05-12-2008, 04:40 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Vô Cực Nghịch Thiên - TG: nhantam (Tạm dừng)
Vô Cực Nghịch Thiên
Quyển 1 : Thái Cực
Chương 1 : Khởi
Tác giả : Nhân Tâm
Vốn con người là một loài linh trưởng có trí tuệ bậc nhất trong vạn vật .Nhưng từ xưa đến nay cũng không một ai có thể khẳng định được con người từ đâu sinh ra và từ bao giờ .Chỉ biết rằng đã trải qua hàng triệu năm và vẫn vậy con người vẫn tồn tại ở trên mảnh đất thế gian này và thống trị nó . Tuy nhiên ,điều đó cũng không phải là tuyệt đối ,đã luôn có những thời kì mà một số loài vật hay nhưng yêu linh ác ma không cam chịu đã phát động những cuộc chiến tranh tàn khốc nhằm vào bách tính hòng thống trị nhân gian . Trải qua những thời cuộc đó , máu đổ thành sông , thây chất thành núi và đã có lúc gần như con người bị tuyệt diệt .Chính vì thế mà cũng đã từ lâu ở trong nhân gian đã hình thành những thế lực tập trung những nhân vật hào kiệt hành đạo trượng nghĩa bảo vệ bách tính ,sinh linh giữ lấy cuộc sống yên ổn cho nhân gian . Họ tự xưng và được xưng là chính đạo .
Vào năm 909 thần lịch Lạc Nam là cùng đất ở phía nam đại lục Hoa Cực Trung Nguyên , khi đó tồn tại 3 môn phái lớn của chính đạo bao gồm Tây Sơn nam phái bài danh đệ nhất phái có thực lục mạnh nhất và cũng có lịch sử nhất trong các môn phái chính đạo .với Tây Sơn pháp quyết thượng thừa đã giúp không những cho họ hành đạo mà còn giúp cho cả vùng đất này được yên bình trước những cuộc xâm thực của phương bắc . Tiếp đến đó là Hương Sơn phái đạo . Cùng pháp quyết của phật môn Đại Thừa là Quy Phật quyết cũng nổi danh không kém so với Tây Sơn pháp quyết .Và kế đến là môn phái cũng là môn phái có thực lực yếu nhất trong 3 môn phái :Trung Dung đạo với pháp quyết tu luyện của nho đạo do thánh nhân Khâu Khổng viết nên được truyền từ phương bắc tới . Tuy nhiên ,Trung Dung đạo không giống với những phái cùng tu luyện nho đạo pháp quyết của phương bắc mà Khâu Khổng pháp quyết khi được truyền đến Lục Nam đã được kì tài An Chu Văn chỉnh sửa khai sáng nên Trung Dung đạo .Truyền thuyết rằng sau khi An Chu quy tiên 500 năm đã xuất hiện 1 nhân vật của Trung Dung đạo là Ức Trai kiếm thần đã hoàn toàn ngộ lĩnh toàn bộ Trung Dung pháp quyết của Chu An và đưa Trung Dung pháp quyết lên 1 tầng cao mới bí ẩn hơn nữa .Chỉ tiếc rằng từ đó đến nay đã gần cả vạn năm mà cũng chưa 1 ai ngộ lĩnh được cảnh giới chí cao vô thượng này . Đây không phải rằng do Trung Dung đạo thiếu nhân tài mà do Trung Dung chí cao vô thượng pháp quyết quá huyền bí dù có bỏ hàng trăm năm tham cứu mà không có ngộ lĩnh cũng chẳng tiến triển được gì .Đây cũng có lẽ cũng là lí do tại sao Trung Dung đạo lại xếp sau 2 môn phái chính đạo kia .
Đã có chính đạo thì phải có tà đạo .Đó là cái lẽ xưa nay vẫn vậy .Đối trọi với 3 môn phái chính đạo thì lại có 5 phái tà đạo . bao gồm : Âm Tuyền tông phái , Huyết Tà tông phái ,Bắc Khựa tông phái ,Diêm La tông và Tiên Ảo tông phái .Trong đó Tiên Ảo tông phái là bí ẩn nhất và cũng cách li với nhân gian nhất . Tương truyền phái này năm ở giữa Đông Hải xa xôi cách li với nhân loài trên 1 hòn đảo mang tên Hoàng Trường đảo .Tuy nhiên đây cũng là tông phái có thực lực mạnh nhất ,mỗi khi xâm nhập vào đất liền là chúng gây nên cảnh sinh linh tan nát ,máu tanh nhuộm trời.
Lạc Nam bán đảo tuy không rộng lớn bằng bắc phương Hoa Cực Trung Nguyên nhưng có chu vi không sao quán nổi .Tọa lạc ở trên Lạc Nam đại lục 3 môn phái chính đạo và 4 môn phái tà đạo cùng tạo nên 1 thế cân bằng vi diệu với Tây Sơn nam phái và Diêm La tông phái tọa thủ ở phái tây và phía đông cục nam của Lạc Nam đại lục . Trong khi đó Trung Dung phái và Bắc Khựa tông phái thì lại chiếm giữ phía bắc .Còn Hương Sơn phái thì ở trung tâm của Lạc Nam cùng Âm tuyền tông với Huyết Tà tông ở hai bên .Duy chỉ có Tiên Ảo Tông là không năm trên đất liền nhưng cũng thuộc Lạc Nam bán đảo.
Ngoài những môn phái trên luôn luôn quan tâm và xía vào chuyện của nhân gian bách tính thì cũng không ít môn phái bàng quan thiên hạ ,không lí gì đến sự đời chỉ có 1 mực tiêu lãnh sự trần ai chuyên tâm tu đạo đắc tiên .Những môn phái này được gọi là những môn phái tu chân đích thực . Vì không lí gì đến sự đời nên những môn phái này cũng huyền ảo vô cùng và cũng ở những nơi thật huyền ảo cách xa nhân loại sự .theo truyền thuyết thì những môn phái tu chân đó nổi bật nhất là Yên Tử phật phái ,nằm trên đỉnh Yên Tử phù du . Một cái tên mà chỉ nghe đã biết là nơi đây yên tĩnh và bình an đến mức nào ,con người mà ở đây chắc sẽ yên tĩnh cho đến khi chết .tương truyền người khai lập nên phái này là đệ nhất đế vương Lạc Nam bán đảo ,uy mãnh vô song .Một đế vương chưa từng thất bại bởi vậy mà khi đã không còn ai là đối thủ trở nên tịch mịch đơn côi nhớ về những cảnh chém giết đua tranh trước đây mà một lòng từ bỏ .Ông đã đi vào phật đạo từ đó và đại thành sau 28 năm lĩnh tu khai lập nên Yên Tử phật phái , với pháp quyết tu luyện tiểu thừa của phật đạo .Bát Nhã Tâm Kinh quyết huyền ảo không kém gì Trung Dung pháp quyết thượng thừa .
Ngoài ra cũng còn một môn phái tu chân có thực lực không kém và cũng huyền bí hơn nhiều so với Yên Tử phật phái . Đến cái tên của môn phái này cũng được truyền lại với những tự khác nhau .người thì bảo đó là Tiên Bích phái vì nơi tọa lạc của phái này cũng năm đâu đó ngoài khơi mà gần với Tiên Ảo phái .Nhưng cũng có ý kiến cho rằng họ là Hợp Bích phái bởi những đệ tử của họ người thì tu luyện võ đạo người thì kiếm đạo, lại còn có cả pháp thuật đạo nữa ... Nói chung là hỗn hợp . Rồi lại còn những cái tên như Xích Thiên phái , Tiên Thiên phái ... nhưng cái tên được nhiều người dùng nhất và chấp nhận theo thời gian có lẽ là Huyền Ảo phái . vì môn phái này thực sự thật huyền ảo .
Khi này trên Lạc Nam bán đảo được ca ngợi là lục địa an bình và thịnh vượng nhất . Mọi thứ ,đều phát triển kể cả con người lẫn vạn vật .Kể cả những môn phái chính tà hay những môn phái tu chân đều đang ở giai đoạn cực thịnh .Trong nhân gian tương truyền không ít những giai thoại ,truyền thuyết về những nhân vật kiệt xuất ,xuất sơn từ những môn phái trên .Tuy nhiên họ cũng không phải là đại biểu cho toàn bộ giói tu chân ,ngoài họ con không it những cao thủ tu chân không thuộc một môn phái cũng như tông giáo nào .Họ thuộc những con người tự do ,phiêu diêu giữa hiện tại trong nhân gian .Thực lực của họ cũng không kém gì những cao thủ của các phái trên nhưng ít khi ,ít việc khiến họ phải động tay động chân . Dường như những con người này với mục đích sống của họ là vui giữa chốn hồng trần .
Câu chuyện được sảy ra vào đúng thời gian trên của thần lịch Lạc Nam và cũng chính xuất phát từ Lạc Nam bàn đảo .Đã trở thành 1 truyền thuyết bất hủ đại biểu nhất cho con người trong công cuộc nghịch thiên cũng như sức mạnh vô tận giữa những thế lực hữu hình hữu sinh với vô hình vô sinh .
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:
Tài sản của nhantam
Last edited by Nam Kha Thái Thú; 10-12-2008 at 10:54 AM .
05-12-2008, 04:57 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 2 : Hương Sơn Xuất
Tác giả : Nhân Tâm
-Đã thấy chưa ? Giọng nói của một nam nhân mặc trường bào màu lục vang lên .Trong ánh mắt hướng ra xa như đang mang một tư lự gì đó .
- Sư thúc ! Đệ tử cho người dà soát khắp 10 dặm quanh đây nhưng vẫn chưa tìm ra tung tích của hắn ạ .Thưa sư thúc !Ta có nên mở rộng phạm vi điều tra không ? –Người thanh niên trẻ tuổi đứng cạnh vị nam nhân kia cung kính nói .
- Không cần ,nều không tra ra thì thôi vậy .Dù sao thì con người này cũng chưa làm hại gì đến ai .Ai chà !Chỉ tiếc là không biết y xuất hiện từ đâu và đến đây với mục đích gì ?
- Theo con nghĩ ,hay y đến vì bảo vật Lạc Chung Thần .
- Cũng có thể .-Người nam nhân trung tuổi sau 1 hồi trầm tĩnh . – Điều này cũng là một khả năng nhưng dù sao thì Lạc Chung Thần cũng chỉ là một truyền thuyết .Chúng ta đã tọa lạc ở đây 5000 năm cũng vô phương tìm ra thì có lí gì y lại đến vì bảo vật ?
Cuộc đối thoại giữa 2 người kia được diễn ra tại đỉnh của 1 ngon núi mang tên Thiên Trù Sơn ,thuộc phạm vi của Hương Sơn phái cách Thiên Các Lầu ,trung tâm của Hương Sơn khoảng 25 dặm về phía nam .Trên ngọn Thiên Trù Sơn này có tọa lạc 1 tòa tự điện với niên cổ ít nhất cũng trải qua tuế nguyệt nghìn năm .Tương truyền tòa tự điện này được dựng lên khi các lão bất tử của Hương Sơn phái trong quá trình tham xét lãnh địa phát hiện ra tại nơi đây linh khí thiên địa hưng thịnh , trên đỉnh sơn mây phủ 1 vùng khắp bề mặt làm cho nơi đây khi ẩn khi hiện thoáng ra nét tiên bồng lang cảnh không kém gì so với đỉnh Yên Viên của Yên Tử phái . Điều đặc biệt là tại đỉnh núi nơi đây lại có 1 thông đạo dẫn sâu vào trong lòng núi .Trong lòng núi hiện ra 1 động bích thập phần kì thú mà tiêu biểu nhất là hình 1 quả chuông bằng kì thạch nơi đây trải qua bao năm tạo thành . Với những bí ẩn kì diệu đó mà Hương Sơn phái đã dựng lên Thiên Trù Tự cũng cắt cử cao thủ của phái đến trông nom cũng như dần dần tham lĩnh những bí mật của ngọn núi này .
Lại nói về nam nhân mặc trường bào kia . Người này khoảng ngoại tứ tuần .Với tướng cách vô cùng đạo mạo hơn nữa lại râu tóc đầy đủ , nhìn bề ngoài chẳng phải là đệ tử của phật môn .Nhưng y đích thị xuất thân từ Hương Sơn ,tên là Trần Lôi . là một trong những trưởng lão của Hương Sơn cùng với những cao tăng đắc đạo ngang hàng với nhau .Còn người xưng đệ tử kia thì lại vận 1 bộ y phục màu nâu của phật môn ,cổ đeo 1 tràng vòng cườm quái tự cũng màu nâu . Trông dáng vẻ cao thâm mạt trắc, toái cốt hào quang thật như đắc đạo thiếu niên . Đây chính thị là đại đệ tủ của Hương Tích Sơn tên Thích Vô Sắc .
Lại nói về các hệ phái của Hương Sơn . Hương Sơn tọa lạc ở trung tâm của Lạc Nam nơi giữa vùng đồng bằng lại mọc lên hàng hàng dãy núi với hàng trăm sơn đỉnh .Tất cả chúng đều thuộc địa phái của Hương Sơn . Trong đó được chia ra làm 5 khu vực với 5 hệ phái . Một hệ phái ở trung tâm cũng là trung ương của Hương Sơn với danh tự Hương Tích Sơn .Nơi đây thật đúng làm di địa của tiên thiên bồng lai . Khi mà cả 1 vùng Hương Sơn chìm nổi bồng bềnh bên trong bạch vân thì Hương Tích sơn lại ánh lên vẻ hào quang vạn trượng của khí thế phật môn đại tụ làm cho thiên nhiên đã là đệ nhất lại càng tiên cảnh nơi thế gian .Dưới con thác đang ngày đêm tuôn trào là 28 tòa tự điện xây theo hình một trận đồ kì dị mà lại rất bình thường ,bình sinh bao năm vẫn như vậy .
Trên đỉnh Hương Tích sơn là Thiên Các Lầu ,nơi mà từ đó có thể ngắm ra xa khắp thế gian tỏa vòng nhật nguyệt .Trong Thiên Các Lầu đang tề tụ 8 vị cao tăng cùng 12 đệ tử dường như đang thảo luận 1 việc gì đó .Chỉ thấy 1 lão trượng tay cầm tràng hạt mở lời :
- Vậy là lại để y thoát .Không biết thanh niên này đã mấy lần xâm phạm vào bản tự ta có ý gì chăng ? có ai đưa ra lời giải thích gì không ? – nói rồi lão đưa mắt nhìn khắp tất cả một lượt .
Chỉ thấy 1 vị cao tăng khác ở phía tả hướng về người chủ vị ban nãy trả lời :
- Theo đệ , rất có thể y đến Thiên Trù sơn là do Lạc Chung Thần , nhưng cũng 1 điều là Lạc Chung Thần đến chúng ta cũng chỉ biết qua cổ tự lưu lại đó .không biết sao y lại biết được , mà nếu như không phải khả năng này thì cũng chẳng còn cách giải thích nào khác .
Vị trung niên ban nãy đứng ở trên đỉnh của Thiên Trù sơn giờ cũng ngồi tại đây bên phía hữu lúc này cũng lên tiếng :
- Theo ta thì cũng chỉ có khả năng này thôi , bất quá có lẽ y biết được tin tức Lạc Chung Thần là do một đệ tử nào của bản tự tiết lộ thì sao ?
- Không hẳn là như vậy . – Một lão tăng khác lên tiếng , vị này là chủ trì của Thiên Trù Tự cũng là trưởng hệ phái của Thiên Trù sơn tên Tư Tử .- sẽ loại trừ khả năng y chính là tay chân của tà đạo đang tìm cách xâm nhập vào Hương Sơn ta . Tiếc là đã mấy lần để y thoát mà không tra hỏi được gì cả .
- Lão thì biết cái gì .- Người trung niên tên Trần Lôi cắt lời – Mấy lão già các người chỉ biết suốt ngày niệm phật quản gì đến thiên hạ mà chen vào .Nếu như y từ tà đạo thì làm sao có thể qua được Diệt Tà trận của ta ,mà ta chỉ có phát hiện mình y đã 3 lần tự động chỉ xâm phạm Thiên trù ,do vậy tuyệt sẽ không phải tà đạo .Có lẽ y thuộc 1 trong các cao thủ tu chân tự do hoặc là người của Tây Sơn hay Trung Dung phái .
Gật gật đầu , vị chủ tọa là trưởng giáo của Hương Sơn phái ,chủ trì Thiên Các Lầu lúc này lên tiếng :
- Việc này như vậy đã , ta sẽ phân phó sư đệ Tư Tử và Trần Lôi người cùng Vô Sắc con cùng nhau điều tra rõ ràng chuyện này xem con người ấy là ai . Còn một quan trọng hơn đó là chân tu đại hội sẽ được diễn ra sau đây 1 năm .Ta muốn cùng các vị thương lượng .
- Việc này thì vẫn cứ như cũ mà thực hiện – vị cao tăng vừa lên tiếng là chủ trì hệ phái Vân Huyền Sơn , một trong 5 hệ phái của Hương sơn .Tọa trấn phía đông của Hương Sơn .
- Mươi năm 1 lần , đã 40 năm rồi danh vị đệ nhất chân tu chưa về tay chúng ta . Theo lão nạp có lẽ bản tự cần phải xuất ra những đệ tử của chính tự thì mới được .
- Lão này hồ đồ rồi – Ngồi 1 bên Trần Lôi lên tiếng .- Từ trước đến nay những công việc thuộc về đối ngoại của giáo phật ta đều do Trần Ngoại Viện đảm nhiệm. Chỉ những đệ tử đã xuất sơn mới được tham gia, mà nay lão lại định phá quy tắc của bản phái có phải rằng muốn chen vào phá hoại ta không ?
- A di đà phật ! Lão nạp thấy ngươi giờ chẳng còn dáng dấp của phật đạo nữa rồi .Phải chăng lại nhiễm hồng trần .
- Hừ ! Ta vốn phải lo việc nhân gian đâu có thì giờ mà tham ngộ như lão .
- Thiện tai ! Thiện tai ! - Trưởng giáo Kim Quang Tử lên tiếng - Đều là trưởng lão của Hương Sơn ,mà các đệ lại như vậy thử hỏi có mất mặt trước các đệ tử không ?
Huyền Giác , chuyện muốn để các đích đệ tử của bản phái ra tranh tài không phải nói được là được . Bọn họ đều một lòng hướng phật thanh tu tĩnh lặng không muốn tranh giành , làm vậy chẳng phải làm khó hộ sao ? mà điều này gượng ép sẽ làm ảnh hưởng đến con đường tu đạo sau này của họ .
Huyền Giác chính là chưởng hệ phái Quang Huyền Sơn chủ quản ở phía tây của Hương Sơn .
- Chúng ta là những người chính đạo .Dù tu luyện cái gì thì cũng mục đích là đẻ bảo vệ bách tính , bởi thế việc này theo ta 3 tháng nữa sẽ có 1 số đệ tử xuất quan mà Trần Ngoại Viện sẽ chủ trì 1 cuộc sơ loại để chọn ra 3 đệ tử đi tham dự .Điều này sẽ không ảnh hưởng gì đến việc thanh tu mà cũng sẽ có nhiều cơ hội hơn cho chúng ta giành giải . – Vô Trần đại sư ,trưởng môn của hệ phái Vân Huyền sơn lên tiếng .
Từ nãy đến giờ chỉ có Bạch Tâm đại sư , trưởng hệ phái Bạch Huyền Sơn là không lên tiếng .Bách Huyền sơn là phái thứ 5 trong Hương Sơn ,tọa trấn ở phía bắc của Hương Sơn ,lúc này cũng mở lời :
- Các vị đã nói hết chưa ? Những chuyện này từ nay đừng có gọi ta nữa .Ta không có hứng . Ta còn nhiều việc, ta đi trước đây .
Dường như đã quen với tính cách của Bạch Tâm đại sư nên cũng không ai tỏ ra thái độ gì . lặng nhìn Bạch Tâm đại sư rời xa Thiên Các Đường ,Kim Quang đại sư thở dài :- Ài ! Có lẽ chúng ta cũng quản quá nhiều chuyện của Trần Ngoại Viện rồi .
Rồi cả Các Đường lúc im lặng dường như đang suy nghĩ về một điều gì đó. Phải nói rằng trong những cao tăng ngồi đây thì ngoài Kim Quang đại sư thì có lẽ không còn ai tiếp được 1 chiêu Quy Phật quyết đã đại thành của Bạch Tâm đại sư .Có lẽ vì điều này mà cả Thiên Các Đường đã lặng đi 1 lát chăng ?
Xua tan không khí ,Kim Quang đại sư nói :
- Vậy được rồi , cứ thế đi . Khi sắp đến đại hội thì Trần Ngoại viện sẽ chủ trì vòng sơ loại chọn ra 3 đệ tử tham gia .Các vị trưởng lão cũng nên đốc thúc các đồ đệ của mình . Bây giờ mời các vị lại Tự . Ta cũng phải đi Tĩnh Tâm rồi .
Nói rồi Kim Quang đại sư rời trước tiên ,tiêp đó là các trưởng giáo đại sư cũng rời đi ,theo sau là các chúng đệ tử của từng hệ phái .
Toàn bộ Hương Sơn được bao bọc bởi lớp lớp trận thế ,nhìn thì không thấy gì nhưng lại kì diệu vô cùng .Bao quanh cả quần thể Hương Sơn đó là con sông Hồng Đáy ,cũng là một trận thế .Từ bên ngoài muốn tiếp nhập Hương Sơn chỉ có thể vượt qua con sông này đã .Mà lối vào chính giữa Hương Tích Sơn chính là phải qua 1 bến đò mang tên Hồng Đục thập phần thần dị .Tương truyền trấn giữ lối vào này là Trấn chi Thần Xà . Một con Xà đã đắc đạo thành thần . Một truyền thuyết cũng thập phần cổ quái vì kim cổ xưa nay chỉ thấy Xà tượng trương cho cái ác chứ chưa hề nghe thấy Xà lại là Trấn chi Phật Địa .
$$$
Bên ngoài Hương Sơn ,cách 30 dặm ở một cánh rừng ,trên 1 ngọn núi có 1 người đang ngồi lặng lẽ nướng 1 con cày rừng vừa mới săn được trên đống lửa .Thần mặt thanh niên này thiên cước không động ,cứng diện ánh lên nhãn thần quang ,vẻ mặt không vui cũng chẳng buồn .Không băng lạnh nhưng cũng không thoải mái , vẻ thật trầm tư , lặng lẽ sâu xa.
Đây chính là người đã 3 lần xâm nhập Thiên Trù Sơn thần bí .Tên là Lưu Lam .Đang trầm tư chợt ánh mắt máy động ,Lưu Lam hơi ngẩng đầu lên nhưng cũng không có động thái gì .Dường như đang chăm chú nghe ngóng 1 thứ gì đó trong dêm tối mà chỉ tiếng kêu của côn trùng và tiếng lá rừng lùa vào nhau vì gió .
Một lúc sau ,rất bình tĩnh tiếng nói cất lên :
- Đã đến rồi , còn ẩn nấp làm gì ,sao không ra đi ?
- Hảo ! Ngươi cũng có chút khí đảm . Nhìn ngươi như vậy ,có chuyện gì phải không ? Ta ngồi được chứ? – Người thanh niên vận bạch y xuất hiện từ bóng tối đi ra vẻ điềm tĩnh toát lên 1 cỗ khí thế chất át lòng người .
Quay mặt nhìn người thanh niên , Lưu Lam vẫn giữ vẻ mặt bình lặng . – Nhìn ngươi toàn thân toát lên 1 cỗ thế kì dị, trông thì có vẻ là thanh khí nhưng xét kĩ ra thì lại chứa phần tà khí ẩn ẩn .Nếu ta đoán không nhầm ngươi cũng chẳng phải tốt đẹp gì . Ngươi như vậy có lẽ đang che dấu 1 hành động nào đó phải không ?
- Nếu đã biết vậy ,chúng ta chuyện trò 1 chút chứ ? Ta ngồi được chứ ? – Người thanh niên bạch y vẫn đang tiến lại gần và không đợi trả lời của Lưu Lam tự nhiên ngồi xuống cách cậu hơn trượng ./
Tài sản của nhantam
Last edited by thaolakinh89; 07-12-2008 at 02:19 PM .
05-12-2008, 05:08 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 3 : Lưu Lam
Tác giả : Nhân Tâm
- Ta với ngươi không quen biết . Cũng chẳng có chuyện gí cả mà phải nói .Bất quá nếu đã đến rồi thì cứ tự nhiên .- Thu lại ánh mắt Lưu Lam lại nhìn con cày trong ánh lửa .
- Ha ha ! Rất cứng rắn . Ta thích những kẻ như vậy .Trước là sau quen .Ta tên là Vạn Đắc .Có lẽ ngươi đã nghe đến cái tên Vạn Đắc này?
- Vạn Đắc , Huyết tà tông chủ Vạn Đắc Cầu – Nhãn thần Lục Lam vụt co lại – Quả là ngươi , ngươi đến đây làm gì ,nơi đây rất gần Hương Sơn ,ngươi không sợ họ hạ thủ sao ?
Vẫn giữ nụ cười mị .Huyết Tà tông chủ cất tiếng: - Cũng như ngươi . Vậy khi biết ta là ai ngươi không có sợ ta hạ thủ à?
- Ta không có gì để nói với ...
- Lưu Lam – Huyết Tà tông chủ cắt lời – Ta thấy ngươi cũng rất được ,rất có tiền đồ. Ta muốn ngươi gia nhập với bọn ta . Ta sẽ đề cử ngươi làm soái tướng . Thế nào ?
Sửng sốt . Lưu Lam không ngờ rằng Huyết Tà tông chủ lại biết mình ,nhưng rất nhanh chàng trở lại vẻ bình tĩnh .
- Sao ngươi lại biết tên ta ? Hơn nữa lại muốn ta gia nhập với các ngươi ?
Không trả lời câu hỏi của Lưu Lam ,Huyết Tà tông chủ nói :- Ta có thể giúp ngươi thu hồi lại vật ngươi cần ở Thiên Trù sơn .Chỉ cần gia nhập với chúng ta ,ngươi sẽ được hưởng mọi thứ .Danh giương thiên hạ
- Đáng tiếc ta không thể .Ta không biết ngươi làm sao mà lại biết ta cần tìm vật ở Hương Sơn .Nhưng dù sao đi nữa ta cũng sẽ không gia nhập với các ngươi .- Tiếng nói của Lưu Lam kiên định như làm không khí muốn đóng băng lại . Sắc mặt hơi sầm xuống nhưng Huyết Tà tông chủ vẫn không thay đổi ý định . Hắn biết rằng nhất thời sẽ không thể dẫn dụ được Lưu Lam ,nên hắn đứng dậy :
- Tạm thời cứ vậy đi . Hãy nhớ lời của ta , bất cứ lúc nào ngươi cũng được bọn ta đón chào .- Nói rồi Huyết Tà tông chủ quay mặt đi thẳng vào rừng ,chớp mắt đã không thấy thanh tức. Nhìn theo Huyết Tà tông chủ , không nói gì Lưu Lam giật một cái đùi cầy và vừa ăn vừa đứng dậy dập tắt lửa và quay ngược lại hướng của Huyêt Tà tông chủ mà đi .
Lưu Lam vừa đi vừa suy nghĩ , không hiểu tại sao Huyết Tà tông chủ lại có ý định mời chàng gia nhập vào bọn chúng . So về tu vi của chàng có thể nói không thấp nhưng có lẽ không đủ để hấp dẫn Huyết Tà .Nếu như lúc nãy Huyết Tà tông chủ mà ra tay có lẽ chàng không chịu nổi 3 chưởng của y .Nhưng tại sao ? chẳng lẽ có ẩn đề gì trong việc này ? Cứ miên man suy nghĩ và đi về phía trước , đến khi trời sáng Lưu Lam đã tiến nhập Hà thành .
Hà thành là 1 tòa thành lớn của Lạc Nam bán đảo .Đây chính là kinh đô đương đại của vương triều Lạc Âu – 1 vương triều chiềm phần lớn đất đai của Lạc Nam .
Tìm 1 tiểu quán ,Lưu Lam gọi tiểu nhị cho 1 bình trà và bắt đầu quan sát . Trong tiểu quán giờ đang có khoảng 7-8 người chia làm 3 nhóm ngồi 3 chiếc bàn ở 3 nơi . có lẽ họ cũng đều là hành lữ . Chỉ thấy ở 1 chiếc bàn có 3 người có 1 người lên tiếng :
- Ai ! Hôm qua đi chuyến chè như vậy mà cũng chỉ được hơn có 20 đồng bạc .
- Ông còn nói gì nữa .Chuyến lụa của tôi vốn bỏ ra gấp đôi ông mà cũng chỉ có hơn được gần 30 đông thôi .
Nhẹ lắc đầu , đối với điều này Lưu Lam không quan tâm .Tiền bạc ,kim tệ chẳng qua chỉ dùng cho phàm nhân mà thôi .Còn đối với người tu chân thì chỉ là vật ngoài thân .Để ý đến 1 nhóm người khác chàng bèn giật mình .
- Hôm qua xuất hiện ma đạo làm hơn 20 người chết ở phía tây thành .điều này ngươi biêt chưa ?
- Nghe nói do Âm Huyền tông làm phải không ?
- Còn không biết là ai . chỉ biết bọn họ muốn tìm vật gì tên là Long Phệ Châu thì phải . Nghe nói vật này tà khí cô cùng mà cũng uy lực nữa . Là tà bảo đã thất tin ngàn năm nay xuất hiện .
- Vậy à ! là Long Phệ Châu .Theo như vậy huynh có biết nó xuất hiện lần này ở khu vực nào ?
- Cũng chỉ nghe nói qua 1 tên ma đầu là vật này rơi vào tay 1 người dân ở phía tây Hà thành .
- Như vậy thì .....
Nghe vậy Lưu Lam liền đặt 1 đồng xèng xuống bàn và đứng lên đi về cửa thành phía tây .
Chàng ngự kiếm bay đi được khoảng 300 dặm thì đên một sơn thôn. Thu lại kiếm chàng đi vào thôn .Hỏi qua 1 người chàng được biết đây là An Lạc thôn . Nhìn vào An Lạc thôn, chàng thấy ở nơi đây có khoảng 3 chục nóc nhà với hơn trăm người già trẻ .Trong thôn mọi người đang bình lặng làm công việc của mình ,và dường như không để ý đến sự xuất hiện của Lưu Lam .Mấy đứa trẻ tầm 5-6 tuổi đang nô đùa , chạy qua chạy lại trên đường . nhìn chúng Lưu Lam khẽ lắc đầu , đứng ngây ra trầm ngâm điều gì đó .Chàng nhớ về quá khứ , nhớ về tuổi thơ của chàng .Khi đó cũng bằng tuổi bọn chúng vậy mà chàng đã phải rời xa cha mẹ .Bọn ma đầu Diêm La tông đã cướp đi cuộc sống của hàng trăm người trong thôn chàng . Cũng may ngày đó chàng được 1 thúc thúc đưa đi ẩn dật và theo thúc thúc tu luyện .Thấm thoát mấy năm chàng liền hiểu dần ra rằng bọn chúng là vì 1 pháp quyết tu luyện mà đã giết chết dân làng nơi chàng ở kể cả gia đình chàng . Trong mấy năm đó chàng và thúc thúc liên tục phải chạy trốn hết nơi này đến nơi khác ,lưu lạc lên phương bắc .Rồi trong 1 lần chạy thúc thúc chàng đã trong thương.Biết không thể sống thêm nên chàng đã được thúc thúc cho biết một số bí mật .Từ đó chỉ còn mình chàng lưu lạc khắp 4 phương ...”Ai ! Thúc thúc à, tâm nguyện của người biết đến bao giờ mới hoàn thành được đây ...”
- Ây ! Vị huynh đài này làm gì mà ngây người ra thế ? Mất tiền à? – Một thiếu nữ khoảng đôi tám ,đứng trước mặt Lưu Lam . Tay cầm 1 thanh kiếm trong tay , tay kia giơ lên huơ trước mặt chàng .
Sực tỉnh lại. Lưu Lam nhìn người con gái trước mặt không khỏi ngây người lần nữa . Như say mê ,như bồng bềnh ảo giác , như 1 sự cuốn hút tâm trí còn hơn cả trúng mê hồn trận .Thật rúng động vì sắc đẹp cũng như phong cách của nàng . Một hình thái thật đáng yêu hết chỗ nói.
Thấy Lưu Lam nhìn mình ngây dại , vị thiếu nữ lại lên tiếng : -Này ! Huynh sao vậy ?
- À ! Xin lỗi – Lưu Lam bối rối – Ta đang muốn hỏi xem ...xem ở đây có chỗ nào lưu lại cho ta vài ngày . Ta qua đây có chut chuyện đành phải lưu lại 1 thời gian .
Nhìn nam tử đang bối rối như né tránh ánh mắt .Cô gái trẻ đang suy nghĩ xem liệu người này nói thật được mấy phần . đoạn cô mở lời :
- Ở đây là thôn nhỏ , không có khách điếm .Nhưng nếu huynh cần thì có thể đến nhà trưởng thôn hỏi xem .
- Vậy cám ơn cô nương , vậy ta phải tìm trưởng bối ở đâu đây ?
- Huynh đi theo ta . - Nói rồi vị thiếu nữ đi trước . Nhìn theo người con gái ,trong tim Lưu Lam bỗng cảm thấy có một cái gì đó trào lên ,như bứt nhứt không yên .Đoạn rồi chàng bước theo cô gái không nói lời nào .
Đi qua mấy khúc ngoặt , đoạn cô gái mở lời : - Huynh tên gì vậy ? Có việc gì mà lại qua sơn thô nhỏ bé này ?
- Ta tên Lưu Lam .Ta từ phương nam muốn đến Chi Lăng thành ở Bắc Bộ Phủ , vừa hay đi qua đây thì gặp phải có chút chuyện cần dừng lại vài hôm .
- Vậy thì được .Nhưng nói cho huynh biết , trưởng thôn có cho huynh ở lại hay không , ta cũng chỉ biết dẫn huynh đến đây thôi .
- Như vậy cũng tốt rồi , cám ơn cô .
- Không cần nói nhiều , đến rồi . - Nói đoạn cô gái đi vào 1 ngôi nhà .Lưu Lam theo sau quan sát chỉ thấy ngôi nhà khoảng 5 gian , phía trước có 1 cái sân rõ rộng . và 1 con khuyển đang ngủ trên bậc hòe .
- Cha ! - Cô gái gọi một tiếng rồi chạy vào nhà . - Có một vị huynh đài muốn gặp cha .
Chỉ thấy 1 người quá tuổi trung niên đi ra .
- Chào cậu ! Mời cậu vào nhà .
- Xin bái kiền trưởng thôn . Tiểu bối tên là Lưu Lam ,có việc ngang qua quý thôn , muốn xin ở lại vài ngày , không biết ý kiến trưởng bối ra sao ?
- Vậy à ! – Nhìn người thanh niên 1 lượt . Trưởng thôn Lạc An nói : - Cứ vào nhà rồi ta nói tiếp .
Theo trưởng An Lạc thôn vào . Sau khi đã an vị .Trưởng thôn mở lời :
- Ta là Nguyễn Bằng trưởng An Lạc thôn . Cậu muốn ở lại thôn trang cũng được thôi , ta không có làm dữ , bất quá hỏi cậu dã hành từ nơi nào vậy ?
- Thưa tiền bối ! Tiểu bối là vốn muốn đến chi lăng thành , tuy nhiên do đến đây có việc cần giải quyết nên phải ở lại vài ngày . Liệu có được không ?
- Ồ ! không sao – Vị trưởng thôn cười lên . – Ta có thể biết cậu gặp chuyện gì , liệu ta có thể giúp .
- Xin đa tạ tiền bối , chuyện này ...
- Vậy thôi cũng được – Thấy vẻ mặt khó nói của Lưu Lam , Nguyễn Bằng trưởng thôn xua tay – Mà cứ gọi ta là Bằng thúc là được rồi .
- Vâng ! Thưa Bằng thúc .
Quay sang người con gái bên cạnh , Bằng trưởng thôn bảo :- Con đi an vị chỗ nghỉ cho vị huynh đệ này , ở biệt viện phía sau .
Nhẹ nhàng gật đầu ,thiếu nữ quay lại bảo với Lưu Lam :
- Huynh đi theo ta .
Lưu Lam cáo từ Bằng trưởng thôn và theo cô gái ra ngoài . Tiến lên bên cạnh cô chàng hỏi :
- Vị cô nương này , ta vẫn chưa biết tên . Chẳng hay nàng gọi là gì ?
- Ta là Kiều Linh . – Nói rồi dẫn Lưu Lam tiến nhập biệt viện . Tòa biệt viện khoảng 3 gian chia làm 3 phòng .Lưu Lam ở 1 phòng .
- Huynh ở đây , có gì thì cứ gọi ta .
- Cám ơn Kiều Linh cô nương .
- Cứ gọi ta là Kiều Linh thôi . – Nói rồi cô gái rời đi .Nhìn Kiều Linh đi Lưu Lam lại nhìn 2 phòng bên cạnh thấy đóng cửa không có ai ở Lưu Lam trở lại phòng bắt đầu điều tức .
Chàng tiến nhập vào trạng thái Không Minh . Chân khí bắt đầu được lưu chuyển , từ từ . Ở bên ngoài linh khí bắt đầu tụ tập dần dần tiến vào trong cơ thể chàng . Bây giờ Lưu Lam đang ở cảnh giới Nguyên Anh .Theo như cấp bậc của tu chân giới thì gồm có 12 tầng tất cả . Bất quá chỉ có 8 tầng là quan trọng , gồm có : Vi Nhập , Tiên Thiên , Kim Đan , Nguyên Anh , Hư Không , Bất Diệt , Đại Thành và Hóa Tiên . Khi đã đạt đến tiền kì của Tiên Thiên tức là chân chính bước vào con đường tu chân để thành tiên phá nhập thiên giới .Khi đạt hậu kì Hóa Tiên tức là con đường tu chân ở nhân gian sắp kết thúc , Tuy nhiên muốn đột phá tiến nhập thiên giới thì không phải dễ dàng . Có người mãi mãi đứng ở Hóa Tiên chi cảnh .Hoặc giả như có đột phá nhưng lại khó tránh nổi cửu cửu thiên kiếp phải chịu khi phi thăng .Một cao thủ thật sự là khi đã tiến nhập Bất Diệt chi cảnh . Lúc này có thể sống tới nghìn năm không chết.
Giờ đây Lưu Lam nhờ vào pháp quyết của Thúc thúc mà đã đạt lên đến hậu kì Nguyên Anh .sắp sửa đột phá Hư Không . Nhưng từ Nguyên Anh lên Hư Không là cả 1 quá trình mà bình thường không phải tốn vài chục năm thì không thể được .Càng lên cao hơn thì tu luyện càng khó khăn , đó là chuyện hiển nhiên rồi .Tuy nhiên đối với một vài người có ngộ tính cao hay như gặp phải kì duyên thì lại không như vậy .Có thể 1 bước tiến lên cảnh giới cao hơn .
Không biết thời gian trôi đi bao lâu . Chỉ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết , tiếng trẻ con khóc gào sọ hãi .Lưu Lam giật mình từ không minh tỉnh dậy ,vội vụt ra ngoài .
Chỉ thấy ở bên ngoài 1 trường thảm sát đang bắt đầu . Đã mấy người nằm ở dưới đất, còn lại tất cả dân làng trong thôn hầu như đều bị tập trung hết ở đây – giữa sân đình , một nơi dùng để tụ họp dân làng . Phía đối diện có hơn chục tên hắc y nhân , mặt mũi trông lạ một vẻ kì quái , sát khí đằng đằng . Tất cả đều toát ra làm những người dân bình thường phải run sợ như biết rằng ngày tàn đã đến không thể chống nổi .
Con phía sơn thôn có khoảng 2 chục thanh niên đang ra sức bảo vệ dân thôn ở phía sau . Đã có mấy người bị thương.
Hai bên đang bình thủ .Một tên trong đám hắc y lên tiếng :
- Ta hỏi lại lần nữa , có giao ra Long Phệ Châu không ? Hay là chết ?
Chỉ thấy Nguyễn Bằng trưởng thôn trả lời : - Ta đã nói rồi , chúng ta không có ai giữ Long Phệ Châu cả . Mà đến cả từ cái tên Long phệ châu cũng chưa từng nghe nhắc đến .
- Hừ ! – Chỉ nghe thấy âm thanh vang lên và tiếng thét kinh hoàng sau đó .Lại một người nữa bị phân thây .
- Đừng có làm liều ,đồ ác ma như các ngươi . Nếu có giữ Long Phệ Châu gì đó ta cũng sẽ không đưa ra .- Một thanh niên trong đó nói vẻ đầy nỗi thống giận .
- Cha ! – Tiếng 1 đứa trẻ vang lên . có lẽ cha nó vừa bị tên hắc y kia giết . Rồi nó bị ngất đi . Nó còn quá nhỏ .
Không nói thêm lời nào ,chỉ 1 câu – Vậy thì chết hết đi . –Người mặc áo đen đứng đầu ban nãy vung tay lên tiến về phía những thanh niên của sơn thôn. Mang theo đó là âm âm sát khí và mùi vị của sự tà ác xâm thực .Lập tức 5 người bị chấn bay , thổ huyết không ngừng ,trong đó 3 người là nặng nhất .Xung quanh những người còn lại đều cảm thấy run sợ .Thực sự lực lượng này căn bản là họ chưa thấy qua bao giờ. Dân thôn ở đây cũng nghe nói đến tu chân giới nhưng nào đã có ai chân chính vượt được qua cảnh giới Tiên Thiên . Một mặt họ không hiểu biết về tu chân , một mặt không có pháp quyết thì lấy gì mà tu luyện .
Xét như Kiều Linh nàng cũng chỉ là từ cha nàng mà học được mấy chiêu kiếm cũng đã thuộc hàng cao thủ ở đây , mà cha nàng là lợi hại nhất cũng mới chỉ Tiên thiên hậu kì .
Lúc này vì là người bảo vệ thôn dân . Nguyễn Bằng thôn trưởng lại một lần nữa tiến lên định tận lực bảo vệ mọi người .Chỉ nghe thấy tiếng kiếm rít lên khua theo 1 đường cong phiêu phiêu mà bất định từ hoành ngang tiến lên bổ xuống .Chỉ tiếc là tốc độ hơi chậm nên tên hắc y kia dễ dàng lùi lại một bước đồng thời xuất tả quyền vào eo Nguyễn Bằng . Rất nhẹ nhàng . Hự ! 1 tiếng . sau đó là 1 búng máu tươi phun ra . Không dừng lại tên hắc y chuyển quyền thành trảo , đồng thời hữu thủ cũng vung lên định 1 đòn giải quyết đối thủ không cân sức . Khi hữu thủ cách người trưởng thôn 2 xích ,mọi người đều nghĩ thế là hết . Kiều Linh thấy vậy hét lên 1 tiếng định lao tới cứu cha nhưng không kịp . Chỉ nghe thấy phích lịch vang lên ,1 đòn dừng lại . Hắc y lùi lại sau 3 bước , đưa mắt nhìn sang :
- Kẻ nào ?
Từ từ quay lại , tiếng nói cất lên .
- Lũ ma vật các ngươi ,từ phương nào ? Sao dám đến đây tác quái ? – Đó là Lưu Lam .
- Chịu chết . Hắc y vung tay lên rút lấy trường đao từ tên bên cạnh . Định 1 đao chém đôi Lưu Lam . Tuy nhiên , đâu có thể cho hắn chiếm tiện nghi . Hữu thủ huy kiềm với kiếm quyết thần bí , kì dị .Chỉ nghe sưu 1 tiếng ,hắc y dừng lại một lúc rồi ngã ra .
Quá nhanh , Một tên Nguyên Anh tiền kì . Đối với người khác cùng cảnh giới muốn thu thập không phải là chuyện đơn giản nhưng đối với Lưu Lam thì chàng lại tu luyện kiếm quyết của thúc thúc chàng có phần cổ quái và thần bí uy lực , nhất là tốc độ do vậy mà nhân lúc tên hắc y kia khinh địch mà đã 1 chiêu giết chết hắn .
Thấy vậy , mấy tên hắc y phía sau định xông lên saukhi định nổi tâm thần với sự việc vừa sảy ra . Nhưng 1 tiếng quát vang lên: - Dừng lại ,các ngươi về sau . – Tử y khoảng tầm 30 tuổi bước từ phía sau lên . Trên người hắn lại vận bộ trường bào hắc sắc chứ không phải giống như những tên khác vận dạ hành .Hắn vừa bước lên vừa phát ra một cỗ khí chấn lui những thôn dân lùi lại phía sau . Lưu Lam cũng vận công lực tạo nên 3 tầng kết giới phòng ngự , toàn thân tỏa ra 1 cỗ kim sắc hào quang ẩn chứa những tia lục lam xung quanh người 2 chục phân .
- Ngươi là ai ? Với tu vi của ngươi chắc không phải là người nơi đây ?
Ta là ai ! nếu như ta nói rằng là người muốn lấy mạng các ngươi thì sao ? – Lưu Lam trả lời .
- Vậy thì để xem đã . – Nói rồi tên hắc y gia tăng thêm vài phần công lực dường như muốn ép Lưu Lam chiếm thượng phong . Một cỗ sát khí tràn về phía Lưu Lam đồng thời thân ảnh của hắc y hoa lên rời khỏi chỗ đứng, nhanh như chớp tiến về phía tả của Lưu Lam , 1 quyền xuyên phách phát ra .
Cũng như thiểm điện ,Lưu Lam vội nghiêng người ,huy kiếm chém về phía tả .Chỉ thấy khí thế áp tới và rung lên . Hai cỗ khí chạm nhau gây ra 1 tiếng nổ chấn lui mọi người . Lưu Lam lùi lại 4 bước còn hắc y cũng thối lui 2 bước , nhãn thần lóe lên 1 kia kinh dị . Trong con mắt của hắn ,bất quá Lưu Lam cũng chỉ là Nguyên Anh hậu kì vậy mà đỡ được 1 chiêu toàn lực của hắn đã đạt đến Hư Không cảnh giới .
Còn phía đối diện , Lưu Lam cũng chẳng khá hơn . Trong tâm chàng đang suy tính . Nếu không phải vì kiếm quyết thần kì mà chàng luyện giúp cho tốc độ phản ứng nhanh lên gấp mấy lần bình thường thì có lẽ chàng đã không đỡ được 1 chiêu vừa rồi .
- Khá lắm ! Vậy hãy đỡ Âm Kì Chi Khí quyết của ta xem nào . – Nói rồi hắc y chuyển người ,hữu thủ đưa bắt quyết , miệng thì lẩm nhẩm những chữ rất cổ quái .
Chỉ thấy cả đất trời , gió rít gào lên mang theo những luồng âm khí , lạnh lẽo tụ tập vào hắc y , hình thành nên 1 hắc cầu bao quanh y . Mật độ khí ngày càng dày đặc . Ở bên kia Lưu Lam cũng chuẩn bị xuất ra toàn lực. Cả thân người bạo phát kim lục lam quang . Trường kiếm được đưa lên phát tán quang hoa tam sắc lấp lánh . Chỉ nghe rinh 1 tiếng , kiếm quang bổ xuống cùng luồng khí xoáy ốc từ hắc y bắn ra tranh phong .
Nhẹ di chuyển ,Lưu Lam đã tung ra 77 đạo kiếm ảnh hướng vào hắc và luồng khí mà công kích . Chỉ thấy mỗi kiếm ảnh bạo phát quang hoa khi chạm vào Âm khí thì xèo xèo và sóng chấn được lan ra làm những người xung quanh nghiêng ngả ngã xuống .
Khi vùng xoáy khí bị kiếm ảnh chấn hết thì tên hắc y cũng đã di chuyển và cũng không kém , tung ra tiếp 3 luồng khí xoáy từ 3 hướng tiến vào xâm thực Lưu Lam . Ba luồng khí xoáy âm âm u u như là những chiếc động không đáy đã nhanh chóng phá tan 2 tầng phòng ngự của Lưu Lam .
Nhận thấy nguy hiểm đang đến gần ,ở trong vòng âm khí Lưu Lam chuyển kiếm tung tiếp về 3 phía 21 đạo kiếm tất cả .
Đoàng ! Kiếm quang tan biến đồng thời âm khí và tốc độ xoay của nó cũng giảm đi nhiều . Khi tiến vào tầng phòng hộ cuối cùng của Lưu lam chỉ nghe xèo xèo và tan dần . Tuy nhiên , trên miệng của Lưu Lam đã xuất hiện vết máu vì lực phản chấn quá mạnh cũng như độ xâm thực của âm khí . Ba tầng phòng hộ của Lưu lam đã tan biến . Quang hoa tam sắc trên người chàng trở nên vô cùng ảm đạm , chỉ trực chờ tan biến .
Ở bên kia hắc y khá hơn nhưng cũng phải lui lại một bước để an toàn . Đồng thời không cho Lưu Lam có thời giờ phục hồi chân nguyên . Hắn lại tung ra sát cước . Với tốc độ kinh người , chỉ thấy bao trùm khắp phía ngoài Lưu Lam là vô số cước ảnh . Khẽ nhướng mắt Lưu Lam quan sát màn cước tráo đang không ngừng co lại . Sự phân tích cực nhanh trong đầu ,những cước ảnh di chuyển với tốc độ huyễn ảo như muốn làm loạn tâm trí của Lưu Lam ,từ sau ra trước , từ trước ra sau ,rồi chạy vòng quanh người ,làm cho đối thủ không biết đâu là thật ,là giả .
Khi màn cước tráo còn cách thân người không đến thước rưỡi thì Lưu Lam bất ngờ tung ra 1 kiếm . Chỉ thấy với quỹ đạo còn phiêu toái hơn cả chiêu kiếm ban nãy của Nguyễn Bằng thôn trưởng . Thân người Lưu Lam tự động bay lên cách mặt đất khoảng 3 thước .Đồng thời ngay lúc ấy chỉ nghe thấy tiếng chàng hô : Huyễn ảo kiếm . Ngay lúc đó kiếm như chém ra trước mà kiếm ảnh lại bổ về sau . Đồng thời thân chàng lộn ngược lại . Rồi nghe 1 tiếng bịch vang lên .
Lại nói về tên hắc y , vì cước tráo của hắn có phần huyễn hoặc nên ngay khi Lưu Lam bay lên thì màn cước tráo cũng tự lên theo . Khi thấy Lưu Lam hô Huyễn Ảo kiếm lại chém kiếm ra trước thì lúc này trong lòng hắn đang cười thầm vì thực ra đó chỉ là ảo ảnh còn bản thân hắn chỉ có 1 và đang ở ngay sau Lưu Lam chuẩn bị lấy mạng chàng . Nhưng ý nghĩ chưa kịp bộc phát thì hắn phát hiện có điều bất diệu . Bất quá lúc này đã không kịp thu chiêu để phòng ngự vì vậy mà hắn cũng liều 1 phen cố tấn công hòng mong có thể lưỡng bại câu thương .
Thân hắc y vô lực rơi xuống . Lưu Lam cũng hạ thân xuống đất. Trường kiếm cắm chống cho thân thể khỏi đổ . im lặng nhìn những tên hắc y còn lại ,ý như muốn bảo “có giỏi thì xông lên ” .
Những người dân thôn thấy tên cầm đầu đã bị giết chết thì mừng ra mặt . Nhưng những tên hắc y kia thấy chủ vị tu vi cao thâm mà cũng bị giết liền tính bài chuồn . Chỉ thấy 1 tên xông lên như muốn phân thắng bại , rồi từ trong tay y bay ra mấy viên châu đen đen to bằng nắm tay . Ngay khi mấy viên châu này rơi xuống đất thì hỏa mù ngùn ngụt bốc lên ,không nhìn thấy gì nữa , chỉ nghe thấy vèo vèo mấy tiếng .
Khi mọi người nhãn thần khai lại thì chẳng thấy tên hắc y nào nữa . Thấy vậy bèn bắt đầu hô lên cao hứng , ai nấy đều chấn động . Họ vừa từ cõi chết trở về thì làm sao mà không cao hứng được . Tuy có những thứ mãi mất đi nhưng dù sao cái giá cũng không đến nỗi quá đắt .
Cũng ngay lúc này Lưu Lam đang đứng thì vô lực ngã xuống . Khóe miệng lần nữa huyết tươi lại hiện ra . Kiều Linh vội chạy lại đỡ lấy Lưu Lam :
- Lưu Lam , huynh không sao chứ ? Tỉnh dậy đi ! Tỉnh dậy đi !
Lúc này mọi người đều dồn ánh mắt vào Lưu Lam lo lắng. “Liệu ân nhân có chết không ?” .
Tài sản của nhantam
05-12-2008, 05:16 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 4 : Quang Vân Sơ Hiện
Tác giả : Nhân Tâm
Không biết thời gian đã trôi đi bao lâu . trong thần trí của Lưu Lam bắt đầu xuất hiện những quang hoa và ý thức của chàng đang ở giữa trung tâm những quang hoa đó . Phía bên ngoài đang xuất hiện lại cảnh tượng của tên hắc y đang tung cước ảnh bao trùm khắp người chàng . Chính những cước ảnh đó đã giúp chàng trong giây lát ngộ thông Huyễn Ảo kiếm . Huyễn ảo kiếm quyết là chiêu kiếm cuối cùng trong bộ kiếm quyết chỉ có 1 phần của thúc thúc chàng mang tên Vi Diệu kiếm quyết .Nhưng chỉ 1 phần đó mà cũng đủ để giúp chàng giết chết 1 kẻ hơn chàng 1 bậc tu vi . Điều này cho thấy nếu tu thành cả bộ kiếm quyết thì uy lực của nó sẽ đến mức nào . Chỉ tiếc rằng chàng không có đủ .
Lại nửa ngày qua đi , tâm trí Lưu Lam vẫn ở trong vô tận quang hoa mà múa lượn những đường kiếm . Vi Diệu kiếm của chàng là trọng về tốc độ , đồng thời là sự huyền ảo về quỹ đạo của kiếm .Như chiêu Huyễn ảo kiếm mà chàng đang múa kia ,chỉ nhìn thấy kiếm ảnh như chém về trước , nhưng khí lực lại thấy dồn về sau ,rồi chỉ nghe thấy lách tách những tiếng nổ vang lên ,biến ảo vô cùng . Đến khi nhìn rõ được đã thấy Lưu Lam dừng lại từ trước chuyển về sau , kiếm cũng đang ở đằng trước .
Thời gian qua đi , Lưu Lam vẫn vô thức mà không biết rằng mình đang hấp thu lớp lớp linh khí . Phía ngoài thân Lưu Lam là một tầng hào quang kim lục lam đang không ngừng xoay chuyển phát ra ánh sáng nhè nhẹ .Kiều Linh bên cạnh thấy vậy mà đứng ngồi không yên . Nàng hiểu rằng lúc này không nên kinh động Lưu Lam nhưng nàng vẫn không yên tâm .
Từ từ tỉnh dậy ,còn chưa hết mê mang Lưu Lam đã nghe thấy :
- Huynh đã tỉnh rồi , tốt quá , Làm muội lo chết đi được . – Nói rồi Kiều Linh chạy lại bên Lưu Lam .
Đang định mở miệng nói điều gì đó nhưng nhìn vào sự thay đổi đột ngột của Kiều Linh chàng lại lặng im , đoạn mở lời :
- Cám ơn muội , ta không có sao .
- Không sao ! Huynh có biết huynh đã hôn mê 5 ngày rồi không ? Mà cũng kì lạ từ 1 ngày nay toàn thân huynh phát quang tam sắc làm muội lo chết đi được . Giờ huynh thấy thế nào ?
Được Kiều Linh giúp , gượng ngồi dậy , Lưu Lam nở 1 nụ cười :
- Ta thấy rất khỏe , như chưa từng bị thương ở chỗ nào . muội xem xem . – Nói rồi Lưu Lam giơ tay , ngồi thẳng dậy rất khí thế cho Kiều Linh xem . – À , mọi người đâu hết rồi , tất cả vẫn ổn chứ ?
Câu nói vừa dứt thì ở bên ngoài phòng cũng vang lên những tiếng nói vội vàng từ xa lại :
- Tốt quá rồi , đã tỉnh lại rồi , ta còn cứ tưởng cậu định không thức dậy nữa .
- Bằng thúc , Cảm ơn thúc đã quan tâm .
- Không cần đa lễ , ta cảm ơn cháu còn chưa được .Chẳng vậy . Cứ ngồi yên . Thương thế thế nào rồi ?
- Đã đỡ được 7 phần rồi thưa thúc .
Lúc này mấy người đi theo Bằng trưởng thôn cũng đi tới và bắt đầu nói :
- Chàng trai này , May nhờ cậu mà chúng tôi được cứu thoát , chẳng biết đền đáp bằng cách nào .
- Đúng vậy , ai dà ! Chúng ta cũng là những lão già hồ đồ quá đi thôi . Giờ cậu là ân nhan của cả An Lạc thôn này , cần gì cậu cứ bảo , chúng ta sẽ tận lực trợ giúp . – Một lão dân lên tiếng .
- Cám ơn các vị tiền bối , Cháu không có sao . Chẳng hay mấy hôm nay lũ âm tà có quay lại không ?
- Nhờ uy mãnh của cậu mà bọn chúng không quay lại nữa .
- Vậy là tốt rồi – Bằng trưởng thôn lên tiếng – Chúng ta tạm lui ra để cho Lưu Lam thiếu hiệp tĩnh dưỡng cho thương thế khỏi hẳn đã , mọi việc cứ để sau hãy tiếp tục .
- Đúng rồi ! Vậy cậu cứ an tâm mà dưỡng thương . Cậu ở đây bao lâu cũng được . Chúng ta lui đây .
- Đa tạ các vị tiền bối , xin thứ lỗi cho cháu không tiễn .
Nhìn mọi người đi ra Lưu Lam quay sang Kiều Linh đang ở bên cạnh :
- Muội cũng tạm lui ra , ta cần phải dưỡng thương thêm chút nữa .
- Được rồi , huynh cứ dưỡng thương cho tốt .- Nói rồi Kiều Linh đi ra . Khi nàng ra đến cửa tiếng nói của Lưu Lam lại vang lên :
- Cám ơn muội đã chăm sóc ta những ngày qua .
- Không có gì , Muội ở ngoài đợi huynh . Nói rồi Kiều Linh đi ra và đóng cửa lại .
Còn một mình ở trong phòng ,Lưu Lam khoanh chân lại và từ từ tọa định vào không minh . Lúc này thần thức của Lưu Lam tỏa ra khắp thân thể và đi vào từng kinh mạch dò xét thương thế . Bất giác thần thức của cậu nở 1 nụ cười và rút về não bộ . Chỉ thấy xung quanh linh khí lại tụ lại với tốc đọ kinh người chảy vào trong cơ thể Lưu Lam như nước sông đổ ra biển . Trong cơ thể Lưu Lam đang có những biến hóa lớn , từng dòng linh khí đổ vào kinh mạch tu bổ những thương thế đồng thời chảy vào trong đan điền xoay tròn trong đó tạo thành những tiểu tinh vân càng ngày càng dày đặc hơn . Trong đan điền của Lưu Lam giờ là một vùng hư vô hỗn độn không đầu không cuối chỉ một đám tinh vân xoay tròn với tốc độ bất động .Lúc này Lưu Lam đã tiến nhấp Hư Không cảnh giới .
Không những tu bổ kinh mạch mà linh khí sau 1 vong chu chuyển đã biến thành chân khí tiến sâu vào trong tủy cốt tiếp tục gây nên những biến hóa trong cơ thể Lưu Lam . Chỉ thấy lúc này cốt quang của Lưu Lam phát ra những tia nhẹ nhẹ sắc màu tương đồng với những quang mang ở bên ngoài cơ thể của chàng .
Thời gian qua đi . Lưu Lam thu lại chân khí và bản thể tiếp tục lại nở 1 nụ cười . Trong trận chiến vừa qua , trong lúc sinh tử chàng đã ngộ thông Huyễn ảo kiếm quyết và điều này đã giúp chàng 1 bước trực tiếp tiến vào Hư Không tiền kì .
Nhưng nụ cười chợt tắt . Giờ chàng thấy thật mông lung và mọi thứ như đang ở trước mắt mà thực lại rất xa vời và giả dối . Điều gì là thật đây .Nếu như không tim được tàn khuyết còn lại của Vi Diệu kiếm quyết thì chàng mãi mãi đứng ở cảnh giới này ư? Bây giờ chàng lấy gì để tu luyện đây ? – Thôi ,cứ biết như vậy đã , chàng đứng dậy và cửa phòng ra .
Nhìn thấy Kiều Linh gật gà ở cửa phòng , bất giác tim của Lưu Lam lại dấy lên điều gì đó .Người con gái trước mắt đây , chàng mới gặp được có vài ngày sao mà chàng lại cảm thấy thân thiết và trìu mến đến vậy . Phải chằng dung nhan của nàng đã bất giác phá tan con tim vốn lâu nay tịch mịch của chàng . Chàng ngắm người con gái đó đến ngây ngốc dường như thời gian đang dừng lại .
- A ! Huynh tỉnh rồi . Sao lại cứ nhìn người ta như vậy – Kiều Linh giật mình , mặt hơi thoáng đỏ khi nhận thấy Lưu Lam đang chằm chằm nhìn mình từ lúc nào .
- Muội thật đẹp ! – Một câu cảm thán và Lưu Lam bước đi – Huynh cũng phải ra ngoài xem tình hình mọi người ra sao đã .
Hai người cùng tiến về phía phong khách , đi qua căn vườn xanh tốt một màu những rau , củ , quả . Lưu Lam không khỏi cảm thán 1 nơi tĩnh bình mà nhớ lại gia đình khi xưa .
Trong phòng khách của Nguyễn Bằng thôn trưởng có mấy vị lão lão cùng với Bằng thúc đang ngồi . Thấy Lưu Lam đi vào Bằng thúc nói :
- Đã đến rồi , vào đây đi . Bọn ta cũng đang định tìm cậu đây . không biết thương thế của cậu giờ thế nào ?
Nhìn mọi người trong phòng một lượt , Lưu Lam thấy họ ai nấy đều đang mang một vẻ trầm mặc , lo lắng ở trên mặt .Chả nhẽ bọn Âm tuyền tông không bỏ qua cho dân làng . nghĩ vậy cậu liền mở lời :
- Cám ơn thúc . Cháu đã khỏi hẳn . Chẳng hay các vị tiền bối đều tụ họp ở đây là ...
- Cứ vào đây đã , ngồi xuống chúng ta cùng bàn chuyện .
- Có Lưu Lam thiếu hiệp ở đây thì ta nghĩ có cách rồi .- Một vị lão lão ở đó lên tiếng .
- Đúng đấy ! Chẳng hay thiếu hiệp có sẵn lòng – một vị khác quay vào Lưu Lam chờ đợi.
- Các vị tiền bối cứ phân phó . Chẳng hay đó là chuyện gì ? Nếu có thể giúp được cháu sẽ cố gắng hết sức .
Nhìn mọi người một lượt Bằng thôn trưởng lên tiếng :
- Chuyện là thế này : Ở phía nam thôn ta có một ngọn núi mang tên Lâm Cốc sơn . Đây là một địa phương rất huyền bí . Không ai có thể đến gần và tiến nhập . Mấy hôm trước ,trong khi đang dà soát lại những tổn thất do bọn Âm Tà gây ra , một nhóm người đã bị mất tích ở gần khu vực đó . Bọn ta đã cho người tìm kiếm nhưng đều vô tức . Chúng ta suy đoán rằng rất có thể họ đã bị vây khốn ở trong Lâm Cốc sơn . Chúng ta đang thương nghị xem làm cách nào có thể tiến vào đó cứu họ ra . – Nói đến đây Bằng thôn trưởng dừng lại .
Một vị lão lão khác tiếp lời :
...
Sau khi đã nghe xong câu chuyện Lưu Lam không khỏi 1 trận kinh ngạc . Lâm Cốc sơn cách An lạc thôn 30 dặm về hướng nam. Theo như các vị trưởng lão thì nơi đây chắc chắn đã được một trận thế phong tỏa kết giơi cách li với bên ngoài . Điểm đặc biệt là nó đã tồn tại ở đây cùng mưa gió tuế nguyệt mà vẫn vô phương phá giải . Lâu dần nơi đây trở thành 1 địa phương bí ẩn ,cũng không ai để ý nhiều làm gì . Trong đó ẩn chứa điều gì , muốn tiến vào thì phải như thế nào ? Sao những người tu chân trước nay không đả động gì đến nó ? – Vừa đi vào khu rừng phía trước mặt Lưu Lam vừa suy tính . Chả là cậu đã nhận lời với dân thôn nơi đây thử 1 phen vào đó thám thám thính xem sao .
Trong khu rừng cây cối càng ngày càng dày đặc và chen chúc thành mấy tầng .Lưu Lam phải tự mở lối đi cho mình . Bất quá chàng cũng chẳng biết Lâm Cốc sơn chính xác ở vị trí nào .Chỉ theo hưởng dẫn chàng tiến thẳng về hướng nam .
Trước mặt là một gò đồi cao chừng 30 thước ,Lưu Lam dừng lại quan sát ,Chỉ thấy mông lung một cảnh xâm xâm , u u không sao dò nổi . Linh thức phát tán ra bị dội ngược lại vì tầng kết giới trước mặt . Nhìn bề ngoài gò đồi cũng không khác gì lắm so với khu rừng . Nhưng đây lại là Lâm Cốc sơn ?
Lưu Lam men theo chân đồi , muốn thám thính xung quanh 1 lượt , nhưng thật bất ngờ , Lưu Lam phát hiện ra chu vi khu gò đồi này rộng không thể tưởng , Phải đến mấy chục dặm . Chàng dừng lại ở 1 động khẩu . Nhìn vào động khẩu là một màu tối om , cây bụi um tùm che kín miệng động ,nếu không tinh mắt sẽ không phát hiện được ra .
Trước động khẩu có một thạch bia đề một số cổ tự và một vài hoa văn kì quái . Miệng Lưu Lam lẩm nhẩm : “Lâm Vực Chi Địa” . Nhìn sang những hoa văn ở xung quanh tấm bia Lưu Lam chỉ thấy ở phía trên tấm bia khắc hình một bông hoa sen nổi đang phát ra những tia sáng như mặt trời chiếu rọi 4 phương . Phía bên phải là hình 1 chiếc chuông cũng đang phát ra những tiếng rung làm cuộn lên lớp lớp không khí . Trên chiếc chuông khắc một chữ Vạn mờ ảo . Ở bên trái của thạch bia lại nổi lên hình một quyển trục . Trên quyển trục đó lại khắc một chữ Ảo , cũng chẳng làm cho Lưu Lam hiểu được điều gì .
Sau một hồi Lưu Lam rời mắt đến phía dưới bức tượng thạch bia ,lại làm chàng càng khó hiểu hơn . Ở đó lại hiện lên 1 hình chìm trong thạch bia . Là hình 1 thanh kiếm cũng đang phát quang . Nhìn kiểm tượng rồi lại nhìn những hình tượng kia Lưu Lam bất giác cau mày , trong nhất thời chàng không hiểu được thêm điều gì .
Thời gian qua đi lại một tiếng ‘bùm’ vang lên . Lưu Lam bay ngược trở lại rơi xuống đất . Chàng đã dùng mọi cách thử 37 lần rồi mà vẫn vô phương xâm nhập Lâm Cốc . Nguyên khí đại tổn . Lưu Lam ngồi xuống định dành 1 chút thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức . Trong quá trình hấp thu linh khí , Lưu Lam vẫn đang nghĩ cách để xuyên qua kết giới .
Một đạo ý niệm phát ra , hướng về phía thạch bia . Đây là lần thứ 6 chàng dò xét thạch bia bằng ý niệm .Nhưng cũng như những lần trước đây chàng lại vô cách khám phá . Nhìn kết giới , với tu vi của chàng thì người lập ra kết giới chắc rằng tu vi thật không tưởng . Đã tồn tại nghìn năm vậy mà sức mạnh vẫn không hề suy giảm . Kết giới này do loại người nào lập nên đây , ẩn chứa điều gì đây .
Bất phục , Hết hi vọng , đã 2 ngày trôi qua . Đây là lần dưỡng sức thứ 5 của Lưu Lam . Sau khi thu lại chân khí chàng đứng dậy quay đầu định hướng li khai Lâm Cốc . Được mấy bước bỗng quang hoa lóe lên , kim lục lam sắc từ trường kiếm bạo phát hướng về phía trước nhưng trong chớp mắt thì phía thạch bia 1 tiếng nổ vang lên kèm theo nó là hồng sắc lập lòe . Đây chính là do kết giới tán ra sắc màu này . Giây lát đó , đã thấy Lưu Lam đang đứng đối mặt với thạch bia mắt trợn tròn như vẻ không tin nổi .
Lưu Lam vừa sử dụng Huyễn Ảo kiếm định một chiêu phá nát thạch bia cho đỡ bớt cơn tức của mấy ngày qua . Nào ngờ thạch bia không vỡ hơn nữa lại đại phát động trận thế của Lâm Cốc . Nhưng dị biến đang phát sinh .
Chỉ nghe sưu sưu rồi tách tách . Quang hoa kim lục lam sắc từ thạch bia đại phát . Lúc này đồ án , hoa văn trên thạch bia cũng đại phát quang sắc kim lục lam . Một kiếm ảnh hiện lên từ kiếm tượng do kim lục lam hoa tạo thành dần to lên trong không trung , trước sự chứng kiến đến bất động của Lưu Lam . Kiếm ảnh nhẹ chuyển hướng từ từ tiến vào kết giới . Xích xích ! Một lỗ hổng kết giới bị kiếm ảnh tạo ra đang dần to lên . Đến chu vi bằng miệng động khẩu thì dừng lại đồng thời kiếm ảnh cũng tan biến .
Nhìn sự biến động trước mắt , không suy nghĩ nhiều , Lưu Lam vút 1 tiếng thân ảnh đã tiến vào trong động khẩu Lâm Vực chi địa của Lâm Cốc .
Trong động khẩu tam sắc phát quang từ cơ thể Lưu Lam ,tạo thành một tầng chân khí bảo vệ chàng . Kiếm quang hưng thịnh chiếu sáng khắp chu vi 5 thước xung quanh . Lưu Lam từ từ tiến vào thâm động . Càng vào sâu Lưu Lam càng cảm thấy quỷ quái , có điều gì đó bất thường . Khí tức nơi đây không mang màu sắc âm hàn chi khí mà lại có phần thân thuộc với chàng . Thu lại khí thể , chàng tiến bước nhanh hơn về phía trước .
Sau một hồi đi trong địa động Lưu Lam tiến vào một khu vực rộng lớn , đích thị là trung tâm của Lâm Vực chi địa động . Thì ra giờ chàng mới hiểu Lâm Vực chi địa là gì .Trong động địa rộng lớn đó ở giữa trung tâm của nó hiện lên 1 đài sen kim lục lam sắc cũng đang phát tán nhè nhẹ tam sắc làm cả động bích như sáng lên và chứa đầy khí tức linh khí thiên địa . Lưu Lam cảm nhận được luồng chân khí trong người mình đang dâng trào như gặp phải một người thân thiết . Từ từ tiến lại gần đài sen ,Lưu Lam phát hiện thấy quang sắc của đài sen như hưng thịnh thêm sau mỗi bước tiến của chàng .
Bất giác một quang trụ hiện lên bao trùm lấy đài sen chiếu thẳng lên đỉnh động với 3 màu xoay chuyển . Lưu Lam dừng lại và quan sát quang trụ , ở đó đang hiện lên những đoạn cổ văn .
- Vi Diệu Chân Kiếm Quyết , Đệ Nhị Tầng Cảnh Giới , Huyền Ảo Quyết Dẫn Động , Vô Quyết Tất Vô Cận .
Đọc những dòng này Lưu Lam rùng mình . Thì ra là vậy , kiếm quyết của chàng đang luyện lại có một phần đang ở trong động vực này . Mà muốn có được đệ nhị tầng kiếm quyết này cần phải đại thành đệ nhất tầng . Mà chàng thì đã tham ngộ xong cách đây không lâu .
Trong long run lên vì cảm xúc .Bao năm qua chàng chỉ được biết qua thúc thúc rằng Vi Diệu Kiếm quyết chỉ có một phần được ghi trên một quyển trục . Quyển trục đó chính thị đã được thúc thúc chàng có cơ duyên bắt được và thúc thúc đã truyền lại cho chàng . Chàng cũng được biết 1 phần nữa nằm ở trên 1 chiếc chuông trong Thiên Trù sơn . Đã bao năm qua Lưu Lam đã tiến nhập Thiên Trù sơn 17 lần tất cả và có 3 lần bị phát hiện nhưng vẫn vô tức về chiếc chuông vậy mà ở đây . Nơi địa vực lại hiện trước mắt chàng 1 phần của bộ kiếm quyết trên .
Bình tĩnh đọc hết những tự văn trên quang trụ .Lưu Lam đã rõ hơn về bộ Vi Diệu kiếm quyết mình đang tu luyện . Nguyên lai Vi Diệu kiếm quyết được chia làm 3 tầng cảnh giới . Tầng 1 gồm có Thập thất kiếm ảnh , Thất kiếm ảnh , Huyễn Ảo kiếm ảnh . Tầng hai Tam thập lục kiếm ảnh , Tam kiếm ảnh , Hư Ảo kiếm ảnh . Tầng ba gồm có Nhất kiếm ảnh , Nhất kiếm vô ảnh và Nhất ý Vi Diệu kiếm . Khi luyện đến Nhất ý vi diệu kiếm có thể tùy ý xuất kiếm , thu kiếm , khống chế quỹ tích của kiếm . Điều đặc biệt là ý xuất kiếm , vô kiếm biến kiếm , vạn vật biến kiếm , vi diệu kiếm . Thật là bá đạo và uy lực , đây đúng là 1 bộ kiếm quyết thượng thừa .
Nhưng bộ kiếm quyết này là của ai ? Lưu Lam vẫn không tài nào suy đoán vầ tìm hiểu được ra .
- Thôi kệ ! Không cần biết là của ai , cứ tiếp nhận kiếm quyết đã . – Nói rồi Lưu Lam xuất kiếm , chỉ thấy 77 đạo kiếm ảnh tung ra tiến về phía quang trụ ,liền sau đó là uy lực của 7 đạo kiếm cùng nhập quang trụ . Không có phản kháng mà chỉ thấy quang hoa càng tâp trung hơn ở xung quanh đài sen . Khi uy lực của chiêu Huyễn ảo kiếm chém đến đài sen thì bất ngờ đài sen bay lên , xoay tròn trên không và cùng với tốc tăng lên thì đài sen cũng dần thu nhỏ lại . Cho đến khi chỉ còn kích cỡ 1 bàn tay đài sen liền chuyển hướng tiến về phía Lưu Lam . Lưu Lam vội ngồi xuống nhập định . Thiên địa linh khí đại phát được dẫn nhập vào cơ thể đồng thời trên đầu chàng là một đài sen đang xoay tốc tỏa ra tam sắc bao trùm lấy Lưu Lam .
Thời gian qua đi cũng không biết tốc độ của đài sen đã lên đến cỡ nào nữa , chỉ thấy đị biến của đài sen bắt đầu . Đài sen hóa thành 1 màn tam sắc đậm đặc biến đổi không ngừng tiến vào Lưu Lam qua huyệt trụ trên đỉnh đầu .
Cơ thể Lưu Lam như không tiếp nhận được dòng đại linh khí đó mà bắt đầu phù lên . Ở một vài nơi kinh mạch bị dạn nứt và phựt phựt , từng tiếng đứt vang lên . Lúc này Lưu Lam vô cùng đau đớn ,muốn vò đầu bứt tóc mà hét lên .Tất cả trong cơ thể của cậu như sôi trào và đang được nhào ,trộn lại . Lưu Lam biết bây giờ chỉ cần một sơ xẩy không tập trung là cậu có thể bị tẩu hỏa nhập ma ngay lập tức .
Sau khi luồng chân khí tam sắc đã hoàn toàn tiến vào cơ thể của Lưu Lam , đồng thời lúc đó nó cũng tiến hành tu bổ lại cấu tạo những kinh mạch và cơ thể cậu . Cứ như vậy qua rất lâu , linh khí đã không còn tụ về nơi Lưu Lam nữa , ở trong cơ thể tam khí sắc quang cũng dừng lưu động mà tiến về đan điền kết thành 1 đài sen bằng vân sắc tam quang đang xoay tròn . Giờ đây vân sắc trong đan điền của chàng đã có hình dạng 1 đài sen .
Mở mắt ra nhìn động khẩu giờ đây đã không còn quang sắc .Lưu Lam khẽ dụng lực , 1 luồng khí thể tam sắc phát ra tán ra nửa thước quanh chàng . Thu lấy trường kiếm , Lưu Lam nở một nụ cười tiến ra ngoài . Trong đầu chàng đang hiện lên kiếm quyết đệ nhị tầng của Vi Diệu Kiếm quyết . Đồng thời qua lần xảo ngộ này chàng đã một bước tiến vào trung ki Hư Không cảnh giới .
Tầng kết giới xung quanh Lam Cốc sơn đã không còn . Lúc này Lưu Lam đã tìm khăp Lâm Cốc sơn cũng không phát hiện ra người nào của An Lạc thôn . Sau khi thu lại thần thức chàng bất giác thở dài tiến về phương nam .Phương nam có gì mà lại khiến chàng thở dài vậy .
Cách Lâm Cốc sơn hơn 10 dặm về phía nam có 1 thiếu niên tầm 17 tuổi vận lục bào màu đã ngả bạch sờn . Đang gấp rút trên con đường mòn tiến về phía Nam Hà thành .
Bỗng ở đâu đó xuất hiện 1 toán phỉ đạo vây xung quanh thiếu niên lục bào này .
- Thằng nhóc , có muốn sống thì bỏ hết mọi thứ trong người ra đây . – Một tên râu tóc um tùm chân tay khuyệnh khoạng thét lên .
- Dạ ,dạ ! Xin các vị đại ca tha mạng , ta chỉ là một người bé nhỏ chẳng có gì để mà trấn lột đâu .- Với vẻ mặt sợ hãi , thiếu niên lên tiếng .Trong giọng nói như có vẻ run , run .
Hừ ! Đừng để ta nói nhiều – Nói rồi vị trung niên ban nãy hất cằm 1 cái tức thì ở xung quanh những tên thổ phỉ tiến lại áp sát vị thiếu niên .
Vẫn run sợ , vị thiếu niên kia cố gắng :
- Hãy tha cho ta , đồ của ta đấy , hãy tha cho ta đi , ta chẳng có gì đâu mà trấn lột , Á !
Một cước vang lên , vị thiếu niên khom người ôm bụng gục xuống . Trong lúc gục xuống đã có vật gì đó được chàng nắm gọn trong tay .
Lũ thổ phỉ xông vào lục soát người chàng và túi đồ nhưng chúng cũng chẳng thu được là bao kêt quả . Và cũng chẳng tên nào phát hiện ra trong tay chàng đang nắm một thứ gì đó . Một tên quay lại báo cáo với tên đầu lĩnh , nhưng hành động của thiếu niên ban nãy đã không qua được mắt tên râu xồm kia . Hắn hướng về một tên nói :
- Trong tay nó cầm một vật gì đó , lấy ra xem nào . – Tức thì 2 bên trái ,phải cậu thiếu niên có 2 tên nắm lấy và sốc lên . Một tên khác cậy tay chàng . Nhưng như một kẻ ngất xỉu mà tên phỉ kia loay hoay mãi vẫn không cậy được tay chàng ra . Hắn tức giận .
Bụp ! Bụp !
- Có xòe tay ra không ?
Hự ! Liên tiếp hết quyền lại cước nhằm vào người thiếu niên nhưng người thiếu niên kia vẫn không nói một điều gì . Tả thủ vẫn nắm chặt .
- Còn ngoan cố à ? – Bốp ! Bốp . Máu đã văng đầy quần áo , từ miệng vẫn tuôn trào nhưng cả người thiếu niên vẫn bất động . Đoạn tiếng nói vang lên :
- Lũ phỉ các ngươi , ta nói thật , rồi cũng sẽ bị quả báo thôi .
- Ha ha !- Tiếng cười của tên cầm đầu vang lên .Rồi hắn tiến thêm 2 bước .- Khá Lắm ,không nghĩ ngươi cũng ngoan cố như thế này , Nhưng ta cũng muốn biết ngươi cố giữ vật gì ?
Không đợi thủ lĩnh ra lệnh , một tên thổ phỉ nữa lại tiến lên và bắt đầu .
Xích ! Tay của hắn đã thiết trọn cổ của vị thiếu niên , vừa nâng vừa bóp :- Mày muốn chết rồi , tuy ta không muốn bẩn tay , nhưng cũng có thể thành toàn cho mày .
Không nói một lời ,chỉ chừng mắt nhìn tên phỉ kia , Người thiếu niên hiện lên một ý chí bất phục thật khác hẳn với tính cách lúc ban đầu .
Rồi từ từ nhắm mắt lại , dường như chàng sắp không chịu được nữa . Nhưng bàn tay của chàng vẫn không chịu mở ra .
Tức tối , tên phỉ ban nãy rút đao ra ,vung lên 1 đao định chém đứt tay chàng .
A...!...A ... ! Một tiếng thét vang lên và máu tươi phun ra , một cánh tay rụng xuống . Cánh tay đó vẫn nắm chặt một thanh đao .
Cùng lúc đó tên phỉ đang bóp cổ vị thiếu niên cũng bay lại phía sau ngã xuống đật , trước ngực 1 vết kiếm ngang qua .Nếu thêm chút nữa thì chắc chắn kiếm khí đã lấy mạng của y .
Thân người vị thiếu niên vô lực ngã xuống ,nhưng ngay sau đó một người thiếu niên khác chạc tuổi của cậu ,tay cầm thanh kiếm , tay kia nhẹ nhàng đỡ lấy cậu đồng thời truyền một cỗ chân khí vào người giữ cho huyết hồng ngưng chảy .
- Còn không mau cút đi – Người vừa cứu vị thiếu niên kia chính là Lưu Lam lên tiếng .
Đồng thời chỉ thấy gần chục tên phỉ toàn thân run sợ vì khí thế của Lưu Lam .Chúng mau chóng dìu 2 tên bị thương và rút vội vào rừng ,trong ánh mắt vẫn còn lộ lên vẻ kinh hoàng vì chiêu kiếm ban nãy của Lưu Lam nhanh đến nỗi chúng còn không nhận ra được Lưu Lam xuất thủ khi nào ,từ đâu .
Khi lũ phỉ đã đi hết .Lưu Lam đưa vị thiếu niên bị thương ra 1 khu đất trống rộng rãi để trị thương cho cậu .
- Ổn rồi ! Vị huynh đệ này không hiểu sao lại bị lũ phỉ chặn đường . Mà huynh đệ xưng hô ra sao vậy ?
- Cám ơn huynh đã ra tay cứu giúp – Vị thiếu niên kia lấy lại một chút thần sắc trả lời :
– Ta tên là Quang Vân .
Tài sản của nhantam
Last edited by thaolakinh89; 07-12-2008 at 02:21 PM .
05-12-2008, 05:52 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Vô Cực Nghịch Thiên
Lời Dẫn Của Tác Giả
Vô Cực Nghịch Thiên là do tại hạ trong lúc nhàn dỗi mà phóng bút . Đây là tác phẩm đầu tay của tại hạ về mảng tiên hiệp nên chắc sẽ còn nhiều những chỗ dở dở một chút . Rất mong các huynh đệ nếu có thấy chán thì cũng mong bỏ qua cho . hì hì ! Đừng chửi cha tại hạ lên là được rồi . Còn về phần nội dung ,e là tại hạ cũng chưa thể nói trước được điều gì . Bây giờ xin các huynh đệ chiêm ngưỡng tác phẩm dở dở của tại hạ .
Chương 5 : Quang Vân Đích Nhân Vật
Tác Giả : Nhân Tâm
- Quang Vân ! – Lưu Lam nhìn thẳng vào vị thiếu niên . – Một cái tên rất hay . Còn ta tên là Lưu Lam . Mà khi nãy thấy ngươi thà bị đánh chết chứ không chịu buông tay ra là vì cái gì vậy ?
- Hì hì ! Nói ra thì lại sợ huynh cười rồi .- Lúc này Quang Vân đã lấy lại được 7 phần sắc khí . Nhưng thương thế thì vẫn còn một chút . Dù sao thì chàng cũng không phải là người tu chân .
- Cái này là vật gia truyền của nhà ta – Nói rồi Quang Vân đưa 1chiếc nhẫn lên cho Lưu Lam xem . – Do vậy mà không thể nào mất được . Kì thực thì cha mẹ ta cũng chỉ để lại cho ta chiếc nhẫn này . Nên ta coi nó thật như vật gia truyền vậy .
Cầm lấy chiếc nhẫn , Lưu Lam xem qua thấy nó cũng giống như bao chiếc khác ,một màu sờn sờn đã cũ với một chữ Nhân đã mờ đi vì thời gian . Không thấy gì khác lạ ,Lưu Lam đưa trả lại cho Quang Vân .
- Vậy nhà ngươi ở đâu ? theo như ngươi nói thì ...
- Đúng vậy ! Cha mẹ ta đã mất hết khi ta mới 3 tuổi . Giờ thì ta cũng chẳng biết nhà ta ở đâu nữa .- Nói rồi Quang Vân hơi trầm xuống , trong ánh mắt có vẻ gì đó xa xăm như đang cố nhớ về hình ảnh gì đó đã không còn rõ nữa .
Nhìn Quang Vân , Lưu Lam chợt thấy sự tương cảm đồng cảnh , mà cũng tĩnh lặng không nói gì . Khá lâu sau khi ánh mặt trời khuất đi :
- Ngươi ở đây nhóm lửa , ta đi kiếm cái gì ăn , trời cũng tối rồi , Hôm nay chúng ta ở đây cùng chuyện trò chứ ?
- Cũng được . Ngươi đi đi . – Quang Vân thu lại mắt và đứng dậy trước đi lượm củi .
Trong ánh lửa bập bùng ,một con gà rừng đang được quay .
- Có đói không ? Ta đã chục ngày nay không ăn gì rồi . Cũng có thể nói có chút gì đó không quen .
Chợn mắt lên nhìn Lưu Lam . Quang Vân không ngờ rằng người ngồi trước mặt mình lại có thể không ăn đến mười ngày .
Thấy sự kinh ngạc của Quang Vân . Lưu Lam giải thích :
- Những người tu chân như bọn ta , khi đạt đến 1 cảnh giới nhất định sẽ không cần ăn uống và ngủ nghỉ gì . Chỉ cần nhập định hấp thu thiên địa linh khí là đủ rồi .
- À ! Ra vậy ! Ta cũng đã từng được nghe đến tu chân giới ,nhưng không biết rõ ràng ra làm sao . Ngươi có thể mở rộng tầm mắt cho ta không ?
- Nói ra chưa chắc ngươi đã hiểu – Lưu Lam đáp lời – Có những điều mà ta là người trong cuộc cũng chẳng biết 1 chút gì . nhưng bất quá ta cũng có thể nói .
Dừng lại , Lưu Lam xé 1 cái đùi gà đưa cho Quang Vân rồi tiếp tục :
- Tu chân giới bao la và mạnh mẽ vô cùng . Nếu nói đúng ra , tu chân giới là những người đang cố gắng Nghịch Thiên .
Nghe đến đây Quang Vân bỗng rùng mình như vừa bị điểm vào huyệt nhân tâm .Nhưng Lưu Lam không chú ý đến điều đó vẫn tiếp tục :
- Họ chống lại những quy tắc , quy luật của Thiên mà tiêu biểu nhất là quy luật sinh tử , số mệnh và truy cầu lấy cực hạn của bản thân .
Tu chân giới được chia làm 2 hệ phái chính . Đó là tu chân giới chính đạo mà mọi người vẫn thường nhắc đến .Họ là những người tu chân nhưng lại mang tu vi và sức mạnh của mình đạt được để bảo vệ bách tính , chống lại tà ác . Tuy nhiên những người tu chân chính đạo này khó có thể đại thành mà có thể hóa tiên tiến nhập Thiên giới .
Nói đến đây Quang Vân liền cắt lời Lưu Lam :
- Có Thiên giới thật sao ? Ngươi đã tiến nhập Thiên giới chưa ? Về các chuyện kim cổ ta cũng có thể biết một chút nhưng ta không tin lắm .Ta nghe nói Thiên giới có phải ở trên kia không ?- Nói rồi Quang Vân ngẩng mặt lên nhìn trời .
Nhìn Quang Vân , Lưu Lam thật không biết trả lời thế nào . Đoạn 1 lúc rồi mới tắt nụ cười nói tiếp :
- Ta ư ? Có lẽ đến mơ cũng còn chưa thấy . Ngươi tưởng rằng Thiên giới dễ dàng đến lắm sao ? Có người tu luyện cả đời , Hàng nghìn năm cũng không thể nào phá được kết giới mà mở ra thông đạo tiến nhập vào thiên giới . Còn chuyện có Thiên giới thật hay không ta cũng không dám chắc .Chỉ những cao thủ tu chân mới nắm rõ . Những bình dân bách tính bình thường thì đương nhiên không thể biết rồi .
Lưu Lam trong lòng nghĩ rằng Quang Vân không phải là người tu chân thì có nói thế chứ nói kĩ hơn cũng khó lòng mà hiểu được . Nhưng Lưu Lam đâu có biết Quang Vân đang cố gắng nghe và nhớ hết những gì Lưu Lam nói với một trí nhớ có thể nói Lưu Lam chưa thể biết và nghĩ đến . Cũng là bởi Quang Vân luôn có tính hiếu kì với mọi việc hòng mong có thể biết được càng nhiều càng tốt .
Đoạn cũng thấy từ nãy đến giờ chỉ một mình mình nói , nên Lưu Lam chuyển chủ đề :
- Còn ngươi ? Ngươi hãy kể về ngươi một chút đi .
Nghe Lưu Lam hỏi , Quang Vân chỉ trầm ngâm nhìn vào đống lửa đang bập bùng .
- Ta năm 3 tuổi đã tan nát gia đình , Người thân không còn một ai . May mà có 2 vị lão lão niệm tình thu nhận muôi dưỡng ta . Nhưng cũng không được lâu . Năm ta 6 tuổi , một trận lũ đã cuốn cả thôn ta . Ta lại một lần nữa thoát chết nhờ sự phát hiện của 1 vị sư phụ văn nho . Nhưng hai vị lão lão của ta thì không được may mắn như ta . Từ đó ta lại đi theo sư phụ ở Nho viện học tập Kinh thư . Năm năm ở Nho viện , rồi sư phụ ta lại bị ám sát . Một lần nữa ta lại thành kẻ đơn côi .
Nhìn Quang Vân , Lưu Lam nghĩ đến mình cũng mất gia đình , rồi vị thúc thúc cũng bị ám sát , bẳn thân thì cũng luôn luôn phải chạy trốn . Nhưng có lẽ hoàn cảnh của chàng vẫn còn hơn so với Quang Vân . Một tia đồng cảm sinh lên nảy nở nhưng Lưu Lam vẫn im lặng nghe nôt câu chuyện của Quang Vân .
- Ta từ đó bắt đầu lang thang khắp nơi , ngao du thiên hạ , ta vào Lão viện học một năm ,rồi lại sang Phật viện , đến Dịch viện , Rồi cũng vì mưu sinh ta không có việc gì là chưa đụng đến , có thể nói gần là như vậy từ chặt củi đến chẻ gỗ ,rồi tạp phu đến tiểu nhị . Có bận ta còn phải lang thang xin ăn qua ngày .Rồi năm ngoái ta vào giúp việc ở thương hội cho đến nay , vừa hay ta cũng rời khỏi đó định trở về thành Nam Hà thăm lại quê hương của hai vị lão lão thì cũng gặp ngươi ở đây .
- Chà ! ta cũng hiểu được nỗi lòng của ngươi phần nào . Ta cũng mất cha mẹ từ sớm nhưng cũng may còn có một vị thúc thúc . Rồi vị thúc thúc cũng bị bọn Diêm La tông sát hại ,nhưng khi đó ta cũng đã bước chân vào tu chân giới . Nên cũng có thể tự xoay sở được .Mà ngươi như vậy sao không đi vào con đường chân tu hay như cũng có một chút văn sách sao không tiến vào quan trường .
- He he ! Con đường chân tu , ta đâu có cái duyên đó . Ta chỉ là 1 đứa trẻ bình thường biết gì về tu chân chứ . Còn đèn sách , quan trường , thì vốn ta xuất thân nghèo hèn lấy đâu ra để mà theo đuổi . Nhưng đó cũng không phải là lí do , mà chủ yếu là do ta đã nhận ra khá nhiều điều bẩn bí và khốc kiệt cũng như sự nhơ bẩn từ đó . Đối với việc đời ta nghĩ rằng ngươi cũng không thể nào có được cách lí giải hơn ta .
- Vậy thật ư ? Có lẽ , ta giờ đây cũng đang rơi vào sự mông lung mà vô phương , vô hướng tiến lên , ngươi có thể cho ta kiến giải ?
- Ha ha ! ta nói rồi , ta đâu có biết gì về tu chân . Nhưng ta có thể nói cho ngươi 1 vài chuyện về sống và cuộc sống của những người được gọi là bách tính như bọn ta .
Ngươi hãy nghĩ xem . Con người có tàn ác không ? Là Huyết tà hay ma vật hay như quỷ quái yêu linh . Vậy chúng đều là tà ác cả ? Còn con người thì chém giết, tranh giành , tham lam ,si sầu . Vậy có phải là lương thiện ? Chính phái ! Liệu chính phái như ngươi nói có thực tốt đẹp như vậy không?
- Điều này cũng chỉ là tương đối thôi mà – Lưu Lam trả lời tất cả những câu hỏi của Quang Vân .
- Đúng ! Vậy sống là vì cái gì ? Đối với ngươi là vì truy cầu tiên đạo ? Nhưng đối với những người dân bình thường thì là gì ? còn đối với những kẻ giàu có lại là gì ? Ngươi có biết không ? Còn các bậc vương giả , quan quân ? Đối với họ , đối với mỗi loại người cũng chỉ vì lòng tham của mình thôi . Là bần nông thì mong no đủ , khi no đủ thì mong phú ông . Khi tài phú rồi thì lại mong quyền lực , khi có quyền lực thì lại muốn quyền lực hơn . Phải chăng lòng tham của con người không có giới hạn ? Còn như các ngươi. Như ngươi nói , chém giết ,tu luyện ,tranh giành vì cái gì ? Vì tu vi hay sức mạnh . Có tu vi , có sức mạnh thì tiếp tục truy cầu đến cái gì ? Liệu có còn giới hạn ?
- Theo như ngươi nói vậy , thì con người ta nên từ bỏ tất cả những ham muốn , như vậy thì có phải rằng phản lại sự phát triển sao ?Rồi như thế thì con người không thể tìm ra mình là ai nữa .
- Ai nói rằng phải từ bỏ . Trên đời này đã là con người phải có lòng tham , phải có thất tình lục dục . Từ bỏ sao được ,trừ khi tìm cái chết . Phật đạo nói rằng : Con người phải giũ bỏ tham , sân , si , sầu . Trời ! Đó chỉ là câu cửa miệng A Di Đà Phật . Riêng ta tuyệt đối chẳng có tin rằng con người lại giũ bỏ được những điều đó .
- Ha ha ! – Lưu Lam nghe vậy cười lên – Chẳng phải rằng lời nói của ngươi có mâu thuẫn lắm sao ? Ngươi phê phán sự tham lam nhưng lại công nhận nó .Ngươi không thích tà ác nhưng lại chê trách chính đạo và thiện lương , vậy ngươi có y gì ?
- Mâu thuẫn ư ? Từ 4 năm về trước ta đã thấy mâu thuẫn rồi .Ngươi không thấy rằng trên đời này là một chuỗi những mâu thuẫn đối lập kết hợp lại với nhau ư ?
Hãy nghĩ xem , hoàn toàn đây là một sự vi diệu nằm ở trong 1 thái cực mà 2 mặt đối lập chính là lưỡng nghi .Nếu như thiếu 1 liệu có thành thái cực ? Thái cực chính là vạn vật . Do vậy mà vạn vật kể cả con người có chính ắt có phản ,có thái quá ắt có bất cập , có thịnh ắt có suy , có sinh ắt có tử cứ như vậy từng sự đối lập và ngược lại . Không thể nào thiếu một trong hai . Ngươi thấy sao ?
- Ta chỉ thấy rằng , đối với giới tu chân bọn ta ,yêu cầu tối thượng đó là tâm vô tạp niệm , một lòng hướng đạo từ bỏ lòng tham , tu tâm tĩnh lặng ,tùy duyên mà định , không được cưỡng cầu . Lúc đó mới có thể đạt đến cảnh giới vô thượng .
Nhìn vào Lưu Lam , Quang Vân nở một nụ cười . Trước hoàn cảnh và số phận đã qua của mình cậu nhẹ nhàng :
- Hướng đạo tu tâm , Tùy duyên mà định ,nếu đã vậy có còn là nghịch thiên ? Mà ta cũng thấy kì quái , nghe những khẩu hiệu lũ chính đạo các ngươi như kiểu : thay trời hành đạo , thuận theo lẽ phải , rồi là thiên đạo ...Ấy mà tất cả đều đứng trên con đường nghịch thiên . Vậy ta hỏi ngươi . Thế nào là lẽ phải ? Thế nào là trái ?
Đối với ta , bất quá cũng chỉ là cách nhìn nhận của mỗi người mà thôi .Đứng ở nơi nào thì nhìn theo nơi đó ,đây chẳng phải là chủ quan sao ?
Ngươi nghĩ xem ,cái gì là thiên , cái gì là ý trời , cái gì là số mệnh ? Những điều đó có lẽ chỉ là xằng ngôn của vài kẻ mà thôi . Ta không có tin .
- Ngươi hơi ngông cuồng đó – Nhìn Quang Vân đang cao hứng vừa cười vừa nói như quát lên với trời , Lưu Lam nhẹ nhàng nhắc nhở .
- Ta cũng là một kẻ tu chân . Đối với ta , ta cũng muốn chống lại số phận , nhưng cũng không có được cái khí đảm như ngươi . Nghe ngươi nói ta thật không tưởng được ngươi lại không phải là mộ kẻ tu chân .
Nhẹ nhàng lắc đầu :
- Ngươi vẫn không hiểu rồi . Đối với ta có phải tu chân hay không cũng chỉ thế mà thôi .Vì đâu có phải tu chân mới là nghịch thiên . Điều căn bản của ta đó là làm sao nắm giữ lấy vận mệnh của chính ta ,có thể ung dung đứng giữa thiên địa . Trường sinh bất tử ư ? Nếu như phải sống 1 cách nhục nhã dưới kẻ khác liệu có còn ý nghĩa ? Tiên đạo ư ? Nếu như chẳng thể nào đứng ở giữa đất trời thì tiên đạo cũng chỉ côi côi tich mịnh liệu lúc đó sống còn có ý nghĩa .
- Vậy ngươi định thế nào để đứng giữa thiên địa đây ? Ngươi nói thì dễ lắm nhưng ta cũng có thể nói cho ngươi biết ,muốn làm được những điều đó thì phải có thực lực .Nếu không có thực lực thì cũng quên đi . Ta không có ý chê trách ngươi nhưng ngươi đến một con gà cũng không bắt nổi liệu như vậy ... Tốt nhất là đừng nên trách ta nói thẳng ra như vậy .
- Ha ha ! Ta vốn rất thích những người thẳng thắn .Nhưng ta cũng có thể nói cho ngươi hay . Thực lực mà như ngươi nói có phải là sức mạnh đúng không ? Ta công nhận . Đối với tu chân các ngươi ta cũng biết có thể 1 quyền bạt sơn cử đỉnh , 1 kiếm xẻ dọc trường giang . Nhưng ngươi không biết con người còn một loại sức mạnh nữa cũng không kém loại sức mạnh của tu chân giới các ngươi đâu .
Đột dừng lại , Quang Vân quan sát Lưu Lam trong im lặng . Thấy Quang Vân dừng lại mà không nói tiếp . Lưu Lam rất bình tĩnh :
- Vậy ư ? Ngươi nói tiếp đi .Sao lại dừng lại ? Không còn gì để nói nữa à ?
Không để ý đến lời của Lưu Lam , một lúc lâu sau Quang Vân mới lại tiếp tục :
- Đó chính là sức mạnh vô hình ,sức mạnh này ngươi không tưởng được đâu . Ta cũng chưa thể nào kiểm soát được và cũng không có được mấy . Nhưng ta tin có tồn tại loại sức mạnh này . Nó xuất phát từ niềm tin và ý chí . Nó chống lại sự tuyệt vọng và luôn luôn giúp con người ta tiến lên phía trước . Ta gọi nó là sức mạnh từ ý thức của mỗi con người .
Đoàng ! Một tiếng nổ vang lên trong đầu của Lưu Lam . Giờ thì chàng đã hiểu tại sao Quang Vân đối diện với lũ đạo phỉ lại kiên định đến vậy , dũng mãnh và kiên cường như thế . Chẳng phải rằng điều mà Quang Vân vừa nói ra chính là Tinh Thần lực đó sao .
Tu chân giới chính là sức mạnh , mà sức mạnh biểu hiện ra bên ngoài bằng tu vi và thực lực chỉ là biểu hiện những cảnh giới giới của tinh thần lực mà thôi . Nếu xét về bản chất thì tinh thần lực chính là gốc dễ , là căn cơ của thực lực . Nếu như tinh thần cảnh giới mà không cao thì sẽ không bao giờ có thể dẫn nhập bản thể lực để phát ra bên ngoài và cũng vô phương hội tụ lực từ bên ngoài vào trong chân thể .
Hai đối thủ có cùng tu vi và chân nguyên lực thì người có tinh thần lực cao hơn sẽ là người quyết định cho chiến thắng .
Nhìn vẻ mặt thất thần của Lưu Lam đang biến đổi không ngừng với vẻ ngơ ngác . Quang Van bất giác cười to :
Thôi đi ! Ta cũng chỉ là thuận miệng thôi , hơn nữa cũng không dám chắc về điều đó . Có gì mà thất thần ra vậy ? Bộ làm ta sợ chết đi được . Hắc hắc !
Trở lại với hiện thực .Giờ thì Lưu Lam mới rõ ràng tại sao mình không nhìn rõ được Quang Vân . Quang Vân không là người tu chân nhưng Lưu Lam nhìn vào lại kì dị vô cùng , nguyên lai là tinh thần cảnh giới của chàng vẫn kém Quang Vân một bậc . Mà điều khiến chàng thất kinh hơn là sao lại có thể xuất hiện 1 con người như vậy ? Một kẻ không có sức mạnh chân thể nhưng tinh thần cảnh giới lại vượt qua Hư Không . Điều này sao có thể sảy ra .Vạn vạn năm nay , triệu triệu người chưa hề nghe nói đến . Mà lại xuất hiện ở trên một thiếu niên nữa chứ . Đây không phải là điều lạ mà nhất thời Lưu Lam tin được . Ở độ tuổi này , người tu luyện đạt được cảnh giới như Lưu Lam chắc chắn đã được xưng là kì tài rồi . Nhưng không tu luyện mà như vậy thì là gì cơ chứ ?
- Quang Vân à ! Ngươi làm cho ta không hiểu nổi ngươi rồi , không biết ngươi là thần vật nơi nào cơ chứ . Sao lại có thể như vậy được .Ta không thể tin nổi !
Nghe Lưu Lam cảm thán . nhất thời Quang Vân không hiểu được chuyện gì đã làm cho hắn chở thành như vậy . Sao lại thốt ra những lời kì quái . Quang Vân đành phải cười khổ :
- Ngươi bị làm sao vây ? Trúng tà à ? Sao mà nói năng toàn những từ kì quái thế ?
- Ngươi đó – Định thần lại lần nữa , Lưu Lam mới nói – Ngươi mới là kẻ kì quái . Cái sức mạnh mà ngươi vừa nói đến , ngươi có biết là gì không . Đó chính là tinh thần lực đấy . Ta cũng thật không ngờ tinh thần lực của ngươi lại cao hơn ta ,mà hơn nữa là làm sao ngươi lại tu luyện lên đến cảnh giới này ! kì quái !
Nói rồi Lưu Lam lại như chìm vào suy nghĩ tìm câu trả lời .
Thấy thế Quang Vân vỗ vai Lưu Lam nói :
- Ta có tu luyện gí đâu .Bất quá những sự việc trong đời đã làm cho ta trở thành như vậy . Có lúc ta đã tự hỏi : sao cuộc đời ta bất hạnh đến vậy , kém may mắn đến vậy , cô đơn lẻ loi đến vậy ? Có lúc ta đã gục ngã nhưng cứ mỗi lần ta sắp buông xuôi ta lại nghĩ đến cái chết oan uổng của cha mẹ ta , và ta cũng không chấp nhận sự nhu nhược . Hơn nữa ta muốn lấy lại những gì mà bao người khác đều có ,một gia đình , một cuộc sống dù chỉ là hai chữ bình yên . Chính vì thế ta không được phó mặc . Ta đã thề ta phải nắm lấy chính mình ,vận mệnh của chính mình . Do vậy dù ở đâu , ở hoàn cảnh nào ta cũng nở một nụ cười đối mặt và tiến lên .
Tuy nói vậy với Lưu Lam nhưng đó cũng chỉ là một phần nào đó mà chàng đã trải qua .Còn trong tâm Quang Vân lại đang nghĩ đến những gì chàng đã học được từ Nho viện , Đạo viện , Lão viện , Phật viện , Dịch viện ... rồi từ chính cuộc sống , và hơn nữa chàng đã bôn ba khắp nơi từ nhỏ tới giờ mà đã được chứng kiến bao cảnh nhân gian hợp li , tử biệt , vui buồn , sướng khổ ..... Chính vì thế chàng hiểu hơn ai hết về tham , sân , si , sầu , về thất tình ,lục dục ...Và cũng chính nhờ thiên tính của mình mà với những nhận thức đó chàng đã tổ hợp lên cho mình một con đường đi để nghịch thiên nắm lấy vận mệnh của mình .Con đường đó giờ đang hình thành nhưng chàng cũng không rõ nó có đi được đến đích cuối cùng hay không .
- Hay ,cho Quang Vân huynh đệ . – Tiếng nói cất lên làm cắt đứt mạch suy nghĩ của Quang Vân – Ta tin chắc rằng nếu huynh mà đi vào tu chân thì sẽ có thành quả không tưởng nổi . Mà ý nguyện của huynh cũng sẽ dễ dàng đến đích hơn . Nếu như huynh không chê , ta với huynh có thể kết thành huynh đệ được không ? Chính nhờ huynh mà ta đã hiểu ra phần nào con đường đi của mình rồi . Huynh thấy thế nào ?
Một lát sau chỉ thấy Quang Vân gật đầu :
- Được ! Đây cũng là lần đầu tiên đệ cùng 1 bằng hữu hàn huyên thâm tình như vậy . Đệ cũng rất mong huynh sau này chỉ bảo thêm cho đệ .
- Đừng nói vậy , ta rất nể phục về sự hiểu biết của huynh .Chính vì thế ta sẽ dùng tuổi tác để phân huynh đệ – Lưu Lam rất hứng khởi nói . phải chăng cũng một phần vì 1 người đều có một đoạn hoàn cảnh giống nhau .
- Vậy là ta lại làm huynh rồi . Haha ! Lưu Lam bây giờ hai huynh đệ ta sẽ cùng tuyên thệ tại đây .
Vậy là trong một cánh rừng ở phía tây Nam Hà thành ,giữa một khu đất trống. Đêm nay đã chứng kiến 2 người từ hai nơi tên là Quang Vân và Lưu Lam kết làm huynh đệ .Một là kì tài tu chân 17 tuổi đạt Hư Không kì . Một là côi nhân với nụ cười siêu toái như ngạo nghễ thiên địa .Rồi cuộc đời họ sẽ ra sao đây khi mà hoàn cảnh và kì duyên đã giúp họ trở thành huynh đệ của nhau .
Tài sản của nhantam
Last edited by thaolakinh89; 07-12-2008 at 02:23 PM .