Thiên Nhãn Kham Linh thuật có ghi chép như vậy, Cổ Thần nhìn, chắc hẳn không phải là không thể, mà ngày hôm nay hắn dĩ nhiên thực sự gặp gỡ một địa phương “cửu long khái huyết”?
Hư Tử Uyên cảm nhận được tâm tình Cổ Thần biến hóa, lập tức truyền âm nói:
- Sư đệ, có phải gặp nguy hiểm gì?
Cổ Thần cười khổ một tiếng, nói lại tình huống nơi này cho Hư Tử Uyên.
Hư Tử Uyên nghe xong, tâm tình vô cùng kích động, nói:
- Ta khuyên ngươi ngươi cũng không nghe, hiện tại tiến vào hung địa rồi, làm sao bây giờ? Ta chỉ có thọ mệnh mười năm, như vậy chết đi cũng được rồi, nhưng sư đệ ngươi là kỳ tài ngút trời, hiện tại thân hãm khốn cảnh, này… Này, phải làm như thế nào cho phải ?
Cổ Thần truyền âm nói:
- Sư tỷ không cần lo lắng, cấm địa sở dĩ được gọi là cấm địa bởi vì không có người còn sống đi ra ngoài mà thôi, cũng không có nghĩa là không thể đi ra, nếu như có người thành công rời khỏi nơi vậy, vậy từ đó không còn được gọi là cấm địa nữa rồi.
Tuy rằng Thiên Nhãn Kham Linh thuật có nói cửu long khái huyết là nơi vô cùng kinh khủng, thế nhưng cũng chưa thể phá hủy được lòng tin của Cổ thần, huống hồ lúc này hắn không thể không có lòng tin, một khi ngay cả lòng tin cũng đánh mất đi rồi, như vậy hi vọng rời khỏi nơi đây hầu như là con số không.
Nhìn thoáng qua thâm uyên hàn băng trung tâm nơi cực âm kia, Cổ Thần hạ xuống dưới mặt đất, cánh tay xòe ra, tức thì lấy bí điển Thiên Nhãn Kham Linh thuật, mở phần giới thiệu về cửu long khái huyết tỉ mỉ đọc lại một lần nữa.
Ghi chép về cửu long khái huyết bên trong phi thường ít ỏi, điều này nói rõ tiến vào địa phương cửu long khái huyết hẳn là phải chết không cần nghi ngờ, đối với nơi cửu long khái huyết thực ra còn có vài phần bổ cứu.
Cổ Thần thu hồi Thiên Nhãn Kham Linh thuật vào Càn Khôn Trạc, mở bước tiến lên, thẳng về phía giữa đất hàn băng nơi cực âm, vừa rồi trên không trung hắn đã nhìn thấy địa thế phương viên hơn trăm dặm nơi đây, biết có mấy con đường đều có khả năng nói thông với giải đất hàn băng khu vực trung gian.
- Cổ Sát Thần, đừng… Đừng đi!
Thấy Cổ Thần hoàn toàn không có ý tứ phản ứng chính mình, Vu tiên sinh vội la lên.
Cổ Thần dừng cước bộ, không quay đầu lại, hỏi:
- Ngươi muốn ta cứu ngươi?
Vu tiên sinh nói:
- Đúng, ta biết ngươi là một vị đan được sư, trên người nhất định có nghịch mệnh hoàn, ta thụ thương rất nặng, xin cứu cứu ta…
- Ngươi nghĩ có thể sao?
Cổ Thần tiếp tục bước đi, thẳng về phía trước.
- Đừng đi… Ta dùng tin tức có tác dụng đối với ngươi để trao đổi đan dược.
Thấy Cổ Thần lại tiếp tục bước, thanh âm của Vu tiên sinh cấp bách.
Hắn biết, nếu như không có nghịch mệnh hoàn, nói không chừng ngày mai hoặc cùng lắm là mấy ngày nữa hắn phải chết nơi đây, trong vô số tuế nguyệt sau này, không người nào biết, không người nào nhớ tới hắn.
Cổ Thần quay thân thể lại, nói:
- Có tin tức gì hữu dụng đối với ta?
Thấy Cổ Thần có hứng thú, trên mặt Vu tiên sinh để lộ một tia vui vẻ, nói:
- Là về Vu Thần đại nhân, Vu Thần đại nhân sẽ đối phó ngươi.
Cổ Thần khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi không sợ Vu Thần đại nhân giáng tội ngươi sao?
- Địa phương quỷ quái này, chỉ sợ Vu Thần đại nhân cũng không dám tới nơi đây, hắn sẽ không biết được, địa vị của ta tại Vu Thần Tông không thấp, biết không thiếu thủ đoạn của Vu Thần đại nhân đối phó với ngươi, ta muốn trao đổi đan dược, đan dược đủ duy trì sự sống cho ta.
Vu tiên sinh nói, bất quá con mắt thỉnh thoảng liếc nhìn bầu trời, tựa hồ sợ hãi Vu Thần thực sự biết được lời hắn nói,
Cổ Thần đáp lại:
- Nói đi, nhìn xem tin tức ngươi cung cấp có tương đương với giá trị đan dược hay không?
- Bản tông đang thu thập chân khí cực âm, cực dương, đợi khi thu thập xong Vu Thần đại nhân sẽ thi triển bí pháp để lực lượng chân thân phủ xuống thế gian, Vu Thần địa nhân biết ngươi có pháp bảo chuyên môn đối phó với nguyên thần, vì vậy cần chân thân tới giết chết ngươi, đồng thời theo kế hoạch, trước khi giết ngươi phải để ngươi tới Xích Đế chi mộ, vì Vu Thần đại nhân lấy được thứ gì đó…
Vu tiên sinh lần lượt kể lại toàn bộ kế hoạch của Vu Thần ra, bất quá hắn biết cũng chỉ tương đối mà thôi, ví dụ như chuyện trên người Cổ Thần có Chiến Thần Lệnh, ngoại trừ thánh nữ Vu Thần Tông và Vu Đạo Tông ra, không có người thứ ba nào khác biết được.
- Xích Đế chi mộ sao?
Hai mắt Cổ Thần sáng ngời, vung tay lên, mấy viên đan dược bắn tới, nói:
- Tin tức của ngươi giá trị mấy viên đan dược, ngươi có thể thoát khỏi đây hay không vậy phải nhìn vận khí của ngươi rồi.
Vu tiên sinh tiếp nhận mấy viên đan dược vào tay, đầu tiên nuốt nghịch mệnh hoàn vào bụng, vui vẻ nói:
- Cảm tạ… Cảm tạ… Ha ha, lão phu có thể khôi phục tu vi, nhất định có thể rời khỏi nơi này!
Xẹt xẹt…
Đang lúc Vu tiên sinh nói chuyện, đột nhiên thanh âm hỏa diễm thiêu đốt mãnh liệt vang lên, nguyên bản không khí cực kỳ nóng bỏng đột nhiên càng trở nên nóng hơn, một cỗ gió nhiệt bỏng cháy tới cực điểm mạnh mẽ thổi qua nơi này.
Cổ Thần và Vu tiên sinh đều nhìn về phương hướng gió nhiệt thổi giới, trong mắt Vu tiên sinh biến đổi, chỉ thấy một đoàn hỏa diễm rộng hơn mười trượng, cao hơn năm trượng, giống như cả một bước tường lửa khổng lồ, rất nhanh ập về phía hai người.
Chiến Thần Lệnh trước ngực run lên, Cổ Thần nhìn hỏa diễm ập tới, trong kinh sợ mà còn thấy mừng rỡ.
Rất nhanh hỏa diễm đã bao phủ Vu tiên sinh và Cổ Thần bên trong, Chiến Thần Lệnh lại bắt đầu thôn phệ hỏa diễm, một tia lại một tia chân khí thuần dương dũng mãnh tràn vào cơ thể Cổ Thần.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong hỏa diễm truyền ra.
Hỏa diễm tựa hồ như bị người nào đó không chế, giống như một cơn gió thổi đi, bay về phương xa, thân ảnh Cổ Thần từ trong hỏa diễm dần dần hiện rõ, Chiến Thần Lệnh lại thôn phệ được không ít hỏa diễm, hóa thành chân khí thuần dương.
Vu tiên sinh không may mắn như Cổ Thần, toàn bộ thân thể đều bị hỏa diễm đốt thành cặn bã, thần hình câu diệt!
- Ha ha ha ha…
Một tiếng cuồng tiếu từ bên tai Cổ Thần vang lên, thanh âm tựa hồ từ xa vời truyền đến:
- Hơn mười vạn năm rồi, ha ha ha ha, hơn mười vạn năm rồi, rốt cuộc cũng có người mang theo Thuần Dương Lệnh tới nơi đây rồi, ha ha ha ha…
Hơn mười vạn năm? Trong lòng Cổ Thần chấn động, lẽ nào cổ nhân thái cổ bị phong ấn nơi đây còn chưa chết?
Hơn mười vạn năm, chính là nhân
Thời đại thái cổ, chính là thời đại ngay cả văn tự ghi chép cũng không hề lưu truyền tới nay a, chỉ có mấy đại năng đếm được trên đầu ngón tay, bởi vì sáng lập ra thánh địa, để lại truyền thừa đạo thống mới có thể khiến thế nhân đời sau biết được.
Trừ chuyện này ra, thời đại thái cổ đối với tu sĩ hiện tại mà nói, hoàn toàn là một thời đại xa lạ tới cực điểm, cho dù là tu sĩ thời đại thượng cổ đối với những chuyện phát sinh tại thời đại thái cổ cũng chỉ biết cực kỳ ít ỏi.
Lúc này dĩ nhiên có một thanh âm vang lên ngay bên tai Cổ Thần, nói sống hơn mười vạn năm? Trong lòng Cổ Thần bảo sao không sợ hãi?
Cổ Thần nhìn bốn phía, lại hướng bầu trời nhìn một chút, không hề phát hiện ra bất cứ thân ảnh nào khác, thần thức đảo qua, cũng không có bất cứ phát hiện gì.
- Ngươi nào? Ở chỗ này giả thần giả quỷ?
Cổ Thần hét lớn, hắn cũng không tin tưởng sẽ có một nhân vật thời đại thái cổ nào đó sống tới tận bây giờ.
- Ha ha ha ha…
Tiếng cười kia lại điên cuồng vang lên:
- Tiểu oa nhi, đừng nói là ngươi, cho dù tu sĩ tu vi cường thịnh hơn ngươi một trăm lần, một nghìn lần cũng đừng mơ tưởng phát hiện ra ta, ha ha ha ha…
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cổ Thần âm thầm nhíu mày, tu vi của người này tựa hồ thực sự thông thiên triệt địa.
Qua một lát, thấy Cổ Thần trầm mặc không nói, thanh âm kia lại vang lên:
- Tiểu oa nhi, ngươi không tin ta sống hơn mười vạn năm?
- Không tin…
Cổ Thần nói chắc như đinh đóng cột.
Sống hơn mười vạn năm, đây là chuyện vui đùa gì, trước đây Cổ Thần không biết tu sĩ Độ Hư cảnh có thọ nguyên dài bao nhiêu, thế nhưng hiện tại đã từng nói chuyện với Ngao Liệt, hắn đối với điều này nhiều ít có lý giải nhất định.
Tu sĩ bước vào Minh Khiếu kỳ, nhìn trên người kích phát được bao nhiêu khiếu huyệt, thọ nguyên tối cao có thể đạt tới 1296 tuổi. Sau này nếu bước vào Độ Hư cảnh, mỗi một khi tu vi đề cao một cảnh giới, thọ nguyên liền tăng trưởng 1296 tuổi, đạt tới Hợp Đạo Kỳ, giống như tu vi chư tử đại tiên, thọ nguyên tăng càng nhiều, thế nhưng thọ nguyên tối cao cũng chỉ là 12960 tuổi.
Đương nhiên, đây là tu sĩ nhân tộc, thọ nguyên của tu sĩ yêu tộc dài hơn một ít, thế nhưng cũng không dài lâu quá mức.
Cho dù là chư tử đại tiên thượng cổ tối đa thọ nguyên cũng không vượt qua 12960 tuổi, có thể nghĩ sống hơn mười vạn năm là tồn tại biến thái cỡ nào?
Cổ Thần đương nhiên không tin!
- Hắc hắc hắc hắc…
Thanh âm kia lại vang lên:
- Ngươi chỉ là một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh nho nhỏ, sao biết được bao nhiêu chuyện? Tự nhiên không thể biết được sự lợi hại của bản tôn, bản tôn xác thực đã sống hơn mười vạn năm rồi, thế nào? Tiểu oa nhi, có muốn rời khỏi nơi đây?
Cổ Thần không nói theo đối phương, ngược lại hỏi:
- Ngươi đã sống hơn mười vạn năm, như vậy ngươi khẳng định biết những tu sĩ đã từng tiến vào nơi này?
Thanh âm kia nói:
- Có vài điều nhớ kỹ, có một chút không nhớ được, hơn mười vạn năm qua ta nhớ kỹ tu sĩ đầu tiên tiến vào được nơi đây, có lẽ là… Đại khái khoảng mười vạn năm, đến bây giờ tổng cộng không một nghìn thì cũng có tám trăm, bọn họ đều có một kết quả chung, không hề có ngoại lệ, toàn bộ đều chết.
Trong lòng Cổ Thần đối với người này đã tin bảy phần, tiếp tục hỏi:
- Ngươi còn nhớ rõ, những tu sĩ tiến vào nơi đây, tu vi mạnh nhất là người nào hay không?
- Hắc hắc… Tiểu oa nhi, ngươi một vốn bốn lời, tin hay không ta đập chết ngươi!
Thanh âm kia nói:
- Nhưng rất nhiều năm không nói chuyện với người khác rồi, bản tôn liền nói chuyện thêm với ngươi vậy, kẻ có tu vi mạnh nhất ta tự nhiên nhớ kỹ, đại khái khoảng bảy tám vạn năm trước, cũng chỉ bất quá tu vi Hợp Đạo kỳ mà thôi, hắn vào được nơi này tuy có thể bảo trụ tính mệnh không chết, thế nhưng không cách nào rời khỏi nơi đây, hắc hắc, qua mấy nghìn năm, cuối cùng chết già.
Một chư tử đại tiên thượng cổ tiến vào nơi này dĩ nhiên bị vây khôn đến chết, trong lòng Cổ Thần thầm giật mình, hỏi tiếp:
- Tiền bối, vậy tiền bối còn nhỡ rõ khoảng một vạn năm trước có tu sĩ Độ Hư cảnh nào tiến vào nơi này?
Thanh âm kia nói:
- Tu sĩ Độ Hư cảnh? Tiến vào nhiều lắm, đợi ta ngẫm lại một chút… Một van năm trước, tựa hồ có điểm ấn tượng.
- Người này là một lão nhân, đại nạn buông xuống, pháp quyết tu luyện là Cực Băng Đại Pháp, đối với hàn băng chi đạo lĩnh ngộ rất sâu…
Cổ Thần nhắc nhở.
- A… Nhớ ra rồi, nhớ ra rồi!
Thanh âm kia trở nên vang dội, nói:
- Một vạn năm trước, khi đó không hề thiếu tu sĩ Độ Hư cảnh tiến vào nơi đây, cứ cách mấy năm lại chạy vào một người, ấn tượng tương đối sâu, kẻ tu luyện hàn băng chi đạo, có tu vi Hư Không kỳ, thực tương tương đối, hắn tới nơi này muốn tiến vào cực âm chi nhãn mà, hắc hắc, nơi này bị Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận phong ấn, sao có khả năng đi vào cực âm chi nhãn? Hắn ở sát biên giới cực âm chi sát đau khổ công kích hơn mười năm, cuối cùng ôm hận bỏ mình.
Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận? Cho tới bây giờ Cổ Thần vẫn chưa bao giờ từng nghe nói qua loại trận pháp này, bất quá nghe tên trận pháp tựa hồ vô cùng lợi hại.
Trận pháp chỉ chợt lóe qua trong lòng Cổ Thần, cũng không hoàn toàn hấp dẫn lực chú ý của hắn, mục đích của hắn lần này tiến vào cấm địa Bắc Hoang chính là vì tìm kiếm hạ lạc đại trưởng lão luyện đan đường Cực Băng Tông vạn năm trước đây, cũng là tìm thuần dương đan phương, theo tình hình hiện tại, trưởng lão Cực Băng Tông kia đích xác đã tiến vào nơi này.
Cổ Thần hỏi:
- Không biết di hài của vị tu sĩ kia ở nơi nào?
Thanh âm kia cười nói:
- Tiểu oa nhi, vào nơi này, hi vọng thoát khốn ra ngoài cũng không có, ngươi còn đi tìm di hài của người khác làm cái gì?
Cổ Thần thản nhiên trả lời:
- Mục đích ta tới đây chính là vì tím kiếm di hài của vị tu sĩ kia, đợi khi hoàn thành mục đích rồi ta mới nghĩ đến phương pháp ra ngoài!
Thanh âm kia cười cười, lộ ra một tia tán thưởng:
- Tiểu oa nhi, ngươi thực sự là người tỉnh táo nhất ta từng chứng kiến trong hơn mười vạn năm qua, tất cả các tu sĩ còn lại, coi như là tu sĩ Hợp Đạo kỳ, tiến vào nơi đây cũng vì không thể ra ngoài mà buồn lo thất thường. Ngươi muốn tìm di hài của người kia, vậy thì hãy đi theo phía bắc, hơn ba mươi dặm, trực tiếp theo phía bắc, hắn ở rìa ngoài cực âm chi nhãn, nơi đó bị hạ cấm chế, tu sĩ tiến vào không một ai có thể giải trừ được.
Nói xong, Cổ Thần liền đi về phía bắc, những lời nói của hắn đúng là suy nghĩ trong lòng, trước mặc kệ có thể ra ngoài được hay không, mục đích tới đây làn này chính là vì tìm kiếm thuần dương đan phương, trước tiên hoàn thành mục đích rồi mới nghĩ đường ra ngoài.
Thanh âm kia nói đã lâu hắn không nói lời nào, bộ dáng tựa hồ rất muốn trò chuyện, thế nhưng trên đường Cổ Thần đi theo phía bắc, thanh âm này lại không hề phát ra một tiếng, thanh âm kia đã không nói, Cổ Thần cũng lười mở miệng, không quá lâu sau liền đi tới đầu cùng đại địa hỏa diễm, phía trước chính là một mảnh đại đại hàn băng tuyết trắng.
Từ trung ương của đại địa địa hàn băng có một thâm uyên cực lớn, đường kính chừng mười dặm.
Dọc theo đường đi, Cổ Thần gặp qua không ít di hài, mỗi một bộ đều duy trì thân thể bất diệt, chỉ là huyết nhục khô héo, nói rõ chí ít cũng có tu vi Độ Hư cảnh, nhưng lại vô thanh vô tức vẫn lạc nơi này.
Dọc theo đường đi, Cổ Thần gặp phải mấy lần bị hỏa diễm tập kích, hỏa diễm đủ thiêu chết cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, đối với Cổ Thần mà nói, hoàn toàn là nguyên liệu cô đọng chân khí thuần dương tốt nhất, đáng tiếc, những hỏa diễm này chỉ thoáng lướt qua, tuyệt đối không dừng lại, Chiến Thần Lệnh chỉ có thể kéo dài thời gian thôn phệ hỏa diễm hơn một chút, hóa thành chân khí thuần dương, dũng mãnh truyền vào cơ thể Cổ Thần.
Sau khi vài lần bị hỏa diễm tập kích, Cổ Thần ngược lại hi vọng số lần hỏa diễm tập kích có thể càng nhiều càng tốt, khoảng cách mỗi một lần xuất hiện có thể càng ngắn hơn một chút.
Những hỏa diễm này ngay cả tu sĩ Độ Hư cảnh cũng cảm thấy đau đầu, cần phải tiêu hao rất nhiều pháp lực tiến hành chống lại, nếu như biết được suy nghĩ trong lòng Cổ Thần, sợ là phải xấu hổ tới chết.
Trên đường, Cổ Thần tổng cộng gặp phải bảy lần hỏa diễm tập kích, Chiến Thần Lệnh thôn phệ bảy lần hỏa diễm, chân khí thuần dương lại tăng lên không ít.
Tại sát rìa ngoài cực âm chi nhãn quả nhiên có một gã tu sĩ ngồi tĩnh tọa, hắn so với các tu sĩ khác không giống nhau, lúc tử vong thân thể không hề khô héo, ngược lại biến thành một bộ băng thi, bên ngoài kết xuất hàn băng, giống như một bức tượng băng, trải qua vạn năm, bức tượng băng này vẫn không hề bị hòa tan.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ, người này đối với hàn băng chi đạo lĩnh ngộ cao thâm tới như vậy, hẳn là trưởng lão Cực Băng Tông không giả.
- Đắc tội…
Cổ Thần tới trước mặt bức tượng băng, Bàn Long Sát Thần thương xuất hiện, thẳng hướng ngón tay bức tượng băng đâm tới, tức thì tháo rời được một chiếc nhẫn bạch ngọc.
Cổ Thần nắm tay lại, lập tức hư không hút lấy nhẫn bạch ngọc, bàn tay của người này đã bại lộ trong không khí, toàn bộ thân thể cấp tốc héo rõ, hóa thành thây khô.
Mặt ngoài chiếc nhẫn bạch ngọc có khắc bốn chữ Cực Băng Ngọc Giới, qua vạn năm lạc ấn pháp lực trong chiếc nhẫn bạch ngọc này đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi. Thần thức Cổ Thần dò xét, không ngoài dự liệu, chiếc nhẫn này là một pháp bảo không gian, so với Càn Khôn Trạc có tác dụng không khác biệt.
Thế nhưng không gian trong Cực Băng Ngọc Giới này không đơn giản như pháp bảo, còn có khí tức hàn băng cường liệt, hàn khí bức người, thân thể người này có thể bảo trì vạn năm, nguyên nhân cực lớn chính là vì chiếc Cực Băng Ngọc Giới này, chí ít cũng là một kiện tiên bảo, so với Càn Khôn Trạc hiển nhiên cao hơn hẳn một cấp bậc.
Thông qua chiếc Cực Băng Ngọc Giới này, Cổ Thần cơ bản có thể kết luận, người này chính là vị trưởng lão Cực Băng Tông tiến vào nơi cực âm rồi.
Trong Cực Băng Ngọc Giới không có nhiều thứ cho lắm, xem ra người này đến cấm địa Bắc Hoang, biết mười phần hung hiểm, vì vậy không mang theo quá nhiều tài nguyên, chỉ là một ít đan dược cùng với một ít đan phương các loại.
Thần thúc Cổ Thần rất nhanh đảo qua những đan phương này, theo đó thần tình vui vẻ, thần thức khẽ động, một quyển trục từ trong Cực Băng Ngọc Giới bay ra ngoài, hạ xuống tay Cổ Thần.
Thuần dương…Đan…. Phương!
Trên quyển trục này có viết bốn chữ cổ.
- Thuần dương đan phương, rốt cuộc ta đã lấy được thuần dương đan phương rồi…
Cổ Thần vui vẻ, hoan hô nói.
Lập tức, Cổ Thần truyền tin tức này nói cho Hư Tử Uyên, thế nhưng Hư Tử Uyên biết Cổ Thần đang bị nhốt trong nơi chí hung thiên địa, làm thế nào cũng không thấy vui vẻ nổi.
Cổ Thần nhìn quét qua một lượt những đan phương còn lại, kỳ thực có mấy đan phương thuộc về tiên cấp, thế nhưng Cổ Thần lúc này hoàn toàn bị thuần dương đan phương hấp dẫn.
Mở thuần dương đan phương ra, bên trong có phương pháp luyện chế thuần dương đan phương cùng với các loại tài liệu khác nhau.
Một viên thuần dương đan luyện thành, số lượng tài liệu thảo dược dĩ nhiên cần hơn mười loại, trong đó chủ dược chỉ cần hai loại, đại bộ phận đều là phối dược, coi như là phối dược, theo như Cổ Thần biết, tất cả đều là những loại thảo dược cực kỳ trân quý, không hề thua kém mảy may so với hai loại chủ dược cửu diệp liên, ngưng anh hỏa luyện chế hóa anh đan.
Tuy những phối dược này rất trân quý, thế nhưng Cổ Thần đều nghe nói qua, ngoại trừ một ít linh dược cực kỳ hiếm thấy, Cổ Thần có thể kiếm được đại bộ phận tài liệu bên trong.
Then chốt chính là hai loại chủ dược luyện chế thuần dương đan, Cổ Thần chưa bao giờ nghe nói qua, một loại là cửu viêm xích diễm hoa, một loại là cửu dương liệt nhật quả.
Ngay cả tên tài liệu cũng chưa từng nghe nói qua, Cổ Thần nhịn không được nhíu nhíu mày.
- Ha ha… Tiểu oa oa, không nhận ra hai loại kỳ hoa dị quả này đúng không?
Thanh âm vừa rồi lại xuất hiện bên tai Cổ Thần.
Nghe khẩu khí của người này, tựa hồ hắn nhận ra được, Cổ Thần hỏi:
- Xin tiền bối chỉ giáo!
Thanh âm kia cười cười đầy đắc ý, nói:
- Cửu viêm xích diễm hoa và cửu dương liệt nhật quả là hai loại kỳ hoa dị quả chí cương trên thế gian, chỉ có nơi chí dương thiên hạ mới có thể sinh trưởng, tiểu oa nhi, nơi chí dương trong thiên hạ không nhiều lắm, bình thường đều là vu cương Nam Hoang và hỏa hải cực nam, nếu như ngươi muốn thu được hai loại kỳ hoa dị thảo này, trước tiên phải rời khỏi rồi mới nói!
- Vậy phải rời khỏi nơi đây như thế nào?
Cổ Thần hỏi.
Tuy rằng tu sĩ tiến vào nơi đây không có ngoại lệ, tất cả đều vẫn lạc, thế nhưng thanh âm kia năm lần bảy lượt nhắc Cổ Thần về chuyện rời khỏi, Cổ Thần cảm giác tựa hồ người này biết được phương pháp rời khỏi nơi đây.
Câu hỏi của Cổ Thần để thanh âm kia cười ha ha, tựa hồ chờ đợi Cổ Thần hỏi câu này thật lâu, nói:
- Băng vào tu vi của ngươi, cho dù tu luyện cả đời cũng vĩnh viễn không cách nảo rời khỏi, vốn ngươi nên sớm chết rồi mới đúng, thế nhưng trên người ngươi có một bảo vật rất có địa vị mới có thể bảo vệ được tính mênh, bất quá nó không thể nào giúp ngươi rời khỏi nơi đây, cuối cùng chỉ có thể chờ đại nạn tới, kết quả chết già tại chỗ.
Cổ Thần nhẹ nhàng cười, nói:
- Nơi này sở sĩ không ra được không ngoài nguyên nhân bởi vì có trận pháp cấm chế, trừ phi là một Ngũ Hành đại trận hoàn chỉnh chân chính, bằng không không có trận pháp nào có thể vây khốn ta mãi mãi.
- A…
Thanh âm kia cười nhạo một tiếng, nói:
- Tiểu oa nhi không biết trời cao đất rộng mới dám phát lời cuồng ngạo như vậy, trên trời dưới đất phương viên mấy trăm dặm nơi này đều bị trận pháp bao phủ, mạnh mẽ biến một nơi cực âm trở thành đại địa hỏa diễm, sao có thể bằng vào một Ngũ Hành đại trận nho nhỏ có thể so sánh được? Nếu chỉ là Ngũ Hành đại trận, hừ… Hừ, không cần quá lâu bản tôn liền có thể mạnh mẽ phá trận ra ngoài, sao lại bị phong ấn hơn mười vạn năm, chỉ thoát được một tia ý niệm?
So với Ngũ Hành đại trận còn lợi hại hơn? Trong mắt Cổ Thần cả kinh, trong lòng hắn từ trước tới nay trận pháp lợi hại nhất chính là Ngũ Hành đại trận, chỉ cần năm phân trận kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, đều lợi hại không gì sánh được, cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng không thể phá hủy, Ngũ Hành đại trận hoàn chỉnh càng là chư tử đại tiên cũng vĩnh viễn bị trấn áp, thế nhưng người này dĩ nhiên nói Ngũ Hành đại trận chỉ cần trong chốc lát là có thể mạnh mẽ phá trận ra ngoài, điều này cần phải có pháp lực thông thiên triệt địa ra sao?
Trận pháp kia trấn áp hắn hơn mười vạn năm, hắn chỉ có thể chạy ra một tia ý niệm, rốt cuộc trận pháp này có lực lượng kinh khủng tới cỡ nào?
- Trên đời này dĩ nhiên có trận pháp lợi hại như vậy?
Cổ Thần hỏi, trong đầu nhớ rới tên trận pháp người này đã nói, hỏi tiếp:
- Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận?
Thanh âm kia trả lời:
- Không sai, chính là Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, bày trận này cần phải đánh chết chín đầu tổ long thành niên, lấy long thi bày binh bố trận, hừ, không nói uy lực của trận này, chỉ là chín đầu tổ long thành niên vẫn lạc tạo thành nơi chí hung thiên địa cửu long khái huyết, cho dù là tu sĩ Hợp Đạo kỳ tiến vào cũng không có bất cứ biện pháp nào rời khỏi!
“Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận?”
Trong lòng Cổ Thần mặc niệm, dâng trào không ngớt, thời đại thái cổ đến tột cùng là thời đại tu chân thịnh thế cỡ nào? Một tầm mắt rộng lớn chưa từng có xuất hiện trong lòng Cổ Thần.
Thanh âm kia nói tiếp:
- Ta bị trận pháp này trấn áp hơn mười vạn năm, cũng coi như tương đối hiểu rõ, nhưng chỉ lục lọi được tầng ngoài cùng của trận pháp, hắc hắc… Nếu ngươi cũng có thọ mệnh vài vạn năm, mười vạn năm, ngươi cũng có thể chậm rãi ở lại thôi diễn trận pháp, hắc hắc….
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 4: Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 120: Bí văn thái cổ.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Cổ Thần hiện tại mới chỉ có tu vi Đoạt Xá kỳ, thọ nguyên không đủ bốn trăm tuổi, nghe người này nói xong, Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận so với Ngũ Hành đại trận còn lợi hại hơn không chỉ vạn lần, hoàn toàn là trận pháp hai cấp bậc khác nhau, hiện tại muốn Cổ Thần thôi diễn Ngũ Hành đại trận, cho dù là Thổ Chi Đại Trận cũng khó có thể thôi diễn thấu triệt toàn bộ, sao có khả năng thôi diễn được trận pháp so với Ngũ Hành đại trận còn lợi hại hơn vạn lần?
- Tựa hồ tiền bối biết là sao để đi ra ngoài?
Cổ Thần hỏi.
Thanh âm kia lại có chút đắc ý cười cười, nói:
- Bản tôn tự nhiên có! Ha ha, chỉ cần bản tôn nguyện ý, đương nhiên có thể giúp ngươi rời khỏi!
Cổ Thần hỏi:
- Tiền bối có điều kiện gì, mời nói.
Thanh âm kia cười to nói:
- Tiểu oa nhi thông minh, mười van năm qua có không ít tu sĩ tiến vào nơi này, không thiếu người được bản tôn có thể cứu ra ngoài, thế nhưng bản tôn đều để bọn họ chết tại nơi đây, đó là bởi vì bọn họ không thỏa mãn điều kiện của bản tôn, nhưng ngươi khác nhau, ngươi có thứ mà bọn họ không có! Ha ha… Ngươi có Thuần Dương Lệnh, ngươi có Thuần Dương Lệnh, ha ha, ngươi dĩ nhiên có pháp bảo của tên gia hỏa kia, ha ha ha ha…
Người nọ vừa nói, vừa cười to, tâm tình tựa hồ sảng khoái tới cực điểm.
Người này đã biết được, Cổ Thần không cần phải giấu diếm, đồng thời tựa hồ người này còn biết được một số tin tức mà Cổ Thần không biết, ví dụ như Chiến Thần Lệnh nguyên lai tên là Thuần Dương Lệnh.
- Đúng vậy, chính là nó…
Thanh âm kia nhất thời kích động:
- Gia hỏa kia năm đó chính là dùng Thuần Dương Lệnh đánh chết chín đầu tổ long, bày ra Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, trấn áp bản tôn ở nơi này, a…. Hơn mười vạn năm rồi, Thuần Dương Lệnh đã tới tay ngươi, gia hỏa kia hẳn là đã không còn?
Cổ Thần nuốt nước bọt, hỏi:
- Gia… Gia hỏa kia, là ai?
- Ha ha ha ha…
Thanh âm cười ha ha, nói:
- Ngươi chiếm được Thuần Dương Lệnh, dĩ nhiên không biết gia hỏa kia là ai?
Chuyện liên quan tới đại nhân vật thời đại thái cổ, tinh thần Cổ Thần phấn chấn, hỏi:
- Vãn bối thực sự không biết, cũng không biết tên của tiền bối!
Thanh âm kia ngẩn người, nói:
- Đúng vậy, lâu lắm rồi, đã hơn mười vạn năm rồi, ai còn nhớ rõ bản tôn? Thiên địa vô lượng kiếp tới, bọn họ khẳng định đều đi, toàn bộ đều đi, chỉ có ta bị trấn áp ở nơi này mới ở lại, tiểu oa nhi, nhớ kỹ, bản tôn tên là Lăng Phong, bởi vì tu luyện âm chi bản nguyên nên tu sĩ thế gia tôn xưng bản tôn là Âm Tôn, gia hỏa trấn pháp bản tôn hơn mười vạn năm tên là “Dương”, là một tôn đại thần đồng sinh với thiên địa, thuần dương chi thần, Thuần Dương Lệnh chính là tiên thiên linh bảo Dương năm đó sử dụng.
Cổ Thần kinh ngạc nhìn Chiến Thần Lệnh trong tay, dĩ nhiên là tiên thiên linh bảo của một tôn cổ thần sử dụng tại thời đại thái cổ?
Bất quá, tiên thiên linh bảo so với tiên bảo vô thượng có khác nhau hay không? Cổ Thần chưa từng nghe nói qua tiên thiên linh bảo, tuy rằng cảm giác được Chiến Thần Lệnh so với Như Ý Linh Lung bảo tháp tựa hồ càng lợi hại hơn một chút, nhưng trong lòng cũng chỉ có một chút đại khái, vì vậy trực tiếp hỏi vấn đề này.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Tiên thiên linh bảo là bảo bối đồng sinh với thiên địa, tiên bảo vô thượng là trọng bảo tu sĩ hậu thiên luyện chế ra, lại được gọi là hậu thiên linh bảo, dùng tài liệu khác nhau, người luyện chế khác nhau, uy lực cũng khác nhau, nhưng có một số hậu thiên linh bảo cực kỳ ngoại lệ, sử dụng tiên thiên linh bảo để luyện chế tăng thêm, uy lực càng mạnh.
- Quá xa quá xa…
Âm Tôn Lăng Phong tựa hồ đột nhiên phát hiện chạy khỏi vấn đề ban đầu, ngữ khí biến đổi, nói:
- Ta bị trấn áp hơn mười vạn năm, bằng vào lực lượng của bản thân ta tuyệt đối không thể thoát khỏi Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, nhưng ngươi có Thuần Dương Lệnh, ngươi có cơ hội để phá giải Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận.
Tuy rằng Cổ Thần muốn biết càng nhiều bí văn thời đại thái cổ, thế nhưng Âm Tôn Lăng Phong không dự định nói tiếp, Cổ Thần cũng không tiện hỏi nhiều, hiện tại, làm cách nào rời khỏi nơi đây mới là quan trọng nhất.
Cổ Thần nói:
- Âm Tôn tiền bối, tiền bối muốn ta phá giải Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, cứu tiền bối ra ngoài?
Nói xong Cổ Thần thầm nghĩ:
“Nếu thả người này ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ tu sĩ mọi tộc đàn trong Cổ Hoang cộng lại cũng không đủ cho ngươi dùng ngón tay út đâm một cái.”
- Không sai.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Bất quá, tu vi của ngươi thực sự quá mức nhỏ yếu, hiện tại vô luận như thế nào cũng không phá được trận pháp này.
- Vậy nên làm cái gì bây giờ?
Cổ Thần hỏi.
- Thề, bản tôn muốn ngươi phải thề, chờ ngươi có thực lực giúp bản tôn thoát ra ngoài, ngươi nhất định phải trở lại nơi này, phá giải Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, ngươi phải lập thề nặng, bản tôn sẽ nói cho ngươi biết làm thế nào để rời khỏi!
Âm Tôn Lăng Phong lớn tiếng nói.
- Tiền bối yên tâm, nếu như người có thể cứu được vãn bối ra ngoài, chỉ cần vãn bối có thực lực kia, nhất định sẽ giúp tiền bối thoát khốn, chỉ là…
Cổ Thần lại hỏi:
- Cần phải có thực lực như thế nào mới có thể phá giải được Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận?
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Đợi ngươi vượt qua được ngũ hành thoát thai kiếp, ngươi có thể thử tới đây một lần, có Thuần Dương Lệnh trong tay, hơn nữa ta đã nghiên cứu lý giải nhiều năm đối với Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, phá trận không thành vấn đề, ta cho ngươi thời gian một vạn năm, nếu như một vạn năm sau ngươi vẫn chưa tới giúp ta thoát khốn, vậy tức là ngươi đã bị thiên địa vô lượng kiếp chế tài, hôi phi yên diệt, hóa thành hư vô.
Cổ Thần sờ sờ đầu, nói:
- Tiền bối, ngũ hành thoát thai kiếp và thiên địa vô lượng kiếp là cái gì?
- Điều này ngươi không cần hỏi, đợi khi tu vi của ngươi đạt tới mức, tự nhiên sẽ hiểu rõ, ngươi chỉ cần hạ lời thề nặng với thiên địa, ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp rời đi.
Thanh âm Âm Tôn Lăng Phong thúc dục.
Cổ Thần chỉ tay lên trời cao, một tay chỉ đại địa, nói:
- Ta Cổ Thần ở đây lập thệ, trong vòng vạn năm, nếu không trợ giúp Âm Tôn tiền bối thoát khỏi nơi đây, nhất định sẽ bị thiên địa vô lực kiếp chế tài, hôi phi yên diệt, hóa thành hư vô…
Ầm ầm…
Lời này của Cổ Thần vừa mới nói ra, bầu trời vang lên tiếng sấm nổ, gió nổi mây phun, biến huyễn không thể đo lường, tựa hồ hóa thành một khuôn mặt to lớn, bao quát đại địa, chỉ tồn tại trong nháy mắt, lập tức biến mất không còn.
Nhìn dị tượng trong không trung, trong lòng Cổ Thần khiếp sợ không ngớt, thiên địa vô lượng kiếp rốt cuộc là cái gì vậy? Âm Tôn Lăng Phong lần thứ hai nhắc tới, trước đây lúc Cổ Thần thu Như Ý Linh Lung bảo tháp, mấy chữ vàng Bảo Tháp Thiên Vương lưu lại cũng từng nói qua.
Như Ý Linh Lung Tháp, Thiên Đình Lăng Tiêu Cung, vô lượng thiên kiếp tới, cuối cùng công dã tràng.
Những lời này lại vang lên trong đầu Cổ Thần.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chân Tiên Tác giả: EK
Quyển 5
Chương 1: Đề thăng tu vi.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đang lúc Cổ Thần còn kinh ngạc thì thanh âm của Âm Tôn Lăng Phong lại vang lên:
- Ha ha, hảo hảo, ngươi đã đáp ứng lập trọng thệ, ta liền nói cho ngươi biết cách rời khỏi nơi này. Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả đại trận từ trong ra ngoài phân làm ba khu vực. Khu vực trung tâm chính là Cực âm nhãn, nơi này phạm vi nhỏ nhất nhưng lại bị trận pháp ảnh hưởng lớn nhất. Bản tôn chính là bị trấn áp bên trong đó.
- Khu vực trung gian chính là phạm vi trăm dặm xung quanh Cực âm nhãn, chỉ cần bước vào phạm vi thi thể của cửu long sẽ bị lực lượng của trân pháp mạnh mẽ hút tới đây. Tới đây rồi thì cho dù là Hợp Đạo kỳ tu sĩ cũng vĩnh viễn không thể nào thoát ra ngoài được nữa.
- Khu vực ngoại vi mặc dù rất rộng nhưng chịu ảnh hưởng của trận pháp ít nhất. Mặc dù vậy nhưng Minh Khiếu tu sĩ và Độ Hư tu sĩ cũng không thể thoát ra ngoài được.
- Bổn tôn đã ở đây hơn mười vạn năm nên đã thôi diễn trận pháp ngoại vi được không ít. Cho nên chỉ cần ngươi có thể đi ra tới khu vực ngoại vi liền có thể thoát khỏi trận này.
- Từ giờ trở đi, mỗi ngày ta sẽ dạy ngươi một canh giờ về ngoại vi của Tiểu Đô Viêm Hung Hoả Trận này. Chỉ cần học được một bộ phận nhỏ của trận này thì những hoả trận khác đối với ngươi chỉ là một cái nhất tay.
Cổ Thần hỏi:
- Có Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận vậy chắc còn có Đại Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận chứ?
- Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận cần chín thi thể Tổ long thành niên để bày trận mà Đại Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận lại cần chín thi thể Tổ long vương để bày trận, so ra hơn kém nhau không chỉ trăm lần. Tiểu oa nhi, ngươi cả đời này có thể gặp được Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận mà còn có thể sống đi ra ngoài đã là vạn sự may mắn rồi. Ngươi lại còn muốn tiến vào Đại Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận sao?
Cổ Thần có chút ngượng ngùng nói:
- Vãn bối chỉ mà tò mò một chút thôi.
Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Cổ Thần lại vạn lần khiếp sợ, tiểu trân đã khủng bố như vậy mà đại trận lợi hại hơn gấp trăm lần thì kinh khủng đến cái dạng gì? So ra kiến thức của bản thân vẫn còn như ếch ngồi đáy giếng, thiên địa còn có rất nhiều chuyện mà bản thân chưa biết.
Cổ Thần đem lời Âm tôn Lăng Phong vừa nói hồi tưởng lại một lần, có chút nghi hoặc hỏi:
- Âm tôn tiền bối, người không phải chỉ có thể thôi diễn ra ngoại vi của trận này sao? Khu vực trung gian ngay cả Hợp Đạo kỳ tu sĩ cũng không thể thoát ra thì ta làm sao có thể rời đi được?
- Điều này phải nhìn nổ lực của ngươi!
Âm tôn Lăng Phong hắc hắc cười nói.
Cổ Thần hỏi lại:
- Ta? Ta còn tưởng rằng người có biện pháp đưa ra ngoài nữa chứ?
- Ta tống ngươi đi ra ngoài? Thân thể của bổn tôn và cả nguyên thần đều bị trấn áp trong khu vực hạch tâm, hiện tại nói chuyện với ngươi chỉ là một tia ý niệm mà thôi. Tuy rằng có thể xuất ra một chút pháp thuật nhưng muốn đưa người rời khỏi chỗ này là tuyệt đối không thể.
Âm tôn Lăng Phong trợn mắt lên nói.
Cổ Thần ngạc nhiên hỏi tiếp:
- Vậy người nói ta dựa vào chính mình là như thế nào?
Thấy Cổ Thần không hiểu, Âm tôn Lăng Phong nói:
- Từ giờ trở đi, mỗi ngày ta dạy ngươi một canh giờ về ngoại vi trận pháp của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận, còn lại thời gian ngươi đều phải tập trung tu luyện tranh thủ sớm này bước vào Nguyên Thần kỳ, đến lúc đó lôi kiếp đánh xuống. Coi như là Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận cũng không thể ngăn trở được lôi kiếp. Lôi kiếp đánh xuống, trận pháp phía trên liền phá, lúc đó ngươi tranh thủ phi độn ra khu ngoại vi. Khi đó ngươi cũng đã am hiểu ngoại vi trận pháp, còn không thể ra ngoài sao? May mà ngươi chỉ là một tu sĩ Đoạt Xá kỳ, bước vào Nguyên Thần kỳ cũng không khó. Nếu là Độ Hư tu sĩ thì ít nhất cũng phải mất vài trăm đến ngàn năm mới có thể dẫn độ lôi kiếp.
- Tu luyện đến Nguyên Thần kỳ, độ lôi kiếp?
Cổ Thần thầm nhắc lại trong lòng rồi có chút khẩn trương nói:
- Vậy ta phải ở lại nơi này bao lâu đây?
Hiện tại thời gian của hắn cũng không nhiều, hắn còn muốn đi tìm kiếm linh dược luyện chế Thuần Dương đan, việc này sẽ tiêu tốn không ít thời gian.
Âm tôn Lăng Phong nói:
- Sở dĩ ta nói cần tự thân ngươi nỗ lực là vì ngươi càng chăm chỉ tu luyện thì tốc độ lại càng nhanh, ta thấy ngươi tư chất không kém, lại có Thuần Dương lệnh trong tay. Ở trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận là hoả trận, mà Thuần Dương lệnh cũng là thuộc tính hoả. Là tiên thiên linh bảo tương thông với hoả linh khí trong trận tương thông. Ngươi dùng Thuần Dương lệnh hấp thu hoả linh khí để tu luyện, nhanh thì mười năm, chậm thì hai mươi năm liền có hi vọng tiến vào Nguyên Thần kỳ. Ngươi tu luyện pháp quyết gì? Ta dạy cho ngươi vài loại pháp quyết để giúp ngươi đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Cổ Thần thành thật nói:
- Chủ tu là Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết, Linh Kình Thuấn Tức quyết.
- Ngươi tuổi chưa tới hai mươi mà đã đạt tới Đoạt Xá kỳ, rất tốt, bổn tôn coi trọng ngươi!
Hiện tại mới gần cuối tháng chín, Cổ Thần còn gần hai tháng nữa là tròn hai mươi tuổi. Với niên kỷ như vậy mà đã có Đoạt Xá kỳ tu vi khiến ngay cả Âm tôn Lăng Phong là nhân vật từ thời Thái cổ cũng rất tán thưởng.
Vì vậy, từ lúc này Cổ Thần liền bắt đầu khổ tu trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận, một bên cùng Âm tôn Lăng Phong học tập trận pháp ngoại vi.
Trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận cực dương khí phi thường hùng hậu, đồng thời cách mỗi khắc sẽ một một luồng cực dương hoả đảo qua trong trận. Chiến Thần lệnh lúc này liền có thể hấp thu một chút thuần dương chân khí truyền vào cơ thể Cổ Thần giúp tu vi của hắn nhanh chóng tăng trưởng.
Cổ Thần vốn chính là một trân pháp tông sư có Âm Dương trận đồ trong tay, đối với trân pháp lĩnh ngộ rất sâu, vì vậy dưới sự chỉ dạy của Âm tôn Lăng Phong, Cổ Thần học tập trận pháp ngoại vi cực nhanh.
Tu vi nhanh chóng tăng trưởng, trình độ trân pháp cũng nhanh chóng tăng cao. Mỗi này, Cổ Thần cùng với sư tỷ thần thức giao lưu, có sư tỷ làm bạn cho nên cuộc sống khổ tu trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận không giống bị vây khốn mà giống như đang ẩn cư vậy.
Đại Doanh đế đình, đế đô, trong một không gian bí mật.
Tàng Thiên Cơ một mình một người ngồi ngay nắn trên một cái đài cao, thần tình ngưng trọng, tay kết pháp ấn điểm ra mấy đạo pháp lực xung quanh thân thể.
- Đồ Độc, ngươi đi ra đi!
Tàng Thiên Cơ đột nhiên mở miệng, không biết là đang nói chuyện với ai.
Tàng Thiên Cơ vừa dứt lời, một bóng đen từ trong cơ thể của hắn nhẹ nhàng đi ra, hoá thành một cái đầu lâu rất lớn. Cái cằm của khô lâu khai mở, phát ra tiếng người nói:
- Thế nào? Tàng Thiên Cơ, hiện tại ngươi rốt cuộc đã nghĩ đến ta sao?
Tàng Thiên Cơ cắn răng nói:
- Từ yêu tộc truyền đến tin tức, Cổ Thần tại bắc hải dĩ nhiên một mình chặn đánh hơn mười cao thủ Mệnh Tuyền kỳ, trong đó có tới sáu vị là Nguyên Thần kỳ. Trong hai năm này ta liên tục tu luyện nhưng tu vi vẫn không thể bước vào Đoạt Xá trung kỳ. Ta phải thừa nhận tư chất của ta không bằng hắn, Đồ Độc, ta cần sự trợ giúp của ngươi!
- Ha ha ha ...
Khô lâu gọi là Đồ Độc cười ha hả nói:
- Lão tử đã nói một ngày nào đó ngươi nhất định sẽ cần tới ta mà ha ha ha ... Đã hai ngàn năm rồi, ha ha, hôm nay lão tử rốt cuộc lại có cơ hội xuất hiện tại thế gian này ha ha ha ...
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương