Phương Sách không phải con ngưá»i ngu ngốc. Chà ng suy nghÄ© má»™t hồi đã nháºn xét thấy quả tháºt mình đã trúng quá»· kế cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§, nên trong lòng chà ng Ä‘au đớn vô cùng, và o khi chà ng đã trở vở lẽ rồi, tất nhiên tÃnh nết chà ng phải thay đổi hết.
Chà ng ngấm ngầm váºn thá» công lá»±c, thấy đã là nh mạnh như trước liá»n đưa mắt nhìn Ngân Hạnh, chỉ muốn dùng chưởng đánh chết nà ng ngay tại chá»—.
Nhưng chà ng lại nghĩ thầm:
“Nà ng ta là ngưá»i vô tá»™i. Nếu nà ng không tháºt lòng yêu ta mà nói hết những nguyên nhân ấy ra, thì có lẽ đến bây giòo mình cÅ©ng chưa biết đã trúng kế cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§.†Chà ng nghiến răng mÃm môi. Lúc nà y lá»a thù háºn đã bốc lên ngùn ngụt.
Chẳng nó chẳng rằng, Phương Sách vá»™i Ä‘i vá» phÃa Tung SÆ¡n để tá»›i chùa Thiếu Lâm. Vì cuá»™c hẹn ước Trùng Cá»u sắp tá»›i, chà ng muốn tá»›i kịp thá»i để diệt trừ bá»n Tá» Vong thuyá»n chá»§ cứu chùa Thiếu Lâm thoát hiểm và cÅ©ng để chuá»™c những lá»—i lầm cá»§a mình đã là m.
Mấy ngà y sau, lúc ấy Ä‘ang là sáng ngà y Tết Trùng Cá»u, Phương Sách đã Ä‘i tá»›i chân núi Tung SÆ¡n.
Chà ng ngá»ng đầu lên nhìn ngôi chùa đồ sá»™, bụng nghÄ© thầm:
“Không biết ta có thể cứu nổi ngôi chùa nà y khá»i bị bà n tay Tá» Vong thuyá»n chá»§ phá tan không ?†Thế rồi chà ng tiến thẳng lên chùa.
Khi tá»›i trước cá»a chùa Thiếu Lâm, chà ng giáºt mình kinh hãi, trong bụng rất lấy là m ngạc nhiên.
Thì ra chà ng tưởng chùa Thiếu Lâm sắp có cưá»ng địch tấn công, thể nà o cÅ©ng phải táºp há»p quần hùng để đỠphòng.
Nhưng lúc nà y chà ng thấy hai cánh cá»a to lá»›n đóng kÃn, và không trông thấy má»™t bóng ngưá»i nà o hết.
Má»™t ngôi chùa đồ sá»™ như thế mà yên lặng như tá», dưá»ng như tất cả những ngưá»i ở bên trong Ä‘á»u chết sạch hết cả rồi váºy, chỉ thỉnh thoảng gió núi thổi vi vu cà ng là m cho khung cảnh nà y tăng thêm vẻ rùng rợn.
Phương Sách đứng ở trước cá»a chùa, đưa mắt nhìn bốn xung quanh má»™t lượt, nghÄ© thầm:
“Chẳng lẽ Tâm Tâm đại sư vì hoảng sợ mà đã cho tản cÆ¡ hết các hòa thượng ra khá»i chùa nà y, để đợi chá» Tá» Vong thuyá»n chá»§ đến phóng há»a chăng ?†NghÄ© Ä‘oạn, chà ng lại cả cưá»i và cho ý nghÄ© cá»§a mình như váºy là rất ngây thÆ¡, vì chùa Thiếu Lâm đã được thiết láºp hà ng mấy trăng năm nay rồi, tiếng tăm lừng lẫy khắp thiên hạ, có khi nà o há» lại chịu để yên cho kẻ địch thiêu rụi má»™t cách dá»… dà ng như thế ?
Äừng nói các vị cao tăng cá»§a chùa Thiếu Lâm, ngay đến những nhân váºt thưá»ng cá»§a võ lâm cÅ©ng không khi nà o lại chưa chiến đấu mà đã khuất phục má»™t cách dá»… dà ng như váºy được ....
Phương Sách sau khi suy tÃnh liá»n lá»›n tiếng gá»i luôn mấy lượt, nhưng vẫn không thấy bên trong có tiếng ngưá»i trả lá»i.
Chà ng vô cùng tức giáºn, nghÄ© thầm:
“Sao ta không nhảy qua hà ng rà o tưá»ng mà và o bên trong xem xét tình hình ra sao ?†Chà ng vừa định tung mình nhảy lên, thì tai đã nghe thấy tiếng kêu “coong coong†và thấy ở góc tưá»ng có má»™t vị tiên sinh trông rất đạo mạo bước ra, tay phải cầm má»™t cái phướn vải trắng tháºt dà i, tay trái cầm má»™t chiếc bút lông tháºt lá»›n, lưng Ä‘eo má»™t cái chuông, vừa Ä‘i vừa rung động mình mẩy, cho nên má»›i có tiếng kêu “coong coong†như váºy.
Phương Sách để ý nhìn lên cái phướn, thấy trên đó có đỠmấy chữ đỠnhư máu:
“Tá» Vong thuyá»n chá»§ hồn há» quy laiâ€.
Lần đầu tiên chà ng gặp Lam Bà o quái nhân trong rừng, lúc ấy trên tay cá»§a má»™t nữ quá»· cÅ©ng cầm má»™t cây trưá»ng phướn như thế, cho nên chà ng giáºt mình đến thót má»™t cái vá»™i tiến lên, quát há»i:
- Ngưá»i nà y ở đâu đến thế ?
Ngưá»i ná» cầm chiếc bút lông viết và o những chữ trên lá phướn, ung dung đáp:
- Äến bắt Tá» Vong thuyá»n chá»§ ...
Nói tá»›i đây, y trợn to đôi mắt lên nhìn thẳng và o mắt Phương Sách má»™t hồi, rồi trầm giá»ng há»i:
- Tiểu tỠngươi có phải là Thanh Diện Truy Hồn gần đây mới được nổi tiếng trên giang hồ, và cũng là kẻ địch của bảy đại môn phái đấy không ?
Phương Sách chưa kịp lên tiếng đáp, đã nghe thấy ở góc tưá»ng phÃa bên phải cÅ©ng có những tiếng kêu “loong coong†nổi lên.
Thì ra trên bá» tưá»ng cÅ©ng có hai ngưá»i ăn mặc y hệt ngưá»i kia và cứ nhìn chà ng mà cưá»i.
Phương Sách cà ng thắc mắc thêm, liá»n lá»›n tiếng quát há»i:
- Các ngưá»i là ai ? Sao lại có hà nh động kỳ lạ như váºy ?
Bốn vị tiên sinh đạo mạo kia đồng thanh đáp:
- Bá»n má»— bốn ngưá»i tá»›i đây để chiêu hồn Tá» Vong thuyá»n chá»§ ...
Phương Sách vẫn nghi hoặc, há»i tiếp:
- Các hòa thượng của chùa Thiếu Lâm đã đi đâu hết cả rồi ?
Bốn ngưá»i nỠđồng thanh đáp:
- HỠđang mặc niệm cho một tên kiên hùng của võ lâm trước khi y bị toi mạng.
Phương Sách nghe nói giáºt mình đến thót má»™t cái. Vì sá»± thế quá đột ngá»™t, chà ng không dám tin là sá»± tháºt, nên chà ng háºm há»±c quát há»i:
- Các ngươi bảo Tá» Vong thuyá»n chá»§ đã chết rồi ư ?
- Phải, chết rồi.
Phương Sách há»i tiếp:
- Từ hồi nà o ?
- Äêm hôm qua.
Phương Sách lại há»i:
- Chết bằng cách nà o ?
Bốn ngưá»i nỠđáp:
- Bị chưởng của Tâm Tâm đại sư bổ chết.
Phương Sách lá»™ vẻ không tin, há»i tiếp:
- Khi nà o Tá» Vong thuyá»n chá»§ lại có thể bị bổ chết má»™t cách dá»… dà ng như thế ?
Má»™t ngưá»i trong bá»n đáp:
- Cách ba Ä‘em hồi hôm, y má»™t mình xông pha và o chùa Thiếu Lâm để dò thám, bị Tâm Tâm đại sư, Lam Bà o quái nhân, Mãn Thiên Tinh, Chu Ngụy Tá» cùng liên tay tấn công, đầu óc cá»§a y liá»n bị đánh vỡ tan nát, mặt mÅ©i cÅ©ng nát theo.
Phương Sách cà ng tức giáºn thêm, vì mình không Ä‘Ãch thân giết chết được kẻ thù.
Lúc ấy cá»a chùa bá»—ng mở toang, Tâm Tâm đại sư, Lam Bà o quái nhân, Ảo Không đạo giả, Chu Nguy Tá», các ngưá»i thá»§ng thẳng bước ra. Theo sau há» là những vị cao tăng cá»§a NgÅ© Giám, Lục Viện.
Äi sau cùng là má»™t bá»n ngưá»i khiêng tấm ván dà i, trên ván có má»™t ngưá»i thân hình to lá»›n, mặc áo da vẩy cá nhưng đầu óc đã bị đánh nát tan, trông không còn ra hình ngưá»i nữa.
Tuy váºy, chà ng cÅ©ng đã nháºn ra ngưá»i đó là Tá» Vong thuyá»n chá»§ rồi.
Bá»n Tâm Tâm đại sư cùng các ngưá»i vừa ra tá»›i ngoà i cá»a, trông thấy Thanh Diện Truy Hồn đứng sừng sững ở đó, há» Ä‘á»u kinh hãi htầm.
Bá»n Tâm Tâm đại sư liá»n bảo các hòa thượng Ä‘ang khiêng xác cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§ đặt xuống thá»m đá ở trước cá»a chùa, rồi chỉ tay và o Phương Sách, nói:
- Ngươi tá»›i lúc nà y tháºt may mắn lắm, vì ngươi là kẻ ngoại nhân thứ nhất được trông thấy xác cá»§a tên ác ma.
Phương Sách Ä‘ang lá»™ vẻ nghi ngá», bá»—ng nghe thấy Tâm Tâm đại sư nói như váºy, đủ rõ cái xác nằm trên tấm ván chÃnh là Tá» Vong thuyá»n chá»§ chứ không sai.
Chà ng không sao đè nén được lá»a giáºn, hai mắt đỠngầu nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt, háºm há»±c há»i:
- Ai đã giết chết hắn thế ?
Sở dÄ© chà ng há»i như thế là vì mình đã không được Ä‘Ãch tay giết chết kẻ thù.
Nhưng bá»n Tâm Tâm đại sư lại hiểu lầm.
Trông thấy kẻ thù, Ảo Không đạo giả không sao đè nén được lá»a giáºn, kêu “hừ†má»™t tiếng rồi quát lá»›n:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§ mang tá»™i tầy trá»i, y tá»± dẫn thân và o chá»— chết. Ngà y hôm nay, trước mặt đông đảo quần hùng, thá» xem tà thắng hay chÃnh thắng ? Thanh Diện Truy Hồn, còn việc cá»§a ta vá»›i ngươi thì sao ?
Phương Sách chưa kịp trả lá»i thì bốn vị tiên sinh đạo mạo đã tiến tá»›i trước mặt Ảo Không đạo giả, cung kÃnh vái chà o nói:
- Ngưá»i trong là ng là ng võ bao giỠân oán cÅ©ng phân minh. Mối thù nà y tất nhiên phải được dứt khoát bằng cách chặt gãy tay trả ...
Tâm Tâm đại sư cau mà y lại, quát bảo:
- Các ngưá»i là ai ? Tá»›i đây để tống táng Tá» Vong thuyá»n chá»§, hay là ...
Tâm tâm đại sư vừa nói tá»›i đó, bồng trông thấy những chữ viết trên lá phướn liá»n ngưng lá»i ngay, sắc mặt thay đổi luôn.
Thì ra ông đã thấy trên phướn Ä‘á»:
“Tá» Vong thuyá»n chá»§ quy lai†nay đã biến thà nh:
“Thiếu Lâm tự quy lai†Những cao thủ tới trợ giúp thuộc Hắc Bạch lưỡng đạo chưa hiểu rõ chuyện gì đã nghe thấy có những tiếng kêu la hò hét rất kinh thiên động địa nổi lên.
Trong bụi cây đã có tám mươi mốt Huyá»n Binh, Huyá»n tướng cá»§a Tá» Vong thuyá»n nhảy xổ ra, tên nà o tên nấy Ä‘á»u mặc áo da cá bóng nhoáng, tay cầm trưá»ng kiếm sáng lấp lánh, đứng thà nh hình bán nguyệt bao vây xung quanh quần hùng.
Sá»± biến hóa đột ngá»™t ấy khiến Tâm Tâm đại sư giáºt mình kinh hãi, vì đêm hôm qua, chÃnh tay ông đã giết chết Tá» Vong thuyá»n chá»§ rồi, nên ngà y hôm nay canh phòng ở ngoà i cá»a hÆ¡i sÆ¡ xuất như váºy.
Tuy nhiên kẻ địch tá»›i đông đảo như thế nà y, chẳng lẽ môn hạ cá»§a mình lại không hay biết má»™t tà gì mà trở và o trong chùa báo cáo cho mình hay ? Hoặc giả tất cả các môn hạ Ä‘á»u bị Ä‘iểm trúng yếu huyệt, bị tê liệt rồi chăng ?
Ông ta vừa nghÄ© tá»›i đó, trên hai cây cổ thụ chá»— cá»a ngoà i đã có hai bóng ngưá»i phi thân xuống, má»™t là Lục Hổ cá»§a Tá» Vong thuyá»n, tức là Äá»™c Tý Phi Ma, và ngưá»i thứ hai là Phương Sách giả hiệu.
Thấy Phương Sách giả hiệu xuất hiện, quần hùng Ä‘á»u ngạc nhiên vô cùng, Tâm Tâm đại sư vừa ngắm nhìn y vừa lên tiếng há»i:
- Ngươi hãy còn sống hay sao ?
Phương Sách giả đáp:
- Ai bảo rằng mỗ đã chết !
Má»i ngưá»i Ä‘á»u chăm chú nhìn và o mặt Phương Sách. Vì giang hồ đồn đại vá» cái chết cá»§a Phương Sách là Thanh Diện Truy Hồn tức Phương Sách nói ra, tất nhiên lúc nà y ai nấy Ä‘á»u nhìn cả và o mặt chà ng để đợi chá» câu trả lá»i.
- Y chỉ là Phương Sách giả hiệu ...
Hình như Ảo Không đạo giả đã nháºn ra được Phương Sách giả là ai rồi, nên ông ta Ä‘i tá»›i gần y, lá»›n tiếng quát bảo:
- Ảo Giác, con có mau quỳ xuống vái lạy sư phụ không ?
Thấy ông ta quát bảo như thế, má»i ngưá»i má»›i hiểu rõ chuyện, và má»›i biết Phương Sách giả nà y là Ảo Giác, đệ tá» thừa kế chưởng môn cá»§a phái Côn Luân, sau bị mất tÃch má»™t cách rất thần bÃ. Không ngá» y lại bị Tá» Vong thuyá»n chá»§ bắt cóc như váºy.
Nghe tiếng quát tháo ấy, dưá»ng như Ảo Giác đã tÄ©nh ngá»™ và nghÄ© lại chuyện xưa.
Thất Sát đoà n chủ đi tới trước mặt Ảo Không đạo giả nói:
- Tại hạ chắc y đã uống phải chất mê tâm cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§ nên má»›i có trạng thái như thế nà y. Hay là đem y và o trong chùa trước. Tại hạ có thuốc để cứu chữa cho y khá»i bị mê man ...
Không đợi Ảo Không đạo giả trả lá»i, Thất Sát Ä‘oà n chá»§ nhanh tay Ä‘iểm luôn và o yếu huyệt cá»§a Ảo Giác rồi Ä‘em y và o trong chùa.
Äá»™c Tý Phi Ma quát lá»›n má»™t tiếng, định xông lại cứu viện nhưng đã bị Ảo Không đạo giả giÆ¡ tay ra ngăn cản.
Äá»™c Tý Phi Ma Ä‘i tá»›i trước mặt Ảo Không đạo giả, giáºn dữ quát há»i:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§ bị các ngươi giết từ lúc nà o ?
Phương Sách đưa mắt liếc nhìn tám mươi mốt ngưá»i mặc quần áo da cá, thấy tên nà o cÅ©ng tỉnh như thưá»ng, chứ không có vẻ gì là tức giáºn và phẫn ná»™ cả. Chà ng htắc mắc, nghÄ© thầm:
“Lúc nà y sắp tá»›i giỠđã định há»a thiêu chùa Thiếu Lâm cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§.
Ở dưới lưng núi và chân núi đã có nhiá»n nhân váºt võ lâm từ bốn mặt tá»›i ... †Chà ng vừa nghÄ© tá»›i đó, đã thấy Tâm tâm đại sư trả lá»i Äá»™c Tý Phi Ma rằng:
- Äêm hôm qua, y má»™t mình và o dò thám giám viện, đã bị bần tăng giết chết.
Ông ta vừa nói vừa chỉ và o cái xác mặt quần áo da cá nằm trên mạt đất, và đưa mắt nhìn quần hùng đứng xung quanh.
Không ngá» Äá»™c Tý Phi Ma lại tươi cưá»i, há»i tiếp:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§ bị đánh chết như thế nà o ?
Tâm Tâm đại sư đáp:
- Bị bần tăng liá»n tay vá»›i mấy vị đạo hữu đánh chết.
Äá»™c Tý Phi Ma lại há»i:
- Trước khi thuyá»n chá»§ chết ngưá»i có nói gì vá»›i các ngươi không ?
Tâm Tâm đại sư đáp:
- Không những đã đối thoại vá»›i nhau, mà còn đấu vá»›i nhau ba chưởng. Y địch không nổi phải bá» chạy, bị Thất Sát Ä‘oà n chá»§ cháºn lại, bá»n bần tăng các ngưá»i Ä‘uổi theo tá»›i, thuáºn tay giết chết y ...
Tâm Tâm đại sư nói như thế, nhưng trong lòng nghÄ© đến tình cảnh hôm qua, lúc Tá» Vong thuyá»n chá»§ bị Thất Sát Ä‘oà n cá»§ cháºn đứng, bá»n mình tiến lên, má»—i ngưá»i tấn công luôn má»™t chưởng, thuyá»n chá»§ vì sÆ¡ ý để đầu va mạnh và o đá nên má»›i vỡ sá» chết.
Nhưng tiếc thay lúc ấy thuyá»n chá»§ lại hướng lưng vá» phÃa các ngưá»i, nên không ai trông thấy rõ lúc chết vẻ mặt cá»§a thuyá»n chá»§ như thế nà o ...
Äá»™c Tý Phi Ma ngá»ng mặt lên trá»i cưá»i, nói:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§ là ngưá»i vô địch thiên hạ, có khi nà o lại bị bá»n giặc sói đầu các ngươi giết chết má»™t cách dá»… dà ng như thế.
Tám mươi mốt tên thá»§ hạ cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§ Ä‘á»u cất tiếng cưá»i vang, có vẻ nhạo báng bá»n Tâm Tâm đại sư các ngưá»i.
Quần hùng thấy thế Ä‘á»u lá»™ vẻ hoà i nghi hết sức.
Lúc ấy, bá»—ng có má»™t tiếng nổ kinh thiên động địa nổi lên, ánh sáng lá»a tá»a ra là m cho lóe mắt má»i ngưá»i, và má»™t luồng khói bốc lên cao.
Tâm Tâm đại sư thấy váºy kinh hãi vô cùng.
Ai nấy Ä‘á»u không hẹn mà cÅ©ng giáºt mình sợ hãi, vá»™i quay đầu lại nhìn, đã thấy ngÅ© giám, lục viện cá»§a chùa Thiếu Lâm, kể cả chá»§ Ä‘iện Ä‘á»u bị bốc cháy, ngá»n lá»a xông lên táºn trá»i cao.
Tâm Tâm đại sư thấy thế, mặt liá»n biến sắc, bá»—ng nghe thấy có tiếng cưá»i tháºt dà i từ trên mái nhà vá»ng xuống.
Ông ta vá»™i ngá»ng đầu lên nhìn, má»›i hay trên nóc cổng chùa có ba ngưá»i Ä‘ang sát cánh nhau.
Ngưá»i đứng bên trái là Thất Sát Ä‘oà n chá»§ Chu Ngụy Tá», ngưá»i bên phải là Ảo Giác, Phương Sách giả hiệu, còn ngưá»i đứng giữa mặc áo da cá Ä‘en nhánh, thân hình dong dá»ng cao, tay cầm bó Ä‘uốc trông rất oai phong lẫm lẫm.
Ngưá»i đó không phải là ai xa lạ, mà chÃnh là Tá» Vong thuyá»n chá»§, tên ma đầu đã là m cho thiên hạ võ lâm khốn khổ và cÅ©ng bị đánh chết lúc hồi hôm qua Ä‘ang đắc trà cưá»i ha hả đứng yên ở trên đó.
Tâm Tâm đại sư, Lam Bà o quái nhân, Ảo Không đạo giả vá»›i mấy trăm vị cao tăng cá»§a chùa Thiếu Lâm, và kể cả quần hùng cá»§a Hắc, Bạch hai đạo, hoặc đến trợ giúp, hoặc đến xem trò vui, cÅ©ng Ä‘á»u hoảng sợ đến biến sắc mặt.
Lúc ấy ba ngưá»i đứng ở trên nóc cổng chùa lá»›n tiếng quát vá»ng xuống rằng:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§ đã tuyên bố tá»›i đúng giá» Ngá» sẽ đến há»a thiêu chùa Thiếu Lâm. Hiện tại giá» NgỠđã tá»›i, các ngưá»i hãy xem.
Tâm Tâm đại sư giáºt mình đến thót má»™t cái lúc nà y má»›i vỡ lẽ.
Thì ra Thất Sát Ä‘oà n chá»§ Chu Ngụy Tá» lại là gian tế nằm vùng và là ngưá»i cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§.
Phương Sách giả hiệu đến lâm tráºn vá»›i cái chết cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§ hồi hôm Ä‘á»u là quá»· kế cá»§a kẻ địch ra cả, bá»n mình như những đứa trẻ lên ba, tha hồ cho đối phương đùa giỡn mà cÅ©ng không hay biết tà gì. Như váºy cái xác nằm ở dưới đất kia thể nà o cÅ©ng là má»™t tên thuyá»n chá»§ giả.
Quần hùng võ lâm thấy thế cÅ©ng phải khen ngợi thầm, Tâm Tâm đại sư, Lam Bà o quái nhân vá»›i Ảo Không đạo giả các ngưá»i Ä‘á»u đứng ngẩn ngưá»i ra như tượng gá»—.
Lúc ấy Phương Sách Ä‘ang tÃnh toán xem nên ra tay như thế nà o ? Khi chà ng nghe nói giá» NgỠđã tá»›i, trong lòng kinh hoảng vô cùng. Nhưng tá»›i khi nhìn xung quanh, không thấy má»™t ngưá»i đà n bà nà o cả, chà ng má»›i được yên tâm.
Tâm Tâm đại sư thấy ngÅ© giám viện bị bốc cháy mà những hòa thượng canh gác Ä‘á»u không thấy má»™t ngưá»i nà o chạy ra, Ä‘oán chắc bá»n hỠđã bị kìm chế hết, nên ông ta thở dà i má»™t tiếng nghÄ© bụng:
“Trong nhà có giặc, thảo nà o mà mấy tháng nay mình tốn công bố trà đỠphòng mong ngà y hôm nay diệt trừ được đối phương. Không ngá» công việc là m cá»§a mình đã biến thà nh công dã trà ng xe cát ... †Ông ta cứ ngẩn ngưá»i ra nhìn ngá»n lá»a Ä‘ang bốc cháy, rồi bồng quay ngưá»i lạ nói vá»›i ba vị trưởng lão mặc áo đỠrằng:
- Tâm Tâm tôi bất tà i, để đến nỗi thiên viện ngộ nạn như thế nà y. Mong các vị hãy gây lại oai phong cho Thiếu Lâm tự và trả mối sỉ nhục ngà y hôm nay ...
Nói tới đó, ông ta giơ tay lên đánh mạnh và o Thiên Linh cái một chưởng.
Ảo Không đạo giả đã đỠphòng từ trước nên đã nhanh tay ngăn cản, không để cho Tâm Tâm đại sư được toại nguyện.
Thở dà i một tiếng, Tâm Tâm đại sư rầu rĩ nói:
- Thôi được, bảo các giám viện Ä‘i cứu há»a.
Nói xong, ông ta quay ngưá»i lại, ra hiệu cho các tăng chúng ở xung quanh đó.
Thế rồi má»i ngưá»i hà nh động ngay. Äa số ngưá»i chạy Ä‘i cứu há»a, còn má»™t số Ãt thì xông lên tấn công Tá» Vong thuyá»n chá»§.
Những võ lâm anh hùng do Tâm Tâm đại sư má»i tá»›i, phần nhiá»u là những cao thá»§ thượng thừa, võ công rất cao siêu, nhưng khi gặp há»a cương chân lá»±c cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§, há» chỉ giao đấu được và i hiệp. ngưá»i nà o ngưá»i nấy đã rú kêu thảm khốc và bị đánh té ngã mất già ná»a số rồi.
Tâm Tâm đại sư tức giáºn khôn tả, hăng hái xông lên, nhưng Lam Bà o quái nhân đã tiến lên trước.
Ông ta dùng Thất Thiên hà n khà nhắm Tá» Vong thuyá»n chá»§ tấn công luôn.
Mới đấu được có hai hiệp, hình như Lam Bà o quái nhân địch không nổi.
Tâm Tâm đại sư thấy thế, miệng niệm pháºt hiệu, giở mấy chục năm công lục ra xá» dụng thiá»n công cá»§a cá»a pháºt, nhắm Tá» Vong thuyá»n chá»§ tấn công tức thì.
Thấy tráºn đấu cá»§a hai tay thá»§ lãnh hăng hái như váºy, những ngưá»i xung quanh đó Ä‘á»u im lặng hết để xem Tâm Tâm đại sư đấu thà mạng vá»›i tên ma vương như thế nà o.
Chưởng phong kêu “vù vùâ€, kình lá»±c va đụng nhau kêu “bùng bùngâ€, trấn động đến nổi những nóc nhà ở xung quanh đó bị bắn tung lên.
Äấu được ná»a tiếng đồng hồ, má»i ngưá»i đã thấy Tâm Tâm đại sư có vẻ bị thua đến nÆ¡i, nên ai nấy giáºt mình, nghÄ© bụng:
“Võ công cá»§a chùa Thiếu Lâm lừng lẫy khắp thiên hạ, công lá»±c cá»§a ngưá»i chưởng môn cao cưá»ng biết bao mà còn không địch nổi Tá» Vong thuyá»n chá»§, thì còn ai địch nổi tên đại ma đầu ấy nữa ?†Vì váºy, Ä‘a số quần hùng đã có ý định lẻn trốn chứ không chịu ở lại để lãnh lấy cái chết và o thân nữa.
Mấy ngà n đệ tá» cá»§a phái Thiếu Lâm thấy ngưá»i chưởng môn sắp bỠđánh bại tá»›i nÆ¡i, lòng Ä‘au như dao cắt, ai nấy Ä‘ang định liá»u thân thà mạng xông lên đánh để cứu ngưá»i chưởng môn cá»§a mình, thì bá»—ng có tiếng rú kêu tháºt dà i tá»±a như tiếng long ngâm, và có má»™t bóng ngưá»i phi thân tá»›i.
Má»i ngưá»i định thần nhìn kỹ, má»›i hay ngưá»i đó chÃnh là Thanh Diện Truy Hồn, gần đây má»›i nổi danh trên chốn giang hồ.
Tâm Tâm đại sư thấy Phương Sách xuất hiện, liá»n thở dà i má»™t tiếng, nghÄ© bụng:
“Má»™t mình Tá» Vong thuyá»n chá»§ ta còn địch không nổi, huống hồ nay lại có thêm tên Thanh Diện Truy Hồn nà y nữa. Như váºy, số kiếp cá»§a chùa Thiếu Lâm hôm nay đã tá»›i ngà y tan rã.†Ông ta Ä‘au lòng hết sức, quay ngưá»i má»™t vòng giở hết lá»±c bình sinh ra liá»u thân thà mạng xông lại tấn công Tá» Vong thuyá»n chá»§, định cùng chết vá»›i kẻ địch má»™t phen.
Má»i ngưá»i thấy thế Ä‘á»u lấy là m lo ngại thay, thì bá»—ng có bóng ngưá»i thấp thoáng, và có tiếng kêu “bùng†vá»›i tiếng kêu “hự†nổi lên theo.
Má»i ngưá»i tấy Tá» Vong thuyá»n chá»§ bị đẩy lui mấy bước, Tâm Tâm đại sư thì ngã ngồi trên mái nhà .
Giữa hai ngưá»i là Thanh Diện Truy Hồn đứng dáng Ä‘iệu rất oai nghi.
Tá» Vong thuyá»n chá»§ ngạc nhiên há»i:
- Thanh Diện Truy Hồn, ngươi chả là nghĩa huynh của Phương Sách là gì ? Tại sao ...
Phương Sách bá»—ng cất tiếng cưá»i rất rùng rợn, và rút thanh kiếm Tuyết Liá»…u ra, gằn giá»ng nói từng tiếng má»™t lá»i, nói sắc như dao kiếm, quát lá»›n:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§, gian kế cá»§a nhà ngươi xảo quyệt lắm.
Tá» Vong thuyá»n chá»§ ngẩn ngưá»i ra, há»i lại rằng:
- Ngươi nói như thế là có ý nghĩa gì ?
Cố nén lá»a giáºn, Phương Sách nghiến răng mÃm môi há»i tiếp:
- Có tháºt Phương Sách là con cá»§a ngươi không ?
Tá» Vong thuyá»n chá»§ giáºt mình đến phắt má»™t cái, biết việc cá»§a mình đã bị bại lá»™, nhưng vẫn gượng lên tiếng đáp:
- Tất nhiên nó là con đẻ của lão phu chứ !
Phương Sách lại há»i:
- Trong buổi dạ yến tại Quân Sơn, có phải Tâm Tâm đại sư với Lam Bà o quái nhân đã cho thuốc độc và o rượu đấy không ?
Tá» Vong thuyá»n chá»§ thản nhiên đáp:
- Tất nhiên là hai ngưá»i ấy chứ còn ai và o đó nữa.
Tuy ngoà i miệng trả lá»i bình tÄ©nh như váºy, nhưng Tá» Vong thuyá»n chá»§ đã cảm thấy tá»± torng lòng run sợ.
Phương Sách há»i tiếp:
- Thế còn Diệu Ngân Hạnh cũng không trúng phải thuốc độc của Tâm Tâm đại sư mà biến thà nh ngớ ngẩn, phải không ?
Tá» Vong thuyá»n chá»§ đáp:
- Lẽ tất nhiên rồi.
Phương Sách lại há»i:
- Năm xưa, hái hoa tặc vá»›i tên giặc lấy trá»™m Hà n Há»a đồ là ai ?
Không sao nhịn được nữa, Tá» Vong thuyá»n chá»§ liá»n rống lên má»™t tiếng lá»›n, như Ä‘iên như khùng quát há»i lại rằng:
- Ngươi ... ngươi há»i những cái đó để là m gì ?
Phương Sách ung dung cởi chiếc khăn Ä‘en che mặt ra, liá»n để lá»™ bá»™ mặt hiên ngang và anh tuấn.
Tuy mà u da đã thay đổi hẳn, nhưng khuôn mặt vẫn như cÅ©, nên quần hùng ở quanh đó vẫn có thể nháºn ra được chà ng.
Không đợi chá» chà ng lên tiếng, quần hùng đã hô to như Ä‘iên khùng, trong đó có ngưá»i cảm động nhất là Tâm Tâm đại sư vá»›i Lam Bà o quái nhân hai ngưá»i, nên cả hai đồng thanh hô lá»›n:
- Rốt cuộc y đã biết hối lỗi rồi.
Tá» Vong thuyá»n chá»§ vì Ä‘eo mặt nạ da ngưá»i, nên không trông thấy rõ sắc mặt cá»§a y ra sao, nhưng hai mắt cá»§a y lá» Ä‘á», thân hình run lẩy bẩy, bước lui lia lịa.
Y đâu có ngá» rằng Thanh Diện Truy Hồn lại chÃnh là Phương Sách, liá»n nghÄ© thầm:
“Tháºt là suốt ngà y Ä‘i bắn chim, hôm nay lại bị chim mổ mắt !†Vá»›i giá»ng run run, Tá» Vong thuyá»n chá»§ quát há»i tiếp:
- Ngươi ... ngươi ...
Cất tiếng cưá»i như Ä‘iên khùng, hai mắt như nổ lá»a, Phương Sách thét lá»›n má»™t tiếng quát bảo:
- Tá» Vong thuyá»n chá»§, ngươi đừng có há»i nhiá»u nữa. Ngà y hôm nay ta chỉ có má»™t câu thôi, chứ không có hai, nghÄ©a là ngươi không chết thì ta chết, hãy coi kiếm đây !
Thanh Tuyết Liá»…u kiếm vừa giở ra má»™t cái, bá»—ng có má»™t luồng gió tuyết nổi lên ngay, hà n quang là m cho lóa mắt, gió lạnh là m cho buốt xương, không khác gì giông bão và trá»i Ä‘ang đổ mưa tuyết váºy.
Quần hùng đứng xung quanh đó thấy thế Ä‘á»u rùng mình kinh hãi, vá»™i lui luôn vá» phÃa sau.
Phần vì hãi sợ, phần thì trên tay không có tất sắt, Tá» Vong thuyá»n chá»§ chỉ nhá» và o Há»a Cương chânn lá»±c để cầm cá»± thôi, nhưng hà nh động cá»§a y đã thua kém má»™t mức trước rồi.
Hơn nữa vừa ra tay giao đấu, y đã bị đẩy lui trước, thì còn cơ hội nà o để trả đũa nữa ?
Phương Sách thái độ rất quân tá», thấy thế vá»™i thâu kiếm lại, quát lá»›n:
- Ngươi mau giở khà giới ra đi !
Tá» Vong thuyá»n chá»§ bá»—ng cất tiếng cưá»i tháºt lá»›n, sá»± tháºt y đã nổi hùng tâm lên rồi, nên chỉ giÆ¡ hai bà n tay không ra, lá»›n tiếng đáp:
- Tiểu tỠđừng tưởng bổn thuyá»n chá»§ sợ ngươi hay sao ? Hãy coi chưởng cá»§a lão phu đây.
Y vừa nói vừa dồn hai luồng hơi nóng rất lợi hại ra tấn công luôn.
Phương Sách múa tÃt thanh Tuyết Liá»…u kiếm, và cÅ©ng đẩy ra má»™t đạo kiếm khà giá lạnh để chống đỡ hai luồng hÆ¡i nóng cá»§a đối phương.
Hai ngưá»i cùng bị đẩy lui má»™t bước, rồi cả hai lại xông lên đấu tiếp.
Tráºn đấu rất kịch liệt, chưa boa giá» có cả.
Phương Sách không muốn chiếm phần hơn, nên đấu được và i hiệp, chà ng cắm kiếm và o bao, chỉ xỠdụng có đôi bà n tay không để đối địch thôi.
Quần hùng chỉ nháºn thấy hai bóng ngưá»i quây quần lấy nhau, má»™t luồng cuồng phong vá»›i má»™t luồng hÆ¡i nóng chạy quanh chứ không sao trông rõ hình cá»§a hai ngưá»i Ä‘ang đối địch.
Ai nấy Ä‘á»u hồi há»™p vô cùng. Vì má»™t ngưá»i là Hổn Thế Ma Vương mà bảy đại môn phái không sao địch nổi, còn má»™t ngưá»i là đệ tá» duy nhất cá»§a Huyá»n Cốc Dị Tú, nên tráºn đấu kịch liệt,khiến trá»i u ám, quá»· khiếp thần kinh.
Bá»—ng có bóng ngưá»i nhảy ra bên ngoà i.
Ngưá»i đó là Tá» Vong thuyá»n chá»§, vá»›i giá»ng khà n khà n, y lá»›n tiếng nói:
- Hãy tạm đình lại.
Phương Sách vá»™i ngừng tay ngay, trông dáng Ä‘iệu cá»§a chà ng tháºt vô cùng oai mãnh.
Quần hùng tuy thấy hai ngưá»i Ä‘á»u thở hổn hển, nhưng Phương Sách thở mạnh hÆ¡n má»™t chút, nên ai nấy Ä‘á»u lo âu há»™ chà ng. Có ngưá»i còn toát mô hôi lạnh ra là khác.
Tá» Vong thuyá»n chá»§ thấy mình xá» dụng Há»a Cương chân lá»±c mà đấu mãi vẫn không sao thắng nổi Lưỡng Nghi cương khà cá»§a đối phương, nên y muốn đấu kiếm pháp thá» xem.
Vì đấu kiếm y má»›i có thể xá» dụng xảo kế được, nên y thuáºn tay lấy luôn thanh trưá»ng kiếm cá»§a tên thá»§ hạ đứng ở cạnh đó, rồi khua qua mặt Phương Sách, nói tiếp:
- Bổn thuyá»n chá»§ dạy cho ngươi má»™t lần Phi Tuyết kiếm pháp nữa.
Vừa dứt lá»i, y đã múa kiếm xông lại tấn công luôn.
Phương Sách cũng nhanh tay rút bảo kiếm ra chống đỡ.
Tráºn đấu phát triển rất nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt đã không còn trông thấy hình cá»§a hai ngưá»i đâu nữa.
Thấy kiếm pháp cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§ cÅ©ng rất cao siêu, quần hùng Ä‘á»u kinh hãi thầm.
Tuy trong tay Tá» Vong thuyá»n chá»§ cÅ©ng là má»™t thanh kiếm tốt, nhưng so sánh vá»›i thanh kiếm cổ thần kiếm cá»§a Phương Sách là Tuyết Liá»…u kiếm thì còn kém má»™t mức.
Giao đấu được hÆ¡n trăm hiệp, Tá» Vong thuyá»n chá»§ thấy Phương Sách Ä‘ang chăm chú và o việc xá» dụng kiếm pháp, y liá»…n giở quá»· kế, vá»™i nhảy ra bên ngoà i.
Phương Sách giả bộ như không hay biết, vẫn đuổi theo đâm luôn một thế kiếm.
Tá» Vong thuyá»n chá»§ thấy thế liá»n nghÄ© thầm:
“Phen nà y ngươi thể nà o cÅ©ng chết vá» tay lão.†Y bá»—ng xoay tay, giở má»™t thế võ kỳ lại là “Lang Lý Phiên Bạch Giaoâ€, má»™t tay xá» dụng ná»™i công chân lá»±c, má»™t tay xá»a dụng kiếm, nhằm hai nÆ¡i yếu hiểm ở trung và hạ bá»™ Phương Sách tấn công má»™t cách chá»›p nhoáng.
Phương Sách đã biết trước đối phương thể nà o cÅ©ng giở thế võ nà y ra, nên chà ng múa tÃt thanh bảo kiếm hóa thà nh muôn ngà n Ä‘iểm sao lạnh đẩy vá» phÃa trước, tả chưởng xá» dụng tuyệt chiêu “Tả lá»±c xá» lá»±c†hợp vá»›i thế phản công luôn.
Chỉ trong chá»›p nhoáng, quần hùng đã nghe thấy có tiếng ngưá»i kêu “há»±â€, kèm theo tiếng kêu “leng keng†như khà giá»›i va đụng nhau, rồi hai ngưá»i cùng lăn cả xuống đất tức thì.
Quần hùng thấy thế cùng lớn tiếng kêu lên, vội chạy tán loạn.
Tâm Tâm đại sư đỡ Phương Sách dáºy, thấy sắc mặt cá»§a chà ng nhợt nhạt.
Vá» phần Tá» Vong thuyá»n chá»§ đã có bá»n Lục Hổ đỡ dáºy, nhưng mình mẩy cá»§a y đã bị đâm thá»§ng như tổ ong, máu tuôn ra như suối, đầu đã gãy gục.
Thế là rồi Ä‘á»i má»™t tên Hổn Thế Ma Vương.
Tất cả những ngưá»i có mặt tại đó, không má»™t ai dám tin là sá»± tháºt.
Nhưng Tá» Vong thuyá»n chá»§ quả đã chết thá»±c, nên ai nấy vá»™i chạy lại bao vây lấy Phương Sách, hoan hô kêu như sấm động.
Nhân lúc há»—n loạn ấy, bá»n Lục Hổ vá»›i tám mươi mốt tên Huyá»n Binh Huyá»n tướng cá»§a Tá» Vong thuyá»n chá»§ Ä‘á»u lẻn trốn hết.
Bá»n Tâm Tâm đại sư các ngưá»i không muốn Ä‘uổi bắt và giết chóc chúng là m chi vì biết khi Ma Vương đã chết thì bá»n tiểu yêu ấy cÅ©ng chẳng là m nên trò trống gì.
Công việc cần nhất là phải là m thế nà o để cứu sống má»™t bông hoa kỳ lạ đương thá»i cá»§a võ lâm, má»™t thiếu niên anh kiệt trước đã.
Phương Sách nhìn Tâm Tâm đại sư nói:
- Thưa đại sư, đại sư có thấy Lam Bà o quái nhân, cha của tiểu bối đâu không ?
Tiểu bối quả tháºt hổ thẹn vá»›i quần hùng thiên hạ.
Nói tá»›i đó, Phương Sách giÆ¡ tay lên định đánh và o đầu để tá»± vẩn, nhưng đã có ngưá»i đứng cạnh đó nắm chặt lấy tay chà ng, không để cho chà ng đánh xuống.
Chà ng vá»™i ngá»ng đầu lên nhìn, má»›i hay ngưá»i đó chÃnh là Lam Bà o quái nhân.
Ông ta ôm lấy Phương Sách, an ủi chà ng rằng:
- Con không nên dại dá»™t như thế. Ai ai cÅ©ng biết con lỡ trúng phải gian kế cá»§a tên ác tặc nên má»›i hà nh sá»± như váºy. Nhưng sá»± tháºt, con đã giết được kẻ thù chung cho thiên hạ, vô hình chung con đã dẹp được tai kiếp giang hồ ....
Tâm Tâm đại sư liá»n bảo Lam Bà o quái nhân ẫm Phương Sách và o trong chùa để cứu chữa, má»™t mặt thì lên tiếng giải tán quần hùng.
Lúc ấy từ trong đám đông có hai thiếu nữ cùng chạy lại vực Phương Sách đi và o trong chùa.
Hai nà ng đó là Lợi Man và Giang TÄ©nh Thục. Cả Ảo Không đạo giả cÅ©ng tá» vẻ lo âu mà đi theo má»i ngưá»i và o chùa.
Äang lúc má»i ngưá»i sắp giải tán hết, trong bụi cây bá»—ng có má»™t tiếng rú kêu rất thảm khốc nổi lên, quần hùng vá»™i chạy lại xem thì thấy má»™t thiếu nữ Ä‘ang quằn quại trên vÅ©ng máu. Má»i ngưá»i đã nháºn ra thiếu nữ đó là Ngân Lam phi yến Diệu Ngân Hạnh, có lẽ vì nà ng đã thất thân vá»›i Phương Sách giả hiệu, cho nên không còn mặt mÅ©i nà o gặp lại Phương Sách nữa, nên phải tá»± sát như thế. Ngoà i ra còn hai cái xác chết nằm cách đó không xa. Äó là hai thi thể cá»§a Ảo Giác vá»›i Thất Sát Ä‘oà n chá»§ Chu Ngụy Tá». Thì ra trong khi Phương Sách giết chết Tá» Vong thuyá»n chá»§, Lam Bà o quái nhân đã hạ thá»§ hai tên nà y.
Ãnh sáng mặt trá»i chiếu và o góc chùa Thiếu Lâm, tia ra những luồng ánh sáng chói lá»i, trông rất oai nghi.
Phen nà y nếu không có Phương Sách ra tay can thiệp, thì ngôi chùa có mấy trăm năm lịch sá» nà y đã bị Tá» Vong thuyá»n chá»§ thiêu ra tro rồi.
Ba tháng sau Phương Sách hoà n toà n bình phục. Chà ng vá» thăm sư phụ xong, liá»n cùng hai ngưá»i vợ là Lợi Man và Giang TÄ©nh Thục rá»i khá»i Huyá»n băng cốc, cùng dắt tay Ä‘i du hiệp giang hồ, quét sạch bá»n dư đảng cá»§a Tá» Vong thuyá»n, để cho thiên hạ giang hồ được tháºt sá»± bình yên.
Kết Thúc (END)