15-07-2008, 03:06 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Hồi thứ mưá»i lăm
Tá» Thấu Minh phóng đạo nháºp danh sÆ¡n
Tuân Lan Nhân thâm khuê thất ái nữ
Nguyên tác: Hoà n Châu Lâu Chủ
Ngưá»i dịch: herobk13
Biên dịch: BH Mod
Biên táºp: BH Mod
Nguồn: Tà ng thư viện
TỠThấu Minh tìm đạo lên danh sơn
Tuân Lan Nhân đợi chồng mất ái nữ
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Vân cô ấy bản lÄ©nh như váºy, rốt cuá»™c nà ng ta là ai? Lần ngược lại gốc, muốn biết Vân cô thì trước tiên hãy nói chuyện phụ mẫu cá»§a nà ng.
Nguyên phụ thân cá»§a Vân cô là Cà n Khôn ChÃnh Khà Diệu Nhất chân nhân Tá» Thấu Minh, má»™t trong những lãnh tụ kiếm tiên cá»§a phái Nga My. Há» Tá» vốn là má»™t vá»ng tá»™c ở huyện Trưá»ng Thá», phá»§ Trá»ng Khánh, tỉnh Tứ Xuyên. Ở huyện Trưá»ng Thá» có má»™t cái giếng Trưá»ng Thá», nước giếng vô cùng ngá»t ngà o tinh khiết. Dân trong huyện thuần háºu, phần lá»›n là hưởng trưá»ng thá». Vì váºy há» nghÄ© là nhá» cái giếng nà y, nói rằng tên huyện cÅ©ng từ đó mà sinh ra. Nhưng nguồn cÆ¡n cá»§a sá»± việc thế nà o thì không thể nà o tra cứu được.
Há» Tá» vốn là má»™t đại gia ở địa phương, văn nhân võ sÄ© như lá mùa thu. Giữa Ä‘á»i Minh là lúc cá»±c thịnh cá»§a gia tá»™c. Thấu Minh trong gia tá»™c thuá»™c chi nhá» nhất, Ä‘á»i Ä‘á»i đơn truyá»n. Khi đã già phụ mẫu má»›i sinh được ông ta, khi còn nhá» lại có dị bẩm, cho nên cà ng được song thân nâng niu yêu thương.
Thấu Minh không những trá»i sinh thông minh, há»c nhiá»u hiểu rá»™ng, mà còn có tý lá»±c khá»e hÆ¡n ngưá»i, trà dÅ©ng gồm đủ, từ nhỠđã thÃch theo lối du hiệp cá»§a Chu Gia, Quách Giải*. Má»—i khi gặp kỳ nhân dị sỹ, ông Ä‘á»u không tiếc gì, cởi mở tâm tình để kết giao. Ở má»™t dải Xuyên Tương (Tứ Xuyên Hồ Nam), ông nổi danh là Tiểu Mạnh Thưá»ng, gần như già trẻ lá»›n bé Ä‘á»u biết tiếng. Khi ông mưá»i chÃn tuổi, song thân Ä‘á»u lần lượt tạ thế.
Thấu Minh có má»™t biểu muá»™i, tên là Tuân Lan Nhân, mưá»i phần xinh đẹp, hiá»n thục hÆ¡n ngưá»i. Nhân vì hai nhà gần gÅ©i, thanh mai trúc mã, nên từ nhỠđã rất thân nhau, dần dần nảy sinh yêu đương. Nhà Lan Nhân lúc ấy cÅ©ng có ý kén rể, muốn tác hợp nên ước định hôn nhân, chỉ là chưa cưới xin mà thôi.
Sau khi song thân Thấu Minh qua Ä‘á»i, vì thói lông bông lãng phà cá»§a ông mà gia đạo dần dần suy tà n. Rồi khi thân mẫu cá»§a Lan Nhân tạ thế, phụ thân nà ng ta cưới vợ hai, vì thấy Tá» gia bần cùng nên muốn rút lại lá»i ước định. Không chỉ Thấu Minh không đồng ý mà Lan Nhân cÅ©ng đã thá» nguyá»n, dù chết cÅ©ng không thay đổi ý định.
Mặc dù chưa phá vỡ ước định nhưng Thấu Minh cùng Lan Nhân Ä‘á»u chịu rất nhiá»u sức ép. Cho đến khi Thấu Minh ba mươi hai tuổi, công thà nh danh toại, bá» ra không Ãt sức lá»±c má»›i có thể thá»±c hiện được ước nguyện năm xưa. Lúc đó Lan Nhân cÅ©ng đã hai mươi sáu tuổi. Phu thê bá»n há» trải qua hoạn nạn, má»™t lòng yêu thương nhau, không cần phải nói đến những lạc thú buồng the thông thưá»ng như tô mà y mỹ nhân cÅ©ng có thể hiểu nồng thắm mặn mà thế nà o.
Bá»n há» kết hôn ba năm, sinh được má»™t trai má»™t gái. Trai tên là Thừa CÆ¡. Khi sinh cô con gái, nhân vì trên nóc nhà có đám mây hồng bao phá»§, ba ngà y chưa tan nên má»›i đặt tên là Linh Vân. Hai huynh muá»™i Ä‘á»u sáng sá»§a đẹp đẽ, thiên tư linh mẫn. Thấu Minh ngà y ngà y được bầu bạn vá»›i ái thê, lại có hai con đẹp đẽ lanh lợi nên ông ta coi nhẹ công danh bổng lá»™c.
Lúc trước nhân vì nhà gái quý tá»™c không chịu hạ mình lấy dân Ä‘en cho nên má»›i phải truy Ä‘uổi công danh sá»± nghiệp. Hiện giỠông ta đã đỠhuá» vợ hiá»n con ngoan, vui thú gia đình, không mà ng đến chuyện gì khác, quên Ä‘i danh lợi phù hoa, sung sướng ở nhà hưởng thụ những năm tháng ngá»t ngà o. Ông ta lại có tÃnh thÃch du sÆ¡n ngoạn thá»§y. Lan Nhân có tà i văn chương, vốn ngang tà i vá»›i Thấu Minh, lúc rảnh rá»—i lại cùng Thấu Minh há»c chút Ãt võ công. Cho nên hai ngưá»i bá»n há» cùng Ä‘i du ngoạn, không há» phân ly, ở đâu cÅ©ng có nhau.
Có má»™t ngà y, hai vợ chồng ăn Ä‘iểm tâm, má»—t ngưá»i bế má»™t tiểu hà i nhi, cưá»i đùa vui vẻ. Äang lúc cao hứng, Lan Nhân bá»—ng thở dà i nhẹ má»™t hÆ¡i, trông bá»™ dạng tháºp phần không vui. Hai vợ chồng hết má»±c yêu thương nhau, trong chốn khuê phòng thưá»ng trà n ngáºp hạnh phúc, chưa từng có Ä‘iểm nà o không vừa ý. Hôm nay đột nhiên thấy phu nhân không vui, Thấu Minh liá»n vá»™i há»i nguyên do.
Lan Nhân nói: “Hai chúng ta lúc trước dù đã chịu đủ khổ cá»±c nhưng hôm nay hạnh phúc sung sướng biết bao. Tuy nhiên nước dưới sông khi đầy khi cạn, trăng trên trá»i khi tá» khi má». Con ngưá»i ta sống được trăm năm, ngà y tháng ngắn ngá»§i, ngoảnh Ä‘i ngoảnh lại đã già yếu rồi chết, như thế không phải là chia lìa đôi ngả sao? Dù nói lòng như sắt đá, lên trá»i nguyện hóa thà nh chim liá»n cánh, xuống đất mong được là m cây liá»n cà nh, để kiếp sau có thể lại chung đôi, nhưng rốt cuá»™c những cái đó quá ư xa vá»i, sao có thể tin được? Hiện tại hai ta dù khoái hoạt nhưng thá»i gian vô tình, chẳng mấy chốc đã qua Ä‘á»i khiến ngưá»i ở lại phải nhá»› nhung khắc khoải, trong lòng khó chịu biết bao!â€
Thấu Minh nghe xong những lá»i nà y, tâm tư xúc động, lúc ấy mặc dù an á»§i phu nhân và i câu nhưng hôm đó ăn uống thấy nhạt thếch, cả ngà y buồn bá»±c không vui. Phu nhân há»i han và i lần, ông ta cÅ©ng không chịu nói ra nguyên nhân, chỉ hà m hồ nói và i câu cho qua chuyện.
Như thế rồi ná»a năm trôi qua, nháy mắt đã đến mùa xuân. Lan Nhi lại hoà i thai hai tháng. Thấu Minh bá»—ng nói vá»›i Lan Nhân: “Ta tÃnh lên núi Nga My thăm vị lão hữu ẩn cư Giản Băng Như. Nà ng Ä‘ang mang bầu, leo núi e sẽ bị động thai, để ta Ä‘i má»™t mình nhé.â€
Hai ngưá»i bá»n há» từ khi kết hôn đến giá» chưa từng xa nhau, mặc dù không nỡ chia lìa nhưng vì Lan Nhân Ä‘ang có mang, không thể leo núi, lại sợ Thấu Minh ở nhà buồn phiá»n sinh bệnh nên đà nh để ông ta má»™t mình ra Ä‘i. Khi chia tay, và i lần Thấu Minh muốn nói vá»›i phu nhân Ä‘iá»u gì đó lại thôi. Äến khi Lan Nhân há»i, ông ta lại nói là không có chuyện gì, chỉ vì sợ nà ng má»™t mình ở nhà cô đơn không có ai chuyện trò.
CÅ©ng may Lan Nhân tÃnh tình hà o sảng, lại biết trượng phu cá»§a mình tình thâm nghÄ©a trá»ng, cùng lắm là muốn nói và i câu lưu luyến chia ly nên cÅ©ng không lưu tâm. Ai ngá» sau khi Thấu Minh Ä‘i, chá»›p mắt đã ná»a năm, đến ngà y Lan Nhân lâm bồn sinh được má»™t nữ hà i, vẫn chưa thấy Thấu Minh trở vá». Cà ng nghÄ© cà ng lo lắng, vừa má»›i có thể rá»i giưá»ng, cÅ©ng không đợi nữ hà i đầy tháng, nà ng liá»n thuê má»™t nhÅ© mẫu, Ä‘em nhà cá»a con cái giao cho má»™t ngưá»i bà con thân thiết há» Trương chăm nom há»™ rồi vá»™i Ä‘i Nga My tìm trượng phu.
Giản Băng Như đó là má»™t hiệp khách thà nh danh, sống trong má»™t động ở háºu sÆ¡n Nga My, Lan Nhân cÅ©ng đã nghe trượng phu nói qua. Äến khi tìm được Băng Như, nà ng há»i Thấu Minh đã đến đây chưa?
Băng Như đáp: “Và o tháng ba tháng tư Thấu Minh đến đây, ở được hai tháng, ngoại trừ buổi tối trở vá» nghỉ ngÆ¡i, ngà y ngà y Ä‘á»u Ä‘i khắp núi du ngoạn. Vá» sau thưá»ng mưá»i ngà y vẫn chưa quay lại, há»i y nghỉ đêm ở đâu nhưng y chỉ trả lá»i hà m hồ cho qua chuyện. Má»™t hôm trước lúc chia tay vá»›i ta, y nói đã gặp má»™t lão tiá»n bối trong núi, muốn Ä‘i cùng ông ta và i ngà y. Nếu đại tẩu tìm đến thì bảo đại tẩu cứ vá», dạy dá»— nuôi dưỡng con cái cho tốt, y có việc quan trá»ng phải ở lại đây, không lâu sẽ quay vá». Lại có má»™t phong thư nhá» ta chuyển há»™, nhá» ta đưa đại tẩu quay vá». Nhân vì chá»— y Ä‘ang ở là nÆ¡i ngưá»i thưá»ng không đến được, do đó đừng tìm kiếm vô Ãch.â€
Y nhấp giá»ng nói tiếp: “Sau khi ta đưa y ra khá»i động, thấy bên ngoà i có má»™t đạo trưởng tiên phong đạo cốt, tá»±a như đứng ở đó đợi y, thấy Thấu Minh Ä‘i ra ông ta liá»n nói: ‘Sư đệ nhi nữ tình trưá»ng như váºy, sư phụ nói sau nà y đệ khó tránh khá»i ma kiếp đổ xuống đầu.’ Ta lại nghe thấy Thấu Minh đáp: ‘Sư huynh đừng cưá»i, động cÆ¡ tầm sư há»c đạo cá»§a đệ cÅ©ng là vì nhi nữ tình trưá»ng đó.’ Ta nghe xong cảm thấy vô cùng kinh ngạc, âm thầm Ä‘i sau bá»n há». Má»›i vòng vo má»™t lúc, lão đạo trưởng đã phát hiện ra, chỉ thấy lão phất tay áo, đột nhiên ở vách núi hiện ra má»™t mảng mây khói. Khi mây tan khói tá»a, ta đã chẳng thấy hai ngưá»i bá»n hỠđâu nữa. Ta ở núi nà y tìm kiếm dị nhân đã nhiá»u năm nhưng chưa từng gặp. Thấu Minh chắc đã gặp tiên duyên, Ä‘i đến thâm sÆ¡n tu luyện, ta ái má»™ vô cùng. Nga My chÃnh là trên đất Thục, ta Ä‘i tìm khắp nÆ¡i cÅ©ng không thấy chút bóng dáng.â€
Lan Nhân nghe thấy những lá»i cá»§a Băng Như, cảm thấy vừa thương tâm, lại vừa lo lắng. Dù nà ng là nữ tá» nhưng cÅ©ng có chà khà trượng phu, chưa từng phải rÆ¡i lệ trước mắt ngưá»i khác. Hiện tại, nà ng đà nh nén nhịn Ä‘au thương nháºn lấy lá thư, mở ra xem.
Chỉ thấy trong thư viết:
Gá»i Ãi thê Lan muá»™i,
Vợ chồng hòa hợp, ân ái nhiá»u năm
Äêm thu đà m đạo, chợt ngá»™ nhân sinh, trăm năm thoáng chốc, nên lòng muốn lánh Ä‘á»i.
Vì nà ng thân Ä‘ang hoà i thai, sợ Ä‘au ly biệt, không nỡ lá»i tháºt bảo nhau.
Nga My tìm đạo, may mắn gặp tiên, vì có tiá»n nhân, hết lòng dáºy dá»—. Nay đã theo thầy vá» núi, tham thấu đạo huyá»n.
Tuy chỉ Hạ thừa, may thoát sinh tá».
Äến phút Ä‘oà n viên, ước khoảng ba năm.
Mong nà ng khéo nuôi con trẻ, theo thá»i dưỡng thân.
Má»™t mai mây trắng bay vá», là lúc mang nà ng và o Äạo.
Từ đó nghiá»n ngẫm đạo tịch, chồng vợ song tu.
Trá»i đất lâu dà i, trưá»ng sinh biết lối.
Chẳng cần nuối tiếc lá»i hẹn kiếp sau.
Thân cưá»ng vóc khá»e, nà ng chá»› báºn lòng.
Thấu Minh bái thủ (cúi chà o)**.
Lan Nhân Ä‘á»c xong má»›i biết Thấu Minh vì má»™t câu nói bâng quÆ¡ cá»§a mình mà nghÄ© đến Ä‘á»i ngưá»i ngắn ngá»§i, thá»i gian trôi mau, do đó nghÄ© đến việc tầm sư há»c đạo rồi quay lại độ mình. CÅ©ng may ước hẹn ba năm không quá xa vá»i, nên đà nh cố gắng đè nén ná»—i u sầu để Băng Như há»™ tống vá» nhà , yên tâm thu vén nhà cá»a, dạy dá»— con cái.
Thá»i gian như bóng câu qua cá»a, bấy giá» Thừa CÆ¡ đã bảy tuổi, trá»i sinh thông minh, vô cùng khá»e mạnh, nhìn qua như đứa trẻ mưá»i má»™t mưá»i hai tuổi váºy. Lan Nhân cÅ©ng không má»i sư phụ cho nó, chỉ Ä‘em hết sở há»c táºn tụy truyá»n cho con. Linh Vân và nữ hà i má»›i sinh má»™t đứa năm tuổi, má»™t đứa ba tuổi. Linh Vân thấy mẫu thân dạy ca ca cá»§a mình, nà ng cÅ©ng kỳ kèo đòi há»c, quả thá»±c dạy như nhau, lÄ©nh há»™i như nhau, nhưng so vá»›i ca ca, nà ng còn có phần thông minh hÆ¡n.
Lan Nhân có được ba đứa con lung linh như ngá»c, khả ái, thông minh tuyệt đỉnh như váºy, má»—i ngà y dạy văn luyện võ, cÅ©ng không cảm thấy quá ư tịch mịch. Nhưng những tiểu hà i tỠấy dần dần trưởng thà nh, thưá»ng hay há»i mẫu thân cá»§a chúng: “Phụ thân đã Ä‘i đâu ạ?â€
Lan Nhân nghe váºy trong lòng vô cùng khó chịu, đà nh nói dối bá»n nhá»: “Phụ thân các con Ä‘i thăm bằng hữu rồi sẽ vá» thôi.â€
Tuy nói như váºy nhưng má»™t mặt cÅ©ng âm thầm tÃnh toán, ước hẹn ba năm đã qua từ lâu, dù biết Thấu Minh sẽ không thất tÃn nhưng lại sợ trong núi không quen thá»§y thổ, sinh ra chuyện gì chăng, trong lòng vô cùng lo lắng. Nhưng có má»™t chuyện khiến Lan Nhân lo lắng khôn nguôi. Nguyên lai nữ hà i má»›i sinh, vì muốn đợi Thấu Minh trở vỠđặt tên nên má»›i chỉ đặt tạm cho má»™t nhÅ© danh là Hà Nhi.
Vì khi Lan Nhân lên Nga My tìm chồng, thuê ngưá»i nhÅ© mẫu có sữa không tốt, đúng lúc đó đứa trẻ sÆ¡ sinh cá»§a ngưá»i bà con Trương đại nương lại qua Ä‘á»i nên do bà ta cho bú má»›m. Trương đại nương đó nhân phẩm cá»±c tốt, vô cùng yêu thương Hà Nhi, gần như hoà n toà n do bà ta nuôi nấng trưởng thà nh. Hà Nhi cÅ©ng rất yêu quý Trương đại nương, cho nên bà ta thưá»ng ẵm nó ra ngoà i bá» ruá»™ng chÆ¡i đùa. Hai gia đình vốn ở gần nhau nên việc tá»›i lui rất thuáºn tiện.
Có má»™t hôm, Trương đại nương ăn cÆ¡m xong liá»n ẵm Hà Nhi ra ngoà i bá» ruá»™ng xem nông dân là m việc. Bá»—ng nhiên từ xa có má»™t nữ ni Ä‘i lại, trông thấy Hà Nhi vô cùng đáng yêu liá»n sá» và o bà n tay nhá» bé cá»§a nó. Trương đại nương e Hà Nhi sợ hãi, Ä‘ang định lên tiếng, ai ngá» Hà Nhi thấy ni cô hết má»±c thân thiết liá»n vươn tay nhá» xinh, tá» vẻ muốn được ni cô bế. Ni cô nói: “Hảo hà i tá», không ngá» ngươi không quên lá»i hẹn ước xưa. ÄÆ°á»£c rồi, để ta bế ngươi Ä‘i tìm chá»§ nhân cá»§a ngươi nhé.â€
Rồi bà ta bế Hà Nhi bá» Ä‘i. Trương đại nương tưởng là kẻ bắt cóc nên vừa lo sợ vừa la lên rồi Ä‘uổi theo. Lúc nà y nông dân Ä‘á»u nghỉ ăn trưa, ở cách rất xa nên cÅ©ng không có ai tiến đến ngăn trở. Trương đại nương thấy nữ ni đó Ä‘i vá» phÃa nhà há» Tá», trong lòng má»›i bá»›t phần lo lắng, biết là Lan Nhân võ công cao cưá»ng, quyết không có chuyện giả xảy ra. Chân bà ta lại ngắn, chỉ đà nh cố chạy nhanh Ä‘uổi theo.
Äến khi vá» nhà , chỉ thấy Lan Nhân đã ôm Hà Nhi trong lòng, lúc bấy giá» bà ta má»›i yên tâm. Äang định há»i nữ ni kia vì sao lại lá»— mãng như váºy thì thấy nữ ni nói: “Con bé nà y nếu ở trong tay phu nhân e rằng tai ương quá nặng. Huống hồ hiá»n phu phụ ngà y nà o đó và o núi sẽ lại thêm má»™t phần gánh nặng. Không bằng nhân duyên là nh để bần tăng đưa nó lên núi. Mặc dù tạm thá»i cách biệt nhưng má»™t ngà y khác có thể gặp lại, chẳng phải là lưỡng toà n kỳ mỹ sao?â€
Lại thấy Lan Nhân nói: “Khi sinh ra nó, phụ thân đã viá»…n du nên nó chưa từng gặp qua. Äại sư muốn thu nháºn nó là m sư đồ chÃnh là cầu còn chẳng được. Nhưng liệu có thể đợi phụ thân nó quay lại, gặp nhau má»™t lần, lúc đó để phụ thân nó tác chá»§, thiếp thân cÅ©ng không có ý kiến gì.â€
Nữ ni đó nói: “Phụ thân nó chắc chắn sẽ quay lại trong vòng bảy ngà y, đợi để gặp ông ta nguyên là không có vấn đỠgì. Chỉ là bần ni Ä‘ang có chuyện quan trá»ng, sao có thể vì thế mà chỠđợi lâu được? Phu nhân thông minh sao vẫn u mê, nên sá»›m nghÄ© lại. Ở đây có má»™t viên Ä‘an dược, ta tặng phu nhân, sau khi dùng xong sẽ hiểu rõ nguồn cÆ¡n.â€
Dứt lá»i bà ta lấy ra má»™t viên Ä‘an dược trên ngưá»i đưa cho Lan Nhân. Lan Nhân tiếp lấy, thấy mùi hương nức mÅ©i nên kinh sợ không dám dùng. Hà Nhi đã ra khá»i tay mẫu thân, tiến đến bên cạnh nữ ni. Nữ ni liá»n há»i: “Mẫu thân ngươi không để ngươi theo ta, ngươi có sẵn lòng theo ta không?â€
Hà Nhi lúc nà y đã có thể báºp bẹ nói, liá»n đáp: “Äại sư, cháu nguyện Ä‘i, cÅ©ng may không lâu sẽ trở vá».â€
Thần thái vô cùng cung kÃnh, nói chuyện như ngưá»i lá»›n váºy. Nữ ni nghe thế liá»n bế Hà Nhi lên, cưá»i to: “Äã là tá»± nguyện, đừng trách bần ni ép buá»™c vụ nà y nhé.â€
Lan Nhân thấy không hay, tiến lên má»™t bước, Ä‘ang định Ä‘á»at lại Hà Nhi thì nữ ni mở ra tay áo, kim quang trà n ngáºp, lại quay sang nhìn Hà Nhi thì đã cùng vá»›i nữ ni ấy chẳng biết biến Ä‘i đâu. Äiá»u nà y khiến cho Trương đại nương vừa sợ hãi lại vừa thương tâm, không khá»i khóc rống lên. CÅ©ng là Lan Nhân bình tÄ©nh liá»n khuyên nhá»§ Trương đại nương: “Ngưá»i không chết cá»§a cÅ©ng không mất, không việc gì phải khóc. Khi Thấu Minh ở nhà thưá»ng nói giang hồ có nhiá»u dị nhân. Ta thấy nữ ni đó nhất định không phải ngưá»i thưá»ng, bằng không là m sao Hà Nhi lại đối đáp vá»›i bà ta như thế?â€
Trương đại nương lại há»i tình hình vừa rồi nữ ni đến nhà thế nà o. Lan Nhân đáp: “Äại nương má»›i Ä‘i xong, Thừa nhi và Vân nhi được cữu mẫu cá»§a chúng đưa Ä‘i chÆ¡i. Ta vì bá»n há» giả dối nên cÅ©ng thấy thá» Æ¡, Ä‘ang định lấy má»™t quyển sách để xem. Bá»—ng nhiên Hà Nhi vui vẻ bon bon chạy và o cung kÃnh dáºp đầu ba cái vá»›i ta nói: ‘Ma ma, sư phụ con đến rồi, muốn dẫn con hồi sÆ¡n.’ Nói rồi nó Ä‘i ra ngoà i. Ta Ä‘uổi theo giữ lấy nó, thấy ở ngoà i sảnh có má»™t ni cô đứng đó tá»± bao giá», bà ta xưng là Thần Ni Ưu Äà m ở Bách Hoa sÆ¡n Triá»u Âm động, nói Hà Nhi kiếp trước là đồ đệ cá»§a bà ta, vì phạm giá»›i phải đầu thai chuyển kiếp, cho nên má»›i đến để độ nó hồi sÆ¡n. Chuyện sau đó thì đại nương thấy rồi đó.â€
Trương đại nương cũng đem chuyện mới rồi ở bỠruộng kể ra một lượt.
Hai ngưá»i buồn bã má»™t lúc nhưng cÅ©ng không thể nghÄ© ra cách gì. Trương đại nương bá»—ng nói: “CÅ©ng Ä‘á»u tại phu thê ngươi, sinh ra ba hảo hà i tá» như váºy, chẳng trách ngưá»i khác ghen tỵ nhòm ngó.â€
Lan Nhân nghe bà ta nói váºy không khá»i nhá»› tá»›i hai đứa kia còn ở bên nhà ngoại, vô cùng lo lắng, chỉ e có Ä‘iá»u gì xảy ra, đột nhiên thấy Thừa CÆ¡ và Linh Vân nắm tay nhau khóc lóc tiến lại.
Lan Nhân vì má»›i bị mất má»™t đứa nên cà ng thương xót, vá»™i và ng ôm lấy hai con. Nà ng há»i bá»n chúng: “Vì sao mà khóc? Vì sao cữu mẫu không bảo ngưá»i đưa các con vá»?â€
Thừa CÆ¡ chỉ khóc không nói gì. Linh Vân đáp: “Con và ca ca đến nhà đại cữu mẫu, bá»n con và biểu ca, biểu tá»· cá»§a đại cữu mẫu cùng chÆ¡i đùa. Biểu ca khi dá»… con nên bị ca ca đánh cho hai cái. Cữu mẫu Ä‘i đến nói: ‘Chúng mà y má»›i nhá» thế nà y mà đã hung hãn như váºy, giống phụ thân chúng mà y quá, tháºt là cha nà o con ấy. Phụ thân chúng mà y nếu không hung ác thì đã không bá» mạng ở Nga My sÆ¡n. Mẫu thân chúng mà y còn nói y tu tiên, thá»±c là xấu hổ.’ Biểu ca cÅ©ng thóa mạ ca ca là tặc chá»§ng không cha. Ca ca nổi giáºn kéo con bá» vá».â€
Dứt lá»i lại há»i Trương đại nương: “Muá»™i muá»™i đâu?â€
Lan Nhân nghe váºy lại thấy thương tâm má»™t hồi, nhưng đà nh cố tá» ra bá»™ mặt vui vẻ, lừa lÅ© trẻ: “Muá»™i muá»™i được cha phái ngưá»i vỠđưa Ä‘i rồi.â€
Hai đứa trẻ nghe xong Ä‘á»u nÃn khóc, cưá»i toe: “Thì ra cha chưa chết. Vì sao không quay lại, chỉ đưa muá»™i muá»™i Ä‘i mà không đón bá»n con?â€
Trương đại nương đáp: “Cha các cháu sẽ quay lại trong vòng bảy ngà y.â€
Hai anh em nghe váºy Ä‘á»u vô cùng mừng rỡ. Từ đó ngà y ngà y quấy rầy Trương đại nương, đòi cùng bá»n chúng ra cá»a chỠđợi.
Trương đại nương vì chuyện đã xảy ra, nà o dám dẫn chúng ra ngoà i. Sau cùng vẫn là Lan Nhân sáng suốt, biết được ngưá»i như Ưu Äà m nếu muốn đến bắt ngưá»i thì có giữ khư khư trong nhà cÅ©ng vô dụng. Không chịu được cảnh hai đứa nhá» nằng nặc cần khẩn, nên đà nh chiá»u chúng, dặn dò Trương đại nương phải chú ý cần tháºn.
Äến ngà y thứ sáu, hai huynh muá»™i Ä‘á»c sách xong, vẫn y thói quen cÅ© theo Trương đại nương ra cá»a ngóng. Tình cảm phụ tá» vốn là thiên tÃnh cá»§a con ngưá»i. Bá»n chúng còn nhá» tuổi, vì nghe thấy phụ thân sẽ sá»›m quay lại nên má»—i ngà y Ä‘á»u ra cá»a mở căng đôi mắt bé nhá» ngóng trông vá» phÃa trước thôn. Lan Nhân vì nghe Thần Ni nói váºy không nghÄ© là giả, gần đến thá»i hạn nên cÅ©ng đứng ngồi không yên.
TÃnh nà ng vốn thÃch thanh bình yên tÄ©nh, Thấu Minh không ở nhà nên cÅ©ng không thưá»ng ra ngoà i, nhưng hiện giá» cÅ©ng theo bá»n nhỠđứng ở cá»a cùng đợi. Bá»n nhá» thấy mẫu thân không ngá» cÅ©ng Ä‘i ra, cà ng tin là phụ thân sắp vá», đứng ở cá»a ngóng má»™t lúc lại há»i má»™t câu, vì sao phụ thân vẫn chưa vá»? Äợi chá» hồi lâu, thấy mặt trá»i đã sắp xế bóng, má»i ngưá»i Ä‘á»u dần dần thất vá»ng. Lan Nhân trong lòng cà ng chán nản, thầm nghÄ© chỉ còn có ngà y mai, nếu trượng phu không quay lại thì hoà n toà n hết hy vá»ng.
Lại thấy hai đứa nhá» má»™t lòng ngóng cha nên nà ng cà ng thêm thương tâm. Và i lần muốn bảo các con Ä‘i và o nhưng không nói nên lá»i, giống như có cái gì đó mách bảo trong lòng, nói rằng trượng phu nhất định hôm nay sẽ trở lại. Cùng đợi má»™t hồi, mặt trá»i khuất dần vá» phÃa tây, bốn bỠđã chạng vạng tối. Dưới ánh tà dương, nông phu vác cà y vác cuốc, hát vang những bà i sÆ¡n ca cùng nhau ra vá». Trượng phu cá»§a Trương đại nương từ trong thà nh trở vá», lá»›n tiếng gá»i bà đi.
Không gian nhất thá»i trở nên tÄ©nh lặng, ngoại trừ ba mẹ con ngóng chồng ngóng cha, chỉ có chim chóc nháo nhác vá» tổ. Lan Nhân biết rằng hôm nay đã hết hy vá»ng, nhìn hai con lÅ©n cÅ©n đứng cạnh, cặp mắt chúng đã lá»™ ra vẻ chán nản, bá»™ dạng như muốn khóc mà cố nhịn, nà ng không khá»i thở dà i thưá»n thượt: “Phụ thân vô tâm cá»§a các con hôm nay không vá» rồi. Ta đã bảo lão Vương nấu hai miếng thịt, giết hai con gà , chắc hẳn má»i thứ đã xong xuôi, chúng ta và o nhà ăn Ä‘i thôi.â€
Nói chưa dứt lá»i, bên tai chợt nghe thấy má»™t chuá»—i âm thanh phá không vang lên. Hai huynh muá»™i vá»™i và ng nói: “Ma ma, mau nhìn con chim bồ câu kìa.â€
Äang nói thì trước mắt sáng ngá»i, xuất hiện má»™t nam tá» khiến Lan Nhân giáºt mình nhảy dá»±ng lên. Vá»™i kéo hai đứa nhá», Ä‘ang định chạy và o cá»a thì có giá»ng nam tá» há»i: “Lan muá»™i vì sao lại tránh ta?â€
Giá»ng nói rất quen thuá»™c, Thừa CÆ¡ linh mẫn đã sá»›m nháºn ra chÃnh là phụ thân cá»§a nó quay vá».
Linh Vân dù còn bé nhưng trong đầu cÅ©ng có hình bóng cá»§a phụ thân. Huynh muá»™i hai đứa song song lao ra. Lan Nhân cÅ©ng nháºn thấy quả nhiên chồng mình trở vá», không khá»i thấy cảm động má»™t hồi, trăm ngà n lá»i không sao lên tiếng, chỉ ngây ngốc đứng bên cạnh. Lúc nà y đêm tôi mênh mang, chỉ còn lại tiếng Thấu Minh: “Chúng ta và o nhà rồi hãy nói chuyện.â€
Bế hai đứa con, phu thê bá»n há» cùng tiến và o phòng. Lão Vương ở trong bếp đã nấu nướng xong xuôi, Ä‘ang muốn má»i chá»§ mẫu ăn cÆ¡m thì thấy chá»§ nhân quay vá», vui mừng khôn xiết. Lúc nà y cÆ¡m nước đã được bà y biện xong xuôi, Lan Nhân biết Thấu Minh há»c đạo liá»n há»i có ăn chay hay không. Thấu Minh đáp: “Ta đã có thể nhịn ăn. Má»i ngưá»i ăn xong rồi hãy nghe ta nói chuyện nhé.â€
Lan Nhân lại má»i má»c má»™t hồi, Thấu Minh kiên quyết không dùng đồ nấu nướng, chỉ đà nh để mặc y.
Ba mẫu tá» bá»n há» nà o có tâm tình ăn uống, tùy tiện ăn chút Ãt rồi há»i tình cảnh lúc và o núi. Thấu Minh đáp: “Lần nà y ta tầm sư há»c đạo Ä‘á»u là do má»™t câu cá»§a nà ng khuấy động. Ta nghÄ© Ä‘á»i ngưá»i trăm năm tá»±a như giấc má»™ng. Sau nhiá»u lần cân nhắc, ta quyết Ä‘i tìm thầy há»c đạo, đợi khi thà nh công sẽ trở lại độ nà ng theo, cùng nhau truy cầu trưá»ng sinh bất lão, tránh được kiếp luân hồi. Vì nà ng mang thai, sợ nà ng thương tâm vì ta ra Ä‘i nên ta đà nh nói dối là đi thăm bạn hữu. Bởi vì cảnh sắc Nga My thanh tú, ta nghÄ© tất có chân nhân ẩn tà ng. Ta ở trong động cá»§a Băng Như, má»—i ngà y Ä‘i khắp toà n núi, đến tất cả những chá»— mà ngưá»i thưá»ng không đặt chân. Cứ như thế hai tháng trá»i má»›i gặp Trưá»ng My tổ sư, chấp nháºn thu ta là m đồ đệ và cho phép ta tương lai độ nà ng cùng theo há»c đạo. Trong chuyện nà y có má»™t Ä‘oạn tiên duyên khác cho nên má»›i dá»… dà ng như váºy. Chỉ là ta và nà ng Ä‘á»u không còn đồng thân nên hiện tại chỉ có thể há»c Hạ thừa kiếm pháp. Tương lai còn phải chịu má»™t lần binh giải***, lần thứ hai luân hồi má»›i có thể tham thấu Thượng thừa.â€
Ông lại tiếp: “Ta ở trong động khổ luyện ba năm, vốn định xin phép xuống núi, Ä‘ang không biết nói thế nà o thì hôm qua Ưu Äà m đại sư dẫn má»™t nữ hà i đến động. Bà ta nói rằng nó là cốt nhục cá»§a ta, bảo ta phụ tá» ra nháºn nhau, rồi lại nói tình lý vá»›i chân nhân, cho phép ta hạ sÆ¡n độ nà ng. Bà ta nói là đã tặng nà ng má»™t viên Dịch Cốt tiên Ä‘an, không biết nà ng đã dùng chưa?â€
Lan Nhân nghe xong cà ng thấy vui mừng, liá»n Ä‘em chuyện xảy ra kể má»™t lượt và nói chưa dùng Ä‘an dược. Thấu Minh nói: “Sau nà y nà ng cùng lên núi rồi uống.â€
Má»›i hay
Bâng quơ thê tỠnhắc nhân sinh
Quyết chà trượng phu Ä‘i há»c đạo
Muốn biết tình hình nhà Thấu Minh lên núi thế nà o, má»i xem hồi sau sẽ rõ.
Chú thÃch
* Chu Gia là ngưá»i Lá»— sống cùng thá»i vá»›i Hán Cao tổ. Ngưá»i nước Lá»— Ä‘á»u há»c theo đạo Nho, riêng Chu Gia há»c theo lối du hiệp mà nổi danh. Quách Giải là ngưá»i đất Chỉ tá»± là Ông Bá, là cháu ngoại cá»§a Hứa Phụ ngưá»i có tà i xem tướng. Cha Giải bị giết thá»i Hiếu Văn đế vì du hiệp. Giải ngưá»i thấp bé, tinh ranh, hung hãn, không uống rượu. Lúc nhá» tÃnh nham hiểm, tà n nhẫn, những kẻ không là m Giải vừa lòng bị Giải giết rất nhiá»u. Giải liá»u thân báo thù cho bạn, chứa những ngưá»i trốn tránh, phạm pháp, còn việc cướp bóc là việc thưá»ng là m, cÅ©ng như việc đúc tiá»n đà o mả ngưá»i thì không kể hết. Ông ta gặp may, lúc nguy khốn cấp bách thưá»ng nhá» dịp đại xá mà được thoát. Äến khi Giải lá»›n thì thay đổi tÃnh nết, biết tá»± kiá»m chế, biết lấy đức để báo oán, cho ngưá»i thì nhiá»u mà trông mong ngưá»i thì Ãt. Giải lại cà ng thÃch là m việc nghÄ©a hiệp hÆ¡n trước. Sau khi đã cứu tÃnh mạng ngưá»i ta, Giải không khoe công, tuy cái lòng nham hiểm tà n ác ngà y xưa đôi khi vẫn lá»™ ra như cÅ© nếu gặp kẻ trợn mắt vá»›i mình.
** Äây là má»™t mẫu biá»n văn thông thưá»ng trong Trung văn, khi dịch cần phải bám sát nguyên thể, bản trên là tại hạ nhá» bác luulang dịch há»™, chân thà nh cảm Æ¡n bác. Nguyên gốc như sau:
Lan muội ái thê trang thứ:
Cầm sắt tÄ©nh hảo, vu kim hữu niên. Khách thu dạ thoại, hốt ngá»™ nhân sanh, bách niên dịch thệ, toại hữu xuất trần chi tưởng. Trị quân hữu nhâm tại thân, khá»§ng thương biệt li, vị nhẫn phẩu thà nh tương cáo. Nga My phóng đạo, ngẫu ngá»™ tiên sư, vị hữu tiá»n nhân, khẳng gia viên bạt, hiện dÄ© tương tùy nháºp sÆ¡n, tÄ©nh tham huyá»n bÃ. Tuy thị hạ thừa, hạnh thoát quá»· thú. Trá»ng viên chi kì, đại ước tam tái. Vá»ng quân thiện phá»§ nhân nữ, thuáºn thì tá»± trân. Dị nháºt bạch vân quy lai, tiện đương dữ quân đồng đạo. Tòng thá» Lưu Phà n hợp tịch, Cát Bảo song tu, thiên trưá»ng địa lão, trú cảnh hữu phương, bất tất tiện tha sanh chi ước hÄ©. Ngoan khu kiện thÃch, vô dÄ© vi niệm.
Thấu minh bái thủ.
Tại hạ tạm dịch phóng ra dạng giống kiểu thư của tiếng Việt cho dễ hiểu
Gá»i ái thê Lan muá»™i yêu dấu,
Hai ta nên duyên cầm sắt đã nhiá»u năm. Äêm thu ở xứ ngưá»i ngồi viết cho nà ng, đột nhiên ta ngá»™ ra triết lý nhân sinh, trăm năm thấm thoát rồi tất cả cÅ©ng thà nh tro bụi. Nà ng Ä‘ang bụng mang dạ chá»a, e rằng sẽ u sầu vì ly biệt, không đà nh lòng nên ta viết và i chữ để nà ng rõ. Ta lên Nga My tầm sư há»c đạo, may mà gặp được tiên sư, nói rằng vì có tiá»n duyên kiếp trước nên đồng ý thu nháºn. Ta đã theo ngưá»i và o núi để tÄ©nh tâm tham thấu đạo huyá»n. Tuy là Hạ thừa, nhưng hy vá»ng thoát khá»i bà n tay cá»§a Diêm vương. Khoảng ba năm nữa sẽ lại Ä‘oà n tụ, mong nà ng chăm sóc nuôi dưỡng con cái và tá»± bảo trá»ng. Má»™t ngà y nà o đó đắc đạo quay lại, ta sẽ dẫn nà ng theo cùng. Từ đó trở Ä‘i đôi ta sẽ như “Lưu Phà n hợp tịch, Cát Bảo song tuâ€, mãi mãi bên nhau, niá»m mÆ¡ ước trưá»ng sinh đã có thể thá»a nguyện, chẳng lo thá» nguyá»n kiếp sau. Ta vẫn khá»e mạnh, nà ng không cần phải lo nghÄ©.
Thấu Minh dừng bút tại đây.
Giải thÃch trong Ä‘oạn nà y:
1. Hạ thừa chỉ cấp báºc tu luyện. Vì hai vợ chồng Thấu Minh, Lan Nhân không còn đồng thân nên không há»c được Thượng thừa, phải tu Hạ thừa trước.
2. “Lưu Phà n hợp tịch, Cát Bảo song tuâ€: Lưu Phà n là Lưu Cương và Phà n phu nhân, Cát Bảo chỉ Cát Hồng và Bảo Cô. Äây là những cặp nam nữ luyện táºp thuáºt phòng trung mong được tiên đạo.
*** Nghi lá»… cá»§a Ma giáo, trước khi giáo chá»§ qua Ä‘á»i phải để bá»™ hạ cắt đầu xuống thì má»›i có thể thoát thể phi thăng, gá»i là binh giải. Ở đây ý là cần phải qua tai kiếp để thoát thai.
Tà i sản của nguyenan
16-07-2008, 03:30 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Hồi thứ mưá»i sáu
Tán gia tà i hợp tịch chú trưá»ng sanh
Thừa y bát nhất môn quy chÃnh quả
Nguyên tác: Hoà n Châu Lâu Chủ
Ngưá»i dịch: gatre
Biên dịch: luulang
Biên táºp: BH Mod
Nguồn: Tà ng thư viện
Tán gia tà i, chồng vợ luyện trưá»ng sinh
Thừa y bát, má»™t nhà quy chÃnh quả
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Lan Nhân biết vợ chồng Ä‘á»u không thể đợi lâu ở nhà liá»n há»i gia sá»± sắp xếp thế nà o. Thấu Minh nói: “Cần thiết gì váºt ngoại thân? Váºt gì còn dùng được thì đưa tặng vợ chồng Trương biểu huynh. Còn lại phân ra cấp cho nam nữ hạ nhân trong nhà . Con gái ta sinh ra đã có tiên cốt, có thể mang theo cùng Ä‘i. Thừa nhi đã bái Trương biểu huynh là m nghÄ©a phụ; tương lai sẽ kế thừa hương há»a nhà há» Tá» ta. Thừa nhi tà i hoa xuất chúng, nhất định chấn hưng thanh danh nhà ta.â€
Thừa CÆ¡ nghe cha mẹ nói Ä‘i há»c tu tiên, không cho nó Ä‘i theo liá»n lá»›n tiếng khóc lá»›n. Ngay cả Lan Nhân cùng Linh Vân cÅ©ng lưu luyến không rá»i, ba bốn lượt thay nó cầu khẩn.
Thấu Minh nói: “Thần tiên cÅ©ng giảng tình lý, chỉ là ta không thể là m chá»§ được, năn nỉ chỉ uổng công thôi.â€
Lại bảo Thừa CÆ¡ tá»›i trước mặt, ba bốn lượt lá»±a lá»i khuyên bảo nó, Ä‘em đạo lý “bất hiếu hữu tam, vô háºu vi đạiâ€* giảng giải má»™t phen. Thừa CÆ¡ không dám cãi lại, trong lòng hết sức buồn bã.
Lan Nhân thương xót con yêu, mang con tá»›i chá»— vắng vẻ không ngưá»i, Ä‘em lá»i khuyên giải: “Con chỉ cần chăm chỉ Ä‘á»c sách cho nên ngưá»i. Ta là má»™t phà m nhân, phụ thân con đắc đạo thà nh tiên thì sẽ độ hóa cho ta. Chẳng lẽ sau khi ta tu thà nh lại không độ cho con sao? Con đúng là má»™t đứa trẻ ngốc.â€
Thừa CÆ¡ biết mẫu thân nói là giữ lá»i má»›i yên tâm bá»›t buồn. Bèn nhẹ nhà ng nói vá»›i muá»™i muá»™i: “Nếu như mẫu thân quên độ cho ta, muá»™i phải nhắc mẹ má»™t tiếng, thá»±c lòng cầu xin thay ta đó.â€
Thấu Minh ở nhà ba ngà y, liá»n má»i vợ chồng há» Trương qua. Chồng cá»§a Trương đại nương là Minh Äức, cÅ©ng là má»™t ngưá»i là m quan liêm khiết vá» hưu, sống Ä‘á»i nhà n nhã. Thấu Minh ba bốn lượt Ä‘em việc chia tà i sản và đem con gá»i gắm khẩn thiết yêu cầu. Trương Minh Äức khuyên giải cả ná»a ngà y không có hiệu quả đà nh phải chiá»u lòng.
Thấu Minh triệu táºp cả nhà , nói rằng mình phải cùng thân quyến Ä‘i ra ngoà i là m quan, nguyện mang sản nghiệp tặng Trương gia dùng để nuôi dạy Thừa CÆ¡. Ngoà i ra cÅ©ng xuất ra má»™t lượng kim tiá»n, phân phát cho má»i ngưá»i.
Vì sợ là m kinh động tai mắt má»i ngưá»i, nên ông cố ý sắp xếp vừa đủ hai kiện hà nh lý và má»™t cái rương rồi từ biệt lên đưá»ng. Sau đó, Thấu Minh mua hai thá»›t ngá»±a, Ä‘em hà nh lý rương hòm chất lên, dẫn theo vợ và con gái khởi hà nh. Äợi cho rá»i nhà đã xa, ông liá»n bảo Lan Nhân xuống ngá»±a và sau khi lấy các đồ đạc cần thiết từ trong hà nh lý ra, ông đánh hai con ngá»±a má»—i con má»™t roi để tùy ý cho chúng chạy Ä‘i. Sau đó, ông bá»c chắc lấy Linh Vân trong chiếc áo khoác để cõng trên lưng, má»™t tay ôm chặt Lan Nhân. Rồi quát má»™t tiếng: “Lên!†Liá»n vượt núi bay Ä‘i.
Khi đến Nga My, Thấu Minh dẫn vợ con tá»›i gặp Trưá»ng My chân nhân và các đồng môn huynh đệ. Vợ chồng hai ngưá»i ở trong động dụng công hÆ¡n mưá»i năm. Vá» sau Trưá»ng My chân nhân dá»i đến Bồng Lai, vợ chồng Thấu Minh cùng các đạo hữu sáng láºp ra phái Nga My, má»™t lòng hà nh hiệp trượng nghÄ©a, lại thu được hai đệ tỠđắc ý.
Má»™t năm ná» vợ chồng mượn việc binh giải trở lại trần phà m. Sư huynh Huyá»n Chân tá» phụng sư mệnh Ä‘i độ hóa lần thứ hai, vợ chồng hai ngưá»i nhỠđồng thân trùng nháºp tiên sÆ¡n má»›i tham ngá»™ được đạo pháp Thượng thừa, trở thà nh kiếm tiên lãnh tụ cá»§a Nga My.
Lan Nhân vì yêu thÃch cảnh đẹp Cá»u Hoa sÆ¡n bèn xây dá»±ng động phá»§, cùng Linh Vân cư ngụ, rảnh rá»—i thì đến thăm nữ nhi. Má»™t hôm ngẫu nhiên gặp mặt Hứa Phi Nương, Phi Nương cáºt lá»±c lôi kéo, nhiá»u lần muốn bái Lan Nhân là m sư phụ Ä‘á»u bị Lan Nhân khiêm nhượng chối từ. Phi Nương thưá»ng đến trong động đánh cá», do đó biết được Linh Vân, gá»i nà ng là Vân cô.
Thừa CÆ¡ từ khi cha mẹ tu tiên, cố gắng vươn lên, văn võ công danh Ä‘á»u đã thà nh tá»±u. Thà nh tâm hiếu đễ, lấy vợ sinh con. Má»—i ngà y trông ngóng mẫu thân độ hóa, nhưng vẫn bặt vô âm tÃn. Y tá»›i Nga My tìm ngưá»i thân, ba lần Ä‘á»u không gặp. Sau Huyá»n Chân tá» thấy y đáng thương, chỉ dẫn y lấy được má»™t nhánh nhục chi uống và o sẽ hưởng trưá»ng thá».
Lại do dược lá»±c cá»§a linh dược, chân linh sáng suốt, y đầu thai và o Lý gia ở phÃa đông Tứ Xuyên, nhÅ© danh Kim Thiá»n. Y do nhá»› Lan Nhân, má»—i ngà y Ä‘á»u tưởng nhá»› cha mẹ kiếp trước. Lan Nhân hai lần thà nh đạo, không quên lá»i hứa trước, liá»n độ Kim Thiá»n tá»›i Cá»u Hoa sống cùng vá»›i Linh Vân, đó chÃnh là tiểu hà i tá» kia.
Bạch y thiếu niên là Bạch Hiệp Tôn Nam. Gã phụng mệnh Truy Vân Tẩu đến trước má»i vợ chồng Lan Nhân, nhân tiện còn là m má»™t việc quan trá»ng. Tôn Nam trước tiên đến Nga My thì Tá» Thấu Minh đã rá»i khá»i động phá»§ vân du nÆ¡i khác. Tôn Nam liá»n Ä‘uổi theo tá»›i Cá»u Hoa, gặp được Lan Nhân, má»›i biết được lần nà y các phái thu đồ đệ nên có rất nhiá»u ngoại phái bà ng môn muốn đối phó phái Nga My. Hai phái NgÅ© Äà i, Hoa SÆ¡n Ä‘á»u muốn mượn cÆ¡ há»™i nà y âm mưu báo phục cừu háºn ngà y trước. Ngoà i mặt tuy chưa phát động nhưng đã âm thầm tÃch cá»±c chuẩn bị.
Má»™t khi đấu tranh phát khởi bên nà o cÅ©ng có cưá»ng binh. Quả thá»±c là má»™t đại kiếp chưa từng xảy ra cá»§a các phái kiếm tiên.
Lan Nhân lại nói vá»›i Tôn Nam: “Mùa xuân năm sau việc phá há»§y Từ Vân tá»± chÃnh là ngòi dẫn há»a. Việc phá chùa vốn không khó, ta đương nhiên sẽ há»— trợ. Thấu Minh hiện tại cÅ©ng Ä‘ang trù bị việc nà y nên đã đến vùng Vân Nam, Quý Châu ở Nam cương. Hiện tại thá»i gian còn nhiá»u, ngươi có thể tạm ở lại trong động, giúp ta má»™t việc nhá». Äợi đến khi xong việc, ngươi ra Ä‘i cÅ©ng vừa.â€
Tôn Nam từ khi phụng sư mệnh hạ sÆ¡n, ước nguyện được gáºp gỡ và i vị dị nhân. Gã trong thá»i gian ngắn, gặp được cả Truy Vân Tẩu, Túy đạo nhân cùng vá»›i Lan Nhân, Ä‘á»u là các kiếm tiên tiá»n bối hữu danh. HÆ¡n nữa còn được các vị coi trá»ng nên trong lòng cá»±c kỳ cao hứng. Hôm nay thấy Lan Nhân quý mến nhá» giúp việc, trong lòng gã hết sức vui mừng.
Gã vẫn còn nhá» tuổi, tÃnh trẻ con chưa dứt, liá»n há»i Lan Nhân: “Không biết sư bá có việc gì quan trá»ng sai khiến đệ tá», xin cứ nói ra để tiện chuẩn bị.â€
Lan Nhân nói: “Hiện tại còn chưa đến lúc nói ra, ta phải ra ngoà i má»™t hai hôm, đến chá»— bằng hữu mượn má»™t và i váºt cần thiết. Khi vá» rồi hãy nói tiếp.â€
Dứt lá»i, Linh Vân cùng Kim Thiá»n từ nÆ¡i Xan Hà đại sư ở Hoà ng SÆ¡n trở vá», Lan Nhân liá»n kêu hai ngưá»i chà o há»i Tôn Nam.
Äến ngà y thứ ba, Lan Nhân má»›i khởi trình hạ sÆ¡n. Lúc lên đưá»ng nà ng nói vá»›i Linh Vân: “Sau khi ta Ä‘i, con mang Tôn sư đệ an trà trong phòng Thiá»n nhi. Tôn sư đệ nháºp môn chưa lâu, công phu còn nông cạn, con có thể tùy lúc mang Kiếm Thuáºt thiên trong Nguyên Nguyên kinh mà phụ thân viết ra, Ä‘em giảng cho gã để không uổng công chuyến Ä‘i đến đây cá»§a gã. Thiá»n nhi rất nghịch ngợm, vô sá»± quyết không rá»i núi. Bây giá» các phái Ä‘á»u có cừu háºn vá»›i Nga My, nếu có ngưá»i bá»™ dạng khả nghi đến đây, các con nếu bất ngá» không kịp và o động, có thể và o trong Äiên Äảo Bát Tráºn Äồ tạm lánh thì không e ngại gì.†Dứt lá»i Ä‘i ngay.
Nguyên lai Cà n Khôn ChÃnh Khà Diệu Nhất chân nhân từ lần thứ hai nháºp đạo, khổ tu hÆ¡n trăm năm, đã có thể tham thấu được lẽ huyá»n vi cá»§a thiên địa. Ông ta vì bá»n Linh Vân còn nhá» tuổi, Cá»u Hoa bên cạnh Ä‘á»u là bà ng môn dị phái, sợ rằng phát sinh sá»± cố. Äặc biệt ở phÃa bên phải cá»a động nà y dá»±a và o sÆ¡n thế âm dương bố trà Äiên Äảo Bát Tráºn Äồ, bên ngoà i há»a thêm phù triện. Vô luáºn bà ng môn tả đạo lợi hại tá»›i đâu, cÅ©ng đừng hòng tiến và o tráºn má»™t bước. Má»™t khi ẩn thân trong tráºn, địch nhân không thể thấy tình hình bên trong tráºn. Dù kiếm quang lợi hại thế nà o chẳng thể bay và o trong tráºn má»™t tấc.
Hôm đó Linh Vân Ä‘ang giảng kinh cho Tôn Nam, Kim Thiá»n ở ngoà i động nhà n rá»—i chạy nhảy. Äá»™t nhiên thấy giữa không trung bay tá»›i và i đạo hồng tuyến, tiếp theo trước vách núi hạ xuống má»™t lão hòa thượng béo lùn. Kim Thiá»n biết ngay là yêu nhân, liá»n vá»™i và o động báo cho Linh Vân. Linh Vân cÅ©ng thấy kinh ngạc vì sau khi Tá» Thấu Minh dùng Cá»u Hoa là m biệt phá»§, tả đạo bà ng môn Ä‘á»u không dám tùy tiện và o núi má»™t bước. Hôm nay biết rằng ngưá»i đến thì không có ý tốt liá»n quyết định ra ngoà i xem xét động tÄ©nh.
Bởi vì không biết kẻ tá»›i mạnh yếu ra sao, Linh Nhi liá»n cùng Kim Thiá»n đến ẩn thân trong Khảm phương Tốn vị cá»§a bát tráºn đồ quan sát. Nà ng phân Tôn Nam trụ tại cung Cà n để cùng phối hợp tác chiến. Vá» sau lúc Kim Thiá»n dùng lá»i lẽ chá»c giáºn Pháp Nguyên, Tôn Nam muốn tá»›i bên cạnh Linh Vân nhưng lại không biết cách rá»i khá»i phương vị. Khi đã rá»i tráºn muốn và o trở tráºn còn khó hÆ¡n lên trá»i. Gã lúc đầu đứng ở cung Cà n, nhìn phÃa xa xa thấy chị em Linh Vân hai ngưá»i lúc nói lúc cưá»i, cá»±c kỳ thú vị, cho nên gã muốn Ä‘i tá»›i chá»— hai chị em Ä‘ang đứng.
Vừa khi rá»i khá»i cung Cà n, gã chợt nhìn vá» phÃa đối diện, chỉ là má»™t rừng cây xanh tươi ngay ngắn. Lại nghe được tiếng hai chị em Ä‘ang nói chuyện nhưng không thấy hình bóng cả hai. Nhìn thấy hòa thượng hung ác trợn mắt nhìn và o trong rừng, rõ là cưá»ng địch trước mắt gã má»›i biết là không ổn, định lui vá» chá»— cÅ©. Lúc đầu và o tráºn là nhá» Linh Vân chỉ dẫn, bây giá» mất Ä‘i kim chỉ nam, quả thá»±c không lối mà và o. Tôn Nam đà nh phải án theo phương hướng vừa thấy Ä‘i thá» và o trong rừng. Gã vừa má»›i Ä‘i và o cung Khảm, Pháp Nguyên đã hạ độc thá»§. Nếu không nhá» Linh Vân nhanh tay kéo gã từ ngoà i và o trong tráºn, thì suýt nữa đã mất Ä‘i tÃnh mạng.
Kim Thiá»n chẳng biết thế nà o. Thưá»ng ngà y rất háºn Hứa Phi Nương nên chẳng thèm để ý tá»›i bà ta. Äợi bà ta Ä‘i rồi má»›i cùng Tôn Nam xuất hiện.
Linh Vân nói: “Hà i tá» nhà ngươi, cà ng ngà y cà ng nghịch ngợm. Hứa Phi Nương đó tuy là ngưá»i xấu, ngà y nay chưa lá»™ mặt, nhưng mẫu thân tiếp bà ta còn có và i phần khách khÃ. Vì sao ngươi hôm nay thấy bà ta thì chà o há»i cÅ©ng chẳng thèm, không phải để ngưá»i ta cưá»i nhà ta rất không có quy cá»§ sao? Huống hồ ngươi bất quá chỉ má»›i mất và i cái Kim hoà n nho nhá», có gì đáng kể đâu? Trước mặt ngưá»i ngoà i, ngươi nói năng cái gì?â€
Nói đến đây nà ng liếc mắt nhìn Tôn Nam, bất giác mặt á»ng hồng. Lại nói tiếp: “Ta biết kiếp trước ngươi nguyên là ca ca cá»§a ta, kiếp nà y là m đệ đệ cá»§a ta cho nên không phục sá»± quản lý cá»§a ta. Từ giá» ta sẽ chuyển đến chá»— phụ thân, để ngươi má»™t mình tại đây nhé ?â€
Dứt lá»i, cÅ©ng không đợi Kim Thiá»n lên tiếng nà ng biến thà nh má»™t đạo bạch quang vá»t lên không bay mất. Tôn Nam thấy hai chị em Ä‘ang cãi nhau, bụng muốn đợi lúc khuyên giải, thì giai nhân đã vô ảnh vô tung. Gã không khá»i trách móc Kim Thiá»n đôi câu.
Kim Thiá»n mặc dù trong lòng có chút hoảng sợ nhưng ngoà i mặt vẫn là m ra vẻ trấn tÄ©nh nói: “Tôn sư huynh không cần lo lắng, tá»· tá»· cá»§a đệ thá»±c ra rất yêu thương đệ, nhưng bá»n ta má»™t ngà y phải tranh cãi và i lần. Kiếm pháp cá»§a tá»· tá»· cao cưá»ng, ngưá»i ta muốn theo cÅ©ng theo không kịp, vá»™i vã cÅ©ng là vô Ãch, chi bằng đợi mẫu thân trở lại hãy hay. Hiá»m vì bản lÄ©nh cá»§a huynh không cao, bản lÄ©nh cá»§a đệ còn không bằng huynh. Ban đầu đệ định rằng sau khi mẫu thân ra Ä‘i, chúng ta có thể đến các nÆ¡i du ngoạn. Nà o ngá», hôm nay tá»· tá»· bản lÄ©nh cao cưá»ng đã bá» Ä‘i mất, chúng ta chỉ nên du ngoạn ở gần thôi, không Ä‘i xa là được.â€
Tôn Nam nghe xong, cưá»i nói: “Ngươi là kẻ lá»›n máºt như váºy, sao cÅ©ng nói là không dám Ä‘i xa, chẳng lẽ ngươi trước đây đã từng nếm mùi Ä‘au khổ rồi ư ?â€
Kim Thiá»n nghe váºy, vá»— tay cưá»i lá»›n nói: “Ai nói không phải? Có má»™t hôm, mẫu thân không ở trong động. Äệ bởi vì nghe nói ở Túy Tiên nhai sau núi rất đẹp, muốn tá»· tá»· Ä‘i cùng đệ, nà o ngá» gặp phải quá»· đạo cô kia tìm đến tá»· tá»· đánh cá», tá»· tá»· không chịu Ä‘i nữa. Äệ liá»n mang theo Kim hoà n cùng bảo kiếm lén lút chuồn Ä‘i. Khi đó Ä‘ang ở tiết cuối thu đầu đông, lá đỠvà cây hồng khắp núi, vừa đỠvừa sáng như lá»a, ánh và o vạt nắng rá»±c rỡ núi chiá»u, cá»±c kỳ đẹp mắt. Äệ Ä‘ang lúc chÆ¡i đùa thÃch thú, đột nhiên nhìn thấy trong động chạy ra má»™t con ngá»±a con, thân dà i hÆ¡n má»™t thước, chở trên lưng má»™t ngưá»i nhá» bé chỉ bảy tám tấc từ từ bay nhảy trong rừng phong. Äệ cá»±c kỳ thÃch thú, liá»n muốn bắt ngá»±a vá» nhà chÆ¡i. Cước trình cá»§a đệ cÅ©ng được coi là nhanh, nhưng Ä‘uổi đến cả và i vòng, cÅ©ng không sao Ä‘uổi kịp.â€
Gã nhấp giá»ng hà o hứng nói tiếp: “Sau đó Ä‘uổi theo nó tá»›i má»™t cái động nhá» dưới vách núi thì không thấy đâu nữa. Cái động đó rất nhá», đệ cúi luồn cÅ©ng không và o được là m đệ rất sốt ruá»™t, liá»n lấy bảo kiếm khoét và o vách núi, định mở rá»™ng cái động đó tiến và o bắt ngá»±a. Äệ lúc đó mang má»™t thanh kiếm, nguyên là thanh kiếm mẫu thân năm đó lúc nháºp đạo đã luyện má»™t thà nh lợi khà để phòng thân. Äừng nói là đá, đến thép bị chém phải cÅ©ng khó tránh khá»i đứt là m hai Ä‘oạn. Ai ngá» khoét mãi vẫn không thể tiến được chút gì. Vá» sau đệ má»›i phát hiện trên mặt tảng đá có và i chữ loằng ngoằng giống như con giun. Äệ nghÄ© đây chÃnh là nguyên nhân mà khoét không suy suyển. Nhất thá»i bá»±c bá»™i, đệ lấy Kim hoà n do Xan Hà đại sư tặng ra, đánh và o tảng đá đó. Má»™t đòn nà y, thiếu chút nữa gây ra cái há»a sát thân. Kim hoà n vừa đánh ra ba vòng, khối đá to tướng đó liá»n đổ sụp xuống.â€
Má»›i hay
Cẩn tháºn tiên nhân trấn phù triện
Hiếu kỳ trẻ nÃt động chân tay
Chú thÃch
* Trong ba Ä‘iá»u bất hiếu, không có con trai nối dõi là điá»u bất hiếu lá»›n nhất.
Hết hồi thứ mưá»i sáu
Tà i sản của David
05-08-2008, 10:21 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Hồi thứ mưá»i bảy
Gian tầm u hác xảo ngộ nhục chi
Äá»™c phách hoa nham kinh phùng cá»± mãng
Nguyên tác: Hoà n Châu Lâu Chủ
Ngưá»i dịch: bi_an
Biên dịch: herobk13
Biên táºp: BH Mod
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Dạo chÆ¡i thâm sÆ¡n, Kim Thiá»n tấu xảo gặp Nhục Chi
Quyết phá nham thạch, trẻ nÃt tò mò đụng xà quái.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Kim Thiá»n tiếp tục nói: “Sau đó má»™t tráºn gió cát thổi qua, mùi tanh hôi xá»™c và o mÅ©i. Từ trong khe núi đá xuất hiện đầu cá»§a má»™t nữ nhân, tóc và ng buông thõa, chỉ là không nhìn thấy phần thân cá»§a thị. Lúc đó đệ cảm thấy rất kỳ quái nhưng trong lòng không há» sợ hãi gì. Phần thân cá»§a thị dưá»ng như bị kẹt bên trong khe núi, không thể chuyển động được. Thị không ngừng gáºt đầu vá»›i đệ, có lẽ ý bảo đệ Ä‘áºp vỡ tảng đá để thị có thể thoát thân ra được. Äệ Ä‘ang muốn đáp ứng khẩn cầu cá»§a thị thì thị thấy đệ ở đó trầm tư không có biểu tình gì, dưá»ng như không nhẫn nại đợi được nữa nên trên mặt từ từ xuất hiện vẻ giáºn dữ. Hai mắt lấp la lấp lánh má»™t loại ánh sáng mà u lam Ä‘áºm, lại hướng vá» phÃa đệ kêu lên hai tiếng oa oa, vừa chói tai vừa dữ tợn, vô cùng đáng sợ. Äồng thá»i trong không khà phảng phất má»™t mùi hôi tanh khiến ngưá»i ta buồn nôn. Äệ cÅ©ng dần dần phát giác ra sá»± khác thưá»ng cá»§a thị. Äá»™t nhiên đệ nghÄ© nÆ¡i nà y là chốn thâm sÆ¡n cùng cốc không bóng ngưá»i, là m sao lại ẩn thân trong hang núi nà y, không lẽ là yêu quái sao? Sau đó đệ cà ng nghÄ© cà ng sợ, vốn là muốn dùng Kim Hoà n đánh chết thị nhưng lại lo vạn nhất thị là ngưá»i, bị yêu pháp vây khốn ở đây, như thế chẳng phải vô tình đả thương nhân mạng ư? Nhất thá»i đệ dùng dằng không biết là m sao.â€
Kim Thiá»n nhấp giá»ng nói tiếp: “Äang lúc do dá»±, cái thứ đó đột nhiên giáºn dữ, dùng hết sức lao ngưá»i lên phÃa trước, lao ra được độ năm sáu thước thì mở to miệng, như muốn cắn đệ má»™t cái. May thay đệ đứng cách chá»— cá»§a thị rất xa, ngoà i ra hình như có cái gì đó Ä‘ang trói chân thị, lao ra được độ và i thước là không thể tiến lên thêm được nữa, cho nên đệ còn chưa bị dÃnh độc thá»§. Lúc nà y đệ má»›i nhìn ra nó là đầu ngưá»i thân rắn, má»™t ná»a thân thể đã lao ra phẳng dẹt, tuyệt không tròn như loà i rắn bình thưá»ng. Toà n thân Ä‘á»u là vảy mà u lam, ánh mặt trá»i chiếu xuống, phản chiếu chói lóa mắt. Do đệ đã nhìn ra nó là xà yêu nên sao có thể dá»… dà ng buông tha, liá»n Ä‘em Kim Hoà n phóng ra, chuẩn bị đánh chết nó để trừ háºu hoạn. Ai ngá» Kim Hoà n vừa rá»i tay thì có má»™t tráºn âm thanh long trá»i lở đất, là m cho đệ bất tỉnh ngã lăn ra. Äến khi tỉnh lại, đệ đã trở lại đây, mẫu thân ôm đệ trong lòng khóc lóc. NghÄ© lại chuyện đó, giống như nằm má»™ng, đệ vá»™i há»i mẫu thân chuyện là thế nà o. Mẫu thân chỉ bảo đệ tÄ©nh dưỡng, không được nói chuyện, đệ má»›i nháºn ra toà n thân Ä‘au nhức. Qua và i ngà y đệ má»›i khá»i hẳn. Sau đó đệ lại há»i tá»· tá»·, tá»· tá»· má»›i nói cho đệ hay tình hình ngà y hôm đó.â€
Gã lại tiếp tục câu chuyện: “Nguyên lai con yêu quái mình rắn đầu ngưá»i dưới Túy Tiên nhai đó tên gá»i là Mỹ Nhân mãng, độc ác vô song. Chắc hẳn lúc trước gây há»a cho nhân gian nên nó má»›i bị tiên nhân có pháp lá»±c phong tá»a dưới Túy Tiên nhai, dùng hai đạo phù triện* giam cầm. Ngà y đó má»™t ngưá»i, má»™t ngá»±a nhá» bé bị đệ truy Ä‘uổi ấy gá»i là Nhục Chi. Nếu ngưá»i bình thưá»ng ăn nó, có thể thoát thai hoán cốt, sống đến và i trăm năm. Nếu ngưá»i đã có tu hà nh căn bản mà ăn thì lại phà đi chút công lá»±c cá»§a và i trăm năm khổ công tu luyện. NÆ¡i nương thân cá»§a loại linh váºt kỳ lạ nà y Ä‘á»u có mãnh thú độc trùng ở đó, để phòng ngừa sá»± xâm nháºp cá»§a nhân loại. Lúc đó đệ không biết, cứ khăng khăng muốn bắt vá» chÆ¡i nên má»›i dùng Kim Hoà n đánh phá núi đá. Không ngá» trong lúc vô ý phá Ä‘i mất đạo phù triện đầu tiên, cÆ¡ hồ đã thả yêu xà ra, gây nên đại há»a. May thay lúc trước ngưá»i giam cầm con rắn đó sá»›m đã phòng đến trưá»ng hợp nà y nên còn dùng pháp thuáºt cầm cố ná»a thân dưới cá»§a nó, do đó chỉ có thể lao ra được má»™t ná»a cÆ¡ thể. Sau đó đệ muốn dùng Kim Hoà n đánh lần nữa thì đạo phù triện thứ hai đã phát sinh công hiệu, Ä‘em má»™t khối núi đá trước mặt lăn xuống, giam cầm lại nó y như trước. Äồng thá»i đệ cÅ©ng trúng độc cá»§a con rắn, chịu cÆ¡n chấn động cá»±c lá»›n, bất tỉnh lăn ra đất.â€
Gã thở phà o rồi kể tiếp: “May mắn mẫu thân đã cứu đệ trở vá». Theo tÃnh toán cá»§a mẫu thân, thì con rắn bị giam cầm trong động đã hÆ¡n và i trăm năm. Nó ở trong động khổ tu, hà nh công đã lâu lắm rồi. Nhục Chi kia nguyên là hai con trống mái, con trống tuổi khá lá»›n đã biến thà nh ngưá»i; con cái chỉ có thể biến thà nh ngá»±a. Nó cÅ©ng biết ngưá»i nà o đến dưới núi, sẽ trúng độc rắn rồi bị bất tỉnh, cho nên đã chá»n sẵn má»™t tiểu động trước núi, để có gì ẩn thân ở đấy. Ngà y đó Nhục Chi cái ra ngoà i du ngoạn, bị đệ truy Ä‘uổi hoảng sợ không kén chá»n gì, chạy đến gần bên xà yêu kia. Xà yêu đối vá»›i hai Nhục Chi sá»›m đã thèm muốn, chỉ tá»™i là chưa có cÆ¡ há»™i, nay váºt ngon đưa tá»›i miệng, sao có thể dá»… dà ng bá» qua? Äáng thương, Nhục Chi nhất thá»i trốn không kịp. Cuối cùng con trống chạy nhanh thoát khá»i độc thá»§. Con cái cháºm hÆ¡n, đã bị yêu xà nuốt mất. Nó ăn được linh dược, trở nên lợi hại hÆ¡n. Phù triện vốn là hai đạo thì đã bị đệ phá mất má»™t, dần dần cầm hãm không được nó nữa, bị nó má»—i ngà y liá»u mạng giãy giụa, đã thoát được ná»a thân trên ra ngoà i động. Ước chừng không lâu nữa sẽ ra được, gây há»a cho nhân gian.â€
Tôn Nam nghe xong kinh hãi nói: “Xà yêu đó đã lợi hại thế, không lẽ sư bá thần thông giá»i như váºy, mắt thấy nó muốn thoát ra gây há»a cho háºu thế, ngay gần bổn sÆ¡n, lại không tìm cách tiêu diệt nó, vì ngưá»i Ä‘á»i mà trừ hại sao?â€
Kim Thiá»n cưá»i đáp: “Ai nói chúng ta dá»… dà ng bá» qua cho nó? Äệ đã vì trưá»ng đại há»a nà y, nhiá»u lần đến thỉnh mẫu thân Ä‘i diệt trừ nó. Mẫu thân thưá»ng nói, bên trong chuyện nà y vốn có má»™t Ä‘oạn nhân quả, phải đợi má»™t ngưá»i đến tương trợ thì má»›i thà nh.â€
Tôn Nam nói:â€Nói như váºy, ngưá»i giúp đỡ đó nhất định rất tà i giá»i.â€
Kim Thiá»n đáp: â€Äiá»u đó lại chưa chắc. Theo như mẫu thân nói, ngưá»i đó hiện giá» tà i năng không quá cao, nhưng khi y đến thì cÅ©ng là lúc đại số cá»§a yêu xà đã táºn. HÆ¡n nữa ngà y tháng năm sinh cá»§a ngưá»i nà y là và o năm Ngá», tháng năm, ngà y Äoan Ngá», giá» Ngá»; chÃnh là kẻ thù được sinh ra để khắc chế yêu xà kia. Do đó đợi y đến tương trợ, sẽ dá»… dà ng hÆ¡n phần nà o.â€
Tôn Nam nghe xong, giáºt mình hiểu ra, nói: â€Chẳng trách sư bá muốn lưu ta lại đây giúp đỡ, ta chÃnh là ngưá»i sinh năm Ngá», tháng năm, ngà y Äoan Ngá», giá» NgỠđây.â€
Kim Thiá»n nghe váºy, vui mừng nói: â€Váºy đệ có thể yên tâm được rồi. Không giấu huynh, đệ vì chuyện nà y đã lo lắng vô cùng. Vì tá»· tá»· bản sá»± lá»›n, đệ đã và i lần cầu tá»· ấy giấu mẫu thân giúp đệ Ä‘i tróc yêu trừ hại, nhưng tá»· luôn sợ mẫu thân biết được sẽ trách tá»·. Ngà y hôm qua sau khi mẫu thân Ä‘i, đệ lại nhá» nhưng tá»· vẫn không chịu.
Äệ không định tìm huynh há»— trợ, vì vừa rồi đệ thấy huynh đánh vá»›i tặc hòa thượng đó, kiếm quang cá»§a huynh tịnh không đặc biệt cho lắm. Tá»· tá»· thì hết lần nà y đến lần khác ngang ngạnh trốn tránh, cà ng không có biện pháp gì hÆ¡n. Không ngá» huynh chÃnh là ngưá»i có thể giúp đỡ mà mẫu thân đệ đã nói đến. Hôm nay đã muá»™n rồi, ngà y mai chÃnh Ngá», đệ sẽ cùng huynh Ä‘i trừ yêu, thế nà o?â€
Tôn Nam biết Kim Thiá»n tÃnh tình hăng hái bốc đồng, gan lá»›n cùng mình. Năng lá»±c cá»§a mình có hạn, tuy mẫu thân cá»§a nó đã nói rằng nhiệm vụ trừ yêu là ứng vá»›i mình, nhưng vạn nhất đấu không lại con yêu đó, gây ra thêm lá»—i lầm gì thì trá»ng trách ngà n cân nà y là m sao gánh vác được? Nhưng nếu không đáp ứng thì lại sợ Kim Thiá»n cưá»i gã nhát gan. Quả là nan giải!
Gã đà nh trả lá»i qua loa: â€Ta mặc dù tà i năng có hạn, vẫn hết sức muốn giúp đệ Ä‘i trừ yêu. Nhưng sư bá thì ra ngoà i chưa vá», sư tá»· lại không ở trong động, ta liá»u Ä‘i vá»›i đệ, sư bá quay vá» sẽ trách tá»™i ta, nên là m thế nà o đây? Hay là nghÄ© cách trước tiên tìm sư tá»· vá», ba ngưá»i cùng Ä‘i, không phải sẽ vô cùng hoà n mỹ sao?â€
Kim Thiá»n nghe váºy không vui, đáp: â€Huynh mang tiếng là kiếm hiệp, hà nh sá»± lại không há» sảng khoái chút nà o, cứ luôn do dá»± không quyết. Huynh biết không, lần đầu đệ đến Túy Tiên nhai, lúc đó mẫu thân nói nó sắp xuất thế, đến giỠđã qua hai tháng rồi, nói không chừng trong hai ngà y nà y sẽ xuất thế. Chúng ta nếu không quyết định nhanh, mầm mống tá»™i ác lá»›n lên, tương lai má»™t khi xảy ra, sẽ không thể thu tháºp được nữa. Cổ nhân nói rất đúng ’Trừ ác phải táºn gốc’, rồi lại ‘tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, háºu hạ thá»§ tao ương’**. Ngà y trước đệ ở Hoà ng SÆ¡n, gặp Chu Mai tá»· tá»·, đà m luáºn chuyện nà y, tá»· đã rất khẳng khái đáp ứng giúp đệ. CÅ©ng là vì sợ sư phụ quở trách, nên tá»· ấy má»›i âm thầm trá»™m lấy pháp bảo cá»§a Xan Hà đại sư Ä‘em cho đệ mượn. Vừa nãy động thá»§ vá»›i tặc hòa thượng, đệ vì lo sợ giống như Kim Hoà n, sẽ bị tặc hòa thượng là m há»ng thì sau nà y không biết xin lá»—i Chu Mai tá»· tá»· ra sao, cho nên đã không Ä‘em ra dùng. Hiện giá» nghe huynh nói ra ngà y tháng năm sinh, đệ vui mừng vô cùng, tháºt chỉ mong huynh có cùng tâm ý vá»›i đệ, trừ hại an lương, tránh để háºu hoạn. Ai ngá» huynh và tá»· tá»· đệ giống nhau, xem thưá»ng má»™t đứa trẻ như đệ, không chịu giúp đỡ. Huynh phải biết rằng ngưá»i đệ tuy nhá», nhưng tâm không nhá». Các ngưá»i không giúp đệ, không lẽ đệ không thể Ä‘i má»™t mình sao? Ngà y mai đệ sẽ mạo hiểm cái mạng nhá» nà y, cùng vá»›i yêu xà đánh tá»›i kẻ sống ngưá»i chết. Huynh nhát gan sợ chuyện cÅ©ng không quan trá»ng, đệ Ä‘i má»™t mình.â€
Nó mở cái miệng nhỠnói oang oang, giống như pháo liên châu, thao thao bất tuyệt.
Nói xong, mặt nó dà i ra, đầy vẻ giáºn dữ. Tôn Nam nghe xong, biết rằng đứa trẻ nà y nói được là m được. Bản thân cÅ©ng là ngưá»i háo thắng, thấy Kim Thiá»n nói mình nhát gan nên cà ng xấu hổ hÆ¡n. Huống hồ Ä‘ang ở nhà ngưá»i ta là m khách, nó lại là má»™t đứa trẻ nhá», nếu để nó Ä‘i náo loạn, cà ng thấy khó xá» hÆ¡n. CÅ©ng may sư phụ có nói mình cuá»™c Ä‘á»i nà y không có hung hiểm, chắc sẽ không có vấn đỠgì, hay là đáp ứng Ä‘i cùng nó, rồi tùy cÆ¡ ứng biến, thấy khó thì lui cÅ©ng không muá»™n.
Láºp tức gã nhìn Kim Thiá»n nói: â€Sư đệ không cần phải tức giáºn, ta đặc biệt muốn thá» xem đệ có can đảm hay không, tịnh không phải là không muốn Ä‘i cùng đệ. Ta vốn nghÄ© là đợi tá»· tá»· đệ vá» rồi cùng Ä‘i, thá»±c lá»±c sẽ tăng thêm và i phần. Huống hồ kiếm thuáºt cá»§a nà ng lại tinh thâm, ta vạn phần bá»™i phục. Nếu có nà ng cùng Ä‘i, sẽ không có sai lầm gì, như thế thá»a đáng hÆ¡n nhiá»u. Do đệ cứ nhất định muốn Ä‘i nên chúng ta ngà y mai lên đưá»ng.â€
Kim Thiá»n nghe xong, liá»n đổi giáºn thà nh vui, nói: â€Äệ đã nói Tôn sư huynh là ngưá»i tốt mà ! Äệ còn có và i Ä‘iá»u tâm phúc muốn nói vá»›i huynh. Huynh thấy con ngưá»i cá»§a tá»· tá»· đệ thế nà o?â€
Tôn Nam Ä‘ang định trả lá»i, đột nhiên ánh mắt sáng lên, Linh Vân đã đứng ở trước mặt, quát: â€Äồ tiểu quá»· nhà ngươi, lại muốn bôi nhá» ta cái gì đây?â€
Kim Thiá»n thấy tá»· tá»· trở vá», lòng trà n đầy vui vẻ nên cÅ©ng không nói thâm ý sau nữa.
Nguyên lai Linh Vân thưá»ng nghe phụ mẫu nói mình sẽ phải chịu trần kiếp, nên trong lòng thưá»ng không mấy vui vẻ. Từ ngà y Tôn Nam đến, lại nhìn mẫu thân đối vá»›i gã đặc biệt quý mến, trong ngôn ngữ cá»§a mẫu thân thấy rất khả nghi, nà ng má»›i nghi ngá» lá»i dá»± Ä‘oán ngà y nà o vá» việc chịu tai kiếp sợ là sắp ứng nghiệm. Vì lần hà nh công hÆ¡n trăm năm nà y, nà ng tu luyện không tiến bá»™, liá»n cẩn tháºn má»i việc, cố gắng hết sức tránh nói chuyện cùng Tôn Nam.
Vá» phÃa Tôn Nam, gã tịnh không há» có ý khác, chỉ vì kÃnh trá»ng bản lÄ©nh cá»§a Linh Vân, do đó má»›i thưá»ng xuyên thà nh tâm há»c há»i. Lúc mẫu thân cá»§a Linh Vân Ä‘i, bà đã bảo Tôn Nam theo Linh Vân há»c bà quyết kiếm pháp trong “Kiếm thuáºt thiênâ€. Linh Vân đối vá»›i mẫu thân rất hiếu thuáºn, luôn luôn vâng lá»i, tuy trong lòng không nguyện ý, nhưng ngoà i mặt đà nh phải tá» ra bằng lòng. Má»™t kẻ thì thá»±c muốn há»c há»i, má»™t ngưá»i thì sá»›m đã có thà nh kiến.
Linh Vân là ngưá»i hòa nhã, lại biết Tôn Nam chÃnh trá»±c quang minh, thấy gã hăng hái há»c há»i, sao có thể dùng tiếng nói vẻ mặt từ chối ngưá»i ngoà i ngà n dặm được, dù cÅ©ng biết mình đã hiểu lầm ý cá»§a mẫu thân. Bản thân nà ng vốn luôn tá»± nhiên thoải mái, thêm nữa đạo hạnh cao thâm, lòng như gương sáng, không nhiá»…m bụi trần. Nhưng không biết tại sao, vừa thấy Tôn Nam, lại nổi lên má»™t cảm giác đặc biệt kỳ diệu khó hiểu, không phải là yêu, cÅ©ng không phải là háºn, không thể nói được tại sao lại váºy. Muốn không để ý tá»›i ngưá»i ta, nhưng ngưá»i ta quang minh lại cá»±c kỳ thà nh khẩn, không há» có lá»—i lầm gì. Äể ý thì lại vô duyên vô cá»› cảm thấy bất an trong lòng.
Thá»±c ra cÅ©ng không có duyên cá»› gì nhưng bản thân nà ng luôn cảm thấy bối rối, có khi chÃnh mình cÅ©ng không thể lý giải được. Má»›i rồi Kim Thiá»n trước mặt Phi Nương, dùng lá»i lẽ chế giá»…u, nguyên là đứa trẻ không giữ mồm, nói năng tùy tiện nên nà ng tuyệt không để bụng. Nhưng chẳng biết vì sao, nà ng vừa nghe xong, quả thá»±c thẹn muốn chui xuống đất. Äá»™t nhiên nà ng nghÄ©: â€Sao ta không mượn lý do nà y, lánh tá»›i Hoà ng SÆ¡n, rồi má»—i ngà y âm thầm quan sát động tÄ©nh cá»§a Kim Thiá»n, để tránh phát sinh chuyện gì rắc rối.â€
Do đó má»›i cố ý đấu khẩu vá»›i Kim Thiá»n rồi bay tá»›i Hoà ng SÆ¡n.
Vừa má»›i lên giữa không trung thì gặp Xan Hà đại sư há»i nà ng vì sao bá» Ä‘i. Linh Vân đỠmặt nói không được nguyên nhân. Xan Hà đại sư cẩn tháºn nghe từng lá»i đồng thá»i quan sát sắc mặt, tức thì hiểu được thâm ý. Bà nói: â€Hảo hà i tá», tâm tư cá»§a con ta cÅ©ng biết, tháºt đáng thương, quả thá»±c giống vá»›i tình hình khi ta má»›i nháºp đạo.â€
Linh Vân biết không thể che giấu, bèn quỳ xuống xin nghÄ© cách há»™. Xan Hà đại sư bảo: â€Bổn sÆ¡n vốn có Nhục Chi, có thể bổ Ãch cho việc luyện công cá»§a con. Chỉ cần con có thể không nhiá»…m bụi trần, ma quá»· bên ngoà i có đến, thì vẫn như bình thưá»ng, không đến ná»—i phải chịu kiếp, tại sao con lại sợ gã?â€
Linh Vân lại há»i là m sao má»›i lấy được Nhục Chi. Xan Hà đại sư đáp: â€Cái nà y phải xem con có tiên duyên hay không. Ngà y mai chÃnh là ngà y yêu xà bị hà ng phục, có lấy được Nhục Chi không, còn phải xem ba ngưá»i bá»n con may mắn ra sao, bất quá lúc nà y không nói trước được gì. Äáng cưá»i nhất chÃnh là con luôn muốn lánh khá»i trần duyên, còn con bé Chu Mai lại lúc nà o cÅ©ng trầm mê trong lưới tình. Hôm trước thừa lúc ta không chú ý, nó trá»™m lấy hai bảo váºt trấn động cá»§a ta, cho đệ cá»§a con mượn, con nói có phải dại khá» lắm không!â€
Linh Vân nghe thấy váºy, vá»™i xin lá»—i thay cho Kim Thiá»n và nói giùm Chu Mai. Xan Hà đại sư nói: â€Không có gì đâu, sao có thể trách hai tiểu hà i tá» bá»n chúng? Bất quá Kim Thiá»n không biết cách dùng, ngà y mai ta sẽ kêu Chu Mai đến giúp các con thà nh công má»›i được.â€
Linh Vân liá»n cảm Æ¡n rối rÃt, không tiện Ä‘i tiếp tá»›i Hoà ng sÆ¡n nữa, từ biệt đại sư quay trở vỠđộng, trốn trong bóng tối, định là m Kim Thiá»n lo lắng thêm má»™t đêm, má»™t mặt lại có thể nghe lén nó và Tôn Nam nói những chuyện gì. Lúc nghe thấy Kim Thiá»n nói khÃch Tôn Nam, Tôn Nam không ngỠđã trúng kế, nà ng không khá»i cưá»i thầm. Sau đó lại nghe thấy Kim Thiá»n nói đến mình, sợ nó nói linh tinh, nà ng má»›i phải hiện thân ra ngăn cản.
Kim Thiá»n thấy tá»· tá»· trở vá», trong lòng tuy cao hứng, nhưng trên mặt lại không lá»™ vẻ gì cả, còn há»i: â€Tá»· không phải đã Ä‘i rồi sao, trở vỠđể là m gì? Không lẽ ngà y mai cÅ©ng muốn cùng Ä‘i để xem đệ và Tôn sư huynh đại hiển thần thông, bắt yêu trừ hại ư?â€
Linh Vân cưá»i cưá»i đáp: â€Không biết xấu hổ. Dụ dá»— Chu Mai tá»· tá»· cá»§a ngươi, Ä‘i trá»™m bảo váºt trấn sÆ¡n cá»§a sư bá, là m hại ngưá»i ta phải vì ngươi mà chịu bao nhiêu khổ sở. Hiện giá» sư bá Ä‘ang rất tức giáºn, nói muốn Ä‘em nó trục xuất sư môn kìa. Ngươi còn Ä‘iá»m tÄ©nh nhỉ?â€
Kim Thiá»n sau khi nghe xong, vừa thẹn vừa lo, sợ quá không kịp nghÄ© gì, chạy lại kéo lấy tay áo cá»§a Linh Vân nói: â€Hảo tá»· tá»·, tháºt váºy sao? Mai tá»· trá»™m bảo váºt trấn sÆ¡n cá»§a đại sư cho đệ mượn Ä‘i trừ yêu nguyên là má»™t phen nghÄ©a khÃ, không ngỠđã vì đệ mà hại tá»· ấy đến thế nà y, bảo ngưá»i ta không lo sao được. Hảo tá»· tá»·, tá»· hãy nể mặt huynh đệ, cầu xin đại sư má»™t lần, nghÄ© cách gì đó cứu lấy Mai tá»· Ä‘i.â€
Linh Vân thấy khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Kim Thiá»n đỠbừng, dáng vẻ lo lắng, không khá»i cưá»i thầm trong lòng. Rồi nà ng cà ng quát nó hÆ¡n: â€Ngươi thưá»ng ngà y lợi hại lắm mà , không bao giá» nghe lá»i, hôm nay lại cÅ©ng có chuyện phải cầu ta. Không phải chuyện cá»§a ta, ta quản là m gì. Äại sư quý ngươi như váºy, ngươi không thể tá»± mình Ä‘i cầu được sao?â€
Kim Thiá»n đáp: â€Hảo tá»· tá»·, tá»· không cần phải là m khó đệ nữa, đệ chịu đã đủ rồi. Chỉ cần lần nà y tá»· tá»· giúp đệ, từ giá» trở Ä‘i, vô luáºn tá»· tá»· nói gì thì đệ không dám không phục tùng mệnh lệnh nữa. Hảo tá»· tá»·, tá»· hãy tha thứ cho đệ má»™t lần Ä‘i.â€
Vừa nói, hai mắt đã đỠá»ng lên, cÆ¡ hồ sắp khóc đến nÆ¡i.
Linh Vân biết Kim Thiá»n tÃnh cao ngạo, thấy cảnh tượng nà y cá»§a nó, cÅ©ng không dám đùa dai thêm. Liá»n nói: â€Hảo đệ đệ, không cần phải lo lắng. Nếu ngươi lại không nghe lá»i thì tá»· tá»· có thể hạ thấp thân pháºn mà đôi co vá»›i ngươi sao? Huống chi Mai tá»· tá»· cá»§a ngươi lại là má»™t ngưá»i tốt. Ta nói thẳng vá»›i ngươi, lúc nãy ngươi không nghe lá»i, ta vốn đã muốn tránh ngươi, đến Nga My tạm trú. Nhưng đến giữa không trung thì gặp đại sư ngá»± khà gạt mây mà tá»›i.
Nói đến chuyện trừ yêu nà y, vá» chuyện trách phạt Mai tá»· tá»· ngươi lấy trá»™m, đại sư vẫn giả tảng lá» Ä‘i. Nhá» ta nhiá»u lần cầu xin, đại sư chẳng những không trách phạt Chu Mai, còn kêu nó ngà y mai đến giúp ngươi thà nh công. Lại khuyên ta không nên đôi co vá»›i đứa trẻ con như ngươi, ta má»›i quay trở lại. Ngươi nghe váºy vui rồi chứ?
Kim Thiá»n quả nhiên vui mừng đến không ngáºm miệng lại được, đáp: â€Tá»· thá»±c là tá»· tá»· tốt cá»§a đệ! Nói như váºy, ngà y mai cả tá»· vá»›i Mai tá»· Ä‘á»u giúp ta bắt yêu, váºy là chắc chắn thà nh công rồi. Chúng ta tu đạo còn chưa thà nh, nay vì nhân gian mà trừ Ä‘i cái hại lá»›n như váºy, bảo sao không khiến ngưá»i vui thÃch cho được!â€
Linh Vân nói: â€Ngươi không cần phải kÃch động. Nghe mẫu thân nói, yêu xà đó tháºp phần lợi hại, không thể coi thưá»ng. Nếu là yêu xà bình thưá»ng, đại sư là m gì phải phái Chu Mai đến giúp, ngươi không nên á»· ngưá»i đông và có pháp bảo. Äến lúc giao chiến, không thể chiếu cố đến nhau, ăn phải quả đắng thì cÅ©ng không kêu ca ai được đâu.â€
Kim Thiá»n đáp: â€Tá»· tá»· nói đúng lắm. Vừa rồi đệ không phải đã nói qua rồi sao, dù thế nà o chúng ta Ä‘á»u nghe theo sắp xếp cá»§a tá»·, tá»· bảo sao thì như váºy, thế nà o?â€
Linh Vân đáp: â€Chỉ cần ngươi nghe lá»i, chuyện sẽ dá»… dà ng thôi. Hiện giá» ngươi lấy trá»™m pháp bảo nhưng không biết sá» dụng, chỉ có thể đợi Chu Mai đến má»›i bà n luáºn tiếp được. Ngươi sao không lấy ra cho chúng ta xem xem?â€
Kim Thiá»n nghe váºy, vá»™i và o trong động lấy ra bảo váºt trấn động cá»§a Xan Hà đại sư. Những pháp bảo nà y, nguyên là dùng má»™t cẩm nang lá»›n má»™t thước để bá»c lấy. Äợi Kim Thiá»n lấy ra bá»n há» thấy bên trong có má»™t hạt ngá»c lá»›n đưá»ng kÃnh độ ba tấc, sắc và ng phát ra bốn phÃa, sáng chói lóa mắt. Ngoà i ra toà n là những cây tiểu Ä‘ao ba mÅ©i hai lưỡi, cả thảy có má»™t trăm linh tám cây, dà i chỉ năm, sáu tấc, khà lạnh dà y đặc, hà n quang bức nhân. Chỉ là không biết cách dùng.
Linh Vân nhìn Kim Thiá»n nói: â€Ngươi xem ngươi hoang đưá»ng chưa, dụ dá»— con gái nhà là nh là m kẻ trá»™m, nhưng đến cả cách dùng đồ trá»™m được cÅ©ng không biết. Lúc ngươi lấy không há»i dùng thế nà o sao?â€
Kim Thiá»n xấu hổ đáp: â€Hôm trước đệ đến Hoà ng sÆ¡n, đại sư không ở nhà . Äệ cùng Mai tá»· chÆ¡i ở ngoà i động má»™t hồi, sau đó bà n đến chuyện cá»§a yêu xà , đệ nói đệ không có ngưá»i trợ giúp, lại không có pháp bảo, hiểu là mình tâm có thừa mà lá»±c không đủ. Nhưng vạn nhất yêu xà chạy được, là m hại nhân gian, còn không phải là tá»™i cá»§a đệ ư? Lúc đệ nói, thở dà i liên tục. Tá»· ấy liá»n dùng lá»i lẽ để an á»§i đệ, tá»· nói rất muốn giúp đỡ đệ, chỉ là giáo quy cá»§a đại sư cá»±c nghiêm, vô cá»› thì không được phép rá»i khá»i động phá»§. Tá»· ấy lại nhát gan, không dám đến nói vá»›i đại sư. Vá» sau thấy đệ thần sắc chán nản, tá»· nói đại sư có mưá»i hai loại bảo váºt trấn động, đại sư thưá»ng ngà y vẫn hay không mang theo khi xuất môn, để cho tá»· ấy bảo quản, có thể lén cho đệ mượn dùng. Sau khi chuyện thà nh thì lặng lẽ trả lại. Vạn nhất bại lá»™ thì bảo đệ má»i mẫu thân, tá»· tá»· đến xin đại sư. Äệ tá»± nhiên là lòng trà n đầy vui mừng, tá»· ấy liá»n chá»n lấy hai loại cho đệ. Lại nói vá»›i đệ, Ä‘ao nà y tên gá»i là Tru Tà đao, cả thảy có má»™t trăm linh tám cây, có thể phóng ra thu lại. Ngá»c nà y thì gá»i là Thiên Hoà ng Thánh Khà châu. Tá»· ấy chưa kịp nói ra cách dùng thế nà o thì đại sư trở vá». Äệ vá»™i cất hai bảo váºt và o trong ngưá»i rồi đến tham kiến. Lúc rá»i Ä‘i, đại sư cưá»i nhẹ vá»›i đệ, tá»±a như đã biết chuyện lén lút cá»§a bá»n đệ. Äệ sợ Mai tá»· chịu liên lụy, liá»n muốn tá»± thú vá»›i đại sư, nhưng có chút cảm giác tá»™i lá»—i, nên không có dÅ©ng khÃ. Äệ lại vá»ng tưởng đại sư có lẽ chưa biết, trông đợi và o may mắn, mong mượn những bảo váºt nà y để giúp đệ thà nh công. Äến khi trở vá», má»—i ngà y Ä‘á»u cảm thấy lương tâm cắn rứt, nhiá»u lần đã muốn bà máºt đến trả lại, nhưng luôn không có cÆ¡ há»™i.â€
Linh Vân nghe xong, Ä‘ang định đáp lại, chợt nghe thấy ngoà i động truyá»n đến má»™t âm thanh vô cùng thê lương, biết rằng có chuyện khác thưá»ng. Nà ng vá»™i và ng tung mình rá»i động, nhìn ngó khắp nÆ¡i, chỉ thấy trăng sao vằng vặc kết thà nh dải Ngân hà trên trá»i. Thanh âm vừa nãy mang theo má»™t Ä‘iệu sáo rất kỳ quái, từ bên kia Túy Tiên nhai theo gió truyá»n lại.
Ôi!
Nữ nhân má»m lòng trá»™m báu váºt
Hà i tỠhăng hái diệt yêu tinh.
Muốn biết bá»n há» diệt yêu xà thế nà o, má»i xem hồi sau sẽ rõ.
Chú thÃch
* Phù triện thông thưá»ng trông như phù hiệu, đồ hình, là thứ bà văn như bùa mà thần ghi lại, thưá»ng là trên mặt giấy và ng hoặc lụa. Phù triện là chữ cá»§a thần, truyá»n đạt ý chỉ cá»§a há», có thể dùng để gá»i thần xua quá»·, trấn ma hà ng yêu, trị bệnh trừ tai.
** Ra tay trước thì thắng, xuống tay sau gặp há»a.
Tà i sản của haitc
Từ khóa được google tìm thấy
àíèìå , çàï÷àñòè , hoaÌ€n châu lâu chủ , hoan chau lau chu , hoan chau nau chu , hoang chau lau chu , hoà n châu lâu chá»§ , ìàãèÿ , íîâàÿ , îíëàéí , ïîðåâî , pham nhan tu tien , thuc son iem hiep truyen , thucsonkiemhieptruyen , truyenthucsonkiemhiep