06-07-2008, 07:39 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 4 Chương 10: Phong Ä‘Ãnh triá»n miên
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
“Ta nói không sai mà , lúc nãy còn nói muốn trốn hắn, giá» vừa má»›i gặp đã láºp tức thân máºt như váºy.“ Ngưá»i Ä‘ang lén theo dõi chẳng phải ai xa lạ, chÃnh là Lam Äồng Äồng, nà ng vừa Ä‘i xong đã quay trở lại. Nguyên là nà ng đột nhiên nhá»› ra vẫn còn và i việc muốn tìm Hoa Nguyệt Lan, có biết đâu lại nhìn thấy cảnh yêu đương nóng bá»ng giữa Hoa Nguyệt Lan và Diệp Vô Ưu.
Lam Äồng Äồng vốn vừa nhìn thấy cảnh tình nà y đã chuẩn bị li khai, nhưng tâm là hiếu kì là m nà ng ta dừng bước. Nói ra, tuổi tác nà ng cÅ©ng không được coi là trẻ mấy, năm nay cÅ©ng đã hai mươi mốt tuổi. Nữ nhân ở tuổi nà y cÅ©ng nên xuất giá rồi. Chỉ là trong Vô Song Cung Ä‘a số nữ tá» Ä‘á»u do tu luyên băng tâm quyết, thanh tâm quả dục nên đối vá»›i việc nam nữ Ä‘á»u không thấy hứng thú. HÆ¡n nữa bá»n há» má»—i ngưá»i Ä‘á»u tranh Ä‘ua lẫn nhau, có rất Ãt ngưá»i xuất cung, tá»± nhiên rất khó gặp được nam nhân vừa ý. Trong Vô Song Cung ở tuổi như nà ng mà chưa xuất giá còn có rất nhiá»u ngưá»i khác.
Vốn là Vô Song Cung tuy không cấm đệ tá» xuất giá, nhưng má»™t khi xuất giá, cÅ©ng như đã thoát li Vô Song Cung. Năm đó, sau khi Yến Ngá»c Dao gả cho Diệp Phi Phà m cÅ©ng tương đương vá»›i thoát li Vô Song Cung. Chỉ là địa vị bà ta ở Vô Song Cung dẫu sao cÅ©ng có chút đặc thù, nên danh nghÄ©a vẫn là ngưá»i cá»§a Vô Song Cung.
“Quả là tên hạ lưu!“ Lam Äồng Äồng đột nhiên hừ nhẹ má»™t tiếng, hóa ra nà ng nhìn thấy Diệp Vô Ưu song thá»§ Ä‘ang nhà o nặn kiá»u đồn Hoa Nguyệt Lan. Sở dÄ© chịu không nổi chá»i má»™t câu, cÅ©ng bởi nà ng thấy khó chịu trong ngưá»i, Hoa Nguyệt Lan dưá»ng như Ä‘ang có vẻ rất hưởng thụ.
Nhìn Hoa Nguyệt Lan và Diệp Vô Ưu tong nhất thá»i chưa thể kết thúc vẻ mặn nồng thắm thiết, Lam Äồng Äồng chung vu cÅ©ng không tiếp tục xem nổi. Khoảnh khắc sau, nà ng đã lặng lẽ rá»i khá»i đỉnh Phiêu Miểu.
“Không được!“ Ngay khi Lam Äồng Äồng ly khai không lâu, Hoa Nguyệt Lan đột nhiên cảm thấy Diệp Vô Ưu Ä‘ang cởi áo nà ng ra, thình lình bừng tỉnh, dùng sức lá»±c cuối cùng đẩy hắn ra, thở hổn hển nói. “Ở đây, ở đây có thể có ngưá»i đến.“
“Sợ gì chứ, dù sao ở đây cũng toà n là nữ nhân, bị hỠnhìn thấy cũng đâu có sao.“ Diệp Vô Ưu khẽ thì thầm.
“Ngươi tưởng ai cÅ©ng mặt dà y như ngươi sao?†Hoa Nguyệt Lan có chút giáºn dữ, trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi không sợ nhưng ta sợ. Nếu để các sư tá»· muá»™i thấy, ngươi bảo ta còn mặt mÅ©i nà o nhìn bá»n há» nữa chứ?“
“Váºy nà ng ở chá»— nà o?“ Diệp Vô Ưu kéo nà ng sát và o lòng, ká» tai nà ng há»i nhá».
“Không nói cho ngươi biết!“ Khuôn mặt thanh tú cá»§a Hoa Nguyệt Lan á»ng hồng, tron lòng vốn biết Diệp Vô Ưu muốn là m cái gì.
“Công chúa lão bà , nà ng không nói cho ta biết, ta sẽ ôm nà ng như váºy Ä‘i khắp nÆ¡i để tìm.“ Diệp Vô Ưu bế ngang nà ng lên, rồi từ đỉnh núi dần Ä‘i xuống.
“Thả ta xuống!“ Hoa Nguyệt Lan khẽ quát.
“Không thả. Trừ phi nà ng đưa ta đến chá»— nà ng ở.“ Diệp Vô Ưu không há» suy nghÄ© liá»n nói.
“Ta, ta cứ không chỉ đó!“ Hoa Nguyệt Lan giáºn dá»—i nói.
“Váºy ta mang nà ng đến biệt viện cá»§a Băng tá»·!“ Diệp Vô Ưu khẽ cưá»i: “Công chúa lão bà , nà ng chạy không thoát đâu.“
Diệp Vô Ưu mấy ngà y nay bị hà nh hạ quả tháºt rất khổ sở, đầu tiên thì bị Lãnh Sương Sương dà y vò mấy đêm, sau đó lại bị Lãnh Tâm Âm kÃch thÃch dục tình mà không thể phát tiết được. Hiện tại, chẳng dá»… dà ng gì má»›i đến được vá»›i Hoa Nguyệt Lan vừa xinh đẹp vừa đáng yêu như thế nà y, có thể nói là má»™t đại mÄ© nhân, hắn tá»± nhiên không muốn thả nà ng ra. Dù bây giá» vẫn là buổi sáng, nhưng đối vá»›i hắn mà nói, sáng hay tối Ä‘á»u không quan trá»ng. Quan trá»ng hắn hiện tại Ä‘ang muốn chiếm Ä‘oạt mÄ© nhân.
“Ta, ta đáp ứng ngươi, thả ta xuống đã.“ Sau má»™t lúc, Hoa Nguyệt Lan cuối cùng cÅ©ng chịu khuất phục, nà ng không muốn bị các sư tá»· muá»™i khác nhìn thấy nằm trong lòng Diệp Vô Ưu như váºy.
“Váºy má»›i ngoan chứ!“ Diệp Vô Ưu có chút đắc ý. Hắn liá»n để nà ng xuống, có Ä‘iá»u tay vẫn không rá»i ngá»c thá»§ cá»§a nà ng.
“Buông ta ra, ta không muốn bị ngưá»i khác nhìn thấy.“ Hoa Nguyệt Lan cố vùng ra nhưng không được, chỉ biết van nà i: “Tiểu vô lại, bá»n há» nếu thấy ta như váºy sẽ chế nhạo ta đó. Chúng ta như váºy sẽ ảnh hưởng không tốt đến các sư tá»·.“
â€œÄÆ°á»£c rồi, có Ä‘iá»u, công chúa lão bà , nà ng không được lén lút chạy mất đâu.“ Diệp Vô Ưu thả nà ng ra, nhưng vẫn có chút gì không yên tâm.
“Ta còn có thể chạy đến chá»— nà o nữa?“ Hoa Nguyệt Lan trừng mắt nhìn hắn, “Tiểu vô lại, ta há»i ngươi, ngươi sao lại đến đây?“
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là để tìm công chúa lão bà nà ng rồi!“ Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi, hắn không ngốc, tá»± nhiên không thể nói ra mục Ä‘Ãch chân chÃnh cá»§a hắn.
“Quá»· má»›i tin ngươi!“ Hoa Nguyệt Lan trợn mắt nhìn Diệp Vô Ưu, nhưng trong lòng cảm thấy vị ngá»t lan tá»a.
Có lẽ do lo lắng bị ngưá»i khác bắt gặp nên Hoa Nguyệt Lan cố ý chá»n tuyến đưá»ng tương đối hẻo lánh để Ä‘i. Bởi váºy, trên đưá»ng Ä‘i hai ngưá»i Ä‘á»u không gặp má»™t ai, khiến cho ý định muốn nhân tiện ngắm nghÃa các mÄ© nữ khác cá»§a Diệp Vô Ưu bị tan vỡ.
Hoa Nguyệt Lan tuy ở Vô Song Cung chỉ là má»™t đệ tá» tương đối bình thưá»ng, thân pháºn nà ng tịnh không bằng Lam Äồng Äồng, nhưng nói cho cùng nà ng vẫn là công chúa cá»§a Bách Hoa Äế Quốc cho nên nÆ¡i ở cá»§a nà ng tại Vô Song Cung rất xa hoa. Diệp Vô Ưu cà ng bước đến gần cà ng nháºn ra cách bố trà ở nÆ¡i nà y hầu như là giống y như cách bố trà ở tẩm cung. Chỉ là nÆ¡i nà y so vá»›i tẩm cung cá»§a nà ng thì nhá» hÆ¡n nhiá»u. Thá»±c tế tẩm cung cá»§a Hoa Nguyệt Lan nhá» lại bốn năm lần thì cÅ©ng gần gần như quang cảnh chá»— nà y.
“Công chúa lão bà , nà ng ở đây chắc là rất thoải mái, so vá»›i gian phòng cá»§a Băng tá»· tá»· hình như còn đẹp hÆ¡n!“ Diệp Vô Ưu nhảy bổ lên chiếc giưá»ng vừa to vừa êm ái cá»§a Hoa Nguyệt Lan, giá»ng lưá»i biếng.
“Sư tá»· rất Ãt khi ở đó, ngươi cÅ©ng không phải không biết!“ Hoa Nguyệt Lan không có chút hảo khà nói,
“Còn nữa, tiểu vô lại, giữa thanh thiên bạch nháºt không được nằm ỳ trên giưá»ng ta!â€
“Công chúa lão bà , ta mấy ngà y nay tháºt sá»± ngá»§ không ngon, nà ng cho ta ngá»§ ở đây Ä‘i!“ Diệp Vô Ưu tháºt sá»± không muốn ngồi dáºymà hắn còn muốn Hoa Nguyệt Lan bồi tiếp ngá»§ cùng hắn nữa!
“Váºy ngươi từ từ ngá»§ Ä‘i, ta Ä‘i ra ngoà i đây!“ Hoa Nguyệt Lan khẽ kêu lên má»™t tiếng rồi quay ngưá»i bước ra.
“Ai, đừng Ä‘i!“ Diệp Vô Ưu rất nhanh nhảy đến, thoáng cái đã đến bên cạnh Hoa Nguyệt Lan, vòng tay bế nà ng lên rồi lại nhà o vá» phÃa chiếc giưá»ng rá»™ng lá»›n: “Công chúa lão bà , nà ng sao không bồi tiếp ta chứ?“
“Tiểu vô lại, không được là m báºy!“ Hoa Nguyệt Lan thẹn thùng không ngá»›t: “Äang ban ngà y ban mặt, ngươi muốn là m báºy, ta sẽ không để ý đến ngươi nữa!“
“Ta đâu có là m báºy!“ Diệp Vô Ưu cà ng ép sát lên ngưá»i Hoa Nguyệt Lan. Thân thể vừa má»m mại lại vừa đầy tÃnh đà n hồi cá»§a nà ng là m hắn cảm thấy khoan khoái khác thưá»ng: “Công chúa lão bà , ta vì theo Ä‘uổi nà ng, từ Bách Hoa Thà nh đến táºn Vô Song Cung, nà ng thấy ta phải khổ cá»±c váºy chẳng nhẽ không thưởng cho ta chút nà o sao?â€
“Ngươi còn muốn ta thưởng gì? Không phải đã cho ngươi hết rồi sao?“ Hoa Nguyệt Lan giáºn dữ véo hắn: “Tiểu vô lại, chẳng nhẽ ngươi không thể nghÄ© gì khác sao? Ngươi gặp ta, trừ việc chiếm tiện nghi cá»§a ta thì còn biết là m gì khác nữa không?“
“Công chủ lão bà , việc đó chỉ có thể trách nà ng thôi!“ Diệp Vô Ưu tỠvẻ vô tội.
“TỠsắc lang, liên quan gì đến ta chứ?“ Hoa Nguyệt Lan khẽ kêu lên.
“Nà ng xem, nà ng xinh đẹp như váºy......“ Diệp Vô Ưu đầu tiên ngắm khuôn mặt thanh tú cá»§a nà ng, sau đó đưa mắt dá»c theo thân thể nà ng: “Vóc dáng nà ng đẹp như vầy, da dẻ má»m mại như vầy, ta nhìn thấy nà ng thì còn tâm tình nà o để nghÄ© đến việc khác nữa?â€
“Tá» sắc lang, bản thân háo sắc lại đổ lên đầu ngưá»i khác!†Hoa Nguyệt Lan vẫn còn bá»±c tức, véo mạnh và o thắt lưng hắn má»™t cái.
“A!†Diệp Vô Ưu Ä‘au đớn la lên: “Công chúa lão bà , nà ng mưu sát thân phu a!â€
“Ngươi muốn chết sao? Kêu gì mà to váºy?†Hoa Nguyệt Lan mặt đỠhồng lên. Diệp Vô Ưu vừa nãy la quá to, nếu có ai gần đó chắc cÅ©ng có thể nghe thấy.
“Sợ gì chứ, dù sao cÅ©ng không có ngưá»i.†Diệp Vô Ưu nói không suy nghÄ©. Sá»± tháºt vá»›i hắn mà nói, cho dù có ngưá»i cÅ©ng không sao cả.
Chỉ là , hắn chưa dứt lá»i thì bên ngoà i đã có tiếng gõ cá»a, tiếp theo là má»™t giá»ng nói trong trẻo truyá»n đến: “Nguyệt Lan sư tá»·, tá»· có trong đó không?â€
“Lạc Lạc, có việc gì váºy?†Hoa Nguyệt Lan tức giáºn trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu rồi lên giá»ng há»i.
“Nguyệt Lan sư tá»·, cung chá»§ có việc tìm tá»·.†Vẫn là giá»ng nói trong trẻo vang lên.
“Cái gì? Muá»™i nói là sư phụ đã xuất quan rồi á? Hoa Nguyệt Lan có chút kinh ngạc, thiếu chút nữa từ trên giưá»ng ngồi báºt dáºy, nhưng nà ng Ä‘ang bị Diệp Vô Ưu đè chặt nên cÅ©ng không cách gì ngồi dáºy nổi.
Hoa Nguyệt Lan bá»±c mình dùng sức đẩy hắn ra, sau đó bước xuống giưá»ng.
“Tiểu vô lại, nhanh ngồi dáºy!“ Hoa Nguyệt Lan nói khẽ.
“Äúng váºy, Nguyệt Lan sư tá»·, cung chá»§ vừa má»›i xuất quan.†Thanh âm nữ hà i tá» tên Lạc Lạc tiếp tục từ ngoà i cá»a truyá»n và o.
“Ta biết rồi, Lạc Lạc, muá»™i vá» nói sư phụ là ta sẽ nhanh chóng đến gặp ngưá»i.†Hoa Nguyệt Lan lên giá»ng.
“Vâng, Nguyệt Lan sư tỷ.†Lạc Lạc đáp lại rồi sau đó chỉ còn nghe tiếng bước chân dần dần đi xa.
â€œÄÆ°á»£c rồi, tiểu vô lại, ta phải Ä‘i gặp sư phụ, ngươi tá»± vá» biệt viện cá»§a sư tá»· nha.†Hoa Nguyệt Lan nhìn Diệp Vô Ưu nhẹ giá»ng nói.
“Ta vá»›i nà ng cùng Ä‘i gặp sư phụ nà ng.†Diệp Vô Ưu không muốn Ä‘i vá», trong lòng cảm thấy khó chịu. Hảo sá»± lại bị ngưá»i ta là m cho dán Ä‘oạn. Có Ä‘iá»u là Vô Song Cung cung chá»§ hiện tại đã xuất quan, đối vá»›i hắn mà nói cÅ©ng xem như là má»™t tin tốt là nh. Chà Ãt hắn cÅ©ng không phải đợi đến má»™t hai năm.
“Sư phụ không hẳn sẽ chịu gặp ngươi.†Hoa Nguyệt Lan hừ nhẹ nói: “Ngươi vá» trước Ä‘i, đợi ta xong việc sẽ đến tìm ngươi!â€
“Công chúa lão bà , sao nà ng lại nói váºy, ta hiện tại cà ng muốn Ä‘i chung vá»›i nà ng. Nếu như nà ng Ä‘i há»i sư phụ nà ng trước xem có muốn gặp ta không, vạn nhất không muốn, há chẳng phải ta không được gặp bà ta sao? Không bằng bây giá» ta Ä‘i chung vá»›i nà ng, dù không muốn gặp ta cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i cá»± tuyệt .†Diệp Vô Ưu nói nhanh.
“Ngươi sao cứ nhất định phải gặp sư phụ?†Hoa Nguyệt Lan có vẻ hoà i nghi nhìn Diệp Vô Ưu, “Ngươi không phải có định xấu xa gì chứ?â€
“Sao váºy được? Ta tháºt sá»± có việc muốn gặp bà ta.†Diệp Vô Ưu liá»n phá»§ nháºn, cái gì nên nói, cái gì không nên nói hắn dÄ© nhiên biết rõ. Dù phải nói cho nà ng biết cÅ©ng phải đợi đến lúc cùng nà ng vui vẻ trên giưá»ng má»›i được.
“Nguyên lai Vô Song Cung cung chá»§ là sư phụ cá»§a công chúa lão bà , để sư phụ và đồ đệ cùng là m lão bà cá»§a ta cÅ©ng không tệ!†Diệp Vô Ưu lúc nà y trong lòng phát ra má»™t ý niệm liá»u lÄ©nh, bắt đầu ảo tưởng đến những tình cảnh mÄ© diệu.
Tà i sản của vnvn121212
Chữ ký của vnvn121212
07-07-2008, 11:25 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 4 Chương 11
XÃch lõa giai nhân
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Tặng các bạn Ä‘ang thi đại há»c 1 C -
Theo lá»i giá»›i thiệu cá»§a Hoa Nguyệt Lan, Diệp Vô Ưu được biết Phiêu Miểu Phong còn có má»™t tiên cảnh Ä‘Ãch thá»±c. Ở mạn bắc Phiêu Miểu Phong, không hiểu sao giữa ngá»n núi lại xuất hiện má»™t phong cốc thần kì, nhìn sÆ¡ qua tá»±a như là do bà n tay con ngưá»i đà o ra nhưng theo Hoa Nguyệt Lan nói thì đây là do thiên nhiên hình thà nh. Ở trong phong cốc có má»™t dòng ôn tuyá»n thiên nhiên, dòng ôn tuyá»n nà y dần bà o mòn những khối đá tạo thà nh má»™t thạch trì, sau đó cÅ©ng trở thà nh má»™t dục trì thiên nhiên.
Nhưng dục trì nà y không phải chúng mÄ© nữ ở Vô Song Cung Ä‘á»u được xá» dụng mà duy chỉ có cung chá»§ xá» dụng. Bên cạnh dục trì còn xây má»™t thạch ốc, cung chá»§ thưá»ng bế quan trong thạch ốc nà y. Ngà y thưá»ng, ngoà i thạch ốc luôn có hai ngưá»i canh giữ, má»™t trong hai ngưá»i là Lạc Lạc, ban nãy đến tìm Hoa Nguyệt Lan, còn Nà ng kia tên là Tuyết Tuyết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u là do Hoa Nguyệt Lan nói cho Diệp Vô Ưu.
Lạc Lạc và Tuyết Tuyết là hai tiểu hà i tá», xem ra cÅ©ng không quá mưá»i bốn tuổi, nhìn rất dá»… thương và cÅ©ng vô cùng xinh đẹp, duy nhất má»™t khiếm khuyết là há» vẫn còn vẻ măng non, nÆ¡i nên phát dục hình như vẫn chưa phát triển tốt.
“Nguyệt Lan sư tỷ, cung chủ nói để tỷ trực tiếp và o.“ Lạc Lạc hiện đang mặc chiếc váy mà u lục đứng đối diện Hoa Nguyệt Lan nói. Muốn đi và o phong cốc phải qua một khe đá tương đối hẹp. Lạc Lạc và Tuyết Tuyết đứng canh giữ ở chỗ nà y.
â€œÄÆ°á»£c rồi, chúng ta và o thôi.“ Hoa Nguyệt Lan gáºt đầu, vá»›i hai ngưá»i Lạc Lạc và Tuyết Tuyết nà ng đã biết rõ nên cÅ©ng không nói gì thêm. Lạc Lạc và Tuyết Tuyết tuy thấy Hoa Nguyệt Lan dẫn theo Diệp Vô Ưu nhưng há» cÅ©ng không dám há»i nhiá»u.
Xuyên qua khe đá chẳng mấy chốc Diệp Vô Ưu đã nhìn thấy dục trì thiên nhiên đó, sương mù má» mịt bao phá»§ cả má»™t vùng dục trì. Giữa vùng sương vụ bá»—ng hiện ra má»™t thân ảnh tuyệt mÄ© là m cho hắn nhất thá»i hoà n toà n ngây dại.
Dù sương mù là m hắn không hoà n toà n thấy rõ nhưng có má»™t Ä‘iểm hắn có thể khẳng định, nà ng ta từ trên xuống dưới, hoà n toà n xÃch lõa. Nà ng như Ä‘ang ngồi xếp bằng nhưng bên dưới ngưá»i tuyệt không có váºt gì. Nói cách khác, thá»±c tế nà ng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trong hư không.
Dòng thác nước Ä‘ang đổ xuống rồi lại bắn tung lên phÃa trước ngá»±c nà ng nÆ¡i đôi ngá»c nhÅ©, thấp thoáng có thể thấy nhÅ© câu thâm sâu. Tóc nà ng rất dà i khẽ buông xuống tiểu phúc. Nếu nà ng đứng thẳng dáºy chắc mái tóc cÅ©ng dà i đến đầu gối. CÅ©ng vì tóc dà i như váºy nên dù nà ng không mặc y phục cÅ©ng đủ che chắn những bá»™ vị quan trá»ng trên thân thể. Bất quá, cảnh tượng ẩn ẩn hiện hiện nà y chỉ cà ng thêm hấp dẫn ngưá»i khác. Dù cách xa và i trượng nhưng hô hấp cá»§a Diệp Vô Ưu đã bất giác trở nên dồn dáºp.
Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng ngẩn ra, nà ng cÅ©ng không nghÄ© sư phụ lại có thể tiếp nà ng vá»›i kiểu dáng nà y. Nhất thá»i nà ng gần như quên mất bên cạnh còn có má»™t gã nam nhân, hÆ¡n nữa còn là má»™t tên vô cùng háo sắc.
Äá»™t nhiên lúc đó, giai nhân trong vùng sương vụ chuyển động, nà ng cấp tốc hạ xuống, nhanh chóng chìm và o là n nước. Sau đó chỉ nghe âm thanh rì rầm, nà ng như mỹ nhân ngư từ dưới nước nhảy vá»t lên. Trên ngưá»i từ lúc nà o đã khoác lên má»™t lá»›p khăn má»ng.
Nà ng nhẹ nhà ng đáp xuống đất, lá»™ ra đôi chân ngá»c mÄ© lệ trắng như tuyết. Lá»›p khăn má»ng tuy quấn lấy thân thể nà ng nhưng cÅ©ng không dấu nổi vẻ dụ nhân. Ngay lúc nà y lá»›p sương vụ che phá»§ ban đầu bá»—ng chợt tan biến vô ảnh vô tung. Giai nhân vừa từ dưới nước lên nhưng trên ngưá»i lại không Ä‘á»ng má»™t giá»t nước nà o.
“Sư phụ!“ Hoa Nguyệt Lan cuối cùng cÅ©ng phản ứng, vá»™i vã gá»i.
Diệp Vô Ưu ngây ngất nhìn giai nhân trước mắt, xém chút là chảy nước miếng. Quá đẹp, thá»±c sá»± là quá đẹp, hắn đã không còn biết hình dung mÄ© nữ trước mắt như thế nà o nữa, dung mạo không chút thua kém Yến Băng CÆ¡, thân thể lại có vẻ thà nh thục hÆ¡n cả Lãnh Tâm Âm. Nà ng như có phần nà o yêu mị, đồng thá»i pha trá»™n vá»›i vẻ thanh khiết cá»§a tiên tá». Nói tóm lại, nà ng là tổng hợp những ưu Ä‘iểm cá»§a tất cả các mÄ© nữ, cà ng là m cho ngưá»i ta kinh ngạc hÆ¡n đó là những ưu Ä‘iểm lẫn lá»™n nà y vốn không thể hòa trá»™n vá»›i nhau được, thế nhưng trên thân thể nà ng má»i thứ Ä‘á»u đã được kết hợp má»™t cách hoà n mÄ©.
Äây là má»™t nữ nhân hoà n mÄ©, từ khi sinh ra đến giá» Diệp Vô Ưu lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân như váºy. Cho dù mẹ hắn Yến Ngá»c Dao ở bên cạnh nà ng, có lẽ cÅ©ng cam bái hạ phong.
Tháºt xứng là Vô Song Cung cung chá»§, nếu quả như Vô Song Cung dùng dung mạo để quyết định vị trà cung chá»§ thì cÅ©ng không chút nghi ngá», nà ng cÅ©ng sẽ trở thà nh cung chá»§. HÆ¡n nữa, vá»›i biểu hiện vừa nãy thì cÅ©ng thấy tu vi cá»§a nà ng đã đạt đến mức đáng sợ.
Trong khi Diệp Vô Ưu Ä‘ang quan sát Vô Song cung chá»§ thì nà ng cÅ©ng Ä‘ang nhìn hắn. Sắc mặt nà ng có chút biến hóa, nhìn thấy ánh mắt Diệp Vô Ưu nà ng cÅ©ng lá»™ ra vẻ kì quái, vừa có phần tha thiết cÅ©ng vừa tá»±a như có phần lạnh nhạt, vừa có ái ý lại cÅ©ng tá»±a như có ba phần háºn ý.
“Sư phụ.“ Hoa Nguyệt Lan không chịu nổi la lên.
“Nguyệt Lan, con vá» trước Ä‘i.“ Vô Song cung chá»§ cuối cùng cÅ©ng khai khẩu, thanh âm tuy không êm tai, có chút khản giá»ng nhưng lá»t và o tai liá»n cảm thấy rất dá»… chịu.
“Sư phụ, hắn là ......“ Hoa Nguyệt Lan ngẩn ra, sau đó chuẩn bị giới thiệu Diệp Vô Ưu.
“Ta biết hắn là ai, con vá» trước Ä‘i, nói Lạc Lạc và Tuyết Tuyết bất luáºn việc gì cÅ©ng không cho ai và o.“ Vô Song cung chá»§ bình tÄ©nh nói.
“Dạ, sư phụ.“ Hoa Nguyệt Lan lòng đầy nghi vấn nhưng nà ng cÅ©ng biết rõ tÃnh khà cá»§a sư phụ, sở dÄ© cÅ©ng không dám há»i nhiá»u, chỉ dùng nhãn thần khác thưá»ng nhìn Diệp Vô Ưu rồi quay ngưá»i cấp tốc Ä‘i ra.
Diệp Vô Ưu liá»n cảm thấy không biết phải xoay sở thế nà o, chẳng biết vì sao đối diện vá»›i nữ nhân đẹp đến nghẹt thở nà y, hắn nhất thá»i cÅ©ng không biết nói gì cho tốt.
Ngay lúc nà y, Vô Song cung chá»§ nhẹ di gót ngá»c bước đến trước mặt Diệp Vô Ưu.
“Ngươi là nhi tá» cá»§a Yến Ngá»c Dao à ?†Vô Song cung chá»§ khẽ mở đôi môi anh đà o, ngữ khà rất nhu hòa.
“Äúng, đúng váºy!“ Diệp Vô Ưu trả lá»i má»™t cách vô thức.
“Là Ngá»c Dao bảo ngươi đến đây tìm ta sao?“ Vô Song cung chá»§ há»i tiếp, ngữ khà vẫn ôn nhu như trước.
“Äúng, a, không đúng.“ Diệp Vô Ưu chuẩn bị vô thức đáp thì đột nhiên hồi tỉnh, liá»n vá»™i vã chữa lại.
“Sao, mẹ ngươi không phải là nói ngươi đến tìm ta hay sao?†Vô Song cung chủ ngữ khà có một chút không hà i lòng.
“CÅ©ng không phải, là ta lén trốn ra ngoà i, mẹ ta không biết, cÅ©ng không bảo ta đến đây tìm nà ng, chỉ là bản thân ta muốn đến đây chÆ¡i thôi.“ Diệp Vô Ưu cuối cùng cÅ©ng khôi phúc lại bình thưá»ng, mặc dù hắn không biết cung chá»§ xinh đẹp nà y có chá»§ ý gì, bất quá hắn nghÄ© nên nói thá»±c thì tốt hÆ¡n, dẫu sao nà ng và mẹ hắn cÅ©ng có chung nguồn gốc sâu xa, nếu bịa đặt báºy bạ cÅ©ng rất dá»… bị vạch trần.
“Chẳng lẽ đây là thiên ý?“ Vô Song cung chủ tự lẩm bẩm một mình.
“Cung chá»§ tá»· tá»·, tá»· Ä‘ang nói gì váºy? Diệp Vô Ưu không nghe rõ, chịu không được liá»n há»i.
“Ngươi gá»i ta là gì?“ Vô Song cung chá»§ hÆ¡i sững sá».
“Cung chá»§ tá»· tá»· a!“ Diệp Vô Ưu có chút ngạc nhiên, há»i thêm má»™t câu: “Sao váºy?“
“Tá»· tá»·? Ta so vá»›i mẹ ngươi còn lá»›n hÆ¡n hai tuổi, ngươi còn gá»i ta là tá»· tá»·?†Vô Song cung chá»§ khóe miệng lá»™ chút biểu tình kì quái, tá»±a như tá»± chế giá»…u, cÅ©ng tá»±a như có chút gì đó Ä‘au khổ.
“Cung chá»§ tá»· tá»·, ta thấy nà ng trẻ lắm, so vá»›i Băng tá»· tá»· cÅ©ng xấp xỉ, gá»i nà ng tá»· tá»· đương nhiên không có vấn đỠgì.“ Diệp Vô Ưu vá»™i nói: “Vá»›i lại, cung chá»§ tá»· tá»·, ta thấy nà ng chắc chắn sẽ trẻ mãi, không thể già được đâu.“
“Miệng ngươi tháºt là ngá»t.“ Vô Song cung chá»§ sắc mặt như lá»™ ra vẻ tươi cưá»i, “Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?“
“Ta cách đây mấy ngà y thì vừa tròn mưá»i tám!“ Diệp Vô Ưu sá»± tháºt mà nói.
“Mưá»i tám, chỉ chá»›p mắt mà đã bao nhiêu năm rồi.“ Vô Song cung chá»§ khẽ thở dà i, “Thá»i gian trôi qua nhanh quá“.
Ngừng má»™t lúc rồi nà ng dùng nhãn thần phức tạp nhìn Diệp Vô Ưu há»i: “Ngươi tên Diệp Vô Ưu đúng không? Ta sau nà y gá»i ngươi Vô Ưu váºy.“
“Không sao, tùy ý cung chá»§ tá»· tá»· gá»i ta sao cÅ©ng được.“ Diệp Vô Ưu rất nhanh trả lá»i. Hắn lá» má» cảm thấy có thể là vì mẹ hắn nên vị Vô Song cung chá»§ diá»…m tuyệt thiên hạ nà y má»›i đối vá»›i hắn ưu ái váºy.
“Vô Ưu, ngươi đến Vô Song Cung định là m gì? Có tháºt chỉ đơn thuần đến đây chÆ¡i thôi không?†Vô Song cung chá»§ hÆ¡i trầm ngâm rồi há»i.
“Äúng váºy, ta cả ngà y chẳng có việc gì là m, tháºt buồn chán hết sức, sở dÄ© má»›i đến đây chÆ¡i.“ Diệp Vô Ưu trả lá»i không chút do dá»±, trong lòng tÃnh toán là m sao để tiếp cáºn được nà ng. Lúc nà y cho dù Lãnh Tâm Âm không yêu cầu hắn là m việc nà y hắn cÅ©ng muốn Ä‘oạt cho được vị cung chá»§ mÄ© lệ nà y.
“Nếu như ta bảo ngươi bồi tiếp ta má»™t lúc, ngươi có nguyện ý không?“ Vô Song cung chá»§ há»i.
“A?“ Diệp Vô Ưu sững sá», hắn vẫn còn Ä‘ang nghÄ© là m thế nà o để tiếp cáºn nà ng, ai biết nà ng ta lại đỠxuất yêu cầu như váºy. Nhất thá»i hắn cÅ©ng không có phản ứng gì.
“Sao? Không nguyện ý à ?†Vô Song cung chủ sắc mặt hơi lạnh lẽo, hiển nhiên không cao hứng.
“Nguyện ý, đương nhiên nguyện ý, cung chá»§ tá»· tá»·, ta sao lại không nguyện ý chứ!“ Diệp Vô Ưu cuống cả lên nói. Hảo sá»± mang đến cá»a, hắn là m sao có thể không đáp ứng.
“Ngươi Ä‘i theo ta.“ Vô Song cung chá»§ sắc mắt trở nên nhu hòa hÆ¡n nhiá»u. Nà ng xoay ngưá»i thướt tha bước vá» phÃa thạch ốc.
Diệp Vô Ưu vá»™i và ng Ä‘i theo, rút ngắn khoảng cách vá»›i Vô Song cung chá»§. Mùi hương dá»… chịu lạ thưá»ng trên ngưá»i nà ng bay đến mÅ©i hắn. Hồi ức trước đó không bao lâu chợt đến, mÄ© cảnh như lại hiện ra trước mắt. Diệp Vô Ưu bất giác muốn chìm mãi trong ảo má»™ng.
Mái tóc dà i che giấu ngá»c thể, tháºt là là m ngưá»i ta phải mÆ¡ tưởng.
Thạch ốc tuy nhá» nhưng rất sạch sẽ. Bên trong cÅ©ng không có gì, chỉ có má»™t chiếc giưá»ng đá, giưá»ng cÅ©ng rất nhá», nhỠđến ná»—i tá»± hồ má»™t ngưá»i nắm cÅ©ng có phần miá»…n cưỡng.
“Ở đây không có gì chÆ¡i cả. Trừ ta ra cÅ©ng không có ngưá»i nà o khác ở đây. Như váºy ngươi vẫn nguyện ý ở đây bồi tiếp ta chứ?“ Vô Song cung chá»§ đến bên giưá»ng, lưng quay vá» Diệp Vô Ưu từ từ há»i.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên nguyện ý, có cung chá»§ tá»· tá»· cùng ta là đủ!“ Diệp Vô Ưu không chút suy nghÄ© nói, trong lòng còn có má»™t câu chưa nói ra: “Nếu nà ng tối nà y cùng ta ngá»§ chung thì cà ng tốt hÆ¡n nữa.“
Tà i sản của vnvn121212
08-07-2008, 08:48 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 4 Chương 12
Dục trì xuân quang
“Có tháºt là chỉ cần có ta ở đây vá»›i ngươi là đủ không?“ Vô Song cung chá»§ quay ngưá»i lại, dùng ánh mắt kì dị nhìn Diệp Vô Ưu, ngữ khà đột nhiên thay đổi: “Nếu ta muốn ngươi ở đây cùng ta suốt Ä‘á»i thì sao?â€
“Cung chá»§ tá»· tá»·, ta ở cùng tá»· suốt Ä‘á»i cÅ©ng không có vấn Ä‘á», có Ä‘iá»u chúng ta có thể ra ngoà i chÆ¡i, không cần phải ở mãi chá»— nà y!“ Diệp Vô Ưu lúc đầu hÆ¡i sững sá» rồi vá»™i và ng nói.
Äôi con ngươi tuyệt đẹp cá»§a Vô Song cung chá»§ hướng vá» Diệp Vô Ưu, dưá»ng như hÆ¡i xuất thần, rất lâu sau, nà ng khẽ thở dà i: “Äáng tiếc, ngươi không phải là nà ng.“
“Nà ng? Cung chá»§ tá»· tá»·, tá»· nói ai váºy?“ Diệp Vô Ưu liá»n há»i, trong lòng thầm nghÄ© chẳng nhẽ nà ng lại Ä‘ang nghÄ© đến nam nhân nà o đó.
“Qua đây, ngồi chá»— nà y.“ Vô Song cung chá»§ cÅ©ng không trả lá»i câu há»i cá»§a hắn, chỉ ngồi trên thạch sà ng, sau đó hướng đến Diệp Vô Ưu vẫy tay, chỉ và o chá»— bên cạnh nà ng, ôn nhu nói.
“A!“ Diệp Vô Ưu ngồi xuống cạnh Vô Song cung chá»§, nghiêng đầu nhìn chăm chú và o khuôn mặt mÄ© lệ cá»§a nà ng, ngá»i thấy mùi u hương thoang thoảng từ trên ngưá»i nà ng, trong lòng bùng lên má»™t cảm giác kÃch thÃch, chỉ muốn ôm nà ng và o lòng.
“Ta tên Hoa Vân La, sau nà y ngươi đừng gá»i ta là cung chá»§ tá»· tá»· nữa.“ Vô Song cung chá»§ nhẹ nhà ng nói, nà ng lúc nà y Ä‘ang nhìn Diệp Vô Ưu, chăm chú ngắm khuôn mặt hắn má»™t cách tỉ mỉ, dưá»ng như muốn nhìn rõ rà ng từng chá»— nhá» bé trên mặt hắn.
“Vân La tá»·, chúng ta ra ngoà i chÆ¡i nha?“ Diệp Vô Ưu có vẻ hiếu động, ngồi má»™t chá»— như váºy hắn có chút không quen. Hắn nghÄ© ngợi má»™t chút rồi nắm lấy ngá»c thá»§ cá»§a Hoa Vân La, đứng dáºy kéo nà ng ra ngoà i.
Hoa Vân La lúc đầu sắc mặt hÆ¡i biến đổi, nhưng láºp tức dung nhan cÅ©ng trở nên nhu hòa lại, để hắn tá»± do kéo nà ng ra khá»i thạch ốc.
“Vân La tá»· tá»·, ở đây tháºt đẹp a!“ Diệp Vô Ưu nhìn bốn phÃa, cảm thán nói.
“Nơi nà y tuy đẹp, nhưng đã sống ở đây và i chục năm có lẽ cũng không nghĩ là nó đẹp nữa.“ Hoa Vân La khẽ nói.
“CÅ©ng đúng. Cho nê, Vân La tá»· tá»·, tá»· nên Ä‘i ra ngoà i nhiá»u nhiá»u má»™t chút, không nên cả ngà y ở chá»— nà y.“ Diệp Vô Ưu nghÄ© nghÄ© rồi nói, liá»n đó trong đầu liá»n xuất hiện má»™t ý niệm táo bạo: “Vân La tá»· tá»·, không bằng nhân lúc nà y, đệ và tá»· cùng Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i? Äệ cÅ©ng chưa bao giá» ra khá»i Bách Hoa Äế Quốc. Chúng ta có thể đến Phiêu Tuyết Äế Quốc, Băng tá»· tá»· hình như Ä‘ang ở đó!“
“Vô Song cung chá»§ không thể li khai Vô Song cung.“ Hoa Vân La buồn bã nói, “Vốn dÄ©, ta cÅ©ng không thể Ä‘i vá»›i ngươi đến Phiêu Tuyết Äế Quốc.“
“Không được sao? Vân La tá»· tá»·, tá»· là cung chá»§, tá»· muốn Ä‘i đâu Ä‘á»u do tá»· quyết định, tá»· muốn Ä‘i tá»± nhiên có thể Ä‘i mà , ai có thể bắt tá»· phải thế nà y chứ? Diệp Vô Ưu có chút ngạc nhiên nói: “Tá»· má»™t mình ở chá»— nà y. Sẽ bức bối chết đó!“
“Không phải là có ngươi ở cùng ta sao? Ta sao có thể bức bối được, chẳng nhẽ, ngươi không muốn ở cùng ta?“ Hoa Vân La ảm đạm há»i, ngữ khà hình như có chút không vui.
“Không phải, Vân La tá»· tá»·, chỉ là dù có đệ ở cùng tá»·, rồi có má»™t ngà y tá»· cÅ©ng sẽ thấy bức bối. Nói tá»›i cùng, chúng ta vẫn nên đến má»™t nÆ¡i nà o khác chÆ¡i!“ Diệp Vô Ưu vá»™i vã nói, hắn còn má»™t câu vẫn chưa nói ra, hắn dù thÃch ở cùng nà ng nhưng cÅ©ng không thể ở đây cùng nà ng suốt Ä‘á»i được.
“Ngươi có tháºt nghÄ© váºy không? Lúc nà y bá»n hỠđã đến bên dục trì, Hoa Vân La liá»n dừng bước, nhìn bên trong dục trì Ä‘ang tá»a ra những dòng khà nóng.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, Vân La tá»· tá»·, đệ không bao giá» lừa ngưá»i khác.“ Diệp Vô Ưu thà nh khẩn tuyên thệ. Nếu có Lam Tiểu Phong ở đây, hắn nhất định sẽ láºt tẩy lá»i bịa đặt cá»§a Diệp Vô Ưu. Bởi vì câu hắn vừa nói chình là lá»i dối trá lá»›n nhất.
“Tháºt không?“ Hoa Vân La ngữ khà có chút cổ quái, nhưng cÅ©ng không nói gì nữa, từ từ cất bước Ä‘i tá»›i.
Phong cốc nà y không thể nói là lá»›n nhưng cÅ©ng không phải nhá», phong cảnh thá»±c sá»± cÅ©ng không tệ. Ngoà i dục trì thiên nhiên còn có các loại cây cá» hoa lá khác nhau, xem ra các loại hoa cỠở đây tịnh không phải ban đầu đã có ở đây, có thể sau nà y má»›i được trồng. Nói tóm lại, nÆ¡i nà y là má»™t tiên cảnh nhân gian, chỉ là HoaVân La nói cÅ©ng không sai, cho dù là mÄ© lệ tiên cảnh, sống ở đây và i chục năm chỉ sợ cÅ©ng không còn cảm thấy quá đẹp nữa.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bây giá» Diệp Vô Ưu vẫn thấy rất đẹp, hắn dù sao cÅ©ng má»›i ngà y đầu tiên đến đây, vá»›i lại còn có giai nhân bên cạnh bầu bạn. Hắn hiện tại dù không dám cùng Hoa Vân La có hà nh vi quá thân máºt, nhưng vẫn luôn nắm tay nà ng. Nà ng từ đầu đến cuối cÅ©ng không vùng ra, tùy ý để hắn cầm lấy. Bất quá Diệp Vô Ưu lá» má» cảm thấy Hoa Vân La tá»±a hồ có tâm sá»± nặng ná», bởi vì hắn phát hiện nà ng luôn nhìn hắn đến ngây cả ngưá»i.
Chẳng biết lúc nà o đã đến tối, Lạc Lạc và Tuyết Tuyết mang má»™t bữa cÆ¡m thịnh soạn đến. Buổi trưa bá»n há» cÅ©ng đã mang cÆ¡m đến, sở dÄ© Diệp Vô Ưu tối má»›i gặp lại bá»n há» nghÄ© cÅ©ng không có gì kì lạ, vá»›i lại lúc nà y tất cả tâm tư cá»§a hắn Ä‘á»u ở trên ngưá»i Hoa Vân La, đối vá»›i hai tiểu nữ hà i tá»± nhiên cÅ©ng không có gì hứng thú.
Bữa cÆ¡m tối nay vá»›i lúc trưa không khác biệt lắm, chỉ là có thêm khá nhiá»u hồ tá»u. Tá»u hương ngà o ngạt thấm cả và o tim gan, dù rằng Diệp Vô Ưu tịnh không phải là tá»u quá»· nhưng ngá»i thấy tá»u hương nà y vẫn xuất hiệt má»™t cÆ¡n thèm khát mãnh liệt.
“Äây là Vô Song tá»u được giữ kỹ cá»§a Vô Song cung chúng ta, là m ra cÅ©ng không dá»…, bất quá uống má»™t Ãt rất có lợi cho giấc ngá»§.“ Hoa Vân La đưa cho Diệp Vô Ưu má»™t ly rượu nhá» rồi khẽ nói: “Thỉnh thoảng buổi tối ta ngá»§ không ngon, liá»n uống má»™t chút Vô Song tá»u.“
Hoa Vân La dùng ngón tay non má»m nhón lấy ly rượu, rồi nhẹ nhà ng đưa lên miệng, đôi môi anh đà o khẽ mở, ly rượu trong nháy mắt không còn má»™t giá»t, khuôn mặt trắng ngần cá»§a nà ng chốc lát chợt hiện những đóa hồng vân.
Ãnh hoà ng hôn chiếu xuống, Hoa Vân La cà ng lá»™ ra vẻ kiá»u diá»…m quyến rÅ©, Diệp Vô Ưu nâng ly rượu lên nhưng cứ giÆ¡ mãi ở giữa chừng, vì hắn giỠđã biến thà nh si ngốc.
“Vân La tỷ tỷ, tỷ đẹp quá.“ Diệp Vô Ưu lẩm bẩm nói.
“Ta đẹp à ?“ Hoa Vân La buồn bã nói.
“Vân La tá»· tá»·, tá»· đương nhiên rất đẹp, tá»· là ngưá»i đẹp nhất mà đệ đã gặp!“ Diệp Vô Ưu nói luôn mồm, hắn lần nà y đúng là bán cả lá»i nói, chà Ãt trong mắt hắn, Hoa Vân La xác tháºt là xuất sắc nhất trong các mÄ© nữ hắn đã gặp.
“Äẹp thì có tác dụng gì đâu?“ Hoa Vân La không biết là đang nghÄ© gì, thanh âm thay đổi như có chút xa xăm: “Nà ng vẫn không nguyện ý ở chung vá»›i ta.“
“Vân La tá»· tá»·, tá»· nói ai váºy? Ai không nguyện ý ở chung vá»›i tá»·, đệ sẽ giúp tá»· giáo huấn hắn!“ Diệp Vô Ưu ra vẻ bất bình cho Hoa Vân La.
“Ngươi tháºt sá»± muốn giúp ta giáo huấn nà ng?†Hoa Vân La như Ä‘ang cưá»i chế nhạo hắn, trong ánh mắt thấp thoáng có vẻ giá»…u cợt.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta Diệp Vô Ưu đưá»ng đưá»ng nam tá» hán, nói là là m!“ Diệp Vô Ưu vá»™i và ng bảo đảm.
“Nam tá» hán á?“ Hoa Vân La sắc mặt hÆ¡i âm u, dùng thanh âm má»ng đến độ không nghe nổi nói: “Phải rồi, ngươi là nam tá» hán, ngươi chỉ là giống nà ng như đúc thôi, ngươi chung quy không thể thay thế nà ng.â€
“Vân La tá»· tá»·, tá»· Ä‘ang nói gì váºy?“ Giá»ng Hoa Vân La thá»±c sá»± quá nhá», nhỠđến mức Diệp Vô Ưu tuy ở rất gần nhưng vẫn không nghe rõ lá»i nà ng nói.
“Không có gì cả, ăn thôi, cÅ©ng không còn sá»›m nữa, ăn xong tắm rá»a rồi Ä‘i ngá»§.“ Hoa Vân La lắc đầu nói.
“Tắm rá»a?“ Diệp Vô Ưu nghe thấy hai từ nà y bất giác mÆ¡ tưởng má»™t tráºn. Nếu có thể cùng Hoa Vân La má»™t đôi uyên ương tắm rá»a ở dục trì nà y thì đúng là má»™t việc tuyệt vá»i.
Tuy Diệp Vô Ưu nghÄ© khả năng nà y không lá»›n lắm, nhưng vẫn có chút hy vá»ng, vì thế tá»± nhiên cÅ©ng tăng tốc độ ăn lên.
Không lâu sau, khi Lạc Lạc và Tuyết Tuyết quay lại thì hắn cÅ©ng vừa ăn xong, hai ngưá»i bá»n há» dưá»ng như cÅ©ng biết Hoa Vân La tốn khoảng bao lâu thì xong, vốn là đợi nà ng ăn xong không lâu rồi đến thu dá»n.
“Các ngươi vỠnghỉ ngơi đi, tối nay không cần phải đến đây nữa.“ Hoa Vân La nói với hai tiểu nha đầu.
“Dạ, cung chá»§.“ Hai tiểu nha đầu cùng đáp, dùng ánh mắt hiếu kì nhìn Diệp Vô Ưu, sau đó vá»™i vã thụ dá»n các thứ rồi nhanh chóng Ä‘i ra.
“Äi thôi.“ Hoa Vân La lần nà y chá»§ động nắm lấy tay Diệp Vô Ưu, ôn nhu nói.
Diệp Vô Ưu cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa sung sướng, đỠđẫn Ä‘i theo nà ng đến bên dục trì, sau đó hắn tá»± cảm thấy cả ngưá»i bay lên, tiếp theo rÆ¡i và o trong dục trì, sát na đó hắn thấy má»™t thân ảnh ưu mÄ© trong là n nước, hắn biết đó chÃnh là Hoa Vân La.
Dòng nước ấm áp trong dục trì là m ngưá»i ta cảm thấy khoan khoái, không lạnh mà cÅ©ng không quá nóng. Nhưng hiện tại Diệp Vô Ưu tháºt chẳng còn tâm trà đâu mà tắm rá»a, hắn mở to mắt nhìn Hoa Vân La cách đó không xa.
Hoa Vân La tá»± hồ hoà n toà n không chú ý đến gã nam nhân bên cạnh nà ng, lúc và o trong là n nước, tấm vải má»ng trên ngưá»i nà ng như biến đâu mất, ngá»c thể hoà n mÄ© và trì thá»§y tiếp xúc vá»›i nhau như không há» có lá»›p ngăn cách. Nà ng ở trong nước giống như má»™t mỹ nhân ngư Ä‘ang bÆ¡i lá»™i, lúc thì nhảy lên mặt nước, lúc thì lặn xuống dưới, mang đến Diệp Vô Ưu má»™t sức cám dá»— vô táºn.
Lá»›p vải má»ng dà i đến cẳng chân, tịnh không thể che Ä‘áºy tất cả các vị trà quan trá»ng trên ngưá»i nà ng, đặc biệt khi nà ng chuyển động xuân quang lại cà ng lá»™ rõ, ngá»c phong mượt mà sung mãn, cẳng chân thon dà i trắng như tuyết, đưá»ng cong trên than nà ng rất hoà n mÄ©, tư thế lại lung linh, phong đồn ưỡn ra ngạo nghá»…, tất cả cùng má»™t lúc hiện ra trước mắt Diệp Vô Ưu.
Diệp Vô Ưu chung quy không kìm được dục há»a bùng Ä‘ang bùng lên dữ dá»™i trong lòng, bÆ¡i vá» phÃa Hoa Vân La. Hoa Vân La đột nhiên hướng đến hắn nở má»™t nụ cưá»i xinh đẹp, hiện ra má»™t vẻ dá»… thương lạ kì, nhưng ngay khi Diệp Vô Ưu sắp đến bên cạnh thì nà ng lại nhảy vá»t lên mặt nước rồi sau đó lại lặn xuống ở chá»— cách hắn đến và i trượng.
“Vô Ưu, qua đây.“ Äang lúc Diệp Vô Ưu Ä‘ang cảm thấy ỉu xìu thì thanh âm động nhân cá»§a Hoa Vân La lại truyá»n đến. Nà ng khẽ giÆ¡ tay hướng tá»›i hắn vẫy gá»i.
Diệp Vô Ưu mừng phát Ä‘iên, liá»n nhà o vá» phÃa Hoa Vân La, thò tay muốn ôm, nhưng chỉ là ôm phải khoảng không.
“Không được loạn động.“ Hoa Vân La nhẹ giá»ng nói. Äá»™t nhiên nà ng nắm lấy y phục Diệp Vô Ưu, sau đó hÆ¡i dùng sức, y phục cá»§a hắn trong chá»›p mặt thà nh phấn vụn rồi nhanh chóng tan biến và o trong nước.
“Vân La tá»· tá»·, tá»·, tá»· là m gì váºy?“ Diệp Vô Ưu ngây cả ra, mặc dù hắn rất muốn trước mắt mỹ nhân được thẳng thắn thoải mái như váºy, nhưng việc là m nà y cá»§a Hoa Vân La là m hắn cảm thấy không thể ngá» nổi.
Hoa Vân La cÅ©ng không nói tiếng nà o, đột nhiên xuyên và o trong mặt nước. Không biết bao lâu sau, trên ngưá»i nà ng đã quấn lại tấm khinh sa, đồng thá»i bá»™ váy từ trong tay nà ng bắn vá» phÃa Diệp Vô Ưu rồi quấn lấy hắn. Khoảnh khắc sau, Hoa Vân La bế lấy Diệp Vô Ưu rồi hạ xuống bên cạnh dục trì.
Tà i sản của David
09-07-2008, 03:40 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 4 Chương 13
Thạch ốc mê tình
Äá»™ng tác cá»§a Hoa Vân La quá nhanh, đến mức Diệp Vô Ưu vẫn chưa có phản ứng, nà ng đã bế hắn và o trong thạch ốc, sau đó ném hắn lên thạch sà ng.
“Vân La tá»· tá»·...“ Diệp Vô Ưu cảm thấy mÆ¡ hồ, sá»± việc xảy ra quá nhanh, hắn nhất thá»i cÅ©ng không có phản ứng nhưng vẫn còn nói được. Äá»™t nhiên hai mẩu y phục được ném đến che lấy thân thể trần trụi cá»§a hắn, đồng thá»i cÅ©ng che luôn miệng hắn, chặn lại những lá»i hắn Ä‘ang muốn nói.
“Y phục cá»§a đệ bị ta bất cẩn là m há»ng, mặc tạm cái nà y váºy.“ Hoa Vân La ôn nhu nói. Lúc nà y, Diệp Vô Ưu má»›i biết bản thân vừa mừng hụt, vừa nãy hắn cứ tưởng đây là y phục Hoa Vân La cởi ra, hắn rốt cuá»™c vẫn thấy Hoa Vân La khoác trên ngưá»i tấm khinh sa, dù thân mình ẩn ẩn hiện hiện, nhưng nà ng tịnh không như hắn tưởng tượng là tá»± thoát y để che cho hắn.
Diá»…m phúc không được đưa đến cá»a như hắn tưởng tượng, Diệp Vô Ưu tuy có chút thất vá»ng nhưng cÅ©ng không quá để tâm, dẫu sao theo hắn thấy để chiếm được giai nhân diá»…m tuyệt thiên hạ nà y vẫn phải tốn chút công phu tán tỉnh. Huống hồ, nam nhân khác muốn nhìn thấy mặt Hoa Vân La Ä‘á»u rất khó khăn, không biết bao nhiêu ngưá»i cả Ä‘á»i cÅ©ng không cách chi nhìn thấy, hắn giá» lại có thể ở gần nà ng như váºy, đã đủ để vô sô nam nhân thèm muốn rồi.
Chỉ là khi đang chuẩn bị mặc y phục thì phát hiện có việc không hợp ý.
“Vân La tá»· tá»·, đây là y phục nữ nhân mà , là m sao đệ mặc được?“ Diệp Vô Ưu mặt khổ sở há»i.
“Ta đương nhiên không có y phục nam nhân, đây là y phục cá»§a ta, đệ giá» mặc tạm váºy.“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng nói: “Äợi ngà y mai, ta nói Lạc Lạc mang hà nh lý cá»§a đệ đến đây. Khi đó đệ có thể tá»± đổi y phục.â€
“Nhưng mà ...“ Diệp Vô Ưu vẫn có chút do dá»±, hắn luôn ghét nhất bị ngưá»i ta cho là nữ nhân, hiện tại Hoa Vân La lại bắt hắn mặc y phục nữ nhân. Hắn tất nhiên là có chút không tình nguyện.
“Lại đây, ta giúp đệ mặc.“ Hoa Vân La bước đến thạch sà ng, không ngá» lại tháºt sá»± cầm y phục lên bắt đầu hầu hạ Diệp Vô Ưu. Ngá»c thá»§ má»m mại phút chốc lướt nhẹ lên ngưá»i hắn, Diệp Vô Ưu không nhịn được tà ý trong lòng nổi lên như sóng, liá»n quên mất phản đối mặc y phục nữ nhân, tùy cho Hoa Vân La mặc ý thao túng trên ngưá»i hắn.
Không biết đã qua bao lâu, Hoa Vân La cuối cÅ©ng đã mặc xong y phục cho Diệp Vô Ưu, sau đó sững sá» nhìn hắn. Má»™t cỠđộng cÅ©ng không có, cả ngưá»i dưá»ng như trở nên si ngốc.
“Vân La tá»· tá»·, tá»· sao váºy?“ Diệp Vô Ưu ngồi dáºy, có chút ngạc nhiên nhìn Hoa Vân La, sau đó lại tá»± nhìn y phục trên ngưá»i hắn, không khá»i cảm thấy buồn bá»±c. Hắn hiện tại Ä‘ang mặc má»™t bá»™ váy trắng, cứ như là má»™t mÄ© nữ tuyệt sắc váºy, may mà ở đây trừ Hoa Vân La cÅ©ng không có ai khác cho nên hắn vẫn có thể miá»…n cưỡng chịu đựng.
“Äúng là má»™t khuôn má»™t dạng.“ Hoa Vân La như Ä‘ang nói mê. Äá»™t nhiên, nà ng nhẹ nhà ng đưa ngá»c thá»§ vuốt ve má Diệp Vô Ưu.
“Vân La tá»· tá»·, tá»· không sao chứ?“ Diệp Vô Ưu nhịn không nổi há»i, tuy ngá»c thá»§ má»m mại cá»§a nà ng là m hắn cảm thấy rất khoan khoái, nhưng cái kiểu dáng cá»§a nà ng bây giá», chỉ sợ kẻ ngốc cÅ©ng có thể nhìn ra nà ng có gì đó không hợp lý.
Hoa Vân La si mê nhìn ngắm Diệp Vô Ưu, đột nhiên đưa đôi môi anh đà o đến gần, nhẹ nhà ng hôn lên mặt hắn. Sau đó song thủ nâng hai má hắn rồi lại hôn lên môi hắn.
Diệp Vô Ưu tim Ä‘áºp má»™t tráºn kịch liệt. Hắn nằm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© được diá»…m phúc lại đến sá»›m như váºy. Hắn gần như vô thức ôm lấy eo Hoa Vân La, hÆ¡i hÆ¡i dùng sức. Hoa Vân La liá»n đổ và o ngưá»i hắn.
Hoa Vân La vẫn Ä‘ang hôn Diệp Vô Ưu, vừa nhẹ vừa khẽ, nhưng vẫn có chút vụng vá», xem ra nà ng tịnh không có chút kinh nghiệm. Bởi vì khi Diệp Vô Ưu bắt đầu hôn trả lại, nà ng nhanh chóng từ chá»§ thà nh khách, bắt đầu thụ động hòa theo nụ hôn cá»§a Diệp Vô Ưu.
Diệp Vô Ưu tá»± nhiên không thá»a mãn vá»›i nụ hôn đơn giản nà y, song thá»§ Ä‘ang ôm lấy eo lưng nà ng đã bắt đầu từ từ lai vãng xuống dưới. Hoa Vân La vốn chỉ khoác má»™t tấm khinh sa, cho nên bà n tay hắn nhanh chóng đột phá và o trong, má»™t mặt vuốt ve da thịt trắng mịn cá»§a nà ng, má»™t mặt di chuyển xuống phong đồn.
Äôi song phong đà n tÃnh kinh ngưá»i cá»§a Hoa Vân La áp chặt và o ngá»±c Diệp Vô Ưu, là m cho hắn khoan khoái đến suýt báºt ra tiếng rên, đồng thá»i kiá»u đồn đầy co giãn cá»§a nà ng cÅ©ng mang lại cho hắn cảm giác mÄ© diệu vô hạn. Há»a dục trong lòng hắn bùng lên mãnh liệt, dục vá»ng như muốn nổ tung, rồi đột nhiên trở mình áp chặt và o dưới ngưá»i Hoa Vân La.
Má»™t tay đỡ lấy kiá»u đồn Hoa Vân La, má»™t tay kéo khinh sa trên ngưá»i nà ng, sau đó Diệp Vô Ưu nôn nóng muốn cởi y phục trên ngưá»i nà ng xuống, muốn chiếm hữu tuyệt sắc giai nhân khuynh quốc khuynh thà nh nà y. Thế nhưng, ngay khi hắn vừa má»›i kéo khinh sa Hoa Vân La ra, hắn đột nhiên cảm thấy má»™t cổ lá»±c lượng cá»±c lá»›n từ dưới ngưá»i tuôn ra, tiếp theo đó cả ngưá»i hắn liá»n bay ra xa.
Trong lúc vá»™i và ng, Diệp Vô Ưu cảm thấy cả ngưá»i xoay trở vá», sau đó nhẹ nhà ng hạ xuống đất, khi nhìn lại vá» hướng Hoa Vân La thì phát hiện nà ng đã đứng dáºy, khinh sa cÅ©ng khoác lại lên ngưá»i. HÆ¡n nữa nà ng Ä‘ang dùng ánh mắt kì quái nhìn hắn.
“Vân La tá»· tá»·, xin lá»—i tá»·, đệ nhất thá»i không tá»± chá»§ được.“ Diệp Vô Ưu vẫn nghÄ© Hoa Vân La Ä‘ang rất tức giáºn, vá»™i vã nói.
“Không trách đệ, là ta không tốt.“ Hoa Vân La khẽ lắc đầu, “Ta cứ nghĩ, có thể bắt đệ thay thế nà ng, nhưng mà , đệ, chung quy không phải nà ng.“
“Vân La tá»· tá»·, tá»· nói ngưá»i đó rốt cuá»™c là ai váºy?“ Diệp Vô Ưu trong lòng khó chịu, nghÄ© bụng nếu để hắn thấy được cái tên gia há»a mà Hoa Vân La nói đó, hắn nhất định phải Ä‘áºp cho má»™t tráºn.
“Äệ tháºt sá»± muốn biết sao?“ Hoa Vân La buồn bã thở dà i rồi nói: “Äệ đừng há»i nữa, biết việc nà y đối đệ không có lợi.“
“Vân La tá»· tá»·, tá»· nói cho đệ biết Ä‘i, tá»· nói cái tên đó là ai? Hắn hồi trước có phải đã khi phụ tá»· không, hắn mà khi phụ tá»·, đệ giúp tá»· trút giáºn.“ Diệp Vô Ưu thấy trong lòng hoang mang, còn có má»™t cảm giác ghen tức không nói ra được, hắn cÅ©ng đã lá» má» hiểu Hoa Vân La chỉ xem hắn là cái gã đó, sở dÄ© má»›i đối vá»›i hắn má»›i tốt như váºy.
Hoa Vân La ngÆ¡ ngẩn nhìn Diệp Vô Ưu, không trả lá»i câu há»i cá»§a hắn, qua má»™t lúc lâu, nà ng đột nhiên há»i: “Vô Ưu, đệ có thÃch ta không?“
“ThÃch, đương nhiên là thÃch!“ Diệp Vô Ưu không chút do dá»± nói.
“Váºy đệ có thể đáp ứng ta má»™t việc không? Hoa Vân La u buồn há»i.
“Là việc gì?“ Diệp Vô Ưu có chút ngạc nhiên.
“Sau nà y, đệ má»—i năm Ä‘á»u đến đây bồi tiếp ta má»™t khoảng thá»i gian, có được không?“ Hoa Vân La khẽ há»i.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, Vân La tá»· tá»·, đệ còn sợ tá»· không cho đệ đến nữa!“ Diệp Vô Ưu trả lá»i má»™t hÆ¡i.
“Váºy đệ có thể đáp ứng ta thêm má»™t việc nữa không?“ Hoa Vân La hÆ¡i hÆ¡i do dá»± má»™t chút rồi cÅ©ng há»i.
“Vân La tá»· tá»·, việc gì tá»· cứ nói, chỉ cần đệ có thể là m được, nhất định sẽ đáp ứng tá»·.“ Diệp Vô Ưu vì muốn Hoa Vân La vui vẻ nên tá»± nhiên nói ra những lá»i bùi tai.
“Äệ sau nà y khi ở chung vá»›i ta, có thể mặc trên ngưá»i bá»™ váy áo nà y không?“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng há»i.
“A?“ Diệp Vô Ưu sững sá», hắn sao có thể nghÄ© được Hoa Vân La lại đỠxuất yêu cầu nà y, không phải nói, khi hắn vá»›i nà ng ở chung thì luôn phải mặc y phục nữ nhân chứ?
“Vân La tá»· tá»·, tá»· thÃch bá»™ y phục nà y lắm à ?“ Diệp Vô Ưu không nhịn được há»i; “Nếu tá»· thÃch thì cÅ©ng có thể tá»± mặc mà , tá»· mặc chắc chắn là rất đẹp!“
“Ta thÃch nhìn đệ mặc bá»™ y phục nà y.“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng nói, “Có thể đáp ứng ta không?
“Ta cà ng thÃch nà ng không mặc y phục hÆ¡n nữa, nà ng là m cái gì mà không cởi cho ta xem.“ Diệp Vô Ưu thầm nói, hắn bắt đầu hoà i nghi Hoa Vân La có chút gì đó không bình thưá»ng, yêu cầu gì không nói, lại cứ phải bắt hắn mặc y phục nữ nhân cho nà ng xem. Nhưng nghÄ© lại, giả sỠđáp ứng yêu cầu nà y cá»§a nà ng thì có thể được cÆ¡ há»™i ở chung cùng nà ng, còn nếu không đáp ứng, chỉ sợ là chẳng có việc gì tốt đẹp.
“Cuối cùng là đáp ứng hay không đây?“ Diệp Vô Ưu nhất thá»i có chút khổ não, đáp ứng thì hắn tháºt không muốn mặc y phục nữ nhân, không đáp ứng thì lại không nỡ bá» tuyệt đại giai nhân nà y.
“Vân La tá»· tá»·, muốn đệ đáp ứng tá»· cÅ©ng được, bất quá, đệ cÅ©ng có má»™t yêu cầu.“ Diệp Vô Ưu cân nhắc và i lần rồi nói, chung quy vẫn còn luyến tiếc Hoa Vân La, chỉ muốn thá»a hiệp vá»›i nà ng: “Äệ chỉ mặc cho tá»· xem thôi, nếu có ngoại nhân, đệ sẽ không mặc bá»™ y phục nà y.“
“Äệ tháºt sá»± đáp ứng?“ Hoa Vân La ngữ khà có chút hân hoan: “Äệ yên tâm, ta sẽ không để đệ phải mặc váºy cho ai khác xem đâu!“
“Váºy, Vân La tá»· tá»·, tá»· không thể nuốt lá»i, còn nữa, tá»· không thể nói cho ai biết việc đệ mặc y phục cá»§a nữ hà i tá».“ Diệp Vô Ưu giá»ng có chút không tình nguyện, hắn không há» muốn bởi vì việc nà y mà bị cưá»i nhạo, đặc biệt là Hà m Yên nha đầu đó, nếu biết việc hắn mặc y phục nữ nhân, khẳng định là ngà y nà o cÅ©ng sẽ trêu trá»c hắn.
“Äồ ngốc, ta sao nỡ để đệ như váºy cho ngưá»i khác xem chứ?“ Hoa Vân La ngữ khà như có chút nÅ©ng nịu, nà ng tha thướt đến bên cạnh Diệp Vô Ưu, đôi ngá»c thá»§ từ từ giang ra, nhẹ nhà ng ôm Diệp Vô Ưu và o trong lòng, “Sau nà y không phải gá»i ta là Vân La tá»· tá»·, gá»i ta Vân La, được không?“
â€œÄÆ°á»£c, Vân La tá»· tá»·. À, không phải, là Vân La.“ Diệp Vô Ưu dá»±a và o ngưá»i nà ng, cảm thấy hết sức dá»… chịu. Lúc nà y không cần phải bảo hắn gá»i là Vân La, mà bảo hắn gá»i là Vân La muá»™i muá»™i, hắn cÅ©ng đáp ứng.
“Ngá»c..., a, Vô Ưu, không còn sá»›m nữa, mình Ä‘i nghỉ Ä‘i.“ Hoa Vân La dịu dà ng nói, nà ng chút nữa đã gá»i tên ngưá»i đó ra, bất quá lúc nà y Diệp Vô Ưu Ä‘ang hồ tư loạn tưởng chẳng há» nghe thấy, hắn chỉ nghe thấy Hoa Vân La nói là muốn cùng hắn nghỉ ngÆ¡i.
“Vân La, đệ ngá»§ ở đâu?“ Diệp Vô Ưu miệng như khô khốc, phòng ốc nà y chỉ có má»™t cái giưá»ng nhá», bình thưá»ng căn bản không đủ để cho hai ngưá»i nằm, trừ phi hai ngưá»i cùng ngá»§ chồng lên nhau.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngá»§ ở đây!“ Hoa Vân La khẽ mỉm cưá»i, rồi ôm lấy Diệp Vô Ưu, sau đó hai ngưá»i liá»n bay lên trên chiếc giưá»ng đá nhá» bé, Diệp Vô Ưu nằm trên giưá»ng, còn Hoa Vân La nằm sấp trên ngưá»i hắn.
Tà i sản của David
09-07-2008, 03:41 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 4 Chương 14
Nhất dạ tiên ngao
Thân thể uốn éo đẫy cám dỗ của Hoa Vân La, mang đến Diệp Vô Ưu từng đợt cảm xúc mĩ diệu, không chút chần chừ, hắn ôm lấy nà ng, một tay đặt lên phong đồn nà ng.
Khi Diệp Vô Ưu còn Ä‘ang muốn là m động tác tiếp theo thì đột nhiên cảm thấy trên ngưá»i nhói lên, láºp tức toà n thân Ä‘á»u không thể động Ä‘áºy.
“Vân La, nà ng là m gì thế?“ Diệp Vô Ưu vá»™i vã há»i, hắn thế nà o cÅ©ng không nghÄ© được, Hoa Vân La và o thá»i Ä‘iểm quan trá»ng nà y lại hạ cấm chế lên hắn, hắn hiện tại ngoà i có thể nói, cái gì cÅ©ng không là m được.
Hoa Vân La không để ý đến hắn, chỉ cúi đầu xuống, rồi bắt đầu hôn lên má hắn, từ từ, nhè nhẹ, lướt nụ hôn từng chút từng chút lên khắp khuôn mặt hắn, mắt nà ng cà ng như hiện ra má»™t vẻ chăm chú lạ thưá»ng, tá»± hồ Diệp Vô Ưu chÃnh là tình nhân mà nà ng yêu nhất.
“Vân La ...“ Diệp Vô Ưu còn muốn nói gì đó thì Hoa Vân La đã chặn miệng hắn lại, là m hắn vô pháp nói ra, nà ng hôn hắn đến xuất thần, ngá»c thá»§ má»m mại vẫn lần mò vô phép tắc trên ngưá»i hắn.
Tá»™i nghiệp Diệp Vô Ưu bị Hoa Vân La khiêu khÃch là m cho dục há»a đại trướng, nhưng khổ ná»—i không có cách nà o cỠđộng được, Hoa Vân La cÅ©ng không biết đã hạ cấm chế gì trên ngưá»i hắn, hắn cố dùng má»i biện pháp mà cÅ©ng không thể giải khai.
Rất lâu sau, Hoa Vân La má»›i ngẩng đầu lên, thở hổn hển rồi nhìn chăm chú và o khuôn mặt cá»§a Diệp Vô Ưu, nét ngượng ngùng từ từ lan ra trên gương mặt thanh tú, giữa đôi con ngươi tuyệt đẹp đó dưá»ng như xuất hiện má»™t lá»›p sương, là m cho ngưá»i ta có má»™t cảm giác mê li.
“Ngá»c Dao, nà ng chung quy đã thuá»™c vá» ta.“ Hoa Vân La nằm sấp trên ngưá»i Diệp Vô Ưu, lÃu rÃu nói.
“Ngá»c Dao?“ Diệp Vô Ưu chấn động, lần nà y, hắn có thể nghe rõ rõ rà ng rà ng. Ngá»c Dao cái tên nà y, hắn tá»± nhiên quen thuá»™c đến độ không thể quen thuá»™c hÆ¡n, bởi vì mẫu thân hắn chÃnh là tên Yến Ngá»c Dao.
“Vân La, nà ng vừa má»›i nói cái gì?“ Diệp Vô Ưu ngữ khà có chút run rẩy: “Ngá»c Dao đó. Là … là ..ai?“
Diệp Vô Ưu há»i như váºy, láºp tức là m Hoa Vân La tỉnh táo lại, nà ng biết, bản thân cuối cùng lại không cẩn tháºn gá»i ra tên Yến Ngá»c Dao, xem ra, nà ng muốn che giấu cÅ©ng không thể nà o nữa rồi.
“Chà ng nói là ai đây?“ Hoa Vân La u buồn thở dà i, há»i lại.
“Không thể nà o, không thể nà o đúng là mẹ ta sao? Diệp Vô Ưu lắp bắp há»i.
“Trừ Yến Ngá»c Dao. Còn có ai sánh được vá»›i Hoa Vân La ta chứ?“ Hoa Vân La ngữ khà mang theo chút kiêu ngạo.
“Nhưng mà , mẹ ta là nữ mà , nà ng cÅ©ng là nữ, nữ nhân sao lại có thể yêu thÃch nữ nhân chứ?“ Diệp Vô Ưu cảm thấy dở khóc dở cưá»i.
“Chỉ cần tháºt lòng yêu nhau, thì hà tất phải để ý đến ánh mắt cá»§a thế tục? Hoa Vân La nhẹ nhà ng nói.
“Nhưng mà . Mẹ ta không thÃch nà ng!“ Diệp Vô Ưu chịu không được nói, “Ngưá»i mẹ ta yêu là cha ta!“
Hoa Vân La sắc mặt âm u, buồn bã nói: “Äúng váºy, nà ng không nguyện ý ở chung vá»›i ta, thà rằng gả cho Diệp Phi Phà m, cÅ©ng không chịu ở Vô Song cung cùng ta.
Liá»n sau đó, Hoa Vân La lại dùng nhãn thần khác thưá»ng nhìn Diệp Vô Ưu, rồi nói tiếp: “Bất quá, không sao cả. Hiện tại chà ng đã xuất hiện, chà ng sẽ yêu thÃch ta, phải không? Chà ng sẽ nguyện ý ở chung vá»›i ta. Ta biết.“
“Vân La, ta là ta. Mẹ ta là mẹ ta, nà ng đừng xem ta là mẹ ta được không?“ Diệp Vô Ưu trong lòng không còn chút tư vị, hắn rốt cuá»™c đã hiểu, vì sao Hoa Vân La vừa gặp hắn thì đã đối vá»›i hắn đặc biệt tốt, hắn cÅ©ng hiểu, Hoa Vân La sao lại muốn hắn mặc y phục nữ hà i tá». ChÃnh bởi vì, trong mắt Hoa Vân La, hắn chÃnh là váºt thay thế cho mẹ hắn Yến Ngá»c Dao.
“Không, là má»™t dạng, Ngá»c Dao nhất định là cảm thấy có lá»—i vá»›i ta, sở dÄ© má»›i sinh ra chà ng, để chà ng đến thay thế, nếu không hai ngưá»i sao lại có thể giống nhau như đúc váºy?“ Hoa Vân La lẩm bẩm nói, vừa nói vừa vuốt ve má Diệp Vô Ưu: “Chà ng xem mắt chà ng, lông mi cá»§a chà ng, mÅ©i chà ng, môi chà ng Ä‘á»u má»™t khuôn má»™t dạng vá»›i Ngá»c Dao, chút khác biệt cÅ©ng không có.“
Thanh âm si ngốc đó cá»§a Hoa Vân La, là m trong lòng Diệp Vô Ưu không khá»i nảy sinh ra cảm giác thương tiếc, mặc dù việc Hoa Vân La yêu mẫu thân hắn là m có chút gì khó chấp nháºn được, nhưng sá»± si mê cá»§a Hoa Vân La cÅ©ng là m hắn có chút cảm động.
“Vân La, nà ng đừng như váºy.“ Diệp Vô Ưu khẽ nói, “Nà ng giải khai cấm chế trên ngưá»i ta trước được không?“
“Không được!“ Hoa Vân La liá»n cá»± tuyệt hắn, “Ta mà giải khai cấm chế, chà ng láºp tức sẽ bá» Ä‘i.“
“Vân La, không có đâu, ta sao lại cam lòng li khai nà ng?“ Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói, lá»i hắn nói cÅ©ng là sá»± tháºt, hắn xác thá»±c bá» không nổi đại mÄ© nhân.
“Ta không tin, tối nay ta muốn chà ng như váºy cùng ta, không được Ä‘i.“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng nói.
Tá»™i nghiệp Diệp Vô Ưu cố nói những lá»i tốt nhất, cuối cùng Ä‘á»u không thể thuyết phục Hoa Vân La, nà ng dưá»ng như quyết tâm muốn Diệp Vô Ưu như váºy cùng nà ng má»™t đêm. Không còn cách nà o khác, Diệp Vô Ưu cuối cùng đà nh phải bá» cuá»™c.
Một tuyệt đại giai nhân đang nằm trong lòng hắn, hơn nữa thân thể hoà n mĩ kia đang không ngừng cám dỗ hắn, nhưng hắn cái gì cũng không là m được, tư vị nà y, đúng là khó tiêu!
“Äợi lần sau, ta nhất định bắt nà ng phải bù lại!“ Diệp Vô Ưu đà nh phải tá»± an á»§i bản thân, đợi giải trừ cấm chế xong, hắn nhất định phải tìm cách chinh phục nhục thể cá»§a Hoa Vân La. Bắt nà ng bồi tiếp hắn ba ngà y ba đêm.
Äã quá ná»a đêm, Hoa Vân La Ä‘ang nằm ngá»§ trong lòng Diệp Vô Ưu, vá»›i lại xem ra còn ngá»§ rất ngon, Diệp Vô Ưu đáng thương lại có má»™t đêm ngá»§ không được, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng biết, diá»…m phúc đưa táºn cá»a như thế nà y, đúng là không dá»… hưởng thụ.
Cho đến sáng sá»›m, Diệp Vô Ưu quả thá»±c là nuốt không trôi, chịu đựng mãi cuối cùng cÅ©ng thiếp Ä‘i, nhưng vừa má»›i ngá»§ chưa được bao lâu thì Hoa Vân La dã tỉnh dáºy.
Äến lúc Diệp Vô Ưu tỉnh lại, Hoa Vân La đã sá»›m không ở trên giưá»ng, mà cấm chế trên ngưá»i hắn không biết lúc nà o cÅ©ng đã giải khai.
Diệp Vô Ưu nhảy xuống giưá»ng, Ä‘i ra khá»i thạch ốc, rồi bước đến cạnh dục trì thiên nhiên, trong dục trì, má»™t mÄ© nhân ngư Ä‘ang thá»a thÃch bÆ¡i lá»™i.
Diệp Vô Ưu tham lam ngắm nhìn Hoa Vân La, không biết có phải Hoa Vân La mấy năm nay đã thà nh thói quen bÆ¡i lõa thể, cho dù nà ng biết Diệp Vô Ưu Ä‘ang ở bên cạnh, nhưng vẫn không e ngại, mặc sức vùng vẫy trong nước, Diệp Vô Ưu bởi váºy mà được no mắt.
“Vô Ưu, xuống đây!“ Thanh âm Hoa Vân La truyá»n tá»›i, thanh âm nà y trong tai Diệp Vô Ưu không kém gì tiên âm.
Gần như không có chút mảy may do dá»±, Diệp Vô Ưu liá»n bổ nhà o vá» hướng dục trì rồi chạy đến bên cạnh Hoa Vân La, giang hai tay ôm lấy nà ng, lần nà y Hoa Vân La cÅ©ng không né tránh, để hắn cho ôm.
“Sáng nay Hoa Nguyệt Lan có đến đây, nó hình như rất quan tâm đến chà ng, đợi chút nữa rồi chà ng đi gặp nó.“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng nói: “Ta đã bảo Lạc Lạc mang hà nh lý của chà ng đến, chốc lát chà ng có thể đổi lại y phục.“
“Ức!“ Diệp Vô Ưu thuáºn miệng kêu má»™t tiếng, sau đó hướng đến cổ HoaVân La hôn má»™t cái, đồng thá»i má»™t tay bám và o nhÅ© phong tròn như ngá»c châu cá»§a nà ng.
Hoa Vân La khẽ uốn thân hình má»m mại, không có chút kháng cá»± động tác cá»§a Diệp Vô Ưu, đôi môi anh đà o phát ra tiếng thở nhẹ.
“Cung chá»§.“ Lúc nà y má»™t giá»ng nói trong trẻo truyá»n đến, sau khi nghe thấy Hoa Vân La liá»n đẩy Diệp Vô Ưu ra.
“Äể các thứ ở trong phòng là được.“ Hoa Vân La nhạt giá»ng nói.
“Vâng, cung chủ.“ Lạc Lạc dùng ánh mắt hiếu kì nhìn Diệp Vô Ưu đang ở trong hồ, sau đó vội vã đi vỠhướng thạch ốc.
Diệp Vô Ưu buồn bá»±c không ngá»›t, Lạc Lạc nà y sá»›m không tá»›i muá»™n không tá»›i, là m gì mà cứ phải đến và o lúc nà y? Bất quá, buồn bá»±c thì buồn bá»±c, hắn bây giá» không dám tá»± chuốc lấy phiá»n toái, hắn lúc nà y cả ngưá»i Ä‘á»u trốn ở dưới nước, bởi vì hắn cÅ©ng không muốn để tiểu nha đầu đó thấy được hắn Ä‘ang mặc y phục nữ nhân.
Nguyên lai Diệp Vô Ưu còn tưởng rằng chỉ cần Lạc Lạc Ä‘i xong, hắn lại có thể tiếp tục hưởng thụ ngá»c thể hoà n mÄ© cá»§a Hoa Vân La, chỉ tiếc là , rất nhanh hắn phát hiện là đã lầm, thân ảnh Lạc Lạc vừa biến mất, Hoa Vân La từ trong dục trì đã nhảy lên.
“Vô Ưu, và o đây!“ Hoa Vân La tá»± nhiên đã khoác má»™t tấm lụa má»ng, nà ng hướng tá»›i Diệp Vô Ưu nở má»™t nụ cưá»i dá»… thương, sau đó Ä‘i tá»›i thạch ốc.
“Äoán không có lầm, cố tình dụ dá»— ta, rồi lại không cho ta chạm và o.“ Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nhá»§, Hoa Vân La lúc nà o cÅ©ng cho hắn má»™t chút ngon ngá»t, là m hắn đối vá»›i nà ng không ngừng khao khát, nhưng lại không chịu chÃnh thức trao thân cho hắn.
Phán Ä‘oán cá»§a Diệp Vô Ưu cÅ©ng không sai là mấy, Hoa Vân La muốn chÃnh là hiệu quả nà y, nà ng hi vá»ng Diệp Vô Ưu có thể ở cùng nà ng, nhưng cÅ©ng hiểu rõ, nếu má»™t chút ngá»t ngà o cÅ©ng không cho hắn, hắn có lẽ chẳng ở vá»›i nà ng được lâu, mà nếu tháºt sá»± cho hắn tất cả. Cho dù nà ng có dung mạo ngạo thị thiên hạ nhưng vẫn có chút lo lắng không thể trói giữ được hắn, sở dÄ© má»›i quyết định áp dụng phương thức hiện tại, là m hắn cảm thấy tá»±a hồ bất cứ lúc nà o Ä‘á»u có thể chiếm Ä‘oạt được nà ng, nhưng sá»± tháºt lại không thể.
Tịch mịch nhiá»u năm nay, cuối cùng cÅ©ng có má»™t ngưá»i có thể bồi tiếp nà ng, Hoa Vân La tá»± nhiên không nguyện ý buông tha, những thứ không chiếm được, vÄ©nh viá»…n là thứ trân quý nhất, đối vá»›i nam nhân mà nói, nữ nhân không chiếm Ä‘oạt được thông thưá»ng Ä‘á»u là mong muốn lá»›n nhất cá»§a bá»n há». Hoa Vân La hiểu rất rõ đạo là nà y, sở dÄ© nà ng má»›i muốn dùng cách nà y là m Diệp Vô Ưu dùng hết thá»i gian có thể để ở bên nà ng.
“Lại đây, ta giúp chà ng đổi y phục“ Hoa Vân La ôn nhu lạ thưá»ng, “Chà ng đợi Ä‘i gặp Nguyệt Lan, tối chà ng có thể đến tìm ta, ta vá»›i Lạc Lạc, Tuyết Tuyết đã nói qua, chà ng bất cứ khi nà o Ä‘á»u có thể đến tìm ta.“
ÄÆ°á»£c Hoa Vân La ôn nhu hầu hạ, tâm tình Diệp Vô Ưu cÅ©ng tốt lên không Ãt, lá»i oán giáºn trong lòng tá»± nhiên cÅ©ng mất Ä‘i nhiá»u, chỉ là , hắn lúc nà y có chút gì đó không nỡ li khai.
“Vân La.“ Diệp Vô Ưu kéo thân thể má»m mại cá»§a Hoa Vân La lại, “Ta tối lại đến, có được không?“
“Tùy chà ng, nếu chà ng nguyện ý bồi tiếp ta, ta tá»± nhiên là rất vui.“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng nói, trong lòng mÆ¡ mà ng, mặc dù nà ng xem Diệp Vô Ưu như là Yến Ngá»c Dao, nhưng Diệp Vô Ưu trừ việc giống Yến Ngá»c Dao má»™t khuôn má»™t dạng ra, những chá»— khác Ä‘á»u không phải, là vì má»—i lần nà ng tá»± nói vá»›i bản thân, chỉ xem Diệp Vô Ưu là Yến Ngá»c Dao, liá»n như có má»™t thanh âm khác đỠtỉnh nà ng, Diệp Vô Ưu tịnh không phải là Yến Ngá»c Dao, hắn và Yến Ngá»c Dao có quá nhiá»u bất đồng, quan trá»ng nhất là , Diệp Vô Ưu tịnh không phải là nữ nhân, hắn hoà n toà n là má»™t nam nhân.
Tà i sản của David
Từ khóa được google tìm thấy
diep vo uu , êàìàñóòðà , hinh nen phuong hoang , ïîòòåð , luu manh quan phuong pho , phung hoang , quần phương thổ , tranh phuong hoang , võ lâm quân phương , vo han quan phuong pho , vo lai quan , vo lai quan pho , vo lai quan pho phuong , vo lai quan phuong , vo lai quan phuong 4vn , vo lai quan phuong ho , vo lai quan phuong ho vo , vo lai quan phuong lau , vo lai quan phuong pho , vo lai quan phuong tho , vo lai quan phương pho , vo lai quan thuong , vo lai quan thuong pho , vo lai quan vuong pho , vo lai quan vuong tho , vo loai quan pg , volai quan , volaiquan , volaiquanchu , volaiquanduongpho.4vn