Một anh lính nọ phải ra trận vào ngày hôm sau nên tối hôm đó, anh thủ thỉ cùng vợ: "Em à! Ngày mai anh đi rồi, gắng chiều anh một đêm nhé !!!".
Khi làm "chuyện lớn" xong, anh thầm nghĩ mình đi ra trận không biết bao lâu mới về mà vợ lại xinh đẹp, trẻ trung nên đâm ra lo lắng. Anh bèn vẽ một người lính đứng vác súng trên đùi vợ cho yên tâm.
Anh đi chẳng bao lâu thì người vợ trẻ không chịu được cảnh buồn tẻ vì thiếu chồng nên rước tình nhân về nhà. Anh tình nhân làm xong chuyện lớn, xóa đi người lính canh súng và vẽ lại một người lính khác cũng đứng vác súng.
Ngày anh chồng trở về, hí ha hí hửng gặp lại vợ mình. Tối đó, anh xem lại rồi quay sang hỏi vợ: "Em à! Người lính lúc trước anh vẽ đứng vác súng tay phải mà, sao bây giờ vác bên tay trái?"
Cô vợ lúng túng trả lời: "Thì vác tay phải mỏi quá, phải đổi sang tay trái chứ sao! Cái đó gọi là đổi gác, anh ạ".
Trong buổi học ở lớp 3 của một trường tiểu học nọ, cậu bé đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: “Sau giờ học, chúng ta ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi nhé”.
Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Lát sau, cô đẩy sang cậu bé một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: “Nếu chỉ có vậy thì xuống lớp 1 mà học”.
Sau một thời gian dài phục vụ trong quân ngũ, một anh lính được nghỉ phép về thăm người yêu. Trong buổi tối đầu tiên gặp nhau, anh lính nói: "Em yêu ,tối nay hai đứa mình đánh giáp lá cà nhé?".
Người yêu anh nhỏ nhẹ đáp: "Vâng ạ! Mình đánh giáp lá cà cho đến sáng nhé! Nhưng anh không được lùa đại quân vào thành đâu đấy".
Anh lính hỏi lại: "Làm sao vậy cưng?".
"Vì em chưa muốn có lính mới", cô gái trả lời người yêu với ánh mắt ngại ngùng.
Anh lính đáp: "Được rồi. Em đừng lo. Anh sẽ đưa quân vào thành và khi nào có pháo lệnh, anh sẽ lùa quân ra ngoài quan ải!".
Cặp vợ chồng già không con sống với nhau trong điều kiện rất thiếu thốn về vật chất. Một hôm, cụ ông bảo cụ bà: "Tôi nghĩ đã đến lúc phải lên quận xin trợ cấp tuổi già".
Cụ bà băn khoăn:
- Nhưng ông không có giấy tờ chứng minh tuổi tác, làm sao xin được?
Cụ ông quả quyết:
- Bà yên tâm, tôi có cách rồi
Sáng hôm sau, cụ ông lần lên quận để rồi chiều mang về cái chi phiếu đầu tiên.
Cụ bà hỏi:
- Làm cách nào mà ông chứng minh được vậy?
- Thì tôi cởi hết cúc áo ra , chỉ cho họ thấy bộ lông ngực bạc trắng của mình.
Cụ bà thở dài:
- Vậy sao sẵn đó mà ông không cởi cả quần ra để xin trợ cấp tàn phế luôn thể.