  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				12-08-2008, 09:47 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 34  
 
 
 
  
 
Honey là ngưá»i vá» nhà đầu tiên và vấp phải thi thể Kat nằm gục trong vÅ©ng máu trên sàn nhà tắm lát gạch men trắng. Má»™t cái nạo nhuốm máu ở bên cạnh. Kat bị băng huyết từ tá» cung.  
Honey đứng đó bàng hoàng. "Ôi, lạy Chúa!", giá»ng cô nghẹn tắt như thì thầm. Cô quỳ xuống bên cạnh và run rẩy bắt mạch. Không có gì hết. Honey vá»™i vã vào phòng khách nhấc Ä‘iện thoại và quay số cấp cứu. Má»™t giá»ng đàn ông cất lên.  
- ChÃn-má»™t-má»™t, cấp cứu đây.  
Honey đứng đó, đỠđẫn, chẳng thốt nên lá»i.  
- ChÃn-má»™t-má»™t, cấp cứu đây. Ai đó?  
- Cứu cứu vá»›i. Tôi… - Lá»i cá»§a Honey như tắc lại. - Cô ta chết rồi!  
- Ai chết thưa cô?  
- Kat!  
- Con mèo của cô chết ư?  
- Không. - Honey gào lên. - Kat chết rồi. Phái ai đó đến đây mau lên?  
- Thưa cô…  
Honey dáºp máy. Vá»›i những ngón tay láºt báºt, cô quay số bệnh viện.  
- Bác sÄ© T… Taylor, làm Æ¡n… - Giá»ng cô thá»u thào.  
- Xin cô chỠmột lát.  
Honey nắm chặt máy Ä‘iện thoại, những ngón tay tÃm Ä‘i.  
- Bác sĩ Taylor nghe đây.  
- Paige! Cáºu phải vể nhà ngay láºp tức?  
- Honey à? Chuyện gì váºy?  
- Kat chết rồi.  
- Cái gì? Giá»ng Paige lạc Ä‘i vì bàng hoàng. - Sao lại…  
- Có lẽ nó muốn tự nạo thai.  
- Ôi lạy Chúa. ÄÆ°á»£c rồi. Tá»› vá» ngay đây.  
Khi Paige vỠđến nhà thì ở đó đã có hai cảnh sát, má»™t thanh tra và má»™t giám định viên pháp y. Honey ngồi trên giưá»ng, ngây dại. Ngưá»i giám định Ä‘ang cúi xuống quan sát cÆ¡ thể trần truồng cá»§a Kat. Viên thanh tra nhìn lên khi Paige bước vào nhà tắm đầy máu.  
- Cô là ai?  
Paige nhìn trân trân vào cơ thể đã chết. Mặt cô tái đi - Tôi là bác sĩ Taylor. Tôi sống ở đây.  
- Có lẽ cô giúp được chúng tôi. Tôi là thanh tra Burns. Tôi đã cố gắng nói chuyện vá»›i cô kia. Nhưng cô ta hoảng quá, chẳng trả lá»i được gì. Bác sÄ© vừa cho cô ta thuốc an thần.  
Paige quay đi tránh nhìn cảnh khủng khiếp trên sàn.  
- Ông muốn biết Ä‘iá»u gì?  
- Cô ấy sống ở đây à?  
- Vâng.  
Mình sắp có đứa con với Ken. Nó sẽ ra sao?  
- Có vẻ như cô ấy muốn tống khứ đứa bé, và tá»± làm ra má»i chuyện. - Burns nói.  
Paige đứng đó, quay cuồng. Cô nói.  
- Tôi không tin.  
Thanh tra Burns quan sát cô rồi há»i.  
- Vì sao cô không tin, thưa bác sĩ?  
- Cô ấy muốn có đứa bé. - Cô bắt đầu nghĩ mạch lạc trở lại. - Chỉ cha nó là không muốn.  
- Cha nó?  
- Bác sÄ© Ken Mallory. Anh ta làm việc ở bệnh viện Embarcadero. Anh ta không muốn cưới cô ấy. Äây nhé. Kat là - đã là, tháºt Ä‘au lòng khi phải dùng thì quá khứ. - bác sÄ©. Nếu cô ấy muốn nạo thao thì chẳng Ä‘á»i nào tá»± làm trong nhà tắm. - Paige lắc đầu. - Có Ä‘iá»u gì đó không ổn.  
Giám định viên đứng dáºy.  
- Có lẽ cô ta phải tá»± giải quyết vì không muốn ngưá»i khác biết vỠđứa bé.  
- Không đúng. Cô ấy luôn kể cho chúng tôi nghe vỠnó.  
Thanh tra Burns nhìn Paige.  
- Cô ta ở đây một mình tối qua à?  
- Không. Cô ấy có hẹn với bác sĩ Mallory.  
***  
Ken Mallory nằm trên giưá»ng, suy nghÄ© cặn kẽ vá» những sá»± việc xảy ra tối hôm ấy. Hắn thá» diá»…n lại từng chi tiết và tin rằng chẳng há» có má»™t chá»— hở nào.  
- Tuyệt, hắn tá»± nhá»§. Nằm trên giưá»ng hắn tá»± há»i vì sao cảnh sát cháºm tá»›i tìm hắn như váºy, và khi hắn vừa mỉm cưá»i thì đúng lúc ấy, chuông cá»a réo vang.  
Mallory để chuông réo lần thứ ba má»›i đứng dáºy khoác áo Ä‘i ra mở cá»a. Hắn đứng trước cá»a há»i vá»›i ra.  
- Ai đó? - Giá»ng hắn nghe như ngái ngá»§.  
Má»™t giá»ng cất lên.  
- Tôi cần gặp bác sĩ Mallory?  
- Vâng!  
- Thanh tra Burns. Sở cảnh sát San Francisco.  
Sở cảnh sát? - Hắn chá»n má»™t giá»ng Ä‘iệu hÆ¡i ngạc nhiên, rồi mở cá»a.  
Ngưá»i đàn ông đứng trước cá»a và chìa thẻ ra.  
- Tôi vào được chứ?  
- Vâng. Có chuyện gì váºy?  
- Ông biết bác sĩ Hunter chứ?  
- Tất nhiên tôi biết? - Trên mặt hắn thoáng vẻ hốt hoảng. - Có chuyện gì xảy ra với Kat à?  
- Lúc tối ông có gặp cô ấy không?  
- Vâng, lạy Chúa. Hãy nói cho tôi đi, cô ấy không sao chứ?  
- Tôi e rằng có tin dữ. Bác sĩ Hunter đã chết.  
- Chết? Tôi không tin. Làm sao lại đến nông nỗi ấy.  
- Có lẽ cô ấy định tự nạo thai và đã phạm sai lầm.  
- Ôi lạy Chúa! - Mallory nói. Hắn rơi mình xương ghế. - Lỗi của tôi.  
Thanh tra nhìn chăm chú.  
- Lỗi của ông?  
- Vâng? Tôi và bác sÄ© Hunter sắp cưới nhau tôi nói vá»›i cô ấy rằng tôi không cho là nên có con bây giá». Tôi muốn lui lại và cô ấy đồng ý. Tôi đỠnghị cô ấy vào bệnh viện để ngưá»i ta chăm sóc, nhưng có lẽ cô ấy đã tá»± quyết định. Tôi, tôi không tin được.  
- Khi nào ông chia tay cô ấy?  
Chắc chắn vào lúc 10 giá». Tôi chở cô ấy vá» nhà rồi vá» luôn đây.  
- Ông có vào nhà cô ấy không?  
- Không?  
- Bác sĩ Hunter có nói vỠviệc định làm không?  
- Không. Chẳng má»™t lá»i nào.  
Thanh tra Burns rút danh thiếp ra.  
- Nếu còn nhá»› thêm Ä‘iá»u gì có Ãch, xin ông làm Æ¡n gá»i cho tôi.  
- Tất nhiên!  
Paige và Honey thức suốt đêm nói chuyện vá» những Ä‘iá»u xảy ra vá»›i Kat, nói Ä‘i nói lại mà không sao tin được rằng Kat đã chết.  
ChÃn giá» sáng. Thanh tra Burns ghé qua.  
- Xin chào. Tôi muốn nói với các cô rằng tối qua tôi đã nói chuyện với bác sĩ Mallory.  
- Thì sao?  
- Anh ta nói hỠđi ăn tối và anh ta đã chở cô gái vỠđây rồi đi vỠthắng nhà mình.  
- Hắn nói dối. - Paige nói. Cô há»i tiếp. - Chá» má»™t lát! Các ông có tìm thấy dấu vết tinh dịch trên ngưá»i Kat không?  
- Có. Sá»± tháºt là váºy.  
- Như thế. - Paige nói phấn khÃch. - Äiá»u đó chứng tá» hắn nói dối. Hắn đã lên giưá»ng vá»›i cô ấy và sau đó…  
- Tôi đã nói vỠchuyện đó với anh ta sáng nay.  
- Anh ta nói hỠđã làm tình trước khi đi ăn tối.  
- á»’! - Nhưng cô vẫn chưa chịu. - Dấu tay cá»§a hắn sẽ có trên cái nạo giết chết cô ấy. - Giá»ng cô say sưa. - Ông có tìm thấy dấu tay không?  
- Có thưa bác sÄ©. - Thanh tra trả lá»i vá»›i vẻ nhẫn nại - Dấu tay là cá»§a cô gái.  
- Khoan đã! Hắn có thể đeo găng và sau khi xong việc hắn in dấu tay cô ấy lên đó. Ông thấy thế nào?  
Giống như má»™t ngưá»i đã xem quá nhiá»u phim trong mục Giết ngưá»i, Cô ấy ghi lại trên tivi. Thanh tra nghÄ©.  
- Ông không tin là Kat bị giết à? - Paige gặng há»i.  
- Tôi e là như váºy.  
- Các ông đã khám nghiệm tữ thi chưa?  
- Rồi!  
- Có gì không?  
Ngưá»i ta cho rằng chết bởi tai nạn. Bác sÄ© Mallory nói cô ấy đã quyết định không có con, do váºy, có lẽ…  
- Äi vào nhà tắm và tá»± móc nó ra? - Paige cắt ngang. - Lạy Chúa, ông thanh tra. Cô ấy là má»™t bác sÄ© má»™t phẫu thuáºt gia. Không Ä‘á»i nào cô ấy làm Ä‘iá»u ngu ngốc như váºy.  
Thanh tra Burns trầm ngâm.  
- Cô nghĩ rằng Mallory đã thuyết phục cô ấy nạo thai, giúp cô ta làm việc đó rồi bỠđi khi chuyện đổ vỡ.  
Paige lắc đầu.  
- Không thể có chuyện ấy được. Kat sẽ không Ä‘á»i nào nghe theo. Hắn ta đã giết Kat má»™t cách có chá»§ tâm, - ý cá»§a Paige biến thành lá»i. - Kat rất khoẻ.  
Chắc cô ấy phải ngất Ä‘i thì hắn má»›i có thể làm được những Ä‘iá»u như váºy.  
Khám nghiệm tỠthi cho thấy không có dấu hiệu nào chứng tỠcô ấy bị ngất đi…  
- Các ông có thấy vết tÃch gì cá»§a thuốc ngá»§ hay là?  
- Chẳng có gì! - Burns thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó thoáng qua trên khuôn mặt Paige. - Tôi không thấy nó giống như má»™t vụ giết ngưá»i. Tôi cho là bác sÄ© Hunter đã có má»™t hành động sai lầm… và… tôi xin lá»—i.  
Paige nhìn theo thanh tra đi ra.  
- Chá» má»™t chút. - Cô nói. - Ông đã biết động cÆ¡ giết ngưá»i rồi còn gì.  
Thanh tra quay lại.  
- Không hẳn. Mallory nói cô ấy đã đồng ý nạo thai. Chúng ta chẳng còn gì mà suy luáºn. Äúng không?  
- Nhưng đây là vụ giết ngưá»i. - Paige bướng bỉnh.  
- Thưa bác sÄ©, cái mà chúng ta cần là chứng cứ, dù chỉ má»™t mẩu. Theo lá»i bác sÄ© Mallory thì lá»—i là ở nạn nhân; và cô ta đã chết. Tôi tháºt sá»± rất tiếc.  
Paige nhìn theo thanh tra đi ra.  
Mình sẽ không để Ken Mallory thoát khá»i vụ này. Cô nghÄ© đầy tuyệt vá»ng.  
***  
Jason ghé thăm Paige.  
- Anh vừa nghe chuyện xảy ra. - Anh nói. - Tháºt không thể tin được. Làm sao cô ấy lại dám tá»± làm Ä‘iá»u ấy.  
- Cô ấy không tự làm, - Paige nói. - Cô ấy bị giết.  
Cô kể lại cho Jason cuộc nói chuyện với thanh tra Burns.  
- Cảnh sát sẽ chẳng làm gì thêm đâu. HỠcho là một tai nạn. Anh Jason, Kat chết là do lỗi của em.  
- Lá»—i cá»§a em?  
- Em là ngưá»i thuyết phục Kat chấp nháºn cuá»™c chÆ¡i vá»›i Mallory. Cô ấy không muốn thế. Lúc đầu, đó là má»™t trò đùa ngu ngốc. Nhưng vá» sau cô ấy lại yêu hắn ta.  
- Em không thể lên án mình vỠchuyện đó. - Jason nói chắc chắn.  
Paige nhìn quanh, hoảng sợ.  
- Em không thể sống ở đây thêm má»™t ngày nào nữa. - Em phải Ä‘i khá»i ngôi nhà này thôi.  
Jason ôm lấy cô.  
- Chúng ta cưới nhau ngay đi.  
Sớm quá. Em nói là Kat vẫn chưa…  
- Anh biết, chúng ta sẽ chỠmột hai tuần nữa.  
- Cũng được.  
- Anh yêu em, Paige.  
- Em cÅ©ng yêu anh. Tháºt là ngu ngốc! Em cảm thấy có lá»—i vì cả Kat và em cùng Ä‘ang yêu nhưng cô ấy đã chết còn em thì Ä‘ang sống.  
Vào thứ ba, trên trang nhất tá» San Francisco Chronicle xuất hiện tấm ảnh Ken Mallory tươi cưá»i quàng tay Lauren Harrison và dòng chữ lá»›n "NGƯỜI THỪA KẾ CƯỚI MỘT BÃC SĨ".  
Paige nhìn vào tá» báo, không tin nổi. Kat má»›i chết có hai ngày mà Ken Mallory đã công bố Ä‘Ãnh hôn vá»›i ngưá»i đàn bà khác. Váºy là trong khi hứa sẽ cưới Kat, hắn đã chuẩn bị làm chồng má»™t ngưá»i phụ nữ kia. Vì thế mà hắn giết Kat, gạt Kat ra khá»i con đưá»ng cá»§a hắn.  
Paige nhấc điện thoại và quay số máy Sở cảnh sát.  
- Làm ơn cho gặp thanh tra Burns.  
Phút sau cô đã được nối với thanh tra.  
- Bác sĩ Taylor đây.  
- Vâng, chào bác sĩ!  
- Ông đã thấy bức ảnh trên tở Chronicle sáng nay chưa?  
- Rồi.  
- Như váºy ông đã biết động cÆ¡ rồi đấy, - Paige kêu lên. - Ken Mallory phải bịt miệng Kat trước khi Lauren Harrison biết. Ông phải bắt ngay Mallory. - Cô gần như quát lên trong máy Ä‘iện thoại.  
- Chá» má»™t chút bình tÄ©nh nào. Chúng ta có thể thấy được động cÆ¡ nhưng tôi đã nói vá»›i cô, chẳng có mảy may má»™t chứng cá»› nào. ChÃnh cô nói là bác sÄ© Hunter phải bị đánh thuốc mê trước khi Ken Mallory có thể thá»±c hiện việc nạo thai. Sau khi nói chuyện vá»›i cô tôi đã trao đổi vá»›i bên pháp y. Nhưng chẳng có dấu hiệu nào cá»§a má»™t chất có thể gây mê trong ngưá»i Kat cả.  
- Như thế, nghÄ©a là hắn ta đã cho cô ấy má»™t thứ thuốc an thần. - Paige vẫn bướng bỉnh. - Có lẽ là Chloral hydrate. Äó là má»™t chất tác dụng nhanh và…  
Thanh tra Burns nói vá»›i giá»ng kiên nhẫn.  
- Bác sÄ©, không há» có dấu hiệu cá»§a Chloral hydrate trong ngưá»i cô gái. Tôi rất tiếc. Thá»±c sá»± rất tiếc, nhưng chúng ta không thể bắt má»™t ngưá»i vá»›i lý do anh ta sắp lấy vợ. Còn có Ä‘iá»u gì nữa không?  
- Có tất cả… Không! - Paige đáp và dáºp mạnh máy.  
Mallory chắc phải cho Kat dùng một loại thuốc nào đó. Dễ nhất là kiếm trong khoa dược của bệnh viện.  
Mưá»i lăm phút sau Paige đã tá»›i bệnh viện. Pete Samuels, dược sÄ© trưởng bệnh viện đứng sau quầy.  
- Chào bác sĩ Taylor. Tôi giúp được gì cô nào?  
- Tôi tin rằng bác sÄ© Mallory có đến đây mấy ngày trước và lấy má»™t Ãt thuốc. Anh ấy có nói lại vá»›i tôi nhưng tôi không nhá»› tên.  
Samuels nhăn trán.  
- Tôi không nhớ là bác sĩ Mallory có đến đây lần nào trong cả tháng vừa rồi.  
- Chắc chắn chứ?  
Samuels gáºt đầu.  
- Chắc. Nếu không tôi đã nhớ. Chúng tôi luôn nói chuyện vỠbóng đá mà.  
Paige cảm thấy hÆ¡i thất vá»ng.  
- Cám ơn!  
Chắc hắn phải đặt làm thuốc ở một hiệu nào đấy.  
Paige biết rằng luáºt pháp quy định má»—i đơn có loại thuốc liên quan đến chất làm say Ä‘á»u phải có ba bản copy - má»™t dành cho bệnh nhân, bản thứ hai gá»i vá» Cục Quản lý và bản cuối cùng lưu trong hồ sÆ¡ cá»§a hiệu thuốc.  
Paige nghÄ© Ken Mallory phải lưu lại đơn thuôc ở má»™t nÆ¡i nào đó trong số hai ba trăm hiệu thuốc ở San Francisco này. Chẳng có cách nào để cô lần theo vết cá»§a cái đơn thuốc ấy. Có lẽ Mallory đặt làm thuốc trước ngày giết Kat. Có lẽ là thứ bảy hay chá»§ nháºt gì đó. Nếu là chá»§ nháºt thì mình còn có cÆ¡ há»™i, Paige nghÄ©. Rất Ãt hiệu thuốc làm việc vào ngày nghỉ. Diện tìm kiếm có thể thu hẹp.  
Cô lên tầng trên và ghé vào phòng lưu trữ lịch trá»±c. Bác sÄ© Ken Mallory trá»±c suốt ngày thứ bảy, như váºy có thể hắn mua thuốc mê vào ngày chá»§ nháºt. Có bao nhiêu hiệu thuốc ở San Francisco mở cá»a vào chá»§ nháºt?  
Paige nhấc ống nghe và quay số há»i ban quản lý dược cá»§a bang.  
- Tôi là bác sÄ© Taylor, - Paige nói. - Chá»§ nháºt vừa rồi, má»™t ngưá»i bạn tôi đã đặt làm thuốc ở má»™t cá»a hiệu. Cô ấy nhá» tôi Ä‘i lấy nhưng tôi lại quên khuấy mất tên hiệu thuốc, chị có giúp tôi được không.  
- Nhưng tôi chưa rõ sẽ giúp chị bằng cách nào khi chÃnh chị…  
- Có phải Ä‘a số các hiệu thuốc đóng cá»a vào chá»§ nháºt không?  
- Äúng váºy, nhưng…  
- Xin chị làm Æ¡n cho tôi danh sách các hiệu thuốc mở cá»a vào chá»§ nháºt.  
Im lặng.  
- Cùng được, nếu chị rất cần!  
- Rất quan trá»ng chị ạ.  
- Chị chỠmột lát.  
- Cả thảy có ba mươi sáu hiệu thuốc mở cá»a vào ngày chá»§ nháºt nằm rải rác trên toàn thành phố.  
Nếu cô có thể nhá» cảnh sát thì sẽ đơn giản hÆ¡n nhưng bây giá» thanh tra Burns không còn tin cô nữa. Mình và Honey phải tá»± làm thôi. Paige nghÄ© và cô giải thÃch cho Honey việc phải làm.  
- Chỉ là vá»›t vát phải không? - Honey nói. - Cáºu cÅ©ng chưa chắc là hắn có đặt thuốc vào chá»§ nháºt không cÆ¡ mà?  
Chỉ còn cách này thôi. Kat đã chết. Mình sẽ kiểm tra hiệu thuốc ở khu Richmond, Marina, Morth, Beach, Upper Market, Mission, Potrero, còn cáºu làm ở vùng Excelsior, Ingleside, Lake Merced, Western Addition và Sunset nhé.  
- ÄÆ°á»£c thôi!  
Äến hiệu thuốc đầu tiên, Paige bước vào chìa thẻ cá»§a mình rồi nói.  
- Má»™t đồng nghiệp cá»§a tôi, bác sÄ© Ken Mallory đã đến đây hôm chá»§ nháºt để đặt má»™t loại thuốc. Anh ấy có việc phải ra ngoài thành phố và nhá» tôi Ä‘i lấy. Tôi không nhá»› tên thuốc đó. Ông làm Æ¡n xem lại giùm.  
- Bác sĩ Ken Mallory à? Cô đợi cho một chút. - Lát sau ông ta quay ra. - Xin lỗi, ông Mallory không đặt chúng tôi làm gì cả.  
- Cám ơn?  
Paige nháºn được câu trả lá»i tương tá»± ở bốn hiệu thuốc tiếp theo.  
Honey cũng chẳng khá gì hơn.  
- Chúng tôi có cả hàng ngàn đơn ở đây. Cô biết đấy.  
- Tôi biết, nhưng anh ấy đã đến vào chá»§ nháºt vừa rồi.  
- Nhưng chúng tôi không há» nháºn được đơn cá»§a bác sÄ© Mallory. Rất tiếc.  
Suốt ngày hai cô gái Ä‘i từ hiệu thuốc này sang hiệu thuốc khác. HỠđã cảm thấy nản. Cho đến táºn cuối giá» chiá»u, đã sắp đến giở đóng cá»a, Paige lần đến má»™t hiệu thuốc nhỠở khu Potrero.  
Ngưá»i dược sÄ© nói.  
- Vâng, ở đây, bác sĩ Ken Mallory, tôi nhớ ông ta.  
- Ông ấy Ä‘ang trên đưá»ng thăm bệnh nhân. Tôi nhá»› ngay vì bây giá» rất hiếm bác sÄ© làm như váºy trong ngày nghỉ. Chẳng có bác sÄ© ná»™i trú nào Ä‘i thăm bệnh nhân táºn nhà cả.  
- Thế anh ấy đặt gì váºy?  
Paige cảm thấy phải nén thở.  
- Chloral hydrate.  
Paige gần như run lên vì phấn khÃch.  
- Chắc chắn chứ ạ?  
- ÄÆ¡n còn đây này!  
- Tên bệnh nhân là gì nhỉ?  
Ông ta nhìn lại đơn thuốc.  
- Spuros Levathes.  
- Ông làm Æ¡n cho tôi xin má»™t bản copy được không - Paige há»i.  
- ÄÆ°á»£c chứ.  
Một giỠsau, Paige ngồi trong phòng làm việc của thanh tra Burns. Cô đặt đơn thuốc lên trên bàn của ông.  
- Chứng cứ ông cần đây. - Paige nói. - Ngày chá»§ nháºt, bác sÄ© Mallory đến má»™t hiệu thuốc cách nhà hắn ta vài dặm và đặt thuốc Chloral hydrate. Hắn đã cho thuốc đó vào cốc nước cá»§a Kat và khi cô ta mê Ä‘i hắn móc bụng cô ấy, làm như má»™t vụ tai nạn.  
- Bây giá» còn má»™t vấn đỠnữa, bác sÄ© Taylor. Không có Chloral hydrate trong ngưá»i cô ấy.  
- Chắc chắn có. Ngưá»i cá»§a ông mắc sai lầm. Hãy yêu cầu ông ta làm lại.  
Ông thanh tra bắt đầu mất kiên nhẫn.  
- Bác sĩ…  
- Làm ơn. Tôi biết tôi đúng mà.  
- Cô Ä‘ang làm mất thá»i gian cá»§a má»i ngưá»i đấy.  
Paige nhìn thẳng vào ông ta. Cuối cùng thanh tra gáºt đầu.  
- Thôi được. Tôi sẽ nhỠông ta má»™t lần nữa. Có thể ông ta mắc sai lầm tháºt.  
***  
Jason đón Paige đi ăn tối.  
- Chúng ta sẽ ăn tối ở nhà anh. - Anh nói. - Anh muốn cho em biết một vài chuyện.  
Khi ngồi trên xe, Paige kể lại cho Jason những thông tin mới nhất vỠvụ Kat.  
- Há» sẽ tìm ra Chloral hydrate trong ngưá»i cô ấy. - Paige nói. - và Ken Mallory sẽ nháºn được cái mà hắn phải nháºn.  
- Anh rất tiếc vá» má»i chuyện vừa qua.  
- Em biết. - Cô áp tay vào má anh. - Cám ơn Chúa đã mang anh lại cho em.  
Chiếc xe dừng lại trước cá»a nhà Jason.  
Paige nhìn ra cá»a xe và cảm thấy xúc động. Xung quanh vưá»n cây xanh trước cá»a nhà má»c lên má»™t hàng rào gá»— sÆ¡n trắng.  
***  
Cô ở trong nhà một mình, chung quanh tối om.  
Ken Mallory sá» dụng chìa khoá mà Kat giao cho, mở cá»a căn há»™ rồi nhanh nhẹn tiến lại phòng ngá»§. Paige nghe thấy tiếng chân Mallory lại gần, nhưng trước khi kịp kêu lên thì hắn đã chồm đến, hai tay thÃt chặt lấy cổ cô.  
- Äồ chó. Mày định phá tao à. ÄÆ°á»£c thôi, từ giá» mày sẽ không còn Ä‘i lăng nhăng được nữa. - Hắn siết chặt hÆ¡n. - Tao khôn hÆ¡n tất cả bá»n mày. Äúng không?  
Ngón tay hắn bám sâu vào cổ Paige.  
- Chẳng ai chứng minh được là tao đã giết Kat.  
Cô cố kêu lên, nhưng không sao thốt ra lá»i được.  
Cô giãy giụa, và đột nhiên bừng tỉnh. Cô nằm má»™t mình trong phòng. Ngồi dáºy rồi mà Paige vẫn run.  
Cô thức suốt đêm ấy, chá» cho thanh tra Burns gá»i đến. Lúc mưá»i giá» thì chuông réo.  
- Bác sĩ Taylor?  
- Vâng? - Cô cố nÃn thở.  
- Tôi đang có trong tay báo cáo thứ ba của giám định.  
- Sao? - Paige hồi hộp quá.  
- Không có dấu hiệu cá»§a Chloral hydrate và bất cứ chất an thần nào trong ngưá»i bác sÄ© Harrison.  
- Tuyệt đối không.  
- Không thể như váºy được? Phải có. Không có dấu hiệu va Ä‘áºp nào có thể làm Kat ngất Ä‘i. Không có vết bầm ở cổ. Vô lý. Chắc chắn Kat phải mê Ä‘i khi Mallory giết cô ấy. Giám định chắc sai.  
Paige quyết định nói chuyện trực tiếp với giám định viên.  
***  
Bác sĩ Dolan rất bực tức.  
- Tôi không muốn bị há»i như há»i cung thế này.  
- Ông ta nói. - Tôi đã kiểm tra ba lần. Tôi đã nói vá»›i thanh tra Burns rằng không há» có dấu hiệu cá»§a Chloral hydrate trong bất kỳ má»™t bá»™ pháºn nào cá»§a cÆ¡ thể nạn nhân.  
- Nhưng…  
- Còn gì khác nữa không?  
Paige nhìn ông ta cầu cứu. Hy vá»ng cuối cùng cá»§a cô Ä‘ang trôi dần Ä‘i. Ken Mallory sẽ thoát khá»i tá»™i giết ngưá»i.  
- Tôi đoán… Nếu ông không tìm thấy một hoá chất nào, thì tôi chẳng…  
- Tôi không nói là không có hoá chất nào.  
Cô nhìn ông ta một giây.  
- Có tìm thấy?  
Chỉ có dấu vết của Trichloroethylene.  
Cô nhăn mặt.  
- Nó có tác dụng gì?  
Chẳng có gì. Một loại thuốc giảm đau. Không làm ai ngủ được cả.  
- Tôi biết.  
- Rất tiếc tôi không giúp gì được.  
Paige gáºt đầu.  
- Cám ơn!  
Cô Ä‘i dá»c hành lang dài cá»§a nhà xác, vô cùng buồn bã, cảm tưởng như vừa mất cái gì tháºt gần gÅ©i, thân thiết. Cô đã rất tin rằng Kat bị đánh mê Ä‘i bằng Chloral hydrate.  
Ngưá»i ta chỉ tìm thấy dấu biệu cá»§a Trichloroethylene. Thuốc ấy chẳng làm ai ngá»§ được. Nhưng tại sao nó lại có trong ngưá»i Kat. Nhưng Kat không há» dùng má»™t loại thuốc nào cả. Paige dừng lại giữa. hành lang, đầu óc làm việc tất báºt.  
Khi vỠđến bệnh viện, Paige lên ngay thư viện trên tầng năm. Chỉ má»™t phút sau cô đã tìm thấy mục Trichloroethylene trong từ Ä‘iển. Mục từ này viết: Má»™t chất không màu, trong, dá»… tan, ở nhiệt độ tá» 1.47 đến 59 độ F. Công thức hoá há»c CCl2,-CHCl.  
Và ở dòng cuối cùng cô đã tìm thấy Ä‘iá»u cần thiết.  
Khi Chloral hydrate phân hủy, nó tạo ra Trichloroethylene như một sản phẩm phụ. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				12-08-2008, 09:48 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 35 
 
 
  
 
- Thanh tra, bác sĩ Taylor xin gặp.  
- Lại cô ta à? - Ông muốn quay lưng từ chối. - Cô ta bị ám ảnh bởi những lý thuyết ná»a vá»i do cô ta dá»±ng lên. Ông buá»™c sẽ phải dừng má»i chuyện lại. ÄÆ°a cô ta vào!  
Khi Paige bước vào, thanh tra Burns nói ngay.  
- Này bác sÄ©, tôi cho rằng cô Ä‘i quá xa đấy. Bác sÄ© Dolan đã gá»i cho tôi phàn nàn vá»â€¦  
- Tôi đã biết Mallory làm thế nào! - Giá»ng cá»§a cô đầy phấn khÃch. - Có Trichloroethylene trong ngưá»i Kat.  
Thanh tra gáºt đầu.  
- Bác sÄ© Dolan có nói vá»›i tôi vá» Ä‘iá»u đó. Ông ấy cÅ©ng nói chất này chẳng thể làm nạn nhân mê Ä‘i.  
- Chloral hydrate đã biến thành Trichloroethylene! Paige nói hào hứng. - Mallory đã nói dối khi bảo không lên phòng với Kat. Chloral hydrate khi hòa vào rượu thì sẽ chẳng có mùi gì cả, và chỉ cần vài phút là nó sẽ tác dụng. Khi cô ấy mê đi hắn đã giết cô ấy và dàn cảnh như một vụ nạo thai tai biến.  
- Bác sĩ, xin cô thứ lỗi, nhưng cô hồ đồ quá đấy.  
- Không hồ đồ đâu. Hắn ta đặt thuốc cho bệnh nhân tên là Spyros Levathes, nhưng hắn chưa bao giỠcho ông ta dùng thuốc đó.  
- Làm sao cô biết?  
Bởi vì hắn không thể nào làm được việc đó. Tôi đã kiểm tra Spyros Levathes. Ông ta mắc bệnh loạn chuyển hoá pocphirin.  
- Cái gì váºy?  
- Äó là rối loạn trao đổi chất do di truyá»n. Bệnh này gây ra chứng nhạy cảm ánh sáng, Ä‘au đớn, căng thẳng thần kinh, tim Ä‘áºp nhanh và má»™t số triệu chứng khó chịu khác. Äó là kết quả do gen bị sai há»ng.  
- Tôi chưa hiểu.  
- Bác sÄ© Mallory không thể cho bệnh nhân dùng Chloral hydrate vì thuá»c ấy sẽ giết chết ông ta! Chloral hydrate là thuốc chống chỉ định cho bệnh loạn chuyển hoá pocphirin. Nó sẽ gây ra phản ứng co giáºt tức thá»i.  
Lần đầu tiên, thanh tra Burns thấy khâm phục.  
- Cô đã làm tháºt tốt việc cá»§a mình.  
Paige cố gây thêm áp lực.  
- Vì sao Ken Mallory lại Ä‘i xa mấy dặm để đặt thuốc cho má»™t ngưá»i mà anh ta biết rõ rằng không thể dùng loại thuốc đó? Ông phải bắt anh ta ngay.  
Thanh tra ngồi đó, gõ ngón tay lên mặt bàn.  
- Không đơn giản như váºy.  
- Ông phải bắt…  
Thanh tra giơ ngón tay lên.  
- ÄÆ°á»£c rồi. Cô hãy nghe tôi nói Ä‘iá»u mà tôi sẽ làm.  
- Tôi sẽ gặp chưởng lý quáºn và thảo luáºn vá»›i ông ta xem chúng ta có thể làm gì.  
Paige biết rằng cô đã làm tất cả những gì cô có thể làm được.  
- Cám ơn ông thanh tra.  
- Tôi sẽ thông báo với cô sau.  
Sau khi Paige Ä‘i khá»i, thanh tra Burns ngồi suy nghÄ© vá» cuá»™c nói chuyện vừa rồi. Chưa có chứng cá»› nào đủ mạnh để chống lại Mallory ngoài những nghi ngá» cá»§a má»™t ngưá»i đàn bà cương quyết. Ông kiểm lại những sá»± kiện ông có trong tay. Bác sÄ© Mallory đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i bác sÄ© Kat Hunter. Chỉ hai ngày sau khi Hunter chết, anh ta Ä‘Ãnh hôn ngay vá»›i con gái Alex Harrison. Rất đáng ngá», nhưng chưa phải là phạm luáºt.  
Mallory nói rằng anh ta thả bác sÄ© Hunter ở cá»a rồi ra vá» mà không vào nhà. Tinh dịch tìm thấy trên ngưá»i nạn nhân nhưng anh ta đã đưa ra má»™t lá»i giải thÃch có vẻ hợp lý cho chuyện đó.  
Sau đến chuyện Chloral hydrate. Mallory đặt thuốc cho bệnh nhân, mà loại thuốc này có thể giết chết bệnh nhân. Anh ta có phạm tá»™i giết ngưá»i? Hay là không?  
Burns bấm nút qua hệ thống liên lạc ná»™i bá»™ gá»i thư ký.  
- Bacbara, thu xếp cho tôi gặp chưởng lý quáºn vào chiá»u nay.  
***  
Trong phòng đã có bốn ngưá»i đàn ông khi Paige bước vào. Äó là chưởng lý quáºn, trợ lý cá»§a ông ta, má»™t ngưá»i tên là Warren và thanh tra Burns.  
- Cám Æ¡n cô đã ghé qua, bác sÄ© Taylor, - Chưởng lý nói. - Thanh tra Burns có kể cho tôi rằng cô quan tâm đến cái chết cá»§a bác sÄ© Hunter. Tôi đánh giá cao Ä‘iá»u đó. Bác sÄ© Hunter là bạn cùng phòng cá»§a cô và cô muốn công lý được thi hành? Như váºy ngưá»i ta sẽ bắt Ken Mallory.  
- Vâng! Paige nói. - Không còn nghi ngỠgì nữa. Bác sĩ Mallory đã giết cô ấy. Bao giỠcác ông bắt hắn. Hắn…  
- Tôi e rằng chúng tôi không thể làm Ä‘iá»u đó.  
Paige nhìn ông ta không hiểu.  
- Sao váºy?  
- Chúng tôi không thể bắt bác sĩ Mallory.  
- Nhưng vì sao?  
- Chúng tôi chưa có chứng cứ.  
- Các ông có rồi còn gì! - Paige kêu lên. - Chất Trichloroethylene chứng minh rằng…  
- Thưa bác sÄ©, trước toà, sá»± ngu dốt vá» luáºt pháp bị cấm kỵ còn sá»± ngu dốt vá» y há»c thì được châm chước.  
- Tôi chưa hiểu.  
- ÄÆ¡n giản thôi. Có nghÄ©a là Mallory có thể nói rằng anh ta mắc sai lầm, anh ta không biết những hiệu ứng mà Chloral hydrate có thể gây ra cho bệnh nhân mắc pocphyrin. Chẳng ai chứng minh được là hắn nói láo. Äiá»u ấy có thể chứng tá» hắn là má»™t bác sÄ© dốt nhưng không có nghÄ©a là hắn phạm tá»™i giết ngưá»i.  
Paige nhìn ông ta tức giáºn.  
- Các ông định để hắn thoát chứ gì?  
- Ông ta nhìn cô một lát.  
- Tôi sẽ nói cho cô Ä‘iá»u tôi chuẩn bị làm. Tôi đã thảo luáºn vá»›i thanh tra Burns. Nếu cô cho phép, chúng tôi sẽ cho ngưá»i vá» nhà cô lấy Ä‘i những chiếc cốc. Nếu tìm thấy dấu hiệu cá»§a chất Chloral hydrate, chúng tôi sẽ tiến hành bước sau.  
- Nếu hắn rá»a rồi thì sao?  
Thanh tra Burns nói khô khan.  
- Tôi không hình dung được hắn còn thá»i gian để dùng chất tẩy. Còn nếu như hắn chỉ tráng cốc qua loa thì chúng ta sẽ tìm thấy.  
Hai giá» sau, thanh tra Burns gá»i cho Paige.  
- Chúng tôi đã phân tÃch hoá há»c tất cả những cái cốc, thưa bác sÄ©.  
Paige chuẩn bị cho sá»± thất vá»ng.  
- Chúng tôi đã tìm thấy dấu hiệu của Chloral hydrate ở một trong những chiếc cốc đó.  
Paige nhắm mắt lại và cầu Chúa.  
- Và trên đó còn có dấu vân tay. Chúng tôi đã kiểm tra xem có phải là của Ken Mallory không?  
Äá»™t nhiên Paige cảm thấy phân vân.  
Thanh tra nói tiếp.  
- Khi giết cô ấy nếu như hắn giết - Hắn mang găng, do váºy dấu tay cá»§a hắn không có trên cái nạo. Nhưng không thể mang cốc rượu đến cho cô ta mà tay lại mang găng được, có thể hắn cÅ©ng không mang găng đặt cốc lại vào giá, sau khi tráng rá»a qua.  
- Không, - Paige nói. - Chắc chắn hắn sẽ chẳng làm thế, phải không?  
- Tôi buá»™c phải thừa nháºn rằng, lúc đầu tôi không tin là giả thuyết cá»§a cô có thể dẫn đến Ä‘iá»u gì bổ Ãch. Bây giá» tôi nghÄ© rằng bác sÄ© Mallory có lẽ là ngưá»i mà chúng tôi cần quan tâm. Nhưng chứng minh anh ta phạm tá»™i lại là má»™t chuyện khác. Chưởng lý quáºn có lý. Cần phải khéo léo má»›i lôi Mallory ra toà được. Hắn vẫn có thể cãi rằng hắn đặt thuốc cho bệnh nhân cá»§a hắn. Chẳng có luáºt nào cấm ngưá»i ta phạm sai lầm trong y tế cả. Tôi chưa rõ sẽ phải làm thế nào.  
- Khoan đã. - Paige nói nhanh, kÃch động. - Tôi nghÄ© là tôi biết cách.  
***  
Ken Mallory đang nghe Lauren nói qua điện thoại.  
- Cha và em đã tìm thấy một văn phòng mà anh sẽ mê tơi cho mà xem, anh yêu. Một dãy trong toà nhà 490 Post Building. Em sẽ thuê cho anh một cô thư ký, nhưng cô ta không được quá xinh đâu, anh đừng mừng vội.  
Mallory cưá»i.  
- Em chẳng cần lo chuyện ấy. Trên Ä‘á»i này, ngoài em ra, chẳng có ngưá»i phụ nữ nào khiến anh quan tâm cả.  
- Em rất mong anh đến xem. Anh có thể đi bây giỠkhông?  
- Sau một hai giỠnữa anh sẽ được nghỉ.  
- Tuyệt. Anh sẽ đón em ở nhà nhé.  
- ÄÆ°á»£c rồi, anh sẽ đến đó. - Mallory đặt máy.  
- Không thể tốt hÆ¡n được. Hắn nghÄ©. Trên trá»i có Chúa, cô ấy yêu mình.  
Hắn nghe gá»i tên mình qua hệ thống truyá»n thanh ná»™i bá»™.  
"Bác sÄ© Mallory… Phòng 430… Bác sÄ© Mallory… Phòng 430…". Hắn ngồi đó mà mÆ¡ tưởng vá» má»™t tương lai chói lá»i phÃa trước. Má»™t phòng đẹp trong toà nhà 490 Post Building, ở đó toàn các quý bà, quý ông lắm tiá»n, há» sẵn sàng ném tiá»n cho hắn. Hắn lại nghe gá»i tên mình… "Bác sÄ© Mallory… phòng 430". Hắn lắc đầu rồi đứng dáºy. Ta sẽ thoát khá»i cái nhà thương Ä‘iên này. Hắn nghÄ© khi bước Ä‘i.  
Một bác sĩ nội trú đợi hắn ngoài hành lang.  
- Tôi e rằng chúng tôi có má»™t vấn Ä‘á». - Anh ta nói. - Äây là bệnh nhân cá»§a bác sÄ© Peterson, nhưng ông ấy không có ở đây, tôi Ä‘ang tranh luáºn vá»›i mấy bác sÄ© khác.  
Há» bước vào. Trong phòng có ba ngưá»i. Má»™t ngưá»i trên giưá»ng bệnh, má»™t y tá nam và má»™t bác sÄ© mà Mallory chưa gặp bao giá».  
Bác sĩ nội trú nói.  
- Äây là bác sÄ© Edwards. Chúng tôi cần lá»i khuyên cá»§a anh, bác sÄ© Mallory.  
- Gì váºy?  
Bác sÄ© ná»™i trú giải thÃch.  
- Bệnh nhân này mắc bệnh loạn chuyển hoá pocphyrin và bác sĩ Edwards yêu cầu cho ông ta thuốc an thần.  
- Tôi chưa thấy có gì ở đây.  
- Cám Æ¡n, - Bác sÄ© Edwards nói. - Äã 48 giá» qua bệnh nhân không ngá»§. Tôi đã chỉ định cho ông ta dùng Chloral hydrate để ông ta có thá» nghỉ má»™t lát và Mallory nhìn ông ta kinh ngạc.  
- Anh Ä‘iên à? Thuốc ấy có thể giết ông ta đấy. Nó sẽ làm ông ta co giáºt láºp tức và có thể ông ta sẽ chết. Anh há»c y ở chá»— quá»· quái nào váºy?  
Ngưá»i đàn ông nhìn Mallory nói nhá» nhẹ.  
- Tôi không há»c y, - Rồi anh ta chìa thẻ ra. - Tôi làm việc ở Sở cảnh sát San Francisco, đội trá»ng án.  
- Anh ta quay lại ngưá»i nằm trên giưá»ng. - Cáºu đã thu được chưa?  
Ngưá»i đó lôi từ dưới gối ra má»™t máy ghi âm.  
- ÄÆ°á»£c rồi.  
Mallory nhìn ngưá»i này rồi ngưá»i kia, nhăn nhó.  
- Tôi chẳng hiểu gì cả. Chuyện gì xảy ra váºy?  
Thanh tra quay lại.  
- Bác sĩ Mallory, ông đã bị bắt. Chúng tôi nghi ngỠông liên quan đến cái chết của bác sĩ Hunter. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				12-08-2008, 09:50 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 36  
 
  
 
  
 
 
 
Tá» San Francisco Chronicle trương hàng tÃt lá»›n "MỘT BÃC SĨ BỊ BẮT TRONG CUỘC TÃŒNH TAY BA". Câu chuyện bên dưới tưá»ng thuáºt dông dài má»i chi tiết gay cấn cá»§a vụ án.  
Mallory Ä‘á»c được bài viết đó trong phòng giam.  
Hắn tức giáºn vò tá» báo vứt Ä‘i.  
Thằng bạn tù nói.  
- Có vẻ hỠtóm được "chim" mày rồi.  
- Mày đừng có tin báo, - Mallory nói đầy tá»± tin. - Tao có nhiá»u chá»— quen biết, và há» sẽ kiếm cho tao má»™t luáºt sư giá»i nhất thế giá»›i. Tao sẽ ra khá»i đây trong hai tư tiếng đồng hồ. Tao chỉ cần gá»i má»™t cú phôn là xong.  
Hai cha con Harrison Ä‘á»c tá» báo đó trong khi ăn sáng.  
- Lạy Chúa! - Lauren nói. - Ken! Con không tin nổi?  
Má»™t ngưá»i hầu tiến lại gần bàn.  
- Xin lá»—i, cô Harrison, bác sÄ© Mallory gá»i Ä‘iện cho cô. Tôi nghÄ© rằng ông ấy gá»i từ nhà tù.  
- ÄÆ°á»£c tôi sẽ ra nghe! - Lauren định đứng dáºy.  
Alex Harrison nói.  
- Con hãy ngồi xuống và ăn cho xong bữa sáng. - Quay sang ngưá»i hầu, ông ta nói. - Chúng tôi không quen biết ông Mallory nào hết.  
Paige Ä‘á»c tá» báo trong khi mặc quần áo. Mallory sẽ bị trừng phạt bởi những Ä‘iá»u khá»§ng khiếp mà hắn đã làm, nhưng cô không vì thế mà được thanh thản.  
Cho dù ngưá»i ta có làm gì hắn Ä‘i nữa thì cÅ©ng chẳng giúp Kat sống lại.  
Chuông cá»a réo vang. Paige ra mở. Má»™t ngưá»i lạ đứng đó. Ông ta mặc bá»™ complê màu sẫm, tay xách chiếc cặp.  
- Cô là bác sĩ Taylor?  
- Vâng.  
- Tôi tên là Rodenrk Pelham. Tôi là luáºt sư cá»§a hãng Rothman và Rothman. Tôi có thể vào nhà được không?  
Paige nhìn ông ta, khó hiểu.  
- Vâng!  
- Ông ta vào phòng.  
- Ông cần gặp tôi có chuyện gì?  
Cô nhìn ông ta mở cặp và lôi vài tỠgiấy ra ngoài.  
- Cô có lẽ đã biết rằng cô là ngưá»i được hưởng quyá»n lợi chÃnh theo di chúc cá»§a John Cronin chứ?  
Paige vẫn nhìn ông ta, hoàn toàn không hiểu.  
- Ông nói gì váºy? Có lẽ ông nhầm rồi.  
- á»’ không, chẳng có nhầm lẫn nào cả. Ông Cronin để lại cho cô số tiá»n là má»™t triệu đô-la.  
Paige ngồi phịch xuống ghế, bàng hoàng. Cô nhá»› lại. Cô phải sang thăm châu Âu. Hãy cho tôi má»™t ân huệ. Hãy đến Paris, nghỉ lại ở Crillon, ăn tối tại nhà hàng Maxim, gá»i má»™t miêng bÃt têt to, dầy, má»™t chai sâm panh và khi ăn uống tôi muốn cô hãy nhá»› đến tôi.  
- Nếu cô ký vào đây, chúng tôi sẽ lo má»i thá»§ tục còn lại.  
Paige nhìn lên.  
- Tôi… tôi chẳng biết nói sao. Nhưng ông ta còn cả gia đình cơ mà?  
- Theo như di chúc, há» chỉ được hưởng phần tài sản còn lại, má»™t số tiá»n không lá»›n lắm.  
- Tôi không thể nháºn được. - Paige nói.  
Pelham nhìn cô ngạc nhiên.  
- Vì sao?  
- Cô chẳng biết trả lá»i ra sao. John Cronin muốn cô nháºn số tiá»n ấy.  
- Tôi không biết. Nhưng Ä‘iá»u này không phù hợp vá»›i đạo đức thế nào ấy. Ông ấy là bệnh nhân cá»§a tôi.  
- Thôi được. Tôi sẽ để cái séc lại đây. Cô sẽ quyết định làm gì với nó thì làm. Chỉ cần cô ký vào đây.  
Paige ký vào tỠgiấy mà vẫn chưa hoàn hồn.  
- Tạm biệt bác sĩ.  
Cô nhìn ông ta Ä‘i khá»i, vẫn ngồi bất động nghÄ© vá» John Cronin.  
***  
Tin Paige nháºn được thừa kế là chá»§ đỠnhững chuyện ngồi lê đôi mách ở bệnh viện. Paige cứ hy vá»ng là chuyện đó sẽ được giữ kÃn. Cô vẫn chưa rõ phải làm gì vá»›i số tiá»n ấy. Nó không thuá»™c vá» mình, cô nghÄ©. Ông ta còn có gia đình.  
Paige vẫn quá xúc động để có thể làm việc bình thưá»ng, nhưng bệnh nhân vẫn chá» cô chăm sóc. Sáng nay, theo lịch, cô có má»™t ca phẫu thuáºt. Athur Kane đợi cô ở ngoài hành lang. Há» không nói chuyện vá»›i nhau kể từ sau vụ phim X quang bị đảo ngược. Tuy Paige chẳng có gì chứng minh rằng Kane làm Ä‘iá»u đó nhưng nó vẫn cứ làm cô e sợ.  
- Hello, Paige. Nào, hãy để má»i chuyện cÅ© qua Ä‘i, được chứ?  
Paige nhún vai.  
- ÄÆ°á»£c thôi!  
- Thằng Mallory làm má»™t chuyện ghê quả phải không? - Kane há»i.  
- Äúng!  
Kane nhìn cô gái một cách độc ác.  
- Cô có hình dung ra má»™t bác sÄ© cố tình giết má»™t con ngưá»i không? Tháºt là khá»§ng khiếp.  
- Phải  
- Nhân tiện, - Hắn nói. - xin chúc mừng cô. Tôi nghe nói cô đã là triệu phú.  
- Tôi chẳng biết trả lá»i sao.  
- Tôi có hai vé đi nhà hát tối nay. Paige, tôi nghĩ chúng ta có thể cùng đi.  
- Cám Æ¡n, - Paige nói. - Tôi đả Ä‘Ãnh hôn rồi.  
- Nếu thế, tôi cho rằng cô nên từ hôn đi.  
Cô nhìn hắn ngạc nhiên.  
- Tôi không hiểu ông nói cái gì?  
Kane tiến lại gần cô.  
- Tôi đã ra lệnh khám nghiệm John Cronin.  
Paige thấy tim cô Ä‘áºp nhanh.  
- Thì sao?  
- Ông ta không chết do há»ng tim. Ai đó đã tiêm cho ông ấy má»™t liá»u insulin quá cao. Tôi Ä‘oán rằng kẻ đó không ngá» ngưá»i ta lại làm khám nghiệm thi thể ông ta.  
Mồm Paige trở nên khô khốc.  
- Cô ở bên cạnh Cronin khi ông ấy chết, đúng không?  
Cô hơi do dự.  
- Vâng.  
- Tôi là ngưá»i duy nhất biết Ä‘iá»u này và là ngưá»i duy nhất có báo cáo. - Hắn cầm lấy tay cô. - Tôi sẽ khoá mồm lại. Thế nào, cô nghÄ© sao vá» tối nay?  
Paige rút tay ra.  
- Không!  
- Cô có biết là cô đang làm gì không?  
Cô hÃt má»™t hÆ¡i.  
- Có và bây giá» xin ông thứ lá»—i… - Cô bá» Ä‘i. Kane nhìn theo, mặt lão Ä‘anh lại, lão Ä‘i vá» phÃa văn phòng cá»§a bác sÄ© Wallace.  
Chuông đổ ở nhà cô lúc một giỠsáng.  
- Cô là một đứa ngu xuẩn, đáng ghét.  
Vẫn là giá»ng nói đó. Tuy ngưá»i nói đã cố gắng làm lạc Ä‘i, nhưng lần này Paige đã nháºn ra. Lạy Chúa cô nghÄ©. Hoá ra mình e ngại hắn là có lý.  
***  
Sáng hôm sau, khi Paige đến bệnh viện, hai ngưá»i đàn ông Ä‘ang chá» cô.  
- Bác sĩ Taylor?  
- Vâng!  
- Cô phải đi theo chúng tôi. Cô bị bắt do liên quan đến cái chết của ông John Cronin. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				12-08-2008, 09:51 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			  
Chương 37 
 
 
  
 
 
Ngày cuối cùng cá»§a phiên toà xá» Paige, luáºt sư bào chữa cho cô, Alan Penn, tóm tắt ý kiến cá»§a mình trước Ä‘oàn bồi thẩm.  
- Thưa quý bà, quý ông, các vị đã nghe nhiá»u nhân chứng nói vá» trình độ nghiệp vụ cá»§a bác sÄ© Taylor.  
Tất nhiên quan toà Young sẽ nhắc các vị rằng đó không phải là nội dung phiên toà hôm nay. Tôi tin chắc rằng với mỗi bác sĩ không đồng tình với công việc của cô ta, chúng ta lại có thể tìm cả tá bác sĩ khác ca ngợi cô ấy. Nhưng đó cũng không phải là vấn đỠchủ yếu hôm nay.  
Paige Taylor bị đưa ra toà do cái chết cá»§a John Cronin. Cô ta thừa nháºn là đã giúp ông ấy chết. Cô ta làm như váºy vì ông ấy rất Ä‘au đớn và vì ông ấy yêu cầu cô ta làm. Äó là việc chấm dứt cuá»™c sống theo yêu cầu, nó Ä‘ang được chấp nháºn trên toàn thế giá»›i.  
Năm ngoái, toà thượng thẩm California đã chấp nháºn quyá»n cá»§a ngưá»i trưởng thành và tỉnh táo được từ chối hay đòi há»i không bị Ä‘iá»u trị bằng phương tiện y tế dưới bất kỳ hình thức nào. Cá nhân được quyá»n sống hay chết tuỳ thuá»™c vào sá»± chá»n lá»±a hay từ chối việc chữa chạy.  
Ông nhìn thẳng vào bồi thẩm đoàn.  
- Chấm dứt cuá»™c sống theo yêu cầu là má»™t hành động xuất phát từ lòng trắc ẩn và tình thương, và tôi dám chắc rằng nó được chấp nháºn ở dạng này hay dạng khác trong các bệnh viện trên toàn thế giá»›i. Công tố viên đòi há»i bản án tá» hình. Các vị đừng để ông ta đánh láºn việc này vá»›i việc kia. Chưa bao giá» trên thế giá»›i có bản án tá» hình cho tá»™i chấm dứt cuá»™c sống theo yêu cầu.  
Sáu mươi ba phầm trăm ngưá»i Mỹ tin rằng cần phải cho phép làm việc đó. Và thá»±c tế, trên mưá»i tám bang cá»§a nước Mỹ, nó đã là há»p pháp. Vấn đỠlà ở chá»— liệu rằng chúng ta có quyá»n ép buá»™c những bệnh nhân vô phương cứu chữa phải sống trong Ä‘au đớn, sống và bị hành hạ hay không? Câu há»i càng trở nên phức tạp vì những tiến bá»™ vÄ© đại cá»§a công nghệ trong y há»c.  
Chúng ta đã chuyển nhiệm vụ săn sóc bệnh nhân cho máy móc. Mà máy móc đâu có tình thương. Nếu má»™t con ngá»±a bị gãy chân ngưá»i ta giải thoát cho nó bằng cách bắn vào đầu. Còn vá»›i con ngưá»i, ngưá»i ta khép há» vào má»™t cá»±c hình sống dở chết dở - Äó là địa ngục.  
- Bác sÄ© Taylor không quyết định để John Crollin chết lúc nào. John Cronin tá»± quyết định lấy. Không còn nhầm lẫn gì nữa, Ä‘iá»u bác sÄ© Taylor làm là má»™t hành động cá»§a tình thương. Cô ấy đã đứng ra chịu trách nhiệm hoàn toàn vá» Ä‘iá»u đó. Các vị có thể tin rằng cô ấy không há» biết gì vá» số tiá»n ông ta để lạà cho cô. Äiá»u cô ta đã làm là má»™t sá»± đồng cảm vá»›i bệnh nhân.  
John Crollin sống vá»›i má»™t trái tim bệnh hoạn, không sao chữa chạy được, căn bệnh ung thư đã vào giai Ä‘oạn chót, di căn tá»›i khắp cÆ¡ thể, gây ra những cÆ¡n Ä‘au khá»§ng khiếp kéo dài. Các vị thá» tá»± há»i mình xem. Trong hoàn cảnh đó liệu các vị có muốn sống nữa không? Xin cám Æ¡n.  
Anh quay lại Ä‘i vá» phÃa bàn cá»§a mình và ngồi xuống bên cạnh Paige.  
Gus Venable đứng dáºy Ä‘i đến trước mặt Paige, lắc đầu rồi quay lại trước Ä‘oàn bồi thẩm.  
- Äồng cảm ư? Tình thương ư? Thưa quý bà, quý ông trong Ä‘oàn bồi thẩm, tôi đã hành nghá» luáºt hÆ¡n hai mươi năm và tôi phải nói rằng, trong suốt những năm ấy, chưa bao giá» tôi gặp phải má»™t trưá»ng hợp giết ngưá»i vụ lợi lại rõ ràng và tàn nhẫn như trưá»ng hợp này…  
Paige cảm thấy chá»›i vá»›i theo từng lá»i buá»™c tá»™i cá»§a ông ta.  
- Bên bào chữa nói vá» sá»± chấm dứt cuá»™c sống theo yêu cầu. Có phải bác sÄ© Taylor làm Ä‘iá»u đó xuất phát từ lòng trắc ẩn? Tôi không nghÄ© như váºy. ChÃnh bác sÄ© Taylor và những nhân chứng khác khẳng định rằng John Cronin chỉ có thể sống thêm vài ngày nữa. Có lẽ bởi vì cô ta sợ rằng bà Cronil sẽ biết được chuyện chồng bà thay đổi di chúc và sẽ ngăn chặn việc đó lại. Tháºt là má»™t sá»± trùng hợp lý thú, ngay sau khi ông Cronin thay đổi di chúc, để lại cho bác sÄ© Taylor má»™t triệu đô-la, cô ta đã cho ông ta má»™t liá»u insulin cao, giết chết ngay ông ấy.  
Bằng chÃnh lá»i cá»§a mình, bên bị đã tá»± buá»™c tá»™i cho mình. Bị cáo nói rằng cô ta và John Cronin có quan hệ tốt và rằng ông ấy quý mến và kÃnh trá»ng cô ta. Nhưng các vị đã nghe những nhân chứng khẳng định rằng há» nghe thấy ông ta gá»i bác sÄ© Taylor là "Con mẹ ấy" và "Äừng có đụng tay vào ngưá»i tao?".  
Gus Venable lại nhìn bị cáo. Ông ta quay lại đoàn bồi thẩm.  
"Luáºt sư đã chứng thá»±c rằng, khi nghe tin vá» má»™t triệu đô-la dành cho mình, bác sÄ© Taylor đã nói "Không phù hợp đạo lý. Ông ấy là bệnh nhân cá»§a tôi".  
"Nhưng cô ta đã chụp lấy ngay số tiá»n ấy. Cô ta Ä‘ang cần tiá»n. Cô ta có đầy ngăn kéo những quyển hướng dẫn du lịch Ä‘i Paris, London, Venice… Cần nhá»› rằng không phải cô ta đến há»i các hãng du lịch sau khi có tiá»n. Không, cô ta đã chuẩn bị trước. Tất cả những thứ mà cô ta cần là tiá»n và cÆ¡ há»™i. John Cronin có cả hai Ä‘iá»u kiện ấy. Má»™t ngưá»i ốm yếu, sắp chết mà cô ta có thể khống chế. Cùng theo lá»i cô ta, má»™t ngưá»i Ä‘ang chịu những Ä‘au đớn thì khó mà suy nghÄ© tỉnh táo được. Chúng ta hiện giá» vẫn không biết bằng cách nào bác sÄ© Taylor thuyết phục ông Cronin thay đổi di chúc, tước quyá»n lợi cá»§a gia đình mà ông ta yêu quý để trao lại tiá»n cho cô ta trong cái đêm định mệnh ấy. Há» nói những gì? Phải chăng ông ta đỠnghị má»™t triệu đô-la để chấm dứt thảm cảnh cá»§a ông?  
Äó là má»™t khả năng mà chúng ta phải tÃnh đến. Nhưng trong má»i trưá»ng hợp nào đó thì cÅ©ng là việc giết ngưá»i nhẫn tâm.  
Thưa quý toà, trong suốt quá trình xỠán, các vị có biết ai là nhân chứng buá»™c tá»™i quan trá»ng nhất không? - Ông ta chỉ vào Paige. - ChÃnh là bị cáo. Các vị nghe thấy cô ta nói rằng chưa bao giá» cô ta vi phạm lá»i thá» thiêng liêng Hippocrat, nhưng đó là cô ta nói dối. Chúng ta đã được nghe ngưá»i làm chứng nói vá» chuyện cô ta truyá»n máu không hợp pháp, sau đó lại giả mạo giấy tá». Cô ta nói chưa há» giết ai ngoài Cronin.  
Nhưng chúng ta đã được nghe rằng bác sÄ© Barker, má»™t thầy thuốc được má»i ngưá»i kÃnh trá»ng, đã lên án cô ta giết chết bệnh nhân cá»§a ông ấy.  
Tháºt không may, thưa quý bà, quý ông, Lawrence Barker bị mệt nặng nên không thể có mặt ở đây để làm chứng chống lại bị cáo. Nhưng chúng ta hãy nghe ý kiến cá»§a bác sÄ© Barker vá» bị cáo. Bác sÄ© Peterson đã chứng nháºn vá» bệnh nhân mà bị cáo đã mổ.  
Ông ta Ä‘á»c bản tốc ký.  
"Bác sÄ© Barker đã vào phòng mổ khi ca phẫu thuáºt Ä‘ang tiến hành?  
- Phải!  
- Ông ta có nói gì không?  
Trả lá»i: Ông ta quay lại bác sÄ© Taylor và nói: "Cô đã giết ông ta rồi".  
Còn đây là lá»i nói cá»§a y tá Berry.  
Há»i: Cô hãy nói những Ä‘iá»u mà bác sÄ© Barker nói vá» bác sÄ© Taylor?  
Trả lá»i: Ông ta nói rằng cô ta là má»™t bác sÄ© tồi. Lần khác ông ấy nói sẽ không cho cô ta mổ ngay cả má»™t con chó.  
Gus Venable nhìn lên.  
- Ở đây có má»™t âm mưu gì đó, hoặc là tất cả những bác sÄ©, y tá đáng kÃnh Ä‘á»u đã nói dối vá» bác sÄ© Taylor hoặc là chÃnh bị cáo nói dối. Không chỉ nói dối đơn thuần mà còn bệnh hoạn…  
Cánh cá»a ngách phòng xỠán báºt mở và má»™t trợ lý công tố bước vào. Anh ta dừng lại má»™t lát trên ngưỡng cá»a, hÆ¡i do dá»±. Sau đó anh ta tiến thẳng đến bên Gus Venable.  
- Thưa ngài…  
Gus Venable quay lại, tức giáºn.  
- Anh không thấy tôi đang…  
Ngưá»i trợ lý thì thầm Ä‘iểu gì đó. Gus Venable nhìn anh ta ngạc nhiên.  
- Sao? Tháºt tuyệt…  
Chánh án Young nhoài ngưá»i vá» phÃa trước, giá»ng nghiêm khắc.  
- Tôi xin lá»—i ngắt lá»i, hai ông nghÄ© gì vá» việc các ông Ä‘ang làm?  
Gus Venable quay lại nói vá»›i quan toà, giá»ng phấn khÃch.  
- Thưa quý toà, tôi vừa được thông báo là bác sĩ Lawrence Barker đang chỠbên ngoài phòng xỠán.  
- Ông ấy ngồi trên xe đẩy, nhưng vẫn sẵn sàng làm nhân chứng. Tôi muốn há»i ông ta mấy Ä‘iá»u.  
Tiếng ồn ào nổi lên trong gian phòng.  
Alan Penn đứng báºt dáºy.  
- Tôi phản đối! - Ông kêu lên - Công tố viên Ä‘ang kết thúc lá»i cá»§a ông ta. Chẳng có lệ nào lại cho gá»i nhân chứng muá»™n như thế này. Tôi…  
Chánh án Young Ä‘áºp búa.  
- Äá» nghị hai vị luáºt sư lại gần đây. - Penn và Venable làm theo.  
- Äiá»u này không bình thưá»ng, thưa quý toà, tôi phản đối… - Penn tiếp tục.  
Young thong thả đáp.  
- Äúng là không bình thưá»ng, thưa ông Penn, nhưng ông đã lầm khi nói rằng chưa có tiá»n lệ. Tôi có thể dẫn ra cả tá trưá»ng hợp trong đó những nhân chứng quan trá»ng được ra làm chứng trong những tình huống đặc biệt. Nếu muốn quan tâm đến, ông có thể xem lại phiên toà cách đây năm năm. ChÃnh tôi chá»§ toạ phiên đó.  
Alan Penn háºm há»±c.  
- Như váºy là toà cho phép ông ta ra làm chứng?  
Chánh án Young suy nghĩ giây lâu rồi nói.  
- Bởi vì bác sÄ© Barker là má»™t nhân chứng quan trá»ng, trước đây ông ta không thể ra làm chứng do sức khoẻ. Vì lợi Ãch cá»§a công lý, tôi sẽ cho phép ông ta làm việc đó vào lúc này.  
- Ngoại lệ! Nhưng tôi đòi ông ấy phải được kiểm tra khả năng trước khi làm chứng.  
- Ông Penn, trước toà ông không được dùng từ đòi mà phải dùng từ yêu cầu. - Quay sang Venable, bà nói. - Ông có thể gá»i nhân chứng vào.  
Alan Penn đứng đó, bất lực. Thế là hết, chẳng còn cơ may nào nữa.  
Gus Venable quay sang viên trợ lý.  
- Dẫn bác sĩ Barker vào.  
Cánh cá»a mở ra cháºm chạp, bác sÄ© Barker tiến vào trên cái ghế có bánh xe. Tóc ông bạc trắng.  
Má»i ngưá»i nhìn cả vào ngưá»i đàn ông nhợt nhạt trên xe đẩy. Khi xe lăn ngang Paige, ông chỉ nhìn lướt qua cô.  
Trong mắt ông chẳng có má»™t chút thân thiện nào và Paige nhá»› những lá»i cuối cùng ông nói vá»›i cô: "Cô nghÄ© cô là cái quái gì…"  
Khi xe dừng lại trước quan toà. Young nhoài ngưá»i vá» phÃa trước và há»i từ tốn.  
- Bác sĩ Barker, ông có đủ sức làm nhân chứng hôm nay không?  
- Có, thưa quý toà! - Barker nói.  
- Ông có biết hết những gì đang diễn ra ở đây, trong phòng xỠán này không?  
- Có thưa quý toà. - Ông nhìn vá» phÃa Paige ngồi.  
- Ngưá»i đàn bà kia bị khép vào tá»™i giết ngưá»i, giết bệnh nhân cá»§a mình.  
Paige rùng mình. Ngưá»i đàn bà kia...  
Quan toà Young đã quyết. Bà quay sang ngưá»i trợ lý.  
Äể nhân chứng thá» Ä‘i.  
Sau khi tuyên thệ xong, chánh án Young nói với bác sĩ Barker.  
- Ông có thể ngồi trên ghế cá»§a ông. Công tố sẽ há»i và luáºt sư bên bị cÅ©ng được phép kiểm tra chéo.  
Gus Venable mỉm cưá»i.  
- Tôi cám ơn, thưa quý toà! - Ông ta tiến đến trước cái xe lăn.  
- Chúng tôi sẽ không làm ông mất nhiếu thì giá», thưa bác sÄ©, và toà sẽ đánh giá rất cao việc ông cố gắng đến đây làm chứng. Ông có biết những nhân chứng và lá»i khai cá»§a ná» trong suốt tháng vừa rồi?  
Bác sÄ© Barker gáºt đầu.  
- Tôi có theo dõi qua báo chà và tivi, và những Ä‘iá»u đó khiến tôi lá»™n má»a.  
Paige lấy tay bưng mặt.  
Gus Venable cố che dấu cảm giác thắng lợi. Ông ta nói.  
- Bản thân tôi cÅ©ng có cảm giác tương tá»± như váºy.  
- Tôi đến đây vì tôi muốn công lý được thực thi. - Bác sĩ Barker nói.  
Venable mỉm cưá»i.  
- Chúng tôi cũng thế.  
Lawrence Barker hÃt má»™t hÆ¡i dài, và khi ông nói, trong giá»ng ông đượm ná»—i tức giáºn.  
- Váºy thì vì cái quái gì mà các ngưá»i lôi bác sÄ© Taylor ra xá».  
Venable nghĩ rằng ông ta hiểu nhầm.  
- Tôi chưa rõ ý ông?  
- Phiên toà này là một trò h�  
Paige và Alan nhìn nhau, choáng váng.  
Mặt Gus Venable nhợt ra.  
- Bác sĩ Barker…  
- Äừng cắt ngang lá»i tôi. - Barker cáu kỉnh. - Các vị đã sá» dụng quá nhiá»u lá»i chứng cá»§a những kẻ ghen tức nhá» nhen để công kÃch má»™t phẫu thuáºt gia xuất sắc. Cô ấy…  
- Chá» má»™t chút… - Venable bắt đầu cuống - Có đúng là chÃnh ông đã phê phán bác sÄ© Taylor nặng nỠđến mức cô ta đã định rá»i bá» bệnh viện Embarcadero không?  
- Phải?  
Gus Venable cảm thấy dễ chịu hơn.  
- Váºy thì sao ông lại cho rằng bác sÄ© Taylor là má»™t phẫu thuáºt gia xuất sắc.  
- Bởi vì đó là sá»± tháºt? - Barker quay vá» phÃa Paige và khi ông nói, dưá»ng như trong phòng xỠán chỉ có hai ngưá»i. - Chỉ có má»™t số ngưá»i sinh ra để làm bác sÄ©. Cô là ngưá»i trong số hiếm hoi ấy. Ta biết ngay từ đầu khả năng cá»§a cô. Ta đã nghiêm khắc vá»›i cô có lẽ là hÆ¡i quá, bởi vì ta trông đợi ở cô rất nhiá»u. Ta nghiêm vá»›i cô để cô nghiêm vá»›i bản thân mình hÆ¡n. Ta muốn cô tháºt hoàn hảo vì trong nghá» cá»§a chúng ta không có chá»— cho sá»± sai lầm. Không thể.  
Paige nhìn ông, đầu óc cô chao đảo. Má»i việc xảy ra quá nhanh và quá đột ngá»™t.  
Phòng xỠán ồn ào.  
- Ta không thể để cô rá»i bệnh viện được. - Bác sÄ© Barker nói nốt câu nói dở…  
Gus Venable cảm thấy chiến thắng đang tuột dần. Nhân chứng có giá nhất lại biến thành giấc mơ khủng khiếp.  
- Bác sÄ© Barker, ngưá»i ta làm chứng rằng ông đã lên án bác sÄ© Taylor giết bệnh nhân cá»§a ông, Lauce Kelly. Tại sao…?  
- Tôi nói Ä‘iá»u đó vì cỠấy là nhà phẫu thuáºt. Cô ấy phải chịu trách nhiệm sau cùng. Sá»± tháºt là ngưá»i gây mê đã làm ông ta chết.  
Äến lúc này thì phòng xỠán đã trở nên náo động.  
Paige ngồi đó, kinh ngạc đến sững sá».  
Bác sÄ© Barker cháºm rãi nói tiếp, có vẻ khó nhá»c.  
- Vá» chuyện John Cronin để lại tiá»n, cô ấy chẳng biết gì hết. Tôi đã nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i ông ta. Cronin nói rằng ông ấy để lại tiá»n cho bác sÄ© Taylor vì ông ta căm ghét gia đình mình, ông ấy còn nói sẽ đỠnghị bác sÄ© Taylor giải phóng khá»i tình trạng khổ sở đó cho mình và tôi đã đồng ý.  
Từ phÃa những ngưá»i tham dá»± phiên toà tiếng ồn ào lại nổi lên. Gus Venable đứng đó, mặt nghệt ra.  
Alan Penn đứng báºt.  
- Thưa quý toà, tôi đỠnghị há»§y bá» má»i lá»i buá»™c tá»™i!  
Quan toà Young gõ búa.  
- Im lặng! - Bà quát lên. Rồi hướng vá» hai luáºt sư bà nói. - Vào phòng tôi.  
Khi ba ngưá»i đã vào trong phòng chánh án, Gus Venable vẫn ở trong trạng thái bị sốc.  
- Tôi, tôi chẳng biết bình luáºn gì. Rõ ràng ông ta là không bình thưá»ng. Ông ta lẫn lá»™n. Tôi muốn để các bác sÄ© tâm thần kiểm tra ông ấy. Ông không thể vừa thế này vừa thế khác.  
- Gus ạ! Có vẻ lá»i buá»™c tá»™i cá»§a ông Ä‘ang sắp thành mây khói. Äể tránh cho ông những sá»± khó xá» thêm nữa, tôi định há»§y lá»i buá»™c tá»™i giết ngưá»i này. Có ai phản đối gì không?  
Má»™t sá»± im lặng kéo đài. Cuối cùng Venable gáºt đầu.  
- Tôi không phản đối gì.  
Young nói.  
- Ông quyết định đúng. Tôi muốn cho ông má»™t lá»i khuyên. Äừng bao giá», đừng bao giá» gá»i ra má»™t nhân chứng khi chưa biết ông ta sẽ nói gì.  
***  
Phiên toà lại tiếp tục. Chánh án Young nói:  
- Thưa quý toà, thưa bồi thẩm Ä‘oàn, chúng tôi xin cám Æ¡n quý vị vì thá»i gian và sá»± nhẫn nại mà quý vị dành cho phiên toà. Chúng tôi xin há»§y má»i lá»i buá»™c tá»™i. Bị cáo được tá»± do.  
Paige quay lại gá»i vá» phÃa Jason má»™t nụ hôn rồi cô tiến vá» phÃa bác sÄ© Barker Ä‘ang ngồi trên xe đẩy.  
Cô quỳ xuống ôm lấy ông.  
- Tôi chẳng biết làm gì để cám ơn ông, - Cô thì thầm.  
- Äáng lẽ cô không bị lôi kéo vào cái trò này má»›i phải. - Ông làu bàu. - Tháºt là má»™t sá»± ngu xuẩn. Nào, hãy ra khá»i đây và đến chá»— nào đó mà ta có thể chuyện trò được!  
Quan toà Young nghe thấy. Bà đứng dáºy và nói:  
- Các vị có thể sá» dụng phòng làm việc cá»§a tôi. Ãt nhất tôi cÅ©ng có thể giúp các vị Ä‘iá»u đó.  
Trong phòng làm việc cá»§a quan toà chỉ có ba ngưá»i Paige, Jason và bác sÄ© Barker.  
Barker nói.  
- Rất tiếc là hỠkhông cho phép ta đến đây sớm hơn. Cô cũng biết các bác sĩ nghiêm khắc như thế nào.  
Paige gần như khóc.  
- Tôi không thể nói tôi cám ơn…  
- Äừng nói thế, - Ông gạt Ä‘i.  
Paige im lặng rồi như chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì.  
- Ông nói chuyện với John Cronin khi nào?  
- Cái gì?  
- Ông nghe thấy rồi còn gì. Ông nói chuyện với John Cronin khi nào?  
- Khi nào á?  
Cô nói cháºm rãi.  
- Chưa bao giỠông gặp John Cronin cả. Tháºm chà ta còn không biết tên ông ấy.  
Trên môi Barker thoáng hiện nụ cưá»i.  
- Äúng. Nhưng ta biết cô.  
Paige nhoài vá» phÃa trước vòng tay quanh ngưá»i ông.  
- Äừng uá»· mị thế. - Ông nói. Rồi ông nhìn Jason. - Thỉnh thoảng cô ấy lại yếu Ä‘uối thế đấy. Cáºu hãy quan tâm hÆ¡n đến cô ấy, nếu không cáºu phải trả lá»i trước tôi đấy.  
Jason nói:  
- Xin ông đừng lo. Tôi sẽ làm như váºy.  
Paige và Jason cưới nhau ngay hôm sau. Bác sÄ© Barker là ngưá»i chá»§ hôn cá»§a há».
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				12-08-2008, 09:52 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	| 
		
	
		
		
		
		
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |