 |
|

11-08-2008, 09:11 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 24
Adam Ä‘ang trong cuá»™c váºn động tranh cá» cuối cùng vòng quanh bang. Anh đã gá»i Ä‘iện cho Jennifer và i lần, nhưng quanh anh luôn có những ngưá»i tùy tùng khiến anh không thể nói chuyện được và khiến cho Jennifer không thể báo cho anh biết tin cá»§a cô được.
Jennifer đã biết lý do khiến Mary Beth có thai; chị ta đã lừa dối Adam để anh ngá»§ cùng vá»›i chị ta. Nhưng Jennifer muốn nghe Ä‘iá»u đó từ chÃnh Adam.
“Trong và i ngà y nữa anh sẽ trở lại và lúc đó chúng ta sẽ nói chuyệnâ€. Adam nói.
Chỉ còn năm ngà y nữa là đến ngà y bầu cá». Adam thá»±c xứng đáng thắng cá». Anh là má»™t ứng cá» viên trá»™i hÆ¡n. Jennifer cảm thấy rằng Mary Beth đã đúng, khi chị ta nói rằng cuá»™c tuyển cá» nà y là má»™t bước đệm cho chức vụ tổng thống Mỹ. Cô sẽ má»™t mình phải đợi và xem những gì xảy ra.
Nếu như Adam được bầu là Thượng nghị sÄ© thì Jennifer sẽ mất anh. Adam sẽ Ä‘i WasingtÆ¡n cùng Mary Beth. Không có cách nà o mà anh có thể ly dị được. Vụ bê bối cá»§a má»™t Thượng nghị sÄ© má»›i được bầu, ly dị ngưá»i vợ Ä‘ang có thai để cưới cô nhân tình cÅ©ng Ä‘ang có thai cá»§a anh ta, sẽ quá đủ cho má»™t câu chuyện là m anh ta không bao giá» gượng dáºy được. Nhưng nếu Adam thất bại trong cuá»™c chạy Ä‘ua nà y, thì anh sẽ được tá»± do.
Tá»± do trở lại là m nghá» luáºt, tá»± do cưới Jennifer và sẽ không phải lo lắng hay chú ý đến những gì mà ngưá»i khác nghÄ©. Há» sẽ có thể cùng nhau sống quãng Ä‘á»i còn lại. Và có con vá»›i nhau.
* * * * *
Buổi sáng sá»›m cá»§a ngà y bầu cá» lạnh lẽo và đầy mưa. Do việc quan tâm đến cuá»™c tranh cá» và o Thượng nghị viện, nên ngưá»i ta cho rằng có nhiá»u ngưá»i Ä‘i bầu cá» tại các hòm phiếu, mặc dù thá»i tiết xấu.
Lúc buổi sáng Ken Bailey đã há»i: “Hôm nay em sẽ Ä‘i bầu cá» chứâ€.
“Vâng ạâ€.
“Dưá»ng như là cuá»™c chạy Ä‘ua khá sát nút có phải không?â€
“Rất sát nútâ€.
Cô Ä‘i bá» phiếu và o cuối buổi sáng hôm đó và khi bước và o buồng bá» phiếu, cô đã suy nghÄ© má»™t cách chán ngán. “Má»™t phiếu bầu cho Adam Warner lại là má»™t phiếu chống lại Jennifer Parkerâ€.
Cô đã bá» phiếu cho Adam và rá»i phòng bá» phiếu. Cô không thể chịu đựng được việc trở lại văn phòng mình. Cả buổi chiá»u hôm đó cô Ä‘i dạo trên các phố, cố gắng không suy nghÄ©, cố gắng không cảm thấy gì. Suy nghÄ© và cảm xúc để biết rằng má»™t và i giá» nữa sẽ quyết định quãng Ä‘á»i còn lại cá»§a cô.
Xem tiếp chương 25
----------------- Bà i viết của đc ghép lại-----------------------
Chương 25
Edwin Newman đang nói :
“Sau đây là số phiếu bầu được kiểm cho đến giá» phút nà y trong cuá»™c chạy Ä‘ua và o Thượng nghị viện giữa nghị sÄ© đương chức John Trowbridge và đối thá»§ Adam Warner. Tại Manhattan, John Trowbridge đạt được tổng số là 221.375 phiếu. Adam Warner đạt được tổng số là 214.895 phiếu. Tại khu vá»±c bầu cá» thứ bốn lăm trong Há»™i đồng quáºn thứ hai mươi chÃn ở Oueens, John Trowbridge vượt hÆ¡n hai phần trăm. Cuá»™c sống cá»§a Jennifer như Ä‘ang được Ä‘o bằng những Ä‘iểm phần trăm nà y. - Tổng phiếu bầu từ các khu vá»±c Bronx, Brooklyn, Queens Richmond và các địa hạt Nassan, Rockland, Suffolk và Westchester cá»™ng lại là 2.300.000 phiếu bầu cho John Trowbridge và 2.120.000 phiếu bầu cho Adam Warner, cùng vá»›i kết quả từ các khu vá»±c phÃa trên thuá»™c bang New York Ä‘ang bắt đầu được gá»i đến. Adam Warner đã cho thấy mình là má»™t đối thá»§ đáng gá»m đối vá»›i Thượng nghị sÄ© Trowbridge, ngưá»i Ä‘ang trong nhiệm kỳ thứ ba. Ngay từ đầu, số phiếu được phân chia khá đồng Ä‘á»u. Theo số phiếu bầu được kiểm cho đến giá» phút nà y là 62 phần trăm tổng số phiếu, Thượng nghị sÄ© Trowbridge bắt đầu vượt lên trên. Khi chúng tôi báo cáo kết quả má»™t giá» trước đây, Thượng nghi sÄ© Trowbridge đã hÆ¡n được hai phần trăm. Kết quả bây giá» cho thấy ông ta đã vượt lên đến 2,5 phần trăm. Nếu như xu hướng nà y tiếp tục thì máy tÃnh Ä‘iện tá» cá»§a hãng NBC dá»± báo thượng nghị sÄ© Trowbridge sẽ già nh được thắng lợi trong cuá»™c chạy Ä‘ua và o Thượng viện Mỹ. Chúng tôi xin chuyển tiếp sang cuá»™c tranh cá» giữa...â€
Jennifer ngồi đó, nhìn và o chiếc máy, tim Ä‘áºp dồn dáºp. Vá»›i cô, như thể là hà ng triệu ngưá»i Ä‘ang bá» phiếu quyết định tán thà nh Adam vá»›i Jennifer, hay là Adam vá»›i Mary Beth. Jennifer cảm thấy hÆ¡i Ä‘au đầu và choáng váng, cô phải nhá»› dà nh thì giỠđể ăn uống. Nhưng không phải lúc nà y. Không gì đáng quan tâm hiện nay ngoà i những Ä‘iá»u Ä‘ang xảy ra trên mà n hình trước mặt cô. Sá»± hồi há»™p ngà y cà ng tăng qua từng phút từng giá».
Và o lúc ná»a đêm, Thượng nghị sÄ© John Trowbndge đã hÆ¡n tá»›i ba phần trăm. Và o quãng hai giá» sáng, trong số 71 phần trăm tổng số phiếu bầu được kiểm, Thượng nghị sÄ© Trowbridge đã chênh hÆ¡n 3,5 phần trăm. Máy tÃnh đã thông báo rằng Thượng nghị sÄ© John Trowbridge thắng cá».
Jennifer ngồi lặng nhìn chiếc máy vô tuyến, không há» có chút cảm xúc nà o. Adam đã thua cuá»™c. Jennifer đã thắng. Cô đã già nh lại được Adam và đứa con trai cá»§a há». Cô được tá»± do vá»›i Adam ngay bây giá», kể cho anh nghe vỠđứa con trai cá»§a há» và cùng nhau vạch kế hoạch cho tương lai.
Trái tim cá»§a Jennifer đã thổn thức cho Adam, vì cô biết cuá»™c bầu cá» nà y có ý nghÄ©a biết bao đối vá»›i anh. Nhưng theo thá»i gian, Adam sẽ vượt qua ná»—i Ä‘au thất bại. Má»™t ngà y nà o đó anh sẽ thá» cố gắng lại và cô sẽ giúp anh. Anh vẫn còn trẻ mà . Thế giá»›i Ä‘ang rá»™ng mở trước mặt cả hai ngưá»i. Trước mặt cả ba ngưá»i cá»§a gia đình há».
Jennifer thiếp Ä‘i trên ghế dà i, mÆ¡ vá» Adam, cuá»™c tuyển cá» và o Nhà trắng. Cô và Adam cùng con trai há» Ä‘ang ở trong phòng Bầu dục. Adam Ä‘ang phát biểu nháºm chức. Mary Beth bước và o và bắt đầu ngắt lá»i. Adam quát lại cô ta và giá»ng anh ngà y cà ng to hÆ¡n. Jennifer chợt tỉnh. Giá»ng nói đó là cá»§a phát thanh viên Edwin Newman. Máy vô tuyến truyá»n hình vẫn Ä‘ang mở. Trá»i bắt đầu há»ng sáng.
Edwin Newman trông rất mệt má»i Ä‘ang Ä‘á»c kết quả cuối cùng cá»§a cuá»™c bầu cá». Jennifer lắng nghe anh ta, đầu óc ná»a tỉnh ná»a mê.
Khi cô bắt đầu nhổm dáºy khá»i ghế, cô nghe thấy anh ta nói: “Và đây là kết quả cuối cùng cá»§a cuá»™c bầu cá» và o thượng nghị viện tại bang New York. Má»™t trong những kết quả bất ngá» nhất trong nhiá»u năm nay là Adam Warner đã đánh bại được Thượng nghị sÄ© đương chức John Trowbridge vá»›i số phiếu chênh hÆ¡n không quá má»™t phần trămâ€.
Má»i việc đã kết thúc. Jennifer đã thua.
Xem tiếp chương 26
Last edited by Memory; 11-08-2008 at 09:12 PM.
Lý do: Hệ thống tự ghép bà i chống spam
|

11-08-2008, 09:13 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 26
Khi Jennifer bước và o văn phòng cuối buổi sáng hôm đó và Cynthia nói: “Ông Adam Ä‘ang gá»i Ä‘iện thoại, thưa chị Parker. Ông ta đã gá»i cả sáng nay!â€
Jennifer ngáºp ngừng má»™t chút sau đó nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, Cynthia tôi sẽ cầm máyâ€. Cô Ä‘i và o văn phòng và nhấc Ä‘iện thoại: “Chà o anh, Adam. Chúc mừng anh nhé!â€
“Cám Æ¡n em. Chúng ta phải nói chuyện. Em Ä‘i ăn trưa nay được chứ?â€
Jennifer ngáºp ngừng và nói: â€œÄÆ°á»£c ạâ€.
Dù sao thì cũng cần phải gặp nhau và o một lúc nà o đó chứ? Lần đầu tiên Jennifer được nhìn thấy Adam sau ba tuần lễ. Cô quan sát kỹ khuôn mặt của anh.
Adam trông hốc hác và cau có. Lẽ ra anh phải trà n ngáºp má»m vui thắng lợi, nhưng ngược lại anh dưá»ng như lo sợ và có vẻ khó chịu rất kỳ quặc. Há» gá»i các món ăn trưa nhưng cả hai Ä‘á»u không ăn, và há» nói vá» cuá»™c bầu cá», những lá»i nói cá»§a há» cÅ©ng chỉ để ngụy trang những suy nghÄ© bên trong.
Trò đánh đố nà y trở nên hầu như không thể chịu đựng được nữa, và cuối cùng Adam đã phải báºt ra: “Jennifer nà y...†Anh hÃt sâu và o trong ngá»±c và bá»—ng thở mạnh “Mary Beth sắp sá»a có conâ€.
Những lá»i đó từ anh nói ra là m thá»±c tế trở nên không thể chịu đựng được. “Anh xin lá»—i, em yêu ạ. Äiá»u đó Ä‘iá»u đó đã tá»± xảy ra. Tháºt khó giải thÃch quáâ€.
“Anh không cần phải giải thÃch đâuâ€, Jennifer có thể hình dung ra cảnh đó khá rõ rà ng. Mary Beth đã ăn mặc hở hang khêu gợi... hoặc trần truồng... và Adam đã...
“Anh cảm thấy như má»™t kẻ ngá»› ngẩnâ€, Adam nói tiếp. “Sá»± im lặng tháºt là khó chịu†và anh lại tiếp tục: “Sáng nay ông chá»§ tịch Ủy ban quốc gia gá»i Ä‘iện cho anh, há» Ä‘ang bà n tÃnh chuyện chuẩn bị cho anh ra ứng cá» Tổng thống khóa tá»›iâ€. Anh chợt ngáºp ngừng. “Vấn đỠlà vì Mary Beth Ä‘ang có thai, đây là lúc rất khó khăn cho anh để đòi ly dị. Anh không biết phải là m gì đây? Anh đã mất ngá»§ ba đêm liá»nâ€. Anh nhìn Jennifer “Anh không há» muốn há»i em Ä‘iá»u nà y, nhưng em có nghÄ© rằng chúng ta có thể đợi má»™t chút cho đến khi má»i việc có thể tá»± dà n xếp ổn thá»a được không?â€
Jennifer nhìn Adam qua bà n và cảm thấy má»™t ná»—i Ä‘au sâu kÃn, má»™t sá»± mất mát vô kể mà cô không nghÄ© rằng mình có thể chịu đựng được.
“Trong khi chỠđợi chúng ta sẽ gặp nhau thưá»ng xuyên hÆ¡n nếu có thể đượcâ€. Adam nói vá»›i cô “Chúng ta...â€
Jennifer phải khó khăn lắm má»›i nói ra được: “Không, Adam ạ. Má»i chuyện đã kết thúc rồiâ€.
Anh nhìn cô chằm chằm. “Chắc em không muốn nói như váºy đâu. Anh yêu em mà , em yêu. Chúng ta sẽ tìm cách để...â€
“Không có cách nà o cả đâu, vợ con anh sẽ không tá»± biến mất được. Chuyện giữa anh và em đã kết thúc rồi. Em đã yêu quý cuá»™c tình đó. Yêu quý từng giây từng phútâ€.
Cô đứng dáºy, biết chắc rằng nếu cô không ra khá»i khách sạn ngay thì cô sẽ phải gà o thét lên. “Chúng ta phải không bao giá» nhìn thấy nhau nữaâ€.
Cô không thể chịu đựng được khi phải nhìn đôi mắt đầy đau đớn của anh.
“Ồ chúa Æ¡i, Jennifer nà y? Äừng là m như thế. Xin em đừng là m như thế! Chúng ta...â€
Cô đã không nghe Ä‘oạn cuối. Cô vá»™i và ng lao ra phÃa cá»a, chạy trốn khá»i cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Adam.
Xem tiếp chương 27
|

11-08-2008, 09:15 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 27
Những cú Ä‘iện thoại cá»§a Adam đã không hỠđược chấp nháºn hoặc được trả lá»i. Thư từ cá»§a anh đã được để nguyên và gá»i trả lại. Trên bức thư cuối cùng mà Jennifer nháºn được, cô đã viết từ “Äã qua Ä‘á»i†lên phong bì và bá» lại và o há»™p thư. Äiá»u đó là sá»± thá»±c. Jennifer thầm nghÄ©. Mình đã chết rồi.
Cô không bao giá» biết được rằng ná»—i Ä‘au như thế có thể tồn tại. Cô đã phải cô quạnh má»™t mình, nhưng mà cô đâu có má»™t mình. Còn có má»™t con ngưá»i nữa bên trong cô, mang má»™t phần cá»§a cô và má»™t phần cá»§a Adam. Cô sẽ phải giết chết nó.
Cô tá»± buá»™c mình nghÄ© đến nÆ¡i mà cô sẽ đến phá thai. Má»™t và i năm trước đây, việc phá thai đồng nghÄ©a vá»›i việc gặp má»™t và i ông lang băm trong má»™t căn phòng có cá»a háºu nhếch nhắc và bẩn thỉu, nhưng bây giá» Ä‘iá»u đó không còn cần thiết nữa. Cô có thể Ä‘i bệnh viện và được má»™t nhà phẫu thuáºt có danh tiếng chăm sóc đến. Có thể là má»™t nÆ¡i nà o đó ở ngoại ô thà nh phố New York. Báo chà đã quá nhiá»u lần đưa ảnh Jennifer và cô cÅ©ng đã thưá»ng xuyên được lên vô tuyến. Cô cần che giấu tên tuổi, cần má»™t nÆ¡i nà o đó mà không ai há»i hắn đến. Sẽ phải không bao giá». Không bao giá» có sá»± liên hệ giữa cô và Adam Warner. Thượng nghị sÄ© Hợp chá»§ng quốc Hoa Kỳ Adam Warner. Äứa con cá»§a há» phải chết mà không ai biết đến.
Jennifer tự cho mình suy nghĩ xem liệu đứa bé sẽ có hình dáng ra sao và cô đã khóc nức lên đến mức suýt nữa ngạt thở.
Trá»i bắt đầu mưa, Jennifer ngước nhìn bầu trá»i và tá»± há»i liệu Chúa trá»i có Ä‘ang khóc cùng cô không.
* * * * *
Ken Bailey là ngưá»i duy nhất mà Jennifer có thể tin cáºy để giúp cô được.
“Em cần phải phá thaiâ€, Jennifer Ä‘i thẳng và o vấn đỠ“Anh có biết má»™t bác sÄ© giá»i nà o không?â€
Anh cố gắng che giấu sự ngạc nhiên, nhưng Jennifer có thể thấy được những cảm xúc khác nhau thoáng qua trên khuôn mặt anh.
“Má»™t nÆ¡i nà o đó ngoà i thà nh phố nhé, Ken ạ. Má»™t nÆ¡i nà o đó mà ngưá»i ta sẽ không biết gì vá» em đượcâ€.
“Trên quần đảo Fiji [1] được không?†Giá»ng anh pha vẻ tức giáºn.
“Em nói nghiêm chỉnh đấyâ€.
“Xin lá»—i. Anh... Em đã là m anh ngạc nhiên quá mà â€.
Tin đó thá»±c sá»± đã là m cho anh rất kinh ngạc. Anh tôn thá» Jennifer. Anh biết rằng anh yêu cô và đã nhiá»u lần anh nghÄ© rằng anh Ä‘ang say đắm cô; nhưng anh không biết chắc chắn, và đó là ná»—i thống khổ. Anh có thể không bao giá» là m gì đối vá»›i Jennifer như những Ä‘iá»u anh đã là m đối vá»›i vợ anh. Chúa Æ¡i, Ken thầm nghÄ©, tại sao em không há» nghÄ© chút nà o vá» anh cÆ¡ chứ?
Anh vò tay lên mái tóc nhuá»™m đỠcá»§a mình và nói: “Nếu như em không muốn là m việc đó ở New York thì anh cho rằng, nên ở bang Bắc Carolina. Chá»— đó cÅ©ng không quá xa đâuâ€.
“Anh có thể kiểm tra việc đó cho em được không?â€
“Ừ, được thôi. Anh....â€
“Gì cÆ¡?â€
Anh tránh không nhìn cô. “Chẳng có gì cảâ€.
* * * * *
Ken Bailey mất hút trong ba ngà y tiếp theo. Khi anh trở lại văn phòng Jennifer và o ngà y thứ ba, râu ria má»c đầy và đôi mắt anh trÅ©ng sâu, đỠquạch.
Jennifer nhìn qua anh và há»i: “Anh vẫn khá»e đấy chứâ€.
“Có lẽ thếâ€.
“Em có thể là m gì giúp anh không?â€
“Khôngâ€. Nếu như chúa không thể giúp anh, cưng ạ thì em cÅ©ng không thể giúp gì anh được. Anh tá»± nhá»§.
Anh đưa cho Jennifer má»™t mảnh giấy. Trên đó viết “Bác sÄ© Eric Linden ở bệnh viện Memorial thuá»™c Charlotte, bang Bắc Carolinaâ€.
“Cám Æ¡n anh, Ken ạâ€.
“Không có gì. Khi nà o em sẽ là m việc đó?â€
“Em sẽ xuống đó và o cuối tuần nà yâ€.
Anh nói ngượng nghịu. “Em có muốn anh Ä‘i cùng em không?â€
“Không, cám Æ¡n. Em sẽ tá»± lo đượcâ€.
“Thế khi vá» thì sao?â€
“Em sẽ thu xếp được mà â€.
Anh đứng lặng giây lát, ngáºp ngừng nói: “Äúng là không phải công việc cá»§a anh nhưng em chắc vá» Ä‘iá»u em muốn là m chứ?â€
“Em chắcâ€.
Cô không còn sá»± lá»±a chá»n nà o. Cô không muốn gì khác trên thế gian nà y ngoà i việc giữ được đứa con cá»§a Adam, nhưng cô biết việc cố gắng má»™t mình nuôi dưỡng má»™t đứa trẻ tháºt là điên rồ.
Cô nhìn và o Ken và nhắc lại: “Em chắc chứ!â€
* * * * *
Bệnh viện, đó là má»™t tòa nhà xây bằng gạch hai tầng cổ kÃnh và dá»… chịu, nằm ở ngoại ô Charlotte. Ngưá»i đà n bà ngồi sau bà n đăng ký bệnh nhân tóc hoa râm, khoảng gần sáu mươi tuổi há»i. “Tôi có thể giúp cô việc gì?â€
“Vângâ€, Jennifer nói “Tôi là bà Parker. Tôi có hẹn gặp vá»›i bác sÄ© Linden để... để....†Cô không thể tá»± mình nói hết câu được. Ngưá»i đà n bà gáºt đầu thông cảm. “Bác sÄ© Ä‘ang chá» bà đó, thưa bà Parker. Tôi sẽ gá»i ngưá»i ra đưa bà và oâ€.
Má»™t cô y tá trẻ trông năng động dẫn Jennifer và o phòng khám ở cuối gian nhà và nói: “Tôi sẽ báo bác sÄ© Linden rằng bà ở đây. Bà có thể cởi quần áo ra được không? Có chiếc váy bệnh nhân ở trên mắc kia đấyâ€.
Bị ám ảnh bởi cảm giác hư ảo, Jennifer cháºm rãi cởi bá» quần áo và mặc chiếc váy bệnh nhân mà u trắng. Cô có cảm tưởng như thể mình Ä‘ang mặc chiếc tạp dá» cá»§a ngưá»i đồ tể. Cô sắp sá»a giết chết mầm sống bên trong cô. Cô tưởng tượng chiếc tạp dá» sắp sá»a vung vãi đầy máu, dòng máu cá»§a con cô. Jennifer cảm thấy mình như run lên.
Má»™t giá»ng nói vang lên: “Hãy nhìn đây nà y. Äừng căng thẳng quá!â€
Jennifer ngước lên, thấy má»™t ngưá»i đà n ông trán hói, trông vạm vỡ Ä‘eo kÃnh gá»ng sừng, khiến khuôn mặt ông ta trông rất nghiêm nghị.
“Tôi là bác sÄ© Lindenâ€. Ông nhìn và o bảng thông báo trong tay. “Bà là bà Parker à ?â€
Jennifer gáºt đầu.
Ông bác sÄ© nắm tay cô và dịu dà ng: “Bà hãy ngồi xuốngâ€. Ông đến bên bồn rá»a và hứng đầy má»™t cốc nước. “Hãy uống cốc nước nà y Ä‘iâ€.
Jennifer là m theo. Bác sĩ Linden ngồi trên ghế, quan sát cô cho đến khi Jennifer đã hết run rẩy.
“Váºy đấy! Bà muốn phá thai à ?â€
“Vângâ€.
“Bà thảo luáºn vấn đỠnà y vá»›i chồng bà chưa, bà Parker?â€
“Rồi ạ. Chúng tôi... cả hai chúng tôi Ä‘á»u muốn váºyâ€.
Ông ta quan sát cô: “Dưá»ng như bà có sức khá»e tốt đấy ạ?â€
“Tôi cảm thấy... tôi cảm thấy khá»eâ€.
“Có phải là vấn đỠkinh tế không?â€
“Khôngâ€. Jennifer nói nhát gừng. Tại sao ông ta lại là m phiá»n cô vá»›i những câu há»i đó nhỉ? “Chúng tôi... đơn giản là chúng tôi không thể có con đượcâ€.
Bác sÄ© Linden lấy ra má»™t tẩu thuốc. “Äiá»u đó gây phiá»n nhiá»…u cho bà à ?â€
“Khôngâ€.
Bác sÄ© Linden châm tẩu thuốc và nói: “Má»™t ý thÃch tháºt rắc rốiâ€. Ông ta dá»±a và o ghế và thở ra má»™t luồng khói.
“Chúng ta có thể thôi không nói chuyện nà y nữa được không?†Jennifer há»i.
Thần kinh cá»§a cô đã bị căng thẳng cao độ. Cô cảm tưởng như mình sắp sá»a la hét lên bất cứ lúc nà o.
Bác sÄ© LinÄ‘en lại thở ra má»™t luồng khói dà i cháºm rãi. “Tôi nghÄ© rằng chúng ta nên nói chuyện trong má»™t và i phút nữaâ€.
Cố gắng hết sức để lấy nghị lá»±c, Jennifer đã kiá»m chế sá»± tức giáºn cá»§a mình. â€œÄÆ°á»£c thôiâ€.
“Vấn đỠlà â€, Bác sÄ© Linden nói “khi đã phá thai thì không thể thay đổi lại được. Bây giá» bà có thể thay đổi ý kiến, nhưng sau khi thai bị phá Ä‘i thì bà không thể thay đổi lại được đâuâ€.
“Tôi sẽ không thay đổi ý kiếnâ€.
Ông gáºt đầu và thở ra má»™t luồng khói cháºm rãi nữa. “Thế thì tốtâ€.
Mùi thuốc lá ngá»t dịu đã khiến cho Jennifer cảm thấy buồn nôn. Cô thầm mong ông sẽ cất chiếc tẩu thuốc Ä‘i. “Thưa bác sÄ© Linden...â€
Ông miá»…n cưỡng đứng dáºy và nói: â€œÄÆ°á»£c thôi, thưa quý bà , hãy để chúng tôi khám qua bà nhéâ€.
Jennifer nằm ngá»a lên bà n khám, chân cô chạm và o những báºc bằng kim loại lạnh lẽo. Cô cảm thấy những ngón tay cá»§a ông ta luồn sâu và o cÆ¡ thể cô. Chúng rất nhẹ nhà ng và điêu luyện khiến cô không há» cảm thấy ngượng ngùng, mà chỉ có má»™t cảm giác mất mát khó tả má»™t ná»—i Ä‘au thầm kÃn. Những tưởng tượng vỠđứa con trai bé nhá» cá»§a cô đã tá»± hiện lên trong suy nghÄ©. Bởi vì cô biết chắc chắn rằng đó sẽ là má»™t đứa con trai luôn chạy nhảy, chÆ¡i đùa và cưá»i nói. Nó sẽ lá»›n lên như hình ảnh cá»§a bố nó.
Bác sÄ© Linden đã khám xong. “Bây giá» bà có thể mặc quần áo rồi, bà Parker ạ. Bà có thể ở đây qua đêm nếu như bà muốn, và chúng tôi sẽ thá»±c hiện ca phẫu thuáºt nà y và o buổi sángâ€.
“Không†Giá»ng nói cá»§a Jennifer sắc lạnh hÆ¡n cô tưởng.
“Tôi muốn là m ngay bây giá» cÆ¡â€.
Bác sÄ© Linden lại quan sát cô vá»›i vẻ mặt đầy giá»…u cợt: “Tôi đã có hai bệnh nhân chá» trước rồi. Tôi sẽ bảo cô y tá đến chuẩn bị phòng giải phẫu và sẽ đưa bà và o phòng. Chúng tôi sẽ thá»±c hiện phẫu thuáºt trong khoảng bốn tiếng. ÄÆ°á»£c chứ?â€
Jennifer nói thầm thì: “Vâng, được...â€
Cô nằm trên chiếc giưá»ng bệnh cháºt hẹp, đôi mắt khép lại, chỠđợi bác sÄ© Linden trở lại. PhÃa trên tưá»ng có má»™t chiếc đồng hồ kiểu cổ và tiếng tÃch tắc cá»§a nó như trà n ngáºp cả căn phòng. Tiếng nó vang lên tá»±a như lá»i nói: “Bé Adam, Adam, Adam cá»§a mẹ, cá»§a mẹ, cá»§a mẹâ€.
Jennifer không thể nà o quên được hình ảnh cá»§a đứa trẻ trong quy nghÄ© cá»§a cô. Và o lúc nà y nó Ä‘ang ở trong cÆ¡ thể cô yên ổn, ấm áp. Nó Ä‘ang sống trong bụng mẹ, được che chở trước sá»± xâm nháºp cá»§a thế giá»›i bên ngoà i. Cô tá»± há»i liệu nó có chút sợ hãi nà o không đối vá»›i Ä‘iá»u sắp sá»a xảy ra vá»›i nó. Cô cÅ©ng tá»± há»i liệu nó có cảm thấy đớn Ä‘au không khi mÅ©i dao giết chết nó. Cô lấy tay bịt tai lại để không phải nghe thấy tiếng tÃch tắc cá»§a đồng hồ. Cô cảm thấy mình bắt đầu khó thở và ngưá»i cô lạnh toát đầy mồ hôi. Cô chợt nghe thấy tiếng động và mở mắt ra.
Bác sÄ© Linden Ä‘ang đứng trông xuống cô vá»›i vẻ đầy lo ngại trên nét mặt. “Bà không sao chứ, thưa bà Parker?â€
“Vângâ€. Jennifer nói thầm thì. “Tôi chỉ muốn kết thúc sá»›m thôiâ€.
Bác sÄ© Linden gáºt đầu. “Chúng tôi sắp sá»a là m đâyâ€. Ông lấy ra má»™t ống tiêm ở bà n để cạnh giưá»ng và lại gần cô.
“Thuốc gì trong ống tiêm váºy?â€
“Thuốc Demerol và Phenergan để là m bà bá»›t căng thẳng. Chúng ta sẽ Ä‘i và o phòng giải phẫu trong Ãt phút nữaâ€. Ông bắt đầu tiêm cho Jennifer. “Theo tôi đây là lần phá thai đầu cá»§a bà phải khôngâ€.
“Vâng ạâ€.
“Váºy để tôi giải thÃch quá trình thá»±c hiện cho bà nhé. Không Ä‘au chút nà o và cÅ©ng khá đơn giản. Trong phòng giải phẫu ngưá»i ta sẽ gây mê cho bà và cho bà thở khà ôxy bằng cách dùng mặt nạ. Khi bà đã mê Ä‘i, banh sẽ được đưa và o âm đạo để chúng tôi có thể quan sát khi là m sau đó. Chúng tôi sẽ bắt đầu là m giãn cổ tá» cung bằng má»™t loạt những cái banh kim loại vá»›i các cỡ tăng dần, và dùng thìa nạo sạch tá» cung. Bà có há»i gì nữa không?â€
“Khôngâ€.
Má»™t cảm giác buồn ngá»§ ấm áp chợt đến vá»›i cô. Cô có thể cảm thấy ná»—i căng thẳng trong cô đã biến Ä‘i tá»±a hồ như có phép mầu, và những bức tưá»ng cá»§a văn phòng bắt đầu trông mỠảo. Cô muốn há»i bác sÄ© má»™t Ä‘iá»u gì đó nhưng cô không thể nhá»› là điá»u gì... má»™t Ä‘iá»u gì đó vỠđứa con... nhưng Ä‘iá»u đó dưá»ng như không còn quan trá»ng nữa. Äiá»u quan trá»ng là cô Ä‘ang là m những gì mà cô buá»™c phải là m. Trong má»™t và i phút nữa tất cả sẽ qua Ä‘i, và cô có thể bắt đầu má»™t cuá»™c sống má»›i.
Cô cảm thấy mình như Ä‘ang trôi và o má»™t trạng thái mÆ¡ mà ng tuyệt diệu... Cô cảm nháºn được má»i ngưá»i Ä‘ang và o trong phòng nhấc cô lên chiếc bà n kim loại có bánh xe đẩy... Cô có thể thấy sá»± lạnh lẽo cá»§a kim loại thấm và o lưng cô qua chiếc áo bệnh nhân má»ng manh. Cô được đẩy dá»c xuống cuối hà nh lang và cô bắt đầu đếm những ngá»n đèn phÃa trên đầu. Äiá»u dưá»ng như quan trá»ng là phải đếm đúng số lượng, nhưng cô cÅ©ng không biết chắc là vì sao. Jennifer được đẩy và o má»™t căn phòng giải phẫu đã được khá» trùng, quét sÆ¡n mà u trắng và thầm nghÄ©: Äây là nÆ¡i mà đứa con cá»§a mình sắp sá»a chết. Äừng lo lắng, bé Adam ạ. Me sẽ không để há» là m con Ä‘au đâu. Và cô đã báºt khóc ngoà i ý muốn cá»§a mình.
Bác sÄ© Linden vá»— nhẹ và o tay cô. “Má»i việc sẽ tốt đẹp cả thôi. Không Ä‘au lắm đâuâ€.
“Sá»± chết chóc không há» Ä‘au đớnâ€. Jennifer thầm nghÄ© “Äiá»u đó tháºt tuyệtâ€. Cô yêu quý đứa con cá»§a cô. Cô không muốn nó bị Ä‘au đớn.
Ai đó đã Ä‘eo mặt nạ che mặt cô và má»™t giá»ng nói cất lên: “Hãy thở sâu và oâ€.
Jennifer cảm thấy có những bà n tay kéo chiếc váy bệnh nhân lên và giang hai chân cô ra.
Äiá»u đó sắp sá»a đến rồi. Äiá»u đó sắp sá»a đến bây giá». Bé Adam, bé Adam, bé Adam ạ.
“Tôi muốn bà bá»›t căng thẳng Ä‘iâ€. Bác sÄ© Linden nói.
Jennifer gáºt đầu. “VÄ©nh biệt, bé con cá»§a mẹâ€. Cô cảm thấy má»™t váºt bằng thép lạnh lẽo bắt đầu đưa và o giữa đùi cô và dần dần tiến lên trong cÆ¡ thể cô. Äó là má»™t dụng cụ tá» thần xa lạ sắp giết chết đứa con cá»§a Adam.
Cô chợt nghe má»™t giá»ng nói lạ lùng hét lên. “Hãy dừng lại! Hãy dừng lại! Hãy dừng lại!â€
Jennifer ngước nhìn những khuôn mặt kinh ngạc Ä‘ang nhìn chằm chằm xuống cô và nháºn ra rằng những tiếng la hét đó là cá»§a cô. Chiếc mặt nạ ấn chặt hÆ¡n và o mặt cô. Cô cố gắng ngồi dáºy nhưng có những sợi đã buá»™c đã giữ cô lại. Cô bị chìm và o má»™t cÆ¡n xoáy chuyển động ngà y cà ng nhanh hÆ¡n và cuốn trôi cô Ä‘i.
Váºt cuối cùng cô nhá»› được là bóng Ä‘en mầu trắng khổng lồ trên trần nhà xoay tÃt trên mặt cô, xoáy dần xuống và cắm ngáºp sâu và o xương sá» cô.
Khi Jennifer thức giấc, cô nhìn thấy mình nằm trên giưá»ng bệnh trong phòng. Qua cánh cá»a sổ cô có thể thấy phÃa ngoà i trá»i đã tối. CÆ¡ thể cô như bị hà nh hạ Ä‘au đớn và cô tá»± há»i không biết cô đã bất tỉnh bao lâu rồi. Cô vẫn Ä‘ang sống, nhưng còn đứa con cá»§a cô?
Cô vá»›i nút chuông gắn cạnh giưá»ng và ấn chuông. Cô bấm mãi như Ä‘iên cuồng, không thể buá»™c mình dừng lại được.
Má»™t cô y tá xuất hiện trước cá»a, sau đó vá»™i chạy Ä‘i. Má»™t và i phút sau bác sÄ© Linden lao và o. Ông đến bên giưá»ng và nhẹ nhà ng nhấc ngón tay Jennifer khá»i nút bấm.
Jennifer lắc mạnh cánh tay ông ta và nói lạc cả giá»ng: “Con tôi... Nó đã chết rồi...!â€
Bác sÄ© Linden nói: “Không đâu, thưa bà Parker. Nó vẫn còn sống. Tôi hy vá»ng nó sẽ là má»™t đứa con trai. Bà đã gá»i nó là Adam suốtâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Quần đảo ở Tây nam Thái Bình Dương.
Xem tiếp chương 28
|

11-08-2008, 09:17 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 28
Lá»… Nôen đã đến rồi lại qua Ä‘i, và bắt đầu má»™t năm má»›i - 1973. Những đợt tuyết tháng hai nhưá»ng bước cho những cÆ¡n gió lồng lá»™ng cá»§a tháng ba, và Jennifer biết rằng đã đến lúc ngừng công việc.
Cô triệu táºp má»™t cuá»™c há»p nhân viên trong văn phòng.
“Tôi sắp sá»a Ä‘i vắngâ€, Jennifer thông báo “Tôi sẽ Ä‘i xa trong năm tháng tá»›iâ€.
Có tiếng thì thầm ngạc nhiên.
Dan Martin há»i: “Chúng tôi có thể liên lạc vá»›i cô, được chứ?â€
“Không, Dan ạ. Tôi sẽ không liên lạc vá»›i ai cảâ€.
Tea Harris nhìn cô qua cặp kÃnh dà y cá»§a anh “Jennifer nà y, cô không thể chỉ...â€
“Tôi sẽ rá»i đây và o cuối tuần nà yâ€.
Sá»± dứt khoát trong giá»ng nói cá»§a cô đã chấm dứt má»i câu há»i thêm. Phần tiếp theo cá»§a cuá»™c há»p là việc thảo luáºn vá» những vụ án chưa xá».
Khi má»i ngưá»i khác đã rá»i khá»i phòng, Ken Bailey há»i: “Em thá»±c sá»± đã nghÄ© kỹ Ä‘iá»u nà y rồi chứ?â€
“Em không có sá»± lá»±a chá»n nà o khác, Ken ạâ€.
Anh lặng lẽ nhìn cô. “Tôi không biết nó là đồ chó đẻ nà o, nhưng tôi căm thù nóâ€.
Jennifer đặt tay cô lên cánh tay anh. “Cảm Æ¡n anh. Tôi không sao đâuâ€.
“Äiá»u đó sẽ trở nên phức tạp, cô biết rồi đấy. Trẻ con sẽ lá»›n lên, chúng sẽ đặt câu há»i. Nó cÅ©ng sẽ muốn biết ai là cha nó chứâ€.
“Em sẽ lo được Ä‘iá»u đóâ€.
“Tốt thôiâ€. Giá»ng anh nhẹ Ä‘i. “Nếu như có Ä‘iá»u gì anh có thể là m được... bất cứ Ä‘iá»u gì... anh sẽ luôn ở bên emâ€.
Cô quà ng tay qua anh. “Cám Æ¡n anh, Ken ạ. Em muốn cám Æ¡n anhâ€.
Sau khi má»i ngưá»i đã vá», Jennifer ở lại rất lâu trong văn phòng, ngồi má»™t mình trong bóng tối suy nghÄ©. Cô sẽ mãi yêu Adam. Không gì có thể thay đổi được Ä‘iá»u đó và cô cÅ©ng chắc chắn rằng anh vẫn còn yêu cô. “Vá» mặt nà o đóâ€, Jennifer thầm nghÄ© “sẽ dá»… chịu hÆ¡n nếu anh ấy không yêuâ€. Tháºt là má»™t Ä‘iá»u mỉa mai là há» yêu nhau nhưng không thể sống cùng nhau và cuá»™c Ä‘á»i cá»§a há» sẽ ngà y cà ng xa nhau hÆ¡n. Cuá»™c sống cá»§a Adam bây giá» sẽ ở Washington cùng Mary Beth và đứa con cá»§a há». Có lẽ má»™t ngà y nà o đó Adam sẽ ở trong Nhà Trắng. Jennifer nghÄ© vỠđứa con riêng cá»§a cô Ä‘ang lá»›n dần, nó muốn biết ai là cha cá»§a nó. Cô có thể không bao giá» nói cho nó, cÅ©ng như Adam có lẽ không bao giá» biết rằng cô đã sinh cho anh má»™t đứa con, bởi vì Ä‘iá»u đó sẽ là m cho anh Ä‘au đớn.
Và nếu má»™t ai khác biết vá» Ä‘iá»u nà y, thì Adam sẽ bị đớn Ä‘au theo kiểu hoà n toà n khác.
Jennifer quyết định mua má»™t ngôi nhà ở nông thôn má»™t nÆ¡i ở phÃa ngoà i Manhattan, nÆ¡i mà cô và con trai có thể sống cùng nhau trong thế giá»›i nhá» bé riêng cá»§a há».
Cô đã tìm thấy ngôi nhà rất tình cá». Cô Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i gặp má»™t khách hà ng ở Long Island, và rá»i khá»i đưá»ng cao tốc Long Island tại lối rẽ số 36, sau đó đã rẽ nhầm và bá»—ng thấy mình ở Sands Point. Phố xá rất yên tÄ©nh và được bao phá»§ bởi những rạng cây cao duyên dáng, những ngôi nhà được xây dá»±ng cách xa mặt đưá»ng, trong từng khu vá»±c nhá» bé riêng biệt cá»§a nó. Có bảng “bán nhà †đặt ở trước má»™t ngôi nhà thá»i thá»±c dân, sÆ¡n mầu trắng trên đưá»ng Sands Point. Khoảng đất rà o kÃn và có má»™t chiếc cổng sắt duyên dáng ở trước mặt đưá»ng xe chạy lượn vòng, vá»›i những cá»™t đèn rá»i xuống đưá»ng và má»™t thảm cá» lá»›n phÃa trước, cùng hà ng cây tùng rá»§ xuống ngôi nhà . Trông bá» ngoà i ngôi nhà rất quyến rÅ©. Jennifer đã viết lại tên ngưá»i chá»§ và hẹn sẽ đến xem ngôi nhà và o chiá»u hôm sau.
Ngưá»i môi giá»›i bán nhà thuá»™c loại ngưá»i rất sốt sắng và nhiệt tình, dạng ngưá»i buôn bán mà Jennifer rất ghét. Nhưng có phải cô Ä‘ang mua tÃnh cách cá»§a ông ta đâu mà là mua ngôi nhà chứ.
Ông ta nói: “Ngôi nhà đẹp thá»±c sá»± đấy. Thưa bà , đẹp thá»±c đấy. Nó có khoảng má»™t trăm năm nay rồi. Tình trạng nhà tháºt hoà n hảo, hoà n toà n tuyệt mỹâ€.
Chắc chắn tuyệt mỹ là hÆ¡i bốc đồng. Các căn phòng thoáng đãng và rá»™ng rãi nhưng cÅ©ng cần phải sá»a chữa. Tháºt là vui, Jennifer thầm nghÄ©, khi được sá»a sang và trang trà lại ngôi nhà nà y.
PhÃa trên gác chéo vá»›i căn phòng cá»§a chá»§ là má»™t phòng có thể được sá»a thà nh phòng trẻ. Cô sẽ trang trà phòng mà u xanh và ...
“Bà có muốn dạo quanh khu đất nà y không?â€
ChÃnh ngôi nhà trong vưá»n cây đã khiến Jennifer quyết định chá»n. Nhà được xây trên bệ cao phÃa trong cây sồi cổ thụ. Căn nhà trên cây cá»§a đứa con trai cô.
Khu đất rá»™ng ba mẫu Anh, có thảm cá» phÃa sau thoai thoải xuống eo biển sát bến cảng. Tháºt là nÆ¡i tuyệt vá»i cho con trai cô lá»›n lên, thoải mái để nó chạy nhảy. Sau nữa, nó có thể mua má»™t chiếc thuyá»n nhá». Ở đây hoà n toà n riêng biệt như há» mong muốn, bởi vì Jennifer đã quyết định đây sẽ là thế giá»›i riêng chỉ cho cô và đứa con.
Ngà y hôm sau cô đã mua ngôi nhà .
Jennifer không thể hình dung ra được mình phải Ä‘au đớn đến mức nà o khi rá»i căn há»™ ở Manhattan, nÆ¡i mà cô và Adam từng chung sống. Bá»™ quần áo ngá»§ và áo khoác sau khi tắm cá»§a anh vẫn còn đó, cùng cả đôi dép ngá»§ và bá»™ đồ cạo râu cá»§a anh. Má»i nÆ¡i trong phòng Ä‘á»u mang lại hà ng trăm thứ ký ức vá» Adam, những ký ức vá» má»™t quá khứ đáng yêu đã qua. Jennifer sắp xếp nhanh chóng má»i thứ đồ và ra khá»i phòng.
Ở ngôi nhà má»›i, Jennifer tá»± buá»™c mình báºn rá»™n suốt ngà y từ sáng đến tối mịt, để không còn thì giá» mà nghÄ© tá»›i Adam. Cô và o các cá»a hiệu ở Sands Point và Port Washington để đặt mua đồ gá»— và mà n che. Cô mua vải lanh Porthault, đồ bạc và đồ sứ. Cô thuê nhân công địa phương đến sá»a chữa các đưá»ng ống tắc, trần dá»™t và các thiết bị Ä‘iện há»ng hóc. Từ sáng sá»›m đến chiá»u tà , ngôi nhà cháºt nÃch những thợ sÆ¡n, thợ má»™c, thợ Ä‘iện và thợ dán giấy tưá»ng. Jennifer có mặt má»i nÆ¡i giám sát công việc. Cô là m việc mệt lả suốt ngà y vá»›i hy vá»ng có thể ngá»§ được buổi tối, nhưng ma quá»· như vẫn hiện vá», già y vò cô bằng những cÆ¡n ác má»™ng khó tả.
Cô thưá»ng lai vãng tá»›i các cá»a hà ng đồ cổ mua đèn, bà n ghế và những mỹ phẩm. Cô đã mua má»™t đà i phun nước và các bức tượng Lipschits, Noguchi và Miro để đặt trong vưá»n.
PhÃa trong ngôi nhà , má»i váºt bắt đầu trông đẹp đẽ lên.
Bob Clemen là khách hà ng cá»§a Jennifer ở bang Califonia, và những chiếc thảm vùng đó mà ông ta thiết kế trang trà phòng khách và phòng trẻ đã là m cho các căn phòng tá»a ra mà u dìu dịu.
Bụng Jennifer ngà y cà ng to lên và cô đã Ä‘i và o là ng để mua quần áo sÆ¡ sinh. Cô đã đặt má»™t máy Ä‘iện thoại nhưng không để số trên danh bạ. Äiện thoại chỉ dùng trong trưá»ng hợp khẩn cấp, và cô không cho ai số Ä‘iện thoại cả và cÅ©ng chẳng chỠđợi cú Ä‘iện thoại nà o cả. Ngưá»i duy nhất trong văn phòng biết nÆ¡i cô sống là Ken Bailey và anh thá» giữ bà máºt.
Má»™t buổi chiá»u anh lái xe đến gặp Jennifer và cô đã dẫn anh Ä‘i xem khắp ngôi nhà và khu đất. Cô rất hà i lòng khi thấy anh rất thÃch thú.
“Äẹp tháºt, Jennifer ạ. Äẹp cá»±c kỳ đấy. Em đã là m má»™t công việc ghê gá»›m tháºtâ€. Anh chợt nhìn bụng cô Ä‘ang to lên. “Còn mấy tháng nữa nhỉ?â€
“Còn hai tháng nữaâ€. Cô đặt tay anh lên bụng mình và nói “Hãy xem nà yâ€.
Anh cảm thấy thai đạp nhẹ.
“Nó sẽ cà ng ngà y cà ng khá»e hÆ¡n đấyâ€. Giá»ng Jennifer đầy tá»± hà o.
Cô đã nấu ăn tối cho Ken. Anh đợi đến khi há» Ä‘ang ăn tráng miệng má»›i đưa lại vấn Ä‘á».
“Anh không muốn thóc mách đâu, nhưng cái ngưá»i cha đáng kÃnh nà o đó lại không là m Ä‘iá»u...â€
“Không bà n đến việc nà yâ€.
“Tốt thôi. Anh xin lá»—i. Má»i ngưá»i trong văn phòng Ä‘ang nhá»› em kinh khá»§ng đấy. Chúng ta có má»™t khách hà ng má»›i, ngưá»i mà ...â€
Jennifer khẽ nhấc tay lên. “Em không muốn nghe Ä‘iá»u đóâ€.
HỠđã nói chuyện cho đến giá» Ken phải vá» và Jennifer thấy buồn khi anh ra Ä‘i. Anh là má»™t ngưá»i đà n ông đáng quý và má»™t ngưá»i bạn tốt.
Jennifer tá»± đóng chặt mình vá»›i thế giá»›i bên ngoà i bằng má»i cách. Cô không Ä‘á»c báo và cÅ©ng không xem vô tuyến hay nghe đà i. Thế giá»›i riêng cá»§a cô ở đây, trong bốn bức tưá»ng nà y. Äó là tổ ấm cá»§a cô, là nÆ¡i đùm bá»c cô, là nÆ¡i mà cô sẽ dìu dắt đứa con trai cô hòa nháºp vá»›i thế giá»›i bên ngoà i.
Cô Ä‘á»c má»i cuốn sách có được vá» việc nuôi dưỡng trẻ, từ cuốn cá»§a bác sÄ© Spoek đến cá»§a Ames và Gesell và lại Ä‘á»c ngược lại.
Khi Jennifer trang trà xong phòng trẻ, cô bà y đồ chÆ¡i đầy phòng. Cô đã đến các cá»a hà ng đồ thể thao, quan sát những quả bóng đá, những lưới bóng chà y và đôi găng tay bắt bóng. Cô bá»—ng tá»± báºt cưá»i: “Tháºt là kỳ cục, tháºm chà con mình đã được sinh ra đâu nhỉ!†Nhưng cô vẫn mua lưới bóng chà y và đôi găng tay bắt bóng. Trái bóng đá đã thu hút cô nhưng cô lại nghÄ©, “cái đó cần phải đợi chút nữa đãâ€.
Tháng năm qua đi rồi lại đến tháng sáu.
Những ngưá»i thợ đã kết thúc công việc và ngôi nhà trở nên yên lặng và vắng vẻ. Má»—i tuần hai lần Jennifer thưá»ng lái xe và o là ng và mua sắm tại cá»a hà ng siêu thị. Cứ hai tuần má»™t lần cô gặp bác sÄ© sản khoa riêng cá»§a mình là Harvey. Jennifer nghe lá»i chỉ bảo uống nhiá»u sữa hÆ¡n là cô muốn, uống thêm vi-ta-min và ăn tất cả những thức ăn cho cÆ¡ thể khá»e mạnh và đủ chất. Bây giá» cô ngà y cà ng to béo và cháºm chạp hÆ¡n, cô thấy rất khó khăn khi Ä‘i lại.
Trước đây cô luôn luôn hoạt động tÃch cá»±c và cô đã nghÄ© rằng mình rất ghét sá»± to béo, nặng ná» và cháºm chạp, phải Ä‘i lại khó khăn; nhưng vá» phương diện nà o đó cô đã không để ý đến Ä‘iá»u đó nữa. Không có lý do gì phải vá»™i và ng. Ngà y tháng trở nên dà i, mÆ¡ má»™ng và êm ả. Má»™t đồng hồ thá»i gian nà o đó trong cô đã là m cháºm nhịp Ä‘iệu cá»§a nó. Dưá»ng như là cô Ä‘ang dá»± trữ năng lượng, trao hết cho cÆ¡ thể khác Ä‘ang sống trong cô.
Và o má»™t buổi sáng bác sÄ© Harvey khám cho cô và nói: “Còn hai tuần nữa thôi, bà Parker ạâ€.
Thá»i gian bây giỠđã đến sát lắm rồi. Jennifer nghÄ© rằng cô Ä‘ang có thể rất lo sợ. Cô đã nghe tất cả những câu chuyện cá»§a những ngưá»i vợ vá» ná»—i Ä‘au đớn, vá» những bất thưá»ng xảy ra, vá» những đứa trẻ quái thai, những cô không cảm thấy sợ hãi mà chỉ mong ngóng được thấy đứa con cá»§a cô, để cô có thể được ôm con trong lòng.
Bây giá» Ken Bailey hầu như ngà y nà o cÅ©ng đến thăm nhà , mang theo những cuốn sách trẻ con như “Máy nhá» có thể chạyâ€, “Cô gà tÃa bé nhá»â€, “Chú thá» Pat†và má»™t loạt sách cá»§a bác sÄ© Seuss.
“Cáºu bé sẽ thÃch những cuốn truyện nà y đấyâ€. Ken nói.
Jennifer mỉm cưá»i vì anh đã nói từ “cáºu béâ€. Má»™t Ä‘iá»m báo trước.
Há» dạo chÆ¡i trong khu vưá»n, ăn trưa ngoà i trá»i ở rìa bá» biển và ngồi dưới ánh nắng mặt trá»i. Jennifer rất nhạy cảm vá» hình dáng cá»§a cô bây giá», cô thầm nghÄ©: “Tại sao anh ấy lại muốn lãng phà thá»i gian vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà bụng to, xấu xà như ở trong gánh xiếc ấy nhỉ?â€
Nhưng Ken lại nhìn Jennifer và nghÄ©: “Cô ấy là ngưá»i đà n bà đẹp nhất mà mình từng thấyâ€.
* * * * *
CÆ¡n Ä‘au đầu tiên đến và o lúc ba giá» sáng. Nó Ä‘au nhói lên khiến Jennifer như bị ngạt thở. Má»™t lát sau nó lại đến và Jennifer thầm nghÄ© hoan hỉ: “Äã đến lúc rồi!â€
Cô bắt đầu tÃnh thá»i gian giữa những cÆ¡n Ä‘au và khi biết là cách nhau mưá»i phút cô đã gá»i Ä‘iện cho bác sÄ© sản khoa cá»§a mình. Jennifer lái xe đến bệnh viện, đỗ lại dá»c đưá»ng má»—i khi bị cÆ¡n Ä‘au co thắt. Má»™t trợ lý Ä‘ang đứng phÃa ngoà i bệnh viện đợi cô đến và và i phút sau bác sÄ© Harvey đã khám cho cô.
Khi khám xong ông nói để trấn an: “Ồ, đây sẽ là má»™t ca đẻ dá»… thôi, thưa bà Parker. Hãy nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i và chúng ta sẽ để mặc cho tạo hóa là m việcâ€.
Ca đẻ không hoà n toà n dá»… dà ng, nhưng cÅ©ng không quá Ä‘au đớn, Jennifer có thể chịu đựng được cÆ¡n Ä‘au, bởi lẽ chÃnh nhá» có nó mà má»™t sá»± kiện tuyệt vá»i cá»§a Ä‘á»i cô xảy ra. Ca đẻ cá»§a cô kéo dà i gần tám tiếng và và o cuối thá»i gian đó cÆ¡ thể cô như bị tan nát và vặn vẹo bởi những cÆ¡n co thắt, nhưng khi cô nghÄ© rằng cÆ¡n Ä‘au kéo dà i vô táºn thì cô cảm thấy má»™t sá»± nhẹ nhõm chợt đến, và sau đó là má»™t sá»± trống rá»—ng, má»™t sá»± yên tÄ©nh bất ngá».
Cô chợt nghe thấy tiếng khóc ré lên và bác sĩ
Harvey Ä‘ang bế đứa con cá»§a cô nói: “Bà có muốn nhìn đứa con trai cá»§a bà má»™t chút không, thưa bà Parker?â€
Nụ cưá»i cá»§a Jennifer đã là m rạng rỡ cả căn phòng.
Xem tiếp chương 29
|

11-08-2008, 09:19 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 29
Äứa trẻ được đặt tên là Joshua Adam Parker và nó nặng 8 pounds 6 ounce (3,77 kg), má»™t đứa trẻ được sinh ra rất hoà n hảo. Jennifer được biết rằng những đứa trẻ má»›i sinh trông rất xấu xÃ, nhăn nheo, đỠhon há»n giống như những chú khỉ nhá». Nhưng không phải váºy, đối vá»›i Joshua Adam, nó rất xinh trai. Các cô y tá tại bệnh viện luôn nói vá»›i Jennifer rằng Joshua là má»™t đứa trẻ xinh xắn, nhưng Jennifer nghe thế vẫn chưa đủ. Những nét tương tá»± Adam Ä‘áºp ngay và o mắt: Joshua Adam mang đôi mắt xanh da trá»i pha xam xám giống như bố và đầu có hình dáng đẹp đẽ. Khi Jennifer nhìn con, cô tưởng như mình Ä‘ang nhìn thấy Adam, đó là má»™t cảm giác ngạc nhiên, xen lẫn niá»m vui và ná»—i buồn sâu sắc. Lẽ ra Adam phải vui mừng biết bao khi được thấy đứa con trai xinh xắn cá»§a anh?
Khi Joshua được hai ngà y nó đã mỉm cưá»i vá»›i Jennifer và cô phấn chấn gá»i chuông kêu cô y tá.
“Trông kìa, nó Ä‘ang cưá»i đấyâ€.
“Nó Ä‘ang thở đấy chứ, thưa bà Parkerâ€.
“Vá»›i đứa trẻ khác có thể là đang thởâ€, Jennifer cố cãi “Nhưng con tôi Ä‘ang cưá»i đấyâ€.
Jennifer đã từng tá»± há»i liệu cô sẽ cảm thấy gì đối vá»›i con. Jennifer đã lo lắng liệu cô có thể trở thà nh ngưá»i mẹ tốt được không. Chắc chắn là sẽ rất chán khi có những đứa trẻ chÆ¡i xung quanh mình. Chúng sẽ là m tung tóe tã lót, luôn đòi ăn, kêu khóc và ngá»§. Chẳng có thể nói chuyện gì vá»›i chúng được.
“Mình thá»±c sá»± sẽ chẳng có xúc cảm gì vá» nó cho đến khi nó được bốn tuổi hoặc năm tuổiâ€. Trước đó Jennifer đã nghÄ© thế. Nhưng tháºt sai lầm, sai lầm hoà n toà n. Ngay từ giây phút Joshua sinh ra, Jennifer đã rất yêu quý đứa con trai cá»§a cô vá»›i tình yêu mà cô biết rằng chưa từng tồn tại trong cô. Äó là tình yêu muốn được che chở mạnh mẽ. Joshua rất nhá» bé, còn thế giá»›i bên ngoà i sao mà quá to lá»›n.
Khi Jennifer đưa Joshua từ bệnh viện vá» nhà , cô đã nháºn má»™t danh sách dà i những Ä‘iá»u cần thiết phải là m, nhưng chúng chỉ là m cho cô lo lắng thêm. Trong hai tuần đầu má»™t cô y tá thá»±c hà nh đã phải ở lại tại nhà , sau đó Jennifer còn lại má»™t mình và cô lo sợ rằng mình có thể phạm Ä‘iá»u gì không đúng là m chết đứa con. Cô e ngại rằng và o bất kỳ lúc nà o nó cÅ©ng có thể ngừng thở.
Lần đầu tiên Jennifer chuẩn bị bữa ăn cho Joshua, cô nháºn ra rằng mình quên khá» trùng núm vú cao su. Cô đã vứt hết những thứ đã là m và o bồn rá»a và là m lại từ đầu. Khi hoà n thà nh cô lại chợt nhá»› rằng mình lại quên khá» trùng chai sữa và cô bắt đầu lại. Äến khi bữa ăn cá»§a Joshua chuẩn bị xong thì nó Ä‘ang kêu khóc giáºn dữ.
CÅ©ng có lúc Jennifer đã nghÄ© rằng cô không thể tiếp tục được. Và o má»™t giây phút bất chợt nà o đó cô bị trà n ngáºp bởi cảm giác suy nhược khó hiểu. Cô tá»± bảo mình rằng đó chỉ là sá»± buồn chán bình thưá»ng sau khi sinh nở, nhưng sá»± giải thÃch đó không là m cho cô cảm thấy khá»e hÆ¡n. Cô luôn mệt má»i. Dưá»ng như đêm nà o cô cÅ©ng phải thức giấc cho Joshua ăn, và khi cô có thể ngá»§ thiếp Ä‘i thì tiếng kêu khóc cá»§a Joshua đánh thức cô dáºy, và Jennifer vá»™i lao trở lại phòng trẻ.
* * * * *
Cô thưá»ng xuyên đến gặp bác sÄ© và o bất kỳ má»i giá», ngà y cÅ©ng như đêm.
“Joshua thở quá nhanhâ€... “Nó thở quá cháºmâ€... “Joshua Ä‘ang hoâ€... “Nó không ăn buổi tốiâ€... “Joshua nôn oẹâ€...
Äể tá»± bảo vệ, cuối cùng bác sÄ© đã phải lái xe đến nhà và “lên lá»›p†cho Jennifer má»™t bà i.
“Thưa bà Parker, tôi chưa từng thấy má»™t đứa trẻ nà o khá»e hÆ¡n con trai bà . Có thể trông nó mảnh dẻ nhưng nó khá»e như con bò tót. Äừng lo lắng gì vá» nó nữa và hãy vui mừng cùng nó Ä‘i. Chỉ cần nhá»› má»™t Ä‘iá»u thôi. Nó sẽ sống lâu hÆ¡n hai ta đấy!â€
Sau đó Jennifer bắt đầu đỡ căng thẳng. Cô đã trang trà căn phòng ngá»§ cá»§a Joshua bằng những rèm vải hoa, và tấm trải giưá»ng bằng ná»n xanh da trá»i thêu những bông hoa trắng và con bướm và ng, có má»™t cái cÅ©i, má»™t cái bút má»±c để chÆ¡i, má»™t há»™p xếp đồ nhá», má»™t bá»™ bà n ghế, má»™t con ngá»±a gá»— và má»™t tá»§ đầy đồ chÆ¡i.
Jennifer rất thÃch bế Joshua, tắm và quấn tã lót cho con, đưa con ra ngoà i trá»i và trong chiếc xe đẩy má»›i lấp lánh. Cô thưá»ng xuyên nói chuyện vá»›i nó và khi Joshua được bốn tuần nó đã trả công cô bằng má»™t nụ cưá»i. “Không phải Ä‘ang thở đâuâ€, Jennifer thầm nghÄ© mừng rỡ. “Má»™t nụ cưá»i đấyâ€.
Lần đầu tiên Ken Bailey nhìn thấy đứa trẻ, anh nhìn nó chằm chãm má»™t lúc lâu. Vá»›i má»™t cảm giác sợ hãi bất chợt, Jennifer nghÄ©: “Anh ấy sắp sá»a nháºn ra nó mất, anh ấy sắp sá»a biết rằng đó là con cá»§a Adamâ€.
Nhưng những Ä‘iá»u Ken nói là : “Nó đẹp trai tháºt đấy. Nó giống hệt mẹ nóâ€.
Cô để cho Ken bế Joshua trên đôi tay anh ta và cưá»i chế giá»…u sá»± lúng túng cá»§a Ken. Nhưng cô không thể không nghÄ© rằng “Joshua sẽ không bao giá» có má»™t ngưá»i cha để bế nóâ€.
Sáu tuần trôi qua, đã đến lúc phải trở lại là m việc. Jennifer thấy khó chịu khi nghÄ© mình phải xa đứa con trai, tháºm chà chỉ má»™t và i giá» trong ngà y thôi, nhưng ý nghÄ© được quay lại là m việc đã trà n ngáºp trong cô vá»›i niá»m phấn chấn. Cô đã hoà n toà n cách biệt vá»›i má»i việc trong má»™t thá»i gian quá lâu. Äã đến lúc cô phải trở lại má»™t thế giá»›i khác.
Cô nhìn và o gương và quyết định Ä‘iá»u đầu tiên phải là m là lấy lại vóc dáng cá»§a cÆ¡ thể. Cô đã ăn kiêng và táºp luyện ngay sau khi sinh Joshua, nhưng bây giá» cô luyện táºp tháºm chà còn tÃch cá»±c hÆ¡n nhiá»u và chẳng mấy chốc cô đã bắt đầu trở lại như xưa.
Jennifer bắt đầu chá»n lá»±a những ngưá»i quản gia. Cô thẩm tra há» như thể há» Ä‘á»u là há»™i thẩm viên? Cô xoi mói, tìm kiếm những chá»— yếu, những lá»i nói dối, những Ä‘iểm bất tà i. Cô đã phá»ng vấn hÆ¡n hai mươi ngưá»i xin việc, trước khi chá»n được má»™t ngưá»i mà cô thÃch và có thể tin cáºy được, là má»™t ngưá»i đà n bà trung niên gốc Scotland tên là bà Mackey, ngưá»i đã là m việc cho má»™t gia đình trong hÆ¡n mưá»i lăm năm, và rá»i khá»i đó khi những đứa trẻ đã lá»›n khôn và đến trưá»ng.
Jennifer yêu cầu Ken kiểm tra bà ta giúp và khi Ken bảo đảm với cô rằng bà Mackey là đứng đắn, Jennifer đã thuê bà .
Một tuần sau, Jennifer trở lại công sở.
Xem tiếp chương 30
|
 |
|
| |