Bọn họ bị giết không còn cảm giác gì, thế nhưng thân nhân của bọn họ lại vô cùng thương tâm!
Cổ Thương Khung đang tổ chức mọi người còn lại tiến hành thanh lý đống phế tích, thi thể bên ngoài đã sớm thanh lý hoàn tất, đều chuẩn bị nghi lễ mai táng, thế nhưng trong đống phế tích chưa thể dọn dẹp hết còn có thể có thi thể bị vùi lấp.
Bên ngoài có hơn hai mươi người bị giết, cộng thêm thi thể trong đống phế tích, nhân số lần này chết trong tay Vương Xu Toàn đạt tới hơn bốn ngươi người!
Cổ Thần đứng giữa hư không, nhìn đống phế tích Cổ gia bên dưới, lại nhìn bóng người bận rộn, trong mắt biến thành vẻ đỏ sậm, cắn chặt khớp hàm, trong lòng thề:
“Không nhổ tận gốc rễ Cự Linh Môn, thề không làm người!”
- Thần nhi, đã trở về rồi? Lão tặc kia thế nào?
Cổ Thương Khung thấy được Cổ Thần trong không trung, thần thức truyền âm nói, hỏi lão tặc thanh âm vô cùng phẫn nộ.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Lão tặc đã chết, hài nhi muốn tới Cự Linh Môn một chuyến, trước khi rời đi hài nhi sẽ bố trí một bộ phận pháp, sau khi trận pháp hình thành, trừ hài nhi ra không ai có thể vào, phụ thân dặn mọi người trong tộc không nên đi ra khỏi phạm vi Cổ gia, nếu có địch nhân tới phạm người dùng lệnh phù truyền âm nói cho hài nhi biết, trận pháp sẽ ngăn cản được tu sĩ Kim Đan kỳ chí ít hai ba ngày, cũng đủ cho hài nhi trở về!
- Thần nhi, cao thủ trong Cự Linh Môn rất đông, con một mình đi vào, chẳng phải rất nguy hiểm?
Cổ Thương Khung truyền âm lại, lo lắng hỏi.
- Phụ thân yên tâm, Cự Linh Môn không thể làm khó được hài nhi! Đừng cho người trong tộc rời khỏi, bằng không sẽ không bước vào được nữa, lương thực có thể duy trì bao lâu?
Cổ Thần truyền âm hỏi.
Cổ Thương Khung truyền âm đáp lại:
- Lương thực không thành vấn đề, trong gia tộc luôn có dự trữ, đủ dùng mấy tháng!
- Vậy là tốt rồi, lần này hài nhi đi có thể hai ba ngày sẽ trở về! Phụ thân, hài nhi bày binh bố trận, sau khi hoàn thành lập tức chạy tới Cự Linh Môn, không cáo biệt với người!
Cổ Thần thông qua lĩnh ngộ đối với Âm Dương Trận Đồ, tạo nghệ trận pháp đã có bước tiến triển vô cùng to lớn, hoàn toàn tiếp cận với tông sư trận pháp rồi, mà bộ trận pháp hắn định bày ra tên là Bát Môn Tỏa Thiên trận, trận này thuần túy là khốn trận, bày binh bố trận tại bất cứ nơi nào, người trong trận sẽ không thể rời đi..
Bát Môn Tỏa Thiên trận tương đối lợi hại, nếu như không có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, không thể phá trận.
Cổ Thần căn cứ vào Bát Môn Tỏa Thiên trận thôi diễn thành một bộ Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận, tác dụng so với Bát Môn Tỏa Thiên trận hoàn toàn trái ngược, người trong trận có thể tự do đi ra ngoài, thế nhưng người ngoài trận lại không thể tiến vào.
Như vậy, khốn trận liền biến thành một bộ trận pháp phòng ngự, bày Bát Môn Tỏa Thiên trận tại Cổ gia, người Cổ gia chỉ cần đứng trong phạm vi trận pháp, có địch nhân tới phạm sẽ phá Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận trước, đối phương không thể vào.
Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận là do Cổ Thần căn cứ vào Bát Môn Tỏa Thiên trận thôi diễn mà thành, hiệu quả so với Bát Môn Tỏa Thiên trận yếu hơn rất nhiều, nhưng chí ít có thể ngăn cản được tu sĩ Kim Đan kỳ hai ba ngày, Cổ Thần dùng một canh giờ có thể từ Cự Linh Môn chạy về Cổ gia.
Bày ra Phản Bát Môn Tỏa thiên trận, Cổ Thần có thể an tâm đi Cự Linh Môn, không cần lo lắng.
Tiêu hao hơn một canh giờ, Cổ Thần tại tám hương hướng đông tay nam bắc, tây bắc, đông nam, đông bắc, tây nam bày ra tám trận cơ, sau khi đại trận hình thành, linh hồn Cổ Thần về khiếu, sau đó rời khỏi Cổ gia, vượt qua thành Nhạc Thủy.
Thẳng cho tới khi tiến vào rừng rậm, Cổ Thần lại tiến hành biến ảo tướng mạo, biến thành một tu sĩ trung niên tuổi tác ước chừng bốn mươi, sau đó bước lên phi kiếm, phi độn về phía Cự Linh Môn!
Cổ Thần có chân nhân đan, có thể tùy ý biến ảo tướng mạo, tu sĩ dưới Độ Hư cảnh không thể nhìn ra được, vì vậy đi Cự Linh Môn Cổ Thần không thể sử dụng bản tôn, cũng không thể sử dụng tướng mạo lão nhẫn từng tiến vào thành Nhạc Thủy, càng không thể biến ảo thành tướng mạo trung niên nhân từng xuất hiện trong Cổ gia.
Biến thành bộ dáng hiện tại, Cự Linh Môn bị diệt rồi, ai cũng không biết là bị diệt trong tay người phương nào!
“Cự Linh Môn, ta tới!”
Trong lòng Cổ Thần thì thầm.
Cự Linh Môn, tông môn ở trong Thiên Linh Phong, dãy núi Cự Long.
Dãy núi Cửu Long không phải là một dãy núi, mà là do chín dãy núi nhỏ cấu thành.
Chín ngọn núi, độ dài vượt qua nghìn dặm, giống như chín con rồng lớn, Thiên Linh Phong thì ở vị trí đỉnh đầu chín dãy nũi, vừa lúc là chỗ trung tâm của dãy núi Cửu Long.
Từ không trung nhìn xuống, Thiên Linh Phong bị chín đầu cự long bảo vệ xung quanh, đây là phong thủy cửu long củng châu, là bảo địa phong thủy vô cùng hiếm thấy.
Cự Linh Môn lấy khai thác linh thạch, tìm kiếm mạch khoáng là chính, đối với địa lý, sơn thủy có nghiên cứu tương đối sâu, chọn một khối bảo địa như vậy làm nơi dừng chân cho tông môn, lại ôm lấy cái đùi lớn Đế Đình Đại Doanh, đây cũng chính là lý do vì sao nghìn năm trở lại đây Cự Linh Môn càng lúc càng cường thịnh.
Nghìn năm trước chỉ là một môn phái trung hạ, hôm nay đã là nhất lưu trong môn phái trung đẳng, trong môn phái còn xuất hiện tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, hầu như có thể so sánh với một số môn phái lớn rồi!
Dãy núi Cự Long, vô luận tiến vào từ bất cứ phương hướng nào đi nữa, cách Thiên Linh Phong ước chừng hai nghìn dặm, Thiên Linh Phong cao tới mấy nghìn trượng, cách nghìn dặm cũng có thể mơ hồ thấy được.
Một canh giờ sau Cổ Thần đã phi độn tới rìa ngoài dãy núi Cự Long, không hề dừng lại, Cổ Thần tiếp tục đi độn theo hướng bắc, nhưng hạ thấp độ cao, hầu như là áp sát sườn núi, phi độn trong rừng cây.
Đồng thời, thần thức tản ra, đạt tới phạm vi tương đối lớn, thời khắc quan sát tất cả mọi thứ xung quanh.
Bất kỳ một môn phái nào đi nữa, xung quanh tông môn khẳng định có bố trí rất nhiều trạm canh gác ngầm, phòng thủ nghiêm mật. Cổ Thần từng ở lại tông phái tu tiên cỡ lớn như Hư Thiên Tông, tự nhiên rất hiểu rõ đối với điều này.
Tuy nói là tới cửa trả thù, thế nhưng không thể vội vàng, nếu để cho người khác biết, toàn bộ môn phái từ trên xuống dưới đều chuẩn bị tiếp đón, bày sẵn cạm bẫy cho người xâm phạm tiến vào.
Cổ Thần tự nhiên muốn đánh úp bất ngờ.
Cho dù là phi độn trong rùng, tốc độ của Cổ Thần cũng không chậm, tiến vào trong dãy núi Cự Long, cách Thiên Linh Phong không tới hai nghìn dặm, không bao lâu là tới nơi.
Phi độn về phía trước hơn ba trăm dặm, thân thể Cổ Thần đột nhiên dừng lại, một đội tu sĩ từ không trung phía trước tiến vào phạm vi thần thức của Cổ Thần.
Đội tu sĩ này tổng cộng có mười lăm người, hai tên đầu lĩnh là tu sĩ tu vi Kim Đan trung kỳ, còn có năm người khác có tu vi Kim Đan sơ kỳ, tám người còn lại là tu sĩ Bồi Nguyên kỳ và Dẫn Hồn kỳ.
Cổ Thần ẩn thân sau một cây đại thụ lớn, đối phương không có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thần thức không thể phát hiện ra hắn, Cổ Thần cố ý thu liễm ba động pháp lực của chính mình.
Thực lực của đội tu sĩ này tương đối cường hãn, không biết ra ngoài làm cái gì?
“Lẽ nào? Lại là tu sĩ phái tới Cổ gia?”
Trong lòng Cổ Thần nghi hoặc thầm nghĩ.
Không quá lâu sau, đội tu sĩ này đã bay được hơn ba mươi dặm, xẹt qua trên đỉnh đầu Cổ Thần.
- Các vị sư đệ, đợi khi cửu điện hạ tới rồi, nghìn vạn lần không nên nói lung tung, chớ chọc điện hạ không vui!
- Sư huynh yên tâm, ta đối với cửu điện hạ chỉ có sùng bái trong lòng, sẽ không nói bậy!
- Lần này cửu điện hạ tới thu cống phẩm, không biết sẽ ban cho cái gì? Hai mươi năm trước thất điện hạ ban cho Thiên Tiệt bảo kiếm, hiện tại chính là trấn phái chi bảo của Cự Linh Môn chúng ta!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
- Đúng vậy! Đế Đình ban thưởng sao có thể keo kiệt? Chí ít cũng là pháp bảo thượng phẩm, nếu là có thể ban cho một kiện pháp bảo cực phẩm, vậy thì chí bảo trấn phái của Cự Linh Môn chúng ta lại nhiều hơn một kiện rồi! Hắc hắc... Chúng ta theo Đế Đình, sau này càng lúc càng tốt hơn, pháp bảo thượng phẩm, sẽ có, pháp bảo cực phẩm, cũng sẽ có!
Cổ Thần nghe mấy người này nói chuyện, thầm nghĩ:
- Cửu điện hạ? Lão cửu trong thập đại đế tử, là Tàng Chân Cơ?
Nguyên bản Tàng Chân Cơ trấn thủ lại bí địa Lý gia, bất quá Cổ Thần chưa từng gặp mặt hắn, thế nhưng đối với Tàng Chân Cơ, Cổ Thần tuyệt không xa lạ!
Kiếp trước, Tàng Chân Cơ đã chết trong tay Cổ Thần.
Đương nhiên, đó là chuyện sau khi Cổ Thần bước vào Mệnh Tuyền cảnh kiếp trước, lúc đó hắn hơn hai trăm tuổi.
Tính toán một chút, hôm nay Tàng Chân Cơ hơn bốn mươi tuổi, tu vi Kim Đan hậu kỳ.
Cổ gia gặp nạn, Cổ Thần chạy tới Cự Linh Môn trả thù, lúc này là thời điểm cừu hận nặng nhất, đối với Tàng gia lại càng hận thấu xương, nhất thời sinh ra lòng phải giết đối với Tàng Chân Cơ!
Cổ Thần thầm nghĩ:
“Kiếp trước hơn hai trăm tuổi ta mới giết được ngươi, cho ngươi sống dài hơn hai trăm năm, Tàng Chân Cơ, kiếp này ngươi không có vận khí tốt như vậy! Hôm nay chính là tử kỳ của ngươi, ta lợi dụng cái đầu của ngươi làm lễ vật cho Cự Linh Môn!”
Lập tức, Cổ Thần xoay người, phi độn ra khỏi dãy núi Cự Long, đuổi theo mười lăm tên tu sĩ Cự Linh Môn.
Phía trước có một ngọn núi cao ước chừng nghìn trượng, vừa vặn có thể che chắn đường nhìn, Cổ Thần theo phía sau mười lăm tên tu sĩ, phi độn thẳng phía trước, tiếp tục lướt qua ngọn núi cao nghìn trượng, lại tiến về phía trước hơn nghìn trượng.
Đột nhiên Cổ Thần từ trong rừng cây lao ra, phóng lên trời cao.
Mười ngón như một, nhất thời bắn ra mười đạo chỉ cương.
Nơi này chính là phạm vi dãy núi Cự Long, là sào huyệt của Cự Linh Môn, chúng tu sĩ trăm triệu lần không ngờ tới cư nhiên lại bị đánh lén ở nơi này!
Chính lúc chúng tu sĩ đang cười nói chuyện vui vẻ, một cỗ nguy cơ trí mạng đột ngột bao phủ, mọi người nhất tề cúi đầu nhìn xuống, mười đạo chỉ cương chói mắt trong sát na đã bắn tới.
A… A… A…
Liên tiếp vang lên mười tiếng kêu thảm, mười đạo thân ảnh trong nháy mắt rơi xuống, mười người mất mạng.
Cổ Thần có tu vi Kim Đan hậu kỳ, thực lực thực tế vượt xa Kim Đan hậu kỳ, lại đột nhiên đánh lén, chúng tu sĩ ngay cả hai gã tu sĩ Kim Đan sơ kỳ cũng không kịp phản ứng, bị Kinh Tiên Chỉ trực tiếp miểu sát!
Bắn ra mười đạo chỉ cương, thân thể Cổ Thần nhanh như điện chớp, phóng về phía mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ còn lại, đồng thời, chưởng phải vỗ mạnh, một cự chưởng hỏa diễm thật lớn xuất hiện, thi thể của mười tên tu sĩ lập tức bị bắt vào trong cự chưởng.
Linh hồn mười tên tu sĩ đang định xuất khiếu, chạy trở về Cự Linh Môn báo tin, vừa vặn bị cự chưởng hỏa diễm bắn trúng, nhất thời linh hồn lẫn thân thể đều bị thiêu đốt thành tro tàn.
Hôm nay Cổ Thần tới để báo thù, mục đích chỉ có một, giết chóc!
Hai mắt Cổ Thần đỏ bừng, giận dữ giết mười người, trong lòng thư sướng tới cực điểm, thân thể trong nháy mắt bay tới bên cạnh một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, một quyền đánh ra.
Lực lượng thân thể cường hãn không gì sánh dược lập tức chấn nát bấy pháp bảo phòng ngự trung phẩm của tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ phóng ra, thậm chí thân thể trong nháy mắt cũng bị chấn thành mảnh nhỏ.
Linh hồn không sợ bị đao chém kiếm đâm cũng bị một quyền của Cổ Thần đánh tán loạn, Cổ Thần há miệng thổi một hơi phát ra một đạo cuồng phong, linh hồn bị đánh gần như tán loạn nhất thời bị cuồng phong cuốn đi, hóa thành hư vô, chỉ để lại một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Nói thì chập, nhưng diễn biến cực nhanh, Cổ Thần xuất thủ chỉ trong sát na, thân thể đạp trên phi kiếm, tốc độ như thiểm điện, trong nháy mắt đã chuyển hướng sang bên cạnh một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, thiết quyết xuất kích, lực lượng thân thể cường hãn tới cực điểm, vô luận là pháp bảo hay thân thể đều bị Cổ Thần oanh kích thành mảnh nhỏ.
Kể cả linh hồn cũng không ngoại lệ, vừa mới bị đánh tan tác, còn chưa kịp hợp lại một chỗ, Cổ Thần há miệng thổi nhẹ liền biến thành hư vô.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã giết chết mười hai người, nhóm tu sĩ tổng cộng mười lằm người chỉ còn sót lại ba người!
Tim gan ba người như nứt ra, thẳng cho tới lúc này mới kịp phản ứng lại, nhất thời lui nhanh, một người quát lớn:
- Đây là phạm vi Cự Linh Môn, ngươi dám hành hung tại nơi này, không sợ Cự Linh Môn chúng ta bầm thân vạn đoạn hay sao?
- Hiện tại ta lập tức bầm thân ngươi vạn đoạn! Hôm nay ta sẽ tiêu diệt toàn bộ môn phái các ngươi, từ ngay về sau thiên hạ không còn Cự Linh Môn!
Đang khi nói chuyện, tốc độ của Cổ Thần như điện, lại đuổi theo tới trước mặt tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, vẫn là thiết quyền xuất kích, thân thể cường hãn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Thấy hai người khác đã chạy được hơn mười trượng, trong mi tâm Cổ Thần lóe ra một đạo ô quang, chính là Thần Hình Câu Diệt kiếp đuổi theo!
Tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ này vừa mới phát ra một kiện pháp bảo vòng tròn từ trong mi tâm, là một kiện pháp bảo phòng ngự thượng phẩm.
Ầm một tiếng nổ vang, nắm tay Cổ Thần nện mạnh vào vòng tròn, vòng tròn cho dù chưa bị nghiền nát, thế nhưng lại bị một quyền của Cổ Thần đập văng đi!
Ngay cả pháp bảo thượng phẩm cũng không thể chống đỡ được, tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ này kinh hãi thần hồn, xoay người muốn chạy, Cổ Thần xòe tay chụp mạnh, người này trong nháy mắt biến thành tượng băng, bị chấn thành mảnh nhỏ.
Cổ Thần điểm nhẹ ngón tay phát ra phần thiên viêm hảo, linh hồn hóa thành mảnh nhỏ lập tức bị thiêu thành tro tàn.
Vừa mới giết chết một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, rất nhanh vang lên một tiếng hét thảm từ xa xa truyền tới, Thần Hình Câu Diệt kiếp vừa ra, không gì có thể kháng cự, thần hình câu diệt, hai người đã vong mạng.
Chỉ còn lại một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ cuối cùng liều mạng đào tẩu về phía Thiên Linh Phong, nhưng tốc độ của Cổ Thần khoác Tật Vũ Phi Phong nhanh hơn hắn rất nhiều, chốc lát đã bị đuổi kịp, Cổ Thần muốn bắt sống người này, moi ra mục đích của đám người đi chuyến này!
Cửu điện hạ Tàng Chân Cơ của Đế Đình, hôm nay tới thăm Cự Linh Môn, đồng thời mang về cống phẩm Cự Linh Môn định kỳ nộp lên Đế Đình!
Tàng Chân Cơ tới Cung gia trước, vì vậy tới theo phía bắc.
Cổ Thần biến thành bộ dáng tên tu sĩ cuối cùng, phát ra phần thiên viêm hỏa thiêu hủy toàn bộ thi thể chún tu sĩ Cự Linh Môn, sau đó tiếp tục bay ra ngoài dãy núi Cự Long
Rìa ngoài dãy núi Cự Long có một sơn cốc vô cùng rộng rãi, chúng tu sĩ Cự Linh Môn vốn định tới nơi này chờ đợi, Cổ Thần bố trí trận pháp cẩn thận, chỉ đợi Tàng Chân Cơ.
Không quá lâu sau, trên bầu trời có mấy đạo quang mang bay về phía nơi này, Cổ Thần đưa mắt nhìn lại, tổng cộng có năm đạo độn quang, Tàng Chân Cơ không tới một mình, còn có tùy tùng!
Tàng Chân Cơ là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, Cổ Thần không dám dùng thần thức thăm dò, tốc độ của năm người này tương đương nhau, Cổ Thần không cảm giác được tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, nếu như có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh tới đây, cho dù Cổ Thần không phát ra thần thức dò xét thì cũng có cảm giác nguy hiểm!
- Cự Linh Môn cung nghênh Cửu điện hạ!
Đợi năm đạo độn quang bay tới gần nghìn trượng, Cổ Thần ôm quyền, lớn tiếng nói.
- Thế nào chỉ có một mình ngươi tới đây? Cái giá của Cự Linh Môn cũng quá lớn!
Một tên tu sĩ ngay bên cạnh Tàng Thiên Cơ nhíu mày quát lớn.
Tuy nói như vậy, nhưng độn quang năm người không hề dừng lại, hạ xuống trước mặt Cổ Thần.
Lúc này, Cổ Thần ngẩng đầu, quỷ dị cười nói:
- Bởi vì… Ta đến đây để giết các ngươi!
Đột nhiên, trong vòng phương viên mười trượng xuất hiện một đồ án bát quái, chính là Tru Yêu Trận dùng xương cốt hoang thú bố trí, đám người Tàng Chân Cơ đang định tức giận quát, đột nhiên một cỗ nguy cơ trí mạng bao phủ đám người.
Tám đạo cương mang chói mắt từ tám phương hướng Tru Yêu trận bắn ra, nhất tề bắn về phía năm người.
Năm người đều tung pháp bảo, thế nhưng tám đạo cương mang này không gì cản nổi, không thể ngăn cản, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ kể cả pháp bảo lẫn thân thể đều bị cương mang bắn nát bấy!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Năm người chỉ có duy nhất một mình Tàng Chân Cơ tu vi Kim Đan hậu kỳ, hai người Kim Đan trung kỳ, hai người Kim Đan sơ kỳ!
Hai tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bị Hoang Cốt Tru Yêu trận phát ra tám đạo cương mang trong nháy mắt bị miểu sát!
Tàng Chân Cơ và hai gã tu sĩ Kim Đan trung kỳ còn lại đều tung ra pháp bảo, chặn đứng tám đạo cương mang phóng tới, nhất thời phong ra bên ngoài.
Quang mang chợt lóe, tám đạo cương mang lại từ tám phía Hoang Cốt Tru Yêu trận bắn ra!
Công kích từ Hoang Cốt Tru Yêu trận cực kỳ nhanh, đồng thời lực công kích rất mạnh!
Đồng thời Cổ Thần xuất thủ, ô quang giữa mi tâm chợt lóe, Thần Hình Câu Diệt kiếp lập tức bay ra, ô quang trương lên, chém về phía Tàng Chân Cơ! Thân thể khẽ động, hai tay nắm thành quyền đánh mạnh, hai quyền cương cực lớn nhất tề oanh kích về phía hai tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ!
Hai tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ đều có pháp bảo phòng ngự thượng phẩm hộ thể, nếu Cổ Thần không ngăn cản, hai người nhất định có thể lao ra khỏi Hoang Cốt Tru Yêu trận, bất quá nếu Cổ Thần đã xuất thủ, tình huống tự nhiên không giống!
Ầm ầm…
Hai tiếng nổ vang, quyền cương cường hãn không gì sánh được của Cổ Thần đánh vào hai kiện pháp bảo phòng ngự thượng phẩm, nhất thời hai kiện pháp bảo bị chấn văng sang hai bên, tiếng kim thiết vang vọng, cương mang trong trận chợt lóe, hai người bị chém thành mấy đoạn!
Bàn tay Cổ Thần vung lên, một cự chưởng bao trùm trong hỏa diễm màu đen miểu sát linh hồn hai người.
Lấy thực lực của Cổ Thần, cộng thêm có Hoang Cốt Tru Yêu trận trợ giúp, giết tu sĩ Kim Đan kỳ giống như lấy vật trong túi, rất dễ dàng.
Tiếng ầm ầm vang lên bên cạnh, xung quanh Tàng Chân Cơ có ba khối thuẫn bài màu xanh chặn lại công kích từ Thần Hồn Câu Diệt kiếm, dĩ nhiên phát ra tiếng bang bang, chí ít cũng là pháp bảo cực phẩm.
Tu sĩ Thần Hải cảnh đã có pháp bảo cực phẩm, thân là đế tử, quả nhiên không thể so sánh với những tu sĩ bình thường khác. Tu sĩ bình thường, tới Mệnh Tuyền cảnh cũng chưa chắc đã có một kiện pháp bảo cực phẩm!
- Thanh Hoa thần mộc?
Cổ Thần nhìn ba khối thuẫn bài chuyển động xung quanh thân thể Tàng Chân Cơ, trong lòng thầm niệm một câu.
Đế Đình quả nhiên là Đế Đình, ngay cả loại thần mộc hi hữu như vậy cũng có thể tìm thấy được.
Mộc Linh trùy trong pháp bảo cực phẩm Ngũ Linh Phân Thần trùy của Tàng gia chính là dùng Thanh Hoa thần mộc chế tạo thành, nhưng tài liệu Thanh Hoa thần mộc trong đó ít hơn rất nhiều.
Thần Mộc Thuẫn quay xung quanh Tàng Chân Cơ, Hoang Cốt Tru Yêu trận phát ra cương mang chói mắt, bổ vào Thần Mộc Thuẫn, ngay cả một chút dấu vết cũng chưa lưu lại.
Thần Hình Câu Diệt kiếm tuy rằng sắc bén không gì sánh được cũng chỉ có thể lưu lại một chút vết tích, trong thời gian ngắn không thể phá hủy Thần Mộc Thuẫn!
Tàng Chân Cơ bước ra ngoài vài bước, lập tức xuất hiện bên ngoài Hoang Cốt Tru Yêu trận, quát lớn:
- Nghịch tặc! Ngươi là người phương nào? Bản vương muốn tru cửu tộc ngươi!
Nói xong, Tàng Chân Cơ kết chưởng ấn, một chưởng đánh ra, một đạo cự chưởng màu xanh lớn chừng trăm trượng mạnh mẽ bổ vào đầu Cổ Thần.
Ngũ Hành Phân Thần Ấn là tuyệt học vô thượng của Tàng gia, chí ít có tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể sử dụng, Tàng Chân Cơ còn chưa thể luyện thành đệ nhất ấn của Ngũ Hành Phân Thần Ấn --- Mộc Lôi Ấn, bằng không thiên địa phong ấn biến sắc, tiếng sấm ầm vang, Thiên Linh Phong chỉ cách hơn hai mươi dặm, chắc chắn có phát hiện!
- Chút tài mọn!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, hai chân đạp mạnh, phóng lên cao, oanh ra một quyền.
Lực lượng cơ thể cường hãn không gì sánh được nhất thời oanh kích nát bấy cự chưởng mấy trăm trượng.
Kiếp trước Tàng Chân Cơ là một trong những kẻ tới xâm lấn Hư Thiên Tông, có mấy vị sư huynh đệ quan hệ tốt với Cổ Thần chết trong tay Tàng Chân Cơ, tuy rằng không cừu hận bằng Tàng Thiên Cơ, thế nhưng hắn cũng là một trong những nhân vật phải giết trong lòng Cổ Thần.
Mi tâm Tàng Chân Cơ chợt lóe, lại bay ra một đạo thanh quang, là một thanh trường kiếm màu xanh dài chừng hai thước, dĩ nhiên cũng do Thanh Hoa thần mộc chế tạo thành, một kiện pháp bảo cực phẩm!
Thanh quang bùng lên, Thanh Hoa thần kiếp giống như một mũi thoi đưa, bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Tu sĩ Thần Hải cảnh có một kiện pháp bảo cực phẩm đã cực kỳ hiếm có, Tàng Chân Cơ lại có hai kiện, thân là đế tử Đại Doanh, tài nguyên tu chân so với tu sĩ bình thường mạnh hơn gấp trăm lần, nghìn lần.
Tàng Chân Cơ có hai kiện pháp bảo cực phẩm này đã đủ để ngang dọc Kim Đan hậu kỳ, coi như là mười tu sĩ Kim Đan hậu kỳ liên thủ cũng không đánh bại được Tàng Chân Cơ.
Thế nhưng Cổ Thần không phải là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường!
Thanh Hoa thần kiếm có uy hiếp rất lớn đối với Cổ Thần, ngoài ra Cổ Thần chỉ có duy nhất một kiện pháp bảo cực phẩm là Thần Hình Câu Diệt kiếp, Thần Hình Câu Diệt kiếp lập tức bắn trở về, ô quang bùng phát, chém vào Thanh Hoa thần kiếm.
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Thanh quang ô quang chạm vào nhau, hai kiện pháp bảo cực phẩm trong nháy mắt va chạm với nhau mấy lần, liên tiếp truyền tới tiếng đinh đinh vang vọng…
Mi tâm Cổ Thần bay ra một đạo quang mang màu vàng, hóa thành cổ chung, bay lên trên đầu bảo vệ thân thể, toàn thân Tàng Chân Cơ đều có Thần Mộc thuẫn bảo hộ.
Hai người đều bảo vệ thân thể, dùng thần thức ngự khống phi kiếm, tiến hành giao phong kịch liệt, thề phải hủy diệt phi kiếm của đối phương.
Cổ Thần vô cùn tự tin đối với Thần Hình Câu Diệt kiếp, đừng nói là Thanh Hoa thần mộc, cho dù là Thần Mộc Thuẫn, chỉ cần có thời gian Cổ Thần cũng tự tin có thể hủy diệt, Thần Hình Câu Diệt kiếp là do võng lượng thạch chế tạo thành, là pháp bảo mạnh nhất dưới tiên bảo.
Thanh Hoa thần mộc tuy rằng rất hiếm có, thế nhưng so sánh với võng lượng thạch đoạn tuyệt vạn dăm, chỉ xuất hiện tại thời kỳ viễn cổ quả thực kém hơn một đẳng cấp.
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Hai người ngự khống phi kiếm, tiếng giao phong không ngừng vang vọng, trong nháy mắt không biết đã va chạm với nhau bao nhiều lần, đột nhiên, rắc rắc, thanh quang bị ô quang chém đứt thành hai đoạn!
Thanh quang từ Thanh Hoa thần kiếm tan vỡ, cắt thành hai đoạn, trong sát na biến thành hai khối Thanh Hoa thần mộc, không còn linh tính pháp bảo.
Sắc mặt Tàng Chân Cơ kinh hãi, Thanh Hoa thần mộc cứng rắn không gì sánh được, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, cho dù là trong các pháp bảo cực phẩm cũng là tồn tại thượng đẳng, dĩ nhiên bị đạo ô quang kia chém thành hai đoạn.
Quang mang chợt lóe, Tàng Chân Cơ lập tức phóng lên cao, thần kiếm bị hủy, không dám tiếp tục chiến đấu.
- Còn muốn chạy? Lưu lại một mạng?
Cổ Thần hét lớn một tiếng, thân thể đồng thời phóng lên cao, tốc độ còn nhanh hơn Tàng Chân Cơ.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã xuất hiện trên đỉnh đầu Tàng Chân Cơ, hai quyền đánh liên tục, Kim Cương thần quyền oanh kích ra mấy đạo quyền cương lớn hơn mười trượng, liên tiếp đánh về phía Tàng Chân Cơ, cho dù Tàng Chân Cơ có Thần Mộc Thuẫn hộ thể, chưa bị thụ thương nhưng cũng bị chấn văng ngược trở lại mặt đất.
Một đạo ô quang từ hư không chém xuống cực nhanh, chém vào Thần Mộc Thuẫn, một tiếng nổ vang, lưu lại trên Thần Mộc Thuẫn một vết chém khá sâu.
Phi kiếm màu đen kia quá lợi hại, khiến trong lòng Tàng Chân Cơ sợ hãi, quát lớn:
- Ta là cửu điện hạ Đại Doanh, ngươi dám giết ta, Đế Đình sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc bể cũng không thoát khỏi Đế Đình truy sát.
- Tàng Chân Cơ, lưu lại cái mạng chó của ngươi là được, Đế Đình? Sớm muộn có một ngày ta sẽ tiêu diệt tận gốc Đế Đình!
Thanh âm Cổ Thần lạnh lùng vang lên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Mười ngón như thoi đưa, mười đạo Kinh Tiên Chỉ cương trong nháy mắt bắn ra, đồng thời vọt về phía Tàng Chân Cơ, đồng thời thân thể của Cổ Thần lao xuống mặt đất, theo sát mười đạo chỉ cương, hai quyền đánh mạnh, nhất định phải phá hủy Thần Mộc Thuẫn hộ thể của Tàng Chân Cơ.
Cho dù không thể phá hủy, chỉ cần tạm thời kích mở một khoảng cách nhất định, Thần Hình Câu Diệt kiếp có thể thừa cơ giết chết Tàng Chân Cơ.
Ầm…
Mười đạo chỉ cương hội tụ một chỗ, giống như một vầng thái dương chói mắt, bị Thần Mộc Thuẫn ngăn cản!
Cổ Thần dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, lực lượng thân thể đã đề cao tới cực điểm, hai quyền oanh kích vào Thần Mộc Thuẫn, một tiếng nổ vang vọng, Thần Mộc Thuẫn rung rộng mãnh liệt, cuối cùng vẫn cản được.
Quang mang chói mắt tan đi, Thần Mộc Thuẫn vẫn quay xung quanh thân thể Tàng Chân Cơ.
Sắc mặt Tàng Chân Cơ tràn đầy vẻ kinh ngạc, không thể tưởng tượng, kinh hô:
- Kinh Tiên Chỉ của Hư Thiên Tông? Thiên Cương Thối Thể đại pháp của Bách Thánh Các? Ngươi đến tột cùng là ai?
Đột nhiên thần sắc Tàng Chân Cơ biến đổi, cả kinh nói:
- Là ngươi? Ngắn ngủi trong vòng hai năm ngươi đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ? Ngươi còn có thể thay đổi tướng mạo? Cổ Thần, ngươi dám hiện thân trước mặt ta? Ngươi chết chắc rồi…
Đang khi nói chuyện, Tàng Chân Cơ đánh một chưởng lên cao, một đạo quang mang lóe sáng bay đi, phóng ra một đạo tín hiệu.
Quang mang phía sau lưng Cổ Thần bùng phát, Thiểm Thiên Phong Dực trong nháy mắt xuất hiện, bành trướng tới trăm trượng, thân thể trong nháy mắt biến mất, trong sát na đã xuất hiện phía trên đạo quang mang tín hiệu, chưởng trái chụp nhẹ, tử diễm băng viêm hóa thành băng chưởng nhất thời biến đạo tín hiệu thành băng, vỡ vụn vô số mảnh.
Đoàn quang mang tín hiệu vừa mới bay lên trời hơn ba trăm trượng đã bị Cổ Thần phá hủy.
Sắc mặt Tàng Chân Cơ nhất thời xám như tro tàn.
- Ngươi đã biết mọi chuyện, vậy ta không còn gì phải giấu diếm nữa rồi, chịu chết đi!
Vừa nói xong, một đạo kim quang đột nhiên xuất hiện, Cổ Thần biến thành một đầu cự long màu vàng dài trăm trượng, từ trên bầu trời ập xuống.
Sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, lực lượng thân thể đã tăng lên chín lần, lại dùng Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, hóa thân kim long, thân thể của Cổ Thần lúc này hoàn toàn có thể tranh phong với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Tốc độ của Cổ Thần nhanh tới cực điểm, hai cự trảo màu vàng dài tới mười trượng trong nháy mắt chộp vào Thần Mộc Thuẫn vẫn quay xung quanh Tàng Chân Cơ.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, lực công kích của Cổ Thần lúc này so với lúc còn ở trạng thái con người đâu chỉ mạnh hơn mười lần? Thân thể Tàng Chân Cơ cùng với Thần Mộc Thuẫn bị đánh văng đi, nện mạnh vào mặt đất cách hơn mười trượng.
Vừa mới hạ xuống dưới đất, kim quang chợt lóe, kim long lại lao tới, hai cự trảo mạnh mẽ đánh tới, Tàng Chân Cơ còn chưa kịp phản ứng, thân thể lại bị đánh bay, nện xuống hơn mười trượng.
Thần Mộc Thuẫn quả nhiên kiên cố, chịu đòn nghiêm trọng như vậy mà vẫn chưa bị hủy diệt, thế nhưng Tàng Chân Cơ lại bị đánh tới đầu óc choáng váng, lực khống chế đối với Thần Mộc Thuẫn càng lúc càng yếu, dưới công kích của Cổ Thần, Thần Mộc Thuẫn lay động kịch liệt.
Tàng Chân Cơ vừa mới hạ xuống dưới đất, Cổ Thần theo sát phía sau, hai cự trảo màu vàng lại vỗ xuống, lúc này đây Thần Mộc Thuẫn chưa bị phá hủy, thế nhưng đã bị chia lìa với thân thể Tàng Chân Cơ, bị đánh văng qua một bên.
Một đạo ô quang thoáng hiện, Tàng Chân Cơ còn chưa rơi xuống đất, hai mắt lập lòe sao trời thì cái cổ mát lạnh, cái đầu bay lên cao.
- A… Cổ Thần, Tàng gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Linh hồn Cổ Thần phát ra tiếng gào thét thảm thiết thê lương, từ trong đầu bay ra, trốn lên bầu trời.
Ô quang chợt lóe, Thần Hình Câu Diệt kiếm đuổi theo sát phía sau, linh hồn của Tàng Chân cơ một lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết, không nghĩ tới thanh kiếm này còn có lực sát thương cực lớn đối với linh hồn.
Mấy kiếm đánh xuống, linh hồn của Tàng Chân cơ bị diệt.
Ô quang thu hồi vào trong mi tâm, Thiểm Thiên Phong Dực cũng thu hồi vào cơ thể, tướng mạo Cổ Thần nhanh chóng biến hóa, đánh ra mấy đạo phần thiên viêm hỏa, thiêu đốt sạch sẽ thi thể năm người, nhặt Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, hai đoạn Thanh Hoa thần mộc chế tạo phi kiếm cùng với cái đầu của Tàng Chân Cơ, trong nháy mắt Cổ Thần nhảy vào dãy núi Cự Long, biến mất nơi rừng rậm!
Cổ Thần phi độn trong rừng rậm, đế tử bị giết, chuyện này không thể đùa, thời gian còn lại của Cổ Thần không nhiều lắm, phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết Cự Linh Môn.
Thiên Linh Phong và thành Nhạc Thủy cách nhau vạn dặm, thành Nhạc Thủy chỉ là một tòa thành nhỏ biên hoang, ngoại trừ Cổ Thương Khung, toàn bộ thành Nhạc thủy không ai biết được, những tu sĩ Thần Hải cảnh chạy tới thành Nhạc thủy xuất phát từ Cự Linh Môn.
Chỉ cần diệt sạch Cự Linh Môn, mâu thuẫn phát sinh giữa Cổ gia thành Nhạc Thủy và Cự Linh Môn bị xóa bỏ, cho dù Đế Đình có điều tra tới đây thì đầu mối cũng đã bị chặt đứt, không thể tiến thêm.
Lấy Cự Linh Môn làm điểm trung tâm, trong vòng bán kính vạn dặm, một tòa thành nho nhỏ như thành Nhạc Thủy cũng có hơn hai trăm, huống chi Đế Đình điều tra hung thủ sao có thể chỉ đặt ánh mắt trong vòng vạn dăm?
Đế tử bị giết, suy nghĩ đầu tiên của Đế Đình chính là những đại phái tu tiên đối nghịch cùng với mấy đại Đế Đình thấm thẩu vào Đại Doanh, vô duyên vô cớ nghĩ dến đệ tử bị giết và một gia tộc tu chân nhỏ bé trong một tòa thành biên hoang nho nhỏ bị Cự Linh Môn tiêu diệt, điều này căn bản không có khả năng!
Trong đầu Cổ Thần cấp tốc suy nghĩ, hậu quả giết chết đế tử vô cùng nghiêm trọng, muốn cắt đứt đầu mối Đế Đình điều tra, biện pháp tốt nhất chính là hướng đầu mối điều tra tới nơi khác, như vậy Đế Đình càng khó biết được chân tướng.
Có suy nghĩ như vậy, tướng mạo Cổ Thần thay đổi, biến thành một người thanh niên tuổi chừng gần ba mươi, có một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ, ngạo thị tám phương.
Thần thức Cổ Thần tản ra, những trạm canh giác ngầm xung quanh Cự Linh Môn đều bị hắn lặng lẽ tránh thoát, những đệ tử canh giác rìa ngoài này chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh, ngoại trừ canh giác ra thì đi làm giám thị hoạt động đào mỏ linh thạch, những vụ sự cụ thể của Cự Linh Môn, bọn họ còn chưa đủ tư cách để biết.
Chỉ có trưởng lão hoặc là những đệ tử kiệt xuất tu vi Thần Hải cảnh trở lên mới có thể biết các vụ sự trong môn phái, ví dụ như tin tức thành Nhạc Thủy có khả năng có mạch khoáng linh thạch, chỉ có một số rất ít trưởng lão Cự Linh Môn biết được, nếu tra xét cụ thể thực sự có mạch khoáng linh thạch, lúc này mới thông báo cho các trưởng lão và đệ tử kiệt xuất khác biết, thẳng cho tới khi phái những đệ tử bình thường tới giám sát khai thách mỏ, lúc này những đệ tử bình thường mới biết được vị trí của mạch khoáng linh thạch, còn những người khác không thể biết được.
Cự Linh Môn có bao nhiêu mạch khoáng linh thạch, ngoại trừ chưởng môn và mấy vị thái thượng trưởng lão, những người còn lại không có khả năng biết hết toàn bộ, mỗi người chỉ quản một bộ phận chính mình được phân phối!
Không quá lâu sau, Cổ Thần đã chạy tới chân núi Thiên Linh Phong, tiếp tục đi về phía trước sẽ chạm phải đại trận hộ sơn của Cự Linh Môn. Cổ Thần có linh ngộ tương đối khắc sâu đối với Âm Dương Trận Đồ, những đại trận hộ sơn của môn phái trung thượng đẳng như Cự Linh Môn đã không thể làm khó được hắn, tối đa chỉ kéo dài chút thời gian.
Bất quá, Cổ Thần không vội vã tiến vào trong trận, vừa vào đại trận hộ sơn, Cự Linh Môn lập tức biết được có địch tới phạm!
Cổ Thần dạo qua Thiên Linh Phong một vòng, tại tám phương xung quanh Thiên Linh Phong bày ra trận cơ, hình thành một một bộ trận pháp Bát Môn Tỏa Thiên trận cơ lớn.
Thiên Linh Phong cao tới mấy nghìn trượng, phương viên chân núi lên tới mấy trăm trượng, may mắn là Bát Môn Tỏa Thiên trận ngay từ đầu Cổ Thần nghiên cứu theo hướng cỡ lớn, bằng không căn bản không thể phong tỏa toàn bộ Thiên Linh Phong.
Đây chính là một bộ khốn trận mạnh nhất mà Cổ Thần lĩnh ngộ được từ Âm Dương Trận Đồ, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mới có thể thoát ra ngoài, tu sĩ Thần Hải cảnh bị nhốt trong Bát Môn Tỏa Thiên trận, cả đời cũng đừng nghĩ ra được.
Ngay lúc Cổ Thần hoàn toàn bày ra Bát Môn Tỏa Thiên đại trận, đột nhiên có một nhóm tu sĩ từ trong Cự Linh Môn đi ra, vừa mới rời khỏi đại trận hộ sơn, phía trước đột nhiên xuất hiện một vòng quang tráo chặn đứng lối đi của mọi người, mọi người đánh vào quang tráo đều bị văng ngược trở về.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
- Con mẹ nó, ai đã phong bế đại trận hộ sơn rồi? Ngăn cản đường đi của chúng ta?
Một người nhất thời mắng to.
- Không đúng, không phải là đại trận hộ sơn, chúng ta vừa mới rời khỏi đại trận hộ sơn rồi!
Một tên khác trả lời.
- Con mẹ nó, không phải là đại trận hộ sơn, thế nào lại có trận pháp?
Người đầu tên tiếp tục mắng.
Sắc mặt mọi người cả kinh, đánh mắt nhìn nhau, quát lớn:
- Không tốt…
Mọi người một lần nữa lao về phía quang tráo nhưng nhanh phóng bị phản chấn trở về, đều tung ra pháp bảo công kích về phía quang tráo, pháp bảo cũng bị ngăn trở về.
- Nhanh, trở về báo cáo chưởng môn!
Mọi người kinh hãi.
Bày ra Bát Môn Tỏa Thiên đại trận, toàn bộ Thiên Linh Phong đều bị nhốt bên trong, chỉ có thể vào, không thể ra, Cổ Thần đi tới chân núi Thiên Linh Phong, nơi này có một khối đá lớn cao tới trăm trượng, trên mặt khối đá lớn khắc ba chữ lớn hơn mười trượng: Cự Linh Môn.
Một đạo ô quang từ giữa mi tâm Cổ Thần bắn ra, ngay bên trên khối đá lớn này viết dòng chữ: Tàn sát phàm nhân, tội ác tày trời, vi phạm công ước, Cự Linh Môn diệt!
Phía dưới khối đá lớn Cổ Thần lại đề hai hàng chữ nhỏ: Cơ thủy thao thao đãng thiên hạ, thần quang như nguyệt hạo đương không.
Hoàn tất, ô quang thu thập vào trong mi tâm, Cổ Thần xoay người, tiến vào trong đại trận hộ sơn Cự Linh Môn.
Đối với cấp độ trận pháp của Cổ Thần hiện tại mà nói, đại trận hộ sơn của Cự Linh Môn căn bản không thể ngăn cản được cước bộc của hắn quá lâu, rất nhanh đã dò xét được tổng thể trận pháp, dễ dàng tránh thoát được mấy đạo sát chiêu trong đó, sau nửa khác, Cổ Thần đã vượt qua đại trận hộ sơn, tiến vào sườn núi Thiên Linh Phong.
Giữa sườn núi có một quảng trường rộng lớn phương viên hơn trăm trượng, trên quảng trường lúc này không biết tụ tập bao nhiêu người, hai bên quảng trường không hề thiếu phòng ốc các loại, dựa theo thế đi lên, chủ điện của Cự Linh Môn thì ở trên đỉnh Thiên Linh Phong.
Mấy tên môn nhân phát hiện ra quang tráo trận pháp đã chạy lên tới đỉnh núi, bẩm báo cho chưởng môn, đám người trên quảng trường lúc này là do chưởng môn Cự Linh Môn gọi tới, biết xảy ra đại sự, nhanh chóng tụ tập một chõ, nhìn xuống dưới chân núi.
Cổ Thần vừa xuất hiện liền rơi vào trong mắt mọi người.
- Ngươi là người phương nào? Vì sao lại xông vào Cự Linh Môn?
Một gã tu sĩ tuổi chừng bốn mươi hỏi.
Tuy là quát hỏi, thế nhưng ngũ khí không quá nghiêm khắc.
Bộ dáng Cổ Thần biến hóa lúc này chỉ gần ba mươi tuổi, mặc long bào màu vàng, có một cỗ khí khái quân lâm thiên hạ, ngạo thị tám phương, làm người khác vừa nhìn trong lòng không nhịn được muốn cúng bái.
Khí thế bực này, so với thái tử Tàng Thiên Cơ của Đại Doanh còn có lực chấn nhiếp hơn.
Hai mắt Cổ Thần vừa mở, thần thức trong nháy mắt đánh ra, hóa thành hơn mười đạo dũng mãnh tiến vào mi tâm đám người, trong nháy mắt thấy được trong thức hải ký ức đám người này những hình ảnh tàn sát phàm nhân, hoặc là tàn sát tiểu gia tộc tu chân.
Thu hồi thần thức, Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Hôm nay diệt toàn bộ Cự Linh Môn, đều chịu chết đi!
Đang khi nói chuyện, chưởng phải đánh ra, một cự chưởng hỏa diễm lớn chừng trăm trượng chụp mạnh, đám người đứng đây tu vi cao nhất chỉ là Dẫn Hồn kỳ, trong đó còn có không ít là tu sĩ Tiên Thiên cảnh, làm sao có thể chống đỡ được một kích thịnh nộ của Cổ Thần.
Pháp bảo hạ phẩm, pháp bảo trung phẩm, thượng phẩm dưới một chưởng bao trùm trong hỏa diễm màu đen, tất cả đều bị đốt thành tro tàn, cực hưởng hỏa diễm đánh xuống mặt đất, che phủ toàn bộ quảng trường tức thì vang lên tiếng hét thảm thiết thê lương, toàn bộ đều bị giết chết.
Một chưởng đánh vào quảng trường, toàn bộ Thiên Linh Phong đều bị rung động mãnh liệt.
Mọi người đều cảm giác được một cỗ khí tức kinh khủng ập tới,
- Có địch đột kích… Có địch đột kích…
Trong sát na, khắp nơi xung quanh Thiên Linh Phong vang lên tiếng kêu gọi ầm ĩ của chúng tu sĩ Cự Linh Môn, vô số đạo độn quang từ trong các kiến trúc trên Thiên Linh Phong bắn ra, vọt về phía quảng trường.
Cổ Thần đứng giữa quảng trường, giống như một toont hần vương nhìn chúng tu sĩ bay tới, thần thức như kiếm dũng mãnh tiến vào trong mi tâm hơn mười tên tu sĩ, lại là hình ảnh những tòa thôn trang nhỏ chịu khổ tàn sát, từng đám tiểu gia tộc tu chân chịu nạn diệt môn xuất hiện trong thần thức của Cổ Thần.
Nhiều tu sĩ như vậy, cư nhiên không có một người thuần khiết?
Cự Linh Môn bao nhiêu năm qua không biết đã tàn sát bao nhiêu thôn trang phàm nhân? Không biết đã tiêu diệt bao nhiêu tiểu gia tộc tu chân?
Trí nhớ trong thức hải đám người này đều là những hành vi phạm tội ác ngập trời.
Ban đầu Cổ Thần còn cho rằng Cự Linh Môn tàn sát con người, ức hiếp tiểu gia tộc tu chân chỉ là một bộ phận nhỏ, hiện tại xem ra, thôn trang mà Cổ Thần nhìn tháy Cự Linh Môn tàn sát phàm nhân, không phải là lần đầu tiên.
Cổ gia cũng không phải là gia tộc đầu tiên bị Cự Linh Môn tới cửa ức hiếp.
Trước đó còn có vô số thôn trang phàm nhân, có vô số tiểu gia tộc tu chân bị diệt trong tay Cự Linh Môn.
Nếu như Cổ Thần chưa trở lại thành Nhạc Thủy, Cổ gia sẽ trở thành một trong số rất nhiều tiểu gia tộc tu chân bị diệt dưới tay Cự Linh Môn.
Thần thức từ mi tâm hơn mười tên tu sĩ thu hồi lại, trong nháy mắt lại tiến vào một nhóm tu sĩ khác.
Cổ Thần chưa từ bỏ ý định, không tin một môn phái trung thượng như vậy dĩ nhiên bị lưu lại tới mức độ này, quả thực là tội ác chi quật, không tìm ra được tu sĩ nào quyết tâm không làm điều ác hay sao?
Lúc này đây, Cổ Thần quá mức giận dữ, râu tóc bay cao, trong thức hải của nhóm tu sĩ này không chỉ có hình ảnh tàn sát con người, diệt tiểu gia tộc tu chân, còn có ký ức lăng nhục vô số nữ tử phàm nhân.
Trong đó cũng có không ít nữ tu tu vi thấp, hiển nhiên là những thành viên của tiểu gia tộc tu chân, gia tộc bị diệt, các nàng muốn chết cũng không thể, ngày đêm bị đám Cự Linh Môn này lăng nhục.
Cổ Thần nhìn Thiên Linh Phong, cửu long củng châu, bảo địa phong thủy như vậy dĩ nhiên dưỡng ra một đám cầm thú bực này.
Cổ Thần không hề dùng thần thức mạnh mẽ điều tra ký ức tất cả mọi người, chỉ nhìn qua hơn trăm người, trên tay mỗi người đều là máu tươi, là tội nghiệt phạm ác ngập trời.
Giết…
Trong lòng Cổ Thần chỉ còn có sát ý, ngay cả trong Cự Linh Môn có người chưa bao giờ làm chuyện xấu cũng là trăm người không có một, không sợ giết sai một hai.
Sát ý của Cổ Thần như nước thủy triều, trong lòng đã định: Một người cũng không lưu lại.
Chúng tu sĩ nhìn thấy Cổ Thần, trong mắt đều có vẻ kinh hãi, phục sức như vậy chí ít cũng là đại nhân vật cấp bậc đế tử Đế Đình, tuy rằng Cự Linh Môn đều là kẻ phạm ác nghiệt súc, nhưng không có người nào dám đối địch với Đế Đình.
- Ngươi là người phương nào? Vì sao lại tàn sát tu sĩ Cự Linh Môn chúng ta?
- Cự Linh Môn có chỗ nào đắc tội? Đạo hữu mời nói, Cự Linh Môn chắc chắn bồi thường cẩn thận…
- Vị đạo hữu này, Cự Linh Môn chính là môn phái thuộc về Đế Đình Đại Doanh…
Chúng tu sĩ thấy Cổ Thần không đơn giản, mồm năm miệng mười dò xét lai lịch, nguyên nhân tới xâm phạm. Cổ Thần khẽ vung tay, một cái đầu lăn lôc lốc trên quảng trường. Trong đám tu sĩ Cự Linh Môn có người nhận ra Tàng Thiên Cơ, lập tức kinh hãi thét lên:
- Là cửu điện hạ, đó là cửu điện hạ.
Trong thanh âm tràn đầy vẻ kinh khủng, cửu điện hạ của Đế Đình Đại Doanh cư nhiên bị người ta chặt đầu, mọi người chỉ cảm thấy bầu trời bị đạp đổ.
Thanh âm lạnh lùng của Cổ Thần vang lên:
- Từ ngày hôm nay, Cự Linh Môn bị xóa tên!
Nói xong, thân thể lăng không bay lên, quyền chưởng đều xuất hiện, tử diễm băng chưởng và quyền cương hắc diễm đồng thời oanh kích về chúng tu sĩ Cự Linh Môn.
Cổ Thần xuất thủ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên, mọi người bỏ chạy tứ tán, không ít người chạy tới chân núi phát hiện ra, một tầng quang tráo đã bao phủ toàn bộ Thiên Linh Phong bên trong, căn bản không thể thoát ra ngoài.
Đính núi có mấy đạo khí tức cường đại đồng thời phi độn xuống quảng trường, một thanh âm như hồng quang vagn lên:
- Người nào, đến Cự Linh Môn tìm chết!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina