Bực mình kéo dài từ ngày này sang ngày khác, toàn chuyện vớ vẩn.
Sao cứ phải để tâm đến làm gì?
Mặc kệ không được sao?
Mà cảm thấy, mắc cười.
Ai cũng vậy hết!
Làm - không làm, nhưng nói - rất hay.
Nói mình cũng nói được, nói trôi chảy ngọt lịm như đường nữa là khác, nhưng mình thả làm bằng hành động hơn.
Nói nhiều thì mang tiếng, không nói thì chuốc bực mình, ủa đâu ai rảnh đâu đi bực quài vậy.
Chỉ cố gắng, cố gắng hết sức có thể thôi, làm ơn những ai không muốn làm nữa thì vui lòng đừng góp lời vào, nhất là "bàn ra" đó, không làm để người khác làm, không ép nhé.
Ôi, ai nói dễ đâu, ai nói đơn giản đâu, ai nói nhẹ nhàng đâu, làm thử tui coi đi
^_^
Trước khi đưa ra nhận xét gì, mần ơn, đặt mình vào vị trí của người ta với. Như thế nó mới khách quan và có giá trị.
Nói cho sướng mồm, nhưng làm người khác nản lòng thậm chí tổn thương đó, chắc vui lắm hén.
Ức chế - thật lẫn ảo.
Có lẽ, lại về với Thiên Đường thôi...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hina
Liên khúc ăn, hỏi sao tới giờ mình vẫn ốm nhom nhỏ xíu con à
---
Từ bỏ không có nghĩa là yếu đuối, đôi khi nó có nghĩa là bạn đủ mạnh mẽ để buông tay.
Tình yêu giống như một chiếc cốc, thà để nó vỡ còn hơn làm bạn đau vì cố gắng ghép những mảnh vỡ lại với nhau ♥
---
Waterfall Island, Alto Parana, Paraguay !!
Đẹp thật ^.^
Last edited by Hina; 13-09-2012 at 08:59 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina