Tôi đi tìm ai giữa con đường kỉ niệm
Gió đổ lá vàng rơi trên những ưu tư
Gợi nhớ sầu thương chiều cuối cùng tháng sáu
LÀ ngày em đi chưa kịp nói tạ từ
.........................................
Làm sao tôi quên nắng hoàng hôn tàn hạ
MÂy kéo khói hồng về phủ khoảng trời xa
Để con sóng vô tình kia ập đến
Phá hoang tàn lâu đài cát mộng hoa
Tôi phải làm sao khi đọng trong nỗi nhớ
Khắc khoải chân đồi nơi gặp gỡ đầu tiên
Nhặt cánh hoa Sim tôi cài lên tóc bím
Và vuốt ve bờ má đỏ diệu hiền
Tôi nhớ lại...ngày mưa ngâu ngập lối
Trú góc hiên nào chỉ có mỗi đôi ta
Và giây phút thần tiên kia đã đến
Chiếc hôn đầu nồng ấm quá thiết tha
Tôi vẫn chưa quên...em nói yêu màu nắng
Tinh khiết thanh cao như mắt ngọc mi ngài
Vì chẳng có màu nào hơn vô sắc
Màu của giọt sương vương giọt nắng mai
. ............................ .......
Tôi đi tìm tôi ! Về lại ngày thơ dại
Trao hết chân tình,một thuở quá ngu ngơ
Khi người đi biết khi nao trở lại
Vì sao tôi cứ vẫn mãi đợi chờ
Vì sao tôi mãi giống một thằng khờ
Đi ăn mày chút hương tàn dĩ vãng
Tình dẫu xót xa cũng nên vào quên lãng
Để người đi còn chút tri âm
Dẫu người ra đi tháng sáu âm thầm
Thì hãy hiểu người không mong thế
Hãy cố tìm vui như người có thể
Chút ấm nồng hãy giữ trong nhau
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: