[Du Võng – Huyễn Hiệp] Tân Đấu Khí Đại Lục – Tác Giả : Phùng Hưng
Khì khì , đây là bộ truyện thứ hai của mình . Bộ đầu tiên của mình là Tân Tuyệt Thế Đại Lục , tuy bộ này chưa xong nhưng mình sẽ hoàn thành , mình chắc chắn là như thế .
Mình xin khẳng định với các bạn mình không có nổi hứng nhất thời . Trước đây bộ mình định viết đầu tiên chính là đây , nhưng mình cảm thấy vẫn còn sai sót và thiếu kinh nghiệm nên mình đã định viết bộ khác . Bộ truyện này mình đã đầu tư rất kĩ , mọi sự việc hành động mình đều suy nghĩ theo cách riêng của mình .
Mình cảm thấy bộ Tân Tuyệt Thế Đại Lục dựa quá nhiều vào truyện đã có , khiến các bạn đọc cảm thấy nhàm chán , mình đã cố gắng thay đổi và sẽ xử lí dần dần , nhưng điều đó đã làm mình mắc phải một vấn đề đó chính là cốt truyện .
Bộ truyện Tân Đấu Khí Đại Lục này mình đã xây dựng cốt truyện , chỉnh sửa nhiều lần , bộ này mình đã chuẩn bị từ hồi tháng 6 tới giờ , thậm chí đã tốn mấy cuốn vở . Mình không muốn khoe khoang nhưng những thứ mình đã nói đã thể hiện sự kĩ lưỡng về bộ này . Cũng chính bộ này mà đã có một số lần làm trễ nãi việc ra chương của bộ Tân Tuyệt Thế Đại Lục .
Mình sẽ viết song song hai bộ này thế nhưng mình nghĩ bộ này sẽ hoàn chỉnh hơn bộ đầu tiên nhiều . Nhưng như thế không có nghĩa là mình bỏ bộ kia . Hiện nay mình đang suy nghĩ cốt truyện của Tân Tuyệt Thế Đại Lục ( vì mình đã hoàn thành gần hết cốt truyện của Tân Đấu Khí Đại Lục nên thời gian hiện nay đang tập trung suy nghĩ bộ đầu tiên ) .
Lịch truyện mình sẽ không thông báo , tuy nói đã hoàn thành cốt truyện nhưng vẫn còn một số sai sót cần sửa chữa nên không ra nhanh được . Mình nghĩ bộ này có thể ra chương lâu hơn vì mình muốn nó thật sự hoàn chỉnh nên đừng ném gạch nhé .
Bộ này mình định ra vào đúng dịp ra mắt game Đấu Phá Thương Khung , như thế sẽ bất ngờ nhưng NPH lại lùi ngày làm mình bực quá , thế là giới thiệu luôn .
Bắt đầu một cuộc phiêu lưu mới nào .
Xin trân trọng giới thiệu:
Tân Đấu Khí Đại Lục
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
Năm 2233 , nối tiếp bộ game ăn khách " Tân Tuyệt Thế Đại Lục " . Một công ty khác đã cho ra đời một tựa game có tên là : " Tân Đấu Khí Đại Lục " , game dựa trên tác phẩm truyện chữ của Thiêm Tàm Thổ Đậu . Công ty đó đã tuyên bố game này đúng vào dịp nghỉ hè của các học sinh , có một học sinh tên là Phùng Thiên Vân , hắn đến với game rất tình cờ , hắn muốn chơi game để diết thời gian hè . Nhưng hắn không ngờ suy nghĩ đơn giản của hắn đã lôi kéo hắn đến những sự việc cực kì rắc rối . Thế là hắn đã nhận ra , ở đây thực lực là tất cả , nó không phải là một trò chơi bình thường giống bao trò chơi khác . Cho nên hắn đã dốc hết sức để tăng cường thực lực , không để kẻ khác chà đạp lên đầu mình nữa . Ngẫu nhiên hắn đã gặp một thứ , chính thứ này đã làm thay đổi cuộc đời của hắn , thứ đó đã làm hắn dần dần trở thành một cường giả đích thực .
Hiện nay đang là kì nghỉ hè của các học sinh , tất cả các học sinh đều vui sướng khi nhìn thấy ngày này , ngày mà họ sẽ được giải tỏa cảm giác căng thẳng sau một năm học tập , họ sẽ được làm mọi thứ .
Và cũng ngay lúc này , một bất ngờ mới đã xảy ra ...
Một công ty mới ra đời có tên Thượng Thương , tuy chỉ mới ra đời có 2 năm nhưng đã có những thành tựu rất cao về một số công nghệ thông tin , bọn họ đã cải tiến rất nhiều so với những công ty khác . Lúc này , họ đã chính thức công bố một tin động trời , chính là họ sẽ ra game " Tân Đấu Khí Đại Lục " .
Bộ game này dựa trên tác phẩm Đấu Phá Thương Khung của tác giả Thiên Tàm Thổ Đậu , tuy có một số game đã dựa theo cốt truyện này nhưng chúng vẫn chưa thể nào tạo ra một dấu ấn riêng và sâu đậm trong lòng game thủ được . Game ra ngày càng nhiều nhưng chưa có công ty nào có thể thu được doanh thu lớn như 10 năm trước cả .
Mười năm trước có một bộ game đã làm điên đảo tất cả các game thủ , chính là Tân Tuyệt Thế Đại Lục , tuy đã đóng cửa từ 3 năm trước nhưng nó đã làm cho game thủ không thể nào quên được tới bây giờ , doanh thu của nó đã được ghi vào kỉ lục những công ty game có doanh thu lớn nhất và chưa có công ty nào phá được .
Thế nhưng công ty Thượng Thương này đã khẳng định họ sẽ có bước đột phá chấn động tất cả các game thủ , đều này đã làm nên một trận sóng gió về công ty này . Tuy đã có một số người chơi bản thử nghiệm nhưng họ lại im hơi lặng tiếng , cho đến khi công ty chính thức phát hành họ mới kể một số thông tin cho những người chưa chơi biết . Có một số người nghĩ chắc công ty này đã đưa cho game thủ không ít phí " bịt miệng " rồi .
Sự điên đảo này kéo dài rất lâu , khi công ty bán thiết bị chơi game thì các game thủ liền xông tới tranh giành , cướp giựt , giống như một lũ hề đi tấu hài miễn phí cho người ta xem . Một số game thủ tranh giành không được liền chửi bới lung tung , bắt công ty phải bán tiếp bằng cách đặt hàng trực tiếp và giao dịch tận nhà . Tuy cách này làm cho sự việc tranh giành kết thúc nhưng lại khổ cho những người đưa hàng , họ phải làm việc ngày đêm đến nỗi có lần giám đốc công ty phải đưa đến tận nhà con trai của thủ tướng . Sự việc này cũng đã thể hiện được sức hấp dẫn của game này .
Phần giới thiệu về công ty Thượng Thương đến đây là kết thúc . Chúng ta cũng nên bắt đầu với nhân vật chính được rồi .
****
-Nên bắt đầu với thứ gì trước nhỉ ? Ăn xong đi ngủ , hay đi chơi , hay đi du lịch , hay ...
Một thiếu niên đang ngồi trên bàn , hai tay chống cằm suy nghĩ lung tung . Người thiếu niên này đang phân vân không biết làm gì sau khi ăn , người thiếu niên này tuy không quá đẹp nhưng rất dễ nhìn , những người lần đầu tiên tiếp xúc với thiếu niên này chắc đều nghĩ hắn rất ôn hòa , không biết hắn đang bay bổng tới đâu nhưng nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt hắn đã làm cho hắn rực rỡ như vầng thái dương chiếu sáng khắp bầu trời .
-Chắc ta nên rủ cô ấy đi chơi thôi . Hề hề .
Mặt cười gian xảo của thiếu niên này làm biến mất đi khí chất ôn hòa của hắn . Giờ đây hắn đã quyết định xong , hắn sẽ rủ một cô gái để cùng đi chơi với mình .
-Tới nhà cô ấy thôi .
Người thiếu niên đứng dậy khỏi bàn , người thiếu niên đi đến cửa phòng , khi hắn định mở cửa phòng thì ...
" Bốp "
Một tiếng nổ vang lên , người thiếu niên này đang mở cửa thì bỗng có một bóng đen phóng tới đụng vào người hắn làm hắn phải ngã người ra sau , rồi nằm ở dưới đất .
-Á .
Lúc này người thiếu niên mới kịp kêu tiếng đau , hắn phẫn nộ nhìn về phía trước phát hiện rằng có một cô gái thân hình nhỏ nhắn , mái tóc đen dài rũ xuống cái lưng nhỏ nhắn của cô gái này , mắt phượng , đôi lông mày dài , đôi môi hồng nhỏ nhắn , khuôn mặt tinh xảo , trắng trẻo , tất cả cái đẹp đều tập trung lên cô gái này , cô đang mặc một bộ đồ màu hồng . Cô gái này nhìn kĩ thì có thể cảm thấy sự non nớt xuất phát từ khuôn mặt , chắc dậy thì chưa được bao lâu , như vậy nên gọi cô nhóc này là một nàng lolita xinh đẹp thì rất chuẩn .
Cô gái này cũng xoa xoa cái đầu , ánh mắt giân dỗi nhìn về phía người thiếu niên . Người thiếu niên cảm thấy sự tức giận của cô nhóc trước mặt liền cười khổ , sau đó nói :
-Có chuyện gì không thưa tiểu thư Phùng Thiên Nhiên ? Tại sao lại hớt hả chạy thế ?
-Anh không biết chuyện gì sao hả , Phùng Thiên Vân ?
-Chắc lại game chứ gì ?
Phùng Thiên Vân bật cười đoán , cô gái này cũng được xem là một hotgirl của trường , cách sống vô cùng hoạt bát , yêu đời , làm cho các bạn nam trong trường đều xao xuyến , kể cả các anh lớp lớn . Cô gái này cũng có một cái tài đó chính là chơi game không kém gì con trai . Vậy cho nên chuyện mà có thể làm cho tiểu thư này coi là quan trọng chỉ có game mà thôi .
-Sao anh biết ?
-Sống nhau mấy chục năm , chẳng lẽ anh đây không đi guốc trong bụng cô sao ?
-Hì hì .
-Sao vậy ? Có gì nói đi .
-Huynh mê đọc truyện chữ lắm đúng không ?
-Đúng vậy , ta chỉ mê truyện không mê game .
-Vậy thôi , nói với huynh mất hứng quá .
-Này , sao mà nóng thế . Đang nghỉ hè , chắc ta cũng có thể chơi cho đỡ buồn đó .
-Thôi được , cầm lấy .
Nói xong Phùng Thiên Nhiên ném cho Phùng Thiên Vân một bộ đồ chơi .
-Đây là bộ đồ chơi game khi ngủ mà ! Chẳng lẽ Tân Tuyệt Thế Đại Lục tiếp tục mở cửa .
Trước đây Phùng Thiên Vân cũng có một lần chơi game Tân Tuyệt Thế Đại Lục , nhưng được 1 tháng thì game này tuyên bố đóng cửa . Hắn rất mê truyện tiên hiệp , có thể coi hắn là một tín đồ về truyện tiên hiệp , tất cả các loại truyện nổi tiếng đều được hắn học thuộc lòng rất kĩ , hắn đã có lần nói với Phùng Thiên Nhiên là có game gì được chuyển thể từ truyện chữ thì thông báo cho hắn . Cho nên khi thấy bộ đồ chơi này hắn cũng có vài phần hứng thú rồi đoán mò .
-Không phải , game này chính là Tân Đấu Khí Đại Lục , được chuyển thể từ truyện Đấu Phá Thương Khung của Thiên Tàm Thổ Đậu .
-Cái gì ?
Phùng Thiên Vân trợn mắt không tin hỏi , hắn suy nghĩ một chút sau đó hỏi thêm một chút thông tin từ Phùng Thiên Nhiên .
-Huynh thật lạc hậu . Chắc chắn cho dù huynh chơi cũng không thể nào đạt cấp độ được người ta gọi là " cường giả " đâu .
-A , cái con bé này . Ta không tin mình lại tệ như thế đâu .
-Thế có dám cá cược không ?
-Cá gì ?
-Sau này gặp lại chúng ta sẽ so thực lực với nhau , nếu mà em hơn anh thì anh phải nghe điều em sai khiến , kể cả trong game lẫn thực tại .
-Hừm . Điều kiện hơi ác độc nhưng ta chấp nhận .
-Okie . Ha ha ha .
-Sao cười .
-Trước đây em đã từng chơi phiên bản thử nghiệm , anh đừng mong hơn em . Ha ha ha
-Bị con nhỏ này chơi một vố rồi .
-Cố gắng đi , nếu không thua em nhục mặt nam nhi lắm .
-Hãy đợi đấy .
Phùng Thiên Vân nguyền rủa .
-Mong gặp lại anh sớm .
-Hẹn không gặp lại .
-Hí hí .
Con nhỏ nói xong phóng tọt vào phòng . Phùng Thiên Vân giật mình chạy vào phòng , hắn không muốn phải thua em mình cho nên thời gian đối với hắn là vàng bạc .
-Được đấy , anh sẽ cho em biết sự lợi hại của tri thức .
Phùng Thiên Vân cũng nhanh chóng cài đặt thiết bị sau đó bắt đầu chơi . Hắn đã quên mất kế hoạch của mình đó chính là rủ bạn gái đi chơi , quả thật hắn xem vụ cá cược với Phùng Thiên Nhiên rất nghiêm túc .
Phùng Thiên Vân vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ với trò chơi mình sắp bắt đầu . Hắn nghiêm mặt sau đó cười nhẹ :
-Tân Đấu Khí Đại Lục , chờ ta . Ta sẽ thắng .
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
TỐI HÔM QUA MỆT QUÁ LÀM KHÔNG KỊP CHƯƠNG NÀY , MONG MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM . MỚI SỬA THÔI .
Tân Đấu Khí Đại Lục
Chương 2 : Cuộc trải nghiệm đầu tiên
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
*****
" Thình thịch , thình thịch "...
-Tiếng gì sao mà giống tim đập thế nhỉ ? Nghe rất gần nữa chứ ! Chẳng lẽ là của mình ?
-Đúng là đầu óc càng ngày càng lú , ngay cả tim mình mà cũng không phân biệt được .
-Sao tối thế ? À , mà hình như rất giống với lúc khi đăng kí nhân vật trong Tân Tuyệt Thế Đại Lục , chắc là đang trong game rồi . Phải tỉnh dậy mới được .
*****
-Ưm ưm .
Phùng Thiên Vân cố gắng mở con mắt đã chìm tron giấc ngủ ,dần dần ánh sáng chiếu vào con mắt ngày càng nhiều , đến khi hắn mở to mắt ra nhìn xung quanh thì phát hiện đây là một căn phòng tràn ngập sắc vàng . Phùng Thiên Vân nhìn đằng sau thấy có một chiếc ghế đang lơ lửng , có màu người trung niên ngồi trên chiếc ghế đó , dáng vẻ gầy ốm , để tóc dài , môi mỏng đang cầm một chiếc gương nhỏ và một cái lược chải đều trên mái tóc của mình , vừa chải vừa soi giống mái đứa con gái chảnh chọe trong quán bia ôm .
-Ác . Sao lại cho tui gặp cái người 50 - 50 thế này !
-50 - 50 là gì thế nhóc ?
-Dạ không có gì đâu ạ . Chỉ là tò mò nhìn xung quanh một chút thôi .
Phùng Thiên Vân nguyên rủa ông trời tại sao cho hắn gặp đàn ông hay đàn bà mà lại gặp nửa ông nửa bà cơ chứ , thật là bất công mà .
Phùng Thiên Vân chán nản ngay từ lần đầu tiên vào game , hắn đang nghi ngờ chất lượng của game thông qua người trung niên này .
-Sao ? Thấy ta đẹp quá không nói nên lời à ?
-Vâng vâng . Đúng là như thế ạ .
-Ôi trời ơi ! Sao ông trời lại cho ta một vẻ đẹp tuyệt vời như thế này . Một vẻ đẹp " phá núi , lật biển " , một vẻ đẹp huyền bí , kì ảo ,.... Chắc số ta sau này bạc mệnh quá ! Đúng là đẹp trai là một cái tội mà .
Sau một hồi nghe người trung niên này tự sướng , Phùng Thiên Vân càng nghi ngờ cái game này hơn , hắn không muốn bị nhiễm bệnh này .
-Thưa ông ...
-Sao lại là ông , gọi " anh đẹp trai " cho nó thân thiện , trẻ chút chút .
Người trung niên dùng động tác phất tay , nếu là con gái hắn còn chịu được . Chứ giờ đây hắn đang cần xin một cái bô để mửa , quả thật tên này " quá đẹp trai " mà .
Phùng Thiên Vân nghiến răng , vẻ mặt vẫn cố nén nụ cười lại . Sau một hồi kìm nén , Phùng Thiên Vân liền hít một hơi thật sau rồi cung kính nói :
-Thưa anh chàng đẹp trai , có thể giúp em tạo nhân vật không ?
-Ừm . Dễ thôi .
Người trung niên mỉm cười , sau đó hỏi :
-Ngươi muốn đặt tên sao ?
-Tên à ?
Phùng Thiên Vân suy nghĩ , một hồi lâu hắn trả lời :
-Cho ta tên là Phùng Viên Diêm .
-Thật tầm thường . Ta có ý này , hay là Phùng Tiểu Kiêu , Phùng Tiểu Oa ,...
-Dạ thân phận em thấp kém , sao xứng đáng với những cái tên mà anh đẹp trai đã đọc . Em muốn làm người tầm thường thôi .
Phùng Thiên Vân chịu hết nổi , mặt hắn tím tái đi vì hắn chưa bao giờ phải nói dối như vậy . Hắn không nghĩ rằng người đang ông này có thể phá vỡ giới hạn kiên nhẫn của hắn .
-Công nhận ngươi tốt hơn những đứa khác , những ánh mắt phàm tục của bọn chúng không thể nào nhận ra được vẻ đẹp của ta , ngươi là người rất hợp với pháp nhãn của ta . Ta sẽ giúp ngươi .
-Giúp chuyện gì ?
-Giúp ngươi đẹp trai .
-Ách . Thôi , không cần .
Phùng Thiên Vân biết nếu mà để cho tên 50 - 50 này giúp mình thì chắc chắn 100% hắn sẽ giống y như hắn , một kẻ bán nam bán nữ , hắn không muốn cuộc đời của hắn tan tành vì tên này , hắn không muốn Phùng Thiên Nhiên khi nhìn hắn lại chế giễu hắn . Điều đó hắn không muốn , lúc đó dùng OMO cũng không tẩy được vết nhục này .
-Đảm bảo ta sẽ biến ngươi thành mỹ nam . Tin ta đi .
Ngươi trung niên nói xong , không hỏi ý kiến Phùng Thiên Vân , hắn búng tay một phát . Cả thân thể Phùng Thiên Vân phát ra ánh sáng chói lóa , tỏa sáng cả căn phòng này .
****
Lúc này Phùng Thiên Vân mở mắt ra , hắn nhìn vị trung niên kia với vẻ mặt oán giận . Người trung niên cười cười sau đó đem cái gương nhỏ của mình cho Phùng Thiên Vân , để hắn soi .
Phùng Thiên Vân há to miệng , hắn không tin vào trước mắt nữa . Đôi mắt này , khuôn mặt náy , làn da này ,... đều là của hắn nhưng nó đã thăng lên một cấp độ mới . Giờ đây hắn đã khác mình lúc trước đến 50% , không thể nào nghĩ được người trung niên kia lại ban cho mình một món quà lớn như thế .
-Ai đây ?
Phùng Thiên Vân thốt lên .
-Là ngươi chứ ai . Ngươi bị đãng trí rồi à?
-Ông cho ta như thế này sao ?
Lúc này Phùng Thiên Vân cũng quên luôn cách xưng hô " anh đẹp trai " đối với vị trung niên kia luôn . Vị trung niên kia cũng không để ý lắm vì giờ hắn đang bị thu hút bởi vẻ đẹp kia
-Ui chu choa . Nhìn một cái nghiêng thành , nhìn thêm một cái nữa là nghiêng nước . Ngươi đúng là tuyệt thế mỹ nam .
-Ha ha ha ha ha ha .
Phùng Thiên Vân cười lớn , hắn không nghĩ mới lần đầu tiên vào game mình lại may mắn như thế này . Quả thật là cái xui đi cùng cái hên . Tuy gặp phải 50 - 50 nhưng hắn cũng nhờ tên này mà vẻ đẹp một bước lên trời .
-Cảm ơn ông rất nhiều .
-Ngươi muốn chọn địa điểm nào ?
-Có mấy địa điểm ?
-Đông vực : Đông Thiên Thành , Tây vực : Ô Thản Thành , Bắc vực : Nguyên Huyền Thành , Nam Vực : U Minh Thành .
-Ta chọn Tây vực : Ô Thản Thành .
-Okie . Úm ba la hô biến .
Nói xong , Phùng Thiên Vân cảm thấy người mình phát sáng , cuối cùng biến mất .
-Haiz , thêm một con thiêu thân nữa . Thật đáng tiếc , rất ít ngươi lọt vào mắt ta , vậy mà mới gặp đã phải chia tay . Chậc chậc , tuy vậy nhưng nhiệm vụ là trên hết . Xin lỗi ngươi , nhưng ta chỉ biết tuân theo nhiệm vụ được giao phó mà thôi . Đừng oán trách ta .
Vị trung niên thở dài , hắn nhìn về phía Phùng Thiên Vân biến mất , lòng tràn ngập sự luyến tiếc một nhân tài .
***
-Ui da . Sao đầu mình nhức thế này ? Tên bán nam - bán nữ thối tha . Ông gặp lại mày ông phang cho què giò .
Phùng Viên Diêm tiếp tục thực hiện công việc cố gắng mở mắt của mình . Khi hắn mở mắt phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng , căn phòng tràn ngập mùi hương của gỗ . Phùng Viên Diêm hít hà vài hơi sảng khoái , sau đó hắn chậm rãi ngồi dậy , cuối cùng tiến tới cánh cửa .
Mở cửa ra hắn phát hiện những căn phòng khác có cấu trúc giống hệt của mình . Hắn phát hiện có vô số người giống như mình , không ngừng bước ra khỏi căn phòng .
Phùng Viên Diêm thấy vậy liền nhìn hướng khác , hắn phát hiện có một quảng trường ở phía đó . Trên quảng trường có một tấm bia . Nghe nói đó là cột đá dùng để xem xét đấu khí .
Nhân vật mới tạo bắt buộc phải đến cột đá kiểm tra đấu khí trong người . Đấu khí chia làm cửu đoạn , nhất đoạn là thấp nhất , nó ám chỉ những kẻ có thiên phú thấp và cửu đoạn cao nhất , nếu ngươi là cửu đoạn thì chắc chắn ngươi sẽ là một tuyệt thế thiên tài . Vì những thiên tài này có cơ hội đạt tới cấp bậc đâú giả nhanh hơn người có thiên phú kém , những người thiên phú kém phải tiếp tục tu luyện cho đến khi đạt tới cửu đoạn đấu khí rồi bắt đầu đột phá thành đấu giả , những người tuyệt thế thiên tài chỉ cần đột phá mà không cần tu luyện nữa , lúc đó họ có thể trở thành đấu giả sớm hơn người khác rất nhiều .
Phùng Viên Diêm suy nghĩ chốc lát rồi bước đi tới quảng trường , hắn muốn thử xem mình đạt tới cấp bậc nào .
-Mong là đừng thấp quá .
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 01-01-2014 at 09:50 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
" Đấu chi lực , nhất đoạn "
Nhìn cột đá trắc nghiệm đang phát ra ánh sáng , năm chữ trên bia đá ấy như đâm xuyên qua tim Phùng Viên Diêm .Sắc mặt Phùng Viên Diêm trở nên khó coi , trong lòng hắn đang suy nghĩ chắc cột đá này bị lỗi . Hắn tiếp tục chạm vào cột đá nhưng cột đá vẫn không có bất cứ hiện tượng gì thêm . Trong lòng Phùng Viên Diêm đang tự giễu chính mình , tại sao mình lại yếu kém đến thế . Hắn siết chặt nắm đấm của mình , từng giọt máu nhỏ xuống quảng trường rộng lớn như muối bỏ biển , hoàn toàn vô lực , không thể làm gì thêm .
" Phùng Viên Diêm , đấu lực nhất đoạn . Cấp bậc : Thấp ! "
Một giọng nói vang lên trong tấm bia , ngữ khí hờ hững trước tâm trạng của Phùng Viên Diêm .
Khi nghe xong , tất cả mọi người điều ngừng bàn tán . Tất cả đều kinh ngạc nhìn tới phía cột đá , chính xác hơn chính là nhìn tới Phùng Viên Diêm . Thấy thiếu niên kia mọi người liền kêu lên :
-Ôi . Cậu ta thật đẹp trai .
-Sao trên đời lại có người đẹp như thế nhỉ ?
-Chỉ là kẻ phế vật mà thôi . Cho dù đẹp trai nhưng các ngươi hãy nhìn đi . Đấu Lực Nhất Đoạn , đây là một phế nhân , đại phế nhân . Chưa ai bị phế hơn hắn , cho dù người kém nhất lúc trước cũng là Đấu Lực Tam Đoạn . Thật nhục nhã cho Ô Thản Thành chúng ta , chắc thành chúng ta sẽ nổi tiếng vì xuất hiện một kẻ phế nhân , hình như hắn tên là Phùng Viên Diêm . Ha ha , phế vật .
-Chắc hắn gây thù chuốc oán với nhà sản xuất game cho nên giờ bị họ phá đấy . Đúng là ác giả ác báo .
-Thật tội nghiệp cho cậu ấy . Đẹp trai thế mà lại phải chịu số phận đen đủi này , đúng là " Hồng nhan , bạc mệnh " mà .
-Ha ha ha ha ha ...
Xung quanh vang lên vô số tiếng cười nhạo , họ đều nhìn Phùng Viên Diêm với ánh mắt khinh thường . Vô số lời chê bai vang khắp mọi nơi , giờ đây Phùng Viên Diêm là nhân vật chính của đề tài này . Phùng Viên Diêm hô hấp có chút dồn dập , mặt nóng bừng và đổ đầy mồ hôi , dáng vẻ giờ đây trông vô cùng khổ sở nhưng hắn đã nhanh chóng giữ vững tinh thần , bình tĩnh đối mặt với xung quanh . Phùng Viên Diêm bước đi từng bước một cách chậm rãi như đang có đá đè lên đôi vai của mình . Hắn nhìn xung quanh thầm chửi mắng họ là những kẻ thừa hơi , không có việc gì làm hay sao lại lấy hắn làm đề tài chế nhạo chứ !
Phùng Viên Diêm giận dữ nhưng không để lộ ra khuôn mặt , hắn chỉ cười cười không nói gì . Sau khi thoát khỏi đoàn người tấp nập hắn liền phóng nhanh về căn phòng lúc trước .
-Aaaaaaaaa !
" Rầm "
Phùng Viên Diêm tức giận , hắn đấm mạnh vào tường , vết thương lúc trước do móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay giờ tiếp tục rỉ máu . Hắn không can tâm , hắn không tin những việc trước mắt này , hắn muốn đây chỉ là ác mộng chứ không phải là thực tại , nhưng sự thật vẫn là sự thật , mà đây là một sự thật rất tàn khốc .
-Ta không tin . Tại sao ta lại yếu kém hơn người khác nhiều như thế được ?
-Có chết ta cũng không ... tin .
Phùng Viên Diêm tức xì khói , hai mắt hắn đỏ bừng sau đó Phùng Viên Diêm ngã xuống đất bất tỉnh . Từ nhỏ tới giờ hắn chưa bao giờ chịu cú sốc lớn như thế này , hắn chỉ có hơn người khác chứ chưa bao giờ để thua kém nhiều người . Giờ đây hắn mới biết để thua người khác thì nhục nhã tới cỡ nào .
Phùng Viên Diêm ngã xuống bất tỉnh , không biết hắn đã bất tỉnh bao lâu nhưng ngoài bầu trời giờ đã xế chiều . Thế nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại , cú sốc đầu tiên lúc nào cũng gây cảm giác mạnh hơn những lần sau . Không biết hắn có thể chịu đựng được cú sốc này không ? Nếu không chịu được hắn sẽ không bao giờ vượt qua nỗi sợ hãi , hắn sẽ chìm mãi vào sự sợ hãi .Nếu hắn chịu được thì hắn sẽ có cơ hội vươn lên để không bị người khác chê cười . Tất cả những việc này điều phụ thuộc vào chính hắn .
***
-Ai da ! Nhức đầu quá !
-Tại sao ta lại ngủ ở đây .
Phùng Viên Diêm mông lung nhìn xung quanh , hắn vẫn còn đang chịu ảnh hưởng bởi cú sốc nên giờ đây hắn vẫn còn ngu ngơ , chắc chắn sự việc này sẽ kéo dài tới hiện thực .
-Ta nhớ rồi . Là lúc đó ...
Phùng Viên Diêm nhớ lại sự việc lúc trước , ánh mắt hắn liền trở nên có chút hồng . Quả thật sự nhục nhã này sẽ thấm sâu vào xương tủy của hắn , nó sẽ là kí ức khó quên , đi theo hắn suốt cuộc đời .
-Thật đúng là xui xẻo . Tưởng hay ho ai dè lại như thế này ! Thật là bực mình .
-Cái công ty Thượng Thương chó má , các ngươi dám làm ông thê thảm như thế này . Ông mày chắc chắn sẽ báo thù , hãy đợi đấy .
Phùng Viên Diêm hét lên , hắn muốn nhờ cách này để quên đi sự bực bội trong lòng mình .
-Haiz . Lần này ăn phải quả đắng rồi .
-Mà thôi . Giờ mình nên làm gì đây ta ?
Phùng Viên Diêm suy nghĩ , qua sự khảo nghiệm ở bia đá , hắn đã đạt thành tích cực kì thấp . Nếu tu luyện nữa chắc sẽ không có thành tựu gì cao siêu , hắn đảm bảo 100% mình sẽ không thể nào đạt tới cảnh giới mà người ta gọi là " cường giả " được .
Phùng Viên Diêm ngồi ngẫm nghĩ rất lâu . Hắn đang suy nghĩ đến việc có nên chơi game nữa hay không ?
-Nếu mình không chơi game nữa . Chứng tỏ mình đã thua con nhãi ranh Phùng Thiên Nhiên rồi , nó mà biết mình không chơi game thì thể nào nó cũng bắt mình thực hiện lời cá cược kia .
-Mình không muốn thua nó nhưng sự việc hiện tại đã làm mình không còn cơ hội so sánh với nó nữa .
-Vậy nên làm gì để tránh việc này đây ?
Phùng Viên Diêm gãi đầu , giờ đây hắn đang suy nghĩ có cách gì để trốn khỏi vụ cá cược . Phùng Viên Diêm hiểu rất rõ Phùng Thiên Nhiên , nó mà thắng thì chắc chắn liền được đằng chân lên đằng đầu . Có khi nó còn có thể bắt mình kêu nó bằng " chị " nữa ấy chứ ?
Phùng Viên Diêm suy nghĩ đến những hậu quả tồi tệ đó liền méo mặt . Hắn không muốn mình thua một đứa con gái nhỏ tuổi hơn mình , bản lĩnh đàn ông không cho hắn làm vậy .
-Hay là tạm thời bảo rằng mình còn chơi , rồi bịa ra một chút . Chắc nó không biết đâu .
-Tuy có thể kéo dài một chút thời gian nhưng không thể giấu mãi được . Sau này nó cũng sẽ biết .
-Thôi kệ . Đến lúc đó thì tính sau .
Phùng Viên Diêm thở dài , hắn chỉ còn cách nói dối để qua mặt Phùng Thiên Nhiên thôi . Giờ đây hắn không thể nói thẳng được , mà cũng không thể chơi tiếp được . Vậy thì chỉ còn cách đó thôi .
-Ta nói dối thì đã sao ? Chẳng có hại ai cả .
-Có khi nhờ cái nói dối này mà có thể thúc đẩy con nhóc Phùng Thiên Nhiên cày kéo nhanh hơn . Như vậy cũng tốt , có động lực thì mới có thành công .
-Xong chuyện rồi .
Phùng Viên Diêm lưu luyến nhìn lên bầu trời , hắn nhìn xung quanh rồi ghi nhớ nó vào trong lòng . Hắn sẽ không quên khoảnh khắc làm mình đau lòng .
-Tân Đấu Khí Đại Lục . Hẹn không ngày gặp lại .
- THOÁT ID .
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 04-01-2014 at 09:18 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Thân thể Phùng Viên Diêm dần dần biến mất , hắn đã biến mất hoàn toàn .
*****
-Tân Đấu Khí Đại Lục . Chúng ta không có duyên với nhau rồi !
Phùng Thiên Vân ( nó đang ở đời thực cho nên dùng tên thực của nó chứ không dùng tên trong game nữa , đợi khi nào nó vào game thì tui sửa lại tên game ) chán nản than thở , hắn cứ tưởng mình sẽ được hưởng thụ kì nghỉ hè trong game nhưng ai mà ngờ rằng ...
-Thôi kệ . Tuy không thể chơi game nhưng mình có thể di du lịch mà .
Phùng Thiên Vân sáng mắt , hắn không tin mình lại chỉ vì một trò chơi mà đánh mất đi chính bản thân . Giờ đây hắn là Phùng Thiên Vân chứ không phải Phùng Viên Diêm . Hai cái khác biệt nhau , không thể để cái này xen vào cái kia được .
Phùng Thiên Vân cuối cùng cũng giải tỏa được tâm lí bực bội của mình , hắn trở nên vui vẻ yêu đời hơn rất nhiều .
-Giờ ta nên làm gì trước khi đi du lịch nhỉ ?
-Hay ra kiếm gì ăn trước đã , tiện thể chuẩn bị ít đồ đạc luôn . Thật là thông minh mà .
Phùng Thiên Vân mở cửa phòng , hắn chạy từ phòng xuống phòng khách một cách rón rén , hắn không muốn gặp con nhãi kia cho nên đành phải áp dụng phương pháp này .
Thế nhưng ông trời không đứng về phía Phùng Thiên Vân , khi hắn chỉ còn cách mấy bước nữa là tới cửa thì một giọng nói bỗng vang lên :
-Ồ ! Ngươi anh trai yêu mến của tôi.
Phùng Thiên Vân cứng người , hắn quay lại thì nhìn thấy một người con gái nhỏ con xinh xắn đang chằm chằm nhìn lấy hắn , cô gái ấy thấy vậy liền tươi cười hớn hở nói :
-Anh đang làm gì thế ?
-Có chuyện gì à ?
Phùng Thiên Vân đột ngột hỏi , hắn không muốn dây dưa với con bé này . Nếu mà để nó khai thác được một chút thông tin nào đó thì coi như cuộc đời của hắn bế mạc từ đây . Hắn hiểu rất rõ tính tình con bé này , nếu mà mình cố gắng trốn tránh thì con bé sẽ nghi ngờ , lúc đó nó sẽ bám đuôi mình không rời , khi nó tìm được thông tin thì chắc chắc mình sẽ không yên ổn sống những ngày tháng còn lại . Đi cũng không được mà nói thật cũng chết , Phùng Thiên Vân vỗ vỗ trán kêu khổ không thôi .
-Trong game có cảm giác thích không ?
-Thích chứ . Y như thật a !
-Vậy thì ... hề hề .
Nghe tiếng cười quái dị của Phùng Thiên Nhiên làm cho Phùng Thiên Vân cảm thấy bất an trong lòng , thấp thỏm lo âu không ngớt .
-Huynh ở Vực nào ?
-Tây Vực : Ô Thản Thành .
-Haiz . Em ở Đông Vực . Ghét ghê , không được gặp anh sớm rồi .
Phùng Thiên Vân thở dìa một tiếng , hắn thầm kêu một tiếng may mắn trong lòng , như vậy là chuyện này hắn có thể dấu diếm thêm rồi . Đông Vực và Tây Vực rất xa , còn xa hơn cả Bắc Vực so với Nam Vực nữa . Thật là hên cho hắn .
-Mà huynh thực lực tới đâu rồi ?
Phùng Thiên Vân biết giờ mới tới đoạn gây cấn rồi , đây mới là chủ đề trung tâm của cuộc trò chuyện này . Ngay cả Phùng Thiên Nhiên nói tới đây cũng cảm thấy hứng khởi , nàng cũng muốn xem mình và anh của mình , ai hơn ai .
-Sao nào ? Nói đi chứ .
Phùng Thiên Nhiên tò mò không chịu nổi liền thúc dục Phùng Thiên Vân nói .
-Ờ thì ...
Phùng Thiên Vân ấp a ấp úng nói không rõ chữ nào cả . Hắn cảm thấy giờ đây không biết làm như thế nào cho phải .
-Có gì nói đi chứ ! Để em xem anh yếu như thế nào ?
Phùng Thiên Nhiên chọc Phùng Thiên Vân vài câu .
- Không phải ta không muốn nói . Nhưng ta chỉ mới có cửu đoạn đấu khí mà thôi .
Phùng Thiên Vân thở dài nhún vai bất đắc dĩ nói , khuôn mặt hắn cũng lộ ra biểu cảm để chứng minh cho lời nói của hắn thêm giống thật .
-Không thể tin được ?
Phùng Thiên Nhiên che mồm nói . Nàng rất bất ngờ với những gì Phùng Thiên Vân đã nói , nàng không nghĩ rằng thiên phú của Phùng Thiên Vân lại tốt đến như thế . Lúc trước nàng đã nghĩ Phùng Thiên Vân là thất - bát đoạn đấu khí là rất khá rồi nhưng không thể ngờ rằng thiên phú của Phùng Thiên Vân lại quái thai đến thế . Điều này làm cho Phùng Thiên Nhiên cảm thấy khó chịu , có chút không theo kịp tiết tấu mới mẻ này .
-Chuyện gì xảy ra vậy ? Cảm thấy rất bất ngờ trước sự lợi hại của ta đúng không ? Ta đã nói rồi , chắc chắn ta sẽ mạnh hơn ngươi đấy ! Cảm thấy như thế nào hả ? hê hê .
Phùng Thiên Vân cười ha hả đắc ý , đã diễn thì phải diễn cho giống thật , không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm để cho con nhóc này có cơ hội chiêm ngưỡng thử cảm giác " lên voi xuống chó " được .
-Hừ . Tuy là hơi bất ngờ nhưng dù sao kinh nghiệm của em cũng hơn của anh rất nhiều , em đã chơi thử trò này từ lâu rồi , còn anh thì mới chỉ là lính mới mà thôi , kinh nghiệm chẳng có lấy một chút . Làm sao mà hơn em được .
-Thế thì cô nhóc thực lực như thế nào mà nói ta như vậy ?
Phùng Thiên Vân kinh ngạc hỏi .
-Nghe xong đừng hoảng hồn nhé . Ta đã đột phá để đạt tới đẳng cấp đấu giả rồi .
-Ách !
Phùng Thiên Vân sắc mặt kịch biến , hắn không thể nào tin được , mình đã xạo tới thế rồi nhưng con bé này vẫn còn đáng sợ như thế . Quả thật hắn cảm thấy hơi bị xấu hổ với thận phận người anh , để thua một đứa em , đặc biệt là con gái một sự kiện nhục nhã .
Phùng Thiên Vân tuy khó chịu nhưng cũng không nói gì nữa , hắn xoay người mở cửa , khi bước ra khỏi cửa hắn quay lại nhìn đứa em gái của mình .
Phùng Thiên Nhiên thấy vậy liền gật đầu vẫy tay :
-Nếu huynh không cố gắng thì khi chúng ta gặp lại nhau thì lúc đó huynh sẽ phải thực hiện lời hứa đấy !
Phùng Thiên Vân giờ đây cảm thấy hết sức mệt mỏi , nếu không phải hắn háo thắng thì cũng không phải hối hận như bây giờ , nhưng rất tiếc không có cách nào để chữa được sự hối hận này .
Giờ đây Phùng Thiên Vân không biết mình nên làm gì . Chẳng lẽ cuộc sống của hắn chỉ đơn giản như thế này thôi sao ?
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 11-01-2014 at 09:57 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥