Gienny rất mừng khi được biết Karl vui, được biết rằng bức thư của Gienny đã làm cho Karl phấn chấn thêm, rằng Karl nhớ Gienny nhiều nhiều lắm, rằng Karl có đến Côlônhơ uống sâm-banh và ở đấy , cũng có cả những câu lạc bộ của phái Hêghen… Nhưng mặc dầu đã có những thứ đó, lẽ ra Karl cũng nên khen Gienny vài câu về cái công trình học tiếng Hy Lạp, về “sự uyên bác của Gienny” mới phải chứ. Lẽ ra, Karl cũng nên dành cho Gienny một bài tán dương nho nhỏ cơ mà. Âu đó cũng là tất cả cái phái Hêghen của các anh đều thế cả. Các anh không thừa nhận bất cứ cái gì, dù xuất sắc đến đâu cũng mặc, nếu nó không hợp với phong cách của anh. Thành thử Gienny đành phải khiêm tốn đứng ngoài và đành nằm ngủ trên những cành nguyệt quế vinh quang của Gienny vậy.
Phải, Karl yêu quý ạ, đáng tiếc là quả thật Gienny phải nằm dài, nhưng không phải trên những cành nguyệt quế, mà là trên giường đệm, trên đống gối. Và ngay bức thư nhỏ này Gienny cũng phải nằm trên giường mà viết. Hôm chủ nhật, Gienny đã thử tiến hành một cuộc viễn du táo bạo sang các căn phòng khác nhưng lại bị mệt nặng nên cứ thấy hối tiếc mãi.
… Karl yêu dấu ! Hoá ra Karl đã đi khá sâu vào chính trị? Nhưng trong cái lĩnh vực này có gì đáng cho người ta phải gãy cổ đâu. Bao giờ Karl cũng nên nhớ rằng mình có một người bạn gái bé nhỏ chỉ sống bằng những niềm hy vọng đặt vào Karl đó, nhớ Karl và hoàn toàn gắn chặt đời mình vào số phận Karl”.
Gienny gửi đến Karl ở đầu mỗi ngón tay một chiếc hôn. Mấy chiếc hôn ơi, hãy bay đến Karl của tôi và hãy ép thật mạnh vào môi Karl để cho Karl cảm nhận được hết niềm trìu mến của tôi. Và sau đó hãy đừng làm những sứ giả câm lặng của mối tình tha thiết của tôi nhé. Hãy thì thầm với Karl những lời âu yếm mà tình yêu của tôi sẽ mách thầm cho, hãy kể cho Karl nghe tất cả nhé, nhẹ nhàng và dịu êm như từng cung đàn ngày ấy của Karl vậy. À không, cũng phải để lại chút gì cho nữ chủ nhân nữa chứ.
Karl khoẻ nhé, Karl yêu quý, Karl duy nhất! Gienny không còn có sức để mà viết tiếp nữa đâu. Nếu cứ viết thì chỉ lát nữa thôi đầu Gienny sẽ rối tung lên mất, rồi lại cái tiếng ù ù không sao chịu ấy cứ vang lên.
Karl nhớ chứ? Tiếng ầm ầm của loài bốn vó đang lay chuyển cả cánh đồng êm ái.