Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 27-07-2008, 04:05 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 16

Giai nhân tuyệt thế




Mật thất dưới nội viện, tuy không rộng rãi bằng so với ở Gia Hưng, nhưng sắp đặt cũng rất lộng lẫy.
Äèn lá»­a sáng rá»±c, ánh sáng hÆ¡i rung rung, cÅ©ng không biết không khí theo chá»— nào tràn vào nhưng không há» có cảm giác khó chịu.
Từng lá»›p từng lá»›p rèm ngá»c theo tay Ngá»c Äiệp vẹt ra, Cẩm Cung Thành có Tỳ Bà theo hầu tiếng vào, tấm long bào vàng đỠdưới ánh sáng rá»±c rỡ chói lóa mắt.
Qua khá»i lá»›p rèm ngá»c cuối cùng, má»™t cái bục hiện ra.
Trước cái bục có ba đưá»ng lên, hai bên hai đưá»ng, phía sau má»™t đưá»ng.
Má»—i đưá»ng lên gồm bảy bậc, trang trí đẹp đẽ.
Hai bên bục có đặt bốn cái bàn tròn nhá», trên má»—i cái bàn có má»™t cái đỉnh quý, khói trầm bay lởn vởn.
Giữa bục đặt má»™t chiếc ghế ngá»±, mặt trước chạm hai con rồng, hai bên chạm hoa văn rồng bay trong mây, sau chiếc ghế đặt bảy lá»›p bình phong, Ä‘á»u chạm hoa văn hình rồng.
Chỗ này so ra giống hệt với trong hậu điện của đương kim thiên tử, Cẩm Cung Thành cũng tới ngồi trên chiếc ghế ngự, lão nhân nhỠbé Tỳ Bà vội bước ra phía sau chiếc ghế, cầm một chiếc quạt lông quạt cho Cẩm Cung Thành.
Phia dưới cái bục có đặt hai chiếc ghế gá»— tá»­ đàn, Ngá»c Äiệp ngồi xuống chiếc bên phải, đưa mắt nhìn quanh cưá»i cưá»i.
Tiếng rèm ngá»c lập tức khua vang, má»™t ngưá»i bước vào.
Ngưá»i này vóc dáng không cao hÆ¡n Tỳ Bà bao nhiêu, tuổi tác dưá»ng như cÅ©ng không chênh lệch lắm, nhưng rất mập, má»›i nhìn qua cứ như má»™t cái thùng nước lá»›n.
Y không có má»™t sợi tóc nào, lông mày cÅ©ng thưa thá»›t tán loạn, ánh bạc chá»›p chá»›p, khoác má»™t cái áo dài màu nguyệt bạch, màu da xem ra dưá»ng như còn trắng hÆ¡n cả màu áo, không những không có chút sắc máu, mà còn giống như không phải là da má»™t ngưá»i sống.
Ngá»c Äiệp liếc Thùng nước má»™t cái, quay mặt Ä‘i, Thùng nước không rõ là vô tình hay cố ý lại bước tá»›i ngồi trên cái ghế cạnh Ngá»c Äiệp.
Ngá»c Äiệp cau mày, cố giấu vẻ ác cảm:
" Ở đây còn nhiá»u ghế lắm".
Thùng nước cưá»i cưá»i:
" Cái ghế này ngồi tốt nhất". Giá»ng nói kỳ quái phi thưá»ng, làm cho ngưá»i ta có cảm giác là vừa nuốt má»™t cục thịt heo rất nhiá»u mỡ.
Ngá»c Äiệp lạnh lùng đứng dậy bước tá»›i má»™t cái ghế phía đối diện, Thùng nước không bước theo, nói tiếp:
" Ta đáng ghét lắm hay sao ?" Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi biết ta nhìn thấy ngươi thì nghÄ© tá»›i cái gì không ?" " Con giòi chứ gì ?", Thùng nước như Ä‘i guốc trong bụng Ngá»c Äiệp, hiá»u ngay được ý nghÄ© cá»§a nàng.
Ngá»c Äiệp làm ra vẻ như muốn nôn má»­a.
Thùng nước thở dài nói:
" Äây là vì ta há» Tổ, tên là Tùng".
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt nói:
" Äó là vì giữa ngươi vá»›i má»™t con giòi ít có chá»— nào khác nhau".
Tổ Tùng lại thở dài:
" Chỉ là ta trắng má»™t chút mà thôi, nếu ai đó suốt ngày chỉ Ä‘i lại dưới mặt đất như ta, ít khi thấy ánh mặt trá»i, màu da làm sao không trắng ?" Ngá»c Äiệp vừa định nói gì đó, tấm rèm ngá»c đã khua, lại má»™t ngưá»i nữa bước vào, má»™t nữ nhân.
Dáng vẻ nàng ta giống hệt đám Tư Mã Tiên Tiên, có Ä‘iá»u nhìn còn kiá»u mị hÆ¡n, nhất là đôi mắt thật là nhiếp phách câu hồn, làm ngưá»i ta ngây ngất.
Cẩm Cung Thành ánh mắt chiếu thẳng vào mặt Tư Mã Tiên Tiên, thở dài một tiếng, có vẻ rất cảm xúc.
Tư Mã Tiên Tiên ngồi xuống cạnh Ngá»c Äiệp nói "Nghe nói công việc tệ lắm".
Cẩm Cung Thành có vẻ ngượng nghịu:
" VỠphía ta mà nói, thì đúng là rất tệ".
Tư Mã Tiên Tiên hai tay chống cằm, nói:
" Nói như ngươi thì khuôn mặt này không có tác dụng gì à ?" " Nếu có cÅ©ng không nhiá»u", Cẩm Cung Thành lắc đầu "Vá» chuyện này quả nhân cÅ©ng thất vá»ng như ngươi".
Tư Mã Tiên Tiên chợt cưá»i nói:
" Khuôn mặt này may mà còn không tệ, nên ta tuy rất thất vá»ng, cÅ©ng không phiá»n trách ngươi lắm đâu".
à tứ ngoài câu nói thì nàng vốn cÅ©ng có má»™t dung mạo khác mà để cho Cẩm Cung Thành biến thành như vậy, dÄ© nhiên là có mục đích khác, có Ä‘iá»u hiện tại đã không có tác dụng gì nhiá»u, nhưng nàng Tiên Tiên này đối vá»›i khuôn mặt ấy lại rất thá»a mãn, không muốn đổi lại diện mạo cÅ©.
Cẩm Cung Thành nhìn kỹ Tư Mã Tiên Tiên:
" Thế thì quả nhân yên lòng, quả nhân tuy có một đôi tay ma, một thanh đao ma, nhưng không thể nào biến ngươi trở lại được như cũ".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Chẳng lẽ ngươi không nhớ được diện mạo cũ của ta à ?" " Không phải là hoàn toàn không nhớ, chỉ là không có để dựa vào thì rất khó biến đổi cho giống hệt, nhưng ngươi đã vừa ý với khuôn mặt hiện có thì cũng được rồi".
Tư Mã Tiên Tiên há»i qua chuyện khác:
" Cong việc đúng là đã hoàn toàn không còn hy vá»ng gì à ?" " DÄ© nhiên không phải thế", Cẩm Cung Thành khẽ cưá»i "Nếu không thì lám sao giỠđây quả nhân còn được yên ổn ngồi đây ?" Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt nói:
" Ngồi đây thích lắm sao ?" " Dĩ nhiên không thích bằng trong hậu điện thật của hoàng đế", Cẩm Cung Thành giơ tay ra hiệu thôi đừng quạt nữa "Tỳ Bà !" " Nô tài nghe....", Tỳ Bà nói lớn.
" Số quan tài kia đã có đủ chưa ?" " Rất đầy đủ, không há» sứt mẻ, có phải là định biến ra mấy ngưá»i như cô ta không ?" " Má»™t ngưá»i nữa là đủ rồi", ánh mắt cá»§a Cẩm Cung Thành trên khuôn mặt Tư Mã Tiên Tiên chuyển động "Chỉ có cái xác này là có tác dụng thôi".
" Dĩ nhiên, nếu không cũng không làm được gì, không rõ là....", Tỳ Bà như muốn nói gì đó nhưng lại im lặng.
Cẩm Cung Thành cũng chỉ nói:
" Quả nhân cÅ©ng không muốn dùng tá»›i cái xác ấy, nhưng tá»›i bước này thì rõ ràng đã cùng đưá»ng rồi".
Không ai lên tiếng, Cẩm Cung Thành mục quang di động, nói:
" Tới bước này, dĩ nhiên chúng ta không thể tiến hành kế hoạch cũ".
Tư Mã Tiên Tiên chỉ há»i:
" Ta chỉ cần biết chuyện này có hy vá»ng thành công hay không thôi ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Nếu là không, chẳng lẽ ngươi muốn rút lui à ?" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Ãt nhất thì ta cÅ©ng còn giữ được tính mạng, vả lại ta cÅ©ng còn má»™t ít tiá»n bạc, má»™t ít thá»§ ha.....".
Cẩm Cung Thành ngắt lá»i:
" Lẽ ra ngươi phải biết số thá»§ hạ cá»§a ngươi là hạng ngưá»i nào".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Nhưng hỠrất trung thành với ta".
Cẩm Cung Thành thở dài:
" Cho nên quả nhân hiện Ä‘ang lo, là nếu ngươi Ä‘em diện mạo này Ä‘i gặp há» thì há» sẽ phản ứng ra sao ?" Tư Mã Tiên Tiên giÆ¡ tay vá»— lên khuôn mặt vốn không phải cá»§a mình, sững sá», Cẩm Cung Thành nói tiếp:
" Có thể ngươi không tin, nhưng đúng là thế, ngay cả giá»ng nói cá»§a ngươi cÅ©ng đã khác hẳn lúc trước".
Tư Mã Tiên Tiên cắn cắn môi không nói tiếng nào.
Cẩm Cung Thành lại nói:
" Cho nên trước mắt e rằng ngươi không còn con đưá»ng nào khác, phải Ä‘i theo quả nhân thôi !" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Hoặc giả không...." Cẩm Cung Thành nói:
" Trước tiên ngươi cứ thuyết phục cho quả nhân tin rằng sau khi ngươi rá»i Ä‘i sẽ không để lá»™i bất cứ bí mật nào cá»§a quả nhân xem".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Chuyện đó thì chỉ tốn nước bá»t vô ích".
Cẩm Cung Thành nói:
" Quả nhân quả thật có hÆ¡i cố chấp hÆ¡n ngưá»i khác má»™t chút".
" Nếu không thế ta đã đánh ngã ngươi trước rồi", Tư Mã Tiên Tiên liếc Ngá»c Äiệp.
Ngá»c Äiệp hững há» cưá»i má»™t tiếng:
" Thanh kiếm cá»§a ta thì đối phó không khó lắm, có Ä‘iá»u thanh Ä‘ao kia thì thật lòng ta rất lo không rõ ngươi có đón đỡ được không".
" Vả lại nếu ta xông ra thì nhất định cÅ©ng phải bắt đầu từ đầu", Tư Mã Tiên Tiên mệt má»i dá»±a vào ghế "Ta đã già quá rồi".
Ngá»c Äiệp lắc đầu:
" Hiện giá» mà ngươi muốn lấy chồng, vẫn có thể có nhiá»u cÆ¡ há»™i tốt, vấn đỠlà ngươi có chịu nổi cuá»™c sống như thế hay không mà thôi".
Tư Mã Tiên Tiên cưá»i cưá»i nói:
" Cho nên cuối cùng ta quyết định ở lại, dù biết rõ trước mắt là đưá»ng chết cÅ©ng phải Ä‘i theo các ngươi".
Ngá»c Äiệp nói:
" Nếu đây là đưá»ng chết, sao chúng ta lại Ä‘i ?" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Vì các ngươi Ä‘á»u hÆ¡i Ä‘iên Ä‘iên", thở dài má»™t tiếng má»›i nói tiếp "Nếu không phải là Ä‘iên, thì sao không thấy rằng chỉ có vài ngưá»i bá»n ta thật không sao làm được chuyện lá»›n".
Ngá»c Äiệp nói:
" Có thể chúng ta Ä‘á»u Ä‘iên, nhưng còn chuyện nào hồi há»™p hÆ¡n chuyện này ?" Tư Mã Tiên Tiên chăm chú nhìn nàng ta má»™t lúc rồi cưá»i gượng nói:
" Ta cứ cho rằng hạng nữ nhân như ta thì không tìm được ngưá»i thứ hai, không ngá» rằng ngươi còn Ä‘iên hÆ¡n ta".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ta vốn chỉ vì muốn tìm cảm giác mạnh mà đi khắp thiên hạ".
Tư Mã Tiên Tiên liếc Cẩm Cung Thành một cái:
" Chẳng lạ gì miệng lưỡi một kẻ giống như ngu xuẩn như thế lại thuyết phục được ngươi".
Ngá»c Äiệp nói:
" Miệng lưỡi của y quả không khéo, nhưng đó là sự thật, nên cho dù miệng lưỡi y rất không khéo cũng đủ rồi".
Tổ Tùng bên cạnh thở dài một tiếng nói:
" Ta lại thấy miệng lưỡi y hÆ¡n ngưá»i nhiá»u, nếu không thì ta đã chẳng cam lòng chôn vùi trong cái hầm này mà phục tùng y".
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt:
" Ngươi chỉ là đồ ngu xuẩn".
Tổ Tùng không đếm xỉa gì tới, so so vai im lặng. Cẩm Cung Thành ánh mắt dừng lại trên mặt Tổ Tùng:
" Bắt ngươi đào má»™t địa đạo như thế có được không ?" " Rất được....", Tổ Tùng lại cưá»i má»™t tiếng "Nếu không được bây giỠđã không dám ngồi ở đây".
Cẩm Cung Thành nói:
" Nói cách khác, hiện tại chúng ta đã có thể tá»± do ra vào phá»§ Bạch Ngá»c Lâu".
" Có thể, có thể cái gì ?", Tổ Tùng cưá»i cưá»i "Nhưng vì an toàn, ta đỠnghị chỉ đến ban đêm má»›i Ä‘i, mà vì tầm quan trá»ng cá»§a vấn Ä‘á», trước khi Ä‘i xin nghÄ© ngợi cho kỹ, vì đưá»ng địa đạo này chỉ dùng được có má»™t lần thôi".
Cẩm Cung Thành gật đầu:
" Vá»›i sá»± thông minh cá»§a Bạch Ngá»c Lâu, sau khi chuyện xảy ra, nhất định sẽ mau chóng tìm được địa đạo ở đâu".
Tổ Tùng cưá»i nói ngay:
" Ngươi yên tâm, chá»— vào địa đạo hoàn toàn không phải ở đây, mà ta có hai mươi bảy cách có thể lấp địa đạo giữa đưá»ng".
Cẩm Cung Thành hững há» cưá»i má»™t tiếng:
" Quả nhân chỉ lo ngươi còn chưa đào xong địa đạo, lúc cần dùng chỉ trơ mắt ra nhìn nhau thôi".
Tổ Tùng "ủa" một tiếng nói:
" Ta còn cho rằng tạm thá»i chưa dùng được địa đạo này".
Cẩm Cung Thành vuốt râu cưá»i khẽ:
" Äó là theo kế hoạch cÅ©, còn hiện tại không thể làm theo kế hoạch cÅ©, dÄ© nhiên không dùng được địa đạo nữa".
Tổ Tùng làm ra bộ mừng rỡ nói:
" Vậy là đã có kể hoạch mới, lại là khí tượng mới rồi".
Cẩm Cung Thành nói:
" Chỉ là quả nhân đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t ngưá»i Bạch Ngá»c Lâu rất yêu mến".
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt nói "Ai thế ?" Cẩm Cung Thành ngạc nhiên nhìn Ngá»c Äiệp:
" Xem ra dưá»ng như ngươi thông minh hÆ¡n ta kia mà ?" Ngá»c Äiệp nói ngay:
" Là Bạch Băng phải không ?" " Äúng !", Cẩm Cung Thành ánh mắt qué qua má»™t vòng "Chỉ cần nắm được Bạch Băng trong tay, thì Bạch Ngá»c Lâu làm sao dám không nghe theo ?" Ngá»c Äiệp chăm chú nhìn Cẩm Cung Thành, chợt lắc lắc đầu:
" Bạch Băng là con gái cưng cá»§a Bạch Ngá»c Lâu, ngươi vốn đã biết, nhưng suốt từ trước đến nay lại không có ý nghÄ© như thế".
Cẩm Cung Thành nhăn nhó cưá»i nói:
" Vậy ta nói rõ ra nhé ?" " Ngươi nói xem sao ?", Ngá»c Äiệp há»i lại, nét mặt sa sầm.
Cẩm Cung Thành cảm khái nói:
" Quả nhân từng nghi ngá» rằng không biết mình có đủ khả năng ganh Ä‘ua vá»›i Bạch Ngá»c Lâu không ?" Ngá»c Äiệp hững há» nói:
" Ngươi vốn không có khả năng so hÆ¡n kém vá»›i y, dùng thanh ma Ä‘ao biến Ä‘i biến lại hay bắt Bạch Băng làm con tin thật ra cÅ©ng như nhau, Ä‘á»u là dùng âm mưu".
Cẩm Cung Thành im lặng, Ngá»c Äiệp nói tiếp:
" Khác nhau chỉ có má»™t chá»— là trước nay ngươi còn có má»™t quan niệm gá»i là anh hùng, hy vá»ng dá»±a vào đôi tay cá»§a mình đánh ngã Bạch Ngá»c Lâu, bây giá» thì không thế nữa".
Cẩm Cung Thành chợt há»i:
" Ngươi thấy như thế có chá»— nào không ổn ?" " Không có", Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt, "Từ đầu tá»›i cuối ta không thấy ngươi có chá»— nào không đúng, đó căm bản chỉ là việc không lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn mà thôi".
Cẩm Cung Thành gật đầu:
" Chính trị vốn là việc bất chấp thủ đoạn".
" Nếu nói ngươi sai, là sai ở chá»— đến hiện tại má»›i nghÄ© tá»›i việc dùng Bạch Băng để uy hiếp Bạch Ngá»c Lâu".
" Bây giỠcũng còn chưa muộn lắm".
" Có lẽ....", Ngá»c Äiệp lại cưá»i nhạt má»™t tiếng "Nhưng trước khi quyết định nên làm thế nào để bắt Bạch Băng, tốt nhất là ngươi nên suy nghÄ© cho kỹ".
Cẩm Cung Thành ánh mắt chợt trở nên lạnh lùng, không nói tiếng nào, ngồi dựa vào ghế thở dài một tiếng.
Ngá»c Äiệp lại nói tiếp:
" Chúng ta chỉ còn có bấy nhiêu, nếu lại sai lầm, thì là hết cả đấy".
Cẩm Cung Thành cưá»i khan má»™t tiếng:
" Chuyện đó thì không cần ngươi dặn, quả nhân cũng sẽ rất cẩn thận".
Tổ Tùng cưá»i nhìn Ngá»c Äiệp:
" Rốt lại thì ta rất yên tâm".
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt nói:
" Dĩ nhiên, ngươi suốt ngày đào mồ cuốc mả, toàn gặp xác chết, vốn cũng sắp chết mà".
Tư Mã Tiên Tiên nói ngay:
" Ta đến nay vẫn hơi kỳ lạ, là ngươi đào bới lâu như thế mà vẫn không bị đất sụp đè lên".
" Äó dÄ© nhiên là vì số ta không nhá»", Tổ Tùng cưá»i cưá»i "Ãt nhất là đến hiện tại".
Tư Mã Tiên Tiên há»i qua chuyện khác:
" Thật ra ngươi đào bá»›i suốt ngày không ngừng, chẳng lẽ hoàn toàn không mệt nhá»c sao ?" Tổ Tùng lắc đầu:
" Chẳng có gì thú vị bằng chuyện này". Ngừng má»™t chút lại há»i lại "Theo ngươi thì dưới đất có những gì ?" " Có sâu có kiến....", Tư Mã Tiên Tiên má»›i nói tá»›i đó, đã lá»™ vẻ buồn nôn.
Tổ Tùng cưá»i cưá»i:
" Äó là chuyện quá thưá»ng, ngoài sâu bá» giun kiến ra còn có rắn".
Tư Mã Tiên Tiên rùng minh, Tổ Tùng nhìn nhìn bà ta, nói "Còn có ngưá»i...." " Ngưá»i à ?", Tư Mã Tiên Tiên ngá» vá»±c nhìn Tổ Tùng "Dưới đất có ngưá»i à ?" Tổ Tùng cưá»i khằng khặc má»™t tràng, giá»ng cưá»i này khiến ngưá»i ta nổi gai ốc, ít nhất thì Tư Mã Tiên Tiên cÅ©ng có cảm giác như vậy.
Ngá»c Äiệp lập tức cưá»i gằn:
" Chẳng lẽ ngưá»i chết không chôn cả dưới đất sao ?" Tư Mã Tiên Tiên sá»±c nghÄ© ra, trong lòng càng sợ hãi, Tổ Tùng cưá»i lắc đầu "CÅ©ng có ngoại lệ chứ".
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt má»™t tiếng ngoảnh mặt Ä‘i, Tổ Tùng lại nói:
" Những ngưá»i chết ta gặp Ä‘á»u không chôn trong quan tài".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Vì vô luận nhìn thế nào, trông ngươi cÅ©ng không phải là má»™t ngưá»i Ä‘iên, dÄ© nhiên không Ä‘i đào mả cá»§a ngưá»i ta".
Tổ Tùng nói:
" CÅ©ng vì vậy ta má»›i biết rõ dáng vẻ thật cá»§a ngưá»i chết".
Tư Mã Tiên Tiên lại hít một hơi:
" Chẳng qua là một bộ xương trắng".
Tổ Tùng lắc đầu há»i:
" Trước khi thành má»™t bá»™ xương trắng, ngưá»i chết nó ra làm sao ngươi biết không ?" Tư Mã Tiên Tiên lại lá»™ vẻ buôn nôn, Tổ Tùng như tá»± nói bá»›i mình:
" Không phải chính mắt nhìn thấy thì không ai tưởng tượng nổi da thịt ruá»™t gan ngưá»i chết nó biến hóa ra làm sao".
" Thôi đừng nói nữa", Tư Mã Tiên Tiên kêu lên, vẻ mặt rất khó coi.
Tổ Tùng lại có vẻ rất say sưa, lại nói tiếp:
" Chỉ vá» màu sắc thôi, thật cÅ©ng đã không lá»i nào mà tả cho đúng được".
Ngá»c Äiệp cưá»i gằn:
" Nhưng vẫn còn đẹp hÆ¡n thứ ngưá»i sống như ngươi".
Tư Mã Tiên Tiên sá»­ng sốt "Thứ gì ?" " Giòi !", Ngá»c Äiệp chợt há»i "Ngươi biết y giống thứ gì không ?" " Chẳng lẽ y sinh ra đã như thế này à ?", Tư Mã Tiên Tiên rất lạ lùn.
Ngá»c Äiệp nói:
" Có thể, nhưng ta lại rất ngá» vá»±c, không biết có phải vì y ăn quá nhiá»u giòi không".
" Y....y....", Tư Mã Tiên Tiên suýt nữa thì ngất đi.
Tổ Tùng thở mạnh một hơi:
" Có thể chúng ta vốn Ä‘á»u là má»™t thứ giòi bá» hóa thân, chứ chẳng riêng ngưá»i nào".
Tư Mã Tiên Tiên không tá»± chá»§ được bất giác né ngưá»i ra má»™t bên, Ngá»c Äiệp nhìn thấy lại cưá»i gằn má»™t tiếng nói:
" Mật nhỠnhư thế mà cũng đòi làm chuyện lớn à ?" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Mật ngươi to, sao ngươi không tá»›i ngồi cạnh y ?" Ngá»c Äiệp ngẩn ngưá»i, Cẩm Cung Thành đến lúc ấy má»›i nói:
" Xem dáng vẻ các ngươi, quả nhân mới thật là lo lắng".
Tổ Tùng cưá»i nói:
" Tuy bá»n há» chán ghét ta, nhưng không có gì đáng ngại đâu".
Ngá»c Äiệp nói:
" Bất kể là thành công hay thất bại, trước khi kết thúc chuyện này, cho dù có chán ghét ta cũng không giết y mà".
Tổ Tùng nói:
" Sau khi kết thúc cũng thế, bất kể là thất bại hay thành công, chắc cô nương cũng không giết ta đâu".
Ngá»c Äiệp chỉ cưá»i gằn, Tổ Tùng nói tiếp "Nếu thất bại thì rất nhiá»u ngưá»i muốn giết ta còn đó, lo chạy trốn sợ còn không kịp, nếu may mà thành công thì thiên hạ rá»™ng lá»›n, chỉ sợ chúng ta không có dịp gặp được nhau".
Cẩm Cung Thành nói "Äúng thế", rồi đứng phắt dậy, theo đưá»ng phía sau Ä‘i xuống bục, Tỳ Bà cÅ©ng vừa Ä‘i vừa chạy theo, cung cung kính kính.
Ngá»c Äiệp và Tư Mã Tiên Tiên cÅ©ng đứng dậy cất bước, Ä‘i vòng qua đưá»ng bên phải cái bục, Tổ Tùng không rõ vô tình hay hữu ý cÅ©ng vòng qua đưá»ng bên phải Ä‘i sát sau hai ngưá»i.
Qua khá»i cái bục không xa có má»™t cánh cá»­a chợt nâng cao lên, Tỳ Bà lập tức né qua nhưá»ng đưá»ng.
Cẩm Cung Thành bước qua rồi, Tỳ Bà lại lập tức bước theo ngay, dáng vẻ tỠra rất trung thành kính cẩn.
Sau cánh cá»­a bí mật là má»™t con đưá»ng không biết dài ngắn thế nào, hai bên Ä‘á»u khảm đá sáng, rất rá»±c rỡ.
Cuối con đưá»ng là má»™t gian mật thất khác, cÅ©ng chẳng có trang trí gì đặc biệt, không khí không lưu thông, mùi đất ẩm khiến ngưá»i ta rất khó chịu, Tổ Tùng phía sau chợt nói:
" Gian mật thất này nếu có thá»i giá» thì sẽ rất tốt".
Cẩm Cung Thành hững há» cưá»i má»™t tiếng:
" Cho dù có tệ hÆ¡n thì ngưá»i nằm trong gian mật thất này cÅ©ng không trách cứ ngươi, cần gì phải lo lắng như vậy ?" Tổ Tùng cưá»i khan hai tiếng:
" Xem nàng thì lại không tiếc phải làm má»™t ngưá»i chết".
Cẩm Cung Thành nói:
" Thế nên đã bao nhiêu năm rồi mà quả nhân vẫn thấy không thể thiếu được nàng".
Trong câu nói, ông ta đã bước tá»›i trước má»™t chiếc quan tài bằng đá Äại Lý.
Chiếc quan tài này không mấy lá»™ng lẫy, nhưng cÅ©ng không phải loại ngưá»i thưòng được nhìn thấy, Tỳ Bà không chá» sai bảo đã bước lên trước.
Chiếc quan tài đặt trên một cái bệ đá, Tỳ Bà bước lên bệ, giở nắp quan tài ra.
Nắp quan tài xem ra cÅ©ng không nhẹ, nhưng y lại nhấc lên rất nhẹ nhàng, cưá»i nói ngay:
" Không thay đổi, không có chút gì thay đổi cả".
Vẻ mặt y lúc ấy trông giống hệt má»™t thằng trẻ con, mà cÅ©ng giống như má»™t ngưá»i ngá»› ngẩn.
Các bệ đá không cao lắm, tạc thành từng bậc đi lên, Cẩm Cung Thành bước lên, đưa mắt nhìn vào trong quan tài.
Trong quan tài lót gấm, có má»™t nữ nhân nằm ngá»­a, màu da tuy hÆ¡i trắng bệch nhưng lại sáng như ngá»c thạch.
Mắt nàng vẫn mở, tròng mắt không động, giống như ngá»c thạch; tuy làm ngưá»i ta rung động, nhưng không có chút tình cảm, cÅ©ng không có chút thay đổi, nhìn kỹ má»™t hồi lại thấy sợ hãi.
Äôi mày cá»§a nàng hÆ¡i nhướng lên, man mác vẻ buồn rầu khó tả, mái tóc dài xõa tung, dưới ánh đèn sáng rá»±c phảng phất như bầy rắn sẵn sàng chui ra khá»i quan tài, cÅ©ng là chá»— duy nhất trên thân hình nàng tạo cho ngưá»i ta cảm giác đây là má»™t ngưá»i còn sống.
Äây rõ ràng lại là Tư Mã Tiên Tiên.
Tướng mạo cá»§a nàng so vá»›i Tư Mã Tiên Tiên sau lưng Cẩm Cung Thành không khác nhau nhiá»u lắm, chỉ là thiếu má»™t phần sinh khí.
Cẩm Cung Thành ánh mắt nhìn tới, nói:
" Chiếc quan tài này quả nhiên không dở, sâu kiến Ä‘á»u tránh xa".
Tư Mã Tiên Tiên dừng lại sau lưng Cẩm Cung Thành, nói:
" Chứ không phải hoàn toàn do tác dụng các dược vật đắt tiá»n ngươi mua à ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Quả nhân nói thế mà ngươi không tin sao ?" Tư Mã Tiên Tiên cưá»i má»™t tiếng không nói, Cẩm Cung Thành há»i qua chuyện khác:
" Ngươi thấy nàng khác ngươi ở chá»— nào ?" Tư Mã Tiên Tiên cưá»i khanh khách đáp:
" Bà ta là ngưá»i chết, ta là ngưá»i sống, đó là chá»— khác nhau lá»›n nhất".
" Quả nhân há»i đây là ngoài chuyện kẻ sống ngưá»i chết".
Tư Mã Tiên Tiên chợt thở dài:
" Nói cho đúng, tuy ta là má»™t ngưá»i sống, nhưng không dám nhìn tá»›i bà ta".
Cẩm Cung Thành cưá»i nụ gật đầu:
" Quả nhân cũng có cảm giác như vậy".
Lão nhân nhỠbé Tỳ Bà một bên chợt nói:
" Vừa nhìn thì hai ngưá»i quả không khác nhau lắm, nhưng nhìn kỹ rồi thì thấy ngưá»i trong quan tài vẫn lá»™ng lẫy hÆ¡n".
Tư Mã Tiên Tiên không lên tiếng cũng không được, nói ngay:
" Ngươi nghe rõ rồi đấy, mà không chỉ riêng Tỳ Bà, chắc ngưá»i khác cÅ©ng có cảm giác như vậy".
Ngá»c Äiệp bên cạnh "á»" má»™t tiếng, Tư Mã Tiên Tiên nói tiếp "Nên thật ra ta rất lo, không biết có qua mặt Bạch Ngá»c Lâu được không ?" Ngá»c Äiệp nói:
" Há» không gặp mặt nhau đã mưá»i mấy năm, cho dù có thay đổi ít nhiá»u, cÅ©ng có thể nói trước được".
Tư Mã Tiên Tiên lại cưá»i nói:
" Hiện tại thì dÄ© nhiên càng không thành vấn Ä‘á», chỉ cần ta xuất hiện, cho dù Bạch Ngá»c Lâu không ngá» vá»±c thì bá»n Thẩm Thăng Y chắc cÅ©ng đỠphòng".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi có thể xuất hiện lúc không có mặt há»".
Tư Mã Tiên Tiên chỉ cưá»i, Cẩm Cung Thành nhìn vào mặt bà ta nói:
" Quả nhân đã đem hết sức ra rồi".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Nếu không phải là ta vốn đã có sáu phần giống bà ta, thì e rằng ngươi lại thất bại".
Cẩm Cung Thành than :
" Bà ta là nữ nhân đặc biệt nhất ta gặp trong Ä‘á»i".
Ngá»c Äiệp cưá»i gằn:
" Ta lại chẳng thấy bà ta đặc biệt chỗ nào".
Cẩm Cung Thành nói:
" Ngươi mà thấy được thì lại không phải là một nữ nhân rồi".
Ngá»c Äiệp ngẩn ngưá»i, Tư Mã Tiên Tiên lại cưá»i nói:
" May mà ta cÅ©ng không nhìn thấy, nhưng ta rất mong má»i được biết là bà ta có chá»— nào đặc biệt".
Cẩm Cung Thành nói:
" Ngươi cứ nhìn vào đôi mắt bà ta, chỉ là đôi mắt bà ta thôi".
Tư Mã Tiên Tiên và Ngá»c Äiệp bất giác Ä‘á»u chăm chú nhìn, Cẩm Cung Thành chá» má»™t lát má»›i há»i:
" Các ngươi thấy gì rồi ?" Ngá»c Äiệp im lặng, Tư Mã Tiên Tiên khẽ thở dài:
" Äôi mắt bà ta đẹp thật".
" Ngươi nhìn lại cánh mũi và nét môi xem".
Tư Mã Tiên Tiên nhìn kỹ rồi, lại nức nở khen ngợi, Ngá»c Äiệp tuy im lặng, cÅ©ng không nói gì khác.
Cẩm Cung Thành nói ngay:
" Cánh mÅ©i, nét môi, đôi mắt, hàng mi bà ta Ä‘á»u rất đẹp, nhưng phối hợp vá»›i nhau thì không thấy rõ vẻ đẹp tuyệt thế, các ngươi có biết vì sao không ?" Tư Mã Tiên Tiên há»i:
" Không ăn khớp à ?" " Không phải không ăn khớp, chỉ là khoảng cách đúng nên nhìn vào bà ta vẫn cảm thấy thiếu một cái gì đó, nhưng không ai nói ra được là thiếu cái gì".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Ngươi cÅ©ng không nói ra được à ?" Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i:
" Nói thì nói được nhưng là nhá» trải qua rất nhiá»u lần thất bại".
Tư Mã Tiên Tiên há»i:
" Ngươi nói rõ hơn một chút xem sao ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Trước ngươi, quả nhân đã rìm qua rất nhiá»u ngưá»i có diện mạo vóc dáng gần giống bà ta để biến đổi".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Không có lần nào thành công, nhất là đôi mắt, rốt lai há» Ä‘á»u lòa cả".
Cẩm Cung Thành nói:
" Ngươi đã thấy qua hỠrồi, ngươi thấy hỠkhác nhau chỗ nào ?" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Nhìn qua thì chẳng có gì khác nhau, nhưng nhìn kỹ rồi thì lại có cảm giác là hai ngưá»i".
" Äúng thế".
" Sao há» lại thành lòa cả thế ?" " Äó là vì ta muốn làm cho giống hÆ¡n, kết quả là càng làm càng tệ".
" Tại sao phải là đôi mắt mới được ?" " Ngươi cứ nhìn kỹ lại đôi mắt bà ta xem".
Tư Mã Tiên Tiên vừa đưa mắt nhìn xuống, Ngá»c Äiệp đã không kìm được, nói:
" Hai mắt bà ta tuy có vẻ giống nhau, nhưng khoảng cách giữa lông mày với sống mũi lại khác".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Nói thế thì quả ở đây có chỗ không đối xứng".
Cẩm Cung Thành nói:
" Nhưng chuyện đó không quan trá»ng lắm, vả lại đôi mắt bà ta làm ngưá»i ta mê mẩn như thế, còn ai mà để ý chuyện này chuyện khác".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Hay là ngươi bị đôi mắt này làm cho mê mẩn nên biến đi biến lại mà vẫn không giống ?" Cẩm Cung Thành thở dài:
" Suốt từ đó đến nay quả nhân Ä‘á»u toàn tâm toàn ý tạo ra khuôn mặt này, kinh nghiệm cho quả nhân biết rằng chỉ cần từng bá»™ phận Ä‘á»u tương tá»± thì có thể tạo ra má»™t khuôn mặt giống hệt".
Ngá»c Äiệp nói:
" Thật ra thì chỉ nhìn qua là giống hệt, chứ thá»±c tế Ä‘á»u có khác nhau".
Cẩm Cung Thành nói:
" Nhưng chuyện đó không quan trá»ng lắm, có Ä‘iá»u ngưá»i mỹ nhân này các bá»™ phận trên mặt Ä‘á»u có sai lệch chút ít, nếu lại thêm nữa thì thành chuyện quan trá»ng".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Ngươi Ä‘á»u là trải qua vô số thất bại rồi má»›i biết được lý do".
Cẩm Cung Thành nói:
" Các ngươi cÅ©ng không thể phá»§ nhận rằng bà ta càng nhìn càng thấy hấp dẫn, muốn thoát khá»i ảnh hưởng ấy thì ít nhiá»u phải có thá»i gian chứ".
Tư Mã Tiên Tiên cưá»i phá lên:
" Câu nói ấy của ngươi rất có lý, nữ nhân có đẹp tới bao nhiêu nhìn mãi cũng phát chán, chẳng lạ gì vợ chồng rất yêu thương nhau vẫn có một ngày không yêu thương nhau".
Cẩm Cung Thành nói:
" Nữ nhân nhìn nam nhân, thì lại không phải thế".
Tỳ Bà há»i "Sao vậy ?" Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i:
" Chẳng lẽ ngươi chưa nghe câu Trai tài gái sắc à, chỉ cần ngươi có tài, thì dù có xấu trai một chút cũng có nữ nhân thương yêu, mà còn đảm bảo là yêu thương đến thế kia".
Tỳ Bà nói:
" Thật ra bản lĩnh của ta đâu có kém, thế sao đến nay vẫn chưa tìm được mụ nào theo ?" Cẩm Cung Thành nói:
" May mà đến nay ngươi lại nói tá»›i chuyện đó, vậy thì vẫn còn hy vá»ng".
" Vậy rốt lại là tại sao chứ ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Chỉ lạ là nhìn đi nhìn lại càng thấy ngươi giống một nữ nhân".
Mặt Tỳ Bà trông ngu hẳn Ä‘i, Cẩm Cung Thành cưá»i nói tiếp:
" Ngươi thấy có ngưá»i đàn ông nào mà lại chót chét nói nhiá»u như ngươi không ?" Ngá»c Äiệp nói:
" Äó vẫn chưa phải là Ä‘iá»u quan trá»ng nhất, cho dù y không ba hoa chích chòe Ä‘i nữa, nhưng nếu không bá» cái thói hay đùa giỡn thì cÅ©ng chẳng ăn thua".
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Äúng đấy, ngươi cứ nói rất yêu má»™t nữ nhân từ sáng đến tối bằng cái giá»ng ấy cÅ©ng chẳng ai yêu đâu".
" Ta chỉ là nói thế thôi", Tỳ Bà thở khì khì "Dưá»ng như giống đàn bà nghe nói gì cÅ©ng cho là nói đùa".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Tiếc là bất kể ngươi nói gì trông cÅ©ng như nói đùa !" Tỳ Bà chỉ thở dài sưá»n sượt, Tư Mã Tiên Tiên ánh mắt lại nhìn vào quan tài:
" Ngưá»i đàn bà này tên thật là gì ?" Cẩm Cung Thành trầm ngâm má»™t lúc má»›i nói ra hai tiếng "Vô Song !"
Tài sản của than_long_vn

  #17  
Old 27-07-2008, 04:10 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 17

Vô song phổ




Vô song...." hai tiếng ấy cÅ©ng gần như đồng thá»i bật lên từ miệng Bạch Ngá»c Lâu.
Trước mặt ông ta là má»™t bức há»a, nét má»±c còn chưa khô, trên bức há»a là chân dung Tư Mã Tiên Tiên, ngưá»i mà Cẩm Cung Thành vừa gá»i là Vô Song.
Trương Thiên Hộ khôn ngoan cẩn thận, bức chân dung do ông ta vẽ ra dĩ nhiên vô cùng tinh xảo ! Ông ta chưa gặp qua Vô Song, chỉ là theo trí nhớ vẽ lai nhưng Tư Mã Tiên Tiên bắt chước không thành công mà ban ngày gần như lòa của Cẩm Cung Thành.
Nếu đó chỉ là má»™t con ngưá»i, má»™t khuôn mặt thì chưa chắc ông ta đã nhá»› được rõ ràng như thế, nhưng đây lại là hÆ¡n chục ngưá»i, vả lại cÅ©ng không phải chỉ có má»™t lần ông ta tá»›i gian mật thất ấy tìm vui, nên dÄ© nhiên là có ấn tượng rất sâu ! Vì ông ta thấy đám Tư Mã Tiên Tiên ánh mắt Ä‘á»u có vẻ ngây dại, nên dưới ngá»n bút cá»§a ông ta, bức chân dung cÅ©ng giống hệt như vậy.
Thẩm Thăng Y suốt từ đầu đứng bên cạnh nhìn, khi bức chân dung vẽ sắp xong, chàng đã đưa mắt nhìn vào mặt Bạch Ngá»c Lâu.
Những thay đổi trên mặt Bạch Ngá»c Lâu chàng Ä‘á»u thấy rõ, trước khi hai tiếng "Vô Song" bật ra, chàng đã tin chắc rằng Bạch Ngá»c Lâu nhất định có biết ngưá»i này.
Hai tiếng "Vô Song" bật ra khá»i miệng, Bạch Ngá»c Lâu không tá»± chá»§ được chụp lấy bức há»a, nhìn khắp từ trên xuống dưới má»™t lúc rồi lui lại ba bước, ngã ngưá»i xuống ghế.
Bao nhiêu ngưá»i có mặt Ä‘á»u nhìn vào ông ta.
Bạch Băng là ngưá»i há»i trước nhất:
" Vô Song là gì ?" " Là tên má»™t nữ nhân", giá»ng nói cá»§a Bạch Ngá»c Lâu vô cùng yếu á»›t.
Bạch Băng nói:
" Con lại cứ tưởng cha nói tới quyển Vô Song phổ".
" Vô Song phổ và Vô Song quả thật có quan hệ với nhau".
Bạch Băng vừa định há»i gì đó, Tần Äá»™c Hạc bên cạnh đã nói:
" Chúng ta gặp nữ nhân này thấy gá»i là Tư Mã Tiên Tiên, mà là có hÆ¡n mươi ngưá»i".
Thẩm Thăng Y nói:
" Không cần nói nữa, đó là Cẩm Cung Thành dùng thanh ma đao biến ra".
" Biến ra má»™t ngưá»i không đủ sao ?" " Ta thấy tay y không vững lắm, hết lần này tá»›i lần khác Ä‘á»u làm há»ng, má»›i có cả chục Tư Mã Tiên Tiên xuất hiện", Thẩm Thăng Y đáp ngay.
Bạch Ngá»c Lâu nhìn Thẩm đại ca má»™t cái nói:
" Ta đồng ý với câu nói của ngươi, Vô Song quả không thể dùng thuật dịch dung mà biến ra được".
Tần Äá»™c Hạc nói:
" Tuy nàng ra rất lộng lẫy, nhưng ta lại nhìn không ra có chỗ nào là đặc biệt".
Bạch Ngá»c Lâu lặng lẽ cưá»i má»™t tiếng:
" Nếu ngươi nói tá»›i những ngưá»i được biến ra thì ta tuyệt đối đồng ý".
Tần Äá»™c Hạc nói "Bản nhân...." Trương Thiên Há»™ ngắt lá»i:
" Nếu không phải là đặc biệt phi thưá»ng, cho dù Cẩm Cung Thành làm lần đầu không được thì lần thứ hai lần thứ ba phải được, nhưng đây thì y lại liên tiếp thất bại nhiá»u lần".
" Nhưng rốt lại khuôn mặt cá»§a nàng ta có gì đặc biệt ?", Tần Äá»™c Hạc nhìn Bạch Ngá»c Lâu.
Bạch Ngá»c Lâu trầm ngâm đáp:
" Tai mắt mÅ©i miệng cho tá»›i lông mày Ä‘á»u rất đẹp, nhưng phối hợp vá»›i nhau thì lại có chá»— không ăn khá»›p".
Tần Äá»™c Hạc có vẻ lạ lùng, Bạch Ngá»c Lâu thở dài nói tiếp:
" Ta chỉ có thể nói như thế, cÅ©ng chỉ vì chá»— không ăn khá»›p ấy mà nàng chỉ có thể được gá»i là mỹ nhân, chứ không thể gá»i là bậc tuyệt sắc".
Thẩm Thăng Y nói:
" Chỗ không ăn khớp ấy e rằng không phải là chỉ ở một hai bộ phân".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu:
" Khoảng cách giữa hai mắt, giữa mắt, lông mày và mÅ©i, giữa mÅ©i và miệng cá»§a nàng không như nhau, kết hợp lại khiến ngưá»i khác thấy ở nàng có má»™t cái gì đó chưa hoàn hảo, nhưng chá»— chưa hoàn hảo ấy thì ngưá»i nhìn vào má»™t vài khía cạnh không thể nói ra được".
Thẩm Thăng Y nói:
" Ta hiểu ý ngươi".
Bạch Ngá»c Lâu lại thở dài má»™t tiếng:
" Ai vừa nhìn thấy Vô Song cÅ©ng bị đôi mắt, nét mÅ©i cá»§a nàng thu hút, mà chỉ cần đôi mắt thôi cÅ©ng đủ thu hút ngưá»i ta rồi, chẳng ai để ý tá»›i những chá»— chưa hoàn hảo".
Thẩm Thăng Y thản nhiên cưá»i má»™t tiếng nói:
" Cẩm Cung Thành tá»± xưng là Ma Vương, nhưng chỉ nhìn vào Ä‘iểm này đủ thấy thật ra y cÅ©ng chỉ là má»™t con ngưá»i".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Cái gá»i là ma thuật, dÄ© nhiên ngươi đã rõ bất quá chỉ là thuật dịch dung".
Thẩm Thăng Y nói:
" Xem ra thuật dịch dung của y so với ngươi vẫn còn có một khoảng cách".
Bạch Ngá»c Lâu chép miệng:
" Nghiêm khắc mà nói, thuật dịch dung cá»§a ta không đáng gá»i là thuật dịch dung".
Thẩm Thăng Y đến lúc ấy má»›i há»i:
" Vô Song này và Vô Song phổ cá»§a ngươi có quan hệ gì vá»›i nhau không ?" Bạch Ngá»c Lâu cúi đầu xuống, tâm tình có vẻ rất nặng ná».
Thẩm Thăng Y thấy thế nói:
" Nếu không tiện, ngươi cũng không cần miễn cưỡng nói ra".
" Nếu không nói, các ngươi lại không sao hiá»u mối quan hệ bên trong", Bạch Ngá»c Lâu nhìn nhìn Bạch Băng, thở dài nói "Chuyện trong thiên hạ vẫn thưá»ng thế này, lúc gần quên rồi thì lại xuất hiện".
Thẩm Thăng Y nói:
" Còn có thể xuất hiện lại thì có thể nói sự tình vốn chưa kết thúc".
Bạch Ngá»c Lâu nói "Có thể".
Thẩm Thăng Y há»i tiếp:
" Bá»™ Vô Song phổ ngươi lấy được từ đâu vậy ?" Bạch Ngá»c Lâu nói từng tiếng "Ba Tư".
Thẩm Thăng Y sửng sốt:
" Ta cũng nghĩ rằng cái này không phải xuất xứ từ Trung nguyên".
Bạch Ngá»c Lâu chợt cưá»i má»™t tiếng.
Kế lại nói "Có lúc quả ta rất vô lễ, ngươi nhỠđâu mà luyện được tính nhẫn nại như thế ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Ngươi muốn nói là ta vẫn nhịn được đến lúc vừa rồi má»›i há»i ngươi vá» lai lịch cá»§a Vô Song phổ chứ gì ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Chỉ nhỠmột chuyện ấy đủ thấy rồi".
Bạch Băng nói chen vào:
" Có thể Thẩm đại ca đã nhận ra từ sá»›m, nhưng nếu há»i thì chưa đến lúc cha chưa nói ra thôi".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i cưá»i, Thẩm Thăng Y ánh mắt chiếu qua Bạch Băng má»™t lúc rồi nói:
" Trước đây chắc Băng nhi Ä‘i há»i nhiá»u lần rồi".
Bạch Băng nhấm nhẳng:
" Nhưng cha không chịu nói".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Bây giỠcũng không phải là lúc nói đâu".
Bạch Băng nhăn mũi:
" Bây giỠthì không thể không nói".
Thẩm Thăng Y há»i tiếp:
" Ngươi tá»›i Ba Tư lúc nào ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Lúc trẻ ta từng vâng mệnh đi sứ Ba Tư".
Thẩm Thăng Y cưá»i má»™t tiếng:
" Ta thấy chuyện này ngươi tá»± nguyện nhiá»u hÆ¡n là bị ép buá»™c, chắc đột nhiên nảy ra ý định tá»›i Ba Tư cho biết".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu:
" Chuyện này đối vá»›i ngưá»i khác thì như má»™t việc khổ sai, nhưng đối vá»›i ta thì là má»™t Ä‘iá»u vô cùng hấp dẫn".
Thẩm Thăng Y há»i:
" Lúc ấy ngươi bao nhiêu tuổi ?" Bạch Ngá»c Lâu đáp:
" Hai mươi ba, dĩ nhiên chưa có vợ con gì".
Nói tới đó, ánh mắt ông ta vụt trở nên xa xăm, phảng phất như có một màn sương che khuất.
Thẩm Thăng Y không nói gì, má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u im lặng nhìn Bạch Ngá»c Lâu.
Bạch Băng vốn định nói chen vào, nhưng thấy dáng vẻ má»i ngưá»i như thế, câu nói đã ra tá»›i cổ lại nuốt vào.
Bạch Ngá»c Lâu chậm rãi nói tiếp:
" Rõ ràng đây chỉ là một câu chuyện cũ mèm, chắc chắn các ngươi không thích thú, nhưng là sự thật".
Thẩm Thăng Y nói:
" Nếu thế dĩ nhiên ngươi biết đoạn nào nên kể chi tiết, đoạn nào nên kể đại lược".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu:
" Sáng sá»›m hôm lên đưá»ng, ta vẫn được cha mẹ căn dặn ráo riết má»™t hồi, tâm tình có chá»— không thoái mái, lại nhìn thấy má»™t bá»n thuá»™c hạ Ä‘i theo, mặt mÅ©i Ä‘á»u có vẻ không muốn xa quê, trong bụng càng ngán ngẩm, mãi đến khi ra khá»i cá»­a ải má»›i hÆ¡i yên ổn trở lại".
Thẩm Thăng Y nói:
" Äó là vì phong cảnh ngoài cá»­a ài phải không ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Trước đó ta chưa từng nhìn thấy phong cảnh tráng lệ, bá»n thuá»™c hạ cùng Ä‘i chắc cÅ©ng vì phong cảnh nên không ai nói nhiá»u như lúc má»›i lên đưá»ng".
Thẩm Thăng Y cưá»i nói:
" Äây có phải Ä‘á»u là kể đại lược không đấy ?" Bạch Ngá»c Lâu lắc đầu:
" Há» mà vẫn giữ thái độ như lúc ban đầu, biết đây trên đưá»ng ta chỉ rầu rÄ© ngồi trong xe ngá»±a, thì làm sao xảy ra chuyện này được ?" Bạch Băng nóng ruá»™t láu táu há»i:
" Xảy ra chuyện gì vậy ?" Bạch Ngá»c Lâu ánh mắt càng xa xăm:
" Má»i ngưá»i Ä‘á»u có cảm giác được mở rá»™ng tầm mắt, lại Ä‘á»u muốn không cần gì Ä‘i gấp tá»›i Ba Tư, dá»c đưá»ng Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng chỉ muốn nhìn xem phong cảnh, mà lúc phi ngá»±a chạy mau, nếu phát hiện cái gì đặc biệt mà ta không thấy thì há» cÅ©ng nhắc nhở chỉ cho ta để ý".
" Rốt lại há» nhìn thấy những gì ?", Bạch Băng lại há»i.
Bạch Ngá»c Lâu ngẫm nghÄ©:
" Äó là má»™t buổi sáng má» sương, trước đó má»i ngưá»i vì dá»c đưá»ng Ä‘i cứ nhìn nhìn ngó ngó, lỡ mất chá»— ngá»§, dừng lại dưới má»™t ngá»n đèo, nhưng chẳng ai oán há»n trách móc".
" Cha lại rưá»m lá»i rồi", Bạch Băng nhấm nhẳng.
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i cưá»i:
" Má»i ngưá»i không ai nóng ruá»™t, sao cô lại vá»™i vã thế ? Thẩm Thăng Y nói:
" Chúng ta cũng nóng ruột, chỉ vì Băng nhi nói ra trước mới không ai nói nữa".
Bạch Ngá»c Lâu đưa mắt nhìn khắp má»i ngưá»i, ho khan má»™t tiếng má»›i kể tiếp:
" Lúc ấy ta vẫn Ä‘ang ngá»§, chợt nghe tiếng ngưá»i gá»i dậy, vá»™i vén cá»­a lá»u ra nhìn, chỉ thấy bầu trá»i phía đông có ráng bảy màu".
Bạch Băng há»i:
" Là ráng buổi mai à ?" Bạch Ngá»c Lâu lắc đầu đáp:
" Là khói hoa, đây là lần đầu chúng ta thấy cảnh như thế, má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn tá»›i tận nÆ¡i nhìn cho rõ, cÅ©ng lúc ấy chúng ta nghe má»™t hồi tù và báo hiệu, má»™t hồi tù và vừa thê lương vừa kỳ lạ".
" Không có ngưá»i à ?", Bạch Băng lạ lùng há»i lại.
" Cô biến thành nóng nảy từ lúc nào vậy ?", Bạch Ngá»c Lâu cưá»i, nói xong câu ấy má»›i tiếp "Vừa nghe tiếng tù và báo hiệu, tất cả chúng ta vá»™i vàng trở dậy, cho rằng đã tiến lầm vào địa vá»±c cá»§a má»™t bá»™ lạc nào đó nên há» Ä‘ang đêm tập hợp, má» sáng tấn công".
Trương Thiên Há»™ vuốt râu cưá»i khẽ:
" Theo tình hình ấy xem ra quả rất giống như vậy".
" Nhưng thật ra không phải", Bạch Ngá»c Lâu chợt cau mày "Chúng ta bày trận để chá», chá» hồi lâu vẫn chẳng thấy gì, tiếng tù và cÅ©ng dừng bèn lưu lại vài ngưá»i giữ xe, còn bao nhiêu theo ta phóng ngá»±a qua xem chuyện gì", lại ho khan má»™t tiếng, kể tiếp "Còn chưa tá»›i gần chúng ta đã nghe xa xa có tiếng vó ngá»±a, tiếng la thét, tiếng binh khí chạm nhau".
Trương Thiên Hộ nói:
" Nghe không giống lối giết ngưá»i trả thù trên giang hồ, có phải là hai bá»™ lạc ác chiến vá»›i nhau không ?" " Trương lão tiá»n bối khôn ngoan cẩn thận, mà lần này đã Ä‘oán sai rồi".
Trương Thiên Há»™ cưá»i lá»›n:
" Vậy là ngưá»i giang hồ".
" Ngưá»i giang hồ ở Quan ngoại cÅ©ng là kẻ giang hồ khác lạ, tất cả Ä‘á»u cưỡi ngá»±a đâm chém, quần áo võ khí cÅ©ng Ä‘á»u kỳ lạ, thật khiến ta mở rá»™ng tầm mắt", Bạch Ngá»c Lâu ngẫm nghÄ© nói tiếp "Äó là má»™t khoảng đất hình lòng chảo lá»›n, hai mặt Ä‘á»u dá»±ng lá»u trại, có thể thấy hỠđã tá»›i đóng ở đó từ trước".
" Là quyết đấu à ?" " Äúng thế, chỉ là lối há» quyết đấu không giống vá»›i giá»›i võ lâm Trung nguyên chúng ta, rõ ràng hỠđã chia phần rất ổn thá»a từ đầu, cứ từng cặp từng cặp cưỡi ngá»±a đâm chém nhau, gay cấn mà nguy hiểm...." Thẩm Thăng Y nói:
" Chắc các ngươi xuất hiện khiến hỠđể ý lắm".
" DÄ© nhiên, há» lập tức dừng cả lại, kế đó liên tiếp chá»­i bá»›i nhau, đôi bên Ä‘á»u cho rằng chúng ta là do đối phương má»i tá»›i giúp đỡ".
" HỠđóng lại ở đó, chẳng lẽ không phải là đợi má»i ngưá»i tụ há»p, trước khi quyết đâu chẳng lẽ không má»i ngưá»i giúp đỡ sao ?" " Có thì vẫn có, nhưng má»i việc Ä‘á»u đã được thá»a thuận, tóm lại là không được má»i ngưá»i nước ngoài".
" Vậy dÄ© nhiên đôi bên Ä‘á»u không thừa nhận", Thẩm Thăng Y cưá»i cưá»i "Rồi há» có đổi ý, liên thá»§ tấn công các ngươi không ?" " Äang còn cãi nhau chưa xong, không dá»… ai chịu ai, may là má»™t bên quá nóng nảy, tấn công luôn đối phương, bản lÄ©nh cá»§a há» vốn lại không chênh lệch nhau nhiá»u, nếu cứ đánh nhau như đã định chỉ e không phân thắng bại".
" Bên đánh bất ngá» thành công à ?" Bạch Ngá»c Lâu gật đầu:
" Bên bị đánh bất ngỠtuy có vài cao thủ, vẫn bị thương ngã ngựa, đôi bên lập tức ào lên đánh nhau lộn bậy, chẳng buồn đếm xỉa tới chúng ta".
" Ngưá»i ta vì các ngươi mà bị đánh lén, dÄ© nhiên các ngươi không thể tụ thá»§ bàng quan, phần lá»›n các ngươi lại theo quy cá»§ cá»§a hào kiệt Trung nguyên, thì má»™t trận quyết đấu ắt phải biến thành má»™t trưá»ng há»—n chiến".
Thẩm Thăng Y há»i tiếp "Kết cục ra sao ?" " Lá»±c lượng đôi bên không chênh lệch nhau lắm, chúng ta vào cuá»™c thì rõ ràng là sẽ quyết định thắng phụ". Bạch Ngá»c Lâu chép miệng má»™t tiếng "Chúng ta vốn cho rằng ho chỉ tranh nhau câu nói, nào ngá» kẻ nào bị chúng ta đánh ngã ngá»±a cÅ©ng không thoát, Ä‘á»u bị đốt phương giết chết".
" Mục đích đánh nhau sống chết là chuyện gì ?" " Vô Song phổ". Bạch Ngá»c Lâu nói từng tiếng.
Thẩm Thăng Y ngẩn ngưá»i, lại há»i ngay:
" Bá»™ Vô Song phổ vốn là cá»§a bên nào, mà làm sao lại dẫn tá»›i má»™t trưá»ng quyết đấu như vậy ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Trước đó ở Ba Tư xuất hiện má»™t thiên tài vá» dịch dung, y nguyên là má»™t ngưá»i Ä‘iêu khắc giá»i, kỹ thuật Ä‘iêu khắc đã tá»›i chá»— xuất thần nhập hóa, bất kể là cái gì cÅ©ng có thể khắc ra được, linh hoạt sống động, nếu ngưá»i khác thì đạt tá»›i mức ấy ắt đã thá»a mãn nhưng y thì khác hẳn, cả ngày cứ rầu rÄ© không vui".
Bạch Băng há»i "Tại sao thế ?" Có thể y là má»™t ngưá»i có lòng cầu tiến mạnh mẽ, đến lúc phát hiện đã tá»›i giá»›i hạn cá»§a mình, bất kể thế nào cÅ©ng không thể vượt qua nữa rồi, thì cho dù cái chết có tá»›i ngay trước mắt cÅ©ng không để ý".
Thẩm Thăng Y gật đầu nói:
" Äó thật giống như má»™t kiếm khách chú tâm nghiên cứu kiếm đạo chợt phát hiện đã vào tá»›i hóa cảnh, không thể tìm ra được cái gì má»›i nữa, nhìn khắp thiên hạ cÅ©ng không có ai là đối thá»§, lúc ấy thì chuyện gì cÅ©ng thấy là vô vị".
Bạch Băng lập tức há»i Thẩm Thăng Y:
" Thẩm đại ca, đúng thế thật à ?" Thẩm Thăng Y cưá»i cưá»i:
" Ta hiện vẫn thấy rằng cái gì cũng có giới hạn".
" Là ta nói kiếm thuật của anh đã tới chỗ thiên hạ vô địch kia mà".
Thẩm Thăng Y nói:
" May mà câu ấy chỉ là cô nói với ta, nếu không thì thiên hạ dù to lớn, chỉ sợ ta không còn nơi nào mà đi".
Bạch Băng nói:
" Anh chỉ sợ có ngưá»i khác tìm tá»›i so tài, xem anh có phải là Thiên hạ đệ nhất kiếm không".
" Sợ lắm".
" Ta thấy anh chỉ nói đùa", Bạch Băng cưá»i duyên dáng "Thật ra anh chẳng sợ gì cả".
Thẩm Thăng Y nói:
" Nếu đúng là Thiên hạ đệ nhất còn khá, nếu không phải, lỡ có ai tìm tới đánh cho một trận sống dở chết dở thì sợ lắm".
Bạch Băng lắc đầu:
" Dù anh nói gì đi chăng nữa, ta vẫn thấy anh là Thiên hạ đệ nhất".
Thẩm Thăng Y không đôi co vá»›i nàng nữa, quay há»i Bạch Ngá»c Lâu:
" Äỉnh cao nhất cá»§a Ä‘iêu khắc là gì ?" " Như là sống....", Bạch Ngá»c Lâu vuốt râu "Chỉ như là sống mà thôi".
Thẩm Thăng Y tuyệt đối đồng ý, một chữ "như" kia thật ra đã là cảnh giới tối cao của kỹ xảo ở nhân gian rồi.
Bạch Ngá»c Lâu lại nói tiếp:
" Không chỉ Ä‘iêu khắc, mà văn chương há»™i há»a tả thá»±c cÅ©ng thế".
" Vẽ tuyết không vẽ được nét trong, vẽ trăng không vẽ được ánh sáng, vẽ hoa không vẽ được mùi thÆ¡m, vẽ suối không vẽ được tiếng nước, vẽ ngưá»i không vẽ được tình ý, loại văn chương há»™i há»a Ä‘iêu khắc tả thá»±c Ä‘á»u có lúc cùng, chá»— cao nhất quả chỉ là má»™t chữ "như" mà thôi. Giả dụ như nghe được tiếng nước, như gá»­i được mùi thÆ¡m, như có thể kết bạn vá»›i ngưá»i, làm được chữ "như" ấy đã là đăng phong tạo cá»±c rồi".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu kể tiếp:
" Nếu vị cao thủ vỠđiêu khắc kia đến lúc lớn tuổi thì cũng không nói làm gì, nhưng lúc ấy y bất quá chỉ ba mươi tuổi".
Thẩm Thăng Y nói:
" Y thông minh như thế chắc không có được nhiá»u ngưá»i vạch ra được đưá»ng lối Ä‘iêu khắc khác vá»›i y".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" CÅ©ng có thể là vì muốn Ä‘em thuật Ä‘iêu khắc thá»±c hành trên ngưá»i sống, y lập chí là trong cuá»™c Ä‘á»i phải tìm được cách biến má»™t ngưá»i thành ngưá»i khác, mà giống hệt ngưá»i kia".
" Äó cÅ©ng là thuật dịch dung, Vô Song phổ ghi lại là những Ä‘iá»u ngưá»i ấy tìm ra được phải không ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Lúc ấy đã có thuật dịch dung rồi, nhưng y lại thấy là cách sá»­ dụng dược vật trên mặt ngưá»i rất phiá»n phức, nên mở đầu y đã nghÄ© tá»›i cách tìm ra má»™t chất gì đó, chỉ cần phá»§ lên trên mặt là có thể lấy khuôn đầy đủ chính xác cá»§a má»™t bá»™ mặt, rồi theo cái khuôn ấy tạo ra má»™t cái mặt nạ, thì có thể biến thành bất cứ ai".
Trương Thiên Hộ nói:
" Như vậy thì rõ ràng mau lẹ và đơn giản hÆ¡n thuật dịch dung rất nhiá»u, nhưng mà y tìm được cái gì ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Ta không biết y làm sao tìm ra, nhưng rõ ràng y nỗ lực trong mấy năm, rốt lại cũng đã tìm ra thứ thuốc ấy".
Dừng lại một lúc ông ta cầm một cái hộp bên cạnh, mở nắp ra.
Tất cả má»i ánh mắt đổ dồn lên cái há»™p, má»™t mùi vị khó ngá»­i cÅ©ng đồng thá»i xá»™c vào mÅ©i há».
Thẩm Thăng Y, Bạch Băng đối vá»›i mùi này không lạ, nhưng Trương Thiên Há»™, Tần Äá»™c Hạc, Hàn Kỳ thì là lần đầu tiên gặp phải.
Tần Äá»™c Hạc lập tức khịt khịt mÅ©i:
" Mùi gì lạ quá, thật là lần đầu tiên ta ngửi phải".
Trương Thiên Hộ lẩm bẩm:
" Ta cũng không ngỠthứ thuốc ấy mà lại có mùi này".
Há» cÅ©ng Ä‘á»u lần đầu tiên thấy chất thuốc trong há»™p như nhau.
Äó là má»™t khối màu sữa trắng, đặt ngay ngắn trong há»™p, dưới ánh đèn sáng lóng lánh, phảng phất như trong suốt.
Bạch Ngá»c Lâu vừa đưa cái há»™p vá» phía Trương Thiên Há»™ vừa nói:
" Lão tiá»n bối thá»­ ấn ngón tay vào xem".
Trương Thiên Hộ bỡ ngỡ ấn ngón tay vào, khối lạ ấy từ từ lún xuống theo ngón tay, nhưng không vỡ ra.
Tần Äá»™c Hạc vươn đầu ra nhìn, nhịn không được há»i:
" Nó ra làm sao ?" Trương Thiên Hộ lẩm bẩm "Rất kỳ quái....", câu nói chưa dứt, ngón tay đã ấn xuống tới đáy hộp, chợt thấy có cảm giác là lạ, đầu ngón tay hơi tê tê, giống như bị ăn mòn.
Ông ta vội vàng rút ngón tay lên, nhìn nhì đầu ngón, không thấy có gì thay đổi, lại nhìn vào khối lạ ấy, chỗ lún xuống đã từ từ bằng phẳng trở lại như cũ, chỉ có chỗ ngón tay ấn vào là xuất hiện vết chỉ tay.
Tần Äá»™c Hạc càng nhìn càng thích, bất giác cÅ©ng đưa tay ấn vào, kết quả dÄ© nhiên cÅ©ng giống hệt, trên khối lạ ấy cÅ©ng xuất hiện má»™t vết chỉ tay.
Trương Thiên Hộ nhìn nhìn vào hai vết chỉ tay nói:
" Quái lạ thật, lão phu sống đến từng này tuổi mới nhìn thấy chất này lần đầu tiên".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Nếu Ä‘em bá» chất này vào trong nồi Ä‘un lên, thì sẽ biến thành sá»n sệt như tương, Ä‘em đắp lên mặt, khi nguá»™i sẽ thành má»™t lá»›p má»ng, như cái mặt nạ".
Trương Thiên Hộ ngẫm nghĩ:
" Nói như thế, chỉ cần có chất này, má»™t ngưá»i có thể tùy thá»i mà biến thành hàng trăm hàng ngàn ngưá»i, cÅ©ng có thể biến biến má»™t ngưá»i ra thành hàng trăm hàng vạn ngưá»i".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Hoàn toàn có thể".
Trương Thiên Hộ chép miệng:
" Kỹ thuật dịch dung này không những tiện lợi mà còn có tác dụng hÆ¡n má»i kỹ thuật dịch dung khác".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Äúng ra là thế", ngừng má»™t chút lại nói tiếp "Cho đến hiện nay, vẫn không có kỹ thuật dịch dung thứ hai nào được như thế, gá»i là Vô Song, cÅ©ng không phải là quá lá»i".
Trương Thiên Há»™ há»i:
" Chất này tên là gì ?" Bạch Ngá»c Lâu đáp:
" Äến hiện nay vẫn không có tên gá»i nào thích hợp, cÅ©ng có thể cho đến hiện nay, vẫn không ai xác định được tác dụng thật sá»± cá»§a chất này".
Trương Thiên Hộ gật đầu:
" Thuật dịch dung rốt lại không phải là biện pháp cần thiết thưá»ng xuyên, chất này mà cứ Ä‘em ra dùng vào việc dịch dung, thì cÅ©ng hÆ¡i lãng phí".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Chuyện đó chắc là tương lai không xa sẽ rõ", thở dài má»™t tiếng ông ta nói tiếp "Chất này nếu được phổ biến rá»™ng rãi chắc sẽ có má»™t ngưá»i thông minh hiểu rõ được ngoài tác dụng dịch dung còn có tác dụng gì khác, đáng tiếc là đến hiện nay vẫn không thể không dấu kín".
Thẩm Thăng Y nói:
" Nếu phổ biến rá»™ng rãi chắc sẽ có không ít ngưá»i lợi dụng để cải trang muốn làm gì thì làm, rốt lại chỉ có má»™t kết quả...." " Là thiên hạ đại loạn....", Bạch Ngá»c Lâu cưá»i gượng má»™t lúc.
Trương Thiên Há»™ há»i ngay:
" Bá»™ Vô Song phổ rốt lại là ghi chép vá» cách chế tạo chất này phải không ?" " Äúng thế", Bạch Ngá»c Lâu đóng nắp há»™p lại "Chế tạo chất này tuy không phiá»n phức lắm, nhưng má»—i thứ nguyên liệu Ä‘á»u là ngoài ý nghÄ©, nếu không có Vô Song phổ, không biết rõ quá trình chế tạo và thành phần nguyên liệu, thì cho dù nắm được bí quyết, cÅ©ng chỉ là bắt chước mà làm càn thôi".
Thẩm Thăng Y gật đầu:
" Nếu má»™t ngàn năm sau mà có ngưá»i nào thông minh như thế nghÄ© ra được phương pháp hay tương tá»±, có thể bá»›t được bao nhiêu là thá»i gian để làm rõ lai lịch cá»§a chất này, chứ hiện tại, nói ra chỉ là lừa bịp.
Trương Thiên Há»™ há»i tiếp:
" Kẻ thất phu không có tá»™i, vì mang ngá»c mà có tá»™i, vị cao thá»§ Ä‘iêu khắc kia tìm ra được chất này nếu không cho ngưá»i ta biết thì thôi, nếu không thì...." Ông ta không nói tiếp Ä‘oạn dưới, Thẩm Thăng Y cưá»i nói:
" Phú quý mà không vá» quê cÅ©ng như mặc áo gấm Ä‘i đêm, má»™t ngưá»i đạt được kết quả như thế này, nếu không cho ngưá»i ta biết, thì ngay cả mình chắc cÅ©ng không thấy hết sá»± thú vị".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Thì chắc cÅ©ng vì nguyên nhân ấy, cho nên tuy biết rõ là sẽ có lúc gây ra nhiá»u phiá»n phức lá»›n, nhưng y cÅ©ng không nhịn được, Ä‘em mấy ngưá»i ra biến Ä‘i biến lại cho ngưá»i ta xem, biến má»™t lần lại biến ra má»™t má»—i há»a".
Trương Thiên Hộ nói:
" Chất này thì chắc không ít ngưá»i thích đâu".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu nói:
" Không những bá»n tà ma ngoại đạo, mà ngay cả các nhân vật chính phái cÅ©ng muốn có trong tay, há» bèn chia làm hai phe, trước khi chưa bên nào có được trong tay, đã mở ra má»™t trận ác đấu, rốt cuá»™c chá»n khu đất lòng chảo kia quyết má»™t phen sinh tá»­".
Trương Thiên Há»™ há»i qua chuyện khác:
" Các ngươi giúp đỡ má»™t bên, rốt lại là hay hay là dở ?" " Là dở....", Bạch Ngá»c Lâu cưá»i gượng "Thật ra thì hay hay dở đến bước này chỉ cách nhau đôi chút".
" Những ngưá»i không có dã tâm chắc không tá»›i ná»—i liá»u mạng vì má»™t thứ chất dịch dung".
" Chá»— khác nhau là ở chá»— việc chúng ta giứp đỡ má»™t bên nếu là may, sau khi thành công chắc há» sẽ mau lẹ thanh toán chúng ta", Bạch Ngá»c Lâu lại cưá»i gượng má»™t lúc "May mà vị cao thá»§ Ä‘iêu khắc kia đã kịp thá»i vạch rõ hành động cá»§a há», cÅ©ng may là thân thá»§ chúng ta cao hÆ¡n há» má»™t chút".
" Vị cao thá»§ lúc bấy giỠđứng vá» phía chính phải à ?" " Äá»u không đứng vá» bên nào, ông ta và hai ngưá»i con gái, tất cả ba ngưá»i lúc ấy Ä‘á»u bị trói trên ba cái cá»c dá»±ng trong khu lòng chảo".
Bạch Băng nói một mình:
" DÄ© nhiên rồi, nếu không bá»n cha giết bấy nhiêu ngưá»i, làm sao y lại giúp bá»n cha được ?
Bạch Ngá»c Lâu nói tiếp:
" Cho dù như thế, chúng ta cÅ©ng đã chết mấy ngưá»i, ngoài ra tất cả Ä‘á»u bị thương không má»™t ai lành lặn".
Bạch Băng chợt hiểu ra:
" Lúc bấy giá» cha bị thương nặng không ?" " CÅ©ng không nhẹ", Bạch Ngá»c Lâu lại nói tiếp "Vị cao thá»§ kia biết là không còn đất đứng trên giang hồ, cÅ©ng biết thân phận cá»§a bá»n ta, nên nài nỉ chúng ta thu dụng....".
" Dĩ nhiên là cha đáp ứng rồi".
Bạch Ngá»c Lâu thở dài:
" Nếu không thì làm sao hiện tại cha lại cầm được Vô Song phổ ?" " Cha cứ thở dài mãi, cứ như có Ä‘iá»u gì phiá»n muá»™n".
Bạch Ngá»c Lâu nhìn chằm chằm vào Bạch Băng:
" Äó cÅ©ng là ngày hạnh phúc nhất trong Ä‘á»i cha".
Bạch Băng ngạc nhiên:
" Nhưng cha lại thưá»ng nói vá»›i con rằng ngày hạnh phúc nhất trong Ä‘á»i là ngày cưới mẹ mà".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i khan má»™t tiếng:
" Mẹ con chính là ngưá»i con giá nhá» cá»§a vị cao thá»§ mà cha nói".
Bạch Băng sững sá», Thẩm Thăng Y cÅ©ng thấy bất ngá» há»i chen vào:
" Vị cao thá»§ có hai ngưá»i con gái, câu chuyện chắc phát sinh giữa hai chị em".
Bạch Ngá»c Lâu lẩm bẩm:
" HỠlà hai chị em sinh đôi, tướng mạo gần như hoàn toàn giống nhau.
Vô Song thì có nét đặc biệt dễ nhận ra, vị cao thủ kia vốn định gả Vô Song cho ta nhưng ta lại thích mẹ Băng nhi hơn".
" Vì mẹ đẹp hÆ¡n à ?" Bạch Ngá»c Lâu lắc đầu:
" Vì ta thấy nàng là má»™t cô gái thiện lương, còn Vô Song sau khi được cởi trói, liên tiếp giết hai ngưá»i đối phương bị thương mà vẫn không há» biến sắc, bấy nhiêu đủ thấy tính cách tàn nhẫn cá»§a nàng".
Lại thở dài một tiếng nói tiếp:
" Nhưng nếu cha mà biết rõ vỠsau sẽ phát sinh câu chuyện thế này, thì chẳng thà vứt bỠđoạn nhân duyên ấy".
Bạch Băng vừa định há»i, Bạch Ngá»c Lâu đã nói tiếp:
" Cha và mẹ con thành thân xong, cÅ©ng đã qua những ngày rất hạnh phúc, nhất là đến khi con ra Ä‘á»i, chỉ có Vô Song thì càng ngày càng tiá»u tụy.
Có một hôm, nàng chợt nói với mẹ con rằng nàng cũng rất yêu thương cha, mẹ con cũng không nổi giận, lại nói giúp với cha".
" Chắc cha không đồng ý".
" Äồng ý thì lập tức sẽ có chuyện xảy ra, mà chắc chắn không biết đáng sợ như thế nào".
Bạch Băng lần này chợt nhìn chằm chằm vào Bạch Ngá»c Lâu, Bạch Ngá»c Lâu nhè nhè vá»— đầu nàng, thở dài nói tiếp:
" Sau khi cha cá»± tuyệt, Vô Song bèn tá» vẻ xa lánh, trông thấy cha thì Ä‘i vòng đưá»ng khác, nhưng nhìn thấy vẻ oán há»n trong mắt nàng, cha đã biết sá»± tình chưa kết thúc".
" Vá» sau bà ta ra sao ?" " Vào má»™t buổi chiá»u mưa, nàng gởi lại cho cha má»™t bức thư, rồi không biết Ä‘i đâu".
" Không ai biết bà ta Ä‘i đâu à ?" Bạch Ngá»c Lâu gật đầu nói:
" Thậm chỉ cả mẹ con cÅ©ng lo là nàng nhất thá»i không sáng suốt nên Ä‘i tá»± tá»­, nhưng cha biết rằng nàng không phải là hạng ngưá»i tá»± tìm cái chết".
" Rồi sau đó không há» có tin tức gì à ?" " Hoàn toàn không có, nhưng không lâu sau, nàng lại đột ngá»™t xuất hiện". Vẻ mặt Bạch Ngá»c Lâu chợt trở thành vô cùng khó coi.
" Xuất hiện ở đâu ?" Không chỉ riếng Bạch Băng quan tâm, má»i ngưá»i còn lại cÅ©ng Ä‘á»u nóng ruốt, há» Ä‘á»u biết rằng Vô Song xuất hiện không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà là má»™t tai há»a đã xảy ra cho Bạch Ngá»c Lâu trước đây.
Nhưng Bạch Ngá»c Lâu trả lá»i hoàn toàn khiến má»i ngưá»i bất ngá».
" Ở bên cạnh cha". Bạch Ngá»c Lâu Ä‘uôi mắt giật giật "Nàng đã hoàn toàn chiếm lấy vị trí cá»§a mẹ con !" " Thế mẹ con....", Bạch Băng hoảng hốt há»i "Mẹ con ra sao ?" " Äã chết dưới tay nàng !", Bạch Ngá»c Lâu Ä‘au đớn cúi đầu.
Bạch Băng sợ hãi trợn tròn hai mắt, Bạch Ngá»c Lâu nói tiếp:
" Vô Song đột nhiên xuất hiện đúng ra là phải nói cha dột nhiên phát hiện sự có mặt của nàng".
" Không cần nói nữa, bà ta vốn rất dá»… giả mạo mẹ con !", Bạch Băng kinh ngạc nói tiếp "Là thuật dịch dung phải không ?" Bạch Ngá»c Lâu im lặng gật đầu, Bạch Băng đưa tay chỉ cái há»™p:
" Là dùng chất nàt phải không ? Chất này có mùi lạ lùng, nên cha phát hiện ra được phải không ?" Bạch Ngá»c Lâu chậm rãi nói:
" Nàng không dùng chất này", ngừng lại hổi lâu mới nói tiếp "Nàng dùng một biện pháp đơn giản, nhưng còn có hiệu quả hơn thuật dịch dung".
" Cha, con chẳng hiểu gì cả", Bạch Băng lắc đầu.
" Nàng lá»™t da mặt mẹ con làm mặt nạ !", Bạch Ngá»c Lâu càng lá»™ vẻ Ä‘au đớn.
Thẩm Thăng Y đã nghÄ© tá»›i chuyện này, nhưng vẫn bất giác rùng mình má»™t cái, Trương Thiên Há»™, Tần Äá»™c Hạc cùng thở daqì, Hàn Kỳ thì như chết sững bên cạnh.
Bạch Băng không tá»± chá»§ được kéo tay Bạch Ngá»c Lâu, toàn thân run lên, Bạch Ngá»c Lâu khẽ vá»— lên tóc nàng, giá»ng nói cÅ©ng thoáng run lên:
" HỠlà hai chị em sinh đôi, vồn đã rất giống nhau, vả lại chuyện như thế thì ai mà dám ngỠtới ?" Thẩm Thăng Y nói chen vào:
" Trước đó chắc Bạch huynh cÅ©ng đã ít nhiá»u phát hiện được".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" CÅ©ng là việc xong rồi má»›i nhá»› lại, chẳng hạn như nàng rất ít nói, lại rất thích ở trong chá»— tối, lại còn ánh mắt lắm lúc làm cho ta có cảm giác là má»™t ngưá»i la....." Thẩm Thăng Y chép miệng:
" Lẽ ra bà ta phải biết, cho dù có lột tất cả bộ da của em gái khoác lên mình cũng có chỗ sơ hở, sớm muộn gì cũng bị phát hiện".
Bạch Ngá»c Lâu thẫn thỠđáp:
" Lẽ ra bà ta phải biết".
Thẩm Thăng Y nói tiếp:
" Nhưng có má»™t Ä‘iá»u Bạch huynh không thể phù nhận là bà ta vô cùng yêu thương Bạch huynh, má»›i làm như thế".
Trương Thiên Hộ gật đầu:
" Có Ä‘iá»u cách thể hiện cá»§a bà ta dá»… sợ quá".
Bạch Ngá»c Lâu thở dài:
" Trong chuyện này dĩ nhiên ta cũng phải chịu một phần trách nhiệm".
Thẩm Thăng Y há»i qua chuyện khác:
" Bạch huynh giải quyết chuyện ấy ra sao ?" " Ban đầu thì ta rất muốn giết nàng, nàng cÅ©ng yêu cầu ta làm như vậy....", Bạch Ngá»c Lâu cưá»i gượng "Ta thấy lúc ấy nàng hiện vẻ vô cùng hối hận, nên chỉ đỠnghị nàng Ä‘em xác mẹ Băng nhi trả lại cho ta, rồi bảo nàng ra Ä‘i".
" Còn vị cao thá»§ kia thì sao ?" " Ông ta cÅ©ng Ä‘au lòng chẳng kém gì ta, cÅ©ng ra Ä‘i cùng lúc vá»›i Vô Song". Bạch Ngá»c Lâu thở dài nói tiếp "Sau đó không lâu ta cÅ©ng Ä‘em Băng nhi rá»i khá»i Ba Tư".
Thẩm Thăng Y nói:
" Thánh thượng Ä‘em công chúa gả cho Bạch huynh là lúc Bạch huynh đã vá» tá»›i Trung Nguyên phải không ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Äúng thế, thánh thượng phối hôn, không thể cá»± tuyệt, may mà công chúa không những không coi chị em há» là ngưá»i Man Má»i, mà còn coi Băng nhi như con ruá»™t".
Thẩm Thăng Y nhìn nhìn Bạch Băng:
" So vá»›i thân thế cá»§a ta, xem ra Băng nhi còn rõ ràng hÆ¡n nhiá»u".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Chỉ là ra chưa từng nói rõ má»i chuyện vá»›i nó".
" Tại sao cha vẫn còn giấu con ?", Bạch Băng ứa nước mắt.
Bạch Ngá»c Lâu thở dài:
" Chuyện này không nói ra không phải tốt hÆ¡n sao ? Huống chi đến nay cha vẫn hy vá»ng là quên được".
Bạch Băng rÆ¡i nước mắt, nàng là má»™t cô gái giá»i hiá»u lòng ngưá»i khác, dÄ© nhiên hiểu rõ tâm tình cá»§a Bạch Ngá»c Lâu. Bạch Ngá»c Lâu lấy tay lau nước mắt cho nàng, nói:
" Con bé ngốc, đây là chuyện quá khứ rồi, thì quên luôn đi".
Thẩm Thăng Y nói:
" Chuyện quan trá»ng nhất trước mắt là tìm hiểu rõ ý đồ cá»§a Cẩm Cung Thành" Bạch Băng quay đầu nói:
" Thẩm đại ca, anh nói y tạo ra dì Vô Song để làm gì ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Không cần nói cũng biết là để đối phó với cha cô".
Bạch Băng nói:
" Nhưng cha lại không yêu thương bà ta".
Thẩm Thăng Y nhìn qua Bạch Ngá»c Lâu:
" Yêu thương hay không yêu thương là chuyện khác nhưng nếu bà ta xuất hiện trước mặt cha cô, nhất định cha cô sẽ sững sỠmột lúc".
Bạch Ngá»c Lâu chép miệng:
" Cũng chưa biết thế nào".
Thẩm Thăng Y nói tiếp:
" Chuyện đã nhiá»u năm rồi, cho dù có bao nhiêu hận thù cÅ©ng đã phai nhạt, mà có thể khẳng định là từ đó đến nay Vô Song cÅ©ng nhất định không quên ngươi, chỉ cần nghÄ© tá»›i má»™t Ä‘iểm ấy thôi, chỉ sợ ngươi lại má»m lòng".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i gượng má»™t lúc, Bạch Băng lại há»i tiếp:
" Có đúng thế không ?" Biết đâu bà ta lại nhân cơ hội ấy ám toán cha ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Chỉ cần bà ta tiếp cận được cha cô, thì có khả năng tạo ra má»™t ngưá»i giả mạo cha cô".
Bạch Băng sửng sốt, không nói tiếng nào, Thẩm Thăng Y nói tiếp:
" Ngải Phi Vũ giả rõ ràng cũng được tạo ra vì mục đích ấy".
" Äê tá»›i gần cha à?" Thẩm Thăng Y gật đầu:
" Nhưng so với Vô Song thì Ngải Phi Vũ cố nhiên không bằng được".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i gượng má»™t tiếng:
" Ngươi coi ta là kể trá»ng sắc khinh bạn sao ?" Bạch Băng nÅ©ng nịu:
" Cha không phải là loại ngưá»i ấy".
Thẩm Thăng Y ra hiệu bảo dừng:
" Nhưng các ngươi không thể phủ nhận là Vô Song giả có tác dụng hơn".
Không ai phá»§ nhận, Thẩm Thăng Y giá»ng nói chợt trầm xuống:
" Cẩm Cung Thành đã có thể tạo ra Vô Song giả như vậy, thì rõ ràng Vô Song thật Ä‘ang nằm trong tay ông ta" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" DÄ© nhiên Vô Song phải đồng ý y má»›i có thể làm như thế, không ngá» rằng qua nhiá»u năm rồi mà nàng vẫn...." Thẩm Thăng Y ngắt lá»i:
" Dù bà ta không đồng ý, Cẩm Cung Thành cũng có thể làm như thế".
" Ngươi cho rằng nàng bị Cẩm Cung Thành bắt à ?", Bạch Ngá»c Lâu cau mày.
" Nghĩ cho tới cùng, có thể bà ta đã biến thành một cái xác".
" Má»™t cái xác à ?", Bạch Ngá»c Lâu biến sắc.
" Tạo ra nhiá»u ngưá»i giả mạo như vậy, dÄ© nhiên cần có má»™t thá»i gian dài, nếu Vô Song không đồng ý, muốn bắt bà ta nhốt lại lâu như thế cÅ©ng không dá»…, nếu đồng ý, thì cần gì phải tạo ra ngưá»i giả ?" Bạch Ngá»c Lâu trầm ngâm nói:
" Ngươi nói không phải không có lý, nhưng Cẩm Cung Thành làm sao mà biết được nhiá»u chuyện đến như thế ? Mà còn có chuyện y há»c được thuật dịch dung cao siêu tá»›i mức như thế nữa ? Chuyện này...." Thẩm Thăng Y nói:
" Äá»u cho thấy giữa ông ta và cha con Vô Song có quan hệ rất mật thiết, theo lẽ thưá»ng mà suy Ä‘oán, thì ông ta đã nhận cha Vô Song làm sư phụ, há»c được thuật dịch dung".
Bạch Ngá»c Lâu ná»i tiếp:
" Tuổi tác cá»§a hai ngưá»i không chênh lệch nhau bao nhiêu...." Thẩm Thăng Y cưá»i:
" Không có quy định nào là lá»›n tuổi hÆ¡n thì không được nhận ngưá»i nhá» tuổi hÆ¡n làm sư phụ".
" Chuyện đó thì đúng", Bạch Ngá»c Lâu cưá»i gượng "Tuổi tác ngang nhau, có khi còn dá»… nói chuyện hÆ¡n".
" CÅ©ng có thể đây là má»™t sá»± trao đổi, mà vá» mặt này thì có thể nói Cẩm Cung Thành là má»™t thiên tài". Thẩm Thăng Y dừng lại má»™t chút "Rốt lại là thế nào, chắc chắn không lâu nữa chúng ta sẽ có câu trả lá»i".
" Cẩm Cung Thành như vẫn còn giữ tính khí ngày trước, chắc chắn sẽ không chịu để yên cho chúng ta lâu đâu", Bạch Ngá»c Lâu chậm rãi đứng dậy "Ở Gia Hưng y đã lầm má»™t nước cá», làm lá»™ hết bí mật, ở kinh thành y mà làm má»™t lần như thế nữa, thì hy vá»ng má»™t Ä‘á»i cá»§a y cÅ©ng sẽ tiêu tan, nếu ta nhá»› không lầm, năm nay y phải hÆ¡n bảy mươi tuổi".
Thẩm Thăng Y gật đầu nói:
" Bằng vào tuổi tác của y, thì quả thật không thể thất bại lần nữa, cũng vì thế mà chúng ta càng phải cẩn thận".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Chỗ này canh phòng nghiêm ngặt, để xem y dùng cách nào lẻn vào được".
DÄ© nhiên ông ta không biết vỠđưá»ng địa đạo đã xuất hiện dưới phá»§ đệ, Thẩm Thăng Y cÅ©ng thế, nhưng vẫn nhắc Bạch Ngá»c Lâu:
" Cẩm Cung Thành trở lại Trung Nguyên, đã ngấm ngầm chiêu tập cao thá»§ ở Gia Hưng, rõ ràng không phải là chuyện sáu tháng má»™t năm, ở quanh đây chắc chắn y đã sắp xếp đầy đủ, tuy chúng ta không rõ là gì, vẫn không thể hoàn toàn coi thưá»ng khả năng ấy".
Bạch Ngá»c Lâu gật gật đầu nói:
" Ta sẽ lập tức sai ngưá»i dò xét quanh đây má»™t lượt". Câu nói vừa dứt, ánh mắt đã chiếu vào mặt Bạch Băng:
" Từ giỠnày trở đi, nếu không có chuyện gì, Băng nhi tuyệt đối không được ra ngoài".
Bạch Băng đưa mắt nhìn Thẩm Thăng Y:
" Thẩm đại ca, nhất định thế à ?" Thẩm Thăng Y hững há» cưá»i má»™t tiếng:
" Không đồng ý xem có được không ?" " Không được !", Bạch Băng lập tức tru môi.
Thẩm Thăng Y lại cưá»i má»™t tiếng:
" Nhưng phải nói rõ trước, cô mà cứ như trước đây, có chuyện gì xảy ra, thì đừng xin Thẩm đại ca đưa đi ra ngoài".
Bạch Băng nói:
" Ta cÅ©ng muốn tá»›i miá»u Khổng tá»­ má»™t chuyến rồi Ä‘i ngao du giang hồ".
Thẩm Thăng Y nói:
" Äể giải quyết xong chuyện này đã, rồi chúng ta sẽ tính".
Bạch Băng nói:
" Xong chuyện này thì anh đã đi mất, ai mà giữ được".
Thẩm Thăng Y nói:
" Nếu ta đồng ý bây giỠcha cô cũng không dồng ý".
Bạch Băng nhìn qua Bạch Ngá»c Lâu, Bạch Ngá»c Lâu chợt thở dài:
" Con bé này được chiá»u từ nhỠđâm hư, nếu mẹ ngươi còn sống...." Ông ta không nói hết, Bạch Băng chỉ nghe tá»›i đó, đã chết sững tại chá»—, Thẩm Thăng Y nhìn nàng má»™t cái, nói "Băng nhi...." Bạch Băng cúi đầu, nói:
" Thẩm đại ca, ta nghe lá»i cha".
Thẩm Thăng Y hiểu rõ tâm sự của nàng, nói:
" Thẩm đại ca hứa sau khi giải quyết xong chuyện này sẽ đưa co tới miếu Khổng tử chơi".
Bạch Băng im lặng gật đầu, Thẩm Thăng Y cũng không nghĩ xem nàng đang nghĩ gì, chuyển sang chuyện khác:
" Ngoài ra, chúng ta còn có cách nào nữa không ?" Bạch Ngá»c Lâu ánh mắt chuyển sang mặt Trương Thiên Há»™:
" Trương lão tiá»n bối nổi tiếng là khôn ngoan cẩn thận, không biết có...." Trương Thiên Há»™ ngắt lá»i:
" Äến hiện tại, ta vẫn không nắm được chút manh mối gì vá» chuyện này, nhưng có ngưá»i đã nghÄ© ra rồi".
Bạch Ngá»c Lâu khẽ "á»§a" má»™t tiếng, Trương Thiên Há»™ cÅ©ng không nói rõ, chỉ cưá»i cưá»i nhìn Thẩm Thăng Y.
Tần Äá»™c Hạc nhìn không được bật kêu lên:
" Ngươi nhìn thấy gì rồi ?" " Theo ánh mắt của y", Trương Thiên Hộ nói tiếp "Nếu ra nhìn không lầm, thì đã có một biện pháp hay rồi".
Bạch Băng lập tức há»i:
" Thẩm đại ca, có đúng thế không ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Có thì có đấy, còn như hay không thì nói bây giỠquá sớm".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Thì ngươi cứ nói ra xem".
Thẩm Thăng Y nói:
" Lẽ ra ngươi cũng phải nghĩ ra rồi".
Bạch Ngá»c Lâu động tâm, cầm lấy cái há»™p, Bạch Băng nhìn nhìn chàng, chợt há»i:
" Ngươi muốn biến ta thành ai vậy ?" Thẩm Thăng Y cưá»i cưá»i không đáp, Bạch Băng lui lại má»™t bước kêu lên "Cha, con không...." Bạch Ngá»c Lâu cưá»i nói ngay:
" Biện pháp này quả cha nghĩ không ra".
Bạch Băng nói:
" Thật ra cha đã nghĩ tới rồi, bất quá là Thẩm đại ca nhắc cha thôi".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i cưá»i nhìn Thẩm Thăng Y:
" Ta vốn định khen ngươi một lúc, ngươi câu ấy hiện tại phải để mà khen ta vậy".
Thẩm Thăng Y nói:
" Tại sao lại không mang mấy câu ấy cho Băng nhi ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Băng nhi vốn là một đứa bé thông minh, nó đoán ra được là chuyện tất nhiên".
Bạch Băng lắc đầu nói:
" Bất kể má»i ngưá»i nói thế nào, ta cÅ©ng không chịu biến thành ngưá»i khác".
Thẩm Thăng Y nói:
" Thật ra chuyện này rất đơn giản...." Bạch Băng cưá»i má»™t tiếng ngắt lá»i:
" Ta vẫn không chịu, trừ phi...." Thẩm Thăng Y thở dài một tiếng:
" Cô đừng có quên, chuyện này thật ra là tốt cho cô".
Bạch Băng nói:
" Ta không quân, nhưng không dá»… có được cÆ¡ há»™i thế này". Cưá»i má»™t lúc má»›i tiếp "Thẩm đại ca, chẳng lẽ anh không biết ta Ä‘iá»u kiện gì, cÅ©ng không phải là khó đồng ý".
Thẩm Thăng Y còn chưa đáp:
" Một điểm ấy thì ta đã đồng ý, cho nên tại sao ngươi lại chưa ưng thuận cho Băng nhi ?" Bạch Băng lập tức nói:
" Thấy chưa, cha cũng bảo ngươi đồng ý đấy".
Thẩm Thăng Y thở dài má»™t tiếng, nhìn chằm chằm Bạch Ngá»c Lâu:
" Biện pháp này lẽ ra ngươi phải nói ra sớm".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i phá lên:
" Bây giỠngươi mới nói câu ấy, chẳng lẽ không biết đã quá muộn hay sao ?" Thẩm Thăng Y chỉ thở dài.
Bạch Ngá»c Lâu lập tức đứng dậy bước vào bên trong, Trương Thiên Há»™ cÅ©ng vừa Ä‘i vừa chạy theo, há»i dò:
" Có phải Bạch đại nhân định dùng chất thuốc trong há»™p tạo ra má»™t khuôn mặt giống hệt lệnh ái không ?" Bạch Ngá»c Lâu liếc Bạch Băng má»™t cái, nói ngay:
" Không chỉ một".
Bạch Băng lại tru tréo:
" Cha, chỉ một thôi".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i nói:
" Nhiá»u thì không hay, nhưng ít nhất ngươi có thể níu lấy Thẩm đại ca mà đưa ra thêm vài Ä‘iá»u kiện".
Bạch Băng lập tức cưá»i:
" Thẩm đại ca, anh nghe rõ chưa ?" Thẩm Thăng Y chỉ còn cách gật đầu, không sao cưá»i nổi.
Trương Thiên Hộ nói ngay:
" Khó có được cơ hội tốt thế này, không được nhìn thấy chỗ diệu dụng của Vô Song phổ thì thật đáng tiếc".
Bạch Ngá»c Lâu không đáp, Bạch Băng đã nÅ©ng nịu:
" Cha, con chỉ hứa với cha là luôn ở bên cạnh Thẩm đại ca thôi".
" Trương lão tiá»n bối nghe rõ đấy", Bạch Ngá»c Lâu xóe hai tay ra, tỠý không làm thế nào được.
Bạch Băng lập tức nói:
" Trương lão tiá»n bối muốn biết chá»— diệu dụng cá»§a Vô Song phổ cÅ©ng rất dá»… , cứ bảo cha tôi tạo ra mấy khuôn mặt như cá»§a ngưá»i cÅ©ng được".
" Äó cÅ©ng là má»™t biện pháp, nhưng có tác dụng gì ?", Trương Thiên Há»™ đưá»ng như nghÄ© tá»›i chuyện gì đó, ngồi xuống má»™t chiếc ghế bên cạnh.
Tần Äá»™c Hạc, Hàn Kỳ cÅ©ng đứng lên, thấy vẻ mặt Trương Thiên Há»™ như thế, lại ngồi xuống.
Bạch Ngá»c Lâu vá»­a Ä‘i vừa quay đầu lại nói:
" Nếu ba vị không muốn nghỉ ngơi ngay, thì cứ tạm giải lao ở đó một lúc, rồi sẽ xem ta chế tạo mặt nạ".
Trương Thiên Há»™ cưá»i nụ gật đầu, Bạch Ngá»c Lâu nói tiếp:
" Chuyện này thì không bắt ba vị phải chỠlâu đâu".
ooo Äó cÅ©ng là sá»± thật, bên trong không thiếu vật gì, nổi lá»­a lên rồi, Bạch Ngá»c Lâu Ä‘em chất thuốc trong há»™p bá» vào nồi, Ä‘un má»™t lúc là chảy tan ra, chỉ chỠđến khi nguá»™i lại má»›i là lâu.
Sau đó Thẩm Thăng Y đỡ Bạch Băng tới nằm trên một cái ghế dài.
Nàng cau mày nhăn mÅ©i, lúc Thẩm Thăng Y cưá»i nói "Cô có muốn cái mặt nạ kia nhăn nhăn mÅ©i không ?", má»›i chịu thôi.
Äây tuy không phải là lần đâu tiên, nhưng nàng cÅ©ng rất hồi há»™p, đến khi Bạch Ngá»c Lâu Ä‘em chất thuốc phá»§ lên mặt nàng, nàng cÅ©ng thấy á»›n lạnh.
Thật ra quả cũng đáng sợ, vì ngoại trừ mùi vị khó chịu, chất thuốc đắp lên mặt cũng không thoải mái.
Nàng còn ráng chịu đựng, đến khi Bạch Ngá»c Lâu đổ tá»›i cái khuôn thứ ba, nàng má»›i nhổm dậy khá»i ghế, tru tréo:
" Thế còn chưa đủ à ?" Bạch Ngá»c Lâu cưá»i khẽ:
" Làm thừa một chút thì càng tốt".
" Không đi nữa", Bạch Băng ôm hai gò má đỠhồng liếc Thẩm Thăng Y:
" Ngươi có đưa ta tới nơi nào đẹp đẽ ta cũng không đi nữa".
Thẩm Thăng Y nói:
" Ta cũng thấy là đủ rồi mà".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i:
" DÄ© nhiên ngươi là ngưá»i đồng ý đầu tiên".
Thẩm Thăng Y nói:
" Sự thật thì làm thế này rất khó chịu, đừng nói là Băng nhi, ngay ta cũng chịu không nổi".
Bạch Băng nói:
" Chứ gì nữa, lúc Ä‘em cái khuôn ấy ra khá»i mặt, cứ như là bị lá»™t mất Ä‘a mặt ấy".
Bạch Ngá»c Lâu nhìn hai ngưá»i má»™t cái nói:
" Các ngươi Ä‘á»u phản đối, thì bậc thầy dịch dung là ta đây cÅ©ng chỉ còn cách chịu thua".
Ông ta lập tức đem ba cái khuôn cất vào trong hộp, nhưng không đỠphòng, bị Bạch Băng vồ lấy một cái, chụp lên mặt Thẩm Thăng Y.
Bạch Ngá»c Lâu vá»™i kêu:
" Băng nhi không được làm rộn".
Thẩm Thăng Y cũng đang quay mặt đi, Bạch Băng lại kêu lên:
" Äây là Ä‘iá»u kiện thứ nhất cá»§a ta, muốn Thẩm đại ca ra phía ngoài cho bá»n Trương lão tiá»n bối xem".
Thẩm Thăng Y sá»­ng sốt cưá»i gượng:
" Không phải là cô Ä‘á»u buá»™c ta phải đưa Ä‘i du ngoạn à ?" Bạch Băng nói:
" Ta không nói toàn bá»™ Ä‘á»u là như thế, Thẩm đại ca anh phải đáp ứng Ä‘i, nào, Ä‘i mau đị." Thẩm Thăng Y nhìn qua Bạch Ngá»c Lâu, Bạch Ngá»c Lâu lập tức lắc đầu cưá»i nói:
" Băng nhi nhất định muốn thế, ta cũng chẳng còn cách nào khác".
Thẩm Thăng Y thở dài, chỉ còn cách Ä‘eo cái mặt nạ Bạch Băng, lúc bấy giá» biến thành má»™t ngưá»i xinh đẹp giống hệt Bạch Băng.
Thật ra chàng cao lá»›n hÆ¡n, lại thêm bá»™ quần áo đàn ông trên ngưá»i, nên tuy khuôn mặt giống hệt Bạch Băng nhưng nhìn kỹ má»™t chút vẫn là nam nhân.
Có Ä‘iá»u nam nhân này trông rất đẹp.
Bạch Băng cưá»i khanh khách há»i:
" Thẩm đại ca, có cần ta búi tóc cài trâm cho anh không ?" Thẩm Thăng Y thở dài há»i:
" Äiá»u kiện thứ hai đây phải không ?" Bạch Băng nói:
" Ta rất muốn thế, nhưng chỉ sợ anh nổi giận...." Thẩm Thăng Y ngắt lá»i:
" Hiện tại ta đã giận lắm rồi đây".
Bạch Băng nói:
" Thế này thì có gì không đẹp, anh cứ lấy gương mà xem, mấy khi được nhìn thấy má»™t ngưá»i đàn ông đẹp trai thế này".
Thẩm Thăng Y nói:
" Thật ra là cô tự khen mình xinh đẹp thôi".
Bạch Băng đỠbừng mặt lảng qua chuyện khác:
" Cha, cha xem y có giống anh ruá»™t cá»§a con không ?" Bạch Ngá»c Lâu cưá»i nói:
" Ngay cả tướng mạo cũng y hệt, sao lại không giống ?" Bạch Băng lại nhăn mũi:
" Thẩm đại ca, anh đừng sợ, chỉ cần anh đeo nửa giỠthôi".
" Nửa giỠthôi à ?", Thẩm Thăng Y suýt nữa thì ngất đi.
Bạch Ngá»c Lâu chăm chú nhìn ngắm Thẩm Thăng Y má»™t lúc, nói:
" Râu ria như sắp chá»c thá»§ng mặt đâm ra, nhìn thì cÅ©ng thấy đẹp, nhưng kỳ quái lắm".
Cái mặt nạ này tạo ra ngay trên mặt Bạch Băng, chỗ lông mày lông mi cũng giống hệt như ở các bộ phận khác, nhưng lại như bị nhổ trụi cả nên trông không giống ai, rất là kỳ quái.
Bạch Băng lập tức rùng mình một cái, nói:
" Cha, cha sửa lại cho y một chút đi".
Bạch Ngá»c Lâu chưa trả lá»i, Thẩm Thăng Y đã há»i:
" Äây là Ä‘iá»u kiện thứ hai đây phải không ?" " Không phải..", Bạch Băng lập tức lắc đầu.
Bạch Ngá»c Lâu nói ngay:
" Nhưng bất kể thế nào, kỹ thuật dịch dung này cũng rất đơn giản mà có hiệu quả".
Nói đơn giản, thì thực sự cũng rất đơn giản, chỉ cần đun chất thuốc trong cái hộp chỠđến khi nguội đi, đem chụp lên cái khuôn, sau khi đã hoàn toàn nguội đi sẽ biến thành một cái mặt nạ.
Nhưng chế tạo chất thuốc thì lại hoàn toàn không đơn giản, nên quyển Vô Song phổ mới được đặt tên là Vô Song.
Äến bây giá» cÅ©ng chưa có loại thuốc thứ hai nào tương tá»±.
Bạch Băng nói:
" Cha, theo cha thì Trương lão tiá»n bối thấy Thẩm đại ca thế này sẽ nói gì nào ?" Bạch Ngá»c Lâu chưa đáp, nàng đã kéo Thẩm Thăng Y ra ngoài.
Tài sản của than_long_vn

  #18  
Old 27-07-2008, 04:23 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 18

Con bạc




Trương Thiên Há»™, Tần Äá»™c Hạc, Hàn Kỳ thấy Thẩm Thăng Y biến thành dáng vẻ như vậy Ä‘á»u sá»­ng sốt, Thẩm Thăng Y nếu thay đổi cả y phục thì chắc há» cÅ©ng không dám khẳng định là chàng, nhưng hiện tại tướng mạo tuy khác nhưng trang phục vẫn như cÅ©, lại là hỠđã biết Bạch Ngá»c Lâu dá»±a vào khuôn mặt cá»§a Bạch Băng để làm mặt nạ, nên chỉ đưa mắt má»™t cái là nhận ra được, Bạch Băng cưá»i trước nhất há»i:
" Các vị xem đây là ai ?" Trương Thiên Há»™, Tần Äá»™c Hạc nhìn nhau cưá»i, Tần Äá»™c Hạc làm ra vẻ chăm chú:
" Tướng mạo cá»§a y chẳng khác gì cô, có phải là anh cô không ?" Bạch Băng cưá»i không ngá»›t, xem ra rất thích thú.
Trương Thiên Hộ dụi mắt nói tiếp:
" Nếu y mà đổi mặc y phục nữ, đảm bảo cũng lộng lẫy như cô".
Bạch Băng nói:
" Y vốn giống hệt ta mà".
Trương Thiên Hộ nói ngay:
" Nam nhân mà đẹp thế này lại không giống nam nhân nữa, nhưng nếu y là nữ nhân thì lại không nam nhân nào lấy được".
Bạch Băng kỳ quái há»i " Sao thế ?" Trương Thiên Há»™ ánh mắt đưa từ chân lên mặt Thẩm Thăng Y:
" Nam nhân cao lá»›n thế này vốn đã không nhiá»u, mấy ngưá»i chúng ta còn thấp hÆ¡n y kia mà".
Bạch Băng ngẩng lên nhìn, gật đầu nói:
" May mà y là một nam nhân".
Trương Thiên Hộ nói:
" Cô còn chưa giá»›i thiệu vá»›i chúng ta, lệnh huynh tên gì ?" Bạch Băng ngẩn ngưá»i ngẫm nghÄ© "Y là...." Trương Thiên Há»™ kỳ quái há»i:
" Lệnh huynh tên là gì, chẳng lẽ cô là em gái lại không rõ sao ?" Thái độ của ông ta trông như thật, Bạch Băng lập tức kêu lên:
" Cái gì, sao lại không rõ, y tên là Bạch ÄÆ°á»ng chứ gì ?" Chưa dứt lá»i nàng đã nhịn không được cưá»i phá lên, Thẩm Thăng Y vẫn không có phản ứng gì, cứ im lặng đứng đó.
Trương Thiên Há»™ cưá»i:
" Bạch ÄÆ°á»ng à, cái tên nghe ngá»t thật", tiếp theo lại xòe tay "Ngồi xuống Ä‘i".
Thẩm Thăng Y chậm rãi ngồi xuống, Bạch Băng cưá»i gập cả ngưá»i lại, Bạch Ngá»c Lâu nhìn thấy cÅ©ng chỉ cưá»i khẽ.
Bạch Băng cưá»i má»™t lúc má»›i dừng lại nói:
" Lão nhân gia ngưá»i tuy chỉ là đóng kịch như thế, nhưng ta lại rất thích".
Trương Thiên Hộ nói:
" Nhưng vị ÄÆ°á»ng huynh này nãy giá» Ä‘eo cái mặt nạ, chỉ sợ là không thích lắm".
Bạch Băng lập tức cúi xuống gỡ bỠcái mặt nạ cho Thẩm Thăng Y, Thẩm Thăng Y vẫn cứ im lặng.
Bạch Ngá»c Lâu bước tá»›i, nhìn Thẩm Thăng Y má»™t cái, nói:
" Băng nhi, lần này Thẩm đại ca giận thật rồi".
Bạch Băng nghiêng nghiêng ngó ngó má»™t hồi, vẫn cưá»i cưá»i nói:
" Äó chỉ là làm ra vẻ như vậy, chứ Thẩm đại ca đâu lại hẹp hòi thế ?" Bạch Ngá»c Lâu gật đầu:
" Y lòng dạ rộng rãi thì đúng, còn làm ra vẻ như vậy thật không thì không dám nói".
Bạch Băng nhăn mũi một cái nói:
" Xưa nay Thẩm đại ca không bao giỠgiận con", rồi lay lay vai Thẩm Thăng Y:
" Có đúng không, Thẩm đại ca...." Thẩm Thăng Y vẻ mặt từ từ hiện nét cưá»i, Bạch Ngá»c Lâu nhìn thấy lắc đầu:
" Chẳng lẽ ngươi không im lặng được thêm một lúc nữa à ?" Thẩm Thăng Y rỠrỠlên mặt:
" Muốn thì cÅ©ng muốn, có Ä‘iá»u da mặt thấy khó chịu quá".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i nói:
" Ngươi chụp lên mặt nó, bắt nó phải sợ ngươi xem ?" Thẩm Thăng Y lắc đầu:
" Ngay cà ngươi là cha mà cô ta cÅ©ng không sợ, lại muốn bắt cô ta sợ ngưá»i ngoài, chắc còn khó hÆ¡n lên trá»i".
Bạch Ngá»c Lâu chỉ cưá»i, Trương Thiên Há»™ chợt nói:
" Trước khi gặp Bạch đại nhân, quả thật lão phu có phần run sợ".
Bạch Băng khẽ cưá»i há»i:
" Vì cha tôi là quan lớn à ?" Trương Thiên Hộ gật đầu:
" Quan nhỠđã hay nóng tính chịu không nổi, huống chi là quan lớn thế này, biết đâu lại lôi ra đập cho mấy chục gậy rồi mới cho thấy mặt".
Bạch Băng nói:
" Nếu biết thế, tôi đã nói cha tôi ra oai quan lá»›n, bày sẵn roi gậy để chá»".
Trương Thiên Hộ nói:
" Nhưng cô không được đứng cạnh, nếu không thì vừa thấy đã biết ngay là chỉ dá»a dẫm thôi".
Tần Äá»™c Hạc nói ngay:
" Chắc những cô gái thiện lương đáng yêu như Bạch cô nương không có nhiá»u".
Bạch Băng chợt đỠmặt, núp sau lưng Thẩm Thăng Y. Thẩm Thăng Y cưá»i nói:
" Cô ta chẳng sợ gì cả, chỉ sợ ngưá»i ngoài khen ngợi cô ta, ta dám nói là mặt cô ta Ä‘ang đỠlên đấy".
Tần Äá»™c Hạc cưá»i nụ gật đầu, má»™t lão nhân quê mùa cô đơn, thậm chí ít nói ít cưá»i như ông ta, hôm nay không những nói nhiá»u mà cÅ©ng cưá»i nhiá»u.
Trương Thiên Há»™ ánh mắt dừng lại ở cái há»™p trong tay Bạch Ngá»c Lâu:
" Những khuôn mặt Ä‘á»u là dùng chất thuốc trong há»™p tạo ra phải không ?" Bạch Ngá»c Lâu cưá»i má»™t tiếng, mở nắp há»™p lấy ra hai tấm mặt nạ khác giống hệt.
Tần Äá»™c Hạc cÅ©ng tá»± nói vá»›i mình:
"Cái này mà rÆ¡i vào tay bá»n ngưá»i xấu thì rất dá»… làm cho thiên hạ đại loạn".
Hàn Kỳ chợt nói:
" Tuy đây Ä‘á»u rất giống, nhưng chẳng có lông mi lông mày gì cả, trông rất kỳ quái".
Trương Thiên Há»™ cưá»i nói:
" Cả khuôn mặt còn biến ra được, muốn thêm vài hàng lông mày lông mi có khó gì".
Hàn Kỳ ngẫm nghĩ:
" Có phải là ở chá»— lông mày lông mi thì khoét thêm vài cái lá»— không ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Dĩ nhiên phải thế, mà khoét xong rồi cũng phải sửa sang lại".
Trương Thiên Hộ nói:
" Sau đó chỉ cần thay đổi thêm y phục trang sức là xong".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu, Bạch Băng lập tức nói:
" Nhưng phải là ngưá»i không cao thấp hÆ¡n nhiá»u lắm".
" DÄ© nhiên rồi", Trương Thiên Há»™ cưá»i nhìn Thẩm Thăng Y "Dưá»ng như vóc dáng vị Thẩm đại ca cá»§a cô xem ra không giống lắm".
Bạch Ngá»c Lâu nghiêm trang nói:
" Hiện tại Ä‘iá»u duy nhất cần suy nghÄ© chỉ là Cẩm Cung Thành chắc chắn biết được tác dụng cá»§a Vô Song phổ, vậy có nghÄ© tá»›i việc chúng ta Ä‘ang làm hay không ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Chắc không đâu".
" Lão đệ dá»±a vào đâu mà nói thế ?" Thẩm Thăng Y há»i lại:
" Ngươi chắc đã nhĩ tại sao Cẩm Cung Thành lại đem số Tư Mã Tiên Tiên giả dạng Vô Song tập kích giết chết Tiểu Ngải, để chúng ta biết được sự tồn tại của hỠchứ ?" Trương Thiên Hộ trầm ngâm:
" Trước khi chuyện này xảy ra, chúng ta đã nhìn thấy đám Tư Mã Tiên Tiên ở chá»— Tư Mã Trưá»ng Cát, tất nhiên sẽ nghi ngá» tại sao y lại tạo ra nhiá»u nữ nhân giống nhau như vậy, vá» phía y mà nói thì đám Tư Mã Tiên Tiên chẳng có tác dụng gì".
Thẩm Thăng Y nói:
" Äó là trên bá» mặt".
Trương Thiên Hộ gật đầu:
" Dĩ nhiên y đã nghĩ tới việc chúng ta ắt sẽ đem chuyện kể lại cho Bạch đại nhân, bằng vào trí nhớ của chúng ta thì vẽ lại diện mạo của hỠchẳng khó gì, Bạch đại nhân dĩ nhiên cũng sẽ nhận ra là ai, vì thế chỉ chú ý tới những nữ nhân có diện mạo như thế xuất hiện, nhưng đó là y lợi dụng nữ nhân ấy để đánh lạc hướng chúng ta mà tiến hành một kế hoạch khác".
Thẩm Thăng Y nói:
" Cũng chính vì trong tay đã có nữ nhân ấy, ông ta lại cho rằng chúng ta sẽ tập trung sự chú ý vào đó, thậm chí có khi còn cho rằng hiện chúng ta đang ra sức truy tìm nữ nhân ấy mà ít lưu ý tới ông ta".
Bạch Ngá»c Lâu gật đầu:
" Vả dĩ nhiên càng không chú ý tới Băng nhi".
Thẩm Thăng Y cưá»i nói:
" Chuyện này xảy ra tại kinh sư, chắc không ai không biết, ngươi không quên được y, y trở lại Trung Nguyên đã lâu rồi chẳng lẽ không biết rõ vá» ngươi ?" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Lẽ ra y phải hành động sớm hơn".
Thẩm Thăng Y cưá»i nói:
" Chẳng lẽ ngươi lại quên là vỠBăng nhi xưa nay ngươi rất cẩn thận, nhất là sau vụ Hồng Mai đạo bắt Băng nhi, ngươi tổ chức phòng thủ tòa phủ đệ này cứ như là thành vàng hào sâu".
Bạch Ngá»c Lâu cưá»i lá»›n:
" Vậy để xem Cẩm Cung Thành làm sao lá»t vào được".
" Nhất định y có cách, nếu không y cũng sẽ không tạo ra một Vô Song nữa".
Bạch Ngá»c Lâu vuốt râu nói:
" Y dùng cách nào ?".
Trương Thiên Hộ nói:
" Có má»™t thanh ma Ä‘ao" Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Ta đã sai Ä‘iá»u tra tất cả má»i ngưá»i trong phá»§, ai có quan hệ vá»›i há» Ä‘á»u phải khai báo rõ rồi Ä‘em giấu cả ở má»™t nÆ¡i bí mật, cho dù y có biến ra ngưá»i nào trà trá»™n vào, cÅ©n khó thoát khá»i".
Trương Thiên Hộ nói:
" Bạch đại nhân làm thế quả nhiên rất hay, nhưng sợ há» không giả mạo những ngưá»i ấy mà chỉ mua chuá»™c thôi".
Bạch Ngá»c Lâu nói:
" Lão tiá»n bối yên tâm, chuyện dịch dung cá»§a Băng nhi nhất định không bị tiết lá»™ đâu" Thẩm Thăng Y nói tiếp:
" Nếu có ai bị y mua chuộc, cũng chưa chắc đã không phải là chuyện hay".
Bạch Ngá»c Lâu ánh mắt lóe lên:
" Là ngươi nói có thể lợi dụng hỠđể đưa tin tới chỗ Cẩm Cung Thành phải không ?" Thẩm Thăng Y chậm rãi đáp:
" Chúng ta sai ngưá»i cầm bức chân dung này Ä‘i khắp nÆ¡i để tìm kiếm Vô Song".
" Chỉ có tin đó thôi à ?" " Còn có vài hành động khác, nhưng tất cả Ä‘á»u phải làm ra vẻ bí mật".
ooo Cẩm Cung Thành quả nhiên được tin rất mau lẹ, ná»­a giá» sau khi ngưá»i cá»§a Bạch Ngá»c Lâu cầm bức chân dung Ä‘i Ä‘iá»u tra, má»™t lá mật thư đã đưa tá»›i mật thất. Bên cạnh ông ta lúc ấy chỉ có ngưá»i là Ngá»c Äiệp và Tỳ Bà, Tư Mã Tiên Tiên có diện mạo giống Vô Song không có ở đó.
Ông ta xem xong lá mật thư, đưa qua cho Ngá»c Äiệp, Tỳ Bà đứng phía sau Ngá»c Äiệp cÅ©ng thò đầu tá»›i Ä‘á»c.
Ngá»c Äiệp xem cẩn thận má»™t lượt, nói:
" Äá»u là việc ngươi đã dá»± tính".
"Bạch Ngá»c Lâu tuyệt đối không thể quên được nữ nhân này". Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i "Bốn trợ thá»§ đắc lá»±c, còn có Cẩm y vệ, lại thêm mưá»i hai Bổ đầu ở Kinh sư, tính ra cả trăm ngưá»i, xem ra há» sẽ dốc sức truy tìm".
Ngá»c Äiệp cau mày:
" Trước khi Tư Mã Tiên Tiên tá»›i đây không há» bị lá»™ mặt ở khu vá»±c chung quanh chứ ?" " DÄ© nhiên là không", Cẩm Cung Thành ngáp má»™t cái "Ngươi cho rằng sau khi quả nhân rá»i khá»i Gia Hưng má»›i nghÄ© tá»›i chuyện này à ?".
" Còn may, vị Tư Mã Tiên Tiên này rốt lại cÅ©ng còn có tác dụng", Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt má»™t tiếng "Nếu không thì giỠđây ta rất lo cho bà ta".
Cẩm Cung Thành cưá»i há»i:
" Ngươi thấy bà ta còn có chá»— dùng được sao ?" Ngá»c Äiệp nói:
" Ãt nhất cÅ©ng không có ai thấy bà ta vào đây, hiện tại bà ta còn có thể giữ được tính mạng".
Cẩm Cung Thành nói:
" Má»™t ngưá»i hoàn toàn lá»™ mặt ở kinh sư thì quả nhân nghÄ© không ra có tác dụng gì đối vá»›i quả nhân".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi cho rằng hiện tại đem thả bà ta ra sẽ có hậu quả gì ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Không bao lâu nữa bà ta sẽ quay lại đây, không thế thì chuyện này lại rối rồi".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi chá» bà ta làm gì ? Äể giết à ?" " Giả thôi".
Ngá»c Äiệp bất giác rùng mình.
Tỳ Bà cưá»i quái dị từ phía sau bước tá»›i:
" Bẩm chủ nhân, tôi đã chuẩn bị đủ sáo rồi".
Cẩm Cung Thành cưá»i nụ gật đâu:
" Tốt lắm, ngươi má»i bà ta tá»›i đây giúp ta", ngừng má»™t lát lại dặn "Äừng quên chuẩn bị rượu trước".
Tỳ Bà cưá»i má»™t tiếng quá»· quyệt, vừa Ä‘i vừa nhảy nhót ra ngoài, Ngá»c Äiệp lập tức vung tay má»™t cái, là mật thư từ tay nàng bay ra, đột nhiên biến thành má»™t đám giấy vụn rÆ¡i lả ta trên mặt đất.
ooo Lúc Tư Mã Tiên Tiên tới thì rượu thịt đã chuẩn bị xong, thấy mệnh lệnh của mình được thực hiện mau lẹ, Cẩm Cung Thành vô cùng ưng ý.
Nên lúc Tư Mã Tiên Tiên nhìn thấy ông ta, thì ông ta Ä‘ang tươi cưá»i, chẳng có vẻ gì là bị thất bại làm cho khó chịu.
" Có tin tức gì rồi phải không ?", Tư Mã Tiên Tiên chợt há»i.
" Chúng ta không phải chá» lâu nữa, ngươi nói là tin lành hay dữ ?" Tư Mã Tiên Tiên "á»§a" má»™t tiếng cưá»i nói "Chắc là tin lành, chứ chá» nữa ta phát Ä‘iên mất".
Cẩm Cung Thành gật đầu nói:
" ChỠđợi thì quả thấy khó chịu lắm, thật ra ngươi cũng may mắn như quả nhân, quả nhân đã chỠđợi hai mươi năm rồi".
Tư Mã Tiên Tiên lắc đầu:
" Ta thật không tưởng tượng nổi là ngươi đã chỠđợi bấy nhiêu năm".
" Cho nên bỠngoài trông quả nhân còn già hơn so với tuổi tác", Cẩm Cung Thành vẫy tay "Ngồi đi...." Tư Mã Tiên Tiên ngồi xuống một bên, trên cái bàn trước mặt bà ta đã có sẵn một chén rượu.
Cẩm Cung Thành nâng chén lên "Uống Ä‘i...." Ngá»c Äiệp cÅ©ng nâng chén, Tư Mã Tiên Tiên nhìn nhìn há», nâng chén lên lại đặt xuống, Cẩm Cung Thành nói:
" Chúc chúng ta mã đáo công thành", rồi ngửa cổ uống cạn chén rượu, vẫy tay một cái.
Ngá»c Äiệp cÅ©ng làm y hệt, Tư Mã Tiên Tiên nhìn nhìn há» không nhúc nhích.
Cẩm Cung Thành đặt chén xuống, lạ lùng há»i:
" Sao không uống ?" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Ngưá»i cá»§a chúng ta còn chưa tá»›i đủ".
" Ngươi nói Tổ Tùng à ?", Cẩm Cung Thành cưá»i má»™t tiếng "Y uống rồi, Ä‘i trước rồi".
Tư Mã Tiên Tiên thở dài một tiếng:
" Bậc thủ lãnh không nói đùa rốt lại ngươi vẫn không phải là kẻ làm được hoàng đế".
Cẩm Cung Thành sửng sốt, trầm ngâm hồi lâu.
Ngá»c Äiệp chợt há»i:
" Rốt lại ngươi đã phát hiện được gì ?" Tư Mã Tiên Tiên lại nhấc chén rượu lên:
" Äây là loại rượu Nữ nhi hồng, chắc đã hÆ¡n trăm năm".
Ngá»c Äiệp nói:
" Äúng thế, đây là thứ rượu ngon khó lòng được uống".
Tư Mã Tiên Tiên thở dài:
" Các ngươi muốn giết ta, cần gì phải tấn tá»›i thứ rượu ngon này, sao không để ta uống xong chén rượu đã, trong miệng thÆ¡m lừng rồi sẽ cưá»i nụ mà Ä‘i ?" Ngá»c Äiệp há»i:
" Ngươi nói gì vậy ?" Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Trong chén rượu này như có cặn đục, ngươi uống dùm ta đi".
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt:
" Mắt ngươi tốt lắm".
" Mắt không tốt, chỉ là mũi thì không kém", Tư Mã Tiên Tiên nhăn nhăn mũi, lại đặt chén rượu xuống.
Ngươi ngá»­i thấy mùi gì ?" " Chỉ là chén rượu này có mùi gì đó trá»™n vào". Tư Mã Tiên Tiên lại cưá»i cưá»i "Ta mưá»i tuổi đã uống được rưá»u, mưá»i lăm tuổi có thể phân biệt được mùi vị cá»§a rượu, loại Nữ nhi hồng trăm năm tuy hiếm có, nhưng ít nhất ta cÅ©ng đã uống ba lần".
" Ủa", Ngá»c Äiệp có vẻ ngá» vá»±c.
Tư Mã Tiên Tiên cưá»i nói ngay:
" Gia phụ là tay nấu rượu chuyện nghiệp, ta là một chủ rượu lớn đấy".
Ngá»c Äiệp nhìn Cẩm Cung Thành má»™t cái:
" Sao ngay cả chuyện này mà ngươi cũng không biết ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Äó là chuyện vặt".
Ngá»c Äiệp lắc đầu:
" Äây chỉ là chá»§ quan". Ngưng má»™t lát than dài "Cẩn thận thì Ä‘i được khắp thiên hạ, chá»§ quan thì ná»­a bước khó dá»i chân, bây giá» ta sợ lắm rồi".
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Dù đây là chủ quan, nhưng đó chỉ vì xưa nay quả nhân không bao giỠyên tâm vỠbà ta".
Ngá»c Äiệp nói:
" Còn mày mà ngươi lầm ở đây", quay nhìn Tư Mã Tiên Tiên "Trong rượu không có độc, chúng ta không phải là muốn giết ngươi".
Tư Mã Tiên Tiên cưá»i cưá»i:
" Cho dù ta vô dụng Ä‘i nữa, các ngươi cÅ©ng không nên giết ngưá»i trong lúc này, dưá»ng như ngưá»i thông minh như các ngươi không bao giá» làm những việc vô dụng".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi cÅ©ng là má»™t ngưá»i thông minh, ít nhất là thông minh như chúng ta nghÄ©".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Thế cho nên hiện tại ta đã hiểu rõ các ngươi đang làm gì".
" Thật à ?", Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt.
Tư Mã Tiên Tiên ánh mắt dừng lại trên mặt Tỳ Bà, há»i:
" Ngươi đã chuẩn bị á»ng sáo xong rồi chứ gì ?" Tỳ Bà lui lại má»™t bước kêu lên:
" Nữ nhân này thật là một con yêu tinh, biết cả ta đang nghĩ gì".
Tư Mã Tiên Tiên lớn tiếng nói:
" Các ngươi muốn giết ta, chẳng cần gì phải phiá»n phức thế, muốn biến ta thành kẻ chết còn sống dÄ© nhiên chỉ vì khuôn mặt này còn có chá»— tác dụng".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi càng lúc càng thông minh".
Tư Mã Tiên Tiên lắc đầu thở dài:
" Tiếc là Tổ Tùng không có ở đây, nếu không y sẽ phải hoảng sợ".
Giá»ng nói cá»§a Tổ Tùng lập tức truyá»n tá»›i:
" Mũi của ta cũng rất tốt, vừa nghe thấy mùi rượu, con sâu rượu trong bụng đã thúc ta tới đây ngay".
Câu nói chưa dứt, tấm rèm ngá»c vén lên, Tổ Tùng lắc la lắc lư xuất hiện.
Tư Mã Tiên Tiên há»i:
" Ngươi thích uống rượu à ?" " Thích như tính mạng vậy", cánh mũi Tổ Tùng cứ phập phồng, "Rượu Nữ nhi hồng trăm năm, rượu ngon !" Tư Mã Tiên Tiên bưng chén rượi đưa cho Tổ Tùng:
" Lại đây uống một chén".
Tổ Tùng xua tay nói:
" Chén rượu này là Hoàng đế tương lai của chúng ta ban cho ngươi, ta thật không dám".
Tư Mã Tiên Tiên nói:
" Hôm nay ngươi không uống, cũng sẽ có một ngày sẽ phải uống".
Tổ Tùng cưá»i ngất:
" Ta và ngươi không giống nhau, ngươi chỉ có má»™t khuôn mặt có ích, chứ ta thì toàn thân Ä‘á»u có ích, giả như có má»™t ngày phải uống rượu, thì tá»›i ngày ấy sẽ bàn".
Tư Mã Tiên Tiên cưá»i nhạt:
" Ta chỉ có má»™t khuôn mặt là có ích à ?" Cẩm Cung Thành đáp ngay "Äúng thế".
Tư Mã Tiên Tiên lại cưá»i nhạt má»™t tiếng, vung tay má»™t cái, chén rượu rá»i tay bay ra, má»™t tia rượu trong chén vá»t ra trước bắn tá»›i Cẩm Cung Thành, thân hình đồng thá»i đảo ra khá»i chá»— ngồi.
Cẩm Cung Thành ná»­a ngưá»i trên nghiêng Ä‘i, tia rượu bắn lướt qua mặt ông ta, tay phải ông ta giÆ¡ lên đón lấy cái chén bay sau, thân hình cÅ©ng đồng thá»i đứng phắt dậy vá»t theo tia rượu, cái chén trong tay lật lại, tia rượu bắn đúng vào trong chén, không giá»t nào rÆ¡i xuống đất.
Tư Mã Tiên Tiên lúc ấy đã lui ra ba trượng, hai tay lật lại, mưá»i ngón như cái móc câu chụp lên mặt mình, bà ta biết không thoát thân được nhưng biết rằng khuôn mặt này vẫn còn có ích nên quyết định phá há»§y để báo thù.
Cẩm Cung Thành chụp lấy cái chén, Ngá»c Äiệp thì Ä‘uổi theo Tư Mã Tiên Tiên, nàng như cho rằng Tư Mã Tiên Tiên muốn chạy trốn, nên vá»t tá»›i chặn đưá»ng ra, nhất định không cản được động tác tá»± há»§y khuôn mặt cá»§a Tư Mã Tiên Tiên.
Nhưng dưá»ng như nàng cÅ©ng thấy được tâm ý cá»§a Tư Mã Tiên Tiên, nên lại sấn vào Tư Mã Tiên Tiên, trong tay đã quá» lấy má»™t đôi đũa ngá»c, không nghiêng không lệch, cÅ©ng rất đúng lúc kẹp lấy tay Tư Mã Tiên Tiên.
Tư Mã Tiên Tiên chợt sửng sốt, hai tay chợt buông ra theo đôi đũa.
Äôi đũa cá»§a Ngá»c Äiệp dÄ© nhiên không sao kẹp được song chưởng cá»§a Tư Mã Tiên Tiên, chỉ là không muốn để bà ta bị thương tổn.
Tư Mã Tiên Tiên dĩ nhiên hiểu rõ, thân hình lập tức lui lại, lại lật tay một cái, đưa song chưởng chụp vào mặt mình.
Äôi đũa cá»§a Ngá»c Äiệp lại kẹp, Tiên Tiên song chưởng hất ra, thá»§y chung cÅ©ng không thoát khá»i đôi đũa cản trá», lui thêm hai lần nữa, hai chân chợt đạp phải má»™t cái gì tròn tròn má»m má»m.
Khối tròn ấy lập tức la lên:
" Ai da ! Äau chết mất thôi !" Tiên Tiên không cần nhìn, chỉ nghe giá»ng nói đã biết ngay đó là lão lùn Tỳ Bà, má»™t ná»—i lo sợ dâng lên trong lòng.
DÄ© nhiên Tỳ Bà chẳng bị Ä‘au tá»›i gần chết, bá»™ mặt độc ác cưá»i nhăn nhở, hai tay lập tức ôm lấy hai chân Tư Mã Tiên Tiên thành má»™t cục.
Trong chá»›p mắt ấy Tư Mã Tiên Tiên có cảm giác như bị vô số con sâu đầy lông lá bò khắp ngưá»i, rùng mình liên tiếp mưá»i mấy cái, song chưởng Ä‘ang định đập xuống đầu Tỳ Bà, Ngá»c Äiệp đã nhân lúc chá»›p mắt bà ta tay chân rối loạn, đôi đũa lại đâm vào phong bế huyệt đạo trên cổ tay Tư Mã Tiên Tiên.
Tư Mã Tiên Tiên hoàn toàn tuyệt vá»ng, ánh mắt nhìn ra thì Cẩm Cung Thành đã như cưỡi gió vá»t tá»›i trước mặt.
Cẩm Cung Thành vung tay trái ra nắm lấy hàm Tư Mã Tiên Tiên, bóp cho bà ta mở miệng ra, dốc chén rượu trong tay phải vào.
Tư Mã Tiên Tiên hoàn toàn không còn cách nào kháng cự, đôi mắt hoảng sợ trợn tròn, nuốt hết chén rượu.
Cẩm Cung Thành dốc xong chén rượu, buông tay trái ra vá»t vá» chá»— ngồi, Ngá»c Äiệp cÅ©ng lui lại ném đôi đũa xuống bàn nói:
" Ngưá»i gì đâu không biết, rượu má»i không uống lại thích uống rượu phạt".
Cẩm Cung Thành nói:
" Thứ rượu này lấy mất hồn phách, bà ta từ chối cũng nên tha thứ".
Câu nói vừa dứt, Tỳ Bà bên cạnh kêu thét lên một tiếng kỳ quái, lăn lông lốc trở lại.
Tư Mã Tiên Tiên lúc ấy chợt giẫu tung ra, một cước đá Tỳ Bà bắn ra, một cước này phóng lên không cao, có khi không lực, nhưng Tỳ Bà vẫn bị tung ra xa, khuất luôn sau tấm bình phong.
Tư Mã Tiên Tiên từ từ ngã xuống như say rượu, nét hoảng sợ trong mắt từ từ tiêu tan, ánh mắt trở nên vô hồn, kế đó trên mặt bà ta lá»™ ra má»™t nụ cưá»i, má»™t nụ cưá»i ngá»› ngẩn.
Tổ Tùng nãy giỠđứng sững, đến lúc ấy chợt vỗ tay kêu rối rít:
" Tinh vi....tinh vi quá".
Cẩm Cung Thành cưá»i há»i:
" Ngươi không sợ à ?" Tổ Tùng cưá»i đáp:
" Ta đã nói rõ rồi".
Cẩm Cung Thành gật đầu:
" Quả ngươi là má»™t ngưá»i rất có ích".
Tổ Tùng lắc la lắc lư bước tới ngồi xuống, kế đó thản nhiên rót lấy một chén rượu, ngửa cổ uống một hơi rồi khen "Rượu ngon" luôn miệng.
Ngá»c Äiệp cưá»i nhạt:
" Rượu Tư Mã Tiên Tiên uống cũng rót từ cái bầu ấy ra đấy".
Tổ Tùng nói:
" Nhưng thuốc thì nhất định là bỠtrong chén, nếu không chén rượu ấy đã bị Thánh thượng đổ đi rồi", lại rót thêm chén nữa uống cạn.
Cẩm Cung Thành cưá»i rá»™, Ngá»c Äiệp mím miệng không nói gì nữa, Tổ Tùng uống liên tiếp ba chén má»›i há»i:
" Lúc nào ra tay ?" " Canh ba đêm mai", Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i "Bạch Ngá»c Lâu nhất định không ngá» rằng chúng ta ra tay mau lẹ như vậy".
Tổ Tùng nói:
" Vậy đêm nay không uống một trận cho đã thì không được".
Nói xong nhấc luôn cái bầu rượu lên, cũng không rót vào chén nữa, ghé mồm vào tu.
Ngá»c Äiệp nói:
" Rượu còn nhiá»u, cÅ©ng không ai giành vá»›i ngươi dâu".
Tổ Tùng nói:
" Chỉ sợ thá»i gian uống rượu không còn nhiá»u".
Ngá»c Äiệp há»i:
" Ngươi sợ không quay vỠđược à ?" " HÆ¡i hÆ¡i....", Tổ Tùng vừa uống rượu vừa nói "Trước nay má»i chuyện vốn rất thuận lợi, nhưng hiện tại không những là rất lúng túng, mà kế hoạch đã có Ä‘á»u chưa được suy xét cẩn thận".
Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i:
" Sự tình tới nước này cũng chính vì chúng ta quá cẩn thận".
Tổ Tùng lắc đầu nói:
" Ta không rõ tại sao sá»± tình lại trở thành thế này, chỉ biết nếu thật là cẩn thận thì phải không xảy ra bất cứ Ä‘iá»u gì sai sót, mà cho dù có bị lá»™ thì trước khi có chuyện cÅ©ng Ä‘á»u phải dập tắt được hết, không để tá»›i ná»—i không giải quyết được.
Cẩm Cung Thành trầm ngâm một hổi.
" Nói là cẩn thận mà còn như thế, thì không cẩn thận hậu quả thế nào thật không dám nghĩ nữa", Tổ Tùng lại ghé miệng vào bầu rượu.
Ngá»c Äiệp chợt nói:
" Có phải là ngươi muốn nói với chúng ta rằng ngươi định rút lui không ?" Cẩm Cung Thành nói ngay:
" Hiện tại nếu ngươi hối hận muốn rút lui vẫn còn kịp".
Tổ Tùng nuốt một hớp rượu nói:
" Ta chẳng phải là ngưá»i dá»… hối hận như thế, cÅ©ng không muốn uống thứ rượu lấy mất hồn phách kia".
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Ngươi cũng không sợ chết".
Tổ Tùng nói:
" Dưá»ng như loại ngưá»i như ta sống hay chết cÅ©ng không khác nhau nhiá»u lắm".
" Ngươi còn muốn đánh bạc à ?" " Lẽ ra ngươi phải biết, ta là má»™t con bạc thứ thiệt", Tổ Tùng cưá»i lá»›n.
" Tốt lắm !", Cẩm Cung Thành vuốt râu "Vậy ngươi cứ uống rượu nữa đi".
Tổ Tùng trả lá»i bằng hành động, má»™t hồi sáo kỳ quái cÅ©ng vừa vang lên.
Tiếng sáo như có như không, âm điệu cực trầm, nếu không lắng tai thật không sao nghe rõ.
Ngưá»i thổi sáo là Tỳ Bà, chiếc sáo ngắn tám tấc, hai tay y nhẹ nhàng cá»­ động, thần thái xem ra có phần cao hứng, lại có phần quá»· quyệt.
Trong tiếng sáo Tư Mã Tiên Tiên ngã lăn dưới đất từ từ đứng dậy, tư thế đẹp đẽ uốn theo tiếng sáo, khuôn mặt ngớ ngẩn có vẻ say sưa.
Rõ ràng chất thuốc trong chén rượu đã phát tác.
Tỳ Bà từ sau bức bình phong bước ra, vòng qua cái bàn, vừa bưá»c vừa nhún nha nhún nhẩy, Tư Mã Tiên Tiên cÅ©ng lướt theo sau y, giống như tiên nữ mà cÅ©ng giống như hồn ma chốn u linh.
Trong tiếng sáo Tổ Tùng uống rượu không ngừng, mắt nhìn lên trần nhà, mưá»ng tượng như không hỠđộng tâm, mà cÅ©ng mưá»ng tượng như không nỡ nhìn Tư Mã Tiên Tiên.
Lúc tiếng sáo dừng lại, rượu trong bầu đã cạn, Tổ Tùng có vẻ hÆ¡i say, lắc la lắc lư bước tá»›i cạnh Ngá»c Äiệp, cầm lấy má»™t bầu rượu khác trên bàn, vừa uống vừa bước Ä‘i.
Cẩm Cung Thành không ngó ngàng gì tá»›i, Ngá»c Äiệp cÅ©ng thế, má»™t lúc lâu Ngá»c Äiệp má»›i há»i:
" Chỉ sợ ngưá»i này cÅ©ng...." " Quả nhân có thể đã nhìn lầm rất nhiá»u ngưá»i, nhưng vá» ngưá»i này thì chắc chắn không lầm", Cẩm Cung Thành thở dài má»™t tiếng xua tay "Ngươi cÅ©ng Ä‘i ra Ä‘i, để quả nhân yên tÄ©nh má»™t lúc".
Ngá»c Äiệp cÅ©ng không nói gì, lặng lẽ bước ra. Cẩm Cung Thành đưa mắt nhìn nhìn nàng bước ra khá»i tấm rèm ngá»c, nhìn nhìn tám rèm dần dần yên lặng trở lại, đột nhiên ngã sụp xuống trên chiếc ghế ngá»±.
Ông ta đột nhiên thấy rất má»i mệt, dưá»ng như không đủ sức cục cá»±a cả má»™t ngón tay.
Nhưng trong đầu ông ta thì không há» yên tÄ©nh, ý nghÄ© cuồn cuá»™n dâng lên, rất nhiá»u chuyện trước đây chưa từng nghÄ© tá»›i giá» lại nghÄ© tá»›i, những vui buồn mấy chục năm dồn dập kéo vá».
Tài sản của than_long_vn

  #19  
Old 27-07-2008, 04:28 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 19

Thuật dịch dung




Cẩm Cung Thành bắt đầu ngá» vá»±c quyết định cá»§a mình, lần này ông ta sai lầm, cho dù có sống còn cÅ©ng không có hy vá»ng gì nữa.
Tuổi cá»§a ông ta đã quá lá»›n, không còn có thá»i gian để làm lại tất cả từ đầu.
Hành động lần này có quá gấp gáp không ? Có bao nhiêu hy vá»ng thành công ?
Vừa nghÄ© tá»›i đó, ý nghÄ© cá»§a ông ta trở nên rối bá»i, không biết bao lâu má»›i bình tÄ©nh trở lại.
Chợt ông ta thở dài, cầm lấy chén rượu đặt trên cái bàn bên cạnh, ngửa cổ uống một hơi, cùng lúc tay trái đặt chén rượu xuống, tay phải của ông ta đã có thêm một thanh đao.
Má»™t thanh Ä‘ao dài chỉ có bảy tấc, rá»™ng bằng ngón tay cái, nhìn như má»™t tá» giấy má»ng, thân Ä‘ao trong veo xanh biếc, đẹp đẽ mà kỳ dị.
Ông ta đưa tay lên, lật lật lưỡi đao trước mặt, xóe tay ra chùm môi thổi nhẹ, thanh đao xoay vòng vòng trong bàn tay ông ta như một cái chong chóng làm bằng giấy.
Thanh đao màu xanh biếc càng xoay càng nhanh, cuối cùng hóa thành một vòng tròn sáng xoay mãi trên tay ông ta.
Trong mắt ông ta lúc ấy cÅ©ng mưá»ng tượng như có ánh sáng xanh bắn ra, vòng sáng trên tay tắt ngấm, biến thành má»™t thanh Ä‘ao.
Ãnh mắt cá»§a ông ta cÅ©ng đồng thá»i như ánh Ä‘ao bắn vá» phía tấm rèm ngá»c, lạnh lùng cất tiếng:
"Vào Ä‘i !" Tiếng rèm ngá»c lập tức khua vang, Ngá»c Äiệp bước vào.
Cẩm Cung Thành vừa bước tới vừa nói:
" Tỳ Bà vẫn đang thổi sáo như dụ rắn, bắt Tiên Tiên uốn éo không ngừng !" Cẩm Cung Thành hững hỠnói:
" Có rất nhiá»u nữ nhân phải gá»i là ngưá»i đẹp rắn rết phải không ? Ngá»c Äiệp nói:
" Chắc Tỳ Bà đủ sức khống chế Tiên Tiên hoàn toàn rồi, nhưng lại có vẻ nóng ruột".
Cẩm Cung Thành "á»" má»™t tiếng, Ngá»c Äiệp nói tiếp:
" Tổ Tùng đã say lăn ra rồi, nằm như má»™t ngưá»i chết".
" Rượu ngon tất nhiên cÅ©ng là rượu mạnh, uống như Ä‘iên như thế không say lăn ra má»›i là lạ", Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i "Ngươi tá»›i để nói cho ta biết chuyện ấy à ?" " Không phải....", Ngá»c Äiệp cắn môi "Ta nghÄ© rằng lẽ ra ngươi phải biết ta tá»›i đây làm gì rồi".
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Vì hiện tại ta vẫn còn là Ma Vương".
Ngá»c Äiệp nói:
" Äó đâu phải là nguyên nhân chá»§ yếu khiến ta theo ngươi !" Cẩm Cung Thành chăm chú nhìn Ngá»c Äiệp má»™t lúc lâu má»›i nói:
" Thật là ngươi không tin ta chút nào sao ?" " Chẳng riêng gì ta mà cả Tổ Tùng cũng vậy, chỗ khác nhau chỉ là y hoàn toàn là một thằng điên, còn ta vẫn còn có một chút lý trí".
Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i:
" Má»™t ngưá»i mà không có mấy phần Ä‘iên khùng đã không suốt ngày đào bá»›i dưới đất", ngừng má»™t lúc lại nói "Thật ra các ngươi không cần phải sợ y".
" Nhưng ai mà chịu được ánh mắt mỠđục của hắn".
" Y chỉ nhìn thế thôi, không làm được gì đâu", Cẩm Cung Thành lại cưá»i cưá»i "Chẳng lẽ ngươi không nhận ra rằng sau khi thành công thì giá»i lắm y cÅ©ng chỉ được phong má»™t chức Thái giám à ?" Ngá»c Äiệp hững há» nói:
" Ngươi thật là má»™t ngưá»i trá»i sinh ra để làm vua".
" Äó chắc là vì những ngưá»i trung thành nhất vá»›i quả nhân Ä‘á»u là Thái giám, không thể làm ăn gì được".
Ngá»c Äiệp chợt há»i:
" Còn ngươi có làm ăn gì được không ?" Cẩm Cung Thành cưá»i lá»›n:
" Nếu không được, đã không muốn làm hoàng đế".
Ngá»c Äiệp lại há»i:
" Ngươi thấy ta ra sao ?" Cẩm Cung Thành đáp:
" Äẹp lắm".
Ngá»c Äiệp nói:
" Ngươi chưa có hoàng hậu, ta....có thể giúp ngươi...." Cẩm Cung Thành chép miệng:
" Ngá»c Äiệp, ngươi thật làm khó cho quả nhân quá".
Ngá»c Äiệp nói:
" Lẽ ra ngươi phải biết chuyện này có nhiá»u hy vá»ng thành công hay không ?" Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Muốn biết rõ, quả nhân còn phải suy nghĩ thêm một lúc nữa".
Ngá»c Äiệp lắc đầu:
" Ngươi có biết cho đến nay ta phục ngươi nhất hai chuyện gì không ?" Cẩm Cung Thành nói:
" Thứ nhất, dĩ nhiên là vỠma thuật thiên hạ vô song của ta".
Ngá»c Äiệp nói:
" Thứ hai, chính là bản lĩnh nói dối của ngươi".
Cẩm Cung Thành thở dài nói:
" Chỉ một câu ấy cũng đủ cho quả nhân chu di chín hỠcủa ngươi rồi".
Ngá»c Äiệp cưá»i vang.
Cẩm Cung Thành than:
" Tiếc rằng ngươi chỉ là má»™t con ngưá»i".
Ngá»c Äiệp không cưá»i nữa, nói dằn từng tiếng:
" Chỉ cần ngươi đáp ứng yêu cầu của ta, thì bất kể ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng".
Cẩm Cung Thành lại cưá»i nói:
" Trá»i xanh có lúc rất không công bằng, nữ nhân chỉ lấy thân thể cÅ©ng đủ đổi được những gì há» cần thiết".
" Ngươi ưng thuận phải không ?" Cẩm Cung Thành không đáp, giơ thanh đao màu xanh biếc lên nói:
" Ngươi muốn thanh Ä‘ao này à ?" Ngá»c Äiệp không phá»§ nhân, quả quyết gật đầu, Cẩm Cung Thành nói tiếp:
" Thanh đao này tuy quý giá, nhưng hoàn toàn không phải là thiên hạ vô song".
Ngá»c Äiệp nói:
" Chỉ cần ngươi nói cho ta biết, thế nào ta cÅ©ng tìm được ngưá»i thợ đã chế ra thanh Ä‘ao này".
Cẩm Cung Thành nói:
" Có được má»™t thanh Ä‘ao tốt dÄ© nhiên quá hay, vì ngưá»i thợ muốn làm cho khéo, trước hết phải có dụng cụ tốt".
Ngá»c Äiệp nói:
" Cái đó dÄ© nhiên...." Cẩm Cung Thành giÆ¡ Ä‘ao ngắt lá»i:
" Thật ra đây chỉ là má»™t thanh Ä‘ao bình thưá»ng, muốn biến thành má»™t thanh ma Ä‘ao còn phải có má»™t đôi tay ma, muốn có được má»™t đôi tay ma thì lại phải hiểu được ma thuật".
" Ta tá»›i đây chính là muốn há»c ma thuật".
Cẩm Cung Thành cưá»i há»i:
" Ngươi quyết định chưa ? Bất kể là ta đưa ra Ä‘iá»u kiện gì à ?" Ngá»c Äiệp cắn môi "Quyết định rồi".
Cẩm Cung Thành thản nhiên đứng dậy nói:
" Äi theo ta", rồi từ từ bước xuống bậc sau cái bục.
Ngá»c Äiệp ánh mắt chiếu lên mái tóc trắng như bạc cá»§a Cẩm Cung Thành, hiện ra má»™t vẻ vô cùng đáng sợ, nhưng chỉ trong chá»›p mắt lại cất bước Ä‘i theo Cẩm Cung Thành.
Cẩm Cung Thành không há» quay đầu, mưá»ng tượng sau lưng có mắt, lại mưá»ng tượng không chút quan tâm.
ooo Phía sau tòa điện nhỠlà phòng ngủ của Cẩm Cung Thành, cũng cực kỳ hoa lệ, có phong thái đế vương.
Cẩm Cung Thành ngồi xuống chiếc ghế ngá»± xong, ánh mắt chiếu lên ngưá»i Ngá»c Äiệp, câu nói đầu tiên thốt ra là "Cởi quần áo ra".
Tuy Ngá»c Äiệp đã nghÄ© tá»›i chuyện này, nhưng vẫn thoáng sững sá», cÅ©ng chẳng do dá»± gì cởi hết quần áo, không để lại chút gì.
Tấm thân đầy đặn trắng muốt của nàng hoàn toàn phơi bày trước mắt Cẩm Cung Thành, tuy chẳng có cử động nào khác, nhưng cũng đầy vẻ gợi cảm.
Trên mặt nàng cũng chẳng lộ vẻ gì, trông như một pho tượng, chỉ chỠCẩm Cung Thành ra lệnh.
Cẩm Cung Thành nhìn tấm thân trần truồng cá»§a Ngá»c Äiệp không há» chá»›p mắt, hàm râu như rung lên, lập tức nói "Lại đây...." Ngá»c Äiệp lập tức bước tá»›i, nhưng Cẩm Cung Thành lại hạ má»™t mệnh lệnh hoàn toàn bất ngỠđối vá»›i nàng:
" Qùy xuống...." Nhưng nàng vẫn quỳ xuống đất, Cẩm Cung Thành cất tiếng cưá»i, song không há» có chút ý tứ nào là dâm tà.
Ngá»c Äiệp nhìn nhìn Cẩm Cung Thành, không nói tiếng nào bất kể Cẩm Cung Thành bắt nàng làm gì, nàng cÅ©ng đã sẵn sàng để làm theo.
Cẩm Cung Thành cưá»i má»™t lúc má»›i nói:
" Quả nhân nhìn không lầm, ngươi thật là má»™t giống đàn bà !" " Sao lại là má»™t giống ?", Ngá»c Äiệp lạnh lùng há»i lại.
Cẩm Cung Thành nói:
" Äể đạt được mục đích, không lá»±a thá»§ Ä‘oạn, sẵn sàng hy sinh tất cả không tiếc".
Dừng lại một lúc lại nói:
" Thượng Tam thư tuy không kém, nhưng so với ngươi vẫn còn một khoảng cách rất xa.
Ngá»c Äiệp ngẩng phắt đầu:
" Bà ta cũng quá già rồi".
" Äúng thế....", Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i "Cho nên trước nay quả nhân vẫn không có ý thu bà ta làm đồ đệ".
Ngá»c Äiệp sá»­ng sốt, Cẩm Cung Thành cưá»i nói tiếp:
"Không phải chỉ do bà ta quá già, mà còn vì bà ta thiếu mất tính cách ma quái cá»§a ngươi, không có tính cách này làm sao há»c được mà thuật ?" Ngá»c Äiệp trong lòng rúng động, buá»™t miệng:
" Sư phụ Ở trên, xin nhận một lạy của đệ tử", lập tức lạy luôn ba lạy.
Cẩm Cung Thành cưá»i rôi, nhận ba lạy cá»§a Ngá»c Äiệp.
Äó thật là má»™t quang cảnh rất quái dị, nếu có ai nhìn thấy chắc chắn sẽ cho rằng há» Ä‘á»u đã phát Ä‘iên".
Cẩm Cung Thành thần thái cÅ©ng có vẻ Ä‘iên cuồng, thu tiếng cưá»i lại ngồi im má»™t lúc, nói:
" Ngươi đứng lên đi".
Lúc Ngá»c Äiệp đứng lên, Cẩm Cung Thành cÅ©ng đồng thá»i đứng lên Ä‘i vòng quanh Ngá»c Äiệp, vừa Ä‘i vừa há»i:
" Ngươi biết gì vá» thuật dịch dung không ?" " Biết được má»™t chút", Ngá»c Äiệp không động đậy, mắt nhìn thẳng.
Cẩm Cung Thành chậm rãi nói:
" Tất cả các lối dịch dung lẽ ra phải gá»i là thuật cải trang, tóc giả, râu giả, thay đổi y phục, Ä‘em má»™t ngưá»i biến thành má»™t ngưá»i khác. Cái gá»i là thuật dịch dung ấy chỉ là trò đùa cá»§a trẻ con, cÅ©ng chỉ là má»™t kỹ thuật hạng bét".
Ngá»c Äiệp há»i:
" Thuật dịch dung cá»§a chúng ta thì sao ?" " Chắc chắn là kỹ thuật cao nhất hiện tại, sau khi dịch dung rồi, bản thân cÅ©ng lập tức biến mất, khó nhá»c má»™t lần mà yên ổn mãi mãi, chẳng có gì phiá»n phức, bất cứ lúc nào cÅ©ng có thể sinh hoạt bình thưá»ng, mà còn có thể chưa đẹp làm cho đẹp ra, đây dÄ© nhiên là Ä‘iá»u quan trá»ng".
Ngá»c Äiệp hoàn toàn đồng ý.
Cẩm Cung Thành lại nói tiếp:
" Mắt quá nhá» hay mÅ©i quá thấp, miệng quá rá»™ng biến thành mắt to, mÅ©i cao, miệng nhỠđối vá»›i thuật dịch dung cá»§a chúng ta cÆ¡ bản không có gì khó khăn, thậm chí chúng ta còn có thể biến rất nhiá»u ngưá»i có diện mạo khác nhau thành hoàn toàn giống nhau, hay nói khác Ä‘i, có thể biến má»™t ngưá»i trở thành có hàng ngàn bá»™ mặt".
" CÅ©ng như đám Tư Mã Tiên Tiên...." " Äúng thế", Cẩm Cung Thành há»i tiếp "Ngươi có biết như thế là thế nào không ?" " Äệ tá»­ Ä‘ang chá» sư phụ chỉ giáo".
" Má»i ngưá»i tướng mạo vồn không như nhau, có thể nói thịt xương cÅ©ng Ä‘á»u khác nhau, nếu muốn thay đổi dung mạo, trước tiên phải thay đổi xương thịt, trong đó dÄ© nhiên thay xương phiá»n phức nhất, muốn gá»t cho xương má»ng Ä‘i hay đắp cho dày thêm, phải chá»n chá»— thích hợp rạch thịt da ra, nếu không cẩn thận thì công lao vứt bá» hết, nếu vá» xương mà không khác nhau nhiá»u thì chuyện rất đơn giản".
" Lúc ấy chỉ cần thay đổi vẻ ngoài".
" Äúng thế", Cẩm Cung Thành tiếp "Chuyện gầy hay béo có thể dùng thức ăn mà Ä‘iá»u tiết, chẳng hạn như ngươi, nếu không cho vận động mà cho ăn thức ăn bổ béo mãi thì biến ngươi thanh vóc dáng như Tổ Tùng thật chẳng khó gì, ngược lại, nếu Ä‘em nhốt Tổ Tùng lại, má»—i ngày chỉ cho y ăn má»™t bữa, thì y cÅ©ng sẽ bá»›t tròn ngay".
Ngá»c Äiệp cưá»i cưá»i, Cẩm Cung Thành cÅ©ng cưá»i cưá»i:
" Lông tóc Ä‘á»u có thể thay đổi tùy ý, khuôn mắt cÅ©ng có thể lợi dụng theo cÆ¡ thịt và da mà rạch cắt may vá cho phù hợp, muốn nâng cao sống mÅ©i chỉ cần thêm má»™t thứ vào bên trong, nét miệng cÅ©ng có thể sá»­a sang bằng kỹ thuật cắt may, răng lợi thì số lượng vị trí Ä‘á»u có ảnh hưởng tá»›i khuôn mặt", xoay tay vá»— vào cổ Ngá»c Äiệp "Äến như giá»ng nói Ä‘á»u ít nhiá»u chịu ảnh hưởng cá»§a cÆ¡ bắp, hai cái xương má»m trong cổ há»ng ảnh hưởng càng lá»›n, nhưng nếu không thật cần thiết thì không nên thay đổi".
" Vì sao thế ?" Ngá»c Äiệp vá» chuyện gì cÅ©ng muốn biết rõ.
" Äến nay thì kỹ thuật ấy chưa thành công, thay đổi thì cÅ©ng thay đổi được, nhưng phần lá»›n Ä‘á»u trở thành rất khó nghe".
" Nghe sư phụ nói thế này thì cũng không khó lắm".
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Vì đây chỉ là lá»i căn bản, còn phải có thá»±c tế nữa, phải chịu khổ, phải có kinh nghiệm, lại phải linh hoạt, mà nếu có bậc danh sư chỉ dạy, dÄ© nhiên má»›i có thẻ làm má»™t ná»­a mà thành công gấp đôi".
Ngá»c Äiệp nói:
" Sư phụ có thể hoãn chuyện kia lại cho đệ tá»­ có thá»i gian há»c há»i thêm không ?" Cẩm Cung Thành lắc đầu, Ngá»c Äiệp chợt thở dài.
" Ngươi đừng có than thở", Cẩm Cung Thành cưá»i cưá»i "Từ đó đến nay, sư phụ thu hoạch được gì Ä‘á»u có ghi chép rõ lại, lại thêm má»™t quyển ghi chép bí quyết cá»§a sư tổ, có chú giải cá»§a sư phụ còn ba giá» nữa là đủ rồi".
" Chỉ sợ đệ tá»­ đầu óc ngu xuẩn...." " Dưá»ng như số nữ nhân thông minh như ngươi không có nhiá»u đâu", Cẩm Cung Thành ngồi xuống "Lúc sư phụ há»c kỹ thuật này đã hÆ¡n bốn mươi tuổi, có được thành tá»±u như hôm nay hoàn toàn là do chịu cá»±c khổ, ngươi còn trẻ tuổi, thành tá»±u trong tương lai e còn cao hÆ¡n sư phụ nhiá»u".
Ngá»c Äiệp nói:
" Mong là được như thế".
Cẩm Cung Thành nói tiếp:
" Sư phụ Ä‘em chia má»i ngưá»i thanh ba trăm sáu mươi loại, vốn định chuẩn bị chá»n má»—i loại tìm lấy vài ngưá»i, dạy võ công mà cÅ©ng để tùy thá»i thay đổi thành ngưá»i khác, đồng thá»i sai phải luôn, Ä‘iá»u tâm nguyện ấy xem ra phải để ngươi hoàn thành".
Ngá»c Äiệp há»i luôn:
" Sư phụ còn muốn đệ tá»­ làm Ä‘iá»u gì khác, chỉ cần dặn bảo...." Cẩm Cung Thành cưá»i ngắt lá»i:
" Ngươi thích làm chuyện gì thì làm, sư phụ hoàn toàn tin tưởng, bất kể ngươi làm chuyện gì cÅ©ng không tá»›i ná»—i làm sư phụ quá thất vá»ng.
Ngá»c Äiệp cưá»i, nụ cưá»i khiến ngưá»i ta không lạnh mà run.
Cẩm Cung Thành nhìn thấy cÅ©ng rùng mình má»™t cái, trên mặt hiện ra vẻ an á»§i, ông ta biết rằng lần này đã tìm được đúng kẻ truyá»n nhân.
Nếu Ngá»c Äiệp hoàn toàn thành công, lúc ấy thiên hạ sẽ bắt đầu náo loạn. Vá»­a nghÄ© tá»›i đó, Cẩm Cung Thành càng không kìm được tiếng cưá»i trong lòng, ông ta quả là danh tiếng xưng vá»›i thá»±c tài, đúng là má»™t Ma Vương, còn Ngá»c Äiệp cÅ©ng không còn phải nghi ngá», là má»™t ma nữ trá»i sinh ra, sở dÄ© há» trở thành thầy trò, dÄ© nhiên là vì có cùng má»™t tính cách ma quái.
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" Bắt đầu từ bây giá», ngươi phải xem má»™t mạch mưá»i ba quyển sách, sư phụ cÅ©ng không ngừng giảng giải, có chá»— nào chưa hiểu rõ thì trong vòng ba giá» ngươi cứ há»i, sau đó ngươi chuẩn bị rá»i khá»i nÆ¡i này, chá»n lấy nÆ¡i nào ngươi thấy thích hợp, Ä‘em thuật dịch dung này phát triển ra...." Ngá»c Äiệp nói:
" Còn chuyện ở đây...." " Äã không còn dính líu gì tá»›i ngươi nữa".
" Rốt lại sư phụ nắm được bao nhiêu phần thành công ?" " Không có phần nào", Cẩm Cung Thành thản nhiên đáp như vậy, đây mới là câu nói từ đáy lòng ông ta".
" Vậy sao sư phụ không rá»i khá»i đây, chá» ngày khác lại...." " Chuyện này để lâu quá rồi, nếu lại để lâu thêm nữa thì chẳng còn thú vị gì", Cẩm Cung Thành thở dài má»™t tiếng, trong chá»›p mắt ấy ông ta như già Ä‘i mưá»i tuổi.
Ngá»c Äiệp không nói tiếng nào, Cẩm Cung Thành kế đó lấy trong lưng ra mưá»i ba chiếc chìa khóa, nói:
" Trên chùm chìa khóa này có đánh số, ngươi cầm lấy, qua bên kia tìm trên vách từ trái qua phải, từ trên xuống dưới, chá»— tra chìa vào là trên rốn cá»§a mưá»i ba hình Thiên ma nữ".
Ngá»c Äiệp đón lấy chùm chìa khóa, Cẩm Cung Thành lại nói:
" Mưá»i ba quyển sách Ä‘á»u ở phía trong cá»­a thoát bí mật, Ä‘i Ä‘i...." Ngá»c Äiệp vâng dạ bước Ä‘i, tấm thân nàng chuyển động càng thêm gợi cảm.
Cẩm Cung Thành đưa mắt nhìn theo, trong ánh mắt không há» có chút ý dâm tà, trong lòng ông ta lúc này chỉ nghÄ© tá»›i việc Ä‘em toàn bá»™ ma thuật truyá»n lại cho Ngá»c Äiệp, để Ngá»c Äiệp lấy đó làm loạn thiên hạ.
Chuyện này đối vá»›i ông ta còn quan trá»ng hÆ¡n chuyện làm hoàng đế.
CÅ©ng có thể vì đối vá»›i chuyện làm hoàng đế ông ta đã hoàn toàn tuyệt vá»ng, nhưng ông ta vẫn cứ phải làm.
Äó cÅ©ng là mong ước lá»›n nhất trong Ä‘á»i ông ta, chỉ vì còn có má»™t chút hy vá»ng, ông ta má»›i sống được đến nay.
ooo Màn đêm đã phá»§ xuống, đèn Ä‘uốc đã thắp sáng, đưá»ng địa đạo cÅ©ng được ánh đèn soi rõ.
ÄÆ°á»ng địa đạo dài gần má»™t dặm, từ cung Ä‘iện trong mật thất cá»§a Cẩm Cung Thành thông thẳng tá»›i phá»§ đệ cá»§a Bạch Ngá»c Lâu, chá»— ra vốn quyết định là trong vưá»n hoa ở hậu viện, đến lúc ấy lại nối dài thêm vài trượng, biến thành ở phía dưới tòa tiểu lâu chá»— ở cá»§a Bạch Băng.
Äịa đạo nằm cách xa mặt đất bốn trượng, vì sá»± an toàn mà cÅ©ng vì để tránh chuyện tiếng đào bá»›i làm kinh động ngưá»i trên mặt đất.
Tiếng ồn ào trên mặt đất dÄ© nhiên không truyá»n tá»›i được địa đạo, nên toàn bá»™ đưá»ng địa đạo yên ắng vô cùng, sá»± yên ắng gần vá»›i cái chết.
Cẩm Cung Thành cũng có cảm giác như tiến tới cõi u minh.
Ông ta nghe rõ tiếng bước chân của mình, thậm chỉ nghe cả tiếng tim đập rất kỳ lạ.
Äịa đạo có thể chứa được bốn ngưá»i cùng sánh vai mà Ä‘i, nhưng Tổ Tùng vẫn Ä‘i trước Cẩm Cung Thành, tay cầm Ä‘uốc dẫn đưá»ng.
Cẩm Cung Thành chắp tay thản nhiên bước tá»›i, dáng vẻ bình tÄ©nh phi thưá»ng, tâm tình cÅ©ng vậy.
Dưới địa đạo cách vài trượng lại đặt má»™t ngá»n Trưá»ng minh đăng nhưng Ä‘á»u không thắp, đây chá»§ yêu là vì hiện tại địa đạo chỉ có má»™t đưá»ng ra vào, thắp nhiá»u đèn quá sẽ làm ngạt thở.
Cẩm Cung Thành đang đi chợt nói:
" Chuyện gì ngươi cÅ©ng tính cả rồi, khó thật đấy !" Ông ta nói tá»›i chuyện thắp đèn, Tổ Tùng dÄ© nhiên cÅ©ng hiểu, cưá»i nói ngay:
" ÄÆ°á»ng địa đạo này Ä‘i không thoải mái, ngươi thấy chưa trá»n vẹn lắm phải không ?" Cẩm Cung Thành lặng lẽ cưá»i nói:
" Không đâu, quả nhân nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ Ä‘i trong địa đạo này má»™t lần, thoải mái hay không Ä‘á»u không để ý".
" Ta thì ngày nào cÅ©ng phải lom khom trong địa đạo này vài giá», nếu không được thoải mái thì cÅ©ng chưa trá»n vẹn đối vá»›i chính mình".
Cẩm Cung Thành nói:
" Xưa nay ngươi là má»™t kẻ không thích làm vừa lòng ngưá»i khác".
" Cũng có lúc ngoại lệ chứ". Tổ Tùng thở dài một hơi "Như lần này chẳng hạn, đến hiện tại, ta vẫn không phát hiện ra có chỗ nào quá tệ".
Cẩm Cung Thành chăm chú nhìn Tổ Tùng:
" Lần này khác hẳn vá»›i những việc ngươi đã làm trước đây mà" " Äúng thế", Tổ Tùng cưá»i cưá»i "Trước đây bất kể là làm chuyện gì ta cÅ©ng phải tính toán lợi ích trước rồi má»›i bắt tay vào".
" Lần này mà ngươi thành công thì lợi ích còn nhiá»u hÆ¡n tất cả má»i chuyện ngươi làm trước nay, cÅ©ng không biết là bao nhiêu mà kể".
" Còn ngược lại, nếu thất bại, thì không những không được gì, mà nhất định còn phải bù thêm cả tính mạng".
" Äây là đánh bạc mà".
Tổ Tùng không phản đối:
" Chỉ có đánh bạc má»›i có kết quả như thế ?" " Äây có lẽ đã là cÆ¡ há»™i cuối cùng, hiện tại ngươi muốn rút lui cÅ©ng còn kịp", Cẩm Cung Thành làm như vô tình nói.
Tổ Tùng chợt há»i:
" Theo ngươi thì ta có rút lui hay không ?" " Không", Cẩm Cung Thành quả quyết.
Tổ Tùng thở dài lẩm bẩm:
" Có thể nhà ngươi không tin, chứ ta hoàn toàn không phải là một con bạc, thậm chí đến nay cũng chưa bước vào sòng bạc lần nào".
" Thật ra má»—i ngưá»i sinh ra đã ít nhiá»u mang tính cách cá»§a má»™t con bạc".
" Chắc thế, nếu không ta đã không đánh ván bạc nguy hiểm này", Tổ Tùng ngừng má»™t chút, lại há»i "Theo ngươi thì chúng ta có hy vá»ng thành công không, ta chỉ muốn nghe sá»± thật".
Cẩm Cung Thành cất tiếng cưá»i:
" Nếu không có, thì ngươi thấy hiện tại quả nhân còn đi trong địa đạo này để làm gì ?" Tổ Tùng nói:
" Ngươi Ä‘i ở đây, có thể cÅ©ng chính vì không có con đưá»ng nào khác".
" Bất cứ ai cÅ©ng có đưá»ng để Ä‘i, những con đưá»ng ấy Ä‘á»u dẫn tá»›i má»™t con đưá»ng".
" Äó là đưá»ng chế....", Tổ Tùng cưá»i nhạt "CÅ©ng có thể đây là con đưá»ng chết".
Cẩm Cung Thành hững hỠnói ngay:
" Ngươi không thể phá»§ nhận rằng, có má»™t phần hy vá»ng, cÅ©ng là có hy vá»ng".
" Hy vá»ng ngươi không nói vá»›i ta rằng chuyện này chỉ có má»™t phần hy vá»ng". Tổ Tùng thở dài má»™t tiếng.
Cẩm Cung Thành chỉ cưá»i cưá»i, Tổ Tùng cÅ©ng không nói nữa, tiếp tục bước không dừng.
Äi được má»™t Ä‘oạn không xa, má»™t âm thanh kỳ quái chợt vang tá»›i, trong cảnh tịch mịch nghe như tiếng ma quá»· kêu gào ở chốn u minh.
" Rắn à ?", Cẩm Cung Thành rõ ràng đã nghe thấy.
" Äó là lúc ta đào tá»›i chá»— ấy cuốc phải", Tổ Tùng giÆ¡ cao Ä‘uốc lên, soi vào má»™t cái hang trên vách địa đạo, má»™t con rắn lá»›n bảy màu dang cuá»™n tròn trong đó.
" Sao ngươi không đập chết nó đi ?", Cẩm Cung Thành ngạc nhiên.
" Ta y vá»ng tìm trên thân con rắn này má»™t chút đạo lý làm ngưá»i". Tổ Tùng trả lá»i rất kỳ lạ.
" Nói như thế, chắc ngươi đã tìm ra được ít nhiá»u ? Tổ Tùng bước tá»›i gần đưa tay ra má»™t cái, con rắn lá»›n ngoan ngoãn bò lên tay y rồi chuyá»n lên ngưá»i, "Äây là má»™t con rắn độc, nhưng ta đã bẻ hết răng cá»§a nó rồi, má»™t con rắn có độc hay không, chỉ cần nhìn vào thân hình cá»§a nó là biết, nhưng má»™t ngưá»i có mang ý nghÄ© độc ác hay không, nhìn lên trên mặt lại rất khó biết".
" Cho nên ngưá»i đáng sợ hÆ¡n rắn".
" Nhưng lại chỉ có ngưá»i sợ rắn, chứ không có ngưá»i sợ ngưá»i, trừ phi y biết rằng đó là ngưá»i đáng sợ".
" Äúng thế", nụ cưá»i cá»§a Cẩm Cung Thành có vẻ âm hiểm, "Vấn đỠchỉ là biết được lúc nào là quá muá»™n".
" Cho nên rắn còn đáng yêu hÆ¡n ngưá»i", Tổ Tùng vuốt ve con rắn, "Có lúc ta rất muốn biến thành má»™t con rắn".
Cẩm Cung Thành "ủa" một tiếng.
Tổ Tùng nói:
" Ãt nhất là vào mùa đông hàng năm ta không phải lo lắng gì".
Cẩm Cung Thành vuốt râu nói:
" Äó thật ra không phải là vấn Ä‘á», chỉ cần mùa hè ngươi ráng kiếm nhiá»u tiá»n má»™t chút, thì có thể nằm ngá»§ suốt mùa đông".
" Äáng tiếc là xưa nay ta vốn quen phung phí", Tổ Tùng thở dài má»™t tiếng "Chỉ cần sống qua được hôm nay thì ta vứt bá» hết, chẳng tính toán gì cho ngày mai".
Cẩm Cung Thành khẽ cưá»i:
" Nói như thế thì đúng là ngươi nên biến thành má»™t con rắn, tiếc là mặc dù ta có má»™t đôi tay ma, má»™t thanh ma Ä‘ao, nhưng chỉ có thể biến má»™t ngưá»i thành má»™t ngưá»i khác chứ không thể biến ngưá»i thành giống vật".
" Thật rất đáng tiếc", Tổ Tùng lại thở dài.
Con rắn lá»›n liên tục bò vòng vèo quanh ngưá»i y, dưới ánh Ä‘uốc cÅ©ng loang lổ trông rất đáng sợ.
Cẩm Cung Thành cũng không nói gì nữa, gã Tổ Tùng này tuy không phải bị điên, nhưng rõ ràng là một thằng khùng.
CÅ©ng chỉ có ngưá»i khùng má»›i tham gia vào má»™t kế hoạch như vậy cá»§a Cẩm Cung Thành.
ooo Trong hẻm tối màn đêm má» mịt, ánh đèn chiếu không tá»›i, nếu không có má»™t chút ánh trăng soi đưá»ng thì chỉ sợ giÆ¡ bàn tay trước mặt cÅ©ng không nhìn thấy rõ năm ngón.
Cho dù như vậy, đối với Tư Mã Tiên Tiên cũng chẳng có ảnh hưởng gì, hiện tại bà ta chỉ còn là một cái xác không hồn, hoàn toàn bị tiếng sao chế ngự, hoạt động theo tiếng sao.
Ngưá»i thổi sáo là Tỳ Bà, dáng vẻ thích thú như má»™t đứa trẻ con được ngưá»i lá»›n cho bánh kẹo, mưá»i ngón tay nhảy múa trên ống sao rất nhanh lẹ, chúm môi thổi ra từng tràng từng tràng âm thanh quái dị.
Tiếng sáo không vang to lắm, nhưng lãng đãng phi thưá»ng, nếu nghe từ xa mà không để ý, chắc không nghe thấy gì.
Y vừa bước Ä‘i vừa nhảy nhót trước mặt Tư Mã Tiên Tiên, xem ra thì rất nhanh nhẹn, nhưng thật ra chỉ bằng má»™t ná»­a sá»± nhanh nhẹn cá»§a y lúc bình thưá»ng, hai chân y vừa ngắn vừa nhá», bình thưá»ng đã bước không dài, giỠđây lại càng ngắn ngá»§n đáng thương, nên Tư Mã Tiên Tiên sau lưng y cÅ©ng cá»­ động rất kỳ lạ, thoạt nhìn thấy cứ tưởng như không há» di động, nếu không có làm gió thổi bay tung vạt áo, thì cÅ©ng đứng im giống má»™t pho tượng.
Má»™t ngưá»i thì nhảy nhót liên tục, má»™t ngưá»i thì đứng yên, má»™t ngưá»i vô cùng xinh đẹp, má»™t ngưá»i tuy không xấu xí lắm nhưng lại là má»™t lão nhân có thân hình như trẻ con, hai ngưá»i cùng ở má»™t chá»— vốn đã ít nhiá»u là sá»± quái dị, dến dáng Ä‘i như thé, dÄ© nhiên càng thêm phần quái dị.
Trong con hẻm không có ai, nhưng Ä‘i hết con hẻm này thì tá»›i gần hậu viện trong phá»§ dệ cá»§a Bạch Ngá»c Lâu.
Thá»i gian so vá»›i đã dá»± tính còn khoảng ná»­a giá» nữa.
ooo Trăng lạnh thê lương, đã gần đến ná»­a đêm, chung quanh Ä‘á»u im lặng.
Trên cổng Bạch phá»§ hai ngá»n đèn lồng treo cao, không có ngưá»i canh gác, phía trong bức tưá»ng cÅ©ng hoàn toàn yên lặng.
Tỳ Bà đã không còn múa may nhảy nhót mà như má»™t khúc cây ngồi trên đầu tưá»ng dưới ánh trăng, lặng lẽ thổi sáo.
Tư Mã Tiên Tiên động tác trở nên mau lẹ, như má»™t làn khá»i nhẹ vá»t lên đáp xuống phía trong bức tưá»ng.
Khinh công cá»§a bà ta vốn không giá»i lắm, nhưng tiếng sáo và dược vật đã kích thích bà ta.
Tỳ Bà nhìn nhìn bà ta vá»t qua bức tưá»ng má»›i đứng thẳng lên, thân hình cÅ©ng rÆ¡i xuống, tay phải quÆ¡ má»™t cái, năm ngón tay bẩu vào bên trong tưá»ng, mượn lá»±c vá»t lên cÅ©ng vá»t qua bức tưá»ng.
Tư Mã Tiên Tiên đứng yên trong vưá»n hoa cạnh tưá»ng dưới ánh trăng không hỠđộng đậy, chỠđến khi Tỳ Bà đáp xuống, tiếng sao trá»—i lên má»›i tiếp tục lướt lên phía trước. Äúng lúc ấy Tỳ Bà cÅ©ng buông ống sáo xuống, nói má»™t câu như niệm thần chú:
" Giết chết tất cả những ngưá»i cản đưá»ng, bất kể là ai !" Tư Mã Tiên Tiên không đáp, nét mặt cÅ©ng không thay đổi, lãng đãng như bóng ma lướt vào hành lang.
Tỳ Bà đưa mắt nhìn theo, trên mặt hiện ra vẻ khoái trá độc ác, ống sáo lại trỗi lên một tiếng hướng vỠphía Tư Mã Tiên Tiên.
Tư Mã Tiên Tiên lướt tới hành lang, khuôn mặt cứng đơ không biểu lộ vẻ gì, chỉ có đôi mắt đầy vẻ sát cơ.
Trên hành lang cứ cách mưá»i bước lại có má»™t ngá»n đèn, không sáng lắm, má» má» trong màn sương, như má»™t tấm lưới má»ng tá»a ra nhiá»u lá»›p ánh sáng.
Gió thổi qua, tấm lưới má»ng rung rinh trong màn sương, Tư Mã Tiên Tiên thân hình chập chá»n trong màn sương má»ng càng giống má»™t hồn ma, khuôn mặt dưới ánh đèn má» má» trở thành không chút huyết sắc, trắng bệch má»™t màu. Lướt lên mưá»i trượng, hai ngưá»i thị vá» từ chá»— ngoặc chợt nhô ra, hai lưỡi Ä‘ao cùng vung lên chặn đưá»ng.
Má»™t ngưá»i quát ngay "Ai ?" Tư Mã Tiên Tiên không đáp, cÅ©ng không dừng bước, má»™t đạo hàn quang trong tay áo đột nhiên bắn ra phóng tá»›i cổ há»ng ngưá»i thị vệ cất tiếng quát.
Äó là má»™t thanh nhuyá»…n kiếm dài ba thước, lại được cánh tay nối dài thêm, Tư Mã Tiên Tiên thân hình tuy còn ở ngoài năm thước, vẫy tay vung kiếm má»™t nhát đã đâm trúng cổ há»ng ngưá»i thị vệ. Äâm vào rút ra, "soạt" má»™t tiếng khô khốc, máu bắn tung tóe, ngưá»i thị vệ ngã lăn dưới đất.
Ngưá»i thị vệ kia cả giận, vừa vung Ä‘ao sấn vào, vừa quát lá»›n:
" Bắt thích khách !" Ba chữ ấy vừa thoát ra khá»i miệng, đầu y đã bay tung lên không, Tư Mã Tiên Tiên lướt tá»›i không má»™t tiếng dá»™ng, trước khi lưỡi Ä‘ao chém tá»›i đã vung tay quấn thanh nhuyá»…n kiếm vào cổ ngưá»i thị vệ. Tuy bà ta đã mất hết thần trí, nhưng võ công vẫn không giảm sút, phản ứng lại có vẻ mau lẹ tàn độc hÆ¡n.
Bà ta lại lướt hÆ¡n mưá»i trượng vá» phía trước, chá»— bụi cây rậm rạp đối diện vá»›i hành lang đột nhiên xuất hiện má»™t ánh lá»­a.
Mưá»i ngá»n đèn đồng thá»i sáng bừng lên, ánh sáng Ä‘á»u soi vào mặt Tư Mã Tiên Tiên.
Tư Mã Tiên Tiên bất giác khựng lại, cau mày quay mặt đi.
Mưá»i mấy thị vệ theo ánh đèn đổ ra mau lẹ bao vây Tư Mã Tiên Tiên.
Trong đêm khuya đồng thá»i ngân lên má»™t tràng âm thanh gấp rút, Trương Thiên Há»™ tay nắm chặt cái bàn toàn từ bụi cây vá»t ra, bay thẳng vào hành lang.
"Tư Mã Tiên Tiên....", Trương Thiên Hộ nhìn thấy rõ ràng, buột miệng kêu lên.
Tư Mã Tiên Tiên cả ngưá»i lẫn kiếm theo tiếng kêu bắn vá»t ra tá»›i cạnh Trương Thiên Há»™, trong tiếng quát vang, hai ngưá»i thị vệ vung Ä‘ao chém mau ra.
Trương Thiên Hộ buột miệng kêu lên:
"Lui mau".
Câu nói chưa dứt, hai ngưá»i thị vệ đã trúng kiếm ngã lăn xuống đất, thanh nhuyá»…n kiếm cá»§a Tư Mã Tiên Tiên như con rắn độc phóng vào bụng há», thần tốc phi thưá»ng.
Tư Mã Tiên Tiên thân hình cÅ©ng giống con rắn độc ra khá»i hang, thanh nhuyá»…n kiếm rung lên má»™t cái lại đâm tá»›i má»™t ngưá»i thị vệ trước mặt, ngưá»i ngày vung Ä‘ao toan đón đỡ, Trương Thiên Há»™ đã sấn vào chiếc bàn toàn quét ngang ra, "Keng" má»™t tiếng chặn đứng thanh nhuyá»…n kiếm.
Một chiêu kiếm này có bảy thức biến hóa, Trương Thiên Hộ chiếc bàn toán lại xoay mấy vòng, đón đỡ hết toàn bộ.
Tư Mã Tiên Tiên thanh kiếm lại phóng ra đánh tá»›i, nhưng Ä‘á»u bị Trương Thiên Há»™ cản lại, thân hình yểu Ä‘iệu cá»§a bà ta đột nhiên bay lên má»™t cây chuối bên cạnh lan can.
Trương Thiên Hộ phản ứng rất mau lẹ, xoạc chân bước ngang, chiếc bàn toán quét ngang chặn trước mặt Tư Mã Tiên Tiên.
Tư Mã Tiên Tiên thân hình trên tàu lá chuối xoay chuyển mau lẹ, tàu lá chuối tuy má»m mại nhưng thán hình cá»§a bà ta vẫn nhẹ nhàng như má»™t sợi tÆ¡ bay lượn trong đêm.
Trương Thiên Há»™ cÅ©ng đứng trên má»™t tàu lá chuối như thế, liên tiếp đón đỡ bốn mươi chín chiêu kiếm cá»§a Tư Mã Tiên Tiên, tàu lá chuối dưới chân bị kiếm chém đứt, ông ta hú khẽ má»™t tiếng, bay chênh chếch ra, Tư Mã Tiên Tiên cà ngưá»i lẫn kiếm phóng theo, mau như ánh chá»›p.
Trương Thiên Há»™ lăn má»™t vòng dưới đất, thanh kiếm chém lướt qua áo, thân hình ông ta trưá»n lên má»™t cái, chiếc bàn toán đập xuống, đã hất thanh kiếm tung ra.
Tư Mã Tiên Tiên ná»­a ngưá»i trên xoay má»™t cái, lại quay trở lại, mÅ©i kiếm lại liên tiếp đâm ra mưá»i ba nhát vào cổ há»ng Trương Thiên Há»™, kiếm sau nối kiếm trước.
Trương Thiên Há»™ chiếc bàn toán xoay nhanh, đón đỡ xong mưá»i ba kiếm này, đã bị bức bách phải lui lại ná»­a trượng.
" Dừng tay !", một tiếng quát như sét lập tức xé không gian vang tới.
Má»™t ngưá»i mặc áo gấm đội mÅ© cao từ vưá»n hoa như cưỡi gió lướt tá»›i, chính là Bạch Ngá»c Lâu.
Tư Mã Tiên Tiên nghe tiếng quát chợt khá»±ng lại, Trương Thiên Há»™ vốn có thể nhân cÆ¡ há»™i này đánh ngã bà ta, nhưng thấy bà ta dừng lại lại không ra tay. Bạch Ngá»c Lâu còn cách má»™t trượng thì dừng lại, đưa mắt nhìn Tư Mã Tiên Tiên má»™t lượt, chợt há»i:
" Ngươi là ai ?" Tư Mã Tiên Tiên không có phản ứng gì, khuôn mặt vẫn trơ trơ.
Tài sản của than_long_vn

  #20  
Old 27-07-2008, 04:34 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 20

Nhiếp phách câu hồn



Tỳ Bà khuôn mặt lại nở nụ cưá»i, cưá»i như má»™t ngưá»i ngá»› ngẩn. Hai tay y vẫn nâng ống sáo nhưng chưa thổi, hai mắt nhìn chằm chằm khóm cây.
Má»™t ngưá»i áo Ä‘en tay cầm trượng gá»— Ä‘ang đứng trong khóm cây lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tỳ Bà.
DÄ© nhiên Tỳ Bà không lạ gì ngưá»i này, cÅ©ng biết đây là ngưá»i lặng lẽ nhất trong Giang Nam tứ hữu.
Tư Mã Tiên Tiên cÅ©ng ngừng lại cùng lúc vá»›i tiếng sáo, chứ hoàn toàn không phải vì tiếng quát cá»§a Bạch Ngá»c Lâu.
Chuyện đó chỉ có Tỳ Bà biết rõ.
Nhưng y không thể không ngừng lại, y đã nhìn thấy sát cÆ¡ trong mắt Tần Äá»™c Hạc.
Y lại cưá»i, giống như má»™t thằng trẻ con Ä‘ang sắp làm trò bậy bạ thì đụng phải má»™t ngưá»i lá»›n.
Nhưng tuy vóc dáng của y giống một thằng trẻ con, tướng mạo lại chẳng giống chút nào.
Nụ cưá»i vừa rồi cá»§a y xem ra càng giống như má»™t kẻ ngá»› ngẩn.
Tần Äá»™c Hạc cÅ©ng cưá»i.
Ông ta lạnh lùng há»i:
" Sao không thổi nữa vậy ?" Tỳ Bà ngỠnghệch nói:
" Thúc thúc thích nghe ta thổi sáo ta đâu dám không thổi ?", rồi từ từ nâng ống sáo lên miệng.
Tần Äá»™c Hạc cánh stay cÅ©ng từ từ nhấc lên, Tỳ Bà cÅ©ng liếc thấy cây trượng gá»—, hai tay không tá»± chá»§ được thoáng run lên.
" Thổi Ä‘i...." Tần Äá»™c Hạc cây trượng gá»— đưa tá»›i trước mặt Tỳ Bà.
Tỳ Bà sau cùng lại thổi, đột nhiên lấy sức thổi má»™t tiếng, trong tiếng sáo lanh lảnh vang lên, má»™t loạt ngân châm trong ống sáo tua tá»§a bắn vào hạ bàn cá»§a Tần Äá»™c Hạc.
Tần Äá»™c Hạc cÅ©ng đồng thá»i phón cây trượng vào cổ há»ng Tỳ Bà.
Má»™t nhát trượng này mau như chá»›p, nhưng ra tá»›i ná»­a đưá»ng chợt dừng lại.
Ngân châm cá»§a Tỳ Bà phóng ra tuy bất ngá», nhưng Tần Äá»™c Hạc phản ứng cÅ©ng mau lẹ, thế trượng vừa dừng lại, thân hình chợt lăng không vá»t lên.
Mớ ngân châm phóng lướt qua dưới chân ông ta.
á»ng sáo trong tay Tỳ Bà lại xoay nhanh, loạt ngân châm thứ hai lại từ đầu kia cá»§a ống sáo bắn ra.
Lần này thì Tần Äá»™c Hạc quả là bị bất ngá», ông ta Ä‘ang trên không muốnh tránh lật ngân châm này thật rất khó, trong lúc hoảng hốt thân hình chợt sa xuống tránh qua hÆ¡n má»™t ná»­a, nhưng vẫn còn gần má»™t ná»­a bắn vào hai chân.
Äây cÅ©ng là chá»— giảo hoạt cá»§a Tỳ Bà.
Nếu y không phóng ám khí vào hạ bàn, Tần Äá»™c Hạc vung trượng má»™t cái quét ra rất dá»… dàng, chứ ngưá»i Ä‘ang trên không, hạ bàn chính là bá»™ vị rất khó chiếu cố, huống chi loạt ngân châm này bắn ra vừa nhiá»u lại vừa nhanh.
Trong chá»›p mắt ấy Tần Äá»™c Hạc chỉ thấy má»™t trận Ä‘au ran như muá»—i trích, kế đó đôi bắp chân lập tức mất hết cảm giác.
.... Äá»™c châm ! Tần Äá»™c Hạc biến sắc, thân hình còn chưa rÆ¡i xuống đất, má»™t trượng đã đánh mau vào Tỳ Bà.
á»ng sáo trong tay Tỳ Bà vung lên, "choang" má»™t tiếng chặn đứng cây trượng.
Tần Äá»™c Hạc hai chân đã chạm đất, lại càng run rẩy, mưá»ng tượng sắp ngã xuống.
" Thúc thúc, Ä‘i đưá»ng cẩn thận...." Tần Äá»™c Hạc xưa nay lạnh lùng, lúc bấy giá» cÅ©ng sôi lá»­a giận:
" Äánh lén đánh lén, tính ra như là quân hèn ha....." Tỳ Bà xưa tay nói:
" Thúc thúc, ta chỉ là má»™t ngưá»i dưới, má»™t ngưá»i nhá» mà".
Tần Äá»™c Hạc giận dữ hừ má»™t tiếng, xoay tay Ä‘iểm đầu trượng vạo mấy chá»— huyệt đạo trên hai chân, thân hình cÅ©ng chợt nghiêng Ä‘i, ông ta đã cảm thấy chất độc ngấm dần lên.
Tỳ Bà lập tức lắc đầu:
" Không được đâu thúc thúc à, trừ phi ngưá»i chặt bá» hai chân Ä‘i !".
Tần Äá»™c Hạc căm giận gầm lên má»™t tiếng, thân hình lại bay lên, phóng ngá»n trượng vào Tỳ Bà, vừa mau vừa độc.
Tỳ Bà lăn má»™t vòng dưới đất, ngưá»i đã cách xa hÆ¡n má»™t trượng, lăn vào má»™t khóm cây hoa, Tần Äá»™c Hạc Ä‘uổi mau tá»›i, má»™t trượng quét ngang, cây hoa tan nát, cùng lúc ấy Tỳ Bà đã lăn tròn dưới đất.
" Thúc thúc, thúc thúc....", Tỳ Bà vừa lăn vừa kêu.
Tần Äá»™c Hạc vừa nghe thấy tiếng kêu, lá»­a giận lại bừng bừng, cảm giác tê rần lại xuất hiện.
" Äêm nay ta không đập chết thằng lùn súc sinh nhà ngươi không được !", trong tiếng thét giận dữ, cây trượng gá»— lê cá»§a ông ta lại đâm tá»›i Tỳ Bà.
Tỳ Bà cứ lăn trên mặt đất ra xa dần, Tần Äá»™c Hạc cÅ©ng quả đã nổi sát cÆ¡, nhát trượng nào cÅ©ng đâm vào chá»— trí mạng.
Một dãy lỗ trong nối nhau xuất hiện trên mặt đất, Tỳ Bà miệng kêu rối rít, thân hình vẫn lăn không hỠdừng.
Tần Äá»™c Hạc Ä‘uổi rát không buông, ông ta thân thể cao lá»›n, khinh công siêu quần, mà chỉ có ná»­a trượng vẫn Ä‘uổi mãi không kịp. Tỳ Bà cứ như má»™t quả cầu lăn lông lốc, hai tay ôm gối, hai đầu gối co sát vào bụng.
HÆ¡n mưá»i ngưá»i thị vệ nghe tiếng đổ tá»›i, trong tiếng quát tháo đã bao vây Tỳ Bà, có lẽ bá»n há» cÅ©ng chưa chắc đã là đối thá»§ cá»§a Tỳ Bà, nhưng chỉ cần ngăn trở y thì Tần Äá»™c Hạc có thể Ä‘uổi kịp.
DÄ© nhiên Tỳ Bà hiểu rõ, nhưng số thị vệ Ä‘á»u đổ ra chặn trên đưá»ng, tuy y thân hình lùn thấp cÅ©ng không thể nào lăn qua được.
Trong chá»›p mắt ấy, Tỳ Bà đã lăn tá»›i trước má»™t thị vệ, ngưá»i thị vệ đã ngồi xổm xuống, lập tức vung Ä‘ao chém ra. Ãnh Ä‘ao vừa loáng lên, ống sáo trong tay Tỳ Bà đã bay ra xuyên vào giữa huyệt Mi tâm cá»§a ngưá»i thị vệ.
Ngưá»i ấy rên lên má»™t tiếng Ä‘au đớn ngã ngá»­a ra, Tỳ Bà lăn má»™t vòn quanh ngưá»i y, lại vá»­a tá»›i phía sau má»™t ngưá»i thị vệ khác, nhưng trong chá»›p mắt ngưá»i kia ngã xuống, y đã lăn Ä‘i xa rồi.
Tần Äá»™c Hạc cây trượng cÅ©ng liên tiếp Ä‘uổi theo, nhưng phải tránh qua ngưá»i thị vệ, nếu như Tỳ Bà thừa cÆ¡ đánh lén cÅ©ng không thể thừa cÆ¡ chạy thoát.
Tần Äá»™c Hạc má»™t trượng quả nhiên liên tiếp đánh ra, tá»›i chá»— ngưá»i thị vệ thì liên tiếp đập chệch ra mặt đất, thân hình lật má»™t cái qua khá»i đầu ngưá»i thị vệ quát lá»›n:
" Chạy Ä‘i đâu...." Thân hình Tỳ Bà Ä‘ang lăn tròn theo tiếng quát hÆ¡i khá»±ng lại, má»™t làn khói dày từ ngưá»i y bốc nhanh lên.
Tần Äá»™c Hạc cưá»i nhạt, nhảy xổ vào như con hạc bay tá»›i, thân hình Tỳ Bà còn chưa khuất sau màn khói dày, cây trượng cá»§a Tần Äá»™c Hạc đã tá»›i, trong tay y lập tức xuất hiện má»™t chiếc roi dài, vá»t lên không cuốn Tần Äá»™c Hạc kéo xuống.
Ngá»n roi này như con rắn bay lượn, nhưng Tần Äá»™c Hạc nếu muốn tránh cÅ©ng không phải khó, tay trái cá»§a Tỳ Bà lại đồng thá»i phóng ra má»™t loạt ám khí.
Tần Äá»™c Hạc nếu có thể tránh được ngá»n roi cÅ©ng chưa chắc đã kịp tránh ngá»n ám khí, Tỳ Bà rõ ràng đã chá»n đúng cÆ¡ há»™i roi và ám khí má»›i đồng thá»i cùng phát ra.
Bằng vào con mắt lão luyện cá»§a Tần Äá»™c Hạc, dÄ© nhiên hiểu rõ tình hình trước mắt, ông ta cưá»i nhạt má»™t tiếng, không lui lại mà còn xông tá»›i mau hÆ¡n.
"Vút" má»™t tiếng, ngá»n roi đã đánh trúng vào lưng ông ta, ám khí cÅ©ng đánh trúng giữa ngá»±c, mưá»i hai mÅ©i Tang môn Ä‘inh sáng loang loáng rõ ràng tẩm chất kịch độc.
Cây trượng gá»— lê cá»§a Tần Äá»™c Hạc cÅ©ng đồng thá»i xuyên vào ngá»±c Tỳ Bà, đóng Ä‘inh y trên mặt đất.
Trên cây trượng không có chất độc, nhưng một trượng ấy đủ để lấy quá nửa tính mạng của Tỳ Bà.
Tỳ Bà bất giác buông roi khá»i tay, hai tay ôm lấy cây trượng gá»—, nhưng không còn đủ sức nhổ ta.
Tần Äá»™c Hạc rÆ¡i xuống trước mặt Tỳ Bà, khuôn mặt đã biến thành màu tím Ä‘en, nhưng vẫn đủ sức rút cây trượng lên, lạnh lùng nói:
" Lẽ ra lần này ngươi không nên phóng ám khí".
Tỳ Bà thản nhiên cưá»i:
" Chẳng phải là liá»u mạng vá»›i ngươi đâu, có Ä‘iá»u ta chỉ muốn lợi dụng cÆ¡ há»™i lấy mạng ngươi, thật không ngá» ngươi không phải như ngưá»i khác".
Tần Äá»™c Hạc hít sâu má»™t hÆ¡i:
" Cho nên lần này ngươi phải chết rồi".
Tỳ Bà lại cất tiếng cưá»i:
" Vốn ta không chết không được, nhưng ngươi cũng đừng hòng sống".
Tần Äá»™c Hạc nói:
" Ta đã tới tuổi vào quan tài, chết cũng không tiếc".
Tỳ Bà nói:
" Ta chỉ la một tên đầy tớ, mà vẫn có thể đổi mạng với một cao thủ như ngươi thì còn tiếc rẻ gì".
Giá»ng nói chợt chìm xuống, Tỳ Bà lại cất tiếng cưá»i, Tần Äá»™c Hạc chợt hét lá»›n má»™t tiếng đứng phắt dậy, cây trượng gá»— lê rút mạnh lên đập nhanh ra.
Trong tiếng gào thảm, thân hình lùn tịt cá»§a Tỳ Bà theo trượng bay ra đập vào tưá»ng, máu thịt bắn tung tóe.
Tần Äá»™c Hạc cây trượng trầm xuống cắm trên mặt đất, cÅ©ng dá»±a vào cây trượng gá»— vÄ©nh biệt cõi Ä‘á»i.
Màn khói lúc bấy giỠđã lan rá»™ng, má»™t trận đánh này, đám thị vệ bao vây chung quanh Ä‘á»u nhìn thấy rõ, vá»™i vàng bước lên đỡ lấy Tần Äá»™c Hạc, kế đó há» phát giác ra ông ta chỉ còn là má»™t cái xác.
ooo Tư Mã Tiên Tiên ngÆ¡ ngác đứng ở đó, không những Bạch Ngá»c Lâu cảm thấy kỳ quái mà Trương Thiên Há»™ cÅ©ng thế, ông ta không nghe thấy tiếng sáo, trước đó lại nghe tiếng quát cá»§a Bạch Ngá»c Lâu, bất giác tưởng lầm rằng Tư Mã Tiên Tiên này đúng là Tư Mã Tiên Tiên.
Bạch Ngá»c Lâu cÅ©ng không động thá»§ chỉ quan sát Tư Mã Tiên Tiên từ trên xuống dưới, tuy là lúc ná»­a đêm, chung quanh lại được ánh đèn chiếu sáng rá»±c nên Bạch Ngá»c Lâu nhìn thấy rất rõ ràng, lại nhìn không ra chá»— nào là giả mạo Vô Song, kế đó ông ta lại nghe thấy má»™t tiếng sáo lanh lảnh.
Trương Thiên Há»™ nghe thấy giật mình, buá»™t miệng kêu lá»›n "Cẩn thận !", rồi đồng thá»i nhảy xổ vào.
Câu nói chưa dứt, Tư Mã Tiên Tiên cả ngưá»i lẫn kiếm bắn thẳng tá»›i Bạch Ngá»c Lâu, Trương Thiên Há»™ chiếc bàn toàn cản lại không kịp, mÅ©i kiếm đã tá»›i trước mặt Bạch Ngá»c Lâu.
Bạch Ngá»c Lâu kiếm đã trên tay hất má»™t cái gạt ra, thanh kiếm cá»§a Tư Mã Tiên Tiên rút vá» má»™t cái, đánh luôn má»™t mạch ba mươi sáu kiếm ! Nhát nào cÅ©ng tàn độc, kiếm cá»§a bà ta cÅ©ng đầy hung quang sát khí, đây là lần đầu tiên Bạch Ngá»c Lâu gặp phải má»™t nữ nhân hung hãn như vậy, mà nữ nhân này lại giống hệt Vô Song từng có má»™t Ä‘oạn nhân duyên vá»›i ông ta trong quá khứ, nên tuy đón đỡ được cả ba mươi sáu kiếm, thân hình cÅ©ng bị bức bách phải lui lại ba trượng.
Phía sau là vách tưá»ng, Bạch Ngá»c Lâu lưng chạm vào tưá»ng rồi, có lui nữa cÅ©ng không được, Tư Mã Tiên Tiên khí lá»±c lại như vô cùng vô tận, kiếm thế chỉ hÆ¡i khá»±ng lại, lại Ä‘iên cuồng chém ra.
Bạch Ngá»c Lâu trưá»ng kiếm thẳng thắn đón đỡ, Tư Mã Tiên Tiên kiếm nào cÅ©ng chỉ chém vào má»™t chá»—, chém tá»›i nhát thứ hai mươi, "soảng" má»™t tiếng, thanh kiếm trong tay Bạch Ngá»c Lâu đã bị chém đứt thành hai Ä‘oạn.
Trương Thiên Há»™ từ sau xông mau tá»›i, đúng lúc ấy không dám chần chừ nữa, chiếc bàn toán giÆ¡ lên má»™t cái, bốn mươi chín con toán bằng ngá»c nhất tá» bắn ra đánh vào lưng Tư Mã Tiên Tiên.
Tiếng gió rít lên, Tư Mã Tiên Tiên vẫn không há» phản ứng, kiếm thế không ngừng chém tá»›i tấp vào Bạch Ngá»c Lâu ! Thanh kiếm gãy trong tay Bạch Ngá»c Lâu liên tiếp đón đỡ ba nhát, sau đó đỡ không nổi nữa. May mà ông ta kịp thá»i lách ngưá»i tránh qua má»™t bên, ba nhát kiếm sau liên tiếp chém vào tưá»ng, đã gạch đồng thá»i bay tung ! Bốn mươi chín con toán bằng ngá»c cá»§a Trương Thiên Há»™ cùng lúc ấy đánh trúng lưng Tư Mã Tiên Tiên, ít nhất cÅ©ng có hai mươi viên đánh trúng huyệt đạo, Hàn Kỳ bên cạnh thấy có cÆ¡ há»™i tung ngưá»i vá»t vào, đôi nhật nguyệt luân đánh vào thanh kiếm trên tay Tư Mã Tiên Tiên, chỉ nghÄ© rằng nếu số ám khí kia không có kết quả cÅ©ng có thể Ä‘oạt lấy kiếm để Bạch Ngá»c Lâu, Trương Thiên Há»™ bắt sống bà ta.
Số con toán bằng ngá»c quả nhiên không có tác dụng gì, Tư Mã Tiên Tiên liên tục Ä‘uổi theo chém Bạch Ngá»c Lâu, đến khi bị đôi nhật nguyệt luân cá»§a Hàn Kỳ cản lại.
Trương Thiên Hộ nhìn thấy, lập tức kêu lớn:
" Kỳ nhi lui lại !", tiếp theo thân hình tung lên chiếc bàn toán đập vào lưng Tư Mã Tiên Tiên.
Hàn Kỳ đôi nhật nguyệt luân không nghiêng không lệch nhất tá» khóa thanh nhuyá»…n kiếm nhưng Tư Mã Tiên Tiên rẫy má»™t cái đã thoát khá»i thế phong tá»a.
Trong chá»›p mắt ấy, Hàn Kỳ chỉ thấy má»™t luồng lá»±c đạo mạnh mẽ kỳ lạ hất tung đôi nhật nguyệt luân ra, hai tay không tá»± chá»§ được bị hất ra, Tư Mã Tiên Tiên má»™t kiếm cÅ©ng đồng thá»i chém tá»›i.
Hàn Kỳ la hoàng, nhưng hoàn toàn không còn cách nào tránh kịp, "Soạt" má»™t tiếng kiếm đã đâm xuyên ngưá»i.
Trương Thiên Há»™ chiếc bàn toán cÅ©ng cùng lúc đập vào lưng Tư Mã Tiên Tiên nhưng bà ta chỉ chúi lên má»™t bước, Bạch Ngá»c Lâu thanh kiếm gãy cÅ©ng cùng lúc chém tá»›i, cứu Hàn Kỳ không kịp, bèn nghiến răng bổ vào đầu Tư Mã Tiên Tiên.
Máu vá»t ra có vòi, cả đầu lẫn cổ Tư Mã Tiên Tiên Ä‘á»u bị chặt đứt bay tung lên không, Bạch Ngá»c Lâu vứt thanh kiếm xuống quay sang nhìn Hàn Kỳ.
Bạch Ngá»c Lâu ánh mắt vừa nhìn xuống, chợt kêu lên má»™t tiếng "Không xong !", rồi lập tức vá»t ngưá»i Ä‘i.
Má»™t làn khói dày đúng lúc ấy từ bên cạnh tràn tá»›i, Bạch Ngá»c Lâu như con chim bay vá»t lên trên làn khói, Trương Thiên Há»™ cÅ©ng theo sát ông ta.
Làn khói này không lạ lùng gì đối vá»›i Trương Thiên Há»™, ông ta cÅ©ng nghe thấy má»™t tiếng gào thê thảm, cÅ©ng không quên tá»›i Tần Äá»™c Hạc ở bên cạnh.
Tiếng gào thảm ấy hiển nhiên không phải phát ra từ miệng ngưá»i lạ, phải chăng Tần Äá»™c Hạc đã gặp Ä‘iá»u gì bất hạnh ?
Trương Thiên Há»™, Bạch Ngá»c Lâu không dám khẳng định, cÅ©ng không dám phá»§ nhận khả năng ấy. Lúc há» vá»t tá»›i bên cạnh hậu viện, làn khói đã bị gió đêm thổi tan, dưới ánh đèn, nhìn thấy rất rõ Tần Äá»™c Hạc đã cùng Tỳ Bà đổi mạng.
Khuôn mặt Tần Äá»™c Hạc đã biến thành màu tím Ä‘en, thất khiếu rỉ máu, ám khí cá»§a Tỳ Bà quả nhiên rất độc.
Bạch Ngá»c Lâu khom xuống đưa tay trước mÅ©i Tần Äá»™c Hạc, thở dài má»™t tiếng, Trương Thiên Há»™ càng cảm khái hÆ¡n, anh em há» bốn ngưá»i tung hoành ở Giang Nam, tình như thá»§ túc, hợp xưng là Tứ hữu, hiện tại Liá»…u Thanh Phong đã phản bá»™i, Sở Liệt, Tần Äá»™c Hạc nối nhau qua Ä‘á»i, chỉ còn má»™t mình ông ta, làm sao mà không muôn vàn cảm khái ?
Bạch Ngá»c Lâu thở dài nhìn nhìn ông ta định nói vài câu an á»§i, Trương Thiên Há»™ đã cất tiếng:
" Mụ Tư Mã Tiên Tiên này rõ ràng đã bị tiếng sáo chi phối, Tỳ Bà cầm sáo đứng đây sai khiến bà ta, nhất định là để thu hút sự chú ý của chúng ta".
Bạch Ngá»c Lâu im lặng gật đầu, Trương Thiên Há»™ lập tức quay ngưá»i, cÅ©ng chưa bước Ä‘i, bốn ngưá»i thị vệ đã rẽ đám đông bước lên.
" Có đầu mối rồi à ?", Bạch Ngá»c Lâu bước tá»›i há»i.
" Ở phố Thạch Sư Tá»­ Hồ Äồng...." Bạch Ngá»c Lâu lập tức quát lá»›n:
" Chuẩn bị ngá»±a...." Äám thị vệ tụ tập ở hậu viện dạ ra tản ra, Bạch Ngá»c Lâu và Trương Thiên Há»™ cÅ©ng vá»™i vã rá»i chân.
Ngá»±a đã chuẩn bị xong có thể lên đưá»ng, Bạch Ngá»c Lâu vừa ngồi lên lập tức thúc ngá»±a phóng Ä‘i.
Hơn một trăm kỵ mã lập tức phóng theo, ba ngàn quân mã bộ trước đó đã vâng mệnh mai phục hai bên ngõ sau hậu viện cũng bắt đầu tiến ra.
Hướng cá»§a bá»n há» tiến tá»›i chính là chá»— đưá»ng hầm xuống mật thất nÆ¡i Cẩm Cung Thành ẩn náu.
Vá» Bạch Băng, Bạch Ngá»c Lâu hoàn toàn yên tâm, không phải vì đã Ä‘em giấu Bạch Băng ở má»™t nÆ¡i bí mật, mà vì bên cạnh Bạch Băng có Thẩm Thăng Y.
ooo Bạch Băng ở bên cạnh Thẩm Thăng Y kể cả thật giả, tất cả có bốn ngưá»i, bảo vệ cho há» ngoài Thẩm Thăng Y còn có ba mươi sáu thị vệ, há» Ä‘á»u mai phục cạnh ngôi tiểu lâu nÆ¡i Bạch Băng ở.
Ngôi tiểu lâu có hai tầng, phòng ngá»§ cá»§a Bạch Băng ở tầng trên, Bạch Băng hiện không ở trong phòng ngá»§, bốn ngưá»i vừa thật vừa giả Ä‘ang cùng Thẩm Thăng Y chÆ¡i cỠở trong sân trang viện.
Bá»n há» cùng ngồi quây quần ở má»™t chá»—, quần áo diện mạo Ä‘á»u giống hệt nhau, muốn phân biệt thật giả quả không phải là chuyện dá»… dàng.
Äây là đối vá»›i những ngưá»i xưa nay chưa gặp Bạch Băng, chưa từng nghe giá»ng nói cá»§a nàng.
Pbá»§ đệ cá»§a Bạch Ngá»c Lâu rất rá»™ng, tiếng mở cá»­a từ hậu viện truyá»n tá»›i đó cÅ©ng chỉ nghe văng vẳng.
Há» Ä‘á»u đổ ra má»™t phía, chỉ trừ Thẩm Thăng Y.
Một Bạch Băng nói:
" Thẩm đại ca, chúng ta không được qua giúp cha à ?" Nghe giá»ng nói, thì đây chính là Bạch Băng thật.
Thẩm Thăng Y lắc đầu, "chỉ cần cha cô và hai ngưá»i lão tiá»n bối Trương, Tần cÅ©ng đủ đối phó rồi".
Bạch Băng nói:
" Không ngỠhỠlại to gan như thế, dám công nhiên xông vào trang viện của chúng ta".
Thẩm Thăng Y nói:
" Äó là kế Äiệu hổ ly sÆ¡n, nếu tất cả chúng ta Ä‘á»u đổ tá»›i đó, để cô lại trong phòng trên tiểu lâu, nhất định sẽ bị Cẩm Cung Thành bắt.
" Tại sao đến bây giá» y vẫn chưa xuất hiện ?", Bạch Băng há»i.
Má»™t tràng tiếng lục lạc kỳ quái từ phía sân vang tá»›i, đó là má»™t chuá»—i lục lạc xâu vào nhau, nối liá»n vá»›i má»™t chuá»—i tiá»n đồng.
Chuá»—i tiá»n này vốn vẫn treo ở bên cá»­a ngôi tiểu lâu.
Thẩm Thăng Y đứng thẳng dậy nói:
" Không phải hỠđã đến rồi sao ?" Câu nói vừa dứt, đám thị vệ nhất tỠxuất hiện, trong tiếng quát tháo hò hét, vung đao chém vào mấy sợi dây.
Mấy tiếng thanh la lập tức từ bên trông tòa tiểu lâu vang lên làm ngưá»i ta phát hoảng.
ooo Cùn lúc Tư Mã Tiên Tiên tiếng vào hậu viện, Cẩm Cung Thành cũng đã tới dưới tòa tiểu lâu.
Tổ Tùng cũng đã hoàn thành xong phần việc cuối cùng.
Trước mặt hỠlà một cái vò đất rỉ nước, Tổ Tùng chỠlúc cái vò cạn nước bắt đầu động thủ.
Trong tay y là một cái xẻng hình thù rất kỳ quái, chỉ trong vài động tác y đã khoét ra tảng đất cuối cùng trổ lên.
Y lập tức lui lại, Cẩm Cung Thành bước ngay lên, song chưởng cùng lúc đẩy ra, một tảng đá xanh lập tức nát thành bụi.
Trên ngưá»i y khoác má»™t cái áo gấm, tảng đá xanh nát thành bá»™t dính lấm tấm trên mặt vải, rõ ràng ná»™i công cá»§a y đã đạt tá»›i mức đăng phong tạo cá»±c.
Trên tảng đá xanh còn má»™t lá»›p đệm dầy, Cẩm Cung Thành tay trái phất ra, tay phải đã tuốt thanh loan Ä‘ao khá»i vá».
Äám bụi xanh trên tay áo y rÆ¡i lả tả xuống đất, tấm đệm đã bị rạch tung ra, Cẩm Cung Thành đồng thá»i theo chá»— hở vá»t lên.
Tổ Tùng lại lùi lại hÆ¡n má»™t trượng ngồi trước má»™t ngá»n đèn mân mê cái xẻng.
Cái xẻng này trông cũng giống một cái xẻng, nhưng hình thù kỳ quái không bút nài tả được, ở đầu lưỡi xẻng ngoài sự sắc bén có thể nhìn thấy ra, còn có thể thấy ngay là có tác dụng khác.
Ngưá»i thợ muốn việc làm trôi chảy thì đồ dùng phải tốt, má»™t ngưá»i ngang dá»c dưới lòng đất bấy nhiêu năm, thì phải có sá»± phát hiện như thế.
ooo Trong tiểu lầu bày biện thanh nhã, hoa lệ mà không dung tục, má»™t ngá»n đèn treo cao, cÅ©ng đúng chá»— thích hợp nhất.
Dưới ánh đèn, những viên ngá»c trên tấm rèm lung linh như những giá»t nước sắp rÆ¡i xuống đất, trong suốt lóng lánh, trong không khí thoang thoảng má»™t mùi hương kín đáo.
Cẩm Cung Thành từ trong phòng khách chuyển vào, nghiêng ngưá»i má»™t cái vén tấm rèm ngá»c ra bước lên phòng ngá»§ tầng hai. Äá»™ng tác cá»§a ông ta mau lẹ và cẩn thận, không há» có má»™t tiếng động, không ngá» rằng từ lầu dưới tá»›i lầu trên có treo tổng cá»™ng mưá»i hai chuá»—i tiá»n, Ä‘á»u là ở những chá»— kín đáo phi thưá»ng.
Trong đó có hai chuá»—i buá»™c liá»n vá»›i tấm rèm, tấm rèm vừa lay động, chuá»—i tiá»n cÅ©ng khua vang.
Cuối chuá»—i tiá»n lại buá»™c má»™t xâu lục lạc, giăng qua sân nối liá»n vá»›i trong vưá»n hoa.
Cẩm Cung Thành không nghe thấy tiếng lục lạc, nhưng nghe thấy tiếng la thét, ông ta dÄ© nhiên không phải là má»™t thằng ngốc nhưng bất giác cÅ©ng ngây ngưá»i ra, cÅ©ng chính vào lúc ấy, má»™t bức tưá»ng hai bên đột nhiên đổ xuống.
Trên tưá»ng có treo những bức tranh, tô vôi trắng không ai ngỠđó là hai tấm sắt dày dùng dây buá»™c cố định trên vách.
Dây thừng bị chặt đứt, hai tấm vách sắt lập tức rÆ¡i xuống, những bàn ghế bị đạp trúng Ä‘á»u vỡ nát, hai miếng vách sắt lại đập luôn lên mặt sàn, cá»­a xuống địa đạo lập tức bị lấp kín.
Cẩm Cung Thành làm sao cản được, ngây ngưá»i trên cầu thang.
Trong chớp mắt ấy, trong đầu óc ông ta trở nên hoàn toàn rỗng không rồi lập tức trở nên rồi loạn, trước đó chưa bao giỠông ta gặp phải tình trạng như thế.
Giấy dán cá»­a sổ chung quanh cÅ©ng đồng thá»i bị ánh lá»­a phát ra ánh sáng trắng, Cẩm Cung Thành không cần nhìn cÅ©ng biết rằng tòa tiểu lâu đã bị bao vây.
Tiếng hò hét nổi lên khắp bốn phía, Cẩm Cung Thành ánh mắt chợt trở lại trong suốt, nhìn quanh má»™t vòng, đột nhiên cất tiếng cưá»i lá»›n.
Trong tiếng cưá»i má»™t khung cá»­a sổ đột nhiên bị phá vỡ, má»™t đạo kiếm quang như chá»›p bay thẳng vào Cẩm Cung Thành.
Cẩm Cung Thành tiếng cưá»i ngừng bặt, kêu lên má»™t tiếng "Thẩm Thăng Y !", lật tay má»™t cái, má»™t đạo Ä‘ao quang như dải lụa bay ra đón đạo kiếm quang.
Äao kiếm chạm nhau, hàng trăm tiếng sắt thép loảng xoảng vang lên, kiếm nhanh Ä‘ao cÅ©ng nhanh, Cẩm Cung Thành trong chá»›p mắt đón đỡ hai mươi kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y, thân hình hai ngưá»i cùng lui lại.
Cẩm Cung Thành cưá»i khẽ má»™t tiếng:
" Thẩm Thăng Y giá»i thật, nhưng không rõ tại sao lại có thể khẳng định rằng vào giá» này quả nhân dùng cách này tiến vào tiểu lâu ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Câu há»i đó phải để chá»§ nhân tòa phá»§ đệ này trả lá»i".
" Ngươi trả lá»i cÅ©ng thế".
Thẩm Thăng Y hỠhững nói:
" Ngươi mua chuá»™c được ba ngưá»i ở đây".
" Quả nhân không há» xá»­ tệ vá»›i há»".
" Tiếc là ngưá»i có hành động khác thưá»ng Ä‘á»u bị giám sát chặt chẽ, những ai tiết lá»™ tin tức chúng ta muốn Ä‘iá»u tra trong toàn thành, những ai dùng bước chân để Ä‘o khoảng cách từ ngoài vào ngôi tiểu lâu này Ä‘á»u bị chúng ta trông thấy".
" Các ngươi hoàn toàn không sai ngưá»i Ä‘iá»u tra dấu vết cá»§a chúng ta".
" Äó là vì biết rằng các ngươi đã đỠphòng, không muốn làm các ngươi để ý mà thay đổi kế hoạch".
" Các ngươi biết được kế hoạch cá»§a quả nhân à ?" " Ngoại trừ việc đào địa đạo, vì thật ra chúng ta không hiểu được ngưá»i cá»§a các ngươi Ä‘o khoảng cách để làm gì".
" Äó là chuyện phải làm đầu tiên".
" Nếu không đào đưá»ng địa đạo sẵn từ trước, chẳng lẽ tá»›i giá» này các hạ má»›i nảy ra ý đào địa đạo à ? Các hạ xưa nay vốn rất nóng nảy kia mà ?" " Cho nên các ngươi má»›i Ä‘oán chắc rằng đêm nay quả nhân sẽ tá»›i đây chứ gì ?" Thẩm Thăng Y gật đầu, Cẩm Cung Thành thở dài má»™t tiếng:
" Có thể nói nóng nảy là vết thương trí mạng của quả nhân, cũng là nhược điểm duy nhất của quả nhân".
" Các hạ là ngưá»i ôm chí lá»›n mà lại nghÄ© tá»›i việc dùng thá»§ Ä‘oạn hạ cấp như vậy, xem ra đủ thấy đã tá»›i chá»— cùng đưá»ng rồi".
Cẩm Cung Thành cưá»i nhạt:
" Vậy nên ngươi còn dám đối địch với quả nhân".
" Äó là vì cho rằng kẻ tôn quý như các hạ dầu cho tá»›i lúc cùng đưá»ng cÅ©ng không đến ná»—i biến thành má»™t con chó Ä‘iên".
Cẩm Cung Thành cưá»i lá»›n:
" Thật ra quả nhân không thể nào thắng miệng lưỡi của ngươi được", rung tay một cái, thanh đao xé gió thành tiếng.
Thẩm Thăng Y ánh mắt chợt nhìn xuống:
" Äây là thanh ma Ä‘ao trong truyá»n thuyết đấy phải không ?" " Không phải....", thanh Ä‘ao cá»§a Cẩm Cung Thành kéo vá» "Äây là má»™t thanh Ä‘ao giết ngưá»i rất sắc bén". Câu nói vừa dứt, thanh Ä‘ao đẩy mau tá»›i nhằm vào cổ há»ng Thẩm Thăng Y.
Thẩm Thăng Y thanh kiếm vạch má»™t nhất hất ra, Cẩm Cung Thành thế Ä‘ao lại thi triển như muôn lá»›p sóng Trưá»ng Giang đổ tá»›i.
Thẩm Thăng Y thanh kiếm lại vạch một nhát cắt đứt hết làn sóng đao, kế lại trượt một cái phản kích Cẩm Cung Thành.
Trong tiếng gầm xé toạc không gian khiến má»i ngưá»i kinh tâm động phách, Cẩm Cung Thành sắc mặt tuy chưa thay đổi nhưng hai hàng lông mày nhướng cao. Nhưng thế Ä‘ao lợi hại cÅ©ng vẫn bị Thẩm Thăng Y vạch kiếm má»™t nhát cắt đứt, thật là Ä‘iá»u bất ngỠđối vá»›i ông ta, ông ta vốn không há» coi thưá»ng Thẩm Thăng Y, hiện tại bất giác thêm phần kính trá»ng.
Thanh đao của ông ra nhanh biến thành chậm, đón đỡ một kiếm của Thẩm Thăng Y.
MÅ©i Ä‘ao mÅ©i kiếm Ä‘am vào nhau ngân vang như tiếng ngá»c chạy trên mân vàng, kế đó liên tiếp vang lên má»™t trăm ba mươi sáu tiếng "choang choang", tiếng nào cÅ©ng ngắn gá»n gấp gáp, nghe qua chỉ như có má»™t tiếng ! Äao kiếm Ä‘á»u từ chậm biến thành nhanh, những chá»— biến chiêu Ä‘á»u là tá»›i lúc sắp chạm nhau má»›i phát ra trong chá»›p mắt.
Cẩm Cung Thành buộc miệng kêu một tiếng "Kiếm hay quá !", thanh đao rút vỠrồi vung ra, ánh đao sáng rực lóa mắt.
" Äao cảng hay hÆ¡n !", Thẩm Thăng Y ứng tiếng, thanh kiếm bật ra phát thành tiếng ngân như rồng ngâm, kiếm khí giàn giụa đón ánh Ä‘ao đổ tá»›i.
Lần này Ä‘ao kiếm chạm nhau phát thành tiếng nổ như sấm sét vang rá»n, hai ngưá»i thân hình Ä‘á»u bay tung ra, ngá»n đèn trên trần nhà chá»›p lên má»™t cái rồi tắt phụt. Bốn bá» tối tăm chợt lại sáng bừng lên.
Cẩm Cung Thành liên tiếp chém tới bảy đao, Thẩm Thăng Y kiếm hất ra bảy lần, từng chùm tia lửa lóe lên làm sáng rực đêm đen.
Má»—i lần Ä‘ao kiếm chạm nhau, hai ngưá»i Ä‘á»u bước ngang qua má»™t bước, đến lần thứ bảy, đã tá»›i trước tấm rèm ngá»c.
Tấm rèm ngá»c chá»›p lên bay ra từng chùm như mưa rào, hai ngưá»i Ä‘á»u đảo bá»™ lui lại, má»—i ngưá»i Ä‘á»u bị sáu chuá»—i hạt ngá»c bắn vào như nhau, Ä‘ao kiếm cùng vung lên, toàn bá»™ số ngá»c trên tấm rèm biến thành má»™t trận mưa sáng bay tung tóe.
Chuyển qua cá»­a ngôi tiểu lâu, tưá»ng vách cá»­a nẻo lập tức tan nát từng mảng, Thẩm Thăng Y bước trước Cẩm Cung Thành ba bước, Ä‘oạt cá»­a xông ra, rồi lập tức quay ngưá»i lại, thế kiếm lúc quay ngưá»i không những không đứt Ä‘oạn mà còn gia tăng kình lá»±c.
Cẩm Cung Thành cÅ©ng rất muốn cướp đưá»ng ra trước, thế Ä‘ao biến áo nhưng gặp thế kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y Ä‘á»u bị chặn đứng.
Thẩm Thăng Y cũng không chặn Cẩm Cung Thành trong cửa, bước lên đánh ba kiếm rồi từ từ lui vỠsân trang viện.
Cẩm Cung Thành theo sát xông ra.
Trong sân trang viện đã có vô số đèn Ä‘uốc sáng rá»±c, má»™t toán thị vệ dưới đám cây hoa đã lăm lăm cung ná» hướng vào Cẩm Cung Thành, còn rất nhiá»u thị vệ Ä‘ang ào ào nổi nhau đổ tá»›i.
Cẩm Cung Thành đưa mắt nhìn quanh má»™t vòng, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt bốn Bạch Băng giữa sân, chợt sững sá» cất tiếng cưá»i:
" Bạch Ngá»c Lâu giá»i thật !" Thẩm Thăng Y nói:
" Ngươi đã bại dưới tay y một lần, nhưng ngươi vẫn còn muốn so sánh với ông ta".
Cẩm Cung Thành lắc đầu:
" Quả nhân chẳng há» có ý so sánh vá»›i bất kỳ ai, lần thất bại này chỉ có thể nói là.... à Trá»i !" Bạch Băng bên cạnh buá»™t miệng:
" Xưng cô xưng quả, mà ngươi còn nói là không muốn so sánh với bất kỳ ai à ?" Cẩm Cung Thành ánh mắt rực lên:
" Ngươi mới là Bạch Băng thật phải không ?" Bạch Băng không nói gì, Cẩm Cung Thành thở dài:
" Nghe nói Bạch Ngá»c Lâu có con gái xinh đẹp thông minh, là giai nhân tuyệt thế, nhưng giỠđây chẳng thấy có chá»— nào hÆ¡n ngưá»i".
Bạch Băng nghe thấy không hỠtức giận, đáp:
" Xem đó đủ thấy thuật dịch dung của cha ta rất cao minh, tiếc là tuy ta hóa thân làm bốn nhưng giỠđây chẳng có ích lợi gì".
Cẩm Cung Thành ngẩng đầu than:
" Xem ra nếu quả nhân lại muốn so sánh vá»›i Bạch Ngá»c Lâu thì rõ ràng cÅ©ng không nghÄ© tá»›i chuyện này".
Bạch Băng nói:
" Cho nên dù chúng ta không biết ngươi đào địa đạo mà vào, thì ngươi cũng thất bại thôi".
Cẩm Cung Thành bắt buộc phải gật đầu:
" Vô Song phổ ít tốn thá»i giỠít tốn công sức, quả chẳng thẹn vá»›i cái tên Vô Song phổ", ngừng má»™t chút lại thở dài "Nếu trá»i giúp đỡ quả nhân, sao không để cho quả nhân lấy được bá»™ Vô Song phổ ?" Bạch Băng nói:
" Ngươi đã biết ngay cả trá»i cÅ©ng không giúp đỡ, sao lại còn gây chuyện cho rối".
" Dĩ nhiên đó là vì đến hiện giỠta mới biết".
Bạch Băng nhăn nhăn mÅ©i không nói tiếng nào, Cẩm Cung Thành lại cưá»i:
" Tuy Vô Song phổ rất thần kỳ, nhưng vẫn còn có chá»— sÆ¡ hở có thể nhìn ra, luận vá» thuật dịch dung, quả nhân tá»± nhận là đứng thứ hai trên Ä‘á»i, vì chắc không ai dám nhận là đứng đầu".
Bạch Băng lại nhăn nhăn mÅ©i, Thẩm Thăng Y lặng lẽ cưá»i má»™t tiếng nói:
" Tiếc là các hạ lại không dùng vào việc đúng".
Cẩm Cung Thành vuốt râu nói:
" Thuật dịch dung vốn là bàng môn tả đạo, nhưng xin thỉnh giáo, thế nào là dùng vào việc đúng ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Äem thuật dịch dung cá»§a các hạ hóa xấu thành đẹp, thì nhấc tay là ngưá»i ta ca ngợi, còn nếu lấy đó làm nghá», nhất định khách sẽ tụ há»p như mây chẳng bao lâu là thành giàu có".
Cẩm Cung Thành cất tiếng cưá»i rá»™:
" Ngươi ta nói Thẩm Thăng Y là kỳ nam tá»­ trên Ä‘á»i, không ngá» lại coi trá»ng thuật dịch dung như vậy ".
Thẩm Thăng Y cưá»i:
" May mà ta chưa nói rằng mình cũng sẽ tới nhỠsửa sang sắc đẹp".
Cẩm Cung Thành nói:
" Äó chưa chắc không phải là ý hay, tiếc là nếu hiện tại quả nhân có ý ấy thì cÅ©ng không kịp nữa rồi".
" Äó má»›i thật là Ä‘iá»u rất đáng tiếc".
" Càng đáng tiếc hÆ¡n là má»™t Ä‘á»i quả nhân chỉ thích làm má»™t việc", Cẩm Cung Thành ngẩng đầu nhìn trá»i.
" Chẳng có gì đáng tiếc hơn nữa", Thẩm Thăng Y quan sát Cẩm Cung Thành từ trên xuống dưới "Các hạ vì chuyện đó mà bạc đầu, nếu hiện tại ta khuyên các hạ thủ tiêu ý niệm ấy, nếu không phải là thằng điên thì cũng là đứa ngốc".
" Ngươi là má»™t kẻ thông minh", Cẩm Cung Thành lại cất tiếng cưá»i "Thông minh còn hÆ¡n Bạch Ngá»c Lâu".
" Ngươi trước sau hai lần thất bại dưới tay y, ta cũng chỉ là theo kế hoạch của y mà làm thôi".
" Nếu Bạch Ngá»c Lâu quả là má»™t kẻ thông minh, thì phải biết rằn có ngươi ở đây là đủ, chẳng cần phải dùng nhiá»u ngưá»i".
Bạch Băng chen vào:
" Rốt lại ngươi cũng thừa nhận rằng không phải là đối thủ của Thẩm đại ca".
Cẩm Cung Thành cưá»i nói:
" à của quả nhân chỉ là cái lũ vứt đi này không tới đây cũng được".
Äám thị vệ có mặt đùng đùng nổi giận, Thẩm Thăng Y ấnh mắt di động nói:
" Äó là kể đấy, tuy có hÆ¡i cÅ© nhưng cÅ©ng ít nhiá»u có tác dụng, má»i ngưá»i mà trúng kế xông lên, thì lão nhân gia đây sẽ nhân cÆ¡ há»™i đấy nhé".
Vài câu nói hững hỠấy lập tức làm má»i ngưá»i tiêu tan cÆ¡n giận, Thẩm Thăng Y nói tiếp:
" Nhưng nếu không cho má»i ngưá»i bắn chÆ¡i má»™t vài phát tên, thì ta lại hóa ra có lá»—i".
Äám thị vệ cưá»i ran, Thẩm Thăng Y vẫy kiếm má»™t cái, má»™t loạt cung ná» lập tức bắn rào rào vào Cẩm Cung Thành.
Cẩm Cung Thành cưá»i hô hô má»™t tràng, thân hình xoay ná»­a vòng núp vào sau má»™t cái cá»™t, "phùm phụp" má»™t tràng loạn lên, trên cái cá»™t đã chi chít những tên.
Có cái cá»™t đỡ tên, Cẩm Cung Thành ung dung vươn Ä‘ao gạt số tên còn lại, rồi xoay ngưá»i má»™t cái lại trở vá» chá»— cÅ©.
" Bậc kiếm khách khét tiếng thiên hạ, quả nhân đã lãnh giáo rồi", Cẩm Cung Thành giá»ng nói đầy vẻ mỉa mai.
Thẩm Thăng Y thản nhiên như không có chuyện gì, nói:
" Äối phó vá»›i kẻ không lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn như các hạ cÅ©ng chẳng cần lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn".
Cẩm Cung Thành cưá»i lá»›n, nhưng miệng cưá»i mà mặt không cưá»i.
Thẩm Thăng Y nắm kiếm quyết nói:
" Cá»­a địa đạo đã bị vách sắt phong kín, các hạ cần gì phải rưá»m lá»i nữa ?" Cẩm Cung Thành mÅ©i Ä‘ao chỉ lên trá»i, nói:
" Quả nhân cho rằng một trận đánh thế này phải ở trên núi cao, cạnh bể thẳm, giữa thảo nguyên, trong sa mạc, nếu không được như thế cũng phải ở nơi tương tự".
Bạch Băng há»i:
" Ở đây không hay sao ?" " Không phải không hay, chỉ là quá chật hẹp, khó thi triển hết sở lực của chúng ta".
Bạch Băng nhìn nhìn Thẩm Thăng Y, nhưng Thẩm Thăng Y không lộ vẻ gì.
Cẩm Cung Thành ánh mắt dừng lại trên mặt Thẩm Thăng Y, nói tiếp:
" Nhưng các hạ đã nói thế, quả nhân cũng không làm thế nào được".
Thẩm Thăng Y mÅ©i kiếm trá» chếch lên, buông má»™t tiếng "Má»i...." Cẩm Cung Thành cưá»i má»™t tiếng, má»™t đạo Ä‘ao quang từ ngang hông phóng ra, vá»t thẳng tá»›i giữa mặt Thẩm Thăng Y.
Nhát đao này chém ra tuy chậm, nhưng Thẩm Thăng Y không dám khinh địch, vẻ mặt trở nên chăm chú, thế kiếm cũng thay đổi từ ngang bụng phóng lên đón trước mặt.
Äao kiếm chưa chạm nhau thì bắt đầu biến chiêu.
Vừa bắt đầu biến chiêu, má»™t Ä‘ao má»™t kiếm Ä‘á»u biến mất, biến thành hai vòng ánh sáng chói mắt.
Cách nhau vài trượng, Thẩm Thăng Y và Cẩm Cung Thành di động Ä‘á»u không mau, giống như tÆ¡ liá»…u chập chá»n trong gió, Ä‘ao kiếm đánh ra Ä‘á»u phối hợp vá»›i tư thế và động tác bình ổn cá»§a thân hình, cứ thế tá»›i lúc biến chiêu.
Äao kiếm biến mất, tay cầm Ä‘ao cầm kiếm cá»§a hai ngưá»i cÅ©ng biến mất, thân hình xoay má»™t cái cÅ©ng biến mất trong màn ánh sáng.
Hai vòng ánh sáng cÅ©ng đồng thá»i mở rá»™ng ra mãi xô vào nhau, phát ra má»™t tràng tiếng sắt thép va chạm khiến ngưá»i ta kinh tâm động phách, tứng chùm từng chùm tia lá»­a bắn ra bốn phía.
Trá»i đất trong chá»›p mắt ấy phảng phất như thu hẹp lại má»™t chá»—, đám thị vệ cùng rùng mình, Bạch Băng hai mắt mở tròn xoe không chá»›p, hai bàn tay nhá» bé bất giác nắm chặt lại, suýt nữa thì bật lên tiếng kêu.
Hai vòng ánh sáng sau chớp mắt ấy tan hết, Cẩm Cung Thành lui lại hơn một trượng, dựa vào một chiếc cột, mặt vàng như đất, một dòng máu tươi ứa ra bên mép.
Thẩm Thăng Y sắc mặt cũng trắng bệch như tỠgiấy, lui ra một trượng, bên mép cũng có một dòng máu ứa ra.
Cẩm Cung Thành từ từ hít sâu má»™t hÆ¡i, sắc mặt vừa bắt đầu trở lại bình thưá»ng, hoành Ä‘ao ngang bụng nói:
" Mưá»i bảy năm nay, ngươi là ngưá»i đầu tiên đón đỡ được má»™t Ä‘ao cá»§a quả nhân" Thẩm Thăng Y thản nhiên cưá»i:
" Chiêu Ä‘ao này biến hóa quyết không kém Tổng quản gác Châu liêm quang khí Tôn Thá»".
Cẩm Cung Thành cưá»i nhạt:
" Gã Tôn ThỠấy đao pháp có ra cái gì ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Vô tình đao của y chiêu cuối cùng biến hóa chỉ có hai chỗ sơ hở, chiêu đao vừa rồi của ngươi có ba chỗ".
Cẩm Cung Thành tức tối hừ một tiếng.
Thẩm Thăng Y nói tiếp:
" Tiếc là ta tuy nhìn thấy ba chỗ sơ hở ấy nhưng không đủ sức đánh vào".
Cẩm Cung Thành nói:
" Giao thủ lần nữa nhé ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Ta ắt sẽ tìm cách đánh vào ba chỗ sơ hở ấy, trừ phi nhất đao của các hạ còn có chỗ biến chiêu khác".
Cẩm Cung Thành không đáp, cất bước tiến lên.
Thẩm Thăng Y hai tay ôm kiếm, liên tục vận chân khí, khuôn mặt trắng bệch đã hồng hào trở lại.
Cẩm Cung Thành sắc mặt đã trở lại bình thưá»ng, tay trái vươn ra đặt trên sống Ä‘ao.
Dưới ánh lá»­a rừng rá»±c, Ä‘ao kiếm lại bắn ra ánh sáng lóa mắt, hai ngưá»i cùng đồng thá»i quát lên má»™t tiếng.
Äúng vào lúc ấy, mặt đất bên cạnh như bị má»™t thùng thuốc nổ hất tung lên, má»™t ngưá»i từ dưới hầm vá»t lên như pháo thăng thiên.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u giật mình, kể cả Cẩm Cung Thành, ông ta không biết rằng trong thá»i gian ấy Tổ Tùng đã đào má»™t cá»­a hầm khác, nên không biết phải làm gì.
Chẳng lẽ địa đạo cÅ©ng đã bị Bạch Ngá»c Lâu phát hiện, Ä‘em ngưá»i xuống đào tá»›i truy sát khiến Tổ Tùng phải đào ra má»™t cá»­a khác để chạy trốn.
Cẩm Cung Thành xoay chuyển ý nghĩ mấy lần, cũng không nghĩ ra rằng mục đích của Tổ Tùng là cứu ông ta.
Thông minh như Tổ Tùng, tại sao không nghĩ tới việc Cẩm Cung Thành đang rơi vào giữa vòng vây trùng trùng ? Sao không nhân cơ hội đào thoát ?
Cẩm Cung Thành hoàn toàn không tin rằng Tổ Tùng lại là ngưá»i cứu mạng cho mình.
Trong con mắt của ông ta, chỉ có Tỳ Bà mới làm như thế, nhưng sự thật trước mắt khiến ông ta phải tin.
Tổ Tùng thân hình trên không uốn ngưá»i hạ xuống, hoàn toàn không phải là cướp đưá»ng bá» chạy, cái xẻng kỳ quái đánh luôn ra chặn trước mặt Thẩm Thăng Y, đồng thá»i kêu to:
" Sao còn chưa chạy mau Ä‘i ?" Cẩm Cung Thành sá»­ng sốt, thân hình vươn lên vá»t vá» phía cá»­a hầm, Thẩm Thăng Y tránh qua chiếc xẻng chặn đưá»ng vá»™i vàng Ä‘uổi theo Cẩm Cung Thành, nào ngá» thân hình Tổ Tùng xoay như má»™t con ốc lại chặn trước mặt chàng.
Sáu thị vệ bên cạnh vá»™i lướt ra, há» Ä‘á»u đứng gần đó, tuy khinh công không bằng Cẩm Cung Thành, nhưng là đứng gần nhất, Ä‘á»u sấn tá»›i trước mặt Cẩm Cung Thành. Cẩm Cung Thành đã tính toán, ngưá»i tá»›i Ä‘ao tá»›i, loan Ä‘ao đẩy ra, hai cái đầu ngưá»i bay lên không, lại xoay ngưá»i chém lại má»™t Ä‘ao chém chết luôn má»™t thị vệ khác.
Còn ba thị vệ nữa không vì thế mà lui lại, vung Ä‘ao chém mau tá»›i, Cẩm Cung Thành không đếm xỉa gì tá»›i há», ánh Ä‘ao vừa chá»›p qua, thân hình co lại má»™t cái rÆ¡i thẳng vào cá»­a hầm.
Má»™t thị vệ nghiêng ngưá»i đâm mau má»™t Ä‘ao, Cẩm Cung Thành thanh loan Ä‘ao đưa ngang lên đầu, vừa đúng đỡ được nhát Ä‘ao phóng tá»›i, Ä‘ao và ngưá»i cÅ©ng đồng thá»i mất dạng.
Rất nhiá»u thị vệ đổ xô tá»›i, "bụp" má»™t tiếng kỳ quái vang lên, má»™t làn khói dày chợt từ cá»­a hầm bốc thẳng ra.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u sợ có độc, vá»™i vàng lui lại.
Lúc ấy Thẩm Thăng Y dÄ© nhiên đã tránh qua nhá»n xẻng, nhưng chàng không Ä‘uổi, Tổ Tùng lập tức cưá»i má»™t tiếng quái dị, nói:
" Miệng hầm ngay bên cạnh các hạ, nhưng ta xem chắc các hạ không có gan đuổi theo đâu".
Thẩm Thăng Y không thể không nhìn nhân, Cẩm Cung Thành võ công không chênh lệch vá»›i chàng bao nhiêu, đưá»ng vào cá»­a hầm lại nhá», khó lòng thi triển thân thá»§, lại thêm làn khói dày đặc che lấp không thấy gì rõ ràng, nếu chàng cứ Ä‘uổi theo, chắc chắn chỉ rước lấy cái chết.
Ãnh mắt chàng di động nhìn qua Tổ Tùng nói:
" Ngươi đào địa đạo phải không ?" " Toàn bộ", Tổ Tùng vung vẩy cái xẻng, dương dương tự đắc.
Thẩm Thăng Y nói:
" Nếu Cẩm Cung Thành phán đoán đúng bằng một nửa của ngươi, chắc là không rơi tới bước này".
Tổ Tùng nói:
" Thật ra kế hoạch của y rất chu tất, chỉ là thiếu kiên nhẫn một chút".
Thẩm Thăng Y nhìn lướt qua Tổ Tùng:
" Các hạ há» Tổ phải không ?" Tổ Tùng sá»­ng sốt rồi cưá»i lá»›n:
" Ngươi cũng biết ta à ?" Thẩm Thăng Y nói:
" Trước đây các hạ đã đào mấy đưá»ng địa đạo nổi tiếng, tuy Ä‘á»u thất bại nhưng cÅ©ng đủ để được ghi vào Danh nhân phổ rồi".
Tổ Tùng không cưá»i nữa, thở dài:
" Xưa nay ta rất ghét nổi tiếng, không ngỠlại phải biến thành danh nhân", chợt ngừng lại, lấy tay vỗ vỗ vào gáy lầu bầu "Chết thật...." Thẩm Thăng Y lắc đầu:
" Vá» mặt đào địa đạo, chắc không có nhiá»u ngưá»i bằng được các hạ, nhưng số các hạ rá»§i quá, lại cÅ©ng rất ít ngưá»i rá»§i hÆ¡n các hạ".
Tổ Tùng lại thở dài:
" Äó là thất bại trước đây cá»§a ta, vì không rõ tình hình mạch đất, địa đạo lẽ ra đào vào dưới kho vàng, lại đào vào hầm phân, sai má»™t lần tắm gần chết, lần này đào đúng, thì lại gặp phải chá»§ nhà may mắn".
Thẩm Thăng Y nói:
" Nghe nói chỉ có Tỳ Bà trung thành vá»›i Cẩm Cung Thành, các hạ thì xem ra có vẻ không giống vá»›i má»™t ngưá»i trung thành".
Tổ Tùng cưá»i cưá»i nói:
" Äó là ta chợt lên cÆ¡n Ä‘iên, không những không chạy trốn cho mau, mà còn nhảy ra xả thân cứu ngưá»i".
Thẩm Thăng Y lẩm bẩm:
" Quả chỉ có đồ điên mới làm như thế".
Tổ Tùng nói:
" May mà ta chưa điên hẳn, còn biết rằng chỉ cần đánh ngã được ngươi là có thể nhảy xuống hầm chạy trốn".
Câu nói chưa dứt, y đã vung cái xẻng đập mạnh vào mặt Thẩm Thăng Y, Thẩm Thăng Y vung kiếm đón đỡ, cái xẻng biến chiêu ba lần, má»—i lần biến chiêu Ä‘á»u đánh vào bá»™ vị khác nhau, hư hư thá»±c thá»±c rất khó nhận biết.
Thẩm Thăng Y kiếm cũng biến chiêu ba lần, đột nhiên trầm xuống, "soảng" một tiếng chặn một chiêu đánh vào hạ bàn.
Cái xẻng của Tổ Tùng co vào duỗi ra liên tiếp đánh ba mươi sáu chiêu, chiêu nào cũng đánh vào hạ bàn của Thẩm Thăng Y. Thẩm Thăng Y đón đỡ tới chiêu thứ hai mươi bảy đã lui lại chín bước.
Thân hình Tổ Tùng có chá»— khác ngưá»i, lối di động cÅ©ng thế, cái xẻng cÅ©ng rất ăn khá»›p vá»›i thân hình và lối di động cá»§a y, biến chiêu làn nào cÅ©ng làm Thẩm Thăng Y bất ngá», chàng lui lại chín bước đã tá»›i trước má»™t hòn non bá»™, Tổ Tùng đánh thêm má»™t chiêu, lật ngưá»i má»™t cái đã đứng trên hòn non bá»™ Bạch đại nhân.
Hòn non bộ lập tức vỡ làm bốn năm mảnh dưới lưỡi xẻng, từng khói từng khối đá bay tung đổ xuống đầu xuống mặt Thẩm Thăng Y.
Thẩm Thăng Y thân hình vá»t lên bay ra khá»i đám đá ào ào rÆ¡i xuống.
Những tảng đá đập chan chát vào nhau, cát bụi mù mặt, Tổ Tùng đồng thá»i lăng không lướt qua đáp xuống cạnh cá»­a hầm.
Chỉ cần lật ngưá»i rÆ¡i vào hầm, kiếm thuật cá»§a Thẩm Thăng Y có cao cưá»ng hÆ¡n cÅ©ng chẳng làm gì được y, mà tuy làn khói trên cá»­a hầm vẫn còn cÅ©ng đã bị gió thổi tan Ä‘i nhiá»u, nhìn vá» phía nào cÅ©ng có thể thấy rõ.
Thân hình y di động má»™t cách quái dị và mau lẹ, đã tá»›i cách cá»­a hầm ná»­a trượng. Mấy thị vệ đứng hai bên nhất tá» kéo ồ tá»›i chặn đưá»ng.
Tổ Tùng hoàn toàn không coi há» vào đâu, nhưng há» chưa xông tá»›i, Thẩm Thăng Y đã xuất hiện trước mặt Tổ Tùng, vung kiếm ra đánh chặn đưá»ng. Tổ Tùng sá»­ng sốt, nhưng kế đó như nổi cÆ¡n Ä‘iên, miệng chá»­i rá»§a không ngá»›t, lưỡi xẻng cÅ©ng đập bừa vào đầu vào mặt Thẩm Thăng Y.
Thẩm Thăng Y không đón đỡ, Tổ Tùng thủy chung vẫn không di động được nửa bước, bị thanh kiếm của Thẩm Thăng Y cản trở.
Tổ Tùng hÆ¡n mưá»i lần liên tiếp xông qua không được, nhảy xổ vào Thẩm Thăng Y, lần này Thẩm Thăng Y không liá»u, chỉ bước quanh Tổ Tùng.
Tổ Tùng xoay trở xem ra còn mau lẹ hÆ¡n Thẩm Thăng Y, xoay má»™t cái lại vá»t vá» phía cá»­a hầm, Thẩm Thăng Y đánh theo má»™t kiếm mau như chá»›p, vạch trên không má»™t nhát.
Tổ Tùng tá»± tin là trước khi bị trúng kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y đã lá»t được vào cá»­a hầm, nên chỉ vá»t Ä‘i.
Hai chân cá»§a y Ä‘ang trên không, thân hình chợt rÆ¡i mau xuống, lưỡi xẻng cÅ©ng đồng thá»i ngăn đỡ trước mặt.
Y Ä‘oán rằng nhát kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y chỉ có thể đâm vào mặt, nhưng không ngá» thanh kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y tá»›i gần cá»­a hầm lại đâm vào mặt đất, rồi xuyên qua mặt đất đâm trúng ngá»±c y ! Tổ Tùng chỉ thấy trước ngá»±c Ä‘au nhói lên, lập tức cát bụi bay mịt mù, thân hình y từ cá»­a hầm vá»t lên mang theo má»™t tiếng rú Ä‘au đơn bay ra hÆ¡n má»™t trượng.
Thẩm Thăng Y kiếm má»™t phóng má»™t hất, thá»i gian và vị trí Ä‘á»u tính đúng, chàng xoay ngưá»i má»™t cái vừa đúng lúc nhìn thấy Tổ Tùng lăng không vá»t lên.
Lưỡi xẻng cắm trên mặt đất, Tổ Tùng hai tay nắm chặt cái xẻng lầm bẩm:
" Tính sai mất ná»­a tấc !" Äó cÅ©ng là câu nói cuối cùng cá»§a y. Câu nói vừa buông ra, hai tay y nhổ chiếc xẻng lên lật lại má»™t cái, má»™t mảng óc bắn ra ! Nhát kiếm cá»§a Thẩm Thăng Y không tá»›i ná»—i trí mạng, nhát xẻng này má»›i là trí mạng, nhát xẻng này không sai lệch chút nào, hoàn toàn thành công.
Bạch Băng nhảy ra khá»i sân, vừa định gá»i mấy ngưá»i thị vệ bắt giữ Tổ Tùng, nhìn thấy thế chợt ngẩn ngưá»i, lập tức quay mặt Ä‘i, Thẩm Thăng Y cÅ©ng quay Ä‘i thở dài má»™t tiếng.
Äúng lúc ấy má»™t ngưá»i thị vệ chạy tá»›i nói vá»›i Thẩm Thăng Y:
" Äã tìm được chá»—, là phố Thạch Sư Tá»­ Hồ Äồng...." Bạch Băng buá»™t miệng "Cha ta...." " Bẩm tiểu thư, đã Ä‘i rồi".
" Lấy ngựa !", Bạch Băng lập tức kéo Thẩm Thăng Y:
" Thẩm đại ca, chúng ta cũng đi thôi".
Thẩm Thăng Y gật đầu, quay lại viên Thống lĩnh thị vệ bên cạnh nói:
" Làm phiá»n Phương huynh Ä‘em đất đá lấp kín cái miệng hầm này ngay".
" Xin công tử yên tâm", viên Thống lĩnh thị vệ lập tức ra lệnh cho thuộc cấp.
Thẩm Thăng Y và Bạch Băng ra tá»›i trước cổng, ngá»±a đã chuẩn bị xong, có mưá»i hai ngưá»i thị vệ tùy tùng, nhất tá» ra roi rá»i khá»i Bạch phá»§.
Cẩm Cung Thành vào tá»›i địa đạo, việc đầu tiên là lấy ra má»™t làn đạn khói thả khói ra, trong chá»›p mắt ấy ông ta hoàn toàn không nghÄ© tá»›i chuyện Tổ Tùng có thể bị làn khói cản trở khó có thể nhận ra được cá»­a hầm, thậm chí không há» nghÄ© tá»›i chuyện để ngưá»i nào nhảy xuống hầm được sống, thanh loan Ä‘ao đã tuốt khá»i vá» cầm lăm lăm trong tay. Má»™t ngưá»i đến lúc sinh tá»­ quan đầu, cho dù có ích ká»· má»™t chút cÅ©ng tha thứ được.
Sau đó ông ta lui lại, lui được vài trượng thì phát giác ra không có ai nhảy xuống Ä‘uổi theo, má»›i xoay ngưá»i chạy mau.
Qua ngang ngá»n đèn nào ông ta cÅ©ng thắp, đưá»ng địa đạo theo bước chân cá»§a ông ta lập tức sáng bừng lên.
Vừa chạy ông ta vừa nghiêng tai nghe ngóng, ngoại trừ tiếng vạt áo của mình bay phần phật, ông ta không nghe thấy tiếng gì khác.
Má»™t cảm giác như chạy trên đưá»ng tá»›i cõi U Minh xâm chiếm cõi lòng ông ta, so vá»›i lần trước còn não ná» hÆ¡n.
Äã thất bại hai lần rồi, không thể làm lần thứ ba được nữa, Cẩm Cung Thành thầm thở dài.
Năm tháng vô tình, ông ta đã quá già rồi, cho dù có sống thêm được mưá»i năm, hai mươi năm, cÅ©ng chưa chắc có được lại má»™t phần tráng chí hùng tâm như trước.
Hai lần thất bại, đối vá»›i con ngưá»i này mà nói, quả đã quá nhiá»u.
ooo Gió đêm thổi mạnh, Bạch Ngá»c Lâu ra roi thúc ngá»±a phóng mau, tà áo bay phần phật trong gió.
Sau lưng ông ta có Trương Thiên Hộ và vô số quân thiết kỵ, cứ qua một ngã tư lập tức lại có một đội kỵ binh hay bộ binh gia nhập.
Ãnh Ä‘uốc soi suốt dãy phố dài sáng rá»±c như ban ngày, tiếng vó ngá»±a rầm rập như sấm sét vang lên.
Nhà dân ở hai bên dãy phố ai cũng giật mình, nhao nhao mở cửa sổ đưa đầu ra nhìn, ai cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Cùng lúc ấy trên ba đưá»ng phố khác cÅ©ng có thiết kỵ phi ngá»±a qua, phối hợp vá»›i Bạch Ngá»c Lâu, đông nam tây bắc, bốn phương tám hướng ùn ùn đổ vá» bao vây phố Thạch Sư Tá»­ Hồ Äồng.
Mật thám trong đại nội đã giám sát phố này từ rất sớm.
Toàn phố Thạch Sư Tá»­ Hồ Äồng chỉ có bảy gia đình, trong đó có sáu há»™ nhà cá»­a đối diện vá»›i nhau, đầu phố là má»™t trang viện lá»›n.
Theo mật thám cá»§a đại ná»™i Ä‘iá»u tra được, trang viện này vốn cá»§a há» Lá»™, nhưng đã dá»›i Ä‘i từ ba năm trước, còn sáu há»™ dân kia cÅ©ng bán nhà dá»ii Ä‘i cùng lúc.
Chá»§ mua chỉ là má»™t ngưá»i, là chá»§ hiệu Bảo Phương Trai. Chá»§ hiệu Bảo Phương Trai mua cả bảy có ngừơi nghe nói vốn định xây dá»±ng lại để Bảo Phương Trai sá»­ dụng.
Hiệu Bảo Phương Trai cÅ©ng ở cạnh, là má»™t gian hàng bán hương liệu son phấn, rất nổi tiếng, xưởng và gian hàng không cùng ở má»™t chá»—, đứng vá» mặt tiện lợi mà nhìn, cÅ©ng không cần phải thế, nhưng chá»§ nhân có tiá»n, lại cÅ©ng hÆ¡i cao ngạo, nên sau ba năm, đến nay Bảo Phương Trai cÅ©ng chưa dá»i tá»›i bảy cÆ¡ ngÆ¡i kia cÅ©ng chưa xây dá»±ng lại, lại trở thành bảy chá»— ở.
Bảy há»™ này rất ít Ä‘i lại cùng ngưá»i chung quanh, ra vào chỉ có vài ông già, cư xá»­ rất lịch sá»±.
Lúc Cẩm y vệ và mật thám trong đại ná»™i bất ngá» xông vào nhà Bảo Phương Trai, bắt hết hai mươi sáu ngưá»i trong gia đình, thì đã há»i cung rất rõ ràng.
Chá»§ hiệu Bảo Phương Trai thật ra là ngưá»i cá»§a Cẩm Cung Thành, biết đại cuá»™c đã há»ng, chỉ còn cách khai báo hết má»i bí mật.
Äến như sáu ngôi nhà còn lại còn chứa chấp bao nhiêu ngưá»i, thì chá»§ hiệu Bảo Phương Trai cÅ©ng không dám nói chắc.
Vá» vụ này nên làm như thế nào, ngoại trừ Bạch Ngá»c Lâu dÄ© nhiên không ai dám đứng ra, chỉ biết vừa sai ngưá»i theo dõi, vừa thúc ngưá»i báo cáo.
Toàn bá»™ đưá»ng Ä‘i tá»›i đó đã bị há» ngăn chặn, há» cÅ©ng không chá» khi Bạch Ngá»c Lâu tá»›i má»›i Ä‘iá»u quân chá» lệnh bao vây.
Ba ngàn quân mã bá»™ dưới sá»± chỉ huy cá»§a Bạch Ngá»c Lâu nhanh chóng bao vây phố Thạch Sư Tá»­ Hồ Äồng.
Äao tuốt trần, cung lắp tên, ánh Ä‘uốc chung quanh sáng rá»±c như ban ngày. Kỳ quái nhất là ngưá»i trong phố Thạch Sư Tá»­ Hồ Äồng không há» có phản ứng gì, Bạch Ngá»c Lâu càng khẳng định, nếu há» là nhà dân thưá»ng, quyết không có lý do gì lại không mở cá»­a ra xem.
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äåíüãè, äèàëîã, àëèñà, êëóáíè÷êà, ïîãîäà, ma dao hoi 12 vnthuquan, ùéÿéíáþðíï, ÷àñòíûå


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™