10-10-2013, 10:15 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Ngược Vá» Thá»i Minh
Tác giả: 月关 (Nguyệt Quan)
-----oo0oo-----
Quyển 6: Thi Hà nh Äại Äạo, Sống Lối Phong Lưu.
Chương 236: Khởi Váºn trở vá».
Dịch: TheJoker
Biên dịch: Ba_Van
Biên táºp: Ba_Van
Nguồn: TTV
Ãnh nắng rắc lên ngưá»i Dương Lăng, sắc mặt cá»§a y vẫn Ä‘iá»m đạm nhưng trong lòng lại hÆ¡i hiu quạnh. Y khẽ cụp đôi mi không nhìn thẳng và o lão, chỉ khẽ đáp lại:
- Äá»™ hết chúng sinh, má»›i chứng cõi Pháºt. Äịa ngục chưa trống, thá» không thà nh Pháºt. Thiên đưá»ng, không Ä‘i cÅ©ng được! Lưu đại nhân, dụng tâm sâu xa cá»§a bản quan, tháºt sá»± khó lòng bá»™c bạch trước mặt đại nhân... Ôi! Äại nhân Ä‘i đưá»ng bảo trá»ng.
Dương Lăng cháºm rãi chắp tay vái tháºt sâu, tháºt lâu sau má»›i thẳng lưng lại. Trước mặt y trống trÆ¡n, chung quanh bá quan thinh lặng, Lưu Äại Hạ đã giÅ© áo bá» Ä‘i.
Gió mát thong thả tiá»…n đưa, tiếng chuông Cảnh Dương khoan thai vá»ng lại...
à chỉ Hoà ng háºu trừng phạt hai vị công chúa vừa được truyá»n khắp háºu cung, đám công chúa, phi tần, thái giám và cung nữ trông thấy lầu gác trong cung Ä‘iện cá»§a công chúa VÄ©nh Thuần và VÄ©nh Phúc đèn đóm ảm đạm, có kẻ lắc đầu thở dà i, có kẻ hả hê vui sướng. Nhưng chẳng mấy chốc, má»™t ý chỉ khác cá»§a Hoà ng thượng lại được truyá»n tá»›i, phá»§ công chúa lại rá»±c rỡ sáng trưng, má»i chi tiêu bị cắt giảm và thị tì bị rút Ä‘i Ä‘á»u được trả lại, còn đại tổng quản La Tưá»ng cá»§a phá»§ Ná»™i vụ thì bị ngưá»i cá»§a thống lÄ©nh thân quân Hoà ng đế là Dương Lăng bắt Ä‘i, cách chức để Ä‘iá»u tra.
Không ai nghÄ© ra được Dương Lăng đã dùng cách nà o mà phản kÃch nhanh như váºy. Nhưng khắp trên dưới háºu cung Ä‘á»u biết rằng hai vị công chúa và Uy VÅ© hầu gia cá»§a ngoại đình qua lại thân máºt, mà Uy VÅ© hầu gia là tâm phúc số má»™t cá»§a Hoà ng thượng. Vì váºy trong tráºn đấu nà y, Hoà ng háºu đã thua.
Sai ngưá»i tức tốc và o cung truyá»n chỉ xong, ChÃnh Äức vẫn chưa nén được giáºn, hắn căm háºn mắng tiếp:
- Äồ khốn kiếp! Ngá»± muá»™i cá»§a trẫm muốn dùng mấy ngá»n nến Ä‘á»u phải đếm lên đếm xuống, váºy mà mấy vạn lượng bạc hắn nói tham ô là cứ tham ô, uổng cho trẫm luôn coi hắn là ngưá»i tốt.
Dương Lăng vội khuyên nhủ:
- Hoà ng thượng! Ngà i cÅ©ng không cần phải quá tức giáºn. Hai vị công chúa bị nhốt trong cung nhiá»u năm, ná»—i buồn khổ ấy Hoà ng thượng ngà i là ngưá»i hiểu rõ nhất. Hoà ng thượng thương cảm công chúa, dẫn các ngà i ra ngoà i giải khuây vốn là có ý tốt, cÅ©ng do thần không để ý đến những lá»… nghi rưá»m rà dẫn đến việc vi phạm luáºt lệ trong cung...
ChÃnh Äức vẫn chưa hết giáºn, khoát tay bảo:
- Chuyện nà y không can hệ gì tá»›i khanh, chÃnh là Hoà ng háºu muốn là m trẫm bị mất mặt thôi. CÅ©ng tốt, không là m váºy thì trẫm đã không nhìn thấy được lòng muông dạ thú cá»§a La Tưá»ng!
Dương Lăng thừa dịp vội thưa:
- Hoà ng thượng! Hoà ng háºu nương nương má»›i vừa hạ ý chỉ liá»n bị bác bá» như váºy, mặt mÅ©i nhất định sẽ rất khó coi. Nương nương là báºc mẫu nghi thiên hạ, là chá»§ nhân cá»§a sáu cung nên cÅ©ng không thể khiến Hoà ng háºu nương nương bị khó xỠđược. Lúc thần cung thỉnh hai vị công chúa, vì ngại Hoà ng thượng phải đợi lâu, đằng trước cổng cung lại đông mệnh phụ, trong lúc lo vá»™i nên thần đã sÆ¡ sót chưa kịp xin phép nương nương, chung quy vẫn là lá»—i ở thần.
Vả lại, mấy ngà y nay tấu chương tố cáo thần cÅ©ng không Ãt, hai vị đại nhân Lưu Äại Hạ và Mã Văn Thăng bị mất chức, số ngưá»i bất mãn trong quần thần nhất định rất nhiá»u. Chi bằng Hoà ng thượng hạ chỉ trách phạt vi thần, má»™t là giữ được thể diện cho nương nương, hai là có thể dẹp yên cÆ¡n giáºn cá»§a quần thần má»™t chút, ba...
ChÃnh Äức vừa nghe liá»n nổi ngạo khÃ, trợn mắt bảo:
- Äâu lại có lý lẽ như váºy! Trẫm đưa ngá»± muá»™i ra ngoà i du ngoạn, cô ta là m khó trẫm mà trẫm lại phải cẩn tháºn bồi thưá»ng ư? Phạt cái gì mà phạt?! Trẫm sẽ không phạt, ngược lại trẫm muốn xem coi ai dám động và o khanh!
Dương Lăng vội khuyên:
- Hoà ng thượng, ngà i đã quên rồi sao? Äợi khi tổng binh tứ trấn dẫn quân và o kinh, thần còn phải theo hoà ng thượng diá»…n võ luyện binh nữa đó! Hoà ng thượng tÃn nhiệm vi thần, giao phó cho thần rất nhiá»u chức vụ, nhưng như váºy má»™t khi công việc bá»™n bá» khó tránh sẽ xuất hiện sai lầm, váºy chẳng phải sẽ phụ lòng tÃn nhiệm cá»§a Hoà ng thượng, khiến ngưá»i ngoà i nhìn thấy mà chê cưá»i sao? à cá»§a thần là ... giao ti Thuế Giám ra, để Bá»™ Há»™ và ti Lá»… Giám cùng cai quản, Ä‘iá»u thứ ba đó... là để thần má»›i có thể theo Hoà ng thượng luyện binh, phò tá Hoà ng thượng hoà n thà nh bá nghiệp chứ.
Nghe y nói xong, ChÃnh Äức chuyển giáºn thà nh mừng, bảo:
- Nói đúng lắm! Ta thá»±c quên mất. Nếu để Dương khanh báºn tâm đủ chuyện thì sẽ không có thá»i gian giúp trẫm luyện binh. Nhưng mà ... ti Thuế Giám vốn thuá»™c sá»± quản hạt cá»§a ti Lá»… Giám, trước đây vì lão thất phu Vương Nhạc lừa trên gạt dưới, trẫm không yên tâm má»›i chuyển giao cho khanh, nay cá»› gì cần có Bá»™ Há»™ nhúng tay và o, chẳng lẽ Lưu Cẩn cÅ©ng không đáng tin sao? Ãi khanh có Ä‘iá»u không biết, má»—i lần trẫm đòi tiá»n ở chá»— Hà n Văn, lão ấy lúc nà o cÅ©ng than nghèo tố khổ vá»›i trẫm, trẫm tháºt không muốn để ý tá»›i lão ấy.
Lúc nà y vẫn chưa phải là thá»i cÆ¡ để láºt đổ Lưu Cẩn, từ chuyện ChÃnh Äức xá» lý Cốc Äại Dụng là có thể thấy ngay. Mối há»a mà Cốc Äại Dụng gây nên còn lá»›n gấp mưá»i lần La Tưá»ng mà chẳng phải tiểu hoà ng thượng còn muốn che chở lão ta sao? Vị hoà ng đế nà y trá»ng tình hÆ¡n là trá»ng lý, trừ khi anh là m tổn thương đến ngưá»i thân thiết và tin cáºy nhất cá»§a hắn, phản bá»™i sá»± tÃn nhiệm cá»§a hắn, bằng không vá»›i tÃnh tình cá»§a hắn, cho dù anh có phạm phải tá»™i lá»—i tà y trá»i hắn cÅ©ng sẽ gánh vác thay cho anh.
Biết rõ điểm nà y, Dương Lăng bèn nghiêm mặt đáp:
- Thần không dám cam Ä‘oan cho mai sau, nhưng có thể khẳng định rằng hiện tại Lưu công công hết dạ trung thà nh là m việc cho Hoà ng thượng. Thần có gì mà không tin ông ấy chứ? Thần là m váºy là để đôi bên cân bằng và ká»m chế lẫn nhau, phòng tai há»a mai sau thôi.
Cái gốc cá»§a việc trị nước nằm ở chá»— pháp luáºt công bằng, chế độ nghiêm minh, chÃnh sách rõ rà ng, cân bằng chu đáo. Thần hi vá»ng Hoà ng thượng là m váºy, không phải là vì Lưu công công không đáng tin, mà do cần tÃnh toán cho lâu dà i mai sau mà hình thà nh chế độ ká»m chế nhau. Như váºy mai sau sẽ không xảy ra chuyện lỡ việc do ngưá»i, cÅ©ng không sợ có kẻ dối gạt Hoà ng thượng, lại xuất hiện những kẻ như La Tưá»ng váºy.
Rồi y mỉm cưá»i nói tiếp:
- Cứ lấy thần ra là m và dụ, Hoà ng thượng ăn thịt, thần cÅ©ng muốn húp được chút canh. Chúng thần phò tá Hoà ng thượng đến lúc đầu bạc chân run, có con, có cả cháu rồi, không chừng cÅ©ng sẽ nảy lòng tham, không chừng cÅ©ng sẽ ăn chặn tiá»n bạc cá»§a Hoà ng thượng, xà xẻo trên ngưá»i Hoà ng thượng. Nhưng nếu như có má»™t đám ngưá»i cứ nhìn thần trừng trừng, lúc nà o cÅ©ng chuẩn bị tố cáo vá»›i Hoà ng thượng thì thần là m sao còn dám là m báºy chứ?
ChÃnh Äức bị y chá»c cưá»i, cưá»i nói:
- Äừng là m ra vẻ đáng thương vá»›i trẫm, con cá»§a khanh cÅ©ng là con nuôi cá»§a trẫm đó, còn lo nó sẽ chịu uất ức hay sao? Ừm... Có Ä‘iá»u khanh nói váºy cÅ©ng có lý, Bá»™ Há»™ cá»§a ngoại đình và ti Lá»… Giám cá»§a ná»™i đình giám sát lẫn nhau, thuế khoá cá»§a thiên hạ sẽ không chảy và o túi cá»§a riêng ai, sau nà y có giao công việc nà y cho ngưá»i khác, khi trao lại giang sÆ¡n nà y cho con cháu cÅ©ng sẽ không sợ có kẻ thá»§ lợi từ trong ấy. Cứ là m như váºy Ä‘i, ngà y mai giao cho ná»™i các thương nghị, xem thá» quyá»n bÃnh nà y phân chia như thế nà o. Có Ä‘iá»u...
ChÃnh Äức áy náy nhìn Dương Lăng, rồi vá»— vai y an á»§i:
- Có Ä‘iá»u ái khanh chịu tá»™i thay trẫm. Ôi! Tháºt uất ức cho khanh rồi.
*****
Dương Lăng và Tiêu Phương ngồi cùng xe ngựa đi đến NgỠmôn.
Sắc trá»i chưa sáng, xuân lạnh se sắt. Chiếc xe được chăm sóc cá»±c tốt, trục xe chỉ hÆ¡i phát ra tiếng cút kÃt, Ä‘i trên con đưá»ng rá»™ng lá»›n và bằng phẳng cá»§a kinh sư không há» bị xóc nảy.
Tiêu Phương váºn chiếc quan bà o mà u đỠthắm, ngồi trên chiếc đệm lót má»m, vân vê chòm râu:
- Äại nhân! Hôm qua môn hạ cÅ©ng không được ngá»§ ngon, tuy rằng rất nhiá»u việc hiện vẫn Ä‘ang trong giai Ä‘oạn bà n bạc, nhưng có quá nhiá»u việc cần là m, tỉ như việc giao dịch thông thương cùng Äoá Nhan Tam Vệ, nuôi ngá»±a, tiếp đãi sứ giả Nháºt Bản, chá»n ngưá»i thương nghị cùng sứ giả. Ngoà i ra, những việc như vạch kế hoạch thà nh láºp thá»§y quân, ti Thị bạc và hải quan, chá»n ngưá»i phụ trách cùng vá»›i những việc như thiết láºp nha môn, xây dá»±ng xưởng thuyá»n, vân vân..., đại nhân giao gá»i xuống, môn hạ chỉ lo chá»— nà o đó có sÆ¡ suất, cho nên không dám qua loa chút nà o.
Dương Lăng đã thấy vẻ mệt má»i trên mặt lão, trong mắt lão cÅ©ng đã hÆ¡i Ä‘o đỠdo thiếu ngá»§, nghe xong bèn khuyên nhá»§:
- Các lão phải biết bắt lá»›n thả nhá», lấy nặng bá» nhẹ. Ôm đồm tất cả má»i việc là bầy tôi hiá»n, nhưng tuyệt không phải là bầy tôi tà i giá»i. Nếu muốn thúc đẩy chÃnh sách nà y cá»§a chúng ta, để quan viên địa phương đừng Ä‘i lạc hướng, thì phải dá»±a và o má»™t đám quan viên đáng tin cáºy.
Dương Lăng khẽ liếc Tiêu Phương, mỉm cưá»i nói:
- Nghiêm Tung có chÃnh tÃch xuất sắc, sá»›m nên được thăng chuyển. Lần nà y dâng sá»› láºp thêm công to, nhưng Các lão lại vẫn không trá»ng dụng hắn. Ha ha... phải chăng bởi hắn là ngưá»i Giang Tây?
Tay Tiêu Phương chợt cứng Ä‘á», khuôn mặt già nua đỠlên, lão ấp úng:
- Äại nhân, môn hạ...
Dương Lăng vỗ nhẹ lên tay lão, khuyên giải:
- Bản quan cÅ©ng có nghe chuyện hoạn lá»™ cá»§a Các lão ba chìm bảy nổi, uất ức lâu năm. Phương nam vốn đông tà i tá», kẻ là m quan cÅ©ng rất nhiá»u, đúng lúc gặp phải mấy đại thần đố kị kẻ hiá»n tà i, thÃch chá»n dùng ngưá»i đồng hương, cÅ©ng khó trách Các lão căm phẫn. Nhưng Các lão đã trải nghiệm sâu sắc sá»± việc tai hại ấy, cá»› gì hôm nay quyá»n cao chức trá»ng lại cÅ©ng là m giống những kẻ mà mình khinh thưá»ng và căm háºn năm xưa?
Äoạn y mỉm cưá»i nói tiếp:
- Các lão là tể tướng đương triá»u, thì nên mang lòng dạ cá»§a tể tướng. Nay chÃnh là lúc dùng ngưá»i, đừng nói Nghiêm Tung là ngưá»i cá»§a chúng ta, cho dù không phải Ä‘i chăng nữa, chỉ cần hắn hết lòng vì nước, má»™t lòng vì dân, nghiêm túc chấp hà nh nghiệp lá»›n cá»§a chúng ta, thì Các lão cÅ©ng nên trá»ng dụng hắn.
Y dừng lại, thoáng trầm ngâm, rồi nói tiếp:
- Theo ý bản quan, việc xây dá»±ng xưởng thuyá»n và thá»§y quân có thể mạnh dạn giao cho bá»™ Công, bá»™ Binh và ti Nam trấn phá»§ phụ trách, chỉ cần chá»n lấy má»™t ngưá»i đáng tin cáºy là m thượng thư bá»™ Binh. Còn việc chá»n chá»—, dùng ngưá»i, thiết láºp nha môn quan lại, đặt ra Ä‘iá»u lệ quy định nà y ná», Các lão hoà n toà n có thể buông tay, chỉ cần nắm lấy đại cục là được, bằng không sẽ tá»± khiến mình mệt đến thổ huyết thôi. Cho dù là kế hoạch được vạch ra cẩn tháºn đến đâu, nếu không có quan lại tà i giá»i thúc đẩy thì cÅ©ng khó mà là m đến nÆ¡i đến chốn.
Y tá»± tin mưá»i phần:
- Xưởng thuyá»n Tùng Hoa Giang liá»n ká» rừng ráºm nguyên sinh, xưởng thuyá»n Kim Lăng đã trồng nghìn mẫu cây to hÆ¡n trăm tuổi, hai nÆ¡i ấy Ä‘á»u có thể sá» dụng váºt liệu tại chá»—. Còn khung thuyá»n cỡ lá»›n cho xưởng thuyá»n Tuyá»n Châu có thể sẽ cần phải váºn chuyển từ phương bắc vá». Những việc nà y cứ giao cho bá»™ Công Ä‘i là m, Các lão cÅ©ng không cần lo lắng.
Dương Lăng có thể định liệu trước như váºy là vì y đã xem qua bản đồ hà ng hải cá»§a Trịnh Hoà mà Lưu Äại Bổng Chùy lục được từ kho vÅ© khà cá»§a bá»™ Binh.
Ban đầu y tưởng rằng bản đồ hà ng hải cá»§a Trịnh Hoà chỉ là mấy tấm giấy ghi lại những tuyến đưá»ng biển Ä‘i đến Tây Dương mà thôi, nà o ngá» tà i liệu mà Lưu Äại Bổng Chùy tìm được từ bá»™ Binh lại chứa đầy trong chÃn rương to. Sau khi xem xong tư liệu trong mấy cái rương đó, Dương Lăng má»›i biết rằng Lưu Äại Bổng Chùy đã đà o được má»™t núi và ng Ä‘em vá».
Ban đầu y đã suy nghÄ© quá đơn giản vá» việc xây dá»±ng thá»§y quân, hÆ¡n nữa còn hăng hái má»™t cách hồ đồ. Nếu không nhìn thấy những tà i liệu nà y, không hiểu biết được vá» kết cấu công năng cá»§a từng chiến hạm và chiến đội phối hợp, thì có thể thấy trước được rằng cái gá»i là thá»§y quân cá»§a y má»™t khi tạo thà nh sẽ phải đổ biết bao xương máu và tháºm chà là có nguy cÆ¡ dẫn đến toà n quân bị diệt má»›i có thể trưởng thà nh và hoà n thiện.
Trong chÃn cái rương đó, ngoại trừ bản đồ những tuyến đưá»ng hà ng hải, tà i liệu trân quý vá» Ä‘iá»u kiện táºp quán, chÃnh trị và khu vá»±c cá»§a các quốc gia dá»c đưá»ng, còn có cách chế tạo các loại bảo thuyá»n (*), thuyá»n đô đốc, thuyá»n chở ngá»±a, thuyá»n chở lương thá»±c, chiến thuyá»n, thuyá»n canh gác, thuyá»n truyá»n lệnh cho cả má»™t hạm đội tà u chiến khổng lồ có các công năng chỉ huy, chiến đấu, cấp dưỡng lẫn váºn chuyển. Ngoà i ra còn có các bản vẽ chi tiết cho các loại khà giá»›i cho thá»§y chiến và lục chiến, cùng vá»›i các kiá»u phối hợp bá»™ đội tác chiến và phương thức liên lạc thông tin ban ngà y lẫn ban đêm khi tác chiến trên biển.
(*):å®èˆ¹ [bÇŽo chuán]: loại thuyá»n buồm lá»›n nhất trong hạm đội vượt biển cá»§a Trịnh Hòa.
Hiện tại không những Äại Minh không có nhân tà i toà n năng để có thể chế tạo má»™t hạm đội tà u chiến đủ các loại công năng, và cÅ©ng không có má»™t tướng lÄ©nh thá»§y quân hiểu rà nh mạch toà n bá»™ các loại tà u chiến mà hạm đội cần để ra khÆ¡i tác chiến. Song thông qua những bản vẽ vá» các loại tổ chức hạm đội và trang bị, má»™t tướng lÄ©nh chỉ huy có kinh nghiệm sẽ có thể dá»… dà ng Ä‘oán ra tác dụng cá»§a chúng, và có thể mau chóng nắm bắt kinh nghiệm tác chiến ngoà i khÆ¡i đã được tÃch lÅ©y má»™t cách phong phú. Nếu như hết thảy những thứ nà y phải bắt đầu từ con số không tròn trÄ©nh, phải há»c từ đầu, thì phải bá» ra biết bao xương máu má»›i có thể tÃch lÅ©y được những kinh nghiệm và tri thức như thế nà y?
Thế nên Dương Lăng thá»±c vui mừng quá đỗi. Trong những tà i liệu nà y tháºt sá»± có quá nhiá»u những kỹ thuáºt mà chỉ cần thay đổi má»™t chút là có thể sá» dụng được. Vốn dÄ© y đã đánh giá thấp tÃnh phức tạp trong việc xây dá»±ng thá»§y quân. Sau khi xem xong kỹ lưỡng những tà i liệu nà y y má»›i biết rằng nếu không có những tấm bản vẽ, sÆ¡ đồ hà ng hải nà y, thì việc chế tạo từ đầu má»™t đội thá»§y quân có thể ra khÆ¡i tác chiến và huấn luyện những nhân viên thÃch hợp sao cho kỹ thuáºt, thông tin và chỉ huy hà ng hải cùng vá»›i việc tạo đội hình chiến thuáºt đạt tá»›i mức độ khoa há»c sẽ phải cần tá»›i Ãt nhất cả chục năm mò mẫm má»›i có thể hoà n thiện.
Äiá»u mà y không biết là , và o trăm năm trước những kỹ thuáºt nà y đã Ä‘i trước thế giá»›i bảy tám mươi năm, cho dù hiện tại Ä‘em ra sá» dụng y nguyên, tuy không dám nói là tiên tiến hÆ¡n, nhưng quyết không lạc háºu hÆ¡n so vá»›i thế giá»›i. Có được những tấm bản đồ bị "đánh mất" nà y sẽ tiết kiệm được cho Äại Minh Ãt nhất mấy nghìn vạn lạng bạc trắng. Hiện Dương Lăng Ä‘ang táºp trung bá»™ Công, cục Quân Khà cÅ©ng như má»™t số nhân viên Ná»™i xưởng tham gia và o việc sá»a sang, phân loại sổ sách đồng thá»i sao chép lại từ đầu.
Nhá» có những tà i liệu đầy đủ và chi tiết nà y, Dương Lăng má»›i tá»± tin nói chuyện vá»›i Tiêu Phương như váºy.
Y suy nghĩ một chút, rồi nói:
- Các lão nên nhá»› kỹ rằng, ngà i chỉ cần nắm chắc ba chuyện, hÆ¡n nữa tuyệt đối không được buông tay: má»™t là nhân sá»± cho thá»§y quân, ti Thị Bạc, ti Thuế Giám, hải quan, và nha môn buôn bán; nhất thiết phải có ngưá»i chúng ta tin tưởng được, dùng được và đứng vững được!
Hai là vá» ti Thuế Giám. Trách nhiệm thiết láºp quy định thuế khoá, luáºt vá» thuế, các loại thuế, giám sát thu thuế nhất định phải giao cho bá»™ Há»™, còn việc thu thuế và ná»™p thuế thì giao cho ti Lá»… Giám; việc xá» là tố tụng trong giao dịch, hà ng hải và thu thuế thì giao cho bá»™ Hình. Ba bá»™ pháºn nà y sẽ kiá»m chế lẫn nhau, quyá»n hạn cân bằng.
Thứ ba, đối vá»›i thuế giao dịch. Có thể áp theo hạn ngạch giao dịch, số lượng giao dịch và sản phẩm đặc thù cá»§a từng vùng hoặc có quan hệ đến quốc kế dân sinh mà phân định ra má»™t phần do quan phá»§ nÆ¡i đó trưng thu sá» dụng trá»±c tiếp mà không cần phải ná»™p lên triá»u đình rồi má»›i phân phát trở lại. Má»™t là tránh khá»i sá»± phiá»n phức trong việc thu nạp và váºn chuyển; hai là có thể đạt được sá»± á»§ng há»™ và yêu thÃch cá»§a quan viên vùng ấy, để bá»n há» táºn sức mà là m, tránh cho quan phá»§ địa phương bằng mặt mà không bằng lòng; ba là thông qua việc chia tách trưng thu thuế khoá cho các loại hà ng hoá khác nhau mà dẫn lối cho quan phá»§ địa phương phát triển hà ng hoá sản phẩm tương ứng, do đó việc thá»±c thi chÃnh sách tại nÆ¡i ấy Ä‘á»u sẽ phát sinh ảnh hưởng tương đối.
Là m được việc nà y, sẽ nắm được toà n cuá»™c, nắm được bánh lái con thuyá»n. Nắm được bánh lái con thuyá»n, thì mặc sóng to gió lá»›n, thuyá»n cÅ©ng sẽ khó mà chệch hướng.
Tiêu Phương nghe mà tinh thần chấn động, trong lòng rất đỗi ngạc nhiên. Có lúc vị Dương đại nhân nà y trên quan trưá»ng hết sức ấu trÄ©, có những cạm bẫy mà chỉ cần lăn lá»™n trên quan trưá»ng và i năm liá»n thấy được lợi-hại, thiệt-hÆ¡n, tháºm chà có thể nháºn thấy bẫy ráºp rất rõ rà ng, song vị đại nhân nà y lại hết sức ngây thÆ¡; nếu không nhá» Hoà ng thượng không bá»›t tin yêu, thì y sá»›m đã bị ngưá»i ta hại đến ngóc đầu lên không nổi. Nhưng có lúc chÃnh kiến, tÃnh toán mà y thuáºn miệng nói ra lại có tầm nhìn rất xa, nói trúng trá»ng tâm, chú ý đến rất nhiá»u khÃa cạnh, suy xét tỉ mỉ không chút sÆ¡ hở, ngay cả bầy tôi lâu năm như lão cÅ©ng tá»± thẹn không bằng.
Tiêu Phương liên tục gáºt đầu khen phải. Không lâu sau xe đến ngá»± đạo, Dương Lăng xuống kiệu, cưỡi ngá»±a rồi cùng Ä‘i đến trước cổng Ngá» môn. Trước cổng Ngá» môn đã có không Ãt quan viên Ä‘ang đứng tụm ba tụm bảy nói chuyện trên trá»i dưới đất trong lúc chá» và o chầu.
Trá»i vừa tá» má» sáng, không biết ai nhanh nhẩu thạo tin đã nghe nói đêm qua trong cung Hoà ng háºu nương nương vì rung cây nhát khỉ, sai khiến La Tưá»ng trong nhóm Bát hổ chế tà i hai vị công chúa, Dương Lăng phản kÃch lá»™t bá» chức vụ cá»§a La Tưá»ng, nhưng bản thân cÅ©ng không ngăn nổi ná»™i đình và ngoại đình đồng thanh chỉ trÃch, bất đắc dÄ© đà nh giao trả đại quyá»n khống chế thuế khoá cá»§a thiên hạ.
Tin tức láºp tức được rất nhiá»u quan viên nhanh chóng truyá»n bá ra ngoà i. Việc nà y khiến cho đám quan viên Ä‘ang á»§ rÅ© bởi hai vị thượng thư bị miá»…n chức cÅ©ng như quốc sách mở biển thông thương được thi hà nh đã trở nên phấn khởi, cá»±c kì sảng khoái trong lòng.
Thế nhưng ngay cả nguyên lão bốn Ä‘á»i như Lưu Äại Hạ và Mã Văn Thăng cÅ©ng Ä‘á»u bị bãi quan miá»…n chức cho nên bá»n há» Ãt nhiá»u cÅ©ng kiêng kị, trông thấy Dương Lăng cưỡi ngá»±a tá»›i, Tiêu Các lão cÅ©ng từ trong kiệu bước ra, bá»n há» bất giác thu lại vẻ tươi cưá»i, âm thanh trò chuyện cÅ©ng nhá» Ä‘i.
Hôm nay Dương Lăng và o triá»u là để Ä‘i cùng Thượng thư Vương Hoa cá»§a bá»™ Lá»… ra ngoà i thà nh nghênh tiếp sứ thần quốc vương Nháºt Bản, cho nên y cÅ©ng đến rất sá»›m. Dương Lăng phát hiện ra rằng quan viên sÄ© tá» Äại Minh Ä‘á»u có má»™t tâm lý hết sức lạ lùng, má»™t mặt bá»n há» tá»± cho mình là thiên triá»u thượng quốc, bốn rợ (gá»i chung Nhung Di Man Äịch - ND) Ä‘á»u là dân tá»™c biên hoang, nhá» bé và thấp hèn trước mặt thiên triá»u, như thể vốn không đáng để được xem trá»ng, thế nhưng bá»n há» lại đối đãi phiên bang đến triá»u cống hết sức lá»… phép: bất kể là chá»— ở, ăn uống, hay lá»… váºt biếu tặng Ä‘á»u gấp mưá»i lần số triá»u cống, nhằm biểu thị sá»± già u sang sung túc và đại nghÄ©a cá»§a thiên triá»u.
Bá»n há» thà chịu vì chuyện sứ giả phiên bang nên quỳ hai gối hay má»™t gối mà tranh luáºn đến đỠmặt tÃa tai, quyết không nhượng bá»™, nhưng lại ngại không muốn so Ä‘o vá»›i những yêu sách cá»§a sứ giả đòi tăng quà biếu lên đến mấy lần.
Khi láºt xem tiá»n lệ tiếp đãi sứ giả các nước An Nam, Lưu Cầu và Cao Ly và thấy thái độ ngoại giao cá»§a những nước nà y đối vá»›i Äại Minh "thá»±c dụng" như váºy, Dương Lăng tháºt sá»± nghÄ© nát óc cÅ©ng không biết bá»n hỠđã suy nghÄ© như thế nà o, bèn vịn cá»› rằng do sau nà y dân chúng được tá»± do buôn bán giữa các nước, phái Ä‘oà n sứ giả mai kia đến viếng ắt hẳn là vì mục Ä‘Ãch máºu dịch thương mại. Nếu đã không phải là kỳ hẹn triá»u cống do Äại Minh quy định, nhân số sứ giả không theo quy định triá»u cống, váºy hết thảy không thể lấy lá»… quốc khách mà tiếp đãi.
Vương Hoa cÅ©ng không phải là kẻ ngu dốt há»§ láºu, cÅ©ng biết rằng má»™t khi Dương Lăng trình kiến nghị lên ắt sẽ được Hoà ng thượng chấp thuáºn, bèn sảng khoái đồng ý. Có Ä‘iá»u vì để có chứng cứ khi tra xét, lão vẫn lấy danh nghÄ©a bá»™ Lá»… dâng sá»› lên cho Hoà ng thượng.
Äến trước cổng cung, trông thấy Vương Hoa Ä‘ang đứng ở má»™t góc trò chuyện cùng mấy vị đại thần, Dương Lăng vừa định bước sang chợt thấy tình hình bá»—ng dưng khác thưá»ng. Quan viên đứng rải rác khắp nÆ¡i Ä‘á»u cảm nháºn thấy không khà chợt nhiên yên tÄ©nh lại, ánh mắt đồng loạt hướng vá» má»™t phÃa.
Dương Lăng chăm chú nhìn theo. Y thấy má»™t lão già áo vải tóc bạc, thân thể cưá»ng tráng hiên ngang bước vá» phÃa Ngá» Môn.
Trong đám quan viên Ä‘ang đứng bên cạnh to nhá» thì thầm có ngưá»i khẽ thốt:
- Là Thượng thư bộ Binh Lưu đại nhân.
- Ông ấy vẫn chưa rá»i kinh ư? Chẳng phải nghe nói Hoà ng thượng hạ chiếu rất nhanh, bá»™ Lá»… đã đặt lệnh ban Æ¡n, hôm qua đã sai sở Dịch thừa đưa vá» quê nhà rồi sao?
- Xì! Biết ngay là ông không Ä‘i đưa tiá»…n rồi. Äó là Mã đại nhân. Mã đại nhân tuổi đã bát tuần, vốn không được khá»e, mấy ngà y nay phiá»n muá»™n mà sinh bệnh. Nghe nói lúc đến trưá»ng đình nghỉ chân cÅ©ng không xuống xe, chỉ trò chuyện vá»›i mấy ngưá»i bạn tri giao và i câu qua rèm rồi giÅ© áo Ä‘i luôn. Than ôi, thượng thư đứng đầu lục bá»™ đó, cháºc cháºc cháºc!
- CÅ©ng phải, vá»›i phẩm tráºt và chức hà m nà y cá»§a tôi, hÆ¡n nữa lại không phải là quan viên do Mã đại nhân đỠbạt, tôi Ä‘i là m gì, có Ä‘i ngưá»i ta cÅ©ng sẽ chẳng thèm để ý tá»›i tôi. Ôi! Nói váºy ông có Ä‘i à ?
- Tôi...., suỵt! Lưu đại nhân tới rồi, đừng ồn à o, có trò hay xem đây! Không chừng lão đại nhân sẽ cùng Dương đại nhân... hừm hừm...
Quần thần rầm rì bà n tán.
Dương Lăng chăm chú nhìn Lưu Äại Hạ. Ông lão nà y váºn áo vải, chân mang đôi già y mÅ©i tròn đế vải, râu tóc bạc trắng, mặc cho hai bên có không Ãt đồng liêu hảo hữu gáºt đầu chà o há»i, ân cần há»i thăm, lão vẫn chăm chăm nhìn thẳng, không nói lá»i nà o.
Lão rảo bước tá»›i trước cổng cung, nheo mắt ngẩng đầu nhìn lên, cung Ä‘iện nguy nga, tưá»ng cung lầu Ä‘iện nối nhau san sát, má»™t tia nắng sá»›m vén mây hiện ra, rá»i lên bức tưá»ng và nóc cổng cung Ä‘iện mà u đỠở phÃa trước. Ngói lưu ly và ng, bình phong và đầu thú bằng đồng lấp lánh ánh và ng rá»±c rỡ dưới ánh mặt trá»i ban mai, huy hoà ng chói lá»i.
Lưu Äại Hạ sụp ngưá»i quỳ xuống, vái lạy trước cổng cung to lá»›n, đầu cháºm chạp chạm xuống bụi đất...
Thá»±c hiện xong đại lá»… ba quỳ chÃn lạy, Lưu Äại Hạ chợt trà o lệ, khóc không ra tiếng:
- Tiên hoà ng...
Quỳ sấp ngưá»i nức nở hồi lâu, Lưu Äại Hạ má»›i cất cao giá»ng:
- Tình cảm và ơn nghÄ©a cá»§a tiên đế to lá»›n biết dưá»ng nà o, lão thần có dốc hết mạng nà y cÅ©ng khó mà báo đáp má»™t phần. Sao mà trá»i không toại lòng ngưá»i, tiên hoà ng Æ¡i...
Rồi lão gạt lệ đứng lên, cung tay nói:
- Các vị đồng liêu! Lão phu tiết tháo trung trinh, ngưá»i và trá»i cùng chứng giám, mà sao nay không đưá»ng báo quốc? Lão phu nay chỉ là má»™t kẻ áo vải mà thôi, nhưng má»™t kẻ áo vải vẫn có thể nói có đầu có Ä‘uôi, là m tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, nghèo hèn không đổi thay, vinh nhục không sợ hãi. Các vị đồng liêu hãy tá»± giải quyết cho ổn thá»a, lão phu Ä‘i đây!
Lưu Äại Hạ vái chà o má»™t vòng, quắc mắt nhìn Dương Lăng, mà y ngà i xếch ngược, chợt nạt lá»›n:
- Má»t nước sâu dân, đất trá»i không dung thứ. Thiện ác Ä‘á»u có quả báo, nhân quả tuần hoà n, lão phu sẽ mở to hai mắt xem ông trá»i trừng trị ngươi như thế nà o!
Dương Lăng nghe váºy chỉ biết cưá»i gượng gạo. Má»i việc là m, hà nh động lẫn suy nghÄ© cá»§a ông lão ở trước mặt y đây tháºt khiến ngưá»i ta không biết nên khóc hay nên cưá»i. Nhưng thái độ và tÃnh cách cá»§a lão lại khiến ngưá»i ta hết sức tôn kÃnh. Mưu tÃnh sâu xa khổ sở cá»§a mình, lão ấy hiểu được sao?
Cái sách lược chÃnh trị cá»§a mình mà trong mắt lão ấy là đại nghịch bất đạo, hại nước hại dân ấy, có lẽ phải mất rất nhiá»u năm sau má»›i có thể nháºn được sá»± nhất trà công nháºn cá»§a dân chúng Äại Minh. Có lẽ suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y, trong mắt Lưu Äại Hạ, cụ già đáng nháºn được sá»± tôn kÃnh tá»± đáy lòng cá»§a mình song lại bất đắc dÄ© bị mình trục xuất khá»i triá»u đình để ngăn trở hà nh vi ngu xuẩn cá»§a lão, mình sẽ mãi là má»™t tên nịnh thần lá»™ng quyá»n.
Ãnh nắng rắc lên ngưá»i Dương Lăng, sắc mặt cá»§a y vẫn Ä‘iá»m đạm nhưng trong lòng lại hÆ¡i hiu quạnh. Y khẽ cụp đôi mi không nhìn thẳng và o lão, chỉ khẽ đáp lại:
- Äá»™ hết chúng sinh, má»›i chứng cõi Pháºt. Äịa ngục chưa trống, thá» không thà nh Pháºt. Thiên đưá»ng, không Ä‘i cÅ©ng được! Lưu đại nhân, dụng tâm sâu xa cá»§a bản quan, tháºt sá»± khó lòng bá»™c bạch trước mặt đại nhân... Ôi! Äại nhân Ä‘i đưá»ng bảo trá»ng.
Dương Lăng cháºm rãi chắp tay vái tháºt sâu, tháºt lâu sau má»›i thẳng lưng lại. Trước mặt y trống trÆ¡n, chung quanh bá quan thinh lặng, Lưu Äại Hạ đã giÅ© áo bá» Ä‘i.
Gió mát thong thả tiá»…n đưa, tiếng chuông Cảnh Dương khoan thai vá»ng lại...
*****
Dương Lăng và Vương Hoa ngồi trong trưá»ng đình chá» Ä‘oà n sứ giả. Tuy có kẻ cho rằng nghi thức nghênh tiếp như thế nà y quá long trá»ng, nhưng xét thấy sứ giả là đại biểu cho quốc vương cá»§a má»™t nước, vả lại lần triá»u cống nà y có ý nghÄ©a vô cùng quan trá»ng đối vá»›i ChÃnh Äức. Từ khi hắn chÃnh thức kế vị đến nay đã má»™t quốc gia từ lâu không thần phục nay đến triá»u cống trở lại, thừa nháºn địa vị mẫu quốc cá»§a thiên triá»u; đây chÃnh là thà nh tÃch chÃnh trị trá»ng đại cá»§a hoà ng đế ChÃnh Äức, khó trách hắn rất đỗi hà i lòng và coi trá»ng.
Thám mã hồi báo rằng phái Ä‘oà n sứ giả đã đến ngoà i hai mươi dặm, Dương Lăng vung tay bảo lui, cưá»i nói vá»›i Vương Hoa:
- Thượng thư đại nhân, đại sứ cá»§a Nháºt Bản đã sắp tá»›i rồi. Lần nà y nhá» thượng thư đại nhân hết sức chống đỡ mà việc dỡ bá» cấm biển má»›i có thà nh quả ngà y hôm nay. Dương má»— tháºt phải cảm tạ ngà i.
Vương Hoa cưá»i đáp:
- Dương đại nhân chá»› nên khách sáo. Lão phu nhà ở Giang Nam, biết rõ tuy triá»u đình cấm biển cả trăm năm nay, nhưng thế gia vá»ng tá»™c hai tỉnh Chiết-Mân cùng Nháºt bản đã buôn bán qua lại từ rất lâu. Sau khi triá»u đình ngưng việc cấp phép máºu dịch, nạn buôn láºu ở dân gian cà ng hoà nh hà nh thêm tợn, cấm biển sá»›m đã không còn giá trị gì, ngược lại chỉ khiến cho lượng lá»›n thuế khoá triá»u đình rÆ¡i và o tay các gia tá»™c phú hà o địa phương mà thôi.
Vương Hoa thở dà i nói tiếp:
- Chỉ có Ä‘iá»u... Vương má»— tá»± biết má»™t cây là m chẳng nên non, không cách nà o xoay chuyển được lệnh cấm; chỉ mong có ngà y thá»i thế thay đổi, phát triển để triá»u đình có thể hưởng ứng ý dân mà dỡ bá» cấm biển. Không ngỠđại nhân lại có sá»± kiên quyết như váºy, lão phu đương nhiên dốc sức giúp đỡ.
Dương Lăng biết vị Vương há»c sÄ© nà y mặc dù bác há»c Ä‘a tà i nhưng tÃnh tình đạm bạc, có phần an pháºn. Tuy nhiên những Ä‘iá»u ông nói cÅ©ng là sá»± tháºt, nếu không phải vì mình phải giở ra muôn và n thá»§ Ä‘oạn, mà để cho má»™t vị "quân tá» thanh cao" như ông Ä‘i đầu đỠxuá»›ng bá» cấm mở biển, thì mưá»i phần hết chÃn sẽ không thà nh công, không khéo lại sẽ giống như Hoà ng Kỳ Dáºn năm xưa, bị giai cấp thống trị hiện tại vứt bá».
Vương Hoa mỉm cưá»i:
- Những nhu yếu phẩm mà Nháºt Bản cần Ä‘á»u phần lá»›n được sản xuất từ triá»u ta. Tỉ như đồ gốm ở Nhiêu Châu, bông tÆ¡ ở Hồ Châu, mÅ© ô sa ở Chương Châu, vải bông ở Tùng Giang, cùng vá»›i sách vở, tiá»n đồng, tranh chữ, buôn tá»›i Nháºt Bản thu được lãi lá»›n, so vá»›i giao dịch cùng Lữ Tống(*) phải cao hÆ¡n gấp bá»™i, quả tháºt là chuyện tốt cho nước cho dân.
(*): Äảo lá»›n thuá»™c quần đảo Philippin. Xưa, ngưá»i Trung quốc gá»i LÅ© Tống thay cho Philippin.
Vì để chuẩn bị cho việc mở biển, không biết Dương Lăng đã thá»±c hiện biết bao cuá»™c Ä‘iá»u tra và chuẩn bị, cho nên y rất tưá»ng táºn những chuyện nà y. Nghe váºy y bèn cưá»i đáp:
- Äúng váºy! Nháºt Bản chỉ có lác đác mấy loại hà ng hoá như Ä‘ao, kiếm, lưu huỳnh và quạt giấy để giao dịch vá»›i Äại Minh ta, còn lại Ä‘á»u chỉ có thể dùng bạc mà đổi lấy. Triá»u ta thiếu hụt bạc trắng, lượng lá»›n và ng ròng bạc trắng mà Nháºt Bản sản xuất sẽ có thể vì váºy mà chảy và o triá»u ta, là m dịu nhu cầu dùng bạc cá»§a dân chúng. HÆ¡n nữa và ng tháºt và bạc trắng tá»± có giá trị cá»§a nó, có thể lưu hà nh khắp thiên hạ, hết sức có Ãch trong việc tÃch góp sức nước cho triá»u ta đấy.
Hai ngưá»i nói chuyện hết sức hợp, sau khoảng hai nén nhang má»›i trông thấy má»™t đội nhân mã thong dong Ä‘i tá»›i. Thấy thế, Dương Lăng nhÃu mà y:
- Ngưá»i đưa tin cá»§a bản quan không nói cho bá»n há» là thượng thư Bá»™ Lá»… và bản quan nghênh tiếp ở đây hay sao? Sao lại cháºm trá»… như váºy?
Vương Hoa liếc đội kị mã hÆ¡n sáu chục ngưá»i trước mắt, mỉm cưá»i:
- Bá»n lùn vẫn luôn tá»± cao tá»± đại, tá»± coi mình là cao quý, xưa nay Ä‘á»u váºy. HÆ¡n nữa còn hết sức hám lợi, tâm cÆ¡ xảo quyệt, chá»› cho bá»n chúng cáºy nhá» triá»u ta nên từ xa đến để triá»u cống; đến dưới chân thiên tá» rồi mà bá»n chúng vẫn còn muốn ra vẻ ngạo mạn đấy.
Äám ngưá»i Nháºt Bản ra vẻ cao quý, cố ý Ä‘i tháºt cháºm rãi, Dương Lăng và Vương Hoa cÅ©ng không đứng dáºy thu xếp đội nghi trượng chuẩn bị nghênh đón mà vẫn ngồi đó trò chuyện cưá»i đùa. Vương Hoa liếc đội kị mã, háºm há»±c:
- Ắt vì triá»u ta thiếu hụt thuá»· quân, để giặc lùn hoà nh hà nh trên biển khiến ta bó tay chịu thua nên má»›i khiến đám lùn nà y mang lòng khinh rẻ.
Năm xưa bá»n lùn sai trình quốc thư cho sứ giả nhà Tùy, từng tá»± xưng là "Thiên tá» nÆ¡i mặt trá»i má»c" mà gá»i vua Tùy là "Thiên tá» nÆ¡i mặt trá»i lặn", ngoà i mặt là để phân chia hai vùng đông tây, còn xem như đối đãi bình đẳng. Nhưng đến lần sau lại tá»± xưng là "Äông thiên hoà ng" mà gá»i vua Tùy là "Tây hoà ng đế". Ha ha, má»™t kẻ là Thiên hoà ng, má»™t ngưá»i là Hoà ng đế, chỉ đổi có má»™t chữ liá»n đã đè lên đầu vua Tùy rồi.
Vá» sau nhÃ ÄÆ°á»ng phù trợ Tân La, còn nước chúng thì phù trợ Bách Tế(1). Hai bên đánh má»™t tráºn lá»›n, hÆ¡n nghìn chiếc chiến thuyá»n lá»›n nhá» cá»§a chúng lại bị má»™t trăm bảy mươi chiếc tà u chiến cá»§a thá»§y quân Äại ÄÆ°á»ng đánh cho đại bại, từ đó chúng cam tâm xưng thần. Äại ÄÆ°á»ng lấy vị thế thượng quốc mà ban cho chúng quốc hiệu là "Nháºt Bản", chúng cÅ©ng vui vẻ tiếp nháºn, đủ thấy ngưá»i nước chúng chỉ biết ức hiếp kẻ yếu mà e sợ kẻ mạnh.
Dương Lăng nghe váºy báºt cưá»i. Hoá ra sá»± thù ghét giữa hai bên đã bắt nguồn từ xa xưa chứ không phải đến thá»i cáºn đại má»›i có.
Lúc nà y đội kị mã đã đến gần, trong đội ngÅ© có và i chiếc xe ngá»±a chở lá»… váºt. Biết Thà nh Khởi Váºn có mặt trong phái Ä‘oà n sứ giả, Dương Lăng bèn căng mắt lên nhìn. Y thấy trên mấy thá»›t ngá»±a dẫn đầu có hai vị là quan viên do Bá»™ Lá»… phái ra, mà hình dáng cá»§a má»™t vị thư sinh váºn áo dà i trắng Ä‘i bên cạnh lại vô cùng quen thuá»™c, liá»n không khá»i mừng rỡ.
Những ngưá»i trong Ä‘oà n sứ giả theo hai quan viên bá»™ Lá»… xuống ngá»±a bước tá»›i. Khi còn cách tầm hÆ¡n chục trượng, Dương Lăng và Vương Hoa má»›i đứng dáºy bước ra khá»i trưá»ng đình, mỉm cưá»i nghênh đón.
Dương Lăng không nhìn vá» phÃa sứ giả Nháºt Bản Ä‘i vá» phÃa mình, ánh mắt cá»§a y bất giác hướng vá» phÃa thư sinh áo dà i trắng ở phÃa sau. Tuy ngưá»i ấy báºn nam trang, nhưng cặp mắt Ä‘a tình dịu dà ng tháºt thân thuá»™c xiết bao.
Dương Lăng bỗng phát hiện thấy trong mắt nà ng hiện lên hai đốm sáng trong vắt, là ánh nắng phản chiếu trong mắt nà ng ư?
Dương Lăng Ä‘ang chỠđể nhìn cho kỹ thì Thà nh Khởi Váºn chợt cúi đầu, ngón tay thon dà i láng muốt như ngá»c nhón lấy góc áo trắng tinh phẩy nhẹ lên má và dừng lại bên môi. Dương Lăng không nhìn thấy môi nà ng, nhưng từ biểu hiện trên khuôn mặt nà ng y lại có thể cảm nháºn rõ cánh môi xinh đẹp cá»§a nà ng khẽ nhếch lên cưá»i ngá»t ngà o vá»›i y. Bất chợt má»™t cảm giác choáng ngợp chạm và o tâm hồn như má»™t hòn đá ném xuống mặt nước hồ; mặt hồ chợt lăn tăn gợn sóng.
(1) Tân La (Silla) và Bách Tế (Baekje) là hai trong số ba nước Hà n Quốc xưa. Nước còn lại là Cao Câu Li (Koguryo)
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
04-11-2013, 01:14 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Ngược Vá» Thá»i Minh
Tác giả: 月关 (Nguyệt Quan)
-----oo0oo-----
Quyển 6: Thi Hà nh Äại Äạo, Sống Lối Phong Lưu.
Chương 237: Niá»m vui bất ngá».
Dịch: TheJoker
Biên dịch: Ba_Van
Biên táºp: Ba_Van
Nguồn: TTV
Thà nh Khởi Váºn đáp:
- Äại nhân! Lúc Sở Linh vá» gặp ngà i, chẳng lẽ chưa từng báo rằng ti chức muốn dâng tặng cho ngà i má»™t lá»… váºt cá»±c lá»›n hay sao? Ha ha, xem ra lá»… váºt nà y lá»›n quá, đại nhân không Ä‘oán nổi hay là không dám Ä‘oán?
Dương Lăng ngạc nhiên há»i:
- Lá»… váºt lá»›n à ? Tôi đã Ä‘oán được rồi mà , chẳng phải là cô mang Liên Nhi... à cô nói không phải là nà ng ấy? Chẳng lẽ lại có liên quan đến những sứ thần nà y?
Trong lòng hÆ¡i chua chát, Thà nh Khởi Váºn hứ yêu má»™t tiếng rồi nói:
- Mang Liên Nhi cô nương vỠđây thì có gì mà khó, ngược lại nếu ngà i muốn danh chÃnh ngôn thuáºn mà cưới cô ấy vá» má»›i khó xỠđấy. Còn lá»… váºt to lá»›n mà ti chức nói đến là đại nhân hồng phúc tá» thiên, cát tinh chiếu trúng, ngà i muốn là m gì ông trá»i cÅ©ng Ä‘á»u giúp cả.
Lúc nà y Ä‘oà n sứ giả Nháºt Bản đã Ä‘i đến trước mặt, Dương Lăng dá»i ánh mắt vá» phÃa những kẻ Ä‘i đầu. Ngưá»i Ä‘i đầu cao hÆ¡n những kẻ khác khá nhiá»u, chỉ thấp hÆ¡n Dương Lăng độ ná»a cái đầu, dung mạo Ä‘oan chÃnh, khà chất trang nghiêm. Gã mặc má»™t bá»™ y phục trang trá»ng bằng chất liệu sang trá»ng vá»›i mà u tÃm lợt là m chá»§ đạo, cổ áo và tay áo thêu đầy hoa văn hướng dương mà u và ng lợt, tóc tết ra sau buá»™c bằng dây vải mà u tÃm lợt; tháºt là má»™t bá»™ trang phục võ sÄ© đúng chuẩn.
Mặc dù gã ăn váºn nho nhã nhưng khắp ngưá»i, từng cá» chỉ và hà nh động cá»§a gã không chá»— nà o không toát ra má»™t áp lá»±c khiếp ngưá»i. Dương Lăng quét mắt, chợt chú ý đến thanh Dã Thái Äao (1) giắt bên hông gã, có thể sỠđược thanh trưá»ng kiếm cỡ lá»›n như thế nà y ắt hẳn phải có cánh tay rất khá»e, võ nghệ siêu quần.
Nhìn khà thế thì hắn ta hẳn là thủ lĩnh đoà n sứ giả, song lại có một võ sĩ trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú khác đứng ngang hà ng cùng gã, xem ra địa vị cũng không kém gì.
Ngưá»i thanh niên đó mặc áo chẽn lụa hai lá»›p mà u trắng thuần, lưng thắt Ä‘ai gấm, bên hông giắt chéo má»™t thanh ka-ta-na (kiếm Nháºt) và má»™t thanh kiếm ngắn, mặc dù vóc ngưá»i không cao nhưng bởi tứ chi cân đối, ăn mặc vừa ngưá»i, nên trông cÅ©ng cao lá»›n rắn rá»i.
Khi còn cách nhau tầm má»™t trượng, Vương Hoa chợt dừng bước lại, mỉm cưá»i đứng yên, không lạnh nhạt mà cÅ©ng không quá nhiệt tình. Dương Lăng cÅ©ng từng Ä‘á»c và biết rõ kiểu ứng đối ngoại giao không lá»i nà y qua những truyện ký cá»§a chÃnh trị gia thá»i hiện đại, bèn cÅ©ng khẽ mỉm cưá»i đứng lại.
Tước vị và quan chức cá»§a y không dưới quan lá»›n cá»§a lục bá»™, nhưng dẫu sao Vương Hoa cÅ©ng là lãnh đạo cao nhất cá»§a bá»™ Lá»…, là quan đón khách chÃnh, cho nên y phải biểu thị sá»± tôn trá»ng đúng má»±c. Hai gã võ sÄ© đó quả nhiên có địa vị tương đương, hai ngưá»i đồng thá»i giÆ¡ tay ra hiệu cho cáºn vệ đằng sau ngừng lại, sau đó cùng sóng vai bước đến. Hai quan viên bá»™ Lá»… cùng Ä‘i theo hai bên.
Lang trung bộ Lễ là Tả đại nhân vượt lên trước giới thiệu:
- Vị nà y là Thượng thư bá»™ Lá»… cá»§a Äại Minh ta, Vương Hoa đại nhân; vị nà y là Trụ Quốc tướng quân Dương Lăng đại nhân.
Hai sứ giả Nháºt Bản sá»›m đã nghe nói hoà ng đế Hoằng Trị thÃch dùng lão thần, nhưng vẫn không rõ tác phong cá»§a tân đế. Vừa thấy Dương Lăng trẻ tuổi lại đứng sau ngưá»i mà lá»… quan gá»i là Thượng thư Bá»™ Lá»… nà y ná»a bước nên hiển nhiên vị thượng thư nà y có chức vị cao nhất, hẳn là thá»§ lÄ©nh nghênh đón sứ giả hôm nay. Cả hai liá»n vá»™i chống hai tay lên gối, khom ngưá»i vái tháºt sâu:
- Ra mắt thượng thư đại nhân!
Lá»i thốt ra không ngá» lại là Hán ngữ.
Chưa kịp ngước đầu lên chợt nghe thấy hai chữ “Dương Lăngâ€, thân thể cả hai ngưá»i thoáng run lên, cứng Ä‘á», sau đó má»›i đứng thẳng lưng lên, đánh giá Dương Lăng vá»›i ánh mắt kinh ngạc, song cÅ©ng không quên mất lá»… nghi mà khom ngưá»i vái chà o lần nữa. Vương Hoa và Dương Lăng cÅ©ng ôm quyá»n đáp lá»…, sau đó hai ngưá»i cùng bước lên đỡ tay bá»n há» dáºy và cưá»i bảo:
- Sứ giá hãy bá»›t lá»… tiết, xin hãy mau đứng dáºy!
Tả đại nhân trá» và o ngưá»i trạc ba mươi tuổi, mặt mà y Ä‘oan chÃnh, nét ngưá»i cương nghị mặc đồ tÃm giá»›i thiệu:
- Vị nà y là sứ thần tiến cống cá»§a quốc vương VÄ©nh ChÃnh Ä‘iện hạ nước Nháºt Bản, Äại Ná»™i NghÄ©a DÅ©ng (Yoshitake Dainai?),- rồi lại trá» và o thanh niên mặc áo dà i trắng giá»›i thiệu tiếp - Vị nà y là sứ thần tiến cống Tế Xuyên Trừng Minh (Choumei Hosokawa).
Dương Lăng lấy là m lạ, là m thế nà o mà Thà nh Khởi Váºn tìm được hai vị sứ giả nà y? Y vừa cùng Vương Hoa chắp tay khách sáo vừa liếc sang Thà nh Khởi Váºn. Như thể sá»›m biết y sẽ nghi ngá», khi thấy ánh mắt y hướng vá» phÃa mình, khoé môi Thà nh Khởi Váºn khẽ vểnh, mi mắt hÆ¡i cong, ná»a như Ä‘ang cưá»i ná»a như không phải; vừa mang vẻ nghịch ngợm khó tả thà nh lá»i lại lá»™ vẻ cao thâm đắc ý.
Dương Lăng thầm hừ má»™t tiếng: "Nha đầu nà y, lại sắp khoe khoang đây". Tuy rằng Thà nh Khởi Váºn lá»›n hÆ¡n y mấy tuổi nhưng tuổi tác tháºt cá»§a y lại lá»›n hÆ¡n nà ng, thêm và o Thà nh Khởi Váºn khôn lanh hoạt bát không há» giống má»™t thiếu phụ nhã nhặn thanh tao, cho nên lúc nà o Dương Lăng cÅ©ng vô thức thầm gá»i nà ng hai tiếng “nha đầu†mà không nháºn ra rằng ngữ khà đó mang theo mấy phần trìu mến.
Biết rằng tám chÃn phần mưá»i thứ mà Thà nh Khởi Váºn khoe khoang là để lấy lòng y, cho nên y cÅ©ng không coi hà nh động đó là ngá»— nghịch, chỉ định bụng chá» sau khi vá» rồi há»i nà ng là được. Nà o ngá» khi đưa ánh mắt lướt qua ngưá»i những võ sÄ© mặc áo chẽn xanh, y chợt cảm có cảm giác hÆ¡i quen quen.
Những võ sÄ© ná» Ä‘á»u mặc áo chẽn hai lá»›p mà u Ä‘en hÆ¡i rá»™ng, tóc dà i tết thà nh Ä‘uôi ngá»±a, Ä‘a số Ä‘á»u là thiếu niên mưá»i sáu mưá»i bảy, ai nấy tuấn tú bất phà m. Từ tư liệu do Ná»™i xưởng và Cẩm Y Vệ trình đưa y biết được rằng nước Nháºt "nam phong" Ä‘ang thịnh, hÆ¡n cả Trung Hoa, có thể nói là "cúc nở khắp nÆ¡i, muôn hồng nghìn tÃa."
Phần lá»›n các tướng quân, lãnh chúa và những võ sÄ© có địa vị nuôi dưỡng rất nhiá»u thị đồng mưá»i bảy mưá»i tám, tháºm chà là mưá»i lăm mưá»i sáu. Ngưá»i Nháºt gá»i chúng là "tiểu tÃnh", thá»±c tế cÅ©ng chÃnh là luyến đồng. Những luyến đồng nà y là tá» sÄ© bên ngưá»i chúa công đồng thá»i cÅ©ng là nam sá»§ng cá»§a chúa công bá»n há», thế nên bá»n há» trẻ tuổi tuấn tú cÅ©ng chẳng có gì là lạ.
Nhưng khi ánh mắt Dương Lăng lÆ¡ đãng lướt qua khuôn mặt cá»§a những "bông hoa cúc" đó, y chợt phát hiện má»™t thiếu niên Ä‘ang đứng đằng sau đám ngưá»i, thân mặc áo chẽn võ sÄ©, bụng hÆ¡i to, nhưng da như ngá»c, mặt như hoa, thuần khiết mà xinh đẹp, quyến rÅ© mà nhu mì. Tuy chà ng ta chỉ đứng yên má»™t chá»—, không há» có dáng vẻ rụt rè, song khắp ngưá»i lại dà o dạt má»™t vẻ kiá»u mị không nói nên lá»i.
Thiếu niên xinh đẹp phong lưu thế, trên Ä‘á»i tháºt hiếm xiết bao!
Ãnh mắt Dương Lăng vừa chạm vá»›i đôi mắt nóng rá»±c ấy, liá»n chợt thấy như nắng trá»i rá»±c rỡ, lòng vụt ấm lên... Liên Nhi! Äó là Liên Nhi!
Thà nh Khởi Váºn đã dùng cách nà o mà có thể mang nà ng ấy theo đến đây váºy? Trong khoảnh khắc hà ng vạn cảm xúc dâng trà o trong lòng y. Ãnh mắt Dương Lăng không thể rá»i Ä‘i, trong mắt Liên Nhi cÅ©ng trà o ra những giá»t lệ vui mừng.
Nhất thá»i Dương Lăng như rÆ¡i và o cÆ¡n say, mặc dù y cố táºp trung sá»± chú ý lên hai vị sứ thần Nháºt Bản nhưng cÅ©ng chỉ áºm à áºm ừ khi nghe những lá»i tâng bốc vá» công tÃch diệt trừ hải tặc cá»§a y khi thá»§y triá»u rút ở Tiá»n ÄÆ°á»ng, bá»™ dạng không há» quan tâm. Äiá»u nà y khiến cho Vương thượng thư không biết ná»™i tình thầm lấy là m hổ thẹn: “ Vị Dương đại nhân nà y xem ra còn chuá»™ng sÄ© diện hÆ¡n cả mình. Phải chăng vừa rồi mình đã biểu hiện lá»… độ quá mức vá»›i các vị sứ giả nà y?â€
****
Trên đưá»ng cưỡi ngá»±a và o thà nh, trông thấy bến tà u rá»™ng lá»›n xa hoa cá»§a kinh sư, trong đội ngÅ© sứ thần tiến cống thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng khen. Dương Lăng chỉ đặt ánh mắt vá» phÃa sau, phát hiện lúc Ä‘oà n xe khởi hà nh Mã Liên Nhi liá»n chui và o trong xe ngồi chứ không cưỡi ngá»±a thì y má»›i yên tâm.
Hồng Lô Tá»± đã chuẩn bị chá»— ở rá»™ng rãi cho sứ thần tiến cống Nháºt Bản từ sá»›m. Khi đến nhà trá», Vương Hoa và Dương Lăng liá»n niá»m nở bố trà cho đám sứ thần Ä‘i và o. Danh pháºn công khai cá»§a Thà nh Khởi Váºn là thông dịch viên kiêm hướng đạo viên do phái Ä‘oà n sứ giả Nháºt Bản thuê mướn, vì ở kinh sư đã có thông dịch viên do Hồng Lô Tá»± bố trà riêng cho nên sứ mạng cá»§a nà ng cÅ©ng đã hoà n thà nh.
Mặc dù má»i sá»± việc Ä‘á»u có Thà nh Khởi Váºn âm thầm sắp xếp và thảo luáºn, nhưng Äại Ná»™i NghÄ©a DÅ©ng và Tế Xuyên Trừng Minh Ä‘á»u hết sức nhanh nhạy, cả hai không há» tiết lá»™ lai lịch tháºt sá»± cá»§a Thà nh Khởi Váºn, tháºm chà còn trả tiá»n thuê cho nà ng như tháºt. Thà nh Khởi Váºn leo lên má»™t chiếc xe ngá»±a, má»™t mình rá»i khá»i quán trá» cá»§a sứ thần Ä‘i ngay, bá»™ dạng trông như muốn tá»± tìm chá»— trá», chá»n ngà y trở vá» Giang Nam.
Nhìn gã đánh xe lẫn hai tên to con Ä‘i theo trên xe cá»§a nà ng toát ra khà thế hung hãn, Dương Lăng cÅ©ng không biết bá»n há» là phiên tá» cá»§a Ná»™i xưởng hay là hải tặc Giang Nam được Thà nh Khởi Váºn thu phục cho nên cÅ©ng không tiện biểu lá»™ Ä‘iá»u gì khác lạ trước mặt má»i ngưá»i. Y đà nh là m thinh để cho nà ng rá»i Ä‘i, song cÅ©ng Ä‘oán ắt hẳn Thà nh Khởi Váºn sẽ trở vá» phá»§ hầu tước. Bởi sứ thần tiến cống đến từ phương xa cho nên Dương Lăng còn phải ở lại tham dá»± bữa tiệc chà o khách xã giao. Kiên nhẫn ngồi hầu rượu hai vị sứ thần mà tâm trà y lại đã chắp cánh bay vá» nhà tá»± bao giá».
- Äằng trước đã là ... là nhà cá»§a muá»™i rồi đó, Uy VÅ© hầu phá»§... Chao ôi, lúc tỉ rá»i kinh thà nh y vẫn còn là bá tước, thế mà nay đã được phong hầu, được gá»i là Trụ Quốc thượng tướng quân rồi.
Vừa và o đến thôn, Thà nh Khởi Váºn liá»n xuống xe ngá»±a, vừa thong thả cất bước giữa thôn xóm Ä‘ang chìm trong sắc xuân vừa cảm khái nói vá»›i Mã Liên Nhi.
- Tá»· tá»· Ä‘ang cảm khái hay là đang thấy hà i lòng thá»a dạ thế?
Bước Ä‘i chầm cháºm bên cạnh, Mã Liên Nhi nghe váºy liá»n đảo mắt, nụ cưá»i tuy ranh mãnh song vẫn mang theo và i phần quyến rÅ© yêu kiá»u.
- Tá»·... hà i lòng thá»a dạ gì chứ? á»’... ha ha, thân là thuá»™c hạ cá»§a đại nhân, tá»· đương nhiên là thấy vinh quang rồi.
Thà nh Khởi Váºn chợt cảm thấy gò má nóng rần: "Tiểu hồ ly nà y thá»±c không dá»… đối phó đây! Trong mấy vị phu nhân cá»§a Dương Lăng, e rằng cô nà ng nà y chÃnh là ngưá»i thông minh nhất. Äôi mắt sắc sảo đó..., sao cả tâm sá»± cá»§a mình mà cô ả cÅ©ng Ä‘oán ra được mấy phần nhỉ?"
Mã Liên Nhi nhoẻn miệng cưá»i duyên muôn phần xinh đẹp:
- Hôm nay sứ thần đến triá»u cống, má»i việc diá»…n ra êm thắm như nước chảy thà nh sông, song mấy ai biết tá»· tá»· bôn ba vất vả ở Giang Nam, đã trải qua biết bao gian khổ? Tá»· tá»· tà i cao như váºy, thế gian có mấy ngưá»i đà n ông sánh bằng? Ôi! Chà ng chỉ má»›i bấy nhiêu tuổi nhưng chức quan đã má»—i lúc má»™t cao, nguy hiểm cÅ©ng vì váºy mà cà ng lúc cà ng lá»›n hÆ¡n.
Tá»· tá»· bụng chứa binh thư, tà i cao mưu lá»›n, là trợ thá»§ đắc lá»±c cá»§a chà ng. Thảng như Khởi Váºn tá»· tá»· tháºt sá»± chỉ vì vị trà đáng đầu cá»§a Ná»™i xưởng mà không có mưu cầu nà o khác, váºy chốc nữa muá»™i muá»™i có thể sẽ góp chút lá»i vá»›i chà ng.
- Muá»™i muá»™i định góp lá»i gì?
Lúc nà y đây, trước mặt cô nương Liên Nhi mà bất luáºn sánh vá» dung nhan hay cÆ¡ trà đá»u ngang sức ngang tà i vá»›i mình, Thà nh Khởi Váºn má»—i lúc má»—i thêm chá»™t dạ. So vá»›i nà ng, thứ mà con bé thiếu chỉ là lịch duyệt và kinh nghiệm mà thôi, thá»±c không thể xem thưá»ng.
Mã Liên Nhi duá»—i bà n tay ra, bà n tay nhá» nhắn như búp non lá»™ ra khá»i ống tay áo trong suốt dưới ánh dương quang. Nà ng khẽ siết nắm tay lại, khéo cưá»i xinh đẹp:
- Muá»™i sẽ nói vá»›i chà ng rằng, nếu không thể nắm giữ lấy tá»· tá»· hoà n toà n thì thứ nhất không thể kết oán vá»›i tá»·, thứ hai quyết không thể để tá»· bị phe đối đầu Ä‘oạt được. Bằng không... chỉ đà nh trừ khá» tỉ để tránh há»a hoạn vá» sau.
Thà nh Khởi Váºn giáºt mình thất kinh, gượng cưá»i bảo:
- Liên Nhi muội muội, muội... thực đánh giá tỷ quá cao rồi đó.
Mã Liên Nhi kéo nhẹ tay Thà nh Khởi Váºn, dịu dà ng:
- Tá»· tá»· cùng muá»™i xưa nay không há» quen biết. Nếu việc đưa đón và há»™ tống muá»™i còn có thể bảo là chịu mệnh lệnh cá»§a chà ng, nhưng dá»c đưá»ng tá»· hết lòng trông nom, chăm sóc; sá»± che chở ấy rõ xuất phát từ tấm lòng chân thà nh, tuyệt không có ná»a Ä‘iểm giả tạo. Do tá»· và muá»™i đã chẳng phải bạn bè, váºy nó hiển nhiên là vì "yêu ai yêu cả đưá»ng Ä‘i lối vá»" rồi. Có gì mà muá»™i còn nhìn không hiểu chứ?
Dá»c đưá»ng nghe được nhiá»u chuyện cá»§a chà ng, có chuyện nà o mà không khiến ngưá»i ta hãi hùng khiếp vÃa? Quan trưá»ng chìm nổi, nguy hiểm trùng trùng, muá»™i tháºt không hiểu chà ng là m thế nà o mà vượt qua những khó khăn trắc trở đó! Chà ng đã bước trên con đưá»ng nà y, nếu bên cạnh không có mưu sÄ© như tá»· tá»· váºy thì sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ bị ngưá»i ta chèn ép. Tá»· bảo muá»™i sao có thể yên tâm đây?
Äoạn nà ng khẽ thở dà i, rồi chợt nhoẻn miệng cưá»i nói tiếp:
- Liên Nhi từng kể vá»›i tá»· nghe chuyện cÅ© cá»§a muá»™i và chà ng. TÃnh cách ngưá»i ấy như thế nà o tá»· cÅ©ng đã biết rồi đó, chà ng thuá»™c loại lừa cứng đầu, dắt chẳng chịu Ä‘i, lại còn đá ngược! Cho dù tá»· tá»· có đốt ba nén nhang má»—i ngà y, chà ng vẫn sẽ chỉ là bồ tát bằng gá»—, mãi mãi không bao giá» hiển linh. Tá»· mà không vứt bá» thẹn thùng, chá»§ động xuất thá»§ thì sẽ còn phải chỠđợi dà i dà i.
Thà nh Khởi Váºn thoáng nhướng mà y, chá»±c nói lại thôi, má hồng chợt á»ng Ä‘á», tá»±a như ngấm sắc hoa đà o, rá»±c rỡ mà thÆ¡m ngát.
Lúc rá»i phá»§, Dương Lăng từng báo hôm nay Thà nh Khởi Váºn sẽ trở vá» Dương phá»§. Thà nh Khởi Váºn thá»§ Ä‘oạn vô cùng cao minh, cho dù nà ng không cần phải cố ý ra vẻ, song lúc ở trong Dương phá»§ vẫn giữ được hoà khà cùng vá»›i má»i ngưá»i, huống hồ nà ng vì chuyện cá»§a tưóng công nhà mình mà bôn ba nam bắc, lao tâm khổ trÃ.
Cho nên khi hay tin nà ng tá»›i, các cô Hà n Ấu Nương, Ngá»c Nhi, Tuyết Nhi và Cao Văn Tâm rất đỗi cao hứng. Ấu Nương căn dặn nhà bếp chuẩn bị rượu và thức ăn, lại hạ lệnh cho ngưá»i đứng đón trước cổng. Trong phá»§ chỉ có má»—i ÄÆ°á»ng Nhất Tiên không biết ngưá»i sắp đến là thần thánh phương nà o, rất lấy là m hiếu kì trong bụng.
Ấu Nương nghe ngưá»i truyá»n báo Thà nh Khởi Váºn đã đến, liá»n vá»™i dẫn má»i ngưá»i ra ngoà i nghênh đón. Bá»n há» sá»›m đã quen vá»›i việc Thà nh Khởi Váºn cải trang bán nam bán nữ cho nên liếc mắt liá»n nháºn ra ngay. Hà n Ấu Nương lá»™ rõ vui mừng, đương định mở miệng gá»i, chợt trông thấy ngưá»i thiếu niên đứng cạnh Khởi Váºn. Nà ng không khá»i ngẩn ngưá»i, sau thoáng kinh ngạc liá»n mừng rỡ kêu lên:
- Liên Nhi!
Mã Liên Nhi cÅ©ng vá»™i bước tá»›i, ôm chầm lấy Hà n Ấu Nương, mừng rỡ thút thÃt:
- Ấu Nương...,
Hai ngưá»i ôm nhau má»™t chốc, Mã Liên Nhi má»›i quệt nước mắt, rưng rưng cưá»i nói:
- A! Tỷ... sao tỷ lại... Phải là ra mắt phu nhân chứ!
Hà n Ấu Nương trừng mắt vá»›i nà ng, há»n trách:
- Tá»· nói những lá»i gì váºy, lúc ở Kê Minh chúng ta đối đãi vá»›i nhau như thế nà o thì sau nà y vẫn sẽ như thế nấy. Nếu như tá»· xem muá»™i như ngưá»i ngoà i, thá»±c sẽ khiến muá»™i không biết phải là m thế nà o đây.
Mã Liên Nhi khẽ mỉm cưá»i, gá»i lại:
- Ấu Nương muội muội!
Hà n Ấu Nương má»›i đổi giáºn thà nh mừng, lại bước tá»›i nắm tay thân thiết vá»›i Thà nh Khởi Váºn. Trông thấy cảnh tượng nà y, cặp mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Nhất Tiên đảo tá»›i đảo lui, nà ng há»i thầm Ngá»c ÄÆ°á»ng Xuân:
- Liên Nhi? ChÃnh là vị tẩu tẩu cá»§a muá»™i ở Kim Lăng đó hả? Äẹp tháºt, nếu Ä‘eo nữ trang và o, tháºt sá»± sẽ như hoa thÆ¡m thêm sắc. Vả lại... hì hì...
Mã Liên Nhi và Thà nh Khởi Váºn Ä‘á»u chưa gặp ÄÆ°á»ng Nhất Tiên bao giá». Dương Lăng lo toan bao nhiêu chuyện song lại quên dặn trước bá»n há» má»—i chuyện nà y. May mà Thà nh Khởi Váºn và Mã Liên Nhi Ä‘á»u không hiểu rõ lắm vá» thân quyến cá»§a Dương Lăng, cho nên sau khi nghe giá»›i thiệu vá» ÄÆ°á»ng Nhất Tiên xong cÅ©ng không biểu lá»™ Ä‘iá»u gì khác thưá»ng.
Dặn dò Cao quản gia bố trà chá»— ở cho mấy thị vệ và thị nữ Sở Linh xong xuôi, Hà n Ấu Nương phấn khÃch tá»± mình dắt tay Mã Liên Nhi và Thà nh Khởi Váºn Ä‘i và o phòng khách sau nhà , há»›n hở bảo Vân Nhi:
- Em hãy mau dá»n đồ trong thư phòng choThà nh tá»· tá»·, dá»n đồ căn phòng đầu chái đông trong sân cá»§a chị ra cho Liên Nhi tá»· tá»· ở.
Mã Liên Nhi kéo tay nà ng, cưá»i tươi nói:
- Không vá»™i không vá»™i! Lâu rồi không gặp nhau, tá»· nhá»› em lắm. Äêm nay tá»· muốn chung giưá»ng vá»›i muá»™i, thắp nến trò chuyện thâu đêm.
Hà u Ấu Nương mừng rỡ:
- Chuyện đó đương nhiên là được. Có Ä‘iá»u phòng ốc vẫn cần phải dá»n dẹp.
Äoạn nà ng bảo nhà bếp Ä‘un nước chuẩn bị cho hai ngưá»i tắm rá»a. Sau đó má»i ngưá»i táºp trung ở phòng khách, kể lại những chuyện xảy ra sau lúc chia ly; khu ná»™i viện nhà há» Dương rÃu rÃt tiếng cưá»i đùa, quả tháºt hết sức náo nhiệt.
*****
Vương Hoa và Dương Lăng chiêu đãi sứ thần tiến cống cá»§a Nháºt Bản ở ty Nghênh Tân. Cáo từ xong y lại đến bên ngoà i Hồng Lô Tá»± vá»™i vã thương thảo, gấp rút bố trà cho quan viên ty Lá»… Nghi huấn luyện sứ thần Nháºt Bản những nghi lá»… liên quan đến việc bái kiến Hoà ng đế và dâng hiến lá»… váºt, cùng lịch trình đà m phán cụ thể vá» việc hợp tác quân sá»± diệt trừ hải tặc và thông thương cá»§a hai nước. Xong xuôi y liá»n phóng ngá»±a phi như bay vá» phá»§.
Dương Lăng dá»± tiệc hÆ¡i lâu, lúc trở vá» nhà thì đèn lồng đỠđã treo cao, trá»i sao lấp lánh.
Dương Lăng vá»™i vã chạy và o nhà trong, trông thấy trong sảnh chỉ có Vân Nhi và hai nha hoà n Ä‘ang quét dá»n, y liá»n vá»™i há»i:
- Thà nh cô nương đã đến rồi chưa?
Vân Nhi là tiểu nha đầu do chÃnh tay Dương Lăng mua vá», luôn ở bên hầu hạ Ấu Nương. Tuy tuổi còn nhá» nên không được xem là quản sá»± khu háºu viện, song vì được Ấu Nương sá»§ng ái nên bình thưá»ng đám nha đầu các phòng cÅ©ng chỉ nghe lệnh nó. Thấy lão gia sốt sắng truy vấn, hai nha hoà n Ä‘á»u nhìn sang phÃa cô nà ng.
Vân Nhi vá»™i cúi ngưá»i vái chà o, rồi mỉm cưá»i đáp:
- Thà nh cô nương đã đến từ hồi chiá»u, Liên Nhi phu nhân cÅ©ng đến cùng. Hai vị đã cùng đại phu nhân trò chuyện rất lâu, dùng bữa tối xong thì Ä‘á»u vá» phòng tắm rá»a. Vừa nãy tiểu tì trông thấy mấy ngưá»i Thúy Nhi tá»· mang thùng nước ra, hẳn là đã thay đồ xong rồi.
Dương Lăng ồ má»™t tiếng, há»i tiếp:
- Hai cô hiện Ä‘ang ở đâu? Äã thu xếp chá»— nà o váºy?
Vân Nhi đáp:
- Thà nh cô nương vẫn ở trong ná»™i thư phòng; phu nhân Liên Nhi thì được thu xếp ở trong viện cá»§a đại phu nhân, căn phòng đầu chái đông. Lão gia tÃnh Ä‘i gặp Liên Nhi phu nhân sao?
Dương Lăng hÆ¡i ngần ngá», Ä‘oạn phẩy tay đáp:
- Không, ta đi thăm Thà nh cô nương trước. Các em cứ là m việc đi.
Tuy rằng trong lòng y rất nhá»› Mã Liên Nhi, nhất là nay nà ng Ä‘ang mang thai, nhưng dẫu gì thì đó cÅ©ng là chuyện nhà . Thà nh Khởi Váºn đã bôn ba xuôi ngược, vất vả lo liệu đại sá»± cá»§a y. Sao lại có chuyện Ä‘i gặp nương tá» trước mà gác việc thăm viếng thuá»™c hạ tâm phúc đã hoà n thà nh má»™t công việc trá»ng đại như váºy sang má»™t bên chứ?
Äến ná»™i thư phòng, Dương Lăng vén rèm cá»a, nhìn thấy Thà nh Khởi Váºn Ä‘ang ngồi trước bà n dà i, trước mặt là chiếc đèn phá»§ lụa má»ng; quầng sáng cá»§a ngá»n đèn rá»i lên dung nhan sau khi tắm đẹp đến rạng ngá»i.
Thấy y bước và o, Thà nh Khởi Váºn vá»™i uyển chuyển đứng dáºy, ôm quyá»n thi lá»… rồi cưá»i duyên dáng chà o:
- Ti chức tham kiến đại nhân, ti chức cũng đoán ắt đại nhân sẽ đến.
Thà nh Khởi Váºn mặc chiếc áo cân vạt bằng vải lÄ©nh trắng, cổ áo mà u tÃm lợt, phÃa dưới là váy ngắn Ä‘ai trắng ôm eo, sóng mắt Ä‘ong đưa, dung quang phÆ¡i phá»›i, đôi mắt hạnh long lanh sóng nước trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần thá»±c khiến ngưá»i ta phải rung động trong lòng.
Dương Lăng dằn lòng, báºt cưá»i há»i:
- Sao? Nữ Gia Cát của ta lại đoán trúng nữa à ? Ha ha, tại Liên Nhi đang tắm, nếu không thì... ngà y mai bản quan mới tới.
Thà nh Khởi Váºn gặp lại được y, trong lòng mừng vui khôn xiết, má»™t loại cảm giác thá»a mãn kì diệu trà n ngáºp khắp tâm hồn, má»™t cảm giác thá»±c thư thái và yên bình. Nghe Dương Lăng nói dối, nà ng không há» chá»›p cặp mi cong vút, chỉ nhoẻn miệng cưá»i nói:
- Giang sÆ¡n dá»… đổi, nhưng má»›i qua má»™t hai tháng trá»i, đại nhân sẽ không thay đổi. A! Ti chức nói sai rồi.
Thà nh Khởi Váºn che miệng cưá»i, nói tiếp:
- Ãt nhất thì quan chức cá»§a đại nhân lại đã đổi. Chúc mừng đại nhân tấn thăng tước hầu, vinh dá»± nháºn được chức Trụ Quốc Long Hổ thượng tướng quân.
Dương Lăng chỉ biết lắc đầu cưá»i trừ:
- Nha đầu nhà cô nà y...
Thà nh Khởi Váºn khẽ nhÃu đôi mà y xinh, lấy là m lạ há»i:
- Cá»› sao đại nhân... đại nhân đôi lúc nói chuyện lại ra vẻ cụ non như váºy? Ha ha, nha đầu há»? Ti chức thế mà lá»›n... lá»›n...,
Chợt nà ng mÃm môi, rốt cuá»™c vẫn không nguyện nói ra mình hÆ¡n tuổi Dương Lăng.
Dương Lăng cưá»i hì hì đáp:
- Ta gá»i cô là nha đầu, đương nhiên là vì cô nhá» hÆ¡n ta. Cô đừng há»i, ta sẽ không giải thÃch đâu. Tóm lại là cô nhá» hÆ¡n ta.
Äại sá»± y muốn là m từ trước đến giá» nay đã đâu và o đấy, Mã Liên Nhi mà y vẫn luôn canh cánh trong lòng cÅ©ng đã rước vá» phá»§, lại có chút rượu trong ngưá»i, lúc nà y trông thấy vẻ ná»a há»n ná»a vui khiến ngưá»i khác rung động cá»§a Thà nh Khởi Váºn, Dương Lăng không kìm được lòng nên đã tiết lá»™ má»™t Ãt bà máºt vốn nà ng không thể nà o nghe hiểu được.
Quả nhiên Thà nh Khởi Váºn nghe mà không hiểu ý cá»§a y. Nhưng nà ng lại nghe lầm, cÅ©ng không biết hiểu lệch Ä‘i thế nà o mà nhất thá»i gò má đỠbừng, lòng hoa phÆ¡i phá»›i. Nà ng vá»™i thở gấp má»™t hÆ¡i dà i, cháºm rãi ngồi và o sau bà n, chống cằm cưá»i nói:
- Äại nhân muốn gặp ti chức, ắt có chuyện muốn há»i. Không biết đại nhân muốn há»i chuyện công trước, hay là chuyện tư trước đây?
Lúc mà vưu váºt trá»i sinh nà y muốn quyến rÅ© kẻ nà o, thì quả thá»±c từng cái giÆ¡ tay nhấc chân, từng cái nhăn mà y nhÃu mặt Ä‘á»u mang những vẻ gợi cảm khác biệt. Äá»™ng tác lúc nà y lại có phần ngây thÆ¡ cá»§a thiếu nữ, nhưng ống tay áo trượt xuống, lá»™ ra cánh tay thon dà i như cổ hạc, ngón ngá»c xinh xinh chống nhẹ dưới cằm, vừa nhã nhặn vừa đáng yêu, lại có cả sá»± gợi cảm cá»§a thiếu phụ thà nh thục.
Dương Lăng đưa mắt nhìn rồi dá»i ánh mắt Ä‘i:
- Chuyện riêng thì... tôi có thể há»i Liên Nhi, há»i xong liá»n sẽ biết cô đã dùng cách nà o để mang nà ng ấy từ há» Mã vá». Nói chuyện công trước Ä‘i!
Dương Lăng quay lại nhìn nà ng, rồi trầm giá»ng há»i:
- Cô tìm đâu ra những kẻ gá»i là sứ thần tiến cống nà y váºy? Trông cá» chỉ hà nh động và phong thái cá»§a bá»n há» quả thá»±c bất phà m. Có cô lo liệu tôi nghÄ© hẳn má»i thứ sẽ Ä‘á»u được sắp xếp thá»a đáng, không gì sÆ¡ suất, nhưng mà ... tìm và i ba sứ thần ra để là m gì? Không sợ đông ngưá»i sẽ lá»™ chân tướng sao?
Thà nh Khởi Váºn đáp:
- Äại nhân! Lúc Sở Linh vá» gặp ngà i, chẳng lẽ chưa từng báo rằng ti chức muốn dâng tặng cho ngà i má»™t lá»… váºt cá»±c lá»›n hay sao? Ha ha, xem ra lá»… váºt nà y lá»›n quá, đại nhân không Ä‘oán nổi hay là không dám Ä‘oán?
Dương Lăng ngạc nhiên há»i:
- Lá»… váºt lá»›n à ? Tôi đã Ä‘oán được rồi mà , chẳng phải là cô mang Liên Nhi... à cô nói không phải là nà ng ấy? Chẳng lẽ lại có liên quan đến những sứ thần nà y?
Trong lòng hÆ¡i chua chát, Thà nh Khởi Váºn hứ yêu má»™t tiếng rồi nói:
- Mang Liên Nhi cô nương vỠđây thì có gì mà khó, ngược lại nếu ngà i muốn danh chÃnh ngôn thuáºn mà cưới cô ấy vá» má»›i khó xỠđấy. Còn lá»… váºt to lá»›n mà ti chức nói đến là đại nhân hồng phúc tá» thiên, cát tinh chiếu trúng, ngà i muốn là m gì ông trá»i cÅ©ng Ä‘á»u giúp cả.
Thà nh Khởi Váºn kéo chén trà lại gần rót má»i Dương Lăng, rồi má»›i kể đầu Ä‘uôi ngá»n nguồn câu chuyện.
Hóa ra Trung Nguyên vốn không biết rõ lắm vá» nước Nháºt. Năm xưa có khi giặc Oa là m loạn, Chu Nguyên Chương cả giáºn, phái sứ giả thiên triá»u Ä‘i đến Nháºt Bản để mắng nhiếc quốc vương nước ấy, đã nhầm má»™t thân vương được Thiên hoà ng phong đất thà nh ra quốc chá»§ cá»§a Nháºt Bản. Quốc thư hai nước qua lại nhiá»u lần mà vẫn không hay biết ná»™i tình. Vá» sau Nháºt Bản xuất hiện Nam-Bắc triá»u, lúc đó ngay cả ai là quốc vương thì Äại Minh lại cà ng không rõ, đến ná»—i khi tướng quân Mạc phá»§ là Túc Lợi NghÄ©a Mãn (Ashikaga Yoshimitsu) sai sứ giả đến triá»u cống, Äại Minh lại coi hắn là kẻ thống trị tối cao cá»§a Nháºt Bản.
Cho đến hiện tại, Nháºt Bản Ä‘ang gặp loạn Ứng Nhân(2). Chẳng những địa vị cá»§a Thiên hoà ng đã rÆ¡i xuống nghìn trượng mà ngay cả tướng quân Mạc phá»§ cÅ©ng đã không thể khống chế được cục diện, lãnh chúa các nÆ¡i đồng loạt phát động chiến tranh, bước và o thá»i kỳ chiến quốc, Äại Minh tìm ra được ai là quốc chá»§ Nháºt Bản má»›i lạ. Cho nên Thà nh Khởi Váºn má»›i to gan hiến kế "lý đại đà o cương (máºn chết thay đà o)" và "man thiên quá hải (giấu trá»i qua biển)" vá»›i Dương Lăng.
Lá»±c lượng trong triá»u do bá»n há» dùng lợi Ãch để phân hóa và mua chuá»™c để mở biển thông chợ đã có hiệu quả khổng lồ, chỉ cần Dương Lăng đồng ý chia chác cho đám ngưá»i đó má»™t chén canh, sẽ không khó để biến bá»n há» thà nh trợ thá»§ cho bản thân y. Thế nhưng đám há»§ nho khăng khăng ôm lấy định kiến Äại Mình là thiên triá»u thượng quốc duy ngã độc tôn và xem những thương nhân là bá»n thấp hèn đê tiện lại chÃnh là những kẻ chân chÃnh không dục vá»ng, không sa ngã; căn bản y không có cách nà o lay động được bá»n há».
Thứ mà bá»n há» muốn chỉ là cái tiếng "triá»u cống thượng quốc", còn lợi Ãch kinh tế thì có bị thiệt thòi bao nhiêu Ä‘i chăng nữa cÅ©ng chẳng quan tâm. Cho nên Thà nh Khởi Váºn má»›i đỠnghị cung cấp cho bá»n há» má»™t danh nghÄ©a: loạn chiến quốc ở Nháºt Bản khiến cho dân chúng lầm than, địa bà n thống trị cá»§a rất nhiá»u lãnh chúa Ä‘ang hết sức khốn cùng, cho nên bá»n há» rất muốn mua bán cùng Äại Minh, tiếc là Äại Minh ngoảnh mặt là m ngÆ¡. Nếu như nay Äại Minh có ngưá»i chá»§ động liên hệ bá»n há», yêu cầu bá»n há» cá» sứ giả lấy danh nghÄ©a nước Nháºt Bản tiến cống thiên triá»u để khai thông máºu dịch thì bá»n há» nhất định sẽ vui mừng đồng ý. ChÃnh Thà nh Khởi Vân sẽ liên lạc vá»›i má»™t và i lãnh chúa Nháºt Bản khai thông bế tắc, lấp được mồm miệng cá»§a đám há»§ nho trong triá»u.
Tháºt ra trong quá khứ, hai bên cá» sứ giả tá»›i lui lắm phen và cÅ©ng đã từng xảy ra việc có kẻ giả mạo sứ giả Nháºt Bản gạt lấy quà biếu cá»§a Äại Minh. Có Ä‘iá»u lần nà y là trong ngoà i cùng nhau tÃnh kế để vượt qua ngá»n núi "chế độ triá»u cống" cheo leo không thể vượt qua Ä‘ang chẹn ngang công cuá»™c giải trừ cấm biển. Thế nên má»™t khi sá»± tình bị lá»™, nếu y không thể thoát khá»i trách nhiệm thì sẽ phạm tá»™i khi quân. Do đó tuy Dương Lăng đồng ý mạo hiểm thá» má»™t phen song trong lòng cÅ©ng hÆ¡i lo âu thắc thá»m.
Nghe Thà nh Khởi Váºn nói váºy, Dương Lăng ngạc nhiên há»i:
- Cô nói hồng phúc tá» thiên gì đó, váºy đội sứ giả tiến cống nà y là do vị lãnh chúa nà o phái tá»›i?
Thà nh Khởi Váºn báºt cưá»i khanh khách, rồi nhoẻn miệng cưá»i đáp:
- Là Văn Quy (Kameyama)... à không, hiện tại đã đổi quốc hiệu lại thà nh VÄ©nh ChÃnh (Eishou) rồi, là đặc sứ cá»§a quốc vương VÄ©nh ChÃnh ạ.
Dương Lăng cả kinh:
- Cô liên lạc được vá»›i thiên hoà ng chân chÃnh cá»§a Nháºt Bản?
Thà nh Khởi Váºn mỉm cưá»i đáp:
- Vâng! Thế nên má»›i nói đại nhân được cát tinh chiếu trúng đó. Thông qua hải tặc Äông Hải ti chức quen biết được má»™t thương nhân, lại thông qua hắn mà liên lạc được vá»›i má»™t vị lãnh chúa ở Cá»u Châu. Vị lãnh chúa nà y Ä‘ang bị ná»n kinh tế suy kiệt nÆ¡i mình quản hạt hà nh cho sứt đầu mẻ trán, hay tin liá»n mừng rỡ khôn xiết, láºp tức đồng ý ngay.
Lãnh chúa nà y lại có quan hệ cá»±c tốt vá»›i má»™t vị thân vương, cho nên cÅ©ng không giấu giếm vị thân vương đó, lúc vị thân vương đến viếng liá»n nhắc đến chuyện nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nguyên nhân chÃnh là vì lúc nà y sức rà ng buá»™c cá»§a hoà ng thất đối vá»›i các lãnh chúa cá»±c kì có hạn, cho nên căn bản hắn không sợ Thiên hoà ng phản đối. Nà o ngá» sau khi vị thân vương đó đỠcáºp chuyện nà y vá»›i Thiên hoà ng VÄ©nh ChÃnh, liá»n như ánh sá»›m ban mai rá»i xuống đầu giưá»ng, vị Thiên hoà ng ấy liá»n hà nh động quyết Ä‘oán. Vị nà y liá»n qua mặt các thế lá»±c lãnh chúa địa phương mà phái luôn đặc phái viên tìm đến ngưá»i liên lạc do ti chức phái Ä‘i, chá»§ động kết giao cùng Äại Minh.
Hóa ra kinh tế cá»§a hoà ng thất Nháºt Bản cÅ©ng đã túng bấn đến cùng cá»±c, Háºu Thổ Ngá»± Môn (Go-Tsuchimikado) thiên hoà ng tiá»n nhiệm tạ thế đã mấy năm mà vẫn không có tiá»n bạc để thu xếp an táng. Thiên hoà ng VÄ©nh ChÃnh đăng cÆ¡ đã năm năm mà tháºm chà cả nghi thức đăng cÆ¡ cÅ©ng lo liệu không nổi. Rất nhiá»u nghi thức triá»u đình Ä‘á»u bị ép buá»™c phải há»§y bá». Nếu Äại Minh đã có ý định kết giao, bá»n hỠđương nhiên vui lòng liên lạc cùng Äại Minh.
Dương Lăng nghe thế cả mừng, váºy là lần nà y ngay cả chuyện triá»u cống cÅ©ng thà nh danh chÃnh ngôn thuáºn, hà ng tháºt giá tháºt rồi, sau nà y không cần phải lo nghÄ© gì nữa. Thà nh Khởi Váºn nói tiếp:
- Theo tình hình mà ti chức nắm bắt được, thì ngà y nay ở Nháºt Bản tướng quân Mạc phá»§ đã trở thà nh cá» hiệu. Hai thế lá»±c lãnh chúa lá»›n nhất là dòng há» Äại Ná»™i (Dainai) và dòng há» Tế Xuyên (Hosokawa).
Bá»n há» Ä‘á»u có máºt thám riêng cá»§a mình trong triá»u. Khi nghe nói Thiên Hoà ng định cá» sứ giả đến Äại Minh, hÆ¡n nữa còn há»§y bá» cấm biển toà n diện, cho phép bá tánh tá»± do buôn bán, Ä‘á»u là lợi Ãch khổng lồ cá»§a việc thông thương cùng Äại Minh. Do đó, cả hai vị lãnh chúa liá»n tranh nhau là m đại diện quốc vương để yết kiến thiên triá»u nhằm tranh thá»§ kiếm lấy lợi Ãch lá»›n nhất cho vùng đất mà bá»n há» quản hạt.
Theo ti chức nghÄ©, nếu đại nhân xây dá»±ng thá»§y quân, phối hợp cùng thá»§y quân Nháºt Bản để bắt tay diệt trừ giặc Oa, mau chóng quét sạch hải cương, hoà n thà nh đại kế mở biển thông thương, giao lưu vạn quốc, tất phải tìm đến những lãnh chúa có năng lá»±c thì bá»n há» má»›i có thể tháºt sá»± phát huy tác dụng.
Hai vị lãnh chúa đó Ä‘á»u có quân lá»±c mạnh nhất, hÆ¡n nữa do tranh nhau là m sứ giả tiến cống mà cãi nhau túi bụi, cho nên ti chức đã kiến nghị bá»n há» cá» ra hai vị chánh sứ. Hì hì!
Thà nh Khởi Váºn cưá»i xảo quyệt nói tiếp:
- Äã là là m ăn, mà có hai ngưá»i mua, váºy chúng ta sẽ có thể nâng giá. Nếu có hai ngưá»i bán, váºy chúng ta sẽ có thể ép giá. Buôn bán mà đảm bảo không lá»— như thế, cá»› sao lại không là m?
Dương Lăng nghe nà ng nói xong, trong lòng mừng rỡ vô cùng, hiểu được những ná»™i tình nà y sẽ nắm được quyá»n chá»§ động trong lúc đà m phán. Như chuyện ở Liêu Äông, vì cùng chống Thát Äát nên triá»u đình không thể không ban Æ¡n vá»›i Äóa Nhan Tam Vệ để tÃnh kế lâu dà i. Nay xem ra bá»n há» sẽ không cần phải nhượng bá»™ gì vá»›i sứ giả Nháºt Bản sất.
Y lắc đầu cưá»i, khen:
- Äáng sợ tháºt! May mà bản quan không phải là địch thá»§ cá»§a cô. Bằng không thì quả thá»±c đã bị cô bán Ä‘i rồi còn phải kiếm tiá»n mang vá» cho cô nữa.
Thà nh Khởi Váºn hé môi cưá»i duyên:
- Váºy cÅ©ng không hẳn, ngay cả tưá»ng thà nh còn không đỡ nổi số đỠcá»§a đại nhân nữa là ! Mưu sá»± tại nhân, thà nh sá»± tại thiên, đại nhân có ông trá»i chống lưng cho, nói không chừng kẻ tá»± bán thân giúp đại nhân kiếm bạc má»›i là thuá»™c hạ đó.
Dương Lăng cưá»i to, bảo:
- Cô là nữ Gia Cát của tôi, có cho tôi nghìn và ng tôi cũng sẽ chẳng nỡ buông tay đâu!
Nghe váºy Thà nh Khởi Váºn liá»n đảo tròng mắt, cÅ©ng duyên dáng đáp lại:
- Äại nhân cÅ©ng là tri ká»· Bá Nha cá»§a ti chức. Dẫu cho có ngưá»i dốc cả thiên hạ ra mua, ti chức cÅ©ng sẽ không nỡ buông tay.
Hai ngưá»i bốn mắt nhìn nhau, rồi bất thình lình Ä‘á»u đỠmặt.
Ngà y trước Thà nh Khởi Váºn lõa thể gặp mặt Dương Lăng cÅ©ng vẫn mỉm cưá»i thoải mái, tá»± nhiên như không, thế mà lúc nà y lại e thẹn bối rối không nói nên lá»i.
Nà ng đứng dáºy giấu thẹn, thướt tha Ä‘i đến bên giá sách tùy ý rút ra má»™t quyển rồi ngồi xuống ghế dá»±a bên tưá»ng. Chân phải vắt nhẹ lên gối trái, hênh hếch chiếc già y thêu mà u đỠxinh xinh, nà ng đằng hắng giá»ng:
- Äại nhân đã biết những gì muốn biết rồi, cÅ©ng nên Ä‘i gặp Liên Nhi cô nương Ä‘i. Bằng không e rằng Liên Nhi sẽ oán háºn trong lòng, nghÄ© sao ti chức lại không biết Ä‘iá»u đó!
Nà ng yêu kiá»u ngồi, ná»a như lẳng lÆ¡, ná»a như nhà n nhã, ánh đèn dịu dà ng như nước thấm và o, cà ng là m tôn lên bá» eo như thắt lụa cá»§a nà ng. Dung nhan không tô Ä‘iểm, thùy mị lả lÆ¡i, quyến rÅ© không lá»i tả xiết.
Nhá»› lại cảnh tượng kiá»u diá»…m và lãng mạn cùng Mã Liên Nhi dưới tà n cây phong lá đỠtrên núi Tê Hà , trong lòng Dương Lăng không khá»i nóng bừng. Vị cô nương si tình đó, quả thá»±c đã vì mình mà hy sinh rất nhiá»u. Mình thì xuôi nam ngược bắc, để lại ngưá»i con gái Ä‘ang mang thai như nà ng ấy ở lại Kim Lăng má»™t mình, quả thá»±c cÅ©ng quá phụ bạc rồi. May mà nà ng ta thấu tình đạt lý, ngưá»i con gái cao ngạo đó vẫn trước sau không lá»i oán háºn.
Ngữ khà tròng ghẹo cá»§a Thà nh Khởi Váºn lại dưá»ng như hÆ¡i mang theo chút ghen há»n, nhưng gặp lúc Dương Lăng lại Ä‘ang nghÄ© đến Liên Nhi nên không cảm nháºn được. Y mỉm cưá»i, đứng dáºy bảo:
- Äi đưá»ng xa vá», chắc cô cÅ©ng đã mệt rồi, nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút Ä‘i. Ngà y mai tôi sẽ đãi tiệc tẩy trần cho cô lần nữa.
Thà nh Khởi Váºn gáºt đầu cưá»i yếu á»›t. Dương Lăng xoay ngưá»i bước ra khá»i phòng, rèm châu Ä‘ong đưa, nụ cưá»i yếu á»›t trên khuôn mặt cá»§a Thà nh Khởi Váºn vụt tắt. Nà ng đăm chiêu ngắm nghÃa lá»n tóc rÅ© xuống trước ngá»±c, thở dà i ai oán: "Chá» thì vẫn phải chá», còn hÆ¡n là ngay cả cÆ¡ há»™i để đợi chá» cÅ©ng không có. Ôi, tháºt là háºn không thể bổ cái đầu gá»— cá»§a Dương bồ tát chà ng ra là m cá»§i đốt cho rồi..."
Góc tưá»ng mỠảo ánh đèn, ánh sáng mỠảo tạo nên má»™t quầng sáng và ng nhạt mông lung. Dưới quầng sáng, Thà nh Khởi Váºn xoa nhẹ cánh tay trắng muốt như lược ngà ; thân thể má»m mại Ä‘ang ngồi trông đặc biệt lung linh...
QC: Tinh Hoa Tam Quốc | Äá»™c Cô Cá»u Kiếm
[I]Chú thÃch:
(1) là loại kiếm nháºt rất dà i
(2) còn gá»i là Chiến tranh ÅŒnin, là cuá»™c ná»™i chiến từ năm 1467 đến năm 1477 thuá»™c thá»i kỳ Muromachi ở Nháºt Bản. Nguyên cá»› là cuá»™c tranh chấp giữa Hosokawa Katsumoto và Yamana SÅzen nhưng sau leo thang thà nh cuá»™c ná»™i chiến, lôi cuốn theo Mạc phá»§ Ashikaga và rất nhiá»u lãnh chúa (daimyo) khắp nước Nháºt. (trÃch từ wikipedia)
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
21-11-2013, 11:06 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Ngược Vá» Thá»i Minh
Tác giả: 月关 (Nguyệt Quan)
-----oo0oo-----
Quyển 6: Thi Hà nh Äại Äạo, Sống Lối Phong Lưu.
Chương 238: Äại trượng phu vô vi mà trị.
Dịch: TheJoker
Biên táºp: Ba_Van
Nguồn: TTV
Äoạn y vá»— nhẹ lên vai ÄÆ°á»ng Nhất Tiên, giải bà y:
- Liên Nhi và anh quen nhau từ rất lâu, sá»›m đã có Ä‘Ãnh ước chung thân, kết quả nay Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi Ä‘á»u được cưới trước nà ng ấy, hÆ¡n nữa còn được ban cho danh pháºn Cáo Mệnh. Tuy ngoà i miệng nà ng ấy không nói ra, song trong lòng sao có thể không lo lắng? Cô ấy hoà n toà n không biết gì vá» tÃnh tình cá»§a Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi, chẳng lẽ không sợ và o nhà há» Dương rồi sẽ bị ngưá»i ta ức hiếp sao?
Chuyện trong nhà ấy mà , khi mà thị phi chưa rõ rà ng, chá»§ nhân gia đình có lúc phải nên khoan dung, có lúc cần giả bá»™ hồ đồ. Chỉ cần cân bằng sao cho khéo, đừng để xảy ra chuyện gì lá»›n, thì sẽ hoà hợp ấm êm thôi! Hà hà , đó gá»i là vô vi mà trị.
Như má»™t cô chim khách hạnh phúc, Mã Liên Nhi vừa ngâm nga má»™t khúc hát vừa báºn bịu lôi quần áo lót vốn để cho tôi tá»› dá»n dẹp ra khá»i bá»c đồ, xếp ngay ngắn rồi đặt ở đầu gưá»ng.
Trong phòng bao phá»§ bởi má»™t mùi thÆ¡m nhà n nhạt, Dương Lăng khép lại cá»a phòng, mỉm cưá»i ngắm bóng lưng nà ng. Dáng ngưá»i Mã Liên Nhi thon thả thướt tha, vai và lưng vẫn nhá» nhắn, mặc dù đã cấn thai rất lâu song vẫn không mất được dáng ngưá»i mảnh khảnh. Rõ rà ng nà ng mang thai trước Hà n Ấu Nương cả ná»a tháng, ấy váºy mà khi nhìn từ phÃa sau lại không thấy bụng gồ lên lắm.
Ngưá»i ta nói phụ nữ mang thai như mang lò lá»a trên ngưá»i, quả tháºt không sai chút nà o. Cái rét đầu xuân chưa tan, váºy mà nay Mã Liên Nhi lại chỉ mặc độc má»™t chiếc áo dà i sốp nhẹ. Nà ng khom ngưá»i thu dá»n quần áo, chiếc áo dà i má»m mại ép sát và o ngưá»i lá»™ bá» mông khá tròn trịa và săn chắc, chÃnh giữa lõm và o má»™t rãnh lá» má», như thể ẩn dưới lá»›p áo là má»™t quả đà o máºt chÃn má»ng trắng ngần Ä‘ang chá»±c phá lá»›p vá» má»ng, ứa máºt thÆ¡m lừng.
Dương Lăng nhìn mà thấy rung động trong lòng. Y nhá» giá»ng gá»i:
- Liên Nhi!
Thoáng run lên, Mã Liên Nhi thoắt xoay ngưá»i lại, mừng rỡ nhìn Dương Lăng rồi chợt chạy à o tá»›i sà và o lòng y, nước mắt không kìm được cứ trà o ra.
Thấy nà ng ôm cái bụng bầu chạy à o tá»›i như váºy, Dương Lăng sợ giáºt nảy cả mình, liá»n vá»™i kêu:
- Äi cháºm thôi, Ä‘i cháºm thôi! Nà ng Ä‘ang mang thai sao lại còn nhảy nhót lung tung như con nÃt thế, chẳng chÃn chắn chút nà o cả!
Mã Liên Nhi ngừng khóc gượng cưá»i, nhẹ nhà ng đứng thẳng ngưá»i lên, nguýt yêu y rồi nói:
- Chà ng tháºt là vô tâm, ngưá»i ta trông ngóng đến mòn con mắt chà ng má»›i sai Thà nh tá»· tá»· tá»›i. Nếu không chá»§ động dâng đến táºn cá»a thì không biết đến khi nà o Dương đại hầu gia chà ng má»›i chịu Ä‘i thăm thiếp đây.
Dương Lăng cưá»i áy náy:
- Nà ng tưởng ta không nhá»› nà ng sao? Chẳng qua vừa vá» kinh ta liá»n báºn rá»™n bao việc, có mấy việc mà giao cho ngưá»i khác thì ta tháºt không yên tâm. Còn ở bên Giang Nam đã có Thà nh đáng đầu chá»§ trì, ta không tin có việc gì có thể là m khó được cô ấy. À đúng rồi, Thà nh đáng đầu là m thế nà o mà đưa nà ng Ä‘i được váºy?
Dương Lăng nắm tay dìu Mã Liên Nhi đến ngồi xuống bên giưá»ng. Mã Liên Nhi khẽ dá»±a và o lòng y, kể lại sá»± tình đã qua. Thì ra sau khi nháºn được truyá»n tin cá»§a Dương Lăng, Thà nh Khởi Váºn liá»n giả là m bà con cá»§a hải tặc Vương Bà nh lão thái gia mà dá»i đến ở Trưá»ng Can Lý, âm thầm gặp mặt Mã Liên Nhi, sau đó công khai kết bái là m tá»· muá»™i.
Thà nh Khởi Váºn sắm má»™t tòa trạch viện rá»™ng lá»›n dưới chân núi Tê Hà . Lúc nà y bụng Mã Liên Nhi đã bắt đầu gồ lên, sắp giấu không nổi những ngưá»i bên cạnh, Thà nh Khởi Váºn bèn vịn cá»› má»i tá»· muá»™i kết bái đến tiếp đãi để đưa Mã Liên Nhi vá» nhà . Lúc nà y Mã Ngang cÅ©ng đã được Ä‘iá»u vá» Kim Lăng là m quan dưới trướng quan thá»§ bị, có hắn giúp đỡ che giấu cà ng khiến cho ngưá»i khác không nghi ngá» gì. Lần nà y Thà nh Khởi Váºn trở vá» kinh thà nh, Mã Liên Nhi khăng khăng đòi theo, nghÄ© thấy cả Ä‘i lẫn vá» cùng lắm chỉ mất khoảng má»™t hai tháng, Thà nh Khởi Váºn bèn tá»± là m chá»§ mà đưa nà ng theo. Song kế tiếp an bà i thế nà o thì nà ng ta không dám tá»± quyết mà để cho Dương Lăng quyết định.
Nghe kể xong Dương Lăng cÅ©ng cảm thấy có phần khó xá». Liên Nhi vẫn phải chịu tang cha thêm gần hai năm, chẳng lẽ đến lúc đó để nà ng dẫn thằng nhóc biết gá»i "ba ba" đến kinh thà nh tìm chồng? Nhưng nếu kiên quyết giữ nà ng lại, ở thá»i đại cá»±c kỳ xem trá»ng đạo hiếu nà y y sẽ khó tránh bị hặc tá»™i.
Tuy rằng Dương Lăng hiện đã quen vá»›i việc bị hặc tá»™i, kiểu như lợn đã chết thì sợ quái gì nước sôi, song tháºt ra má»—i lần bị hặc tá»™i y Ä‘á»u đã có sẵn kế sách để phản kÃch. Nay chuyện nà y tuy nhá» nhưng những kẻ Ä‘ang nhòm chằm chằm và o y lại Ä‘á»u đứng trên quan Ä‘iểm đạo nghÄ©a cao vút. Äứng trước đạo hiếu vốn chỉ xếp sau "trung vá»›i vua", đối diện vá»›i mồm miệng văn chương lê thê và ngòi bút công kÃch mãnh liệt y sẽ hoà n toà n rÆ¡i và o thế bị động.
Dương Lăng không tin sóng to gió lá»›n gì y cÅ©ng đã vượt qua mà lại không bước qua được cái hố cá»n con nà y. Hai ngưá»i má»›i gặp lại nhau nên y không muốn nói tá»›i những chuyện phiá»n lòng nà y, bèn ôm lấy vai Mã Liên Nhi, xoa nhẹ bụng nà ng, cưá»i nói:
- Xem nà ng Ä‘i đứng nhanh nhẹn khoẻ mạnh, tám chÃn phần mưá»i sẽ sinh cho tướng công má»™t thằng nhóc rồi.
Mã Liên Nhi dẩu miệng cưá»i duyên:
- Chà ng tháºt! Chẳng lẽ chà ng biết xem tướng à ? Thiếp thì lại nghe nói rằng bụng nhá»n sẽ sinh trai, còn bụng tròn sẽ sinh con gái. Thế nhưng thiếp nhìn tá»›i nhìn lui mà vẫn không nhìn ra được nó nhá»n hay là tròn, còn phu quân thấy sao?
Nếu như Thà nh Khởi Váºn muôn vẻ phong tình thì Mã Liên Nhi lại là trá»i sinh quyến rÅ©, bất kể là nà ng thẳng áo ngồi ngay hay tẩy son xoá phấn thì vẫn không thể xoá bỠđược cái vẻ dịu dà ng đáng yêu toát ra từ táºn bên trong. Chỉ cần nà ng đứng yên má»™t chá»—, dịu dà ng và thướt tha, thì khắp ngưá»i nà ng không chá»— nà o sẽ không láºp tức toát ra vẻ kiá»u mị ấy. Lúc nà y hai mắt rÆ¡m rÆ¡m chá»±c trà o trông cà ng tươi đẹp như thiên nhiên sẵn có.
Khuôn mặt kiá»u diá»…m áp gần đến ná»—i má»i đưá»ng nét trở nên lá» má», chỉ có là n thu ba yêu kiá»u áºp và o trong tầm mắt. Dương Lăng rung động trong lòng, cháºm rãi ká» mặt đến gần. Liên Nhi không há» cỠđộng; bá»™ ngá»±c pháºp phồng, bá» môi đầy đặn hé há».
Bốn môi chạm nhau, ngá»t ngà o, má»m mại. Hai ngưá»i cứ dịu dà ng tiếp xúc vá»›i nhau như váºy. Chốc sau Dương Lăng khẽ tách ngưá»i ra, Mã Liên Nhi vẫn ép ngưá»i theo, nhắm mắt rên lên má»™t tiếng rồi lại nhà o và o lòng y, hai cánh tay trắng nõn vuốt ve khắp ngưá»i Dương Lăng, thì thầm:
- Phu quân, Liên Nhi nhá»› chà ng lắm. Lúc không gặp được chà ng, thiếp chỉ háºn không thể trừng trị được chà ng má»™t phen, nhưng khi gặp chà ng rồi, thiếp lại chỉ muốn... chỉ muốn chà ng tháºt yêu thiếp...
Dương Lăng nhẹ nhà ng xoa nắn ngá»±c lẫn mông nà ng. Tay ngá»c cá»§a Liên Nhi cÅ©ng vuốt ve khắp ngưá»i y, rồi luồn xuống dưới đáy áo, nắm lấy má»™t váºt Ä‘ang "nghểnh cao". Dương Lăng cứng đỠngưá»i, cảm thấy kÃch thÃch không thôi. Y run giá»ng bảo:
- Liên Nhi, đừng đùa nữa! Nà ng... nà ng chịu không nổi đâu. Muộn rồi, nà ng đi ngủ trước đi...
Mã Liên Nhi chợt mở mắt ra, ánh mắt mê ly ngước nhìn y đầy trìu mến:
- Phu quân có muốn không? Liên Nhi Ä‘i ngá»§, váºy còn phu quân thì sao?
Âm thanh cá»§a nà ng như nỉ như non, khiêu gợi động lòng ngưá»i. Tay ngá»c chợt siết nhẹ, bá»™ pháºn mẫn cảm cá»§a Dương Lăng bất ngá» bị bà n tay má»m mại láng mịn cá»§a nà ng bóp nhẹ, y bất giác rên lên má»™t tiếng; lá»a dục cà ng sôi lên sùng sục.
Mã Liên Nhi cưá»i quyến rÅ©, thá» thẻ:
- Phu quân định Ä‘i tìm hai nà ng ái thiếp hoà ng thượng ban thưởng cho chà ng ư? Là Ngá»c Nhi... hay là Tuyết Nhi... Còn lâu Liên Nhi má»›i cho chà ng Ä‘i!
Hai má á»ng lên như tô phấn, trong mắt đã lá» má» hÆ¡i nước, nà ng khẽ khà ng đẩy nhẹ y xuống. Sợ nà ng bị động thai, Dương Lăng không dám chống cá»± nên bèn thuáºn thế nằm dá»±a xuống lá»›p chăn gấm đã được xếp lá»›p. Mã Liên Nhi thè lưỡi liếm môi như má»™t chú mèo, rồi chợt cuối ngưá»i xuống, vùi trán và o trong đáy áo y.
Má»™t tiếng xuýt xoa khẽ cất lên. Sau chút đùa nghịch, "con rồng trá»c" căng mình chui và o trong má»™t nÆ¡i ẩm ướt và cháºt chá»™i, âm ấm, má»m mại, gấp gáp... mưá»i ngón tay thon lúc thì như gảy đà n, lúc thì như thổi sáo. Dương Lăng chỉ cảm thấy giữa cặp môi má»ng manh đó như Ä‘ang có những chú lươn lẫn cá chạch chen nhau nhảy lên, đớp mút nghịch đùa, khiến ngưá»i ta không nhịn được mà báºt ưỡn lưng cong, tê sướng.
Không biết bao lâu, tiếng thở hổn hển dịu lại, căn phòng ngáºp trà n má»™t bầu không khà kiá»u diá»…m. Dương Lăng ôm giai nhân phÆ¡i phá»›i trong lòng, cùng nằm song song trên chiếc chăn gấm, mỉm cưá»i bảo:
- Giang Nam phong tục xa hoa, quả tháºt không sai chút nà o. Nha đầu nà ng cÅ©ng nhiá»…m thói hư rồi...
Mã Liên Nhi đã súc miệng xong, nghe váºy liá»n bÄ©u môi đáp:
- Mấy thứ sách truyện và tranh vẽ đó còn không phải do những kẻ Ä‘á»c sách trang nghiêm và đạo mạo các chà ng soạn ra ư? Chà ng không thÃch à ? Uổng công ngưá»i ta bá» sức lấy lòng hầu hạ phu quân chà ng đây.
Dương Lăng vá»™i Ä‘Ãnh chÃnh:
- ThÃch mà , thÃch mà ! Sau nà y nó sẽ là tiết mục là m vốn cá»§a chúng ta nhé?!
- Há»?
Mã Liên Nhi chá»›p chá»›p mắt, Dương Lăng đà nh cưá»i há» há», lướt qua chuyện đó.
Nằm kỠtai nhau một lúc, Dương Lăng nhớ ra hôm nay nà ng mới vỠtới, bèn bảo:
- Nà ng nghỉ ngÆ¡i sá»›m Ä‘i! Ngá»±a xe cả má»™t chặn đưá»ng dà i, nhất định là rất mệt.
Mã Liên Nhi "ưm" má»™t tiếng, uể oải ngồi dáºy, tinh nghịch cưá»i nói:
- Giá» phu quân muốn Ä‘i đâu ngá»§ thì Ä‘i Ä‘i. Äêm nay Liên Nhi phải hầu chuyện Ấu Nương muá»™i muá»™i. Lâu ngà y không gặp, Liên Nhi có rất nhiá»u chuyện muốn nói, lúc nãy đông ngưá»i nên có Ä‘iá»u bất tiện.
Sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà , thấy nà ng và Ấu Nương thân máºt như váºy, tất nhiên là Dương Lăng mừng còn không được, nên láºp tức đứng dáºy đưa Liên Nhi đến phòng Ấu Nương. Cùng hai nà ng trò chuyện má»™t lúc, đưa hai vị ái thê lên giưá»ng ngá»§ xong Dương Lăng má»›i Ä‘i ra, tiện tay đóng cá»a lại.
Lúc nà y sắc trá»i đã tối, các phòng Ä‘a số Ä‘á»u đã tắt đèn, chỉ còn mấy ngá»n đèn treo dưới hà nh lang vẫn còn Ä‘ong đưa, Dương Lăng tiện chân bước vá» phÃa phòng Ngá»c ÄÆ°á»ng Xuân. Vừa má»›i đến dưới chái hiên, chợt y thấy má»™t bóng ngưá»i xinh đẹp từ trong phòng Ngá»c ÄÆ°á»ng Xuân bước ra. Dương Lăng vẫn đứng tại chá»—, nháºn thấy ngưá»i Ä‘ang lững thững Ä‘i đến lÃ ÄÆ°á»ng Nhất Tiên, y bèn cưá»i há»i:
- Muá»™n như váºy rồi mà em còn chưa ngá»§, lại Ä‘i tìm Ngá»c Nhi để nói chuyện à ?
- Biểu ca? - ÄÆ°á»ng Nhất Tiên cÅ©ng hÆ¡i bất ngá», lấy là m lạ há»i: - Sao anh lại đến váºy? Chẳng phải anh ngá»§ trong phòng đại tẩu sao, anh cÅ©ng nên bầu bạn vá»›i Liên Nhi tẩu tẩu má»›i phải chứ.
Dương Lăng cưá»i đáp:
- Liên Nhi cách biệt Ấu Nương lâu ngà y, nay má»›i được trùng phùng. Có chút chuyện riêng muốn tâm sá»± nên hôm nay chị ấy dá»n sang ngá»§ chung vá»›i Ấu Nương rồi.
ÄÆ°á»ng Nhất Tiên xoay chuyển tròng mắt mấy lượt, chợt hừ khẽ má»™t tiếng, lầu bầu:
- Tiên Nhi không thÃch Liên Nhi tẩu tẩu, chị ấy quá mưu mô.
- á»’? - Dương Lăng chá»›p mắt, há»i: - Hiếm khi thấy Tiên Nhi hằng ngà y chỉ biết cưá»i đùa nay cÅ©ng dẩu miệng chê bai à nha! Liên Nhi ức hiếp em à ?
- Cái đó thì chưa, - ÄÆ°á»ng Nhất Tiên tức tối đáp - Dù sao cÅ©ng... cÅ©ng là Tiên Nhi không thÃch. Lẽ ra... đây là chuyện gia đình biểu ca, em không nên xÃa và o; chẳng qua em thấy chị ấy tÃnh kế hai chị Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi nên cảm thấy bất bình thay cho hai chị mà thôi.
Dương Lăng bị tÃnh khà trẻ con cá»§a nà ng chá»c cưá»i, bèn ngồi xuống băng ghế đá dà i dưới mái hiên, vá»— vá»— lên băng ghế bảo:
- Äến đây, ngồi xuống nói cho biểu huynh nghe, chuyện gì khiến cho em không vừa mắt váºy?
ÄÆ°á»ng Nhất Tiên bước đến ngồi xuống cạnh y, lẩu bẩu lầu bầu:
- Em nói ra rồi anh không được giáºn, nói là em đâm bị thóc chá»c bị gạo đâu đó! Em có cảm giác là từ khi chị dâu Liên Nhi và o nhà chúng ta, chị ấy tá» ra hết sức thân thiết vá»›i chị dâu cả, dưá»ng như cố ý lạnh nhạt vá»›i Tuyết Nhi và Ngá»c Nhi váºy. Chị ấy đưá»ng xa mà tá»›i, nếu nói nhá»› thì cÅ©ng nên nhá»› anh nhất chứ, cho dù anh ngá»§ lại trong phòng chị ấy thì cÅ©ng là lẽ đương nhiên. Chị ấy còn chạy sang phòng đại tẩu trò chuyện, vì sao? Còn chẳng phải là để thị uy vá»›i Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi, nói cho bá»n há» biết rằng quan hệ giữa mình và đại phu nhân là thân thiết nhất hay sao? Hừ! Gia đình ngưá»i ta vốn vui vẻ thuáºn hoà , em... không thÃch! Anh nên nói vá»›i chị ấy má»™t tiếng Ä‘i, tránh để xảy ra chuyện.
Dương Lăng đánh thịch trong lòng. Liên Nhi chà tình chà nghÄ©a, Ä‘iá»u đó không sai, có Ä‘iá»u vá»›i cá tÃnh cao ngạo cá»§a cô nà ng, nếu cô nà ng giở chút trò ranh cÅ©ng không phải là không thể. Y lại nghÄ© đến đêm nay Liên Nhi có dÅ©ng khà và nhiệt tình không kém gì lúc ở trên núi Tê Hà ...
Dương Lăng khẽ cưá»i, há»i:
- Là Ngá»c Nhi nói vá»›i em hả?
ÄÆ°á»ng Nhất Tiên cuống quÃt lắc đầu quầy quáºy:
- Không phải! Không phải! TÃnh tình chị Ngá»c Nhi Ä‘iá»m đạm nhất nhà , chị ấy má»›i là ngưá»i không nói gì. Là em tá»± nhìn thấy thôi.
Dương Lăng báºt cưá»i:
- Váºy em nói thá» xem Ngá»c Nhi vá»›i em, ai thông minh hÆ¡n?
ÄÆ°á»ng Nhất Tiên thè lưỡi, cưá»i hì hì đáp:
- Chị Ngá»c Nhi thông minh hÆ¡n em nhiá»u lắm. Còn chị Tuyết Nhi ấy hả, cÅ©ng không kém hÆ¡n em là bao, có Ä‘iá»u biểu muá»™i em má»›i là ngưá»i nhanh mồm nhanh miệng nhất.
Dương Lăng vuốt mÅ©i nà ng, mỉm cưá»i nói:
- Cái táºt nhanh mồm nhẩu miệng đó em nhất định phải sá»a. Em đã sắp lá»›n rồi, không còn con nÃt con nôi nữa! Mai đây gả và o nhà chồng, nếu lúc nà o cÅ©ng bốc đồng lá»— mãng thì sẽ tá»± hại chÃnh mình đó! à anh không phải là muốn em là ngưá»i suốt ngà y giả lả vui cưá»i, nhưng là m gì cÅ©ng nên suy xét, đứng dưới góc độ cá»§a đối phương mà suy nghÄ© dùm ngưá»i ta má»™t chút, thì sẽ có lúc em cÅ©ng không để tâm và o những chuyện vụn vặt nữa.
Má»™t cÆ¡n gió mát thổi qua, ánh đèn lay lắt, thoắt má» thoắt tá».
Dương Lăng hÃt và o má»™t hÆ¡i, nhá» nhẹ giảng giải:
- Trước đây Liên Nhi vốn cởi mở hoạt bát, có tÃnh cao ngạo cá»§a tiểu thư nhà quan, tiếc là thá»i váºn không tốt. Ôi, cÅ©ng là do anh cả, nay nà ng ấy còn chưa thà nh thân mà đã bụng mang dạ chá»a, đến giá» anh vẫn chưa nghÄ© ra là m thế nà o để rước nà ng ấy và o Dương phá»§, lúc nà o thì nà ng má»›i có thể trở vỠđây? CÅ©ng tháºt khổ cho nà ng ấy.
Äoạn y vá»— nhẹ lên vai ÄÆ°á»ng Nhất Tiên, giải bà y:
- Liên Nhi và anh quen nhau từ rất lâu, sá»›m đã có Ä‘Ãnh ước chung thân, kết quả nay Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi Ä‘á»u được cưới trước nà ng ấy, hÆ¡n nữa còn được ban cho danh pháºn Cáo Mệnh. Tuy ngoà i miệng nà ng ấy không nói ra, song trong lòng sao có thể không lo lắng? Cô ấy hoà n toà n không biết gì vá» tÃnh tình cá»§a Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi, chẳng lẽ không sợ và o nhà há» Dương rồi sẽ bị ngưá»i ta ức hiếp sao?
Chuyện trong nhà ấy mà , khi mà thị phi chưa rõ rà ng, chá»§ nhân gia đình có lúc phải nên khoan dung, có lúc cần giả bá»™ hồ đồ. Chỉ cần cân bằng sao cho khéo, đừng để xảy ra chuyện gì lá»›n, thì sẽ hoà hợp ấm êm thôi! Hà hà , đó gá»i là vô vi mà trị.
Liên Nhi là ngưá»i con gái thông minh, vả lại không há» ngang ngược. Äến khi nà ng ta hiểu rõ vá» tÃnh cách cá»§a Ngá»c Nhi và Tuyết Nhi rồi, tá»± nhiên sẽ dẹp bỠđược dè chừng thôi, em hiểu không? À, anh thì tin rằng, vá»›i sá»± thông minh vượt trá»™i cá»§a bá»n há», ai lại không biết cái gì nên tiếp thu và cái gì nên bá» qua, cho nên đương nhiên sẽ đối xá» vá»›i nhau rất tốt. Ngá»c Nhi không nói gì là bởi nà ng ấy nhìn ra được Ä‘iểm nà y, nha đầu ngốc ạ!
ÄÆ°á»ng Nhất Tiên há miệng muốn đáp nhưng chẳng nói được gì, mãi sau má»›i thiểu não:
- Hèn chi mà khi em nói vá»›i Ngá»c Nhi, chị ấy chỉ cưá»i mà không nói gì hết. Äáng ghét! Cả nhà mấy ngưá»i đấu đá vá»›i nhau, kẻ nà y lại ranh ma hÆ¡n kẻ kia, hại em biến thà nh tiểu nhân Ä‘i châm ngòi thị phi rồi. Hôm nay may mà được nghe anh giải thÃch, bằng không vá» sau em tá» ra bất mãn, đến khi ngưá»i má»™t nhà cá»§a các anh thân thiết nhau rồi thì em sẽ lại đắc tá»™i vá»›i má»i ngưá»i mất!
Nhìn thấy bá»™ dạng cưá»i như kẻ trá»™m cá»§a Dương Lăng, ÄÆ°á»ng Nhất Tiên cà ng thêm tức giáºn. Nà ng hừ lá»›n má»™t tiếng, đứng phắt dáºy, chống nạnh:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên biểu ca vui rồi! Bá»n há» thông minh nên má»›i sẽ không kèn cá»±a lẫn nhau, má»›i sẽ thi nhau lấy lòng biểu ca. Rốt cuá»™c em đã biết vì sao đám vương phi trong phá»§ Äại vương thì ai nấy lạnh nhạt vá»›i nhau như đá, còn cả phá»§ nhà anh đây lại trên dưới hoà đồng rồi.
Anh đó, giống hệt như cái tên giặc tai to Lưu Bị váºy. Văn võ chả thấy có bản lÄ©nh gì đặc biệt, song Ä‘á»u có kÄ© năng như nhau, bất kể là quan văn tướng võ lợi hại tá»›i đâu, vẫn cứ bị gạt cho ngoan ngoãn nghe theo, ai nấy Ä‘á»u hết mình phục vụ.
Thá»i đó "Tam quốc bình thoại(1)" và "Tam quốc chà thông tục diá»…n nghÄ©a(2)" sá»›m đã được lưu truyá»n rá»™ng rãi, ÄÆ°á»ng Nhất Tiên nghe riết nên quen. Nà ng trừng mắt hạnh, tiếp tục cáu trách Dương Lăng:
- Hừ, uổng cho em còn lo lắng, lo lắng má»™t khi vị Liên Nhi phu nhân nà y đến rồi, cuá»™c sống sau nà y cá»§a biểu ca sẽ gian nan vất vả. Cái đồ giặc tai to gian trá như quá»· nhà anh, thứ gì cÅ©ng Ä‘á»u không biết, chỉ biết là m cho ngưá»i ta sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà thôi!
Äoạn nà ng chắp hai tay ra sau lưng, vùng vằng bá» Ä‘i. Biểu cảm hồn nhiên và đáng yêu cá»§a ÄÆ°á»ng Nhất Tiên khiến Dương Lăng bò lăn ra cưá»i.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn nguoc ve thoi minh , àäàìàñ , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , åâðîñïîðò , âèäåî , áèàòëîí , àêöèÿ , àíãëèéñêèé , äîìàøíèé , ãîòèêà , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , äóøåâûå , áüÿíêà , đóa nhan tam vệ , çàäàíèÿ , çàùèòå , çíàêîìñòâ , doc nguoc ve thoi minh , êàäåòñòâî , ëàçàðåâ , êàìèí , êèòàéñêèé , êîìïüþòåð , êîðáèíà , èðêóòñê , îäåæäû , íàòàëè , ïåðååçä , ïåðåâîäîâ , ìåðëåí , ïèäîðû , ïîãîäà , ïîòòåð , ìóðàò , ïðèêîë , lac ve thoi minh , ñåêñà , ñàéòîâ , ngouc ve thoi minh 4vn , ngucoc ve thoi minh4vn , nguoc ve minh chieu 208 , nguoc ve thoi duong , nguoc ve thoi minh , nguoc ve thoi minh 104 , nguoc ve thoi minh 4eu , nguoc ve thoi minh 4vn , nguoc ve thoi minh 4vn\ , nguoc ve thoi minh full , nguoc ve thoi minh- 4vn , nguoc ve trieu minh 4vn , nguoc-ve-thoi-minh 4vn , nguocvethoiminh , nguyệt quan , nguyệt quan) , nguyet quan chuong 125 , ñîâåòñêèé , ñïåöîäåæäà , ñïîðò , ñïîðòèâíûå , ñïðàâî÷íèê , nuoc ve thoi minh 4vn , òåàòð , òåëåôîííûé , òàíöû , õðåíîâûé , òðåòüÿêîâñêàÿ , pham nhan tu tien , quan trà sữa ngược , ran khong lo , sat than , tac gia nguyet quan , tac gia nguyet sinh , trở vá» thá»i minh , trinh ngon khanh 4vn , tro ve thoi minh , vu dong can khon , ýðîòèêà , ðåôåðàòè , ðîëèêè