12-10-2011, 11:13 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 4 – Chương 10
“Tiểu Tam, tại sao chuyện ngươi mang Sưu Hồn đến cho Hải ÄÆ°á»ng lại không nói vá»›i ta?â€, Sở Äình không để ý đến lá»i nói cá»§a Hải ÄÆ°á»ng.
Tiểu Tam cúi đầu không nói, chuyện nà y nà ng quả tháºt đã có tư tâm, nà ng hy vá»ng có thể thông qua phu nhân để diệt trừ Diệp Thừa Máºt, vì sợ công tá» ngăn cản nên vẫn giấu diếm không nói, cÅ©ng váºy mà thiếu chút nữa đã hại chết phu nhân, “Ta nghĩ…ta nghÄ© phu nhân chỉ nói mà thôi, sẽ không tháºt sá»± dùng tá»›iâ€, thốt ra lá»i nà y ngay cả chÃnh bản thân nà ng còn không tin nổi, nếu không phải nà ng năm lần bảy lượt đỠcáºp chuyện nà y thì phu nhân căn bản sẽ không nghÄ© đến.
Phương Sở Äình nghe được lá»i nà y, khóe miệng hắn nổi lên tia cưá»i lạnh, tâm tư Tiểu Tam không phải hắn không biết, chỉ là không muốn vạch trần nà ng mà thôi, “Tiểu Tam, chÃnh ngươi nói xem ta phải phạt ngươi như thế nà o?â€
“Tướng công, quên Ä‘i, phạt cái gì chứ, ta chẳng bị sao cảâ€, Hải ÄÆ°á»ng không muốn là m lá»›n chuyện nà y, mấu chốt nằm ở chá»— Thái Tá» vẫn còn ở tại Ứng Thiên phá»§, Hoà ng Thượng phá»ng chừng cÅ©ng không sống được thêm bao nhiêu ngà y, bên cạnh hắn có nhiá»u ngưá»i vẫn hÆ¡n.
“Tá»u lâu cá»§a Hoà ng Thái Tôn tại kinh thà nh Ä‘ang cần ngưá»i quản lý, cuối tháng nà y ngươi hãy và o kinh, Cẩm Hồng Lâu giao cho ngưá»i khác quản lýâ€, Phương Sở Äình quyết định để nà ng rá»i Ä‘i, Diệp Duy VÅ© chắc chắn sẽ không ngừng tay, nếu hắn tra ra nà ng thì Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng sẽ bị liên lụy.
Sau khi Hải ÄÆ°á»ng được cứu ra ngoà i nà ng vẫn hôn mê bất tỉnh, nếu không nhá» Thà nh sư phụ cùng Nhâm cô váºn công giúp nà ng giải độc thì chỉ sợ nà ng đã phải chôn cùng Diệp Thừa Máºt. Tuy Phương Sở Äình đã gạt ngưá»i trong phá»§ nhưng vẫn khiến những ngưá»i khác hoà i nghi, thương xuyên có ngưá»i chạy đến ÄÆ°á»ng Viên để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, ngà y ấy bảo là Hải ÄÆ°á»ng trở vá» nhà thân mẫu, kết quả sau khi trở vá» liá»n ngã bệnh, cÅ©ng chÃnh buổi tối ngà y hôm đó Diệp gia xảy ra án chết ngưá»i, việc nà y không biết có liên quan đến Äại thiếu phu nhân hay không?
Sau khi nà ng tỉnh, những ngưá»i trong phá»§ chạy đến nÆ¡i nà y cà ng nhiá»u, bảo là có việc cần Thiếu phu nhân xá» lý nhưng kỳ tháºt là muốn tìm hiểu xem nà ng rốt cuá»™c là là m sao váºy?
Hứa Dục Bằng nháºn chức tri huyện Câu Dung, Phương Sở Äình nhá» Văn Tiệp trở vá» giúp đỡ quản lý chuyện trong nhà , váºy nên hai phu thê Hứa Dục Bằng tạm thá»i ở lại Phương gia.
Sở Äình nói vá»›i phu nhân rằng Hải ÄÆ°á»ng cần nghỉ ngÆ¡i nên nhá» Văn Tiệp tạm thá»i giúp đỡ quản lý gia đình, Tần di nương không vui, “Phu nhân, nhà nà y cÅ©ng đã phân, không có lý do lại để má»™t ngưá»i chi thứ ba đến quản lý chi thứ nhất, hÆ¡n nữa Tứ tiểu thư cÅ©ng đã xuất giá, để má»™t nữ nhân đã xuất giá vá» nhà thân mẫu quản lý thì còn ra thể thống gì nữa?â€. Phu nhân thà để má»™t ngưá»i khác hỠđến quản lý gia đình cÅ©ng không chịu giao cho nầng, Ä‘iá»u nà y khiến nà ng cá»±c kỳ bất mãn, chÃnh mình tuy là di nương nhưng dù sao cÅ©ng đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh là ngưá»i Phương gia, thế mà nà ng lại để má»™t nữ nhân đã xuất giá quản lý gia đình là thế nà o?
“Muá»™i muá»™i không biết rồi, chi thứ nhất vừa chi thứ ba thì đã sao, gia sản nhà nà y luôn đặt cùng má»™t nÆ¡i, Văn Tiệp đảm đương gia sá»± có gì là không tốt? HÆ¡n nữa, không phải nói chỉ tạm thá»i giúp đỡ thôi sao, cÅ©ng sẽ không kéo dà i lâu, chá» thân mình Hải ÄÆ°á»ng tốt hÆ¡n sẽ lại gánh vác gia sá»±. Chúng ta cÅ©ng đã lá»›n tuổi rồi, muốn xen và o chút việc nà y ná» cÅ©ng lá»±c bất tòng tâm, muá»™i muá»™i cứ yên tâm giao cho bá»n nhá» là m chá»§ Ä‘iâ€, phu nhân hiểu được tâm tư cá»§a nà ng nhưng cÅ©ng không vạch trần.
Tần di nương nghÄ© đến hai mẫu tá» chi thứ ba, hiện tại há» có gia sản, còn có quyá»n lá»±c, trong lòng nà ng không được thoải mái, “Muốn tìm thì cÅ©ng phải tìm ngưá»i thạo việc, Tứ tiểu thư nà y lúc còn ở nhà chẳng là m gì cả, hiện tại để nà ng tiếp nháºn má»i chuyện, ta sợ nà ng là m không nổi thôiâ€
“Xin di nương yên tâm, và i năm nay Văn Tiệp luôn quản lý má»i chuyện nhà tướng công, bản thân cÅ©ng đã há»c há»i không Ãt, những việc đơn giản vẫn có thể ứng phó. HÆ¡n nữa, không phải vẫn còn phu nhân sao, nếu có gì không hiểu thì Văn Tiệp sẽ đến thỉnh giáoâ€, Văn Tiệp đã không còn là tiểu nha đầu sợ phiá»n phức cá»§a năm nà o nữa, sau và i năm là m tri huyện phu nhân, trưá»ng hợp nhá» to gì mà nà ng chưa từng nhìn thấy, hiện nà y những ngưá»i nà y muốn khi dá»… nà ng chỉ sợ không dá»… dà ng.
Phương Sở Äình xuất phá»§ định Ä‘i Nam Giam thì má»™t tuấn mã liá»n dừng lại trước mặt hắn, hán tá» trên ngá»±a mạnh mẽ nhảy xuống trước mặt hắn, “Phương đại nhân, Thái Tá» lệnh cho ngưá»i triệu táºp nhân thá»§ láºp tức hồi kinhâ€, hắn vừa nói vừa đưa ra máºt lệnh cá»§a Thái Tá».
“Gấp như váºy sao?â€, Phương Sở Äình sá»ng sốt.
“Phương đại nhân, thỉnh ngưá»i mau theo ta đến tụ hợp vá»›i Thái Tá»â€, ngưá»i ná» không há» khách sáo mà trá»±c tiếp má»i hắn lên xe ngá»±a.
“Thà nh Thụyâ€, Phương Sở Äình ý bảo Thà nh Thụy đến báo vá»›i ngưá»i gác cổng, bản thân hắn thì leo lên xe ngá»±a chạy thẳng đến cổng thà nh.
Nguyên niên Hồng Hi, tháng năm, Chu Cao Sà lên cÆ¡n Ä‘au tim bất ngá» nên băng hà trong cung, trước lúc lâm chung hắn triệu hồi Thái Tá». Sau khi Hán Vương nháºn được tin tức liá»n cho ngưá»i mai phục trên con đưá»ng từ Ứng Thiên phá»§ đến kinh thà nh nhưng kế hoạch ám sát Thái Tá» không thà nh công, lần thứ hai hắn thất bại trong việc tranh Ä‘oạt thiên hạ.
Trong Liên Các, Oánh phi nương nương đứng ngồi không yên, mặt trá»i vừa lên đến đỉnh đầu mà nà ng đã Ä‘i Ä‘i lại lại trong Ä‘iện đến và i báºn. Tá» Nguyệt mắt lạnh nhìn nà ng, trong lòng nà ng cưá»i thầm, lên cÆ¡n Ä‘au tim sao? Nếu không phải nhỠđám hoa cà độc dược nà y, hắn có thể đột nhiên Ä‘au tim sao? Nà ng nhìn và o và i cháºu hoa cà độc dược đặt trong bồn, lần nà y đúng là nhá» và o những bồn hoa nà y.
Trân nương mặc má»™t thân tÆ¡ lụa tiến và o, từ ngà y hôm ấy đến nay, nương nương đã ban cho nà ng không Ãt đồ tốt, ngay cả thân hình cá»§a nà ng cÅ©ng có chút máºp ra, nhìn thấy Oánh phi bất an Ä‘i Ä‘i lại lại, nà ng liá»n phất tay cho Tá» Nguyệt Ä‘i xuống trước, “Nương nương, ngưá»i bị là m sao váºy?â€
“Trân nương, thá»i Ä‘iểm Hoà ng Thượng từ chá»— chúng ta Ä‘i ra rất tốt, tại sao lại đột nhiên phát bệnh a?â€, Oánh phi tá»±a như nhìn thấy thân cây cứu mạng mà bám nà ng không buông.
Trân nương vá»— vá»— tay nà ng, ý bảo nà ng hãy bình tÄ©nh lại, “Nương nương, Hoà ng Thượng không đến chá»— chúng taâ€
“Cái gì?â€, Oánh phi nhìn nà ng khó hiểu.
“Chuyện nà y ngà n vạn lần không thể truyá»n ra ngoà i, bằng không nương nương tất nhiên khó tránh khá»i má»™t kiếp, ngưá»i ngẫm lại xem, đây chÃnh lá»i gièm pha từ hoà ng gia a!â€, Trân nương nhá» giá»ng nhắc nhở.
Oánh phi thẫn thá» ngồi trên ghế, sau má»™t lúc lâu ngây ngưá»i, nà ng đột nhiên trợn mắt, “Chỉ là …còn có công công bên ngưá»i Hoà ng Thượng, còn có Ãt nhiá»u ánh mắt…bá»n há» Ä‘á»u trông thấy, chúng ta phải là m sao…â€
“Ngưá»i yên tâm, Trân nương sẽ nói vá»›i bá»n há», đây chÃnh là án rÆ¡i đầu a, ngưá»i ở chá»— chúng ta dÄ© nhiên sẽ không dám nói, nếu nói thì có má»™t con đưá»ng chếtâ€, Trân nương cam Ä‘oan.
“Còn công công kia?â€
“Hắn sẽ không nói, nói ra chỉ còn con đưá»ng chết, những ngưá»i sống trong cung Ä‘á»u đã thà nh tinh, há» biết có má»™t số việc nên im lặng vẫn hÆ¡n. Ngưá»i cứ yên tâm Ä‘i, Trân nương sẽ tìm cÆ¡ há»™i nói vá»›i hắnâ€, Oánh phi nhẹ nhà ng thở ra, cÅ©ng may lúc nà y nà ng không cần lo lắng sẽ bị chôn cùng, chỉ cần vá» sau tuân thá»§ đúng khuôn phép thì ngà y tháng sắp tá»›i trong cung cÅ©ng sẽ trôi qua không khó.
Tân hoà ng đăng cÆ¡, Phương Sở Äình ở lại kinh thà nh đến chÃn tháng, ngà y hắn trở vỠỨng Thiên phá»§ cÅ©ng là ngà y Hoà ng Thượng hạ thánh chỉ đến Phương gia.
Phương Sở Äình há»™ giá có công nên thăng liá»n hai cấp, là m quan lục phẩm cai quản Nam Giam.
Ngưá»i tuyên chỉ vừa Ä‘i thì đại môn Phương gia lại nghênh đón Ä‘oà n ngưá»i đến chúc mừng, tuy rằng chức vị nà y bất quá cÅ©ng chỉ là lục phẩm nhưng đã thể hiện thái độ cá»§a Hoà ng Thượng, Phương Sở Äình há»™ giá có công, lần phong thưởng lần nà y chỉ sợ là ngá»n gió đầu tiên, vá» sau địa vị cá»§a Phương gia trong triá»u có lẽ sẽ như ánh mặt trá»i ban trưa, Phương gia chá»§ Ä‘á»i tiếp theo nói không chừng sẽ là sá»§ng thần cá»§a Tân Hoà ng.
Trong đám ngưá»i đến chúc mừng còn có Phương gia nhị lão gia, Phương Äình Bách.
“Sở Äình a, Nhị thúc vẫn nói tương lai cá»§a ngươi nhất định có tiá»n đồ, giá» thì ta đã nói trúng rồi. Ai nha, Hồ đại nhân, ngà i đã tá»›i rồi sao? Má»i và o bên trong, hôm nay chÃnh là ngà y đại hỉ cá»§a Phương gia a!â€, Phương Äình Bách nói năng hăng say, vừa liếc mắt trông thấy Hồ đại nhân Ä‘ang tiến và o cá»a liá»n báºt ngưá»i chạy đến đón.
“Äại thiếu gia, ai nha, xem ra đưá»ng là m quan đã rá»™ng mở, đúng là không nháºn ra nha, lão gia nhà chúng ta vừa nghe nói ngươi được thăng qua liá»n láºp tức đến đây, nói là lúc nà y trong phá»§ khẳng định rất nhiá»u chuyện phải lo lắng nên tá»›i sá»›m để phụ giúpâ€, Nhị phu nhân thân thiết lôi kéo tay Sở Äình, lúc nà y bảo nà ng trở vá» nà ng cÅ©ng không nguyện ý, ai bảo Diệp Thừa Máºt đột nhiên lăn ra chết chứ? Hiện tại Phương Sở Äình đã là sá»§ng thần cá»§a Tân Hoà ng, nét mặt già nua không muốn cưá»i cÅ©ng phải cưá»i.
“Nhị thẩm, ngưá»i đã tá»›i, má»i và o bên trong ngồi, việc há»— trợ nà y không cần thiết, nhân thá»§ trong nhà vẫn còn đủ, Văn Tiệp cÅ©ng đã trở lại, Tam thẩm lúc nà y Ä‘ang quản lý bên phòng bếp, không cần phiá»n đến ngưá»i đâu!â€, Hải ÄÆ°á»ng trá»±c tiếp kéo nà ng đến phòng bên, là nÆ¡i dà nh cho nữ quyến trong nhà ngồi nghỉ.
Nhị phu nhân biến sắc, “Ai nha, cháu dâu a, ngươi đây là khách khà rồi, ngưá»i má»™t nhà cần nói gì phiá»n vá»›i không phiá»nâ€, nà ng liếc mắt liá»n trông thấy Trương phu nhân ngồi bên cạnh nên vá»™i và ng báºt dáºy chạy tá»›i rồi chưá»n ra bá»™ mặt tươi cưá»i, “Trương phu nhân, ai nha, ta đúng là không nháºn ra, sắc mặt ngưá»i hồng nhuáºn như váºy, tháºt là cà ng ngà y cà ng trẻâ€
Hải ÄÆ°á»ng cưá»i nhạo, bá»n ngưá»i nà y đúng là , lúc trước phân gia đến cả năm không thấy nà ng đến phá»§, hiện tại Sở Äình thăng qua liá»n trông thấy mặt bá»n há».
Hôm nay Sở Các tháºt sá»± vui vẻ, đại ca thăng quan, trong nhà có rất nhiá»u quan khách, lúc nà y hắn cùng đại ca bái kiến các vị đại nhân, kỳ thi hương năm nay đã có kết quả, thà nh tÃch cá»§a chÃnh mình cÅ©ng không kém, chỉ còn chỠđến đầu xuân năm sau…Má»™t năm nà y, tiên sinh thưá»ng xuyên khen hắn, nói là văn vẻ cá»§a hắn cà ng ngà y cà ng tiến bá»™, được như váºy chÃnh là nhá» phụ thân dạy dá»— và đại ca đốc thúc.
Trong lúc cao hứng hắn đột nhiên cảm thấy phÃa sau có ngưá»i kéo y phục cá»§a chÃnh mình, là nha đầu Thá»§y Nhân luôn hầu hạ bên cạnh nương, “Chuyện gì?â€
Tiểu nha đầu ghé và o tai hắn nhá» giá»ng nói hai câu, “Nhị thiếu gia, mau trở vá» viện, thân thể mẫu thân ngưá»i không tốtâ€
Nương? Äúng rồi, từ chạng vạng đến bây giá» cÅ©ng không gặp qua nương, không phải bị bệnh chứ? Sở Các vá»™i và ng chạy đến nói vá»›i đại ca má»™t tiếng rồi cùng Thá»§y Nhân trở vá» viện.
“Nương, ngưá»i không khá»e sao?â€, Sở Các nhìn Tần di nương Ä‘ang nằm đưa lưng vá» phÃa mình.
“Thá»§y Nhân, ngươi lui xuống trước Ä‘iâ€, di nương xoay ngưá»i phất tay vá»›i tiểu nha đầu kia.
Sở Các lo lắng nhìn nà ng, “Nương, ngưá»i không khá»e sao?â€
“Là chá»— nà y?â€, nhìn Thá»§y Nhân đóng cá»a, Tần di nương chỉ và o ngá»±c cá»§a chÃnh mình, “Cư nhiên cho hắn thăng hai cấp, thăng hai cấp rất giá»i sao, bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t nhà n quan, đãi yến cái gì chứ, đúng là tức chết ta a!â€
“Nương, ngưá»i Ä‘ang nói gì váºy?â€, Sở Các kinh ngạc đến bịt miệng nà ng, “Bị ngưá»i khác nghe được không tốtâ€
Tần di nương láºp tức gạt tay hắn, nà ng oán hân nói, “Sở Các, ngươi nhất định phải thi đỗ Trạng Nguyên, ta không tin, hắn chỉ là má»™t Tiến SÄ© nho nhá», có thể thăng quan vượt qua Trạng Nguyên sao?â€
“Nương…haiz…ta đã biếtâ€, Sở Các thở dà i, nương vẫn như váºy, chỉ cần đại có có hỉ sá»± gì là nà ng liá»n cáo bệnh không ra khá»i viện, haiz, tại sao nà ng lại như váºy chứ?
Tà i sản của Tịch Ly
Chữ ký cá»§a Tịch Ly Ngưá»i chợt đến ... chợt Ä‘i ... rồi chợt mất!!!
Tôi chợt buồn ... chợt khóc ... chợt cô đơn!!!
12-10-2011, 11:14 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 4 – Chương 11
Chu Chiêm CÆ¡ tuy rằng đã thăng quan cho Phương Sở Äình nhưng vẫn Ä‘em tình báo tại Ứng Thiên phá»§ giao cho hắn xá» lý. Không chỉ thế, Hoà ng Äế còn ban má»™t đạo máºt chỉ Tuần Sát Ngá»± Sá» bảo hắn âm thầm giám sát quan viên tại Giang Nam, nếu những ngưá»i nà y là m gì phạm pháp thì có thể trá»±c tiếp báo lên triá»u đình.
Hán Vương vẫn như trước chưa từ bỠý định, theo má»™t loạt tình báo thu được, hiện tại hắn Ä‘ang chiêu binh mãi mã, tùy thá»i có thể hà nh động, xem ra tráºn chiến nà y sá»›m hay muá»™n cÅ©ng sẽ bùng nổ.
Hải ÄÆ°á»ng tÄ©nh dưỡng hÆ¡n ná»a năm, thân thể nà ng cÅ©ng dần dần tốt lên, nà ng không còn động chút là mệt má»i thở hổn hển như trước, sắc mặt cÅ©ng trở nên hồng hà o trông thấy. Ngà y thưá»ng Văn Tiệp cùng Tam thẩm cÅ©ng đến thăm nà ng, chuyện trong phá»§ hiện tại đã có Văn Tiệp gánh vác ná»a phần, bản thân nà ng chỉ cần xem sổ sách, nghe báo cáo lại má»™t chút là được, váºy nên ngưá»i cÅ©ng thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u.
Hiện tại Äô Äô đã có thú vui má»›i, Hứa Trấn Viên biểu đệ cá»§a hắn đã đến đây nên má»—i ngà y sau khi há»c xong hắn Ä‘á»u ngoan ngoãn chạy vá» viện, nếu có tiểu biểu đệ ở trong nà y thì hắn sẽ vui vẻ nhà o tá»›i ôm lấy, ngưá»i lá»›n không cho ôm thì hắn sẽ là m nÅ©ng, khóc lóc om sòm cho đến khi nà o được má»›i thôi. Ngược lại, nếu không biểu đệ ở đây, hắn sẽ kéo Thu Qua chạy đến biệt viện cá»§a Tam thẩm, bá»n hạ nhân vừa nhác thấy bóng dáng hắn sẽ láºp tức ôm Hứa tiểu tá» trốn Ä‘i.
Lúc nà y hắn phát hiện Trấn Viá»…n còn ở lại ÄÆ°á»ng Viên, má»i ngưá»i đà nh phải cho hắn ngồi ôm biểu đệ trên ghế nhưng mắt vẫn không ngừng canh giữ để tránh xảy ra sÆ¡ sót.
Trấn Viá»…n so vá»›i Äô Äô thì yên tÄ©nh hÆ¡n, hắn không quấy khóc mà chỉ mỉm cưá»i ngây ngô nhìn ngưá»i Ä‘ang ôm hắn. Äô Äô bế được má»™t lát liá»n chán, hắn Ä‘em Trấn Viá»…n đặt lên ghế, cứ chốc chốc lại xoa xoa mÅ©i, “Cô cô, tại sao đệ đệ còn chưa thức dáºy?â€, tháºt là chán, chỉ biết ngá»§ thôi.
“Äệ đệ giống ngươi a, lúc trước ngươi cÅ©ng ham ngá»§ như váºyâ€, Văn Tiệp trêu ghẹo hắn.
Äô Äô tò mò há»i lại, “Giống ta? Giống ta sao? Không giống a, tóc cá»§a ta dà i hÆ¡n tóc hắnâ€
Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang uống nước liá»n ho sặc sụa, “Äúng là tiểu tá» ngốc, lá»›n lên tóc không dà i ra sao? ÄÆ°á»£c rồi, đừng quấy rầy đệ đệ ngá»§ nữa, bà i táºp là m xong chưa?â€
Bà i táºp? Äô Äô vừa nghe lá»i nà y liá»n có chút chá»™t dạ, hôm nay hắn bị tiên sinh phạt vì để đầu óc lÆ¡ đãng trong lúc há»c, đã váºy còn vẽ mặt heo lên vở nên tiên sinh phạt hắn chép sách má»™t lần, “Nương, ta Ä‘i đây má»™t látâ€, hắn nói xong liá»n nhảy xuống ghế, đột nhiên hắn ngừng lại, “Nương, ta có thể đến phòng Thu Qua cùng là m bà i táºp không?â€
“Äến phòng Thu Qua? Äi Ä‘iâ€, con trai cá»§a chÃnh mình tÃnh tình hoạt bát, so vá»›i hắn thì Thu Qua trầm tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u, lúc trước nghe tiên sinh nói Thu Qua tuy bắt đầu há»c muá»™n hÆ¡n hắn nhưng hiện tại há»c còn tốt hÆ¡n Äô Äô.
Äêm đến, Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang chuẩn bị ngá»§ thì đột nhiên nhá»› tá»›i đống sổ sách hình như còn vấn đỠchưa giải quyết, nà ng liá»n mặc lại quần áo rồi mở cá»a chuẩn bị xuống lầu, cánh cá»a bên nà y còn chưa đóng thì cánh cá»a cách vách phòng Nhâm cô bá»—ng mở ra.
“Nhâm cô, tại sao khuya váºy còn chưa Ä‘i ngá»§?â€, thanh âm đột ngá»™t giữa đêm khuya dá»a nà ng nhảy dá»±ng.
“Thiếu phu nhân phải xuống lầu sao?â€, Nhâm cô nhìn nà ng ăn mặc chỉnh tá» liá»n há»i.
“Ta muốn xem chút sổ sách, có chuyện gì váºy?â€
“Tiểu thiếu gia ở trong phòng má»™t mình sao?â€, trong mắt Nhâm cô có chút lo lắng, Hải ÄÆ°á»ng quay đầu nhìn nhìn, “Äúng váºy? Có gì không ổn sao?â€
“Thiếu phu nhân, ta có thể mang tiểu thiếu gia đến đây ngá»§ chung không?â€
Trước đó và i ngà y, tại thá»i Ä‘iểm Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang dưỡng bệnh thì Äô Äô giao cho nà ng trông nom, sau khi nà ng khá»i bệnh liá»n không quấy rầy Nhâm cô nữa. Tại sao lúc nà y nà ng lại nhắc đến chuyện nà y, “Nhâm cô, có chuyện gì váºy?â€. Hải ÄÆ°á»ng chợt nhá»› đến lá»i nói cá»§a Diệp Thừa Máºt và o đêm hôm đó.
Nhâm cô có chút ngượng ngùng, “Cả hai lần ta bám theo dấu vết cá»§a ngưá»i áo xám nhưng Ä‘á»u không bắt được, cuối cùng hắn lại biến mất, váºy nên ta không dám khẳng định lần nà y có phải là hắn hay không?â€
“Hắn lại xuất hiện?â€, chẳng lẽ lá»i nói cá»§a Diệp Thừa Máºt là sá»± tháºt, ngưá»i áo xám không phải là ngưá»i cá»§a hắn?
“Mấy ngà y nay ta cảm giác được phÃa sau lưng có ngưá»i theo dõi, ta thấy vẫn nên cẩn tháºn thì hÆ¡nâ€, Nhâm cô lên tiếng.
Hải ÄÆ°á»ng thở dà i, ngưá»i nà y luôn ẩn ẩn hiện hiện khiến ngưá»i trong ÄÆ°á»ng Viên ăn không ngon ngá»§ không yên, “Nhâm cô, mấy ngà y nay cứ để Äô Äô ngá»§ cùng vá»›i ngưá»i, ngà y mai chúng ta tìm Thà nh sư phụ thương lượng má»™t chút, xem có thể dẫn dụ hắn xuất đầu lá»™ diện không, cứ cảnh giác như váºy cÅ©ng không phải là biện phápâ€
“Thiếu phu nhân nói đúng, chỉ có tìm ra hắn thì chúng ta má»›i có thể an tâmâ€, Nhâm cô nói xong liá»n và o phòng Hải ÄÆ°á»ng ôm Äô Äô đã ngá»§ say trở vá» phòng cá»§a chÃnh mình.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn chằm chằm và o cánh cá»a đóng chặt trước mặt mình, bất giác nà ng cảm thấy mệt má»i, từ sau khi Diệp Thừa Máºt chết Ä‘i, bản thân nà ng thưá»ng xuyên có cảm giác nà y, nà ng đã không còn sức lá»±c để đối mặt vá»›i hết thảy, biết đến khi nà o nà ng má»›i có thể trở lại những ngà y tháng thanh bình như trước, má»—i ngà y cùng Äô Äô trải qua quãng thá»i gian vui vẻ, an là nh.
Ngà y thứ hai, Hải ÄÆ°á»ng má»i Thà nh sư phụ đến đây, ba ngưá»i ngồi trong thư phòng bà n bạc đến quá ngỠđể suy nghÄ© má»™t biện pháp vẹn toà n, khi Nhâm cô tiá»…n Thà nh sư phụ ra cá»a thì Hải ÄÆ°á»ng vẫn còn ngây ngẩn cả ngưá»i.
“Thiếu phu nhân?â€, Nhâm cô gá»i nà ng má»™t tiếng.
Hải ÄÆ°á»ng khôi phục tinh thần, “A, có chuyện gì?â€
“Có phải ngưá»i vẫn còn lo lắng? Ngưá»i yên tâm, ta nhất định sẽ không để Äô Äô lâm và o nguy hiểmâ€, Nhâm cô suy nghÄ© kế hoạch lại má»™t lần nữa.
“Không phải, kỳ tháºt ta chỉ thấy lạ, tại sao ngưá»i nay luôn nhằm và o Äô Äô?â€
Bởi vì hắn là tâm can bảo bối cá»§a ngưá»i và lão phu nhân, lá»i nà y Nhâm cô không nói ra, nếu chẳng may tiểu thiếu gia xảy ra chuyện không hay thì chỉ sợ lão phu nhân cùng Hải ÄÆ°á»ng sẽ không sống nổi.
Ngà y hôm đó, Sở Äình cùng Hải ÄÆ°á»ng từ sáng sá»›m đã ra khá»i cá»a, lão gia cùng phu nhân cÅ©ng không ở trong phá»§, nhóm chá»§ tá» cá»§a toà n bá»™ Phương phá»§ toà n bá»™ Ä‘á»u ra ngoà i.
Nhâm cô dẫn Äô Äô Ä‘i trên đưá»ng, hôm nay Thu Qua cÅ©ng bị Hải ÄÆ°á»ng dắt ra ngoà i, Äô Äô thiếu bạn nên cÅ©ng không hứng thú đến thư phòng, hiện tại hắn Ä‘ang cò kè mặc cả vá»›i Nhâm cô.
“Cô nãi nãi, hôm nay Thu Qua cÅ©ng không đến lá»›p, ta có thể nghỉ luôn không?â€, nương dẫn theo Thu Qua Ä‘i đâu chÆ¡i a? Chẳng lẽ Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i?
“Tiếu thiếu gia, không Ä‘i không được a!? Tiên sinh Ä‘ang chá» rồi!â€, Nhâm cô khuyên nhá»§.
Äô Äô không nguyện ý bước và o thư phòng, tiên sinh chỠđợi trong phòng đã có chút giáºn dữ, hắn thổi râu nhìn Äô Äô, cùng là tiểu hà i tá» nhà há» Phương nhưng Hoằng Ngá»c tiếu gia nghe lá»i hÆ¡n Äô Äô thiếu gia rất nhiá»u, tuy Äô Äô thiếu gia thông minh nhưng lại thiếu tÃnh nhẫn nại, Hoà ng Ngá»c thiếu gia tuy bẩm sinh không bằng hắn nhưng có thể chịu khổ. Trước đó và i ngà y, hắn phạt Äô Äô thiếu gia chép sách, kết quả ngà y hôm sau nháºn được bà i chép phạt không phải là cá»§a hắn, rõ rà ng là cá»§a tiểu thá» hằng ngà y vẫn theo hắn đến lá»›p, haiz, đúng là khó dạy a!
Má»›i dạy được không bao lâu thì Nhâm cô liá»n bước và o, “Tiên sinh, Từ Nhâm có việc phải Ä‘i ra ngoà i, Äô Äô thiếu gia xin giao cho ngà iâ€, Nhâm cô nói xong liá»n xoay trở ra, trước khi Ä‘i còn cẩn tháºn đóng cá»a lại.
Thân ảnh Nhâm cô vừa biến mất ngoà i cá»a viện thì má»™t bóng ngưá»i mặc áo mà u xám liá»n theo bá» tưá»ng nhẹ nhà ng Ä‘i ra, hắn nhìn chăm chăm và o thư phòng, trên gương mặt lá»™ ra nụ cưá»i lạnh, đây chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt! Hắn rút từ trong lòng ngá»±c ra má»™t chiếc khăn Ä‘en che mặt rồi lặng lẽ tiếp cáºn cá»a thư phòng rồi đẩy nhẹ cánh cá»a ra, tiên sinh Ä‘ang giảng bà i, nước bá»t phun mù mịt, Äô Äô ngồi đưa lưng vá» phÃa cá»a sổ, thân ngưá»i béo múp gáºt gù ngá»§ gục trên bà n.
Ngưá»i áo xám rút mê hương trong ngá»±c áo ra, hắn nhẹ nhà ng thổi mê hương và o cá»a sổ rồi đóng chặt cá»a lại. Hắn lẳng lặng chỠđợi, thanh âm bên trong dần nhá» Ä‘i rồi ngừng hẳn, ngưá»i ná» mỉm cưá»i rồi thong dong mở cá»a sổ nhảy và o, hắn trá»±c tiếp tiến thẳng đến chá»— Äô Äô.
Không đúng, ngưá»i áo xám cảnh giác nhìn bốn phÃa, trong phòng còn có ngưá»i khác, vì thế hắn láºp tức phóng vá» phÃa Äô Äô, nghÄ© muốn trước hết chế trụ Äô Äô trong tay, thân mình hắn vừa má»›i nhảy lên thì Äô Äô đã báºt dáºy, má»™t bà n tay vung lên, thanh chá»§y thá»§ bén ngá»t lao thẳng lại đây, hắn cả kinh ngẩn ngưá»i, khi thần trà được khôi phục lại, hắn trá»±c tiếp dùng ống tay áo hất chá»§y thá»§ sang má»™t bên, táºp trung nhìn lại, đó không phải là Äô Äô mà là Thu Qua.
Hai bóng ngưá»i khác má»™t trái má»™t phải lao thẳng đến hắn, ngưá»i áo xám xem tình hình không ổn liá»n ngừng lại, hắn đạp má»™t cước và o Thu Qua, Thu Qua thông minh né sang má»™t bên rồi nương theo thế lăn hai vòng trên mặt đất, ngưá»i áo xám đá chân xuống bà n, chiếc bà n “rắc†má»™t tiếng rồi đổ sụp, hắn nhanh nhẹn nhảy ra cá»a sổ đà o tẩu.
Nhâm cô vẫn canh giữ trong viện, nhìn thấy hắn từ trong cá»a sổ bay ra, nà ng láºp tức Ä‘uổi theo. Ngưá»i ná» bay qua tưá»ng viện, thân thá»§ lưu loát lại rà nh địa hình trong phá»§, mấy ngưá»i phÃa sau gắt gao bám theo hắn, trong phá»§ trình diá»…n tiết mục Ä‘uổi bắt khiến ngưá»i trong phá»§ bá» chạy tán loạn.
Nhâm cô Ä‘uổi tá»›i vách tưá»ng liá»n mất dấu ngưá»i nà y, Thà nh sư phụ cùng Thà nh Thụy Ä‘uổi theo sau cÅ©ng ngừng lại, má»i ngưá»i phân công nhau truy tìm.
“Sau bức tưá»ng nà y còn có má»™t dãy hà nh lang thông vá»›i Ức Oánh tiểu trúcâ€, Thà nh Thụy dò xét địa hình, gần nÆ¡i nà y nhất chÃnh là Ức Oánh tiểu trúc, “Và o trước nhìn xemâ€
Ba ngưá»i đứng trước Ức Oánh tiểu trúc, cánh cá»a bị đóng chặt, Thà nh Thụy gõ cá»a, má»™t lát sau nha hoà n Hà Hương bước ra mở cá»a, “Thà nh Thụy? Thà nh sư phụ, các ngươi…?â€
“Vừa rồi trong phá»§ có kẻ trá»™m, Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i nà y liá»n mất dấu, chúng ta đến xemâ€
“Kẻ trá»™m?â€, Hà Hương sợ đến tái mét, “Vừa rồi không ai tiến và o a!?â€
“Chúng ta muốn và o xemâ€, Thà nh sư phụ không để ý đến nà ng mà trá»±c tiếp đẩy cá»a tiến và o sân.
Tô Lam Nhân đẩy rèm cá»a bước ra, “Thà nh sư phụ? Là m sao váºy? Mấy ngưá»i các ngươi ở nÆ¡i nà y là m gì? Không có việc gì là m sao?â€, nà ng vừa nói vừa chỉ tay và o đám nha đầu tò mò.
Äám nha đầu cụp mặt lá»§i Ä‘i, và i ánh mắt vụng trá»™m vẫn còn liếc sang bên ngà y dò xét.
“Nhị thiếu phu nhân, trong phá»§ vừa rồi phát hiện kẻ trá»™m, chúng ta Ä‘uổi đến nÆ¡i nà y liá»n mất dấu, ta sợ hắn trà trá»™n và o trong viện nên đến xemâ€
“Có phải Thà nh sư phụ nhìn lầm rồi không? Ta vẫn đứng ở nÆ¡i nà y, cÅ©ng không thấy có kẻ trá»™m tiến và oâ€, Lam Nhân có chút bất mãn, hiện tại ngưá»i trong phá»§ là m sao váºy? Ngay cả đám hạ nhân cÅ©ng không để nà ng và o mắt?
“Nhị thiếu phu nhân, hiện tại vẫn không biết mục Ä‘Ãch cá»§a kẻ trá»™m kia là gì, vẫn nên để chúng ta và o tìm xem, phòng ngừa vạn nhấtâ€, Thà nh Thụy hảo tâm khuyên nhá»§.
Tô Lam Nhân trừng mắt, “Thế nà o? Bây giá» lá»i nói cá»§a ta không còn tác dụng nữa sao? Ta nói không nhìn thấy tên trá»™m kia tiến và o nghÄ©a là hắn không tiến và o, ngươi không tìm, muốn tìm thì đến nÆ¡i khác mà tìmâ€, trong phá»§ lá»›n như váºy mà chỉ muốn khám xét chá»— cá»§a nà ng, tháºt đúng là khinh ngưá»i quá đáng!
“Thà nh Thụy, tìm Ä‘i!â€, từ ngoà i cá»a truyá»n đến thanh âm cá»§a Phương Sở Äình.
Tà i sản của Tịch Ly
12-10-2011, 11:15 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 12
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Thà nh sư phụ quay đầu thi lá»…, sau đó hắn mang theo Thà nh Thụy cùng Nhâm cô phân công khám xét các phòng, má»i ngưá»i cẩn tháºn truy tìm đối tượng.
“Tướng công, thế nà y là sao?â€, Tô Lam Nhân tức giáºn trừng mắt, bá»n há» chẳng thèm để nà ng và o mắt? Muốn khám xét là khám xét, váºy là sao?
“Lam Nhân, ngươi đừng lo lắng, vừa rồi có kẻ trá»™m đột nháºp và o phá»§, tìm ra hắn cÅ©ng khiến má»i ngưá»i an tâm hÆ¡nâ€, Sở Äình vá»— vá»— bà n tay Ä‘ang kéo ống tay áo cá»§a hắn.
Lam Nhân là m mặt lạnh, những ngưá»i nà y tháºt không có quy cá»§? Bá»n há» cư nhiên xông và o đây, tướng công cÅ©ng quá dung túng cho bá»n há» rồi.
Ba ngưá»i đứng trước mặt Sở Äình, bá»n há» ngượng ngùng lắc đầu.
“Không có?â€
“Dạâ€
Tô Lam Nhân nhìn thấy kết quả nà y liá»n có chút khoái chÃ, “Ta đã nói không có, các ngươi còn không tin! Hừ, đúng là lãng phà thá»i gian, tên tặc tá» kia cÅ©ng thừa dịp chạy mất rồi!â€
“Ừm, chúng ta Ä‘i nÆ¡i khác tìmâ€
Phương Sở Äình chuẩn bị dẫn bá»n hỠđến nÆ¡i khác thì Hoằng Ngá»c từ trong Tây viện Ä‘i ra, Ä‘i bên cạnh hắn chÃnh là nhÅ© mẫu Cẩm Nương đã theo Lam Nhân từ nhà thân mẫu đến đây, nhìn thấy phụ thân, hắn vá»™i và ng gá»i to. “Phụ thânâ€
“Hoà ng Ngá»c, viết chữ xong chưa?â€, Phương Sở Äình ngừng bước sá» sá» lên đầu con trai.
Hoằng Ngá»c nhu thuáºn lắc đầu, “Còn chưa xongâ€
“Ngươi đó! Mau trở vá» luyện chữ Ä‘iâ€
Cẩm Nương kéo tay Hoằng Ngá»c đến thư phòng, Thà nh Thụy nhìn nà ng chăm chăm, dáng dấp nhÅ© mẫu nà y sao mà quen mắt? Äang nghÄ© ngợi thì đột nhiên hắn nhìn thấy dưới đế già y cá»§a nhÅ© mẫu có dÃnh bùn, vừa nhìn thấy váºy thì hắn đột ngá»™t quát lên, “Äợi đãâ€
Tiếng quát cá»§a Thà nh Thụy khiến tất cả má»i ngưá»i trong viện ngừng lại, Thà nh sư phụ vốn đã bước ra khá»i cá»a liá»n quay lại bên cạnh hắn, “Chuyện gì váºy?â€
“Ta đã biếtâ€, Thà nh Thụy bừng tỉnh đại ngá»™, đúng váºy, buổi chiá»u nay từng có ngưá»i từ bên ngoà i bồn hoa bay qua, nÆ¡i đó bùn đất ẩm thấp, “Là nà ng, là Cẩm Nương! Ta nháºn ra nà ng!â€
Lá»i còn chưa nói xong thì Thà nh sư phụ đã từ phÃa sau đánh tá»›i, mắt thấy sắp sá»a đánh trúng gáy nà ng thì bá»—ng dưng nà ng ôm lấy Hoà ng Ngá»c xoay ngưá»i lại, má»™t bà n tay bóp lên cổ Hoằng Ngá»c, “Không được lại đây!â€
“Buông đứa nhá» ra!â€, Thà nh sư phụ dừng cước bá»™ đứng trước mặt nà ng.
“Cẩm Nương, ngươi là m gì váºy?â€, Tô Lam Nhân sợ đến đổ mồ hôi lạnh, nà ng muốn chạy đến Ä‘oạt lại con trai nhưng bị Nhâm cô kéo lại, “Ngươi buông ra, ta phải Ä‘em Hoằng Ngá»c vá»â€
“Nhị thiếu phu nhân, xin bình tÄ©nh lại!â€
Phương Sở Äình bị biến cố nà y là m sá»ng sá», nhìn thấy Tô Lam Nhân cố sống cố chết giãy dụa, hắn đột ngá»™t sá»±c tỉnh, “Lam Nhân! Câm miệng! Cẩm Nương, ngươi thả Hoằng Ngá»c ra trước!â€
“Thả hắn? Thả hắn rồi sao, ta đứng ở chá»— nà y cho các ngưá»i bắt à !â€, Cẩm Nương nở nụ cưá»i khinh miệt.
Hoằng Ngá»c không biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra, cổ hắn tuy bị bóp nhưng không Ä‘au, chỉ là nhìn thấy má»i ngưá»i phÃa trước hoảng sợ, lại nhìn thấy nương khóc nức nở nên hắn “oa†má»™t tiếng khóc rống lên.
“Câm miệng!â€, Cẩm Nương bị tiếng khóc cá»§a hắn là m phiá»n, nà ng nhanh chóng đổi sang thái độ thưá»ng ngà y đối vá»›i Hoằng Ngá»c mà quát lá»›n.
Phương Sở Äình nhanh chóng an á»§i con trai, hắn sợ con trai chá»c giáºn nà ng sẽ bị nà ng là m tổn thương, “Hoằng Ngá»c, đừng khóc, phụ thân có thể cứu ngươi, đừng khócâ€
“Cẩm Nương, van cầu ngươi, nể tình ta ngà y thưá»ng đối xá» vá»›i ngươi không tệ mà buông tha cho hắn, được không?â€, nhìn đứa con sợ hãi ngáºm chặt mình, nước mắt nà ng không ngừng tuôn rÆ¡i.
Cẩm Nương hừ lạnh má»™t tiếng, “Ãt giả vá» trước mặt ta Ä‘i, nếu không thả ta Ä‘i, ta sẽ cho hắn chôn cùngâ€
â€œÄÆ°á»£c, ngươi cứ Ä‘i Ä‘i, chỉ cần ngươi thả Hoằng Ngá»c ra…â€, Tô Lam Nhân hứa hẹn.
“Tô phu nhân, lá»i cá»§a ngươi nói có tác dụng gì? NÆ¡i nà y ngươi có thể là m chá»§ sao? Thả Hoằng Ngá»c ra, ta còn có thể trốn thoát sao?â€, Cẩm Nương đâm nà ng má»™t dao.
Phương Sở Äình lên tiếng, “Ba ngưá»i các ngươi lui ra sau, lá»i cá»§a ta nói hẳn có tác dụng, hiện tại ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi thả Hoằng Ngá»c, bá»n há» sẽ không là m khó dá»… ngươiâ€
â€œÄÆ°á»£c!â€, Cẩm Nương sảng khoái đáp ứng, đột nhiên nhìn thấy ngoà i viện có và i ngưá»i Ä‘i và o, “Äợi đã, ta thay đổi chá»§ ý, ta có thể buông tha Hoằng Ngá»c nhưng nà ng phải đến thế chá»—â€
Äám ngưá»i nhìn lại, là Diệp Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang dìu lão phu nhân tiến tá»›i, “Hải ÄÆ°á»ng?â€
“Äúng váºy, Phương gia đại thiếu gia, ngươi đồng ý hay không đồng ý?â€
“Chuyện nà y…â€, lá»i nà y vừa nói ra khiến má»i ngưá»i buồn bá»±c không thôi, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn và o Hải ÄÆ°á»ng.
Hải ÄÆ°á»ng đã Ä‘i tá»›i, nhìn thấy Hoằng Ngá»c trong tay Cẩm Nương, trong lòng nà ng đã hiểu được, “Thế nà o? Là nà ng sao?â€
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng, nếu muốn cứu Hoằng Ngá»c thì Ä‘em mạng cá»§a ngươi tá»›i mà đổiâ€, Cẩm Nương trừng mắt nhìn Hải ÄÆ°á»ng, trong mắt hiện lên tia sát ý.
“Nà ng ta là ai? Không phải nha hoà n hồi môn cá»§a ngươi sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng khó hiểu, tại sao nà ng lại háºn mình đến thế, váºy nên nà ng quay sang há»i Lam Nhân.
Tô Lam Nhân vẻ mặt cầu xin, “Ta không biết, trước khi xuất giá phụ thân cho nà ng theo ta đến Phương gia, bình thưá»ng nà ng không giống như thế, nà ng đối xá» vá»›i Hoằng Ngá»c rất tốtâ€
Nhìn bá»™ dáng khóc sướt mướt cá»§a Tô Lam Nhân, Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy phiá»n lòng, nà ng liá»n tiến đến đứng cạnh Sở Äình, “Ngươi là ai?â€
“Ta là ai?â€, Cẩm Nương cưá»i ha ha, sau đó nà ng oán háºn trừng mắt nhìn Hải ÄÆ°á»ng, “Câu há»i rất hay, ta là can nương (dì há») cá»§a Nhị ca ngươiâ€
“Diệp Thừa Máºt?â€, Hải ÄÆ°á»ng có chút tỉnh ngá»™, nà ng tháºt sá»± là ngưá»i cá»§a Diệp Thừa Máºt, chỉ là vì sao nà ng có thể trà trá»™n và o Phương gia?
Cẩm Nương nà y chÃnh là can nương cá»§a Diệp Thừa Máºt, cÅ©ng là tá»· muá»™i tốt cá»§a mẫu thân Diệp Thừa Máºt lúc chưa xuất giá, mưá»i năm trước phu quân cá»§a nà ng qua Ä‘á»i, đứa nhá» bị bệnh nặng, là mẫu thân cá»§a Diệp Thừa Máºt ra tay giúp đỡ, tuy rằng cuối cùng đứa nhá» kia cÅ©ng không qua khá»i nhưng phần ân tình nà y nà ng vẫn nhá»› kỹ. Sau Diệp Thừa Máºt thấy nà ng đáng thương liá»n thưá»ng xuyên đến thăm nà ng, vì váºy nà ng liá»n Ä‘em toà n bá»™ tình thương dà nh cho đứa con Ä‘oản mạng chuyển lên ngưá»i Thừa Máºt và nháºn hắn là m nghÄ©a tá».
Năm đó Tô Lam Nhân bước và o Phương gia, Diệp Thừa Máºt cảm thấy đây là cÆ¡ há»™i tốt để cho ngưá»i trà trá»™n và o Phương gia theo dõi Phương Sở Äình, vì thế nà ng xung phong nháºn là m nha hoà n theo Tô Lam Nhân bước và o Phương gia, “Nguyên là ngươi là can nương cá»§a hắn, váºy thì tại sao ngươi lại muốn mạng cá»§a ta?â€
“Tại sao? Ta muốn ngươi chôn cùng Diệp Thừa Máºt, còn tại sao nữa?â€, trong mắt Cẩm Nương hằn lên tÆ¡ máu, nà ng hung hăng trừng mắt nhìn Hải ÄÆ°á»ng.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn gương mặt đỠbừng hoảng sợ cá»§a Hoằng Ngá»c liá»n cảm thấy đáng thương, thôi thì…chung quy việc nà y cÅ©ng nên để chÃnh mình chấm dứt, “Ngươi thả Hoằng Ngá»c ra, ta sẽ là m con tin cá»§a ngươiâ€
â€œÄÆ°á»£c, ngươi lại đây, ta sẽ để Hoằng Ngá»c bước quaâ€, Cẩm Nương má»™t lòng má»™t Ä‘oạt mạng cá»§a Hải ÄÆ°á»ng, chỉ cần nà ng tiến lại đây liá»n má»™t chưởng giết chết nà ng.
“Ta đến đâyâ€, Hải ÄÆ°á»ng vừa nói vừa nháy mắt nhìn Nhâm cô, nà ng hy vá»ng tại thá»i Ä‘iểm trao đổi con tin có thể chế ngá»± được Cẩm Nương.
Cẩm Nương nhìn nà ng có chút không tin, nhìn gương mặt bình tÄ©nh cá»§a Hải ÄÆ°á»ng, Cẩm Nương cảm thấy việc nà y có âm mưu liá»n ôm Hoằng Ngá»c lùi lại mấy bước, “Äợi đãâ€
“Lại sao nữa?â€
Cẩm Nương hoà i nghi nhìn Hải ÄÆ°á»ng chăm chăm, “Ngươi tốt như váºy sao?â€, khẳng định ở đây có âm mưu.
“Rốt cuá»™c ngươi muốn thế nà o? Ngươi nói muốn đổi mạng cá»§a ta thì bây giá» ta đến đây, ngươi còn muốn thế nà o nữa?â€, Hải ÄÆ°á»ng nhẫn nại lên tiếng, tháºt lòng mà nói, nếu không phải đứa nhá» cá»§a Lam Nhân còn trong tay nà ng ta thì nà ng cÅ©ng mặc kệ. Chỉ là nếu để xảy ra chuyện gì, nữ nhân kia sẽ ngà y đêm quấn lấy nà ng không thôi.
“Ngươi tốt như váºy sao? Chẳng lẽ ngươi muốn đùa giỡn vá»›i ta? Ngươi cư nhiên có thể cứu hà i tá» cá»§a kẻ thù?â€
“Lá»i nà y có ý tứ gì?â€, Hải ÄÆ°á»ng không hiểu.
Cẩm Nương vui vẻ, chuyện nà y tháºt thú vị, nà ng muốn nhìn xem Diệp Hải ÄÆ°á»ng sẽ lá»±a chá»n thế nà o, “Lúc trước con trai ngươi xuống vòm cầu thế nà o, ngươi không muốn biết sao?â€
Sắc mặt Tô Lam Nhân đại biến, Diệp Hải ÄÆ°á»ng đã đáp ứng đổi mạng vá»›i Hoằng Ngá»c, Cẩm Nương còn muốn gì nữa? Lá»i nà y nếu nói ra, Hoằng Ngá»c còn mạng sao? Không phải nà ng chỉ cần Diệp Hải ÄÆ°á»ng chết sao? Tại sao lại phải kéo má»i ngưá»i cùng chết?
“Ngươi muốn nói cái gì?â€, sắc mặt Hải ÄÆ°á»£ng lạnh xuống.
“Nà ng! Còn có nà ng!â€, Cẩm Nương chỉ và o Lam Nhân đứng phÃa sau Hải ÄÆ°á»ng, lại còn chỉ sang Tần di nương Ä‘ang đứng má»™t bên xem náo nhiệt, “Còn có Nhị phu nhân nhà các ngươi, ba nà ng âm mưu hại chết Äô Äô, ta bất quá chỉ là tuân mệnh là m việc mà thôiâ€
Má»™t lá»i nà y vừa nói xong, sắc mặt cá»§a má»i ngưá»i trong viện không giống nhau. Phu nhân Ä‘ang đứng bên cạnh Tần di nương láºp tức lui hai bước nhìn Tần di nương bằng vẻ mặt không thể tin được, hô hấp cá»§a nà ng trở nên dồn dáºp tá»±a như không thể tin được lão gia nhà mình như thế nà o lại có thể thú má»™t nữ nhân ác độc như váºy và o cá»a. Lão phu nhân vốn Ä‘ang lo lắng cho tôn tá» nhà mình, lúc nà y nà ng trừng mắt nhìn Tần di nương, sau đó liá»n má»™t tay tát thẳng và o mặt nà ng rồi hung hăng vứt má»™t câu, “Cẩu trệ!â€. Tần di nương vốn Ä‘ang xem náo nhiệt liá»n bị má»™t tát giáng và o mặt mình, trong lúc nhất thá»i nà ng choáng váng hoa mắt, sau khi trúng má»™t tát má»›i thanh tỉnh lại, nà ng nhanh chóng quỳ gối trước mặt lão phu nhân.
Hải ÄÆ°á»ng thất thần mỉm cưá»i, hai mắt quét tá»›i quét lui trên mặt Tân di nương cùng Tô Lam Nhân, cuối cùng nà ng dừng lại trên mặt Tô Lam Nhân, “Vì cái gì?â€
Tô Lam Nhân mở miệng định nói gì nhưng lại phát hiện mình nói gì cÅ©ng sai, nà ng nhÅ©n chân quỳ gối trên mặt đất rồi lết đầu gối tiến vá» phÃa Phương Sở Äình, bà n tay tóm chặt góc áo cá»§a hắn, “Tướng công, tướng công, van cầu ngà i, trước tiên hãy cứu Hoằng Ngá»c a, van cầu ngà iâ€, thanh âm đã trở nên khà n khà n, bà n tay không ngừng lay gấu áo cá»§a hắn.
Phương Sở Äình không trả lá»i nà ng, trong đầu hắn như có tiếng sấm vừa nổ vang, ná»a ngà y không thanh tỉnh lại, hắn chỉ thẫn thỠđứng đó. Hải ÄÆ°á»ng ngồi xuống tóm lấy cổ áo cá»§a Lam Nhân, để nà ng mắt đối mắt vá»›i chÃnh mình, “Vì cái gì? Ngươi nói cho ta biết là vì cái gì?â€
Tô Lam Nhân không cần lắc đầu, gương mặt xinh đẹp lấm lem bụi đất cùng nước mắt, “Tá»· tá»·, ta van cầu ngưá»i, ta dáºp đầu trước ngưá»i, ngưá»i hãy cứu Hoằng Ngá»c trước đãâ€
“Hoằng Ngá»c, Hoằng Ngá»c là con trai ngươi, còn Äô Äô không phải là con trai ta sao!!! Ngươi cầu ta cứu hắn, lá»i nà y mà ngươi cÅ©ng nói được sao!!!â€, Hải ÄÆ°á»ng mất là trÃ, thanh âm cÅ©ng trở nên khà n khà n, nà ng nói xong liá»n dùng sức đẩy nà ng ra, khi đứng lên, Hải ÄÆ°á»ng loạng choạng tá»±a như sắp ngã.
Nhâm cô sải bước đến đỡ nà ng, “Thiếu phu nhân, bình tÄ©nh lạiâ€
Hải ÄÆ°á»ng từ từ nhắm mắt lại, sau khi bình ổn cảm xúc cá»§a mình, nà ng lạnh lùng nói, “Nhâm cô, chúng ta Ä‘i!â€, nà ng nói xong liá»n Ä‘i thẳng ra ngoà i viện.
Tà i sản của Tịch Ly
12-10-2011, 11:16 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 13
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
“Cháºm đã!â€, Cẩm Nương nhìn thấy Hải ÄÆ°á»ng rá»i Ä‘i liá»n có chút sốt ruá»™t.
Hải ÄÆ°á»ng dừng chân xoay ngưá»i lại, “Ngươi muốn thế nà o thì cứ như thế ấy, chuyện nÆ¡i nà y không liên quan đến taâ€, nà ng nói xong liá»n xoay ngưá»i lại chuẩn bị rá»i Ä‘i.
“Ta biết ngươi không tốt như váºy! Ha ha, ngay cả thân ca ca cá»§a mình còn có thể giết chết, ngươi là m sao có thể giúp con trai cá»§a kẻ thù mình?â€
Nghe nói như thế, tất cả ánh mắt Ä‘á»u chuyển hướng nhìn sang Hải ÄÆ°á»ng, tin tức hôm nay tháºt khiến lòng ngưá»i khiếp sợ. Tần di nương, Tô di nương, Nhị phu nhân mưu hại tiểu thiếu gia. Äại thiếu phu nâhn cư nhiên giết chết thân ca ca cá»§a chÃnh mình. Bá»n hạ nhân, gia hoà n, gia Ä‘inh vẫn tránh má»™t bên xem náo nhiệt liá»n xì xà o, “Lão thiên a, Äại thiếu phu nhân có thể giết ngưá»i sao?â€
“Không giống a! Äại thiếu phu nhân là tiểu thư khuê các, là m sao có thể tạo ra loại sá»± tình nà y?â€
“Chỉ là nghe nói Diệp gia Nhị thiếu gia chết không minh bạch. HÆ¡n nữa, hắn chết sau khi Äại thiếu phu nhân từ Diệp gia trở vá»!â€
Thanh âm hạ thấp trong cổ há»ng tuy không lá»t và o tai Hải ÄÆ°á»ng nhưng nhìn ánh mắt cá»§a bá»n há» liá»n biết không phải lá»i hay gì.
“Cẩm Nương, không phải ngươi muốn mạng cá»§a ta sao? Có bản lÄ©nh thì đến lấy, nói nhiá»u là m gì? Diệp Thừa Máºt chết thế nà o đã có quan phá»§ định luáºn, liên can gì đến Diệp Hải ÄÆ°á»ng taâ€
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngươi dám Ä‘i thì ta sẽ láºp tức cắt cổ hắn, nhìn xem ngươi đối mặt vá»›i ngưá»i Phương gia như thế nà o?â€
Hải ÄÆ°á»£ng quay phắt lại tiến đến và i bước trước mặt nà ng, “Ta đối mặt như thế nà o? Ta phải đối mặt ai? Äối mặt kẻ đã muốn hại chết con trai ta? Nà ng dám sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng quay đầu đối diện Tô Lam Nhân, “Ngươi dám sao?â€
“Ta…â€, Tô Lam Nhân không dám nhìn Hải ÄÆ°á»ng, nà ng đà nh phải nuốt lệ nÃu kéo góc áo cảu Phương Sở Äình, “Tướng công! Tướng công!â€
Phương Sở Äình rốt cuá»™c đã khôi phục tinh thần lại, hắn cúi đầu nhìn Tô Lam Nhân, biểu tình cá»±c kỳ chán ghét, sau hắn lại thở dà i má»™t hÆ¡i, “Cẩm Nương, ngươi phải là m sao má»›i chịu buông tha Hoằng Ngá»c? Äừng bảo ta đổi mệnh Hải ÄÆ°á»ng, ngươi biết chuyện nà y không có khả năngâ€
Cẩm Nương cưá»i lạnh, “Dù ta muốn ngươi cÅ©ng không là m chá»§ được. ÄÆ°á»£c lắm, Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ta không cần mạng cá»§a ngươi, chỉ cần ngươi trả lá»i ta má»™t vấn Ä‘á», ta liá»n thả Hoằng Ngá»c, vá» phần sau nà y, khi nà o muốn mạng cá»§a ngươi, đó là quyá»n cá»§a taâ€
“Tại sao ta phải đáp ứng ngươi?â€, Hải ÄÆ°á»ng cưá»i khinh miệt, ngưá»i nà y còn chưa nhìn rõ tình huống cá»§a mình, con tin trên tay ngươi cÅ©ng không phải là con trai ta, việc gì ta phải nghe theo ngươi?
“Ta trả lá»i, ngươi muốn há»i gì ta sẽ trả lá»iâ€, Phương Sở Äình đúng lúc lên tiếng.
“Äại thiếu gia, chuyện nà y sợ rằng chÃnh ngươi cÅ©ng không rõ rà ng. Diệp Hải ÄÆ°á»ng, có phải ngươi không dám trả lá»i!â€
Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang chuẩn bị trả lá»i má»™t cách mỉa mai thì nháºn ra Phương Sở Äình Ä‘ang nhìn mình, trong ánh mắt kia có cầu xin, có chỠđợi. Trong lòng Hải ÄÆ°á»ng âm thầm thở dà i, được rồi, bất quá chỉ là má»™t câu há»i mà thôi, “Ngươi muốn há»i gì?â€
“Ha ha ha, Diệp Hải ÄÆ°á»ng, bất quá ngươi cÅ©ng chỉ được như thế, ta còn tưởng ngươi tiếp tục đôi coâ€
“Ãt nói nhảm Ä‘i, muốn há»i gì thì há»i Ä‘i, sá»± kiên nhẫn cá»§a ta có hạnâ€, Hải ÄÆ°á»ng đánh gãy lá»i nà ng, nữ nhân nà y đã được lợi còn khoe mẽ, tháºt khiến ngưá»i chán ghét.
Cẩm Nương thu lại nụ cưá»i, nà ng lạnh giá»ng há»i, “Thừa Máºt chết như thế nà o?â€
Hải ÄÆ°á»ng hạ mà mắt, nguyên lai là câu há»i nà y, “Hắn gieo gió gặt bãoâ€, như váºy hẳn không tÃnh là lá»i nói dối, nếu hắn không bắt cóc mình thì hắn sẽ không chết.
“Gieo gió gặt bão? Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngươi muốn lừa gạt ai? Lúc ấy ta thấy hai ngưá»i các ngươi trong máºt thất, hắn đã chết nhưng ngươi vẫn còn sống, nói ra cÅ©ng không ai tin!â€, Cẩm Nương nghiến răng khiến Hoằng Ngá»c sợ run lên.
“Sá»± tháºt chÃnh là như váºy, tin hay không tùy ngươiâ€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn thẳng và o mắt nà ng, khóe miệng mang theo nụ cưá»i lạnh.
Cẩm Nương vẫn chưa hết hy vá»ng, “Tại sao hắn lại trúng độc?â€
“Ta không biếtâ€, Hải ÄÆ°á»ng hạ mi mắt, nếu hắn không chá»c giáºn nà ng thì nà ng sẽ không quá tức giáºn mà bóp nát độc dược.
“Ngươi nói dối! Rõ rà ng là ngươi giết hắn, tại sao ngươi lại không biết?â€
“Tại sao ta lại không biết? Ta không giết hắn thì là m sao biết. Cái chết cá»§a hắn không liên can đến ta! Muốn trách thì trách hắn ngà y thưá»ng là m nhiá»u việc ác, thiên lý không tha!â€, có lẽ đây tháºt sá»± là ý trá»i.
Trên mặt Cẩm Nương có chút bối rối, sau lại phát hiện ngưá»i trước mắt hoà n toà n bình tÄ©nh tá»±a như Ä‘ang nói chuyện cá»§a ngưá»i khác, “Hắn là thân ca ca cá»§a ngươi, ngươi nói như váºy không sợ trá»i đánh sao?â€
“Trá»i đánh?â€, Hải ÄÆ°á»ng đột nhiên cao giá»ng, “Nếu trá»i có đánh thì Diệp Thừa Máºt đã sá»›m chết má»™t trăm lần! Thân ca ca? Hừ, hắn phái ngưá»i giữa đưá»ng phục kÃch thân muá»™i muá»™i cá»§a mình, có loại ca ca như váºy sao? Hại chết hà i tá» trong bụng muá»™i muá»™i, có loại ca ca như váºy sao? Ngươi nói cho ta biết, ngưá»i như váºy có đáng bị trá»i đánh không?â€, nà ng nói xong, hai mắt trợn trừng trừng, vẻ mặt phảng phất như Ä‘ang Ä‘iên cuồng.
Thốt ra lá»i nà y, tim cá»§a Phương Sở Äình muốn nhảy ra ngoà i, nà ng biết chuyện nà y tá»± bao giá»?
“Ngươi!â€, Cẩm Nương bị nà ng nói đến không thốt nên lá»i.
“Ta là m sao? Ta nói sai rồi sao? Diệp Thừa Máºt hắn là m chuyện xấu, chết là đáng, án tá» tại thôn trang lúc trước chẳng lẽ không liên quan đến hắn sao? Nhị lão gia ra riêng cÅ©ng không liên quan đến hắn? Nói không nên lá»i phải không?â€, Hải ÄÆ°á»ng nở nụ cưá»i lạnh, “Thân huynh muá»™i, hắn chưa từng coi ta là thân muá»™i muá»™i, miệng nói lá»i ngon ngá»t nhưng trong bụng lại tÃnh kế hại ngưá»i, ta thà không có loại huynh muá»™i như thế còn hÆ¡nâ€
CÆ¡ mặt Cẩm Nương khẽ giáºt, nà ng oán háºn cắn răng Ä‘em Hoằng Ngá»c áp chặt và o ngá»±c mình, bà n tay trên cổ hắn khẽ xiết lại, “Ngươi nói báºy! Ngươi còn nói ta sẽ giết hắn!â€
“Muốn giết cứ giết! Uy hiếp ta là m cái rắm gì!â€, Hải ÄÆ°á»ng chá»i tục, “Hoằng Ngá»c là ngươi nuôi nấng, nhìn hắn thân thiết vá»›i ngươi như váºy, ta biết ngươi bình thưá»ng chăm sóc hắn không tồi, ngươi không biết Ä‘au lòng sao? Ngươi nhìn hắn xem, má»›i và i tuổi như váºy đã sợ tiểu ra quầnâ€
Nghe Hải ÄÆ°á»ng nói như váºy, Cẩm Nương theo bản nương sá» sá» quần cá»§a hắn, Tô Lam Nhân hợp thá»i tiến lên phÃa trước, nà ng vừa khóc vừa dáºp đầu, “Cẩm Nương, ta van cầu ngươi, ta quỳ trước mặt ngươi, cầu ngươi thả Hoằng Ngá»c ra!â€
“Cẩm Nương, ngươi thả Hoằng Ngá»c, ta cam Ä‘oan ngươi có thể bình yên rá»i Ä‘i!â€, Phương Sở Äình cÅ©ng tiến vá» phÃa trước từng bước.
Cẩm Nương bối rối, Hoằng Ngá»c là đứa nhá» do chÃnh tay nà ng nuôi lá»›n, bình thưá»ng hắn luôn quấn quÃt quanh nà ng, hiện tại hắn Ä‘ang hoảng sợ, nà ng cÅ©ng cảm thấy không thoải mái. Chỉ là …Thừa Máºt thì sao? Hắn là nghÄ©a tá» cá»§a mình mà lại chết không minh bạch như váºy, ngay cả thù cÅ©ng không báo được. Tháºt háºn, giá như hôm nay nà ng bắt được Äô Äô thì đã có thể xem Hải ÄÆ°á»ng van cầu thế nà o.
“Cẩm Nương, câu há»i cá»§a ngươi ta đã trả lá»i, ngươi cÅ©ng nên tuân thá»§ lá»i hứa thả Hoằng Ngá»c raâ€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn nà ng phân vân liá»n hảo tâm khuyên nhá»§.
“Äáp án như váºy còn muốn ta thả ngưá»i, không phải ngươi quá ngây thÆ¡ đó sao?â€, Cẩm Nương cắn răng kiên trì.
“Rốt cuá»™c ngươi muốn thế nà o? Nói!â€, Phương Sở Äình cảm thấy đầu muốn nứt ra rồi, nữ nhân nà y lúc thì thế nà y, lúc thì thế kia, Hoà ng Ngá»c đã gần ngất Ä‘i rồi.
“Diệp Thừa Máºt chết là xứng đáng, ngươi muốn tìm ngưá»i tÃnh sổ thì Ä‘i tìm lão thiên gia mà tÃnh sổ!â€, lá»i nói cá»§a Hải ÄÆ°á»ng là m má»i ngưá»i ngây ngẩn, tại sao nà ng lại chá»c giáºn Cẩm Nương lúc nà y, nếu Cẩm Nương nổi ác tâm thì Hoằng Ngá»c sẽ không còn mạng.
Cẩm Nương đỠmặt bừng bừng, ná»a ngà y không thốt nên lá»i, nà ng buông tay Ä‘ang bóp trên cổ Hoằng Ngá»c mà chỉ và o Hải ÄÆ°á»ng, tá»±a như muốn ăn tươi nuốt sống nà ng, “Ngưá»i nên chết chÃnh là nữ nhân nà y! Ngươi không được nói hắn như váºy!â€
Nói thì cháºm nhưng xảy ra lại rất nhanh, tay nà ng vừa má»›i rá»i Hoằng Ngá»c thì Thà nh sư phụ đã chuyển sang bên phải đám ngưá»i, đương lúc nà ng nói chuyện đã kịp thá»i bổ nhà o tá»›i đánh má»™t chưởng và o vai nà ng rồi Ä‘oạt lại Hoằng Ngá»c, vừa rồi Thiếu phu nhân đã nhá» giá»ng nói vá»›i hắn, bảo hắn chuẩn bị, bản thân nà ng có thể dá»i sá»± cá»§a nhÅ© mẫu sang nÆ¡i khác.
Má»i ngươi bị biến cố nà y dá»a ngây ngưá»i, Cẩm Nương thụt lùi và i bước má»›i giữ vững tư thế, ánh mắt nà ng sáng quắc nhìn chằm chằm Hoằng Ngá»c trên tay Thà nh sư phụ, tá»±a như không thể tin được mình đã đánh mất con tin.
“Hoằng Ngá»c…â€, Tô Lam Nhân bất chấp Ä‘au đớn bổ nhà o và o con trai, nà ng gắt gao Ä‘em hắn ôm và o lòng rồi thất thanh khóc rống lên. Hoằng Ngá»c phục hồi tinh thần lại, hắn ôm chặt cổ nà ng mà khóc to, “Nương!!!â€
Phương Sở Äình chạy tá»›i xem xét con trai, nhìn thấy trên ngưá»i hắn không có vết thương liá»n nói, “Cẩm Nương, nếu HoằngNgá»c không có việc gì thì ta cÅ©ng hết lòng tuân thá»§ lá»i hứa, ngươi Ä‘i Ä‘i, chúng ta sẽ không là m khó dá»… ngươiâ€
“Ha ha, thế nà y thì tÃnh là gì? Không cần các ngươi hảo tâm, hừ, hôm nay ta nhất định phải giết nà ngâ€, lá»i còn chưa nói xong thì ngưá»i đã đánh vá» phÃa Hải ÄÆ°á»ng, hai mặt nà ng nhìn chằm chằm, thầm nghÄ© chỉ cần má»™t chưởng giáng xuống gáy Hải ÄÆ°á»ng thì Hải ÄÆ°á»ng sẽ láºp tức mất mạng.
Má»™t thân ảnh lướt qua đây chắn trước Hải ÄÆ°á»ng chống lại má»™t chưởng, sau đó nhanh chóng áp chế nà ng.
Và i chiêu xuất ra, Cẩm Nương đã vô lá»±c chống đỡ, “Cẩm Nương, không cần đấu nữa, thiếu gia đã đáp ứng buông tha ngươi thì ngươi Ä‘i Ä‘i, giữ mạng hưởng phúc vẫn tốt hÆ¡nâ€, Thà nh sư phụ vừa so chiêu vừa khuyên nhá»§ nà ng.
“Hướng phúc?â€, Cẩm Nương bị Thà nh sư phó gạt chân liá»n ngã xuống đất, nà ng lăn má»™t vòng rồi lại đứng lên, “Thừa Máºt cÅ©ng đã chết, ta còn phúc gì mà hưởng?â€
“Nếu đã như váºy, đừng trách ta không khách khÃâ€, không nói lá»i vô nghÄ©a nữa, Thà nh sư phụ ngưng khà tụ quyá»n đánh má»™t chưởng và o vai nà ng.
“A!â€, theo thanh âm nà y, thân mình Cẩm Nương văng ra và i thước rồi đặp và o bồn hoa bên cạnh, “Ngươi…giá»i…giá»i…â€, nà ng nói xong liá»n hôn mê bất tỉnh.
Tà i sản của Tịch Ly
Last edited by The Creator; 13-10-2011 at 09:43 AM .
Lý do: sá»a lại ảnh
13-10-2011, 10:31 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 14
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
“Thiếu gia, phải xá» trà nà ng như thế nà o?â€, Thà nh sư phụ sá» lên bả vai cá»§a nà ng, xương đã dáºp nát, sợ là thần tiên cÅ©ng khó giúp nà ng chữa khá»i.
Phương Sở Äình nhìn Hoằng Ngá»c đã mệt lả nằm khóc thút thÃt trong lòng Lam Nhân, â€œÄÆ°a nà ng ra khá»i phá»§â€
Hải ÄÆ°á»ng há hốc miệng, đây chÃnh là đòn phế võ công trong truyá»n thuyết đó sao? Vốn nà ng muốn há»i đến cùng xem nó như thế nà o, chỉ là sau khi nhìn thấy ánh mắt thoáng chút đáng tiếc cá»§a Thà nh sư phụ, nà ng nhịn xuống không há»i nữa.
“Tất cả má»i ngưá»i giải tán, việc gì cần là m thì là m Ä‘iâ€, Phương Sở Äình phất tay.
“Äợi đãâ€, lão phu nhân ná»™ khà mưá»i phần, “Thê tá» cá»§a Äình Tùng, ngươi Ä‘i dà n xếp cho Hoằng Ngá»c. Hai đứa các ngươi, theo ta đến Du Viênâ€, quải trượng chỉ thằng và o Tần di nương cùng Tô Lam Nhân, “Sở Äình, Hải ÄÆ°á»ng, các ngươi còn đứng ngÆ¡ ra đó là m gì, đỡ ta quay vá» việnâ€
“Nươngâ€, Hoằng Ngá»c hoảng sợ la lên.
“Lão phu nhân, hay là để ta dá»— Hoằng Ngá»c trướcâ€, Tô Lam Nhân ôm Hoằng Ngá»c không chịu buông tay.
“Hừ, lúc nà y còn nghÄ© đến hà i tá», lúc trước tại sao không chịu ngẫm lại?â€, lão thanh âm lão phu nhân hÆ¡i dịu xuống nhưng vẫn lên tiếng mắng.
“Nương, ngưá»i xem…â€, phu nhân nhìn Hoằng Ngá»c có chút không đà nh lòng.
â€œÄÆ°á»£c rồi, không đến Du Viên, ngay tại nÆ¡i nà y. Trước mắt ngươi cứ dá»— Hoằng Ngá»c, chá» hắn ngá»§ rồi lăn ra đây cho ta. Như Ã, ngươi chịu trách nhiệm theo dõi nà ngâ€, lão phu nhân nói xong liá»n tiến thẳng và o sảnh đưá»ng.
Phương gia từ trên xuống dưới Ä‘á»u có mặt tại nÆ¡i nà y, lá»›p chá»§ nhân, lá»›p hạ nhân, ngay cả Tam thẩm bình thưá»ng không quan tâm đến má»i việc cÅ©ng đến.
Tần di nương quỳ gối, má»™t lát sau, Phương Äình Tùng bước và o, nhìn nữ nhân quỳ gối phÃa dưới, hắn oán háºn hừ lạnh má»™t tiếng rồi Ä‘i tá»›i hà nh lá»… trước mặt mẫu thân.
“Äình Tùng, ngươi nhìn mà xem, đây là nữ nhân tốt mà ngươi đã mang vá» Phương gia!â€, lão phu nhân tức giáºn gõ quải trượng lên mặt đất không ngừng.
“Nương, xin bá»›t giáºn, là nhi tỠđã saiâ€, sá»± việc trong nha môn còn chưa xong thì ngưá»i trong phá»§ đã ba lần bốn lượt đến thúc giục, Phương quản gia cÅ©ng đã Ä‘em sá»± tình ngà y hôm nay nói lại, đúng là gia môn bất hạnh a! Tại sao lại có loại nữ nhân độc ác như thế nà y?
“Sai? Biết sai thì đã sao? Phải giải quyết như thế nà o? ChÃnh ngươi nghÄ© Ä‘i, nếu không là m ta hà i lòng, ta liá»n…ta liá»n xuống gặp lão gia ngay láºp tức!â€, lão phu nhân ná»™ khà xung thiên.
“Dạâ€, Phương Äình Tùng nghiêm mặt nhìn Tân di nương, từ nà y rước nữ nhân nà y và o cá»a, Phương gia không ngà y nà o yên tÄ©nh, “Ngươi nói, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?â€
“Lão gia, ta…ta bất quá chỉ là bất bình thay Lam Nhân thôi. Ta tháºt không nghÄ© tá»›i nà ng sẽ tìm cách đối phó Äô Äô, ta…â€, nà ng vừa nói vừa nhìn trá»™m lão gia, đột nhiên nà ng tá»± tát má»™t cái và o miệng mình, “Xem ta đã gây ra chuyện gì, ta chỉ tùy tiện nói hai câu, chưa nói phải hại Äô Äô a!â€
“Không cần nói! Äừng vá»™i, đợi lát nữa Tô Lam Nhân đến đây sẽ cho các ngươi đối chất, trước tiên hãy nói vá» ngươi má»™t chútâ€, lão phu nhân trừng mắt.
“Ta…lão phu nhân a, sá»± tình đã lâu như váºy, ta cÅ©ng không nhá»› rõ a! Lúc ấy ta chỉ cảm thấy Lam Nhân tháºt á»§y khuất, vốn đại thiếu gia má»™t lòng má»™t dạ đối vá»›i nà ng, nếu không phải bởi vì Äô Äô thì hắn là m gì chịu liếc nhìn Äại thiếu phu nhân má»™t cái. Ta vốn chỉ muốn Lam Nhân dùng nhiá»u tâm tư để Ä‘em trái tim đại thiếu gia Ä‘oạt vá»â€
“Là váºy sao?â€, lão gia trừng mắt nhìn nà ng, lòng cá»§a nà ng là m sao hắn không biết, nà ng vẫn bất mãn Sở Äình, cảm thấy hắn không có tư cách là m gia chá»§, lá»i nà y nà ng đã nói bóng gió trước mặt hắn nhiá»u lần.
“Tháºt sá»± là như váºy, ta thá»â€, Tần di nương thá» son thá» sắt, “Äá»u là các nà ng thương lượng vá»›i nhau, ta không há» tham dá»±â€
Tô Lam Nhân Ä‘ang tiến và o đại sảnh liá»n nghe thấy má»™t câu nà y, nà ng chỉ má»›i phục hồi tâm trạng, không ngá» Tần di nương Ä‘em toà n bá»™ tá»™i lá»—i đổ lên đầu mình, nếu váºy thì chỉ sợ ngay cả mạng nà y cÅ©ng không còn, “Di nương, tại sao ngưá»i có thể nói như váºy?â€
Tần di nương không nhìn nà ng, trong lòng thầm nghÄ© tại sao nà ng lại và o đây nhanh như váºy, “Lá»i ta nói Ä‘á»u là sá»± tháºtâ€
“Lúc trước ngưá»i đã nói, nếu nà ng không có hà i tá» thì tướng công sẽ không qua lại tìm nà ng, lúc nà y tại sao lại nói như váºy?â€, trong lòng Tô Lam Nhân sôi trà o, lúc trước nếu không phải các nà ng ở má»™t bên kÃch động, nà ng là m sao có thể nghÄ© đến chuyện sát hại Äô Äô?
“Ai nha, Lam Nhân a, di nương bình thương đối đãi vá»›i ngươi cÅ©ng không tệ, ngươi không thể nói oan di nương a?â€, Tần di nương gấp đến độ hoa chân múa tay.
“Oan? Ta là m sao oan uổng di nương, lúc trước chÃnh là các ngưá»i khuyên ta nên hạ quyết tâm, bằng không địa vị cá»§a ta sẽ có giữ được, ngay cả ngà y là nh cá»§a Hoằng Ngá»c cÅ©ng không cóâ€
“Ngươi! Tô Lam Nhân, loại sá»± tình nà y mà ngươi cÅ©ng nói ra được. Ta nói phải sát hại Äô Äô bao giá», bất quá ta chỉ nói Äô Äô là trưởng tôn, chỉ sợ sau nà y Hoằng Ngá»c không có cÆ¡ há»™i ngóc đầu, ta bảo ngươi sát hại Äô Äô bao giá»? Ngươi đây là ngáºm máu phun ngưá»i!â€, Tần di nương trừng mắt chỉ và o Tô Lam Nhân mà mắng má».
Tô Lam Nhân tức giáºn không nói nên lá»i, nà ng gạt tay Tần di nương ra, “Ta ngáºm máu phun ngưá»i? Lúc trước là ai nói chuyện đó sẽ thần không biết quá»· không hay, lúc trước là ai nói sau khi Äô Äô toi mạng thì Diệp Hải ÄÆ°á»ng sẽ không còn cách nà o khác ngoà i việc ngây ngốc trong Phương gia. Những lá»i nà y thá»i khắc nà o ta cÅ©ng nhá»› kỹ chưa bao giá» quênâ€
“Giá»i lắm, các ngươi không cần biện giải nữa!â€, lão gia phẫn ná»™ vá»— bà n, “Các ngươi cho đây là nÆ¡i nà o? Có gan là m mà không có gan nháºn?â€
Hai ngưá»i láºp tức ngáºm miệng lại, bá»n há» trừng mắt nhìn nhau, tá»±a như muốn Ä‘em đối phương ăn tươi nuốt sống.
“Äình Tùng, ngươi nói Ä‘i, phải là m sao bây giá»?â€, lão phu nhân nghe được những lá»i nà y liá»n tức giáºn đến mặt đỠphừng phừng, toà n bá»™ thân mình không ngừng run lên.
“Còn phải là m sao bây giá», trước hưu, sau đó Ä‘em tá»›i nha môn!â€
“Lão gia, xin đừng a!â€, Tần di nương sợ đến tái mét, nước mắt rÆ¡i lã chã, nà ng quỳ xuống lết đến trước mặt lão gia, “Lão gia, cầu xin ngưá»i nể tình Sở Các đừng Ä‘uổi ta ra khá»i phá»§, đừng Ä‘em ta tá»›i nha môn, ta…ta vá» sau sẽ không dám…nữa…!â€, nà ng vừa nói vừa liá»u mạng dáºp đầu.
“Hừ!â€, lão gia vung tay áo, “Äừng cầu xin ta, ngươi là m ta chuyện thương thiên hại lý thế nà y, ta tuyệt đối không bao che!â€
“Phụ thân!â€, Sở Các rốt cuá»™c đã tỉnh táo lại, việc nà y hắn còn chưa thể tiêu hóa được, chỉ là nếu nương bị đưa đến nha môn thì không chết cÅ©ng sẽ bị lóc Ä‘i má»™t tầng da. Hắn quỳ xuống trước mặt lão gia, “Van cầu ngưá»i đừng đưa nương đến nha môn, ta van cầu ngưá»i, nếu không ngưá»i cho phép ta thay mẫu thân đến nha môn chịu tá»™iâ€
“Bây giá» mà ngươi còn muốn giúp nà ng? Äúng là thị phi bất phân!â€, Phương Äình Tùng tức giáºn.
“Phụ thân, dù nương là m sai chuyện gì thì nà ng vẫn là mẫu thân cá»§a taâ€, Sở Các cà ng không ngừng dáºp đầu, vầng trán đã đỠtấy.
“Sở Các, mau đứng lên, còn dáºp đầu nữa sẽ vỡ trán đó!â€, lão phu nhân Ä‘au lòng tôn tá» lệnh cho Như à đến đỡ hắn đứng lên.
Sở Các gạt tay Như à rồi lê gối đến trước lão phu nhân, “Lão phu nhân, ngưá»i hãy giúp Sở Các cầu xin phụ thân, đừng giải nương đến nha môn, xin đừngâ€
“Chuyện nà y…haiz…nương cá»§a ngươi rất nhẫn tâm, Phương gia không thể lưu nà ngâ€
“Lão phu nhân, nếu ngưá»i không giúp Sở Các, Sở Các sẽ quỳ không đứng dáºyâ€, Sở Các nói xong lại bắt đầu quỳ thẳng lên.
Lão phu nhân gấp đến độ không biết là m sao cho phải, “Như Ã, mau đỡ Tam thiếu gia dáºyâ€
“Không cần đỡ ta! Không cần đỡ ta!â€, Sở Các kÃch động phất tay không cho ngưá»i tá»›i gần.
“Ngươi a, tháºt là …tháºt là …chỉ có thể đổ thừa nương ngươi mệnh bạc…â€, Tần di nương luống cuống chân tay, nà ng sợ con trai sẽ là m ra chuyện không hay.
“Kéo hắn đứng lên!â€, lão gia vung tay lệnh cho và i tên gia Ä‘inh tiến đến tóm giữ Sở Các.
Sở Các cà ng không ngừng giãy dụa, “Buông ra!â€
â€œÄÆ°a hắn vá» việnâ€
Trong phòng chỉ còn lại tiếng khóc cá»§a Tần di nương. Äá»™t nhiên, má»™t tráºn cưá»i lá»›n truyá»n đến, quay đầu nhìn lại hóa ra là Tô Lam Nhân Ä‘ang cưá»i đến thất hồn lạc phách.
“Cưá»i cái gì?â€
“Tô Lam Nhân ta là tiên hoà ng tứ hôn, nhà các ngươi muốn hưu là hưu sao?â€, Tô Lam Nhân nói xong liá»n đứng lên cưá»i lạnh nhìn má»i ngưá»i.
Lão phu nhân đứng lên, “Tiên hoà ng tứ hôn thì sao? Ngươi phạm lá»—i lá»›n như váºy còn không biết hối cải, dù chuyện nà y nháo lên đại Ä‘iện thì Phương gia chúng ta cÅ©ng không sợâ€
“Nhân chứng đâu? Váºt chứng đâu? Chỉ bằng lá»i nói cá»§a má»™t thê thiếp nhà các ngươi liá»n định tá»™i ta? Ngươi đừng quên trong cung vẫn còn má»™t Thái phi, nà ng khằng định sẽ không để ta chịu oan uổngâ€
“Oan uổng? Má»›i vừa rồi ngươi đã thừa nháºn, lúc nà y còn dám láºt lá»ng?â€
Tô Lam Nhân nhướn mi, “Ta thừa nháºn? Ai trong các ngươi nghe ta nói đã sát hại Äô Äô? Rõ rà ng là Cẩm Nương ăn nói hồ đồ, hÆ¡n nữa, chuyện cá»§a Äô Äô là ngoà i ý muốn, chuyện ngoà i ý muốn thì ai có thể Ä‘oán trước đượcâ€
“Lam Nhân, tại sao ngươi lại có thể nói như váºy? Ngươi cÅ©ng là mẫu thân ngưá»i ta, ngươi hẳn hiểu được hà i tỠđối vá»›i mẫu thân cá»§a hắn quan trá»ng như thế nà o? Vừa rồi ngươi còn cầu xin Hải ÄÆ°á»ng, tại sao hiện tại lại nói như váºy?â€
“Tướng công! Nà ng là nương tá» cá»§a ngươi, ta không phải sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng vẫn ngồi má»™t bên, vốn nà ng không muốn lên tiếng mà chỉ lẳng lặng lắng nghe tá»±a như hết thảy sá»± tình Ä‘á»u không can hệ đến nà ng, nghe được Tô Lam Nhân nói như thế, khóe miệng nà ng nhẹ nhà ng nhếch lên, “Äúng váºy, Phương gia muốn hưu ngươi cÅ©ng không hưu được, bất quá đưa ngươi và o nha môn để quan phá»§ tra án, có thể không? Chúng ta không có chứng cá»› nhưng quan phá»§ đương nhiên sẽ có biện pháp tra án, chỉ là không biết muá»™i muá»™i có thể ở lại đại lao má»™t thá»i gian không?â€
“Ngươi! Tướng công, ngà i tháºt muốn Ä‘em ta đến nha môn sao? Nhất dạ phu thê bách dạ ân, lúc trước Lam Nhân vì ngươi sinh hà i tá», mạng nà y cÅ©ng mất Ä‘i má»™t nữa, Ä‘á»i nà y trừ bá» Hoằng Ngá»c, ta cÅ©ng không thể có thêm hà i tá» nữa, hiện tại ngươi muốn Hoằng Ngá»c không có nương sao?â€, Tô Lam Nhân hoảng sợ, hiện tại ngưá»i nhà cá»§a nà ng Ä‘á»u ở kinh thà nh, nếu nà ng phải và o nha môn Ứng Thiên phá»§ thì chỉ sợ cứu không kịp.
“Chuyện nà y ngươi có thể yên tâm, Hoằng Ngá»c là cốt nhục cá»§a tướng công, trên dưới Phương gia sẽ không bạc đãi hắnâ€
“Tướng công!â€, Tô Lam Nhân cúi đầu, hai đầu gối má»m nhÅ©n, nước mắt lăn dà i trên má, “Lam Nhân cầu ngà i, xin đừng đưa ta đến nha mônâ€
Phương Sở Äình nhìn biểu hiện cá»§a nà ng liá»n cảm thấy thất vá»ng, tuy khuôn mặt nà y rất giống Oánh phi nhưng tại sao tÃnh cách lại khác nhau lá»›n như váºy, “Bây giá» ngươi hối háºn thì có Ãch gì!â€
Tà i sản của Tịch Ly
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tịch Ly
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ