07-10-2011, 01:41 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 600: à cảnh cao thâm
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Chúng nhân đứng hai bên đưá»ng cÅ©ng chăm chú nhìn và o đây, không khá»i âm thầm bá»™i phục lão bản nương, có đảm lá»±c đứng trước mặt hai cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ vui vẻ trò chuyện, phần tâm tÃnh nà y, không phải là ngưá»i bình thưá»ng có thể là m được.
Dược Thiên Sầu nhìn lướt qua hai ngưá»i, trong lòng Ä‘ang cân nhắc xem, có phải hai ngưá»i nà y Ä‘ang đà o hố để mình nhảy xuống không? cẩn tháºn ngẫm lại, cÅ©ng rất có khả năng nà y, quý má»›i biết hai ngưá»i nà y giữ mối quan hệ như thế nà o, sá»›m đã nghe nói qua Âm Bách Khang rất nhiá»u tình nhân, huống chỉ là má»™t cái vưu váºt kinh doanh ở trong địa bà n cá»§a hắn, vì thế nhìn Nhan VÅ© cưá»i hắc hắc nói: “Äầu tiên phải nhắc trước, năng lá»±c cá»§a ta có hạn, vạn nhất không thể giúp được, thì cÅ©ng đừng trách ta thẳng thừng từ chối.â€
Linh thạch trong tay ném trở vá» túi trữ váºt, nếu ngưá»i ta đã mở miệng không phải vì tiá»n, dù sao Cá»±c Phẩm Linh Thạch đã trưng ra rồi, Ä‘iá»u đó thuyết minh, bản thân mình cÅ©ng không phải là kẻ không có tiá»n.
Nhan VÅ© há»n dá»—i phóng mị nhãn nhìn hắn, che miệng cưá»i: “Nghe nói tiá»n bối tà i hoa xuất chúng, ở Quý trang từng là m bốn bà i kinh thÆ¡, đến hôm nay thiên hạ tu chân giá»›i vẫn còn tán dương không thôi, nhan VÅ© cÅ©ng là ngưá»i kÃnh yêu thÆ¡ phú, hiện giá» may mắn gặp được tiá»n bối, Nhan VÅ© tháºt lòng muốn được tiá»n bối đỠtặng cho má»™t bà i thÆ¡.â€
“Nói đùa gì váºy, ta đâu biết là m thÆ¡? Lá»i đồn thổi nà y hoà n toà n sai rồi, chuyện nà y ta không thể giúp ngươi được đâu.†Dược Thiên Sầu chưa kịp suy nghÄ© đã thẳng thừng từ chối, hắn sá»›m đã nghÄ© qua, bất luáºn là sá»± tình gì, chỉ cần đối phương mở miệng cầu xin, là hắn sẽ từ chối ngay láºp tức.
“Tiá»n bối, ngà y đó có rất nhiá»u ngưá»i nhìn thấy, chuyện nà y còn có thể là giả được sao?†Nhan VÅ© ngạc nhiên nói, thấy Dược Thiên Sầu vẫn lắc đầu nguây nguẩy, thì không khá»i ai oán nhìn vá» phÃa Âm Bách Khang, kết quả khiến cho ngón tay Âm Bách Khang không ngừng gõ nhịp.
Theo sau, Âm Bách Khang hÆ¡i chau mà y, cưá»i ha hả nói: “Ngưu huynh, ngươi thoái thác tháºt trÆ¡n tru, chuyện nà y thiên hạ Ä‘á»u biết, ngươi muốn từ chối cÅ©ng là không được đâu ah! Nếu Nhan đương gia đã mở miệng cầu, xem như Ngưu huynh nể tình ta, thì không ngại tặng cho Tụ Bảo Bồn chúng ta má»™t bà i tuyệt cú lưu danh muôn thuở Ä‘i!â€
Tư Không Tuyệt am hiá»u thái độ là m ngưá»i cá»§a Âm Bách Khang, nhìn thấy hà nh động lần nà y cá»§a sư phụ, thì không khá»i đánh giá Nhan VÅ© bằng con mắt khác, thầm nghÄ©, nữ nhân nà y chỉ sợ ngay cả chÃnh mình cÅ©ng không thể trêu và o.
Còn Nhan VÅ© thì không nghÄ© được, Âm Bách Khang sẽ vì mình lên tiếng, vui sướng qua Ä‘i, trong mắt xuất hiện má»™t tia lo âu, mÆ¡ hồ cÅ©ng Ä‘oán ra được chuyện gì đó… theo sau, lại thiết tha mong chỠđưa mắt nâu nhìn vá» phÃa Ngưu Hữu Äức.
Dược Thiên Sầu không phản ứng. Âm Bách khang đã nói thẳng ra như thế, váºy chÃnh mình cÅ©ng không thể khước từ thêm được, Ãt nhất trước mắt còn chưa phương tiện lắm!
Nhưng ta đâu biết là m thÆ¡ gì nha! Trong lúc vô tình, ánh mắt dừng ở trên chiêu bà i cá»§a Xuân Miên Lâu, trong lòng chợt động, thuáºn thế vươn tay vòng qua chiếc eo thon nhá» cá»§a Nhan VÅ©, cấu véo má»™t phen, khẽ thì thầm ở bên tai nà ng: “Nhưng ta cÅ©ng không thể là m việc không công Ä‘i! Ngươi chuẩn bị báo đáp ta như thế nà o hả?â€
Hà nh động ám muá»™i như thế, khiến cho Âm Bách Khang nhìn thấy cÅ©ng phải chau mà y, Tư Không Tuyệt đứng bên cạnh quan sát vẻ mặt cá»§a sư phụ, lại nhìn vá» phÃa Ngưu Hữu Äức, không biết phải nói cái gì má»›i tốt!
Äám ngưá»i xung quanh cÅ©ng âm thầm lắc đầu, quả nhiên nhìn ngươi không thể nhìn tướng mạo, Ngưu Hữu Äức nà y nguyên lai còn là má»™t tên sắc lang.
Nhan VÅ© dư quang tro na mắt thoáng liếc nhìn Âm Bách Khang, đồng dạng cÅ©ng ká» tai nói nhá» vá»›i Dược Thiên Sầu: “Chỉ cần tiá»n bối thÃch thứ gì trong Xuân Miên Lâu, Ä‘á»u có thể cầm Ä‘i.â€
“Ừm, váºy ngà y sau chúng ta sẽ tìm cÆ¡ há»™i khác để thương thảo lại chuyện báo đáp nà y.†Dược Thiên Sầu buông vòng eo cá»§a nà ng ra, trước mắt chúng nhân, giả bá»™ nhìn chăm chú lên chiêu bà i cá»§a Xuân Miên Lâu, rất có tư thế như chuẩn bị phóng tay múa bút.
“Không biết Âm huynh viết chữ như thế nà o?†Dược Thiên Sầu vừa nhìn chiêu bà i Xuân Miên Lâu vừa mở miệng há»i.
Thá»±c ra, hiện giỠÂm Bách Khang Ä‘ang rất buồn bá»±c, miếng thịt thÆ¡m cá»§a hắn chá»›p mắt má»™t hồi, liá»n đã bị ngưá»i ta già nh lấy, lúc nà y hắn có thể vui sướng má»›i là chuyện cưá»i, bất quá, Âm Bách Khang rất nhanh đã Ä‘iá»u chinh lại tâm tình, cÅ©ng chÄ© là nữ nhân mà thôi, huống chỉ còn là má»™t cái nữ nhân thanh lâu, cùng nghiệp lá»›n cá»§a minh so sánh, thì quả thá»±c là nhá» bé không đána kể chút nà o, nữ nhân trong thiên hạ vẫn còn vô số, không nên vì Nhan VÅ© mà đánh mất hứng cá»§a Ngưu Hữu Äức lúc nà y.
Âm Bách Khang đã là m ra quyết định, vì thế mỉm cưá»i nói: “Âm má»— tuy có thể viết được và i chữ, chì sợ là kém tà i văn thÆ¡ cá»§a Ngưu huynh mà thôi!â€
“Ở Xuân Miên Lâu nà y, ta là m thÆ¡, ngươi há»a chữ, chúng ta hợp tác má»™t phen, là m ra danh tác để cho chúng nhân bình phẩm ca tụng, ngươi thấy thế nà o?†Dược Thiên Sầu thuáºn miệng nói.
Dược Thiên Sầu chỉ thuáºn miệng nói, nhưng Âm Bach Khang không phải như thế, nhất là cái câuâ€chúng ta hợp tác má»™t phen†kia, khiến cho hắn mỉm cưá»i tháºt dà i, bao hà m thâm ý đáp: “Hảo, ta cÅ©ng Ä‘ang có ý nà y.â€
Dược Thiên Sầu nsắm nhìn chiêu bà i Xuân Miên Lâu, hÆ¡i khẽ gáºt đầu, lúc nà y không chút do dá»± xuất khẩu thà nh thÆ¡:.
“Xuân miên bất giác hiểu.
Xá» xá» văn đỠđiá»u.
Dạ lại phong vũ thanh.
Hoa lạc tri Ä‘a thiểu?â€
“Giấc xuân chẳng buồn thức.
Khắp nÆ¡i chim rÃu rÃt.
Äêm qua gió mưa vá».
Hoa rụng nhiá»u hay Ãt?â€
Dược Thiên Sầu ngâm xong liá»n quay đầu nhìn vá» phÃa Âm Bách Khang, khẽ gáºt đầu mỉm cưá»i.
Như thế đã xong rồi sao? Âm Bách Khang ngẩn ra, theo sau trầm ngâm má»™t phen, nâng tay chỉ vá» phÃa bức tưá»ng bên trái cánh cá»a Xuân Miên Lâu, hai đầu ngón tay khẽ trà o xuất ra khà kình sắc bén,â€xuy xuy†và i tiếng, là m cho những mảnh đá xanh trên tưởng tung bay tán loạn, chá»›p mắt qua Ä‘i, trên tưởng xuất hiện thêm bốn hà ng chữ lá»›n dá»±ng thẳng, đưá»ng nét nhanh gá»n, mà không há» mất Ä‘i khà thế má»m mại phong tao, chỉnh thể bà i thÆ¡ trông như là rồng bay phượng múa.
Chúng đệ tá» Thiên Hạ thương há»™i nhìn thấy cảnh tượng nà y, trên mặt Ä‘á»u lá»™ ra vẻ kiêu ngạo, còn những ngưá»i khác thì âm thầm giáºt mình, quả nhiên không hổ danh là cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ ah!
Dược Thiên Sầu nhìn bốn hà ns chữ như rồng bay phượng múa trên tưởng, trong lòng oán tị oán thầm không thôi, nhưng ngoà i miệng lại khen: “Âm huynh quả nhiên là viết chữ rất đẹp.â€
“Quá khen rồi!†Âm Bách Khang cưá»i ha hả, theo sau lại há»i: “Còn tên bà i thÆ¡ thì sao?â€
Dược Thiên Sầu đưa mắt nhìn lên chiêu bà i cá»§a Xuân Miên Lâu, hắc hắc nói: “Tên bà i thÆ¡ cÅ©ng là Xuân Miên Lâu Ä‘i.â€
Ngưá»i nà y cÅ©ng tháºt là .. Âm Bách Khang lắc đầu không nói, vung tay lên, xuy xuy và i tiếng, ba chữâ€Xuân Miên Lâu†đẹp như rồng bay phương múa liá»n hiện ra, thể chữ lá»›n hÆ¡n bà i thÆ¡ và i phần.
“Äa tạ hai vị tiá»n bối.†Lúc nà y Nhan VÅ© liá»n hà nh lá»… nói, mặc dù ngữ khà thà nh khẩn, nhưng nà na không rõ bà i thÆ¡ nà y có chá»— nà o hay, nghÄ© rằng Ngưu Hữu Äức Ä‘ang muốn gạt mình, cho nên khẽ lầm bẩm: “Giấc xuân chẳng buồn thức, khắp nÆ¡i chim… chim rÃu rÃt, đêm qua gió mưa vá», hoa(lông) rụng nhiá»u hay Ãt?â€
Khi nà ns Ä‘á»c xong câu thứ hai, chợt hiểu ra ý nhị ám muá»™i trong đó, không khá»i trắng mắt nhìn Ngưu Hữu Äức má»™t cái, hai câu phÃa sau, quả tháºt là khiến cho ná»—i lòng các tý muá»™i miên man bất định ah!
Ban đầu, Âm Bách Khang cÅ©ng không nhìn ra bà i thÆ¡ nà y có gì đặc biệt, nhưng nghe Nhan VÅ© lầm bẩm Ä‘á»c xong, lại đưa mắt nhìn lên chiêu bà i cá»§a Xuân Miên Lâu, nhất thá»i bừng tỉnh hiểu ra, thần tình hóm hÄ©nh nhìn Dược Thiên Sầu nói: “Ngưu huynh quả nhiên tà i văn xuất chúng, bà i thÆ¡ nà y rất phù hợp vói ý cảnh ở đây!â€
Dược Thiên Sầu cưá»i hắc hắc, cháºm rãi bước đến vươn tay vòng qua eo Nhan VÅ© cấu véo má»™t cái, nói: “ThÆ¡ ta là m xong rồi, chá» khi nà o rảnh rá»—i, ta sẽ bá»›t chút thá»i gian quay lại đây bà n chuyện thù lao ah!â€
Nói xong cưá»i ha hả, hưởng Âm Bách Khang là m ra cái thá»§ thế xin má»›i, hai ngưá»i liá»n sóng vai nhau dẫn theo Ä‘oà n ngưá»i rá»i Ä‘i.
Nhan VÅ© có chút buồn bã nhìn theo bóna lưns Ngưu Hữu Äức rá»i Ä‘i, khẽ nỉ non nói: “Không ngá» hắn còn là má»™t tà i tá» phong lưu ah!â€
Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Äức vừa rá»i Ä‘i, nhóm ngưá»i chuna quanh nhất thá»i à o đến, sôi nổi chen chúc ở bên ngoà i cá»a Xuân Miên Lâu, trong lúc nhất thá»i, nÆ¡i đây đã muốn cháºt kÃn ngưá»i tranh nhau ngắm nhìn tuyệt tác cá»§a hai vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ là m ra, thỉnh thoảng còn có tiếng ngưá»i kinh hô: “Hảo thÆ¡., hảo thÆ¡., quả nhiên đúng là hảo thÆ¡, ý cảnh thâm sâu, ảo diệu khó lưá»ng ah!â€
Có ngưá»i chà xát hai tay cưá»i dâm, đưa mắt nhìn Xuân Miên Lâu, lại nhìn nhìn bà i thÆ¡ trên tưởng, nhịn không được sở xuống túi trữ váºt bên hông, cắn răng má»™t cái rồi lao thẳng và o bên trong Xuân Miên Lâu.
Chứna kiến đám đông bên ngoà i Xuân Miên Lâu, Nhan VÅ© cưá»i lạnh không ngừng, thầm mắng nam nhân không có ai tốt, láºp tức sai ngưá»i đăng bảng thông báo, từ hôm nay trở Ä‘i giá tiá»n sẽ tăng gấp ba!
Nhất thá»i thanh âm oán háºn nổi lên bốn phÃa, nhưng nà o có ngưá»i dám đến nháo sá»± ở địa phương nà y? Hiện giá» Thiên Hạ thương há»™i phá lệ không thu kim thuế cá»§a Xuân Miên Lâu, nhưng vẫn phái ra Chấp Pháp Äá»™i canh giữ ở xung quanh nÆ¡i nà y.
Oán háºn thì oán háºn, nhưng vẫn ngưá»i ta vẫn nhắm mắt đưa chân bước và o, bởi vì cái khóa sắc tâm trong lòng đám nam nhân không bao giá» chết, cho nên sinh ý tại Xuân Miên Lâu cÅ©ng là náo nhiệt hÆ¡n bao giá» hết![/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Chữ ký cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
08-10-2011, 12:52 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 601: Tiên giới tiếp dẫn
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Bên dưới Thần Tà i Phong, mấy ngưá»i Thiên Dã bị giữ lại, tá»± nhiên sẽ có ngưá»i chiêu đãi, hai vị diá»…n viên chân chÃnh không cần kẻ nà o là m bạn, bay lên núi.
Âm Bách Khang trá»±c tiếp bay lên núi thấy Dược Thiên Sầu khoan thai bay lên, nhìn thấy hắn đạp phi kiếm, có chút không giải thÃch được há»i: “Ngưu huynh, ngươi là m váºy là ý tứ gì?â€
“Äang tu luyện má»™t môn kiếm quyết, cho nên thưá»ng xuyên dùng kiếm thay chân.†Dược Thiên Sầu chỉ nói tá»›i đó, có vẻ có Ä‘iểm thần bÃ. Âm Bách Khang nga má»™t tiếng, nếu đã là chuyện riêng tư vá» tu vi cá»§a ngưá»i ta, xác thá»±c không tiện tiếp tục truy há»i.
Trên đỉnh núi mây gió phiêu đãng, má»™t dãy kiến trúc cÅ©ng không lá»›n lắm, cÅ©ng không có vẻ xa hoa, lại lạnh lùng trống trải, bên trên tấm biên viết ba chữ KÃnh Tà i Äiện, ngoà i Ä‘iện có má»™t tảng đá bằng phẳng, nằm bên má»™t gốc thương tùng, ở đây có thể thưởng thức biển mây, tháºt có và i phần cảm giác siêu trần thoát tục.
Dược Thiên Sầu nhìn quanh bốn phÃa, nhìn dãy núi xa xa trong mây, không khá»i tấm tắc nói: “Quả nhiên là nhân gian phúc địa, Âm huynh tháºt biết chá»n địa phương.â€
“Ngưu huynh quá khen, nói váºy chứ không thể gá»i là phúc địa như lá»i Ngưu huynh nói, được rồi..†vẻ mặt Âm Bách Khang nghi hoặc nói: “Chẳng hay Ngưu huynh xuất thân ở đâu, vì sao trước đây ta chưa từng nghe qua quý danh cá»§a Ngưu huynh? Bằng tu vi cá»§a Ngưu huynh, ở tại tu chân giá»›i lẽ ra không thể vô danh má»›i đúng, chẳng lẽ là Âm má»— kiến thức nông cạn?â€
Bắt đầu và o chÃnh đỠrồi! Dược Thiên Sầu nhà n nhạt cưá»i, lắc đầu nói: “Không phải Âm huynh kiến thức nông cạn, mà là địa phương mà ta Ä‘i tá»›i, cho tá»›i bây giá» ngươi chưa từng Ä‘i qua mà thôi.â€
“Äịa phương cho tá»›i bây giá» ta chưa từng Ä‘i qua?†Ãnh mắt Âm Bách Khang lóe ra, trầm ngâm nói: “Hôm nay trong thiên hạ nếu nói còn có địa phương ta chưa từng Ä‘i qua, cÅ©ng chỉ có hai trong ba đại cấm địa Äông Cá»±c Thánh Thổ và Mê Vụ Sâm Lâm, lẽ nà o Ngưu huynh đến từ má»™t trong hai?â€
Dược Thiên Sầu khẽ gáºt đầu, nói: “Chá»— thứ hai.â€
“Mê Vụ Sâm Lâm?†Âm Bách Khang giáºt mình không nhẹ.
“Xác thá»±c mà nói, ta là từ Mê Vụ Sâm Lâm Ä‘i ra, cÅ©ng không phải đến từ Mê Vụ Sâm Lâm.†Dược Thiên Sầu bao hà m thâm ý cưá»i cưá»i.
“Ngưu huynh, ta có chút không hiểu ý tứ trong lá»i nói cá»§a ngươi, có thể nói rõ hÆ¡n má»™t chút hay không?†Ãnh mắt Âm Bách Khang sáng lên.
Dược Thiên Sầu không vá»™i đáp lá»i, từ trong túi trữ váºt lấy ra má»™t bá»™ kim bà o, cháºm rãi mặc và o, thoáng chỉnh lý má»™t chút, khà chất cả ngưá»i trở nên cao ngạo lên, hấn đứng sừng sững trên đỉnh núi, dưới ánh mặt trá»i kim bà o lóe lên ánh sáng kim sắc lóng lánh, sau đó lại xuất ra má»™t thanh bảo kiếm phong cách cổ xưa, mÅ©i kiếm cắm dưới đất, hai tay đặt chá»—ng lên chuôi kiếm, nhìn ra viá»…n phương yên lặng không nói, thần tình trang nghiêm túc mục..
Hai mắt Âm Bách Khang hÃp lại, láºp tức liá»n nhìn ra kim bà o tháºt bất phà m, hắn lăn lá»™n nhiá»u năm trong Thiên Hạ thương há»™i như váºy, từng nhìn thấy vô số đồ váºt, thiên hạ hầu như không có tà i liệu mà hắn nháºn không ra, thế nhưng kim bà o nà y, hắn lại nhìn không ra do loại váºt liệu gì tạo thà nh, nhất là khi nhìn vá» thanh bảo kiếm, con ngươi hắn đột nhiên rút lại.. bảo kiếm hoa văn cổ xưa, tá»±a hồ trên những Ä‘iển tịch thượng cổ má»›i gặp qua loại hoa văn nà y, bằng nhãn lá»±c và tu vi cá»§a hắn, liếc mắt liá»n nhìn ra chuôi bảo kiếm kia ẩn chứa uy lá»±c tháºt lá»›n, phẩm chất tuyệt đối không thua thượng phẩm linh bảo chút nà o.
Hấn rất muốn phóng xuất thần thức kiá»m tra kim bà o và bảo kiếm, nhưng chưa được phép là m như váºy ở tu chân giá»›i là tối kỵ, đối phương có thể sẽ xem là ngươi khiêu khÃch, nói Ä‘i thì nói lại, nếu như là ngưá»i có tu vi thấp hÆ¡n hắn, hắn sẽ không chút do dá»± mạnh mẽ kiểm tra, nhưng ngưá»i nà y lại là Ngưu Hữu Äức có tu vi không kém hÆ¡n hắn, chỉ bằng việc hắn nhìn không thấu tu vi đối phương, liá»n có thể chứng minh Ä‘iểm nà y.
“Ngưu huynh, ngươi đây là ?†Âm Bách Khang nghi hoặc nói.
Dược Thiên Sầu lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, đạm nhiên nói: “Bên trong Mê Vụ Sâm Lâm có má»™t tòa Thăng Tiên Thai, trên Thăng Tiên Thai có má»™t Thăng Tiên Hà o, phà m là tu sÄ© tu vi đột phá Hóa Thần háºu kỳ Ä‘á»u có thể đến Thăng Tiên Thai thổi lên Thăng Tiên Hà o, liá»n có tiếp dẫn sứ giả cá»§a Tiên giá»›i phá»§ xuống đưa Ä‘i Tiên giá»›i, Ä‘oạn thá»i gian trước có má»™t ngưá»i trẻ tuổi tên Dược Thiên Sầu, xông và o Thăng Tiên Thai, lầm thổi Thăng Tiên Hà o, đã chiêu bổn sứ Ä‘i xuống..â€
“A..†Âm Bách Khang nghe được trợn tròn mắt há hốc, bên trong Mê Vụ Sâm Lâm quả nhiên có Thăng Tiên Thai, hắn… Hắn chÃnh là tiếp dẫn sứ giả cá»§a Tiên giá»›i..
Äầu cá»§a Âm Bách Khang có chút phát má»™ng, ngạc nhiên nghe đối phương tiếp tục nói: “Váºy mà Dược Thiên Sầu kia cÅ©ng không đạt tá»›i tu vi Hóa Thần kỳ, cà ng đừng nói đột phá Hóa Thần háºu kỳ, quả thá»±c là hồ đồ, bổn sứ vì giáºn dữ nguyên muốn giết chết hắn, rồi lại hiếu kỳ, bằng tu vi cá»§a hắn là m sao xồng được và o trong Mê Vụ Sâm Lâm? Không ngá» chÃnh hắn cÅ©ng không biết rõ rà ng, vì váºy bổn sứ liá»n Ä‘i ra Mê Vụ Sâm Lâm, muốn Ä‘uồi theo truy tra nguyên nhân việc nà y, nếu như không biết rõ rà ng, giả như ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u có thể xông và o Mê Vụ Sâm Lâm thổi Thăng Tiên Hà o lung tung, đó chẳng phải thà nh trò đùa.â€
Nói đến đây, sắc mặt Dược Thiên Sầu há» hững, quay đầu trà nh hướng Âm Bách Khang há»i: “Âm huynh, ngươi nói ta đến từ đâu?â€
Âm Bách Khang gian nan nuốt nước bá»t, không biết nên là m sao trả lá»i má»›i tốt, nghe má»™t phen nói chuyện cá»§a Ngưu Hữu Äức, liên tưởng đến chuyện đã xảy ra trong khoảng thá»i gian nà y, hắn cảm giác những bà máºt trong Mê Vụ Sâm Lâm Ä‘á»u đã được vạch trần, trách không được cho tá»›i bây giá» trong tu chân giá»›i không có nhân váºt Ngưu Hữu Äức, lẽ ra có tu vi cao như thế, tuyệt đối không thể chưa từng lá»™ mặt trong tu chân giá»›i, trách không được sau khi Dược Thiên Sầu xông và o Mê Vụ Sâm Lâm thì Ngưu Hữu Äức má»›i xuất hiện trong tu chân giá»›i, nguyên lai Ngưu Hữu Äức là bị tên há»—n tiểu tá» Dược Thiên Sầu trong lúc vô ý đưa tá»›i, trách không được Ngưu Hữu Äức không xem bất luáºn cao thá»§ nà o trong tu chân giá»›i và o mắt, ngưá»i ta có thân pháºn tiếp dẫn sứ giả cá»§a Tiên giá»›i, có cần phải cố kỵ tu sÄ© trong tu chân giá»›i hay không?
Còn có Phá Cấm Äan có thể mạnh mẽ đỠthăng tu vi, cùng vá»›i viên cá»±c phẩm linh thạch tiện tay ném ra lúc dưới chân núi, má»™t loạt chuyện tình, không có chá»— nà o không thể hiện bối cảnh bất phà m cá»§a hắn….
Nhìn thanh bảo kiếm phong cách cổ xưa uy lá»±c bất phà m, còn có bá»™ kim bà o lóng lánh kim sắc mỠảo, Âm Bách Khang đã hoà n toà n tin tưởng triệt để, nhưng thá»±c sá»± khó có thể tiếp thu, ngưá»i đứng ngay trước mặt mình, không ngá» là tiên nhân trên Tiên giá»›i? Cố sá»± tiên nhân phá»§ xuống nhân gian, chỉ tồn tại trong truyá»n thuyết, không nghÄ© tá»›i lại bị mình gặp phải, thá»±c sá»± không thể tưởng tượng nổi..
“Ngưu… Ngưu huynh…†Âm Bách Khang cảm giác xưng hô nà y gá»i ra có chút khó khăn, cÅ©ng không biết hiện tại gá»i như váºy còn thÃch hợp hay không.
Dược Thiên Sầu nhà n nhạt cưá»i, thu bảo kiếm, cởi bá» kim bà o, cÅ©ng thu hồi lại, sau đó hắn nói: “Âm huynh, không cần chú ý, ngươi ta như cÅ©, nhưng có má»™t chuyện ta nói trước, vá» thân pháºn cá»§a ta, ngươi không thể nói cho ngưá»i thứ hai, ngoại trừ ngươi ra, cÅ©ng chỉ có Dược Thiên Sầu biết thân pháºn cá»§a ta, nhưng ta đã cảnh cáo tiểu tá» kia, hắn sẽ không tiết lá»™.â€
Chuyện tốt như váºy ta phong tá»a tin tức còn chưa kịp, là m sao nói cho ngưá»i khác! Âm Bách Khang cố nén sá»± vui mừng trong lòng, vẫn mạnh mẽ duy trì phong độ nên có, gáºt đầu nói: “Ngưu huynh xin yên tâm, thân pháºn cá»§a ngươi ta tuyệt đối sẽ không để lá»™ cho bất cứ kẻ nà o, được rồi….
Âm Bách Khang tá»±a hồ đột nhiên nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì, cau mà y há»i: “Ngưu huynh còn nhá»› rõ chuyện cá»§a Yến Truy Tinh không? Nói ra tháºt xấu hồ, trước đó ta còn hoà i nghi Ngưu huynh, nhưng hiện tại ta tin tưởng không chút nghi ngá», ta nghÄ© há»i Ngưu huynh má»™t chút, chuyện cá»§a Yến Truy Tinh rốt cục ra sao?â€
“Ha hả! Chuyện các ngươi truy sát Yến Truy Tinh ta cÅ©ng có nghe nói, lúc đó ta chỉ là thuáºn miệng nói mà thôi, không nghÄ© tá»›i gặp phải chuyện như váºy, vá» phần má»i ngưá»i tin hay không, có quan hệ gì tá»›i ta? Thế nhưng có má»™t chút không thể nghi ngá».â€
Vẻ mặt Dược Thiên Sầu trịnh trá»ng nói: “Yến Truy Tinh tu luyện công pháp rất không đơn giản, không nghÄ© tá»›i trong nhân gian lại có pháp quyết tu hà nh bá đạo như váºy, tháºt sá»± là m cho ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nếu không phải ta tu luyện công pháp đặc thù, hÆ¡n nữa ta ở trên Tiên giá»›i cÅ©ng bị ước thúc nhất định, không thÃch hợp tái sá»a tu luyện pháp quyết tu hà nh khác, bằng không ta thá»±c sá»± muốn tá»± tay bắt tiểu tá» kia nghiên cứu má»™t chút.â€
“Kỳ quái, ánh mắt Ngưu huynh tất nhiên sẽ không sai, nhưng Băng Thà nh Tá» dám nghịch thiên phát ra lá»i thá» giả dối, lẽ nà o sẽ không sợ gặp phải báo ứng?†Âm Bách Khang không giải thÃch được nói.
“Việc nà y ta nghe nói, nói tháºt, ta cÅ©ng có chút không nghÄ© ra.†Dược Thiên Sầu trầm ngâm nói: “Lẽ nà o bá»™ pháp quyết tu hà nh so vá»›i ta tưởng tượng còn lợi hại hÆ¡n, là m cho không tiếc gặp trá»i phạt cÅ©ng muốn bảo há»™? Không, hẳn là còn có nguyên nhân khác, nhân gian thế nà o khả năng có đại pháp quá mức nghịch thiên, bằng không tiên giá»›i cÅ©ng sẽ không ngồi yên mặc kệ.â€
Ãnh mắt Âm Bách Khang hiện lên má»™t tia dị sắc, chợt lóe rồi tắt, há»i dò: “Lẽ nà o nhân gian có pháp quyết nghịch thiên gì, tiên giá»›i Ä‘á»u có thể biết?â€
“Lẽ nà o ngươi cho rằng Yến Truy Tinh có khả năng tá»± nghÄ© ra công pháp gì nghịch thiên?†Dược Thiên Sầu há»i ngược lại má»™t câu, sau đó hừ lạnh nói: “Ở nhất giá»›i nà y và o thá»i thượng cố, từng xuất hiện má»™t Ãt nhân váºt nghịch thiên, thiếu chút nữa là m Tiên giá»›i thay đổi triá»u đại, bất quá cuối cùng cÅ©ng bị tiêu diệt, những gì nên há»§y Ä‘á»u đã bị há»§y, không có khả năng còn lưu lại pháp quyết gì nghịch thiên.â€
Váºy cÅ©ng không nhất định, phà m là má»i việc Ä‘á»u không có sá»± tuyệt đối! Âm Bách Khang cảm giác tim mình Ä‘áºp có chút gia tốc, nhất giá»›i nà y không ngá» lại có nhân váºt thiếu chút nữa là m cho Tiên giá»›i thay đổi triá»u đại? Hắn ức chế lại tâm tình, bình tÄ©nh nói: “Nếu Tiên giá»›i đã xuất thá»§ tiêu diệt, váºy hẳn là sẽ không có, Ngưu huynh không cần quan tâm, ta sẽ nghÄ© biện pháp tra xét Yến Truy Tinh, nếu có tình huống gì ta sẽ chuyển cáo cho Ngưu huynh.â€
Ân! Hảo hảo tra xét cho ta, tra xét tá»›i mức Yến Truy Tinh đến chết, ta rất tá»± tin đối vá»›i thế lá»±c cá»§a Thiên Hạ thương há»™i các ngươi, không nên lãng phà má»™t phen tâm huyết cá»§a ta! Dược Thiên Sầu gáºt đầu, nói sang chuyện khác: “Âm huynh, không biết tám ức thượng phẩm linh thạch còn lại, ngươi có chuẩn bị xong chưa?â€
Âm Bách Khang nghe váºy tháºt Ä‘au lòng, miá»…n cưỡng vui cưá»i nói: “Äã đáp ứng Ngưu huynh, tá»± nhiên sẽ không đổi ý, nhưng có má»™t chuyện chẳng biết, Ngưu huynh là tiếp dẫn sứ cá»§a Tiên giá»›i, chẳng lẽ còn thiếu linh thạch?â€
“Ãm huynh có Ä‘iá»u chẳng biết, linh thạch vẫn thông dụng ở trên Tiên giá»›i, ai!†Dược Thiên Sầu đột nhiên lắc đầu thở dà i nói: “Âm huynh đừng tưởng rằng Tiên giá»›i tiếp dẫn sứ là tốt thế nà o, ở tại Tiên giá»›i thá»±c sá»± không lên được mặt bà n, xấu hổ!â€
“Ha hả! Ngưu huynh tháºt quá khiêm tốn.†Ngoà i miệng Âm Bách Khang nói tháºt dá»… nghe, trong ngá»±c lại hừ lạnh, má»™t tiên nhân chạy vặt trên Tiên giá»›i, có thể lên được mặt bà n má»›i là lạ.
Lá»i nà y vừa nói xong không bao lâu, liá»n thấy Tư Không Tuyệt cầm tá»›i mấy túi trữ váºt. Âm Bách Khang tiếp nháºn túi trữ váºt, phất tay cho Tư Không Tuyệt lui xuống, sau đó đưa cho Dược Thiên Sầu, hắn không chút do dá»± liá»n nháºn ngay.
“Ngưu huynh, Phá Cấm Äan lúc nà o có thể luyện chế ra?†Âm Bách Khang há»i.
[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
08-10-2011, 12:53 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 602: Tiệm nháºp giai cảnh
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Tiá»n tà i tá»›i tay, tâm tình Dược Thiên Sầu tháºt tốt, hắn có chút mÆ¡ hồ nói: “Phá Cấm Äan? Cho tá»›i bây giá» ta không luyện chế thứ đó, ta vốn không biết luyện Ä‘an.â€
Sắc mặt Âm Bách Khang cứng đơ, láºp tức có chút xám ngắt, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu nói: “Ngưu huynh, ngươi không phải Ä‘ang nói giỡn chứ?†Nếu không phải cố kỵ thân pháºn và tu vi cá»§a đối phương, hiện tại Âm Bách Khang đã muốn đánh chết ngưá»i nà y..
Dược Thiên Sầu đảo mắt nhìn thấy vẻ mặt cá»§a hắn, hÆ¡i sá»ng sốt, láºp tức cưá»i ha ha nói: “Âm huynh, không nên hiểu lầm, ta xác thá»±c không luyện Ä‘an, nhưng không có nghÄ©a là ta lấy không được Phá Cấm Äan, chỉ cần có linh thạch, ngươi muốn bao nhiêu ta lấy ra bao nhiêu cho ngươi, chỉ sợ ngươi thiếu tiá»n.â€
Nghe váºy sắc mặt Âm Bách Khang thoáng hòa hoãn, hồ nghi chỉ chỉ bầu trá»i nói: “Chẳng lẽ ý tứ cá»§a Ngưu huynh muốn nói, ngươi có thể lấy được Phá Cấm Äan từ trên Tiên gìơi?
Dược Thiên Sầu gáºt đầu nói: “Ta nói thà nh khẳn vá»›i Âm huynh má»™t chuyện, mong rằng Âm huynh thay ta bảo thá»§ bà máºt.â€
“Äây là tá»± nhiên.†Âm Bách Khang chá» mong câu tiếp theo cá»§a hắn.
“Tháºt không dám giấu diếm, Phá Cấm Äan ở nÆ¡i nà y là bảo bối, nhưng ở tại Tiên giá»›i mà nói, không tÃnh là linh Ä‘an cao cấp gì, tuy ta không luyện chế, nhưng Tiên giá»›i có không Ãt ngưá»i có khả năng luyện chế ra, chỉ cần có linh thạch là có thể thỉnh ngưá»i luyện chế, ta vừa rồi có nói, ta ở tại Tiên giá»›i cÅ©ng hÆ¡i thiếu thốn, thế nhưng chức vị tiếp dẫn sá» cá»§a ta cÅ©ng có Ä‘iá»u kiện tiện lợi mà tiên nhân khác không có, những tiên nhân khác không thể tùy ý hạ phà m, thế nhưng ta có thể!†Dược Thiên Sầu nháy mắt vá»›i hắn hắc hắc cưá»i nói: “Âm huynh là ngưá»i thông minh, nói váºy hiểu được ý tứ cá»§a ta.â€
“Nga! Diệu, diệu tai!†Âm Bách Khang nhất thá»i bừng tỉnh hiểu ra, vá»— tay hoan hô, hắn xác thá»±c hiểu được, thì ra những tiên nhân khác trên Tiên giá»›i không thể tùy ý hạ phà m, thế nhưng Ngưu Hữu Äức bởi vì là tiếp dẫn sá» cá»§a Tiên giá»›i, ý và o chức trách tiện lợi, có thế lui tá»›i tiên phà m hai giá»›i, hÆ¡n nữa ý tứ Ngưu Hữu Äức nói trong tay thiếu thốn cÅ©ng rất rõ rà ng, ngưá»i nà y là muốn chuyển Phá Cấm Äan trên Tiên giá»›i xuống nhân gian kiếm giá linh thạch chênh lệch.
“Xem ra Âm huynh hiểu rõ được ý tứ cá»§a ta.†Dược Thiên Sầu cạc cạc cưá»i nói.
“Hiểu rõ, hiểu rõ, hoà n toà n có thể hiểu rõ, đây là chuyện thưá»ng tình cá»§a con ngưá»i a! Ta cÅ©ng xuất thân từ nghá» buôn bán, chuyện có tiá»n nên kiếm, tốt, tốt.†Trên mặt Âm Bách Khang tươi cưá»i nở hoa, hưng phấn không ngừng chà xát hai tay, nói đùa sao, nếu Ngưu Hữu Äức có thể lấy được Phá Cấm Äan trên Tiên giá»›i, nói váºy cÅ©ng có thế lấy thêm thứ khác, thá»±c sá»± là quá khéo, thá»±c sá»± là trá»i cÅ©ng giúp ta!
“Sở dÄ© ta ở tại Quý trang là m ra động tÄ©nh lá»›n như váºy, chÃnh vì muốn nhìn xem trong tu chân giá»›i, ai có tà i lá»±c hùng háºu nhất.†Dược Thiên Sầu nháy mắt nhìn Âm Bách Khang cưá»i nói: “Äã sá»›m nghe nói Thiên Hạ thương há»™i tà i lá»±c dà y nhất, không nghÄ© tá»›i quả thế, có má»™t đồng bá»n tà i lá»±c hùng háºu hợp tác, sẽ dá»… dà ng nhiá»u hÆ¡n.â€
“Lá»i nà y cá»§a Ngưu huynh không sai, ta thÃch, việc buôn bán tá»± nhiên tà i lá»±c cà ng hùng háºu cà ng tốt.†Âm Bách Khang vá»— ngá»±c cạc cạc nói: “Tại tu chân giá»›i chuyện khác không dám nói, nhưng muốn nói đến tà i lá»±c hùng háºu, Thiên Hạ thương há»™i cá»§a ta nói mình là thứ nhì, tuyệt đối không ai dám nói đệ nhất.â€
“Tốt tốt tốt.†Dược Thiên Sầu kêu lên ba tiếng tốt, nói: “Nói như thế, ta không chá»n sai ngưá»i hợp tác?â€
“Không có không có, bảo chứng Ngưu huynh ở trong tu chân giá»›i tuyệt đối không tìm được ngưá»i nà o cà ng thÃch hợp hÆ¡n ta.†Âm Bách Khang rất khẳng định nói.
Dược Thiên Sầu thò đầu qua, nhẹ giá»ng nói: “Việc nà y trong lòng ngươi biết là được, không nên truyá»n và o lá»— tai ngưá»i khác, miá»…n cho xảy ra việc gì ngoà i ý muốn.â€
“Äây là tá»± nhiên.†Âm Bách Khang nói xong, hai ngưá»i nhìn nhau, bá»—ng nhiên cùng cưá»i lên ha ha, cưá»i vô cùng hà i lòng, ra vẻ có Ä‘iểm vị đạo đã thá»±c hiện được âm mưu.
Má»™t ngưá»i hao hết tâm tư muốn hung hăng cắt má»™t khối thịt béo trên ngưá»i Thiên Hạ thương há»™i, ngưá»i còn lại nghÄ© phải dùng biện pháp gì Ä‘i qua đối phương từ trên Tiên giá»›i lá»™ng thêm thứ tốt, má»—i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang tÃnh toán, hai ngưá»i trên thá»±c tế Ä‘á»u là loại ngưá»i không có lợi không là m, không có ngưá»i nà o là thứ tốt.
â€œÄÆ°á»£c rồi, Ngưu huynh.†Âm Bách Khang há»i: “Không biết chừng nà o ngươi có thể là m ra Phá Cấm Äan từ Tiên giá»›i, nói lá»i thà nh tháºt, ta cÅ©ng rất muốn kiến thức kỳ hiệu cá»§a loại linh Ä‘an nà y, muốn mở rá»™ng tầm mắt.â€
Tuy rằng hắn tin tưởng lai lịch cá»§a Ngưu Hữu Äức, nhưng hắn là m việc luôn cẩn tháºn, có má»™t số việc phải táºn mắt nhìn thấy má»›i đáng tin tưởng, không có khả năng Ngưu Hữu Äức nói gì thì hắn tin tưởng Ä‘iá»u đó, nếu là như váºy hắn cÅ©ng không còn là Âm Bách Khang, nhiá»u Ãt phải nghiệm chứng má»™t chút chứ!
Trá»ng lòng Dược Thiên Sầu cưá»i nhạt, là m sao không rõ ý tứ cá»§a hắn, xuất thá»§ trạc trên cổ tay, rót thần thức và o kiểm tra, nhÃu mà y lầm bẩm nói: “Lý Thu Hương má»›i là Trúc CÆ¡ háºu kỳ, cần bảy viên má»›i khả năng tiến và o Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, Thiên Dã là Nguyên Anh trung kỳ, cần hai viên, còn có hai ngưá»i kia má»—i ngưá»i cần ba viên, tống cá»™ng cần mưá»i lăm viên, ân! Còn lại hai viên.â€
Lắc nhẹ thá»§ trạc má»™t chút, hai đạo hồng quang lóe ra, rÆ¡i và o trong tay Dược Thiên Sầu, hai viên linh Ä‘an tá»a ra Ä‘an vá»±ng mà u hồng lượn lở, hắn đưa ra nói: “Còn mưá»i lăm viên, ta phải lưu cho mấy tên thá»§ hạ má»›i nháºn sá» dụng. Âm huynh, hai viên nà y đưa cho ngươi mở rá»™ng tầm mắt, chở sau khi ta quay vá» Tiên giá»›i, lại lấy thêm má»™t nhóm cho ngươi.â€
“Bằng và o Ä‘an vá»±ng đã biết là thứ tốt, ngưá»i bình thưá»ng căn bản không thể có được thá»§ pháp luyện chế cao siêu như thế, không hổ là linh Ä‘an do Tiên giá»›i luyện chế.†Âm Bách Khang cầm linh Ä‘an cảm khái không ngá»t, Ä‘an vá»±ng nhìn tháºt giống hà o quang, nhìn và o vô cùng hấp dẫn.
Sau đó hắn quay hưởng chân núi, không bao lâu, liá»n thấy Tư Không Tuyệt hai tay dẫn theo hai ngưá»i vá»t lên đỉnh núi, Tư Không Tuyệt hà nh lá»… nói: “Sư phụ, Ngưu tiá»n bối, đệ tá» Trúc CÆ¡ sÆ¡ kỳ và đệ tá» Kết Äan sÆ¡ kỳ Ä‘á»u đưa tá»›i.â€
“Gặp qua tổ sư gia.†Hai gã đệ tá» sợ hãi nói, cÅ©ng không biết là nguyên nhân gì liá»n bị Tư Không Tuyệt đưa lên Thần Tà i Phong, bình thưá»ng bá»n há» nà o có tư cách Ä‘i lên địa phương nà y, nhất là gặp được lão tổ trấn sÆ¡n.
“Không cần khẩn trương.†Âm Bách Khang tươi cưá»i vẫy tay nói, sau đó mở ra bà n tay, hai viên linh Ä‘an lượn lở xuất hiện trong bà n tay hắn, hắn nhìn Tư Không Tuyệt nói: “Tư Không, đây là hai viên Phá Cấm Äan, cho bá»n hắn thá» xem hiệu quả là m sao.â€
“Äây là Phá Cấm Äan?†Ãnh mắt Tư Không Tuyệt sáng lên, cầm hai viên linh Ä‘an nhìn xem má»™t chút, nhịn không được khen: “Cháºc cháºc! Thá»§ pháp luyện Ä‘an tháºt cao siêu, không ngá» có Ä‘an vá»±ng.â€
Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Äức nhìn nhau, Ä‘á»u hiểu rõ chỉ nở nụ cưá»i, Tư Không Tuyệt nhìn thấy sư phụ cưá»i tươi như váºy, trong lòng cÅ©ng vui vẻ… Xem ra sư phụ và Ngưu Hữu Äức nói chuyện riêng, hẳn đã đạt được hiệu quả phi thưá»ng thá»a mà n, nếu không cÅ©ng sẽ không cưá»i hà i lòng đến như váºy, hÆ¡n nữa nhìn hình dạng thông hiểu cá»§a hai ngưá»i, tá»±a hồ đã đạt thà nh ăn ý.
Tư Không Tuyệt đưa hai viên linh Ä‘an trong tay cho hai gã đệ tá» nói: “Hai ngươi có cÆ¡ há»™i lần đầu nếm thá» Phá Cấm Äan, còn không mau tạ Æ¡n tổ sư gia và Ngưu tiá»n bối.â€
Hai tên đệ tá» tá»± nhiên có nghe nói qua Phá Cấm Äan là thứ gì, đó là linh Ä‘an Ä‘ang truyá»n bá sôi sùng sục trong tu chân giá»›i a! Có ngưá»i nói có thể đỠcao tu vi rất nhanh, lại nhìn thấy hai viên linh Ä‘an tá»a Ä‘an vá»±ng chưa từng thấy bao giá», cà ng vui mừng khó hiểu, không nghÄ© tá»›i chá»— tốt nà y lại rÆ¡i xuống trên đầu bá»n há», vì váºy hưởng Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Äức liên tục nói lá»i cảm tạ.
Âm Bách Khang ý bảo Tư Không Tuyệt bắt đầu, Tư Không Tuyệt nhìn Dược Thiên Sầu há»i: “Ngưu tiá»n bối, nghe nói còn phải phối hợp vá»›i linh thạch để sá» dụng?â€
“Äó là tá»± nhiên, không có linh khà sung túc thế nà o khả năng vồ duyên vô cở đỠthăng tu vi, nà o có chuyện tốt đến như váºy.†Dược Thiên Sầu không cho là đúng nói: “Tu vi bá»n há» còn thấp, không dùng được bao nhiêu linh thạch….
Nhở Dược Thiên Sầu chỉ Ä‘iểm, hai gã đệ tỠăn xong linh Ä‘an khoanh chân ngồi xuống, lúc nà y Tư Không Tuyệt đổ má»™t đống lá»›n linh thạch ngay giữa hai ngưá»i, không qua bao lâu, hai gã đệ tỠđỠbừng cả ngưá»i, có vẻ khô nóng khó nhịn, láºp tức dá»±a theo chỉ thị cầm linh thạch trên mặt đất hấp thu linh khà hạ nhiệt độ..
Mấy canh giở sau, thần sắc hai ngưá»i khôi phục lại bình thưá»ng, cÅ©ng dừng lại việc hấp thu linh thạch lần nữa, đợi khi hai ngưá»i mở mắt ra, hai mắt trà n ngáºp vẻ vui mừng không thể che giấu được, kÃch động đến mức không biết nên nói gì má»›i tốt.
Bằng tu vi cá»§a ba ngưá»i, Ä‘á»u nhìn ra tu vi hai gã đệ tỠđã đỠcao hÆ¡n má»™t tầng. Âm Bách Khang ra dấu vá»›i Tư Không Tuyệt, Tư Không Tuyệt lắc mình qua, nắm cổ tay hai ngưá»i, yên lặng tra xét thân thể trạng huống bá»n há».
“Thân thể không có dị thưá»ng, tu vi vừa đỠcao má»™t tầng, Phá Cấm Äan quả nhiên danh bất hư truyá»n.†Tư Không Tuyệt hưởng sư phụ ám chỉ không thà nh vấn Ä‘á».
Trên mặt Âm Bách Khang hiện lên nét cưá»i, ý bảo hắn đưa hai đệ tá» xuống dưới, Tư Không Tuyệt cấp tốc thu tháºp linh thạch còn dư trên mặt đất, nắm lên hai gã đệ tá» còn Ä‘ang hưng phấn bay xuống núi.
“Trúc CÆ¡ sÆ¡ kỳ dùng hÆ¡n má»™t trăm thượng phẩm linh thạch, Kết Äan sÆ¡ kỳ dùng hÆ¡n ba ngà n, xem ra theo tu vi cao thấp bất đồng, hút lấy linh thạch cÅ©ng khác nhau.†Âm Bách Khang quay đầu nói: “Ngưu huynh, ngươi xem ta nói có đúng hay không?â€
“Không sai.†Dược Thiên Sầu gáºt đầu cưá»i nói.
“Ha hả! Ngà y hôm nay rốt cục ta được mở rá»™ng tầm mắt, không nghÄ© tá»›i còn có linh Ä‘an thần kỳ như váºy.†Âm Bách Khang lòng đầy vui mừng cảm khái nói.
Mở rá»™ng tầm mắt cái rắm, không phải do ngươi lo lắng linh Ä‘an có chuyện, tìm ngưá»i đến thá» xem sao! Cáo già ! Dược Thiên Sầu oán thầm không ngá»t, mặt ngoà i cÅ©ng không chấp nháºn nói: “Loại linh Ä‘an nà y trên Tiên giá»›i không tÃnh là gì, đồ váºt thần kỳ cà ng nhiá»u hÆ¡n, chỉ là gìá cả sang quý mà thôi.â€
“Äó là tá»± nhiên, thứ tốt trên Tiên giá»›i tá»± nhiên rất nhiá»u.†Âm Bách Khang chà xát đôi tay vui cưá»i, nghÄ© thầm, không thể nóng vá»™i, từng bước má»™t Ä‘i tá»›i. Ãnh mắt hắn đột nhiên nhìn lên thá»§ trạc trên tay Dược Thiên Sầu, có chút vô cùng kinh ngạc chỉ tay nói: “Vừa rồi thấy Ngưu huynh lấy ra đồ váºt từ trong đó, chẳng lẽ bên trong thá»§ trạc nà y còn có không gian trữ váºt?â€
“Nga!†Dược Thiên Sầu túm thá»§ trạc đưa cho hắn nói: “Không sai, thứ nà y cÅ©ng giống như túi trữ váºt ở đây, nhưng bên trong có không gian trữ váºt lá»›n gấp mưá»i lần, dung lượng lá»›n hÆ¡n túi trữ váºt rất nhiá»u.â€
Âm Bách Khang hÆ¡i sá»ng sốt, không nghÄ© tá»›i hắn sẽ cho mình xem, hắn cầm trong tay rót thần thức kiểm tra, phát hiện có không gian trữ váºt lá»›n gấp mưá»i lần túi trữ váºt, tạo thà nh vòng tròn phân bố trong thá»§ ừạc, láºp tức tấm tắc nói: “Không tệ, không tệ, quả nhiên là thá» tốt, không hổ là váºt trên Tiên giá»›i, bằng trình độ luyện chế tại tu chân giá»›i, trong má»™t thá»§ trạc tháºt không thể dung nạp được nhiá»u không gian như váºy.â€
Bất quá hắn nhiá»u Ãt có chút thất vá»ng, phát hiện bên trong cÅ©ng không có bao nhiêu đồ váºt, trách không được lại đưa cho minh xem, nhịn xuống sá»± ham thÃch trong lòng, Ä‘em thá»§ trạc trả lại nói: “Ngưu huynh nếu có thuáºn tiện, có cÆ¡ há»™i không ngại giúp ta mua má»™t cái trên Tiên giá»›i.†Sau đó bồ sung má»™t câu: “Phải cần bao nhiêu linh thạch má»›i mua được?â€
Quả nhiên là ngưá»i là m ăn đánh chết cái nết không chừa! Dược Thiên Sầu âm tháºm cưá»i, Ä‘eo thá»§ trạc lên cổ tay, thản nhiên nói: “Cái nà y thì dá»… thôi, ba viên tuyệt phẩm linh thạch là đủ rồi.â€[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
08-10-2011, 12:54 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 603: Buôn láºu Tiên giá»›i
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
“Thần... thần... thần phẩm linh thạch?†Gương mặt Âm Bách Khang liên tục co quắp, phân không ra là biểu tình gì, đưá»ng đưá»ng cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ lại nhược nhược há»i: “Ngưu huynh, ngươi nói là thần phám linh thạch sao? Ta không có nghe nói sai chứ?â€
“Ai! Ngươi xem ta, luôn quên Ä‘i chuyện nà y.†Dược Thiên Sầu đưa tay vá»— trán, cưá»i khổ nói: “Äã quên nÆ¡i nà y là nhân gian, không phải là Tiên giá»›i, là m gì có thần phẩm linh thạch.†Nói xong thò tay và o trong túi trữ váºt bên hồng, má»™t bóng Ä‘en lóe ra, hai ngón tay vừa kháp lại, giống như ảo thuáºt nắm giữ ngay trung gian.
Äồ váºt Ä‘en bóng sáng lấp lánh ngay giữa hai ngón tay, con mắt Âm Bách Khang trợn thẳng, thấy Ngưu Hữu Äức bắn ra ngón tay, “đinh†má»™t tiếng vang giòn, bóng Ä‘en phóng tá»›i.
Âm Bách Khang chụp lấy, chỉ thấy trong lòng bà n tay có má»™t đồ váºt tháºt giống như linh thạch, nhưng lại là mà u Ä‘en chưa từng nhìn thấy qua, Ä‘en nhánh lại sáng bóng trà n ngáºp vẻ mê hoặc, hắn nhẹ nhà ng nắm chặt tay, rót thần thức và o kiểm tra, láºp tức cảm giác được linh khà bà ng bạc ẩn chứa bên trong, phi thưá»ng hùng háºu, tháºt sá»± không thể tin má»™t váºt nhá» như váºy lại có thể ẩn chứa được nhiá»u linh khà đến như thế.
“Thần phẩm linh thạch, quả nhiên là thần phẩm linh thạch trong truyá»n thuyết..†Âm Bách Khang thì thà o mở lòng bà n tay ra, nhìn khối tinh thạch mà u Ä‘en, không ngá» mÆ¡ hồ có chút kÃch động, đừng nói là thần phẩm linh thạch, dù là cá»±c phẩm linh thạch hắn cÅ©ng chưa từng thấy qua, chỉ là nghe đồn tại Hoa Hạ tu chân giá»›i từng có má»™t buổi đấu giá xuất hiện cá»±c phẩm linh thạch, không nghÄ© tá»›i ngà y hôm nay lại có thể nhìn thấy được thần phẩm linh thạch, dù cho hắn phú giáp thiên hạ, cÅ©ng nhịn không được mà kÃch động.
Hắn nắm giữ tổ chức thương nghiệp khổng lồ như Thiên Hạ thương há»™i, kiến thức hắn vô cùng uyên bác, thế nhưng những váºt ngà y hôm nay Ngưu Hữu Äức xuất ra, không có váºt nà o không trùng kÃch thị giác thần kinh cá»§a hắn, Ä‘á»u là những thứ tốt mà hắn chưa từng được nhìn thấy qua, là m hắn cảm giác mình tháºt giống như má»™t con ếch ngồi đáy giếng, vô cùng vô tri!
Äến táºn đây, má»™t tia nghi ngá» cuối cùng trong lòng hắn cÅ©ng đã hoà n toà n vứt bá», hoà n toà n tin tưởng Ngưu Hữu Äức xác thá»±c đến từ Tiên giá»›i, bằng không trên ngưá»i không khả năng có thể nhìn thấy nhiá»u đồ váºt tốt không tồn tại trong nhân gian, hắn không há» biết đây chÃnh là điá»u mà Dược Thiên Sầu hao hết tâm tư kỳ vá»ng.
“Âm huynh, cái kia, trong tay ta có chút thiếu thốn, cái khối nà y..†Dược Thiên Sầu nhắc nhở má»™t tiếng, ngón tay chỉ và o váºt ưong tay Âm Bách Khang.
“A? Nga!†Âm Bách Khang tỉnh ngá»™, có chút không đà nh lòng Ä‘em thần phẩm linh thạch trả lại, đôi mắt trồng mong nhìn Ngưu Hữu Äức nhét trở và o trong túi trữ váºt.
“Má»™t khối thần phẩm linh thạch có thể đổi được má»™t ức thượng phẩm linh thạch, nói cách khác, má»™t thá»§ trạc trữ váºt trị giá ba ức thượng phẩm linh thạch.†Dược Thiên Sầu nói.
“Ba ức thượng phẩm linh thạch?†Âm Bách Khang ngần ngưá»i, khó có thể tin nói: “Äắt như thế? Theo giá đó, có thể mua được má»™t ức túi trữ váºt có dung lượng ba gian phòng.â€
“Ngươi có Ä‘iá»u không biết.†Dược Thiên Sầu lắc đầu thở dà i nói: “Váºy nói cho ngươi biết Ä‘i! Tại Tiên giá»›i, thần phẩm linh thạch váºn dụng rá»™ng khắp, giống như thượng phẩm linh thạch ở đây, cá»±c phẩm linh thạch lại giống như trung phẩm linh thạch, mà thượng phẩm linh thạch lại giống như hạ phẩm linh thạch nÆ¡i nà y, những cao thá»§ trên Tiên giá»›i, bằng tu vi cá»§a bá»n há», nếu như ôm cá»±c phâm linh thạch hấp thu linh khÃ, còn ngại phiá»n phức, quá cháºm, bình thưá»ng há» Ä‘á»u hấp thu linh khà bên trong thần phẩm linh thạch, tá»±a như Âm huynh, nếu như ngươi phải hấp thu linh khÃ, chẳng lẽ ngươi lại dùng hạ phẩm linh thạch hay sao?â€
“Sẽ không.†Âm Bách Khang lắc đầu nói: “Ta chỉ dùng thượng phẩm linh thạch, ngay trung phẩm linh thạch còn lưá»i dùng.â€
“Cho nên má»›i nói! CÅ©ng đồng dạng đạo lý.†Dược Thiên Sầu ha ha cưá»i nói: “Giá hà ng trên Tiên giá»›i, nếu như dùng ánh mắt ở đây mà xem, xác thá»±c có chút rất cao, thế nhưng ở tại Tiên giá»›i, tất cả má»i ngưá»i đã táºp thà nh thói quen rồi.â€
“Ngưu huynh, váºy không cần nữa, ta hiểu được, váºy không cần nhắc tá»›i trữ váºt thá»§ trạc, mua vá» không có lá»i, chỉ là đựng đồ váºt, ta dùng túi trữ váºt là được.†Âm Bách Khang cưá»i khổ, bá»—ng nhiên nhướng mà y, nghi hoặc nói: “Theo Ngưu huynh nói như váºy, má»™t viên Phá Cấm Äan trên Tiên giá»›i giá trị bao nhiêu tiá»n?â€
“Giá cá»§a Phá Cấm Äan trên Tiên giá»›i rất tiện nghi, tÃnh theo giá cả chênh lệch, tá»±a như bán Hồi Khà Äan ở đây thôi.†Dược Thiên Sầu không cho là đúng nói: “Má»™t viên Phá Cấm Äan cần chÃn mươi khối cá»±c phẩm linh thạch, ta đảo lại, chuẩn bị bán má»™t viên giá má»™t trăm cá»±c phẩm linh thạch, má»—i viên kiếm lá»i mưá»i khối là đủ rồi.â€
Âm Bách Khang hÃt sâu má»™t hÆ¡i, trợn tròn mắt nói: “Nếu dùng thượng phẩm linh thạch để trả, nói cách khác, má»™t viên cần má»™t trăm vạn thượng phẩm linh thạch?â€
“Âm huynh ngại đắt?†Dược Thiên Sầu nhÃu nhÃu mà y nói: “Không bằng như váºy Ä‘i! Gần đây ta có Ä‘iếm thiếu thốn, mưá»i ức cá»§a ngươi cho ta mượn đùng, đến lúc đó ta lá»™ng má»™t nhóm Phá Cấm Äan là m tiá»n lá»i, dù sao há»™i Tụ Bảo Bồn sắp bắt đầu, mưá»i ức có thể lấy được hÆ¡n má»™t ngà n Phá Cấm Äan, tin tưởng sức mua hÆ¡n ngà n viên Phá Cấm Äan cá»§a mấy trăm thế lá»±c trong tu chân giá»›i sẽ không thà nh vấn Ä‘á».â€
“A… ngươi muốn Ä‘em Phá Cấm Äan bán cho chư quốc sao?†Âm Bách Khang có chút trợn tròn mắt.
Mà Dược Thiên Sầu lại vùi đầu tiếp tục nhá» giá»ng tÃnh toán: “Tin tưởng thế lá»±c má»™t quốc gia xuất ra má»™t ức thượng phẩm linh thạch hẳn sẽ không thà nh vấn Ä‘á», hÆ¡n ba trăm quốc gia, có thể đổi lấy hÆ¡n ba trăm ức, má»™t viên Phá Cấm Äan trị giá má»™t trăm vạn, má»—i viên ta kiếm mưá»i vạn, ba trăm ức ta có thế kiếm được giá chênh lệch ba mươi ức, đây là phá»ng chừng vá»›i sức mua bình quân, sÆ¡ bá»™ phá»ng chừng kiếm năm mươi ức cÅ©ng sẽ không thà nh vấn Ä‘á», mặt khác, còn có Hoa Hạ tu chân giá»›i già u có và động đúc kia nữa, nÆ¡i đó môn phái đông đảo, môn phái có thể xuất ra má»™t lần mưá»i ức hẳn cÅ©ng không Ãt, có thể kiếm được má»™t bút tháºt lá»›n….
Cà ng tÃnh cà ng hưng phấn, tÃnh đến cuối cùng, có chút mừng rỡ không kìm hãm được cưá»i nói: “Âm huynh, mưá»i ức thượng phẩm linh thạch cá»§a ngươi, ta bảo chá»ng không tá»›i má»™t tháng liá»n nhẹ nhà ng trả lại cho ngươi, mưá»i ức, cho ta mượn thá»i gian má»™t tháng, đến lúc đó bảo chứng đúng hạn xin trả, ngươi xem thế nà o? Cùng lắm ta trả lợi tức cho ngươi.â€
“Ta..†Âm Bách Khang nhìn hắn không biết nói gì, nghÄ© thầm, ngươi Ä‘em những thế lá»±c khác cho dùng Phá Cấm Äan lăn tá»›i lăn lui cho cưá»ng đại, váºy Thiên Hạ thương há»™i cá»§a ta còn có nÆ¡i sống yên ổn hay sao? Thá» nghÄ© thá»±c lá»±c chư quốc tất cả Ä‘á»u có tu vi ngoà i Äá»™ Kiếp kỳ, lại chỉ có Thiên Hạ thương há»™i tu vi lẫn lá»™n, chỉ sợ không cần thá»i gian bao lâu, thì có không Ãt thế lá»±c sẽ đà n áp Thiên Hạ thương há»™i, váºy còn cảo cái rắm!
“Thế nà o?†Dược Thiên Sầu có chút không thoải mái nói: “Lẽ nà o Âm huynh không muốn cho ta mượn số tiá»n nà y? Nếu không muốn cho mượn, bá» Ä‘i, hiện tại ta trả lại cho ngươi, ta sẽ Ä‘i tìm thế lá»±c khác nói chuyện, thá»±c sá»± không được, cùng lắm ta lợi dụng số tiá»n trên ngưá»i thuyên chuyển thêm và i lần, thế nhưng ta nói thẳng thắn trước, buôn bán không thà nh nhân nghÄ©a tại, ngươi không nên Ä‘em thân pháºn và lai lịch cá»§a ta để lá»™ ra ngoà i, miá»…n cho đến lúc đó má»i ngưá»i trở mặt.â€
Nói vừa xong, liá»n thò tay và o trong túi trữ váºt đà o đồ váºt, nhìn như hắn thá»±c sá»± muốn trả tiá»n lại.
“Ngưu huynh, Ngưu huynh, không nên hiểu lầm, ta không có ý tứ nà y.†Âm Bách Khang dở khóc dở cưá»i đè lại tay hắn, cưá»i khổ nói: “Không phải giống như ý ngươi nghÄ©, ý tứ cá»§a ta là nói, mưá»i ức thượng phẩm linh thạch mua má»™t ngà n viên Phá Cấm Äan, má»™t mình ta bao hết, ngươi không cần Ä‘em ra ngoà i bán.â€
Lá»i nà y nói ra, là m hắn xót ruá»™t đến gương mặt co quắp… lẽ ra má»™t viên Phá Cấm Äan giá trị má»™t trăm vạn thượng phẩm linh thạch, từ giá trị tương ứng mà phán Ä‘oán, cÅ©ng không đắt, hÆ¡n nữa váºt còn vượt siêu giá trị, đương nhiên, đó chỉ là nhằm và o má»—i cá nhân mà thôi, giả như là chÃnh hắn dùng, lại có được công hiệu thần kỳ như váºy, má»™t ức má»™t viên cÅ©ng không ngại đắt, mà nếu đế sá» dụng đại quy mô, đó chÃnh là má»™t con số thiên văn, má»™t con số rất khổng lồ, đắt tiá»n đến thái quá.
Nhưng then chốt chÃnh là hắn lại không cần dùng Phá Cấm Äan, chỉ là muốn đỠthăng tu vi ngưá»i cá»§a Thiên Hạ thương há»™i, nếu như mua vá» má»™t vạn viên, váºy phải cần tá»›i má»™t trăm ức… Nhưng quy mô đệ tá» cá»§a Thiên Hạ thương há»™i đâu chỉ má»™t vạn ngưá»i, huống hồ chi không phải má»—i má»™t viên Ä‘á»u có thể đỠthăng được tá»›i Äá»™ Kiếp kỳ, phải cần nhiá»u viên má»›i đỠthăng lên được, hÆ¡n nữa đệ tá» dùng Phá Cấm Äan, còn cần đại lượng linh thạch phụ trợ đỠthăng tu vi, đến lúc đó, linh thạch tiêu hao tương đối kinh khá»§ng, dù là Thiên Hạ thương há»™i phú giáp thiên hạ cÅ©ng cảm thấy có chút ăn không tiêu.
Nhưng nói Ä‘i phải nói lại, không mua cÅ©ng không được, nếu Phá Cấm Äan đại lượng lưu lạc trong tay các thế lá»±c khác, đối vá»›i Thiên Hạ thương há»™i mà nói cÅ©ng không phải là chuyện tốt, tháºm chà còn mang đến tai ương ngáºp đầu cho Thiên Hạ thương há»™i, cùng vá»›i diệt vong, còn không bằng tạm thá»i Ä‘au lòng má»™t chút, từ góc độ lâu dà i mà nói, Ä‘au lòng nà y cÅ©ng rất đáng giá, chỉ cần chỉnh thể thá»±c lá»±c Thiên Hạ thương há»™i tăng lên thêm má»™t tầng, đến lúc đó tà i nguyên sẽ cuồn cuá»™n mà đến.
“Má»™t ngà n viên Phá Cấm Äan giá mưá»i ức ngươi Ä‘á»u mua hết?†Dược Thiên Sầu giáºt mình nói.
“Không sai.†Âm Bách Khang nghiến răng nghiến lợi nói, ngà y trước cho rằng Ngưu Hữu Äức biết luyện Ä‘an, cÅ©ng cho rằng tu vi cá»§a hắn không bằng minh, vì váºy ôm tâm tư gạt Ngưu Hữu Äức tá»›i đây sau đó bắt lại sai khiến, ai ngá» lai lịch cá»§a ngưá»i nà y lại phá thiên như váºy, không ngá» là Tiên giá»›i tiếp dẫn sứ, hợn nữa tu vi còn cao hÆ¡n minh, mẹ nó! Mắng thì không thể mắng, đánh lại không thể đánh, còn phải cẩn tháºn ứng phó, thá»±c sá»± vô cùng khó chịu.
Ngưá»i nà y ăn no không việc gì là m đứng trên Tiên giá»›i không tốt hay sao? Vì sao chạy tá»›i nhân gian là m gì? Có chuyện gì liên can tá»›i ngươi đâu! Không, đầu sá» gây nên việc nà y chÃnh là tên vô liêm sỉ Dược Thiên Sầu đáng giết ngà n Ä‘ao kia, chÃnh hắn Ä‘em lá»™ thần tiên nà y dẫn dắt hạ phà m là m chi nha… Âm Bách Khang háºn đến nghiến răng.
“Tà i lá»±c Thiên Hạ thương há»™i quả nhiên hùng háºu!†Dược Thiên Sầu nhếch lên má»™t ngón cái tán thán má»™t tiếng, nhưng láºp tức thấy hắn lắc đầu nói: “Âm huynh, tháºt sá»± rất ngại, ta không thể cho ngươi ăn toà n bá»™.â€
Âm Bách Khang thất kinh nói: “Vì sao? Ngươi bán cho ai cÅ©ng không phải như nhau sao? Trái phải Ä‘á»u là kiếm tiá»n, duy nhất bán cho Thiên Hạ thương há»™i chúng ta, ngươi còn không cần phiá»n phức.â€
“Không không không, hoà n toà n không giống.†Dược Thiên Sầu xua tay nói: “Ngươi nghÄ© Ä‘i! Ta vốn thiếu ngươi mưá»i ức, bán Phá Cấm Äan cho ngươi, ngươi không cần trả tiá»n, ta không phải không còn tiá»n vốn lưu động nữa, bán cho ngưá»i khác thì không giống, ta có thể sá»›m ở Tiên giá»›i đặt mua nhóm hà ng hóa tiếp theo, sau khi bán Phá Cấm Äan trong tay, lại lấy được linh thạch, láºp tức trở vá» Tiên giá»›i lấy thêm hà ng tá»›i, như váºy có thể nhiá»u lần chà o hà ng, lợi tức tháºt rất khả quan, nếu như Ä‘á»u cho ngươi, chặt đứt đại lượng vốn lưu động cá»§a ta, ta kiếm thiếu tháºt nhiá»u, tháºt là không chịu nổi.â€
Âm Bách Khang trợn tròn mắt, phát hiện tên Ngưu Hữu Äức nà y cà ng có khả năng thÃch hợp vá»›i việc buôn bán hÆ¡n cả minh, rất có ý nghÄ© sinh ý a! Lợi sinh lợi cÅ©ng đã nghÄ© luôn ra, hắn ngây ra má»™t lát, thá»±c sá»± có chút không biết nên nói gì má»›i tốt…[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
08-10-2011, 12:56 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 604-1: Thương nghiệp há»— tÃn
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
“Ngưu huynh, ngươi phá»ng chừng ngươi có thể từ trên Tiên giá»›i lấy được bao nhiêu Phá Cấm Äan?†Âm Bách Khang há»i.
Lão vương bát đản! Rốt cục đã nghÄ© thông suốt sao? Dược Thiên Sầu cưá»i thầm trong lòng, trầm ngâm nói: “Mấy vạn viên thì có thể được! Lá»™ng quá nhiá»u, sợ dá»… bị phát hiện, khiến cho những ngưá»i khác trên Tiên giá»›i quan tâm, như váºy có chút không an toà n, bất quá nói Ä‘i thì nói lại, muốn má»™t lần duy nhất lấy mấy vạn viên, cÅ©ng không quá khả năng, ta cÅ©ng không dám là m đưá»ng hoà ng như váºy, theo ta nghÄ© nhóm đầu tiên lặng lẽ mang xuống má»™t vạn viên, hẳn là không thà nh vấn Ä‘á», đến tiếp hãy tÃnh tiếp! Chắc phải chở thêm má»™t năm sau, ta muốn an toà n đệ nhất, bất quá linh thạch trên đỉnh đầu có hạn, má»™t vạn viên chắc cÅ©ng phải Ä‘em tá»›i trước má»™t ngà n viên, nhiá»u lần Ä‘i lại.â€
“Mấy vạn viên?†Âm Bách Khang giáºt mình, sắc mặt trầm ngâm lên, do dá»± má»™t hồi lâu, bá»—ng nhiên ngẩng đầu nói: “Ngưu huynh, má»™t vạn viên đầu tiên ta bao hết.â€
“Ãch.†Trong bụng Dược Thiên Sầu cưá»i ngất trá»i, nét mặt lại tá» vẻ vô cùng kinh ngạc há»i: “Âm huynh, ngươi đừng nói giỡn, má»™t viên viên Phá Cấm Äan giá trị má»™t trăm ức thượng phẩm linh thạch, ngươi ăn được nhiá»u như váºy?â€
“Chuyện nà y Ngưu huynh không cần lo lắng, ta sẽ nghÄ© biện pháp, sẽ không thiếu tiá»n cho ngươi, hÆ¡n nữa mấy vạn viên sau đó ta cÅ©ng lấy hết toà n bá»™.†Âm Bách Khang trầm giá»ng nói, trên mặt để lá»™ ra khà thế sát phạt quả Ä‘oán, tá»±a hồ đã là m ra quyết định gì trá»ng đại.
Hai mắt Dược Thiên Sầu chợt khép hở, lần nà y hắn tháºt sá»± giáºt mình, hÆ¡n nữa còn là là phi thưá»ng giáºt mình. Âm Bách Khang không ngỠđòi ăn hết mấy vạn viên Phá Cấm Äan, khâu khà cÅ©ng quá lá»›n Ä‘i thôi! Giả như là năm vạn viên, chăng phải hắn phải bá» ra năm trăm ức thượng phẩm linh thạch? Lẽ nà o Thiên Hạ thương há»™i có nhiá»u tiá»n tá»›i nông ná»—i như thế?
“Âm huynh, ngươi không phải là đang nói giỡn Ä‘i? Äó là mấy trăm ức nga! Ngươi đừng Ä‘em ta ra là m trò cưá»i.†Thần tình trên mặt Dược Thiên Sầu có chút lạnh lùng.
“Ta trả tiá»n trước, lấy hà ng sau, lẽ nà o Ngưu huynh còn có cái gì phải lo lắng?†Biểu tình Âm Bách Khang không giống như Ä‘ang nói giỡn.
Trái tim Dược Thiên Sầu nhất thá»i nhảy mạnh, hắn Ä‘ang huyá»…n tưởng bản thân Ä‘ang nằm trên mấy trăm ức linh thạch mà lăn lóc, nhưng lại nghe Âm Bách Khang nói: “Bất quá ta có Ä‘iá»u kiện, mong muốn Ngưu huynh có thể đáp ứng ta.â€
Mẹ nó! Quả nhiên không có chuyện tốt như váºy! Dược Thiên Sầu oán thầm không ngá»›t há»i: “Không biết là điá»u kiện gì không ngại nói thá» nghe xem má»™t chút.â€
“Ở tại việc buôn bán, Âm má»— có gì xin nói thẳng.†Vẻ mặt Âm Bách Khang trịnh trá»ng nói: “Phá Cấm Äan, ngươi có bao nhiêu, ta ăn bao nhiêu, hÆ¡n nữa Ä‘á»u trước tiên trả tiá»n rồi má»›i lấy hà ng, thế nhưng Ngưu huynh phải bảo chứng không bán cho ngưá»i khác, chỉ có thể bán cho má»™t mình ta.â€
Có âm mưu, tuyệt đối có âm mưu! Dược Thiên Sầu xoay chuyển ý nghÄ©, cÅ©ng nghÄ© không ra Âm Bách Khang Ä‘ang muốn là m gì, hắn không khá»i hắc hắc cưá»i nói: “Âm huynh, thứ ta nói thẳng, mấy vạn viên Phá Cấm Äan, sợ rằng ngươi không dùng được, đương nhiên, ta không phải nói ngươi không mua nổi, có chuyện ngươi khả năng không biết, ta phải nhắc nhở ngươi, miá»…n cho đến lúc đó trong lòng ngươi không thoải mái.â€
Âm Bách Khang lá»™ ra hình dạng ý ta đã quyết, trầm ồn gáºt đầu nói: “Ngưu huynh có chuyện thì cứ nói, nếu là lá»i khuyên, ta chăm chú lắng nghe.â€
Dược Thiên Sầu tỉ mỉ quan sát biến hóa biểu tình trên mặt hắn, cháºm rãi nói: “Công hiệu cá»§a Phá Cấm Äan chỉ có thể giúp ngưá»i đỠthăng tu vi tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, sau đó thì vô dụng, giả như má»™t tu sÄ© Trúc CÆ¡ sÆ¡ kỳ, má»—i khi đỠthăng má»™t cấp thì cần má»™t viên Phá Cấm Äan, mãi cho đến Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, cần dùng chÃn viên Phá Cấm Äan, nhưng linh thạch tiêu hao từ Trúc CÆ¡ sÆ¡ kỳ đến Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, phải cần má»™t trăm hai mươi vạn thượng phẩm linh thạch, cá»™ng thêm chÃn viên Phá Cấm Äan giá trị chÃn trăm vạn thượng phẩm linh thạch, tông cần cần tá»›i hÆ¡n ngà n vạn thượng phẩm linh thạch. Âm huynh, mấy vạn viên Phá Cấm Äan! Ngươi thá»±c sá»± đù khả năng thừa thụ hết sao?â€
Nói lá»i thà nh tháºt, Dược Thiên Sầu cho rằng dù Thiên Hạ thương há»™i có tiá»n cÅ©ng không khả năng xuất ra được nhiá»u tiá»n như váºy, hắn có gần vạn thá»§ hạ, đến bây giá» còn có hÆ¡n phân ná»a chưa đột phá được tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, nguyên nhân chá»§ yếu là vì linh thạch tiêu hao quá lá»›n, đó là nói tá»›i hắn tá»± sản xuất Phá Cấm Äan, hoà n toà n miá»…n phà sá» dụng, đổi lại thà nh Thiên Hạ thương há»™i có đông đảo đệ tá» như váºy, cá»™ng thêm má»™t viên Phá Cấm Äan trị giá má»™t trăm vạn thượng phâm linh thạch, tùy tiện Ä‘em phân ná»a đệ tá» Thiên Hạ thương há»™i đỠthăng tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, tiêu hao thượng phẩm linh thạch chỉ sợ không có má»™t ngà n ức căn bản còn không đủ, vẫn còn thiếu thốn.
Âm Bách Khang yên lặng suy nghÄ© má»™t hồi, ngẩng đầu lần thứ hai thanh minh nói: “Ta trả tiá»n trước, sau đó má»›i lấy hà ng.†à tứ trong lá»i nói rất rõ rà ng, nói đúng ra là , ngươi không cần lo lắng, ta không thiếu tiá»n cá»§a ngươi.
Ta kháo! Thiên Hạ thương há»™i có tiá»n như thế? Dược Thiên Sầu hÆ¡i nhÃu nhÃu mà y nói: “Ngươi đã thà nh tâm hợp tác vá»›i ta, ta cÅ©ng không thể chỉ lo cái lợi trước mắt, không để ý tá»›i sinh ý tương lai, dù sao sau nà y khẳng định vẫn còn cÆ¡ há»™i hợp tác, có chuyện ta muốn nói cho ngươi, Phá Cấm Äan có thế giúp ngưá»i đỠcao tu vi thì không sai, nhưng không thể giúp ngưá»i đột phá bình cảnh tu vi, thà dụ từ Trúc CÆ¡ háºu kỳ đột phá tá»›i Kết Äan sÆ¡ kỳ, bình cảnh như váºy không thể đột phá.â€
“A!†Âm Bách Khang sá»ng sốt, sau đó lại nói: “Sai! Ta nghe nói Ngưu huynh ở tại Quý trang từng trợ giúp hai gã tán tu từ Trúc CÆ¡ kỳ đỠthăng tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, chẳng lẽ lá»i đồn sai lầm?â€
“Không sai, đồn đãi là tháºt.†Dược Thiên Sầu khoát khoát tay, láºp tức lấy ra má»™t viên linh Ä‘an tá»a ra Ä‘an vá»±ng bảy mà u trong túi trữ váºt, ném cho Âm Bách Khang nói: “Linh Ä‘an nà y tên là Thất Bảo Äan.
Lá»i còn chưa nói xong, liá»n nghe Âm Bách Khang kinh ngạc nói: “Äây là Thất Bảo Äan có thể trợ giúp ngưá»i đột phá tu vi bình cảnh trong truyá»n thuyết? Thế nhưng là dùng chá»§ dược Thất Thải Linh Chi luyện ra Thất Bảo Äan?â€
“Không sai.†Dược Thiên Sầu cưá»i nói: “Âm huynh quả nhiên kiến thức uyên bác, thứ nà y cÅ©ng giống như Phá Cấm Äan, ở tại Tiên giá»›i tương đối phố biến, lúc ta ở Quý trang là dùng thứ nà y trợ hai gã tán tu đột phá tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, bất quá công hiệu cÅ©ng chỉ đến được Äá»™ Kiếp kỳ, đối vá»›i ngưá»i có tu vi ngoà i Hóa Thần kỳ thì không có hiệu quả. Âm huynh không ngại tìm má»™t ngưá»i tá»›i thá» xem hiệu quả Thất Bảo Äan ra sao.â€
“Tiên giá»›i quả nhiên là Tiên giá»›i.†Âm Bách Khang cảm thán má»™t tiếng, láºp tức truyá»n âm triệu hoán Tư Không Tuyệt Ä‘ang ở dưới chân núi đợi lệnh, không bao lâu Tư Không Tuyệt dẫn theo má»™t gã đệ tá» có Ä‘iá»u kiện phù hợp Ä‘i lên, đệ tá» Thiên Hạ thương há»™i đông đảo, muốn tìm má»™t gã đệ tá» phù hợp Ä‘iá»u kiện tháºt quá dá»… dà ng.
Tên đệ tá» nà y bị vây trong tu vi Nguyên Anh háºu kỳ đã lâu, vẫn không sao đột phá, vô cùng khổ não, không nghÄ© tá»›i lại đụng phải chuyện tốt như váºy, hai vị tuyệt đại cao thá»§ tổ sư gia và Ngưu tiá»n bối lại tá»± mình ban thưởng linh Ä‘an…
Tư Không Tuyệt nhìn thấy Thất Bảo Äan lượn lá» Ä‘an vá»±ng bảy mà u, vui mừng nhìn sư phụ Ä‘ang mỉm cưá»i, thầm nghÄ©, xem ra lần nà y có thể thỉnh được Ngưu Hữu Äức đến Thiên Hạ thương há»™i, đã láºp đại công, tinh thần trạng thái cá»§a sư phụ tháºt không tệ a!.
Qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian, tên đệ tá» khoanh chân ngồi cả ngưá»i chợt chấn động, trên ngưá»i toát ra hÆ¡i nước mà u trắng, vừa mở mắt, liá»n láºp tức hưởng Âm Bách Khang và Dược Thiên Sầu liên tục dáºp đầu nói: “Tạ Æ¡n tổ sư gia thà nh toà n, tạ Æ¡n Ngưu tiá»n bối.â€
Nói đùa sao, Nguyên Anh kỳ và Äá»™ Kiếp kỳ là hai khái niệm, má»™t khi đột phá, mất hứng má»›i là lạ.
Tư Không Tuyệt cấp tốc kiểm tra trạng huống thân thể hắn, sau đó vui vẻ nói: “Không sai, thân thể không việc gì, đã thuáºn lợi đột phá Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, không hổ là Thất Bảo linh Ä‘an.â€
“Các ngươi xuống dưới trước, ta và Ngưu huynh còn có chuyện quan trá»ng cần thương lượng, không có ta triệu hoán, bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng không được quấy rối, Tư Không, ngươi tá»± mình canh giữ ngay chân núi, nhá»› kỹ, bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng không được quấy rối.†Âm Bách Khang luôn mãi căn dặn.
“Dạ!†Tư Không Tuyệt rất cung kÃnh hưởng hai ngưá»i thi lá»…, lúc nà y Ngưu Hữu Äức trong cảm nháºn cá»§a hắn trở nên rất trá»ng yếu, má»—i má»™t sá»± kiện cùng sư phụ trao đổi Ä‘á»u phải liệt và o cÆ¡ máºt cao cấp nhất cá»§a Thiên Hạ thương há»™i, tuyệt đối không thể để cho bất luáºn kẻ nà o quấy rối, sau khi hắn xuống núi, láºp tức triệu táºp mưá»i mấy cao thá»§ Äá»™ Kiếp háºu kỳ, má»—i ngưá»i Ä‘á»u mang theo đệ tá» Äá»™ Kiếp kỳ bằng trạng thái cảnh giá»›i cao nhất, bao quanh chân núi Thần Tà i Phong, lại hạ xuống mệnh lệnh: Bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng không được tá»›i gần, nếu có ai dám không nghe lệnh, giết chết không tha!.
Trạng thái thần hồn nát thần tÃnh trông gà hóa cuốc như váºy, nhất thá»i khiến cho không Ãt ngưá»i quan tâm, không biết trên Thần Tà i Phong rốt cục xảy ra chuyện gì, chỉ biết lúc nà y trên Thần Tà i Phong có hai vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ Ä‘ang ở lại.
Cảnh Nguyên Không đối vá»›i mệnh lệnh không cho kẻ nà o được tá»›i gần rất là khó chịu, bởi vì câu bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng bao quát luôn cả hắn, đối vá»›i uy tÃn cá»§a hắn ở tại Tụ Bảo Bồn có ảnh hưởng không nhá», ngoà i miệng tuy rằng không nói gì, nhưng vẫn tìm má»™t lý do chuẩn bị lên núi hưởng sư phụ hồi báo sá»± tình, ai biết, đệ tá» thù vệ tháºt sá»± ngăn cản hắn, không cho hắn Ä‘i lên, nhất thá»i là m hắn giáºn tÃm mặt.
Äệ tá» thá»§ vệ nà o dám đắc tá»™i hắn, nhưng cÅ©ng không dám cho Ä‘i, vì váºy truyá»n tin cho Tư Không Tuyệt, Tư Không Tuyệt hiểu rõ tình huống, lạnh lùng nói: “Không phải ta không cho sư đệ lên núi, mà là sư phụ hạ pháp chỉ, cùng Ngưu tiá»n bối có chuyện quan trá»ng thương lượng, không cho bất luáºn kẻ nà o lên núi quấy rối, bao quát cả ta bên trong, không được sư phụ triệu hoán, ai cÅ©ng không thể Ä‘i lên, sư đệ tạm thá»i má»›i trở vá» Ä‘i!â€
ÄÆ°a ra Âm Bách Khang, Cảnh Nguyên Không còn có thể nói gì, chỉ có thể sầm mặt Ä‘i trở vá», đây chỉ là má»™t nhạc đệm nho nhá» dưới chân núi, nhưng đã nói rõ má»™t vấn Ä‘á», tuy rằng Thiên Hạ thương há»™i tà i đại thế đại, nhưng nguyên nhân chÃnh là vì như váºy, tránh không được hiện tượng tranh quyá»n Ä‘oạt lợi tồn tại, mà sư huynh đệ hai ngưá»i, tu vi tương đồng, Âm Bách Khang cÅ©ng không có khả năng trưởng sinh bất tá», đến cuối cùng phải có má»™t ngưá»i nắm Thiên Hạ thương há»™i trong tay, rốt cục là ai? Ai thắng ai thua, còn phải chở xem!.
Hai ngưá»i trên núi tá»± nhiên không biết chuyện dưới chân núi. Âm Bách Khang biết được tu vi đỠthăng ngoại trừ Phá Cấm Äan còn có Thất Bảo Äan, không thấy được hắn có gì không thoải mái, trái lại mÆ¡ hồ lóe ra má»™t tia hưng phấn trong ánh mắt.
Dược Thiên Sầu cà ng thêm mê hoặc, không chút biểu tình nói: “Âm huynh, ta cÅ©ng không phải là chÃnh nhân quân tá» gì, nhưng vì muốn sau nà y hợp tác thuáºn lợi, thá»±c sá»± khuyên ngươi suy nghÄ© cho kỹ hãy là m.â€
Lá»i nà y nói ra là m Âm Bách Khang mỉm cưá»i, Ngưu Hữu Äức nhiá»u lần khuyên can, cà ng là m trong lòng hắn thêm quyết định, chà Ãt có má»™t chút có thể khẳng định, Ngưu Hữu Äức tuyệt đối là má»™t ngưá»i rất có thà nh ý buôn bán, không phải loại ngưá»i kiếm được má»™t bút liá»n phá»§i tay bá» Ä‘i, nhất thá»i tâm trạng đại định, có thể dùng ngưá»i từ tiên giá»›i đến như váºy kết giao thương nghiệp cÆ¡ sở tÃn dá»±, trá»ng yếu phi thưá»ng, đây là đại biểu cho tà i nguyên cuồn cuá»™n sau nà y...
Chương 604-2: Trước tiên cấp năm mươi ức
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Theo như lá»i Ngưu Hữu Äức, chÃnh xác hắn không có khả năng nuốt hết số lượng Phá Cấm Äan kia, Thiên Hạ thương há»™i tuy rằng khả năng đưa ra năm trăm ức tiá»n mặt, tuy rằng toà n bá»™ gia sản cá»§a Thiên Hạ thương há»™i cá»™ng lại không chỉ là năm trăm ức, thế nhưng nếu xuất ra năm trăm ức tiá»n mặt, số vốn lưu động cá»§a Thiên Hạ thương há»™i sẽ khô kiệt, quái váºt lá»›n cá»§a tu chân giá»›i nà y sẽ bởi vì không có tà i chÃnh váºn chuyển mà sụp đổ ầm ầm, dù cho có thế lá»±c khác muốn bang trợ, cÅ©ng không có tà i lá»±c hùng háºu như váºy để cứu lại.
Thế nhưng chÃnh hắn cÅ©ng có biện pháp! Âm Bách Khang cưá»i nói: “Nghe trong ý tứ lá»i nói cá»§a Ngưu huynh, tá»±a hồ Thất Bảo Äan cÅ©ng có thể đại lượng là m ra?â€
“Ngươi còn muốn đại lượng thu mua Thất Bảo Äan?†Dược Thiên Sầu hồ nghi nói, trong lòng liá»n cảnh giác, tháºt không rõ gốc gác ngưá»i nà y, thế nhưng có thể khẳng định Âm Bách Khang tuyệt đối không phải là má»™t bại gia tá» nhiá»u tiá»n không chá»— tiêu xà i, tà i năng ở trong tu chân giá»›i lăn qua lăn lại má»™t kỳ tÃch thương nghiệp lá»›n như váºy, ý nghÄ© khẳng định không giản đơn.
“Không sai.†Âm Bách Khang gáºt đầu nói: “ChÃnh câu nói kia, ta trước trả tiá»n, sau má»›i nháºn hà ng, ngưu huynh hẳn là có thể yên tâm.â€
Mẹ nó! Ngưá»i nà y là m cái quá»· gì? Dược Thiên Sầu quyết định tháºt nhanh nói: “Thất Bảo Äan không thể bán cho ngươi, ta đã đáp ứng cho ngưá»i khác rồi.â€
Lá»i nà y nhất thá»i là m Âm Bách Khang có chút khẩn trương lên, nói đùa sao, có Phá Cấm Äan mà không có Thất Bảo Äan có tác dụng gì, Thất Bảo Äan trên tay ngưá»i ta hoà n toà n có thể kiá»m chế Phá Cấm Äan trên tay hắn, hắn không khá»i há»i: “Không biết là thế lá»±c phương nà o, không ngá» có thể nhanh chân đến trước Âm má»—?â€
“Ha hả! Không tÃnh là thế lá»±c phương nà o, lai lịch cá»§a ta đương nhiên không thể Ä‘i nói lung tung khắp nÆ¡i, trừ ngươi ra, chỉ có má»™t ngưá»i biết được lai lịch cá»§a ta, ngươi nói còn có thể có ai?†Dược Thiên Sầu cưá»i nói.
Thần tình Âm Bách Khang hÆ¡i khá»±ng lại, hÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút, ngạc nhiên nói: “Ngưá»i ngươi nói chẳng lẽ là Dược Thiên Sầu?â€
“Không sai, chÃnh là Dược Thiên Sầu.†Dược Thiên Sầu lá»™ ra hÄ©nh dạng bất đắc dÄ©, lắc đầu nói: “Ngà y trước ở trong Mê Vụ Sâm Lâm, trong lúc vô ý thiếu hắn má»™t nhân tình nho nhá», trùng hợp tu vi cá»§a hắn đã lên tá»›i Nguyên Anh háºu kỳ hoà nh phong, vì váºy liá»n cho hắn má»™t viên Thất Bảo Äan trợ hắn đột phá tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, hấn thấy trên tay ta có không Ãt Thất Bảo Äan, vì váºy năn nỉ ta bán cho hắn má»™t Ãt, nói là chở tá»›i há»™i Tụ Bảo Bồn, đổi tay kiếm linh thạch, lúc đó ta đối vá»›i giá cả nhân gian nhất thá»i không quen thuá»™c, lại tham tiá»n u mê tâm hồn, không ngá» lại cùng hắn thương lượng chuyện đầu cÆ¡ trục lợi Thất Bảo Äan, cuối cùng còn đáp ứng hắn, từ nay vá» sau chỉ bán Thất Bảo Äan cho má»™t mình hắn.â€
Âm Bách Khang không biết nói gì, tháºt đúng là tên tiểu tá» kia, trách không được chá» khi hắn Ä‘i ra khá»i Mê Vụ Sâm Lâm tu vi đã đột phá tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, nguyên lai là có chuyện như váºy, váºn khà cÅ©ng không tránh khá»i tháºt quá tốt! Hấn có chút không thoải mái nói: “Tiểu tá» kia cÅ©ng không phải là thứ gì tốt, hắn nà o có tiá»n mua Thất Bảo Äan cá»§a ngươi, là m không tốt chỉ là gạt Ngưu huynh.â€
Mẹ nó! Ngươi má»›i không phải thứ tốt! Thần tình Dược Thiên Sầu co quắp nói: “Âm huynh nói sai rồi! Dược Thiên Sầu đã sá»›m trả năm ức thượng phẩm linh thạch là m tiá»n đặt cá»c, không có lý do gì mà lừa gạt ta, ngược lại cho tá»›i bây giá» ta còn chưa cấp hà ng cho hắn, lần nà y trở lại liá»n gom góp Thất Bảo Äan cho hắn.â€
“Hắn có thể xuất ra năm ức thượng phẩm linh thạch?†Âm Bách Khang ngần ngưá»i, láºp tức nhướng mà y, nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu nói: “Ngưu huynh, trước đó ta nghe được ngưá»i bên dưới hồi báo, ngươi từng há»i Quản Trung Giai nói sẽ giết Dược Thiên Sầu để đổi lấy linh thạch, váºy thì vì sao?â€
“Ha hả! Lúc đó nói váºy thuần túy là muốn thá» má»™t chút, nhìn xem Thiên Hạ thương há»™i cá»§a ngươi có phải là tà i lá»±c hùng háºu hay không, còn chuyện giết Dược Thiên Sầu thì không được, dù sao cÅ©ng phải bà n vá» giao tình.†Dược Thiên Sầu cưá»i nói.
“Tà i lá»±c cÅ©a Dược Thiên Sầu hữu hạn, Ngưu huynh có phải nên suy nghÄ© lại chuyện Ä‘em Thất Bảo Äan bán cho ta.
Âm Bách Khang còn chưa nói xong, Dược Thiên Sầu liá»n xua tay nói: “Tuy rằng ta thÃch tiá»n, nhưng chuyện đã đáp ứng ngưá»i ta sẽ là m được, đạo cÅ©ng có đạo, ta mặc kệ tà i lá»±c Dược Thiên Sầu là m sao, cÅ©ng tuyệt không thể nói mà không giữ lá»i, đây là nguyên tắc xá» sá»± là m ngưá»i cá»§a ta, dù Âm huynh cho ta nhiá»u tiá»n hÆ¡n, ta cÅ©ng không thể là m như váºy, việc nà y không nên nhắc lại nữa.â€
Âm Bách Khang trà n đầy tán thưởng gáºt đầu, hắn xuất thân từ nghá» buôn bán, tá»± nhiên thÃch giao tiếp vá»›i ngưá»i có tÃn dá»±, nhất là loại ngưá»i không bị tà i phú mê hoặc, nhưng hắn vẫn hÆ¡i khó khăn nói: “Ngưu huynh, không có Thất Bảo Äan, ta lấy nhiá»u Phá Cấm Äan như váºy là m gì?â€
“CÅ©ng phải!†Dược Thiên Sầu trầm ngâm nói: “Ngươi xem như váºy được chưa, ta sẽ nói vá»›i Dược Thiên Sầu má»™t chút, để hắn dùng giá gốc chuyên môn cung ứng cho Thiên Hạ thương há»™i cá»§a ngươi, như váºy xem như ta không vi phạm lá»i hứa hẹn.â€
“Hắn sẽ đáp ứng sao?†Âm Bách Khang có chút hoà i nghi, dù sao Dược Thiên Sầu cÅ©ng là muốn kiếm tiá»n, hÆ¡n nữa hôm nay Dược Thiên Sầu có Văn Lan Phong là m chá»— dá»±a, không cần phải sợ Âm Bách Khang.
Dược Thiên Sầu gáºt đầu nói: “Váºy ngươi yên tâm, ta nói hắn sẽ nghe, hÆ¡n nữa sá»± tổn thất cá»§a hắn ta sẽ bồi thưởng chuyện khác cho hắn, chá»— tốt sẽ không Ãt hÆ¡n chuyện nà y.â€
Thất Bảo Äan, hắn hạ quyết tâm sẽ không dá»… dà ng thuáºn lợi giao cho Âm Bách Khang, hắn bán cho Âm Bách Khang cÅ©ng không phải loại Phá Cấm Äan trong suốt và loại mà u tÃm Chân Phá Cấm Äan, lại là loại mà u đỠNgụy Phá Cấm Äan, hà ng giả nà y ăn và o sẽ chết ngưá»i, nếu đột phá tá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, láºp tức sẽ bại lá»™, chỉ cần Thất Bảo Äan kéo dà i thêm má»™t Ä‘oạn thá»i gian, thì sẽ không dá»… dà ng bại lá»™ như váºy, có thể bán nhiá»u hÆ¡n má»™t chút.
“Ha hả! Biện pháp nà y được.†Âm Bách Khang thá»a mãn, đột nhiên lại nghi hoặc nói: “Ngưu huynh, tiểu tá» Dược Thiên Sầu nói Thăng Tiên Thai là nÆ¡i táng thân cÅ©a Vạn Kiếm Ma Quân, tháºt có chuyện nà y sao?â€
“Việc nà y cÅ©ng chỉ có các ngươi má»›i tin, ở thá»i thượng cổ Vạn Kiếm Ma Quân là đối thù má»™t mất má»™t còn cá»§a Tiên giá»›i, nÆ¡i táng thân cá»§a hắn là m sao có thể nằm ở cá»a thông đạo Ä‘i Tiên giá»›i?†Dược Thiên Sầu lắc đầu bất đắc dÄ© nói: “Ta cÅ©ng không biết tên kia vì sao phóng xuất ra tin nà y, chá» khi gặp lại hắn, ta tháºt ra muốn há»i hấn.â€
Äang nói chuyện chợt khá»±ng lại, chần chá» nói: “Âm huynh, không nói hắn nữa, nhưng nói ngươi, ngươi tháºt ra có thể ăn nhiá»u Phá Cấm Äan như váºy sao? Äó không phải là con số nhá» a.â€
“Không dối gạt Ngưu huynh, con số lá»›n như váºy Thiên Hạ thương há»™i xác thá»±c ăn không vô, thế nhung Thiên Hạ thương há»™i có thế bán qua tay, từ đó kiếm được má»™t số.†Âm Bách Khang ha hả cưá»i nói: “Ngưu huynh không nên cưá»i ta, Thiên Hạ thương há»™i vốn là m kinh thương, có cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n tá»± nhiên là muốn là m.â€
“Nga! Thì ra là thế.†Dược Thiên Sầu lá»™ ra hÄ©nh dạng như bừng tỉnh hiểu ra, trong lòng hắn lại mắng to: Cáo già , bây giá» còn không chịu nói lá»i thà nh tháºt, có thể tin tưởng ngươi má»›i là gặp quỹ, Âm Bách Khang ngươi lại có lòng tốt như váºy, ngồi xem thế lá»±c khác lá»›n mạnh?
Hấn cÅ©ng không xuyên thấu, dù sao nguồn cung cấp nằm trong tay minh, tùy thá»i Ä‘á»u có thể cắt đứt hắn, tháºt muốn nhìn xem hắn muốn là m cái quá»· gì.
“Không biết bao giá» Ngưu huynh quay vá» Tiên giá»›i mua Phá Cấm Äan, há»™i Tụ Bảo Bồn không còn bao lâu là cá» hà nh, là sáu ngà y sau.
Äây là đang hối thúc hắn, Dược Thiên Sầu cưá»i nói: “Tùy thá»i Ä‘á»u có thể trở lại, không biết lần nà y ngươi muốn lấy bao nhiêu?â€
Âm Bách Khang vươn má»™t ngón tay đạm nhiên nói: “Má»™t vạn viên.â€
Dược Thiên Sầu nhảy dá»±ng, hồ nghi nói: “Äó là má»™t trăm ức thượng phẩm linh thạch, ngươi thá»±c sá»± trả tiá»n trước má»›i lấy hà ng?â€
“Không sai, má»™t trăm ức thượng phầm linh thạch, nói giữ lá»i, trả tiá»n trước má»›i lấy hà ng.†Âm Bách Khang có vẻ rất bình tÄ©nh.
Kỳ thá»±c trong lòng hắn cÅ©ng không chắc, má»™t trăm ức cÅ©ng không phải số lượng nhá», cho tá»›i bây giá» hắn là m gìao dịch lá»›n nhất cÅ©ng chỉ có hai mươi ức thượng phẩm linh thạch, nhưng còn là ở tình huống đủ thá»±c lá»±c ứng phó, tiá»n trao cháo múc, loại tình huống nà y giả như đối phương á»’m tiá»n bá» chạy dù hình bóng cÅ©ng không tìm được, còn phải trả trước má»™t trăm ức, tháºt sá»± là chuyện rất mạo hiêm.
Thế nhưng Âm Bách Khang vẫn là Âm Bách Khang, cÅ©ng không phải là ngưá»i khác, khà phách và lòng can đảm trong việc buôn bán, còn có ánh mắt, cÅ©ng không phải ngưá»i khác có thể so sánh, phú quý hiểm trung cầu là má»™t trong những tÃn Ä‘iá»u trong việc là m ăn cá»§a hắn, không hiểm không phú, trên Ä‘á»i không có đạo lỹ bình an kiếm tiá»n.
Còn có má»™t Ä‘iá»u trá»ng yếu nhất chÃnh là , hắn muốn để cho Ngưu Hữu Äức thấy được tiá»n tà i quyá»n thế cá»§a hắn, chỉ có hung hăng ném ra má»™t đống tiá»n, để vị tiên nhân như đối phương cÅ©ng phải tâm động, ngà y sau chá»— tốt sẽ cháºm rãi hiện ra.
Äây trên thá»±c tế là má»™t hồi đánh bạc, hÆ¡n nữa còn là má»™t tráºn đánh cuá»™c, giao dịch thuáºn lợi thì hắn thắng, nếu như đối phương cuốn tiá»n bá» trốn, váºy thì hắn thiệt thá»i lá»›n, thế nhưng Âm Bách Khang vẫn muốn đánh cuá»™c má»™t lần, nếu thua, tồn thất má»™t trăm ức thượng phẩm linh thạch, Thiên Hạ thương há»™i vẫn chịu được, hắn thắng, sẽ láºp được má»™t sá»± liên hệ vá»›i Tiên giá»›i, mang đến lợi Ãch xa xa vượt qua má»™t trăm ức.
Äánh cuá»™c hay không? Cho hắn thêm má»™t lần cÆ¡ há»™i tuyển chá»n, Âm Bách Khang vẫn quyết định đổ má»™t lần.
Dược Thiên Sầu bị danh tác của Âm Bách Khang chấn đến có chút phát mộng, trong ngực thầm nói có âm mưu.
Hiện tại hắn có chút không dám lấy hết má»™t trăm ức, tuy rằng hắn có thể cầm tiá»n bá» chạy, nhưng tinh thế sá» dụng Phá Cấm Äan lại phải là m, bằng không nếu sư phụ Ä‘i Äồng Cá»±c Thánh Thồ, bại cục cá»§a Hoa Hạ tu chân giá»›i bằng năng lá»±c hiện nay cá»§a hắn không thể cứu lại, phải tạo thà nh đòn nghiêm trá»ng cho thá»±c lá»±c chư quốc trong tu chân giá»›i, bằng không Hoa Hạ tu chân giá»›i thay trá»i đổi đất, đại quân Thạch Văn Quảng không kham nổi má»™t kÃch, toà n bá»™ chuẩn bị Ä‘á»u sẽ uổng phÃ, có má»™t số việc đù có kiếm được nhiá»u tiá»n cÅ©ng không thể vãn hồi.
“Ngươi muốn sá»›m trả cho ta má»™t trăm ức thượng phẩm linh thạch?†Dược Thiên Sầu lần thứ hai xác nháºn, sá»± tình thuáºn lợi tá»›i mức hắn khó có thể tin được, trước đây vắt óc tìm mưu kế tưởng có thể hung hăng kiếm được má»™t số lá»›n, chuyện tá»›i trước mắt hắn lại trở nên do dá»±.
“Không sai, chỉ cần Ngưu huynh gáºt đầu, má»™t trăm ức thượng phẩm linh thạch láºp tức cho ngươi.†Âm Bách Khang nói, thẳng thắn tá»›i mức không thể thẳng thắn hÆ¡n nữa, có má»™t số việc nếu đã là m quyết định, sẽ không thể không phóng khoáng, đây quả thá»±c là là m Ä‘iá»u thừa, không có bất luáºn ý nghÄ©a gì, dù sao cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i cho mình quay đầu lại được nữa.
Dám bá» ra má»™t trăm ức thượng phẩm linh thạch, hÆ¡n nữa còn quả Ä‘oán sảng khoái như váºy, phần khà phách, phần năng lá»±c, khắp thiên hạ e rằng cÅ©ng chỉ có má»™t mình Âm Bách Khang mà thôi.
“Váºy..†Dược Thiên Sầu trầm ngâm nói: “Nếu như Âm huynh sảng khoái như váºy, ta cÅ©ng sẽ không là m há»ng giao dịch nà y, duy nhất là m ra má»™t vạn Phá Cấm Äan, ta sợ sẽ có phiêu lưu, đẻ ngừa vạn nhất, không bằng lấy trước năm ngà n viên Ä‘i! Trước tiên cho ta năm mươi ức là đủ rồi.â€
“Ha ha!†Âm Bách Khang sang sảng cưá»i, Ngưu Hữu Äức nói như thế hắn cà ng thêm yên tâm, nếu như đối phương tháºt sá»± muốn ôm tiá»n bá» trốn, không có bất luáºn lý do gì cá»± tuyệt năm mươi ức còn lại, lúc nà y vá»— tay khen: “Tốt, là m theo ý Ngưu huynh, năm mươi ức thì năm mươi ức, ngưu huynh, chá».†[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»