Thân thể khổng lồ của Kỳ Lân Vương từ trên trời hạ rơi xuống dung nham trên mặt đất. Dung nham bắt đầu cắn nuốt thân thể Kỳ Lân Vương. Không còn trái tim kỳ lân, Kỳ Lân Vương đã không thể chống lại được chí dương hỏa kỳ lân. Cho nên thân thể của hắn bắt đầu bốc cháy lên.
Cả đời chơi với hỏa diễm, đến thời khắc cuối cùng lại chết trong hỏa diễm. Có lẽ đây cũng được coi là kết cục tốt nhất của Kỳ Lân Vương!
Phía xa, một vài đại yêu nhìn thi thể Kỳ Lân Vương ngã xuống bắt đầu bị hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt. Trong mắt mỗi người đều chứa lệ nóng. Tuy nhiên nước mắt của bọn họ không rơi xuống. Bởi vì bọn họ biết, có lẽ đây là ngày cuối cùng của Yêu tộc. Hai đại yêu vương ngã xuống, Yêu tổ đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Lúc này cho dù là Ngụy Bỉnh Dập đến đây cũng không thể cứu vãn được nữa!
Vô số Yêu tộc đã té quỵ trên đất. Ở chỗ này, những đại yêu kiêu căng khó thuần nhất chợt bắt đầu cầu khẩn. Lúc này bọn họ cầu khẩn có thiên thần hạ phàm có thể cứu vớt bọn họ.
Lúc trước thời điểm Thiên Đình xông tới Tuyết Sơn, Tử Kim Hồ Lô chợt hiện ra cứu vớt mọi người khỏi nguy nan. Hôm nay bọn họ cầu khẩn, cầu khẩn chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô có thể bị mình cảm động, có thể cứu vớt Yêu tộc khỏi sự hủy diệt!
Nhưng chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô không thuộc về nơi này. Hắn cũng sẽ không lưu ý tới thế giới này Yêu tộc có bị hủy diệt hay không. Hắn cũng không nghe thấy cái gọi là cầu khẩn thành kính.
Ầm ầm!
Lôi điện bi ca lại vang lên. Lần này lôi điện bi ca còn lớn hơn hồi. Trong vòng phạm vi mười ngàn dặm, lôi xà bắt đầu chớp động.
Lôi điện giống như muốn xé rách bầu trời. Nhìn lôi điện như vậy, Bạch Tinh đứng trong dung nham một tay cầm Yêu thần thương, trên căn bản toàn thân hắn đã không tìm được một chỗ nào lành lặn.
- Hừ!
Bạch Tinh hừ lạnh một tiếng. Hắn thôi thúc thần lực. Trong nháy mắt vết thương đầy trên người lập tức hồi phục. Lúc này nhìn bề ngoài Bạch Tinh không có gì thay đổi qua lớn. Nhưng người xem có thể chân chính hiểu được, lúc này Bạch Tinh đã xong rồi. Hiện tại lực chiến đấu của hắn không mạnh hơn Kỳ Lân Vương và Thương Long Vương vừa ngã xuống là mấy.
- Bạch Tinh, ông trời biết ngươi sắp ngã xuống, vạn dặm bi ca. Ngươi cũng được coi như là một nhân vật lớn!
Trên khắp người Thượng Quan Hồng đều là dòng máu nóng của Kỳ Lân Vương đời thứ nhất. Tuy nhiên Thượng Quan Hồng không hề để ý đến những thứ này.
- Chúng ta không có thâm cừu đại oán. Ngươi tự mình giải quyết đi. Ta bảo đảm linh hồn ngươi sẽ được luân hồi chuyển thế!
Hàn Sa nhìn Yêu tổ Bạch Tinh kiên trì đến giờ phút này vẫn chưa từng xuất hiện một chút thần sắc cầu xin tha thứ nào. Hắn thật sự chấn động trước nam nhân này!
Hàn Sa tự nhận nếu mình đối mặt tử vong tuyệt đối không thể nào bình tĩnh được như Bạch Tinh.
- Ha ha ha ha! Bạch Tinh ta mười tuổi đã rời nhà đi du lịch Tiên giới! Một đời trải qua vô số đại chiến sinh tử, Trời cũng không thể đẩy ta ngã được. Muốn ta tự sát sao? Đừng hòng! Linh hồn chuyển thế sao? Ta không cần. Thật sự tôn trọng ta thì đường đường chính chính đánh bại ta! Không nên dùng lời nói để sỉ nhục ta!
Bạch Tinh coi lời nói của Hàn Sa là một sự sỉ nhục.
Hàn Sa gật đầu. Hắn cũng không hề bởi vì Bạch Tinh không biết suy xét mà nói thêm điều gì. Ngược lại hắn càng thêm kính nể Yêu tổ Bạch Tinh đã một lần đánh bại mình.
- Hôm nay chính là lần cuối cùng Nguyệt Quang Đao uống máu. Sau trận chiến này ta sẽ phong đao!
Thân thể Hàn Sa run lên. Nguyệt Quang Đao đã xuất hiện ở trong tay Hàn Sa. Một tay Hàn Sa nắm Nguyệt Quang Đao, ánh trăng màu trắng bạc giống như muốn nói lời từ giã với một kiêu hùng sắp ngã xuống!
- Hắn chắc chắn phải được chết trong chiến đấu chính diện...
Thượng Quan Hồng gật đầu. Lần này nàng không tiếp tục đánh lén. Bởi vì lúc này Bạch Tinh đã là cung giương hết đà, không còn năng lực uy hiếp bất kỳ ai trong số bọn họ nữa. Nếu như Hàn Sa nguyện ý, không hơn một chiêu gần người là có thể giết chết Bạch Tinh!
- Đến đây đi!
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay rung lên một cái. Mũi thương mang theo sấm gió đâm phá hư không xuyên qua lửa cháy hừng hực xông thẳng lên trời.
Nguyệt Quang Đao trong tay Hàn Sa nhẹ nhàng vung lên một cái, lập tức gạt mũi thương sang một bên, sau đó Hàn Sa giơ cao Nguyệt Quang Đao trong tay lên, nhằm thẳng về phía đầu Bạch Tinh bổ xuống.
Giờ phút này thời gian giống như bất động. Vài giây này giống như dài dằng dặc. Trong đầu Bạch Tinh nhớ lại cuộc đời mình.
Bạch Tinh không cha không mẹ, chính là nam hài yêu thú lớn lên trong rừng núi. Năm ấy hắn mười tuổi, Bạch Tinh đánh bại tất cả yêu thú cầm theo cây côn sau đó đã bị chém gãy trong mộ của Yêu tổ đi ra khỏi rừng núi đó.
Từ đó hắn bắt đầu lang bạt thiên hạ. Bạch Tinh từng bước đi tới. Cuối cùng, hắn giải phóng thân thế của mình trở thành chủ nhân Yêu tộc này, trở thành Yêu tổ Chí Cường Giả!
Nhưng hài tử này cũng không may. Mới vừa trở thành Yêu tổ liền gặp phải thời đại lớn. Tiếp theo đó là Thiên Vương xuất hiện. Hắn thật sự thảm hơn cả thế hệ trước.
- Nếu như ông trời lại cho ta một cơ hội, ta vẫn sẽ không hối hận đi con đường ngày hôm nay!
Trong lòng Bạch Tinh thầm nói với mình. Hắn hiểu rõ hắn tồn tại vì niềm tin chiến đấu của mình, cũng vì niềm tin chiến đấu mà chết. Tất cả đều đáng giá!
Ầm ầm...
Lôi điện bi ca. Phía xa vô số người nhìn thấy Hàn Sa giơ Nguyệt Quang Đao lên bổ về phía Bạch Tinh. Giờ phút này Yêu tộc đã không khống chế được nước mắt của mình. Bọn họ bất lực nhìn Yêu tổ chết ở trước mặt mình. Mỗi người trong Yêu tộc đều cảm giác được một sự sỉ nhục từ trong linh hồn...
Vèo...
Nhưng vào lúc này, một đạo hồng quang bỗng nhiên từ phía xa bay tới! Tốc độ của hồng quang này nhanh đến mức gần như khó có thể tin nổi. Mó giống như con thoi đang không ngừng xuyên qua hư không!
- Đó là cái gì vậy?
Có người đã nhìn thấy được hồng quang. Nhưng khi hắn mở miệng nói ra câu này, hồng quang đã lướt qua mọi người. Sau đó mọi người thấy được một cảnh tượng khiến bọn họ vĩnh viễn cũng không có cách nào quên!
Đạo hồng quang này cắt qua bầu trời thành một hình vòng nho nhỏ, sau đó phù một tiếng lọt vào trong tai Bạch Tinh!
Bạch Tinh vốn còn tưởng rằng đây là âm thanh đao chém vào đầu của mình. Nhưng sau đó máu bắn lên mặt hắn, hắn mới mở mắt!
Mọi người sử dụng gậy gỗ đánh dưa hấu sao? Lúc này Bạch Tinh nhìn thấy chính là một quả dưa hấu bị gậy gỗ đánh qua! Hàn Sa đã không thấy đầu nữa! Chỉ còn lại một thân thể đang giơ đao trôi nổi trong không trung. Đồng thời sau một giây đồng hồ lại từ trên trời rơi xuống!
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Bạch Tinh lập tức liền bối rối! Tuy rằng Hàn Sa chiến đấu với mình trong thời gian dài như vậy, nhưng thực lực của Hàn Sa kinh người. Hắn cảm thấy cho dù là Ngụy Bỉnh Dập tự mình đến cũng tuyệt đối không thể nào một đòn giết chết Hàn Sa!
- Mũi tên... Tiễn Thần...
Thượng Quan Hồng cũng bối rối.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Vừa nãy phần lớn mọi người không nhìn ra được hồng quang kia là cái gì! Nhưng Thượng Quan Hồng lại thấy được! Đó là một mũi tên! Một mũi tên với hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ thiêu đốt! Mũi tên kia từ khoảng cách ngoài tám mươi vạn dặm bắn khỏi Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương bay ra. Trong tình thế ngàn cần treo sợi tóc, một mũi tên đã bắn nát đầu của Hàn Sa!
Ngoài tám mươi vạn dặm kéo cung bắn tên, trong thiên hạ này chỉ có một mình Âu Dương có thể làm được điều này!
- Mũi tên!
Nghe thấy hai chữ mũi tên này Bạch Tinh đang nhìn thân thể Hàn Sa đã chết, đột nhiên phá lên cười:
- Ha ha ha ha! Trời không diệt Yêu tộc ta! Ha ha ha ha! Ta biết tiểu tử ngươi nhất định sẽ trở về! Ta không nhìn nhầm. Toàn thiên hạ đều không nhìn nhầm!
Người có thể bắn ra mũi tên này, trong đất trời chỉ có một người. Đó chính là Âu Dương. Lúc này tuy rằng không nhìn thấy Âu Dương, nhưng chỉ cần mũi tên của Âu Dương xuất hiện như vậy là đủ rồi! Bởi vì thấy được Âu Dương không bằng nhìn thấy được sự nguy hiểm của Âu Dương. Hơn nữa nguy hiểm nhất vẫn chính là mũi tên của Âu Dương...
- Không thấy bóng dáng, không nghe thấy âm thanh, nhưng mũi tên từ ngoài vạn dặm lại có thể truy hồn. Toàn Tiên giới thậm chí toàn thế giới chỉ có một người mới có thể có được kỹ thuật bắn cung đáng sợ như vậy. Đó chính là Tiễn Thần Âu Dương! Gia hỏa này sau mỗi lần biến mất đều sẽ xuất hiện càng cường thế hơn.
- Bây giờ ta cách ngươi tám mươi vạn dặm. Ta cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể chạy trốn trước khi ta đến đó, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!
Một giọng nói giống như theo gió bay tới. Từ ngoài bên ngoài tám mươi vạn dặm truyền âm tới đây, chỉ một phần tu vi này đã đủ kinh thế hãi tục.
Lần này Thượng Quan Hồng thật sự run rẩy. Nàng cảm thấy sợ hãi! Cuối cùng nàng đã rõ ràng tại sao Thiên Vương tôn sùng một người như vậy! Dùng cách nói của Thiên Vương, các ngươi làm sao có thể hiểu rõ cái gì gọi là chí cao vô thượng! Thế giới này, chỉ có ta hoặc là Âu Dương có cơ hội trở thành chí cao vô thượng...
Đây là nguyên văn lời nói của Thiên Vương. Đã có lúc Thượng Quan Hồng cho rằng đây chỉ là một sự trào phúng mà thôi. Nàng không để trong lòng. Nhưng hôm nay một người ở ngoài tám mươi vạn dặm nói bảo nàng chạy trốn, kết quả nàng thậm chí có cảm giác bất kể mình chạy trốn như thế nào cũng trốn không thoát.
- Ngươi có thể chạy! Nhưng ngươi chạy không thoát...
Âm thanh này mang theo tự tin khiến người ta khó có thể tưởng tượng nổi. Nói với một nhân vật tổ cấp ngươi có thể chạy nhưng ngươi chạy không thoát...
- Ha ha ha ha! Gia hoả này còn điên cuồng hơn cả trước đây!
Lúc này Bạch Tinh đã ngồi trên mặt đất. Hắn biết, từ giây phút Âu Dương xuất hiện hắn đã không còn bất kỳ nguy hiểm nào.
- Trước tiên phải bắt ngươi lại đã. Ta xem thử hắn còn dám động thủ hay không!
Trong nháy mắt khi Thượng Quan Hồng nghe thấy tiếng cười của Bạch Tinh, nàng lập tức lắc mình một cái đã tới sát bên cạnh Bạch Tinh. Hai tay nhắm thẳng vào hai vai Bạch Tinh tóm tới. Đối mặt với một trảo này, Không ngờ Bạch Tinh không nhúc nhích. Điều này ngược có chút nằm ngoại dự liệu của Thượng Quan Hồng.
Vèo... A...
Hồng quang xuất hiện lần nữa. Một mũi tên trực tiếp bắn cụt cánh tay Thượng Quan Hồng. Điều này khiến cánh tay Thượng Quan Hồng đang muốn nắm lấy Bạch Tinh lập tức rụt trở về.
Toàn thân Thượng Quan Hồng đều là máu. Có máu kỳ lân, có máu của Thương Long. Mà bây giờ cánh tay của nàng bị bắn cụt, máu túa ra càng nhuộm đỏ toàn thân.
Lực lượng trên người Thượng Quan Hồng chớp động. Một cánh tay hoàn toàn mới lại mọc ra. Thượng Quan Hồng oán độc thoáng nhìn về phía xa. Nàng biết Âu Dương thật sự cùng một cấp độ với Thiên Vương. Nhưng nếu như gần người, nàng hoàn toàn không có khả năng bị Âu Dương đánh tới như vậy. Âu Dương đáng sợ nhất chính là cây cung trong tay. Chỉ cần có đủ khoảng cách, hắn thật sự chính là Tử Thần. Bất luận ngươi mạnh hơn hắn hoặc là yếu hơn hắn, hắn đều có thể lấy mạng ngươi!
Từ lần đầu tiên khi Âu Dương lựa chọn trở thành Yêu Cung Thủ hắn đã biết mình nên đi con đường nào. Mà hôm nay, hai nhân vật tổ cấp còn chưa nhìn thấy mặt hắn, một người đã bị thuấn sát một người khác thì bị doạ thành như vậy...
- Bây giờ cách ngươi bảy mươi vạn dặm nữa. Thời gian của ngươi không còn nhiều...
Âm thanh giống như âm ma truyền tới, lọt vào tai của Yêu tộc và Bạch Tinh lại cực kỳ sảng khoái. Liên quân Tiên Giới bị đè ép trong thời gian quá dài. Hôm nay rốt cuộc xem như đã được nở mặt nở mày!
Mã Thanh Hà giọng nói này toàn thân hắn đều run rẩy. Hắn biết mình vĩnh viễn không thể nào vượt qua Âu Dương. Tuy rằng hắn cũng nỗ lực, nhưng hắn vĩnh viễn cũng không bằng Âu Dương. Đây không chỉ là vấn đề nỗ lực. Đây còn bởi vì tâm tính của Mã Thanh Hà không bằng Âu Dương.
Âu Dương là người càng bị chèn ép càng dũng mãnh tiến lên. Nhưng trong lòng Mã Thanh Hà có một loại đố kị của ngụy quân tử. Bởi vậy về phương diện Mã Thanh Hà đã hoàn toàn thua Âu Dương.
- Chuyện này...
Thượng Quan Hồng vẫn muốn ra tay bắt cóc Bạch Tinh, nhưng mũi tên kia vừa nãy đã khiến nàng bị đả kích quá lớn. Thậm chí nàng còn chưa nhìn thấy mũi tên kia, nó đã bắn trúng nàng. Nếu như mũi tên kia không phải bắn vào cánh tay của nàng mà bắn vào đầu của nàng, như vậy hiện tại Thượng Quan Hồng đã là một thi thể...
- Trốn!
Đây là chữ duy nhất hiện lên trong đầu Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng không nói hai lời xoay người chém vào không gian một cái, muốn xé nát hư không chạy trốn!
Nhưng nàng vừa đánh nát không gian, người còn chưa chui vào trong đã nhìn thấy một đạo hồng quang trực tiếp cắn nát không gian nàng vừa bổ ra. Trong lúc nhất thời trên mặt Thượng Quan Hồng liền toát mồ hôi...
Lúc này rốt cuộc nàng đã hiểu rõ ý tứ trong những lời kia của Âu Dương! Ý tứ của câu ngươi có thể chạy, nhưng ngươi không chạy thoát được đâu... Đúng vậy, thật sự chạy không thoát. Mũi tên của Âu Dương đã bịt kín tất cả đường lui của nàng!
- Hiện tại chỉ còn sáu mươi vạn dặm!
Giọng nói của Âu Dương lại một lần nữa truyền đến. Lúc này vô số người của Yêu tộc đều dùng thần sắc cực kỳ thành kính nhìn về phía xa. Quá ngông cuồng, quá cao ngạo! Đây chính là Tiễn Thần. Đây chính là truyền kỳ của Tiên giới! Giờ phút này không ngờ Yêu tộc dấy lên một niềm tin. Có Tiễn Thần ở đây, cố gắng hết sức chiến đấu một trận có thể sẽ chiến thắng!
Thượng Quan Hồng gần như đã suy sụp. Nàng đã bốn lần thử bổ không gian, nhưng mỗi lần nàng bổ ra không gian, đúng lúc đó Âu Dương giống như đã biết trước lại dùng mũi tên cắn nát không gian khiến nàng ngay cả cơ hội tiến vào cũng không có.
Một người đang ở ngoài mấy chục vạn dặm, chỉ dựa vào cung và mũi tên trong tay đã có thể khiến một nhân vật tổ cấp lên trời không đường xuống đất không cửa? Toàn Tiên giới này chỉ sợ chỉ có Âu Dương mới có thể làm được như vậy. Với khoảng cách xa như vậy, cho dù là Thiên Vương cũng không làm được.
- Chỉ còn lại năm mươi vạn dặm!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hóng Heart
Mỗi lần giọng nói của Âu Dương xuất hiện đều giống như một tấm bùa đòi mạng, lại giống như từng ngọn núi lớn đè nặng trong lòng Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng đã tiếp cận với biên giới suy sụp. Lúc này thậm chí có chút ước ao được thế chỗ cho Hàn Sa. Tuy rằng Hàn Sa là một người đã chết, nhưng chí ít hắn chết không thống khổ như vậy!
- Âu Dương! Ta liều mạng với ngươi!
Thượng Quan Hồng phẫn nộ rống to. Toàn thân nàng giống như tia chớp lóe lên hào quang. Nàng biết trốn không thoát. Nàng đã không trốn nữa. Nàng chuẩn bị liều chết với Âu Dương một lần cuối cùng!
- Ngươi xứng sao? Còn bốn mươi vạn dặm nữa!
Giọng nói cực kỳ cuồng ngạo của Âu Dương lại truyền đến. Trong câu nói này trong mang theo cảm giác khinh thường và miệt thị nồng đậm. Hình như Thượng Quan Hồng cũng không phải là một cường giả siêu cấp mà chỉ là một con kiến có thể bóp chết bất cứ lúc nào.
- Đúng vậy, nếu như thời kỳ Thượng Quan Hồng toàn thịnh, mũi tên của Âu Dương rất khó có thể một đòn thuấn sát nàng. Nhưng bây giờ sau khi Thượng Quan Hồng đại chiến, lực lượng đã giảm xuống chỉ còn lại bảy phần mười. Âu Dương chỉ bắn một mũi tên đã giết chết Hàn Sa, khiến Thượng Quan Hồng cảm thấy sợ sệt. Sau đó Âu Dương không ngừng truyền âm thanh đến khiến Thượng Quan Hồng gần như sụp đổ. Vào lúc này tuy rằng lực chiến đấu của Thượng Quan Hồng có bảy phần nhưng dưới đại thế như vậy có thể phát huy ra ba phần đã là nhiều.
Vào lúc này Âu Dương hoàn toàn có khả năng một mũi tên bắn chết Thượng Quan Hồng ngay tại chỗ. Nhưng hắn không làm như vậy. Ngày hôm nay hắn muốn lập uy, muốn cho Thiên Đình biết hắn đã trở lại. Phải cho Thiên Đình có cảm giác bọn họ không thể ngang hàng với Âu Dương. Muốn thời điểm kẻ địch mặt đối mặt với hắn, khí thế trước hết phải giảm đi ba phần!
Đừng xem thường ba phần này. Khi thật sự đối chọi với cường giả siêu cấp, khí thế giảm xuống một phần khí sẽ không còn cơ hội xoay người. Giống như hiện tại, Âu Dương đang dùng đại thế mạnh mẽ ép Thượng Quan Hồng ở lại đây, tiêu diệt hết hy vọng chạy trốn của Thượng Quan Hồng.
- Ba mươi vạn dặm... hai mươi vạn dặm... Mười vạn dặm...
Giọng nói của Âu Dương không ngừng truyền đến. Khoảng cách càng lúc càng gần, mọi người đã có thể nhìn thấy bầu trời phương đông hoàn toàn một màu đỏ ửng.
- Đây chính là do mầu sắc của hỏa diễm linh hồn bốc cháy trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương nhuộm đỏ không gian.
Nhìn về phía xa, vô số người đều cảm thấy hiếu kỳ khi sắp nhìn thấy Âu Dương xuất hiện. Tuy rằng trước đây rất lâu danh tiếng của Tiễn Thần đã truyền khắp Tiên giới. Nhưng mọi người chưa từng cảm thấy mong mỏi hy vọng được nhìn thấy Âu Dương một cách bức thiết như giờ phút này. Thậm chí ngay cả Thượng Quan Hồng cũng hi vọng Âu Dương sớm xuất hiện một chút, như vậy nàng có thể mau chóng được giải thoát.
Một nam tử với bộ trường bào màu xanh nhạt, lông áo choàng cẩm thử màu đen, cầm trong tay một chiến cung với hỏa diễm huyết sắc không ngừng thiêu đốt. Bên trên chiến cung, hai con cú huyết sắc giương cánh như muốn bay lượn, thi thoảng phát ra một tiếng kêu khe khẽ.
Đây chính là Âu Dương trở lại Tiên giới! Bản thân Âu Dương cũng không nghĩ tới, mình vừa về tới đây liền thấy được Bạch Tinh đang đại chiến một trận. Cũng may hắn vội vàng chạy tới rốt cục vẫn đến kịp trước khi Bạch Tinh chết. Bằng không mình trở về, Bạch Tinh chết trận này. Như vậy chắc chắn sẽ tạo thành một đả kích siêu cấp lớn đối với phe của mình.
Nhưng bây giờ tất cả đều đã khác. Sau khi giết chết Hàn Sa và Thượng Quan Hồng, chắc chắn sẽ gõ cho Thiên Đình một tiếng chuông cảnh báo. Tiếp theo Tiên giới có thể thu phục Tây Bắc. Cho dù là Thiên Đình muốn phát động công kích cũng nhất định phải suy nghĩ kỹ càng.
- Tiễn Thần quả nhiên là Tiễn Thần!
Giây phút Thượng Quan Hồng nhìn thấy Âu Dương xuất hiện nàng liền hiểu. Cho dù là thời kỳ mình toàn thịnh cũng chưa chắc đã bằng Âu Dương. Chỉ dựa vào khí thế tản mát trên người Âu Dương lúc này cũng đã để đè ép được nàng.
- Nhưng nếu như hôm nay ngươi dám giết chết ta, vậy tiếp theo liên quân Tiên Giới sẽ phải đối mặt với Thiên Đình...
Khi Thượng Quan Hồng vừa mới nói tới đây, một mũi tên huyết sắc đã xuyên qua trái tim của nàng mang theo thân thể của nàng mạnh mẽ đóng trên mặt đất bị hỏa diễm thiêu đốt thành dung nham kiat...
Thượng Quan Hồng nhìn mũi tên trên ngực mình. Nàng quả thực không thể tin tưởng được. Một lời không hợp lập tức ra tay giết người! Âu Dương thực sự không làm theo lẽ thường...
Lần này đừng nói là Thượng Quan Hồng, ngay cả Bạch Tinh và đám Yêu tộc phía dưới nhìn thấy đều choáng váng. Bọn họ vốn cho là Âu Dương sẽ nói gì đó với Thượng Quan Hồng sau đó sẽ xuất hiện một trận đại chiến kinh thiên. Cuối cùng Âu Dương sẽ giết chết Thượng Quan Hồng. Đây mới là tình cảnh nên xuất hiện. Nhưng hiện tại thì sao? Hiện tại quá mức quỷ dị. Âu Dương chưa nói tới hai lời đã trực tiếp một mũi tên bắn chết Thượng Quan Hồng. Cho dù là bất kỳ người nào cũng không nghĩ tới trường hợp như vậy.
Nhìn Thượng Quan Hồng ngã trên mặt đất chỉ còn có một hơi cuối cùng, Âu Dương lắc đầu nói:
- Từ trước tới nay, ta nói đều chắn chắn giữ lời. Như ta đã nói, nếu khi ta đến, ngươi có thể chạy trốn ta tha cho ngươi một mạng. Nhưng ngươi đã thất bại. Cho nên ngươi chết đi!
Một câu nói kia của Âu Dương khiến tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh. Âu Yến nói câu này thật đơn giản giống như nói giết một con gà.
- Không sai. Đối với Âu Dương mà nói, cái gì hắn cũng do dự. Chỉ có giết người là hắn chưa bao giờ do dự. Mãi mãi vẫn quyết đoán như vậy! Âu Dương đã giết quá nhiều người. Đặc biệt là người đối địch, Âu Dương chưa bao giờ mềm yếu,. Bởi vì hắn biết, đánh một con chó, nếu như ngươi không đánh chết nó, cho dù nó bây giờ cong đuôi chạy, sau đó chờ thời điểm ngươi yếu đi một phần có thể nó sẽ lại diễu võ dương oai hướng về phía ngươi mà sủa to, thậm chí cắn ngươi một cái. Vì không để con chó này kêu to, Âu Dương trực tiếp giết chết con chó này ngay tại chỗ!
Có lẽ trong mắt vài người, Âu Dương làm như vậy là quá tàn nhẫn. Nhưng Âu Dương không cho là như vậy. Nếu như nói Âu Dương tàn nhẫn, vậy vong hồn của những người đã chết tại Tiên giới và các tiểu thế giới khác đang quanh quẩn trong không trung sẽ nói tàn nhẫn với ai?
Hai chữ tàn nhẫn mãi mãi chỉ có thể là lời nói suông. Bởi vì bất cứ lúc nào lịch sử cũng là do người thắng viết. Nếu như ngày hôm nay Âu Dương chưa từng xuất hiện, như vậy Bạch Tinh sẽ chết ở chỗ này. Lúc đó ai nói tới hai chữ tàn nhẫn?
Cường giả ở đây tất nhiên đều hiểu rõ đạo lý này. Trong tình cảnh Tiên giới náo loạn như vậy, những cường giả này có thể sống cho đến lúc này, không nghi ngờ chút nào bọn họ đều là cường giả tuyệt thế.
- Các ngươi đi thôi. Tiện thể giúp ta nhắn cho tất cả Nhân tộc biết. Đây là lần cuối cùng Âu Dương bỏ qua cho Nhân tộc. Lần sau gặp lại trên chiến trường thì đừng trách ta!
Âu Dương đã hết lòng. Ngày hôm nay chém liên tục hai tên cường giả tổ cấp là được rồi. Nhìn những người phía dưới kia đều nhuốm máu của cường giả Nhân tộc, cuối cùng Âu Dương vẫn mềm lòng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Dù sao bọn họ cũng đã từng thuộc về một chủng tộc. Trong số những người này, có rất nhiều người Âu Dương có quen biết. Lần này tha cho bọn họ một lần, Âu Dương cũng cảm thấy an tâm hơn!
- Tiện thể nhắn cho Thiên Đình giúp ta, Tiên giới sẽ nhanh chóng triển khai phản kích. Những người trong lòng có ý đồ xấu xa thì rửa sạch sẽ cái cổ chờ chúng ta tới thu gặt đi!
Âu Dương nói xong, con mắt của hắn thoáng nhìn về phía xa cười hì hì nói:
- Ngươi chính là Liễu Chân Ngôn đúng không? Ta vốn cho là ngươi đã chạy trốn. Hiện tại nếu ngươi đã tới vậy đừng đi nữa!
Nói xong, Âu Dương lại kéo cung. Không ai nhìn thấy tốc độ ra tay của hắn rốt cuộc nhanh tới mức nào, bởi vì mọi người chỉ nhìn thấy trên Thứ Kiêu Cung chợt lóe lên hồng quang. Tiếp theo thời không phía trước Âu Dương liền sụp đổ. Âu Dương bay theo mũi tên sắc bén của mình vào trong thời không sụp đổ kia!
- Mang ta theo với!
Bạch Tinh biết, nhất định là Âu Dương đã phát hiện ra tên Liễu Chân Ngôn kia. Lúc này nhất định là Âu Dương triển khai đại truy sát với Liễu Chân Ngôn!
Ầm!
Mấy đại yêu dẫn theo Bạch Tinh di chuyển vào thời không, theo sát phía sau Âu Dương. Sau đó bọn họ bắt đầu quan sát cuộc truy cấp đại siêu cấp của Âu Dương lần này!
Lúc này, cả người Liễu Chân Ngôn đã hóa thành một vệt ánh sáng. Tốc độ của hắn đã đạt đến cực hạn. Hắn căn bản không đánh tan thời không. Bởi vì vừa nãy hắn trốn ở phía xa tận mắt nhìn thấy hình ảnh Thượng Quan Hồng chém ra thời không vẫn không chạy trốn được.
So với Thượng Quan Hồng, năng lực độn hư không của Liễu Chân Ngôn thực sự không bằng. Nhưng nếu như nói về tốc độ, Liễu Chân Ngôn thậm chí dám so sánh với Thiên Vương!
Năng lực lớn nhất của Liễu Chân Ngôn chính là tốc độ của hắn. Không thể tưởng tượng được lúc này Liễu Chân Ngôn muốn dựa vào tốc độ không gì sánh được này để bỏ chạy!
Ầm!
Liễu Chân Ngôn chợt nghe thấy thời không phía xa bị nổ nát. Một tia chớp màu đen từ phía xa phóng về phía bên này!
- Nguy hiểm!
Thân thể Liễu Chân Ngôn bỗng nhiên lăn lộn một cái. Một mũi tên huyết sắc sát bay sượt qua da đầu của hắn! Thật ra đây là mũi tên tiên đoán của Âu Dương. Nhưng tốc độ của Liễu Chân Ngôn đã đạt đến cực hạn. Cho dù là mũi tên tiên đoán cũng không thể bắn trúng được hắn!
- Nguy hiểm thật! Mũi tên của hắn đã thông thần!
Liễu Chân Ngôn biết, mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Âu Dương. Mình và Âu Dương đều đang di chuyện với tốc độ nhanh như vậy. Không ngờ với tốc độ của mình nhanh như vậy, dù né tránh được mũi tên đó, cũng vẫn bị thương tổn được. Nếu như mình dừng lại, đó hắn là kết quả một mũi xuyên tim!
Trong nháy mắt tốc độ của Liễu Chân Ngôn đạt tới cực hạn. Đây là một phương thức di chuyển siêu cấp tên là hóa ảnh thuật. Dây chính là tuyệt học của Liễu Chân Ngôn. Nhưng trước sau, phía sau Liễu Chân Ngôn vẫn có một tia chớp màu đen theo sát. Tia chớp màu đen này cũng nhanh khó có thể tin được. Tuy rằng không có cách nào đuổi kịp Liễu Chân Ngôn nhưng bất kể nói thế nào Liễu Chân Ngôn cũng không thể bỏ rơi được Âu Dương!
Mà một vài đại yêu đi theo phía sau, vẻ mặt lại hiện lên một nụ cười khổ! Bọn họ cũng xé nát hư không. Nhưng từ khi bắt đầu xuất hiện trong hư không, không ngờ bọn họ không nhìn thấy được bóng dáng hai người mình muốn đuổi theo!
- Mẹ nói, quá nhanh. Cho dù là ta ở thời kỳ toàn thịnh sợ cũng chỉ có thể đi theo bọn họ được một lúc mà thôi!
Bạch Tinh không trách tội mấy đại yêu này. Bởi vì hắn biết cho dù là mình ở trong thời kỳ toàn thịnh, tốc độ nhiều nhất cũng chỉ có thể bạo phát theo hai người được một lát, căn bản không thể nào luôn theo sát được!
- Dường như bọn họ đang đi tới đại bản doanh của chúng ta!
Có đại yêu chỉ về phía xa. Bên kia chính là vị trí phòng tuyến Tuyết Sơn của liên quân Tiên Giới. Vào lúc này Liễu Chân Ngôn đã không nghĩ được phía trước là chỗ nào. Hắn chỉ liều mạng bay, trong lòng chỉ có một chữ "trốn"!
- Ngươi có thể chạy, nhưng ngươi cũng chạy không thoát!
Giọng nói của Âu Dương từ phía sau truyền đến. Giọng nói này dường như lệnh phù đòi mạng của Tử Thần, khiến sợ hãi trong lòng Liễu Chân Ngôn không ngừng thăng hoa!
Tuyết Sơn đã gần ngay trước mắt. Mà ở phía xa Ngụy Bỉnh Dập bỗng nhiên từ chỗ ngồi đứng lên nói:
- Phía xa có hai cường giả siêu cấp đang đi về phía bên này!
Ngụy Bỉnh Dập nói xong, trong tay của hắn đã có thêm một thanh trường kiếm. Ngụy Bỉnh Dập cầm theo trường kiếm bay ra ngoài. Dưới cái nhìn của hắn, hai người này hẳn là kẻ địch.
Nhưng hắn mới vừa đi tới, chợt nghe được câu nói “ngươi có thể chạy, nhưng ngươi cũng chạy không thoát!” Sau đó Ngụy Bỉnh Dập liền nhìn thấy Liễu Chân Ngôn đang giống như một con chó điên xẹt qua bầu trời biến mất không thấy bóng dáng! Theo sát phía sau là một tia chớp màu đen cũng chợt lóe lên vài cái rồi biến mất. Hai cái bóng này sắp đạt đến tốc độ cực hạn!
- Đó là cái gì vậy?
Có người chỉ vào bầu trời đầy khiếp sợ kêu lên. Bọn họ vẫn chưa bao giờ thấy qua tốc độ nào nhanh như vậy!
- Là Liễu Chân Ngôn! Đó là hóa ảnh thuật của Liễu Chân Ngôn. Các ngươi nhìn cái bóng trên không trung!
Tất nhiên Ngụy Bỉnh Dập nhận được hóa ảnh thuật này của Liễu Chân Ngôn là một trong bảy đại cường giả của Thiên Đình! Vậy... Đó là Âu Dương... Không ai hiểu rõ ràng hơn Bạch Hủ Minh về tia chớp màu đen vừa nãy là cái gì. Đó chính là một bộ công pháp lúc trước Bạch Hủ Minh đã giao cho Âu Dương khi Âu Dương chọc vào Đạm Thai gia thiếu chút nữa bị giết chết, sau đó không thể không trốn ở bên trong hầm ngầm. Cho dù là Bạch Hủ Minh cũng không ngờ được, cho đến ngày nay Âu Dương vẫn sử dụng môn công pháp này. Hơn nữa đúng là trò giỏi hơn thầy. Hắn đã tu luyện môn công pháp đó đến một tốc độ cực hạn!
- Âu Dương!
Nghe thấy Bạch Hủ Minh nói vậy, ngay cả Ngụy Bỉnh Dập cũng cảm thấy sửng sốt. Thế này là thế nào? Sao Âu Dương vừa về đã bắt đầu truy sát Liễu Chân Ngôn?
Khi bọn họ đang nói chuyện liền nhìn thấy bóng một đám đông từ phía xa bay tới. Những người này chính là Bạch Tinh dẫn theo Yêu tộc trở về. Bạch Tinh là người đầu tiên xông lên phía trước kêu to:
- Âu Dương đã đi qua chưa? Con chó Liễu Chân Ngôn kia đã bị bắt chưa?
- Tình huống thế nào vậy?
Mấy người đều bối rối. Bạch Tinh nói vậy là có ý gì?
- Ồ... Là như vậy!
Bạch Tinh biết, đột nhiên nói Âu Dương truy sát Liễu Chân Ngôn, hẳn những người này không thể nào tiếp nhận được. Cho nên hắn bắt đầu kể lại từ lúc mình bị vây giết, sau đó Liễu Chân Ngôn phong tỏa lối thoát. Hai đại cường giả dồn hắn tới đường cùng. Cuối cùng một mũi tên của Âu Dương thuấn sát Hàn Sa từ ngoài tám mươi vạn dặm, khiến Thượng Quan Hồng ngay cả chạy trốn cũng chạy không làm được!
Nghe thấy tất cả những điều này, mọi người chung quanh đều cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Bọn họ bị đè ép quá lâu. Bây giờ Âu Dương vừa về liền lập tức chém chết hai đại cường giả Thiên Đình, còn đuổi Liễu Chân Ngôn giống như chó nhà có tang chạy trốn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Bạch Hủ Minh chỉ vào cái bóng vừa tan đi trên không trung nói.
- Mẹ nó, quá nhanh. Hai người này ăn gì lớn lên vậy? Lão tử xé nát hư không đến, không ngờ không nhanh bằng tốc độ bọn họ bay!
Bạch Tinh nhìn cái bóng đã biến mất trong không trung có chút tiếc nuối. Tuy nhiên vừa nãy Âu Dương đã liên tục chém hai đại cường giả. Bạch Tinh có lòng tin Âu Dương có thể lại giết thêm một người nữa!
Ngay khi Bạch Tinh vừa dứt lời, lại có một cái bóng bay ngược trở lại. Sau đó một đạo tia chớp màu đen lướt qua. Tốc độ kia lại khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm một hồi!
- Làm sao lại bay trở về vậy?
Có người không rõ nhìn hai người bay đi trong không trung.
- Tên Liễu Chân Ngôn đã hoảng sợ tới mức không chọn đường. Hiện tại hắn bay đến đau, tính đến đó!
Tất nhiên Bạch Hủ Minh biết, Âu Dương đã tu luyện công pháp kia tới cực hạn truy sát Liễu Chân Ngôn, chỉ sợ Liễu Chân Ngôn thật sự chỉ có thể hoảng sợ không chọn đường!
Hai người một đuổi một trốn, một đường bay từ Tây Bắc về phía nam. Trên đoạn đường này vô số người đều nhìn thấy Liễu Chân Ngôn bị đuổi giết. Nhưng bọn họ lại không thấy rõ tia chớp màu đen phía sau rốt cuộc là ai! Nhưng không nghi ngờ chút nào, người này tuyệt đối không phải là hai đại cường giả của liên quân Tiên Giới ả.
Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập am hiểu chính là thận trọng chém giết. Yêu tổ Bạch Tinh lại nổi tiếng về yêu thuật. Hai người kia đều không có tốc độ khoa trương đến như vậy!
- Âu Dương, là ngươi ép ta!
Liễu Chân Ngôn vừa bỏ chạy, hắn vừa quan sát thấy Âu Dương trước sau vẫn theo sát. Giờ phút này vì bảo toàn tính mạng hắn không để ý tới những điều khác nữa. Liễu Chân Ngôn đột nhiên cắn vào đầu lưỡi của mình. Một cỗ máu tươi phun ra. Vốn dựa theo tốc độ nhanh như vậy, máu tươi phun ra hẳn phải lập tức liền bị bắn đi không thấy bóng dáng mới đúng. Nhưng một ngụm máu này của Liễu Chân Ngôn bị trở thành một chiếc thuyền nhỏ. Chiếc thuyền nhỏ này mang theo Liễu Chân Ngôn. Sau đó liền nhìn thấy Liễu Chân Ngôn lại tăng tốc. Trong nháy mắt hắn liền ném Âu Dương lại phía sau!
- Thật nhanh! Tuy nhiên ta nói ngươi chạy không thoát thì chắc chắn chạy không thoát!
Âu Dương đứng tại chỗ, nắm chặt Thứ Kiêu Cung trong tay. Ầm một tiếng, Thứ Kiêu Cung ầm biến thành một mảnh liệt diễm. Trong nháy mắt liệt diễm đã xuất hiện ở phía sau Âu Dương, không ngờ biến thành một đôi cánh hỏa diễm huyết sắc! Đôi cánh hỏa diễm huyết sắc này vỗ nhẹ mang theo Âu Dương cuốn lên liệt diễm đầy trời bay về phía xa tiếp tục truy đuổi!
Vô số người đều thấy được cảnh tượng Âu Dương dừng lại hóa Thứ Kiêu Cung thành liệt diễm truy đuổi Liễu Chân Ngôn. Trong những người này bất luận là đã từng gặp Âu Dương hay không cũng không sao. Bởi vì bọn họ đều đã từng nghe nói về Thứ Kiêu Cung và hỏa diễm linh hồn.
Hỏa diễm có thể thiêu đốt bầu trời như vậy chỉ có một loại. Đó chính là hỏa diễm linh hồn. Chỉ có duy nhất một người có thể khống chế hỏa diễm linh hồn. Đó chính là Tiễn Thần Âu Dương!
- Tiễn Thần trở lại! Tiễn Thần thật sự trở lại!
Vô số người đang trốn trong Tiên giới đều thấy được cảnh tượng như vậy. Không thể nghi ngờ, điều này đối với bọn họ chính là một tin tức khiến người ta vô cùng phấn chấn.
Tiễn Thần trở về. Vừa về, đã trực tiếp truy sát Liễu Chân Ngôn được gọi là người có tốc độ nhanh nhất trên Thiên Đình!
Điều này cũng chưa được tính là khoa trương nhất. Khoa trương nhất chính là mấy lời nói tiếp theo của Âu Dương:
- Liễu Chân Ngôn, tốc độ của ngươi rất xuất sắc. Tuy nhiên ta đã nói, ngươi có thể chạy! Nhưng ngươi chạy không thoát!
Đây đã là lần thứ ba Âu Dương nói như thế. Liễu Chân Ngôn vừa kéo dài khoảng cách với Âu Dương, giờ nhìn thấy hỏa diễm thiêu đốt chân trời phía sau trong lòng hắn vô cùng lo lắng, bắt đầu bỏ chạy không muốn sống về phía xa!
Một đuổi một trốn. Cuộc truy sát đại kinh thế này đã điên cuồng truyền khắp Tiên giới. Lúc này toàn Tiên giới có ít nhất một phần ba người biết đến cuộc truy sát đại kinh thế này. Lúc này, trong lòng mọi người đều có một suy nghĩ. Rốt cuộc Âu Dương có thể giết chết Liễu Chân Ngôn trước khi Liễu Chân Ngôn trở lại Thiên Đình hay không?
Không xa! Không xa! Đây là tiếng kêu trong lòng Liễu Chân Ngôn lúc này. Liễu Chân Ngôn biết, hy vọng duy nhất giữ được mạng sống của mình chính là bay đến Thiên Đình tại Thiên Nam. Chỉ có đến đó mới có thể giữ được một mạng sống!
Hai người này một đuổi một chạy đã suốt một ngày một đêm. Cho dù là Tiên giới lớn như vậy, hai người này cũng đã bay hơn phân Tiên Giới. Bất luận Liễu Chân Ngôn bao nhiêu lần nhổ ra máu, trước sau Âu Dương vẫn theo sát phía sau hắn. Ngược lại có một loại cảm giác giống như mèo bắt chuột.
Tốt cuộc Liễu Chân Ngôn đã biết tại sao Thượng Quan Hồng lại suy sụp như vậy! Bởi vì lúc này cho dù là hắn cũng đã sắp suy sụp! Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy? Hóa ảnh thuật vẫn được gọi là tốc độ thiên hạ vô song. Ngày hôm nay hắn lại bị người đuổi theo suốt một ngày một đêm sững sờ không có cách nào kéo dài khoảng cách?
Phải biết rằng Lôi Động của Âu Dương chính là được rèn luyện trong thời điểm chạy trối chết. Nếu như hỏi điều gì khiến Âu Dương kiêu ngạo nhất? Trừ kỹ thuật bắn cung ra chỉ sợ chính là tốc độ sắp đạt tới cực hạn của hắn.
Dù sao cung thủ nhất định phải giữ một khoảng cách đối với mục tiêu của mình. Cho nên từ trước đến nay Âu Dương đều lặng lẽ tự nói với mình, tốc độ nhất định phải nhanh, bất cứ lúc nào đánh không lại mình sẽ chạy trốn!
Khái niệm này đã trở thành một loại tiềm thức của Âu Dương. Ngoại trừ tu luyện kỹ thuật bắn cung ra, Âu Dương không ngừng tăng cường tốc độ của mình. Lúc này Âu Dương rốt cuộc đã tăng tốc độ của mình lên tới một mức độ cực hạn.
Đối với Âu Dương mà nói, yếu nhất chính là đánh cận chiến, mạnh nhất tất nhiên là kỹ thuật bắn cung và tốc độ!
Lúc trước Thứ Kiêu Cung từ Thiên Nam bay đến Tây Bắc tìm chủ. Hôm nay Âu Dương từ Tây Bắc bay đến Thiên Nam truy sát. Hai lần này đều khiến hỏa diễm thiêu đốt không trung, đều khiến tất cả Tiên giới khiếp sợ. So với lần trước, lần này Âu Dương truy sát với tốc độ cực hạn dồn Liễu Chân Ngôn vào đường cùng chắc chắn sẽ khiến lòng người phấn chấn. Điều này khiến vô số cường giả Tiên giới vốn đã cảm thấy ngày tận thế sắp đến, lại bùng lên ngọn lửa hy vọng tiếp tục chiến đấu.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả ẩn thế không ra thi nhau đi tới Tây Bắc muốn gia nhập liên quân Tiên Giới triển khai phản kích cuối cùng!
Chỉ sợ bản thân Âu Dương cũng không nghĩ tới, lần này mình truy sát tới tốc độ cực hạn lại có thể gây ra tác dụng như vậy. Không sai, nếu như tại thời điểm Tiên giới ổn định, Âu Dương truy sát với tốc độ cực hạn như vậy nhiều nhất chỉ trở thành chuyện phiếm cho mọi người bàn lúc lúc trà dư tửu hậu. Nhưng bây giờ Tiên giới đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Vào lúc này, cảnh tượng đó giống như trực tiếp cho tất cả mọi người một nắm thuốc hưng phấn vậy!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart