Em bơ vơ giữa đô thành xa lạ
Em lẻ loi giữa thật giả cuộc đời
Chẳng có gì vô giá , trời ơi
Con ảo tưởng phải thế chăng hỡi chúa
Trái đất tối sầm và con tim máu lửa
Có lẽ nào con có tội khi yêu
Đừng trách con mơ ước quá nhiều
Trái tim con không hề có lỗi
Tình yêu có bao giờ thôi nông nổi
Gió bao giờ thôi đùa giỡn biển khơi
CHợt thấy thương thương quá tuổi 20
Anh hào quang và trái tim em bé nhỏ
Đêm mưa giông thương con dế nhỏ
Nói chi mà nức nở suốt đêm thâu
Chẳng thể nào nói hết với nhau đâu
Em tê tái giữa một trời giông tố
Đau xé lòng, lệ trào rơi, máu đỏ
Chẳng thể nào nói hết được đâu anh