Dịch giả : nhatchimai0000
Biên tập : Mỹ Nam Tử
Nguồn: bachngocsach.com
"Tiêu Như Kiếm, Hà Tư và An Hải đã chết rồi. Bị người ta giết." Giọng của Đàm Húc lạnh nhạt cứ như thể sự tình hoàn toàn không liên quan đến y vậy.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Bọn họ cứ như một lòng tính mưu kế một chuyện gì đó, chẳng lẽ có vấn đề gì sao?" Nhiếp Thần nhíu mày.
"Bọn hắn mưu đồ tìm một con bạch tuộc viễn cổ ở Hắc Hải phi tuyến." Nữ tu vừa thốt lên lời dung mạo xinh đẹp, thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng sương, nàng nổi danh là một mỹ nhân lạnh lùng băng giá ở Côn Luân tên là Chân Mộng Lăng. Các nam đệ tử ở Côn Luân rất ái mộ nàng, số lượng đếm không xuể. Nàng không chỉ có dung mạo xuất chúng, thiên phú cũng cực kỳ xuất sắc. Nàng chịu đựng tu luyện khắc khổ nên thực lực rất mạnh, điều này làm cho vô số nam đệ tử tử tự ti mặc cảm không ai dám tiến lên trước tỏ tình.
Hai hàng lông mày của Đàm Húc vẫn chưa hạ xuống đã thản nhiên bảo: "Bọn hắn chết ở trên tay người khác, hừ, học nghệ không tinh chết là phải nhưng lại làm mất mặt phái Côn Luân chúng ta!"
Nhiếp Thần hơi cau mày, hắn không thoải mái lắm với kiểu cách nói của Đàm Húc tuy nhiên hắn biết con người Đàm Húc.
Đàm Húc tính tình cổ quái mà khó gần, chúng đệ tử trong tông không ưa y lắm. Nhiếp Thần thì ngược lại, tướng mạo của hắn cũng không được coi là anh tuấn, nhưng tính cách không màng danh lợi, thực lực lại cao siêu. Trong cư xử thông thường với chúng đệ tử lại hoà nhã nên rất được mọi người yêu quý. Hơn nữa hắn có quan hệ rất tốt với Lâm Khiêm. Hiện tại thì Lâm Khiêm nắm quyền ở Côn Luân, địa vị của hắn cũng nước lên thì thuyền lên.
Hắn trầm ngâm nói: "Thực lực của Như Kiếm sư đệ không tệ, làm việc cũng cẩn thận, nếu phải động thủ chắc chắn đã có sự chuẩn bị tương đối tốt rồi. Thực lực của Hà Tư An Hải tuy bình thường nhưng so với bên ngoài cũng là một hảo thủ. Hà sư muội còn mang theo Sát kiếm trận của Hứa sư thúc nữa, An Hải có bách âm diệt hồn kiếm hoàn của ngũ sư thúc. Trừ phi đối phương cực kỳ mạnh mẽ thì làm sao có thể chết tất trong tay người khác?"
Hắn thấy hai người Chân Lăng Mộng và Đàm Húc hờ hững nghe mà không nói câu gì. Nhiệm vụ lần này của bọn hắn rất gian khổ, áp lực đối với mỗi người đều khá lớn.
Viễn Cổ di chỉ Thần Binh phôi thai, bọn hắn nguyện nhất định phải có. Tai mắt Côn Luân có khắp nơi Người ta mới phát hiện ra di chỉ thì Côn Luân đã nhận được tin tức. Sau đó Côn Luân bắt đầu vận dụng lực lượng, các loịa quẻ bói toàn để tìm kiếm manh mối.
Người khác vẫn còn chưa hiểu đồ vật bên trong di chỉ là cái gì thì Côn Luân đã tính toán được vật ở bên trong nhất định là phôi thai Thần Binh. Hiện giờ phát động tất cả những lực lượng cao cấp không ngừng thâm nhập, mạng lưới tình báo cũng phát động, hao tổn tâm cơ may ra có thể lấy được một kiện tín vật.
Ba người nhóm Nhiếp Thần là những đệ tử lớp kế cận kiệt xuất nhất, thiên phú của bọn hắn trước kia không tính là cường đại, nhưng sau này tu luyện Thần lực bộc lộ tài năng tiến bộ ngày càng cường đại.
Mới tu luyện thần lực vài năm, thế hệ trước toàn lực giúp đỡ, Côn Luân xuất hiện một đám đệ tử cường hãn thiên phú xuất sắc thần lực. Nhóm này đệ tử thiên phú đều hết sức xuất sắc. Vì muốn có một nhóm cao thủ này, Côn Luân tốn hao vô số. Bọn hắn cũng kiên nhẫn khắc khổ, không có cô phụ sự kỳ vọng của Côn Luân, nhanh chóng trưởng thành.
Nhóm đệ tử này bên trong phái Côn Luân được gọi là Côn Luân Tử.
Mỗi một vị Côn Luân Tử đều được hưởng độc quyền tại Côn Luân nội, bọn hắn hưởng thụ những đồ vật tốt nhất, đãi ngộ tốt nhất, bọn hắn trực tiếp ở dưới trướng Lâm Khiêm.
Thực lực mỗi một vị Côn Luân Tử đều thâm bất khả trắc.
Thiên phú xuất sắc và nguồn tài nguyên khổng lồ, hơn nữa ở Côn Luân kiên nhẫn nên thực lực tiến nhanh như gió, tạo ra một đám cường đại Côn Luân Tử như vậy. Bọn họ đại diện cho lớp đệ tử cường đại của thời đại mới, bọn họ là toàn bộ chiến lực mạnh nhất của Côn Luân, bọn hắn đối với Côn Luân trung thành bất nhị, bọn hắn tự biết gò mình khắc khổ, bọn hắn vô tình và lãnh khốc, bọn hắn luôn xuất hiện tại nơi nguy hiểm nhất, bọn hắn được sự sùng bái thần tượng của tất cả các đệ tử Côn Luân.
Từ khi Côn Luân Tử thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên mà phải phái ra ba vị Côn Luân Tử để thực hiện một nhiệm vụ, có thể thấy được Côn Luân rất khát khao phôi thai Thần Binh.
"Ta đi tu luyện đã." Đàm Húc vứt lại một câu rồi bỏ đi.
Chân Lăng Mộng cũng không nói một lời ly khai. Chỉ còn lại mỗi Nhiếp Thần ngồi đó, bất đắc dĩ cười khổ.
*
* *
"Phía trước chính là Liên Tôn Tự rồi." Mặt mũi Quản sự tràn đầy sắc vui mừng, có thể sống sót an toàn ra khỏi Hắc Hải phi tuyến thật sự là nhờ trời phù hộ mà.
Liên Tôn Tự tôn sùng hoa sen, dọc theo đường được ngắm các loại điêu khắc hoa sen tinh mỹ thanh nhã làm cho người yêu thích. Tuy nhiên, ngoại trừ Tông Như có tâm tình thưởng thức ra thì mọi người không ai có lòng dạ nào nhìn ngắm, vẻ mặt ai ai cũng đề cao cảnh giác nhìn chằm chằm vào xung quanh.
Bọn hắn đã phát giác được vài khí tức nguy hiểm thoáng qua.
Có thể làm cho bọn hắn cảm thấy nguy hiểm thì thực lực của đối phương không thấp chút nào.
Bất kỳ một thời đại nào mới mở ra thì luôn có lớp lớp thiên tài xuất hiện. Mạc Vân Hải tiến triển cực nhanh ngày đi ngàn dặm nên những người khác cũng không muốn bị rớt lại phía sau. Thực lực của mấy người ban nãy đến Vi Thắng cũng kiêng kị, điều này có thể thấy thực lực của bọn người kia cao đến cỡ nào.
Xem ra, phôi thai Thần Binh có sức hấp dẫn vượt quá chính mình tưởng tượng rồi.
Tả Mạc đứng ở mũi tàu, trong lòng nghiêm nghị, ánh mắt của hắn trông rất đanh đá, chua ngoa. Vừa rồi hắn thấy có cả Ma tộc cùng Yêu tộc, điều này làm hắn rất là kinh ngạc.
Tuy nhiên nghĩ cho kỹ thì cũng là đúng thôi, Thần Binh cụ trang đối với bất kỳ một thế lực nào cũng là một vũ khí hạng nặng chiến lược. Cho dù chỉ có một cơ hội nhỏ như đầu đinh cũng không ai chấp nhận chắp tay nhường nhịn.
Bỗng nhiên, một vị Thiền tu mặc áo bào trắng, tay áo có hình hoa sen bay tới trước mặt.
Toàn bộ mọi người trên thuyền đội lập tức đề phòng.
Đối phương dường như không chút đề phòng bọn hắn, trước thi lễ, sau đó nói: "Các vị là khách Mạc Vân Hải đến thăm, gia sư có lời mời."
Tả Mạc nheo mắt lại, hóa ra đối phương biết rõ lai lịch của bọn hắn!
Hắn không thừa nhận cũng không phủ nhận mà quan sát đối phương một hồi mới mở miệng bảo: "Đúng là Liên Tôn Tự?"
Đối phương cười cười: "Tại hạ Bạch Liên Tôn Giả người của Liên Tôn Tự."
Quản sự biến sắc, sắc mặt Lao Đức Quang cũng trắng bệch. Y cẩn thận đến gần Tả Mạc thì thầm: "Liên Tôn Tự có bốn Đại tôn giả, Thanh Hồng Bạch Hắc gọi là bốn vị Liên Tôn Giả. Địa vị của bọn họ rất cao, trong chùa chỉ đứng sau chưởng môn thôi".
Chẳng lẽ sư phụ của Bạch Liên Tôn Giả chính là chưởng môn của Liên Tôn Tự hay sao?
Lập tức Tả Mạc ý thức được hành tung của mình đã bại lộ, lúc này cũng không thèm che dấu nữa mà cười bảo: "Làm phiền phía trước dẫn đường."
Theo Bạch Liên Tôn Giả dẫn đường, bọn hắn đi tới một chỗ không để người chú ý.
Quả nhiên là Liên Tôn Tự chưởng môn!
Cửu Đại Thiền Môn là đối tượng mà Mạc Vân Hải cực kỳ coi trọng, Tả Mạc nhận ra được hết mấy vị chưởng môn Cửu Đại Thiền Môn.
Cặp mắt Tả Mạc nhìn một gã trẻ tuổi của Liên Tôn Tự ở gần đó, ánh mắt của hắn bỗng dưng ngưng tụ.
Dưỡng Nguyên Hạo!
Chiến Tướng đệ nhất Cửu Đại Thiền Môn Dưỡng Nguyên Hạo!
Sao hắn lại tới đây rồi?
Sắc mặt Tả Mạc bình tĩnh nhưng trong lòng như nổi sóng to gió lớn, hắn bỗng nhiên ý thức được, lần này gặp có lẽ sẽ là một bước ngoặt mới.
*
* *
Rầm rầm rầm!
Những tiếng nổ mạnh inh tai nhức óc liên tiếp nhau, từng luồng sáng lóe rực một góc trời, ánh sáng chiếu lên khuôn mặt lãnh khốc vô tình của Biệt Hàn.
Chiến bộ song phương xoắn lại với nhau chém giết.
Biệt Hàn thô bạo cho xung phong liều chết. Điều này vượt quá dự kiến của Hải Kim Vân và Thường Vũ Sinh dự kiến, hai người thật không ngờ quân số của Biệt Hàn không chiếm ưu thế mà vẫn dám xung phong xung trận.
Nhưng là hai người không phải là hạng người đơn giản nên có ứng đối rất nhanh.
Dùng xung trận đối với xung trận!
Chiến bộ của Hải Kim Vân như con sư tử phẫn nỗ gầm vang đón đầu Nghiệt bộ đang áp sát. Chiến bộ của Thường Vũ Sinh vẫn giữ khoảng phù hợp với chiến bộ của Hải Kim Vân. Chiến bộ của y như một con dao găm trốn trong bóng tối chờ đợi cơ hội đâm một nhát trí mạng!
Hai bên như luồng nước lũ ầm ầm đâm sầm vào nhau làm tóe lên vô số tia lửa chói mắt!
"Sát!" Hải Kim Vân xông lên đầu tiên, khuôn mặt kim sắc dữ tợn vặn vẹo, cả người y tỏa ra vầng sáng màu vàng chói chang như mặt trời làm cho không ai dám nhìn thẳng, toàn thân trở nên bắt mắt nhất trên chiến trường!
Y không chút sợ hãi, đại đao đen nhánh trong tay hoành ngang, ma kỵ gầm hí. Y trông thật giống như Chiến thần.
Đội Thiết vệ tinh nhuệ che chắn ở hai bên để tránh cho Hải Kim Vân bị sa vào chỗ loạn chiến. Hải Kim Vân nhìn không chớp mắt, ma kỵ nhảy lên phía trước, đại đao đen nhánh đột nhiên chói sáng một vòng kim quang rồi chém xuống!
Đao mang kim sắc dài chừng mười trượng với khí tức hủy thiên diệt địa. Một chiêu chém xuống ầm ầm với cái thế không thể chống cự!
Quang mang màu vàng lập loè phản chiếu trên từng chiến sĩ của Nghiệt bộ chợt sáng chợt tối. Bọn họ vẫn lãnh khốc như trước, dường như chiêu đao kinh thế hãi tục kia không làm họ động dung một mảy may.
Con người xám trắng không chứa sinh cơ, khuôn mặt đanh lại không chút biểu cảm cứ như thể họ đến từ một thế giới khác vậy.
Nhìn thấy đao mang sẽ phải chém vào người bọn họ, thần trang trên người chiến sĩ Nghiệt bộ đột nhiên sáng lên lốm đốm quang ngân, những quang ngân này dường như là phù trận. Khuôn mặt lạnh lùng của Nghiệt bộ hiện một tia thống khổ.
Bọn họ dường như cố gắng chịu đựng thống khổ. Cùng với sự thống khổ thì con người xám trắng không chút sinh cơ bỗng trở lên trong suốt sáng ngời giống như trẻ con.
Bọn họ cứ như thể lần đầu tiên được mở mắt nhìn thấy thế giới này.
Đón đỡ đao mang đáng sợ đó, năm mươi chiến sĩ Nghiệt bộ đột nhiên đồng thời phát đông. Vô số hào quang từ trên tay bọn họ bay lên, chỉ trong chốc lát tạo thành từng chùm sáng đan vào nhau tạo thành lưới
Boong boong loong coong!
Mỗi một luồng hào quang đánh với đao mang đều phát ra âm thanh làm tâm hồn người ta khiếp sợ. Thanh âm liên tiếp nổ vang làm người nghe tê dại cả đầu. Chiến sĩ của Nghiệt bộ không chút dao động, động tác bọn họ nhanh như thiểm điện, công kích không ngớt không dứt.
Hào quang như mưa rơi, chúng rơi vào đao mang như người đang rèn đao vậy.
Mỗi một hào quang đánh lên, đao mang run lên.
Trong chốc lát, hàng ngàn hào quang đánh trúng đao mang, dường như từng bó tơ nhện rậm rạp quấn quanh đao mang. Sau khi bị hàng ngàn hào quang đánh trúng, đao mang dài chùng mười trượng trông thật kinh nhân ầm ầm sụp đổ!
Nghiệt bộ quả nhiên danh bất hư truyền!
Hơn mười tên Nghiệt bộ thế mà cũng có thể trực tiếp ngăn được một chiêu sắc bén tinh mỹ của Hải Kim Vân! Trước khi thời đại Thần lực đến, Hải Kim Vân chỉ là một gã Ma tướng bình thường, nhưng sau khi tu luyện được Thần Lực thì hiện giờ y đã trở thành một Chiến tướng cường đại cấp Ma soái siêu việt cơ mà!
Đao mang bị hủy lại càng kích thích chiến ý của Hải Kim Vân, y ngửa mặt gầm lên một tiếng giận dữ, kim quang toàn thân càng tăng vọt.
Khí thế bỗng nhiên tăng vọt, Hải Kim Vân tựa như một hỏa cầu kim sắc hừng hực thiêu đốt, hào quang bắn ra bốn phía làm cho người ta không thể nhìn thẳng!
Nghe thấy chủ tướng gào thét giận dữ, đội ma binh ở xung quanh đều đồng thời rống lên một tiếng giận dữ. Bình thường bọn chúng ngang ngược thế nào? Chúng chưa từng bị áp chế đến mức như thế? Khí thế của chiến bộ đột nhiên lên cao, sĩ khí tăng mạnh!
Ầm!
Mấy ngàn tên Ma Binh giận dữ hét lên, trên người đột nhiên tỏa ra lửa giận kim sắc, hỏa diễm với đơn vị hàng ầm ầm thiêu đốt.
Toàn bộ Chiến bộ Ma tộc Chiến bộ giống như một chỉnh thể hỗ trợ, hô ứng lẫn nhau. Toàn bộ khí thế cứ như là nhất thể, không có chút nào sơ hở.
Kim quang như thể có sinh mạng tụ tập quanh Hải Kim Vân với tốc độ nhanh kinh người.
Kim quang toàn thân Hải Kim Vân tăng vọt mấy chục lần!
Như một mặt trời chói mắt rừng rực làm cho không người nào có thể nhìn thẳng!
Bên trong ánh sáng từng tiếng gầm giận dữ truyền ra vang vọng toàn bộ chiến trường.
Trên trăm đường đao mang kim sắc từ trong mặt trời tràn ra, mỗi một đao mang dài chừng vài dặm như mưa to gió lớn trùm tới Nghiệt bộ!
Biệt Hàn bỗng dưng mở to mắt.
Đã có 54 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Dịch giả : nhatchimai0000
Biên tập : Mỹ Nam Tử
Nguồn: bachngocsach.com
Chiến pháp của Ma tộc chính là tập trung tất cả sức mạnh của cả đội ngũ lên người Chiến tướng chỉ huy, rồi sau đó Chiến tướng sẽ phát động tấn công. Vì vậy chiến pháp của Ma tộc có yêu cầu cực cao đối với Chiến tướng chỉ huy, ngoại trừ việc nhanh nhạy trong chiến đấu và thường xuyên luyện tập hàng ngày ra, thì Chiến tướng cần phải có thực lực cá nhân mạnh mẽ, nếu không sẽ không chịu được lực lượng khủng bố của cả Chiến bộ truyền tới. Trước kia Hải Vân Kim cũng không có danh tiếng gì, nhưng từ khi hắn bắt đầu tu luyện Thần lực, thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, nhanh chóng trở thành một trong Tam đại Chiến tướng của Liên minh Ma Soái.
Đấu pháp của hắn cũng kế thừa những điểm đặc sắc trong chiến pháp Ma tộc. Nhờ có thân thể đã được trải qua rèn luyện của Thần lực, cho nên hắn có thể chịu được lực lượng truyền vào mạnh mẽ hơn, không những thế Thần lực còn giúp hắn dễ dàng điều khiển luồng sức mạnh của cả Chiến bộ truyền vào người hắn.
Ầm !
Toàn bộ lực lượng của Chiến bộ như bị thỏi nam châm hút lấy, ùa vào người hắn, rồi hóa thành vô số đao mang sáng rực.
Mỗi một đạo đao mang dài tới vài dặm, trông giống như một thanh lưỡi hái quét ngang qua toàn bộ chiến trường.
Cả chiến trường vang lên những tiếng gào thét thê lương.
Nếu một Chiến tướng bình thường phải đối diện với một kích này của Hải Vân Kim, thì ắt hẳn vị Chiến tướng đó sẽ vô cùng sợ hãi, tay chân bủn rủn mất hết ý chí chiến đấu.
Nhưng địch nhân trước mặt Hải Vân Kim lại là Biệt Hàn, kẻ nằm trong nhóm mười Chiến tướng xuất sắc nhất Tu Chân giới. Một kích này của Hải Vân Kim e rằng khó có thể làm hắn rung chuyển.
Đối diện với một kích như vậy Nghiệt Bộ chỉ lẳng lặng thay đổi vị trí, đột nhiên một số người biến mất không một tiếng động rồi sau đó lại xuất hiện ở vị trí khác.
Chỉ trong chớp mắt, Nghiệt Bộ đổi sang một trận hình khác
Lâm ! (DG: Lâm Phật - Như phật tổ giáng lâm)
Những thiền âm nhẹ nhàng vang lên trong không gian đầy tiếng gió rú và tiếng kêu gào thảm thiết, giữa những âm thanh hỗn loạn ấy, thiền âm vẫn sắc bén lạ thường, mỗi một tiếng vang lên như đánh sâu vào lòng người.
Những tên Ma tộc có thực lực hơi yếu, khi nghe được thiền âm này thân hình bỗng trở nên run rẩy, suýt chút nữa tâm trí bị thất thủ.
Nghiệt Bộ vốn xuất thân từ Huyền Không tự, đến tận bây giờ trên người bọn họ vẫn có dấu vết của Huyền Không tự.
Dưới lòng bàn chân những thành viên Nghiệt Bộ xuất hiện một vầng hào quang màu đỏ sậm trông như một đóa hoa đang nở rộ, vàng sáng màu đỏ đó không ngừng lưu chuyển, rồi bay thẳng lên bầu trời sau đó hợp lại với nhau thành một chiếc ấn lớn màu đỏ sậm.
Rầm rầm rầm!
Đao mang có uy thế kinh người đánh trúng lên chiếc ấn đỏ đang lơ lửng giữa không trung. Một tiếng nổ mạnh vang lên, từng luồng sóng âm từ vụ nổ cuồn cuộn như sóng biển tràn ra xung quanh bao phủ toàn bộ chiến trường.
Khi hào quang tan hết, chỉ thấy giữa không trung còn lại một chiếc đại ấn ảm đạm thi thoảng mới lóe lên chút ánh sáng, bề mặt đại ấn bị đao mang tàn phá tạo thành một vết đỏ, còn Nghiệt Bộ cũng bị chết đi mười thành viên, nhưng đao mang bay đầy trời cũng tiêu tán không còn lại gì.
Trên mặt Biệt Hàn vẫn không lộ ra chút tình cảm nào, khuôn mặt hắn vẫn cứng đờ và lạnh lùng như nham thạch, dường như trận đấu kịch liệt vừa diễn cũng không đủ tạo lên một gợn sóng nhỏ trong lòng hắn vậy.
Nhưng..., phòng thủ không phải là phong cách của Biệt Hàn.
Biệt Hàn có danh xưng là ‘Xâm lược như hỏa’, thì làm sao có chuyện hắn chỉ biết phòng thủ mà không tấn công?
Nghiệt Bộ lại lặng lẽ thay đổi trận hình một lần nữa, trận hình lúc trước của Nghiệt Bộ là 'Quỷ vương ấn trận', chỉ trong chớp mắt đã biến thành trận hình đột kích 'Vi Đà Phục Ma trận', đây là một trận hình có tính công kích rất mạnh.
Toàn thân Nghiệt Bộ phát ra những luồng ánh sáng màu hồng rực rỡ, con ngươi màu xám vẫn tĩnh lặng như nước không toát ra chút sinh cơ nào, đem đến cho người ta cảm giác hết sức quỷ dị và áp bức.
Vô số tia sáng màu đỏ nhỏ như sợi tóc, quấn quanh thân thể những thành viên Nghiệt Bộ, khiến thân hình bọn họ lơ lửng giữa không trung.
Còn dưới chân bọn họ hiện lên một đạo kinh văn màu đỏ.
Kinh văn dưới chân bọn họ không ngừng chuyển động tạo thành những tiếng như âm thanh tụng kinh văng vẳng bên tai, mấy nghìn đạo kinh văn cùng chuyển động tạo thành một luồng khí tức kinh khủng, từ từ ngưng tụ bên trên chiến trường.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi ba hơi thở, một thân hình khổng lồ hiện ra, thân ảnh này hiện ra từ giữa hư không, lúc đầu hình dáng vẫn còn nhạt càng về sau càng trở nên rõ nét.
Bầu trời trên chiến trường xuất hiện một thân ảnh cao ngạo và to lớn như ngọn núi, đó chính là pháp tướng của Vi Đà, trông không giận mà uy nghiêm, từng luồng khí tức khủng bố đến cực điểm lấy pháp thân làm trung tâm rồi tràn ra xung quanh như sóng triều.
Hai con mắt của Vi Đà phát ra hào quang kim sắc, đôi mắt không lộ vui buồn nhìn xuống Chiến bộ của Hải Kim Vân, sau đó đột nhiên Vi Đà vuơn cự chưởng đập xuống Hải Kim Vân.
Ầm !
Một tiếng nổ lớn như sóng triều giận giữ vang lên !
Từ vụ nổ sinh ra luồng khí kinh người, quét qua mọi người như một cơn lốc xoáy.
"Tới tốt lắm!" Hải Kim Vân gầm lên một tiếng như xuyên thấu trời xanh, trong tiếng gầm của hắn có thể thấy được chiến ý đang cuồn cuồn sôi trào, không có gì có thể làm hắn hưng phấn hơn việc đối đầu trực diện.
Thân thể lớn như ngọn núi của Vi Đà mang đến cho người ta cảm giác áp lực, toàn bộ Chiến bộ của Hải Kim Vân đều năm dưới chiếc bóng của Vi Đà. Nhưng Hải Kim Vân vẫn bình thản không chút sợ hãi, hắn chỉ đem đại đao đen nhánh để ngược trong tay, trong mắt sôi trào chiến ý, chân hắn đạp mạnh xuống đất, thân hình hắn lao về hướng cự chưởng trên trời như một mũi tên, rồi chém thanh đại đao về phía cự chưởng.
Trên thân đại đao xuất hiện một luồng kim quang chói mắt, rồi sau đó có vô số luồng kim quang tập trung lên thân đao, khiến thân đại đao như hiện ra một lớp dịch kim sắc đang không ngừng lưu chuyển, hào quang bắn ra bốn phía xung quanh.
Thần kỹ 'Phi Kim Trảm'.
Hắn điên cuồng trút Thần lực trong cơ thể vào đại đao trong tay, luồng lực lượng cuồng bạo của cả Chiến bộ truyền vào người hắn được Thần lực xoa dịu trở nên yên tĩnh hẳn.
Một ánh đao như xé rách bầu trời xuất hiện, rồi sáng rực lên.
Cự chưởng của Vi Đà lập tức bị đánh tan thành mảnh nhỏ, Vi Đà phẫn nộ gầm lên một tiếng, bàn tay còn lại liền chụp tới ánh đao.
Ngay lập tức cánh tay còn lại cũng cùng chung số phận với cánh tay trước, khi tiếp xúc với đại đao lập tức bị chém nát thành mảnh nhỏ.
Dư lực của ánh đao chém lên người Vi Đà, khiến thân hình Vi Đà cứng đờ rồi tan biến giữa hư không.
Chiến ý trong người Hải Kim Vân đã bốc lên đến cực điểm, không có gì làm hắn kích động bằng việc đối chiến và đánh tan sát chiêu của Biệt Hàn.
Biệt Hàn cũng chỉ như vậy mà thôi !
Một chút hoang mang và sợ hãi trong lòng hắn cũng tan biến theo một đao vừa rồi.
Nhưng đúng lúc này hắn phát giác ra một điều gì đó khiến sắc mặt hắn biến đổi.
Không biết từ lúc nào, xung quanh chiến bộ dưới chân hắn, xuất hiện một phù trận màu đỏ đang xoay tròn. Sau đó phù trận màu đỏ phát ra những luồng hào quang bao phủ toàn bộ binh lính Ma tộc, rồi nhanh chóng biến những binh lính đó thành những vũng máu.
‘Tử Dẫn Qua’.
Đây là một loại chiến trận hết sức kì lạ của thiền môn, chiến thuật này lấy bản thân làm vật dẫn rồi triệu hồi tử vong, ưu điểm của nó chính là phát động cực nhanh hơn nữa uy lực cũng kinh người. Chiến thuật này là một trong những chiến pháp mà Nghiệt Bộ hay dùng. Nhưng chiến pháp này khác với nguyên bản của Huyền Không tự, nguyên bản của chiến thuật này là dùng tính mạng của một hay nhiều chiến sĩ Nghiệt Bộ để làm vật dẫn để phát động trận pháp tử vong. Còn Biệt Hàn lại có suy nghĩ khác người, hắn triệu hồi ra Vi Đà Thiên Tôn, rồi dùng tính mạng của Vi Đà Thiên Tôn để phát động trận pháp.
Thực lực của Vi Đà Thiên Tôn rất mạnh mẽ, cho nên khi dùng tính mạng của nó để làm vật dẫn sẽ khiến cho uy lực của 'Tử Dẫn Qua' lớn kinh người.
Khi ‘Tử Dẫn Qua’ được phát động, chỉ trong nháy mắt hơn ba trăm binh sĩ Ma tộc bị hóa thành vũng máu, đến tiếng kêu trước khi chết cũng không kịp phát ra.
Hai mắt Hải Kim Vân đỏ rực lên, hắn không ngờ mình lại rơi vào bẫy của Biệt Hàn.
"Đi chết đi !"
Hắn gầm lên giận dữ, đại đao trong tay phi về hướng Biệt Hàn!
Phi Kim Trảm - Nộ Đào !
Ầm !
Đại đao như một cơn sóng dữ ầm ầm phi tới Biệt Hàn, phạm vi của chiêu đao này rất lớn, bao trùm toàn bộ không gian khiến người ta sinh ra cảm giác không thể tránh. Sắc mặt Biệt Hàn biến đổi, hắn cũng cảm giác được uy lực của chiêu đao này khủng bố đến cỡ nào.
Thế nhưng Biệt Hàn đâu phải kẻ sợ 'chiến' ?
Khuôn mặt hắn nhanh chóng phục hồi lại vẻ lạnh lùng vô cảm, thân hình hắn đột nhiên biến mất.
Lập tức đằng trước cơn sóng dữ kim sắc không còn bóng người nào.
Bách Quỷ Tuyến Ảnh Trận !
Nghiệt Bộ có thân phận khá đặc thù, trên người bọn họ đều có vô số cấm chế, những cấm chế này có đem đến cho bọn họ thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng đem đến cho họ thống khổ vô tận, không những thế những cấm chế này còn có tác dụng giam cầm hồn phách của bọn họ.
Những cấm chế này cũng không phải là bí pháp bất truyền của Huyền Không tự, mà đại đa số cấm chề đều là những bí quyết cực kì bí mật của thiền môn được Huyền Không tự âm thầm thu thập trong suốt mấy nghìn năm. 'Bách Quỷ Tuyến Ảnh Trận' là một trong số đó, trận pháp này làm cho Nghiệt Bộ có thể độn không (DG: phi độn trong không khí), khiến cho tốc độ phi hành của bọn họ hơn bình thường rất nhiều.
Khóe miệng Hải Kim Vân hiện lên nụ cười lãnh lẽo, tuy thủ đoạn của Biệt Hàn tầng tầng lớp lớp, nhưng trong mắt hắn những thủ đoạn này chỉ nói lên một điều, Biệt Hàn là một con hổ giấy mà thôi.
Một Chiến tướng chân chính, không cần phải dùng những thủ đoạn nhỏ!
Hắn dùng đại đao trong tay chém ngang một nhát, lập tức cơn sóng dữ kim sắc kia đột nhiên nổ tung, hóa thành mấy trăm đạo kim quang lao về hướng đội hình của Nghiệt Bộ.
Đội hình Nghiệt Bộ vừa độn không xong, chưa kịp có phản ứng gì đã bị mấy trăm đạo kim quang hoàn toàn thôn phệ.
Nhưng trên mặt Biệt Hàn vẫn không lộ ra chút tình cảm nào, dường như hắn không thèm để ý tới thương vong của Nghiệt Bộ.
Chiến đấu càng lúc càng trở nên khốc liệt, giống như một cuộc chiến chính diện công kích vậy, chênh lệch giữa hai bên càng lúc càng được kéo nhỏ. Đến lúc này Chiến tướng hai bên chỉ còn so kinh nghiệm chiến đấu và sự hiểu biết chiến pháp của mỗi vị Chiến tướng chỉ huy.
Với cấp bậc của trận chiến này, hai bên không được phép mắc một sai lầm dù nhỏ nhặt nhất, nếu mắc phải điều đó đồng nghĩa với toàn diệt.
Chiến tướng hai bên đều là người công mạnh thủ yếu, cho nên chiến đấu càng lúc càng trở nên khốc liệt, con số thương vong của hai bên không ngừng gia tăng.
*
* *
Thường Vũ Sinh chăm chú nhìn vào chiến trường, bất kì một chi tiết nhỏ nhặt nào cũng không thể thoát qua khỏi mắt hắn.
Hải Kim Vân là Chiến tướng có công kích mạnh nhất Liên minh Ma Soái, trận chiến chính diện công kích có thể giúp hắn phát huy đươc thực lực mạnh nhất. Vậy mà, không những Biệt Hàn có thể đối kháng cùng Hải Kim Vân mà còn chiếm thượng phong.
Tuy ưu thế của hắn cũng không rõ ràng, nhưng chính xác là hắn đang chiếm thế thượng phong. Việc xung trận là kĩ năng cơ bản của mỗi vị Chiến tướng, cho nên gần như chẳng có vị Chiến tướng nào có thể mắc sai lầm về chuyện này, vậy mà Biệt Hàn lại nắm giữ thế thượng phong, điều này cho thấy thực lực cơ bản của Biệt Hàn mạnh hơn Hải Kim Vân vài bậc.
Thế nhưng...
Ưu thế này cũng không lớn đến mức độ có thể lấy một địch hai. Vậy sao Biệt Hàn lại dẫn dắt tình thế đến cục diện như thế này? Có thể nói, cục diện trước mắt hoàn toàn do một tay Biệt Hàn tạo ra.
Vậy tình thế của Biệt Hàn sẽ ra sao ?
Thường Vũ Sinh cũng chỉ nghĩ ra được một giả thuyết đó chính là, Biệt Hàn tin rằng dù lấy một địch hai, hắn cũng dành được chiến thắng.
Chẳng lẽ Biệt Hàn còn có đòn sát thủ ẩn giấu nào khác?
Trong lòng Thường Vũ Sinh cũng cảm thấy nghi hoặc, hắn cũng không lập tức phát động tấn công bao vây Biệt Hàn, hai bên càng chiến đấu khốc liệt thì bên hắn càng có lợi. Chỉ cần hai bên chiến đấu càng khốc liệt thì thực lực của Biệt Hàn càng giảm, còn Hải Kim Vân lại không lo lắng việc thực lực giảm sút vì hắn có Thường Vũ Sinh đứng sau áp trận, còn Biệt Hàn lại không dám tiêu hao thực lực bởi vì hắn không có viện quân.
Chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra, càng lúc càng khốc liệt.
Thường Vũ Sinh cũng cảm thấy kính nể Biệt Hàn, Biệt Hàn không hổ danh là người có xuất thân Huyền Không tự, chiến pháp của hắn vô cùng tinh tế, các loại chiến trận hay phù trận đều được hắn vận dụng đến mức lô hỏa thuần thanh, thao tác chuyển đổi thế trận được hắn làm hết sức tự nhiên không chút dây dưa dài dòng. Hơn nữa trận pháp của hắn biến hóa rất đa dạng, khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng có kính nể cũng không thay đổi được sự thật hai bên đang là địch thủ, tình hình trước mắt làm cho Thường Vũ Sinh cảm thấy rất an tâm.
Tuy bên trong trận chiến của hai người, ưu thế của Biệt Hàn càng lúc càng lớn, nhưng Thường Vũ Sinh biết rằng chiến thắng đang cách bọn họ rất gần.
Chiến bộ của Hải Kim Vân chỉ còn lại một nửa quân số, nhưng năm phần thương vong ấy rất đáng giá, nó đã đánh đổi được một phần ba quân số của Biệt Hàn.
Nếu một chi chiến bộ bình thường bị tổn thất một phần ba quân số, thì chi chiến bộ đó cũng sắp sụp đổ.
Nhưng hai chi chiến bộ trước mắt vẫn đối chiến kịch liệt với nhau.
Hải Kim Vân cũng giết đỏ cả mắt, còn Biệt Hàn vẫn lạnh lùng vô cảm như trước.
Trong lòng Thường Vũ Sinh cũng thở dài, e rằng hôm nay sẽ có một Chiến tướng cường đại ngã xuống rồi.
Trong mắt hắn hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, thời điểm xuất kích đã tới rồi!
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Dịch giả : nhatchimai0000
Biên tập : Mỹ Nam Tử
Nguồn: bachngocsach.com
Tả Mạc gặp riêng Dưỡng Nguyên Hạo, không ai biết nội dung câu chuyện của hai người. Toàn bộ quá trình thảo luận chỉ có hai người Tả Mạc và Dưỡng Nguyên Hạo tham gia, ngay cả Chưởng Môn Liên Tôn tự cũng tránh mặt đi.
Trong lần mật hội này, Tả Mạc cũng có thu hoạch rất lớn. Đối với Mạc Vân Hải, Cửu Đại Thiền Môn chính là lá chắn chặn đường tiến của Côn Luân và Thiên Hoàn, còn Cửu Đại Thiền Môn lại cần có Mạc Vân Hải hỗ trợ sau lưng. Hai bên đều thu được những thứ mà mình cần, cho nên mọi việc diễn ra rất suôn sẻ.
Tả Mạc là lão đại của Mạc Vân Hải, còn Dưỡng Nguyên Hạo lại là đệ nhất Chiến tướng của Cửu Đại Thiền Môn, không những thế hắn còn là một nhân vật nắm trong tay thực quyền của Cửu Đại Thiền Môn, chính vì vậy hai người đều có thể đại diện cho thế lực của mình. Hơn nữa hai người đều có ánh mắt chiến lược rất khá, cho nên dễ dàng nhìn ra điểm mấu chốt của đối phương, điều này làm quá trình thảo luận diễn ra vô cùng thuận lợi.
Thông qua Dưỡng Nguyên Hạo, Tả Mạc mới biết được, quan hệ bên trong nhũng phái lớn của Cửu Đại Thiền Môn rất mật thiết, vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.
Chẳng hạn như Chưởng môn Liên Tôn tự là cô cô của Dưỡng Nguyên Hạo, vì vậy quan hệ của bọn họ có chút lộn xộn khiến cho Tả Mạc ngạc nhiên đến mức há hốc mồm. Thế nhưng nhờ có những việc như vậy mới giúp hắn buông bỏ được một số lo lắng trong lòng, chỉ cần năm đại môn phái không loạn lên thì cả Cửu Đại Thiền Môn sẽ không loạn, còn chuyện mấy môn phái bị những thế lực lớn khác thâm nhập vào rất sâu, Tả Mạc cũng tỏ ra lo lắng và phẫn nộ, còn Dưỡng Nguyên Hạo chỉ uyển chuyển gợi ý cho hắn, Mạc Vân Hải có thể lợi dụng một số thủ đoạn để lén lút thanh trừ.
Tả Mạc cũng nhanh chóng hiểu ra ý của hắn, Dưỡng Nguyên Hạo muốn nhờ hắn dọn dẹp những phiền toái mà Cửu Đại Thiền Môn đang gặp phải. Dù sao Dưỡng Nguyên Hạo cũng có một số điều cố kỵ cho nên không thể sử dụng hết thủ đoạn để thanh trừ.
Tả Mạc hiểu ý hắn nên nhanh chóng đồng ý, tuy việc này cũng có chút phiền toái nhưng nó cũng là một cơ hội rất tốt cho Mạc Vân Hải.
Nhưng điều làm Tả Mạc ngạc nhiên nhất chính là Dưỡng Nguyên Hạo chấp nhận hỗ trợ Tả Mạc tranh cướp phôi thai Thần Binh trong di tích viễn cổ lần này! Tả Mạc cũng không ngờ lại có một môn phái không thèm thuồng với Thần binh cụ trang.
Nhưng Tiểu Mạc Ca cũng là người thông minh, vì vậy cách nhìn của hắn với Dưỡng Nguyên Hạo cũng thay đổi hẳn, quả nhiên Dưỡng Nguyên Hạo là một nhân vật rất lợi hại.
Dưỡng Nguyên Hạo cũng biết rõ vị thế hiện nay của Cửu Đại Thiền Môn. Đối với Thần Binh cụ trang, Cửu Đại Thiền Môn cũng rất thèm muốn, nhưng không phải là đồ vật trọng yếu cần phải có. Nếu như Cửu Đại Thiền Môn gặp phải sự uy hiếp của cường giả đỉnh cấp như Côn Luân và Thiên Hoàn, lúc đó Mạc Vân Hải chắc chắn sẽ không ngồi nhìn, nếu không thì môi hở răng lạnh mà thôi.
Còn vị trí của Cửu Đại Thiền Môn đã quyết định chiến thuật mà bọn họ sẽ dùng, đó là tổ chức những trận chiến có quy mô nhỏ để ăn mòn lực lượng địch nhân, cố gắng tránh những trận chiến lớn. Chính vì vậy tác dụng của Thần Binh cụ trang trong chiến thuật này không lớn, ngược lại nếu thay bằng một nhóm Thần trang, thì có thể nâng cao tổng thể thực lực của các Chiến bộ.
Quả nhiên, sau đó Dưỡng Nguyên Hạo tỏ ý muốn dùng sự ủng hộ của mình để đổi lấy một nhóm Mạc Vân Thần trang.
Tả Mạc không chút do dự lập tức đáp ứng, Mạc Vân Hải khác với Cửu Đại Thiền Môn, những Chiến bộ của Mạc Vân Hải đã hoàn tất việc chuyển đổi sang dùng Thần trang, đối với bọn họ Thần Binh cụ trang có tính chiến lược hơn hẳn, cho nên họ rất thèm muốn nó. Đối với kẻ giàu có chảy mỡ như Mạc Vân Hải thì một thì nhóm Thần trang cũng không phải vấn đề gì quá lớn.
Hai bên bàn bạc với nhau vô cùng thuận lợi, Dưỡng Nguyên Hạo là một người rất có sức thuyết phục.
Tả Mạc thấy rằng, Dưỡng Nguyên Hạo có chỗ đứng rất vững chắc trong Cửu Đại Thiền Môn vượt hơn cả sự tưởng tượng của hắn.
Dưỡng Nguyên Hạo cũng nhắc nhở hắn, trong đợt tranh đoạt di chỉ lần này có rất nhiều cao thủ tham gia, gần như tập trung toàn bộ cao thủ của cả thiên hạ. Nhất là những cao thủ của Yêu Tộc và Ma tộc, từ khi thời đại Thần lực bắt đầu, Ma tộc và Yêu tộc đồng thời xuất hiện một nhóm cường giả có thực lực siêu phàm. Những cường giả này không có thanh danh vang dội như những cường giả đỉnh cấp của Côn Luân và Thiên Hoàn, nhóm người bọn họ tựa như bỗng dưng hiện ra vậy.
Bất kể một bộ Thần Binh cụ trang như thế nào, đều có sức hấp dẫn trí mạng với những cường giả đỉnh cấp hay những thế lực có dã tâm.
Tả Mạc nghiêm túc gật đầu, hắn chợt phát hiện ra, hành trình tiến vào di chỉ lần này cũng không dễ dàng như tưởng tượng của hắn.
Tả Mạc có Liên Tôn Tự là địa đầu xà tại địa phương dẫn đường, cho nên hành tung của hắn được che dấu rất tốt, chưa kể Liên Tôn tự có hệ thống tin tức rất đáng tin cậy. Đám người Tả Mạc không bị người nào phát hiện, âm thầm đi tới biên giới của di chỉ Viễn Cổ.
Tuy thời gian mở cửa di chỉ đã sắp tới gần, nhưng xung quanh cũng chỉ có lác đác vài bóng người đang thăm dò địa hình hay tìm kiếm manh mối mà thôi.
"Cũng không có nhiều người lắm" Tả Mạc cảm thấy cao hứng, những việc như thế này thì càng ít người càng tốt, càng ít người cạnh tranh thì chiến đấu càng đỡ khốc liệt hơn.
Gã Bạch Liên Tôn Giả nhỏ thó lườm sang phía Tả Mạc rồi thản nhiên nói: "Lúc đầu có rất nhiều người tới đây, đông người cho nên xích mich cũng nhiều, vì thế dẫn đến chiến đấu sống mái với nhau, lại thêm một số tên ở một bên đục nước béo cò hay giết người đoạt bảo. Chỉ trong vòng một đêm đã có hơn ba trăm người chết, vì thế hiện tại mới ít người như vậy!"
Khuôn mặt đang tươi cười của Tả Mạc cứng đờ lại, sắc mặt của mọi người cũng biến đổi hẳn, một đêm chết hơn ba trăm người, chỉ mấy chữ này thôi cũng đủ để người ta tưởng tượng được sự khốc liệt và hỗn loạn của buổi tối hôm đó.
"Các người mặc kệ mọi chuyện xảy ra sao?" Lao Đức Quang cũng không nhịn được mà hỏi lại, nói gì thì nói, đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy, dù sao Lao Đức Quang cũng là thần thâu, cho nên con đường của hắn cũng khác với mọi người, vì vậy có một số tin tức hắn còn linh thông hơn cả Liên Tôn tự.
"Phải quản như thế nào?" Trên mặt Bạch Liên Tôn Giả cũng hiện ra nụ cười bất đắc dĩ, rồi thản nhiên nói: "Nếu hôm đó những cao thủ Thần lực này mà hợp với nhau, chắc cũng đủ để diệt cả phái ta rồi".
Lao Đức Quang cũng cảm thấy tức cười.
Còn Tả Mạc lại chẳng thấy việc này tức cười chút nào, hắn chỉ cảm thấy may mắn, di chỉ này không nằm trong Mạc Vân Hải, nếu không thì chưa lấy được bảo bối vào tay đã có một đống tai họa ngầm bên trong rồi.
Mặc dù Mạc Vân Hải có không ít những cường giả đỉnh cấp, nhưng nếu phải đối mặt với những cao thủ Thần lực của cả thiên hạ, thì vài vị đó cũng chẳng có nghĩa lí gì, những tên điên này một khi lên cơn thì ai có thể cản nổi cơ chứ.
"Hừ ! Ai dám chặn đường phát tài của ta ! Thì kẻ đó phải chết!" Tiểu Mạc Ca hung hăng phun ra một câu.
Bạch Liên Tôn Giả mỉm cười, hắn đưa cho Tả Mạc một khối ngọc giản: "Đây là bản đồ địa hình bên trong mà chúng ta dò xét được. Vốn cái này để chuẩn bị cho chúng ta trong cuộc hành trình này, nhưng nay phải tặng cho các vị rồi".
Nhưng đúng lúc này, Vi Thắng quay đầu lại.
*
* *
"Tốt nhất ngươi không nên phản kháng, ta cũng không ngại tiễn ngươi lên tây thiên thỉnh kinh đâu" Trong bóng tối phát ra một âm thanh âm u lạnh lẽo, giọng nói ấy thoang thoảng, không tìm ra phương hướng phát âm.
Thích khách !
Chỉ có những thích khách hành tẩu trong bóng tối mới khiến người ta có cảm giác như vậy. Hơn nữa kinh nghiệm hành tẩu của hắc ám trong mấy năm trước cũng giúp hắn phần nào đoán ra cấp bậc của vị thích khách hắc ám kia.
Nhưng khuôn mặt của Nghiêm thúc vẫn như thường, toàn thân hắn lặng im không nhúc nhích giống như một bức tượng điêu khắc, đôi mắt hắn vẫn bình tĩnh như trước, dường như hắn không cảm giác được nguy hiểm đang rình rập sau lưng.
"Các người không cần phải làm như vậy, tiểu thư cũng không từ chối đề nghị của các ngươi" Giọng nói của Nghiêm thúc không hề có một chút run rẩy nào, dường như hắn đang nói đến một chuyện hết sức bình thường vậy.
“Thời gian của chúng ta rất quý giá” Từ một hướng khác trong bóng tối truyền tới một thanh âm khác, âm thành này nhẹ nhàng thấm vào lòng người, khiến người ta có cảm giác như đang ôn lại chuyện cũ cùng bằng hữu vậy.
Nghiêm thúc lại nheo nheo con mắt, nhưng hắn vẫn trấn tĩnh như thường rồi nói: "Chúng ta cần phải có thời gian để suy nghĩ về chuyện này, các người cũng biết, đây là một việc rất quan trọng".
"Thật ra ta cũng không ngại bắt cóc nàng đâu" Trong bóng tối truyền đến âm thanh nhẹ nhàng, giọng nói như đang trêu đùa với bằng hữu vậy: "Hoặc chúng ta cũng có thể đem nàng lên trên giường của cháu trai Y trưởng lão được đấy".
Trong lòng Nghiêm thúc thoáng trầm xuống.
"Nhưng chúng ta không làm như vậy, bởi vì nàng là một trong những ứng cử viên xuất sắc được đề cử" Thanh âm trong bóng tối vẫn hân hoan như cũ: "Nhưng mà người biết đấy, mục đích của chúng ta cũng chẳng phải chỉ có một mình nàng. Mặc dù nàng cũng xuất sắc, nhưng không phải là không thể thay thế".
Nghiêm thúc trầm mặc, trong lòng hắn cũng biết rõ, e rằng đây là cơ hội cuối cùng rồi: "Các ngươi muốn gì?"
"Câu hỏi này rất đúng lúc. Đừng có bảo rằng ta làm khó ngươi đấy, tất cả mọi người đều vì miếng ăn thôi, cần gì phải làm khó nhau như vậy? Chúng ta chỉ cần tài năng của nàng, cũng chẳng cần thân thể nàng, lại có thể bảo hộ gia tộc của nàng nữa, ngươi thấy đấy, chúng ta đã tỏ ra thành ý thế cơ mà, ngoại trừ ta ra chắc chẳng có ai đưa ra cái giá thế đâu" Từ trong bóng tối truyền ra tiếng cười hì hì rồi bổ xung: "Điều kiện tốt như vậy, không lẽ lại bị cự tuyệt".
Nghiêm thúc cũng là người sống trên đầu dao mũi kiếm, qua những lời vừa nói hắn cũng thấy được quyết tâm cùng thực lực của đối phương, có thể nói thực lực giữa hai bên không cùng chung cấp bậc.
Hắn trầm mặc trong chốc lát rồi nói: "Ta sẽ khuyên nhủ tiểu thư".
"Vậy phải cảm ơn ngươi rồi" Trong bóng tối vọng ra câu nói có vẻ ôn hòa và tha thiết, nhưng mỗi câu hắn nói đều toát lên vẻ vô tình tàn khốc: "Lão đại từng nói với ta một câu, mặc dù khi ta nói ra có thể các người sẽ cảm thấy không thoải mái cho lắm, nhưng vì sự hợp tác tốt đẹp giữa chúng ta, nên ta quyết định thẳng thắn nói ra vẫn hơn".
"Nói những gì ?" Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng Nghiêm thúc, hắn cảm thấy một luồng sát khi đang không ngừng dâng lên như đâm vào xương cốt hắn, thậm chí khiên hắn có cảm giác đối phương sắp ra tay diệt sát mình vậy.
"Cừu non không có tư cách cò kè mặc cả với chó sói".
Thanh âm này cứ lượn lờ văng vẳng bên tai Nghiêm thúc.
Khi sát cơ đang đè nặng trên vai Nghiêm thúc biến mất, thân hình của hắn vẫn không nhúc nhích, cứ đứng yên như pho tượng đá được điêu khắc. Thật lâu sau hắn mới nhúc nhích tay chân, lúc đó toàn thân hắn đã ướt sẫm mồ hôi.
Nhưng sắc mặt hắn lúc này cũng xám lại, câu nói cuối cùng của đối phương giống như một chiếc búa tạ đánh thẳng vào chỗ hiểm của hắn.
Nhưng đột nhiên từ trong bóng tối truyền tới những âm thanh “ô ô...”
Sắc mặt Nghiêm thúc cũng tái hẳn thân hình hắn nhanh như điện phi vào trong bóng tối.
Ở trong bóng tối là Thương Lăng Tuyết đang bị trói hết tay chân, trên miệng còn bị nhét giẻ, khuôn mặt tái nhợt.
*
* *
"Ta không thích làm như vậy" Nam Nguyệt bình tĩnh nói, ánh mắt những người bên cạnh nàng cũng tràn ngập địch ý và vẻ bất thiện. Bọn hắn cảm thấy, những thủ đoạn khốc liệt mà Vưu Cầm Liệt dùng để đối phó với cô bé mười bảy tuổi, thật sự quá tàn khốc rồi.
Vưu Cầm Liệt lườm nàng một cái rồi nói: "Chỉ cần có kết quả là được rồi".
"Ngươi có nhân tính hay không đó! Trong lòng ngươi còn chút lương tri nào không! Ngươi đúng là một tên Ma quỷ, là một tên hỗn đản!" Bỗng nhiên Nam Nguyệt hướng về phía Vưu Cầm Liệt gào thét phẫn nộ, tay nàng thò ra tóm lấy cổ Vưu Cầm Liệt, hai mắt như bốc hỏa.
Trông bộ dạng của nàng chỉ hận sao không bóp chết được Vưu Cầm Liệt ngay thôi.
“Vèo...”
Không ai nhìn thấy bất kì một động tác nào, Vưu Cầm Liệt như biến thành một hư ảnh, sau đó hai người liền đổi vị trí, biến thành tình huống ngược lại Vưu Cầm Liệt đang bóp lấy cổ của Nam Nguyệt.
Đám người Chanh Phát yêu đồng thời đứng dậy.
"Ai dám cử động, ta sẽ bóp chết nàng" Thanh âm tàn khốc và lãnh huyết của Vưu Cầm Liệt vang vọng khắp sảnh.
Thân hình đám người Chanh Phát yêu cứng đờ, bọn hắn cũng cảm thấy đối phương thực sự tức giận rồi, nếu bọn họ dám động đậy e rằng hắn sẽ lập tức giết chết Nam Nguyệt.
Khuôn mặt không chút tình cảm nào của Vưu Cầm Liệt ngó lướt qua mọi người.
Đã có 51 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Dịch giả : nhatchimai0000
Biên tập : Mỹ Nam Tử
Nguồn: bachngocsach.com
Chiến bộ của Thường Vũ Sinh, giống như một chiếc chuỷ thủ sắc bén. Chúng vạch một nét thẳng tắp trên bầu trời, khả năng nắm bắt đại cục vô cùng xuất sắc của Thường Vũ Sinh đã được y phát huy hết sức triệt để nhuần nhuyễn, góc độ cắt vào của y rất khéo léo. Chúng nhanh chóng khoét trên mình Nghiệt Bộ của Biệt Hàn một vết thương lớn. Một Nghiệt Bộ mệt mỏi vì giằng co sao có thể chống lại Chiến bộ hoàn hảo không chút mệt mỏi của Thường Vũ Sinh.
Phong cách chiến đấu của Thường Vũ Sinh là không dũng mãnh và đột phá vào chỗ hiểm như Hải Vân Kim, nhưng đấu pháp của y rất tinh tế, y là một chiến tưóng có khả năng sử dụng nhuần nhuyễn các loại đấu pháp,điều này rất hiếm thấy trong Ma tộc.
Chiến bộ mà y thống lĩnh vẫn nhàn nhã như đang đi dạo trong sân vắng vậy .Sức mạnh của toàn bộ chiến bộ dồn lên nguời y, nhưng chiêu y xuất ra không phải là những chiêu thức có thanh thế lớn và khủng bố như người khác, chiêu y xuất ra thoạt nhìn rất mảnh mai và yếu đuối, nhưng những chiêu mảnh mai và yếu ớt ấy lại có một đặc điểm vô cùng đáng sợ, đó chính là số lượng đông đúc và rậm rạp, hơn nữa còn liên tục không ngừng.
Chiêu thức như vậy khiến nguời ta đau đầu hơn cả việc đối diện quyết chiến với Hải Vân Kim.
Thường Vũ Sinh có tầm nhìn chiến luợc rất xuất sắc lại giỏi về bố cục cho nên y nhanh chóng nhìn ra điểm yếu của Biệt Hàn. Chiến bộ do y thông lĩnh giống như đàn kiến, không ngừng gặm dần đối phương, nếu đối phương chỉ hơi chút sơ ý hay chủ quan thì sẽ bị y gặm sach từ lúc nào không biết.
Nhưng Biệt Hàn cũng không phải hạng người dễ đối phó, tuy Thường Vũ Sinh tham chiến làm ưu thế của hắn giảm mạnh, nhưng hắn cũng đưa ra chiến thuật đối phó hợp lí.
Đột nhiên đội hình của Nghiệt Bộ thay đổi hết sức quỷ dị và khó lưòng, tiết tấu đội hình biến đổi rất nhanh làm nguời ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc, lập tức Thường Vũ Sinh cảm thấy có một áp lực cường đại đang đè lên người y.
Quả nhiên không hổ danh là Biệt Hàn!
Trong lòng Thường Vũ Sinh cũng cảm thấy kinh hoàng, tuy y không phải là một chiến tưóng mới buớc chân ra chiến trưòng nhưng đây là lần đầu tiên có người tạo cho y một áp lực mạnh tới như vậy. Làm Thường Vũ Sinh càng kinh ngạc và thán phục chính là: Biệt Hàn vẫn lấy một địch hai.
Trong tình trạng như này mà vẫn có thể khiến y cảm thấy áp lực lớn như thế, điều này đủ nói lên trình độ khống chế trận chiến của Biệt Hàn cường đại đến mức nào.
Chiến ý trong lòng Thường Vũ Sinh không ngừng dâng lên, có thể đuợc giao thủ với chiến tướng cường đại như vậy là vinh quang cỡ nào a.
Ánh mắt y càng quyết tâm thì tốc độ của y càng nhanh, y có cảm giác lúc này mới là lúc mình mạnh nhất, toàn bộ diễn biến trên chiến trưòng dù là nhỏ nhất đều không thoát khỏi tầm mắt y. Tiết tấu công kích trong tay y đột ngột tăng mạnh, công kích lúc truớc như dội boom thì lúc này công kích của y như một dòng nước lũ tràn ra từ tay y.
Công kích của y được toàn chiến bộ gánh đỡ cho lên Thường Vũ Sinh không hề cảm thấy chút mệt mỏi nào.
Thỉnh thoảng Hải Kim Vân lại hét lên tiếng rống rung trời, lúc này y đã giết tới đỏ mắt rồi, ngay cả tàn dư của Chiến bộ cũng giết đến đỏ mắt ,ai nấy đều hung hãn không sợ chết ,toàn bộ đều lâm vào trạng thái điên cuồng.
Sau khi hai đại chiến tưóng đối phương liên thủ, áp lực đè lên Biệt Hàn gia tăng mãnh liệt.
Khuôn mặt của Biệt Hàn vẫn nghiêm nghị và lạnh lùng giống như đuợc điêu khắc từ nham thạch,dưòng như hắn không nhận thấy áp lực và tiết tấu chiến đấu đang càng lúc càng tăng
Quân số Nghiệt Bộ chỉ còn hai phần ba, nhưng dưói sự chỉ huy của hắn, mọi người vẫn gồn mình chịu đựng sự tấn công điên cuồng của hai chi chiến bộ kia.
Tình hình chiến đấu trở lên thảm khốc chưa từng có.
Hai bên đang tranh giành quyền khống chế tiết tấu chiến đấu.
Tuy tiết tấu chiến đấu là một vật hư vô không nhìn thấy, nhưng hai bên đều biết rõ rằng, ai khống chế được tiết tấu chiến đấu thì người đó sẽ dành được thắng lợi cuối cùng.
Tiết tấu chiến đấu của hai bên không ngừng tăng nhanh, trên bầu trời xuất hiện vô số loại quang mang đang đan xen vào nhau như mưa.
Những trinh sát đang ẩn mình xem trận chiến đấu truớc mắt đều sợ đến ngây người. Tự nhiên ai cũng nín thở, trên tay không ngừng kết những pháp quyết loại ảo trận để ghi chép màn chiến đấu truớc mắt, rồi sau đó sẽ truyền tới mọi ngóc ngách trên thế giới.
Cuộc đối đầu mạnh mẽ này là cuộc chiến mở màn sau mấy năm chung sống hoà bình. Vì vậy mới thu hút đuợc nhiều ánh mắt như vậy. Khi hai bên mới bắt đầu khai chiến, các phương thế lực đã phái những trinh sát có thực lực cao siêu thâm nhập vào vùng này để có thể có cái nhìn trực quan và lí giải sâu hơn về trận chiến này.
Hai bên đều phái ra số lượng binh lính có giới hạn cho lên chỉ có thể phong tỏa không cho các chiến bộ khác tham gia, mà không đủ nguời để kiểm soát và ngăn cản những trinh sát có thực lực cao thâm. Vì thế khi cục diện của chiến tranh càng ngày càng rõ, thì địa điểm quyết chiến cũng bị lộ ra. Chiêu Sơn giới gần như đã trở thành nơi tụ tập thăm dò của những trinh sát trong toàn thiên hạ. Những trinh sát viên có thực lực xuất sắc đều ẩn núp ở nơi bí mật gần đó, rồi đem quá trình chiến đấu biến thành thận ảnh chép vào trong ảo trận, cuối cùng sẽ dùng các loại pháp quyết có tác dụng như thiên lí thuỷ kính để truyền về hậu phương.
Vì vậy có vô số ánh mắt đang tập trung vào trận chiến quan trọng này.
Chiến đấu đã tiến vào giai đoạn vô cùng khốc liệt. Mọi người đều nín thở theo dõi. Tiết tấu chiến đấu của hai bên đã buớc vào trạng thái nhanh kinh người. Sắc mặt các Chiến tướng đang quan chiến đều ngưng trọng, không ai nói câu gì mà chỉ chăm chú xem hình ảnh trận đấu.
"Cục diện này không có lợi cho Biệt Hàn" Tiết Đông trầm giọng nói, nhưng Biệt Hàn có thể chống cự đến mức như này cũng khiến gã giật mình
Mạc Vân Hải chính là mối họa lớn của Côn Luân, hai bên là địch nhân sinh tử. Cho nên Côn Luân rất quan tâm đến trận chiến này. Nhưng trận chiến trước mắt cũng làm Tiết Đông cảm thấy kinh ngạc. Thực lực của Thường Vũ Sinh và Hải Kim Vân vượt qua dự đoán của gã.
Bỗng nhiên Tiết Đông quay đầu lại, rồi ra lệnh cho thuộc hạ:"Phái người điều tra Hải Kim Vân và Thường Vũ Sinh, chú ý đến Thường Vũ Sinh".
Trong mắt gã thì Thường Vũ Sinh có lực uy hiếp hơn Hải Kim Vân. Hơn nữa y cũng có tiềm lực hơn hẳn. Thường Vũ Sinh có cái nhìn đại cục hết sức xuất sắc, hơn nữa tầm nhìn chiến luợc của y cũng rất tinh tế, cho nên tiềm lực phát triển của y lớn hơn Hải Kim Vân rất nhiều.
Ánh mắt của Lâm Khiêm rời khỏi quầng sáng ảo trận nhẹ nhàng nhận xét :"Biệt Hàn còn có sát chiêu ẩn dấu nữa".
Lời nói của hắn ta còn chưa dứt, cục diện chiến trường đột nhiên phát sinh biến hoá lần thứ hai.
Lúc này quân số Nghiệt Bộ của Biệt Hàn chỉ còn lại một nửa,hao tổn đã đạt tới năm thành. Biệt Hàn đang rơi vào cục diện vô cùng bất lợi. Đồng thời Hải Kim Vân cũng rơi vào trạng thái tử chiến không màng sinh tử, ý đồ của gã đó chính là thà chết không lùi!
Hải Kim Vân liên tục liều chết xung phong cho nên rất nhanh thu được thành quả chiến đấu. Khi quân số của Nghiệt Bộ không ngừng giảm đi, Thường Vũ Sinh và Hải Vân Kim bắt đầu chiếm ưu thế về mặt quân số.
Quân số của Nghiệt Bộ Biệt Hàn vốn không bằng hai chi chiến bộ kia. Vì thế, nếu hắn muốn thắng lợi thì phải hạn chế việc hao tổn quân số. Hải Kim Vân và Thường Vũ Sinh cũng biết điều này, cho nên Hải Kim Vân dùng phương pháp tấn công tự sát để bào mòn quân số của Nghiệt Bộ Biệt Hàn.
Tính đến thời điểm hiện tại, ý đồ của bọn họ vô cùng thuận lợi.
Năm thành thương vong chính là con số thương vong lớn nhất của Nghiệt Bộ từ trước đến nay. Những chiến sĩ còn lại của Nghiệt Bộ cũng không phải không hao tổn gì, đa số thần trang trên nguời bọn họ đều vỡ nát. Điều này cũng có nghĩa là bọn họ dễ thụ thương hơn và cũng dễ chết hơn.
Nhưng khuôn mặt của Biệt Hàn vẫn lãnh khốc không chút tình cảm như cũ.
Trong khi tất cả mọi người đều cho rằng Biệt Hàn thất bại là điều đương nhiên. Thì bỗng nhiên trên thân thể những chiến sĩ còn lại của Nghiệt Bộ hiện lên quầng sáng mầu đỏ sậm, vô số phù văn mầu đỏ sậm không ngừng lưu chuyển trên người họ như những con nòng nọc.
Con mắt mầu xám trắng của binh sĩ Nghiệt Bộ vẫn xám xịt, vẫn trống rỗng như trước, nhưng khí thế của họ đột nhiên bành trướng.
"Đến lúc rồi!"Công Dã Tiểu Dung im lặng từ đầu tới giờ, lúc này buột miệng nói.
Lê Tiên Nhi quay sang, trên mặt nàng hiện lên vẻ ngạc nhiên nhìn thoáng qua Tiểu Dung sư huynh. Nàng cũng nhận ra sư huynh rất quan tâm đến đám người Mạc Vân Hai kia nha!
Thân thể các chiến sĩ Nghiệt Bộ đột nhiên phồng lên như được bơm khí, rồi cơ nhục bọn họ dùng tốc độ kinh người nhanh chóng cứng rắng lại. Thân hình bọn họ đột nhiên lớn lên gấp mấy lần, thậm chí cả thần trang đang mặc trên người cũng bị căng ra mà rách toạc thành những mảnh nhỏ. Trên tay bọn họ mọc ra những lân giáp mịn màng, trên đỉnh đầu bọn họ mọc ra một chiếc sừng nhọn hoắt, sau mông mọc thêm một chiếc đuôi, cuối cái đuôi là một chiếc móc ngược, trên lưng mọc lên vô số những chiếc gai nhọn ...
Tất cả mọi người chứng kiến màn này đều hít vào một hơi lãnh khí.
Là Ma thể!
Không ngờ trên người Nghiệt Bộ lại xuất hiện Ma thể!
Lúc này mọi người mới nhớ ra lai lịch của Nghiệt Bộ. Trong vòng nghìn năm, Huyền Không tự đi khắp chiến trường lùng bắt những tù binh Ma tộc, sau đó lựa chọn những tinh anh rồi rút đi hồn phách để cuối cùng mới luyện chế ra Nghiệt Bộ.
Một màn trước mắt càng đánh sâu vào tâm trí các Chiến tướng Ma tộc. Lần đầu tiên bọn họ thấy được một chi chiến bộ mà toàn bộ thành viên đều có Ma thể.
Khi nhìn thấy những quang mang đang không ngừng lưu chuyển trên thân thể mỗi thành viên Nghiệt Bộ, trong lòng bọn họ sinh ra cảm giác chấn động không thể tin được.
Tuy thời đại hiện nay là thời đại thần lực, Ma thể cũng không còn trân quý giống như năm xưa, nhưng nếu tất cả thành viên trong Chiến bộ đều có ma thể vẫn khiến người ta khiếp sợ.
Có một số người có ánh mắt cao minh nên phát hiện ra. Ma thể của mỗi chiến sĩ Nghiệt Bộ đều có dấu vết của thần lực. Tuyên Văn thuật của Mạc Vân Hải vốn nổi danh thiên hạ, hơn nữa với trình độ nghiên cứu thần lực của Mạc Vân Hải thì việc kết hợp Ma thể và thần lực cũng chỉ là bình thường với họ.
Cái bẫy!
Đây là một cái bẫy!
Sống lưng các lão đại đang xem trận chiến cũng phát lạnh, tâm cơ(Sự tính toán) của Biệt Hàn quá thâm trầm!Quá lãnh huyết!
Chỉ vì muốn dụ Thường Vũ Sinh tham gia vào trận chiến đấu này mà hắn không tiếc hy sinh một nửa Nghiệt Bộ. Đúng là một tên gia hỏa vì chiến thắng mà không từ thủ đoạn nào, hắn đúng là một chiến tướng lãnh khốc vô nhân tính, một con người đáng sợ.
Cảm giác áp bách như sóng biển dồn dập bao phủ toàn bộ chiến trường.
Cán cân thắng lợi lập tức nghiêng sang một bên.
Ma thể của Nghiệt Bộ không đơn giản chỉ là Ma thể bình thường, công kích của bọn họ càng lúc càng trở lên hung dữ và hiểm hóc. Khi dung nhập thần lực vào trong chiến trận thì chiến trận đó sẽ có sức mạnh vô địch. Những chiến sĩ Nghiệt Bộ có ma thể bắt đầu dùng chiến thuật cứng chọi cứng. Thế tấn công của họ trở lên vô cùng sắc bén. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ Chiến bộ của Hải Kim Vân bị tiêu diệt sạch sẽ.
Đây chính là con bài chưa lật sao?
Ánh mắt của Thường Vũ Sinh lóe lên, trên khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lẽo. Y cũng dự đoán được Biệt Hàn còn có con bài chưa lật. Nếu không ắt hẳn việc lấy một địch hai chỉ là trò cười cho thiên hạ.
Nhìn lướt qua Nghiệt Bộ đang có khí thế hung hãn, trong mắt y cũng ánh lên vẻ tán thưởng. Tuyên Văn thuật của Mạc Vân Hải quả nhiên danh mất hư truyền.
Tuy thế thì nó cũng chỉ đến vậy mà thôi!
Ánh mắt của Thường Vũ Sinh khóa chặt thân hình Biệt Hàn đang di chuyển như ẩn như hiện trong đội hình Nghiệt Bộ. Lúc này y như một thợ săn đang nhìn chằm chằm vào con mồi trong bẫy.
Y luôn luôn có niềm tin cực lớn vào trận chiến này. Bởi vì y đã phát hiện ra nhược điểm không mấy ai chú ý của Nghiệt Bộ. Một chiến bộ mà người người nghe tên đều sợ vỡ mật.
Cái nhược điểm nhỏ này bình thường ít ai chú ý tới, nhưng nó lại là điểm trí mạng trong những trận chiến có cấp độ cao như này.
Nhược điểm đó chính là :Nghiệt Bộ không có cường giả đỉnh giai!
Nếu như đây chỉ là trận chiến bình thường, sự cường đại của Nghiệt Bộ sẽ giúp Biệt Hàn bảo hộ được thân mình! Còn hiện tại, mặc dù sức mạnh của mỗi chiến sĩ Nghiệt Bộ cũng tăng lên rất nhiều, nhưng quân số của Nghiệt Bộ đã bị giảm đi năm thành, vì vậy mạng lưới bảo vệ chỉ huy của họ thủng lỗ chỗ khắp nơi.
Thường Vũ Sinh vẫn luôn chờ đợi cơ hội đánh ra một kích chí mạng. Vì vậy khi Biệt Hàn lộ ra con bài chưa lật thì y cũng biết thời cơ của y đã tới.
Thường Vũ Sinh phát ra một tiếng huýt dài, không gian xung quanh y như bị sôi trào lên. Mái tóc dài của y tung bay trong gió trông như những con hắc xà đang bay múa.
Vô số lực lượng tập trung lại vào y như thủy triều khiến không gian xung quanh y trở lên vặn vẹo. Còn y lúc này giống như một con quái thú có cái bụng không đáy đang tham lam hấp thu mọi sức mạnh đang tràn đến như thủy triều kia.
Mọi người bị biến cố đột ngột này làm cho sợ ngây người, ngay cả Hải Kim Vân đang trong tình trạng tử chiến cũng ngây ra như phỗng.
Đại đa số mọi người đều cho rằng, Thường Vũ Sinh là một chiến tướng theo phong cách khống chế. Y khác với những chiến tướng Ma tộc khác, thậm chí ngay cả Hải Kim Vân cũng cho là như vậy. Nhưng ai có thể ngờ được, Thường Vũ Sinh vẫn còn ẩn giấu thực lực. Ngoài khả năng khống chế trận hình, y còn là một vị chiến tướng Ma tộc có thực lực cá nhân cường đại điển hình.
Trên mặt Thường Vũ Sinh thoáng hiện lên quang mang yêu dị, hai mắt lóe lên những tia sáng như điện. Y đã nhìn thấy con đường như ẩn như hiện trong đội hình người người đan xen của Nghiệt Bộ.
Khí thế y được đề thăng lên đỉnh, trong miệng y phát ra một tiếng cười dài phóng đãng. Thân hình y như một ánh đao vô cùng sắc bén, đâm thẳng tới Biệt Hàn.
Những thành viên của Nghiệt bộ trên đường di chuyển của Thường Vũ Sinh đang gồng mình công kích y, nhưng tất cả những lực lượng ấy chưa tới gần y đã bị đánh bay ra ngoài.
Mọi người đều cho rằng thế là Biệt Hàn hết rồi!
Nhưng đúng lúc này trên thân thể Biệt Hàn bỗng thấy xuất hiện một bộ cụ trang mầu hồng. Biệt Hàn quay mặt lại, dường như tất cả thành viên Chiến bộ đều có cảm ứng với hắn. Từ sâu trong con ngươi xám trắng của mỗi thành viên Nghiệt Bộ bỗng nháy lên một luồng hỏa diễm đỏ thẫm.
Đã có 53 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Dịch giả : hhnmthvn
Biên tập : nhatchimai0000
Nguồn: bachngocsach.com
Trong lòng Thưởng Vũ Sinh đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm, điều này làm y vô cùng ngạc nhiên. Nhưng khi y ngẩng đầu lên nhìn thì những diễn biến trước mắt khiến y cả đời khó quên.
Những đóa hoa lửa đang không ngừng bay ra từ cơ thể mỗi thành viên Nghiệt Bộ rồi bốc lên bầu trời. Từng bông hoa lửa khiến bầu trời tràn ngập những chùm hỏa diễm. Chỉ trong chớp mắt mấy nghìn nụ hoa hỏa diễm tràn ngập tầm mắt y.
Những đóa hoa hỏa diễm như được ngưng thành thực chất đang bay tới hồng giáp của Biệt Hàn. Hồng giáp trên người Biệt Hàn sáng rực lên, trên thân giáp dầy đặc những đường vân sáng huyền ảo. Chỉ trong chốc lát, hỏa diễm ngập trời bay vào trong hồng giáp của Biệt Hàn. Trên trán Biệt Hàn xuất hiện ấn kí nộ hỏa hồng sắc. Bỗng nhiên hồng giáp trên người hắn nhúc nhích như một vật sống. Một đôi cánh hỏa diễm đang mọc ra trên thân giáp.
Trên gò má lộ ra của Biệt Hàn xuất hiện những đường vân mầu băng lam rậm rạp, đó chính là những cấm chế mà Huyền Không tự thiết đặt năm xưa.
Băng lam(trăng xanh) và nộ hồng(ngọn lửa phẫn nộ mầu hồng) giao thoa với nhau tạo lên một đồ án khiến người ta khiếp vía, nhưng cũng cho người ta cảm giác đẹp đẽ tràn đầy.
Một ít người có ánh mắt cao minh lại phát hiện ra những biến hóa nhỏ bé của hồng giáp mà Biệt Hàn đang mặc trên người.
Tuy hình thể của Biệt Hàn không mấy thay đổi, nhưng có thể khẳng định được trên người hắn có những biến đổi nhỏ.
Thưởng Vũ Sinh cũng phát hiện ra những biến đổi nhỏ này. Trong giây lát, trong đầu y liên tưởng đến những thay đổi của Nghiệt Bộ, từ đó y rút ra được kết luật khiến khuôn mặt đổi sắc.
※※※※※※※※※※※※※※※※ ※※※※※※※※※※※※※
Tiết Đông không hề che dấu sự kinh ngạc của mình. Hai mắt gã chăm chú nhìn vào bộ hồng giáp nộ hỏa trên thân Biệt Hàn, trong mắt ánh lên tia mong chờ và thèm muốn, miệng thì thào bảo rằng:": "Thần binh cụ trang!Thần binh cụ trang hệ Chiến tướng!".
Cùng lúc đó Lâm Khiên cũng rơi vào trạng thái chấn động:"Không thể ngờ được, Mạc Vân Hải lại đem thần binh cụ trang đệ nhất của mình cấp cho Biệt Hàn !Quá khí phách ! Quá can đảm!"
Lúc này hắn không thể không bội phục sự lợi hại của Tả Mạc, kiện thần binh đệ nhất của Mạc Vân Hải lại là thần binh cụ trang hệ chiến tướng. Đây mới chân chính là đệ nhất thần binh cụ trang hệ chiến tướng!
Lựa chọn của Tả Mạc không giống với người khác. Hầu như tất cả các thế lực đều luyện chế thần trang cho người có thực lực mạnh nhất môn phái, vậy mà Tả Mạc lại luyện chế thần binh cụ trang cho Chiến tướng.
Những người có lựa chọn can đảm như vậy đều phát huy được tác dụng quan trọng vào những thời khắc mấu chốt như thế này.
Quả nhiên Tả Mạc là người khiến người ta nhìn không thấu.
Trong lòng Lâm Khiêm sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt. Quả nhiên ngoại trừ Thiên Hoàn ra, Mạc Vân Hải dưới sự lãnh đạo của Tả Mạc đã trở thành kẻ thù nguy hiểm nhất của Côn Luân.
Đợi một chút!
Bỗng nhiên Lâm Khiêm nhớ ra được một việc nào đó khiến sắc mặt hắn khẽ biến: "Biệt Hàn xuất thân Ma tộc!"
Tiết Đông cũng sững sờ ,nhưng dù sao gã cũng là một người có phản ứng nhanh nhậy lên hiểu ra rất nhanh, chỉ có điều gã vừa hiểu ra được thì sắc mặt cũng biến đổi.
Biệt Hàn là ma tộc!
Có ai có thể ngờ được, cái tin tức mà ai ai cũng biết này lại là điểm mấu chốt quyết định thắng thua trong trận chiến quan trọng này. Biệt Hàn vốn có xuất thân từ Ma tộc, nhưng từ nhỏ đã sống ở Huyền Không tự. Hơn nữa nhờ có thiên phú xuất sắc mà hắn được phân phó điều khiển Nghiệt Bộ.
Biệt Hàn là một trong số Chiến tướng hiếm có của Ma tộc dùng chiến pháp của chiến tướng tu giả.
Đến lúc này mọi người đều biết rằng ,chính chi tiết nhỏ bé bị mọi người bỏ qua này mới là điểm chí mạng!
Nghiệt Bộ được cải tạo lại, tất cả thành viên đều có Ma thể. Thế với Biệt Hàn thì sao? Biệt Hàn có xuất thân là một danh môn vì thế huyết mạch của hắn rất xuất sắc, mà Mạc Vân Hải lại có thuật điêu khắc hoa văn tài tình cho nên có thể chắc chắn huyết mạch của hắn đã được kích hoạt.
Sau khi huyết mạch được kích hoạt thì chiến lực cá nhân của Biệt Hàn sẽ tăng lên rất cao. E rằng lúc này thực lực cá nhân của hắn không thua kém những Hoàng Kim Chiến tướng khác trong Ma tộc.
Nhưng đây cũng chưa phải điều đáng sợ nhất.
Điều đáng sợ nhất chính là :Biệt Hàn cũng có thể sử dụng chiến pháp của Ma tộc.
Có nghĩa là Biệt Hàn là người có thể sử dụng cả hai loại chiến pháp của Ma Tộc và Tu giả!
Đối với cấp bậc chiến tướng như Biệt Hàn mà nói thì chỉ cần có thêm một thủ đoan nhỏ thôi cũng có nghĩa là chiến thuật có thể có thêm. Điều này đồng nghĩa với mức độ nguy hiểm của hắn cũng tăng lên rất nhiều.
Còn nếu nhiều hơn một loại chiến pháp thì sao?
Điều này không ai biết được!
Bởi vì từ trước đến nay chưa ai học tập và sử dụng hai loại chiến pháp!
Những chiến tướng cùng cấp bậc với Biệt Hàn không ai có khả năng sở hữu chiến pháp của cả hai chủng tộc. Không những thế Nghiệt Bộ lại là một chiến bộ hết sức đặc biệt khi toàn bộ thành viên của Nghiệt Bộ đều là Ma tộc. Điều này cũng trợ giúp rất lớn cho Biêt Hàn.
Biệt Hàn và Nghiệt Bộ cũng giống nhau, điều này có nghĩa là Biệt Hàn có thể chỉ huy Nghiệt Bộ sử dụng hai loại chiến pháp hoàn toàn bất đồng. Kể cả Biệt Hàn chỉ là một chiến tướng bình thường cũng khiến cho người ta đau đầu nhức óc.
Nhưng Biệt Hàn lại là một vị đỉnh giai chiến tướng, vậy ưu thế của hắn sẽ lớn đến mức độ nào?
Điều này khiến nhiều người ngay cả nghĩ đến cũng không dám nghĩ tiếp.
Nhưng Lâm Khiêm thì biết lắm. Với tính cách của Tả Mạc, chắc chắn tên này sẽ không ngồi nhìn ưu thế của Biệt Hàn bị bỏ phí. Trong giai đoạn luyện chế kiện thần binh cụ trang cho Biệt Hàn, Tả Mạc sẽ để ý đến ưu điểm này của hắn.
Vậy thần binh cụ trang này....
※※※※※※※※※※※※※※※※ ※※※※※※※※※※※※※
Biến cố đột nhiên phát sinh làm Thưởng Vũ Sinh trở tay không kịp. Nhưng cũng chỉ bối rối trong một thời gian ngắn, y nhanh chóng phục hồi bình tĩnh. Ánh mắt y khôi phục lại trấn tĩnh như trước. Tuy lúc này khí thế của Biệt Hàn đang áp chế y nhưng trong lòng Thưởng Vũ Sinh lại cảm thấy bịnh tĩnh lạ thường.
Bây lâu nay y luôn nhẫn nại ẩn dấu, trong mấy năm gần đây y đều tu luyện đơn độc không lộ ra với ai. Tuy y đã đem trình độ khống chế trận pháp luyện đến mức lô hỏa thuần thanh nhưng đồng thời y cũng hao phí tâm sức vào việc rèn luyện thực lực cá nhân.
Y chưa bao giờ dừng việc hoàn thiện mình.
Y đã bỏ ra biết bao ngày tháng để khổ tu , chảy ra vô số mồ hôi và máu ,nhờ đó ý chí hiện tại của y còn vững hơn bàn thạch
Y biết rằng ,chiến cuộc đã tiến đến mứuc độ này chứng tỏ Biệt Hàn xuất sắc hơn mình. Hai bên đã giở ra hết thủ đoạn, nước bài của Biệt Hàn cao hơn y một chút, còn y lại đoán sai con bài cuối của Biệt Hàn.
Thế nhưng hiện tại y còn có đường lui hay sao?
Ngoại trừ tử chiến đến cùng, y làm gì còn lựa chọn nào khác. Chiến bộ hai bên đã quấn vào nhau, nếu lúc này mà ra lệnh rút lui thì kết quả chỉ có toàn quân bị diệt mà thôi.
Hai mắt Thưởng Vũ Sinh sáng rực toát lên chiến ý hừng hực. Chiến tướng Ma tộc đều là những người vô cùng kiêu ngạo và dũng mãnh gan dạ. Vì vậy tình thế trước mắt cũng chưa đủ làm y run sợ.
Khi con bài tẩy của cả hai bên đã lật ra thì tình thế tiếp theo chính là một trân chiến đấu mà thôi!
Mặc dù hy vọng chiến thắng trong trận đấu này của y rất nhỏ nhưng dù sao cũng hơn là không có hy vọng thắng. Cho nên y vẫn có lí do để chiến đấu ! Chiến đấu vì lòng kiêu ngạo trong con người y ! Chiến đấu vì Chiến bộ!
Càng đơn giản hơn chính là... đơn giản y là Thưởng Vũ Sinh!
khuôn mặt của Thưởng Vũ Sinh vẫn bình tĩnh như nước. Lực lượng của toàn chiến bộ vẫn thiêu đốt trong người y. Không ai biết rằng, đầu lưỡi trong miệng y đã bị cắn cho vỡ vụn. Thần lực trong cơ thể y không ngừng dâng trào hòa với thần lực nóng hổi trong máu tươi, biến thành luồng thần lực nóng bỏng như nham thạch đang điên cuồng tàn phá cơ thể y.
Thưởng Vũ Sinh đang lơ lửng giữa không trung, khí thế của y đang không ngừng dâng lên!
Trong luông khí thế của y có hòa lẫn ý chí quyết tử. Luồng khí thế ấy giống như một cơn sóng dữ đang tràn lan khắp mọi ngóc ngách chiến trường, ngay cả những người đang xem trận chiến qua thận ảnh cũng cảm nhận được. Sắc mặt tất cả bọn họ đều biến đổi.
Lúc này Thưởng Vũ Sinh như một vị ma tướng hạ phàm. Thân hình y thẳng đứng cứng rắn như được đúc từ thép. Thành viên chiến bộ của y ngơ ngác nhìn lên bầu trời chỉ thấy thân hình cao ngạo của Thưởng Vũ Sinh phát ra hào quang bắn về bốn phía.
Đó chính là chủ tướng của bọn họ, vị chủ tướng đã đem đến cho bọn họ tín niệm và vinh dự!
Mỗi khuôn mặt đang ngẩng đầu kia đều lệ nóng tràn mi!
"Đại nhân!"
Vô số tiếng gào thét rống hận và bi tráng đến khàn giọng vang ltới mỗi ngóc ngách của chiến trường. bọn chúng biết rằng, đại nhân đã quyết định tử chiến đến cùng.
Bỗng nhiên một vị Ma Soái lau nước mắt trên mặt, khản giọng hô lớn :"Cùng đại nhân tử chiến đến cùng!"
Nói xong trên người gã phun ra mười dòng máu tươi khiến ánh sáng quanh người rực rỡ thêm mấy lần. Sức mạnh cuồng bạo trong cơ thể gã không ngừng trào ra. Gã chỉ kêu lên một tiếng đau đớn rồi đứng im bất động. Thưởng Vũ Sinh kiến tạo một chiến bộ có đấu pháp khống chế cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài để tranh tai mắt kẻ khác. Những Chiến bộ của Ma Soái thành danh đều dùng đội hình công kích toàn đội.
"Cùng đại nhân tử chiến đến cùng!"
"Cùng đại nhân tử chiến đến cùng!"
Bên trong Chiến bộ của Thưởng Vũ Sinh phun ra từng dòng máu tuơi, từng tiếng rống hận, từng vầng quang mang sáng chói lên rồi nhanh chóng lan ra toàn chiến bộ. Những vầng quang mang đó trông như hỏa diễm rực cháy thiêu đốt sinh mệnh. Thiêu đốt hết không để lại chút gì. Bọn họ dùng máu tươi và tính mạng để đổi lấy thần lực!
Bọn họ thiêu đốt vì vị chủ tướng đang lơ lửng trên bầu trờ kia ,người đã đem đến cho bọn họ tín niệm và vinh quang!
Từng đạo hào quang được thiêu đốt từ tính mạng của những chiến sĩ Ma tộc bay về hướng Thưởng Vũ Sinh trên bầu trời.
Lực lượng trong cơ thể Thưởng Vũ Sinh bành trướng với tốc độ kinh người!
Khi ánh mắt của y nhìn xuống dưới chân thì chỉ thấy bên dưới tràn ngập những thân ảnh đã mất đi ánh sáng trên thân. Từng đám từng đám người rút hết sức mạnh trong thân thể rồi ngã xuống. Mắt của Thưởng Vũ Sinh chảy từng dòng nước khiến tầm nhìn của y trở lên mơ hồ.
Bỗng nhiên ,trên chiến trường vang lên tiếng gầm giận dữ.
Hải Kim Vân!
Quanh người y có vô số dòng khí lưu cuồng bạo đang không ngừng di chuyển với tốc độ cao khiến thân hình y sáng chói như một ngôi sao băng. Ngôi sao băng ấy vang lên tiếng rống hận và gào thét điên cuồng bay về hướng Biệt Hàn như một đàn bươm bướm (DG: máu lửa thế mà lại dính bươm với bướm vào).
Trong lòng Thưởng Vũ Sinh cảm thấy vô cùng đau xót.
※※※※※※※※※※※※※※※※ ※※※※※※※※※※※※※
Biệt Hàn mở to hai mắt một lần nữa. Nhưng khuôn mặt của hắn vẫn lạnh lẽo không thèm để ý tới Hải Kim Vân đang lao tới. Còn Túng Hỏa Phạm trên thân hắn bốc lên nộ hỏa khiến toàn thân hắn như đang bốc cháy.
Lãnh khốc và phóng đãng là hai tính cách hoàn toàn trái ngược, vậy mà lại hòa hợp một cách kì diệu trên người hắn. Khiến hắn trông như một cột băng bị hỏa diễm bao quanh.
Bản thân đang bị áp lực của hai người vậy mà hắn chỉ hờ hững duỗi ngón tay điểm về hướng Hải Kim Vân đang lao tới.
Đinh!
Một thanh âm trầm thấp vang lên, phảng phất như gõ vào trong lòng mọi người. Dường như ngay cả mặt đất cũng bị liên lụy cũng run lên từng hồi.
Không gian trước mặt Biệt Hàn dường như sinh ra bức tường nước vô hình, trên bề mặt của nó không ngừng có nhũng gợn sóng nhỏ.
Hải Kim Vân như bị một chiếc búa tạ nặng nề đánh thẳng vào mặt .
Khi thân thể chưa kịp có phản ứng gì, Hải Kim Vân giống như một ngọn lửa bị đánh tan nát. Quang mang toàn thân bị phá tan thành mảnh nhỏ hóa thanh vô số tàn lửa tiêu tan ra xung quanh.
Thân hình Hải Kim Vân rơi từ không trung xuống, sinh cơ đã tuyệt.
Trong lòng những người đang xem trận chiến thông qua thận ảnh đều dấy lên nỗi hoảng sợ khiến sắc mặt bọn họ đại biến.
Trước khi trận chiến diễn ra, mọi người đều công nhận Hải Kim Vân có thực lực của Đỉnh giai chiến tướng. Vậy mà một gã đỉnh giai chiến tướng vẫn lạc một cách đơn giản như vậy thì sao không khiến cho mọi người cảm thấy sửng sốt?
Nhất là Côn Luân và Thiên Hoàn. Lúc này bọn họ có cảm giác như áp lực đang đè nặng lên vai mình.
Không ngờ Biệt Hàn lại cường đại đến như vậy!
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※
Trên mặt Biệt Hàn vẫn không lộ ra chút vui mừng nào. Trước khi chết, Hải Kim Vân cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà. Hơn nữa Chiến bộ của gã cũng bị tiêu hao gần hết. Phải biết rằng đối với Chiến tướng Ma tộc, Chiến bộ chính là nguồn sức mạnh của họ. Một Chiến bộ cường đại mới có thể có một Chiến tướng cường đại.
Trong khi Chiến bộ của Hải Kim Vân chỉ còn lại hai nhóm Ma tướng, đã vậy đám Ma tướng đó đều sức cùng lực kiệt. Cho nên sức mạnh tập trung lên người Hải Kim Vân cũng chẳng đáng bao nhiêu.
Để đạt được mục đích như vậy, Nghiệt Bộ cũng phải trả cái giá cực lớn.
Đối chiến trực diện với Hải Kim Vân, lại phải tạo lên tình cảnh khổ chiến để dụ Thường Vũ Sinh tiến vào trong chiến cuộc. Những điều này đều phải trả giá bằng sinh mạng của thành viên Nghiệt Bộ.
Biệt Hàn cũng không ngờ Thường Vũ Sinh lại tinh thông cả chiến pháp Ma Tộc. Lúc đầu hắn muốn dùng thực lực cá nhân mạnh mẽ để đánh lén Thường Vũ Sinh. Chỉ cần giết được Thường Vũ Sinh thì trận chiến này hắn thắng chắc.
Không ngờ Thường Vũ Sinh lại lợi hại ngoài dự tính của hắn. Hơn nữa điểm mấu chốt chính là :Chiến bộ của Thường Vũ Sinh vẫn hoàn hảo không hề bị tổn hại chút nào.
Vào thời điểm Thường Vũ Sinh cảm thấy Biệt Hàn mang tới cho y uy hiếp trí mạng, y nhanh chóng nhìn ra tình thế. Lập tức chuyển trận chiến thành trận chiến quyết tử.
Thường Vũ Sinh đúng là một đối thủ lợi hại !
Trong con mắt lạnh lẽo của Biệt Hàn, chiến ý bắt đầu rực cháy.
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina