Trích:
Nguyên văn bởi haima
Tan nát
Vì sao người nỡ đành quên ?
Quên thời xưa ấy lãng quên tình người .
Nỡ gieo thảm cảnh trong đời .
Để người ở lại khóc cười đảo điên .
Xa thời niên thiếu hồn nhiên .
Nặng tình đau xót ưu phiền đắng cay .
Sao người lòng nỡ đổi thay ?
Không buồn nuối tiếc những ngày bên nhau .
Trong khi lòng vẫn dạt dào .
Tình xưa vẫn giữ thắm màu thuỷ chung .
Sao người giữ nét ung dung ?
Xem lời hẹn ước chưa từng nói qua .
Cảnh tình nhạt lạnh phôi pha .
Khung trời riêng bóng cách xa hai bờ .
Người đi kẻ ở đợi chờ .
Tình tan lòng cứ dại khờ nhớ nhung .
Bây giờ lòng cạn đường cùng .
Lời đau thôi hết ngại ngùng tiễn đưa .
Cho đời vui cảnh gió mưa .
Sáng chiều lẻ bóng say sưa nỗi buồn .
Ngày xưa ấy ! Mắt đỏ hờn .
Quặn đau như cắt mãnh hồn nát tan .
Tình tan người cũng sang ngang .
Gửi trao cay đắng sầu mang một đời .
|
Em vì ai ! Sao lòng như trĩu nặng ?
Tựa lá buồn …vàng từng cánh rụng rơi.
Cảnh trời thu đêm lạnh những sương rơi.
Sao gói ghém những lời thơ buồn bã ?
Đọc thơ em, anh tưởng chừng như đã…
Có chút gì làm rời rã tim anh.
Khiến anh mơ những tình ý chân thành.
Lời tha thiết ! Em dành riêng ai đó ?
Bài thơ buồn ! Ôi sao thật da diết.
Ấm cõi lòng tình băng tuyết đời anh.
Khiến ngày đêm anh cứ nghĩ quẩn quanh.
Mơ dệt mộng tình em anh chung hướng…
Bởi vì em ! Dệt thơ buồn êm dịu.
Xao xuyến lòng những tình điệu hương men.
Thắm lòng anh ! Làm cảm thấy thân quen.
Bắt đền em ! Đừng quên anh…em nhé !



Vẫn chưa bít haima là ai, sao lại là "chị" thía