17-07-2008, 12:16 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Truyện ngắn Trần Kim Trắc
Trần Kim Trắc là má»™t ngưá»i lÃnh 307, theo những gì tôi biết thì cuá»™c Ä‘á»i ông cÅ©ng có nhiá»u truân chuyên. Tuy nhiên những truyện ngắn cá»§a ông luôn toát lên sá»± hóm hỉnh nhẹ nhà ng mà sâu sắc, trà n đầy tinh thần lạc quan, vui tươi má»™t cách tá»± nhiên và giản dị, ko há» gượng ép, ko há» "hô khẩu hiệu".
Sưu tầm được má»™t và i truyện ngắn cá»§a ông, post lên đây, trước là chia sẻ vá»›i má»i ngưá»i, sau là kiếm Ãt tiá»n chÆ¡i xì zách, hà hà :D
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của ngautuan
17-07-2008, 12:18 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
TRUYỆN NÀNG MIMO
Tôi tháp tùng theo đoà n nhà văn, nhà báo đến thăm trại cải tạo để tìm đỠtà i sáng tác. May mắn lại được gặp anh Năm Ngôn là bạn kháng chiến ngà y xưa, nay phụ trách giám thị ở đây nên được tiếp xúc chung và riêng đối với phạm nhân rất dễ dà ng.
Anh Năm đưa chúng tôi đến từng trại, đầu tiên là má»™t trại nữ phạm - Ä‘a số là chị em bán phấn buôn hương khi còn ở ngoà i Ä‘á»i.
Theo ná» nếp, khi được báo trước có khách đến thăm chị em đứng dáºy chà o, nghiêm chỉnh như má»™t lá»›p há»c. Äá»™t nhiên, tất cả kêu thét lên, ngưá»i cúi mặt xuống, ngưá»i ngoảnh Ä‘i che tay, còn bao nhiêu dồn và o má»™t góc, túm tụm và o lưng nhau khi má»™t anh phóng viên nâng máy ảnh quay phim chỉa ống kÃnh và o há».
Duy chỉ có má»™t cô - tuổi trên dưới ba mươi, suối tóc má»m, ánh mắt lung linh, nếu ở ngoà i Ä‘á»i có chút lụa là son phấn khối kẻ phải Ä‘iêu đứng - bình thản nhìn và o ống kÃnh mỉm cưá»i pha chút mỉa mai. Không vá»™i và ng đánh giá cô là hạng lõi Ä‘á»i nhưng tôi có cảm giác cô nà y sống ná»™i tâm đây.
Sau ná»a tiếng giao lưu, má»i ngưá»i bước ra, tôi cháºm lại. Khi Ä‘i qua gần má»™t cô trẻ tuổi xinh đẹp, tôi ghé tai nói khẽ:
- Sao cháu không Ä‘i thi hoa háºu?
- Cái bác nà y! Cháu xấu như ma ấy!
Nói xong cô Ä‘i và o má»™t góc ngồi xuống có vẻ thẫn thá». Tôi lại ái ngại tá»± trách đã để lá»i khen không phải lúc.
Khi các chị em ra ngoà i phân phối cuốc xẻng, quang gánh để đi là m, tôi lân la đến gần cô gái không che mặt khi nãy:
- Có thể là m quen được không (mỉm cưá»i đáp lại), tên cá»§a cô?
- Dạ cháu tên Tươi, Nguyá»…n Thị Tươi! Äó là tên cúng cÆ¡m. Trong "giá»›i" quen gá»i là Mimô.
-Sao lại thiếu một âm (xa)?
- Lỡ chừng xuân mà bác!
- Tôi tò mò một câu được không: lúc quay phim tôi thấy cô rất thản nhiên?
- NghÄ©a là tại sao không che mặt như chị em phải không? Vì má»—i con ngưá»i trong há» Ãt ra cÅ©ng còn chút nhân phẩm...
Tôi nói trống không: "Váºy là tôi tìm đúng địa chỉ rồi...".
- Cuá»™c Ä‘á»i cô Ãt ra cÅ©ng bằng má»™t quyển tiểu thuyết.
- Váºy ra bác là nhà văn.
- Sao cô biết?
-Vì con mắt bác Ä‘a tình lắm... Xin lá»—i bác đừng hiểu theo nghÄ©a vá»› vẩn - năm ngón tay cô bÆ¡i trong không khà - mà theo nghÄ©a có nhiá»u tình cảm như thương hết má»i ngưá»i, chẳng hạn!
- Cô há»c đến lá»›p mấy?
- Dạ đại há»c năm thứ hai dở dang... Chữ nghÄ©a trả thầy hết rồi bác ạ!
Chiá»u hôm ấy đội bóng cá»§a trại thi đấu vá»›i đội bóng lâm nghiệp, đá chân đất nhưng mặc áo mayô mà u có in số cầu thá»§, đến đêm lại tổ chức liên hoan văn nghệ cây nhà lá vưá»n. Há»™i trưá»ng trang hoà ng rá»±c rỡ, Ä‘iện máy nổ phát sáng trưng, sân khấu cá»§a há»™i trưá»ng trên thà nh phố chưa hẳn là hÆ¡n. Tôi chá»n chá»— ngồi lẫn giữa chị em phạm nhân, tất nhiên là bên cạnh Mimô.
Nhạc trá»—i lên, má»™t cô áo dà i đứng cao bên trong lÄ©nh xướng, má»™t Ä‘oà n diá»…n viên cầm quạt múa theo và liên tiếp thay phiên nhau các đội hình khác biểu tượng cho các giá»›i trà thức, lao động ngoà i Ä‘á»i, nam có, nữ có. Bao nhiêu y trang đẹp nhất xếp kỹ trong gói để chá» ngà y được tá»± do Ä‘á»u Ä‘em ra diện, phấn son và cả nước hoa nữa.
Anh phóng viên tha hồ bấm máy. CÅ©ng chiếc máy quay phim ấy lúc ban sáng, cÅ©ng ngưá»i cầm máy ấy, đối tượng ghi hình vẫn là những chị em ấy nhưng ai cÅ©ng nhoẻn miệng cưá»i là m duyên trước ống kÃnh, muốn phóng viên đến gần mình hÆ¡n, muốn ánh sáng rá»i chiếu hình ảnh tháºt rõ dáng hình.
Mimô há»i tôi:
- Bác biết rồi đó! Vì sao hồi sáng chị em che mặt giấu mình, bây giá» cÅ©ng ngưá»i ấy, máy ấy chị em lại phô diá»…n rất vui vẻ hồn nhiên.
- Vì sao?
- Vì ông nhà báo và cái ống kÃnh hồi sáng là tò mò, soi mói. Còn ống kÃnh ấy, nhà báo ấy bây giá» lại tình cảm và ca ngợi...
Tôi thầm nghÄ©: "Cảm Æ¡n cô gái! Cô cho tôi thêm má»™t bà i há»c nghá» nghiệp quá ư sáng giá...".
- Ngà y mai cô có vui lòng tiếp chuyện vá»›i tôi được không, tất nhiên tôi sẽ xin phép giám thị, nhưng quan trá»ng nhất vẫn là khách má»i có tin cáºy và coi nhau bình đẳng, không ngăn cách bằng bức rà o mặc cảm tá»± ti.
- Váºy hả bác? Lâu nay cháu chưa được gặp đối tượng nà o để rá»a óc cho hả nên ngứa miệng lắm. Cháu đồng ý nhưng buổi sáng thôi. Buổi chiá»u cháu phải dạy văn hóa cho anh chị em phạm. Bác Năm Ngôn bảo ở tù má»™t năm mà không há»c thêm má»™t lá»›p văn hóa coi như uổng công cải tạo...
Sáng sá»›m, tôi ra vưá»n rau nÆ¡i hiện trưá»ng lao động cải tạo, bảo vệ cho phép cô đến tiếp chuyện tôi dưới bóng cây râm mát.
- Cô có hút thuốc không?
- Còn gì bằng.
Tôi moi túi xách lấy bao thuốc lá "ba số".
- Bác hút "Sà i Gòn", sao lại má»i "ba số"?
- Gu của tôi là "Sà i Gòn", cái nà y dà nh cho khách.
- Ông già điệu đà ng quá!
Tôi tỠra quan tâm:
- Dịp lễ nà y cô chắc có trong diện được ân xá?
- Sao bác đoán chắc thế?
- Tôi luôn luôn ước ao chuyện tốt là nh.
- Xét vá» chấp hà nh ná»™i quy, biểu hiện tốt, lao động tốt, không nói năng bừa bãi, không bè phái mất Ä‘oà n kết thì xứng đáng đặc xá... Nhưng thấy bác vui tÃnh cháu chẳng giấu, vá» mặt tá»± giác thì có lẽ cần xét lại... Mà cháu tháºt lòng há»i bác, đối vá»›i má»™t ngưá»i có lịch sá» như cháu, trước mắt là má»™t phạm nhân, ngoà i Ä‘á»i là má»™t gái bán thân, cảm nháºn hay nói đúng hÆ¡n là sá»± đánh giá cá»§a bác thế nà o?
- Nếu cháu bảo bác tá»± đánh giá mình có lẽ bác có nháºn xét đúng vá» mình, còn đánh giá ngưá»i khác có lẽ ngưá»i lá»›n tuổi chá»§ quan hÆ¡n cả. Ngưá»i già mà là nhà văn cà ng dá»… dại dá»™t hÆ¡n bất cứ ai, vì hỠđể cái đầu sai khiến nhưng lại nhầm lẫn đó là trái tim. Trăm năm cá»§a má»™t Ä‘á»i ngưá»i đúng hay sai, tòa án là má»™t Ä‘iểm dừng chân để nháºn sá»± phán xét, còn bước tiếp cá»§a cả cuá»™c Ä‘á»i tá»± thân má»—i con ngưá»i chá»n lấy hướng mà đi, đâu có ai dắt tay mình mãi được.
- Nếu bác đã nghÄ© váºy, cháu ngại gì mà không kể cho bác nghe.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:04 PM .
17-07-2008, 12:20 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
TRUYỆN NÀNG MIMO
(tiếp theo)
Nhà cháu có ba chị em. Cháu là lá»›n, khi trưởng thà nh là m lý lịch để Ä‘i há»c má»›i hay cha cháu há» Phạm mà chúng cháu lại mang há» Nguyá»…n.
Thắc mắc há»i mẹ.
Cha cháu mất sá»›m. Mẹ cháu má»™t nách ba con như cây mất gốc. Mẹ cháu đà nh Ä‘i bước nữa vá»›i ông giáo là ng. Ông ná»™i cá»± tuyệt thẳng thừng, cho rằng thuyá»n theo lái gái theo chồng, chồng chết theo con, Ä‘i bước nữa là trái đạo. Mẹ cháu không vâng lá»i nên bị truất quyá»n thừa kế nhà chồng, ruá»™ng chia lấy lại, nhà cá»a dỡ Ä‘i. Mẹ cháu nách con vá» quê cÅ©. Ông ngoại cháu cả giáºn nên Ä‘oạn giao, ngà y khai há»™ tịch ông xóa há» ná»™i, ghi thà nh há» ngoại nên tên cháu trong chứng minh là Nguyá»…n Thị Tươi. Nghe đâu trước khi nhắm mắt, ông ná»™i cháu có nghÄ© lại muốn giải oan để được thanh thản vá» bên kia thế giá»›i, có trối lại dặn dò hằng năm ngưá»i con út, là chú ruá»™t cá»§a cháu, đã thừa kế phần ruá»™ng đất cá»§a cha cháu, ngà y tết phải có mâm quả là m quà cho ba mẹ con cháu đến hết Ä‘á»i.
Từ lúc cháu bắt đầu hiểu, cứ sắp tất niên năm nà o như năm nà o, má»™t chiếc xuồng cáºp bến, cháu thấy chú út bê lên má»™t thúng nếp, trên xếp đầy cam sà nh. Mãi sau nà y mẹ cháu mất rồi, cháu lưu lạc lên thà nh phố có nhà cá»a rồi, giáp tết chú út vẫn khệ nệ bê lên má»™t thúng nếp đầy cam và hai con vịt.
Ngưá»i cha kế cá»§a cháu, nhà giáo nghèo nhưng chuá»™ng chữ nghÄ©a há»c vấn. NhỠông mà ba chị em cháu Ä‘á»u há»c tá»›i đại há»c. Tiếc rằng ông mất sá»›m nên mẹ cháu như mất má»™t cánh tay. Nếu không có cái tang ấy, có thể cháu không rẽ và o bước ngoặt định mệnh đưa đẩy cuá»™c Ä‘á»i đến sá»± thể như ngà y nay.
Bảo là đổi há» nhưng là m sao thay được giống dòng. Kiến há» vá»›i nhau sao dứt được sợi dây rà ng buá»™c. Nên há» hà ng bên ná»™i, bên ngoại, ngưá»i lá»›n kèn cá»±a vá»›i nhau ra sao Ä‘i nữa, cháu con háºu duệ đâu thể coi nhau là ngưá»i dưng. Ông ná»™i cháu khó tÃnh nên hai ngưá»i cô cá»§a cháu Ä‘á»u quá lứa lỡ thì. Cô Năm cháu, gái già cô độc, lại giống tÃnh ông cháu đạo đức quá độ nên rất thÃch dây và o chuyện cá»§a ngưá»i khác. Äã thế còn suy pháºn mình nên nhìn đứa cháu gái nà o bà vừa lo bom nổ cháºm, vừa sợ chúng ế chồng, phải kiếm chá»— gả tống Ä‘i để nhà khác khá»i xà mất phần.
Cháu há»c hết năm thứ hai đại há»c, vá» quê nghỉ hè là phải nghỉ luôn. Không còn ba kế cháu nâng đỡ tinh thần lại vì kinh tế thúc bách, bà cô lại là m áp lá»±c theo quan niệm thiển cáºn cá»§a bà , tá»± dắt mối đến.
Äám dạm há»i như trên trá»i rÆ¡i xuống. Há» nhà trai Ä‘i má»™t xe lam đầy, ba bà cô bắt cháu phải chải gỡ tươm tất, bưng nước ra để ngưá»i ta xem mặt. Nháºn thấy vẻ hợm mình há»›n hở, đầu chải sáp thÆ¡m láng coóng cá»§a hắn cháu đã thấy không ưa. Tình yêu là ưng phải không bác? Vừa bụng thấy là ưng liá»n đâu có đợi xét nét nà y ná». Không hiểu sao lúc ấy tá»± dưng cháu khôn thế! Cháu giở cái trò xét tiêu chuẩn ra để phá đám. Nà o tại sao anh chá»n tôi, nà o Ä‘iá»u kiện nà o để có hạnh phúc...? Anh ta khoe há»c vấn, khoe chức danh, khoe tiá»n cá»§a, khoe đối xá» bình đẳng... Cháu bất ngá» xỉa cho má»™t câu há»i: "Anh có táºt xấu gì không? Nhược Ä‘iểm cá»§a anh là gì?". Tất nhiên anh chà ng cà lăm không đáp được. Bá»n con trai có bao giá» xét táºt xấu cá»§a mình phải không bác! Cháu phăng teo ngay cho má»™t câu: "Anh chưa hiểu được mình là m sao hiểu được vợ, tôi khó tÃnh lắm anh khiển không nổi đâu. Äi tìm đám khác Ä‘i!".
Các cô giÅ©a cho cháu má»™t tráºn nên thân, bảo già kén là chết giá. Nhưng các bà không chịu thua, lại đưa đến má»™t đám nữa. Lần nà y có kinh nghiệm, cháu há»i ngay má»™t câu: "Anh đã từng yêu ai chưa?...". Tất nhiên hắn ta nói dối rằng "còn trinh", cháu bồi cho anh ta cụt hứng ngay: "Sao anh hèn váºy? Hai mươi tám tuổi chưa há» yêu cô nà o. Tôi con gái chưa quá hai mươi tuổi đã qua mấy Ä‘á»i bồ rồi!".
Mấy bà cô tức Ä‘iên lên được, còn cháu dư biết rằng khó sống nổi vá»›i nếp nghÄ© cá»§a các bà , ngà y hôm sau cháu xách gói vù luôn cho đến bây giá».
*
* *
- Tôi tiếc cho cháu quá - Nói xong câu nà y tôi biết ngay mình lỡ lá»i, hÆ¡n nữa tôi đã méo nghá», nhà văn phải lắng nghe đối tượng đến cùng, không nên sá»›m bá»™c lá»™ thái độ, ai dám nói hết sá»± tháºt sâu kÃn để mình khai thác. Tôi đổi hướng - Trước cháu há»c vá» môn gì?
- Dạ khoa há»c xã há»™i. Cháu lại là con má»t sách. Nghá» cá»§a chúng cháu, ngoà i việc cho đà n ông mua vui còn có là m gì ngoà i Ä‘á»c sách. Không có chúng cháu, sách cá»§a các bác chắc phải in ấn Ãt hÆ¡n. Cháu nói vui bác đừng giáºn. Hồi còn Ä‘i há»c, thầy cô bảo há»c và hà nh. Nhưng nhá» có Ä‘i ở tù bây giá» cháu thấy thêm: còn nghiệm nữa! Há»c - nghiệm - hà nh má»›i đủ nghÄ©a. Bác cho cháu Ä‘iếu thuốc nữa Ä‘i, cháu sẽ nói cho bác viết má»™t quyển tiểu thuyết.
- Cháu có chồng chưa?
- Cháu có! Má»™t cục cưng giá»i, hiá»n là nh và rất bô trai (mỉm cưá»i), Ä‘i vá»›i má»™t trăm ngưá»i đà n ông không bằng má»™t đêm vá»›i anh ấy! Anh ấy có đặc Ä‘iểm mà Võ Háºu ngà y xưa ưa thÃch nên còn có biệt danh là Hai Nạng.
- Xem ra cháu yêu chồng lắm?
- Dưới mắt cá»§a thế giá»›i đạo đức, bá»n buôn phấn bán hương như cháu là m gì có tình yêu. Nhưng tháºt ra cÅ©ng có đấy bác. Cháu sống vá»›i anh nà y, tình bạn ngà y cà ng được cá»§ng cố. Nghe ngược Ä‘á»i lắm phải không bác, nhưng mà đÃch thá»±c có đấy. Anh ấy đến vá»›i cháu thưá»ng xuyên, đôi ba ngà y, cao lắm là năm ngà y, ăn bánh rồi trả tiá»n thôi. Vá»›i kẻ khác xong rồi là vất xuống lỠđưá»ng, Ä‘i đâu thì Ä‘i, có khi không cần biết tên, không buồn nhá»› mặt, nhưng vá»›i anh ấy thấy vắng lại mong, còn vá» phÃa ảnh hết tiá»n không dám tá»›i thôi mà . Má»™t dạo khi lâu không thấy anh ấy đến, tình cá» gặp ảnh trên đưá»ng tá»± dưng cháu thốt lên tá»± đáy lòng: "Sao anh không đến? Không có tiá»n cÅ©ng được, không sao đâu!".
Sau lần ấy, chúng cháu đến vá»›i nhau như đôi bạn tình. Ba bốn năm sau cháu mua được nhà , anh ấy không có đóng góp xu nà o đâu nhưng tháºt ra là tiá»n cá»§a ảnh, vì từ khi nghÄ© đến vấn đỠchung sống, cháu không bạt mạng buông thả tiêu xà i mà bắt đầu biết dà nh dụm. Thiên hạ khởi đầu bằng tình yêu, kết thúc bằng sá»± ham muốn. Vợ chồng cháu khởi đầu bằng sá»± ham muốn, kết thúc bằng tình yêu... Sao bác lại thở dà i? Bác muốn bố thà cho cháu tà xót thương ư? Không cần đâu bác, cháu rất hạnh phúc. ba mươi sáu cá»a chừa má»™t cá»a để lấy chồng mà ! Vá»›i cháu, cái cá»a ấy đã có ngưá»i bước vô rồi, tin cáºy và bảo đảm, mặc dù bây giá» cháu Ä‘ang ngồi tù. Xét cho cùng, bá»n bán phấn buôn hương như cháu còn hÆ¡n khối kẻ dÆ¡ dáy khác, từ anh chánh văn phòng cất công xách xe Ä‘i VÅ©ng Tà u thuê khách sạn cho sếp chÆ¡i gái để hưởng phần trăm hoa hồng bá» túi, anh có cỡ hÆ¡n được món hối lá»™, anh thương gia giá»i lừa được má»™t cú phe, cho đến cả mấy anh nước ngoà i mang đầy ngá»±c cái mác kinh doanh đầu tư Ä‘á»u phải Ä‘em tiá»n ná»™p cho bá»n cháu không cần sổ sách... Bác lại thở dà i rồi, cho cháu Ä‘iếu thuốc nữa Ä‘i! Trông bác giống ông ngồi ở tòa án quá. Ông ấy xá» cháu mà ông ấy không vui. CÅ©ng thở dà i...
- Vừa rồi cháu nói là há»c - nghiệm - hà nh, váºy có thể nói cho bác nghe cho đến bây giá» cháu nghiệm được gì?
- Äà n ông há» bá» tiá»n ra, ngưá»i nà o cÅ©ng đặc đầu óc đầu tư có lãi, xà i cho đáng đồng tiá»n nên có kẻ muốn chiếm trá»n thân xác, linh hồn mình để chà đạp, để hưởng thụ. Cầm được đồng tiá»n cá»§a há» sau đó là triá»n miên lo âu sợ hãi không biết có dÃnh thai hay không, há» có đổ bệnh cho mình không? Tinh lá»±c hao mòn, nhan sắc tà n phai nhanh chóng... Kẻ nà o trong bá»n cháu may mắn láºp được gia đình rồi lại day dứt nhá»› câu nói cá»§a ngưá»i xưa: "Cưới ** là m vợ, không ai cưới vợ vá» là m **", nhưng đâu dá»… dà ng kiếm nghá» gì để là m ăn khi có má»™t dÄ© vãng chẳng ra gì!
Kẻng đổ hết giá» nên phải đứng dáºy, lấy cái nón lót ngồi đội lên đầu, cô tranh thá»§ nói thêm:
- Bởi váºy là m sao nghiệm đúng được nếu không có xã há»™i ra tay vá»›t. Có gì bác há»i thêm ông Năm Ngôn.
Tôi nói vá»›i anh Năm Ngôn rằng tiếc cho cô gái có hiểu biết, không biết rồi đây trở lại ngoà i Ä‘á»i là m sao thoát được cái thiên la địa võng cá»§a đồng tiá»n cám dá»—.
- Anh đừng lo, nhiệm vụ cá»§a chúng tôi không chỉ là trừng phạt mà đưa há» trở vá» vị trà là m ngưá»i lương thiện. Trưa nay anh Ä‘i vá»›i tôi!
Anh Năm Ngôn đưa tôi xuống má»™t chiếc xuồng gắn máy phóng toé nước trắng xoá. Gió cá»§a biển cá»§a rừng mát rượi. Nhá»c mệt quên Ä‘i theo cảm giác như Ä‘ang lao tá»›i tương lai. Xuồng rẽ và o má»™t con kênh má»›i đà o thẳng tắp. Trên bỠđất là nhà cá»a má»›i má»c lên khoảng cách Ä‘á»u nhau, cá»™t trà m mái lá đơn sÆ¡ thôi nhưng có trẻ em nô đùa, trên sân có gà , có heo, có máy công nông cà y đất, nhà nà o cÅ©ng có ăngten trá»i.
Anh Năm Ngôn đưa tay ra hiệu cho máy chạy cháºm lại để nói:
- Anh đừng tưởng ở đây chúng tôi chỉ có phạm nhân, phÃa bên trái nà y là công nhân tá»± do cá»§a chúng tôi. Anh chị em nà o hết án, ra trại nếu lưu luyến vá»›i mảnh đất nà y, muốn ở đây là m lại cuá»™c Ä‘á»i lương thiện, tôi cấp đất cho là m nhà , sản xuất tá»± túc rồi là m già u. Có những gia đình muốn được ở gần thân nhân phạm trá»ng án, kéo lên xin láºp nghiệp tôi cÅ©ng xin Nhà nước cấp đất. Nhà nà y cá»§a Bảy Rá»—, anh chị khét tiếng Cây Da Xà . Nhà nà y là tay anh chị trấn lá»™t xe khách trên đưá»ng 4. Nhà nà y chá»§ hụi vỡ nợ bạc tỉ. Nhà nà y là tay kế toán xà nghiệp ghen tuông giết vợ. Thằng nà y hiếp dâm... Hà ng trăm nhà như thế, má»—i nhà tám mươi thước đất mặt tiá»n, còn sâu và o trong sức tá»›i đâu là m tá»›i đó, đất rừng thiếu cha gì! Còn phÃa bên phải nà y công sở và nhà máy sẽ má»c dà i dà i đến láºp là ng - Anh cưá»i há» há» - Äể rồi anh xem! Nghe nói Nữu Ước hồi xưa cÅ©ng khởi thá»§y từ những kẻ lưu đà y mà ! Äó, cái cụm má»›i xây nà y là trưá»ng há»c cho trẻ.
Ông Năm Ngôn ra hiệu cho xuồng cáºp bến má»™t ngôi nhà . Nhìn lên vách thấy treo má»™t bức ảnh phóng to, má»™t cháu gái cỡ năm, sáu tuổi Ä‘ang ngồi nhai khoai mì nướng xem tivi.
- Ba đâu?
- Dạ ba ngoà i ruộng.
Chúng tôi theo chân cháu ra đưá»ng Ä‘i dá»c theo hà ng dừa tÆ¡ vừa xây tán. Có những liếp dây bà bò xanh um, những quả bà đỠphÆ¡i mình đây đó đếm không xuể, xa nữa là những già n bắt chéo thẳng tắp trồng khoai mỡ. Phần đất gần nhà láºp vưá»n, đà o ao nuôi cá, bên ngoà i nữa là ruá»™ng có cắm mốc nhưng không có đắp bá» ranh để cÆ¡ giá»›i là m đất cà y bừa chung. Ruá»™ng ai nấy cấy, thu hoạch lấy, thanh toán tiá»n thuê máy móc xăng dầu bằng lúa khi cuối vụ.
Äang vá»›t đất lên liếp, trông thấy chúng tôi anh chà ng trung niên buông xẻng khoát nước rá»a tay vá»™i vã bước lên mừng rỡ.
- Äây là chồng cá»§a cô Mimô, còn đây là vị khách tham quan - Ông Năm Ngôn giá»›i thiệu. Tôi đưa tay, anh ngần ngại vì tay còn ướt nhưng rồi cÅ©ng bắt tay tháºt chặt. Tôi khen:
- Khá lắm! Dân Sà i Gòn vỠquê là m ăn coi được lắm.
- Cũng vì tình thôi bác à ! Cô ấy đang ở trong trại, cháu ở trên Sà i Gòn là m sao yên. Cháu xuống đây là để chia sẻ với cô ấy.
- Váºy anh bạn tÃnh ở Ä‘á»i luôn nÆ¡i đây sao là m dữ váºy, như anh dân cà y chÃnh cống?
- Quen Ä‘i bác Æ¡i! ÄÆ°á»£c hạt lúa cá»§ khoai rồi cÅ©ng thấy ham đất lắm. Không có tình vá»›i đất lấy gì để có tình vá»›i ngưá»i phải không bác.
- Nhưng sau nà y khi mãn hạn, cô ấy có bằng lòng ở đây với anh không?
- Hoà n toà n là ý kiến cá»§a vợ cháu, có bác Năm đây cố vấn. Sau lần thăm nuôi ấy cháu láºp tức vá» bán nhà , có số vốn kha khá lên đây láºp nghiệp. Lần sau bác vỠđây có nhà máy gạch cá»§a trại rồi, cả xóm nà y sẽ lên nhà ngói để rước bác. Nếu 2-9 năm nay cô ấy được ân xá, nhá» Æ¡n bác Năm cô ấy sẽ là cô giáo dạy ở bên trưá»ng má»›i xây bên kia bá». Còn cháu là m vưá»n, là m ruá»™ng, chăn nuôi. Vợ chồng há»§ hỉ vá»›i nhau nuôi con, cá»±c má»™t chút mà có tương lai, khá»i nÆ¡m ná»›p lo âu như trước. Còn chút nhân phẩm cần có đất má»›i để gieo trồng.
Tôi trở vá» trại, kể lại lá»i nói cá»§a chồng cho vợ nghe. Cô Tươi còn cắp quyển vở giáo viên trong lá»›p há»c trại viên ra, ngẩng mặt nhìn lên bầu trá»i bao la cá»§a vùng sông nước, chép miệng:
- Gần má»™t nghìn ngà y đêm suy ngẫm rồi không vỡ lẽ sao được hả bác. Hoà n lương khó lắm bác Æ¡i! Nếu trở lại chốn phồn hoa nÆ¡i đồng tiá»n ngá»± trị là m sao tránh khá»i cám dá»— để Ä‘i theo vết cÅ©. Chẳng hóa ra ba năm cải tạo thà nh công cốc ư? Trở lại kiếp ngưá»i đâu phải dá»….
- Váºy tôi mừng cho cách nghiệm cá»§a cô.
- Bác nên cám Æ¡n bác Năm đây hÆ¡n. ChÃnh bác ấy má»›i là ngưá»i đưa tay dắt chúng cháu trở lại kiếp là m ngưá»i, có ai là m nổi hở bác!
-/-
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:20 PM .
17-07-2008, 01:46 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
NHÀ HIỀN TRIẾT
Cháu bé nÅ©ng nịu. Äể không là m phiá»n, ông Ä‘ang có khách, mẹ vá»™i và ng dắt tay ra đưá»ng. Lúc trở và o bé ôm chặt má»™t chai Pepsi, vừa lẫm đẩm bước vừa hút ngon là nh.
Ông khách nhà văn lắc đầu: "Trẻ bây giỠđứa nà o cÅ©ng thÃch Pepsi - CoCa, thảo nà o má»™t nhà báo Mỹ há»i ông cá»±u binh ta: "Ông nghÄ© gì khi giá»›i trẻ Việt Nam bây giá» uống nước giải khát Mỹ, mặc quần áo mang mác Mỹ?".
Ông ná»™i cháu cưá»i:
- Anh muốn nói là con cháu ta sẽ thà nh Mỹ hết phải không? Nhà văn anh khéo lo quá! Anh đừng lo! Äến hai lăm, ba mươi tuổi anh có cho nó cÅ©ng không thèm. Äến lúc ấy chúng sẽ chỉ thÃch cái nà y, há»... há»... ông vừa nói vừa đưa chai đế Gò Äen lên - Cá»§a ngá»t để dụ con nÃt - con muốn lấy lòng má»™t dân tá»™c như mình cần những thứ nà y: canh chua và cá kho tá»™... Nà o, vô Ä‘i! Năm mươi phần trăm!
Khách uống cạn dằn ly xuống bà n tỠý hòa đồng.
- Tôi phục thằng cha nà y! Luôn luôn có ý kiến lắc léo, rất độc đáo thảo nà o hồi chÃn năm anh em bá»™ đội gán cho anh biệt danh là "NHà HIá»N TRIếT".
Nhà hiá»n triết dân gốc Trà Ôn, tên cúng cÆ¡m là Nguyá»…n Văn Khoẻ và o bá»™ đội 307 lấy bà danh là Cần - Äến thá»i nằm vùng lúc Mỹ Ngụy tiếp quản Tỉnh á»§y bà máºt Bạc Liêu bảo đổi danh tánh sợ chá»n tên đẹp dá»… trùng tên vá»›i đồng bà o nhỡ có lá»™ hà nh tung giặc truy tìm nhằm tên ngưá»i khác khổ cho bà con, bèn chá»n cái tên tháºt xấu là Cù, Tư Cù. Trước Cần giá» là Cù "Cần Cù" không kỵ úy vá»›i bất cứ tên ai.
Trong tiểu đội có hai anh trùng tên Lá»™c - ÄÆ¡n vị bảo gá»i Lá»™c A và Lá»™c B cho phân biệt. Nhà hiá»n triết thấy thiếu hình tượng bèn gá»i theo ý mình: anh có nước da Ä‘en là Lá»™c Chà , anh thứ hai là Lá»™c Na vì mặt rá»— trông giống như há»™t na (mãng cầu). Váºy là con chữ "A" "B" biến mất - Thư ký văn phòng cÅ©ng ghi luôn là Lá»™c Chà và Lá»™c Na và o sổ bá»™.
Trung đội váºn động má»—i tháng ra má»™t tá» bÃch báo, má»—i chiến sÄ© phải có má»™t bà i - má»i ngưá»i viết văn, thÆ¡, hò vè, xã luáºn chÃnh trị - Nhà hiá»n triết chuyên vẽ tranh châm biếm.
Anh vẽ má»™t chiếc xuồng ba lá trên dòng nước ngược, đằng mÅ©i má»™t anh gầy nhom ngồi bÆ¡i nhưng khẳm đến lÃp be, đằng lái chá»ng ngược lên trá»i dầm bÆ¡i không tá»›i nước mặc dầu chở má»™t anh chà ng máºp ú miệng toe toét cưá»i - Tiêu đỠghi dưới bức tranh bốn chữ "SAU KHI Tá»± PHÊ BìNH". Ngược Ä‘á»i nhưng thuáºn tâm, nghịch lý nhưng thuáºn ý muốn nói rằng sau khi tá»± phê bình tâm hồn ta nhẹ tênh thoải mái như anh chà ng ngồi sau lái váºy.
Bức tranh khác vẽ mẹ vịt xiêm (ngan) dẫn má»™t đà n con đông đúc tìm mồi, diá»u hâu trên cao xòe móng lao xuống, vịt mẹ quyết hy sinh vì đà n con bất kể móng vuốt cắm sâu và o thịt da, cắn cổ diá»u hâu dìm xuống bùn cho đến nghẹt thở. Cảnh tượng nà y ai sống ở miệt vưá»n Ä‘á»u có dịp trông thấy, không lạ, nhưng rất có ý nghÄ©a khi há»a sÄ© ghi và o bãi bùn ba chữ "Äầm lầy Việt Nam". Ai xem cÅ©ng hiểu diá»u hâu là thá»±c dân sa lầy.
Còn nữa, bức sau nà y chia là m ba ô liá»n ý vẽ má»™t chiếc nóp dá»±ng đứng che không thấy ngưá»i, phÃa dưới thò ra hai bà n chân lò dò Ä‘i vá» phÃa bên trong kê má»™t chiếc giưá»ng có cô con gái chá»§ nhà nằm ngá»§ xõa tóc. Bên ngoà i cá»a nhìn và o có anh lÃnh gác cầm súng chÄ©a và o, miệng hô khẩu lệnh từng ô:
- Cái nóp đi đâu ?
- Cái nóp đứng lại !
- Cái nóp nằm xuống ! Cái nóp ngủ đi !
Ô thứ ba vẽ cái nóp láºt mÅ©i tà u nằm xuống từ trong tia ra mấy chữ Khò! Khò! Ngoan lắm, giả vá» ngá»§.
Từ cụ La Fontaine ngà y xưa chuyên viết ngụ ngôn đến WalDisney ngà y nay chuyên vẽ cổ tÃch, đã từng có cái bình tÃch biết nói, con sói giở lý lẽ để ăn thịt cừu hoặc Ä‘e dá»a thá» "Hãy đợi đấy!", chưa ai nhân hình hóa cái nóp biết Ä‘i. Có lẽ chỉ vì duy nhất có dân Äồng Tháp Mưá»i biết nằm nóp và chỉ độc quyá»n Ä‘á»i lÃnh má»›i có chuyện cái nóp biết Ä‘i và biết ngáy. Văn há»c hay khi nà o độc giả thấy mình giống nhân váºt trong truyện, "Cái nóp biết Ä‘i" hay đến cỡ nà o tháºt khó đánh giá chỉ thấy lÃnh ta anh nà o xem cÅ©ng cưá»i.
Cái nhà hiá»n triết xưa nay ngoà i những đức tÃnh triết gia còn cần có đức tÃnh lạc quan là váºy đó! Thánh hiá»n chẳng phải đã mÆ¡ ước cho chúng sanh được yên vui là gì? Lạc quan là lẽ sống.
Sau má»™t tráºn đụng độ vá»›i ruồng bố nhá», tiểu đội có má»™t anh bị thương nằm dưới xuồng. Nhà hiá»n triết được phân công chèo xuồng đưa thương binh vá» quân y viện. Xuồng rẽ nước qua ngang má»™t ruá»™ng cấy; chị em thợ cấy trông thấy chạy ra há»i thăm, lá»i lẽ má»™c mạc:
- Anh ơi! Ảnh bị thương xương cốt có sao không anh?
Nhà hiá»n triết vừa chèo vừa đáp:
- Không sao đâu ! Gãy xương nhưng còn cốt.
Chị em ngá»› ra má»™t lúc, chừng hiểu được, má»›i xô nhau chạy toé nước, đấm nhau cưá»i rúc rÃch. Anh chà ng bị thương Ä‘ang méo mặt rên hừ hừ cÅ©ng phải phì cưá»i.
Trước tráºn đánh đồn Bảy Ngà n nhà hiá»n triết được đỠbạt lên là m Trung đội phó, nắm má»™t mÅ©i đột phá. Sau khi dẫn quân trầm mình xuống nước tiếp cáºn vị trà xung kÃch, súng, bá»™c phá đã nổ, nhà hiá»n triết bị rà o kẽm gai ngáng đưá»ng. Khẩu súng máy Lewis cá»§a giặc từ trên "tua me" quét đạn xuống, ngưá»i được phân công lên trước cắt rà o không thấy ra. Giá» phút quyết định nà y, khẩu lệnh động viên cá»§a ngưá»i chỉ huy rất quan trá»ng. Ngưá»i viết bà i nà y được dịp nghe nhiá»u vị chỉ huy chiến trưá»ng ra khẩu lệnh. Nà o là vì truyá»n thống, vì Tổ quốc, vì nhân dân hoặc vì trả thù cho đồng bà o... Tiến lên! Chưa hỠđược nghe kiểu động viên cá»§a nhà hiá»n triết - Tiểu đội trưởng dưới quyá»n con trai ruá»™t cá»§a ông Năm Châu nghệ sÄ© báºc thầy cả nước biết tiếng, tên là anh Trúc SÆ¡n. Nhà hiá»n triết vá»— vai Trúc SÆ¡n động viên theo kiểu riêng:
- Ê ! Con trai Năm Châu ! Lên đi !
Nghe nhắc đến tên Cha, Trúc SÆ¡n rút mã tấu chồm dáºy, dùng sức cả hai tay, đứng thẳng, chém suốt dá»c theo thân trụ sắt, toé lá»a. Giây thép gai đứt phăng theo từng nhát chém, tạo ra má»™t cá»a mở cho đội xung kÃch xông và o bắt được xếp đồn tây vốn là chá»§ đồn Ä‘iá»n tên Gressier và buá»™c hắn kêu gá»i ngưá»i em là Remy từ trên "tua me" ném khẩu Lewis xuống đầu hà ng.
Trên đưá»ng áp tải tù binh rút vá» bá» kênh Nà ng Mao dưới cÆ¡n mưa tầm tã. Khi chặt lá chuối cho anh em che đầu, Trúc SÆ¡n nói vá»›i nhà hiá»n triết:
- Hồi nãy, anh động viên ác quá !
Nhà hiá»n triết cưá»i khá:
- Thì lâu lâu cÅ©ng phải cho ông già cáºu (tức nghệ sÄ© Năm Châu) tham gia tráºn mạc vá»›i chứ !
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:23 PM .
17-07-2008, 01:48 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
NHÀ HIỀN TRIẾT
(tiếp theo)
Táºp kết ngược nghÄ©a là ra đến gần tà u lá»›n cá»§a Liên Hiệp đình chiến để chuyển quân ra miá»n Bắc, má»™t chiếc ghe bà máºt quay lái, ngưá»i nằm xuống lấy chiếu phá»§ lên giả dạng ghe thương hồ, chèo ngược vá»›i đội hình trở lại rừng U Minh. Từ đấy đơn vị cÅ© không còn biết tung tÃch.
Mưá»i hai ngưá»i chá»n toà n chiến sÄ© thi Ä‘ua còn gá»i là gạo cá»™i ở lại bà máºt, nghe phổ biến là ở lại để bảo vệ Trung ương Cục.
Nhưng chèo vá» Thá»›i Bình, và o địa chỉ liên lạc trong rạch Bà Há»™i má»›i hay chá»§ trương đã thay đổi - Có chỉ thị chôn dấu vÅ© khÃ, đạn dược. Lợi dụng chá»§ trương quy hồi cá»§a Ngô Äình Diệm, cà i ngưá»i cá»§a ta và o hà ng ngÅ© đối phương để là m công tác binh váºn, mặc áo lÃnh Cá»™ng hòa, bà máºt hoạt động cách mạng, ngá»§ má»™t đêm tá»›i sáng đã ngồi trong đồn giặc, cầm súng cho giặc.
Tất nhiên trước khi ra "quy hồi" phải há»c để đả thông tư tưởng. Lúc lên lá»›p, nhà hiá»n triết ngứa miệng há»i: "Gà bịt cá»±a là m sao đá?".
Edốp ngà y xưa nói : Ngon cÅ©ng lưỡi - dở cÅ©ng lưỡi là nói nói ngưá»i khác, còn nhà hiá»n triết cá»§a chúng ta lại tá»± thè lưỡi mình ra giữa thá»i buổi nghiêm trá»ng, tư tưởng cá»§a từng ngưá»i được theo dõi rất kỹ.
"Gà bịt cá»±a" lỡ lá»i chỉ bấy nhiêu mà bị tách ra, cho ở lại, không được cá» Ä‘i là m lÃnh Cá»™ng hòa - Rá»§i hay là may? Trong khi mưá»i hai anh em cùng thuyá»n và i hôm sau đó được "ăn cÆ¡m quốc gia là m ma cá»™ng sản" giữ tương đương chức vị hồi kháng chiến trong đồn bót cá»§a Ngô tổng thống.
Riêng nhà hiá»n triết phải lá»™i bá»™ trở vô rừng trà m trình diện lại vá»›i Tỉnh á»§y bà máºt tỉnh Bạc Liêu - gặp ông Năm ChỠđại diện thưá»ng vụ. Äoán biết được tâm lý mặc cảm cá»§a anh bị ám ảnh vì sá»± không tin tưởng cá»§a lãnh đạo, ông Năm Chá» mỉm cưá»i, vá»— vai thân máºt bảo: "Có sao đâu! Gà bịt cá»±a không chịu đá thì mình ôm gà mình vá»".
"Ôm gà vá»" tức là phân công việc khác: rút và o bà máºt bám dân, bám đất nằm vùng ở địa phương. Bấy giá» không còn ai gá»i là hiá»n triết nữa mà là Tư Cù - hoạt động bà máºt vùng Khánh Lâm đến Kinh Xáng Bà Kẹo.
Chiến tranh ở miá»n Nam sau hiệp định GiÆ¡-neo-vÆ¡ là chiến tranh từ má»™t phÃa. Má»™t bên là chÃnh quyá»n má»›i do Mỹ ngụy tiếp quản vÅ© trang đến táºn răng tha hồ bắn giết chặt đầu máy chém, giết nhầm hÆ¡n tha nhầm - Má»™t bên tay không chống lại bằng ý chà - Không thể có định nghÄ©a nà o hợp lý để mô tả hình thái đối đầu kiểu ấy trong định luáºt đấu tranh.
Giặc âm mưu tát nước bắt cá tách đảng viên ra khá»i nhân dân để dá»… bá» tiêu diệt, thà nh láºp ngÅ© gia liên bảo, bắt dân tố cáo lẫn nhau, má»™t nhà dấu cán bá»™, năm nhà phải tá»™i - Bắt dân chuẩn bị đèn dây, gáºy trống, thấy ai tình nghi láºp tức nổi trống mõ rượt bắt, ai không là m bị buá»™c tá»™i á»§ng há»™ cá»™ng sản.
Tư Cù cay đắng trong ná»—i Ä‘au chung khi chÃnh các trai trẻ ngà y nà o đó là con em cá»§a vùng kháng chiến nay buá»™c phải hò hét rượt Ä‘uổi, lùng bắt chÃnh mình. Con hổ ở rừng xanh gặp thợ săn còn có bản năng ra nanh vuốt vồ lại. Còn chạy mãi, cái chết cầm chắc, mặt khác còn phải nghiêm chỉnh thi hà nh hiệp định, trong khi đối phương bất cần tha hồ tà n sát.
Là m sao đây ? Äể phá rã âm mưu giặc già nh lại được dân ?
Má»™t cán bá»™ bị rượt nà , chạy gần đứt hÆ¡i, có khẩu súng lục, bèn rút ra quÆ¡ lên trá»i để răn Ä‘e, bá»n trưởng ấp ác ôn thấy súng biết là không dám bắn cà ng thúc dân rượt Ä‘uổi - Buá»™c lòng, ngưá»i bị săn phải nhảy xuống sông, nhá» bÆ¡i lặn giá»i má»›i thoát chết.
Rút kinh nghiệm vụ ấy, Tỉnh ủy Bạc Liêu chỉ thị tuyệt đối cấm thị uy bằng súng.
Tư Cù được phân công vỠbắt liên lạc với các nội ứng trong đồn bót, vừa dưới ghe bước lên rủi chạm mặt với tên tỠxã. Hắn tìm cách lẻn vỠnhà lấy súng nổi trống mõ.
Tư Cù đánh bà i chuồn - chạy đến đâu cÅ©ng nghe trống mõ. Ngưá»i trong các nóc gia trà n ra hò hét bám Ä‘uổi, băng ra đồng sẽ sa xuống ruá»™ng, nhảy xuống sông, nước thá»§y triá»u xuống trÆ¡ bãi bùn, buá»™c lòng phải chạy đưá»ng độc đạo. PhÃa sau Ä‘uổi theo má»—i lúc má»™t gần.
Vượt qua cây cầu khỉ, chạy thêm má»™t đỗi, hùng khà thuở chÃn năm nổi dáºy, Bác Hồ chẳng đã dạy "DÄ© bất biến ứng vạn biến" (lấy sá»± không biến ứng phó vá»›i vạn sá»± biến)? - Phải ăn thua đủ cho dù không cân sức.
Tư Cù đột ngá»™t đứng lại, lượm cà nh cá»§i khô bẻ lấy má»™t Ä‘oạn, quay phắt lại vạch lên mặt đưá»ng má»™t vạch ngang - dõng dạc thét lên:
- Thằng nà o ngon bước qua khá»i vạch nà y !
Cả bá»n khá»±ng lại lấm lét nhìn nhau.
Không để mất má»™t giây - Tiếng chá»i thỠđúng lúc có uy vÅ© riêng cá»§a nó:
- Ä. ! Sao chưa chạy Ä‘i ! Còn đứng đó !...
Khi nghe mệnh lệnh, má»i ngưá»i quay lưng cắm đầu chạy, cúi má»p mà chạy, á»›n xương rá»n rợn sợ bà n tay giấu trong áo ấy rút súng từ sau bắn tá»›i, xô đẩy kêu la đến ná»—i tên tỠấp ác ôn cầm súng ở phÃa sau không rõ tai há»a gì xảy đến cÅ©ng tháo chạy.
Trở vỠsâu trong rừng trà m, Tư Cù gặp lại Tỉnh ủy báo cáo, ông Năm ChỠvỗ vai bảo:
- Gà bịt cá»±a mà đá được lắm ! Äúng là dân ba lẻ bảy (307)!
Ông hóm hỉnh quan sát ngưá»i đồng chà đến chân: "Nghe đâu hồi còn ở bá»™ đội anh em gá»i cáºu là "Nhà hiá»n triết"? Anh nghÄ© thế nà o mà dám đứng lại ?"
- Vì há» rượt theo tôi mà vẫn giữ khoảng cách - sức tôi là m sao chạy mau hÆ¡n bá»n trẻ. Tôi cháºm há» cháºm, tôi nhanh há» nhanh - tôi linh cảm rằng há» miá»…n cưỡng hò hét theo sá»± bắt buá»™c.
Lúc cáºu thét bảo há» chạy có lẽ giống Trương Phi án ngư cầu Trưá»ng Bản, thét má»™t tiếng là cụ dáºy ?
- Tôi là m gì mà có râu và xà mâu ? Nhưng tôn tin cái uy cá»§a kháng chiến vẫn còn - Không biết Tỉnh uá»· có đồng ý không ? Theo tôi cứ triệt mấy thằng tỠác ôn có súng ở phÃa sau là chúng rã đám. Anh xin ý kiến Tỉnh á»§y Ä‘i! Tôi là m thá» coi !
*
* *
Trống mõ lại nổi lên. Ngưá»i gióng tiếng mõ đầu tiên là vợ Tư Cù. Các nhà khác nghe thấy Ä‘ang ăn cÆ¡m phải bỠđũa cầm dùi nện lên bất cứ váºt gì khua được. Cả là ng dáºy lên không khà báo động. Không còn ai dám ở lại trong nhà . Già trẻ đổ ra đưá»ng gáºy gá»™c cầm tay. Trưởng ấp lăm lăm súng chạy đến há» hét:
- Äâu đâu ? Nó chạy hướng nà o.
- Dạ ! Hướng nà y !
- Sao còn đứng đó ? Rượt theo !
Chá» cho má»i ngưá»i lướt qua gần hết hắn chạy Ä‘uổi theo sau chÄ©a súng và o lưng há» quát tháo. Từ trong ngôi nhà ven đưá»ng, má»™t ngưá»i mặc áo trắng, quấn khăn rằn che cằm lao ra phụ há»a hò hét, tay cầm má»™t Ä‘oạn cá»§i trà m - Trên trá»i mây Ä‘en vần vÅ©, cà nh lá chao nghiêng theo gió, sấm chá»›p rung chuyển, đất trá»i ảm đạm má»™t mà u tang tóc.
Ngưá»i áo trắng nối sát gót trưởng ấp hối hắn mau lên!
Äến Ä‘oạn đưá»ng vắng, thưa thá»›t nhà cá»a, bất ngá», trưởng ấp bị thá»™p cổ kéo ngược, khẩu súng chổng lên trá»i - Thanh cá»§i trà m bổ mạnh và o cánh tay, hắn chưa kịp kêu, khẩu súng đã nằm gá»n trong tay ngưá»i áo trắng: "Oan gia gặp oan gia rồi con ạ!".
Äoà n ngưá»i rượt Ä‘uổi khá»±ng lại trông thấy chá»§ ấp nằm ngá»a dưới đất lầy - Há»ng súng chÄ©a và o giữa ngá»±c.
- Tao thay mặt cách mạng cảnh cáo mà y! Tao coi như mà y đã chết ! Tao không cần giết mà y để mà y còn sống nói với mấy thằng ác ôn nếu còn ép dân, cách mạng sẽ không tha đâu !
Nói với chúng nó, cách mạng nói là là m... biết chưa! Nằm úp mặt xuống !
Khi hắn dám mở mắt ngóc lên nhìn theo, hắn thấy gáºy gá»™c, dao búa vẹt ra hai bên nhưá»ng đưá»ng cho Tư Cù cầm súng trở vá» căn cứ.
Chiá»u đến tà u sắt và o và o còng trưởng ấp giải vá» Cà Mau vì tá»™i giao súng cho Việt cá»™ng. Tung tÃch hắn không còn thấy nữa.
Ãt lâu sau đó, tiếng trống mõ săn ngưá»i kiểu thá»i Trung cổ nà y im dần. Bá»n tỠấp không dại gì ra mặt vì bên kia có chá»§ trương cứ nhắm và o kẻ chá»§ mưu cầm súng hò hét ở phÃa sau mà nện.
*
* *
Bữa cÆ¡m bạn bè xong, vợ Tư Cù, tức nhà hiá»n triết phu nhân pha trà má»i khách. Tôi tò mò há»i:
- Hồi anh Tư hét "Sao không chạy đi!" chị có chạy không chị Tư?
- Tôi là m gì phải chạy ! ổng chỉ có cái cù thoi dấu trong áo là m bộ ra oai, súng ống lựu đạn có cái đếch gì mà phải chạy! Có chạy luôn theo ổng thì có. Cái lần tước súng thằng Trưởng ấp đó, tôi đánh mõ báo động giả nên sợ bị lộ, tôi ôm con vô rừng theo ổng luôn.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:25 PM .