25-02-2012, 07:46 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Bà n Sơn
Tác giả: Äáºu Tá» Nhạ Hoạ
-----oo0oo-----
Chương 26: ThÃch khách Hồng Bà o. (1+2)
Nhóm dịch: Phiêu Du
Nguồn: Metruyen.com
Mà sau khi bái sư, việc tu luyện cá»§a Lương Tân cÅ©ng không có láºp tức bắt đầu, sư phụ Hồ Lô cá»§a nó không biết là là m cái gì, má»—i ngà y Ä‘i sá»›m vá» muá»™n, hình như vô cùng báºn rá»™n.
Mãi cho đến và i tháng sau, Hồ Lô má»›i tÃnh là hết báºn, tìm Lương Tân đến, rốt cuá»™c bắt đầu 'giảng kinh giảng đạo'.
Tu sÄ© nhân loại tham ngá»™ thiên đạo trước tiên phải có má»™t viên 'đạo tâm', nói toạc ra đó chÃnh là ngá»™ tÃnh.
Chỉ có ngá»™ tÃnh cao má»›i có thể cảm nháºn được năng lượng tản mát trong thiên địa, chỉ có ngá»™ tÃnh cao má»›i có thể câu thông vá»›i loại năng lượng nà y, đưa nó dẫn và o trong cÆ¡ thể.
Nam Dương chân nhân bắt Thanh Mặc chặt đứt phà m tình chÃnh là vì muốn nà ng có thể đưa tư tưởng bản thân và o trong thiên địa tốt hÆ¡n, lÄ©nh há»™i tá»± nhiên, mất Ä‘i rà ng buá»™c cá»§a phà m tình má»›i có thể toà n tâm đầu nháºp, hoà n toà n hợp cùng thiên địa là m má»™t thể, từ đó mà cảm ngá»™, dẫn nháºp và o cà ng nhiá»u, cà ng lá»›n năng lượng.
Lương Tân số mệnh tốt, mặc dù không có ngá»™ tÃnh cà ng không nói đến đạo tâm, chẳng qua lại chiếm được má»™t phần nguyên lá»±c hà nh thổ tinh khiết, việc cần là m chỉ là tu táºp má»™t môn tâm pháp hà nh thổ, thúc dục váºn chuyển linh nguyên háºu thổ trong cÆ¡ thể, luyện hóa nó cho bản thân sá» dụng.
Chỉ có Ä‘iá»u được cái nà y thì mất cái khác, tiện nghi không thể để cho má»™t ngưá»i chiếm hết, tu luyện cá»§a Lương Tân cÅ©ng có má»™t cái Ä‘Ãch, đợi đến khi hắn luyện hóa hết nguyên linh trong cÆ¡ thể thì sẽ không còn không gian để tiến bá»™ nữa.
Lương Tân đối vá»›i bản thân cảm thấy như váºy là đã đủ rồi, đối vá»›i linh nguyên mà bản thân hai lần liá»u mạng đổi lại đã vô cùng mãn ý, khom ngưá»i hà nh lá»… vá»›i Hồ Lô nói:
- Äệ tá» hiểu rõ, xin sư phụ ban thượng tâm pháp luyện hóa linh nguyên.
Bịch!
Hồ Lô ném quyển sách xuống chân Lương Tân:
- Äây là công pháp tu hà nh mà ngươi cần, chÃnh mình lÄ©nh ngá»™ Ä‘i thôi!
Nói xong, chắp tay sau Ä‘Ãt tiêu sái bá» Ä‘i.
Lương Tân nhặt quyển sách lên, chỉ thấy trên cuốn sách một dòng chữ lớn xiêu xiêu vẹo vẹo: Tâm pháp hà nh thổ.
Lại láºt xem hai trang, bên trong lại là kiểu chữ tiểu triện thanh tú, nhưng tất cả Ä‘á»u là cổ triện, hà nh văn cà ng là thể song đối bốn sáu, cái gì mà nhất khà nhất dương, lưỡng huyá»n tam bảo, Lương Tân căn bản là xem không hiểu, chỉ đà nh phải sầu mi khổ kiểm ôm quyển tâm pháp má»™t lần nữa tìm đến Hồ Lô.
Không ngá» Hồ Lô vừa nhìn thấy nó Ä‘i lại phÃa nà y, cả ngưá»i như lâm đại địch, từ xa móng vuốt vung loạn, hung ác kêu quái dị:
- Sư phụ dẫn và o cá»a, tu hà nh ở má»—i ngưá»i, bản thân tá»± lÄ©nh ngá»™ Ä‘i!
Hô xong tung thân nhảy như gió, co chân bỠchạy.
Lương Tân nhìn theo bóng lưng Hồ Lô, nóng vá»™i đến độ dáºm chân dáºm cẳng:
- Sư phụ, cánh cá»a ở chá»— nà o. . .
Gần đây Hồ Lô vẫn luôn buồn bực trong lòng.
Nó tu vi cá»±c cao, tinh thông yêu pháp, nhưng tất cả Ä‘á»u là vốn liếng trá»i cho, mặc dù cÅ©ng có tu luyện nhưng so vá»›i pháp môn luyện hóa chân nguyên cá»§a tu sÄ© nhân gian thì quả thá»±c là má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Thiên viên yêu thể diện, Lương Tân má»™t thân nguyên lá»±c hà nh thổ đưa đến bất kỳ môn tông tu thiên nà o ở nhân gian cÅ©ng Ä‘á»u có thể luyện hóa thu được. Muốn để cho Hồ Lô nói má»™t câu: Ta không giúp được ngươi, ngươi tìm kẻ khác Ä‘i. Vô luáºn là thế nà o cÅ©ng nói không ra.
Cho nên Hồ Lô má»›i nghÄ© ra má»™t cái biện pháp: Khổ Nãi SÆ¡n liên miên mấy ngà n dặm, bên trong có vùng sÆ¡n cùng thá»§y táºn mà vùng đất linh tú lại cà ng nhiá»u, từ viá»…n cổ đến nay có rất nhiá»u ẩn tu lá»±a chá»n Khổ Nãi sÆ¡n là m nÆ¡i dốc lòng ngá»™ đạo, váºt đổi sao rá»i ẩn tu hoặc phi thăng hoặc già mà chết lưu lại vô số động phá»§ hoang phế.
Sau khi thu đồ đệ, trong vòng má»™t tháng kế tiếp đó Hồ Lô Ä‘i và o trong núi tìm kiếm động phá»§ bá» hoang khắp nÆ¡i, muốn từ loại động phá»§ nà y lấy ra tâm pháp hà nh thổ trở vá».
Biện pháp nà y không tệ nhưng Hồ Lô còn gặp phải má»™t vấn đỠlá»›n khác nữa, nó thÃch khoe chữ nhưng lại không biết chữ. . .
Chẳng qua Hồ Lô vẫn có biện pháp, trong động phá»§ mặc dù không có ngưá»i nhưng vẫn còn cấm chế tráºn pháp còn sót lại. Tu sÄ© hà nh thổ bố trà cấm chế khẳng định là sá» dụng tráºn pháp có háºu thổ chi lá»±c. . .
Công phu không phụ lòng ngưá»i, Hồ Lô rốt cuá»™c gặp được má»™t tòa tráºn pháp hà nh thổ, sau khi mất má»™t phen động tay động chân từ trên bá»™ xương khô trong động phá»§ tìm được má»™t quyển sách nhá».
Hồ Lô tá»± mình cho rằng: Tráºn pháp hà nh thổ bảo vệ nhất định là ngưá»i tu luyện hà nh thổ, trong ngá»±c hà nh thổ đạo nhân nhất định là hà nh thổ tâm pháp.
Thân là yêu vương má»™t phương, Hồ Lô tâm tư kÃn đáo, vì phòng ngừa cuốn sách cất ở ngá»±c vị ẩn tu trước khi chết vạn nhất không phải là bà tịch công pháp, Hồ Lô mang theo sách rá»i núi má»™t chuyến, bắt má»™t lão đạo đưa cho lão xem.
Nói chuyện và i câu Hồ Lô láºp tức hiểu rõ trong sách viết Ä‘á»u là thuáºt ngữ đạo gia, Ä‘Ãch xác là má»™t cuốn bà tịch tâm pháp.
Bây giỠchỉ còn lại một cái vấn đỠcuối cùng, trên bìa cuốn sách không đỠtên, không có tên thì rất khó coi, nó bắt lão đạo sĩ kia viết hộ, viết xuống bốn chữ to: Hà nh thổ tâm pháp.
Lão đạo nà y là ngưá»i xuất gia hà ng tháºt giá tháºt, mặc dù không phải là du sÄ© nhưng từ thuở nhá» cÅ©ng Ä‘á»c đủ má»i loại sách, chữ viết cÅ©ng rất đẹp, đáng tiếc má»›i vừa rồi bị Hồ Lô đánh gãy tay phải, tay trái viết chữ, tất nhiên là không thể đẹp rồi. . .
Lương Tân đương nhiên không biết được nỗi khổ tâm nà y của sư phụ, nó cầm quyển sách nhỠmặt mà y sầu khổ, việc duy nhất có thể xác định đó là hà nh thổ tâm pháp mà mình phải tu hà nh có tên là hà nh thổ tâm pháp.
Lương Tân chớp chớp mắt, sau một hồi suy tư tìm một đầu thiên vượn lấy một đống hoa quả rồi đi tìm Khúc Thanh Mặc. . .
Khúc Thanh Mặc xuất thân từ đạo nho chÃnh thống, danh môn kiá»u nữ tiên sư cao đồ, tay trái nháºn lấy má»™t quả đà o tay phải cầm lấy bà tịch, lá»›n tiếng Ä‘á»c:
- Hà nh thổ tâm pháp? Cái nà y. . . Äá»§ rõ rà ng rồi đây!?
. . .
Hà nh thổ tâm pháp nà y lai lịch khả nghi, chẳng qua Khúc Thanh Mặc sau khi Ä‘á»c xong má»™t lượt xác định đây quả tháºt là hà nh thổ tâm pháp.
Khúc Thanh Mặc tâm tÃnh trẻ con, thÃch náo nhiệt; Lương Tân chịu khổ tá» nhá», không sợ nhất chÃnh là luyện công; hai ngưá»i chiếu theo cuốn bà tịch, má»™t ngưá»i dáºy má»™t kẻ há»c ngược lại cÅ©ng rất náo nhiệt.
Bản công pháp nà y cÅ©ng thÃch hợp, Lương Tân má»—i ngà y quy nguyên thá»§ nhất, dùng toà n bá»™ tinh thần để thể há»™i lá»±c lượng cá»§a thân thể, lại án chiếu theo chỉ Ä‘iểm cá»§a Khúc Thanh Mặc, bắt lấy má»™t tia trong đó thá» Ä‘iá»u khiển chúng nó cháºm rãi lưu chuyển khắp các kinh mạch trong cÆ¡ thể. HÆ¡n má»™t tháng trôi qua, má»™t tia linh nguyên hà nh thổ cá»±c má»ng quả nhiên bị nó chuyển hóa cho bản thân sá» dụng, mà tinh thần, khà lá»±c cá»§a Lương Tân cÅ©ng bởi váºy mà mạnh mẽ dồi dà o hÆ¡n.
Hồ Lô thăm qua thân thể Lương Tân xác định công pháp quả nhiên có hiệu quả lúc nà y má»›i thở phà o má»™t cái, vẻ mặt nghiêm túc gáºt đầu:
- Tu hà nh cho tốt đừng cô phụ nỗi khổ tâm của vi sư.
Khi Lương Tân bước đầu dò đưá»ng thì hai ngưá»i Khúc Thanh Thạch và Liá»…u Diệc thương thế khá»i hẳn, chẳng qua Khúc Thanh Thạch lúc nà y là má»™t lão già tám chÃn mươi tuổi, mà Liá»…u Diệc tay phải đã mất Ä‘i tác dụng.
Sau khi thương thế khá»i hẳn, hai ngưá»i chuẩn bị rá»i núi trở vá» phục mệnh, hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u là ngưá»i có tầm mắt rá»™ng rãi sá»›m đã nghÄ© ra lý do che dấu. Còn vá» phần tiểu nha đầu Khúc Thanh Mặc, hiện tại vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể lá»™ diện ra ngoà i, nếu không sẽ rất nhiá»u phiá»n toái.
Hiện tại Hồ Lô trong lòng có Ä‘iá»u kiêng dè, lo sợ Khúc Thanh Mặc Ä‘i rồi Lương Tân lại cầm hà nh thổ tâm pháp đến là m phiá»n nó, cho nên dứt khoát để tiểu nha đầu ở lại trong Hầu Nhi Cốc.
Huynh muá»™i bốn ngưá»i sắp chia tay, không thiếu những lá»i căn dặn, nói chuyện suốt đêm.
Sau khi nói chuyện má»™t tráºn, Khúc Thanh Thạch vươn tay lấy Dương Thá» tà cung trên ngưá»i xuống đặt và o tay Lương Tân.
Lương Tân cầm cung, đầu tiên là cảm thấy mê mang nhưng sau đó láºp tức vô cùng vui sướng, dưá»ng như lại có chút ngượng ngùng, hắc hắc cưá»i nói vá»›i Khúc Thanh Thạch:
- Äây là bảo bối gia truyá»n cá»§a nhị ca, tặng cho đệ không được tốt lắm đâu!?
Khúc Thanh Thạch khuôn mặt vốn mỉm cưá»i sau khi nghe xong thì hoảng sợ liên tục nói:
- Ai nói tặng nó cho đệ, mÆ¡ tháºt đẹp! Tạm thá»i để ở chá»— đệ mà thôi!
Trong lòng Khúc Thanh Thạch có tÃnh toán riêng cá»§a mình, muá»™i muá»™i và Lương Tân hiện tại ở trong Hầu Nhi Cốc thoạt nhìn rất an toà n, nhưng thiên viên là m việc không đáng tin cáºy, hắn đã lÄ©nh giáo đủ rồi.
Hắn không tÃn nhiệm thiên viên nhưng tÃn nhiệm Lương Tân, thêm và o đó trong thân thể Lương Tân còn có nguyên thần cá»§a thạch mạch, có thể đổi lại má»™t lần bắn tà cung vá»›i uy lá»±c cá»±c lá»›n, để cung ở lại nói đến cùng là muốn Lương Tân bảo vệ muá»™i muá»™i cá»§a mình.
Còn như xạ thuáºt cá»§a Lương Tân hắn không há» lo lắng, tá»± nhiên sẽ có Khúc Thanh Mặc chỉ Ä‘iểm.
Khúc Thanh Thạch lưu cung lại, Liá»…u Diệc cÅ©ng không phải không có gì, từ trong túi lấy ra má»™t cuốn sách đưa cho Lương Tân, ha hả cưá»i nói:
- Mấy ngà y dưỡng thương nhà m chán không có việc gì là m, chép cho đệ má»™t cuốn bà tịch võ lâm, khi nà o đệ không có việc gì là m thì có thể lấy ra luyện táºp.
Trang bìa cá»§a cuốn sách không có chữ, chỉ vẽ má»™t ngưá»i béo máºp mình trần Ä‘ang giang rá»™ng hai tay uy phong lẫm liệt. Lương Tân không hiểu, sau khi láºt xem trang thứ hai, đột nhiên cưá»i phá lên, trên mặt trà n ngáºp vẻ vui mừng gáºt đầu nói:
- Váºt nà y rất tốt!
Liá»…u Diệc cho hắn là đồ phổ(hình vẽ) thuáºt đánh váºt dân gian, Lương Tân hiện tại có chân nguyên pháp lá»±c án theo lý mà nói hẳn là không xem vừa mắt mấy thứ nà y, nhưng thiên tÃnh nó lại thÃch những thứ nà y, không quan hệ đến việc trong cÆ¡ thể có bao nhiêu lá»±c lượng.
Bình minh lên, nhân trá»i còn chưa sáng Khúc, Liá»…u hai ngưá»i trước khi rá»i Ä‘i lại đến bái phá»ng yêu vương Hồ Lô, sau khi cảm kÃch má»™t phen, Khúc Thanh Thạch há»i:
- Tiá»n bối, hiện tại có thể gá»i Phong Táºp Táºp tỉnh lại hay không, có việc tôi muốn há»i ông ta.
Phong Táºp Táºp gần đây luôn tu dưỡng trong kết giá»›i do Hồ Lô thiết đặt, lão bị ánh sáng mặt trá»i là m bị thương thiếu chút nữa là hồn phi phách tán, mặc dù có Hồ Lô tương trợ nhưng muốn phục hồi như cÅ© tối thiểu cÅ©ng phải mất thá»i gian và i năm. Chẳng qua lúc nà y đánh thức lão dáºy cÅ©ng là chẳng đã đà nh.
Tiểu quá»· sau khi hiện thân, tinh thần vẫn tùy tụy vô cùng, Khúc Thanh Thạch cÅ©ng không nói lá»i thừa thãi, Ä‘i thẳng và o vấn đỠhá»i:
- Phong Táºp. . .Lão. . . Lão thúc,
Hắn và Lương Tân kết nghÄ©a tá»± nhiên phải sá»a miệng:
- Khi thúc Ä‘i theo đại nhân Lương Nhất Nhị, có biết ngưá»i nà o tên là Tống Hồng Bà o hay không?
Phong Táºp Táºp vốn cưá»i a a nhưng sau khi nghe xong vấn đỠnà y tức thì sắc mặt đột biến, thần sắc lá»™ vẻ hoảng sợ:
- Ngươi há»i hắn là m gì!?
Khác vá»›i Khúc Thanh Thạch, Phong Táºp Táºp mặc dù trung tâm cảnh cảnh nhưng từ trước đến giá» chưa bao giá» nghÄ© đến việc thay Lương Nhất Nhị láºt lại bản án, trong nháºn thức cá»§a lão có thể có má»™t cuá»™c sống bình an vá»›i mẹ con Lương Tân, đợi tương lai Lương Tân trưởng thà nh, sinh ra háºu đại, bản thân tiếp tục hầu hạ, phần bình an nà y hình như đã trải qua được má»™t Ä‘oạn thá»i gian.
Cho nên Phong Táºp Táºp khi nói vá» chuyện cÅ© cá»§a Lương Nhất Nhị năm đó, có má»™t nhân váºt quan trá»ng thá»§y chung vẫn không được lão ta nhắc đến đó là : Tống Hồng Bà o.
Dưới sá»± truy há»i cá»§a Lương Tân, Phong Táºp Táºp do dá»± rồi cuối cùng mở miệng nói:
- Hắn, hắn có thù oán với Lương đại nhân!
Lương Tân, Khúc Thanh Thạch, Liá»…u Diệc biết là nhá» dòng chữ cá»§a Cáºn Nan Phi lưu lại trong ty sở, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngoà i ý muốn kinh hô má»™t tiếng. Từ lưu ngôn trước khi chết cá»§a Cáºn Nan Phi có thể nhìn ra được, Tống Hồng Bà o đáng lẽ phải gặp ông ta ở ty sở để hoà n thà nh nhiệm vụ mà Lương Nhất Nhị giao cho.
Nhưng nếu như Tống Hồng Bà o là cừu nhân, tại sao Lương Nhất Nhị lại sai hắn đi là m việc!?
Phong Táºp Táºp vừa cẩn tháºn quan sát vẻ mặt cá»§a má»i ngưá»i vừa nói tiếp:
- Ban ngà y ta không thể lá»™ diện, cho dù là buổi tối cÅ©ng không dám tiến và o nha môn, cho nên thá»i gian phục vụ bên cạnh đại nhân là không nhiá»u, nhưng dù váºy ta cÅ©ng đã được chứng kiến Tống Hồng Bà o năm lần ám sát đại nhân.
Trong mắt Phong Táºp Táºp, Tống Hồng Bà o xuất quá»· nháºp thần, đòn ám sát cá»§a hắn không cần phải nghi ngá» là có uy lá»±c tuyệt luân, lại thêm nắm thá»i cÆ¡ cá»±c kỳ chuẩn xác, may mắn Lương Nhất Nhị thân mang tuyệt kỹ má»›i có thể hóa hiểm vi an.
Khi ám sát, Tống Hồng Bà o má»™t chữ không nói, Lương Nhất Nhị nhưng lại lá»›n tiếng kêu cứu, chẳng qua má»—i lần trước khi thị vệ kịp chạy tá»›i Tống Hồng Bà o Ä‘á»u đã nghÄ© cách đà o thoát.
Duy nhất má»™t lần cuối cùng, khi thị vệ chạy đến, Tống Hồng Bà o không há» bá» chạy mà thừa dịp Lương Nhất Nhị lÆ¡ là trong nháy mắt, đột nhiên thi triển ra sát chiêu cá»±c kỳ sắc bén. Khi đó trà ng diện máu tanh vô cùng, trong nháy mắt đầu ngưá»i quay cuồng huyết nhục tứ tán, mấy chục danh cao thá»§ Thanh Y chạy tá»›i tất cả Ä‘á»u bá» mạng, chỉ có Ä‘iá»u Lương Nhất Nhị vẫn ngăn được đòn tuyệt sát nà y cá»§a Tống Hồng Bà o.
Phong Táºp Táºp chÃnh là bị dư chấn cá»§a tráºn chiến nà y lan tá»›i mà không lâu sau đó liá»n lâm và o giấc ngá»§ say, mãi cho đến ba trăm năm sau má»›i tỉnh lại.
Lương Tân con mắt nhấp nháy, rất không cam lòng há»i:
- Hết rồi? Chỉ có như váºy thôi sao?
Phong Táºp Táºp vá»™i và ng gáºt đầu:
- Chỉ có như váºy thôi!
Lương Tân vui vẻ Ä‘i tá»›i đưa tay nắm lấy bả vai Phong Táºp Táºp, ghé tai lão nhá» giá»ng nói:
- Nhất định còn nữa, nếu không là m sao thúc biết kẻ đó tên là Tống Hồng Bà o?
Trong Khổ Nãi SÆ¡n trải qua sinh tá» lịch lãm đã khiến cho Lương Tân thu được rất nhiá»u Ä‘iá»u bổ Ãch, ngoại trừ pháp lá»±c bản nguyên cá»§a ngá»c bÃch và thạch mạch ra, Ä‘iểm thu hoạch lá»›n nhất đó chÃnh là đi theo Khúc Thanh Thạch há»c được cách sá» dụng đầu óc.
Äặt vấn đỠtá»± há»i, kỳ tháºt cÅ©ng giống như việc đánh giá đồ cổ: Không nhìn chá»— tốt cá»§a nó mà nhìn và o Ä‘iểm không tốt cá»§a nó.
Phong Táºp Táºp vốn muốn dấu diếm và i chuyện lại bị Lương Tân tìm ra chá»— sÆ¡ hở, chỉ có Ä‘iá»u trên mặt tiểu quá»· không có lấy má»™t tia xấu hổ, mà trà n ngáºp vẻ lo lắng, qua má»™t lúc lâu má»›i khe khẽ thở dà i:
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi tháºt sá»± muốn mạo hiểm vì sá»± việc ba trăm năm trước, nhất định phải đáp ứng vá»›i ta má»™t Ä‘iá»u kiện!
Lương Tân gáºt gáºt đầu.
Phong Táºp Táºp mỉm cưá»i:
- Nuối tiếc lá»›n nhất trong Ä‘á»i ta đó chÃnh là khi Lương đại nhân chết Ä‘i ta không thể phụng dưỡng bên cạnh lão nhân gia ngưá»i, Lương Tân, ngươi đừng khiến ta phải nuối tiếc thêm má»™t lần nữa!
Khúc Thanh Thạch bên cạnh khẽ cưá»i nói:
- Sá»± việc to ta Ä‘i Ä‘iá»u tra, sẽ không để cho lão tam mạo hiểm.
Phong Táºp Táºp không thèm để ý tá»›i hắn, giống như giáºn dá»—i ai đó cao giá»ng nói:
- Sau lần ám sát cuối cùng, Tống Hồng Bà o trá»ng thương bá» chạy, Lương đại nhân lúc ấy lẩm bẩm má»™t câu: Là Thiên Sách môn không được chứ không phải Tống Hồng Bà o ngươi không được! Äáng tiếc rồi!
- Khi đó ta ở bên cạnh đại nhân cho nên nghe được rất rõ rà ng, bởi váºy mà biết được thÃch khách kia tên gá»i là Tống Hồng Bà o.
Loạn, Lương Tân cảm thấy trong đầu chỉ có một chữ: Loạn!
Khúc Thanh Mặc đứng bên cạnh cÅ©ng nhÃu mà y, khẽ lắc đầu:
- Thiên Sách môn. . . Trong giới tu hà nh chưa từng nghe nói đến cái tông môn nà y, có lẽ là bang phái trong thế gian!?
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Từ khóa được google tìm thấy
äîñóã , Ä‘áºu tá» nha há»a , baÌ€n sÆ¡n , baÌ€n sÆ¡n tiên hiệp , ban son 4vn , ban son tien hiep , ban son/tien hiep , bà n son , bà n sÆ¡n , bà n sÆ¡n convert , convert bà n sÆ¡n , doc truyen ban son 4vn , ebook bà n sÆ¡n , tiên hiệp baÌ€n sÆ¡n , tien hiep ban son , truyện bà n sÆ¡n , truyện ebook bà n sÆ¡n