Thiên cung có thể ngầm giở trò nhưng Vạn Tiên sơn thì khinh thường làm như vậy.
Vạn Tiên sơn quang minh chính đại đứng ra đánh ngươi, để xem ngươi có thể làm sao!
Nửa ngày sau Vạn Tiên lệnh đưa đến bát tông thập nhị thánh địa, và tứ đại gia tộc, sau đó tông phái lớn nhỏ trong Chân Linh Giới đều nhận được Vạn Tiên lệnh mà Vạn Tiên sơn phát ra.
Vạn Tiên lệnh vừa ra, toàn Chân Linh Giới không muốn rung động cũng khó khăn. Mặc dù Bạch Hủ Minh tuyên bố muốn lấy đi Vân Tiêu bảo điện nhưng không ai ngờ nó sẽ nhanh như vậy.
Chân Linh Giới đã bao nhiêu năm không xảy ra chuyện hai đại tông phái sống mái với nhau? Lần trước phía đông Lâm Hải cảnh Âu Dương dẫn động tám phương khiến Vạn Tiên sơn cùng Đạm Thai gia ngắn ngủi đụng độ nhưng không tính là quyết đấu, dù gì hai bên còn có điều khắc chế.
Nhưng lúc này thì khác, Vạn Tiên lệnh phát ra, Vạn Tiên sơn tương đương công khai tử chiến. Từ khi Vạn Tiên sơn sáng lập đến nay chỉ ba lần phát Vạn Tiên lệnh, hai lần trước giúp Vạn Tiên sơn đạt đến vị trí đứng đầu bát tông, nhưng chưa từng đáng sợ như lần này.
Lần này Vệ Thi ở trong Vạn Tiên lệnh nói rõ ràng, Vạn Tiên sơn muốn lấy đi Vân Tiêu bảo điện của thiên cung! Vân Tiêu bảo điện có ý nghĩa với thiên cung giống như Thông Thiên phong đối với Vạn Tiên sơn. Điều này chứng tỏ là tử chiến, thiên cung tuyệt đối không có khả năng bỏ Vân Tiêu bảo điện mà đi. Nếu Vạn Tiên sơn dám lớn tiếng nói thẳng ra thì chứng tỏ quyết tâm phải giành lấy cho bằng được.
Phía nam đã rối thành mớ bòng bong, Hàn Nguyệt thánh địa, Càn Khôn thánh địa, Vân Chương thánh địa liền nhau với thiên cung đều vạch rõ giới hạn. Mấy vạn người Vạn Tiên sơn thế tới rào rạt, có hai cường giả ý chí viễn cổ thì càng uy phong bát diện.
Thần sư Âu Dương có năng lực nghịch thiên cải mệnh, Vạn Tiên sơn chính là một con thú viễn cổ, Vạn Tiên sơn như vậy thế không thể đỡ, ai cũng không muốn lúc này đi ra giúp thiên cung.
Vạn Tiên sơn không định diệt thiên cung, lấy đi Vân Tiêu bảo điện là tính vũ nhục, chuyện cũng không thể trách Vạn Tiên sơn.
Lúc trước thiên cung đoạt được vị trí đứng đầu bát tông khiến nhiều tông phái khó chịu, sau này họ còn gan to bằng trời nhúng chàm Trung Châu. Tục ngữ nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho dù Bạch Hủ Minh có bị trọng thương thì Vạn Tiên sơn không dễ bị lay động.
Lúc đó thiên cung buộc Vạn Tiên sơn đến đường cùng, mấy chục vạn đệ tử đã chuẩn bị xa xứ đến tây vực Sa Châu, nếu không phải phút cuối Âu Dương dùng lực Thần Sư nghịch thiên cải mệnh đem Vạn Tiên sơn từ nguy nan kéo trở về hì có lẽ bây giờ đệ tử Vạn Tiên sơn đã đến bên kia tây vực Sa Châu bắt đầu xây dựng lại Vạn Tiên sơn.
Đây liên quan đến nhân và quả, thiên cung gieo nhân, giờ họ phải gặt quả, chẳng qua quả này là quả bom sẽ tạc chết họ.
- Sư phụ, tại sao phía nam gọi là Nam Lâm Xích Thủy?
Âu Dương đi theo sau lưng Bạch Hủ Minh, mấy vạn đệ tử Vạn Tiên sơn từ thánh trở lên rậm rạp đầy trời, đi qua đầu ngya cả mặt trời cũng bị che kín.
Bọn họ từ Vạn Tiên sơn dùng lực trạn đồ chai nhau đi tới chỗ giao giới giữa Nam Lâm Xích Thủy và Trung Châu. Lúc này các đệ tử Vạn Tiên sơn bắt đầu tiến vào nam bộ, trận chiến này nhất định phải đánh kinh thiên động địa, một trận chiến này qua đi e rằng quận vực thiên cung ở không có một tấc đất bình yên.
Bạch Hủ Minh nói:
- Xích Thủy là một con sông lớn, nó từ Tây Vực chảy tới nam bộ, rồi từ nam bổ nhập vào Mê Hồn Hải. Nam bộ và sông Xích Thủy liền nhau, cho nên mới gọi là Nam Lâm Xích Thủy.
Âu Dương thắc mắc hỏi:
- Sư phụ, không phải chỉ Lâm Hải cảnh mới giao nhau với Mê Hồn Hải sao? Tại sao nam bộ cũng có Mê Hồn Hải?
- Mê Hồn Hải vô biên vô hạn, từ phía đông Lâm Hải cảnh đến nam bộ đều có thể thấy Mê Hồn Hải, chẳng qua bên này Mê Hồn Hải sóng cuồn cuộn, không nói đến người bình thường, một số tu luyện giả tu vi thấp đi vào trong đó có hơn phân nửa khó mà trở ra.
Lúc còn trẻ Bạch Hủ Minh từng thử tiến vào, lần đó lão suýt mất mạng.
Âu Dương lại hỏi tiếp:
- Sư phụ, nam bộ Mê Hồn Hải này thông đến đâu.
- Không biết, nhưng có người từng đoán Mê Hồn Hải bên này có lẽ liên kết với hướng đi của Xuyên Vân thuyền lần thứ hai, tiếc rằng bên đó chưa từng có người tới, Hoàng Thiên Đại Đế ra đi cũng đã mất tích.
Bạch Hủ Minh biết đáp án này không phải lão có thể đụng chạm.
Âu Dương gật đầu, không nói nữa. Trong Mê Hồn Hải có vô số bí mật. Xuyên Vân thuyền lần hai đi hướng nào, chắc chắn ghi chép thứ gì rất quan trọng, tiếc rằng năm mươi năm Xuyên Vân thuyền mới xuất hiện lần nữa, lần sau Xuyên Vân thuyền xuất hiện còn cần hơn bốn mươi năm. Hơn nữa bây giờ thực lực của hắn đừng nói là phi tiên, ngay cả Hoàng Thiên Đại Đế ban đầu cũng không sánh được. Âu Dương cảm thấy có Tứ Phương chiến kỳ trong người, muốn bước lên Xuyên Vân thuyền lần thứ hai xuyên qua vô tận Mê Hồn Hải tìm kiếm bí mật viễn cổ, cái này sợ là phải lĩnh ngộ ý chí viễn cổ mới được.
- Có phải ngươi đang nghĩ một ngày nào đó sẽ bước lên Xuyên Vân thuyền lần thứ hai?
Mặc dù Âu Dương không nói chuyện nhưng Bạch Hủ Minh rất thông minh, lão từ một số biểu tình nhỏ bé của hắn có thể thấy được cách nghĩ.
- Bí mật viễn cổ chính là con đường phi tiên, sư phụ, ta có cảm giác muốn thành tựu vũ hóa phi tiên sợ là phải đi xong con đường viễn cổ này, phải giải bí mật viễn cổ.
Âu Dương biết Xuyên Vân thuyền lần thứ hai vô cùng nguy hiểm, nhưng nếu hắn đã đi lên con đường này, vậy thì dù có gian khổ tới đâu hắn phải tiếp tục đi.
- Mỗi người có con đường mình phải đi, sư phụ không cản ngươi. Nhưng lần này chúng đánh ngã thiên cung xong sư phụ hy vọng trong bốn mươi năm tiếp theo ngươi có thể bước vào ý chí viễn cổ. Mặc dù có Tứ Phương chiến kỳ trong người nhưng chỉ khi ngươi thật sự đạt được ý chí viễn cổ mới có thể đi càng xa trong bí mật viễn cổ.
- Sư phụ yên tâm đi, mặc dù không thể lĩnh ngộ ý chí hủy diệt nhưng Âu Dương sẽ tiếp tục chờ đợi nữa.
Dù Âu Dương rất tò mò Xuyên Vân thuyền lần hai đi hướng nào nhưng hắn không ngốc, không có thực lực đi vào chịu chết, loại chuyện đó dĩ nhiên hắn không làm được.
Một trưởng lão Đại Đế chạy tới bên cạnh Bạch Hủ Minh, hỏi:
- Thái thượng trưởng lão, phía trước có đệ tử thiên cung phong tỏa đường!
- Phong tỏa đường? Nói cho họ biết điều thì cút! Nếu không lập tức tiêu diệt!
Bạch Hủ Minh biết rõ chắc bây giờ thiên cung đã phong tỏa tất cả khu vực họ can quản. Lần này Vạn Tiên sơn không định nói chuyện đàng hoàng với thiên cung, nói trắng ra là muốn đánh ngươi, biết điều thì hãy ngoan ngoãn, không biết đều thì ta giết. Mấy vạn đệ tử Vạn Tiên sơn một đường đánh đâu thắng đó, dù thiên cung bố trí vô số đệ tử chặn đường nhưng các đệ tử không kháng cự quá mãnh liệt.
Năm ngày sau, Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh, Âu Dương và sáu trưởng lão Đại Đế cùng vô số đệ tử Vạn Tiên sơn tách ra.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đệ tử Vạn Tiên sơn bắt đầu phân tán ở nam bộ, tập hợp đội ngũ đối kháng cùng các đệ tử thiên cung rải rác, mục tiêu đương nhiên là muốn bức tất cả đệ tử thiên cung ra khỏi nam bộ, để chúng cút đi Tây Vực.
Hai cường giả viễn cổ cộng thêm bảy Đại Đế nhóm Âu Dương, tổng cộng chín người trực tiếp giết hướng thiên cung!
Thời gian thiên cung thành lập không muộn hơn Vạn Tiên sơn, nghe nói năm đó người khai sáng ra thiên cung là một cường giả viễn cổ cực kỳ gần với phi tiên, y phỏng theo viễn cổ tiên cảnh, dùng lực trận đồ xây thiên cung trên Vân Đỉnh, liên tiếp với thiên ngoại thiên bí ẩn.
Tất cả kiến trúc của thiên cung đều ở trên Vân Đỉnh, nhưng khi Âu Dương đặt chân tới đây, thấy vô số kiến trúc kim bích huy hoàng trôi nổi trên Vân Đỉnh thì hơi thất vọng.
Ban đầu nghe nói Vân Đỉnh thiên cung thì cảm giác đầu tiên của Âu Dương chính là Vân Đỉnh thiên cung này chắc gần giống với Phong Bạo thành, nhưng chính mắt nhìn nó không giống như hắn tưởng tượng.
Phong Bạo thành là một chớp mắt ngàn dặm, là cổ thành trên trời chân chính, nó là thành thị có thể di chuyển. Còn Vân Đỉnh thiên cung chẳng qua giống như Thông Thiên phong bềnh bồng trên không trung, hoàn toàn không có năng lực di động.
Hơn nữa dù từ xa nhìn Vân Đỉnh thiên cung, dùng mắt nhìn kim bích huy hoàng giống như tiên cảnh nhưng sự thật là nó hoàn toàn không thể so sánh với Phong Bạo thành.
Phong Bạo thành mỗi một cục gạch, mỗi một tấc đất đều có hơi thở thần thánh tang thương, nhưng Vân Đỉnh thiên cung thì chỉ có mặt ngoài. Loại cảm giác này hơi giống với phim thần thoại trước kia Âu Dương xem, mặc kệ hình ảnh có thật bao nhiêu, kỹ thuật siêu bao nhiêu thì nó vĩnh viễn không thể khiến người chân chính cảm nhận hơi thở tiên linh.
Bạch Hủ Minh chỉ phía xa, nói:
- Đó là Vân Tiêu bảo điện!
Con ngươi vàng của Âu Dương chớp lóe, xuyên qua các tầng mây, ở chỗ cao nhất thiên cung trông thấy một thần điện vàng bềnh bồng trong đám mây.
Trên thần điện treo bốn chữ to không ngừng tỏa ánh sáng vàng, Vân Tiêu bảo điện.
Bên trên Vân Tiêu bảo điện, một sợi tơ vàng liên tiếp với không trung, Âu Dương dọc theo sợi tơ nhìn qua, đó là một cánh cửa vàng không ngừng chớp lóe ánh sáng.
Bạch Hủ Minh nói:
- Cửa màu vàng đó chính là thiên ngoại thiên. Nghe nói chỗ ấy là hiểm địa, nghe nói bên trong là vùng đất thời viễn cổ các cường giả đại chiến, bước vào rồi không có bao nhiêu người đi qua.
Ánh mắt Âu Dương định nhìn thấu bên trong.
Khi con ngươi vàng của Âu Dương xuyên qua cánh cửa nhìn vào trong thì cảm giác thân thể bị đông cứng lại xuất hiện, nhưng cảm giác này chỉ lóe qua rồi biến mất, ánh mắt định nhìn xuyên qua cửa cũng bị đánh bật trở về.
- Viễn cổ họa quyển!
Âu Dương lập tức hiểu, trong thiên ngoại thiên có viễn cổ họa quyển.
Trong thiên ngoại thiên không ngờ ẩn giấu viễn cổ họa quyển. Khi Âu Dương trông thấy viễn cổ họa quyển liền biết mặc kệ thế nào thì hắn phải tiến vào trong, mỗi một bức viễn cổ họa quyển đều là một phần mảnh ghép, khi các mảnh ghép hợp lại cùng nhau thì cũng là lúc bí mật viễn cổ bị mở ra.
Một tiếng gầm phát ra từ Vân Tiêu bảo điện:
- Bạch Hủ Minh!
Thanh âm chấn xuyên vô số đám mây. Thanh âm mang theo ý chí bất khuất của Khúc Hướng Tiền và khí thế hủy thiên diệt địa ập qua đây, nhưng tại đây có chín người, mà trong số họ Âu Dương có sức chiến đấu cũng đến Đại Đế, càng có hai cường giả ý chí viễn cổ Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu đứng đầu đón đỡ, muốn đột phá hai người phòng thủ tổn thương Đại Đế phía sau căn bản là không có khả năng.
Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương xuyên thấu vô số tầng mây trông thấy bên trên Vân Tiêu bảo điện, người thiên cung không có bao nhiêu. Lúc này trên Vân Tiêu bảo điện có tổng cộng tám người, tám người này trừ Khúc Hướng Tiền, Lý Minh Thu ra đã là tất cả Đại Đế mà thiên cung ẩn giấu.
Thiên cung biết lần này Vạn Tiên sơn tiến đến không tốt lành gì, mục đích của người ta là muốn mang đi Vân Tiêu bảo điện. Nhưng đối với thiên cung thì Vân Tiêu bảo điện chính là cái gốc của họ, sao họ có thể từ bỏ Vân Tiêu bảo điện được?
Bạch Hủ Minh nói:
- Khúc Hướng Tiền, cái gọi là có nhân thì có quả, hôm nay Vạn Tiên sơn đến vì cái gì chắc ngươi cũng hiểu, không cần nói nhảm.
Kiếm linh đen đã xuất hiện trươc mặt Bạch Hủ Minh. Lỗ Tu cũng lười nói nhảm với Khúc Hướng Tiền, đây là cuộc chiến đầu tiên từ khi gã bước vào ý chí viễn cổ, nhưng trận này gã cùng Bạch Hủ Minh vây công một người.
Loại chuyện đấu này không ai quan tâm một chọi một, có công bình hay không. Dù sao công bình cũng là người thắng viết, chỉ Vạn Tiên sơn thắng, sẽ không ai để ý Vạn Tiên sơn rốt cuộc dùng thủ đoạn gì.
- Ha ha. Vạn Tiên sơn có hai ý chí viễn cổ và Thần Sư đích thân đến xem như là phúc của thiên cung ta, nhưng các ngươi thật sự cảm thấy có thể lấy được Vân Tiêu bảo điện của chúng ta sao? Nói cho các ngươi biết, hôm nay cho dù mở ra hồn quang tổ thì thiên cung cũng không tiếc!
Khúc Hướng Tiền mắt đỏ rực, thiên cung hôm nay rất giống với Vạn Tiên sơn lúc trước.
Chẳng qua lúc trước dù Vạn Tiên sơn bị rời đi nhưng không đến nước đường cùng, khi lực lượng của Bạch Hủ Minh hồi phục thì Vạn Tiên sơn còn có thể trở về Trung Châu. Nhưng hôm nay thiên cung đối mặt là hai ý chí viễn cổ, đúng là cùng đường mạt lộ, nếu không liều hết sức thì Vân Tiêu bảo điện phải hai tay dâng cho người.
- Đừng nói nhảm nữa!
Bạch Hủ Minh cố ý vô tình liếc Âu Dương, lão biết chỉ cần mười giây kinh thiên của hắn tồn tại thì dù cho thiên cung lão tổ sống lại cũng chỉ có đường chết. Sau đó Bạch Hủ Minh một bước xông lên, kiếm linh đen chợt lóe hóa thành vô số kiếm linh phân thân. Đối diện cường giả ý chí viễn cổ, Bạch Hủ Minh không chút lơ là, kiếm trận mạnh nhất của Lục Tiên, hơn nữa là kiếm trận dung hợp ý chí viễn cổ lần đầu tiên xuất hiện bên cạnh Bạch Hủ Minh.
Khúc Hướng Tiền trông thấy Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu lao hướng bên này, gã hóa thành luồng sáng nghênh đón. Khúc Hướng Tiền là Trận Đồ Sư cấp ý chí viễn cổ duy nhất trong toàn Chân Linh Giới, sức chiến đấu dù kém hơn Bạch Hủ Minh nhưng chỉ là một chút, bây giờ mắt trận mở, vô số mắt trận ở trước mặt gã hóa thành đồ án quái dị. Đồ án vận chuyển giây lát, trước một giây khi kiếm trận của Bạch Hủ Minh đến thì hợp thành một cự hình tám trận đồ.
Vô số tia chớp tím từ bốn phương tám hướng tám mắt trận hội tụ, tám mắt trận bị Khúc Hướng Tiền đỡ lên đỉnh đầu hình thành lôi vân như thiên uy.
Từng đợt Cửu Thiên Thần Lôi bị mắt trận bắt chước, những Cửu Thiên Thần Lôi dưới sự khống chế của Khúc Hướng Tiền hợp thành một lôi võng tím ập hướng Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu.
Bên kia ba viễn cổ chiến đấu, đệ tử Vạn Tiên sơn và vd cũng va chạm. Phút chốc hơn mười Đại Đế cộng thêm ba viễn cổ đánh nhau, nguyên Vân Đỉnh thiên cung vô số đám mây vàng bị những cường giả này chấn tan tác.
Dù là Vân Đỉnh thiên cung bềnh bồng cũng rung rinh.
Tùy theo Vân Đỉnh thiên cung rung rinh, trận đồ chống đỡ thiên cung bắt đầu ảm đạm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 452: Vạn kiêu cùng bay
Nguồn: MT
Lực lượng dao động đáng sợ như vậy đã chấn động linh nguyên xung quanh, mắt trận nương tựa vào linh nguyên tồn tại sao có thể chịu đựng được đại chiêu của nhiều cường giả như vậy?
Âu Dương đi đường khác với mọi người, hắn hóa thành tia chớp đen, chớp lóe mấy lần đã tới ngoài bốn, năm ngàn dăm cách Vân Đỉnh thiên cung.
Âu Dương nắm Thứ Kiêu cung, hắn đã tiến vào Đại Đế, mặc dù pháp thân cự tượng biến mất, Đại Đế chân thân tạm thời không thể ngưng tụ, nhưng hắn chỉ dựa vào yêu khí phát huy ra sức chiến đấu tuyệt đối cực kỳ đáng sợ. Kéo dây cung Thứ Kiêu cung, huyết sắc tên lại xuất hiện trên dây cung. Thần Sư Chi Nhãn màu vàng của Âu Dương xuyên thấu khoảng cách mấy ngàn dặm, tỏa định một đệ tử thiên cung yếu nhất, nhưng hắn vẫn chưa ra tay.
Yêu Cung Thủ thắng ở đột ngột, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì nhất định phải giết chết một đệ tử.
- Yêu Cung Thủ rất ít cơ hội, nắm chắc mọi cơ hội mới thắng bất ngờ!
Âu Dương biết tên của hắn đến bây giờ khó mà xứng đôi cùng tu vi, bởi vì hiện tại tên của hắn không thể một kích tất sát như trước kia. Ở trong lòng Âu Dương, dù là cường giả gì thì tên của hắn nên là một kích có thể tất sát, khi đạt đến bước đó thì tiễn thuật của hắn mới chân chính đại thành.
Âu Dương cảm thấy tất sát thuật này chắc có liên quan đến ý chí hủy diệt, đại biểu cho giết chóc trong ý chí viễn cổ. Ngày mà Âu Dương ngộ đạo ý chí hủy diệt sẽ là lúc hắn bắn ra mũi tên tất sát!
Âu Dương nhìn chằm chằm người yếu nhất trong bảy Đại Đế của thiên cung, đúng lúc người này là Huyễn Thuật Sư, với hắn giống như là oan gia ngõ hẹp.
- Không thể trách ta!
Mới rồi Âu Dương luôn chờ đợi xem cái tên này rốt cuộc là gì, bây giờ gã khống chế một phen lực linh hồn đã hoàn toàn bại lộ thân Huyễn Thuật Sư của gã. Mặc dù khoác lớp da Đại Đế, dù cho gã có thân thể Đại Đế thì gã vẫn là một Huyễn Thuật Sư khống chế linh hồn, lực linh hồn mới là căn nguyên của gã.
Cái danh Huyễn Thuật Sư chung kết giả không phải nói suông, Âu Dương bắn ra tên trời sinh có lực lượng đánh bại linh hồn, chẳng qua hiện tại hắn không rõ ràng mũi tên rốt cuộc là bởi vì thể chất của mình khác hẳn người thường hay vì Thứ Kiêu cung có điểm nào bí ẩn.
Một vệt sáng dỏ bay ra khỏi cung của Âu Dương, huyết quang xuyên thấu tầng mây trắng. Mấy ngàn dặm xa ở trước mũi tên chưa đến một giây đã bay trên chiến trường.
*Phập!*
Một trưởng lão Vạn Tiên sơn đang đấu với Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế bỗng nghe có tiếng da bị xuyên thấu, gã nhìn hướng đối thủ, phát hiện mới nãy còn đánh hăng say giờ ngực đối thủ cắm một mũi tên màu đỏ.
- Tên thật đáng sợ!
Trưởng lão Vạn Tiên sơn há hốc mồm nhìn mũi tên đâm thủng ngực, tên đến từ nơi xa, từ tay Âu Dương. Mũi tên này có năng lực tiêu diệt Đại Đế, điều này khiến trưởng lão vô cùng kinh ngạc.
Ai cũng nghe nói chuyện Âu Dương ở Mê Hồn Hải liên tục giết chết hai Đại Đế, nhưng chuyện đó diễn ra ngay trước mắt thì ai nấy vô cùng giật mình.
Âu Dương một mũi tên xé nát linh hồn Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế xong không có vẻ gì là giật mình. Tùy theo đẳng cấp tăng cao, tên của hắn không thể như trước kia một kích tất sát, nếu mũi tên không thể một kích diểt Huyễn Thuật Sư vốn nên bị hắn khắc chế chặt chẽ, vậy Đại Đế như hắn có ý nghĩa gì nữa?
Một mũi tên bắn thủng một Đại Đế, dù là Khúc Hướng Tiền trông thấy cũng trợn mắt há hốc mồm.
Mũi tên này không lộ sâu cạn nhưng ai có ngờ nó tiêu diệt ngay lập tức?
"Năng lực hoàn toàn đè chết Huyễn Thuật Sư của tiểu tử này còn tồn tại, dù là Đại Đế đối mặt mũi tên của hắn chỉ đành ôm hận."
Bạch Hủ Minh một bên cùng Lỗ Tu liên hợp lấy kiếm trận không ngừng suy yếu trận đồ của Khúc Hướng Tiền, một bên suy nghĩ.
Âu Dương lại kéo cung, tâm tình sát thủ máu lạnh lại trở về. Bây giờ Âu Dương dùng Thần Sư Chi Nhãn liếc Đại Đế thiên cung đang chém giết, hắn vẫn tìm mục tiêu Huyễn Thuật Sư. Thiên cung có bảy Đại Đế, tính luôn kẻ mới bị giết bây giờ còn lại sáu. Âu Dương nhìn hồi lâu, trong sáu người có hai là Trận Đồ Sư, một là Yêu Chiến Sĩ, một là Lục Tiên, cái này leiecs mắt liền nhìn ra. Hai người kia đến giờ vẫn không bùng phát ra bất cứ lực lượng căn nguyên để chiến đấu.
- Hừ hừ! Dù ngươi có ẩn núp kín hơn cũng vô dụng!
Rất nhanh, Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương xuyên thấu thể chất hai người kia, bắt giữ lực linh hồn mạnh mẽ trong người họ.
Hai Đại Đế Huyễn Thuật Sư một là Đại Đế bình thường, một đã bước chân vào đỉnh Đại Đế. Âu Dương biết nếu hôm nay tiêu diệt hết hai người thì hắn cách đỉnh Đại Đế không còn xa.
Nghĩ đến bá khí đỉnh Đại Đế giương cung khá khung trời, Âu Dương tràn ngập mong chờ.
Trên dây cung vòng xoáy đỏ từ từ hình thành, một huyết sắc tên như là tru sát lệnh nhắm vào đỉnh Đại Đế. Lúc này đỉnh Đại Đế đơn độc đấu với hai người, Âu Dương không biết mũi tên của mình có thể uy hiếp đến đỉnh Đại Đế hay không.
Ngoài ngàn dặm, huyết sắc tên mang theo lực lượng xé rách tất cả xuyên qua mây mù. Một giây sau, mũi tên mang theo dự phán thuật đâm vào lưng Huyễn Thuật Sư đỉnh Đại Đế! Nhưng Âu Dương dù gì mới vào Đại Đế, mặc dù hấp thu huyết lực một Đại Đế nhưng cách đỉnh Đại Đế còn có một khoảng.
Tuy mũi tên này bắn thủng lồng ngực Huyễn Thuật Sư đỉnh Đại Đế nhưng không thể xé nát linh hồn của gã.
- Không chết! Như vậy mà vẫn chưa chết!
Ánh sáng vàng trong mắt Âu Dương lại biến thành huyết quang, kéo dây cung hai mũi tên, yêu khí đỏ tuôn vào Thứ Kiêu cung. Sau khi được tu sửa lành lặn, Thứ Kiêu cung lần đầu tiên phát huy huy lực chân chính của nó.
Hai huyết sắc kiêu hai bên Thứ Kiêu cung cùng phát ra tiếng hú, hai con kiêu hóa thành hai kiêu thủ tên xuất hiện trên dây cung!
Thanh âm không trong trẻo nhưng tiếng hú truyền ra mấy ngàn dặm phát ra từ Thứ Kiêu cung.
- Mũi tên linh hồn đỉnh Đại Đế, vạn kiêu cùng bay, ngươi đi chết đi!
Nhiều năm trước Âu Dương từng muốn thành Đại Đế bắn ra vạn kiêu cùng bay, hôm nay cuối cùng bước vào Đại Đế, đã có thể kéo Thứ Kiêu cung, hắn tràn ngập mong chờ vạn kiêu cùng bay!
- Gru!!!
Huyết sắc kiêu biến thành mũi tên hú vang, Âu Dương thả lỏng dây cung.
- Gru!!!
Tiếng hú chấn vỡ vô số đám mây, khiến toàn bộ mây gần Âu Dương và Vân Tiêu bảo điện năm ngàn dặm đều tách ra lộ một con đường.
Khi đám mây bị xé rách thì Âu Dương cũng thả dây cung! Chỉ nghe tiếng hú lại vang lên, hai con huyết sắc kiêu dùng tốc độ không quá nhanh, chúng bay qua để lại một chuỗi cái bóng, những cái bóng không lâu sau sống lại bay theo huyết sắc kiêu đằng trước, rồi lại kéo ra cái bóng.
Cái bóng không ngừng xuất hiện, không ngừng sống lại, đám mây quanh các huyết sắc kiêu biến thành màu đỏ. Hơn mười giây sau, Âu Dương phát hiện mình ở trong huyết sắc kiêu, bốn phía đều là huyết sắc kiêu của mình.
Đây mới là vạn kiêu cùng bay, nhiều huyết sắc kiêu như vậy nếu chạy đến Huyễn Chân tông bắn một mũi tên thì tuyết đối là chết một đống!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Mỗi một con huyết sắc kiêu đều là sát thủ linh hồn, đối với Huyễn Thuật Sư khống chế linh hồn thì huyết sắc kiêu chính là tai họa!
Người đang đại chiến trên Vân Tiêu bảo điện cũng nghe thấy thanh âm, ban đầu họ không để trong lòng, nhưng rất nhanh đều biến sắc mặt.
Tất cả đám mây quanh Vân Đỉnh thiên cung bị xé nát, một biển máu từ bầu trời lan tràn. Biển máu như sóng triều cuồn cuộn dâng trào, bất cứ áng mây nào ngăn cản đằng trước đều bị nó làm bốc hơi sạch!
- Tông chủ, đó là cái thứ gì?
Đại Đế thiên cung vốn có ưu thế, sau bị Âu Dương một mũi tên làm thịt một tên, biến thành sáu chọi sáu. Nhưng ai cũng biết Thần Sư vô sỉ nhất Vạn Tiên sơn luôn tránh ngoài mấy ngàn dặm, tên của hắn tựa tru sát lệnh, như quỷ thần khiến người không thể không đề phòng!
- Đó...đó là chim?
Nhìn sóng triều đỏ rít gào đổ hướng bên này, người có ánh mắt tốt thấy ra đó là vô số con chim đỏ tụ tập lại hình thành sóng triều.
Sóng che lấp bầu trời, khiến ban ngày biến thành đem đen, dù ngẫu nhiên có ánh nắng xuyên qua biển máu chiếu xuống thì cũng là màu đen.
Biển máu giống như địa ngục Tua La, chỉ dùng mắt nhìn đã thấy chỗ đáng sợ của nó.
- Đó là sóng thần linh hồn!
Bạch Hủ Minh không ngờ Âu Dương làm ra sóng thần linh hồn đáng sợ như vậy. Tuy nhiên, Bạch Hủ Minh biết trước giờ Âu Dương không phải loại người làm liều, chỉ cần hắn ra tay liền có cách không tổn thương người phe mình.
- Trốn!
Khúc Hướng Tiền nhìn Đại Đế thiên cung bên dưới, sóng thần linh hồn này mặc kệ ngươi có tu vi gì, chỉ cần bị nó chui vào thì linh hồn sẽ bị xé nát. Trừ phi giống như Khúc Hướng Tiền lĩnh ngộ ý chí viễn cổ, nếu không dù là đỉnh Đại Đế cũng chết chắc.
- Gru!!!
Vô số huyết sắc kiêu bay đầy trời, sự thật là chúng không bay tán loạn. Có mấy trưởng lão Vạn Tiên sơn phập phồng lo sợ phát hiện dù huyết sắc kiêu xuyên thấu thân thể họ nhưng không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho họ!
Đương nhiên là sẽ không có tổn thương, huyết sắc kiêu là lực linh hồn, khi Âu Dương bắn ra mũi tên thì chúng nó có chung một mục tiêu, chính là Huyễn Thuật Sư cấp đỉnh Đại Đế. Đây xem như là mũi tên tất sát của Âu Dương với Huyễn Thuật Sư, khi bắn ra mũi tên này rồi mặc kệ ngươi chạy đến chân trời góc biển thì huyết sắc kiêu cũng là không chết không ngừng.
- A!
Huyễn Thuật Sư đỉnh Đại Đế bị con huyết sắc kiêu đánh vào người, sau đó vô số huyết sắc kiêu như nhận được chỉ dẫn, phần phật hàng vạn con huyết sắc kiêu ngưng tụ thành lốc xoáy đỏ điên cuồng hướng tới thân thể gã.
- Mũi tên linh hồn thật đáng sợ.
Đám trưởng lão Vạn Tiên sơn nhìn thấy vô số huyết sắc kiêu xâm thực Huyễn Thuật Sư đỉnh Đại Đế, lòng rung động. Mũi tên linh hồn này lại có thể khiến một Đại Đế bình thường đánh chết đỉnh Đại Đế, cái này thật là không thể tin được.
Mũi tên linh hồn cường đại không?
Tất nhiên là cường đại, nhưng ý nghĩa thực tế của mũi tên linh hồn không lớn, tác dụng duy nhất của mũi tên này chính là tập kích. Trừ phi mỗi một lần Âu Dương đều có thể cách ngoài bốn, năm ngàn dặm đủ thời gian kéo cung bắn tên, nếu không thì mũi tên linh hồn căn bản không thành lập.
Thêm nữa Âu Dương bắn ra mũi tên linh hồn nhất định phải an toàn tuyệt đối. Bởi vì dù là Âu Dương bây giờ, huyết sắc kiêu đi hết rồi hắn sẽ tiêu hao hết tất cả lực lượng, chỉ có thể chờ đợi huyết lực bị hắn bắn chết bổ sung cho bản thân!
- Bạch Hủ Minh! Vạn Tiên sơn các ngươi thật sự muốn cùng thiên cung cá chết lưới rách sao!?
Bên Khúc Hướng Tiền trận đồ rốt cuộc bị nổ nát, gã bị Lỗ Tu một kiếm đâm thủng vai trái, ngã xuống Vân Tiêu bảo điện.
Đã có hai Đại Đế chết, Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu nhìn sao cũng không có vẻ sẽ thay cho Khúc Hướng Tiền, biểu tình của gã vặn vẹo.
Khúc Hướng Tiền nói:
- Là các ngươi bức ta ! Thiên cung dù có mất cũng phải kéo theo Vạn Tiên sơn cá ngươi!
- Liệt tổ liệt tông! Hôm nay Vân Đỉnh thiên cung gặp đại nạn này, thái thượng trưởng lão đời thứ ba mươi bảy Vân Đỉnh thiên cung Khúc Hướng Tiền dùng lực lượng của mình thức tỉnh hồn viễn cổ của liệt tổ liệt tông!
Bạch Hủ Minh biến sắc mặt, không đợi lão mở miệng nói thì trừ Đại Đế bị huyết sắc kiêu xé nát linh hồn ra, mặc kệ là Đại Đế Vạn Tiên sơn hay thiên cung đều chạy vắt giò lên cổ. Liệt tổ hồn viễn cổ, đó là chỗ dựa cuối cùng của thiên cung, bất cứ tiền bối tông phái nào trước khi chết đều sẽ đem toàn bộ lực lượng của mình phong vào hồn viễn cổ, lúc này nếu bị dẫn ra hồn viễn cổ thì dù là Khúc Hướng Tiền cũng không chắc giữ được mạng sống.
Bởi vì liệt tổ hồn viễn cổ căn bản không nhận người!
Trên người Khúc Hướng Tiền vô số trạn đồ nhay bay nhập vào bốn chữ to Vân Tiêu bảo điện. Bốn chữ to từ tấm bảng đón gió bềnh bồng, ánh sáng vàng bị đốt lên, uy thế khủng bố bắt đầu phát ra từ bốn chữ kia.
- Đi!
Cho dù là Bạch Hủ Minh cũng không ngờ Khúc Hướng Tiền thật sự sẽ đốt lên liệt tổ hồn viễn cổ, cái này không phải đùa giỡn, nếu thứ này đi ra thì dù là lão và Lỗ Tu liên hợp lại cũng chưa chắc sống được.
- Chạy trốn hướng Âu Dương!
Giọng Bạch Hủ Minh chấn tầng mây, xung quanh Đại Đế Vạn Tiên sơn trong ngàn dặm đều nghe thấy giọng của Bạch Hủ Minh. Mặc dù một số người không hiểu ý của Bạch Hủ Minh nhưng họ vẫn nghe theo lời lão.
Thấy mấy Đại Đế bỗng chuyển hướng chạy theo Bạch Hủ Minh chỉ dẫn, mấy Đại Đế thiên cung lộ nụ cười xem thường. Một khi hồn viễn cổ sống lại, trừ phi ngươi có thể chạy ra trăm dặm, nếu không thì trong vạn dặm hoàn toàn bị phong kín, ngươi đi bên nào đều giống nhau.
*Ầm!*
Trên Vân Tiêu bảo điện, sợi tơ liên tiếp thiên ngoại thiên bỗng bùng nổ. Cánh cửa vàng thiên ngoại thiên mở ra, một đám mây đen mang theo áp lực khiến người khó tin từ phía trên giáng xuống.
Lúc đám mây xuất hiện thì trận đồ đỡ Vân Đỉnh thiên cung đều vỡ vụn. Khoảnh khắc này Vân Đỉnh thiên cung hoàn toàn mất đi tất cả lực lượng chống đỡ nó.
Vân Đỉnh thiên cung bềnh bồng trên trời từ từ sụp đổ.
Người ngoài cách xa mấy ngàn dặm đều thấy rõ ràng.
- Vân Đỉnh thiên cung bị Vạn Tiên sơn phá! Vân Đỉnh thiên cung sắp rơi xuống!
Nhiều người chỉ về phía xa, thật ra ánh mắt họ không nhìn đến tầm xa như thế, nhưng họ có thể thấy mảng lớn ánh sáng vàng từ trên trời ngã xuống đất, rõ ràng đấy chỉ có thể là Vân Đỉnh thiên cung.
Vân Đỉnh thiên cung không bao giờ rơi đã bị Vạn Tiên sơn đánh ngã! Một số người trung lập giật nảy mình. Vốn họ chờ đợi xem Vạn Tiên sơn cùng thiên cung cá chết lưới rách, nhưng hiện tại Vân Đỉnh thiên cung rớt xuống đất, họ đoán Vạn Tiên sơn đã toàn diện thắng lợi.
Vạn Tiên sơn có thể đè chết thiên cung, nhưng Vân Đỉnh thiên cung căn bản không phải Vạn Tiên sơn đánh gã, cái gọi là cá chết lưới rách cũng căn bản không có xuất hiện.
Mây đen kéo đến, lấy Vân Đỉnh thiên cung làm trung tâm, bầu trời phạm vi vạn dặm bị mây đen che kín. Lúc này thiên cung sấm vang chớp giật, bộ dạng như tận thế.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cái này còn chưa phải là đáng sợ nhất, chuyện đáng sợ nhất là mây den trên trời thế nhưng ẩn chứa thiên uy! Vĩnh sinh! Hủy diệt! Bất khuất! Trung hậu! Bốn ý chí cùng xuất hiện trên trời.
- A!!!
Có người thấy mây đen liền hiểu, hóa ra Vân Đỉnh thiên cung không phải bị Vạn Tiên sơn đánh rơi mà là bị mây đen xé nát!
Mây đen này là cái gì, chỉ cần tu đến Đại Đế đều hiểu.
Lúc này mây đen che trời, nhiều người chạy tới xem kịch vui, trung lập cường giả đầy tuyệt vọng. Bọn họ không ngờ thiên cung sẽ đốt lên liệt tổ thiên cung hồn viễn cổ.
Cái này gần như là một phen hủy đi tất cả căn cơ của thiên cung!
- Chết tiệt! Mây đen che trời, làm sao đi?
Có người tuyệt vọng nhìn bầu trời, gã biết rằng đừng nói bản thân chỉ có đỉnh Đại Đế, dù là ý chí viễn cổ đến cũng chết chắc.
- Thiên cung chết tiệt! Khúc Hướng Tiền chết tiệt! Chắc chắn là tạp chủng đó mở ra liệt tổ hồn viễn cổ! Hắn muốn giết mọi người!
- Khúc Hướng Tiền đã điên! Đốt lên hồn viễn cổ, thiên cung còn có thể tồn tại không?
Các thanh âm vang lên, nhưng họ kêu to hụt hơi, bởi vì mây đen đang từ từ đè xuống. Mặc dù họ là cường giả Đại Đế, thậm chí có một số cường giả ý chí viễn cổ chạy tới nhìn lén đều không thể ngăn cản uy thế của mây đen, từ không trung nó chậm rãi đè xuống.
Đây là lực linh hồn của vô số cường giả thiên cung, là điểm dựa cuối cùng của thiên cung. Đừng nói là một số người trung lập, cho dù Lý Minh Thu cũng không ngờ thái thượng trưởng lão Khúc Hướng Tiền đột nhiên đốt lên liệt tổ hồn viễn cổ.
Mặc dù trong chớp mắt hồn viễn cổ xuất hiện thì họ đã bỏ chạy, nhưng khi mây đen che trời họ đều biết mình chạy không thoát.
Không chỉ mình họ, ngoài vạn dặm, ba người điên cuồng trùng kích phạm vi mây đen bao phủ, muốn phá mây đen chạy ra ngoài, nhưng dù họ có cố gắng cỡ nào vẫn bị phong kín.
Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn bão tố trong mây đen.
Âu Dương toàn thân ánh sáng đỏ và vàng giao nhau chớp lóe, Thần Sư Chi Nhãn nhìn chằm chằm trung tâm vòng xoáy mây đen, chỗ đó là cửa thiên ngoại thiên. Lúc này trong cánh cửa thiên ngoại thiên có một thể linh hồn to lớn đang từ từ bay ra.
Âu Dương kéo căng dây cung, lúc này hắn lấy huyết sắc tên nhắm ngay linh hồn từ thiên ngoại thiên đi ra, nếu có người trông thấy tình cảnh này chắc chắn sẽ giật mình đến rớt cằm.
Hồn viễn cổ, đây chính là hồn viễn cổ. Đó là hồn viễn cổ mà vô số cường giả các đời thiên cung cùng ngưng tụ ra, vậy mà Âu Dương muốn dùng sức lực bản thân nộ bắn hồn viễn cổ!
- Hồn viễn cổ cũng là hồn!
Đây là cách nghĩ của Âu Dương. Âu Dương nghĩ, huyết sắc tên bay ra khỏi Thứ Kiêu cung, hấp thu huyết lực của một Đại Đế và một đỉnh Đại Đế, bây giờ lực lượng của hắn không chỉ không bị hao tổn mà còn cường đại hơn cả lúc mới tới. Tốc độ của mũi tên này nhanh, mạnh hơn cả ban đầu.
Âu Dương giương cung nộ bắn hồn viễn cổ, Bạch Hủ Minh dẫn theo người Vạn Tiên sơn bay tới. Lỗ Tu liếc mắt liếc nhìn thấy ngoài ngàn dặm Âu Dương nhắm bắn hồn viễn cổ.
- Âu Dương điên rồi sao! Hắn... Hắn thế nhưng muốn dùng tên bắn hồn viễn cổ!
Lỗ Tu cảm thấy có lẽ gã bị ảo giác, nhưng khi gã nhìn xung quanh thì phát hiện mọi người có cùng biểu tình giống mình, gã mới tin mình không nhìn lầm.
Huyết sắc tên mang theo huyết sắc yêu khí của Âu Dương xông thẳng tầng mây, huyết quá tựa như lưỡi đao sắc bén. Đối với mọi người thì đám mây đen cường đại đến lấy ý chí viễn cổ cũng không thể tạc mở nhưng ở trước huyết quang nó mềm nhũn như đậu hủ, trực tiếp bị huyết quang bắn trung xé rách
- Thật đáng sợ! Nó đến tột cùng là lực lượng gì!?
Nhìn vệt sáng đỏ xé rách mây đen đâm thẳng lên trời, mọi người ngây ngẩn. Mũi tên này quá khủng bố! Lực lượng hồn viễn cổ cường đại như vậy ở trước mặt mũi tên này không tính là cái gì, lực lượng khiến Lỗ Tu bắt đầu suy nghĩ, không lẽ Âu Dương sử dụng lực phi tiên?
Âu Dương đương nhiên là không sử dụng lực phi tiên, đây là một loại năng lực của hắn, phá hết tất cả lực linh hồn! Không có linh hồn nào có thể ngăn cản mũi tên của Âu Dương!
Huyết quang như mặt trời chói chang bắn lên tầng mây, dù cách ngoài vạn dặm cũng thấy rõ huyết quang xé mây mù màu đen đâm thẳng vào hồn viễn cổ.
- Grao!!!
Hồn viễn cổ bay ra khỏi thiên ngoại thiên, nó như dã thú điên cuồng vỗ ngực rít gào. Nhưng nó đang rống vui vẻ thì một luồng huyết quang bắn vào trán nó.
*Ầm!*
Tiếng nổ khủng bố vang vọng mấy ngàn dặm, huyết sắc tên va chạm vào trán hồn viễn cổ, giống như đạn hạt nhân tạc nổ. Dù là hồn viễn cổ hay mây đen xung quanh trực tiếp bị mũi tên này tạc vỡ vụn.
- Không phải đâu!
Lần này dù là bình tĩnh như Bạch Hủ Minh cũng thấy nhức đầu. Một mũi tên đánh nát hồn viễn cổ?
- Linh hồn thật cường đại!
Âu Dương tay cầm Thứ Kiêu cung, mắt nhìn sáu phương tai nghe tám hướng. Ở trong mắt người khác thì hồn viễn cổ bị một mũi tên xé rách, nhưng Âu Dương biết thứ to lớn này đáng sợ hơn họ tưởng tượng rất nhiều.
*Ầm!*
Tiếng sấm ầm vang, khi Bạch Hủ Minh đi tới cách Âu Dương chưa đến trăm dặm thì lực đẩy mạnh mẽ hất tám người ra xa mấy ngàn dặm. Tiếp theo chỉ thấy trên đầu Âu Dương, đôi tay hồn viễn cổ thành chùy dùng thế lôi đình điên cuồng đập xuống.
*Ầm! Ầm!*
Đôi tay hồn viễn cổ mang theo lực lôi điện, tốc độ đã vượt qua cực hạn sức tưởng tượng của con người. Đôi tay như chùy to đánh vào đầu Âu Dương, hắn bị đánh không thấy đâu!
Đúng vậy, thật sự không thấy!
Nhìn thấy tình hình này, Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu kinh ngạc biến sắc mặt. Hồn viễn cổ như vậy đã bị Âu Dương chọc giận, không lẽ hắn đã bị nó một đấm đánh nát vụn?
Mây đen dần tan biến, một bóng người hiện ra, Âu Dương ngạo nghễ đứng trên bầu trời. Lúc này quần áo của hắn bị lôi điện xé rách, nhưng hắn không có vết thương nào.
- Lực linh hồn! Ha ha ha ha. Buồn cười, lực linh hồn! Cho dù ngươi là hồn viễn cổ, muốn dùng lực linh hồn giết ta cũng là không thể nào! Dù có là hồn phi tiên giáng xuống cũng mơ tưởng thương tổn ta!
Giọng Âu Dương theo gió truyền ra, ngôn ngữ cuồng vọng như vậy, toàn thiên hạ chỉ có một mình hắn dám nói.
Hồn viễn cổ là lực lượng mạnh nhất ngoài phi tiên, quái vật này không hề phòng ngự bị hồn viễn cổ vỗ một cái thế mà không bị thương một cọng lông!
Nhìn tình hình này, rất nhiều người có cảm giác đang nằm mơ. Nhưng Âu Dương đúng là bềnh bồng trên trời, quần áo của hắn bị lôi điện xé thành mảnh vụn. Tay cầm Thứ Kiêu cung, Âu Dương không có vẻ gì là sợ hãi. Lúc này Âu Dương nhỏ bé như vậy, nhưng hắn nhìn thẳng hồn viễn cổ to khổng lồ trước mặt, nhìn ngược nhìn xuống đều cảm thấy có chút bí ẩn.
Đối kháng hồn viễn cổ! Điều này đối với Âu Dương cần không phải là lực lượng, đây là một loại tài năng hắn có thể nuốt cả phù triện thiên cơ.
Mới rồi bị đập một cái dù cảm giác bị điện giật rất khó chịu nhưng Âu Dương phát hiện, khi lực lượng của hồn viễn cổ đụng vào người hắn thì mây đen sẽ hóa thành chút huyết lực tiến vào người hắn, cho hắn tăng tiến!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius