Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #56  
Old 08-07-2008, 08:17 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 54

Nhân nào quả nấy



Thiết Chưởng Từ Lương đưa mắt nhìn thần sắc vô cùng oai nghiêm cá»§a há»™ pháp Mạnh Huy, bất giác giật nẩy ngưá»i lên, chẳng biết mình đã phạm lá»—i lầm gì đây?
Gã cố trấn tỉnh tinh thần lại nói :
- Từ khi thuộc hạ đầu nhập bản bang, cố gắng làm tròn chức phận, tự biết rằng chưa ehè vi phạm đến luật bang, xin hộ pháp xét lại cho.
Mạnh Huy cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, nói :
- Bản bang kính trá»ng những hán tá»­ đầu đội trá»i chân đạp đất, có đức tính trung hiếu tiết nghÄ©a, thá»­ há»i ngươi xứng đáng vá»›i chữ nào? Hứ! Nếu che giấu tình thật không khai báo, phải đáng tá»™i gì?
Thiết Chưởng Từ Lương giật mình má»™t cái, nhưng sau đó lập tức cất giá»ng sang sảng đáp :
- Kẻ che giấu tình thật không khai báo, sẽ đưa ra xét theo tình tiết nặng nhẹ mà xá»­ phạt, kẻ nặng tá»™i thì xá»­ tá»­, còn kẻ nhẹ tá»™i thì chặt má»™t cánh tay, sau đó trục xuất khá»i bang phái, mãi mãi không thu dụng...
Mạnh Huy lll nói :
- Hừ! Vậy thì ngươi cũng rất thông suốt luật bang!
Dứt lá»i, y quay sang hướng bàn thứ nhất ở giữa sảnh đưá»ng la lá»›n tiếng gá»i :
- Hình đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ đâu?
Tiếp theo tiếng nói cá»§a Mạnh Huy có má»™t đại hán vạm vỡ lập tức đứng dậy, cất giá»ng sang sảng nói :
- Hình đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Mạnh Lưu Lý kính hầu lệnh dụ.
Mạnh Huy nói :
- Chuẩn bị hình cụ!
Hình đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Mạnh Lưu Lý cung kính kêu vâng má»™t tiếng, lập tức quay ngưá»i lui ra sảnh đưá»ng ngay.
Kế đó Mạnh Huy lại la lớn tiếng nói :
- Nhuế đưá»ng chá»§! Cấp tốc ra cung ngoại truy thám tung tích Quách Linh, sau đó trở vá» hồi báo.
Hoạt Cương Thi Nhuế Chấn Viá»…n kêu vâng má»™t tiếng, lập tức bước ra sảnh đưá»ng ngay.
Mạnh Huy đợi y Ä‘i khá»i, sau đó má»›i quay ngưá»i ra, nói vá»›i Từ Lương :
- Chết tá»›i nÆ¡i mà còn muốn chối cãi, ta há»i ngươi, Hồng Thần Äồ đâu rồi?
Thiết Chưởng Từ Lương thoạt nghe nói thế mặt mày đại biến sắc, trÆ¡ mắt nhìn hai đạo nhãn quang sắc bén cá»§a Mạnh Huy, bất giác há hốc mồm ra ấp úng nói chẳng nên lá»i :
Tất cả má»i ngưá»i trong hiện trưá»ng thoạt nghe Mạnh Huy thốt ra câu nói này, thảy Ä‘á»u giật bắn ngưá»i lên, đồng thá»i đưa mắt chăm chú theo dõi Thiết Chưởng Từ Lương.
Ngay cả bá»n ngưá»i Tiếu Diện Âm Ma, Hồng Phát Tiên CÆ¡ Vệ Hằng Nga, Cung Phi Yến Chưởng môn nhân Thất Xảo môn và Nhạc Xương thoạt vừa nghe nói thế cÅ©ng Ä‘á»u lấy làm khẩn trương hết sức.
Mạnh Huy cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, nói :
- Này Từ Lương! Tá»± mình ngươi giao ra đây hay là cần ngưá»i khác động thá»§?
Bấy giỠmặt mày Thiết Chưởng Từ Lương tái mét chẳng còn chút máu nào cả, toàn thân cứ run lẩy bẩy không ngừng.
Gã cúi đầu đưa mắt nhìn lén hai bên má»™t cái, thấy tất cả má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u biểu lá»™ má»™t thần sắc vui mừng trước tai há»a cá»§a ngưá»i khác mà nhìn gã, tức thì gã cảm thấy bi ai tuyệt vá»ng.
Gã tốn biết bao nhiêu tâm huyết kiến lập vô số quan hệ, chuẩn bị lúc cần thiết sẽ củng cố địa vị cho gã.
Thế nhưng...
Bây giá» sá»± thật đã chứng minh tất cả, gã cứ cho rằng những đồng bá»n sẽ giúp đỡ gã, đã đứng ở bên cạnh đưa cặp mắt lạnh lùng nhàn hạ nhìn gã.
Trong khoảnh khắc này gã cảm thấy chán nản thoái chí, đành phải khuất phục với vận mệnh thôi.
Thế rồi gã từ từ thò tay vào túi áo.
SỠmó một hồi thật lâu.
Sau đó Thiết Chưởng Từ Lương mới móc túi lấy một mảnh lụa màu trắng ra.
Hai tay nâng mảnh lụa nỠtừ từ dâng tới trước.
Thần sắc bấy giá» cá»§a Mạnh Huy tá» ra nghiêm trá»ng, y tiến tá»›i vài bước cẩn thận từ trong tay Thiết Chưởng Từ Lương đón lấy mảnh lụa trắng ná».
Mạnh Huy cung kính cầm hai góc lụa khẽ phất má»™t cái, tức thì Hồng Thần Äồ đã oai trấn võ lâm bấy lâu hiện ra trước mắt má»i ngưá»i.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nín thở và đưa mắt chăm chú theo dõi.
Góc dưới bên trái mảnh lụa trắng có má»™t ấn ký đỠnhư máu, nhãn lá»±c ngưá»i nào khá đã trông thấy đây là ngá»c ấn cá»§a Cá»­u U Äế Quân.
Ngay giữa mảnh lụa có vẽ hình một đôi môi đỠhồng của nữ nhân.
Mạnh Huy bày ra trước mắt má»i ngưá»i trong giây lát, sau đó quay ngưá»i bước tá»›i trước mặt Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, giÆ¡ Hồng Thần Äồ cao khá»i đỉnh đầu dâng tá»›i trước.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cầm lấy Hồng Thần Äồ, đảo mắt quét nhìn Nhạc Xương má»™t cái, cÅ©ng đồng thá»i ngay lúc này tình cá» Nhạc Xương Ä‘ang đưa mắt chăm chăm nhìn mảnh Hồng Thần Äồ trong tay y.
Khi Nhạc Xương tiếp xúc ánh mắt cá»§a Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, hắn có má»™t cảm giác kỳ lạ, hắn cảm thấy rằng trong ánh mắt cá»§a Bang chá»§ Kim Tiá»n bang chan chứa những tình thương từ ái, hắn còn nhá»› khi phụ thân tại thế hắn từng hưởng thụ thứ tình thương này.
Nhạc Xương từ từ đảo mắt nhìn sang hướng Thiết Chưởng Từ Lương...
Bây giỠhắn đã hiểu tất cả.
Không ngá» chính nghÄ©a thúc mình là hung thá»§ đã giết chết nghÄ©a huynh và hãm hại nghÄ©a Ä‘iệt, cuối cùng bây giá» má»i việc đã sáng tá» hết.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đưa cặp mắt sáng như Ä‘iện quang quét nhìn xung quanh má»™t cái, lạnh lùng nói :
- Này Nhạc thiếu hiệp! Ngươi có thể khiến ngưá»i vi phạm luật bang này nhá» lệ chăng?
Nhạc Xương thoạt nghe nói thế bất giác ngẩn ngưá»i ra tại chá»—, tại sao Bang chá»§ Kim Tiá»n bang lại đỠxuất vấn đỠnày. Hắn suy nghÄ© giây lát, lập tức trả lá»i :
- Vậy thì phải xem xét xảy ra trong trưá»ng hợp thế nào, có ngưá»i thì thà chết không chịu khuất phục, chá»› đừng nói tá»›i vấn đỠnhá» lệ làm gì.
Hình như Bang chá»§ Kim Tiá»n bang rất bằng lòng vá»›i câu trả lá»i cá»§a hắn. Y trầm tư giây lát, sau đó quay qua nói vá»›i đồ chúng :
- Này tất cả đệ tá»­ bản bang, nếu có ai không sá»­ dụng bạo lá»±c mà có thể khiến Từ Lương nhá» lệ, ngoại trừ ngưá»i đó được thăng cấp, ngoài ra bản tá»a còn trá»ng thưởng nữa.
Y nói xong lập tức nâng ly cùng Tiếu Diện Âm Ma uống rượu tiếp.
Trong đại sảnh nhốn nháo má»™t hồi lâu, tất cả má»i ngưá»i ghé tai thì thầm nghi luận vá»›i nhau.
Nhạc Xương xếch ngược đôi mày kiếm quay sang nói với Bạch Như Tuyết :
- Này Bạch cô nương, ngươi có biết dụng ý của Bang chủ là thế nào không?
Bạch Như Tuyết lắc đầu nói :
- Ta cũng lấy làm lạ, không biết tại sao Bang chủ lại muốn bảo y nhỠlệ, thế nhưng quả thật đỠmục này khó hết sức...
Nhạc Xương há»i :
- Ngươi có biện pháp gì không?
Bạch Như Tuyết lắc đầu nói :
- Không, còn ngươi có biện pháp chăng?
Nhạc Xương vừa lắc đầu vừa quay sang nói với Cung Nghiêm Diễm :
- Này Xảo Nương. Nàng có biện pháp gì khiến y nho lệ không?
Cung Nghiêm Diễm bĩu môi nói :
- Cả chàng cũng chẳng nghĩ ra gì hết.
Nhạc Xương đưa mắt nhìn rượu thịt trên bàn, suy nghĩ một hồi lâu, song vẫn không nghĩ ra có cách gì mà chẳng sử dụng bạo lực mà khiến y nhỠlệ được hết.
Bấy giỠđã có khá nhiá»u ngưá»i đến trước mặt Từ Lương nói thá»­, nhưng gã đã trợn mắt quay sang hướng khác. Không má»™t ai có năng lá»±c khiến gã nhá» lệ được cả.
Nhạc Xương Ä‘ang suy nghÄ© nát óc cÅ©ng không làm sao nghÄ© ra biện pháp gì hết, hắn Ä‘ang cau mày trầm tư, bá»—ng liếc mắt nhìn thấy hòa thượng nhắm mắt nhập định, bất giác động lòng khẽ gá»i nói :
- Thưa đại sư phụ! Bây giá» tá»›i phiên ngưá»i uống rượu đấy.
Hòa thượng trợn to cặp mắt quái nhãn, ngạc nhiên nói :
- Có thật ngươi bảo ta uống rượu đó chăng?
Nhạc Xương vội đáp :
- Vâng! Lúc nãy vãn bối kính đại sư phụ, đại sư phụ vẫn chưa uống kia mà.
Hòa thượng cưá»i toe toét má»™t tiếng, nói :
- Tiểu tá»­ ngươi khẩu không ứng tâm, ta dá»… dãi vá»›i ngươi má»™t lần đấy, ngươi uống cạn ba ly rượu, ta sẽ dạy cho ngươi má»™t biện pháp, bằng không ta uống ba ly, ngươi dạy cho ta cÅ©ng được, ngươi muốn chá»n thế nào tùy ngươi.
Nhạc Xương nghe nói thế, tức thì trong lòng rất bá»™i phục lão hòa thượng, quả nhiên thuật “biết ngưá»i†mà Bảo Bối đã nói chẳng hư dối chút nào. Nhạc Xương ngạc nhiên nói :
- Äại sư phụ, té ra lão chỉ giả đò ngá»§ mà thôi!
Hòa thượng cưá»i há há nói :
- Cho dù ta ngủ thật, ngươi suy nghĩ gì ta cũng biết cả...
Thế rồi Nhạc Xương không nói gì nữa, lập tức nâng ly uống liá»n ba ly rượu.
Hòa thượng thấy Nhạc Xương uống xong ba ly rượu, vẫy tay nói :
- Pháp không truyá»n lục nhÄ©, ngươi phải ghé tai qua đây.
Nhạc Xương nghÄ© rằng ta phải xem cho biết, rốt cuá»™c ngươi định chÆ¡i trò huyá»n ảo gì đây, quả nhiên hắn đã đứng dậy bước tá»›i bên cạnh hòa thượng, ghé tai gần ngưá»i lão.
Hòa thượng hạ giá»ng nói khẽ vá»›i hắn :
- Ngươi cứ việc làm như thế, như thế là xong ngay.
Nhạc Xương nghe nói xong, khẽ chau đôi lông mày kiếm lại, nói :
- Làm như vậy chẳng phải tàn nhẫn lắm sao?
Hòa thưá»ng kêu hừ má»™t tiếng nói :
- Ngươi từng suy nghÄ© kỹ chưa, ngưá»i hại ngươi, chẳng phải cÅ©ng tàn nhẫn tương tá»± như vậy sao? Nhân quả tuần hoàn chẳng sai chạy tÆ¡ hào nào cả.
Nhạc Xương nghe nói xong, lẳng lặng lui trở vỠchỗ ngồi.
Ngay lúc Nhạc Xương vừa ngồi trên ghế, bá»—ng thấy Hoạt Cương Thi Nhuế Chấn Viá»…n Ä‘ang vá»™i vã chạy vào sảnh đưá»ng, luống cuống tá»›i thẳng trước mặt Mạnh Huy thưa rằng :
- Hồi bẩm há»™ pháp, Quách... đưá»ng chá»§ chẳng biết Ä‘i dâu mất biệt, nhưng nghÄ©a nữ y đã tá»± sát...
Mạnh Huy trầm giá»ng nói :
- Ngươi cứ từ từ nói tưá»ng tận má»™t chút xem nào.
Hoạt Cương Thi Nhuế Chấn Viễn chậm rãi nói :
- Thuá»™c hạ vâng lệnh ra ngoại cung, phát hiện Tiểu Linh nghÄ©a nữ cá»§a y mình mẫy trần truồng đã thắt cổ tá»± tá»­ trong phòng Quách đưá»ng chá»§, thuá»™c hạ liá»n tra vấn tuần canh, gã nói rằng Quách đưá»ng chá»§ má»›i Ä‘i khá»i chẳng bao lâu, thế rồi thuá»™c hạ lại đến các nÆ¡i cung ngoại tìm kiếm lần nữa, song cÅ©ng không thấy bóng ngưá»i Quách đưá»ng chá»§, má»›i lập tức trở vá» phục lệnh.
Nhuế Chấn Viễn vừa kể xong, Mạnh Huy chưa kịp lên tiếng thì Hồng Phát Tiên Cơ Vệ Hằng Nga đã đứng phắt dậy, chộp vào vai Nhuế Chấn Viễn, luống cuống nói :
- Ngươi... nói rằng... nữ oa nhi nỠthắt cổ tự tử rồi ư?
Hoạt Cương Thi Nhuế Chấn Viễn cố chịu đựng cơn đau, nhăn mặt nói :
- Vâng, nữ oa nhi nỠđã chết rồi, hình như... hình như đã bị ngưá»i hiếp dâm nữa, hạ bán thân dính đầy máu me, chết má»™t cách thảm thiết...
Hồng Phát Tiên Cơ Vệ Hằng Nga giậm chân lia lịa, nắm chặt Hoạt Cương Thi Nhuế Chấn Viễn xoay một vòng, phi thân chạy ra ngoài, bà ta vừa đi vừa nói :
- Nhanh lên! Hãy dẫn ta đến đó xem sao, bá»n súc sanh các ngươi đáng chết thật.
Trong lúc má»i ngưá»i nhốn nháo...
Thiết Chưởng Từ Lương xen trong đám đông ngưá»i định thừa lúc loạn lạc co giò bá» chạy, không ngá» Mạnh Huy tinh mắt phóng chỉ cách không Ä‘iểm trúng Ma huyệt cá»§a gã.
Hồng Phát Tiên Cơ đi được giây lát, sau đó trong đại sảnh mới ổn định lại.
Bấy giá» Hình đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Mạnh Lưu Ly đã chuẩn bị hình cụ xong, té ra là má»™t cá»™t trụ thép to lá»›n cỡ má»™t ngưá»i ôm tay, trong cá»™t trụ thì trống không để chuẩn bị nổi lá»­a.
Thiết Chưởng Từ Lương thoạt trông thấy hình cụ, tức thì mặt mày thảm biến, mặc dù gã chưa từng nếm mùi Ä‘au đớn bị nướng bằng cá»™t thép, nhưng gã đã tưởng tượng được con ngưá»i quyết không thể nào chịu đựng ná»—i khổ Ä‘au đó.
Nhưng biết làm sao bây gi�
Van xin tha tội chăng?
Thế thì tự chuốc nhục nhã vào thân.
Không khuất phục ư?
Vậy thì tự chuốc khổ vào thân.
Bấy giỠgã từ từ nhắm mắt lại và nhủ thầm :
- “May rằng mình biết nhìn xa, sá»›m đã sai ái tá»­ Từ Thiện rá»i khá»i đây trước, bằng không dưới tình huống này, y cÅ©ng không thể sống sótâ€.
Thình lình ngay lúc này...
Mạnh Huy đứng phắt dậy, nói :
- Mạnh đưá»ng chá»§ Hình đưá»ng cấp tốc đưa Từ Lương thượng hình nào.
Mạnh Lưu Lý kêu vâng một tiếng, lập tức xuất lãnh hai đại hán vạm vỡ, dùng dây thép từ đỉnh cột trụ thòng xuống buộc chặt hai cổ tay Từ Lương lại.
Sau đó, Mạnh Lưu Lý giơ tay ấn nút cơ động, kêu sột soạt vài tiếng, tức thì Thiết Chưởng Từ Lương đã bị treo lên bán không.
Chỉ thấy hai tay gã giao chéo và cả thân ngưá»i gã ôm sát cá»™t thép ná».
Kế đó hai đại hán vạm vỡ chất má»™t đống cá»§i khô dưới cá»™t thép, đồng thá»i vẩy mỡ bò lên đống cá»§i, bây giá» chỉ chá» lệnh động thá»§ châm lá»­a thôi.
Hình đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Mạnh Lưu Lý thấy hình cụ đã chuẩn bị xong, sau đó quay qua thưa vá»›i Mạnh Huy.
- Hình đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Mạnh Lưu Lý vâng lệnh dụ y luật bang xá»­ phạt đệ tá»­ Từ Lương đã vị phạm luật bang, bây giá» hình cụ chuẩn bị xong và lập tức hành hình, xin má»i há»™ pháp giám hình.
Dứt lá»i, y quay ngưá»i trở lại la lá»›n tiếng nói :
- Bắt đầu hành hình...
Chỉ thấy hai hán tử vạm vỡ lập tức lấy bật lửa ra.
Nhạc Xương thoạt trông thấy thế, vội đứng dậy la lớn :
- Khoan đã!
Dứt lá»i hắn bước tá»›i trước bàn Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, chắp tay nói :
- Tại hạ có một việc muốn thỉnh giáo Bang chủ, mong rằng tạm dừng hành hình giây lát.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đưa mắt nhìn hắn nói :
- Nhạc thiếu hiệp có Ä‘iá»u chi chỉ giáo? Xin cứ việc nói!
Nhạc Xương đưa mắt nhìn Từ Lương đang bị treo giữa không một cái, nói :
- Chẳng hay Bang chủ có thể cho biết tại sao nhất định phải bảo Từ Lương nhỠlệ không?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang mỉm cưá»i nói :
- Ta chẳng phải nhất định cần Từ Lương nhỠlệ, ý của ta là dù gì y cũng phải chết, tại sao chẳng nhân lúc trước khi y chết khiến y nhỠlệ dùng để làm việc khác.
Nhạc Xương chẳng hiểu đối phương muốn nói gì hết, ngạc nhiên há»i :
- Xin lượng thứ tại hạ đần độn, cần nước mắt y để làm gì đây?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang noi :
- Bản tá»a chỉ cần lấy nước mắt, chứ không phải nhất quyết phải lấy nước mắt cá»§a y, còn lấy để làm gì, nói ra ngươi cÅ©ng chưa chắc đã tin, lấy được chút ít nước mắt có lẽ cứu vãn được má»™t trận võ lâm huyết kiếp.
Nhạc Xương nghe y nói thế càng lấy làm ngạc nhiên, hắn trầm tư giây lát nói :
- Chẳng hay Bang chủ có thể giải thích rõ ràng, nếu tại hạ cảm thấy có lý, tại sao sẵn sàng hiến dâng.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cưá»i há há nói :
- Này Nhạc thiếu hiệp, ngươi tưởng rằng nước mắt dễ nhỠra được lắm sao?
Nhạc Xương đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không dá»… dàng rồi.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang lại nói tiếp :
- Vậy thì tại sao ngươi lại để cho nước mắt của mình nhỠra dễ dàng như thế?
Nhạc Xương bất giác cứng há»ng, ấp úng nói :
- Thế à...
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói :
- Ngươi không thể làm cho ngưá»i khác nhá» lệ, cÅ©ng không thể tá»± nhá» lệ...
Nhạc Xương ngắt lá»i nói cá»§a y, nói :
- Không! Mặc dù tại hạ không thể làm cho mình tự nhỠlệ, thế nhưng tại hạ có cách làm cho Từ Lương nhỠlệ, song vẫn cần sự giúp đỡ của quý bang, mới có thể làm cho y chảy nước mắt.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang ngạc nhiên nói :
- Có thật ngươi có khả năng làm cho y chảy nước mắt mà không cần dùng tới bạo lực chăng?
Nhạc Xương khẽ gật đầu đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Tức thì Bang chá»§ Kim Tiá»n bang tinh thần phấn chấn.
Cả những ngưá»i trong sảnh đưá»ng cÅ©ng phấn khởi luôn, há» muốn xem rốt cuá»™c Nhạc Xương sá»­ dụng biện pháp gì lại có thể làm cho Từ Lương chảy nước mắt.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang bá»—ng lại nói tiếp :
- Thiếu hiệp nói rằng cần sự giúp đỡ của bản bang, chẳng biết giúp bằng cách nào đây?
Nhạc Xương do dự giây lát, cuối cùng nói :
- Tại hạ cần má»™t ngưá»i cá»§a quý bang.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang kêu ồ má»™t tiếng nói :
- Vậy thì dá»… dàng thôi, tùy tiện giao cho ngươi má»™t ngưá»i, hay là ngươi muốn chỉ định?
Nhạc Xương nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải do tại hạ chỉ định rồi.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang gật đầu nói :
- Vậy thì ngươi muốn chỉ định ai?
Nhạc Xương chậm rãi nói :
- Ngưá»i mà tại hạ muốn chỉ định là má»™t ngưá»i Ä‘ang được nhốt trong nhà lao cá»§a quý bang.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang ngạc nhiên nói :
- Nhà lao ư? Trong nhà lao có ai năng khiến y chảy nước mắt ư?
Nhạc Xương chẳng chần chừ chút nào, trả lá»i :
- Chính là Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện, con trai duy nhất của Từ Lương.
Hắn vừa thốt ra lá»i nói này, tất cả những ngưá»i để ngẩn ngưá»i ra tại chá»—.
Äồ chúng Kim Tiá»n bang lấy làm thắc mắc rằng tại sao hắn lại biết bí mật trong bang.
Thiết Chưởng Từ Lương vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.
Gã kinh ngạc rằng tại sao ái tá»­ Từ Thiện lại lá»t vào trong tay cá»§a há»? Äiá»u mà gã sợ hãi là nếu quả thật ái tá»­ mình ra đây, vậy thì hương há»a cá»§a dòng há» Từ ắt phải Ä‘oạn tuyệt từ đây...
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang trÆ¡ mắt chăm chăm nhìn Nhạc Xương, trong lòng y suy Ä‘oán lung tung.
Ai đã tiết lộ bí mật này vậy?
Bạch Như Tuyết chăng?
Thế nhưng Bạch Như Tuyết cũng chẳng biết sự kiện này kia mà.
Thế nhưng ngoại trừ y, từ khi Nhạc Xương đến đây ngoài ra chưa từng tiếp xúc với ai nữa?
Vậy thì làm thế nào Nhạc Xương lại biết bí mật này?
Y muốn há»i cho ra lẽ, song lại gặp trở ngại vá» vấn đỠthân phận, thế rồi đành phải gật đầu nói :
- Quả nhiên Nhạc thiếu hiệp thông minh tuyệt đỉnh, không ngá» ngươi lại nghÄ© ra má»™t diệu kế này, thế thì cho dù Từ Lương là ngưá»i có trái tim sắt đá cÅ©ng chẳng sợ y không chảy nước mắt.
Y vẫy tay gá»i tả há»™ pháp Mạnh Huy đến, hạ thấp giá»ng căn dặn vài lá»i, sau đó quay sang nói vá»›i Nhạc Xương :
- ÄÆ°á»£c, tiểu hiệp cứ vá» chá»— ngồi, ta lập tức cho ngưá»i giải Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện ra.
Nhạc Xương khẽ gật đầu vái chào một cái, sau đó từ từ bước vỠchỗ ngồi.
Sau khi Mạnh Huy cho ngưá»i Ä‘i áp giải Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện ra, kế đó lại sai ngưá»i thả dây hạ Thiết Chưởng Từ Lương xuống, thế rồi lạnh lùng há»i :
- Này Từ Lương! Äây cÅ©ng tại ngươi vì nhất ká»· tư lợi bán rẻ bằng hữu cầu vinh nên má»›i có kết cục ngày hôm nay, ngươi chá»› oán trách ai hết, bây giá» ngươi còn Ä‘iá»u gì để nói nữa?
Mặt mày Thiết Chưởng Từ Lương không còn chút sắc máu, gã nghe nói thế, từ từ ngước đầu lên, gắng gượng mở hai mắt ra nhìn Mạnh Huy một cái, sau đó lại nhắm mắt, khẽ thở dài một tiếng nói :
- À! Sự việc đã đến nước này còn oán trách ai nữa? Chỉ trách mình hám lợi đen lòng, trúng độc kế của Quỷ Trảo Tử Quách Linh, cho nên mới có cục diện ngày hôm nay...
Gã uất nghẹn nói tiếp :
- Chỉ cầu há»™ pháp... đặc biệt ban ân lưu... lưu lại má»™t mạng sống khuyển tá»­... để được bảo tồn hương há»a duy nhất... cá»§a dòng há» Từ...
Thiết Chưởng Từ Lương nói đến đây, nước mắt đã chảy ròng ròng xuống.
Bấy giá» có hai hán tá»­ vạm vỡ, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có bưng má»™t cái bát bằng bạch ngá»c, để ngay trước ngá»±c Thiết Chưởng Từ Lương hứng những giá»t nước mắt Ä‘ang chảy ròng ròng xuống.
Chẳng mấy chốc...
Có má»™t tràng những tiếng kêu sá»™t soạt nổi lên, kế đó có hai hán tá»­ vạm vỡ áp giải Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện loạng choạng bước vào sảnh đưá»ng, đánh bạch má»™t cái quỳ dưới chân Thiết Chưởng Từ Lương.
Quả thật bây giá» lòng Thiết Chưởng Từ Lương Ä‘au như cắt, đưa mắt nhìn ái tá»­ mà mình nuông chiá»u đến hư há»ng, bất giác bi ai nhá» lệ.
Mạnh Huy thấy nước mắt trong hai cái bát bạch ngá»c đã được quá bán, lại hạ lệnh kéo dây, treo Thiết Chưởng Từ Lương lên. Gã vẫn đưa mắt nhìn Mạnh Huy gào thét nói :
- Ta van ngươi! Nếu ta có chết nơi chín suối cũng ắt cảm niệm đại ân đại đức của ngươi...
Trong sảnh đưá»ng ngoại trừ tiếng khóc oan uất nghẹn cá»§a gã, ngoài ra im phăng phắc.
hết: Hồi 54, xem tiếp: Hồi 55
Tài sản của danangcity

  #57  
Old 08-07-2008, 08:20 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 55

Thù cha đã trả



Bấy giỠchỉ thấy hai hán tử vạm vỡ móc túi lấy bật lửa ra, đánh phựt một cái bốc lửa ra ngay.
Tức thì tất cả má»i ngưá»i nín thở lại hết, đưa mắt chăm chú theo dõi hai hán tá»­ ná».
Hai hán tử vạm vỡ tay cầm bật lửa đang bốc cháy, từng bước một từ từ tiến gần đống củi khô đang chất dưới cột thép.
Cuối cùng hai hán tử đã vứt bật lửa vào trong đống củi khô, sau đó từ từ lui ra ngoài.
Củi khô gặp lửa bốc cháy ngay, chỉ trong bỗng chốc lửa cháy phừng phựt, hơi nóng bắt đầu bốc ra tứ phía.
Tất cả má»i ngưá»i đưa mắt nhìn cây cá»™t thép có đưá»ng kính má»™t ôm tay và cao khoảng trượng ngoài, bên dưới thì lá»­a cháy phừng phá»±t, cá»™t thép từ từ nóng dần, ngưá»i thá» hình ôm chặt cá»™t thép nóng bá»ng.
Khi há» suy nghÄ© đến đây, thảy Ä‘á»u cảm thấy hình phạt này tàn nhẫn quá thế, bất giác rùng mình rợn tóc gáy.
Cũng ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc...
Trong khi ngá»n lá»­a càng lúc càng cháy mảnh liệt, bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i phi thân lao tá»›i.
Tất cả má»i ngưá»i đã thất kinh kêu lên má»™t tiếng :
- A!
Nhưng há» trố mắt nhìn kỹ, má»›i hay ngưá»i này té ra là Nhạc Xương, khách quý cá»§a Bang chá»§.
Tất cả má»i ngưá»i thở phào má»™t cái rất nhẹ nhõm.
Nhạc Xương sá»­ dụng thá»§ pháp thần tốc di chuyển số cá»§i khô Ä‘ang cháy ra ngoài và dập tắt ngá»n lá»­a, sau đó đưa mắt chăm chăm nhìn Thiết Chưởng Từ Lương má»™t hồi lâu, thế rồi má»›i quay qua nói vá»›i Bang chá»§ Kim Tiá»n bang :
- Thưa Bang chá»§! Ngưá»i này và tại hạ có mối thù không đội trá»i chung, chẳng hay Bang chá»§ có thể ban cho tại hạ má»™t đặc ân, giao y cho tại hạ xá»­ trí được không?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nhìn Nhạc Xương má»™t cái, sau đó gật đầu nói :
- ÄÆ°á»£c, nếu là như thế, vậy thì giao cho ngươi.
Nhạc Xương nghiêm sắc mặt, cung kính hành đại lễ, nói :
- Äa tạ Bang chá»§ tác thành.
Dứt lá»i hắn lập tức quay ngưá»i qua, đưa mắt nhìn Từ Lương, khẽ gá»i má»™t tiếng rất não nùng :
- Thúc thúc...
Thiết Chưởng Từ Lương từ từ mở hai mắt ra, tức thì trong lòng lấy làm hổ thẹn, kế đó từ từ nhắm mắt lại, cúi đầu xuống, nói khẽ :
- Hiá»n... hiá»n... á»’! Nhạc thiếu hiệp! Ta không còn mặt mÅ©i nào gá»i ngưá»i bằng tiếng hiá»n Ä‘iệt nữa, bây giá» hối hận cÅ©ng muá»™n rồi, thế nhưng hôm nay ta được chết trong tay cá»§a Nhạc thiếu hiệp cÅ©ng xem như ta rất may mắn, thứ nhất ta miá»…n được ná»—i khổ thá» hình phạt, mặt khác khi ta đến nÆ¡i chín suối yết kiến nghÄ©a huynh ta, trong lương tâm cÅ©ng giảm bá»›t má»™t phần gánh vác.
Gã nói đến đây, thở dài một tiếng, sau đó từ từ nói tiếp :
- Năm xưa ta bị Quá»· Trảo Tá»­ Quách Linh lợi dụng, lập kế sát hại kình địch cá»§a gã, chính là Thiên Lý Vân Yên Nhất Äiếu Can Nhạc Thượng SÆ¡n, nghÄ©a huynh cá»§a ta, đồng thá»i lại Ä‘oạt Hồng Thần Äồ từ trong tay ngươi, cuối cùng xô ngươi té xuống vá»±c thẳm, nghÄ© rằng ngươi đã chết, không ngá»... à...
Trong sảnh đưá»ng im phăng phắc, chẳng có tiếng động cá»n con nào hết.
Cả Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cÅ©ng Ä‘ang yên lặng ngồi nghe Thiết Chưởng Từ Lương thú tá»™i.
Quả thật đúng là ngưá»i sắp chết chẳng nói lá»i hư dối, Thiết Chưởng Từ Lương tá»± biết rằng số mạng đã đến, đồng thá»i lương tâm cắn rứt, nên gã má»›i khai ra tất cả sá»± thật.
Nên biết rằng má»™t khi con ngưá»i gây nên tá»™i lá»—i gì, bất cứ lúc nào và ở đâu, chỉ cần y yên tịnh lại tức thì trong lòng sẽ cảm thấy bất an.
Thiết Chưởng Từ Lương cảm khái thở dài một tiếng, sau đó lại nói tiếp :
- Không ngá» lại gặp ngươi tại Phiến Tá»­ Nhai, mặc dù ta hận nhưng ta cÅ©ng cảm thấy an á»§i, vì dù gì ngươi cÅ©ng đã trưởng thành ngưá»i.
Gã nói tới đây lại dừng nghĩ giây lát, sau đó mới nói tiếp :
- Ta hối hận, nhưng cÅ©ng đã muá»™n màng rồi, song ta chẳng oán trách ai cả, nên nói rằng tá»± chuốc khổ vào thân, má»™t ngưá»i chỉ biết tá»›i tư lợi cá»§a mình và tìm trăm mưu ngàn kế hại ngưá»i ta nên hôm nay má»›i có kết cục này, bây giá» Ä‘iá»u duy nhất mà ta không yên tâm chính là nghiệt tá»­ cá»§a ta, chỉ mong thiếu hiệp năng tha chết cho nó, vậy thì ta sẽ ngậm cưá»i nÆ¡i chín suối...
Nhạc Xương nghe nói thế cũng mủi lòng thương xót, nhưng khi nghĩ tới cảnh tượng chết thảm của phụ thân, tức thì máu nóng sôi sục...
Bấy giá» hai mắt hắn đỠngầu, lá»­a giận Ä‘ang sôi sùng sục trong lòng, kế đó hắn run bắn ngưá»i lên.
Cuối cùng...
Kêu bạch một cái, Nhạc Xương phủ phục quỳ trước mặt Thiết Chưởng Từ Lương, âm thầm khấn lạy :
- Phụ thân ơi! Hôm nay đứa con bất hiếu này sẽ trả thù cho cha, mong rằng cha tại thiên chi linh phải phò hộ cho con, vì thù nhân chính là nghĩa thúc Từ Lương của hài nhi...
Hắn khấn niệm xong, cung kính hướng vỠtrước mặt Từ Lương, lạy bốn lạy nói :
- Thúc thúc, tiểu Ä‘iệt vì trả thù cho cha, đành phải xúc phạm đến ngưá»i, thế nhưng tiểu Ä‘iệt sẽ dốc toàn lá»±c bảo vệ hương há»a duy nhất cho thúc thúc.
Dứt lá»i, đứng phắt dậy, đưa mắt nhìn Thiết Chưởng Từ Lương.
Thiết Chưởng Từ Lương lại từ từ mở hai mắt ra, khẽ gật đầu một cái nói :
- Này... hiá»n Ä‘iệt, cháu cứ động thá»§, ngu thúc dù có chết cÅ©ng nhắm mắt...
Nhạc Xương nghiêm sắc mặt lại, khẽ nghiến răng một cái, bỗng giơ tay phải lên phóng ra một luồng chỉ phong điểm vào Tử huyệt của Thiết Chưởng Từ Lương nhanh như cắt.
Toàn thân Thiết Chưởng Từ Lương rung mạnh lên một cái, tức thì trở vỠcõi tây thiên cực lạc luôn.
Nhạc Xương bất nhẫn nhìn lâu, rồi vá»™i vàng quay ngưá»i qua, lẳng lặng bước vá» chá»— ngồi.
Sau khi Bang chá»§ Kim Tiá»n bang thấy Nhạc Xương trở vá» chá»— ngồi, trong lòng lấy làm cảm khái, bất giác khẽ thở dài má»™t tiếng, khi y thu hồi ánh mắt, tình cá» lại thấy Tiếu Diện Âm Ma Ä‘ang mỉm cưá»i đưa mắt nhìn mình, thế rồi y lên tiếng há»i :
- Các hạ thấy oa nhi này thế nào?
Tiếu Diện Âm Ma ngạc nhiên há»i ngược lại :
- Bang chủ nói thế có nghĩa là sao?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang khẽ ho má»™t tiếng nói :
- Bản tá»a muốn nói tư chất thiên phú, lòng dạ và võ nghệ cá»§a oa nhi này...
Tiếu Diện Âm Ma kêu ồ một tiếng, nói :
- Theo ta thì tư chất và thiên phú cá»§a oa nhi này là thiên tài hiếm thấy, lòng dạ thì nhân hậu hết sức, còn võ nghệ thì kém phần há»a hầu...
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cưá»i há há nói :
- Nhận xét cá»§a bản tá»a cÅ©ng là như thế, quả thật sá»± nhận xét cá»§a anh hùng bao giá» cÅ©ng giống nhau...
Y nói tới đây, ngưng lại suy nghĩ giây lát, sau đó lại nói tiếp :
- Gần đây tác phong cá»§a các hạ khác hẳn vá»›i trước kia, việc đánh dẹp bất bình xuất hiện khá nhiá»u, chẳng hay có phải các hạ Ä‘ang mượn hành động này để thu phục nhân tâm mà tiến tá»›i nước kế là xưng bá võ lâm chăng?
Tiếu Diện Âm Ma nghe nói thế cưá»i quái gở vài tiếng liá»n, má»™t hồi lâu y má»›i ngưng cưá»i, đưa cặp mắt sáng như Ä‘iện quang chăm chăm nhìn Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói giá»ng lạnh lùng :
- Bao nhiêu năm nay Bang chá»§ có nghÄ© má»i mặt, chẳng phải cÅ©ng vì muốn đạt đến mục đích này sao?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang gật đầu :
- Cổ ngữ dạy rằng: “Nhân sanh đắc nhất tri ká»·, dù chết cÅ©ng chẳng tiếcâ€, bất kể các hạ có ấn tượng thế nào đối vá»›i bản tá»a, nhưng vẫn là má»™t tri ká»· duy nhất cá»§a bản tá»a.
Tiếu Diện Âm Ma lạnh lùng nói tiếp :
- Bang chủ khen ngợi quá thế...
Y vừa nói tá»›i đây bá»—ng thấy Hồng Phát Tiên CÆ¡ Vệ Hằng Nga mặt lạnh như tiá»n, Ä‘ang nổi giận đùng đùng Ä‘i tiá»› trước mặt Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, nói :
- Hừ! CÅ©ng tại ÄÆ°á»ng chá»§ tốt lành cá»§a ngươi có lòng dạ dã thú nên má»›i mang nghÄ©a nữ mình ra trước thì hiếp sau đó giết chết, đồng thá»i còn ngụy trang nghÄ©a nữ thắt cổ tá»± tá»­ mà chết, bây giá» ta Ä‘i khắp chân trá»i góc biển cÅ©ng quyết phải bắt cho ra gã Quách Linh nỠđể tế bái Linh nhi. Hứ! Äến lúc đó ngươi cÅ©ng khó thoát khá»i can hệ này.
Cả Bang chá»§ Kim Tiá»n bang lẫn Tiếu Diện Âm Ma Ä‘á»u trÆ¡ mắt nhìn Hồng Phát Tiên CÆ¡ Vệ Hằng Nga, há» trầm mặc không nói lá»i nào hết.
Hồng Phát Tiên Cơ Vệ Hằng Nga thấy hỠkhông có phản ứng gì cả, sau đó nói tiếp :
- Hôm nay tạm thá»i ghi vào sổ nợ, dịp sau chúng ta gặp lại má»›i tính cÅ©ng chưa muá»™n.
Bà ta vừa nói vừa đưa mắt liếc nhìn Nhạc Xương một cái, sau đó nói tiếp :
- Ta giao oa nhi này cho ngươi, mong rằng ngươi khéo đối đãi hắn, hai tá»· muá»™i ta chỉ còn má»™t ngưá»i thân này thôi, nhất là tá»· tá»·...
Bà ta từ cái thảm tử Tiểu Linh mà lại liên tưởng đến Nhạc Xương...
Hai tá»· muá»™i bà bạc mạng, tá»· tá»· Nguyệt Nga thá» nạn bị cướp Ä‘au khổ đến không còn muốn sống, may mà thoát khá»i ma chưởng, gả cho Thiên Lý Vân Yên Nhất Äiếu Can Nhạc Thượng SÆ¡n là má»™t ngưá»i chồng hiá»n hậu trung thá»±c, thế nhưng cảnh êm đẹp chẳng được lâu bá»n, sau đó bị cướp lần nữa, đồng thá»i chẳng bao lâu cả tá»· phu cÅ©ng thá» nạn bị giết.
Mặc dù bà gả cho Khổng Thiếu Dật là má»™t thiếu niên anh tuấn có võ nghệ xuất chúng, không ngá» số phận chẳng tốt, ná»­a chừng lại xuất hiện má»™t Thất Xảo bà bà Cung Phi Yến, kết quả là phu quân lại tá»± sát tại chá»—, ái nữ Tiểu Linh Ä‘i theo ngoại tổ phụ vì muốn Ä‘oạt Hồi Thiên Niên Äá»™c Xà Nguyên Châu mà đã mạo hiểm trà trá»™n vào Hồ Lô Bảo, cuối cùng bị Quách Linh phát giác, phụ thân bị giết, ái nữ bị cướp, nhưng bây giá»... bây giá»...
Những dÄ© vãng ngày xưa lướt qua thật nhanh trong đầu óc bà, hai mắt bà ta óng ánh ngập lệ, khẽ giậm chân má»™t cái, vá»™i vã rá»i khá»i đại sảnh luôn.
Tức thì trong sảnh đưá»ng tịch lặng như tá».
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cảm khái thở dài má»™t tiếng, ngược lại đã nảy sanh lòng kính mến Hồng Phát Tiên CÆ¡ Vệ Hằng Nga.
Y từ từ ngoái cổ nhìn vá» hướng Nhạc Xương, chỉ thấy hắn mặt lá»™ vẻ Ä‘au khổ Ä‘ang trÆ¡ mắt chăm chăm nhìn lên bàn, trầm mặc chẳng nói lá»i nào hết.
Ngay lúc y liếc mắt nhìn tá»›i, đồng thá»i phát hiện cái há»™p gấm đặt trên bàn.
Thế rồi y sá»±c nghÄ© ra trong há»™p gấm này có đựng chiếc thá»§ cấp cá»§a Vong Ngã chân nhân Chưởng môn Mâu SÆ¡n là con ngưá»i hèn nhát bất lá»±c và chỉ biết tác oai tác quái.
Y nghĩ rằng :
- Nên mang số thủ cấp này treo ở một nơi.
Số ngưá»i này thân phận chức nhất phái chi trưởng, song chẳng lo nghÄ© cho lợi hại há»a phúc cá»§a môn hạ, chỉ biết tác oai tác phúc, tận tình hưởng lạc...
Y phải Ä‘em những ngưá»i giả mạo ngụy thiện miệng nói toàn những lá»i nhÆ¡n nghÄ©a đạo đức, trong bụng thì nam tham nữ dâm vạch mặt trước má»i ngưá»i, để những ngưá»i ngu muá»™i tá»›i định luận.
Y suy nghÄ© tá»›i đây, lập tức quay ngưá»i sang hướng Mạnh Huy nói :
- Hay bảo ngưá»i sang bàn Nhạc thiếu hiệp lấy cái há»™p gấm đó qua đây.
Mạnh Huy kêu vâng má»™t tiếng đứng dậy ngay, nhưng y chẳng sai ai cả đã tá»± mình bước qua bàn Nhạc Xương, đưa mắt nhìn hòa thượng ná» má»™t cái, sau đó giÆ¡ hai tay bưng há»™p gấm lên, dâng tá»›i trước mặt Bang chá»§ Kim Tiá»n bang.
Hòa thượng nỠvẫn nhắm mắt ngồi yên tại chỗ không động đậy gì hết.
Nhạc Xương vẫn trơ mắt nhìn trên bàn chẳng hỠđể ý tới Mạnh Huy chút nào cả.
Cung Nghiêm Diá»…m và Bạch Như Tuyết Viện chá»§ Nghinh Tân viện đưa mắt nhìn nhau má»™t cái, sau đó cả hai ngưá»i Ä‘á»u đảo mắt chăm chăm theo dõi há»™p gấm ná».
Sau khi Mạnh Huy đặt há»™p gấm trên bàn xong, Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói :
- Mở nắp hộp ra nào.
Mạnh Huy kêu vâng một tiếng, lập tức giơ tay gỡ gút dây lụa ra trước, sau đó từ từ mở nắp hộp ra luôn.
- A!
- Ủa!
Vài tiếng kêu khác nhau đồng thá»i nổi lên.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đưa mắt nhìn Mạnh Huy nói :
- Hộ pháp! Việc gì... đã xảy ra vậy?
Mạnh Huy lắc đầu đáp :
- Thuộc hạ cũng lấy làm ngạc nhiên, tại sao chiếc thủ cấp này không phải là cái đầu của Vong Ngã chân nhân? Chẳng lẽ lúc đó...
Y nói tá»›i đây bá»—ng đưa mắt nhìn Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, im lặng không nói nữa.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói :
- Ngươi hoài nghi bản tá»a bị đánh lừa chăng?
Mạnh Huy khẽ gật đầu đáp :
- Quả thật là thuộc hạ đã suy nghĩ như thế.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang lắc đầu nói :
- Không bao giá» có chuyện bị đánh lừa cả, sau khi bản tá»a giết chết y, đã lập tức cắt lấy thá»§ cấp...
Mạnh Huy nghe nói thế, khẽ chau đôi mày lại, ấp úng nói :
- Vậy thì...
Y nói tá»›i đây, bá»—ng đưa mắt nhìn má»™t bàn dưới sảnh đưá»ng, nói :
- Hãy bảo Tôn Vô Kỵ ra đây trả lá»i nào.
Dứt lá»i Mạnh Huy vừa ngồi xuống vừa lẩm bẩm nói :
- Tôn Vô Kỵ quyết không lớn gan đến thế đâu.
Thình lình ngay lúc này...
Từ ngoài sảnh đưá»ng có má»™t âm thanh sang sảng nổi lên nói :
- Tân khách đến...
Tiếp theo tiếng nói, Äá»— Nhược Quân và mẫu thân nàng thoăn thoắt bước vào.
Bảo Bối và Tiểu Oanh cũng đi theo đằng sau.
Bấy giá» sá»›m đã có hai hán tá»­ bước tá»›i tiếp đãi, lập tức ẫn má»™t Ä‘oàn bốn ngưá»i lên tá»›i tiá»n sảnh, ngồi trên má»™t bàn kế Nhạc Xương.
Sau khi Äá»— Nhược Quân nhập tá»a, lập tức đưa mắt quan sát xung quanh má»™t vòng, khi nàng trông thấy Nhạc Xương ngồi ở bàn kế bên, tức thì mặt mày tươi tỉnh.
Thế nhưng khi nàng phát hiện có hai thiếu nữ xinh đẹp ngồi ở hai bên Nhạc Xương, tức thì trong lòng lấy làm ghen tuông, đồng thá»i nét vui trên mặt cÅ©ng theo đó biến mất luôn.
Tiểu Oanh rất tinh mắt, y đã trông thấy mặt mày Äá»— Nhược Quân biến sắc, kế đó cÅ©ng phát hiện hai thiếu nữ ngồi bên cạnh Nhạc Xương, thế rồi y lấy khuá»·u tay khẽ thúc Bảo Bối má»™t cái, sau đó nhìn hướng Nhạc Xương kêu hừ má»™t tiếng.
Bảo Bối đưa mắt liếc nhìn y má»™t cái, hạ thấp giá»ng nói :
- Như vậy có gì là lạ lùng ư?
Tiểu Oanh bĩu môi nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên chẳng lạ rồi! Ngươi cÅ©ng mong cầu như vậy...
Bảo Bối nghiêm sắc mặt nói :
- Không! Có ngươi rồi, ta chẳng muốn gì nữa.
Tiểu Oanh trợn mắt liếc nhìn y một cái, nói :
- Hứ! Ta cũng chẳng cần.
Bảo Bối nghe nói thế, thẹn thùng cúi đầu xuống không nói gì hết, bá»—ng nhiên y sá»±c liên tưởng đến sư phụ, hòa thượng ná» cÅ©ng có mặt tại tá»a, thế rồi y ghé vào tai Tiểu Oanh nói :
- Ngươi chẳng trông thấy sao? Cả sư phụ lão nhân gia cũng ngồi tại đó?
- Trong đại sảnh có biết bao nhiêu cặp mắt dòm ngó, ngồi chung một chỗ có sao nào?
Tiểu Oanh lạnh lùng tằng hắng một tiếng nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên chẳng có sao rồi, ngươi cÅ©ng sang đó ngồi Ä‘i.
Bảo Bối thấy y gây sá»± má»™t cách vô lý đồng thá»i lại nổi giận, tức thì trong lòng lấy làm bá»±c tức hết sức.
Y do dự giây lát, sau đó nói :
- Äi thì Ä‘i, chẳng lẽ ta không được sang há»it hăm sư phụ ta sao?
Dứt lá»i, y chẳng đợi Tiểu Oanh phản ứng gì hết, lập tức đứng dậy bước qua bàn kế bên liá»n.
Tiểu Oanh không ngỠBảo Bối nổi giận bỠđi thật, nhưng y có mưu kế sẵn, nên giả đò làm ra vẻ thản nhiên, vẫn ngồi ăn uống tiếp.
Äá»— phu nhân thoạt trông thấy thần sắc ái nữ, và nghe hết lá»i đối đáp giữa Tiểu Oanh và Bảo Bối, bà ta Ä‘oán ra thiếu niên anh tuấn ngồi ở bàn kế bên chính là Nhạc Xương, con rể tương lai cá»§a mình rồi.
Thế rồi bà ta vừa đưa mắt ngắm nhìn Nhạc Xương, vừa nghĩ bụng :
- “Ồ! Quả nhiên là nhất biểu nhân tài, tiếc rằng có đôi lông mày đào hoa...â€
Bảo Bối bước tá»›i bên cạnh hòa thượng, hạ thấp giá»ng khẽ gá»i má»™t tiếng :
- Sư phụ!
Hòa thượng nỠvẫn ngồi yên bất động.
Bảo Bối bất giác giÆ¡ tay nắm chặt cánh tay lão vừa lay động vừa gá»i :
- Sư phụ! Lão nhân gia ngươi...
Thình lình...
Cả thân thể hòa thượng theo thế lay động của Bảo Bối, ngã vỠphía sau kêu bạch một cái té nằm trên đất.
Bảo Bối bất giác giật nảy ngưá»i lên.
Những ngưá»i ngồi xung quanh cÅ©ng Ä‘á»u ngạc nhiên tại chá»— hết, há» chẳng biết rốt cuá»™c đã xảy ra việc gì, thế rồi má»i ngưá»i Ä‘á»u đưa mắt nhìn lão hòa thượng vừa ngã nằm trên đất.
Bảo Bối vá»™i vàng đỡ hòa thượng ngồi dậy, nhưng lão vẫn khép chặt hai mắt, chẳng hỠđộng đậy gì cả, hình như lão không há» có cảm giác bị té bao giá».
Bảo Bối mặt mày biến sắc, quýnh quáng nói :
- Sư phụ! Lão nhân gia ngươi... a! Sư phụ...
Kệu bạch một cái, Bảo Bối phủ phục quỳ bên cạnh hòa thượng khóc thật thương tâm.
Nhạc Xương bị tiếng khóc của y đánh thức, khi hắn trông thấy tình hình xung quanh, vội vàng bước tới nắm chặt cổ tay hòa thượng còn tay kia thì thăm dò hơi thở nơi lỗ mũi lão.
Má»™t thần sắc tuyệt vá»ng hiện trên mặt hắn, đồng thá»i hắn vừa lắc đầu vừa đứng dậy.
Ngay lúc Nhạc Xương vừa buông tay hòa thượng ra, bàn tay của lão đã tự động từ từ xòe ra, chỉ thấy trong lòng bàn tay lão mỠmỠhiện ra một chữ sắc máu :
“Ngá»™â€.
Chữ “ngộ†này do nội lực tống những máu tươi trong lòng bàn tay tụ tập trên da, cho nên chỉ trông thấy lỠmỠlà thế.
Thế nhưng ngưá»i có thể cậy vào ná»™i lá»±c tụ huyết thành chữ, e rằng trong đương kim võ lâm khó tìm ra ngưá»i thứ hai rồi.
Có ai ngỠrằng một cao thủ tuyệt thế như vậy đã nhập hóa thăng thiên trước bữa yến tiệc như thế đâu?
Mạnh Huy bước tá»›i hạ thấp giá»ng nói :
- Hết phương cứu chữa chăng?
Nhạc Xương lắc đầu, thẫn thỠđáp :
- Äã tắt thở từ lâu.
Mạnh Huy xếch ngược đôi lông mày, đưa mắt nhìn gương mặt hòa thượng, nói :
- Thiếu hiệp quen biết với đại sư phụ này, xin phụng cáo lai lịch cho chúng tôi biết được chăng?
Nhạc Xương liên tưởng tá»›i hành vi vừa thần bí vừa quái dị cá»§a hòa thượng này, lão đùa nghịch mình hai lần. Äồng thá»i từng trừng trị Tiểu Oanh tại bến sông...
Hắn suy nghĩ đến đây bất giác khẽ thở dài một tiếng.
Mạnh Huy lại há»i tá»›i :
- Thế nào? Thiếu hiệp bất tiện phụng cáo chăng?
Nhạc Xương chậm rãi nói :
- Không! Tại hạ Ä‘ang suy nghÄ©, mặc dụ vị đại sư này chết đúng chá»—, thế nhưng hÆ¡i sá»›m má»™t chút, vì còn nhiá»u việc chưa được hiểu biết...
Mạnh Huy đưa cặp mắt kinh ngạc nhìn Nhạc Xương há»i :
- Việc chi nữa?
Nhạc Xương lại thở dài một tiếng, nói :
- Như việc... cục diện hôm nay, và trận võ lâm huyết kiếm sắp tá»›i, Côn Luân cá»§a vị đại sư này xuất thần nhập hóa, là má»™t nhân tuyển duy nhất để diệt trừ há»a hoạn...
Mạnh Huy mỉm cưá»i nói :
- Vị đại sư này xưng hô thế nào vậy?
Nhạc Xương đáp :
- Pháp danh.
Mạnh Huy khẽ gật đầu má»™t cái, đưa mắt nhìn Nhạc Xương, hình như Ä‘ang chỠđợi hắn trả lá»i.
Thế nhưng má»™t hồi thật lâu, y thấy Nhạc Xương vẫn cứ trÆ¡ mắt ngắm nhìn hòa thượng ná».
Y cảm thấy lạ lùng, vẫn tiếp tục đưa cặp mắt đầu nghi vấn chăm chăm nhìn Nhạc Xương.
Bá»—ng nhiên Nhạc Xương sá»±c như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, cưá»i cay đắng má»™t tiếng nói :
- Pháp danh cá»§a đại sư phụ này gá»i là Pháp Danh.
Mạnh Huy ngạc nhiên nói :
- Nói sao? Lão tên là Pháp Danh?
Nhạc Xương gật đầu nói tiếp :
- Äúng thế, nhưng tại hạ chẳng hiểu ý nghÄ©a cái chữ trong lòng bàn tay lão...
Mạnh Huy nghe nói thế, trố mắt nhìn vào lòng bàn tay cá»§a lão hòa thượng ná».
Y đưa mắt nhìn chữ “ngộ†sắc máu nỠmột cái, sau đó cúi đầu trầm tư...
Bảo Bối vẫn tiếp tục khóc thút thít.
Bấy giá» bầu không khí sầu thảm bao phá»§ cả sảnh đưá»ng.
Hình như Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cảm xúc sâu sắc nhất, sau khi y trông thấy chữ trong lòng bàn tay lão hòa thượng, lập tức nâng ly kính Tiếu Diện Âm Ma liên tục.
Khi y thoạt trông thấy chữ “ngộ†ná», trong lòng bất giác rung động mạnh má»™t cái, y cÅ©ng không hiểu tại sao cả, thế nhưng y không thể áp chế ná»—i xúc động ấy.
Trong Ä‘á»i y hoàn toàn làm theo sở thích cá»§a mình, y bất chấp má»i sá»± phê bình.
Thế nhưng từ khi y được Vệ Nguyệt Nga, Ä‘á»i ngưá»i cá»§a y thay đổi hết, cả tác phong cÅ©ng thay đổi luôn, y cÅ©ng chẳng biết tại sao mình lại thay đổi?
Y háo sát thành thói quen, nhưng y chỉ giết những kẻ tham quan ô lại, cưá»ng hào ác bá, và những ngưá»i trá»™m danh bịp Ä‘á»i.
Y vừa nâng ly uống rượu vừa đưa cặp mắt lim dim nhìn Nhạc Xương, bất giác gật đầu lia lịa, đây là lần đầu tiên y cảm thấy mình hoàn toàn làm đúng.
Làm như vậy chẳng những được lòng Cá»­u U Hoàng Hậu Vệ Nguyệt Nga, đồng thá»i trong lòng y cÅ©ng lấy làm kiêu hãnh và hân hoan vô cùng.
Thế rồi y khẽ vỗ song chưởng vào nhau một cái, tức thì đại sảnh im lặng hết.
Y đưa cặp mắt sáng như Ä‘iện quang từ từ quét nhìn má»i ngưá»i.
Khi số ngưá»i ná» vừa chạm phải ánh mắt cá»§a y, thảy Ä‘á»u run bắn ngưá»i lên.
Thế rồi, hỠvội cúi đầu xuống tránh né ánh mắt của y.
Bấy giá» cảm giác trong ná»™i tâm cá»§a Bang chá»§ Kim Tiá»n bang rất là phức tạp, y vừa kiêu hãnh vừa bi ai!
Y khẽ gá»i má»™t tiếng :
- Này Mạnh hộ pháp!
Mạnh Huy cung kính kêu vâng một tiếng, vội vàng bước tới ngay.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang thẩn thỠđưa mắt nhìn hòa thượng ná», chậm rãi nói :
- Lấy tang lá»… long trá»ng nhất cá»§a bản bang an táng vị đại sư phụ này.
Mạnh Huy do dự giây lát, cuối cùng cung kính thưa rằng :
- Vâng! Xin tuân lệnh dụ Bang chủ.
Y cúi ngưá»i hành lá»… lui ra sau hai bước, má»›i quay ngưá»i qua, đưa mắt quét nhìn tất cả má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng má»™t cái thật nhanh, y muốn xem phản ứng cá»§a há» thế nào.
Nhưng y đã nhìn thấy má»™t thần sắc như nhau, má»i ngưá»i Ä‘á»u tá» ra kinh ngạc vì há» không hiểu tại sao Bang chá»§ lại lấy hậu lá»… đãi má»™t hòa thượng hoàn toàn xa lạ và chẳng có can hệ gì đến bản bang.
Tình hình này chưa há» xảy ra trong Kim Tiá»n bang bao giá».
Mạnh Huy bỗng nhiên la lớn, nói :
- Tuân theo lệnh dụ Bang chá»§, má»i chư vị đứng nghiêm tá» lòng chí kính đến nhất đại cao tăng Pháp Danh đại sư đã nhập hóa đăng tiên là khách quý cá»§a bản bang.
Tức thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dậy lẳng lặng mặc niệm...
Kế đó Mạnh Huy sai ngưá»i mang di thể cá»§a Pháp Danh đại sư đưa vào Vạn Niên Băng Giáo để chá» chá»n ngày lành nhập quan an táng...
hết: Hồi 55, xem tiếp: Hồi 56
Tài sản của danangcity

  #58  
Old 08-07-2008, 08:26 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 56

Ân oán tình thù




Thình lình ngay lúc này...
Bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i phi thân lao tá»›i trước mặt Nhạc Xương, kêu bạch má»™t cái phá»§ phục quỳ trên đất luôn.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cÅ©ng bất giác giật nảy ngưá»i lên, khi y trông thấy ngưá»i đó chính là Thiên Diện Thần Quy Tôn Vô Kỵ, lập tức nháy mắt ra dấu vá»›i Mạnh Huy.
Mạnh Huy khẽ gật đầu má»™t cái, từ từ quay ngưá»i qua.
Bấy giỠTôn Vô Kỵ cúi đầu vừa lạy vừa nói :
- Thưa Bang chủ! Thuộc hạ đáng tội chết, việc này nhất định là lão đạo sĩ nỠgây ra rồi, y cố ý hãm hại thuộc hạ, xin Bang chủ minh xét...
Nhạc Xương từ trong cÆ¡n suy tư giật mình tỉnh lại, khi hắn thấy má»i ngưá»i đưa cặp mắt kinh ngạc ngắm nhìn mình, tức thì trong lòng lấy làm luống cuống ngượng ngùng, ngồi đứng chẳng yên.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang lấy làm lạ lùng, tại sao Tôn Vô Kỵ lại xưng hô hắn như thế?
Nhưng trước bao nhiêu cặp mắt chăm chăm đang ngắm nhìn, Nhạc Xương không thể phủ nhân nhưng cũng bất tiện thừa nhận, hắn cảm thấy mặt nóng bừng lên.
Hắn có chút luống cuống, không thể nào bình tĩnh được hết.
Hắn đưa cặp mắt cầu giúp đỡ liếc nhìn hai bên tả hữu một cái, chỉ thấy Cung Nghiêm Diễm và Bạch Như Tuyết cũng đang đưa cặp mắt kinh ngạc ngắm nhìn mình.
Cũng trong tích tắc này, hắn sực nảy ra một ý, vội lên tiếng nói :
- Này Tôn Vô Kỵ, ngươi hãy đứng dậy trước, có việc chi cứ từ từ nói...
Tôn Vô Kỵ vần phủ phục trên đất, ấp úng nói :
- Cầu Bang chủ minh xét... cầu Bang chủ...
Gã chưa nói hết lá»i, bá»—ng có má»™t âm thanh sang sảng từ bên cạnh nổi lên nói :
- Bang chủ bảo ngươi đứng dậy, ngươi chẳng nghe thấy sao?
Mạnh Huy vừa thốt ra lá»i nói này, tất cả má»i ngưá»i lại đảo mắt nhìn vá» hướng y.
Tôn Vô Kỵ thoạt nghe thấy tiếng nói cá»§a há»™ pháp Mạnh Huy, bất giác run bắng ngưá»i lên, chẳng hiểu tại sao gã lại sợ Mạnh Huy đến phát run, thế rồi y vừa đứng dậy vừa đáp :
- Vâng... vâng...
Bấy giá» Mạnh Huy đã bước tá»›i trước mặt gã, đưa cặp mắt sáng như Ä‘iện quang quét nhìn gã má»™t cái, trầm giá»ng nói :
- Thá»§ cấp trong há»™p gấm đâu mất rồi, còn chiếc đầu ngưá»i này là ai?
Tôn Vô Kỵ cúi đầu đứng nghiêm, ngập ngừng nói :
- Trên đưá»ng trở vá» Tổng đàn, thuá»™c hạ gặp má»™t đạo sÄ© Ä‘ang đấu pháp vá»›i má»™t lão nhân nuôi rắn, kết quả lão nhân nuôi rắn đấu chẳng lại đạo sÄ© và bị y khống chế...
Gã nói đến đây đưa mắt nhìn Nhạc Xương một cái, sau đó nói tiếp :
- Thuá»™c hạ hấp tấp trở vá», không ngá» lão đạo sÄ© ná» biết tà thuật, chẳng hiểu tại sao há»™p gấm trong tay áo thuá»™c hạ bá»—ng lại bay vào trong tay đạo sÄ© ná»...
Mạnh Huy ngắt lá»i cá»§a gã, nói :
- Có phải đạo sĩ nỠtrạc tuổi năm mươi ngoài, không đội đạo mão, chỉ dùng một cây trâm màu đen cài tóc trên đỉnh đầu chăng?
Tôn Vô Kỵ gật đầu lia lịa đáp :
- Äúng thế, đúng thế, y chỉ mặc má»™t chiếc đại bào vải xanh, mặt mày tầm thưá»ng...
Mạnh Huy động lòng nhủ thầm :
- “Vậy thì có lẽ chính là đạo sÄ© mà mình từng gặp trong má»™t tá»­u Ä‘iếm tại Tây Tá»­ Hồ hôm trước rồi... nếu như quả thật là đối phương, vậy thì không còn lạ nữa, nhưng lão nhân nuôi rắn ná» là ai nữa?â€
Tôn Vô Kỵ thấy Mạnh Huy trầm tư không nói năn gì hết, thế rồi gã lại nói tiếp :
- Äạo sÄ© ná» mở há»™p gấm ra xem, tức thì buông tiếng cưá»i há há má»™t hÆ¡i dài, sau đó đậy nắp há»™p lại và ném trả lại cho thuá»™c hạ, đồng thá»i kêu thuá»™c hạ trở vá» Tuyết Phong nhanh lên, y còn nói bà vợ cá»§a thuá»™c hạ đã được gá»i tá»›i Tổng đàn để thị hầu Bang chá»§, thế rồi thuá»™c hạ mang theo há»™p gấm vá»™i vã chạy trở vỠđây, cho nên chẳng để ý...
Mạnh Huy khoát tay bảo gã chớ nói tiếp, nói :
- Thôi được rồi, Bang chủ không trách cứ ngươi nữa đâu, ngươi cứ việc đi nghỉ ngơi đi!
Tôn Vô Kỵ cúi đầu hành lễ lui ra sau hai bước, ấp úng nói :
- Thưa há»™ pháp, nếu bà vợ thuá»™c hạ... không xứng đáng để cung hầu Bang chá»§, thuá»™c hạ nghÄ© rằng... y vốn là ngưá»i dâm loạn...
Mạnh Huy đưa mắt nhìn Bang chá»§ Kim Tiá»n bang má»™t cái, sau đó lại quay sang nhìn Nhạc Xương, bất giác trầm ngâm giây lát, rồi y đưa mắt nhìn Tôn Vô Kỵ nói :
- Lần này triệu y vỠTổng đàn, chỉ vì y có chút sắc đẹp mà thôi, còn bảo rằng để hầu hạ Bang chủ thì y chưa xứng đáng, ngươi đã có ý trách cứ y chẳng thủ phận...
Mạnh Huy nói tới đây ngưng lại suy nghĩ giây lát, sau đó nói tiếp :
- Ngươi cứ đến Hình đưá»ng tìm Mạnh Lưu Lý đưá»ng chá»§ xin y má»™t bá»™ Trinh Tiết Tá»a (tá»a là cái khóa), sau đó cho bà vợ ngươi mang vào, thế là Ä‘á»i này y ắt phải yên phận không sai.
Tôn Vô Kỵ nghe nói thế, mặt mày tươi tỉnh, chắp tay xá dài nói :
- Äa tạ há»™ pháp, phen này khóa y lại, thế là tiểu dâm phụ này không còn loạn dâm được nữa.
Dứt lá»i, gã cúi ngưá»i xá má»™t xá nữa, sau đó mặt mày há»›n hở rút lui ngay.
Thế rồi tất cả má»i ngưá»i lại bắt đầu ăn uống tiếp.
Nhạc Xương vẫn ngượng ngùng ngồi yên tại chỗ.
Cung Nghiêm Diễm và Bạch Như Tuyết trơ mắt nhìn Nhạc Xương không nói gì hết, trong lòng hỠcảm thấy Nhạc Xương vừa thần bí vừa khó hiểu.
Nhóm bốn ngưá»i mẫu nữ Äá»— Nhược Quân, Tiểu Oanh và Bảo Bối ngồi ở bàn kế bên cÅ©ng ngẩn ngưá»i ra tại chá»—, há» Ä‘ang thắc mắc chẳng hiểu Nhạc Xương rốt cuá»™c là nhân vật thế nào...
Có ngưá»i lấy làm lạ, có ngưá»i cao hứng nhưng cÅ©ng có kẻ căm phẫn...
Bảo Bối bi thương khi trông thấy sư phụ nhập hóa, song lại có chút vui mừng đối vá»›i Nhạc Xương, đồng thá»i cÅ©ng lấy làm lạ, y không dám tin rằng Xương ca ca lại chính là Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, thế nhưng y lại mong rằng đây là sá»± thật...
Tiểu Oanh đang thẩn thỠđưa mắt nhìn Nhạc Xương, bỗng nhiên y nhìn thấy Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện đang từ dưới đất bò dậy.
Tức thì lửa giận trong lòng y sôi sục lên.
Những cảnh tượng trước kia lại hiện ra trước mắt.
Y vừa hổ thẹn vừa căm phẫn, máu nóng trong ngưá»i bắt đầu sôi sùng sục, thế rồi y nghiến răng ken két, từ từ đứng dậy.
Y khẽ nhún mình một cái lao vào hướng Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện nhanh như chớp.
Khi đáp đông phát hiện và định ngăn cản thì đã nghe Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện rú lên má»™t tiếng thảm thiết, hai tay ôm vào gương mặt đầy máu tươi, lại lom khom cúi ngưá»i xuống.
Äá»— Nhược Quân và Bảo Bối cùng lúc đứng dậy, lần lượt nhảy tá»›i. Äá»— Nhược Quân giÆ¡ tay níu lại Tiểu Oanh Ä‘ang nổi giận đùng đùng, nàng sợ rằng y hành động như vậy sẽ chá»c giận Bang chá»§ Kim Tiá»n bang.
Tiểu Oanh căm phẫn nói :
- Ta mới móc lấy hai con mắt của gã mà thôi, ta còn phải từ từ băm xác gã ra thành mảnh vụn mới trút hết cơn hận của ta được!
Mạnh Huy nhảy vá»t tá»›i nói :
- Này tiểu cô nương, nếu chỉ là “hận†vậy thì cũng đủ rồi!
Äá»— Nhược Quân thấy Mạnh Huy bước tá»›i, nàng định lên tiếng chào há»i, song lại thấy y nháy mắt ngăn cản, tức thì ngẩn ngưá»i ra tại chá»—.
Mạnh Huy nghiêm sắc mặt nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, hãy dẫn y vá» chá»— ngồi Ä‘i!
Äá»— Nhược Quân do dá»± giây lát, sau đó má»›i dẫn Tiểu Oanh và Bảo Bối trở vá» chá»— ngồi.
Mạnh Huy đợi há» vá» chá»— an tá»a, má»›i sai ngưá»i khiêng Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện Ä‘i băng bó, sau đó lại bước trở vá» bên cạnh Bang chá»§ Kim Tiá»n bang.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang Ä‘ang cùng Tiếu Diện Âm Ma trò chuyện rất cởi mở, cá tánh hai ngưá»i tương đồng, chí hướng cÅ©ng rất hợp, hỠđã bá vai nâng ly cùng uống rượu, cả hai ngưá»i Ä‘á»u hận rằng gặp nhau quá muá»™n.
Bấy giá» Tiếu Diện Âm Ma cưá»i há há nói :
- Năm nay Bang chủ được bao nhiêu tuổi?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói :
- Ta sống được bốn mươi chín mùa thu rồi, còn bạn thì bao nhiêu?
Tiếu Diện Âm Ma thoáng ngạc nhiên trong giây lát, sau đó mỉm cưá»i nói :
- Ồ! Thế là chúng ta đồng tuổi rồi, há há, bây giỠhai chúng ta cùng ghi ngày tháng sanh đẻ vào lòng bàn tay, sau đó mới xem ai lớn tuổi hơn. Như vậy có được không?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang khẽ gật đầu đáp :
- ÄÆ°á»£c! Sau khi phân ra lá»›n nhá», hai chúng ta kết nghÄ©a kim lang vậy!
Chẳng mấy chốc, có ngưá»i mang bút má»±c ra, thế rồi hai ngưá»i mạnh ai nấy viết vài chữ trong lòng bàn tay cá»§a mình, sau đó giấu bàn tay dưới gầm bàn, nhìn nhau khẽ cưá»i má»™t tiếng.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đưa mắt nhìn Tiếu Diện Âm Ma nói :
- Xong rồi, bây giỠcó thể cho xem nhau ngày sanh tháng đẻ.
Dứt lá»i y lấy bàn tay giấu dưới gầm bàn lên đặt ngay trên bàn, sau đó từ từ xòe năm ngón tay ra.
Tiếu Diện Âm Ma cũng cùng lúc lấy bàn tay lên, và đưa vỠhướng đối phương.
Cả hai đồng thá»i đưa mắt nhìn vào lòng bàn tay cá»§a đối phương, bất giác cùng lúc thất kinh kêu lên má»™t tiếng :
- A!
- A!
Hai ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt chan chứa ná»—i kinh ngạc.
Một hồi thật lâu.
HỠlại đưa mắt nhìn vào lòng bàn tay của đối phương lần nữa, hỠnghi ngỠcặp mắt hỠđã xem lầm...
Trong lòng bàn tay này thảy Ä‘á»u có viết bảy chữ nho nhá» :
- “Giá» tí đêm mùng ba tháng giêngâ€.
Hai ngưá»i đồng thá»i buá»™t miệng nói :
- Ngươi... ngươi...
- Ngươi... ngươi...
Thế rồi bốn đạo nhãn quang lại dung hợp vào nhau.
Một hồi thật lâu...
Tiếu Diện Âm Ma chỉ tay vào mặt Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói :
- Ngươi hãy gỡ mặt nạ da ngưá»i ra trước Ä‘i.
Hình như Bang chá»§ Kim Tiá»n bang thoáng ngạc nhiên giây lát, nhưng cuối cùng y đã giÆ¡ tay gỡ mặt nạ xuống.
Mạnh Huy bước sang má»™t bên hai bước, trong lòng lấy làm khẩn trương vô cùng, hai con mắt y cứ chăm chăm nhìn vào mặt Bang chá»§ Kim Tiá»n bang không há» chá»›p nháy cái nào.
Y theo hầu tả hữu Cá»­u U Äế Quân Bang chá»§ Kim Tiá»n bang hÆ¡n mưá»i mấy năm trá»i, thế nhưng chưa từng được dịp ngắm nhìn chân diện mục cá»§a Bang chá»§ lần nào bao giá», còn những ngưá»i khác thì chá»› nói tá»›i làm gì nữa, vì thế tất cả những ngưá»i trong đại sảnh thảy Ä‘á»u nín thở hết, há» Ä‘ang chỠđợi chiêm ngưỡng chân diện mục cá»§a Bang chá»§.
Má»—i má»™t ngưá»i Ä‘ang đưa mắt nhìn y từ từ gỡ mặt nạ xuống.
Tất cả má»i ngưá»i bá»—ng cảm thấy trước mắt sáng ngá»i, thì ra gương mặt ẩn tàng bên trong chiếc mặt nạ da ngưá»i chính là má»™t diện mục thật thanh tú anh tuấn vô cùng...
Thế rồi...
Tiếng hoan hô, tiếng cảm thán và tiếng khen ngợi nổi lên liên tục.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đưa cặp mắt sáng như Ä‘iện quang quét nhìn tất cả má»i ngưá»i, y khẽ chau đôi lông mày kiếm lại, hình như hÆ¡i ngượng ngượng, y đưa mắt nhìn Tiếu Diện Âm Ma vừa cưá»i vừa nói :
- Bây giỠđến phiên ngươi.
Tiếu Diện Âm Ma cứ tưởng rằng chiếc mặt nạ da ngưá»i cá»§a y được chế tạo má»™t cách rất tinh vi, quyết không thể nào nhận diện ra, thế mà bây giá» lại bị Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nhìn ra.
Y đã âm thầm bá»™i phục nhãn lá»±c cá»§a Bang chá»§ Kim Tiá»n bang rất sắc bén, y cÅ©ng không làm gì hÆ¡n, khẽ nhún vai má»™t cái, sau đó cÅ©ng giÆ¡ tay từ từ gỡ mặt nạ ra.
Tức thì trong sảnh đưá»ng lại hoan hô ầm lên lần nữa.
Tất cả má»i ngưá»i đã thẫn thỠđưa mắt nhìn hai ngưá»i, hình như há» quên cả hô hấp luôn.
Hai gương mặt cá»§a Bang chá»§ Kim Tiá»n bang và Tiếu Diện Âm Ma giống hệt nhau, ngoại trừ màu sắc y phục cá»§a há» khác nhau, ngoài ra không thể nào phân biệt được rốt cuá»™c ai là Bang chá»§ Kim Tiá»n bang và ai là Tiếu Diện Âm Ma hết.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nói giá»ng xúc động :
- Há há... quả nhiên ta đoán chẳng sai chút nào.
Gương mặt Tiếu Diện Âm Ma co rút vài cái, lẩm bẩm nói :
- Trông tình hình không còn sai rồi...
Mạnh Huy trÆ¡ mắt nhìn hai ngưá»i, hình như y Ä‘ang nằm chiêm bao.
Hai mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân giương to đôi mắt chăm chăm nhìn hai ngưá»i, nhất thá»i chẳng biết phải làm sao hết.
Xảo Nương Cung Nghiêm Diá»…m cÅ©ng tròn xoe đôi mắt, khẽ mấy máy đôi môi, nàng có chút hoài nghi, ngưá»i Ä‘oạt lấy đồng trinh cá»§a mình ở ngay trước mắt, thế nhưng là ngưá»i nào vậy?
Bấy giỠThất Xảo bà bà Cung Phi Yến, mẫu thân của nàng cũng như sa vào mây mù...
Trong ký ức bà ta, Tiếu Diện Âm Ma không thể nào đẹp trai anh tuấn đến thế được cả, nhưng bây giá» y và Bang chá»§ Kim Tiá»n bang lại giống hệt nhau, đã khiến bà ta cảm thấy hoang mang khó hiểu.
Äây là lần đầu tiên Nhạc Xương trông thấy chân diện mục cá»§a hai ngưá»i, hắn cảm thấy rằng hai ngưá»i này Ä‘á»u có gương mặt siêu trần thoát tục, có Ä‘iá»u đáng tiếc rằng cả hai ngưá»i Ä‘á»u có tiếng xấu truyá»n khắp má»i nÆ¡i, vá»›i hành vi cá»§a há» chẳng thích hợp vá»›i hai gương mặt này chút nào...
Bảo Bối và Tiểu Oanh khi Ä‘i thuyá»n đến Phiến Tá»­ Nhai cÅ©ng từng gặp mặt Tiếu Diện Âm Ma rồi, lúc đó Nhạc Xương Ä‘ang trúng độc trùng, đồng thá»i gặp phải hải tặc, may mà sát tinh này xuất hiện đúng lúc, hÆ¡n nữa đã cứu sống má»™t mạng Nhạc Xương, vì thế hai ngưá»i có ấn tượng rất sâu sắc vá»›i y.
Bấy giá» Bang chá»§ Kim Tiá»n bang và Tiếu Diện Âm Ma đã ôm chặt lấy nhau, lúc thì há» lẩm bẩm nói thầm, lúc thì buông tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng...
Hai gương mặt của hỠchỉ cách nhau chưa tới một thước, hỠvui mừng và lấy làm mãn nguyện.
Một hồi thật lâu...
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang mỉm cưá»i nói :
- Này đệ đệ! Ngu huynh đang tìm kiếm ngươi mãi, thế nhưng chẳng có chút kết quả nào hết, khi giang hồ xuất hiện một Tiếu Diện Âm Ma, ngu huynh đã hoài nghi là ngươi.
Tiếu Diện Âm Ma cảm khái thở dài một tiếng, nói :
- Äệ chỉ biết mình có má»™t ngưá»i anh song sinh, nhưng không ngá» lại là ngươi, trông thế này cả mưu trí và phán xét đệ đã thua kém ca ca...
Thế rồi hai ngưá»i lại ngồi trở vá» chá»— cÅ©, nâng ly uống rượu tiếp.
Tức thì trong sảnh đưá»ng hào hứng hÆ¡n.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết rằng Tiếu Diện Âm Ma lại chính là đệ đệ sanh đôi cá»§a Bang chá»§, đối vá»›i hỠđây là má»™t đại há»· sá»±, đúng được chúc mừng hết sức.
Thế rồi há» bắt đầu quát năm hét sáu chÆ¡i trò đố quyá»n phạt rượu tiếp, bây giá» không còn gì để kiêng kỵ nữa.
Trong đám đông này chỉ có mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân, Nhạc Xương, và Cung Nghiêm Diá»…m có cảm tưởng khác vá»›i đồ chúng Kim Tiá»n bang, vì há» có cùng má»™t mục đích.
“Giải tán Kim Tiá»n bang, không cho há» gây há»a hại ở chốn giang hồ nữa.â€
HỠđưa cặp mắt lạnh lùng ngắm nhìn Bang chá»§ Kim Tiá»n bang và Tiếu Diện Âm Ma.
Bấy giá» Nhạc Xương Ä‘ang đưa mắt quét nhìn xung quanh, đồng thá»i hắn cÅ©ng nhìn thấy chiếc đầu ngưá»i trong há»™p gấm.
Hắn trố mắt nhìn kỹ má»›i hay chiếc đầu ngưá»i này không phải là thá»§ cấp cá»§a Vong Ngã chân nhân, thế nhưng rất quen thuá»™c, nhất thá»i hắn chưa nghÄ© ra từng trông thấy ở đâu thế thôi.
Thế rồi hắn khẽ chau đôi mày lại, bắt đầu suy nghĩ...
Bỗng nhiên hắn sực nghĩ ra đây không phải là Xa Lang Quân Triệu Phùng Xuân đã ẩn cư trong loạn sơn tại bến Tây Tử Hồ đó ư?
Tại sao lại chính là gã?
Hắn suy nghÄ© đến đây lập tức trố mắt nhìn kỹ lần nữa, đúng rồi không sai chút nào, đây là chiếc đầu ngưá»i cá»§a Xà Lang Quân Triệu Phùng Xuân đây mà?
Hắn đưa mắt nhìn chiếc đầu ngưá»i ná», bất giác khẽ thở dài má»™t tiếng.
Bạch Như Tuyết cưá»i tá»§m tỉm má»™t tiếng, nói :
- Thưa thiếu hiệp! Có Ä‘iá»u gì chẳng như ý chăng?
Nhạc Xương đưa mắt nhìn cô ta một cái, cảm khái nói :
- Không có chi cả, ta từng thá» thác ngưá»i phải giết gã này, bây giá» gã đã bị giết thế là ta không thể nào thá»±c hiện Ä‘iá»u hứa hẹn này nữa...
Hắn vừa nói vừa liên tưởng tá»›i hình bóng cá»§a phu nhân trung niên trong hang đá ná», chẳng những bà ta đã biếu cho má»™t danh kiếm, hÆ¡n nữa lại truyá»n cho mình má»™t bá»™ kiếm pháp, yêu cầu mình sá»­ dụng bá»™ kiếm pháp này kết liá»…u tánh mạng cá»§a Triệu Phùng Xuân, thế nhưng bây giá» mình không thể thá»±c hiện Ä‘iá»u hứa hẹn này nữa.
Nhạc Xương cảm thấy áy náy trong lòng, thế rồi từ từ nhắm mắt khấn thầm :
- “Tiá»n bối, vãn bối đã phụ lòng trá»ng thác cá»§a lão nhân gia ngươi, thế nhưng vãn bối chẳng cố ý như vậy, bây giá» gã đã chết rồi, có Ä‘iá»u không phải chết dưới kiếm pháp và thanh bảo kiếm cá»§a lão nhân gia ngươi, mặc dù là thế nhưng xem như tiá»n bối được báo thù rồi, tiá»n bối cứ yên tâm nhắm mắt, mong rằng tiá»n bối tại nÆ¡i chín suối sẽ thông cảm vãn bốiâ€.
Nhạc Xương khấn xong, từ từ mở hai mắt ra, trong lòng cảm thấy yên ổn khá nhiá»u.
Cung Nghiêm Diá»…m nhìn qua thần sắc cá»§a Nhạc Xương, biết rằng có nhiá»u sá»± kiện Ä‘ang quấy rối hắn.
Nhất là thỉnh thoảng hắn lại liếc nhìn vá» hướng Äá»— Nhược Quân.
Mặc dù hắn chưa nói và chưa giá»›i thiệu, Cung Nghiêm Diá»…m đã biết rằng Äá»— Nhược Quân chính là “nàng†mà Nhạc Xương từng nói vá»›i cô ta, thế rồi nàng đưa mắt nhìn Nhạc Xương nói khẽ :
- Tại sao chàng không sang bên đó ngồi Ä‘i? Coi chừng mai sau bị phạt quỳ trước đầu giưá»ng đấy.
Quả nhiên chẳng sai chút nào, Nhạc Xương đã đưa mắt nhìn Äá»— Nhược Quân má»™t cái, thấy má»™t phụ nhân trung niên ngồi bên cạnh nàng, biết rằng bà ta ắt là mẫu thân cá»§a nàng, hắn bất giác rung động cõi lòng.
Nhạc Xương từng Ä‘i xa hàng ngàn dặm đưá»ng Ä‘uổi đến bến Tây Tá»­ Hồ để thăm viếng hai mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân, thế nhưng hắn chỉ trông thấy má»™t cảnh tượng tro tàn thê lương.
Bây giỠchẳng phải mẫu tử hỠđã ở ngay trước mắt đó sao?
Hắn nghĩ rằng mình nên sang bên đó, tối thiểu trên lễ nghĩa, hắn phải bái kiến mẫu thân nàng, hắn vừa suy nghĩ đến đây lập tức từ từ đứng dậy.
Nhưng khi hắn tiếp xúc ánh mắt lạnh lùng cá»§a Äá»— Nhược Quân, bất giác mặt mày á»§ rÅ© ngồi xuống trở lại, lòng tá»± ái cá»§a nam tánh khởi lên và làm cho hắn dẹp bỠý lúc nãy.
Cung Nghiêm Diễm ngạc nhiên nói :
- Ồ! Tại sao chàng lại ngồi xuống không bước sang đó đi?
Nhạc Xương lắc đầu nói :
- Thá»i Ä‘iểm này không thích hợp.
Cung Nghiêm Diá»…m và Bạch Như Tuyết thoạt nghe hắn nói thế, bất giác cùng lúc buông tiếng cưá»i khúc khích.
Nhạc Xương thấy há» cưá»i má»™t cách lạ lùng, đưa mắt ngượng nghịu nhìn hai ngưá»i nói :
- Có gì đâu mà phải buồn cưá»i?
Cung Nghiêm Diá»…m vừa cưá»i vừa nói :
- Ta cưá»i chàng vừa muốn sang đó vừa ngại ngùng, thế thì ngươi có phải là nam tá»­ hán đại trượng phu đâu, khi làm má»™t việc lại thua cả bá»n nữ nhân chúng ta đây.
Bạch Như Tuyết cũng pha trò nói tiếp :
- Nhân phẩm Nhạc thiếu hiệp xuất chúng, võ công cao cưá»ng khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u bá»™i phục, thế nhưng... sợ gặp nhạc mẫu nên không dám cung kính thế thôi.
Hai cô nương này vừa đàn vừa xướng trêu chá»c Nhạc Xương, thế nhưng Nhạc Xương bịt tai không nghe, cứ nâng ly rượu uống liên tục.
Bấy giỠlòng hắn rối loạn hết sức, chỉ muốn mượn rượu giải sầu mà thôi.
Bạch Như Tuyết trông thấy thế, khẽ chau đôi mày liễu đưa mắt nhìn Cung Nghiêm Diễm nói :
- Chớ ồn nữa, ngươi xem thiếu hiệp sắp uống rượu say rồi đấy.
Cung Nghiêm Diễm đưa mắt liếc nhìn Nhạc Xương một cái, nói :
- Không, chàng là tay uống rượu cừ khôi, hơn nữa... đối trước mặt ý trung nhân...
Bạch Như Tuyết bất giác thẹn đỠmặt, vì Nhạc Xương muốn theo dõi Bang chá»§ Kim Tiá»n bang cho nên phải hÆ¡i nghiêng mình qua, vừa đúng đối diện vá»›i cô ta.
Bạch Như Tuyết đã hiểu lầm Ä‘iá»u này, lại tưởng rằng Cung Nghiêm Diá»…m Ä‘ang nói đùa vá»›i cô ta, vì cô ta chẳng muốn lá»t vào lưới ái tình cá»§a hỠđể chuốc lấy thị phi.
Y suy nghĩ đến đây, lập tức ngồi dậy xin cáo lui, chuyển sang bàn Thất Tiên Nữ.
Äá»— Nhược Quân vốn hậm há»±c chẳng vui từ nãy giá», bá»—ng lại văng vẳng nghe thấy lá»i nói đùa cá»§a Cung Nghiêm Diá»…m và Bạch Như Tuyết, trong lòng càng tức tối hÆ¡n.
Ngay lúc nàng định lên tiếng trả lá»…, bá»—ng thấy Bạch Như Tuyết đứng dậy Ä‘i khá»i chá»— ngồi, tức thì nàng lại do dá»± bất quyết, khẽ cúi đầu nhá»§ thầm :
- “Chẳng phải lúc nãy chàng định bước sang bên đây đó sao? Nếu mình chẳng làm ra mặt lạnh lùng, thì bây giá» chàng đã ngồi bên cạnh mình rồi?â€
Nàng suy nghĩ đến đây có chút hối hận, nàng hối hận rằng mình không nên bướng bỉnh quá thế mà phải làm cho chàng mất mặt, nàng muốn sang bên đó giải thích với chàng, thế nhưng nàng không có can đảm.
Thế rồi nàng khẽ chau đôi mày liễu lại, lẳng lặng chẳng nói gì hết.
Hiểu ý con không ai bằng mẹ, mẫu thân nàng ngồi bên cạnh trông thấy thần sắc ái nữ thay đổi liên tục, đã Ä‘á»c được tâm ý nữ nhi, thế rồi bà ta khẽ cưá»i má»™t tiếng, nói :
- Này Quân nhi! Chá»› dại nào, Nhạc thiếu hiệp là má»™t thiếu niên tốt bụng, hắn không phụ lòng con đâu, thế nhưng mẹ nói vá»›i con má»™t lá»i, cần phải “nhưá»ng nhịnâ€, đây là má»™t đức tánh tốt mà má»™t nữ nhi phải có, bây giá» con chưa cảm thấy Ä‘iá»u này, nhưng mai sau con vì “nhưá»ng nhịn†mà được nhiá»u lợi ích...
Bà ta nói đến đây, ngưng lại giây lát sau đó mới nói tiếp :
- Còn việc cá»§a mẹ con chá»› bận tâm, gần đây chẳng phải y đã sá»­a đổi nhiá»u lắm rồi sao? Trên chốn giang hồ thảy Ä‘á»u lấy làm lạ, cả mẹ cÅ©ng từng đích thân Ä‘i tứ xứ do thám, quả nhiên y đã làm nên khá nhiá»u việc thiện ở các nÆ¡i, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u khen ngợi y, cho nên... à! Quân nhi, con hãy trả lại chiếc vòng Ä‘eo và kim Ä‘ao ná» cho mẹ Ä‘i!
Äá»— Nhược Quân trợn to hai mắt, ngạc nhiên nói :
- Thưa mẹ! Lão nhân gia ngưá»i... không tìm Tiếu Diện Âm Ma báo thù nữa sao?
Phụ nhân trung niên thở dài má»™t tiếng, nói giá»ng u oán :
- À! Äây cÅ©ng là duyên nghiệt kiếp trước, thế nhưng, nếu như... mẹ không quen biết y, thì cÅ©ng chẳng có con kia mà!
Äá»— Nhược Quân trÆ¡ mắt nhìn mẫu thân hồi lâu chẳng nói lên lá»i nào hết.
Cả hai ngưá»i trầm mặc giây lát...
Hai mắt Äá»— Nhược Quân óng ánh ngập lệ, ấp úng nói :
- Mẹ... mẹ muốn nói, Tiếu Diện Âm Ma... y là phụ thân của con?
hết: Hồi 56, xem tiếp: Hồi 57
Tài sản của danangcity

  #59  
Old 08-07-2008, 08:41 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 57

Hồng Thần Huyết Ấn




Äá»— Nhược Quân chỉ trông thấy mẫu thân mặt lá»™ vẻ thẹn thùng khẽ gật đầu má»™t cái, tức thì nàng đã vỡ lẽ, nàng cÅ©ng chẳng biết rốt cuá»™c mình xấu hổ hay là vui mừng đây.
Nàng nghiêng đầu ngắm nhìn văn sÄ© trung niên có gương mặt sáng sá»§a và cÅ©ng tức là Tiếu Diện Âm Ma trong giây lát, nhất thá»i ngẩn ngưá»i ra tại chá»—, nàng cÅ©ng không hiểu đây là vui sướng hay là Ä‘au đớn?
Bỗng nhiên nàng thò tay vào túi áo, lấy tiểu kim đao sắc bén óng ánh nỠra, sắc mặt thay đổi liên tục, kế đó đứng phắt dậy luôn.
Nàng nắm chặt tiểu kim Ä‘ao trong tay đưa mắt nhìn mẫu thân, trông thấy gương mặt mẫu thân lá»™ vẻ cưá»i yên lành, bá»—ng nhiên nàng xoay ngưá»i qua, đồng thá»i lao vá» hướng Tiếu Diện Âm Ma nhanh như cắt.
Phụ nhân trung niên cả kinh thất sắc há»›t hãi la lá»›n tiếng gá»i :
- Quân nhi! Con...
Bà ta vừa thốt ra chữ “con†thì Äá»— Nhược Quân đã ngã vào trong lòng Tiếu Diện Âm Ma khóc thút thít thật thương tâm.
Bà ta cảm khái thở dài má»™t tiếng, sau đó từ từ ngồi xuống, hai bên khóe miệng lá»™ vẻ cưá»i an á»§i.
Tiếu Diện Âm Ma khẽ vá»— lên vai Äá»— Nhược Quân nói giá»ng ôn tồn :
- Này con hãy ngoan nào! Chớ khóc nữa, con ngồi xuống trước đã...
Y chưa nói hết lá»i, Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đã buông tiếng cưá»i há há má»™t hÆ¡i dài, đồng thá»i đưa mắt nhìn hai ngưá»i, vừa cưá»i vừa nói :
- Hôm nay đệ đệ thu hoạch rất khá cơ! Há há há...
Tiếng cưá»i cá»§a y vừa dứt, kế đó trong sảnh đưá»ng bá»—ng nổi lên tiếng chuông thanh thoát êm tai.
Chuông kêu chín tiếng, đây là tiá»n tấu Bang chá»§ sắp tuyên bố sá»± kiện trá»ng đại, tất cả đồ chúng Kim Tiá»n bang thảy Ä‘á»u nghiêm sắc mặt lại và ngồi ngay ngắn lại hết.
Kể cả những ngưá»i ngồi tại tiá»n sảnh cÅ©ng giữ im lặng luôn.
Tức thì bầu không khí tại sảnh đưá»ng tịch lặng như tá».
Tiếng chuông vừa dứt, Äá»— Nhược Quân cÅ©ng theo đó lui trở vá» chá»— ngồi.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đưa mắt nhìn đệ đệ y má»™t cái, sau đó từ từ đứng dậy, vừa cưá»i vừa đưa mắt quét nhìn má»i ngưá»i, sau cùng y khẽ gật đầu nói :
- Bản tá»a từng tuyên thệ trước đây mưá»i mấy năm, bất cứ má»™t ngưá»i nào khi trông thấy chÆ¡n diện mục cá»§a bản tá»a, đồng thá»i cÅ©ng là ngày bản tá»a lui khá»i giang hồ, để ẩn tích trong núi thẳm rừng sâu, ngày hôm nay những ngưá»i có mặt tại tá»a thảy Ä‘á»u trông thấy, cho nên bắt đầu ngay từ hôm nay, giao bang vụ cho ngưá»i khác quản lý, mong các vị vẫn giữ tôn chỉ cÅ©...
Y nói tới đây dừng lại giây lát, đưa mắt nhìn những gương mặt lộ vẻ kinh ngạc, sau đó lại nói tiếp :
- Thế nhưng ta rất vui sướng vì có thể nhân cÆ¡ há»™i này hưởng thụ vài năm thanh nhàn. Còn vấn đỠnhân tuyển kế nhiệm Bang chá»§ quả là khó khăn, may rằng ta cÅ©ng đã xếp đặt trước, tin rằng Kim Tiá»n bang qua sá»± lãnh đạo cá»§a tân Bang chá»§, ắt phải hiển dương phát đạt hÆ¡n.
Y nói tới đây nâng ly rượu lên nói tiếp :
- Bản tá»a cùng chư vị sống gần nhau nhiá»u năm, hôm nay nhất biệt, hẹn dịp gặp lại, ly rượu này xem như ta Ä‘a tạ các vị đã giúp đỡ ta bấy lâu.
Dứt lá»i, kêu á»±c má»™t cái nốc cạn ly rượu.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đợi cho má»i ngưá»i im lặng hết, sau đó lại nâng ly nói tiếp :
- Ngoài trừ môn hạ bản bang, ngoài ra Ä‘á»u là tân khách cá»§a bản tá»a, chư vị đến dá»± yến tiệc sẵn đây làm phiá»n chư vị chứng kiến, ly rượu này xin kính tạ các vị.
Nhạc Xương, Äá»— Nhược Quân và nhóm ngưá»i Thất Xảo môn thảy Ä‘á»u đứng lên, nâng ly bồi kính.
Bấy giỠtrong đại sảnh nổi lên một tràng pháo tay như sấm vang.
Sasu khi tiếng pháo tay ngưng hẳn, Bang chá»§ Kim Tiá»n bang lại nâng ly rượu thứ ba lên, mặt lá»™ vẻ cưá»i kỳ dị, khoát tay vá»›i môn hạ má»™t cái, nói :
- Má»i đệ tá»­ bản bang đứng dậy, vì hiển lá»™ sá»± nhiệt thành cá»§a chúng ta, bây giá» cùng nhau kính tân nhiệm Bang chá»§ Kim Tiá»n bang má»™t ly, chúc ngài vạn sá»± như ý.
Tức thì tất cả môn hạ Kim Tiá»n bang lần lượt đứng nghiêm lên hết, hai tay nâng ly cao hÆ¡n đỉnh đầu.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang đợi chúng đồ nâng ly lên hết, sau đó má»›i quay ngưá»i qua má»™t bên từ từ bước sang bàn bên phải.
Bấy giá» tất cả môn hạ Kim Tiá»n bang Ä‘á»u đưa mắt theo dõi y, há» Ä‘ang suy Ä‘oán rốt cuá»™c ai là tân Bang chá»§?
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang Ä‘i trước, há»™ pháp Mạnh Huy theo sau, há» Ä‘i từng bước má»™t tiến vá» phía trước... cuối cùng dừng lại trước mặt Nhạc Xương.
Nhạc Xương vừa luống cuống vừa há»›t hãi đứng dậy ngay, trong lòng hắn khẩn trương vô cùng, hắn bàng hoàng đưa mắt nhìn Bang chá»§ Kim Tiá»n bang và Mạnh Huy không biết làm sao hết.
Thần sắc Bang chá»§ Kim Tiá»n bang tá» rá» nghiêm túc đứng trước mặt hắn, y đưa hai đạo nhãn quang lẫm liệt chăm chăm ngắm nhìn hắn má»™t hồi thật lâu.
Trống ngá»±c Nhạc Xương đập thình thịch không ngừng, hắn không dám nhìn thẳng Bang chá»§ Kim Tiá»n bang, đã há»›t hãi đưa mắt nhìn sang nÆ¡i khác.
Bang chá»§ Kim Tiá»n bang nghiêm sắc mặt nói :
- Này Nhạc thiếu hiệp! Mặc dù Kim Tiá»n bang là ô hợp chi chúng, thế nhưng luật bang rất nghiêm, ít có kẻ nào dám vi phạm, sá»± thạnh suy cá»§a má»™t bang phái do nÆ¡i lãnh đạo cá»§a ngưá»i chá»§ trì, cho nên bản tá»a suy nghÄ© rất kỹ, duy chỉ có thiếu hiệp má»›i đảm đương được chức này, còn vấn đỠsau này trở thành là rồng hay là hổ thì phải trông vào hành vi cá»§a thiếu hiệp, xin hãy cạn ly rượu này vì còn việc khác phải làm phiá»n nữa.
Dứt lá»i, y nốc cạn ly rượu ngay.
Chúng đệ tá»­ Kim Tiá»n bang cÅ©ng lần lượt nốc cạn ly rượu trong tay.
Nhạc Xương cũng bàng hoàng nâng ly uống một hơi cạn.
Thế rồi lại một tràng pháo tay nổi lên lần nữa.
Khi tiếng pháo tay vừa dứt, Bang chá»§ Kim Tiá»n bang quay ra hướng má»i ngưá»i nói tiếp :
- Bắt đầu từ bây giá», xin nhưá»ng ngôi vị Bang chá»§ cho Nhạc Xương thiếu hiệp, bản nhân vốn há» Äoan Má»™c tên là Vô Cá»±c, còn đệ đệ ta tên Vô Vi, ta nguyện trông thấy Kim Tiá»n bang sẽ ngày càng thịnh vượng dưới sá»± lãnh đạo cá»§a Nhạc bang chá»§.
Y nói đến đây, lập tức quay qua nói với Mạnh Huy :
- Này Mạnh hộ pháp, hãy bảo hỠmang bát nước mắt nỠra đây.
Dứt lá»i Äoan Má»™c Vô Cá»±c móc túi lấy bản Hồng Thần Äồ ra, cúi đầu ngắm nhìn giây lát, sau đó khẽ thở dài má»™t tiếng.
Y nghiêm sắc mặt lại, hai tay cầm Hồng Thần Äồ giao cho Nhạc Xương nói :
- Bức đồ này vốn thuá»™c cá»§a thiếu hiệp, bây giá» hoàn trả nguyên chá»§, thế nhưng mặc dù bức đồ này có oai vá»ng trên chốn giang hồ, nhưng chẳng hay thiếu hiệp có biết công dụng chánh thức cá»§a nó là sao không?
Nhạc Xương cung kính đón lấy Hồng Thần Äồ, đưa mắt xem xét má»™t hồi lâu, đôi môi đỠtươi và huyết ấn... những thứ này hắn rất quen thuá»™c, hÆ¡n nữa đây cÅ©ng là vật duy nhất để tưởng nhá»› đến phụ mẫu, hắn đưa cặp mắt biết Æ¡n nhìn Äoan Má»™c Vô Cá»±c, nói :
- Cảm ơn ngài, bức đồ này còn công dụng gì khác thì tại hạ chẳng biết rồi.
Thưa Bang chủ... nếu ngài biết, vậy thì xin thỉnh giáo ngài...
Äoan Má»™c Vô Cá»±c nghiêm sắc mặt nói :
- Trước kia ta cÅ©ng chẳng biết bức Hồng Thần Äồ này còn công dụng khác, cÅ©ng do Hồng Phát Tiên CÆ¡ Vệ Hằng Nga sắp rá»i khá»i đây lúc nãy đã căn dặn ta chuyển cáo cho thiếu hiệp biết...
Y nói đến đây dừng lại giây lát, đưa mắt nhìn thần sắc thẩn thỠcủa Nhạc Xương một cái, sau đó chậm rãi nói :
- Chẳng hay thiếu hiệp có biết Hồng Phát Tiên Cơ Vệ Hằng Nga là dì mẫu của thiếu hiệp không?
Nhạc Xương lắc đầu nói :
- Tại hạ chỉ biết lão nhân gia ngưá»i hay quan tâm tại hạ mà thôi, nhưng chẳng biết bà lại chính là dì mẫu cá»§a tại hạ, thế thì dì mẫu tại hạ còn Ä‘iá»u gì cần nói vá»›i tại hạ nữa chăng?
Äoan Má»™c Vô Cá»±c nói :
- Bà ta muốn ngươi há»c làm má»™t ngưá»i tốt, phải hiếu thuận vá»›i mẫu thân ngươi.
Nhạc Xương vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói :
- Mẫu thân của ta ư? Chẳng lẽ lão nhân gia... cũng ở đây sao?
Äoan Má»™c Vô Cá»±c lắc đầu nói :
- Thế à... bà ta chỉ căn dặn rằng ngươi phải làm theo lá»i dạy cá»§a mẫu thân ngươi thôi.
Nhạc Xương hấp tấp há»i :
- Nói sao? Mẫu thân đã lưu lại lá»i dạy cho tại hạ?
Äoan Má»™c Vô Cá»±c chỉ tay vào bức Hồng Thần Äồ cá»§a hắn má»™t cái, nói :
- Äợi lát nữa ngươi sẽ biết ngay.
Bấy giỠcó một hán tử mang bát nước mắt ấy ra, nhè nhẹ đặt trên mặt bàn.
Nhạc Xương đưa mắt nhìn bát nước mắt ná», chẳng hiểu y Ä‘ang làm trò huyá»n ảo gì đây.
Tất cả má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng cÅ©ng trÆ¡ mắt ngắm nhìn bát nước mắt ná», trầm mặc suy nghÄ©.
Thế rồi cả má»™t đại sảnh gồm mấy trăm ngưá»i đã chìm đắm trong cÆ¡n suy tư, im phăng phắc chẳng nghe thấy tiếng động cá»n con nào hết.
Tiếu Diện Âm Ma Äoan Má»™c Vô Vi không chịu nổi bầu không khí tịch lặng này, y đã khẽ ho má»™t tiếng nói :
- Này ca ca! Hãy bàn giao xong cho rồi, chúng ta phải lên đưá»ng chứ.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c khẽ gật đầu vá»›i y má»™t cái, sau đó quay sang nói vá»›i Nhạc Xương :
- Bây giá» thiếu hiệp hãy đặt Hồng Thần Äồ vào trong bát, dùng nước mắt thắm ướt bức đồ, sau đó... sẽ có kỳ tích xuất hiện cho mà coi!
Nhạc Xương nghe nói thế bán tín bán nghi, cúi đầu nhìn Hồng Thần Äồ Ä‘ang cầm trong tay má»™t cái, sau đó lại đưa mắt nhìn bát nước mắt ná» giây lát, cuối cùng má»›i ngước đầu lên nhìn Äoan Má»™c Vô Cá»±c nói :
- Cứ bỠbức đồ vào bát như vậy sao?
Äoan Má»™c Vô Cá»±c khẽ gật đầu má»™t cái.
Nhạc Xương đưa mắt nhìn những ngưá»i xung quanh má»™t vòng, sau đó má»›i từ từ để Hồng Thần Äồ vào trong bát nước mắt, đồng thá»i lấy ngón tay khuấy trong bát vài cái.
Hắn giưong to hai mắt chăm chăm nhìn trong bát, thấy mảnh lụa trắng từ từ ướt dần.
Ngoại trừ chúng đồ Kim Tiá»n bang, những ngưá»i còn lại đã vây tá»›i trước trố mắt nhìn vào trong bát hết.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c cÅ©ng lấy làm khẩn trương vô cùng, mặc dù y biết rằng trong tấm lụa trắng này có chữ viết cá»§a Cá»­u U Hoàng Hậu Vệ Nguyệt Nga, những chữ này tất nhiên liên hệ vá»›i nàng và Nhạc Xương, thậm chí can hệ cả mình trong đó nữa, thế nhưng trong tấm lụa viết những gì thì y chẳng biết rồi.
Hồi tưởng năm xưa, những chữ viết trong tấm lụa tất nhiên có Ä‘iá»u bất lợi đối vá»›i y, nhưng y tha thiết yêu nàng kính ngưỡng nàng, cho nên y vẫn không nghÄ© ngợi gì hết đã giao bức đồ cho Nhạc Xương.
Chẳng biết thá»i gian đã trôi qua bao lâu...
Bỗng nhiên hai mắt Nhạc Xương lại giương to hơn nữa, vì hắn đã trông thấy tấm lụa trắng trong bát nước bắt đầu hiện ra chấm chấm, hình như là một tuồng chữ.
Hắn hấp tấp giÆ¡ tay lấy tấm lụa trắng đã thấm ướt ra khá»i bát, sau đó cẩn thận bày tấm lụa trắng lên mặt bàn.
Chỉ thấy phía dưới bên phải tấm lụa trắng hiện ra vài hàng chữ nhá» màu trắng. Nhạc Xương bất giác giật nảy ngưá»i lên, lập tức cúi ngưá»i nhìn vào hàng chữ ná», thấy trong đó viết rằng :
“Xương nhi, khi con Ä‘á»c được những dòng chữ này, hãy lập tức tìm cách đến Thiên SÆ¡n Tuyết Phong, dưới chân núi Tuyết Phong có má»™t cổ động ăn thông tá»›i lòng đất, lúc đó con phải sá»­ dụng võ công mưu trí hoặc nhẫn nại má»›i thắng được Cá»­u U Äế Quân là chá»§ nhân nÆ¡i đây, như vậy con má»›i được gặp mẹ, bằng không thì chá»› hòng há»™i ngá»™, thế nhưng con có thể sá»­ dụng bất cứ biện pháp nào, chỉ cần được sá»± đồng ý cá»§a Cá»­u U Äế Quân, trước khi mẹ chưa được gặp con, vẫn biết bình yên, con chá»› lo lắng Ä‘iá»u này.
Mẹ cá»§a conâ€.
Nhạc Xương Ä‘á»c liá»n năm lượt, sau đó má»›i ngá»­ng mặt lên thá» thẫn nhìn Äoan Má»™c Vô Cá»±c, trong ánh mắt chan chứa ná»—i biết Æ¡n.
Sau khi Äoan Má»™c Vô Cá»±c xem xong vài dòng chữ trong tấm lụa trắng, khẽ gật đầu thở dài má»™t tiếng.
Y vừa bước vỠchỗ ngồi lúc nãy vừa nhủ thầm :
- “Quả nhiên Nguyệt Nga là má»™t kỳ nữ tá»­, nàng chẳng oán trá»i trách đất cÅ©ng không nản lòng thoái chí, nghị lá»±c và nhẫn nại cá»§a nàng rất bá»n vững, ta tá»± hổ thẹn còn thua kém nhiá»u... Ä‘iá»u đáng quý hÆ¡n nữa là trong bức thư mật nàng viết cho ái tá»­ không há» có mảy may chữ nào bất lợi đối vá»›i ta, mặc dù ta từng tiếp xúc rất nhiá»u ngưá»i, nhưng chưa bao giá» gặp má»™t ngưá»i nào như nàng bao giá»â€.
Cuối cùng bí mật cá»§a Hồng Thần Äồ cÅ©ng được phanh phui ra.
Ngoại trừ Nhạc Xương và Äoan Má»™c Vô Cá»±c rất quan tâm đến bí mật Hồng Thần Äồ, ngoài ra phải nói rằng còn Äá»— Nhược Quân, Cung Nghiêm Diá»…m và Bảo Bối nữa.
HỠvây trước bàn, mặt mày hớn hở nói với Nhạc Xương :
- Xương ca ca, chúc mừng ca ca, chẳng những được chức Bang chủ vinh dự, hơn nữa còn được gặp bá mẫu.
Nhạc Xương đã chìm đắm trong cảnh giá»›i hạnh phúc, hắn đưa mắt nhìn ba ngưá»i trước mặt, trong lòng có niá»m hân hoan và mãn nguyện.
Trong ký ức hắn chưa từng được giây phút vui sướng như thế bao giá», hắn đưa cặp mắt tình thâm ngắm nhìn Äá»— Nhược Quân và Cung Nghiêm Diá»…m, nói giá»ng ôn tồn :
- Hai nàng không cần ta giới thiệu nữa rồi chứ?
Äá»— Nhược Quân và Cung Nghiêm Diá»…m thoạt nghe hắn nói thế, cả hai mặt á»­ng đỠvá»™i cúi đầu xuống không nói gì hết.
Bảo Bối nhăn mặt làm má»™t trò há», cưá»i hí hí nói :
- Xương ca ca, ngươi xem kìa. Äá»— tá»· tá»· thẹn thùng rồi.
Dứt lá»i, y lại buông tiếng cưá»i thật đắc ý.
Äá»— Nhược Quân giÆ¡ tay khẽ đánh y má»™t cái, nói :
- Tiểu quỷ, lắm mồm thế!
Bảo Bối lại nhe răng làm trò hỠnói :
- Có Xương ca ca, đương nhiên không cần ta nữa rồi, hí hí!
Äá»— Nhược Quân làm mặt giận dữ, giÆ¡ tay định đánh y tiếp, không ngá» y lượn mình trốn ở sau lưng Tiểu Oanh nhanh như cắt.
Nhạc Xương mỉm cưá»i giải vây nói :
- Bảo Bối đệ đệ lớn chừng này rồi vẫn còn nghịch ngợm nữa, hơn nữa mồm miệng càng ngày càng lợi hại, mai sau Tiểu Oanh... ắt khổ sở...
Äá»— Nhược Quân bÄ©u môi nói :
- Chàng cứ biết trách cứ ngưá»i ta đó sao?
Bấy giỠCung Nghiêm Diễm cũng xen vào nói :
- Từ rày vá» sau Xương ca ca thân là Bang chá»§, chàng không thể nói chuyện chẳng há» kiêng kỵ như trước kia nữa, sao lại để thuá»™c hạ chê cưá»i ngưá»i...
Nhạc Xương chưa kịp lên tiếng thì Äá»— Nhược Quân đã mỉm cưá»i nói tiếp :
- Äúng thế! Thân làm Bang chá»§, nếu ăn nói chẳng oai nghiêm, ắt làm trò cưá»i cho thiên hạ không sai.
Nhạc Xương đưa mắt nhìn hai ngưá»i yêu, trong lòng cảm thấy hạnh phúc làm sao, tức thì trên mặt lá»™ ra má»™t vẻ cưá»i đắc ý.
Cung Nghiêm Diễm thấy hắn trố mắt chăm chăm nhìn mình, bất giác thẹn thùng nói :
- Ngươi xem cặp mắt của ngươi... chẳng tốt lành chút nào.
Nhạc Xương khẽ chau mày nói :
- À! Tiếc rằng ta không thể tự xem thấy cặp mắt của ta rốt cuộc đã xấu xa như thế nào, Xảo Nương, nàng có thể nói cho ta biết không?
Cung Nghiêm Diá»…m nói giá»ng nÅ©ng nịu :
- Hứ! Chàng muốn biết thì cứ việc há»i Äá»— tá»· tá»·.
Äá»— Nhược Quân vá»™i lên tiếng trả lá»i :
- Thành thật xin lỗi, ta thì chẳng nhìn ra chàng xấu xa như thế nào rồi.
Nhạc Xương mỉm cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c thì cứ xem như ta xấu xa Ä‘i, Quân muá»™i dẫn Xảo Nương đến gặp bá mẫu trước, ta còn phải thương lượng vá»›i há» vài vấn đỠnữa, sau đó má»›i cùng nhau đến gặp mẫu thân ta, ta tin rằng lão nhân gia sẽ rất sung sướng khi được gặp hai nàng.
Nói xong hắn cuốn tấm lụa trắng Hồng Thần Äồ lại, sau đó cất trong túi áo, đưa mắt nhìn hai ngưá»i má»™t cái, má»›i quay ngưá»i Ä‘i tá»›i trước.
Hắn cúi đầu hành lá»… vá»›i hai anh em Äoan Má»™c xong, sau đó ngồi ở bên cạnh, vừa cưá»i vừa nói :
- Hai vị lão tiá»n bối đã tác thành cho tại hạ như thế này, quả thật tại hạ mãi mãi không dám quên, có Ä‘iá»u... tại hạ võ công thấp kém, kiến thức non ná»›t, chưa đủ sức để đảm đương trá»ng trách này, xin hai vị...
Äoan Má»™c Vô Cá»±c khoát ay cản há»›n nói tiếp, mỉm cưá»i nói :
- Ngươi chớ từ chối nữa, ta đã suy nghĩ rất kỹ rồi, nếu như ngươi không đủ khả năng đảm nhiệm, thành thật mà nói ta cũng chẳng nhượng vị cho ngươi...
Nhạc Xương vừa thành khẩn vừa hớt hãi nói :
- Thế nhưng tại hạ...
Äoan Má»™c Vô Cá»±c ngắt lá»i nói :
- Nhạc thiếu hiệp! Ngươi còn nhận ra ta chăng?
Nhạc Xương trố mắt nhìn đối phương giây lát, sau đó lắc đầu nói :
- Xin lượng thứ, tại hạ mắt kém, quả thật không nhớ chút nào cả.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c cưá»i đắc ý nói :
- Chớ nói là ngươi. Cả Mạnh Huy mưu trí giảo quyệt cũng bị ta đánh lừa luôn.
Nhạc Xương nghe nói thế bất giác ngẩn ngưá»i ra tại chá»—.
Mạnh Huy ở kế bên cÅ©ng lấy làm sá»­ng sốt, đồng thá»i mặt mày á»­ng Ä‘á».
Äoan Má»™c Vô Cá»±c cưá»i há há nói :
- Hỳ vừa rồi ở trong khách Ä‘iếm, ta từng giả mạo Tiếu Diện Âm Ma cùng Nhạc thiếu hiệp ngồi chung má»™t bàn, báo hại bá»n Mạnh Huy hồi há»™p cả đêm đó, há há há...
Mạnh Huy sực vỡ lẽ, nói :
- A! Lần đó... chẳng trách gì hôm trước tại hạ có chút nghi ngá», âm thanh ngoài thì biến đổi, thế nhưng cá»­ chỉ tập quán nhất thá»i chưa thay đổi hết...
Äoan Má»™c Vô Vi ngồi trầm mặc từ nãy giá» bá»—ng nhiên cưá»i nói :
- Quả nhiên chưa đánh ngươi đã tá»± khai ra hết, há há... thế nhưng mặc dù ngươi rất xứng đáng là má»™t cái già quá»· quyệt song vẫn chưa thoát khá»i tầm tay kiểm soát cá»§a ca ca ta.
Mạnh Huy nghe nói thế tức thì thẹn đỠmặt, ngượng ngùng nói :
- Lão phu làm sao đủ tài năng so vá»›i hiá»n huynh đệ ư...
Nhạc Xương định lên tiếng, nhưng Äoan Má»™c Vô Cá»±c đã cướp lá»i nói trước :
- Nhạc thiếu hiệp má»›i chưởng quản chức Bang chá»§, trong thá»i gian chưa thể nắm vững má»i bang vụ, Mạnh há»™ pháp nắm vững má»i bang vụ, Mạnh há»™ pháp phải ở bên cạnh trợ giúp ngươi những vấn đỠnày.
Mạnh Huy cúi đầu vái chào nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên lão phu không dám từ chối nghÄ©a vụ này rồi, thế nhưng câu sông Trưá»ng Giang sóng sau xô sóng trước, ngưá»i má»›i thay đổi ngưá»i cÅ©, lão phu đã già rồi, cÅ©ng phải vá» hưu vậy.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c cưá»i khẩy nói :
- Ngươi chá»› lâm trận lại sợ hãi mà rút lui, Nhạc thiếu hiệp còn cần tá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a ngươi rất nhiá»u, hÆ¡n nữa dù gì Nhạc thiếu hiệp vẫn còn trẻ tuổi và kinh lịch non ná»›t, ngươi nên ở lại giúp đỡ hắn, còn vấn đỠsau này quý bang muốn cướp bóc hay ăn giật hay là cướp phú tế bần cÅ©ng tùy nÆ¡i các ngươi thôi.
Dứt lá»i, y đảo mắt nhìn sang hướng đệ đệ Äoan Má»™c Vô Vi nói :
- Này đệ đệ yêu dấu, bây giỠnói đến phiên ngươi.
Äoan Má»™c Vô Vi giả đò làm ra vẻ chẳng hiểu gì hết nói :
- Äến phiên ta? Có việc chi chăng?
Mạnh Huy cũng pha trò nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nói vá» sá»± việc Ä‘oàn tụ giữa ngài và tôn phu nhân cùng lệnh ái rồi.
Äoan Má»™c Vô Vi nghe nói thế, bất giác đưa mắt nhìn vá» hướng hai mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân, đồng thá»i ngay lúc này há» cÅ©ng Ä‘ang chăm chú nhìn mình, thế rồi y quay sang hướng Nhạc Xương mỉm cưá»i nói :
- Nhạc thiếu hiệp, ngươi chuẩn bị bao giá» má»›i Ä‘i thăm viếng lệnh đưá»ng đây?
Nhạc Xương đưa mắt nhìn Äoan Má»™c Vô Cá»±c nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là càng sá»›m càng tốt rồi, tại hạ cÅ©ng chẳng nhá»› mặt mÅ©i mẫu thân thế nào cả, dù bây giá» có gặp mặt e rằng cÅ©ng chẳng nhận ra đâu.
Mạnh Huy bá»—ng mỉm cưá»i nói :
- Nhạc... bang chủ! Sao ngươi chưa chịu nhân cơ hội này mau qua bái kiến nhạc mẫu đại nhân đi?
Nhạc Xương nghe nói thế tức thì thẹn đỠmặt, e lệ cúi đầu xuống không nói gì cả.
Äoan Má»™c Vô Vi vá»™i tiếp lá»i nói :
- Chá»› vá»™i, chá»› vá»™i, để hắn gặp lệnh đưá»ng xong sau đó hãy tính chuyện khác cÅ©ng chưa muá»™n.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c cưá»i há há nói :
- Äệ đệ, hôm nay ngươi thu hoạch rất phong phú, ta trông thấy vậy đã hâm má»™ quá thế, tiếc rằng ca ca này, à...
Một tiếng thở dài não nùng làm cho bầu không khí vui nhộn xen lẫn vài phần bi thưong.
Nhạc Xương định an á»§i y vài lá»i, nhưng lại chẳng biết nói lá»i an á»§i như thế nào đây, hắn đưa mắt nhìn Äoan Má»™c Vô Cá»±c, trong lòng lấy làm cảm khái muôn phần, chẳng lẽ má»™t ngưá»i tài ba cao ngạo phải có kết cục như vậy sao?
Mạnh Huy thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u khổ và trầm mặc, thế rồi y ngồi dậy lá»›n tiếng nói :
- Hôm nay là ngày vui mừng nhất cá»§a bản bang, má»i chư vị cứ việc vui chén tá»± nhiên, bây giá» Bang chá»§ và chư vị tân khách có chút việc tạm thá»i vắng mặt, chư vị cứ tiếp tục nâng ly Ä‘i.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c đưa mắt cảm kích ngắm nhìn Mạnh Huy, khẽ gật đầu mỉm cưá»i má»™t cái, sau đó từ từ đứng dậy, lại đưa mắt quét nhìn má»i ngưá»i lần nữa, má»›i buồn bã nói :
- Chúng ta đi vậy!
Bá»n Nhạc Xương lần lượt đứng dậy hết.
Khi há» sắp sá»­a rá»i khá»i sảnh đưá»ng, bá»—ng nhiên Äoan Má»™c Vô Vi quay sang nói vá»›i Cung Phi Yến :
- Chưởng môn nhân có Ä‘i cùng vá»›i bá»n này chăng?
Cung Phi Yến, Chưởng môn phái Thất Xảo môn mỉm cưá»i nói :
- Thôi được rồi, các ngươi cứ tự nhiên!
Thế rồi, Ä‘oàn ngưá»i từ từ bước Ä‘i.
Bấy giá» mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân, Cung Nghiêm Diá»…m, Tiểu Oanh và Bảo Bối ngồi ở bàn trên Ä‘ang trò chuyện thao thao bất tuyệt.
Thình lình ngay lúc này...
Äoan Má»™c Vô Vi nhảy vá»t tá»›i vài bước, đến ngay trước bàn đưa mắt chăm chăm nhìn hai mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân, nhất thá»i ấp úng nói chẳng nên lá»i.
Một hồi thật lâu...
Y mới ngập ngừng nói :
- Bích Quân...
Hai mẫu tá»­ Äá»— Nhược Quân song song đứng lên, Äá»— Nhược Quân mặt lá»™ vẻ cưá»i cưá»i, đưa mắt nhìn phụ thân, má»™t hồi lâu nàng má»›i quay ngưá»i nhìn ra sau, thấy hai mắt mẫu thân óng ánh ngập lệ nói giá»ng xúc động :
- Vô Vi...
Cả hai ngưá»i đồng lúc giÆ¡ tay ra nắm chặt vào nhau, sau đó sánh vai từ từ Ä‘i vá» phía trước.
Äoan Má»™c Vô Cá»±c và Mạnh Huy đưa mắt nhìn nhau khẽ cưá»i má»™t tiếng, cÅ©ng từ từ Ä‘i theo sau lưng há».
Äá»— Nhược Quân đợi cho há» Ä‘i xa, bá»—ng nhiên nắm tay Cung Nghiêm Diá»…m rảo bước rượt theo.
Bảo Bối cưá»i hí hí má»™t tiếng nói :
- Này Xương ca ca! Ngưoi hãy đi nhanh lên! Ta và Tiểu Oanh ở lại đây đợi ngươi.
Nhạc Xương do dá»± giây lát, cuối cùng mỉm cưá»i Ä‘i theo há» luôn.
Bấy giỠđại sảnh hồi phục lại bầu không khí ồn ào vui nhá»™n như lúc nãy, nhưng trong tiếng quát năm hét sáu kêu la inh á»i, chỉ thấy Bạch Như Tuyết đưa cặp mắt óng ánh ngập lệ tiá»…n Nhạc Xương Ä‘i xa dần, cuối cùng khuất bóng...
HẾT
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hong than huyet an, ìîñêâå, ôàêòû



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™