chiều buồn chiều nhớ núi sông
ta buồn ta nhớ những chuyện ngày xưa
buồn ơi sớm sớm chiều chiều
chẳng còn thấy bóng dáng người thiết tha
buồn trông anh nắng chiều tà
chiều ơi chiều có như là lòng ta
chiều buông ánh nắng nhạt nhòa
chiều đâu còn nhớ những ngày tháng xưa
thoáng thoáng trời đổ cơn mưa
chiều mưa còn đó bóng người ở đâu
thôi thì ra bước thật mau
như là người lạ đã từng đi qua
Bút danh - Cổ Nguyệt