 |
|

26-07-2008, 01:43 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 16
Nhân tâm nan trắc
Liêu Äông tứ nghÄ©a vâng mạng ông già cẩm y buá»™c trong vòng ba chiêu phải giết cho được Cừu Cốc, nên tráºn đấu đã bắt đầu căng thẳng. Hai bên ai cÅ©ng muốn bảo vệ tÃnh mạng cá»§a mình, thà nh thá» dồn sức bình sinh, chuẩn bị hạ cho được đối phương.
Cổ Hạo là ngưá»i dẫn đầu, song chưởng quÆ¡ qua má»™t vòng, Ä‘oạn táºp trung lại trước ngá»±c, tống thẳng ra. Hách Trung, Hách Mạnh cÅ©ng đồng thanh quát lá»›n, má»—i ngưá»i đánh ra má»™t chưởng, thế mạnh như nước vỡ bá».
Cừu Cốc nhìn thấy khà thế quá mạnh mẽ thì vá»™i lùi lại má»™t bước, miệng lẩm bẩm “Khà thế đã bức, cháu xin mượn sức cá»§a ông để kháng cá»±â€, rồi vung đôi tay, sá» dụng thức Giang VÅ© Phi Phi trong môn Tiá»m Long cá»u thức cá»§a Thái Bạch Tiên Ông đánh ra.
Bùng má»™t tiếng lá»›n, rồi Cổ Hạo, Hách Trung và Hách Mạnh Ä‘á»u trà o máu miệng, ngã lăn cả ra.
Cừu Cốc do dùng quá sức cũng lảo đảo lùi lại ba bước, ngã ngồi xuống đất.
Cổ Hiá»n mặt mà y tái nhợt, nhìn qua ba ngưá»i anh kết nghÄ©a rồi nghiến răng xông đến trước mặt Cừu Cốc, nói :
- Há» Lữ kia! Äứng lên mau, huynh đệ ta còn má»™t chiêu chưa đánh.
Cừu Cốc từ từ đứng lên, miệng há»™c máu tươi, nhưng vẫn cưá»i gằn nói :
- Ngươi cứ ra tay.
Cổ Hiá»n váºn dụng toà n bá»™ sức lá»±c đánh thẳng ra, Cừu Cốc lần nà y sá» dụng chiêu Hoà nh Äoạn Quan SÆ¡n (xẻ ngang lưng núi) trong Tiá»m Long cá»u thức thẳng thắn chống trả.
Hợp sức cá»§a Cổ Hạo, Hách Trung và Hách Mạnh mà còn không chống nổi thì là m sao Cổ Hiển có thể chịu đựng được, chỉ nghe bùng má»™t tiếng nữa rồi lão đã bắn ra xa, Ä‘áºp và o má»™t má»m đá cách xa chá»— đó hÆ¡n trượng, tắt thở tức thì.
Cừu Cốc không ngá» chÃn thức chưởng pháp nà y lại quá ư lợi hại, chỉ hai chiêu mà má»™t trong Liêu Äông tứ nghÄ©a đã bị mình hạ sát thì rất hối háºn, đầu óc lúc đó vô cùng choáng váng, ngã ra bất tỉnh.
Ông già cẩm y thấy váºy thì ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n rồi cháºm rãi bước lại, hữu chưởng giÆ¡ cao định nhồi má»™t phát kết liá»…u Ä‘á»i chà ng. Bá»—ng dưới ánh trăng soi, ông ta nháºn ra trên cổ Cừu Cốc có má»™t miếng và ng chói sáng, nhìn kỹ má»›i biết đó là miếng Long Vân Kim Bà i.
Ông lão cẩm y giáºt nảy mình, lùi lại ba bước, kinh ngạc thốt :
- Long Vân lệnh....
Ông ta còn Ä‘ang phân vân thì bá»—ng từ trong rừng có má»™t bóng ngưá»i nhanh như chá»›p phóng ra, nắm lấy Cừu Cốc rồi chạy lại và o trong rừng.
Thân pháp cá»§a ngưá»i bà máºt nhanh không tưởng, võ công cá»§a ông lão cẩm y cao siêu như thế mà cÅ©ng không thể nhìn rõ mặt mÅ©i. Sá»± biến chuyển kinh ngưá»i đó khiến mặt ông ta tái nhợt, sững sá» giây lát. Äá»™t nhiên ông ta buông tiếng cưá»i gian trá, lẩm bẩm :
- Xem ra có lẽ Liêu Äông tứ nghÄ©a đã trông thấy Long Vân lệnh trên ngưá»i thằng lá»i đó, nếu không thì chắc hỠđã không nương tay như váºy.
NghÄ© thế, mặt ông ta lại ngầm hiện sát khÃ, bước tá»›i bên Liêu Äông Tam NghÄ©a định hạ thá»§.
Liêu Äông Tam NghÄ©a Ä‘á»u trá»ng thương, không còn sức lá»±c để phản kháng, chỉ còn biết nhắm mắt chá» chết mà thôi.
Bá»—ng nhiên từ trong rừng có mấy bóng ngưá»i chạy ra, chÃnh là Cố Viên lão nhân và má»i ngưá»i trong La Sát hà nh cung. Ông lão cẩm y vá»™i thả tay xuống, bình tÄ©nh há»i :
- Sao bây giỠcác ngươi mới đến?
- Bá»n thuá»™c hạ đã lùng kiếm khắp nÆ¡i nhưng vẫn không thấy tung tÃch cá»§a thằng nhãi con đó, cuối cùng đà nh đến đây để tiếp ứng Tổng quản.
Ông lão cẩm y lạnh lùng nói :
- Liêu Äông tứ nghÄ©a đã má»™t chết, ba trá»ng thương. Tên tiểu tỠđó cÅ©ng đã bị trá»ng thương, nhưng lại được má»™t kẻ lạ mặt cứu thoát.
- Chẳng lẽ tên tiểu tỠđó còn có dư đảng sao?
- Hẳn nhiên rồi, từ nay vá» sau ta phải cẩn tháºn má»›i được. Lúc nãy ta còn phát giác ra trên ngưá»i tên tiểu tỠđó....
Nói đến đó ông ta chợt đổi giá»ng :
- Hãy láºp tức phát động toà n lá»±c để dò tìm, không thể tha cho tên tiểu tỠđó.
Cố Viên lão nhân Ä‘oán biết bên trong câu nói trước đó có Ä‘iá»u bà ẩn nhưng cÅ©ng không dám há»i, liá»n đỡ Liêu Äông Tam NghÄ©a ra Ä‘i.
Nhắc lại Cừu Cốc dùng sức quá nhiá»u, lại Ä‘ang bị ná»™i thương nên bị ngất lịm.
Äến khi tỉnh dáºy thì nháºn ra mình Ä‘ang bị má»™t ngưá»i ôm lấy chạy tháºt nhanh. ÄÆ°á»£c má»™t Ä‘oạn đưá»ng, ngưá»i ấy má»›i đặt chà ng xuống đất.
Vừa ngồi xuống đất thì Cừu Cốc đã lo váºn khà thá» xem thương tÃch thế nà o, cÅ©ng may là không đến ná»—i quá nặng nên chà ng từ từ mở mắt. Khi nháºn ra ngưá»i cứu mình chÃnh là ông già bịt mặt lúc nãy thì chà ng láºt Ä‘áºt đứng lên, nói :
- Lúc nãy là tiá»n bối cứu tại hạ ư?
- Phải, lúc nà y ngươi Ä‘ang trá»ng thương, đừng nói nhiá»u.
Vừa nói ông lão vừa đưa cho Cừu Cốc một hoà n thuốc, Cừu Cốc khoát tay nói :
- Äa tạ lòng tốt cá»§a tiá»n bối, vết thương xoà ng nà y thì không cần phải uống thuốc đâu.
Ông già bị mặt thấy chà ng nói năng bình thưá»ng không giống như ngưá»i bị trá»ng thương thì không khá»i ngạc nhiên, nói :
- Bẩm chất cá»§a ngươi tháºt ngoà i sức tưởng tượng.
Tuy ngoà i mặt là m ra vẻ bình thưá»ng nhưng bên trong Cừu Cốc vẫn phải âm thầm váºn khà điá»u trị ná»™i thương. Di chuyển chân khà và i vòng thì chà ng thấy khà huyết trong ngưá»i dần dần lưu thông lại bình thưá»ng, ná»™i lá»±c thì hình như còn dồi dà o hÆ¡n trước, bất giác chà ng không khá»i kinh dị.
Thì ra Thái Bạch Tiên Ông rất thương yêu chà ng nên trong lúc khỠđộc ông đã âm thầm chuyển sang ngưá»i chà ng má»™t Ãt chân nguyên cá»§a ông, khiến ná»™i lá»±c cá»§a chà ng tăng lên gấp bá»™i. Chỉ vì lâu nay chà ng chưa từng cùng ai quyết đấu sống chết nên chân khà đó vẫn còn tiá»m tà ng trong kinh mạch, chưa tản mác ra. Nay khi chà ng bị thương phải váºn khà điá»u trị thì chân khà má»›i tuôn ra, ná»™i thương vì váºy láºp tức giảm nhẹ hÆ¡n nhiá»u.
Ông lão bịt mặt trịnh trá»ng nói :
- Tấm kim bà i trên cổ ngươi từ đâu mà có? Xin cứ nói thá»±c, để sau nà y khá»i ngá»™ nháºn.
Cừu Cốc thấy ông lão cứ theo sát chà ng, lại ra tay đánh chà ng hồi nãy nên trong lòng không có chút hảo cảm, lạnh lùng nói :
- Thiết nghÄ© đó không phải là việc cá»§a tiá»n bối.
- Ta nghÄ© ngươi nên nói tháºt cho ta biết thì hÆ¡n.
Cừu Cốc bá»±c dá»c nói :
- Tại hạ chỉ có thể nói rằng đó là do má»™t vị tiá»n bối tặng cho, còn các chi tiết thì xin lá»—i, không thể phụng cáo.
Ông lão nghe thế thì giáºt mình, lẩm bẩm :
- Chẳng lẽ ngà i còn sống ư?
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Vì tiá»n bối đã cứu tại hạ nên coi như hai bên không còn ân oán nữa, xin cáo biệt váºy.
Chà ng định ra đi thì ông lão chợt chặn lại, nói :
- Ta há»i ngươi má»™t câu nữa thôi, võ công mà lúc nãy ngươi dùng để đánh Liêu Äông tứ nghÄ©a có phải cÅ©ng là vị tiá»n bối đó dạy cho ngươi phải không?
- Phải thì sao?
Ông lão đột nhiên nghiêng mình cung kÃnh nói :
- Chỉ má»™t Ä‘iểm nà y thì lão phu không còn nghi ngá» nữa. Bây giá» xin cáo biệt, và i ba hôm nữa sẽ đến hầu hạ để chá» ngưá»i sai khiến.
Nói xong ông lão quay mình lướt đi ngay.
Cừu Cốc phân vân không hiểu tại sao ông lão từ khi há»i vá» Thái Bạch Tiên Ông thì lại coi trá»ng mình như váºy, xem ra ông lão có quen biết vá»›i Thái Bạch Tiên Ông rồi.
Sau má»™t đêm ác đấu thì Cừu Cốc cÅ©ng má»i mệt, chà ng không muốn Hà n Thanh Thanh lo lắng nên khi vỠđến khách Ä‘iếm là và o thẳng ngay phòng mình rồi ngá»§ tá»›i sáng.
Sáng hôm sau, Cừu Cốc qua phòng cá»§a Từ Thanh Thu và Hà n Thanh Thanh gá»i cá»a thì phát giác ra Từ Thanh Thu vẫn chưa vá», còn Hà n Thanh Thanh thì đã biến đâu mất, trong phòng đồ đạc ngổn ngang, cây Ä‘oản kiếm vẫn còn treo trên vách.
Cừu Cốc biết tình hình trước mắt rất hiểm nguy nên không dám chần chừ, vá»™i gỡ thanh Ä‘oản kiếm xuống cầm tay rồi thanh toán tiá»n phòng, láºp tức rá»i khá»i khách Ä‘iếm.
Vừa ra tá»›i cá»a khách Ä‘iếm thì bá»—ng nhiên có má»™t bà n tay gân guốc vá»— mạnh và o vai chà ng, rồi có tiếng cưá»i lá»›n :
- Tiểu tá»! Là m gì mà như kẻ mất hồn váºy?
Cừu Cốc quay lại, nháºn ra đó là Khất Tiên, chà ng nhăn nhó nói :
- Lão tiá»n bối, Thanh Thanh mất tÃch rồi.
Khất Tiên sá»ng sốt, má»™t lúc sau má»›i nói :
- Còn ai và o đây, chắc chắn là thằng Ngá»c Thông rồi.
Cừu Cốc như không tin, nói :
- Chuyện ấy cũng chưa chắc.
Khất Tiên thấy sắc diện của chà ng hơi khác lạ thì vội kéo tay chà ng, vừa đi vừa nói :
- Äây không phải là nÆ¡i nói chuyện, chúng ta nên tìm chá»— nà o kÃn đáo hÆ¡n.
Ông dắt Cừu Cốc xuyên qua con đưá»ng hẻm, đến má»™t ngôi miếu cÅ© rồi há»i :
- Chuyện gì xảy ra váºy?
Cừu Cốc liá»n Ä‘em chuyện La Sát hà nh cung kể lại cho Khất Tiên nghe, ông lão trầm ngâm không nói gì, chỉ đưa hồ lô rượu á»±c má»™t hÆ¡i lá»›n rồi má»›i từ từ nói :
- Ta đã sá»›m nghi Ân chá»§ không còn tại thế, nay thấy sá»± việc như váºy thì quả đáng khả nghi vô cùng.
- Chẳng lẽ tiá»n bối cÅ©ng đến đây để gia nháºp tổ chức đó ư?
- Không phải.
- Tiá»n bối biết lai lịch cá»§a Từ Thanh Thu chứ?
- Không nhiá»u lắm.
- Nà ng là ai?
- Sau nà y ngươi sẽ biết, sao mà nôn nóng váºy?
- Lão tiá»n bối đã gặp qua kẻ hẹn ước rồi chứ?
- Chưa, là đêm nay.
- Tại đâu?
- La Sát hà nh cung.
- La Sát hà nh cung ư?
Cừu Cốc đứng phắt dáºy, nói :
- Lão tiá»n bối không cảm thấy chuyện nà y có Ä‘iá»u mỠám sao?
Khất Tiên cưá»i lá»›n :
- Lão ăn mà y nà y từ lâu đã không coi hai chữ sống chết ra gì rồi, rủi có chết thì cũng có sao đâu?
- Váºy cho cháu Ä‘i cùng.
- Nói báºy! Má»™t là Thanh Thanh thất lạc chưa tìm ra, hai là ta không cho ngươi mạo hiểm.
Trong lòng đã quyết nên Cừu Cốc giả vỠthở dà i, nói sang chuyện khác :
- Lão tiá»n bối đã từng gặp qua bá»n Kim Kiếm thư sinh chưa?
Khất Tiên cưá»i nhạt :
- Bá»n ấy lòng tham vô táºn, chỉ sợ chuyến nà y thua to.
- Chẳng lẽ bá»n võ lâm quan ngoại có rất nhiá»u cao thá»§ hay sao?
- Ta tưởng ngươi vừa trải qua một vố đủ nhức óc rồi chứ, thôi đừng xen và o việc khác nữa.
Cừu Cốc nhướng mà y nói :
- Lão tiá»n bối ngán lão già cẩm y đó ư? Cháu thì chẳng coi lão ta ra gì cả.
- Hà hà , ngươi tháºt giống ta lúc trước. Nhưng bây giá» thân ngươi Ä‘a mang lắm việc, cần phải biết ưu tiên cái nà o nên là m trước.
Nói xong, ông lão đứng dáºy nói :
- Ta còn chút việc chưa là m xong, cần phải đi trước, nếu tối nay không chết thì ngà y mai sẽ gặp nhau nơi đây.
Sau khi Khất Tiên ra Ä‘i, Cừu Cốc Ä‘em công việc cần phải là m ra sắp đặt má»™t lượt thì thấy quả là có nhiá»u việc phải là m.
Äầu tiên là không biết ai trong hai ngưá»i tá»± xưng là Lữ Tá» Thu đó tháºt sá»± là cha chà ng. Ngưá»i mà đêm qua chà ng đánh bị thương ấy có tháºt là cha chà ng không?
Kế đến là tấn kịch nÆ¡i La Sát hà nh cung, lão già kia là ai mà các tay giang hồ trứ danh Ä‘á»u phải cúi đầu nghe lệnh như váºy?
Sau nữa là lai lịch của ông lão áo xanh bịt mặt đã cứu chà ng, còn cả lai lịch của Từ Thanh Thu nữa.
Cuối cùng là tung tÃch cá»§a Hà n Thanh Thanh, nà ng đã bị Ngá»c Thông công tá» bắt Ä‘i hay là lá»t và o tay bá»n ngưá»i La Sát hà nh cung?
Cừu Cốc vừa Ä‘i vừa suy nghÄ©, thoáng chốc đã ra ngoà i đưá»ng hẻm, bá»—ng thấy Hà n Kỳ và Ngá»c Thông Ä‘ang từ phÃa trước Ä‘i lại. Hai bên gặp nhau, chà ng không thể thất lá»… nên gáºt đầu chà o Hà n Kỳ má»™t cái. Ông ta cÅ©ng gáºt đầu chà o lại, Ä‘oạn quay ngưá»i bước Ä‘i, nhưng chưa đầy ba bước thì đã đứng lại, gá»i giáºt ngược :
- Lữ Cừu Cốc, ngươi đứng lại.
Cừu Cốc dừng chân, quay lại nói :
- Tiá»n bối có gì dặn bảo?
- Lưỡi đoản kiếm kia có phải của con bé Thanh Thanh không?
- Äúng váºy, đêm qua nà ng cùng tại hạ ở chung má»™t khách Ä‘iếm, không may bị mất tÃch, chỉ còn lại thanh Ä‘oản kiếm nà y.
Hà n Kỳ kinh hãi, vá»™i há»i :
- Tháºt không?
- Tại hạ cần gì phải nói dối?
Ngá»c Thông công tỠđứng bên, cưá»i nham hiểm nói :
- Má»™t trai má»™t gái ở chung khách Ä‘iếm, chắc ngươi có hà nh vi bất chÃnh nên nà ng má»›i tức giáºn bá» Ä‘i chứ gì?
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Ngươi tưởng Lữ mỗ giống ngươi sao?
Rồi chà ng tháo đoản kiếm ra trao cho Hà n Kỳ, đoạn nói :
- Kiếm nà y xin tiá»n bối cất giữ, tại hạ nhất quyết sẽ tìm ra Hà n cô nương.
Hà n Kỳ chỉ có má»™t mụn con gái nên rất cưng chiá»u, nay nghe tin nà ng mất tÃch thì không khá»i bấn loạn, ông há»i :
- Trước khi mất tÃch nó có gây sá»± vá»›i ai không?
Cừu Cốc trầm ngâm nói :
- Ông cháu Cố Viên lão nhân đã từng Ä‘oạt thanh Long Tuyá»n kiếm trong tay nà ng.
- Váºy thì Ä‘i tìm há» mau lên.
Ngá»c Thông công tá» thấy hai ngưá»i cà ng nói cà ng tá» vẻ thân máºt thì rất khó chịu, vá»™i tiến lên má»™t bước nói :
- Nhạc trượng chá»› nên nóng nảy, chúng ta vá» lữ quán rồi sẽ bà n tÃnh sau.
Tiểu tế sẽ láºp tức cho ngưá»i Ä‘i dò la, miá»…n nà ng còn ở quan ngoại thì sợ gì mà không tìm ra được?
Hà n Kỳ gáºt đầu :
- Nói cÅ©ng phải, đà nh là m váºy Ä‘i.
Dứt lá»i, ông lão đã bước Ä‘i ngay. Ngá»c Thông vá»›i ánh mắt cá»§a kẻ chiến thắng, nhìn Cừu Cốc chế diá»…u rồi láºp tức Ä‘i theo Hà n Kỳ.
Cừu Cốc ngẩn ngưá»i ra, còn Ä‘ang suy nghÄ© thì đã nghe sau lưng có tiếng cưá»i trong trẻo, rồi lại nghe giá»ng cá»§a Liá»…u Hồng Liệu nói :
- Ngay cả tÃnh mạng cá»§a mình còn chưa bảo đảm được mà còn Ä‘i vương tình ư?
Cừu Cốc nóng mặt, quay lại nói :
- Việc cá»§a tại hạ thì ai mượn cô nương xen và o váºy?
Hồng Liệu ngá»a mặt lên trá»i, lạnh lùng nói :
- Chẳng qua bản cô nương không nỡ nhìn một kẻ ngu ngốc phải chết oan uổng chứ ai thèm xen và o công việc của ngươi?
Cừu Cốc cưá»i ha hả :
- Cô tưởng cô thông minh lắm sao? Tôi nghÄ© rằng những kẻ Ä‘em bán linh hồn, để mặc cho ngưá»i ta sai khiến má»›i là những kẻ ngu nhất trên trần gian nà y.
- Ngươi chá»i ông cháu ta ư?
- Tôi đang thương hại cho những kẻ mù quáng.
Hồng Liệu giáºn dữ :
- ÄÆ°á»£c lắm.
Nà ng bất thình lình tung chưởng đánh và o Cừu Cốc.
- Cô định là m gì váºy?
- Ngươi tháºt tà n nhẫn, ta muốn đến đưa tin váºy mà còn bị ngươi buông lá»i thóa mạ.
- Tôi có thể ngu dốt, nhưng hảo tâm của ông cháu cô thì tôi biết quá rõ rồi.
- Ngươi cho rằng ông cháu ta là kẻ xấu ư?
- Có thể nói là quá tự tin thì đúng hơn.
Liá»…u Hồng Liệu tức giáºn ứa nước mắt, nói :
- ÄÆ°á»£c, Tổng quản Phá»§ Kiếm Thà nh đã phái tám cao thá»§ quyết giết chết ngươi, nhiệm vụ đưa tin cá»§a ta váºy là xong, tin hay không thì tùy ngươi váºy.
Dứt lá»i nà ng lướt Ä‘i ngay.
Cừu Cốc thở dà i, lầm lũi bước đi.
Äi được má»™t Ä‘oạn thì bá»—ng có má»™t vị đạo sÄ© lưng mang trưá»ng kiếm và má»™t vị hòa thượng áo và ng tiến tá»›i. Vị đạo sÄ© há»i :
- Thà chủ là Lữ Cừu Cốc?
- ChÃnh váºy, còn đạo trưởng?
- Côn Luân Ngá»c Hư Quan Chá»§.
Rồi lại quay qua vị hòa thượng nói :
- Còn vị nà y là Thiếu Lâm Pháp Giá»›i Äại Sư.
- Nhị vị tìm tại hạ là ...
- Không dám giấu diếm, chúng tôi phụng mạng đến siêu độ thà chủ.
Cừu Cốc giáºt mình nói :
- Là do lão già cẩm y phái hai vị phải không?
- Thà chá»§ đã biết váºy thì bần đạo không cần nhiá»u lá»i nữa.
- Nhị vị tưởng rằng tại hạ chịu bó tay ư?
- Bần đạo biết võ công cá»§a thà chá»§ vô cùng cao cưá»ng, từng hạ Liêu Äông tứ nghÄ©a nên không dám coi thưá»ng chút nà o.
- ÄÆ°á»£c, váºy chúng ta hãy tìm má»™t nÆ¡i thanh tịnh rồi dùng tuyệt nghệ quyết định thắng bại váºy.
Pháp Giá»›i Äại Sư nãy giá» không nói má»™t lá»i, giá» lặng thinh quay mình Ä‘i trước, cả ba Ä‘i ra ngoại ô, tá»›i má»™t gò hoang thì dừng lại.
Pháp Giá»›i bá»—ng quay ngưá»i lại niệm pháºt hiệu rồi nói :
- Bần tăng phụng mệnh bá» trên hà nh sá»± chứ chẳng có tư thù vá»›i thà chá»§. Thà chá»§ nếu còn Ä‘iá»u gì chưa là m xong thì có thể á»§y thác lại, bần tăng hứa sẽ lo tròn cho thà chá»§.
Cừu Cốc cưá»i ha hả :
- Chết rồi là xong, tại hạ không vợ con, gia đình thì có gì cần quyến luyến chứ. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u thắc mắc là lão già cẩm y đó có ma lá»±c gì mà lại có thể bắt buá»™c các nhân váºt chÃnh phải bán mạng như váºy.
- Thà chủ còn nhỠtuổi, chưa hiểu được chuyện nà y đâu.
- Chẳng lẽ hai vị má»™t tăng má»™t đạo trước giá» không xen và o chuyện thế tục mà giá» lại gia nháºp tà giáo ư?
- Hai chúng tôi tuy ngoà i tam giá»›i nhưng không dám bất hiếu, chỉ mong táºn hiếu cùng tổ tiên mà thôi.
Cừu Cốc thở dà i :
- Hai vị Ä‘á»u quá mù quáng, không thể là m gì hÆ¡n được nữa rồi, váºy cứ ra tay Ä‘i.
Pháp Giá»›i Äại Sư dù sao vẫn là cao tăng chÃnh phái, nay vô cá»› ra tay đánh ngưá»i nên trong lòng không khá»i khó chịu, vẫn đứng do dá»±.
Không ngá» trong lúc hai bên Ä‘ang chuẩn bị đánh nhau thì Tuyết SÆ¡n nhị xú đã như hai mÅ©i tên xẹt đến, cất giá»ng ngạo nghá»… :
- Xin đại sư và đạo trưởng dang ra, chúng tôi còn một món nợ máu phải thanh toán.
Pháp Giá»›i và Ngá»c Hư chưa kịp nói gì thì Cừu Cốc đã cưá»i lá»›n nói :
- Muốn chết thì cứ tiến và o, nói chi nhiá»u thế?
Lá»i nói vừa dứt thì lại có giá»ng nói sang sảng từ xa truyá»n đến :
- Lão phu cũng đến để đòi nợ.
Tiếng nói còn vang vang thì Lôi Äiện Thần đã nhảy đến, vô tình hình thà nh tình thế năm đánh má»™t, Cừu Cốc không khá»i rúng động.
Lôi Äiện Thần nóng nảy nhất, lão tụ lá»±c và o hai bà n tay rồi quát to má»™t tiếng, đánh mạnh ra.
Cừu Cốc Ä‘ang định tiếp chưởng thì bất ngá» có má»™t bóng ngưá»i như thây mà từ sau lưng chà ng xuất hiện, đẩy chưởng ra chống đỡ chiêu cá»§a Lôi Äiện Thần. Bùng má»™t tiếng, Lôi Äiện Thần bị đẩy ra sau ba bước, còn kẻ má»›i tá»›i thì vẫn đứng yên.
Lôi Äiện Thần nhìn kỹ kẻ má»›i đến thì không khá»i rúng động, quát to :
- Nam Phương Ôn Sát, ngươi cũng là kẻ có tiếng tăm trên giang hồ mà sao lại theo bợ đỡ một thằng nh�
Nam Phương Ôn Sát ngạo nghễ nói :
- Phà m kẻ nà o xúc phạm đến Lữ tướng công tức là kẻ thù chết sống với Nam Phương Ôn Sát nà y, ta không cần biết kẻ đó là ai.
Lôi Äiện Thần gầm lên má»™t tiếng, lại dùng hết sức lá»±c đánh ra.
Nam Phương Ôn Sát không há» né tránh, má»™t lần nữa lại trá»±c tiếp chống đỡ chưởng lá»±c cá»§a đối phương. Y khổ luyện trong nghÄ©a địa hai mươi năm, lại được Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an trợ lá»±c nên công lá»±c vô cùng hùng háºu. Chỉ nghe bùng má»™t tiếng lá»›n, rồi Lôi Äiện Thần đã văng ra xa, miệng há»™c máu tươi không ngừng.
Tuyết Sơn nhị xú thấy tình hình bất lợi thì liếc nhau một cái rồi bất ngỠchia hai hướng cùng đánh và o Cừu Cốc.
Bá»—ng có năm đạo hồng quang từ má»™t bóng ngưá»i đà n bà sau lưng Cừu Cốc xẹt tá»›i. Nữ Xú la lên kinh hoà ng, vai cá»§a mụ đã bị năm đạo hồng quang ấy đâm thá»§ng, máu ra xối xả. Nam Xú thấy thế cà ng tức giáºn, dồn hết sức và o chiêu tấn công.
Cừu Cốc cưá»i nhạt, dùng chiêu Thiết Vân Ngẫu Hợp tám thà nh công lá»±c đánh ra, nghe bịch má»™t tiếng, Nam Xú đã bị đánh ngã ngồi xuống đất.
Pháp Giá»›i và Ngá»c Hư vô cùng kinh ngạc, há» không thể ngá» Lôi Äiện Thần cùng Tuyết SÆ¡n nhị xú chưa kịp thi thố bao lâu thì đã bị trá»ng thương. Cả hai cùng nhìn chằm chằm và o bóng đà n bà sau lưng Cừu Cốc rồi Pháp Giá»›i thở dà i nói :
- Nữ Ương Thần phải không?
Ngưá»i đà n bà ấy quả chÃnh là sư tỉ cá»§a Cừu Cốc, Nữ Ương Thần. Bà cưá»i nhạt nói :
- Giang hồ gá»i vợ chồng ta là Ương Thần Ôn Sát nhưng xem ra vẫn còn hÆ¡n các ngươi chịu cúi đầu là m chó săn cho ngưá»i ta sai khiến.
Cừu Cốc thấy Nữ Ương Thần, Nam Ôn Sát Ä‘á»u có mặt thì cưá»i nói :
- Sư tỉ, lão Ôn! Hóa ra hai ngưá»i là vợ chồng.
Nam Ôn Sát lâu nay chưa từng biết cưá»i là gì, váºy mà lại tươi nét mặt, mỉm cưá»i nói :
- Cuối cùng thì vợ chồng ta cũng đoà n viên lại.
Nữ Ương Thần cưá»i khanh khách :
- Sư đệ, chỉ phải cảm Æ¡n em đã tác thà nh cho hai ngưá»i đó.
Cừu Cốc không hiểu nà ng nói gì, chỉ mỉm cưá»i mà không nói.
Pháp Giới tiến lên, nói :
- Chỉ còn hai ngưá»i lão nạp, cÅ©ng đến lúc phải ra tay rồi.
Nữ Ương Thần sấn đến, cưá»i nhạt nói :
- Nghe nói Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ danh trấn giang hồ, hôm nay ta cũng muốn thỠlãnh giáo.
Pháp Giới ngạc nhiên :
- Bần tăng cùng thà chá»§ trước nay không há» xÃch mÃch, việc gì phải động thá»§?
Nữ Ương Thần lạnh lùng nói :
- Ngươi tưởng Thiếu Lâm và Côn Luân hợp lực có thể hiếp đáp Ngũ Lãnh Toà n Chân được ư?
- Bần tăng chỉ phụng mạng tìm Lữ Cừu Cốc, không liên quan gì đến thà chủ cả.
- Hừ, sư đệ ta sau nà y sẽ trở thà nh Chưởng môn Ngũ Lãnh Toà n Chân, sao lại không có liên quan đến ta?
- Hắn là ngưá»i cá»§a quý phái ư?
- Äúng váºy! Sư đệ ta là đệ tá» cá»§a Äá»™ Phà n chân nhân, được di mệnh là m Chưởng môn sau nà y.
Pháp Giới thở dà i :
- Äà nh đắc tá»™i.
Bá»™ mặt đẹp cá»§a Nữ Ương Thần bá»—ng hiện đầy sát khÃ, đột nhiên tung mình lên không, đánh xuống hai chưởng. Từ khi nà ng được Cừu Cốc tặng bảy viên Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an uống và o thì công lá»±c tiến bá»™ vô cùng. Hai chưởng vừa rồi chẳng khác nà o như vÅ© bão, uy lá»±c khó bá» chống đỡ.
Pháp Giá»›i Äại Sư là Dưỡng Tâm Viện trưởng cá»§a Thiếu Lâm Tá»±, võ công chỉ dưới Chưởng môn nên ông cÅ©ng không e sợ, thẳng thắn tiếp chưởng cá»§a Nữ Ương Thần.
Hai luồng chưởng lá»±c vừa chạm nhau thì Pháp Giá»›i đã biến sắc mặt, lui ra sau hai bước, hÆ¡i thở dồn dáºp.
Nữ Ương Thần thì từ trên không bị chưởng lực của đối phương áp bức đến phải rớt xuống đất.
Cừu Cốc láºt Ä‘áºt chạy lại đỡ Nữ Ương Thần đứng dáºy rồi nói :
- Xin nhị sư tỷ tạm nghỉ một chút, việc của tiểu đệ thì để tiểu đệ tự giải quyết được rồi.
Rồi chà ng quay sang nói vá»›i Pháp Giá»›i cá»§a Ngá»c Hư :
- Tại hạ cũng biết hoà n cảnh của các vị, thế cuộc đã bắt buộc không thể không nương tay, nhưng không nên vì thế mà sinh ra tranh chấp giữa các môn phái được.
Ngá»c Hư Quan Chá»§ thở dà i nói :
- Thà chá»§ tháºt không hổ là anh tà i thá»i nay.
Ông tháo viên ngá»c Ä‘ang Ä‘eo bên thắt lưng, hay tay lá»… phép trao cho Cừu Cốc rồi nói :
- Äây là tÃn váºt cá»§a bần đạo, vạn nhất bần đạo có chuyện gì thì thà chá»§ cứ cầm nó giải thÃch vá»›i chúng đạo sÄ© Côn Luân.
Pháp Giới cũng thở dà i, xé áo cà sa, cắn ngón tay viết lên mấy chữ rồi trao cho Cừu Cốc, nói :
- Pháp Giá»›i lần nà y chỉ hà nh động cá nhân, nếu rá»§i có gì thì thà chá»§ cứ trao mảnh cà sa nà y cho Chưởng môn bổn phái, ngưá»i ắt biết rõ tá»± sá»±.
Cừu Cốc tiếp lấy hai tÃn váºt, thở dà i :
- Tại hạ thì khá»i cần tÃn váºt gì, nhị sư tá»· cùng lão Ôn sẽ là hai nhân chứng.
Má»i hai vị.
Ngá»c Hư không nói gì nữa, bước lên thá»§ thế.
Bá»—ng ngay lúc đó trong rừng có tiếng nói trong trẻo vá»ng ra :
- Hồng tổng quản, ngươi nói tên đó phải không?
Lại nghe giá»ng nói trầm trầm :
- ChÃnh là hắn.
Rồi trong rừng có mấy ngưá»i Ä‘i ra. Äi đầu là má»™t thiếu nữ đẹp tuyệt trần, ăn mặc theo kiểu Hoà ng cung, theo sau là hai thanh y thiếu nữ lưng mang trưá»ng kiếm.
Ông già cẩm y thì đứng sau lưng nà ng, Ä‘iệu bá»™ rất cung kÃnh.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy thiếu nữ có nhan sắc vô cùng diá»…m lệ, chỉ tiếc là trên gương mặt lại có lá»›p sát khà bao phá»§, là m cho ai nhìn cÅ©ng phải có ý kinh sợ.
Thiếu nữ nhìn qua tình hình một lượt rồi nói :
- Ba kẻ trá»ng thương nằm kia là cao thá»§ cá»§a ngươi đó hả?
Ông già cẩm y nói :
- Bẩm vâng! Há» Ä‘á»u là những nhân váºt thà nh danh rất lâu rồi.
- Theo ta thấy thì chỉ là đồ ăn hại mà thôi.
Mặt ông già cẩm y tái mét, không dám nói năng gì cả.
Thiếu nữ lại nói :
- Bảo lão đạo sĩ cùng hòa thượng ấy lui ra đi, đừng để ta thêm mất mặt nữa.
Ông già cẩm y lớn tiếng :
- Pháp Giá»›i, Ngá»c Hư! Mau lui ra.
Ngá»c Hư và Pháp Giá»›i hai ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, ai cÅ©ng bất mãn song vẫn từ từ đứng sang hai bên.
Thiếu nữ nhẹ nhà ng cất bước, thân mình yểu Ä‘iệu từ từ Ä‘i đến trước mặt Cừu Cốc. Ngưá»i nà ng còn ngoà i hai trượng mà mùi thÆ¡m đã phảng phất đến mÅ©i má»i ngưá»i.
Cừu Cốc Ä‘ang định tìm cách đối phó thì bá»—ng nhìn thấy có thêm hai thanh y thiếu nữ nữa bước ra, trên tay há» là Hà n Thanh Thanh Ä‘ang mê man, chà ng giáºn dữ vô cùng, thét lá»›n :
- Mau thả ngưá»i ra!
Rồi tung mình nhảy đến hai thanh y thiếu nữ.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:15 AM.
|

26-07-2008, 01:44 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 17
Cung trang thiếu nữ
Bỗng nhiên hai đạo thanh quang xẹt ra, hai thiếu nữ áo xanh đứng sau lưng nữ chủ đã tuốt kiếm ra ngăn chặn.
Cừu Cốc dừng lại, quát :
- Tránh ra, ta không muốn cùng các ngươi động thủ.
Chà ng quay mặt qua phÃa Cung trang thiếu nữ, lá»›n tiếng há»i :
- Nà ng vá»›i ngươi có cừu háºn gì mà ngươi nỡ ra tay đả thương nà ng như váºy?
Cung trang thiếu nữ mỉm cưá»i nói :
- Chớ nóng nảy, nà ng ta chỉ bị điểm huyệt mà thôi.
- Thả nà ng ra.
- Cái đó không khó, chỉ cần cho ta biết nà ng là gì của ngươi?
- Bạn.
- Không đúng, ta không nghĩ như thế.
Cừu Cốc cưá»i nhạt nói :
- Äâu phải chuyện cá»§a ngươi, há»i gì mà nhiá»u thế?
- Váºy thì đừng hòng ta thả nà ng ra.
- Hừ, ta không tin ngươi có thể tá»± tung như váºy.
Chà ng không cần đếm xỉa đến Cung trang thiếu nữ nữa, tung mình nhảy ngay sang chỗ Hà n Thanh Thanh.
Láºp tức hai đạo thanh quang lại bay lượn, ngăn chặn bước tiến cá»§a Cừu Cốc.
Chà ng quát to má»™t tiếng, vung tay đánh mạnh ra. Công lá»±c cá»§a chà ng đã tấn tá»›i rất nhiá»u nên chưởng lá»±c tá»±a bà i sÆ¡n đảo hải, đánh báºt hai thiếu nữ áo xanh lùi ra sau.
Nhưng hai nà ng cÅ©ng không kém, lại tiến tá»›i, dùng những chiêu kiếm kỳ ảo cùng tấn công, lại cản đưá»ng Cừu Cốc.
Nữ Ương Thần biết sư đệ có ý cứu cô bé Thanh Thanh nên hừ nhẹ một tiếng, xông đến bên cạnh hai thiếu nữ đang giữ nà ng.
Bốn thiếu nữ áo xanh Ä‘á»u do má»™t tay Cung trang thiếu nữ truyá»n thụ võ công nên công lá»±c không phải tầm thưá»ng. Bốn nà ng được đặt tên là Mai, Lan, Cúc, Trúc. Lúc nà y Trúc và Cúc Ä‘ang đánh chặn Cừu Cốc, còn Mai, Lan thì vừa thấy Nữ Ương Thân xông tá»›i liá»n đặt Thanh Thanh xuống đất, vung kiếm nghênh chiến ngay.
Cừu Cốc bị Cúc, Trúc ngáng tay hoà i nên nổi nóng quát :
- Tiểu gia không muốn tranh hùng với phụ nữ, nhưng nếu các ngươi còn ngoan cố thì đừng trách nhé.
Cung trang thiếu nữ bá»—ng giÆ¡ bà n tay ngá»c ngà lên phất nhẹ, nói :
- Các ngươi ngưng tay.
Bốn thiếu nữ áo xanh láºp tức thu kiếm trở lại, đứng vây bốn bên Thanh Thanh đỠphòng.
Sau khi ra lệnh ngừng chiến, Cung trang thiếu nữ nhìn Cừu Cốc nói :
- Ngươi dá»a ta ư? Xem ra ngươi chẳng ra gì cả.
- Quả tháºt Lữ má»— rất tầm thưá»ng, cần gì ngươi phải há»i.
- Tuy nhiên so vá»›i những kẻ không xương kia thì ngươi cứng cá»i hÆ¡n nhiá»u.
- Äa tạ những lá»i khen tặng, nhưng chá»› Ä‘i sâu và o chuyện vô bổ đó.
Cung trang thiếu nữ đưa tay gỡ những sợi tóc mây đang phất phơ trước gió, mặt tươi như hoa nói :
- Từ khi ta há»c võ công tá»›i giá» thì chưa từng giao đấu vá»›i ai cả, nay ta muốn đấu vá»›i ngươi xem sao.
- Lữ mỗ chẳng có gì phải sợ cả.
Ông lão cẩm y bỗng tiến lên một bước, nói :
- Hạng ngưá»i như váºy thì đâu xứng để cho Cung chá»§ phải ra tay, xin nhưá»ng cho thuá»™c hạ xá» lý.
Cung trang thiếu nữ khoát tay bảo ông lão cẩm y lùi lại, đoạn tiếp tục nói :
- Ta cùng ngươi đánh không thì không có gì hứng thú, ngươi có dám đánh cá với ta không?
Cừu Cốc nói :
- Cũng được, nếu Lữ mỗ may mắn thắng cuộc thì xin cô nương thả Hà n cô nương ra.
- Vạn nhất bị thua thì sao?
- Thì tùy cô nương định đoạt.
- Vì cứu nà ng mà ngươi dám lấy tÃnh mạng ra cá sao?
- Nói vỠđạo nghĩa thì tại hạ thấy việc ấy nên là m.
- Ngươi không hối háºn chứ?
Cừu Cốc nhÃu mà y :
- Cô nương không cảm thấy Lữ má»— đã nói quá nhiá»u ư?
Cung trang thiếu nữ khẽ thở dà i, một nỗi buồn vô cớ phớt qua lòng, nà ng lẩm bẩm :
- Xem váºy thì sá»± giao tình giữa hai ngươi không phải tầm thưá»ng rồi.
Cừu Cốc bước đến trước mặt nà ng, nói :
- Má»i ra tay.
Bá»—ng lúc ấy từ xa có tiếng nói vá»ng lại :
- Khoan đã, tráºn đấu nà y nên nhưá»ng cho ta má»›i đúng.
Tiếp theo là hai bóng ngưá»i bay và o. Hà n Kỳ cùng Ngá»c Thông công tỠđã xuất hiện, má»™t ngưá»i vá»™i chạy đến bên Thanh Thanh, má»™t ngưá»i thì phe phẩy cái quạt tiến đến Cung trang thiếu nữ.
Cung trang thiếu nữ nhÃu mà y, mặt lạnh như sương nói :
- Ngươi là cái thá gì mà cũng dám đòi ra tay với bổn Cung?
- Ngá»c Thông công tá», thiếu chá»§ cá»§a Thiên Äá»™c cốc, cÅ©ng là hôn phu cá»§a Hà n cô nương đây.
- Nà ng là hôn thê của ngươi ư?
- Cha nà ng đã hứa, chẳng lẽ còn giả mạo?
Ngá»c Thông cao giá»ng đối đáp, lá»i lẽ đầy vẻ đắc thắng.
Cung trang thiếu nữ quay sang há»i Cừu Cốc :
- Lá»i hắn nói có tháºt không?
Cừu Cốc gắt gá»ng :
- Tôi không biết.
Cung trang thiếu nữ cưá»i nhạt, nói :
- Hồng tổng quản, mau đem nà ng ta đến đây cho nà ng ta tự nói.
Ông lão cẩm y nghiêng mình tuân lệnh, rồi lướt đến bên bốn thiếu nữ áo xanh. Mai, Lan lúc nà y Ä‘ang đánh nhau ác liệt vá»›i Hà n Kỳ, Hồ Thương kiếm khách là tông sư cá»§a thá»i đại mà cÅ©ng không sao chế ngá»± được hai nà ng.
Ông già cẩm y vừa đến nÆ¡i liá»n quát lá»›n :
- ÄÆ°a nà ng ta đến trình Cung chá»§.
Thu, Cúc láºp tức mang Thanh Thanh tá»›i.
Ngá»c Thông thầm nghÄ© :
- “Nếu há»i nà ng thì quả là bất lợi cho taâ€
Hắn liá»n nhảy tá»›i, vung chiếc quạt Ä‘iểm và o tá» huyệt cá»§a Thu, Cúc, tay kia vươn ra như muốn chụp lấy Thanh Thanh.
Ông lão cẩm y hừ lạnh, vung chưởng nhằm Ngá»c Thông đánh ra, thế mạnh vô cùng. Ngá»c Thông không dám chống đỡ, vá»™i nhảy sang má»™t bên tránh né, thế mà cÅ©ng bị chưởng phong là m cho lảo đảo, thối lui mấy bước.
Cung trang thiếu nữ cháºm rãi nói :
- Giải huyệt mê cho nà ng, nhưng Ä‘iểm lại Hồng ÄÆ°á»ng nhị huyệt, rồi canh lấy mạng môn, ai dám động thá»§ thì cứ phế nà ng Ä‘i.
Thu, Cúc theo lá»i là m ngay. Cung trang thiếu nữ lại nói :
- Mai, Lan, hai ngươi đến đây, khá»i đấu vá»›i lão kia nữa.
Äối thá»§ cá»§a Hà n Kỳ láºp tức rút lui, Cừu Cốc cản Hà n Kỳ lại, nói :
- Tiá»n bối chá»› nóng nảy, để vãn bối há»i y đã.
Rồi chà ng cao giá»ng nói :
- Cô nương có dụng ý gì, cứ nói thẳng ra.
Cung trang thiếu nữ cưá»i khanh khách nói :
- Ta thấy nà ng cứ liá»u sống chết Ä‘i tìm ngươi, còn nói ngươi là hôn phu cá»§a nà ng nên má»›i Ä‘em nà ng ra đây cho ngươi gặp lần cuối. Nà o ngá» lại biết nà ng có thêm má»™t vị hôn phu nữa nên muốn là m cho rõ đấy thôi.
Nói Ä‘oạn nà ng quay qua Thanh Thanh há»i :
- Ai mới là hôn phu của ngươi?
Thanh Thanh giáºn dữ :
- Ta đã nói vá»›i ngươi rồi, khá»i cần há»i thêm nữa.
Hà n Kỳ xen và o :
- Thanh nhi, con không sao chứ? Có phải con đi theo tên tiểu tỠhỠLữ không?
Ta đã hứa gả con cho Ngá»c Thông rồi, sau nà y đừng nên là m váºy nữa.
Thanh Thanh tức tưởi khóc :
- Má»™t ngưá»i con gái không thể có hai chồng, con không chịu đâu.
- Không nhớ Lữ gia đã hủy hôn ước rồi ư?
Cừu Cốc cưá»i ha hả nói :
- Phải đó, Lữ gia ta tháºt ra đã há»§y bá» hôn ước rồi.
Thanh Thanh vội cãi :
- Nhưng sÃnh lá»… còn đó, vả lại con không đồng ý mà .
Thanh Thanh không còn e thẹn nữa, nà ng đã mạnh dạn nói ra những Ä‘iá»u trong lòng mình.
Hà n Kỳ giáºn run lên, quát lá»›n :
- Nhưng ý ta đã ưng thuáºn rồi, con không được nói nhiá»u nữa.
Ngá»c Thông muốn lấy lòng ông ta nên vá»™i nói :
- Nhạc phụ, giỠkhông phải là lúc bực tức, nên tìm cách cứu nà ng ra đã.
Hà n Kỳ nhìn Cung trang thiếu nữ khẩn khoản nói :
- Không biết tôn giá cao danh quý tánh? Lão phu là Hà n Kỳ, Chưởng môn Hằng SÆ¡n phái, không biết đã có xúc phạm gì vá»›i quà phái mà tiểu nữ phải bị bắt Ä‘i như váºy?
Cung trang thiếu nữ cưá»i khanh khách nói :
- Thôi được rồi, thả nà ng ta ra Ä‘i. Nhưng ta nói trước đó là ý thÃch cá»§a bản Cung chá»§ chứ chẳng phải là sợ cái danh hiệu thối tha cá»§a Hằng SÆ¡n phái đâu nhé.
Tay áo nà ng phất nhẹ, huyệt đạo của Thanh Thanh đã được giải khai, nà ng chạy đến ôm chầm lấy Hà n Kỳ khóc nức nở.
Hà n Kỳ vuốt tóc con gái má»™t hồi rồi trầm giá»ng nói :
- Con đến bên Ngá»c Thông Ä‘i, để cha thanh toán vá»›i bá»n chúng.
Dứt lá»i, ông lại đến bên Cung trang thiếu nữ nói :
- Tuổi còn nhá» mà lòng dạ đã ác độc như váºy, không dạy mi không được.
Cung trang thiếu nữ cưá»i ha hả nói :
- Hồng tổng quản, kêu lão đạo sĩ ra xỠhắn.
Ông lão cẩm y nghiêng mình tuân lệnh, nhìn Ngá»c Hư quán chá»§ nói :
- Lão già nà y dám bất kÃnh vá»›i Cung chá»§, ngươi ra dẹp hắn Ä‘i.
Ngá»c Hư quán chá»§ thở dà i, nhảy ra nói :
- Bần đạo bất tà i, xin đấu với đại hiệp và i chiêu.
Hà n Kỳ ngạc nhiên :
- Con nhá» nà y là ngưá»i cá»§a phái Côn Luân ư?
Ngá»c Hư quán chá»§ cưá»i khổ :
- Xin đừng há»i nữa, má»i ra tay.
Hà n Kỳ vung kiếm đánh ra, nói :
- Xin đừng trách huynh đệ vô tình.
Hai vị Chưởng môn nhân của hai đại phái bắt đầu quyết đấu sống chết với nhau.
Thanh Thanh tức giáºn Cung trang thiếu nữ nên nói vá»›i Cừu Cốc :
- Cốc ca, anh đánh ả một cái tát tai cho em đi.
Cừu Cốc thấy nà ng năn nỉ đà nh gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c, anh sẽ là m cho em hả dạ.
Bá»—ng Ngá»c Thông sấn đến, nói :
- Khá»i mượn ngươi ra tay, việc cá»§a nà ng đã có ta là m lấy.
Cừu Cốc thở dà i, láºp tức đứng yên.
Cung trang thiếu nữ biết Ngá»c Thông tá»›i gần nhưng vẫn mặc kệ, nhìn Cừu Cốc nói :
- Lữ Cừu Cốc! Việc ta và ngươi sau nà y sẽ tÃnh, bây giá» thì ngươi Ä‘i Ä‘i.
Ông lão cẩm y vội nói :
- Tiểu tá» nà y đã đả thương mấy ngưá»i cá»§a ta, sao Cung chá»§ lại cho y Ä‘i dá»… dà ng thê?
- à cá»§a bản Cung chá»§ đã quyết, ngươi đừng nhiá»u lá»i.
Cừu Cốc thầm nghĩ :
- “Ta đưá»ng đưá»ng là má»™t trang nam tá», hÆ¡i đâu mà tranh hùng vá»›i má»™t nà ng con gáiâ€
Liá»n vẫy tay ngoắc Nữ Ương Thần và Nam Ôn Sát đến, nói :
- Chúng ta đi thôi.
Ba ngưá»i cùng Ä‘i và o rừng, bá»—ng nghe Hà n Thanh Thanh chạy theo sau gá»i :
- Cốc ca! Cho em đi theo với.
Cừu Cốc giáºt mình đứng lại, nói :
- Là m sao được? Cha em Ä‘ang đấu sống chết vá»›i ngưá»i ta, anh là m sao dắt em Ä‘i theo.
Thanh Thanh ứa nước mắt :
- Sao anh không giúp cha em?
- Anh vá»›i ngưá»i đã Ä‘oạn tình, là m sao còn xen và o việc ấy được.
Thanh Thanh thở dà i nói :
- Tuy cha em đối vá»›i anh có hÆ¡i quá tháºt, nhưng cÅ©ng bởi vì gần đây danh dá»± cá»§a ngưá»i bị bêu xấu, thiết tưởng anh cÅ©ng nên bá» qua cho ngưá»i.
Cừu Cốc do dá»±, Ä‘ang định quay ngưá»i trở lại thì Ngá»c Thông đã từ đằng xa chạy tá»›i, nói to :
- Thanh muội, em không được đi theo hắn.
Thanh Thanh giáºn dữ nói :
- Tại sao?
- Em đã là con dâu cá»§a Thiên Äá»™c cốc, không thể theo những hạng ngưá»i không đà ng hoà ng ấy được.
- Ngươi nói năng nên cẩn thân, ai là dâu cá»§a Thiên Äá»™c cốc.
Cừu Cốc nghe thấy Ngá»c Thông nhắc đến Thiên Äá»™c cốc thì bất giác bừng lá»a giáºn, vung tay ra chụp lấy Ngá»c Thông, quát lá»›n :
- Ngươi là con cá»§a lão Äá»™c Váºt đó ư?
Thế chụp quá mau lẹ nên Ngá»c Thông không thể tránh kịp, bị chế ngá»± ngay.
Hắn tái mét mặt nhưng giả vá» gượng cưá»i nói :
- Nếu phải thì sao?
Cừu Cốc biết bây giá» nếu giết hắn thì ai cÅ©ng sẽ cho rằng chà ng vì già nh Thanh Thanh mà ra tay nên cưá»i nhạt, thả hắn ra, nói :
- Ngươi vá» nói vá»›i cha ngươi rằng Lữ Cừu Cốc sẽ tìm đến thanh toán món nợ trong má»™t ngà y gần đây, Ngá»c Thông bị Cừu Cốc vung tay má»™t cái, thân hình lảo đảo, lùi ra sao mấy bước. Thanh Thanh thấy thế thì cưá»i nhạt nói :
- Ngươi nói trả háºn cho ta mà , sao giá» còn chạy lại đây?
Ngá»c Thông gượng đứng vững, cưá»i nói :
- Huynh đang định ra tay đánh con tiên tì ấy, nhưng thấy muội ra đi nên mới chạy vội lại đây. Bây giỠđể huynh đến đó ngay.
Bá»—ng có giá»ng nói từ sau vá»ng tá»›i :
- Khá»i cần, bản Cung chá»§ Ä‘ang ở sau lưng ngươi đây.
Ngá»c Thông công tá» vá»™i quay ra sau đánh luôn ba chưởng, nhưng Cung trang thiếu nữ đã nhẹ nhà ng tránh né, nhìn Cừu Cốc nói :
- Hoa đã có chủ mà ngươi còn mặt dà y lưu luyến là m chi?
Cừu Cốc nghe váºy thì lòng Ä‘au như cắt, thầm nhá»§ :
- “Thanh muá»™i, anh đà nh phụ lòng em...â€
Rồi quay lưng bước đi. Thanh Thanh đẫm lệ chạy theo nói :
- Cốc ca, em chỉ há»i anh má»™t câu thôi.
- Em cứ há»i.
- Anh há»§y hôn là vì giáºn cha em không kể đến tình nghÄ©a xưa hay tại không thương em?
Cừu Cốc cắn răng nói :
- Cả hai Ä‘á»u có.
Rồi như không muốn dối lòng thêm nữa, chà ng vá»™i vã tung mình chạy tháºt nhanh.
Cung trang thiếu nữ bá»—ng thở ra nhẹ nhõm, nà ng thấy Thanh Thanh vì quá xúc động nên bất tỉnh liá»n bước đến đỡ dáºy, gá»i Hà n Kỳ :
- HỠHà n kia, mau ngưng tay, lệnh ái bất tỉnh rồi.
Ngá»c Thông thấy rõ Thanh Thanh vẫn má»™t má»±c yêu thương Cừu Cốc nên hắn rất tức giáºn, dẫu biết Cung trang thiếu nữ không phải là ngưá»i tốt nhưng không thèm can thiệp, cứ để nà ng giữ Thanh Thanh.
Hà n Kỳ Ä‘ang đấu vá»›i Ngá»c Hư quán chá»§, nghe thấy Cung trang thiếu nữ kêu thì láºp tức ngưng đấu, tung mình nhảy sang.
Cung trang thiếu nữ nhẹ nhà ng tung thân hình cá»§a Thanh Thanh sang phÃa Hà n Kỳ, ông lão vá»™i đưa tay ra đỡ. Ông biết rằng má»™t ngưá»i rÆ¡i từ trên cao hai, ba trượng xuống thì rất nặng nên đã chuẩn bị sẵn sà ng, nà o ngá» bá»—ng cảm thấy có má»™t tiá»m lá»±c vô hình há»— trợ cho mình, khiến cho ông không há» bị chấn động gì cả.
Hà n Kỳ cũng phải thầm kinh hãi trước nội lực thế gian hiếm thấy của Cung trang thiếu nữ.
Sau khi diễn xong mà n bi kịch, Cung trang thiếu nữ như đắc ý, thân hình uyển chuyển lướt nhẹ đi.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:16 AM.
|

26-07-2008, 01:45 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 18
Tiếng ca cảnh tỉnh
Dá»c đưá»ng, Cừu Cốc vẫn âu sầu, lòng rối như tÆ¡ vò. Chà ng không hiểu lúc nãy tại sao lại hà nh động như thế.
Nữ Ương Thần đoán biết được sư đệ đang đau khổ nên an ủi :
- Äại trượng phu nói được thì là m được, em chá»› nên vì việc ấy mà phải phiá»n muá»™n.
Cừu Cốc cưá»i thểu não :
- Nhị sư tỉ, chị hiểu nhầm ý em rồi.
- Chị cÅ©ng từng trải qua con đưá»ng đó, lẽ nà o lại không hiểu chứ? Nhưng bây giá» em nên dẹp chuyện phiá»n muá»™n đó qua má»™t bên đã.
- Sư tỉ dạy rất đúng.
Nam Ôn Sát lâu nay Ãt nói nhưng giá» cÅ©ng không nÃn được, lên tiếng :
- Hiện giá» trên giang hồ sắp diá»…n ra má»™t tráºn tương sát lá»›n lao, không biết tướng công có thấy ra chăng?
Cừu Cốc gáºt đầu :
- Tại hạ cũng nghĩ đến việc ấy.
- Ôn mỗ chỉ khuyên tướng công chớ nên dấn thân và o việc nguy hiểm nà y mà thôi.
- Sao váºy?
- Vì tướng công còn phải là m rất nhiá»u công việc như tìm lại ngưá»i cha chưa biết chết sống, háºn cừu cá»§a mẹ, lãnh đạo NgÅ© Lãnh Toà n Chân phái...
Cừu Cốc gáºt đầu, bá»—ng chà ng nhá»› đến ước hẹn cá»§a Khất Tiên nên muốn đến giúp ông lão má»™t tay, nhưng lại không muốn kéo theo Nữ Ương Thần và Nam Ôn Sát và o việc nguy hiểm nên giả vá» há»i :
- Tại sao nhị vị cũng ra ngoà i quan ải nà y thế?
- Ôn má»— y lá»i hứa đến ÄÆ°á»ng gia bảo, may gặp được sư tá»· cá»§a tướng công nên... hì hì hì...
Nữ Ương Thần liếc xéo :
- Anh chớ vội đắc ý, việc của chúng ta vẫn chưa xong đâu.
Nam Ôn Sát lè lưỡi :
- Hai chúng tôi hợp nhau đại náo ÄÆ°á»ng gia bảo, nhưng giết gần hết ngưá»i trong đó mà vẫn không thấy Bảo chá»§ xuất hiện, cuối cùng má»›i biết lão ÄÆ°á»ng đã Ä‘em má»™t số cao thá»§ ra ngoà i quan ải.
Nữ Ương Thần tiếp lá»i chồng :
- Chị sá»›m đã nghe tin quần hùng Trung Nguyên Ä‘ang rần rần kéo ra quan ải, đồng thá»i lại gặp ngưá»i từng giả mạo là m cha em cÅ©ng ở ngoà i đây nên vá»™i cùng lão Ôn theo ra đến đây.
Cừu Cốc gáºt đầu nói :
- Việc của em cũng chẳng khác mấy.
Nữ Ương Thần và Nam Ôn Sát nhìn nhau, rồi cùng nói :
- Chúng tôi có việc phải đi trước, hẹn gặp sau tại thà nh Liêu Dương.
Äá» nghị nà y tháºt hợp vá»›i dá»± tÃnh cá»§a Cừu Cốc nên chà ng đồng ý ngay. Ba ngưá»i chia tay, Cừu Cốc ngước mặt nhìn trá»i thì thấy mây Ä‘en che phá»§, gió thổi à o à o báo hiệu má»™t tráºn mưa to, bất giác chà ng thở dà i nghÄ© :
- “Trá»i lúc nắng lúc mưa, ngưá»i có khi há»a khi phúc, tháºt trên Ä‘á»i không là m sao mà ngỠđượcâ€.
Chà ng cố xóa bá» những ám ảnh vá» Thanh Thanh ra khá»i đầu, thi triển thân pháp Phi Tinh Truyá»n Háºn, nhắm hướng La Sát hà nh cung tiến tá»›i.
NÆ¡i nà y Cừu Cốc đã đến má»™t lần nên bây giá» ghé lại không khó khăn. Chỉ lạ là khung cảnh lúc nà y lại vắng vẻ, mạng nhện giăng tứ phÃa, tuyệt không có dấu vết là đã từng có ngưá»i ở. Chà ng thầm nghÄ© chắc giá» hẹn ước chưa đến nên nhảy lên má»™t cây xà nhà lá»›n, ngồi ẩn trên đó chá» Khất Tiên.
Má»™t lúc sau thì bá»—ng nghe tiếng chân khua động rồi Khất Tiên chầm cháºm từ ngoà i bước và o. Ông lão nâng hồ lô rượu lên uống má»™t hÆ¡i, đảo mắt nhìn tứ phÃa rồi cưá»i ha hả nói :
- Tháºt tức cưá»i, đã đến mà sao không ra mặt Ä‘i?
Cừu Cốc giáºt mình, Ä‘ang định nhảy xuống thì đột nhiên bên ngoà i đại Ä‘iện có tiếng cưá»i nói khà n khà n :
- Lão ăn mà y tháºt giữ đúng lá»i, khá khen.
Khất Tiên chỉ hừ má»™t tiếng, rồi lại uống má»™t hÆ¡i rượu. Chỉ thấy từ ngoà i cá»a bước và o má»™t hòa thượng to máºp, mặt mà y hung dữ, chÃnh là Thiên Lai Ma Tăng.
Ma Tăng vừa ra mặt liá»n nói :
- Ngươi nên uống cho đã đi, để lát nữa có chết cũng thà nh ma men.
Khất Tiên trợn mắt nói :
- Ngươi dám chắc sẽ hạ được ta?
Ma Tăng trầm giá»ng nói :
- Pháºt gia không có hÆ¡i đâu mà đấu khẩu vá»›i ngươi, ra tay Ä‘i, lâu nay ta từng nghe Äại La Thiên Chánh chưởng pháp cá»§a ngươi vô cùng lợi hại mà ?
Dứt lá»i lão đã đánh ra má»™t chưởng, Khất Tiên vá»™i đưa tay ra đỡ. Nghe bùng má»™t tiếng, rồi Khất Tiên lảo đảo, bị đẩy ra sau ba bước, còn Ma Tăng thì chỉ lùi lại má»™t bước mà thôi.
Khất Tiên cố gắng Ä‘iá»u hòa khà huyết, cưá»i lá»›n nói :
- Mưá»i năm không gặp, quả tháºt ngươi đã tiến bá»™ rất nhiá»u.
Ma Tăng mặt đầy sát khÃ, lại đánh ra má»™t chưởng, Khất Tiên cÅ©ng không né tránh, lại thẳng thắn đón đỡ. Lần nà y ông bị bức lùi ra sau thêm ba bước, miệng ứa máu tươi.
Thiên Lai Ma Tăng thấy Khất Tiên đã bị ná»™i thương liá»n buông tiếng cưá»i đắc thắng :
- Lão ăn mà y có gan thì đỡ thêm má»™t chưởng ná»a thá» xem.
Khất Tiên trợn mắt :
- Mưá»i chưởng nữa cÅ©ng chẳng sao cả.
Song chưởng của ông cùng lúc đánh ra, với thế công nà y ông đã dùng hết sức bình sinh để áp đảo địch.
Ma Tăng cưá»i khẩy, thẳng thắn đón đỡ.
“Ầmâ€, “Ầmâ€
Khất Tiên loạng choạng bước lùi liên tục, miệng lại ứa máu tươi. Thiên Lai Ma Tăng cÅ©ng không kém phần mệt nhá»c, lùi ra sau ba bước, cố gắng Ä‘iá»u hòa khà huyết.
Khất Tiên tá»± biết ná»™i lá»±c thua đối phương nên không còn ý định liá»u mạng nữa, dùng các thế biến hóa cá»§a Äại La Thiên Chánh chưởng pháp để là m tiêu hao sinh lá»±c địch.
Ma Tăng đã quen thuộc với lối đánh của Khất Tiên nên không hỠnao núng, sau khi tránh né ba chiêu thì phát ra ba chưởng liên hoà n, buộc Khất Tiên phải lùi vỠchỗ cũ, thêm một lúc nữa thì Thiên Ma chưởng pháp đã hoà n toà n chiếm ưu thế.
Cừu Cốc Ä‘ang định nhảy xuống trợ giúp thì từ bên ngoà i đã có má»™t bóng ngưá»i bay và o, trầm giá»ng quát :
- Dừng tay.
Ma Tăng và Khất Tiên giáºt mình, cùng thu chiêu lại, ngưá»i vừa và o chÃnh là ông lão cẩm y, ông ta quay sang Khất Tiên nói :
- Tôn giá là Phong Trần Nhất Khất Tiên?
Khất Tiên ngạc nhiên nói :
- ChÃnh là lão ăn mà y.
Ông lão cẩm y cưá»i ha hả nói :
- Ngưá»i nhà cả, để lão phu đứng ra giảng hòa có được không?
Khất Tiên hừ một tiếng nói :
- Không dám phiá»n tôn giá mệt nhá»c, lão ăn mà y nà y chưa chết được đâu.
Ông lão cẩm y rút trong mình ra một tấm kim bà i, giơ cao lên nói :
- Tôn giá có nháºn ra váºt nà y không?
Khất Tiên giáºt nảy mình, lắp bắp :
- Long... Long... Vân.. Lịnh?
- Tôn giá đã nháºn ra váºt nà y thì nên nghe lá»i ngưá»i giữ nó.
Khất Tiên nghiêm giá»ng nói :
- Xin há»i lịnh chá»§ là ai?
- Bản tòa không muốn trả lá»i ngươi.
- Theo lão ăn mà y nà y được biết thì Long Vân lệnh có cả thảy ba tấm. Tấm lá»›n do Ân chá»§ cất giữ, hai miếng nhá» hÆ¡n thì giao cho Tả Phổ Tinh Quan và Hữu Cung Tư Mệnh hai vị chưởng quản, nếu không gặp việc vô cùng trá»ng đại thì không bao giá» tùy tiện đưa ra cả.
- Nghe giá»ng Ä‘iệu cá»§a ngươi thì hình như muốn phản lại sao?
- Xin nói rõ lai lịch lịnh chá»§ thì lão ăn mà y sẽ láºp tức tuân lệnh, còn không thì... e rằng...
Ông lão cẩm y biến sắc, mặt lá»™ sát khà nhưng láºp tức biết mất, vá» cưá»i nói :
- Tôn giá nói không sai, vì trước mắt có việc trá»ng đại nên Ân chá»§ má»›i đưa ra Long Vân lệnh để triệu táºp các minh hữu cùng thuá»™c hạ trước kia cá»§a ngưá»i.
Khất Tiên trầm ngâm :
- Có thể cho lão ăn mà y nà y đến khấu đầu trước Ân chủ trước hay không?
- Tình thế trước mắt không cho phép là m như váºy, bây giá» tôn giá cứ theo lịnh mà là m, sau nà y gặp Ân chá»§ cÅ©ng chưa muá»™n.
- Thế thì lão ăn mà y nà y xin lỗi, không thể là m được.
Ông lão cẩm y giáºn dữ quát :
- Ngươi có biết chống lại Long Vân lệnh thì sẽ bị trừng phạt thế nà o không?
Khất Tiên gằn giá»ng nói :
- Ta thà sau nà y chịu trách phạt cá»§a Ân chá»§, còn hÆ¡n Ä‘i nghe lá»i là m báºy.
Ông lão cẩm y quát to :
- Váºy thì đừng mong sống sót qua đêm nay.
Rồi đánh ngay ra má»™t chưởng vô cùng mạnh mẽ, Khất Tiên than thầm, Ä‘ang định liá»u mạng chống trả thì bất ngá» từ đằng sau có má»™t chưởng lá»±c đánh ra, thẳng thắn đón đỡ thế công cá»§a ông lão cẩm y.
“Bùng†một tiếng, ngôi miếu bị chưởng lực là m cho chấn động, Thiên Lai Ma Tăng và Khất Tiên cũng bị tạt ra ngoà i năm sáu bước.
Ông lão cẩm y giáºt mình, nhìn kỹ lại thì nháºn ra ngưá»i vừa xuất chưởng can thiệp đó chÃnh là Cừu Cốc. Ông ta thầm biết gặp đối thá»§ khó chÆ¡i nên vá»™i đưa mắt ra hiệu cho Ma Tăng để tìm cách rút ra khá»i tòa cổ miếu.
Cừu Cốc quay sang Khất Tiên há»i :
- Lão tiá»n bối thương thế có sao không?
Khất Tiên lấy ra hai viên thuốc bá» và o miệng, lượm bầu rượu tu hai hÆ¡i dà i Ä‘oạn cưá»i nói :
- Chưa chết được đâu.
Cừu Cốc yên tâm, nhìn ông lão cẩm y quát :
- Tháºt ra ngươi là ai?
- Ngươi là cái thá gì mà há»i lão phu câu đó?
- ÄÆ°a kim bà i ra đây.
- Ngươi Ä‘ang nói nhảm chuyện gì váºy?
- ÄÆ°á»£c lắm, không đưa thì đừng hòng thoát ra khá»i tòa cổ miếu nà y.
Ông lão cẩm y không nói gì, chỉ cưá»i nhạt, bá»—ng có má»™t luồng khói xám xẹt đến ngưá»i Cừu Cốc.
Cừu Cốc không kịp đỠphòng, vá»™i vã sá» chiêu “Khói tá»a mưá»i dặm†ra chống đỡ, cÅ©ng là má»™t trong Tiá»m Long cá»u thức mà Thái Bạch Tiên Ông đã dạy chà ng.
Chiêu thức nà y quả tháºt là vô cùng hùng háºu, đánh bạt luồng khói ra ngoà i.
Cừu Cốc thấy đối phương giở thá»§ Ä‘oạn thì vô cùng giáºn dữ, nhà o và o đánh ngay. Hai bên kẻ qua ngưá»i lại chá»›p mắt đã hÆ¡n hai mươi chiêu, thế nà o cÅ©ng cá»±c kì nguy hiểm, chỉ cần ai sÆ¡ sẩy thì coi như tÃnh mạng sẽ láºp tức nguy hại.
Khất Tiên đứng nhìn mà thầm kinh hãi, ông đã được liệt và o Thất đại danh gia mà nhìn hai ngưá»i giao đấu không khá»i hổ thẹn trong lòng. Ông lão tá»± biết nếu là mình thì không ngoà i trăm hiệp chắc chắn sẽ bị đả thương.
Ông lão cẩm y bỗng hét lớn :
- NÆ¡i nà y quá cháºt hẹp, có gan thì ra ngoà i giao đấu vá»›i ta.
Nói dứt lá»i lão đã vá»t ngưá»i ra ngoà i, Cừu Cốc cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi cÅ©ng lão theo, Khất Tiên và Ma Tăng cÅ©ng lần lượt phóng theo.
Vừa ra đến bên ngoà i, Khất Tiên đã chú ý đến những con đom đóm lấp lánh ngoà i rừng, ông lo lắng nói :
- Cừu Cốc, mau kết thúc tráºn đấu, kẻo chúng còn nhiá»u quá»· kế.
Bá»—ng có má»™t giá»ng nói trầm trầm vang lên :
- Muộn rồi.
Rồi mấy bóng ngưá»i láºp tức xuất hiện, có cả Ngá»c Hư quán chá»§ và Tần Lãnh tam kiếm. Ông lão cẩm y cưá»i nhạt nói :
- Chá»— nà y sẽ là nÆ¡i chôn thây cá»§a hai ngươi, nếu có gì thắc mắc thì cứ xuống há»i Diêm Vương váºy.
Rồi lão quát lớn :
- Tấn công.
Láºp tức Tần Lãnh tam kiếm, Ngá»c Hư quán chá»§, Thiên Lai Ma Tăng cùng Tuyết SÆ¡n nhị xú rần rần bao vây Cừu Cốc và Khất Tiên và o giữa. Khất Tiên cưá»i ha hả nói :
- Tần huynh, thằng nhỠnà y có thù hằn gì với phái Tần Lãnh ư?
Äại ca cá»§a Tần Lãnh tam kiếm là Tần Thất sượng sùng nói :
- Khất huynh xin thông cảm, chúng tôi chỉ biết phụng lịnh mà thôi.
Khất Tiên hừ một tiếng :
- CÅ©ng là liên quan đến tấm Long Vân lệnh, ta xin há»i các ngươi đã có ai gặp lại Ân chá»§ chưa?
Tần Thất sững sỠ:
- Chưa.
Ông lão cẩm y vội quát lớn :
- Láºp tức ra tay, ai cãi lệnh láºp tức sẽ bị trừng phạt.
Má»i ngưá»i Ä‘ang gưá»m nhau thì bá»—ng nghe có tiếng ngâm nga từ xa vá»ng tá»›i :
“Cảnh Ä‘á»i tang tóc há»i vì ai?
Thiên thu ôm háºn Tú Xuân đà i
Khà phách oai hùng ra tro bụi
Hiên ngang chà sÄ© phải chôn vùiâ€
Giá»ng ca trong trẻo khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy động lòng. Má»i ngưá»i nhìn kỹ thì thấy ngưá»i hát là má»™t nho sinh áo lam, dáng vẻ vô cùng tiêu sái.
Ông lão cẩm y trầm giá»ng quát :
- Tôn giá là ai?
- Ta cao hứng hát và i câu thì có liên quan gì đến các ngưá»i?
- Äừng giả vá» ngây ngô nữa, mau nói tháºt ra.
Nho sinh áo lam lạnh lùng nói :
- Ngươi là m việc giết ngưá»i bịt miệng cá»§a ngươi, còn ta thì hát bà i hát cá»§a ta, ai mượn ngươi nhiá»u chuyện?
Dứt lá»i nho sinh lại nhịp nhịp thanh kiếm hát :
“Phù vân thiên lý sầu biên ải
Sông Dịch ngà n xưa vẫn chảy dà i
Gió lông hồn say nghiệp cung kiếm
Hóa công sao nỡ miệt anh tà iâ€
Ông lão cẩm y không thể dằn được, quát to :
- Ngươi là ai?
Nho sinh áo lam vẫn ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i, không thèm đếm xỉa đến ông lão cẩm y.
Äá»™t nhiên Tần Thất há»i :
- Xin há»i bà i ca mà tướng công vừa ca là xuất xứ từ đâu váºy?
Nho sinh áo lam nhìn Tần Thất, Ä‘ang định trả lá»i thì bá»—ng nhiên ông lão cẩm y đã đánh thẳng má»™t chưởng vá» phÃa y.
Nho sinh áo lam cưá»i nhạt, tung mình ra xa năm thước, tránh khá»i thế công cá»§a đối phương.
Ông lão cẩm y vừa thẹn vừa giáºn, tung mình nhảy tá»›i, lại đánh ra ba chưởng, thế đánh nà o cÅ©ng hiểm độc tuyệt luân.
Cừu Cốc ngẫm nghÄ© lại bà i hát cá»§a nho sinh áo lam vừa rồi, bá»—ng như chợt hiểu ra Ä‘iá»u gì đó, vá»™i tung mình phóng ra, quát lá»›n :
- Dừng tay.
Cừu Cốc vừa quát thì lại có tiếng tiêu từ xa vá»ng tá»›i, âm thanh réo rắt như thúc giục, khà thế bén nhá»n như Ä‘ao tên, vi vút giữa lưng trá»i.
Những ngưá»i hiện diện khi nghe tiếng tiêu Ä‘á»u xúc động tâm can, khà huyết cuồn cuá»™n dăng cao, bà ng hoà ng ngÆ¡ ngẩn.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:17 AM.
|

26-07-2008, 01:47 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 19
Bà máºt trùng trùng
Ông lão cẩm y định dùng thá»§ Ä‘oạn giết chết chà ng nho sinh áo lam để triệt tuyệt gốc bà i ca vừa rồi, nhưng khi nghe giá»ng nổi lên thì bá»—ng thất sắc quát lá»›n :
- Việc nà y tạm gác lại, giỠchúng ta giải tán.
Äoạn phất tay áo, tất cả ngưá»i phe La Sát hà nh cung Ä‘á»u láºp tức bá» Ä‘i, giữa mảnh đất hoang chỉ còn lại Khất Tiên, Cừu Cốc và nho sinh áo lam.
Khất Tiên nhìn Cừu Cốc nói :
- Ta và ngươi là đối thá»§ hắn muốn diệt khẩu, váºy mà bá»—ng nhiên hắn bỠý định thì chắc là có chuyện gì trá»ng đại sắp xảy ra.
Cừu Cốc chưa kịp trả lá»i thì nho sinh áo lam đã lên tiếng :
- Lão tiá»n bối Ä‘oán rất đúng, nếu hai ngưá»i không có việc gì quan trá»ng thì có thể Ä‘i theo tại hạ xem cho biết.
Khất Tiên ngẩng đầu nhìn nho sinh áo lam nói :
- Tôn giá là ai? Vừa rồi nghe lá»i hát cá»§a tôn giá thì thấy có ẩn chứa nhiá»u Ä‘iá»u, chẳng lẽ...
Bá»—ng ông lão im bặt, nhìn chằm chằm nho sinh áo lam má»™t lúc rồi báºt cưá»i nghiêng ngá»a nói :
- Hay tháºt! A đầu ngươi cải trang khéo lắm, suýt nữa ta cÅ©ng bị ngươi lừa.
Cừu Cốc lấy là m lạ, cũng để tâm nhìn kỹ thì kinh ngạc nói :
- Chị Thu?
Vì bất ngá» nên chà ng vẫn gá»i Từ Thanh Thu là chị, song chà ng lại sá»±c nhá»› đến hà nh động cá»§a nà ng trong La Sát hà nh cung nên bất giác cảm thấy chán ghét, quay mặt Ä‘i nÆ¡i khác.
Thanh Thu không để ý đến thái độ của Cừu Cốc, quay mình sang nói với Khất Tiên :
- Lão tiá»n bối có biết má»™t vụ đổ máu sắp xảy ra trên võ lâm không?
Khất Tiên nâng hồ lô rượu lên uống má»™t hÆ¡i dà i rồi gáºt gù :
- Biết chứ, nếu không thì ta đâu dám ngang nhiên chống lại Long Vân lệnh.
Ngươi là môn hạ cá»§a ai, cứ nói tháºt cho ta biết.
Cừu Cốc đứng bên cưá»i khẩy :
- Nà ng ta là tai mắt cá»§a lão già cẩm y lúc nãy, là m thằng mõ Ä‘i rao truyá»n tin tức.
Thanh Thu buồn rầu nói :
- Việc nà y không trách được em đã hiểu lầm, nhưng buá»™c lòng chị phải là m váºy.
Äôi mắt sáng như Ä‘iện, Khất Tiên nhìn Thanh Thu há»i :
- Bà i ca mà ngươi ca lúc nãy là bà i mà trước kia Ân chá»§ thưá»ng ngâm nga, có phải ngươi là con cá»§a má»™t ngưá»i bạn thân cá»§a Ân chá»§?
Thanh Thu thở dà i :
- Vãn bối không có ý giấu, nhưng vì sự bất đắc dĩ nên chưa nói ra được trong lúc nà y. Chúng ta phải đi thôi, tình hình không thể cho chúng ta do dự được nữa.
Khất Tiên gáºt đầu :
- Váºy chúng ta Ä‘i thôi.
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Lần trước bị gạt một lần đủ rồi, tôi không đi...
Khất Tiên ngạc nhiên vô cùng, nói :
- Ngươi không đi mạo hiểm cũng tốt...
Cừu Cốc biết Khất Tiên không hiểu ý mình nên giải thÃch :
- Dù cho hung hiểm đến đâu thì vãn bối cÅ©ng không sợ, chỉ vì biết ngưá»i biết mặt mà không biết lòng nên vãn bối không muốn để cho ngưá»i ta lợi dụng mà thôi.
Khất Tiên cưá»i ha hả nói :
- Lão phu sống đến ngà y hôm nay thì cũng là quá đủ rồi, Thanh Thu, chúng ta đi thôi.
Từ Thanh Thu nhìn Cừu Cốc buồn rầu nói :
- Chị biết em đã hiểu lầm chị, nhưng hiện giá» chị không thể giải thÃch, sau nà y em sẽ hiểu ra.
Nói dứt lá»i nà ng cùng Khất Tiên phóng ngưá»i vút Ä‘i, trong khoảnh khắc hai chiếc bóng đã mất dạng.
Cừu Cốc thở dà i, buồn bã từ từ tiến bước.
Bá»—ng chà ng chợt thấy hai bóng ngưá»i má»™t tăng má»™t đạo Ä‘ang thi triển khinh công thoáng qua, tánh hiếu kỳ nổi lên, chà ng láºp tức tung mình theo dõi.
Cừu Cốc ngỡ rằng đối phương không phát hiện ra mình, nà o ngá» chạy không quá hai mươi trượng thì hai ngưá»i phÃa trước đã dừng bước, trầm giá»ng quát :
- Kẻ nà o theo dõi phÃa sau?
Cừu Cốc không khá»i ngạc nhiên, vá»™i dừng chân lại. Dưới ánh trăng sáng, chà ng thấy hai ngưá»i đó gồm má»™t tăng nhân thân hình cao lá»›n, mặt đỠnhư máu, mặc chiếc cà sa và ng, cá»±c kỳ hung tợn và má»™t đạo nhân râu dà i lưng mang má»™t thanh cổ kiếm. Chà ng nghiêng mình nói :
- Tại hạ là Lữ Cừu Cốc, chỉ là vô tình đi ngang, xin nhị vị chớ hiểu lầm.
Äạo nhân ngạc nhiên nói :
- Có phải Lữ Cừu Cốc đã được báu kiếm nÆ¡i Kiếm Äà m phải không?
- Vâng! Xin há»i pháp hiệu cá»§a đạo trưởng.
Äạo nhân nghe Cừu Cốc nháºn là chá»§ thanh báu kiếm từng hạ biết bao nhân váºt có mặt tại Kiếm Äà m thì thất sắc nói :
- Bần đạo Diệu thông, vị kia là Trình Giác Tá»± trưởng lão Huyá»n Nhất Thiá»n Sư.
Cừu Cốc chắp tay :
- Ngưỡng mộ, ngưỡng mộ.
Huyá»n Nhất há»i :
- Äang đêm thanh vắng, thà chá»§ đến đây có việc gì không?
Cừu Cốc nghe lão há»i khinh khỉnh thì cưá»i nhạt nói :
- Mục Ä‘Ãch cÅ©ng giống hai vị mà thôi.
Huyá»n Nhất là ngưá»i thẳng thắn nên vừa nghe đã tin ngay, thất kinh nói :
- Chẳng lẽ thà chá»§ cÅ©ng có thiệp má»i?
Äoạn ông lắc đầu tá»± trả lá»i :
- Không lẽ, tuổi còn nhá» thế nà y thì đâu thể và o há»™i minh hữu cá»§a Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục được chứ?
- Minh hữu Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục?
Thấy Cừu Cốc ngạc nhiên lặp lại, Diệu Thông biết ngay là Huyá»n Nhất đã bị gạt, lão bất mãn liếc nhìn ngưá»i bạn đồng hà nh. Huyá»n Nhất biết mình lỡ lá»i nên cưá»i ha hả nói :
- Bần đạo lỡ lá»i, mong thà chá»§ đừng nhắc lại trước mặt ngưá»i khác.
Diệu Thông mặt đằng đằng sát khà :
- Phà m ai biết được bà máºt trong Phổ Kiếm Minh thì không thể sống sót, thiá»n sư không thể coi thưá»ng việc ấy.
Huyá»n Nhất là ngưá»i thô lá»— hung tà n, không biết Diệu Thông có âm mưu muốn chiếm Thần kiếm cá»§a Cừu Cốc nên tiến lên hai bước nói :
- Nhóc con, lúc nãy ta vô tình nói ra má»™t câu, ai ngá» lại mang há»a cho ngươi.
Lão tăng tháºt là áy náy, sau khi ngươi chết thì ta sẽ cầu kinh nguyện cho ngươi sá»›m được siêu độ.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Ai chết còn chưa biết, ta chỉ ngạc nhiên cái tổ chức nà y là gì mà ác độc đến ná»—i hở ra là phải giết ngưá»i bịt miệng như váºy?
Diệu Thông trầm giá»ng nói :
- Nhóc con, ngươi sắp chết nên nói cho ngươi nghe cÅ©ng được. Phổ Kiếm Minh là má»™t tổ chức bà máºt để phục quốc, Ân chá»§ là con cháu cá»§a Thái Tổ hoà ng đế, phà m ai là ngưá»i Hán cÅ©ng phải ra sức á»§ng há»™ tổ chức nà y.
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Chỉ sợ kẻ gian giả mạo danh nghÄ©a mà thôi, nếu tháºt là má»™t tổ chức chÃnh đáng thì lẽ nà o lại hung tà n như thế.
Diệu Thông biến sắc, quát to :
- To gan, ngươi dám nhục mạ Phổ Kiếm Minh ư?
Dứt lá»i lão đã tuốt kiếm chém tá»›i, Huyá»n Nhất cÅ©ng hét to má»™t tiếng, song chưởng ồ ạt đánh ra.
Cừu Cốc thấy hai ngưá»i hợp công thì không khá»i tức giáºn, rút Thần kiếm chém ra. Má»™t luồng hồng quang chém tá»›i, sức mạnh kinh khá»§ng là m cho Huyá»n Nhất và Diệu Thông phải kinh hồn, vá»™i nhảy dạt ra hai bên để tránh.
Ngay lúc đó có má»™t trà ng cưá»i vang dá»™i phát ra, Khất Tiên và Thanh Thu như hai con chim đáp xuống. Khất Tiên nhìn Diệu Thông nói :
- Lão mÅ©i trâu, ngươi định cháºn đưá»ng ăn cướp hay là có ý muốn báo thù?
Diệu Thông thấy Khất Tiên tới thì biết ý định cướp Thần kiếm không thà nh, lão vỠthở dà i nói :
- Bần đạo đâu muốn là m khó má»™t đứa con nÃt, ngặt vì hắn đã biết bà máºt trong Phổ Kiếm Minh nên buá»™c lòng phải giết để diệt khẩu.
Khất Tiên cưá»i ha hả :
- Phổ Kiếm Minh sau khi bị thất bại thì đã truyá»n ra võ lâm khắp chốn, còn gì là bà máºt nữa. Nhóc con nà y là con trai cá»§a Lữ Tá» Thu, má»™t há»™i viên xuất sắc cá»§a há»™i trước kia nên ta muốn đưa hắn tá»›i tham dá»±, các ngươi không phản đối chứ?
Diệu Thông thấy Huyá»n Nhất không có ý kiến nên đà nh xuôi giá»ng :
- Nếu các hạ đã chịu gánh trách nhiệm thì bần đạo cũng không nói nữa.
Khất Tiên hừ lạnh :
- Dù ngươi muốn nói cũng không được.
Äoạn dắt Cừu Cốc và Thanh Thu cất bước. Hai ngưá»i thá»§y chung vẫn không nói chuyện vá»›i nhau nữa, Thanh Thu vẫn để cho Cừu Cốc hiểu lầm mà không giải thÃch.
Cừu Cốc nhìn Khất Tiên há»i :
- Lão tiá»n bối, ngưá»i cÅ©ng là há»™i viên cá»§a Phổ Kiếm Minh?
- Phải, trước kia ta đã gia nháºp tổ chức nà y.
- Váºy còn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục là gì?
- Äó là má»™t cuốn sách, trong đó có tên tuổi há»™i viên, quy luáºt cá»§a há»™i và mấy nÆ¡i địa thế bà máºt cá»§a tổ chức. Quan trá»ng hÆ¡n hết là có má»™t bản đồ chỉ dẫn chá»— cất báu váºt.
- Cuốn sách ấy do ai cất giữ?
- Trước kia do Ân chá»§ tá»± cất giữ, nhưng từ khi sá»± việc thất bại thì không hiểu đã lá»t và o tay ai.
- Tiá»n bối có tin là Ân chá»§ vẫn còn tại thế không?
- Ân chá»§ công dà y đức trá»ng có thể sánh như thần tiên trên trá»i nên lão tin rằng ngưá»i vẫn còn sống.
- Nói váºy đêm nay là do ngưá»i đứng ra triệu táºp chăng?
Khất Tiên trầm ngâm :
- Khó nói lắm.
Cừu Cốc Ä‘ang định há»i thêm thì Khất Tiên đã nói :
- Có ngưá»i tá»›i.
Ba ngưá»i láºp tức ẩn và o bụi cây, quả nhiên má»™t lúc sau đã thấy hai bóng ngưá»i lẹ là ng vụt qua, chÃnh là Hạc Linh VÅ© SÄ© và Kim Kiếm thư sinh.
Cừu Cốc vừa trông thấy hai ngưá»i há» thì láºp tức nổi giáºn, định tung mình Ä‘uổi theo nhưng Khất Tiên đã giữ lại nói :
- Khoan đã, chỠviệc đêm nay xong thì ngươi báo thù cũng không muộn.
Cừu Cốc nói :
- Vãn bối không phải là ngưá»i cá»§a Phổ Kiếm Minh thì đến là m gì vô Ãch?
Khất Tiên cưá»i nói :
- Ä‚n mà y ta trước nay chưa há» gạt ngưá»i, tháºt ra trên ngưá»i ngươi có ẩn chứa má»™t bà máºt trá»ng đại nên không thể không có ngươi đêm nay.
Cừu Cốc hoang mang :
- Lão tiá»n bối nghe ai nói trong mình cháu có bà máºt?
Từ Thanh Thu cưá»i nhẹ :
- Là chị nói.
Nà ng không đợi Cừu Cốc nói đã quay sang Khất Tiên :
- Lúc nà y Hồng tổng quản cùng má»i ngưá»i đột nhiên mất dạng, có lẽ đã Ä‘i vá» hướng nà y chăng?
Thì ra lúc nãy hai ngưá»i Ä‘uổi theo ông lão cẩm y nhưng bị lạc hướng nên quay vá» tìm Cừu Cốc, may gặp chà ng Ä‘ang ác đấu vá»›i Diệu Thông và Huyá»n Nhất.
Khất Tiên gáºt đầu :
- Có lẽ lắm, song hiện giỠhai bên sự việc nà o cũng khẩn cấp cả, ta biết lo bên nà o đây?
- Việc cá»§a Nam SÆ¡n Thà nh Tá» còn đến má»™t ngà y má»™t đêm nữa, nếu ta Ä‘i gấp thì cÅ©ng kịp, vì váºy chúng ta nên là m việc nà y trước thì hÆ¡n.
- Phải đấy, trước mắt chúng ta cÅ©ng chỉ là m được váºy thôi.
Ba ngưá»i láºp tức chạy theo, thấy trong núi có má»™t tòa nhà rất lá»›n, trước mắt là má»™t khoảng sân rá»™ng, có rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang tụ há»p. Thì ra vì cá»a tòa nhà còn đóng kÃn nên quần hùng Ä‘ang chỠđợi phÃa trước sân.
Thanh Thu nói :
- ÄÃch thị là nÆ¡i đây rồi.
Cừu Cốc Ä‘ang định há»i cho rõ thì bá»—ng nhìn thấy Thiết Kỳ Ngân Tinh, trong lòng không khá»i bừng lá»a giáºn, láºp tức nhảy đến quát to :
- Ãc tặc, nháºn ra Lữ má»— chăng?
ÄÆ°á»ng Hoà ng dưá»ng như đã nháºn được tin ÄÆ°á»ng gia bảo bị thảm trạng nên mắt lá»™ hung quang nói :
- Tiểu tá», ta chưa kịp tìm ngươi thì ngươi đã ná»™p mạng rồi, tốt lắm.
Hai bên láºp tức gằm ghè chuẩn bị xuất thá»§.
Khất Tiên vội nhảy đến nói :
- Lúc nà y chưa phải là lúc thanh toán háºn thù, có việc gì thì cÅ©ng nên để qua đêm nay.
Cừu Cốc trầm giá»ng :
- Lão tặc nà y đã giết mẹ cháu, cháu không thể tha cho lão được.
ÄÆ°á»ng Hoà ng tức giáºn nói :
- Xin má»i Khất huynh tránh ra, thằng súc sinh nà y trong má»™t đêm đã giết trên trăm mạng ngưá»i tại ÄÆ°á»ng gia bảo, không thể bá» qua.
Khất Tiên thấy không thể cản ngăn liá»n cưá»i lá»›n nói :
- Thôi được, váºy thì để ta là m chứng, không ai được xen và o, hai ngưá»i cứ đánh tay đôi Ä‘i.
Bỗng lúc ấy, Ma Âm cốc Thiết Tranh lão bà bước đến nói :
- Các ngươi muốn đánh nhau thì đợi đến lúc khác hãy tÃnh, đêm nay đừng có ầm Ä© ở đây.
Cừu Cốc thấy lão bà thì cà ng giáºn, cưá»i gằn :
- Ngươi lôi thôi gì đó, tiểu gia còn chưa tÃnh nợ xong vá»›i ngươi.
Thiết Tranh lão bà láºp tức lấy cây đà n cầm tay, quát lá»›n :
- ÄÆ°á»£c, thế thì cứ và o đây mà thanh toán.
Cừu Cốc giáºn dữ :
- Hai ngươi cứ xông và o một lượt, tiểu gia quyết không sợ các ngươi.
Rồi chà ng láºp tức tung ra má»™t chưởng.
Thiết Tranh lão bà đứng trước mặt má»i ngưá»i không tiện dùng vÅ© khà nên láºp tức giÆ¡ hữu chưởng ra đỡ.
“Bùng†má»™t tiếng, hai chưởng chạm nhau, lão bà là má»™t trong Thất đại danh gia mà cÅ©ng bị chấn động phải lùi lại tám bước, miệng rỉ máu tươi, tất cả má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u kinh ngạc trước ná»™i lá»±c cá»§a Cừu Cốc.
ÄÆ°á»ng Hoà ng không muốn mang tiếng hai đánh má»™t nên lặng lẽ đứng quan sát. Thiết Tranh lão bà lấy cây thiết tranh khảy má»™t trà ng dà i Ä‘oạn cưá»i lá»›n :
- Tên tiểu tá» kia, nếu không giết được ngươi đêm nay thì ta cÅ©ng không muốn sống trên Ä‘á»i nữa.
Má»i ngưá»i thấy lão bà sá» dụng Tam Thương Thất Tuyệt Khúc thì không khá»i thầm kinh sợ, vì khúc nhạc nà y vô cùng bá đạo, nếu công lá»±c ngưá»i sá» dụng hÆ¡n đối phương thì không sao, còn ngược lại thì sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, đủ thấy bà đã nóng giáºn đến mức mất khôn rồi.
Hồ Thương kiếm khách Hà n Kỳ vội vã bước tới nói :
- Thiết Tranh lão bà ngươi định là m gì thế?
Thiết Tranh lão bà gằn giá»ng :
- Hà n Kỳ, ngưá»i đừng xen và o việc cá»§a ta.
Kim Kiếm thư sinh và Hạc Linh VÅ© SÄ© vốn háºn Cừu Cốc nên vá»™i xen và o :
- Tiểu tá» nà y dám cả gan ra mặt chống chá»i vá»›i Tam Cốc, Nhị Trang, Nhất Bảo ta, nếu không nhân cÆ¡ há»™i nà y trừ khá» hắn thì e rằng sau nà y sẽ ân háºn.
Hà n Kỳ nghe váºy thì nổi giáºn quát lá»›n :
- Ngươi nói váºy là có ý gì?
Kim Kiếm thư sinh cưá»i lạnh lùng :
- Ngươi cùng hắn không còn là cha vợ, con rể nữa, cần gì phải bảo vệ hắn.
Hà n Kỳ trợn mắt :
- Äó là việc nhà cá»§a ta, ngươi có quyá»n gì xen và o?
Hạc Linh Vũ Sĩ rút kiếm ra nói :
- Phà m ai ra mặt giúp đỡ tên há» Lữ thì chúng ta Ä‘á»u giết chẳng tha.
ÄÆ°á»ng Hoà ng cÅ©ng lấy cây thiết kỳ sau lưng xuống, láºp tức quần hùng ÄÆ°á»ng gia bảo Ä‘á»u tuốt khà giá»›i cầm tay, chuẩn bị xông và o.
Tiếp theo là Tà n Long cưu, Ma Âm cốc, Ma Vân Phong, tất cả môn hạ Ä‘á»u chá» lệnh giao đấu.
Hà n Kỳ thét :
- Lũ chuột nhắt dám cả gan?
Ông đánh ra má»™t chưởng, ra tay trong lúc phẫn ná»™ nên uy lá»±c vô cùng, quần hùng ÄÆ°á»ng gia bảo Ä‘á»u bị chưởng phong đánh dạt ra.
Khất Tiên đắc ý cưá»i ha hả :
- Äúng đấy, đã là ngưá»i nhà thì đâu giống như ngưá»i ngoà i.
ÄÆ°á»ng Hoà ng gằn giá»ng nói :
- Chẳng lẽ Hà n huynh muốn giúp tiểu tỠđó mà gây thù với huynh đệ sao?
Hà n Kỳ cưá»i nhạt :
- ÄÆ°á»ng huynh đến đây hôm nay mục Ä‘Ãch là tìm thù hay còn ý khác?
- Bất luáºn là mục Ä‘Ãch gì, Hà n huynh cÅ©ng không thể đối vá»›i ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo như thế, Hà n Kỳ ngá»a mặt lên trá»i cưá»i nói :
- Ta không phải là bảo vệ tên há» Lữ, chẳng qua ta thấy ngứa mắt khi bá»n ngươi hiếp đáp kẻ háºu bối mà thôi.
ÄÆ°á»ng Hoà ng nổi giáºn :
- Váºy tà n sát ÄÆ°á»ng gia bảo là đúng hay sao?
- Hừ! Nếu không có Phỉ Thúy cốc thì là m gì có ÄÆ°á»ng gia bảo?
Hà n Kỳ vốn tÃnh thẳng thắn, ông nhắc lại chuyện nà y là m cho ÄÆ°á»ng Hoà ng không nhịn được nữa, quát to :
- Thì ra tà n sát ÄÆ°á»ng gia bảo là do ngươi chá»§ xướng ư?
Hà n Kỳ cũng tuốt kiếm cầm tay :
- Thiết Kỳ Ngân Tinh chỉ có thể nhát được kẻ khác, đối với Hà n mỗ thì đừng hòng.
Cừu Cốc thấy bá»n ngưá»i Tam Cốc, Nhị Trang, Nhất Bảo bao váºy chà ng thì đã định đánh cho chúng má»™t tráºn, nhưng lại thấy Hà n Kỳ ra mặt nên đà nh thở dà i nhẫn nại đứng theo dõi, thá» xem lòng dạ cá»§a Hà n Kỳ thế nà o.
GiỠthấy Hà n Kỳ vì chà ng mà sắp đánh nhau quyết tỠnên vội nhảy đến nói :
- Hà n lão tiá»n bối, xin ngưá»i để cho vãn bối tá»± thanh toán món nợ nà y.
Hà n Kỳ nhìn chà ng má»™t hồi rồi gáºt đầu :
- Váºy cÅ©ng được.
Ông quay sang ÄÆ°á»ng Hoà ng nói :
- Sẽ có ngà y Hà n mỗ thỠsức Thiết Kỳ Ngân Tinh.
ÄÆ°á»ng Hoà ng không dám phân tâm, ngầm váºn công nắm chắc Thiết Kỳ rồi nói :
- Tiểu tá», mau tuốt kiếm ra.
Äứng trước kẻ thù giết mẹ, Cừu Cốc không nhân nhượng, chà ng láºp tức rút Long Tuyá»n kiếm chém tá»›i, ÄÆ°á»ng Hoà ng không dám xem thưá»ng, vá»™i dùng hết sức phòng thá»§ nghiêm máºt, chá» cÆ¡ há»™i phản công.
Kim Kiếm thư sinh và Hạc Linh VÅ© SÄ© đưa mắt nhìn nhau rồi Hạc Linh VÅ© SÄ© khẽ gáºt đầu, bước đến Thiết Tranh lão bà khẽ nói :
- Lão bà hãy đến giúp cho ÄÆ°á»ng Hoà ng, còn tôi cùng Kim Kiếm thư sinh sẽ ngăn chặn Khất Tiên và Hà n Kỳ.
Thiết Tranh lão bà gáºt đầu, láºp tức nhảy và o trợ chiến.
Hà n Kỳ thấy váºy quát lá»›n :
- Ngươi định là m gì?
Liá»n tung chưởng đánh ra cản lại, bá»—ng ông nghe tiếng kiếm réo từ sau lưng vung tá»›i nên vá»™i lách mình tránh né, ngưá»i đánh lén chÃnh là Kim Kiếm thư sinh.
Hà n Kỳ giáºn dữ thét :
- Giá»i lắm, lão phu lâu nay cÅ©ng có ý muốn thá» tuyệt há»c cá»§a Tà n Long cư, váºy hôm nay chúng ta không cần ngại ngùng nữa, hãy tung hết bản lãnh ra Ä‘i.
Lúc đó Hạc Linh VÅ© SÄ© cÅ©ng đã bất ngá» tấn công Khất Tiên, lão biết võ công mình còn kém Khất Tiên má»™t báºc nên đã bất thần chiếm tiên cÆ¡, mục Ä‘Ãch chỉ là ngăn không cho ông ta giúp đỡ Cừu Cốc.
ÄÆ°á»ng Hoà ng thấy Thiết Tranh lão bà xông và o thì cưá»i ha hả nói :
- Tốt lắm, tất cả các ngươi mau xông và o!
Láºp tức các tay cao thá»§ cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo ùn ùn xông và o vây công.
Lúc đầu cuá»™c đấu còn công bình, giá» thấy bá»n ngưá»i Tam Cốc, Nhị Trang, Nhất Bảo vây đánh má»™t mình Cừu Cốc thì quần hà o có rất nhiá»u ngưá»i bất bình, song không ai dám ra mặt can thiệp.
Trong đám đông chỉ có má»™t ngưá»i nét mặt vẫn lạnh lùng, bình thản, dưá»ng như không há» bị sá»± xáo trá»™n trước mắt là m ảnh hưởng đến tinh thần. Ngưá»i đó chÃnh là chà ng nho sÄ© áo lam, tức là Từ Thanh Thu giả trang.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:18 AM.
|

26-07-2008, 01:48 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 20
Hoa tình lại nở
Từ lúc đến ngôi sÆ¡n trang bà máºt nà y, Thanh Thu đã lưu ý quan sát tứ phÃa song vẫn không thấy có gì là đặc biệt cả. Nà ng phân vân tá»± thấy có hai Ä‘iá»u vô lý.
Äiá»u thứ nhất, chung quanh sÆ¡n trang cá» cây không thể sống nổi, nếu nói rằng Ân chá»§ ẩn cư lánh Ä‘á»i thì cÅ©ng không Ä‘i lá»±a nÆ¡i nà y.
Äiá»u thứ hai, lối xây cất trang viện nà y không to hÆ¡n các trang viện thưá»ng là bao, cá»a nẻo lại Ãt, không có lầu các, giá» lại im lặng như tá», đèn Ä‘uốc chẳng có.
Trước hai Ä‘iểm nghi ngỠấy, nà ng chỉ đứng ngoà i để xem xét tình thế nên không để ý đến vụ lá»™n xá»™n trước mắt. Nà ng tin chắc rằng đêm nay thế nà o cÅ©ng có chuyện xảy ra, váºy mà tại sao tá»›i giá» vẫn chưa có động tÄ©nh gì cả?
Lúc ấy cuá»™c đấu giữa Cừu Cốc vá»›i đối phương ngà y cà ng quyết liệt, chà ng như má»™t con hổ dữ Ä‘ang tả xung hữu đột vá»›i thanh Long Tuyá»n kiếm trong tay, chưa đầy ná»a giá» mà cao thá»§ ÄÆ°á»ng Gia đã thiệt hại tám mạng.
Tuy váºy, Cừu Cốc cÅ©ng cảm thấy mệt má»i trước sá»± hợp sức tấn công cá»§a Thiết Kỳ và Thiết Tranh.
Bá»—ng ngay lúc đó có má»™t lão đạo trưởng lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm từ ngoà i cốc lướt và o, trầm giá»ng quát :
- Dừng tay.
Tiếng quát chứa đầy ná»™i lá»±c, chấn dá»™i vang rá»n là m cho má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy Ä‘inh tai nhức óc, không hẹn mà cùng dừng tay cả lại.
Äạo trưởng từ tốn nói :
- Quý vị Ä‘á»u là nhân váºt có tiếng tăm trên giang hồ, váºy tại sao lại vây công má»™t cáºu thiếu niên như váºy?
Thiết Tranh lão bà trợn mắt quát :
- Ngươi là cái thá gì mà lại xen và o chuyện nà y?
- Bần đạo Tỵ Trần, Chưởng môn Ngũ Lãnh Toà n Chân phái.
ÄÆ°á»ng Hoà ng và Thiết Tranh lão bà giáºt mình kinh hãi, tuy môn phái nà y gần đây Ãt ra mặt trên giang hồ nhưng trước kia uy danh cá»§a Äá»™ Phà m Chân Nhân không ai là không kÃnh ngưỡng.
ÄÆ°á»ng Hoà ng hạ giá»ng chắp tay nói :
- Thì ra là Tỵ Trần đạo trưởng, ngưỡng mộ, ngưỡng mộ.
Äoạn ông hạ giá»ng tiếp :
- Tiểu tá» nà y hung tà n, thừa phúc lão phu không có ở nhà đã tà n sát hÆ¡n trăm ngưá»i tại ÄÆ°á»ng gia bảo, cho dù là ai há»— trợ cho y thì mối thù nà y ÄÆ°á»ng má»— quyết phải báo.
Tỵ Trần cưá»i nhạt :
- Giết ngưá»i Ä‘oạt thuốc, máu đổ Phỉ Thúy cốc là do ai tạo ra? Gieo gió thì gặt bão, có gì mà phải thắc mắc.
ÄÆ°á»ng Hoà ng giáºn dữ to tiếng nói :
- Chẳng lẽ đạo trưởng muốn bênh vực hắn ư?
- Việc của Lữ Cừu Cốc cũng là việc của Tỵ Trần nà y. Cho dùng quý vị không tìm Cừu Cốc thì Ngũ Lãnh Toà n Chân phái cũng tìm quý vị để thanh toán món nợ Phỉ Thúy cốc.
Thiết Tranh lão bà , Kim Kiếm thư sinh và Hạc Linh Vũ Sĩ ùn ùn xáp đến, nói :
- Tháºt là nói khoác không biết thẹn, có giá»i thì ra tay Ä‘i.
Tỵ Trần lạnh lùng nói :
- Äêm nay không phải là lúc chúng ta tranh hùng, nếu quý vị còn sống thì ngà y nà y năm sau chúng ta hẹn ở ÄÆ°á»ng gia bảo để thanh toán má»i việc.
Dứt lá»i, ông ngoắt Cừu Cốc nói :
- Sư đệ, theo ta! Khất Tiên và Hà n Kỳ đại hiệp nếu không có việc gì thì cÅ©ng má»i theo bần đạo má»™t thể.
Cả bốn ngưá»i láºp tức lướt Ä‘i, bá»n ngưá»i Tam Cốc, Nhị Trang, Nhất Bảo Ä‘á»u xuôi tay không dám ngăn cản.
Äi được má»™t lúc thì má»i ngưá»i đến má»™t đám rừng ráºm rạp, có bốn đạo sÄ© đã canh gác từ lâu, vừa thấy má»i ngưá»i đến thì há» liá»n cúi đầu chà o.
Tỵ Trần khẽ nói :
- Canh giữ đưá»ng và o, không cho kẻ nà o qua lại.
Bốn đạo sĩ vâng lệnh, quay gót lướt đi.
Tỵ Trần quay ngưá»i lại, cúi đầu thi lá»… nói :
- Tệ sư đệ may được nhị vị giúp sức, bần đạo xin thay mặt cảm tạ.
Khất Tiên cưá»i ha hả nói :
- Khách sáo quá, khách sáo quá! Ăn mà y nà y với hắn có duyên số, vả lại nghĩ tình Lữ TỠThu lúc trước chứ không phải mua lòng Ngũ Lãnh Toà n Chân phái đâu.
Hà n Kỳ cÅ©ng cưá»i nói :
- Lần nà y tôi ra tay cũng không phải là thương hắn, mà chỉ vì thấy ngứa mắt bất bình mà thôi.
Tỵ Trần vẫn cưá»i :
- Dù thế nà o đi nữa thì bần đạo cũng xin ghi nhớ công ơn giúp sức đêm nay.
Nói đến nay ông bá»—ng nghiêm giá»ng há»i :
- Nhị vị đại hiệp đến TỠVong thà nh có việc gì thế?
Khất Tiên lắc đầu đáp :
- Ä‚n mà y nà y vá»›i thằng nhãi con kia vì rượt theo Kim Kiếm thư sinh mà tá»›i chứ tháºt ra cÅ©ng chẳng hiểu là việc gì.
Hà n Kỳ thì thở dà i nói :
- Không giấu gì, lão phu vì muốn tìm di bảo cá»§a tiá»n triá»u Thái Tổ mà đến.
- Có phải “Tiên Tần võ thuáºt Táºp thà nh†không?
- Sao đạo trưởng biết?
- Gần đây nghe đồn nÆ¡i sÆ¡n trang nà y là má»™ địa thá»i Thái Tổ, dưới đó chôn rất nhiá»u di bảo cá»§a Tiên hoà ng. Món quà nhất là cuốn bà kÃp “Tiên Tần võ thuáºt Táºp thà nhâ€, trong ấy có ghi nhiá»u tuyệt há»c võ công mà Tống Thái Tổ khi còn lưu lạc giang hồ đã sá» dụng. Ngoà i ra, trong đó có rất nhiá»u cÆ¡ quan, cứ đúng trăm năm thì lại mở cá»a má»™t lần, kẻ và o chỉ cần Ä‘em theo má»™t cây Thần kiếm hay bảo Ä‘ao thì an toà n, giá» mở cá»a lại là ngà y mai, có phải váºy không?
Hà n Kỳ cưá»i nói :
- Thì ra đạo trưởng cũng biết chuyện đó.
Tỵ Trần cưá»i ha hả nói :
- Bần đạo vốn là Chưởng môn má»™t phái, dù cho không muốn biết thì cÅ©ng có ngưá»i báo cáo lại mà .
Khất Tiên tÃnh vốn nóng nảy, nói ngay :
- Chẳng lẽ đạo trưởng gá»i bá»n tôi đến đây chỉ để nói việc nà y thôi sao?
Tỵ Trần nghiêm giá»ng nói :
- Việc nà y xem ra có nhiá»u nghi vấn. Tại sao ngưá»i biết được bà máºt nà y không Ä‘i lấy báu váºt má»™t mình mà lại tiết lá»™ cho nhiá»u ngưá»i khác biết như váºy? Tin nà y là ai đồn đãi ra? Những nhân váºt táºp trung Ä‘á»u là những tai mắt cá»§a võ lâm Trung Nguyên cả, có khi nà o bên trong còn ẩn chứa âm mưu trá»ng đại nà o không?
Hà n Kỳ và Khất Tiên gáºt đầu liên tiếp, nói :
- Äúng váºy, có lẽ tin nà y là thất thiệt.
Tỵ Trần nói :
- Tháºt ra có thể ngưá»i biết thông tin ban đầu do biết trong má»™ địa vô cùng nguy hiểm nên cố tình đồn đãi ra ngoà i để má»i ngưá»i đâm đầu và o, sau đó há» là m ngư ông đắc lợi. Còn không thì hỠđặt cạm bẫy để ám hại quần hùng.
Khất Tiên gáºt đầu :
- Rất có lý.
Bá»—ng như sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, ông quay đầu lại hoảng hốt nói :
- Không xong rồi, tại sao Thanh Thư không theo chúng ta đến đây?
Cừu Cốc cưá»i nhạt nói :
- Tiá»n bối cứ yên tâm, nà ng không bị gì đâu.
Äá»™t nhiên, có má»™t giá»ng nói trong trẻo tiếp lá»i chà ng :
- Cốc đệ, em vẫn còn nghi ngỠchị sao?
Cừu Cốc biết ngay đó là Thanh Thu nhưng chà ng không buồn quay lại, cÅ©ng không trả lá»i, lạnh lùng hừ má»™t tiếng.
Nét mặt Tỵ Trần hÆ¡i có vẻ tức giáºn, ông đã cho ngưá»i canh gác các ngõ đưá»ng mà cô gái nà y lại ra và o má»™t cách êm thắm, chẳng khác nà o gián tiếp xem thưá»ng NgÅ© Lãnh Toà n Chân.
Thanh Thu là cô gái thông minh tuyệt đỉnh, nà ng thấy thế vội nói :
- Vãn bối không cố ý nghe lén các vị nói chuyện, xin tiá»n bối tha lá»—i cho.
Tỵ Trần cưá»i nói :
- Khá biết chuyện! Khá biết chuyện!
Hà n Kỳ bá»—ng nhiên gằn giá»ng nói :
- Chỉ má»™t câu nói mà là m cho Liêu Äông tứ nghÄ©a phải bá» Thiên Äá»™c cốc ra Ä‘i, có phải là ngươi không?
- Vâng, chÃnh là vãn bối.
- Ngươi đã nói gì với h�
- Tiá»n bối là ngưá»i ngoà i cuá»™c, có nói ra cÅ©ng không biết được.
- Ngươi hãy lặp lại cho ta nghe.
- Việc nà y vãn bối không thể tuân lá»i được.
Hà n Kỳ giáºn dữ :
- Ta sẽ khiến cho mi nói.
Thanh Thu đột nhiên cưá»i khanh khách :
- Nói cho tiá»n bối biết, vãn bối lâu nay chưa từng chịu để ai uy hiếp hết.
Hà n Kỳ phẫn nộ, đánh ra một chưởng và o Thanh Thu.
Bỗng nhiên Khất Tiên ra tay đón đỡ, nói :
- Lá»i con nhá» nà y nói có lý lắm, lão huynh là ngưá»i ngoà i cuá»™c, không hiểu được đâu.
- Nên biết việc hôm nay cũng do đó mà ra cả.
- Hà n huynh lầm rồi, việc ấy với việc nà y không có liên quan gì cả.
Tỵ Trần cũng bước lên khuyên can :
- Gần đến giá» mở cá»a Tá» Vong thà nh rồi, chúng ta nên Ä‘i và o việc chÃnh thì hÆ¡n.
Hà n Kỳ đà nh dằn lòng, hứ một tiếng rồi quay mặt ngó nơi khác.
Tỵ Trần nói :
- Theo sá»± suy Ä‘oán cá»§a bần đạo, đối vá»›i Tá» Vong thà nh thì phải theo thá»i gian mà hà nh sá»±, nếu chúng ta liá»u mạng thì háºu quả khó lưá»ng.
Khất Tiên cưá»i lá»›n :
- Cái tên Tá» Vong thà nh là từ đâu ra váºy?
- Võ lâm quan ngoại sau khi chứng kiến rất nhiá»u ngưá»i và o mà không ra đã đặt tên cho nó như thế. Chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i võ lâm, đâu thể đứng yên nhìn má»™t tráºn giết chóc diá»…n ra được.
Thanh Thu xen lá»i nói :
- Chúng ta đã biết đó là âm mưu thì tá»™i gì mà đâm đầu và o chứ, không phải cÅ©ng hòa như bá»n kia má»™t thứ sao?
Hà n Kỳ cưá»i nhạt :
- Theo lá»i ngươi thì cứ mặc cho há» chết hết sao?
Thanh Thu nói :
- Nếu tiá»n bối cảm thấy hứng thú thì chúng ta có thể chia nhau ra mà hà nh sá»±, cÅ©ng tránh được hiểu lầm cá»§a kẻ khác.
Khất Tiên tán đồng :
- ÄÆ°á»£c, chúng ta Ä‘i trước thôi.
Lá»i vừa dứt thì hai bóng ngưá»i đã lướt Ä‘i.
Hà n Kỳ cũng quay mình lướt đi, quay trở lại hướng khi nãy đã đến.
Tỵ Trần nhìn theo bóng Hà n Kỳ thở dà i :
- TÃnh cá»§a y tuy cố chấp song vẫn còn liệt và o hà ng chÃnh phái được.
Cừu Cốc nói :
- Sư huynh ra đây bao lâu rồi?
- Äã được hai mươi mấy ngà y rồi, huynh ra đây má»™t mặt là vì việc vừa rồi, mặt khác cÅ©ng muốn Ä‘iá»u ra sá»± sống còn cá»§a lệnh tôn.
Cừu Cốc cảm động nói :
- Sư huynh thương yêu lo lắng như váºy, tháºt tiểu đệ cảm kÃch vô cùng.
- Äã là anh em má»™t nhà thì cần gì phải khách sáo như thế? Chất độc trên ngưá»i đệ thế nà o?
- Äã chữa khá»i lâu rồi.
Cừu Cốc Ä‘em chuyện gặp gỡ Thái Bạch Tiên Ông thuáºt lại cho Tỵ Trần nghe, ông gáºt đầu nói :
- Như váºy thì ngu huynh yên lòng lắm.
Bá»—ng lúc ấy bên ngoà i có tiếng binh khà khua động, Cừu Cốc láºp tức tung mình nhảy ra xem.
Äến nÆ¡i chà ng thấy má»™t vị đạo sÄ© Ä‘ang giao đấu vá»›i má»™t thiếu nữ áo xanh, trang phục theo lối nữ tì. Thiếu nữ áo xanh vừa thấy chà ng ra thì láºp tức lui lại, ném má»™t váºt vá» phÃa chà ng sau đó quay lưng lao vút Ä‘i.
Cừu Cốc đón lấy, nháºn ra đó là má»™t tá» giấy, trên đó có mấy chữ nhá» :
- “Nếu ngươi có gan thì má»™t mình đến sau Tá» Vong thà nh để gặp mặt, có kẻ thứ hai cùng đến thì đừng trách ta không ra mặt nhéâ€.
Tỵ Trần cÅ©ng ra đến nÆ¡i, ông tiếp lấy tá» giấy xem qua rồi há»i :
- Äệ định Ä‘i?
- HỠđã má»i thì đệ phải Ä‘i má»›i được.
- Äệ có biết hắn ta là ai không?
- Hiện giỠthì chưa.
Tỵ Trần gáºt đầu :
- Äệ cứ Ä‘i, nếu gặp bất trắc thì láºp tức phát tÃn hiệu bản môn. Việc cá»§a Tá» Vong thà nh thì ngu huynh đã sắp đặt đâu và o đấy rồi.
Cừu Cốc gáºt đầu :
- Váºy thì đệ Ä‘i đây, nếu thá»i gian còn kịp thì đệ sẽ đến Tá» Vong thà nh.
Dứt lá»i, chà ng láºp tức phi nhanh ra khá»i rừng.
Äá»™ ná»a giá» sau thì Cừu Cốc đã đến phÃa sau sÆ¡n cốc, chà ng vừa dừng lại thì đã nghe tiếng cưá»i khẽ từ trong rừng vá»ng ra :
- Tướng công tháºt là ngưá»i biết giữ chữ tÃn.
Tiếng nói vừa dứt thì đã thấy Cung trang thiếu nữ từ trong rừng bước ra, theo sau là Mai, Lan, Cúc, Trúc.
Cừu Cốc ngạc nhiên nói :
- Là cô nương hẹn ta ư?
Cung trang thiếu nữ lạnh lùng nói :
- Ngươi cảm thấy ngạc nhiên ư?
- Ta và cô nương vừa gặp mặt, xem ra không có Ä‘iá»u gì đáng bà n cả.
Cung trang thiếu nữ cưá»i nói :
- Có lẽ tại ta quá ngu si nên không nỡ nhìn ngươi đâm đầu và o TỠVong thà nh mà chết.
Cừu Cốc giáºt mình, nói :
- Chẳng lẽ TỠVong thà nh là âm mưu độc kế của các ngươi đã bố trà sao?
- Phải thì sao?
- Nếu quả tháºt thì tại hạ buá»™c phải giữ cô nương lại để đổi lấy mạng sống cá»§a quần hùng.
- Lá»›n lối quá nhỉ, ngươi tá»± há»i có là m được váºy không?
- ThỠrồi sẽ biết.
Vừa nói chà ng vừa xuất thủ, chụp lấy cổ tay của Cung trang thiếu nữ.
Nà o ngá» Cung trang thiếu nữ chỉ lắc nhẹ ngưá»i đã vòng ra sau lưng chà ng.
Cừu Cốc bá»±c mình, xuất chưởng đánh ra, chưởng thế cá»§a chà ng phát ra trong lúc nóng giáºn nên khà thế rất mạnh.
Chỉ thấy Cung trang thiếu nữ cưá»i nhẹ, đứng yên không tránh né cÅ©ng như đón đỡ, Cừu Cốc thấy thế giáºt mình, vá»™i vã lắc tay, chưởng thế bay tạt ra ngoà i.
Cung trang thiếu nữ cưá»i khanh khách nói :
- Sao ngươi không đánh?
Cừu Cốc nhăn nhó đáp :
- Ta đưá»ng đưá»ng là nam tá» hán, chẳng lẽ đánh má»™t thiếu nữ không phản kháng sao?
- Coi ngươi chẳng ra gì thế mà cũng còn có chút lòng hiệp nghĩa.
- Cô nương đến đây có mục Ä‘Ãch gì?
- Cha ngươi có phải là Phong Lưu Nhu Hiệp Lữ TỠThu?
- Phải thì sao?
- Ngươi có muốn gặp lại ông ta không?
Cừu Cốc nghe nói giáºt mình, vá»™i đáp :
- Tất nhiên là muốn chứ.
- Việc đó không khó, nhưng ngươi phải hứa với ta hai chuyện.
- Chuyện gì?
- Hai chuyện nà y đối vá»›i ngươi chỉ có lợi mà vô hại, ngưá»i khác thèm muốn cÅ©ng không được.
- Nói mau đi.
- Thứ nhất là ngươi phải gia nháºp Phổ Kiếm Minh.
- Chuyện đó thì trước khi thông suốt tại hạ không thể trả lá»i được, còn Ä‘iá»u thứ nhì thì sao?
Mặt Cung trang thiếu nữ bỗng đỠhồng e thẹn, nói :
- Ngươi phải lấy lại váºt Ä‘Ãnh ước chá»— Hà n cô nương rồi tặng cho ta.
Cừu Cốc không hỠnghĩ đến ẩn ý, đáp ngay :
- Việc nà y thì dá»…, chiếc nhẫn Hà n Ngá»c do tiên mẫu tặng cho Hà n Thanh Thanh lúc gặp nà ng tại hạ có thể xin lại.
Cung trang thiếu nữ vui mừng :
- Tốt lắm, má»™t lá»i nói ra...
- Tứ mã nan truy.
- Ngươi không hối háºn?
- Không bao giá».
Cung trang thiếu nữ mặt tươi như hoa, gáºt đầu nói :
- Váºy thì được rồi, ba hôm sau ta sẽ báo tin cho ngươi biết, nhưng ngươi đừng và o Tá» Vong thà nh là m gì.
- Tại sao?
- Bây giá» thì không thể nói ra, nhưng chỉ mong ngươi đừng liá»u lÄ©nh và o trong đó.
Cừu Cốc Ä‘ang định há»i thêm thì năm ngưá»i đã lướt và o trong rừng, chà ng vừa Ä‘uổi theo vừa gá»i :
- Cô nương... cô nương...
Bá»—ng lúc ấy phÃa trái xẹt ra má»™t bóng ngưá»i, chÃnh là Liá»…u Hồng Liệu, nà ng lạnh lùng nói :
- Ngưá»i ta có việc gấp phải Ä‘i, ngươi réo là m gì thế?
Cừu Cốc biết nà ng hiểu lầm nhưng không muốn giải thÃch, há»i :
- Cô nương đi đâu vội vã thế?
- Tá» Vong thà nh chỉ còn ná»a giá» nữa là mở cá»a, chẳng lẽ ngươi không biết sao?
- Tại hạ biết, nhưng xem ra đây chỉ là âm mưu mượn Ä‘ao giết ngưá»i cá»§a kẻ khác mà thôi.
- Ngươi chỉ biết má»™t mà không biết hai, chá»§ nhân cá»§a Tá» Vong thà nh tuy phát giác được cÆ¡ quan lăng má»™ nhưng vẫn chưa tìm ra bảo váºt cá»§a Thái Tổ và cuốn “Tiên Tần võ thuáºt Táºp thà nh†bà kÃp.
- Cô nương muốn tìm bà kÃp?
- Ngươi cũng thông minh đó.
- Tại hạ khuyên cô nương chớ đi, chỗ đó vô cùng nguy hiểm.
- Ngươi quên ông ta tinh thông kiến trúc thổ mộc, thuộc là u nguyên lý ngũ hà nh hay sao?
- Chẳng lẽ ông nội của cô nương cũng đến đây ư?
- Cái đó thì không có, chỉ có ta lén đến đây thôi.
Nà ng đưa tay kéo Cừu Cốc, nói :
- Nếu ngươi có gan thì đi theo ta.
Cừu Cốc nghe nà ng thách thì lòng háo thắng nổi dáºy, đáp ngay :
- Äi thì Ä‘i, sợ gì?
Liá»…u Hồng Liệu cưá»i nói :
- Váºy thì Ä‘i nhanh thôi.
Cả hai như hai là n khói nhạt nhằm hướng sơn cốc phi nhanh.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:18 AM.
|
 |
|
| |