Từng tiếng nổ lớn liên tục vang lên, mỗi một chữ hoàng kim lớn nghìn trượng lần lượt đánh xuống trên hắc mang vài trăm trượng, qua mỗi một lần liền có một đoạn hắc mang dài trăm trượng biến thành hư vô trong nháy mắt.
Tám chữ hoàng kim đánh xuống đủ phá tan đạo hắc mang dài tám trăm trượng, tới chữ cuối cùng càng đánh vụn một đoạn hắc mang cuối cùng, sau đó còn dư lực vỗ lên trên hắc quan xà ba đầu.
Hắc quan xà ba đầu bị chữ hoàng kim lớn nghìn trượng kia áp xuống, chữ hoàng kim này tựa hồ còn ẩn hàm đạo ý vô biên khiến hắc quan xà ba đầu như bị vật nặng nghìn cân đánh xuống.
Trong sát na, hắc quan xà ba đầu liền bị chữ hoàng kim đánh mạnh xuống mặt đất.
"Ầm" một tiếng, chữ hoàng kim tán đi, hắc quan xà ba đầu nằm bẹp trên mặt đất, cả một ngọn núi cao mấy trăm trượng dưới thân nó cũng bị đập thành nát bấy.
Tuy bị đánh là vậy nhưng hắc quan xà ba đầu chẳng qua chỉ bị thương nhẹ, có điều sáu đạo ánh mắt từ ba chiếc đầu lớn nhìn về phía Cổ Thần chấn động vô cùng.
Nàng ta đường đường là một thần thú Nguyên Thần trung kỳ, tại tình huống hiện nguyên hình, dĩ nhiên bị một gã tu sĩ Đoạt Xá hậu kỳ phá đi sát chiêu lợi hại nhất của mình, không những thế còn đánh nàng từ trên bầu trời đập mạnh xuống dưới mặt đất.
Đây còn thiên lý gì nữa không? Quả thật là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Hàng chữ dài tám nghìn trượng kia sau khi biến mất lại hóa thành tám đạo kim quang bay vào trong mi tâm Cổ Thần, tám chữ hoàng kim lại xuất hiện bên trong thức hải Cổ Thần, có điều đã mờ đi rất nhiều so với lúc trước. Lúc này, từng đạo thần thức đang dần thẩm thấu vào trong tám chữ hoàng kim, theo càng nhiều thần thức bị hấp thu, tám chữ hoàng kim cũng ngày càng sáng trở lại.
Thức hải Cổ Thần có thể tuôn ra vô tận thần thức, mặc kệ bị hấp thu bao nhiêu cũng không vấn đều gì, chứng kiến được sự lợi hại của tám chữ hoàng kim, trong lòng Cổ Thần mừng rỡ, ngay cả cự yêu lợi hại như vậy cũng bị đập xuống mặt đất trong nháy mắt, đây cũng là pháp thuật lợi hại nhất Cổ Thần có thể đánh ra rồi.
Chỉ là, nhìn tốc độ khôi phục của tám chữ hoàng kim trong thức hải, sợ rằng cần thời gian không ngắn mới có thể trở lại như trước, trong khoảng thời gian đó không thể tiếp tục sử dụng, bằng không mà nói, nếu liên tiếp sử dụng tám chữ hoàng kim này, Cổ Thần có thể giết chết hắc quan xà ba đầu dễ dàng.
"Mạc vấn thương thiên, khả hữu Chân Tiên?" Tám chữ này nói lên nghi vấn lớn nhất trong đời Bảo Tháp Thiên Vương, nếu sử dụng tám chữ này như một pháp thuật, Cổ Thần liền nghĩ cái tên Thiên Vương Vấn Thiên làm tên gọi.
Ánh mắt nhìn về hướng xa xa, Kim Sí Thiên Bằng còn cách nơi này không tới trăm dặm, Tàng Thiên Cơ còn xa hơn chút, cũng chỉ hơn năm trăm dặm, rất nhanh liền có thể tới.
Tam đầu hắc quan xa đã đứng dậy, ánh mắt sắc bén nhìn Cổ Thần, bất quá nàng vừa bị chữ hoàng kim cuối cùng kia đập cho hoảng sợ, không dám cử động khinh thường, thấy phía xa có hai đạo độn quang đang mạnh mẽ lao tới, trong đó có một người một yêu, dường như đều là địch của Cổ Thần, nàng bèn đứng yên chờ đợi.
Cổ Thần thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng cười, mi tâm chợt lóe quang hoa, Côn Ngô Ấn bay ra ngoài.
Côn Ngô Ấn bay ra khỏi mi tâm lập tức khẽ rung lên vui mừng, trong sát na liền hóa thành khổ mười trượng, bay về phía quang mạc hình thành từ chín tòa cự phong.
Côn Ngô Ấn bay tới, đông đảo những đạo phù văn đang lưu động liền tản ra xung quanh, để lộ ra một thông đạo hình tròn.
Cổ Thần hóa thành hình người, cùng với Tiểu Bạch bay qua thông đạo hình tròn kia, đi vào trong quang mạc, sau đó thôi động pháp lực, thu Côn Ngô Ấn vào trong mi tâm, nhất thời toàn bộ quang mạc được bịt kín lại như trước.
Cổ Thần hạ xuống đất, đi tới trước mặt Như Ý Linh Lung tháo, tuy rằng tháp cao chín tầng, mỗi một tầng đều có ban công và cửa ra vào, tuy nhiên chỉ có cửa tầng thứ nhất mới mở ra.
Không lâu sau, Kim Sí Thiên Bằng và Tàng Thiên Cơ cũng lục tục đi tới bên ngoài quang mạc, ba người nhìn Cổ Thần, lòng đầy lửa giận, không hẹn mà đồng loạt xuất thủ, đánh ra pháp thuật lợi hại nhất công kích lên trên quang mạc.
Một đạo hắc mang lớn trăm trượng.
Một cự chưởng nghìn trượng lập lòe lôi điện.
Kim linh như mưa tên khắp trời.
Pháp thuật công kích của ba người như cuồng phong bạo vũ đánh lên quang mạc hình thành từ chín ngọn cự phong.
Vô thanh vô tức, không có nửa phần động tĩnh, công kích pháp thuật của ba người đánh lên trên quang mạc, giống như nước sông đổ về biển, bất luận là hắc mang, cự chưởng lôi điện hay kim linh ngợp trời, vừa gặp phải những phù văn cổ xưa bên trên quang mạc, chỉ lóe lên một cái, hóa thành đạo đạo năng lượng, bị hút sạch vào bên trong phù văn.
Ngay cả nghìn vạn kim linh bằng lông vũ của Kim Sí Thiên Bằng cũng không ngoại lệ, chỉ trong nháy mắt đã bị hấp thu toàn bộ, hóa thành năng lượng rồi bị ấn ký phù ăn hút lấy.
Sắc mặt Kim Sí Thiên Bằng cả kinh, tuy rằng thân hình hắn cao lớn, lông vũ trên người gần như vô cùng vô tận, nhưng nếu cứ tiếp tục công kích như vậy, dù có hàng nghìn hàng vạn đi nữa cũng bị hấp thu toàn bộ, sau cùng cũng chẳng được bao lâu, hắn sẽ biến thành một đầu thiên bằng trụi lông mất.
Cổ Thần đứng bên trong quang mạc, khinh thường nhìn ba người, Như Ý Linh Lung bảo tháp là do Bảo Tháp Thiên Vương phong ấn tại đây, Bảo Tháp Thiên Vương là hạng người gì? Chính là hạng nhân vật đỉnh cao từ hàng vạn năm trước, phong ấn do ông ta để lại đâu phải ba tên tiểu bối kia có thể phá được?
Không thềm để ý tới ba người đang nghiến răng nghiến lợi bên ngoài quang mạc, Cổ Thần xoay người, đi tới tầng thứ nhất của Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Thoạt nhìn bên ngoài Linh Lung bảo tháp cao tới nghìn trượng, rộng chừng trăm trượng, mười phần to lớn, trên thực tế, không gian bên trong bảo tháp lại càng rộng lớn hơn.
Tầng thứ nhất bảo tháp là kim tháp, ẩn hàm pháp tắc hệ kim, tu luyện những môn công pháp hệ kim tại nơi này sẽ có tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Tầng thứ hai bảo tháp là tháp thời gian, ẩn chứa pháp tắc thời gian, có thể kéo dài hay giảm ngắn thời gian gấp hai lần.
Tầng ba bảo tháp là mộc tháp, ẩn chứa pháp tắc hệ mộc, tu luyện công pháp hệ mộc tại đây sẽ có tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Tầng bốn bảo tháp cũng là tháp thời gian, ẩn chứa pháp tắc thời gian, nhưng có thể điều chỉnh thời gian nhanh chậm hơn mười lần, càng ảo diệu hơn so với tầng thứ hai.
Tầng năm bảo tháp là thủy tháp, ẩn chứa pháp tắc hệ thủy, đẩy nhanh tốc độ tu luyện công pháp hệ thủy.
Tầng sáu tiếp tục là tháp thời gian, ẩn chứa pháp tắc thời gian, nhưng độ điều chỉnh nhanh chậm tăng lên gấp trăm lần, càng ảo diệu hơn so với tầng thứ tư.
Tầng thứ bảy là hỏa tháp, ẩn chứa pháp tắc hệ hỏa, có tác dụng đẩy nhanh tốc độ tu luyện công pháp hệ hỏa.
Tầng thứ tám là tháp không gian, ẩn chứa pháp tắc không gian, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện pháp thuật không gian.
Tầng chín là thổ tháp, ẩn chứa pháp tắc hệ thổ, đẩy nhanh tốc độ tu luyện công pháp hệ thổ.
Bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng không có bất luận cấm chế gì, sau một canh giờ, Cổ Thần đi qua hết chín tầng tháp, trong lòng đã hiểu đại khái công dụng của mỗi tầng tháp, cuối cùng lên tới đỉnh tháp, ngồi xuống rồi bắt đầu luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Như Ý Linh Lung bảo tháp cao tới nghìn trượng, thật lớn vô cùng, ngay cả khi trong tháp không có bất kể dấu vết pháp lực nào, nhưng Cổ Thần muốn luyện hóa được cũng không phải chỉ đơn giản hạ dấu vết pháp lực vào bên trong tháp là có thể được.
Như Ý Linh Lung bảo tháp thuộc hàng tiên bảo, đồng thời còn là tiên bảo vô cùng lợi hại, những pháp bảo mà Cổ Thần chỉ cần trực tiếp đánh vào một đạo dấu vết pháp lực đã luyện hóa được chỉ là những pháp bảo có đẳng cấp không sai biệt nhiều lắm với Cổ Thần.
Cảnh giới của tu sĩ ứng với tiên bảo thế nhưng đã ngoài Độ Hư cảnh, huống chi Như Ý Linh Lung bảo tháp còn là vương bảo trong hàng tiên bảo, cảnh giới tương ứng với nó vượt lên trước Độ Hư cảnh là chuyện hoàn toàn bình thường.
Tu vi hiện tại của Cổ Thần so với Như Ý Linh Lung bảo tháp thật kém xa vạn dặm.
Như Ý Linh Lung bảo tháp đã tồn tại qua vô số thời gian, tự bản thân nó đã ẩn chứa một loại đạo ý, nếu muốn luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, việc đầu tiên cần làm là tương dung với hàm ý ẩn chứa bên trong nó.
Như Ý Linh Lung bảo tháp trong tay Bảo Tháp Thiên Vương, trấn áp qua vô số ma đầu cái thế, yêu kình cự nghiệt, đạo ý của Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn áp tất cả, đây chính là một loại đại khí thế, sừng sững như núi, một ý chí ngạo thị thiên địa.
Kiếp trước, mặc dù Cổ Thần có tu vi Mệnh Tuyền cảnh Nguyên Thần kỳ, danh chấn Cổ Hoang, thế nhưng thù lớn chưa trả, tu vi vẫn chịu thua kém Tàng Thiên Cơ cứ đừng nói tới chuyện ngạo thị thiên địa.
Bất quá, Cổ Thần ngoài ý được sống lại, tất cả trở về lúc bắt đầu, những tiếc nuối của kiếp trước đều có phương pháp nhằm bù đắp, vô số những pháp quyết thượng thừa tại kiếp trước vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức giúp cho tốc độ tu luyện của Cổ Thần tựa như hỏa tiễn bắn lên, không gì cản nổi.
Kiếp này, vô luận thế nào đi nữa, Cổ Thần cũng muốn sừng sững như núi, ngạo thị thiên địa, Tàng Thiên Cơ so ra cũng không có gì đáng sợ.
Từ đầu kiếp này, trong lòng Cổ Thần đã tồn tại một cỗ nhuệ khí, không gì cản nổi, thề phải cưỡi gió đạp mây, đứng trên đỉnh cao nhìn thiên hạ.
Tâm tình Cổ Thần so với loại đạo ý đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn áp tất cả của Như Ý Linh Lung bảo tháp, nhìn ra cũng có không ít chỗ tương đồng.
Vì vậy, Cổ Thần luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng không thấy cảm giác khó khăn, ngược lại khi cho thần thức tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, giữa Cổ Thần và Như Ý Linh Lung bảo tháp còn sản sinh một hồi cộng minh.
Được cỗ đạo ý đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn áp tất cả bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp nung đúc khiến cho nhuệ khí ngạo thị thiên địa trong lòng Cổ Thần càng thêm nóng bỏng, kiên định.
Hai mắt Cổ Thần nhắm nghiền, trong đầu là một mảnh không minh, vô số đạo thần thức trong thức hải dũng mãnh tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp, tiến hành tương dung.
Mái tóc và y phục Tiểu Bạch không gió mà bay, nàng ngồi ngay ngắn tại một bên, từ khi đi hết chín tầng bảo tháp, trong mắt Tiểu Bạch như có ý hiểu ra, lập tức tiến nhập vào trạng thái nhập định, bế quan tìm hiểu, trên người nàng ẩn ẩn quang hoa lưu động, tựa như tiên nữ giáng trần.
Cổ Thần và Tiểu Bạch ngồi nơi này, một người luyện hóa tiên bảo, một người tìm hiểu đại đạo, tựa như hai bức tượng bất động sừng sững trên đỉnh Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Ba người Tàng Thiên Cơ, nữ tử áo đen, Kim Sí Thiên Bằng cách xa nghìn trượng, đứng tại bên ngoài quang mạc hình thành từ chín ngọn cự phong, nhìn chằm chằm lên người Cổ Thần, hồi lâu vẫn không chịu rời đi.
- Kim bằng huynh, người này luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp xong, chắc chắn sẽ đi ra khỏi quang mạc, đến lúc đó hai ta liên thủ, lại thêm vị đạo hữu bên kia, nếu có thể trợ giúp một tay, nhất định giết được hắn.
Tàng Thiên Cơ đạp bước hư không, ánh mắt nhìn Kim Sí Thiên Bằng và nữ tử áo đen, lẳng lặng nói.
Kim Sí Thiên Bằng lại có ý lui, nói:
- Như Ý Linh Lung bảo tháp là tiên bảo thượng cổ, uy danh bất bại từ cổ chí kim, nếu chờ hắn luyện hóa hoàn toàn, lấy ra Như Ý Linh Lung bảo tháp, ta không phải đối thủ.
Nữ tử áo đen hơi chút suy nghĩ, sau đó gật đầu, nhưng khi ánh mắt rơi xuống trên người Tiểu Bạch, rất không cam lòng.
Tàng Thiên Cơ mỉm cười, nói:
- Hai vị đạo hữu, chỉ cần ba người chúng ta liên thủ, ngay cả khi người này có Như Ý Linh Lung bảo tháp, cũng không phải đối thủ chúng ta, sát chiêu của hắn để ta chống đối, hai người các ngươi chỉ cần nắm cơ hội, đánh chết hắn là được.
- Có thật không?
Kim Sí Thiên Bằng nhướng mày, hỏi.
Nữ tử áo đen cũng quay đầu nhìn về Tàng Thiên Cơ.
Thần thái Tàng Thiên Cơ tự nhiên, nói:
- Các ngươi yên tâm, ta đứng chống phía trước, cho dù hắn có đánh ra mười tám đạo thần thông cũng không thể thương tổn được ta, các ngươi chỉ cần nắm chắc cơ hội đánh chết hắn là được.
Kim Sí Thiên Bằng gật đầu, nói:
- Ta nhất định bầm thây hắn thành vạn đoạn!
Thần sắc nữ tử áo đen bình tĩnh, nói:
- Giết chết người này, nữ tử áo trắng do ta dẫn đi.
Tàng Thiên Cơ và Kim Sí Thiên Bằng đồng loạt gật đầu, bọn họ đều không bận tâm tới Tiểu Bạch, trong lòng họ muốn chính là tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, bất quá hiện tại cả hai còn chưa nói ra, chờ giết được Cổ Thần, lúc đó tiếp tục tranh đoạt cũng không muộn.
Đối với ba người liên thủ tính kế bên ngoài quang mạc, Cổ Thần không thèm lưu ý, toàn tâm toàn ý dung nhập luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, không cần lo lắng ba người bên ngoài kia có thể vượt qua được quang mạc.
Một ngày đêm qua đi...
Cổ Thần và Tiểu bạch ngồi trên đỉnh tháp vẫn không chút động tĩnh, ba người Tàng Thiên Cơ, Kim Sí Thiên Bằng, nữ tử áo đen vẫn chờ bên ngoài quang mạc, chờ đợi đã lâu, trên mặt ai nấy đều hiện vẻ không nhịn được, nhưng Cổ Thần ở ngay kia, bọn họ lại không thể đi qua quang mạch, không biết làm gì hơn là tiếp tục chờ đợi.
Hai ngày qua đi....
Cổ Thần và Tiểu Bạch tựa hồ đang nhập định, ngoại trừ quần áo không gió mà bay, mái tóc phất phơ, ngoài ra không còn một tia động tĩnh nào khác.
Cổ Thần không ngừng đưa thần thức dũng mãnh tiến và trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, bắt đầu từ tầng thứ chín, sau đó chậm rãi đi xuống phía dưới, luyện hóa từng tầng một.
Tròn một ngày đêm, Cổ Thần cũng chỉ luyện hóa được ba tầng, hai ngày luyện hóa được sáu tầng.
Chớp mắt, lại qua ngày thứ ba.
Cổ Thần đang luyện hóa tầng thứ nhất tới chỗ mấu chốt, Tiểu Bạch đã mở hai mắt, đảo mắt nhìn khắp xung quanh, đột nhiên thân thể ngưng lại, mi tâm chợt lóe, một người giống y hệt Tiểu Bạch chui ra ngoài, lơ lửng trên đỉnh đầu Tiểu Bạch.
Linh hồn xuất khiếu, biểu hiện cho việc Tiểu Bạch đã đột phá bình cảnh Dẫn Hồn hậu kỳ, bước vào Bồi Nguyên sơ kỳ.
Linh hồn Tiểu Bạch quan sát bốn phía một lượt, dường như thấy được cảnh tượng vô cùng quen thuộc, không có chút kinh ngạc nào, trở lại trong mi tâm, thân hình hoạt động trở lại, lộ ra một nụ cười hài lòng.
Thấy Cổ Thần còn đang trong thời khắc luyện hóa mấu chốt, Tiểu Bạch không dám quấy rầy, ánh mắt chuyển qua nhìn ba người bên ngoài quang mạc, nữ tử áo đen thấy nàng, hơi khom người, vô cùng tôn kính.
Bất quá, Tiểu Bạch đối với nữ tử áo đen này không có bao nhiêu ấn tượng, còn hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái.
Đột nhiên, một tiếng huýt sáo dài, Cổ Thần đứng lên, một cỗ khí thế đạp mây, ngạo thị thiên địa lan tràn, giống như chư tử thượng cổ trở về nhân thế, đứng tại đỉnh cao nhìn xuống thế gian.
Mọi người nhìn lại, thân thể Cổ Thần tựa hồ phát ra một trận kim mang, cả người bao phủ trong vòng kim quang, tựa như một vầng thái dương lóng lánh.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Khí thế vô cùng vô tận, như ánh sáng vầng thái dương, tỏa sáng bốn phương, trải dài vô tận.
Tiểu Bạch vui mừng nói:
- Cổ Thần, ngươi đã hoàn toàn luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp rồi?
Cổ Thần gật đầu, vẻ mặt vui mừng, có Như Ý Linh Lung bảo tháp, hắn tự có thêm cho mình rất nhiều thời gian để tìm cách chữa trị huyền âm tuyệt mạch cho sư tỷ.
Quang mang chợt lóe, Thiểm Thiên Phong Dực trong nháy mắt xuất hiện tại sau lưng Cổ Thần, Tiểu Bạch thấy vậy, cũng phóng ra Thiểm Thiên Phong Dực của mình, bàn tay Cổ Thần vừa nhấc, Như Ý Linh Lung bảo tháp cao lớn nghìn trượng bỗng dưng biến mất không thấy đâu nữa.
Mà trong tay Cổ Thần lại xuất hiện thêm môt ngọn bảo tháp chín tầng, cao hơn ba tấc, chính là hình dạng Như Ý Linh Lung bảo tháp thu nhỏ.
Cổ Thần đã hoàn toàn luyện hóa bảo tháp, có thể tùy ý khống chế lớn nhỏ.
Như Ý Linh Lung bảo tháp, còn nặng hơn nhiều lần so với Côn Ngô Ấn, chừng tới mấy chục hay trăm vạn cân, Cổ Thần đặt trên bàn tay còn cảm giác một cỗ áp lực trầm trọng, nếu không phải Cổ Thần đã luyện hóa hoàn toàn Như Ý Linh Lung bảo tháp, bằng không đã bị trọng lượng tòa bảo tháp đè xuống dưới mặt đất tới không thể xoay người.
Không nói tới những công hiệu của bảo tháp, chỉ tính riêng trọng lượng của nó, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không dám trực tiếp đối đầu.
Cổ Thần chuyển ánh mắt, rơi xuống ba người bên ngoài quang mạc, mỉm cười, nói:
- Tiểu Bạch, tới phía sau ta, xem ta đập bay mấy con ruồi nhặng kia thế nào.
- Hay a, hay a...
Tiểu Bạch cười nói:
- Ngươi cho tên mặt trắng kia thêm vài cái bạt tai, nhổ sạch lông vũ trên người Kim Sí Thiên Bằng, biến hắn thành thiên bằng trụi lông, còn hắc quan xà ba đầu kia thì cắt bỏ toàn bộ hắc quan trên đỉnh đầu nàng...
- Được...
Cổ Thần cười ha ha, vỗ Thiểm Thiên Phong Dực, bay ra ngoài quang mạc.
Ba người bên ngoài nghe được Cổ Thần và Tiểu Bạch nói chuyện, vẻ mặt đều lộ vẻ tức giận nhìn chằm chằm Cổ Thần, thấy Cổ Thần đi ra, nhất thời chặn Cổ Thần lại ngay bên ngoài quang mạc hơn nghìn trượng.
Ba người hình thành thế vây quanh, chỉ chờ Cổ Thần đi ra liền không còn đường chạy thoát.
Cổ Thần cười khinh miệt, hắn vừa luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, đối với bảo tháp đã có vài phần lý giải, tuy rằng tu vi hắn còn chưa thể phát huy toàn bộ uy lực của bảo tháp, thế nhưng đối phó với mấy người này thì không thành vấn đề.
Mi tâm chợt lóe quang mang, Côn Ngô Ấn lập tức bay ra ngoài, những phù văn cổ xưa trên quang mạc liền tản ta bốn phía, để lộ ra một thông đạo.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, theo lối thông đạo xuất hiện tại bên ngoài quang mạc, Tiểu Bạch theo sát phía sau, Côn Ngô Ấn trở lại mi tâm Cổ Thần, quang mạc trở về hoàn hảo như lúc ban đầu.
Có Côn Ngô Ấn, Cổ Thần nắm chắc thế bất bại, nếu đánh không lại, liền có thể chui trở vào trong vòng quang mạc, ai cũng không làm gì được.
Cổ Thần vừa mới đi ra, Tàng Thiên Cơ liền hóa thành một đạo lưu quang vọt tới, hét lớn một tiếng:
- Ta ngăn trở công kích của hắn, hai người các ngươi xuất thủ giết hắn.
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, vọt lên không hề úy kỵ, bằng vào tu vi Cổ Thần, không thể giết được hắn.
Kim Sí Thiên Bằng và nữ tử áo đen thấy vậy, đều hóa thành nguyên hình.
Kim Sí Thiên Bằng hóa thành một con chim không lồ tới nghìn trượng, hai cánh rung lên, nghìn nghìn vạn vạn kim linh giống như mưa tên bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Nữ tử áo đen hóa thành hắc quan xà ba đầu lớn mấy trăm trượng, ba đầu đều há miệng phun ra hắc mang, ba đạo hắc mang chụm lại hóa thành khổ trăm trượng bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Hai mắt Cổ Thần lạnh lùng, tháp nhỏ trong tay biến mất, rồi đột nhiên, một tòa tháp cao nghìn trượng xuất hiện trên bầu trời, hạ xuống nhanh như lưu tính, "Oanh" một tiếng, đã đập Tàng Thiên Cơ xuống dưới mặt đất, biến mất không còn thấy đâu nữa.
Cửa tầng tháp thứ nhất mở ra, một đạo kim quang vạn trượng xuất hiện, trong kim quang có ẩn chứa pháp tắc hệ kim, nghìn vạn kim linh bị kim quang bắn trúng, tất cả đều hóa thành tro bụi, thế công của kim quang không giản, trực tiếp chiếu lên trên người Kim Sí Thiên Bằng.
Lĩnh ngộ pháp tắc, là thần thông của tu sĩ Độ Hư cảnh, Cổ Thần chỉ có tu vi Đoạt Xá hậu kỳ, tu vi không đủ, còn chưa thể lĩnh ngộ được pháp tắc.
Nhưng, tầng thứ nhất Như Ý Linh Lung bảo tháp là tầng kim tháp, có ẩn chứa pháp tắc hệ kim, mảnh kim quang này không phải xuất ra từ tay Cổ Thần mà là hiệu dụng công kích của tầng thứ nhất, ngay cả khi tu vi Cổ Thần chưa tới Độ Hư cảnh, kim quang phát ra từ tầng thứ nhất này vẫn ẩn chứa một tia pháp tắc hệ kim.
Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Trong ngũ hành, kim là chủ sát, pháp tắc hệ kim có lực công kích rất mạnh, lực phá hoại rất lớn.
Ngay cả tu sĩ hàng đầu như Nguyên Thần kỳ, Minh Khiếu kỳ, đối diện với pháp tắc hệ kim cũng không có lực chống lại.
Tu vi Cổ Thần còn thiếu, không thể phát huy toàn bộ uy lực của Như Ý Linh Lung bảo tháp, thế nhưng, chỉ cần một tia pháp tắc hệ kim này, cũng không phải Kim Sí Thiên Bằng và hắc quan xà ba đầu có thể chống lại được.
Kim Sí Thiên Bằng tuy là thần điều, vô số kim linh trên người so ra còn hơn pháp bảo thượng phẩm, nghìn vạn kim linh bắn ra, tựa như nghìn vạn pháp bảo thượng phẩm công kích, uy lực còn mạnh hơn gấp ba lần một kiện pháp bảo cực phẩm, có điều bị kim mang chiếu tới cũng hóa thành hư vô trong nháy mắt, hoàn toàn không có mảy may chút lực phản kháng.
Hắc quan xà ba đầu, tu vi tuy cao hơn Kim Sí Thiên Bằng một tầng, nhưng hắc mang do nàng phun ra cũng không mạnh hơn kim linh của Kim Sí Thiên Bằng là bao, đạo hắc mang có đường kính trăm trượng, dài gần nghìn trượng bị kim quang vạn trượng của tấng tháp thứ nhất chiếu tới, tựa như quang minh xua tan hắc ám, đồng dạng cũng hóa thành hư vô.
Kim quang lóng lánh trong nháy mắt phá tan sát chiêu của Kim Sí Thiên Bằng và hắc quan xà ba đầu, đồng thời, kim quang vạn trượng không chút suy giảm, tiếp tục chiếu lên trên thân hình hai người.
Kim quang chiếu tới, một tia pháp tắc hệ kim lập tức khởi xướng công kính có tính hủy diệt với cả hai.
Kim Sí Thiên Bằng rên lên một tiếng, hai cánh liên tục vẫy động, thân thể trong nháy mắt bắn ra ngoài xa nghìn trượng, thế nhưng nghìn vạn kim linh trên bầu trời đã bị kim quang biến thành hư vô. Tới khi Kim Sí Thiên Bằng xuất hiện trở lại ngoài nghìn trượng, kim linh toàn thân đã ít đi phân nửa, gần như biến thành một đầu thiên bằng trụi lông rồi.
Lúc này, Kim Sí Thiên Bằng đã chạy ra ngoài xa, nhưng tiếng kêu rên vẫn còn thấy vọng lại, hai cánh liên tục vẫy động, không ngừng bỏ chạy về phía xa, dọc theo đường đi, kim linh cũng dần rơi rụng, tới khi Kim Sí Thiên Bằng bỏ chạy được hơn vạn trượng, đã gần như trụi lông hoàn toàn.
Số kim linh này của hắn, chí ít cũng phải tới hơn hai mươi năm sau mới có thể mọc dài ra được, thế nên cũng không dám dừng lại mà tiếp tục vẫy động đôi cánh xơ xác mà bỏ chạy về phía xa, không dám quay đầu trở lại.
Kim Sí Thiên Bằng vốn là một đại yêu vương có tu vi Độ Hư cảnh, kết quả khi vừa thoát ra khỏi phong ấn, chỉ kém chút đã bị Cổ Thần chém tan trái tim thành hai nửa, bản thân sau đó thụ trọng thương, thực lực chỉ còn lại Nguyên Thần sơ kỳ.
Lúc này, vô tận kim linh khiến hắn kiêu ngạo cũng bị Cổ Thần dùng Như Ý Linh Lung bảo tháp phá đi tới bảy tám phần, chỉ còn lại được một chút lưa thưa như cỏ dại, không những thực lực suy giảm, mà bộ dáng lại càng xấu xí thảm hại.
Toàn thân hắc quan xà ba đầu được bao phủ bởi một tầng lân phiến màu đen phát sáng, kích thước lân phiến to cỡ chậu nước, dày bằng một nắm tay, cứng rắn vô cùng, so với kim linh toàn thân của Kim Sí Thiên Bằng phải mạnh hơn gấp chục lần.
Lúc trước bị chữ hoàng kim đập xuống mặt đất, phá vỡ một ngọn núi cao mấy trăm trượng, hắc quan xà ba đầu chỉ bị một chút thương nhẹ mà thôi, từ đó có thể thấy được tầng lân phiến này cứng rắn tới trình độ nào.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thế nhưng, đối diện với pháp tắc hệ kim mang tính hủy diệt, lân phiến màu đen của hắc quan xà ba đầu tựa hồ không có được bao nhiêu năng lực phòng ngự, kim quang chiếu tới, nhất thời liên tiếp phát ra những tiếng vỡ vụn, kim mang do tầng tháp thứ nhất phát ra, tựa hồ biến thành vô số những lưỡi dao sắc bén, chỉ trong nháy mắt đã lưu lại vô số vết thương trên người hắc quan xà ba đầu.
Máu tươi phun ra như suối khiến hắc quan xà ba đầu hoảng hốt, nàng thật không ngờ được, tiên bảo từ thời thái cổ như Như Ý Linh Lung bảo tháp lại có uy lực cường đại tới như vậy?
Mới chỉ mở cửa một tầng tháp đầu tiên, dĩ nhiên đã phóng ra lực công kích biến thái như vậy.
Trong lòng hắc quan xà ba đầu nhất thời sinh lòng hối hận, không nên nghe lời Tàng Thiên Cơ đi đối phó một gã tu sĩ nắm trong tay Như Ý Linh Lung bảo tháp, hiện tại Tàng Thiên Cơ nằm dưới bảo tháp, không rõ sống chết ra sao, Kim Sí Thiên Bằng đã vỗ cánh bỏ chạy ra xa vạn trượng, hắc quan xà ba đầu nhất thời xoay người, bỏ chạy về phía xa, nàng tự biết mình căn bản không phải đối thủ Cổ Thần và Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Tốc độ hắc quan xà ba đầu chậm hơn một chút so với Kim Sí Thiên Bằng, Cổ Thần vung tay lên, kim quang vạn trượng đột nhiên hóa thành ba lưỡi kim đao sắc bén, dài đến trăm trượng, chém tới hắc quan xà ba đầu.
Hắc quan xà ba đầu vừa mới chạy được bảy tám trăm trượng, kim quang chợt lóe rồi xẹt qua ba chiếc hắc quan trên đỉnh ba cái đầu, nhất thời tất cả đều bị chém rụng.
Nói thì chậm nhưng diễn biến khi đó lại rất nhanh, từ khi Cổ Thần phóng xuất ra Như Ý Linh Lung bảo tháp, đến khi kim quang phá hủy kim linh của Kim Sí Thiên Bằng, cắt bỏ hắc quan trên đỉnh đầu của hắc quan xà ba đầu, thời gian bất quá chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Hắc quan xà ba đầu liên tục uốn mình, bỏ chạy về phía xa, Cổ Thần vừa mở ra Thiểm Thiên Phong Dực định đuổi theo nhằm hạ sát thủ, nhưng luc này Như Ý Linh Lung bảo tháp bỗng nhiên chấn động mạnh mẽ, một góc bị nâng lên, một đạo thanh mang từ đó chui ra, chính là Tàng Thiên Cơ.
Quả nhiên, bên ngoài cơ thể Tàng Thiên Cơ có một chiếc cự đỉnh cổ xưa, Như Ý Linh Lung bảo tháp nặng trăm vạn cân nện mạnh xuống, nếu như không có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, Tàng Thiên Cơ đã sớm bị đập nát thành tương rồi.
Thái Hư tiên đỉnh, chính là tiên bảo do tiên tôn thái cổ "Thái" lưu lại, Như Ý Linh Lung bảo tháp là tiên bảo do Bảo Tháp Thiên Vương lưu lại, cả hai đều là vô thượng tiên bảo, tu vi Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ hiện tại không chênh lệch quá xa, tự nhiên không thể dùng Như Ý Linh Lung bảo tháp phá bỏ lớp phòng ngự của Thái Hư tiên đỉnh.
Huống chi, Cổ Thần càng không muốn thấy Thái Hư tiên đỉnh bị hủy, quyển hạ Chiến Địa Quyết còn trên Thái Hư tiên đỉnh, vô luận thế nào cũng phải cướp lấy Thái Hư tiên đỉnh nguyên vẹn khỏi tay Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ vừa chui ra, liền hóa thành một đạo tanh quang, nhanh chóng bỏ chạy về phía xa, Như Ý Linh Lung bảo tháp này quá lợi hại, giống như một tòa cự phong nghìn trượng, Tàng Thiên Cơ mới chỉ bị đập một cái, ngay cả có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, đầu óc cũng phải choáng váng, hai mắt đầu sao, cả người chấn động khó chịu.
Nhất thời, ánh mắt Cổ Thần liền chuyển sang trên người Tàng Thiên Cơ, tạm thời bỏ qua hắc quan xà ba đầu, cho nàng bỏ chạy.
Trong ba người này, người Cổ Thần hận nhất không ai khác ngoài Tàng Thiên Cơ, ban đầu Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh, Cổ Thần mặc dù có thể dùng tu vi áp chế, nhưng muốn đánh bại được đối phương lại vô cùng khó khăn, cái bạt tai lúc trước cũng là nhờ may mắn, nhân lúc Tàng Thiên Cơ không phòng bị mới thành công, muốn tặng hắn thêm một cái bạt tai nữa là chuyện càng khó khăn hơn.
Ngược lại, Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, không thể giết chết, thân thể Cổ Thần tuy mạnh, nhưng cũng chỉ là xương thịt bình thường, nếu muốn liều mạng người chết ta sống, Tàng Thiên Cơ nhiều lắm cũng chỉ bị thêm mấy cái bạt tai, thiệt hại cuối cùng vẫn là Cổ Thần.
Hiện tại lại khác, Cổ Thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, đã có thứ đủ đối phó với Thái Hư tiên đỉnh của Tàng Thiên Cơ.
Tuy rằng thái cổ thiên tôn "Thái" sáng lập ra một trong ba đại thánh địa, uy danh lừng lẫy, còn trên cả Bảo Tháp Thiên Vương, thế nhưng Thái Hư tiên đỉnh dù sao cũng chỉ được "Thái" dùng làm luyện đan và pháp bảo mà thôi, còn Như Ý Linh Lung bảo tháp lại chính là pháp bảo theo Bảo Tháp Thiên Vương chiến đấu cả đời, trấn áp qua vô số ma đầu cái thế, yêu kình cự nghiệt...
Thái Hư tiên đỉnh luyện luyện chế từ thần thiết vô thượng, có sức phòng ngự cường đại vô cùng, nhưng sức chiến đấu hiển nhiên không thể sánh bằng Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Cổ Thần mở Thiểm Thiên Phong Dực, lập tức đuổi theo Tàng Thiên Cơ, Như Ý Linh Lung bảo tháp cao nghìn trượng trong nháy mắt thu nhỏ lại, xuất hiện trong bàn tay Cổ Thần.
Thiểm Thiên Phong Dực dang rộng thành cỡ trăm trượng, vỗ mạnh, trong sát na, Cổ Thần liền xuất hiện ở ngoài nghìn trượng, chắn ngay phía trước Tàng Thiên Cơ, tay ném đi, Như Ý Linh Lung bảo tháp lại hóa thành cao nghìn trượng trong nháy mắt, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Tàng Thiên Cơ, giáng mạnh xuống.
Thái Hư tiên đỉnh chỉ có thể bảo vệ Tàng Thiên Cơ không bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đè chết, nhưng không cách nào ngăn cản Như Ý Linh Lung bảo tháp ép xuống.
Ầm...
Núi rung, đất động. Như Ý Linh Lung bảo tháp mạnh mẽ giáng xuống mặt đất, còn Tàng Thiên Cơ lại một lần nữa bị đè dưới đáy tháp.
Mặc dù được Thái Hư tiên đỉnh bảo hộ bên trong, nhưng lực va đập mạnh như vậy cũng khiến đầu óc Tàng Thiên Cơ phải choáng váng, vừa mở miệng hít mạnh một hơi, liền bị đất cát xung quanh chui đầy trong miệng.
Qua một lát, Tàng Thiên Cơ mới hồi phục tinh thần, phóng xuất pháp bảo, đánh về phía trước, mặt đất bị khoét ra một lỗ lớn, Tàng Thiên Cơ liền theo đó vọt ra ngoài.
Hiện tại Tàng Thiên Cơ nhìn Cổ Thần như thấy ôn thần, liếc mắt một cái cũng không dám, lập tức hóa thành thanh quang, bỏ chạy về phía xa.
Cổ Thần cười nhạt một tiếng, Thiểm Thiên Phong Dực lại vỗ mạnh, khi xuất hiện đã chắn ngay phía trước Tàng Thiên Cơ, không nói hai lời, bảo tháp nghìn trượng đã giáng xuống ngay trên đỉnh đầu đối phương.
Ầm...
Tàng Thiên Cơ lại bị đè xuống dưới đáy tháp.
...
...
Cứ liên tiếp nhiều lần như vậy, không lâu sau, Tàng Thiên Cơ đã bị Cổ Thần dùng Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp tới hơn mười lần, Tàng Thiên Cơ không còn nửa điểm uy phong của một vị thái tử Đại doanh, mặt đầy bùn đất, tựa như một tên khất cái, liên tiếp hơn mười lần bị Cổ Thần dùng Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp, đầu hắn quả thật đã sắp bị hôn mê bất tỉnh rồi.
Vừa mới bắt đầu, Tàng Thiên Cơ bị trấn áp xuống mặt đất, qua một lát liền đào ra một lỗ trên mặt đất rồi trốn thoát.
Qua nhiều lần bị Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp, thời gian Tàng Thiên Cơ thoát khốn dần kéo dài.
Sau hơn mười lần liên tục bị trấn áp, pháp lực trong người Tàng Thiên Cơ đang nhộn nhạo vô cùng, không thể một lần oanh kích là có thể đào thông ra ngoài mà phải chia ra thành nhiều lần, tốc độ phi độn sau đó cũng giảm đi nhiều.
Tới khi bị Cổ Thần trấn áp hơn ba mươi lần, lúc Tàng Thiên Cơ trốn ra khỏi đáy tháp, đã không còn phi độn bỏ chạy được nữa mà gần như là bay ra, thở hồng hộc như chó con sắp chết.
Lần thứ bốn mươi Cổ Thần tung Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp.
Ầm...
Tàng Thiên Cơ muốn tránh cũng không thể tránh, bị trấn áp dưới đáy tháp bốn mươi lần.
Có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, bị trấn áp nhiều như vậy, Tàng Thiên Cơ không chết, nhưng tinh thần lại chịu dằn vặt thì Thái Hư tiên đỉnh không sao ngăn được.
Mất sức chín trâu hai hổ, Tàng Thiên Cơ mới đánh ra được đường nối thông lên mặt đất, đầu vừa mới nhô lên đã bị một chân Cổ Thần đạp xuống, dẫm thẳng lên mặt Tàng Thiên Cơ.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Cổ Thần điều chỉnh lực rất tốt, không đến mức đạp bay đầu Tàng Thiên Cơ, chỉ dùng lực vừa đủ sao cho Thái Hư tiên đỉnh không tự động đi ra hộ thể, giúp hắn có thể ngóc đầu trở dậy.
Thái Hư tiên đỉnh cố nhiên không thể phá vỡ, lực phòng ngự mạnh tới mức, ngay cả Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng khó công phá.
Nhưng, hủy diệt một kiện vật phẩm sẽ khó hơn rất nhiều so với việc trấn áp nó.
Ví như, một khối đá, một người đập thế nào cũng không nát vụn, thế nhưng hắn có thể niết tảng đá trong tay, cũng có thể dẫm nó dưới chân.
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, lực phòng ngự cực mạnh, so với mai rùa của Quy lão tổng quản còn mạnh hơn trăm nghìn lần, chính là một tảng đá không thể đập vụn, Cổ Thần không thể gây thương tổn nó mảy may nhưng lại có thể dẫm nó dưới chân.
Trong lòng Tàng Thiên Cơ muốn khóc, hắn đường đường là thái tử Đại doanh Đế Đình, là Đế quân tương lai, trong nghìn năm trở lại chính là người có hi vọng nhất đột phá Mệnh Tuyền, tiến vào Độ Hư cảnh, là đệ nhất thiên tài của đại lục Cổ Hoang, luôn luôn tự cao tự ngạo, ngay cả Thánh Hoàng Thánh Đình cũng không đặt vào trong mắt, tự cho một ngày nào đó có thể siêu việt Thánh Hoàng.
Nhưng bên trong Côn Ngô Bí Cảnh này, hắn lại bị Cổ Thần, một tên đệ tử mới gia nhập Hư Thiên Tông chưa được bốn năm, đầu tiên là cho hắn một cái bạt tai, tới hiện tại còn dẫm chân lên mặt hắn...
Đời người, còn bi kịch nào lớn hơn?
- Tàng Thiên Cơ... Nhật nguyệt so với ngươi có phải kém sắc? Thánh Hoàng so với người có phải kém hùng? Bằng vào điểm tiền đồ này của ngươi, cũng dám tranh sáng với nhật nguyệt? Cũng dám tranh hùng với Thánh Hoàng? Lão tử bạt tai ngươi, dẫm nát mặt tiểu vương bát đản nhà ngươi...
Cổ Thần đạp chân lên mặt Tàng Thiên Cơ, trong lòng thư sướng, lên tiếng mắng chửi.
- Ta cũng muốn báo cừu, dẫm lên mặt hắn, dám hại ta hôn mê nửa năm, ta dẫm chết hắn...
Tiểu Bạch cũng hưng phấn chạy tới, đạp một chân xuống.
Bất quá Tiểu Bạch không có chú ý nặng nhẹ như Cổ Thần, chính là dốc sức dùng toàn lực, một cước này đạp xuống đủ tạo thành nguy cơ trí mạng với Tàng Thiên Cơ.
Đột nhiên, trên người Tàng Thiên Cơ chợt lóe quang mang, Thái Hư tiên đỉnh trong nháy mắt xuất hiện, che kín người Tàng Thiên Cơ, còn Cổ Thần và Tiểu Bạch bị lực phản chấn từ Thái Hư tiên đỉnh, đẩy lui ra xa hơn mười trượng, ngay cả Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng bị nhấc lên một góc, Tàng Thiên Cơ nhân cơ hội chui ra ngoài.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ tràn đầy lửa giận, tựa như núi lửa phun trào, trên mặt hắn, một trái một phải, vẫn còn nguyên hai vết đế giày lưu lại. Từ trước đến nay, hắn vẫn luôn quen thói cao ngạo, tự xưng là đệ nhất thiện hạ, hôm nay không những bị Cổ Thần bạt tai một cái, càng bị Cổ Thần và Tiểu Bạch dẫm chân lên mặt, chuyện này so với ăn phải một bạt tai còn muốn nhục nhã hơn trăm nghìn lần...
Tàng Thiên Cơ không nổi giận được sao?
Thái Hư tiên đỉnh không phải lúc nào cũng bảo hộ xung quanh người hắn, tựa hồ Tàng Thiên Cơ không thể tự chủ khống chế Thái Hư tiên đỉnh, chỉ tới khi gặp phải nguy cơ trí mạng, Thái Hư tiên đỉnh mới tự động xuất hiện, sau đó lại quay trở về trong người Tàng Thiên Cơ.
Một nghìn năm trước, Thánh đình đánh tới thánh địa Thái Hư Cung, ngày đó Trấn Đông Vương Tàng Khôn Huyền dẫn lĩnh vô số tu sĩ Tàng gia tham dự trận thánh chiến này, Thái Hư tiên đỉnh bị tu sĩ Tàng gia bí mật đoạt được, sau đó Tàng Khôn Huyền sáng lập Đế Đình, Thái Hư tiên đỉnh vẫn được Tàng gia lưu truyền cho tới nay.
Lúc Tàng Thiên Cơ chào đời, trời sinh dị tượng, tường vân đổi màu, trong phạm vi vạn dặm, cây cỏ triều bái.
Đế đình biết được, khẳng định tương lai Tàng Thiên Cơ phi phàm, tại lúc hắn chào đời, liền đưa Thái Hư tiên đỉnh đánh vào trong cơ thể, cho tiên đỉnh tương liên cùng với mệnh thần của hắn.
Từ nay về sau, trừ phi chư tử thượng cổ sống lại, bằng không toàn bộ đại lục Cổ Hoang, không một người nào có thể hại mạng Tàng Thiên Cơ, cho dù Thánh Hoàng tự mình xuất thủ cũng không thể được.
Tàng gia làm như vậy, là vì muốn Tàng Thiên Cơ lớn lên an bình, nếu sau này trưởng thành, Tàng Thiên Cơ có thể siêu việt Thánh Hoàng, vậy Tàng gia sẽ không còn bị Thánh Đình tiết chế, chẳng phải Tàng gia đã thành công sáng lập ra một Thánh Đình thứ hai?
Vì vậy, Tàng Thiên Cơ từ lúc sinh ra đã được bảo đảm an toàn tuyệt đối, hơn nữa thiên tư hắn tuyệt thế, người khác tu luyện trăm năm, không bằng hắn tu luyện mười năm, một cỗ ngạo khí duy ngã độc tôn đã sớm sản sinh trong lòng từ lúc còn nhỏ.
Hắn vẫn luôn cho rằng, Thánh hoàng so với hắn cũng phải lu mờ, có thể nghĩ được, trong lòng Tàng Thiên Cơ có bao nhiêu cuồng vọng.
Một người có thiên tư tuyệt thế, có tấm thân bất tử, lại có bối cảnh khổng lồ, muốn không cuồng vọng cũng khó...
Mọi nhân vật trong thiên hạ, dưới mắt Tàng Thiên Cơ, quả thực giống như con kiến hôi.
Cổ Thần trong mắt Tàng Thiên Cơ càng là con kiến hôi nhỏ bé...
Thế nhưng, Tàng Thiên Cơ lại bị con kiến hôi này, bạt tai một cái không nói, còn bị dẫm nát dưới chân.
Việc gì cũng có mặt lợi và mặt hại, Thái Hư tiên đỉnh được đưa vào người Tàng Thiên Cơ từ lúc hắn được sinh ra, tương liên với mệnh thần của hắn, tuy rằng giúp cho Tàng Thiên Cơ có được tấm thân bất tử, thế nhưng, trước khi tu vi Tàng Thiên Cơ đại thành hắn cũng không thể luyện hóa Thái Hư tiên đỉnh, cũng vì đó khiến hắn không thể khống chế Thái Hư tiên đỉnh theo ý mình, chỉ tại lúc tính mệnh bị uy hiếp, Thái Hư tiên đỉnh mới tự động lao ra phòng ngự.
Nếu Tàng gia chờ tu vi Tàng Thiên Cơ đại thành, lúc đó mới đưa Thái Hư tiên đỉnh cho hắn chậm rãi luyện hóa, cũng giống như Cổ Thần luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, vậy Tàng Thiên Cơ đã có thể tùy ý sử dụng Thái Hư tiên đỉnh rồi.
Hiện tại, Tàng Thiên Cơ không lập tức bỏ chạy, độn tốc của hắn không bằng Cổ Thần, có chạy cũng không thoát, nhất thời năm đạo hào quang phóng ra khỏi mi tâm, bắn về phía Cổ Thần và Tiểu Bạch.
Pháp bảo cực phẩm: Ngũ Linh Phân Thần Trùy.
Cổ Thần biết lợi hại, kéo Tiểu Bạch lui về phía sau, đồng thời Như Ý Linh Lung bảo tháp trong nháy mắt xuất hiện trên tay hắn, vừa ném đi, bảo tháp liền hóa thành nghìn trượng, cũng không phải hướng về phía Ngũ Linh Phân Thần Trùy mà trực tiếp ập về phía Tàng Thiên Cơ.
Ngũ Linh Phân Thần Trùy là do Tàng Thiên Cơ dùng thần thức khống chế, Tàng Thiên Cơ bị Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp, có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, nhưng vẫn bị chấn động tới đầu óc choáng váng, ảnh hưởng tới thần thưc, Ngũ Linh Phân Thần Trùy tự nhiên bị phá.
Linh Lung bảo tháp vừa xuất hiện tại không trung, năm đạo hào quang nhất thời trở lại mi tâm Tàng Thiên Cơ, chỉ thấy Tàng Thiên Cơ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, rơi xuống dưới mặt đất hình thành một hình đồ án quỷ dị, ngay khi bảo tháp nghìn trượng ập xuống, Tàng Thiên Cơ dẫm bước vào trong đồ án, thân thể nhất thời chui xuống dưới lòng đất, không còn thấy đâu nữa.
Ầm...
Bảo tháp nghìn trượng rơi xuống đất, tạo thành một trận chấn động.
Cổ Thần vung tay lên, Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa nhỏ, hạ xuống bàn tay, trong hố sâu kia cũng không thấy bóng dáng Tàng Thiên Cơ đâu, chỉ có một hình đồ án do máu tươi tạo thành, nhưng đã bị đập không còn nguyên hình.
Cổ Thần tới bên miệng hố, nói:
- Bí thuật ngũ hành?
Thần tức trong nháy mắt mở rộng ra trăm dặm nhưng vẫn không tìm được bóng dáng Tàng Thiên Cơ đâu.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc