i tay trên lưng ngá»±a tung mình xuống đất.
Nhóm Do Nhân Kiệt ba ngưá»i cÅ©ng lần lượt tung mình xuống ngá»±a.
Äá»— Môn tú sÄ© khẽ hắng giá»ng nói :
- Theo Ôn mỗ thì Do lão đệ...
Do Nhân Kiệt vung bút khoát ngắt lá»i :
- Thôi, khá»i nói nhiá»u, ngụy quân tá» còn đáng sợ hÆ¡n chân tiểu nhân, nếu để lão sống còn, chốn võ lâm sẽ không bao giá» có ngà y bình yên!
Äá»— Môn tú sÄ© cưá»i ha hả :
- Lão đệ quả là lớn lối!
Do Nhân Kiệt kim bút đưa ngang ngá»±c, chầm cháºm tiến tá»›i má»™t bước nói :
- Há»a hay phúc hoà n toà n ở cuá»™c chiến nà y, nếu tại hạ chẳng may thua bại, đó chỉ trách tại hạ há»c nghệ không tinh, chẳng oán trách được Äại giáo chá»§. Xin ban chiêu!
Äá»— Môn tú sÄ© lùi sau ná»a bước, chú mục há»i :
- Sở cáºy cá»§a lão có lẽ là pho Kim Bút chiêu pháp, phải biết lúc lão phu luyện pho bút pháp nà y, lão đệ còn chưa ra Ä‘á»i. Lão đệ nếu bá» qua hôm nay, ngà y khác sẽ do lệnh sư đứng ra há chẳng vững chắc hÆ¡n ư?
Äá»— Môn tú sÄ© lại sá»›m đã luyện thà nh Kim Bút bút pháp cá»§a sư môn ư? Việc nà y Do Nhân Kiệt quả không bao giá» ngỠđến.
Thế nhưng, việc ấy cÅ©ng chẳng khó giải thÃch, vá»›i thần thông quảng đại cá»§a đối phương trong võ lâm trước kia, ngay cả những Ä‘iá»u bà ẩn cá»§a kẻ khác còn khó khăn hÆ¡n mà lão ta còn Ä‘iá»u tra ra được, việc há»c trá»™m má»™t pho võ công cÅ©ng chẳng có gì là lạ.
Không chừng chÃnh vì đã há»c được pho Kim Bút bút pháp mà lão ta má»›i sinh lòng hùng bá võ lâm cÅ©ng nên...
Äá»— Môn tú sÄ© thấy Do Nhân Kiệt lặng thinh đứng thừ ra, ngỡ là chà ng đã có ý khiếp sợ, bèn mỉm cưá»i nói tiếp :
- Lão đệ là ngưá»i thông minh...
Do Nhân Kiệt định thần, mỉm cưá»i ngắt lá»i :
- Äại giáo chá»§ cÅ©ng chẳng phải quá ngu ngốc, do đó đã khiến tại hạ nghÄ© đến, nếu như Äại giáo chá»§ quả tháºt có niá»m tin tất thắng vá» cuá»™c chiến hôm nay thì đâu cần phải khua môi múa mép như thế nà y, đúng không nà o?
Äá»— Môn tú sÄ© sầm mặt :
- Tiểu tá» ngươi đã tá»± tìm lấy cái chết. Ôn má»— đà nh phải chiá»u y ngươi thôi!
Äoạn má»™t bút chênh chếch Ä‘iểm ra.
Do Nhân Kiệt trông rõ tư thế xuất thá»§ cá»§a đối phương, bất giác giáºt mình kinh hãi, cùng má»™t ngá»n Kim Bút, cùng má»™t chiêu bút pháp, váºy mà do Äá»— Môn tú sÄ© thi triển, lại cao minh hÆ¡n Tụ Thá»§ Thần Y chẳng biết bao nhiêu lần.
Chà ng thấy đối phương má»›i xuất thá»§ đã sá» dụng chiêu “Nhất Bút Äiêu Longâ€, má»™t trong ba đại tuyệt chiêu Kim Bút, biết là đối phương có ý dò thá» há»a hầu cá»§a mình.
Kim Bút trong tay bèn vung lên, kèm theo vô số hoa và ng quét ngang ra, đó là chiêu “Tam Triết Truy Kimâ€.
Chiêu “Tam Triết Truy Kim†nà y dùng để hóa giải chiêu “Nhất Bút Äiêu Long†lẽ ra là không đúng, song bởi chà ng biết kẻ địch trước mặt vô cùng thâm hiểm xảo trá, không thể ứng phó theo lẽ thưá»ng, ngoà i đấu sức còn phải đấu trÃ, ứng pháp như váºy chÃnh là để cho đối phương thấy mình bất tà i, nâng cao lòng kiêu ngạo và giảm chà khà đối phương.
Quả nhiên, Äá»— Môn tú sÄ© nhếch mép cưá»i hà i lòng, rồi thì ánh và ng lóe lên, như đột nhiên tung ra má»™t chiếc lưới và ng, phá»§ chụp xuống đầu Do Nhân Kiệt.
Äó là chiêu “Y Ma Thiên Ngônâ€, má»™t tuyệt chiêu khác trong Kim Bút bút pháp!
Muốn hóa giải chiêu nà y chỉ có má»™t cách, đó là lặp lại chiêu “Nhất Bút Äiêu Long†mà đối phương vừa sá» dụng.
Thế nhưng, nếu ứng phó như váºy, chẳng thể không cân nhắc đến hai háºu quả.
Má»™t là đối phương thoái lui, đổi chiêu khác tấn công, hai là đối phương không quản thà mạng, song bút giao nhau, má»—i ngưá»i váºn chân lá»±c, bằng và o há»a hầu phân cao thấp.
Lẽ đương nhiên, đối phương chắc chá»n con đưá»ng thứ hai, nếu đúng như váºy, liệu chà ng có phải là đối thá»§ cá»§a Äá»— Môn tú sÄ© chăng?
Do Nhân Kiệt đã quyết định! Chà ng hÃt mạnh và o má»™t hÆ¡i không khÃ, kim bút chênh chếch Ä‘iểm ra, chÃnh là chiêu “Nhất Bút Äiêu Longâ€!
Äá»— Môn tú sÄ© ha hả cưá»i vang, mÅ©i bút hạ xuống, chẳng chút sai lệch, đè ngay lấy ngá»n kim bút cá»§a Do Nhân Kiệt.
- Muốn so công lực, tiểu tỠngươi còn kém xa lắm!
Trong tiếng cưá»i vang, mÅ©i bút ấn mạnh. Do Nhân Kiệt không giữ nổi, Kim Bút liá»n vuá»™t khá»i tay.
Äá»— Môn tú sÄ© vừa định buông chuá»—i cưá»i thứ nhì, và nhân cÆ¡ há»™i cắm mÅ©i bút và o yết hầu Do Nhân Kiệt.
Bỗng, lòng dâng lên một nỗi thắc mắc :
“Tiểu tá» nà y sao kém cá»i thế nhỉ?â€
Song đã quá muá»™n! Do Nhân Kiệt trước khi buông bá» Kim Bút đã váºn La Hán công do Kim La Hán truyá»n cho, lúc nà y song chưởng tung ra nhanh như chá»›p, tay trái vá»›i chiêu “Kim Ti Triển Cấn†trong Kỳ ChÃnh cầm nã thá»§ chá»™p và o ngá»n Kim Bút cá»§a đối phương, tay phải vá»›i chiêu “Khà Tượng Vạn Thiên†trong Bách Biến chưởng pháp đánh và o trước ngá»±c đối phương.
Rốt cuá»™c, ngưá»i mất binh khà lại là Äá»— Môn tú sÄ©. Äá»— Môn tú sÄ© bá»—ng nghe cổ há»ng uất nghẽn, hai mắt tối sầm, liên tiếp lùi ra sau năm sáu bước, rồi thì ngã lăn ra đất.
Tả Thá»§ Thần Kiếm Chu Tá» Minh tiện tay vung kiếm bổ xuống, thế là má»™t cá»± kiêu võ lâm láºp tức đầu mình chia tay.
Hai huỳnh y võ sư phi thân lên ngựa, hai chân kẹp mạnh, giục ngựa chạy thục mạng và o rừng.
Tả Thá»§ Thần Kiếm và Bát Thá»§ Nhân Viên toan Ä‘uổi theo, Do Nhân Kiệt đưa tay cản lại, cưá»i nói :
- Việc cần là m còn nhiá»u lắm, hãy để mặc há» Ä‘i thôi!
Hôm sau, trên hồ Äá»™ng Äình đã xuất hiện vô số thuyá»n nhá», trên má»—i mÅ©i thuyá»n Ä‘á»u có treo má»™t tấm bảng vá»›i năm chữ “Chá»› đến gần Quân SÆ¡n!â€
Tháºt ra việc hai ma giáo ác chiến đã loan khắp các vùng lân cáºn, dù không có sá»± cảnh cáo thì cÅ©ng chẳng ai dám đến gần vùng thị phi ấy.
* * * * *
Thá»i gian trôi nhanh, thắm thoát ba tháng đã qua Ä‘i.
Ngoà i thà nh Khai Phong, địa điểm cũ của Thiên Long phủ lại xuất hiện một tòa trang viện nguy nga, xem ra còn quy mô và khà phái hơn so với Thiên Long phủ khi xưa.
Có má»™t Ä‘iá»u khác nhau là , chá»§ nhân má»›i cá»§a tòa trang viện nà y, Kim Bút thần hiệp Do Nhân Kiệt hoà n toà n không như vị chá»§ nhân trước là Kim Bút đại hiệp Lệnh Hồ Huyá»n tá»± cao tá»± đại, những đệ tá» các môn các phái chỉ cần tháºt sá»± có lòng cầu tiến, bất kỳ lúc nà o cÅ©ng có thể bước chân và o ngưỡng cá»a tòa trang viện nà y.
Mấy mươi tiêu cục trong vùng Quan Äông và Lạc Dương trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i ấy cÅ©ng đã lần lượt phục nghiệp, Tổng tiêu đầu cá»§a những tiêu cục ấy chÃnh là Kim Bút thần hiệp Do Nhân Kiệt.
Kim Bút thần hiệp Do Nhân Kiệt còn truyá»n dụ chốn võ lâm, phà m ngưá»i nà o từng phục vụ cho Thiên Äạo giáo và Thiên Ma giáo trước đây, chỉ cần biết ăn năn hối cải Ä‘á»u được má»i là m tiêu sư cho các tiêu cục. Còn như quyết tâm lui ra khá»i giá»›i giang hồ, Trung NghÄ©a hai trang đất rá»™ng bao la, có thể trồng trá»t sinh sống.
Tóm lại, kể từ nay tất cả má»i ngưá»i trong giá»›i hắc đạo cÅ©ng như bạch đạo, miá»…n là tá»± mình không Ä‘i và o lối cụt thì vÄ©nh viá»…n có con đưá»ng để Ä‘i...
HẾT
|