 |
|

20-07-2008, 07:04 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Hồi 26
Hoà ng Äao Láºp Mã, Túy Ngá»a SÆ¡n Cương
Äoạn Mi Thạch cưá»i lá»›n.
Y cưá»i má»™t cách tháºp phần "chuyên tâm", cưá»i như để má»i ngưá»i Ä‘á»u biết y Ä‘ang cưá»i váºy. Khuôn mặt nhá» thó cá»§a y rúm ró lại, hai hà ng ria mép phảng phất như chạy tÃt lên góc mắt thế chá»— cho lông mà y váºy.
“Mấy lá»i nà y chỉ là dùng để thá» xem hắn có nói sá»± tháºt không mà thôiâ€. Äoạn Mi Thạch cưá»i ngụy dị nói:
“Chư vị sao lại há»i ngược lại ta thế nà y?â€.
“Dù là ngươi muốn giúp chúng ta thá» Cổ huynh ...â€. Truy Mệnh cÅ©ng cưá»i theo, nhưng ngôn ngữ đã trở nên tháºp phần sắc bén, so vá»›i Ä‘ao kiếm còn bén nhá»n hÆ¡n gấp bá»™i:
“Song ta vẫn không thể nà o hiểu nổi, tại sao ngươi có thể khẳng định là cả nhà há» Mạnh không ai chết bởi cương xoa váºy?â€.
“Nếu như ngươi có thể trả lá»i câu há»i nà y, thì chắc cÅ©ng không ngại trả lá»i thêm má»™t câu há»i nữaâ€. Truy Mệnh đưa tay quẹt rượu trên miệng rồi nói tiếp:
“Là m sao ngươi biết được tổng cá»™ng có bảy sai dịch Ä‘i áp giải ngưá»i nhà há» Mạnh?â€.
Cố Pháºt Ảnh cÅ©ng lên tiếng tiếp lá»i:
– Trong số sai dịch đó có ba ngưá»i vốn không bá»™c lá»™ thân pháºn, cÅ©ng không mặc quan phục. Sau khi vụ án phát sinh, huyện nha cÅ©ng chỉ công báo là đã hy sinh năm vị quan sai, tại hạ xin được thỉnh giáo, tại sao Thạch huynh lại biết rõ như váºy?
Truy Mệnh tu một hớp rượu lớn, rồi nói:
– Äêm đó ở hiện trưá»ng vụ huyết án, có lẽ hung thá»§ sợ có cá lá»t lưới, nên đã lục soát từng thi thể má»™t. Công văn và lệnh bà i trên mình các sai dịch cÅ©ng bị lôi ra hết, hắn đương nhiên biết tổng cá»™ng có bảy ngưá»i Ä‘i áp giải phạm nhân.
“Coi như ta là kẻ đáng ngá» Ä‘i, nhưng ta bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t trong những kẻ bị nghi ngá» mà thôiâ€. Äoạn Mi Thạch chỉ tay và o Thất Phát Thiá»n Sư, Sái Tuyá»n Chung, Cố Pháºt Ảnh nói:
“Bá»n há» cÅ©ng là kẻ khả nghi, các ngưá»i không có lý do gì để Ä‘oán định ta là hung thá»§ cảâ€.
Truy Mệnh cưá»i lạnh:
– Thạch lão yêu, có phải ngươi là m hay không thì trong lòng ngươi là rõ nhất.
Sái Tuyá»n Chung đột nhiên lên tiếng:
– Y có thất thố trong lá»i nói, nhưng những ngưá»i ở đây ai cÅ©ng đáng nghi cả, tại sao ngươi lại cho rằng là y là m?
Nói đến đây, Sái Tuyá»n Chung ngưng lại giây lát rồi nhìn Mạnh Tùy Viên nói:
– Ãt nhất, Mạnh đại nhân cÅ©ng nói thanh âm cá»§a ta rất giống cá»§a hung thá»§, thân hình cá»§a hung thá»§ rất giống Thất Phát Thiá»n Sư, còn Cố Pháºt Ảnh thì trên tay có vết thương do giao thá»§ vá»›i Mạnh đại nhân mà có ... Chúng ta ai ai cÅ©ng Ä‘á»u có khả năng là hung thá»§ ...
“Sái huynh đệ lầm rồi!†Cố Pháºt Ảnh vén tay áo lên, đặt tay trái lên cánh tay phải vuốt nhẹ, vết thương trên cánh tay liá»n láºp tức má» dần, sau mấy lần thì hoà n toà n biến mấ:
“Ta căn bản không há» thá» thương. Dị dung thuáºt tuy không lừa được ngưá»i mắt sáng, song muốn giả má»™t hai vết thương thì chẳng phải chuyện khó khăn gìâ€.
“Vì thế thân hình cá»§a hung thá»§ cÅ©ng chẳng giống Thất Phát Thiá»n Sưâ€. Sái Tuyá»n Chung như tỉnh ngá»™:
“Còn thanh âm cá»§a hắn thì đương nhiên cÅ©ng không thể giống ta đượcâ€.
“Nói đúng rồi!†Truy Mệnh tán thưởng.
“Nhưng ta vẫn có Ä‘iểm không hiểuâ€. Sái Tuyá»n Chung há»i:
“Tại sao Mạnh đại nhân lại nói như váºy?â€.
Mạnh Tùy Viên cưá»i nhạt. Gương mặt cá»§a y dưá»ng như bình tÄ©nh cá»±c độ, lại dưá»ng như Ä‘iên cuồng cá»±c độ. Äiá»u kỳ quái là hai cá»±c trên Ä‘á»i nà y luôn luôn rất gần vá»›i nhau.
Äại gian và đại trung rất có khả năng hợp thà nh má»™t thể, có những lúc chân và giả cùng lúc tồn tại, có ngưá»i nói con ngưá»i chỉ luôn Ä‘i vá» phÃa trước, rất có thể lại sẽ Ä‘i đến đầu phÃa sau, cÅ©ng như là cứ Ä‘i vá» bên trái, rất có khả năng sẽ đến Ä‘iá»u đầu bên phải váºy.
Nụ cưá»i cá»§a Mạnh Tùy Viên không giống như cả hai loại trên, mà là nụ cưá»i cá»§a má»™t kẻ hoà n toà n đặt thân ngoà i sá»± vụ váºy.
Không có ngưá»i nà o sau khi toà n gia bị đồ sát, lại có thể lãnh đạm không quan tâm như váºy.
Sái Tuyá»n Chung luôn cảm thấy có gì không thá»a đáng, nhưng rốt cuá»™c là chuyện gì không thá»a đáng thì y cÅ©ng không nói ra được.
Äến giá» y má»›i phát giác, từ lúc xuất hiện, Mạnh Tùy Viên chưa há» bị kÃch động.
Cà ng không hỠxung động.
“Bởi vì y căn bản không phải Mạnh Tùy Viênâ€. Truy Mệnh cuối cùng cÅ©ng lên tiếng:
“Y không phải Mạnh Tùy Viên, Mạnh Tùy Viên đã chết rồi, chết trong đêm xảy ra huyết ánâ€.
Truy Mệnh nói:
– Ta tìm y đến đây là để là m rõ má»™t Ä‘iểm quan trá»ng. Nếu như trong ba ngưá»i có má»™t kẻ là chân hung, nhất định phải biết, y đã táºn tay giết chết Mạnh Tùy Viên, ngưá»i trước mặt nà y tuyệt đối không phải Mạnh Tùy Viên.
“Vì thế tam bá»™ đầu đã hẹn ước vá»›i tại hạ từ trước, dẫn theo vị bằng hữu nà y để nói mấy lá»i nghi nghi hoặc hoặc, khiến ai cÅ©ng bị nghi ngá» là hung thá»§, khiến cho hung thá»§ phải để lá»™ những chứng cá»› bất lợi cho hắnâ€. Cố Pháºt Ảnh tiếp lá»i Truy Mệnh:
“Sau đó, má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng tại hạ là kẻ đáng nghi nhất, hung thá»§ tá»± nhiên cÅ©ng sẽ hấp tấp ném đá xuống giếng, đổ hết tá»™i lên đầu tại hạ, nhất định sẽ vạch trần lá»i nói dối cá»§a tại hạ mà không biết y Ä‘ang tá»± vạch áo cho ngưá»i xem lưng, Ä‘ang dần dần để lá»™ Ä‘uôi cáo cá»§a mình ra. Khi y vạch trần lá»i nói dối cá»§a tại hạ, chÃnh là lúc lá»i nói dối cá»§a y cÅ©ng bị vạch trầnâ€.
“Vì váºy, hung thá»§ là taâ€. Äoạn Mi Thạch thở dà i cảm khái:
“Ta là hung thá»§â€.
“Khi ngươi giết toà n gia Mạnh Tùy Viên Ä‘Ãch thá»±c là không dùng đến vÅ© khà thà nh danh cá»§a mình, nhưng kiểu chết cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u không giống nhau, thá»§ pháp rất giống vá»›i hà nh vi cá»§a ngươi từ trước đến nay, mà ác danh cá»§a ngươi thì quá nổi tiếng trên giang hồ rồi!†Truy Mệnh dưá»ng như Ä‘ang tiếc thay cho Äoạn Mi Thạch:
“Nhưng chúng ta đã là m án nhiá»u rồi, cÅ©ng thưá»ng có má»™t thói quen, đó là hay cho rằng những ngưá»i không có khả năng là hung thá»§ má»›i chÃnh là hung thá»§, ngươi quá giống hung thá»§, vì váºy ngưá»i mà ta hoà i nghi nhất ngược lại không phải là ngươiâ€.
“Nếu như vừa nãy không phải ta quá nhiá»u lá»i, thì ngươi vẫn còn không thể khẳng định đó là taâ€. Tuy Äoạn Mi Thạch không có lông mi, nhưng mi tâm cÅ©ng khẽ nhÃu lại:
“Bệnh từ miệng mà và o, há»a từ miệng mà ra, câu nói nà y má»™t chút cÅ©ng chẳng sai!â€.
“Ngươi đã thừa nháºn rồi, váºy thì đến lượt ta há»iâ€. Truy Mệnh nói.
“Ngươi cứ tá»± nhiênâ€. Äoạn Mi Thạch thốt.
– Tại sao ngươi lại giết toà n gia nhà hỠMạnh, ngay cả quan sai áp giải cũng không bỠqua?
– Äây là câu há»i à ?
– Vẫn còn, kẻ dẫn dụ ra rá»i khá»i Khô Liá»…u Äồn đêm đó rốt cuá»™c là ai?
– Còn có vấn đỠgì nữa không?
– Ngươi chỉ có ba con đưá»ng để Ä‘i. Má»™t là chống cá»±, ta đà nh phải giết ngươi tại chá»—. Loại ngưá»i như ngươi vốn đã rất đáng chết, áp giải hồi kinh chỉ sợ đêm dà i lắm má»™ng. Hai là chịu trói, ta giải ngươi vá» kinh xét xá», bất quá con đưá»ng nà y khẳng định là sẽ không dá»… Ä‘i chút nà o, bởi vì thượng cấp cá»§a ngươi vì sợ ngươi tiết lá»™ phong thanh, nhất định sẽ giết ngưá»i diệt khẩu, hoặc giả đồng bạn cá»§a ngươi sẽ tìm cách cứu ngưá»i.
Con đưá»ng thứ ba, chÃnh là xem ngươi có thể thoát được sá»± truy bắt cá»§a ta hay không. Ba con đưá»ng nà y không biết ngươi chá»n con đưá»ng nà o?
– Các câu há»i cá»§a ngươi ta Ä‘á»u không trả lá»i, nhưng ta có ba câu muốn nói.
– Ngươi nói đi.
– Liệt khuyển trung tu sÆ¡n thượng táng, tướng quân tối háºu tráºn trung vong.
(Chó săn thế nà o cÅ©ng chết trong núi, tướng quân cuối cùng cÅ©ng chết giữa tráºn tiá»n).
– Câu nà y có ý gì?
– Chẳng có ý gì cả, chỉ là đột nhiên cảm hứng nảy sinh mà thôi.
– Còn câu nói thứ hai?
– Nhan Tịch tháºt sá»± là má»™t nữ nhân xinh đẹp, đáng tiếc ta không chiếm được nà ng.
– à tứ như thế nà o?
– CÅ©ng chẳng có ý gì cả, chỉ bất quá sau đêm hôm qua, câu nói nà y đã trở thà nh má»™t câu nói tháºt trong lòng ta mà thôi.
– Còn một câu nữa?
– Câu nói nà y tương đối có ý nghÄ©a, nếu như ta chết, không biết trong các vị có ai trượng nghÄ© đến truyá»n đạt cho bà o đệ cá»§a ta là Thạch Tâm Trưá»ng má»™t câu nói không?
“Ngươi nói Ä‘i, ta sẽ truyá»n đạtâ€. Truy Mệnh đáp.
– Ta tin ngươi. Trước giá» Tứ Äại Danh Bá»™ Ä‘á»u nhất ngôn cá»u đỉnh. Ngươi chỉ cần nói vá»›i y bốn chữ "địa cá»u thiên trưá»ng" là được rồi.
Äoạn Mi Thạch như không yên tâm, lại há»i:
– Ngươi có biết Thạch Tâm Trưá»ng Ä‘ang ở đâu không?
“Thiết Thạch Tâm Trưá»ng, thiên hạ ai chẳng nghe danh. Từ khi bốn đại cao thá»§ nà y bị Phương Tà Chân đánh bại, cÅ©ng chỉ có lệnh đệ là dám giữ lại ngoại hiệu nà yâ€.
Truy Mệnh đáp:
“Dù là không biết y Ä‘ang ở đâu, muốn tìm y cÅ©ng chẳng phải chuyện khó. Lúc nà y mà ngươi vẫn còn nhá»› đến bà o đệ, đủ thấy vẫn còn chưa quên hết thân tình, câu nói nà y đương nhiên cÅ©ng rất quan trá»ng đối vá»›i hai ngưá»i các ngươi. Ta nhất định sẽ truyá»n đạtâ€.
“Không sai, đây Ä‘Ãch xác là má»™t câu nói rất quan trá»ng, cho dù là ngươi không hiểu ...â€. Äoạn Mi Thạch bùi ngùi nói:
“Nếu ngươi có di ngôn gì, ta cÅ©ng có thể thay ngươi truyá»n đạtâ€.
“Không cần thiếtâ€. Truy Mệnh lắc đầu.
“Ngươi cho rằng nhất định thắng được ta?†Äoạn Mi Thạch tức giáºn.
Truy Mệnh dốc vò rượu lên uống một ngụm lớn.
Cố Pháºt Ảnh cÅ©ng cầm lấy vò rượu Sái Tuyá»n Chung Ä‘ang uống dở, dốc ngược lên uống ừng á»±ng.
Sắc mặt Äoạn Mi Thạch âm trầm bất định, hai hà ng lông mà y xám xám trên trà n lúc ẩn lúc hiện, y đảo mắt nhìn Sái Tuyá»n Chung và Thất Phát Thiá»n Sư rÃt giá»ng nói:
– Có còn nhớ ước định lần trước của chúng ta không?
Sái Tuyá»n Chung lạnh lùng:
– Chẳng trách hôm nay vừa gặp mặt ngươi đã đỠcáºp đến vấn đỠnà y.
Thất Phát Thiá»n Sư xoa xoa mái tóc lởm chởm nói:
– Gần đây trà nhá»› cá»§a bần tăng rất tồi. Những nÆ¡i buổi sáng vừa Ä‘i qua, đến buổi chiá»u đã không nhá»› nổi nữa rồi.
“Ta hiểu rồiâ€. Äoạn Mi Thạch nở má»™t nụ cưá»i khinh miệt:
“Các ngươi đúng là hảo bằng hữuâ€.
“Nếu như tháºt sá»± là hảo bằng hữu ...â€. Sái Tuyá»n Chung lạnh lùng lên tiếng:
“ ... Thì ngươi nên nháºn luôn từ đầu, đâu đến ná»—i chúng ta chúng ta chút nữa thì phải thay ngươi chịu tá»™i?â€.
“Hiện giá» hung thá»§ đã rõ ...â€. Äoạn Mi Thạch cưá»i lạnh nói:
“Các ngươi đương nhiên không cần phải chịu nữaâ€.
“Ngươi nói đúng, nhưng cÅ©ng nói saiâ€. Sái Tuyá»n Chung nói:
“Tá»™i ác là do ngươi là m, ta đương nhiên không có trách nhiệm. Có Ä‘iá»u, ước định cá»§a chúng ta vẫn còn có hiệu lá»±câ€.
Lúc nà y ngưá»i đóng giả là m Mạnh Tùy Viên đột nhiên lui bước.
Từng bước, từng bước lùi vá» phÃa sau.
Khi ra ngoà i xa ba trượng, y mới quay sang nhìn Truy Mệnh thốt:
– Chuyện tam gia muốn ta là m, ta đã là m xong. Bây giá» là chuyện cá»§a các ngưá»i, không liên can gì đến ta nữa.
“Äúng váºy, ở đây không có chuyện cá»§a ngươiâ€. Sái Tuyá»n Chung nói.
Äá»™t nhiên Truy Mệnh há»i ngược lại Sái Tuyá»n Chung:
– Ở đây còn có chuyện của các hạ sao?
Sái Tuyá»n Chung gáºt đầu:
– Bởi vì chúng ta đã có hẹn.
– Các ngưá»i?
Äoạn Mi Thạch lên tiếng:
– Thất Phát Thiá»n Sư, Sái thiếu hiệp và ta.
Truy Mệnh lại há»i:
– Ước hẹn gì váºy?
Sái Tuyá»n Chung đáp:
– Ước hẹn giết ngươi.
Truy Mệnh cưá»i:
– Các ngưá»i muốn giết ta?
– Có ngưá»i muốn ta giết ngươi, nhưng trước giá» ta chỉ quyết đấu, không sát nhân.
Trừ phi ...
“Trừ phi trong cuá»™c quyết đấu đó, ngươi không thể khống chếâ€. Truy Mệnh mỉm cưá»i tiếp lá»i:
“Vì váºy ta sẽ không cho ngươi cÆ¡ há»™i đóâ€.
– Cơ hội gì?
– Cơ hội giết ta.
“Nhưng ta chỉ tìm ngươi quyết đấuâ€. Sái Tuyá»n Chung đặt tay lên đốc kiếm:
“Ngươi rất khó cá»± tuyệtâ€.
Truy Mệnh đột nhiên cảm giác được sát khÃ.
Một thứ sát khà kinh tâm động phách.
Kiếm cá»§a Sái Tuyá»n Chung còn chưa rá»i vá», song so vá»›i những thanh kiếm đã rá»i vá» còn đáng sợ hÆ¡n nhiá»u.
Thanh kiếm nà y cá»±c dà i, khoảng cách giữa Truy Mệnh và Sái Tuyá»n Chung vốn xa hÆ¡n trượng, nhưng Sái Tuyá»n Chung chỉ cần vươn tay là có thể kÃch trúng chà ng, căn bản không cần di động cước bá»™.
Cao thá»§ quá chiêu, nhiá»u má»™t bước hay Ãt má»™t bước là đủ phân sinh tá», định thắng thua. Bá»™ pháp dù nhanh đến mấy cÅ©ng không bằng không cần dùng đến bá»™ pháp.
Truy Mệnh láºp tức đưa vò rượu lên tu ừng á»±c.
Khi chà ng Ä‘ang uống rượu, Sái Tuyá»n Chung đột nhiên cảm thấy đây má»›i là lúc Truy Mệnh hoà n toà n không có má»™t Ä‘iểm sÆ¡ hở nà o.
Vô luáºn là y phát động thế công ra sao, y Ä‘á»u khó có thể ứng phó được vò rượu do Truy Mệnh bất thần ném ra, cùng vá»›i công thế cá»±c nhanh cá»§a song cước.
Y tháºm chà còn không quan sát được cả thần sắc cá»§a đối phương.
Muốn giết hoặc giả đánh bại má»™t ngưá»i, trước giá» phải xem sắc diện, thần khà cá»§a đối phương, chỉ cần thấy đối phương có tỠý, bại tướng liá»n láºp tức nắm chắc thá»i cÆ¡, nhất kÃch đắc thá»§.
Vì thế y cố ká»m công thế lại.
Rượu rồi đến lúc cũng phải uống hết.
Truy Mệnh uống một hơi hết sạch vò rượu, rồi dùng tay áo lau miệng, nói:
– Bây giỠvẫn chưa phải lúc ngươi tìm ta quyết đấu!
Bà n tay giữ chuôi kiếm cá»§a Sái Tuyá»n Chung liá»n nắm chặt lại:
– Tại sao?
Hai mắt Truy Mệnh sáng rực:
– Bởi vì ngươi đã tìm được má»™t đối thá»§ tốt hÆ¡n ta rất nhiá»u.
– Äúng váºy!
Sái Tuyá»n Chung đột nhiên bạt kiếm, quát lá»›n:
– Còn không xuất hiện?
Vò rượu duy nhất còn lại đặt ngoà i xa hai trượng, đột nhiên nổ thà nh từng mảnh nhá».
Äó là sức mạnh khi Sái Tuyá»n Chung bạt kiếm.
Nhưng kiếm vẫn chưa hỠbạt.
Một kiếm nà y bạt ra mang theo cả bao.
Kiếm chưa rá»i bao mà đã có uy lá»±c dưá»ng nà y, váºy lúc bạt kiếm chân chÃnh thì sao?
Vò rượu bị kiếm khà đánh vỡ.
Bên trong chỉ có rượu, không có ngưá»i.
Rượu bắn ra tung toé, chúng nhân Ä‘á»u kinh hãi. Biến hóa nà y vừa xảy ra, Äoạn Mi Thạch đột nhiên là m má»™t chuyện.
Y tung chân đá vò rượu Cố Pháºt Ảnh vừa uống hết bay vá» phÃa Truy Mệnh, thân hình khẽ nhÃch động đã vá»t ra ngoà i xa ba trượng.
Truy Mệnh ném vò rượu trên tay ra đụng trúng vò rượu cá»§a Äoạn Mi Thạch đá tá»›i, trong nháy mắt ngưá»i đã đến sát sau lưng Äoạn Mi Thạch.
Thạch lão yêu vừa động, Thất Phát Thiá»n Sư cÅ©ng láºp tức động theo.
Lão phản thá»§, nhổ ra má»™t sợi tóc kỳ lạ, Ä‘oạn thò tay và o bá»c, lấy ra cây cung nhá» mà u đỠrá»±c như lá»a.
Lão muốn bắn ai?
Lão vừa trương cung lên, thì Cố Pháºt Ảnh đã say.
Vừa nãy y đã uống không Ãt rượu, nhưng vừa nãy không say, bây giá» má»›i say, phảng phất như đến bây giá» tá»u ý cá»§a y má»›i bốc lên váºy.
Khi y say thì liá»n xuất Ä‘ao.
Má»™t thanh đại Ä‘ao má»ng manh.
Trước giá» chưa từng có má»™t thanh Ä‘ao lá»›n như váºy, mà lại dùng má»™t loại thép má»ng như váºy để tạo thà nh.
Thanh Ä‘ao vừa má»ng vừa rá»™ng, phảng phất giống như má»™t tá» giấy phất phÆ¡ trong gió váºy.
Cố Pháºt Ảnh say. Thanh Ä‘ao trên tay y tá»±a hồ như cÅ©ng Ä‘ang say.
Có Ä‘iá»u vô luáºn là say thế nà o, Ä‘á»u không có ai dám quên ngoại hiệu cá»§a Cố Pháºt Ảnh.
Hoà nh Äao Láºp Mã, Túy Ngoạ SÆ¡n Cương.
Tiá»…n trên tay Thất Phát Thiá»n Sư Ä‘ang nhắm thẳng và o Cố Pháºt Ảnh.
Cổ Phán Thần Phong tuyệt không có vẻ gì là Cổ Phán, chỉ dùng cặp mắt lỠđỠcá»§a kẻ say nhìn Thất Phát Thiá»n Sư, mỉm cưá»i nói:
– Ngươi có biết tại sao ta uống nhiá»u rượu như váºy không?
Thất Phát Thiá»n Sư không đáp lá»i, chỉ là mà u sắc cá»§a nhãn thần, cung và tiá»…n cá»§a lão Ä‘á»u tháºp phần nguỵ dị, phảng phất như đã dung hòa thà nh má»™t thể, cÆ¡ hồ nhưng chúng vốn là má»™t thể thống nhất váºy.
Tiá»…n cá»§a lão nhắm thẳng và o tim Cố Pháºt Ảnh.
Trước ngá»±c Cố Pháºt Ảnh hoà nh ngang má»™t thanh Ä‘ao.
Má»™t thanh Ä‘ao còn má»ng hÆ¡n cả giấy.
“Bởi vì ta biết ngươi nhất định không vì Thạch lão yêu mà xuất thá»§â€. Cố Pháºt Ảnh lẩm bẩm thốt:
“Nhưng ngươi nhất định vì giết ta mà xuất thá»§â€.
Trán Thất Phát Thiá»n Sư đầm đìa mồ hôi.
Một tiễn nà y, có nên bắn ra hay không?
Sau khi bắn ra rồi, liệu có thà nh công hay không?
Nếu như tiá»…n nà y bất thà nh, háºu quả sẽ thế nà o?
Thất Phát Thiá»n Sư và Cố Pháºt Ảnh đã tranh đấu mưá»i bảy năm, những ngà y gần đây lão đáp ứng giúp Du gia đưa thư cho Mạnh Tùy Viên nhưng cÅ©ng chưa từng gặp qua Mạnh thái thú, chỉ đưa đến tay sai nha áp giải mà thôi. Lão đáp ứng như váºy, chẳng qua là vì lúc ấy không có nÆ¡i nà o đầu thân, định gia nháºp và o Du gia ở Tiểu BÃch Hồ nên má»›i phải nhẫn nhịn, bất đắc dÄ© phải nhịn nhục mà là m bá»™ hạ cho Cố Pháºt Ảnh.
Nhưng bây giá» lão đã có chá»— đầu thân, ngưá»i đầu tiên mà lão không thể dung tha chÃnh là nhị sư huynh Cố Pháºt Ảnh.
“Ngươi bắn Ä‘i!†Cố Pháºt Ảnh lè nhè:
“Má»™t tiá»…n nà y, ngươi đã muốn bắn ra từ lâu lắm rồi đúng không. Năm đó, ở Tuyết Kiá»u Lão Trung Thanh tam đại cao thá»§ cùng đối phó vá»›i Gia Cát tiên sinh, má»™t tiá»…n nà y cá»§a ngươi thá»§y chung vẫn không phát ra nên má»›i có thể toà n thân mà thoái lui. Hôm nay ngươi cứ bắn Ä‘i, để xem cuối cùng kẻ nà o sẽ toà n thân thoái lui được?â€.
Thất Phát Thiá»n Sư mồ hôi ròng ròng.
Mồ hôi cá»§a lão dưá»ng như cÅ©ng có dị sắc.
"Phát Tiễn" của lão vẫn ổn định như trước.
Há»a cung trên tay cÅ©ng không há» rung động.
Song mục lão phát ra hai luồng dị quang khiến ngưá»i phải kinh tâm chấn phách.
Thế nhưng một tiễn của lão, có nên phát hay không? Có nên phóng hay không?
Năm đó, trong chiến dịch Khô Lâu Há»a, tên hoạn quan Phó Tông Thư đã phái ra ba viên đại tướng, Lão Bất Tá», Trung Gian Nhân, Thanh Mai Trúc vây đánh Gia Cát tiên sinh ở Tuyết Kiá»u, nhưng Lão Bất Tá» và Thanh Mai Trúc đã chết ngay tại tráºn, còn Trung Gian Nhân thì không chịu xuất thá»§, không chiến mà thoái, vì thế nên má»›i sống sót.
Thế nhưng từ đó trở Ä‘i, Trung Gian Nhân liá»n không được Phó Tông Thư trá»ng dụng, tháºm chà còn sai ngưá»i trừ diệt.
Gá»i là Lão Bất Tá», Trung Gian Nhân, Thanh Mai Trúc đương nhiên Ä‘á»u chỉ là tên hiệu, mà Trung Gian Nhân lại chÃnh là Thất Phát Thiá»n Sư.
Thất Phát Thiá»n Sư phải trốn chạy truy sát cá»§a đồng bá»n cÅ©, ngay cả Äao BÃnh Há»™i và Thiên Dục Cung cÅ©ng không dám dung dưỡng lão, sau mấy hồi thì trở thà nh con chó không nhà , vá» sau má»›i gia nháºp và o Lan Äình Trì gia.
Thế nhưng ở Tiểu BÃch Hồ lại có má»™t nhân váºt tay nắm đại quyá»n, ngoại trừ Tứ Äại Công Tá» ra thì ngưá»i nà y là kẻ có thế lá»±c nhất trong thà nh Lạc Dương, chÃnh là ngưá»i đã cùng lão tranh đấu mưá»i bảy năm nay mà luôn chiếm thượng phong, nhị sư huynh cá»§a lão, Cố Pháºt Ảnh.
|

20-07-2008, 07:07 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Hồi 27
Tương Tư Äình Nhất Chiến
Vò rượu vỡ nát.
Trong vò rượu tuyệt không có ngưá»i.
Sái Tuyá»n Chung cầm kiếm không bạt ra, trên mặt cÅ©ng lá»™ nét cương nghị, rồi đột nhiên ngẩng đầu:
– Thì ra ngươi ở trên nóc đình.
Y nói:
– Nhưng hô hấp và nhịp tim của ngươi lại từ trong vò rượu phát ra.
“Vò rượu quá nhá», trước giá» ta rất ghét những nÆ¡i cháºt hẹpâ€. Ngưá»i trên nóc đình nói vá»ng xuống:
“Khinh công cá»§a ta có thể là m được chuyện lạc địa vô thanh, nhưng ngưá»i thì không thể đình chỉ hô hấp và nhịp tim được, vì váºy đà nh phải Ä‘em tiếng hô hấp và nhịp tim truyá»n và o trong vò rượu đó thôiâ€.
Y phục cá»§a Sái Tuyá»n Chung rất chỉnh tá».
Y cảm thấy y phục cÅ©ng như bao kiếm, kiếm tốt cần phải có vá» kiếm tốt, con ngưá»i cÅ©ng váºy.
Giá» y Ä‘ang hÃt khÃ.
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu.
Sau đó thổ khÃ.
Từ từ thổ khÃ.
Y Ä‘ang váºn khà há»™i thần, dưỡng tinh súc nhuệ.
Bởi vì ngươi trên nóc đình vẫn còn chưa xuất hiện, y đã cảm thấy má»™t cá»— kiếm khà vô cùng lăng lệ, cÆ¡ hồ thấm và o từng lá»— chân lông cá»§a y váºy, tháºm chà còn tá»±a hồ như muốn ép những sợi lông mi cá»§a y cụp xuống.
Y Ä‘Ãch thá»±c phát hiện trong trưá»ng còn có thêm má»™t ngưá»i nữa.
Không phải y nghe thấy tiếng động gì, mà là cảm thấy kiếm khÃ.
Vì thế nên y láºp tức cẩn tháºn phân tÃch tiếng thở và nhịp tim cá»§a từng ngưá»i.
Cho dù là cao thá»§ tuyệt đỉnh thì cÅ©ng phải hô hấp và có mạch Ä‘áºp.
Y láºp tức phát hiện tiếng hô hấp và nhịp tim từ trong vò rượu truyá»n ra.
Sái Tuyá»n Chung cho rằng có ngưá»i ẩn nấp bên trong vò rượu đó.
Ngưá»i còn chưa xuất hiện đã có kiếm khà lăng lệ như váºy, ngưá»i đến đương nhiên là má»™t đối thá»§ rất mạnh.
Thế nhưng y đã sai.
Ngưá»i ở trên nóc đình.
Ngưá»i nà y còn chưa xuất hiện đã khiến y không tá»± khống chế được mà phát ra má»™t kÃch.
Khinh công cá»§a ngưá»i nà y chưa đủ để khiến Sái Tuyá»n Chung cảm thấy đáng sợ.
Ngưá»i đến có thể truyá»n nhịp tim và tiếng hô hấp và o trong vò rượu, bất quá cÅ©ng chỉ khiến Sái Tuyá»n Chung cho rằng mình đã gặp phải kình địch.
Nhưng ngưá»i nà y lên đến nóc đình từ lúc nà o?
Äây má»›i là chá»— đáng sợ.
Thất Phát Thiá»n Sư Ä‘ang đối đầu vá»›i Cố Pháºt Ảnh.
Kể cả lão cũng cảm thấy chấn động trong lòng.
Ngưá»i nà y lên đến nóc đình, ngoại trừ Truy Mệnh, cÆ¡ hồ như không ai phát giác.
Ngưá»i nà y nhất định là đến sau Äoạn Mi Thạch, thế nhưng lúc đó trong đình quần tụ toà n là cao thá»§, tại sao không có ai phát hiện?
Sái Tuyá»n Chung nắm chặt chuôi kiếm.
Kiếm cá»§a y vẫn chưa rá»i vá».
Mũi kiếm chỉ xuống, chếch theo phương vị thất tinh.
“Ngươi muốn giết Truy Mệnh?†Ngưá»i trên nóc đình há»i.
“Ta phụng mệnh tìm y quyết đấuâ€. Sái Tuyá»n Chung đáp.
“Váºy ngươi phải thắng ta trước đãâ€. Ngưá»i trên nóc đình nói.
“Ngươi là Phương Tà Chân?†Sái Tuyá»n Chung há»i.
“Äúng váºyâ€. Phương Tà Chân thốt:
“Ta muốn lãnh giáo thá» Cá»u Thất Kiếm Pháp cá»§a ngươiâ€.
“Rất tốtâ€. Sái Tuyá»n Chung nói:
“Ngươi ở trên nóc đình cÅ©ng váºy thôiâ€.
Sau đó hai ngưá»i không nói gì nữa.
Thất Phát Thiá»n Sư và Cố Pháºt Ảnh vẫn đối mặt nhìn nhau.
Hai ngưá»i ra khá»i đình sáu thước, ná»a ngưá»i bên trái hướng và o trong đình.
Không biết vì sao, bá»n há» không hẹn mà cùng hướng ra ngoà i đình bước bảy tám bước, sau đó dừng lại, tiếp tục nhìn nhau.
Bởi vì ná»a phần thân trái cá»§a Thất Phát Thiá»n Sư như bị mÅ©i kiếm chÃch và o, vừa lạnh lẽo, vừa nóng bá»ng vô bì, cảm giác đó giống như có má»™t thanh kiếm sắc bén vô cùng vừa ra khá»i lò, ép chặt và o ngưá»i lão.
Äó là kiếm khÃ.
Cố Pháºt Ảnh lại cảm thấy phần thân trái cá»§a mình đột nhiên tê chồn, tá»±a như có ngà n vạn mÅ©i kim châm vừa lạnh như băng, lại vừa nóng như lá»a Ä‘ang đâm và o từng lá»— chân lông cá»§a y, tá»±a như có muôn đạo lịêt dương, nổ bùng lên trong huyết mạch.
Äó là sát khÃ.
Ngưá»i đóng giả Mạnh Tùy Viên, vốn đã lùi xa hÆ¡n trượng, mặt hướng vá» phÃa Tương Tư Äình.
Hiện giỠy đột nhiên cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Cơ hồ như y không thể mở được mắt ra nữa.
Thứ cảm giác nà y phảng phất như kiếm khà và sát khà đang quần đả trên đầu y váºy, khiến cho y không cầm được mà đưa tay lên che mặt.
Nhưng Phương Tà Chân và Sái Tuyá»n Chung vẫn còn chưa động thá»§.
Ãt nhất là cho đến bây giá».
Sái Tuyá»n Chung cúi đầu ngưng kiếm.
Kiếm chỉ vỠđâu?
Thanh kiếm dà i chÃn thước bảy thốn nà y chỉ và o má»™t nÆ¡i hoà n toà n vô quan.
Äó chÃnh là "vô".
Má»™t loại kiếm pháp "vô", má»™t khi động kiếm, lá»±c lượng cá»§a nó rất có thể mạnh hÆ¡n tất thảy ... giống như là điểm thấp nhất cá»§a thá»§y tráºn váºy, chỉ có dâng cao lên mà thôi, hÆ¡n nữa thá»§y tráºn cà ng thấp, thì cÆ¡n sóng bùng lên lại cà ng cao. Những cÆ¡n sóng lá»›n có uy lá»±c bà i sÆ¡n đảo hải, Ä‘á»u do những cÆ¡n triá»u thấp gây nên.
"Vô" tiếp cáºn vá»›i "tá»".
Loại kiếm pháp chết nà y, má»™t khi nó sống dáºy, chỉ sợ không má»™t ai có thể sống nữa.
Phương Tà Chân ngẩng đầu nhìn trá»i.
Gã chắp tay sau lưng, thần thái vừa kÃch động vừa nhà n nhã.
Thần tình trên mặt má»™t con ngưá»i, là m sao mà vừa kÃch động lại vừa nhà n nhã được?
Phương Tà Chân chÃnh là như váºy.
Gã phảng phất giống như Khuất đại phu khi Ä‘ang viết Thiên Vấn, vì thiên hạ thương sinh, lê dân bách tÃnh mà kÃch động, vì coi thưá»ng sinh tá» tồn vong cá»§a bản thân mà nhà n hạ.
(* Khuất đại phu:
rất có thể là Khuất Nguyên).
Kiếm của gã đeo ở bên hông.
Tâm của gã đang "vấn thiên".
Nếu như gã bạt kiếm, thanh kiếm nà y không chỉ là kiếm cá»§a gã, cÅ©ng không chỉ là tâm kiếm, mà là kiếm cá»§a trá»i.
Thiên kiếm không gì địch nổi.
Thiên Vấn Kiếm Pháp!
MÅ©i tên bằng tóc cá»§a Thất Phát Thiá»n Sư chuyển dịch ngắm thẳng và o mi tâm cá»§a Cố Pháºt Ảnh, nhưng mắt cá»§a lão thì nhìn chằm chằm và o thanh Ä‘ao Ä‘ang hoà nh ngang trước ngá»±c Cố Pháºt Ảnh.
Một thanh đại đao sáng đẹp.
Trên mặt Ä‘ao phản chiếu hình ảnh cá»§a Phương Tà Chân váºn bạch y đứng trên nóc đình và Sái Tuyá»n Chung váºn kình trang đứng bên trong đình.
Nhân ảnh trong đình đã động.
Không ai nhìn rõ y động thế nà o.
Những ngưá»i nhanh mắt chỉ cảm thấy y đã động thân, những ngưá»i có nhãn quang sắc bén cÅ©ng chỉ thấy bóng ngưá»i vá»t qua, nhưng không má»™t ai có thể nói ra y đã động thế nà o?
Ngưá»i động? Thân động? Hay là kiếm?
ChÃnh và o sát na ấy, bạch y nhân trên đình nóc rút kiếm.
Không ai nhìn rõ gã rút kiếm thế nà o, thu kiếm ra sao.
Chỉ thấy ánh sáng xanh loé lên giữa trá»i.
Sau đó biến mất.
Hai ngưá»i đứng lặng.
Ngưá»i trên nóc đình vẫn ở trên nóc đình.
Ngưá»i ở bên trong đình vẫn đứng trong đình.
Ngưá»i trên nóc đình vẫn nhà n hạ ngẩng đầu nhìn trá»i, kiếm Ä‘eo bên hông.
Ngưá»i trong đình vẫn chỉ kiếm và o má»™t nÆ¡i vô ý nghÄ©a, cúi đầu trầm mặc.
Bá»n hỠđã động kiếm, đã giao thá»§.
Nhưng ở giữa hai ngưá»i là đỉnh Tương Tư Äình là m bằng đá cứng, là m sao mà giao chiến?
Thất Phát Thiá»n Sư, Cố Pháºt Ảnh quên hết cả thù, oán, háºn, quên cả bản thân Ä‘ang đối đầu, quyết chiến, toà n tâm toà n ý chú mục quan sát hai ngưá»i.
Kết quả cuộc chiến rốt cục thế nà o?
Ngưá»i trong đình nói:
– Hay cho Thiên Vấn Kiếm Pháp.
Ngưá»i trên nóc đình đáp lại:
– Hay cho Phá Thể Vô Hình Kiếm.
Ngưá»i trong đình nói:
– Nhưng tuyệt kỹ thà nh danh Tiêu Hồn Kiếm Pháp của ngươi vẫn chưa sỠra.
Ngưá»i trên nóc đình thốt:
– Củu Thất Kiếm Pháp của ngươi cũng chưa phát huy.
Ngưá»i trong đình nói:
– Ngươi căn bản không có lòng quyết chiến, chỉ có ý ngăn cản ta không đối phó Truy Mệnh mà thôi.
Ngưá»i trên nóc đình đáp trả:
– Còn ngươi thì cả kiếm cÅ©ng chưa rá»i bao.
Ngưá»i trong đình nói:
– Hay lắm! Lần sau hy vá»ng ngươi chuyên tâm má»™t chút, hÆ¡n nữa đừng quá lưá»i nhác, bằng không sẽ bị thương trước đấy.
Ngưá»i trên nóc đình bùi ngùi:
– Hy vá»ng chúng ta không có lần sau.
Ngưá»i trong đình trầm mặc hồi lâu má»›i lên tiếng đáp lại:
– Tuy ngươi là má»™t đối thá»§ rất khó gặp, nhưng ta cÅ©ng không hy vá»ng có má»™t địch nhân giống như ngươi váºy.
Nói dứt lá»i, y liá»n bước ra ngoà i Tương Tư Äình, ưỡn ngá»±c Ä‘i thẳng, không há» quay đầu lại.
Tuy váºy, Thất Phát Thiá»n Sư và Cố Pháºt Ảnh Ä‘á»u để ý thấy, trên đưá»ng y bước Ä‘á»u là những vết máu nhá».
Y đã thỠthương rồi?
Kiếm của Phương Tà Chân là m sao xuyên qua thạch đình, mà đả thương được y?
Thất Phát Thiá»n Sư thở dà i, thu cung, cất tiá»…n, quay bước bá» Ä‘i.
Cố Pháºt Ảnh cÅ©ng không lưu giữ lão lại.
Mục quang cá»§a y táºp trung lên ngưá»i Phương Tà Chân.
Không biết từ lúc nà o Phương Tà Chân cÅ©ng đã nhảy xuống khá»i nóc đình.
Vạt áo trắng trước ngá»±c đã bị nhuốm Ä‘á», vết máu từ từ lan rá»™ng.
Gã đã trúng thương?
Kiếm cá»§a Sái Tuyá»n Chung là m sao xuyên qua thạch đình, kÃch trúng ngưá»i Ä‘ang đứng ở trên nóc được?
Cố Pháºt Ảnh vừa lá»™ vẻ quan hoà i thì Phương Tà Chân đã xua tay nói:
– Không có gì.
Gã vừa nói dứt câu thì má»™t sá»± việc liá»n phát sinh.
Thạch đình đổ sáºp.
Äầu tiên là nóc đình, sau đó là cả tòa Tương Tư Äình liá»n sáºp xuống thà nh đá vụn.
Cuá»™c chiến nà y má»—i bên chỉ phát má»™t kiếm, cả hai cùng bị thá» thương, còn Tương Tư Äình thì bị phá há»§y.
Sau nà y ngưá»i trong giang hồ gá»i cuá»™c chiến danh động võ lâm nà y là "Cá»u Thất Vấn Thiên, Tương Tư Nhất Chiến".
Chỉ trong má»™t sát na vò rượu bị Sái Tuyá»n Chung chém vỡ, những ngưá»i ở xung quanh Tương Tư Äình Ä‘á»u gặp phải những biến hóa khác nhau. Thất Phát Thiá»n Sư trương cung đáp tiá»…n, đối đầu chuẩn bị quyết chiến vá»›i Cố Pháºt Ảnh, Sái Tuyá»n Chung phát hiện đại kình địch mà bình sinh y chưa từng gặp qua Ä‘ang ở trên nóc đình, còn vá» Äoạn Mi Thạch, y láºp tức đà o tẩu.
Truy Mệnh láºp tức Ä‘uổi theo.
Äoạn Mi Thạch lão yêu dùng má»i phương pháp và toà n bá»™ khà lá»±c để đà o tẩu.
Nhưng y chạy không thoát.
Truy Mệnh được gá»i là Truy Mệnh, chÃnh là vì bản lãnh truy tung cá»§a chà ng tuyệt đối có thể ở trong ba ngưá»i đứng đầu thiên hạ.
Äoạn Mi Thạch chạy dá»c theo bá» hồ, chạy má»™t mạch đã được mưá»i má»™t dặm, nhưng Truy Mệnh vẫn theo sát sau lưng.
Äoạn Mi Thạch đột nhiên dừng bước, cương xoa bất đồ đâm ngược ra phÃa sau.
Chỉ cần Truy Mệnh không kịp thu bá»™, đụng trúng cương xoa, coi như là y đã má»™t kÃch đắc thá»§.
Äợi đến lúc Äoạn Mi Thạch phát hiện cương xoa đâm và o khoảng không thì Truy Mệnh đã nhảy vá»t qua đầu y, đứng ngay trước mặt.
Äoạn Mi Thạch thấp giá»ng nói vá»›i vẻ cầu hòa:
– Tam gia, có thể bá» qua cho ta má»™t lần không? Ta đã giết nhiá»u ngưá»i như váºy, là m sát thá»§ lâu như váºy, số tiá»n kiếm được tá»± nhiên cÅ©ng không phải là Ãt. Chúng ta má»—i ngưá»i má»™t ná»a, tam gia thấy thế nà o?
Truy Mệnh nói:
– ChÃnh vì ngươi giết ngưá»i nhiá»u như váºy, giết ngưá»i lâu như váºy nên hôm nay ta cà ng không thể tha cho ngươi được.
Äoạn Mi Thạch cố trì hoãn:
– Ngươi giết ta cũng chẳng có điểm gì lợi cả, chỉ bất quá là là m một chuyện công vụ mà thôi.
“Loại công vụ nà y là m cà ng nhiá»u cà ng tốt, là m cà ng nhiá»u thì thế gian cà ng có công lý, vì váºy chỉ cần là m cho tốt chuyện nà y đã là báo đáp lá»›n nhất đối vá»›i ta rồiâ€.
Truy Mệnh chỉ ngón tay và o mặt Äoạn Mi Thạch:
“Thạch lão yêu, ở trong giang hồ ngươi cÅ©ng được coi là má»™t nhân váºt, hà tất phải dùng biện pháp mất thể diện nà y?â€.
“Hôm nay ta đã bị thươngâ€. Thạch lão yêu vẫn má»m má»ng nói:
“Ngươi giết ta cÅ©ng chẳng anh hùng gì!â€.
“Ta chỉ bắt ngươi, không giết ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, nếu như đến lúc không giết ngươi không được thì ta cÅ©ng sẽ là m. Ngươi chá»› mong là ta sẽ bá» qua cho ngươiâ€.
Truy Mệnh há»i vặn lại Äoạn Mi Thạch:
“Ngà y hôm đó, Mạnh Tùy Viên cùng đưá»ng mạt lá»™, toà n gia phải sung quân nÆ¡i biên ải, ngươi chỉ vì má»™t chút ngân lượng mà đã Ä‘uổi táºn giết tuyệt toà n gia ngưá»i ta, giá» sao không nghÄ© lại xem hà nh vi đó cá»§a ngươi có xứng vá»›i hai chữ hảo hán hay không?â€.
“Thôi Lược Thương!†Äoạn Mi Thạch gầm lên:
“Ta nói cho nhà ngươi biết, ta chÃnh là phụng mệnh đại quan trong triá»u đến tiêu diệt phiến đảng Mạnh Tùy Viên, ngươi bắt ta vá», chÃnh là tá»± tìm đưá»ng chết đó!â€.
“Ta bắt ngươi vá» kinh thà nh, Gia Cát tiên sinh tá»± nhiên sẽ có cách xá» lý ngươi, hÆ¡n nữa còn truy ra ngưá»i đứng sau lưng ngươi là ai nữa kiaâ€. Truy Mệnh không hỠđộng dung, mỉm cưá»i nói tiếp:
“Vì váºy, bất kể là chá»— dá»±a cá»§a ngươi có cứng đến đâu, ngươi có giảo hoạt đến đâu Ä‘i nữa thì hôm nay ta cÅ©ng quyết không để ngươi chạy thoátâ€.
“Ngươi cho rằng mình có thể bắt được ta sao? Ngươi nghÄ© là má»™t mình có thể giết nổi ta à ?†Äoạn Mi Thạch nghiến răng, Ä‘iên cuồng gầm lên:
“Dù ngươi có bắt nổi ta, váºy ngươi cho là có thể bình yên giải ta hồi kinh chắc?â€.
“Ta biết tổ chức sát thá»§ Tần Thá»i Minh Nguyệt Hán Thá»i Quan tổng cá»™ng có ba thá»§ lÄ©nh, ngươi chỉ là má»™t trong ba ngưá»i đóâ€. Truy Mệnh cưá»i nhạt:
“Sao chúng ta không thá» luôn bây giá» nhỉ, nói nhiá»u là m gì cho phà lá»i!â€.
Äoạn Mi Thạch biết y không thể tránh khá»i cuá»™c chiến nà y.
Và o lúc nà y, Truy Mệnh lại nói vá»›i Äoạn Mi Thạch má»™t chuyện nữa:
– Hôm nay ngươi dám đến tham dá»± cuá»™c há»™i ngá»™ ở Tương Tư Äình nà y là do hai nguyên nhân. Má»™t là cho rằng ta không tìm ra chứng cá»› bụôc tá»™i, không thể bắt ngưá»i, còn ngươi thì không thể không Ä‘i, bởi vì nếu không Ä‘i thì chẳng khác nà o chưa đánh mà đã tá»± khai. Hai là ngươi nghÄ© rằng mình có chá»— dá»±a vững chắc, tưởng rằng hai tên đồng bá»n Tần Minh Nguyệt và Quan Hán sẽ đến trợ giúp cho ngươi. Äáng tiếc, ngươi lại quên mất má»™t chuyện quan trá»ng ... Äó là Tiểu BÃch Hồ là nÆ¡i ở cá»§a Du gia, gia tá»™c có thế lá»±c lá»›n nhất trong Lạc Dương Tứ Äại Thế Gia.
“Ngươi có phát hiện thấy là hôm nay Hoa Triêm Thần, Báo Tá» Giản Tấn không há» xuất hiện không?†Truy Mệnh há»i:
“Bởi vì Du công tá» là ngưá»i muốn Ä‘iá»u tra ra hung thá»§ hÆ¡n ai hết, đơn giản là vì y cÅ©ng muốn tìm ra những kẻ đối đầu cá»§a mình ở trong triá»u.
Vì váºy, Hoa Triêm Thần và Giản Tấn đã cùng Du công tá» Ä‘i sắp xếp bố phòng, đồng bá»n cá»§a ngươi dù có võ công cao, nhưng e rằng hôm nay cÅ©ng khó mà xông và o được cái nÆ¡i có vẻ như hoà n toà n không phòng bị ấyâ€.
Sau đó chà ng lạnh lùng đưa ra tổng kết:
– Vì thế, hôm nay ngươi đối mặt vá»›i ta là má»™t chá»i má»™t, đơn độc tác chiến.
HÆ¡i thở Äoạn Mi Thạch bắt đầu loạn.
Bởi vì tâm y đã loạn.
Lòng tin của y cũng bắt đầu lung lay.
Y cố cãi lại:
– Váºy thì kẻ trên nóc Tương Tư Äình đó là ai?
“Phương Tà Chân!†Ãnh mắt Truy Mệnh trà n đầy sá»± ấm áp:
“Chỉ cần gã biết là ta ở đây, gã nhất định sẽ đến má»™t chuyến, huồng hồ Cổ Phán Thần Phong còn Ä‘Ãch thân hẹn gã đến nữaâ€.
Äoạn Mi Thạch hiểu Truy Mệnh muốn nói gì.
Tòa Du gia trang xem ra bình tịnh dương hòa nà y kỳ thá»±c lại chÃnh là long đà m hổ huyệt, sát cÆ¡ trùng trùng, chỉ để những ngưá»i có thể và o tiến và o, nếu như không phải là ngưá»i có thể Ä‘i, váºy thì ai cÅ©ng không thể rá»i khá»i.
Äoạn Mi Thạch biết rõ, đây rất có thể là sá»± tháºt.
Nhưng y không tin.
Y không thể tin.
Bởi vì chỉ cần y tin, coi như là cuá»™c Ä‘á»i y đã chấm dứt.
Ngay cả lòng tin để xuất thủ cũng bị sụp đổ.
Vì thế y bất kể má»i thứ, xuất thá»§ như Ä‘iên cuồng.
Giá» y đã không còn đưá»ng lui.
Khi má»™t ngưá»i bị bức đến tuyệt lá»™, thì y chỉ má»™t cách duy nhất, đó là nghiến răng liá»u mạng, mở má»™t con đưá»ng máu.
Trên giang hồ Ä‘á»u là những ngưá»i tìm cái sống trong cái chết.
Có loại ngưá»i hay vì sinh mạng cá»§a bản thân mà chẳng tiếc Ä‘oạt Ä‘i quyá»n được sống, được tồn tại cá»§a ngưá»i khác.
Äoạn Mi Thạch tuyệt đối chÃnh là loại ngưá»i nà y.
|

20-07-2008, 07:12 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Hồi 28
Kẻ Äịch Trên Bá» Và Dưới Nước
Cả Ä‘á»i Äoạn Mi Thạch quen dùng các phương pháp khác nhau để giết ngưá»i.
Bản thân y cÅ©ng rất thÃch dùng các phương pháp khác nhau để giết ngưá»i.
Nhưng hiện giỠlà quyết đấu, không phải là ám sát.
Quyết đấu, ngược lại, là phương thức mà Sái Tuyá»n Chung quen dùng.
Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có phương thức và sở trưá»ng cá»§a riêng mình, tá»· như tinh thông há»™i há»a vị tất đã thông hiểu âm luáºt, tinh thông âm luáºt vị tất đã thông hiểu há»™i há»a, cùng lý lẽ như váºy, ngưá»i có thể cứu ngưá»i không nhất định dám giết ngưá»i, kẻ dám giết ngưá»i cÅ©ng không nhất định có thể cứu ngưá»i.
Äoạn Mi Thạch sở trưá»ng ám sát, võ công tuy cao nhưng không lợi cho quyết đấu.
Huống hồ, trong tráºn chiến đêm qua, y đã bị thương dưới kiếm cá»§a Phương Tà Chân, võ công giảm má»™t phần đáng kể.
Lòng tin của y cà ng giảm sút dữ dội hơn.
Y đã phạm tá»™i, lại bị Truy Mệnh nắm được chứng cá»›, cà ng há»ng bét là chứng cá»› ấy lại do chÃnh miệng y nói ra, hÆ¡n nữa, trước khi quyết đấu, y còn biết được hai đồng bá»n võ công cao cưá»ng cá»§a y Ä‘á»u vô phương đến hiệp trợ cho y được.
Tất cả những Ä‘iểm nà y Ä‘á»u ảnh hưởng đến đấu chÃ.
Vì thế y quyết định phải kÃch phát đấu chà cá»§a mình lên trước.
Vì thế y toà n lực tấn công trước.
Nếu chỉ luáºn xoa pháp, trên đương kim võ lâm, Äoạn Mi Thạch tuyệt đối có thể xưng là võ lâm đệ nhất.
Trên phương diện nà y, võ lâm không có ai tinh diệu bằng y, cÅ©ng quyết chẳng có ngưá»i nà o dụng cương xoa vừa thuần vừa luyện được như y, cà ng chẳng có ai có thể thi triển xoa pháp lang độc bằng y.
Quả nhiên Truy Mệnh chỉ có thể chống đỡ, vô phương hoà n kÃch.
Má»™t chiêu cÅ©ng vô phương hoà n kÃch.
Äoạn Mi Thạch công liá»n má»™t mạch bảy mươi tám chiêu, má»›i dần dần phát giác có gì đó không đúng.
Chiến cục có vẻ như là Truy Mệnh bị y công đến vô phương hoà n kÃch, nhưng trên thá»±c tế, chỉ có mình y hao tổn khà lá»±c.
Cương xoa của y thủy chung vẫn không chạm và o được tới chéo áo của Truy Mệnh.
Äiá»u đáng sợ là , má»—i má»™t chiêu công cá»§a y Ä‘á»u do đối phương dẫn phát. Cà ng đáng sợ hÆ¡n là y không thể tá»± khống chế, không thể dừng thế công lại ... Bởi vì má»™t khi dừng lại, tất cả sát khà trong những sát chiêu mà y công và o khoảng không lúc nãy, sẽ đảo ngược lại ... Thứ lá»±c phản hồi nà y, ngay cả Äoạn Mi Thạch cÅ©ng không chắc có thể chịu đựng được hay không.
Giá» y chỉ hy vá»ng Truy Mệnh hoà n kÃch cà ng sá»›m cà ng tốt.
Truy Mệnh cà ng sá»›m phản kÃch, thì lá»±c phản kÃch sẽ không lá»›n đến váºy. Äoạn Mi Thạch cảm thấy những thế công mình vừa công ra tá»±a như má»™t bá» Ä‘áºp ngăn nước váºy, nước cà ng lúc cà ng tÃch tụ nhiá»u, đến khi bá» Ä‘áºp bị vỡ thì má»i việc sẽ không gì cứu vãn nổi.
Nhưng y lại không thể giảm nhẹ thế công của mình.
Bởi vì thế công giảm nhẹ, sẽ không ngăn nổi Truy Mệnh phản kÃch.
Cùng lý lẽ ấy, y cÅ©ng không thể gia tăng công kÃch, bởi thế công cà ng mạnh, lá»±c phản kÃch cà ng lá»›n.
Äoạn Mi Thạch tiến thoái lưỡng nan, công thá»§ Ä‘á»u không xong.
Y đột nhiên ném bỠcương xoa.
Cây cương xoa nà y là độc môn binh khà cá»§a Äoạn Mi Thạch, trong giá» khắc sinh tá» tồn vong nà y, y lại cà ng phải dá»±a và o nó.
Y vốn không thể ném bỠnó.
Nhưng y lại kiên quyết ném bá».
Äoạn Mi Thạch vung tay ném cương xoa trong tay vá» phÃa Truy Mệnh, ngá»n cương xoa lao Ä‘i như Ä‘iện xẹt, liá»n bị Truy Mệnh tung cước đá bay ra xa, nhưng tất cả lá»±c phản kÃch mà Truy Mệnh đã tÃch tụ từ nãy giá» liá»n đột nhiên giống như gặp phải má»™t lá»— thoát nước đên bá» Ä‘áºp váºy, tuôn ra à o à o.
Äoạn Mi Thạch tiếp được bảy tám chiêu đã cảm thấy chống đỡ không nổi, đột nhiên kêu lá»›n má»™t tiếng:
– Dừng tay! Ta có lá»i muốn nói!
Truy Mệnh liá»n dừng hết má»i thế công lại trong chá»›p mắt.
Má»™t ngưá»i có thể dừng thế công toà n lá»±c cá»§a mình má»™t cách đột ngá»™t như váºy, có nghÄ©a là y căn bản còn chưa toà n lá»±c tấn công, chưa toà n lá»±c tấn công mà công thế đã như thế nà y, váºy thì nếu Truy Mệnh toà n lá»±c tấn công thì uy lá»±c sẽ thế nà o? Äoạn Mi Thạch thầm chấn kinh trong dạ.
“Ngươi muốn nói gì nữa?†Truy Mệnh há»i.
“Sá»›m biết thế nà y, chi bằng ta nháºn lá»i ông chá»§ Ä‘i ám sát ngươiâ€. Äoạn Mi Thạch thở hổn hển:
“ChÃnh là vì ta không muốn kết oán vá»›i Tứ Äại Danh Bá»™ nên má»›i Ä‘i giết Mạnh Tùy Viên, tháºt không ngá» vẫn bị dây và o ngươiâ€.
“Ta thà để ngươi đến giết ta còn hÆ¡n là để ngươi giết toà n gia Mạnh Tùy Viên, đó là những ngưá»i vô tá»™iâ€. Truy Mệnh trầm giá»ng:
“Cách duy nhất để ngươi bù đắp má»™t phần tá»™i nghiệt cá»§a mình chÃnh là nói cho ta biết ai là ông chá»§ , đồng bá»n cá»§a ngươi Ä‘ang ở đâu?â€.
– Ngươi muốn biết à ?
Truy Mệnh đợi y nói tiếp.
“Vừa nãy, ta bảo ngươi dừng tay, ngươi liá»n láºp tức dừng tay, vừa hay rất hợp vá»›i má»™t chữâ€. Äoạn Mi Thạch đột nhiên chuyển chá»§ Ä‘á», sau đó lại há»i:
“Ngươi Ä‘oán xem đó là chữ gì?â€.
Truy Mệnh nhạt nhẽo đáp:
– Ta không đoán, ngươi nói đi.
Äoạn Mi Thạch láºp tức nói ra đáp án:
– Ngu!
Y láºp tức hà nh động.
Nhảy xuống Tiểu BÃch Hồ.
Äoạn Mi Thạch vừa chạm mặt nước, thân hình láºp tức linh hoạt như má»™t con cá, chìm xuống lòng nước, rồi không thấy nổi lên nữa.
Truy Mệnh láºp tức tung mình nhảy theo.
Chà ng vốn là đại vương truy tung, công phu dưới nước tự nhiên cũng không kém.
Nhưng khi chà ng vừa rÆ¡i xuống nước, liá»n láºp tức phát hiện có Ä‘iá»u bất diệu.
Hai đạo ám kình thế tá»±a di sÆ¡n đảo hải Ä‘ang áºp vá» phÃa chà ng.
Sở trưá»ng cá»§a Truy Mệnh là thoái pháp, không phải ná»™i công, huống hồ ở trong nước thoái pháp không dá»… thi triển. Cho dù là chưởng pháp cÅ©ng bị giảm bá»›t uy lá»±c, ngay cả tránh né cÅ©ng tháºp phần bất tiện.
Huống hồ hai đại chưởng lá»±c nà y không phải tầm thưá»ng, gần như là đã Ä‘em toà n bá»™ nước trong Tiểu BÃch Hồ ép vá» phÃa Truy Mệnh, tá»±a hồ như không ép Truy Mệnh tan xương nát thịt thì không cam váºy.
Truy Mệnh láºp tức quyết định trong nháy mắt, thầm váºn huyá»n công, Thiên Cân Trụy, Vạn Quân Ãp, Hoà nh Äoạn Tá» Kim Thung cùng lúc thi triển, thân hình trầm xuống mưá»i lăm thước, hai chân vừa chạm xuống đất bùn dưới đáy hồ láºp tức nhún mạnh, mượn lá»±c phóng vá»t lên, cùng lúc thi triển Phi Äiểu Äằng Không, Tiá»m Long Thăng Thiên, Lý Ngư Vượt Long Môn, Yến Tá» Xuyên Vân Tung. "Vù!" má»™t tiếng đã vá»t lên khá»i mặt nước hÆ¡n trượng, lúc nà y hai đạo kình lá»±c vừa công đến chà ng má»›i nổ bung, tạo nên má»™t bức tưá»ng nước khổng lồ cao sáu bảy thước.
Truy Mệnh tung ngưá»i lên không, song tá»± biết không thể hạ thân xuống hồ được nữa.
Chà ng lăng không tung hai chân liên hồi, đôi già y cá» liá»n bay chếch ra, nhẹ nhà ng rÆ¡i trên mặt nước, sóng nước trên hồ có dữ dá»™i đến đâu thì hai chiếc già y cá» vẫn như thuyá»n nan giữa cÆ¡n bão lÅ©, dáºp dá»nh nổi trên mặt nước.
Truy Mệnh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, thân hình rÆ¡i chếch xuống, vừa hay rÆ¡i đúng và o má»™t chiếc già y cá», mÅ©i chân khẽ Ä‘iểm mượn má»™t chút lá»±c rồi láºp tức như đại bằng triển dá»±c, kình ngư giỡn sóng bay chếch ra hÆ¡n trượng, thân hình trầm xuống, mÅ©i chân lại Ä‘iểm khẽ và o chiếc già y thứ hai, mượn lá»±c bay lên trên bá».
Truy Mệnh vừa đặt chân lên bá», láºp tức quay ngưá»i lại, toà n bá»™ tinh thần Ä‘á»u táºp trung lên mặt hồ.
Võ công dưới nước cá»§a Äoạn Mi Thạch xuất thần nháºp hóa đến như váºy là điá»u Truy Mệnh không liệu trước được.
Chỉ là bất kỳ ai cũng cần phải hô hấp.
Công phu dưới nước cá»§a Äoạn Mi Thạch có cao đến đâu cÅ©ng phải nổi lên để đổi khÃ.
Chỉ cần y nổi lên, cho dù chỉ là trong một sát na, Truy Mệnh cũng sẽ không bỠqua.
Chà ng đã sai lầm một lần.
Chà ng không nên dừng tay.
Chà ng không thể sai tiếp lần thứ hai.
Chà ng nhất định phải bắt Äoạn Mi Thạch vá» quy án.
Äoạn Mi Thạch, ngươi Ä‘ang ở đâu? Tại sao lại không nổi lên?
Truy Mệnh nhìn chằm chằm và o mặt hồ, trên trán, trên cổ không biết là mồ hôi hay là nước hồ?
Xa xa có má»™t nhóm nữ tá» Ä‘ang chèo thuyá»n, tiếng ca truyá»n đến vang vang.
Bá»n há» hiển nhiên Ä‘ang ca hát rất vui vẻ, không biết ở đây Ä‘ang có má»™t tráºn đấu tháºp phần hung hiểm.
Truy Mệnh đứng bên bỠhồ.
Äừng nói là Äoạn Mi Thạch nổi lên, cho dù là má»™t con cá nổi lên đớp khà chà ng cÅ©ng có thể phân biệt được rõ như lòng bà n tay.
Chà ng chỉ đợi Thạch lão yêu trồi lên.
Nhưng tại sao y vẫn không nổi lên?
Äoạn Mi Thạch cuối cùng cÅ©ng trồi lên mặt nước để đổi khÃ.
Y đã nÃn hÆ¡i quá lâu rồi, má»™t mạch bÆ¡i hÆ¡n mưá»i trượng, má»›i nhịn không được mà nổi lên thở má»™t hÆ¡i dà i.
Truy Mệnh láºp tức phát động.
Lần nà y là toà n lực phát động.
Toà n diện phát động.
Toà n thân chà ng vá»t lên, cùng lúc vung chưởng đánh vỡ chiếc hồ lô Ä‘eo bên hông.
Hồ lô vỡ ra là m bốn mảnh, chà ng tung mình ra xa hÆ¡n ba trượng, ném má»™t mảnh hồ lô trong tay ra rÆ¡i trên mặt nước, mÅ©i chân khẽ Ä‘iểm, mượn lá»±c tung mình lên phÃa trước, cứ thế liên tục bốn lần nhấp nhô, chưa đầy ba cái nháy mắt đã đến chá»— Äoạn Mi Thạch nổi nên rồi.
Äoạn Mi Thạch cảm thấy kình phong áºp tá»›i háºu não, láºp tức biết chuyện chẳng là nh, đến thở cÅ©ng chẳng kịp, láºp tức rùn ngưá»i chìm xuống nước.
Truy Mệnh biết nếu lần nà y lại để y chạy thoát, e rằng khó có cÆ¡ há»™i bắt lại, vì thế khi tung ngưá»i lên lần thứ tư, thân hình còn chưa trầm xuống thì chà ng đã tung ra hai cước, má»™t trước má»™t sau đá và o chá»— Äoạn Mi Thạch vừa nổi lên hÃt thở.
Truy Mệnh thi triển võ công đăng bình độ thá»§y giữa mặt hồ không có Ä‘iểm đặt chân chÃnh là chá»— hÆ¡n ngưá»i trong khinh công cá»§a chà ng, nhưng chỉ trong sát na mà có thể sá» ra liên hoà n thoái pháp xuống mặt nước, má»›i chÃnh là chá»— cao mình trong thoái pháp cá»§a chà ng.
Ngưá»i trong nước há»± nhẹ má»™t tiếng, đã bị chà ng đạp trúng má»™t cước.
Tuy Thạch lão yêu đã đảo ngưá»i trong nước, nhưng khi còn ở trên không Truy Mệnh đã nháºn chuẩn huyệt đạo, má»™t cước nà y đã đá trúng và o huyệt Thân Trụ ở sau lưng y.
Cùng lúc, cước thứ hai cá»§a Truy Mệnh đã móc tá»›i, đá tung ngưá»i y lên khá»i mặt nước.
"Vụt!" Äoạn Mi Thạch bay lên không trung, Truy Mệnh má»™t tay tóm chặt lấy ngá»±c y, tay còn loạt xé xoạt má»™t mảnh y phục, trong chá»›p mắt đã xé thà nh bốn mảnh, hét lá»›n má»™t tiếng, vung tay ra má»™t cái, mảnh y phục bay ra lướt trên mặt nước. Truy Mệnh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, tung mình bay lên, Ä‘iểm chân lên mảnh vải, mượn lá»±c nhấp nhô bốn lần, chưa đầy nháy mắt đã nhảy lên trên bá».
Truy Mệnh từ bá» hồ phóng ra giữa hồ, từ giữa hồ lại phóng vá» bá» hồi, Ä‘i vá» hÆ¡n ba mươi trượng, chà ng chỉ dùng váºt nhẹ là m chá»— mượn lá»±c, Ä‘i vá» như bay, lại bắt được Äoạn Mi Thạch trở vá», bên hông cắp má»™t ngưá»i mà khinh công vẫn không há» giảm sút.
Chà ng vừa hÃt má»™t hÆ¡i thanh khà thì đột nhiên phát giác sau lưng có tiếng động khẽ, thanh âm nà y tháºp phần nhá» bé, tháºp phần nhẹ nhà ng, giống như má»™t cánh hoa rÆ¡i xuống mặt tuyết dà y váºy, tháºm chà chà ng còn ngá»i được cả mùi hương nữa.
Truy Mệnh chấn động, chợt cảm thấy nguy cÆ¡ đến từ phÃa sau.
Không chỉ là nguy cÆ¡, hÆ¡n nÅ©a còn là sát cÆ¡. Chà ng vá»™i quay đầu, chÃnh và o sát na đó, chà ng thấy má»™t ngưá»i Ä‘ang dương tay vá» phÃa mình.
Sắc trá»i u ám.
Äá»™c sa tá»±a như má»™t đà n cà o cà o khổng lồ bay vá» phÃa Truy Mệnh.
Thứ độc sa đáng sợ nà y, hoà n toà n không thể chống đỡ, ngăn cản hay né tránh.
Truy Mệnh vá»™i thổi phù má»™t tiếng, má»™t vòi rượu phun ra từ trong miệng, hóa thà nh muôn vạn Ä‘iểm mưa bắn vá» phÃa mặt và thân ngưá»i kia. Chà ng cÅ©ng không kịp để ý xem có trúng đối phương hay không, tung ngưá»i vá» phÃa sau, hạ thân rÆ¡i xuống nước.
Trong nước đột nhiên cuộn lên hai đạo ám kình.
Truy Mệnh vá»™i quay ngưá»i, chà ng liá»n nhìn thấy má»™t ngưá»i.
Một hắc y mông diện nhân, chỉ để lộ ra hai con mắt, đôi mắt nà y không biết có phải vì bị nước hồ và o hay không, mà ánh lên mà u xanh như mắt mèo.
Kình đạo cuồn cuá»™n đánh tá»›i chÃnh là từ song chưởng cá»§a y.
Thì ra hai đạo kình lá»±c vừa nãy không phải do Äoạn Mi Thạch phát ra, mà là do ngưá»i nà y kÃch động.
Truy Mệnh ngưá»i ở dưới nước, công lá»±c giảm má»™t phần lá»›n, muốn đối phó kẻ tinh thông thá»§y tÃnh nà y chỉ sợ không dá»…, huống hồ bên hông chà ng lại còn cắp thêm má»™t ngưá»i.
Nhưng chà ng đã láºp tức là m má»™t chuyện.
Lúc nà y chà ng chỉ cách bá» hồ hai ba thước, đáy hồ rất thấp, chỉ chưa quá đầu ngưá»i. Truy Mệnh đột nhiên tung ra mấy cước, là m cho cát bùn dưới đáy hồ dáºy lên, khiến cả mấy trượng vuông liá»n bị đất bùn là m đục ngầu, trong nhất thá»i địch nhân không nhìn thấy Truy Mệnh, Truy Mệnh cÅ©ng không nhìn thấy đối phương.
Chà ng đã nổi lên gần bá», má»™t tay ấn nhẹ lên mép đất, tung mình bay lên, chân chưa chạm đất thì tay đã chắn trước ngá»±c, âm thầm váºn lá»±c giá»›i bị, nhưng trên bá» tịnh không có ngưá»i, ngay cả ná»a cái bóng cÅ©ng không có.
Trên mặt đất đầy những điểm đen nhỠli ti như hạt cát.
Äây chÃnh là NgÅ© Äá»™c Thần Sa mà ngưá»i trong giang hồ nghe danh Ä‘á»u kinh tâm táng đởm.
Äịch nhân đâu rồi?
Có phải là đã bị tá»u tiá»…n bắn trúng, mang thương bá» chạy?
Còn ngưá»i ở dưới nước?
Truy Mệnh không quản được nhiá»u việc như váºy, cúi đầu xuống nhìn Äoạn Mi Thạch cắp ở bên hông, thì kinh hồn phát giác mặt mÅ©i y đã phù thá»§ng, khà tuyệt thân vong.
Äoạn Mi Thạch đã chết.
Giữa trán y có một lỗ nhỠmà u đen, máu tươi và nước hồ chảy ra ròng ròng, ngũ quan méo mó bất thà nh nguyên dạng.
Rốt cuộc thì kẻ trên bỠhay kẻ dưới nước đã hạ độc thủ?
Äến giá» Truy Mệnh má»›i tỉnh ngưá»i, hai kẻ võ công cao cưá»ng thá»§ Ä‘oạn độc ác nà y dưá»ng như không nhắm đến chà ng, mà là nhắm đến Äoạn Mi Thạch.
Tại sao bá»n chúng phải giết Thạch lão yêu?
Lý do vô cùng rõ rà ng.
Bởi vì chúng không muốn Truy Mệnh bắt sống Thạch lão yêu.
Ngưá»i sống biết nói chuyện, biết cầu sinh, biết bán đứng đồng bá»n, còn ngưá»i chết thì không biết là m gì cả.
Vì váºy bây giá» Truy Mệnh chỉ bắt được má»™t ngưá»i đã Ä‘oạn khÃ.
Äoạn Mi Thạch lão yêu cả Ä‘á»i Ä‘i ám sát ngưá»i khác, váºy mà hôm nay lại chết do ngưá»i khác ám sát, âu cÅ©ng là báo ứng cá»§a hắn, song Ä‘iá»u là m Truy Mệnh thấy đáng tiếc là huyệt đạo cá»§a Äoạn Mi Thạch là do chà ng chế trụ. Nếu như không phải chà ng chế trụ huyệt đạo cá»§a Äoạn Mi Thạch, y vị tất đã chết má»™t cách dá»… dà ng như váºy.
Vụ án toà n gia Mạnh Tùy Viên bị sát hại, coi như là chà ng đã phá xong, nhưng kết quả phá án lại khiến chà ng cảm thấy mình mới chỉ khám phá được tầng ngoà i của chân tướng sự việc. Chà ng thầm thỠvới lòng là nhất quyết phải tiếp tục tra xét, tra xét cho đến khi tìm ra chân tướng sự việc mới thôi, phải bóc trần toà n bộ chân tướng mới ngừng tra xét.
Tháºm chà dù phải hy sinh tÃnh mạng chà ng cÅ©ng không tiếc.
|

20-07-2008, 07:15 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Sát Sở
Hồi 29
Äáp Ãn Và Nghi Vấn
Phương Tà Chân không bỠđi.
Gã đang đợi Truy Mệnh quay lại.
Gã hiểu võ công cá»§a Äoạn Mi Thạch, bởi gã đã từng giao thá»§ vá»›i Thạch lão yêu má»™t chiêu, vì thế gã cà ng khẳng định Truy Mệnh nhất định sẽ quay lại.
Cố Pháºt Ảnh đối vá»›i Truy Mệnh tá»±a hồ cÅ©ng rất có lòng tin.
“Du công tá» trước giá» luôn kÃnh trá»ng tà i trà và cách đối nhân xá» thế cá»§a Mạnh thái thú, ngưá»i cÅ©ng có năng lá»±c khiến cho triá»u đình đổi án phạt cá»§a Mạnh thái thú từ xung quân trở thà nh xuất gia ở Lạc Dương, kỳ thá»±c chÃnh là âm thầm gia nháºp Tiểu BÃch Hồ.
Tháºt không ngá», Du công tá» coi trá»ng, ngược lại biến thà nh hại ngưá»iâ€. Cố Pháºt Ảnh thở dà i than:
“Gian đảng sợ rằng Mạnh thái thú có ngà y sẽ quáºt khởi trở lại, vì váºy má»›i hạ độc thá»§ hạ sát toà n gia cá»§a ông ấyâ€.
“Vì váºy khi giúp má»™t ngưá»i cần phải hết sức cẩn tháºnâ€. Phương Tà Chân nói:
“Có lúc giúp đỡ, ngược lại chÃnh là hại ngưá»i taâ€.
“Trước đây tại hạ cÅ©ng từng giúp đỡ cho Âu Dương Thất Phátâ€. Cố Pháºt Ảnh cảm khái:
“Nhưng bây giá» ngưá»i y háºn nhất lại chÃnh là tại hạâ€.
“Má»™t ngưá»i sau khi thà nh công rất ghét có ngưá»i biết quá khứ lai lịch cá»§a y, hoặc khiến y đến nghÄ© đến quá khứ, hoặc là m công tÃch cá»§a y giảm bá»›t Ä‘iâ€. Phương Tà Chân nhạt nhẽo thốt:
“Những quân vương xưa nay sau khi Ä‘oạt được thiên hạ Ä‘á»u tru diệt quần thần, chim hết thì bẻ cung, thá» hết thì thịt chó săn, chuyện Ä‘á»i xưa nay vẫn thế.
Xem ra ân oán cá»§a ông và Thất Phát cÅ©ng không phải bình thưá»ngâ€.
Cố Pháºt Ảnh nói:
– Nói ra tháºt xấu hổ, ba sư huynh đệ chúng tôi, cùng má»™t sư phụ nhưng Ä‘á»u oán háºn lẫn nhau.
Phương Tà Chân hình như cÅ©ng không muốn biết quá nhiá»u, liá»n đổi chá»§ đỠhá»i:
– Vị nà y không phải Mạnh Tùy Viên, váºy không hiểu y là ai?
Cố Pháºt Ảnh mỉm cưá»i:
– Y? Y nói y có chút quen biết với Phương thiếu hiệp.
“Quen biết?†Phương Tà Chân Ä‘Ãch thá»±c cảm thấy ngưá»i nà y có chút quen thuá»™c, nhưng không nghÄ© ra là đã từng gặp y ở đâu.
“Ngươi không nháºn ra ta sao?†Ngữ khà cá»§a ngưá»i kia mang theo háºn ý:
“Có phải là ta đã gắn thêm râu, búi tóc lại? Hay là vì má»™t kiếm đó là ngươi chém ta, chứ không phải ta chém ngươi?â€.
Äồng tá» Phương Tà Chân đột nhiên thu nhá» lại.
Gã nhá»› đến tráºn chiến ngà y hôm đó.
Má»™t ngưá»i trong tráºn chiến ngà y hôm đó.
ChÃnh và o lúc nà y, gã nghe thấy má»™t thanh âm ấm áp từ phÃa sau vang lên:
– Chúng ta ai cÅ©ng biết, dị dung thuáºt không thể qua mắt được ngưá»i thân thuá»™c và hà nh gia, nhưng đối vá»›i những ngưá»i không quen thuá»™c lắm và ngưá»i ngoà i ngà nh, Ãt nhất cÅ©ng có tác dụng nhất thá»i.
Phương Tà Chân quay đầu lại nhìn, liá»n thấy Truy Mệnh vác Äoạn Mi Thạch đã Ä‘oạn khà trên lưng, Ä‘ang cưá»i khổ, nhìn gã vá»›i ánh mắt thân thiết.
“Y chÃnh là ngưá»i xõa tóc ngà y hôm đóâ€. Truy Mệnh nói:
“Ngưá»i ở trong quán trà ngoà i thà nh Lạc Dương, vì ám sát Trì Nháºt Má»™ mà đã bị lão đệ chém trúng má»™t kiếm nhưng không chếtâ€.
Phương Tà Chân kinh ngạc.
Nhưng không quá chấn động.
Bởi vì gã biết vị danh bá»™ Truy Mệnh trước mặt mình, vô luáºn là y là m chuyện gì, Ä‘á»u nhất định có thâm ý, Ä‘á»u có lý do, có mục Ä‘Ãch và nguyên tắc.
Gã chỉ nói:
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên y không phải há» Ngưá»i.
Truy Mệnh cưá»i nói:
– Tên của y tất nhiên cũng không phải xõa tóc.
Ngưá»i kia cởi dây buá»™c tóc ra, xõa tóc xuống xuống, lá»™t hà ng râu giả ra, tháo thắt lưng, để trưá»ng bà o thõng xuống, giỠđã hoà n toà n giống ngưá»i lần trước mà Phương Tà Chân nhìn thấy. Y nói:
– Ta há» Lâm, tên Túy, tá»± Viá»…n Tiếu, hiệu là Thất Tình Cư SÄ©, ngưá»i ta gá»i ta là Nhất Trạch Tán Nhân.
“Quá nhiá»u tên cÅ©ng không phải là má»™t chuyện tốtâ€. Phương Tà Chân há»i:
“Cuối cùng thì ta phải gá»i ngươi như thế nà o?â€.
– Kỳ thá»±c, ngà y trước má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i y là Lâm tam công tá», Lâm Viá»…n Tiếu.
Truy Mệnh nói với Phương Tà Chân:
– Có lẽ, tại Phương lão đệ đến Lạc Dương chưa lâu, đối vá»›i những chuyện cÅ© ở đây không được tá» tưá»ng, nhưng Cố huynh thì chắc biết rất rõ.
Thần sắc trên mặt Cố Pháºt Ảnh vô cùng chấn động.
“Thì ra là Lâm tam công tá»!†Cố Pháºt Ảnh gượng cưá»i:
“Không tiếp đón từ xa, mong công tá» thứ tá»™iâ€.
“Äây là chuyện gì váºy?†Phương Tà Chân cảm thấy Truy Mệnh dẫn theo ngưá»i nà y đến là có chuyện muốn nói vá»›i gã, vì thế gã há»i trá»±c tiếp luôn.
“Mưá»i sáu năm trước, ở Lạc Dương thà nh không có Tứ Công Tá» mà chỉ có Tam Äại Phá»§, là ba nhà Lâm, Hồi, Cátâ€. Truy Mệnh đáp:
“Äứng đầu Hồi phá»§ đương nhiên chÃnh là Lão Công Tá» Hồi Bách Ứng cá»§a hiện tại, còn ở Cát gia tá»± nhiên là Bất Miên SÆ¡n Nhân Cát Hà n Äăngâ€.
“Còn Lâm phá»§?†Phương Tà Chân há»i.
– Lâm Phụng Công.
– A, Äại nhai nhất lá»™ văn phong tiêu, giang hồ bất khả vô thá» công - Lâm Phụng Công?
– ChÃnh là ông ta. Trước đây, ông ta vốn là ngưá»i có thế lá»±c nhất ở Lạc Dương thà nh. Thế nhưng, vá» sau quyá»n lá»±c và tà i phú cá»§a Bất Sầu Môn do Lâm thị gia tá»™c kiến láºp đã bị ngưá»i ta chia cắt và chiếm Ä‘oạt.
– Huynh muốn nói Du gia và Trì gia?
“Lâm Phụng Công không nên tin tưởng hai ngưá»i, má»™t là Trì Tán Má»™c, má»™t là Du Ngá»a Nôngâ€. Truy Mệnh cháºm rãi thốt:
“Hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u là do má»™t tay Lâm Phụng Công bồi dưỡng và đà o tạo, Du Ngá»a Nông là đại tổng quản cá»§a Lâm phá»§, Trì Tán Má»™c là nghÄ©a đệ cá»§a Lâm Phụng Công, kết quả là hai ngưá»i nà y đã lên hợp lại, trên thì câu thông, dưới thì kết đảng, láºt đổ Lâm Phụng Công, còn Ä‘uổi táºn giết tuyệt, giết sạch toà n gia nhà há» Lâm, há»§y diệt Bất Sầu Mônâ€.
– Toà n gia? Trá»n môn?
“Lâm Phụng Công có ba nam má»™t nữ. Con trai lá»›n đã chết từ nhá», con trai thứ và phu phụ há» Lâm Ä‘á»u táng mạng trong tay bá»n phản bá»™i. Chỉ có Lâm tam công tá» và tiểu muá»™i còn nhá» là may mắn thoát khá»i bà n tay độc ác cá»§a chúngâ€. Truy Mệnh thở dà i than:
“Vá» sau hai nhà Du, Trì đã phân chia thiên hạ cá»§a há» Lâm. Bất quá, giữa hai bá»n há» lại xảy ra tranh quyá»n Ä‘oạt lợi, chia nhau chiếm cứ Tiểu BÃch Hồ và Lan Äình, hùng cứ má»™t phương, sau nà y má»›i hình thà nh nên cục diện Tứ Äại Thế Gia ở Lạc Dương hiện nayâ€.
“Trì gia và Du gia Ä‘oạt hết tất cả Bất Sầu Môn cá»§a Lâm gia, ngưá»i cá»§a Lâm gia nhất định háºn hai nhà nà y đến thấu xươngâ€. Phương Tà Chân nói:
“Nhưng đây Ä‘á»u là chuyện cá»§a Ä‘á»i trước, hiện tại, chấp chưởng hai nhà đá»u là ngưá»i Ä‘á»i sau, Lâm công tá» hà tất phải thê thiết báo cừu như váºy nữa? Oan oan tương báo đến bao giá» má»›i dứt?â€.
“Nếu như toà n gia cá»§a ngươi bị giết hại liệu ngươi có nghÄ© đến chuyện báo cừu hay không? Những kẻ coi thưá»ng chuyện báo cừu rá»a háºn cá»§a ngưá»i khác, khuyên ngưá»i khác hà tất phải huyết trái huyết hoà n, thá» há»i lương tâm mình xem có thể trả lá»i được câu há»i nà y không?†Lâm Viá»…n Tiếu cưá»i lạnh phẫn ná»™:
“Tất cả những gì cá»§a ngươi, những gì ngươi yêu thÃch Ä‘á»u bị ngưá»i khác cướp Ä‘oạt, ngươi thì phải lăn lá»™n nÆ¡i đầu đưá»ng xó chợ, giãy dụa cầu sinh, còn những kẻ hại ngươi thì lại hưởng thụ những vinh hoa phú quý vốn thuá»™c vá» ngươi, hÆ¡n nữa còn không chịu bá» qua cho ngươi, lúc đó ngươi sẽ nghÄ© thế nà o?â€.
“Báo cừu!†Phương Tà Chân nói thẳng:
“Thân nhân cá»§a ta cÅ©ng vừa bị sát hại, ta cÅ©ng sẽ báo thù cho há». Chỉ là , má»™t ngưá»i là m thì má»™t ngưá»i chịu, báo phục vá»›i Ä‘á»i sau cá»§a cừu nhân, chuyện nà y không khá»i quá bất công, quá vô lý hay sao?â€.
“Ai nói là vô lý?†Hai mắt Lâm Viễn Tiếu đỠlựng:
“Du Ngá»a Nông chỉ là mắc chứng thất tâm phong chứ chưa chết. Còn tên lão tặc Trì Tán Má»™c thì may mắn chết sá»›m má»™t chút. Nhưng có Ä‘iá»u, ngà y đó là m chuyện có lá»—i vá»›i gia gia ta, Trì Nháºt Lệ cÅ©ng có phần, ta đối phó bá»n chúng là thiên kinh địa nghÄ©a, hợp vá»›i lẽ trá»iâ€.
“Huống hồ, Tiểu BÃch Hồ là cá»§a ta, Lan Äình cÅ©ng vốn là cá»§a Lâm gia, ta muốn lấy lại hết những thứ đó, đây má»›i là công bằng! Äây má»›i là hợp lý!†Thần sắc Lâm Viá»…n Tiếu Ä‘anh lại:
“Ta phải táºn mắt thấy Du gia và Trì gia nháºn báo ứng, nhà tan ngưá»i chết thì má»›i cam tâmâ€.
Phương Tà Chân há»i:
– Vì thế các ngưá»i má»›i phục kÃch Trì Nháºt Má»™?
– Ngưá»i muốn giết Trì Nháºt Má»™ và Du Ngá»c Già nhiá»u không kể xiết, giữa tứ công tá» vá»›i nhau cÅ©ng là minh tranh ám đấu. Ta giết chết bá»n chúng, là thế thiên hà nh đạo.
Những ngưá»i phục kÃch ở quán trà hôm đó Ä‘á»u là thá»§ hạ cÅ© cá»§a Bất Sầu Môn, nhưng hà nh động cá»§a chúng ta lại bị ngươi và hắn má»™t tay phá hoại hết cả.
"Hắn" mà Lâm Viá»…n Tiếu nói tá»›i, tá»± nhiên chÃnh là Truy Mệnh.
– Các ngươi trợ trụ vi ngược, Ä‘a quản nhà n sá»±, sá»›m muá»™n cÅ©ng có má»™t ngà y ta sẽ báo phục, hÆ¡n nữa, các ngươi là m như váºy cÅ©ng không thể cứu được bốn gia đình há»§ bại đó đâu. Theo ta được biết, không chỉ là quyá»n thần trong triá»u đã nhúng tay và o chuyện nà y, mà cả Thần Bất Tri, Quá»· Bất Kiến và Tần Thá»i Minh Nguyệt Hán Thá»i Quan cÅ©ng đã xuất động, chẳng bao lâu nữa thì Lạc Dương Tứ Công Tá» sẽ biến thà nh Lạc Dương Tá» Công Tá».
Lâm Viá»…n Tiếu nói đến đây thì ngá»a mặt cưá»i như Ä‘iên dại, mái tóc dà i không ngừng rung động khiến ngưá»i khác nhìn y thấy giống như Ä‘ang khóc hÆ¡n là đang cưá»i.
Phương Tà Chân nói:
– Ta còn tưởng rằng ngươi là sát thá»§ cá»§a tổ chức Tần Thá»i Minh Nguyệt Hán Thá»i Quan đấy.
Truy Mệnh kinh ngạc:
– Tại sao đệ lại có ý nghĩ ấy?
Phương Tà Chân đáp:
– Trì Nháºt Má»™ Ä‘oán như váºy.
Truy Mệnh nói:
– Tình báo cá»§a bá»n há» sai lầm, Lâm Viá»…n Tiếu và thá»§ hạ Ä‘Ãch thá»±c là bá»™ thuá»™c cÅ© cá»§a nhà há» Lâm.
Phương Tà Chân trầm ngâm giây lát:
– Äệ nghÄ© tin tức cá»§a Trì công tá» có thể đến từ miệng cá»§a Lưu Thị Chi.
Truy Mệnh nói:
– Ngưá»i cá»§a Mãn Thiên Tinh, Lượng Tinh Tinh đã đến Lạc Dương thà nh, trong đó có má»™t ngưá»i tên là Phi Tinh Tá» ...
Phương Tà Chân ngắt lá»i:
– Phi Tinh TỠđã bị đệ giết. Hắn và ngưá»i cá»§a Diệu Thá»§ ÄÆ°á»ng đã sát hại gia gia và tiểu đệ cá»§a đệ.
Truy Mệnh nghe mà kinh hãi, nhất thá»i không biết nói gì má»›i nên.
“Báo ứng, báo ứng!†Lâm Viá»…n Tiếu đứng bên cạnh vừa cưá»i vừa nói:
“Ngươi giết chết mấy thá»§ hạ cá»§a ta, ngưá»i khác lại giết chết thân nhân cá»§a ngươi, đây đúng là báo ứng mà !â€.
Phương Tà Chân không há» tức giáºn, chỉ há»i ngược lại:
– Váºy thì hai chữ "Sát Sở" có ý nghÄ©a gì?
Lâm Viá»…n Tiếu ngẩn ngưá»i, cưá»i thảm nói:
– Sát ... Sở ...?
Truy Mệnh chen miệng và o nói:
– Năm đó, Du Ngá»a Nông và Trì Tán Má»™c bá»™i phản Lâm Phụng Công, khi chuẩn bị hà nh sá»± đã dùng hai chữ nà y là m ám hiệu.
“Sát Sở?†Phương Tà Chân vẫn không hiểu:
“Tại sao lại dùng hai chữ nà y?â€.
“Bởi vì chữ Sở chÃnh là do chữ Lâm và chữ ChÃnh hợp lại mà thà nhâ€. Truy Mệnh đáp:
“Lâm Phượng Công há» Lâm, Lâm phu nhân cÅ©ng là võ lâm anh kiệt, tên là Sầm ChÃnh Nhi. Sát Sở, chÃnh là giết hai bá»n há» váºyâ€.
Phương Tà Chân vẫn có chút hồ nghi, không cầm được há»i lại:
– Sát Sở chỉ có ý nghĩa nà y thôi sao?
Truy Mệnh nhún vai:
– Cho đến bây giá» ta cÅ©ng chỉ biết đến như váºy. Sát Sở là ám hiệu mà năm xưa hai nhà Trì, Du đã dùng để giết chá»§ Ä‘oạt quyá»n, bây giá» hai chữ nà y lại thà nh khẩu hiệu để Lâm tam công tá» không quên mối thù diệt môn. “Sát Sởâ€! Bất Sầu Môn cÅ©ng đã đổi tên thà nh Bách Cừu Môn, để biểu thị quyết tâm báo cừu cá»§a há».
Phương Tà Chân há»i:
– Chỉ bất quá hai chữ Sát Sở nà y lại thà nh hiệu lệnh để hỠtiêu diệt Trì gia và Du gia?
Truy Mệnh đáp:
– ChÃnh thị.
“Äệ vẫn có chút không hiểuâ€. Phương Tà Chân há»i:
“Là m sao huynh tìm được vị Lâm tam công tá» nà y váºy? Là m sao mà y đáp ứng vá»›i huynh giả mạo Mạnh Tùy Viên?
Huyết án cá»§a Mạnh thái thú và Sát Sở có gì liên quan đến nhau?â€.
Truy Mệnh đáp:
– Ngà y hôm đó, sau khi từ biệt vá»›i đệ, ta liá»n Ä‘i truy tìm hung thá»§ gây ra huyết án, còn tiện thể tra xét xem thÃch khách phục kÃch Trì Nháºt Má»™ là ai ...
Chà ng mỉm cưá»i:
– Coi như là ta may mắn, cả ba tên nghi phạm Ä‘á»u táºp trung vá» Lạc Dương, tiết kiệm được cho ta không Ãt thá»i gian.
Phương Tà Chân nói:
– Vá»›i thuáºt truy tung cá»§a tam ca, Ä‘uổi bắt hung phạm tháºt dá»… như trở bà n tay váºy.
Truy Mệnh thốt:
– Phương huynh đệ lại chê cưá»i ta rồi!
Lâm Viá»…n Tiếu tức giáºn:
– Nếu không phải ta đã thỠthương, hôm đó là m sao ngươi tìm được ta?
Truy Mệnh mỉm cưá»i:
– Hôm đó Lâm tam công tỠđã trúng má»™t kiếm cá»§a đệ, thân mang trá»ng thương, đà nh phải trở vỠđại bản doanh cá»§a Bách Cừu Môn, ta ẩn thân nghe há» mắng chá»i má»™t hồi, sau khi Ä‘oán ra đại khái sá»± tình thì liá»n hiện thân bái kiến ...
Lâm Viễn Tiếu hừ lạnh:
– Nói tháºt dá»… nghe! Cái gì mà bái kiến! Sao không nói là bắt ta láºp công Ä‘i?
Truy Mệnh trầm giá»ng:
– Kỳ thá»±c, ta cÅ©ng không có ý gì khác, chỉ là sau khi biết Lâm công tá» là vì báo cừu tuyết háºn, mà gia nghiệp cá»§a Tiểu BÃch Hồ và Lan Äình có được cÅ©ng không được quang minh cho lắm, nên vụ án nà y ta không là m, mà muốn là m cÅ©ng là m không nổi. Ta chỉ muốn đứng giữa khuyên giải, hy vá»ng không để mối oán cừu nà y cà ng lúc cà ng thâm sâu mà thôi.
Phương Tà Chân nói:
– Lâm tam công tỠtự nhiên là không đáp ứng rồi.
Lâm Viá»…n Tiếu cưá»i lạnh:
– Thâm cừu đại háºn cá»§a chúng ta lẽ nà o chỉ dùng hai ba lá»i mà hóa giải được?
“Ta cÅ©ng biết là không hóa giải được, vì váºy ta đà nh phải đặt thân bên ngoà i tráºn tranh đấu giữa Lạc Dương Tứ Công Tá», chuyên tâm Ä‘iá»u tra hung thá»§ sát hại Mạnh Tùy Viênâ€. Truy Mệnh cảm khái thốt:
“Vì thế, ta đã yêu cầu Lâm công tá» giúp ta má»™t chuyệnâ€.
Phương Tà Chân há»i:
– Chuyện gì?
Lâm Viễn Tiếu đáp:
– Hắn yêu cầu ta giả mạo Mạnh Tùy Viên, giúp hắn tìm ra hung thủ.
Phương Tà Chân chau mà y, lại há»i tiếp:
– Tại sao phải là y?
“Bởi vì bá» ngoà i cá»§a Lâm tam công tá» rất giống vá»›i Mạnh Tùy Viên, hung thá»§ nhất định đã nhìn thấy mặt Mạnh thái thú, tất nhiên cÅ©ng biết Mạnh thái thú đã chết trong tay hắn, nhưng đối vá»›i những ngưá»i không phải hung thá»§, tìm má»™t ngưá»i gần giống như Mạnh thái thú tương đối có hiệu quả, hÆ¡n nữa cÅ©ng có thể gây cho hung thá»§ sá»± nghi hoặcâ€. Truy Mệnh đáp:
“Huống hồ, trên ngá»±c y cÅ©ng có vết thương do đệ gây ra, nếu như không cẩn tháºn tra xét thì cÅ©ng có thể qua mắt được hà nh gia, vết thương giả trên tay Cổ huynh, nếu không phải chỉ lá»™ ra trong nháy mắt thì e rằng cÅ©ng khó mà qua mắt được Thạch lão yêu. HÆ¡n nữa, hôm nay ta má»›i Lâm tam công tỠđến đây cÅ©ng là để cho đệ hiểu rõ hÆ¡n má»™t chút vá» bản chất thá»±c sá»± cá»§a Lạc Dương Tứ Công Tá», ngoà i ra cÅ©ng còn má»™t lý do khác mà bây giá» ta chưa tiện nói raâ€.
Lâm Viá»…n Tiếu tiếp lá»i:
– Ta đáp ứng hắn, song ta có Ä‘iá»u kiện.
Phương Tà Chân há»i:
– Là điá»u kiện gì?
Truy Mệnh đáp:
– Y yêu cầu ta không được nói ra địa Ä‘iểm cá»§a Bách Cừu Môn. Ta cÅ©ng không tán thà nh hà nh động cá»§a Trì gia và Du gia, đồng thá»i cÅ©ng rất kÃnh trá»ng con ngưá»i Lâm Phụng Công, vì váºy tá»± nhiên là sẽ không nói lung tung.
Lâm Viễn Tiếu nói:
– Ta cÅ©ng yêu cầu hắn phải bảo đảm an nguy cho ta, để ta bình an rá»i khá»i Tiểu BÃch Hồ.
Truy Mệnh đưa mắt nhìn Cố Pháºt Ảnh:
– Tại hạ đã đáp ứng y rồi.
Cố Pháºt Ảnh thốt.
– Tại hạ hiểu. Công tỠchắc cũng sẽ hiểu.
Phương Tà Chân nhìn Lâm Viá»…n Tiếu cưá»i cưá»i nói:
– Lâm tam công tỠđáp ứng vá»›i tam ca như váºy, nguyên nhân chỉ sợ là muốn trừ diệt trá»ng tướng bên mình cá»§a Tứ công tá» mà thôi.
Lâm Viá»…n Tiếu cưá»i khảy:
– Ngươi nói rất đúng. Ta vốn rất hy vá»ng hung thá»§ là Thất Phát Thiá»n Sư, nếu là Cố Pháºt Ảnh thì cà ng tốt.
Cố Pháºt Ảnh mỉm cưá»i:
– Äáng tiếc lại không phải tại hạ.
Lâm Viễn Tiếu thốt:
– Äáng tiếc.
Truy Mệnh nhìn Phương Tà Chân há»i:
– Äệ nhìn thấy chưa?
Phương Tà Chân đáp:
– Nhìn thấy rồi.
Truy Mệnh nói:
– Hôm đó, ở ngoà i thà nh Lạc Dương ta đã khuyên đệ gia nháºp Lan Äình để có thể đại triển hồng đồ. Sau lần đó, ta sợ có gì không thá»a đáng, liá»n đặc biệt lưu ý tá»›i Lạc Dương Tứ Công Tá», kết quả là phát hiện ra những chuyện nà y.
Phương Tà Chân há»i:
– Huynh còn muốn nói gì nữa?
“Thân tại Lạc Dương Ä‘a phiá»n nãoâ€. Truy Mệnh thở dà i:
“Chỉ sợ Lạc Dương không thể lưu lại được nữaâ€.
Phương Tà Chân gáºt đầu:
– Äệ hiểu ý cá»§a huynh.
Truy Mệnh nói:
– Coi như ta đã Ä‘iá»u tra được chân hung cá»§a vụ án Mạnh Tùy Viên, nhưng hung thá»§ đã bị ngưá»i ta giết chết rồi, ta sẽ tiếp tục Ä‘iá»u tra, còn đệ?
Phương Tà Chân đáp:
– Äệ sẽ lưu lại Lạc Dương.
– Ồ?
Truy Mệnh khẽ chau mà y:
– Tại sao?
Phương Tà Chân đáp:
– Bởi vì thân đệ ở Lạc Dương, tâm đệ cÅ©ng ở Lạc Dương, bất kể là thiện là ác, là xấu là đẹp, đệ Ä‘á»u là má»™t phần tá» trong đó. Äệ chỉ có thể cùng chìm cùng nổi vá»›i nÆ¡i nà y, không thể Ä‘i được nữa.
Truy Mệnh khẽ thở dà i:
– Thì ra là váºy!
“Các ngưá»i không Ä‘iâ€. Lâm Viá»…n Tiếu rÃt giá»ng:
“Nhưng ta phải rá»i khá»i nÆ¡i nà yâ€.
Cố Pháºt Ảnh nói:
– Lâm công tá» yên tâm, tam bá»™ đầu đã có lá»i, chúng tôi nhất định sẽ không là m khó công tá».
Lâm Viá»…n Tiá»u trợn mắt nhìn y má»™t cái, sau đó nhìn chằm chằm và o mặt Phương Tà Chân nói:
– Ta sẽ quay lại. Ngươi chém ta má»™t kiếm, lại giết không Ãt ngưá»i cá»§a ta, món nợ nà y ta sẽ nhá»› kỹ, ngưá»i cá»§a Bách Cừu Môn sẽ nhá»› kỹ.
Phương Tà Chân cưá»i nhạt:
– Ngươi cứ ghi lại, đợi khi nà o có đủ năng lá»±c tÃnh sổ vá»›i ta thì hãy đến tìm ta mà tÃnh sổ.
“Ta phải tiá»…n Lâm tam công tá» má»™t Ä‘oạnâ€. Truy Mệnh nhìn Phương Tà Chân, Cố Pháºt Ảnh nói:
“Ta cÅ©ng phải tìm hung thá»§ giết Äoạn Mi Thạch và kẻ sai Äoạn Mi Thạch là m hung thá»§ tÃnh sổâ€.
“Tam bá»™ đầu yên tâm!†Cố Pháºt Ảnh chắp tay mỉm cưá»i:
“Chúng tôi tuyệt đối không cho ngưá»i theo dõi Lâm tam công tỠđâuâ€.
Phương Tà Chân thốt:
– Ai có thể theo dõi Truy Mệnh? Tháºt đúng là múa búa trước cá»a Lá»— Ban!
Truy Mệnh há»i gã:
– Còn đệ?
Phương Tà Chân đáp:
– Äệ vá» Lan Äình.
Truy Mệnh nhìn gã một hồi lâu rồi nói:
– Sát khà trên mặt đệ rất thịnh!
“Không sai. Äệ sắp phải giết ngưá»iâ€. Phương Tà Chân thốt:
“Giết má»™t kẻ đáng chết nhưng không đáng giếtâ€.
“Ta không nghe thấy gì hếtâ€. Truy Mệnh mỉm cưá»i cùng Lâm Viá»…n Tiếu bước Ä‘i:
“Ta là m bá»™ khoái nhiá»u năm như váºy cÅ©ng há»c được má»™t chút kinh nghiệm, đó là có má»™t số chuyện không nên thấy và không nên nghe thì ta sẽ không thấy, không nghe. Câu nói vừa rồi cá»§a đệ cÅ©ng váºyâ€.
Nói đoạn chà ng ném lại câu nói cuối cùng:
– Bảo trá»ng!
Phương Tà Chân hiểu ý của Truy Mệnh.
– Bảo trá»ng.
oo Lưu Thị Chi trước giỠrất biết cách bảo dưỡng bản thân.
Y Ä‘ang ở trong trúc lâm tại Lan Äình. Y nằm trên má»™t sợi dây thừng là m võng, buá»™c và o hay cây trúc lá»›n, hướng mặt lên trên, đối diện vá»›i tưá»ng xanh, ngói đỠcá»§a Lan Äình. Giá» ngá», Nguyệt Äá»™ng môn ở Tây Viện Ä‘ang nắm chang chang, nhưng ánh nắng không há» chiếu tá»›i ngưá»i y.
Y Ä‘ang tÃnh toán là m sao để phát triển sá»± nghiệp Trì gia thêm má»™t bước nữa.
Y tuy há» Lưu, không phải há» Trì, Lan Äình tuy vẫn là cá»§a Trì gia, nhưng y cứ cảm thấy đến má»™t nà y nà o đó, chá»§ nhân cá»§a Lan Äình sẽ là Lưu Thị Chi, chứ không phải ngưá»i há» Trì nữa.
Không phải như váºy sao? Năm xưa Lâm Phụng Công độc bá má»™t phương, kết quả là thế lá»±c cá»§a y bị hai ái tướng chiếm Ä‘oạt, má»™t trong hai ngưá»i đó chÃnh là chá»§ nhân Ä‘á»i trước cá»§a Trì gia nà y.
Lưu Thị Chi nghÄ© đến đây, không khá»i nhếch môi cưá»i nhạt.
Y có sẽ là m như váºy không?
Nếu như Trì công tá» má»™t má»±c trá»ng dụng y, má»™t má»±c đối đãi tốt vá»›i y, y sẽ không là m ...
Nếu như không phải váºy?
Y khẽ phe phẩy cây quạt giấy, đột nhiên cảm thấy tâm tư loạn động, sau đó, đột nhiên phát hiện tiếng lá rơi xà o xạc.
Thân hình đang nằm trên võng của y đột nhiên nhảy dựng lên.
Bởi vì y cảm thấy sát khÃ.
Y vừa báºt ngưá»i dáºy thì sợi dây là m võng láºp tức đứt xuống.
Hai đầu dây thừng cùng lúc đứt xuống.
Tháºm chà cả Ä‘ao quang kiếm ảnh y cÅ©ng không nhìn thấy.
Bất quá, đúng và o sát na sợi thừng đứt xuống, y đã mượn lá»±c lao vá»t lên má»™t cây trúc lá»›n, tay trái ôm lấy thân cây, từ trên cao nhìn xuống, quan sát tình thế.
Sau đó, y phát hiện cách cây trúc y Ä‘ang ôm chừng tám chÃn thước có má»™t ngưá»i, đặt tay lên thân cây lạnh lùng nhìn y.
Trúc mà u xanh lục.
Ãnh dương quang chiếu xuống là m cho những chiếc lá ở phÃa trên sáng lên ánh và ng.
Ngưá»i kia thân váºn bạch y, phảng phất như ánh mà u xanh lục.
Tháºm chà sắc mặt y cÅ©ng có ánh lên mà u xanh.
Lưu Thị Chi không biết sắc mặt của mình bây giỠra sao, nhưng mấy ngón tay cầm chiết phiến đã chuyển sang mà u trắng bệch, có thể là do nắm quá chặt.
Ngưá»i kia đương nhiên là Phương Tà Chân.
Mặt trá»i vẫn chiếu, trúc vẫn xanh.
Ve vẫn kêu.
Lưu Thị Chi đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Y cảm thấy Phương Tà Chân đến đây là để giết y.
– Ngươi đến rồi.
– Ta đến rồi.
– Ngươi đến để giết ta?
– Ta đến để giết ngươi.
Lưu Thị Chi đột nhiên cảm thấy tất cả những gì y là m cho Lan Äình Trì gia Ä‘á»u tháºt hoang đưá»ng, mù quáng.
– Ngươi đã gia nháºp Trì gia, váºy tại sao còn phải giết ta?
– ChÃnh vì ta đã gia nháºp Trì gia, nên ta má»›i phải giết ngươi. Phương pháp hà nh sá»± cá»§a chúng ta căn bản không giống nhau, mục tiêu cÅ©ng khác nhau, giữa hai chúng ta, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải có má»™t ngưá»i nằm xuống, chỉ có má»™t ngưá»i có thể tiếp tục sống mà thôi.
“Ngươi nói đúng lắm!†Lưu Thị Chi cưá»i khổ:
“Äây là kết quả do ta tá»± tạo raâ€.
“Vô luáºn là Trì gia có phát triển thế nà o Ä‘i nữa, ta và ngươi rốt cục cÅ©ng sẽ phải đối láºp, vì váºy ngươi cÅ©ng không thể dung được ta đúng không?†Phương Tà Chân lạnh lùng:
“Sau nà y cÅ©ng tà n sát lẫn nhau, chi bằng giải quyết sá»›m má»™t chútâ€.
Lưu Thị Chi nghÄ© ngợi giây lát rồi há»i:
– Không thể chỉ phân thắng phụ?
“Vô dụng thôiâ€. Phương Tà Chân kiên quyết:
“Nếu như ta bại, ngươi quyết cÅ©ng không để cho ta sống. Nếu như ngươi bại, ngươi nhất định sẽ đầu thân nÆ¡i khác, tìm trăm phương ngà n kế để tiêu diệt taâ€.
Lưu Thị Chi thở dà i:
– Ngươi quả nhiên là rất thông minh, đáng lẽ ta nên tìm má»i cách ngăn cản ngươi gia nháºp Trì gia má»›i đúng.
Phương Tà Chân thốt:
– Ngươi cÅ©ng rất thông minh, thông minh đến ná»—i là m sai má»™t chuyện mà ngưá»i khác không thể là m sai.
“Ngươi nói rất đúng, ngưá»i thông minh rất dá»… bị thông minh lừaâ€. Lưu Thị Chi trầm ngâm:
“Ngươi cÅ©ng váºy thôi, tá»· như bây giá» ngươi Ä‘ang là m má»™t chuyện sai lầm đấyâ€.
Phương Tà Chân cẩn tháºn há»i:
– Ta đã là m sai chuyện gì?
“Ngươi đã từng nghe đến má»™t thứ ám khà rất bá đạo, rất độc ác, rất đáng sợ hay chưa?†Trên mặt Lưu Thị Chi nở ra má»™t nụ cưá»i ngụy dị.
– Ãm khà gì?
– Cá»u Thiên Tháºp Äịa Tháºp Cá»u Thần Châm.
Lưu Thị Chi cho tay và o áo, lấy ra má»™t cây thiết tiêu, cưá»i tá»± tin:
– Sai lầm của ngươi là không nên để ta lấy ra cây tiêu nà y.
Y ngừng lại giây lát, rồi gằn giá»ng nói từng chữ má»™t:
– Bởi vì đây là cây tiêu sẽ lấy mạng ngươi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Phương Tà Chân đã từng nhìn thấy cây tiêu nà y.
Gã cÅ©ng hiểu rõ uy lá»±c cá»§a Cá»u Thiên Tháºp Äịa Tháºp Cá»u Thần Châm.
Gã nhìn chằm chằm và o cây tiêu, tay nắm chặt chuôi kiếm.
Hai ngưá»i cùng ôm thân trúc, đối mặt nhìn nhau, cuối cùng Lưu Thị Chi cÅ©ng là ngưá»i phát động trước!
Äá»i ngưá»i thưá»ng hay gặp phải những cục diện thế nà y, hai ngưá»i bất đắc dÄ© phải quyết đấu vá»›i nhau, kẻ thắng sẽ tiếp tục vui vẻ mà sống tiếp cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình.
Tuy nhiên, có lẽ ngưá»i thắng cÅ©ng không nhất định được sống vui vẻ, mà kẻ bại cÅ©ng không nhất định phải chết, nhưng ngưá»i sống ở Ä‘á»i, có má»™t số trưá»ng hợp không thể không đánh, không thể không phân thắng phụ ...
Lưu Thị Chi hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ấn và o nút cÆ¡ quan phát động ám khÃ. Äúng và o lúc nà y, Phương Tà Chân cÅ©ng lăng không lao đến, má»™t kiếm từ trên không chém xuống.
Những cây trúc sau lưng Lưu Thị Chi liá»n đổ rạp sang hai bên.
Lưu Thị Chi ấn nút, nhưng thiết tiêu tịnh không bắn ra ám khÃ.
Trúc đổ rạp xuống, ngưá»i Lưu Thị Chi vẫn treo lÆ¡ lá»ng trên thân cây, song y không há» trúng chiêu.
Sắc mặt y đại biến, vá»™i ném bá» thiết tiêu, lưỡi Ä‘ao trên chiết phiến láºp tức báºt ra.
Phương Tà Chân một kiếm không giết được Lưu Thị Chi, trong lòng cũng chấn kinh.
Thân hình hai ngưá»i láºp tức rÆ¡i xuống, má»—i bên đánh ra má»™t chiêu nữa, khi chân hai ngưá»i chạm đất, thì trúc cÅ©ng đổ rạp xuống, lá trúc và cảnh trúc bay tán loạn.
Hai ngưá»i Ä‘á»u không động Ä‘áºy.
Sau đó Lưu Thị Chi khục khục mấy tiếng.
Y đánh rÆ¡i chiết phiến, Ä‘au đớn ôm chặt cổ há»ng. Phương Tà Chân thốt:
– Vừa nãy ngươi má»™t kÃch bất thà nh, đáng lẽ không nên láºp tức ném bá» thiết tiêu.
Sáng nay ta đã đến Binh Khà Phòng, dá»±a và o sổ ghi chép thì đã biết ngươi rất hay mượn dùng thứ ám khà nà y, và o ngà y Trì công tá» bị phục kÃch ở quán trà ngoà i thà nh Lạc Dương, ngươi cÅ©ng có mang theo cây thiết tiêu nà y, nhưng dù tình hình có nguy cấp ngươi vẫn không há» lấy ra để sá» dụng, rõ rà ng là có tư tâm. Cây thiết tiêu nà y cÆ¡ hồ đã thà nh váºt chuyên dụng cá»§a ngươi, vì váºy, ta má»›i động thá»§ má»™t chút, khiến nó ấn má»™t lần thì không thể bắn ám khà ra được, đến lần thứ hai thì Cá»u Thiên Tháºp Äịa Tháºp Cá»u Thần Châm sẽ phát ra như thưá»ng, đáng tiếc là ngươi ...
Lưu Thị Chi nói một cách cực kỳ khó khăn:
– Ngươi giết ta, Trì Nháºt Má»™ có biết. .... có biết không ...?
Phương Tà Chân đáp:
– Biết ta giết ngưá»i, nhưng không biết là ngươi.
Lưu Thị Chi Ä‘au đớn đến ná»—i ngÅ© quan dúm dó lại, cưá»i thảm nói:
– Sát Sở ...
Rồi lại miễn cưỡng nói:
– Ngươi ... có ... có biết ... y ... cũng là ... sát ...
Y vừa nói, máu từ vết thương ở cổ há»ng không ngừng tuôn ra như suối, nhưng y vẫn cố gắng chi trì để nói cho hết câu.
Bất quá tiếng ve tá»±a hồ như cà ng lúc cà ng rá»i xa y.
Y không thể nói hết được câu nói mà y muốn nói.
Phương Tà Chân cũng muốn nghe.
Gã cũng rất muốn biết rốt cuộc là trước khi chết Lưu Thị Chi muốn nói gì.
Bất quá gã không nghe được.
Tiếng ve tịch mịch.
Lưu Thị Chi đã chết.
Sau khi Lưu Thị Chi ngã xuống, gã vạch áo cá»§a y ra má»›i biết trên ngưá»i y mặc Kim Ty Giáp, má»™t kiếm đầu tiên cá»§a gã tuy phá được Kim Ty Giáp, song không là m tổn thương đến da thịt bên trong. Trì Nháºt Má»™ đã Ä‘em bảo y há»™ thân năm xưa cá»§a Trì Tán Má»™c tặng cho Lưu Thị Chi, đủ biết y trá»ng thị con ngưá»i nà y thế nà o rồi.
Nếu như Lưu Thị Chi không ném bá» thiết tiêu mà ấn tiếp lần thứ hai, dù Phương Tà Chân có giết được y, thì cÅ©ng phải đối diện vá»›i uy lá»±c khá»§ng khiếp cá»§a Cá»u Thiên Tháºp Äịa, Tháºp Cá»u Thần Châm.
Tự gã cũng không dám chắc là mình có thể tránh né, tiếp đỡ được hay không?
Gã vừa nghĩ, vừa nhặt cây thiết tiêu lên, dùng hai ngón tay chỉnh lại cơ quan của cây thiết tiêu.
Gã chuẩn bị Ä‘em cây thiết tiêu nà y giao lại cho Trì Nháºt Má»™.
Gã chuẩn bị Ä‘em sinh mạng và lá»±c lượng cá»§a mình giao cho Lan Äình. Có lẽ Lan Äình không phải là má»™t nÆ¡i đáng để đầu thân, nhưng chỉ có táºn lá»±c đầu thân, má»›i có thể kiến láºp được Lan Äình má»™t cách huy hoà ng vẻ vang, hoà n thiện vô khuyết. Kỳ thá»±c, phóng mắt ra nhìn khắp Lạc Dương thà nh nà y, còn có chá»— nà o đáng để gã đầu thân đây?
Cho dù Lan Äình chỉ là má»™t vÅ©ng nước tù, cÅ©ng chỉ có cách dùng nước sạch đổ và o, má»›i có thể khiến nó từ từ sạch lại.
Phương Tà Chân Ä‘i vá» phÃa bức tưá»ng đỠcá»§a Lan Äình, tiếng ve lại vang lên bên tai.
à nghÄ©a cá»§a Sát Sở có phải chỉ như Truy Mệnh nói không? Rốt cuá»™c là trước khi chết, Lưu Thị Chi đã muốn nói gì? Sát Sở mà y nói là chỉ Ä‘iá»u gì? Gã đầu thân Lan Äình, cuá»™c đấu tranh vá»›i Tiểu BÃch Hồ, Diệu Thá»§ ÄÆ°á»ng và Thiên Diệp SÆ¡n Trang có thể thay đổi được gì không? Bách Cừu Môn có thể trùng kiến lại Bất Sầu Môn hay không? Rốt cuá»™c là ai đã giết chết gia gia và đệ đệ cá»§a gã? Gã và Nhan Tịch, Trì gia huynh đệ vá» sau sẽ thế nà o?
Những câu há»i nà y gã Ä‘á»u chưa có đáp án.
Trong Ä‘á»i ngưá»i, đáp án Ä‘á»u ở phÃa trước, nghi vấn để lại phÃa sau.
Cổ tay gã vấn buộc chiếc khăn lụa lam đã ngã mà u, bạch y nhiễm chút bụi trần.
Bất chợt gã nhá»› đến bà i ca buồn kia, không cầm được liá»n khẽ thấp giá»ng ngâm nga, vừa ngâm vừa cất bước rá»i khá»i rừng trúc.
Hết
|
 |
|
| |