16-02-2011, 01:28 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2010
Äến từ: The land of dreams
Bà i gởi: 68
Thá»i gian online: 13 giá» 47 phút 31 giây
Thanks: 38
Thanked 131 Times in 12 Posts
p.21
Chương XXXXXX: Nháºt kà buồn!
Tôi trở vá» phòng vá»›i cuốn sổ nháºt kà trên tay. Ngồi trên giưá»ng, tá»±a mình và o gối, tôi bắt đầu giở trang đầu tiên.
“Ngà y… tháng… năm…
Hôm nay mình đã khóc rất nhiá»u. Äôi mắt mình sưng to đến ná»—i mình chỉ sợ nếu nhìn thấy há»i, mình ko biết phải trả lá»i thế nà o. Váºy là giá» mình đã là . À ko sắp là m . Mình Ä‘ang mang thai, má»™t cái thai lầm lỡ, má»™t cái thai chẳng phải cá»§a chồng. Mình sợ lắm và cÅ©ng ân háºn lắm. Mình sợ đôi mắt đỠgiáºn dữ cá»§a anh ấy. Äôi mắt chẳng còn tin yêu như ngà y nà o anh ấy vẫn trao mình. Mình Ä‘au trc những câu nói cá»§a anh ấy lắm. Những lá»i anh ấy nói như hà ng ngà n vết dao cứa và o trái tim mình. Mình ân háºn và thấy nhục nhã vô cùng! HÆ¡n hết lúc nà y, mình thấy mình tháºt nhÆ¡ nhuốc. Cái đêm hôm đó, mình thá»±c sá»± đã ko biết mình ngu xuẩn đến mức nà o nữa. Nhưng tại sao, tại sao mình lại trao thân cho Huy khi trc kia mình đã từng gìn giữa và hứa chỉ là cá»§a riêng chồng? Tại rượu ư? Ko. Tại cái bản thân xấu xa cá»§a mình. ChÃnh mình đã tá»± lốc hết những ly rượu trong quán bar mặc cho sá»± can ngăn cá»§a Huy, chÃnh mình đã theo anh ấy và o khách sạn. Váºy thì mình còn đổ lá»—i cho ai?
Ngà y… tháng… năm…
Mình tá»± hứa sẽ cố gắng trở thà nh má»™t ngưá»i vợ tốt. Má»™t ngưá»i vợ hiá»n tháºt sá»±. Có lẽ đấy là cách duy nhất để mình chuá»™c lá»—i vá»›i chồng và gìn giữ tổ ấm gia đình nà y. Mình ko muốn mất anh ấy. Mình ko muốn là m chồng và mình phải Ä‘au lòng. ChÃnh mình đã lá»±a chá»n cuá»™c hôn nhân nà y và mình phải biết bảo vệ nó.
Ngà y… tháng… năm…
Mình lại khóc nữa rồi. Sáng nay mình đã dáºy từ 4 rưỡi sáng để nấu món bún thang má»›i há»c cho chồng và ăn. Mình muốn gá»i gắm tất cả tình cảm, tình yêu và sá»± ân háºn cá»§a mình và o món ăn, hy vá»ng anh ấy sẽ tha thứ cho mình. Nhưng, anh ấy thá»±c sá»± ko cần mình nữa rồi. Lúc anh ấy vá»›i lấy đôi đũa khác trong khi mình đưa đũa cho anh. Tá»± dưng tim mình nhói lại. Khó thở và đau kinh khá»§ng. Mình cố cưá»i như chẳng có chuyện gì xảy ra. Bởi vì Ãt nhất, anh ấy cÅ©ng Ä‘ang ăn và ăn hết tô bún mình nấu.
Mình gần như chết lặng, đôi chân mình tê cứng, cánh tay mình ko thể buông xuống Ä‘c. Nứơc mắt mình chảy dà i. Mặn và đắng lắm. Äó là khi anh ấy lùi lại, tá»± chỉnh cổ áo và bước Ä‘i, anh ấy ko cần đến đôi bà n tay mình. Lại má»™t lần nữa anh ấy chứng minh: anh ấy ko cần mình!
Ngà y… tháng… năm…
Cả đêm qua mình mất ngá»§. Äã bao lần mình muốn quay sang ôm lấy bá» vai anh ấy như ngà y nà o. Mình muốn ôm chặt lấy bụng anh ấy. Ãp mặt và o lưng anh ấy. Tấm lưng rá»™ng và êm, tấm lưng đã cõng mình Ä‘i trên những con đưá»ng đầy ánh đèn cao áp và gió. Mình nhá»› mùi hương và hÆ¡i thở ấm nồng trên ngưá»i anh ấy. Mình muốn ôm, thá»±c rất muốn ôm. Mình nhá»› lắm, cô đơn lắm và mình muốn anh ấy lại lấp đầy khoảng trống đó trong lòng mình. Nhưng rồi mình lại ko thể. Mình ko thể đưa tay ôm lấy anh ấy. Mình ko thể vì mình sợ. Sợ cái hất tay phÅ© phà ng từ anh ấy. Mình đã phải mÃm chặt môi tá»± nhá»§ “ngá»§ Ä‘i, ngá»§ Ä‘i†đến ná»—i cắn môi báºt cả u. Nhưng cả đêm qua mình vẫn ko thể nà o chợp mắt nổi.
Ngà y… tháng… năm…
Ko biết anh ấy có còn nhá»› những kỉ niệm ngà y xưa ko nhỉ? Còn mình, giá» phút nà y đây, má»i thứ chợt hiện vá» như má»›i chỉ ngà y hôm qua thôi. Mình nhìn thấy má»™t con bé Ä‘anh đá Ä‘ang đòi má»™t ông chú khó tÃnh, nhá» má»n nhưá»ng cho cái bà n quen thuá»™c. Mình nhìn thấy má»™t ông chú mặt nghệt ra hay cau có, tức giáºn mà ko là m Ä‘c gì khi phải cùng mình và o cá»a hà ng phụ nữ mua đồ nhá», rồi còn phải mua băng vệ sinh nữa. Ngà y ấy sao mình nghịch thế nhỉ? Váºy mà anh ấy có thể yêu mình, má»™t con nhóc tháºt khó ưa, lại quáºy lắm trò. Mình nhá»› những cái ôm riết cá»§a anh ấy, mình nhá»› cả những nụ hôn ngá»t ngà o mà anh ấy cùng mình trao cho nhau. Ngà y ấy tháºt hạnh phúc!
Nhưng, chÃnh mình đã đánh mất tất cả! Mình ko thể chịu đựng Ä‘c thêm nữa. Mình muốn nói hết lòng mình cho anh ấy hiểu, mình muốn Ä‘c anh ấy tha thứ. Nhưng sao mình ko thể nà o đối mặt vá»›i anh ấy. Anh ấy luôn né tránh mình, mình có cảm giác ko thể nà o lại gần anh ấy Ä‘c. Mình ko đủ dÅ©ng khà để nói, để bắt anh ấy phải cho mình má»™t cÆ¡ há»™i tgình bà y và xin Ä‘c tha thứ. Má»™t Thanh Mai mạnh mẽ ngà y nà o đâu rồi? Có phải chăng nó đã chết trong mình từ lâu?
Ngà y… tháng… năm…
Hôm nay mình thấy đau quá.
Mình đã rất vui khi sáng nay mình nhìn thấy anh ấy mặc chiếc áo má»›i mình mua. Chiếc áo cá»§a tháng lương đầu tay. Chiếc áo là món quà đầu tiên mình có thể tặng anh ấy bằng chÃnh số tiá»n từ đôi tay mình là m ra. Cái cảm giác đó hạnh phúc lắm!
Nhưng, mình Ä‘au đớn vô cùng khi chÃnh chiếc áo ấy, anh ấy mặc để ngá»§ vá»›i gái!
Mình Ä‘au. Má»™t ná»—i Ä‘au cá»§a má»™t ngưá»i vợ ko giữ nổi chồng. Mình đã cố gắng lắm, bằng tất cả sá»± nhẫn nhịn mình đã phải năn nỉ anh ấy vá», thay vì như những ngưá»i vợ khác, há» sẽ có quyá»n bắt chồng vá», la mắng, đánh ghen. Nhưng còn mình. Mình là m gì đủ tư cách ấy chứ. Mình đã phản bá»™i chồng, giá» mình lấy đâu ra cái quyá»n lên tiếng chứ! Anh ấy có hiểu Ä‘c cái cảm giác mà anh ấy đưa con dao vô hình đâm thẳng và o tim mình bằng những lá»i cay đắng? Con dao cà ng ngáºp sâu hÆ¡n, tim mình cà ng Ä‘au đớn quoằn quoại hÆ¡n khi mình chỉ biết đứng đó nhìn chồng ôm gái và o phòng. Cánh cá»a đóng sáºp ngay trước mắt mình. Má»i thứ như chết lặng. Mình có cảm giác tim mình như ko còn Ä‘áºp nữa. u như Ä‘ang rỉ ra. Mắt mình nhoè Ä‘i. Äau nhức. Toà n thân mình tê liệt. Chỉ có u. Những giá»t u lăn dà i trên khoé mắt, chảy xuống cổ, ướt sÅ©ng.
Mình còn nhá»› như in cái cưá»i khẩy cá»§a cô gái đó. Cô ta cưá»i mình, chế giá»…u cái ná»—i nhục nhã cá»§a má»™t ngưá»i vợ ko bằng cả má»™t ngưá»i bạn để có thể kéo nổi chồng vá». Có ná»—i Ä‘au nà o Ä‘au hÆ¡n ko nhỉ?
Lại má»™t lần nữa, mình phải kìm lòng, mÃm chặt đôi môi. Mình phải đưa chồng vá». Lúc đó mình đã tá»± nhá»§: “Ko Ä‘c khóc. Thanh Mai mà y ko Ä‘c khóc. Mà y ko có quyá»n khóc. Mà y biết vì ai và vì sao mà chồng lại đối xá» vá»›i mà y như thế mà !â€. Nhưng mình đã ko là m Ä‘c. Nước mắt mình nó cứ lăn dà i, mặc cho mình muốn kìm nén thế nà o!
Ngà y… tháng… năm…
Váºy là hết, hết tháºt rồi. Má»i cố gắng cá»§a mình là vô Ãch.
“- Anh ko muốn nhá»›!â€. Câu nói Ä‘au nhất từ trc đến giá» mà mình biết! Anh ấy ko còn muốn nhá»› những kỉ niệm ngà y xưa giữa mình và anh ấy. Anh ấy đã thá»±c ko còn yêu mình nữa rồi. Äau tháºt! Mình đã cưá»i. Nụ cưá»i tháºt tươi nhưng là nụ cưá»i chua xót nhất từ trc đến giá». Ngà y hôm nay là ngà y cuối cùng mình đóng vai ngưá»i vợ hiá»n cá»§a anh ấy!
Ngà y… tháng… năm…
Con gái yêu cá»§a , váºy là cuối cùng con cÅ©ng chà o Ä‘á»i rồi. Con có biết vì sao nhất quyết đặt tên con là Hoà ng Lệ Dương ko? Lệ là nước mắt. xin lá»—i. Nhưng. Những tháng ngà y mang thai con là những tháng ngà y Ä‘au đớn nhất Ä‘á»i . đã khóc rất nhiá»u. Nhiá»u đến ná»—i tưởng chừng như mình đã cạn nứơc mắt rồi. đã từng có ý nghÄ© phá bá» con Ä‘i, vì con là giá»t u cá»§a má»™t sá»± lầm lỡ nhÆ¡ nhuốc. Nhưng rồi ko có đủ can đảm đó. Con vô tá»™i. Tá»™i lá»—i là ở . đã mắc tá»™i má»™t lần. ko muốn mắc thêm lần thứ 2. Và giá» thì con biết vì sao con tên là Dương ko? Dương là mặt trá»i. Gìơ đây chẳng còn gì nữa ngoà i con thôi. Con là niá»m tin, là sức mạnh, là ánh mắt trá»i cá»§a Ä‘á»i để có thể tiếp tục sống, tiếp tục bước trên con đương ko có bóng tối. Tên con nghÄ©a là nước mắt mặt trá»i đó! Con Æ¡i, con lá»›n lên con phải mạnh mẽ như ánh mặt trá»i con nhé! Dù con có Ä‘c sinh từ má»™t ngưá»i đáng xấu hổ thế nà o.
Con gái à . ngà n lần xin lá»—i con! Lá»›n lên rồi con sẽ hiểu thôi. xin lá»—i khi sẽ phải để cho con sống trong cảnh ko cha. Con gái à , thá»±c sá»± ko muốn, nhưng chúng ta ko thể, ko thể tiếp tục sống trong sá»± gượng gạo, trong má»™t tổ ấm gia đình ko còn hạnh phúc, tình yêu nữa con ạ. Chồng , bác ấy, ko dám gá»i là bố con, vì chúng ta ko có đủ tư cách đó để gá»i, dù con có mang há» Hoà ng Ä‘i chăng nữa.
Bác ấy là má»™t ngưá»i tốt, ngưá»i mà rất yêu, có lẽ cả Ä‘á»i nà y vẫn ko thể quên. Nhưng và con phải rá»i xa bác ấy. Äó là lá»±a chá»n duy nhất. xin lá»—i, vì con còn quá nhá» mà đã phải bồng con Ä‘i, ko cho con có má»™t cÆ¡ há»™i gá»i tiếng “cha†như bao đứa trẻ khác. Con à , con có hiểu cho ko nhỉ? Nhưng con Æ¡i, đã gắng là m việc tháºt chăm chỉ, là vì con đó. hứa sẽ nuôi con khôn lá»›n, nuôi con trưởng thà nh và sẽ ko để con giống đâu!
Ngà y… tháng… năm…
Trang cuối nà y em dà nh để viết cho anh. Dù có thể chẳng bao giá» anh Ä‘á»c Ä‘c nó đâu.
Chồng yêu à ! Xin cho em Ä‘c gá»i lần cuối cùng anh nhé!
Äãng nhẽ ra chúng ta đã có má»™t tổ ấm gia đình hạnh phúc cùng những đứa con khoẻ mạnh và xinh xắn mà cả em và anh cùng mong ước. Nhưng em xin lá»—i khi chÃnh là kẻ phá vỡ Ä‘i hạnh phúc đó!
Gìơ đây em ko biết phải nói vá»›i anh gì nữa dù trong lòng em có nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói vá»›i anh lắm! Cho em gá»i lá»i xin lá»—i và cám Æ¡n anh. Cám Æ¡n vì tất cả anh đã dà nh cho em: tình yêu, hạnh phúc và cả ná»—i Ä‘au nữa!
Em quyết định ra Ä‘i vì em biết đó là cách tốt nhất cho chúng ta. Khi ko còn tình yêu thì má»i thứ ko còn ý nghÄ©a gì nữa!
Nhưng lá»i cuối em muốn nói vá»›i anh: Nếu có ai đó há»i em yêu anh và lấy anh em có hối háºn ko thì nhất định câu trả lá»i cá»§a em là “Koâ€!
Hôn anh lần cuối!
Yêu anh!â€
Chương cuối: “Vợ Æ¡i… Anh biết lá»—i rồi!â€
Gấp cuốn nháºt kà lại. Tôi ko biết là nước mắt mình đã chảy ra từ bao giá». Chưa bao giá» tôi nghÄ© vợ tôi, cô ấy lại phải chịu những ná»—i Ä‘au lá»›n thế nà y. Hoá ra những tháng ngà y qua cả hai chúng tôi Ä‘á»u phải sống trong sá»± dằn vặt, trong những ná»—i Ä‘au mà cả hai tá»± tạo ra cho nhau. Sá»± cố chấp và ná»—i tuyệt vá»ng đã che lấp hết tình yêu cá»§a chúng tôi!
“- Chồng ơi! Vợ yêu chồng lắm!
- Chồng cÅ©ng váºy!
- Nếu có một ngà y vợ mắc sai lầm chồng có tha thứ cho vợ ko?
- Sao tá»± dưng lại há»i váºy?
- Hì, chỉ là nếu thôi mà !
- Thế nếu chồng?
- Vợ sẽ giết!
- Sao vợ đểu thế?
- Chồng chỉ đc là của riêng vợ thôi biết chưa!
- Vợ cÅ©ng váºy đó!
- Ừ!â€
Vợ Æ¡i! Anh cÅ©ng muốn em là cá»§a riêng anh lắm! Nhưng giá» thì… Liệu anh có thể sống mà chấp nháºn Ä‘c em đã từng ko phải cá»§a riêng anh và liệu anh cÅ©ng có thể chấp nháºn đứa con ko phải là u má»§ cá»§a mình? Em có biết anh Ä‘au nhất là điá»u đó ko? Anh có thể vẫn mãi yêu em nhưng liệu anh có thể yêu bé Lệ Dương như chÃnh con đẻ cá»§a mình ko? Äiá»u đó tháºt khó và anh sợ mình ko là m nổi!
“- Thanh Mai nà y! Äừng buồn nhá!
- Dạ?
- Anh ko bao giá» bá» rÆ¡i em đâu! Ko bao giỠđể em còn phải sợ sá»± cô đơn nữa. Vá»›i anh em rất quan trá»ng. Thiếu em anh ko thể sống Ä‘c! Em ko phải là đồ bá» Ä‘i biết chưa!
- Nhá»› nhé anh!â€
Ừ nhỉ, anh đã từng hứa vá»›i em như váºy mà . Nhưng rốt cuá»™c thì anh vẫn bá» rÆ¡i em, vẫn để em phải sống trong sá»± cô đơn và đau khổ. Äúng, em mãi mãi là ngưá»i con gái quan trong nhất Ä‘á»i anh. Anh thá»±c sá»± ko thể sống thiếu em! Anh thá»±c sá»± ko thể! Thanh Mai Æ¡i, anh ước gì tất cả má»i chuyện cá»§a chúng ta chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng. Má»™t cÆ¡n ác má»™ng để khi tỉnh dáºy đó chỉ là má»™t giấc mÆ¡, má»i chuyện chẳng há» xảy ra. Ước gì Ä‘iá»u đó là tháºt em nhỉ? Äể ngay bây giá» anh có thể chạy đến bên em, ôm em và o lòng, ôm cả đứa con gái ko phải con cá»§a Huy mà là con cá»§a chúng ta!
Anh đã nhắm mắt và mở mắt biết bao nhiêu lần. Nhưng… má»i chuyện vẫn chẳng là giấc mÆ¡. Nó là sá»± tháºt!
“- Äừng cho tôi là bà già nhiá»u chuyện! Nhưng chuyện tình cá»§a hai ngưá»i cÅ©ng nhiá»u éo le lắm đấy! Äể giữ Ä‘c hạnh phúc phải biết đến chữ “nhẫn†và lòng vị tha. Chúc hai cô cáºu ngon miệng, những vị khách quen đáng mến cá»§a tôi!â€
Bất chợt những lá»i nói cá»§a bà chá»§ quán “Khoảng Lặng†chợt vang lên trong đầu tôi! Phải rồi! Chúng tôi đã quên Ä‘i chữ “nhẫn†để mà sống. Và giá» tôi ko thể đánh mất nốt lòng vị tha!
Tôi thiếp Ä‘i lúc nà o ko hay. GÃâc ngá»§ đến vá»›i tôi tháºt khó khăn. Nhưng tôi đã mÆ¡ má»™t giấc mÆ¡ vá» hình bóng đứa bé thiên thần. Äó là Hoà ng Lệ Dương – con gái tôi, phải rồi nó là con gái tôi. Tôi thấy nó Ä‘ang xoe tròn đôi mắt nhìn tôi cưá»i tháºt tươi, đôi mắt Ä‘en và sáng, đôi mắt thá»±c sá»± rất giống tôi. Nó vẫy tay. Rõ rà ng tôi nhìn thấy nó vẫy tay và gá»i tiếng: “Bố Æ¡i! Bố Æ¡i!â€. Tôi nghe rõ mà . Rõ rà ng nó gá»i tôi là bố mà ! Tôi… tôi là bố cá»§a nó mà ! Nó lại vẫy tay tiếp, vẫn giá»ng nói đó, nó gá»i: “Bố Æ¡i! Bố Æ¡i! đây nà y!â€. Vợ tôi. Cô ấy Ä‘ang nhìn tôi cưá»i. Cả vợ và cả con cá»§a tôi Ä‘á»u Ä‘ang gá»i tôi: “Anh Æ¡i! Anh Æ¡i!â€, “Bố Æ¡i! Bố Æ¡i!â€. Chỉ cần mấy bước chân nữa thôi tôi sẽ chạm đến há». Chỉ cần tôi cố, cố thêm má»™t chút nữa thôi tôi sẽ có thể ôm há» và o lòng. “Bố! Bố Æ¡i! Nhanh lên!â€
Tôi choà ng tỉnh dáºy. Mồ hôi đầm đìa.
Tôi phải là m sao đây? Tôi biết mình phải là m thế nà o chứ? Có ai ch giùm tôi ko? Tôi yêu vợ tôi, con tôi. Tôi cần há»! Tôi ko thể sống thiếu há»!
Một đêm thức trắng.
Một đêm với những dòng nước mắt chảy dà i.
Má»™t đêm vá»›i những hình ảnh thân thương cá»§a vợ và nụ cưá»i lúc chà o Ä‘á»i cá»§a đứa bé.
Má»™t đêm mà ngưá»i đà n ông biết đến thế nà o là sá»± mất t đớn Ä‘au.
Má»™t đêm mà anh ta nháºn ra rằng: Mình yêu vợ. Và hÆ¡n hết. Äứa bé là con anh cho dù nó Ä‘c sinh ra từ ngưá»i đà n ông nà o!
Liệu anh ta có quá cao thượng ko? Câu trả lá»i chỉ trái tim anh ta má»›i biết!
Nhưng… anh ta phải giữ lại hạnh phúc của mình bằng cách nà o? Lạy chúa! Anh ấy cần chúa giúp!
Sáng. Phiên toà li dị mở. Má»i ngưá»i, tất cả bạn bè và ngươì thân Ä‘á»u đến dá»±.
8h.
9h.
9h15’
9h20’
Má»i ngưá»i nhốn nháo. Bởi. Ngưá»i chồng vẫn chưa xuất hiện trong phiên toà li dị!
10h.
10h30’. Tiếng trẻ con khóc bất chợt vang lên. Ko ai có thể dỗ đc nó.
11h.
- Phiên toà … – Bà Thẩm phán vừa cất tiếng, cánh cá»a phiên toà chợt mở ra. Má»i ngưá»i giáºt mình. Má»™t dà n nhạc xuất hiện. Äi trc là những cô bé mặc váy thiên thần vá»›i những rá» cánh hoa hồng trên tay. Những cánh hoa đỠthắm bay khắp phòng. Tiếng nhạc vang lên. Tiếng đứa bé vẫn khóc. Má»™t giá»ng hát đà n ông vang lên từ phÃa sau cùng. Äứa bé im bặt và hình như bà ngoại thấy nó mỉm cưá»i.
“Nhìn trăng khuya nhớ đến những ngà y đôi ta có nhau.
Bao nhiêu giấc mơ tan thà nh mây khói.
Giá» câu yêu phôi pha cÅ©ng chỉ vì ta quá khá».
Biến yêu thương nay thà nh bao khổ đau.
Ngà y em ra Ä‘i cÅ©ng là thá»i gian mưa rất nhiá»u.
Khi bao nhớ nhung nay cà ng nhung nhớ.
Giá» nước mắt chia ly lại là m cuá»™c Ä‘á»i ta đớn Ä‘au.
Cố nÃu dÄ© vãng nay còn đâu
Cuá»™c Ä‘á»i lầm lá»—i anh đây vẫn mong xin lá»—i ngưá»i.
Dù rằng giỠđây anh với em chẳng còn là gì.
Trong tim anh giỠtrái đắng, còn lại 1 mình sâu lắng.
Cuá»™c Ä‘á»i đã mất khi bao yêu thương mình đã cố.â€
Những cánh hoa hồng má»m như nhung vương khắp trên ná»n đất. Má»™t cô bé thiên thần tiến đến chá»— vợ tôi, mỉm cưá»i tháºt tươi và trao cho cô ấy vòng kết hoa đội đầu.
Má»i ngưá»i vẫn ngÆ¡ ngác. Dà n nhạc và những cô bé thiên thần từ từ dãn ra hai bên. Chà ng trai vá»›i vòng hoa kết đội đầu Ä‘i trong tiếng nhạc du dương và những cánh hoa hồng nhẹ tung bay. Chà ng vẫn hát. Giá»ng hát mà từ trước đến giá» chỉ hát cho ngưá»i mình yêu. “Chỉ 1 lần cuối anh vẫn muốn nói… xin… lá»—i… ngưá»i!â€
Câu hát chợt dừng ở đó. Má»i ngưá»i ngỡ ngà ng nháºn ra anh chà ng đó là ngưá»i chồng đến muá»™n. Tôi bước đến chá»— vợ. Cô ấy nhìn tôi ko giấu nổi sá»± kinh ngạc pha chút gì đó giáºn dữ. Giáºn dữ vì tôi đến muá»™n, vì tôi bắt bao nhiêu ngưá»i phải chá».
- Thanh Mai! Em há»i anh có nhá»› kỉ niệm ngà y xưa ko? Váºy thì anh trả lá»i. Anh ko muốn nhá»›! Nhưng anh ko thể là m Ä‘c. bảo anh hãy đặt tay lên ngá»±c há»i con tim mình. Anh đã há»i và nó nói: Nó ko thể Ä‘áºp nếu thiếu nhịp Ä‘áºp cá»§a trái tim em. Nó ko thể sống mà thiếu em. Và nó cần em!
Cô ấy vẫn đứng im. Nước mắt chợt lăn má»™t vệt dà i. Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt ko há» chá»›p. Vẫn như ngà y nà o, tôi đưa tay lau nước mắt cho vợ. Cô ấy vẫn lặng im, đôi mắt vẫn nhìn tôi, tháºt gần, tháºt kÄ©. Nhưng nước mắt vẫn rÆ¡i. Khuôn mặt ướt lệ. Tôi nắm lấy tay cô ấy. Má»™t cái giáºt mình nhá». Nhưng rồi đồi tay ấy vẫn nằm yên trong đôi tay tôi, ấm áp, cái vị ấm áp mà từ rất lâu tôi đã đánh mất. Nắm chắc bà n tay ngưá»i con gái mình yêu, tôi ngước lên bà thẩm phản, rõng rạc:
- Tôi ko li dị! Tôi ko muốn rá»i xa vợ tôi và con gái tôi!
Cả há»™i trưá»ng ồ lên. Thanh Mai nhìn tôi, giáºt tay ra khá»i tay tôi. Nứơc mắt cô ấy lại chảy dà i. Cô ấy mÃm chặt đôi môi cố ngăn ko cho tiếng nấc báºt ra ngoà i.
- Vợ ơi! Hãy vỠvới anh! Anh yêu em!
Tôi nhá»› như in tiếng vá»— tay to nhất mà tôi từng biết. nhìn tôi mỉm cưá»i.
- Sao còn chưa ôm anh hả?
- Gì?
- Ko ôm là anh…
- Anh là m sao?
- Thì anh bế chứ sao!
Nói rồi tôi đưa tay bế bổng ngưá»i con gái mình yêu.
- Anh là m cái gì thế? Thả em xuống Ä‘i. Má»i ngưá»i Ä‘ang cưá»i đó!
- HỠđang mừng vui cùng chúng ta đấy!
- Mừng vui cái gì? Ai đã đồng ý trở vỠvới anh hả?
- Kệ anh cứ bắt vỠđấy!
- Em sẽ kiện anh tội bắt cóc!
- Äâu có, anh cướp trước mặt má»i ngưá»i mà !
-…
Gìơ đây cô ấy đã nằm gá»n trong vòng tay tôi rồi. Tôi siết chặt cô ấy và o lòng mình. Từ giây phút nà y tôi sẽ giữ chặt cô ấy bằng tình yêu, sá»± quan tâm và cả lòng vị tha. Có lẽ bạn sẽ bảo tôi có ngu ngốc ko khi chấp nháºn má»™t gia đình vá»›i ngưá»i vợ lầm lỡ và ngưá»i con ko u má»§! Nhưng tôi thà sống trong sá»± khoan dung và lòng vị tha để Ä‘c sống bên ngưá»i mình yêu. HÆ¡n là cố chấp để rồi phải hối háºn. Lệ Dương ko phải con đẻ cá»§a tôi nhưng là con cá»§a vợ tôi, và chẳng có nghÄ©a là gì tôi ko yêu thương nó cả. Gìơ đây trong trái tim tôi, con tôi đã Ä‘c khắc tên: Hoà ng Lệ Dương!
Mà n đêm đã buông rÆ¡i. Äêm khuya đã giăng trà n khắp thà nh phố. Nhưng căn phòng cá»§a vợ chồng chúng tôi vẫn sáng đèn. Con gái tôi Ä‘ang nằm ngon giấc, cái miệng nó lại mỉm cưá»i. Nó giống hệt . Má»—i khi ngá»§ ngon là cái miệng lại khẽ mỉm cưá»i má»™t mình. Vợ chồng tôi ngồi bên nhau, ngắm đứa con gái ngá»§. Hạnh phúc nhen nhói trong tim cả hai.
- Anh nà y!
- Gì váºy em?
- Cảm ơn anh nhá!
- Vì tình yêu, hạnh phúc và những nối đau?
- Anh Ä‘á»c nháºt kà cá»§a em à ?
- Anh cÅ©ng ko muốn Ä‘á»c đâu, bị ép đó?
- Em biết mà ! Thể nà o cũng đưa cho anh!
- Anh đã khóc đấy!
- Tháºt hả?
- Sau nà y ngoà i là m đầu bếp ra em trở thà nh nhà văn cũng đc đó!
- Äáng ghét! Nhưng em còn muốn cảm Æ¡n cái khác nữa cÆ¡!
- Gì?
- VỠbé Lệ Dương.
- VỠcon của chúng ta chứ!
- Nhưng…
- Äừng nhắc lại nữa. Qúa khứ ta cần nhìn lại để sống cho tương lai. Nhưng ko có nghÄ©a là phải ôm mãi quá khứ em ạ! – Tôi quay sang đứa con gái Ä‘ang ngá»§ say. - Vá»›i lại, em ko thấy anh đến cái là con thôi khóc à ? Vá»›i anh bây giá» Lệ Dương là con anh, bây giá» và mãi vá» sau!
- Em… - Cô ấy ôm chầm lấy tôi – Em muốn khóc! – Và cô ấy khóc nấc lên.
- Kìa! Sao lại khóc thế? NÃn Ä‘i mà !
- Ko! Em khóc vì hạnh phúc đấy! Äã lâu lắm rồi em ko Ä‘c khóc trên bá» vai anh. Em toà n phải khóc má»™t mình trong sá»± cô đơn thôi!
Tôi siết chặt vợ hÆ¡n. Nhẹ nhà ng tôi hôn lên cổ cô ấy và thì thầm bên tai: “Anh xin lá»—i!â€
Sáng. Chúng tôi tỉnh giấc. Cả một đêm chúng tôi ôm nhau khóc và ngủ thiếp lúc nà o ko hay. Trước mặt chúng tôi là một phong bì và một phong bao lớn. Rõ rà ng đêm qua lúc chúng tôi ngủ là m gì có nhỉ!
- Cái gì đây nhỉ? Tiá»n hả vợ? – Tôi cầm phong bì lên và há»i.
- Tiá»n đâu mà tiá»n! Äầu anh lúc nà o cÅ©ng chỉ có tiá»n thôi! Chắc là thư từ gì đó! Dầy thế nà y chỉ có thể là giấy thôi!
- Bóc ra là biết ngay mà ! – Nói rồi tôi bóc cái phong bì đó. Vợ tôi nói đúng. Là một lá thư. Của Huy!
“ Chà o hai ngưá»i bạn cá»§a tôi!
Tôi ko biết sau khi mình quyết định bá» Ä‘i lại xảy ra nhiá»u chuyện đến váºy. Tháºt may là bác gái đã đến tìm tôi, để giá» tôi có thể ngồi giải thÃch má»i chuyện cho cả hai ngưá»i, hy vá»ng sẽ giúp hai ngưá»i hiểu Ä‘c má»i chuyện và hà n gắn lại tình cảm xưa.
Äúng, có thể tôi là má»™t thằng đà n ông đốn mạt khi ko kìm chế nổi mình để có ý nghÄ© xâm phạm thân thể ngưá»i con gái tôi yêu. Anh Lâm, tôi xin lá»—i khi đã Ä‘em lòng yêu vợ anh, nhưng đó chỉ là tình yêu từ má»™t phÃa tôi. Tôi tháºt ngu ngốc và ko chịu tin Ä‘iá»u đó. Tôi muốn có Ä‘c Thanh Mai, vì tôi yêu cô ấy, tôi nghÄ© Ä‘iá»u đó là đủ. Nhưng khi Thanh Mai đẩy tôi ra khá»i ngưá»i cô ấy và gá»i tên anh, thì tôi đã hiểu, ko má»™t ngưá»i đà n ông nà o khác có thể thay thế ngưá»i đà n ông trong lòng cô ấy, chÃnh là anh đó, anh Lâm à !
Thanh Mai là má»™t ngưá»i con gái tốt, đáng yêu, sống hết mình dù bản tÃnh cô ấy tháºt nông nổi, hiếu thắng. Tôi ghen tị vá»›i anh vì có Ä‘c ngưá»i con gái mà tôi thÃch đó. Thế nên anh phải nháºn ra hạnh phúc mà mình Ä‘ang có, đừng vá»™i đánh mất để rồi phải hối tiếc.
Còn Thanh Mai, cám Æ¡n em đã cho anh có Ä‘c những ngà y tháng hạnh phúc tháºt sá»± chỉ có Ä‘iá»u là hạnh phúc theo má»™t nghÄ©a khác. Hạnh phúc cá»§a má»™t tình bạn!
Gìơ ở đây, tôi Ä‘ang há»c rất tốt và chẳng bao lâu tôi có thể trở vá» nước để quản lý khách sạn cá»§a gia đình và gặp lại hai ngưá»i bạn cá»§a tôi. Nhưng cái tôi hạnh phúc hÆ¡n cả là giá» tôi đã mở lòng để đón chà o má»™t tình yêu má»›i, tình yêu thứ hai nhưng bù lại tôi Ä‘c yêu và trao yêu thương.
Hai ngưá»i bạn cá»§a tôi, chúc hai ngưá»i cÅ©ng có thể mở lòng và giữ lấy hạnh phúc cá»§a chÃnh mình. Hãy nắm chặt tay và đừng bao giá» buông tay ra nhé, Thiên Lâm và Thanh Mai. Ãt nhất có má»™t ngưá»i bạn ở phương xa luôn dõi theo hai ngưá»i!
Chúc hạnh phúc!
Bạn cá»§a hai ngưá»i: Vương Gia Huy.â€
Chúng tôi tiếp tục bóc phong bao lớn. Bên trong là một tỠgiấy. Giấy xét nghiệm ADN. Chúng tôi ko thể tin nổi. Tôi và con gái có chung mẫu ADN!
Những mảnh vụn kà ức chợt ùa vá».
Äêm đó, cái đêm định mệnh đó:
“Gìơ đây chỉ còn mình tôi vá»›i ná»—i Ä‘au đớn tá»™t cùng. Tôi lôi chai rượu Pháp ra và bắt đầu gặp nhấm ná»—i Ä‘au. Vá»›i ý nghÄ© bị phản bá»™i cứ xâm chiếm lấy đầu tôi, tôi uống cạn cả chai rượu Pháp hoà trong vị mặn và trở vá» phòng ngá»§.â€
Buổi sáng:
“Dù cái đầu Ä‘au nhức và chẳng nhá»› nổi đêm qua sau khi uống rượu thế nà o, tôi vÆ¡ vá»™i đống quần áo trên sà n, gá»i Ä‘iện và hẹn gặp cáºu Äức.â€
- Lệ Dương là con anh! Con đẻ cá»§a anh đó! Váºy mà bao ngà y tháng qua anh lại đối xá» lạnh nhạt vá»›i em, tệ bạc vá»›i em! – Cô ấy đưa tay đánh liên hồi và o ngá»±c tôi. Rồi bất chợt cô ấy ôm chầm lấy tôi, cái siết tháºt mạnh, i đầu ngả sát và o bá» ngá»±c tôi – Em ghét anh! Em ghét anh! – Tôi đưa tay ôm chặt lấy vợ mình hÆ¡n.
- Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi!
Äồng hồ Ä‘iểm 12 giá». Gấp chiếc laptop lại. Vợ tôi và cô con gái vẫn Ä‘ang ngá»§ say. Nhìn đứa con gái ngá»§ mà hai cái nó phÃnh ra yêu ko thể tả. Ko kìm chế nổi, tôi tiến tá»›i và hôn lên nó má»™t cái dù biết chắc rằng nếu vợ tôi tỉnh thì thể nà o cô ấy cÅ©ng gắt ầm lên:
“- Em bảo anh bao nhiêu lần rồi. Ko Ä‘c hôn con lúc ngá»§. Nó há»n đấy!â€
Tôi mặc kệ. Nếu cô ấy có gắt gá»ng thế, tôi sẽ dìm cÆ¡n tức cá»§a vợ bằng má»™t nụ hôn và o đôi môi hồng căng má»ng và thì thầm bên tai: “Vợ Æ¡i, chồng yêu vợ lắm!â€
Dưới ánh đèn ngá»§, tôi nhìn rõ tấm bằng “Gỉai nhất cuá»™c thi đầu bếp và ngâ€. Tôi đã nói vá»›i các bạn là giá» vợ tôi đã là bếp trưởng cá»§a khách sạn Phương Äông chưa nhỉ?
Váºy là tôi đã viết xong câu chuyện thay lá»i xin lá»—i gá»i tá»›i vợ tôi rồi đó. Nhưng câu chuyện vá» chúng tôi thì chưa dừng lại đâu. Ngay bây giá», tôi, vợ tôi, và con gái tôi sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện vá» má»™t tổ ấm gia đình hạnh phúc. Ãt nhất là cho tá»›i bây giá»!
The end.
Tà i sản của Thiên Lang
Chữ ký cá»§a Thiên Lang qianq hồ đẫm maÌu anh khônq sợ
chỉ sợ đườnq về xe hêÌt xănq
Last edited by Thiên Lang; 05-04-2011 at 08:25 AM .
17-02-2011, 08:18 AM
♥ ... Ä‘á»i ta có khi tá»±a lá cá» ... ♥ ღ ... ngồi hát ca rất tá»± do ... ღ
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: ..... má»™t góc nhá» bình yên.....
Bà i gởi: 1,600
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 1,142
Thanked 9,426 Times in 1,115 Posts
Cái truyện nà y tháºt ra cho sang phần truyện dà i Ä‘c ;))
Äá»c hÆ¡i có cảm giác xem phim HQ.
Cũng đc đi, tuy đoạn cuối hơi.....
Tà i sản cá»§a xCá»x
Chữ ký cá»§a xCá»x .....Äồi êm êm, cá» im im, ngá»§ yên yên, má»™ng ước rất hiá»n.....
.
.
.
.
.
.
.
x
12-04-2012, 10:29 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Dec 2011
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 1
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 21 giá»
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nhạc sỹ thiên tà i ngưá»i Äức Beettoven có nói “Trong cuá»™c sống, không có gì cao quý và tốt đẹp hÆ¡n là đem hạnh phúc cho ngưá»i khácâ€. à kiến đó có còn nguyên giá trị trong cuá»™c sống cá»§a ngà y hôm nay?
“Hạnh phúc†chÃnh là cuá»™c sống tốt đẹp; niá»m vui, sá»± thá»a mãn vá» mặt tinh thần, tình cảm cá»§a con ngưá»i …. Còn “cao quý†và “tốt đẹp†là những cụm từ có ý tôn vinh ca ngợi. Câu nói “Trong cuá»™c sống, không có gì cao quý và tốt đẹp hÆ¡n là đem hạnh phúc cho ngưá»i khác†cá»§a Beettoven thể hiện quan niệm sống đẹp ,khẳng định ca ngợi quan niệm sống hướng vá» cống hiến,vị tha…
Trong cuá»™c sống, ai cÅ©ng tìm kiếm hạnh phúc nhưng quan niệm vá» hạnh phúc cá»§a má»—i ngưá»i khác nhau. Có ngưá»i coi sá»± thá»a mãn váºt chất, tình cảm cá»§a riêng mình là hạnh phúc. Nhưng cÅ©ng có không Ãt ngưá»i quan niệm hạnh phúc là cống hiến, là trao tặng. Äối vá»›i há», cuá»™c sống chỉ có ý nghÄ©a khi con ngưá»i biết hi sinh cho hạnh phúc nhân loại. Beethoven quan niệm như thế.
Những ngưá»i biết sống vì ngưá»i khác , Ä‘em lại hạnh phúc cho ngưá»i khác , là những ngưá»i có tấm lòng nhân háºu; có cuá»™c sống đầy ý nghÄ©a cao cả , đáng trân trá»ng…Tháºt váºy, trong cuá»™c sống nếu chúng ta Ä‘em lại được hạnh phúc cho ngưá»i khác thì quả là tuyệt vá»i. Hạnh phúc đó có thể dá»… dà ng có được khi ta giúp đỡ má»™t cụ giá qua đưá»ng, hay nhưá»ng chá»— cho má»™t phụ nữ có thai trên xe buýt… Tất cả những Ä‘iá»u đó tháºt đơn giản nhưng đã mang lại hạnh phúc cho ngưá»i khác, là m má»i ngưá»i vui vẻ. Và không dừng ở đó hạnh phúc cÅ©ng ở lại vá»›i chúng ta khi ta là m được má»™t Ä‘iá»u tốt đẹp, có Ãch cho ngưá»i khác, cho xã há»™i. Hà nh động cao quý và tốt đẹp hÆ¡n, to lá»›n hÆ¡n chÃnh là hạnh phúc cá»§a sá»± bình yên mà các anh bá»™ đội, các chiến sỹ Cách mạng đã Ä‘em lại cho chúng ta. Tất cả những hy sinh cá»§a các anh chỉ để Ä‘em lại hạnh phúc cho chúng ta, cho dân tá»™c. Hạnh phúc ở đây là sá»± độc láºp tá»± do cho cả dân tá»™c. ThẠcao quý và tốt đẹp dáng tôn vinh biết nhướng nà o!
Việc Ä‘em hạnh phúc cho ngưá»i khác tháºt đơn giản nhưng cÅ©ng rất cao quý. Tuy nhiên trong xã há»™i vẫn còn nhiá»u ngưá»i ngay cả việc nhá» nhất há» cÅ©ng không là m. Má»™t số há» chỉ biết có bản thân, toà n Ä‘em lại bất hạnh cho ngưá»i khác. Trong gia đình, chúng ta cần lên án những ngưá»i chồng vÅ© phu, đánh Ä‘áºp vợ con hoặc những đứa com bất hiếu chỉ ăn chÆ¡i, thoả mãn nhu cầu cá nhân, là m cha mẹ Ä‘au lòng. Tại sao những con ngưá»i ấy lại nhẫn tâm Ä‘em lại sá»± bất hạnh cho chÃnh những ngưá»i thân yêu nhất cá»§a mình?... Ngoà i xã há»™i, hiên có má»™t lá»›p thanh niên, thay vì giúp đỡ ngưá»i giá yếu , há» lại lợi dụng để cướp giất, móc túi… Những kẻ lấy sá»± bất hạnh cá»§a ngưá»i khác là m hạnh phúc cá»§a mình cần đáng bị trừng trị!.
“Trong cuá»™c sống, không có gì cao quý và tốt đẹp hÆ¡n là đem hạnh phúc cho ngưá»i khácâ€. Äó là má»™t quan Ä‘iểm sống mang tÃnh nhân văn. Nếu có má»™t Ä‘iá»u ước thì tôi sẽ ước cho tất cả má»i ngưá»i trên thế giá»›i nà y Ä‘á»u dược hạnh phúc. Muốn váºy, ngay từ bây giá» má»—i ngưá»i chúng ta hãy cố gắng là m tháºt nhiá»u Ä‘iá»u , dù lá»›n, dù nhá», để Ä‘em lại hạnh phúc cho cho má»i ngưá»i, cho gia đình và cÅ©ng là cho bản thân chúng ta…
Tà i sản của maikute1994
Chữ ký của maikute1994
12-04-2012, 11:23 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2012
Bà i gởi: 41
Thá»i gian online: 21 giá» 24 phút 10 giây
Thanks: 126
Thanked 0 Times in 0 Posts
Äã Ä‘á»c trước đó rồi. Truyện rất hay! Mà tg là nữ mà sinh năm 92 cÆ¡ á
Tà i sản của Vì Sao?
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîìîáèëÿ , àíòèêâàðèàò , bút danh cá» dại , but danh cay co dai , çàéöåâ , cay co dai , cây cá» dại , cây cỏ daÌ£i , êëèòîð , ïîäâåñíûå , ñòðàíèöû , ñòðèæêè , ôèëîñîôèÿ , ýðîòèêà