Vóc dáng Äiệp vốn nhá» nhắn, Ä‘i hát cải lương từ năm mưá»i sáu tuổi đến năm hai mươi hai tuổi chỉ chuyên đóng vai đà o con. Äiệp coi kiếng tá»± nháºn xét: "Tại tướng em nhá» chá»› cái mặt em già ". Lên sân khấu vá»›i giá»ng ca lảnh lót, trong suốt, lại thấy Äiệp non tÆ¡.
Hồi má»›i vô Ä‘oà n, đạo diá»…n kiêm trưởng Ä‘oà n coi giò coi cẳng Äiệp xong giao cho vai Nghi Xuân trong tuồng Phạm Công Cúc Hoa, lúc đó kép Linh Long thá»§ vai Tấn Lá»±c. Sáu năm rồi, mấy vai diá»…n cá»§a Linh Long bây giá» Äiệp toà n kêu bằng Cha! Cha! Thấy buồn lắm.
Äiệp vá» nhà ở Và m Cá» Xước nằm Ä‘ong đưa trên võng, than: "Chắc con bá» nghá» quá, diá»…n vai con nÃt hoà i chán lắm, ngoại à ". Ông ngoại Äiệp già , bà ngoại cÅ©ng già . Ông ngoại nói: "Diá»…n con nÃt thì cÅ©ng hay, con coi, thiếu vai Nghi Xuân bị dì ghẻ đánh Ä‘áºp, bị bắt Ä‘i chăn vịt, tụi con nÃt đâu còn thấy vui. Vai trẻ nÃt thì mình hát dà nh cho trẻ nÃt... ". Ngoại định nói nữa thì đã thấy Äiệp ngoẹo đầu ngá»§ say trên võng. Bà ngoại chổng mông thổi cái mẻ ung phù phù, quạt khói bay mù căn nhà nhá».
Äiệp sống vá»›i ngoại ngay từ lúc lá»t lòng. Mưá»i tuổi, cha Äiệp Ä‘i không thấy quay vá». Bên ná»™i Äiệp cÅ©ng nhiá»u khi bắn tin qua chuyện cá»§a cha, Äiệp là m lÆ¡ không thèm biết. Äiệp mưá»i hai tuổi, má Äiệp cÅ©ng bá» Ä‘i là m ăn, nghe nói là buôn chuyến trên tà u đò Khánh Há»™i, rồi má lấy chồng. Äiệp Ä‘i há»c. Lá»›p má»™t, thầy Nam dạy ở trưá»ng, vá» nhà ngoại gò tay cho Äiệp viết chữ a, b. Có bữa, Äiệp nghe mồ hôi từ ngá»±c ngoại ướt đẫm lưng mình. Váºy là Äiệp nghe thương ngoại. Bà ngoại không dạy Äiệp há»c chữ nhưng dạy nhiá»u thứ khác ở Ä‘á»i, biết Äiệp thÃch ăn tép, bao nhiêu tép bạc, tép đất đặt đó ở dưới sông Ä‘á»u dà nh cho Äiệp. Ngoại bồi dưỡng dữ lắm nhưng Äiệp không lá»›n nổi. Da thịt cứ nóng hôi hổi là m sao mà lá»›n. Có lần ngoại há»i:
- Nhớ má hôn con...
Äiệp hồn nhiên:
- Há»ng nhá»› ngoại à , má thương chồng má hÆ¡n thương ngoại, thương con.
Äiệp thấy ngoại rá»›t nước mắt. Từ đó vá» sau Äiệp luôn nói nhá»› má, nhá»› má quá. Má lâu lâu má»›i vá» má»™t lần. Có khi vá» có bầu, có khi vỠẳm em bé. Äiệp Ä‘i Ä‘oà n, Ãt gặp má. Thôi không nhắc má nữa. Äiệp thá» Æ¡, coi như đó là má»™t cách hà nh hạ má. NghÄ© cÅ©ng lạ, ở Ä‘á»i tưởng đâu ngưá»i ta chá»i mắng, xâu xé nhau là mất tình. Lợt lạt nhau cÅ©ng có tình gì đâu.
Sống vá»›i ngoại, Äiệp có thói quen thức sá»›m uống trà . Diá»…n khuya cỡ nà o, nghe gà gáy te te là Äiệp thức, nấu sôi ấm nước, ngồi thu lu ở má»™t góc nà o đó, có gió, pha trà uống chÆ¡i. Trà Äiệp uống đừng ai dại dá»™t nếm thá», trá»i Æ¡i nó đắng le lưỡi luôn. Äiệp giải thÃch cái mặt Äiệp già cÅ©ng tại uống trà . Vừa uống vừa suy nghÄ©. Mưá»i tuổi, thức theo ông ngoại hÃt hà ly trà nóng. Äiệp há»c ông cái nết trầm ngâm, uống trà không phải á»±c má»™t hÆ¡i mà nhấm nháp từng ngụm. Thá»i gian chá» trá»i sáng, Äiệp suy nghÄ© vá» mưá»i năm Ä‘á»i mình, rồi mưá»i lăm năm Ä‘á»i mình, bây giá» là hai mươi hai năm.
Äiệp mê hát, Ä‘i hát. Ngoại không cản. Ngoại dạy: "Con muốn diá»…n hay thì phải sống nhân ngãi trước đã. Mình sống có tình đóng vai nà o cÅ©ng dá»…, con à ". Ngoại già nên ngoại nói câu nà y thấm thÃa quá. Äiệp lon ton Ä‘i Ä‘oà n, má»™t Ä‘oà n cải lương tỉnh lẻ. Äà o chÃnh cá»§a Ä‘oà n thay đổi hoà i, váºy mà vai con nÃt cá»§a Äiệp không ai thèm bon chen. Tuồng bây giá», ông soạn giả hay khai thác lỡ lầm, tan tác rồi sum há»p, Ä‘oà n viên nên nhiá»u vai con nÃt. Coi như bèo mây há»p lại có sẵn má»™t đứa con nÃt cÅ©ng hạnh phúc lắm. Thêm nữa giải quyết chuyện mẹ chồng nà ng dâu không gì bằng má»™t con bé dá»… thương kêu ná»™i ná»™i. Äiệp tÃnh sau nà y không còn diá»…n được đà o con, Äiệp vá» nhà , lấy chồng, hát đưa con ngá»§. Mà , sợ dứt không ra cái nghiệp cầm ca nà y.
Có má»™t bữa Ä‘oà n hát ở kinh Thợ May, Äiệp theo thói quen ngồi nhâm nhi ly trà nóng ngẫm vá» mưá»i bảy năm cuá»™c Ä‘á»i mình thì gặp má»™t ngưá»i con gái xanh xao ẵm má»™t đứa nhá» và o rạp. Cô ta sá» từng tấm mà n nhung, từng tấm ván ghép là m sà n diá»…n, khóc rấm rứt. Äó là cô đà o Hồng Lý đã bá» Ä‘i hÆ¡n má»™t năm. Lý ngồi bệt cạnh Äiệp, thản nhiên uống trà . Lý uống ngon là nh như thể đắng cay cá»§a cuá»™c Ä‘á»i quen rồi. Lý không nói, chỉ cưá»i, rồi không cưá»i, chỉ khóc. Rồi không khóc, chỉ nói: "Äiệp cho chị gởi thằng nhá», chị Ä‘i tiệm mua cho nó há»™p sữa". Lý Ä‘i nhanh quá, Äiệp quên nói chừng nà y tiệm có mở cá»a đâu mà mua. Äiệp uống hết ba ấm trà , chá» hoà i không thấy Lý quay lại. Äứa nhá» khóc ngặt ngoẹo. Cả Ä‘oà n thức dáºy, kết luáºn váºy là Hồng Lý bá» con rồi. Bá» cho ai... Sao mà bá» kỳ quá váºy... Äám đà n ông không ai dám nháºn nuôi sợ ngưá»i ta đồn đại là con rÆ¡i cá»§a mình. Äám phụ nữ cÅ©ng không nuôi bởi nuôi là m sao phát triển nghá» nghiệp được, khán giả mà biết con nhỠđóng vai Dương Quà Phi nà y hồi chiá»u bồng nèo nẹo đứa nhá» thì chết, diá»…n ai thèm coi. Äiệp ôm đứa bé má»m xèo trong tay, kêu lên:
- Thôi để em nuôi.
Äiệp là m má bé BÆ¡, má mưá»i bảy tuổi, cái tướng còn nhá» hÆ¡n cái tuổi. Äiệp tÃnh sau nà y có chồng là m khai sinh lại, nói ông ngoại nghÄ© ra cái tên hay hay, vui vui để đặt lại cho nó chứ để cái tên BÆ¡ nghÄ©a là bÆ¡ vÆ¡ nghe buồn lắm. Äiệp Ä‘em nó vá» nhá» bà ngoại nuôi tiếp, ông bà ngoại không la rầy mà còn vui. Bé BÆ¡ hÆ¡i lá»›n, Äiệp có khi dắt theo Ä‘oà n. BÆ¡ lá»›n nhanh, chắc nịch, mạnh cùi cụi. Äiệp bồng BÆ¡ như con mèo tha con chuá»™t. Ngại nhất là lúc bé BÆ¡ táºp nói, thấy ai Ä‘i ngang cÅ©ng kêu ba, là m nhiá»u anh mắc cỡ muốn chết. Nghe nói Hồng Lý trở thà nh ngôi sao trên sân khấu thà nh phố vá»›i cái tên là Thục Quyên. Thục Quyên gá»i thư cho Äiệp than, vì theo Ä‘uổi nghiệp ca hát nên phải nhá» Äiệp vất vả nuôi con giùm, hứa sau nà y thà nh công sẽ vá» Ä‘á»n đáp. Äiệp đâu có mong gì cái chuyện đó, mà thấy buồn quá. Äiệp tÃnh đâu là m nghệ thuáºt là giống như xây cái nhà lầu, sức mình bao nhiêu thì xây bấy nhiêu, để thà nh công mà đánh đổi nhiá»u như váºy thì tá»™i nghiệp cho nghệ sÄ© biết bao. Vì váºy mà ở Ä‘á»i, chưa ai ngả giá mua danh bán tiết vá»›i Äiệp, Äiệp cÅ©ng không ra giá vá»›i ai. Dáng Äiệp con con, cái chân nhá», khuôn mặt tròn dình như cái tô múc cá kho, cao chưa đầy má»™t mét năm mươi, lúc đứng chỉ bằng ngá»±c bạn diá»…n... Tất cả ngưá»i Äiệp toát ra cái vẻ trẻ con không chịu được. ChÃnh vì cái vẻ trẻ con đó mà Äiệp biết có đánh đổi cả Ä‘á»i mình cÅ©ng không diá»…n được vai oai nghi lẫm lẫm như vai thái háºu Dương Vân Nga chẳng hạn... Ngoại dạy, cái gì cá»§a mình trước sau gì cÅ©ng cá»§a mình, cái gì không phải cá»§a mình đừng già nh giáºt uổng công.
Cho nên, cho tá»›i má»™t ngà y, Äiệp dù thương lắm cÅ©ng không già nh lại bé BÆ¡. Sá»± nghiệp Thục Quyên sụp đổ, lại là Hồng Lý như xưa. Cô tìm Äiệp, xin lại bé BÆ¡, "nó là chá»— dá»±a cuối cùng cá»§a chị đó, Äiệp à ". Äiệp ngồi lặng lẽ, không cưá»i, không nói, không khóc. Äiệp mà khóc kể lể, ngưá»i ta nói Äiệp diá»…n, chá»› con nÃt như Äiệp biết gì vá» là m mẹ mà tiếc thương. Cái ranh giá»›i sà n diá»…n vá»›i cuá»™c Ä‘á»i xa đó mà gần đó. Khuôn mặt nhá» vốn bị già vì uống nước trà bây giá» có vẻ già thêm vì má»™t ná»—i niá»m nà o nữa.
Äoà n "Mưa mùa thu" vá» hát ở xã hai đêm, đêm đầu diá»…n tuồng xã há»™i nên Äiệp có vai, đêm sau hát "Äêm lạnh chùa hoang", tuồng nà y toà n đánh kiếm, yêu nhau, thù háºn lại thêm chữ "Chùa" nên không có vai con nÃt, Äiệp tá»± dưng muốn Ä‘i kiếm má coi má khi xa Äiệp có buồn như mặt Äiệp khi chia lìa bé BÆ¡ không. Äiệp Ä‘i Rạch Giồng Ông tìm má.
Má lấy chồng khác vỠđây đã hai năm. Äiệp thì má»›i tá»›i lần đầu, há»i bà Bảy Tho ngưá»i ta không biết, tả hình dáng má: cao vầy, hÆ¡i ốm, tóc dà i, bá»›i cá»§ tá»i (mà có khi bây giá» má cắt tóc rồi)... ngưá»i ta cÅ©ng không biết, Äiệp suy nghÄ© hoà i má»›i nhá»› tá»›i tên chồng má, má»™t chị bán quán cóc chỉ nhà . Äiệp há»i gần đây không, chị ta đáp: "Äi chút xÃu là tá»›i hà ".
Váºy mà Äiệp phải Ä‘i qua mấy cái bá» dừa, ba cây cầu, má»™t con Ä‘áºp nữa má»›i tá»›i nhà má. Lúc đó trá»i vừa chạng vạng. Cái nhà nhá» chom hom phÃa sau má»™t gỠđất lổn nhổn do xáng múc, Ä‘i tá»›i mòn đất mà chưa ai ban ra cho bằng. Äiệp đứng dá»±a vô cây tra bông và ng nhìn nhà má, muốn trở ra vá» hết biết. Äúng lúc đó thì *** sá»§a, má»™t con *** vằn vện ốm nhom, xương xẩu chạy nồ ra, sau nó là má»™t đứa con nÃt, má»™t ngưá»i đà n bà cÅ©ng ốm nhom, xương xẩu:
- Vện, vô nhà !
Con *** dá»›n dác sá»§a thêm và i tiếng nữa rồi cụp Ä‘uôi chạy vô. Äiệp kêu:
- Má!
Thì ngưá»i đà n bà nà y là má Äiệp chá»› ai. Bà lại gần Äiệp, rất gần rồi cách chừng má»™t thước, bà dừng lại:
- Äiệp! Phải con hôn... Trá»i Æ¡i, vô nhà , vô nhà .
Bà chá»±ng lại ở đó, thảng thốt. Nhá» em Äiệp tên Già u lại kéo chị nó vô nhà . Äốt đèn lên. Cái đèn hụt dầu lụn tim má»›i vừa là m căn nhà bừng lên thì đã hiu hiu muốn tắt. Má kêu con Già u Ä‘i châm dầu. Má Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, rồi ngồi chá»— đầu bá»™ ngá»±a, lại đứng dáºy Ä‘i tá»›i Ä‘i lui. Äiệp há»i: "Chồng má đâu...", má nói chồng má Ä‘i biển rồi. Äiệp nhìn cái bụng má lùm lùm sau áo há»i má chừng nà o sanh em bé, má ngượng ngùng: "Chưa, má»›i có ba tháng mấy..." Con Già u lên tiếng: "Má thèm chua quá trá»i, ăn me non ngá»t xá»›t...". Má nạt con Già u, biểu thôi nói. Äiệp ngó Già u cưá»i buồn, má ngó Äiệp cưá»i còn buồn hÆ¡n.
Tối Äiệp ngá»§ lại nhà má. Con Già u ra xã coi gánh hát. Vé Äiệp cho. Ở nhà , hai ngưá»i nằm hai cái võng. Äiệp vốn không có nhiá»u chuyện để nói vá»›i má, lượng sượng thở dà i. Má há»i Äiệp chuyện tình duyên. Äiệp kể trong Ä‘oà n có má»™t anh tên Phụng Hoà ng thương. Phụng Hoà ng đóng toà n vai phụ, há»… diá»…n vai ác là cái mặt ngu ngu hoặc vả diá»…n cho hùng hùng hổ hổ. Äiệp chỉ: "Anh diá»…n như váºy khán giả không sợ mà còn cưá»i. Äâu phải ngưá»i ta ác là cái mặt như váºy. Có nhiá»u ngưá»i ác ở ngoà i Ä‘á»i mà cái mặt tươi rói, anh thấy không... ". Hoà ng nghe theo, vá» sau diá»…n khác, ai cÅ©ng khen là có tiến bá»™, nháºp vai có chiá»u sâu. Hoà ng biết Æ¡n Äiệp lắm, thêm má»™t chút nể trá»ng, từ từ ngõ lá»i thương. Bữa đó Äiệp kêu: "Nếu anh thương tui thiệt lòng, tối nay diá»…n xong, lúc khán giả chưa kịp vá», chưa hạ mà n, anh nói rõ rà ng là anh thương tui nghen". Äiệp cắc cá»› chá»c chÆ¡i, chá»› ai đứng giữa chá»— đông ngưá»i mà nói tiếng yêu leo lẻo nhưng Hoà ng hứa cái rụp. Tối đó, kép chánh Linh Long Ä‘i thăm ngưá»i yêu đón đò vá» không kịp, Phụng Hoà ng diá»…n thay đóng vai cÅ©ng tên Hoà ng, Hoà ng diá»…n mùi hÆ¡n cả Linh Long, khán giả mê quá, vá»— tay rần rần. Äiệp hát vai con cá»§a Hoà ng. Äêm ấy hát tuồng "Tình yêu đâu phải trò chÆ¡i", Hoà ng không nói được cái câu thá» hẹn, Äiệp cÅ©ng biết trước váºy nên không buồn.
- Ngoại dạy con phải biết tha thứ hết thảy má»i ngưá»i, má à !
Äiệp kể xong, kết luáºn. Chá» tá»›i con Già u vá», Äiệp má»›i Ä‘i ngá»§. Già u rá»§: "Chế Hai ngá»§ chung vá»›i em má»™t đêm nghen". Ngá»§ chung vá»›i con Già u tức là ngá»§ chung vá»›i má. Già u nằm giữa, Äiệp vá»›i má nằm hai bên. Già u há»i: "Bữa hổm em nghe trên đà i Háºu Giang ca bà i "Äêm qua em mÆ¡ gặp Bác Hồ", hay dá»… sợ, phải chế ca hôn... ". Äiệp cưá»i, lắc đầu, giá»›i nghệ sỹ nhiá»u ngưá»i tên Äiệp lắm, Hồng Äiệp nè, Trúc Äiệp nè... nói tóm lại là đâu phải chế. Nó lại nói: "Hồi hôm nà y chế đóng vai gì... " Äiệp trả lá»i, vai con nÃt, Già u à ra như tìm thấy chân lý trong cái mùng nhá» nà y, "Hèn chi em nhìn há»ng ra chế, chế nhá» xÃu hà , mà công nháºn con nhá» trong tuồng thấy thương thiệt". Má kêu Già u ngá»§. Rồi má cÅ©ng là m như ngá»§. Äiệp biết, ngưá»i ta ngá»§ là xoãi tay chân thư thả, má thức mà trân mình khổ váºy là m chi má... Không biết tá»± hồi nà o hai má con Äiệp luôn luôn có những khoảng cách như váºy, má ngồi đầu bá»™ ngá»±a nà y, Äiệp ngồi đầu kia, má ra đằng trước Äiệp chạy ra ngoà i sau. Là m như không ruá»™t rà ng duyên dẻ nhau trong Ä‘á»i. Ngoại nói, ngoại cÅ©ng dạy má biết tha thứ cho hết thảy nhưng má không dá»… dạy như Äiệp (thì ngoại tưởng váºy) nên má»›i ra hoà n cảnh như bây giá». Má giáºn ba, nên thấy ai hÆ¡i giống ba là má cưới, cưới mà không yêu thương gì ngưá»i ta. Vì váºy mà từ bấy đến nay má đã chắp vá ba ngưá»i chồng. Vì váºy mà má thấy Äiệp là má khổ sở như nhìn lại bóng ngưá»i phụ bạc xưa. Má tránh Äiệp riết rồi Äiệp cÅ©ng lợt lạt vá»›i má. Äiệp vẹt tóc mình ra là m hai bên miết đầu và o gối, trăn trở hoà i.
Không chá» tá»›i gà gáy, Äiệp lò mò dáºy ra sau bếp bắc ấm nước, pha trà . Má cÅ©ng thức, má ngồi bá»›i lại má»› tóc. Äuôi tóc má chỉ còn và i sợi má»ng manh, thưa thá»›t nên má phải xà i đầu tóc mượn. Äiệp nhá»› hồi nhá» cứ thấy cái đầu tóc mượn là chết khiếp. Äi hát nhìn riết cÅ©ng quen, Ä‘i hát là phải vay mượn nhiá»u thứ để trá»n vẹn được vai diá»…n. Äiệp má»i má ra bá»™ vạc cau ngoà i trước, uống trà .
Từ chá»— nà y ngó ra sông, nếu không vướng cái bỠđất Äiệp có thể thấy những chiếc xuồng Ä‘i chợ sá»›m trảy qua. Bây giá» chỉ nghe gió từ ngoà i kinh rần rần rượt Ä‘uổi nhau qua đám dừa nước thốc và o mái lá phần pháºt. Äiệp lên tiếng:
- Má à , năm nay má bao nhiêu rồi...
- À, má già rồi.
- Má già rồi, má ráng thương chồng má đi.
Má lặng lẽ cưá»i. Cưá»i buồn bã. Má thở dà i, thở dà i. Tá»±a như có Ä‘iá»u gì muốn nói.
- Con trả bé BÆ¡ lại cho ngưá»i ta rồi má à . Bây giá» con buồn biết bao nhiêu. Hồi má quyết định bá» con lại cho ngoại, má có buồn như con bây giá» không...
Äáp lại Äiệp chỉ là những tiếng thở dà i. Hồi lâu má há»i:
- Ngoại dạy con tha thứ cho ngưá»i ta mà con có tha thứ cho má hôn...
Äiệp im lặng. Có những chuyện chắc má biết, tại má há»i váºy thôi, chá»› Äiệp lặn lá»™i vô đây đâu phải để nói vá»›i má và i câu lỉnh lảng như nước đìa, đâu phải để nói chuyện bé BÆ¡, mà là Äiệp tá»± dưng nhá»› má, thương má. Hằn há»c vá»›i má là khi bắt đầu nghÄ© tá»›i má. Äiệp ngồi thù lù ở đó, nhìn thinh không, đêm giống như má»™t bà cụ còm cõi chống gáºy cháºm rãi Ä‘i qua, nghÄ© ngoại biết Äiệp tá»›i gặp má như vầy, ngoại vui biết bao nhiêu. Äiệp kêu:
- Má à , sáng nà y má kêu con Già u theo con ra đoà n, mấy bộ đồ của bé Bơ còn nguyên một giỠy thinh, con gởi nó đem vỠcho má, mai mốt má sanh cho em bé mặc, nghen má.