 |
|

21-03-2008, 10:27 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Thiên Thần Không Cánh - Hạ Thu
Thiên Thần Không Cánh
Hạ Thu
Chương 1
- Mẹ Æ i! Gần mưá»i giá» rôi mà chị Như vẫn chưa vá», sao con lo quá . ÄÆ°a mắt nhìn lên đồng hồ, Bảo Ngá»c rầu rÄ© nói, thầm lo má»™t lát Tâm Như vá» sẽ bị mẹ mắng cho má»™t tráºn . Bà xưa nay khe khắt lắm, chỉ cho con gái ra khá»i đến chÃn giá» thôi . Huống chi lần nà y... chị Như lại Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn trai.
Nà o ngá» mẹ lại cưá»i dá»… dãi:
- Má»›i mưá»i giá», con là m gì đã lo cuống ngưá»i lên như váºy ? Mẹ mong chúng nó Ä‘i lâu má»™t chút để cho mẹ nhá» .
- Ngưng một chút, bà thở ra một hơi dà i lo lắng
- Thiệt... không biết có nên trò trống gì không nữa ? Con nhỠbỠngoà i đâu đến nỗi nà o, sao mà vô duyên quá ?
Hiểu lòng mẹ, Bảo Ngá»c vuốt tay bà :
- Chắc chưa đúng duyện nợ thôi mẹ à . Chứ chị Như cÅ©ng dá»… thương lắm . Lần nà y Ä‘i chÆ¡i lâu như váºy .. chắc được rồi đó mẹ.
- Mẹ mong thế .
- Bà mỉm cưá»i hi vá»ng.
Nói không ngoa . Lần nà y là lần thứ mưá»i, bà đem Tâm Như ra là m mai mốt . Không phải bà lợi dụng con chà i kiếm má»™t chà ng rể già u sang để nương nhá» tấm thân đâu . Bà chỉ mong cho con kiếm được tấm chồng tương đối . Chết vợ nghèo nà n cÅ©ng gả, chỉ mong con không lỡ thá»i, còm cõi sống má»™t mình là m giái già như dì Út cá»§a nó thôi . Tấm gương sá» sá» ra trước mắt, váºy mà nó cứ dá»ng dưng chưa biết sợ . Má»—i lần bị bà hối thúc, lại nhe hà m răng trắng ra mà cưá»i . Rồi còn cãi: "Không có gì nghiêm trá»ng . Ở giá thì ở giá, chẳng há» gì ".
Hai mươi sáu tuổi, ở cái vùng quê nà y, ngưá»i ta bằng tuổi nó, con cái dã đỠhuá» . Äầu trên xóm dưới, chẳng còn đứa nà o bằng tuổi nó chưa vợ, chưa chồng cả.
Tháºm chÃ, con Bảo Ngá»c đây má»›i mưá»i tám tuổi đầu đã có ngưá»i đến coi mắt, xin bá» rượu hồng.
Mà nó có xấu lắm không nhỉ ? Bao lần trá»™m ngắm con rồi so sánh nó cùng bạn bè trang lứa, bà cảm thấy nó cÅ©ng không đến ná»—i nà o . Ngoà i cái trán to bướng bỉnh, chiếc mÅ©i hỉnh và cái miệng rá»™ng rất xinh . Äôi mắt to, Ä‘en láy long lanh sáng lúc nà o trông cÅ©ng như cưá»i hút lấy ngưá»i ta . Còn gương mặt trái xoan thanh tú, còn là dan trắng mịn mà ng... Sang qua, bá»›t lại, bà thấy nó tệ lắm cÅ©ng đạt Ä‘iểm trung bình.
Váºy mà ... hai mươi sáu năm rồi, bà chưa thấy, chưa nghe nó má»™t lần nhắc đến hai chữ "bạn trai", cÅ©ng chưa má»™t lần chứng kiến nó được ai chá»c ghẹo . Äám con trai dưá»ng như bị dị ứng trước cách ăn nói bốp chát, quá tá»± nhiên như con trai cá»§a nó.
Tâm Như dưá»ng như không biết dịu dà ng, cà ng không biết là m duyên dáng. Là sinh viên đại há»c y năm thứ tư rồi, vá» nhà vẫn độc má»™t chiếc quần đùi, nhảy ùm xuống ao tìm bắt ốc . Vẫn tỉnh bÆ¡ cặp cổ lÅ© con trai, gá»i chúng bằng mà y, xưng tao như những ngà y thÆ¡ bé.
Bạn bè, há» hà ng, chom xom mai bà n ra, tán và o là m bà đã lo lắng, cà ng sợ cuống cuồng lên. Lẽ nà o Tâm Như cá»§a bà bị "Pê Äê" như mấy đứa xổ lô tô hôm nà o trên há»™i chợ không ? Bằng má»i cách, má»i giá bà phải tìm gặp cho nó má»™t tấm chồng.
Lá»±c bất tồng tâm rồi . Mưá»i chà ng trai bà đem vá» mai mối đã cao chạy xa bay hết chÃn chà ng . Chỉ còn gả thứ mưá»i nà y, xem ra... còn chút hy vá»ng. Bởi đây là gả trai duy nhất chịu quay trở lại hẹn Tâm Như Ä‘i dạo sao lần coi mắt . Cầu mong sao cho chuyện hôn nhân nà y thà nh tá»±u, bà nhất định sẽ ăn chay má»™t tháng.
- Mẹ Æ i ! Chị Như vá» rồi.
Tiếng Bảo Ngá»c reo to, cắt ngang dòng suy nghÄ© cá»§a bà .
Ngẩng đầu lên, chưa kịp nói, bà đã thấy bóng Tâm Như vút nhanh qua như tia chốp, biếng mất và o ngay sau cánh cá»a buồng phÃa sau . Tiến DÅ©ng, chà ng rá»… tương lai cá»§a bà há»›t hải chạy theo :
- Tâm Như ! Em hiểu lầm rồi . Dừng lại nghe anh giải thÃch.
Còn hai bước nữa là gã xóc luôn vô buồn cá»§a bà rồi . CÅ©ng may là gả kịp nhìn thấy đôi mắt Bảo Ngá»c trợn lên để dừng chân lại. Hoảng hồn, gả cúi thấp đầu, là nhà :
- Xin lỗi. Con vì quá nóng lòng nên...
- Không sao, không sao. Bà Minh khoát tay cưá»i giả lả
- Hai đứa đi chơi có vui không hả ?
- Dạ thưa bác... vui lắm
- Tiến DÅ©ng gáºt đầu, nhưng không suy nghÄ© . Bà n tay vô tình như ôm lên má, để Bảo Ngá»c trông thấy rõ rà ng vết tát tay nằm hẳn sau trên ấy
- Nhưng Tâm Như vì hiểu lầm đã giáºn con rồi.
- Không sao, không sao.
- Bà Minh trước sau gì cÅ©ng nỡ nụ cưá»i xoá lá»—i
- Äể rồi bác giải thÃch cho.
- Dạ, nếu được váºy thi con cảm Æ¡n bác
- Tiến Dũng tươi ngay nét mặt
- bác thuyết phục Tâm Như giùm cháu . Ngà y mai, cháu sẽ đưa ba má sang xin cưới ngay Tâm Như vỠlà m vợ.
- Hả ?? Chiếc miệng Bảo Ngoc hả trợn ra ngơ ngác
- Cưới chị Tâm Như ? Anh là m gì mà gấp váºy ?
- Con nà y ! Con nÃt biết gì mà nói báºy ? Im Ä‘i.
Phút bất ngá» qua nhanh, bà Minh quay mắng Bảo Ngá»c, mà nghe máu dồn lên tim o Ân Tuấn . Ná»—i vui mừng là m bà co ho muốn ngất Ä‘i.
Hà m răng cắn chặt và o môi Ä‘au Ä‘iếng, bà vẫn chưa dám tin những gì mình nghe kia là tháºt . Ôi ! Lẽ nà o trá»i cao đã nghe thấu lá»i van vái cá»§a bà ? Tâm Như cuối cùng cÅ©ng có ngưá»i chịu cưới vá» là m vợ.
- Dạ, trăm sá»± con nhá» nÆ¡i bác . Bây giá» cÅ©ng khá khuya rồi, con xin phép bác con vá» . Tạm biệt em Bảo Ngá»c.
Äứng lên chà o lá»… phép bà Minh, lịch sá»± vẫy tay chà o Bảo Ngá»c, Tiến DÅ©ng vá»™i vã quay lưng. Trong nét mặt anh hân hoan, há»›n hở như thể ngà y cưới đã cáºn ká».
- Ôi ! Tháºt không ngá»...
Tiến DÅ©ng vá» lâu rồi mà bà Minh còn thu ngưá»i ra ngồi ngay trên ghế . Äến khi tiếng chuông đồng hồ gõ nhịp "Bing Boong", bà má»›i giáºt mình, cuống cuồng đứng dáºy.
- Bảo Ngá»c ! Mau phụ mẹ dá»n dẹp má»™t tay . Ngà y mai, đà ng trai ngưá»i ta đến rồi.
- Mẹ ! Mẹ gả chị Tâm Như tháºt sao ?
Mừng cho chị, nhưng Bảo Ngá»c vẫn thấy trong chuyện nà y... có cái gì... vá»™i và ng quá.
- Không gả thì để là m mắm à ?
- Lưá»m yêu con má»™t cái, bà Minh vui vẽ
- Con nà y há»i lạ.
- Nhưng Ãt ra, mẹ cÅ©ng phải há»i lại chị Như má»™t tiếng, xem chỉ có đồng ý không ?
- Sao lại không đồng ý ?
- Bà trừng mắt
- Chuyện Ä‘ang suôn sẽ, cắm con nói báºy . Tiến DÅ©ng là quá lý tưởng rồi . Tuy nó đã có má»™t Ä‘á»i vợ, má»™t đứa con, nhưng con xem, no lại là chá»§ má»™t nhà máy xây lúa khá giả nhất vùng nà y, bao đứa mÆ¡ còn chưa được đó con à .
- Äúng váºy . Nhưng...
- Bảo Ngá»c vẫn băn khoăn
- Lúc nà y con thấy mặt chị Như kỳ kỳ là m sao ấy . Mẹ à ! Con nghÄ© mẹ nên tìm hiểu ý kiến cá»§a chị Như trước khi nháºn lá»i vá»›i đà n trai.
Äang vui, cứ bị Bảo Ngá»c cắt ngăn, bà Minh giáºn dữ hét lên:
- Tao không cần há»i mà cứ gả đó thì sao ? Cả Ä‘á»i má»›i được má»™t đám nháºn lá»i, con ở đó chê nà y chê ná», muốn ở giá lắm à ? Äi ngá»§ Ä‘i, đừng nói nhiá»u . Gã con Như xong là tao gã tá»›i mà y luôn đó.
- Mẹ !!!
Biết tÃnh bà có cải cÅ©ng chẳng là m được gì . Bảo Ngá»c giáºn dá»—i đứng lên, giáºm đùng đùng bước và o phòng, cô tá» ra sá»± bất mãn cá»§a mình cùng mẹ.
Bình thưá»ng, thái độ dáºn dá»—i cá»§a Bảo Ngá»c sẽ được bà Minh cho ăn Ãt nhất bốn chá»—i lông gà . Nhưng hôm nay vui quá, bà Minh bá» qua, phá»›t lá» vá» không thấy.
Mình cÅ©ng có phần nà o Ä‘á»c đón . Bà tá»± biết, nhưng không thể nà o khác được . Chẳng phải bây giá», mà hÆ¡n mưá»i tám năm rồi, từ lúc ông mất Ä‘i bá» lại bà má»™t mình cùng hai đứa con thÆ¡ dại . Không cương quyết độc đón, bà là m sao nuôi chúng nên ngưá»i ?
Mà chuyện nà y, nghĩ ra cũng chẳng hại gì . Lấy chồng thôi, không chừng mai mốt ngon cơm, ngon canh rồi, nó còn phải cám ơn bà nữa đó.
o0o
Bước xuống xe, chẳng cần nghỉ ngÆ¡i cá»§ng chẳng cần nhìn trước, nhìn sau Tâm Như quăng vèo luôn bá»™c hà nh lý mà mình đả ôm khư khư trong lòng suốt chặng đưá»ng dà i và o má»™t góc cá»™t đèn đưá»ng . Má»™t đám trẻ con bụi Ä‘á»i nhà o đến ngay . Chúng đánh nhau, tranh già nh nhau rồi cá(m đầu ù té chạy khi thấy cô bước lại gần.
Nhún vai má»™t cái, Tâm Như báºt lên cưá»i . Tá»™i nghiệp cho bá»n nhóc ngở là trúng mánh, vô được món há»i to.
Bao lần khốn đốn vì táºt nông nổi, hồ đồ, nhưng chưa bao giá» Tâm Như Ä‘iêu đứng, khổ sở như lần nà y cả . Vì cái bá»c hà nh trang nặng trỉu, tưởng chừng như quý giá kia lại là ... má»™t bao vải vụn.
Phải . Là bao vải vụn mà Bảo Ngá»c đả nhét đầy và o đấy nhá»ng thứ vô dụng, phế thải sau khi may xong cho khách.
Quá»· tha ma bắt mà y Ä‘i Tâm Như . Ngồi phệt xuống vệ đừơng . Tâm Như tá»± mắng mình . Mắt má»§i Ä‘i đâu mà bao hà nh trang đầy ấp tiá»n bạc, áo quần không chá»n lại chá»n cái bao đầy vải vụn ?
Tất cả cá»§ng tại con Bảo Ngá»c chết tiệt kia . Biết tÃnh cô xưa nay vốn nông nổi, hồ đồ . Sao còn để hai cái túi cạnh bên nhau, báo hại cô bây giá» phải dở khóc, dở cưá»i.
Lúc nảy trên xe, Tâm Như cá»§ng đả má»™t lần Ä‘iêu đúng khổ sở vá»›i ngưá»i soát vé . Nếu không có vị khách tốt bụng ngồi bên cạnh, có lẻ cô đả phải xuống xe dá»c đưá»ng rồi.
Mùi bánh canh thÆ¡m lừng từ đâu xốc nhanh và o má»§i Tâm Như , cái bụng ầm ầm kêu đói . Cô ngẩng đầu lên, rầu rỉ nhìn sang bên kia lá»™ . Má»™t dảy hà ng ăn sang trá»ng kéo dà i, má»§i tá»i hà nh phi thÆ¡m phưng phức.
Trá»i là nh lạnh thế nà y, giá có được tô bánh canh giò heo thì hết ý . Tâm Như nuốt ngụm nước bá»t và o, lòng thầm ước . Xưa nay cô vốn xấu tÃnh ăn, cái gì cá»§ng nhịn được, chỉ trừ nhịn đói . Là m sao có được mưá»i ngà n để ăn liá»n nhỉ ? Chao Æ¡i! Chiếc áo gió tuyệt đẹp nà y... chỉ má»›i mua tuần trước đúng má»™t trăm ngà n . Bây giá», có ai chịu mua lại giùm cô bốn chục ngà n... à không, hai mươi ngà n thôi, cô cá»§ng bán.
Chẳng có ai thèm mua cả . Tâm Như tiu nghỉu đứng lên . Cho hai tay và o túi áo, cô Ä‘i tá»›i Ä‘i lui nghỉ tá»›i tô bánh canh. Muôn quên, nhưng sao hình ảnh to bánh canh cùng hai cục giò heo cứ hiện lên như khiêu khÃch . Thôi, đói qua rồi, đánh liá»u là m ẩu, và o ăn đại . Xong rồi... nói thiếu . Bất quá bị chá»i má»™t tráºn . Mai mốt có tiá»n Ä‘em đến trả, có phải giáºt luôn đâu mà sợ lương tâm cắn rứt.
Nghỉ được kế nà y, Tâm Như tươi tỉnh hẳn lên, bước vá»™i qua đưá»ng, hiên ngang bước và o trong quán . Äúng lúc đó, má»™t chiếc Mercedes má»›i tinh dừng lại . Bốn ngưá»`i khách xuống xe, cùng song song bước qua cánh cá»a không rá»™ng lắm.
Chao Æ¡i! Ngon quá ! Cho muổng bánh canh đầu tiên vao mieng, Tâm Như lịm ngưá»i Ä‘i trong vị ngá»t thanh tao . Quả đúng là tiệm sang có khác, nêm nếm tháºt tuyệt vá»i . Chưa bao giá» Tâm Như được ăn ở đâu món bánh canh ngon đến thế . Chắc chắn là phải có bà quyết nấu rồi.
Muổng bánh canh thứ hai và o miệng, Tâm Như quên hết chuyện Ä‘á»i . Cảm thấy lòng ngất ngay, trà n đầy hạnh phúc . Như thể mình là má»™t cô công chúa đầy đủ nhất trần Ä‘á»i, chứ không phải mình là má»™t kẻ vừa bá» nhà trốn mẹ Ä‘i, hiện trong túi không má»™t đồng má»™t cắc.
Tâm Như không bao giá» ngá» rằng, cuá»™c Ä‘á»i mình có lúc phải bá» nhà đi vì má»™t gả con trai như váºy . Sáng nay thức giấc, hẳn mẹ sẻ nổi tráºn lôi đình . Tôi nghiệp con Bảo Ngá»c vì mình phải ăn đòn . Liệu nó có dám khai ra đây là kế hoạch và âm mưu cá»§a nó và cô cùng bà y ra không nhỉ ?
Chắc không đâu, Tâm Như lÆ¡ đảng cầm cục giò heo lên gáºm . Bảo Ngá»c can trưá»ng lắm . Tuy chỉ má»›i mưá»i tám tuổi, há»c hà nh không đến nÆ¡i đến chốn như cô, nhưng nó tiến bá»™ lắm . Khi mẹ quyết định gả cô cho Tiến DÅ©ng , nó cứ theo há»i mải.
- Chị Như ! Chị thấy sao ? Chị có đồng ý lá»i mẹ không ? Chị có yêu anh Dá»§ng không váºy ?
- Yêu ?
- Vốn bản tÃnh vô tư, Tâm Như báºt lên cưá»i ha hả, chẳng há» lo lắng
- Yêu gả thà tao lấy khỉ còn sướng hơn.
- Sao váºy ?
- Mặt Bảo Ngá»c đầy nghiêm trang
- Em thấy anh DÅ©ng cÅ©ng được lắm mà . Tuy ảnh đả có Ä‘á»i vợ, má»™t đứa con .
Nhưng bù lại, tÃnh nét ảnh hiá»n là nh lại có cá»§a ăn, cá»§a để . Mẹ bảo chị vỠđó sẻ sung sướng má»™t Ä‘á»i.
Có lẻ như váºy tháºt . Quăng vèo cục xương ra đưá»ng cho chó, Tâm Như gá»i thêm má»™t tô bánh canh ná»a . Vừa ăn, cô vừa ngẩm nghỉ lá»i Bảo Ngá»c . Tiến DÅ©ng đúng là vừa hiá»n là nh, vừa già u có, được nhiá»u ngưá»i trong xóm thương yêu, nể trá»ng . Nhưng không hiểu sao lòng cô cứ dá»ng dưng, nếu không muốn bảo là chán ghét.
Lần đầu tiên gặp mặt, Tâm Như đả không ưa nụ cưá»i cá»§a anh rồi . Äến lúc cùng anh Ä‘i dạo, cô cà ng thấy ghét hÆ¡n . Trá»i Æ¡i ! Má»™t tháng qua rồi, giá» nhá»› lại, cô còn cảm thấy rùng mình ghê sợ.
Hôm đó, vâng lá»i mẹ , Tâm Như đả thay má»™t bá»™ đồ tháºt đẹp rồi cùng Tiến DÅ©ng Ä‘i dạo phố . Vòng vo má»™t hồi, anh đỠnghị rá»§ cô và o rạp xem phim . Chà ! Äá» nghị nghe hấp dẩn . Mắt Tâm Như sáng bừng lên . Nảy giá», Ä‘i lòng vòng nghe Tiến DÅ©ng nói toà n chuyện là m ăn, lá»i lổ, cô buồn ngá»§ quá rồi . Và o xem phim đúng là thoát nạn.
Trá»i xui đất khiến, xúi quẩy cho Tiến DÅ©ng thế nà o mà bá»™ phim rạp Ä‘ang chiếu hôm nay là phim "Titanic" . Tiến DÅ©ng sợ thót tim, còn Tâm Như thì khoái quá trá»i . Cả buổi tối, mắt cứ mở to Ä‘au đáu dán lên mà n hình không chá»›p.
Phim Ä‘ang đến cao trà o, Tâm Như Ä‘ang hồi hợp trước cảnh con tà u Titanic trong cÆ¡n tháºp tá» nhất sinh. Nước mắt sắp trà o ra thương cho nhân váºt trong phim, cô bổng giáºt thót ngưá»i lên . Bà n tay Tiến DÅ©ng Ä‘ang đặt trên eo cá»§a cô bốp mạnh.
Bốp!
Không suy nghỉ, Tâm Như vung tay tát mạnh và o mặt Tiến DÅ©ng. Quên mất Ä‘ang ở rạp phim, cô vùng đứng dáºy, chỉ tay và o giá»a mặt anh, hét lá»›n:
- Äồ sà m sở ! Dám giở trò hả ?
Hà ng trăm cặp mắt đổ dồn vá» phÃa cô . Tiếng cưá»i dáºy lên khắp căn phòng . Chợt nhá»› ra, Tâm Như xấu hổ vùng bá» chạy Ä‘i nhanh, mặc cho Tiến DÅ©ng hối hả chạy theo năn nỉ :
- Tâm Như ! Äứng lại Ä‘i . Là m như váºy anh chỉ muốn bà y tá» tình yêu cá»§a mình vá»›i em thôi.
- Yêu! Yêu! Nghe noà mà Tâm Như cà ng ứa gan hÆ¡n . Nói yêu chỉ là những đụng chạm như váºy, cô thà ở giá cho xong.
Hai mươi sáu tuổi là ngưá»i duy nhất ở vùng quê còn sống độc thân, cÅ©ng như là cô sinh viên cuối cùng cá»§a lá»›p đại há»c y nam chưa có ngưá»i yêu . Chẳng biết có bất bình thưá»ng không, mà Tâm Như cứ thản nhiên, không mảy may buồn tá»§i hay xấu hổ . Má»—i lần nghe ai nhắc đến chồng con, cô cứ nhe hà m răng trắng ra cưá»i, rồi bảo:
- Từ từ, gấp gáp gì . Chưa tìm được đối tượng mà .
Chưa gặp đối tượng ư ? Nghe cô nói váºy, má»™t số ngưá»i đã không nhịn được cưá»i . Kén cá chá»n canh gì ? Cứ nói thẳng là "ế độ" Ä‘i . Chẳng ma nà o thèm theo Ä‘uổi, nên má»›i phải má»™t mình thui thá»§i váºy.
Xì! Tâm Như trá» dà i môi, nhổ toẹt và o lá»i dè bÄ©u xì xầm đó. Tại bá»n há» chưa hiểu cô thôi . Äúng là bá»n con trai, chưa tên nà o theo tán tỉnh cô . Nhưng nói tháºt, cho dù bá»n chúng có theo, chưa chắc cô đã chịu . Tất cả bá»n chúng chỉ ở dưới tầm nhìn cá»§a cô thôi . Chẳng gã nà o ra hồn cả.
Tâm Như cao ngạo, kiêu kỳ lắm, dù ai cÅ©ng chê cô xấu, cả mẹ và Bảo Ngá»c . Nhưng cô cứ thÃch soi gương và thấy mình đẹp. Cô thấy tá»± tin, xem lÅ© con trai dưới mắt chẳng ra gì . Cô ghét nhất mấy đứa con gái á»§y mị, viết thư tình bay bướm, nhiá»u lúc thất tình khóc bù lu bù loa, lại còn hạ mình năn nỉ ngưá»i yêu nữa . Trông tháºt là chướng mắt.
ÄÆ°á»£c như váºy, có lẽ vì Tâm Như há»c giá»i. Co luôn đứng đầu từ lá»›p mẫu giáo đến bây giá» . Hôm đâu và o đại há»c, cô đã là m má»i ngưá»i phải ngỡ ngà ng vì số Ä‘iểm trá»™i cá»§a mình . Bốn năm há»c y, cô luôn là niá»m tá»± hà o cá»§a thầy cô . Chưa trở thà nh bác sÄ© mà cô giải phẫu còn chÃnh xác hÆ¡n má»™t bác sÄ© chuyên khoa nữa . Tương lai, Tâm Như sẽ trở thà nh má»™t bác sÄ© thiên tà i . Má»™t tà i hoa trong ngà nh y đấy . Các thầy cô vẫn thưá»ng bảo vá»›i Như như thế.
Váºy mà ... Lau miệng và o chiếc khăn giấy, Tâm Như thở ra má»™t hÆ¡i buồn . Má»i việc chưa ngã ngÅ©, cô đã phải bá» há»c giữa đưá»ng. Tâm Như biết mình sẽ chẳng còn cÆ¡ há»™i quay vá» trưá»ng há»c tiếp nữa đâu.
Không phải vấn đỠtiá»n bạc, Tâm Như vẫn có thể vừa là m, vừa há»c . Tất cả cÅ©ng vì mẹ thôi . Bà nhất định sẽ lên táºn trưá»ng bắt cô vỠđể gả chồng . Mà cô thì chẳng muốn chôn Ä‘á»i mình và o cái nhà máy xây gạo ấy.
Tô bánh canh thứ hai đã ăn đến muá»—ng nước cuối cùng, cái bụng no căng, Tâm Như bắt đầu nghe sợ . Lúc nãy đói quá, và o ăn đại, giá» má»›i thấy mình liá»u quá . Rá»§i ngưá»i ta không cho thiếu thì sao ? Năn nỉ à ? DÄ© nhiên rồi . Nhưng còn bá»n vi khách ngồi kia nữa, há» nghe được sẽ cưá»i cô mất.
Äôi mắt vừa đưa qua bà n đối diện Tâm Như bắt gặp ngay má»™t đôi mắt khác nheo lại để chá»c mình . Hừ ! Cô quay Ä‘i giáºn dữ . Rồi nghÄ© ra má»™t cách, Tâm Như tươi tỉnh đứng lên, xăm xăm bước qua bà n đối diện . Cô cưá»i vá»›i gã có đôi mắt vừa nheo lại vá»›i mình, rồi nói to cho bà chá»§ quán cùng nghe thấy:
- Tôi ra xe trước nhé.
- Ừ.
Chẳng hiểu đầu cua tai nhẽo gì, gã gáºt đầu theo quán tÃnh . Thầm nghÄ©, cô gái nà y muốn xã giao, đáp trả cái đá mắt cá»§a mình.
Hừ ! Thoát rồi! Ra khá»i quán má»™t cách bình yên, Tâm Như nhảy lên má»™t cái reo mừng, thầm khen sao mình thông minh quá . Biết nghÄ© ra cách hay lừa bà chá»§ quán, để bà phải ngỡ cô cùng bá»n vá»›i bá»n vi khách kia.
Má»™t lát bị tÃnh oan hai tô bánh canh, chắc bá»n há» tức lắm.Nhưng Ä‘i xe hÆ¡i sang trá»ng váºy, có mưá»i ngà n đồng bạc, nhằm nhò gì . Coi như là m phước cứu ngưá»i hoạn nạn nà y Ä‘i . Hì... hì...
Äôi chân sáo nhảy tung tăng, Tâm Như nghe lòng thôi không ray rứt nữa.
Thả ngưá»i ngồi xuống chiếc ghế đá, Tâm Như lÆ¡ đảng đưa mắt ngắm . Buổi chiá»u, công viên tháºt yên ả . Từng đôi nhân tình cáºp tay âu yếm bước qua . Dòng sông trước mặt long lanh phản chiếu ánh nắng chiá»u . Cảnh yên bình thÆ¡ má»™ng quá. Váºy mà Tâm Như lại chẳng lòng dạ nà o thưởng thức.
TÃnh luôn chiá»u nay là đúng hà i ngà y Tâm Như nhịn đói . Chiếc áo gió chết tiệt, hảy còn má»›i, còn đẹp, váºy mà ... bán chẳng có ai mua . Báo hại cô Ä‘i rã cáºp chân, tốn không biết bao nhiêu ca-lo nặng lượng.
Những ngà y sấp tá»›i cá»§a mình sẽ ra sao ? ÄÆ°a tay xoa bụng, Tâm Như thầm lo sợ . Mấy lần món mén đến trưá»ng, mong tìm mấy đứa bạn quen nhá» giúp đở, rồi ngại cảnh bị mẹ tóm đươc bắt vá», cô lại thôi không dám đến . Äà nh phải lang thang trên phố là m kẻ bụi Ä‘á»i . Äêm qua đã ngá»§ dưới gầm cầu, đêm nay chắc cÅ©ng không ngoà i chổ ấy.
- Có ngưá»i té x?iu . Có ngưá»i té, bà con Æ¡i.
Một tiếng la thất thanh chợt vang lên, cắt ngang dòng suy nghỉ của Tâm Như . Ngẩng đầu lên, thấy đám đông ùn ùn chạy, có hiếu kỳ cũng bước chân theo dù chẳng hiểu chuyện gì.
Vạch đám đông nhìn và o, Tâm Như thấy ngưá»i bị nạn là má»™t ông già trên dưới năm mươi tuổi, áo quần lam lÅ©, nét mặt gầy gò ốm yếu . Chứng tá» má»™t thể lá»±c bệnh hoạn không đủ dinh dưởng . Má»™t Ãt ngưá»i tốt bụng Ä‘ang thi nhau xức dầu, giáºt tóc mai cố là m ông tỉnh lại.
- Hết cách rồi, ông ta vẫn không tÄ©nh lại . ÄÆ°a đến bệnh viện thôi.
Má»™t ngưá»i lên tiếng . Tâm Như bắt phì cưá»i, bước chân và o giá»a vòng vây.
- Cứu như các ngưá»i thì đên Tết ông ta má»›i tỉnh lại được . Dang ra hết Ä‘i! Cứ để đó cho tôi.
- Cô biết cách à ?
- Má»™t số ngưá»i tỠý nghi ngá».
Không trả lá»i há» . Tâm Như bước đến cạnh ngưá»i bị nạn . Ra hiệu cho đám đông ná»›i rá»™ng ra, cô bắt đầu thá»±c hiện động tác hô hấp nhân tạo cho ông bằng miệng cá»§a mình . Chỉ má»›i mấy hÆ¡i thôi, ngá»±c ông đã pháºp phòng, mặt hồng lên thấy rõ.
- á»’, hay quá! Cô ta tháºt tà i giá»i!
Không tà i giá»i gì đâu . Tâm Như mỉm cưá»i, thầm nghỉ . Äây chỉ là chút kiến thức sÆ¡ đẳng mà trưá»ng đại há»c y đã dạy khi cô hảy còn là cô sinh viên năm thứ nhất.
- Ông ta tỉnh lại rồi . Tháºt là may mắn.
Ông lão đã cục cá»±a được chân tay, rồi mở bừng mắt dáºy . Äám đông kêu to mừng rỡ, rồi dẫn trở vá» công việc cá»§a mình . Trên thảm cá» xanh giá» chỉ còn lại Tâm Như vá»›i ông thôi . Biết cô là ân nhân đã cứu mình, ông cất giá»ng run run:
- Cám ơn cháu đã cứu ta.
- Dạ không có gì đâu ạ
- Tâm Như nhoẽn nụ cưá»i tươi đầy hạnh phúc
- Việc phải là m thôi, xin ông đừng quá báºn tâm.
- Cái gì ?
- Ông như giáºt thót ngưá»i
- Có phải cháu vừa gá»i ta bằng ông ? Ông đã già đến thế sao?
- Dạ, ông không già , nhưng... Tâm Như lúng túng.
Ông mÄ©m cưá»i buồn:
- Cháu không cần an á»§i ta . Ta biết trong ta giống hệt má»™t cụ già dù năm nay ta chỉ má»›i sáu mươi chÃn tuổi thôi.
- Sáu mươi chÃn tuổi ư ?
- Tâm Như giáºt mình thảng thốt
- Váºy mà ... Trong và o bá» ngoà i, ông như đã đến tám mươi . Nếu ông không nói, cô sẽ không tà i nà o Ä‘oán ná»—i . Hèn gì, trông ông còn trẽ thế.
Tâm Như nói dối vụng vá»:
- Có lẽ cháu chỉ nên gá»i ông bằng bác thôi . Ba cháu năm nay cÅ©ng sáu mươi rồi đấy.
- Ừ . Chỉ nên gá»i ta bằng bác thôi, cháu ạ.
- Ông ta gáºt đầu đồng ý ngây.
Trông thái độ, Tâm Như thấy dưá»ng như ông rất sợ ai đó bảo mình già .
- Váºy bác... bác ạ .. cho cháu há»i
- Tá»± nhiên thấy mến mến ông, Tâm Như quan tâm há»i
- Bác là m sao lại bị té xỉu giữa đưá»ng như váºy ? Còn cháu cá»§a bác đâu ?
- Ta không có vợ con, cũng chẳng có cháu, chỉ sống một mình thôi.
Thở ra một hơi dà i, đôi mắt ông bổng trở nên xa vắng, buồn thiu.
Bây giá» Tâm Như má»›i nháºn ra, dù thân xác tiá»u tụy già nua, nhưng đôi mắt ông vẫn còn linh hoạt lắm.
- Còn chuyện té xỉu thế nà y vá»›i ta vốn bình thưá»ng như cÆ¡m bá»a . Ta bị hẹp van tim mà .
- Bị hẹp van tim ?
- Tâm Như giáºt mình thảng thốt
- Trá»i! Bệnh nà y nguy hiểm lắm . Bác có thể chết bất cứ lúc nà o . Tại sao bác không phẩu thuáºt ?
- Ta cÅ©ng có ý định nay, nhưng chưa dà nh dụm đủ tiá»n . Cháu biết không ? Phẩu thuáºt tim tốn kém lắm, phải đến mấy chục triệu đồng
- Nói đến đây, giá»™ng ông bá»ng phấn chấn hẳn lên
- Nhưng khoe vá»›i cháu, ta đã dà nh dụm được mưá»i bốn triệu rồi . Chẳng còn bao lâu nữa, ta sẽ chữa khá»i bệnh nà y.
- Cháu mừng cho bác .
- Tâm Như nắm lấy tay ông
- Nhưng cháu cÅ©ng có lá»i khuyên . Từ nay đến ngà y dà nh đủ tiá»n phẩu thuáºt, bác nên giá» giừn sức khá»e . Xúc động hay buồn vui quá mức, Ä‘á»u không tốt cho trái tim cá»§a bác đâu.
- Ta biết, ta biết mÃ
- Ông gáºt đầu vui vẻ , rồi chợt há»i
- Thế còn cháu nhà ở đâu ? Sao mấy mặt có vẻ bÆ¡ phá», hóc hác thế kia ?
- Dạ. .. .
- nụ cưá»i trên môi chợt tắt . Tâm Như nhá»› vá» hoà n cảnh thá»±c cá»§a mình . Cái bụng lại kêu lên má»™t tiếng to.
- Cháu đói bụng à ?
- Ông phát hiện ra ngây.
Tâm Như không thể giấu, đà nh kể cho ông nghe tất cả.
- Sao, đã nhịn đói hai ngà y rồi à ?
- Giá»ng ông đầy hốt hoảng
- Váºy mà nảy giá» cứ ngồi đây nghe ta kể chuyện trên trá»i dưới đất . Mau, đứng dáºy mau!
- Dạ, đi đâu ạ ?
- Mắt Tâm Như ngơ ngác.
Ông kéo mạnh tay cô:
- Thì đi kiếm cái gì bỠbụng chứ đi đâu ?
- Ăn ư ?
- Tim Tâm Như như nhẩy thót lên mừng, cô nhá»m dáºy rồi ngồi trở xuống ngây
- Thôi, cháu không đi đâu.
- Sao thế ?
- Äôi mà y ông câu lại
- Cháu chê ta nghèo, không đủ sức bao cháu một đĩa cơm hay sao chứ ?
- Không phải
- Tâm Như lắc lư đầu
- Nhưng cháu không muốn lợi dụng bác, cà ng không muốn bắt bác trả ơn cho cháu.
- Ai nói thế ?
- Ông báºt lên cưá»i lá»›n . Cóc nhẹ xuống đầu Tâm Như, ông trìu mến
- Äồ ngóc à ! Cháu không lợi dụng, cÅ©ng chẳng bắt ta phải trả Æ¡n đâu . Äây chẳng qua là ta muốn giúp cháu, tạo phúc đức cho mình
- ngưng một chút, ông tiếp
- Thế nà o, cô bé mắc nạn kia ? Có cho ta cơ hội ra tay nghĩa hiệp không thì bảo ?
Miệng từ chối, nhưng cái bụng giục đứng lên . Cuối cùng, kẻ tham ăn đã thắng ngưá»i sÄ© diện trong Tâm Như . Cô chóng tay, miển cưởng đứng lên, thầm nhá»§: Coi như váºy tạm ông bữa cÆ¡m nà y . Bao giá» là m được tiá»n, cô nhất định trả lại cho ông . Không phai má»™t mà là mưá»i dÄ©a cÆ¡m gà tháºt ngon là nh.
- Mưá»i dÄ©a cÆ¡m gà ư ? Cô có đùa không váºy ?
Giá»ng má»™t ngưá»i thảng thốt bên tai, Tâm Như mở to mắt bừng tỉnh má»™ng . Trước mặt cô, ông và ngưá»i bán cÆ¡m Ä‘ang trợn tròn đôi Ä‘ong tu nhìn cô đầy kinh ngạc . Thì ra mải nghỉ ngÆ¡i lung tung, cô đã theo ông ngồi và o quán tá»± lúc nà o . Bà chá»§ quán há»i cô dùng gì, đúng lúc cô buá»™t miệng nói đến mưá»i dÄ©a cÆ¡m gà .
- Cháu à ! Ta không phải tiếc
- Thay Tâm Như cứ ngồi đó sững ngưá»i ra, ông cất giá»ng ôn tồn - Cháu nhịn đói đã hai ngà y nên ăn từ từ thôi . Má»™t lúc mưá»i dÄ©a cÆ¡m, cháu sẽ trúng thá»±c mà chết đó.
Trá»i Æ¡i! Ông tưởng mình đói ăn cùng má»™t lúc mưá»i dÄ©a cÆ¡m ư? Xấu hổ quá! Äói mà đỠbừng lên, Tâm Như xua tay loạn xạ:
- á»’ không! Cháu không phải nói thế . Cháu nói lá»™n, lỡ lá»i . Dì Æ¡i! Cho cháu má»™t dÄ©a cÆ¡m không vá»›i nước mấm thôi cÅ©ng được.
- Hả
- Bà bán cơm thêm một lần xanh mặt.
Ông lại phải đở lá»i:
- Cháu tôi vui tÃnh, hay hà i hước . Phiá»n cô cho nó má»™t dÄ©a cÆ¡m sưá»n đặc biệt.
- Dạ
- Bà chủ quán vui vẻ bước đi ngay.
Ông nhìn Tâm Như, mắng khẻ:
- Tự nhiên đòi ăn cơm nước mam . Cháu là m ta mất măt. quá.
Cúi thấp đầu, Tâm Như là nhÃ:
- Tại cháu sợ bác tốn tiá»n tthôi.
- Một dĩa cơm có đáng là bao mà cháu ngại ?
- Ông tháºt tình.
Bà bán cÆ¡m Ä‘em ra má»™t đĩa cÆ¡m vá»›i miếng sưá»n nướng tháºt là to, và ng ươm thÆ¡m phức, trông hấp dẫn vô cùng . Tâm Như không chịu được, nuốt ngay ngụm nước bá»t rồi kêu lên xấu hổ:
- Ôi! Tháºt là mất mặt.
- Chẳng hỠgì, sinh lý tự nhiên thôi
- Äẩy đĩa cÆ¡m đến trước mặt Tâm Như, ông vui vẻ
- Cháu ăn đi.
- Dạ .
- Cho luôn hai muỗng cơm và o miệng, rồi mới chợt nhớ ra . Tâm Như vội nói với ngụm cơm còn đầy trong miệng
- Thôi chết! Má»i bác dùng cÆ¡m.
- Cứ tự nhiên đi
- Ông mỉm cưá»i sảng khoái - Lúc sáng ta đã ăn rồi.
- Dạ . Váºy thì... cháu ăn đây, không khách sáo nữa.
Tâm Như múc cÆ¡m ăn ngấu nghiến theo bản năng má»™t con ngưá»i bị đói những hai ngà y . Ngon quá! Ngon quá! Những muá»—ng cÆ¡m trôi và o bụng không kịp nuốt, cô không biết vị ân nhân cá»§a mình Ä‘ang mỉm cưá»i hạnh phúc. Con bé tháºt đáng yêu, tháºt hồn nhiên và cÅ©ng tháºt là nhân háºu . Nhìn con bé hạnh phúc khi ăn, ông bá»—ng có má»™t ước muốn mÆ¡ hồ . Phải nó là ... con ông nhỉ ?
- Tối nay, cháu sẽ ngủ ở đâu hả ?
Ngá»ng đầu lên, ngụm cÆ¡m vẫn còn trong miệng, Tâm Như đáp:
- Cháu cũng không biết nữa . Nhung trước mắt vẫn là cái gầm cầu đêm hôm qua, bác ạ.
Ông lắc đầu, trầm giá»ng:
- Con gái, con đứa đêm hôm ngủ gầm cầu, xó chợ, không tốt đâu . Lỡ gặp côn đồ thì khổ.
- Ông đừng lo... - cắn má»™t miếng thịt to, Tâm Như ngồm ngoà m nói - Cháu có võ, bá»n chúng sợ không dám chạm đến cháu đâu.
- Không được . - Nhưng ông đã không cưá»i nổi vá»›i câu nói đùa cá»§a Tâm Như - Hay là ... cháu vá» nhà ta ngá»§ tạm Ä‘i . Má»™t ngà y, hai ngà y, hay... bao lâu cÅ©ng được.
- VỠnhà của ông ư ? - Chiếc miệng ngừng lại không nhai nữa.
Ông gáºt đầu, hạ giá»ng:
- Phải . Hãy vá» nhà ta ở tạm Ä‘i . Ta tuy không già u, nhưng vẫn có thể san sẻ cùng cháu qua cÆ¡n hoạn nạn nà y . Äừng tròn mắt ra nhìn ta như thế . Ta nói tháºt đó . Äể cháu lang thang vất vương thế nà y, ta chẳng an tâm . Chá»— ngá»§ chẳng nói là m gì, còn cái ăn nữa . Hãy vỠở vá»›i ta . Bao giá» tìm được việc là m rồi hẵng tÃnh.
Giá»ng ông chân thà nh, ánh mắt ông đầy yêu thương trìu mến, bao la má»™t tấm lòng nhân háºu . Tâm Như không ngá» lại có ngưá»i tốt như ông váºy . Tá»± nhiên nghe mắt cay xè, cô khóc ngon là nh như đứa trẻ.
- Thôi, thôi nà o
- Nước mắt của cô là m ông chợt quýnh lên, ngỡ cô chẳng bằng lòng với đỠnghị của mình
- Ông nói báºy, đừng khóc nữa . Ta không ép cháu, muốn Ä‘i hay ở tùy cháu mà .
- Không .
- Tâm Như lắc đầu, nói nghẹn ngà o
- Bác đừng hòng đổi ý . Äã hứa cho cháu và o nhà rồi thì cháu nhất định và o cho bằng được . Chỉ sợ bác hối háºn thôi.
- Ồ! Tưởng gì...
- ÄÆ°a tay ôm ngá»±c, ông thở phà o ra
- Ta không hối háºn đâu
- Rồi nhìn thấy đĩa cơm của cô đã hết, ông nói
- Ăn thêm nhé.
- Vâng .
- Tâm Như gáºt đầu nhè nhẹ ngượng ngùng.
Không đỠý đến thái độ bẽn lẽn cá»§a cô, ông gá»i to bà chá»§ quán:
- Cho một đĩa cơm nữa nhé . Thêm một ly trà đá luôn, bà chủ.
Ông tháºt là tốt quá . Má»™t lần nữa Tâm Như nghe sóng mÅ©i cay xè . Tá»± nhiên muốn bà y tá» lòng biết Æ¡n cá»§a mình đối vá»›i ông, cô nói:
- Má»™t ngà y nà o đó là m được tiá»n, cháu nhất định sẽ giúp bác phẫu thuáºt tim
- Nói rồi cô má»›i nhá»› ra mình đưá»ng đột quá . Tâm Như vá»™i bịt lấy miệng mình ấp úng
- Xin lá»—i, mong bác đừng giáºn . Cháu chỉ muốn bà y tá» lòng yêu thương vá»›i bác thôi.
- Ồ! Không đâu .
- Ông lắc đầu, mắt long lanh sáng .
- Ta tháºt cần được giúp đỡ lắm . Nếu cháu là m được tiá»n hãy cho ta mượn đó . Ta không thể chết trước khi tâm nguyện được hoà n thà nh.
- Bác có tâm nguyện gì ?
Tâm Như nhìn ông, thầm nhủ: Nếu trong khả năng, cô nhất định sẽ giúp ông.
- Tâm nguyện của ta...
- Äôi mắt ông xa vắng
- Là được và o viện tim "Hy Vá»ng" là m phẫu thuáºt.
- á»’!
- Tâm Như thở phà o ra nhẹ nhõm
- Tâm nguyện cá»§a ông tháºt chẳng khó thá»±c hiện chút nà o . Nhưng sao phải và o viện tim "Hy Vá»ng" là m phẫu thuáºt cho tốn kém ?
- Cô tò mò há»i
- Sao bác không chá»n bệnh viện công Ä‘iá»u trị ? Viện tim đó... nghe đâu, chi phà rất cao . Äiá»u trị Ở đó mắc gấp ba lần so vá»›i những bệnh viện khác.
- Ta biết váºy
- Ông cất giá»ng trầm trầm .
- Nhưng ta thà chết chá»› không muốn Ä‘iá»u trị Ở bất kỳ bệnh viện nà o, ngoại trừ nÆ¡i ấy.
- Bác không tin và o tay nghỠbác sĩ ở các bệnh viện khác ?
- Tâm Nhu thấy tội nghiệp cho kiến thức hẹp hòi của ông
- Bác lệch lạc mất rồi . Tuy ở các bệnh viện khác, trang thiết bị không tối tân hiện đại bằng viện tim "Hy Vá»ng" nhưng vẫn có các bác sÄ© giá»i tay nghá», già u ý đức . Cháu nghÄ©, bác có thể yên tâm Ä‘iá»u trị.
- Ta không phải thế - Ông lắc đầu nhanh
- Chỉ tại... ta .. ngoà i viện tim "Hy Vá»ng" ra, ta không muốn phẫu thuáºt ở bất kỳ nÆ¡i nà o khác . Dù có phải chết trên bà n mổ, ta cÅ©ng vui lòng . Miá»…n sao ta được Ä‘Ãch thân viện trưởng viện tim "Hy Vá»ng" mổ cho.
á»’! Äúng là má»™t ý thÃch quá ngông cuồng, kỳ quặc . Tâm Như không cãi lá»i ông, lặng lẽ nâng ly nước trà lên uống cạn . Viện tim "Hy Vá»ng" chỉ má»›i thà nh láºp bốn năm nay, nhung tiếng vang cá»§a nó thì... vượt trá»™i thá»i gian thà nh láºp gấp trăm gấp ngà n lần . Äám sinh viên tụi cô, đứa nà o cÅ©ng mÆ¡ ra trưá»ng được xin và o là m ở đấy . Lương cao là má»™t lẽ, lẽ thứ hai là sẽ được cáºn ká», há»c há»i bên cạnh vị bác sÄ© tà i hoa, tên tuổi lẫy lừng Ân Tuấn . Bà n tay và ng cá»§a ông đã cắt ghép, cứu không biết bao nhiêu trái tim tưởng chừng như đã không còn Ä‘áºp nữa.
Ông ta già hay trẻ, đẹp hay xấu, Tâm Như còn chưa biết. Cô chỉ biết mình vô cùng ngưỡng má»™ Ông . Từ lâu đã thầm xem ông là thần tượng, mÆ¡ má»™t ngà y sẽ trở thà nh má»™t bác sÄ© tên tuổi lẫy lừng như ông váºy . Tuy nhiên, những ngưá»i muốn được và o Ä‘iá»u trị trong bệnh viện cá»§a ông phải là ngưá»i tháºt sá»± già u có, thuá»™c tầng lá»›p thượng lưu.
Váºy mà ... má»™t ngưá»i quét chung cư, lương má»™t chưa đến triệu đồng lại muốn được và o Ä‘iá»u trị Ở cái bệnh viện tư nhân được coi là cao cấp nhất khu vá»±c Äông Nam à nà y . Lại còn mÆ¡ được Ä‘Ãch thân viện trưởng giải phẫu nữa... Tháºt hão huyá»n, xa tầm tay vá»›i.
- Ta sẽ ân háºn má»™t Ä‘á»i nếu chết Ä‘i mà không tròn Ä‘iá»u tâm nguyện cá»§a mình
- Ông cất giá»ng bùi ngùi như than thở.
Cảm thấy tội nghiệp ông, Tâm Như nhẹ nắm lấy tay ông, an ủi:
- Bác đừng buồn . Cháu nhất định sẽ giúp bác tròn tâm nguyện.
- Nếu được váºy thì ta biết Æ¡n cháu lắm.
Bóp chặt tay Tâm Như, ông nói như thể cô đã đặt trước mặt mình món tiá»n to rồi váºy.
- Vâng
- Tâm Như mỉm cưá»i rồi nói nhá»
- TÃnh tiá»n Ä‘i bác, chúng ta ngồi nãy giá» cÅ©ng lâu rồi đó.
- ÄÆ°á»£c.
- Ông gáºt đầu hăng hái
- Chá»§ quán Æ¡i! TÃnh... Ủa ! Äâu mất tiá»n rồi ?
- Có chuyện gì váºy bác ?
Nhìn mặt ông chợt xanh lè, Tâm Như lo lắng.
Ông cho tay tìm khắp các túi trên áo mình.
- Cái bóp... cái bóp của ta đâu mất rồi ?
Mấy lần bị Ông đùa . Lần nà y, Tâm Như không để mắc lừa nữa, cô tỉnh queo:
- Bác đừng hù cháu, cháu không có tin đâu.
- Ta không đùa với cháu đâu
- Ông lắc đầu, vẻ khẩn trương
- Là tháºt đó . Bóp tiá»n cá»§a ta... mưá»i bốn triệu . Toà n bá»™ số tiá»n dà nh dụm tròn cuá»™c Ä‘á»i ta không cánh đã bay rồi . Trá»i Æ¡i là trá»i!
Nói đến đây, ông như không còn chịu đựng nổi, té nhà o xuống bà n bất tỉnh . Bao nhiêu chén ly trên bà n rơi xuống đất vỡ tan . Bà chủ quán hớt hải chạy đến ngay:
- Có chuyện gì ? Chuyện gì váºy hả ?
- Dì là m Æ¡n gá»i giùm con xe cấp cứu, bác ấy bị xỉu rồi.
Biết lần nà y mình sẽ không đủ khả năng cứu ông tỉnh lại . Tâm Như hốt hoảng nhỠbà chủ quán . Bà hớt hải chạy đi nhanh . Còn Tâm Như thì đưa tay lên ngực, cầu mong xe cấp cứu đừng đến muộn.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:19 PM.
|

21-03-2008, 10:28 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 2
Úi da! Äau lưng quá . Lại thêm cái bụng đói như cà o . Dùng tay chÆ¡i, Tâm Như vừa đấm đấm và o lưng, vừa than thầm trong bụng . Mổi sáng chưa ăn giá là m sao cô quét ná»—i cái chung cư rá»™ng thênh thang, cao nhưng bốn tầng nà y ?
Từ nhá», vốn được mẹ nuông chiá»u, chẳng phải là m gì, chỉ toà n ăn vá»›i há»c, nên việc quét và gôm rác ở chung cư nà y vá»›i Tâm Như quả là má»™t cá»±c hình, ngoà i khả nạng chịu đựng.
Cô có thể không là m, nhưng ông vừa xuất viện, bác sĩ bảo cần nghỉ ngơi, tịnh dưởng . Sao cô có thể để cho ông là m chứ ?
Ráng lên! Ông già thế còn là m ná»—i huống chi mình . Tâm Như tá»± động viên mình rồi cúi xuống quét nhanh . Tháºt tá»™i nghiệp cho ông quá. Bệnh hoạn, từng tuổi đó còn xui xẻo váºy. Cái bóp tiá»n cá»§a ông đúng là đã mất tháºt rồi . Mấy ngà y ông nằm viện, cô đã lang thang khắp công viên tìm kiếm cÅ©ng như dò há»i xem có ai nhặt được . Sông, câu trả lá»i là con số không to tướng . Tiu nghỉu trở vá» bệnh viện, cô kể rõ hoà n cảnh thương tâm cá»§a ông vá»›i hết thẩy má»i ngưá»i . Nhá» váºy mà ... được miển tiá»n bệnh viện.
Xuất viện vá» nhà , mổi lần nhá»› đến bóp tiá»n, ông lại lên cÆ¡n thở dóc, lại khá»c tấm tức như đứa trẻ . Tâm Như phải dổ dà nh, an á»§i mãi, ông má»›i chịu nguôi.
Mình sẽ ở lại vá»›i ông . Tâm Như thầm nghỉ . Cô không thể bỠông Ä‘i giá»a lúc ngặt nghèo nà y . Cả hai ông cháu Ä‘á»u không có má»™t xu dÃnh túi . Mấy bữa nay, tạm cầm cá»± bằng mấy kỳ gạo cá»§a ông mua còn lại.
Chưa bao giá» Tâm Như thấy mình bế tắc thế . Không giấy tùy thân, cÅ©ng không bằng cấp, cô Ä‘i rã cáºp chân cÅ©ng không tìm được má»™t chổ là m . Bây giá» chỉ trong mông và o tiá»n lương cá»§a ông thôi, nghe đâu là hai triệu . Cao như váºy vì ông gánh hết công việc cá»§a ca hai ngưá»i đó.
- Nà y, cô kia! Cô là ai sao tá»± nhiên và o chung cư quét dá»n váºy hả ? Bác Mẫn đâu rồi ?
Giá»ng má»™t ngưá»i đà n bà chợt vang lên, cắt ngang dòng suy nghỉ cá»§a Tâm Như . Ngẩng đầu lên, thấy bà ta nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngá», cô hoảng quá, nói đại.
- Dạ .. dạ cháu là cháu của bác Mẫn ạ . Bác b.i bệnh, nên cháu phải là m thay.
- Cháu của bác Mẫn ư ?
- Äôi mà y câu lại, bà ta như chưa tin
- Sao tôi không nghe bác ấy nhắc bao giá» váºy ?
- Dạ...
- Tâm Như liếm môi
- Tại cháu là bà con xa . Cháu Ä‘au ông... nên Ãt gặp.
- Thế cô lên ở chơi hay ở luôn với bác ấy ?
Äôi mắt bà dò xét, Tâm Như ngáºp ngừng nói dối:
- Dạ, ban đầu cháu chỉ định lên chÆ¡i thăm bác và i bữa rồi vá» . Nhưng nay tháºt tình cảnh bác ấy như váºy, chắc phải ở lại lâu chăm sóc cho bác.
- Äúng rồi .
- Ngưá»i đà n ba vui ngây nét mặt
- Cháu nên ở lại trong chừng bác ấy . Già rồi lại đau tim, không biết xỉu lúc nà o . À, mà nà y!
- Như chớt nhớ, bà mò bóp lấy ra một chai thuốc tro im
- Ta lên thăm bác ấy . Nhưng thôi, giữa đưá»ng gặp cháu, ta gá»i luôn . Hôm khác sẽ đến thăm bác ấy . Hôm nay, ta không rảnh.
- Dạ . Nhưng mà ...
- Tâm Như còn ngần ngại.
Bà đặt luôn chai thuốc và o tay cô:
- Äừng ngại! Tại cháu má»›i đến chưa biết thôi . Ta vẫn thưá»ng mua thuốc cho bác Mẫn . Tá»™i nghiệp! Già mà còn bị quả báo.
- Quả báo ư ?
- Tâm Như lạ lẫm . Có chuyện gì thế nhỉ ? Muốn há»i lại thôi. Cô sợ ngưá»i đà n bà kia sẽ nghi ngá» .
- Vâng, cảm ơn dì.
- Thế hiện cháu đang là m gì, hả ?
Vừa dá»m bước Ä‘i, ngưá»i đà n bà bổng quây đầu lại noà vá»›i vẻ quan tâm.
- Dạ .. cháu...
- Tá»± nhiên nghe mến ngưá»i đà n bà nhân háºu, Tâm Như không giấu giếm
- Dạ, cháu thất nghiệp, hiện đang tìm một chổ là m.
- Váºy sao ? - bà quây hẳn ngưá»i trở lại, mắt long lanh sáng.
- May mắn quá! Ta cÅ©ng Ä‘ang cần tìm má»™t ngưá»i để thay thế cho cá»§a mình đây . Cháu có muốn là m không ?
- Dạ muốn .
- Tâm Như gáºt đầu nhanh
- Dì chỉ cho con đi . Là việc gì hả dì ?
- ÄÆ°á»£c - Bà gáºt đầu
- Công việc nhẹ nhà ng thôi, chỉ là giúp việc nhà .
- Giúp việc nhà ư ?
Tâm Như không ká»m được tiếng kêu thất vá»ng . Cô không chuẩn bị tâm lý là m ngưá»i ở cho ngưá»i . Trong thâm tâm, cô thầm nhá»§: Mình sẽ Ä‘i tiếp thị, cùng lắm là m má»™t nhân viên bán hà ng thôi.
- Ừ . Giúp viếc nhà , nhưng không cực lắm đâu,
- Ngưá»i đà n bà ngá»t ngà o
- Mổi ngà y, cháu chỉ cần bá» ra má»™t tiếng . Ông chá»§ không có mặt trong lúc là m việc. Công việc cá»§a cháu chỉ là quét dá»n, chăm sóc chổ căn biệt thá»± cá»§a ông ta . Việc Ãt, sông lương cao lắm, đến má»™t triệu đồng láºn.
- Một triệu một tháng ư ?
- Tâm Như lại kêu to vá»›i vẻ bất ngá».
- Phải .
- Bà gáºt đầu
- Mức lương cao nên nhiá»u ngưá»i ham là m . Há» luôn dẫn ta bao giá» nghỉ thi `cho há» là m thay . Tại vì thương hoà n cảnh bác Mẫn nên má»›i ưu tiên cho cháu . Nếu cháu không đồng ý thi `thôi váºy.
- Dạ không . Cháu đồng ý. Cháu đồng ý.
Thấy bà dá»m bươc Ä‘i, Tâm Như hoảng quá kêu to không suy nghỉ . Bà mỉm cươi gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c . Nếu thế thì ngà y mai, đúng mưá»i giá» cháu đến địa chỉ nà y để gặp ta . Ta sẽ dắt cháu trình diện vá»›i quản gia cá»§a ông chá»§ . Biệt thá»± cháu là m là biệt thá»± "Tưá»ng Minh" ná»—i tiếng nhất thà nh phố đó.
- Vâng .
- Tâm Như chià tay nháºn địa chỉ.
Ngưá»i đà n bà mỉm cưá»i, nhẹ vổ vai cô rồi vui vẻ bước Ä‘i . Mấy phút rồi, Tâm Như vẫn còn thừ ngưá»i ra bất động.
Váºy là ... cô sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i giúp việc nhà . Công việc dà nh cho những ngưá»i không trình độ, thiếu tay nghá» . Ôi! Thá»±c nức cưá»i! Tháºt phi lý và uổng phà bao nhiêu vá»›i má»™t bác sÄ© thiên tà i tương lai quá . Nhưng biết là m sao, khi không giấy tá» tùy thân, cÅ©ng chẳng bằng cấp... Thôi thì đà nh váºy.
+++++++++++++
- Tâm Như! Xong chưa ? Và o ăn cháo Ä‘i con . Ta nấu chÃn nảy giá» rồi đó .
- Từ phÃa sau, giá»ng ông Mẫn gá»i to đầy trìu mến.
Tâm Như quây đầu lại, chợt giáºt mình:
- Chết! Bác chưa khá»e, sao không nằm trên giưá»ng tịnh dưỡng. Dáºy nấu cháo rồi còn ra đây nữa... Äể cháu dìu bác và o.
- Khá»i Ä‘i
- Ông không cho Tâm Như chạm đến ngưá»i mình - Ta đã khá»e lại rồi . Thôi, để ta giúp cháu là m cho nhanh rồi cùng và o ăn cháo nhé ?
Nói xong, ông xăn cao tay áo, xẳng xà ng cầm chá»i quét nhanh. Thái độ hoạt bát, tươi tỉnh như ngưá»i hoà n toà n khá»e mạnh . Tháºt khác hẳn hôm qua, trong ông hảy còn phá» phạc, yếu Ä‘uối lắm.
- Äừng giương mắt nhìn ta như váºy .
- Bắt gặp tia nhìn lạ lẫm cá»§a cô, ông báºt cưá»i
- Ta đã quyết định rồi . Từ nay không thèm buồn nữa . Có lẽ... số trá»i đã muốn ta trá»n Ä‘á»i nà y không hoà n thà nh tâm nguyện cá»§a mình . Ãc lai, ác báo . Công lý tuân hoà n . Cái giá ta phải trả cho sai lầm cá»§a mình thôi.
- Cái gì là ác lai ác báo, công lý tuân hoà n ?
- Tâm Như nghiêng nghiêng đầu khó hiểu
- Bác đã phạm sai là m gì hả ?
- Äừng tò mò .
- Lảng tia nhìn sang nÆ¡i khác, ông đưa nhanh má»™t đưá»ng chá»i
- Ta sẽ không bao giỠnhắc lại đâu.
- Vâng .
- Cụt hứng, Tâm Như cúi đầu quét theo ông . Một lát, cô lại khoe
- Bác à ! Cháu vừa tìm được việc là m.
- Váºy là ... cháu sắp bá» rồi ta ư ?
- Giá»ng ông đầy lo lắng.
Tâm Như lắc đầu nhanh:
- Không có . Cháu sẽ không bỠbác đâu, cũng không bỠcái nghê quét chung cư nà y . Mỗi ngà y, cháu chỉ phải xa bác một tiếng để đi là m thôi.
- Cháu là m nghỠgì mà nhà n thế ?
- Ông tò mò.
- Cháu sẽ giúp việc nhà bác à .
- Chợt buồn rồi vui ngây, Tâm Như cưá»i giởn
- Cháu sẽ là cô giúp việc ở biệt thá»± "Tưá»ng Minh", căn biệt thá»± sang trá»ng và ná»—i tiếng nhất thà nh phố . Ôi! Bác sao váºy ?
Äang nói, bá»ng thấy ông loạng choạng té và o cạnh băn công, mắt xanh lè, tái mét . Tâm Như vá»›i đở lấy ngưá»i ông . Sẳn chai thuốc trợ tim trên tay, cô nhá» luôn và o miệng ông mưá»i giá»t . Và i giây sau, thấy hÆ¡i thở ông dan ổn định, Tâm Như má»›i cà u nhà u :
- Äó! Cháu đã nói mà bác có nghe đâu . Thôi, để cháu dìu bác trở và o . Cháu nói tháºt đó . Lần nà y, nếu bác còn cải lợi, tá»± tiện Ä‘i khá»i giưá»ng nữa là cháu giáºn luôn . Cháu không thèm á» lại vá»›i bác nữa đâu.
Äem Ä‘iêu ông sợ nhất ra dá»a, vẫn không thấy ông có phản ứng gì . Thây đôi mắt ông xa xâm, chẳng buồn nghe mình nói, Tâm Như há»n dá»—i dìu ông bước hẳn và o nhà . Linh tÃnh như báo cho cô biết bốn chữ: "Biệt thá»± Tưá»ng Minh" đã là m cho trái tim ông sai nhịp Ä‘áºp . Nhưng tại sao lại thế ? Cô chịu, không Ä‘oán ná»—i . Nó láºp lá», khó hiểu cÅ©ng như câu chuyện bà ẩn cá»§a ông . Tháºt là phức tạp . Tháºt là điên đầu óc . Không biếtt cuá»™c phiêu lưu nà y cuối cùng sẽ đưa cô đến đâu ? Tương lai cá»§a cô sẽ ra sao ? Giá mà có thể tâm sá»± cùng ai đó... Bảo Ngá»c Æ¡i! Sao mà chị nhá»› em, nhá»› em nhiá»u quá.
++++++++++++++++
Khâu xong mÅ©i kim cuối cùng trên vết mổ bệnh nhân . Ân Tuấn thong thả bước đến bà n, rá»a sạch bà n tay đầy máu, mặc cho các y tá bác sÄ© lau chùi, chăm sóc bệnh nhân, cÅ©ng như bá» mặc sau lưng những ánh mắt trầm trồ đầy thán phục.
Cuá»™c phẩu tháºt đã thà nh công tốt đẹp. Anh vừa giáºt khá»i tay thần chết má»™t linh hồn . Nhưng... Ân Tuấn lại không thấy vui, thấy tá»± hà o má»™t chút nà o . Ở đây, hà ng ngà y anh và các bạn đồng nghiệp cứu hà ng trăm sinh mạng . Nếu cứ vui mừng, cứ tá»± hà o thì... có lẽ, trái tim nhá» bé cá»§a anh và há» vỡ tung ra mất.
- Ồ ! Bác sĩ Ân Tuấn ra rồi kìa.
- Bác sÄ© ! Xin bác sÄ© vui lòng cho chúng tôi phá»ng vấn và i câu.
Vừa đẩ cá»a phòng phẫu tháºt bước ra, mắt Ân Tuấn phải nhắm lại ngay vì hà ng loạt ánh đèn flash từ tay các phóng viên lóe sáng . HÆ¡n môt chục phóng viên Ä‘ang nóng lòng chá» anh tá»± bao giá» . Thấy anh, há» lao đến ngay.
- ÄÆ°á»£c thôi
- Chá»›p mắt Ân Tuấn gáºt đầu Ä‘iá»m đạm
- Nhưng xin qúy vị vui lòng chỠtôi uống xong hớp nước.
- Vâng.
Äám đông ký giả tráºt tá»± lại ngay . Má»™t cô y tá bưng má»™t ly nước lá»c đến trao cho Ân Tuấn . Anh cầm lấy uống ngay . Bao giá» cÅ©ng váºy . Xong cuá»™c phẫu thuáºt nà o, việc đầu tiên cá»§a Ân Tuấn là uống má»™t ly nước lá»c tháºt đầy.
-Xong rồi
- Äặt cái ly không trả lại khay cho cô y tá, Ân Tuấn ngẩng đầu lên
- Xin má»i qúy vị bắt đầu . Nà o ! Qúy vị muốn há»i gì nà o ?
- Dạ, thưa bác sĩ
- Một phóng viên lêng tiếng
- Có tin đồn rằng, hai ngà y nữa bác sÄ© sẽ khánh thà nh bệnh viện Ä‘a khoa cÅ©ng mang tên “Hy Vá»ng†. Chúng tôi muốn biết tin đồn nà y đúng hay sai ?
- Äúng .
- Ân Tuấn gáºt đầu ngay.
- Là đúng ư ?
- Äám phóng viên quay nhìn nhau lạ lẫm.
Má»™t ngưá»i há»i tiếp :
- Xin bác sÄ© cho biết . Äây là bệnh viện được đầu tư bằng kinh phà cá»§a riêng bác sÄ©, hay được hợp tác vá»›i nước ngoà i?
- Là kinh phà của riêng tôi .
- Äôi mà y khẽ cau lại . Ân Tuấn không thÃch những câu há»i như Ä‘iá»u tra đến cá nhân mình . Äể tránh bị há»i lôi thôi, phiá»n phức anh nói luôn
- Bệnh viện Ä‘a khoa “Hy Vá»ng “ là má»™t bệnh viện tá»± do tôi thà nh láºp . CÅ©ng như viện tim, bệnh viện Äa Khoa được trang bị hiện đại tối tân vá» máy móc . ÄÆ°á»£c táºp hợp các bác sÄ© chuyên khoa có tay nghá» cao nhất nên... giá viện phà cÅ©ng rất cao, nếu không muốn bảo là cao nhất . Äối tượng chúng tôi phục vụ sẽ là bệnh nhân nước ngoà i, những ngưá»i có thu nháºp cao trong nước .
- Láºt tay xem đồng hồ, Ân Tuấn nói luôn trước khi các phóng viên lên tiếng há»i .
- Những thông tin qúy vị cần biết, tôi đã tiết lá»™ cả rồi . Xin lá»—i, tôi có việc cần phải Ä‘i ngay . Nếu có gì cần há»i thêm, xin má»i qúy vị trở lại và o ngà y bệnh viện Äa Khoa được khánh thà nh.
Nói xong, vạch đám đông, Ân Tuấn bước Ä‘i ngay . Äám phóng viên chụm và o nhau bà n tán :
- Chuyện bệnh viện Ä‘a khoa là tháºt rồi . Chà ! Tá»± mình là m, không hợp tác, vị bác sÄ© nà y tiá»n đâu mà lắm thế ?
- Còn phải há»i . Thì từ tiá»n lá»i cá»§a viện tim mà ra . Không nghe ông ta bảo giá viện phà cá»§a mình cao nhất hiện tại sao?
- Kinh khá»§ng tháºt . Các bạn có tin nổi không ? Giá phòng má»™t đêm là tám trăm ngà n . Giá khám 1 lần là hai trăm ngà n đó.
- Trá»i đất ! Sao cắt cổ dữ váºy ?
- Không cắt cổ lắm đâu .
- Má»™t y tá bước ngang qua tình cá» nghe đám phóng viên ca thán, liá»n dừng chân , biệt bạch
- Tại qúy vị chưa nhìn thấy đó thôi . Bệnh viện của chúng tôi được trang bị toà n hệ thống hiện đại và o hà ng tối tân nhất thế giới . Chỉ nói đến vấn đỠvô trùng thôi, bệnh viện chúng tôi đã tốn đến hà ng tỷ đồng để đầu tư . Hiện nay, ngoà i bệnh viện của chúng tôi ra, không có bệnh viện nà o được vô trùng trăm phần trăm, kể cả hà ng lang và toilet.
- Cả toilet cũng được vô trùng ư ?
-Một phóng viên như không tin.
Cô y tá gáºt đầu:
- Xin má»i qúy vị cùng cúng tôi và o tham quan má»™t phòng bệnh nhân thì sẽ rõ ngay.
Äám phóng viên đưa mắt nhìn nhau há»™i ý, rồi cÅ©ng bước theo cô y tá . Cánh cá»a phòng báºt mở . Äám phóng viên dù đã chuẩn bị trước tinh thần vẫn không nén nổi tiếng “ồ†kinh ngạc . Äây mà là phòng bệnh ư ? Phải gá»i là má»™t phòng cá»§a khách sạn năm sao má»›i đúng . Sang trá»ng, sạch sẽ, đầy đủ tiệm nghi . Bệnh nhân nằm trên trước giưá»ng là được săn sóc táºn tình chu đáo . Không má»™t mùi hôi, mùi thuốc sát trùng . Má»—i ngưá»i lại còn được riêng má»™t cô y tá chăm lo.
Còn toilet ? Äúng là không thể tưởng . Không có mùi hôi tháºm chà không có má»™t vết bẩn nà o . Nước sá» dụng ở đây Ä‘á»u được xá» lý qua tia cá»±c tÃm . Chẳng những vô trùng mà lúc nà o cÅ©ng âm ấm, tiện dụng cho sức khá»e cá»§a bệnh nhân.
- Bây giá»i tôi sẽ đưa qúy vi tham quan phòng khám. phòng phẫu thuáºt, phòng hồi sức cấp cứu, phòng ăn và nhiá»u phòng khác nữa .
- Cô y tá lên tiếng và đám phóng viên chỉ còn biết ngơ ngẩn bước theo cô.
Äúng là trăm nghe không bằng mắt thấy . Từng nghe đồn vá» sá»± sang trá»ng cÅ©ng như vá» tiện nghi , hiện đại cá»§a viện tim "hy Vá»ng" , nhưng mãi đến bây giá» táºn mắt chứng kiến các phòng viện má»›i hiểu hết sá»± cách biệt cá»§a nó vá»›i các bệnh viện thông thưá»ng . NÆ¡i đây, hỠđược chứng kiến những thà nh tá»±u nhất cá»§a y há»c . Có những thứ đơn giản như cái nhiệt kế, mà nếu không được cô y ta nói ra thì há» cÅ©ng không biết được bởi hình dạng kh ac thưá»ng cá»§a nó .
Bây giá» thì há» má»›i hiểu vì sao phần lá»›n các cuá»™c phẩu thuáºt phức tạp thá»±c hiện ở đây tỉ lệ thà nh công lại cao hÆ¡n các bệnh viện khác. Bác sÄ© gỉai phau là má»™t lẻ, được há»— trợ bằng các phương tiện hiện đại cÅ©ng không kém phần quan trá»ng.
-Chúng tôi không cắt cổ, Ä‘áºp đổ bệnh nhân.
Dắt đoà n phóng viên tham quan hết một vòng, cô y tá mới dừng chân, nhã nhặn :
-Chúng tôi chỉ lấy tương xứng vá»›i những gì đã bá» ra thôi. Qúy vị xem, tiá»n lương trả cho các y bác sÄ© đây cÅ©ng cao hÆ¡n nÆ¡i kh ac gấp ba lần. Thá»i buổi kinh tế thị trưá»ng, nhu cầu hưởng thụ cá»§a ngưá»i dân ngà y má»™t cao, trong đó có cả nhu cầu vá» trị bệnh . Bệnh viện cá»§a chúng tôi được thà nh láºp để Ä‘iá»u trị những bệnh nhân già u. Còn những ngưá»i nghèo, hỠđã có bệnh viện kh ac không có sá»± đầu tư lá»›n thế nà y. Qúy vị và má»i ngưá»i không thể lên án chúng tôi . Và bây giá» thì quý vị hà i lòng rồi chứ.
Hà i lòng, dÄ© nhiên là đám phóng viên rất hà i lòng . Cuá»™c phá»ng vấn đã cho há» nhiá»u thông tin hÆ¡n mong đợi . Ngà y mai nà y, trong má»™t số báo má»›i phát hà nh, thiên hạ sẽ được biết thêm má»™t kiểu kinh doanh má»›i . Má»™t kiểu là m già u từ sá»± sống còn từ những căn bệnh ngặt nghèo cá»§a nhân gian.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:20 PM.
|

21-03-2008, 10:32 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 3
- Nhanh má»™t chút Ä‘i Tân . Má»i ngưá»i chá» chúng ta hÆ¡n nữa giá» rồi đấy ? ÄÆ°a mắt nhìn đồng hồ . Ân Tuấn nóng lòng lên tiếng giục . Nhưng anh không biết Tân đã cho xe chạy đến váºn tốc độ sáu mươi ký lô mét giá» . Vượt quá giá»›i hạn tối Ä‘a mình cho phép những hai ký lô mét rồi.
-Vâng ạ .
- Tân gáºt đầu, nhưng vẫng không dám cho xe tăng tốc.
Giá» cao Ä‘iểm nhiá»u xe quá . Loạng quang gây tai nạn như chÆ¡i.
-Nhanh lên Ä‘i Tân ! Mà y là m gì như cua bò váºy ?
Lại bị giục . Tân đà nh phát tăng ga , bụng thầm cà u nhà u ông chá»§ vốn tháºn trá»ng nhất cá»§a mình . Äã biết hôm nay khánh thà nh bệnh viện quan trá»ng lắm . Ai bảo còn tham, nháºn giải phẫu là m gì cho trá»… rồi cuống cuồn lên, hối ngưá»i ta chứ ?
Mắng Tân , Ân Tuấn biết mình vô lý . CÅ©ng biết mình đã phạm và o nguyên tắt vất Ä‘i, bất dịch trong Ä‘á»i . Xưa nay, anh chỉ cho phép tà i xế chở mình Ä‘i vá»›i váºn tốc ba mươi ký lô mét giá»i thôi . Cháºm nhưng an toà n . Anh không bao giá» muốn và o bệnh viện, hay phải buá»™c má»™t ai đó và o bệnh viện vì mình.
Cuá»™c phẫu thuáºt sáng nay, Ân Tuấn đã nhiá»u lần từ chối . Song, cuối cùng anh lại không đà nh lòng từ chối số tiá»n quá lá»›n mà bệnh nhân đã nêu ra . Tám chục triệu đồng . Số tiá»n đáng để anh suy nghÄ© lại.
Cho ca phẫu thuáºt tiến hà nh sá»›m hÆ¡n dá»± tÃnh má»™t tiếng đồng hồ . Ân Tuấn nghỉ mình sẽ kịp giá»i đến khánh thà nh bệnh viện Äa Khoa . Ai có ngá»... Giữa chừng cuá»™c phẫu thuáºt lại xẩy ra sá»± cố . Suýt tà thì trái tim kia ngưng Ä‘áºp vÄ©nh viá»…n rồi . Ân Tuấn cùng đội ngÅ© y bác sÄ© phải váºt vã đánh lá»™n cùng thần chết má»›i co thể hồi sinh trái tim già nua bệnh hoạn ấy . Tháºt là hú vÃa.
Buông dao mổ, chưa kịp Ä‘inh thần , Ân Tuấn đã khoác vá»™i á vest lo chạy đến kh anh thà nh bệnh viện Äa Khoa . Buổi lá»… chưa được bắt đầu má»™t khi anh chưa đến . Những kh ach má»i nảy giá» hẳn đã ngạc nhiên vì sá»± muá»™n mà ng nà y. Ân Tuấn xưa nay vốn luôn luôn uy tÃn , đúng hẹn như má»™t chiếc đồng hồ.
Ãi... Ui...
Äang suy nghÄ© miên man . Ân Tuấn bá»—ng thấy có thể mình chá»›i vá»›i . Chưa kịp hiểu chuyện gì, anh đã nghe đầu va và o thà nh ghế má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng . Rồi còn nghe giá»ng Tân thét lên thảng thốt :
-Chết cha ! Äụng trúng ngưá»i rồi.
-Hả ? Cái gì ?
- Ân Tuấn giáºt bắn ngưá»i lên.
Tân quay đầu lại , mặt xanh không còn hệt máu.
Äạ... Äụng phải ngưá»i rồi . Không biết có sao không nữa ?
Không đợi nghe hết câu . Ân Tuấn báºt ngưá»i ngay dáºy . Mở cá»a xe, anh bước vá»™i ra nhìn trước . Má»™t cô gái té nằm dà i trên mặt đất, đầu cách bánh xe cá»§a anh má»™t chút . Vâng . Chỉ má»™t chút nữa thôi , ná»u Tân không thắng kịp thì... Có lẽ giỠđây mặt đưá»ng đãa nhẫy nhụa máu lẫn óc cá»§a cô rồi . Äám đông khách bá»™ hà nh chứng kiến Ä‘ang ôm ngá»±c, vẫn chưa hết Ä‘iếng hồn trước má»™t tai nạn tưởng chừng không tránh khá»i.
-Trá»i Æ¡i! Cô nà y đúng là mạng lá»›n, phước lá»›n . Chút xÃu đã tiêu rồi.
-Hồi nãy, tôi còn tưởng... mở mắt ra đã thấy đầu cô ta bẹp Ä‘i rồi . Chạy gì ma chạy dữ váºy ?
Bá» mặc lá»i xì xầm trách móc . Ân Tuấn rúc khăn lau mồ hôi trán . Nhẹ ngồi xuống cạnh cô gái hãy còn chết khiếp vì tai nạn anh cất giá»ng ôn tồn :
- Äể tôi xem thá» cô có sao không nhé!
Nói rồi , anh khẽ khà ng đỡ cô gái ngồi lên . Äiá»u anh quan tâm nhất là cái đầu nhá» cá»§a cô , chỉ sợ nó va Ä‘áºp và o đâu rồi tổn thương đến não.
Không sao . Bà n tay và con mắt nhà nghỠđã cho Ân tuấn biết cái đầu và ná»a phần trên ngưá»i cô không sao cả . Mặc dù nó trầy sướt, máu me bê bết trông rất ghê . Song, chỉ là va chạm bên ngoà i . Bôi chút thuốc đỠlà xong , chẳng có gì nghiên rá»ng.
Ôi ã Gãy chân rồi . Dôi mà y Ân tuấn cau lại khi nâng nhẹ bà n chân cá»§a cô lên . Không nghiêm trá»ng lắm . Gãy xương ống chân thôi . Chỉ cần mở cốp xe là anh co thể băng lại cho cô mà không cần phiá»n đến bẹnh viện, trạm cấp cứu nà o . Nhưng láºt tay xem đồng hồ , Ân Tuấn ch(.c lưỡi nghe khó xá». dã quá giá» hẹn khánh thà nh bệnh viện má»™t tiếng rồi . kHông thể để má»i ngưá»i chá» lâu hÆ¡n nữa . Ân Tuấn cúi xuống, bế cô gái đặt và o phÃa sau, rồi quay sang bảo Tân bằng cái giá»ng bá»±c mình :
-Mà y đưa cô ấy vỠbệnh viện chăm sóc . Tao phải đến dư khách thà nh.
- Dạ
- Tân cho rồ máy xe quýnh quáng, rồi chợt há»i
- Nhưng vỠbệnh viện nà o ạ ?
- Dỉ nhiên là bệnh viện đa khoa rồi
- Nhăn mặt Ân Tuấn quát
- Cô ta bị gẫy chân, không lẽ lại Ä‘em vá» viện tim băng bó hả ? Äầu cá»§a mà y có còn óc không chứ ?
- Dạ còn .
- Nhưng Tân ngáºp ngừng
- Bệnh viện chưa khai trương đã cho cô ta mở hà nh rồi, liệu có xui xẻo gì không ?
-Xui xẻo cái đầu mà y .
- Trợn mắt Tuấn quát lên
- Có mau cút đi không ? Xong chuyện nà y rồi , mà y sẽ biết tay tao đó.
Nói đến đây, trên đưá»ng bá»—ng có má»™t chiếc tắc xi chạy ngang qua . Ân Tuấn đưa tay vẫy rồi bước lên Ä‘i ngay, không kịp nói thêm lá»i nữa.
Tân nhẹ nhú vai :
-Vá» bệnh viện thì vá» bệnh viện . Ngưá»i ta lo cho còn mắng . Chưa khai trương chữa miá»…n phà . Xui cả Ä‘á»i cho biết.
Nói rồi. Tân kéo mạnh thắng tay cho xe vá»t Ä‘i nhanh. Không hay sau lưng mình cô gái bị nạn vừa rên lên má»™t tiếng.
o0o
- Xong rồi. Dợi cho lá»›p bá»™t trên chân khô hẳn, vị bác sÄ© má»›i vui vẻ quay bảo ngưá»i bị nạn
- Bây giá», cô có thể vá» . Má»—i ngà y uống thuốc theo toa . Bao giá» thấy vết thương bị sưng lên , cô phải láºp tức trở lại đây tái khám . Không được để vết thương quá hai mươi tiếng đồng hồ
- Nói rồi nhìn thấy nét mặt bệnh nhân cà ng căng quá, ông vui vẻ
- Äó là tôi dặn há» thôi . Chứ việc nhiá»…n trùng, sưng tấy vá»›i má»™t vết thương kÃn là hạn hữu lắm . Cô không phải lo lắng quá.
-Chỉ váºy thôi sao ?
Nhưng Tâm Nhá»± Phải . Ngưá»i bị nạn chÃnh là Tâm Nhá»± Không phải quan tâm lo sợ đến việc vết thương bị nhiá»…m trùng bị hoại thư . Là má»™t bác sÄ© sắp ra trưá»ng. Cô thừa biết mức độ nghiêm trá»ng đến mức độ vết thương mình Ä‘ang nghiêm trá»ng đến mức nà o . Cô chỉ thấy bá»±c mình, thấy giáºn dá»—i vì bị đối xá» bất công thôi.
Từ lúc bị quăng lên xe, cô đã hầm trong bụng lắm rồi . Mặc dù cô biết rõ ngưá»i gây ra tai nạn là gã tà i xế không phải là anh ta.
Nhưng cô không sao chấp nháºn thái độ vô trách nhiệm cá»§a anh ta được : "Mùi dại lái chịu đòn". Ông bà ta xưa nay vẫn có câu như thế . Nên dù cho gã tà i xế gây ra tai nạn, nhưng vá»›i cương vị Ông chá»§, anh ta phải có trách nhiệm, phải đến xin lá»—i cô má»™t tiếng. Ai Ä‘á»i từ đầu đến cuối, bá» mặc cô và anh tà i xế . Lỡ như cô không bị gãy chân mà chấn thương xá» não thì sao? Cái giò cô bị gãy, chỉ băng bó, chỉ Ãt thuốc men là đủ sao? Hừ ! Không biết Ä‘iá»u, cô cho không biết Ä‘iá»u luôn:
-Tôi không chịu vỠđâu
- Tâm Như hét lớn khi nhìn Tân cùng hai hộ lý đem băng ca đến toan đua mình ra xe .
- Tôi cần gặp ông chủ của anh.
- Äể là m gì?
- Tân ngơ ngác
- Vết thương của cô, chúng tôi đà giải quyết xong rồi
-Như thế nà y mà bảo là xong hả?
- Tâm Như tru tréo
- Chỉ quấn sơ sơ mấy vòng là xong hả ? Lấy gì bảo đảm nó không bị nhiễm trùng? Không hoại thỠSáu tháng ngồi yên một chỗ, tôi ăn gì mà sống?
-Cô không phải băng khoăn Ä‘iá»n đó
- Tân tỉnh bÆ¡ lấy trong ngưá»i ra má»™t phong bì trắng
- Ông chá»§ cá»§a tôi đã tiên liệu cả rồi . 10 triệu đồng nà y đủ để Ä‘á»n bù sá»± Ä‘au đớn mà cô phải chịu, cÅ©ng như giúp cô sống thoải mái trong sáu tháng ngồi yên má»™t chá»—.
Mưá»i triệu? Tâm Như ngây ngưá»i ra sá»ng sốt . Số tiá»n vượt sức tưởng tượng cá»§a cô . Nhưng chìa tay nháºn rồi bá» qua đúng là mất mặt . Bá»™ gã tưởng trên thế gian nà y má»i chuyện Ä‘á»u được giải quyết bằng tiá»n cả hay sao ? 10 triệu ! Số tiá»n lá»›n cô Ä‘ang cần, nhưng không vì thế mà gã được quyá»n giấu mặt mình, không xin lá»—i, cÅ©ng chẳng năn nỉ cô má»™t tiếng:
-Sao, vừa ý chứ
- Nhưng tưởng Tâm Như bị số tiá»n qúa lá»›n là m quáng mắt, Tân hất hà m há»i vá»›i vẻ bá» trên
- Thôi cầm lấy Ä‘i . Cô xui mà hên đấy Không phải ngưá»i nà o cÅ©ng may mắn được ông chá»§ hà o phóng cá»§a tôi đụng phải.
Lá»i nói như gáo dầu tạt và o đám lá»a Ä‘ang phừng cháy . Cảm thấy bị xúc phạm Tâm Như nổi giáºn phừng phừng . Vốn ngưá»i dá»… kÃch động, cô Ä‘áºp mạnh tay xuống thà nh giưá»ng, hét lá»›n :
- Tôi không cấn sá»± hà o phóng đó. Gá»i ông chá»§ cá»§a anh đến đây gặp tôi láºp tức . Tôi muốn kiểm tra toà n bá»™ . Hãy cho tôi số xe và tên ông chá»§ . Tôi không muốn bị chết oan vì chấn thương sá» não đâu.
- Äiá»u nà y không thể xảy ra đâu . Tôi có thể bảo đảm vá»›i cô
- Tân nói, giá»ng đầy tin tưởng.
Tâm Như cÅ©ng tin tưởng thế . Vì lúc bị xe đụng phải, trong lúc té, cô vẫn nháºn thức việc bảo vệ đầu rất rõ rà ng . Nên cho dù bị té nằm dà i, đầu cô vẫn ngoi cao, không chạm và o đâu cả . Nhưng... Äã ba gai thì phải ba gai tá»›i bến . Tâm Như gà o lá»›n :
-Tôi không tin đâu . Gá»i cảnh sát cho tôi.
- Äây lá bệnh viện, đỠnghị cô giữ tráºn tá»± giùm .
- Yên lặng lắng nghe mẩu đối thoại của Tân và Tâm Như, vị bác sĩ nãy giỠmới chen và o
- Nếu cô qúa kÃch động, buá»™c lòng tôi má»›i bảo vệ.
- á»’ !
- Tân vội xua tay.
- Äừng là m lá»›n chuyện nà y
- Rồi anh rút chiếc điện thoại cầm tay lấy sau lưng quần ra, anh bấm nút vội và ng
- Alô . Ông chá»§ ! Rắc rối rồi ! Ngưá»i bị đụng không phải ngưá»i bình thưá»ng . Cô ta vốn là má»™t kẻ tống tiá»n chuyên nghiệp . Sao, em biết hả ? Ông chá»§ còn nhá»› chuyện hai tô bánh canh bị tÃnh tiến oan hôm trước không ? Thá»§ phạm là cô ta đó.
Sao ?
Äang giáºn Ä‘iên ngưá»i khi nghe Tân gá»i mình là kẻ tống tiá»n chuyên nghiệp, Tâm Như bá»—ng giáºt thót ngưá»i nghe anh nhắc đến hai tô bánh canh bị trả tiá»n oan . Là hỠư ? Tâm Như nhìn kỹ Tân hÆ¡n chút nữa . Qá»§a đúng tháºt rồi . Máu nóng dồn lên mặt . Tâm Như nghe xấu hổ, thẹn chÃn ngưá»i khi nháºn ra Tân chÃnh là gã hôm nà o trong tiệm bánh canh đã đá mắt chá»c mình . Hèn gì nãy giá» cô cứ ngá» ngợ , lạ lùng cho là quen thuá»™c cá»§a anh ta.
- Dạ . Cô ả không chịu nháºn tiá»n, là m khó đòi gặp cảnh sát, lại còn đòi biết tên ông chá»§, biết số xe. Dạ … Chiá»u theo ý cô hả ? Dạ . Em biết rồi . Cho cô ta kiếm tra toà n bá»™ luôn. Chụp Citi, cắt lá»›p luôn hả? Dạ được.
Buông máy, Tân quay nói cùng bác sÄ© trong lúc Tâm Như vì qúa bất ngá» chuyện hai tô bánh canh còn sững ngưá»i ra chết lặng.
-Ông chá»§ lại chiá»u theo ý cô ta . Chụp Citi, cắt lá»›p não để cô ta yên tâm.
- ÄÆ°á»£c. Cô bác sÄ© gáºt đầu.
-Ôi ! Các ngưá»i đưa tôi Ä‘i đâu váºy?
- Còn đang mơ mà ng, bỗng thấy mình bị đặt trên chiếc xe lăn đẩy băng băng, Tâm Như kêu lên hốt hoảng.
Tân vui vẻ :
- Äi kiểm tra toà n bá»™ . Äúng theo ý cô còn kêu ca gì nữa?
-Kiểm tra toà n bộ ư?
Tâm Như lÆ¡ lá»ng. Từ lúc nháºn ra Tân, cô bá»—ng thấy mình mất hết vẻ linh hoạt, minh mẫn ngà y thưá»ng. Chợt không muốn kiểm tra, không muốn gây khó dá»… "ông chá»§ " chẳng biết Ä‘iá»u kia nữa . Cô chỉ muốn mau mau được độn thổ khá»i nÆ¡i nà y.
Æ ! Há» là m gì mình thế nà y? Tâm Như chợt ngáng lên ngÆ¡ ngác khi thấy đầu mình được chụp kÃn bởi má»™t thiết bị tròn tròn. Dụng cụ y khoa cô không lạ . Nhưng ở nÆ¡i nà y thiết bị hiện đại tối tân trông không khác hẳn, nên … Trong lúc bất ngá», cô không Ä‘oán được.
Tưa như má»™t máy xa đầu . Tâm Như nhắm mắt cảm nháºn được sá»± dá»… chịu lan tá»a khắp ngưá»i . Cố máy như những ngón tay cà o nhẹ khắp đầu cô tá»±a như Ä‘ang gôi váºy , Chỉ tiếc la cảm giác nà y mau hết qúa . Chưa gì đà chấm đức rồi . chiếc nón tròn tròn được lấy ra khá»i đầu, trong má»™t thoáng, Tâm Như thấy mắt Tân mở to kinh ngạc . Rồi như không nhịn được, gã báºt lên cưá»i lá»›n. Cả ngưá»i bác sÄ© đứng cạnh bên gã nổi tiếng Ä‘iá»m đạm cÅ©ng không nén được nụ cưá»i thoáng qua môi.
Mặt mình dÃnh lá» chăng? Nghe nhá»™t nhạt, Tâm Như đưa tay lên má . Không có . Hay đầu mình có vấn Ä‘á»? Tâm Như hốt hoảng đưa tay sá» khắp đầu mình. Trá»c lóc, bóng loáng như má»™t qá»§a dừa . Thì ra … Tâm Như rùng mình chợt hiểu . Cái nón tròn tròn vừa Ä‘áºp lên đầu cô kia là má»™t máy dùng để cạo đầu bệnh nhân trước khi cho há» và o chụp Citi não bá»™ . Và … cái cảm giác dịu dà ng như được gãi đầu kia là cảm giác cá»§a những ngá»n dao cạo, cạo phăng mái tóc cá»§a cô rồi . Trá»i Æ¡i ! Sao lại thế ? Sao há» dám cạo đầu cô mà không má»™t lá»i thông báo? Giáºn đến rát cả ngưá»i, Tâm Như gà o lá»›n:
-Gương đâu ? Cho tôi mượn một tấm gương!
-Có ngay . Có ngay.
Vui mừng vì đã hạ được địch thá»§ má»™t đòn Ä‘au . Tân hà há»ng Ä‘em đến trước mặt Tâm như má»™t tấm gương to tháºt là to.
Trá»i Æ¡i! Vừa đưa mắt nhìn và o gương, Tâm Như giáºt bắn ngưá»i lên kinh sợ . Cô không thể nà o tin nổi kẻ có gương mặt xấu xà và cái đầu trá»c lóc kia lại là mình . Mất mái tóc, gương mặt cô như dà i thêm ra, cái trán vồ lại thêm vồ . Là cô mà còn thấy hãi hùng kinh khiếp thì nói gì ai chứ?
Gã đã hại mình. CÆ¡n giáºn bùng lên, Tâm Như quên mất chÃnh mình má»›i là ngưá»i đòi kiểm tra tổng quát. Không còn là m chá»§ bản thân, cô ném mạnh tấm gương xuống đất vỡ tan rồi oà lên khóc lá»›n:
- Äồ khốn nạn ! Tiểu nhân ! Dám dùng cách bỉ ổi nà y để trả thù ta . Không biết đâu, mau Ä‘á»n lại tóc cho ta.
Tiếng khóc bù lu, bù loa cá»§a cô đã khiến má»™t số bác sÄ© thấy hiếu kỳ . Há» bước lại gần . Má»™t chà ng bác sÄ© khá đẹp trai lên tiếng há»i :
- Có chuyện gì thế . Bệnh nhân đã gá»t đầu sao không đưa và o chụp hình cho lẹ.
-Không.
- Tâm Như giãy nảy lên . Tôi không chụp hình nữa. Trả tóc lại cho tôi . Gá»i hắn ra đây gặp tôi láºp tức.
Vị bác sĩ ngạc nhiên:
-Sao thế? Cô ta có bẻ bị kÃch động. Thân nhân cá»§a cô ấy đâu rồi? Cả ngưá»i đã gây ra tai nạn nữa.
-Chà Bằng!
- Kéo các vị bác sĩ . Tân nhăn nhó mặt rồi thì thầm và o tai anh ta mấy tiếng.
-Tháºt váºy à ?
- Nghe xong gương mặt Chà bằng như giãn ra thÃch thú . Anh bước đến Tâm Như. Ôn tồn
- Thôi chuyện lỡ rồi, đừng khóc nữa . Mau theo chúng tôi và o chụp hình, xem não có chấn thương không? Äể lâu không có tốt cho sức khoẻ cá»§a cô đâu.
-Anh không cần phải dá»a tôi.
- Trừng mắt . Tâm Như khóc lớn
- Bây giỠkhông muốn chụp hình. Chỉ muốn gặp tên khốn ấy thôi .Hắn đâu rồi . Sao không dám đến gặp tôi chứ ?
Quay nhìn Tân một cái . Chà Bằng nhẹ nhún vai rồi quyết định ngay:
-Hồng Vân! Tiêm cho cô ấy một mũi thuốc an thần.
-Không. Tôi không chịu.
Tâm Như cố vẫy vùng . Nhưng bà n tay Chà Bằng cứng như gá»ng thép đã kiá»m chặt tay cô cho cô y tá cấm pháºp mÅ©i kim và o.
- Äầu tôi không bị tổn thương . Tôi không phải chụp hình.
Nhưng đã muá»™n rồi. Chưa đầy hai phút, mÅ©i thuốc an thần đã có tác dụng. Tâm Như thôi không giãy giụa, la hét nữa . Äầu nghẹo sang bên, cô chìm dần và o giấc ngá»§ . Y Loan, nữ bác sÄ© đã băng chân cho Tâm Như lúc nãy . Gáºt đầu thán phục :
-Chà bằng ! Anh tháºt là hay, kịp nghÄ© ra cách đối phó vá»›i cô gái lắm mồm nà y . Tôi tháºt không hiểu vì sao cô ta cứ má»™t hai đòi gặp viện trưởng cho bằng được.
- Vì cô ta nghÄ© viện trưởng chúng ta già u có lắm, dám lôi thôi, gây lá»›n chuyện lên sẽ tống tiá»n được nhiá»u tiá»n hÆ¡n . Tân trả lá»i bằng má»™t giá»ng hầm hầm - Hừ! Tháºt là trÆ¡ trẽn . Có mưá»i triệu đồng còn trê Ãt.
-Lúc nãy tôi còn nghe cáºu bảo trong Ä‘iện thoại - Y Loan giải tá»a ná»—i thắc mắc nãy giá» còn ám ảnh trong lòng . Cô ta là ngưá»i đã bắt cáºu và viện trưởng trả oan hai tô bánh canh gì đó sao?
- Còn sao nữa ?
- Háºm há»±c, Tấn kể luôn chuyện mình và Ân Tuấn bị Tâm Như gà i trả hai tô bánh canh.
- Ồ! Có chuyện đó nữa sao?
Äám y bác sÄ© đồng kêu to lên cưá»i thÃch thú . Há» vây lấy Tân tò mò nghe anh kể tiếp chuyện đụng xe má»™t cách say mê . Há» như quên mất Tâm Như vẫn còn ngồi ngá»§ mê trên xe lăn chỠđược chục Citi não.
Không may thay, còn má»™t ngưá»i vẫn chưa quên. Ngưá»i đó là Chà Bằng. Vị bác sÄ© tốt nghiệp hạng ưu vừa má»›i ra trưá»ng được má»™t năm và được tuyển dụng và o vệnh viện Ä‘a khoa nà y đúng má»™t ngà y. Tuy không đồng ý vá»›i cách tống tiá»n cá»§a Tâm Nhá»± Nhưng vá»›i lương tâm bác sÄ©, anh không thể bá» mặc bệnh nhân không chăm sóc chỉ vì ngưá»i ấy có má»™t lý lịch không trong sáng.
Thá»i sá»±, chiếu phim, ca nhạc. Chiếc remote trên tay, Tâm Như bấm liên tục . Toà n chương trình hấp dẫn, nhưng cô chẳng dừng lại ở kênh nà o . Buồn chán quá, tivi không còn là m cô hứng thú . Tháºm chà cả cải lương, chương trình cô mê nhất Ä‘á»i mình vốn không đủ sức hấp dẫn cô được ná»a.
LÆ¡ đễnh bấm đại má»™t kênh . Äúng ngay chương trình thá»i sá»± . Mặc cho ngưá»i xướng ngôn viên cất giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u, Tâm Như ném mạnh cái remote và o má»™t góc . Cầm chiếc gương lên, cô lại nghe tức trà o nước mắt.
TÃnh luôn hôm nay ná»a là cô đã nháºp viện tròn hai tháng. Cái tên khốn kiếp ấy thà tốn tiá»n, thà chấp nháºn má»i yêu sách cá»§a cô chứ nhất quyết không chịu tìm đến cô nói ná»a lá»i xin lổi.
Tại sao thế ? Tâm Như nghe giáºn run ngưá»i . Xưa nay chưa má»™t lần khuất phục ai, cá»§ng chưa bao giỠđầu hà ng hoà n cảnh. Ngay cả mẹ cô còn dám chống, còn dám bá» nhà đi . Váºy mà ... cô lại đà nh bất lá»±c trước hắn ư ?
Hắn là ai ? Tâm Như vẩn còn nhá»› như in gương mat gã . Dù trong cÆ¡n hoảng loạn, dù hôm đó cô chỉ gặp mặt hắn chỉ má»™t lần thôi . Cô vẫn không quên được gương mặt gã có vẻ lạnh lùng rất đặc trưng . Dưá»ng như tất cả đưá»ng nét trên mặt gã Ä‘á»u có ấn tượng rất rá» rà ng . Äôi mắt sâu, sáng quắt ẩn dưới đôi mà y tháºt ráºm . Sống má»§i cao, thẳng đứng tháºt hoà n hảo, tháºt ấn tượng vá»›i cái má»§i quặp xuống như má» két . Và miệng thì cà ng dá»… nhá»› hÆ¡n vá»›i đôi môi má»ng luôn mÃm chặt.
Gã đẹp trai, tuấn tú và có vẻ thông minh lắm . Tâm Như không thể phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y dù ghét gã bao nhiêu .Nếu bá» Ä‘i vẻ lạnh lùng khinh khỉnh, lúc nà o cá»§ng như cao ngạo ấy, Tâm Như bảo đảm gã sẽ trở thà nh má»™t diá»…n viên nổi tiếng ngay . Nói gì thì nói, sao cô vẫn thÃch vẻ nam tÃnh cá»§a gã quá.
Gã là m nghá» gì nhỉ ? Tâm Như đóan mãi không ra . Cô chỉ đóan được má»™t Ä‘iá»u rằng gã rất già u, Vì nếu không già u, gã là m sao co đủ khả năng chiá»u theo ý cô . Chấp nháºn cho cô nháºp viện đến khi cái chân bình phục hẳn.
Tiá»n phòng hạng nhất ở bệnh viện nà y đâu có rẻ . Hôm qua dò há»i Chà Bằng . Biết giá mổi ngà y đến nhá»ng má»™t triệu hai . Tâm Như đã giáºt thót ngưá»i lo sợ . Liệu có khi nà o gã chÆ¡i khâm, bắt cô cuối cùng phải thanh toán tiá»n viện phà không?
Äem Ä‘iá»u lo sợ đó than thở vá»›i Chà Bằng, cô thở phà o nhẹ nhá»m ngay khi nghe anh ta bảo cứ an tâm . Cái gã khốn kiếp đó đã thanh toán chi phà cho cô rồi . Tất cả thuốc men và viện phà cho cô trong hai tháng Ä‘iá»u trị biết bao nhiêu không ? Äúng sáu chục triệu đồng.
Sáu chục triệu đồng . Tai Tâm Như như lùng bùng . Ngỡ mình nghe không rá» , cô há»i Ä‘i há»i lại mấy lần . Äến khi biết rá» rà ng, chÃnh xác rồi, cô má»›i thở dà i ra hối háºn.
Cô thấy mình sao quá đáng . Gãy chân thôi, xưa nay có ai nháºp viện bao giá» ? Äây lại là điá»u vượt ngoà i ý muốn . Hôm đó bị đụng xe, má»™t phần lổi cá»§ng tại cô . Băng qua đưá»ng mà không nhìn trước nhìn sau, nên tai nạn má»›i xảy ra . HÆ¡n ná»a, gã cá»§ng đã táºn tình, thuốc men cho cô đầy đủ, sao cô còn là m khó cho gã chứ ? Sáu chục triệu đồng . Tiá»n chứ đâu có phải vá» hến đâu . Tá»± nhiên quẳng và o việc thuê phòng cho cô nằm ưỡn ra hưởng thụ . Trong khi chỉ cần má»™t ná»a số tiá»n nà y cá»§ng đủ chá»a bệnh cho bác Mẩn rồi.
Vá»›i những nổi niá»m xót xa, chiá»u hôm đó vừa gặp Tân. Phải, từ trước tá»›i nay chỉ có Tân đến thăm và thảo luáºn vá»›i cô thôi, Tâm Như nói ngay:
- Nếu ông chá»§ anh chịu đến gặp tôi nói má»™t lá»i xin lổI, tôi sẽ xuất viện ngay mà không đòi há»i bất kỳ Ä‘á»n bù nà o.
- Ông chá»§ tôi sẽ không bao giỠđến gặp cô đâu . Nên... cô cứ yên tâm nằm đây mà dưỡng bệnh . Yên tâm Ä‘i, đừng ấy náy tiá»n viện phà . Ông ta có khả năng thanh toán . Không chỉ sáu tháng ma tháºm chà cô có nằm ở đây hai, ba năm cá»§ng chẳng can hện gì đâu.
Hừ ! Nói nghe phách lối . Lòng tốt bị xem thưá»ng, Tâm Như tức Ä‘iên lên . ÄÆ°á»£c, dư tiá»n thì ta cho dư tiá»n . Nằn viện xem tivi va ăn thôi . Có cá»±c khổ gì mà bổn cô nương không dám là m kia chứ.
Giáºn thì nói cho thá»a lòng thôi, chứ nằm mãi nÆ¡i nà y, Tâm Như cá»§ng chẳng yên ổn, vui sướng chút nà o . Ruá»™t gan cồn cà o như có lá»a . Cô nôn nao lo cho bác Mẩn . Không biết bác ấy hiện giá» thế nà o rồi . Chắc hẳn Ä‘ang nghỉ cô là đứa dẻo mồm, hứa rồi mà chẳng giá» lá»i . Thế nà o bác cá»§ng nghi cô tìm được chổ ngon, sợ dÃnh lÃu phiá»n phức nên bá» bác rồi, Tệ nhất là ra Ä‘i không má»™t lá»i từ giả.
Cây bút cầm lên . Tâm Như toan viết mấy dòng gá»i bác rồi lại thôi . Chẳng Ãt gì, cà ng là m bác thêm lo lắng . Trong lúc trái tim bác lại cần sá»± bình yên tuyệt đối.
Thở ra má»™t hÆ¡i dà i, Tâm Như lại lo đến công việc quét dá»n biệt thá»± " Tưá»ng Minh" cá»§a mình . Sá»± vắng mặt không lý do cá»§a cô suốt hai tháng nay, chắc là m ông chá»§ tòa biệt thá»± ấy bá»±c mình nhiá»u . Ông hẳn đã tìm má»™t ngưá»i khác và o thay . Tháºt là uổng quá ! Tâm Như chép miệng than. Xuất viện rồi, cô biết tìm đâu má»™t chổ là m ngon như váºy ?
Mà có huông rồi hay sao ấy ? Bấm tắt tivi cho nó đừng lải nhảI, Tâm Như nhẹ cắn ngón tay suy gẩm . Bắt đầu từ lúc bá» nhà đi, cô toà n gặp chuyện lạ lùng quái dị . Hết chuyện bác Mẩn bi mất toà n bá»™ gia tà i rồi đến chuyện khác thưá»ng ở tòa biệt thá»± "Tưá»ng Minh".
Mấy tháng rồi, Tâm Như vẩn chưa quên cảm giác ngỡ ngà ng cá»§a mình khi lần đầu đặt chân và o căn biệt thá»± có tên gá»i "Tưá»ng Minh".
Vì nó quá lá»™ng lẫy, sang trá»ng ư ? má»™t phần thôi, Ä‘iá»u là m Tâm Như cảm nháºn sâu sắc nhất lúc bấy giá» là sá»± âm u, lạnh lẻo . Dù lúc cô đến, trong nhà vẩn có sá»± hiện diện cá»§a hai ngưá»i . Má»™t quản gia và má»™t lảo giá» vưá»n . Dù căn biệt thá»± đó ngà y ngà y vẩn đưá»c lau chùi, dá»n dẹp vá»›i ngưá»i đà n bà tốt bụng . Nhưng Tâm Như vẩn nháºn ra vẻ hoang lạnh cô liêu, nó là m cô phải rùng mình.
Vì vẻ mặt lạnh lùng cá»§a gã quản gia, hay nét mặt ảm đạm, Ãt nói cá»§a lão giá» vưá»n ? Vì mà u sắc cá»§a căn nhà được trang trà toà n gam lạnh hay má»™t cái gì khác ná»a ? Tâm Như không biết . Cô chỉ biết khi cánh cá»a mở ra, khi mình đặt bước chân đầu tiên và o phòng khách đã nghe má»™t luồn hà n khà vây phá»§ lấy mình . Căn nhà rá»™ng thênh thang mà êm ấm lạ Viên quản gia và lão giá» vưá»n như ngưá»i không co lưởi . Suốt má»™t tiếng đồng hồ dá»n dẹp lau chùi, Tâm Như không há» nghe há» mở miệng nói câu nà o . ÄôI mắt gưá»m gưá»m, ho . Nhìn cô như má»™t kẻ thù đã xáo trá»™n sá»± yên bình cá»§a há» khi cô cố tình phá tan cái không gian im lặng đó bằng giá»ng hát cá»§a mình.
Kỳ lạ tháºt ! không có mà u tình thâm, nhưng Tâm Như vẩn lá» má» Ä‘oán được tánh tình ông chá»§ cá»§a mình rất ư kỳ quặc . Phần nà o dị hợm khác ngưá»i ná»a . Tá»± nhiên cô cảm thấy tò mò muốn biết vỠông ta quá, nhưng bằng cách nà o đây thôi . dÄ© nhiên hai cái miệng câm kia chẳng bao giá» chịu trả lá»i.
Suốt má»™t tuần liá»n rắp tâm theo dõi quan sát và suy luáºn . Rốt cuá»™c Tâm Như chỉ Ä‘oán được má»™t Ä‘iá»u rằng ông chá»§ nhà nà y rất ư là sạch sẽ và kỹ lưỡng . BẰng chứng là căn biệt thá»± rá»™ng lá»›n cá»§a ông luôn sạch bóng, không má»™t cát vướng chân . Hai mươi bốn tiếng đồng hồ đã trôi qua từ khi cô quét dá»n . Váºy mà ông ta không há» là m roi ra đất má»™t mẩu giấy, má»™t tà n thuốc, tháºm chà má»™t hạt bụi nà o.
Tuy váºy, việc quét dá»n cá»§a Tâm Như không vì thế mà nhẹ nhà ng hÆ¡n . Bởi tuy trước sau, trong ngoà i sạch trÆ¡n, bóng loáng, viên quản gia vẫn bắt cô là m đúng nhiệm vụ cá»§a mình. Hai lượt dùng máy hút bụi hút hết . không khó, rồi lấy khăn lau chùi tháºt ká»· các bá»™ salon, các tá»§ bà n ghế trong nhà . Xong, đến giặt đồ cho ông chá»§ . Nói là giặt tháºt ra, Tâm Như chỉ là m mổi động tác là nhón lấy hai bá»™ quần áo cá»§a ông cho và o máy, bấm nút rồi ngồi đợi . Bao giá» máy sấy xong, lấy ra, treo lên móc cho ông . Rất nhiá»u lần, Tâm Như đã cố bắt chước nhà thám tỠđại tà i SÆ¡-Lốc-Hôm, thá» phân tÃch tuổi và nghá» nghiệp cá»§a ông chá»§ qua hai bá»™ quần áo đó.
Vô Ãch thôi, Hai bá»™ quần áo, má»™t pyjama để ngá»§ và má»™t complet để Ä‘i là m, sạch boong không má»™t vết bẩn nà o . Tháºm chà ngá»i, Tâm Như cá»§ng không phát hiện được mùi gì . Mà u sắc, loại vải cá»§a ông ta không nói lên tuổI tác . Cái mà u trắng và nâu nhạt ấy già trẻ Ä‘á»u thông dụng . Tâm Như chỉ có thể kết luáºn má»™t Ä‘iá»u : Ông chá»§ cá»§a mình có má»™t thân hình cân đối, cao dong dá»ng.
Má»i hướng Ä‘iá»u tra Ä‘á»u thất bại . Tâm Như cầu may tìm dấu vết qua đống chén mình phải rá»a . Song, cái nà y lại cà ng khó Ä‘oán, Tâm Như tháºt phục là m ông chá»§ . Không hiểu ông ta ăn bằng cách nà o mà chén dÄ©a sạch trÆ¡n . Ngoà i má»™t Ãt dầu mở còn bám lại, cô không phát hiện được gì cả . Không Ä‘oán được nổi món ông ta ăn là món gì cả . Bao nhiêu xương xẩu dưá»ng như đã bị Ông nuốt sạch rồi . Vì nhà nà y không nuôi chó . Hừ ! Xem ra ông chá»§ cá»§a mình cá»§ng gà n bướng, Ä‘iên khùng như cái gã khốn dư tiá»n thÃch chÆ¡i ngông ấy . Toà n má»™t phưá»ng láºp dị và biến thái.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:21 PM.
|

21-03-2008, 10:32 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 4
- Chị Æ i ! má»™t lát, chị thay giùm tôi tấm drap nà y nhé . Nó dưá»ng như đã sá» dụng đến ngà y thứ hai rồi đó . Vui vẻ, Tâm Như tươi cưá»i cùng cô há»™ lý.
- Ngà y thứ hai thì đã sao ? Äáp lại nụ cưá»i cá»§a Tâm Như là giá»ng nói gắt gá»ng cá»§a cô há»™ lý
- So với cô vẩn còn được sạch chán mà .
- Chị nói váºy là sao ?
- Tâm Như nghe không hiểu.
Cô há»™ lý nhếch môi cưá»i:
- Là cô đừng vỠđóng kịch sạch sẽ sang trá»ng ná»a . Không có cÆ¡ há»™i nà y, má»™t Ä‘á»i cô không biết thế nà o là tiện nghi, là phòng máy lạnh đâu . Tháºt là trÆ¡ trẽn ! Tống tiá»n đến mức trắng trợn.
Nói xong, không thèm lau sạch vết nước Tâm Như vừa lở tay là m đổ xuống sà n, cô hộ lý quay lưng , bước đi ngay sau cái nguýt dà i.
CÆ¡ há»™i, tiện nghi, tống tiá»n . Tâm Như nghe nóng ran cả mặt. Äặt mạnh ly nước xuống bà n cho nó văng tung tóe đầy mặt đất, hai hà m răng nghiến chặt và o nhau . Tâm Như hiểu vì sao mấy ngà y nay, má»i ngưá»i có thái độ coi thưá»ng mình ra mặt.
Tên khốn kiếp tiểu nhân, bỉ ổi . Hắn trả thù cô bằng cách tung tin cô tống tiá»n cho các y bác sỉ ổ đây được biết . Tháºm chà há»™ lý cá»§ng không chừa . Có trá»i má»›i biết hắn dá»±ng chuyện nói xấu cô những gì . Hẳn là ghe gá»›m, kinh khá»§ng lắm. Không thì má»i ngưá»i đâu coi thưá»ng cô như váºy.
Hừ ! Tháºt la quá lắm.
Choảng ! Choảng.
Tất cả ly tách trên bà n bị Tâm Như ném mạnh xuống, vở tan . Toà n đồ kiểu đắt tiá»n, nhưng Tâm Như không ngại . Tất cả sẽ được tÃnh và o chi phà cá»§a tên khốn kiếp kia
Ầm!
ÄÆ°á»£c lắm . Cả bình thá»§y . Cả cái tivi nà y nốt, Tâm Như cá»§ng không chừa.
- Trá»i Æ¡i ! cô là m gì váºy ?
- Cô há»™ lý xuất hiện ngay ở cá»a, kinh hoà ng nhìn đống đồ đổ nát giá»a phòng:
- Nà y thì tống tiá»n . Nà y thì cÆ¡ há»™i.
Say máu, Tâm Như chống nạnh đến bên chùm đèn pha lê ở giá»a phòng.
Choảng !
Má»™t tiếng, những mảnh thá»§y tinh bị bức tranh sÆ¡n mà i ném vở tung ra . Những mảnh vụn rÆ¡i tÆ¡i tả bám đầy và o ngưá»i Tâm Như . Có mảnh đã ghim và o da cô chảy máu.
- Trá»i Æ¡i ! cô ấy bị Ä‘iên rồi .
- Cô hộ lý kêu to.
Sợ trách nhiêm vì lá»i nói cá»§a mình đã là m kÃch động đến bệnh nhân, cô ta không dám đứng xem ná»a . Các bác sÄ© chạy ùa đến chặt cả khung cá»a, nhưng không má»™t ai dám bước và o . Sợ trong cÆ¡n kÃch động Tâm Như sẽ đánh luôn mình.
- Gá»i bảo vệ mau.
- Äiện cho giám đốc.
- Tâm Như !
- Vạch đám đông bước hẳn và o trong. Chà Bằng chụp vá»™i lấy tay Tâm Như khi cô toan Ä‘áºp cho bể mặt bà n kÃnh xa lông
- Cô là m sao váºy ? Bình tỉnh . Chuyện gì từ từ nói.
Tôi không bình tỉnh, củng không từ từ nói .
-Tâm Như vùng vẩy khá»i tay Chà Bằng . Vướng chiếc chân gãy bị bó bá»™t cứng đơ, cô vụng vá» té nhà o và o đám miá»…ng chai trước mặt.
-Tâm Như !
Hốt hoảng, Chà Bằng nhoà i nhanh ngưá»i tá»›t . Cứu được Tâm Như, nhưng anh lại bị té quỳ và o đám miá»…ng.
- Ã !
Nghe tiếng anh kêu Ä‘au đớn, Tâm Như bừng tỉnh ngay cÆ¡n kÃch động . Nhìn máu loang dần quần anh, cô lo lắng há»i:
- Chà Bằng ! Anh có là m sao không ?
Không trả lá»i cô, Chà Bằng bế bổng Tâm Như lên tay, rồi kháºp khá»…nh bước nhanh vá» phòng cấp cứu . Bác sÄ© Y Loan và hai Ä‘iá»u dưỡng Ä‘ang cùng nhau tán gẩu . Thấy anh bước và o ngưá»i đầy máu , đồng lo lắng chạy ngay lại :
- Chà Bằng ! anh sao váºy ?
- Tôi không sao .
- Khoát tay, đặt Tâm Như lên chiếc băng ca cấp cứu, Chà Bằng thở dà i giây lâu rồi nói
- Hãy lo lắng cho cô ta trước . Cô ta bị nặng hơn tôi.
Trong má»™t phút, Tâm Như nhìn thấy vẻ ân cần trên mặt Y Loan biến mất . Äôi mắt sắc lạnh cá»§a cô ta liếc nhìn mình má»™t cái dà i, không thiện cảm.
- Cô ta không đáng cho anh quan tâm đến thế đâu
- Rồi cúi xuống chân Chà Bằng, Y Loan hạ giá»ng dịu dà ng
- Äể em xem.
- Äừng nói thế
- Chà Bằng nhăn mặt . Không rỠvì đau hay vi không đồng ý câu nói của Y Loan
- cô ta bệnh nhân, chúng ta là bác sỉ.
- XÃ !
- chiếc môi Y Loan trỠdà i
- Bệnh nhân gì cô ấy ? Bốn tháng nháºp viện rồi cô ta có cho chúng ta cái thu nháºp nà o không ? Chỉ giá»i tà i tống tiá»n, ăn vạ mà thôi.
- Tôi không tranh cải vá»›i cô ná»a
- Như không muốn Tâm Như phải chịu đựng thêm lá»i mai mỉa . Chà Bằng nghiêm giá»ng.
-Bệnh nhân bị thương nặng . Äã đưa đến phòng cấp cứu . Chá»a trị hay không là quyá»n cá»§a cô . Nhá»› đừng để chuyện nà y lá»t đến tai viện trưởng đấy.
- Biết rồi, Chá»a thì chá»a
- Dằn dổi đứng lên . Y Loan gắt gá»ng bải hai y sÄ©
- Chuẩn bị bông băng, kẹp gắp mau . Kẻo ngưá»i ta lại nóng lòng méc lên viện trưởng thì nguy đó.
- Vâng.
Hai cô Ä‘iá»u dưỡng vâng lá»i ngay . Tiếng kim kéo va và o nhau lách cách . Y Loan bịt ngay chiếc khẩu trang lên má»§i . Mặt lá»™ vẻ hầm hầm không phục . Y Loan thic h Chà Bằng đấy . Nhìn Ä‘iệu bá»™ cô ta há»n dá»—i dằn mâm, sáng chén Tâm Như nhìn ra ngay, mỉm má»™t nụ cưá»i, cô tá»™i nghiệp cho Y Loan quá . Sao lại phải ghen há»n vá»›i cô như váºy ? Chà Bằng quan tâm cô vá»›i con mắt má»™t bác sỉ đầy lòng nhân háºu vá»›i bệnh nhân thôi. Không bao giá» anh thèm để ý đến tôi đâu . Tâm Như thầm nhá»§ . Lúc còn tóc, còn nguyên chan chưa chắc anh ta chú ý đến . Huống chi lúc nà y chân gãy, cái đầu tóc lại má»c lưa thưa, lá»m chổm như ngưá»i Ä‘au ban vừa dứt . Gá»›m ghiếc, xấu xà như ma, yêu sao nổi ma yêu chư ?
Cô tháºt là ngốc khi ghen vá»›i tôi đấy Y Loan . Cà ng ngốc hÆ¡n khi để lá»™ vẻ cá»™c cằn, giáºn dổi . Chà Bằng không thÃch mẩu ngưá»i hung dá» váºy đâu . Tháºt đó, cô đã đẹp thế nà y, địa vị thế nà y, chỉ cần dịu dà ng, nhân ái má»™t chút thôi là sẽ cảm được lòng Chà Bằng ngay . Nhưng không sao, Tâm Như thầm nhá»§: hôm nay, mình sẽ nhắc cho Y Loan biết.
- Ui da !
NghÄ© đến đây chợt nghe bắp tay Ä‘au Ä‘iếng . Tâm Như giáºt mạnh cánh tay vá» la lá»›n . Thì ra Y Loan vừa gắp ra cho cô má»™t mảnh thá»§y tinh.
- Nằm yên đó !
- Trừng mắt, Y Loan xẵng giá»ng
- Äừng giả vá» nhõng nhẽo . Äau má»™t tà đã la.
- Không phải một tà đâu .
- Tâm Như rên rỉ
- Xin là m ơn nhẹ tay giùm . Tôi chịu đau rất dở.
- Chịu đau dở thì đừng là m
- Miết mạnh miếng bông cáo tẩm thuố sát trùng và o vết thương còn rỉ máu, Y Loan xẵng giá»ng
- Nằm yên đó !
- Cô không cần phải mạnh tay thế
- Ngồi yên theo dõi từng động tác của Y Loan, Chà Bằng bây giỠnói chen và o
- Nếu cô cảm thấy mình không có trách nhiệm chữa trị cho cô ta thì hãy tránh sang một bên, tôi sẽ là m thay.
- Nhưng đây là không phải là việc của anh .
- Y Loan tiếp tục gắp mạnh một mảnh chai ở vết thương khác của Tâm Như.
- Ui da !
Không muốn hỠvì mình phải bất hòa một chút nà o, nhưng Tâm Như vẫn không nén được tiếng kêu đau đớn.
Chà Bằng nóng lòng, giáºt mạnh cây kẹp khá»i tay Y Loan.
- Nhưng tôi không thể đứng yên nhìn cô tra tấn bệnh nhân như váºy.
- ÄÆ°á»£c .
- Y Loan quay ngoắt ngưá»i Ä‘i
- Anh muốn trách nhiệm . Äi thôi.
Nói rồi, cô đùng đùng bá» Ä‘i nhanh ra cá»a . Hai cô Ä‘iá»u dưỡng đứng nhìn nhau má»™t phút rồi cÅ©ng bước theo . Há» dưá»ng như không muốn chá»c giáºn bác sÄ© phụ trách cá»§a mình.
- Cũng vì tôi mà anh và chị ấy cãi nhau .
- Nhìn theo bóng Y Loan, Tâm Như ân háºn .
- Tôi tháºt là phiá»n phức quá, xin lá»—i anh.
- Không có gì đâu
- Chà Bằng nhẹ nhà ng gắp miếng thá»§y tinh ra khá»i vết thương, ôn tồn há»i
- Có đau không ?
- Không đau .
- Lắc đầu, Tâm Như trìu mến nhìn bà n tay anh nhẹ gắp hết những miếng thá»§y tinh ra khá»i ngưá»i mình.
CÅ©ng may là cô mặc áo dà y , nên bên trong không phạm má»™t vết thương nà o . Chỉ có hai mảnh trên cổ, ba mảnh trên tay và và i mảnh nhá» dưới chân thôi . Chà Bằng là m rất lẹ . Chưa đầy mưá»i phút , anh đã gắp hết và băng chúng lại bằng những miếng bông băng nhá» rất dá»… thương . Äá»™ng tác thuần phục, dịu dà ng, rất nhẹ nhà ng . Äể dù có Ä‘au đớn, bệnh nhân vẫn thấy được an á»§i phần nà o.
Mai mốt, nếu mình trở thà nh bác sĩ, mình cũng sẽ như anh ta
- Tâm Như thần nhủ
- nhân ái dịu dà ng với bệnh nhân.
- Xong rồi
- Cởi bá» bao tay ngẩng dáºy, thấy Tâm Như nhìn mình chăm chú, Chà Bằng ngạc nhiên
- Cô là m gì mà nhìn tôi không chớp mắt thế ?
Tâm Như mỉm cưá»i, không dấu vẻ thán phục lên ánh mắt:
- Tôi ngưỡng má»™ anh . Má»™t vị bác sÄ© có lòng bác ái . Tháºt đúng vá»›i câu lương y như từ mẫu.
- Äừng nói thế .
- ÄÆ°á»£c khen, Chà Bằng nghe xấu hổ, anh cúi mặt thẹn thùng . Rồi như chợt nhá»›, anh ngẩng đầu lên há»i
- Có Ä‘iá»u nà y, tôi thắc mắc lâu rồi . Nếu được , cô trả lá»i tôi nhé ?
- Vâng ạ
- Tâm Như gáºt đầu ngay.
Chà Bằng ấp úng rồi há»i nhanh:
- Trông vẻ mặc, cách ăn nói cá»§a cô tháºt không giống bá»n bất lương, chuyên tống tiá»n là m Ä‘iá»u ám muá»™i má»™t chút nà o . Sao lại gây ra lắm Ä‘iá»u tai tiếng ? Tôi tháºt không hiểu chuyện cô đánh lừa chá»§ quán , bắt viện... À ! Mấy ngưá»i khách phải trả hai tô bánh canh là tháºt hay giả nữa ?
Lại chuyện nà y . Rồi tai Tâm Như đỠbừng lên . Äúng miếng ăn là miếng tồi tà n mà . Chỉ gạt má»™t lần đã chết tên , chết tuổi . Thiệt... Mất tháng bị thiên hạ nghi oan , xem thưá»ng, rẻ rúng , cô không ngại chút nà o . Sao hôm nay vừa nghe Chà Bằng há»i má»™t câu , cô đã thẹn chÃn ngưá»i xấu hổ ?
- Chuyện nà y...
Tâm Như ấp úng rồi quyết định kể cho Chà Bằng nghe tất cả . Trừ chi tiết mình sắp trở thà nh đồng nghiệp cá»§a anh ta ra . Còn tất cả, từ việc bị ép hôn , việc tình cá» gặp bác Mẫn rồi bị tông xe thế nà o , cô Ä‘á»u kể cho anh nghe cả.
- Ra thế.
Nghe xong , Chà Bằng "ồ" to như vỡ lẽ , báºt lên cưá»i thÃch thú . Không ngá» cô bệnh nhân Ä‘ang ngồi trước mặt mình lại có nhiá»u Ä‘iá»u thú vị như váºy . Song Ä‘iá»u khiến anh thấy mình cảm phục cô nhất vẫn là việc cô dám dùng miệng mình hô hấp cứu má»™t ngưá»i không quen biết.
- Dám dùng miệng mình cứu bệnh nhân , cô không sợ Ông ta mang bệnh truyá»n nhiá»…m gì sao ?
- Lúc đó , tôi không nghĩ đến
- Tâm Như nhẹ lắc đầu
- Chỉ sợ Ông ta chết mà thôi.
Äúng như mình dá»± Ä‘oán . Chà Bằng thầm nháºn xét . Cô ta chẳng những không phải là ngưá»i xấu lại rất tá»± trá»ng và nhân háºu . Tá»± nhiên thấy mến cô , anh bước lại bà n rót nước và lấy cho cô mấy viên thuốc giảm Ä‘au :
- Uống đi !
- Cảm ơn anh
- Tâm Như cầm lấy uống ngay.
Cùng lúc, Y Loan đẩy mạnh cá»a , bước và o.
- Viện trưởng gá»i Ä‘iện cho anh.
- ÄÆ°á»£c .
- Chà Bằng gáºt đầu bước nhanh ra cá»a.
Tâm Như chợt kêu lên.
- Chết ! Chà Bằng ! Vết thương của anh hãy còn chưa chăm sóc.
- Thì thây kệ anh ấy
- Y Loan trừng mắt ngó Tâm Như
- Ai mượn cô lo lắng ? Hừ ! Ai Ä‘á»i bệnh nhân mà cứ gá»i bác sÄ© bằng anh nghe ngá»t xá»›t . Muốn chinh phục trái tim cá»§a anh ta hả ? Äừng hòng . Cỡ cô không có cá»a đâu.
- Tôi biết
- Tâm Như nhẹ nhún vai thầm bảo
- Và tôi cÅ©ng không há» có ý định chinh phục anh ta . Nhưng anh ta cÅ©ng chẳng là cá»§a cô đâu nếu cô cứ Ä‘anh đá chua ngoa như váºy . Y Loan à ! Má»™t bác sÄ© xinh đẹp dịu dà ng khác sẽ chinh phục trái tim nhân ái cá»§a anh ta.
-Tư cách ? Bồi thưá»ng danh dá»± ?
- Y Loan phá ra cưá»i lá»›n . Hai cô Ä‘iá»u dưỡng Nga, Hương cÅ©ng cưá»i theo
- Chao ôi ! Nghe sợ quá.
-Sợ hay không, cô cứ lặp lại một lần nữa đi thì biết - Nghiến răng, Tâm Như tỠvẻ mình chẳng nói đùa đâu.
ÄÆ°á»£c.
Y Loan bước lên má»™t bước, tá» vẻ không nhưá»ng nhịn . may mà cô Ä‘iá»u dưỡng tên Nga kịp kéo áo cô ta lại.
-Chị Loan! Äừng chấp nhất nó là m gì . Bác sÄ© Ân Tuấn đến rồi . Äá»… ong ta bắt gặp chuyện nà y, chẳng hay đâu.
-Hừ !
- Nghe nhắc đến Ân Tuấn, nét mặt Y Loan láºp tức giản ra.
Bước thẳng đến bên ngưá»i bệnh , cô vẫn còn lẩm bẩm , cố ý cho Tâm Như nghe rõ :
- Äúng là đồ giẻ rách bà y đặt là m cao . Äừng tưởng có Chà Bằng chống lưng là ngon lắm . Thế nà o rồi có ngà y cÅ©ng bị tao tống cổ Ä‘i.
Bị mắng là giẻ rách, Tâm Như tức lắm . Hai hà m răng nghiến chặct . Cô chỉ muốn tát cho Y Loan một tát nên thân . Bộ là m bác sĩ là ngon lắm chắc ? Nếu không vì Chà Bằng, vì cơ hội được là m việc dước tay thần tượng Ân Tuấn, cô nhất định sẽ chẳng nhịn đâu.
-Bác sÄ© viện trưởng đến kia rồi . Trông ông ta tháºt là oai vệ.
Ngoà i hà nh lang bá»—ng dáºy lên tiếng xôn xao . Tâm Như ngẩng nhanh đầu dáºy . Bác sÄ© Trần Ân Tuấn kia rồi ! Trái tim cô bá»—ng bồi hồi bao xúc cảm . Ôm cây lau nhà và o lòng, nép ngưá»i sau cây cá»™t lá»›n, cô tròn mắt ngưỡng má»™ nhìn ông.
Bước chân ông nhanh, dứt khoát mà thong thả là m sao . Chỉ tiếc là gương mặt ông đã bị chiếc khẩu trang che kÃn chỉ chừa cặp mắt . Nhưng như váºy cÅ©ng đủ lắm rồi . Ngước nhìn theo dáng ông cao lá»›n khuất hẳn và o phòng thăm bệnh , Tâm Như thầm ao ước : Má»™t ngà y nà o đó, mình sẽ được trở thà nh phụ tá cá»§a ông . Như hai tên bác sÄ© kia, được cáºn ká» bên ông trong lúc mổ cÅ©ng như tronglúc thăm khảm bệnh nhân váºly. Và nếu muốn đạt được Ä‘iá»u nà y, từ nay, cô phải trở bên nhẩn nhịn trước Y Loan . Bằng không , cô ta sẽ tống mình ra khá»i nÆ¡i nà y mất . Y Loan là bác sÄ© trưởng khoa. Cô ta nhất định sẽ có cách, mà cô thì... không thể má»—i cái má»—i là m phiá»n đến Chà Bằng như váºy.
Uống xong ly nước lá»c cá»§a cô y tá trao cho . Ngẩng lên , đồng hồ đã quá bảy giá» , Ân Tuấn giáºt mình lẩm bẩm :
-Trá»… đến váºy sao ? Thảo nà o lúc nảy trong phòng mổ , tay cứ run lên , mấy lần suýt mổ phạm bệnh nhân . Thì ra là đói.
-Thua cô , xin cho tôi há»i bác si viện trưởng có ở đây không ạ ?
-Vừa toan ngồi xuống ghế nghỉ chân , Ân Tuấn chợt giáºt thót nhá»m ngay ngưá»i dáºy . Từ phiá hà nh lang trước mặt , má»™t ngưá»i đà n ông sang trá»ng Ä‘ang xăm xăm bước Ä‘i.
Không thể để ông ta trông thấy mình . Như đưa trẻ, Ân Tuấn qúynh lên tìm chổ nấp . Phòng đợi trống trải quá, chẳng biết trốn và o đâu , Ân Tuấn đà nh chui đại xuống gầm bà n cá»§a cô y tá ghi danh, mặc cho cô nà y xanh lè mặt . Chẳng hiểu vì sao bác sÄ© viện trưởng danh tiếng cá»§a mình trở bên hèn nhát thế, sợ ngưá»i đà n ông kia như váºy ? Ông ta là ai nhỉ ? Chá»§ nợ cá»§a bác sÄ© chăng ?
Không phải . Hoà n toà n không phải . Khi ông ta đến nÆ¡i trình bà y lý do , cô y tá má»›i báºt cưá»i vỡ lẽ . Thì ra bác sÄ© viện trưởng cá»§a mình trốn chạy , vì không còn đủ sức để là m tiếp cuá»™c phẫu thuáºt cho vợ Ông ta như đã hẹn.
Tháºt ra, Ân Tuấn không há» hẹn . Bởi má»™t cuá»™c mổ bắt con là quá tầm thưá»ng so vá»›i trình độ y há»c hiện nay . Má»™t bác sÄ© sản khoa nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể tiến hà nh cuá»™c phẫu thuâl.lt nhá» không quá mưá»i lăm phút ấy . Huống chi, tại khoa sản cá»§a bệnh viện "Hy Vá»ng" nà y , táºp trung toà n các bác sÄ© chiên khoa, lừng danh tà i giá»i . Váºy mà ông ta cứ nhất quyết má»™t hai, phải đòi Ân Tuấn mổ cho bằng được . Mà phai mô đúng bảy giá» tối hôm nay, không hÆ¡n không thiếu má»™t giây nà o . Số là ông đã Ä‘i xem thầy, thầy bói bảo, thằng con cá»§a ông phải sanh đúng giá» nà y, phút nà y má»›i có thể trở thà nh quý tá» , già u sang phú quý.
Ông ta cà u nhà u, nà i nÄ© suốt tuần nay, nhưng Ân Tuấn vẫn không chịu hứa . Äến bây giỠđúng ngà y , đúng tháng, ông lại cầu may đến nà i nỉ thêm lần nữa.
-Xin lỗi ông , bác sĩ viện trưởng đã vỠnhà hơn một tiếng đồng hồ rồi ạ.
Nghe ông trình bà y, cô y tá chợt hiểu liá»n tìm cách giải vây cho diện trưởng :
-Nếu bà nhà vẫn chưa có dấu hiệu sanh, và ông vẫn muốn được Ä‘Ãch thân bác sÄ© viện trưởng phẫu thuáºt thì xin chỠđến ngà y mai . Tám giá» tối nay, bác sÄ© còn phải thá»±c hiện má»™t phẫu thuáºt khác ạ.
-Không được
- Ông ta giáºn dữ
- Con tôi phải được sanh đúng giỠnà y, phút nà y mới linh.
- Nếu váºy thì...
- Cô y tá nén nụ cưá»i, thầm thương hại cho sá»± quá mê tÃn cá»§a ông ta
- Ông hãy quay vá» khoa sản và đỠnghị các bác sÄ© ở nà y mổ cho . Ông có thể yên tâm. Bác sỉ ở bệnh viện chúng tôi rất già u kinh nghiệm lại giá»i tai nghá».
- Có lẽ phải váºy thôi .
- Thở ra má»™t hÆ¡i dà i thất vá»ng, ông từ từ quay bước.
Dưới gầm bà n, Ân Tuấn cá»§ng nghe từ lồng ngá»±c mình thở phà o ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhá»m.
- Cảm ơn .
- Gáºt đầu chà o cô y tá, Ân Tuấn biến ngay và o thang máy đặc biệt, lối dà nh cho các y bác sỉ.
+++++++++++++
Tân đang ngồi nhai ngấu nghiến ổ bánh mì . Thấy Ân Tuấn bước xuống vẻ mặt hầm hầm, anh sợ quá, quăng ổ bánh mì ăn dở . Lau nhanh miệng và o chiếc khăn tay, Tân nhăn nhó thanh minh:
- Chá» cáºu lâu quá, em đói nên má»›i...
- Chạy Ä‘i ! đừng có nói nhiá»u.
Sáºp mạnh cánh cá»a, Ân Tuấn gắt nhẹ Quá»· quái ! tá»± nhiên sao lúc nà y, anh bá»—ng nghe thèm ná»a ổ bánh mì mà Tân quẳng lúc nảy quá Ä‘i . Cái bụng lại sôi ná»a rồi.
- Cáºu à ! vá» nhà hay như thưá»ng lệ
- Tân cất giá»ng e dè.
Lạ tháºt ! từng lái xe cho nhiá»u ông chá»§, nhưng chưa bao giá» Tân gặp má»™t ông chá»§ khó gần gá»§i như Ân Tuấn . Lúc nà o cá»§ng có má»™t khoảng cách vô hình . Má»™t ranh giá»›i rá» rà ng chá»§ tá»› là m anh phải lạnh sống lưng sợ hãi, mổi lần tiếp xúc . Nói tháºt không phải vì ham số tiá»n lương cao gấp đôi nÆ¡i khác, anh đã nghỉ lâu rồi . Cứ nÆ¡m ná»›p pháºp phồng sợ kiểu nà y, không chóng thì chà y cá»§ng và o viện tim cá»§a ông ta mất.
Không trả lá»i, tức là y lệ cá»§ . Thở dà i ngao ngán, Tân cho xe tấp và o bãi Ä‘áºu cá»§a siêu thị Ân Tuấn móc túi . Vẫn y theo lệ cá»§ đúng hai trăm ngà n không hÆ¡n không kém.
Năm nà y qua tháng ná», chỉ mổi má»™t món chả lụa giam-bông, xúc xÃch và thịt há»™p . Ân Tuấn dưá»ng như không biết ngán hay sao ấy ? Tuy biết rằng loại anh ăn toà n loại há»a hạng, đắt tiá»n, đứng và o hà ng đầu thế giá»›i . Nhưng nói không phải chảnh chứ ăn theo Ân Tuấn riết rồi, Tân thấy mấy món đó dở tệ , còn thua món cá lòng tong kho tiêu cá»§a mẹ kho ở nhà ná»a . Trá»i nóng bức thế nà y, giá được ăn má»™t tô canh chua thì ngon biết mấy.
Hảo huyá»n thôi . Äẩy xe ra quầy tÃnh tiá»n, Tân biết mình chỉ mÆ¡ má»™ng hảo . Sống cạnh Ân Tuấn, đừng mong được bá»a ăn tươi . Nếu muốn, hãy chá» chá»§ nháºt . Hừ ! Tân tháºt sá»± không hiểu, sao bá»a ăn cá»§a Ân Tuấn lại khô khan thế ? Hai năm là m tà i xế cho Ân Tuấn, nếu như nhá»› không lầm thì, Tân chưa thấy anh ăn má»™t cá»ng rau, hay má»™t cá»§ cải nà o . Có khi ăn ở căng tin bệnh viện cá»§ng thế . Duy nhất má»™t thá»±c đơn : cÆ¡m gà . Có lẽ vì thế mà con ngưá»i Ân Tuấn khô queo, cứng ngắt, không tươi mát và khó gần như thế.
Xong, mở cá»a xe bước và o, Tân trao cho Ân Tuấn tá» hóa đơn thanh toán và mưá»i ngà n lẻ thối lại . Ân Tuấn cầm lấy, xem ká»· lưởng rồi cho tá» hóa đơn và tiá»n lẻ và o sâu trong túi .
Ngưá»i khác có thể cảm thấy xúc phạm, pháºt lòng chứ Tân thì không . Anh đã quen rồi tÃnh nết cá»§a ông chá»§ già u có . Ân Tuấn không keo kiệt, song cá»§ng chẳng hà o phóng như các đại gia già u có . Tuy tiá»n là m ra rất dá»… , rất nhiá»u, nhưng trước khi sá» dụng nó, anh vẩn thưá»ng đắn Ä‘o, căn nhắc rất đà ng hoà ng, cẩn tháºn . Xà i đúng chổ, đúng nÆ¡i, anh không há» hoang phà và xà i sai mục Ä‘Ãch . Bằng chứng đơn giản nhất là hai tô bánh canh phải trả oan cho cô gái tên Tâm Như gì đó. Chỉ mưá»i ngà n đồng mà anh cứ nhăn nhó , cứ khó chịu, tiếc rẻ như mình vừa đánh mất hà ng chục triệu đồng.
Rồi cá»§ng ngay sau đó, vì tai nạn đụng xe phải bá» ra hà ng chục triệu đồng để bồi thưá»ng . Thế mà ... anh vẩn thản nhiên, chẳng má»™t cái tặc lưởi chau mà y tiếc rẻ, bảo rằng đây là chuyện nên là m.
Ân Tuấn là má»™t ngưá»i khó hiểu . Äây không phải là nháºn xét cá»§a riêng Tân . Tất cả y bác sỉ ở viện tim, ở bệnh viện Ä‘a khoa và nhá»ng ai từng tiếp xúc vá»›i anh Ä‘iá»u đưa ra nháºn định nà y . Tháºt khó mà đóan được bên trong vẻ mặt luôn thâm trầm, và đôi môi luôn mÃm chặt không biết cưá»i kia ngỉ gì . Ãc hay là thiện, dá» hay hiá»n ? không thể nà o phân biệt được trong con ngưá»i Ân Tuấn . Dưá»ng như nghỉ thế nà o cá»§ng đúng, cá»§ng sai cả.
Vì nếu bảo rằng ác, sao anh lại hà nh nghá» bác sỉ cứu ngưá»i? còn bảo thiện, sao anh chưa bao giá» tham gia má»™t tổ chức từ thiện nà o ? Dù chỉ má»™t đồng xu nhá», chứ đừng nói chi góp công khám và trị bệnh miển phà cho bệnh nhân nghèo như bao bác sỉ nhân từ khác.
Cả Ä‘á»i Ân Tuấn, anh dưá»ng như chẳng biết Ä‘am mê gì khác ngoà i tiá»n . Chuyện nghe vô lý, nhưng tháºt đó . Suốt hai năm liá»n, Tân chưa thấy Ân Tuấn chạm tay và o Ä‘iếu thuốc, hay uống má»™t ly rượu nà o . Tháºm chà cả gái, cả ngưá»i yêu cá»§ng không thấy nốt . Tân chỉ thấy tuần nà o, Ân Tuấn cá»§ng xách vá» nhà má»™t va li đầy nhóc những tiá»n . Anh đổ ra đếm, vuốt ve chúng má»™t cách âu yếm và trìu mếm rồi Ä‘em cất và o tá»§ sắt . Má»™t Ä‘iểm khác thưá»ng là Ân Tuấn không Ä‘em tiá»n gởi ngân hà ng, cá»§ng chẳng biến chúng thà nh và ng hay đô la như nhá»ng ngưá»i già u có khác vẩn là m . Bao nhiêu tiá»n kiếm được, anh Ä‘á»u Ä‘em cất hết và o tá»§ sắt . Không phải má»™t mà nhá»ng ba tá»§ to đùng . Tá»§ nà o cá»§ng đầy nhóc, cháºt nÃch tiá»n như giấy lá»™n . Không ăn chÆ¡i phù phiếm, chưa láºp gia đình, lại cá»§ng chẳng có thân nhân thì là m nhiá»u đến thế là m gì ? Chỉ mổi viện tim, công suất là m việc cá»§a Ân Tuấn đã hÆ¡n ba bác sỉ thưá»ng . Láºp thêm bệnh viện Ä‘a khoa, Ân Tuấn quả tháºt đã nâng công suất là m việc cá»§a mình lên đến gấp mưá»i . Äã là ông chá»§, tiá»n vô như nước, anh vẫn không bá» qua cÆ¡ há»™i kiếm thêm tiá»n . Hết giá» , hết việc nhưng há»… ai yêu cầu mổ giá cao là anh nháºn lá»i ngay . Mải suy nghỉ miên man, chẳng mấy chốc biệt thá»± " Tưá»ng Minh" đả hiện ra trước mắt. ChÃnh xác, Tân cho xe chạy đúng má»™t vòng . Chiếc cá»a cảm ứng từ trưá»ng từ từ mở lá»›n . Thả Ân Tuấn trước phòng khách, đánh xe và o ga ra xong , Tân quay xuống bếp phụ dá»n cÆ¡m vá»›i Thà nh quản gia và ông Bẩy giá» vưá»n, trong lúc đợi Ân Tuấn Ä‘i tắm.
- Vẩn thế à ?
- Vừa thấy Tân, Thà nh há»i ngay.
-Tân cầm cái bịch giấy lên, lắc lắc :
-Vũ như cẩn ( vẩn như củ ).
-Nhưng không sao
- Thà nh nói nhỠvà o tai Tân
- Có chút đột biến rồi:
- Äá»™t biến ? Äôi mắt Tân mở lá»›n - Không hiểu
Thà nh kéo Tân đến bên bà n ăn rồi mở lồng bà n ra :
- á»’ !
- Tân "Ồ" to kinh ngạc . Nhìn thấy trên bà n một tô canh chua hảy còn
bốc khói, cạnh mấy con cá rô kho tộ và ng ươm thơm lừng .
- Ở đâu ra thế nà y ?
-Nghe mùi thôi đả muốn ăn rồi.
-Thà nh chưa kịp trả lá»i, Ân Tuấn đả bước từ trên lầu xuống. Cánh má»§i pháºp phồng anh há»i:
-Nhà ta hôm nay có mùi gì lạ thế ?
-Cáºu Tuấn à ! Tân mở nấp lồng bà n hà o hứng
- Cáºu nhìn xem . Hôm nay nhà ta có món tươi rồi.
- Ở đâu ra thế ?
- Äôi mà y Ân Tuấn khẻ cau.
-Tân vẩn hà há»ng :
- Dạ của anh Thà nh . Anh ta mua vỠđải chúng ta.
- Tôi không có mua
- Từ lúc Ân Tuấn xuất hiện, gương mặt Ä‘ang vui vẻ bình thưá»ng cá»§a Thà nh bổng trở nên bất động, lạnh lùng
- Tất cả là do cô bé giúp việc mới của chúng ta nấu đó.
-Cô gái giúp việc má»›i ? Thế còn ngưá»i cÅ© đâu ?
- Ân Tuấn tỠý chẳng bằng lòng.
Ông Bảy đở lấy lá»i :
- Dạ, bà ấy già rồi, nên con cháu không cho là m ná»a . Cô bé nà y chÃnh do bà ta giá»›i thiệu đến.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:23 PM.
|

21-03-2008, 10:33 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 5
- Thế... đả thá» tay nghá» chưa ? Ân Tuấn lại há»i :
Thà nh gáºt đầu:
- Dạ, đả thỠrồi ạ , cô ta siêng năng lắm.
- ÄÆ°á»£c rồi .
- Ân Tuấn bước đến, ngồi và o ghế.
Äôi mắt nhìn lướt qua to canh chua và dỉa cá kho tá»™ môt. cái rồi anh bao?.
- Nhá»ng món nà y má»i ngưá»i dùng Ä‘i . Ngà y mai, bảo cô ta đừng nấu ná»a nhé.
Tôi không thÃch chi và o nhá»ng khoản vô lý nà y đâu.
- Dạ
- Thà nh gáºt đầu trong ánh mắt tiu nghỉu cá»§a Tân và ông Bảy.
Chà ! món canh chua đến tê cả lưởi thế nà y, lẻ nà o chỉ được ăn có một ngà y thôi ?
- Ä‚n thá» miếng canh Ä‘i cáºu Tuấn . Ngon lắm .
- Äây tô canh chua sang phÃa
Ân Tuấn, Tân dụ dổ . Hy vá»ng sau khi ăn thá» má»™t miếng, anh sẻ thay đổi quan niệm cá»§a mình.
- Tôi không ăn .
- Ân Tuấn lắc đầu rồi kêu lên ngạc nhiên khi thấy dỉa đồ ăn
nguội của mình nảy giỠkhông được ai đụng đến.
- Má»i ngưá»i ăn Ä‘i chứ . Không phải nhưá»ng tôi đâu.
- Dạ , không phải nhưá»ng mà là ...
Húp hết chén cÆ¡m chan canh chua, Tân cưá»i
- Ngán ! cáºu chá»§ ăn thá» miếng cá kho Ä‘i bảo đảm không ngon không lấy tiá»n.
- Äúng đó . Ä‚n thá» má»™t miếng Ä‘i cáºu Tuấn .
- Ông Bảy gáºt đầu.
Sẳn cơ hội, Thà nh nói luôn:
- Không lẻ, mấy món đồ nguá»™i đó, cáºu ăn hoà i không ngán sao?
- Ngán ?
- cho một miếng chả to và o miệng nhai ngấu nghiến, AT ngơ ngác như thể lần đầu nghe đến danh từ ấy.
- Cáºu chẳng biết ngán đâu
- Không nghe Ân Tuấn trả lá»i, Tân uể oải gấp má»™t miếng giăm bông cho và o miệng
- Thôi, quên canh chua, cá kho đi. Giăm bông, chả lụa muôn năm !
- Thì ra... Bây giỠÂn Tuấn mới như vở lẻ
- Từ lâu, má»i ngưá»i không thÃch ăn nhá»ng món nà y à ?
- Không phải là không thÃch,nhưng...
- Ông Bảy nhăn mặt
- Lâu lâu ăn má»™t lần má»›i ngon . Ngà y nà o cáºu cá»§ng bắt tụi nà y ăn như váºy . Thiệt là ...
- Bắt ?
- Ân Tuấn tròn mắt
- Trá»i Æ¡i ! Tôi cho má»i ngưá»i ăn vừa ngon, vừa sang mà mấy ngưá»i nhăn nhó, khổ sở như bị tù chung thân váºy . Sao lâu nay, không chịu nói chứ ?
- Tại...
- Tân đua tay gải tóc
- Thấy mặt cáºu nhăn nhăn, tụi nà y sợ, im luôn
- Sợ ư ?
- đôi mắt Ân Tuấn nhướng cao.
Thà nh gáºt đầu:
Äạ sợ . Nói thiệt cáºu Tuấn nghe . Nếu hôm nay không có sá»± xuất hiện cá»§a tô canh chua và dỉa cá kho nà y, có lẻ tụi tôi chưa dám nói đâu . Nói cáºu đừng giáºn chứ, cứ ăn ba cái đồ nguá»™i đó hòai, tụi tui ngán quá.
Có chuyện nà y sao ? Buông chén đủa, Ân Tuấn cảm thấy bất ngá» . Anh tháºt không dám tin rằng , bấy lâu nay, trong mắt má»i ngưá»i, mình chỉ là tên bạo chúa, khiến há» phải hải hùng, kinh khiếp thế . Tháºt tệ hại vô cùng . Váºy mà bao lâu nay, anh cứ ngở bá»n há» cá»§ng thÃch ăn nhá»ng thứ đồ nguá»™i như mình.
- Mà cái cô gái kia thiệt tội nghe .
- Lâu lắm má»›i được má»™t ngà y cởi mở, Thà nh hứng thú cất cao lá»i
- Tá»± mình bá» tiá»n Ä‘i chợ, nấu cÆ¡m . Thấy váºy, tôi có Ä‘ua cho cô ấy hai chục ngà n đồng, nhưng cô ấy không chịu lấy, chỉ cưá»i thôi.
-Chà ! Tân trợn mắt
- Thế gian nà y sao lại có ngưá»i tốt như váºy chứ ?
- Äừng vá»™i và ng thán phục thế .
- Như bao nhiêu lần trước, mổi lần nghe ai ca ngợi đến lòng tốt cá»§a con ngưá»i, Ân Tuấn láºp tức phản bác lại ngay bằng má»™t giá»ng lạnh lùng
- Thế gian nà y không có lòng tốt tá»± nguyện đâu . Má»i lòng tốt Ä‘á»u có ý đồ, có mục Ä‘Ãch cả.
- Không phải đâu .
- Thà nh bênh cho cô gái . Dưá»ng như to canh chua và dỉa cá kho tuyệt vá»i kia đả khiến anh có cảm tình nhiá»u vá»›i cô gái kia hÆ¡n
- Cô ta tháºt sá»± tốt bụng, chẳng có ý đồ gì, chỉ vì nghe tôi và bác Bảy đây than.
-Thì má»i ngưá»i cứ chá» Ä‘i
- không muốn tranh cải lôi thôi, Ân Tuấn rá»i bà n ăn đứng dáºy - Xem lòng tốt cá»§a cô ta kéo dà i đưá»c bao lâu ná»a . Và cái giá má»i ngưá»i phải trả có đáng giá gấp trăm gấp ngà n lần nhá»ng món đồ tầm thưá»ng mà cô ta đả bá» ra không ?
-Bà n chân đả đặt lên báºc thang, Ân Tuấn còn quay đầu lại nói thêm, như khẳng định và o chân lý cá»§a mình:
- Nói tóm lại, tôi không tin có lòng tốt trên thế gian nà y. Má»i ngưá»i ăn cần, quan hệ vá»›i nhau chẳng qua vì cuá»™c sống, vì nhu cầu đến nhau thôi . Tôi thế và các ngưá»i cá»§ng thế.
- Không phải váºy đâu.
- Nghe ức lòng, ông Bảy cải . Nhưng Thà nh đả nắm tay on^g kéo lại:
- Äừng tranh cải vá»›i cáºu ấy là m gì, chẳng Ä‘i đến đâu . Cáºu ta bảo thá»§ lắm . Bác đừng quên chúng ta từng tranh luáºn vá»›i cáºu ấy vá» dá» tà i nà y hà ng trăm, hà ng vạn lần rồi sao.
- Tôi mặc kệ lòng tốt có tồn tại hay không trên thế gian nà y .
- Kéo tô canh chua và o lòng, dùng muổn húp đến muổn cuối cùng, Tân bình thản nói
- Toi^ chỉ biết rằng, kẻ từ ngà y mai, chúng ta sẻ không phải nhai mải món thịt nguội dai nhách như rơm khô ấy.
-Cáºu Tuấn đả đồng ý bao gi+`o mà cáºu lại bảo thế chứ ? - Vừa gom hết chén dÆ¡ cho và o thau, ông Bảy cải.
Tân vừa quét luôn cái lưởi và o diả cá kho sạch bóng.
- Thì chẳng phải lúc nảy cáºu ấy bảo rằng: các ngưá»i cứ chá» Ä‘i, xem lòng tốt cuả cô ta kéo dà i được bao lâu là gì ?
-Ừ nhỉ
- Thà nh gáºt đầu rồi báºt cưá»i dúi mạnh và o đầu Tân má»™t cái
- Cái thằng! coi váºy mà thông minh quá.
- Còn phải nói
- Tân vênh mặt tự hà o
- À mà nà y ! không ấy bắt đầu từ ngà y mai, ba chúng ta hùn tiá»n lại cho cô ấy . Chứ không ai tốt bụng nấu không cho mình ăn mải . Nói không biết chừng, cô ả Ä‘ang mua chuá»™c tình cảm cá»§a mình để giở trò gì đó
- Nói rồi nhún vai cưá»i hì hì, cá»§ng như cáºu chá»§ , không tin và o lòng tốt tá»± nhiên cá»§a con ngưá»i đâu.
- Cái thằng... theo Ân Tuấn riết rồi củng bị lây luôn
- Nhìn theo Tân, ông Bảy lắc đầu - Riết rồi ai củng bị nó nghi ngỠhết .
- Rồi quay sang Thà nh ông đùa :
- Còn mà y ná»a, nói tao nghe . Có nghi cô gái ấy nấu cho mình ăn là có mưu đồ không hả ?
Ngồi xuống ghế, châm cho mình Ä‘iếu thuốc, Thà nh trầm ngâm không trả lá»i ông Bảy . Tuy không mất hết niá»m tin và o lòng tốt tá»± nhiên cá»§a con ngưá»i như Tân và Ân Tuấn, nhưng anh vẩn có cảm giác rằng cô gái kia không phải tá»± nhiên tốt bụng vá»›i mình . Cô nhất định có nguyên nhân .Song nguyên nhân đó là gì ? Xấu hay tốt ? Anh còn chưa được biết.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:24 PM.
|
 |
|
| |