10-07-2008, 06:01 PM
Äá»™i Xung KÃch Trong đôi mắt anh Trúc là tất cả Là niá»m vui là hạnh phúc anh ước mong
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
Vô lại quần phương phố - Quyển 4 chương 15
Quyển 4 Chương 15
Cung chủ hiến thân
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Diệp Vô Ưu ôm sát thân thể má»m mại cá»§a Hoa Vân La và o lòng, má»™t tay nhẹ nhà ng vuốt ve ngưá»i nà ng, hắn không dám có những động tác quá đà , bởi vì hắn có chút lo lắng Hoa Vân La sẽ đẩy hắn ra.
Äối vá»›i động tác cá»§a Diệp Vô Ưu, Hoa Vân La tịnh không có chút kháng cá»±, song cÅ©ng không có phản ứng gì lá»›n, sắc mặt nà ng vẫn rất bình thưá»ng, không có chút biểu tình nà o. Khi Diệp Vô Ưu má»™t tay úp lên kiá»u đồn cá»§a nà ng, nà ng má»›i có chút không thoải mái, thân thể hÆ¡i hÆ¡i nhúc nhÃch.
Nhìn Hoa Vân La tịnh không có chút cao hứng, động tác cá»§a Diệp Vô Ưu bắt đầu hÆ¡i mạnh bạo má»™t chút, song thá»§ cÅ©ng hướng đến những vị trà mẫn cảm trên ngưá»i nà ng từ từ táºp kÃch.
Từng cÆ¡n sóng cảm giác dị thưá»ng từ khắp nÆ¡i trên ngưá»i nà ng truyá»n lại, song lòng Hoa Vân La vẫn còn nguá»™i lạnh, nà ng nhắm mắt, bắt đầu ảo tưởng nam nhân Ä‘ang ở trước mắt nà y là nữ tá» mà nà ng yêu say đắm bao năm. Rồi nà ng rất nhanh phát hiện bản thân là m không được, bởi nà ng biết má»™t cách sâu sắc rằng Yến Ngá»c Dao không bao giá» là m những hà nh động như váºy vá»›i nà ng. Nhá»› ngà y xưa, Yến Ngá»c Dao đối vá»›i nà ng luôn có phép tắc, nà ng hÆ¡i có chút hà nh vi thân máºt, nà ng ta Ä‘á»u nhanh chóng tránh ra.
Hoa Vân La luôn cho rằng bản thân rất chán ghét nam nhân, trong mắt nà ng nam nhân Ä‘á»u là những kẻ bẩn thỉu thô tục, chỉ có nữ tá» má»›i là thá»±c sá»± là thuần khiết không tì vết. CÅ©ng chÃnh vì thế, nà ng má»›i không thÃch nam nhân, nhưng lúc nà y nà ng lại phát hiện, Ä‘ang có má»™t nam nhân ôm nà ng, hôn nà ng, nà ng vẫn cảm thấy vô cùng khoan khoái.
Nà ng ban đầu sở dÄ© có thể tiếp thụ sá»± âu yếm cá»§a Diệp Vô Ưu, là vì hắn và Yến Ngá»c Dao giống nhau như đúc. Nà ng đã cho rằng hắn và nam nhân khác không giống nhau, nhưng khi Diệp Vô Ưu dùng các phương pháp khác nhau bắt đầu kÃch thÃch dục tÃnh cá»§a nà ng, trong lòng lại bừng lên má»™t cảm giác kì quái. Nà ng đột nhiên nghÄ© rằng: “Có lẽ, nam nhân tịnh không giống như nà ng hằng tưởng tượng.â€
NhÅ© hoa Ä‘ang truyá»n lại cho nà ng từng đợt cảm giác dị thưá»ng. Không biết từ lúc nà o, hai tay Diệp Vô Ưu đã đặt lên đôi ngá»c nhÅ© ngạo nhân cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng nắn bóp, tá»±a hồ như sợ là m vỡ mất nhÅ© phong thánh khiết.
Nam nhân ở phÃa sau hÆ¡i thở có chút dồn dáºp. Nà ng biết hắn muốn là m gì, tháºm chà nà ng còn muốn thuáºn theo hắn, bởi vì nà ng muốn thá» hoà n toà n tiếp nháºn hắn. Nà ng biết, chỉ cần bản thân có thể tháºt sá»± chấp nháºn hắn, ná»a cuá»™c Ä‘á»i còn lại cá»§a nà ng cÅ©ng không phải tịch mịch như trước nữa. Hay chà Ãt, nà ng cÅ©ng có má»™t ngưá»i ở cùng, nà ng đã tịch mịch bao nhiêu năm rồi, tháºt sá»± là không muốn phải tịch mịch lần nữa.
Nhưng khi Diệp Vô Ưu Ä‘ang má»™t tay dần dần tiến nháºp cấm khu cá»§a nà ng, không ngá» nà ng lại giãy thoát ra, nhanh chóng sá»a sang lại y phục, sau đó xoay ngưá»i lại nhìn Diệp Vô Ưu vá»›i vẻ mặt á»§ rÅ©.
“Vô Ưu, ta vẫn chưa quen nam nhân đối vá»›i ta như váºy.“ Hoa Vân La khẽ than má»™t tiếng: “Ta rất muốn xem chà ng như Ngá»c Dao. Nhưng chung quy ta là m không được, ta cÅ©ng muốn thuyết phục bản thân tiếp nháºn chà ng, nhưng tháºt sá»± việc nà y phải có thá»i gian.“
“Vân La, ta hiểu rồi.“ Diệp Vô Ưu ỉu xìu nói. Ở chung vá»›i Hoa Vân La thêm má»™t ngà y nữa, chắc hắn sẽ nhanh chóng bị nà ng chá»c cho dục há»a thiêu thân mà chết, trong lòng hắn có chút buồn bá»±c. Nà ng không quen, thì đừng có câu dẫn hắn. Xinh đẹp như váºy, thân thể tuyệt vá»i như váºy cÅ©ng đà nh, dù sao cÅ©ng là trá»i sinh. Trách không được nà ng, nhưng mà , nà ng lại vẫn cứ ăn mặc như váºy, thỉnh thoảng còn không mặc gì cả, đây không phải là cố tình câu dẫn hắn sao? Câu dẫn hắn xong, lại không cho đụng và o, là m mất hứng như váºy, hắn tháºt sá»± là bức bối gần chết.
“Äừng buồn mà , chà ng ở cùng ta nhiá»u nhiá»u, từ từ ta sẽ quen thôi, sau đó chà ng muốn như thế nà o cÅ©ng được.“ Sắc mặt Hoa Vân La thoáng á»ng hồng, ngữ khà cÅ©ng vô cùng ôn nhu, lá»i nói trà n đầy cám dá»—. Hiển nhiên, mục Ä‘Ãch cá»§a nà ng rất đơn giản, chÃnh là muốn Diệp Vô Ưu ở cùng nà ng lâu hÆ¡n, nà ng mở ra cho hắn má»™t trưá»ng viá»…n cảnh tươi đẹp. Má»™t ngà y nà o đó, đợi nà ng quen rồi, hắn có thể chiếm được thân thể cá»§a nà ng.
Diệp Vô Ưu vẫn không đà nh lòng đưa mắt nhìn thân hình dụ nhân của Hoa Vân La, có chút khó khăn nói: “Vân La, ta, ta đi ra trước, tối nay ta lại đến tìm nà ng.“
Lưu lại đây cà ng lâu, hắn bị già y vò cà ng nhiá»u, ngẫm nghÄ© hay là đi gặp công chúa bảo bối vừa nhìn được lại vừa có thể ăn được, Diệp Vô Ưu đã quyết định chá»§ ý, liá»n hướng tá»›i Hoa Vân La cáo từ.
“M m, ta đợi chà ng.“ Hoa Vân La đột nhiên hôn lên má Diệp Vô Ưu một cái rồi khẽ nói, Diệp Vô Ưu đáng thương suýt nữa lại không chế nổi bản thân, muốn tiếp tục lưu lại.
Cắn chặt răng, Diệp Vô Ưu cuối cùng đã Ä‘i ra khá»i thạch ốc, sau đó cÅ©ng không dám quay đầu nhìn lại má»™t lần chạy như bay ra ngoà i, cho đến khi nhìn thấy hai tiểu nha đầu Lạc Lạc và Tuyết Tuyết, hắn má»›i từ từ thả lá»ng ngươi thở nhẹ má»™t hÆ¡i.
Mị lực của Hoa Vân La thực sự quá lớn, muốn li khai nà ng, cần phải có năng lực khống chế vô cùng mạnh mẽ.
Hoa Nguyệt Lan lúc nà y tâm tình không yên, không hiểu đang xảy ra việc gì, nà ng luôn cảm thấy rằng sư phụ để Diệp Vô Ưu lưu lại nơi đó có chút gì không hợp tình lý. Hơn nữa, hôm qua sư phụ vốn tìm nà ng có việc, nhưng kết quả là việc gì cũng không nói với nà ng, lại bảo nà ng li khai, ngược lại còn để Diệp Vô Lưu lưu lại.
Sáng hôm nay đến tìm sư phụ, lại bị Lạc Lạc và Tuyết Tuyết cho hay sư phụ có việc, tạm thá»i không gặp, lúc nói muốn gặp Diệp Vô Ưu, sư phụ cÅ©ng phái Lạc Lạc chuyển lá»i là đợi má»™t lúc, Diệp Vô Ưu sẽ đến tìm nà ng.
Nhưng mà , bây giỠđã đến chiá»u, từ khi rá»i khá»i chá»— sư phụ cÅ©ng đã hÆ¡n hai thá»i thần, Diệp Vô Ưu vẫn chưa thấy đến, nà ng không khá»i có chút lo lắng, Diệp Vô Ưu có phải là đã xảy ra việc gì không?
Hoa Nguyệt Lan ở trong phòng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, nà ng Ä‘ang cân nhắc có nên Ä‘i tìm Diệp Vô Ưu lần nữa hay không, vạn nhất hắn tháºt sá»± xảy ra việc gì, váºy thì gay go. Chỉ là lúc nà y, nà ng cÅ©ng không hiểu được được rốt cuá»™c là bởi vì Yến Băng CÆ¡ má»›i lo lắng cho Diệp Vô Ưu, hay là bởi vì tá»± bản thân mà lo lắng, có lẽ vì cả hai!
Lại chá» thêm má»™t hồi, Diệp Vô Ưu vẫn chưa tá»›i, Hoa Nguyệt Lan chung quy cÅ©ng nhịn không nổi, quay ngưá»i Ä‘i ra ngoà i.
Vừa má»›i bước đến cá»a, nà ng liá»n bị má»™t ngưá»i ôm lấy, liá»n sau đó nghe thấy giá»ng nói quen thuá»™c: “Công chúa lão bà , nà ng chuẩn bị Ä‘i đâu váºy?“
“Tiểu vô lại, ngươi còn chưa chết a?“ Hoa Nguyệt Lan giáºn dữ nói, trong lòng có chút bá»±c mình, bản thân vì hắn lo lắng cả ná»a ngà y. Ra hắn vẫn tốt, vừa gặp mặt đã chiếm tiện nghị.
“Ta còn không phải là bá» không nổi công chúa lão bà nà ng sao? Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi rồi nói, hắn bế Hoa Nguyệt Lan lên, Ä‘i và o bên trong, thuáºn tay đóng luôn cá»a lại. Hiển nhiên tiểu tá» nà y chuẩn bị là m việc xấu xa.
“Tá» sắc lang, ngươi muốn gì đó hả?†Hoa Nguyệt Lan tháºt có chút hoang mang, Diệp Vô Ưu vừa ôm nà ng tá»›i giưá»ng , song thá»§ vừa sá» loạn trên ngưá»i nà ng, nà ng dù ngốc mấy cÅ©ng biết là hắn không có ý tốt đẹp gì.
“Công chúa lão bà , ta bây giá» là m phò mã cá»§a nà ng, được không?†Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì bên tai nà ng nói.
“Tá» sắc lang, ban ngà y ban mặt, không được là m báºy!“ Hoa Nguyệt Lan mặt lo lắng phát sốt, giáºn dữ mắng.
Nếu như trước kia, Diệp Vô Ưu còn có thể buông tha Hoa Nguyệt Lan, nhưng bây giá», hắn hiển nhiên là không thể. Hoa Nguyệt Lan ná»a cá»± tuyệt ná»a không, chỉ cố đẩy hắn ra nhưng căn bản vô pháp thay đổi ý định cá»§a hắn, Diệp Vô Ưu vốn bị Hoa Vân La mê hoặc đã lâu, dục há»a trong lòng đã sá»›m tÃch tụ đến vô cùng.
“Công chúa lão bà , nà ng chỉ có thể trách sư phụ nà ng thôi?†Diệp Vô Ưu nghÄ© thầm trong lòng, hắn ôm Hoa Nguyệt Lan lên giưá»ng, trong đầu lại ảo tưởng cảnh tượng Hoa Vân La và Hoa Nguyệt Lan sư phụ và đệ tỠđồng sà ng.
“Tiểu vô lại, đừng như váºy được không? Nếu không…. nếu không thì đợi đến tối đã?†Hoa Nguyệt Lan Ä‘ang uổng công chống cá»± đôi ma thá»§ xâm nháºp, vừa nÅ©ng nịu cầu khẩn.
“Ban ngà y có thể nhìn rõ hÆ¡n mà , ta có thể nhìn tháºt kỹ thân thể mÄ© lệ cá»§a công chúa lão bà !†Diệp Vô Ưu má»™t tay cởi quần áo Hoa Nguyệt Lan, má»™t tay lần mò lung tung trên ngưá»i nà ng, miệng cÅ©ng đồng thá»i buông lá»i trêu chá»c.
“Ngươi, không được nhìn!“ Hoa Nguyệt Lan xấu hổ la lên.
“Công chúa lão bà , cái nà y không thể theo ý nà ng!“ Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng nói, trong lúc nói, ná»a ngá»±c má»m mại cá»§a Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng đã lá»™ ra, hữu thá»§ Diệp Vô Ưu cÅ©ng bám lên ngá»c phong cá»§a nà ng, bắt đầu già y vò những chá»— má»m mại giỠđây chỉ thuá»™c vá» hắn.
“Không muốn!“ Hoa Nguyệt Lan khẽ rên lên má»™t tiếng, miệng tuy vẫn phản kháng, nhưng cảm giác trên thân thể như muốn phản bá»™i nà ng. Nà ng không tá»± chá»§ được hÆ¡i uốn éo thân thể má»m mại, đôi chân ngá»c kia cÅ©ng bắt đầu vô thức co duá»—i cá» xát.
Y phục Hoa Nguyệt Lan chẳng mấy chốc đã bị Diệp Vô Ưu lá»™t sạch. Nà ng giá» thà nh má»™t tòa bạch ngá»c trần trụi, da thịt má»m mượt như tÆ¡ lụa, đưá»ng cong hoà n mÄ©, tiểu phúc bằng phẳng, tất cả Ä‘á»u khuấy động tầm mắt cá»§a hắn, giữa lúc đó hắn bá»—ng nhiên cảm thấy có chút khô khan trong cổ há»ng, dục há»a đỠthăng đỉnh Ä‘iểm.
Äôi mắt Hoa Nguyệt Lan nhắm chặt, toà n thân dưá»ng như Ä‘á»u phát nhiệt, nà ng cảm thấy được có ánh mắt sáng rá»±c Ä‘ang mặc ý quét trên thân thể nà ng, là m ná»™i tâm nà ng xấu hổ không thôi.
Hoa Nguyệt Lan theo bản năng cuá»™n tròn ngưá»i lại, không muốn những vị trà then chốt vừa bị lướt nhìn lại bà y ra trước mắt Diệp Vô Ưu. CÅ©ng rất nhanh nà ng phát hiện hà nh động cá»§a bản thân đã thất bại, song thá»§ cá»§a Diệp Vô Ưu đã đặt lên đôi chân ngá»c cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng tách ra chúng ra. Còn hai tay định ôm lấy ngá»±c cÅ©ng bị Diện Vô Ưu kéo ra, đến lúc nà y, cả ngưá»i nà ng như biến thà nh chữ Äại(大), tất cả Ä‘á»u lá»™ ra trong không khÃ, không giữ lại má»™t chút gì.
“Tá», tá» sắc lang, xấu hổ muốn chết, đừng, đừng váºy mà !“ Hoa Nguyệt Lan khẽ van nà i.
“Công chúa lão bà , nà ng mở mắt tá»± nhìn Ä‘i, nà ng xem, nà ng bây giỠđẹp hÆ¡n gấp mấy lần.“ Diệp Vô Ưu má»™t tay nhẹ nhà ng bóp lấy ngá»c nhÅ© săn chắc cá»§a Hoa Nguyệt Lan, miệng nói những lá»i Ä‘en tối.
“Ta, ta không muốn!“ Hoa Nguyệt Lan há»n dá»—i nói, “Tá» sắc lang, ngươi đừng váºy nữa, ta sẽ không lý đến ngươi!“
“Hì hì, công chúa bảo bối cá»§a ta, nà ng có phải đợi không được rồi không?†Diệp Vô Ưu cúi đầu xuống, rồi áp sát lên ngưá»i nà ng, khẽ nói nhá» bên tai nà ng.
Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i run lên, nà ng đã cảm thấy được, trên ngưá»i Diệp Vô Ưu có gì đó, trong ý thức mÆ¡ hồ, nà ng biết thá»i khắc quan trá»ng nhất trong Ä‘á»i nà ng cÅ©ng đã tá»›i.
“Tá» sắc lang, ta sợ...“ Hoa Nguyệt Lan nói nhá». Nà ng lúc nà y, tá»±a hồ hiện ra vẻ yếu Ä‘uối lạ thưá»ng: “Nấu có thể hay chúng ta đừng như váºy được không?â€
“Ngoan, đừng sợ, ta yêu nà ng nhiá»u.“ Diệp Vô Ưu bắt đầu lừa gạt Hoa Nguyệt Lan. Má»i thứ Ä‘á»u như cung đã giương tên, còn kêu hắn vứt bá»?
Tà i sản của kedatinh1974
Chữ ký của kedatinh1974
Click quảng cáo là một cách ủng hộ sự phát triển của diễn đà n một cách hữu hiệu & thiết thực nhất!
12-07-2008, 10:56 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 4 Chương 16
Cao quý Ä‘Ãch đãng phụ
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
“Ta, ta sợ Ä‘au...a...“ Hoa Nguyệt Lan còn chưa nói xong, thì cảm thấy hạ thân bị dị váºt xâm nháºp, nà ng không tá»± chá»§ phát ra má»™t tiếng rên Ä‘au đớn.
“Há»—n đản, nhẹ má»™t chút a!“ Äôi mắt xinh đẹp cá»§a Hoa Nguyệt Lan bất giác chảy ra hai dòng lệ trong suốt, miệng không nhịn được khẽ mắng hắn, khe núi tăm tối quá cháºt hẹp có chút vô pháp dung dị váºt cá»§a Diệp Vô Ưu.
Nhưng lúc nà y, Diệp Vô Ưu lại hÆ¡i run rẩy, Hoa Nguyệt Lan mang đến cho hắn má»™t loại cảm giác mà trước đến nà y hắn chưa há» trải qua, mặc dù chỉ là vừa má»›i tiến nháºp thân thể cá»§a nà ng. Nhưng cảm giác mÄ© diệu dị thưá»ng đó là m hắn gần như không thể khống chế mà bùng nổ trong thân thể nà ng, may mà kinh nghiệm cá»§a hắn vẫn còn phong phú, song hắn rất nhanh khống chế được bản thâ. Sau đó bắt đầu hưởng thụ ngá»c thể má»m mại.
Sau khi trải qua thá»i khắc ngắn ngá»§i thống khổ ban đầu, Hoa Nguyện Lan nhanh chóng thÃch ứng vá»›i sá»± xâm chiếm cá»§a nam nhân trên ngưá»i, nà ng hÆ¡i mở đôi môi anh đà o, miệng theo từng cÆ¡n báºt ra những tiếng rên yêu kiá»u, đôi chân ngá»c thon dà i khẽ vênh lên cao, sau đó vòng qua ngưá»i Diệp Vô Ưu.
Sá»± hưởng ứng cá»§a Hoa Nguyệt Lan cà ng là m tăng thêm dục vá»ng cá»§a Diệp Vô Ưu, hô hấp cá»§a hắn cà ng ngà y cà ng nặng ná», động tác cÅ©ng bắt đầu có chút lá»— mãng. Lúc nà y, hắn tá»±a hồ quên rằng Hoa Nguyệt Lan vẫn là lần đầu tiên hợp hoan, có thể không chịu nổi cuá»™c chinh phạt nà y.
Má»™t thá»i thần sau
“Ta còn muốn.†Hoa Nguyệt Lan nÅ©ng nịu nói, vừa nói vừa dùng ngá»c thá»§ má»m mại vuốt ve bá»™ ngá»±c trần cá»§a Diệp Vô Ưu.
Tá»™i nghiệp Diệp Vô Ưu lúc nà y đã không còn bao nhiêu khà lá»±c, thân thể cá»§a Hoa Nguyệt Lan chÃnh là khoái lạc cá»§a nam nhân, nhưng đồng thá»i cÅ©ng là khắc tinh cá»§a nam nhân. Hắn ở trên thân thể cá»§a nà ng hưởng thụ đến sung sướng cá»±c Ä‘iểm. Nhưng hắn cÅ©ng nhanh chóng hao kiệt sức lá»±c, công chúa bảo bối cá»§a hắn, tá»±a hồ vẫn chưa mãn nguyện.
“Lần đầu tiên mà đã lợi hại như váºy, sau nà y phải là m thế nà o?“ Diệp Vô Ưu trong lòng có chút buồn khổ. Trước đây Ä‘á»u là nữ nhân ở bên dưới hắn van xin tha, bây giá» thiếu chút nữa là ngược lại. Ngau như Yến Băng CÆ¡ cÅ©ng chịu không nổi nhu cầu hoan lạc không ngừng nghỉ cá»§a hắn, nhưng mà trước mặt Hoa Nguyệt Lan, hắn lại như là đống bùn đất.
“Không được, ta chÃnh là đưá»ng đưá»ng nam đại nam nhân, sao lại có thể thua cho nà ng?“ Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©, huy động chân khà trong ná»™i thể cấp tốc lưu chuyển. Rất nhanh hắn đã khôi phục được má»™t chút khà lá»±c. Sau đó hung tợn áp sát trên ngưá»i Hoa Nguyệt Lan Ä‘ang khiêu khÃch hắn, bắt đầu má»™t đợt chinh phạt má»›i.
“Tá» sắc lang, không, không muốn a!“ Ná»a thá»i thần lại trôi qua. Lúc nà y Hoa Nguyệt Lan bắt đầu van xin, nhưng Diệp Vô Ưu lúc nà y không thể buông tha nà ng, lại tà n nhẫn già y vò nà ng má»™t hồi, má»›i coi như là xong.
Diệp Vô Ưu cuối cùng cÅ©ng lấy lại được mặt mÅ©i. Chỉ là , hắn lần nà y tháºt sá»± là sức cùng lá»±c táºn, thiếu chút nữa ngay cả khà lá»±c để động Ä‘áºy cÅ©ng không có. Không lâu sau, thì ôm Hoa Nguyệt Lan ngá»§ say mê mệt. Mà Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng mệt má»i cá»±c độ, nằm gá»n trong lòng Diệp Vô Ưu, nhanh chóng Ä‘i và o giấc má»™ng.
Giấc ngá»§ nà y trá»n suốt má»™t đêm.
Sáng hôm sau, Diệp Vô Ưu mở mắt ra, thì phát hiện Hoa Nguyệt Lan đã không còn trên giưá»ng, quay đầu tìm kiếm, hắn thấy Hoa Nguyệt Lan hình như cÅ©ng vừa má»›i thức dáºy, Ä‘ang soi gương trang Ä‘iểm.
Diệp Vô Ưu rất nhanh mặc xong y phục, Ä‘i xuống giưá»ng, đến phÃa sau Hoa Nguyệt Lan, thì phát hiện Hoa Nguyệt Lan tá»±a hồ Ä‘ang ngẩn ngưá»i trước gương. Khuôn mặt mÄ© lệ đó, lúc nà y hiển ra má»™t vẻ hết sức thánh khiết, không thể xâm phạm.
Dáng Ä‘iệu thánh khiết cao quý cá»§a Hoa Nguyệt Lan lúc nà y, là m Diệp Vô Ưu gần như thấy hoà i nghi. Công chúa đòi há»i vô độ tối qua đó và nà ng lúc nà y tịnh không phải là má»™t, hoặc là hắn tối qua đã nằm mÆ¡. Bởi, hắn tháºt sá»± không cách nà o nháºn ra Hoa Nguyệt Lan hiện tại và Hoa Nguyệt Lan trên giưá»ng có chút liên hệ gì.
Gương mặt thanh tú trắng ngần cá»§a Hoa Nguyệt Lan đột nhiên lá»™ ra hai đám hồng vân, vì nà ng đã thấy Diệp Vô Ưu trong gương. NghÄ© tá»›i bản thân tối qua phóng đãng, nà ng không khá»i bừng lên cảm giác hổ thẹn, nà ng cÅ©ng không hiểu bản thân tại sao lại như váºy. Chỉ là lúc đó nà ng đã hoà n toà n lạc lối trong dục tình, đã bị dục tình chi phối, mất Ä‘i tất cả lý trÃ, cÅ©ng mất Ä‘i tất cả vẻ ngượng ngùng và dè dặt.
“Tiểu sắc lang, nhìn gì váºy?“ Hoa Nguyệt Lan nhịn không được há»n dá»—i nói, nà ng biết Diệp Vô Ưu Ä‘ang nhìn nà ng.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là nhìn nà ng công chúa lão bà .†Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì, hai tay từ trên vòng xuống, rất nhanh che lấy nhÅ© phong cách qua má»™t lá»›p y phục cá»§a nà ng. Tục ngữ có nói, chết dưới hoa mẫu đơn, thà nh quá»· vẫn phong lưu, cho dù Hoa Nguyệt Lan phong cuồng ở trên giưá»ng là m hắn chống đỡ có chút khó khăn, nhưng hắn vẫn không thể vì thế mà vứt bá» cÆ¡ há»™i hưởng thụ giai nhân.
Huống chi, biến công chúa cao quý thà nh đãng phụ trên giưá»ng. Äối vá»›i nam nhân mà nói, không phải cÅ©ng là má»™t loại thà nh tá»±u sao?
“Không được nhìn!“ Hoa Nguyệt Lan há»n dá»—i: “Bại hoại, Ä‘á»u là ngươi! Là m ngưá»i ta, ngưá»i ta...“
Gương mặt xinh đẹp cá»§a nà ng như phát sốt, bởi vì xấu hổ mà vô pháp nói tiếp. Hiển nhiên, nà ng Ä‘em việc bản thân phóng đãng tối qua toà n bá»™ oán trách Ä‘á»u đổ lên ngưá»i Diệp Vô Ưu.
“Công chúa lão bà , ta lại thế nà o?“ Diệp Vô Ưu vô tá»™i há»i.
“Ngươi là m ta đi chết a!“ Hoa Nguyệt Lan phẫn nộ nói, “TỠsắc lang, xú vô lại, tỠhỗn đản, đại bại hoại...“
Hoa Nguyệt Lan nói ra má»™t hÆ¡i tất cả từ ngữ để chá»i ngưá»i mà nà ng biết. Song mặc kệ nà ng chá»i thế nà o, Diệp Vô Ưu chút phản ứng cÅ©ng không có, ngược lại còn cưá»i hì hì, tá»±a như Ä‘ang hưởng thụ cảm giác nà y.
Việc nà y cÅ©ng khó trách Diệp Vô Ưu, bởi vì Hoa Nguyệt Lan bây giá» nhìn thế nà o cÅ©ng không giống như Ä‘ang chá»i ngưá»i, mà cà ng giống như là đang là m nÅ©ng, hắn tá»± nhiên là cảm thấy rất hưởng thụ.
Trước ngá»±c nà ng truyá»n lại cảm giác khác lạ. Hoa Nguyệt Lan tá»± nhiên biết là Diệp Vô Ưu không há» cảm thấy hối háºn, cà ng không chịu yên pháºn. Nà ng chá»i cả buổi cÅ©ng không hiệu quả, lại bị hắn thế nà y…. Bá»±c mình, liá»n ra sức cấu và o tay Diệp Vô Ưu má»™t cái.
“Ai , Ä‘au!“ Mu bà n tay Diệp Vô Ưu bị Ä‘au, hai tay không tá»± chá»§ co vá», láºp tức bất mãn nói: “Công chúa lão bà , nà ng là m cái gì mà mạnh váºy?“
“Ngươi còn nói!“ Hoa Nguyệt Lan giáºn nói: “Ngươi tối qua đối vá»›i ngưá»i ta còn không phải mạnh váºy...“
Ảnh hưởng còn lưu lại sau má»™t đêm Ä‘iên cuồng vẫn còn nghiêm trá»ng, đặc biệt là đối vá»›i Hoa Nguyệt Lan lần đầu tiên trải qua Ä‘á»i thiếu nữ mà nói, cà ng thêm phần nghiêm trá»ng. Thá»±c tế, nà ng đã ngồi trước bà n trang Ä‘iểm hÆ¡n ná»a thá»i thần, không phải là nà ng thÃch ngồi, mà nà ng hiện tại căn bản khó mà đi được, ngay cả đứng lên cÅ©ng có thể cảm thấy Ä‘au nhức Tá»± nhiên, nà ng Ä‘em trách nhiệm nà y đổ lên Diệp Vô Ưu, nà ng dưá»ng như quên mất, tối qua cùng Diệp Vô Ưu chinh chiến vô số hiệp. Ngoà i lần đầu tiên ra, còn có và i lần Ä‘á»u là nà ng lần lượt hướng tá»›i Diệp Vô Ưu tá»± động đòi há»i.
“Tối qua chÃnh là nà ng tá»± mình muốn.“ Diệp Vô Ưu thầm thì trong lòng má»™t câu, nhưng không nói ra. không thể phá»§ nháºn, hắn tối qua xác thá»±c có chút thô bạo. CÅ©ng bởi vì thân thể cá»§a Hoa Nguyệt Lan tưởng như là có thể sánh ngang vá»›i xuân dược, là m hắn dù muốn ngừng cÅ©ng không thể, cÅ©ng quên luôn hai chữ ‘Ôn nhu‘.
“Nà o, công chúa lão bà , để ta giúp nà ng vẽ chân mà y được không?“ Diệp Vô Ưu quyết định lấy lòng Hoa Nguyệt Lan má»™t chút, liá»n chá»§ động cầm mi bút lên, đối mặt vá»›i nà ng nói.
“Ngươi biết sao?“ Hoa Nguyệt Lan có vẻ không tin tưởng lắm.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên biết, ta hồi trước thưá»ng giúp Hà m Yên nha đầu đó vẽ.“ Diệp Vô Ưu nói không suy nghÄ©.
“Hứ, ta còn tưởng ngươi thưá»ng xuyên vẽ mà y cho sư tá»·!“ Hoa Nguyệt Lan khẽ hừ má»™t tiếng, ngữ khà tá»±a hồ hÆ¡i mang theo chút ghen ý.
“Băng tá»· tá»· đâu có trang Ä‘iểm.“ Diệp Vô Ưu nhá» giá»ng nói, Yến Băng CÆ¡ là kiểu mỹ nhân thuần thiên nhiên, mỹ lệ trá»i sinh, không cần bất cứ trang sức nà o. Hoa Nguyệt Lan kỳ tháºt không trang Ä‘iểm cÅ©ng xinh đẹp như váºy, chỉ là rất nhiá»u nữ hà i tá» Ä‘á»u quen đánh phấn, bởi vì, hÆ¡i trau chuốt má»™t chút có thể là m các nà ng cà ng thêm mÄ© lệ, các nà ng tá»± nhiên vì thế mà rất vui sướng.
“Hừ, nếu sư tá»· biết ngươi đối vá»›i ta như váºy, nhất định không có quả ngon cho ngươi ăn đâu!“ Hoa Nguyệt Lan tức tối nói, trong lòng có chút lo lắng, nếu như phụ hoà ng biết nà ng lại có thể thất thân cho má»™t tên Diệp Vô Ưu vô lại như váºy, cÅ©ng không biết sẽ nghÄ© thế nà o, nà ng chỉ lá» má» biết, phụ hoà ng đối vá»›i Diệp Vô Ưu tịnh không có bao nhiêu hảo cảm.
“Bẳng tá»· tá»· sẽ không trách ta đâu.“ Diệp Vô Ưu thấp giá»ng nói, trong lòng cảm giác như không có đủ không khÃ, có lẽ Yến Băng CÆ¡ sẽ không mắng hắn, nhưng nà ng hÆ¡n phân ná»a là không vui vẻ.
“Bá» Ä‘i, không nói việc nà y, tiểu vô lại, ta há»i ngươi, ngươi hôm qua vá»›i sư phụ ở trong đó là m gì? Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng chẳng muốn nghÄ© đến việc là m nà ng phiá»n muá»™n đó, bèn thay đổi đỠtà i.
“A, không có gì!“ Diệp Vô Ưu đột nhiên nghÄ© đến, hắn hôm qua vốn là đáp ứng đến tối sẽ Ä‘i tìm Hoa Vân La, nhưng cuối cùng lại qua đêm ở khuê phòng Hoa Nguyệt Lan, cÅ©ng không biết Hoa Vân La có giáºn hay không.
“Tháºt sá»± không có gì?“ Hoa Nguyệt Lan không tin chút nà o.
“Ta lừa nà ng là m gì, không tin nà ng Ä‘i há»i sư phụ nà ng Ä‘i!“ Diệp Vô Ưu đẩy má»i việc lên ngưá»i Hoa Vân La.
“Ta mà có thể há»i sư phụ, thì còn há»i ngươi là m gì?“ Hoa Nguyệt Lan quay đầu nhìn Diệp Vô Ưu, ánh mắt bất mãn nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng ở đây là m phiá»n ta, còn nữa. Hôm qua nha đầu Hà m Yên đó đến tìm ta!“
“Hà m Yên tìm nà ng là m gì?“ Diệp Vô Ưu báºt há»i.
“Ta đâu có biết, dù sao cÅ©ng là Äồng Äồng nói vá»›i ta, Hà m Yên chạy khắp nÆ¡i ở Vô Song cung. Tóm lại, ngươi Ä‘i nói vá»›i nà ng ta, không được ở trong Vô Song cung quấy phá.“ Hoa Nguyệt Lan không vui nói.
“À, ta đợi lát nữa sẽ nói vá»›i nà ng ta.“ Diệp Vô Ưu không chút quan tâm nói. Äối vá»›i hắn, Hà m Yên chỉ là cái cá»› mà thôi, trên thá»±c tế, nà ng ta nhà n rá»—i buồn chán, muốn ở Vô Song cung dạo chÆ¡i.
“Váºy ngươi còn chưa Ä‘i?“ Hoa Nguyệt Lan bắt đầu xua Ä‘uổi.
“Công chúa lão bà , ta bỠkhông nổi nà ng mà !“ Diệp Vô Ưu là m ra vẻ rất đáng thương.
“Ta mặc kệ, tá» vô lại, nói chung hôm nay ngươi không được phiá»n ta. Nếu không ta sau nà y không lý đến ngươi nữa!“ Hoa Nguyệt Lan tức tối nói, nếu Diệp Vô Ưu tối nà y còn lưu lại khuê phòng cá»§a nà ng, váºy ngà y mai hÆ¡n phân ná»a là không dáºy nổi. Quan trá»ng hÆ¡n nữa là , hôm nay Lam Äồng Äồng có đến tìm nà ng, thiếu chút nữa là phát hiện trong khuê phòng nà ng có nam nhân, nà ng tuyệt không muốn bị ngưá»i khác biết việc giữa nà ng và Diệp Vô Ưu.
“Nguyệt Lan.“ Ngay và o lúc nà y, bên ngoà i truyá»n và o thanh âm Lam Äồng Äồng.
“Äồng Äồng, có việc gì à ?“ Hoa Nguyệt Lan vá»™i và ng há»i, trong lòng không ngừng nói thầm. Nà ng ta sao lại đến đây nữa?
“Tiêu Diêu cá»§a Tán Tiên Môn và Lâm Lông Nguyệt cá»§a Vá»ng Nguyệt Các cùng đến cầu kiến cung chá»§, muá»™i có thể đến tìm cung chá»§ má»™t chút được không?†Giá»ng Lam Äồng Äồng từ bên ngoà i truyá»n đến, liá»n là m Dịệp Vô Ưu hÆ¡i ngẩn ngưá»i.
“Tiêu Diêu? Lâm Lông Nguyệt? Bá»n há» sao lại đến Vô Song cung?â€
Tà i sản của David
14-07-2008, 11:01 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Quyển 4 Chương 17
Vân La hữu dạng
Dịch giả:
vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn:
www.***************.org
“Bá»n há» sao lại đến đây?“ Diệp Vô Ưu tá»± lẩm bẩm.
“Không được nói nữa!“ Hoa Nguyệt Lan trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu, rồi láºp tức lại nén giá»ng lại há»i: “Ngươi biết bá»n há»?“
“Mấy ngà y trước vừa mới gặp qua, ả tên là Lâm Lông Nguyệt đó, còn muốn tìm ta quấy rầy!“
Diệp Vô Ưu ká» bên tai Hoa Nguyệt Lan nói, dáng vẻ hai ngưá»i lúc nà y tháºt là nồng ấm.
“Nguyệt Lan, muá»™i có Ä‘ang nghe không?“ Thấy Hoa Nguyệt Lan không trả lá»i, Lam Äồng Äồng nhịn không được bèn lên tiếng: “Tá»· và o trước đây!“
“Ai, tá»· đừng và o...“ Hoa Nguyệt Lan vá»™i vã kêu. Thế nhưng, nà ng la hÆ¡i trá»… má»™t chút, Lam Äồng Äồng đã từ cá»a sổ nhảy và o, bởi vì cá»a phòng Ä‘ang đóng.
Sau đó, Lam Äồng Äồng liá»n thấy được Diệp Vô Ưu và Hoa Nguyệt Lan lúc nà y Ä‘ang ở sát bên nhau, Ä‘iệu bá»™ nồng ấm khác thưá»ng, không khá»i ngẩn ra.
“Chà o Lam tá»· tỷ“ Diệp Vô Ưu thì má»™t chút cảm giác mất tá»± nhiên cÅ©ng không có, lại còn vá»›i Lam Äồng Äồng chà o há»i như có vẻ thân quen lắm.
“Chà o...chà o Diệp, Diệp công tá».“ Lam Äồng Äồng gáºt đầu theo quán tÃnh, tiếp theo nhìn vẻ mặt đỠá»ng cá»§a Hoa Nguyệt Lan, giữa hai chân mà y lá»™ ra mấy phần xuân tình cá»§a thiếu phụ. Trong lòng bất giác có chút hồi há»™p, cho dù nà ng vá» phương diện nà y không có kinh nghiệm gì, nhưng lúc nà y cÅ©ng nhìn ra có chút gì không thÃch hợp. Lam Äồng Äồng lần trước đến, vẫn còn sá»›m, cá»a lại luôn đóng kÃn, việc nà y không thể không là m nà ng hoà i nghi, Diệp Vô Ưu tối qua chắc là qua đêm ở đây.
“Lam tá»· tá»·, tá»· đừng gấp, công chúa lão bà sẽ nhanh Ä‘i tìm cung chá»§ cá»§a các vị.“ Diệp Vô Ưu tiếp tục vẻ ngây thÆ¡ nói. Lá»i còn chưa nói xong, Hoa Nguyệt Lan đã tức giáºn véo hắn má»™t cái.
“Tá» vô lại, không được nói nhảm, ai là lão bà cá»§a ngươi?“ Hoa Nguyệt Lan giáºn dữ mắng. Chỉ là , không được mạnh miệng như lúc trước, ngược lại có chút thiếu tá»± tin. Dẫu sao, thân thể nữ nhi cá»§a nà ng đã giao hết cho Diệp Vô Ưu rồi.
“Váºy, việc đó, Hoa Nguyệt Lan... Tiêu Diêu thân pháºn đặc thù, muá»™i nên sá»›m Ä‘i gặp cung chá»§ má»™t chút. Nói cho cùng, để bá»n há» chá» lâu không được tốt lắm.“ Lam Äồng Äồng đối vá»›i quan hệ giữa Diệp Vô Ưu và Hoa Nguyệt Lan có chút mÆ¡ hồ, cuối cùng quyết định dứt khoát không quan tâm, là m chÃnh sá»± vẫn quan trá»ng hÆ¡n.
“Cứ để bá»n há» chá» lâu lâu má»™t chút. Äặc biệt là Lâm Lông Nguyệt đó, nà ng ta có cái gì hÆ¡n ngưá»i, lại nói xấu mẹ ta!“ Diệp Vô Ưu hừ má»™t tiếng, giá»ng khó chịu nói tiếp: “Chỉ là có chút xinh đẹp thế thôi!“
“Nà ng ta tháºt sá»± nói xấu mẹ ngươi?“ Hoa Nguyệt Lan khẽ nhăn trán, Yến Ngá»c Dao dù hai mươi năm trước đã li khai Vô Song Cung, nhưng trên danh nghÄ©a, bà ta vẫn là sư muá»™i cá»§a đương kim Vô Song cung chá»§, cÅ©ng chÃnh là sư thúc cá»§a Hoa Nguyệt Lan. Nghe nói có ngưá»i nói xấu sư thúc cá»§a mình, Hoa Nguyệt Lan tá»± nhiên cÅ©ng có chút bất mãn.
“Nà ng ta có bệnh mà , sư phụ nà ng ta gả không được cho ai, lại đổ lá»—i lên đầu mẹ ta, đúng là chuyện quái gở!“ Diệp Vô Ưu bá»±c tức nói: “Äợi ta sau nà y có cÆ¡ há»™i, nhất định phải giáo huấn nà ng ta tháºt tốt!“
“Diệp công tá», việc giáo huấn Lâm Lông Nguyệt, hãy để sau nà y hẵng nói. Huống hồ, chúng ta chá»§ yếu là tiếp đãi Tiêu Diêu, tịnh không phải là Lâm Lông Nguyệt.“ Lam Äồng Äồng có chút bất lá»±c nói. Mặc dù những lá»i cá»§a Diệp Vô Ưu cÅ©ng là m nà ng đối vá»›i Lâm Lông Nguyệt nảy sinh má»™t tia bất mãn, nhưng thân pháºn cá»§a Tiêu Diêu suy cho cùng không phải bình thưá»ng, không thể để ngưá»i ta chá» suốt ở bên ngoà i được.
“Äồng Äồng. Như váºy nha, tá»· má»i bá»n há» và o trước, sau đó chiêu đãi má»™t chút gì đó, muá»™i bây giá» liá»n Ä‘i tìm sư phụ.“ Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i cân nhắc má»™t chút rồi nói, nà ng cÅ©ng biết sức ảnh hưởng cá»§a Tiêu Diêu, nói đúng hÆ¡n, là sức ảnh hưởng cá»§a sư phụ hắn Tiêu Vấn Thiên, tuy Vô Song Cung vẫn không đến mức đối vá»›i Tán Tiên Môn sưu mị tương hướng, nhưng cÅ©ng không thể thất lá»… đối vá»›i hỠđược.
“CÅ©ng được, váºy tá»· Ä‘i trước.“ Nói đơn giản tại Vô Song Cung, thân pháºn Lam Äồng Äồng cao hÆ¡n Hoa Nguyệt Lan, nhưng đầu tiên Hoa Nguyệt Lan là công chúa cá»§a Bách Hoa Äế Quốc. Mặt khác, nà ng lại là đệ tá» chân truyá»n cá»§a cung chá»§. Cho nê có nhiá»u việc, Lam Äồng Äồng Ä‘á»u phải xin ý kiến cá»§a Hoa Nguyệt Lan, còn ba đại há»™ pháp kia thì Ä‘á»u ưa thÃch thanh tịnh, trừ phi Lam Äồng Äồng vắng mặt, nếu không bá»n há» cÆ¡ bản sẽ không lo công việc.
Còn chưa kịp li khai, sau lưng Lam Äồng Äồng truyá»n lại tiếng kêu thảm cá»§a Diệp Vô Ưu: “Công chúa lão bà mưu sát thân phu!“
Lam Äồng Äồng khẽ lắc đầu, tăng nhanh nhịp bước, cho dù bất luáºn Hoa Nguyệt Lan và Diệp Vô Ưu đáo để có quan hệ gì, Ä‘á»u không cần nà ng báºn táºm, đến lúc đó, để thánh nữ bá»n há» báºn tâm váºy.
“Tá» vô lại, ngươi Ä‘i tìm chết à ?“ Hoa Nguyệt Lan tức giáºn không ngừng, vốn là còn muốn che dấu nhiá»u hÆ¡n má»™t chút. Biết đâu tên gia há»a nà y chỉ sợ thiên hạ không loạn, hắn như Ä‘ang mong tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Kết quả là chưa gì đã để Lam Äồng Äồng biết chuyện rồi.
Nếu Hoa Nguyệt Lan biết Lam Äồng Äồng trước kia không lâu nhìn trá»™m nà ng và Diệp Vô Ưu hôn nhau nồng nhiệt, không biết trong lòng sẽ nghÄ© thế nà o.
“Công chúa lão bà , đừng giáºn mà , cùng lắm ta giúp nà ng Ä‘i gá»i sư phụ nà ng!“ Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì nói, có Ä‘iá»u, hắn nói là giúp Hoa Nguyệt Lan, trên thá»±c tế là cho bản thân hắn. Tối qua không đến tìm Hoa Vân La, hắn cÅ©ng có chút lo lắng nà ng sẽ giáºn, hiện tại vừa khéo có thể Ä‘i bổ cứu má»™t chút.
“Vạn nhất sư phụ không thể đến?†Hoa Nguyệt Lan hừ một tiếng.
“Yên tâm, ta nhất định có thể thuyết phục được sư phụ nà ng, ta bảo đảm vá»›i nà ng!“ Diệp Vô Ưu thà nh khẩn hứa, rồi ká» bên tai Hoa Nguyệt Lan nói: “Ta nếu không thể kêu sư phụ nà ng đến, nà ng có thể bắt ta ba ngà y không được lên giưá»ng nà ng.“
“Äi chết Ä‘i, tá» sắc lang, ba tháng không cho phép ngươi và o phòng ta!“ Hoa Nguyệt Lan vừa giáºn vừa ngượng, trừng mắt nhìn hắn.
“Hì hì, công chúa lão bà , ta Ä‘i trước đây!“ Diệp Vô Ưu nói rất nhanh, sau đó lách mình Ä‘i ra cá»a, hắn căn bản không cá»± tuyệt cÆ¡ há»™i Hoa Nguyệt Lan mang đến.
Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i do dá»± má»™t chút, ngồi dáºy chuẩn bị ra cá»a, vừa má»›i đứng thẳng dáºy, hạ thân liá»n truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au dữ dá»™i.
“TỠhỗn đản!“ Hoa Nguyệt Lan mắng thầm, hơi ngừng lại một chút, vẫn cố gắng chịu đựng đi ra ngoà i.
Lạc Lạc và Tuyết Tuyết hai ngưá»i Ä‘ang say sưa nói chuyện to nhá», khi Diệp Vô Ưu như gió Ä‘i đến trước mặt hai nà ng, bá»n há» má»›i phản ứng, Ä‘ang định chặn hắn lại thì phát hiện đó là Diệp Vô Ưu, nhá»› đến phân phó cá»§a cung chá»§, hai nà ng liá»n nhưá»ng đưá»ng. Diệp Vô Ưu cÅ©ng không để ý đến bá»n há», tiếp tục chạy nhanh và o trong.
Diệp Vô Ưu theo bản năng ghé ngang qua dục trì liếc nhìn, nhưng không thấy mỹ nhân ngư đâu, liá»n chạy vá» hướng thạch ốc. Nhìn thấy tình cảnh bên trong, hắn không khá»i bị chấn động.
“Vân La, nà ng sao váºy?“ Diệp Vô Ưu chạy nhanh đến bên giưá»ng, trên giưá»ng, Hoa Vân La sắc mặt trắng xanh, hÆ¡i thở yếu á»›t.
Hoa Vân La mở to mắt. Äôi con ngươi xinh đẹp ảm đảm vô quang, so vá»›i nà ng lúc trước kia quả tháºt là má»™t trá»i má»™t vá»±c. Nhìn thấy Diệp Vô Ưu, trên mặt nà ng tá»±a hồ xuất hiện má»™t tia vui mừng, ánh mắt cÅ©ng sáng lên được và i phần.
“Vô Ưu, chà ng đến đây!“ Hoa Vân La hình như muốn ngồi dáºy, nhưng chỉ chống được ngưá»i lên, không ngồi dáºy nổi. Diệp Vô Ưu thấy váºy, vá»™i và ng chạy đến đỡ nà ng dáºy.
“Vân La, rốt cuá»™c đã phát sinh việc gì? Nà ng sao lại như thế nà y?“ Diệp Vô Ưu lo lắng há»i. Hắn tháºt sá»± rất nôn nóng. Má»™t tuyệt đại giai nhân dưá»ng như sắp đến cảnh hương tiêu ngá»c vẫn, hÆ¡n nữa tuyệt đại giai nhân nà y hÆ¡n phân ná»a đã thuá»™c vá» hắn, hắn sao có thể không nôn nóng được?
“Không có gì. Tẩu há»a nháºp ma mà thôi.“ Hoa Vân La lắc đầu: “Không ngỠđược, bao nhiêu năm đến nay, ta tá»± há»i trong giá»›i tu tâm, không có bao nhiêu ngưá»i có thể so được vá»›i ta. Nhưng sau khi gặp chà ng, có lẽ đã khiến cho ma chưởng tà ng ẩn bao nhiêu năm trong ta bá»™c phát, sau khi phát ra thì không thể thu tháºp.
“Váºy phải là m sao má»›i có thể cứu được nà ng?“ Diệp Vô Ưu gấp gấp há»i. Thông thưá»ng gặp tình huống nà y, ngưá»i bị tẩu há»a nháºp ma Ä‘á»u cần phải có tu tiên giả vá»›i công lá»±c cao hÆ¡n đến khai thông kinh mạch. Nhưng muốn tìm được ngưá»i có công lá»±c cao hÆ¡n Hoa Vân La, quả tháºt khó vô cùng!
“Không cần cứu ta.“ Hoa Vân La khẽ lắc đầu:“Lúc sắp chết, có thể gặp được chà ng, cÅ©ng coi như là ông trá»i đã thá»a mãn nguyện vá»ng cuối cùng cá»§a ta. Cho dù, cho dù chà ng không phải là Ngá»c Dao, nhưng… nhưng ta cÅ©ng mãn nguyện.“
“Không thể, ta nhất định phải cứu nà ng!“ Diệp Vô Ưu sốt ruột nói: “Nà ng nhanh nói cho ta biết, cuối cùng là có biện pháp gì!“
“Không có biện pháp gì cả, trên thế giá»›i nà y, chỉ có ba ngưá»i có thể cứu ta. Nhưng mà , Ä‘á»u không còn kịp nữa.“ Hoa Vân La buồn bã nói: “Hoa Thiên Hương và Triệu Thiên Tâm ở Y cốc, và còn Tiêu Vấn Thiên ở Tán Tiên Môn, bá»n há» có lẽ có khả năng cứu ta, chỉ là ta đã không thể kiên trì được cho đến lúc gặp bá»n há».“
Tán Tiên Môn nằm xa ở Vá»ng Nguyệt Äế Quốc, còn Y Cốc cÅ©ng không nằm trong lãnh thổ Bách Hoa Äế Quốc, Triệu Thiên Tâm lại đã Ä‘i Phiêu Tuyết Äế Quốc, muốn bá»n hỠđến cứu Hoa Vân La tháºt sá»± là đã quá trá»….
“Vân La, chẳng nhẽ không có biện pháp nà o khác sao?“ Diệp Vô Ưu không muốn từ bá» như váºy, không cam lòng há»i.
“Chân khà trong ná»™i thể cá»§a ta đã tan rã, hoà n toà n không có cách nà o ngưng tụ, nếu ta có thể ngưng tụ được cho dù là má»™t chút chân khÃ, ta vẫn còn cách liệu thương cho bản thân.“ Hoa Vân La nhẹ nhà ng lắc đầu: “Chà ng không phải phà tâm, ta nghÄ©, ta còn có thể sống được và i giá» nữa, chà ng nếu, nếu thá»±c sá»± yêu thÃch ta, váºy ở bên cạnh ta, được không?“
“Không, ta không thể trÆ¡ mắt nhìn nà ng chá» chết được, ta sẽ nghÄ© cách cứu nà ng!“ Diệp Vô Ưu lắc đầu, cương quyết nói. NghÄ© má»™t lúc, hắn nhẹ nhà ng đỡ Hoa Vân La nằm xuống giưá»ng, đắp chăn cho nà ng rồi nói: “Vân La, nà ng phải chá» ta, ta sẽ quay lại cứu nà ng!“
Không cho Hoa Vân La có cÆ¡ há»™i cá»± tuyệt, Diệp Vô Ưu tức tốc lách ngưá»i ra khá»i thạch ốc, không lâu sau hắn đã ra đến ngoà i cốc.
“Lạc Lạc, Tuyết Tuyết, cung chá»§ các ngưá»i xảy ra chuyện rồi, các ngưá»i và o chiếu cố nà ng Ä‘i. Trước khi ta quay lại, nếu không nắm chắc cứu được nà ng thì không được động đến nà ng, hiểu chưa?†Diệp Vô Ưu vừa chạy vừa nói rất gấp.
“A, cung chủ đã xảy ra chuyện gì?“ Lạc Lạc và Tuyết Tuyết kinh hãi hô to, thân ảnh xinh đẹp chớp lên, trong nháy mắt đã biến mất trước mặt Diệp Vô Ưu.
Diệp Vô Ưu không là gì đến bá»n há», gấp rút chạy ra ngoà i Vô Song Cung. Hắn hiện tại Ä‘ang muốn tìm má»™t ngưá»i, cho dù hắn không biết tìm nà ng có tác dụng gì không, nhưng trước mắt hắn, cÅ©ng chỉ có thể hy vá»ng và o nà ng.
Khi Diệp Vô Ưu Ä‘ang cấp tốc chạy nhanh qua đại sảnh Vô Song Cung, Lâm Lông Nguyệt không tá»± chá»§ hÆ¡i ngây ngưá»i ra, sau đó khẽ ồ má»™t tiếng: “Äó là ai? Hình như có chút quen quen.“
“Ai, tá» sắc...“ Hoa Nguyệt Lan mở miệng định la lên, nhưng còn chưa kịp kêu thì Diệp Vô Ưu đã biến mất khá»i tầm mắt cá»§a nà ng, nà ng và Lâm Lông Nguyệt không giống nhau. Nà ng đối vá»›i Diệp Vô Ưu hiện nay cà ng thêm thân thuá»™c. Cho nên, vừa nhìn thân ảnh cá»§a hắn liá»n nháºn ra ngay.
“Ta là m sai rồi, lại để hắn Ä‘i tìm sư phụ. Sao đột nhiên lại chạy, sư phụ cÅ©ng không thấy hắn gá»i đến.“ Hoa Nguyệt Lan trong lòng hoà i nghi, lại chá»i thầm hắn thêm hai câu, tá» sắc lang, xú há»—n đản!
Tà i sản của haitc
15-07-2008, 11:20 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 4 Chương 18
Thùy thị cứu tinh
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Diệp Vô Ưu vá»™i vã chạy xuống núi, không mảy may để ý ánh mắt kinh ngạc cá»§a ngưá»i khác. Hắn bây giá» chỉ muốn chạy tháºt nhanh đến Phiêu Miểu trấn. Sau đó, Ä‘i tìm má»™t ngưá»i, chÃnh là Lãnh Tâm Âm.
Lãnh Tâm Âm hiện nay ở trong Vân Má»™ng Äại Lục tháºp đại cao thá»§ bà i danh đệ tam, tu vi có lẽ không bằng Hoa Vân La, nhưng tháºt sá»± so ra cÅ©ng không kém mấy. Quan trá»ng nhất là Lãnh Tâm Âm kiến thức rá»™ng lá»›n, cho dù bản thân nà ng ta không thể cứu Hoa Vân La, cÅ©ng có thể biết được những nÆ¡i khác. Vì váºy Diệp Vô Ưu má»›i nghÄ© đến việc Ä‘i tìm Lãnh Tâm Âm.
Chỉ có Ä‘iá»u, Diệp Vô Ưu kì tháºt không biết Lãnh Tâm Âm ở chá»— nà o, bởi váºy trong lòng hắn còn có chút lo lắng không có thể tìm được hay không. Bất quá, rất nhanh hắn liá»n phát hiện, bản thân đã lo lắng dư thừa. Bởi vì hắn vừa má»›i đến ở Phiêu Miểu trấn, Lãnh Tâm Âm liá»n tá»± động xuất hiện trước mặt hắn.
“Ngươi sao lại xuống núi?“ Ngữ khà Lãnh Tâm Âm có chút bất mãn.
“Sư phụ tá»· tá»·, nhanh Ä‘i theo ta!“ Diệp Vô Ưu cÅ©ng không quản nhiá»u là m gì, kéo Lãnh Tâm Âm chạy Ä‘i.
“Äi đâu?“ Lãnh Tâm Âm không vui há»i: “Ngươi Ä‘ang là m gì váºy?“
“Sư phụ tỷ tỷ, vừa đi vừa nói!“ Diệp Vô Ưu nói rất nhanh: “Nếu không, chỉ sợ là đến không kịp!“
Bởi vì Diệp Vô Ưu đột nhiên lại chạy Ä‘i. Không còn cách nà o, Hoa Nguyệt Lan đà nh quyết định tá»± mình Ä‘i tìm Hoa Vân La. Chỉ là , khi nà ng Ä‘i đến ngoà i cốc, cÅ©ng không nhìn thấy Lạc Lạc và Tuyết Tuyết, trong lòng liá»n có cảm giác không hay, hÆ¡i ngáºp ngừng má»™t chút, rồi Ä‘i và o trong. Trá»±c tiếp đến thẳng phÃa ngoà i thạch ốc, sau đó nà ng liá»n thấy Hoa Vân La Ä‘ang nằm trên giưá»ng còn có Lạc Lạc và Tuyết Tuyết ở bên cạnh Ä‘ang nôn nóng Ä‘i xung quanh.
“Sư phụ, ngưá»i là m sao váºy?“ Hoa Nguyệt Lan vá»™i và ng chạy đến bên giưá»ng, nhất thá»i nà ng cÅ©ng quên mất khó chịu ở hạ thân, chỉ gấp gáp há»i.
“Ta không việc gì.“ Hoa Vân La khẽ lắc đầu: “Các ngươi đi ra cả đi, không cần lo cho ta.“
“Sư phụ, con…con Ä‘i tìm ngưá»i đến cứu sư phụ!“ Hoa Nguyệt Lan nói xong liá»n chạy ra ngoà i. Nà ng kì tháºt đã nhìn ra, Hoa Vân La Ä‘ang bị tẩu há»a nháºp ma. Trên thá»±c tế, nếu không phải tẩu há»a nháºp ma, vá»›i tu vi hiện tại cá»§a Hoa Vân La, sao lại có thể yếu á»›t đến nông ná»—i nà y?
Hoa Nguyệt Lan vá»™i và ng chạy đến đại sảnh, Lam Äồng Äồng khẩn trương ra đón.
“Nguyệt Lan, cung chá»§ còn chưa đến sao?“ Lam Äồng Äồng nhá» giá»ng há»i, hai ngưá»i Tiêu Diêu và Lâm Lông Nguyệt chỠđợi có đến và i thá»i thần, để bá»n hỠđợi liên tục, tá»±a hồ có chút không được tốt lắm.
“Sư phụ có chuyện rồi!†Hoa Nguyệt Lan dù rất gấp, nhưng thanh âm vẫn kìm xuống tháºt nhá». Hiển nhiên tạm thá»i tịnh không muốn để ngoại nhân biết tin tức cá»§a Hoa Vân La.
“A?“ Äồng Äồng thất kinh hô lên má»™t tiếng, “Cung chá»§ sao rồi?“
“Äồng Äồng, tá»· qua đây!“ Hoa Nguyệt Lan kéo Lam Äồng Äồng ra xa má»™t chút, sau đó nói tiếp: “Sư phụ bị tẩu há»a nháºp ma, vá»›i công lá»±c cá»§a chúng ta, căn bản không có biện pháp cứu chữa sư phụ. Tá»· nói xem, chúng ta phải là m sao? Có cần phải nhá» Tiêu Diêu trợ giúp không? Hắn là đệ tá» cá»§a Tiêu Vấn Thiên, hÆ¡n nữa xem ra, tu vi cá»§a hắn rất cao. Có lẽ có thể cứu được sư phụ không biết chừng.“
“Nhưng, vạn nhất nếu hắn không có hảo ý, chúng ta lại bị phiá»n phức.“ Lam Äồng Äồng có chút lo âu nói: “Chúng ta và Tán Tiên Môn tịnh không có bao nhiêu giao hảo, vá»›i Tiêu Diêu ngưá»i nà y trước giá» cà ng không có liên hệ gì. Tá»· có chút gì đó không dám tin tưởng hắn.â€
“Muội cũng có chút lo lắng, sở dĩ mới muốn thương lượng với tỷ.“ Hoa Nguyệt Lan hơi sốt ruột: “Nhưng mà , hiện tại muội cũng không nghĩ được biện pháp gì để cứu được sư phụ. Muội sợ nếu còn trì hoãn, sư phụ sẽ...“
“Váºy, chúng ta đánh cược má»™t phen!“ Lam Äồng Äồng nghÄ© má»™t chút, cắn răng nói.
â€œÄÆ°á»£c, vì sư phụ, muá»™i cÅ©ng cược má»™t lần!“ Hoa Nguyệt Lan nghÄ© nghÄ© rồi gáºt đầu.
Hai ngưá»i thương lượng xong xuôi, Lam Äồng Äồng liá»n Ä‘i vá» phÃa Tiêu Diêu.
“Tiêu công tá», ta liá»n dẫn ngà i Ä‘i gặp cung chá»§.“ Lam Äồng Äồng miá»…n cưỡng mỉm cưá»i nói.
“Äa tạ Lam cô nương.“ Tiêu Diêu khẽ cưá»i nói.
Lâm Lông Nguyệt lại hừ nhẹ má»™t cái, hình như có chút bất mãn. Nà ng vốn cho rằng, phải là Vô Song Cung cung chá»§ ra gặp bá»n há» má»›i đúng, chứ không phải để bá»n há» phải Ä‘i gặp Vô Song cung chá»§.
Tiêu Diêu không há» tá» ra bất mãn, hắn ta tá»± nhiên cÅ©ng không thể biểu thị được gì. Tháºt sá»± thì, nếu chỉ vì thân pháºn truyá»n nhân Vá»ng Nguyệt Các cá»§a má»™t mình Lâm Lá»™ng Nguyệt, sợ là căn bản Vô Song Cung cÅ©ng không để trong mắt.
Chỉ là , khi Hoa Nguyệt Lan Lam Äồng Äồng cùng vá»›i Tiêu Diêu, Lâm Lông Nguyệt Ä‘ang đến ở ngoà i cốc. Hoa Nguyệt Lan phát hiện việc không ngỠđược. Lạc Lạc lại đứng canh giữ ở đây, hÆ¡n nữa còn cản đưá»ng bá»n há».
“Nguyệt Lan sư tá»·, cung chá»§ đã phân phó, trước khi Diệp công tá» chưa quay vá», bất luáºn ngưá»i nà o Ä‘á»u không gặp.“ Lạc Lạc nhá» giá»ng nói, trên mặt nà ng ta, còn phảng phất mang theo vẻ thương tâm.
“Sao lại như váºy được?“ Hoa Nguyệt Lan sững sá»: “Lạc Lạc, sư phụ tình cảnh hiện tại cá»§a sư phụ muá»™i cÅ©ng biết, không thể cháºm trá»… được nữa.“
“Nhưng mà , Nguyệt Lan sư tỷ, đây là mệnh lệnh của cung chủ, muội cũng không thể chống lại.“ Lạc Lạc lộ ra vẻ bất lực.
“Lạc Lạc, muá»™i nếu thá»±c sá»± muốn tốt cho cung chá»§, thì hãy để chúng ta và o!“ Lam Äồng Äồng trầm giá»ng nói.
“Lam cô nương, cung chá»§ quý cung tá»±a hồ đã xảy ra chuyện gì?“ Tiêu Diêu ở bên cạnh nghe ra có chút gì bất thưá»ng, nhÃu mà y há»i.
“Tiêu công tá», việc đến mức nà y, ta đà nh nói tháºt, cung chá»§ cách đây không lâu bất ngá» bị tẩu há»a nháºp ma. Chúng ta khẩn thiết xin Tiêu công tá» có thể cứu giúp.“ Lam Äồng Äồng hướng tá»›i Tiêu Diêu thi lá»…, nói.
“Lam cô nương bất tất khách khÃ, má»i ngưá»i Ä‘á»u là tu tiên đồng đạo, giúp đỡ lẫn nhau tất nhiên là phải là m.“ Tiêu Diêu vá»™i nói: “Bất quá, tạm thá»i ta cÅ©ng không thể bảo đảm là có thể giúp được gì không, nhất thiết phải gặp quý cung chá»§ trước má»›i được.“
“Ngươi! Các ngưá»i và o Ä‘i!“ Lúc nà y, Lạc Lạc cắn răng nói, vì cung chá»§, dù sau nà y bị cung chá»§ trách phạt, cÅ©ng quyết định kháng lệnh má»™t lần.
“Sư phụ, vị nà y là Tán Tiên Môn Tiêu Diêu công tá», vị nà y là Vá»ng Nguyệt Các Lâm Lông Nguyệt Lâm cô nương.“ Trong thạch ốc, Hoa Nguyệt Lan cẩn thẩn hướng tá»›i Hoa Vân La giá»›i thiệu hai ngưá»i.
“Vãn bối Tiêu Diêu. Äã gặp qua cung chá»§.“ Tiêu Diêu khách khà hà nh lá»…, Lâm Lông Nguyệt lại không có phản ứng gì.
“Tiêu công tá» bất tất Ä‘a lá»…, thân thể Vân La không được khá»e, không tiện kiến lá»…, mong các vị không trách.“ Hoa Vân La ảm đạm nói. Mặc dù nà ng lúc nà y tịnh không muốn gặp mấy ngưá»i nà y, nhưng bá»n hỠđã và o, cÅ©ng không có biện pháp. Nà ng bây giá» cÅ©ng không có năng lá»±c để Ä‘uổi bá»n há» ra được.
“Nếu cung chá»§ không báºn tâm, vãn bối muốn xem mạch cho cung chá»§.“ Tiêu Diêu Ä‘i đến bên cạnh giưá»ng.
“Váºy xin là m phiá»n Tiêu công tá».“ Ngữ khà Hoa Vân La rất bình tÄ©nh, đối phương bản thân đến từ Tán Tiên Môn, để hắn thá» má»™t chút không hẳn là không được.
Tiêu Diêu đưa hai ngón tay ra, ngón tay hắn nhá» dà i lại rất đẹp, có thể so được vói ngá»c chỉ cá»§a mỹ nhân, ngón tay hắn nhẹ nhà ng đặt trên cổ tay Hoa Vân La. Chốc lát sau, chân mà y nhÃu chặt lại.
“Tiêu công tá», thế nà o rồi?“ Hoa Nguyệt Lan không nhịn được lên tiếng há»i.
Tiêu Diêu thu tay vá», khẽ lắc đầu, thở ra má»™t hÆ¡i: “Tháºt xin lá»—i, sợ là ta cÅ©ng vô năng giúp được.“
“Có thá»±c là không có biện pháp sao? Váºy, váºy cung chá»§ phải là m sao?“ Lam Äồng Äồng dáng vẻ như sắp khóc.
“Nếu sư phụ ta có ở đây, váºy thì còn có biện pháp, nhưng mà , hiện tại đến tìm sư phụ. Äã không kịp rồi.“ Tiêu Diêu có chút bất lá»±c nói.
“Tình cảnh cá»§a chÃnh ta, ta rất rõ, các ngươi bất tất phải phà tâm.“ Giá»ng hư nhược cá»§a Hoa Vân La lại vang lên: “Các ngươi ra cả Ä‘i.“
“Váºy. Sư phụ, ngưá»i, ngưá»i phải là m sao?†Hoa Nguyệt Lan giá»ng nghẹn ngà o há»i.
“Ta muốn yên tĩnh một lát.“ Hoa Vân La yếu ớt nói.
“Váºy, váºy sư phụ, con, chúng con Ä‘i ra trước.“ Hoa Vân La kiên quyết muốn ở má»™t mình, Hoa Nguyệt Lan tá»± nhiên không còn cách nà o khác.
“Nếu… nếu gặp Vô Ưu, kêu hắn đến đây tìm ta.“ Ngay khi Hoa Nguyệt Lan bước ra thạch ốc, sau lưng truyá»n lại thanh âm yếu á»›t cá»§a Hoa Vân La
“Vâng, sư phụ.“ Hoa Nguyệt Lan cuối cùng cÅ©ng không kiá»m được nước mắt chảy ra. Nà ng không quay đầu lại, chỉ chạy tháºt nhanh ra ngoà i.
“Thiên đố hồng nhan a!“ Tiêu Diêu báºt than, lắc đầu, trong lòng như thấy thổn thức. Xem ra, nhiệm vụ sư phụ giao phó không hoà n thà nh được rồi.
Diệp Vô Ưu dắt Lãnh Tâm Âm chạy vá» Vô Song Cung. Lần nà y cÅ©ng không thấy ai ngăn cản hắn, hắn trên đưá»ng đến phÃa ngoà i cốc Ä‘á»u thông suốt không gặp trở ngại gì, nhưng vừa lúc đó lại chạm mặt Tiêu Diêu và mấy ngưá»i Ä‘ang từ phÃa trong Ä‘i ra.
“Diệp công tá», ngà i đã vá» rồi!“ Nhìn thấy Diệp Vô Ưu, Lạc Lạc nhịn không được lên tiếng oán trách: “Cung chá»§ đợi ngà i mãi!“
“Ta biết rồi!“ Diệp Vô Ưu thuáºn miệng trả lá»i, không nhìn đến mấy ngưá»i Tiêu Diêu, tiếp tục kéo Lãnh Tâm Âm và o trong.
“Ai!“ Tiêu Diêu nhìn thấy Lãnh Tâm Âm, thấp thoáng có chút kinh ngạc, hắn tịnh chưa bao giá» gặp qua Lãnh Tâm Âm, nhưng đã nghe ngưá»i khác miêu tả qua hình dạng nà ng. Bây giá» vừa nhìn thấy, không khá»i có chút hoà i nghi vá» thân pháºn nà ng.
Bất quá, cũng mới chỉ là hoà i nghi một chút, bởi vì theo hắn thấy. Lãnh Tâm Âm căn bản không thể nà o xuất hiện ở Vô Song Cung.
Tiêu Diêu chỉ hoà i nghi, nhưng Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng đã nháºn ra Lãnh Tâm Âm. Trong lòng tất nhiên rất kinh hãi, vá»™i vã quay ngưá»i lại chạy và o bên trong, đồng thá»i nói vá»›i Lam Äồng Äồng: “Äồng Äồng, muá»™i Ä‘i và o xem má»™t chút, tá»· tiếp đãi Tiêu công tá» trước.“
â€œÄÆ°á»£c.“ Lam Äồng Äồng đáp lại má»™t tiếng, nà ng không nháºn ra Lãnh Tâm Âm, đối vá»›i hà nh động cá»§a Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng không thấy có gì bất ổn. Bởi vì nà ng ta cÅ©ng biết quan hệ đặc biệt giữa Hoa Nguyệt Lan và Diệp Vô Ưu, nà ng hiện giá» cÅ©ng chỉ tưởng rằng Hoa Nguyệt Lan vì Diệp Vô Ưu xuất hiện má»›i chạy và o, lại không biết là Hoa Nguyệt Lan là vì nhìn thấy Lãnh Tâm Âm má»›i gấp rút quay lại.
“Hắn sao lại cũng ở chỗ nà y?“ Lần nà y, Lâm Lông Nguyệt đã nhìn thấy rõ rà ng Diệp Vô Ưu, trong lòng có chút nghi hoặc, nếu không phải bây giỠđang ở Vô Song Cung, nà ng có thể còn nghĩ đến việc đi tìm Diệp Vô Ưu thanh toán.
“Vân La, ta vá» rồi!“ Diệp Vô Ưu chạy và o trong thạch ốc, đến bên giưá»ng, sốt ruá»™t há»i: “Nà ng hiện giá» cảm thấy thế nà o?“
“Ta không sao, chà ng quay lại là tốt rồi.“ Nhìn thấy Diệp Vô Ưu, trên mặt Hoa Vân La lá»™ tia tươi cưá»i. Tiếp theo nà ng liá»n nhìn thấy Lãnh Tâm Âm, sắc mặt liá»n biến đổi: “Lãnh Tâm Âm?“
“Hôm nay chung quy đã gặp được Vô Song Cung thần bà cung chá»§, Tâm Âm cảm thấy rất vinh hạnh.“ Lãnh Tâm Âm cưá»i nhạt: “Chỉ là , không ngá» chúng ta lại gặp mặt trong hoà n cảnh nà y.“
“Sư phụ tỷ tỷ, đừng nói mấy việc đó nữa, nà ng mau xem thỠVân La, xem có biện pháp gì cứu nà ng không!“ Diệp Vô Ưu nôn nóng nói.
Tà i sản của David
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a David
17-07-2008, 09:58 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 4 Chương 19
Tiêu hồn liệu pháp
Dịch giả:
vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
“Trên đưá»ng Ä‘i ta đã nói qua vá»›i ngươi, công lá»±c cá»§a ta không thể cao hÆ¡n nà ng ta, sở dÄ©, muốn ta dùng chân khà để đả thông kinh mạch, cÆ¡ bản là không có khả năng.“ Lãnh Tâm Âm nhạt giá»ng nói: “Hiện tại chỉ có má»™t cách duy nhất, là dá»±a và o bản thân nà ng ta, nếu ná»™i thể có thể ngưng tụ má»™t tia chân khÃ, tá»± mình có thể từ từ khai thông. Mặc dù rất thống khổ nhưng trước mắt mà nói, chỉ có biện pháp nà y khả dÄ© có thể là m được.“
“Vân La cÅ©ng đã nói vá»›i ta vá» việc nà y. Nhưng nà ng ấy bản thân không cách nà o ngưng tụ chân khà a!“ Diệp Vô Ưu nôn nóng nói: “Sư phụ tá»· tá»·, nhẽ nà o không còn biện pháp nà o khác sao?â€
“Ngươi gấp cái gì?“ Lãnh Tâm Âm không chút hảo khà nói: “Ta tá»± nhiên biết là nà ng không cách nà o ngưng tụ chân khÃ.“
“Ta không gấp sao được chứ?“ Diệp Vô Ưu bực tức nói: “Vân La sắp chết đó!“
“Vô Ưu, chà ng đừng như váºy. Kỳ tháºt, sinh tỠđối vá»›i ta mà nói, tịnh không quá quan trá»ng, ta đã thông suốt rồi.“ Hoa Vân La ảm đạm nói.
“Hiện gặp mặt ta trong tình huống nà y, không biết cung chá»§ có cảm tưởng gì?†Lãnh Tâm Âm đột nhiên cưá»i nhẹ, nói vá»›i Hoa Vân La.
“Ta ngay cả sinh tá» Ä‘á»u đã nghÄ© thông, sao lại còn để tâm đến những việc khác? Hoa Vân La bình tÄ©nh lạ thưá»ng: “Äối vá»›i ta bây giá» mà nói, ngươi là Ma Tông tông chá»§ cÅ©ng tốt, hay là má»™t ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng tốt, Ä‘á»u không quan trá»ng.“
“Sư phụ tá»· tá»·, nà ng rốt cuá»™c là có đến giúp ta cứu ngưá»i hay không?“ Diệp Vô Ưu có chút bất mãn: “Nói nhiá»u lá»i vô Ãch là m cái gì a?“
“Nếu ngươi muốn ta cứu nà ng thì đối với ta lễ độ một chút!“ Lãnh Tâm Âm trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu.
“Ta không quản giữa nà ng và Vân La có ân oán gì, tóm lại nà ng bây giỠđừng nói mấy việc nà y, cứu Vân La trước rồi hẵng nói!“ Diệp Vô Ưu cÅ©ng phát cáu, tức tối nói: “Bằng không, đừng nói ta không nháºn nà ng là sư phụ!“
Lãnh Tâm Âm trợn mắt hung hãn nhìn Diệp Vô Ưu, không biết là bị bức bách bởi uy hiếp của Diệp Vô Ưu, hay là có nguyên nhân nà o khác.Không nói gì thêm với Hoa Vân La, chỉ lạnh lùng nói: “Muốn cứu nà ng ta cũng không phải không có cách. Mặc dù ta không có năng lực đả thông kinh mạch, nhưng mà ta có biện pháp giúp nà ng ngưng tụ chân khà trong nội thể.“
“Biện pháp gì?“ Diện Vô Ưu gấp rút há»i.
“Rất đơn giản, ngươi chỉ cần thi triển Tiêu Hồn Bát Chỉ lên nà ng là được.“ Lãnh Tâm Âm há» hững nói: “Tiêu Hồn Bát Chỉ có thể kÃch phát tiá»m năng trong cÆ¡ thể nà ng ta, lợi dụng tiá»m năng nà y, có lẽ có khả năng ngưng tụ má»™t Ãt chân khÃ, sau đó nà ng ta có thể tá»± cứu bản thân.“
“Thế nhưng, Tiêu Hồn Bát Chỉ không phải sẽ phong bế toà n bá»™ chân khà trong ngưá»i nà ng ấy sao?“ Diệp Vô Ưu có chút khó hiểu liá»n há»i.
“Cái đó không phải là vừa đúng lúc sao? Chân khà trong ná»™i thể nà ng ta hiện giá» tán loạn, ngươi dùng Tiêu Hồn Bát Chỉ trên ngưá»i nà ng, trái lại có thể giảm bá»›t thống khổ cho nà ng, huống hồ Tiêu Hồn Bát Chỉ tuy là má»™t loại cấm chế lợi hại, nhưng trên thá»±c tế, ngưá»i trúng Tiêu Hồn Bát Chỉ còn có thể giữ lại được má»™t chút chân khà Ãt á»i. Chân khà nà y nếu bình thưá»ng mà nói không há» có tác dụng gì, nhưng đối vá»›i nà ng ta bây giá» cÅ©ng quá đủ để cứu mạng.“ Lãnh Tâm Âm lãnh đạm nói: “Nếu muốn có hiệu quả tốt hÆ¡n, ngươi có thể nghÄ© cách kÃch thÃch dục tình cá»§a nà ng, kÃch phát bản năng cá»§a thân thể nà ng.“
“Sư phụ tá»· tá»·, nà ng không phải lừa ta chứ?“ Diệp Vô Ưu không tin tưởng lắm. Mặc dù hắn không để tâm đến là m những việc như váºy. Nhưng mà , vạn nhất cứu không được Hoa Vân La. Ngược lại nếu hại đến nà ng, hắn chỉ sợ cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng không thể an tâm.
“Tin hay không là do ngươi!“ Lãnh Tâm Âm hừ má»™t tiếng: “Ta giá» muốn giết nà ng dá»… như trở bà n tay, ta cần thiết phải hại nà ng ta sao?â€
Diệp Vô Ưu hÆ¡i trầm ngâm, Lãnh Tâm Âm nói cÅ©ng không sai, vá»›i tình cảnh cá»§a Hoa Vân La hiện giá». Lãnh Tâm Âm muốn giết nà ng quả thá»±c rất dá»… dà ng, dù tu vi cá»§a hắn bây giá» cÅ©ng không đến ná»—i tệ, nhưng hắn khẳng định là vô pháp ngăn cản. NghÄ© như váºy, hắn quyết định hay là tin tưởng Lãnh Tâm Âm lần nà y, dẫu sao hắn cÅ©ng không có biện pháp nà o khác để cứu Hoa Vân La, mà Hoa Vân La chịu đựng đến giá» cÅ©ng đã lâu rồi.
“Vô Ưu, cứ thá» Ä‘i, ta nghÄ©, đây có lẽ là má»™t biện pháp.“ Thanh âm Hoa Vân La lúc nà y lại truyá»n đến.
Không ngá» Hoa Vân La lại đồng ý biện pháp nà y. Diệp Vô Ưu không tá»± chá»§ được hÆ¡i ngẩn ra, mà cả Lãnh Tâm Âm lại cà ng thấy giáºt mình, nà ng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hoa Vân La, sau đó dùng ngữ khà có chút khen ngợi nói: “Không hổ là Vô Song cung chá»§, Tâm Âm bá»™i phục!“
Hoa Vân La đã đồng ý, Diệp Vô Ưu tá»± nhiên không do dá»± nữa. Liá»n chuẩn bị hà nh động, cách chữa trị nà y nhìn thì rất thoải mái sung sướng nhưng trên thá»±c tế đối vá»›i Hoa Vân La mà nói phương pháp trị liệu nà y tháºt sá»± thống khổ.
“Ta ra ngoà i giúp các ngươi há»™ pháp. Ta phải nhắc ngươi, nà ng ta hiện tại không thể chịu được những kÃch thÃch quá mức. Ngươi tốt nhất khống chế bản thân, không thể thá»±c sá»± chiếm hữu nà ng.“ Lãnh Tâm Âm lạnh nhạt nói, nói xong láºp tức bước ra ngoà i.
“Lãnh Tâm Âm, sao ngươi lại ở đây?“ Hoa Nguyệt Lan lúc nà y đã chạy đến, Lãnh Tâm Âm vừa đi ra đã chạm mặt nà ng.
“Công chúa điện hạ, ta đến đây hình như không cần phải hội báo với cô?“ Lãnh Tâm Âm khẽ hừ một tiếng.
“Chá»— nà y là Vô Song Cung, không phải là Ma Tông cá»§a ngươi!“ Hoa Nguyệt Lan giáºn dữ nói: “Không phải là ngươi muốn đến là đến!“
“Công chúa điện hạ, ta thấy hình như cô đã hiểu lầm. Không phải là ta muốn đến, là Diệp Vô Ưu yêu cầu ta đến.“ Lãnh Tâm Âm lạnh nhạt nói: “Nếu ngươi không tin, có thể đi tìm hắn, với ta không liên can.“
“Hừ, ta giá» muốn Ä‘i và o tìm tá» sắc lang!“ Hoa Nguyệt Lan khẽ la lên, dịch ngưá»i sang muốn Ä‘i vá» phÃa trước. Chỉ là , vừa má»›i bước được má»™t bước, liá»n bị Lãnh Tâm Âm chặn lại.
“Hắn Ä‘ang liệu thương cho cung chá»§ các ngưá»i. Không thể bị ngưá»i khác nhiá»…u loạn, nếu cô không muốn cung chá»§ các ngưá»i xảy ra chuyện, tốt nhất là ngoan ngoãn lưu lại đây.“ Lãnh Tâm Âm từ từ nói.
“Ta dựa và o cái gì mà tin được ngươi?“ Hoa Nguyệt Lan la lên.
“Tin hay không là do ngươi. Bất quá, nếu ngươi Ä‘i và o như váºy, đồng thá»i hại chết hai ngưá»i bá»n há», chỉ sợ là ngươi đến lúc đó có khóc cÅ©ng không kịp.“ Lãnh Tâm Âm chán nản nói.
Hoa Nguyệt Lan do dá»± lần nà y đến lần khác, cuối cùng vẫn không dám Ä‘i và o. Hai ngưá»i bên trong, vô luáºn xảy ra việc gì, nà ng Ä‘á»u không thể tiếp thụ nổi. Huống chi, Lãnh Tâm Âm đã ở đây, nà ng cÅ©ng chỉ cần ở đây giám há»™ Lãnh Tâm Âm là được.
Trong thạch ốc lúc nà y xem ra lại có cảnh tượng ướt át dị thưá»ng.
Dưới tác dụng cá»§a tiêu hồn bát chỉ, sắc mặt Hoa Vân La tá»±a hồ hồng nhuáºn lên má»™t chút, cảm giác cÅ©ng không quá hư nhược như trước.
“Vân La, hiện tại thế nà o, có biện pháp ngưng tụ chân khà chưa?“ Diệp Vô Ưu nhìn Hoa Vân La, có chút lo lắng há»i.
“Còn chưa được.“ Hoa Vân La khẽ lắc đầu, gương mặt trắng nõn lan dần những mảng hồng nhạt: “Vô Ưu, là m theo Lãnh Tâm Âm đã nói. Dùng… dùng them biện pháp khác...“
Hoa Vân La dẫu sao cÅ©ng là nữ nhân. Cuối cùng vẫn không có cách nói ra. Song Diệp Vô Ưu đã minh bạch ý tứ cá»§a nà ng, nà ng muốn kêu hắn dùng phương pháp kÃch thÃch dục tình khác, để kÃch phát bản năng trong cÆ¡ thể nà ng.
Diệp Vô Ưu không há» do dá»±, hai tay đặt lên thân thể má»m mại cá»§a Hoa Vân La, bắt đầu du tẩu khắp những vị trà mẫn cảm ở phÃa trên, đôi nhÅ© phong cao vút cá»§a nà ng tá»± nhiên là nÆ¡i hắn chiếu cố nhất.
Dần dần, khuôn mặt xinh đẹp cá»§a Hoa Vân La đã thêm mấy phần diá»…m sắc, thân thể yêu kiá»u không tá»± chá»§ bắt đầu hÆ¡i xoay động, đôi môi anh đà o cÅ©ng đã phát ra những tiếng rên khe khẽ.
Dục vá»ng trong lòng Diệp Vô Ưu cÅ©ng má»™t tráºn quay cuồng. Nhưng mà , hắn lúc nà y chỉ có thể kiên cưá»ng tá»± chịu đựng, đồng thá»i tiếp tục kÃch thÃch dục tÃnh cá»§a Hoa Vân La. Trên mặt hắn, không biết từ lúc nà o đã phá»§ đầy mồ hôi.
Thá»i gian từ từ trôi qua, Hoa Nguyệt Lan đợi bên ngoà i đã có chút sốt ruá»™t, không ngừng bước tá»›i bước lui. Lãnh Tâm Âm thì ngược lại, tá» ra rất bình tÄ©nh, hai tay khoanh trước ngá»±c, đứng bất động ở đó.
“Vô Ưu. ÄÆ°á»£c rồi!“ Hoa Vân La đột nhiên thở nhẹ, đồng thá»i, nà ng xoay mình từ trên giưá»ng chống ngưá»i lên, ngồi xếp bằng lại trên giưá»ng: “Giúp ta giải khai Tiêu Hồn Bát Chỉ.“
â€œÄÆ°á»£c, Vân La!“ Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói, ngón tay nhanh như chá»›p động, nháy mắt đã giải khai Tiêu Hồn Bát Chỉ trên ngưá»i nà ng. Hoa Vân La lúc nà y hÆ¡i khép mắt, sắc diá»…m hồng trên mặt bắt đầu dần dần tan biến.
Diệp Vô Ưu lúc nà y đã gần như sụp xuống. Hắn quay ngưá»i chạy ra ngoà i thạch ốc, sau đó nhảy và o dục trì. Mặc dù trì thá»§y cÅ©ng khá nóng, nhưng so vá»›i toà n thân khô nóng đầy dục há»a cá»§a hắn bây giá» mà nói, trì thá»§y tháºt sá»± rất mát mẻ.
“Tá» sắc lang, sư phụ thế nà o rồi?“ Hoa Nguyệt Lan nôn nóng há»i.
“Không sao, công chúa lão bà . Nà ng và o xem trước, đừng cho ngưá»i nà o đến quấy nhiá»…u.“ Diệp Vô Ưu hÆ¡i hÆ¡i thở gấp nói, nói xong, lại chui đầu xuống nước.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Diệp Vô Ưu cuối cùng cũng từ từ khôi phục bình tĩnh.
“Vân La Æ¡i Vân La, vì nà ng, ta hôm nay tháºt là phải chịu khổ đủ Ä‘iá»u. Thương thế cá»§a nà ng khá»i rồi, phải bồi thưá»ng tháºt tốt cho ta.“ Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©, sau đó từ trong dục trì nhảy vá»t ra, ở bên ngoà i thạch ốc giá» lại có khá nhiá»u ngưá»i, trừ Hoa Nguyệt Lan và Lãnh Tâm Âm, còn có Lam Äồng Äồng và Lạc Lạc Tuyết Tuyết, ngay cả Tiêu Diêu và Lâm Lông Nguyệt Ä‘á»u ở đó.
Mà nhìn lên sắc trá»i, cÅ©ng đã là hoà ng hôn rồi.
“Chúng ta vốn là muốn đến cáo từ cung chá»§, hiện giỠđã biết cung chá»§ đã sắp khang phục, ta nghÄ© cứ đợi má»™t chút nữa, đợi cung chá»§ khang phục xong rồi sẽ ly khai nÆ¡i nà y, Lam cô nương, các ngưá»i không để tâm chứ?“ Thanh âm Tiêu Diêu truyá»n đến tai Diệp Vô Ưu.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên không để tâm, Tiêu công tá» có thể lưu lại, là vinh hạnh cá»§a Vô Song Cung chúng tôi.“ Lam Äồng Äồng vá»™i nói, lúc nà y được biết cung chá»§ có thể không sao, trong lòng Ä‘ang cao hứng !
“Tiểu sắc lang, ngươi qua đây!“ Hoa Nguyệt Lan nhìn thấy Diệp Vô Ưu, hướng tá»›i hắn vẫy tay, nhá» giá»ng nói.
“Công chúa lão bà , gì váºy?“ Diệp Vô Ưu Ä‘i tá»›i bên cạnh Hoa Nguyệt Lan, thuáºn miệng há»i.
“Sư phụ rốt cuá»™c thế nà o? Sao lâu váºy còn chưa thấy ra?“ Hoa Nguyệt Lan trong lòng vẫn có chút thấp thá»m không yên, mà biết tình huống cụ thể chỉ có má»™t mình Diệp Vô Ưu, nà ng tá»± nhiên cÅ©ng đến há»i hắn.
“Ta không sao.“ Diệp Vô Ưu còn chưa trả lá»i, từ cá»a đã truyá»n tá»›i thanh âm má»™t ngưá»i. Sau đó, má»™t tuyệt sắc giai nhân tung bay trong bá»™ váy trắng liá»n xuất hiện ở đó, bá»—ng nhiên là Hoa Vân La.
“Sư phụ!“
“Cung chủ!“
Và i tiếng hô vang lên, mấy bóng ngưá»i đồng thá»i cÅ©ng nhà o vá» phÃa Hoa Vân La, chÃnh là Hoa Nguyệt Lan và Lam Äồng Äồng, còn có Lạc Lạc và Tuyết Tuyết đôi tiểu nha đầu đó.
Hoa Vân La lúc nà y tá»±a hồ so vá»›i trước kia cà ng tăng thêm mấy phần mị lá»±c, cách ăn mặc cá»§a nà ng không còn bá»™c lá»™ nữa, hiển nhiên là vô cùng kÃn đáo, nhưng khà chất xuất trần thoát tục trên ngưá»i nà ng lại cà ng hÆ¡n hẳn xưa kia.
“Cung hỉ cung chủ, tu vi tăng thêm một tầng.“ Thanh âm Tiêu Diêu lúc nà y vang lên.
Tà i sản của David
Từ khóa được google tìm thấy
diep vo uu , êàìàñóòðà , hinh nen phuong hoang , ïîòòåð , luu manh quan phuong pho , phung hoang , quần phương thổ , tranh phuong hoang , võ lâm quân phương , vo han quan phuong pho , vo lai quan , vo lai quan pho , vo lai quan pho phuong , vo lai quan phuong , vo lai quan phuong 4vn , vo lai quan phuong ho , vo lai quan phuong ho vo , vo lai quan phuong lau , vo lai quan phuong pho , vo lai quan phuong tho , vo lai quan phương pho , vo lai quan thuong , vo lai quan thuong pho , vo lai quan vuong pho , vo lai quan vuong tho , vo loai quan pg , volai quan , volaiquan , volaiquanchu , volaiquanduongpho.4vn