Hai cái Càn Khôn Trạc cách thi thể Thương Chính Thu không xa. Tràng diện làm cho hắn có cảm giác tựa hồ hung thủ đã lấy vật phẩm bên trong, cao chạy xa bay, Thương Chính Lam không có suy nghĩ nhiều, lại rơi vào bên cạnh thi thể Thương Chính Thu.
Thương Chính Lam nhìn thi thể thân sinh huynh đệ, hai mắt đều là lửa giận, thân thể rung động, quát:
- Chính Thu! Ta sẽ vì ngươi báo...
Một "cừu" còn chưa ra khỏi miệng, mặt đất dưới chân đột nhiên nứt ra, mạnh mẽ bạo tạc, sáu đạo quyền đột nhiên từ dưới nền đất kéo tới, Thương Chính Lam hiển nhiên cảnh giác không bằng Thương Chính Thu lúc trước, nhất thời bị sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của Cổ Thần oanh trúng.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, uy lực to lớn ra sao?
Một quyền Đằng Vân diệt, thập quyền Giá Vụ vong!
Cường giả Giá Vụ kỳ không chịu nổi thập quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền công kích, Cổ Thần thi triển cổ tinh thần thần thông "Ba đầu sáu tay ", sáu tay cùng động, lục quyền hợp nhất, uy lực cực mạnh, còn hơn thập quyền đánh ra từng quyền một.
Dù Thương Chính Lam là cường giả Giá Vụ hậu kỳ bị sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời đánh trúng, nhất thời thân thể bị oanh tới bạo tạc, toàn bộ hóa thành huyết vụ, nguyên thần cũng bị Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vô cùng cường đại chấn nát bấy, trong khoảnh khắc, thân thể hủy, nguyên thần vong, thần hình câu diệt.
Cổ Thần đột nhiên đánh lén, lại đánh chết một vị cường giả Giá Vụ hậu kỳ của chư tử thế gia. Độ Hư cường giả đến đây truy sát hắn, đi chín chết ba.
Diệt sát Thương Chính Lam, Cổ Thần nhìn lại bầu trời, chỉ thấy ngoài ba nghìn dặm phía Đông Nam, đang có lưỡng đạo độn quang. Động quang phía sau tiếp tục chạy về phía này, độn quang phía trước lại đột nhiên đình chỉ, chuyển phương hướng, chạy ngược về phía sau.
Hiển nhiên, cường giả phía trước thấy Thương Chính Lam chết ở trên tay Cổ Thần.
Hai vị cường giả còn lại đều là Giá Vụ trung kỳ, Hạ gia Hạ Phi Trác, ngay cả Giá Vụ hậu kỳ Thương Chính Lam đều bị Cổ Thần đánh chết nhanh như vậy, Hạ Phi Trác kinh hồn táng đảm, nào dám đi về phía Cổ Thần nữa, xoay người bỏ chạy.
- Chạy?
Cổ Thần nhìn Hạ Phi Trác độn quang, ánh mắt lạnh lùng, hôm nay cùng chư tử thế gia cừu hận đã không thể hòa giải, tru giết một người, liền bớt đi một cường địch, có cơ hội đánh chết địch nhân quyết không để hắn đào tẩu.
Cổ Thần sử dụng không gian bí bảo Cửu Long Phù Sinh Môn bằng lĩnh ngộ không gian pháp tắc, liền có thể thuấn di trăm dặm, cộng thêm Phong Ảnh Độn Thuật, có thể thuấn di hai trăm dặm, Hạ Phi Trác tu vi Giá Vụ trung kỳ tốc độ so với Cổ Thần chậm hơn một nửa.
Hạ Phi Trác thuấn tức trăm dặm, Cổ Thần thuấn tức có thể đạt tới hai trăm dặm, thời gian một tức, khoảng cách giữa hai người liền được rút ngắn.
Thấy Cổ Thần đánh chết Thương Chính Lam, Hạ Phi Trác còn cách Cổ Thần hơn ba nghìn dặm, tuy nói Hạ Phi Trác phản ứng cực nhanh, vừa thấy Thương Chính Lam táng mạng trong tay Cổ Thần, lập tức ngừng lại, xoay người bỏ chạy. Nhưng Cổ Thần truy kích, khoảng cách giữa hai người cũng chỉ có bốn nghìn dặm.
Một thuấn tức, Cổ Thần đã đuổi được trăm dặm, tối đa hơn bốn mươi lần hô hấp liền có thể đuổi kịp Hạ Phi Trác.
Nguyên bản Hầu Vô Hành đang ở ngoài vạn lý, còn chưa rõ ràng tình huống, tiếp tục phi tiêu về phía này, thấy Hạ Phi Trác tiêu quang đột nhiên thay đổi phương hướng, bay về phía mình, qua gần thập tức, Hầu Vô Hành mới phát giác: A! Tình huống không đúng.
Hầu Vô Hành vô luận như thế nào đều không tưởng tượng nổi, Thương Chính Thu và Thương Chính Lam, hai vị cường giả Giá Vụ hậu kỳ dĩ nhiên đều đã vẫn lạc trên tay Cổ Thần, đồng thời, còn có một vị Giá Vụ trung kỳ Trịnh Diệc Tường.
Hạ Phi Trác và Hầu Vô Hành cùng hướng phi động thập tức, Hầu Vô Hành kinh ngạc trong nháy mắt, cự ly giữa hai người, phải gần hai nghìn trượng, chỉ còn chưa tới vạn lý, bằng mắt thường cự ly không đến vạn lý hầu như có thể thấy thân ảnh người khác.
Nhất tức...lưỡng tức...tam tức...
Qua mười cái hô hấp, khoảng cách giữa Cổ Thần và Hạ Phi Trác đã tới gần nghìn trượng.
Qua hai mươi hô hấp, khoảng cách giữa hai người lại rút ngăn hai nghìn trượng.
Qua bốn mươi cái hô hấp, khoảng cách giữa Cổ Thần và Hạ Phi Trác đã tới gần bốn nghìn trượng.
Giữa hai người chỉ còn cách có mấy trăm dặm.
Hạ Phi Trác sợ đến vỡ mật. Cường giả Giá Vụ hậu kỳ Thương Chính Lam đã chết trong tay Cổ Thần, tuy rằng làm hắn kinh ngạc, nhưng Cổ Thần đánh lén phía trước, Hạ Phi Trác còn có thể tiếp thu.
Thế nhưng, Cổ Thần thuấn di cự ly dĩ nhiên đạt được hai trăm trượng, còn xa hơn Hạ Phi Trác gấp đôi, cũng khiến hắn vô luận như thế nào cũng không dám tin tưởng.
Cự ly thuấn di và tu sĩ lĩnh ngộ không gian pháp tắc thành tỉ lệ, Cổ Thần rõ ràng là tu sĩ Đằng Vân trung kỳ, lúc này có thể thuấn di bốn, năm nghìn trượng, cũng đã tương đương với ba mươi lần thuấn tức, thế nhưng, Cổ Thần thuấn di cự ly đạt được hai trăm lý, đủ gấp bảy lần tu sĩ Đằng Vân trung kỳ bình thường.
Hạ Phi Trác không biết, Cổ Thần bằng tự thân lĩnh ngộ không gian pháp tắc xác thực chỉ có thể thuấn di bốn, năm nghìn trượng, thế nhưng, lại có có không gian tiên bảo Cửu Long Phù Sinh Môn có thể giúp hắn đề thăng cự ly thuấn di lên vạn trượng, còn có thuấn di bí quyết Phong Ảnh Tiêu Thuật do Hiên Viên đế để lại, giúp hắn đề thăng thêm trặm thuấn di nữa. Hầu như có thể so sánh với cường giả Giá Vụ hậu kỳ.
Vô luận Hạ Phi Trác làm thế nào cũng không thể tin, thế nhưng Cổ Thần ở ngay phía sau hắn mấy trăm dặm đã chứng minh sự thật này, tốc độ thuấn di của Cổ Thần xác thực so với hắn nhanh hơn nhiều lắm.
Vừa qua mấy lần hô hấp, cự ly giữa hai người lại rút ngắn, Cổ Thần trực tiếp tới phía sau Hạ Phi Trác trăm trượng, sáu tay kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ấn, song song đánh ra một kích về phía trước.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Sáu đạo tiếng bạo hưởng kinh thiên vang lên, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện lục đạo quyền cương thật lớn, làm cả bầu trời rung chuyển, hư không vỡ vụn, sản sinh vô số khe nứt không gian, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền cương phá hủy có không gian ở giữa hai người, điên cuồng oanh về phía Hạ Phi Trác.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vừa ra, Hạ Phi Trác kinh ngạc phát hiện trong hư không bốn phía dĩ nhiên tuôn ra một cổ lực lượng phong ấn hư không thật lớn, khiến hắn dường như rơi vào vũng bùn, nâất thời tốc độ phi tiêu nhanh chóng chậm lại.
Cả không gian đều bị pháp tắc chi lực cường đại do Chiến Thần Diệt Tinh Quyền oanh ra bao phủ, lực lượng phong ấn không gian còn hơn cường giả Giá Vụ hậu kỳ sử dụng không gian pháp tắc trói buộc không gian.
Hắn vốn tưởng rằng bằng thuấn di thuật, có thể tránh được đạo quyền cương này công kích, thế nhưng Hạ Phi Trác van lận không ngờ, sáu đạo quyền cương này dĩ nhiên có thể phong ấn hư không, khiến hắn không thể chạy trốn.
Phán đoán lệch lạc khiến Hạ Phi Trác mất đi thời cơ chống lại, còn đang còn đang luống cuống tay chân, Hạ Phi Trác đã bị sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền oanh trúng thân thể.
Thình thịch...
Trong hư không một tiếng bạo hưởng, một đoàn huyết vụ, chân tay bị chém đứt văng ra hỗn loạn, bắn ra tứ phương, trong nháy mắt Hạ Phi Trác hóa thành một huyết nhân, song chưởng bị đánh gãy, tựa như diều đứt dây từ trên trời rơi xuống.
Hạ Phi Trác tu vi Giá Vụ trung kỳ, thân thể so với Thương Chính Lam còn kém hơn một bậc, trải qua sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời đánh trúng thân thể? Bản thân bị trọng thương bản thân bị trọng thương, đồng thời, trực tiếp chấn ngất xỉu.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hầu Vô Hành nghe được phía sau liên tục sáu tiếng bạo hưởng kinh thiên, vừa quay đầu nhìn, cách xa năm, sáu nghìn trượng, mơ ôồ thấy được Hạ Phi Trác bị sáu đạo quyền cương của bắn trúng, một tiếng bạo hưởng, song chưởng đứt đoạn, hóa thành huyết nhân.
Chỉ thấy Cổ Thần độn tốc liên tục, thân thể tiếp tục lao ra phía trước, oanh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền về phía thân thể Hạ Phi Trác rơi trên mặt đất, sáu đạo quyền cương từ hư không vạn trượng kích ra, t trong nháy mắt bắn trúng thân thể Hạ Phi Trác đã trọng thương ngất đi.
Thình thịch...
Một tiếng bạo hưởng rung trời, thân thể Hạ Phi Trác hoàn toàn bạo tạc, hóa thành một đoàn huyết vụ, nguyên thần của Hạ Phi Trác cũng bị pháp tắc chi lực cường đại ẩn chứa bên trong Chiến Thần Diệt Tinh Quyền diệt thành hư vô.
Cổ Thần diệt Hạ Phi Trác căn bản chưa quản tới trong Càn Khôn Trạc của Hạ Phi Trác lưu lại tiên bảo, bí kíp gì, thân thể lại như lưu tinh vẽ một đường trong hư không, trực tiếp lao về phía trước, thuấn di đuổi theo Hầu Vô Hành.
Hầu Vô Hành trăm triệu lần không ngờ, Hạ Phi Trác đã bị quyền của Cổ Thần tiêu diệt quá đơn giản như vậy, gần ngăn trở Cổ Thần hai lần hô hấp, chính là liên tục hai lần đánh ra sáu đạo quyền cương, Hạ Phi Trác liền thân thể hủy, nguyên thần vong, thần hình câu diệt, trong mắt kinh hãi không ngớt, trong sát na, lòng tựa như hầm băng.
Lúc đến truy sát Cổ Thần, biết được Cổ Thần chính là một vị cường giả Đằng Vân sơ kỳ mới vào Độ Hư bí cảnh, có tám đại cường giả Giá Vụ kỳ và một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ truy sát, Hầu Vô Hành vốn tưởng rằng truy sát Cổ Thần là chuyện tựa như thái ra, thế nhưng kết quả lại ngoài dự liệu của hắn.
Bị chém, bị thái không phải Cổ Thần, mà là bọn hắn những cường giả chư tử thế gia này.
Tuy rằng Cổ Thần còn xa ngoài năm nghìn trượng, thế nhưng trong lòng Hầu Vô Hành đã bị khí tức tử vong bao phủ, từ cự ly Cổ Thần thuấn di có thể phán đoán ra, hắn dưới Cổ Thần truy sát, hy vọng xa vời!
Trong mi tâm Hầu Vô Hành trong nháy mắt bay ra bốn thanh phi kiếm, miệng hắn niệm một tiếng, đem tin tức phán đoán sai lầm thực lực của Cổ Thần nhập vào trong bốn thanh kiếm, để chúng phá không, lao về hướng đông, tật như thiểm điện, nhanh như lưu tinh, trong sát na xuất hiện ngoài nghìn trượng.
Phi kiếm truyền âm thuấn tức thiên lý, nhanh đến cực điểm.
Làm xong tất cả chuyện này, Cổ Thần đã tới gần hai nghìn trượng, cự ly giữa hai người chỉ còn lại có bốn nghìn trượng.
Mắt thấy đào sinh vô vọng, thân thể Hầu Vô Hành vừa rơi xuống, tiêu quang xẹt qua bầu trời, dường như một đạo thiểm điện từ bầu trời đánh xuống, trong nháy mắt liền bắn vào mặt đất, chui vào trong nền đất.
Chui vào dưới nền đất? Trong lòng Cổ Thần cười nhạt một tiếng, thân ảnh đồng dạng vừa rơi xuống, trong nháy mắt rơi vào trong nền đất.
Trong hư không thuấn di dựa vào không gian pháp tắc, phi tiêu trong lòng đất là cần thổ chi pháp tắc, Hầu Vô Hành thấy trong hư không thuấn di không thể so với Cổ Thần, liền trực tiếp chui vào dưới nền đất, ý đồ dựa vào thổ chi pháp tắc từ dưới nền đất chạy trối chết.
Bất quá, Hầu Vô Hành lại không biết đệ nhất học "Ngũ hành tiêu thuật " của Cổ Thần đó là Thổ thấu thuật học được trong mộ phần Hiên Viên đế. Hiện tại Cổ Thần bước vào Độ Hư kỳ có thể vận dụng Thổ độn thuật, thế nhưng chính tông Thổ tiêu thuật mà không phải đã từng lấy tiên huyết làm vật dẫn, tổn hại tu vi Tiên huyết thổ tiêu thuật.
Tuy rằng Cổ Thần đối với thổ chi pháp tắc, chưa lĩnh ngộ được, thế nhưng, chỉ dựa vào Thổ tiêu thuật, loại ngũ hành tiên thuật này, để hành tẩu trên mặt đất, tốc độ cũng sẽ không chậm hơn thuấn di trong hư không bao nhiêu, chỉ là phi tiêu trên mặt đất, không thể sử dụng Phong Ảnh Tiêu Thuật, hiệu quả gia tốc thuấn tức trăm dặm vẫn là đạt được.
Cổ Thần chui vào dưới nền đất, toàn bộ đều bị cảm giác linh mẫn của Cổ Thần cảm ứng, ở đâu có con chuột đang bò, ở đâu có giun chui lủi, hay yêu thú gì đang hành động đều rõ ràng.
Tự nhiên, Hầu Vô Hành để lại hành tích trên mặt đất cũng bị Cổ Thần cảm ứng nhất thanh nhị sở.
Hầu Vô Hành thuấn di trong mặt đất, nhìn không thấy thân ảnh Cổ Thần, thần thức cũng chỉ có thể tản ra cự ly mấy nghìn trượng, điều tra không đến, mà Cổ Thần lại đối với vị trí của Hầu Vô Hành Hầu Vô Hành nhất thanh nhị sở, đối với Cổ Thần mà nói, Hầu Vô Hành chui vào dưới nền đất liền biến thành người mù.
Hầu Vô Hành bằng lĩnh ngộ thổ chi pháp tắc, trên mặt đất mặc lăng, tốc độ cũng không chậm, trong nháy mắt có thể đạt tới vạn trượng, chớp mắt một cái, Cổ Thần chỉ có thể truy gần ba mươi dặm, khoảng cách giữa hai người cần hơn một trăm lần thuấn tức, mới có thể đuổi kịp.
Thời gian một tức một tức trôi qua.
Hầu Vô Hành liên tục mặc lăng trên mặt đất, hắn không cảm giác Cổ Thần tồn tại, thế nhưng trong lòng sợ hãi, lại không giảm đi chút nào, tựa hồ Cổ Thần tùy thời đều có thể xuất hiện bên cạnh hắn.
Hơn một trăm tức qua đi, Cổ Thần quả nhiên truy tới phía sau Hầu Vô Hành, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền oanh ra. Hầu Vô Hành tựa như một người mù, hoàn toàn không biết, Cổ Thần đã đến bên cạnh, đợi hắn phát giác ra quyền cương, đã muộn...
Một cổ phong ấn lực thật lớn khiến tốc độ phi tiêu của hắn trong nháy mắt chậm lại, tựa như rơi vào vũng bùn, lúc này ở trong nền đất tức thì bị hạn chế, vô pháp nhúc nhích.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Cả động đất, sáu đạo tiếng vang đinh tai thật lớn từ dưới nền đất truyền đến, từ mặt đất có thể thấy cả đại địa phương viên trăm dặm, đột nhiên đổ sụp úuống, xuất hiện sáu đạo vết lõm thật to, nhìn mà giật mình.
Chỉ trong nháy mắt, mặt đất liền chấn động, khi, động đất còn chưa
qua, mặt đất đã nứt ra một cái khe, sau đó tiếp tục rung chuyển, sáu âm thanh ầm ầm cực lớn bỗng vang lên từ trong lòng đất.
Cả một vùng đất rộng lớn một lần nữa rung động dữ dội, lại sụp xuống thêm lần nữa, cái khe hở trên mặt đất kia lại tiếp tục mở rộng, kéo dài ra phía ngoài phải hơn ngàn dặm.
Cổ Thần đang thi triển trạng thái “Ba đầu sáu tay” tiếp tục phát ra hai chiêu Chiến Thần Diệt Tinh quyền, hơn mười hai luồng quyền cương Chiến Thần Diệt Tinh nhân lúc Hầu Vô Hành còn chưa kịp phản ứng lại, đã nện thẳng vào thân thể hắn.
Cả cơ thể Hầu Vô Hạnh cùng với đất đá trong phạm vi không gian trên trăm trượng xung quanh hắn liền tan thành hư vô, Chiến Thần Diệt Tinh quyền ước chừng cũng phải phóng ra xa thêm hơn trăm dặm nữa, biến cả một vùng đất dài trăm dặm thành một mảnh tan hoang.
Hạ Phi Trác, Hầu Vô Tỉnh, hai vị cường giả Độ Hư trung kỳ của Chư Tử thế giá cũng bỏ mạng trong tay Cổ Thần.
Trước sau chưa đến nửa canh giờ, cường giả của Chư Tử thế gia đã chết mất năm vị, hai Độ Hư hậu kỳ, ba vị Độ Hư trung kỳ, nếu như năm người này mà liên thủ lại, Cổ Thần chỉ có nước quay đầu bỏ chạy, thế nhưng, lại bị Cổ Thần chia ra đánh bại từng người một, cuối cùng giết sạch.
Chín vị cường giả Độ Hư đuổi giết Cổ Thần đã chết mất năm, tử vong hơn phân nửa.
Tất nhiên, chết mất năm người đối với bốn vị cường giả còn lại mà nói, là không đáng để nhắc đến, vẻn vẹn chỉ cần một mình Tàng Khôn Huyền cảnh giới Hư Không sơ kỳ thôi cũng đủ để sánh với tám tên cường giả cảnh giới Độ Hư, mặt khác, ba vị cường giả Độ Hư hậu kỳ với thực lực mạnh mẽ, so với năm người đã chết thì chỉ mạnh hơn chứ không thua kém chút nào.
Chương 51: Cửu Khúc Vân Chi. (Trung)
Đánh chết năm tên cường giả Độ Hư, Cổ Thần cảm thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, hắn cũng đã đặt chân vào cảnh giới Độ Hư, lãnh ngộ một chữ “Đạo”, tâm cảnh đã cao hơn trước rất nhiều.
Sau khi bước vào cảnh giới Độ Hư, Cổ Thần đã không dễ gì phát giận như trước, tâm cảnh bình hòa, trong tâm bớt đi một phần sát lục, nhưng mà nếu như có kẻ không biết sống chết, Cổ Thần cũng không hề nhíu mày, dù có giết cũng không mang theo gánh nặng tâm lý gì cả.
Nếu không đáng giết, Cổ Thần sẽ không giết, nhưng nếu thực sự phải giết, Cổ Thần nhất quyết sẽ không bao giờ bỏ qua, giả như có kẻ tự dâng đầu tới, vậy thì tiễn hắn lên đường cho nhanh.
Trịnh Diệc Tường nói, tổng cộng tất cả có chín vị cường giả truy sát Cổ Thần, tám người của Chư Tử thế gia, còn có một lão tổ ẩn mình là Tàng Khôn Huyền nữa, nay chín tên cường giả đã chết mất năm, vậy là vẫn còn tới bốn tên thực lực không hề yếu, thêm vào đó, Tàng Khôn Huyền thuộc loại đại danh đỉnh đỉnh, một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đã nổi danh từ ngàn năm trước.
Cổ Thần cũng không muốn chơi đùa với chúng nữa, giết chết năm tên cường giả Độ Hư cũng đủ xả hết giận trong lòng rồi, nếu như không thể ở lại Đồ Yêu cốc, vậy thì cũng nên sớm đến Đông Hải thôi.
Trong lòng đất, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh quyền bị nén lại, không cách nào mau chóng tiêu tan, là mục tiêu bị công kích, lại không có chỗ nào trốn được nên Hầu Vô Hành bị đánh cho hình thần câu diệt, không gian trên trăm trượng dưới lòng đất cũng tan thành hư vô, ngay cả Càn Khôn thủ trạc trên tay Hầu Vô Hành gặp phải lực công kích khổng lồ và mãnh liệt như vậy đánh trúng, vì không có văng ra được nên cũng bị vỡ tan thành từng mảnh, tiểu không gian bên trong Càn Khôn trạc cũng hoàn toàn bị hủy diệt, vật phẩm trong đó cũng biến thành hư vô.
Cổ Thần chậm rãi từ trong mặt đất đi ra, trên mặt đất lúc này, vì bên dưới đã bị nện cho rỗng tuếch nên cả một vùng rộng lớn trên trăm dặm đã sụp xuống, tạo thành một cái khe khổng lồ kéo dài tới ngàn dặm, tất cả âu cũng là do Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần gây ra, lực công phá của nó mãnh liệt tới mức khiến người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Lên tới mặt đất, Cổ Thần vừa định dùng thuấn di, nhằm hướng Đông Hải mà đi tới, nhưng đột nhiên thân thể bỗng khựng lại, trong mắt lóe lên thần sắc kinh ngạc, hai mũi hít hít một hơi, ngay sau đó từ ngạc nhiên bỗng chuyển sang mừng rỡ.
Một làn khí tinh thuần thanh đạm lặng lẽ mà ngập tràn trong không khí.
Ánh mắt Cổ Thần thoáng chuyển sang một ngọn núi ở cách đó ngàn trượng, ngọn núi này nằm dọc theo phạm vi sụt lún, chân núi nằm ngay trên khe nứt, sườn núi ở ngay đó cũng đã sập xuống một đoạn, để lộ ra vài nhánh hang.
Mùi hương thoang thoảng trong không khí, chính là phát tán ra từ trong hang kia, hương thơm mặc dù loãng đi rất nhiều, nhưng Cổ Thần đã đem những gì miêu tả về cỏ Cửu Khúc Vân Chi nhớ lại rất kỹ, đúng là có mùi hương này.
Hơn nữa, thân thể có cảm giác linh mẫn của Cổ Thần cũng đã cảm ứng được bên trong ngọn núi kia có không ít Yêu quái cảnh giới Mệnh Tuyền đang sống quần cư ở nơi đây, thì ra bên trong núi chính là một thế giới riêng biệt, là một cái động không nhỏ.
Nếu như sườn núi kia không sụp xuống, để lộ mấy nhánh hang kia thì cho dù có biết Phệ Huyết Yêu ở đó, vô luận Cổ Thần có làm như thế nào cũng sẽ không biết ở đây còn có cỏ Cửu Khúc Vân Chi, cho dù biết, không có hương thơm của nó bay ra, Cổ Thần cũng không biết bên trong ngọn núi này còn có một không gian như vậy.
Trong khoảnh khắc Cửu Khúc Vân Chi vừa xuất hiện, thân ảnh Cổ Thần trong nháy mắt đã lóe lên, tức khắc đã biến mất, rất nhanh Cổ Thần đã vượt qua, xuyên thẳng qua khe núi hiện ra ở cái động bên trong núi.
Vừa có mặt bên trong động, Cổ Thần liền sực tỉnh, trong cái động này, số lượng Yêu quái phỏng chừng cũng phải hơn trăm, toàn bộ đều có tu vi Mệnh Tuyền, trong đó còn có không ít cao thủ Minh Khiếu kỳ.
Đám Yêu quái này không phải sinh vật nào kỳ lạ, mà chính là Phệ Huyết Yêu, bởi vì đã tiến vào Mệnh Tuyền Bí Cảnh, cơ hồ đã hóa thành hình người, không trách được vì sao khi Cổ Thần ở cách đó ngàn dặm lại không thấy được bất kỳ Phệ Huyết Yêu nào sinh trưởng, thì ra nơi này chính là hang ổ của đám Phệ Huyết Yêu này, chỉ có Phệ Huyết Yêu đã đạt đến cảnh giới Mệnh Tuyền mới có tư cách sống tại đây.
Mà ở trung tâm của hang động, có một gốc cây khổng lồ cao hơn hai thước, chín phiến lá cây có hình dạng giống như linh chi, màu đen tuyền, chính là Cửu Khúc Vân Chi thảo, tài liệu tối quan trọng để luyện chế Ngộ Hư đan!
Quả thực là đạp mòn gót sắt tìm không thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công!
Cổ Thần vừa xuất hiện bên trong động, ánh mắt chỉ lướt qua đám Phệ Huyết Yêu mang cảnh giới Mệnh Tuyền một chốc, đã liền dán chặt vào Cửu Khúc Vân Chi thảo ở trung tâm.
Tu vi của đám Phệ Huyết Yêu trong động cao nhất chỉ đến Minh Khiếu hậu kỳ, không có lấy nổi một cường giả cảnh giới Độ Hư nào, Cổ Thần chỉ vừa xuất ra tu vi của chính mình, khí tức của cường giả Độ Hư giống như một cơn sóng dồn dập tuôn ra ngoài, uy áp khổng lồ khiến cho cả đám Phệ Huyết Yêu nơm nớp lo sợ, toàn thân run rẩy, chỉ lo Cổ Thần tức giận lên, sẽ giết sạch bọn chúng.
Cửu Khúc Vân Chi thả chính là Thánh bảo của Phệ Huyết tộc, tu luyện bên cạnh chỗ Cửu Khúc Vân Chi thảo sinh trưởng, hấp thụ linh khí của Cửu Khúc Vân Chi có thể giúp cho tốc độ tu luyện của đám Phệ Huyết Yêu tăng nhanh gấp mấy lần.
Thế nhưng nhìn Cổ Thần từng bước đi tới bên cạnh Cửu Khúc Vân Chi thảo, hơn trăm mạng Phệ Huyết Yêu một tiếng cũng không dám thốt lên, chỉ dám cầu khẩn ở trong lòng, mong sao vị cường giả Nhân tộc này lấy đi Cửu Khúc Vân Chi thảo rồi rời đi, tha cho chúng một mạng.
Cửu Khúc Vân Chi thảo này dài chừng hai xích, trong số các loại tiên thảo thì đã được xem như là lớn nhất rồi, dược hạp (hộp thuốc) bình thường căn bản không chứa được nó, chẳng qua Cổ Thần sớm đã biết trước kích thước của Cửu Khúc Vân Chi thảo, sớm đã chuẩn bị sẵn dược hạp dài hơn hai thước, khẽ với tay định bẻ xuống một gốc Cửu Khúc Vân Chi.
Ừm…
Bàn tay Cổ Thần như quơ vào trong không khí, Cửu Khúc Vân Chi thảo ở chính giữa động phắt cái đã biến mất, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Vân Chi thảo một ngàn năm mới mọc ra được một lá, Cửu Khúc Vân Chi thảo sinh trưởng cũng phải qua hơn chín ngàn năm. Mặc dù còn chưa hóa thành Yêu, nhưng dẫu sao cũng đã mở ra linh trí, tu luyện thành tinh, đã có thể tự động thổ tức, tu luyện thành Yêu thì tất nhiên, cũng có thể phân biệt họa phúc.
Cửu Khúc Vân Chi thảo khi thổ tức sẽ nhả ra linh khí, có lợi vô cùng cho đám Phệ Huyết Yêu, mà mật của Phệ Huyết Yêu cũng chính là chất dinh dưỡng tối ưu dành cho Cửu Khúc Vân Chi thảo, thế nên ở đâu có Vân Chi thảo, ở đó có Phệ Huyết Yêu, hai loại thực vật cộng sinh với nhau, song phương đều có lợi.
Cửu Khúc Vân Chi thảo mọc ở giữa động này, nhưng nếu nói Cửu Khúc Vân Chi thảo vốn dĩ sinh trưởng ở nơi đây cũng là không đúng, bởi vì chỉ có ở trong hang động, linh khí do Cửu Khúc Vân Chi thảo nhả ra mới không dễ dàng tiêu tan, như vậy đám Phệ Huyết Yêu mới có thể dễ dàng hấp thu được.
Chính là vì vậy, gốc Cửu Khúc Vân Chi này mới có mặt tại trung tâm của hang động.
Chương 51: Cửu Khúc Vân Chi. (Hạ)
Cửu Khúc Vân Chi thảo là tiên thảo cao cấp, linh trí mười phần, ngay từ lúc mới chỉ có sáu lá, liền có được năng lực xuyên qua đất, hơn nữa tốc độ lại mau, đến khi mọc đủ chín lá trên thân, hóa thành Cửu Khúc Vân Chi thảo, xuyên qua xuyên lại trong lòng đất đối với nó mà nói, cũng giống hệt như việc cường giả Độ Hư biết thuấn di vậy, chỉ cần nó muốn, ngay lập tức liền có mặt tại vị trí khác, cách chỗ cũ ngàn trượng!
Vì chưa tu luyện đủ ngàn năm để trở thành Yêu, Cửu Khúc Vân Chi thảo một khi rời khỏi đất thì sẽ chết, Cổ Thần tiến lại muốn hái đi Cửu Khúc Vân Chi thảo, tự nhiên nó sẽ cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ trên người Cổ Thần, vậy nên nhất thời liền lén chui vào trong đất, nấp cho thật kỹ rồi.
Cổ Thần nhíu mày, trên dược phương (phương pháp luyện đan) của Ngộ Hư Đan không có ghi rõ Cửu Khúc Vân Chi thảo còn có thể độn thổ, vật đã tới tay rồi bỗng nhiên lại biến mất không còn một chút tăm hơi, khiến trong lòng Cổ buồn bực không dứt.
Thân ảnh Cổ Thần lại chợt lóe, đồng dạng tiến vào trong lòng đất.
Nếu như chưa tiến vào cảnh giới Độ Hư, gốc Cửu Khúc Vân Chi thảo này vừa biến mất, Cổ Thần quả thực là không có cách nào bắt nó lại được, thế nhưng hiện tại Cổ Thần có thể thi triển Thổ Tiêu thuật, có thể đi lại trong lòng đất, một lần có thể vượt trăm dặm, so với sử dụng không gian pháp tắc để thuấn di thì còn nhanh hơn, tất nhiên là không sợ Cửu Khúc Vân Chi thảo lặn mất dạng trong lòng đất rồi.
Cổ Thần vừa tiến vào trong đất, cảm ứng của thân thể so với khi ở trên mặt đất thì càng thêm nhạy bén, hành tung của Cửu Khúc Vân Chi thảo hắn cũng nắm rõ trong lòng bàn tay, chỉ trong nháy mắt vừa rồi, Cửu Khúc Vân Chi thảo thế mà đã tháo chạy hai trăm dặm có hơn rồi, một gốc tiên dược còn chưa tu luyện thành Yêu mà đã có tốc độ nhanh đến như thế, quả nhiên là thần tốc.
Cổ Thần một bước đi trăm dặm, nhằm thẳng hướng Cửu Khúc Vân Chi thảo mà đuổi theo, Cửu Khúc Vân Chi thảo là tiên thảo, vừa ra khỏi đất liền tử vong, nhưng mà ở trong đất, cảm ứng của nó cũng trở nên mười phần linh mẫn, cơ hồ đã hòa thành một thể với đại địa, chính vì thế mới có thể thoải mái ung dung phóng nhanh đến như vậy, nhưng nói gì thì nói, cũng không tài nào sánh được với cường giả Độ Hư.
Cổ Thần bám theo, Cửu Khúc Vân Chi thảo dường như liền cảm ứng được, lại thấy tốc độ mau lẹ của Cổ Thần, bỗng nhiên nó lại có xu hướng lao lên mặt đất.
Cổ Thần vội gia tăng tốc độ trong lòng đất, so với Cửu Khúc Vân Chi thảo còn nhanh hơn gấp bội, ngay lúc Cửu Khúc Vân Chi thảo vừa vọt tới mặt đất, Cổ Thần cũng vừa vặn đuổi đến nơi, thế nhưng tốc độ của Cửu Khúc Vân Chi thảo lại không giảm một chút nào, lại bay thẳng lên không trung!
Rời khỏi đất là Cửu Khúc Vân Chi thảo sẽ chết ngay lập tức, linh trí cũng tiêu tan, thế nhưng gốc Cửu Khúc Vân Chi thảo đã luyện thành tinh, có được linh trí, lúc này dù có phải chết cũng nhất quyết không để cho Cổ Thần bắt được.
Trong lúc Cửu Khúc Vân Chi thảo vừa chui lên khỏi mặt đất, rễ cây chỉ còn một xíu xiu nữa là sẽ tách ra khỏi đất thì từ trong hư không bỗng xuất hiện một cổ lực lượng vô cùng mạnh mẽ.
Không khí vô hình dường như biến thành tường đồng vách sắt.
Cửu Khúc Vân Chi thảo đang hướng tới khung trung mà bay lên, trong chớp mắt liền khựng lại, như bị đóng đinh giữa hư không, cứ như thể thời gian lúc này đã dừng lại vậy.
Cổ Thần sử dụng không gian pháp tắc: Cấm Cố Hư Không, Cửu Khúc Vân Chi thảo bị giữ chặt trong không khí, căn bản là không tài nào nhúc nhích được.
Thân thể Cổ Thần rất nhanh đã hiện ra trên mặt đất, nhìn về phía Cửu Khúc Vân Chi thảo mà cười nhạt, dược hạp dài hơn hai thước đã lại xuất hiện ở trong tay, một tay hướng đến Cửu Khúc Vân Chi thảo mà chộp tới.
Thế nhưng còn chưa kịp nắm lấy Cửu Khúc Vân Chi thảo, Cổ Thần bỗng cả kinh! Từ trong không khí truyền đến một chút dao động rất nhỏ, thế nhưng vẫn không thoát khỏi cảm ứng nhạy bén của Cổ Thần.
Cổ Thần vội vàng quay đầu lại, nhìn về hướng Đông Nam, nhất thời ngẩn người ra.
Chỉ thấy một đạo độn quang từ hướng Đông Nam xuyên qua hư không mà đến, nhanh đến cực điểm, nhoáng cái đã vượt cả ngàn dặm xa!
Cổ Thần vừa thấy đạo Độn quang kia thì khoảng cách giữa cả hai là khoảng tám, chín ngàn dặm gì đó, thế nhưng chỉ trong hai hơi hít thở, khoảng cách đã rút lại còn hai ngàn dặm hơn.
Tức thì vượt qua ngàn dặm chính là thần thông chỉ có siêu cấp cường giả Hư Không kỳ mới có thể có được, mà cũng chỉ có lãnh ngộ không gian pháp tắc đến một cảnh giới cực kỳ cao thâm mới có thể có tốc độ mau chóng đến cùng cực như vậy.
Lấy thực lực hiện tại của Cổ Thần, so với cường giả Độ Hư hậu kỳ thì không chênh lệch cho lắm. Thế nhưng cách biệt giữa Độ Hư hậu kỳ và Hư Không kỳ nhìn qua tưởng như chỉ thua kém có một bậc, nhưng thực lực giữa đôi bên có thể nói chính là cách nhau đến mười lần! Cho dù Cổ Thần có đạt đến cảnh giới Độ Hư hậu kỳ đi chăng nữa, thực lực so với siêu cấp cường giả Hư Không cũng còn cách quá xa!
Với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, cho dù Cổ Thần có sử dụng Chiến Thần Lệnh, cũng không dám chắc là sẽ chiến thắng.
Trong số chín cường giả Độ Hư truy sát Cổ Thần, chỉ có một vị là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, đó chính là lão tổ ẩn mình của Chư Tử thế gia: Tàng Khôn Huyền, người đến lần này, không phải ai khác mà chính là lão!
Siêu cấp cường giả Hư Không kỳ tập kích, Cổ Thần biết chắc tình huống rất nghiêm trọng, hiện tại Ngô Tinh lại không có ở đây, huống chi cho dù có mặt, Ngô Tinh thân mang trọng thương cũng không thể nào ngăn được một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, có thể thoát hay không, chỉ có thể dựa vào mình.
Nói thì dông dài, nhưng khi Cổ Thần thấy được đạo độn quang mau lẹ kia, đoán ra là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, suy tính trong lòng một lượt, thời gian cũng chỉ mới qua hai tích tắc mà thôi.
Nhanh như chớp, Cổ Thần vung tay đem Cửu Khúc Vân Chi thảo bỏ vào trong dược hạp, sau đó thân thể lóe lên, lại chui vào trong đất, hái xuống, cho vào hộp, chui vào trong đất, cả quá trình liền mạch trong phút chốc, chỉ chớp mắt, Cổ Thần đã biến mất, không còn thấy đâu nữa.
Siêu cấp cường giả Hư Không kỳ nháy mắt có thể vượt qua ngàn dặm, so với tốc độ có thể đi hai trăm dặm ngay tức khắc của Cổ Thần thì nhanh hơn gấp bốn lần, nếu như phi động giữa hư không thì căn bản không cách nào trốn thoát Tàng Khôn Huyền đang truy sát được, Cổ Thần chỉ còn cách chui vào trong đất, lợi dụng Ngũ Hành tiên thuật, Thổ Độn thuật để tránh khỏi kiếp nạn này. Ở khoảng cách ngoài vạn dặm, Tàng Khôn Huyền đã nhìn thấy được bóng dáng Cổ Thần, lão nhận được Phi kiếm truyền âm của Liễu Thương Chính và Tu Vô Hành, không nghĩ tới còn chưa được nửa canh giờ, năm vị cường giả dò xét Đồ Yêu Cốc thế mà đã toàn bộ đã bỏ mạng dưới tay Cổ Thần.
Chín cường giả Độ Hư đuổi giết Cổ Thần, kết quả lại bị Cổ Thần giết mất năm, kết cục như vậy không khác nào tát thẳng vào mặt Chư Tử thế gia!
Tàng Khôn Huyền là thủ lĩnh tạm thời của đám người truy sát Cổ Thần, cũng theo đó mà mất sạch thể diện, mặt mũi xám xịt không thôi.
Cho tới này, đám tinh anh hậu bối của Tàng gia căn bản cũng bị Cổ Thần hủy hoại sạch, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn, hai vị cường giả Độ Hư cũng chết trong tay Cổ Tần, cả đám cường giả Tàng gia chỉ còn lại mỗi một mình Tàng Khôn Huyền. Tàng Khôn Huyền bừng bừng phẫn nộ, căm hận muốn chết.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Lần này dưới sự dẫn dắt của hắn, lại có thêm năm vị cường giả Độ Hư của Chư Tử thế gia chết trong tay Cổ Thần nữa, chuyện này đã khiến cho lửa giận trong lòng Tàng Khôn Huyền phun trào như núi lửa, sát ý trong lòng đối với Cổ Thần đã dâng lên đến tột đỉnh!
Thấy Cổ Thần chợt biến mất, trong mắt Tàng Không Huyền hiện lên một tia lạnh lẽo, thân thể từ trên bầu trời nháy mắt đã lao xuống đất, nhập thẳng vào trong lòng đất.
Siêu cấp cường giả có thần thức cực kỳ mạnh mẽ, trong vòng ngàn dặm, không có chỗ nào là không nằm trong phạm vi thần thức bao trùm.
Khoảng cách giữa Tàng Khôn Huyền và Cổ Thần đã rút xuống chỉ còn sáu, bảy ngàn dặm, nhưng Cổ Thần vừa vào trong đất, tầm mắt cùng với thần thức của Tàng Khôn Huyền thế mà lại không tài nào tìm thấy được bóng dáng Cổ Thần đâu, căn bản không thể nào tra ra được sự tồn tại của Cổ Thần, thế nên Tàng Khôn Huyền không còn cách nào khác cũng phải tiềm nhập vào trong đất.
Siêu cấp cường giả Hư Không kỳ lĩnh ngộ pháp tắc đã đến một cái cảnh giới vô cùng thâm sâu, không thể nào dùng Độ Hư cường giả để mà so sánh được, trong lòng đất chỉ có thể dùng thần thức để mà dò xét, không thể nhìn thấy được gì, ngay cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ sau khi tiến vào trong lòng đất thì cũng không khác gì Cổ Thần, chỉ có thể cảm ứng sự rung động trong lòng đất mà phán đoán.
Vừa chui vào trong đất, Tàng Khôn Huyền đã lập tức phát hiện được hành tung Cổ Thần, hiện Cổ Thần đang ở hướng Đông Bắc, không ngừng dùng thuấn di để lẩn trốn.
Chứng kiến Cổ Thần ở trong đất mà vẫn có thể bỏ trốn nhanh như vậy, Tàng Khôn Huyền cũng cảm thấy khiếp sợ, coi như là Độ Hư cường giả, nếu cùng so tốc độ độn địa với Cổ Thần thì cũng chỉ còn nước hửi khói mà thôi. Ngay cả Tàng Khôn Huyền khi thi triển độn thuật cũng chỉ có thể trong nháy mắt vượt qua hơn trăm dặm mà thôi.
Cổ Thần đang nhanh chóng trốn về phía Đông, bất chợt lại cảm thấy kinh hãi trong lòng, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ ở trong lòng đất thế mà cũng có thể khóa chặt hành tung của hắn, thông qua chấn động trong lòng đất truyền tới, Cổ Thần liền biết được vị siêu cấp cường giả Hư Không kỳ kia đang nhằm về phía hắn mà truy đuổi.
Trốn vào trong đất chính là lá bài chạy thoát thân lớn nhất của Cổ Thần, chính là do trong đất không thể dùng mắt để quan sát được, chỉ có thể dùng thần thức để điều tra, mà thần thức vừa khéo lại tra không ra được một tên quái thai như Cổ Thần, chính vì thế, một khi lẻn được vào trong đất, liền có thể thoát thân suôn sẻ, cường giả Độ Hư cũng không tài nào biết được hành tung Cổ Thần.
Cổ Thần không thể ngờ, cư nhiên khi tiến nhập vào trong đất, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đang truy sát kia vẫn có thể biết được vị trí của hắn.
Tốc độ thuấn di của Tàng Khôn Huyền còn nhanh hơn gấp rưỡi so với Cổ Thần, chỉ trong một thời gian ngắn đã thuấn di đến hơn một trăm bốn, năm mươi dặm gì đó, một hơi thở lại có thể kéo gần thêm bốn, năm mươi dặm, trăm lần hô hấp, liền có thể đuổi kịp Cổ Thần rồi! Trong thời gian ấy Cổ thần chỉ độn địa được khoảng vạn dặm mà thôi, nếu như để Tàng Khôn Huyền đuổi theo kịp, vậy thì nguy rồi!
Cổ Thần không ngừng chạy trốn, trong lòng lại càng cố gắng nghĩ ra kế sách đào vong, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Cổ Thần cho dù làm thế nào cũng không nguyện ý giao thủ cùng với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, bởi vì cho dù có dùng Chiến Thần Lệnh, hắn cũng không tài nào nắm chắc có thể đánh bại được Tàng Khôn Huyền.
Tuy không biết Vu Thần làm thế nào có thể đánh rớt Chiến Thần Lệnh, tin tức này cũng chưa có truyền ra ngoài, nhưng Cổ Thần cũng biết hiện tại nếu như lộ ra tin tức về Chiến Thần Lệnh, thì tình huống của hắn khi ấy liền trở nên vô cùng hung hiểm. Cường giả Nhân, Yêu hai tộc cùng nhau kéo tới cướp đoạt, giả như đồng thời xuất hiện thêm vài siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, Cổ Thần có trốn cỡ nào cũng không thoát.
Trong đầu Cổ Thần bỗng lóe lên một ý, thân thể nhất thời càng luồn sâu vào trong lòng đất.
Một ngàn trượng… Mấy ngàn trượng… Vạn trượng…
Hai vạn trượng… Ba vạn trượng….
Càng xuống sâu, Thổ pháp tắc ẩn chứa bên trong đất càng thêm lợi hại, trừ khi nhục thân của tu sĩ đã vượt ra khỏi sự trói buộc của Ngũ Hành, mới không bị pháp tắc tự nhiên của Ngũ Hành ảnh hưởng, nếu không thì cho dù là Chư Tử đạo tiên Hợp Đạo kỳ, càng vào trong lòng đất sâu, càng gặp sự bài xích của Thổ pháp tắc ẩn bên trong đất, do đó cũng ảnh hưởng đến lực lượng pháp tắc của chính mình.
Cổ Thần không phải sử dụng Thổ pháp tắc để xuyên vào trong lòng đất, mà là dùng môn thần thông độn thuật hạng nhất do Hiên Viên Đại Đế truyền xuống, Thổ Độn thuật! Cho nên khi xuyên sâu vào lòng đất không hề chịu sự ảnh hưởng của Thổ pháp tắc.
Mà Tàng Khôn Huyền là sử dụng Thổ pháp tắc để tiến vào trong lòng đất, hòa làm một thể với đại địa xung quanh, vì thế khi thuấn di trong đất nếu bị Thổ pháp tắc tác động đến, tốc độ sẽ giảm xuống nhanh chóng.
Cổ Thần tiếp tục xuyên xuống hơn ba vạn trượng thì không thể tiếp tục xuống sâu hơn được nữa, vì Thổ pháp tắc mặc dù không hề có ảnh hưởng gì đến tốc độ, nhưng mà sẽ giết chết Cổ Thần!
Tu sĩ lên trời hay xuống đất thì cũng đều có giới hạn của riêng nó, như tu sĩ cảnh giới Thần Hải nhiều nhất cũng chỉ có thể bay lên không quá vạn trượng, nếu quá, vậy thì sẽ bị cương phong giết chết, tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền chỉ có thể vượt qua vạn trượng hư không, nhưng không thể hơn hai vạn trượng được, mà cường giả cảnh giới Độ Hư, Đằng Vân kỳ có thể vượt qua ba vạn trượng hư không trở lên, Giá Vụ kỳ có thể vượt qua bốn vạn trượng trở lên, Hư Không kỳ có thể vượt qua hơn năm vạn trượng, Hợp Đạo kỳ có thể vượt qua sáu vạn trượng hư không.
Thực lực không đủ, một khi vượt qua giới hạn hư không có thể thừa nhận được, tất sẽ bị cương phong do Không gian pháp tắc sản sinh ra chém thành từng mảnh, biến thành hư vô.
Cực hạn trong lòng đất cũng giống như trên trời vậy, tu sĩ mới tu luyện sẽ phải chịu sự hạn chế lớn nhất, chỉ đến khi bước vào cảnh giới Độ Hư sau này mới có thể lĩnh ngộ Thổ Pháp Tắc, tiến nhập vào lòng đất vô tận không khác gì thiên không.
Chính là vì tu sĩ không thể nào tùy ý lên trời xuống đất, cho nên Tu Chân giới trải qua muôn ngàn năm tháng cho tới nay, không có một tu sĩ nào có thể biết được tận cùng của thiên địa chính là ở chỗ nào.
Trong truyền thuyết, trời cao mười hai vạn chín ngàn sáu trăm trượng, đất sâu mười hai vạn chín ngàn sáu trăm vạn trượng, đây cũng chính là truyền thuyết lưu lại từ thời thái cổ, chưa từng có ai nghiệm chứng qua, cũng không biết là thật hay giả, bởi vì chưa từng có tu sĩ nào có thể đến được tận cùng của thiên địa, tứ hải chi nguyên.
Cổ Thần tuy chỉ có tu vi Đằng Vân kỳ, nhưng thực lực có thể sánh cùng với cường giả Giá Vụ kỳ, cố lắm cũng chỉ có thể lên hết ba vạn trượng trời cao, chui xuống ba vạn trượng dưới mặt đất.
Tàng Khôn Huyền sau khi xuống đến độ sâu vạn trượng dưới lòng đất thì bắt đầu gặp phải ảnh hưởng của Thổ pháp tắc, tốc độ nhanh chóng giảm xuống, sau khi xuống thêm hai vạn trượng, tốc độ thuấn di so với Cổ Thần đã không quá mười dặm, xuống tới ba vạn trượng, tốc độ của Tàng Khôn Huyền đã là càng lúc càng chậm hơn so với Cổ Thần, trong chớp mắt, chỉ còn có thể xuyên qua khoảng cách bảy, tám chục dặm.
Cổ Thần dùng Thổ Độn thuật thuấn di trăm dặm, mà Tàng Khôn Huyền sử dụng lại là Thổ pháp tắc, sâu hơn ba vạn trượng dưới mặt đất chỉ có thể thuấn di bảy tám mươi dặm, khoảng cách giữa hai người lúc này chính là càng lúc càng xa.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 53 : Kim Long nhập hải
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Sâu hơn ba vạn trượng dưới mặt đất, Cổ Thần không ngừng lẩn trốn, Tàng Khôn Huyền ráo riết đuổi theo.
Khoảng cách giữa hai người ngày càng giãn ra, từ năm ngàn dặm đến sáu ngàn dặm, bảy ngàn dặm… tám ngàn dặm… Dần dần đã kéo ra đến vạn dặm có hơn.
Tàng Khôn Huyền nội tâm kinh hãi không thôi, lão đường đường là một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, nói về tốc độ, lão vượt xa Cổ Thần, nói về lĩnh ngộ pháp tắc, Cổ Thần cũng xa xa không bằng lão.
Thế nhưng ở sâu hơn ba vạn trượng dưới lòng đất, tốc độ của Cổ Thần thế mà lại không hề giảm sút chút nào, thậm chí còn nhanh hơn sơ với lão, nếu Tàng Khôn Huyền không tận mắt chứng kiến, vô luận như thế nào lão cũng không thể tin được là bản thân mình đuổi không kịp một tu sĩ mới đạt tới cảnh giới Đằng Vân.
Hai người nhanh chóng bôn tẩu trong lòng đất, khoảng cách càng lúc càng xa.
Cho dù siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đi chăng nữa, cảm ứng ba động trong lòng đất cũng có giới hạn mà thôi, nếu như khoảng cách vượt xa hơn hai, ba vạn dặm, cũng là không thể nào cảm ứng được.
Tàng Khôn Huyền vẻn vẹn chỉ có cảnh giới Hư Không sơ kỳ, sức cảm ứng ở bên trong đất chỉ đạt đến khoảng cách hơn hai vạn dặm mà thôi, thời gian mỗi khắc trôi qua, khoảng cách giữa lão và Cổ Thần đã càng lúc càng xa.
Mắt thấy nếu cứ tiếp tục đuổi theo như vậy, Cổ Thần nhất định sẽ vượt ra khỏi phạm vi mà lão có thể cảm ứng được, Tàng Khôn Huyền trong lòng khẩn trương hẳn lên, nhất thời hướng lên trên mặt đất mà lao đi.
Cách mặt đất còn ba vạn trượng… hai vạn trượng… một vạn trượng…
Càng gần mặt đất, Thổ pháp tắc bên trong đất càng thưa thớt, ảnh hưởng đối với Tàng Khôn Huyền càng lúc càng yếu đi.
Đến khi Tàng Khôn Huyền còn cách mặt đất khoảng chừng năm, sáu ngàn trượng gì đó, Thổ pháp tắc trong đất đã vô cùng thưa thớt, không cách nào gây ảnh hưởng tới Tàng Khôn Huyền được nữa, lão nhanh chóng khôi phục lại tốc độ tức thì có thể vượt qua một trăm bốn mươi, một trăm năm mươi dặm.
Mặc dù chỉ cách mặt đất có năm, sáu ngàn trượng, so với Cổ Thần đang ở sâu hơn ba vạn trượng dưới mặt đất thì không cùng chung một mặt phẳng, thế nhưng Cổ Thần vẫn ở trong lòng đất, vẫn như trước không thoát ra khỏi cảm ứng của Tàng Khôn Huyền được.
Tàng Khôn Huyền một mực duy trì khoảng cách năm sáu ngàn trượng dưới mặt đất, tốc độ trở lại gấp rưỡi Cổ Thần, tiếp tục bám riết không tha.
Đột nhiên, Tàng Khôn Huyền cảm thấy bản thân quả thực là đồ ngốc, cổ thần chui xuống sâu ba vạn trượng, mình cũng lại đâm đầu chui xuống theo.
Trên thực tế, Tàng Khôn Huyền chỉ cần xuống sâu mấy ngàn trượng là có thể truy kích Cổ Thần, hơn nữa tốc độ di chuyển cũng không hề suy giảm.
Tàng Khôn Huyền cách mặt đất mấy ngàn trượng, tốc độ ngay lập tức phải nhanh hơn khi trước bốn mươi, năm mươi trượng, hoàn toàn có thể trực tiếp bám theo Cổ Thần, sau đó chui xuống ba vạn trượng, tóm lấy Cổ Thần.
Suy nghĩ cẩn thận một lượt, trong lòng Tàng Khôn Huyền trở nên vô cùng thư sướng, ba vạn trượng đã là cực hạn của Cổ Thần, chui xuống thêm chút nữa, vượt qua bốn vạn trượng thì hắn sẽ bị Thổ pháp tắc giết chết, Tàng Khôn Huyền chỉ cần đuổi phía trên, vậy Cổ Thần đã không còn đường thoát.
Mắt thấy sắp cắt đuôi Tàng Khôn Huyền được rồi, Cổ Thần đang chuẩn bị tìm chỗ ẩn nấp, chỉ cần không di chuyển trong lòng đất nữa, Tàng Khôn Huyền cho dù có tu vi cao đến đâu, không dựa vào ba động truyền lại cũng không tài nào đoán biết được vị trí của hắn, lại không ngờ tới, Tàng Khôn Huyền thông minh đột xuất, đột nhiên lại chui lên, cách mặt đất năm sáu ngàn trượng mà đuổi theo.
Cứ như vậy, khoảng cách giữa Cổ Thần và Tàng Khôn Huyền lại bắt đầu nhích lại gần.
Cổ Thần biết, nếu cứ một mực di chuyển như vậy, sớm muộn gì Tàng Khôn Huyền cũng sẽ đuổi tới nơi, hơn nữa, một khi bị lão bắt được, trong lòng đất lại không có chốn đào vong, tỷ lệ thoát khỏi là vô cùng mong manh.
Phi hành trên không trung, Tàng Khôn Huyền vẫn nhanh hơn, Cổ Thần dù có làm thế nào cũng không thể thoát khỏi ma trảo của Tàng Khôn Huyền, tỷ lệ trốn thoát so với trong lòng đất còn mỏng manh hơn!
Ngoài khả năng bay lượn trên trời, tu sĩ còn có thể xuyên qua Ngũ Hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Kim và Mộc vốn dĩ không là một thể, thuấn di cự li ngắn còn được, cự li dài căn bản là không xác định được điểm đến, đồng thời Kim và Mộc đều dựa vào Thổ để sinh tồn, Cổ Thần trong đất đã trốn không thoát, vậy thì Kim với Mộc lại càng không được.
Ngoại trừ Kim, Mộc, thổ, trong Ngũ Hành cũng chỉ còn lại Thủy và Hỏa, lực lượng bổn nguyên mà Cổ Thần có được vừa khéo cũng chính là Thủy và Hỏa, nếu như tiến nhập vào trong nước hoặc lửa, may ra còn có thể thúc dục lực lượng bổn nguyên để mà đề thăng tốc độ lên cao, khi ấy có lẽ còn có cơ hội trốn thoát.
Trong lòng đất bên dưới Đồ Yêu cốc, dọc theo hướng Đông của Hoang Yêu vực chính là biên giới tiếp giáp với Đông Hải, nơi này cách Nam Hải quá xa, không có Hỏa vực trong phạm vi lớn, bất quá Đông Hải bao la rộng lớn, toàn bộ đều là nước!
Cổ Thần một đường chạy về phía Đông, là đã tính trước sẽ lao vào Đông Hải, thấy Tàng Khôn Huyền dí theo càng lúc càng gần, đã đuổi sát tới bên hông, Cổ Thần đem Thuần Dương tiên lực bên trong cơ thể thúc đẩy trạng thái cuồng bạo, khiến hiệu quả do Thổ Tiêu thuật mang đến phát huy đến cực hạn.
Cổ Thần toàn lực thúc đẩy, tốc độ Thổ Tiêu thuật lại tăng thêm hai phần, khoảng cách thuấn di lúc này đã đạt đến một trăm mười hai dặm, nhưng mà, nếu so sánh với Tàng Khôn Huyền thì hãy còn chậm hơn một chút, mặc dù khoảng cách giữa hai người đang có xu hướng thu hẹp dần, nhưng khoảng cách đã thu hẹp ấy, lúc này cũng không có thay đổi thêm nữa. =”=
Cứ như thế, một đuổi một chạy, hai người không biết đã ở trong đất bao lâu, khoảng cách giữa song phương cũng là gàng lúc càng gần.
Dí! Dí! Dí! Chạy! Chạy! Chạy!
Cổ Thần điên cuồng thiêu đốt Thuần Dương tiên lực trong cơ thể, tâm trí tràn đầy hy vọng, hắn lúc nãy đã chạy trốn trong đất rất lâu, hẳn là sắp tới được Đông Hải rồi!
Năm nghìn dặm... Bốn nghìn dặm... Ba nghìn dặm... Hai nghìn dặm...
Một nghìn dặm... Chín trăm dặm... Tám trăm dặm...
Khoảng cách giữa hai người đã càng ngày càng gần!
Cổ Thần nhanh chóng phóng lên mặt đất, khoảng cách giữa hai bên đã không thể nào gần hơn được nữa, không thể nào tiếp tục chạy trốn trong đất được, nếu không một khi để cho Tàng Khôn Huyền chặn ngay trên đỉnh đầu, vậy thì hắn đúng là lên trời không được, xuống đất không xong.
Ngay khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại đúng năm trăm dặm, Cổ Thần đã lao ra khỏi đất.
…
Một bóng người phóng lên cao, giống như một tia chớp, Cổ Thần nháy mắt đã hiện ra giữa độ cao mấy ngàn trượng giữa không trung.
Nhìn về phía trước, ánh mắt Cổ Thần không khỏi lóe lên một tia mừng rỡ, nước biển đã lâu không thấy, nay đã hiện ra trước mặt, hơn trăm dặm ở phía trước chính là Đông Hải, một đại dương mênh mông, rộng lớn đến vô cùng!
Thân ảnh cổ Thần chợt lóe, liền thuấn di hai trăm dặm, trực tiếp hiện ra trên mặt nước Đông Hải.
Đang định nhảy vào Đông Hải thì bất chợt, từ trong hư không bỗng xuất hiện một cổ lực lượng vô cùng to lớn, từ bốn phương tám hướng đè nén lại, trong phút chốc, bốn phía như được dựng lên bốn bức tường không khí vững chải như thành đồng vách sắt, thân thể Cổ Thần tức khắc bị dính chặt giữa không trung, thời gian như dừng hẳn lại.
Cổ Thần vừa ra khỏi đất thì đồng thời, Tàng Khôn Huyền cũng đã lao ra theo, chẳng qua lão bị bỏ rơi ở phía sau hơn năm trăm dặm, lúc Cổ Thần thuấn di tới bầu trời Đông Hải, Tàng Khôn Huyền cũng lập tức thuấn di, trực tiếp theo sát sau lưng hắn.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Không Gian Cấm Cố của siêu cấp cường giả Hư Không kỳ nhất thời phong ấn Cổ Thần tại giữa hư không.
Cùng một lúc, bàn tay Tàng Khôn Huyền vỗ tới trước, cương khí tiên lực từ giữa lòng bàn tay phóng ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu vàng đất hướng về phía Cổ Thần mà chụp đến.
Một ấn cuối cùng của Ngũ Hành Phân Thần Ấn, cũng chính là một ấn có uy lực mãnh nhất của Ngũ Hành Phân Thần Ấn.
Tàng Khôn Huyền chính là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, sự lĩnh ngộ đối với pháp tắc đã đạt đến cảnh giới vô cùng thâm sâu, Thổ Sát Ấn thi triển ra so với khi Tàng Khôn Phàm thi triển, thì uy lực mạnh mẽ hơn không chỉ gấp mười lần.
Đừng nói là cường giả Đằng Vân kỳ, cho dù là Giá Vụ hậu kỳ, bị Thổ Sát ấn của Tàng Khôn Huyền đánh trúng nhất định cũng phải thần hình câu diệt ngay tức khắc.
Không gian bốn phía xung quanh bị cầm cố, Thuần Dương tiên lực khắp người Cổ Thần bỗng tuôn ra, điên cuồng vận chuyển, vừa thi triển thiên hạ đệ nhất bí thuật: Chiến Thần Diệt Tinh quyền, vừa thét lên một tiếng, thi triển tiếp Đạo gia vô thượng thần công: Kình ca!
Chiến Thần Diệt Tinh quyền hủy thiên diệt địa, phá vỡ tinh thần, mang theo khí thế không gì có thể ngăn cản, dưới Không Gian Cấm Cố của Tàng Khôn Huyền, Cổ Thần đánh ra một kích Chiến Thần Diệt Tinh quyền, đem phong ấn bên ngoài cơ thể đánh thủng một lỗ lớn.
Hơn nữa, Cổ Thần còn thi triển vô thượng thần thông Kình ca, thanh âm vừa ra khỏi miệng, một chữ Đạo thật lớn liền xuất hiện, nhất thời khiến cho áp lực do pháp tắc không gian của Tàng Khôn Huyền đang đè nén bên ngoài thân thể suy giảm trên diện rộng, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đang tuôn thẳng ra ngoài nhất thời bạo phát.
Trong phút chốc, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền cương phóng thẳng ra ngoài, đánh cho Không Gian Cầm Cố tan thành từng mảnh.
Trong mắt Tàng Khôn Huyền một lần nữa lóe lên một tia kinh hãi, Cổ Thần tu vi chỉ mới đến Đằng Vân kỳ, thế mà lại có thể phá vỡ Không Gian Cầm Cố do một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ như mình xuất ra, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng, sát ý lạnh như băng trong mắt Tàng Khôn Huyền không giảm bớt chút nào, cho dù phá vỡ Không Gian Cầm Cố thì đã sao?
Thổ Sát Ấn đã chụp thẳng tới đầu Cổ Thần, Cổ Thần phá vỡ phạm vi Không Gian Cấm Cố, chẳng qua cũng chỉ giải phóng được thân thể, không thể nào dùng thuấn di để né tránh, dù có tài cao bằng trời thì nhất định vẫn sẽ bị Thổ Sát Ấn bổ trúng.
Trong mắt Tàng Khôn Huyềnbắt đầu xuất hiện niềm vui của kẻ thắng cuộc, cường giả dưới cảnh giới Hư Không kỳ, cho dù là tu vi Độ Hư, cũng không có một ai có thể đỡ nổi một Thổ Sát Ấn của lão.
Ngàn năm trước, trong cuộc đại chiến tam tộc, đã có không biết bao nhiêu Yêu tộc và Long Tộc cảnh giới Đằng Vân, bị Thổ Sát Ấn của lão miễu sát ngay tại chỗ.
Song, Cổ Thần là ngoại lệ!
Trong khoảnh khắc Thổ Sát Ấn ập thẳng xuống đầu, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền đã nhằm thẳng hướng Thổ Sát Ấn mà phóng đến.
Hơn nữa, bên ngoài thân thể Cổ Thần bỗng nhiên xuất hiện một cái đỉnh mang theo khí tức cổ lão mà tang thương, chính là Thái Hư Tiên Đỉnh từng thuộc về Tàng Thiên Cơ, một thời là trấn cung chi bảo của Thái Hư cung.
Sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong nháy mắt đã va chạm với Thổ Sát Ấn, sáu tiếng nổ vang trời đồng thời vang lên, Thổ Sát Ấn đột nhiên sáng rực, sáu đạo quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh quyền bỗng giòn như vỏ trứng, nhất thời bị Thổ Sát Ấn phá tan.
Ngay sau đó, Thổ Sát ấn nhu một tia chớp phóng xuống, vỗ thẳng vào thân Thái Hư Tiên Đỉnh.
…
Một tiếng vang thật lớn từ Thái Hư Tiên Đỉnh phát ra, Thái Hư Tiên Đỉnh giống như một ngôi sao băng, bị Thổ Sát Ấn đánh cho rớt thẳng vào Đông Hải.
Thái Hư Tiên Đỉnh một kiện tiên bảo tối thượng, do Tiên Tôn từ thời thái cổ để lại, chất liệu vô cùng rắn chắc, có thể nói là tiên bảo có sức phòng ngự cao nhất.
Cổ Thần trốn trong Thái Hư Tiên Đỉnh, dưới tình thế hung hiểm cuối cùng cũng thoát khỏi một kích tất sát của Tàng Khôn Huyền.
Trong mắt Tàng Khôn Huyền không khỏi lộ ra nét phẫn nộ vô cùng, Thái Hư Tiên Đỉnh, cũng chính là bảo vật ngàn năm trước lão giúp Thánh Đình diệt Thái Hư cung mà đoạt được, ngàn năm qua luôn cất trong nhà, xem thành Thánh bảo truyền đời.
Ngày hôm nay, Thái Hư Tiên Đỉnh vốn là của lão lại cứu Cổ Thần một mạng,
Mượn lực một ấn kia của Tàng Khôn Huyền, Cổ Thần rơi vào trong Đông Hải, Thái Hư Tiên Đỉnh đột nhiên biến mất, một đoàn kim quang bắn ra, thân thể Cổ Thần bỗng hóa Kim Long, rồng vào biển rộng.
Thái Hư Tiên Đỉnh vừa xuất hiện, khuôn mặt tươi cười của Tàng Khôn Huyền lập tức cứng lại, đùng đùng nổi giận. Ngàn năm trước trong trận chiến tiêu diệt Thái Hư Cung, Tàng Khôn Huyền phả liều lạng, Tàng gia vẫn lạc bao nhiêu Độ Hư cường giả, mới có thể chiếm được Thái Hư Tiên Đỉnh. Ngàn năm sau Tàng Khôn Huyền vẫn còn sống, nhưng cơ nghiệp Tàng gia đã bị hủy, trọng bảo truyền thừa ngàn năm Thái Hư Tiên Đỉnh cũng đã đổi chủ
Vốn một chưởng Thổ Sát Ấn này chụp xuống, Tàng Khôn Huyền đã nắm chắc trăm phần trăm có thể đánh chết Cổ Thần. Ai dè lại bị ngăn trở bởi Thái Hư Tiên Đỉnh, bảo vật vốn thuộc về Tàng gia, thuộc về Tàng Khôn Huyền hắn. Khiến cho nhất kích tất sát của Tàng Khôn Huyền, thất bại trong gang tấc
Tình huống như thế, Tàng Khôn Huyền sao lại có thể không nổi giận?
Hai mắt trừng lớn, mái tóc dài của Tàng Khôn Huyền bay tán loạn, không khác gì một bác mệnh cuồng sư, phẫn nộ gào thét:
- Cổ Thần, tên cẩu tặc này, hôm nay không giết được ngươi, Tàng Khôn Huyền ta thể không làm người!
Nói xong, thân thể Tàng Khôn Huyền giống như là một mũi tên, lao thẳng xuống dưới mặt biển. Nước so với mặt đất mềm mại hơn vô số lần, chấn động trong nước so với chấn động trong lòng đất lại càng thêm rõ ràng.
Tàng Khôn Huyền vừa tiến vào trong lòng biển, thông qua chấn động truyền đến, lập tức biết được vị trí của Cổ Thần. Cổ Thần nhả xuống biển, Tàng Khôn Huyền lập tức đuổi theo, thời gian qua đi bất quá chỉ giống như là một lần thuấn di. Nhưng trong thời gian một lần thuấn di này, Cổ Thần đã chạy xa ngoài ngàn dặm rồi, hướng đáy Đông Hải, nhanh chóng chạy đi. Bên trong mệnh tuyền của Cổ Thần có "Thủy Chi Bản Nguyên", đối với thủy tính vô cùng hòa hợp. Vừa vào Đông Hải, Cổ Thần lập tức thúc dục "Thủy Chi Bản Nguyên" bên trong cơ thể, lợi dụng lực lượng của "Thủy Chi Bản Nguyên", ngự thủy phi hành, độn tốc cực nhanh, so với sử dụng "Thổ Độn Thuật" bên trong lòng đất còn nhanh hơn gấp mấy lần.
Hơn nữa, Cổ Thần còn có thể hóa thân thành Kim Long, phòng khách phòng khách chính là loại yêu thú có thủy tính mạnh nhất. Theo truyền thuyết mưa gió trên thế gian đều là do Long quản lý, ngoại trừ Sa Long cùng Hỏa Long, sáu chi Long tộc còn lại cùng nước đều có quan hệ mật thiết.
Rồng vào biển cả, chim bay trên trời, đều có thể đem tốc độ phát huy đến mức tận cùng
Cổ Thần đã có "Thủy Chi Bản Nguyên" bên trong Mệnh Tuyền, lại có thể hóa thân thành Kim Long, độn tốc ở trong nước không chỉ nhanh hơn mấy lần so với bên trong lòng đất, so với khi thuấn di trong không trung, cũng nhanh hơn rất nhiều. Một lần thuấn di vượt qua khoảng cách hơn một ngàn dặm.
Một lần thuấn di vượt qua ngàn dặm, đây chính là tốc độ chỉ có siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ mới có thể đạt được.
Độn tốc trong nước của Cổ Thần, khiến cho Tàng Khôn Huyền chấn động. Bất quá Tàng Khôn Huyền nhìn nước biển xung quanh có chút đỏ thẫm, chợt cười lạnh. Tàng Khôn Huyền thầm nghĩ: "Cổ Thần, độn tốc trong nước của ngươi chính xác khiến ta kinh ngạc, không ngờ một lần có thể vượt qua ngàn dặm. Nhưng khiến ngươi hoàn toàn không ngờ tới, pháp tắc lão phu lĩnh ngộ sâu sắc nhất lại chính là thủy pháp tắc a. Hừ! Ngươi đã bị thương, dưới đáy Đông Hải này, ngươi trốn không thoát khỏi bàn tay ta.
Chương 54: Ngọc Kình Vương. (Hạ)
Tàng Khôn Huyền vừa tiến vào bên trong nước biển ." nước biển phía trước lập tức phân thành hai, hình thành một khoảng không gian đen kịt. Thân ảnh Tàng Khôn Huyền lóe lên, liền biến mất giữa không không gian kia, sau khi xuất hiện đã vượt qua quãng đường hơn một ngàn dặm. Độn tốc của Tàng Khôn Huyền trong nước biển so với Cổ Thần không hề kém hơn chút nào, đuổi theo sát sau lưng Cổ Thần.
Phán đoán của Tàng Khôn Huyền hoàn toàn chính xác, Cổ Thần đã bị thương, nước biển trở nên đỏ thẫm chính là do máu của Cổ Thần chảy bên ngoài mà hình thành. Cổ Thần tuy trốn ở bên trong Vô Thượng Tiên Bảo Thái Hư Tiên Đỉnh, nhưng chưởng lực của Tàng Khôn Huyền quá mức hùng hậu Thái Hư Tiên Đỉnh mặc dù chặn được Thổ Sát Ấn của Tàng Khôn Huyền, nhưng lực lượng truyền đến cũng chấn vỡ làn da Cổ Thần, khiến cho hắn lập tức thổ huyết
Cổ Thần không thể so với Tàng Thiên Cơ, cùng Thái Hư Tiên Đỉnh mệnh thần tương liên. Nếu có bất kỳ nguy hiểm nào, Thái Hư Tiên Đỉnh đều ngăn trở được toàn bộ. Hắn chỉ có tu vi Đằng Vân Trung Kỳ, so với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, thực lực còn kém quá xa, cho dù sử dụng Vô Thượng Tiên Bảo Thái Hư Tiên Đỉnh, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được công kích của Tàng Khôn Huyền. Nếu thân thể Cổ Thần không cường hãn, cường giả Đằng Vân Kỳ phổ thông, cho dù có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, cũng bị một chưởng Thổ Sát Ấn kia đánh chết ngay lập tức, cường giả Giá Vụ Kỳ, cũng có khả năng vẫn lạc. Mà Cổ Thần tuy rằng bị thương, nhưng cũng chỉ là một ít thương thế ngoài da, không hề tổn hại đến kinh mạch cùng với lục phủ ngũ tạng. Tạm thời không ảnh hưởng gì đến thực lực của hắn.
Tàng Khôn Huyền đối với lĩnh ngộ Thủy chi pháp tắc, quả thực là không hề tầm thường, độn tốc không hề kém so với khi thuấn di trên không trung, một lần thuấn di cũng có thể vượt qua ngàn dặm. Cổ Thần phía trước, Tàng Khôn Huyền phía sau, hai người một chạy một đuổi độn tốc gần như là tương đương nhau. Nước biển phía trước dưới lực lượng trùng kích khổng lồ, lập tức phân thành hai bên, thân thể hai người lướt qua tỏa ra lực dẫn dắt cực lớn đem nước biển phía sau tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, cùng vô số những con sóng lớn.
Từ trên không trung nhìn xuống, chỉ thấy hai con sóng cực lớn, dùng tốc độ cực nhanh, hướng sâu vào bên trong Đông Hải mênh mông, phi tới. Một hơi ngàn dặm, mười hơi một vạn dặm, một trăm hơi, Cổ Thần cùng Tàng Khôn Huyền đã đi sâu vào bên trong Đông Hải mười vạn dặm. Một vạn hơi thở qua đi, Cổ Thần cùng Tàng Khôn Huyền đã tiến sâu vào bên trong Đông Hải nghìn vạn dặm. Cổ Thần vốn đã bị thương, sau khi đi sâu vào bên trong Đông Hải một ngàn vạn dặm, độn tốc của hắn đã dần dần bị ảnh hưởng
Mặc dù Cổ Thần cố gắng đè ép cơn đau xuống, nhưng vẫn bị phân tâm, bên trong cơ thể Thuần Dương tiên lực vận chuyển bị rối loạn, độn tốc của hắn càng ngày càng chậm
Tàng Khôn Huyền đại hỉ, độn tốc của Cổ Thần càng ngày càng chậm, hắn tốn không bao lâu thời gian nữa là có thể đuổi kịp Cổ Thần. Đúng lúc Cổ Thần cảm thấy lo lắng nhất, một luồng âm thanh du dương, thanh nhã truyền vào trong tai hắn. Cổ Thần trong nội tâm khẽ động, đây chính là thanh âm của Đạo Gia vô thượng thần thuật "Kình Ca" mà hắn đã từng tu luyện qua vô số lần, bên trong thanh âm ẩn chứa tự nhiên đại đạo. Nghe được âm thanh này, Cổ Thần biết rằng chủ nhân phát ra "Kình Ca", đối với vô thượng thần thông trong âm sát chi thuật này, tạo nghệ còn vượt xa hắn. Trong thanh âm ẩn chứa khí tức của tự nhiên đại đạo, mười phần đậm đặc. Cổ Thần cả kinh, không ngờ trong thiên hạ lại có người đem "Kình Ca" luyện tới trình độ này?
Chẳng lẽ là lão quái vật Thái Hư Cung trốn tránh đuổi giết, sống ở nơi này?
Trong lúc Cổ Thần đang cảm thấy kinh ngạc, một thanh âm vô cùng ngọt ngào hiện ra trong tai hắn:
- Đạo hữu không cần kinh hoàng, không cần phải chạy nữa, bổn vương cùng Long tộc có giao tình, giúp ngươi đánh một trận chiến này
Vừa dứt lời, phía trước Cổ Thần một vạn dặm chợt xuất hiện một bóng người. Người này một thân áo trắng, mái tóc đen tuyền, dài tới tận hông, đang hướng tới chỗ Cổ Thần tiến đến. Một bước một qua một ngàn bốn trăm dặm, độn tốc trong nước nhanh tới cực điểm. Hai hơi thở sau, Cổ Thần đã thấy rõ tướng mạo người đén, chính là một vị nữ tử tuổi chừng hai mươi, mười phần tuyệt mỹ, da trắng như tuyết, sáng bóng như ngọc, vô cùng mịn màng, trên người mặc một bộ bạch y. Thoạt nhìn vị nữ tử tuyệt mỹ này tuổi không lớn lắm, nhưng chỉ bằng độn tốc kia, Cổ Thần cũng có thể đoán được. Nữ tử này tu vi ít nhất cũng là siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ. Trong lúc nói chuyện, nghe nàng tự xừng là bổn vương lại cùng Long tộc có giao tình, chắc là một vị cường giả Đại yêu vương của Yêu tộc
Cổ Thần giờ phút này hóa thân thành Kim Long, vị Yêu Vương này hiển nhiên tưởng Cổ Thần là Long tộc Yêu tu. Cổ Thần không ngừng thi triển độn tốc, khiến cho thương thế càng ngày càng nặng, Tàng Khôn Huyền lại đuổi theo đến cùng, Cổ Thần muốn cắt đuôi hắn, khổ nỗi không có cách nào, thấy có người tương trợ, trong lòng quả thực vô cùng mừng rỡ.
Hai người hướng đối diện nhau đồng thời đi tới, khoảng cách vạn dặm bất quá chỉ là mấy hơi thở. Nhưng Cổ Thần cũng không có đi tới bên cạnh mỹ nữ Yêu Vương, phương hướng hơi chếch đi một chút, dừng lại cách đó mấy trăm dặm.
Có lẽ nữ tử này cũng không phải là Yêu tộc Yêu Vương, mà là là nhân tộc cường giả, nói không chừng đang đợi Cổ Thần chui đầu vào rọ. Cổ Thần muốn lưu cho mình một con đường, nếu như nữ tử này hướng tới chỗ hắn, Cổ Thần sẽ không chút do dự quay đầu tiếp tục bỏ chạy. Nữ tử cũng không có hướng tới chỗ Cổ Thần, tựa hồ biết rõ suy nghĩ trong đầu hắn, mà trực tiếp đi về phía trước ngăn cản Tàng Khôn Huyền, nói:
- Tàng Khôn Huyền, năm đó ta nghĩ ngươi phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới ngươi tiến vào bên trong Sinh tử Bí Cảnh, lại có thể sống sót đến bây giờ?
Tàng Khôn Huyền nhìn cường giả Yêu tộc đột nhiên xuất hiện trước mắt, cảm thấy có chút quen thuộc, hơn nữa còn cảm thấy vô cùng thù hận nói:
- Ngọc Kình Vương, hôm nay ta không muốn cùng ngươi động thủ, người này cũng không phải là Long tộc tu sĩ, mà là một tên Nhân tộc tu sĩ đê tiện, cùng ngươi không có quan hệ, ngươi đừng vội n hồng tay vào.
Cổ Thần liếc nhìn Ngọc Kình Vương, thầm nghĩ, Độ Hư cường giả ngàn năm trước quả nhiên là không ít. Kiếp trước năm trăm năm đều chỉ lo báo thù, đối với việc nhận thức cường giả trên Cổ Hoang đại lục, quả thực không khác gì ếch ngồi đáy giếng. Vị Ngọc Kình Vương này là một vị siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, chắc hẳn ngàn năm trước thanh danh cũng hiển hách, nhưng hắn lại chưa từng nghe nói qua.
Ngọc Kình Vương mỉm cười, nụ cười kinh diễm, nói:
- Nhân tộc tu sĩ các ngươi, trong Trung Thổ muốn chém muốn giết, bổn vương không xen vào, nhưng nếu đã đến Đông Hải này, Bổn Vương lại không thể không quả.
Tàng Khôn Huyền cả giận nói:
- Ta cùng với kẻ này có thù không đội trời chung, không giết người này, thề không bỏ qua, Ngọc Kình Vương, ngươi dám ngăn, ta với ngươi thế bất lưỡng lập
Ngọc Kình Vương hừ lạnh một tiếng, sắc mặt trầm xuống nói:
- Ta với ngươi vốn đã là thế bất lưỡng lập rồi, Tàng Khôn Huyền cho ngươi mười hơi thở, cút ngay khỏi tầm mắt của bổn vương. Nếu không, một ngàn năm trước Bổn Vương đã không giết ngươi, hôm nay Bổn Vương muốn lấy tính mệnh của ngươi
Tàng Khôn Huyền con mắt giật giật nói:
- Ngươi muốn n hồng tay vào bên trong nội bộ Nhân tộc chúng ta? Ta chính là phụng mệnh của Thánh Hoàng, truy sát tên phản đồ này. Nếu như ngươi ngăn cản ta, ngươi chính là đang đối nghịch cùng với Nhân tộc Thánh Đình. Ngọc Kình Vương, ngươi chẳng lẽ muốn khơi mào đại chiến giữa nhân, yêu hai tộc giống như ngàn năm trước sao?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế