07-02-2012, 03:27 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2012
Bà i gởi: 202
Thá»i gian online: 3 tuần 6 ngà y 5 giá»
Thanks: 75
Thanked 284 Times in 28 Posts
Thuẫn KÃch
Tác giả: Cá»u Hanh
Quyển 1: Trá»ng Sinh
Chương 410: Nữ tỠquái dị
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Thấy Lam công chúa tiếng tăm lừng lẫy lại Ä‘i há»i má»™t vị thanh niên bên cạnh, má»i ngưá»i Ä‘á»u rất ngạc nhiên, mà thanh niên nà y khi liếc mắt nhìn qua cÅ©ng cá»±c kỳ bình thưá»ng, không có gương mặt anh tuấn, cÅ©ng không có khà chất đặc biệt, vá» phần diện mạo hiên ngang cà ng không thể nhắc đến, nhãn lá»±c cao thâm má»™t chút tháºm chà có thể cảm ứng ra tu vi cá»§a vị thanh niên nà y bất quá cÅ©ng chỉ cấp năm cấp sáu, thanh niên nà y liếc mắt nhìn qua tháºt sá»± rất bình thưá»ng, bình thưá»ng giống như bụi đất trên thế giá»i, lúc nà o cÅ©ng có thể trông thấy, nó nhá» bé lại hèn má»n, rất khó là m cho ngưá»i ta chú ý tá»›i sá»± tồn tại cá»§a hắn.
Nhưng mà , kế tiếp phát sinh má»™t mà n lại là m cho má»i ngưá»i ở đây trợn mắt há mồm, chỉ thấy hắc y thanh niên kia nhẹ nhà ng nhấc tay, cÅ©ng không thấy có động tác gì khác, Ngụy lão Ä‘ang muốn hôn mê liá»n biến mất không thấy, đúng váºy! Không chút dấu hiệu, thân hình cá»§a Ngụy lão tá»±a như trong nháy mắt bị thiên nhiên cắn nuốt váºy, biến mất vô tung vô ảnh, vô thanh vô tức.
Tại sao có thể như váºy!
Không ai biết đã xảy ra cái gì, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang nghẹn há»ng nhìn trân trối, vô pháp tin tưởng, không thể lý giải.
Nhưng có má»™t Ä‘iá»u có thể khẳng định, Ngụy lão biến mất là do hắc y thanh niên kia gây nên!
CÆ¡ hồ trong lúc nhất thá»i, ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u quét vá» phÃa hắc y thanh niên, vẫn là quần áo hắc y, gương mặt lạnh lùng, thần sắc lạnh nhạt, cặp mắt u ám, tÄ©nh lặng bất biến, thanh niên nà y vẫn bình thưá»ng như váºy, vô luáºn khà chất có khác, thì nhìn thế nà o cÅ©ng là má»™t ngưá»i bình thưá»ng không thể bình thưá»ng hÆ¡n.
Chúng nhân không thể lý giải, chỉ có thể dán mắt nhìn chăm chú, tuy nhiên ở đây má»™t Ãt ngưá»i sắc mặt đã bắt đầu âm tình bất định, thần sắc cÅ©ng trở nên mất tá»± nhiên, giống như Ä‘ang nghi hoặc Ä‘iá»u gì đó, lại giống như không dám xác định Ä‘iá»u đó.
Xác thá»±c, bởi vì thanh niên nà y váºn quần áo hắc y nên là m cho bá»n há» bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i má»™t ngưá»i, chẳng lẽ là hắn?
Hoà ng Khúc cÅ©ng kinh nghi bất định, không thể xác định, hắn chưa bao giá» gặp mặt ma quá»· Tang Thiên, mà toà n bá»™ Liên Bang cÅ©ng không có hình vẻ vá» Tang Thiên, ngay cả thiết bị hiện đại nhất cÅ©ng chỉ phác há»a ra má»™t bóng Ä‘en thoạt nhìn vô cùng mÆ¡ hồ mà thôi, vá» há»a đồ ma quá»· không há» thiếu, trong tay Hoà ng Khúc cÅ©ng có má»™t phần, bất quá thanh niên trước mắt nà y tá»±a hồ vá»›i chân dung ma quá»· Tang Thiên lưu truyá»n, trừ bá» quần áo mà u Ä‘en ra thì những cái khác quá bất đồng.
"Các hạ thi triển thá»§ pháp tháºt sá»± là m cho ngưá»i ta mở rá»™ng tầm mắt."
Hoà ng Khúc cháºm rãi Ä‘i qua, mặt nở ná»± cưá»i, nói:
"Hôm nay Hiệp NghÄ©a Minh chúng ta tại thà nh phố Vị Ương nà y cá» hà nh há»™i nghị tuần sát có thể má»i đến hai vị, tháºt sá»± là vinh hạnh cá»§a Hoà ng má»—."
Nói xong, hắn rót cho Tang Thiên một chén rượu, nói:
"Còn chưa thỉnh giáo tôn danh các hạ ..."
Tang Thiên tùy tiện ngồi ở ghế trên, như nếu không phải Lam Tình yêu cầu, hắn căn bản không hiện diện ở trong nà y, theo tÃnh cách cá»§a hắn, sau khi hiểu được tâm tư cá»§a Lam Tình, hắn vốn định mau chóng ly khai, nhưng mà ở đây má»™t ngưá»i lại khiến cho hắn chú ý, xác thá»±c mà nói tên kia có lẽ căn bản không phải má»™t ngưá»i, vá» phần rốt cuá»™c là dạng tồn tại gì, trước mắt Tang Thiên không thể xác định, Ä‘iểm nà y cÅ©ng là điểm là m hắn nghi hoặc.
Hiển nhiên, Lam Tình cÅ©ng chú ý tá»›i tên đặc thù kia, chỉ là nà ng không có hứng thú, nà ng thầm nghÄ© phải nói cho thế giá»›i nà y biết, nà ng cùng Tang Thiên là cùng má»™t chiến tuyến, không hÆ¡n không kém, đây là điá»u duy nhất nà ng muốn là m, bởi vì nà ng dưá»ng như có thể ý thức được có lẽ và i ngà y sau, Tang Thiên sẽ rá»i khá»i chÃnh mình.
Nà ng muốn giúp Tang Thiên, muốn cùng hắn gánh vác, nhưng nà ng cà ng muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với Tang Thiên hơn.
Lúc nà y, một đạo thanh âm vô cùng đột ngột vang lên.
"Ha ha! Tiểu tá» ngươi thá»±c không biết sống chết, ngay cả hắn là ai váºy cÅ©ng không biết, váºy mà ngươi còn tá»± xưng là há»™i trưởng gì đó, cặp mắt chó cá»§a ngươi, xem ra ta vẫn nên móc xuống thì hÆ¡n, tránh cho ngươi mất mặt xấu hổ."
Thanh âm nà y dưá»ng như là giá»ng nói cá»§a má»™t nữ nhân, tương đối nhẹ nhà ng lại cá»±c kì sắc bén, trong lá»i nói trà n ngáºp ý khinh thưá»ng cùng nhạo báng, lá»i nà y vừa nói ra, má»i ngưá»i Ä‘á»u cả kinh, đặc biệt Hoà ng Khúc, ý cưá»i trên mặt hắn trong giây lát liá»n biến mất vô tung vô ảnh, hà n quang trong hai mắt bắn ra bốn phÃa, nhìn quét qua má»—i ngưá»i trong đại sảnh, những ngưá»i khác cÅ©ng như hắn Ä‘á»u Ä‘ang muốn Ä‘iá»u tra ngá»n nguồn giá»ng nói nÆ¡i nà o.
Cuối cùng, ánh mắt toà n bá»™ bá»n há» nhìn chằm chằm và o má»™t góc đông đại sảnh.
Ở trong góc, nà ng kia cÅ©ng ngồi ở trên bà n, hai tay đặt trên mặt bà n, thân hình hÆ¡i hÆ¡i ngá»a ra đằng sau, cách ăn mặc cá»§a nà ng tương đối quái dị, quần áo mà u Ä‘en nối thân, tháºm chà trên mặt còn đội má»™t tầng khăn mặt má»ng manh mà u Ä‘en, chỉ để lá»™ ra má»™t đôi mắt sáng ngá»i động lòng vá»›i ý cưá»i giảo hoạt.
"Nga? Các hạ là ai!"
Hoà ng Khúc sắc mặt không chút biểu tình, trong lòng ngẩn ra, hắn hoà n toà n có thể xác định há»™i nghị lần nà y cÅ©ng không có vị nữ tá» kỳ lạ nà y, nói cách khác, nữ tá» nà y không biết từ khi nà o đã xuất hiện ở Ä‘áºy, mà bản thân hắn lại không há» phát hiện.
"Ta là ngưá»i như thế nà o?"
Nữ tỠquái dị đứng lên, lại quỷ dị biến mất.
Äúng váºy! Biến mất không chút dấu hiệu.
Äám ngưá»i Hoà ng khúc vô cùng kinh ngạc, nhưng và o lúc nà y, giá»ng nói cá»§a nữ nhân kia lại vang lên:
"Ta không phải ngưá»i, nhưng mà thôi! Ta đến để gia nháºp Hiệp NghÄ©a Minh các ngươi."
Thanh âm rất gần rất gần, giống như vang lên ở bên tai, Hoà ng Khúc vá»™i quay đầu, cảm thấy kinh hãi, ngạc nhiên phát hiện nữ tá» quái dị nà y không biết khi nà o đã hiện diện ở bên cạnh hắn, Hoà ng Khúc kinh hãi, nhanh chóng lui vá» phÃa sau ba bước, xuất ra khà thế bản thân, mắt nhìn chằm chằm nữ tá», nư tá» quá»· dị nà y đột nhiên xuất hiện, dưá»ng như nà ng hiểu biết phương cách thuấn di, Ä‘iá»u nà y khiến cho Hoà ng Khúc kiêng kị vô cùng. CÅ©ng như Hoà ng Khúc, đám đông ngoà i sá»± khiếp sợ ra, Ä‘á»u Ä‘oán nữ tá» quái dị nà y tuyệt đối là má»™t vị cao thá»§ thâm tà ng bất lá»™, tuyệt đối như váºy!
"Ta còn chưa là m gì mà , ngươi đã sợ hãi như váºy rồi."
Nữ tá» quái dị khéphá» mắt nhìn Hoà ng Khúc Ä‘ang tức giáºn, trong mắt lá»™ vẻ nhạo báng.
Sắc mặt Hoà ng khúc âm tình bất định, cưá»i lạnh má»™t tiếng, thu hồi khà thế cá»§a mình, nhưng trong lòng vẫn cảnh giác cao độ.
"Ngươi đến tá»™t cùng là ngưá»i phương nà o!"
"Không phải ta vừa má»›i nói rồi sao, bổn cô nương không phải ngưá»i, tá»›i nÆ¡i nà y chỉ vì muốn gia nháºp Hiệp NghÄ©a Minh các ngươi."
Nữ tỠquái dị quả thực vô cùng cổ quái:
"Sao váºy? Hoà ng há»™i trưởng, ngươi hoan nghênh ta gia nháºp chứ? Thá»±c lá»±c cá»§a ta rất là mạnh đó."
"Nga?"
"Như thế nà o? Không tin à !"
Nữ tá» quái dị nhún nhún vai, nà ng giÆ¡ bà n tay nhá» bé lên, đầu ngón tay láºp lòe ánh sáng, đám đông chỉ cảm thấy thiên toà n địa chuyển, ngay sau đó, đại sảnh bắt đầu rung động, trang sức trên vách tưá»ng, đồ ăn trên bà n Ä‘á»u rÆ¡i xuống.
Äiá»u nà y...
Chúng nhân đại kinh thất sắc.
"Ha ha, thá»±c ngượng ngùng, nhất thá»i không nắm giữ tốt, là m rối loạn cao ốc cá»§a ngươi, nhưng mà , thế nà o? Ta có tư cách gia nháºp Hiệp NghÄ©a Minh chứ?"
Trong lòng Hoà ng Khúc khiếp sợ thá»±c lá»±c cá»§a ná» tá» quái dị không thôi, gáºt đầu xác nháºn, láºp tức nói:
"Hiệp NghÄ©a Minh chúng ta hoan nghênh má»i chà sÄ© tà i ba trong thiên hạ gia nháºp, nếu như các hạ gia nháºp, Hiệp NghÄ©a Minh chúng ta tất nhiên sẽ đại lá»±c hoan nghênh, dá»±a và o tu vi lợi hại cá»§a các hạ, có lẽ ma quá»· Tang Thiên kia cÅ©ng không phải đối thá»§ cá»§a ngà i."
Thấy nữ tá» quái dị tu vi cao thâm, Hoà ng Khúc tá»± nhiên không tiếc cÆ¡ há»™i mượn lá»i đả nhân.
"Äó chỉ do ngươi nói mà thôi, bản thân ta không có đảm lượng nà y, ta có thể ngồi ở chá»— nà y, hiện tại còn chưa chết, coi như vạn hạnh rồi."
Nói xong, nữ tá» quái dị dùng ánh mắt thâm ý nhìn thoáng qua Tang Thiên đối diện, rồi sau đó lại nhìn nhìn Lam Tình, trong lòng không khá»i nỉ non tá»± nói:
Äúng là ! Má»™t ngưá»i rồi má»™t ngưá»i biến thái, thế giá»›i nà y rốt cuá»™c là là m sao váºy, má»™t thế giá»›i nhân loại bình thưá»ng tại sao lại xuất hiện nhiá»u biến thái như váºy.
Hoà ng Khúc có chút vui lòng trước ngôn từ ca ngợi của mình, vừa lưu loát lại vừa thông suốt.
"Không biết tôn danh các hạ..."
"Nga, gá»i ta Mạc Danh là được."
Mạc Danh? Äám ngưá»i Hoà ng khúc liên lục lá»i tin tức vá» cái tên nà y ở trong đầu, đáng tiếc hoà n toà n trống rá»—ng, tiếp đó, hắn bước lên trước, nói:
"Hôm nay Hiệp NghÄ©a Minh chúng ta tiến hà nh há»™i nghị tuần sát có Mạc Danh cô nương cùng Lam công chúa quang lâm, tháºt sá»± là vinh hạnh cho Hoà ng má»—, chÃnh là vị nà y, còn chưa thỉnh giáo tôn danh bằng hữu..."
Nói xong, hắn lại dõi ánh mắt nhìn vá» phÃa hắc y thanh niên, ngưá»i là m cho hắn tháºp phần nghi hoặc.
Tang Thiên không nói, hắn nhìn chằm chằm nữ tỠquái dị đối diện, bởi vì sự tồn tại của nữ tỠnà y, ngay cả hắn cũng không biết đến tột cùng là cái gì.
Thấy đối phương không đáp, Hoà ng Khúc Ä‘ang muốn há»i tiếp, Mạc Danh bên cạnh liá»n cướp lá»i:
"Hắn? Ha ha, ngươi tốt nhất đừng há»i, nói ra, ta sợ ngươi thừa nháºn không nổi."
"Nga? Nghe Mạc Danh cô nương nói như váºy, cà ng khiến cho Hoà ng má»— ta tò mò, ta thá»±c muốn biết rốt cuá»™c là vị cao nhân nà o má»›i khiến cho Hoà ng Khúc ta thừa nháºn không nổi đây."
Bị Mạc Danh nói xoáy, sá»± cuồng ngạo trong lòng Hoà ng Khúc bị trá»c chá»—i dáºy.
Mạc danh lấy ra má»™t bức há»a, đặt ở trên bà n, chỉ và o, há»i:
"Hắn là ai váºy?"
"Ma quỷ Tang Thiên."
Má»i ngưá»i nhìn lại, chÃnh là chân dung ma quá»· Tang Thiên.
"Ha ha, Hiệp NghÄ©a Minh các ngươi cÅ©ng tháºt là , vì thổi phồng Tang Thiên là hóa thân cá»§a ma quá»·, váºy mà lại Ä‘em má»™t bức há»a dữ tợn như váºy ra là m chứng, tuy cÅ©ng có phần giống Tang Thiên, nhưng chỉ được ý hình chứ vô thần, tuy nhiên, việc nà y cÅ©ng trách không được há»™i các ngươi, thế giá»›i nà y chỉ sợ không có ai có thể vẽ được hắn rõ rà ng, chỉ sợ ngay cả hình còn vẽ không ra, đừng nói các ngươi, ngay cả ở cái thế giá»›i đó cÅ©ng không có ai có thể đủ bản lãnh để vẽ hắn có đủ hình và thần hoà n hoà n."
Äôi mắt trong suốt cá»§a Mạc Danh nhìn chằm chằm Tang Thiên, giống như muốn nhìn thấu hắn, chỉ là cà ng xem cà ng má» mịt, thì thầm nói:
"Gương mặt cá»§a hắn thá»±c bình thưá»ng quá bình thưá»ng, bình thưá»ng cho dù ngươi toà n tâm toà n ý nhìn nhá»›, đến khi nhắm mắt lại, hình bóng hắn ở ngươi trong đầu ngươi đã là má»™t Ä‘oà n bóng dáng mÆ¡ hồ rồi, sau đó dần dần tiêu tán ở trong đầu ngươi, ngươi căn bản không nhá»› được khuôn mặt đó cá»§a hắn, bởi vì đó là ngÅ© quan hoà n mỹ nhất, hoà n mỹ đến mức là m cho ngưá»i ta vô pháp tin tưởng, hoà n mỹ đến ná»—i không gì có thể xâm phạm."
Những lá»i nói cá»§a nữ tá» quái dị là m cho đám ngưá»i Hoà ng Khúc mê mang không thôi, lại là m cho Lam Tình bên cạnh đồng lòng, đúng như lá»i cá»§a Mạc Danh, khuôn mặt cá»§a Tang Thiên căn bản là m cho ngưá»i không thể nhá»› kỹ, Lam Tình từng thá» qua rất nhiá»u lần, nhưng chung quy không nhá»› được bá»™ dáng cá»§a Tang Thiên, nếu nhá»› chỉ có thể là cặp mắt u ám tÄ©nh lặng kia thôi.
"Ngươi là ai."
Tang Thiên rốt cục mở miệng, bởi vì ná» tá» Mạc Danh đối diện nà y là m cho hắn không thể lý giải sá»± tồn tại cá»§a nà ng, không phải ngưá»i, cÅ©ng không giống các chá»§ng tá»™c khác, tháºm chà không phải là má»™t loại mệnh thể có trà tuệ.
"Bằng hữu."
Hoà ng Khúc không nghÄ© tá»›i ngữ khà cá»§a hắc y thanh niên nà y lại lãnh lệ như váºy, khiến cho hắn cá»±c kì khó chịu.
"Bằng hữu nói chuyện cÅ©ng không cần quá mức cuồng vá»ng như váºy chứ, Mạc danh cô nương đã là ngưá»i cá»§a Hiệp NghÄ©a Minh chúng ta, mà ngươi..."
Lá»i cá»§a hắn còn chưa dứt, đã bị Mạc Danh chặn há»ng.
"Cút!"
Mạc Danh quát lạnh má»™t tiếng, sắc mặt cá»§a Hoà ng Khúc liá»n biến đổi, không nghÄ© tá»›i Mạc Danh nà y lại trở mặt so vá»›i láºt trang giấy còn hÆ¡n như váºy.
"Các hạ! Ngươi!"
Hoà ng khúc bước dà i tiến lên trước, khi ánh mắt chạm đến đến cặp mắt băng sương che kÃn cá»§a ná» tá» quái dị, ná»™i tâm hắn liá»n trầm xuống, ngá»±c kịch liệt Ä‘au đớn, hắn kinh hãi không dám bước lên trước ná»a bước.
Mạc Danh nhìn Tang Thiên, cháºm rãi nói:
"Chúng ta, có thể nói chuyện không?"
Tà i sản của Chu Duẫn
Chữ ký của Chu Duẫn
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîêðåñëî , çàêîí , cover thuan kich , doc truyen thuan kich , doc truyen thuan kick , êàëåíäàðü , huan kich , huauan kick , íåäåëþ , íîâîñèáèðñêå , ïðèõîæèå , khoa huyen thuan kich , kich thuan , ñîáàê , ôàêòû , thaun kick , thẫn kiÌch , thian kich , thuan kÃch , thuan kịc , thuan kch , thuan kcih , thuan khich , thuan kic , thuan kich , thuan kich *********** , thuan kich 259 , thuan kich 329 , thuan kich 400 , thuan kich 400\ , thuan kich 4n , thuan kich 4vn , thuan kich 4vn.eu , thuan kich ban dich , thuan kich chuong 347 , thuan kich chuong 4 , thuan kich chuong 72 , thuan kich chương 224 , thuan kich chương 329 , thuan kich chương 340 , thuan kich convert , thuan kich cuu hanh , thuan kich dang dich , thuan kich kiemgioi , thuan kich luong son bac , thuan kich luongsonbac , thuan kich online , thuan kich tang thu vien , thuan kich\ , thuan kick , thuan kick 4vn , thuan kick chuong 347 , thuan kick chuong 402 , thuan kihc , thuẫn kich , thuẫn kich 4vn , thuẫn kiÌch , thuẫn kiÌch 4vn , thuẩn kÃch , thuẪn kÃch , thuẫn kÃch , thuẫn kÃch 329 doc , thuẫn kÃch 4vn , thuẫn kÃch 4vn.eu , thuẫn kÃch cá»u hanh , thuẫn kÃch dịch , thuẫn kÃch ebook , thuẫn kÃch truyenhixx , thuẫn kÃch... , thuẫn kich , tien hiep thuan kich , truyen dich thuan kich , truyen thuan kich , truyen thuan kich 4vn , www.thuan kich , æóðíàë