08-10-2011, 12:58 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 605: Hiểu lầm
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
“Âm huynh!†Dược Thiên Sầu bá»—ng dưng lên tiếng, nhìn Âm Bách Khang nói: “Chỉ cần lấy thêm bốn mươi ức là được rồi, chá»— nà y cá»§a ta đã cầm mưá»i ức, tông cá»™ng vừa vặn là năm mươi ức!â€
Hắn lại chá»§ động giảm thêm mưá»i ức, câu nà y nói ra tuy vô cùng xót lòng, nhưng lão cáo già Âm Bách Khang không phải dá»… qua mặt như váºy, có quá»· má»›i biết hắn muốn là m gì, vì thế cần phải khuyến mãi má»™t chút, xem tinh hình sau nà y phát triển đến bước nà o rồi má»›i tÃnh, cÅ©ng là lưu lại cho minh đưá»ng sống lâu hÆ¡n.
Lại giảm! Âm Bách Khang cà ng lúc cà ng tin tưởng hÆ¡n, ná»—i hiá»m nghi trong lòng nhất thá»i bay vút lên chÃn tầng mây, khoát tay nói: “Ngưu huynh, mưá»i ức kia để sau hãy nói, tạm thá»i nhá» huynh giữ há»™, trở lại Tiên giá»›i nhiá»u Ãt vẫn có chút tác dụng, ta sẽ lấy thêm năm mươi ức ra ngay bây giá»!â€
Nói dứt lá»i, Âm Bách Khang không chá» Ngưu Hữu Äức từ chối, liá»n nhanh chóng chạy và o háºu đưá»ng KÃnh Tà i Äiện.
Haiizz! Dược Thiên Sầu thầm hÃt má»™t ngụm lãnh khÃ, trong lòng giÆ¡ ngón tay cái lên, chỉ có thể dùng cách nà y để bá»™i phục đầu óc thông minh cá»§a bản thân mình!
Mưá»i ức thượng phẩm linh thạch ah! Phần hà o khà nà y, Dược Thiên Sầu cảm thấy hổ thẹn không sánh nổi.. hiện giá» má»›i hiểu được Âm Bách Khang có thể trở thà nh nhân váºt nổi tiếng trong tu chân giá»›i, tuyệt đối không phải chuyện tình ngẫu nhiên, ngưá»i nà y có đảm lược kiêu hùng, là nhân váºt sẽ là m nên đại sá»±! Chẳng quản ngà y sau Âm Bách Khang thà nh công hay thất bại, riêng phần hà o khà nà y, Dược Thiên Sầu cÅ©ng sẽ đánh giá rất cao!
Không quá bao lâu sau, Âm Bách Khang tái xuất hiện thì trên tay đã có thêm năm chiếc túi trữ váºt căng phồng, khẽ mÄ©m cưá»i nói: “Má»—i túi trữ váºt Ä‘á»u có dung lượng bằng ba gian phòng, vừa vặn chứa đầy mưá»i ức thượng phẩm linh thạch, trong nà y có năm mươi ức, thỉnh Ngưu huynh kiểm tra Ä‘i!â€
“Không cần, ta tin tưởng Âm huynh.†Dược Thiên Sầu tiếp nháºn xong, dứt khoát ném và o trong chiếc vòng Ä‘eo tay, ngưá»i ta hà o phóng thì mình cÅ©ng phải sảng khoái má»›i được, huống chi ngưá»i ta là ngưá»i xuất tiá»n, đâu cần phải lừa gạt mình là m gì.
Âm Bách Khang mỉm cưá»i gáºt đầu, chỉ thấy Ngưu Hữu Äức chìa ba ngón tay ra nói: “Trong vòng ba ngà y, năm ngà n khóa Phá Cấm Äan sẽ đưa tá»›i đúng giở. Âm huynh không cần lo lắng trá»… hẹn!â€
“Hà o, má»™t lá»i đã định!â€
Sau khi hai ngưá»i hoà n thà nh giao ước. Âm Bách Khang liá»n an bà i má»™t căn biệt viện ở giữa sưá»n núi cho Dược Thiên Sầu nghi chân, Dược Thiên Sầu kêu đám ngưá»i Thiên Dã đến, ở trong nhà đóng cá»a suốt má»™t ngà y, đợi sau khi đám ngưá»i Thiên Dã bước ra, tu vi cá»§a bá»n hắn, ngang nhiên đã gia tăng lên đến cảnh giá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ.
Khi Âm Bách Khang đến tiá»…n đưa Ngưu Hữu Äức, táºn mắt nhìn thấy kì tÃch nà y xong, ngoà i miệng tuy rằng không nói, nhưng trong ná»™i tâm cÅ©ng là hưng phấn không thôi.
“Chuyện ta đã căn dặn, các ngươi Ä‘á»u phải ghi nhá»› kÄ©, nếu không, háºu quả sẽ vô cùng thảm trá»ng.†Dược Thiên Sầu mặt không đổi sắc, cảnh cáo bốn ngưá»i Thiên Dã, đồng thá»i ném cho má»—i ngưá»i má»™t chiếc túi trữ váºt, bên trong Ä‘á»u có má»™t trăm vạn thượng phẩm linh thạch.
Bốn ngưá»i cung kÃnh đáp ứng, nhìn theo bóng lưng hai vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ, cháºm rãi Ä‘i lên phÃa đỉnh núi, tá»›i đỉnh Thần Tà i Phong, Dược Thiên Sầu nhìn Âm Bách Khang chắp tay nói: “Äám ngưá»i bá»n hắn đã đắc tá»™i Lam Hà nh Cung, trong khoảng thá»i gian hai ngà y ta Ä‘i vắng, phiá»n Âm huynh giúp ta chiếu cố bá»n hắn má»™t chút!â€
“Ngưu huynh cứ an tâm rá»i Ä‘i, ta Ä‘Ãch thân trấn thá»§ Tụ Bảo Bồn, đảm bảo bá»n hắn sẽ không xảy ra chuyện gì bất trắc.†Âm Bách Khang mỉm cưá»i nói.
“Ta Ä‘i trước má»™t bước, hai ngà y sau gặp lại!†Dược Thiên Sầu vừa nói dứt lá»i, vẻ mặt liá»n biến thà nh nghiêm chinh, ngẩng đầu nhìn lên trá»i, má»™t lúc lâu sau mà vẫn không thấy có động tÄ©nh gì.
Lúc nà y Âm Bách Khang cÅ©ng Ä‘ang nhìn chằm chằm và o Dược Thiên Sầu, không há» chá»›p mắt, hắn không muốn bá» qua bất kỳ cỠđộng nhá» nà o, bởi hắn rất muốn khai thông nhân giá»›i, nhìn xem tiên nhân sẽ thi triển thần thồng như thế nà o, bá»—ng nhiên, chỉ thấy Ngưu Hữu Äức hai mắt nhắm nghiá»n, hai tay thì chắp và o nhau đặt ở giữa ấn đưá»ng, trong miệng khẽ lầm bẩm những câu chú ngữ tối nghÄ©a.
Âm Bách Khang nghiêng tai lắng nghe, nhưng vẫn không sao hiểu được Ngưu Hữu Äức Ä‘ang nói cái gì, thấy hắn lầm bẩm trong giây lát, thì liá»n có má»™t luồng chân khà âm trầm khá»§ng bố theo trong cÆ¡ thể Ngưu Hữu Äức tản xuất ra, bầu không khà trong vòng phạm vi mưá»i thước chung quanh, giống như hoà n toà n thay đổi thà nh má»™t cái thế giá»›i khác.
Chân khà âm trầm khá»§ng bố kia táºp trung ở trong phạm vi mưá»i thước xung quanh mà không tiêu tán, dần dần nổi lên sương mù đà y đặc, như má»™t khối cầu sương Ä‘em cả ngưá»i Ngưu Hữu Äức bao trùm lấy. Âm Bách Khang đồng dạng cÅ©ng Ä‘ang ở trong phạm vi nà y, cho nên hắn không khá»i âm thầm kinh hãi, phát hiện ra bản thân mình váºn cồng ngạnh kháng, bằng và o tu vi cá»§a mình mà vẫn có chút ăn không tiêu nổi.
Âm Bách Khang lẳng lặng phóng xuất thần thức ra Ä‘iá»u tra, nhưng ngay khi thần thức vừa má»›i xuất ra bên ngoà i, thì má»™t cá»— Ä‘au đớn thấu xương sinh sôi ở trong tâm trÃ, khiến cho hắn vá»™i và ng Ä‘em thần thức thu hồi trở vá», ngắn ngá»§i trong khoảnh khắc, liá»n đã có cảm giác như bị tổn thương, cái loại Ä‘au đớn nà y là m cho ngưá»i ta, cÆ¡ hồ không thể chịu đựng nổi. Âm Bách Khang hung hăng cắn răng kiá»m chế ná»™i tâm.
Dược Thiên Sầu khẽ cưá»i thầm, hắc há»a nồng Ä‘áºm như thế, mà ngươi lại dám thả thần thức ra sao!
Sau khi cố tình giả thần giả quá»· má»™t phen xong, Dược Thiên Sầu cả ngưá»i phát ra những ánh hà o quang rá»±c rở, cùng tầng mây mù dà y đặc tiêu thất ở trong thiên địa, từng cÆ¡n gió lạnh vẫn thổi xuy xuy ngang qua đỉnh núi, Âm Bách Khang đưa mắt ngắm nhìn bốn phÃa, lại không khá»i lắp bắp kinh hãi, chÃnh bản thân hắn không nhìn ra Ngưu Hữu Äức thoát Ä‘i như thế nà o, dù sao chắc chắn cÅ©ng không phải là thuấn Ä‘i, bốn phương tám hướng chung quanh không há» phát sinh bất luáºn má»™t tia dao động nhá» nà o, mà Ngưu Hữu Äức cá» như váºy tiêu thất Ä‘i.
“Hô… hô…†Lúc nà y Âm Bách Khang má»™t khẽ phát ra má»™t tiếng rên rỉ thống khổ, thần tinh nhăn nhúm lại thà nh má»™t Ä‘oà n, vừa rồi, bởi vì thể diện, cho nên hắn đã cắn răng ngạnh kháng để không phát ra thanh âm, sau khi xác nháºn Ngưu Hữu Äức đã ly khai, lúc nà y hắn má»›i trưng bà y ra vẻ mặt thống khổ vô dạng.
Khoanh chân ngồi xuống, hắn khẽ lắc đầu mỉm cưá»i cảm thán: “Tiên nhân quả nhiên đúng là tiên nhân, cho dù là chạy, thì cái khà thế kia cÅ©ng có khả năng bức ép được thần trà cá»§a mình, tháºt là đáng sợ!â€
Dược Thiên Sầu vừa xuất hiện ở Phiểu Miêu Cung, nhất thá»i khiến cho chung quanh dâng lên má»™t tráºn há»—n loạn, vốn nghe được tiếng còi báo động, Khúc Bình Nhi liá»n suất lÄ©nh rất nhiá»u cung nữ chạy ra, trong tay má»—i ngưá»i Ä‘á»u cầm theo pháp bảo, nhằm và o hắn mà tấn công, phÃa quân doanh Ô Thác Châu cÅ©ng vang rá»n tiếng còi báo động chiến đấu.
Dược Thiên Sầu còn Ä‘ang không hiểu ra sao cả, thì má»™t đám ngưá»i đã hung hăng phóng tá»›i, Ä‘em Phiêu Miểu cung vây cháºt như cối nêm, Quan VÅ©, Trần Phong, Trương Bằng, ngay cả Bạch Tố Trinh cÅ©ng xuất hiện, má»™t đám ngưá»i như hồ đói rinh mồi nhìn chằm chằm và o Dược Thiên Sầu.
Mẹ nó! Muốn tạo phản ư?
Dược Thiên Sầu nhất thá»i nổi giáºn lôi Ä‘inh, theo sau, chỉ nghe thấy Khúc Binh Nhi cầm kiếm, khẽ quát: “Ngươi là ngưá»i phương nà o? Cư nhiên lại dám xông và o bên trong Phiêu Miểu Cung!â€
Dược Thiên Sầu há miệng thở dốc, bất thình lình mỉm cưá»i, sá» soạng khuôn mặt, lúc nà y hắn má»›i hiểu ra, vấn đỠđang nằm tại đâu, dưá»ng như Ä‘á»u là do gương mặt Ngưu Hữu Äức gây ra cái chuyện hiểu lầm như thế nà y, chÃnh mình đã quên không có khôi phục diện mạo nguyên bản.
“Lá»›n máºt.†Khúc Bình Nhi cưá»i lạnh quát, đối phương cư nhiên lại dám coi thưá»ng lá»i nói cá»§a nà ng, hÆ¡n nữa còn Ä‘ang ở chá»— nà y mỉm cưá»i nhạo báng, nhưng tháºt ra, chỉ có Bạch Tố Trinh là hÆ¡i giáºt mình, sau đó vươn tay đè kiếm cá»§a Khúc Binh Nhi xuống, khẽ mỉm cưá»i nói: “Là Dược Thiên Sầu.â€
Bạch Tố Trinh xưa nay Ãt khi mở miệng ở trong Ô Thác Châu, nhưng khi vừa mở miệng thì liá»n sẽ phát sinh hiệu quả nhất định! Bầu không khà khần trương nháy mắt biến mất, chỉ còn mấy nhân váºt đứng đầu, là đang dùng thần tinh hồ nghi đưa mắt nhìn vá» phÃa Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu kiá»m chế phẫn ná»™, hung hăng quát: “Mẹ nó! Ta còn tưởng rằng các ngươi là muốn tạo phản ah!â€
Theo sau, tháo chiếc mặt nạ da ngưá»i xuống, láºp tức hưởng má»i ngưá»i khoát tay nói: “Quan VÅ©, Trần phong, Trương Băng ở lại, những ngưá»i khác thì nhanh chóng giải tán.â€
Äám đông nhanh chóng rá»i Ä‘i, chỉ còn lại những nhân váºt cao tầng ở bên trong Ô Thác Châu.
Khúc Bình Nhi Ä‘i tá»›i cầm chiếc mặt nạ da ngưá»i trong tay Dược Thiên Sầu lên, thần tình hồ nghi há»i: “Äây là thứ gì váºy?â€
“Ai nha! Äừng là m há»ng nó đấy, ta vẫn còn Ä‘ang cần dùng.†Dược Thiên Sầu vươn tay lấy lại chiếc mặt nạ da ngưá»i, nhìn chung quanh giải thÃch:â€Thứ nà y dịch dung rất tốt! Cùng đặc tÃnh da ngưá»i giống nhau như đúc, khi hóa trang sẽ không lá»™ ra sợ hở, cho dù đối phương tu vi cao đến đâu, cÅ©ng khó lòng mà phát hiện ra được.â€
Khúc Bình Nhi nghe xong, liá»n mang vẻ mặt phức tạp liếc mắt nhìn Bạch Tố Trinh, theo sau khẽ mỉm cưá»i nói: “Tá»· tá»· như thế nà o lại nháºn ra hắn.â€
Bạch Tố Trinh ảm đạm cưá»i, dịu dà ng nói: “Cảm giác thôi.â€
Khúc Bình Nhi “ân†một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Dược Thiên Sầu cất mặt nạ da ngưá»i và o trong túi trữ váºt, theo sau má»›i lấy năm túi đựng thượng phẩm linh thạch ra, đưa mắt nhìn Bạch Tố Trinh, Khúc Bình Nhi, Quan VÅ©, Trần Phong, Trương Bằng, mang theo hương vị khoe khoang cưá»i nói: “Má»i ngưá»i nhìn xem Ä‘i!â€
Năm ngưá»i khó hiểu rót thần thức và o nhìn xem, theo sau Ä‘á»u lá»™ ra biá»…u cảm khiếp sợ, đưa mắt nhìn nhau như không dám tin, bên trong những chiếc túi trữ váºt nà y trà n đầy thượng phẩm linh thạch! Ãng chừng trong má»—i túi cÅ©ng phải chá»a khoảng mưá»i ức linh thạch Ä‘i!
Trương Băng sợ hãi lầm bẩm nói: “Hôm qua má»›i thu được mưá»i ức, hôm nay lại mang vá» thêm năm mươi ức ah!â€
“Äúng là năm mươi ức không sai.†Dược Thiên Sầu nhìn sang Quan VÅ© cùng Trương Bằng nói: “Äá»u thu lại, bây giá» các ngươi quay vá» an bà i Ä‘i, khoản tiá»n nà y, hẳn là có thể giải quyết vấn đỠthăng cấp tu vi cho các đội viên.â€
Hai ngưá»i lÄ©nh mệnh, thu lấy năm chiếc túi trữ váºt, rồi quay trở vá» quân doanh an bà i cồng tác.
Lúc nà y Dược Thiên Sầu má»›i xoay ngưá»i lại nhìn Trần Phong nói: “Ngụy Phá Cấm Äan, hiện giỠđã chế luyện được bao nhiêu viên rồi?â€
Trần Phong đáp: “Äang có khoảng gần ba vạn viên.â€
“Chẳng biết là có đủ dùng hay không nữa.†Dược Thiên Sầu nhÃu mà y nói.
Trần Phong nghe váºy, toà n thân không khá»i nổi lên má»™t tầng da gà ! Bởi Ngụy Phá Cấm Äan chÃnh là độc dược ah! Ba vạn viên còn chưa đủ dùng sao? Ngươi muốn cấp cho bao nhiêu ngưá»i ăn? Nghi vấn trùng trùng, nên khẽ dò há»i: “Lão đại, ngươi tÃnh là m gì thế?â€
“Bán.†Dược Thiên Sầu thuáºn miệng đáp, sau đó vươn tay ra nói: “Giao tất cả cho ta.â€
Trần Phong tháo chiếc túi trữ váºt bên hông xuống, đưa cho Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu rót thần thức và o kiểm tra, quả tháºt đúng là gần ba vạn viên không sai biệt nhiá»u lắm, lúc nà y má»›i nói: “Nắm chắc thá»i gian tiếp tục luyện chế thêm má»™t Ãt nữa, mau Ä‘i thôi!â€
Sau khi Trần Phong rá»i Ä‘i, Dược Thiên Sầu liá»n phân phó Khúc Bình Nhi giúp hắn chuẩn bị linh thảo, hắn muốn Ä‘Ãch thân ra tay luyện chế và i phần.[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Chữ ký cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
09-10-2011, 06:38 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 606: Lòng dạ đà n bÃ
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Chẳng bao lâu sau, trong Phiêu Miểu Cung, Dược Thiên Sầu khoanh chân ngồi xuống, thanh sắc há»a diá»…m từ trong lòng bà n tay cÅ©ng phóng xuất ra, Ä‘em khung cảnh Phiêu Miếu Cung tô vẽ ra cảnh tượng sắc thái như má»™ng như ảo.
Nhìn kỹ thì có thể phát hiện, má»—i cá»™t lá»a trong tay dưá»ng như được chia là m mưá»i tầng, má»—i tầng Ä‘á»u Ä‘ang luyện chế má»™t lò Ä‘an dược, má»™t tay Ä‘iá»u khiển mưá»i lò, hai tay cá»™ng lại vừa vặn chÃnh là hai mươi lò.
Lúc nà y không ngừng có linh Ä‘an luyện xong xoay tròn theo thế lá»a bắn ra bên ngoà i, sau khi Khúc Bình Nhi cùng Bạch Tố Trinh thu linh Ä‘an xong, lại ném thêm linh thảo và o trong đỉnh lô, hai nà ng không ngừng thu Ä‘an, không ngừng đầu nháºp linh thảo, còn Dược Thiên Sầu thì vẫn nhắm nghiá»n hai mắt, chăm chú luyện chế Ä‘an dược, tình trạng nà y đã diá»…n ra hÆ¡n má»™t ngà y qua không há» ngừng tay rồi.
Nghe nói Dược Thiên Sầu đã quay vá», Tiếu Uyển Thanh lẳng lặng đứng ở ven hồ, khẽ vuốt ve cái bụng Ä‘ang cà ng ngà y cà ng lá»›n cá»§a mình, ánh mắt nhìn vá» phÃa tòa Phiêu Miểu Cung nguy nga đồ sá»™, đột nhiên phát hiện ra, trên không trung Phiêu Miểu Cung xuất hiện cảnh sắc má»™ng ảo, phi thưá»ng xinh đẹp!
----------------------------------------
Äôi con ngươi xoay chuyển, quay trở vá» sÆ¡n cốc, không bao lâu sau, đã thấy nà ng kéo theo Trần Phong Ä‘i ra, trần Phong có vẻ bất đắc dÄ©, Dược Thiên Sầu đã giao phó cho hắn phải nắm chắc thá»i gian luyện chế thêm ra má»™t Ãt Ngụy Phá Cấm Äan, Ä‘ang vá»™i và ng là m việc thì nghe lão bà đại nhân nói Phiêu Miểu Cung xuất hiện cảnh sắc dị thưá»ng, nên muốn mình dẫn Ä‘i xem.
Tiếu Uyển Thanh bụng đã lá»›n, nên Trần Phong cÅ©ng không dám là m cho nà ng mất hứng, đà nh phải cung kÃnh tuân theo, hai ngưá»i bay đến hà nh cung, cảnh tượng trước mắt nhất thá»i là m cho hai vợ chồng Trần Phong há hốc mồm kinh ngạc.
Chăm chú quan sát má»™t hồi lâu, Trần Phong thần tình hưng phấn thầm nghÄ©: “Lão đại chÃnh là lão đại, quả nhiên là vô cùng ngưu bức ah! Má»™t mình Ä‘iá»u khiển hai mươi lò luyện Ä‘an, riêng phần năng lá»±c khống chế thần thức nà y, liá»n đã không có ai có thể so sánh được nữa rồi.â€
Bản thân Trần Phong không biết rằng, Dược Thiên Sầu tu luyện Quy Nguyên Kiếm Quyết thì có thể rèn luyện thần thức, bình thưá»ng Dược Thiên Sầu có thể phân tán thần thức ra, đồng thá»i thao tác hÆ¡n má»™t ngà n thanh phi kiếm, thì thá»§ Ä‘oạn khống chế hai mươi lô Ä‘an dược, nà o đâu thèm tÃnh là cái vấn đỠgì quá mức lá»›n lao, nếu không phải trong quá trình luyện Ä‘an cần sá»± tình tế chuẩn xác hÆ¡n xa ngá»± kiếm, đồng thá»i còn phải Ä‘iá»u chỉnh thế lá»a, thì đừng nói hai mươi lô, cho dù có là hai trăm lô, Dược Thiên Sầu vẫn luyện chế được như bình thưá»ng.
Bạch Tố Trinh và Khúc Bình Nhi đưa mắt nhìn ra ngoà i, khẽ mỉm cưá»i đối vá»›i hai vợ chồng Trần Phong, trong tay quá báºn rá»™n, không có thá»i gian quan tâm đến hai ngưá»i bá»n hắn được.
Lúc nà y, Tiếu Uyển Thanh nhìn thấy bá»™ dáng nghiêm trang túc mục cá»§a Dược Thiên Sầu, thì không khá»i ngây ra, gã nam nhân vÄ© đại nà y, cùng gã nam nhân bản thân mình quen biết ở trong Vạn Phân Viên Phù Tiên Äảo, tá»±a như hoà n toà n khác nhau, lúc trước, khi hắn vẫn còn là má»™t gã tiểu đệ tá» trên Phù Tiên Äảo, thanh danh đã lan truyá»n Ä‘i rất xa, so vá»›i nhóm đệ tá» cùng lứa cÅ©ng vượt trá»™i hÆ¡n nhiá»u, theo sau đó, hắn bị trục xuất ra khá»i Phù Tiên Äảo, nà o ngá» lại có được uy danh hiến hách thiên hạ! Nhưng mà , nam nhân chÃnh mình âm thầm ngưỡng má»™ bấy lâu, không thÃch mình cÅ©ng Ä‘á»u chẳng sao, cư nhiên còn vồ tinh vồ nghÄ©a Ä‘em mình trao tặng cho ngưá»i khác...
Hai ngà y kiếm vá» sáu mươi ức thượng phẩm linh thạch, hiện giá», chỉ sợ hắn Ä‘ang há»—n đến phong sinh thá»§y khởi tại má»™t nÆ¡i nà o đó cÅ©ng nên! Tiếu Uyển Thanh cắn môi, trong mắt toát ra má»™t tia phẫn háºn, Dược Thiên Sầu cà ng biểu hiện siêu phà m bao nhiêu, thì háºn ý trong mắt nà ng cà ng dà y đặc bấy nhiêu.
“Không phải ngươi nói, tà i nghệ luyện Ä‘an cá»§a ngươi, đã vượt qua hắn rồi sao? Ta xem ra, ngươi cùng hắn so sánh thì vẫn còn kém xa! Äừng nói luyện Ä‘an, mà ngay cả những phương diện khác, ngươi Ä‘á»u không thể so sánh được vá»›i hắn.†Tiếu Uyển Thanh vuốt bụng, âm thầm hưởng Trần Phong truyá»n âm nói, hiện giá» tu vi cá»§a nà ng đã tá»›i cảnh giá»›i Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, nên má»›i có thể dùng phương pháp truyá»n âm để nói chuyện.
Vẻ mặt hâm má»™ cá»§a Trần Phong bá»—ng nhiên cứng Ä‘á», đảo mắt nhìn sang Tiếu Uyển Thanh, xấu hổ truyá»n âm đáp: “Lão đại đương nhiên phải lợi hại chúng ta rồi, ta nà o dám so sánh, chúng ta mau trở vá» thôi!â€
“Äồ vô dụng, không có lòng cầu tiến, sau nà y sinh nhi tá», ngươi cÅ©ng muốn nó suốt ngà y phải khom lưng cúi đầu đối vá»›i ngưá»i khác sao?†Tiếu Uyển Thanh trắng mắt, xoay ngưá»i bay xuống dưới chân núi, Trần Phong ngây ngưá»i ra má»™t lúc, theo sau cÅ©ng mang vẻ mặt phức tạp chạy Ä‘i.
Hai ngà y sau, Dược Thiên Sầu má»›i chịu mở mắt, nhìn hai nà ng mỉm cưá»i nói: “Dừng tay thôi!†Hai nà ng nhìn nhau, nhanh chóng chạy đến thu dá»n hiện trưá»ng.
“Luyện được bao nhiêu?†Dược Thiên Sầu thoáng nhìn hai ngưá»i dò há»i.
Lúc nà y Khúc Bình Nhi liá»n nhìn vá» phÃa Bạch Tố Trinh, nà ng biết, Bạch Tố Trinh ở đây thì nà ng không có quyá»n lên tiếng, tuy rằng má»i ngưá»i Ä‘á»u biết nà ng là nữ nhân cá»§a thá»§ lÄ©nh, nhưng tôn kÃnh cá»§a má»i ngưá»i dà nh cho nà ng và Bạch Tố Trinh, hoà n toà n là hai cái khái niệm bất đồng mà nà ng không thể so sánh, nhất là chuyện nà ng không chỉ huy ra lệnh được cho đại quân ở trong Ô Thác Châu, má»—i lần chạy tá»›i, muốn Ä‘iá»u quân đến phụ giúp các nà ng má»™t chút cồng tác háºu cần, nhưng Quan VÅ© lại cưá»i khổ nói: “Nếu muốn đại quân Ä‘i là m những chuyện khác, thì phải có mệnh lệnh cá»§a thá»§ lÄ©nh, bằng không, dù bất kì ai cÅ©ng không thể Ä‘iá»u động.â€
Chỉ má»™t câu nà y, Khúc Bình Nhi liá»n tức giáºn vung tay bá» Ä‘i, sau khi trở vá» Phiêu Miểu Cung vẫn còn thở phì phì, đúng lúc đó lại gặp được Bạch Tố Trinh, thấy nà ng diá»…n cảm kì quái, liá»n há»i nà ng xem đã xảy ra chuyện gì, sau khi biết rõ tình huống xong, Bạch Tố Trinh liá»n dẫn Khúc Bình Nhi chạy đến quân doanh.
Lúc ấy Bạch Tố Trinh chỉ nhìn đám ngưá»i Quan VÅ©, thản nhiên nói má»™t câu: “Äây là công việc háºu cần, Phiêu Miểu Cung nhân công có hạn, phiá»n toái các ngươi đến tương trợ má»™t chút! Sẽ không hao phà nhiá»u thá»i gian cá»§a quân sÄ© lắm đâu.â€
Chỉ má»™t câu nói đơn giản mà nhẹ nhà ng cá»§a Bạch Tố Trinh, thế nhưng đám ngưá»i Quan VÅ© lại phi thưá»ng kÃnh nể, theo sau dùng nghi thức quân đội chà o, nói: “Tuân mệnh, sẽ chấp hà nh ngay láºp tức.â€
Lúc nà y Khúc Bình Nhi đã hiểu ra tất cả má»i chuyện rồi!
Kỳ tháºt, binh quyá»n đại quân ở trong Ô Thác Châu, Dược Thiên Sầu thá»§y chung vẫn quản lý sÃt sao, nhìn như Dược Thiên Sầu không quan tâm lắm, nhưng bấy lâu nay không há» có buông lá»ng qua má»™t giây phút nà o, ngay cả Quan VÅ© và Trương Bằng cÅ©ng chỉ có quyá»n chỉ huy trong lúc lâm thá»i mà thôi, những ngưá»i khác, trừ Bạch Tố Trinh ra, Ä‘á»u không có má»™t ai, có thế tá»± tiện Ä‘iá»u động!
Cho nên, ngưá»i hoà n toà n thao túng binh quyá»n ở trong á»’ Thác Châu, chỉ có má»™t mình Dược Thiên Sầu mà thôi, còn những lúc bản thân hắn Ä‘i vắng, thì ngưá»i thao túng binh quyá»n sẽ là Bạch Tố Trinh, Ä‘iá»u nà y đã chứng tá», những lúc Dược Thiên Sầu không có mặt ở trong Ô Thác Châu, đệ nhất nhân sẽ không phải là Khúc Bình Nhi nà ng, mà chÃnh là Bạch Tố Trinh hiếm khi xuất hiện.
Bạch Tố Trinh không đáp, mà đem túi trữ váºt giao cho Khúc Bình Nhi, lúc nà y, Khúc Bình Nhi má»›i cưá»i nói: “Luyện gần năm trăm lô, má»—i lô mưá»i viên, tổng cá»™ng là gần năm ngà n viên, không có má»™t viên Ä‘an dược nà o há»ng cả.â€
“Ha ha! Tốt lắm.†Dược Thiên Sầu mỉm cưá»i, tiếp nháºn hai chiếc túi trữ váºt, ném và o trong thá»§ trạc*, ngẩng đầu lên nhìn sắc trá»i nói: “Ta còn có chuyện nên sẽ Ä‘i trước, các nà ng trở vá» Ä‘i!†(*: là chiếc vòng trữ váºt cá»§a tiếp dẫn sứ trong mê vụ sâm lâm. )
“Äi nhanh như thế sao?†Khúc Bình Nhi hÆ¡i thất vá»ng nói.
“Như thế nà o? Có phải là đang nhá»› ta không?†Dược Thiên Sầu vươn tay kéo nà ng qua, mỉm cưá»i ám muá»™i, không chút kiêng nể, tranh thá»§ ăn chút Ä‘áºu hÅ© cá»§a Khúc Bình Nhi.
Bạch Tố Trinh đứng bên cạnh, thản nhiên mỉm cưá»i, nhẹ giá»ng nói: “Äệ ở bên ngoà i hà nh sá»± cẩn tháºn má»™t chút!â€
Nói xong cÅ©ng không quấy rầy hai ngưá»i nữa, nhanh chóng rá»i Ä‘i.
“Äêm nay ở lại Ä‘i.†Khúc Bình Nhi thần tình á»ng hồng nói.
Dược Thiên Sầu cưá»i khổ: “Bên ngoà i Ä‘ang có chuyện gấp, nếu lỡ hẹn thì sẽ bất hảo! Lần sau ta sẽ già nh thá»i gian để hảo hảo phụng bồi nà ng.â€
“Hôm nay không được sao?†Khúc Bình Nhi cầu khẩn nói.
“Ta Ä‘ang rất báºn, để lần sau thôi.†Dược Thiên Sầu nói xong, liá»n quay đầu bá» chạy, chỉ còn Khúc Bình Nhi đứng ở Phiêu Miểu Cung buồn bã thở dà i.
Trong gian nhà trên sưá»n núi Thần Tà i Phong, Dược Thiên Sầu cháºm rãi bước ra, lúc nà y bốn ngưá»i Thiên Dã đã đứng chở ở trước cá»a, sau khi nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện, Ä‘á»u có chút giáºt mình, không biết hắn quay vá» từ khi nà o, bất quá ngẫm lại cÅ©ng lý giải, cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ muốn qua mắt bá»n hắn chỉ là chuyện tinh dá»… dà ng mà thôi.
“Tiên sinh.†Bốn ngưá»i đồng loạt hà nh lá»… và cÅ©ng đã sá»a lại phương thức xưng hô.
Dược Thiên Sầu khoát tay ra hiệu cho bốn ngưá»i không cần Ä‘a lá»…. Ãnh mắt cÅ©ng rÆ¡i lên trên mặt cá»§a Lý Thu Hương, lúc nà y, Lý Thu Hương đã tháo mạng che mặt ra, da mặt sần sùi kẻm theo rất nhiá»u vết sẹo chằng chịt, thoạt nhìn hÆ¡i có chút Ä‘iểm khá»§ng bố, khiến cho ngưá»i xem mao cốt tá»§ng nhiên, đâu còn trông thấy hình dáng cá»§a mỹ nhân ngà y trước!
Dược Thiên Sầu nhìn thấy nhãn tình nà ng trong veo, hồn nhiên không có má»™t chút miá»…n cưỡng nà o, khiến cho hắn không khá»i lá»™ ra thần sắc tán dương nói: “Như thế là tốt rồi, xem ra há»§y dung cÅ©ng không phải là cái chuyện gì không tốt, Ãt nhất nó đã khiến ngươi tìm được vá» chÃnh mình, không còn lạc lõng ở trong cối Ä‘á»i nà y nữa, yên tâm! Có cÆ¡ há»™i, ta sẽ giúp ngươi khôi phục dung nhan.â€
“Tiên sinh, nà ng có thể khôi phục dung nhan nguyên dạng sao?†Thiên Dã giáºt mình há»i, nét mặt có Ä‘iểm hưng phấn và kÃch động.
“Như thế nà o? Chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn và o gương mặt nà y sao? Xem ra một phen khổ tâm của ta là đã uổng phà mất rồi.†Dược Thiên Sầu hừ lạnh nói.
“Không phải thế, không phải thế!†Thiên Dã liên tục khoát tay nói, ngữ khà có Ä‘iểm lá»™n xá»™n, không biết nên giải thÃch như thế nà o cho phải.
Nhưng Lý Thu Hương lại thản nhiên nói: “Tiên sinh, hắn không có ý đó, hắn chỉ là vì muốn tốt cho ta mà thôi, kỳ tháºt, có khôi phục được hay không, thì ta cÅ©ng không sao cả.â€
“Ưm, còn có nữ nhân không thÃch bản thân mình xinh đẹp ư?†Dược Thiên Sầu chau mà y nhìn nà ng, thấy trong mắt Lý Thu Hương không có má»™t tia hoảng hốt, nhưng cÅ©ng không biện giải, liá»n mỉm cưá»i nói: “Äợi đến thá»i gian thÃch hợp, ta sẽ giúp ngươi khôi phục dung nhan.â€
Nói xong ném ra má»™t thanh phi kiếm, bay lên trên đỉnh núi bái Pháºt. [/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
09-10-2011, 06:38 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 607: Tạm biệt Nhan Vũ
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Trên đỉnh Thần Tà i Phong, dưới gốc cây tùng, lúc nà y Âm Bách Khang áng chừng đã đứng nguyên ở đây suốt hai ngà y qua không há» ly khai rồi… trong lòng có Ä‘iểm hối háºn, Ngưu Hữu Äức đã nói kì hạn ba ngà y, nhưng hôm nay đã là ngà y thứ ba... nếu như bảo má»™t lúc xuất ra sáu mươi ức linh thạch mà không chút tÃnh toán, đây khẳng định là giả.
Äúng lúc nà y, vẻ mặt căng thẳng cá»§a Âm Bách Khang dần dần giãn ra, bởi vì hắn đã nhìn thấy má»™t thân ảnh Ä‘ang từ dưới sưá»n núi bay lên, đè tâm tình lo lắng trong lòng xuống, trên mặt hÆ¡i tách ra ý cưá»i, sải bước đến trước triá»n núi nghênh đón khách nhân, bất quá trong lòng vẫn có đôi chút cảm khái, Ngưu Hữu Äức nà y quả nhiên lợi hại, vô luáºn là xuất nháºp Tụ Bảo Bồn, từ trên xuống dưới Ä‘á»u không có má»™t ai phát hiện ra hà nh tung cá»§a hắn.
“Ha hả! Tháºt không phải, ta đến hÆ¡i muá»™n má»™t chút.†Dược Thiên Sầu đáp xuống đất liá»n chắp tay hổ thẹn nói: “Vì phải tìm cái tên Dược Thiên Sầu kia mà đã cháºm trá»… thá»i gian, mong rằng Âm huynh sẽ không phiá»n lòng.â€
“Ngưu huynh đã quá khách khà rồi.†Âm Bách Khang cưá»i sang sảng đáp, lúc nà y tâm tình cá»§a hắn quả tháºt là rất vui vẻ, nếu như có thể giao dịch thà nh công, thì cháºm trá»… má»™t chút thá»i gian, căn bản là sẽ không thà nh vấn Ä‘á».
Dược Thiên Sầu cÅ©ng không nhiá»u lá»i, nhanh chóng xuất ra má»™t chiếc túi trữ váºt, ném tá»›i: “Năm ngà n viên Phá Cấm Äan, không thiếu má»™t viên, thỉnh Âm huynh kiểm tra hà ng hóa, nhìn xem dược hiệu sẽ như thế nà o!â€
“Không cần, ta tin Ngưu huynh.†Âm Bách Khang hà o phóng khoát tay nói, sau khi phát hiện ra bên trong chứng thá»±c là có năm ngà n viên Phá Cấm Äan, thì hắn đã phi thưá»ng hà i lòng, coi như muốn kiểm hà ng, cÅ©ng không tiện là m ngay ở trước mặt ngưá»i ta.
“Cái đó và không tin được là hoà n toà n khác nhau, nếu đã cùng nhau là m gìao dịch, tất nhiên là phải dá»±a theo quy cá»§, tránh tình trạng phát sinh hiểu lầm xuống mức thấp nhất.†Dược Thiên Sầu hung hăng đỠnghị đối phương kiểm hà ng ở ngay đương trưá»ng.
“Hảo, váºy thì là m theo ý cá»§a Ngưu huynh Ä‘i!†Âm Bách Khang đối vá»›i phương cách giao dịch cá»§a Ngưu Hữu Äức rất là hà i lòng, đây má»›i chÃnh là ngưá»i đáng giá để mình hợp tác dà i lâu, lúc nà y nhanh chóng truyá»n âm gá»i Tư Không Tuyệt đến, không bao lâu sau, Tư Không Tuyệt đã mang theo năm ngưá»i lên trên đỉnh núi, nhìn hai ngưá»i hà nh lá»….
Âm Bách Khang Ä‘ang túi linh Ä‘an giao cho hắn, sau khi Tư Không Tuyệt nhìn thấy năm ngà n viên Phá Cấm Äan xong, nhất thá»i không khá»i chấn động, hưng phấn liếc mắt nhìn sang sư phụ! Sư phụ quả nhiên đúng là sư phụ, Ngưu Hữu Äức khó nói chuyện như váºy thế nhưng lão nhân gia vẫn có thể giao dịch thà nh công khoản mua bán nà y.
Hắn nhanh chóng lấy ra năm viên Phá Cấm Äan giao cho năm tên đệ tá» kia, tiếp theo ném má»™t đống linh thạch xuống, để năm ngưá»i hấp thu linh khÃ.
Dược Thiên Sầu đứng má»™t bên bình thản quan sát, hắn má»™t chút cÅ©ng không há» lo lắng, nếu như không có Thất Bảo Äan, để đột phá tu vi bình cảnh, thì bá»n chúng sẽ không bao giá» có thể nghiệm ra.
Kết quả kiểm tra phi thưá»ng không sai, năm ngưá»i nà y Ä‘á»u thuáºn lợi gia thăng tu vi lên má»™t tầng, đứng tại chá»— cảm tạ rối tinh rối mù. Âm Bách Khang cưá»i dà i khoát tay, ra dấu cho bá»n chúng lui xuống.
Sau khi đám ngưá»i kia xuống núi. Âm Bách Khang má»›i quay đầu lại dò há»i: “Ngưu huynh, ngươi vừa nói rằng, Ä‘ang tìm Dược Thiên Sầu, liệu có phải là vì chuyện tình Thất Bảo Äan hay không?â€
“Chuyện ta đáp ứng rồi thì nhất định sẽ hoà n thà nh tốt.†Dược Thiên Sầu khẽ mỉm cưá»i nói: “Gã tiểu tỠđó quả là khó tìm, bất quá cuối cùng vẫn tìm được hắn, Thất Bảo Äan, ta đã chuyển giao cho hắn, hắn cÅ©ng đáp ứng ta, sẽ chiếu theo giá chuyển nhượng cho Thiên Hạ thương há»™i là hai trăm vạn má»™t viên, và i hôm nữa hắn sẽ chạy đến Thiên Hạ thương há»™i tham gia Tụ Bảo Bồn, đến khi đó Âm huynh phái ngưá»i ra tiếp xúc hắn là được.â€
Nói đến giá tiá»n thì Dược Thiên Sầu liá»n cẩn tháºn quan sát diá»…n cảm trên mặt Âm Bách Khang, nà o nà o đối phương chỉ hÆ¡i kinh naạc, theo sau đã khôi phục ý cưá»i đáp: “Như thế thì quá tốt, khi hắn vừa đến, ta liá»n sẽ phái ngưá»i Ä‘i tìm hắn thương thảo ngay láºp tức.†Bất quá Âm Bách Khang vẫn quái khà nói: “Hắn dá»… dà ng buông tha vụ giao dịch nà y như váºy, chắc là Ngưu huynh đã cho hắn ưu đãi gì khác đúng không?â€
“Äó là tá»± nhiên.†Dược Thiên Sầu gáºt đầu.
Âm Bách Khang thấy hắn không muốn tiết lá»™, đã cho Dược Thiên Sầu cái ưu đãi gì, nên cÅ©ng không muốn dây dưa trên vấn đỠnà y nữa, mà lãng tránh há»i: “Không biết số lượng Phá Cấm Äan còn lại, khi nà o má»›i có thể xuất lò.â€
Dược Thiên Sầu trầm naâm đáp: “Ta đã xuất tiá»n đặt cá»c, trên Tiên giá»i sẽ có ngưá»i nhanh chóng luyện Ä‘an, tin tưởng không quá và i hôm nữa, thì cÅ©ng sẽ luyện chế ra rất nhiá»u Phá Cấm Äan, chì cần mang theo tiá»n đến, hẳn là có thể mua được ở trong ngà y há»™i cá»§a Tụ Bảo Bồn.â€
Âm Bách Khang xoa tay hoan nghênh nói: “Ngưu huynh chá» thêm và i ngà y, tổng đà không còn lưu trữ nhiá»u linh thạch lắm, Ä‘ang chá» thêm mấy ngà y thu gom linh thạch từ các phân há»™i, đến lúc đó, chỉ sợ còn phải phiá»n toái Ngưu huynh chạy lên Tiên giá»›i giúp ta má»™t chuyến.â€
“Không há» phiá»n toái, ta đồng dạng cÅ©ng là vì kiếm chút Ä‘iểm linh thạch mà thôi.†Dược Thiên Sầu khoát tay đáp.
Âm Bách Khang cưá»i ha hà , sau khi hai ngưá»i hà n huyên thêm và i câu xong, đột nhiên Dược Thiên Sầu nhướng mà y nói: “Không quấy rầy Âm huynh, đến khi đó sẽ liên hệ sau, hiện giá» ta phải xuống dưới chân núi thu hồi thêm má»™t khoản nợ.â€
Âm Bách Khang giáºt mình, hồ nshi nói: “Chẳng lẽ ở trong Tụ Bảo Bồn, còn có ngưá»i Ä‘ang thiếu tiá»n Ngưu huynh sao?â€
“Âm huynh quên nhanh váºy?†Dược Thiên Sầu mỉm cưá»i hà o tâm nhắc nhở: “Lão bản nương Xuân Miên Lâu kia nhá» ta là m thÆ¡, nà ng nói rằng sẽ báo đáp ta, hôm nay ta phải Ä‘i nhìn xem nà ng muốn báo đáp ta như thế nà o ah!â€
Âm Bách Khang mỉm cưá»i xấu hổ, chắp tay nói: “Ngưu huynh đã có nhã hứng, váºy thì ta sẽ không quấy rầy huynh nữa!â€
“Cáo từ!†Dược Thiên Sầu chắp tay nói, theo sau ném ra má»™t thanh phi kiếm, vô cùng khoan thai bay xuống phÃa dưới chân núi.
Nhìn theo bóng lưna hắn Ä‘i khuất, Âm Bách Khang im lặng thở dà i, nhân sinh vÄ©nh viá»…n sẽ có lúc ngươi phải lá»±a chá»n, vì có được thứ nà y, mà ngươi không thể buông tha thứ kia, theo sau, Âm Bách Khang chặt đứt suy nghÄ© vá» Nhan VÅ© trong đầu, thu hồi tâm tư, mau chóng triệu hồi Tư Không Tuyệt lên đây.
Tư Không Tuyệt vừa chạy lên đỉnh núi, liá»n mans ra chiếc túi chữ váºt đựng Phá Cấm Äan, dò há»i: “Sư phụ… đây là ?â€
Cho đến lúc nà y, hắn vẫn không hiểu sư phụ đang muốn là m gì.
“Äây là Phá Cấm Äan mua từ trong tay Ngưu Hữu Äức vá»›i giá má»™t trăm vạn thượng phẩm linh thạch, má»™t viên!†Âm Bách Khang há» hững nói.
Tư Không Tuyệt nhẩm tÃnh, nhất thá»i kinh hãi nói: “Năm mươi ức thượng phẩm linh thạch ư...! Sư phụ, không phải chúng ta đã bá» ra mưá»i ức linh thạch để má»›i hắn đến tổng đà Thiên Hạ thương há»™i sao? Hắn như thế nà o còn muốn lấy thêm tiá»n chứ?â€
Âm Bách Khang liếc mắt nhìn Tư Không Tuyệt, có và i chuyện không muốn giải thÃch cho đệ tá» nghe, vì thế thản nhiên nói: “Trong chuyện nà y còn có ẩn tình khác. Chá» thá»i cÆ¡ chÃn muồi rồi ta sẽ nói cho ngươi biết sau.â€
Tư Không Tuyệt cung kÃnh ứng thanh, tiếp đó nhìn và o số Phá Cấm Äan trong tay, nhất thá»i cảm giác phi thưá»ng nặng ná», đây chÃnh là dùng năm mươi ức thượng phẩm linh thạch để mua vá» ah! Ngay láºp tức liá»n xin chỉ thị cá»§a Âm Bách Khang: “Sư phụ, số linh Ä‘an nà y có cần phải bắt đầu phát xuống hay không?â€
“Thá»i gian cá» hà nh Tụ Bảo Bồn, chúng ta sẽ xuất ra bán.†Âm Bách Khang hÃp mắt nói: “Ngươi thay ta Ä‘i an bà i chuyện nà y ngay bây giá», Ä‘em tin tức chúng ta sẽ bán Phá Cấm Äan ở trong ngà y há»™i Tụ Bảo Bồn truyá»n ra bên ngoà i, nhá»› kÄ©, phải nói rằng chúng ta sẽ bán rất nhiá»u Phá Cấm Äan.â€
“A!†Tư Không Tuyệt nghe xong, liá»n vá»™i và ng khuyên giải: “Sư phụ, vạn lần không thể được ah! Phá Cấm Äan nà y ngà n vạn lần không thể rÆ¡i và o trong tay ngưá»i khác, nếu không, liá»n sẽ phi thưá»ng bất lợi đối vá»›i Thiên Hạ thương há»™i chúng ta.â€
Âm Bách Khang hừ lạnh: “Chẳng lẽ ta còn không biết tốt xấu trong đó sao? Ngươi cứ chiếu theo những gì ta nói mà đi an bà i thá»a đáng, ta Ä‘á»u đã có tÃnh toán cả rồi!â€
Tư Không Tuyệt giáºt mình, ngẫm lại cÅ©ng đúng, sư phụ há lại không nhìn thấu những Ä‘iểm lợi hại ở trong chuyện nà y, vì thế liá»n giao túi Phá Cấm Äan ra, nói: “Sư phụ, thứ nà y để ở trên ngưá»i đệ tá» sẽ không an toà n, vẫn là sư phụ bảo quản má»›i dám chắc chắn.â€
Âm Bách Khang gáºt đầu thu túi Phá Cấm Äan và o, sau khi Tư Không Tuyệt rá»i Ä‘i, hắn liá»n cháºm rãi dạo bước đến phÃa dưới gốc cây tùng, ngắm nhìn vá» phương xa mênh mông bát ngát, trên mặt khẽ lá»™ ra nụ cưá»i âm hiểm.
Sau khi Dược Thiên Sầu xuống núi, căn bản là không có vá»™i và ng chạy đến Xuân Miên Lâu, ngược lại, còn dạo bước và i vòng xung quanh Tụ Bảo Bồn, kỳ tháºt, đây không phải là thảnh thÆ¡i du ngoạn, mà là thói quen, trước khi đến má»™t địa phương xa lạ nà o đó, hắn sẽ quan sát nắm chắc địa hình, để phòng khi xảy ra những chuyện không ai mong muốn.
Dạo quanh và i vòng, Dược Thiên Sầu không khá»i cảm thán, Tụ Bảo Bồn nà y quả nhiên là thiên đưá»ng mua sắm trong tu chân giá»›i, dưá»ng như các loại mặt hà ng quý hiếm Ä‘á»u có đầy đủ, hÆ¡n nữa các cá»a tiệm cÅ©ng thi nhau má»c lên, nà o là sòng bạc, hiệu cầm đò, trân bảo lâu, còn có ngân hà ng kà gá»i linh thạch, ngay cả nghá» nghiệp bảo tiêu cÅ©ng Ä‘á»u có luôn, chung quy, những việc nà o có thế kiếm ra tiá»n, Ä‘á»u xuất hiện ở đây, khiến cho ngưá»i ta hoa mắt chá»n lá»±a, Dược Thiên Sầu cÅ©ng phi thưá»ng bá»™i phục quy mô kinh doanh cá»§a Âm Bách Khang! Ngưá»i nà y quả đúng phải kêu là thiên tà i buôn bán ah!
Lúc nà y con đưá»ng phÃa trước phi thưá»ng náo nhiệt, xem trưởng cảnh nhốn nháo kia, khác xa so vá»›i những con đưá»ng khác, Dược Thiên Sầu quét mắt nhìn chung quanh, phát hiện ra còn đưá»ng nà y hÆ¡i có Ä‘iểm quen thuá»™c, trầm ngâm suy nghÄ© thêm má»™t hồi, má»›i nhá»› ra, phÃa trước không phải là Xuân Miên Lâu hay sao?
Bất quá hắn cũng nghi hoặc, lần trước khi đến đây, xung quanh nơi nà y không hỠnáo nhiệt như thế ah! Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao? Dược Thiên Sầu hồ nghi, chắp tay sau lưng đi đến.
Dược Thiên Sầu Ä‘i tá»›i đâu, đám ngưá»i xem náo nhiệt liá»n cung kÃnh dạt sang hai bên đưá»ng, bởi vì trong Tụ Bảo Bồn, đã không ai không biết hắn là cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ, Lạt Thá»§ Phán Quan, Ngưu Hữu Äức!
Äá»™t nhiên trong Xuân Miên Lâu có má»™t bóng dáng nữ nhân thướt tha Ä‘i ra, chúng nhân ở hai bên đưá»ng nhất thá»i huyên náo lên.
Ngưá»i nà y không phải ai khác, mà chÃnh là lão bản nương Nhan VÅ© cá»§a Xuân Miên Lâu, Dược Thiên Sầu nao nao, trên mặt khẽ mỉm cưá»i, thong dong bước tá»›i...
“Còn tưởng rằng, tiá»n bối đã rá»i khá»i Tụ Bảo Bồn mất rồi! Không nghÄ© ra, Nhan VÅ© lại có thể được nhìn thấy tiá»n bối thêm má»™t lần nữa....â€[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
09-10-2011, 06:39 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 608: Hoà n bÃch quy Dược
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Hắn không chút kiêng nể cưá»i lên ha hả: “Còn chưa đòi ngươi báo đáp, sao có thể dá»… dà ng rá»i Ä‘i.†Bà n tay hắn đã ôm lấy vòng eo cá»§a nà ng xoa xoa từ trên xuống dưới, là m má»i ngưá»i nhìn thấy không ngừng chép miệng.
“Tiá»n bối tháºt biết nói đùa.†Nhan VÅ© cưá»i khanh khách giãy dụa, muốn mượn cÆ¡ há»™i tránh thoát bà n tay ma quá»· kia, váºy mà Dược Thiên Sầu vẫn quyết tâm sá»— sà ng, nắm chặt không cho nà ng rá»i Ä‘i, hai ngưá»i ôm nhau châu đầu ghé tai, ở ngay trước mắt bao ngưá»i hướng Xuân Miên Lâu Ä‘i và o.
Còn chưa tiến và o trong, đầu đưá»ng xa xa truyá»n đến má»™t tráºn gây rối, hai ngưá»i song song dừng chân nhìn lại.
“Thiên Hạ thương há»™i muốn bán ra đại lượng Phá Cấm Äan trong há»™i Tụ Bảo Bồn.â€
“Không có khả năng! Bá»n há» có linh Ä‘an lẽ nà o không dùng mà lại Ä‘em bán ra?â€
“Như thế nà o không có khả năng, Thiên Hạ thương há»™i đã dán thông cáo bên kia kìa.â€
Thanh âm nghị luáºn cá»§a má»i ngưá»i truyá»n đến cuồn cuá»™n không ngừng, Dược Thiên Sầu vồ ý thức buông lá»ng ra vòng eo Nhan VÅ©, nhÃu mà y nói thầm: “Âm Bách Khang Ä‘ang là m gì váºy?â€
Hắn vẫn không tin Âm Bách Khang sẽ chịu lấy ra Phá Cấm Äan đỠbán, bởi vì Thiên Hạ thương há»™i không có khả năng ngồi xem thế lá»±c khác lá»›n mạnh, cà ng không thể cho ngưá»i khác cÆ¡ há»™i như váºy, trước đó còn tưởng rằng Âm Bách Khang chỉ thuáºn miệng mà nói như thế, hôm nay ngay cả bố cáo cÅ©ng đã dán ra, xem ra là là m tháºt sá»±.
Nhan VÅ© nhân cÆ¡ há»™i đứng gần thấy hắn Ä‘ang nhÃu mà y trầm tư, kết quả cà ng xem cà ng nghi hoặc, Ngưu Hữu Äức cấp cho nà ng cảm giác không giống lão quái váºt tu luyện ngoà i ngà n năm, thiếu Ä‘i vị đạo lão thà nh, nhưng hết lần nà y tá»›i lần khác hắn lại là cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ, tháºt sá»± là kỳ quái.
Có ngưá»i nói nữ nhân khi nhìn thấy nam nhân trong lòng ngưỡng má»™, đối phương có khuyết Ä‘iểm gì Ä‘á»u xem thà nh ưu Ä‘iểm, chẳng lẽ do nguyên nhân tư xuân cá»§a mình? NghÄ© tá»›i đây, gương mặt Nhan VÅ© không khá»i hÆ¡i nổi lên á»ng hồng.
Dược Thiên Sầu lắc đầu, không nghÄ© ra tạm thá»i không thèm nghÄ© nữa, trên mặt hắn láºp tức thay đổi hình dạng cưá»i hì hì, lại mặt dà y mà y dạn ôm lấy Nhan VÅ©, hai ngưá»i tinh chà ng ý thiếp tiêu sái Ä‘i và o, là m má»™t đám nam nhân chung quanh nhìn thấy ước ao không ngá»›t, âm thầm cảm thán, đỠcao tu vi má»›i là vương đạo!
Thanh lâu lãng tá» nhiá»u, ong bướm dâm loạn vang lên bên tai không ngừng, Dược Thiên Sầu quay nhìn mỹ nhân bên cạnh hắc hắc cưá»i nói: “Sinh ý cá»§a ngươi ở đây rất nóng nảy!â€
“Còn không phải do ngươi.†Nhan VÅ© lưá»m hắn.
“Äâu có chuyện gì liên quan tá»›i ta, ta lần đầu quang lâm.†Dược Thiên Sầu hắc hắc cưá»i nói, là m hắn ngoà i ý muốn chÃnh là , Nhan VÅ© cÅ©ng không dẫn hắn lên lầu, mà là trá»±c tiếp Ä‘i xuyên qua thÃnh đưá»ng, Ä‘i tá»›i háºu viện Xuân Miên Lâu.
Thanh âm mê hoặc bên tai không dứt chợt biến mất, má»™t khu nhà tinh nhã rất khác biệt yên tÄ©nh nằm tại háºu viện, bên cạnh khu nhà có má»™t hồ nước nhá», bên trong còn có lá sen xanh ngắt, hoa sen yêu kiá»u, cảnh trà háºu viện thanh nhã, cách Ä‘iệu hoà n toà n khác hẳn phÃa trước Xuân Miên Lâu, không khá»i là m Dược Thiên Sầu hÆ¡i có chút kinh ngạc.
“Nhan đương gia đưa ta và o đây, chẳng lẽ là muốn cùng ta yêu đương vụng trá»™m?†Dược Thiên Sầu cạc cạc cưá»i nói. Ãnh mắt hắn lướt trên những địa phương không nên thấy, tháºt vô cùng cà n quấy.
“CÅ©ng do tiá»n bối là m ra chuyện tốt, là m Xuân Miên Lâu cá»§a ta không hỠđược thanh tÄ©nh.†Nhan VÅ© Ä‘em nguyên nhân vì sao sinh ý Xuân Miên Lâu đồng đảo như váºy nói ra má»™t lần, sau đó má»›i gắt giá»ng: “Äây không phải vì sợ quấy nhiá»…u sá»± thanh tÄ©nh cá»§a tiá»n bối, nên má»›i đưa tiá»n bối tá»›i chá»— ở cá»§a ta sao.â€
Dược Thiên Sầu nghe váºy giáºt mình, không nghÄ© tá»›i bởi vì má»™t bà i thÆ¡ cá»§a mình mà là m sinh ý Xuân Miên Lâu phát há»a, bất quá đây cÅ©ng là chuyện trong ý liệu, thá» nghÄ©, bằng và o danh khà cá»§a Ngưu Hữu Äức lại cá»™ng thêm Âm Bách Khang, liên thá»§ để lại má»™t bà i thÆ¡ ngoà i cá»a Xuân Miên Lâu, chỉ sợ ngưá»i muốn đến chiêm ngưỡng cÅ©ng sẽ nối liá»n không dứt.
“Äây là chá»— ở cá»§a ngươi?†Dược Thiên Sầu vô ý thức há»i má»™t câu, liá»n đánh giá khu nhà lịch sá» tao nhã chung quanh, tiện tay đây cá»a Ä‘i và o, Nhan VÅ© ở bên ngoà i cắn răng, tá»±a hồ như đã hạ quyết tâm gì đó, trên mặt hiện lên má»™t tia thần tình kiên định, lại kiên trì Ä‘i theo và o, ngưá»i vừa và o cá»a liá»n thấy má»™t đôi tay thò tá»›i, mạnh mẽ túm nà ng qua, sau đó nghe được thanh âm đóng cá»a, Nhan VÅ© lại cà ng hoảng sợ, tuy rằng đã sá»›m có chuẩn bị, không nghÄ© tá»›i đối phương lại trá»±c tiếp như váºy, dù chút tÃnh nhẫn nại cÅ©ng không có, nà ng nhịn không được cả kinh kêu lên: “Ngươi là m gì?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên đòi lấy báo đáp, ngươi không phải đã sá»›m đáp ứng rồi sao, còn rụt rè cái gì!†Dược Thiên Sầu ôm nà ng hắc hắc cưá»i nói, cÅ©ng bất kể nà ng đáp ứng hay không đáp ứng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất cởi hết y phục nà ng sạch sẽ, trá»±c tiếp bế lên Ä‘i tá»›i chiếc giưá»ng bên cạnh, thân thể má»m mại trắng noãn mê ngưá»i, thất kinh dùng tay che lấp, dẫn tá»›i ngưá»i nà o đó giống như má»™t con sói đói lao tá»›i.
Nhan VÅ© kỳ thá»±c cÅ©ng có tu vi Äá»™ Kiếp sÆ¡ kỳ, nhưng lúc nà y đã hốt hoảng không biết là m sao má»›i đúng, chiếc chăn gấm bốc lên, trùm lên cả hai ngưá»i, bên trong vang lên tiếng kinh hô tráºn tráºn cá»§a Nhan VÅ©, không bao lâu, đột nhiên truyá»n đến tiếng kêu rên thống khổ.
Chiếc chăn gấm chợt bị tiếng rên Ä‘au là m cả kinh dừng phắt lại, Dược Thiên Sầu thò đầu ra khá»i chăn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn gương mặt xinh đẹp bên dưới, má»™t lúc lâu má»›i ngây ra nói: “Ngươi là lần đầu tiên?â€
Nhan VÅ© cắn môi, con mắt mở trừng tháºt to nhìn hắn, có vẻ dị thưá»ng sáng sá»§a tinh thuần, nhưng không nói má»™t câu nà o.
“Ngượi ở dạng địa phương nà y…. Ä‘iá»u nà y sao có thể?†Dược Thiên Sầu có Ä‘iểm không thể tin được, nhưng phản ứng cá»§a nà ng, cùng vá»›i vẻ khẩn trương khi là m chuyện đó, là m hắn cảm giác không thÃch hợp.
“Rốt cục là chuyện gì xảy ra?†Dược Thiên Sầu lại lần thứ hai há»i Nhan VÅ©, mà Nhan VÅ© vẫn cắn chặt môi nhìn hắn, vẫn không nói lá»i nà o.
Dược Thiên Sầu gãi đầu nói: “Mẹ nó! Äã như váºy rồi, xong việc lại thảo luáºn.†Kéo chăn lên, xuân tình vô hạn Ä‘á»u xảy ra bên trong tiếng rên rỉ không vÆ¡i...
Má»™t lúc lâu sau đó, hai cẩu nam nữ lăn qua lăn lại hồi lâu rốt cục cÅ©ng ngừng lại, cùng đắp chung má»™t tấm chăn, song song nằm cùng nhau, vẻ mặt thoải mái cá»§a Dược Thiên Sầu còn chưa tán Ä‘i, sau đó ngẩn ra5 không biết nghÄ© tá»›i cái gì, xốc mạnh tấm chăn lên, là m Nhan VÅ© cả kinh e thẹn vô hạn co rút ngưá»i lại.
Mắt thấy lạc hồng loang lổ trên giưá»ng, thần tình Dược Thiên Sầu co quắp má»™t hồi tháºt lâu, vô lá»±c kéo chăn nằm xuống, nhìn nóc nhà thì thà o thất thần nói: “Gặp quá»·, Ä‘iá»u nà y sao có thể.â€
Nói lá»i thà nh tháºt, đối vá»›i thanh lâu nữ tá», Dược Thiên Sầu căn bản không có má»™t chút hứng thú, nhưng Nhan VÅ© tháºt sá»± quá mê ngưá»i, là m sắc tâm hắn đại động, vì váºy hắn nổi lên ý niệm chÆ¡i đùa trong đầu, qua Ä‘i sẽ không thiếu nợ nhau, ai biết không ngá» lại là má»™t thân hoà n bÃch( xá» nữ), quả thá»±c là vô cùng khó tin, lão cưu thanh lâu a! Thấy thế nà o cÅ©ng không giống má»™t ngưá»i chưa từng trải qua nhân thế a! Thất bại a!
“Ngươi là cố ý, nói! Là ai sai sá»?†Dược Thiên Sầu quay đầu nhìn vá» phÃa nà ng, trầm giá»ng há»i, hồi tưởng sá»± tình phát sinh trước đó, lão bản nương nà y ra vẻ sá»›m có ý đồ đối vá»›i mình, chÃnh mình cÅ©ng không phải loại ngưá»i thấy nữ nhân liá»n không Ä‘i đưá»ng nồi a! Thế nà o lại thả lá»ng cảnh giác?
Nằm ở má»™t bên, má»›i trải qua nhân thế, Nhan VÅ© xấu hổ tá»›i mức không dám có chút cỠđộng nhá», nghe váºy thần tinh cứng Ä‘á», đồi mồi bị cắn chặt thiếu chút nữa ra máu, run giá»ng nói: “Ta là cố ý, ta coi trong tu vi Ngưu tiá»n bối cao thâm, muốn bò lên cà nh cao.â€
“Hừ.†Dược Thiên Sầu hừ lạnh má»™t tiếng, gương mặt không chút biểu tình cấp tốc đứng lên mặc lại y phục, không chút do dá»± mở cá»a Ä‘i ra, cÅ©ng không thèm đóng cá»a.
Nhan VÅ© nằm trên giưá»ng, lõa lồ ná»a bá»™ ngá»±c sữa, vẫn không nhúc nhÃch, vẻ á»ng hồng trên mặt đã sá»›m không còn hình bóng, chỉ còn lại má»™t mảnh tro nguá»™i, mất Ä‘i thần thái sáng láng thưá»ng ngà y, ánh mắt ngây ra si ngốc, hai hà ng nước mắt Ä‘á»c theo huyệt Thái Dương chảy xuống mép tóc...
“Ngươi khóc cái gì? Có phải bởi vì bị ta nhìn thấu được ý đồ hay không.†Thanh âm vừa rồi đã rõ rà ng rá»i Ä‘i chợt vang lên.
Nhan VÅ© quay đầu nhìn lại, không phải Ngưu Hữu Äức còn có thể là ai, rõ rà ng đã nghe rá»i Ä‘i, không biết lúc nà o lại đã trở vá», gương mặt hắn không chút biểu tình đứng bên giưá»ng nhìn nà ng.
Lấy chăn che ngá»±c ngồi dáºy, Nhan VÅ© phẫn ná»™ nói: “Cút, cút cho ta, đừng để ta nhìn thấy ngươi nữa.â€
“Sẽ như ngươi mong muốn, bất quá phải nhá»› kỹ má»™t việc cho ta.†Dược Thiên Sầu không chút biểu tình nói: “Mau rá»i khá»i Tụ Bảo Bồn, Ä‘i được cà ng xa cà ng tốt, tốt nhất tìm má»™t địa phương không ai tìm được ngươi mà ẩn cư.â€
Nhan VÅ© Ä‘ang phẫn ná»™ là m sao nghe và o những lá»i nà y, lần thứ hai quát: “Không được dạy ta là m như thế nà o, cút.â€
“Thối đà n bà , câm miệng cho lão tá».†Dược Thiên Sầu há»a lá»›n, chụp lấy chiếc chăn gấm kéo mạnh, tiện tay ném sang má»™t bên, Nhan VÅ© bị hắn là m như váºy, lúc nà y lãnh tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u, chụp lấy chiếc gối che chắn địa phương bị bại lá»™.
Dược Thiên Sầu chỉ và o nà ng, má»—i chữ má»—i câu cảnh cáo nói: “Ngươi nhá»› kỹ cho ta, mau rá»i khá»i Tụ Bảo Bồn, Ä‘i được cà ng xa cà ng tốt, tìm má»™t địa phương không ai tìm được ngươi mà ẩn cư, nghe rõ rồi chưa?â€
Nhan VÅ© cÅ©ng không phải ngưá»i ngu ngốc, vừa rồi chỉ vì bị xấu hồ và giáºn dữ trùng hôn ý nghÄ©, giá» thoáng bình tÄ©nh, láºp tức từ miệng Dược Thiên Sầu nghe ra má»™t chút thâm ý.
Lẽ nà o Tụ Bảo Bồn sắp phát sinh chuyện gì? Hắn Ä‘ang sá»›m nhắc nhở ta? Con ngươi Nhan VÅ© nhất thá»i bắn ra thần thái dị dạng, mang theo mấy phần ẩn tình đưa tình nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu.
“Ta… Dược Thiên Sầu bị ánh mắt cá»§a nà ng nhìn đến thiếu chút nữa nói không ra lá»i, lúc nà y phất tay mắng: “Mẹ nó! Nữ nhân ngu ngốc, lưá»i quản ngươi.†Nói xong quay đầu lại liá»n Ä‘i.
“ChỠmột chút!†Nhan Vũ hô to.
“Äể là m chi?†Dược Thiên Sầu tức giáºn quay đầu, thân thể má»m mại sáng choang trên giưá»ng tháºt rất mê ngưá»i a! Vì váºy hắn khom lưng nhặt lên tấm chăn trên mặt đất, hoa má»™t tiếng ném trở lên giưá»ng.
Nhan VÅ© kéo chăn bao bá»c lại thân thể, cánh tay ngá»c chỉ chỉ trên mặt Dược Thiên Sầu, thấp giá»ng nói: “PhÃa bên lá»— tai trái cá»§a ngươi vừa rồi bị ta vô ý nắm má»™t chút, địa phương dịch dung cá»§a ngươi lá»™ kẽ hở, nên chỉnh lại Ä‘i!â€
Dược Thiên Sầu sá»ng sốt, đưa tay sở lên phÃa sau lá»— tai, quả nhiên có chút pháºp phồng, hắn không khá»i lại cà ng hoảng sợ, may là nhất thá»i nhẹ dạ quay trở vá», nếu như Ä‘i ra ngoà i đụng tá»›i hữu tâm nhân, chỉ sợ láºp tức bại lá»™, lúc nà y hắn luống cuống tay chân chinh lý lại cẩn tháºn, là m xong láºp tức bá» chạy trối chết, trước khi Ä‘i còn không quên ném lại má»™t câu chá»i mắng: “Mẹ nó! Quả nhiên hồng nhan là kẻ gây tai há»a, nữ nhân không thể tùy tiện chạm và o.â€
Nhan VÅ© Ä‘ang bá»c chăn, cắn răng sầm mặt, chá» khi Dược Thiên Sầu chạy Ä‘i, nhất là nghe được câu mắng cá»§a hắn, liá»n không nhịn được nữa, vèo má»™t chút báºt cưá»i ra tiếng, trùm chăn lên đầu trốn bên trong cưá»i khanh khách liên tục, tháºt lâu má»›i toát đầu ra, đôi mắt hạnh phúc nhìn chằm chằm ngoà i cá»a cắn mồi nói:’ Ta mặc kệ ngươi là ai, cÅ©ng không quản Tụ Bảo Bồn sẽ phát sinh chuyện gì, dù sao ta cÅ©ng sẽ không ly khai, có bản lÄ©nh thì ngươi ném ta không cần lo lắng, cho ta má»™t lý do rồi ta sẽ hết hi vá»ng.â€[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
09-10-2011, 06:40 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 609: ThỠkiếm
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Trong gian phòng ngay sưá»n núi Thần Tà i Phong, Dược Thiên Sầu khóa cá»a phòng lại, lúc Ä‘i phóng túng tháºt là sảng khoái, lúc nà y lại giống như má»™t thiếu niên vừa bị sẩy chân, ngồi trên ghế, rất là rầu rÄ© không vui.
Trên đưá»ng Ä‘i và i lần hắn muốn quay vá» giết Nhan VÅ© diệt khẩu, trải qua mấy lần do dá»± cuối cùng không hạ được quyết tâm, nếu là loại nữ nhân tầm thưởng, chÆ¡i đùa xong hắn tháºt có thể là m ra chuyện giết ngưá»i diệt khẩu, nhưng nà ng lại là má»™t...
“Gặp quá»· rồi!†Hắn ảo não thốt má»™t câu, láºp tức liá»n trở nên thất thần, Ä‘ang hảo hảo lại luôn luôn nhá»› tá»›i hồ nước trong viện, hoa sen thanh khiết, chợt lầm bẩm nói: “Gần bùn mà không nhiá»…m sao?â€
“Ba!†Hắn đột nhiên vá»— bà n má»™t cái, lắc lắc đầu, quyết định không nghÄ© nữa, nếu nà ng đã vạch kẽ hở cá»§a mình, cÅ©ng sẽ không tiết lá»™ bà máºt, chỉ là mình buồn lo vô cở.
“Ngá»§ má»™t giấc sẽ tốt thôi.†Dược Thiên Sầu an á»§i mình má»™t câu, không chút tinh thần Ä‘i đến bên giưá»ng nằm xuống trằn trá»c...
Thiên Hi quốc Lam Hà nh Cung, khà tượng vô cùng náo nhiệt, do Bùi Phóng, ThÃch Cá»u Quân, Âu Dương Äạt ba ngưá»i dẫn đầu, má»›i hÆ¡n mưá»i lÄ©nh chá»§ chư quốc đến Lam Hà nh Cung mưu đồ bà máºt, Thiên Hạ thương há»™i có Ngưu Hữu Äức gia nháºp liên minh, quả thá»±c giống như hổ thêm cánh, thá» nghÄ©, nếu như Thiên Hạ thương há»™i dưới sá»± trợ giúp cá»§a Phá Cấm Äan thá»±c lá»±c tăng trưởng mạnh, những ngưá»i đối đầu vá»›i Âm Bách Khang há có thể có kết cục tốt? Vì váºy má»i ngưá»i chuẩn bị liên hợp lại, nhân lúc cánh chim cá»§a Thiên Hạ thương há»™i chưa cứng mà đến tấn cồng.
Ngưá»i đỠxưởng sá»± kiện lần nà y chÃnh là Bùi Phóng, trước tiên không nói tá»›i Âm Bách Khang là đối đầu, Ngưu Hữu Äức ở ngay trước mặt ngưá»i trong thiên hạ tại Tụ Bảo Bồn giết chết đệ tá» cá»§a hắn, lại ở trước mặt má»i ngưá»i phát ngôn bừa bãi vá» Bùi bà n tá», Ä‘iá»u nà y có khác gì đánh thẳng và o mặt hắn? Ngưu Hữu Äức tu vi bà hiểm, hôm nay lại cùng Âm Bách Khang xen lẫn cùng nhau, bằng thá»±c lá»±c má»™t mình hắn cÅ©ng không dám trông cáºy có thể báo thù, vì váºy liá»n nhảy lên nhảy xuống chạy chung quanh xâu chuá»—i những thế lá»±c có khúc mắc vá»›i Thiên Hạ thương há»™i, giải thÃch quan hệ lợi hại, kiến nghị má»i ngưá»i cùng nhau xá» lý việc nà y.
“Má»i ngưá»i yên tâm, sáu mươi sáu thế lá»±c chúng ta liên hợp động thá»§, nhất định có thể má»™t lần san bằng Thiên Hạ thương há»™i.†Thịt béo trên mặt Bùi Phóng run lên, huy bà n tay bị đứt tá»± tin trà n đầy nói.
Có ngưá»i tại chá»— nghi vấn: “Bùi Phóng, hôm nay Âm Bách Khang được Ngưu Hữu Äức tương trợ, ngươi cho rằng chúng ta thá»±c sá»± đánh thắng được Thiên Hạ thương há»™i? Nghe nói tu vi cá»§a Ngưu Hữu Äức cÅ©ng không thấp a! Rất có khả năng còn lợi hại hÆ¡n Âm Bách Khang và i phần.â€
“Äiểm ấy không thà nh vấn Ä‘á».†Bùi Phóng chỉ chỉ ThÃch Cá»u Quân và Âu Dương Äạt nói: “Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Äức cứ giao cho ba chúng ta, các ngươi nhanh chóng giải quyết hai đồ đệ Hóa Thần kỳ cá»§a Âm Bách Khang, những Äá»™ Kiếp háºu kỳ khác căn bản không đỡ được chúng ta, tổng đà Thiên Hạ thương há»™i chỉ cần má»™t lần là lấy được, nói chung chúng ta phải đồng lòng há»p lá»±c tru sát Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Äức, không cho bá»n há» cÆ¡ há»™i xoay ngưá»i.â€
Ngưá»i ná» lắc đầu nói: “Thiên Hạ thương há»™i thâm căn cố đế, thế lá»±c các phân há»™i tại các quốc gia liên hợp lại cÅ©ng không nhá»! Nếu như là m ra chuyện cá chết lưới rách vồ đến, đương nhiên, những con trùng nhá» cá nhá» kia không là m gì được chúng ta, thế nhưng thế lá»±c thá»§ hạ cá»§a chúng ta chắc chắn gặp đả kÃch thảm trá»ng, sợ rằng trong khoảng thá»i gian ngắn có thể khôi phục lại được, phải biết chung quanh chúng ta còn có lang sói nhìn chằm chằm! Có thể bá»n hắn sẽ nhân lúc chúng ta suy yếu mà cắn thêm má»™t ngụm?â€
“Äúng váºy, đó xác thá»±c là má»™t vấn Ä‘á».†Má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu tán thà nh quan Ä‘iểm nà y, nếu như má»i ngưá»i lo liá»u mạng đánh hổ, phÃa sau lại bị lang cắn má»™t ngụm, váºy thì xem như sẽ xong.
Bùi Phóng ha hả cưá»i to nói: “Chư vị, vấn đỠnà y không thà nh vấn Ä‘á», ta đã sá»›m nghÄ© ra biện pháp giải quyết, sáu mươi sáu thế lá»±c chúng ta cùng nhau minh ước, nếu ai nhân cÆ¡ há»™i chúng ta đánh Thiên Hạ thương há»™i, ở sau lưng cắn chúng ta, đến lúc đó sáu mươi sáu nhà chúng ta cùng nhau tìm hắn tÃnh sổ, minh ước nà y có thể truyá»n ra là m kinh sợ đám ngưá»i có quá»· tâm trong thiên hạ, thá» há»i có ai có thể thừa thụ lá»a giáºn cá»§a sáu mươi sáu cao thá»§ Hóa Thần kỳ ở đây, còn nữa, chúng ta còn phải thanh minh, trong lúc chúng ta đánh và o tổng đà Thiên Hạ thương há»™i, phân há»™i Thiên Hạ thương há»™i tại các quốc gia tùy ý cho chư quốc đánh tá»›i, ai đánh thắng, khối thịt đó sẽ là cá»§a ai, chư vị ngẫm lại, không có tổng đà Thiên Hạ thương há»™i áp tráºn cho phân há»™i, cây Ä‘inh trong mắt ngà y thưá»ng biến thà nh khối thịt trắng, thế lá»±c khắp nÆ¡i sẽ bá» mặc sao? Cho nên nói, vấn đỠnà y không thà nh vấn Ä‘á», đã giải quyết dá»… dà ng.â€
Lá»i nà y cá»§a hắn tuy nói tháºt dá»… nghe, nhưng má»i ngưá»i có mặt ở đây cÅ©ng không dá»… dà ng lừa gạt như váºy, lúc nà y có ngưá»i cưá»i lạnh nói: “Băng Thà nh Tá» và Hồ Trưá»ng ThỠđâu? Hai ngưá»i bá»n há» má»›i là vấn đỠlá»›n nhất, bá»n há» luôn luôn đứng má»™t chá»—, sao lại chịu ngồi xem chúng ta tiêu diệt Âm Bách Khang? Hai vị đó vừa ra mặt, lại thêm Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Äức, hẳn là bốn vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ, ba vị vững tin là đối thá»§ cá»§a bốn ngưá»i bá»n hắn? Ta chỉ sợ đến lúc đó còn không biết là ai diệt ai a! Nếu ba ngưá»i các ngươi thất bại, bốn ngưá»i há» liên thá»§ phản công chúng ta, những ngưá»i Ä‘ang ngồi chỉ sợ có không Ãt ngưá»i không còn vỠđược.â€
“An tâm đừng nóng nảy.†Bùi Phóng hưởng hắn khoát khoát tay, hắc hắc cưá»i nói: “Äiểm ấy ba ngưá»i chúng ta đã sá»›m nghÄ© tá»›i, bởi váºy đã sá»›m liên hệ hai vị kia, nếu ở lúc bình thưá»ng, bá»n há» khẳng định sẽ xuất thá»§ tương trợ Âm Bách Khang, thế nhưng lần nà y, Âm Bách Khang phạm và o má»™t sai lầm trà mạng, hắn không nên có đã tâm quá lá»›n, muốn độc chiếm Phá Cấm Äan, muốn cho Thiên Hạ thương há»™i độc bá thiên hạ, đừng nói chúng ta, Băng Thà nh Tá» và Hồ Trưá»ng Thá» Ä‘á»u đáp ứng, hai vị kia đã tá» thái độ minh xác, không hi vá»ng thấy có ngưá»i độc bá thiên hạ, mà tổn hại lợi Ãch cá»§a bá»n há».â€
Má»i ngưá»i nghe váºy liá»n cấp tốc châu đầu ghé tai, không ngừng có ngưá»i gáºt đầu, hiển nhiên cho rằng cÆ¡ há»™i thà nh công việc nà y phi thưá»ng lá»›n, bất quá không bao lâu lại nổi lên tranh chấp, sau khi đánh thắng Thiên Hạ thương há»™i, vấn đỠphân phối lợi Ãch sẽ thế nà o...
Ngay lúc sắp lá»›n tiếng cãi nhau, ngoà i cùng đột nhiên có ngưá»i Ä‘i đến nói: “Tất cả má»i ngưá»i đừng má»™ng tưởng hão huyá»n nữa, miếng thịt Thiên Hạ thương há»™i dù hấp dẫn, nhưng hiện tại chúng ta không khả năng cắn được.â€
Bên trong Lam Hà nh Cung nhất thá»i an tÄ©nh xuống, thần tinh má»i ngưá»i Ä‘á»u có vẻ lạ lùng nhìn vá» phÃa hắn, ngưá»i kia gương mặt tuấn lăng, trên ngưá»i mặc áo bà o trắng như nhung, sạch sẽ tao nhã, cả ngưá»i ần trong lông tÆ¡ mà u bạch sẳc5 khà độ bất phà m, có vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, chÃnh là lÄ©nh chá»§ Liá»…u Nam quốc, Tình Hồ Yên VÅ© Lâu VÅ© Nam Thiên.
Bùi Phóng nheo mắt lại nói: “VÅ© lão đệ, lá»i nà y cá»§a ngươi có ý tứ gì? Chẳng lẽ ngươi muốn rá»i khá»i?â€
“Má»i ngưá»i đừng hiá»u lầm.†VÅ© Nam Thiên nhìn má»i ngưá»i lắc đầu nói: “Âm Bách Khang không đơn giản như má»i ngưá»i tưởng, ta vừa Ä‘i ra ngoà i nháºn được tin tức do đệ tá» môn hạ truyá»n đến, Thiên Hạ thương há»™i vừa chÃnh thức tuyên bố, sẽ đại lượng bán ra Phá Cấm Äan trong há»™i Tụ Bảo Bồn, sẽ không độc hưởng, nếu như váºy Băng Thà nh Tá» và Hồ Trưá»ng Thá» không có lý do ở thá»i khắc mấu chốt không giúp hắn, ân! Tin tưởng má»i ngưá»i rất nhanh cÅ©ng sẽ nháºn được tin tức bên dưới truyá»n đến, sẽ không cần ta nhiá»u lá»i nữa.â€
Quả nhiên, không bao lâu, đệ tá» Lam Hà nh Cung bước nhanh và o, hướng Bùi Phóng chuyển lại tin tức nà y, gương mặt béo phì cá»§a Bùi Phòng nhất thá»i biến thà nh mà u gan lợn, tháºt vất vả xâu chuá»—i nhiá»u ngưá»i như váºy, mắt thấy sẽ thảnh cồng, lại bị Âm Bách Khang tùy tiện phóng xuất má»™t tin tức liá»n hóa giải hết, là m cho hắn phải uổng công cả thá»i gian dà i.
“Bùi huynh, ta có việc xin cáo từ trước.†Vũ Nam Thiên chắp tay, trưởng bà o nhung mao trắng tuyết vây quanh bước chân trầm ổn, dẫn đầu đi ra Lam Hà nh Cung.
Hắn vừa Ä‘i, láºp tức có ngưá»i lục tục hướng Bùi Phóng cáo từ, Ä‘á»u vá»™i và ng chạy trở vá», không vì Ä‘iá»u gì khác, nếu có thể mua được Phá Cấm Äan, tá»± nhiên phải chạy trở vá» triệu táºp linh thạch, tranh thá»§ mua được má»™t viên tÃnh má»™t viên, ai còn chịu ở chá»— nà y cùng Bùi Phóng là m chuyện má»™ng tưởng hão huyá»n.
Tin tức Thiên Hạ thương há»™i muốn bán ra đại lượng Phá Cấm Äan, nhất thá»i tạo thà nh sóng to gió lá»›n trong toà n bá»™ tu chân giá»›i, thế lá»±c khắp nÆ¡i Ä‘á»u cảm thấy khó có thể tin, Âm Bách Khang lại có lòng tốt như váºy?
Hoà i nghi thì hoà i nghi, nhưng má»i ngưá»i cÅ©ng không há» thả lá»ng, chuẩn bị gom góp linh thạch trước, nếu như không là m chuẩn bị, vạn nhất lại là tháºt, đến lúc đó thiếu tiá»n, mở mắt trừng trừng nhìn Phá Cấm Äan bị ngưá»i khác mua Ä‘i, đó chẳng phải sẽ hối háºn chết, hÆ¡n nữa Thiên Hạ thương há»™i tuy có nói sẽ bán ra đại lượng Phá Cấm Äan, nhưng cÅ©ng không khả năng vô hạn lượng cung ứng! HÆ¡n nữa bây giá» còn chưa biết giá cả, huống chi Thiên Hạ thương há»™i khẳng định sẽ lưu lại đại bá»™ pháºn tá»± dùng, số lượng bán ra rốt cục là nhiá»u hay Ãt, chÃnh há» cÅ©ng không biết bao nhiêu, thế nhưng rất nhiá»u ngưá»i lại cần a!
------------------------------------------------
Yêu Quỳ Vá»±c Thuáºn Thiên Äảo...
Lá»™ng Trúc, Tá» Y, Phù Dung còn có Má»™c Nương Tá» Ä‘ang ngẩng đầu quan sát chung quanh, không biết Ä‘ang nhìn váºt gì, đột nhiên, từ ngà n dặm viá»…n phươngâ€oanh†má»™t tiếng nổ vang, sóng dá»±ng táºn trá»i, má»™t đạo lưu quang từ cÆ¡n sóng bắn vá» phÃa chân trá»i, láºp tức xoay chuyển trên chÃn tầng trá»i nhanh như du long.
Khi xẹt qua trên trá»i cao, mang theo tiếng sấm gió nổ vang, tốc độ nhanh tá»›i khó tin, sau Ä‘uôi kéo luồng lưu quang tháºt dà i, sáng rá»±c như Ä‘uôi sao chổi, phảng phất muốn phá vỡ trá»i cao, khà thế tháºt sá»± kinh ngưá»i.
Bầu trá»i chung quanh Thiên Lý hồ bao phá»§ mây Ä‘en quanh năm không tiêu tan, bị khà thế cá»§a phi kiếm giảo mạnh pháºp phồng cuồn cuá»™n, liên tục bốc lên, bầy yêu kinh khá»§ng, đà n quá»· sợ run, Ä‘á»u thấp thá»m lo âu nhìn vá» phương hướng Thuáºn Thiên Äảo, không biết vị chưởng hình sứ đại nhân kia Ä‘ang muốn là m gì.
Lưu quang biến mất tại viá»…n phương, mang theo tiếng rÃtâ€hưuâ€, tá»±a hồ muốn xé rách không khÃ, đột nhiên lại xuất hiện trong tầm mắt má»i ngưá»i, má»™t Ä‘iểm tinh mang cà ng lúc cà ng lá»›n, mục tiêu lao tá»›i chÃnh là Thuáºn Thiên Äảo, khi Ä‘iểm tinh mang còn cách mặt hồ chà Ãt mấy trăm thước, đã thấy mặt hồ bị khà thế áp ra má»™t đạo khe sâu hÆ¡n mưá»i thước, xuyên qua cÆ¡n sóng cắt tá»›i...
Không ngá» Ä‘ang hướng vá» phÃa mấy ngưá»i Lá»™ng Trúc lao tá»›i, Tá» Y mấy nà ng sắc mặt trắng nhợt, vô ý thức thối lui ra sau, con ngươi Lá»™ng Trúc đột nhiên co rút lại, bá»—ng nhiên quay đầu lại quát: “Tất Trưởng Xuân, ngươi Ä‘iên ư?â€
Tất Trưởng Xuân khuôn mặt thanh tÄ©nh, trong bá»™ thanh bà o ngạo nghá»… chắp tay đứng trên nóc nhà , thần tình không chút gợn sóng sợ hãi, mắt thấy Ä‘iểm tinh mang kÃch khởi sóng lá»›n tầng tầng trà n tá»›i, khi thăng cao tá»›i và i trăm thước hướng Thuáºn Thiên Äảo Ä‘iên cuồng lao tá»›i, lúc nà y Tất Trưởng Xuân má»›i vung lên tay áo,â€phanh†má»™t tiếng, cÆ¡n sóng dâng cao táºn trá»i trong nháy mắt bị chấn thà nh má»™t mảnh bá»t nước, à o à o rÆ¡i trở xuống, má»™t đạo lưu quang xuyên qua mà n nước, phiêu phù bên ngưá»i Tất Trưởng Xuân, lưu quang rút Ä‘i, má»™t thanh phi kiếm phong cách cổ xưa phiêu phù bất động.
Và i nữ tá» nhìn nhau, ánh mắt Lá»™ng Trúc cÅ©ng sáng lên, thuấn di lên nóc nhà , cưá»i hì hì há»i: “Lão Tất, thanh kiếm thế nà o?â€
“Miá»…n cưỡng được thông qua.†Tất Trưởng Xuân nhà n nhạt trả lá»i má»™t câu, thanh phi kiếm liá»n bay và o túi trữ váºt cá»§a hắn. [/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»