Đã từng có một khối ngọc bội bị Thổ Luân Đại Vu đoạt đi, sau đó lại rơi vào tay Cổ Thần, thế nhưng cuối cùng lại nhớ tới trong tay Thánh Đình, mấy cường giả thật sự là không nghĩ ra được vì sao trong tay Cổ Thần cũng có hắc sắc ngọc bội.
Bất quá, thấy ngọc bội trong tay Cổ Thần, các vị cường giả thật ra lại nghĩ tới đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ bọn họ phái phụ cận Hắc Thủy Hà canh chừng, dĩ nhiên một người cũng không thấy đâu.
Cơ Thần Không nhìn Cổ Thần, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Một khối hắc sắc ngọc bội tối đa chỉ có thể vào một người, hừ! Mặc kệ là ai tiến nhập cũng không thể tránh được.
Cổ Thần khẽ động tay, lại có một khối hắc sắc ngọc bội nữa hiện ra, nhìn chằm chằm Cơ Thần Không, nói:
- Nếu ta có hai khối thì sao?
Lại đảo tay lần nữa, Cổ Thần đột nhiên lấy tiếp một khối hắc sắc ngọc bội ra, thần tình châm chọc nói:
- Thế nào, ba khối có đủ hay không?
Cổ Thần đột nhiên lấy ra ba khối hắc sắc ngọc bội khiến đám cường giả đều giật mình không nhỏ, không nghĩ tới hắn dĩ nhiên cũng có hắc sắc ngọc bội để tiến nhập mộ phần Hắc Đế, đồng thời tựa hồ còn khá nhiều.
Mấy cường giả còn chưa phản ứng kịp, trong tay Cổ Thần đã lại có thêm một khối hắc sắc ngọc bội, nói:
- Thế nào, bốn khối có đủ hay không?
Thấy Cổ Thần dĩ nhiên có nhiều hắc sắc ngọc bội như vậy, Ngô Tinh đại hỉ, cười nói:
- Ha ha... Cổ chiến thần, không nghĩ tới, bản thân ngươi lại có nhiều hắc sắc ngọc bội như vậy, ha ha...
Cường giả các tộc thấy Cổ Thần liên tiếp xuất ra mấy hắc sắc ngọc bội, cũng là khiếp sợ không ngớt, bọn họ phái người góp nhặt mười năm mới được số hắc sắc ngọc bội vừa rồi. Cổ Thần mấy ngày trước còn không biết hắc sắc ngọc bội có tác dụng gì, ngày hôm nay, không ngờ lại có nhiều hắc sắc ngọc bội như vậy.
Cơ Thần Không nhìn Cổ Thần, cả giận nói:
- Tên trộm đê tiện, hắc sắc ngọc bội trong tay ngươi từ đâu mà có?
Cổ Thần cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn Cơ Thần Không lấy một cái, mi tâm kim quang chợt lóe, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp đột nhiên từ trong đó chui ra, tầng thứ ba tháp cửa vừa mở ra, đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ bị bắt lúc trước đồng loạt được phóng thích ra.
Chúng tu sĩ nhìn tình thế phụ cận một chút, lập tức chia làm bốn phần, đều đến đứng phía sau của cường giả Độ Hư của các siêu cấp đại thế lực.
Nhìn thấy Thánh Hoàng và Độ Thiện đại sư đều ở đây, mấy tu sĩ Minh Khiếu Kỳ nhân tộc cũng can đảm hơn không ít, đem chuyện Cổ Thần dùng không gian pháp tắc trói buộc bọn họ, lấy hết hắc sắc ngọc bội trong đại điện cho Thánh Hoàng nghe.
- Cái gì? Nơi này chính là tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn sao? Hắc sắc ngọc bội của Cổ Thần đều lấy từ trong tòa cung điện này?
Cơ Thần Không nghe vậy, nhịn không được thét kinh hãi một tiếng.
Cổ Thần đem hơn hai mươi khối hắc sắc ngọc bội toàn bộ cầm trong tay, nói:
- Thế nào? Hai mươi sáu khối hắc sắc ngọc bội có đủ để ta tiến nhập mộ phần Hắc Đế hay không?
Mặt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tựa như bị người ta tát lên, rất là khó coi, ánh mắt Cổ Thần không có dừng trên người Thánh Hoàng lâu, mà là lấy ra chín khối hắc sắc ngọc bội giao cho Ngô Tinh.
Long tộc năm vị Độ Hư cường giả, yêu tộc bốn vị Độ Hư cường giả, cộng thêm Cổ Thần là mười vị Độ Hư cường giả, trong tay mỗi người đều có một khối hắc sắc ngọc bội.
Nhìn ngọc bội còn lại những mười sáu khối, quay đầu nhìn mười tên Minh Khiếu Kỳ long tộc và yêu tộc đứng xung quanh, nói:
- Giữ lại cũng vô dụng, các ngươi chia nhau mỗi người một khối.
Nói xong, Cổ Thần vung tay lên, mười khối hắc sắc ngọc bội từ trong bàn tay ném ra, bay về phía mười tên tu sĩ Minh Khiếu Kỳ long tộc và yêu tộc.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cùng đám cường giả nhân tộc thấy vậy đều tức muốn lộn ruột, hắc sắc ngọc bội bọn họ coi là trân bảo, ở trong tay Cổ Thần dĩ nhiên tựa như cát bụi trên đường, cứ như vậy tùy tiện ném đi, ngay cả tu sĩ Minh Khiếu Kỳ mà mỗi người cũng đều có một khối
Ngược lại bên phía Thánh Đình mặc dù có mười một khối hắc sắc ngọc bội, vừa đủ để mười một vị Độ Hư cường giả tiến nhập mộ phần Hắc Đế, nhưng tu sĩ Minh Khiếu Kỳ không ai có hắc sắc ngọc bội cả.
Nếu là kiếp trước của Cổ Thần, Ngô Tinh chưa được cứu ra từ địa cung ám đạo, thì bây giờ cũng không gặp nhau ở đây, kể từ đó, tu sĩ Kim Long tộc cũng không được Ngô Tinh tìm ra.
Nếu là vào kiếp trước, không có tụ tập được ba mảnh tàn đồ địa đồ của Côn Ngô Bí Cảnh, tu sĩ phong lôi ưng tộc cũng không thể tiến nhập Côn Ngô Bí Cảnh, Kim Bằng Vương cũng không thể thoát khỏi phong ấn, kể từ đó cũng không có khả năng xuất hiện ở đây.
Nếu là kiếp trước của Cổ Thần, Đại Doanh Đế Đình không có bị hủy diệt, Tàng gia thế lực cường đại, Tiêu Hàn Đế Quân cũng không chết trong tay Cổ Thần, Trịnh gia gia chủ cũng không chết trong tay hắn, Tàng gia lão tổ sẽ tiếp tục ở trong sinh tử bí cảnh, cho dù thương thế hoàn hảo, cũng ở lại đó tiếp tục tu luyện chứ không có tới đây.
Nếu là tại kiếp trước của Cổ Thần, di chỉ tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn xuất hiện hậu thế, hắc sắc ngọc bội bên trong sẽ bị tu sĩ Minh Khiếu Kỳ Thánh Đình phái tới đoạt được, kể từ đó, Thánh Đình có được phần lớn ngọc bội, không chỉ có Độ Hư cường giả tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, còn có phần lớn tu sĩ Minh Khiếu Kỳ cũng tiến vào trong đó như Hầu Quân Cực, phật môn A Cưu La vương...
Kiếp này bởi vì Cổ Thần xuất hiện, tình thế hoàn toàn đại biến. Hình thành nhân, yêu lưỡng tộc thế lực cân đối cùng tiến vào Mộ phần Hắc Đế.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và đám cường giả nhân tộc tự nhiên không biết nguyên bản tài nguyên thuộc về bọn họ kiếp này lại bị Cổ Thần chiếm đi phần lớn.
Đang lúc chúng cường giả còn kinh hãi, đột nheien một cỗ pháp lực ba động cường đại từ phương tây truyền tới.
Trên mặt mọi người ngẩn ra, ánh mắt đồng thời hướng về phía nguồn gốc cỗ ba động nhìn lại, chỉ thấy tại ngọn núi ngoài mấy trăm dặm phía tây, một cỗ khí lãng thật lớn phóng lên cao, đem hư không vô hình phóng ra vô số đạo hoa văn hữu hình khuếch tán ra tứ phương.
Tuy rằng hắc thủy phong này cách nguồn gốc của khí lãng mấy trăm dặm, nhưng các vị cường giả đều cảm ứng được pháp lực ba động cường liệt.
Khí lãng cực đại kia có màu đen, theo từng đạo khí lãng khuếch tán ra tứ phía đem bầu trời trong phương viên trăm dặm bao phủ toàn bộ.
Lúc này tuy là ban ngày, ánh nắng tươi sáng, thế nhưng phương viên trăm dặm kia lại là một mảnh âm trầm tựa như bóng đêm đang phủ xuống, tràn ngập vẻ quỉ dị.
Rất nhanh lại có một tia hắc khí yếu ớt theo khí lãng phát tán tới đỉnh núi Hắc Thủy.
- A di đà phật...
Độ Thiện lão tăng hai tay hợp thành chữ thập niệm một câu phật hiệu, thanh âm vừa ra, ở trong không khí hóa thành từng đạo âm ba, đem hắc khí từ trong khí lãng phát tán đến ngăn trở lại, đồng thời hướng bên trái đẩy tới.
Độ Thiện lão tăng nói:
- Còn đây là ma khí, âm nhu đến cực điểm, khí thế kinh thiên, tất nhiên hắc thủy ma khí của Ma Môn Hắc Thủy Đại Đế/ Mộ phần Hắc Đế chính là ở đầu nguồn của ma khí kinh thiên kia.
Độ Thiện lão tăng chỉ là đem hắc thủy ma khí trước mặt tu sĩ nhân tộc ngăn cản, nên phía bên tu sĩ long tộc và yêu tộc hắc khí theo khí lãng vẫn như trước cuồn cuộn kéo tới.
- Bản vương đến...
Ngô Tinh hét lên một tiếng Thiên Long Bát Âm đẩy lùi ma khí, Kim Bằng Vương giành trước hét lớn một tiếng, kim sa trường bào bên ngoài cơ thể trong nháy mắt hóa thành hàng ngàn chiếc cánh lớn màu vàng, mạnh mẽ vỗ trong hư không nhất thời xuất hiện một vòng xoáy thật lớn, sản sinh một trận lốc xoáy kinh thiên, đẩy mạnh về phía trước đem khí lãng thổi bay về phía tu sĩ nhân tộc.
Chương 15: Mộ phần Hắc Đế. (Hạ)
Một cơn lốc xoáy kinh thiên đẩy tầng tầng khí lãng chứa đựng hắc thủy ma khí, khí thế ngập trời bay về phía tu sĩ nhân tộc.
Kim Bằng Vương đột nhiên trêu chọc cường giả nhân tộc, khiến cường giả long, yêu lưỡng tộc đều là nhướng mày. Hai bên thực lực tương đồng, lại đều là Độ Hư cường giả. Một chiêu tấn công này e là phải một đoạn thời gian rất dài cũng khó phân thắng bại, Mộ phần Hắc Đế chuẩn bị xuất thể, Kim Bằng Vương lại làm chuyện như vậy đúng là không khôn ngoan chút nào.
Bất quá, Kim Bằng Vương không hề cảm thấy hành động của mình có gì không khôn ngoan. Ngược lại còn nhếch cằm cao lên, vô cùng đắc ý nhìn đám tu sĩ nhân tộc, khoe khoang bản lĩnh của mình.
Chúng cường giả nhân tộc hiện lên vẻ mặt tức giận. Không ít cường giả đều chuẩn bị động thủ cùng yêu tộc cường giả đánh một trận!
Bất quá Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chưa hạ lệnh, chúng cường giả nhân tộc cũng không dám tự ý xuất thủ, mà đều chờ đợi.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng chưa lên tiếng, tựa hồ không có ý muốn động thủ.
Độ Thiện lão tăng lại một lần nữa hai tay hợp thành chữ thập, miệng khẽ mấp máy, niệm ra sáu từ: Đốn! Ma! Ni! Bá! Mễ! Kiện!
Đây chính là phật môn vô thượng thần thông Lục Tự Đại Phạn Âm, và nho môn Hạo Nhiên Chính Khí ca, long tộc Thiên Long Bát Âm, đạo gia Kình ca có uy lực kinh người.
Lục Tự Đại Phạn Âm vừa mới phát ra từ trong miệng Độ Thiện lão tăng, trong không gian liền sản sinh vô số đạo âm ba, mắt thường có thể thấy được, Đốn! Ma! Ni! Bá! Mễ! Kiện! Sáu từ làm thành một vòng bay về phía trước, rất nhanh liền cùng cơn lốc kinh thiên của Kim Bằng Vương đụng tại một chỗ.
Sáu từ nhìn như nhẹ nhàng, đơn giản nhưng trên thực tế lại ẩn chứa lực lượng thâm sâu khó lường, khí lãng cuồn cuộn ở phía trước đột nhiên bị một cỗ cỗ vô hình lực lượng biến thành hư vô. Lục Tự Đại Phạn Âm cùng cơn lốc kinh thiên va chạm tại một chỗ. Một cơn lốc kinh thiên đủ để thôi sơn hủy nhạc lại trong nháy mắt tan vỡ.
Trong sát na, cơn lốc kinh thiên kia tán loạn thành vô hình, bị Độ Thiện lão tăng nhẹ nhàng mở miệng liền hóa giải hoàn toàn.
Đồng thời, Lục Tự Đại Phạn Âm vẫn còn di động trong không trung, chưa tán loạn, mà tiếp tục bay về phía trước, vô số âm ba tràn về phía tu six long, yêu nhị tộc.
Kim Bằng Vương trong mắt chấn động, vẻ mặt kinh hãi, giao đấu lần này, ai nấy đều thấy được Độ Thiện lão tăng chiếm thượng phong, thực lực cao hơn hắn một bậc.
Cổ Thần nhìn Độ Thiện lão tăng, thầm nghĩ: tu vi pháp lực của người này thực sự là sâu không thể dò được.
Lấy thực lực hiện tại của Cổ Thần tối đa có thể nhìn ra tu vi của cường giả Giá Vụ kỳ, Hư Không kỳ siêu cấp cường giả liền không thể nhận biết, tựa như Ngô Tinh, Kim Bằng Vương, Độ Thiện lão tăng, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, bốn người đều là Hư Không kỳ siêu cấp cường giả, nhưng ai mạnh ai yếu, tu vi cao thấp ra sao, Cổ Thần chưa thể nhìn ra được, chỉ biết họ đều là Hư Không kỳ siêu cấp cường giả.
- Ô! Cô! Bá! Ma! Kiện! Y! Huề! Ba!
Khi Lục Tự Đại Phạn Âm đang lao tới, Ngô Tinh há mồm vừa quát, liền xuất long tộc vô thượng thần thông Thiên Long Bát Âm.
Thiên Long Bát Âm vừa ra liền cùng Lục Tự Đại Phạn  va chạm tại một chỗ, đồng thời hóa thành vô hình.
Đánh tan cơn lốc kinh thiên của Kim Bằng Vương, uy lực của Lục Tự Đại Phạn Âm đã giảm đi một nửa, Ngô Tinh cũng không muốn cùng cường giả nhân tộc đại chiến, nên không dùng nhiều lực lượng, chỉ đơn giản hóa giải Lục Tự Đại Phạn Âm, chứ chưa tiến hành phản kích.
Đợi âm ba hóa thành vô hình, Ngô Tinh nói:
- Độ Thiện hòa thượng, Cơ phong tử, Mộ phần Hắc Đế đã hiện thế, lão tử hiện tại không rảnh cùng các ngươi đánh, có hứng thú thì đợi tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, lại buông tay đánh một trận, được chứ?
Ngô Tinh ngưng chiến, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng muốn tiến Mộ phần Hắc Đế trước, thừa dịp xuống thang, nói:
- Được, ta tạm thời tha mạng cho các ngươi, đợi bước vào Mộ phần Hắc Đế, hắc hắc... Các ngươi tốt nhất là đi cùng một chỗ, ngàn vạn lần đừng phân tán...Chúng ta đi!
Thánh Hoàng vừa dứt lời, tu sĩ nhân tộc tất cả đều hướng đầu nguồn hắc thủy ma khí phi độn tới. Bởi vì nơi đó ma khí xung thiên, Độ Hư cường giả không có trực tiếp sử dụng thuấn di tới, mà là lợi dụng tiên lực cương khí hình thành một đại quang tráo, đem tu sĩ nhân tộc bao phủ bên trong, ngăn cản hắc thủy ma khí ở bên ngoài.
Ngô Tinh nói:
- Chúng ta đi...
Tu sĩ nhân tộc đã đi, tu sĩ long, yêu nhị tộc cũng không lưu lại làm gì, liền dựa theo dùng tiên lực cương khí bảo hộ mọi người ở bên trong, rồi hướng chỗ đầu nguồn hắc thủy ma khí phi độn tới.
Cự ly mấy trăm dặm, hit thở liền tới, rất nhanh, mọi người đều tới phụ cận đầu nguồn hắc thủy ma khí.
Hắc Thủy Phong cao vót cũng không phải tận cùng. Từ Hắc Thủy Phong đi về phía tây còn có một ngọn núi nhưng là càng ngày càng thấp, cuối cùng trở về đất bằng, đoạn đường dài mấy trăm dặm.
Chỗ đầu nguồn của hắc thủy ma khí chính là tận cùng của Hắc Thủy Sơn Mạch cùng đất bằng được tiểu sơn bao bọc tương liên, cao chừng hơn hai mươi trượng. Bề rộng chừng hơn năm mươi trượng, dài chừng hơn tám mươi trượng.
Chúng tu sĩ tất cả đều bay qua Hắc Thủy Sơn Mạch, đi tới bầu trời vùng đất bằng, nơi này cội nguồn của ma khí.
Kim Bằng Vương nhìn tiểu sơn bao bọc phía trước phát ra ma khí xung thiên, nói:
- Theo suy đoán của ta, Mộ phần Hắc Đế ngay trong tiểu sơn này...
Chúng tu sĩ liếc mắt nhìn Kim Bằng Vương, thầm nghĩ:
- Ai chẳng biết là như vậy!
Tiểu sơn bao bọc kia bình thường vô kỳ, nếu không có thể ma khí xung thiên từ bên trong phóng ra, cho dù ai cũng không ngờ một tòa tiểu sơn như vậy dĩ nhiên lại là mộ phần của thượng cổ Hắc Thủy Đại Đế.
Cổ Thần tuy rằng thân thể cảm ứng linh mẫn, nhưng cũng chỉ có thể cảm ứng sự vật trong không khí, tất không thể so sánh với dùng thần thức dò xét được.
Không đợi Cổ Thần ra tay, chúng Độ Hư cường giả cũng đã dùng thần thức dò xét tòa tiểu sơn phía trước.
Thế nhưng, toàn bộ tiểu sơn đều bị ma khí kinh thiên bao phủ, một mảnh âm trầm, ngay cả thần thức của siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng không thể tiến nhập bên trong, càng đừng nói tiến vào lòng đất dò xét.
Bốn phía tiểu sơn không có bất kỳ sơn động hay cửa vào nào cả. Chúng tu sĩ tỉ mỉ dò xét xụng quanh, nhưng đều không tìm ra được cửa vào Mộ phần Hắc Đế ở đâu!
Ầm...
Một tiếng bạo hưởng kinh thiên, đám cường giả nhân tộc bắt đầu khởi xướng công kích đối với tiểu sơn. Giá Vụ hậu kỳ Trịnh gia lão tổ Trịnh Diệc Hùng oanh ra một quyền.
Kết quả ngoài dự đoán mọi người, quyền cương đánh lên tiểu sơn phát ra một tiếng bạo hưởng kinh thiên, sau đó bị chấn tán loạn, mà tòa tiểu sơn thì không chút hao tổn, cây cỏ bên trên cũng không có biến hóa.
Ầm...
Lại một tiếng bạo hưởng nữa vang lên, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bổ ra một chưởng, tình huống giống như của Trịnh Diệc Hùng, tiêu sơn không chút tổn hại.
Kim Bằng Vương nhìn tòa tiểu sơn bị hắc thủy ma khí bao phủ, nhíu mày nói:
- Tòa tiểu sơn này hiển nhiên là được lực lượng cường đại, hoặc là trận pháp mạnh mẽ nào đó bảo hộ, khó có thể hủy hoại, nhưng Mộ phần Hắc Đế hiển nhiên ở ngay bên trong, không tìm được cửa vào, thì làm thế nào mà tiến nhập?
Cổ Thần nhìn tiểu sơ, suy nghĩ chốc lát, rồi nói:
- Hắc Thủy Đại Đế chính là đại đế Ma Môn, chú ý phô trương xa hoa, tựa như hắc thủy đại điện vô cùng rộng lớn, là ta bình sinh hiếm thấy. Ta thấy mộ phần Hắc Đế tấ cũng vô cùng rộng lớn, phạm vi vượt xa tiểu sơn này, theo ý kiến của ta, toàn bộ tiểu sơn đều là lối vào Mộ phần Hắc Đế.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Toàn bộ tiểu sơn đều là lối vào của Mộ phần Hắc Đế?
Ngô Tinh nghe Cổ Thần nói, trong mắt khẽ động, nói:
- Ý ngươi là bao phủ bên trên tiểu sơn có truyền tống tận? Có thể trực tiếp tiến nhập Mộ phần Hắc Đế?
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Hẳn là như vậy, đã có ghi chép nói hắc sắc ngọc bội là bằng chứng để đi vào Mộ phần Hắc Đế, ta thấy chỉ cần trên người có nó, liền có thể tiến vào bên trong tiểu sơn, hẳn thông qua trận pháp, truyền tống tới Mộ phần Hắc Đế!
Ngô Tinh nói:
- Khẳng định là như vậy, việc này không thể chậm trễ, chúng ta đi!
- Bao trên tiểu sơn là ma khí ngập trời, ngay cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng không hủy hoại được, tùy tiện bước vào bên trong, vạn nhất có gì nguy hiểm thì làm sao bây giờ?
Kim Bằng Vương giơ tay, ngăn cản các vị cường giả.
Cổ Thần chính là trận pháp Tông Sư, đã sớm nhìn ra tòa tiểu sơn này bị một trận pháp huyền ảo bao trum, hắn thu được Huyền Âm Bí Điển của Huyền Âm Tông, lại tìm hiểu được Vạn Lý Huyền Băng Đại Trận của Huyền Âm Tông, rồi theo đó lĩnh ngộ được Âm Dương Trận Đồ, đối với thủy chi đại trận có tạo nghệ nhất định, Cổ Thần nói bao trên tiểu sơn có thể trực tiếp tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn, nhưng cũng không phải chỉ là suy đoán hồ đồ.
Kim Bằng Vương xuất thủ ngăn cản, cũng không phải là bởi vì Cổ Thần nói không có đạo lý, mà trong đáy lòng hắn không muốn cùng Cổ Thần làm bạn, càng đừng nói nghe lời Cổ Thần. Do đó, Cổ Thần nói cái gì, hắn đều cố ý phản đối.
Tu sĩ long, yêu nhị tộc bị Kim Bằng Vương ngăn trở, nhất thời đều dừng lại.
Tu sĩ nhân tộc dừng lại không xa, song phương đều ở xung quanh tòa tiểu sơn, đề phòng lẫn nhau, Cổ Thần nói cũng bị cường giả nhân tộc nghe thấy.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối với lời nói của Cổ Thần hoàn toàn tán thành, trực tiếp vung tay lên, nói:
- Chúng ta đi!
Tu sĩ nhân tộc nhất thời toàn bộ đều phi về phía trong tòa tiểu sơn, vừa mới tiến nhập bên trong núi, một trận quang mang chói mắt đột nhiên phát ra. Trong hư không tựa hồ xuất hiện một cánh cửa thật lớn, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư...mười một vị cường giả nhân tộc đều biến mât tiêu.
Mà đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ trên người không có hắc sắc ngọc bội, thì tiếp tục lưu lại bên ngoài tiểu sơn, xem ra hắc sắc ngọc bội quả nhiên là bằng chứng để đi vào Mộ phần Hắc Đế.
Mấy đạo tiêu phá không mà đi, tu sĩ nhân tộc Minh Khiếu Kỳ thấy không thể tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, không thể ở lâu tại nơi ma khí ngập tràn, đều bay về hướng nam, trở lại Thánh Đình.
Rõ ràng Cổ Thần nhìn ra huyền cơ của tiểu sơn trước, kết quả lại bị chúng cường giả nhân tộc chiếm mất tiên cơ, giành tiến nhập Mộ phần Hắc Đế. Trên mặt Ngô Tinh hiện lên một tầng sương lạnh, nói:
- Kim Bàng đạo hữu, chẳng lẽ ngươi cùng Thánh Đình nhân tộc có giao dịch gì hay sao? Cớ gì ngăn cản chúng ta, để cho cường giả nhân tộc giành vào Mộ phần Hắc Đế trước!
Kim Bằng Vương há mồm nói:
- Ta...
Không đợi Kim Bằng Vương nói hết, Ngô Tinh đã tức giận hừ một tiếng, thân thể trực tiếp phóng về phía bên trong tiểu sơn, các Độ Hư thân thể còn lại cũng theo sát phía sau hắn.
Ngoại trừ năm vị tu sĩ Minh Khiếu Kỳ yêu tộc còn đứng bên cạnh Kim Bằng Vương, toàn bộ tu sĩ còn lại đều phóng vào bên trong tiểu sơn, quang mang chói mắt cũng phát ra, một cánh cửa hư huyễn cực lớn xuất hiên trong hư không.
Mặc kệ là Độ Hư cường giả, hay tu sĩ Minh Khiếu Kỳ, trên người bọn họ đều có hắc sắc ngọc bội, trong sát na đều biến mất không thấy.
- Ai! Chúng ta cũng đi!
Kim Bằng Vương cảm thán một tiếng, rồi dẫn theo năm vị tu sĩ yêu tộc phi tới bên trong tiểu sơn.
Cổ Thần vừa mới bước vào bên trong tiểu sơn, hoàn cảnh trước mắt đột nhiên phát sinh biến hóa thật lớn, quang mang chói mắt trong tức khắc biến mất, bốn phía một mảnh đen kịt, bốn phía không khí tĩnh như thu thủy, không có chút ba động nào, đám tu sĩ Ngô Tinh, Long Thương vừa rồi còn ở bên cạnh, lúc này dĩ nhiên biến mất không thấy.
Cổ Thần đem cảm giác thân thể đề cao tới trạng thái linh mẫn nhất. Nhưng vẫn không cảm ứng được bất cứ thứ gì ở xung quanh, bốn phía một mảnh vắng vẻ.
Đang lúc Cổ Thần kinh hãi, một âm thanh lớn đột nhiên từ trên đỉnh đầu truyền đến:
- Tiểu tử, hoan nghênh ngươi tới động phủ của bản đế, bên trong nơi này, bản đế để lại vô số vũ khí pháp bảo, tu chân bí điển, bổn nguyên pháp tắc! Ha ha chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của bản đế, liền có thể được truyền thừa, thu được lực lượng và thực lực mà bao người mơ ước, có thể ngang dọc Cổ Hoang, hùng bá thiên hạ, ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi có phải là rất hưng phấn? Đừng tự đắc quá sớm, ngươi có thể còn sống để giữ được bảo bối hay không đã? Ha ha ha ha....
Cổ Thần ngẩng đầu nhìn lại, phía trên và bốn phía cũng đều một mảnh đen kịt như nhau, chỉ biết thanh âm kia từ phía trên truyền đến, lại không biết cụ thể ở chỗ nào.
Nghe lời này, người nói hẳn là Hắc Thủy Đại Đế, thế nhưng, Hắc Thủy Đại Đế không phải là nhân vật từ thời thượng cổ mười vạn năm trước, sao có thể còn sống lâu như vậy?
Cổ Thần trong lòng sáng tỏ, nguyên lai cũng không phải thật sự là âm thanh của Hắc Thủy Đại Đế, mà là Huyễn âm, tuy vậy Cổ Thần vẫn hạ giọng nói:
- Đường nào?
- Ha ha ha ha...đường nào? Hỏi rất hay!
Hắc Thủy Đại Đế phát ra một trận tiếng cười thật lớn, huyễn âm lại một lần nữa vang lên:
- Vào động phủ của bản đế, một con đường là đi tới, một con đường là đi về phía sau...
Cổ Thần thầm nghĩ:
- Ngươi không phải phóng rắm sao!
- Đừng tưởng rằng bản đế đang phóng rắm, tiểu tử, hai con đường này, để ngươi đối mặt với sinh tử, nếu như ngươi đi tới, phía trước sẽ có bao nhiêu khảo nghiệm nặng nề, nếu không có tu vi Độ Hư, chín mươi phần trăm hẳn phải chết, coi như là Độ Hư cường giả chưa bước vào Hợp Đạo kỳ vẫn cứ phải chết, chỉ có một thành sinh cơ, nếu như ngươi có cảnh giới Hợp Đạo kỳ đi tới sẽ có năm thành sinh cơ, sinh tử mỗi thứ một nửa!
Nếu như ngươi lui về phía sau sẽ đi tới một không gian an toàn, nơi đó có thông đạo để đi ra bên ngoài động phủ, đi tới hay lui về phía sau, là cầu sinh hay muốn chết, chính ngươi lựa chọn!
Nghe xong thanh âm của Hắc Thủy Đại Đế, trong lòng Cổ Thần bắt đầu tính toán, chưa bước vào Độ Hư cường giả Hợp Đạo kỳ, đi tới thì có chín thành phải chết, chỉ có một thành sinh cơ, tỉ lệ sống sót cũng quá thấp đi.
Qua nửa ngày, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại vang lên:
- Tiểu tử, ngươi có thể tiến nhập động phủ của bản đế, khẳng định tu vi không thấp, ta đợi tu sĩ, thọ nguyên đã lâu, nếu là đã chết, cái gì cũng chẳng có tác dụng, ta khuyên ngươi hãy bảo trọng sinh mệnh, lui về phía sau đi vào đường sống đi thôi!
Cổ Thần cười lạnh một tiếng, Hắc Thủy Đại Đế chính là đại đế Ma Môn, nếu là ma đế sao lại có tâm địa tốt như vậy, quan tâm sinh tử của kẻ khác? Thầm nghĩ:
- Ngươi nói lui về phía sau là đường sống, nhưng e rằng vị tất đã là đường sống, Cổ Thần ta trên con đường tu chân đều là đi thẳng về phía trước, lần nào không phải là từ trong nguy hiểm tìm một đường sinh cơ! Sao có thể sợ hãi mộ phần của ngươi được? Phía trước đã có một đường sinh cơ, vì sao ta không đi tới?
Trong lòng Cổ Thần làm ra quyết định, liền đi nhanh về phía trước!
Huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại một lần nữa vang lên:
- Tiểu tử, đạo hạnh suốt đời ngươi đến đây không đổi, hay lui về phía sau đi lên đường sống đi thôi! Bước vào tử lộ, thật là đáng tiếc!
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cổ Thần đối với lời nói của Hắc Thủy Đại Đế chẳng quan tâm, tiếp tục đi về phía trước, một bước lại một bước, đại khái đi được ngàn bước, phía trước đột nhiên có biến hóa, một mảnh đen kịt xuất hiện một đạo quang môn, trên quang môn lóe ra bốn từ lớn: Cửu tử nhất sinh!
Cổ Thần thoáng dừng lại, tiếp tục đi đến phía trước, đợi tới gần quang môn, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại vang lên:
- Tiểu tử, phía trước là một con đường không có lối về, bước vào tử lộ đã chẳng còn đường rút lui, sống hay chết, ngươi tự mình lo lắng!
Vẻ mặt Cổ Thần không hề thay đổi, đưa tay đẩy quang môn ra, phía trước một mảnh huyễn bạch, không nhìn thấy bất kỳ cái gì, cũng không cảm nhận được bất kỳ cái gì.
Cổ Thần bước chân vừa nhấc, liền vượt qua quang môn, đi ra khỏi không gian đen tối, cảnh tượng bốn phía phát sinh biến hóa, Cổ Thần xuất hiện bên trong một đại điện, dài, rộng, cao đều khoảng nghìn trượng, ngoại trừ trên vách tường trước mặt có một bức họa thật lớn, thì toàn bộ đại điện lại không còn gì khác.
Người trong bức họa kia, tuổi chừng mười tám, mười chín, tóc đen, mặc y phục màu đen, anh tuấn dị thường, hai mắt thâm thúy, tựa như có ma lực vô cùng làm cho vừa nhìn liền bị hấp dẫn, khó có thể dời ánh mắt, trên cổ đeo một khối ngọc bội đen kịt, mặt trên có khắc bốn từ lớn: Hắc Thủy Thao Thao!
Người trong tranh này cùng bức họa Hắc Thủy Đại Đế trong di chỉ Hắc Thủy Ma Cung giống nhau như đúc, cũng chính là Hắc Thủy Đại Đế.
- Ha ha ha ha... Ha ha ha ha...
Cổ Thần bước vào trong đại điện, tiếng cuồng tiếu của Hắc Thủy Đại Đế liền đột nhiên từ trên đỉnh đầu hắn vang lên, Cổ Thần ngẩng đầu nhìn lại, phía trên ngoại trừ tường, thì không có cái gì khác, thanh âm này quả nhiên là huyễn âm do Hắc Thủy Đại Đế lưu lại. Mặc kệ bản thân ở đâu, đều nghe được thanh âm từ trên đỉnh đầu phát ra.
- Tốt tốt tốt.
Hắc Thủy Đại Đế thậm chí nói ba tiếng tốt, rồi tiếp tục nói:
- Tiểu tử, ngươi dám bước vào tử lộ, quả nhiên lá gan không nhỏ, ta đợi tu sĩ chính là muốn thấy tinh thần dũng cảm thám hiểm này, mới có thể đi trên con đường nghịch thiên tu hành, đi được xa hơn, bản đế nói cho ngươi biết, vừa rồi hai con đường sinh tử ta nói đích xác không giả, thế nhưng ha ha ha ha! Đây mới là sinh lộ.
Cái kia mới chính là tử lộ, ha ha ha ha, bản đế lừa dối người, thiên hạ không mấy ai biết, tiểu tử, ngươi có thể bước vào sinh lộ, không sai, thực sự là không sai, ha ha ha ha!
Cổ Thần nghe vậy, trong lòng nhịn không được phẫn nộ một trận, Hắc Thủy Đại Đế này quả nhiên là một đời ma đầu, tựu ngay cả sau khi chết cũng muốn tiếp tục trêu cợt người khác.
Cổ Thần trong lòng đang phẫn nộ, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại tiếp tục vang lên:
- Tiểu tử, không nên tức giận. Con đường tu chân từng bước gian nan, vốn là nghịch thiên giành mạng sống, nếu là kẻ sợ chết, sao còn khí phách tranh giành với trời? Chỉ có ở trong hiểm cảnh cầu sinh cơ, con đường tu chân mới có thể càng chạy càng cao, càng chạy càng xa, nếu muốn trường sinh bất tử, lại không muốn nỗ lực gì hết, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy? Ngươi đã đi lên sinh lộ, bản đế liền nói cho ngươi biết, mặc kệ tu vi của ngươi ra sao, khảo nghiệm phía trước đều là năm phần sống năm phần chết, có thể sống sót đoạt được vũ khí trong bảo khố hay không thì hết thảy đành dựa vào tạo hóa của ngươi rồi.
Đối với lời nói của Hắc Thủy Đại Đế, Cổ Thần sẽ không có nửa điểm tin tưởng, bất luận tình huống gì, đều lấy phán đoán của chính mình làm chuẩn.
Cổ Thần suy nghĩ một chút, cường giả các tộc cùng nhau tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, cùng với tu sĩ Minh Khiếu Kỳ của long, yêu nhị tộc, không biết bọn họ có phải cũng đối mặt với lựa chọn sinh tử.
Nếu như vậy, không biết có bao nhiêu tu sĩ nghe xong Hắc Thủy Đại Đế lừa dối, trong lòng đánh trống thu quân, lui về phía sau bước lên tử lộ!
Cổ Thần tỉ mỉ quan sát chỗ của hắn trong đại điện, bốn phía một mảnh vắng vẻ, cũng không biết cửa ra ở chỗ nào!
Hắc Thủy Đại Đế tựa hồ đã sớm liệu được tâm niệm của tu sĩ hậu thế khi tiến nhập chỗ này, huyễn âm lại vang lên:
- Đây là Luân Hồi Điện. Bản đế suốt đời giết người, Nguyên Thần của chúng đều bị bản đế trói buộc, không thể tiến vào luân hồi. Bản đế liền tự kiến tạo một tòa Luân Hồi Điện để cho bọn họ ở đây trọn đời trường sinh. Tiểu tử, ta sẽ căn cứ theo tu vi của ngươi, phóng xuất âm hồn đồng cảnh giới, những âm hồn này không chết, liền trọn đời sinh sống trong Luân Hồi Điện, không được vãng sinh, chỉ có để bọn họ chân chính tử vong, mới có thể luân hồi, chuyển thế sống lại. Do đó, trừ phi ngươi đem âm hồn giết chết, bằng không chúng sẽ không bỏ qua, bất quá, bản đế sẽ không để chúng chết dễ dàng, có thể chiến thắng bọn chúng hay không, thông qua thảo nghiệm đầu tiên, phải nhìn vào bản lĩnh của ngươi, ha ha ha ha...
Huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vừa tắt, rồi đột nhiên trong đại điện vắng vẻ, nổi lên một trận âm phong. Dưới bức họa Hắc Thủy Đại Đế, đột nhiên thoát ra một trận hắc khí, trong sát na, có năm nhân ảnh từ trong đó vọt ra.
Ánh mắt năm người này ngây dại, vẻ mặt vô tình, đều là âm hồn.
Đồng thời tuy rằng bọn chúng đều đã chết, nhưng chưa tận diệt, bị lực lượng cường đại nô dịch gọi là bất tử âm hồn, có chút tương tự với huyết hồn của Thi Hồn Tông. Có điều so với huyết hồn lại cao cấp hơn nhiều lắm. bởi vì bất tử âm hồn hầu như vĩnh viễn không chết, vĩnh viễn bị dày vò, không được giải thoát.
Năm tên bất tử âm hồn này đều có tu vi Độ Hư bí cảnh Đằng Vân kỳ, tuy rằng trong tay chúng không có bảo vật gì. Nhưng một tu sĩ Đằng Vân kỳ đồng thời đối mặt với năm tên bất tử âm hồn Đằng Vân kỳ hiển nhiên là một loại khiêu chiến thật lớn.
Nhìn năm tên bất tử âm hồn phía trước, Cổ Thần thầm nghĩ:
- Ma đế chính là ma đế, dĩ nhiên đem người đã chết toàn bộ trói buộc nguyên thần, khiến họ suốt kiếp không được siêu sinh, không biết Hắc Thủy Đại Đế đã giết bao nhiêu tu sĩ, e là một con số vô cùng khổng lồ đi!
Cổ Thần đi qua mộ phần của Hiên Viên đại đế và Xích Vưu Đại Đế, đều không có bất tử âm hồn độc ác này. Xích Vưu Đại Đế đơn giản nhất, bởi vì Xích Vưu Đại Đế tịnh không phải bình thường mà chết. Sau khi chết chỉ còn chiến thần hình. Tại một nơi chí dương trên Xích Thủy giang, theo đó đào ra được mộ phần.
Mộ phần của Hiên Viên tuy rằng phức tạp hơn một chút, nhưng chỉ là bố trí một cái thổ chi đại trận. Sau đo để bảo vệ đạo thống truyền thừa của mình, thiết hạ huyết mạch thông đạo, tuy rằng bên trong mộ phần có không ít cường giả chết đi, nhưng không có cảm giác máu tanh như ở Mộ phần Hắc Đế.
Từ lúc bước vào Mộ phần Hắc Đế, chính là một mảnh đen kịt, hiện tại đại điện này tuy có sáng hơn một chút, nhưng vẫn vô cùng âm u. Cảm giác của Cổ Thần về Mộ phần Hắc Đế chỉ có hai chữ: âm u!
Bất quá, đối mặt với Hắc Thủy Đại Đế khảo nghiệm, Cổ Thần cũng cười khẽ một tiếng, môi nhịn không được vểnh lên, Cổ Thần không sợ nhất là cái gì? Chính là quỷ vật thần hồn trong thiên hạ, có Trấn Minh Ngọc Bi trong tay, tựu ngay cả Hư Không kỳ siêu cấp cường giả Ma Vương Đồ Độc đều bị Trấn Minh Ngọc Bi đánh cho trọng thương, tu vi đại giảm, âm hồn Đằng Vân kỳ căn bản không ở trong mắt hắn.
Năm tên bất tử âm hồn đồng dạng bước đi, tốc độ cũng cực nhanh, từ trong hắc sắc ma khí bên dưới bức họa Hắc Thủy Đại Đế đi ra, thân thể xuyên phá hư không, một bước qua trăm trượng, vài bước liền tới gần Cổ Thần/
Chương 17: Âm hồn khôi lỗi. (Hạ)
Trong mắt Cổ Thần tinh quang chợt lóe, tay trái vừa nhấc, đánh một chưởng về phía trước, một đạo quang hoa đẹp mắt từ lòng bàn tay bắn ra, một khôi bạch sắc ngọc bi rộng chừng nhị thốn, dài chừng một thước tựa như mũi tên lao về phía năm tên bất tử âm hồn.
Trấn Minh Ngọc Bi phát ra quang hoa đẹp mắt soi sáng toàn bộ đại điện.
Hầu như cùng một lúc Trấn Minh Ngọc Bi bắn ra, trong nháy mắt quang hoa đẹp mắt đã xuyên phá thân thể của năm tên bất tử âm hồn.
Nơi Trấn Minh Ngọc Bi đi qua, trong thân thể năm tên bất tử âm hồn lập tức xuất hiện một lỗ hổng.
Năm tên bất tử âm hồn tựa hồ đã bị thống khổ cực đại, toàn thân run rẩy kịch liệt, lỗ hổng trên người không mở rộng, trong nháy mắt, quang mang huyễn bạch đem thân thể của chúng bao phủ toàn bộ.
Trấn Minh Ngọc Bi vừa ra, nguyên thần của thiên hạ quỷ vật đều bị tiêu diệt, năm tên bất tử âm hồn bị nó đánh thành hư vô.
Bất tử âm hồn bị diệt, nhưng âm phong trong đại điện chưa đình chỉ, huyễ âm của Hắc Thủy Đại Đế tiếp tục vang lên:
- Tốt! Tiểu tử, năm tên bất tử âm hồn đồng cảnh giới đều ngăn không được ngươi, rốt cuộc ngươi cũng thông qua khảo nghiệm thứ nhất của bản đế. Bất quá một cửa của Luân Hồi Điệ này vẫn chưa dừng lại đâu, bản đế tinh thông cơ quan khôi lỗi chi thuật, đem bất tử âm hồn và co quan khôi lỗi dung hợp lại với nhau, sáng tạo ra một tay sai cường đại, âm hồn khôi lỗi. Chúng rất lì lợm, bảo vật khó làm thương được, có kim cương thiết cốt, đồng thời lại có lực lượng của bất tử âm hồn, tiểu tử, nếu ngươi có thể đánh bại ba âm hồn khôi lỗi thì một cửa Luân Hồi Điện này liền tính ngươi thành công vượt qua. Có tư cách bước vào mộ phần của bản đế.
Hắc Thủy Đại Đế vừa nói, đồng thời dưới bức họa lại có một cổ hắc sắc ma khí tuôn ra, ba quái vật hình người, đen thui từ trong ma khí đi ra.
Ánh mắt Cổ Thần sáng ngời, tài liệu chế tạo ba tên quái vật hình người này không ngờ là khôi mị thạch!
Khôi khôi thạch là loại khoáng vật đặc thù đã tuyệt tích từ thời thượng cổ, đối với Nguyên Thần Quỷ Hồn có lực sát thương cường đại.
Cực phẩm bảo vật của Cổ Thần, Thần Hình Câu Diệt Kiếm dùng tài liệu chính là mị bạt thạch, đoạt được trong Âm Minh Đàm ở khu vực thứ nhất của Côn Ngô Bí Cảnh, là khôi mị thạch phẩm chất thấp nhất.
Ba tên quái vật hình người này tài liệu so với nga thiên thạch mà Cổ Thần đã từng đoạt được, phẩm chất còn muốn cao hơn, chí ít đều là tiên phẩm cấp. Đây chính là tài liệu có thể luyện chế tiên bảo.
Mị bạt thạch cứng rắn không gì sánh được, mị khôi thạch phẩm chất thấp nhất cũng đã có lực công kích dưới tiên bảo, mị bạt thạch tiên phẩm cấp thì ngay cả tiên bảo cũng khó có thể tổn hại, trách không được Hắc Thủy Đại Đế nói âm hồn khôi lỗi, đao thương bất nhập, bảo vật khó thương.
Coi như là mị bạt thạch tiên phẩm cấp bình thường nhất thì trình độ cứng rắn, hạ phẩm tiên bảo cũng không thể so sánh được. Còn như trung phẩm tiên bảo thì vẫn khó có thể tổn hại nó được, e là chỉ có thượng phẩm tiên bảo mới có thể tạo thành thương tổn nhất định!
Cường giả Đằng Vân kỳ trên người hạ phẩm tiên bảo khẳng định có, trung phẩm tiên bảo liền khó nói, còn như cường giả Đằng Vân kỳ có thượng phẩm tiên bảo, thân phận tuyệt đối là nhân vật đặc thù trong siêu cấp thế lực.
Do đó, cường giả Đằng Vân kỳ nếu gặp phải một âm hồn khôi lỗi sẽ rất khó đối phó. Ba âm hồn khôi lỗi thật đúng là không phải cường giả Đằng Vân kỳ bình thường có thể ứng phó được, còn hơn năm bất tử âm hồn thực lực mạnh hơn nhiều lắm.
Bất quá, Cổ Thần cũng không phải tu sĩ bình thường. Trên người, hạ, trung, thượng phẩm tiên bả đều có. Còn có vô thượng tiên bảo Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, Thuần dương chí bảo Hắc Thủy Ngọc Bội, Chiến Thần Lệnh, Trấn giới chi bảo Trấn Minh Ngọc Bi.
Chỉ là âm hồn khôi lỗi Đằng Vân kỳ, Cổ Thần càng chưa để vào mắt.
Trong tay quang mang chợt lóe, một thanh xích sắc tiên kiếm cùng một thanh thất thải tiên kiếm hiện ra. Đây chính là hai kiện thượng phẩm tiên bảo: Long Hoàng Chí Dương Kiếm, Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm!
Ba âm hồn khôi lỗi cũng là một bước trăm trượng, xuyên qua hư không, nhanh chóng lao về phía Cổ Thần.
Còn cách mấy trăm trượng, Cổ Thần đã giành xuất thủ trước, Long Hoàng Chí Dương Kiếm và Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm đồng thời đánh xuống, một đạo xích sắc kiếm cương đẹp mắt và một đạo thất thải kiếm hồng nhất thời phá khai hư không, chém tới ba âm hofonn khôi lỗi.
Toát sư sư...
Ba đạo nhân ảnh chợt lóe, ba âm hồn khôi lỗi trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi. Xích sắc kiếm cương và thất thải kiếm hòng bổ vào khoảng không, đem mặt đất bổ ra hai đạo vết cắt thật lớn, bất quá, theo kiếm cương vừa thu lại, đạo vết cắt thật lớn cũng lập tức khôi phục nguyên dạng. Hiển nhiên đại điện này cũng không phải một tòa đại điện thực chất, mà là trong ảo cảnh.
Từ lúc vừa tiến vào Mộ phần Hắc Đế, Cổ Thần liền mất đi liên hệ với đám Ngô Tinh, nguyên bản một tu sĩ ngay bên cạnh đột nhiên biến mất không thấy đâu, hiển nhiên là đã lâm vào trong ảo cảnh.
Ba âm hồn khôi lỗi từ trong hư không xuyên ra, xuất hiện ở bên trái, bên phải, và phía sau của Cổ Thần. Ba đạo tiếng âm bạo đột nhiên vang lên, ba đạo quyền cương kéo tới, đem hư không đánh ra ba lỗ thủng thật lớn.
Sau đó, ba đạo quyền cương cực lớn oanh tới bên người Cổ Thần, đồng thời Cổ Thần cảm giác được không khí xung quanh đột nhiên trở nên trầm trọng, thân thể hắn tựa như hãm sâu vào bùn lầy.
- Thật là lợi hại! Ba âm hồn khôi lỗi liên thủ dĩ nhiên có thể so với cường giả Giá Vụ kỳ!
Trong lòng Cổ Thần cảm thán, môi khẽ nhếch, sử xuất đạo gia vô thượng thần thông, trong sát na một trận thanh âm ẩn chứa tự nhiên đại đạo vang lên, áp lực không khí xung quanh Cổ Thần đột nhiên biến mất.
Thân ảnh nhoáng lên, liền biến mất không thấy đâu, Cổ Thần phá giải không gian trói buộc của ba âm hồn khôi lỗi, đồng dạng sử dụng thuấn di, tránh thoát ba đạo quyền cương công kích, xuất hiện ở ngoài mấy trăm trượng.
Cổ Thần đồng dạng sử dụng "Không gian pháp tắc, trói buộc"Long Hoàng Chí Dương Kiếm và Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm lại bổ xuống.
Ba âm hồn khôi lỗi tuy rằng tu vi cũng là Đằng Vân kỳ, nhưng sinh tiền (lúc còn sống) tu vi so với Cổ Thần khẳng định chỉ cao hơn chứ không thấp hơn. Đối với lĩnh ngộ không gian pháp tắc so với hắn cũng là thâm sâu hơn nhiều. Không gian trói buộc của Cổ Thần vẫn chưa phát ra tác dụng quá lớn, chỉ khiến chúng dừng lại trong tíc tắc mà thôi.
Đối với chí dương kiếm cương và thất thải kiếm hồng của Cổ Thần mà nói, trong nháy mắt cũng là một khoảng thời gian không ngắn.
Ngay khi ba âm hồn khôi lỗi thoát khỏi không gian trói buộc của Cổ Thần, trong nháy mắt thân thể bước vào hư không, một âm thanh thanh thúy thật lớn vang lên.
Đang...
Cánh tay phải của Cổ Thần rõ ràng chấn động, Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay bổ trúng cánh tay của một tên âm hồn khôi lỗi, thất thải kiếm hồng lại rơi vào khoảng không.
Một khối khôi mị thạch đen bóng rơi xuống dài cỡ hai nắm tay, chính là từ trên cánh tay của âm hồn khôi lỗi bị Long Hoàng Chí Dương Kiếm chém đứt.
Rất nhanh, ba âm hồn khôi lỗi lại từ trong hư không chui ra, chia làm ba hướng đem Cổ Thần kẹp ở giữa, ba người đồng thời xuất thủ, trong sát na, sáu đạo quyền cương từ ba hướng đánh về phía hắn.
Âm hồn khôi lỗi đứng bên phải Cổ Thần, trên cánh tay rõ ràng thiếu một đoạn chừng hai nắm tay do bị Long Hoàng Chí Dương Kiếm vừa rồi chém xuống. Bất quá âm hồn khôi lỗi là cá thể không có sinh mệnh, nên vô pháp nhận biết đau đớn.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Trên cánh thiếu một khối, căn bản không ảnh hưởng chút nào tới phản ứng và công kích của âm hồn khôi lỗi. Thực lực như cũ. Âm hồn khôi lỗi chính là một cỗ máy, khống chế thân thể chính là âm hồn không chết bên trong nó, trừ phi đem âm hồn đó diệt sát, bằng không cho dù đem khôi lỗi chém thành từng khối cũng vô pháp tiêu diệt được.
- Hừ!
Cổ Thần hừ nhẹ một tiếng sử dụng Long Hoàng Chí Dương Kiếm và Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm hai kiện tiên bảo, tuy rằng có thể gây tổn thương cho âm hồn khôi lỗi, nhưng trong lúc nhất thời nếu muốn tiêu diệt ba âm hồn khôi lỗi này thật sự có chút khó khăn.
Đối mặt với ba âm hồn khôi lỗi, kích tới quyền cương, Cổ Thần đem hai thanh thượng phẩm kiếm tiên cầm trong tay vừa thu lại, thân thể đột nhiên biến hóa mọc thêm hai đầu, bốn cánh tay.
- Chiến Thần Diệt Tinh Quyền!
Cổ Thần hét lớn một tiếng.
Sáu cánh tay đồng thời kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ấn, đánh ra sáu đạo quyền cương, từ ba hướng đánh tới ba tên âm hồn khôi lỗi.
Lười cùng ba tên âm hồn khôi lỗi đánh lâu dài, Cổ Thần muốn tốc chiến tốc thắng, đồng thời khôi mị thạch trên người chúng là tài liệu có thể luyện chế tiên bảo, hắn cũng không muốn chèm thành từng khối nhỏ.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Sáu đạo quyền cương của âm hồn khôi lỗi cùng sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương va chạm với nhau, phát sinh sáu đạo bạo hưởng kinh thiên, chấn cho toàn bộ đại điên rung chuyển.
Cổ Thần tuy rằng chỉ có thực lực Đằng Vân sơ kỳ, nhưng lực lượng thân thể có thể so với Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ còn muốn mạnh hơn một bậc, thi triển thiên hạ đệ nhất công phạt bí thuật Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, thực lực mạnh tới ngay cả Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ cũng khó có thể chống đỡ.
Âm hồn khôi lỗi tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chỉ là bởi vì thân thể cứng rắn, hầu như đao thương bất nhập, pháp bảo khó nhưng cùng cường giả Giá Vụ kỳ so sánh vẫn là không bằng, làm sao có thể tiếp được Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của Cổ Thần?
Trong sáu đạo bạo hưởng kinh thiên, sáu đạo quyền cương của âm hồn khôi lỗi cũng bị Cổ Thần đánh thành hư vô, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của hắn lại vẫn thế tới không giảm, phong ấn hư không, khiến ba tên âm hồn khôi lỗi không thể động đậy, đều bị lưỡng đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương đồng thời đánh trúng, thân thể tựa như đạn pháo, trong tíc tắc bạo nổ bắn về phía sau.
Âm hồn khôi lỗi tuy rằng chỉ có thực lực Đằng Vân kỳ, thế nhưng thân thể cường hãn, còn hơn Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ, mặc dù bị Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương đánh trúng, thân thể bạo nổ bắn về phía sau, lại vẫn chưa tử vong, thậm chí cũng không có trọng thương, chỉ là thân thể phải chịu lực lượng va đập thật lớn, có chút không thể khống chế được, toàn bộ đánh vào tường trong đại điện.
Một quyền Đằng Vân vong, mười quyền Giá Vụ ngã!
- Một quyền không chết, cũng suy giảm đi một nửa!
Cổ Thần thầm nghĩ, thân thể chưa động, sáu tay tiếp tục kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ấn, đánh ra sáu đạo quyền cương.
Sáu đạo quyền cương này đồng thời hướng lên một âm hồn khôi lỗi đánh tới, sáu quyền hợp nhất, uy lực cực mạnh, kinh khủng tuyệt luân, vượt xa liên tiếp đánh ra từng quyền một, thậm chí là đánh ra mười quyền, uy lực cũng sẽ bị chia nhỏ đi.
Cự ly mấy trăm trượng, thuấn di liền tới, tên âm hồn khôi lỗi kia liền bị chấn bay đập vào vách tường, tạo thành một lỗ hổng lớn trên đó.
Ầm!
Một tiếng bạo hưởng kinh thiên động địa, tên âm hồn khôi lỗi kia trong sát na bị đánh trúng, tứ phân ngũ liệt biến thành một khối khôi mị thạch thật lớn, rơi xuống mặt đất. Khôi mị thạch bên trong bất tử âm hồn đã bị Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cường đại hủy diệt thành hư vô.
Một tên âm hồn khôi lỗi đã bị hủy diệt, hai tên âm hồn khôi lỗi vừa mới rơi xuống mặt đất, Cổ Thần lại kết quyền ấn, lần thứ hai oanh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương về phía âm hồn khôi lỗi bên trái.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền phong ấn hư không, người bị công kích, trừ phi tu vi vượt xa Cổ Thần, bằng không không thể chạy thoát khỏi. Do vậy âm hồn khôi lỗi phía bên trái cũng bị sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương nghiền nát thành những khối khôi mị thạch, hủy diệt thành hư vô.
Chỉ còn một tên âm hồn khôi lỗi cuối cùng, thân ảnh chợt lóe tấn công về phía Cổ Thần, hắn khẽ cười một tiếng, đón quyền cương. Sáu tay đều xuất hiện, lại đánh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương, khiến âm hôn khôi lỗi cuối cùng cũng bị đánh thành những khối khôi mị thạch.
Trong nháy mắt, ba âm hồn khôi lỗi toàn bộ bị tiêu diệt, biến thành hơn hai mươi khối khôi mị thạch. Thân thể Cổ Thần biến trở lại nguyên dạng một đầu hai tay, khoát tay một cái, khôi mị thạch trên mặt đất đều bị thu vào trong Càn Khôn Trạc. Những khôi mị thạch này đều là tài liệu rất tốt để luyện chế tiên bảo, hiện tại Cổ Thần còn thiếu một chiếc búa tiên bảo.
- Trảm Sát Chi Phủ phải sử dụng một cây búa cấp bậc tiên bảo mới có thể phát huy ra uy lực. Tuy rằng dùng kiếm tiên cũng có thể đánh ra bộ dáng, nhưng uy lực giảm đi, kém xa so với dùng búa tiên bảo.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tuy rằng lợi hại, thế nhưng tiêu hao quá lớn, cho dù Cổ Thần đã bước vào Độ Hư bí cảnh, cũng không thể sử dụng quá nhiều. Nếu muốn sử dụng liên tục trong chiến đấu, Trảm Sát Chi Phủ có tác dụng phù hợp nhất.
Ba âm hồn khôi lỗi rơi ra số khôi mị thạch cũng đủ để luyện ra một thanh búa cấp tiên phẩm.
Cổ Thần vừa mới đem khôi mị thạch thu nhập trong Càn Khôn Trạc, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại vang lên:
- Tiểu tử khá lắm, ngươi dĩ nhiên đánh bại được âm hồn khôi lỗi của bản đế, ha ha ha ha, chúc mừng ngươi, ngươi đã có tư cách chính thức để bước vào mộ phần của bản đế, khảo nghiệm chân chính còn ở phía sau, ngươi có thể có được truyền thừa của bản đế hay không, hắc hắc, còn nhìn vào tạo hóa của ngươi đi!
Huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vừa dứt, phía trước đột nhiên bắn ra một đạo quang mang, Cổ Thần nhìn lại, phía dưới bức họa Hắc Thủy Đại Đế hắc khí tiêu tán, hiện ra một đạo quang môn, Cổ Thần đi đến đó, rất nhanh liền tới bên cạnh quang môn.
Tương tự quang môn thứ nhất, trong quang môn này cũng là một mảnh huyễn bạch, nhìn không thấy bất cứ thứ gì, cũng không cảm ứng được điều gì, chỉ là trên quang môn đã không còn viết bốn chữ "cửu tử nhất sinh".
Thoáng quan sát, Cổ Thần dấn bước tiến vào trong quang môn, tựa hồ đã bước vào bên trong một truyền tống trận pháp, một trận thiên toàn địa chuyển, bốn phía một mảnh huyễn bạch, trong nháy mắt, Cổ Thần bước trên thực địa, ánh sáng xung quanh vụt tắt, Cổ Thần nhìn lại bốn phía, hắn đang ở bên trong một hang động thật lớn.
Hang động này rộng chừng nghìn trượng, ở phía trước Cổ Thần có một cánh cửa đá thật lớn, rộng chừng trăm trượng, cao hai trăm trượng, trên cửa đá có khắc bốn chữ cổ thật to: Mộ phần Hắc Đế!
Cổ Thần nhìn cửa đá thật lớn kia, thầm nghĩ:
- Hắc Thủy Đại Đế làm một đời ma đế, quả nhiên xa hoa, chỉ là cửa vào cũng thiết kế hai nơi ảo cảnh, một hang động lớn như vậy, ta cứ tưởng đi qua tiểu sơn bao quanh, liền tới trong Mộ phần Hắc Đế, không nghĩ tới hiện tại mới là cửa vào.
Cổ Thần đang mải suy nghĩ, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại từ trên đỉnh đầu vang lên:
- Hoan nghênh ngươi, tiểu tử, ngươi là người thông qua khảo nghiệm của bản đế nhanh nhất, là tu sĩ đầu tiên tiến tới cửa vào mộ phần của bản đế, ha ha ha ha, một bặc tử, xem ra ngươi so với những người khác, có hy vọng thu được truyền thừa của bản đế lớn hơn chút. Tiểu tử, ngươi tạm thời ở đây chờ đợi, mộ phần của bản đế chỉ mở ra một lần, đợi tu si tiến nhập động phủ của bản đế tề tựu đông đủ, cửa vào mộ phần mới có thể mở ra.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cổ Thần có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới chính mình dĩ nhiên là người thứ nhất thông qua khảo nghiệm của Hắc Thủy Đại Đế, còn đám siêu cấp cường giả Hư Không kỳ Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Kim Bằng Vương, Long Thương lại vẫn ở phía trước.
Bất quá ngẫm lại, trong lòng Cổ Thần cũng liền hiểu rõ, tại ảo cảnh trong đại điện, đối mặt với bất tử âm hồn và âm hồn khôi lỗi đều là căn cứ vào tu vi của tu sĩ hiện ra. Đám siêu cấp cường giả Hư Không kỳ Ngô Tinh tuy rằng lợi hại, thế nhưng đồng dạng muốn đối mặt bất tử âm hồn và âm hồn khôi lỗi Hư Không kỳ chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
Nói trong đám tu sĩ đồng cảnh giới, ai là vương giả vô địch, đương nhiên không ai ngoài Cổ Thần. Hắn tu luyện thiên hạ đệ nhất tu chân bí điển Chiến Thần Tinh Kinh, đồng thời đã đem Chiến Thần Bất Diệt Thể tu luyện tới Nguyên Thần Dung Khiếu đại thành cảnh giới rồi. Coi như là tu sĩ cao hơn hắn một cảnh giới cũng không phải đối thủ, nếu là trong đám tu sĩ đồng cảnh giới đó là tung hoành tuyệt đối.
Cổ Thần nhìn một chút xung quanh, toàn bộ bên ngoài cửa vào đều là trống rỗng, không có chỗ nào đặc biệt, thấy các tu sĩ khác còn chưa đến, Cổ Thần đem Khôi mị thạch Càn Khôn Trạc Càn Khôn Trạc ra, cùng Thần Hình Câu Diệt Kiếm của hắn so sánh quả nhiên phẩm chất cao hơn một chút.
Hôm nay Cổ Thần đã bước vào Độ Hư bí cảnh, bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc, có năng lực luyện chế tiên bảo.
Thế nhưng ban đầu Cổ Thần luyện chế Thần Hình Câu Diệt Kiếm đã mất không ít thời gian, tuy rằng hiện tại tu vi của hắn cùng lúc đầu không thể đánh đồng. Nhưng khôi mị thạch trong tay cũng là tiên phẩm cấp so với khôi mị thạch lúc ấy luyện chế Thần Hình Câu Diệt Kiếm tốt hơn một chút, do đó, muốn cầm khôi mị thạch luyện chế thành tiên bảo, cần thời gian nhất định.
Tu sĩ tiến nhập trong Mộ phần Hắc Đế không ít, cường giả bước vào Độ Hư bí cảnh tuy rằng cũng không phải không có hạng người sợ chết, hầu hết đều đạo tâm vững chắc, dũng cảm tiến tới mới có thể đạt được thành tựu trên đường tu hành. Cường giả bị Hắc Thủy Đại Đế dọa lui về phía sau hẳn là không nhiều.
Bất tử âm hồn và âm hồn khôi lỗi trong Luân Hồi Điện kia, tuy rằng lợi hại, nhưng trong tay cũng không có pháp bảo, mà trong tay Độ Hư cường giả không nói có bao nhiêu pháp bảo, nhưng chắc chắn sẽ không thiếu, thời gian càng lâu chung quy cũng sẽ xông qua được Luân Hồi Điện.
Tựa như Hắc Thủy Đại Đế nói Luân Hồi Điện chỉ là một khảo nghiệm nhập mộ nho nhỏ, khảo nghiệm chân chính còn ở trong lúc tiến nhập mộ phần.
Cổ Thần cũng không biết lúc nào sẽ có thêm người từ Luân Hồi Điện xông ra, muốn đi tới cửa vào Mộ phần Hắc Đế, lại cầm khôi mị thạch luyện chế được tiên bảo khẳng định không đủ thời gian.
Đem khôi mị thạch thu vào trong Càn Khôn Trạc, Cổ Thần ngồi trên mặt đất, bắt đầu tu luyện Chiến Thần Bất Diệt Thể, vừa rôi để đánh bại ba âm hồn khôi lỗi, liên tục thi triển hai mươi tư quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, tiên lực tiêu hao mất một phần ba.
Trước khi tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, Cổ Thần phải đem trạng thái của bản thân khôi phục tới cao nhất.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong trạng thái không phải chiến đấu, tốc độ Cổ Thần khôi phục tiên lực là phi thường nhanh, qua nửa canh giờ, tiên lực liền khôi phục tới đỉnh rồi.
Nửa canh giờ cũng không có thêm một tu sĩ nào xông qua Luân Hồi Điện, xuất hiện trước cửa vào đại điện.
Nghe Hắc Thủy Đại Đế nói, tựa hồ là muốn đám tu sĩ tiến nhập động phủ tề tụ đầy đủ trước cửa vào Mộ phần Hắc Đế, thì mới có thể mở cửa.
Điều này chứng tỏ, các tu sĩ khac tiến nhập Mộ phần Hắc Đế cùng Cổ Thần như nhau, đầu tiên đều trải qua lựa chọn sinh tử lộ, sau đó lại xông vào Luân Hồi Điện.
Trong lòng Cổ Thần âm thầm kinh ngạc, thầm nghĩ:
- Khó có tốc độ bọn họ xông quan chậm như vậy? Ta đây chẳng phải là nhanh nhất?
Trên thực tế chính là như vậy, Cổ Thần có Trấn Minh Ngọc Bi có thể tiêu diệt nguyên thân của thiên hạ quỷ vật, năm bất tử âm hồn kia vừa ra tới, trong nháy mắt đã bị hắn tiêu diệt. Ba âm hồn khôi lỗi sau đó cũng bị Cổ Thần sử dụng "ba đầu sáu tay"Liên tục oanh ra hai mươi tư quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền toàn bộ diệt sát.
Các tu sĩ khác, cho dù tu vi cao tới đâu, đối mặt với bất tử âm hồn có tu vi đồng cấp với mình, đều phải tốn thời gian lớn. Ba âm hồn khôi lỗi phía sau càng là chiến đấu kéo dài, tốc độ Cổ Thần xông qua Luân Hồi Điện tự nhiên là nhanh hơn gấp bội bọn họ rồi.
Tiếp tục vẫn không có người tiến đến cửa vào mộ phần, Cổ Thần liền tiếp tục thể hội lĩnh ngộ pháp tắc, tu luyện thêm.
Lại qua nửa canh giờ nữa, đột nhiên trong không khí truyền đến hai cỗ pháp lực ba động cường đại, hai mắt Cổ Thần lập tức vừa mở chỉ thấy hai bóng người từ trong hư không đi ra.
Một người bạch y tóc bạc, tuổi chừng song thập, khí nuốt thiên hạ chính là Ngô Tinh, một người mặc cửu long kim bào, đầu đội tử ngọc hoàng quan, chính là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu.
Hai người đều là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, đồng thời xông qua Luân Hồi Điện, xuất hiện ở cửa vào Mộ phần Hắc Đế.
- Ngô Tinh đại ca!
Cổ Thần đứng dậy, trong Mộ phần Hắc Đế này âm khí trầm trọng, Cổ Thần lâu không thấy người, gặp được Ngô Tinh, trong thanh âm tự nhiên lộ vẻ vui mừng.
Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đồng thời xông ra Luân Hồi Điện, đều cảm thấy sợ hãi đối với tu vi của đối phương, không kém mình chút nào, rồi đột nhiên lại nghe được một tiếng hô hoán của Cổ Thần, liền cùng chuyển ánh mắt nhìn lại, không khỏi cả kinh.
Hai người đều cho rằng chính mình khẳng định người thứ nhất xông qua Luân Hồi Điện, lại không nghĩ rằng Cổ Thần đã sớm xông qua, đến cửa vào mộ phần, chờ đợi bọn họ từ lâu.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu ánh mắt căng thẳng, trong lòng đột nhiên hiện lên một tia sát khí, càng phát ra ý nghĩ Cổ Thần không, tương lai tất thành đại họa, nếu là lúc này chỉ có hai người, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sẽ không chút do dự hạ sát Cổ Thần.
Thế nhưng, bên cạnh hắn còn có Ngô Tinh tu vi tương đương, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chỉ đành kiềm chế sát khí trong lòng, thầm nghĩ:
- Tàng gia ba lão bất tử, chư tử thế gia lão bất tử, các ngươi cần phải nắm chặt thời gian một chút, diệt trừ Cổ Thần, tốt nhất là đồng thời liều mạng đến ngươi chết ta sống, lưỡng bại câu thương, mới không uổng công bổn hoàng khổ tâm cố ý đem Trịnh Mộng Nam phái tới Đại Doanh đế đô.
Trong mắt Ngô Tinh vẻ kinh hãi chỉ tồn tại trong nháy mắt, lập tức biến thành đại hỉ, thân ảnh chợt lóe, liền bên cạnh Cổ Thần, cười nói:
- Ha ha Cổ Thần lão đệ, ngươi dĩ nhiên là người thứ nhất xông qua Luân Hồi Điện, lợi hại! Lợi hại, ha ha ha ha.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Ta chỉ là vừa đúng có một loại pháp bảo có thể khắc chế bất tử âm hồn của Hắc Thủy Đại Đế mà thôi. Cho nên mới nhanh hơn một chút, đại ca bằng bản lĩnh thật sự xông qua Luân Hồi Điện mới đích thật là lợi hại a, ha ha... Hắc Thủy Đại Đế thực mẹ nó không phải thứ tốt gì, sinh tiền không biết tàn sát bao nhiêu Độ Hư cường giả không nói, còn đem nguyên thần của bọn họ luyện thành bất tử âm hồn, trọn đời không được siêu sinh, mụ nội nó, chính là đã chết, hắn cũng không cho người ta được bình yên, thiếu chút nữa lừa dối lão tử lui về phía sau đi lên tử lộ, bị hắn lừa dối tới chết. Trong năm vị đại đế của Ma Môn, Hắc Thủy Đại Đế danh tiếng thối nhất, hiện tại xem ra quả nhiên con mẹ nó là một đời ma đế.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế