 |
|

01-03-2012, 09:44 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai (Sidney Sheldon)
Chương 1
Thứ năm, 20 tháng Hai, 23 giá».
Bà cởi đồ má»™t cách cháºm rãi, mÆ¡ mà ng và khi đã hoà n toà n khá»a thân, bà lá»±a chiếc váy ngá»§ mà u đỠtươi mặc lên ngưá»i, để sẽ khó thấy dấu máu. Doris Whitney nhìn quanh phòng ngá»§ lần cuối để chắc rằng căn phòng dá»… chịu, thân thuá»™c suốt hÆ¡n 30 năm qua đã gá»n gà ng ngăn nắp. Bà mở ô kéo bà n đêm và tháºn trá»ng lấy khẩu súng ra, Ä‘en bóng và lạnh ngắt. Bà đặt nó cạnh máy Ä‘iện thoại và quay số cá»§a con gái ở Philadelphia, lắng nghe tiếng chuông từ xa xôi vá»ng vá». Và rồi má»™t giá»ng nói má»m mại cất lên “Hello?â€.
“Tracy ... bá»—ng nhiên mẹ muốn nghe thấy tiếng nói cá»§a con, con yêu quýâ€.
“Mẹ, tháºt là má»™t bất ngỠđáng yêuâ€.
“Hy vá»ng là mẹ đã không đánh thức con chứâ€.
“Không. Con Ä‘ang há»c. Charles và con má»›i Ä‘i ăn chiá»u vá»›i nhau, thá»i tiết xấu quá. Ở đây tuyết Ä‘ang rÆ¡i, dầy lắm. á» Äó thế nà o, mẹ?â€.
Lạy Chúa, chúng con Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau vá» thá»i tiết. Doris Whitney nghÄ© thầm, trong khi có bao Ä‘iá»u con muốn nói vá»›i con bé. Và con không thể.
“Mẹ? Mẹ vẫn nghe đấy chứ?â€.
Doris Whitney nhìn qua cá»a sổ. “Trá»i Ä‘ang mưa, con gái ạâ€. Và bà nghÄ©, tháºt má»›i hợp cảnh hợp ngưá»i là m sao, giống như má»™t cuá»™n phim Alfred Hlchcok.
“Tiếng gì thế mẹ?†Tracy há»i.
Tiếng sấm. Äắm chìm trong nghÄ© ngợi. Dorls Whitney đã chẳng nghe thấy gì.
Ở New Orleans Ä‘ang có bão. Bản tin khà tượng nói, “mưa tiếp tục, sáu mươi độ ở New Orleans. VỠđêm mưa sẽ to hÆ¡n. Bạn nhá»› mang theo dùâ€. Bà sẽ không cần đến má»™t cây dù nà o nữa.
“Sấm đấy, Tracyâ€. Bà cố lấy giá»ng vui vẻ. “Kể mẹ nghe có gì Ä‘ang xảy ra ở Philadelphia nà oâ€.
“Con cảm giác mình cứ như má»™t công chúa trong chuyện cổ tÃch ấy mẹ ạâ€, Tracy nói. “Con chưa bao giá» tin rằng lại cá»› thể hạnh phúc đến thếâ€. Nà ng trầm giá»ng, như thể đưa ra má»™t tuyên bố. “Tối mai con sẽ gặp cha mẹ Charlesâ€. Nà ng thì thà o, “Gia đình Stanhopes, vùng Chesnut Hill. Äó là má»™t dòng há» danh tiếng lâu Ä‘á»i. Con tháºt nhiá»u ảo má»™ng quá mẹ ạâ€.
“Äừng băn khoăn, há» sẽ yêu quý con, con thân yêu cá»§a mẹâ€.
“Charles nói cái Äó chẳng há» gì. Anh yêu con. Và con ngưỡng má»™ anh. Con không thể chỠđến lúc mẹ gặp Charles. Anh ấy tuyệt diệu lắmâ€.
“Mẹ tin như thếâ€. Bà sẽ không bao giá» gặp Charles. Bà sẽ không bao giỠđược bế má»™t đứa cháu trong lòng.
– Không.
Mình không được nghÄ© vá» Ä‘iá»u Äó. “Charles cá»› biết mình là ngưá»i may mắn vì có được con không, con bé bá»ng?
Tracy cưá»i phá lên, “Con vẫn nói vá»›i anh ấy váºy! Vá» con thế là đủ. Cho con biết ở Äó mẹ Ä‘ang cảm thấy thế nà oâ€.
Sức khá»e bà hoà n toà n tết, Äó là lá»i bác sÄ© Rush. Bà sẽ sống tá»›i má»™t trăm tuổi. Má»™t trong những cay đắng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i Mẹ thấy tuyệt vá»i con ạâ€.
“Mẹ có bạn trai chưa?†Tracy trêu chá»c bà .
Từ khi cha Tracy chết cách đây năm năm, Doris Whitney tháºm chà chưa bao giá» có ý vá»›i đâu vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông khác, bất chấp sá»± khuyến khÃch cá»§a Tracy.
Không con ạâ€. Bà chuyển sang chuyện khác. “Công việc cá»§a con thế nà o?
Vẫn thÃch thú chứ?â€.
Con thÃch lắm. Charles sẽ không phản đối việc con tiếp tục Ä‘i là m sau khi cướiâ€.
“Tuyệt vá»i. Äó có vẻ là má»™t chà ng trai thông hiểuâ€.
“Anh ấy thế đấy. Rồi mẹ sẽ biếtâ€.
Má»™t chuá»—i sấm rá»n. Äa đến lúc rồi. Không còn gì phải nói trừ lá»i từ biệt cuối cùng. Bà cố giữ giá»ng bình thản, “Tạm biệt con yêu quýâ€.
Con sẽ báo mẹ ngay khi con và Charles định xong ngà yâ€.
Ừ, sau rốt, còn lá»i cuối cùng muốn nói. “Mẹ yêu con nhiá»u, rất nhiá»u, Traeyâ€. Và Doris Whitney cẩn tháºn gác máy.
Bà nhấc súng. Chỉ má»™t cách thôi: Äặt nòng súng lên thái dương và siết cò.
[/SPOILER]
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by Äô Rê Mon; 01-03-2012 at 10:41 AM.
|

01-03-2012, 09:46 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 2
PHILADELPHIA
Thứ sáu, 21 tháng Hai, 8 giỠ00.
Tracy Whitney từ hà nh lang khu nhà nà ng ở bước ra bầu trá»i đầy mưa và tuyết. Mưa rÆ¡i trên những chiếc xe hÆ¡i sang trá»ng bóng loáng do những tà i xế mặc đồng phục lái chạy Ä‘á»c đưá»ng Market, và trên những túp nhà bá» hoang là m bằng bìa cứng nằm lá»™n xá»™n trong những khu ổ chuá»™t vùng Bắc Philadelphia.
Mưa rá»a sạch những chiếc xe hÆ¡i và là m ướt những đống rác chất ngáºp trước dãy nhà hoang. Tracy Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i là m, nhịp chân thoăn thoăn dá»c theo đưá»ng Chesnut hướng tá»›i nhà bảng, và Äó là tất cả những gì nà ng có thể là m, để khá»i hát vang lên. Nà ng mặc áo mưa mà u hoà ng yến, Ä‘i á»§ng và đội mÅ© Ä‘i mưa mà u và ng, không che kÃn nổi má»› tóc dà y mà u hạt dẻ. Tracy Ä‘ang ở giữa tuổi hai mươi, vá»›i gương mặt thông minh, linh lợi, cái miệng chúm chÃm, gợi cảm, cặp mắt sáng - có thể chuyển từ mà u xanh rêu nhạt sang mà u ngá»c bÃch sẫm trong giây lát - và má»™t thân hình khá»e mạnh, uyển chuyển. Mà u da nà ng cÅ©ng sẽ thay đổi từ trắng nõn nà sang hồng sẫm, tùy theo tâm trạng bá»±c tức, mệt má»i, hay bị kÃch động. Mẹ đã cá»› lần nói vá»›i nà ng. “Tháºt sá»± là đôi lúc mẹ chẳng nháºn ra được con. Con thay đổi cứ như má»™t là n gió ấyâ€.
Lúc nà y, khi Tracy Ä‘ang Ä‘i dá»c phố, ngưá»i Ä‘i đưá»ng ngoái nhìn mỉm cưá»i, ghen ty vá»›i vẻ hạnh phúc rạng rỡ trên gương mặt nà ng, và nà ng mỉm cưá»i đáp lại. Hạnh phúc thế nà y thì chả ai giữ được vẻ nghiêm nghị cả, Tracy nghÄ©. Mình sắp cưới ngưá»i đà n ông mình yêu, và mình sẽ sinh con cho anh ấy. Còn muốn gì hÆ¡n nữa?
Khi tá»›i nhà băng, nà ng liếc đồng hồ. Tám giá» hai mươi phút. Các cánh cá»a cá»§a Ngân hà ng Ủy thác và Bảo hiểm Philadelphia còn phải tá»›i mưá»i phút nữa má»›i mở ra Äón nhân viên, song Clarence Desmond - phó chá»§ tịch nhà băng phụ trách khu vá»±c quốc tế Ä‘ang tắt hệ thống báo động bên ngoà i và mở cá»a. Tracy thÃch thú được xem cái thá»§ tục buổi sáng nà y, vui vẻ đứng dưới mưa chở đợi trong khi Desmond Ä‘i và o và khóa trái cánh cá»a sau lưng.
Các nhà băng trên khắp thế giá»›i Ä‘á»u có những quy định bảo vệ nghiêm ngặt và ở đây cÅ©ng không ngoại lệ. Thá»§ tục nà y là bất di bất dịch, trừ dấu hiệu an ninh - thay đổi từng tuần lá»…. Hôm Äó, dấu hiệu nà y là tấm mà nh được buông lá»ng phân ná»a, cho thấy việc kiểm tra Ä‘ang được tiến hà nh để bảo đảm là không có kẻ xâm nháºp nà o Ä‘ang lẩn khuất chá» bắt giữ các nhân v30 iên là m con tin.
Clarence Desmond đang kiểm tra các buồng vệ sinh, phòng lưu trữ, két sắt.
chỉ khi nà o hoà n toà n yên lòng rằng Ä‘ang chỉ có mình ông ta thì lúc ấy tấm mà nh má»›i được kéo lên như má»™t dấu hiệu thông báo rằng tất cả Ä‘á»u tốt đẹp.
Kế toán trưởng bao giá» cÅ©ng là ngưá»i được và o đầu tiên, và sẽ có mặt bên hệ thống báo động khẩn cấp cho tá»›i khi tất cả đã và o hết, ông ta sẽ tá»± tay khóa cá»a lại.
Äúng 8 giá» 30, Tracy Whitney Ä‘i và o hà nh lang sang trá»ng cùng vá»›i các đồng nghiệp. Nà ng cởi áo mưa, mÅ©, á»§ng và lắng nghe những lá»i phà n nà n vá» thá»i tiết.
“Má»™t cÆ¡n gió tồi tệ đã cuốn bay cái dù cá»§a tôiâ€, thá»§ quỹ than vãn.
Ngưá»i thu tiá»n đùa, “Tôi thấy hai con vịt Ä‘ang bÆ¡i trên đưá»ng Marketâ€.
Tin thá»i tiết nói rằng còn phải má»™t tuần xấu trá»i nữa. Tôi chỉ mong giá mình Ä‘ang ở Floridaâ€.
Tracy mỉm cưá»i và bắt tay và o việc. Nà ng phụ trách phần chuyển khoản Ä‘iện tá». Chỉ gần đây thôi, việc chuyển tiá»n từ nhà băng nà y qua nhà băng khác và từ nước nà y qua nước khác còn là má»™t công việc cháºm chạp, mệt má»i, đòi há»i biết bao mẫu giấy tá» và lệ thuá»™c và o dịch vụ bưu Ä‘iện cả trong lẫn ngoà i nước. Vá»›i sá»± ra Ä‘á»i cá»§a máy tÃnh, má»i thứ thay đổi tháºt nhanh chóng, và những khoản tiá»n khổng lồ có thể được chuyển tức thá»i. Công việc cá»§a Tracy là nháºn và chuyển khoản bằng máy tÃnh Ä‘iện tá». Tất cả các giao dịch Ä‘á»u được mã hóa, thay đổi định kỳ, nhằm ngăn chặn việc sá» dụng bất hợp lệ. Má»—i ngà y, hà ng triệu đồng đô la Ä‘iện tá» chuyển qua tay Tracy. Äó là má»™t công việc lý thú, là mạch máu cá»§a công cuá»™c kinh doanh trên toà n thế giá»›i, và cho tá»›i trước khi Charles Stanhope III bước và o cuá»™c sống cá»§a nà ng thì hoạt động ngân hà ng là điá»u hấp dẫn nhất.
Ngân hà ng Ủy thác và Bảo đảm Philadelphia có những chi nhánh quốc tế đồ sá»™, và và o bữa ăn trưa, Tracy cùng các đồng nghiệp thưá»ng bà n tán vá» các hoạt động diá»…n ra trong má»—i buổi sáng. Äó là má»™t cuá»™c chuyện trò nặng đầu.
Deborah, kế toán trưởng, loan báo, “Chúng ta vừa phong tá»a khoản tÃn dụng chừng má»™t trăm triệu đô la cho Thổ NhÄ© Kỳ ...â€.
Mae Trenton, thư ký cá»§a phó chá»§ tịch nhà băng, nói vá»›i giá»ng bà máºt, “Tại cuá»™c há»p ban quản trị sáng nay hỠđã quyết định tham gia và o việc tà i trợ má»›i cho Peru. Khoản thù lao trông thấy là hÆ¡n năm triệu đô la ...â€. Jon Craighton, má»™t kẻ cuồng tin, chêm và o. “Tôi biết là chúng ta Ä‘ang tham gia giải pháp há»— trợ tà i chÃnh năm mươi triệu đô la cho Mehico:
Bá»n khố rách áo ôm không đáng hưởng má»™t đồng xu ...â€.
“Tháºt là lạâ€, Tracy trầm ngâm. “ChÃnh các nước chỉ trÃch Mỹ quá đỠcao đồng tiá»n lại là những kẻ đầu tiên yêu cầu chúng ta tà i trợâ€.
Äó cÅ©ng chÃnh là đỠtà i khiến nà ng và Charles có cuá»™c tranh cãi đầu tiên.
Tracy gặp Charles Stanhope III tại má»™t cuá»™c há»™i thảo tà i chÃnh, nÆ¡i anh là phát ngôn viên cá»§a phÃa khách. Charles lãnh đạo má»™t công ty đầu tư do cụ ná»™i anh sáng láºp, và công ty nà y có nhiá»u quan hệ vá»›i nhà băng cá»§a Tracy. Sau phát biểu cá»§a Charles, Tracy đã tá» ra bất đồng vá»›i phân tÃch cá»§a anh vá» khả năng cá»§a các nước thế giá»›i thứ ba trong việc trả nợ các khoản tiá»n khá»§ng khiếp mà hỠđã vay từ các ngân hà ng thương mại trên thế giá»›i và từ các chÃnh phá»§ phương Tây.
Thoạt tiên, Challes thấy buồn cưá»i, sau thì bị hấp dẫn bởi những láºp luáºn hăng hái cá»§a ngưá»i phụ nữ trẻ đẹp. Há» tranh luáºn tá»›i táºn sau bữa ăn chiá»u ở nhà hà ng BookhirlÄ‘er.
Ban đầu, Tracy không thấy có ấn tượng gì vá» Challes, tháºm chà cả khi đã biết anh chà ng được coi là ngưá»i đà n ông độc thân có giá nhất Philadelphia. Charles ba nhăm tuổi, là con má»™t gia đình già u có và thà nh đạt cá»§a má»™t trong những dòng há» lâu Ä‘á»i nhất tiểu bang. Cao khoảng lm70, vá»›i má»› tóc thưa, cặp mắt nâu cá»™ng vá»›i má»™t phong cách có vẻ nghiêm chỉnh và mô phạm, Tracy nghÄ© anh ta hẳn chỉ là má»™t cáºu ấm mà thôi.
Dưá»ng như Ä‘á»c được ý nghÄ© ấy, Charles dướn ngưá»i vá» phÃa trước và nói.
“Cha tôi tin rằng ngưá»i ta đã trao nhầm con cho ông ở bệnh việnâ€.
“Cái gì?
“Tôi là má»™t sá»± thụt lùi. Tôi đơn thuần không nghÄ© rằng tiá»n là mục Ä‘Ãch và là tất cả cuá»™c sống. Song mong cô đừng bao giá» nói lại vá»›i cha tôi Ä‘iá»u nà yâ€.
Ở Charles có sứ khiêm tốn đáng yêu đến mức Tracy bá»—ng thấy mình gần gÅ©i vá»›i anh hÆ¡n. Nà ng băn khoăn vá»›i ý nghÄ© llệu cưới má»™t ngưá»i như anh ta thì sẽ ra sao - vá»›i má»™t gia sản khổng lồ.
Cha Tracy đã phải mất cả cuá»™c Ä‘á»i để xây dá»±ng nên cái cÆ¡ ngÆ¡i mà gia đình Stanhope sẽ có thể cưá»i nhạo là vô ý nghÄ©a. Dòng há» Stanhope và dòng há» Whitney sẽ không bao giá» kết hợp được, Tracy nghÄ©. Dầu lá»a. và nước lã. Và gia đình Stanhope là dầu. À, sao ngốc nghếch thế. Lảm nhảm má»™t mình. Má»™t ngưá»i đà n ông má»i mình Ä‘i ăn chiá»u, thế thôi, váºy mà mình lại Ä‘ang quyết định có muốn cưới anh ta không. Chúng ta có thể sẽ không bao giá» gặp lại cÆ¡ mà .
Tiếng Charles vang lên. “Tôi hy vá»ng là cô có thể rảnh và o chiá»u mai ...?â€.
Philadelphia là má»™t thà nh phố đầy những choáng ngợp. Và o các tối thứ bảy, Tracy và Charles Ä‘i xem ba lê hoặc nghe dà n nhạc giao hưởng Philadelphia chÆ¡i dưới sá»± chỉ huy cá»§a Rlcardo Muti. Trong tuần thì há» tá»›i khu chợ má»›i và những cá»a hà ng, cá»a hiệu ở khu Society Hill. HỠăn vá»›i thịt xay trá»™n vá»›i phó mát ở má»™t bà n ăn trước tiệm Gêllo và dùng bữa ở cafê Hoà ng Gla - má»™t trong những nhà hà ng quý phái nhất tiểu bang. Há» Ä‘i sắm đồ ở Head House Square và lang thang thăm bảo tà ng Rodin.
Tracy dừng bước trước bức tượng. Ngưá»i suy tư rồi đưa mắt nhìn Charles và nói. “Äó là anh đấyâ€.
Charles không thÃch táºp thể dục, song Tracy lại thÃch:
Bởi váºy các sáng chá»§ nháºt nà ng thưá»ng chạy dá»c đưá»ng West River Drlve.
Nà ng tham dá»± tá»›i thái cá»±c quyá»n chiá»u chá»§ nháºt, và sau giá» táºp mệt nhoà i song hồ hởi, nà ng đến vá»›i Charles. Anh là má»™t đầu bếp sà nh và thÃch là m các món ăn kiểu Ấn Äá»™ kiểu Hoa Bắc ...
Charles là ngưá»i Äúng giá» hạng nhất mà Tracy từng biết. Má»™t lần nà ng hẹn ăn chiá»u vá»›i anh và đến trể 15 phút khiến sá»± bá»±c dá»c cá»§a anh đã là m mất vui cả buổi tối. Từ Äó nà ng thá» sẽ luôn Äúng hẹn vá»›i anh.
Tracy không có má»™t kinh nghiệm tình dục song vá»›i nà ng dưá»ng như charles là m tình cÅ©ng giống như cách sống cá»§a anh:
chu đáo và rất chÃnh xác. Có lần, Tracy quyết định bạo dạn và bất thưá»ng trên giưá»ng ngá»§ khiến Charles sững sỠđến mức nà ng thầm băn khoăn liệu mình có thuá»™c loại đà n bà cuồng dâm loan không.
Việc có thai là bất ngá» và khi biết váºy. Tracy thấy bất ổn trong lòng. Charles chưa há» nói chuyện cưới xin và nà ng không muốn anh cảm thấy bị bắt buá»™c há»i cưới vì đứa trẻ. Tracy không chắc chắn mình có thể chịu được việc phá thai hay không và sá»± lá»±a chá»n nà y cÅ©ng quá Ä‘au đớn. Nà ng có thể nuôi dưỡng được đứa trẻ mà không cần sá»± giúp đỡ cá»§a nhà nó không, và thế thì có công bằng vá»›i đứa trẻ không?
Cuối cùng, Tracy quyết định báo tin cho Charles. Äó là má»™t buổi tối sau bữa ăn chiá»u. Nà ng chuẩn bị đồ ăn ở căn há»™ cá»§a mình và trong ná»—i lo lắng đã là m cháy cả món ăn mà Charles rất thÃch. Khi mang món thịt hầm và đáºu tá»›i trước mắt anh, nà ng quên khuấy những lá»i lẽ đã chuẩn bị chu đáo mà bá»—ng thất lên.
“Em xin lá»—i, Charles. Em có thaiâ€.
Má»™t sá»± im lặng kéo dà i tưởng như không thể chịu nổi và khi Tracy vừa định cất tiếng thì Charles nói. “DÄ© nhiên là chúng ta sẽ cưới nhauâ€.
Tracy trà n ngáºp má»™t cảm giác nhẹ nhõm. “Em không muốn anh nghÄ© rằng em ... Anh biết đấy, anh không buá»™c phải cưới.
Anh giÆ¡ tay ngăn lại. “Anh muốn cưới em, Tracy. Em sẽ là má»™t ngưá»i vợ tuyệt vá»iâ€. Anh cháºm rãi nói thêm. Tất nhiên là cha mẹ anh sẽ hÆ¡i ngạc nhiên má»™t chútâ€.
Rồi anh mỉm cưá»i hôn nà ng. Tracy lặng lẽ há»i. “Sao cha mẹ anh lại ngạc nhiên?â€.
Charles thở dà i. “Em thân yêu, anh e rằng em chưa hoà n toà n nháºn ra rằng em Ä‘ang bước và o má»™t gia đình thế nà o đâu. Dòng há» Stanhope luôn luôn lấy, xin lá»—i, anh dùng dấu ngoặc kép, “Ngưá»i cùng giá»›iâ€, tức là dòng há» chÃnh thống Philadelphia.
“Và ngưá»i vợ cá»§a anh đã được chá»n sẵn?†Tracy dò xét.
“Äiá»u đó chẳng có ý nghÄ©a mảy may gì. Chá»§ yếu là anh đã chá»n ai? Ta sẽ ăn chiá»u vá»›i cha mẹ và o thứ sáu tá»›i đã đến lúc em phải gặp há»â€.
ChÃn giá» kém 5 phút, tiếng ồn à o trong nhà băng có vẻ tăng lên. Má»i ngưá»i nói nhanh hÆ¡n má»™t chút và là m lẹ tay hÆ¡n má»™t chút. Sau năm phút nữa, nhà băng sẽ mở cá»a và tất cả đã phải sẵn sà ng. Qua cá»a sổ trước mặt, Tracy thấy khách hà ng Ä‘ang đứng chá» trên hè, dưới là n mưa lạnh.
Nà ng thấy ngưá»i bảo vệ nhà băng vừa chia xong các mẫu phiếu gá»i và rút tiá»n và o các khoang kim loại đặt trên sáu chiếc bà n kê thà nh dãy trong gian đại sảnh.Khách hà ng quen được phát phiếu mẫu nà y vá»›i mã số từ tÃnh trên Äó để má»—i khi há» chuyển tiá»n và o thì máy tÃnh sẽ tá»± động chuyển tá»›i tà i khoản thÃch hợp. Còn khách thưá»ng thì không có sẵn loại nà y và sẽ phải Ä‘iá»n và o má»™t loại phiếu khác.
Ngưá»i bảo vệ nhìn lên đồng hồ treo trên tưá»ng, và Äúng 9 giá» 30, trịnh trá»ng mở khóa cá»a.
Ngà y là m việc của nhà băng bắt đầu.
Trong thá»i gian tiếp đó, Tracy quá báºn rá»™n trước chiếc máy tÃnh, chẳng thể nghÄ© tá»›i chuyện gì khác, Má»i vụ chuyển khoản Ä‘iện tá» nà y Ä‘á»u phải được kiểm tra kép để bảo đảm rằng mã số cá»§a nó là xác thá»±c. Khi má»™t tà i khoản nà o Äó phải được ghi nợ, nà ng đưa và o máy số tà i khoản, số tiá»n và tên nhà băng mà khoản tiá»n phải được chuyển tá»›i. Má»—i nhà băng có má»™t mã số riêng và những mã số nà y được ghi trong má»™t danh ba máºt - bao gồm mã sốc cá»§a tất cả các ngân hà ng chá»§ yếu trên thế giá»›i.
Buổi sáng nhanh chóng trôi qua. Tracy dá»± định dùng thá»i gian nghỉ ăn trưa để Ä‘i là m đầu, và cÅ©ng đã hẹn vá»›i Larry S.Botte. Ông ta lấy đắt song đáng tiá»n thôi, bởi lẽ nà ng muốn xuất hiện trước cha mẹ Charles trong vẻ tươm tất nhất.
Mình phải là m cho ông bà ấy thÃch mình, Mình không cẩn biết hỠđã chá»n ai cho anh ấy, Tracy nghÄ©. Không ai có thể là m cho Charles hạnh phúc bằng mình cả.
Mưá»i ba giá», khi Tracy Ä‘ang khoác chiếc áo mưa lên ngưá»i thì Clarence Desmond gá»i nà ng tá»›i văn phòng ông ta. Desmond có dáng vẻ má»™t viên chức quan trá»ng. Nếu nhà băng mà sá» dụng tá»›i hệ thống thương mại truyá»n hình thì ông ta sẽ là ngưá»i phát ngôn hoà n hảo nhất. Ä‚n mặc kiểu thá»§ cá»±u vá»›i vẻ quyá»n lá»±c cứng rắn theo lối cổ. Desmond là m cho ngưá»i ta thấy có thể tin cáºy nÆ¡i ông.
“Ngồi xuống. cô Tracyâ€. Ông ta vẫn tá»± hà o là biết tên đầu cá»§a má»i nhân viên. “Trá»i đất quá phải không?â€.
“Thưa vângâ€.
“Thế nhưng má»i ngưá»i vẫn tiếp tục cáe hoạt động tiá»n tệ†Desmond đã nói hết phần nà o đâu. Ông ta dướn ngưá»i lên trên mặt bà n, “Tôi hiểu rằng cô và Charles Stanhope đã hứa hônâ€.
Tracy ngạc nhiên “Chúng tôi chưa há» loan báo. Sao?â€.
Desmond mỉm cưá»i. “Má»i động thái cá»§a gia đình Stanhope chÃnh là tin tức.
Tôi rất vui mừng. Tôi cho rằng cô sẽ trở lại là m việc vá»›i chúng tôi. Tất nhiên là sau tuần trăng máºt. Chúng tôi không muốn mất cô. Cô là má»™t trong những nhân viên quý giá nhấtâ€.
Charles và tôi đã bản chuyện nà ng và nhất trà rằng tôi sẽ hạnh phúc hÆ¡n vá»›i công việcâ€.
Desmond mỉm cưá»i, thá»a mãn. Stanhope & Con trai là má»™t trong số những công ty đầu tư quan trá»ng nhất trong cá»™ng đồng tà i chÃnh, và tháºt là má»™t trái máºn ngá»t nếu có thể có được má»™t tà i khoản riêng cá»§a nó trong chi nhánh nà y.
Ông ta ngả ngưá»i trên ghế. “Khi trở lại sau tuần trăng máºt cá»§a mình:
Tracy, cô sẽ được đỠbạt cùng vá»›i má»™t khoản tiá»n lương tăng đáng kểâ€.
“Ồ cảm Æ¡n ngà i? Tháºt là tuyệt vá»iâ€. Tracy biết mình xứng đáng vá»›i Ä‘iá»u Äó và cảm thấy tá»± hà o. Nà ng nóng lòng muốn báo cho Charles biết. Vá»›i Tracy, dưá»ng như các đấng thần linh Ä‘ang cùng nhau là m má»i việc để mang lại hạnh phúc cho nà ng.
Ông bà Charles Stanhope sống trong má»™t lâu đà i cổ kÃnh ở quảng trưá»ng Rittenhouse. Äó cÅ©ng là nÆ¡i Tracy thưá»ng Ä‘i ngang. Và bây giá», nà ng nghÄ©, nó sắp sá»a là má»™t phần nà o cuá»™c sống cá»§a mình!
Nà ng thấy lo lắng. Mái tóc má»›i được là m rất đẹp không chịu nổi sá»± ẩm ướt cá»§a bầu không khÃ. Nà ng đã thay đổi trang phục tá»›i bốn lần. Hay nên mặc giản dị? ChÃnh thức? Nà ng có má»™t bá»™ rất sang đặt mua tại tiệm Wammakers. Nếu mình mặe bá»™ nà y, há» sẽ nghÄ© mình hoang phÃ. Nhưng nếu mặc mấy thứ đồ mua từ tiệm Post Horn, há» sẽ nghÄ© mình không xứng lấy con trai há». á»’, mặc, đằng nà o thì há» cÅ©ng nghÄ© như váºy. Sau cùng nà ng quyết định mặc chiếc váy yếm giản dị bằng len mà u xám, cái áo ngắn bằng lụa trắng và đeo sợi dây chuyá»n và ng má»ng manh, món qùà Giáng sinh cá»§a mẹ gá»i cho.
Cánh cổng tòa lâu đà i được ngưá»i quản gia mặc chế phục mở ra. “Xin chà o cô Whitneyâ€. Ngưá»i quản gia biết tên mình. Äó là dấu hiệu, tốt hay xấu “Cho phép tôi giữ áo khoác cho cô?â€. Những giá»t nước rá» xuống tấm thảm Ba Tư đắt tiá»n cá»§a chá»§ nhân.
Ông ta dẫn nà ng qua một gian sảnh xây bằng đá cẩm thạch rộng chừng gấp đôi nhà băng. Tracy chợt hoảng hốt. Ồ, lạy Chúa. Mình mặc tệ quá1 Lẽ ra mình nên mặc bộ Yves Salnt Laurent, và khi bước và o căn phòng dùng là m thư viện nà ng đã đứng đối diện cha mẹ Charles.
Charles Stanhope cha có vẻ khô khan ở giữa độ tuổi sáu mươi. Má»™t ngưá»i thà nh đạt, dưá»ng như là hình mẫu cá»§a con trai trong vòng 30 năm tá»›i. Ông có cặp mắt mà u nâu giống như Charles, cái cằm đầy cương nghị và mà u tóc bạc.
Tracy gần như láºp tức có thiện cảm vá»›i ông. Äó sẽ là má»™t ông ná»™i tuyệt vá»i cho đứa con cá»§a nà ng và Charles.
Mẹ Charles hÆ¡i thấp và máºp, tuy váºy vẫn có vẻ thanh thoát. Bà trông vừa cứng rắn vừa yếu Ä‘uối, Tracy nghÄ©. Äó cÅ©ng sẽ là má»™t bà ná»™i tuyệt vá»i.
Bà Stanhope đưa tay ra. “Cô gái thân mến, tháºt qui hóa là cô đã đến. Chúng tôi yêu cầu Charles dà nh cho Ãt phút gặp riêng cô. Cô bằng lòng chứ?â€.
“DÄ© nhiên là cô ấy không phản đốiâ€. Cha Charles tuyên bố. “Má»i ngồi ...
Tracy, phải không nhỉ?â€.
“Thưa ngà i, vângâ€.
Hai ông bà ngồi bên nhau, đối diện với nà ng:
Tại sao mình có cảm giác là đang sắp phải trải qua má»™t cuá»™c thẩm vấn? Tracy như thể nghe thấy tiếng nói, cá»§a mẹ. “Con gái bé bá»ng, Chúa sẽ không bao giá» bắt con là m má»™t việc mà con không thể là m nổi. Có Ä‘iá»u, hãy là m từng bước má»™tâ€.
Bước đầu tiên cá»§a Tracy là má»™t nụ cưá»i yếu á»›t và ngượng nghịu vì Äúng lúc Äó nà ng cảm thấy có cái gì Äó chảy dá»c theo chiếc tất, chá»— đầu gối. Nà ng che Ä‘áºy nó bằng hai bà n tay.
“Ra thếâ€, tiếng ông Stanhope trầm trầm, “Cô và thằng Charles muốn cưới nhau?â€.
Cái từ “muốn†là m nà ng áy náy. Chắc chắn là Charles đã nói rằng hỠsắp cưới nhau.
“Vângâ€. Tracy đáp lại.
“Thá»±c sá»± cô và Charles chưa biết nhau lâu có phải không?†Bà Stanhope há»i.
Tracly găng kìm chế sá»± bất bình. Mình nghÄ© Äúng mà .
Äây là má»™t cuá»™c thẩm vấn.
“Thưa bà Stanhope, cÅ©ng đủ lâu để biết rằng chúng tôi yêu nhauâ€.
“Yêu?†Ông Stanhope nhại lại.
Bà Stanhope nói. “Nà y cô Whitney, nói thẳng ra, cái thông báo cá»§a Charles đã là m tôi và cha nó giáºt mìnhâ€.
Bà cưá»i nhếch miệng. “Chắc Charles đã nói vá»›i cô vá» Charlotte rồi chứ?†Bà thấy nét mặt Tracy. “Tôi biết mà .
Hừ, nó và Charlotte cùng lá»›n lên vá»›i nhau. Chúng luôn luôn thân thiết, và hừ, nói thẳng, má»i ngưá»i Ä‘á»u chỠđợi chúng sẽ loan báo việc hứa hôn trong năm nayâ€.
Chẳng cần phải nói vá»›i nà ng vá» Charlotte, Tracy hoà n toà n có thể hình dung ra cô ta. Sống ở gần ká». Già u có và cùng má»™t ná»n giáo dục xã há»™i, như Charles.
Qua các trưá»ng há»c tốt nhất. Yêu thÃch ngá»±a và đã già nh cúp.
Hãy cho chúng tôi biết vá» gia đình côâ€. Ông Stanhope đỠnghị.
Lạy Chúa, đây quả là má»™t cảnh trong bá»™ phim chiếu và o giá» khuya. Tracy ngá»§ miên man, mình là nhân váºt Rita Hayworth, gặp cha mẹ cá»§a Cary Grant lần đầu tiên. Mình cần má»™t ly nước. Trong những bá»™ phim cÅ© thì. Ngưá»i quản gia luôn xuất hiện kịp thá»i vá»›i má»™t khay đựng đồ uống.
“Cô sinh ra ở đâu, cô gái thân mến?†Bà Stanhope há»i.
“Ở Louisiana. Cha tôi là má»™t thợ máyâ€. Chả cần phải nói thêm Ä‘iá»u Äó song Tracy không cưỡng nổi. Mặc kệ há». Cô yêu quý và tá»± hà o vá» cha mình.
“Má»™t thợ máy?â€.
“Vâng. Ông đã bắt đầu vá»›i má»™t xưởng cÆ¡ khà nhỠở New Orleans và xây dá»±ng nó thà nh má»™t công ty tương đối lá»›n trong lÄ©nh vá»±c Äó. Khi cha tôi mất cách đây năm năm, mẹ tôi đứng ra nắm việc kinh doanhâ€.
“Thế cái ... công ty nà y sản xuất.
“á»ng xả và những phụ tùng ô tô Khácâ€.
Hai ông bà Stanhope đưa mắt nhìn nhau và cùng nói, “Ra váºyâ€.
Giá»ng Ä‘iệu há» là m Tracy căng thẳng. Nà ng tá»± há»i, để yêu được há», không biết mình sẽ phải mất bao nhiêu thá»i gian. Nà ng nhìn và o hai gương mặt khó chịu trước mắt, và buá»™t miệng, bất kể sợ hãi, “Ông bà sẽ thá»±c sá»± thấy mến mẹ con. Bà đẹp, thông minh và hấp dẫn. Bà là ngưá»i gốc miá»n Nam. Tất nhiên, vóc ngưá»i bà rất nhá», cao chừng như bà , thưa bà Stanhopeâ€. Giá»ng nà ng yếu dần và lặng hẳn do sá»± im lặng đối nghịch. Nà ng mỉm cưá»i ngốc nghếch - và nụ cưá»i tắt ngay vì cái nguýt cá»§a bà Stanhope.
Äá»™t nhiên, ông Stanhope nói vá»›i vẻ lạnh tanh. “Chạrles thông báo rằng cô Ä‘ang có bầuâ€.
Trá»i, giá mà anh ấy chưa nói gì hết? Thái độ quá rõ là há» không tán thà nh, như thể con trai há» chẳng há» liên quan gì tá»›i việc Äó. HỠđã khiến nà ng cảm thấy bị lăng nhục. Giá» thì mình biết là mình cần phải mặc như thế nà o, Tracy nghÄ©, vá»›i má»™t chữ cái viết hoa.
“Tôi không hiểu nổi sao mà ngà y nayâ€, bà Stallhope bắt đầu, song không nói được hết†câu vì Äúng lúc Äó Charles bước và o phòng. Tracy chưa bao giá» thấy sung sướng đến như váºy.
Nà oâ€, Charles hồ hởi. “Má»i ngưá»i trò chuyện lạ sao?â€.
Tracy đứng lên và lao và o vòng tay anh. “Ô, anh yêu quý†Nà ng ôm chặt anh, lòng thầm nghÄ© tháºt may Charles không giống như mẹ. Anh sẽ không thể bao giá» lại giống hỠđượe. Há» có đầu óc hẹp hòi, khinh ngưá»i.
Có tiếng hắng giá»ng, và ngưá»i quản gia bước và o vá»›i má»™t khay đồ uống. Tất cả rồi sẽ tất, Tracy tá»± nói vá»›i mình. Cuốn phim sẽ kết thúc có háºu cho mà xem.
Bữa cÆ¡m chiá»u tháºt là thượng hạng, song Tracy không bụng dạ nà o mà ăn nữa. Há» bà n bạc vá» hoạt động ngân hà ng, chÃnh trị và tình trạng nghèo Äói trên thế giá»›i.
Không khà thân thiện và lịch thiệp. Không có ai lớn tiếng nói toạc ra rằng.
“Cô đã bẫy con trai tôi và o việe cưới xinâ€.
Nói má»™t cách công bằng nhất, Tracy thầm nghÄ©, há» có quyá»n quan tâm vá» ngưá»i phụ nữ mà con trai há» sẽ kết hôn. Má»™t ngà y nà o Äó, Charles sẽ là m chá»§ công ty và điá»u quan trá»ng là anh ấy có ngưá»i vợ xứng đáng. Tracy tá»± hứa vá»›i mình, anh ấy sẽ có.
Charles nhẹ nhà ng cầm lấy bà n tay Tracy Ä‘ang vò chiếc khăn ăn dưới mặt bà n, mỉm cưá»i và hÆ¡i nháy mắt.
Tim nà ng rộn lên.
Tracy và con muốn má»™t lá»… cưới nhá»â€. Charles nói, “và sau Äó ...â€.
“Vá»› vẩnâ€, bà Stanhope cắt ngang. “Gia đình ta không có những lá»… cưới nhá», Charles. Có nhiá»u bè bạn sẽ cuốn tá»›i dá»± lá»… cưới cá»§a conâ€. Bà đưa mắt nhìn Tracy, xem xét vóc dáng nà ng. “Có thể là chúng ta sẽ cho gá»i thiệp má»i ngayâ€.
Và như nghÄ© lại, bà nói thêm, “NghÄ©a là nếu các con bằng lòng?â€.
“Vâng, tất nhiên là thế rồiâ€. Quả tháºt sắp có má»™t lá»… cưới Tại sao mình còn ngá» vá»±c được?
Bà Stanhope nói, “Má»™t số khách má»i sẽ từ nước ngoà i tá»›i Mẹ đã sắp xếp để há» có thể ở đây, trong ngôi nhà nà yâ€.
Ông Stanhope há»i. “Cô cáºu đã quyết định hưởng tuần trăng máºt ở đâu chưa?â€.
Charles mỉm cưá»i, “Äó là thông tin bà máºt cha ạâ€. Anh nắm chặt tay Tracy. - “Tuần trăng máºt cá»§a các con sẽ kéo đà à bao lâu?†Bà Stanhope dò há»i.
“Khoảng năm mươi năm ạ†Charles đáp. Và Tracy sung sướng vá»›i lá»i đáp ấy.
Sau bữa ăn, há» và o, thư viện nhấm nháp rượu mạnh, và Tracy ngắm nghÃa căn phòng tưá»ng ốp gá»— sồi vá»›i những giá đầy sách bá»c da, hai há»a phẩm cá»§a Corots, má»™t Copley và má»™t Reynolds. Nếu như Charles không có tiá»n thì Ä‘iá»u Äó đối vá»›i nà ng cÅ©ng chẳng há» gì song nà ng cÅ©ng tá»± thú vá»›i mình rằng sống thế nà y thì quả là dá»… chịu.
Tá»›i gần ná»a đêm, Charles lái xe đưa Tracy vá» căn há»™ nhá» cá»§a nà ng gần công viên Fairmount.
Tracy, anh hy vá»ng rằng tối nay không phải là quá khó khăn đối vá»›i em. Mẹ và cha anh đôi lúc quá khắt khe. “Ồ, không, hai ông bà đá»u tháºt đáng yêuâ€.
Tracy nói dối. Nà ng mệt lả vá»›i không khà căng thẳng cá»§a buổi tối, song khi há» dừng bước trước cá»a phòng, nà ng khẽ há»i, “Anh và o vá»›i em chứ, Charles?â€.
Nà ng muốn được anh ấp á»§ trong vòng tay, muốn nghe anh nói. “Anh yêu em, em yêu dấu. Không ai trên Ä‘á»i nà y có thể ngăn cách chúng taâ€.
Anh trả lá»i. “Äêm nay sợ không được. Sáng mai anh nhiá»u việc lắmâ€.
Tracy giấu ná»—i thất vá»ng, “CÅ©ng được. Em hiểu, anh yêu ạâ€.
“Ngà y mai anh sẽ nói chuyện với em! Anh hôn phớt nhẹ, và nà ng đứng trông theo tới khi anh khuất nơi đầu hà nh lang.
Căn phòng bá»—ng sáng bừng và tiếng chuông báo cháy phá vỡ không khà yên tÄ©nh. Tracy giáºt bắn ngưá»i, ngồi nhổm dáºy, mắt vẫn lỠđỠngái ngá»§, mÅ©i hÃt tìm mùi khói trong căn phòng đã tối lại. Tiếng chuông vẫn tiếp tục, và nà ng dần nháºn ra Äó là chuông Ä‘iện thoại. Chiếc đồng hồ bên tưá»ng chỉ 2 giá» 30. à nghÄ© hất hoảng đầu tiên cá»§a nà ng là đã có chuyện gì Äó xảy đến vá»›i Charles. Nà ng chá»™p lấy ống nghe. “A lô?â€.
Má»™t giá»ng đà n ông từ xa thẳm há»i. “Tracy Whitney?â€.
Nà ng lưỡng lá»±. Nếu đây là má»™t cú Ä‘iện thoại khiêu dâm ... “Ai Äó?â€.
“Trung úy Miller ở Sở cảnh sát New Orleans. Äó có phải là Tracy Whitney không?â€.
“Vângâ€. Nà ng bắt đầu hồi há»™p.
Tôi sợ rằng tôi có tin buồn cho côâ€.
Tay nà ng nắm chặt ống nghe.
“Tin vá» mẹ côâ€.
“Có. Có phải mẹ bị má»™t tai nạn gì không?â€.
“Bà đã chết, thưa cô Whitneyâ€.
“Không?†Nà ng thét lên. Äây hẳn là má»™t cú Ä‘iện thoại khiêu dâm. Má»™t gã kỳ quặc nà o Äó Ä‘ang cố dá»a nà ng.
Không có chuyện gì đối vá»›i mẹ cả. Mẹ vẫn còn sống. “Mẹ yêu con nhiá»u, rất nhiá»u, Tracyâ€.
“Tôi rất buồn phải báo tin cho cô thế nà yâ€, giá»ng nói từ đầu dây kia vang lên.
Äúng là tháºt. Nó là má»™t, cÆ¡n ác má»™ng, song nó Ä‘ang diá»…n ra. Nà ng không nói nổi nữa. Trà óc và cả lưỡi nà ng đã tê liệt Giá»ng viên trung úy vang lên. “A lô ...?
Cô Tracy Alô.
“Tôi sẽ bay chuyến đầu tiênâ€.
Nà ng và o trong bếp, ngồi thừ ra và nghÄ© vá» mẹ. Tháºt vô lý, mẹ không thể chết được. Mẹ vốn luôn mạnh mẽ, sôi động. Hai mẹ con đã gần gÅ©i†và thân thiết biết bao. Từ nhá», Tracy đã có thể đến giãi bà y vôi mẹ những mắc má»›, chuyện trò vá» nhà trưá»ng và bá»n bạn trai, và sau nà y, vỠđà n ông. Khi cha Tracy chết, biết bao kẻ lăm le mua lại cÆ¡ nghiệp cá»§a ông. Há» hứa trả Doris Whitney má»™t khoản tiá»n lá»™n đủ để bà sống khá»e tá»›i trá»n Ä‘á»i, song bà kiên quyết từ chối.
“Cha con tạo dá»±ng cÆ¡ nghiệp nà y, mẹ không Ä‘á»i nà o vứt bá» bao công sức cá»§a cha conâ€. Và bà đã là m cho công việc tiếp tục thà nh đạt.
Ôi mẹ, Tracy nghÄ©, con yêu mẹ nhiá»u. Mẹ sẽ không bao giá» thấy Charles, mẹ không bao giá» thấy cháu cá»§a mẹ cả Và rồi nà ng òa khóc nức nở.
Nà ng pha má»™t tách cà phê và rồi để Äó lạnh ngắt, ngồi thừ trong bóng tối, Tracy cảm thấy mình muốn gá»i Charles má»™t cách tuyệt vá»ng để nói vá»›i anh má»i chuyện, để được có anh bên cạnh. Nà ng nhìn đồng hồ ở trong bếp. Má»›i 3 giá» 30 và biết không thể đánh thức anh giá» nà y. Äà nh sẽ gá»i cho anh khi tá»›i New Orleans váºy. Nà ng băn khoăn không biết kế hoạch cưới xin có bị ảnh hưởng không, và láºp tức thấy tá»™i lá»—i vá»›i ý nghÄ© Äó. Là m sao còn có thể nghÄ© đến bản than mình và o lúc nà y nhỉ? Trung úy Mil1er đã nói. “Khi tá»›i đây, cô kêu tắc xi đến trụ sở cảnh sát ngayâ€. Tại sao lại trụ sở cảnh sát? Tại sao nhỉ? Cái gì đã xảy ra?
Phi trưá»ng New Orleans. Äứng đợi vá»›i va ly trong tay, vây quanh là những hà nh khách Ä‘ang sốt ruá»™t chen lấn, Tracy cảm thấy nghẹt thở. Cố chen gần tá»›i đầu băng chuyá»n tải hà nh lý, song chẳng ai để nà ng len qua. Ngà y cà ng sợ hãi khi nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u phải chứng kiến trong Ãt giá» tá»›i, nà ng cố tá»± nhá»§ Äó chỉ là má»™t sá»± nhầm lẫn, song trong đầu cứ vá»ng những lá»i:
Tôi sợ rằng tôi có tin buồn cho cô ... Bà nhà đã chết, thưa cô Whitney. Tôi rất buồn phải báo tin cho cô thế nà y ...
Sau cùng, khi đã nháºn lại va ly, Tracy lên má»™t chiếc tắc xi và nhắc lại địa chỉ mà viên Trung úy đã bảo:
“715 đưá»ng South Broadâ€.
Ngưá»i lái xe nhìn nà ng qua gương chiếu háºu. “Äồn cảnh sát à ?â€.
Không trò chuyện. Lúc nà y thì không. Äầu Tracy đầy ắp những ý nghÄ© lá»™n xá»™n.
Chiếc xe chạy vá» phÃa Äông, hướng tá»›i khu Hồ Pon Chartrain Causeway.
Ngưá»i lái xe tiếp tục huyên thuyên, “Cô tá»›i dá»± cuá»™c lá»… lá»›n nà y phải không?
Nà ng không hiểu anh ta nói gì, song thầm nghÄ©, không, tôi đến đây vì sá»± chết chóc. Mang máng tiếng nói khà n khà n cá»§a ngưá»i lái xe, song nà ng không nghe rõ gì cả, chỉ ngồi cứng đơ trên ghế, lÆ¡ đãng vá»›i những khung cảnh quen thuá»™c lướt qua hai bên. Mãi khi tá»›i khu ngưá»i Pháp, Tracy má»›i chợt tỉnh vá»›l những tiếng ồn à o ngà y cà ng rõ. Äó là tiếng ồn à o eá»§a má»™t đám Äông đã trở nên Ä‘iên loạn, những kẻ náo loạn Ä‘ang gà o thét những lá»i kinh cầu nguyện.
“Tôi chỉ có thể chở cô tá»›i đây thôiâ€. Ngưá»i lái xe thông báo. Và Tracy ngẩng lên. Má»™t cảnh tượng khó tin. Hà ng trăm nghìn ngưá»i Ä‘ang hò hét, mang những mặt nạ vẽ rồng, cá sấu và thánh thần cá»§a những kẻ tà giáo, trà n ngáºp lòng đưá»ng, hè phố vá»›i những âm thanh Ä‘iên loạn. Má»™t cảnh Ä‘iên khùng vá»›i những đám ngưá»i nhảy múa, âm nhạc và cả những xe diá»…u hà nh.
“Tất nhất là cô ra đì trước khi há» láºt nhà o xe tôiâ€, ngưá»i lái xe nói “Cái lá»… Mardi Grass quỉ quái nà yâ€.
Äúng thôi. Bây giá» là tháng Ba, khi mà cả thà nh phố chà o Äón ngà y bắt đầu cá»§a tuần chay. Tracy chui ra khá»i xe và đứng co rúm lại, vali trong tay. Chỉ giây lát sau nà ng đã bị cuốn và o cái đám Äông la hét, nhảy múa. Vali bị giáºt khá»i tay và biến mất. Nà ng bị má»™t lão to béo mang mặt nạ ma quá»· vồ lấy hôn hÃt. Má»™t ngưá»i mang mặt hươu sá» nắn hai bầu vú và má»™t kẻ mang mặt nạ gấu vồ lấy từ đằng sau và nâng bổng nà ng lên. Nà ng vùng ra, cố chạy song không thể, đã bị vây chặt trong cái đám rước nhảy múa, ca hát om sòm nà y. Nà ng dịch chuyển cùng vá»›i đám Äông, nước chảy ròng trên mặt. Sau cùng, khi nà ng thoát ra được và chạy và o má»™t đưá»ng hẹp yên tÄ©nh, nà ng đã gần phát Ä‘iên lên, phải đứng bất động má»™t lúc lâu, tá»±a ngưá»i và o cá»™t đèn, thở tháºt sâu, dần dần má»›i bình tÄ©nh hÆ¡n. Nà ng Ä‘i vá» hướng đồn cảnh sát.
Trung úy Miller, má»™t ngưá»i đứng tuổi, vẻ ưu phiá»n vá»›i gương mặt dầu dãi nắng mưa, đã tá» ra thá»±c sá»± lúng túng. Xin lá»—i, tôi không ra sân bay Äón cô đượcâ€, anh ta nói vá»›i Tracy. “Cả thà nh phố đã trở nên Ä‘iên khùng. Chúng tôi đã xem xét tất cả giấy tá» cá»§a mẹ cô và cô là ngưá»i duy nhất mà chúng tôi biết để báo tinâ€.
Ông trung úy, xin ông cho biết Ä‘iá»u ... Ä‘iá»u gì đã xảy đến vá»›i mẹ tôiâ€.
Bà đã tá»± sátâ€.
Nà ng thấy ớn lạnh. Không. Không thể thế được! Tại sao mẹ lại phải tự sát?
Bà hoà n toà n có thể sống hạnh phúc mà â€. Tiếng ná»›i nà ng rá»i rạc, yếu Ä‘uối.
Khu nhà xác lạnh lẽo, đầy ghê rợn. Tracy được dẫn dá»c theo má»™t hà nh lang trắng toát tá»›i căn phòng trống, ông rãi và được sát trùng. Rồi đột nhiên nà ng nháºn ra rằng căn phòng đâu có trống rá»—ng. Nó ngáºp đầy sá»± tang tóc Sá»± tang tóc cá»§a chÃnh nà ng.
Má»™t nhân viên mặc áo choà ng trắng kéo ra má»™t ô kéo lá»›n. “Cô có muốn nhìn lần cuối?â€.
Không, nà ng thầm nghÄ©, tôi không muốn nhìn má»™t thân thể đã chết trong cái há»™p Äó. Nà ng muốn rá»i khá»i chá»— nà y, muốn thá»i gian lùi lại và i giá» trước Äó, khi mà tiếng chuông vang lên. Giá mà Äó là tiếng chuông báo cháy tháºt sá»±, chứ không phải chuông Ä‘iện thoại báo tin mẹ nà ng đã chết. Tracy bước tá»›i cháºm chạp, lòng Ä‘au thắt, đứng nhìn cái thân thể không còn sá»± sống, từng sinh ra, nuôi dưỡng, cưá»i đùa, và yêu quý nà ng, rồi cúi xuống và hôn lên má ngưá»i đã chết. Cặp má lạnh lẽo và cứng như cao su. “Ôi, mẹâ€, Tracy nghÄ© thầm. “Tại sao?
Tại sao mẹ lại là m thếâ€â€œ “Chúng tôi phải mổ xét nghiệm tá» thiâ€, tiếng ngưá»i nhân viên giúp việcâ€, Äó là luáºt cá»§a Tiểu bang vá» những vụ tá»± sátâ€.
Bức thư cá»§a Doris Whitney để lại cÅ©ng không đưa ra câu trả lá»i nà o.
Tracy con, Hãy tha thứ cho mẹ con nhé. Mẹ Ä‘a thất bại, và mẹ không chịu nổi việc trở thà nh gánh nặng đối vá»›i con. Äây là cách tốt nhất. Mẹ yêu con nhiá»u.
Bức thư, cũng giống như cái thi thể nằm trong ô kéo kia, không có sức sống và vô ý nghĩa.
Chiá»u hôm Äó Tracy thu xếp việc tang lá»… mẹ rồi ngồi tắc xi vá» ngôi nhà cá»§a gia đình. Nà ng có thể nghe thấy tiếng gà o thét eá»§a những kẻ cuồng nhiệt vá»›l lá»… MardiGrass từ xa vá»ng lại, xa lạ và ghê rợn.
NÆ¡i ở cá»§a gia đình Whitney là má»™t ngôi nhà kiểu Phục Hưng nằm trong Garden tại má»™t khu dân cư được gá»i là Khu Trên. Giống như phần lá»›n các ngôi nhà ở New Orleans, nó được là m bằng gá»— và không có tầng hầm bởi lẽ khu vá»±c nà y thấp hÆ¡n má»±c nước biển.
Tracy đã lá»›n lên trong ngôi nhà nà y và có đầy những ká»· niệm ấm áp, thân thương. Cả năm ngoái nà ng không vá» nhà lần nà o và trước khi tắc xi từ từ dừng lại, nà ng giáºt mình nhìn thấy má»™t chiếc biển lá»›n cắm trên cá»:
BÃN - CÔNG TY BẤT ÄỘNG SẢN NEW ORLEANS. Không thể thế được. Mẹ sẽ không bao giá» bán ngôi nhà thân yêu nà y, mẹ vẫn thưá»ng bảo váºy, chúng ta đã cùng sống hạnh phúc biết bao ở nÆ¡i đây.
Lòng đầy ná»—i lo lạ lùng và vô lý, Tracy Ä‘i qua cây má»™c lan lá»›n vá» phÃa cá»a trước. Nà ng đã được cho riêng má»™t chìa khóa nhà từ khi há»c lá»›p bảy, và vẫn luôn mang theo ngưá»i như má»™t thứ bùa phép, má»™t thứ phước là nh.
Tracy mở cá»a rồi đứng Äó, chết lặng. Các phòng Ä‘á»u trống trÆ¡n, không còn đồ đạe gì, tất eả những đồ cổ tuyệt đẹp đã biến mất. Nó giống như má»™t nÆ¡i bá» hoang. Tracy chạy từ phòng nà y sang phòng khác, sá»± ngá» vá»±c má»—i lúc má»™t tăng.
Dưá»ng rthư đã có má»™t tai há»a khá»§ng khiếp giáng xuống. Nà ng chạy lên lầu và dừng lại trước căn phòng ngá»§ nà ng từng ở Äó phần lá»›n cuá»™c Ä‘á»l. Nó như Ä‘ang nhìn lại nà ng, ghẻ lạnh và trống rá»—ng. Ôi, lạy Chúa, Ä‘iá»u gì đã xảy ra váºy? Tracy nghe tiếng chuông gá»i cá»a và đi xuống cầu thang trong trạng thái ná»a tỉnh ná»a mê. Otto Schmidt đứng trước cá»a. Quản đốc cá»§a công ty phụ tùng Otto Whitney là má»™t ngưá»i đà n ông đứng tuổi vá»›i khuôn mặt răn rúm và thân hình gầy ốm trừ cái bụng phệ ra vì bia. Äầu ông nhẵn thÃn, chỉ còn lưa thưa Ãt tóc xung quanh.
“Tracy†tiếng ông nặng giá»ng Äức, “Tôi má»›i nghe tin. Tôi ... tôi không biết nói vá»›i cô thế nà o vá» ná»—i buồn cá»§a mìnhâ€.
Tracy nắm lấy tay ông. “Ồ, bác Otto. Tháºt mừng là bác tá»›i Má»i bác và oâ€.
Nà ng dẫn ông và o phòng khách. “Xin lá»—i bác, chẳng còn gì để ngồi cả nà ng ấp úng. Bác có báºn lòng phải ngồi xuống sà n không?â€.
“Không, không há» gìâ€.
Há» ngồi xuống, đối diện nhau, lặng Ä‘i vì sầu thảm. Otto Schmidt là nhân viên cá»§a công ty Whltney từ lâu lắm rồi. Tracy biết rõ cha nà ng đã dá»±a và o bác thế nà o. Khi mẹ nà ng kế thừa cÆ¡ nghiệp, Sehmidt đã tiếp tục ở lại để Ä‘iá»u hà nh công việc cho bà .
“Bác Otto, tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa. Cảnh sát nói lằng mẹ đã tá»± sát, song bác biết đấy không có lý do gì cho việc Äó cảâ€. Má»™t ý nghÄ© chợt lóe lên trong đầu, “Bà không ốm chứ? Bà không gặp chuyện gì khá»§ng khiếp ...â€.
Không, không phải thế không phải. Ông nhìn lảng Ä‘i lúng túng có Ä‘iá»u gì còn chưa được nói thà nh lá»i.
Tracy nói cháºm rãi. “Bác biết, chuyện?â€.
Ông nhìn nà ng vá»›i cặp mắt xanh đục. “Mẹ cô đã giấu cô chuyện xảy ra gần đây. Bà không muốn cô phải lo lắngâ€.
Tracy cau mặt. “Sợ tôi lo lắng? Bác nói Ä‘i ... nà o bácâ€. Bà n tay chai sạn vì lao động cá»§a ông nè ra rồi nắm lại.
“Cô đã bao giá» nghe vá» má»™t ngưá»i có tên là Joe Romano?â€.
“Joe Romano? Không! Sao ạ?â€.
“Sáu tháng trước đây, Romano liên hệ với mẹ cô, nói muốn mua lại công ty.
Bà bảo không muốn bán, song hắn đã hứa sẽ trả bà gấp mưá»i lần trị giá cá»§a nó và bà đã không thể cứng lại. Bà quá hồi há»™p. Bà định đầu tư toà n bá»™ số tiá»n và o mua trái phiếu và điá»u Äó sẽ mang lại má»™t thu nháºp đủ để bà và cô sống đầy đủ tá»›i trót Ä‘á»i. Bà muốn là m cô ngạc nhiên. Tôi cÅ©ng mừng cho bà Tôi đã sẵn sà ng nghỉ hưu trong suốt ba năm qua, cô ạ, song tôi không thể bá» bà Doris mà đi, là m sao Ä‘i được cÆ¡ chứ? Gã Romano nà y ...†Otto suýt lỡ lá»i, “gã Romano nà y đặt trước má»™t món tiá»n nhá». Khoản lá»›n còn lại ... khoản hứa bịp ... phải được trả hồi tháng trướcâ€.
Tracy mất hết kiên nhẫn. “Nữả Ä‘i, bác Otto. Chuyện gì đã xảy ra?â€.
“Khi Romano thay chân bà Doris, hắn Ä‘uổi tất cả và thay ngưá»i cá»§a hắn và o nắm má»i việc. Rồi hắn bắt đầu cướp bóc công ty. Hắn bán tất cả tà i sản và đặt mua nhiá»u thiết bị mà không trả tiá»n, rồi bán lại kiếm lá»i. Các nhà cung cấp không lo ngại vá» sá»± cháºm trá»… thanh toán vì nghÄ© rằng há» vẫn Ä‘ang giao dịch vá»›i mẹ cô. Sau cùng, khi hỠđòi tiá»n từ mẹ cô, bà tá»›i gặp Romano và muốn biết chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra. Hắn bảo không thá»±c hiện giao kèo mua bán nữa và trả lại công ty cho bà . Khi Äó công ty chẳng còn gì đáng giá mà mẹ cô thì nợ ná»a triệu đôla, khoản tiá»n mà không có khả năng trả. Cô Tracy, tôi và bà nhà tôi rầu rÄ© tưởng chết Ä‘i được khi thấy mẹ cô váºt lá»™n để cứu cái công ty Äó. Không còn lối thoát nà o. HỠđã dồn bà tá»›i chá»— phá sản. Há» cưỡng Ä‘oạt má»i thứ ... má»i tà i sản, ngôi nhà nà y, tháºm chà cả chiếc xe hÆ¡i cá»§a bà â€.
“Ôr, lạy Chúaâ€.
“Còn nữa. Viên công tố quáºn đưa thông báo tá»›i bà rằng ông ta sẽ yêu cầu truy tố bà vá» tá»™i lừa đảo, rằng bà sẽ phải chịu má»™t án tù. Tôi nghÄ© bà tháºt ra đã chết từ hôm Äóâ€.
Tracy như sôi lên vá»›i má»™t cÆ¡n giáºn dữ đầy vô vá»ng.
“Song tất cả những gì mẹ phải là m chỉ là nói lên sá»± tháºt, giải thÃch những gì gã kia đã là m đối vá»›i bà â€.
Ngưá»i quản đốe già lắc đầu. “Joe Romano là m việc cho má»™t ngưá»i tên là Anthony Orsatti, kẻ nắm cả cái New Orleans nà y. Tôi phát hiện quá muá»™n rằng Romano đã từng là m như thế vá»›i má»™t số công ty khác. Ngay cả nếu như mẹ cô đưa được hắn ra tòa, thì cÅ©ng phải mất nhiá»u năm má»i thứ má»›i rõ rà ng, và bà không thể đủ tiá»n mà theo kiệnâ€.
“Tại sao mẹ không nói với tôi, hả bác?†Tracy kêu lên đau đớn, tiếng kêu thét vì sự thống khổ mà mẹ nà ng phải chịu.
“Mẹ cô là má»™t ngưá»i đà n bà kiêu hãnh. Mà cô có thế là m gì được? Không ai có thể là m gì đượcâ€.
Bác sai rồi, Tracy quả quyết thầm nghÄ©. “Tôi muốn gặp gã Romano. Tôi có thể kĩếm hắn ở đâu, bác?â€.
Schmidt chán nản. “Quên hắn Ä‘i. Cô không biết hắn nhiá»u thế lá»±c đến mức nà o đâuâ€.
“Hắn sống ở đâu, bác Otto?â€.
“Hắn có má»™t dinh thá»± kế bên quảng trưá»ng Jacksón, song tá»›i Äó cÅ©ng chẳng Ãch gì đâu, cô Tracy, hãy tin tôiâ€.
Tracy không trả lá»i. Trong nà ng trà n đầy má»™t thứ tình cảm xa lạ:
Lòng háºn thù, Joe Romano sẽ phải trả món nợ giết mẹ mình, Tracy tá»± thá».
|

01-03-2012, 09:49 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 3
Nà ng cần có thá»i gian. Thá»i gian để suy nghÄ© để tÃnh toán việc phải là m.
Không thể chịu nổi việc trở lại sống ngôi nhà đã bị cướp nhẵn, do váºy, nà ng và o má»™t khách sạn nhá» trên đưá»ng Magazỉna, xa khu ngưá»i Pháp, nÆ¡i những cuá»™c diá»…u hà nh Ä‘lên loạn vẫn Ä‘ang tiếp diá»…n. Nà ng không có hà nh lý gì cả, và ngưá»i nhân viên Ä‘a nghi ngồi sau bà n đã nói. “Cô sẽ phải trả tiá»n trước. Bốn mươi đô la má»™t đêmâ€.
Từ phòng riêng, nà ng gá»i Ä‘iện thoại cho Clarence Dosmond để nói vá»›i ông ta rằng mình không thể tá»›i là m việc trong má»™t và i ngà y.
Ông ta giấu ná»—i bá»±c dá»c vì bị phiá»n toái. “Äừng báºn lòng vì chuyện Äó. Tôi sẽ kiếm ra ngưá»i thay thế cho tá»›i khi cô trở lạiâ€. Ông ta hy vá»ng là nà ng sẽ kể lạl vá»›i Charles Stanhope rằng ông ta đã tá» ra thông cảm thế nà o.
Cú Ä‘iện thoại tiếp theo cá»§a Tracy là cho Charles. “Charles, anh yêu ...â€.
“Em ở chỗ quỷ quái nà o thế, Tracy? Mẹ đã tìm kiếm em suốt cả buổi sáng.
Bà muốn ăn trưa vá»›i em hôm nay, cả hai còn nhiá»u việc lắmâ€.
“Em xin lá»—i, anh yêu dấu. Em Ä‘ang ở New Orleansâ€.
“Em ở đâu? Em Ä‘ang là m cái gì ở New Orleans váºy?â€.
“Mẹ em ... chếtâ€. Nà ng nghẹn lá»i.
Hảâ€. Giá»ng anh thay đổi ngay tức khắc. “Anh xin lá»—i, Tracy:
Chuyện đột ngá»™t quá. Bà vẫn còn trẻ trung, có phải không?â€.
Bà còn rất trẻ, Tracy nghÄ© cay đắng. “Vâng, Äúng là bà còn trẻâ€.
“Chuyện gì đã xảy ra? Em không sao chứ?â€.
Không biết tại sao Tracy không thể nói tháºt vá»›i Charles rằng Äó là má»™t vụ tá»± sát. Nà ng mong muốn đến khá»§ng khiếp được kể ra tất cả câu chuyện kinh hoà ng nà y, song đã tá»± ngăn mình lại. Äó là việc cá»§a mình, nà ng không thể buá»™c Charies mang gánh nặng Äó được. “Äừng lo lắng gì, em không sao, anh yêu ạâ€.
“Em có muốn anh tá»›i Äó không, Tracy?â€.
“Không. Cám Æ¡n anh. Em có thể lo liệu được. Em sẽ trở lại Phlladelphia và o thứ haiâ€. Gác máy, nà ng nằm xuống giưá»ng vá»›i những ý nghÄ© miên man. Nà ng đếm những ô vuông lát trên trần nhà . Má»™t ... Hai ... Romano ... Bốn ... Năm ...
Romano ... Sáu ... Bảy ... hắn sẽ phải Ä‘á»n tá»™i. Nà ng chưa có má»™t kế hoạch cụ thể, chỉ biết rằng sẽ không để Romano thoát khá»i, rằng nà ng sẽ tìm cách báo thù cho mẹ.
Tracy rá»i khách sạn và o lúc cuối chiá»u và đi bá»™ dá»c đưá»ng Canal cho tá»›i khi gặp má»™t tiệm cầm đồ. Má»™t ngưá»i đà n ông vẻ mặt tái tál mang kÃnh che mắt mà u lục kiểu cổ ngồi trong cái lồng sắt sau quầy hà ng.
“Muốn gì?â€.
“Tôi ... muốn mua má»™t khẩu súngâ€.
“Loại súng gì?â€.
“Ông biết đấy ... má»™t ... súng lụcâ€.
“Cô muốn cỡ 32, cỡ 4d, hay ...â€.
Tracy chưa từng sỠđến súng. “Má»™t ... má»™t khẩu cỡ 32 là đượcâ€.
“Ở đây tôi có khẩu SmithanÄ‘ Wesson cỡ 32 rất hay vá»›i giá hai trăm hai mươi chÃn đô la và má»™t khẩu Charter Arma cỡ 32 vá»›l giá má»™t trăm năm mươi chÃn ...â€.
Nà ng không mang theo ngưá»i nhiá»u tiá»n mặt. “Ông có thứ gì rẻ hÆ¡n không?â€.
Ông ta nhún vai, “Rẻ hÆ¡n thì chỉ là ... súng cao su thưa tiểu thư. Nói vá»›i cô sao nhỉ. Tôi sẽ để cho cô má»™t khẩu cỡ 32 vá»›i giá má»™t trăm năm mươl đôla, và tôi sẽ thêm cho má»™t há»™p đạnâ€.
â€œÄÆ°á»£câ€, Tracy nhìn theo ông ta bước tá»›i giá vÅ© khà đặt trên cái bà n phÃa sau, lá»±a ra má»™t khẩu súng ngắn. Ông ta cầm nó tá»›i quầy hà ng. “Cô biết sá» dụng chứ?â€.
“Thì ... thì kéo cò chứ gì?â€.
Ông ta là u bà u. “Cô có muốn tôi lắp đạn và o để cô coi thá» không?â€.
Nà ng định nói không, rằng sẽ không dùng đến nó, rằng chỉ muốn Ä‘e Ä‘á»a ai Äó, nhưng chợt nháºn ra như váºy tháºt ngốc nghếch. “Vâng, xin ôngâ€.
Tracy chăm chú nhìn ông ta nạp đạn và o trong ổ, “Cảm Æ¡nâ€, và đếm tiá»n trả.
“Tôi cần tên và địa chỉ cá»§a cô cho hồ sÆ¡ cảnh sátâ€.
Tracy chưa nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó. Äe dá»a Joe Romanc vá»›i má»™t khẩu súng là má»™t hà nh vi phạm tá»™i. Nhưng hắn là má»™t tá»™i phạm chứ không phải mình nà ng nghÄ© “Tên?â€.
“Smith. Joan Smlthâ€.
Ông ta ghi lên má»™t tấm. phiếu. “Äịa chỉ?â€.
â€œÄÆ°á»ng Downlan. 3020 đưá»ng Dowmanâ€.
Không ngẩng đầu lên, ông ta nói, “Không có số 3020 Dowman. Như váºy sẽ ở giữa sông. Chúng ta hãy cho là 5020 Ä‘iâ€, ông ta đẩy tá» biên nháºn tá»›i trước nà ng.
Nà ng ký Joan Smith. “Thế được chưa?â€.
“Äúng thếâ€. Ông ta cẩn tháºn đẩy khẩu súng ra bên ngoà i. Tracy nhìn nó chằm chằm, rồi cầm lên đút và o trong bóp, quay ngưá»i và bước nhanh ra khá»i cá»a hiểu.
“Nà y, cô kiaâ€, ông ta kêu theo, Chá»› quên khẩu súng Äó đã nạp đạnâ€. Quảng trưá»ng Jackson nằm giữa khu ngưá»i Pháp, vá»›i ngôi nhà thá» Thánh Louis vút cao như má»™t lá»i cầu nguyện.
Những ngôi nhà cổ đáng yêu và những dinh thá»± trong khu quảng trưá»ng được ngăn cách khá»i dòng xe cá»™ tấp náºp bởi bức tưá»ng cao và những cây má»™c lan duyên dáng.
Joe Romano sống ở trong má»™t trong những ngôi nhà Äó:
Tracy đợi đến khi trá»i tối má»›i bắt đầu khởi sá»±. Những đám diá»…u hà nh đã Ä‘i tá»›i đưá»ng Chatres và từ xa Tracy vẫn nghe thấy vá»ng lại sá»± há»—n loạn mà trước Äó nà ng đã bị cuốn và o.
Nà ng đứng trong bóng tối xem xét ngôi nhà , và thấy rõ sức nặng cá»§a khẩu súng trong bóp. Kế hoạch rất đơn giản. Nà ng sẽ tranh luáºn vá»›i Joe Romano, yêu cầu hắn là m trong sạch tên tuổi Doris Whltney. Nếu như hắn từ chối, nà ng sẽ Ä‘e dá»a hắn bằng khẩu súng và bắt hắn phải viết lá»i thú tá»™i. Rồi nà ng sẽ mang nó tá»›i trung úy Mllier, và anh ta sẽ bắt giữ hắn, thanh danh cá»§a mẹ sẽ được bảo vệ.
Nà ng khát khao có Charles ở bên, song tốt nhất là là m má»™t mình. Nà ng sẽ kể lại cho anh sau khi tất cả đã qua Ä‘i và Joe Romano đã ở trong tù. Äó là chá»— cá»§a hắn. Má»™t khách bá»™ hà nh Ä‘ang lại gần. Tracy chá» cho ngưá»i đó Ä‘i qua và đưá»ng phố hoà n toà n vắng lặng.
Tracy bước tá»›i ngôi nhà và nhấn chuông. Không có tiếng trả lá»i. Có thể hắn Ä‘ang có mặt tại má»™t bữa tiệc nà o Äó nhân dịp lá»… Mard Grass. Song mình có thể đợi, Tracy nghÄ©, mình có thể đợi cho đến lúc hắn vá» nhà . Äá»™t nhiên, ngá»n đèn ở cổng báºt sáng, cánh cổng mở ra và má»™t ngưá»i đà n ông đứng trước cá»a. Diện mạo ngưá»i nà y là m Tracy ngạc nhiên. Nà ng đã hình dung má»™t khuôn mặt kẻ cướp độc ác, vá»›i những nét tà n nhẫn, nham hiểm, quá»· quyệt. Thay vì Äó, lại thấy mình Ä‘ang đứng trước má»™t ngưá»i đà n ông có vẻ mặt đẹp đẽ, hấp dẫn mà ngưá»i ta có thể dá»… dà ng nhầm là má»™t vị giáo sư đại há»c. Giá»ng nói cá»§a hắn trầm trầm và tá» tế “Xin chà o. Tôi giúp gì được chăng.â€.
“Ông có phải Joseph Rómano?†Tiếng nà ng hơi run.
“Äúng váºy. Tôi có thể là m gì cho cô?†Hắn có má»™t phong cách thoải mái.
không nghi ngá» gì nữa, mẹ mình đã bị gã đà n ông nà y lừa gạt. Traey nghÄ© “Tôi ... Tôi muốn nói chuyện vá»›i ông, ông Joe Romanoâ€.
Hắn chăm chú nhìn vóc dáng nà ng. “DÄ© nhiên. Má»i cô và oâ€.
Tracy bước và o phòng khách đầy những đồ cổ đẹp đẽ.
Joseph Romano sống khá giả. Bằng đồng tiá»n cá»§a mẹ mình, Traey nghÄ© cay đắng.
“Tôi vừa định pha cho mình má»™t ly rượu. Cô thÃch thứ gì?â€.
“Không gì cảâ€.
Hắn nhìn nà ng vá»›i vẻ tò mò. “Cô muốn gặp tôi vá» chuyện gì váºy, cô?â€.
“Tracy Whitney. Tôi là con gái cá»§a Doris WhitPeyâ€.
Hắn nhìn nà ng đăm đắm và rồl đã nháºn ra. “Ồ, vâng.
Tôi có nghe vá» mẹ cô. Tệ quáâ€.
Tệ quá? Hắn đã gây ra cái chết cá»§a mẹ, và lá»i bình luáºn duy nhất cá»§a hắn là ... “Tệ quáâ€.
“Ông Romano, ngà i công tố quáºn tin rằng mẹ tôi phạm tá»™i lừa gạt. Ông biết Ä‘iá»u đó không Äúng. Tôi muốn ông giúp tôi là m trong sạch tên tuổi cá»§a bà â€.
Hán nhún vai. “Tôi không là m việc trong dịp lá»… Mard Grass. Äiá»u đó trái vá»›i tÃn ngưỡng cá»§a tôiâ€. Romano Ä‘i lại chổ quầy rượu và bắt đầu pha hai ly. “Tôi nghÄ© rằng cô sẽ dá»… chịu hÆ¡n sau khi uống má»™t chútâ€.
Hắn Ä‘ang đẩy nà ng tá»›i chá»— không còn lá»±a chá»n nà o khác. Tracy mở bóp và lôi khẩu súng ra, chÄ©a và o hắn. “Tôi sẽ nói cho ông biết cái gì sẽ là m tôi dá»… chịu hÆ¡n, ông Romano. Buá»™c ông phải thú nháºn chÃnh xác những gì ông đã là m đối vá»›i mẹ tôiâ€.
Joseph Romano quay lại và thấy khẩu súng. “Cô nên bá» khẩu súng Ä‘i, cô Whitney. Nó có thể nổ đấyâ€. A!
Nó sẽ nổ nếu ông không là m đúng lá»i tôi bảo. Ông phải biết rõ ông đã cướp Ä‘oạt công ty như thế nà o, đẩy nó tá»›i phá sản và dồn mẹ tôi tá»›i chá»— tá»± sátâ€.
Lúc nà y hắn nhìn nà ng má»™t cách tháºn trá»ng, cặp mắt sẫm mà u cá»§a hắn toát vẻ cảnh giác. “Tôi biết. Nếu tôi từ chối thì sao?â€.
“Thì tôi sẽ giết ôngâ€. Nà ng có thể cảm thấy khẩu súng run run trong tay.
“Cô không giống má»™t kẻ giết ngưá»i, cô Whitneyâ€, giỠđây hắn tiến vá» phÃa nà ng, trong tay cầm ly rượu. Giá»ng nói cá»§a hắn má»m mại và có vẻ chân tình.
“Tôi không liên quan gì đến cái chết cá»§a mẹ cô, và hãy tin tôi ... Tôi ...†Hắn hắt ly rượu và o mặt nà ng.. – Tracy thấy cay buốt hai mắt và má»™t tÃch tắc sau khẩu súng đã bị đánh báºt khá»i tay.
“Con mẹ mà y vẫn chưa nói hết. Jomano nói. “Mụ ta đã không bảo tao rằng mụ có-má»™t đứa con gái tháºt khêu gợiâ€.
Hắn ôm nà ng, ghìm chặt hai tay nà ng, còn Tracy thì sợ hãi, mắt nhắm nghiá»n vì cay xè. Nà ng cố sức vùng ra, song hắn đẩy nà ng và o sát tưá»ng, ép chặt và o ngưá»i nà ng.
“Cô bé kể cÅ©ng liá»u lÄ©nh. Tao thÃch thế. Nó là m tao thấy khoáiâ€. Giá»ng hắn khản đặc. Tracy cảm thấy thân thể cứng đỠcá»§a hắn ép sát và o, và nà ng cố vùng ra song bất lá»±c trong vòng tay cá»§a hắn.
“Cô bé tá»›i đây tìm kiếm má»™t chút hứng thú phải không? á»’, Joe sẽ cho em cái đóâ€.
Nà ng muốn hét lên, song chỉ hổn hển “Buông tôi raâ€.
Hắn xé toạc cái áo bá» lu trên ngưá»i nà ng:
“Kìa đôi vú kìaâ€, hắn thì thà o.
Tay hắn vân vê hai núm vú. “Cưỡng lại Ä‘i, cô béâ€. Hắn vẫn thì thà o. “Tao thÃch thếâ€.
“Buông tôi raâ€.
Hắn siết chặt hơn và là m nà ng đau. Nà ng cảm thấy mình bị đẩy xuống sà n nhà .
“Tao cược rằng mà y chưa từng được là m tình vá»›i má»™t thằng đà n ông thá»±c sá»±â€, hắn nói. Lúc nà y thân hình hắn đè nặng lên Tracy và hai tay hắn Ä‘ang lần lên hai đùi nà ng. Tracy vùng vẫy và đột nhiên chạm phải khẩu súng.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
“á»i, lạy Chúa!†Romano hét. Vòng tay hắn bá»—ng nhiên ná»›i lá»ng. Tracy lá» má» thấy hắn lăn xuống và nằm co trên sà n, tay giữ chặt má»™t bên sưá»n. “Mà y bắn chết tao rồi ... đồ chó đẻ. Mà y bắn tao ...â€.
Tracy sợ chết khiếp, nà ng cảm thấy mình như muốn bệnh, còn hai mắt vẫn buốt nhói. Nà ng cố đứng lên và lần tá»›i cái cá»a ở phÃa cuối gian phòng, đẩy toang ra. Äó là má»™t phòng tắm. Nà ng loạng choạng tá»›i bên bồn, mở nước lạnh và vã lên mắt cho tá»›i khi bá»›t Ä‘au và nhìn được và o gương. Mắt nà ng đỠngầu vá»›i vẻ hoang dại. Lạy Chúa; mình vừa má»›i giết ngưá»i. Nà ng trở lại phòng khách.
Joe Romano nằm trên sà n, máu hắn rá»›t lên trên tấm thảm trắng. Tracy đứng bên, mặt trắng bệch. “Tôi xin lá»—i, nà ng nói má»™t cách ngá»› ngẩn. “Tôi không cố ýâ€.
“Xe cấp cứu:..†hắn hổn hển.
Tracy chạy vá»™i tá»›i Ä‘iện thoại gá»i tổng đà i, giá»ng như tắc nghẽn lại. “Tổng đà i, xin gá»i tá»›i xe cấp cứu ngay. Số 4201 quảng trưá»ng Jackson. Má»™t ngưá»i đà n ông bị bắnâ€.
Nà ng gác máy và nhìn xuống Romano. Ôi, lạy Chúa, đừng để ông ta chết.
Chúa biết con không có ý giết ông ta.
Nà ng quỳ xuống bên cạnh cái thân thể Ä‘ang nằm trên sà n để xem hắn còn sống không. Hai mắt hắn nhắm nghiá»n, song hắn vẫn Ä‘ang thở. “Xe cấp cứu Ä‘ang đếnâ€. Tracy an á»§i.
Nà ng bỠđi.
Nà ng kiá»m chế không chạy, sợ rằng gây chú ý, quấn chặt áo khoác để che Ä‘i áo trong bị rách toạc. Qua được bốn khu nhà , nà ng Äón tắc xi. Tá»›i sáu, bảy chiếc lướt qua, vá»›i những ngưá»i khách vui vẻ ở trong xe. Từ xa, Tracy nghe tiếng còi hụ Ä‘ang tá»›i gần và giây lát sau chiếc xe cấp cứu lao vụt qua, hướng vá» phÃa ngôi nhà Romano. Mình phải rá»i khá»i nÆ¡i đây, Tracy nghÄ©. PhÃa trước má»™t chiếc tắc xi dừng lại để khách xuống. Tracy chạy tá»›i. “Có chở khách không?â€.
“Còn tùy. Cô Ä‘i đâu?â€.
“Phi trưá»ngâ€. Nà ng nÃn thở.
“Và o Ä‘iâ€.
Trên đưá»ng ra phi trưá»ng, Tracy nghÄ© tá»›i chiếc xe cấp cứu. Nếu há» quá muá»™n và Joe Romano đã chết thì sao? Nà ng sẽ là kẻ sát nhân. Nà ng đã bá» lại khẩu súng, và dấu tay nà ng ở trên đó. Nà ng có thể khai vá»›i cảnh sát rằng bị Romano cưỡng dâm và khẩu súng bị cướp cò, song há» sẽ chẳng bao giá» tin. Nà ng đã mua cái khẩu súng đó. Bao nhiêu thá»i gian đã qua? Ná»a giá»? Má»™t giá»? Phải rá»i khá»i New Orleans cà ng sá»›m cà ng tốt.
Ngà y há»™i vui chứ?†Ngưá»i lái xe há»i.
Tracy nuốt nước miếng, Tôi ... Vângâ€. Nà ng lấy cái gương nhá» ra và là m tất cả những gì có thể để lấy lại vẻ mặt bình thưá»ng. Nà ng đã quá ngốc vá»›i việc buá»™c Joe thú tá»™i Tất cả đã há»ng bét cả. Biết nói vá»›i Charles thế nà o đây? Nà ng biết anh sẽ giáºt mình, song sau khi nghe giải thÃch chắc anh sẽ biết phải là m gì.
Khi tắc xi tá»›i phi trưá»ng, Tracy băn khoăn tá»± há»i, có phải má»›i chỉ sáng nay mình đã ở đây không nhỉ? Tất cả xảy ra trong má»™t ngà y thôi ư? Việc tá»± sát cá»§a mẹ .... ná»—i sợ hãi khi bị cuốn và o đám rước ... gã đà n ông hằn há»c. “Mà y bắn tao chết rồi ... đồ chó đẻ ...â€.
Bước và o phòng vé, Tracy thấy như má»i ngưá»i Ä‘á»u, nhìn nà ng vá»›i vẻ buá»™c tá»™i. Äó là điá»u tất nhiên vá»›i má»™t lương tâm tá»™i lá»—i, nà ng nghÄ©, giá có cách nà o biết vá» tình trạng cá»§a Joe Romano, song không biết hắn được đưa tá»›i bệnh viện nà o và phải gá»i ãi. Hắn sẽ qua khá»i. Charles và mình sẽ trở lại dá»± lá»… tang mẹ và Joe Romano sẽ khá»e. Nà ng cố quên Ä‘i hình ảnh ngưá»i đà n ông nằm trên tấm thảm trắng, máu nhuốm Ä‘á». Phải nhanh chóng trở vá» vá»›i vá»›i Charles.
Tracy tá»›i quầy bán vé hãng hà ng không Delta. “Cho tôi má»™t vé chuyến bay gần nhất Ä‘i Philadelphia. Du lịchâ€.
Nhân viên khách vẫn bấm máy tÃnh. “Sẽ có chuyến bay Ba - Không - Bốn.
Cô tháºt may. Tôi chỉ còn dư má»™t chá»—â€.
“Khi nà o thì chuyến báy xuất phát?â€.
“Hai mươi phút nữa. Cô vừa đủ thá»i gian ra máy bayâ€.
Äúng lúc lấv bóp Tracy cảm thấy, chứ không phải là nhìn thấy, hai cảnh sát viên mặc đồng phục bước tá»›i hai bên nà ng. Má»™t trong hai ngưá»i nói. “Cô là Tracy Whltney?â€.
Tim nà ng ngừng Ä‘áºp trong giây lát. Tháºt ngá»› ngẩn khi chối bá» Ä‘iá»u nà y, nà ng nghÄ©. “Vângâ€.
“Cô bị bắtâ€.
Và Tracy cảm thấy chất thép lạnh của chiếc công siết lên hai cổ tay.
Nà ng bị đẫn ra khá»i phi trưá»ng, tay bị khóa liá»n vá»›i má»™t trong hai cảnh sát, rồi bị đẩy và o đằng sau má»™t chiếc xe cảnh sát sÆ¡n mà u Ä‘en và trắng, có tấm ngăn bằng kim loại giữa băng trước và băng sau. Chiếc xe lao vút ra khá»i đám đông vá»›i đèn hiệu mà u đỠnhấp nháy cùng tiếng còi hụ. Nà ng co rúm ngưá»i trong băng ghế sau, cố để khá»i bị nhìn thấy. Nà ng là kẻ giết ngưá»i. Joe Romano đã chết. Song đó chỉ là ngẫu nhiên. Nà ng sẽ giải thÃch việc đã xảy ra. Há» phải tin.
Äồn cảnh sát mà Tracy bị đưa tá»›i nằm trong quáºn Algiers trên bá» Tây sông New Orleans, má»™t tòa nhà đầy vẻ dá»a dẫm, vô vá»ng. Phòng đợi đầy nghẹt những khuôn mặt rầu rÄ©, gái là m tiá»n, bá»n ma cô dẫn gái, và các nạn nhân cá»§a chúng. Tracy bị dẫn đến trước bà n trá»±c ban.
Má»™t trong hai ngưá»i đã bắt giữ nà ng báo cáo. “Thưa trung sÄ©, cô Whitney.
Chúng tôi đã bắt cô ta tại phi trưá»ng khi cô ta Ä‘ang định tẩu thoátâ€.
“Tôi không ...â€.
“Mở khóa raâ€.
Chiếc còng tay được gỡ ra. Tracy cất lá»i. “Äó là việc chẳng may. Tôi không định giết ông ta. Ông ta toan hãm hiếp tôi.,.†Nà ng không nén nổi sá»± kÃch động trong giá»ng nói. Viên trung sÄ© trá»±c ban nói cá»™c cằn. “Cô là Tracy Whitney?â€.
“Vâng, tôi ...â€.
“ôKhóa tay cô ta lạiâ€.
“Khoan, hãy đợi má»™t chútâ€, nà ng nà i xin. “Tôi phải gá»i Ä‘iện thoại cho má»™t ngưá»i. Tôi ... tôi có quyá»n gá»i Ä‘iện thoại má»™t lầnâ€.
Viên trung sÄ© là u bà u, “Cô biết quy định nà y hả? Bao nhiêu lần rồi, cô em?â€.
Chưa lần nà o. Äây là ...â€.
“Cô được gá»i má»™t lần. Ba phút. Gá»i số máy nà o?â€.
Nà ng bối rối đến mức không thể nhá»› nổi số Ä‘iện thoại cá»§a Charles. Tháºm chà không nhá»› cả số mã cá»§a Philadelphia. Có phải Hai - năm - má»™t không nhỉ?
Không. Không phải thế. Nà ng cảm thấy run rẩy.
“Lẹ lên. Tôi không chá» cả đêm được đâuâ€.
Hai - má»™t - năm. Äúng thế? “Hai - má»™t - năm - năm - năm - năm - chÃn - ba - không - má»™tâ€.
Viên trung sĩ quay máy và trao ống nói cho Tracy.
Nà ng nghe tiếng chuông reo. Tiếng chuông reo mãi. Không ai trả lá»i.
Charles phải có nhà chứ.
Viên trung sÄ© nhắc, “Hết giá»â€. Anh ta đưa tay cầm ống nghe lại.
“Xin đợi?†Tracy kêu lên. Song nà ng bá»—ng nhá»› ra là Charles khóa chuông và o ban đêm để khá»i bị quấy rầy.
Nà ng lắng nghe tiếng chuông trống rá»—ng và nháºn ra rằng không có cách nà o liên lạc vá»›i anh được.
Viên trung sÄ© lại há»i. “Xong chưa?â€.
Tracy ngước nhìn anh ta và đáp buồn bã. “Tôi xong rồiâ€.
Má»™t viên cảnh sát mặc sÆ¡ mi trần dẫn Tracy tá»›i má»™t căn phòng để ghi tên và để lấy dấu tay, rồi dẫn qua má»™t hà nh lang hẹp và nhất nà ng và o má»™t buồng giam nhá».
“Sáng mai ngưá»i ta sẽ lấy cungâ€, viên cảnh sát bảo, rồi bá» Ä‘i.
Không có gì tháºt trong chuyện nà y cả. Tracy nghÄ©, Tất cả chỉ là má»™t giấc mÆ¡ khá»§ng khiếp. Ôi lạy Chúa, xin đừng để chuyện nà y là sá»± thá»±c.
Äêm trôi Ä‘i cháºm chạp như không bao giá» hết. Giá. mình có thể liên lạc vá»›i Charles. Nà ng cần anh lúc nà y hÆ¡n bất cứ ai nà ng đã từng cần trong Ä‘á»i. Mình đáng nhẽ phải nói hết má»i chuyện từ đầu vá»›i anh, và chuyện thế nà y sẽ chẳng bao giá» xảy ra.
Tá»›i sáu giá» sáng, má»™t ngưá»i gác mệt má»i mang tá»›i cho Tracy ly cà phê âm ấm và tô cháo bá»™t lạnh lẽo. Nà ng không dá»™ng tá»›i. Lòng dạ nà ng rối như tÆ¡ vò.
ChÃn giá», má»™t nữ giám thị đến.
“Äến giá» Ä‘i rồi, cô béâ€. Chị ta mở khóa buồng giam.
“Tôi cần gá»i Ä‘iện thoạiâ€, Tracy nói. “Tôi rất cầnâ€.
“Sau đãâ€, chị ta ngắt lá»i. “Cô không muốn ông thẩm phán phải chỠđợi chứ.
Lão ta là cái đồ chó đẻ đê tiệnâ€.
Chị ta dẫn Tracy theo dá»c hà nh lang, tá»›i phòng xỠán.Má»™t viên thẩm phán già đã ngồi sẵn trên ghế. Äầu và tay ông ta luôn giáºt giáºt. Trước mặt ông ta là viên chưởng lý, Ed Topper, má»™t ngưá»i đà n ông dáng nhẹ nhõm ở độ tuổi ngoà i bốn mươi vá»›i mái tóc muối tiêu và cặp mắt Ä‘en lạnh lùng.
Tracy được dẫn tới một cái ghế và giây lát sau tiếng viên mõ tòa vang lên.
“Nhân dân xét xá» Traey Whitneyâ€. Viên thẩm phán Ä‘á»c lướt má»™t tá» giấy trước mặt ông ta, đầu gáºt gáºt.
Bây giá» là lúc để nà ng giải thÃch vá»›i những ngưá»i có thẩm quyá»n thá»±c sá»± vá» việc đã xảy ra. Nà ng nắm chặt hai tay và o nhau để chúng khá»i run. “Thưa ngà i, Äó không phải là má»™t vụ giết ngưá»i cố ý. Tôi không bắn, mà chỉ muốn dá»a ông ta thôi. Ông ta toan hiếp tôi và ...â€.
Viên chưởng lý ngắt lá»i. “Thưa ngà i, tôi không thấy cần phải phà phạm thá»i gian cá»§a tòa. Ngưá»i phụ nữ nà y đã đột nháºp và o nhà ông Romano, vÅ© trang bằng má»™t khẩu súng cỡ đạn 32, ăn cắp má»™t bức há»a Renoir trị giá ná»a triệu đôla, và khi bị ông Romano bắt quả tang, cô ta đã bắn ông má»™t cách dã man và bá» mặc ông nằm chá» chếtâ€.
Mặt Tracy tái Ä‘i, “Cái gì? Ông ta Ä‘ang nói vá» cái gì váºy?â€.
Lá»i nà ng chẳng có ý nghÄ©a gì.
Viên chưởng lý lớn tiếng, “Chúng tôi có khẩu súng đã bắn bị thương ông Romano. Trên đó có dấu tay cô ta.
Bị thương! Váºy là Joseph Romano còn sống? Nà ng đã không giết ai cả.
“Cô ta đã tẩu thoát cùng vá»›i bức há»a, thưa ngà i, có thể giỠđây nó Ä‘ang ở trong tay má»™t kẻ đồng lõa nà o đó bởi váºy tiểu bang nà y yêu cầu rằng Tracy Whitney phải bị giam giữ vì tá»™i mưu sát và cướp có vÅ© trang, vá»›i khoản tiá»n thế chân được đặt ra là ná»a triệu đô laâ€.
Viên thẩm phán nhìn sang Tracy, Ä‘ang ngây ra vì choáng váng. “Cô có luáºt sư đại diện cho không?â€.
Tháºm chà nà ng không nghe thấy lá»i ông ta.
Ông ta cao giá»ng, “Cô có luáºt sư riêng không?â€.
Tracy lắc đầu. “Không. Tôi ... cái ... cái mà ngưá»i nà y nói là không đúng. Tôi chưa bao giá» ...â€.
“Cô có tiá»n thuê luáºt sư không?â€.
Có tiá»n lương cá»§a nà ng ở nhà băng. Có Charles. “Tôi ... không, thưa ngà i, song tôi không hiểu ...â€.
“ôTòa sẽ chỉ định má»™t luáºt sư cho cô. Cô bị buá»™c tạm giam, trừ phi có năm trăm ngà n thế chân. Vụ tiếp theoâ€.
“Khoan? Äây hoà n toà n là má»™t sá»± nhầm lẫn! Tôi không ...â€.
Tracy không nhá»› nổi mình bị đưa ra khá»i phòng xỠán như thế nà o.
�� �� �� Tên cá»§a viên luáºt sư mà tòa chỉ định là Perry Pope. Ông ta gần bốn mươi tuổi, gương mặt thông minh song dữ dá»™i và cặp mắt xanh vẻ thông cảm. Tracy láºp tức thấy thÃch ông ta.
Pope bước và o buồng giam, ngồi xuống giưá»ng và nói. “Rồi. Cô má»›i tá»›i thà nh phố nà y 24 giá» và đã tạo ra má»™t sá»± sá»ng sốt,†Ông ta nối tiếp, “song may là cô bắn rất tồi. Äó chỉ là má»™t vết thương ở phần má»m. Romano sẽ sốngâ€. Ông ta lấy ra cái tẩu. “Không phản đối chứ?†- “Không saoâ€.
Ông ta nhồi thuốc, châm tẩu và nhìn dò xét Tracy.
“Coi bá»™ cô không giống những kẻ tá»™i phạm khác, cô Whitneyâ€.
“Tôi không có tội, tôi thỠlà như thế.
“Tôi tinâ€. Ông ta đáp. “Kể tôi nghe chuyện xảy ra. Từ đầu. Cứ từ từâ€.
Tracy kể lại vá»›i ông ta. Tất cả má»i chuyện. Perry Pope ngồi im lặng nghe cho tá»›i khi Tracy kể xong. Rồi ông ta ngả ngưá»i dá»±a lưng và o tưá»ng buồng giam, nét ưu tư hiện trên mặt. “Äồ khốn nạnâ€. Pope nói trầm trầm.
“Tôi không hiểu há» nói gìâ€. Cặp mắt Tracy đầy vẻ rối bá»i. “Tôi có biết gì vá» bức há»a nà o đâuâ€.
Rất đơn gịản Joe Romano đã dùng cô như má»™t váºt hy sinh, cÅ©ng giống như đã dùng mẹ cô. Cô đã bước thẳng và o má»™t cái bẫyâ€.
“Tôi vẫn không hiểuâ€.
“Váºy để tôi nói rõ cho cô nghe. Romano sẽ đưa má»™t yêu sách bảo hiểm ná»a triệu đôla cho bức há»a Renoir mà hắn Ä‘ang cất giấu đâu đó, và hắn sẽ nháºn được khoản tiá»n nà y. Công ty bảo hiểm sẻ rình ráºp cô chứ không phải hắn. Khi má»i chuyện đã êm, hắn sẽ bán bức há»a và kiếm thêm ná»a triệu nữa nhá» và o hà nh động dại dá»™t cá»§a cô. Cô đã nháºn ra rằng đòi há»i sá»± thú tá»™i vá»›i má»™t há»ng súng là vô nghÄ©a chưa?â€.
“Tôi cÅ©ng đã thấy váºy. Tôi chỉ nghÄ© nếu buá»™c được ông ta phải nói lên sá»± tháºt, thì ngưá»i ta sẽ mở má»™t cuá»™c Ä‘iá»u traâ€.
Cái tẩu thuốc của Pope tắt ngấm. Ông ta châm lại nó.
“Cô đã và o nhà hắn như thế nà o?â€.
“Tôi bấm chuông và Romano để tôi và oâ€.
“Hắn ta không nói váºy. Có má»™t cái cá»a sổ bị Ä‘áºp vỡ kÃnh ở phÃa sau ngôi nhà , và hắn nói rằng cô đã đột nháºp và o lối đó Hắn khai vá»›i cảnh sát là thấy cô Ä‘ang chạy ra vá»›i bức há»a Renoir trên tay và khi hắn cố chặn lại, cô đã bắn hắn và bá» chạyâ€.
“Dối trá. Tôi ...â€.
“Nhưng đó là lá»i cá»§a hắn khai, nhà cá»§a hắn ta, và khẩu súng thì cá»§a cô. Có biết là cô Ä‘ang đương đầu vá»›i ai không.
Tracy lắc đầu.
“Váºy để tôi cho biết nhé, cô Whitney. Thà nh phố nà y hoà n toà n nằm trong tay gia đình Orsatti. Không có việc gì diá»…n ra ở đây mà không có sá»± cho phép cá»§a Anthony Orsatti. Nếu cố muốn được phép xây cao ốc, mở má»™t xa lá»™, chứa gái, mở sòng bạc hoặc tiệm hút, cô hãy gặp Orsatti. Joe Romano đầu tiên là m kẻ giết thuê cho ông ta. GiỠđây, hắn là má»™t ngưá»i có thế lá»±c loại nhất trong băng cá»§a Orsattiâ€. Ông ta nhìn nà ng má»™t cách băn khoăn. “Thế mà cô đã bước và o nhà Romano và chỉa súng và o hắnâ€.
Tracy ngồi đó, chết lặng và kiệt sức. Sau cùng nà ng há»i, “Ông có tin và o câu chuyện cá»§a tôi không?â€.
Ông ta mỉm cưá»i. “Cô hoà n toà n đúng. Tháºt đáng buồn đó lại là sá»± tháºtâ€.
“Ông có thể giúp tôi không?â€.
Ông ta đáp cháºm rãi “Tôi sẽ cố. Tôi sẽ là m tất cả để buá»™c chúng phải ngồi tù.
Chúng nắm cả thà nh phố nà y và hầu hết các thẩm phán. Nếu có ra tòa, chúng sẽ chôn vùi cô tới mức chẳng bao giỠcô còn nhìn thấy ánh sáng.
Tracy nhìn ông ta, hoảng hất. “Nếu tôi ra tòa ư?â€.
Pope đứng dáºy và đi Ä‘i lại lại trong căn buồng giam cháºt hẹp. “Tôi không muốn cô phải đối mặt vá»›i bồi thẩm Ä‘oà n, vì lẽ, hãy tin tôi, đó sẽ là ngưá»i cá»§a hắn. Chỉ có duy nhất má»™t thẩm phán mà Orssatti chưa bao giá» mua được, đó là ông Henry Lawrence. Nếu như tôi có thể thu xếp để ông ta xá» vụ nà y, tin rằng tôi sẽ giúp được cô nhiá»u. Kể ra là trái quy định, song tôi có thể nói chuyện riêng vá»›i Lawrence. Ông ấy cÅ©ng căm ghét Orsatti và Romano giống như tôi.
Lúc nà y tất cả những gì chúng ta phải là m là liên hệ được vá»›i thẩm phán Lawrenceâ€.
Perry Pope đã dà n xếp để Tracy có thể gá»i Ä‘iện cho Charles. Nà ng nghe giá»ng nói quen thuá»™c cá»§a thư ký riêng cá»§a Charles. “Văn phòng ngà i Stanhope đâyâ€.
“Harriet? Tracy Whitney đây. Có ...?â€.
“Ôi! Ông ấy đã tìm cách gặp cô mãi, thưa cô Whitney, song chúng tôi không có số Ä‘iện thoại cá»§a cô. Bà Stanhope cứ sốt ruá»™t muốn bà n chuyện cưới xin vá»›i cô đấy Khi nà o có thể, cô gá»i Ä‘iện cho bà ngay Ä‘iâ€.
“Harriet, hãy cho tôi nói chuyện vá»›i ông Stanhope?â€.
“Rất tiếc, cô Whitney. Ông ấy Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i Honston dá»± má»™t há»™i nghị.
Nếu được biết số máy cá»§a cô, tôi tin ông ta sẽ gá»i cho cô ngay khi nà o có thểâ€.
“Tôi ...†Là m sao nà ng có thể để anh gá»i nà ng trong tù được. Không thể được, chừng nà o nà ng chưa giải thÃch vá»›i anh má»i nhẽ.
“Tôi ... tôi sẽ gá»i lại cho ông Stanhopeâ€. Nà ng từ từ gác máy.
Ngà y mai, Tracy nghÄ©. Mình sẽ giải thÃch tất cả cho Charles và o ngà y mai.
Chiá»u hôm đó Tracy được chuyển tá»›i phòng giam lá»›n hÆ¡n. Má»™t bữa chiá»u nóng sốt và thÆ¡m ngon được đưa tá»›i, và sau đó là bó hoa tươi và má»™t tấm thiếp cà i trên đó. Tracy mở phong bì, lấy ra tấm thiếp. YÊN TÂM, CHÚNG TA SẼ THẮNG LŨ KHÔN NẠN. PERRY POPE.
Sáng hôm sau, ông ta tá»›i thăm Tracy. Ngay khi nhìn thấy nụ cưá»i trên khuôn mặt Pope, nà ng biết ngay là có tin tốt là nh.
“Chúng ta tháºt may, ông ta kêu lên. “Tôi vừa gặp thẩm phán Lawrence và ông Topper cồng tố viên. Topper gầm lên như má»™t con quá»·. Song chúng ta đã có được má»™t giải phápâ€.
“Má»™t giải pháp?â€.
“Tôi kể vá»›i thẩm phán Lawrence toà n bá»™ câu chuyện cá»§a cô. Và ông ta chấp thuáºn má»™t lá»i thú tá»™iâ€.
Tracy giáºt bắn mình. “Má»™t lá»i thú tá»™i ư? Song tôi không ...â€.
Ông ta giÆ¡ tay lên. “Nghe đã. Bằng việc nháºn tá»™i, cô sẽ giúp nhà nước tiết kiệm khoản án phÃ. Tôi đã thuyết phục được ông thẩm phán rằng cô không lấy cắp bức há»a. Ông ấy biết Romano và ông ấy tin tôiâ€.
“Nhưng ... Nếu tôi nháºn tá»™iâ€, Tracy há»i từ tốn, “Há» sẽ xá» tôi thế nà o?â€.
“Thẩm phán Lawrence sẽ phạt cô ba tháng ngồi trong tù vởiâ€.
“Trong tù?â€.
“Äợi má»™t chút. Ông ta sẽ xỠán treo, và cô có thể được chÃnh quyá»n tiểu bang tạm tha có thá» tháchâ€.
“Nhưng khi đó tôi sẽ ... tôi sẽ có má»™t tiá»n án à ?â€.
Perry Pope thở dà i. “Nếu hỠđưa cô ra tòa vá» tá»™i cướp có vÅ© trang và mưu sát, cô có thể bị xá» tù tá»›i mưá»i nămâ€.
Mưá»i năm trong tù.
Perry Pope quan sát nà ng một cách kiên nhẫn.
“Quyết định là cá»§a côâ€, ông ta nói? Tôi chỉ biết cho cô lá»i khuyên tốt nhất có thể. Tôi dứt ra được vụ nà y thì tuyệt.
Há» muốn có câu trả lá»i bây giá». Cô không bắt buá»™c phải chấp nháºn cách giải quyết đó. Cô có thể kiếm má»™t luáºt sư khác và ...â€.
“Khôngâ€. Tracy biết rằng ngưá»i đà n ông nà y là ngay thẳng. Trong hoà n cảnh nà y, vá»›i hà nh động Ä‘iên rồ cá»§a nà ng, ông ta đã là m má»i thứ có thể là m được vì nà ng. Giá mà có thể nói chuyện vá»›i Charles. Song há» cẩn có câu trả lá»i bây giá».
May ra nà ng có thể qua khá»i vá»›i má»™t bản án ba tháng tù treo.
“Tôi sẽ ... tôi sẽ là m theo thếâ€. Tracy nghiến răng nói.
Ông ta gáºt đầu. “Tốt lắm, cô béâ€.
Cho tá»›i khi bị đưa tá»›i má»™t phòng xỠán, Tracy đã không được gá»i cú Ä‘iện thoại nà o cả. Ed Topper đứng ở má»™t bên nà ng và phÃa bên kia là Perly Pope, Ngồi trên ghế quan tòa là má»™t ngưá»i đà n ông vẻ oai vệ ở độ tuổi năm mươi, vá»›i khuôn mặt nhẵn nhụi và má»› tóc dà y kiểu cách.
Chánh án Henry Lawrence nói vá»›i Tracy. “Tôi được thông báo rằng bị cáo từ chá»— kêu oan nay đã nháºn tá»™i. Äiá»u đó có đúng không?â€.
“Vâng, thưa ngà iâ€.
“Tất cả các bên tán thà nh chứ?â€.
Perry Pope gáºt đầu. “Vâng thưa ngà iâ€.
“Tiểu bang đồng ý, thưa ngà iâ€, viên công tố nói.
Chánh án Lawrence ngồi im lặng má»™t lúc lâu. Sau đó, dướn ngưá»i vá» phÃa trước và nhìn thẳng và o mắt Tracy.
“Má»™t trong những lý do mà đất nước vÄ© đại cá»§a chúng ta ở trong tình hình đáng buồn như hiện nay là việc đưá»ng phố đầy những kẻ vô lại, chúng nghÄ© rằng muốn là m gì cÅ©ng được. Ngưá»i ta đã nhạo báng pháp luáºt. Má»™t số tòa án trong nước đã nương nhẹ bá»n tá»™i phạm, song ở Louisiana nà y chúng ta không tin có Ä‘iá»u đó. Chúng ta tin rằng kẻ đó phải bị trừng phạt thÃch đángâ€.
Tracy bắt đầu cảm thấy nỗi lo ngại. Nà ng quay nhìn Perry Pope. Ông ta thì đang nhìn và o quan tòa.
“Bị cáo đã thú nháºn mưu toan giết hại má»™t công dân đáng kÃnh trong cá»™ng đồng cá»§a chúng ta - má»™t ngưá»i nổi tiếng vì lòng từ thiện và vì công việc. Bị cáo đã bắn ông ta trong lúc Ä‘ang ăn cắp má»™t tác phầm nghệ thuáºt trị giá ná»§a triệu dô la. Thế nhưng, phiên tòa nà y sẽ không để ngươi hưởng số tiá»n đó - trong mưá»i lăm năm tá»›i bởi vì trong thá»i gian đó ngươi sẽ bị giam trong nhà tù nữ Nam Louisianaâ€.
Tracy cảm thấy quay cuồng. Má»™t trò đùa quá quắt, độc ác Ä‘ang diá»…n ra. Quan tòa là má»™t diá»…n viên Ä‘á»c trệch vai diá»…n cá»§a mình. Ông ta đúng ra không được nói má»™t lá»i nà o trong số đó.
Nà ng quay sang phân trần vá»›i Perry Pope, song cặp mắt ông ta lảng tránh nà ng. Ông ta Ä‘ang múa may vá»›i mấy tá» giấy để trong cặp, và lần đầu tiên Tracy nháºn rõ bá»™ mặt tháºt cá»§a ông ta. Chánh án Lawrence đứng dáºy thu dá»n giấy tá».
Tracy chết lặng, và không thể hiểu nổi Ä‘iá»u Ä‘ang xảy ra vá»›i mình.
Má»™t nhân viên tòa án tá»›i bên nà ng. “Äi nà oâ€. Anh ta nói. “Khôngâ€. Tracy kêu lên. “Xin đợi!†Nà ng nhìn lên quan tòa “Có má»™t sá»± nhầm lẫn khá»§ng khiếp thưa ngà i. Tôi ...â€.
Và khi cảm thấy cánh tay bị siết chặt, Tracy nháºn ra là không có sá»± nhầm lẫn nà o hết. Nà ng đã bị lừa.
Cũng như chúng đã lừa mẹ nà ng.
|

01-03-2012, 09:50 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 4
Tin tức vá» vụ Tracy Whitney xuất hiện trên trang đầu tá» New Orleans, cùng vá»›i tấm hình nà ng do cảnh sát cung cấp và khi Tracy bị dẫn ra khá»i phòng xỠán nà ng đã chạm trán vá»›i má»™t đám phóng viên truyá»n hình. Nà ng muốn giấu mặt vì nhục nhã song không thể tránh khá»i các ống kÃnh. Bản thân Romano đã là tin tức, và việc ông ta bị mưu sát bởi má»™t cô gái trá»™m cắp xinh đẹp thì lại còn là tin hấp dẫn hÆ¡n nữa. Vá»›i Tracy, dưá»ng như nà ng đã bị vây bá»c bởi toà n kẻ thù. Charles sẽ giải thoát cho mình. Nà ng cứ tá»± nhá»§ váºy. Ôi lạy Chúa, hãy để Charles giải thoát cho con. Con không thể sinh con trong nÆ¡i tù ngục.
Cho mãi tá»›i sáng hôm sau, viên trung sÄ© trá»±c ban má»›i cho phép Tracy dùng Ä‘iện thoại. Hamet trả lá»i. “Văn phòng ngà i Stanhope đâyâ€.
“Harriet, Tracy Whitney đây. Tôi muốn nói chuyện vá»›i ông Stanhopeâ€.
“Äợi má»™t chút, cô Whitneyâ€. Nà ng nghe thấy giá»ng lưỡng lá»± cá»§a ngưá»i thư ký. “Tôi sẽ ... tôi sẽ coi xem ngà i Stanhope có đây khôngâ€.
Sau má»™t lúc chỠđợi đầy lo lắng? cuối cùng Tracy nghe thấy tiếng anh, nà ng đã có thể òa khóc lên vì mừng rỡ. “Charlesâ€.
“Trảcy hả? Phải em không, Tracy?â€.
“Vâng, anh yêu quÃ. Ôi, Charles, em đã cố liên lạc vá»›i anhâ€.
Anh đang phát đlên lên đây, Tracy! Báo chà đầy những câu chuyện điên rồ vỠem. Anh không thể tin được.
“Không há» có chuyện đó, anh. Không há». Em ...â€.
“Sao em không gá»i anh?â€.
“Em đã cố gá»i anh mà không được. Em ...â€.
“Giá» em ở đâu?â€.
“Em ... em đang trong nhà giam ở New Orleans.
Charles, há» sắp đưa em và o tù vì má»™t việc em không há» là mâ€. Nà ng nức nở.
“Bình tÄ©nh. Nghe anh nà o. Báo chà đưa tin em đã bắn má»™t gã nà o đó. Không phải váºy chứ?â€.
“Em có bắn hắn, song ...â€.
“Váºy ra là đúng?â€.
“Chuyện váºy mà không phải váºy, anh ạ. Không phải thế chút nà o. Em có thể giải thÃch cho anh. Em ...â€.
“Tracy, có phải em đã nháºn tá»™i mưu sát và đánh cắp bức há»a phải khôngâ€.
“Vâng, Charles song chỉ vì ...â€.
“Lạy Chúa, nếu cần tiá»n đến thế thì em phải nói vá»›i tôi chứ ... Lại toan giết má»™t ai đó ... Tôi không thể tin được chuyện nà y. Cha mẹ tôi cÅ©ng váºy. Tln vá» cô được đưa lên hà ng đầu cá»§a tá» PhilaÄ‘elphia (News) sáng nay là lần đầu tiên có má»™t vụ bê bối dÃnh dáng tá»›i gia đình Stanhopeâ€.
ChÃnh sá»± kiá»m chế ghê gá»›m trong giá»ng nói cá»§a Charles đã là m Tracy nháºn thấy sá»± lo ngại sâu sắc cá»§a anh. Nà ng đã trông chá» và o anh má»™t cách tuyệt vá»ng, và anh lại ở vá» phÃa vá»›i bá»n há». Nà ng cố để không kêu lên. “Anh yêu, em cần có anh. Tá»›i đây vá»›i em Ä‘i. Anh có thể là m sáng tá» má»i chuyệnâ€.
Một phút im lặng kéo dà i. “Có vẻ như chẳng còn gì để là m sáng tỠnữa.
Äúng váºy, vì cô đã thú nháºn má»i việc.
Gia đình tá»›i không thể chấp nháºn dÃnh lÃu tá»›i chuyện nà y. Chắc cô cÅ©ng thấy đấy. Äây là má»™t sá»± bất ngá» khá»§ng khiếp. Rõ rà ng là chưa bao giá» tôi biết cô cảâ€.
Má»—i lá»i như má»™t nhát búa giáng xuống. Cả thế giá»›i sụp đổ trước mắt nà ng.
Chưa bao giá» nà ng lại cảm thấy cô độc đến thế. Chẳng còn ai. “Còn ... còn vỠđứa con thì sao?â€.
“Cô sẽ phải là m Ä‘iá»u gì mà cô cho là tốt nhất đối vá»›i đứa con cá»§a côâ€.
Charles đáp. “Tôi xin lá»—i, Tracyâ€. Và điện thoại bị ngắt.
Nà ng đứng đó, tay vẫn nắm chặt chiếc ống nghe câm lặng.
Má»™t tù nhân đứng sau cất tiếng, “Nếu xong rồi, cô bạn, để tôi gá»i luáºt sư cá»§a tôiâ€.
Khi Tracy được đưa lại phòng giam, ngưá»i nữ giám thị nhắc. “Sáng mai, ngưá»i ta sẽ đưa cô Ä‘i và o lúc năm giá»â€.
Nà ng có má»™t ngưá»i tá»›i thăm. Otto Schmidt dưá»ng như già sá»p Ä‘i đến mấy tuổi trong Ãt giỠđồng hồ kể từ khi Tracy gặp lần cuối. Trông bác ta có vẻ bệnh.
“Tôi tá»›i chỉ để nói vá»›i cô rằng vợ chồng tôi rất buồn lòng. Chúng tôi biết, dù gì chăng nữa thì cÅ©ng không phải là lá»—i cá»§a côâ€.
Giá mà Charles đã nói thế?
“Vợ chồng tôi sẽ có mặt trong buổi tang lá»… bà Dons ngà y maiâ€.
“Cảm Æ¡n bác, bác Ottoâ€.
HỠsẽ chôn cả hai mẹ con nà ng và o ngà y mai, Tracy thầm nghĩ, cay đắng.
Nà ng thức suốt đêm, nằm trên chiếc giưá»ng hẹp, mắt nhìn trân trối lên trần nhà . Trong óc nà ng câu chuyện vá»›i Charles cứ lặp Ä‘i lặp lại mãi. Anh đã không cho nà ng kịp mở miệng phân trần.
Nà ng phải nghÄ© tá»›i đứa con. Nà ng đã được Ä‘á»c vá» những phụ nữ sinh con nÆ¡i tù ngục, nhưng đó là những chuyện xa xôi vá»›i cuá»™c sống cá»§a nà ng, tá»›i mức dưá»ng như nà ng đã Ä‘á»c vá» những ngưá»i ở má»™t hà nh tinh khác. GiỠđây chuyện Ä‘ang xảy ra vá»›i chÃnh nà ng, và nà ng sẽ phải là m Ä‘iá»u mà nà ng cho là tất nhất đối vá»›i đứa con cá»§a mình. Charles đã nói thế. Thế nhưng, nà ng nghÄ©, há» sẽ không để mình có nó. Há» sẽ cướp nó khá»i tay mình bởi lẽ mình sẻ ở trong tù mưá»i lăm năm tá»›i. Tất nhất là để nó không bao giá» biết mẹ nó cả.
Nà ng nức nở.
Lúc năm giá» sáng, má»™t ngưá»i gác, cùng Ä‘i có má»™t nữ giám thị, bước và o phòng giam. “Tracy Whitney?â€.
“Dạâ€. Nà ng ngạc nhiên vá»›i giá»ng nói cá»§a chÃnh mình.
“Theo lệnh cá»§a tòa hình sá»± tiểu bang Louisiana khu vá»±c Orleans, cô sẽ được đưa tá»›i nhà tù nữ Nam Louisialla. Hãy động tay động chân Ä‘i, cô bạnâ€.
Nà ng được dẫn dá»c theo hà nh lang, ngang qua những phòng giam cháºt nÃch tù nhân. Hà ng chuá»—i tiếng la ó.
“Äi bình yên, cô bé ...â€.
“Nói coi giấu bức tranh ở đâu, Tracy bé bá»ng, tôi sẽ chia khoản tiá»n nà y vá»›i cô ...â€.
“Nếu tá»›i Ngôi nhà lá»›n, hãy tìm Ernestine Littlechap. Chị ta sẽ trông nom săn sóc cô ...â€.
Tracy Ä‘i ngang chiếc máy Ä‘iện thoại mà nà ng đã dung để gá»i Charles. Tạm biệt, Charles.
Nà ng đứng trong cái sân rá»™ng. Má»™t chiếc xe nhà tù mà u và ng vá»›i những ô cá»a có song sắt đã Ä‘áºu ở đó, máy vẫn nổ Ä‘á»u Ä‘á»u. Má»™t ná»a tá phụ nữ Ä‘ang ngồi trong xe, có hai lÃnh gác cầm súng đứng canh. Tracy nhìn từng khuôn mặt những ngưá»i bạn đồng hà nh. Có khuôn mặt đầy vẻ thách thức, má»™t khuôn mặt khác mệt má»i, còn thì đầy thất vá»ng. Há» sẽ là những ngưá»i bị giam hãm, như những con váºt. Tracy băn khoăn không biết hỠđã phạm những tá»™i gì và liệu có ai trong há» cÅ©ng vô tá»™i như nà ng không, và tá»± há»i không biết bá» sẽ thấy gì từ vẻ mặt nà ng.
Chuyến Ä‘i trên chiếc xe chở tù tưởng như dà i vô táºn, nóng ná»±c và hôi hám, song Tracy không có ý thức gì vá» chuyện đó. Nà ng thu mình lại, không còn biết gì vá» những ngưá»i khác hay vá» cảnh quan tưới xanh hai bên đưá»ng. Nà ng Ä‘ang ở má»™t nÆ¡i khác, má»™t thá»i Ä‘iểm khác.
Nà ng là má»™t cô bé nhá» xÃu trên bãi biển cùng cha mẹ, và cha Ä‘ang mang nà ng trên vai, Ä‘i thẳng ra biển, khi nà ng kêu lên thì cha nói, đừng là m má»™t cô bé nữa, Tracy, rồi ông thả nà ng xuống là n nước lạnh. Khi nước trùm qua đầu nà ng hoảng sợ và bị sặc, thì cha lại nâng lên rồi lại là m lại như thế, và từ đó Tracy sợ nước khá»§ng khiếp.
Giảng đưá»ng trưá»ng đại há»c đầy cháºt, sinh viên cùng cha mẹ hay bà con cá»§a há». Nà ng là đại biểu sinh viên, và đã ná»›i trong mưá»i lăm phút. Bà i diá»…n văn cá»§a nà ng chan chứa những ý tưởng cao đẹp, những cách đỠcáºp thông minh tá»›i quá khứ và những ước mÆ¡ ngá»i sáng vá» tương lai. Vị trưởng khoa đã trao tặng nà ng chiếc chìa khóa Kapa. Con muốn mẹ giữ nó cÆ¡, Tracy nói vá»›i mẹ, và nét tá»± hà o trên gương mặt nà ng tháºt là đẹp ...
Mẹ, con sẽ đi Philadelphia. Co có chỗ là m ở trong một nhà băng ở đó. Nà ng đã nói thế.
Annie Mahler, cô bạn thân nhất đã gá»i dây nói cho nà ng. Bạn sẽ yêu PhilaÄ‘elphia cho mà coi, Tracy. Äá»i sống văn hóa cá»§a nó tuyệt lắm. Phong cảnh đẹp, và nÆ¡i đây thiếu phụ nữ lắm. à tôi muốn nói, đà n ông ở đây tháºt sá»± đói khát phụ nữ. Tôi có thể kiếm cho bạn má»™t chá»— là m ở trong nhà băng nÆ¡i tôi Ä‘ang là m việc ...â€.
Charles Ä‘ang là m tình vá»›i nà ng. Nà ng nhìn bóng anh trên tưá»ng và nghÄ©, biết bao cô gái muốn được ở vị trà cá»§a mình nhỉ? Charles là má»™t món bá». Và ngay tức khắc nà ng thấy xấu hổ vá»›i ý nghÄ© đó. Nà ng yêu anh. Và lại cảm thấy tá»™i lá»—i.
“Nà y? Tôi Ä‘ang nói vá»›i cô đấy. Äiếc à ? Äiâ€.
Tracy ngước nhìn. Nà ng Ä‘ang ở trong chiếc xe chở tù mà u và ng. Nó đã dừng trước má»™t khu vá»±c được bao bá»c bởi những bức tưá»ng xám xịt, ảm đạm. Má»™t dãy tưá»ng rà o cá» lưới thép gai ở bên trên vây quanh lấy khoảng năm trăm mẫu Anh đồng cá» và rừng - đó là toà n bá»™ khu nhà tù nữ Nam Louisiana.
“Ra ngayâ€, má»™t cảnh sát quát. “Tá»›i nÆ¡i rồiâ€.
Nơi đây là địa ngục.
|

01-03-2012, 09:52 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Nếu Còn Có Ngà y Mai
Chương 5
Má»™t nữ giám thị to khá»e, vẻ mặt sắt đá vá»›i bá»™ tóc nâu Ä‘en Ä‘ang nói vá»›i những tù nhân má»›i đến. “Má»™t số trong các ngưá»i sẽ ở lại đây trong má»™t thá»i gian dà i, rất dà i. Chỉ có má»™t cách sống ở đây thôi, đó là quên Ä‘i thế giá»›i bên ngoà i. Các ngưá»i có thể sống thoải mái hoặc nặng ná». Chúng ta có những quy định ở đây, và các ngưá»i phải tuân thá»§ nó. Chúng ta sẽ bảo cho các ngưá»i biết lúc nà o phải dáºy, lúc nà o là m việc, lúc nà o thì ăn, và lúc nà o thì và o to let. Nếu vi phạm bất kỳ má»™t quy định nà o, thì lúc đó các ngưá»i sẽ mong thà chết Ä‘i được còn hÆ¡n. Chúng ta muốn giữ má»i thứ bình yên và biết cách đối xá» vôi những kẻ gây rối như thế nà oâ€. Mắt bà ta hướng tá»›i Tracy. “Bây giá» các ngưá»i sẽ được kiểm tra sức khá»e. Rồi sẽ Ä‘i tắm và sẽ được đưa tá»›i các†buồng giam. Và o buổi sáng các ngưá»i sẽ nháºn các công việc phải lao động trong ngà y. Xongâ€. Bà ta quay ra.
Má»™t cô gái trẻ xanh nhợt đứng bên Tracy dụt dè. “Xin lá»—i, có thểâ€.
Bà giám thị quay lại vẻ mặt hầm hầm. “Câm mẹ cái mồm lại. Ngươi chỉ nói khi ngưá»i ta há»i thôi, hiểu chưa? Äiá»u đó là tất cho ngươi đấy, đồ cứtâ€.
Giá»ng lưỡi cÅ©ng như từ ngữ là m cho Tracy giáºt mình. Mụ giám thị vẫy ngưá»i gác ở cuối phòng. â€œÄÆ°a những con chó láo xược nà y ra khá»i đây Ä‘iâ€.
Tất cả bị lùa ra ngoà i, theo dá»c má»™t hà nh lang hẹp rồi tá»›i má»™t căn phòng lá»›n trắng toát, nÆ¡i má»™t ngưá»i đà n ông to béo váºn chiếc áo bá» lu bẩn thỉu Ä‘ang chá» săn bên cái bà n dà i.
Má»™t nữ giám thị hô, “Xếp hà ng†và xua những ngưá»i phụ nữ đứng thà nh má»™t hà ng dà i.
Ngưá»i đà n ông mặc áo bá» lu nói, “Tôi là bác sÄ© Glosco, thưa các quý cô. Lá»™t ra!â€.
Äám tù nữ nhìn nhau ngÆ¡ ngác. Má»™t trong số há» cất lá»i “Cởi đến thế nà o?â€.
“Các ngưá»i không hiểu thế nà o là lá»™t hả? Cởi quần áo ra ... cởi tấtâ€.
Há» cháºm chạp là m theo. Má»™t số ngượng ngùng, má»™t số thấy nhục nhã, má»™t số khác thản nhiên. PhÃa bên trái Tracy là ngưá»i đà n bà trạc bốn mươi, run rẩy, và phÃa bên phải là má»™t cô gái ốm nhom, đến thảm hại, coi bá»™ chừng má»›i mưá»i bẩy, mưá»i tám. Da cô ta đầy những nốt mụn nhá».
Gã bác sÄ© ngoắc ngoắc ngưá»i phụ nữ đứng đầu hà ng. “Nằm lên trên và dạng chân raâ€.
Ngưá»i phụ nữ ngáºp ngừng.
“Nhanh lên. Bao nhiêu ngưá»i phải chá» cô đấyâ€.
Cô ta đà nh là m theo. Gã bác sĩ đút chiếc ống soi và o trong âm đạo của cô.
Vừa xem hắn vừa nói. “Có bệnh hoa liá»…u gì khôngâ€.
“Khôngâ€.
“Ta sẽ thấy Ä‘iá»u đó ngay thôiâ€.
Sau cô, má»™t ngưá»i phụ nữ khác nằm lên trên bà n. Khi gã bác sÄ© bắt đầu đút cái ống soi và o đó, Tracy kêu lên, “Hãy khoanâ€.
Gã ta dừng lại và ngẩng lên nhìn má»™t cách ngạc nhiên, “Cái gì?â€.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn Tracy. Nà ng nói. “Tôi ... Ông chưa khá» trùng cái dụng cụ đóâ€.
Bác sÄ© Galosco mỉm cưá»i cháºm rãi và lạnh lùng. “Ồ, ở đây chúng ta lại có má»™t bác sÄ© phụ khoa nữa cÆ¡ đấy. Cô lo ngại vi trùng lây lan phải không. Äi xuống đứng cuối hà ngâ€.
“Sao cÆ¡?â€.
“Không hiểu tiếng Anh chăng? Äi xuốngâ€.
Tracy vẫn không hiểu ra sao, lặng lẽ xuống đứng ở cuối cùng.
“Bây giá» nếu cô không phản đốiâ€, gã bác sÄ© nói, “chúng ta sẽ tiếp tụcâ€. Gã đút cái ống soi và o cÆ¡ thể ngưá»i đà n bà , và Tracy chợt hiểu tại sao nà ng phải là ngưá»i đứng cuối. Gã sẽ kiểm tra tất cả má»i ngưá»i vá»›i cùng cái dụng cụ không được khá» trùng đó, và nà ng sẽ là ngưá»i cuối cùng. Và gã vẫn sẽ dùng nó để kiểm tra nà ng. Tracy giáºn sôi lên. Gã có thể kiểm tra riêng từng ngưá»i thay vì cố tình chà đạp lên lòng tá»± trá»ng cá»§a há». Thế mà há» cứ im. Nếu tất cả cùng phản đối. Äã đến lượt nà ng.
“Lên bà n, bà bác sÄ©â€.
Tracy lưỡng lá»± song còn có sá»± lá»±a chá»n nà o đâu, nà ng trèo lên bà n, nhắm mắt lại, cảm thấy hắn kéo chân nà ng dạng ra và sau đó cái ống soi lạnh ngắt đã ở trong nà ng, thăm dò, tá»›i lui và là m nà ng Ä‘au đớn. Hắn đã cố tình.
Nà ng nghiến chặt hai hà m răng.
“Có bệnh giang mai hoặc láºu không?†Gã bác sÄ© há»i.
“Khôngâ€. Nà ng sẽ không nói vá»›i hắn vá» cái thai.
Không thể nói vá»›i đồ quái váºt nà y. Nà ng sẽ nói vá»›i ông tổng giám thị.
Nà ng cảm thấy cái ống soi bị rút ra má»™t cách thô bạo và gã Gloseo mang và o tay đôi găng cao su. “Xong rồiâ€, gã nói. “Äứng thà nh hà ng và cúi ngưá»i xuống.
Chúng ta sẽ xem xét những cặp mông xinh xắn cá»§a các ngưá»iâ€.
Tracy không kìm được. “Tại sao lại phải là m -thế!
Gã lừ mắt. “Tôi sẽ nói cho cô tại sao, thưa bác sÄ©. Bởi lẽ háºu môn là nÆ¡i cất giấu tốt đấy. Tôi đã tìm thấy nhiá»u ma túy từ những tiểu thư như cô. Nà o cúi xuốngâ€. Và gã Ä‘i dá»c theo hà ng chá»c tay và o háºu môn từng ngưá»i má»™t.
Tracy cảm thấy ghê tởm, giáºn lên táºn cổ và bắt đầu á»e.
“Mà y mà ói ra đây thì tao sẽ ấn mặt mà y và o đóâ€. Gã quay sang nói vá»›i đám lÃnh gác. “Dẫn chúng Ä‘i tắm. Hôi thối lắmâ€.
Cầm theo quần áo, đám tù nữ trần truồng Ä‘i dá»c theo hà nh lang tá»›i má»™t căn phòng bê tông lá»›n vá»›i má»™t tá buồng tắm toang hoang.
Äể quần áo và o trong gócâ€. Má»™t nữ giám thị ra lệnh. “Dùng xà bông tẩy uế để sẵn đó. Hãy cá» rá»a sạch sẽ má»i chá»—, và gá»™i đầu nữaâ€.
Tracy bước trên sà n bê tông ram ráp và o dưới vòi hoa sen. Những tia nước tháºt†lạnh. Nà ng kỳ cá» tháºt mạnh, lòng thầm nghÄ©, mình sẽ chẳng bao giá» sạch nữa. Äây là loại ngưá»i gì không biết? Sao chúng có thể đối xá» vá»›i những ngưá»i khác như theo†Mình không thể chịu nổi mưá»i lăm năm sống thế nà y.
Má»™t ngưá»i gá»i nà ng, “Nà y cô kia! Hết giá»â€. Tracy bước ra và má»™t nữ tù khác bước và o thay chá»—. Nà ng được trao má»™t chiếc khăn má»ng cÅ© kỹ chỉ đủ lau khô ná»a ngưá»i.
Khi ngưá»i tù cuối cùng tắm xong, hỠđược dẫn tá»›i phòng cấp phát, nÆ¡i có những giá đựng quần áo do má»™t ngưá»i tù tá»± giác trông coi, ngưá»i nà y ước chừng vóc dáng từng tù nhân để phát cho những bá»™ đồng phục mà u xám:
Hai bá»™ đồng phục, má»™t cặp quần lót, hai xu chiêng, hai đôi già y, hai váy ngá»§, má»™t dây mang băng vệ sinh, má»™t bà n chải đánh răng, và má»™t túi đựng đồ giặt. Những nữ giám thị đứng coi trong khi đám nữ tù mặc váy áo. Khi đã xong, hỠđược lùa tá»›i má»™t phòng khác ở đó có má»™t tù tá»± giác khác Ä‘ang Ä‘iá»u chỉnh chiếc máy ảnh gá trên giá đỡ.
“Äứng sát và o tưá»ng bên kiaâ€.
Tracy tiến tá»›i sát tưá»ng.
“Nhìn thẳngâ€.
Tạch.
“Quay đầu sang phảiâ€.
Tạch.
“Sang tráiâ€.
Tạch.
“Äi lại bà nâ€.
Trên bà n có thiết bị lấy dấu vân tay. Những ngón tay của Tracy được lăn trên một tấm da tẩm mực, rồi được in lên một tấm bìa trắng.
“Tay trái. Tay phải. Lau tay và o kia. Xongâ€.
Chị ta nói đúng. Tracy cay đắng nghĩ. Thế là xong. Mình chỉ còn là một con số. Không tên, không cả diện mạo.
Má»™t ngưá»i gác chỉ Tracy. “Cô Whitney phải khôngâ€.
Ông tổng giám thị muốn gặp cô, theo tôiâ€.
Tim Tracy rá»™n lên. Sau cùng thì Charles đã là m gì đó. Tất nhiên là anh đã không bá» nà ng, cÅ©ng như nà ng váºy thôi. GiỠđầy anh đã có thá»i gian để nghÄ© lại và nháºn ra rằng anh vẫn yêu nà ng. Anh hẳn đã nói chuyện vá»›i ông tổng giám thị và giải thÃch vá» sá»± nhầm lẫn tồi tệ đã xảy ra. Nà ng sắp được trả lại tá»± do.
Nà ng được dẫn theo má»™t hà ng lang khác, qua hai cánh cá»a sắt nặng ná» có ngưá»i gác. Khi Ä‘i qua cánh cá»a thứ hai, nà ng suýt bị ngã vì má»™t tù nhân khác.
Chị ta cao lá»›n, má»™t ngưá»i đà n bà bá»± con nhất mà Tracy từng thấy. Cao hÆ¡n mét tám và nặng phải chừng tạ rưỡi, có bá»™ mặt rá»— nhằng nhịt, vá»›i cặp mắt mà u và ng hung dữ. Tóm lấy tay Tracy để đỡ nà ng đứng vững, mụ ta ép cánh tay mình lên cặp vú nà ng.
“Nà y?†Mụ nói vá»›i ngưá»i gác, “Chúng ta có má»™t con cá tươi rói. Cho cô ta và o chá»— tôi được không?â€.
“Rất tiếc. Cô ta đã được chia buồng rồi, Berthalâ€.
Ngưá»i đà n bà dữ tướng ấy Ä‘áºp tay và o mặt Tracy. Nà ng né tránh và bà ta cưá»i to. â€œÄÆ°á»£c thôi, quả bóng nhá» bé. Bertha Lá»›n sẽ gặp cô sau. Ta còn nhiá»u thá»i gian. Cô sẽ chẳng Ä‘i đâu được cảâ€.
Tá»›i phòng tổng giám thị. Tracy như xỉu Ä‘i vì hồi há»™p. Charles có ở đó không? Hay anh cá» luáºt sư riêng tôi?
Viên thư ký cá»§a tổng giám thị gáºt đầu vá»›i ngưá»i gác. “Ông ấy Ä‘ang chá» cô ta. Äợi má»™t chútâ€.
�� �� �� Tổng giám thị George Brannigan ngồi sau chiếc bà n tồi tà n Ä‘ang xem xét giấy tá». Ông ta trạc tứ tuần, vẻ gầy gò, khuôn mặt nhạy cảm, cả nghÄ© và cặp mắt sâu mà u nâu. Ông đã phụ trách nhà tù nữ Nam Louisiana được năm năm. Vốn là má»™t nhà tá»™i phạm há»c hiện đại và vá»›i nhiệt tình ông đến đây quyết tâm thá»±c hiện những cải cách nhanh chóng cho tù nhân. Song ông đã thất bại, cÅ©ng giống như những ngưá»i tiá»n nhiệm khác.
Khu trại nà y ban đầu được xây để giam hai tù nhân má»™t phòng thế mà giỠđây má»—i phòng phải chứa tá»›i bốn hoặc sáu. Ông cÅ©ng biết rằng ở nÆ¡i khác Ä‘á»u như váºy cả. Các nhà tù trong nước đã quá cháºt chá»™i và quá thiếu nhân viên.
Hà ng nghìn tá»™i phạm bị giam cầm ngà y đêm nuôi dưỡng sá»± căm giáºn và âm mưu báo thù. Äó là má»™t hệ thống ngu ngốc và dã man, song nó vẫn tồn tại.
Ông bấm máy nói với thư ký:
â€œÄÆ°á»£c. ÄÆ°a cô ta và oâ€. Ngưá»i gác mở cánh cá»a dẫn và o phòng trong và Tracy bước và o.
Tổng giám thị Brannigan ngước nhìn ngưá»i phụ nữ đứng trước mặt. Trong bá»™ quần áo tù xám xịt và khuôn mặt tái xanh vì mệt má»i, Tracy trông vẫn đẹp vá»›i gương mặt đáng yêu và ngay thẳng, và Brannigan băn khoăn liệu cô ta sẽ giữ như váºy được bao lâu. Ông đã đặc biệt quan tâm tá»›i nữ tù nhân nà y vì ông đã Ä‘á»c vá» cô ta trên báo chà và đã nghiên cứu hồ sÆ¡. Cô ta phạm tá»™i lần đầu, chưa tiá»n án tiá»n sá»±, vả mưá»i lăm năm tù là má»™t bản án khắc nghiệt quá mức bình thưá»ng. Cá»™ng thêm việc Joc Romano là ngưá»i cáo buá»™c đã là m cho bản án thêm phần ngá» vá»±c. Song ông chỉ đơn giản là ngưá»i coi ngục. Ông không thể tác động gì và o bá»™ máy nà y. ChÃnh ông là má»™t phần cá»§a nó.
“Xin má»i ngồiâ€, ông nói.
Tracy sung sướng được ngồi xuống. Hai đầu gối nà ng má»i nhừ. Ông ấy sắp nói vá»›i nà ng vá» Charles và khi nà o thì nà ng được tha ra.
“Tôi đã xem hồ sÆ¡ cá»§a côâ€. Ông tổng giám thị bắt đầu. Charles đã yêu cầu ông ta là m thế, nà ng nghÄ©.
“Tôi cho rằng cô sẽ ở đây vá»›i chúng tôi má»™t thá»i gian dà i. Ãn cá»§a cô là mưá»i lăm nămâ€.
Những lá»i đó là m Tracy choáng váng. Có gì. đó nhầm lẫn chết ngưá»i.
“Ông ... ông chưa nói chuyện với ... với Charles ư?†Nà ng lắp bắp vì sợ hãi.
Ông nhìn thẳng và o nà ng, ngạc nhiên. “Charles? “ Và nà ng hiểu. Lòng dạ nà ng nôn nao. “Xin ôngâ€. Nà ng nói, “Xin ông hãy nghe tôi. Tôi không có tá»™i.
Tôi không phải ở đâyâ€.
Ông đáp. “ôTòa án đã kết tá»™i cô. Äiá»u tốt nhất mà tôi có thể khuyên cô là hãy cố gắng gìn giữ. Má»™t khi cô biết chấp nháºn thá»i hạn cá»§a án tù, cô sẽ thấy dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u. Không có đồng hồ ở đây, trong nhà tù, mà chỉ có những cuốn lịchâ€.
Mình không thể bị giam ở đây mưá»i lăm năm, Tracy nghÄ© trong tuyệt vá»ng.
Mình muốn chết Ä‘i. Lạy Chúa, xin cho con được chết. Song mình không được chết, phải không nà o? Mình sẽ giết cả đứa con mình mất. Nó cÅ©ng là con cá»§a anh nữa, Charles. Sao anh không có ở đây để giúp đỡ em? Äó là lúc nà ng bắt đầu căm thù anh ta? ...
“Nếu có chuyện gì đặc biệt:â€, tổng giám thị Brannigan nói, “ý tôi muốn nói, nếu như tôi có thể giúp gì cho cô, tôi mong cô tá»›i gặp tôiâ€. Tháºm chà ngay khi vừa nói, ông biết ngay sá»± vô nghÄ©a trong những lá»i cá»§a mình. Cô ta còn trẻ trung xinh đẹp và tươi tắn. Những con mụ Ä‘iếm đà ng trong tù sẽ vồ ngay lấy cô ta như những con thú. Ngay cả má»™t buồng giam riêng cÅ©ng không có để ông có thể dà nh cho cô ta. Gần như tất cả các buồng giam Ä‘á»u có rà những con sói cái kiểm soát. Tổng giám thị Brannigan đã nghe nhiá»u lá»i đồn đại vá» những vụ hãm hiếp trong buồng tắm, trong nhà xÃ, và ban đêm thì ở các lối Ä‘i. Song đó chỉ là những lá»i xì xà o vì nạn nhân cá»§a những vụ nà y sau đó hoặc lả luôn luôn câm lặng hoặc là chết.
Ông nói ôn tồn. “Vá»›i những cư xá» tất, cô có thể được phóng thÃch sau mưá»i hai hay ...â€.
“Không!†Äó là tiếng thét cá»§a sá»± tuyệt vá»ng. Tracy cảm thấy những bức tưá»ng cá»§a căn phòng đổ sáºp xuống nà ng. Nà ng đứng chồm dáºy, gà o thét. Ngưá»i gác vá»™i lao tá»›i chá»™p lấy Tracy.
“Nhẹ thôiâ€, Brannigan ra lệnh cho anh ta.
Ông ngồi đó, bất lực trông theo cô gái bị dẫn đi.
Nà ng được dẫn theo mấy dãy hà nh lang, ngang qua những buồng giam đầy những tá»™i phạm, má»—i ngưá»i má»™t vẻ Da Ä‘en có, trắng có, nâu có, và cả và ng. Há» nhìn chằm†chặp và o Tracy khi nà ng Ä‘i ngang và kêu lên vá»›i nà ng bằng cả chục giá»ng nói khác nhau. Những tiếng la hét cá»§a há» chẳng còn gây cảm giác gì cho nà ng.
“Con cá đêm ...â€.
“Cô bạn Pháp ...â€.
“Cô bé tươi tắn ...â€.
“Súc thịt tươi ...â€.
Chỉ tá»›i khi vá» tá»›i buồng giam cá»§a mình Tracy má»›i hiểu ý nghÄ©a những ngưá»i đà n bà muốn ám chỉ gì khi há» gá»i nà ng là “Súc thịt tươi ...â€.
|
 |
|
| |