  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-07-2008, 11:46 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			.gif)  | 
			
				
				 Tiếp Nháºp Ma Äạo 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 548
					 
                    Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 54 phút 
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 191 Times in 137 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 44 
Cuá»™c Chạm Trán Nẩy Lá»a 
 
 
  
 
Hồng ÄÆ°á»ng chá»§ La Sát háy mắt nhìn Lý Thanh Hùng vá»›i cá» chỉ bất bình. Qua má»™t lúc, nàng má»›i mở lá»i: 
- Lý tiểu hiệp ! Chá»› nên tá»± phụ, ngươi nên biết rằng cao thá»§ cá»§a Phi Long Bang đông vô số. Hạng ngưá»i này có trình độ võ công như Äiá»n tiá»n bối kia ở trong tệ bang có nghÄ©a gì đâu ! Nếu ngươi còn nuôi dưỡng tánh tá»± phụ ấy, ta tin chắc sẽ có ngày mang há»a vào thân. 
Ngưá»i con gái độc ác nham hiểm đó lại có thể nói ra những lá»i cảnh cáo và dạy Ä‘á»i cá»§a kẻ bá» trên khiến chàng không thể đáp lại được. 
Truy Vân Thần Khất cưá»i ha hả há»i: 
- À ! Bạch Äàn sư phụ cá»§a mi thế nào? 
Nghe lão nhắc đến sư phụ mình, một nét buồn ảm đạm thoáng hiện trên mặt, nàng lạnh lùng đáp: 
- Gia sư tôi đã tạ thế trước đây một tháng! 
Liếc nhìn Lý Thanh Hùng một cái, nàng nói tiếp: 
- Cái chết ấy cũng không ngoài bàn tay Lý tiểu hiệp ! 
Lý Thanh Hùng đứng dáºy ngạc nhiên há»i: 
- Ai bảo thế ? Chá»› ngáºm máu phun ngưá»i ! Trước đây má»™t tháng ta... 
Nàng vá»™i cướp lá»i: 
- Tôi vẫn biết không phải chết trong tay ngươi, nhưng lại là gián tiếp chết bở tay ngươi! 
- Nói thế nghĩa là gì ? 
- Từ núi Long Môn trở vá», ná»™i thương lại phát ra, ngưá»i Ä‘au suốt má»™t tháng trá»i không còn cách nào chữa được nên đành phải chết. Tuy ngươi không giết Bá NhÆ¡n, song Bá NhÆ¡n lại vì ngươi mà chết, thế không phải chết bởi tay ngươi sao? 
Chàng chợt nhá»› lại sá»± viẹc xảy ra ở núi Long Môn. Tuy bà ta đáng chết, song vá»›i tư cách giết ngưá»i như thế, chàng cảm thấy khó chịu. 
Lý Thanh Hùng “ồ†một tiếng, rồi cúi đầu xuống nói: 
- Việc ấy cô nương cÅ©ng đã mục kÃch tại tráºn, chắc cô nương cÅ©ng không thể trách tôi được ! 
Ngừng một lát, chàng tiếp: 
- Khi cô nương trở vá» bang, hãy nói rõ việc này ra cho ngưá»i trong bang biết. Bây giá» nhiệm vụ Ở đây đã xong cả, còn vá» việc làm ngày mai cô nương nghÄ© kỹ trước khi hành động. 
Nàng nghe nói buồn than: 
- Thôi, từ nay trở Ä‘i, tôi không lăn lá»™n trong chốn phong trần này nữa, mà sẽ Ä‘i tìm nÆ¡i danh sÆ¡n vắng vẻ nhân cư cho đến ngày chung lão. Nhất thiết tôi không trở vá» Phi Long Bang nữa. Tôi xin Ä‘a tạ sá»± trung cáo cá»§a ngưá»i. Ngày sau, có dịp sẽ tái ngá»™. 
Dứt lá»i, nàng cúi đầu từ giả, rồi dáºm chân phóng mình bay lướt vào rừng. 
Truy Vân Thần Khất lắc đầu: 
- Nam Mô Di Äà Pháºt ! Con nhá» có chà khà như váºy thì tương lai sẽ vô lượng. 
Lý Thanh Hùng giỠđây rồi gá»i Không Äá»™ng Tứ TỠđến bảo: 
- Việc ở đây tạm giao cho bốn vị lo liệu lấy, ta đã làm báºn rá»™n cả đêm rồi. Trước khi Ä‘i, ta cầu mong thanh danh cá»§a phái Không Äá»™ng phục hoàn trở lại. 
Không Äá»™ng Tứ Tá» nghe lá»i chàng chỉ giáo vá»›i thái độ cung kÃnh. 
* * * Khi bá»n Lý Thanh Hùng ra khá»i núi Không Äá»™ng thì trá»i vừa sáng. Mai Hoa Thần Kiếm nói: 
- Ta rá»i khá»i Äiểm Thương đã quá lâu rồi, nên cần phải trở vá». Nháºn thấy sá»± việc ở đây cÅ©ng đã tạm ổn, ná»™i thương cá»§a Hùng đệ đã chữa xong, ta khá»i lo gì nữa. Äến kỳ hẹn tại Hiệp Lương SÆ¡n, ta sẽ dắt đồ đệ đến đó giúp sức. 
Nghe Mai Hoa Thần Kiếm muốn từ giã, chàng cảm thấy bồi hồi trong lòng nói: 
- Sao Vương huynh lại gấp quá váºy? Hùng đệ mà xa Vương huynh chắc buồn lắm đấy ! 
Lão liếc nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga má»™t cái rồi cưá»i nói: 
- Có cô nương ở má»™t bên mà bảo là buồn rầu, nói thế không sợ nàng Ä‘au lòng sao? Huống chi có Triệu huynh đây nữa. Nếu ta không phải làm Chưởng môn thì suốt Ä‘á»i ở vá»›i Hùng đệ có sao đâu? 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Vương huynh ! Mấy tháng quan Vương huynh đã không ngại gian lao nguy hiểm sẵn sàng hy sinh tánh mạng để bảo vệ tôi. Ơn đức cao cả ấy, Lý Thanh Hùng này luôn luôn ghi nhớ. Vương huynh ra đi, tôi cũng không dám giữ lại, nhưng dù sao cũng phải ở nán lại thêm vài hôm nữa đã ! 
Sá»± tháºt Mai Hoa Thần Kiếm cÅ©ng không muốn xa chàng, nhưng vì nhiệm vụ, lão gượng cưá»i nói: 
- Vẫn biết ở Ä‘á»i không gì buồn hÆ¡n ná»—i buồn ly biệt, song đã trót là pháºn mày râu, không thể vì tình cảm mà bá» bê nghÄ©a vụ. Nếu hôm nay chúng ta không xa nhau được, thì ngày mai xa nhau lại càng khó hÆ¡n nữa. 
Nói đến đây, lão ngừng một lát rồi tiếp: 
- Mấy tháng nay chúng ta giao kết vá»›i nhau, ai nấy Ä‘á»u coi ta như ruá»™t thịt. Ta vẫn nhá»› mãi không quên. Ngày tháng còn dài chúng mình sẽ gặp nhau lại. 
Dứt lá»i, Mai Hoa Thần Kiếm chấp tay cáo biệt rồi phi thân bá» chạy vá» Chấn Nam. 
Truy Vân Thần Khất thấy lão Ä‘i rồi liá»n tá» lá»i cáo biệt cùngt Lý Thanh Hùng. Lão nói: 
- Hùng đệ ! Lão ăn xin này cũng định đi nữa rồi đấy ! 
- Triệu lão ca cũng lại bỠđi sao? 
- Phải đấy ! Con sâu rượu Ä‘ang cá»±a quáºy trong bụng cần phải Ä‘i uống má»™t mách cho đã ghiá»n. 
- á»’ ! Äại ca muốn uống rượu thì chúng mình cùng Ä‘i má»™t lượt, tiểu đệ sẵn sàng đãi đây, làm gì mà vá»™i vàng thế ? 
Lão lại nói: 
- Quyến luyến làm gì cái bá»n già này ! Có ta và Cùng Nho ở đây chỉ là má»™t chướng ngại váºt cho hai trẻ mà thôi. Äúng không...? 
Chàng vá»™i cướp lá»i: 
- Thôi, chá»› nói nữa ! Muốn Ä‘i cÅ©ng không nên nói móc há»ng ngưá»i ta như váºy. Nhưng hai ngưá»i nếu không có việc gì hãy ở lại thêm vài ngày nữa Ä‘i ! 
Cùng Nho Vạn Niệm Tổ nói: 
- Hùng nhi ! Lão phu còn báºn nhiá»u việc khác. Nếu không phải vì việc cá»§a phái Không Äá»™ng thì lão phu cÅ©ng không đến đây. Nay công việc đã xong xuôi, chúng mình cÅ©ng nên chia tay là hay hÆ¡n. HÆ¡n nữa lúc này Phi Long Bang Ä‘ang theo dõi rình ráºp, chúng mình không nên ở chung má»™t chá»— bất tiện lắm. 
Lý Thanh Hùng thấy hai vị tiá»n bối này lại bá» Ä‘i nữa, chàng cảm thấy cô độc vô cùng, nhưng chàng biết giữ hỠỞ lại cÅ©ng không được, chàng nói: 
- Hai vị đã cương quyết ra Ä‘i thì tôi cÅ©ng không thể cản trở được. Váºy xin chúc hai vị thượng lá»™ bình an. 
Truy Vân Thần Khất cưá»i ha hả: 
- Ừ, váºy má»›i ngoan chứ ! Lão ăn xin Ä‘i đây ! 
Như sá»±c nhá»› Ä‘iá»u gì, lão nói tiếp: 
- Gặp việc trái ý, Hùng đệ nhá»› chịu nhẫn nhục chá»› nên giết hại quá nhiá»u mạng tá»™i vá»›i trá»i đất đấy nhé ! 
Dứt lá»i hai ngưá»i liá»n phi thân bá» Ä‘i mất. 
Chàng than thở một hồi rồi quay lại ngó Nguyệt Lý Hằng Nga nói: 
- Hoa tá»· tá»· ! Có lẽ con ngưá»i tôi sanh ra là phải chịu cô độc thế sao? Tại sao há» lại phải rá»i xa tôi chứ ? 
Thấy chàng lộ vẻ buồn rầu, nàng vội an ủi: 
- Äó chỉ là tạm biệt thôi ! Có ta ở đây Hùng đệ không cảm thấy mãn nguyện sao? 
Chàng từ từ nói: 
- Äành rằng có tá»· tá»· ở đây là má»™t nguồn an á»§i, nếu không thì buồn chết Ä‘i được. 
Äể cho chàng xao lãng ná»—i buồn ly biệt, nàng nói sang việc khác: 
- Hùng đệ ! Tại sao Tăng Thiện trưởng lão lại cứu đệ ? 
- Vì ngưá»i muốn dùng đệ thanh toán môn há»™ cho ngưá»i ! 
- Tại sao lão không ra mặt ? 
- Äệ không biết ! Nhưng đêm vừa rồi ông ta cÅ©ng đã ra mặt, thế là đã hÅ©y bá» lá»i thá» khi trước rồi ! 
- Phải đấy ! Chẳng lẽ lão không tin đệ sao? 
- Không đâu, đó chỉ vì những bảo váºt kia mà ngưá»i phải ra mặt. 
Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa rá»i khá»I núi Không Äá»™ng. Nay vì ná»™i thương cá»§a chàng đã khá»i hẳn, nên không cần đến Thiên SÆ¡n nữa. Nhưng không đến được Thiên SÆ¡n thì làm sao biết được thân thế cá»§a Ngân Nguyện sư thái? Tháºt là Ä‘iá»u đáng lo ngại. 
Ngày ná», hai ngưá»i đã đến biên cảnh cá»§a Hiệp Tây, ở đây vắng vẻ, đưá»ng xá rất Ãt ngưá»i qua lại. Hai ngưá»i đã đói bụng nên tạt qua Mã Lục Trấn thì mặt trá»i đã sắp lặn, vừa lúc dùng cÆ¡m tối. 
NÆ¡i đây, tuy là má»™t thị trấn nhưng cá»a nhà thưa thá»›t, trước sau chỉ vá»n vẹn trăm căn nhà nằm dá»c theo hai bên vệ đưá»ng. Từ xa ngó đến giống như hai hàm răng váºy. 
Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa vào má»™t quán cÆ¡m, trước có tấm biển đỠbốn chữ “Lục Minh Tá»u Lầuâ€. Vừa bước vào, tên tá»u bảo đã chạy ra Ä‘on đả chào há»i rối rÃt. 
Lý Thanh Hùng thấy tên tá»u bảo có gương mặt Ä‘anh ác, hai Thái Dương huyệt gồ lên, chàng bèn dùng cách Truyá»n Âm Nháºp Máºt nói vá»›i Lục Ngá»c Hoa: 
- Tỷ tỷ ! Chúng ta hãy đỠphòng, đệ tin chắc trong quán cơm này chắc có kẻ tên tuổi đây ! 
Vào trong thì thấy ngưá»i ta đầy nhóc, không còn má»™t bàn nào trống cả. Lý Thanh Hùng há»i tên tá»u bảo: 
- Trên lầu còn chỗ trống không? 
- Có, có ! Xin má»i lên lầu ! 
Hắn xòe bàn tay nhìn thẳng vào mặt hai ngưá»i nói: 
- Má»i ! 
Rồi hắn quay mình dẫn đưá»ng Ä‘i. 
Khi bước lên lầu thì Lý Thanh Hùng lại càng ngạc nhiên hÆ¡n nữa, vì trên này ngưá»i ta vẫn ồn ào đông đảo. Chàng lẩm bẩm: 
- Lạ tháºt ! Trong trấn này vá»n vẹn trăm căn nhà mà sao quán cÆ¡m này lại đông ngưá»i quá váºy? 
Ở đây có đủ hạng ngưá»i, già có trẻ có, nam có nữ có. Nhưng nháºn xét kỹ toàn là khách võ lâm cả. Há» á»’n ào chuyện vãng nhưng bàn nào bàn nấy chưa thấy rượu thịt, hình như má»™t bữa đãi tiệc mà còn Ä‘ang má»i khách váºy. 
Lý Thanh Hùng thấy váºy, liá»n kéo tay Lục Ngá»c Hoa toan bước cưá»i, tên tá»u bảo vá»™i há»i: 
- Không phải hai ngưá»i muốn ăn cÆ¡m sao? Bên kia còn bàn trống đó, cứ việc ngưá»i xuống trước Ä‘i ! 
Chàng đáp: 
- Thôi được, ở đây đông đảo, để tôi đi tìm nơi khác. 
Hắn ngạc nhiên nhìn sững hai ngưá»i: 
- Chắc hai vị là khách Ä‘i đưá»ng nên không biết. Hôm nay Bệ Äá»™ng ở đây chiêu đãi bạn võ lâm. Hai vị cứ yên tâm ăn đã rồi hãy ra Ä‘i. 
Lý Thanh Hùng thi lễ nói: 
- Cảm ơn ! Xin cho biết quý động là ai? 
Hắn vui vẻ đáp: 
- Ai mà không biết danh Äồng Äầu Thái Tế ? Chắc hai vị không biết võ? 
Chàng giả vá»: 
- Võ gì ? Tôi là một giới nho sinh không biết việc đó ! Xin tha thứ cho sự quấy rầy. 
Chúng tôi đi thôi ! 
Hắn cưá»i khanh khách lắc đầu nói: 
- Tháºt là con sâu sách, hữu nhãn vô châu đến nổi Äồng Äầu Thái Tế mà cÅ©ng không biết. Thế thì vào Lục Minh Lầu để làm gì ? Thôi xin má»i ! 
Dứt lá»i hắn ra lịnh Ä‘uổi khách Ä‘i. 
Trước thái độ ấy, Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa quá giáºn khiến cho nàng nổi lên tánh hiếu kỳ, nàng nghiêm giá»ng nói: 
- Chúng tôi không thể ở đây kêu thức ăn sao? 
Trước sắc đẹp cá»§a nàng, hắn lÃnh quýnh: 
- ÄÆ°á»£c được, nhưng... 
- Ngươi bảo Äồng Äầu Thái Tế ghê gá»›m lắm sao? Chúng tôi định xem thá» ngưá»i ấy ra sao đấy ! 
- Phải đấy ! Má»i ngồi, tôi sẽ coi như khách võ lâm khác được rồi. 
Tuy hắn nói thế, nhưng Lý Thanh Hùng không muốn ở đó lâu. Chàng toan bá» Ä‘i, Lục Ngá»c Hoa liá»n kéo chàng lại nói: 
- Cứ ở đây một lát rồi sẽ đi có sao? 
Chàng lắc đầu rồi miá»…n cưỡng theo Lục Ngá»c Hoa đến bàn trống nÆ¡i góc phòng ngồi. 
Chàng khẽ nói: 
- Tá»· tá»· chá»› nên gây há»a đấy ! 
- Hùng đệ lo xa quá ! Cứ yên tâm đi, có gì đâu? 
Hai ngưá»i má»›i ngồi xuống, bá»—ng nghe tầng dưới xôn xao. Tên tá»u bảo liá»n nhảy lên la lá»›n: 
- Bệ Äá»™ng đã đến ! 
Ai nấy Ä‘á»u đứng dáºy thò đầu nhìn ra. Hai ngưá»i cÅ©ng đứng lên coi thá» hắn là nhân váºt như thế nào? 
Bá»—ng từ ngoài cá»a bước vào má»™t lão già chừng năm mươi tuổi, mặt vuông râu hàm én mắt lồi, răng hô, mình mặc võ phục, trông diện mạo ra vẻ độc ác. 
Lão liếc đôi mắt trắng sắc quét qua má»i ngưá»i má»™t lượt rồi cưá»i hì hì nói: 
- Các vị không quản đưá»ng xa quá bá»™ đến đây. Bằng mẫu xin cảm tạ tấm lòng chiếu cố cá»§a các vị. Lát nữa rượu thịt Ä‘em lên chúng mình chung vui má»™t bữa cho thá»a thÃch, hì hì... 
Lão quay lại nói vá»›i tá»u bảo: 
- Sao? Thức ăn mang lên gấp chứ ! 
Hắn dạ ran mấy tiếng, rồi chạy xuống lầu. 
Äồng Äầu Thái Tế bước tá»›i bắt tay vài nhân váºt quan trá»ng trong lầu, rồi giá»›i thiệu cho má»i ngưá»i biết. Do đó, Lý Thanh Hùng má»›i biết ở đây toàn là hạng võ lâm tầm thưá»ng, chỉ có má»™t ngưá»i tên Châu Thông tức là Long SÆ¡n Thái Chá»§ Nguyệt Hành Khách là hÆ¡i được chú trá»ng mà thôi. 
Lúc đó, Äồng Äầu Thái Tế đã Ä‘i đến bên bàn Lý Thanh Hùng. Lão thấy chàng mặc nho phục mà trắng ra dáng bệnh hoạn, lão hất hàm há»i: 
- Vị tiểu đệ này tên gì ? 
Lý Thanh Hùng nói dối: 
- Tại hạ hỠVương tên Chấn, đặc biệt đến đây để chúc thỠđấy ! 
Lão nhăn đôi mà mắt “ồ†một tiếng rồi nói: 
- Cảm ơn mi ! 
Lão liếc nhìn Lục Ngá»c Hoa gáºt đầu mấy cái và há»i: 
- Vị này là... 
- Em của tại hạ đấy ! 
- Em ? 
- Phải đấy ! 
- Hì...hì...hì...tốt quá ! 
Bỗng có một thanh niên đứng lên nói lớn: 
- Thế là Bằng gia giao kết vá»›i bạn văn há»c rồi ! Ha ha ha... 
Lão cưá»i ha hả đáp: 
- Äối vá»›i lão phu thì văn võ Ä‘á»u thÃch cả. Vương tiểu đệ là má»™t nho sinh, lão phu lại thÃch làm quen vá»›i những ngưá»i bạn như váºy ! 
Dứt lá»i nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga cưá»i hÃp mắt. 
Nguyệt Lý Hằng Nga giả vá», vá»— vai Lý Thanh Hùng há»i: 
- Ca ca còn mệt không? 
Câu há»i ấy khiến gã thanh niên lại càng dá»… chá»c ghẹo nàng hÆ¡n nữa. Chàng ta nhìn vào mặt Nguyệt Lý Hằng Nga cưá»i hà hà nói: 
- Ca ca? Ồ đau quá nhỉ ! 
Gã thanh niên không ngần ngại gì nữa, hắn giở trò hạ lưu đê tiện. Nguyệt Lý Hằng Nga không thèm quay lại, chỉ thấy nàng lắc động sơ cánh tay thì bỗng nhiên gã thanh niên kêu thất thanh: 
- Ã ! 
Quần chúng giáºt mình quay lại thì thấy hai tay thanh niên bụm mặt la ôi ối ! Máu chảy xối xuống ướt cả ngá»±c. Ai nấy Ä‘á»u kinh hãi, láºp tức có vài ngưá»i chạy đến há»i lý do. 
Gã thanh niên không biết ai đánh mình cả. Hắn chỉ thấy má»™t ánh trắng thoáng qua thì cả hai hàm răng Ä‘á»u gãy nốt. 
Äồng Äầu Thái Tế thấy việc xảy ra quá bất ngá», lão liá»n váºn mục quang xem xét má»i ngưá»i thì không thấy ai đáng khả nghi cả. Lão ra lệnh khiêng thanh niên Ä‘i rồi chấp quyá»n tuyên bố: 
- Nếu các vị có thù oán riêng, cÅ©ng nên coi trá»ng Bằng mẫu má»™t tÃ. Chá»› nên gây sá»± Ở đây. Việc đã trót xảy ra rồi, nếu bạn nào đã ám trung hạ độc thá»§ cứ thành khẩn nói ra đây, lão hứa không trách vấn gì cả. 
Dứt lá»i lão đứng im chỠđợi, nhưng không thấy ai đứng ra thừa nháºn cả. Lão liá»n nổi giáºn hét lá»›n: 
- ÄÆ°á»£c ! Nếu các vị không nói thì rồi đây lão phu cÅ©ng sẽ biết ! 
Äang nói, bá»—ng tên tá»u bảo vá»™i vã chạy lên nói xầm xì vá»›i Äồng Äầu Thái Tế má»™t lúc rồi chạy xuống. Sắc mặt lão bá»—ng tươi tÄ©nh nói: 
- Äã có cao nhân đến đây rồi ! Chốc nữa các vị sẽ được hân hạnh gặp mặt ngưá»i. 
Dứt lá»i lão láºt Ä‘áºt chạy Ä‘i rước cao nhân. Lý Thanh Hùng thấy lão Ä‘i rồi, liá»n dùng phép Truyá»n Âm Nháºp Máºt cảnh cáo Lục Ngá»c Hoa: 
- Tỷ tỷ chớ nên gây chuyện bất lợi lắm đây ! 
Nàng không đáp cứ cúi gầm xuống lặng thinh. Lúc bấy giá» thịt rượu đã Ä‘em lên, má»i ngưá»i Ä‘á»u ăn uống trò chuyện vui vẻ. 
Rượu quá tam tuần, Äồng Äầu Thái Tế dẫn lên má»™t lão già mặc áo sá»c chân mang giầy da cá»p, ốm nhách như con nhái, mÅ©i tịt răng nhá»n mắt nhá», râu chữ bát, hai Thái Dương huyệt nhô cao lên trông thấy dá»… sợ. 
Lý Thanh Hùng má»›i nhìn thấy ngưá»i ấy, chàng giáºt mình lánh mặt qua má»™t bên, rồi cúi đầu xuống lo ăn uống. 
Lục Ngá»c Hoa thấy váºy há»i: 
- Hắn là ai? 
Chàng vẫn cúi đầu khẽ đáp: 
- Vô Thưá»ng Quá»· ! Là má»™t trong Thiên SÆ¡n Thất Quá»·. 
Lục Ngá»c Hoa vừa ngẩng đầu lên thì Äồng Äầu Thái Tế vừa tuyên bố yên lặng giữ tráºt tá»±. Lão từ từ nói: 
- Qúy vị tạm thá»i để đũa xuống để Bằng mẫu được hân hạnh giá»›i thiệu vị cao nhân này cùng quý vị. 
Quần chúng răm rắp bỠđũa xuống ngẩng mặt xem. Có nhiá»u ngưá»i yếu gan ré thất thanh ngã xỉu vì sắc mặt quá kỳ dị cá»§a Vô Thưá»ng Quá»·. 
Thấy thế Äồng Äầu Thái Tế đắc ý nói: 
- Qúy vị Ở đây toàn là những nhân váºt tên tuổi chắc đã nghe đại danh cá»§a Chương gia này chứ? Hôm nay là ngày ká»· niệm sinh nháºt thứ năm mươi cá»§a Bằng mẫu được Chương đại gia Ä‘oái tưởng đến nên không quản khó nhá»c từ Lữ Lượng đến đây. Tháºt là má»™t vinh dá»± cho Bằng mẫu. Lần này Chương đại gia đến đây cÅ©ng định làm quen vá»›i quý vị. Qúy vị hãy chuẩn bị tiếp thu lá»i phát biểu cá»§a ngưá»i. 
Tất cả Ä‘á»u vá»— tay hoan nghênh rầm rá»™. 
Mấy lá»i nịnh hót cá»§a Äồng Äầu Thái Tế khiến Lý Thanh Hùng cảm thấy nổi da gà. 
Bá»—ng Vô Thưá»ng Quá»· Chương Tá»± cưá»i há» há» nói: 
- Lão phu được tham dá»± vào ngày chúc thá» cá»§a Bằng huynh lại có cÆ¡ há»™i để quen biết vá»›i các vị, tôi cảm thấy vui sướng vô cùng. Lần này Phi Long Bang sẽ đặc biệt má»i Bằng huynh làm chức Äà chá»§ ở Mã Lục này thì đủ biết Thái Bang chá»§ coi trá»ng Bằng huynh đến bá»±c nào rồi ! Các vị Ä‘á»u là bạn cá»§a Bằng huynh, thì từ nay trở Ä‘i chúng ta nên hợp lá»±c chiến đấu vá»›i những nhân váºt tá»± xưng là đạo nhân cá»§a chÃnh phái hiệp nghÄ©a đó. 
Chưa dứt lá»i tiếng vá»— tay tán thưởng đã rá»n vang, Vô Thưá»ng Quá»· đắc ý xá má»™t cái rồi tiếp: 
- Năm tá»›i Phi Long Bang sẽ phát thiệp má»i tất cả lục lâm cao thá»§ thành danh để cùng chúng nó quyết đấu má»™t tráºn. Äây là dịp để cho quý vị thi thố tài năng tạo nên má»™t tương lai rá»±c rỡ. Lão phu khuyến khÃch quý vị, lúc đó hãy tham gia đầy đủ. Lão phu tin thiên hạ võ lâm sẽ vào tay chúng mình đấy ! 
Tiếng vá»— tay lại nhiệt liệt vang lên, nhưng trong tiếng vá»— tay đó lại có tiếng “hừ†lành lạnh. Quần chúng không thể nghe được nhưng Vô Thưá»ng Quá»· lại là kẻ phi thưá»ng nên lão thÃnh tai lắm. 
Nghe tiếng “hừâ€, Vô Thưá»ng Quá»· biến sắc, đôi mắt loáng ra tinh quang quét qua má»i ngưá»i má»™t lượt. Vá»›i đôi mắt tinh vi, lão nháºn thấy trừ thiếu nữ trẻ đẹp và chàng nho sinh Ä‘ang ngồi ăn cÆ¡m kia, thì không còn nhân váºt nào đáng nghi nữa. Lão nghiến răng nói: 
- Ở đây chắc có nội gián, nhưng dù nó có chấp thêm đôi cánh cũng khó mà thoát nổi chưởng tay của lão phu. 
Quần chúng nghe nói ná»™i gian, ai nấy Ä‘á»u bàn tán xôn xao. Vô Thưá»ng Quá»· hét lá»›n để trấn áp sá»± á»’n ào, rồi chỉ vá» phÃa Lý Thanh Hùng nói: 
- Ngưá»i kia là ai? Xin cho biết tên ! 
Äồng Äầu Thái Tế vá»™i nói: 
- Má»™t vị tú tài gá»i là Vương Chấn, hắn đến chúc thá» vãn bối đấy ! 
Lúc bấy giá» ai nấy Ä‘á»u nhìn Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa. Chàng vẫn cúi đầu ăn uống như không hay biết gì cả. 
Vô Thưá»ng Quá»· thấy Ä‘ chàng khác hÆ¡n má»i ngưá»i, liá»n nạt lá»›n: 
- Ê ! Thằng bé kia, mi có nghe lão phu nói gì không? 
Chàng cảm thấy hối háºn, vì bây giá» chàng muốn trốn tránh cÅ©ng không được bèn ngẩng đầu lên cưá»i ha hả. 
Vô Thưá»ng Quá»· thoáng thấy mặt chàng liá»n giáºt mình la lá»›n: 
- à ! Tuyệt Kỹ Thư Sinh...là mi? 
Má»i ngưá»i nghe mấy tiếng “Tuyệt Kỹ Thư Sinh†liá»n ré lên rồi vá»™i tránh xa. 
Tuyệt Kỹ Thư Sinh Lý Thanh Hùng mỉm cưá»i nói: 
- Chương lão ! Từ khi xa nhau ở núi Long Môn cho đến nay kể đã mấy tháng rồi. Nay bỗng gặp lại, ta thấy ngươi có già hơn một tà nhưng không khác mấy. Xin lỗi ngươi đấy ! 
Vì sự có mặt của Lý mẫu đây, chắc trở ngại cho việc phát biểu cao kiến của ngươi. 
Tuy Vô Thưá»ng Quá»· khiếp sợ trước thần uy cá»§a chàng, nhưng trong hoàn cảnh này, lão muốn bảo toàn danh dá»± trước quần chúng nên cố giữ vẻ bình tÄ©nh nói: 
- Ta tưởng là ai, té ra là tiểu đệ ! Ngươi cũng đến đây chúc thỠBằng huynh sao? 
Ngừng một lát lão tiếp: 
- Lão phu không muốn ngươi đến đây với ý định khác, nếu là... 
Chàng cướp lá»i: 
- Äúng ! Lý mẫu đây chÃnh vì việc này mà đến đây ! 
Tháºt ra chàng có biết gì vá» việc này. Nếu Vô Thưá»ng Quá»· không xuất hiện ở đây thì chàng cÅ©ng phá»ng Ä‘oán đây là má»™t cuá»™c há»™i há»p cá»§a võ lâm tầm thưá»ng mà thôi. 
Vô Thưá»ng Quá»· tròn xoe đôi mắt há»i: 
- Ngụ ý gì ? 
Chàng lạnh lùng đáp: 
- Chúng ta thông cảm nhau là đủ rồi ! 
Lão Ä‘oán biết chàng đến đây là cố ý láºt tẩy Phi Long Bang nên nổi giáºn hét: 
- Mi dám cả gan ? 
Lý Thanh Hùng khá»a tay nói: 
- Chương gia ! Hãy bình tÄ©nh, thái độ đó chỉ có thể hù nhát trẻ nhá» mà thôi. Lúc này ngươi bảo Phi Long Bang định nuốt hết võ lâm các phái, không sợ ngưá»i ta chê cưá»i sao? 
Dứt lá»i chàng cưá»i khanh khách vá»›i giá»ng coi rẻ đối phương cá»§a chàng khiến ai nấy Ä‘á»u rút binh khà ra chuẩn bị. 
Trước tình thế khẩn trương, chàng vẫn bình tĩnh từ từ nói: 
- Qúy vị chá»› quá nông nổi, má»™t há»™i nhá» bé như Phi Long Bang mà định xưng bá võ lâm, tháºt đáng buồn cưá»i. Nếu quý vị không tin, tôi xin đưa ra má»™t việc để chứng minh. 
Má»i ngưá»i nhao nhao há»i: 
- Việc gì ? 
- Nếu trong số ngưá»i đây có ai đánh hÆ¡n Lý mẫu trong má»™t chiêu thì Phi Long Bang sẽ nuốt hết cả võ lâm. Bằng không, chỉ là má»™t việc mÆ¡ má»™ng hão huyá»n. Ta nói như thế hình như quá tá»± cao, nhưng không làm như váºy quý vị sẽ lầm âm mưu cá»§a ngưá»i ta mất. 
Vô Thưá»ng Quá»· nghe chàng nói sắc mặt bầm Ä‘en, đôi mắt đổ lá»a, đăm đăm nhìn Lý Thanh Hùng như muốn ăn tươi nuốt sống. 
Hôm nay là ngày khánh thá» cá»§a Äồng Äầu Thái Tế mà bị chàng làm mất mặt như thế thì bảo sao lão không nổi dóa. Huống chi lão là má»™t nhân váºt khét tiếng trong lục lâm. 
Cho nên lão giáºn dữ hét: 
- Tiểu tá» ! Mi dám cả gan qua mặt Äồng Äầu Thái Tế này sao? 
Dứt lá»i lão bay qua đầu Vô Thưá»ng Quá»· bá»a đến Lý Thanh Hùng má»™t chưởng. 
Chàng thấy mình đã ăn cơm của lão chẳng lẽ ra tay thì không đúng nên chàng chỉ xoay mình để tránh chưởng mà thôi. 
Bỗng Long Sơn Thái Chủ Nguyệt Hành Khách chạy đến cầm tay lão nói: 
- Bằng huynh ! Giết gà cần chi phải dùng dao bò, hãy để tiểu tỠnày cho tôi trừng trị. 
Äồng Äầu Thái Tế thấy ngưá»i ra mặt lại là Nguyệt Hành Khách nên trong lòng rất mừng rở vì võ công cá»§a Nguyệt Hành Khách đáng vào hạng “chì†nhất trong vùng Mã Lục. Có ngưá»i ra mặt thì chắc chắn giải quyết được ngay. 
Lý Thanh Hùng thấy nhk muốn làm anh hùng, chàng thầm tức cưá»i. Chàng cảm thấy nếu đánh vá»›i hạng đó thì mất danh pháºn cá»§a chàng nên chàng nhắm mắt lại để cho đối phương đánh là hay hÆ¡n. 
Nguyệt Hành Khách được thể, lấy toàn lá»±c Ä‘áºp má»™t chưởng lên đầu chàng. 
Lý Thanh Hùng muốn cho hắn má»™t bài há»c nên không tránh né, chàng chỉ đỡ ra mà thôi. 
Bỗng Nguyệt Hành Khách rú lên một tiếng thất thanh: 
- Ã !.... 
Cả ngưá»i hắn chệnh choạng lùi lại mấy bước, hai cánh tay buông xuôi như bị gãy xương váºy. Còn lại thì cánh tay mặt hắn bị sưng vù như bắp chuối. Hắn ngồi bệt xuống rên la thảm thiết. 
Lý Thanh Hùng ngẩng đầu lên đôi mắt loáng thần quang trông rất oai hùng. 
Äồng Äầu Thái Tế nháºn thấy hôm nay gặp phải tay cừ khôi, dù cho mình có ra tay không lợi. 
Lý Thanh Hùng như biết được thâm ý của lão, bèn nói: 
- Bằng huynh ! Lý mẫu ăn cá»§a ngưá»i má»™t bữa cÆ¡m, muốn báo đáp bằng cách khuyên ngưá»i chá»› nên làm ác, ngưá»i nên biết chÃnh nghÄ©a bao giá» cÅ©ng tồn tại mãi mãi, ngưá»i nên tá»± liệu lấy thân. 
Dứt lá»i lại quay nói vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga: 
- Tỷ tỷ ! Chúng mình đi thôi ! 
Vô Thưá»ng Quá»· thấy chàng bá» Ä‘i mà không đếm xỉa tá»›i ai cả, lão nổi đóa hét: 
- Khoan Ä‘i đã ! Äâu có thể Ä‘i má»™t cách dá»… dàng như thế được ! Phải đỡ lấy ba chưởng cá»§a lão phu rồi hãy Ä‘i cÅ©ng chẳng muá»™n. 
Chàng cưá»i khúc khÃch đứng lại nói: 
- Ba chưởng đó hẹn đến sang năm có được không? 
Vô Thưá»ng Quá»· cÅ©ng muốn thừa cÆ¡ há»™i cho qua, bèn nói: 
- ÄÆ°á»£c, ta cho mi sống thêm má»™t năm nữa, nếu là anh hùng thì chá»› thất tÃn. 
Lý Thanh Hùng không nói gì cả, kéo tay Nguyệt Lý Hằng Nga bỠđi xuống lầu. 
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i: 
- Sao Hùng đệ không cho hắn biết tay? 
Chàng đáp: 
- Lão quỷ đó đã thành danh, muốn thắng cũng không dễ. Hắn đã sợ cho chúng mình đi là được rồi, cần gì phải gây thêm rối. 
- Hùng đệ cÅ©ng quá nhân háºu đấy ! Äáng thương hại cho lão quá»·, khi lão thấy Hùng đệ chẳng khác mèo thấy chuá»™t. 
- Tá»· tá»· nên biết, võ công cá»§a lão cÅ©ng không thể khinh thưá»ng được, vì lão có Bình Tuyệt Xoay Phong Chưởng là má»™t thá»§ pháp độc đáo. Nếu lão không bị thảm bại ở núi Long Môn, thì không bao giá» lão cho chúng mình Ä‘i. 
- Nếu là Lục Ngá»c Hoa này thì có chết cÅ©ng đánh đến cùng. 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Lẽ tất nhiên, đã là đại trượng phu thà chết không bao giá» chịu nhục. Nhưng có đôi lúc cÅ©ng phải tùy cÆ¡ ứng biến má»›i gá»i là anh hùng. 
- á»’ ! Lá»i lẽ xuôi ngược Hùng đệ Ä‘á»u nói được cả thì láºp trưá»ng ở đâu? 
Lý Thanh Hùng cưá»i ha hả nói: 
- ÄÆ°á»£c rồi ! Tá»· tá»· chỉ biết nói, không suy nghÄ©, sau này tôi không cáng đáng nữa đâu ! 
Dứt lá»i làm ra vẻ khôi hài khiến Lục Ngá»c Hoa cưá»i nôn ruá»™t. 
Hai ngưá»i rá»i khá»i Mã Lục liá»n Ä‘i vá» hướng Tô Gia Hà. 
Bá»—ng thấy trước mặt có má»™t con tuấn mã phi nhanh. Trên lưng ngồi má»™t vị thiếu niên công tá» trạc độ mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, nước da trắng mịn, đôi má hồng hào, giục ngá»±a buông cương trông đưá»ng đưá»ng anh tuấn. 
Chỉ trong nháy mắt thiếu niên này đã đến trước mặt hai ngưá»i liá»n quất mạnh con tuấn mã vượt nhanh qua. 
Lý Thanh Hùng trông thấy liá»n “á†lên má»™t tiếng rồi nhìn sững theo thiếu niên đó. 
Lục Ngá»c Hoa thấy thế vá»— vai há»i: 
- Làm gì mà nhìn sững thế, không sợ ngươi ta cưá»i sao? 
Chàng giáºt mình lẩm bẩm: 
- Trông mặt hắn quen quá ! Hình như có gặp hắn ở đâu rồi. 
- Ai? 
- Thiếu niên trên ngựa đó ! 
Lục Ngá»c Hoa mỉm cưá»i nói: 
- Thôi, chá»› Ä‘oán báºy nữa, hãy tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i kẻo khuya mất. 
Chẳng bao lâu hai ngưá»i đã đến phÃa Nam Tô Gia Bảo tìm đến má»™t khách sạn nhá» gá»i là Môn Thanh khách sạn. Khách sạn này tuy nhá» nhưng sạch sẽ, chàng thuê hai căn phòng kế cáºn để hai ngưá»i cùng nghỉ chân. 
Äêm đã khuya, vạn váºt Ä‘á»u chìm đắm trong giấc ngá»§, bốn bá» im lặng, không má»™t tiếng động. Trên trá»i ánh trăng lá» má» rá»i xuống. 
Lúc bấy giá» vào khoảng canh ba, các căn phòng kia Ä‘á»u ngá»§ cả, chỉ có hai căn phòng cá»§a Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa còn ánh đèn leo lét. Hai ngưá»i Ä‘ang chuyện trò tâm sá»± bá»—ng bên ngoài có má»™t bóng ngưá»i bay đáp trên đầu tưá»ng nhẹ như tàu lá, đưa mắt nhìn vào trong má»™t lút rồi vụt bay đến trước phòng cá»§a hai ngưá»i lá»™n mình đáp xuống đứng bên cá»a sổ, trố mắt nhìn vào trong. 
Äá»™t nhiên Lý Thanh Hùng hét lá»›n: 
- Ai? 
Bóng ngưá»i kia bị lá»™ tung tÃch liá»n dáºm đôi chân bay vụt ra ngoài. 
Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa cÅ©ng láºp tức từ trong phòng bay vụt ra. 
Hai bóng sau tuy lẹ làng nhưng bóng ngưá»i bay trước lại còn nhanh hÆ¡n nữa. Hai ngưá»i Ä‘uổi đến ngoài thành thì không còn thấy tăm dạng đâu nữa. 
Lý Thanh Hùng dáºm chân nói: 
- Ồ ! Thân pháp lanh lẹ quá ! Chúng mình hãy đuổi theo một lúc nữa xem sao? 
Dứt lá»i hai ngưá»i vụt má»™t cái như tên bay thẳng đến bá» Tô Gia Bảo nhưng đành thất vá»ng vì không tìm thấy tăm hÆ¡i. 
Lục Ngá»c Hoa trầm tư má»™t lúc rồi nói: 
- Lạ quá ! Với tài khinh công của chúng mình mà không bắt được là lý gì ? 
Chàng nói: 
- Võ công cá»§a hắn cÅ©ng không giá»i gì đâu, vì từ khi hắn rÆ¡i trên mái nhà tôi đã thấy rồi, nếu không để coi hắn cỠđộng gì thi tôi đã bắt ngay được. 
- Thôi đành bá», vì hắn đã thoát nếu theo Ä‘uổi nữa cÅ©ng vô Ãch. Ta vá» Ä‘i ! 
- Lạ tháºt ! Tôi đã xem kỹ từ đó đến đây không má»™t chút khả nghi hay là...nó... 
Lục Ngá»c Hoa vá»™i há»i: 
- Ai? 
- Vị thiếu niên cỡi ngựa đó ! 
- Thôi mặc kệ hắn ! Hùng đệ sợ hắn sao? 
Chàng lắc đầu rồi cùng Lục Ngá»c Hoa trở vá» khách sạn. 
Không hai ngưá»i vá» phòng rồi thì không còn đèn Ä‘uốc đâu nữa. Cả hai phòng Ä‘á»u tối Ä‘en như má»±c, Lý Thanh Hùng ngạc nhiên nói: 
- Lạ tháºt ! Không ra khá»i phòng tôi nhìn lại hai cái đèn vẫn còn sáng, thế sao...hay là... 
Nói đến đây chàng cau mày suy nghĩ một lúc rồi nói: 
- Tỷ tỷ ! Thế mà mình bị mắc mưu rồi ! 
Dứt lá»i chàng đưa hai tay thá»§ thế tiến thẳng vào phòng. Lục Ngá»c Hoa cÅ©ng bay theo chàng. 
Chàng đưa mắt quan sát cả phòng không tìm thấy gì khác hơn cả. Nhưng khi chàng nhìn lên bàn bỗng kinh hãi hét: 
- Ã !.... 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-07-2008, 11:47 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			.gif)  | 
			
				
				 Tiếp Nháºp Ma Äạo 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 548
					 
                    Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 54 phút 
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 191 Times in 137 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 45 
Bức Thư Äoạn Tuyệt 
 
 
  
 
Lý Thanh Hùng thoáng thấy trên bàn có một tấm giấy và một cây trâm. 
Chàng vá»™i đánh lá»a đốt đèn, xem qua tấm giấy thì bá»—ng chàng hét lên má»™t tiếng, và lẩm bẩm: 
- Thôi ! Thế là hết ! 
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy vẻ mặt sững sỠcủa Lý Thanh Hùng không hiểu tại sao, nàng vội ghé mắt nhìn vào tấm giấy thì thấy đó là một bức thư. 
Phải ! ChÃnh là bức thư vÄ©nh biệt. 
Bức thư này chÃnh tay Äặng Mỹ Huệ đã viết như sau: 
“Hùng ca, Từ khi bị bắt đi, em đã có ý định quyên sinh để bảo tồn thanh danh cho đồng đạo. Tuy nhiên, em không thể tự hủy diệt mà không thấy mặt anh lần cuối cùng. 
Do đó, em đã cố sống cho đến ngày hôm nay. 
Em được Tăng Thiện trưởng lão thương tình cứu em ra khá»i hang cá»p, và chỉ cho em biết tung tÃch cá»§a anh. Em đã bá» má»™t thá»i gian khá lâu, má»›i tìm gặp được anh. 
Nào ngá», ngày gặp nhau lại là ngày Ä‘oạn trưá»ng. 
Anh đã có ngưá»i yêu, má»™t ngưá»i tài sắc siêu quần. 
Con tim anh đã gởi trá»n cho ngưá»i đẹp kia rồi ! 
Pháºn em hèn má»n xấu xa ! Em không trách anh đổi lòng, chỉ tiếc là anh đã quên em từ lâu mà êm vẫn còn luôn luôn thương nhá»› đến anh mãi. 
Váºy từ nay, em sẽ tìm đến má»™t nÆ¡i núi sâu rừng thẳm, tìm má»™t ngôi chùa hoang vắng, xa hẳn loài ngưá»i để cho thá»i gian phôi pha kiếp sống thừa này. 
Cô gái bạc mệnh. 
Äặng Mỹ Huệ.†Nguyệt Lý Hằng Nga xem thư xong đứng sững sá». Nàng như nghẹn ngào nói không ra tiếng. 
Lý Thanh Hùng mặt tái ngắt ! Có lẽ chàng đang đau khổ lắm. 
Chàng tự trách mình sao không đi cứu nàng, để cho Tăng Thiện trưởng lão phải ra ơn làm công chuyện đó. 
Chàng không trách Äặng Mỹ Huệ đã hiểu lầm cho chàng là ngưá»i phụ bạc. 
GiỠđây Äặng Mỹ Huệ đã há»n giáºn bá» Ä‘i chàng còn biết đâu mà tìm nữa. 
Nhưng dầu tìm gặp nàng Ä‘i nữa, Lý Thanh Hùng còn biết nói năng làm sao để cho nàng tin? Nàng có thể tin tưởng được tấm lòng chân tháºt cá»§a chàng không? 
Äau khổ, tuyệt vá»ng tràn ngáºp cả cõi lòng, Lý Thanh Hùng sững sá» nhìn vá» phÃa chân trá»i xa Ä‘ang phá»§ má»™t màu Ä‘en dày đặc. 
Nguyệt Lý Hằng Nga từ từ bước tới, cầm cây trâm cài tóc đưa đến trước mặt Lý Thanh Hùng, nhỠnhẹ nói: 
- Hùng đệ ! Không cần buồn bã làm chi, hãy cất chiếc trâm cài tóc này để vỠsau dùng đến. 
Lý Thanh Hùng không đáp, cÅ©ng không đưa tay lấy chiếc trâm, đôi mắt chàng mÆ¡ màng nhìn mãi vá» chân trá»i xa. 
Nguyệt Lý Hằng Nga lại an ủi: 
- Hùng đệ ! Cần gì phải buồn, miễn chúng ta làm việc gì đừng để lương tâm cắn rứt là được. 
Lý Thanh Hùng nhắm kÃn đôi mắt, không nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga. Chàng nói qua hÆ¡i thở ngáºp ngừng: 
- Hoa tỷ tỷ cứ để một mình tôi ở lại đây. 
- Tại sao ? 
- Không tại sao cả. Tôi muốn được yên tĩnh. 
- Không được ! Hùng đệ sẽ đau buồn mà làm hại đến thân thể. Tôi cần ở đây an ủi Hùng đệ mới được. 
Lý Thanh Hùng mặt mày nặng trĩu vì đau khổ, mở mắt nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga nói: 
- Cảm ơn tỷ tỷ ! Tỷ tỷ nên vỠphòng nghỉ đi. Tỷ tỷ để cho tôi được sống trong yên lặng lúc này. 
Nguyệt Lý Hằng Nga thông cảm nỗi đau khổ của Lý Thanh Hùng thở dài nói: 
- ÄÆ°á»£c ! Nhưng Hùng đệ phải hứa vá»›i tôi má»™t lá»i là không được làm hại bản thân. 
Nói đến đây, Nguyệt Lý Hằng Nga một mình bước ra ngoài phòng rồi từ từ mất dạng. 
Lý Thanh Hùng vẫn đứng yên như pho tượng không nhúc nhÃch. 
Chỉ nghe chàng lẩm bẩm: 
- Huệ muá»™i ! Anh có lá»—i vá»›i em ! Còn em lại không hiểu được lòng anh ! Nếu xa nhau, anh không thể nào sống được... Huệ muá»™i ! Trước khi bá» Ä‘i sao em không gặp anh để táºn mặt nói má»™t lá»i... Em hãy tin anh Ä‘i Huệ muá»™i ! Không lúc nào lòng anh không nhá»› đến Huệ muá»™i đâu... 
Lẩm bẩm một lúc, chàng cầm chiếc trâm kẹp cài mân mê, rồi nghiến răng nói tiếp: 
- Ai đã khiến đôi ta phải chia ly, ai đã cướp Ä‘oạt tình yêu cá»§a đôi ta? À ! Phi Long Bang ! Phi Long Bang ! Anh phải báo thù... Anh phải báo thù ! Chiếc trâm cài tóc này anh phải Ä‘em theo mình mãi mãi và coi như lúc nào cÅ©ng có mặt em bên anh, để anh dùng máu rá»a sạch Hiệp Lương SÆ¡n. 
Bấy giỠđêm đã gần tàn, xa xa tiếng gà gáy văng vẳng đưa lại. 
Chàng bừng tỉnh, dụi mắt hướng vá» phÃa căn phòng Nguyệt Lý Hằng Nga gá»i lá»›n: 
- Hoa tỷ tỷ ! Chúng mình đi thôi ! 
Tiếng nói chưa dứt, cá»a phòng đã mở toang ra. Nguyệt Lý Hằng Nga bước vào. 
Có lẽ Nguyệt Lý Hằng Nga không ngủ. Nàng núp bên ngoài để theo dõi từng hành động đau buồn của Lý Thanh Hùng. 
Lý Thanh Hùng cÅ©ng hiểu như váºy, nhưng không để y, chàng nói: 
- Hoa tá»· tá»· ! Äêm nay chúng mình không ai ngá»§ được. Có lẽ lòng tá»· tá»· cÅ©ng Ä‘au khổ không kém gì tôi. Hiện giá» tôi không muốn Ä‘i đến Võ Äang nữa. Tá»· tá»· thế dùm tôi và bảo cho há» biết là Lý Thanh Hùng không thể đợi chá»... 
Nguyệt Lý Hằng Nga ngắt lá»i: 
- Hùng đệ ! à cá»§a Hùng đệ tôi đã hiểu rồi ! Hai ta không ai đến Võ Äang cả. Tôi sẽ theo Hùng đệ đến Lữ Lương SÆ¡n cÅ©ng được. 
Lý Thanh Hùng lắc đầu: 
- Không ! Tá»· tá»· chá»› nhá»c lòng ! Phi Long Bang không phải là bá»n ba đầu sáu tay gì mà sợ. Tôi không muốn phiá»n đến tá»· tá»·. Công việc này tôi trả thù riêng cho Huệ muá»™i mà. 
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe câu nói ấy hÆ¡i giáºn: 
- Hùng đệ ! Äã thế cần gì phải bàn bạc vá»›i Hùng đệ làm chi? 
Lý Thanh Hùng vội nói: 
- Không ! Tá»· tá»· đừng hiểu lầm ý tôi. Tôi chỉ không muốn làm phiá»n tá»· tá»· thôi ! 
Nguyệt Lý Hằng Nga nói: 
- Có lẽ Hùng đệ sợ tôi Ä‘i theo làm nhiá»u việc phiá»n lụy chăng ? 
Lý Thanh Hùng không biết giải bày ra làm sao, phải thuáºn cho Nguyệt Lý Hằng Nga cùng Ä‘i. 
Trá»i lá» má» sáng, hai ngưá»i đã ra khá»i tá»u Ä‘iếm. 
Bá»—ng nÆ¡i má»™t khúc đưá»ng quanh thấp thoáng má»™t bóng ngưá»i. 
Bóng ngưá»i ấy xẹt qua như Ä‘iện chá»›p rồi mất dạng. Tuy nhiên đôi mắt cá»§a Lý Thanh Hùng không phải tầm thưá»ng. 
Vừa thoáng qua chàng đã nháºn ngay bóng đó là gã thư sinh mà chàng đã trông thấy qua má»™t lần khi má»›i Ä‘i vào tá»u Ä‘iếm. 
Một ý nghĩ thoáng qua óc chàng. Chàng lẩm bẩm: 
- Phải rồi ! Nhất định là nàng ! Hoa tỷ tỷ mau đuổi theo ! Huệ muội muội đó ! 
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy vẻ mặt cá»§a chàng biết có việc quan trá»ng, vá»™i phi thân Ä‘uổi theo sau. 
Qua khá»i má»™t khoảng đưá»ng dài, quả nhiên Lý Thanh Hùng thấy trước mặt thấp thoáng bóng gã thư sinh, cỡi trên lưng con tuấn mã phi nước đại. 
Lý Thanh Hùng gá»i lá»›n: 
- Huệ muội ! Hãy dừng chân ! 
Tiếng chàng lãnh lót, nhưng bóng thư sinh kỵ mã vẫn lao nhanh vá» phÃa bụi má». 
Không còn cách nào chạy theo kịp nữa, Lý Thanh Hùng đứng dáºm chân tức tưởi: 
- Thôi ! Thế là hết ! Huệ muá»™i đã giáºn ta mà bá» Ä‘i rồi ! 
Nguyệt Lý Hằng Nga vỗ vai chàng an ủi: 
- Hùng đệ ! Chá»› Ä‘au lòng ! Tôi Ä‘oán chắc không sá»›m thì muá»™n, hai ngưá»i cÅ©ng tái ngá»™. 
Lý Thanh Hùng ngơ ngác: 
- Nàng đã bỠđi và để lại bức thư đoạn tuyệtn mà ? 
- Phải ! Nhưng nàng không nỡ bỠHùng đệ đâu? 
- Tại sao? 
- Nếu nàng dứt tình thì đêm qua nàng đã bỠđi ngay, tại sao lại đợi đến sáng ? 
Lý Thanh Hùng trầm tư nghÄ© ngợi má»™t lúc thấy lá»i nói Lục Ngá»c Hoa cÅ©ng có lý, lòng chàng nổi lên má»™t tia hy vá»ng. 
Lục Ngá»c Hoa há»i: 
- Hùng đệ ! Äệ có tin chắc chàng thư sinh kỵ mã kia là Äặng Mỹ Huệ không? 
- Tôi cũng đoán như thế thôi. 
- á»’ ! Chúng ta cần phải dá» há»i cho rõ ràng má»›i khá»i lầm lạc. Váºy chúng ta nên trở lại tá»u Ä‘iếm Ä‘i. 
Lý Thanh Hùng theo lá»i, cùng Lục Ngá»c Hoa trở vá» quán trá». 
Vào đến bàn, Lý Thanh Hùng gá»i tiểu nhị há»i: 
- Này ngươi nói tháºt cho ta việc này, chàng thiếu niên kỵ mã đêm qua trỠỞ phòng nào. 
Tiểu nhị nói: 
- Ngưá»i đó ở sát bên phòng cá»§a quý khách mà ! 
Lý Thanh Hùng thở dài: 
- Ồ ! thế mà lại không để ý. 
Chàng quay qua nói vá»›i Lục Ngá»c Hoa: 
- Việc này tỷ tỷ chắc không còn nghi ngỠgì nữa chứ. 
Lục Ngá»c Hoa gáºt đầu: 
- Äúng là nàng. 
Hai ngưá»i từ từ dắt tay nhau rá»i tá»u Ä‘iếm Ä‘i lang thang không định hướng. 
* * * Má»™t hôm, trá»i vá» chiá»u, hai ngưá»i cỡi trên hai con tuấn mã phi nhanh vá» hướng biên giá»›i tỉnh SÆ¡n Tây. 
Hai con tuấn mã từ đưá»ng xa má»›i đến, mình toát mồ hôi, miệng chảy đầy nước bá»t, ai trông thấy cÅ©ng biết ngay là đôi nam nữ thiếu niên này đã vượt hÆ¡n ngàn dặm đưá»ng. 
Lý Thanh Hùng gò cương, nghiêng đầu nói vá»›i Lục Ngá»c Hoa: 
- Hoa tỷ tỷ ! Gần đến nơi rồi ! Tỷ tỷ đủ sức với cuộc hành trình này chăng ? 
Lục Ngá»c Hoa trên mặt dÃnh đầy bụi đưá»ng nhưng đôi môi vẫn đỠmá»ng. Nàng nhoẻ miệng cưá»i nói vá»›i Lý Thanh Hùng: 
- Nếu cần phải vượt bao nhiêu đưá»ng xa như váºy nữa tôi cÅ©ng vẫn chịu nổi mà ! 
Chúng ta chỉ cần hai ngày đưá»ng nữa đã đến sào huyệt cá»§a Phi Long Bang rồi. 
Thá»±c ra, đến hôm nay, Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa đã trải qua sáu ngưá»i đưá»ng rồi. Từ khi rá»i khá»i tá»u Ä‘iếm, hai ngưá»i bá» tiá»n mua hai con tuấn mã, ngày đêm dung ruổi cố Ä‘uổi theo Äặng Mỹ Huệ, nhưng bóng Äặng Mỹ Huệ đã biến mất trong khung trá»i mênh mông vô táºn, không còn tìm gặp được nữa. Cả hai lần vá» biên giá»›i SÆ¡n Tây, đến Lữ Lương SÆ¡n để diệt Phi Long Bang rá»a háºn. 
Trong lúc say sưa vá»›i bụi đưá»ng, há» không để ý đến kẻ thù. 
ChÃnh lúc hai ngưá»i vừa đặt chân đến nÆ¡i đây là bá»n bá»™ hạ Phi Long Bang đã để ý theo dõi há» rồi, vì nÆ¡i đây là địa pháºn cá»§a Phi Long Bang. 
Hai ngưá»i tìm vào má»™t khách sạnh nghỉ ngÆ¡i, để hôm sau Ä‘i vá» miá»n Lữ Lương SÆ¡n. 
Mã Môn Quan này tuy phố xá không đông lắm, nhưng khách sạn khá nhiá»u. Lý Thanh Hùng dắt Nguyệt Lý Hằng Nga vào má»™t khách sạn gần đấy. 
Tên tiểu nhị bước ra dắt ngựa, đôi mắt trắng xóa nhìn khách có vẻ khả nghi. 
Nguyệt Lý Hằng Nga bấm Lý Thanh Hùng nói nhá»: 
- Hùng đệ, đêm nay chúng ta phải đỠphòng đấy. 
Lý Thanh Hùng không để ý lá»i nói cá»§a nàng. Äầu óc chàng Ä‘ang quay cuồng hình bóng Äặng Mỹ Huệ, và mối căm thù đối vá»›i Phi Long Bang. Chàng bước theo chân tên tiểu nhị vào má»™t căn phòng sau lữ Ä‘iếm. 
Sau khi xếp đặt hành trang, Nguyệt Lý Hằng Nga nói với Lý Thanh Hùng: 
- NÆ¡i đây gần sào huyệt cá»§a Phi Long Bang, tôi e tai mắt cá»§a quân cướp không rá»i chúng ta... 
Lý Thanh Hùng ngÆ¡ ngác há»i: 
- Tại sao tỷ tỷ biết ? 
- Rất đơn giản ! Cứ nhìn vào mặt tên tiểu nhị lúc nãy thì rõ. 
- Chúng ta đã đến đây để táºn diệt bá»n chúng còn sợ gì chúng mưu hại. 
Tuy nói thế, nhưng nét mặt của Lý Thanh Hùng vẫn buồn buồn. 
Nguyệt Lý Hằng Nga trèo lên giưá»ng nằm có vẻ tá»± lá»±, trong lúc đó thì Lý Thanh Hùng ngồi xếp tròn trên bá»™ ván Ä‘iá»u dưỡng chân lá»±c. 
Trong phòng lặng lẽ nặng ná». Má»—i ngưá»i Ä‘ang lo má»™t việc khác nhau. 
Bên ngoài có tiếng gõ cá»a, và có giá»ng tên tiểu nhị nói vào: 
- Cơm đã xong, tôi xin xem vào. 
Nguyệt Lý Hằng Nga bước đến mở cá»a, thấy tiểu nhị bưng má»™t mâm cÆ¡m đầy vá»›i mấy món đồ ăn trông có vẻ thịnh soạn, Nguyệt Lý Hằng Nga Ä‘iểm trên môi má»™t nụ cưá»i lạnh lùng há»i: 
- Sao Ä‘em cÆ¡m đến sá»›m váºy. 
Tiểu nhị ú ớ: 
- Cô nương nói rất đúng, lữ Ä‘iếm này thưá»ng cho khách ăn cÆ¡m sá»›m để nghỉ ngÆ¡i. 
Lá»i nói cá»§a tiểu nhị không được tá»± nhiên, làm cho Nguyệt Lý Hằng Nga thấy được Ä‘iá»u ám muá»™i bên trong, nàng cưá»i hì hì, nói: 
- ÄÆ°á»£c ! Ta sẽ theo cái lệ cá»§a quán trá» này, nhưng ngược lại ngươi cÅ©ng phải tuân theo cái lệ cá»§a ta. 
- Thưa cô nương lệ gì ? 
- Ta có thói quen, má»—i khi đến quán trá» nào, tiểu nhị Ä‘em cÆ¡m đến cÅ©ng phải nhấm thá» trước mặt ta má»—i món đồ ăn má»™t Ãt... 
Nguyệt Lý Hằng Nga nói chưa dứt lá»i, vẻ mặt tên tiểu nhị đã tái mét. 
Không còn nghi ngá» gì nữa, nhất định trong đồ ăn có chất độc rồi ! Tên tiểu nhị từ từ lui vá» phÃa cá»a toan thoát chạy, nhưng Nguyệt Lý Hằng Nga đã lanh tay chá»™p vào vai nó bảo: 
- Không dễ gì đem thuốc độc đến đây rồi bỠchạy, hãy nếm thỠta xem ! 
Tên tiểu nhị ú á»› nói không ra lá»i, Nguyệt Lý Hằng Nga dà tay vào Mệnh Môn huyệt: 
- Nếu ngươi không tuân lá»i, ta giết chết ! 
- Thưa cô nương nếu tuân lá»i cô nương thì tôi chết mất ! 
- Tại sao ? 
- Trong đồ ăn có chất độc. 
- Ai đã bỠchất độc ấy vào đồ ăn ? 
- Äó là do lệnh cá»§a Äiếm chá»§. 
- Tại sao Äiếm Chá»§ lại có hành động ấy? 
- Vì ông ta là đồ đảng của Phi Long Bang. 
Nguyệt Lý Hằng Nga cưá»i má»™t tràng dài: 
- Thế thì chúng bây cũng là đồ đảng của Phi Long Bang tất cả ! Chết là đáng lắm ! 
Hãy ăn mau ! 
Vừa nói Nguyệt Lý Hằng Nga vừa dà mạnh ngón tay vào Mệnh Môn huyệt của tiểu nhị, làm cho hắn đau nhói lên không chịu được. Hắn vội vã bới cơm và đồ ăn nhai ngấu nghiến. 
Thấy ắn đã ăn xong, Nguyệt Lý Hằng Nga buông tay ra thì hắn vá»™i vụt chạy ra khá»i cá»a phòng. 
Nhưng chưa được bao xa thì nghe má»™t tiếng “bịchâ€. Nguyệt Lý Hằng Nga vá»™i chạy ra xem thì thấy tên tiểu nhị ấy đã té nằm sóng sượt, miệng mÅ©i chảy ra toàn là máu Ä‘en. 
Hắn tắt thở. 
Chất độc quá mạnh đến ná»—i Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng rợn ngưá»i lẩm bẩm: 
- Ồ ! Quân độc ác. 
Nàng qquay vào thì Lý Thanh Hùng vẫn ngồi yên trên ván, đôi mắt nhắm nghiá»n, hình như chàng không hay biết gì má»i việc đã xảy ra. 
Äợi cho Lý Thanh Hùng váºn công Ä‘iá»u dưỡng xong, Nguyệt Lý Hằng Nga má»›i kể lại. 
Chàng nói: 
- DÄ© nhiên bá»n này là quân hắc Ä‘iếm, chúng ta sẽ gặp nhiá»u khó khăn hÆ¡n. 
Chẳng bao lâu ngoài cá»a có tiếng ngưá»i huyên náo và có tiếng chân bước thình thịch đến gõ cá»a phòng. 
Nguyệt Lý Hằng Nga mặt mày háºm há»±c, toan dùng vÅ© lá»±c đối phó nhưng Lý Thanh Hùng cản lại: 
- Chớ vội ! Chúng ta chỠxem thái độ của đối phương đã. 
Ngoài cá»a có tiếng gá»i rất gấp: 
- Ê ! Mở cá»a ra ! Giết ngưá»i phải Ä‘á»n mạng, sao còn không chịu mở cá»a. 
Lý Thanh Hùng cháºm rãi đứng lên. Cánh cá»a vừa hé mở bên ngoài có vô số tráng hán, mặt mày hung dữ, tay cầm gáºy chen nhau xông vào. 
Lý Thanh Hùng giả vá» há»i: 
- Việc gì váºy? 
Má»™t ngưá»i trong bá»n nói oang oang: 
- Ngươi vừa giết tên tiểu nhị mà còn chối sao? 
Lý Thanh Hùng cưá»i nhạt: 
- á»’ ! Tôi đâu phải là kẻ giết ngưá»i. ChÃnh các ngưá»i má»›i là kẻ giết ngưá»i chá»›. 
Bá»n tráng hán nhao nhao nói: 
- Ồ ! Có lão gia đến kia rồi, anh em tránh ra ! 
Quả nhiên, từ đàng xa, má»™t lão già miệng ngáºm Ä‘iếu thuốc lá, đôi mắt hi hÃ, mÅ©i quặp, ngang nhiên đến trước mặt Lý Thanh Hùng há»i: 
- Ngươi có phải là Tuyệt Kỹ Thư Sinh chăng? 
- Nếu phải thì sao? 
- Thì mày hết sống được rồi. 
Lý Thanh Hùng ngạo nghá»… há»i: 
- Muốn dùng võ lực ? 
- Phải ! 
- Thế thì xin ra tay. 
- NÆ¡i đây không phải là đấu trưá»ng. 
- Có lễ ngươi muốn tìm một nơi khác? 
- Phải ! Hãy theo ta. 
Dứt lá»i, lão già quay gót, dẫn Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga ra sau vưá»n. 
Lão già nầy má»™t tay lục lâm khét tiếng. Trước đây hai mươi năm, giang hồ thưá»ng gá»i lão là Cá»u Văn Thanh Long Bạch, lão cÅ©ng là má»™t thá»§ hạ đắc lá»±c cá»§a Thiên Diện Ma. 
Tuy võ công không giá»i lắm, nhưng Thiên Diện Ma đã cho lão giữ chức liên lạc ở Mã Môn Quan để thông tin tức cùng các cao thá»§ Hắc đạo. 
Ba ngưá»i vừa đến sau vưá»n thì bá»n tráng hán thá»§ hạ kia cÅ©ng kéo đến vây quanh. 
Lý Thanh Hùng không chút sợ sệt. Chàng thò vào túi lấy ra má»™t chiếc trâm cài tóc cầm nÆ¡i tay. Chiếc trâm này chÃnh là cá»§a Äặng Mỹ Huệ để lại. 
Cá»u Vân Thanh Long Bạch gằn giá»ng nói: 
- Thằng nhá» há» Lý ! Tá»™i lá»—i mi đối vá»›i bổn bang đã chất chứa rất nhiá»u, hôm nay mi phải chết. 
Lý Thanh Hùng nhướng đôi mày cưá»i ngạo nghá»… nói: 
- Tiểu lão đầu đừng nói dóc, nếu có tài gì cứ thi thố ra xem. Ta không có nhiá»u thì giá» nói chuyện vá»›i ngươi. 
Lá»i nói cá»§a chàng chưa dứt thì đám thá»§ hạ tráng hán kẻ dao ngưá»i gáºy vung lên vun vút. 
Nguyệt Lý Hằng Nga tức giáºn, vá»™i vung Cuồng Phong Äại xuất những chiêu thế tá»™t độ đánh tá»›i, làm cho bá»n tráng hán côn đồ không dám áp tá»›i. 
Chỉ chốc lát tiếng rú nối nhau vang lên, từng thây ngưá»i ngã gục xuống. 
Nguyệt Lý Hằng Nga vốn là một cô gái có lương tâm, không muốn sát hại những tên thủ hạ này. Tuy nhiên, nàng không giết cũng không được, vì chúng cú lăn xả vào tìm cái chết. 
Äang chiến đấu, Nguyệt Lý Hằng Nga bá»—ng nghe má»™t tiếng hét kinh hồn, nàng vừa quay lại thì đã thấy Lý Thanh Hùng dùng cây trâm cài tóc chút xÃu cá»§a Äặng Mỹ Huệ đâm chết tên chá»§ nhân hắc Ä‘iếm rồi. 
Bá»n bá»™ hạ thấy váºy Ä‘á»u bá» chạy hết. 
Nguyệt Lý Hằng Nga thở dài, nhìn những thây ngưá»i nằm dưới đất nói: 
- Hùng đệ ! Chúng ta đã tàn sát bá»n này má»™t cách tá»™i nghiệp ! Chúng chỉ là những tên thá»§ hạ theo đấu ăn tàn, võ nghệ có gì đâu? 
Lý Thanh Hùng gáºt đầu: 
- Tỷ tỷ nói rất phải ! Nhưng tên chủ nhân hắc điếm này phải chết. 
Hai ngưá»i ra khá»i lữ quán, lên ngá»±a rá»i khá»i Mã Môn Quan. 
Lúc này trá»i đã sáng tá». Hai ngưá»i Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng chẳng há» trao đổi nhau má»™t tiếng nói nào. Có lẽ lòng má»—i ngưá»i Ä‘ang Ä‘eo Ä‘uổi má»™t mối buồn riêng, tuy có liên quan vá»›i nhau. Há» Ä‘i mãi. 
Cho đến lúc mặt trá»i xế bóng thì đôi thiếu niên nam nữ ấy đã đến chân núi Lữ Lương SÆ¡n. 
Lữ Lương SÆ¡n là sào huyệt cá»§a Phi Long Bang, cách cá»a phÃa Bắc Ngô Thành năm mươi dặm. 
Vì váºy, những nÆ¡i mà Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga vừa Ä‘i qua Ä‘á»u là thành phần đất cá»§a Phi Long Bang kiểm soát. 
Nguyệt Lý Hằng Nga vốn là má»™t thiếu nữ chÃn chắn, tuy không nói ra, nhưng nàng vẫn để ý xem chừng địch quân dá» thám, cứ chốc chốc nàng quay đầu nhìn lại, hoặc để mắt chăm chú khắp nÆ¡i. 
Lý Thanh Hùng hiểu ý, nói với nàng: 
- Tá»· tá»· ! Có lẽ tá»· tá»· lo cho sanh mạng cá»§a tôi lắm thì phải ! Nhưng chúng ta đã Ä‘em thân đến đây, dù Lữ Lương SÆ¡n là má»™t nÆ¡i hang hùm ná»c rắn tôi cÅ©ng quyết chẳng lùi bước. 
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Lý Thanh Hùng có vẻ liá»u lÄ©nh và khinh địch, lòng không an. 
Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc nữa thì đến má»™t khu rừng trúc, bên trong thấp thoáng có bóng mái nhà. 
Nguyệt Lý Hằng Nga nói: 
- Hùng đệ ! Chúng ta Ä‘i đưá»ng xa mệt nhá»c, ngôi nhà trong khu rừng trúc có ngưá»i ở, chúng ta tạm vào đó nghỉ má»™t chốc cho khoẻ rồi sẽ tiếp tục được chăng? 
Lý Thanh Hùng gáºt đầu: 
- ÄÆ°á»£c ! 
Äôi ngá»±a rẽ cương, vòng qua mé rừng trúc. 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Tá»· tá»· ! Äây đã gần đến sào huyệt chá»§a Phi Long Bang rồi ! Ngôi nhà này không chừng cÅ©ng là thá»§ hạ cá»§a Phi Long Bang nốt. Chúng ta đừng để há» biết mình là ai thì hÆ¡n. 
Nguyệt Lý Hằng Nga mỉm cưá»i không đáp. Vì lòng nàng còn tháºn trá»ng hÆ¡n Lý Thanh Hùng nữa. 
Hai ngưá»i qua khá»i khu rừng xanh thì chợt nghe có tiếng nói: 
- Äánh ! 
Cả hai giáºt mình, gò cương đứng lại, nhưng không thấy má»™t bóng ngưá»i hay má»™t ám khà nào cả. Bất giác cả hai Ä‘á»u sững sá», không dám tiến bước. 
Qua má»™t lúc im lặng, bá»—ng có má»™t tiếng cưá»i khúc khÃch, rồi má»™t bóng ngưá»i loáng qua, nép sau khóm trúc. 
Lý Thanh Hùng nhảy xuống ngá»±a thá»§ thế, nhưng bóng ngưá»i kia đã ló đầu ra, cưá»i hì hì, nói: 
- Hùng thúc thúc ! Cháu biết thế nào hai ngưá»i cÅ©ng qua đây mà ! 
Tháºt là bất ngá», ngưá»i kia xuất hiện chÃnh là Hài Nhi Thần Äồng Văn Tiểu Bào. 
Lý Thanh Hùng rú lên: 
- Tiểu Bào ! Sao mi lại...ở nơi đây? 
Tiểu Bào nở trên môi nụ cưá»i bà hiểm nói: 
- Không thể nói lá»™ câu chuyện này được. Xin má»i Lý thúc thúc và Lục cô nương vào nhà trước đã. 
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Hài Nhi Thần Äồng xuất hiện nÆ¡i đây, lại là chá»§ ngôi nhà này, nàng tưởng chừng như Ä‘ang ở trong má»™t giấc mÆ¡. 
Vừa bước chân theo Vạn Tiểu Bào, nàng vừa nghĩ: 
“Nó Ä‘ang ở Huê SÆ¡n Kỳ Vân Cốc, luyện võ vá»›i Kim Kiếm Sanh, tại sao lại đến đây làm chá»§ ngôi nhà này?†Hai con tuấn mã được cá»™t vào mái hiên. Và Hài Nhi Thần Äồng nắm tay hai ngưá»i dắt vào nhà trong. 
Giữa nhà có một chiếc bàn. Trên bàn trà nước như đã chuẩn bị sẵn sàng. 
Lý Thanh Hùng trố mắt nhìn Hài Nhi Thần Äồng, há»i: 
- Ngươi ở đây một mình sao? 
Hài Nhi Thần Äồng cắn môi mỉm má»™t nụ cưá»i bà hiểm: 
- Gấp gì ! Nếu là một mình thì cháu không thể nào đến đây được. 
- Thế thì ngươi đã đến đây với ai? 
- Gia sư ! 
- á»’ ! Kim lão tiá»n bối ở đâu để ta yết kiến ? 
- Gia sư Ä‘i đón Hùng thúc thúc chưa trở vá». 
- Äi đón ta? 
- Phải ! 
- Tại sao biết ta đến đây mà đón. 
Hài Nhi Thần Äồng không đáp chỉ nói: 
- Xin má»i Hùng thúc thúc uống miếng trà rồi nghỉ ngÆ¡i đã, câu chuyện bà máºt đó cháu không có quyá»n nói ra. 
Lý Thanh Hùng quá nóng lòng không chịu nổi, hét: 
- Tiểu Bào ! Việc gì bà máºt mà ngươi lại không nói cho ta biết. Thế thì ta vá»›i ngươi không còn tình nghÄ©a gì nữa. Ta Ä‘i đây ! 
Vừa nói, chàng dắt tay Lục Ngá»c Hoa toan bước ra ngoài. 
Thì giữa lúc đó, bên ngoài có giá»ng nói khàn khàn vá»ng vào: 
- Ờ ! Lão già bất tỠđó không lừa phỉnh ta ! Hùng đệ quả tháºt có đến đây...ha...hạ.! 
Giá»ng nói lè nhè ấy đúng là Truy Vân Thần Khất. 
Hài Nhi Thần Äồng phóng mình nhảy ra ngoài: 
- á»’ ! Lão tiá»n bối ! Gió nào đưa lão tiá»n bối đến đây đúng lúc như váºy? 
Truy Vân Thần Khất cưá»i ha hả: 
- Sư phụ già cá»§a mày chỉ cho ta đến đây để gặp Hùng đệ. Ta tưởng lão đó dối gạt, ngỠđâu lại là sá»± tháºt. 
Lúc này, Lý Thanh Hùng cÅ©ng đã xông ra ngoài, đến vá»— vai lão già ăn xin há»i rối rÃt: 
- Lão ca ! Anh không phải cùng vá»›i Vạn lão tiá»n bối đến Vân SÆ¡n sao? 
Lão ăn mày cưá»i như Ä‘iên dại, đáp: 
- Phải ! Lão muốn đến Vân Nam, nhưng bị con bé ấy lôi lại, bảo phải Ä‘i đưá»ng này. 
á»’ ! Lão sanh ra không nhằm thá»i, sống chỉ để cho ngưá»i ta sai khiến và lo làm việc cho kẻ khác. 
Lý Thanh Hùng không hiểu Truy Vân Thần Khất nói con bé nào, chàng ngÆ¡ ngác há»i: 
- Sao ? Thế thì lão ca đã đến đây từ trước? 
- Không ! Lão vừa đến đây ! Báo hại lão phải Ä‘i mất ná»a ngày... 
Lão chưa kịp nói dứt lá»i thì Hài Nhi Thần Äồng đã xen vào há»i: 
- Lão tiá»n bối ! Tại sao ông ná»™i tôi không đến ? 
- Hì...hì ! Ông nội mày sợ chết đâu dám đi với tao. 
Hài Nhi Thần Äồng rối rÃt: 
- Lão tiá»n bối nói sai rồi ! Ông ná»™i tôi đâu có tánh đó. 
Truy Vân Thần Khất trợn mắt: 
- Sao lại không ! Thằng con nÃt mày biết gì...Nhưng này, tại sao mày lại đến nÆ¡i đây? 
Tiểu Bào cưá»i ha hả: 
- á»’ ! Bà máºt ! Bà máºt không nói được ! 
Truy Vân Thần Khất toan chạy vào Hài Nhi Thần Äồng, nhưng hắn đã lẹ làng nhảy lùi ra mấy bước, nói: 
- Hãy khoan ! Lão tiá»n bối nói cho cháu biết vì sao ông ná»™i cháu không đến đây đã? 
Truy Vân Thần Khất nhăn mặt: 
- Mày nói trước câu chuyện cưá»i cá»§a mày Ä‘i đã, rồi tao sẽ nói sau. 
Hài Nhi Thần Äồng cưá»i hô hố: 
- ÄÆ°á»£c ! Cháu xin nói trước ! 
Rồi hắn bắt đầu cất giá»ng nghiêm trang: 
- Ngày thứ hai, sau khi Hùng thúc thúc đi rồi, cháu yêu cầu gia sư của cháu hạ sơn, đuổi theo Hùng thúc thúc. 
- Tại sao? 
- Vì Hùng thúc thúc Ä‘ang bị thương mà đưá»ng Ä‘i Thiên SÆ¡n quá xa xăm, sợ không tránh khá»i nanh vuốt cá»§a Phi Long Bang nên gia sư cá»§a cháu lo ngại, cháu nhân đó đỠnghị hạ san. 
- Nhưng rồi sao lại đến đây? 
- Äuổi theo mãi mà không gặp Hùng thúc thúc đâu, thầy trò cháu cứ theo đại lá»™ thẳng tiến vá» phÃa Thiên SÆ¡n. Bá»—ng má»™t hôm chúng tôi gặp má»™t ngưá»i, tin cho biết là Hùng thúc thúc đã lành bệnh rồi, và hiện nay đến Lữ Lương SÆ¡n để thanh toán Phi Long Bang. 
Lý Thanh Hùng há»i xen vào: 
- Ngưá»i đó là ai? 
Hài Nhi Thần Äồng mỉm má»™t nụ cưá»i bà máºt: 
- Xin tha lá»—i cho cháu, tạm thá»i cháu phải giấu tên ! 
Truy Vân Thần Khất nóng lòng há»i: 
- Rồi sao nữa, nói mau? 
- ÄÆ°á»£c biết Hùng thúc thúc má»™t mình xông vào Phi Long Bang, hai thầy trò cháu lại phải Ä‘uổi theo nữa. Hôm qua chúng tôi gặp lại con ngưá»i thần bà đó và được biết Hùng thúc thúc Ä‘ang cùng vá»›i Lục cô nương đến đây. Do đó gia sư tôi má»›i đến chân núi để đón. 
Truy Vân Thần Khất nghe đến đấy, gáºt gù nói: 
- Äúng rồi ! Thằng quá»· nhá» không nói láo ! ChÃnh tao cÅ©ng có gặp con ngưá»i thần bà đó má»›i biết mà đến đây ! Nhưng vừa đến chân núi, tao lại gặp thêm lão sư phụ già cá»§a mày. 
Lý Thanh Hùng há»i: 
- Con ngưá»i thần bà mà lão ca và Tiểu Bào vừa nói đến là ai? 
Truy Vân Thần Khất nhướng đôi mày, làm ra vẻ bà máºt: 
- Khó nói lắm ! Lão phu cÅ©ng không biết ngưá»i đó là ai nữa. 
Dứt lá»i, lão lại quay sang Tiểu Bào, nói: 
- Thằng quá»· nhá», mày có chuẩn bị thức ăn cho tao chứ ? 
- Rượu thịt được chăng? 
Truy Vân Thần Khất cưá»i hÃp mắt: 
- Thế thì còn gì hÆ¡n ! Äó là cá»— cá»§a tao rồi, mau Ä‘em đây. 
Tiểu Bào cưá»i lá»›n: 
- Làm gì có món ấy ! Ngày hôm qua cháu và gia sư phải đánh cả ngày vá»›i bá»n thá»§ hạ Phi Long Bang để Ä‘oạt ngôi nhà này mà rước khách. 
Bị lừa gạt, Truy Vân Thần Khất nổi giáºn đưa tay chá»™p vào đầu Hài Nhi Thần Äồng, nhưng hắn Ä‘a lanh chân chạy tá»t vào nhà. 
Truy Vân Thần Khất đuổi theo. Một già một trẻ chạy vòng quanh như trò đuổi bắt của trẻ con. 
Chạy một lúc, Vạn Tiểu Bào quay lại: 
- À ! Phải ! Có rượu thịt, nhưng tiá»n bối phải nói rõ tại sao ông ná»™i cháu không đến đây, rồi cháu má»›i dá»n lên chứ. 
Truy Vân Thần Khất nghe đến rượu thịt thèm nhá» giải, tá» lá»i mÆ¡n trá»›n: 
- Phải ! Phải ! Thằng quá»· nhá» nói nghe được ! Ta và Vạn Niệm Tổ sắp Ä‘i Vân SÆ¡n nhưng ná»a đưá»ng gặp ngưá»i bà máºt đó đưá»ng cho biết là Lý Thanh Hùng Ä‘ang đến tìm Phi Long Bang trả thù. Ta sợ Lý Thanh Hùng đến đấy má»™t mình nên rá»§ Vạn Niệm Tổ cùng Ä‘i. Nhưng lão này càng già càng sợ chết, lui vá» an cư má»™t nÆ¡i nào đó. 
Hài Nhi Thần Äồng nói: 
- á»’ ! Tiá»n bối nói sai rồi ! Ông ná»™i cháu chắc là Ä‘i váºn động các cao thá»§ để đến đây hiệp lá»±c phá Phi Long Bang, chứ không phải sợ chết như tiá»n bối đã nói đâu. 
Truy Vân Thần Khất nói: 
- Thôi được ! Mày muốn nghĩ thế nào mặc mày. Bây giỠtao đã nói xong, hãy đem rượu thịt ra đây. 
Hài Nhi Thần Äồng lại cưá»i lanh lãnh, rồi nhanh chân chạy nữa. 
Truy Vân Thần Khất tức giáºn Ä‘uổi theo. Cứ thế hai ngưá»i rượt chạy tiếng cưá»i vang dá»™i. 
Giữa lúc đó, bá»—ng ngoài cá»a có tiếng nói lá»›n vá»ng vào: 
- Lão ăn xin dám vào nhà ngưá»i ta áp bức bắt trẻ con ư? Tiểu Bào ! Hãy ra tay Ä‘i ! 
Truy Vân Thần Khất quay đầu nhìn ra cá»a cưá»i lá»›n: 
- A ! Cho là lão sư phụ già của mày có vỠđây, tao cũng lột xác mày ra. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-07-2008, 11:57 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			.gif)  | 
			
				
				 Tiếp Nháºp Ma Äạo 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 548
					 
                    Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 54 phút 
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 191 Times in 137 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 46 
Mẫu TỠTrùng Phùng 
 
 
  
 
Truy Vân Thần Khất nói chưa dứt lá»i thì trước cá»a đã xuất hiện hai lão già. 
Hài Nhi Thần Äồng nhảy phóc ra, la lá»›n: 
- Ông nội và sư phụ ! 
Äúng váºy, Hai lão già này là Cùng Nho Vạn Niệm Tổ và VÅ© Ná»™i Nhị Tồ Kim Kiếm Sanh. 
Hài Nhi Thần Äồng nói: 
- Hãy cứu cháu ! Triệu lão tiá»n bối áp bức cháu đây. 
Truy Vân Thần Khất cưá»i ha hả: 
- Tao đánh cả thằng thầy và lão nội của mày nữa kìa ! Hì...hì... Mày dám phỉnh tao không cho tao uống rượu. 
Biết tánh cá»§a Hài Nhi Thần Äồng hay liến khỉ, còn Truy Vân Thần Khất lại khôi hài, nên má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i xòa: 
- Hôm nay, “Mạt cưa gặp mướp đắngâ€, “Kẻ cắp đụng đầu vá»›i bà già†rồi. 
Má»i ngưá»i Ä‘á»u vào nhà trong. 
Cùng Nho Vạn Niệm Tổ nói với Lý Thanh Hùng: 
- Nếu không có Äặng cô nương để thư lại thì lão phu đâu biết mà đến đây. 
Lý Thanh Hùng giáºt nẩy ngưá»i: 
- Sao ! Äặng Mỹ Huệ Ở đâu? 
Truy Vân Thần Khất xen vào: 
- Thằng nhá» ! Mày khéo đóng trò ! Mày đã quên những mối tình xưa, làm cho con nhỠđó phải xuống tóc Ä‘i tu rồi mà bây giá» mày má»›i nóng lòng như váºy sao? 
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe nói mặt tái lét, toàn thân run rẩy, cúi mặt xuống. 
Lý Thanh Hùng há»i dồn: 
- Lão ca nói tháºt sao? Äặng Mỹ Huệ đã cắt tóc Ä‘i tu rồi? 
Truy Vân Thần Khất cưá»i hì hì: 
- Ta nói như thế, Hùng đệ có tin hay không tùy ý, nhưng có phải Hùng đệ đã vui duyên mới phụ tình xưa không? 
Lý Thanh Hùng thở dài: 
- Không ! Lão ca không hiểu lòng của đệ. 
Truy Vân Thần Khất cưá»i khôi hài: 
- Hiểu lắm chá»› ! Nếu không hiểu thì đâu có nói đúng phong phóc như váºy? 
Thấy nét mặt buồn bã của Lý Thanh Hùng, Vạn Niệm Tổ thương hại nói: 
- Không sao ! Cháu đừng lo ! Dẫu tình duyên xÃch mÃch, nhưng lão phu quyết bảo đảm không để Äặng cô nương phải chôn vùi cuá»™c Ä‘á»i thanh xuân trong cá»a Pháºt đâu. 
Má»i ngưá»i đồng cưá»i lên má»™t lượt. 
Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga buồn bã bỠra ngoài. Trong lúc đó, ba lão già vui đùa trò chuyện không ngớt. HỠbàn định kế hoạch diệt Phi Long Bang. 
Kết luáºn ai cÅ©ng đồng ý đợi các cao thá»§ các phái tụ há»p đông đủ rồi má»›i khởi sá»±. 
Lý Thanh Hùng tuy không tán thành quyết nghị này, nhưng chàng quá buồn bã nên không muốn cãi. 
Tối hôm ấy, ai nấy Ä‘á»u ngá»§ say sưa, riêng Lý Thanh Hùng trằn trá»c thâu đêm. 
Mưá»i tám năm nay, thù cha chưa trả, mẹ chàng vẫn bị Huỳnh Thâm Hùng bắt giữ ở Phi Long Bang, hôm nay đã đến đây, lòng chàng như lá»a đốt, làm sao có thể chá» nổi nữa. 
Chàng chồm dáºy, rón rén bước ra khá»i căn nhà, má»™t mình thoát Ä‘i trong màn đêm dày đặc. 
Lục Ngá»c Hoa đêm nay cÅ©ng không sao yên giấc, vì váºy khi chàng thoát Ä‘i chưa bao lâu là nàng đã hay được vá»™i vã tri hô. 
Tất cả Ä‘á»u thức dáºy, cùng nhau Ä‘uổi theo. 
Bấy giá», Lý Thanh Hùng đã chạy xa rồi. 
Chàng nhắm Lữ Lương Sơn chỗ sào huyệt của Phi Long Bang thẳng tới. 
NÆ¡i đây cách Lữ Lương SÆ¡n còn đến hai ngày đưá»ng, tuy nhiên Lý Thanh Hùng vì lòng uất căm thù, nên chỉ đến chiá»u hôm sau đã gần đến nÆ¡i. 
Chàng thoáng thấy bên chân núi có má»™t ngôi nhà lá, rải rác ở đây vài túp lá»u tranh cá»§a những nông phu. 
Nơi đây làng mạc thưa thớt, không quán xá gì cả. 
Không đói lắm, nhưng khác nước quá, Lý Thanh Hùng phải lần theo con đưá»ng hẹp ghé vào ngôi nhà lá bên chân núi để tạm nghỉ. 
Chàng bước vào sân, gõ cá»a. Bên trong má»™t bà lão mở cá»a bước ra há»i: 
- Tiểu tỠtừ đâu đến ? 
- Thưa lão thái bà, tiểu sinh là ngưá»i du há»c, lỡ bước qua đây xin chén trà và tạm trú má»™t đêm. 
Bà lão nhìn Lý Thanh Hùng từ đầu đến chân rồi nói: 
- Má»i vào ! 
Lý Thanh Hùng theo gót bà lão vào trong nhà. 
Bên trong có sáu ngưá»i già, trẻ đương tụ táºp quanh bàn ăn. 
Thấy Lý Thanh Hùng bước vào ai cũng hơi ngạc nhiên. 
Lý Thanh Hùng lá»… phép chào má»i ngưá»i. Thái độ cá»§a chàng đã gây được thiện cảm. 
HỠđứng dáºy nhưá»ng ghế cho chàng. 
- Xin má»i tiểu sinh dùng bữa vá»›i chúng tôi. 
Lý Thanh Hùng không khách sáo, bước tá»›i ngồi chung vá»›i há». 
Trong câu chuyện, chàng há»i thăm vá» tình hình cá»§a Phi Long Bang. 
Bà lão tóc bạc nói: 
- Xin tiểu sinh đừng há»i đến Ä‘iá»u ấy. 
Lý Thanh Hùng thấy hỠsợ sệt cũng phải. 
Chàng ăn xong, nghỉ ngơi một lúc rồi xin đi nghỉ trước. 
Bóng trăng lá» má», làm cho khu rừng Lữ Lương thêm u tối rùng rợn. 
Chàng lần theo đưá»ng hẹp, phóng mình chạy vào trong. 
Chàng Ä‘i qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng, vào sâu trong hốc núi mà vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i. 
Qúa ngạc nhiên, chàng nhủ thầm: 
“Äây là sào huyệt cá»§a Phi Long Bang, dÄ© nhiên phải có thá»§ hạ canh giác, tại sao mình đến đây mà vẫn chưa gặp chúng nó?†Tuy nghÄ© váºy, nhưng Lý Thanh Hùng vẫn để ý đỠphòng. 
Lý Thanh Hùng Ä‘i thêm vào độ mưá»i trượng nữa, thì bá»—ng trước mặt chàng có má»™t bóng tráng hán tá» mặc quần áo Ä‘en, tay cầm dao nằm dưới đất. 
Äây chắc là thá»§ hạ cá»§a Phi Long Bang rồi, nhưng hắn tas lại nằm ở đây, hay hắn đã ngá»§ quên Ä‘i chăng? 
Lý Thanh Hùng tay điểm vào huyệt đạo thì thoáng thấy một tên nữa đang đứng dựa vào một gốc cây. 
Lý Thanh Hùng nghi ngá». Chàng Ä‘oán biết đó là thá»§ hạ Phi Long Bang, chúng vừa phát giác được cái chết cá»§a đồng bá»n. 
Chàng liá»n búng chân nhảy phóc lên Ä‘á»t cây cao để ẩn mình và cÅ©ng để theo dõi hành động cá»§a chúng. 
Ãnh Ä‘uốc sáng rá»±c má»™t góc rừng. Lý Thanh Hùng đứng trên cao nhìn rõ bá»n ngưá»i đó Ä‘á»u mặc đồ Ä‘en, lưng dắt dao dài, chÃnh là bá»n thá»§ hạ tuần sát. 
Chàng chuyển mình dùng thuáºn khinh thân nhảy phong phóc trên Ä‘á»t cây, chạy vá» phÃa có ánh sáng. 
Nhưng chưa đến nÆ¡i, thì chợt nghe có tiếng má»™t ngưá»i trong bá»n nói lá»›n: 
- Thưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ đã đến rồi ! 
Những tên cầm Ä‘uốc Ä‘á»u đứng vẹt ra hai bên vá»›i cá» chỉ rất cung kÃnh. 
Tiếp đó thì phÃa đàng xa, má»™t bóng Ä‘en lướt tá»›i, cá» chỉ rất phách lối. 
Lý Thanh Hùng thấy bóng ngưá»i má»›i đến đúng Phi Beo ÄÆ°á»ng chá»§ Thưá»ng Viá»…n Thá»i, lão này Lý Thanh Hùng đã có gặp qua. Hắn là má»™t tên bá»™ hạ đắc lá»±c cá»§a Phi Long Bang. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i thét há»i bá»n bá»™ hạ: 
- Việc gì mà chúng bây làm rá»™n lên như váºy? 
Một tên bộ hạ đứng ra thưa: 
- KÃnh ÄÆ°á»ng chá»§, chúng tôi vừa Ä‘i tuần hành quanh núi nháºn thấy anh em canh gác Ä‘á»u bị địch nhân Ä‘iểm huyệt hết. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i hét to: 
- Cái gì ?... Tháºt sao? 
Vẻ mặt Thưá»ng Viá»…n Thá»i kinh khá»§ng đến nổi không thể giấu được. Tên tráng hán cháºm rãi kể lại câu chuyện vừa xảy ra mà chúng đã trông thấy. 
Äiá»u làm cho Lý Thanh Hùng ngạc nhiên là chúng đã thấy tất cả đến hai mươi ba tên thá»§ hạ canh gác bị Ä‘iểm huyệt. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i đôi mày cau lại, lẩm bẩm: 
- á»’ ! Thá»§ Ä‘oạn xuất quá»· nháºp thần như váºy chắc có lẽ lão già đó rồi ! 
Má»™t tên thá»§ hạ há»i: 
- Lão già nào, thưa ÄÆ°á»ng chá»§ ? 
- Lão già cứu cô gái há» Äặng chá»› còn lão già nào nữa ! Chỉ có hắn má»›i đủ bản lãnh hành động như váºy. 
Bá»n thá»§ hạ nghe nói mặt mày xanh nhạt, trợn mắt nhìn nhau. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i lại nói: 
- Äịch thá»§ đã vào sâu ná»™i địa, e còn có kẻ khác lần theo. Váºy các ngươi phải tháºn trá»ng dò xét má»›i được. Nếu có gặp kẻ lạ mặt nào láºp tức bắn tÃn hiệu báo tinh cho ta biết ngay. 
Dứt lá»i, Thưá»ng Viá»…n Thá»i quay gót trở lại con đưá»ng lúc nãy có vẻ hấp tấp lắm. 
Lý Thanh Hùng cho đó là một cơ hội tốt, nghĩ thầm: 
“Ta theo chân hắn thế nào cÅ©ng vào được trá»ng địa.†Chàng liá»n phi thân chuyển qua những Ä‘á»t cây cao, Ä‘uổi theo Thưá»ng Viá»…n Thá»i nhanh như vệt khói trắng. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i tuy có má»™t võ công cao diệu dưá»ng ấy, nhưng không làm sao phát giác được Lý Thanh Hùng Ä‘ang tung mình Ä‘uổi theo sau. 
Chạy chưa được bao lâu, bá»—ng Thưá»ng Viá»…n Thá»i “ý†lên má»™t tiếng, dừng chân lại. 
Té ra, trước mặt lão có má»™t xác ngưá»i bị Ä‘iểm huyệt nằm lăn dưới đất. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i vá»™i ôm xác ngưá»i bị Ä‘iểm huyệt nằm lăn dưới đất lên, lẩm bẩm: 
- á»’ ! Ba Muối ! Ba Muối ! Tại sao lại bị Ä‘iểm huyệt ở đây? á»’ ! Äịch nhân quá ác độc ! 
Nếu đêm nay ta không tìm ra thá»§ phạm quyết không làm ngưá»i. 
Dứt lá»i, Thưá»ng Viá»…n Thá»i đặt thi thể Ba Muối sang mé đưá»ng rồi tiến bước. 
Lý Thanh Hùng lặng lẽ đuổi theo. 
Chạy má»™t Ä‘oạn đưá»ng, bá»—ng Thưá»ng Viá»…n Thá»i đột nhiên dừng chân lại. Lý Thanh Hùng phải nép mình trên cành cây để núp. 
Bỗng nghe có tiếng nói: 
- Thưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ ! ÄÆ°á»ng chá»§ dẫn ngưá»i nào đến đây váºy? 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i ngÆ¡ ngác, quay đầu nhìn vá» phÃa sau nói: 
- Tôi chỉ Ä‘i má»™t mình, có Ä‘em ai theo đâu? Có lẽ tiá»n bối đã nhìn lầm chăng? 
Lý Thanh Hùng ló đầu ra nhìn, bất giác giáºt nảy ngưá»i. Vì ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i Thưá»ng Viá»…n Thá»i chÃnh là Nguyệt Äá» Quá»· Vương Kiếm Hưng. 
Vương Kiếm Hưng cau mày nói vá»›i Thưá»ng Viá»…n Thá»i: 
- Sau lưng ÄÆ°á»ng chá»§ Ä‘ang có ngưá»i theo dõi thế mà ÄÆ°á»ng chá»§ không để ý, lạ lùng tháºt ! 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i mặt tái mét: 
- Tiá»n bối trông thấy thá»±c sao? Tôi từ sau núi đến đây thì gặp thi thể cá»§a Ba Muối mà thôi. 
Vương Kiếm Hưng cưá»i lá»›n: 
- Äịch nhân không phải tầm thưá»ng. Hắn đã vào táºn Tổng ÄÆ°á»ng để lại má»™t mảnh giấy. Ta vừa phát giác được thì láºp tức bá» chạy ra ngoài và mất dạng. Ta vừa Ä‘uổi đến đây thấy sau lưng ÄÆ°á»ng chá»§ có thấp thoáng má»™t bóng ngưá»i. 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i kinh ngạc há»i: 
- Tổng ÄÆ°á»ng có bị mất váºt gì không? Bang chá»§ đã hay việc này chưa? 
Nguyệt Äá» Quá»· lạnh lùng “hừ†má»™t tiếng, nói: 
- Có hay cÅ©ng chẳng làm gì được. Ta xem địch nhân chẳng khác má»™t bóng ma ! Hắn tá»›i lui ở sào huyệt chúng ta như vào chá»— không ngưá»i. Việc này nếu giang hồ biết được thì chúng ta xấu hổ biết bao nhiêu. 
Lý Thanh Hùng nghe đến đây không nhị cưá»i được, chàng nghÄ© thầm: 
“Phi Long Bang tháºt vô dụng ! Äịch nhân xâm nháºp vào sào huyệt mà chẳng biết mặt mày ra sao thì còn xưng bá vá»›i ai nữa.†Chàng định ra mặt để chê cưá»i chúng má»™t tráºn cho thÃch. 
Bá»—ng nghe Nguyệt Äá» Quá»· hét to: 
- Ai? Äừng núp trốn làm gì nữa. Ta đã trông thấy rồi ! Hãy ra đây, mà chịu chết. 
Tháºt ra Nguyệt Äá» Quá»· chỉ hăm dá»a thế thôi, lão chưa há» biết Lý Thanh Hùng núp ở chá»— nào cả. 
Tuy nhiên, Lý Thanh Hùng thiếu kinh nghiệm giang hồ, tưởng đâu bá»n này đã trông thấy, chàng cưá»i lanh lãnh, nhảy phóc xuống đất đứng sừng sững như má»™t pho tượng sống. 
Nguyệt Äá» Quá»· và Thưá»ng Viá»…n Thá»i Ä‘á»u thất kinh ré lên má»™t tiếng: 
- á»i ! Tuyệt Kỹ Thư Sinh ! 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Äúng rồi ! ChÃnh là ta. 
Hai ngưá»i này trước đây Ä‘á»u bị Lý Thanh Hùng đánh bại cả, nên lúc thấy mặt chàng cả hai Ä‘á»u kinh khá»§ng, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả trán. 
Nguyệt Äá» Quá»· há»i: 
- To gan tháºt ! ÄÆ¡n thân mà dám xông vào sào huyệt cá»§a Phi Long Bang ! Có phải mi đã chán Ä‘á»i không còn muốn sống nữa chăng? 
Lý Thanh Hùng cưá»i khúc khÃch: 
- Phải ! Ta chán Ä‘á»i lắm rồi ! Nhưng ở đây không có kẻ nào đủ sức giúp ta tìm lấy cái chết ! Khổ thay ! 
Thưá»ng Viá»…n Thá»i hét to: 
- Công việc trong đêm nay có phải do tay ngươi đã hành động ? 
Lý Thanh Hùng gáºt đầu: 
- Ừ ! 
Tức thì Thưá»ng Viá»…n Thá»i vung song chưởng lên tống thẳng vào mặt Lý Thanh Hùng. 
Lý Thanh Hùng không tránh né, váºn đủ mưá»i phần thành lá»±c đánh trả lại má»™t chưởng. 
“Bùng !†Tiếp theo má»™t tiếng rú lên thê thảm. Xác cá»§a Thưá»ng Viá»…n Thá»i bị đánh báºt ra xa, rÆ¡i xuống đất má»™t tiếng “bịch†chết ngay láºp tức. 
Nguyệt Äá» Quá»· định cứu đồng đảng, nhưng không còn kịp nữa. 
Chỉ trong má»™t chiêu mà Lý Thanh Hùng giết chết Thưá»ng Viá»…n Thá»i, má»™t ÄÆ°á»ng chá»§ cá»§a Phi Long Bang tháºt là chuyệt ghê rợn. 
Nguyệt Äá» Quá»· lạnh toát cả ngưá»i, đứng nhìn Lý Thanh Hùng không chá»›p mắt. 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Lão quá»· há» Vương ! Nếu biết Ä‘iá»u ngươi tránh ra ! Thuáºn theo ta thì sống, bằng nghịch lại khó toàn mạng. Hôm nay ta đại khai sát giá»›i đây. 
Nguyệt Äá» Quá»· là má»™t cao thá»§ võ lâm trong Thiên SÆ¡n Thất Quá»·, lại là má»™t tay quan trá»ng trong Phi Long Bang, dầu lão có kinh sợ Lý Thanh Hùng đến đâu cÅ©ng không cho phép lão được lùi bước trước hoàn cảnh này. 
Lão thét lên: 
- Thằng nhỠ! Mi đừng phách lối ! Hãy xem chưởng của ta đây ! 
Vừa nói, lão vừa phối hợp với Trùng Tâm Chưởng mà đánh mạnh ra. 
Lý Thanh Hùng mặt đầy sát khÃ, chàng nhất định không nhưá»ng tay, trổ tuyệt chiêu công tá»›i. 
Tuy nhiên, chàng muốn đánh bại Nguyệt Äá» Quá»· trong nháy mắt đâu phải là chuyện dá»…. 
Qua năm chiêu ! 
Rồi mưá»i chiêu ! 
Nguyệt Äá» Quá»· vẫn còn đủ sức chịu đựng. 
Lý Thanh Hùng lòng nóng như đốt. Nếu kéo dài tráºn đấu, bá»n thá»§ hạ hay được đến giúp sức thì Nguyệt Äá» Quá»· sẽ chạy thoát ngay. 
Äá»™t nhiên, chàng rút lên má»™t tiếng, lùi lại ba bước, vung đơn chưởng váºn dụng Tiên Thiên Vô Cá»±c Lôi Äiện Khà Công đánh tá»›i má»™t đòn như vÅ© bão, cuốn đến Nguyệt Äá» Quá»·. 
Nguyệ Äá» Quá»· thấy chưởng lá»±c cá»§a đối phương quá mạnh, láºp tức váºn dụng Trùng Tâm Chưởng đủ mưá»i thành lá»±c phản lại. 
Bùng !.... 
Hai luồng gió mạnh chạm nhau rung chuyển cả cây rừng. 
Nguyệt Äá» Quá»· bị khà công cá»§a Lý Thanh Hùng đánh báºt ra ngoài má»™t trượng xa, đầu choáng váng, miệng phun máu tươi. 
Lão lắc lư thân mình chạy vá»™i vá» phÃa Tổng ÄÆ°á»ng. 
Lý Thanh Hùng không hỠbị thương gì cả, chàng tung mình đuổi theo. 
Bỗng có năm sáu tên thủ hạ nhảy tới cản chàng lại. 
Trong cÆ¡n tức giáºn, vung tay đánh ra má»™t chưởng. 
Hàng loạt tiếng rút nổi lên, năm sáu xác ngưá»i tung bổng lên không rồi rá»›t xuống đất thịt xương nát nghiến. 
á»’ ! Tháºt là tàn sát ! Bá»n thá»§ hạ Phi Long Bang má»›i đến không còn sống sót má»™t ngưá»i. 
Mặt Lý Thanh Hùng chưa phai sắc. Chàng hừ một tiếng nhình vào mấy xác chết, nói: 
- Äáng chết ! Chúng bay đáng chết hết. 
Dứt lá»i, chàng lại phóng mình Ä‘uổi theo Nguyệt Äá» Quá»·, nhưng lúc này Nguyệt Äá» Quá»· chạy đã khá xa. 
Mặc dù váºy, Lý Thanh Hùng chỉ loáng mắt đã bắt kịp. 
Nguyệt Äá» Quá»· không còn Ä‘i nổi nữa, ngã lăn xuống đất đôi mắt trợn ngược. 
Biết địch thá»§ đã bị thương nặng, không cần giết hắn cÅ©ng chết, chàng mÄ©m cưá»i nói: 
- Hãy ngủ đi cho yên lành ! Không còn sống được bao lâu nữa đâu. 
Giữa lúc đó thì trước mặt chàng vang lên mấy tiếng sột soạt. Chàng đưa mắt nhìn thì thấy mấy tên tráng hán, tay cầm cung tên đang nấp vào mấy gốc cây gần đó. 
Bỗng nghe một tiếng lệnh: 
- Bắn ! 
Tức thì hàng trăm mũi tên tua tủa lao đến mình chàng. 
Lý Thanh Hùng đôi mắt đỠngầu, vung tay phất gió, tức thì bao nhiêu tên bắn tá»›i Ä‘á»u vẹt ra má»™t bên găm xuống đất. 
Hết loạt tên này, từng loạt tên khác lại lao đến. 
Lý Thanh Hùng phải luôn tay phất chưởng đánh mãi má»›i tránh khá»i. 
Tuy nhiên, qua một lúc thì chàng đã mệt dần, và bị ba mũi tên găm vào cánh tay đau buốt. 
Chàng nổi giáºn tung mình chạy vá» phÃa những luồng tên phát ra như má»™t con hổ dữ. 
Bá»n xạ thá»§ cá»§a Phi Long Bang nổi sợ, hù nhau bá» chạy trốn hết. 
Lý Thanh Hùng cháºm bước đưa tay rút mấy mÅ©i tên ra, cảm thấy trong mình ê ẩm, mặt mày choáng váng, không còn Ä‘i được nữa. 
Biết là bị tên độc, chàng cố váºn sức Ä‘uổi chất độc ra ngoài, nhưng chất độc quá mạnh, càng váºn công chàng cảm thấy Ä‘au đớn, cuối cùng chàng ngất xỉu xuống đất lúc nào không hay biết. 
Äêm tối mịt mùng ! Khu rừng Ä‘en nghịt. 
Thá»i gian qua không biết là bao lâu, lúc chàng tỉnh lại thì chàng cưá»i trong bụng chàng có tiếng rá»™t rạt. 
Chàng mở mắt ra, và rất đổi ngạc nhiên, vì chá»— chàng Ä‘ang nằm không phải là rưng ráºm, mà là má»™t căn phòng xinh xắn, đồ đạc bày xung quanh rất đẹp đẽ. 
Chàng Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giưá»ng có trải đệm. Trong phòng lặng không má»™t tiếng động, không má»™t bóng ngưá»i. 
Lòng đầy kinh ngạc, chàng tá»± há»i: 
- Äây là nÆ¡i nào? Ai đã cứu mình thế này? 
Nhưng rồi chàng đinh ninh là kẻ đã cứu chàng không phải với ác ý. 
Chàng nhắm mắt lại để hồi tưởng lại sự việc vừa xảy ra, xem còn nhớ được gì trong cơn mê không. 
Nhưng tuyệt nhiên, chàng không tìm ra được một ánh sáng nào trong trà óc chàng cả. 
Bá»—ng cánh cá»a khẽ động, từ bên ngoài bước vào má»™t thiếu phụ mày liá»…u mặt hoa, nhưng đôi mắt sâu hoắm, trên trán có vài nét nhăn chứng tá» thiếu phụ này đã trải qua nhiá»u phiá»n não. 
Lý Thanh Hùng mở mắt, lá»… phép há»i: 
- Có phải Trưởng bối đã cứu mạng tôi. 
Thiếu phụ buồn bã gáºt đầu, há»i lại: 
- Tại sao thiếu hiệp chạy đến đây má»™t mình đến nổi bị nạn như váºy? 
Lý Thanh Hùng không dám nói rõ tông tÃch trước khi chưa hiểu đối phương là ai, nên há»i lại: 
- Trưởng bối là ai? Äây là nÆ¡i nào? 
Ngưá»i đàn bà đôi mắt buồn bã, đáp: 
- Ta là ai, ta cÅ©ng không còn nhá»› nữa. Còn nÆ¡i đây là trá»ng địa cá»§a Phi Long Bang. 
Thiếu hiệp phải nói khẽ má»™t tÃ. Nếu chúng hay được việc này thì cả ta và thiếu hiệp Ä‘á»u bị giết. 
Nét mặt buồn bã và lá»i nói bà hiểm cá»§a thiếu phụ khiến Lý Thanh Hùng như cảm thông được phần nào, chàng há»i: 
- Trưởng bối có việc gì buồn ? Bà sống ở đây không vui sướng sao? 
Thiếu phụ lắc đầu không trả lá»i, đôi mắt đẫm lệ. Bà há»i: 
- Thiếu hiệp cảm thấy đã dễ chịu chưa? 
- Äá»™c đã tiêu hết rồi ! Trong ngưá»i chỉ còn hÆ¡i mệt. Thưa Trưởng bối chẳng hay tôi đã ngá»§ được bao lâu ở đây? 
- Äá»™ má»™t canh dài... 
Lý Thanh Hùng đưa mắt nhìn ra cá»a thì thấy lúc đó trá»i đã gần sáng. 
Thiếu phụ cất tiếng há»i: 
- Thiếu hiệp ! Vì đâu da mặt thiếu hiệp vàng tái như thế ? 
- Thưa, đó là tại trá»i sanh như váºy. 
- á»’ ! Hay thiếu hiệp là Tuyệt Kỹ Thư Sinh mà giang hồ thưá»ng nói đến. 
- Phải ! Tôi chÃnh là Tuyệt Kỹ Thư Sinh Lý Thanh Hùng. 
Thiếu phụ giáºt nẩy ngưá»i, nét mặt trắng toát hÆ¡i thở hổn hển. 
Trong đôi mắt khác thưá»ng cá»§a ngưá»i đàn bà kia, Lý Thanh Hùng cảm thấy như có cái gì trìu mến yêu đương. 
Bà lẩm nhẩm: 
- Lý...! HỠLý... Lý Thanh Hùng à ? 
Lý Thanh Hùng há»i: 
- Trưởng bối định há»i gì ? 
- Không ! Ta chỉ nhá»› lại má»™t chuyện xưa. Nhưng thiếu hiệp có thù gì vá»›i bá»n chúng? 
Lý Thanh Hùng thấy tình cảm cá»§a thiếu phụ đối vá»›i chàng có vẻ chân tháºt, nên không giấu diếm nói ngay: 
- Tôi có thù vá»›i Phi Long Bang không đội trá»i chung. 
- Tại sao ? 
- Vì chúng nó đã giết thân phụ tôi, cướp thân mẫu tôi... 
- Vì thế mà thiếu hiệp xông vào đây để trả thù ? 
- Phải ! Và để tìm gặp thân mẫu tôi nữa. 
Thiếu phụ nghe nói thở dài, đôi giòng nước mắt chảy xuống đôi gò má đã nhăn. 
Bà nói: 
- Thiếu hiệp làm sao biết được thân mẫu hiện ở đây. 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Tôi được nghe sư phụ tôi nói cho biết. Bá»n cướp bắt thân mẫu tôi nhốt nÆ¡i đây đã mưá»i tám năm. Trong mưá»i tám năm qua chẳng biết thân mẫu tôi có còn mạnh khá»e không? 
Thiếu phụ trầm giá»ng như giấu má»™t niá»m cảm xúc thiêng liêng, bà nói: 
- Có lẽ thân mẫu của thiếu hiệp đã tạ thế rồi, không còn sống trên trần gian nữa. 
Lý Thanh Hùng giáºt nẩy ngưá»i: 
- Sao? Trưởng bối nói thực ư? 
Thiếu phụ khẽ gáºt đầu: 
- Ta không phỉnh thiếu hiệp đâu. 
Lý Thanh Hùng khóc oà: 
- Không, không ! Trưởng bối nói gạt tôi. Thân mẫu tôi vẫn còn sống và bị nhốt nơi đây. 
Thiếu phụ nói: 
- Ta không nói gạt đâu. Thiếu hiệp nên rá»i khá»i nÆ¡i này thì tốt hÆ¡n. Việc báo thù không nên vá»™i vã như váºy. Phải chá» má»™t cÆ¡ há»™i thuáºt tiện, nếu không thì thiếu hiệp sẽ hối háºn không Ãt. 
- Tại sao lại hối háºn ? 
- Vì Phi Long Bang toàn là những cao thá»§ lừng danh, bá»n bá»™ hạ lại đông, không thể nào má»™t mình thiếu hiệp vào đây mà thá»±c hiện nổi ý định đó. 
Lý Thanh Hùng lắc đầu lia lịa: 
- Cám Æ¡n Trưởng bối ! Tôi quyết không rá»i khá»i nÆ¡i đây khi chưa trả xong cừu háºn. 
Tôi nhất định phải giết cho được tên Huỳnh Thâm Hùng. 
Vừa nói chàng vừa nhảy xuống giưá»ng. 
Thiếu phụ cản lại: 
- Thiếu hiệp má»›i khá»i bệnh, cần tỉnh dưỡng cho lại sức. 
- Cám Æ¡n Trưởng bối đã cứu mạng tôi, lúc nào tôi dùng máu rá»a xong Phi Long Bang sẽ trở lại đây Ä‘á»n Æ¡n. Công lá»±c cá»§a tôi hiện giá»i đã bình phục rồi, xin Trưởng bối chá»› lo. 
Dứt lá»i, chàng cúi mình chào má»™t lá»… rồi chạy biết ra ngoài. 
Thiếu phụ đứng nhìn theo sững sá». 
Ngưá»i đàn bà này chÃnh là mẫu thân cá»§a Lý Thanh Hùng. 
Cuá»™c gặp gỡ này làm cho bà rất Ä‘au lòng. Bà không đủ can đảm nhìn nháºn đứa con bà trong lúc bà không còn được tấm thân trong sạch nữa. 
Äứng tá»±a cá»a nhìn theo má»™t lúc lâu, thiếu phụ lẩm bẩm: 
- Hùng nhi ! Ngày nay được gặp con, lòng mẹ đã thá»a mãn lắm rồi ! Mẹ vui sướng quá ! Mẹ không còn muốn sống nữa ! Mẹ cầu phước cho con... 
Nói đến mấy tiếng “cầu phước cho con†bà ta bá»—ng giáºt mình suy nghÄ©: 
“Nguy rồi ! NÆ¡i đây là hang hùng ná»c rắn, nó má»™t mình xông pha không khá»i mang há»a. Ôi ! Tháºt là lòng dÅ©ng cảm cá»§a há» Lý...†Dứt lá»i, bà vá»™i chạy biến ra ngoài. 
Bấy giá», Lý Thanh Hùng Ä‘ang cắm đầu chạy sau đỉnh núi. Chàng như má»™t ngưá»i Ä‘iên, vì chàng nóng lòng tìm vào Tổng ÄÆ°á»ng Phi Long Bang xem thá» thân mẫu chàng đã chết hay còn sống. 
Chàng chạy khắp một vòng sau núi, không thấy ai cả, chỉ thấy bóng một tên thủ hạ đi tuần vừa thoáng qua. 
Chàng vá»™i Ä‘uổi theo bắt lại, đè tay lên Mệnh Môn huyệt há»i: 
- Huỳnh Thâm Hùng ở đâu, nói mau? 
Tên thủ hạ đau quá, vừa run vừa nói: 
- Xin đại hiệp tha mạng...tôi sẽ nói... 
- Hãy nói mau ! 
- Nhà của Huỳnh gia gia ở dưới chân đồi kia... 
Lý Thanh Hùng đưa mắt nhìn thấy ngôi nhà ấy chÃnh là ngôi nhà mà chàng vừa rá»i khá»i nên nổi giáºn hét: 
- Thằng đểu, mày phỉnh tao? 
- Không ! ChÃnh là ngôi nhà ấy ! 
Lý Thanh Hùng để tên thủ hạ Phi Long Bang nằm mẹp dưới đất không giải khai huyệt đạo cho nó, chàng cắm đầu chạy trở lại ngôi nhà cũ, và nghĩ thầm: 
“Nếu lá»i hắn không giả dối thì ngưá»i đàn bà lúc nãy đúng là thân mẫu cá»§a mình rồi ! 
Thế mà mình không biết.†Chàng chạy đến nơi, xông vào nhà thì lúc này ngôi nhà vắng ngắt. Bóng thiếu phụ không còn thấy đây nữa cả. 
Lý Thanh Hùng giáºt mình: 
- á»’ ! Có lẽ thân mẫu mình tìm cách quyên sinh rồi chăng ? Nếu không tại sao thân mẫu lại nói vá»›i ta như váºy? 
Chàng sững sốt, tống cá»a chạy ra ngoài, và cắm đầu chạy mãi mà không biết chạy Ä‘i đâu. 
Chàng cũng không gặp một tên thủ hạ nào của Phi Long Bang lảng vảng nơi đây. 
Tại sao có chuyện lạ lùng ? 
Chỉ vì lúc này Phi Long Bang Ä‘ang bị má»™t nhóm cao thá»§ đến quấy rá»™n. Vì váºy tất cả những ngưá»i cá»§a Phi Long Bang mãi lo việc giao đấu và canh gác ở mặt trước, còn chá»— Lý Thanh Hùng Ä‘ang chạy là nÆ¡i phÃa sau núi, không ai để ý tá»›i. 
Chàng chạy một lúc, vượt qua mấy đồi núi nhỠthì nghe tiếng kêu hét liên miên, và tiếng binh khà chạm nhau rang rảng. 
Biết là Phi Long Bang Ä‘ang giao đấu vá»›i ngưá»i ngoài, Lý Thanh Hùng không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, phóng mình vụt chạy đến nÆ¡i đó. 
Äến nÆ¡i, chàng trông thấy bá»n thá»§ hạ Phi Long Bang đứng vây quanh má»™t vòng rào ước có ngàn ngưá»i. Chàng không biết kẻ Ä‘ang bị mắc giữa vòng vây là ai cả. 
Chàng hú lên má»™t tiếng như sấm, dùng thuáºt khinh thân nhảy lên Ä‘á»t cây, chạy thoăn thoắt qua đầu đám bá»™ hạ Phi Long Bang, rồi lao mình xuống như má»™t vệt khói. 
Hai bên đang giao đấu bỗng ngừng tay. 
Trong vòng vây có tiếng Hài Nhi Thần Äồng reo lá»›n: 
- Hùng thúc thúc ! Sao đến bây giỠthúc thúc mới có mặt. 
Lý Thanh Hùng đưa mắt quét qua má»™t vòng, thấy nhóm ngưá»i bị vây này không ai xa lạ mà chÃnh là những ngưá»i đã cùng chàng ngá»§ nÆ¡i ngôi nhà lá đêm trước đây. 
Chàng há»i: 
- Tất cả Phi Long Bang đã đến đây sao? 
Hài Nhi Thần Äồng nói: 
- Chúng đến đây tất cả ! Hùng thúc thúc, Ä‘á»m vừa rồi chúng tôi đã phá cho chúng đến bỠăn mất ngá»§, vui quá ! 
Nguyệt Lý Hằng Nga há»Ã - Hùng đệ ! Äêm vừa rồi Hùng đệ Ä‘i đâu mà chúng ta đến đây không gặp? 
Lý Thanh Hùng không có thì giỠđể kể lại cho Nguyệt Lý Hằng Nga câu chuyện vừa qua, nên quay qua chào Vạn Niệm Tổ, Kim Kiếm Sanh, Truy Vân Thần Khất, rồi nhìn một loạt qua các đối thủ trước mặt. 
Chàng nháºn thấy những ngưá»i cá»§a Phi Long Bang hiện có mặt nÆ¡i đây không phải xa lạ lắm. Trong đó có ÄÆ°á»ng chá»§ Huỳnh Tu, Äá»™c Nhãn Ma BÃch Liên, Ngân Nguyệt Sư Thái. Bên góc kia lại còn có Truy Hồn Quá»· lão đại. 
Ngoài ra, còn có má»™t số nhân váºy thứ yếu nữa, nhưng lại không thấy có mặt Huỳnh Thâm Hùng là kẻ đại thù cá»§a chàng. 
Bấy giá», Äá»™c Nhãn Ma lướt tá»›i trước mặt Lý Thanh Hùng trợn mắt nói: 
- Tiểu tỠ! Cái thù của Khuyết Nhĩ Ma sư đệ của ta hẳn ngươi chưa quyên. 
Lý Thanh Hùng cưá»i gằn: 
- Phải ! ChÃnh ta đã giết hắn, và hôm nay còn đến đây hóa kiếp ngươi nữa để xuống âm phá»§ cho đủ Song Ma. 
Äá»™c Nhãn Ma nổi giáºn, toan vung chưởng đánh thì Lý Thanh Hùng khoa tay: 
- Hãy khoan ! Hôm nay ta đến đây thì không thể tránh khá»i việc đấu chiến, nhưng tại sao quý Bang chá»§ không ra đây tiếp khách mà lại trốn đầu núp Ä‘uôi như váºy? 
Äá»™c Nhãn Mã nói: 
- Tiểu tá» ! Mi đừng phách lối ! Äêm qua ngươi đã giết má»™t số thá»§ hạ cá»§a bổn bang không Ãt, vì váºy Bang chá»§ ta đã lo việc cầu hồn, á»§y thác cho chúng ta tiếp đón các ngươi tráºn này. Trong lúc bổn Bang chá»§ chưa đến, ta muốn lấy mạng ngươi trước đã. 
Lý Thanh Hùng cưá»i ha hả: 
- Tế ra là váºy sao? Ừ ! BÃch lão có hứng thú thì xin cứ ra tay cho. 
Vừa dứt lá»i, bá»—ng nghe má»™t tiếng sáo vang dá»™i không gian. 
Tất cả bá»™ hạ cá»§a Phi Long Bang Ä‘á»u xôn xao cúi đầu đứng ra hai hàng. Cả đến Äá»™c Nhãn Ma cÅ©ng lùi lại vá»›i cá» chỉ cung kÃnh. 
Lý Thanh Hùng không hiểu gì cả, cứ đứng trÆ¡ ra đấy váºn khi Äan Äiá»n để đỠphòng việc bất ngá» xảy đến.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-07-2008, 11:59 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			.gif)  | 
			
				
				 Tiếp Nháºp Ma Äạo 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 548
					 
                    Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 54 phút 
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 191 Times in 137 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 47 
Huyết Chiến Phi Long Bang 
 
 
  
 
Thì ra trước khi Bang chá»§ Phi Long Bang đến nÆ¡i là có tiếng sáo báo hiệu, long trá»ng chẳng khác má»™t vị thiên tá» lâm triá»u. 
Äiệu sáo vừa dứt thì trước tráºn đã có má»™t tên bá»™ hạ mang đến má»™t chiếc ghế đầu cá»p đặt ở giữa đám quần hùng. Hai tên thá»§ hạ khác tay cầm trưá»ng kiếm bước tá»›i hô lá»›n: 
- Thái Bang chủ giá lâm ! 
Bá»n cao thá»§ Phi Long Bang Ä‘á»u rẽ ra hai hàng, chừa má»™t đưá»ng Ä‘i và cúi đầu nghênh đón. 
Chốc lát đã thấy má»™t trung niên, chừng bốn mươi tuổi, mặt trắng mày Ä‘en, váºn y phục màu tro, chân mang giầy da báo, lưng Ä‘eo kiếm, từ từ tiến tá»›i, theo sau là má»™t số cao thá»§ rất đông, già có, trẻ có. 
Má»›i nhìn vào ngưá»i này ai cÅ©ng biết hắn là má»™t nhân váºt Ä‘ang giữ má»™t địa vị quan trá»ng trong Phi Long Bang. 
Ngưá»i này chÃnh là Huỳnh Thâm Hùng, kẻ tá» thù cá»§a Lý Thanh Hùng. 
Hắn bước tá»›i bên chiếc ghế đầu cá»p, đứng vá» phÃa tả, đưa mắt quét má»™t vòng toàn tráºn. 
Chưa bao lâu, từ xa tiến đến má»™t lão già tóc trắng mặt hồng, mình mặc quần áo màu Ä‘á», uy phong lẫm liệt, đàng sau có hÆ¡n mưá»i cao thá»§ theo hầu. 
Ngưá»i này chÃnh là Thiên Diện Ma Thái Trùng Kỳ Bang chá»§ Phi Long Bang. 
Lão bước đến ngồi trên chiếc ghế da hổ, dáng điệu không khác một tên tướng cướp. 
Trong đám bá»™ hạ Phi Long Bang nổi lên từng loạt tiếng hoan hô vang trá»i dáºy đất. 
Lý Thanh Hùng trố mắt nhìn Thiên Diện Ma một lúc, lại quay sang nhìn đám thủ hạ. 
Äám ngưá»i quen có, lạ có, toàn là những ngưá»i trong tà phái và lục lâm. 
Không biết ai là ngưá»i thù cá»§a chàng, nên chàng bước tá»›i mấy bước, nghiêm mặt nhìn Thiên Diện Ma há»i: 
- Bang chủ Phi Long ! Tên Huỳnh Thâm Hùng hiện ở đâu? 
Câu há»i đột ngá»™t làm cho má»i ngưá»i Ä‘á»u rởn óc ! Vì xưa nay chưa ai dám đủ can đảm nói má»™t câu như váºy. 
Tuy thế, Bang chá»§ Thiên Diện Ma không tá» ra giáºn dữ, chỉ ôn hòa nói: 
- Vị đó đang đứng bên ta đây. 
Äôi mắt Lý Thanh Hùng sáng rá»±c lên như hai ngá»n lá»a Ä‘á», chàng nhìn sững vào Huỳnh Thâm Hùng như muốn ăn gan uống máu. 
Bá»n cao thá»§ Phi Long Bang nhao nhao tiến lên. 
Thiên Diện Ma khá»a tay nói: 
- Hãy lùi lại ! 
Tức thì ai nấy Ä‘á»u bước trái ra sau, không dám rục rịch. 
Thiên Diện Ma lại nói: 
- Qúy huynh đệ, chúng mình là chủ, càn phải có một thái độ Ôn hòa đãi khách chứ. 
Lý Thanh Hùng mỉm má»™t nụ cưá»i nhạt: 
- Hừ ! Lão già hỠThái đừng dùng đạo đức giả mà gạt thiên hạ. 
Thiên Diện Ma cưá»i khúc khÃch há»i: 
- Lý thiếu hiệp ! à của thiếu hiệp đến đây là để Huyết tẩy Phi Long Bang phải không? 
Lý Thanh Hùng đáp ngay: 
- Ngươi nói chỉ má»›i đúng má»™t ná»a ! Ta đến đây còn má»™t mục Ä‘Ãch là giết má»™t ngưá»i. 
Chàng chỉ tay vào mặt Huỳnh Thâm Hùng nói tiếp: 
- Xin há»i Thái Bang chá»§, làm con đối vá»›i thù cha mẹ thì phải như thế nào? 
- Không đội trá»i chung. 
- Phải, thế thì Huỳnh Thâm Hùng đã giết cha, đoạt mẹ ta, hôm nay ta phải xỠtrà ra sao? 
Thiên Diện Ma hé môi, để lá»™ má»™t nụ cưá»i nham hiểm nói: 
- ÄÆ°á»£c ! Nhưng đối vá»›i Phi Long Bang, Lý thiếu hiệp có thù gì mà đến đây phá phách, giết hàng loạt bá»™ hạ cá»§a ta? 
Lý Thanh Hùng cưá»i ha hả: 
- Phi Long Bang đã bắt cóc ngưá»i yêu cá»§a ta làm cho tình duyên cá»§a ta bị chia uyên rẻ thúy. Các ngươi lại còn âm mưu hÅ©y diệt các chÃnh phái võ lâm để độc bá quần hùng. Hành động như váºy không phải tá»™i lá»—i ư? 
Thiên Diện Ma cưá»i ha hả: 
- Thế thì hôm nay ngươi đến đây không phải với thiện ý rồi ! 
Lý Thanh Hùng trầm giá»ng: 
- Thiện ác là do các ngươi cả. 
Thiên Diện Ma há»i lá»›n: 
- Ngươi nói sao, câu đó có ý nghĩa gì ? 
Lý Thanh Hùng mÄ©m cưá»i: 
- Nếu Thái Bang chá»§ biết cải tà quy chánh, bá» dữ làm lành, trao tên Huỳnh Thâm Hùng lại cho ta, đồng thá»i giải tán Phi Long Bang, hÅ©y diệt tổ chức bất lương này Ä‘i thì má»i việc Ä‘á»u êm đẹp. 
Thiên Diện Ma đỠmặt, nhóng ngưá»i lên tháºt cao hét: 
- Thằng nhá» ngông cuồng ! Dẫu cho Không Không Tồ sư phụ cá»§a ngươi đến đây cÅ©ng không dám vô lá»… trước mặt ta như váºy. 
Rồi lão quay qua hét bá»n bá»™ hạ: 
- Tả Hữu đâu ! Hãy bắt lấy nó. 
Vừa dứt tiếng thì bỗng “Sẹt ! Sẹt ! Sẹt !†ba tiếng, ba lão già lướt đến khà thế rất hung hăng. 
Lý Thanh Hùng cưá»i dài má»™t tiếng ! Chỉ thấy thân chàng võ động thì ba lão già kia đã rú lên ba tiếng thảm não. Tiếp theo ba cái xác ngưá»i nằm chết gục dưới đất. 
Chỉ má»™t cái vung tay cá»§a chàng mà chàng đã giết má»™t lúc ba lão già bá»™ hạ Phi Long Bang, ai nấy Ä‘á»u mất vÃa. 
Thiên Diện Ma đôi mắt lóe hào quang nhìn Lý Thanh Hùng nói: 
- Thằng nhỠkhá độc tay ! Các ngươi hãy xông ra bắt hết cả lũ nó cho ta, không chừa một đứa nào chạy thoát. 
Bên kia, giá»ng nói cá»§a Truy Vân Thần Khất cÅ©ng oang oang la lên: 
- Thiên Diện Ma ! Ngươi tưởng dùng đông ngưá»i áp đảo được chúng ta sao? Hôm nay chúng ta đã đến đây thì chỉ còn má»™t chết má»™t sống, đâu có sợ gì ai? Trong Phi Long Bang cÅ©ng có nhiá»u cao thá»§, váºy cứ đưa ngưá»i thá» sức chÆ¡i từng cặp, từng cặp cho khoái mắt. HÆ¡n thua như váºy danh giá chứ. 
Thiên Diện Ma bị Truy Vân Thần Khất nói khÃch không chịu nổi, quay qua há»i đám cao thá»§: 
- Ngươi nào dám ra bắt thằng con nÃt đó ? 
Vừa dứt lá»i thì trong đám cao thá»§ Phi Long Bang có má»™t bóng ngưá»i phóng ra: 
- Lão phu xin lãnh giáo trước. 
Ngưá»i này chÃnh là Truy Hồn Quá»· lão đại, kẻ cầm đầu trong Thiên SÆ¡n Thất Quá»·. 
Lý Thanh Hùng toan tiếp đấu thì đàng sau Cùng Nho Vạn Niệm Tổ đã nhảy tá»›i, cưá»i lá»›n: 
- Lý thiếu hiệp hãy nhưá»ng tay ! Tráºn này để cho lão phu “bao†cho ! 
Lý Thanh Hùng không dám trái ý, liá»n lui lại đứng bên VÅ© Ná»™i Nhị Tồ Kim Kiếm Sanh. 
Kim Kiếm Sanh nói nhỠvới Lý Thanh Hùng: 
- Hùng nhi ! Phi Long Bang không phải là bá»n tầm thưá»ng, má»—i việc Ä‘á»u phải tháºn trá»ng đừng nóng nảy mà lầm mưu gian cá»§a chúng nó. Thiên Diện Ma là má»™t tên cướp khét tiếng, có nhiá»u mưu rất độc. 
Lý Thanh Hùng cúi đầu: 
- Tiện đồ xin lãnh giáo ! 
Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì Cùng Nho Vạn Niệm Tổ đã cùng Truy Hồn Quá»· giao đấu rồi. 
Vạn Niệm Tổ thì dùng cây Văn Xương Bút, còn Truy Hồn Quá»· thì dùng cây Truy Hồn Kỳ. Cả hai Ä‘á»u thuá»™c vào loại cao thá»§ võ lâm, cho nên tất cả Ä‘á»u chú tâm theo dõi. 
Vừa má»›i ra chiêu, hỠđã dùng toàn những thế độc. Cả tráºn hiện ra ánh bút và bóng cá» bay lá»™n. 
Chỉ chốc lát, hỠđã đánh nhau hÆ¡n mưá»i chiêu rồi. 
Cùng Nho Vạn Niệm Tổ và Truy Hồn Quá»· lão đại Ä‘á»u là những nhân váºt tiá»n bối, lừng danh trong giang hồ, nếu không phải thâm thù thì hỠđâu nỡ lòng nào hại nhau. 
Vì váºy tráºn đấu tuy quan trá»ng mà cả hai Ä‘á»u giữ thế. 
Loáng mắt đã qua hai mươi chiêu ! 
Rồi ba mươi chiêu ! 
Rôi năm mươi chiêu ! 
Vạn Niệm Tổ có má»™t võ thuáºt cao hÆ¡n Truy Hồn Quá»· nên đã nhiá»u lần nương tay. 
Truy Hồn Quỷ cảm thấy được nỗi lòng của Cùng Nho, nên lùi lại ba bước nói: 
- Lão phu xin bái phục võ công cá»§a lão hữu. Ngặt vì mấy vị sư đệ cá»§a lão phu bị hại vá» tay Lý Thanh Hùng, thù này lão phu không thể không báo. Váºy lão phu xin được má»™t tráºn sống chết vá»›i Lý Thanh Hùng, còn lão huynh vá»›i tôi không thù oán, có giết nhau cÅ©ng chẳng ăn thua gì ! 
Vạn Niệm Tổ cưá»i lá»›n: 
- Truy Hồn lão huynh ! Võ công cá»§a lão huynh quả đến mức siêu việt, già này khâm phục vô cùng. Chúng ta tuổi già rồi ! Việc ân oán trong giang hồ nếu Ä‘eo Ä‘uổi mãi thì cÅ©ng chẳng bao giá» dứt. Xưa nay đã chứng minh như váºy. Tốt hÆ¡n, chúng ta má»—i ngưá»i tìm má»™t nÆ¡i an lạc để dưỡng lấy tuổi già cho thanh tịnh, cởi bá» má»i ràng buá»™c cá»§a Ä‘á»i là hÆ¡n. 
Truy Hồn Quá»· nghe lá»i nói cá»§a Cùng Nho có lý. Lão kiểm Ä‘iểm lại má»i hành động từ xưa đến nay, làm co đầu óc sáng tá». Thù hằn như cÅ©ng cùng vá»›i tuổi già cá»§a lão mà tiêu mòn Ä‘i. 
Lão bá» cây Truy Hồn Kỳ xuống đất, quay qua chào má»i ngưá»i trong Phi Long Bang, rồi không nói má»™t lá»i nào nữa, lão phóng mình bá» chạy Ä‘i như má»™t vệt khói. 
Cùng Nho Vạn Niệm Tổ đứng bồi hồi nhìn theo. Lão không ngá» lá»i nói khÃch lệ cá»§a lão lại có má»™t sức mạnh giác ngá»™ Truy Hồn Quá»· như váºy. 
Giữa lúc đó trong đám quần hùng Phi Long nổi lên má»™t tiếng hét. Tiếp theo có bóng má»™t lão già nhảy vá»t đến trước mặt Vạn Niệm Tổ khiến cho ông ta phải giáºt mình. 
Nhìn lại thì thấy lão già vừa xuất hiện bị cụt má»™t chân. Vạn Niệm Tổ cưá»i hì hì, nói: 
- Trình huynh ! Ngưá»i... 
Không đợi Vạn Niệm Tổ nói hết lá»i, lão già cụt chân mắng: 
- Thằng lá»— mÅ©i ó ! Mày lừa phỉnh đại ca cá»§a ta bá» Ä‘i, không chịu giao đấu. Tất cả thù háºn cá»§a Thiên SÆ¡n Thất Quá»· sẽ do tay lão phu trả lấy ! 
Vạn Niệm Tổ cưá»i gằn: 
- Äá»™c Cước lão nhân Trình Ngu Toàn ! Chá»› có hàm hồ như váºy ! Lệnh huynh bá» Ä‘i là do ý tốt đó ! 
Äá»™c Cước lão nhân là má»™t trong Thiên SÆ¡n Thất Quá»·, tánh tình hung ác, nhưng võ công lại không kém gì lão đại Truy Hồn Quá»·. Lão có má»™t môn võ công đặc dị là Tượng Thần Công. Môn võ này lão đã dùng giết ngưá»i như nháy mắt. 
Trá»i sanh lão bị cụt mất má»™t chân, từ nhá» lão đã theo Thiên Tượng Thái Ma luyện võ, cho đến lúc nháºp vào Phi Long Bang, lão Ãt khi xuất hiện giang hồ. 
Khi nghe Cùng Nho Vạn Niệm Tổ nói, lão trừng mắt hét: 
- Lão quái, không cần buông lá»i dụ dá»— ! Hãy đổi thằng nhá» há» Lý ra đây mà nạp mạng ! 
Vạn Niệm Tổ nghiêm nét mặt nói: 
- Phách lối ! Cứ thắng được lão phu thì muốn gì cũng được. 
Äá»™c Cước Quá»· “hừ†má»™t tiếng, lắc đôi vai đánh ra chiêu Äá»™c Xà Xuất Äá»™ng và Ä‘iểm tá»›i Trang Huyệt Äình trước ngá»±c Cùng Nho. 
Cùng Nho cưá»i má»™t tiếng lạnh lùng, bước ngang qua ná»a bước, vung tay đánh trả lại. 
Hai ngưá»i má»™t tá»›i má»™t lui, trong chốc lát bay lá»™n thành má»™t vòng tròn, cát bụi mù mịt. Bên ngoài ngưá»i ta chỉ còn thấy hai chiếc bóng quay cuồng mà không còn có thể phân biệt ai là ai nữa. 
Äang lúc đánh vùi vá»›i nhau, bá»—ng Äá»™c Cước Quá»· lùi lại ba bước, mặt mày đỠrá»±c hét to: 
- Coi chưởng đây ! 
Cùng Nho vừa liếc mắt đã thấy cánh tay cá»§a Äá»™c Cước Quá»· bá»—ng giÆ¡ cao, má»™t luồng khói Ä‘en bắn ra, kình lá»±c như bão veo véo ùa tá»›i. 
Äó là Tượng Thần Công, môn võ lợi hại nhất cá»§a Äá»™c Cước Quá»·. 
Cùng Nho Vạn Niệm Tổ vá»™i váºn khi Äan Äiá»n tráºp trung công lá»±c mấy mươi năm, váºn vào song chưởng đánh ra. 
Chưởng này gá»i là La Binh Chưởng mà từ thuở nhỠđến giá», Vạn Niệm Tổ được thụ giáo nÆ¡i vị Thiên SÆ¡n Khổ Long, nay má»›i Ä‘em ra dùng lần đầu. 
Bùng !.... 
Khói bụi ngất trá»i ! Cùng Nho Vạn Niệm Tổ bị thối lùi lại năm bước té ngồi xuống đất mặt mày tái nhợt, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm như tắm. 
Ông ta cảm thấy hơi thở như muốn ngộp đi. 
Kim Kiếm Sanh vá»™i vã chạy đến đỡ Cùng Nho Ä‘áºy, đưa ra sau tráºn cứu chữa. 
Còn Äá»™c Cước Quá»· thì vẫn đứng yên tại chá»— không nhúc nhÃch. 
Lạ lùng là cánh tay cá»§a lão đã đánh ra cÅ©ng để nguyên như váºy không thu lại. 
Giữa lúc đó, có tiếng Kim Kiếm Sanh nói lớn: 
- Thương tÃch cá»§a tiá»n bối không sao cả, chỉ chốc lát sẽ bình phục ngay. 
Bên kia, Vô Thưá»ng Quá»· nhảy ra đỡ Äá»™c Cước Quá»·. Nhưng hắn vừa rá» vào mình Äá»™c Cước Quá»· đã thất kinh, ré lên má»™t tiếng, buông Äá»™c Cước Quá»· té nhào xuống đất. 
Thì ra Äá»™c Cước Quá»· đã chết đứng tá»± lúc nào rồi, toàn thân cứng Ä‘á». 
Bấy giá», bá»n cao thá»§ cá»§a Phi Long Bang Ä‘á»u kinh hãi. 
Thiên Diện Ma thấy hai cao thá»§ bá»™ hạ ngưá»i trốn Ä‘i, ngưá»i bị chết, lòng căm tức nổi lên, nạt lá»›n: 
- Hãy vây bắt chúng nó ! 
Lệnh vừa đưa ra, tức thì có mưá»i mấy cao thá»§ bá»™ hạ, già có trẻ có, xông ra vây Lý Thanh Hùng vào giữa. 
Lý Thanh Hùng thấy trong số những ngưá»i có Huỳnh Thâm Hùng, Huỳnh Tu, Äá»™c Nhãn Ma, Äá»™c Ngô Tùng và còn nhiá»u cao thá»§ khác nữa. 
Äặc biệt trong số ấy có má»™t thanh y thiếu nữ, dáng Ä‘iệu nàng rất mãnh mai, tay cầm Ä‘oản kiếm, sắc đẹp có vẻ phi phàm. 
Kim Kiếm Sanh thấy váºy cưá»i ha hả, nói: 
- Hùng nhi ! Hãy tiến lên diệt bá»n này trước rồi sẽ quét sạnh bá»n Thiên Diện Ma sau... 
Dứt lá»i Kim Kiếm Sanh lại lướt tá»›i, đón trước mặt Äá»™c Nhãn Ma. 
Äá»™c Nhãn Ma không nói má»™t lá»i nhảy tá»›i tống vào ngá»±c Kim Kiếm Sanh má»™t chưởng, thế là hai lão già này đã ráp đấu rồi. 
Còn lại tám cao thủ kia vẫn vây Lý Thanh Hùng, nhưng ai cũng e ngại không dám ra tay trước, cứ liếc mắt nhìn nhau. 
Riêng thiếu nữ áo xanh thì lại lui ra đứng ngoài vòng. 
Thiếu nữ này chÃnh là Thái Khánh Anh, ái nữ cá»§a Thái Trùng Kỳ Thiên Diện Ma, Bang chá»§ Phi Long Bang. 
Nàng là má»™t cao thá»§ nhất lưu trong Phi Long Bang, võ công còn cao hÆ¡n Äá»™c Nhãn Ma BÃch Siêu nữa. 
Nàng từ nhỠđã được má»™t kỳ nhân Ä‘em Ä‘i má»™t nÆ¡i dạy dá»—. Cho đến lá»›n, nàng má»›i trở vá» Phi Long Bang để hầu hạ cha nàng. Võ công cá»§a nàng đã đến mức tuyệt đỉnh, các cao thá»§ đương thá»i không ai thắng nàng nổi. Äến như Äá»™c Nhãn Mã cÅ©ng chỉ chịu đựng không quá mưá»i chiêu dưới tay nàng. 
Nàng thưá»ng mặc áo xanh, nên được má»i ngưá»i gá»i là Thanh Y thiếu nữ. Tuy nhiên, nàng chưa há» ra khá»i Phi Long Bang ná»a bước, mà chỉ thÃch việc đóng cá»a rèn luyện võ công. 
Nàng đã từng tuyên bố rằng: 
“Bất cứ già trẻ, ai hÆ¡n nàng được má»™t chiêu hay ná»a thức thì nàng sẽ kÃnh làm sư trưởng.†Nhưng nàng đã thất vá»ng, vì trong Phi Long Bang không má»™t kẻ nào chịu nổi vá»›i nàng quá mưá»i chiêu. 
Gần đây nàng được nghe trong giang hồ xuất hiện Tuyệt Kỹ Thư Sinh, một thiếu niên đã làm cho ai nấy nghe đến tên cũng phải kinh hãi. 
Nàng có ý định ra ngoài tìm Tuyệt Kỹ Thư Sinh giao đấu má»™t tráºn. 
Nhưng nàng lại nghe tinh Tuyệt Kỹ Thư Sinh bị ngưá»i ta ám toán bị trá»ng thương, nên nàng lại thôi, và thầm nghÄ©: 
“Kẻ bị ngưá»i ta ám toán đến trá»ng thương thì không thể gá»i là anh hùng được. Lá»i đồn đãi giang hồ chẳng qua là lá»i thêu dệt.†Vì váºy, nàng bá» ngay ý định Ä‘i tìm Tuyệt Kỹ Thư Sinh để giao đấu. 
Äêm vừa qua, nàng lại nghe tin Tuyệt Kỹ Thư Sinh xông vào Phi Long Bang và giết hại rất nhiá»u cao thá»§. 
Tin ấy làm cho máu nóng cá»§a nàng xông lên, nàng ra khá»i phòng, Ä‘Ãch thân dò xét, nhưng tìm mãi không thấy bóng Tuyệt Kỹ Thư Sinh đâu. 
GiỠđây, trước đám quần hùng, nàng mới rõ mặt Tuyệt Kỹ Thư Sinh. 
Nhưng đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u thất vá»ng, vì nàng tưởng Tuyệt Kỹ Thư Sinh phải là anh chàng mạnh bạo, mày tằm mắt phụng, uy dÅ©ng ngưá»i. Té ra chàng lại là má»™t gã giống như ngưá»i bệnh hoạn, da mặt vàng nhợt, tướng mạo yếu Ä‘uối. Như thế thì võ công há»c được la bao. 
Nàng không muốn giao đấu, mà chỉ cầm kiếm đứng ngoài vòng để quan sát. 
Thấy bá»n cao thá»§ Phi Long Bang vây chặt mà không ai xuất thá»§, Lý Thanh Hùng lấy làm lạ đưa mắt nhìn vá» phÃa Kim Kiếm Sanh thì thấy ông này đã cùng Äá»™c Nhãn Ma giao đấu hăng say rồi. 
Chàng lại đưa mắt nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga thì thấy nàng cÅ©ng Ä‘ang chuẫn bị giao đấu vá»›i Äá»™c Ngô Tùng. 
Còn Hài Nhi Thần Äồng thì vẫn đứng bên Vạn Niệm Tổ đưa mắt nhìn vá» phÃa chàng. 
Hoàn cảnh ấy, Lý Thanh Hùng Ä‘oán biết thế nào cÅ©ng phải xảy ra má»™t tráºn kịch chiến. 
Chàng nói: 
- Ở đây má»i ngưá»i đối vá»›i ta không ai thù oán cả, chỉ Huỳnh Thâm Hùng mà thôi. Váºy nếu muốn ta dung mạng thì lui ra hết để cho ta trị tá»™i tên ác nhân đó. 
Lá»i nói chàng vừa dứt thì trong đám cao thá»§ Phi Long Bang có má»™t lão già râu bạc không sao nhịn được, ông hét: 
- Thằng nhá» ! Tài năng dưá»ng nào mà phách lối ! 
Lão này là Lý Khoa Há»c. Vừa nói lão vừa búng mình nhảy vào. 
Lý Thanh Hùng quất qua một chưởng, lão già râu bạc ngã gục trên mặt đất, chết không kịp rên. 
Tháºt ghê gá»›m làm sao ! 
Vô Thưá»ng Quá»· thấy váºy hét lên má»™t tiếng, tức thì vung thanh Hàn Tinh Kiếm đâm tá»›i. 
Lý Thanh Hùng dùng chưởng phong phất qua má»™t cái, Vô Thưá»ng Quá»· bay ngược lại đằng sau, mÅ©i kiếm đâm vào ngá»±c vá»t máu. 
XÃch Diện Quá»· bước tá»›i ra lệnh: 
- Thằng nhỠnày dữ lắm ! Anh em một loạt ứng chiến. 
Vừa nói lão vừa vung chưởng xông vào. Lý Thanh Hùng đứng nguyên má»™t chá»— đánh tạt ra má»™t chưởng vá» phÃch XÃch Diện Quá»·, khiến lão này liểng xiểng lùi lại. 
Các cao thá»§ Phi Long Bang Ä‘á»u ào ào vào má»™t lượt quyết áp đảo Lý Thanh Hùng. 
Bấy giá» tráºn chiến xảy ra rất há»—n loạn. 
Bên kia, Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng đã đánh vá»›i Äá»™c Ngô Tùng. 
Còn Kim Kiếm Sanh thì đánh vá»›i BÃch Siêu đã dư ba mươi hiệp vẫn chưa hÆ¡n thua. 
Kim Kiếm Sanh lòng muốn giác ngá»™ BÃch Siêu trở vỠđưá»ng chánh nene không muốn ra độc thá»§. 
BÃch Siêu thấy váºy cưá»i hì hì: 
- Lão hỠKim, chớ nhẹ lòng ! Lão phu quyết không dung tình của ngươi đâu. Hôm nay hai ta nguyện một còn một mất mà thôi. 
Tiếp theo đó, BÃch Siêu dùng Âm Phong Chưởng đánh ra hai chiêu Tản Chuyá»n Tịch Di và Kim Báo Lá»™ Trảo rất ác hại. 
Kim Kiếm Sanh thấy váºy liá»n xoay mình má»™t cái, váºn dụng Thái Dục Thần Công tiếp ứng. 
Bùng !.... 
Äá»™c Nhãn Mã BÃch Siêu lùi lại sáu bước dài. Kim Kiếm Sanh vẫn đứng nguyên má»™t chá»— cưá»i ha hả: 
- BÃch lão đầu ! Hãy ngồi xuống váºn công chữa thương Ä‘i ! Cái đùa đó không phải chÆ¡i đâu. 
Äá»™c Nhãn Ma cảm thấy máu trong ngưá»i như chạy ngược lại, lão thất kinh ngầm váºn thá» ná»™i công thì thấy ná»™i lá»±c vẫn chưa há» gì. 
Lão lướt mình tới nói: 
- Lão hỠKim ! Ngươi chớ phách lối ! Lão phu không chịu nổi chưởng đó thì đâu xứng là tay đệ nhất võ lâm giang hồ... 
Câu nói lão chưa dứt thì đã nghe “bịch†má»™t tiếng, thân mình lão văng ra phÃa sau nằm cứng Ä‘á». 
Kim Kiếm Sanh thất kinh, không ngỠông ta chỉ đánh bồi thêm má»™t đòn rất nhẹ mà lại có thể làm cho Äá»™c Nhãn Ma ngã lăn như váºy. Ông ta lướt mình tá»›i toan đỡ Äá»™c Nhãn Ma dáºy thì thoạt nhiên có má»™t bóng xanh xẹt đến. 
Kim Kiếm Sanh vừa dừng lại thì trước mặt ông ta đã có má»™t Thanh Y thiếu nữ. Nàng này chÃnh là Thái Khánh Anh. 
Nàng cưá»i ngạo nghá»…, nói: 
- Lão già há» Kim ! Sao ngươi đê hèn như váºy? Äã đánh ngưá»i ta trá»ng thương còn Ä‘ang tâm sát hại? Bổn cô nương phải chỉ giáo cho ngươi vài chiêu má»›i được. 
Kim Kiếm Sanh nói: 
- Con nhỠ! Mày trách lão phu sao? Lão phu định cứu hắn đấy. 
- Hừ ! Ngươi nói nhân từ quá ! Äá»™c Nhãn Ma đã chết còn cứu gì nữa. Hãy chịu cho bổn cô nương vài chiêu đây. 
Dứt lá»i, nàng đánh ra má»™t chiêu Xuyên Tinh Khởi Nguyệt. 
Thân pháp nàng lanh lẹ vô cùng, làm cho Kim Kiếm Sanh thất kinh hét lên một tiếng, lùi lại mấy bước, sững sỠnhìn nàng: 
- Con nhỠ! Võ công mày quá cao diệu ! Lệnh sư của mày là ai? 
Thiếu nữ nói: 
- Không cần phải há»i lôi thôi ! Nếu dám đánh vá»›i ta thì đánh, còn có sợ thì bảo cho bá»n ngươi hãy dừng tay lui ra ngoài mà nghe mệnh lệnh ta xá» trị. 
Kim Kiếm Sanh chưa kịp trả lá»i thì từ bên ngoài đã có hai bóng ngưá»i nhảy vá»t đến trước mặt Thiên Diện Ma, cưá»i lá»›n nói: 
- Lão Bang chá»§ há» Thái ! Ta xem tráºn đấu há»—n loạn lắm rồi. Như thế đâu có nghÄ©a là biểu diá»…n tài năng. Nếu có giá»i thì cứ má»™t đấu má»™t cho thiên hạ xem chÆ¡i ! 
Hai bóng ngưá»i má»›i nhảy vào chÃnh là Truy Vân Thần Khất và Ngân Nguyệt Sư Thái. 
Thiên Diện Ma nghe váºy, khoác tay má»™t cái, nói: 
- Bổn Bang chá»§ chịu vá»›i các ngươi mưá»i tráºn. Nếu các ngươi thắng được sáu tráºn thì phần thắng vá» các ngươi, mặc tình các ngươi muốn xá» trị thế nào cÅ©ng được, còn nếu các ngươi thua thì phải để đủ sáu cái đầu lại đó. 
Truy Vân Thần Khất nghĩ thầm: 
“Chúng nó đông, bá»n ta có sáu mạng, trong đó có Nguyệt Lý Hằng Nga yếu Ä‘uối và Hài Nhi Thần Äồng là con nÃt. Äiá»u kiện này mình bất lợi rồi.†Lão cưá»i ha hả nói: 
- Lão già há» Thái ! Ngươi tÃnh khôn ngoan lắm, nhưng lão ăn xin này chỉ có má»™t cái đầu, có chết cÅ©ng chỉ chết má»™t lần mà thôi, sợ gì ?
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-07-2008, 12:01 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			.gif)  | 
			
				
				 Tiếp Nháºp Ma Äạo 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 548
					 
                    Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 54 phút 
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 191 Times in 137 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 48 
Phi Long Bang tan rã 
 
 
  
 
Thiên Diện Ma cưá»i khúc kÃch không thèm cãi lá»i cá»§a Truy Vân Thần Khất, lão tÃnh cách nào há»§y diệt cho được quần hùng trong các phái dẫu trong bang cá»§a lão có hy sinh bao nhiêu cao thá»§ lão cÅ©ng chẳng cần. 
Thanh Y thiếu nữ Thái Khánh Anh đứng má»™t bên nghe được những lá»i nói đó, liá»n hướng vào phụ thân nàng nói: 
- Thân phụ ! Có thể cho con đối đáp vá»›i lão ăn xin kia vài lá»i không? 
Thiên Diện Ma thấy con gái mình có ý kiến, vá»™i há»i: 
- Con định nói gì? 
Thanh Y thiếu nữ nói vá»›i giá»ng hách dịch: 
- Chỉ cần kẻ nào đánh thắng con má»™t chiêu thì coi như kẻ đó thắng cả sáu tráºn ! 
Thiên Diện Ma trợn mắt nói: 
- Không được ! Con nhỠ! Mày biết gì, hãy lui ra mau. 
Dứt lá»i, lão khoác tay truyá»n lệnh cho các cao thá»§ tiến lên: 
- Vị nào chịu ra tráºn trước ? 
Truy Vân Thần Khất khoác tay: 
- Ê ! Ê ! Lúc nãy đã đấu mấy tráºn rồi ! Những tráºn ấy có kể vào không? 
Thiên Diện Ma cưá»i nhạt: 
- Lão ăn xin, chá»› có đắc ý như váºy ! Chưa chắc đã ai hÆ¡n thua, những tráºn lúc nãy không thể kể vào cuá»™c đấu hiện tại. 
Truy Vân Thần Khất cưá»i há» há»: 
- Không kể thì thôi ! Lão ăn xin cũng chưa từng sợ ai cả. 
Bá»—ng nhiên Ngân Nguyệt Sư Thái bước tá»›i, chắp quyá»n trước mặt Thiên Diện Ma nói: 
- Thái Bang chá»§ ! Ngân Nguyệt này đáng lẽ phải ra sức phục vụ Phi Long Bang để Ä‘á»n lại Æ¡n chiếu cố cá»§a Thái Bang chá»§ lâu nay, nhưng rất tiếc là lòng tôi bá»—ng nhiên giác ngá»™, xem ân oán trong Ä‘á»i như đám phù vân, ý muốn tìm cá»a Pháºt gởi thân. Váºy hôm nay tôi đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch giã biệt Thái Bang chá»§, mong Thái Bang chá»§ tha thứ cho. 
Thiên Diện Ma nghe nói trợn tròn đôi mắt: 
- Hừ ! Bổn Bang chá»§ lâu nay đã có ý nghi ngá» lòng phản phúc cá»§a ngươi ! Hôm nay thá»±c quả không sai. Ngươi muốn ra khá»i Phi Long Bang hãy để đầu lại đó. 
Ngân Nguyệt Sư Thái lạnh lùng nói: 
- Kẻ chán Ä‘á»i nương cá»a Pháºt, tránh xa tá»™i cướp bóc, giết ngưá»i, như thế sao gá»i là phản phúc ? 
Thiên Diện Ma hét bá»n thá»§ hạ vây bắt. Giữa lúc đó bá»—ng có má»™t bóng trắng phóng tá»›i, đứng cháºn trước mình Ngân Nguyệt Sư Thái và nói: 
- Lão tiá»n bối cứ yên tâm ! Kẻ nào dám động đến mình tiá»n bối thì tiểu tá» sẽ lấy mạng láºp tức. 
Dứt lá»i, Chàng lại quay qua nói vá»›i Thiên Diện Ma: 
- Lão Bang chá»§ há» Thái ! Mưá»i tráºn đấu đó ta đứng ra đảm nhiệm hết ! Kẻ nào muốn Ä‘i chầu Diêm Chúa trước thì hãy ra đây. 
Thái độ hách dịch và ngang ngạnh của chàng khiến các cao thủ Phi Long Bang không thể nào nhẫn nhục được, nhất là Thanh Y thiếu nữ. 
Nàng chỉ lắc đôi vai một cái, thân hình nàng đã lướt tới trước mặt Lý Thanh Hùng như nước chảy mây trôi. 
Ai nấy Ä‘á»u giáºt mình, ngay cả Lý Thanh Hùng cÅ©ng kinh ngạc. 
Thuáºt khinh công cá»§a thiếu nữ này tháºt hiếm thấy trong võ lâm giang hồ. 
Thanh Y thiếu nữ nói: 
- Tuyệt Kỹ Thư Sinh ! Ngươi quá phách lối rồi ! Ngươi tưởng Phi Long Bang không ai trị nổi ngươi hay sao? 
Lý Thanh Hùng giương đôi mày mũi kiếm nhìn thiếu nữ, ngang nhiên nói: 
- Cô nương ! Võ công cá»§a cô nương đến mức đó cÅ©ng làm cho Lý Thanh Hùng này phục rồi. Tuy nhiên, nếu cô nương Ä‘em võ công ấy mà giúp Ä‘á»i thì còn gì tốt hÆ¡n. Nếu cô nương Ä‘em tài năng ấy mà phụng sá»± kẻ cướp thì tháºt uổng Ä‘á»i má phấn. 
Thiếu nữ cưá»i lanh lãnh: 
- Tuyệt Kỹ Thư Sinh ! Mày Ä‘iên rồi sao? Mày không biết ta là ái nữ cá»§a Thái Bang chá»§ à ? Nếu ngươi thắng được ta thì việc gì ở đây Ä‘á»u giải quyết được cả, bằng không thì đây là mồ chôn cá»§a ngươi rồi. 
Lý Thanh Hùng nói: 
- Hay lắm ! Nếu ta thắng được cô nương thì cô nương có chịu giao Huỳnh Thâm Hùng cho ta chăng ? 
Thiếu nữ nghe nói, nhìn sững Lý Thanh Hùng má»™t lúc rồi há»i: 
- Hắn có thù gì với ngươi ? 
- Thù giết cha, cướp mẹ, hủy hoại gia đình. 
Thiếu nữ gáºt đầu: 
- ÄÆ°á»£c ! Nếu ngươi đánh thắng ta, ngươi sẽ được toại nguyện. 
Thiên Diện Ma thấy thiếu nữ Ä‘em chiếc đầu cá»§a Huỳnh Thâm Hùng ra đánh cuá»™c, nổi giáºn nạt lá»›n: 
- Anh nhi ! Mày điên rồi sao? Hãy mau lui bước ngay. 
Giữa lúc đó, bá»—ng Huỳnh Thâm Hùng phóng mình tá»›i như chá»›p, cưá»i lá»›n nói: 
- Tuyệt Kỹ Thư Sinh ! Ngươi đừng phách lối ! Ta quyết lấy đầu ngươi hôm nay. 
Vừa nói, Huỳnh Thâm Hùng vừa rút ra má»™t thanh Bắc Äẩu Kiếm cầm tay. 
Bắc Äẩu Kiếm Pháp là má»™t môn võ công lợi hại mà Huỳnh Thâm Hùng trước đây đã nhá» nó mà thành danh trong giang hồ. 
Lý Thanh Hùng đôi mắt nẩy lá»a, quét qua kẻ tá» thù, gầm lên: 
- Huỳnh Thâm Hùng ! Hôm nay là ngày táºn số cá»§a ngươi rồi ! 
Chàng rút ra cây Hàn Tinh Kiếm, ánh sáng chiếu lòa. 
Hai ngá»n kiếm cùng vẫy lên má»™t lượt. 
Lý Thanh Hùng mới xuất thủ đã dùng ba tuyệt chiêu độc nhất trong Không Không Kiếm Pháp, mũi kiếm hiện ra trăm ngàn đóa hoa phủ lấy Huỳnh Thâm Hùng. 
Bắc Äẩu Kiếm cá»§a Huỳnh Thâm Hùng cÅ©ng không phải tầm thưá»ng, hắn váºn dụng toàn là tuyệt chiêu để đối phó. 
Hai thanh kiếm này Ä‘á»u là bảo váºt kỳ trấn võ lâm, má»—i khi mang ra sá» dụng thì sanh tá» chỉ còn là đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc. 
Hai bên trao đổi nhau hơn ba mươi chiêu thức mà vẫn chưa phân được thắng bại. 
Bấy giá», Hàn Tinh Kiếm cá»§a Lý Thanh Hùng đã biểu diá»…n đến mức tuyệt nghệ, chỉ thấy mÅ©i kiếm cá»§a chàng hóa thành má»™t bức màn màu xanh bao trùm cả má»™t khoảng đất. 
Tuy thế, Huỳnh Thâm Hùng cÅ©ng không khiếp sợ, lâu nay thanh Bắc Äẩu Kiếm cá»§a hắn đã từng làm gió làm mưa trên khắp giang hồ, hôm nay dẫu gặp khó khăn nguy hiểm, hắn vẫn tin tưởng ở tuyệt há»c cá»§a hắn. Do đó, càng đánh hắn càng hăng. 
Bá»—ng Huỳnh Thâm Hùng hét lên má»™t tiếng, dùng chiêu Chà Thiên Há»a Äịa đâm vào bụng Lý Thanh Hùng má»™t mÅ©i, đồng thá»i lại thu vá» chém xả vào cổ há»ng cá»§a Lý Thanh Hùng. 
Äó là tuyệt chiêu trong Bắc Äẩu Kiếm Pháp mà từ xưa nay trong giang hồ không ai có thể tránh nổi. 
Cả tráºn Ä‘á»u rú lên ! Ai cÅ©ng tưởng tánh mạng Lý Thanh Hùng bị hại dưới mÅ©i Bắc Äẩu Kiếm rồi. 
Nào ngá», Lý Thanh Hùng búng chân bay vá»t lên không như má»™t con diá»u giấy, rồi rÆ¡i xuống, thuáºn tay vá»›i ngang má»™t đưá»ng, trong lúc đó Huỳnh Thâm Hùng còn ngÆ¡ ngác chưa đỠphòng kịp. 
Tháºt là má»™t lối đánh vô cùng kỳ ảo. 
Mũi Hàn Tinh Kiếm của Lý Thanh Hùng vừa phớt qua, thì Huỳnh Thâm Hùng đã “á†lên một tiếng, té quỵ xuống đất, một ống chân của Huỳnh Thâm Hùng đã bị đứt lìa ra. 
Cả tráºn Ä‘á»u kinh hoàng nhìn sững, không ai có đủ can đảm nhảy ra tiếp cứu nữa. 
Lý Thanh Hùng phóng mình lẹ tới như một vệt khói, dà mũi Hàn Tinh Kiếm vào tim Huỳnh Thâm Hùng để kết thúc mối thù. 
Nào ngá», mÅ©i kiếm cá»§a chàng chưa kịp đâm tá»›i thì bước “chát†má»™t tiếng, cây kiếm cá»§a chàng bị đánh tạt sang má»™t bên. 
Tiếp theo có tiếng quát của Thanh Y thiếu nữ: 
- Kiếm pháp hay thực ! Cô nương từ khi biệt sư đến giỠchưa gặp đối thủ, giỠđây xin thụ giáo vài hiệp xem sao? 
Lý Thanh Hùng đôi mắt nẩy lá»a, nhìn Thanh Y thiếu nữ nói: 
- Ha...ha ! Ngươi muốn cản trở việc báo thù cá»§a ta? Bình sanh ta xem kẻ nào cản trở việc báo thù này Ä‘á»u là cừu nhân cá»§a ta cả ! Ngươi dám đương đầu làm cừu nhân cá»§a ta sao? 
Thiếu nữ mỉm cưá»i nói: 
- Oan oan tương báo, nếu cứ kéo dài cừu háºn thì biết bao giá» má»›i hết. Ngươi đã chặt đứt chân cá»§a hắn rồi cần gì phải giết. 
Lý Thanh Hùng lạnh lùng nói: 
- Äa tạ lá»i nhân nghÄ©a cá»§a cô nương. Nhưng ý cá»§a tôi đã định rồi, không ai có thể làm lay chuyển nổi. 
Thiếu nữ nói: 
- Chỉ cần trong ba chiêu mà ngươi thắng được ta thì cả Phi Long Bang này ta cũng tặng cho ngươi cả đấy. 
Lý Thanh Hùng bị thiếu nữ khÃch lệ, tức muốn nghẹn há»ng, liá»n từ từ bước tá»›i tống vào ngá»±c thiếu nữ má»™t chiêu Thương Long Tam Diện. 
Thiếu nữ không thèm tránh đỡ, đứng nguyên má»™t chá»— váºn ná»™i lá»±c hứng lấy năm đầu ngón tay cá»§a Lý Thanh Hùng bấu vào. 
Lạ thay ! Trong ngưá»i nàng có má»™t hấp lá»±c vô cùng mãnh liệt, tay chàng vừa chạm vào chiếc ngá»±c tròn quay cá»§a nàng thì bá»—ng dÃnh cứng nÆ¡i ấy. 
Quần chúng Ä‘á»u thất kinh la to lên: 
- A ! 
- á»i ! 
- Ã ! 
Riêng Nguyệt Lý Hằng Nga thì tức giáºn hÆ¡n ai hết, nàng toan nhảy vá»t tá»›i, nhưng Lý Thanh Hùng đã váºn Lôi Âm Khà Công đánh tống ra. 
Hai luồng nội lực trực tiếp đẩy vào nhau, tức thì Lý Thanh Hùng lùi lại ba bước, còn Thanh Y thiếu nữ cũng bị loạng choạng mấy bước. Cả hai mình mẩy ướt đẫm mồ hôi, nhìn nhau như đã hiểu được nội lực của nhau rồi. 
Tháºt ra, cả hai Ä‘á»u thầm phục nhau mà không nói ra mồm. 
Giữa lúc đó thì trong không gian có tiếng hét lớn: 
- Phi Long Bang hãy dừng tay ! 
Tiếp theo tiếng hét đó có ba bóng ngưá»i phi thân đến. 
Äàng trước là má»™t lão già tóc trắng, râu bạc phÆ¡. Bên mặt là má»™t gia nhân diá»…m lệ, bên trái là má»™t vị tăng già. 
Lý Thanh Hùng reo lên: 
- Sư phụ ! 
Äúng váºy ! Ba ngưá»i má»›i đến là Không Không Tồ, Tăng Thiện trưởng lão và Äặng Mỹ Huệ. 
Việc xuất hiện bất ngá» cá»§a Äặng Mỹ Huệ làm cho Lý Thanh Hùng vừa mừng vừa bối rối. 
Ba ngưá»i này má»›i đến thì tráºn thế bá»—ng nhiên đổi khác, lá»±c lượng tất thắng đổ dồn vá» phÃa Lý Thanh Hùng. 
Kim Kiếm Sanh và Vạn Niệm Tổ cặp nách Không Không Tồ nói chuyện rối rÃt. 
Bên kia Thiên Diện Ma e ngại cho sự tan vỡ của Phi Long Bang, còn đang tìm kế. 
Thanh Y thiếu nữ sau khi Ä‘iá»u dưỡng ná»™i lá»±c, liá»n nhảy đến toan đánh vá»›i Lý Thanh Hùng, bá»—ng Thiên Diện Ma quát to: 
- Anh nhi ! Hãy lui vỠphòng mai ! Hiện giỠta đã có khách quý đến thăm, việc đấu chiến không còn là vấn đỠnữa. 
Äôi mắt Thiên Diện Ma sáng rá»±c, khiến Thanh Y thiếu nữ không dám cãi lá»i, từ từ ra khá»i chiến tráºn, trở vá» phòng khuê. 
Thiên Diện Ma bước đến, nắm tay Không Không Tồ nói: 
- Lâu nay lão phu không gặp được đại huynh. Hôm nay xin cùng đại huynh vui má»™t tiệc. Việc tranh chấp chẳng qua là chuyện xÃch mÃch nhá» nhen mà thôi. 
Dứt lá»i, Thiên Diện Ma hối bá»n thá»§ hạ bày tiệc tại thịnh đưá»ng cá»§a Phi Long Bang. 
Không Không Tồ cưá»i ha hả: 
- Không ngá» Thái Bang chá»§ lại coi trá»ng lão phu như váºy. 
Thiên Diện Ma nói: 
- Äại huynh ! Khó được đại huynh giá lâm dá»… gặp nhau ! Lão phu đã truyá»n chuẩn bị má»™t tiệc tương phùng, lẽ nào đại huynh không hoan hỉ. 
Má»i ngưá»i thấy thái độ niá»m nở cá»§a Thiên Diện Ma, biết hắn có mưu độc. Nhưng Không Không Tồ vẫn thản nhiên nói: 
- Rất hay ! Lão phu Ä‘ang định uống má»™t cốc mỹ tá»u. Bang chá»§ thành tâm khoảng đãi, lẽ nào chúng tôi từ chối ! 
Thiên Diện Ma biết địch nhân đã lầm kế, liá»n phất tay áo truyá»n cho bá»™ hạ lui vào thÃnh đưá»ng để hầu tiếp, rồi tá»± tay lão má»i từng ngưá»i rất niá»m nở. 
Tất cả Ä‘á»u táºp hợp vào thÃnh đưá»ng. 
Thiên Diện Ma ngồi ghế chá»§ tá»a, kêu bá»™ hạ Ä‘em rượu đến để đãi khách. 
Không Không Tồ không phải không biết thâm độc cá»§a Thiên Diện Ma, song lão đưa Tăng Thiện trưởng lão và Äặng Mỹ Huệ đến đây là để chứng kiến cho Lý Thanh Hùng trả mối phụ thù, đồng thá»i hòa giải việc tranh chấp giữa hắc bạch hai đạo giang hồ. 
Trước đây, Tăng Thiện trưởng lão đã tuân lệnh Không Không Tồ, lần thứ nhất xông vào Phi Long Bang cứu Äặng Mỹ Huệ, lần thứ hai ám trợ cho Lý Thanh Hùng dẫn đưá»ng cho chàng vào ná»™i địa Phi Long Bang và dò xét các cÆ¡ quan cá»§a địch. 
Không vào thÃnh đưá»ng, Không Không Tồ đã biết âm mưu cá»§a Thiên Diện Ma rồi. 
Hắn không phải phục độc dược cho đối phương mà chỉ dùng chất nổ đặt dưới đất định phá tan thÃnh đưá»ng, giết cả các cao thá»§ chÃnh phái. 
Làm việc này, Thiên Diện Ma còn hy sinh má»™t số cao thá»§ bá»™ hạ cá»§a hắn nữa, tháºt là độc hại ác tâm... 
Không Không Tồ và Tăng Thiện trưởng lão đã biết trước, nên chỉ để ý đến Thiên Diện Ma mà không quan tâm đến đồ ăn thức uống. 
Sau khi rượu thịc đưa lên, Thiên Diện Ma nâng ly má»i khách. 
Không Không Tồ đưa mắt nhìn đồng bá»n ngầm ra lệnh bảo cứ ăn uống cho no say. 
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang ăn uống, Thiên Diện Ma thoạt phóng mình ra ngoài. 
Nhanh hơn, Không Không Tồ lao mình nhảy theo và hô lớn: 
- Coi chừng chất nổ ! 
Tất cả má»i ngưá»i thoát ra ngoài thÃnh đưá»ng. 
Lý Thanh Hùng không nhảy ra vội mà chồm đến kẹp nách Huỳnh Thâm Hùng. 
Loáng mắt, thÃnh đưá»ng vang lên má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất. 
Không thấy Lý Thanh Hùng đâu, ai nấy Ä‘á»u thất kinh rú lên má»™t tiếng. 
Bá»—ng từ trong lá»›p khói bụi ngất trá»i ấy Lý Thanh Hùng Ä‘ang kẹp nách Huỳnh Thâm Hùng nhảy ra. 
Suýt một tý nữa thì vách ngã đè chàng chết rồi. 
Cùng vá»›i lúc ấy, có tiếng Truy Vân Thần Khất cưá»i ha hả: 
- Mày gây ra tội ác phải gánh chịu ! 
Má»i ngưá»i nhìn lại thì thấy lão già này đã tóm được Thiên Diện Ma quăng vào thÃnh đưá»ng. 
Hàng loạt tiếng rú vang lên, hòa vá»›i tiếng nổ lốp bốp, đất lăn đá sáºp. 
Tất cả cao thá»§ Phi Long Bang bị đè nát xương dưới thÃnh Ä‘iện. 
Äây là mồ chôn cá»§a Phi Long Bang ! 
Tất cả cao thá»§ Phi Long Bang đâu ngá» vị Bang chá»§ cá»§a há» có ác tâm như váºy mà đỠphòng. Do đó, không má»™t mạng ngưá»i nào thoát ra kịp. 
Ngày tàn cá»§a Phi Long Bang đánh dấu bằng cuá»™c sáºp đổ cá»§a thÃnh Ä‘iện. 
Các cao thá»§ võ lâm các phái đứng ngoài nhìn vào không khá»i Ä‘au lòng. 
Mặc dầu nhóm ngưá»i này xưa nay đã từng làm ác, nhưng trước cái chết bi thảm do há» gay ra cÅ©ng làm kÃch động từ tâm không Ãt. 
Lý Thanh Hùng kẹp nách Huỳnh Thâm Hùng nhảy ra ngoài, rồi quăng xuống đất hét: 
- Mày phải Ä‘á»n tá»™i ! 
Chàng toan rút Hàn Tinh Kiếm đâm vào tim hắn, thì đàng xa có bóng một thiếu phụ chạy đến. 
Thiếu phụ này đúng là thân mẫu cá»§a Lý Thanh Hùng, ngưá»i đã cứu chàng trong đêm trước. 
Thiếu phụ tay cầm con dao nhonï, đôi mắt sâu ngòm phóng mình đến trước Huỳnh Thâm Hùng nhìn vào mặt hắn, rồi cưá»i lanh lãnh nói: 
- Ta chỉ chỠđợi cái ngày hôm nay ! 
Dứt lá»i, bà đâm con dao vào tim Huỳnh Thâm Hùng, máu vá»t ra đỠối. 
Bà hành động rất nhanh, và cũng không một ai cản trở. 
Trước sá»± việc vừa xảy ra, ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác đứng nhìn. 
Äâm xong, bà ta cắm đầu chạy vá» phÃa sau núi. 
Lý Thanh Hùng sững sốt, gá»i lá»›n: 
- Thân mẫu ! Thân mẫu ! 
Vừa gá»i, chàng vừa Ä‘uổi theo. 
Má»i ngưá»i Ä‘á»u thất kinh Ä‘uổi theo sau chàng. 
Bóng ngưá»i đàn bà chạy đến má»™t đồi núi thì lao mình xuống vá»±c thẩm. 
Lý Thanh Hùng ré lên: 
- á»i ! Thân mẫu ! 
Chàng cố dãy dụa để nhảy xuống tuyệt cốc, nhưng không sao thoát ra khá»i đôi tay rắn như sắt cá»§a Không Không Tồ. 
Dãy dụa một lúc, chàng ngất lịm đi. 
Má»i ngưá»i nhìn mặt chàng rồi nhìn xuống vá»±c sâu như chứa chan má»™t cái gì Ä‘au lòng, thương hại. 
Äêm Tàn ! Trá»i sáng ! 
Bình minh xóa hẳn màng đêm hãi hùng của cảnh rừng núi hoang vu. 
Dưới vực sâu, những tia nắng yếu ớt bắt đầu chiếu xuống. 
Ở đó có hÆ¡n mưá»i vị cao thá»§ võ lâm Ä‘ang quây quần má»™t ngôi má»™ má»›i đắp. 
Trước tấm bia bằng đá có ba thiếu niên nam nữ đứng cúi đầu mặt mày đẫm lệ. 
HỠđứng sát vào nhau như để trấn áp những gì lạnh lẽo trong lòng. 
Ngưá»i đứng giữa là Lý Thanh Hùng, hai thiếu nữ đứng kèm hai bên là Lục Ngá»c Hoa và Äặng Mỹ Huệ. 
Ngưá»i nằm trong nấm đất chÃnh là thân mẫu cá»§a Lý Thanh Hùng. 
HỠđứng như thế đã suốt đêm, và đã chảy bao nhiêu nước mắt để cho vá»›i niá»m Ä‘au đớn. 
Lặng lẽ quá ! Bi thương quá ! 
Không Không Tồ cất giá»ng an á»§i: 
- Hùng nhi ! Äã đến lúc con phải lên đưá»ng hành hiệp ! Sống má»™t cuá»™c sống uy mãnh cá»§a má»™t chàng trai Tiá»n Chinh Vạn Lý, con nên cẩn tháºn. 
Lý Thanh Hùng cúi mình đáp: 
- Äa tạ ân sư !.... 
Hết 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |