Cả đám học sinh lớp A2 nghe xong thì ai nấy đều không tin vào tai mình . Thập Nhất Tinh, không gian chiến thần . Mấy cái này cũng được hay sao chứ . Làm sao có chuyện “ Thập Nhất Tinh “ nổi tiếng thiên hạ đồng ý dạy bọn hắn được . Làm sao mà có cả “ không gian chiến thần “, vật phẩm kỳ lạ như thế được . Nếu như nói là kỹ thuật mới nhất của Việt Quốc thì làm sao Lâm Quân có thể móc ra gần chục cái thế này .
Ai ai cũng lắc đầu không hiểu, chỉ có một mình Nhật Quỳnh nhìn sang Trương Dũng với ánh mắt rất kỳ lạ . Hai người do phân thận đặc biệt của mình nên đều biết “ không gian chiến thần “ là có thật . Chẳng qua bọn họ cũng không tin được là Lâm Quân có thể móc ra gần chục cái thiết bị . Hình như nghe nói cả Việt Quốc cũng chỉ có 20 cái thôi còn gì .
Lâm Quân thấy phản ứng của mọi người như thế thì cũng không ngoài ý muốn lắm . Cái này thực sự là cũng không dễ tin tưởng lắm . Làm sao có thể có một chuyện tốt bất ngờ như thế được chứ . Cái này thuần tuý giống gạt người thật . Nhưng Lâm Quân đã chuẩn bị mọi chuyện rất tốt nên cười nói :
_ Các anh em, nếu không tin có thể thử ngay tại chỗ . Okê, nằm xuống đội nó vào là xong . Haha, cái cơ hội này tớ phải phí biết bao công sức mới tìm được đó . Thử cũng không mất cái gì mà .
_ Thử đi mọi người, không mất gì mà .
Đặng Tùng là thằng làm gương đầu tiên . Vừa dứt lời thì hắn chọn một cành cây nằm xuống . Sau đó đeo cái thiết bị vào . Hắn chỉ cảm giác một cơn buồn ngủ ngay lập tức ập đến .
Đôi mắt hắn lập tức nhắm lại, tâm trí và linh hồn hắn như bị hút tới một không gian xa lạ, tất cả đều là màu vàng . Trước mặt chính là 7 thân ảnh đang đứng, mỉm cười khi thấy hắn xuất hiện .
…………………..
_ Thử thôi, có mất gì đâu .
Khi thấy Đặng Tùng đã làm rồi thì ai cũng hô lên . Sau đó nằm xuống đội thiết bị vào . Chẳng mấy chốc mà các bạn nam cũng đều đã thử hết . Sau đó họ đều tiến vào không gian chiến thần giống Đặng Tùng .
_ Các chị em, làm thử thôi .
Nhật Quỳnh thấy thế thì cũng cảm giác cái này là thật, bởi vì nàng cũng đã từng quan sát người vào không gian chiến thần là thế nào . Hình như đều giống như Đặng Tùng .
Vì thế nàng vừa nói xong cũng nằm xuống luôn .
Đám con gái thấy đại tỷ cũng đã làm thì cũng hạ quyết tâm làm thử . Ai nấy cũng đều đội thiết bị vào và nằm xuống .
_ Hắc, tới ta thôi .
Lâm Quân thấy tất cả mọi người đều đã làm thì hắn cũng bắt đầu . Sau khi lấy ra một cái giường to tướng thì Lâm Quân mới nằm lên đó . Đội thiết bị vào .
……………………………………
Không gian chiến thần là một sản phẩm mới nhất của Việt Quốc . Tạm thời chỉ có 20 người có thể sử dụng được .
20 người này tất cả đều là cao tầng nhất của Việt Quốc . Chỉ khi nào có chuyện quan trọng cần bàn bạc bí mật thì mới sử dụng thiết bị này . Còn bình thường thì không gian chiến thần rất im lặng, đúng hơn là không có một bóng người .
Nhưng ngày hôm nay thì không giống như thế . Chỗ này hiện tại đang có 7 thân ảnh ngồi trên 7 cái vương toạ ở các góc đang chờ đợi một ai đó .
7 người này chính là “ Thập Nhất Tinh “ trong truyền thuyết . Sau khi nghe được Võ Tinh Cung nhận đệ tử là một người toàn thuộc tính thì 7 người này, sau bao nhiêu năm đã chính thức tụ họp lại với nhau .
Mục đích của ngày hôm nay chính là xem thực hư chuyện này ra sao . Nếu như là sự thật thì bọn họ cũng sẽ bồi dưỡng người này làm người kế nghiệp . Dù sao thì người có toàn thuộc tính có ưu thế cực kỳ lớn . Tương lai có cơ hội trở thành thần .
_ Tứ ca, ngươi nói thật có người như thế sao ?
Một thanh niên lưng hùm vai gấu, trên người chằng chịt vết sẹo, mặt đeo một mặt nạ hình trâu quay sang hỏi Võ Tinh Cung . Hắn là người nóng tính nhất trong cả những người ở đây . Chỉ mới đợi được có 15 phút mà tên này đã không nhịn được phải lên tiếng .
Võ Tinh Cung đang ngồi trên vương toạ, cầm một ly rượu nhấm nháp nghe thế thì nói :
_ Đệ cứ yên tâm . Xưa nay ta có bao giờ lừa đệ lần nào chưa ?
_ Chưa thì chưa, nhưng mà ……..
Người đeo mặt nạ trâu nghe thế thì gãi tai ấp úng nói . Nhưng chưa nói hết câu thì đột nhiên có một giọng nữ vang lên :
_ Lục ca, huynh đợi một chút đi . Ngay muội cũng tò mò lắm rồi nè .
Một cô gái mang mặt nạ đầu rắn chen vào nói . Nàng chính là người nữ duy nhất trong 7 người . Vừa nói cô ta vừa đưa ánh mắt chăm chú nhìn vào cửa không gian . Nếu có người đến thì đầu tiên phải xuất hiện từ cổng không gian .
_ Tới rồi kìa .
Đột nhiên khi người mặt nạ trâu đang gãi đầu thì một người đeo mặt nạ dê đã lên tiếng . Tay chỉ về phía cổng không gian .
6 người còn lại nghe thế thì cũng đánh mắt nhìn sang, đồng thời đều đứng lên . Chỉ thấy từ cổng không gian hiện ra một thiếu nên đang đứng ngơ ngác . Người này đúng là Đặng Tùng đã vào đầu tiên .
_ Lục đệ, đệ tử ta tìm cho ngươi đã xuất hiện rồi kìa .
Võ Tinh Cung quay sang người đeo mặt nạ trâu cười lớn nói .
Người đầu trâu nghe thế thì cũng chỉ cười, sau đó nhíu mày nói :
_ Đệ tử gì mà có vẻ yếu ớt thế . Tứ ca, huynh có nhầm không đó ? Làm sao nó có thể chịu nổi sức mạnh của đệ được .
_ Đệ yên tâm, thằng nhóc này phòng ngự cực cao . Cũng đỡ được một kích với một phần trăm sức mạnh của ta .
Võ Tinh Cung nghe thế cũng chỉ cười cười nói . Trong đầu nhớ lại tràng cảnh lúc trước đánh với Đặng Tùng .
_ Thật ?
6 người còn lại nghe thế đều hít một hơi khí lạnh nói . Đúng thật là hạt giống tốt nha, từng này tuổi mà đã làm được thế thì không khỏi gọi là thiên tài .
Võ Tinh Cung gật đầu một cái rồi hướng Đặng Tùng vẫy tay nói :
_ Nhóc, lại đây bái sư đi .
Ai ngờ Đặng Tùng nghe thế thì chỉ đứng im tại chỗ cười nói :
_ Thúc thúc, con đợi bạn con nữa .
_ Đợi bạn ? Hửm ? 5 người vào sau thì tính sau . Cứ qua đây trước đi .
Đặng Tùng gãi tai nói :
_ Ách, thúc thúc . Không phải là 5 đâu, thật ra tính cả con thì tới 79 người lận .
_ Hửm ? Đâu ra nhiều thế ? Ta nhớ chỉ đưa cho con 6 thiết bị thôi mà .
Võ Tinh Cung và 6 người khác nghe thế thì đều nhíu mày không hiểu . Tại sao lại là 79 người được .
Đặng Tùng tiếp tục gãi tai nói :
_ Cái này thì thúc phải hỏi đệ tử mình mới được, thực sự là con cũng không biết .
Đặng Tùng vừa dứt lời, chưa để Võ Tinh Cung nói tiếp thì đột ngột gần 10 thân ảnh hiện ra ngay lập tức . Đây là 10 bạn học nam của lớp A2, trong đó có cả Sát và Ngọc Tú . Đám này khi vào đây thì cũng ngơ ngác đứng nhìn mọi thứ .
Chưa kịp nói thêm bất cứ một câu nào thì lập tức thêm vài chục thân ảnh hiện ra nữa . Đây toàn bộ là đám con trai lớp A2 . Khi nhìn vào một thân ảnh trong đó thì người đeo mặt nạ hổ, nãy giờ yên vị chưa nói một câu nào cũng há hốc mồm kinh ngạc .
Người này cũng chưa hỏi thêm câu gì thì ngay lập tức gần 39 thân ảnh lại xuất hiện . Lần này chính là đám con gái lớp A2 . Vừa nhìn vào một thân ảnh trong đám này thì cô gái đeo mặt nạ đầu rắn cũng há hốc mồm .
_ Này, tại sao lại nhiều như thế ?
Võ Tinh Cung lắc lắc đầu tỏ vẻ không tin vào mắt mình, sau đó mới quay sang hỏi Đặng Tùng .
_ Ách, cái này đợi đệ tử của thúc vào rồi hỏi . Con không biết mà .
Đặng Tùng nghe thế cũng chỉ cười khổ đáp .
_ Vậy hết chưa ?
Võ Tinh Cung há mồm hỏi thêm một câu . Sặc, cái thứ đệ tử lão mới nhận cũng thật ghê gớm nha, không hiểu tại sao lại có thể đem vài chục người vào đây được .
_ Dạ hết rồi, chỉ còn một mình Lâm Quân . À, hắn cũng tới rồi kìa thúc thúc .
Đặng Tùng quay qua nhìn một lượt, sau đó chỉ tay về phía thân ảnh vừa mới xuất hiện nói .
…………………………..
Lâm Quân chính là người xuất hiện cuối cùng . Khi hắn vừa mở mắt ra thì đã thấy một đoàn người đang đứng ngơ ngác nhìn tất cả . Chính là đám học sinh A2 mới vừa vào .
Phía trước chính là 7 thân ảnh đang đứng, trong đó cũng có cả sư phụ hắn mới nhận sáng nay .
Lâm Quân biết 7 người đeo mặt nạ lần lượt hổ, mèo, trâu, rắn, dê, chó và ngựa chính là 7 người còn sống sót trong “ thập nhất tinh “ .
Lập tức Lâm Quân bước tới trước mặt 7 người này . Quỳ xuống hô :
_ Đệ tử bái kiến chư vị sư phụ .
Chưa kịp cho 7 người định thần lại thì Lâm Quân tiếp tục hô :
_ Đệ tử chưa xin phép mà dẫn 78 người vào đây là có lý do . Bởi vì đệ tử thấy 78 người này ai cũng là “ nhân trung chi long “, “ nhân trung chi phụng “ . Tất cả đều là người tài hoa và thiên phú cực kỳ cao . Thiết nghĩ Việt Quốc ta tuỳ thời đều lâm nguy bởi giặc ngoại xâm . Vì vậy mong rằng chư vị sư phụ có thể bỏ quá cho . Dạy dỗ chúng con để sau này chúng con có thể xuất lực vì Việt Quốc .
Nói rồi Lâm Quân lập tức vung tay . Tức thì 7 bộ áo giáp màu vàng kim, trên ngực có 1 ngôi sao màu đỏ lập tức hiện ra . Theo ngay sau đó chính là 7 món binh khí màu vàng cũng hiện ra . Tất cả mọi vật đều phiêu phù trước mặt 7 vị đang đứng .
Lâm Quân quỳ dưới đất lập tức nói :
_ Chư vị sư phụ . Đây chính là lễ vật chúng con tặng cho các người . Vì vật này mà chúng con đã lên chảo dầu xuống biển lửa, không biết mệt mỏi để lấy về dâng lên chư vị sư phụ . Mong rằng chư vị sư phụ sẽ tiếp tục toả sáng, bảo vệ cho Việt Quốc . Giúp Việt Quốc chúng ta có thể tiếp tục bình an .
Nói đến đây Lâm Quân đánh mắt về những người phía sau, sau đó dập đầu nói :
_ Mong các vị sư phụ thu nhận đệ tử .
Những học sinh phía sau đứng nhìn nãy giờ, khi thấy ánh mắt của Lâm Quân thì tất cả đều chợt hiểu . Ngay lập tức, lấy Nhật Quỳnh làm đầu lĩnh, lập tức quỳ xuống dập đầu . Cung kính hô :
_ Mong các vị sư phụ thu nhận đệ tử .
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 158 : Thành thật sẽ được hưởng khoan hồng .
Tác giả : Ant
Võ Tinh Cung và 6 vị khác đang đứng lập tức cảm giác trong lòng “ bị chơi cmnr “ . Chúng ta còn chưa kịp nói một câu nào thì các ngươi đã quỳ xuống đưa lễ vật . Đã thế còn vơ vào việc “ vì Việt Quốc mai sau “ mà phải đào tạo các ngươi .
Nếu như chúng ta ngày hôm nay mà không nhận thì chẳng phải ngang với cái tội “ không gì quốc gia “ sao . Nếu thế sau này làm sao danh vọng “ Thập Nhất Tinh “ của chúng ta tiếp tục bay cao bay xa được .
7 người đứng trên đài đều liên tục cười khổ, cái này là cho chúng ta vào tròng rồi còn đâu . Mịa nó, đúng là lâu lâu 7 người mới nhận chung một thằng đệ tử mà không ngờ thằng này chơi chiêu như thế . Không những chỉ có một mình nó mà mang theo gần chục thằng khuyến mãi thêm .
Nhưng cũng khá là thằng này còn biết đưa tiền học phí cho các sư phụ . Cũng làm cho các vị đang đứng thoải mái hơn một chút . Dù sao thì 7 bộ giáp với 7 món vũ khí cũng thật hấp dẫn nha . 7 món này như là dành riêng cho bọn hắn, các tỉ lệ đều rất cân xứng và hoàn mỹ, đều thể hiện được phong cách riêng của từng người bọn hắn . Còn những món vũ khí thì có vẻ cũng khá thú vị . Các món này đều là những khẩu súng mà đại ca đã từng nói, uy lực chưa biết ra sao nhưng nhìn hình dáng cũng có thể nói là khá hay .
Nghĩ tới đây thì người đeo mặt nạ hổ, cũng chính là đầu lĩnh của “ thập nhất tinh “ cười khổ lên tiếng nói :
_ Đứng dậy cả đi . Hôm nay các vi sư phá lệ nhận 79 người các ngươi .
_ Tạ ơn sư phụ .
Tất cả học sinh A2 đồng thanh hô một tiếng rồi đứng dậy . Cái này còn chỉnh tề hơn cả quân đội hành động . Dù sao thì học với Phong Chỉnh mấy tháng cũng nhiễm mẹ cái tính nghiêm túc và kỷ luật của vị đó . Nhưng nhờ thế mà bây giờ mới có thể để lại ấn tượng tốt trong lòng các vị sư phụ mới nhận .
_ Tốt rồi, chương trình học thì 7 người chúng ta sẽ nghiên cứu lại rồi đề ra sau . Mỗi 9 giờ tối thì các ngươi phải vào đây để luyện tập . Nghe rõ chưa ?
_ Vâng, đại sư phụ .
_ Tốt lắm, bây giờ các ngươi giới thiệu từng người đi . Để mà các vi sư có thể để ra kế hoạch .
Nghe thế thì Lâm Quân là người đứng ra đầu tiên nói :
_ Đại sư phụ . Đệ tử tên Lâm Quân . Năm nay 16 tuổi rưỡi, thực lực Đại Địa Võ Sĩ, thuộc tính thì chắc các sư phụ cũng biết rồi . Tinh thông chạy trốn, ám sát, tàng hình và súng . Đệ tử thật ra không am hiểu cận chiến lắm .
Nói rồi Lâm Quân lui ra sau . Tiếp đó là Đặng Tùng bước lên .
_ Đệ tử tên Đặng Tùng . Năm nay 17 tuổi, thực lực Võ Quân, thuộc tính Địa . Am hiểu cận chiến và phòng thủ . Chạy trốn cũng có chút am hiểu . Không hiểu chính là sát thương từ xa ….
_ Đệ tử tên Ngọc Tú ………
_ Đệ tử tên Thiên Vũ ………
_ Đệ tử tên Nhật Quỳnh……….
_ Đệ tử tên Ngô Kim ………….
_ Đệ tử tên Nhật Hạ …………..
……………………………..
Lần lượt mọi học sinh đều giới thiệu tên tuổi, thuộc tính, tinh thông và không tinh thông của mình cho các vị sư phụ nghe . Còn 7 vị đang đứng thì cũng ngồi xuống, lấy ra mỗi người một quyển vở chăm chú nghe và ghi chép . Sau khi đã ghi xong tất cả thì thời gian đã trôi qua 1 tiếng đồng hồ .
Người đầu lĩnh, cũng là người đeo mặt nạ đầu hổ gấp cuốn vở đã ghi lại, cười nói :
_ Tốt lắm, ta cũng không ngờ trong các con có người lợi hại như thế . Bây giờ Lâm Quân, Nhật Quỳnh và Trương Dũng ở lại . Tất cả các con đều ra ngoài đi, từ ngày mai bắt đầu . Sau 9h tối vào đây để các vi sư dạy dỗ . Đồng thời phải giữ bí mật chỗ này . Không ai được truyền ra ngoài .
_ Vâng, chào chư vị sư phụ . Chúc chư vị sư phụ ngủ ngon .
Ai nấy nói xong thì tiến vào lại cửa không gian ở kia . Chỗ này chính là chỗ đưa bọn họ ra ngoài .
Lập tức trong sân chỉ còn lại 3 người Lâm Quân, Nhật Quỳnh và Trương Dũng đang khó hiểu đứng đó . Không biết tại sao 7 vị này lại gọi họ ở lại .
Nhưng khó hiểu chưa bao lâu thì vị đầu lĩnh đeo mặt nạ hình hổ cởi mặt nạ ra, quay sang nhìn Trương Dũng bảo :
_ Con trai, không ngờ con cũng vào được đây cơ đấy . Hôm nay vi phụ muốn kể một bí mật mà vi phụ đã giấu diếm bấy lâu nay cho con .
_ Cha .
Trương Dũng ngạc nhiên nhìn người trước mặt rồi thốt lên một tiếng kinh ngạc . Cho tới bây giờ hắn mới biết thì ra cha hắn cũng là một trong “ thập nhất tinh “ .
_ Được rồi, đến đây với cha nào .
Người đeo mặt nạ đầu hổ, khi bỏ mặt nạ ra thì thật ngạc nhiên, đây chính là một khuôn mặt cực kỳ quen thuộc . Người này chính là hoàng đế của Việt Quốc . Trương Văn Minh .
_ Vâng .
Trương Dũng nghe thế thì vội vàng đi theo . Hắn rất tò mò bí mật cha tính kể cho hắn là gì .
…………….
Thấy bóng dáng hai người đã đi khuất thì Nhật Quỳnh và Lâm Quân cảm giác cực kỳ ngạc nhiên, tới bây giờ bọn hắn mới biết . Thì ra trên Trương Dũng thần bí trong lớp có ông bố mạnh như thế . Nhưng nếu hai người biết ông già Trương Dũng còn là hoàng đế thì chắc bật ngửa vì ngạc nhiên quá .
Chưa được bao lâu thì cô gái đeo mặt nạ rắn, cũng cởi mặt nạ ra . Quay sang Nhật Quỳnh nói :
_ Con gái, chính mẹ cũng không ngờ con có thể vào đây . Qua đây mẹ con ta nói chuyện nào .
_ Mẹ .
Lần này thì Nhật Quỳnh cũng cực kỳ kinh ngạc, không ngờ người mẹ chân yếu tay mềm, quanh năm suốt tháng làm việc đồng áng của cô cũng thuộc “ Thập Nhất Tinh “ . Đã thế còn là cầm tinh con rắn . Việc này đúng thực sự ngoài ý muốn nha .
_ Lại đây nào . Cũng lâu rồi mẹ con ta chưa gặp nhau . Con sống ở trường có tốt không con gái ?
Cô gái đeo mặt nạ rắn hoà ái nói . Trong mắt nàng cũng tràn đầy tình thương dạt dào của người mẹ .
_ Mẹ, ô ô ô, hôm nay con bị bắt nạt .
Nhật Quỳnh nghe thế thì vội sà vào lòng cô gái cầm tinh con rắn . Khóc hu hu nói, nàng muốn phát tiết tất cả uỷ khuất mà hôm nay nàng đã chịu nói cho mẹ nàng .
_ Con gái, là ai đã bắt nạt con ? Nói đi, mẹ sẽ lột da hắn .
Vừa nghe thế thì vẻ hiền lành trên mặt cô gái đeo mặt nạ rắn biến mất . Khuôn mặt trở nên hung hăng dữ tợn quát .
Lâm Quân đứng bên cạnh đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác . Khi nghe vị sư phụ nữ duy nhất của hắn hét lên thì Lâm Quân chợt rùng mình một phát . Hình như hôm nay hắn là thằng chủ mưu làm tất cả thì phải .
Nếu bị chụp được chắc mềm xương quá . Lâm Quân nghĩ nghĩ rồi từ từ lui ra sau . Nói gì thì nói, 36 kế chuồn là thượng sách .
Lâm Quân vừa lùi từ từ vừa đưa ánh mắt nhìn hai mẹ con nhà Nhật Quỳnh đang thủ thỉ thì thầm ngay chỗ đó . Nếu như thấy gì khác lạ là hắn cắt đít chạy lập tức .
Nhưng hình như trời không chiều lòng người . Vừa lui được vài bước thì đột nhiên . 5 vị sư phụ còn lại đột nhiên vây quanh hắn . Đôi mắt sau mặt nạ sáng rực chăm chút xem xét từ đầu tới chân của Lâm Quân .
_ Ách, các vị sư phụ . Có gì chỉ giáo ?
Lâm Quân đứng im lặng để 5 vị xem xét mà trong lòng thấy gai gai thế nào . Hắn biết 5 vị này đều đã hơn 100 tuổi . Nhưng mà cứ nhìn hắn như đánh giá một món hàng thế thì Lâm Quân cũng có cảm giác chịu không nổi .
_ Kỳ lạ, thực sự rất kỳ lạ . Tứ ca, đệ xem thân thể của tên nhóc này thì đúng là hắn có toàn thuộc tính . Nhưng đáng lý ra sẽ không luyện võ được chứ .
Người đeo mặt nạ đầu dê, không thèm trả lời Lâm Quân mà quay sang hỏi Võ Tinh Cung cũng đang đứng vuốt cằm quan sát nãy giờ .
_ Đúng đó tứ ca, đệ quan sát thì thấy thân thể tên nhóc này luyện tập cực kỳ rắn chắc . Nhưng mà tại sao tên nhóc này lại có thể hấp thu toàn bộ nguyên tố 12 thuộc tính được . Nếu là người bình thường chắc tan xác từ lâu rồi .
Người đeo mặt nạ đầu trâu cũng gật gù tỏ vẻ thắc mắc .
_ Đúng, đúng . Thằng nhóc này theo đệ cảm giác là có trọng bảo trên người . Nhưng mà không biết là cái gì . Theo như cái mũi của đệ thì nó hẳn là thần khí có một không hai . Ừm, uy lực khá mạnh nhưng thằng nhóc này làm sao mà nhận chủ nó được chứ .
Người mặt nạ đầu chó cũng hít hít cái mũi của mình, tỏ vẻ khó hiểu hỏi .
Người đeo mặt nạ đầu ngựa nãy giờ im lặng . Khi quan sát một lúc thì cũng khó hiểu hỏi :
_ Theo bản năng giống loài thì cây thần côn của thằng nhóc này cực kỳ to, gần như là bằng đệ . Không hiểu thằng này luyện thế nào nhỉ .
Người này vừa nói xong thì cả 4 người còn lại đều mất hứng quay sang quát :
_ Cửu đệ, chúng ta là đang bàn chuyện quan trọng . Làm sao đệ có thể lôi cái vấn đề duy trì nòi giống vào nói được hả .
Người mặt nạ ngựa thấy mình làm cộng đồng căm phẫn thì chỉ gãi gãi tai nói :
_ Các huynh à, đệ cái này gọi là đang tìm hiểu ý nghĩa của nhân sinh . Các huynh phải biết khi đánh giá một người đàn ông phải đánh gia qua “ khoai “ của họ chứ . Hắc hắc, cái này đệ là suy nghĩ cho Việt Quốc nha ……….
_ Im lặng, lập tức lăn .
4 người chưa để người đầu ngựa nói hết thì lập tức trăm miệng một lời quay sang quát . Làm cho người này chỉ buồn bực lăn ra xa . Trong lòng rất là không phục “ các huynh khoai bé thì làm gì hiểu được ý nghĩa của nó chứ . Hừ không to bằng đệ nên tức chứ gì, đệ biết mà “ .
Thấy người đầu ngựa đã lăn vào một góc thì 4 người, 8 đôi mắt . Sáng quoắc nhìn vào Lâm Quân nói :
_ Tân đệ tử . Thành thật sẽ được hưởng khoan hồng . Mau nói, tại sao con làm được mấy cái đó hả ?
Nhìn 8 đôi mắt nhìn vào mình mà Lâm Quân run lên một chập, trong lòng hô “ chơi ngu cmnr “ .
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 159 : Vâng, thứ đó được gọi là boom nguyên tử .
Tác giả : Ant
_ Ách, các vị sư phụ …….. cái này thật ra là ……….
Lâm Quân ấp a ấp úng, cũng không biết phải bắt đầu từ đâu . Nhưng chỉ một lúc, sau khi cái đầu óc nhiều dâm ý, à nhầm, nhiều sáng ý hoạt động trở lại thì Lâm Quân cũng biết phải nói làm sao .
Tình hình ngày hôm nay cực kỳ đặc biệt . Một là phải giải thích đầy đủ cho các vị sư phụ . Còn hai chính là thoát khỏi hai mẹ con Nhật Quỳnh . Vì thế Lâm Quân nghĩ ra một kế rất khả thi . Đó chính là kể chuyện giật gân, nửa thật nửa giả và phải đặc biệt cảm động . Nếu làm được như thế thì chắc chắn hai mẹ con nhà kia sẽ cảm động mà không làm khó mình .
Hít một hơi thật sâu, đồng thời sắp xếp lại những ý tưởng trong đầu Lâm Quân bắt đầu kể một câu truyện lâm li bi đát của đời mình, mà hắn mới vừa nghĩ ra tức thì .
_ Lúc nhỏ, đệ tử là đại thiếu gia của gia tộc Lâm Gia DaLat thành . Hồi đó mặc dù được xác định là không thể học tập võ công nhưng cuộc sống của đệ tử phải nói là khá tốt, muốn ăn được ăn . Muốn đồ chơi được đồ chơi ……….muốn gì thì có cái đó . Hai người phụ mẫu đều cực kỳ yêu thương đệ tử .
_ Nhưng, trong một đêm tối trời . Không biết vì lý do gì mà một đoàn người mặc áo đen xuất hiện . Tàn sát gần hết gia tộc của đệ tử . Chỉ một mình đệ tử vì cha mẹ che chở, giấu dưới xác của hai người nên đệ tử đã thoát được cái chết .
_ Sau đó vì còn quá nhỏ, cũng không thể học võ công nên đệ tử bị bắt nạt hết từ ngày này sang ngày khác . Cuộc sống còn kém hơn cả thằng ăn mày . Lúc nào cũng phải lục lọi thùng rác để tìm đồ ăn ……
_ Trong một lần đánh nhau để dành đồ ăn với một con chó dại thì bất hạnh thay, đệ tử bị nó cắn trúng . Thêm nữa nó chính là một con chó dại mười phần . Ngay lúc đó thì đệ tử biết mình sẽ chết ……
_ Vì vậy mới mang theo thân xác đã gần tàn phế, cố gắng lê lết về chỗ ở lúc trước của nhà Lâm Gia đệ tử . Ý muốn được chết chung với phụ thân mà mẫu thân ….
_ Lúc đó đệ tử đã hết sức nên cũng không thể nào đào cho mình một cái mộ tử tế được, sau khi thắp 3 nén nhang trước mộ của phụ mẫu thì đệ tử nằm lên gò đất đã chôn cất mẫu thân . Lúc đó đệ tử chỉ muốn về với vòng tay ấm áp của mẹ mình .
_ Khi đệ tử nằm xuống thì cũng là lúc chất độc của con chó đã bắt đầu phát tác, ngay lúc đó . Đệ tử cảm giác mình như mê đi, linh hồn như muốn vọt ra khỏi thân xác bất cứ lúc nào …..
_ Nhưng, may mắn thay . Trời không tuyệt đường người, cũng vào chính lúc đó . Một lệnh bài, vật mà mẫu thân phụ thân trước lúc lâm chung để lại cho đệ tử cũng đã phát huy tác dụng . Nó phát ra một ánh sáng cực kỳ thánh khiết, đã chưa lành hết thương thế của đệ tử .
_ Sau đó đệ tử mới biết thì ra cái lệnh bài này chính là đồ mà đám người áo đen lúc trước muốn tìm kiếm .
_ Mặc dù thoát chết lúc đó, nhưng từng ngày từng ngày đệ tử vẫn phải làm ăn mày sống qua ngày . Cho đến một ngày, khi tìm hiểu được thực hư của chiếc lệnh bài đó thì đệ tử cũng tìm ra được 10 pho võ công thượng thừa từ trong đó . Thì ra chiếc lệnh bài này là của Tung Quốc, còn võ công trong đó chính là võ công 10 môn phái nổi tiếng đã diệt vong của Tung Quốc khi xưa ….
_ Nhờ vào chiếc lệnh bài thần kỳ này mà đệ tử tìm kiếm chiêu mộ thêm rất nhiều huynh đệ đã giúp đỡ đệ tử lúc xưa . Tới ngày hôm nay thì đệ tử cũng đã thống nhất được DaLat thành và 3 thành lân cận ….
_ Khi làm xong tất cả thì đệ tử dẫn theo một số anh em vào SaiGon thành học tập, ý đồ sẽ học thật tốt, tăng tu vi thật cao để mà trả mối thù diệt gia khi xưa ………
_ Mối thù này không đội trời chung ………
Nói đến đây Lâm Quân giả vờ hét lên với một khí thế cực kỳ bi thương . Hai hàng nước mắt đã chảy ra từ lúc nào . Thực ra lúc đầu Lâm Quân tính mượn nhờ tâm tình bi thương của thân thể này để diễn . Nhưng không hiểu tại sao hắn quá nhập tâm nên cũng khỏi luôn . Cái này thành sự thực chứ không còn là diễn nữa .
_ Từ sau đó, đệ tử và bạn bè bắt đầu cuộc phiêu lưu của chính mình ………..
Lâm Quân tiếp lời kể chuyện hắn gặp Lê Thiếu Phong, chuyện rơi xuống Vạn Cẩu Vực, chuyện gặp Cẩu Thánh . Chuyện yêu Kim Linh . Chuyện bạn bè mình bị tóm vào tròng …. Chuyện bắn Lê Dũng …. Chuyện học hành ……..
Lời kể uyển chuyển xúc động, Lâm Quân kể nửa thật nửa giả và cực kỳ lâm ly bi đát . Lúc nào người bị hại cũng chính là hắn, người thiệt thòi nhất cũng chính là hắn, người đứng ra giải quyết tất cả cũng chính là nhờ hắn .
_ Cho đến hôm nay đệ tử gặp được các vị sư phụ . Thực ra vừa gặp đệ tử cảm giác như đã quen từ kiếp trước . Ngày hôm nay, đệ tử mới thực sự nói ra những tâm sự giấu sâu trong đáy lòng mình ……
_ Phịch .
Lâm Quân nói rồi quỳ thẳng xuống đất, mặt mũi đã tràn đầy nước mắt, hét lên :
_ Mong rằng các vị sư phụ giúp đệ tử . Mong các vị sư phụ hãy làm đệ tử mạnh mẽ hơn . Để có một ngày đệ tử trước là trả thù cho gia tộc, sau là chiến đấu vì Việt Quốc .
Lâm Quân dập đầu một cái thật mạnh .
_ Mong các vị sư phụ thành toàn .
_ Đứng lên đi đệ tử tốt . Chúng ta chắc chắn sẽ giúp ngươi .
Trương Văn Minh, không biết đã trở lại từ lúc nào . Tiến tới nâng Lâm Quân đứng dậy .
_ Cảm ơn đại sư phụ .
Lâm Quân cung cung kính kính đứng dậy, hai hàng nước mắt vẫn lăn dài trên má . Chuyện tuy nửa thực nửa giả nhưng hôm nay Lâm Quân mới bỏ qua cái áp lực che giấu bấy lâu nay của mình . Chỉ khác là Lệnh Bài Thiên Long được hắn sửa thành của cha mẹ truyền cho . Và phải che giấu là vì sợ đám áo đen kia phát hiện . Tất cả đều rất hợp logic .
_ Tốt rồi, nhưng mà con nói con gặp một người tên Cẩu Thánh, hai người làm huynh đệ với nhau . Vậy hình dáng lão như thế nào ?
Võ Tinh Cung len lén lau khoé mắt đang ướt của mình rồi lên tiếng hỏi . Thật ra lão cực kỳ nghi ngờ vị này chính là một trong hai vị còn sót lại từ đời “ Thập Nhất Tinh ” thứ 17 .
Lâm Quân nghe thế thì ngẫm nghĩ một lát rồi nói :
_ Chỉ là một lão già tóc trắng râu trắng, à sau lưng lão có một hình xăm đặc biệt . Giống chó mà không phải chó, giống sư tử nhưng cũng không phải sư tử . Nếu rõ ràng ra thì thân là sư tử, nhưng đầu là đầu chó . Còn có một bộ bờm sư tử nữa .
Lâm Quân nhớ khi hai người tắm chung đã nhìn thấy một hình xăm của Cẩu Thánh . Nếu nói đó là đặc điểm thì cái hình xăm đó là nổi bật nhất . Cho tới bây giờ Lâm Quân vẫn chưa quên được hình dáng của nó .
_ Hửm, vậy chắc đúng rồi . Cái đó chính là dấu hiệu phân biệt của chúng ta, thứ con nói được gọi là “ Cẩu Linh Sư “ . Một thần thú trong truyền thuyết còn hiện nay thì đã tuyệt chủng .
Võ Tinh Cung thở phào một phát rồi nói . Những gì Lâm Quân miêu tả đều giống như trong truyền thuyết . Vậy là Việt Quốc có tới hai Cẩu Thánh rồi . Cái này cũng thật là ngoài ý muốn, không ngờ vị kia mất tích đã lâu mà tới bây giờ vẫn còn sống .
_ Cẩu Linh Sư ?
_ Đúng, nhưng cái này nói sau . Còn cái thần khí mà con miêu tả thì chúng ta đã biết là cái gì rồi . Nhưng mà vi sư hỏi thật con một câu .
Lần này thì chính là Trương Văn Minh lên tiếng .
_ Câu gì ạ ?
Lâm Quân nghe thế thì run lên, hình như truyện hắn kể rất hợp logic mà, không lẽ đại sư phụ phát hiện chỗ nào không đúng .
_ Thực ra là súng con lấy ở đâu ra vậy ?
Trương Văn Minh hỏi một câu mà hắn đã thắc mắc từ bấy lâu nay . Hắn cực kỳ muốn biết tại sao Lâm Quân có được những khẩu súng tân tiến như thế .
Nếu như nói Lâm Quân tự chế tạo thì làm sao đòi giá cao tới trời như thế . Làm cho hắn, thân là hoàng đế cũng phải phái người qua Tung Quốc cướp ngân hàng . Đã thế còn không chịu nhận thứ khác, chỉ nhận tiền mặt thôi nữa chứ .
Còn nếu như nói người khác chế tạo thì tại sao chưa bao giờ xuất hiện qua, còn Lâm Quân làm sao có thể lấy được .
_ Ách, cái này …….thú thật với các vị sư phụ là đệ tử tự chế tạo ra ….
Lâm Quân nghe thế thì thở phào một hơi, không hỏi cái lệnh bài là tốt rồi . Nhưng mà vẫn ấp úng nói . Thực sự là cũng không phải hắn làm ra, bây giờ nhận thành quả của người khác thì cũng không tránh khỏi ngại nha .
_ Vậy tại sao con đòi nhiều tiền thế ? Có biết bây giờ Lê Dũng đang làm cái gì không ?
Trương Văn Minh nghe thế thì hỏi lại một câu . Trong lòng vẫn khó hiểu như trước .
_ Dạ, nghe nói hiệu trưởng đi du lịch bên Tung Quốc . Nhưng thực ra là làm gì ạ ?
Lâm Quân chỉ nghe đồn là thế, nhưng theo vẻ mặt của ông già Trương Dũng thì hình như không phải thế .
_ Lão kết hợp du lịch và cướp ngân hàng .
Trương Văn Minh tựa tiếu phi tiếu phun ra một câu .
Câu này vừa nói xong thì lập tức Lâm Quân há hốc mồm, không thể nào tin tưởng được . Hiệu trưởng đi cướp ngân hàng, có lộn không vậy .
_ Con muốn đòi tiền thì đòi ít thôi chứ . Làm sao cái gì giá cũng tính bằng trăm tỷ ngàn tỷ là sao ? Việt Quốc đâu phải quốc gia chuyên in tiền .
Trương Văn Minh thấy thế thì bất mãn nói thêm một câu . Lão đúng là hoàng đế nhưng cũng không dễ dàng gì nha .
_ Ách…….đệ tử……..thực ra là……..nghiên cứu cải tiến thêm nhiều món vũ khí mới ……ách……..cái này là vì tương lai Việt Quốc ………..
Lâm Quân ấp úng nói tiếp, cái này thì hắn đành phải xạo thôi . Chứ thực ra lấy tiền cũng chỉ đổi phim con heo cho Tiểu Thần Đèn xem .
_ Nghiên cứu cái mới ? Không lẽ có những thứ uy lực còn mạnh hơn sao ?
_ Ách, dạ đúng vậy . Nếu như có tiền thì mạnh nhất chính là một thứ, uy lực tàn phá một tỉnh của Tung Quốc …..
_ Hả ? Cái gì ? Thật không ?
_ Vâng, thứ đó được gọi là boom nguyên tử .
p/s : hôm nay cảm hứng dâng trào chơi luôn 4 chương 1 lúc mình hứa sẽ cố gắng hơn để mà làm hài lòng các bạn ủng hộ mình tiếp nhé
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 160 : Ta không phải thích hắn, mà chính là yêu .
Tác giả : Ant
1 giờ sáng, bìa rừng phía sau trường DongDa .
Lúc này không gian cực kỳ im lặng, bầu trời đã tối đen như mực tàu, thỉnh thoảng chỉ có ánh trăng chiếu le lói xuống mặt đất .
Ở giữa khu rừng, giấu giữa những rừng cây là một cái giường to tổ bố theo phong cách Địa Cầu . Một người thanh niên im lặng nằm đó, trên đầu còn đội một cái mũ rất kỳ quái .
Người thanh niên này tuy nằm rất an tường nhưng trên khuôn mặt hắn thỉnh thoảng lại nhíu chặt lông mày, còn không thì cũng tỏ vẻ sợ hãi .
Dằn co một lúc thì người thanh niên chợt động đậy, mở mắt ra . Chỉ thấy hắn ngồi dậy lầm bầm chửi :
_ Dmm . Cuối cùng cũng xong rồi .
Người này đúng là Lâm Quân, vừa mới từ “ không gian chiến thần “ trở ra ngoài . Cuối cùng sau 2 tiếng đồng hồ đau khổ vì bị các sư phụ tra khảo thì Lâm Quân cũng chuồn được ra ngoài . Nhưng thú thật cảm giác của hắn không dễ chịu một chút nào nha .
Nhất là đại sư phụ của hắn . Chính Lâm Quân cũng không hiểu tại sao đại sư phụ có vẻ tò mò về súng ống như thế . Làm Lâm Quân giải thích, đưa hình minh hoạ mất cả một đồng thời gian .
Cũng không ngờ sau đó đại sư phụ hứng trí bừng bừng hỏi giá tiền, gần như tới mức phải thề mà mua được . Nhưng khi Lâm Quân đau khổ nói giá tiền Tiểu Thần Đèn vừa báo thì đại sư phụ có vẻ mặt như là muốn giết người cướp tài sản, làm cho Lâm Quân phải kinh sợ không thôi .
May mắn là đại sư phụ cũng không làm gì hắn, tiếp tục hỏi giá các vật khác . Nhưng bất đắc dĩ là giá tiền càng ngày Tiểu Thần Đèn báo càng cao nên là ……càng lúc đại sư phụ cũng càng muốn giết người . Thêm nữa các sư phụ khác cũng nhìn hắn với ánh mắt tương tự làm Lâm Quân rất lo sợ .
May mắn tiếp là bọn họ cũng không có làm gì hắn . Sau cùng thì bọn họ cũng cho Lâm Quân ra ngoài, nhưng lúc hắn chuồn ra ngoài thì vẻ mặt đại sư phụ nom cực kỳ dữ tợn làm cho Lâm Quân cảm giác như là “ gió tanh mưa máu “ sắp kéo đến . Hắn nghĩ là chắc có vài người sẽ đau khổ rồi đây . Tuy Lâm Quân vẫn chưa biết đại sư phụ thực ra có thân phận như nào nhưng chỉ nhìn vẻ mặt của người thì Lâm Quân đã có cảm giác như thế .
_ Mẹ kiếp, may mà không sao . Tên Tiểu Thần Đèn bất lương, moá, bố mày là chủ nhân của Lệnh Bài mà đếch có quyền gì . Mẹ kiếp, cái gì cũng phải đổi bằng phim con heo .
Lâm Quân tức giận rủa thầm một tiếng rồi thu cái giường lại . Hắn bây giờ chỉ muốn đi về ngủ một giấc cho khoẻ . Ngày hôm nay đúng là lao lực từ sáng cho tới khuya .
Sau khi châm một điếu thuốc thì Lâm Quân dặm bước đi, hắn đi từ từ vừa ngắm cảnh khuya thư giãn một phát . Chứ nếu mà chạy về nằm xuống ngủ liền thì bảo đảm mấy khuôn mặt của các sư phụ sẽ thành ác mộng của hắn mất .
Vừa tung tăng bước đi vừa thưởng thức cảnh khuya tối tăm mù mịt thì chẳng mấy chốc Lâm Quân đã ra gần tới bìa rừng . Nhưng đúng lúc này hắn lại nghe một tiếng nói chuyện truyền ra từ phía xa xa kia .
Giờ này có người chưa ngủ nữa sao . Không lẽ đôi nào tâm sự xong đánh dã chiến . Hắc hắc hắc .
Máu tò mò nổi lên trong lòng nên Lâm Quân kiên quyết không về nữa, móc một máy quay mini ra . Hắn rón rén bước về phía có tiếng người . Trong lòng chắc mẩm sẽ quay được một thước phim kinh điển .
Nương theo ánh trăng le lói . Lâm Quân nhìn ra đây là một người đàn ông cao to đen hôi đang ngồi trên một cành cây . Còn bên cạnh là một người con gái hơi chút mập mạp .
_ Đúng là đánh dã chiến cmnr, hôm nay anh mày hên thế nhỉ .
Lâm Quân vừa thấy thế thì trong lòng mừng húm, vội vàng bật máy quay, núp trong lùm cây bắt đầu quay phim .
Nhưng mà khi vừa nghe xong giọng nói của người con gái, có vẻ mập mạp kia thì Lâm Quân chỉ muốn hô “ sặc, có chuyện này nữa sao “ .
………………………..
Nhật Hạ sau khi ra khỏi “ không gian chiến thần “ thì tâm tình nàng cực kỳ phức tạp . Mặc dù đã về tới ký túc xá nằm xuống giường nhưng nàng mãi vẫn không ngủ được . Trong lòng chỉ nhớ về một bóng hình mãi không thuộc về mình mà thôi .
Người nàng nhớ đích xác là Lâm Quân . Từ cái ngày mà hắn “ âm sai, dương lệch “ quỳ xuống cầu hôn với cha nàng thì tự nhiên trong tim nàng đã mọc ra cái bóng hình của hắn . Cho dù có đuổi cũng đuổi không được .
Mặc dù nàng biết mọi chuyện chỉ là giả dối nhưng mà từ xưa đến giờ đã có ai nói với nàng câu đó một lần nào đâu cơ chứ . Vì thế nên nàng cực kỳ cảm động với những lời nói của Lâm Quân .
Kể từ lúc đó trong lòng nàng lúc nào cũng có hình bóng của hắn, nàng để ý tới hắn nhiều hơn . Nàng chăm chú theo dõi hắn nhiều hơn nữa . Cho dù là Lâm Quân không thích gặp nàng thì nàng vẫn đứng từ xa theo dõi hắn từng ngày .
Nàng vui khi thấy Lâm Quân cười, nàng phiền lòng khi thấy Lâm Quân khó chịu, nàng cảm giác mừng rỡ khi thấy hắn cười thoáng qua với mình . Khi thấy hắn ngủ gật trong lớp thì lúc nào nàng cũng nhìn hắn .
Nhưng cho đến khi biết Lâm Quân tán tỉnh Kim Linh thì đột nhiên trong lòng nàng giống như một cây búa tạ đập vào . Nàng luôn theo dõi những hành động của Lâm Quân nên nàng biết Lâm Quân rất yêu Kim Linh . Hắn đều làm những điều tốt đẹp nhất cho Kim Linh mà không hay biết rằng . Chính nàng, người mà ngày nào cũng theo dõi hắn là người đau khổ nhất .
Tuy Nhật Hạ thầm nhủ với lòng mình, Kim Linh chính là người xứng đáng với Lâm Quân nhất, và Lâm Quân cũng không thích nàng . Nhưng không hiểu sao, trái tim nàng vẫn đau, tâm trạng nàng vẫn rất khó chịu .
Đã có những lúc nàng khóc lóc trắng đêm, hay có những đêm mơ thấy Lâm Quân là chàng bạch mã hoàng tử trong giấc mộng của mình . Những lúc như thế thì nàng đều có một giấc ngủ rất thoải mái, mãi mãi không muốn thức dậy .
Lâm Quân tán tỉnh Kim Linh thì nàng đã rất đau lòng rồi, không ngờ tới ngày hôm nay . Lúc sáng Lâm Quân đi sàm sỡ Nhật Quỳnh thì Nhật Hạ đã cực kỳ ghen tỵ rồi, bởi vì cặp ngực của nàng to lớn đại tỷ nhiều .
Đã thế lúc tối, Lâm Quân còn trả giá rất lớn để các bạn học giúp hắn nữa . Lúc đó Nhật Hạ cảm giác trong lòng mọc lên một cỗ ghen tỵ nồng đậm, tại sao người mà Lâm Quân đối xử tốt nhất lại là Kim Linh . Tại sao người đó không phải là nàng chứ . Tại sao chứ, tại sao chứ . Tại sao .
Nhật Hạ tuy hô to trong lòng như thế nhưng nàng cũng không phá đám một chút nào . Nàng hiểu được mình mãi mãi sẽ không có một tình yêu thực sự . Mãi mãi chỉ có thể nhìn người nàng thích xa dần mà thôi, mãi mãi chỉ có thể nhìn hắn và chúc hắn hạnh phúc …..
……………………
_ Sột sột, soạt soạt .
Đang nằm im suy nghĩ trong lòng thì chợt Nhật Hạ nghe thấy có tiếng động . Khi quay qua nhìn thì Nhật Hạ thấy có người đứng dậy bước ra ngoài .
Vì người này có thân hình rất mập mạp nên Nhật Hạ nhận ra ngay là ai . Đó chính là Ngô Kim, người cũng có thể gọi là “ đồng bệnh tương liên “ với nàng . Cả hai người đều thích Lâm Quân nhưng mà Lâm Quân thì trốn 2 nàng như tránh tà .
Thấy Ngô Kim bước đi ra ngoài thì Nhật Hạ cũng bật dậy, xỏ giày vào và đi theo . Nàng nghĩ chắc Ngô Kim cũng phiền lòng như nàng . Nếu như Ngô Kim cũng chưa ngủ thì hai người có lẽ sẽ tâm sự được .
_ Này, Ngô Kim, đợi ta với .
Nhật Hạ dùng một giọng nói cho là nhỏ nhẹ nói . Nhưng thực sự thì cái giọng nói của nàng, cho dù vặn nhỏ volume, trong một cái đêm tĩnh lặng như này thì cũng nghe như sấm vậy .
Ngô Kim đi phía trước giật mình một phát, quay lại nhìn . Khi thấy người gọi mình là Nhật Hạ thì vỗ vỗ bộ ngực mập của nàng rồi nói :
_ Nhật Hạ, sao cô lại ở đây . Cô có biết ta sợ muốn chết không ?
_ Sợ gì mà sợ, mà tại sao cô lại ra đây ?
Nhật Hạ tiến tới hỏi .
Nghe tới đây đột nhiên sắc mặt của Ngô Kim, hay chính là cô mập mạp đột nhiên trùng xuống, hai hàng lông mày giật giật có vẻ như sắp khóc .
_ Có phải là vì hắn ?
Nhật Hạ thấy thế thì hiểu ngay, đúng như nàng đã dự đoán . Hai người đúng là “ đồng bệnh tương liên thật “ .
_ Đi lại kia rồi nói .
Ngô Kim chỉ tay vào một cái cây phía xa xa rồi chạy đi .
Nhật Hạ thấy thế cũng hiểu là không ở chỗ này nói được nên cũng đi theo .
Đến lúc hai người đã yên vị trên cành cây thì Ngô Kim mới nói :
_ Ta đúng là vì hắn . Thực sự ta bây giờ cũng không biết phải làm sao nữa Hạ à .
Vừa nói, đôi mắt của Ngô Kim vừa ần ận nước, có vẻ như sắp khóc .
_ Có gì từ từ nói . Chúng ta giống nhau mà, ta cũng là vì hắn .
Nhật Hạ choàng qua vai Ngô Kim, ôm nàng vào lòng rồi nói . Lúc này Nhật Hạ biết là Ngô Kim cần nhất là sự an ủi .
_ Ô, ô, huhuhu …………Hạ ……..ta……..khổ quá………..hức hức……………3 năm qua………ta vì hắn đã làm biết bao nhiêu chuyện ………………tại sao hắn không yêu ……….yêu……ta…….chứ hả ? …………hức hức……..tại sao lúc nào…………hắn cũng tránh ta…………như tránh tà …………..hắn có biết là vì hắn ………….ta ………….đã phải………bỏ………huhu……….xuống lòng tự trọng…….của…..ta …………….không ?
_ Nín đi, đừng khóc . Ta cũng như vậy mà .
Nhật Hạ lau nước mắt cho Ngô Kim rồi nói .
_ Cô chỉ mới gặp hắn hơn 2 tháng thôi……………Còn…….ta……..đã… bên……..cạnh……..hắn……tới…… ..3……….năm . Cô có biết……3…..năm……hức hức…..qua……..ta……..đã……làm… ..biết……..bao……..nhiêu……..chuyện cho hắn không ?
_ Được rồi . Đừng khóc nữa, chúng ta nói chuyện từ từ thôi . Cô cứ vừa khóc vừa nói làm ta nghe phát mệt luôn .
Nhật Hạ lấy ra một chiếc khăn tay, đưa qua cho Ngô Kim lau nước mắt . Đúng là vừa khóc vừa nói, cứ đứt quãng với nhau nghe mệt thật .
Ngô Kim thấy thế cũng không từ chối, lấy chiếc khăn lau sạch nước mắt của mình .
_ Mà này, cô ở bên hắn 3 năm . Vậy, tại sao cô thích hắn ?
Nhật Hạ đợi Ngô Kim lau xong thì mới mở miệng hỏi . Nàng thích Lâm Quân là vì những gì hắn đã nói, còn không biết Ngô Kim thích vì chuyện gì .
_ Ta không phải thích hắn, mà chính là yêu .
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ Yêu ? Là yêu thật sao ?
Nhật Hạ ngạc nhiên hỏi lại . Giữa yêu và thích khác nhau rất rõ ràng . Thích là chỉ có cảm tình với một người, chỉ muốn bên cạnh người đó . Còn yêu thì chính là có thể chết vì người mình yêu .
_ Đúng, ta yêu hắn .
Ngô Kim gật đầu một cái .
_ Vậy tại sao cô yêu hắn ?
_ Cái này hả ? chuyện từ rất lâu rồi …………
Ngô Kim nhẹ giọng bắt đầu kể . Nàng nhớ lại những chuyện xảy ra vào 7 năm trước, có lẽ là chính Lâm Quân cũng không nhớ rõ .
…………………………..
7 năm trước,
DaLat thành .
Vào thời gian này thì tại DaLat thành, người dân vẫn còn rất ít . Đất đai nơi cao nguyên này cũng chưa được khai phá hoàn toàn nên trong những khu rừng xung quanh DaLat thành có rất nhiều ma thú lảng vảng .
Thời gian này thì trẻ nhỏ luôn luôn được dặn dỗ phải ở nhà và không được ra ngoài thành lúc trời về chiều .
Nhưng có một vài ngoại lệ, đó chính là những đứa trẻ nhỏ tuổi gan lớn . Những gì người lớn càng cấm thì chúng lại càng thích làm .
Ngày hôm nay, tổng cộng có 5 đứa trẻ . 3 nam và 2 nữ quyết tâm ra ngoài chơi vào trời tối . Bởi vì chúng thử xem bên ngoài có nguy hiểm thực sự không .
Cầm đầu đám người này chính là đại thiếu gia Lâm Gia, Lâm Quân . Người tuy không luyện được võ công nhưng cái máu liều phải nói là cao nhất .
Hai đứa trẻ nam kia cũng là hai đại thiếu gia của hai gia tộc bên cạnh . Lần lượt tên Phan Thế Anh, người Phan Gia . Và Lê Đức Trung, người Lê Gia . Hai tên này đều không luyện võ được, và cũng đều là bạn thân của Lâm Quân .
Còn về hai đứa con gái trong nhóm thì một là Ngô Kim, đại tiểu thư của Ngô Gia . Đứa còn lại chính là Hoàng Uyên Thơ, cũng là đại tiểu thư của Hoàng Gia .
Năm đứa trẻ này sau khi đuổi hết tất cả hộ vệ của bản thân đi thì tụ tập ngoài cổng thành, quyết tâm ra bên ngoài chơi thử cho biết mùi .
Sau khi đã tụ tập đủ thì Lâm Quân lên tiếng :
_ Các anh em, chúng ta đi . Chúng ta đã là người lớn, phải chứng minh được sự dũng cảm của mình .
_ Chuẩn men, chuẩn men .
4 đứa còn lại đều hưởng ứng . Ai ai lòng cũng đều rất háo hức và mong chờ .
_ Đi .
Lâm Quân phất tay một phát rồi dẫn đầu đi ra cổng thành . Vì bọn hắn chính là những ông trời con trong thành nên thủ vệ nào dám cản đường . Cho dù bọn họ biết các thiếu gia tiểu thư này đi ra ngoài rất nguy hiểm nhưng chắc chắn là các đại gia tộc đều an bài hộ vệ bí mật bảo vệ nên chắc chắn là không sao .
Đúng y như các hộ vệ dự đoán . Đám Lâm Quân vừa đi ra thì lập tức 5 lão già cũng nối gót theo sau . Lão nào lão nấy tuy đã bí mật che giấu thân hình nhưng trên miệng không khỏi nở nụ cười khổ . Ai nấy đều thầm nghĩ : cho các thiếu gia, tiểu thư biết nguy hiểm luôn . Lần sau chắc không dám ra ngoài luôn .
…………………..
Lúc này trời đã về chiều, mặt trời dần dần đã xuống núi . Không khí cực kỳ tĩnh lặng . Đây đúng là thời gian của các ma thú hùng mạnh ra ngoài làm việc . Khi đêm gần xuống thì các loài ma thú hung mạnh lại càng nhiều . Đa số tất cả ma thú đều là cấp 4 cấp 5 trở lên .
Đám trẻ con lúc nãy còn hung hăng hô to mồm thì lúc này cực kỳ cẩn thận bước từng bước . Ai nấy cũng cảm giác không khí lành lạnh, như có thể có nguy hiểm bất cứ lúc nào .
Đám con gái thì trốn thẳng sau lưng 3 đứa con trai . Còn 3 đứa con trai tuy miệng còn nói cứng nhưng vẫn dè đặt tiếng lên .
_ Quân, chúng ta về đi . Tới đây đủ rồi đấy .
Phan Thế Anh cảm giác tiếng ma thú hú càng lúc càng nhiều thì sinh ra thối ý . Nói với Lâm Quân trở về .
_ Thế Anh, cậu nhát thế . Còn nhớ mục tiêu chúng ta đã đề ra không ?
Lâm Quân quay qua hỏi .
_ Mục tiêu là chém một con ma thú cấp 3 .
Thế Anh theo quán tính nói ra mục tiêu của chuyến đi lần này .
_ Đúng, chúng ta đã chuẩn bị vũ khí siêu cấp rồi còn gì, có thể bắn chết một con chuột .
Lâm Quân nói rồi giơ giơ cái ná mà bọn hắn tốn bao công sức mới làm ra và nói .
_ Nhưng…….nhưng……đó là ma thú mà . Đâu phải một con chuột què đâu .
Lê Đức Trung nãy giờ đứng bên cạnh cũng sinh ra thối ý . Nói với giọng không tin tưởng .
_ Vậy chúng ta cứ kiếm một con ma thú bị què là được rồi .
Lâm Quân giơ giơ cái ná cười thật tươi nói .
Lê Đức Trung nghe thế thì định nói, nhưng sau khi vừa nhìn thấy cái gì vừa xuất hiện sau lưng Lâm Quân thì trợn tròn mắt, giơ tay nói .
_ Nhưng mà ………
_ Không nhưng nhị gì hết, các câu có đi không đây ? Không đi tớ đi một mình .
Lâm Quân cảm giác cũng bực tức gắt lên .
_ Không phải chuyện đó, nhưng mà ……
Lê Đức Trung nghe thế thì cảm giác buồn bực, mặt mũi trở nên tái mét . Chỉ tay ra trước mặt nói .
_ Nhưng nhưng cái gì, nói rõ xem .
Lâm Quân thấy thằng này cứ ấp úng thì bực mình gắt tiếp .
Ba người còn lại đứng bên cạnh cũng đều nhìn thấy vật mà Đức Trung đã thấy . Mặt mũi cũng trở nên tái xanh, lập tức hét lên :
_ Sau lưng cậu …………
_ Hửm, sau lưng tớ ? Làm gì có cái gì ?
Lâm Quân nghe thế quay phắt lại . Đập vào mắt hắn là hai đôi mắt màu đỏ như hai cái đèn pha sáng quắc .
_ ÀÀÀÀAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ………….
Lâm Quân hét lớn một tiếng rồi lập tức lùi ra sau . Hai đôi chân nhũn như hai con chi chi, khuôn mặt hung cmn hăng lúc nãy cũng trở nên tái xanh như tàu lá chuối . Thú thật là trong đời hắn chưa bao giờ gặp một cặp mắt to như thế . Không biết là của con gì .
Cả đám con nít thấy thế thì vội vàng co giò lên cổ, định vắt chân lên cổ mà chạy . Nhưng chưa kịp làm bất cứ một cái gì thì đột nhiên bọn chúng cảm giác hay tay và chân đã bị khoá cứng . Không thể nào chạy được một bước . Kể cả di chuyển những ngón tay cũng trở nên khó khăn .
Thôi xong cmnr, chạy không thoát .
Năm đứa con nít thấy thế thì biết đã đụng hàng cứng, cũng không thèm chạy nữa mà đánh mắt nhìn con vật trước mặt này .
Chỉ thấy đây chính là một ma thú to như một con mãng xà lớn . Mình đầy vẩy cá, dưới chân có 4 móng vuốt to lớn . Đầu nó cũng cực kỳ to lớn, có một cái bờm rất to . Trên đầu còn mọc thêm hai cái sừng lớn . Nhưng còn một điều là toàn thân con rắn này chảy rất nhiều máu, vảy cá cũng tróc lung tung . Một bên sừng cũng chỉ còn một nửa .
_ Các nhóc, các ngươi muốn chết không ?
Đang quan sát thì đột nhiên, một giọng nói có vẻ trầm thấp vang lên từ miệng con rắn cực to trước mặt này .
Cả đám nghe thấy thế thì trong lòng hô to “ yêu quái ‘ . Nhưng ngoài miệng thì lại nói :
_ Hỏi thừa, có ai không muốn sống . Chúng ta là con nít cũng biết cơ mà .
_ Vậy giao nộp máu của hai đứa con gái kia cho ta . Nếu như ba người các ngươi còn muốn sống .
Con rắn tiếp tục nói với giọng trầm thấp . Nhưng lần này tỏ vẻ khó nhọc hơn lần trước .
_ Giao hai đứa con gái ? Ngươi có giỏi thì giết chúng ta đi . Chúng ta không bao giờ sống nhờ phụ nữ .
Lâm Quân nghe thế lập tức hét lên . Cha hắn đã dạy “ làm đàn ông không được dựa vào phụ nữ nào ngoài mẹ mình . Nếu không thì thà chết còn hơn “ .
_ Còn ý kiến của hai ngươi ?
Con rắn không thèm để ý tới Lâm Quân mà quay sang hai người Đức Trung và Thế Anh để hỏi .
_ Ngươi cứ giết chúng ta đi .
Hai tên nhóc con này tuy còn nhỏ nhưng vẫn biết nam không dựa vào nữ . Dùng một giọng nói non nớt mà kiên quyết trả lời .
_ Tốt, 3 tên xú nam nhân . Còn nhỏ mà bày đặt . Vậy là các ngươi thích chết đúng không ?
Con rắn hừ lạnh một tiếng nói, đoạn giơ một cái móng vuốt to tướng lên . Mắt thấy sắp chạm vào ba người Lâm Quân thì hai giọng nói yếu ớt đột nhiên vang lên .
_ Dừng tay, chúng ta đồng ý .
Thì ra chính là Thế Anh và Đức Trung đã không chịu nổi nhiệt, đành phải lên tiếng nói . Tiếng nói lần này thì yếu ớt hơn hẳn lần trước, đồng thời còn mang theo vẻ cầu xin .
_ Hahaha, ta nói mà . Đàn ông đều là như thế . Hahaha, tất cả đều cùng một mặt hàng . Hễ là đứng trước sống chết là lập tức vứt bỏ tất cả .
Con rắn nghe thế thì dừng móng vuốt lại, ngửa mặt lên trời cuồng tiếu .
Được một lúc thì con rắn quay sang người duy nhất là Lâm Quân hỏi :
_ Vậy còn nhóc ?
_ Hừ cứ giết ta đi . Thế Anh, Đức Trung, các ngươi không xứng làm huynh đệ của ta .
Lâm Quân vẫn kiên quyết nói, đồng thời quay sang hai người Thế Anh kinh bỉ nhìn . Làm cho hai người này lập tức đỏ mặt cúi đầu xuống đất .
_ Ngươi không sợ chết ?
Hiển nhiên con rắn cũng không nghĩ là Lâm Quân cứng như thế, ngạc nhiên hỏi .
_ Chết thì ai cũng đều sợ . Nhưng ta là đàn ông, ngươi cứ giết ta trước đi . Ta sẽ không bao giờ để phụ nữ chết thay mình .
Lâm Quân kiên quyết nói . Trên khuôn mặt non nớt nở một nụ cười . Hắn không hối hận vì hành động hôm nay . Chỉ là hắn thực sự chưa báo hiếu cho cha mẹ của mình .
Nhưng hẳn là cha sẽ vui lắm khi con đưa ra quyết định này đúng không .
Lâm Quân nhớ đến nụ cười hiền lành của cha hắn và thầm nói . Sau đó Lâm Quân nhắm mắt lại chờ cái chết đến với mình .
Nhưng chờ mãi chờ mãi mà chưa thấy có gì . Lâm Quân ngạc nhiên mở mắt ra .
Con rắn to đùng trước mặt cũng đã không còn nữa, chỉ thấy nó đang bay trên bầu trời với tốc độ rất nhanh .
Khi Lâm Quân đang thắc mắc thì lập tức một giọng nói vang lên trong đầu hắn :
_ Nhóc con, nhớ kỹ những gì ngươi đã nói hôm nay . Ta tặng ngươi một tia long khí, nếu thời cơ tới và cơ duyên đầy đủ thì ngươi hẳn có thể trở thành “ Thập Nhị Tinh Tú “ . Nếu như có ngày đó, hãy sang Tung Quốc tìm ta .
Đồng thời cũng ngay vào lúc đó . Trong đầu Ngô Kim và Hoàng Uyên Thơ cũng vang lên một giọng nói :
_ Nếu như có thể, hãy yêu tên nhóc này . Hắn là một người đàn ông tốt . Đừng giống như ta ……………..
p/s : hôm nay chỉ có 2 bi hễ em mà viết về tình yêu tình sầu là lao lực lắm các bác thông cảm cho em
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg