Ngô Tinh trọng thương, Long Thương vết thương nhẹ, dựa vào một mình Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng đủ khiến đám người Cổ Thần phải đau đầu rồi. Huống hồ đối phương còn có Độ Thiện đại sư thực lực không kém gì Thánh Hoàng Cơ Nghiêu.
Tuy rằng Cổ Thần và Độ Hư cường giả long, yêu nhị tộc tổng cộng có tám vị, mà Độ Hư cường giả nhân tộc chỉ có năm vị, thế nhưng thực lực song phương đối lập, thì nhân tộc cường giả lại muốn vượt hơn rất nhiều.
Nhân tộc cường giả đã nhanh chóng xông qua thủy chi đại trận. Trong ánh mắt tu sĩ long, yêu nhị tộc đều là khiếp sợ, còn có một tia hoảng loạn, đích tình lúc này phi thường không ổn.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu một tiếng cười to qua đi, ánh mắt đảo qua trên người tu sĩ long, yêu nhị tộc. Ánh mắt cuối cùng dừng lại trên mặt Ngô Tinh, vẻ vui mừng trên mặt trong nháy mắt biến thành kinh hỉ, đại hỉ.
Quang mang trong hai mắt phát sáng, Thánh Hoàng Thánh Hoàng vui vẻ cười, nói:
- Yêu nghiệt, ngươi bị thương?
Ha ha... Ngươi thụ thương không nhẹ! Chính là trời ban cơ hội tốt, ha ha ha ha...
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu vui cười, trong ánh mắt sát ý cũng càng lúc càng rõ ràng, tán phát ra khí thế càng ngày càng mạnh.
Cổ Thần thấy thế, hét lớn một tiếng:
- Nhanh, tiến nhập Hắc đế mộ lăng.
Trong lòng tu sĩ long, yêu nhị tộc đang hoảng loạn, nghe Cổ Thần quát lên, nhất thời đi theo phía sau hắn, thân thể chợt lóe, liền nhảy vào trong cung điện hàn băng.
- Chạy đâu!
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hô to một tiếng, nói:
- Ngô Tinh yêu nghiệt kia bản thân bị trọng thương, bọn họ không phải đối thủ của chúng ta. Lúc này chính là cơ hội tốt để giết chết bọn họ, đuổi, giết không tha, để lũ yêu nghiệt này cùng Cổ Thần, một tên cũng không được để lại.
Theo tiếng nói của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu vừa dứt, nhân tộc cường giả tất cả đều thân ảnh chợt lóe, liền biến mất không thấy. Truy sát tới cung điện hàn băng ở phía trước.
Trong sát na, năm vị nhân tộc cường giả liền xuất hiện trong hư không ở ngoài cung điện hàn băng, năm đạo tàn ảnh xẹt qua lao vào bên trong.
Vừa mới nhảy vào trong mộ lăng Hắc Thủy Đại Đế, Cổ Thần liền hô to một tiếng:
- Nhanh tìm cửa ra, giữ được rừng xanh, lo gì không có củi đốt, tránh được kiếp nạn này là hơn.
Lúc này nhân tộc cường giả giết tới, long, yêu nhị tộc thế yếu, sinh mệnh chúng tu sĩ nguy trong sớm tối, so với đạo thống truyện thừa, vũ khí của Hắc Thủy Đại Đế lưu lại thì tính mệnh của bản thân mới là quan trọng nhất.
Mộ lăng của Hắc Thủy Đại Đế này, bên ngoài là một tòa cung điện hàn băng thật lớn, bên trong là một không gian do hàn băng cự khối phong bế, dài chừng hai trăm trượng, cao khoảng hơn năm mươi trượng.
Toàn bộ mộ lăng trống trơn, chỉ có tận cùng bên trong có một tòa băng đài cao chừng mười trượng, rộng khoảng mười trượng. Một đạo u lam sắc quang mang từ trên băng đài phát ra, cùng băng bích phía trên mộ lăng liên kết với nhau.
Trong u lam sắc quang mang, có một đoàn thâm lam cỡ song quyền tới gần ám tử sắc quang đoàn, cực kỳ chói mắt.
Ở phía trước u lam sắc quang mang, có một chiếc ghế hàn băng lớn, một vị thanh niên chừng mười tám, mười chín tuổi, tướng mạo anh tuấn đến cực điểm, mặc hắc y, tóc đen, hai mắt thâm thúy, tựa như có vô cùng ma lực làm cho mọi người coi trọng, nhìn không dứt ra được.
Người này và bức họa Hắc Thủy Đại Đế Cổ Thần từng nhìn thấy giống nhau như đúc, chính là thân thể thực của Hắc Thủy Đại Đế, trải qua mười vạn năm vẫn không bị hủy hoại.
Trên vách băng ở bên phải mộ lăng, khắc nhiều đồ án trận pháp chính là đồ giải tỉ mỉ của thủy chi đại trận, cũng tại một đồ án còn khắc nhiều chữ viết, chi chít, chắc là đạo thống truyện thừa của Hắc Thủy Đại Đế lưu lại.
Một trong ngũ bí, thủy chi bí thuật hẳn là cũng ở trong đó.
Bên trái vách băng trong mộ lăng bị mở ra một hô sâu chừng một trượng, trong hố bày bố một kiện vật phẩm phát ra quang mang, xem ra đều là pháp bảo tiên phẩm cấp.
Ngoại trừ đài cao mười trượng ở phía trước, đồ án trận pháp ở hai bên vách tường, đạo thống truyện thừa, vũ khí tiên bảo, đều không thấy có chỗ nào khác dị thườn, càng đừng nói tới cửa ra. Toàn bộ mộ lăng ngoại trừ cửa chính đi vào, ngay cả cửa sổ cũng không có.
Nhảy vào trong mộ lăng hắc đế, tu sĩ long, yêu nhị tộc trong nháy mắt liền đem toàn bộ cảnh tượng trong này thu vào mắt, đồng thời thét một tiếng kinh hãi:
- Không xong, lại bị Hắc Thủy Đại Đế chơi đùa, ở đây một cái cửa ra cũng không có.
Toàn bộ mộ lăng chính là một cái hang động trống trơn, đồng thời hoàn toàn phong bế, từ thủy chi đại trận có thể tiến đến, nhưng không thể lui về, chúng tu sĩ đều cho rằng, cửa ra của Mộ phần Hắc Đế ngay trong cung điện hàn băng. Thế nhưng cảnh tượng trong mộ lăng hắc đế thật sự là khiến bọn họ hoàn toàn thất vọng.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, nhân tộc cường giả theo sát phía sau mà vào, tiến nhập trong lăng mộ hắc đế, bất quá trong nháy mắt, không cho đám người Cổ Thần kịp suy nghĩ nhiều, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư hai vị nhân tộc chí cường giả đã dẫn đầu tiến vào.
Ba đạo nhân ảnh theo sát phía sau, Cơ Thần Không và Trịnh Diệc Hùng, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ, toàn bộ vọt vào trong.
Cảnh tượng trong lăng mộ Hắc đế rơi vào trong mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, khiến hắn đại hỉ, cười nói:
- Ha ha ha ha, nguyên lai nơi này không có thông đạo hướng ra ngoài mộ phần, các ngươi, đám yêu nghiệt này, tiện loại nhân tộc, tất cả đều đã tự đâm đầu vào tử lộ, ha ha bổn hoàng liền đóng cửa đánh chó, đem các ngươi bắt gọn, giết tới một tên cũng không để lại.
Đang khi nói chuyện, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu liền trực tiếp nhào tới Ngô Tinh, hắn cùng với Ngô Tinh đại chiến vô số lần, bất phân thắng bại, đã sớm coi Ngô Tinh là cái đinh trong mắt, lúc này thừa dịp Ngô Tinh bản thân bị trọng thương, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu trong lòng đại hỉ, muốn lấy tính mệnh đối phương.
Độ Thiện đại sư xuất thủ tốc độ cũng không hề chậm so với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, ở ngoài mộ phần, Kim Bằng Vương từng đem hắc thủy ma khí thổi về phía nhân tộc cường giả, đối với Độ Thiện đại sư tiến hành khiêu khích. Lúc đó Độ Thiện đại sư không để ý đến Kim Bằng Vương, lúc này mới lại tìm hắn tính sổ.
Cơ Thần Không, Trịnh Diệc Hùng, cùng với vị phật môn tăng tu kia theo sát phía sau Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, đồng thời kết pháp ấn, quyền ấn, chưởng ấn chưởng ấn và quyền cương nhất tề oanh đến đám người Cổ Thần.
Thực lực Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu vốn là tương đương, nhưng lúc này Ngô Tinh bản thân bị trọng thương, một thân thực lực phát huy không được bảy tám thành. Nên không phải đối thủ của Thánh Hoàng phát huy, Long Thương thấy Thánh Hoàng Cơ Nghiêu công tới Ngô Tinh, thân thể chợt lóe, liền đến bên cạnh Ngô Tinh cùng liên thủ đối chiến.
Long Thương và Ngô Tinh liên thủ cùng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đấu một chưởng. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lui về phía sau ba bốn bước, mà Ngô Tinh và Long Thương lại lui về phía sau sáu, bảy bước.
Nếu là bình thường, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng không phải đối thủ của hai đại cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, nhưng hôm nay Long Thương cũng có thương tích trong người, nên cả hai dù đã liên thủ vẫn không đấu lại hắn.
Nhất là Ngô Tinh chống lại một chưởng của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, vết thương cũ tái phát, liền phun ra một ngụm máu tươi, tu sĩ long tộc Long Đào thấy thế cũng lao tới bên cạnh Ngô Tinh, gia nhập chiến đoàn đối chiến Thánh Hoàng Cơ Nghiêu.
Kim Bằng Vương và Độ Thiện đại sư từ ở bên ngoài mộ phần, hai người đã có giao thủ, lúc đó đã phân cao thấp, thực lực Kim Bằng Vương so với Độ Thiện đại sư kém hơn một bậc. Thấy Độ Thiện đại sư đánh về phía Kim Bằng Vương, một vị yêu tộc cường giả Giá Vụ hậu kỳ khác là Thạch Hầu Vương liên thủ cùng nhau đối chiến Độ Thiện đại sư.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 31 : Thủy chi bản nguyên (thượng,hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thạch Hầu Vương trời sinh kim thân thiết cốt, trong tay cầm một cây gậy tiên bảo uy vũ vô cùng, tuy chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, thế nhưng sức chiến đấu lại đủ để so sánh với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, cùng Kim Bằng Vương liên thủ, nhất thời dĩ nhiên chiến ngang bằng với Độ Thiện đại sư.
Cổ Thần âm thầm may mắn, may mà trong thủy chi đại trận, đem Kim Bằng Vương cứu ra, chứ nếu giờ không có hắn, thực lực hai bên càng chênh lệch lớn, căn bản ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có, chỉ còn đường chết.
Cường giả long tộc Giá Vụ trung kỳ Long Việt cùng phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ đối chiến, hai người đều bị thương, nhưng Long Việt thụ thương nghiêm trọng hơn, nên lúc giao đấu, Long Việt liền rơi vào hạ phong.
Thánh Tử Cơ Thần Không và Trịnh gia lão tổ Trịnh Diệc Hùng, hai người đều lấy mục tiêu là Cổ Thần, đều muốn nhanh chóng giết chết hắn.
Cổ Thần âm thầm nhíu mày, lúc đánh chết Tàng Khôn Phàm, hắn trúng một kích liều mạng của đối thương, bị thương nhẹ, Trịnh Diệc Hùng là cường giả Giá Vụ hậu kỳ đầu tiên xông ra Luân Hồi Điện, thực lực còn mạnh hơn Tàng Khôn Phàm.
Cho dù Cổ Thần chưa thụ thương đều không phải đối thủ của Trịnh Diệc Hùng, càng không nói hiện tại. Bên cạnh còn có Cơ Thần Không Đằng Vân hậu kỳ xuất thủ với hắn, càng là áp lực tăng mạnh.
Nhân tộc cường giả vừa động thủ, Cổ Thần cũng đã thi triển cổ tinh thần thần thông Ba đầu sáu tay.
Lúc này trong lăng mộ hắc đế, khắp nơi đều là Độ Hư cường giả chiến đấu, vô luận hướng nào cũng có một vị Độ Hư cường giả tới gần.
Bởi vì khí tràng bên trong nên không ai có thể sử dụng thuấn di thuật tại mộ lăng hắc đế/
Không thể sử dụng thuấn di thuật tránh né, đối mặt hai vị cường giả Trịnh Diệc Hùng và Cơ Thần Không giáp công, Cổ Thần chỉ đành liều mạng!
Sáu tay hợp lại, Cổ Thần lập tức thi triển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, thực lực phát huy tới trạng thái tối cao.
Nếu một trận chiến này không thể tránh, như vậy...chỉ có huyết chiến tới cùng!
Chính vào lúc này, bên cạnh Cổ Thần đột nhiên nhô ra một thân cây thô tráng, cỡ thùng nước, tốc như thiểm điện, trong chớp mắt tiếp xúc, hướng Cơ Thần Không mạnh mẽ nhấc lên. Yêu tộc cường giả Ma Đằng Vương thấy mọi người đều đã xuất thủ, cũng không có nhàn rỗi. Bất quá, Ma Đằng Vương bản thân bị trọng thương, lại chỉ có tu vi Đằng Vân hậu kỳ, thực lực còn kém vài phần. Chúng nhân tộc cường giả chỉ co Cơ Thần Không không đến tu vi Giá Vụ kỳ, mục tiêu công kích của Ma Đằng Vương tự nhiên là Cơ Thần Không rồi. Tuy rằng Ma Đằng Vương chỉ là cường giả Đằng Vân hậu kỳ, thế nhưng thực vật sinh linh sống đã rất lâu, đồng thời thân cận đại địa, theo thời gian, tạo thành thực lực thâm hậu.
Do đó, mặc dù Ma Đằng Vương thụ thương, nhưng một thân thực lực cũng không yếu, Cơ Thần Không hướng Cổ Thần bổ tới chưởng cương, bị Ma Đằng Vương xuất thân cây, chặn lại, chỉ còn phải chuyên tâm đối phó một mình Trịnh Diệc Hùng công kích, áp lực giảm đi. Sáu tay đều xuất hiện, Cổ Thần quay về phía Trịnh Diệc Hùng, đồng thời oanh ra sáu Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương, sáu đạo quyền cương hợp nhất, uy lực long trời lở đất, khí thế dâng trào có uy thế như phá thiên liệt địa.
Trịnh Diệc Hùng khẽ nhíu mày, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc đối với thực lực của Cổ Thần, hiển nhiên rất là khiếp sợ. Một tu sĩ chỉ mới bước vào Độ Hư Đằng Vân sơ kỳ, dĩ nhiên có thể phát huy thực lực như vậy, nếu hắn không phải là Độ Hư cường giả Giá Vụ hậu kỳ, nói không chừng thực sự bại trên tay Cổ Thần rồi.
Tiên lực cương khí hướng tứ phương bắn ra, sáu đạo bạo hưởng kinh thiên, vang vọng trong lăng mộ Hắc đế, quyền cương của Cổ Thần và Trịnh Diệc Hùng đồng thời va chạm.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của Cổ Thần khí thế dâng trào, có một cổ khí thế không thể chèn ép, cuộn trào mãnh liệt về phía trước, tựa hồ không thể ngăn trở. Nhưng tu vi pháp lực của Trịnh Diệc Hùng vượt xa Cổ Thần. Tuy rằng quyền cương cũng không giống như quyền cương của Cổ Thần oanh ra lực lượng cường đại hơn bản thân vài lần, nhưng thắng ở cơ sơ lực lượng cường đại. Đằng Vân sơ kỳ và Giá Vụ hậu kỳ cách nhau tới năm cấp bậc, coi như là sử dụng Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, Cổ Thần thực lực bạo tăng cũng không thể bù đắp được cách biệt so với Trịnh Diệc Hùng.
Trong tiếng bạo hưởng, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền cương của Cổ Thần cùng quyền cương của Trịnh Diệc Hùng đồng thời nổ nát bấy, hóa thành hư vô.
Thân thể Trịnh Diệc Hùng bị lực phản chấn cường đại chấn tới rung chuyển, lui về phía sau nửa bước, mới ổn định được.
Mà Cổ Thần bị lực phản chấn cường đại kéo tới, cả người rung động, một trận đau nhức dưới chân, bước chân khẽ nhấc " đăng đăng đăng đăng đăng", liên tục lui về phía sau năm bước.
Cổ Thần có thương tích trong người, tuy rằng thực lực chưa giảm, thế nhưng lực chống đỡ của thân thể cũng suy giảm mạnh.
Nếu không thì thân thể Cổ Thần vốn dĩ cũng không kém Trịnh Diệc Hùng, cho dù lực lượng quyền cương kém chút, bị đẩy lui năm bước cũng không đến mức chấn tới nội tạng đau nhức.
Trịnh Diệc Hùng thấy Cổ Thần đỡ không được quyền cương công kích của hắn, nhất thời cười lạnh một tiếng nói:
- Cổ Thần, ngươi giết chư tử hậu nhân của Trịnh gia ta, hôm nay liền để ngươi chôn cùng Mộng Nam.
Đang khi nói chuyện, Trịnh Diệc Hùng vận chuyển tiên lực điên cuồng, một thân thực lực phát huy tới trạng thái đỉnh phong, hai thiết quyền nắm chặt. Trong lòng bàn tay truyền đến hai tiếng âm bạo thật lớn, lưỡng quyền oanh ra, hư không vỡ tan, quyền cương chưa đến, một cổ cương phong kịch liệt liền như bài sơn đảo hải vọt tới.
Trịnh gia truyền thừa từ thượng cổ chư tử "Trịnh", là một vị mãnh nhân, lực lớn vô cùg, sáng lập vô thượng tuyệt học Bạo Lực Chấn Thiên Quyết.
Trịnh cùng người đấu pháp không phải dựa vào lĩnh ngộ pháp tắc có bao nhiêu tinh thâm, mà là bằng một thân cự lực, lấy lực hàng lực, lấy liều mạng chống đỡ, đem đối thủ đánh chết tươi.
Trịnh Diệc Hùng đem pháp tắc lực sở hữu đều ngưng tụ trong quyền cương, đối với Cổ Thần phát sinh công kích mãnh liệt. Chính là phát huy ưu thế của Bạo Lực Chấn Thiên Quyết, lấy lực lượng thật lớn đem thân thể Cổ Thần chấn nát. Coi như là Độ Hư cường giả Giá Vụ hậu kỳ đã bị thiết quyền của Trịnh Diệc Hùng công kích, nhục thân cũng không chịu đựng được, không chống đỡ nổi vài lần liền bị chấn thành từng mảnh nhỏ.
Bạo Lực Chấn Thiên Quyết của Trịnh gia đối với nhục thân của tu sĩ bình thường, lực công kích phi thường kinh khủng. Bất quá, thực lực của Cổ Thần mạnh ở chỗ nhục thân, không chỉ tu luyện tới Nguyên Thần Dung Khiếu đại thành cảnh giới, càng là thuần dương chi thể, nếu là lúc bình thường, Trịnh Diệc Hùng sử dụng Bạo Lực Chấn Thiên Quyết căn bản khó có thể chấn thương hắn được. Thế nhưng Cổ Thần hiện tại nội tạng bị hao tổn, lại bị thiết quyền của Trịnh Diệc Hùng chấn động, ảnh hướng tới vết thương cũ, lúc này mới không đỡ nổi.
Trịnh Diệc Hùng tựa hồ nhìn ra tình trạng thân thể của Cổ Thần, một đôi thiết quyền mạnh mẽ đánh tới đối phương.
Cổ Thần sáu tay lần thứ hai kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn, nhất tề oanh ra.
Ầm ầm Ầm ầm Ầm ầm!
Tiếng vang kịch liệt, chấn tới ung tai nhức óc kẻ khác, Trịnh Diệc Hùng lại chỉ thối lui một bước nhỏ, còn Cổ Thần thương thế quá nặng, dưới chân thậm chí lùi lại tới tám chín bước.
Trong yết hầu càng có cảm giác ngòn ngọt, liền phun ra một ngụm máu tươi.
Cổ Thần bại dưới tay Trịnh Diệc Hùng, cường giả long, yêu nhị tộc dưới nhân tộc cường giả điên cuồng tấn công cũng liên tục bại lui.
Ma Đằng Vương và Long Việt nguyên bản đang bị thương, cùng Cơ Thần Không và phật môn tăng tu liều mạng đấu hai hiệp, cũng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đồng thời bạo thối.
Chương 31: Thủy chi bản nguyên. (Hạ)
Ba người Ngô Tinh, Long Thương, Long Đào dưới Thánh Hoàng Cơ Nghiêu công kích, thương thế Ngô Tinh càng ngày càng nặng liên tục phun ra hai ngụm máu tươi, nhiễm đỏ cả bạch y, Long Thương bị Thánh Hoàng bắn trúng một chưởng, cũng là máu tươi điên cuồng phun ra, từ vết thương nhẹ biến thành trọng thương, phải thối lui về phía sau.
Trong chiến cuộc chỉ có Kim Bằng Vương và Thạch Hầu Vương liên thủ cộng chiến Độ Thiện đại sư còn chưa bị thua. Nhưng thực lực của Độ Thiện đại sư so với Kim Bằng Vương còn hơn một bậc, cho dù Kim Bằng Vương và Thạch Hầu Vương liên thủ cũng không thắng được hắn, dù chưa bị thua, nhưng tình thế cũng đã ở thế hạ phong.
Thấy đám ngươi Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Thương dưới nhân tộc cường giả công kích đều không ngừng lui về phía sau, cũng theo xu thế của mọi người mà thối lui vào một góc.
Ba tu sĩ Minh Khiếu Kỳ trong chiến đấu của cường giả Độ Hư bí cảnh căn bản không dám xuất thủ, đã sớm lui vào sâu trong góc rồi.
Rất nhanh, Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc đều bị nhân tộc cường giả tới góc bên phải của lăng mộ Hắc đế, hai bên tường khắc đầy các loại tu chân bí pháp Hắc Thủy Đại Đế lưu lại. Bên kia là một tòa hàng băng đài, trên đó có một đạo u lam sắc quang mang, một chiếc ghế dựa lớn, có nhục thân của Hắc Thủy Đại Đế từ mười vạn năm trước đang ngồi.
Mọi người cùng chen chúc trong một góc, căn bản không thể triển khai thân thủ, chỉ đành liên thủ tạo ra một tiên lực cương tráo che chắn ở bên ngoài, phòng ngự nhân tộc cường giả tấn công.
Lúc này không đường thối lui, chúng tu sĩ bị ép vào trong góc tường, phòng ngự cương tráo vừa vỡ chính là lúc thân vong. Mỗi người đều sử xuất thực lực mạnh nhất, tử chiến đến cùng. Tuy rằng đại bộ phận đều đã bị thương, không phải người đối thủ của nhân tộc cường giả, nhưng nhất thời đối phương muốn công phá phòng ngự cương tráo cũng không dễ dàng.
Năm vị nhân tộc cường giả ở góc đối diện tạo thành một trận cương hình công kích, thấy nhất thời khó lòng công phá, Thánh Hoàng đành dừng lại.
Cho dù đưa bọn họ vây vào trong góc, cũng đều không chạy được, công phá phòng ngự cương tráo chỉ là vấn đề thời gian. Ánh mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rơi vào trong lăng mộ Hắc đế, trên vũ khí tiên bảo, tu chân bí điển.
Đương nhiên, để cho Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hưng phấn nhất chính là đạo u lam sắc quang mang trên hàn băng đài phía sau thân thể Hắc Thủy Đại Đế.
Quang đoàn thâm lam tiếp cận ám tử chính là đạo pháp chi bản nguyên của một đời Hắc Thủy Đại Đế - thủy chi bản nguyên.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu mắt thấy trên thủy chi bản nguyên, lóe ra vẻ hưng phấn, nói:
- Đám yêu nghiệt này chạy không được nữa rồi, các ngươi tiếp tục tấn công, bổn hoàng qua lấy thủy chi bản nguyên.
Độ Thiện đại sư, Cơ Thần Không, Trịnh Diệc Hùng cùng với phật môn tăng tăng Giá Vụ trung kỳ tiếp tục liên thủ công kích phòng ngự cương tráo trong góc. Thân ảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chợt lóe, vọt tới băng đài cao mười trượng kia.
Nắm ngón tay đánh ra một trạo, một đạo thủ chưởng do tiên lực cương khí ngưng tụ thành đánh thẳng vào thủy chi bản nguyên.
Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc bị nhốt ở trong góc, phiền muộn không thôi. Tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đình chỉ công kích, nhưng có một có một Độ Thiện đại sư, liên tục bổ ra từng đạo chưởng ấn vào mọi người. Độ Thiện đại sư thi triển chưởng ấn là phật môn đệ nhất thần công Như Nguyên Thần chưởng. Chính là vô thượng tuyệt học do phật môn thuỷ tổ Nguyên từ thời thượng cổ truyền lại, uy lực vô cùng. Hơn nữa Cơ Thần Không Trịnh Diệc Hùng, phật môn tăng tu Giá Vụ kỳ liên tục công kích, đám người Cổ Thần muốn đột phá vòng vây rất là khó khăn.
Đang lúc đám người Cổ Thần đau khổ nghĩ đối sách thoát thân, một tiếng bạo hưởng kinh thiên đột nhiên từ trên hàn băng đài cao mười trượng truyền tới, toàn bộ lăng mộ Hắc đế đều rung chuyển.
Ngay thủ chương của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu dùng tiên lực cương khí ngưng tụ thành đánh trúng u lam sắc quang mang, trong nhục thân Hắc Thủy Đại Đế đột nhiên bộc phát ra một cổ lực lượng cường đại vô cùng. Tuy rằng vô hình vô tích, vô tung vô ảnh, nhưng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại cảm giác được rất rõ ràng.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu có một loại ảo giác tựa hồ Hắc Thủy Đại Đế đã chết từ mười vạn năm trước, đột nhiên sống lại bổ ra một chưởng với hắn.
Một tiếng thét kinh hãi từ trong miệng Thánh Hoàng vang lên.
Thân ảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tựa như tên rời cung, từ trên đài cao mười trượng bị chấn trở về, chật vật cực điểm, rơi xuống đất. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lui về phía sau hơn mười bước, mới ổn định được thân thể, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Biến hóa bất thình lình khiến tu sĩ đang ở trong lăng mộ đều hơi khiếp sợ. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu là hạng tu vi nào? Dĩ nhiên trong nháy mắt đã bị chấn trở về, cổ lực lượng vừa rồi đến tột cùng có bao nhiêu cường đại?
Cổ Thần nhìn nhục thân của Hắc Thủy Đại Đế đột nhiên trong mắt sáng ngời, cùng bức họa khác nhau chính là không có tấm hắc sắc ngọc bội có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao".
Cổ Thần nhớ như vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo linh quang, thầm nghĩ:
- Khối hắc sắc ngọc bội là vật tùy thân của Hắc Thủy Đại Đế, không biết sao lại đánh rơi. Nếu trên bức họa Hắc Thủy Đại Đế luôn mang theo hắc sắc ngọc bội, đồng thời, trên đó còn khắc hung danh một đời của hắn, bốn chữ "Hắc thủy thao thao", thì có thể thấy được hắc sắc ngọc bội đối với Hắc Thủy Đại Đế mà nói khẳng định là một kiện vật phẩm quan trọng. Nếu ta đem hắc sắc ngọc bội này trả lại cho Hắc Thủy Đại Đế, không biết có thể có kết quả gì hay không?
Nghĩ như thế, Cổ Thần càng lúc càng nghĩ, trong tay chính mình có khối hắc sắc ngọc bội khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao" này, là một kiện vô thượng pháp bảo, ở trong lăng mộ Hắc Đế tất nhiên là có tác dụng thập phần to lớn.
Cổ Thần rất muốn xuất ra khối hắc sắc ngọc bội kia, mang đến trên cổ Hắc Thủy Đại Đế thử một lần, thế nhưng hiện tại Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng, Cơ Thần Không, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ, bốn người đứng thành hàng, liên miên không ngừng công kích lên phòng ngự cương tráo.
Đồng thời, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại đứng một bên, lực chú ý toàn thân đều ở trên thân thể Hắc Thủy Đại Đế ở đài cao hàn băng. Nếu muốn lúc này đột phá công kích của nhân tộc cường giả, vọt tới thân thể Hắc Thủy Đại Đế sợ rằng không dễ dàng.
Có lẽ còn chưa để hắc sắc ngọc bội đặt lên thân thể Hắc Thủy Đại Đế, mạng cũng đã bị đám nhân tộc cường giả này giết chết giữa đường rồi.
Cổ Thần trong lòng thì thầm:
- Hiện tại ta cần chính là một cơ hội.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hai mắt khiếp sợ nhìn thân thể Hắc Thủy Đại Đế đang ngồi trên đài cao hàn băng, trong mắt lộ vẻ không thể tưởng tượng, nói:
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể! Hắc Thủy Đại Đế ngay cả ngươi sinh tiền cái thế Cổ Hoang, thế nhưng ngươi sớm đã thành người chết, cả mười vạn năm rồi, ngươi chỉ bằng một khối thân thể không thể nào ngăn cản bổn hoàng được. Không có khả năng...
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu càng nói càng kích động, càng nói càng lớn tiếng, đến tối hậu hầu như là rống to hơn.
Hắc Thủy Đại Đế tựa hồ đã sớm dự đoán được có người bị thân thể của mình đẩy lùi, trong lòng khó chịu. Nên lúc này, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vang lên trong lăng mộ:
- Hậu bối tiểu tử, bản đế lưu lại vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp, đều đặt ở hai bên trái phải bức tường, các ngươi có thể thông qua tam quan thảo nghiệm mà bản đế thiết hạ. Đi tới bên trong lăng mộ, thì có tư cách đoạt được vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp bản đế lưu lại.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 32 : Lực lượng của Hắc Đế
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thế nhưng Thủy chi bản nguyên của bản đế không phải kẻ có duyên thì không thể đoạt được, đem bảo vật tùy thân mà bản đế đánh rơi tìm về, tự nhiên sẽ thu được Thủy chi bản nguyên. Bản đế cũng sẽ mở thông đạo từ lăng mộ tới mặt đất, để người hữu duyên rời khỏi.
Người vô duyên, hắc hắc hắc hắc... Trước khi bản đế đại nạn đã tới, đã đem một đạo lực lượng cuối cùng phong ấn trong thân thể, hậu bối tiểu tử, cho dù ngươi là tu sĩ Hợp Đạo kỳ, dựa vào bản đế đã trải qua tu vi ngũ hành thủy kiếp, cộng thêm lực lượng của thủy chi bản nguyên, một đạo lực lượng cũng đủ đánh bại ngươi.
Người vô duyên được vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp của bản đế cũng đã là thiên đại thu hoạch, nhanh chóng rời khỏi. Mộ phần của bản đế kiến tạo dưới nền đất vạn trượng, có bản lĩnh liền phá tan mà lên, không có bản lĩnh liền ở lại chôn cùng bản đế đi thôi!
Nếu lòng tham không đáy, còn muốn mưu đồ thủy chi bản nguyên của bản đế, hắc hắc hắc hắc.... Hậu bối tiểu tử, bản đế sẽ giáo huấn ngươi đích đáng, ha ha ha ha...
Chúng tu sĩ kinh ngạc nghe Hắc Thủy Đại Đế đem những lời này nói xong, từ trong huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế, bọn họ nghe được một tu chân cảnh giới mới là Ngũ Hành Thủy Kiếp.
Nếu như nói từ hơn nghìn năm trước, sau tam tộc đại chiến, cường giả Độ Hư bí cảnh cũng đã là thuật lại trong Tu Chân Giới. Như vậy, tại nghìn năm trước, trong Cổ Hoang thế giới cường giả Độ Hư bí cảnh đầy rẫy, xưng vương xưng bá, chư tử đại tiên thượng cổ Hợp Đạo kỳ mới là thuật lại trong Tu Chân Giới.
Tuy rằng Hợp Đạo kỳ là thuộc về một cảnh giới cuối cùng trong Độ Hư bí cảnh, thế nhưng thực lực đề thăng vượt xa ba cảnh giới phía trước là Đằng Vân, Giá Vụ, Hư Không. Một bước vào Hợp Đạo kỳ, dung hợp đạo của bản thân, tùy tiện một câu nói cũng đều ẩn chứa pháp tắc lực lượng cường đại vô song.
Đối với tu sĩ trước Hợp Đạo kỳ, chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ thậm chí không cần động thủ, chỉ cần quát một từ "chết" ẩn chứa tử vong pháp tắc, tử vong lực cường đại cũng đủ để chém giết một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ.
Tự thượng cổ tới nay, trải qua vạn năm, siêu cấp cường giả tu vi đạt được Hư Không hậu kỳ, Hư Không kỳ đỉnh phong số lượng không ít, thế nhưng bước vào Hợp Đạo kỳ, thành tựu chư tử đại tiên, cảnh giới cái thế cũng không ai.
Từ sau thượng cổ, trong mắt tu sĩ Tu Chân Giới, chư tử đại tiên thời đại thượng cổ tựa như là tận cùng của tu chân chi đạo, bọn họ không biết, sau Độ Hư bí cảnh, sau Hợp Đạo kỳ, trên đường tu chân còn có cảnh giới nào nữa? Nhãn giới của bọn họ chỉ đạt tới chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ mà thôi.
Do đó, nghe Hắc Thủy Đại Đế nói tới Ngũ Hành Thủy Kiếp, vô luận là nhân tộc cường giả đang công kích, hay tu sĩ long, yêu nhị tộc đang phòng thủ, trong mắt đều lộ vẻ thăm dò và hướng tới.
Cổ Thần đã từng gặp qua Âm Tôn Lăng Phong, từng từ miệng của hắn nghe được Ngũ hành thoát thai kiếp, do dó, nghe Hắc Thủy Đại Đế nói tới Ngũ Hành Thủy Kiếp cũng không có nhiều hứng thú lắm.
Thế nhưng, lúc này trong lòng Cổ Thần cũng đại hỉ, theo như lời Hắc Thủy Đại Đế, bảo vật tùy thân ngoại trừ hắc sắc ngọc bội vẫn đeo trên cổ, thì còn có thể là vật nào?
Vừa rồi Hắc Thủy Đại Đế nói rõ ràng, người có duyên tìm được bảo vật tùy thân của hắn, là có thể thu được thủy chi bản nguyên chưa nói, quan trọng nhất chính là còn có thể mở ra thông đạo từ lăng mộ thông lên mặt đất, đây chính là hi vọng đào sinh duy nhất.
Tuy rằng Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc, đại bộ phận bị thương, không phải địch thủ của nhân tộc cường giả, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có lực hoàn thủ, nếu là liều mạng cũng có thể mở ra một con đường máu.
Hiện tại bọn họ lui tới trong góc phòng thủ, là bởi vì dù mở được đường máu, cũng không thể trốn thoát, liều mạng cũng vô dụng, nếu thực sự xuất hiện thông đạo thông lên mặt đất, đến lúc đó cả đám vì tính mệnh mà liều chiến mấy hiệp với nhân tộc cường giả, sau đó đi ra thông đạo. Rời khỏi đây, cho dù nhân tộc cường giả thực lực cường thịnh trở lại, cũng không có bản lĩnh giết bọn họ.
Đến lúc đó Thánh Hoàng Cơ Nghiêu quyết định muốn tiêu diệt Cổ Thần, Cổ Thần cũng không ngăn cản được. Tuy rằng trong lòng thấy được còn hi vọng sống, Cổ Thần cũng không có lỗ mãng. Nếu Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không thể thu được thủy chi bản nguyên, thì sớm muộn gì lực chú ý cũng sẽ rơi vào vũ khí tiên bảo và tu chân bí pháp. Đến lúc đó lại xông lên trên đài cao hàn băng, tới bên cạnh thân thể Hắc Thủy Đại Đế, cơ hội lớn hơn nhiều.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tuy rằng đối với cảnh giới Ngũ Hành Thủy Kiếp ngoài Hợp Đạo kỳ có hứng thú, nhưng huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế cũng khiến hắn cực kỳ khó chịu. Muốn nói hắn không bằng Hắc Thủy Đại Đế, tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cao ngạo, nhưng cũng không cho rằng bản thân so với cổ chi đại đế càng mạnh hơn. Hắn còn tự mình hiểu được, so với Hắc Thủy Đại Đế hắn còn kém xa lắm.
Thế nhưng, Cơ Nghiêu đường đường là Thánh Đình Thánh Hoàng đứng đầu nhân tộc, dĩ nhiên không bằng một khối thân thể của Hắc Thủy Đại Đế đã chết cả mười vạn năm. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sao có thể chấp nhận nổi.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn thân thể Hắc Thủy Đại Đế, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lạnh giọng nói:
- Hắc Thủy Đại Đế, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu ta muốn gì đó, cho tới bây giờ chưa bao giờ không được. Sinh tiền ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng ngươi đã chết mười vạn năm, ta lại muốn nhìn xem, đến tột cùng ngươi để lại bao nhiêu lực lương trong cơ thể. Có phải cuồng vọng như ngươi nói hay không? Nếu là ngươi nói khoác, cho dù là đại đế chi khu, hôm nay bổn hoàng cũng muốn tiêu diệt ngươi.
Nói xong, Thánh Hoàng lại đạp khoảng không bay lên, thân ảnh tựa như mũi tên nhọn bắn ra, phóng tới trên đài cao hàn băng. Trong mi tâm quang mang chợt lóe, một khối tứ phương ngọc tỷ bay ra, chính là Thánh Đình vô thượng tiên bảo Hoàng Thiên Tỳ.
Hoàng Thiên Tỳ hóa thành mười trượng phương viên, trực tiếp đè ép thân thể Hắc Thủy Đại Đế xuống phía dưới. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hai tay một trảo, cũng trực tiếp chộp tới thủy chi bản nguyên.
Mắt thấy Hoàng Thiên Tỳ sẽ áp xuống thân thể Hắc Thủy Đại Đế, tiên lực cương khí của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hóa thành hai tay, thâm nhập u lam sắc quang mang kia, trong nháy mắt, trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế lại bộc phát ra một cổ lực lượng khổng lồ, kinh thiên động địa.
Uy lực vô cùng của Hoàng Thiên Tỳ bị một kích lực lượng kinh thiên do Hắc Thủy Đại Đế phong ấn trong thân thể, một tiếng bạo hưởng, đem nó đánh bay ra trăm trượng.
Hoàng Thiên Tỳ vừa mới bị đánh bay, một cổ lực lượng thật lớn đã đem tiên lực cương khí ngưng tụ trên hai tay của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chấn thành hư vô. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sắc mặt đại biến, lại hét lên một tiếng kinh hãi, hai tay liên tục hoa, thi triển nho môn vô thượng tuyệt học Thiên Cương Chính Nguyên Quyết. Một cổ cường đại hộ thể cương khí cổ cường đại trong nháy mắt sản sinh.
Thế nhưng, Thiên Cương Chính Khí vừa mới sản sinh liền bị vô hình lực lượng từ trong cơ thể Hắc Thủy Đại Đế tuôn ra, chấn cho nát bấy. Thân thể Thánh Hoàng Cơ Nghiêu giống như Hoàng Thiên Tỳ cũng bị đánh bay ra trăm trượng.
Sau khi Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rơi xuống đất, liên tục lui hơn mười bước, mới trụ được thân thể, búi tóc của hắn đã rối loạn. Cửu long kim bào trên người cũng xuất hiện nhiều chỗ rách, hô hấp gấp gáp, trong mắt hoảng sợ.
Lúc này, Huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại vang lên:
- Hậu bối tiểu tử, lần này bản đế sử dụng một phần mười lực lượng, cho ngươi một lần cảnh cáo, nếu còn dám mạo phạm thân thể bản đế, giết không tha!
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 33 : Thu được thủy chi bản nguyên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Độ Hư cường giả trong lăng mộ Hắc Đế, không ai không sợ hãi, chỉ là một phần mười lực lượng, dĩ nhiên đã đem cường giả mạnh nhất nhân tộc Thánh Hoàng Cơ Nghiêu phản chất tới chật vật như vậy. Đồng thời, còn đánh bay một kiện vô thượng tiên bảo - Hoàng Thiên Tỳ.
Lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế bất quá là một đạo lực lượng cuối cùng do hắn lưu lại trước đại nạn, cũng không phải là toàn bộ thực lực.
Thực lực của Hắc Thủy Đại Đế đến tột cùng mạnh mẽ ra sao?
Các vị cường giả Độ Hư bí cảnh vừa nghĩ, liền cảm thấy một trận hoảng sợ, trong mắt lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Trong mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu vẻ cuồng ngạo đều tiêu tán hoàn toàn, sự thực chứng minh, cho dù Hắc Thủy Đại Đế chỉ để lại một khối thân thể đã chết cả mười vạn năm. Nhưng cũng không phải Thánh Hoàng Cơ Nghiêu có thể động được.
Lúc này đây, lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế chỉ sử dụng một phần mười đã đem Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đánh bại dễ dàng. Nếu là sử dụng phân nửa lực lượng là có thể đem Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chém giết trong nháy mắt.
Một tia kinh khủng và sợ hãi từ trong mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hiện lên, cũng không dám xuất thủ đối với thân thể Hắc Thủy Đại Đế nữa. Tuy rằng không cam lòng, nhưng thân thể Hắc Thủy Đại Đế chắn ở phía trước thủy chi bản nguyên, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không thể vượt qua một bước này được.
Ánh mắt chuyển hướng hai bên, lực chú ý của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rơi vào vũ khí tiên bảo và đạo thống truyện thừa mà Hắc Thủy Đại Đế lưu lại trên tường.
Cổ Thần nhìn vào trong mắt, biết Thánh Hoàng Thánh Hoàng rất nhanh sẽ tới đối diện thu lấy vũ khí tiên bảo. Có lẽ đi tới xem xét tu chân bí pháp,hiện tại hi vọng xông lên đài cao hàn băng, đến bên cạnh thân thể Hắc Thủy Đại Đế lập tức sẽ tới.
Cổ Thần lập tức đối với tu sĩ long, yêu nhị tộc âm thầm truyền âm nói:
- Ta có cách tránh được kiếp nạn này, thoát khỏi khốn cảnh, các vị có thể nghe ta một lời?
Tu sĩ long, yêu nhị tộc đã phát sầu làm sao để thoát khỏi nguy khốn, đột nhiên trong đầu vang lên thanh âm của Cổ Thần, nhất thời một trận kinh hỉ, đều âm thầm đáp lời, biểu thị nguyện ý nghe theo Cổ Thần an bài.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Được, đến lúc đó thỉnh các vị nhìn thế tay của ta, nếu ta sáu tay thành, đồng thời đánh về phía trước, các vị liền sử xuất thực lực mạnh nhất, đem nhân tộc cường giả bức lui mười trượng, tối đa huyết chiến ba hiệp, ta liền có thể dẫn mọi người rời khỏi đây.
Nói xong, Cổ Thần lại âm thầm truyền âm nói nói Ngô Tinh:
- Ngô Tinh đại ca, chờ mọi người cùng nhân tộc cường giả toàn lực đánh một trận, ta sẽ liều chết lao lên băng đài, thỉnh đại ca bảo vệ hâu phương cho ta, sinh tử thành bại, ở một phen này.
Ngô Tinh truyền âm nói:
- Yên tâm, Cổ Thần lão đệ, ta nếu cùng bọn chúng liều mạng, ai cũng phải nhượng bộ thối lui, ngươi chỉ tập trung lao lên, hậu phương tuyệt không cần lo.
Hai người đang truyền âm, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu quả nhiên buông tha thủy chi bản nguyên, thân ảnh chợt lóe, xuất hiện dưới bức tường đối diện đài băng, có rất nhiều vũ khí tiên bảo phát ra quang mang lập lòe.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, vũ khí tiên bảo Hắc Thủy Đại Đế lưu lại cũng là một trong những mục đích lớn của hắn. Trong đó, không thiếu tiên bảo do Hắc Thủy Đại Đế năm xưa tự mình luyện chế, những tiên bảo này trải qua thủy chi bản nguyên luyện hóa là chí cực tiên bảo thủy tính trong ngũ hành, ẩn chứa khí tức thủy chi bản nguyên.
Tiên bảo ẩn chứa thủy chi bản nguyên là vật phẩm phải có để Thánh Hoàng Cơ Nghiêu mở ra thông đạo tiên phàm. Chuyến này nhất định phải đoạt được, nếu như thu được thủy chi bản nguyên, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng không cần cái gì thủy tính tiên bảo.
Bất quá thủy chi bản nguyên không chiếm được, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chỉ đành lùi mà tiến, đem những thủy tính tiên bảo này đều thu lại, tuy rằng hiệu quả so với thủy chi bản nguyên kém chút, những vẫn có thể mở ra tiên phàm thông đạo.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hai tay liên tục di động, tiên lực cương khí biến thành từng bàn tay khổng lồ chộp tới vũ khí tiên bảo trên bức tường hàn băng.
Lúc này, lực chú ý của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đều bị vũ khí tiên bảo hấp dẫn, chính là thời gian lực chú ý đối với chúng tu sĩ long, yêu nhị tộc đang bị vây khốn rời rạc nhất.
Vào lúc này, Cổ Thần trong mắt sáng ngời, sáu tay kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn, mạnh mẽ oanh tới phía trước.
Tu sĩ long, yêu nhị tộc bị nhốt trong thủy chi đại trận đã được Cổ Thần dẫn ra, đưa tới trung ương mộ tâm.
Do đó, trong Mộ phần Hắc Đế, mọi người đối với Cổ Thần mà nói là là phi thường tín phục. Thấy Cổ Thần thủ thế khẽ động, chúng tu sĩ nhất thời đem thực lực bạo phát, đem tiên lực trong cơ thể vận chuyển tới trạnh thái cao nhất, quả thực muốn liều mạng với nhân tộc cường giả.
Thậm chí cả ba tên tu sĩ Minh Khiếu Kỳ cũng đều đánh ra hai chưởng, oanh tới đám nhân tộc cường giả ở phía trước.
Tu sĩ long, yêu nhị tộc đột nhiên như phát điên, dĩ nhiên tiến hành phản công, đồng thời khí thế như tức nước vỡ bờ, trong lúc nhất thời chiếm được thượng phong.
Độ Thiện đại sư, Cơ Thần Không, Trịnh Diệc Hùng, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ đều bị Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc đột nhiên bạo phát tấn công, đánh cho không kịp trở tay, liên tục lui về phía sau.
Trong nháy mắt, nhân tộc cường giả đã bị chúng tu sĩ long, yêu nhị tộc bức lui hơn mười trượng.
Tuy rằng đại bộ phận tu sĩ long, yêu nhị tộc đều đang bị thương. Thế nhưng lúc này bọn họ tựa hồ đã quên đi thương thế, liều mạng tấn công, thi triển thực lực còn hơn lúc chưa bị thương, sử xuất thực lực mạnh nhất của bản thân.
Mà Cổ Thần vào lúc oanh ra lục quyền, hai chân đạp mạnh một phát, cước đạp hai luồng thủy vân, thân thể như cung rời nỏ, nhanh chóng vọt tới băng đài cao mười trượng kia
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đang ở dưới tường băng phía đối diện, thu được thủy tính tiên bảo, đột nhiên tu sĩ long, yêu nhị tộc phản công, nhất thời khiến hắn xoay người lại, vài món tien bảo thủy tính đã bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu thu nhập trong Càn Khôn Trạc. Đang muốn xuất thủ nhất cử tiêu diệt tu sĩ long, yêu nhị tộc, nhãn thần của hắn đột nhiên lóe ra một đạo khiếp sợ.
Thân thể Cổ Thần đang hướng thân thể Hắc Thủy Đại Đế đánh tới, vừa rồi Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bị thân thể Hắc Thủy Đại Đế liên tục đẩy lui hai lần. Tất cả mọi người biết thân thể Hắc Thủy Đại Đế không thể chống cự.
Thế nhưng, Cổ Thần lại hướng thân thể Hắc Thủy Đại Đế lao tới, ngay cả Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng bị lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế đẩy lùi dễ dàng. Cổ Thần bất quá tu vi Đằng Vân kỳ, nếu là bị lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế phản công, tuyệt đối là kết quả bị giết.
Tại chúng tu sĩ xem ra, Cổ Thần là một người thông minh, tràn ngập sắc thái thần kỳ, tuyệt đối sẽ không làm ra việc ngốc thiêu thân lao đầu vào lửa.
Trong chớp mắt, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu thần tình chấn động, tựa hồ nghĩ tới cái gì, rống to hơn một tiếng:
- Nhanh... Ngăn cản Cổ Thần!
Đang khi nói chuyện, thân thể Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tựa như lưu tinh chợt lóe, trong sát na, xẹt qua hơn trăm trượng, nhằm phía thân thể Hắc Thủy Đại Đế đánh ra một chưởng với Cổ Thần.
Người chưa đến, một cổ cương phong kịch liệt đã thổi đến, một cổ khí tức tử vong bao phủ Cổ Thần.
Đúng lúc này, Ngô Tinh đột nhiên khí thế đại bạo phát, một cổ bạch y, tóc bạc, thân thể như bạch sắc thiểm điện, trong nháy mắt ngăn giữa Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Cổ Thần. Hai tay song song oanh ra lưỡng quyền, đỡ một chưởng tràn đầy sát khí của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối với Cổ Thần.
Kim Bằng Vương và Long Thương, hai người đem thực lực phát huy tới cực hạn, ngăn cản Độ Thiện đại sư, Long Đào, Long Việt, Thạch Hầu Vương, Ma Đằng Vương, bốn người ngăn cản ba người Cơ Thần Không, Trịnh Diệc Hùng, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ.
Đối mặt cường giả long, yêu tộc công kích tựa như phát điên, không có Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, nhân tộc cường giả trong lúc nhất thời liền rơi vào hạ phong.
Thế nhưng, Ngô Tinh lấy thân thể trọng thương đối kháng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, cũng tình thế không ổn.
Chỉ nghe một tiếng bạo hưởng kinh thiên, song quyền của Ngô Tinh và song chưởng của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu va chạm với nhau, tiên lực cương khí bắn ra tứ phương. Đem không gian cắt ra vô số khe nhỏ, không gian vỡ nát, theo tiên lực cương khí bạo tán mà mở ra, hình thành một vòng trong thật lớn, không ngừng mở rộng tứ phía.
Thân thể Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chấn động, trong sát na lui về phía sau ba bước.
Ngô Tinh cũng oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi nồng đậm, nhưng thân thể lại chưa hề thối lui nửa bước. Hai mắt hắn biến thành ngân sắc, trên trán đột nhiên dài ra một đôi long sừng ngân sắc, y phục bạch sắc trên người hóa thành một mảnh ngân sắc long lân.
Dường như Cổ Thần ngày trước tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết giống nhau, biến thành hình thái long nhân. Lăng mộ Hắc Đế này phạm vi quá nhỏ, long khu chi thân quá lớn, Ngô Tinh không thể hoàn toàn hóa long đối phó với địch, chỉ đành hóa thân phân nửa, thế nhưng tu vi của Ngô Tinh cũng mạnh lên không ít.
Tuy rằng khóe môi Ngô Tinh nhếch lên một vết máu, long lân màu ngân bạch trước ngực đã hóa thành huyết hồng, thế nhưng, Ngô Tinh khí thế ngập trời, chiến ý trùng tiêu, trong ánh mắt không có nửa phần thoái nhượng, trong miệng hét lớn một tiếng:
- Cổ Thần lão đệ, nhanh...
Cổ Thần biết Ngô Tinh bản thân bị trọng thương, cho dù hóa long cũng không giữ được lâu, vừa mới rồi Thánh Hoàng Cơ Nghiêu xuất thủ, bị Ngô Tinh ngăn lại. Cổ Thần vừa mới bước trên đài cao hàn băng, đi tới trước mặt thân thể Hắc Thủy Đại Đế.
Thời gian khẩn cấp, Cổ Thần chỉ chốc lát vừa rơi xuống đài cao, đã sớm đem khối hắc sắc có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao" kia cầm trong tay, hướng cổ Hắc Thủy Đại Đế mang đi.
- Kẻ ngăn cản ta phải chết....
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bị Ngô Tinh đẩy lui ba bước, mắt thấy Cổ Thần đã tới bên cạnh Hắc Thủy Đại Đế, móc ra một khối hắc sắc tản ra khí tức của vô thượng tiên bảo. Thánh Hoàng Thánh Hoàng thấy được bức họa của Hắc Thủy Đại Đế, tự nhiên minh bạch hắc sắc trong tay Cổ Thần là vật gì, nhất thời giận dữ.
Theo tiếng hô của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, một đoàn cương khí chói mắt xuất hiện bên ngoài cơ thể của hắn, chính là nho môn vô thượng tuyệt học Thiên Cương Chính Khí do tu luyện Thiên Cương Chính Nguyên Quyết mà thành.
Thiên Cương Chính Khí tùy thân, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu thực lực đồng dạng bạo tăng, thân thể lại phóng về phía Ngô Tinh.
Thủy chi bản nguyên chính là vật phẩm quan trọng nhất mà Thánh Hoàng Cơ Nghiêu muốn lấy, hiện tại sắp bị Cổ Thần đoạt được, hắn sao có thể cam tâm?
Cổ Thần có hắc sắc ngọc bội nơi tay, quả nhiên không có bị lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế công kích, hai tay hắn nhanh chóng đưa hắc sắc ngọc bội qua đầu Hắc Thủy Đại Đế, đeo lên cổ.
Chính vào lúc này, thủy chi pháp tắc vẫn yên lặng đột nhiên phát sinh một trận quang mang vô cùng chói mắt.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 34 : Một quyền bại Thánh Hoàng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thủy chi bản nguyên, quang mang đại diệu, đồng thời u lam sắc quang trụ kia trong nháy mắt tan vỡ, bị thủy chi bản nguyên tất cả đều hút vào bên trong.
Chính vào lúc này, một tiếng bạo hưởng kinh thiên vang lên, vang vọng đại điện, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Ngô Tinh lại thi triển giao phong đến trình độ cực hạn.
Ngô Tinh thân hóa long, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu Thiên Cương Chính Khí tùy thân, thực lực hai người đều so với ban đầu mạnh hơn một bậc.
Tu sĩ long, yêu nhị tộc có thể không gặp dữ hóa lành, có thể không thoát khỏi Mộ phần Hắc Đế, hy vọng đều dựa vào Cổ Thần. Do đó, Ngô Tinh không thể để an nguy của Cổ Thần xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Chắn ở giữa Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Cổ Thần, không thể để Thánh Hoàng vượt qua một bước.
Ngay cả Ngô Tinh bản thân bị trọng thương, nhưng một cổ cường đại tín niệm cổ cường đại giúp hắn đứng sừng sững không ngã, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý, tinh thần toả sáng, không có nửa điểm uể oải và chán chường.
Đối với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu mà nói, thủy chi bản nguyên là vật mà hắn muốn đoạt được, ban đầu vì không thể đánh lại thân thể Hắc Thủy Đại Đế, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng chỉ đành buông tay.
Thế nhưng lúc này, đồ vật mà Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hắn muốn, dĩ nhiên sắp rơi vào tay Cổ Thần, điều này làm cho hắn sao không giận dữ? Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không chỉ có giận dữ, càng thêm điên cuồng, một thân tu vi đề thăng tới trạng thái cao nhất, sử xuất thực lực mạnh nhất.
Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bốn chưởng giao nhau, bạo hưởng thật lớn, chấn kinh mỗi một tu sĩ trong lăng mộ, cương phong vũ bão tản ra tứ phương, dường như Băng Tuyết Phong Bạo trong thủy chi đại trận. Lấy hai người làm trung tâm, thổi lên một cơn lốc xoáy nhanh chóng phóng lên đỉnh lăng mộ.
Hai người đều là liều mạng một kích, tràng diện chấn động khiến mỗi một vị tu sĩ đều thất kinh, đều ngừng công kích, nhân tộc cường giả và tu sĩ long, yêu nhị tộc cũng nhau thối lui, trợn mắt, ngây ngốc nhìn cơn lốc xoáy từ chỗ hai người Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu giao chiến đang tản ra.
Cơn lốc xoáy trong nháy mắt mở rộng, đem Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đều bao phủ trong đó. Trong cơn lốc, toàn bộ không gian đều bị cắt thành mảnh nhỏ, vô số khí lưu nhanh chóng xoáy tròn, thậm chí cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đều và Long Thương đều không nhìn rõ bên trong cơn lốc.
Chỉ có Độ Thiện đại sư nhìn được tràng cảnh bên trong, hai mắt lộ vẻ vui mừng.
Cơn lốc xoáy đang hấp dẫn lực chú ý của chúng tu sĩ, ai cũng không có phát hiện, đạo thâm lam tiếp cận ám tử sắc thủy chi bản nguyên, sau khi hấp thụ hoàn toàn u lam sắc quang trụ, đột nhiên tựa như lưu tinh nhắm Cổ Thần vọt tới.
Tốc độ cực nhanh, mắt thường khó phân biệt, dường như thuấn di.
Cổ Thần còn chưa kịp phản ứng, thủy chi bản nguyên liền chui vào trong cơ thể hắn, thẳng nhập Mệnh Tuyền.
Trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, Hỏa chi bản nguyên vẫn vững vàng chiếm ở đây, đột nhiên lại có một đoàn thủy chi bản nguyên chạy ào đến, tựa như mãnh thú có lãnh địa bị xâm lấn, hỏa chi bản nguyên vốn yên lặng, trong nháy mắt trở nên sôi sục.
Không chỉ là sôi sục, thậm chí có thể nói là bạo phát...
Tục ngữ nói, một núi không thể chứa hai hổ, một nước không thể thờ hai vua.
Trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, vẫn luôn là hỏa chi bản nguyên chiếm giữ, hiện tại thêm một đoàn thủy chi bản nguyên muốn chiếm không gian vốn thuộc về nó. Hỏa chi bản nguyên sao có thể không bạo phát?
Cổ Thần cảm giác đan điền nóng lên, trong Mệnh Tuyền dường như nổi lên một đoàn hỏa diễm thật lớn. Sự thực chính là như vậy, hỏa chi bản nguyên trong nháy mắt thiêu đốt ra đại lượng bản nguyên chi hỏa, chiếm toàn bộ Mệnh Tuyền, ý đồ đem thủy chi bản nguyên đột nhiên lao đến, bức ra ngoài.
Thủy chi bản nguyên vào Mệnh Tuyền của Cổ Thần, há lại để hỏa chi bản nguyên muốn khu trục, liền khu trục được?
Cổ Thần vừa mới cảm giác đan điền nóng lên, trong sát na, lại có một cổ lãnh lạnh vô cùng từ trong Mệnh Tuyền truyền đến. Thủy chi bản nguyên trong nháy mắt phóng xuất ra vô số bản nguyên chi thủy vô cùng lạnh giá, đem không ít bản nguyên chi hỏa tiêu diệt, đóng băng phân nửa Mệnh Tuyền.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, ngay trong nháy mắt. Trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, thủy chi bản nguyên và hỏa chi bản nguyên hình thàng cục diện giằng co, đều tự chiếm một bên Mệnh Tuyền, điên cuồng muốn khu trục bổn nguyên khác ra khỏi Mệnh Tuyền.
Thế nhưng, lưỡng chủng bổn nguyên lực lượng thật sự là tương đương, không ai hơn ai, nên cứ mãi giằng co như vậy bên trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Lúc này, Cổ Thần nửa người như hỏa lò, nửa còn lại như hầm băng, thật sự là vô cùng khó chịu.
Thủy hỏa bất dung, lúc này Cổ Thần cuối cùng cũng cảm nhận được ý tứ của câu này.
Đang lúc thủy chi bản nguyên và hỏa chi bản nguyên giằng co, đột nhiên, một cổ lực lượng cường đại từ trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế tuôn ra, thần không biết quỷ không hay chui vào trong cơ thể Cổ Thần. Đợi Cổ Thần kịp phản ứng, đã cảm giác được cả người tràn ngập lực lượng, tựa như vốn chỉ có một trăm cân, đột nhiên lại có lực lượng một nghìn cân, trong sát na, thực lực dĩ nhiên tăng lên gấp trăm lần.
Cổ lực lượng cường đại kia trực tiếp cùng thủy chi bản nguyên dung hợp với nhau. Trong sát na, thủy chi bản nguyên lực lượng tăng nhiều, cùng hỏa chi bản nguyên đối kháng, hiển nhiêm chiếm thượng phong. Thủy chi bản nguyên là đạo pháp cả đời của Hắc Thủy Đại Đế. Lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế đều xuất phát từ thủy chi bản nguyên, do đó, thủy chi bản nguyên cùng hỏa chi bản nguyên giằng co, lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế cảm ứng được thủy chi bản nguyên đang bị hỏa chi bản nguyên khu trục, liền tự động phân ra một phần lực lượng đi vào tương trợ.
Hỏa chi bản nguyên rất nhanh liền bị thủy chi bản nguyên dâng trào lực lượng đè ép xuống. Bất quá, hỏa chi bản nguyên vốn ở trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, tuy rằng lúc này không địch lại lực lượng của thủy chi bản nguyên, nhưng lui thành một tựa như yên lặng nằm trong Mệnh Tuyền. Thủy chi bản nguyên cũng không có hoàn toàn đem hỏa chi bản nguyên tiêu diệt, hai đại bổn nguyên sẽ cùng tồn tại trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Giữa hai đại bổn nguyên giằng co rất nhanh kết thúc, thế nhưng cổ lực lượng từ trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế vọt tới, vẫn chưa dừng ở trong cở Cổ Thần giúp hắn đề thăng thực lực.
Nói thì dài, hiện thực lại chỉ trong nháy mắt.
Lúc này, cơn lốc xoáy cuồng bạo kia rốt cuộc cũng tản đi, thân ảnh Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu từ bên trong hiện ra.
Chỉ thấy Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không chút sứt mẻ, vẫn đứng thẳng trên mặt đất, thế nhưng, thân thể Ngô Tinh lại lui về phía sau hơn mười trượng, long lân tràn đầy máu tươi, không ít chỗ còn có vết thương lớn, huyết nhục không rõ.
Trong miệng Ngô Tinh lúc này có máu tươi chảy ra, tuy rằng hắn vẫn đứng đó, thế nhưng hai chân hiển nhiên khó có thể chống đỡ trọng lượng thân thể. Ngay trong nháy mắt cơn lốc xoáy tán đi, chân trái mềm nhũn, thân thể nhất thời lảo đảo một cái, ngã ngồi xuống đất.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu liều mạng một kích toàn lực, lực lượng mạnh đủ để hủy diệt thành trì. Tuy rằng thực lực Ngô Tinh không kém Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, thế nhưng lại đang bị trọng thương, đồng thời, Ngô Tinh hoàn toàn hóa long, thực lực còn hơn hình thái long nhân, mới là đối thủ của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu phát huy thực lực tới đỉnh.
Lúc này giao phong Ngô Tinh hiển nhiên là bị thua, thương thế quá nặng, tiên lực tiêu tán, đã không ngăn nổi Thánh Hoàng Cơ Nghiêu được nữa.
- Đại thống lĩnh...
Chúng tu sĩ long tộc kinh hô một tiếng, nhất tề thiểm tới bên cạnh Ngô Tinh.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế