30-07-2008, 08:03 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: Ha noi
Bà i gởi: 11
Thá»i gian online: 1 giá» 18 phút 51 giây
Thanks: 40
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 80: Hà tà i
Dịch: Kỳ Thiên Long
Biên dịch: Melly
Biên táºp: Asin
Nguồn: Tà ng thư viện
Lạc Ngưng mỉm cưá»i:
- Lâm đại ca nói những lá»i khách sáo thế là m gì, ta vá»›i Xảo Xảo là chá»— chị em. HÆ¡n nữa, hôm nay ta cÅ©ng có chút việc nên má»›i đến.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu, phải rồi, hắn chưa tá»± mãn đến mức cho rằng Lạc tiểu thư đặc biệt tá»›i đây là vì mình. Tuy hay tá»± tâng bốc bản thân là Kim Lăng đệ nhất mỹ nam tá», nhưng cÅ©ng biết sá»± hấp dẫn nà y không há» có chút tác dụng nà o vá»›i Lạc Ngưng. Cô gái nà y tÃnh tình tuy vui vẻ phóng khoáng, cư xá» chân thà nh vá»›i má»i ngưá»i nên tất nhiên sẽ có rất nhiá»u bạn bè, nhưng nếu muốn nà ng sinh tình vá»›i má»™t ngưá»i con trai thì lại khó bằng lên trá»i.
Lâm Vãn Vinh không cần biết mục Ä‘Ãch cá»§a nà ng ta là gì, dù gì cÅ©ng đã chăm sóc Xảo Xảo nên cÅ©ng biết Æ¡n, liá»n gáºt đầu đáp:
- Lạc tiểu thư, thế nà y đi, lát nữa cô đem kể lại sự tình, ta xin thay mặt Xảo Xảo nhà tôi tỠlòng cảm ơn. Nếu giúp được gì thì chúng tôi nhất định giúp.
Xảo Xảo vừa mừng vừa thẹn, nhìn Lâm Vãn Vinh không má»™t lá»i phản đối. Hắn đưa bát thuốc lên miệng nà ng bảo:
- Xảo Xảo, ngoan nà o, uống thuốc mau kẻo nguội mất, rồi đại ca sẽ mua kẹo cho muội ăn.
Lạc Ngưng đứng đằng sau nhịn cưá»i, thầm nghÄ©, cái anh chà ng nà y tháºt khéo dá»— ngưá»i ta. Xảo Xảo trong lòng ngá»t ngà o như nếm máºt, có Ä‘iá»u ngá»i thấy mùi thuốc, thấy vị đắng khó tả lại chau mà y nói:
- Äắng lắm…
Lâm Vãn Vinh nhèo nhẹo nói:
- Hay đại ca nếm thỠmột hớp rồi đút cho muội nhé
Lạc Ngưng đứng sau nghe mà thấy khó chịu, thầm nghÄ©, tên nà y đúng là loại vô sỉ hÆ¡n ngưá»i, mấy lá»i dụ dá»— đưá»ng máºt thế cÅ©ng nói ra mà không chá»›p mắt. Xảo Xảo lại nhÅ©n cả ngưá»i ra, nghe đại ca thúc giục liá»n ngá»a cổ má»™t hÆ¡i uống sạch cả bát thuốc.
Thấy thần sắc Xảo Xảo đã hồi phục Ãt nhiá»u, trên môi đã thấy nở nụ cưá»i, Lâm Vãn Vinh thở phà o má»™t tiếng tá»± nhá»§, việc lão tỠđây bị bắt Ä‘i có há» gì, có Ä‘iá»u liên lụy đến Xảo Xảo và Ngá»c Sương cá»§a ta là tá»™i lá»›n. Những việc xuẩn ngốc thế nà y vá» sau không dám là m nữa. Bây giá» hắn đã có thần công lại có há»a thương trong tay, có bị bắt Ä‘i cÅ©ng không dá»….
Xảo Xảo vẫn hÆ¡i mệt má»i, uống hết thuốc liá»n yên là nh ngá»§ say trong ánh mắt chăm chú cá»§a Lâm Vãn Vinh. Hắn ra hiệu cho Lạc Ngưng, nà ng Ä‘i ra ngoà i vá»›i hắn. Hai ngưá»i ra khá»i phòng rồi, Lâm Vãn Vinh nói:
- Lạc tiểu thư, tiểu thư có việc gì cần ta giúp đỡ thì cứ nói thẳng ra.
Hắn vừa nói vừa mở cá»a sổ, gió lạnh từ hồ Huyá»n VÅ© thổi và o, trong lòng hắn thấy chút khoan khoái. Lầu năm nà y vốn được xây dá»±ng sang trá»ng tao nhã, vá»ng vá» phÃa xa, mặt hồ lấp lánh dưới ánh đèn lúc má» lúc tá». Sóng nước óng ánh, diá»…m lệ vô ngần, khiến hắn có má»™t cảm giác thần tiên thoát tục. Lạc Ngưng cÅ©ng cảm thấy như váºy, nhìn cảnh sắc mặt hồ, liá»n cưá»i và nói:
- Lâm đại ca, huynh tháºt khéo chá»n nÆ¡i đây, quả là có con mắt độc đáo.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Không phải là mắt ta độc đáo mà là ta hiểu tâm lý con ngưá»i.
- Ủa, Lâm đại ca nói thế là sao?
Lạc Ngưng ngạc nhiên há»i.
Lâm Vãn Vinh lại có dịp huênh hoang má»™t trà ng lý luáºn tâm lý há»c:
- Äứng từ góc độ tâm lý há»c mà nói, ai chả muốn mình được ăn trên ngồi trốc mà cúi đầu xuống nhìn cả thiên hạ. Như váºy cà ng khiến cho ngưá»i ta có được cảm giác thà nh công. Giống như hai chúng ta đứng trên nà y, ai ai cÅ©ng phải ngưỡng vá»ng, thế nên cảm giác rất dá»… chịu.
Nà ng nghÄ© ngợi má»™t lúc rồi gáºt đầu:
- Lâm đại ca, huynh nói có lý. Vua chúa quan lại tá»± cổ hầu như Ä‘á»u có cảm giác nà y.
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i:
- Äiá»u nà y không liên quan gì tá»›i đỠtà i chúng ta bà n luáºn hôm nay, cô hãy cứ nói cần bá»n ta giúp việc gì Ä‘i đã.
Lạc Ngưng cưá»i, thầm nghÄ©, cái đỠtà i tâm lý há»c nà y rõ rà ng là hắn tán trước, bây giá» tá»± nhiên lại nói là không liên quan, đúng là tư duy linh hoạt khó ai theo kịp.
- Tháºt ra lần nà y ta đến tìm Xảo Xảo, có và i việc khó xá» muốn cô ấy giúp đỡ.
Nói đến đây, Lạc Ngưng bá»—ng cúi gằm mặt xuống, xem ra việc lần nà y quả thá»±c khó nói, chứ nếu không ngưá»i khoáng đạt như cô không đến ná»—i ngượng ngùng như thế.
Thấy vẻ mặt õng ẹo cá»§a Lạc tiểu thư, hắn nghÄ©, a đầu sao váºy, hay Ä‘ang nghÄ© chuyện xuân tình, muốn nhá» Xảo Xảo giá»›i thiệu bạn trai chắc?
Hắn cưá»i ha hả:
- Lạc tiểu thư, có gì thì cứ nói thẳng ra Ä‘i, Lạc Viá»…n là huynh đệ cá»§a tôi, cô lại là chị gái cá»§a nó, chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà cả, gì mà phải khách khÃ.
Lạc Ngưng trầm ngâm hồi lâu mới nói:
- Lần nà y ta đến tìm Xảo Xảo, thá»±c ra có hai mục Ä‘Ãch, nói thẳng ra thì cÅ©ng chỉ là má»™t vấn Ä‘á». Ta muốn cô ấy quyên góp từ thiện.
Quyên góp từ thiện? Lâm Vãn Vinh liá»n hiểu ngay. Trá»i ạ, từ thiện thì cứ nói thẳng ra là góp tiá»n từ thiện, không ngỠở thá»i đại nà y đã có những suy nghÄ© như thế. Lạc Ngưng quả nhiên là Kim Lăng đệ nhất tà i nữ, sáng kiến nà y mà cÅ©ng nghÄ© ra được. Cô em nà y muốn là m ăn thì chắc chắn cÅ©ng phải cỡ như ta, quả là nữ đại gian thương.
- Ủa, từ thiện? Từ thiện là cái gì váºy?
Lâm Vãn Vinh giả bộ không hiểu.
Lạc Ngưng thấy cũng đã nói ra miệng rồi, bèn dứt khoát một hơi:
- Tức là quyên góp các nhà già u trong thà nh má»—i ngưá»i má»™t và i lạng bạc, chuyên dùng cho mục Ä‘Ãch từ thiện. Ta và mấy ngưá»i bạn đã tổ chức má»™t Từ Thiện đưá»ng, chuyên để cứu trợ cho các cô nhi.
Chà , thế khác gì há»™i chữ tháºp Ä‘á», cô Lạc Ngưng nà y ý tưởng tháºt là đi trước thá»i đại, thế nhưng cô ta là thiên kim tiểu thư tổng đốc Giang Tô, lại xinh đẹp hÆ¡n ngưá»i, vẫy tay má»™t cái, chả phải đầy ngưá»i mang và ng bạc châu báu ùn ùn kéo tá»›i hay sao? Cần gì phải bà y ra quyên tiá»n nà y ná»?
Lạc Ngưng dưá»ng như Ä‘i guốc trong bụng hắn, nghiêm nghị bảo:
- Lâm đại ca, cha ta tuy là tổng đốc Giang Tô, nhưng là ngưá»i thanh liêm chÃnh trá»±c, quyết không cho phép bá»n ta tuỳ tiện lấy đồ cá»§a ngưá»i khác. Ta tuy là nhất giá»›i nữ tá», nhưng cÅ©ng hiểu rõ đạo lý nà y, những thứ tiá»n cá»§a phi nghÄ©a, ta quyết không thu nháºn đâu.
Lâm Vãn Vinh cưá»i, không ngá» nha đầu nà y con ngưá»i lại trinh liệt như váºy, tà i nữ như cô cÅ©ng hay đấy.
- Mấy năm trước chúng tôi cÅ©ng Ä‘i quyên góp từ thiện, nhưng gần đây thì những nhà già u có thể tìm tá»›i chúng tôi Ä‘á»u đã đến cả rồi, há» cÅ©ng đã quyên góp nhiá»u năm, bây giá» cÅ©ng chả còn hứng thú gì vá»›i việc nà y nữa, thế nên việc quyên góp từ thiện ngà y cà ng khó.
Lạc Ngưng thở dà i.
Lâm Vãn Vinh bụng bảo dạ, thế cÅ©ng phải thôi, cô đến lần đầu, ngưá»i ta còn nể mặt tổng đốc cha cô, thế nà o cÅ©ng phải giúp đỡ Ãt nhiá»u. Nhưng hết lần nà y đến lần khác, cứ đến nhà ngưá»i ta mãi, cha cô lại chẳng cho ngưá»i ta được cái gì, thì là m ngưá»i ta còn đâu nhiệt tình nữa. Ngưá»i tốt thì có, nhưng không thể cứ như thế mãi. Lâm Vãn Vinh là má»™t tên đại lừa bịp, tất nhiên chẳng phải là nhà từ thiện gì, hắn nghÄ© má»™t lúc rồi há»i:
- Các cô đã nháºn nuôi bao nhiêu đứa trẻ rồi? Tầm bao nhiêu tuổi?
Lạc Ngưng gáºt đầu nói:
- Có hÆ¡n mưá»i đứa, lá»›n thì mưá»i má»™t mưá»i hai tuổi, nhá» thì ba bốn tuổi.
Lâm Vãn Vinh trầm mặc một lúc:
- Lạc tiểu thư, việc từ thiện nà y, ta có thể góp….
- Ôi tháºt à ? Äa tạ huynh. Lâm đại ca, ta xin thay mặt bá»n trẻ cảm Æ¡n huynh!
Lạc Ngưng chưa kịp nghe hết đã vá»™i cho rằng hắn đồng ý liá»n vui sướng khôn xiết.
Lâm Vãn Vinh nhăn nhó cưá»i:
- Lạc tiểu thư, cô hiểu nhầm rồi, tôi không định góp tiá»n.
Lạc tiểu thư “à †má»™t tiếng, sắc mặt trà n trá» thất vá»ng. Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©, con a đầu nà y, cứ nghÄ© tiá»n thì dá»… kiếm lắm sao. Äây Ä‘á»u là tiá»n mồ hôi nước mắt cá»§a Xảo Xảo, là m gì có chuyện để cô ngồi mát ăn bát và ng như thế.
- Thế nhưng, ta có thể góp ý tưởng.
Lâm Vãn Vinh nói tiếp.
Lạc Ngưng cÅ©ng chả vui vẻ gì hÆ¡n. Vì việc nà y cô đã phải chạy khắp nÆ¡i, kết quả Ä‘á»u như nhau cả, không thất vá»ng sao được. Lâm Vãn Vinh lại thở dà i, thầm nghÄ©: "đại tiểu thư như cô suốt ngà y chỉ muốn là m việc tốt, nhưng lại không nghÄ© rằng việc tốt cá»§a cô cÅ©ng là m ngưá»i ta nhẵn túi à , lâu dà i thế mãi sao được."
- Äể ta góp ý kiến cho cô. Lạc tiểu thư, chẳng phải cô là Kim Lăng đệ nhất tà i nữ hay sao? Bạn bè cá»§a cô cÅ©ng Ä‘á»u là tà i tá» tà i nữ cả. Thế thì trình độ thư há»a Ä‘á»u không tồi. Sao không thu tháºp tác phẩm cá»§a má»i ngưá»i lại, định ngà y chiêu táºp những đại gia thÃch chữ nghÄ©a rồi tổ chức bán đấu giá từ thiện?
Lâm Vãn Vinh hiến kế.
- Bán đấu giá từ thiện? Bán đấu giá là sao?
Lạc Ngưng há»i.
Bấy giá» hắn má»›i giải thÃch khái niệm bán đấu giá cho Lạc Ngưng nghe má»™t hồi, cô nà ng trầm ngâm má»™t lúc thầm nghÄ© cách nà y quả thá»±c rất tuyệt, không những là m rạng thêm tiếng tăm cá»§a các tà i tá» tà i nữ mà còn thu vỠđược rất nhiá»u tiá»n, quả là rất có lý.
Lạc Ngưng gáºt đầu:
- Lâm đại ca, bán đấu giá mà huynh nói ta chưa nghe thấy bao giá», cÅ©ng không biết kết quả ra sao, nhưng ta có thể thá» xem. Có Ä‘iá»u, có tháºt là sẽ có nhiá»u ngưá»i đồng ý Ä‘em nhiá»u tiá»n ra để mua tranh chữ không?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Tất nhiên rồi, các cô Ä‘á»u là tà i tá» tà i nữ mà , rồi đây đại gia thư hoạ Ä‘á»u sinh ra từ nhóm các cô. Nhưng ngưá»i có nhãn quang Ä‘á»u sẽ chịu rút hầu bao ra thôi. Ngoà i ra cô cÅ©ng còn có thể thÃch đáng mà đem lại cho há» những món há»i. Và dụ, trên những bức thư hoạ đó ghi thêm tên tuổi ngưá»i mua và o, rồi ghi lại thiện cá» cá»§a há» và o sổ, như thế há» vừa được tiếng vừa được miếng, danh lợi song toà n, tốt quá còn gì?
Lạc Ngưng cắn răng đáp:
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ Ä‘i váºn động bá»n há» thá» xem.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Cô cứ thỠthoải mái đi, ta đảm bảo cô sẽ vừa ý, nếu khi ấy mà bán chạy thì nhớ để lại cho tôi và i bức với nhá.
Lạc Ngưng cưá»i, không nói gì nữa. Hắn lại nói tiếp:
- Thế nà y Ä‘i, nếu đã có lòng thương ngưá»i như váºy thì ta sẽ giúp đến cùng. Thế nhưng chuyện tiá»n bạc nà y cÅ©ng phải cân nhắc, những đứa trẻ đó nếu chỉ đưa cho chúng Ãt tiá»n, có thể nuôi sống được chúng, nhưng mai sau sẽ là m thế nà o? Cô không thể nuôi chúng cả Ä‘á»i được. Dạy ngưá»i ta ăn cá không bằng dạy ngưá»i ta tá»± bắt cá ăn. Mấy đứa lá»›n cô cứ đưa tá»›i tá»u lâu để chúng tôi dạy dá»—, để chúng nó há»c việc bếp núc Ä‘i, còn Pháo đưá»ng, cứ ăn ở ngá»§ thoải mái, lương tÃnh theo tháng. Bởi vì chúng còn Ä‘ang há»c nghá», tạm thá»i Ãt thôi, má»—i tháng năm lượng, có được không?
Lạc Ngưng cảm động đáp:
- Lâm đại ca, huynh suy tÃnh chu đáo quá, ta chỉ suy nghÄ© là m sao nuôi chúng, chứ không nghÄ© đến chuyện dạy chúng chút bản lÄ©nh tá»± láºp. Äa tạ huynh lắm lắm, Lâm đại ca ạ.
"Cám Æ¡n ta ư? Ha ha" Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm thấy ná»±c cưá»i: "lão tá» bây giá» thuê trẻ con là m việc, ở thế giá»›i kia là ra hầu toà rồi, ở thế giá»›i nà y lại được ngưá»i ta cảm Æ¡n." Hắn là kẻ là m ăn, những việc thua lá»— thì quyết không là m. Äằng nà o ở tá»u lầu cÅ©ng thiếu tay chân, mấy đứa nhá» bây giá» má»™t tháng tiêu tiá»n chả đáng bao nhiêu, táºn tâm dạy bảo mai nà y sẽ trở thà nh cốt cán cá»§a tá»u lâu, thế nà y gá»i là có tầm nhìn xa trông rá»™ng.
- Äúng rồi, chẳng phải cô có hai việc hay sao? Äây má»›i là việc thứ nhất, cÅ©ng coi như giải quyết xong rồi, nói tiếp việc thứ hai xem.
Lâm Vãn Vinh cưá»i và há»i.
Vừa nói hết, Lạc Ngưng lại ngượng ngùng cúi đầu xuống. Lâm Vãn Vinh thấy thế liá»n hiểu ngay được vụ nà y chạy đâu cho thoát, Ä‘á»u là nhằm tá»›i tiá»n cả.
- Lâm đại ca, Kim Lăng chúng tôi hà ng năm Ä‘á»u có Tái Thi há»™i, năm nay là lần thứ mưá»i rồi. - Lạc Ngưng khẽ đáp.
Tái Thi há»™i? Trò nà y cÅ©ng có vẻ hay hay, nhưng mà chẳng dây mÆ¡ rá»… má gì đến ta hết, Ä‘á»u là mấy tà i tá» tà i nữ các ngươi bà y ra để là m dáng vá»›i thiên hạ, cuối cùng cÅ©ng là má»™t há»™i tương thân vá»›i nhau, có can gì đến ta?
- Vẫn là việc vay tiá»n phải không?
Chỉ có chuyện tiá»n bạc má»›i có thể khiến cho ngưá»i rá»™ng rãi khoáng đạt như Lạc Ngưng thà nh ra thế nà y.
Lạc Ngưng cà ng cúi đầu xuống, ngáºp ngừng nói:
- Vẫn thiếu một nghìn lượng bạc.
Lâm Vãn Vinh giáºt bắn mình, trá»i ạ. Sao mà nhiá»u thế? Cái há»™i thÆ¡ vá»› vẩn nà y mà lãng phà nhiá»u tiá»n đến thế sao? Mấy công tá» tiểu thư nà y đúng là ném tiá»n qua cá»a sổ. Cô Lạc Ngưng nà y đúng là thấy tá»u lâu cá»§a ta má»—i ngà y kiếm nhiá»u tiá»n nên má»›i đặc biệt chạy tá»›i hoá duyên đây mà . Nhưng má»™t nghìn lượng bạc, tá»u lâu phải hai ba ngà y má»›i kiếm được, cô tưởng moi tiá»n ra mà dá»… thế sao?
Hắn lúng túng lắc đầu, Tiểu Lạc, cô tháºt thà quá. Nhưng bà chị tà i nữ nà y chả hiá»n là nh tà nà o. Dù gì ngưá»i ta cÅ©ng có câu “Thá» không ăn cá» quanh hang cá»§a mìnhâ€, cô ta lại cứ được đằng chân lân đằng dầu, hay nghÄ© là Xảo Xảo sẽ không biết từ chối là gì? ÄÆ°á»£c, Xảo Xảo là vợ ta, má»i việc Ä‘á»u nghe lá»i ta.
Lâm Vãn Vinh Ä‘ang căm giáºn bất bình, bá»—ng nghe Lạc Ngưng nói:
- Thá»±c ra ta cÅ©ng không tiện nói vá»›i Xảo Xảo, nhưng trước mắt thá»i gian bức bách, mấy lần trước những đại gia trong thà nh Kim Lăng chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u đến tìm cả rồi, lần nà y khó mà quyên góp tiá»n.
Má»™t ngà n lượng đâu phải là Ãt. Ở Kim Lăng thà nh, số đại gia đủ khả năng tà i trợ má»™t nghìn lượng cho cái cuá»™c thi thÆ¡ thẩn chết tiệt nà y cÅ©ng chỉ đếm trên đầu ngón tay, thế nên Ä‘i đâu cÅ©ng bị từ chối là phải, mà Lạc Ngưng lại không chịu dá»±a và o thế cha mình nên má»›i lâm và o đưá»ng cùng là đến tìm Xảo Xảo.
Lâm Vãn Vinh há»i:
- Tái Thi há»™i cá»§a các cô chẳng phải là do há»™i viên tổ chức ra đấy sao? Sao không thu tiá»n cá»§a há», và dụ như lệ phà ghi tên chẳng hạn.
Lạc Ngưng lắc đầu:
- Tông chỉ cá»§a há»™i thi là phải phát hiện ra tháºt nhiá»u nhân tà i, còn nếu thu tiá»n thì ở đây e không được minh bạch.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu. Ở thế giá»›i trước hắn từng thấy nhiá»u cuá»™c thi ngưá»i mẫu, thi tà i năng, cái nà o mà sau lưng chả có trao đổi phong bì vá»›i quyá»n sắc? Lạc Ngưng ý thức được Ä‘iá»u nà y quả là hạn hữu.
Lâm Vãn Vinh trầm tư má»™t lúc rồi há»i.
- Thế lần thi nà y các cô đã má»i những ai?
Thấy giá»ng Ä‘iệu hắn có chút má»m dẻo, Lạc Ngưng vá»™i và ng đáp:
- Tái Thi há»™i danh tiếng vang xa, sẽ có rất nhiá»u tà i tá» từ khắp Giang Tô tá»›i, đến lúc đó sẽ còn có há»c chÃnh đại nhân giá đáo, có thể gá»i là vô cùng náo nhiệt.
Há»c chÃnh Äại nhân Ä‘Ãch thân tá»›i thăm, bá»n tà i tá» thế nà o cÅ©ng bon chen đổ xô tá»›i. Lâm Vãn Vinh gáºt đầu đáp:
- Lạc tiểu thư, má»™t nghìn lượng nà y cứ để ta, nhưng ta có và i Ä‘iá»u kiện.
- Lâm đại ca có Ä‘iá»u kiện gì xin cứ nói.
Lạc Ngưng như ngưá»i chết Ä‘uối vá»› được cá»c.
- Äiá»u kiện cá»§a ta rất đơn giản.
Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Thứ nhất, lần thi nà y phải treo biển Thá»±c Vi Thiên cá»§a chúng tôi lên, gá»i là nhà tà i trợ độc quyá»n cho Kim Lăng Tái Thi há»™i.
- Äiá»u nà y…
Lạc Ngưng chần chừ má»™t lát, cô láºp tức nghÄ© đến Ä‘iá»u mấu chốt bên trong, thầm nghÄ©, con ngưá»i nà y đúng là gian xảo, bất cứ cÆ¡ há»™i nà o cÅ©ng không bá» qua. Nhưng tiá»n lệ nà y trước giá» chưa có, Lạc Ngưng nhất thá»i cảm thấy khó xá».
Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Lạc tiểu thư, Ä‘iá»u nà y có gây tổn thất gì cho cô đâu, lại có lợi cho Thá»±c Vi Thiên cá»§a ta, thế là trá»n vẹn đôi đưá»ng, tốt quá còn gì?
Lạc Ngưng do dự một hồi, cắn răng đáp:
- ÄÆ°á»£c, tôi đồng ý vá»›i huynh.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nhạt:
- Thế gá»i là lãi kép, Lạc tiểu thư, không phải khó xá» như thế. Ngoà i ra, tôi muốn những váºt dụng cá»§a các cô, nà o là văn phòng tứ bảo má»±c giấy bút nghiên, thuyá»n quan thuyá»n hoa, đèn lồng tÆ¡ lụa, giấy Ä‘i cầu, khăn mặt… Ä‘á»u phải in biểu tượng cá»§a Thá»±c Vi Thiên ta.
Bòn tiá»n cá»§a ta, lão tá» phải quảng cáo chứ, để Thá»±c Vi Thiên có mặt ở khắp nÆ¡i, thá» sánh vá»›i trá»i, kiếm lại gấp trăm gấp ngà n số tiá»n đã mất. Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©.
Lạc Ngưng vừa bá»±c vừa phiá»n, ở đâu ra Ä‘iá»u kiện như thế chứ, mấy tên tà i trợ kỳ trước tuy cÅ©ng và o hạng xá» lá, nhưng chưa thấy ai mặt dà y mưá»i phân được như tên Lâm Vãn Vinh nà y. Nà ng thở dà i, nếu thế thì, má»™i há»™i thi vốn cao nhã thanh tao bá»—ng chốc lại trở nên hôi tanh mùi tiá»n mất, cÅ©ng không hiểu vì sao tên nà y lại nghÄ© ra lắm Ä‘iá»u kiện hà khắc đến thế.
Lâm Vãn Vinh thì chả cần biết hôi tanh cái gì hết, đây chỉ là ai cần gì thì lấy cái đó, là m ăn là trên hết. Bá»n tà i tá» tà i nữ thối tha các ngươi cứ chÆ¡i vá»›i thứ văn chương dương xuân bạch tuyết, còn lão tỠđây chỉ thÃch văn há»c quần chúng là đủ.
- Lạc tiểu thư, cô không phải lo, để tỠthà nh ý, Thực Vi Thiên chúng tôi sẽ đặc biệt cung cấp một và i tặng phẩm cao quý cho hội thi lần nà y.
Lâm Vãn Vinh cưá»i đỠxuất.
Lạc Ngưng há»i ngay:
- Tặng phẩm gì thế?
- Phà m là giai nhân tà i tá» tham gia há»™i thi, chúng tôi Ä‘á»u tặng má»™t ô giấy dầu miá»…n phÃ.
Lâm Vãn Vinh ha hả đáp.
- Chỉ e là phải in biểu tượng của Thực Vi Thiên lên mà thôi.
Lạc Ngưng rầu rĩ nói.
Lâm Vãn Vinh sung sướng cưá»i:
- Cần cái gì thì lấy cái đó mà thôi.
Thá» tưởng tượng Kim Lăng má»™t ngà y mưa, trên đưá»ng phố bá»—ng trà n ngáºp ô giấy dầu, trên Ä‘á»u in ba chữ Thá»±c Vi Thiên, thì Thá»±c Vi Thiên nà y chả lãi quá. Lạc Ngưng phục sát đất tên Ä‘ang đứng trước mặt mình. Trước đây cảm thấy hắn rất có há»c thức, đối nhân xá» thế cÅ©ng rất đặc biệt. Ai ngá» lần nà y lại khiến cho mình khổ đủ đưá»ng.
Nà ng thở dà i, thầm nghÄ© không hiểu sao hắn lại vẽ ra được cái trò quá»· nà y, cứ thế nà y, Tái Thi há»™i nghiá»…m nhiên biến thà nh há»™i quảng cáo cá»§a riêng nhà hắn rồi. Trong lòng Lạc Ngưng rợn ngợp cái cảm giác dê non sáºp bẫy cáo già , khóc không ra nước mắt.
Tà i sản của TieuTienNu
Chữ ký của TieuTienNu
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 09:01 AM .
31-07-2008, 05:59 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 81: Yêu Thỉnh
Dịch: Kỳ Thiên Long
Biên dịch: Melly
Biên táºp: Asin
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh thấy bá»™ dạng khó xá» cá»§a Lạc Ngưng, bèn há»i:
- Lạc tiểu thư, cô thấy Ä‘iá»u kiện cá»§a ta quá đáng sao?
Lạc Ngưng khẽ chau mà y, nhỠnhẹ đáp:
- Lâm đại ca, những Ä‘iá»u kiện nà y, quả tháºt khó thá»±c hiện.
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt:
- Lạc tiểu thư, thế nà y mà gá»i là là m khó nhau sao? Ta thấy chưa chắc đâu. Cô có bao giá» nghÄ©, Ä‘i quyên góp tiá»n cá»§a ngưá»i khác như thế, trong mắt cô tuy là có trăm nghìn lý do, nhưng trong mắt ngưá»i khác cÅ©ng là là m khó cho ngưá»i ta không?
Lạc Ngưng khẽ cắn môi, cúi đầu trầm tư.
- Quyên tiá»n đúng là có lý do, nhưng tiá»n má»—i ngưá»i kiếm được Ä‘á»u đâu có dá»…, mồ hôi nước mắt cả. Ta nói câu nà y hÆ¡i khó nghe, Lạc tiểu thư, cô đừng chỉ nhìn và o túi tiá»n cá»§a ngưá»i ta mà hãy nhìn cả và o đắng cay sau lưng há» nữa, má»—i xu kiếm được má»™t ngà y, muốn tiêu cÅ©ng phải lo nghÄ© đủ bá». Cho dù tiá»n há» kiếm được là không trong sạch, nhưng ngưá»i ta cÅ©ng phải gánh chịu bao xỉ vả và nhục nhã, há» cÅ©ng phải bá» ra nhiá»u thứ. Việc từ thiện, cố nhiên nên là m, nhưng trong thiên hạ là m gì có cÆ¡m ăn miá»…n phÃ. Cô muốn có được mấy thứ đó mà lại không muốn trả giá, thiết nghÄ©, những việc là m tốt đẹp như thế thì chẳng đến lượt cô đâu.
Lâm Vãn Vinh tá»± đắc lên mặt nói. Lạc Ngưng ngẫm nghÄ© lá»i nói cá»§a hắn, bá»—ng dưng phì cưá»i:
- Lâm đại ca, muá»™i công nháºn những lá»i huynh nói rất đúng. Nhưng nói Ä‘i nói lại, huynh cho chúng tôi cÆ¡ há»™i, lần Tái Thi há»™i nà y há chẳng phải cÅ©ng là cÆ¡ há»™i cá»§a huynh đó sao? Giống như huynh nói, thế gá»i là lãi kép, huynh có bị thiệt thòi đâu.
Lâm Vãn Vinh phá lên cưá»i, con a đầu nà y cÅ©ng khá thông minh, nói chuyện vá»›i nó cÅ©ng không phải quanh co nhiá»u, liá»n đáp:
- Nói như váºy thì… Lạc tiểu thư, cô đồng ý Ä‘iá»u kiện cá»§a ta rồi phải không?
Lạc Ngưng cưá»i:
- Lâm đại ca, đỠnghị vừa rồi cá»§a huynh, muá»™i nghÄ© là có thể đáp ứng. Chỉ cần chúng tôi viết mấy lá»i lên thiết kế hoa văn nà y, cho má»i ngưá»i và nhá»› biểu tượng cá»§a các huynh, lại không ảnh hưởng tá»›i không khà tao nhã cá»§a Tái Thi há»™i là được rồi. Huynh thấy thế có được không?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu, cÅ©ng biết đây là những gì cô ta có thể là m hết mức. Ở thá»i đại nà y, quảng cáo vẫn là má»™t việc má»›i mẻ, nếu là m quá tay khéo lại phản tác dụng.
Lạc Ngưng bỗng thở dà i:
- Lâm đại ca, huynh trông muá»™i Ä‘i khắp nÆ¡i để quyên tiá»n cho há»™i thi, có phải có chút coi thưá»ng không?
Lâm Vãn Vinh nghiêm nghị đáp:
- Còn phải xem mục Ä‘Ãch cá»§a cô đã. Nếu cô chỉ muốn kiếm chút tiếng tăm, tuyên truyá»n cho cái mỹ danh Kim Lăng đệ nhất tà i nữ cá»§a cô, thì ta có chút coi thưá»ng, nhưng tin chắc cô không phải hạng ngưá»i như thế.
Lạc Ngưng cảm động cưá»i:
- Lâm đại ca, Ä‘a tạ huynh đã nói tháºt trước mặt muá»™i. Tháºt ra, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có những ước muốn. muá»™i cÅ©ng không phải ngoại lệ, từ bé đã thÃch thÆ¡ từ ca phú, đã táºp hợp các tà i tá» tà i nữ trong thiên hạ lại, má»i ngưá»i cùng nhau thoả thÃch nói chuyện, sáng tác thi phú. Äây chÃnh là ước vá»ng cá»§a muá»™i. Còn cái danh tà i nữ chi đó chỉ là hư danh, còn là gánh nặng nữa, có gì hay đâu.
Ngưá»i con gái như Lạc Ngưng đây, sinh trưởng trong gia đình phú quý, có ước muốn như thế cÅ©ng không lạ. Äiá»u hiếm có là cô ấy có thể quan tâm đến những cô nhi không ngưá»i chăm sóc kia. Vá» Ä‘iá»u nà y mà nói, quả là má»™t cô gái thú vị.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có quyá»n theo Ä‘uổi ước muốn cá»§a mình. Lạc tiểu thư, ta rất khâm phục dÅ©ng khà cá»§a tiểu thư. Nhưng ước muốn và thá»±c tại cÅ©ng có khoảng cách, tuyệt đối không nên quá đắm chìm trong má»™ng tưởng mà thoát ly thá»±c tại.
Nói xong lá»i nà y, hắn thầm thở dà i, phụ nữ Ä‘á»u là những nhà chá»§ nghÄ©a lãng mạn, luôn thÃch tá»± vẽ ra má»™t tương lai đẹp đẽ mà chẳng há» hay biết ná»—i gian khổ cá»§a cõi Ä‘á»i nà y.
Lạc Ngưng cảm động:
- Lâm đại ca, Ä‘a tạ lá»i khuyên bảo thẳng thắn cá»§a huynh, muá»™i xin ghi lòng tạc dạ, nhưng mà …
Cô bá»—ng mỉm cưá»i nói tiếp:
- Tái Thi há»™i lần nà y huynh đưa ra má»™t và i Ä‘iá»u kiện, thế muá»™i cÅ©ng có thể đưa ra má»™t yêu cầu nho nhá» chứ?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên:
- Cô còn có yêu cầu gì à ? Äã nói rồi, má»™t ngà n lượng là má»™t ngà n lượng, thêm má»™t lượng nữa ta cÅ©ng không đà o thêm được. Ta bá»§n xỉn lắm, má»™t xu cÅ©ng không được.
Lạc Ngưng cưá»i phá lên:
- Lâm đại ca không cần phải nói đùa như thế. Yêu cầu nà y cá»§a muá»™i không liên quan tá»›i tiá»n bạc, chỉ là thay mặt bản thân đưa ra thôi.
- Bản thân cô?
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng cưá»i:
- Bản thân cô đưa ra yêu cầu gì? Äừng có suy nghÄ© không an pháºn đấy nhé, con ngưá»i tôi nguyên tắc lắm.
Lạc Ngưng nghe hắn pha trò, chỉ cưá»i nói:
- Muá»™i muốn má»i Lâm đại ca đến tham gia Tái Thi há»™i lần nà y.
- Má»i ta tham gia?
Lâm Vãn Vinh giáºt thót, thế không phải là xá» hắn sao? Hắn cÅ©ng có chút hiểu biết, há»c thuá»™c mấy bà i tiểu thi còn được, những thứ khác thì quả thá»±c không là m nổi. Há»™i thi đó tức cảnh là m thÆ¡, phải dá»±a và o thá»±c lá»±c, không là m báºy được.
- Lạc tiểu thư, thế nà y chẳng phải là cô cố tình là m xấu mặt ta sao? Dựa và o kiến thức của ta, mấy việc ngâm thơ viết câu đối ta là m sao nổi?
Một phút khiêm tốn hiếm có có Lâm Vãn Vinh.
Lạc Ngưng lắc đầu, thà nh tháºt trả lá»i:
- Lâm đại ca nói sai rồi. E là huynh chưa biết, bốn bức thiên cổ tuyệt đối treo trên lầu bốn ở Thá»±c Vi Thiên, không chỉ nổi tiếng khắp Kim Lăng thà nh mà còn vang danh tá»›i chư huyện Giang Tô nà y, má»—i ngà y các tà i tỠđến thưởng thức bá»™ thiên cổ tuyệt đối nà y nưá»m nượp không ngá»›t… Nếu huynh không có tư cách tham gia Tái Thi há»™i lần nà y thì trong Kim Lăng thà nh nà y còn có mấy ngưá»i?
Äấy, Ä‘a tà i khổ thế đấy, Lâm Vãn Vinh tá»± mãn lắc đầu thở dà i:
- ÄÆ°á»£c lá»i má»i cá»§a Lạc tiểu thư là má»™t việc đáng cho ngưá»i ta ngưỡng má»™. Nếu đã thế, ta xin đến há»c há»i má»™t phen. Nhưng cÅ©ng xin nói trước đừng bắt tôi là m thÆ¡ từ gì cả, con ngưá»i tôi quen tÃnh khiêm nhưá»ng. Các cô cứ ngâm thÆ¡, còn ta ngồi uống rươu, ngắm mỹ nữ là đủ vui.
Bá»—ng hắn đổi giá»ng, nói:
- Nhưng ta vẫn có chút lo lắng.
- Lâm đại ca lo lắng chuyện gì?
- Äiá»u ta lo là , nhỡ chẳng may Ä‘oạt mất cái tên Kim Lăng đệ nhất tà i tá» thì tháºt ngại quá.
Hắn dương dương tự đắc nói.
Trông bá»™ dạng kinh ngạc cá»§a Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh cưá»i đáp:
- Còn ai xứng danh đệ nhất tà i tá» tÃnh ngược từ dưới lên trên như ta chứ?
Lạc Ngưng che miệng cưá»i:
- Lâm đại ca khiêm tốn quá rồi. Nếu huynh mà là đệ nhất đếm từ dưới lên thì e rằng ở Kim Lăng nà y chẳng còn tà i tỠnữa.
Vị tiểu thư nà y đánh giá ta cao quá, Lâm Vãn Vinh được khen ngợi nhưng lại có chút âu lo, may mà đầu óc hắn vẫn tỉnh táo không thì đã bị là m cho lú lẫn, liá»n gáºt đầu:
- Nếu đã thế, thì lần nà y ta sẽ đi uống rượu thưởng hoa một phen thôi.
Lạc Ngưng nghe hắn và há»™i thi vá»›i chuyện ngắm hoa uống rượu, trong lòng thấy bá»±c tức mà vẫn buồn cưá»i, thở dà i đáp:
- Huynh chỉ muốn đến uống rượu thưởng hoa thôi thì cÅ©ng được, lúc đó không chỉ có tà i tá» khắp nÆ¡i đổ vá» mà có cả các thiên kim tiểu thư khuê khác cÅ©ng quá bá»™ ghé thăm, đại ca huynh tinh tháºt đấy. Những đợt thi trước Ä‘á»u có nhiá»u giai thoại vá» các tà i tá» giai nhân, lần nà y tôi tin rằng cÅ©ng không để Lâm đại ca thất vá»ng.
Äấy, ta biết mà , há»™i thi thÆ¡ thẩn cái quái gì chứ, ruốt cuá»™c cÅ©ng chỉ là há»™i táºp hợp ngưá»i quen. Nhưng mà nếu được Ä‘i ngắm mỹ nữ thì cÅ©ng bổ mắt. Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©.
Thấy Lạc Ngưng vẻ mặt an nhiên, có vẻ như vô cùng trông mong há»™i thi lần nà y, hắn không nhịn được cưá»i:
- Ta quên mất, Lạc tiểu thư cÅ©ng là cô nương khuê các Ä‘ang chá» ngưá»i dạm há»i, những giai thoại như thế e là nên Ä‘á»u để cho Lạc tiểu thư cả.
Lạc Ngưng chỉ cưá»i nhạt:
- Những lá»i Lâm đại ca nói chỉ là trêu chá»c tôi phải không. Lạc Ngưng tuy là nhất giá»›i nữ tá», nhưng những chuyện trai gái, trước giá» chưa từng nghÄ© đến, Lâm đại ca đừng đùa nữa.
Thấy vẻ mặt Lạc Ngưng thản nhiên, không chút dao động, Lâm Vãn Vinh trong lòng và i phần kÃnh phục. Ngưá»i con gái nà y quả là biết chừng má»±c. Lạc Ngưng là tá»· tá»· cá»§a Lạc Viá»…n, vá»›i nguyên tắc thá» không ăn cá» quanh hang cá»§a mình, hắn cÅ©ng không đùa cợt quá mức nữa. Có Ä‘iá»u hắn lại quên rằng mình đã ăn mất cả hang cá»§a Xảo Xảo.
Lạc Ngưng là má»™t ngưá»i con gái rất có chá»§ kiến, nói xong chuyện bèn vá»™i vã Ä‘i mất, nói là há»™i thi sắp đến gần, công việc chuẩn bị tất báºt không thể ở lại lâu. Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©, lúc cần tiá»n cá»§a ta thì có nói như thế đâu, xem ra cÅ©ng là má»™t kẻ khôn khéo so bì được vá»›i lão tá» ta đấy.
Lạc Viên và Äổng Thanh SÆ¡n không lâu sau đã quay vá», hai ngưá»i trông thấy Lâm Vãn Vinh liá»n không khá»i bà ng hoà ng, Äổng Thanh SÆ¡n vui mừng nói:
- Äại ca, huynh đã vá» rồi.
Lạc Viá»…n đứng đằng sau, mặt cÅ©ng trà n đầy phấn khởi. Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Không vỠthì là m gì nữa? Chẳng nhẽ ở lại ăn tết trong ổ cướp hay sao?
Lạc Viá»…n cÅ©ng cưá»i:
- Äệ và Thanh SÆ¡n nghe tin huynh quay vá» láºp tức đến Tiêu gia, ai ngá» ngồi trong phòng khách đợi huynh cả trưa mà không thấy đâu, chỉ khổ Quách công tá» phải ngồi tiếp chuyện bá»n đệ ná»a ngà y trá»i.
Trước mặt em vợ, Lâm Vãn Vinh đâu thể nói là cả buổi chiá»u trốn việc Ä‘i tán gái, chỉ đà nh cưá»i:
- Lúc chiá»u có chút việc gấp, Tiêu đại tiểu thư phái huynh tá»›i Thê Hà tá»±.
Äổng Thanh SÆ¡n kinh ngạc:
- Äại ca, huynh là m gì được Tiêu đại tiểu thư rồi sao?
Trá»i Æ¡i, Thanh SÆ¡n sao vẫn thô tục quá váºy, nhưng mà cái chữ “là m†nà y cÅ©ng khá tinh tế, ta thÃch! Lâm Vãn Vinh nhịn cưá»i, nói:
- Chưa được gì, chỉ đang là m thôi.
Äổng Thanh SÆ¡n Ä‘á»c sách vở chẳng bao nhiêu, chỉ nghÄ© gì nói nấy nhưng lại rất hợp khẩu vị Lâm Vãn Vinh. Lạc Viên kia cÅ©ng chẳng phải là hạng công tá» há»c hà nh đứng đắn gì, chỉ gắng nhịn cưá»i, nói vá»›i Lâm Vãn Vinh:
- Äại ca, nghe nói Tiêu đại tiểu thư thưá»ng xuyên, bôn ba bên ngoà i, đệ chưa từng gặp cô ta. Chỉ nghe đồn cô ta sắc đẹp chim sa cá lặn, quốc sắc thiên hương, có cÆ¡ há»™i giá»›i thiệu giúp đệ nhé.
Nói đến đại tiểu thư, Lâm Vãn Vinh chỉ có nước cưá»i khổ, hai ngưá»i hoà n toà n không cùng má»™t con đưá»ng, sao ta có thể giá»›i thiệu giúp tiểu tá» nhà ngươi được. Nhìn ánh mắt ranh mãnh cá»§a Lạc Viá»…n, Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Äúng là trông cÅ©ng xinh đẹp, nhưng tÃnh khà thì còn phải xem đã, sao so bì được vá»›i Lạc tiểu thư tỉ tỉ cá»§a đệ.
- Äúng rồi, đại ca, tá»· tá»· cá»§a đệ đến tìm huynh là m gì?
Lạc Viá»…n Ä‘ang Ä‘i lên thì bắt gặp Lạc Ngưng Ä‘ang rá»i khá»i, chẳng nói má»™t câu.
- Tá»· cá»§a đệ á, là cô ta gá»i thiếp má»i ta đến.
Lâm Vãn Vinh cưá»i the thé, Ä‘em kể hết chuyện Lạc Ngưng cầu cứu mình ra.
Lạc Viá»…n cÅ©ng biết đến há»™i thi thÆ¡ lần nà y, liá»n gáºt đầu:
- Äại ca, tá»· tá»· nà y cá»§a đệ á, cái gì cÅ©ng tốt, có Ä‘iá»u hÆ¡i cứng rắn quá. Việc há»™i thi lần nà y có phải riêng mình tá»· ấy xuất đầu lá»™ diện đâu? Cái tên Kim Lăng đệ nhất tà i tá» Hầu Dược Bạch kia, chá»§ động nháºn gánh vác việc từ thiện lại bị từ chối.
Äiển cố Kim Lăng đệ nhất tà i tá» và Kim Lăng đệ nhất nữ tá» nà y Lâm Vãn Vinh cÅ©ng biết, hắn cưá»i ha hả:
- Ta lại nghe nói cái tên tiểu Hầu nà y theo đuổi tỷ tỷ của đệ chặt lắm.
Lạc Viá»…n gáºt gù:
- Quả đúng là như thế. Há» cùng ở trong má»™t thi xã, cÆ¡ há»™i gặp mặt cÅ©ng nhiá»u, tên Hầu Dược Bạch đó thưá»ng mượn cá»› đến tìm tá»· ấy nói chuyện thÆ¡ từ, đệ thấy mà phát bá»±c chứ đừng nói ngưá»i khác. Äệ cho rằng tá»· tá»· không đồng ý để hắn giúp cÅ©ng có lý.
Lạc Ngưng quả là má»™t ngưá»i con gái có chà khÃ, Lâm Vãn Vinh nhá»› lại lá»i cô ta từng nói, thở dà i:
- Tá»· tá»· cá»§a đệ là má»™t ngưá»i dám theo Ä‘uổi ước mÆ¡. Là m được Ä‘iá»u nà y không phải dá»….
Lạc Viá»…n nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t lát, bá»—ng cưá»i:
- Äại ca, đệ khuyên huynh đừng có ý định gì vá»›i Lạc tá»· thì hÆ¡n.
- Phì…!
Lâm Vãn Vinh Ä‘ang uống má»™t ngụm nước trà liá»n phun ra tung toé. Cái tên tiểu Lạc nà y, tháºt đúng là “Ngữ bất kinh nhân tá» bất hưuâ€, nói chuyện thẳng thừng, lão tá» tháºt không chịu nổi. Xem ra chá»n hắn là m tiểu đệ quả là không lầm.
- Tiểu Lạc à , nếu đệ đã nói thẳng như thế thì ta cũng không ngại nói thẳng với đệ.
Lâm Vãn Vinh vỗ vai Lạc Viễn:
- Huynh chả có hứng thú gì vá»›i tá»· tá»· cá»§a đệ hết, mang cái danh tà i nữ, ta chỉ dám đứng từ xa mà ngưỡng vá»ng. Äệ vá» bảo vá»›i cô ấy là , tuyệt đối đừng có mà thÃch ta đấy nhé. Ta đây sức cuốn hút lá»›n, ai từng tiếp xúc cÅ©ng Ä‘á»u biết cả.
Thanh Sơn đứng bên nói:
- Äại ca, đệ thấy Lạc tiểu thư rất tốt, trông cÅ©ng dá»… coi, lại là bạn thân vá»›i Xảo tá»· cá»§a đệ. Hai ngưá»i ở cùng nhau không đánh nhau đâu, nếu không thì huynh cứ lấy Lạc tiểu thư, rồi cÅ©ng là m bạn luôn vá»›i tá»· tá»· cá»§a đệ.
Trá»i đất Æ¡i, cái đồ súc sinh. Ngươi rốt cuá»™c muốn tốt cho ta hay muốn tốt cho chị ngươi, những lá»i nà y mà cÅ©ng nói ra được. Ta đâu phải hạng ngưá»i tuỳ tiện như váºy?
Lạc Viá»…n ha ha cưá»i:
- Äại ca, không phải là đệ coi thưá»ng huynh đâu nhé. Tá»· tá»· cá»§a đệ từng nói, ý trung nhân cá»§a tá»· ấy phải là má»™t kỳ nam tá» cái thế, từng trải sá»± Ä‘á»i, tấm lòng rá»™ng mở, phải có trà tuệ, văn võ song toà n, thiếu má»™t là không được.
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i:
- Sao những ưu Ä‘iểm nà y cá»§a ta, tá»· tá»· nhà đệ Ä‘á»u phát hiện ra váºy?
Lạc Viá»…n cưá»i phá lên, hắn và Lâm Vãn Vinh biết nhau đã lâu, sá»›m quen vá»›i tÃnh cách cá»§a Lâm Vãn Vinh, phải nói là thông minh cÆ¡ trÃ, đại ca mà nháºn là thứ hai thì chẳng còn ai dám cho mình đứng thứ nhất. Thế nhưng mặt văn thái phong lưu thì còn kém lắm. Lần trước ở Diệu Ngá»c phưá»ng, không biết hắn há»c vỡ lòng ở đâu được má»™t bà i tiểu thi, đánh cắp trái tim cá»§a Thái Tiên Nhi tiểu thư. Cá»a văn thái phong lưu thì chắc chắn thông qua nổi, chỉ luáºn được võ công sát địch, thế nên Lạc Viá»…n chân thà nh khuyên đại ca tránh xa tỉ tỉ, thá»±c sá»± hắn đã từng thấy quá nhiá»u trưá»ng hợp bị đả kÃch rồi.
Lâm Vãn Vinh nghÄ©: "Nha đầu nà y nhãn quan cÅ©ng cao gá»›m, văn thái võ công gì chứ, có kiếm ra cÆ¡m không? Lão tá» có tuyệt thế thần công thần thương há»™ thể mà còn không thể kiếm tiá»n nuôi gia đình được. Bá»n nha đầu nà y Ä‘á»c tiểu thuyết tình cảm nhiá»u quá rồi chắc, nằm mÆ¡ giữa ban ngà y. Tưởng lão tá» phải chu toà n má»i việc từ trên xuống dưới, coi trá»ng việc thi thố mấy kì thuáºt kia nhằm theo Ä‘uổi tiểu nha đầu ngươi hết lòng ư, e rằng ngươi quá cao ngạo rồi, đối vá»›i việc nà y lão tá» không chút hứng thú."
Ba tên cùng phá lên cưá»i, kết thúc má»™t đỠtà i thô thiển. Lâm Vãn Vinh và hai huynh đệ lại nói những chuyện đã gặp phải mấy ngà y nay, Lạc Viên căm háºn nói:
- Bá»n phỉ nhân cá»§a Bạch Liên giáo nà y tháºt Ä‘iên cuồng, chúng cướp bóc giết chóc khắp Kim Lăng, vô ác bất tác. Äáng tiếc dưới tay cha đệ Ä‘á»u là mấy quan binh tuần phòng, không là m gì được bá»n Bạch Liên giáo. Äô chỉ huy sứ đốc ban Trình Äức phái lục doanh tá»›i, nhưng lão già nà y hình như có quan hệ vá»›i bá»n Bạch Liên giáo.
Từ đêm đó, Äà o Äông Thà nh dẫn binh mã lục doanh xông lên núi, Lâm Vãn Vinh liá»n hiểu ra ngay Trình Äức, Äà o Äông Thà nh và Bạch Liên giáo có câu kết vá»›i nhau, đứng sau lưng ba tên nà y còn có má»™t chá»§ tá» khác. Nhưng đáng tiếc hôm đó không nhìn thấy diện mạo tên chá»§ tá» nà y, giá»ng nói cÅ©ng không nghe thấy, trong lòng hắn thấy nuối tiếc. "Nhưng táºp hợp nổi thế lá»±c ba phương lại má»™t chá»—, tên chá»§ tá» nà y thế vị không phải tầm thưá»ng," Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©: "Lão Lạc Mẫn tổng đốc Giang Tô cha cá»§a tiểu Lạc nà y cÅ©ng nên suy xét lại, lúc nà o bá»›t chút thá»i gian sang thăm viếng lão hồ li đấy thì hÆ¡n."
- Phải rồi, tiểu Lạc, dạo nà y Hồng Hưng và Hắc Long Hội ra sao rồi?
Lâm Vãn Vinh nghÄ© đến việc nà y bèn há»i.
Äổng Thanh SÆ¡n vá»— bà n, háºm há»±c trả lá»i:
- Thằng Ngô ChÃnh Hổ khốn nạn, cà ng là m cà ng không ra gì, bên Thà nh Nam gây rối cà ng ngà y cà ng nhiá»u, Ä‘á»u là do Ngô ChÃnh Hổ chỉ Ä‘iểm, nếu Lạc Viá»…n không cố khuyên đệ thì đệ đã động thá»§ rồi.
- á»’?
Lâm Vãn Vinh có vẻ thÃch thú, nhìn Lạc Viá»…n
- Tiểu Lạc, đệ thấy việc nà y thế nà o?
Mắt Lạc Viá»…n bá»—ng sáng ngá»i:
- Không phải là không báo thù mà là chưa đến lúc, cứ cho chúng giương oai diá»…u võ và i ngà y đã. ChỠđúng lúc chúng Ä‘ang đắc ý, chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ, táºp trung lá»±c lượng đánh má»™t đòn thôi là chúng không dám ngạo mạn nữa rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i, được biết Trình Thụy Niên háºu thuẫn cho Hắc Long Há»™i, Lạc Viá»…n đấu chà cà ng sục sôi. Trình Thụy Niên chỉ là háºu thuẫn cho Hắc Long Há»™i mà thôi, Lạc Viá»…n lại là má»™t trong những ngưá»i gánh vác Hồng Hưng, chỉ dá»±a và o thân pháºn nà y cá»§a Lạc Viá»…n, Hồng Hưng đã có được chá»— đứng bất bại rồi. Dá»±a và o sá»± thông minh cá»§a Lạc Viá»…n và tà i giá»i cá»§a Äổng Thanh SÆ¡n, tuy giá» nà y thá»±c lá»±c Hồng Hưng tạm thá»i còn yếu nhưng sẽ có đột khởi. Nói vá» chuyện cá»§a Hồng Hưng, Lâm Vãn Vinh không muốn quan tâm quá nhiá»u, chỉ cần hai huynh đệ nà y là đủ an tâm rồi. Những việc nà y cứ nhá» cáºy và o há», trải nghiệm trắc trở để mà trưởng thà nh.
- À nà y tiểu Lạc, cha đệ có biết việc đệ gia nháºp Hồng Hưng không?
Lâm Vãn Vinh chợt há»i.
Lạc Viễn lắc đầu:
- Äệ cÅ©ng không rõ, cha chỉ bảo đệ phải thân cáºn hÆ¡n vá»›i đại ca, nói huynh là quý nhân cá»§a Lạc gia, những việc khác đệ có há»i cha cÅ©ng không nói.
"Quý nhân, quý cái đầu, lão già nà y, đúng là lão hồ li, nếu không ngoà i dá»± Ä‘oán thì việc Lạc Viá»…n gia nháºp Hồng Hưng, Lạc Mẫn biết từ lâu rồi. Còn vì sao lão không ngăn cản, má»™t là vì lý do mình là quý nhân gì gì đó, mặt khác có lẽ là muốn lợi dụng Hồng Hưng, chống chá»i vá»›i Hắc Long Há»™i mà Trình Äức Ä‘ang há»— trợ. Lôi kéo cả con trai và o cuá»™c, lão hồ li nà y bá» ra không Ãt vốn đấy nhỉ, sao lão lại tin tưởng ta nhiá»u thế?" Lâm Vãn Vinh nghÄ© ngợi má»™t lúc vẫn không ra. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u hắn dám khẳng định, cho dù lão hồ li nà y tá»± nguyện hay là bị ép buá»™c, thì bây giá» lão vẫn đứng vá» phÃa mình, chạy đâu cho thoát.
Chắc mẩm rồi, Lâm Vãn Vinh Ãt nhiá»u yên tâm hÆ¡n, còn những vấn đỠkhác tốt hÆ¡n hết là chá» khi nà o có cÆ¡ há»™i gặp lão hồ li kia rồi nói sau. Ba huynh đệ lại nói chuyện thêm má»™t lúc, Lâm Vãn Vinh lo lắng cho bệnh tình cá»§a Xảo Xảo bèn Ä‘i lên lầu, thấy ny tá» nà y Ä‘ang ngá»§ rất say, trong má»™ng còn lá»™ ra má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o, thấy thế, Lâm Vãn Vinh thấy nhẹ nhõm bao nhiêu.
Hắn bá»—ng nảy ra má»™t ý nghÄ©, nếu Ngá»c Sương, Thanh Tuyá»n và Xảo Xảo mà ở cùng nhau thì liệu sẽ ra sao? Há» có đánh nhau không nhỉ? Ôi, Ä‘iá»u nà y nghÄ© mà nhức đầu.
Tà i sản của haitc
31-07-2008, 07:47 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 82: Cao thủ
Dịch: Kỳ Thiên Long
Biên dịch: Melly
Biên táºp: Asin
Nguồn:Tà ng thư viện
Lúc rá»i khá»i tá»u lâu, trá»i đã khuya hẳn. Ban đầu Lâm Vãn Vinh có ý muốn ở bên cạnh Xảo Xảo suốt đêm, nếu không thì ngồi trong phòng Xảo Xảo thôi cÅ©ng được, nhưng lại bị lão Äổng không chút lưu tình Ä‘uổi thẳng ra ngoà i. Xem ra lão Äổng phải giải phóng tư tưởng thêm chút nữa má»›i được, bắt kịp Thanh SÆ¡n thì tốt.
Hôm nay liên tiếp gặp hai tiểu mỹ nhân Ngá»c Sương và Xảo Xảo. Tuy trong lòng tuy vui vẻ thoải mái nhưng vẫn thấy không trá»n vẹn. Ngá»c Sương thì phải ăn chay niệm pháºt trong miếu hoà thượng, Xảo Xảo lại Ä‘ang sinh bệnh, còn bị cha cá»§a Xảo Xảo Ä‘uổi ra ngoà i. Lâm Vãn Vinh cảm thấy đáng tiếc. Hắn chỉ đà nh lắc đầu, Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, bá»—ng thấy xung quanh có Ä‘iá»u gì khác lạ.
Bình thưá»ng con đưá»ng nhá» nà y hắn Ä‘i qua không biết bao nhiêu lần, tuy cÅ©ng tịch mịch yên ắng nhưng chưa bao giá» như hôm nay, tuyệt không má»™t bóng ngưá»i.
Lâm Vãn Vinh bây giá» cả sáu giác quan Ä‘á»u căng lên, còn Ä‘ang hồ nghi thì tai bá»—ng nghe tiếng gió, quay đầu lại thì thấy hai bóng Ä‘en nhanh như chá»›p lao vá» phÃa mình.
Sau khi được Tiêu Thanh Tuyá»n truyá»n cho má»™t ná»a công lá»±c, hắn phản ứng nhanh nhẹn hÆ¡n bá»™i phần, nhãn lá»±c cÅ©ng nhạy hÆ¡n, từ xa xa thấy hai ngưá»i kia bước chân thoăn thoắt mà mạnh mẽ, rõ rà ng Ä‘á»u là ngưá»i có võ công. Lại thấy xung quanh vắng vẻ, hắn không thể không nháºn ra rằng hai ngưá»i kia rõ rà ng Ä‘ang nhằm và o mình.
Ngay lúc đó, cÅ©ng hai bóng Ä‘en khác vô thanh vô tức xuất hiện ngay sau lưng hắn cùng vá»›i hai ngưá»i trước mặt, bao vây hắn và o giữa.
Lâm Vãn Vinh đưa mắt quan sát, thấy bốn tên Ä‘á»u là hạng sức dà i vai rá»™ng, cánh tay to suýt soát bắp chân, vẻ mặt hung dữ, oai vệ đứng đó.
Mẹ kiếp, ngạo mạn như thế chẳng phải chỉ là mấy tên lâu la thôi sao, ngươi tưởng ngươi là quản thà nh sao? Lâm Vãn Vinh chá»i thầm trong bụng, miệng ngoà i lại cưá»i và nói:
- Các vị huynh đà i đêm hôm khuya khoắt chặn đưá»ng tại hạ không hiểu là vì cá»› gì?
Má»™t kẻ có vẻ là tên cầm đầu to giá»ng:
- Lâm Tam, công tá» nhà chúng ta má»i ngưá»i Ä‘i má»™t chuyến. - Hắn nói giá»ng ồm ồm, xem chừng là con nhà võ.
- Công t� Công tỠnà o thế?
Lâm Vãn Vinh há»i, trong đầu lại nghÄ© những Ä‘iá»u khác.
Bốn tên nà y khà thế hùng hổ. Cái vị công tá» gì đó hẳn có thù oán gì vá»›i hắn. Trong Kim Lăng thà nh, Trình Äoan Niên chưa há» xung đột trá»±c diện vá»›i hắn, chỉ có Äà o Äông Thà nh được coi là có thù, đây chẳng phải là bá»n do Äà o Äông Thà nh phái tá»›i hay sao?
- Ta và Äà o công tá» nhà các ngưá»i không thân không thù, muá»™n thế nà y công tá» còn má»i đến là m gì?
Lâm Vãn Vinh dò há»i.
- Äừng nhiá»u lá»i, mau Ä‘i theo bá»n ta.
Tên ra dáng lão đại kia quát lớn, đưa tay ra định kéo Lâm Vãn Vinh đi.
Bốn tên trước mắt xem chừng Ä‘á»u có võ công, tên kia vừa đưa tay ra, động tác nhanh gá»n trong nháy mắt đã ở ngay trước mặt Lâm Vãn Vinh. Ngưá»i ngoà i nhìn cÅ©ng cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Lâm Vãn Vinh ban đầu cÅ©ng giáºt mình, nhưng nhìn kỹ lại, động tác cá»§a ngưá»i kia hình như cháºm lại. Hắn thầm mừng nghÄ©, lão tá» cÅ©ng là cao thá»§, sợ gì hắn chứ. Yếu quyết đánh nhau thâm minh cá»§a hắn, nói trăm câu không bằng đánh má»™t quyá»n, không thèm lên tiếng bèn nhắm đúng và o cổ tay cái tên Ä‘ang hung hăng đánh tá»›i.
Lâm Vãn Vinh được Tiêu Thanh Tuyá»n truyá»n cho má»™t ná»a công lá»±c, nhãn lá»±c và phản ứng Ä‘á»u hÆ¡n trước trăm lần, khà lá»±c vô cùng, chỉ kém chiêu thuáºt. Nhưng chiêu thuáºt trong thiên hạ Ä‘á»u dùng để đánh ngưá»i, tuy thiên biến vạn hoá nhưng mục Ä‘Ãch cÅ©ng chỉ má»™t là đả bại ngưá»i khác. Hắn không thÃch luyện võ, tuy lưá»i biếng nhưng lại rất hiểu đạo lý nà y, liá»n nghÄ© rằng lão tá» không biết chiêu thuáºt cÅ©ng không tấn công, chỉ cần thấy chiêu phá chiêu, không để cho tiểu tá» nà y đánh trúng là được.
Lúc đó hắn táºp trung hết khà lá»±c và nhãn lá»±c, giáng má»™t quyá»n ngay khi tên kia xông lên đánh tá»›i, chặn được nắm đấm cá»§a hắn. Tuy khà thế hùng hổi nhưng Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không thua kém, hà m ý lấy vô chiêu thắng hữu chiêu.
Tên hán tá» kia cả kinh, thầm nghÄ©, tên tiểu tá» nà y sức lá»±c cÅ©ng khá, không chặn hắn nữa, vá»™i đổi chiêu bèn đá má»™t cước vá» phÃa hắn. Ba tên đứng bên cạnh tưởng đại ca nhưá»ng hắn, mất hết kiên trì bèn gá»i:
- Äại ca, mau túm nó lại đây.
Vừa dứt lá»i bá»—ng chúng thấy có gì đó bất thưá»ng. Hoá ra tên tiểu tá» Lâm Tam nà y không những chặn được má»™t cước cá»§a đại ca mà còn thuáºn thế đấm má»™t quyá»n và o ngá»±c hắn, khiến lão đại lui hai bước.
- Äối phương không dá»… địch, tất cả cùng xông lên.
Ba tên cùng hò hét, khoa chân múa tay lao tới.
Câu nà y Lâm Vãn Vinh đã từng nghe qua trên phim ảnh, không những không sợ mà còn mừng thầm, cả câu Ä‘á»u đã nói rõ công phu cá»§a lão tỠđã đạt đến mức là m cho kẻ địch phải công nháºn, nghe mà sướng tai.
Tiêu Thanh Tuyá»n tuy còn trẻ tuổi, nhưng do cÆ¡ ngá»™ sư môn, đã sá»›m trở thà nh cao thá»§ giang hồ, Lâm Vãn Vinh chỉ được má»™t ná»a phần công lá»±c cá»§a nà ng nhưng đã không thể coi thưá»ng, cho dù gặp phải nhân váºt võ lâm nhất lưu cÅ©ng đủ sức tá»± bảo vệ mình.
Hắn Ä‘ang đắc ý bá»—ng thấy vai nhói Ä‘au, ra là bị đánh úp từ phÃa sau. Dá»±a và o võ công cá»§a hắn bây giá», cho dù chiêu thức có kém má»™t chút cÅ©ng không đến ná»—i để ba tên nà y chiếm thế thượng phong, nhưng vừa rồi hoà n toà n là do kinh nghiệm chiến đấu Ãt á»i lại thêm quá ư đắc ý nên má»›i bị như thế.
Lúc nà y, hắn cÅ©ng thuá»™c loại da trâu thịt dà y, bị má»™t đòn như thế đã thấm và o đâu. Thế nhưng lại bị kÃch động đến thịnh ná»™. Mẹ kiếp, lão tá» cÅ©ng là cao thá»§, đến bốn thằng ma cà bông các ngươi cÅ©ng không đánh nổi tháºt mất mặt.
Hắn thét lên má»™t tiếng xông tá»›i, đánh vá»›i bốn tên kia má»™t hồi, trúng và i đòn, kinh nghiệm đánh nhau bá»—ng cà ng lúc cà ng phong phú, váºn dụng công lá»±c cÅ©ng cà ng thuần thục.
Dần dần, trong mắt hắn, bốn tên nà y động tác cà ng lúc cháºm, đâu đâu cÅ©ng là sÆ¡ hở. Cuối cùng hắn cÅ©ng được nếm trải mùi vị cá»§a cao thá»§. Sau mưá»i chiêu, tuy bị bốn ngưá»i vây kÃch, Lâm Vãn Vinh vẫn né ngang tránh dá»c, không những không bị trúng đòn mà bước chân cà ng linh hoạt, xuất quyá»n cà ng thâm hiểm, khà thế ngùn ngụt, chiêu nà o cÅ©ng và o chá»— hiểm.
Bốn tên hán tá» kêu ca không ngá»›t, tên Lâm Tam nà y quanh Ä‘i quẩn lại vẫn chỉ là mấy thức “Hắc hổ đà o tâmâ€, “Tiên nhân thâu đà oâ€, động tác chẳng theo chÃnh quy, không biết đằng nà o mà lần, khống chế được cả bốn tên. Chúng hợp lá»±c lại cÅ©ng không là m gì được hắn, lại còn nếm trải được câu nói “Loạn quyá»n đả tá» lão sư phóâ€.
Lâm Vãn Vinh cà ng đấu cà ng hăng, cà ng đấu cà ng thấy nhẹ nhà ng. Hắn tin chắc rằng kiến thức qua thá»±c tiá»…n má»›i là tháºt, chiêu thuáºt há»c được từ đánh lá»™n má»›i thá»±c dụng, cho dù là La Hán quyá»n hay Thiếu Lâm trưá»ng quyá»n, chiến đấu thắng lợi thì má»›i có ý nghÄ©a. Từ khi có được công lá»±c cá»§a Tiếu Thanh Tuyá»n chưa được đánh đấm lần nà o, bây giá» tá»± dưng có được cÆ¡ há»™i luyện táºp tốt như váºy, lại là má»™t chá»i bốn ai lại để lỡ mất.
Lại có thể lá»±c dồi dà o há»— trợ, Lâm Vãn Vinh hùng hổ như vừa uống mưá»i viên viagra, nếu không có ý định dùng bốn tên nà y để luyện tay chân thì đã kết thúc tráºn đấu từ lâu rồi. Cuối cùng hắn cÅ©ng được nếm cảm giác được là m cao thá»§. Cảm giác nà y tháºt sảng khoái!
- Tứ Hổ, dừng tay cả đi.
Má»™t giá»ng nói từ phÃa sau vá»ng tá»›i. Bá»n Tứ Hổ vá»™i vã nhảy sang má»™t phÃa, dừng tay bất động.
Bá»n há» Ä‘á»u đã dừng lại nhưng Lâm Vãn Vinh thì chưa, chân bước cà ng mau lẹ. Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Hắn tung ra bốn quyá»n và o ngá»±c bá»n Tứ Hổ, đánh cho bốn tên đại hán phải bay lui má»™t quãng, liêu xiêu đứng không vững nhất loạt ngã chổng vó.
- Ngươi… ngươi có biết luáºt lệ giang hồ không đấy hả?
Tên lão đại mồm thổ ra máu điên tiết nói.
Bốn chúng mà y đánh má»™t mình ta, bây giá» lại nói chuyện luáºt lệ vá»›i lão tá» nữa à ? Lâm Vãn Vinh lạnh lùng cưá»i, đáp:
-Tứ Hổ cơ à , có tin là ta cho các ngươi biến thà nh TỠHổ không?
Bốn tên tức tối lưá»m Lâm Vãn Vinh nhưng không dám nói năng gì.
Lâm Vãn Vinh lại nhìn kẻ vừa lên tiếng ngăn chặn kia, thấy y Ä‘iá»m nhiên ngồi trên má»™t con bạch mã, mắt to mà y Ä‘áºm, trông tháºt chướng. Mẹ kiếp, không cưỡi ngá»±a trắng má»™t hôm thì ngươi chết à ?
Lâm Vãn Vinh trong bụng chá»i thầm nhưng vẫn cưá»i:
- Äà o công tá», muá»™n thế nà y rồi còn ra ngoà i Ä‘i dạo sao?
Äà o Äông Thà nh nhìn bá»n thá»§ hạ Tứ Hổ cá»§a mình thầm nghÄ©, hôm đó thấy tụi bay có chút bản lÄ©nh, hạ gục không Ãt hảo hán má»›i dốc sức lôi kéo tụi bay. Hôm nay đến cả má»™t tên nô tà i nhà ngưá»i ta cÅ©ng đánh không lại, tháºt mất mặt ta. Y nhìn Lâm Vãn Vinh, nói:
- Lâm Tam, hôm nay ta phái ngưá»i đến má»i ngươi chỉ là để thỉnh giáo và i Ä‘iá»u, ngươi đừng hiểu lầm.
Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Hiểu lầm? Äà o công tá» có thư tÃn gì muốn tại hạ chuyển cho đại tiểu thư chăng? Kêu bá»n ngưá»i dưới Ä‘em tá»›i là được rồi, cần gì phải phái những bốn tên lão hổ nà y?
Äà o Äông Thà nh tức tối nhìn Tứ Hổ, ná»—i căm nà y cÅ©ng đà nh nhịn, lại nói vá»›i Lâm Vãn Vinh:
- Lâm Tam, ngưá»i ngay trước mặt không nói Ä‘iá»u mỠám. Ta chỉ muốn biết, tại sao ngươi năm lần bảy lượt phá đám tình cảm giữa ta và Ngá»c Nhược?
- Công tỠcó tình cảm với đại tiểu thư?
Lâm Vãn Vinh là m bá»™ kinh ngạc há»i
- Äiá»u nà y ta đâu có biết. HÆ¡n nữa, ta phá đám hảo sá»± cá»§a hai ngưá»i lúc nà o? Việc nà y không phải sở trưá»ng cá»§a ta.
Äà o Äông Thà nh lên tiếng:
- Chuyện hôm ở trên Tá» Kim sÆ¡n, tạm thá»i không nhắc, nhưng việc ta khổ sở cầu Trình đại nhân cho binh mã đến giải cứu ngươi và Ngá»c Nhược. Ngươi không ghi nhá»› ý tốt cá»§a ta cÅ©ng được, nhưng sao ngươi dám đánh ngã ta, sao dám Ä‘em Ngá»c Nhược Ä‘i? Ngươi có dụng ý gì?
Äà o Äông Thà nh nói dứt lá»i, thần sắc trông cà ng trông ác liệt.
Äã ăn cướp còn la là ng, cái nà y lão tá» cao cưá»ng hÆ¡n ngươi nhiá»u. Lâm Vãn Vinh tặc lưỡi:
- Hoá ra hôm đó ngưá»i đến giải cứu tôi lại là Äà o công tá». Ãi dà , hiểu nhầm ngưá»i tốt rồi. Hôm đó tôi và tiểu thư bị giam trên núi ba ngà y, vô cùng sợ hãi, thấy binh mã kéo tá»›i, là m sao nháºn ra là bạn hay là thù? Trông thấy Ä‘ao thương chúng tôi Ä‘á»u sợ, chỉ có nước chạy cho tháºt xa, không ngá» lại đắc tá»™i vá»›i Äà o công tá» rồi, quả tháºt vạn phần hổ thẹn.
Äà o Äông Thà nh thấy hắn ăn nói giảo hoạt, giáºn dữ đáp:
- Lâm Tam, ngươi nghÄ© ta là đứa trẻ con sao? Bá»n cướp đó sao lại biết rõ Tiêu gia thế? Sao lại chỉ đưa má»—i mình ngươi Ä‘i? Ngươi thấy ta dẫn quan binh tá»›i sao còn chạy trốn? Nếu ta Ä‘oán không nhầm, ngươi chắc chắn cùng má»™t giuá»™c vá»›i bá»n Bạch Liên giáo, đến lừa đảo Tiêu gia. Tiếc cho Tiêu đại tiểu thư đã tin tưởng ngươi.
Cái tên Äà o Äông Thà nh nà y là má»™t tên nguỵ quân tá» chÃnh hiệu, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng là má»™t chân tiểu nhân không hÆ¡n không kém, hắn cưá»i nói:
- Äà o công tá», công tá» suy Ä‘oán cÅ©ng có lý, nhưng mà những lá»i nà y nên nói vá»›i đại tiểu thư má»›i phải, nói vá»›i ta là m gì?
Äà o Äông Thà nh không nói gì, Lâm Vãn Vinh khinh miệt nhìn hắn mà thở dà i:
- Tâm nhãn nhà ngươi còn kém xa chá»§ nhân cá»§a ngươi nhiá»u lắm.
Äà o Äông Thà nh nhất kinh đáp:
- Ngươi nói cái gì, chủ nhân nô tà i cái gì chứ?
Mẹ kiếp, còn giả vá» Ã , Lâm Vãn Vinh không thèm nhìn hắn, cưá»i lạnh:
- Äêm đó ngươi ở cùng chá»— vá»›i chá»§ nhân cá»§a ngươi, nhưng đã nghÄ© ra ta là m thế nà o thoát khá»i tay thá»§ hạ nhà ngươi chưa, là ai phái ngưá»i đến cứu ta chưa?
Äà o Äông Thà nh mặt mÅ©i xám xanh lại, không nói má»™t lá»i.
Lâm Vãn Vinh biết đã nói trúng tim Ä‘en cá»§a y, hôm đó là m sao tá»± thoát ra được, là m sao phá vỡ kế hoạch cá»§a bá»n há», chỉ có và i ngưá»i biết. Äà o Äông Thà nh và chá»§ nhân cá»§a hắn ắt phải rất nghi hoặc.
Hoà n toà n lá»™t mặt nạ Äà o Äông Thà nh thế là cÅ©ng đủ, Lâm Vãn Vinh Ä‘i giáºt lùi và i bước, bá»—ng cưá»i và nói:
- Vá» nói vá»›i chá»§ nhân nhà ngươi, sống ở Ä‘á»i an pháºn má»™t chút, hắn chưa phải là đệ nhất thiên hạ đâu.
" Ngươi, ngươi… " Äà o Äông Thà nh không nhịn nổi, mặt mÅ©i biến sắc, bị câu nói cá»§a Lâm Vãn Vinh là m cho kinh hãi.
- Có thể cứu ta từ tay bá»n Bạch Liên giáo, lại có thể coi Bạch Liên giáo và chá»§ nhân nhà ngươi như đồ bá» Ä‘i, thiên hạ nà y có mấy ngưá»i như thế.
Lâm Vãn Vinh ha hả cưá»i.
- Ngươi… rốt cuá»™c ngươi là ai? – Äà o Äông Thà nh đỠngưá»i, há»i.
Bị nói trúng tim đen, đứng trước một tên gia đinh mạt hạng nhà hỠTiêu, y có cảm giác khó hiểu.
- Ta là ai không quan trá»ng, ta chỉ khuyên ngươi, là m ngưá»i phải trung thá»±c má»™t chút.
Lâm Vãn Vinh lạnh lùng đáp.
Äánh rắn phải đánh giáºp đầu, những lá»i nói lừa bịp hư hư thá»±c thá»±c chÃnh là liá»u thuốc tâm lý chiến hiệu quả nhất cá»§a Lâm Vãn Vinh.
Kẻ đứng sau lưng Äà o Äông Thà nh bắt tay vá»›i Bạch Liên giáo, nhưng không dám công khai, sau lưng ắt phải có mưu đồ gì to lá»›n, đồng thá»i cÅ©ng nói lên rằng y cÅ©ng được nhiá»u ngưá»i kiêng dè. Nếu ra lệnh cho cả Giang Tô đô chỉ huy sứ Trình Äức thì ắt không cùng há»™i cùng thuyá»n vá»›i tổng đốc Giang Tô Lạc Mẫn. Mà bây giá» ta rất thân vá»›i nhi tá» cá»§a Lạc Mẫn, bá»n há» chắc chắn không Ä‘oán ra hư thá»±c, tất không xốc nổi manh động, váºy cứ để cho chúng nó tha hồ mà đoán váºy.
Äà o Äông Thà nh nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại cà ng thấy sợ hãi, xem xét mối quan hệ giữa Lâm Tam và Lạc Viá»…n, chắc cÅ©ng có dÃnh lÃu. Nhá»› đến sá»± giao phó cá»§a chá»§ nhân, trước mắt không được khinh dịch đắc tá»™i Lạc Mẫn, nhưng như thế thì không là m gì được Lâm Tam. Y cắn răng thâm háºn, phiên thân lên ngá»±a, khoát tay nói vá»›i Tứ Hổ:
- Chúng ta đi.
Trá»i ạ, đã Ä‘i luôn rồi sao? Lâm Vãn Vinh nói vá»›i Tứ Hổ:
- Hay là mấy tên các ngươi ở lại đã, chúng ta đánh tiếp.
Bá»n Tứ Hổ tuy tức sôi máu nhưng cÅ©ng e dè, có vẻ sợ hãi Lâm Vãn Vinh. Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, là m cao thá»§ sướng tháºt đấy. Ta còn hai cây thương chưa dùng đâu.
Äà o Äông Thà nh không nhịn được nữa, ngồi trên lưng ngá»±a mà quát:
- Lâm Tam, ngươi đừng có ép ngưá»i quá đáng!
Lão tá» trông ngươi mà ngứa mắt đấy, sao nà o? Lâm Vãn Vinh tháºm ghét những kẻ cưỡi ngá»±a trắng ra vẻ vương tá», có bản lÄ©nh chân Ä‘ao chân thương như lão tá» hãy hay.
“Trông cái bộ dạng của tên tiểu tỠnà y, không biết y có tỉ tỉ muội muội gì không, nếu có thì lão tỠđương nhiên sẽ đè xuống hiếp xong rồi vứt, vứt rồi lại hiếp, khiến ngươi đau khổ muốn chết không được, sống cũng không xong.†Hắn thô bỉ nghĩ thầm.
Má»™t ngưá»i vá»›i má»™t con ngá»±a cùng Tứ Hổ đã Ä‘i khuất, Lâm Vãn Vinh Ä‘ang định bá» Ä‘i, bá»—ng nghe tiếng thở dà i văng vẳng, quay đầu lại thấy má»™t bóng dáng kiá»u tiếu đứng dưới hiên nhà phÃa xa Ä‘ang u uất nhìn mình.
Lâm Vãn Vinh sững ngưá»i ra má»™t lúc, hồi sau má»›i nói:
- Sao nà ng lại đến đây?
Tà i sản của David
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 09:02 AM .
01-08-2008, 08:27 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 83: Vi nan
Dịch: Kỳ Thiên Long
Biên dịch: Melly
Biên táºp : Kỳ Thiên Long, Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Cô gái đó nhìn hắn má»™t hồi rất lâu rồi cháºm rãi bước tá»›i, nhẹ nhà ng há»i:
- Công tá», ngưá»i há»c võ công từ khi nà o váºy, sao ta không biết nhỉ?
Lâm Vãn Vinh không trả lá»i, chỉ cưá»i và đáp:
- Tần tiểu thư, sao nà ng lại ở đây?
Tần tiên nhân mắt đỠngầu:
- Ta không ở đây thì còn ở đâu? Má»›i hai ngà y không gặp, công tỠđã có được võ nghệ trác tuyệt, tháºt đáng chúc mừng đó.
Trong lòng cô vô cùng kinh ngạc, Ä‘iá»u ấy khá»i nói. Hôm đến cứu ấy, hắn hoà n toà n không có võ công, tại sao chỉ sau và i ngà y đã có được công lá»±c cao cưá»ng như váºy?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hai tiếng ha ha, không biết phải nói thế nà o, chuyện nà y tháºt ngoà i sức tưởng tượng, chẳng lẽ nói là công phu có được từ song tu?
Tần Tiên Nhi thấy sắc mặt khó xỠcủa hắn, thở dà i một tiếng rồi khẽ nói:
- Nếu công tỠđã không muốn nói, Tiên Nhi đâu dám miễn cưỡng? Thấy công tỠcó đủ công lực để tự bảo vệ mình là ta yên tâm rồi.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Tần tiểu thư, chuyện nà y má»™t lá»i khó kể cho táºn. Còn nà ng, sao lại ở đây?
Tần Tiên Nhi nhìn hắn rồi nói:
- Hôm đó sau khi tôi quay vá» giếng khô đó, không tìm thấy công tỠđâu, trong lòng thấy bất an, mấy ngà y hôm đó chỉ lo lắng cho công tá», không ngá» công tỠđã gặp dữ hoá là nh. Là m sao mà công tá» thoát ra được?
Trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút cảm kÃch, cứ nghÄ© đến việc Tần Tiên Nhi thân là ngưá»i trong Bạch Liên giáo mà lại Ä‘i cứu kẻ địch cá»§a Bạch Liên giáo, không chỉ có thế còn cố nghÄ© đủ cách để kiếm cá»› đến tìm mình, tình ý nà y quả là sâu nặng.
- Hôm ấy, ta được má»™t ngưá»i bạn cứu Ä‘i. - Lâm Vãn Vinh biết Tần Tiên Nhi và Tiêu Thanh Tuyá»n đối đầu nhau nên giấu tên Tiêu Thanh Tuyá»n Ä‘i.
Tần Tiên Nhi bỗng thở dà i và nói:
- Công tá» hà tất phải giấu ta, nếu như ta Ä‘oán không lầm, ngưá»i bạn đó cá»§a công tá» chÃnh là Tiêu Thanh Tuyá»n phải không?
Lâm Vãn Vinh kinh ngạc:
- Sao nà ng biết?
Tần Tiên Nhi lạnh lùng đáp:
- Mùi hương trên ngưá»i con hồ ly đó quả tháºt đặc biệt, vừa ngá»i thôi liá»n không quên nổi. Khi tôi vá» lại giếng khô liá»n ngá»i thấy mùi đó. Không phải nó thì còn ai đến nữa?
Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi, mùi hương đặc biệt trên ngưá»i Thanh Tuyá»n mà cô ta nói có lẽ là nước hoa Trà Lệ mà Lâm Vãn Vinh tặng cho nà ng rồi. Mùi hương nà y quả thá»±c đặc biệt, mà phụ nữ lại rất nhạy cảm vá»›i nước hoa. Tần Tiên Nhi nà y có thể dá»±a và o chút dư hương nhạt nhoà còn vương vấn lại mà đã Ä‘oán ngay ra Tiêu Thanh Tuyá»n, sức tưởng tượng cá»§a phụ nữ tháºt không thể xem thưá»ng.
Thấy thần thái kinh ngạc của Lâm Vãn Vinh, Tần Tiên Nhi biết mình đã đoán đúng, cắn răng nói:
- Ta biết chÃnh là con hồ ly đấy mà . Hứ, cô ta tháºt thá»§ Ä‘oạn nên má»›i tìm đến chá»— đó được. Ta đến cứu công tá», nó lại lén lén lút lút theo sau, tranh thá»§ cÆ¡ há»™i giúp công tá» thoát hiểm để gây ấn tượng vá»›i công tá». Cái kiểu lợi dụng lén lén lút lút đó, chẳng phải là muốn đối đầu vá»›i ta thì là gì?
Ngất mất, Tần Tiên Nhi nà y đúng là suy nghÄ© kiểu logic trẻ con, thế nhưng mà cÅ©ng đáng yêu ra phết. Lâm Vãn Vinh ha hả cưá»i:
- Äâu khoa trương như nà ng nghÄ©. Tiêu Thanh Tuyá»n sợ ta ở đó gặp nguy hiểm liá»n tá»›i cứu. Cô ấy còn nói muốn cám Æ¡n nà ng nữa kìa.
Tần Tiên Nhi quay lại nhìn hắn, khẽ đáp:
- Công tá», công tá» không cần phải bịa đặt nữa. Cô ta mà muốn cảm Æ¡n tôi thì đúng là mặt trá»i má»c đằng tây. Hừ, cô ta tranh Ä‘oạt vá»›i ta, phải giết cô ta má»›i được.
Chẳng biết nà ng ta nói muốn giết Tiêu Thanh Tuyá»n bao nhiêu lần rồi,. Lâm Vãn Vinh nghe mà đỠngưá»i, nói:
- Tiên Nhi, oán háºn giữa nà ng và Tiêu Thanh Tuyá»n lá»›n như thế sao, lúc nà o cÅ©ng muốn giết cô ta.
Tần Tiên Nhi lắc đầu:
- Công tá», công tá» không hiểu rồi. Sư phụ cá»§a tôi và cô ta đã đối địch nhiá»u năm. Tôi vá»›i cô ta sinh ra không đội trá»i chung, huống hồ cô ta còn cướp Ä‘oạt mất… - Mặt Tần Tiên Nhi bá»—ng đỠá»ng, trá»™m liếc Lâm Vãn Vinh không dám nói tiếp.
Lâm Vãn Vinh giả bá»™ hồ đồ há»i:
- Cho dù hai bên có thù nhưng nà ng cÅ©ng đầu cần thiết ngà y ngà y ghi nhá»› phải giết cô ta. Ta thấy Tiêu Thanh Tuyá»n đối vá»›i nà ng rất tốt, mà có thấy lúc nà o muốn giết nà ng đâu?
Tần Tiên Nhi cưá»i má»™t cách thảm thương:
- Äấy là cô ta giả nhân giả nghÄ©a, hai sư đồ nhà cô ta Ä‘á»u thế cả.
Tiêu Thanh Tuyá»n đã là vợ cá»§a Lâm Vãn Vinh, nghe Tần Tiên Nhi nói những lá»i không khách khà như váºy, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không nén được tức giáºn mà nói:
- Tiên Nhi, nà ng đừng có xuyên tạc vá» Thanh Tuyá»n như váºy, cô ấy không phải là loại ngưá»i như nà ng nghÄ©.
Tần Tiên Nhi ngân ngấn nước mắt, cắn môi đáp:
- Công tá», công tá» coi ta như váºy sao? Tiêu Thanh Tuyá»n trong mắt công tá» lại cao thượng đến thế sao, ngưá»i khác không mắng chá»i cô ta được ư?
Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©, đó là vợ ta, nà ng chá»i vợ ta thì khác gì chá»i ta.
Thấy Tần Tiên Nhi thần sắc thê thảm, nước mắt chỉ chá»±c trà o ra ngoà i, nghÄ© rằng nà ng ta cÅ©ng tháºt lòng vá»›i mình, không nên trách mắng nhiá»u quá, bèn nói:
- Tiên Nhi, ở Ä‘á»i nà y đâu chỉ có việc giết ngưá»i, còn nhiá»u Ä‘iá»u khác vui vẻ hÆ¡n thế. Như lần chúng ta ở trong Diệu Ngá»c phưá»ng, ngà y ngà y nói chuyện thÆ¡ từ ca hát, chẳng phải rất vui hay sao?
Tần Tiên Nhi đáp:
- Äó là được cùng công tá» nói chuyện má»›i có niá»m hứng khởi như thế, nếu là ngưá»i ngoà i thì muốn nghe ta nói ná»a lá»i cÅ©ng không được. Công tá», Tiên Nhi vốn là yêu nữ Bạch Liên giáo, đây má»›i là tÃnh cách thá»±c cá»§a Tiên Nhi, có phải công tá» rất ghét tÃnh ta không?
Tháºt lòng mà nói, tÃnh cách như Tần Tiên Nhi quả là khác ngưá»i, đầy tÃnh thách thức.
Thấy Lâm Vãn Vinh trầm mặc hồi lâu không nói gì, Tần Tiên Nhi cưá»i khổ:
- Ta biết công tá» không thÃch ngưá»i như ta, tháºt ra, bản tÃnh cÅ©ng là do trá»i sinh, chẳng qua là trải qua nhiá»u thảm sá»± nên má»›i thà nh ra thế nà y.
Tần Tiên Nhi lại lặng lẽ chuyển giá»ng:
– Công tá», nếu Tiên Nhi không phải là yêu nữ Bạch Liên giáo, mà mang má»™t thân pháºn khác, công tá» có thÃch ta không?
- Thân pháºn gì?
Lâm Vãn Vinh há»i má»™t cách vô thức.
Tần Tiên Nhi cắn răng, khẽ đáp:
- Tỉ dụ như, nếu ta là công chúa vương triá»u, công tá» sẽ thÃch ta chứ?
- Công chúa?
Trá»i, thôi đừng đùa nữa, tÃnh tình như cô mà đòi là m công chúa thì ta đây thà nh thái thượng hoà ng rồi. Thấy khuôn mặt Tần Tiên Nhi đượm vẻ cay đắng, Lâm Vãn Vinh không biết lá»i cô ta nói là tháºt hay giả, yêu nữ Bạch Liên giáo quả là khác ngưá»i.
Tần Tiên Nhi thấy vẻ mặt đắn Ä‘o khó nói thẳng cá»§a hắn, bèn cưá»i và nói:
- Ta chỉ nói đùa thôi vá»›i công tá» thôi. Chứ ta là yêu nữ Bạch Liên giáo, chỉ có mánh khoé để đối đầu vá»›i triá»u đình, là m gì có chuyện là công chúa vương triá»u cÆ¡ chứ, chỉ là lá»i bông đùa vá»›i công tỠấy mà .
Nói xong, Tần Tiên Nhi quay lưng đi, khẽ cắn môi, đầm đìa nước mắt.
Con nha đầu nà y quả thá»±c cÅ©ng có cá tÃnh, Lâm Vãn Vinh trong lòng đôi chút thương xót, bèn kéo tay Tần Tiên Nhi nói:
- Tiên Nhi, nà ng không cần phải nói như váºy. Nà ng xinh đẹp má»m mại, dù mang thân pháºn thế nà o cÅ©ng sẽ có ngưá»i Ä‘em lòng yêu mến.
- Tháºt ư? - Tần Tiên Nhi ngẩng đầu vui mừng đáp.
Lâm Vãn Vinh trịnh trá»ng gáºt gù, Tần Tiên Nhi mặt khẽ á»ng Ä‘á», ngượng ngùng đáp:
- Äa tạ công tá». Thế… công tá» có thể chỉ thÃch má»™t mình Tiên Nhi không?
Lâm Vãn Vinh bá»—ng đổi sắc mặt. Chỉ thÃch má»™t mình cô thôi á? Thế còn Thanh Tuyá»n thì là m thế nà o, cả Xảo Xảo và Ngá»c Tương nữa?
Tần Tiên Nhi thấy vẻ mặt hắn như thế liá»n biết chuyện nà y không thể được, mắt cô ánh lên giáºn dữ, khẽ nói:
- Nếu đã như thế, thì tôi sẽ giết hết bá»n há», xem công tá» thÃch ai?
Tuy cô ta nói nhá» nhẹ nhưng Lâm Vãn Vinh lại nghe thấy rõ mồn má»™t, liá»n lạnh lùng nhìn Tần Tiên Nhi:
- Tần tiểu thư, nếu nà ng đã nói như thế thì ta chẳng còn gì để nói vá»›i nà ng nữa. Nếu có kẻ nà o dám đả động tá»›i ngưá»i con gái ta yêu, ta sẽ cho nó sống không ra sống, chết không ra chết.
Trong lúc Ä‘iên tiết cá»±c độ, hắn giÆ¡ tay, đấm thụt má»™t lá»— lên bức tưá»ng ngói xanh. Tần Tiên Nhi kinh ngạc, mấy ngà y không gặp mà công lá»±c cá»§a hắn đã đạt tá»›i mức nà y rồi sao? Thấy hắn vì mấy ngưá»i con gái đó mà là m dữ, trong lòng
Tần Tiên Nhi bỗng thấy uất ức, sụt sùi hai hà ng lệ mà nói:
- Công tá», nếu Tiên Nhi giết hết bá»n há», công tá» sẽ đối xá» vá»›i Tiên Nhi như váºy sao?
Lâm Vãn Vinh nhìn cô ta rồi nói:
- Bất kỳ ai cÅ©ng Ä‘á»u như thế. Tiên Nhi, nếu nà ng cÅ©ng phải chịu những tổn thương nà y thì tôi cÅ©ng Ä‘au xót như thế.
Tần Tiên Nhi thấy hắn nói một cách khà thế, bay đầu có chút hoảng sợ nhưng sau khi nghe được câu cuối cùng, trong lòng lại mơ hồ ngạc nhiên mà mừng rỡ, cũng không biết nên vui hay lo mới phải. Lát sau mới thấy nà ng cắn răng nói:
- Công tá», cho dù thế nà o Ä‘i chăng nữa, ta nhất định phải giết chết Tiêu Thanh Tuyá»n kia, sau đó Tiên Nhi xin chết trong tay cá»§a công tá».
Con nha đầu nà y thá»±c tâm muốn gây sá»± vá»›i Tiêu Thanh Tuyá»n sao, Lâm Vãn Vinh rất cảm động trước sá»± cương quyết cá»§a Tần Tiên Nhi, nhưng đà nh bó tay trước cái sá»± chết không hối cải cá»§a cô ta, liá»n bảo:
- Nà ng cần gì phải nói như váºy. Bây giá» tuy rất háºn Thanh Tuyá»n, nhưng hai ngưá»i quen biết đã lâu, nà ng rồi sẽ thấy được cái tốt cá»§a Thanh Tuyá»n. Ta cảm thấy, hai ngưá»i tuy tÃnh cách trái ngược nhau nhưng rất giống chị em thân thiết.
Tần Tiên Nhi vừa thẹn vừa mừng, thầm nghĩ, ai muốn là m chị em với cô ta kia chứ, chỉ có kẻ hoa tâm như công tỠmới nghĩ ra được. Nà ng trầm mặc hồi lâu mới nói:
- Công tá», những võ công nà y Ä‘á»u do Tiêu Thanh Tuyá»n dạy công tá» phải không? Tôi không hiểu là m cách nà o mà ná»™i trong hai ngà y ngắn ngá»§i lại có thể khiến cho công tỠđạt được công lá»±c thượng thặng như váºy.
Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Äiá»u nà y á, quả thá»±c cÅ©ng phải áp dụng má»™t số biện pháp đặc biệt.
Thái bổ chi thuáºt nà y, hắn thá»±c sá»± ngần ngại không dám nói ra.
Tần Tiên Nhi rất tò mò, rốt cuá»™c Tiêu Thanh Tuyá»n đã dùng cách gì, biến hắn từ má»™t tên văn nhược thư sinh thà nh má»™t võ lâm cao thá»§? Nhưng Lâm Vãn Vinh không muốn nói, nà ng cÅ©ng không có cách nà o khác chỉ đà nh thở dà i thầm nghÄ© địa vị bản thân mình và Tiêu Thanh Tuyá»n kia trong lòng hắn có chút khác biệt. Nà ng từ nhá» tÃnh cách kiên cưá»ng, việc gì cÅ©ng không chịu thua ngưá»i khác. Thế mà hôm nay trong chuyện nà y, đối thá»§ thắng bằng cách nà o cÅ©ng không biết, trong lòng tháºt bức bối khó chịu.
- Nếu ta biết được phương pháp đó, cũng sẽ giúp công tỠcó được công lực như thế. - Tần Tiên Nhi sụt sùi nói.
Lâm Vãn Vinh không biết là m sao đà nh lắc đầu, con nha đầu nà y đúng là rất giá»i, nhưng trong chuyện nà y lại không thá»±c nguyệt ý chịu thua Tiêu Thanh Tuyá»n.
- Ta biết công tá» không chịu kể vá»›i ta những Ä‘iá»u đó, nhưng Tiêu Thanh Tuyá»n mà là m được, Tần Tiên Nhi tôi nhất định cÅ©ng sẽ là m được, công tá» phải tin ta.
Lâm Vãn Vinh thấy nà ng nước mắt tuôn rÆ¡i, ý tình chân tháºt, trong lòng vừa cảm động lại vừa buồn cưá»i. Con nha đầu nà y cÅ©ng tháºt cố chấp. Không phải ta không muốn nói cho nà ng hay, việc song tu bổ thái nà y, ta là m lại lần nữa cÅ©ng không sao, chỉ sợ nha đầu nhà cô không chịu.
Hắn cưá»i ha hả, kéo Tiên Nhi lại mà rằng:
- Việc nà y rất riêng tư, chá» khi nà o có cÆ¡ há»™i, chúng ta sẽ Ä‘Ãch thân cùng nhau nếm trải.
Tần Tiên Nhi nghe xong mừng rơn:
- Tháºt không?
Lâm Vãn Vinh trịnh trá»ng gáºt đầu, vui như mở cá» trong bụng, con nha đầu nà y khó tránh khá»i bị lừa. Tần Tiên Nhi là yêu nữ Bạch Liên giáo, trước giá» chỉ có cô ta Ä‘i lừa ngưá»i, không ngá» lại gặp phải Lâm Vãn Vinh bá»—ng chốc mất hết tà i năng. Vá» quýt dà y có móng tay nhá»n, câu nà y quả tháºt không sai.
Hai ngưá»i im lặng má»™t hồi, Tần Tiên Nhi thấy trá»i đã khuya, cuối cùng lên tiếng:
- Công tá», ta giấu bá»n há» lén chạy tá»›i đây tìm công tỠấy chứ, bây giá» muá»™n rồi, ta phải vỠđây.
Lâm Vãn Vinh há»i:
- Các ngưá»i Ä‘ang Ä‘i đâu?
Tần Tiên Nhi lắc đầu:
- Sư phụ có việc, triệu tôi vỠTế Ninh, không biết khi nà o được gặp lại công t�
Lâm Vãn Vinh trong lòng thấy nhẹ nhõm hẳn, con a đầu nà y cuối cùng cÅ©ng Ä‘i rồi, nà ng ta mà còn ở đây thì ai biết được lúc nà o sẽ sôi máu lên giết chết cả Ngá»c Sương lẫn Xảo Xảo? Mà nà ng ta lại si mê hắn, đánh cÅ©ng không được, mắng cÅ©ng không xong, tháºt là m khó ngưá»i ta. Bây giá» Ä‘i rồi, may mà để cho Lâm Vãn Vinh có thá»i gian để tìm đưá»ng giải quyết.
Tần Tiên Nhi khe khẽ thở dà i, lấy ra má»™t váºt ống tre sÆ¡n Ä‘en, nhẹ nhà ng đáp:
- Ta vốn nghÄ© công tá» không có võ nghệ phòng thân, sợ gặp phải kiếp nan như lần trước nên má»›i cố ý Ä‘i tìm váºt nà y tặng công tá». Không ngá» hôm nay công tá» lại võ nghệ siêu quần như thế, tôi gặp phải nhất lưu cao thá»§ thì nên kiêng nể, xem ra ta đã phà công vô Ãch rồi.
Nghe Tần Tiên Nhi khen mình là nhất lưu cao thá»§, Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©, võ công cá»§a con a đầu nà y cÅ©ng ngang vá»›i Thanh Tuyá»n, nà ng ta đã nói như thế tất võ công cá»§a mình không phải tầm thưá»ng rồi. Có Ä‘iá»u trong lòng hắn tò mò, Tần Tiên Nhi mất thá»i gian để Ä‘i tìm cái váºt Ä‘en ngòm nà y vá», rốt cuá»™c là có ý gì mà lại trịnh trá»ng như thế?
- Äây là cái gì thế? - Lâm Vãn Vinh há»i.
Tần Tiên Nhi nở nụ cưá»i, mở ống tre sÆ¡n Ä‘en đó ra, bên trong chi chÃt hà ng trăm cây kim bạc, đầu kim óng ánh xanh lam, rõ rà ng Ä‘á»u được tẩm độc, cô cưá»i nói:
- Äây gá»i là phong châm, chuyên để đánh lại cao thá»§ cương khÃ. Chỉ cần kéo bá»™ pháºn nà y, hà ng trăm cây phong châm sẽ phóng ra, khiến kẻ địch không thể chống cá»±. Äá»™c dược trên má»—i cây phong châm Ä‘á»u là do tôi tá»± chế ra, nếu không có thuốc giải thì sẽ ngấm độc mà chết.
- Ta xin nháºn, ta xin nháºn!
Lâm Vãn Vinh láºp tức hồ hởi nói. Hừ, đồ chÆ¡i hay như thế nà y, có là đồ ngu má»›i không thèm nháºn. Võ công cá»§a hắn tuy không yếu, nhưng không há» có chút ý thức tá»± giác cá»§a má»™t cao thá»§, phà m là những gì có lợi vá»›i mình, cho dù là độc châm hoả thương, tất thảy Ä‘á»u lấy hết.
Những cây kim độc mà Tần Tiên Nhi là m ra, đã là ám khà lại có tẩm kịch độc, cao nhân chân chÃnh tuyệt đối không thèm dòm ngó đến. Thế nhưng Lâm Vãn Vinh lại là cá biệt, chỉ cần có lợi vá»›i mình là không từ chối.
Tần Tiên Nhi nở nụ cưá»i, mừng đáp:
- Công tá», công tá» thá»±c sá»± cần thứ nà y sao? Không sợ ngưá»i ta nói công tá» lòng dạ lang độc sao?
Nà ng là yêu nữ Bạch Liên giáo, bị ngưá»i ta mắng chá»i đã quen, thấy Lâm Vãn Vinh đón nháºn món quà cá»§a mình như thế, trong lòng bá»—ng dưng vô cùng hân hoan.
Mẹ kiếp, ta còn sợ mình chưa đủ ác đây, Lâm Vãn Vinh lần đầu cảm thấy đồng tình vá»›i ả yêu nữ nà y, cưá»i ha hả:
- Võ công dùng để giết ngưá»i, kim độc nà y cÅ©ng dùng để giết ngưá»i, hai thứ chẳng có gì khác biệt. HÆ¡n nữa, sao ta có thể phụ tấm lòng cá»§a Tiên Nhi được?
Tần Tiên Nhi ngượng ngùng đáp:
- Công tá», công tỠđối vá»›i tôi tháºt tốt.
Lâm Vãn Vinh được lá»i, lại khiến cho Tần Tiên Nhi cảm kÃch. Vụ là m ăn nà y tháºt tinh diệu.
Tần Tiên Nhi đưa kim độc cho Lâm Vãn Vinh, dạy hắn cách sỠdụng.
Lâm Vãn Vinh nháºn há»™p kim rồi, trong lòng thấy cảm động, luôn tiện nắm lấy tay Tần Tiên Nhi, khẽ vuốt ve, trÆ¡ trẽn nói:
- Tiên nhi, hay là hôm nay nà ng đừng Ä‘i nữa, cách phóng châm nà y phức tạp khó hiểu quá, chúng ta tìm má»™t quán trá», nà ng từ từ dạy ta, rồi ta sẽ kể tưá»ng táºn việc luyện công cá»§a ta cho mà nghe.
Tần Tiên Nhi mặt mÅ©i đỠbừng, thấm thÃa nhìn Lâm Vãn Vinh, thân hình bá»—ng như má»™t chiếc lá nhẹ rÆ¡i xuống.
- Chá» sau khi giết được Tiêu Thanh Tuyá»n, Tiên Nhi sẽ hiến dâng tất cả cho công tá».
Gió đưa tiếng nói thầm thì ná»a ngượng ná»a vui cá»§a Tần Tiên Nhi đến bên tai Lâm Vãn Vinh, mát lạnh rót từ đầu xuống chân.
Tà i sản của David
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 09:03 AM .
01-08-2008, 10:27 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 84: Phát minh vĩ đại
Dịch: Kỳ Thiên Long
Biên dịch: Melly
Biên táºp : Kỳ Thiên Long, Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh vẫn để tâm tá»›i lá»i Tần Tiên Nhi nói. Bây giá» Tiêu Thanh Tuyá»n đã là ngưá»i gần gÅ©i nhất vá»›i hắn trên thế gian nà y, hắn không cho phép bất cứ ai là m hại nà ng.
Việc nà y rất khó giải quyết, nếu không muốn nói là không giải quyết được, hay là nhân lúc lộn xộn xỠlý luôn Tần Tiên Nhi. Ta tin rằng con a đầu nà y cho dù thần công cái thế nhưng vẫn không địch nổi hai cây kim thương của ta. Ha ha.
Quay vá» cái ổ cá»§a mình ở Tiêu gia, hắn mãi không ngá»§ được, trong đầu hắn hình bóng Tiêu Thanh Tuyá»n vẫn bồi hồi không dứt. Xem ra bây giá», nhà Tiêu Thanh Tuyá»n không phú cÅ©ng quý, nếu muốn giảm bá»›t rà o cản vá»›i nà ng thì phải tăng thêm thá»±c lá»±c cá»§a mình má»›i được.
Võ công đã khá, lại có thêm châm độc vá»›i súng kÃp, cho dù gặp phải Äông Phương Bất Bại, lão tá» cÅ©ng liá»u má»™t phen. Công việc kinh doanh ở Thá»±c Vi Thiên rất tốt, tiá»n và o như nước, buôn bán ná»™i y và nước hoa cá»§a Tiêu gia cÅ©ng thuáºn lợi không ngá», đặc biệt là nước hoa quả là má»™t nguồn lợi kếch xù.
Chỉ tiếc má»™t Ä‘iá»u là vấp phải vấn đỠsức sản xuất, sản lượng nước hoa tạm thá»i không đạt, không kiếm ra nhiá»u tiá»n, tháºt sốt ruá»™t. HÆ¡n nữa, chỉ buôn bán nước hoa thì xem chừng Ãt á»i quá, nên kinh doanh thêm cái gì đó liên quan, cải thiện đưá»ng dây sản phẩm, là m phong phú chá»§ng loại, cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n sẽ nhiá»u gấp bá»™i.
Tháºt ra, từ lúc nước hoa ra Ä‘á»i, trong đầu hắn đã có chá»§ ý, nếu đã là m nước hoa thì sao không là m thêm và i đồ dùng hà ng ngà y nữa? Có nước hoa rồi, còn có thể là m thêm xà phòng mà .
Cái thứ xà phòng nà y, nguyên liệu rất đơn giản, đã từng há»c qua trong môn hoá ở trung há»c, lúc đó Lâm Vãn Vinh còn từng là m thà nghiệm thá»±c hà nh ở lá»›p nữa, chất béo cho thêm kiá»m (NaOH) ở nhiệt độ cao là thà nh, kỹ thuáºt cÅ©ng không mấy phức tạp, dá»… sản xuất hà ng loạt.
Xà phòng cÅ©ng phân ra là m hai loại, xà phòng giặt và xà phòng thÆ¡m. Kỹ thuáºt là m xà phòng giặt khá thô sÆ¡, chỉ cần dùng mỡ động váºt, cho thêm kiá»m là được, để hạ giá thà nh, còn có thể cho thêm má»™t hai phần nhá»±a thông. Xà phòng thÆ¡m ấy à , nguyên lý cÅ©ng tương tá»±, chỉ có kỹ thuáºt phức tạp hÆ¡n má»™t chút thôi, phải dùng dầu thá»±c váºt vá»›i kiá»m, qua tinh chế, cho thêm tinh dầu thÆ¡m và o là hoà n thà nh.
Dầu thÆ¡m không thà nh vấn Ä‘á», đằng nà o trong lần chưng cất nước hoa, bã thừa còn lại rất nhiá»u, vừa khéo sá» dụng được.
Äã có kinh nghiệm vá»›i nước hoa rồi, Lâm Vãn Vinh tá»± tin hÆ¡n hẳn. Xà phòng nà y ra Ä‘á»i sẽ cùng vá»›i nước hoa trở thà nh má»™t món lợi to. Chỉ dá»±a và o nước hoa và tá»u lầu nà y đã đủ sống, lại thêm công nghiệp sản xuất xà phòng, hắn không khác gì sở hữu trong tay ba con gà đẻ trứng và ng, hai trong ba số đó là độc quyá»n cá»§a hắn, không phát tà i má»›i lạ.
NghÄ© thế rồi hắn thấy phấn chấn hẳn, bắt đầu thấy ngứa ngáy chân tay. Lão tá» có bản lÄ©nh thế nà y, đúng là nhà phát minh độc quyá»n. Nếu Viện Khoa há»c Trung Quốc mà được xây dá»±ng từ thá»i đại nà y thì chắc ta thà nh viện trưởng từ lâu rồi.
Hắn rất muốn là m thá» mấy thứ dầu gá»™i đầu, sữa tắm nhưng tiếc thay lại không hiểu rõ lắm vá» mấy thứ đồ nà y. Tiếc nhất là ban đầu không nghiên cứu kỹ thà nh phần cá»§a viagra. Nếu nắm giữ độc quyá»n viagra trong tay thì con bà nó, là m ra và i trăm viên nhá» nhá» xanh xanh, chuyên bán cho hoà ng đế và bá»n vương công đại thần, không phất to thì chẳng còn gì để nói nữa.
Buổi tối ấy trong lòng hắn thấy phấn khÃch, vui mừng nhảy nhót cho phát minh vÄ© đại cá»§a mình, cả đêm không ngá»§. Hôm sau vừa sáng sá»›m đã vá»™i vá»™i và ng và ng chạy ra ngoà i.
Äến giữa vưá»n hắn thấy đại tiểu thư Ä‘ang yểu Ä‘iệu thướt tha từ ngoà i Ä‘i và o, hoá ra tối qua cô và nhị tiểu thư cùng ở trong Thê Hà tá»±, hai tỉ muá»™i nói chuyện suốt đêm, sáng hôm nay má»›i quay vá».
Thấy Lâm Tam mặt mÅ©i há»›n hở Ä‘i ra ngoà i, đến mình mà hắn cÅ©ng không thèm nhìn, Tiêu Ngá»c Nhược quát:
- Lâm Tam, ngươi đi đâu đó?
Lâm Vãn Vinh dừng bước, nhìn kỹ rồi cưá»i nói:
- Hoá ra là đại tiểu thư à , ta đi mua mỡ lợn.
Tiêu Ngá»c Nhược soi hắn từ đầu đến chân, thắc mắc:
- Ngươi không phải nấu bếp, mua mấy thứ đó là m gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i the thé:
- Thiên cơ bất khả lộ.
Äại tiêu thư thấy bá»™ dạng hắn úp úp mở mở, nghÄ© cái tên nà y chắc lại có trò quá»· gì đây, đã từng được thấy sức mạnh cá»§a nước hoa, cô bắt đầu thấy tò mò vá» hắn, nói:
- Sáng nay ta cÅ©ng rảnh rá»—i chẳng có việc gì, Ä‘i vá»›i ngươi má»™t chuyến váºy.
Không phải chứ, đại tiểu thư cùng ta đi mua mỡ lợn ư? Chuyện nà y dễ nói mà khó nghe. Lâm Vãn Vinh nhăn nhó đáp:
- Äại tiểu thư, cô đừng là m khó ta nữa. Cô là ngưá»i quý phái, sao lại Ä‘i vá»›i ta là m bừa được, thế việc bán hà ng nước hoa tiến triển ra sao rồi?
Tiêu Ngá»c Nhược gáºt đầu dáp:
- Cũng khá đắt khách. Phải rồi, ngà y kia chúng ta phải đến Kim Lăng thi xã, ngươi đi cùng với ta xem xét quy mô, để vỠsau còn dùng và o việc lớn.
Lâm Vãn Vinh nghe rồi chợt hiểu, đại tiểu thư nà y đang bồi dưỡng mình, chắc muốn biến mình thà nh nhân tà i cốt cán của Tiêu gia đây, ha ha, cũng thú vị đấy.
Hắn cưá»i khiêm tốt má»™t cách hiếm hoi:
- Nếu đã do đại tiểu thư giao phó, ta nhất định sẽ là m. Nhưng chẳng hay Kim Lăng thi xã đó ở chỗ nà o?
Äại tiểu thư gáºt gù, thầm nghÄ©, ngươi ngà y nà o cÅ©ng có thái độ nhÅ©n nhặn thế nà y thì ta đâu cần phải tá» ra khó chịu vá»›i ngươi.
- Kim Lăng thi xã chÃnh là chá»— Ä‘á»c sách lá»›n nhất ở Kim Lăng, trong đó tụ há»™i rất nhiá»u tà i tá» tà i nữ, nếu nước hoa nà y mà bán được cho há» thì quả là thà nh công lá»›n.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, Ä‘iá»u nà y hắn hiểu. Không phải là hiệu ứng ngôi sao à , bá»n tà i nữ thá»i đại nà y cÅ©ng tương đương vá»›i mấy minh tinh là m dáng ở thá»i đại trước đây cá»§a hắn. Nếu tìm được má»™t tà i nữ xinh đẹp, lại tân trang tút lại cho ngon là nh, thì trở nên nổi tiếng khắp Äại Hoa nà o có khó gì.
Hắn Ä‘ang nghÄ© báºy, bá»—ng nghe đại tiểu thư nói:
- Ở Kim Lăng xã nà y há»™i tụ nhân mạch lá»›n nhất cá»§a Kim Lăng, không chỉ có Kim Lăng đệ nhất tà i tá» Hầu Việt Bạch, Dương Châu đệ nhất tà i nữ Vu Văn Pha, còn có Kim Lăng đệ nhất tà i nữ Lạc Ngưng tiểu thư và rất nhiá»u đại gia khuê văn dưới tay cô ấy, nếu tìm được cÆ¡ há»™i tốt từ bá»n há» thì nước hoa cá»§a chúng ta sẽ hoà n toà n đứng vững ở Kim Lăng nà y.
Hôm nay tâm trạng đại tiểu thư có vẻ phấn khởi, không còn mất bình tÄ©nh như trước mà tÃu tÃt giá»›i thiệu việc kinh doanh cho hắn, xem ra đúng là muốn bồi dưỡng hắn thà nh cốt cán cá»§a Tiêu gia rồi.
Lâm Vãn Vinh bÄ©u môi vẻ bất cần, nói Ä‘i nói lại, hoá ra cái Kim Lăng xã nà y là chá»— để khoe mẽ cá»§a bá»n Lạc Ngưng. Thế nhưng con đưá»ng thượng tầng đại tiểu thư chá»n lại rất tuyệt, đó rốt cuá»™c vẫn là nÆ¡i tụ táºp cá»§a các tiểu thư quản gia tà i năng há»c thức, nên chá»n là m nÆ¡i tiến công trá»ng Ä‘iểm.
Äại tiểu thư nói má»™t hồi, sắc mặt nhẹ nhõm, không biết và o đầu hắn được bao nhiêu, chỉ tá»± mình “hừm†má»™t tiếng, khoát tay để hắn Ä‘i.
Lâm Vãn Vinh nổi danh rồi thì thÃch là m biếng, những việc như mua mỡ lợn đâu cần hắn Ä‘Ãch thân ra tay. Bây giá» hắn là gia Ä‘inh cao cấp ở Tiêu gia, là đại đại hồng nhân trong mắt các tiểu thư, thái thái, cho đến hai vị tổng quản cÅ©ng bị hắn hạ gục. Bây giá» giá trị cá»§a hắn đã cao hÆ¡n trước, nếu không biết lợi dụng, hắn không còn là Lâm Tam ca trong nhà há» Tiêu nà y nữa rồi.
Hắn Ä‘i chá»n má»™t ngưá»i là m thuê. ChÃnh là tên dắt ngá»±a cho biểu thiếu gia được má»™t lạng tiá»n thưởng hôm hắn cùng thiếu gia Ä‘i nhà thổ, tên là Tam Äức.
- Tam Äức ta bảo…
Lâm Vãn Vinh mở miệng nói. Tên là m thuê vội và ng chắp tay nói:
- Tam Ca, ngà i đừng là m khó cho tiểu nhân. Ngà i là Tam Ca, tiểu nhân đâu dám dùng tên huý cá»§a ngà i. Từ bây giá» cứ gá»i tiểu nhân là Tứ Äức.
Trá»i, xem cái tên dắt ngá»±a nà y, cÅ©ng biết kỵ huý cÆ¡ đấy, nói Ä‘i nói lại thằng tiểu tá» nà y cÅ©ng có tương lai đấy. Hắn Ä‘ang lâng lâng vá»›i cảm giác hồ giả hổ uy *, gáºt đầu nói:
- Tứ Äức, ta bảo nà y, ngươi mau ra hà ng thịt mua cho ta bốn cân mỡ lợn vỠđây, tiện thể giúp ta lá»c Ãt kiá»m, rồi gá»i bá Phúc tá»›i đây, ta có chuyện cần bà n bạc.
Có đầy tá»› sướng tháºt, má»™t hÆ¡i sai ba việc. Lâm Vãn Vinh chỉ cần nhếch mép tên Tứ Äức nà y liá»n giải quyết nhanh nhẹn. Lúc bá Phú vá», thấy Lâm Vãn Vinh Ä‘ang sai Tức Äức nhóm lò. Mỡ lợn trắng tinh Ä‘ang lăn qua lăn lại trong nước sôi, không khà ngáºp trà n mùi mỡ tanh.
- Bá Phúc, bá vỠđúng lúc quá. - Thấy có thêm nhân lực, Lâm Vãn Vinh không khách khà nữa, cho dù là trẻ hay già , cứ là m được việc là xong tất.
Hắn lấy từ bên cạnh một miếng vải nhám đã chuẩn bị từ trước, rà nh mạch ra lệnh:
- Bá Phúc, bá có nhiá»u kinh nghiệm rồi, sau khi Tứ Äức là m sạch hết chất bẩn trên bá» mặt, bá lấy giấy lá»c nà y lá»c hết dầu mỡ xuống, rồi rá»a sạch.
Bá Phúc ngạc nhiên há»i:
- Lâm Tam, cáºu lại định là m gì đấy?
Phải nói bá Phúc và bá Thưá»ng Ä‘á»u rất khâm phục Lâm Tam nà y, tuy hắn chỉ biết lõm bõm vá» hoa nghệ và máy móc nhưng vẫn luôn có những ý tưởng kỳ lạ khiến hai ngưá»i phải Ä‘áºp bà n khen hay.
Lâm Vãn Vinh tất nhiên không nói ra, chỉ cưá»i và nói:
- Bá Phúc, hai chúng ta cũng là bạn bè, bá không tin tôi sao?
Bá Phúc “hừ†má»™t tiếng, tiểu tá» nhà cáºu, chẳng có chút tư tưởng kÃnh già yêu trẻ gì cả. Thế nhưng bá Phúc lại rất tÃn nhiệm Lâm Tam, thấy hắn không có vẻ gì là đùa cợt liá»n là m theo lá»i hắn.
Lâm Vãn Vinh cầm lấy cây bút chì đặc chế cá»§a hắn, không ngừng vẽ vẽ viết viết lên tá» giấy những ký hiệu hai ngưá»i kia không hiểu, lát sau, hắn má»›i ném cây bút chì xuống, hô dà i má»™t tiếng:
- Thầy dạy hoá cá»§a em, em mãi mãi kÃnh yêu thầy.
Hắn ngáºp trà n niá»m vui, Ä‘em những mỡ mà bá Phúc đã là m sạch bá» và o nồi rồi cho lá»a tháºt to.
Nhiệt độ cà ng lúc cà ng cao, Tứ Äức là m theo lá»i dặn cá»§a Lâm Vãn Vinh không ngừng quấy. Lâm Vãn Vinh bá» kiá»m và o nồi theo tỉ lệ ba phần chất béo má»™t phần kiá»m.
Tiếp tục nấu sôi độ chưa đầy ná»a canh gioà , hắn bảo Tứ Äức bá» và o nồi má»™t lượng lá»›n muối thô rồi khuấy Ä‘á»u. Những ai há»c qua hoá há»c Ä‘á»u biết, trò nà y thuáºt ngữ gá»i là h“tá»§a bằng muối†(salting out).
Khoảng độ ná»a canh giá» sau, bá Phúc và Tứ Äức kinh ngạc trông thấy, từ đống mỡ lợn trong nồi lúc nãy, báºp bá»nh nổi lên má»™t thứ mà u và ng nhạt trông giống thuốc cao.
Lâm Vãn Vinh mừng thầm trong bụng, đây chÃnh là xà phòng, lão tá» quả là thiên tà i, thầy dạy hoá kÃnh yêu, thầy phải tá»± hà o vá» em, em sẽ mãi ghi nhá»› lá»i dạy cá»§a thầy: “Há»c tốt toán lý hoá Ä‘i đâu cÅ©ng không sợ.â€
Äây thá»±c ra là má»™t thà nghiệm hoá há»c vô cùng đơn giản, chất béo cho thêm kiá»m dưới Ä‘iá»u kiện nhiệt độ cao thuá»· phân thà nh glyxerin và muối cá»§a axit béo hữu cÆ¡. Muối axit béo nà y chÃnh là xà phòng mà ta dùng hà ng ngà y, mà glyxerin, nếu cho thêm axit nitric thì sẽ được trinitro glyxeri, đây chÃnh là thuốc nổ và ng. Vì xà phòng không tan trong nước muối đặc, mà glyxerin tan nhiá»u trong nước muối, cho nên có thể tách xà phòng và glyxerin bằng muối ăn.
Lâm Vãn Vinh hý há»ng má»™t hồi rồi bảo Tứ Äức vá»›t phần mà u và ng nhạt dạng cao đó và o má»™t cái há»™p gá»—, chá» sau khi đông lại liá»n thà nh má»™t cục xà phòng.
Äối vá»›i sản phẩm phụ glyxerin nà y, Lâm Vãn Vinh thấy ngứa ngáy liá»n nảy ra má»™t ý thá» chế tạo Ãt thuốc nổ chÆ¡i. Thế nhưng hắn biết rõ tÃnh nguy hiểm trong đó, thuốc nổ và ng khó bảo quản, chỉ chịu chấn động nhẹ liá»n phát nổ. Hắn do dá»± hồi lâu rồi tạm thá»i vứt bỠý định nà y, quá nguy hiểm, tÃnh mạng cá»§a lão tá» vẫn quan trá»ng hÆ¡n.
Lâm Vãn Vinh nhìn cục xà phòng to tướng, trong lòng vẫn Ä‘ang tÃnh toán. Nếu dùng mỡ động váºt thì giá thà nh sẽ là bao nhiêu nhỉ?
Bốn cân mỡ lợn là khoảng tám tiá»n, có thể là m ra ba bốn chục miếng xà phòng to bằng nắm tay. Má»—i miếng thế nà o cÅ©ng phải tám tiá»n, lợi nhuáºn sẽ là ba bốn chục lạng, mẹ kiếp, khả quan! Mà miếng mỡ lợn nà y chỉ là thá» nghiệm nên tiá»n vốn nhiá»u, vẫn có thể sá» dụng mỡ những động váºt thá»±c váºt khác, giảm giá thà nh thêm má»™t mức nữa.
Sau má»™t canh giá», cuối cùng xà phòng cÅ©ng đông lại, hắn bảo Tứ Äức Ä‘em ngâm đống quần áo bẩn và o cháºu nước sạch, rồi khoét má»™t miếng xà phòng nhẹ nhà ng sát lên quần áo, sau khi ngấm nước má»i vết bẩn Ä‘á»u biến mất như chưa từng xuất hiện.
Bá Phúc tròn mắt:
- Lâm Tam, đây là thứ gì mà lại thần kỳ đến váºy?
Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Bá Phúc, hôm nay bác quả là có nhãn phúc. Thứ nà y gá»i là xà phòng, chÃnh tay tôi tá»± phát minh ra đấy.
Bá Phúc khen ngợi:
- Lâm Tam, có thứ nà y rồi, các cô nương sẽ đỡ mệt hÆ¡n nhiá»u, chắc chắn há» phải cảm Æ¡n cáºu lắm.
Lâm Vãn Vinh cưá»i sang sảng:
- Bá Phúc, xem bác nói kìa, thá»±c ra tôi chỉ tạo phúc cho nghìn vạn chị em, thiết láºp xã há»™i đổi má»›i vì con ngưá»i. Có Ä‘iá»u má»—i khi nghÄ© tá»›i mục tiêu nà y còn chưa hoà n tất, trong lòng có chút hối tiếc.
Bá Phúc không thèm chấp mấy lá»i cá»§a hắn, tỉ mỉ chạm thá» và o cục xà phòng vừa hình thà nh, vừa mịn vừa trÆ¡n, trong lòng rất đỗi ngạc nhiên, cái thứ nà y sao lại thần kỳ thế?
Cục xà phòng nà y má»›i chỉ là xà phòng giặt quần áo thô sÆ¡. Muốn tạo ra xà phòng thÆ¡m thì nguyên lý hoà n toà n tương tá»±, có Ä‘iá»u phải đổi mỡ động váºt thà nh dầu thá»±c váºt như dầu dừa, dầu hạt trầu, là m sạch nhiá»u lần rồi cho thêm hương liệu, pha thêm mà u là thà nh. Lâm Vãn Vinh vốn vẫn tiếc mấy thứ bã hoa dùng để chế nước hoa, bây giá» có thể Ä‘em dùng và o việc lá»›n rồi.
Hắn lại là m lại thá»±c nghiệm má»™t lần nữa, lần nà y dùng dầu hạt trầu và bã hoa ép phÆ¡i khô. Lâm Vãn Vinh coi trá»ng thứ xà phòng nà y hÆ¡n, không để Tứ Äức thao tác nữa mà tá»± mình ra tay, vá»›t phần cao nổi lên cho và o má»™t há»™p gá»—.
Chá» cho nó đông lại, bá Phúc và Tứ Äức nhìn không chá»›p mắt. Chỉ thấy xà phòng lần nà y chỉ gợn chút và ng nhạt nhưng mà u sắc rất đẹp, trong không trung còn thoang thoảng hương thÆ¡m, chỉ ngá»i thôi đã là m ngưá»i ta thÃch mê Ä‘i.
Thà nh công rồi, thà nh công rồi! Trong lòng Lâm Vãn Vinh thấy phấn chấn hẳn, không nhịn được ngá»a đầu lên trá»i cưá»i như Ä‘iên như dại. Các mỹ nữ trong thiên hạ Æ¡i, cứ chỠđể sá» dụng phát minh vÄ© đại cá»§a Lâm Tam ca Ä‘i nhé, ta sẽ giúp các nà ng cà ng thÆ¡m tho cà ng xinh đẹp.
Hai thà nghiệm nà y là m mất chẵn hai ngà y, nhưng xem ra dá»… dà ng đơn giản hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc chưng cất nước hoa hôm ná». Bá Phúc và Tứ Äức Ä‘á»u theo sau Lâm Vãn Vinh, cùng táºn mắt chứng kiến sá»± ra Ä‘á»i cá»§a kỳ tÃch nà y.
Nếu nói nước hoa là do Lâm Vãn Vinh vô tình là m ra thì xà phòng nà y lại là do hữu ý. Tạo phúc cho bách tÃnh thiên hạ? Lâm Vãn Vinh không nghÄ© như thế, kiếm chác má»›i là tháºt.
Xà phòng thÆ¡m là sản phẩm má»›i ra Ä‘á»i, tất cÅ©ng phải ở dà nh cho tầng lá»›p bên trên, giá cả cÅ©ng phải cao, lợi nhuáºn chắc chắn sẽ không thấp hÆ¡n nước hoa. Äã có ná»™i y, nước hoa, xà phòng, đặc biệt là hai thứ sau chiếm thế độc quyá»n, tiá»n bạc trong thiên hạ sẽ cuồn cuá»™n đổ vá». Vá» sau sẽ là m thêm xà phòng y tế, lão tá» sẽ trở thà nh má»™t con rồng công nghiệp hoá chất, mẹ kiếp, xem còn kẻ nà o dám ăn tranh vá»›i ta. Lúc nà y, có được thà nh công trong tay hắn bá»—ng khinh khỉnh nhìn xuống thiên hạ.
Äã đến lúc lên đèn, hai ngà y nay bá Phúc được mở rá»™ng tầm mắt, khen ngợi hồi lâu và nói:
- Lâm Tam, cáºu xem thứ nà y có cần cho đại tiểu thư xem không?
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u nà y. ÄÆ°a nước hoa cho Tiêu gia kinh doanh, má»™t là nể mặt Tiêu Ngá»c Sương, hai là vì Tiêu gia có mạng lưới là m ăn vô cùng hoà n thiện. Tuy Lâm Vãn Vinh có kỹ thuáºt, có sản phẩm trong tay nhưng kinh doanh lại kém nhất, nếu bắt hắn tốn sức lá»±c Ä‘i trùng kiến, hắn không có nhiá»u tiá»n cÅ©ng không đủ sức. Cứ để cho Tiêu gia là m đại lý độc quyá»n cÅ©ng là má»™t cách hay, ở thế giá»›i trước hình thức nà y đã thấy nhiá»u rồi.
Hắn nghĩ ngợi rồi nói với bá Phúc:
- Có thể cho đại tiểu thư xem, aiii! tôi quả là ngưá»i thất bại, lúc nà o cÅ©ng bị cô ta bóc lá»™t.
Bước chân cá»§a đại tiểu thư đến nhanh hÆ¡n Lâm Vãn Vinh tưởng tượng. Có lẽ trong mắt cô ta, bá Phúc là ngưá»i tháºt thà , không biết nói dối nên không chút do dá»± tin má»i việc mà bá Phúc đã trông thấy. Nếu mà là Lâm Tam bẩm báo thì hắn nói mưá»i câu, đại tiểu thư tin được má»™t câu cÅ©ng coi là nhiá»u.
Tiêu Ngá»c Nhược bước và o phòng, thấy Lâm Vãn Vinh Ä‘ang nhìn mình cưá»i hi hi, cô đỠmặt nói:
- Cái đồ nhà ngươi, cả ngà y bộ dạng bỡn cợt thế nà y sao?
Lâm Vãn Vinh ha hả cưá»i:
- Äại tiểu thư, lúc nà y là ta nghiêm túc nhất rồi đấy nhé.
Äại tiểu thư lưá»m hắn má»™t cái, khẽ hẵng giá»ng, chú mục và o váºt sau lưng hắn.
Äây là cái gá»i là xà phòng sao? Tiêu Ngá»c Nhược hiếu kỳ nhìn hai miếng xà phòng trước mắt, tác công không tinh tế cho lắm, vẫn còn thô vụng, sá» và o thấy trÆ¡n tuồn tuá»™t. Äặc biệt là miếng xà phòng thÆ¡m, mà u hồng nhạt lại mang mùi hương trong vắt, khiến đại tiểu thư vừa nhìn đã thấy thÃch.
- Lâm Tam, có tháºt là do ngươi là m không?
Giá»ng nói hưng phấn cá»§a đại tiểu thư có phần run rẩy.
Tà i sản của haitc
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì