Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 93 : Vu tộc cự biến
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần nhìn lên chí dương chi hỏa trước mắt nói:
- Sư tỷ, từ khi ly khai Trung Thổ đến nay cũng đã hai mươi năm, không biết hiện tại Trung Thổ thế nào ? Huyền Âm tuyệt mạch của tỷ đã trừ, chúng ta nên trở lại Trung Thổ để phụ thân và sư phụ cùng biết tin tức tốt này, hai mươi năm qua không biết tin tức của chúng ta, nhất định mọi người rất nhớ.
Hư Tử Uyên gật gật đầu nói:
- Ta cũng rất nhớ mọi người rồi, đầu dương mạch này đã không còn tác dụng với chúng ta nữa, đi thôi.
Nhìn về phía long thi cực lớn bên trong dương mạch chi địa, Cổ Thần gật đầu nói:
- Đi ...
Nói xong hai người phóng lên trời, thuần dương chân khí cùng thuần âm chân khí hóa thành hai đạo cương mang bao phủ bên ngoài cơ thể, chí dương chi hỏa gặp phải liền tách ra.
Vô biên cực nam hỏa hải rộng lớn, từng tòa núi lửa không ngừng phun trào, những địa phương còn lại dung nham biển lửa không ngừng lưu động, cảnh tượng nơi nơi đều như vậy.
Hôm nay dường như cực nam hỏa hải phát sinh một điểm biến hóa, chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm nổ mạnh, tại một địa phương trong cực nam hỏa hải xuất hiện hai đạo hào quang đột nhiên từ bên trong cực nam hỏa hải lao thằng lên trời.
Đạo cương mang màu trắng lao đến đâu phương viên trăm dặm đều biến thành một mảnh hoang vu, núi lửa sụp đổ, dung nham tựa hồ như bị hỏa diễm cực nóng thiêu đốt hóa thành hư vô.
Băng sắc cương mang lao đến đâu, phương viên trăm dặm biến thành một mảnh huyền băng, núi lửa đang phun trào lập tức bất động kết thành băng điêu, dung nham đang lưu động lập tức biến thành băng tuyết, không thể nào hình dung được cảnh tượng bên trong cực nam hỏa hải lại xuất hiện băng tuyết.
Hai đạo cương mang đó tự nhiên là Cổ Thần và Hư Tử Uyên. Hai người rời khỏi dương mạch chi địa chính là địa phương sâu mấy ngàn trượng, hai người lợi dụng thuần dương và thuần âm chân khí hình thành cương mang bao bọc, chui lên từ dưới đất.
Cổ Thần có không gian tiên bảo Cửu Long Phù Không Môn có thể xuyên thẳng không gian cũng có thể phá nát hư không, trực tiếp xuất hiện vạn trượng trong hư không. Quan sát cực nam hỏa hải chỉ thất khắp nơi đều là dung nham, vô số núi lửa phun trào cũng khó biết rõ đây là nơi nào.
Hư Tử Uyên chân đạp pháp bảo, đứng bên cạnh Cổ Thần nói:
- Cực nam hỏa hỏi rộng lớn khôn cùng không biết nơi này cách Vu Cương bao xa ?
Cổ Thần nhấc tay, một đôi tia chớp liền xuất hiện trong lòng bàn tay, nói:
- Ta có Cửu Long Phù Không Môn, cái này đối với Thiểm Thiên Phong Dực đã vô dụng, tỷ cầm lấy đi, không quản nơi này cách Vu Cương bao xa tóm lại cực nam hỏa hải ở phía nam Vu Cương chúng ta cứ phi độn về phía Bắc. Ta sử dụng Cửu Long Phù Không Môn thuấn di phi độn trong một ngày có thể đo hơn hai trăm vạn dăm, cực nam hỏa hải có rộng lớn bao nhiêu cũng không phải là vô cùng, không bao lâu sẽ trở lại Vu Cương.
Hư Tử Uyên tiếp nhận Thiểm Thiên Phong Dực liền để lại lạc ấn rồi dung nhập vào trong cơ thể, lập tức có một đôi cánh liền xuất hiện sau lưng nàng.
Hư Tử Uyên đạp lên pháp bảo, Thiểm Thiên Phong Dực mở ra đạp lên hư không nói:
- Không có thần nữ Tự Ngọc ngươi muốn có Chiến Thần Tinh Linh căn bản là không có đầu mối. Chúng ta trước khi cùng nhau trở về Trung Thổ nhất định phải đi Chiến Thần Điện chào thần nữ Tự Ngọc, dù sao trở lại Trung Thổ cũng nhất định phải đi qua Nam Hoang Vu Cương cũng vừa thuận đường.
Cổ Thần nói:
- Việc đó là đương nhiên, không có Chiến Thần Tinh Kinh chúng ta cũng không biết mười một đầu ám mạch cùng một trăm ám mạch khiếu huyệt, căn bản không cách nào luyện thành Hỗn Độn Âm Dương Quyết, ta cũng không có khả năng tu luyện thành Thuần Dương thân thể, sư tỷ cũng không thể tu thành Thuần Âm thân thể. Ta đã đáp ứng nàng ta nếu luyện thành Chiến Thần Tinh Kinh nhất định sé bảo hộ Cổ Vu tộc an toàn, không biết mười một năm qua Cổ Vu Tộc thế nào ? Không biết có gặp phải địch nhân lợi hại nào không ? Tuy nhiên ngay cả Đằng Vân kỳ Hỏa Long Vương cũng thiếu chút nữa bị Tự Ngọc và chín vị Đại Vu đánh chết chắc hẳn Cổ Vu Tộc cũng không gặp phải vấn đề gì quá lớn. Lúc này trên đường đi qua Vu Cường liền qua Chiến Thần Điện chào tạm biệt và cảm ơn nàng ta trước khi về Trung Thổ. Sư tỷ, tỷ tiến vào Linh Lung Bảo Tháp ta sử dụng Cửu Long Phù Không Môn.
Cổ Thần thả ra Linh Lung Bảo Tháp, khai mở tầng thứ tư, Hư Tử Uyên tiến vào trong bảo tháp tầng thứ tư. Lần này Hư Tử Uyên tiến vào làn thời gian gia tốc mười lần, Hư Tử Uyên có Thuần Âm thân thể không cần tu luyện tại chí dương chi địa, trên người lại có cực phẩm linh thạch, tự nhiên có thể tu luyện trong Linh Lung Bảo Tháp kích hoạt khiếu huyệt.
Hiện tại thọ nguyên của Hư Tử Uyên kéo dài đến hơn ngàn năm, tiến vào khu vực gia tốc gấp mười lần tu luyện cũng không sao, Cổ Thần phi độn một ngày Hư Tử Uyên liền có thể tu luyện mười ngày, Cổ Thần phi độn mười ngày nàng có thể tu luyện một trăm ngày, thời gian khác biệt là tương đối lớn.
Cổ Thần sử dụng Cửu Long Phù Không Môn phi độn về phía Bắc, phi độn chín ngày, đến ngày thứ mưới, biển dung nham trước mặt cuối cùng cũng đến giới hạn, một mảng đại địa đỏ rực xuất hiện trong tầm mắt Cổ Thần, chính là Nam Hoang Vu Cương.
Lúc Cổ Thần tiến nhập vào dải dương mạch siêu cực đại kia, chỉ cách Vu Cương đại địa hơn bốn trăm vạn dặm, bây giờ rời khỏi dương mạch siêu cực đại, khoảng cách với Vu Cương đã là hơn hai ngàn dặm, phạm vi lưu động của dương mạch siêu cực đại quả nhiên không nhỏ.
Trở lại Vu Cương, phía trước đã là Chiến Thần điện. Cả Nam Hoang Vu Cương chỉ rộng một trăm vạn dặm, Cổ Thần chạy một ngày là hết.
Đại địa giáp với Cực Nam Hỏa Hải thỉnh thoảng vẫn xuất hiện từng khối từng khối hỏa diễm đỏ rực, hoặc là thường xuyên nhìn thấy một ngọn núi lửa đang phun dung nham hỏa diễm, nơi này, chính là chỗ ở của Hỏa Vu bộ lạc.
Cổ Thần tốc độ bay cực nhanh, một hơi vạn trượng, rất nhanh, hắn đã phi độn được mấy ngàn dặm.
Sau một lần thuấn di, Cổ Thần bước ra từ trong hư không, thân thể không biến mất nữa mà dùng bước chân, mắt lộ ra một tia kinh sắc.
Thời điểm tham gia đại hội săn rồng, Cổ Thần đã từng đi qua dải lộ tuyến này, hắn nhớ, ở đây có vài chục thôn xóm, hơn nữa, trong đó còn có những thôn xóm lớn với nhân số trên vạn người, nhưng nơi mà Cổ Thần vừa đi qua, chỗ nào cũng im ắng, mấy chục thôn xóm, phòng ốc vẫn còn nhưng bên ngoài, một nửa bóng người cũng không có.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 94 : Nộ hoả của Cổ Thần (thượng,hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần đáp xuống một thôn xóm với diện tích chừng một ngàn trượng vuông, thôn này vốn dĩ có năm sáu ngàn người, lúc này cả thôn lặng ngắt như tờ, Cổ Thần kích hoạt nhĩ khiếu, lúc này một con kiến bò cách đó mười dặm hắn cũng có thể nghe thấy, nhưng trong thôn này, Cổ Thần không nghe thấy dù chỉ một âm thanh.
Cổ Thần thần thức tìm kiếm, trong nhà trên căn bản đều có người ở, lúc này đang là ban ngày, nhưng những người này đều nằm trên giường.
Cổ Thần phân ra một luồng nguyên thần, nguyên thần xuất khiếu, một bóng Cổ Thần mờ mờ đi vào căn nhà gỗ gần đó nhất.
Vừa vào nhà gỗ, một luồng tà dị chi khí chí âm xộc đến, khiến luồng nguyên khí của Cổ Thần phải rùng mình còn Cổ Thần thì không khỏi cảm thấy kì lạ.
Cổ Thần thầm nghĩ:
- Nơi này, e rằng đã xảy ra chuyện, không biết Cổ Vu tộc có bị ảnh hưởng gì không.
Cổ Thần là thuần dương chỉ thể, trong nguyên thần cũng dính thuần dương, khắc thiên hạ âm tà chi vật, cho nên đi đến đâu, âm tà chi khí tránh ra đến đấy, luồng nguyên thần của Cổ Thần tiến nhập vào trong phòng, chỉ thấy trên giường có phủ chăn, dưới chăn có thứ gì đó nổi lên, hình như là có mấy người đang ngủ.
Luồng nguyên thần giơ hư thủ, thuần dương chân khí hóa thành một bàn tay mờ mờ, kéo tấm chăn xuống, bốn thi thể da bọc xương xuất hiện trước mắt Cổ Thần.
Bốn bộ xương khô chỉ còn lại da bọc xương, theo tỷ lệ có thể có thể phân biệt, hai thi thể là của hai vu dân trưởng thành, hai thi thể khác là của hai đứa trẻ chừng chín mười tuổi.
Chăn bị kéo ra tựa hồ như làm kinh động bốn bộ xương khô, trong nháy mắt, cả bốn đồng thời mở mắt, "rắc rắc", bốn bộ xương há miệng, lao vào cắn luồng nguyên thần.
Đây chỉ là bốn bộ xương bình thường, Cổ Thần mặc dù phân ra một luồng nguyên thần, thực lực chí có một phần ngàn, nhưng đối phó với bốn bộ xương này cũng dễ như trở bàn tay, tiện tay một điểm, mấy đường cương mang bắn ra, làm mấy bộ xương khô nát bấy.
Cùng lúc đó, trong Chiến Thần điện cách đó mấy chục vạn dặm, Hỏa Huỳnh đại vu nhắm mắt ngồi trong một căn phòng u ám, đột nhiên hai mắt trợn trừng, nói:
- Tàng Thiên Cơ!
- Có thủ hạ.
Từ trong bóng đen nơi góc phòng truyền đến một giọng nói.
Hỏa Huỳnh đại vu nói:
- Lãnh địa Chúc Hỏa dân tộc có tu sĩ phá hoại cốt hồn, ngươi đi kiểm tra xem, hôm nay bổn thần giáp hôn, không muốn có bất kì sai sót gì.
- Vâng, Chiến Thần đại nhân!
Giọng nói lại truyền đến từ bóng đen nơi góc phòng, liền sau đó, huyết ảnh lóe lên, góc phòng chỉ còn lại không khí.
Cổ Thần tiêu diệt bốn bộ xương khô, kinh ý trong lòng càng thêm đậm, luồng nguyên thần nhất thời phi độn sang một gian nhà gỗ khác.
Rất nhanh, mấy chục gian nhà gỗ đều bị Cổ Thần kiểm tra lần lượt, trong mỗi ngôi nhà hoặc là hai người, hoặc là ba bốn người, nhiều thì năm sáu người đều nằm trên giường, tinh nguyên khí huyết không còn, chỉ còn lại một bộ xương khô, bị Cổ Thần đánh thức, lao vào Cổ Thần, và bị hắn lần lượt giết chết.
Trong lúc luồng nguyên thần du đãng trong thôn, Cổ Thần đã thần thức truyền âm với Hư Tử Uyên, kể cho nàng nghe hiện tượng quái dị nơi này.
Hư Tử Uyên nghe xong, lập tức từ trong Như ý lung linh thần tháp bay ra, xuất hiện bên cạnh Cổ Thần, nói:
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Cổ Thần nói:
- Mấy bộ hài cốt này bị người ta hút đi tinh nguyên khí huyết, rất giống với Tử Thành trong Đại Doanh cảnh nội, nhưng ý thức của chúng vẫn chưa bị hút hết, còn lưu lại trên thân thể, hình như có người dùng tà pháp, theo như ta thấy, có lẽ là hành vi của Ma Vương Đồ Độc, Tàng Thiên Cơ từng luyện Tụ huyết phiên, rút tinh nguyên khí huyết của tu sĩ phàm nhân, chính là làm theo chỉ thị của Ma Vương Đồ Độc.
- Ma Vương Đồ Độc!
Hư Tử Uyên kinh hô một tiếng, nói:
- Lần trước hắn bị Trấn minh ngọc bài đả thương, đến giờ đã qua mười một năm thời gian, chỉ sợ thương thế sớm đã hồi phục, Ma Vương Đồ Độc, hai ngàn năm trước đã bước vào hư không kì siêu cấp cường giả, nếu không phải Ngô Tinh đại ca, tuyệt đối không thể tương địch.
Cổ Thần lắc đầu nói:
- Trấn minh ngọc bài thập phần không đơn giản, là món pháp bảo duy nhất có thể so sánh với Chiến Thần lệnh, Hỏa Long Vương bị thương dưới tay Tự Ngọc, đã qua năm năm, thực lực vẫn không thể khôi phục được hai phần ba.
Ma Vương Đồ Độc bị Trấn minh ngọc bài trực tiếp đánh trúng nguyên thần, bị thương còn nặng hơn Hỏa Long Vương, mười một năm thời gian, không thể khôi phục, chỉ là không biết, thực lực bây giờ hồi phục đến cảnh giới nào, hư không kì siêu cấp cường giả, hồi phục được hai phần ba thực lực, vậy cũng có đằng vân kì tu vi.
Chỉ cần có thể sử dụng pháp tắc chi lực, ta khó có thể địch nổi, ta vừa mới đến Vu Cương, không biết Ma Vương Đồ Độc đã gây ra động tĩnh lớn nhường nào, nhưng ta đã hứa với Tự Ngọc là sẽ bảo vệ Cổ Vu tộc, nếu như để Ma Vương Đồ Độc làm xằng làm bậy, ta há không phải nuốt lời sao?
Hư Tử Uyên nói:
- Nếu đúng như đệ nói, thực lực Ma Vương Đồ Độc vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, vậy Cổ Vu tộc có lẽ có phương pháp ứng phó, Hỏa Long Vương cũng là Độ Hư Bí Cảnh cường giả, thời điểm hắn chưa bị thương, không phải cũng bị Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đánh trọng thương sao?
Cổ Thần lắc lắc đầu, rồi lại gật gật đầu, nói:
- Nói thì nói vậy, nhưng Ma Vương Đồ Độc không phải là thứ Hỏa Long Vương có thể so sánh, hai ngàn năm trước hắn chính là kẻ dẫm Thánh Hoàng Cơ Nghêu dưới chân, người này xuất thế, e rằng không dễ đối phó, chúng ta vẫn nên quay về Chiến Thần điện, hỏi ý kiến Tự Ngọc.
Vừa nói xong, Cổ Thần nhận ra có một đường độn quang từ xa bay đến.
Cổ Thần kích hoạt "nhãn minh chi khiếu" từ cách xa ngàn dặm vẫn có thể mọi chuyện, đường độn quang này chỉ cách có hai trăm dặm, Cổ Thần có thể nhìn rõ tu sĩ bên trong độn quang.
Đầu tiên Cổ Thần hơi nhíu mày, sau đó biểu tình hơi kinh, tu sĩ bên trong độn quang mặc dù cao chừng một mét bảy, nhưng da dẻ mịn màng, khuôn mặt còn rất non nớt, rõ ràng là một thiếu niên mười một mười hai tuổi.
Khiến Cổ Thần kinh ngạc là thiếu niên mười một mười hai tuổi này có Thần Hải Bí Cảnh tu vi, mặc dù chỉ là trúc thai sơ kì, nhưng khiến Cổ Thần chấn kinh, lúc Cổ Thần bước vào trúc thai kì đã hơn mười ba tuổi.
Thiếu niên kia, bay thẳng về hướng Cổ Thần đang đứng, đến lúc chỉ còn cách nhau trăm trượng, chân dẫm pháp bảo dừng lại giữa hư không, quát hỏi Cổ Thần:
- Tiền bối, ngươi đừng ở lại đây, sẽ bị đại ma đầu bắt đi luyện thành khôi lỗi đấy.
- Ồ... đại ma đầu?
Ánh mắt Cổ Thần co lại, nói:
- Đại ma đầu là ai?
Thiếu niên lắc đầu nói:
- Không biết, chỉ biết đại ma đầu đó rất lợi hại, chiếm đoạt thân thể Hỏa Huỳnh đại vu, tám vị đại vu còn lại đều không phải đối thủ của hắn, Thần Nữ cũng không phải đối thủ của đại ma đầu, đại ma đầu giết chết hàng tỉ vu dân vu sĩ Hỏa Vu bộ lạc ta, thủ đoạn thâm độc, vu dân vu sĩ bị giết, tinh nguyên khí huyết đều bị rút lết, chỉ còn sót lại bộ xương và một lớp da, còn cả một tia ý thức, dùng tà pháp luyện chế thành cốt hồn. Đại ma đầu đó lợi hại vô cùng, ta thấy tiền bối nhất định lần đầu đến đây, bởi vì hiếu kì nên mới dừng lại, khuyên tiền bối mau chóng rời đi, miễn hại tính mệnh.
Cổ Thần nói:
- Ta một nhân tộc tu sĩ, sao ngươi lại quan tâm đến tính mệnh của ta như vậy?
Thiếu niên nói:
- Lịch đại chiến thần nói, kẻ thù của Cổ Vu tộc ta không phải cả nhân tộc, mà là Cơ gia, Thần Nữ đời này, cũng từng nói, trong nhân tộc tu sĩ có địch nhân nhưng cũng có bằng hữu, ta tin những gì Chiến Thần và Thần Nữ nói.
Hư Tử Uyên mỉm cười, nói:
- Chúng ta là bạn của Cổ Vu tộc, ngươi tên gì?
Thiếu niên nói:
- Ta tên Chúc Hỏa Dung, các ngươi có thể gọi ta là "Dung", tộc dân của Hỏa Vu bộ lạc Chúc Hỏa thị tộc. Thôn này từng là quê hương của ta, nếu như không phải ta khi còn nhỏ ngẫu nhiên gặp được tiên duyên dưới chân sơn mạch, đạt được tiên nhân di vật, trong đó có không ít bùa chú thần kì, cùng bí pháp tu luyện, bởi vậy mới bước vào con đường tu chân.
Thời điểm tay sai của Đại Ma Đầu đến thôn rút tinh nguyên khí huyết, ta dựa vào bùa chú thần kì do tiên nhân để lại, mới chạy thoát thân, nếu như các ngươi là bằng hữu của Cổ Vu tộc ta, thì hãy mau rời khỏi đây, đừng để Đại Ma Đầu phát hiện, tính mạng khó bảo.
Dưới chân sơn mạch? Cổ Thần hình như có chỗ nghi hoặc, thầm nghĩ:
- Không lẽ lại là vòng càn khôn mà mình bỏ lại trên hoang sơn? Nhớ là trong vòng càn khôn của Ngạo Hoằng có không ít bùa chú, trong đó nhiều nhất là phi tiêu, ẩn nấp... các loại bùa chú chạy trốn, nhưng ta lúc đó tu vi đã thành, không quan tâm đến những bùa chú đó, nên mới bỏ lẫn trong vòng càn khôn.
Không ngờ, chiếc vòng càn khôn đó lại đưa người này đến con đường tu chân, còn cứu mạng thiếu niên này? Xem ra ta với người này có duyên với nhau, tuổi mới mười một mười hai đã bước vào Thần Hải Bí Cảnh cảnh giới, e rằng chí ít cũng là siêu phẩm tiên căn tư chất.
Cổ Thần bây giờ có Cửu long phù không môn, không gian mật bảo. Lại biết Phong ảnh độn thuật, thuấn di bí thuật. Pháp bảo lợi hại trên người có vô số món, cho dù gặp phải Độ Hư Bí Cảnh cường giả, không đánh lại, thì vẫn chạy thoát, hơn nữa Vu Cương mặc dù không lớn, nhưng cũng có hơn một trăm vạn dặm vuông, trừ phi cố ý đi tìm Ma Vương Đồ Độc, nếu không hi vọng gặp gỡ ngẫu nhiên không lớn, Cổ Thần căn bản không sợ bị kẻ thù phát hiện, mất đi tính mệnh.
Cổ Thần nói:
- Ta cũng có Cổ Vu tộc danh tự, là "Tự Dương Cổ", ngươi có thể gọi ta là "Cổ", ta chuyên môn tiêu diệt đại ma đầu, nói cho ta biết, bây giờ tình hình Cổ Vu tộc thế nào? Hình thế ra sao?
Chúc Hỏa Dung trợn tròn mắt, nhìn Cổ Thần có chút không tin, nói:
- Ngươi chuyên môn tiêu diệt Đại Ma Đầu? Ta nghe một số tiền bối nói, Đại Ma Đầu là Độ Hư Bí Cảnh cường giả trong truyền thuyết.
Ma Vương Đồ Độc đã hồi phục đến Độ Hư Bí Cảnh tu vi? Cổ Thần thầm nghĩ: chỉ cần Ma Vương Đồ Độc có thể sử dụng pháp tắc chi lực, sức lực Cổ Thần dù mạnh đến mấy, cũng khó thoát khỏi sự trói buộc của pháp tắc, cùng Ma Vương Đồ Độc khiêu chiến, chỉ có bị đánh, đừng nói giết chết Ma Vương Đồ Độc, đến chạy trốn đều có phong hiểm nhất định.
Nhưng, Cổ Thần đã đáp ứng Tự Ngọc, bảo vệ Cổ Vu tộc, Cổ Thần mặc dù không phải kẻ ngốc, biết rõ là tử lộ vẫn gắng xông vào, nhưng cũng phải tìm hiểu tình hình trước, sau đó tính tiếp, cứu được thì cứu, cứu không được cũng không biết làm thế nào.
Nhìn mắt Chúc Hỏa Dung, Cổ Thần gật gật đầu.
Ánh mắt Chúc Hỏa Dung lập tức lộ vẻ vui mừng, nói:
- Vậy thì tốt quá, Cổ tiền bối, ngươi mau đi cứu Thần Nữ đi!
Tự Ngọc xảy ra chuyện?
Cổ Thần và Hư Tử Uyên quay sang nhìn nhau, tim nhói lên một cái, đồng thanh nói:
- Tự Ngọc thế nào rồi.
Thấy Cổ Thần và Hư Tử Uyên gọi thẳng tên Thần Nữ, Chúc Hỏa Dung càng tin họ là bạn, vẻ mừng rỡ trong mắt càng thêm rõ ràng, nói:
- Đại Ma Đầu đòi làm Chiến Thần, còn bức hiếp Thần Nữ, đòi lấy Thần Nữ làm vợ, nếu không sẽ giết hết vu sĩ của Cổ Vu tộc ta, Thần Nữ vì hàng tủ vu sĩ, nhận lời Đại Ma Đầu, hôm nay chính là hôn kì của họ, Cổ tiền bối, ngươi mau đi cứu Thần Nữ đi, Thần Nữ thánh khiếu cao quý, trong lòng hàng ngàn hàng vạn lần không muốn gả cho Đại Ma Đầu.
- Cái gì? Tự Ngọc gả cho Đại Ma Đầu?
Cổ Thần đột nhiên hét lớn một tiếng, thanh âm nhất thời cao hơn mất lần, tin tức này tựa hồ vô tình chạm đến nộ hỏa sâu trong lòng Cổ Thần, thú tính bao năm chưa từng có, tựa hồ lại xông ra, Cổ Thần có cảm giác như sắp biến thành kim long, xé nát Ma Vương Đồ Độc thành trăm mảnh.
Cổ Thần bình thường không vậy, nhưng một khi đã nổi giận thì rất manh động, biết rõ không phải đối thủ của Ma Vương Đồ Độc, nhưng trong lòng không hề có ý rút lui, cho dù chết cũng phải ngăn không cho Ma Vương Đồ Độc lấy Tử Ngọc.
Hư Tử Uyên biết Cổ Thần lúc này đã là một con sư tử nổi giận, tin tức này không thể coi như không biết, bằng bất cứ giá nào cũng phải ngăn lại.
Cổ Thần nộ hỏa cuồng đốt, nói:
- Ma Vương Đồ Độc, còn muốn làm Chiến Thần? Cút mẹ hắn đi, lão tử có tín vật Chiến Thần, lão tử có Chiến Thần thần thông, lão tử mới là Chiến Thần thực sự, làm Chiến Thần thì thôi, còn muốn lấy Tự Ngọc làm vợ? Cút mẹ hắn đi, xem lão tử có đánh cho ngươi vãi đái, thần hình đều diệt hay không...
Thấy Cổ Thần giận đến mức nói ra những điều không nên nói, Hử Tử Uyên vội vàng ngắt lời Cổ Thần, nói:
- Sư đệ, đừng nói nữa, nói nữa Tự Ngọc phải cưới thật đấy, bây giờ vẫn chưa muộn, chúng ta lập tức xuất phát, ta và đệ thuần âm thuần dương hợp bích, liên thủ đối kháng Ma Vương Đồ Độc, cứu Tự Ngọc.
Như người vừa bừng tỉnh giữa cơn mơ, Cổ Thần lập tức lấy ra Như ý lung linh bảo tháp, nói:
- Chúng ta đi.
Như ý lung linh bảo tháp tầng thứ ba mở ra, Cổ Thần đang định thu Hư Tử Uyên và Chúc Hỏa Dung vào trong bảo tháp thì một đường độn quang như điện xẹt từ phương Bắc thuấn di đến, một ngàn trượng chớp mắt đã đến, hãm tốc độ, người đến lớn tiếng cười vang, quát:
- Ha ha ha ha... Cổ Thần, lại gặp ngươi rồi, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, ha ha ha ha... trước khi ta chết có thể nhìn thấy ngươi chết dưới tay ta, ta chết cũng không hối tiếc, ha ha ha ha...
Cổ Thần lạnh ánh mắt, nói:
- Tàng Thiên Cơ, ngươi thân thể đã diệt, nguyên thần bị Ma Vương Đồ Độc luyện thành huyết hồn, mà vẫn còn cười được à? Ngươi bây giờ đến cẩu cũng không bằng, còn không biết xấu hổ? Ngươi nếu như chịu chết dưới tay ta, còn có thể coi như anh hùng mạt lộ, thời vận không tốt, ngươi bị luyện thành huyết hồn, lại sống tạm bợ, nói vui chính là trư cẩu cũng không bằng, nếu như ngươi có một chút tự tôn, liên thủ với ta, kích sát Ma Vương Đồ Độc, ngươi sống coi như còn có một chút tôn nghiêm!
Những lời Cổ Thần nói làm cho tiếng cười của Tàng Thiên Cơ ngưng bặt, sắc mặt chuyển từ xanh sang đỏ, phức tạp vô cùng.
Tàng Thiên Cơ vẫn chưa nói gì, Cổ Thần đã nói trước:
- Ngươi không cần làm bộ, Ma Vương Đồ Độc đem ngươi luyện thành huyết hồn, chắc phải trồng thủ đoạn khống chế trên người ngươi chứ, đâu có cho ngươi tự chủ ý thức? Ngươi căn bản không có quyền quyết định, mười năm trước không diệt nguyên thần ngươi, hôm nay càng phải cho ngươi biến mất triệt để trên trong thiên địa này!
- Cổ Thần! Dựa vào ngươi?
Tàng Thiên Cơ đại nộ, quát:
- ta bị luyện thành huyết hồn, thực lực đã tăng gấp mười lần, cho dù là minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, trước mặt ta, cũng chỉ có một con đường chết, giết như chém rau thái thịt, hắc hắc hắc hắc... trừ phi ngươi bước vào Độ Hư Bí Cảnh, nếu không, ngươi chịu chết đi!
Cổ Thần cười khẽ một tiếng, nói:
- Huyết hồn? Huyết hồn của Ma Vương Đồ Độc cũng bị Trấn minh ngọc bài của ta đánh thành trọng thương, suýt chút nữa nguyên thần hủy diệt, dựa vào chút tu vi cỏn con, cũng dám cuồng ngôn sinh tử trước mặt ta! Đúng là đốt đèn lồng tự tử trong nhà xí!
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 95 : Hôn lễ của Tự Ngọc
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Hắc hắc.
Tàng Thiên Cơ cười gian tà, nói:
- Chiến Thần đại nhân lúc luyện chế ta, sớm đã nghĩ đến điểm này, hắc hắc... cho nên cố ý tạo cho ta một thân thể mới, giúp ta nguyên thần tàng thân, ta mặc dù là huyết hồn, nhưng lại không phải toàn là huyết hồn, nửa người, nửa huyết hồn, món pháp bảo kia của ngươi chỉ có hiệu quả với huyết hồn, ta có một nửa thân thể, chỉ cần nguyên thần của ta không xuất khiếu, ngươi không đả thương ta được đâu. Ha ha... Cổ Thần, chịu chết đi!
Vừa nói, thân ảnh Tàng Thiên Cơ liên tục chớp động, khoảng cách mấy ngàn trượng chớp mắt đã đến, thân thể lao thẳng về phía Cổ Thần, muốn cùng Cổ Thần cận thân đối chiến.
Cổ Thần khóe miệng nhếch lên, cười khẽ một tiếng, nói:
- Tàng Thiên Cơ, không cần, ngươi tưởng Trấn minh ngọc bài của ta dễ đối phó sao? Ngươi muốn chết, vậy thì chết đi! Lạc tinh Chiến Thần quyền.
Cổ Thần quát lớn một tiếng, thân thể đột nhiên lóe lên, lùi sau vạn trượng, hai tay kết Lạc tinh Chiến Thần chưởng ấn, thiên không đột nhiên cự biến, hóa thành một tinh không hoàn chỉnh, Cổ Thần chưởng ấn vừa động, tinh quang chi chít rơi xuống, hóa thành những đường cương mang, đánh xuống Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ mặc dù có "Dương nguyệt âm dương lăng", cự ly vạn trượng cũng chỉ cần mười giây, tương đương hai cái búng tay là đến. Thời gian dài như vậy, Tinh lạc Chiến Thần chưởng ấn của Cổ Thần sớm đã hoàn toàn kết thành, chưởng cương rơi xuống thiên không, ám hợp quy tắc bao phủ phạm vi một ngàn trượng quanh người Tàng Thiên Cơ.
Bất luận Tàng Thiên Cơ tiếp tục lao vào Cổ Thần cũng được, hay là thuấn dịch chạy sang phương hướng khác cũng được, đều bị Lạc tinh Chiến Thần quyền cương đánh trúng.
Tàng Thiên Cơ nhãn thần âm lạnh, không tránh không né, hai tay kết chưởng ấn, một mảng huyết hồng, lớn tiếng quát:
- Nếu như không phải Độ Hư Bí Cảnh cường giả xuất thủ, mang theo pháp tắc chi lực, thiên hạ còn ai có thể đả thương được ta. Cổ Thần, ngươi cũng quá coi trọng Lạc tinh Chiến Thần quyền của Hư Thiên Tông ngươi đấy, chịu chết đi, á...
Chưa quát xong, Tàng Thiên Cơ đã kêu lên một tiếng thê lương, thân thể đang lao vào Cổ Thần, bị Lạc tinh Chiến Thần quyền cương đánh ngay chính giữa, quyền cương chi chít lập tức chôn vùi Tàng Thiên Cơ, thanh âm thảm thiết kẹt lại trong mũi.
Cổ Thần thu chưởng ấn, tinh không đầy trời quay lại vẻ trong sáng vốn có.
Thân thể Tàng Thiên Cơ đã bị vô số quyền cương đập xuống mặt đất, thần thức Cổ Thần rơi xuống bên cạnh Tàng Thiên Cơ, nói:
- Nói rồi quyền pháp của ta không phải "Lạc tinh thần quyền" mà là "Lạc tinh Chiến Thần quyền", một quyền đủ lấy mạng ngươi.
Vừa nói, Cổ Thần vừa giơ ngón tay trỏ, điểm lên chân mày Tàng Thiên Cơ, thân thể Tàng Thiên Cơ lập tức nổ tung, như một đống bụi, bị gió thổi bay, hóa thành hư vô.
Lạc tinh Chiến Thần quyền, ám hợp pháp tắc chi lực như tiên bảo công kích, đến đằng vân kì Độ Hư cường giả, bị tiên bảo công kích, thân thể cũng bị thương thậm chí chết, Tàng Thiên Cơ bị luyện thành huyết hồn, thực lực mặc dù đã đạt đến minh khiếu kì cực trí của cực trí, nhưng cuối cùng vẫn không bằng đằng vân kì Độ Hư cường giả.
Cho dù Hỏa Long Vương tu vi đã hồi phục đến đằng vân kì, không thể sử dụng pháp tắc chi lực, thân thể bẩm sinh cường hãn, lân giáp cứng rắn, dưới quyền cương của Lạc tinh Chiến Thần quyền, cũng phải bị thương huống hồ Tàng Thiên Cơ?
Lạc tinh Chiến Thần quyền, ám hợp pháp tắc chi lực, pháp tắc chi lực công kích, bất luận là thân thể hay nguyên thần đều bị thương tổn, Tàng Thiên Cơ nửa thân thể nửa nguyên thần, bị Lạc tinh Chiến Thần quyền như triều thủy đánh trúng, trong nháy mắt bị đánh thành hư vô, chỉ lưu lại một đường hư ảnh theo gió thổi mây tan.
Bây giờ, nguyên thần của Tàng Thiên Cơ đã thực sự biến mất trong thiên địa, từ nay về sau, bất luận âm dương nhị giới, đều không còn Tàng Thiên Cơ tồn tại nữa.
Tàng Thiên Cơ đã trở thành lịch sử, rồi một ngày hắn sẽ bị chôn vùi trong lớp bụi lịch sử, mấy năm nữa, có thể có người vẫn còn nhớ một đệ nhất thiên tài đại thắng thái tử, nhưng lâu dẫn, không còn ai nhớ đến nhân vật chẳng liên quan gì đến lịch sử này nữa.
Vô địch tồn tại dưới Độ Hư Bí Cảnh bị Cổ Thần một thức quyền ấn nhẹ nhàng đánh thành hư vô, thần hình đều diệt, điều này khiến Chúc Hỏa Dung bên cạnh không khỏi trợn mắt há mồm, càng tin Cổ Thần là Độ Hư Bí Cảnh cường giả, coi Cổ Thần như thần minh.
Ban đầu còn có chút lo lắng Cổ Thần không phải đối thủ của đại ma đầu, nhưng nhìn biểu hiện này, niềm tin nhất thời đại tăng.
Hư Tử Uyên và Chúc Hỏa Dung đi vào Như ý lung linh bảo tháp tầng thứ ba, Cổ Thần thu Như ý lung linh bảo tháp vào trong chân mày, thân ảnh lóe lên, xuất hiện cách đó vạn trượng, thuấn di phi độn về phía Chiến Thần điện.
Từ đây đến Chiến Thần điện còn hơn bốn mươi vạn dặm, Tàng Thiên Cơ là thông qua truyền tống trận trực tiếp truyền tống đến đây, nhưng Cổ Thần muốn đi Chiến Thần điện, không có thông hành lệnh xác định thân phận, đành phải phi độn.
Cự lý hơn bốn mươi vạn dặm, dù Cổ Thần thuấn tức vạn trượng thì cũng cần khoảng một canh giờ mới đến được.
Một canh giờ nữa, hôn lễ của Tự Ngọc cũng sẽ bắt đầu.
Chiến Thần điện, hôm nạy khí thế ngất trời.
Hôm nay, Hỏa Huỳnh đại vu sẽ lên ngôi Thượng Cổ Vu tộc Chiến Thần, hơn nữa, hắn sẽ cưới cô gái hoàn mỹ nhất thiên địa, Chiến Thần điện Thần Nữ Tự Ngọc làm vợ.
Mặc dù vu sĩ vu dân Cổ Vu tộc biết Thần Nữ trong lòng ngàn vạn lần không muốn, nhưng nhiều người ngoài mặt vẫn cười nói vui vẻ, họ không cần thương hại người khác mà chỉ muốn nghĩ cho mình.
Ai cũng biết Hỏa Huỳnh đại vu bị cướp đoạt, nhưng vẫn giả câm giả điếc, coi như không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì, chỉ cần Hỏa Huỳnh đại vu không động đến lợi ích của họ, để họ thoải mái tiêu dao thì cần gì phải lo cho Cổ Vu tộc?
Hỏa Huỳnh đại vu thành thân, rất nhiều người trên mặt đều nở nụ cười, trang trí Chiến Thần điện bằng những chữ "hỉ" màu đỏ, treo khắp mọi ngóc ngách.
Bài trí tươi tắn, nụ cười rạng rỡ, chữ "hỉ" màu đỏ, đèn lồng ấm áp, trong Chiến Thần điện, đâu đâu cũng hân hoan.
Nhưng có một người trên mặt vẫn còn nguyên vệt nước mắt.
Dương Dập đại vu đứng sau lưng Tự Ngọc, nói:
- Thần nữ, người vì những con người này hi sinh chính mình, đáng hay không?
Một lúc sau, Tự Ngọc mới gật gật đầu, nói:
- Ta là hậu nhân của Chiến Thần, trước khi Chiến Thần mới xuất hiện, bảo vệ Cổ Vu tộc là sứ mệnh của ta, chỉ cần bảo vệ được Cổ Vu tộc, hi sinh bất cứ cái gì cũng đáng giá.
- Haizzz....
Dương Dập đại vu thở dài một tiếng, nói:
- Tên ma đầu có có đáng tin không? Chỉ sợ Thần Nữ hi sinh bản thân, sau này cũng không bảo vệ được hàng tỉ vu dân Cổ Vu Tộc, vận mệnh Cổ Vu tộc phụ thuộc vào tâm trạng ma đầu. Thần Nữ tại sao không dùng bổn tộc truyền thừa chi bảo bỏ trốn, để lại thanh sơn, không sợ không có củi, chỉ sợ Thần Nữ còn, Cổ Vu tộc ta sau này có thể Đông Sơn tái khởi.
Thần Nữ Tự Ngọc nói:
- Ta nếu như đi, ma đầu sẽ giận, chỉ sợ thanh sơn không còn, thì lấy đâu ra củi đốt, sau này chỉ còn lại ta cô đơn một mình thì có tác dụng gì. Thôi thì kéo dài được ngày nào hay ngày ấy.
Dương Dập đại vu nói:
- Kéo dài có tác dụng gì? Nhân yêu lưỡng tộc đều là kẻ thù của Cổ Vu tộc ta, ai dám nhảy vào lửa cứu bổn tộc đây.
Thần Nữ Tự Ngọc kiên định nói:
- Sẽ có người, Chiến Thần nhất định sẽ bảo vệ bổn tộc.
- Người đang nói nhân tộc vu sĩ đó?
Dương Dập đại vu hỏi.
Thần Nữ Tự Ngọc gật gật đầu.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 96 : Âm Dương hợp bích (thượng,hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Dương Dập đại vu giận dữ nói:
- Tên tiểu tử đó mất tích đã hơn mười năm rồi, nếu hắn đáng tin thì heo mẹ cũng sống được trên cây, bổn tông xảy ra chuyện lớn như vậy, nhân yêu lưỡng tộc sớm đã biết hết, khắp nơi đang xôn xao chờ xem trò vui của Cổ Vu tộc ta, tên tiểu tử đó nếu như giữ lời, sớm đã xuất hiện.
- Không.
Thần Nữ Tự Ngọc thần sắc kiên định nói:
- Hắn là đang bận việc, rồi một ngày, hắn sẽ quay trở lại, Chiến Thần, đã nhắn như vậy trong giấc mơ của ta, tuyệt đối không sai được, người mang tín vật Chiến Thần quay về, chính là "Chiến Thần", hắn nhất định sẽ quay trở lại.
Dương Dập đại vu sắc mặt vụt biến, nói:
- Cái gì? Người mang tín vật Chiến Thần quay về? Người muốn nói trên người hắn có Chiến Thần lệnh?
Thần Nữ Tự Ngọc gật đầu.
Dương Dập đại vu thất thanh nói:
- Làm sao có thể? Chiến Thần lệnh, biến mất đã mấy ngàn năm, trong Tà Băng Ma Tông địa cung di chỉ cũng không tìm thấy Chiến Thần lệnh, tại sao có thể trên người hắn?
Thần Nữ Tự Ngọc làm động tác im lặng, nói:
- Dương Dập đại vu, ngươi là người mà ta tín nhiệm nhất, đừng tỏ ra quá kinh ngạc, nói năng lung tung, ngươi biết thứ đó sẽ mang đến rất nhiều tai họa mà. Bây giờ Chiến Thần vẫn chưa đủ thực lực bảo vệ tín vật, trong lòng chúng ta biết là được rồi, không cần phải nói cho những người khác biết.
Dương Dập đại vu gật đầu:
- Ta hiều, chỉ là Thần Nữ mười một năm trước, hắn mới chỉ là minh khiếu sơ kì tu vi, cho dù hắn tu luyện nhanh thế nào, nghịch thiên thế nào, một năm kích hoặt hai mươi khiếu học, mười một năm, số lượng khiếu học kích hoạt cũng chỉ hơn hai trăm chiếc, vẫn chưa bước vào minh khiếu trung kì. Ta coi như hắn nghịch thiên chút thêm chút nữa, bây giờ đã có minh khiếu trung kì tu vi, cho dù trên người hắn có rất nhiều bí mật, thực lực so với các đại vi minh khiếu kì cực hạn chúng ta mặc dù mạnh hơn nhưng vẫn không phải đối thủ của ma đầu. Độ Hư Bí Cảnh và Mệnh Tuyền Bí Cảnh, một là tiên, một là phàm, khoảng cách giữa tiên với phàm không giống như những cảnh giới trước, mà rất xa xôi, không phải sức mạnh hay pháp bảo đơn thuần có thể bù đắp được, đối diện với ma đầu, hắn muốn tự bảo vệ mình cũng không bảo vệ được, nói gì bảo vệ Cổ Vu tộc ta?
Thần Nữ Tự Ngọc nhắm mắt, nói khẽ:
- Ta tin hắn nhất định sẽ đến, nhất định sẽ thắng, tất cả rồi sẽ ổn...
Đúng lúc này, từ ngoài phòng truyền đến một giọng nói:
- Thần Nữ, mời ra ngoài, hôn lễ sắp bắt đầu rồi.
Cùng thời khắc đó, bên ngoài phòng Hỏa Huỳnh đại vu cũng vang lên một giọng nói run rẩy sợ hãi:
- Chiến Thần đại nhân, hôn lễ sắp bắt đầu.
Hỏa Huỳnh đại vu mắt lóe lên hồng mang bình tĩnh, nói:
- Thay quần áo!
Tàng Thiên Cơ tịch diệt, Ma Vương Đồ Độc trong lòng biết rõ hơn ai hết, đúng như Cổ Thần nói, Ma Vương Đồ Độc đem nguyên thần Tàng Thiên Cơ luyện thành huyết hồn, giữ lại ý thức của Tàng Thiên Cơ đương nhiên phải có thủ đoạn khống chế.
Một tia nguyên thần của Ma Vương Đồ Độc lúc nào cũng tiềm phục trong thức hải của Tàng Thiên Cơ, chỉ cần Tàng Thiên Cơ có bất cứ suy nghĩ bất chính gì, Ma Vương Đồ Độc lập tức ra tay tiêu diệt ý thức của hắn, nguyên thần phụ thể, biến huyết hồn Tàng Thiên Cơ thành thân ngoại hóa thân.
Cho nên, cả quá trình Tàng Thiên Cơ bị Cổ Thần tiêu diệt, Ma Vương Đồ Độc đều biết, cho đến khi Tàng Thiên Cơ bị Tinh lạc Chiến Thần quyền quyền cương giết chết, một tia nguyên thần Ma Vương Đồ Độc bỏ lại trong thức hải Tàng Thiên Cơ cũng bị tiêu sát thành hư vô.
Hôm nay là đại hôn của Ma Vương Đồ Độc, chỉ cần lấy được Cổ Vu tộc Thần Nữ, trở thành Chiến Thần Cổ Vu tộc, hắn cổ thể trở thành thủ lĩnh cao nhất của Cổ Hoang tam đại tộc quần, ngang hàng với Nhân tộc Thánh Hoàng, Yêu tộc Yêu đế, có địa vị cao nhất trong cả thế giới Cổ Hoang.
Vu sĩ Cổ Vu tộc, năng phạt thiện chiến, thực lực cường đại, nhất thống Cổ Vu tộc, trăm năm sau, đợi Ma Vương Đồ Độc tu vi hoàn toàn hồi phục, Cổ Vu tộc cũng nghỉ ngơi dưỡng sức đầy đủ, đến lúc đó có thể trinh phạt hai tộc nhân, yêu, hoặc là thực hiện ước mơ nhất thống Cổ Hoàng hùng đại.
Nếu như tu vi vẫn chưa đủ tiến bộ để bước vào Thượng cổ thời đại Chư Tử đại tiên chi cảnh, thọ hơn vạn tái, vậy thì Ma Vương Đồ Độc có thể tiêu diêu một đời ở Cổ Hoang này.
Muốn ước mơ đó thực hiện, hôn lễ hôm nay hết sức quan trọng, Ma Vương Đồ Độc cũng không muốn giết hết vu dân vu sĩ Cổ Vu tộc, nếu như giết hết, hắn một mình sống với cái danh "Chiến Thần" còn ý nghĩa gì.
- Cổ Thần, hôm nay tạm tha cho ngươi, đợi bổn thần đại lễ qua đi, danh chính ngôn thuận lên ngôi "Chiến Thần", đến lúc đó sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ.
Ma Vương Đồ Độc không biết, Cổ Thần đang chạy rất nhanh đến Chiến Thần điện, sắp sửa giáp mặt với hắn.
Theo quy tắc Cổ Vu tộc, cưới Thần Nữ là một việc hết sức long trọng, quá trình thập phần phắc tạp, Ma Vương Đồ Độc mặc dù muốn đơn giản hóa nhưng trước sự kiên trì của Thần Nữ Tự Ngọc, đành phải đáp ứng làm theo quy tắc Cổ Vu tộc!
Đợi thay xong quần áo, tế tổ, tế thiên, nghênh thân... một loạt trình tự qua đi, phải mất gần một canh giờ.
Thần Nữ Tự Ngọc thân khoác hỉ bào màu đỏ lửa, đầu trùm khăn đỏ, ngồi trên kiệu hoa màu đỏ do tám vu sĩ khiêng, xuất hiện trên quảng trường bên ngoài Chiến Thần điện. Hỏa Huỳnh đại vu, mang theo một đám vu sĩ, đứng sẵn ngoài cửa nghênh tiếp.
Trên mặt Hỏa Huỳnh đại vu lúc nào cũng thường một nụ cười hưng phấn, bất luận ý nghĩa phía sau hôn lễ này, quang luận dung mạo Thần Nữ Tự Ngọc, cả Cổ Hoang vạn tái cũng khó tìm được một tuyệt thế mỹ nhân như nàng, cưới được một cô gái hoàn mỹ như vậy làm vợ, cũng là một việc ngộ bất khả cầu.
Hơn vạn vu sĩ tụ tập trên quảng trường trước Chiến Thần điện, ca hát nhảy múa, tràng diện náo nhiệt vô cùng.
Tự Ngọc ngồi trong kiệu hoa, vén khăn trùm đầu, ánh mắt xuyên qua kiệu hoa, nhìn lên bầu trời xa xôi, tựa hồ như đang chờ đợi cái gì.
- Tự Ngọc, nàng giúp ta lấy được "Chiến Thần tinh kinh", ta nhất định thực hiện lời hứa của mình, chỉ cần không phải nhân, vu hai tộc đại chiến, Cổ Vu tộc có bất cứ khó khăn gì, ta nhất định ra tay tương trợ.
Giọng nói Cổ Thần không ngừng vang vọng trong đầu Tự Ngọc.
Dương Dập đại vu sầm nét mặt, đi bên cạnh kiệu hoa, có thể nhìn ra tâm trạng hắn lúc này rất không vui.
Bầu trời hôm nay cao xanh trong vắt, đến một đụn mây cũng không có.
Hôm nay Thần Nữ xuất giá, Chiến Thần lên ngôi, các vu sĩ sớm đã biết, những ai phải đến sớm đã đến, cho nên, bầu trời rất yên tĩnh, không có lấy một đường độn quang.
Kiệu hoa đi qua quảng trường trước Chiến Thần điện, cách chính môn Chiến Thần điện mỗi lúc một gần, cự ly chỉ còn chưa đầy ba trăm trượng, hỉ sắc trên mặt Hỏa Huỳnh đại vu càng nồng, bước ra nghênh đón.
Đúng lúc này, sắc mặt Hỏa Huỳnh đại vu đột nhiên thay đổi, một bước vừa nhấc khựng lại giữa không trung, ngước đầu nhìn về chân trời phía Nam.
Hỏa Huỳnh đại vu và Thần Nữ kiệu hoa là tiêu điểm của tất cả vu sĩ trên quảng trường trước Chiến Thần Điện, hành động này của Hỏa Huỳnh đại vu nhất thời thu hút sự chú ý của tất cả vu sĩ, cũng theo ánh mắt hắn nhìn lên chân trời phía Nam.
Không trung vẫn sáng sủa, không có nửa phần biến hóa, vu sĩ dưới Mệnh Tuyền Bí Cảnh chỉ có thể nhìn ở cự lý hơn ngàn dặm, Mệnh Tuyền Bí Cảnh vu sĩ có thể nhìn khoảng hai ngàn dặm, nếu như là minh khiếu kì vu sĩ kích hoạt nhãn minh chi khiếu có thể nhìn ở cự ly hơn ba ngàn dặm.
Nhưng, Hỏa Huỳnh đại vu đã nhìn thấy.
Trên bầu trời phía Nam cách đó bốn ngàn dặm, một đường độn quang nhanh như điện xẹt, nhanh như sao văng đang không ngừng lập lòe trong không trung, phi độn về phía Chiến Thần điện.
Người phi độn chính là Cổ Thần, hắn thuấn tức vạn trượng, vài cái búng tay là có thể phi độn ngàn dặm, rất nhanh, độn quang của Cổ Thần xuất hiện trong mắt các vu sĩ.
Có thuấn di Độ Hư cường giả đến, cả quảng trường Chiến Thần Điện nhất thời rơi vào yên tĩnh, mọi ánh mắt đổ dồn vào đường độnq uang, Dương Dập đại vu mặt hiện lên một tia kinh ngạc.
Dương Dập đại vu là minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cường giả, kích hoạt "nhãn minh chi khiếu", có thể nhìn xa ba ngàn dặm, dợi vu sĩ khác nhìn thấy độn quang của Cổ Thần, Dương Dập đại vu đã nhìn rõ tướng mạo Cổ Thần, kinh thanh nói:
- Thần... Thần Nữ, hắn đến rồi.
Trong đôi mắt phiền muộn của Tự Ngọc, đột nhiên xuất hiện thần sắc kích động.
Côt Thần nhanh như điện xẹt, bốn ngàn dặm, hơn mười cái búng ta là đã chắp tay đứng giữa thiên không của Chiến Thần điện, vu sĩ không biết chuyện đều tưởng Cổ Thần là Độ Hư Bí Cảnh siêu cấp cường giả, ai nấy cảm thấy áp lực cự đại, đang tự thiên không ập đến.
Cổ Thần ánh mắt như điện, nhìn chằm chằm vào mắt Hỏa Huỳnh đại vu, không gian tựa hồ bắn ra tia lửa.
Vu sĩ trên quảng trường Chiến Thần điện nhìn ra không khí kì lạ giữa hai người, nhất thời tản ra bốn phía, rất nhanh, quảng trường Chiến Thần điện trở nên trống trơn, hơn vạn vu sĩ đều đã tản ra bốn phía.
Thần Nữ Tự Ngọc đi ra khỏi kiệu hoa, cùng Dương Dập đại vu đứng đối diện với Hỏa Huỳnh đại vu, ở đầu kia quảng trường.
Không ai nói gì nhưng Cổ Thần và Hỏa Huỳnh đại vu hai người nhãn thần giao lưu, cộng thêm hành động của Thần Nữ và Dương Dập đại vu, sớm đã triển hiện hình thế lúc này.
Nhất thời, các vu sĩ bắt đầu biến huyễn vị trí, có vu sĩ chạy sang phía Thần Nữ Tự Ngọc, có không ít vu sĩ chạy sang phía Hỏa Huỳnh đại vu, rất nhanh, hơn vạn vu sĩ phân thành hai nửa, đứng ở hai đầu quảng trường.
Trong chín vị đại vu, Hỏa Huỳnh đại vu đã bị cướp đoạt, Âm Ngột đại vu và Mộc Ân đại vu đã bị giết chết, luyện thành huyết hồn, sau đại vu còn lại, chỉ có Thổ Luân đại vu tiếp tục đứng về phía Hỏa Huỳnh đại vu, Dương Dập đại vu, Kim Nguyên đại vu, Thủy Cộng đại vu, Thiên Túc đại vu, Địa Tàng đại vu, đều đứng bên Thần Nữ.
Hỏa Huỳnh đại vu nhìn Cổ Thần, giọng nói âm lạnh vang lên:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào, Cổ Thần, ta đang định đi tìm ngươi, ai ngờ ngươi lại tự vác xác tới, mười một năm trước ngươi đả thương nguyên thần ta, hôm nay ta sẽ bắt ngươi trả món nợ đó.
Chân mày Cổ Thần lóe lên một khối kim quang, Như ý lung linh bảo tháp xuất hiện, tháp môn tầng thứ ba mở ra, Hư Tử Uyên và Chúc Hỏa Dung xuất hiện bên cạnh Cổ Thần.
Điện quang sau lưng Hư Tử Uyên lóe lên, "Thiểm thiên phong dực" mở ra, dẫm lên hư không, Chúc Hỏa Dung chân đạp lên một món pháp bảo, trúc thai kì tu vi mà đã có một món cực phẩm pháp bảo.
Hư Tử Uyên biết Cổ Thần rất có cảm tình với cậu thiếu niên này, tranh thủ trên đường tặng cậu ta cực phẩm pháp bảo.
Thần Nữ và mấy vị đại vu đều kinh ngạc với thân phận của cậu thiếu niên, Cổ Thần mất tích mười một năm, thiếu niên này cũng chỉ có mười một tuổi, mọi người thầm nghĩ: Không lẽ cô gái và thiếu niên này là vợ con của "Cổ"?
Cổ Thần nói:
- Đồ Độc, ta và Cổ Vu tộc tình thâm như núi, sẽ không để ngươi tiếp tục tác yêu tác quái nữa đâu, mười một năm trước không lấy được mạng ngươi, ta cảm thấy vô cùng hối tiếc, hôm nay phu thê ta liên thủ, nhất định khiến ngươi thần hình đều diệt.
Vừa nói, Cổ Thần vừa kéo tay Chúc Hỏa Dung, ném hắn về phía Thần Nữ, các vu sĩ nghe Cổ Thần nói "phu thê liên thủ" càng tin thiếu niên này là con trai Cổ Thần.
Cổ Thần ra mặt vì Cổ Vu tộc, mấy vị đại vu đem Chúc Hỏa Dung quây vào giữa, toàn lực bảo vệ.
- Ha ha ha ha, khà khà khà khà khà khà khà...
Ma Vương Đồ Độc cười như điên như dại, nói:
- Khiến ta thần hình đều diệt? Ha ha ha ha... Bổn thần thực lực vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng đã hồi phục đến đằng vân kì đỉnh phong tu vi. Dù quyền pháp của ngươi ám hợp pháp tắc chi lực, có thể giết chết bất cứ tu sĩ nào dưới Độ Hư, đối với bổn thần, một chút tác dụng cũng không có, ngươi vẫn chưa bước vào Độ Hư Bí Cảnh, bổn thần muốn giết ngươi dễ như trở bàn tay, Cổ Thần, ngươi làm loạn hôn lễ của ta, hôm nay, bổn thần sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ, Không gian cấm cố!
Theo tiếng thét của Ma Vương Đồ Độc, đột nhiên, hàng vạn trượng vuông không gian nhất thời ngưng kết, cả quảng trường Chiến Thần điện, toàn bộ đều trong phạm vi không gian cấm cố, không khí như biến thành thực chất, các vu sĩ đều có cảm giác như đang bị chôn dưới lòng đất.
Nếu chỉ là dưới lòng đất, các vu sĩ còn có thể phá đất mà ra, nhưng không khí lúc này lại cứng như sắt, các vu sĩ hãm sâu trong đó bị không khí nén tới, đến động cũng không thể động.
"Thiểm thiên phong dực" sau lưng Hư Tử Uyên đột nhiên bất động, cùng Cổ Thần bị định giữa hư không.
Nhưng, hai người tay nắm chặt nhau, nhất thời thuần âm chân khí và thuần dương chân khí nhất tề đánh ra, thuần âm chân khí và thuần dương chân khí hợp làm một, âm dương hợp bích, diễm hóa âm dương đại trận.
Rắc rắc rắc rắc rắc...
Như tiếng đồ vật bị vỡ, liên miên bất tuyệt, vu sĩ trên quảng trường Chiến Thần điện chỉ cảm thấy nhẹ bẫng, cảm giác áp bách vừa rồi không còn, không gian pháp tắc cấm cố biến mất không chút tăm hơi.
Ma Vương Đồ Độc giật mình, sắc mặt vụt biến, kinh thanh nói:
- Sao lại có thể, các ngươi là thuần âm thuần dương chi thể? Không thể nào, Cổ Thần, ngươi rõ ràng không phải thuần dương chi thể...
Cổ Thần mỉm cười nói:
- Trên người ta, tất cả đều có khả năng, Đồ Độc, phu thê hai người chúng ta, thuần âm thuần dương, âm dương hợp bích, có thể diễn hóa âm dương đại trận, đừng nói là ngươi xuất hiện, cho dù ngươi hồi phục đến hư không kì tu vi, cũng không thể cấm cố được phu thê ta.
Ma Vương Đồ Độc gằn giọng nói:
- Khá lắm âm dương hợp bích, Cổ Thần, ta vẫn còn quá coi thường ngươi, nhưng... hắc hắc, bước vào Độ Hư Bí Cảnh, pháp tắc có thể lĩnh ngộ không chỉ Không gian pháp tắc, các ngươi mặc dù là thuần âm thuần dương chi thể nhưng tóm lại chỉ có Mệnh Tuyền Bí Cảnh tu vi, xem ngươi tương đấu với ta thế nào, hắc hắc hắc hắc...
Vừa nói, Ma Vương Đồ Độc vừa búng người, thân thể bật cao ngàn trượng, đứng ngang hàng với Cổ Thần, môi mở ra, một cành phan đen xì từ miệng thổ ra, nghênh phong liền trướng, trong nhát mắt ma khí ngợp trời, quỷ khí đại trướng, âm phong chợt hiện, tựa hồ dương quang trước mặt ma khí cũng phải nhường nhịn ba phần, bầu trời đang cao xanh lồng lộng đột nhiên chuyển sang u ám.
Cành phan màu đen đó chính là tụ huyết phan luyện chế bằng tinh nguyên khí huyết hút được từ Tàng Thiên Cơ và trăm vạn nhân tộc, năm đó nguyên thần của Ma Vương Đồ Độc chạy thoát khỏi Chiến Thần Sơn chính là phụ trong tụ huyết phan này.
Nhưng bây giờ, ma khí của cành tu huyết phan so với thời điểm nó nằm trên tay Tàng Thiên Cơ cường thịnh hơn trăm lần, ma khí quỷ khí âm tà chi khí đen ngòm như mực, mênh mông như thâm uyên vô hạn, vĩnh viễn không có điểm dừng.
Tụ huyết phan lúc còn trong tay Tàng Thiên Cơ, lớn nhất chỉ có thể biến thành vài vài trăm trượng, còn lúc này trên tay Ma Vương Đồ Độc tụ huyết phan trong chốc lát biến thành hàng trăm trượng lớn nhỏ, hơn nữa còn không ngừng lan ra tứ phía, không ngừng mở rộng, chớp mắt, đã trải rộng một ngàn trượng vuông, và vẫn đang không ngừng biến lớn.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 97-98 : Đối chiến Độ Hư cường giả (thượng,hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cành tụ huyết phan này tựa hồ không có điểm dừng, cho đến khi nở đủ hai ngàn trượng vuông mới không tiếp tục biến lớn, nhưng đã đủ che phủ cả thiên không của Chiến Thần điện, che khuất bầu trời, khiến quảng trường Chiến Thần điện, chiếu ra một luồng huyết hồng chi sắc tà dị.
Chiếc đầu lâu màu đỏ máu trên tụ huyết phan lúc này cũng có hơn ngàn trượng vuông, tựa như một quần thể huyết trì, Ma Vương Đồ Độc đứng trong miệng chiếc đầu lâu màu đỏ máu đó.
- Tụ huyết phan này, ta dùng tinh nguyên khí huyết của hàng tỉ vu dân vu sĩ tế luyện, uy lực chi cường, mạnh hơn trước trăm lần, Cổ Thần, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tà môn đại pháp thực sự, vạn hồn thi khí, hút hồn nhiếp phách, thi hồn đại pháp, diệt kì nguyên thần, sát...
Ma Vương Đồ Độc tay vừa hoa chân múa tay, vừa lẩm nhẩm đọc, theo tiếng hô của hắn, cương khí đen xì nồng đậm từ trong tụ huyết phan trào ra, bao phủ toàn bộ mấy ngàn trượng thiên không, thiên không vốn đã u ám, cơ hồ biến thành một hồ mực.
Giọng nói của Ma Vương Đồ Độc truyền đến từ trong thiên không, không ai biết vị trí cụ thể của hắn ở đâu.
Theo sát thanh của Ma Vương Đồ Độc, hai đường nhân ảnh đen xì đột nhiên từ trong hắc ảnh lao ra, nhất tề xuất hai quyền, đánh nhanh về phía Cổ Thần, hai đường nhân ảnh này chính là Âm Ngột và Mộc Ân đại vu nguyên thần, bị Ma Vương Đồ Độc luyện thành huyết hồn.
Giống như Tàng Thiên Cơ, Ma Vương Đồ Độc vì muốn đối phó với pháp bảo khắc chế nguyên thần của Cổ Thần, đem nguyên thần của Âm Ngột và Mộc Ân đại vu cũng luyện thành bộ dạng nửa nguyên thần, nửa thân thể, chỉ là, Tàng Thiên Cơ bảo lưu ý thức, còn Âm Ngột và Mộc Ân đại vu thì bị giết cả ý thức, chỉ là hai công cụ để Ma Vương Đồ Độc lợi dụng.
Âm Ngột và Mộc Ân hai người vốn là minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, luyện thành huyết hồn, so với huyết hồn luyện thành của Tàng Thiên Cơ, thực lực càng cường, thân thể và pháp lực đã tương đương đằng vân kì cường giả, chỉ là không thể sử dụng pháp tắc chi lực mà thôi.
Đối với tu sĩ Độ Hư Bí Cảnh trở xuống, Cổ Thần cách trực tiếp nhất chính là sử dụng "Chiến thần lạc tinh quyền", chưởng cương đầy trời rơi xuống, chỉ cần không phải Độ Hư Bí Cảnh cường giả, đều có thể giết chết.
Nhưng, Cổ Thần vừa sử dụng kết thành "Lạc tinh Chiến Thần quyền" chưởng ấn, một đường cương mang đen xì như tiễn rời cung, bắn ra từ trong hắc khí đen xì, bắn về phía Cổ Thần.
Đường cương mang xé nát hư không mà không phát ra tiếng động quá lớn, nhanh như điện xẹt, lóe lên một cái rồi biến mất trước mắt Cổ Thần, Cổ Thần cảm nhận được một luồng uy hiếp chí mạng trong đường cương mang đen xì này, trong cương mang ẩn hàm sức mạnh pháp tắc chi lực, có thể dễ dàng giết chết bất cứ tu sĩ nào dưới Độ Hư Bí Cảnh.
Cổ Thần và Hư Tử Uyên quay sang nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ lo lắng, đường cương mang đen xì này, chụp lấy Cổ Thần và Hư Tử Uyên hai người, Cổ Thần nếu như muốn tránh, chỉ có thể sử dụng "Cưu long phù không môn" thuấn di rời đi, nhưng Hư Tử Uyên thì không thể thuấn di, chỉ là dựa vào tốc độ "Thiểm thiên phong dực", căn bản không thể tránh đường quang mang đen xì ẩn hàm pháp tắc chi lực này.
- Thuần dương quyền cương!
Cổ Thần hét lớn một tiếng, thuần dương chân khí trong cơ thể vận chuyển nhanh chóng, giống như sóng biển, quay cuồng trong người, bành trướng mà ra, đánh ra một đường quyền cương thuần bạch chói mắt, do thuần dương chân khí ngưng tụ mà thành.
Hư Tử Uyên cũng bổ ra một chưởng, chưởng cương do thuần âm chân khí ngưng tụ mà thành, như một tảng hàn băng, thuần âm chưởng cương vừa xuất, nhiệt độ trong không khí đột nhiên giảm mạnh, mặt đất trong mấy ngàn trượng vuông kết ra một tầng hàn băng.
Thuần dương quyền cương và thuần âm quyền cương dung hợp lại với nhau, âm dương tương hợp, phát ra sức mạnh không thể tưởng tượng, va chạm với đường cương mang đen xì, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, không gian một ngàn trượng vuông lập tức sụp đổ, tất thảy bị chấn thành hư vô.
Cổ Thần và Hư Tử Uyên thân thể hơi chấn, bắn ngược ra sau, bay gần mấy trăm trượng, Ma Vương Đồ Độc trong hắc khí như mực, không hề có động tĩnh, tựa hồ như không di chuyển nửa bước.
Ma Vương Đồ Độc một kích động dụng pháp tắc chi lực, đủ để miểu sát bất cứ tu sĩ nào dưới Độ Hư Bí Cảnh, nhưng bị Cổ Thần và Hư Tử Uyên liên thủ, dùng âm dương đại đạo phá, nếu không phải Cổ Thần và Hư Tử Uyên tu vi quá thấp, chỉ cần một trong hai người đến đằng vân kì tu vi, bị chấn bay, không phải Cổ Thần và Hư Tử Uyên mà là Ma Vương Đồ Độc.
Hai người thân ảnh vừa ngừng, khóe miệng trắng tuyết của Hư Tử Uyên treo một dường huyết ấn, thân thể Hư Tử Uyên không cường đại bằng Cổ Thần, trải qua vô số lần thoát thai hoán cốt, nhất thời vị Ma Vương Đồ Độc làm cho nội thương.
Cổ Thần thấy vậy, nói:
- Sư tỷ, tỷ lùi sang một bên trước, để ta một mình chiến với Đồ Độc, như vậy ta cũng rảnh rang tay chân, phát huy thực lực mạnh nhất.
Hư Tử Uyên biết, ở lại bên cạnh, Cổ Thần không thể sử dụng "Cửu long phù không môn" tránh né, gật gật đầu, hóa thành một đường độn quang, đáp xuống bên cạnh Thần Nữ Tự Ngọc.
Ma Vương Đồ Độc thấy vậy, hắc hắc cười nói:
- Các ngươi hai người thuần âm thuần dương liên thủ còn không địch nổi, dựa vào một mình ngươi, cũng xứng làm đối thủ của ta? Đúng là tự tìm cái chết.
- Ba đầu sáu tay,
Cổ Thần rống lớn một tiếng, đột nhiên hai vai mọc ra hai cái đầu mới, dưới nách mọc thêm bốn cánh tay, biến thành bộ dạng "Ba đầu sáu tay".
Sáu cánh tay Cổ Thần, bên phải ba cái cầm ba thanh tiên phẩm cấp pháp bảo phi kiếm: Long hoàng chí dương kiếm, Tuyệt thần kiếm bảy màu, Xích xương lân hỏa kiếm.
Một cánh tay bên trái cầm một thanh trường thương màu đen, chính là "Bàn long sát thần thương", hai cánh tay còn lại vừa hay sử dụng "Lạc tinh Chiến Thần quyền".
Cổ Thần ba đầu sáu tay, trong tay cầm bốn món tiên bảo, đứng giữa hư không, khí thế bức nhân.
Nhìn bộ dạng Cổ Thần, Thần Nữ Tự Ngọc và các vị đại vu thần sắc lại biến, Dương Dập đại vu kinh thanh nói:
- Cổ Thần thần thông "Ba đầu sáu tay", cho dù ở thời đại thượng cổ, nghe nói cũng chỉ có Chiến Thần đời thứ nhất, Xi, mới có thể tu luyện ra loại cổ thần thần thông "Ba đầu sáu tay" này?
Thần thông mà Chiến Thần đời thứ nhất "Xi" từng sử dụng qua, Cổ Vu tộc đương nhiên có ghi chép, Chiến Thần "Xi" vốn là đại vu Dương Vu bộ lạc, Dương Dập đại vu thấy Cổ Thần sử dụng "Ba đầu sáu tay", không khỏi giật mình.
Cổ Thần vừa hóa thân ba đầu sáu tay, Long hoàng chí dương kiếm, Tuyệt thần kiếm bảy màu, Xích dương lân hỏa kiếm ba thanh tiên kiếm đã đồng thời chém ra, bổ trúng tụ huyết phan đen xì như mực.
Lập tức, Cổ Thần sáu tai thoáng động, nghe thanh âm đoán phương vị, Ma Vương Đồ Độc vừa động, Bàn long sát thần thương trong tay Cổ Thần liền một thương đâm mạnh ra, tạo thành một lỗ hổng lớn giữa hư không, đâm thẳng vào thân thể Ma Vương Đồ Độc.
Hơn nữa, hai bàn tay còn lại, kết Lạc tinh Chiến Thần quyền ấn, hắc khí đen như mực trong hư không biến mất, thay vào đó là một bầu trời sao rộng lớn, vô số sao trời rơi xuống, hóa thành quyền cương đập xuống Ma Vương Đồ Độc.
- Không gian cấm cố...
Ma Vương Đồ Độc quát lạnh một tiếng, lại sử dụng không gian pháp tắc, mấy ngàn trượng vuông không gian đột nhiên cấm cố, kiếm cương, thương cương mà Cổ Thần đâm ra đều bị định trong hư không, quyền cương đầy trời của Lạc tinh Chiến Thần quyền tất cả công kích đều không thể chạm vào Ma Vương Đồ Độc.
Giờ khắc này, huyết hồn Âm Ngột và Mộc Ân lại bị Ma Vương Đồ Độc từ tụ huyết phan phóng ra, Âm Ngột điểm ra một đường chỉ mang đen xì, bắn thẳng vào mệnh tuyền Cổ Thần, Mộc Ân chém ra một đường thủ đao, đao mang chém thẳng vào cổ họng Cổ Thần.
Thanh âm của Ma Vương Đồ Độc vang lên âm lạnh trong tụ huyết phan:
- Hắc hắc hắc hắc... thuần âm thuần dương hợp bích, còn có thể khiến bổn thần hao phí tay chân, Cổ Thần, dựa vào một mình ngươi, ta giết ngươi dễ như giết một con kiến, hắc hắc hắc hắc... ngươi không thể động đậy, xem ta diệt thân thể ngươi, cướp nguyên thần ngươi, cho người chịu đựng tất cả mọi đau khổ trên thế gian này, hắc hắc hắc hắc...
Các vu sĩ bên Thần Nữ nghe vậy, trong lòng cũng chấn động, nếu như Cổ Thần chết, hi vọng đối kháng với Ma Vương Đồ Độc của họ không phải tan vỡ triệt để sao.
Chỉ là, Cổ Thần bị cấm cố trong hư không, mà không thấy lộ vẻ lo lắng, chỉ thấy môi hắn hơi động, thì thầm nói:
- Thiên vương vấn thiên...
Đột nhiên, một đường kim quang vạn trượng từ trong thân thể Cổ Thần bắn ra, một cự ảnh kim sắc cao gần ngàn trượng xuất hiện trong kim quang vạn trượng, chính là hư ảnh của Tháp bảo thiên vương.
Không gian pháp tắc của Ma Vương Đồ Độc sao có thể cấm cố được Bảo tháp thiên vương? Đến hư ảnh của Bảo tháp thiên vương cũng cấm cố không được, Tháp bảo thiên vương vừa hiện, không gian pháp tắc của Ma Vương đồ độc lập tức nổ tung, biến mất vô hình. Tất cả công kích Cổ Thần chém ra, ba đường kiếm cương, một đường thương cương, và Lạc tinh Chiến Thần quyền quyền cương đầy trời nhất tề đánh về phía Ma Vương Đồ Độc. Đồng thời, Bảo tháp thiên vương hư ảnh quát lớn:
- Dám hỏi thương thiên, còn có chân tiên?
Sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu!
Tám đường kiem ấn từ chân mày Cổ Thần đột nhiên bắn ra, hóa thành tám cổ tự kim sắc lớn chừng ngàn trượng: Dám hỏi thương thiên còn có chân tiên! Đập vào thiên không nơi Ma Vương Đồ Độc đang đứng. Không gian pháp tắc bị Cổ Thần phá vỡ, Ma Vương Đồ Độc giật mình, lại bị vô số công kích đánh đến, nhất thời không kịp trở tay.
Mặc dù thực lực Ma Vương Đồ Độc vượt xa Cổ Thần, cũng không dám dùng thân thể chống lại bốn món tiên bảo công kích, hơn nữa, hai món trong đó đều là thượng phẩm tiên bảo công kích lực cực cường. Hắc ảnh lóe lên, Ma Vương Đồ Độc thân thể lập tức biến mất, thuấn di ra xa ngàn trượng, ba đường kiếm mang, một đường thương mang đều không chém trúng thân thể Ma Vương Đồ Độc, một chuỗi thanh âm như tiếng xé vải vang lên, tụ huyết phan bị chém ra chín đường cự đại, với lỗ hổng lớn như vậy, tám cổ tự kim sắc lớn hơn ngàn trượng nhất tề đánh lên vị trí Ma Vương Đồ Độc vừa đứng, đánh tan hắc khí của tụ huyết phan, tụ huyết phan nhất thời thu nhỏ, hóa thành một cành phan nhỏ đen xì bằng bàn tay, bay về phía Ma Vương Đồ Độc.
Thiên vương vấn thiên thuật chính là 59 kim sắc tự ấn mà Cổ Thần có được từ Bảo tháp thiên vương, tu vi Cổ Thần càng cao, thực lực phát ra càng lớn. Lúc còn ở nguyên thần kì, Cổ Thần bị Cơ Thần Không dùng không gian pháp tắc cấm cố, lúc đó Cổ Thần đến miệng cũng không động được, căn bản không thể sử dụng "Thiên vương vấn thiên thuật", lúc đó tu vi còn cách Độ Hư Bí Cảnh quá xa, sử dụng "Thiên vương vấn thiên thuật" đối phó minh khiếu kì đỉnh tiêm cao thủ còn được, đối phó không gian pháp tắc của Độ Hư cường giả sợ không có nhiều sức mạnh như vậy. Nhưng hiện tại, tu vi Cổ Thần đã đạt đến minh khiếu hậu kì, sức mạnh thân thể có thể so sánh với Độ Hư Bí Cảnh đằng vân kì cường giả, chỉ là không thể sử dụng pháp tắc mà thôi. Bây giờ sử dụng "Thiên vương vấn thiên thuật" uy lực chi cường, để để tiêu diệt đằng vân kì Độ Hư cường giả pháp tắc công kích. Lạc tinh Chiến Thần quyền tinh đồ thiên không rộng hơn vạn trượng, chỉ cần Cổ Thần chưởng ấn hơi động, hơn vạn trượng vuông đó đều là phạm vi công kích.
Ma Vương Đồ Độc vừa từ hư không bước ra, liền bị Lạc tinh Chiến Thần chưởng cương đánh trúng, Lạc tinh Chiến Thần chưởng như mưa rơi, trong nháy mắt có vô số đường quyền cương đập lên thân thể Ma Vương Đồ Độc. Ma Vương Đồ Độc kêu lên một tiếng, từ trong thanh âm có thể nghe ra, hắn chịu không ít thiệt thòi, thân ảnh của hắn lóe lên, lại biến mất trong hư không, thuấn di lần nữa, lần này, thuấn di liền mấy ngàn trượng, tiên lực hình thành một cương tráo, bảo vệ thân thể, lần thứ hai xuất hiện trong hư không, môi mở ra, nuốt tụ huyết phan đã thu nhỏ vào trong miệng. Về phần huyết hồn của Âm Ngột và Mộc Ân, cũng bị Lạc tinh Chiến Thần quyền cương đánh trúng, thân thể hai huyết hồn tương đương đằng vân kì cường giả, bị ám hợp pháp tắc chi lực Lạc tinh Chiến Thần quyền cương đánh trúng, chỉ là bị chút thương nhẹ, đều bị Lạc tinh Chiến Thần quyền quyền cương đánh thành hư vô. Một giây trước, Cổ Thân bị Ma Vương Đồ Độc dùng không gian pháp tắc cấm cố, không thể động đậy, huyết hồn của Mộc Ân và Âm Ngột đánh đến, khiến Cổ Thần đối mặt với uy hiếp chí mạng. Nhưng, "Thiên cương vấn thiên thuật " của Cổ Thần vừa xuất, hình thế lập tức chuyển biến, Cổ Thần với Mệnh Tuyền Bí Cảnh tu vi, lấy phàm đánh kích tiên, vậy mà đả thương Độ Hư Bí Cảnh Ma Vương Đồ Độc. Chuyển biến này, vượt qua sức tưởng tượng của tất cả mọi người. Vu sĩ đứng bên Thần Nữ Tự Ngọc, vuốt vuốt ngực, vừa rồi họ đã tuyệt vọng , nhưng lúc này, niềm tin của họ đại tăng.
- Hắc hắc hắc hắc...
Giọng nói âm lạnh chí cực của Ma Vương Đồ Độc lại vang lên, nói:
- Tốt... tốt... tốt! Cổ Thần, ngươi vẫn còn thủ đoạn này, đúng là không tầm thường. Bổn thần một chiêu chịu thiệt đều là trên tay ngươi, không biết con át chủ bài này của ngươi có thể sử dụng bao nhiêu lần? Không gian pháp tắc của bổn thần, số lần sử dụng mặc dù không phải vô hạn, nhưng cũng có không ít lần, không biết ngươi có thể lần lượt hóa giải?
Vừa nói, Ma Vương Đồ Độc một quyền đánh ra, một đường chưởng cương đen xì như mực đột nhiên xuất hiện, từ trên trời rơi xuống, nhưng ẩn hàm pháp tắc chi lực, Cổ Thần cảm nhận được uy hiếp chi mạng trong đường chưởng ấn này, chỉ cần bị mực chưởng đánh trúng, đủ để lập tức giết chết Cổ Thần. Trong tiên bảo cũng ẩn hàm pháp tắc chi lực, mực chưởng do Ma Vương Đồ Độc mặc dù lợi hại, Cổ Thần không thể không đỡ, với tiên bảo trên người, Cổ Thần có thể liều mạng với Ma Vương Đồ Độc. Nhưng, Cổ Thần vẫn chưa muốn liều mạng, ai cũng biết, trong tiên bảo ẩn hàm pháp tắc chi lực, liều mạng, người thiệt thòi sẽ chỉ là Cổ Thần. Thân ảnh lóe lên, Cổ Thần sử dụng thuấn di chi thuật, biến mất trong hư không, đường mực quyền kia đánh vừa không trung.
Cổ Thần thuấn di ra xa ngàn trượng, ba thanh tiên kiếm cùng Bàn long sát thần thương, bón món tiên bảo đồng thời đánh ra, chém xuống Ma Vương Đồ Độc. Ma Vương Đồ Độc không tránh không né, tiên lực ngưng tụ bên ngoài cơ thể, hình thành một chiếc cướng tráo chói mắt, há miệng thổ, tụ huyết phan lập tức bay ra, nghênh phong mà trướng, quấn lấy kiếm cươnh của Long hoàng chí dương kiếm và Tuyệt thần kiếm bảy màu. Đồng thời, Tay trái thành quyền, đánh ra một đường quyền cương đen xì như mực, đánh về phía thương mang Bàn long sát thần thương, tay phải điểm ra một đường chỉ cương đen xì như mực, đánh về phía kiếm cương của Xích dương lân hỏa kiếm.
Một loạt thanh âm như tiếng xé vải vang lên, tụ huyết phan bị kiếm cương của Long Hoàng chí dương kiếm và Tuyệt thần kiếm bảy màu tạo ra những vết rách lớn.
Nhưng, tụ huyết phan tầng này quấn lấy tầng kia, tựa hồ vô cùng vô tận, kiếm cương của Long hoàng chí dương kiếm và Tuyệt thần kiếm bảy màu không thể địch nổi, cuối cùng khí thế yếu dần, quang mang tối đi, bị huyết tụ phan tầng tầng quấn chặt.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế