1. Tốt nghiệp cấp III, tôi thi trượt đại há»c, tôi quen vá»›i Äồng Uy qua mạng, chat bằng webcam, anh ngồi ôm ghita hát cho tôi nghe, chúng tôi thưá»ng nói chuyện đến quá ná»a đêm, dần dần tôi đã yêu chà ng trai có tÃnh cách hướng ná»™i nà y lúc nà o không biết.
Má»™t hôm, Äồng Uy nói vá»›i tôi: “Miên, đến đây Ä‘i, chúng mình sống chung vá»›i nhau.†Thế là mặc kệ bố mẹ Ä‘ang nổi tráºn lôi đình tôi vẫn bá» nhà ra thà nh phố lá»›n vá»›i anh. Anh đón tôi ở sân ga, ôm tôi tháºt chặt. Trong vòng tay cá»§a anh tôi thấy mình giống như má»™t chú chim sẻ hạnh phúc.
Tôi hôm đó, tôi đã trao mình cho Äồng Uy. Anh rất dịu dà ng, nhưng ẩn bên trong sá»± dịu dà ng ấy là má»™t sức mạnh không gì kháng cá»± nổi. Tôi thấy mình như bị xé rách và đau như rÆ¡i xuống địa ngục. Anh để tay mình lên miệng tôi, mặc tôi cắn đến chảy máu.
Như váºy tôi đã sống chung vá»›i Äồng Uy. Äồng Uy hát cho má»™t phòng trà sang trá»ng, ước mÆ¡ lá»›n nhất cá»§a anh ấy là có thể tá»± mình xuất bản đĩa hát riêng, và anh luôn cố gắng để đạt được Ä‘iá»u đó. Nhưng anh không có tiá»n, ghi má»™t bà i hát là 20.000 tệ, ghi trá»n 1 đĩa là 200.000 tệ, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Äồng Uy dưá»ng như chỉ là khát vá»ng không bao giá» thá»±c hiện được.
Tôi và Äồng Uy sống cuá»™c sống khá vất vả vá» cÆ¡m áo gạo tiá»n, tối nà o tôi cÅ©ng đến phòng trà nghe anh hát. Tôi đứng má»™t góc thưởng thức giá»ng hát cá»§a anh. Tôi không dám ngồi xuống bất cứ má»™t cái ghế nà o, bởi ngồi chá»— nà o cÅ©ng phải trả tiá»n, má»—i má»™t chá»— ngồi tương đương vá»›i thu nháºp cả má»™t tối Ä‘i hát cá»§a anh. Tôi đứng cổ vÅ© cho anh, tá»± hà o vì sá»± diá»…n xuất tà i tình cá»§a ngưá»i mình yêu.
Nhưng hình như sống cùng vá»›i tôi Äồng Uy cà ng ngà y cà ng trầm tÃnh hÆ¡n. Má»™t hôm anh nói vá»›i tôi: “Miên nà y, chẳng biết đến bao giá» anh má»›i có thể mang lại má»™t cuá»™c sống hạnh phúc cho emâ€
Tôi xót xa hôn anh và nói chỉ cần sống bên anh là tôi đã thấy mãn nguyện lắm rồi.
Äồng Uy cưá»i gượng, không nói.
Má»™t buổi chiá»u ngồi giặt quần áo, tôi thấy trong túi quần anh tá» hoá đơn bán máu ghi 500 tệ. Tôi nhìn Äồng Uy gà y gò nằm mệt má»i trên giưá»ng mà lòng Ä‘au như dao cứa. Cáºu bé ngốc nghếch cá»§a tôi, anh không biết rằng anh như thế nà y má»›i là m tôi thấy không hạnh phúc.
Tôi quyết tâm Ä‘i xin việc, giúp Äồng Uy thá»±c hiện ước mÆ¡ cá»§a mình, không thể để má»™t mình anh cáng cái gánh nặng kinh tế nà y được. Tôi lặng lẽ Ä‘i tìm việc, nhưng hÆ¡n ná»a tháng trôi qua chỉ có má»—i cái bằng tú tà i ở thà nh phố lá»›n nà y xin việc đâu phải dá»….
Và o đúng cái lúc tôi sắp rá»›t nước mắt đến nÆ¡i thì má»™t tá» quảng cáo dán trên gốc cây là m tôi chú ý, má»™t quán bar Ä‘ang tuyển nhân viên, lương cao. Không ngá» tá» quảng cáo nà y đã là m thay đổi cuá»™c Ä‘á»i tôi.
2. Bước và o trong quán bar mỠảo tôi má»›i biết rằng há» Ä‘ang tuyển nhân viên khá đặc biệt. Ngưá»i phụ trách dẫn tôi và o trong, giữa quán bar là má»™t cái đệm thổi hÆ¡i. Trong đệm thổi hÆ¡i có rất nhiá»u bùn khoáng, giống như má»™t cái đầm nhá». Công việc cá»§a tôi là múa trong cái đầm đó. Còn gá»i là “Múa tắm bùnâ€, diá»…n viên bước và o trong đệm từ từ trát bùn lên khắp cÆ¡ thể mình rồi vừa múa vừa vuốt ve cÆ¡ thể mình để kÃch thÃch dục vá»ng cá»§a ngưá»i xem.
Tôi cÅ©ng chẳng hiểu mình có thể là m nổi công việc nà y hay không, ngưá»i quản lý nói: “Nếu cô là m thì lương má»—i tháng là 20.000 tệ.†Nhưng tôi vẫn rất lo, nếu Äồng Uy biết được liệu anh ấy có cho tôi là loại đê tiện hay không ?
Lại sắp đến ngà y trả tiá»n thuê nhà rồi, nghÄ© tá»›i cái hoá đơn bán máu cá»§a Äồng Uy mắt tôi hoa lên. Äể anh vất vả quá, rồi anh là m sao mà biểu diá»…n được nữa. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, để ngưá»i tôi yêu thá»±c hiện được ước mÆ¡ cá»§a mình tôi sẵn sà ng.
Hôm sau tôi đến quán bar, trước tiên là để táºp và i động tác múa cÆ¡ bản, thân hình mảnh mai cá»™ng vá»›i động tác khá dẻo và uyển chuyển nên những động tác múa cÆ¡ bản tôi chỉ cần táºp má»™t buổi là đủ. Thế là tôi bắt đầu cho buổi diá»…n.
Lần đầu tiên lên sân khấu, tâm trạng tôi rất bất an. Má»™t nhân viên đưa cho tôi cái áo váy rồi chỉ và o phòng thay đồ. Tôi giáºt mình. Äó là má»™t cái váy ngắn mà u trắng bằng voan má»ng, má»ng gần như trong suốt. Mà theo quy định thì bên trong không được mặc gì cả. Ngưá»i quản lý nói là khán giả muốn có cảm giác mỠảo như váºy.
Tôi nhìn cái váy mà chỉ muốn vứt bá» Ä‘i tất cả nhưng nghÄ© tá»›i Äồng Uy, nghÄ© tá»›i ước mÆ¡ cá»§a anh ấy, tôi lại ngồi xuống ghế. Thay xong chiếc váy, nhìn trong gương tôi cÅ©ng giáºt mình vì hình ảnh quyến rÅ©, đúng là mình váºy mà trông khác hẳn vá»›i những bá»™ quần áo hằng ngà y tôi mặc, trông như má»™t Ä‘oá hoa kiá»u diá»…m khác thưá»ng.
Tôi tặc lưỡi bước lên vÅ© đà i, bước và o trong cái đệm thổi hÆ¡i hình tròn. Äèn mà u táºp trung ánh sáng và o cÆ¡ thể tôi, trong nháy mắt tôi cảm thấy má»i ánh mắt Ä‘á»u dồn vá» tôi, cái váy trong suốt và nhẹ như không khÃ, tôi thấy mình như khoả thân dưới ánh mắt cá»§a khán giả, tôi đỠbừng mặt vì xấu hổ, nhưng chẳng còn kẽ nứt nà o cho tôi chui xuống nữa.
Âm nhạc có tiết tấu mạnh bắt đầu nổi lên, tôi quỳ xuống bùn, nghÄ© rằng bùn khoáng sẽ giúp che dấu phần nà o cÆ¡ thể cá»§a tôi. Nhưng tôi đã lầm, chỉ được trong giây lát rồi bùn khoáng lại chảy thấm xuống khiến chiếc váy dÃnh chặt và o ngưá»i, cuối cùng tôi đã hiểu “Múa tắm bùn†có sức mê hoặc đến thế nà o.
Khi cả ngưá»i tôi Ä‘á»u đã bị bùn phá»§ kÃn thì những đưá»ng cong trên cÆ¡ thể tôi cà ng nổi rõ mồn má»™t, trở thà nh tiêu Ä‘iểm trong mắt những ngưá»i có mặt. Còn tôi bắt buá»™c phải vuốt ve cÆ¡ thể mình theo tiếng nhạc bằng những động tác kÃch thÃch ngưá»i xem. Trong đệm bùn trông tôi cứ như má»™t phụ nữ bức bách đầy khát khao mong chỠđược thoả mãn.
Lần đầu tiên diá»…n xuất tôi rất căng thẳng, ná»a giá» biểu diá»…n mà tôi thấy dà i như hà ng thế ká»·. Cuối cùng tiếng nhạc cÅ©ng lắng xuống và tôi được phép bước và o sau vÅ© đà i, ngưá»i ướt sÅ©ng.
Trở vá» căn há»™, Äồng Uy vẫn chưa vá». Tôi phun tháºt nhiá»u nước hoa lên ngưá»i, tôi sợ anh ấy sẽ phát hiện ra tôi Ä‘i là m công việc nà y, chắc chắn anh ấy sẽ không cho tôi Ä‘i, như váºy thì mÆ¡ ước cá»§a anh sẽ không bao giá» thà nh hiện thá»±c.
Äồng Uy vá» nhà , tôi đà nh phải nói dối là tôi đứng bán hà ng cho má»™t nhà hà ng bán đồ ăn nhanh và tôi không muốn anh trông thấy bá»™ dạng cá»§a tôi.
3. Cứ như váºy, tôi giấu Äồng Uy để Ä‘i múa kiếm tiá»n. Má»™t thá»i gian sau tôi không còn cảm giác ngượng ngùng căng thẳng khi biểu diá»…n nữa.
Khi nháºn được tháng lương đầu tiên, tôi hạnh phúc vô cùng. 20.000 tệ. Tôi cẩn tháºn gá»i ngay và o ngân hà ng, không nỡ tiêu riêng má»™t đồng nà o, tôi cần tiết kiệm cho Äồng Uy. Nhưng có Ä‘iá»u khi nháºn lương tôi thấy cô vÅ© nữ cÅ©ng là m thá»i gian như tôi mà lại nháºn được 40.000 tệ. Gấp đôi tiá»n lương cá»§a tôi. Cô ấy cưá»i nói: “Cô không để ý à ? khi tôi múa tôi có mặc gì đâu.â€
Hoá ra vÅ© nữ không mặc quần áo thì thu nháºp có thể gấp đôi. Mà múa trong đầm khi bùn thấm lên khắp ngưá»i thì mặc hay không mặc cÅ©ng có gì khác nhau đâu.
Tim tôi Ä‘áºp thình thịch, nếu 1 tháng có thể kiếm được 40.000 tệ thì không đến ná»a năm là tôi đã có thể giúp Äồng Uy ra được má»™t đĩa hát rồi. Mà múa tắm bùn mặc đồ hay không mặc đồ trông như nhau cả, tôi cÅ©ng chẳng mất thêm cái gì. Tôi tặc lưỡi.
Lần nà y tôi múa cặp đôi cùng vá»›i cô gái mà tôi đã gặp hôm nháºn lương. Bước và o trong đệm hÆ¡i, tôi và cô ấy cùng cởi bá» chiếc váy voan trắng. Chúng tôi nằm trong đệm, bôi bùn lên cÆ¡ thể nhau. Chúng tôi quấn quýt như hai con rắn đầy dục vá»ng. Nằm trong nhiệt độ ấm nóng cá»§a bùn khoáng tháºt sá»± là thoải mái. Äôi tay cá»§a cô gái ấy lướt nhẹ trên cÆ¡ thể tôi, đôi tay như có ma lá»±c khiến tôi có khoái cảm má»™t cách mÆ¡ hồ. Dưới ánh mắt cá»§a biết bao nhiêu ngưá»i, tôi phải cố gắng hết sức để kìm nén cảm xúc. Tôi có cảm giác không phải cô ấy Ä‘ang biểu diá»…n. Chỉ ná»a giỠđồng hồ mà đôi tay ma lá»±c cá»§a cô ấy đã đưa tôi đến đỉnh cao cá»§a sá»± thăng hoa. Cô ấy thầm thì bên tai tôi: “CÆ¡ thể cô tháºt tuyệt vá»i.â€
Tôi hiểu rồi, hoá ra cô ta là ngưá»i đồng tÃnh. Tôi xấu hổ vô cùng. Hy vá»ng những ngưá»i xem chỉ nghÄ© chúng tôi Ä‘ang thá»±c sá»± biểu diá»…n vì há».
Hôm sau tôi yêu cầu ban quản lý cho tôi đổi bạn diá»…n, nhưng ngưá»i ta không đồng ý, nói chúng tôi là má»™t cặp diá»…n rất ăn ý. Tôi thấy muốn ói khi nghÄ© tá»›i những cảm xúc vá»›i cô ta, nhưng khi cùng múa vá»›i cô ta trong bùn thì cảm xúc cá»§a tôi lại không thể kiá»m chế được. Cô ta là mụ phù thuá»·, tôi tin thế.
Lần nà y cảm xúc cá»§a tôi vẫn nóng ran lên ngay cả khi đã bước ra khá»i vÅ© đà i, tôi ở trong phòng tắm dá»™i nước lạnh, nhưng chẳng có kết quả gì, xúc cảm không tan Ä‘i được, khắp ngưá»i như có kiến bò, tôi lại thèm đôi tay cá»§a cô ấy... Tháºt đáng xấu hổ !
Nhưng cô ta xuất hiện, đúng lúc ấy. Rõ là phù thuỷ.
Khi cô ta đặt tay lên ngưá»i tôi, tôi không kháng cá»± nổi. Tôi nhắm mắt mÆ¡ hồ, cô ta nhẹ nhà ng đỡ tôi nằm xuống sà n nhà tắm trắng tinh.
Bá»—ng nhiên tôi nháºn ra má»™t váºt cứng Ä‘i và o cÆ¡ thể mình, mở mắt ra, má»™t ngưá»i đà n ông xa lạ, tôi muốn đẩy hắn ra, nhưng không còn chút sức lá»±c nà o nữa...
Xong, tôi nằm trên sà n lạnh mà khóc nức nở. Nước vẫn xối lên ngưá»i tôi, cả nước mắt lẫn nước lã Ä‘á»u mặn mòi như nhau. Ngưá»i đà n ông bình thản mặc quần áo, tắt vòi hoa sen rồi đưa cho tôi cái danh thiếp, bảo: Có chuyện gì cứ đến tìm ông ta, ông ta sẽ giúp tôi. Rồi còn doạ nếu tôi không được nói chuyện nà y ra ngoà i nếu không cả thế giá»›i sẽ biết tôi là vÅ© nữ múa tắm bùn.
Ông ta Ä‘i rồi, tôi chỉ muốn xé nát cái danh thiếp bẩn thỉu, nhưng khi tôi cầm lên, thì ngạc nhiên chưa kìa, ông ta là Triệu DÅ©ng, giám đốc công ty Băng đĩa nghệ thuáºt, chuyên là m ông bầu cho các ca sÄ© có tiá»m năng. Má»™t tia sáng chạy nhanh qua trong đầu, khuôn mặt u uất cá»§a Äồng Uy hiện ra, tôi yêu anh biết bao !
4. Tôi im chuyện trong nhà tắm hôm đó. Sau nà y má»›i biết tất cả các vÅ© nữ trong quán bar nà y Ä‘á»u đã qua tay Triệu DÅ©ng giống như tôi, nhưng không ai dám hé răng ná»a lá»i. Má»™t cô vÅ© nữ nói vá»›i tôi rằng bạn diá»…n cá»§a tôi không phải là đồng tÃnh, mà là đồng loã vá»›i Triệu DÅ©ng, cô ả có kỹ xảo mát xa cá»±c kỳ, có thể khiến ngưá»i ta dục vá»ng thăng hoa...
Nhưng tôi đã chẳng còn để ý đến những Ä‘iá»u đó nữa, mấy ngà y hôm nay trong đầu tôi chỉ còn quẩn quanh những ý nghÄ© vỠông bầu Triệu DÅ©ng, liệu ông ta có thể giúp được gì cho ước mÆ¡ cá»§a Äồng Uy hay không ? Nhưng có Ä‘iá»u khiến tôi thấy rất mâu thuẫn: Triệu DÅ©ng không phải là ngưá»i đứng đắn...
Cuối cùng tôi cÅ©ng thoả hiệp, chỉ cần có thể giúp được Äồng Uy tôi không tiếc bất kỳ thứ gì.
Tôi gá»i Ä‘iện cho Triệu DÅ©ng theo số Ä‘iện thoại trên danh thiếp và nói thẳng ý muốn cá»§a mình. Ông ta yên lặng má»™t lát rồi bảo: “Cô đến chá»— tôi Ä‘i, chúng ta sẽ bà n kỹ.â€
Cánh cá»a khoá lại phÃa sau, Triệu DÅ©ng ôm chầm lấy tôi. Tôi thấy lợm giá»ng nhưng tôi không kháng cá»±, không chút cảm xúc, tôi chỉ nghÄ© đến ngà y thà nh danh cá»§a Äồng Uy.
Tối hôm sau tôi dẫn Triệu DÅ©ng đến phòng trà nÆ¡i Äồng Uy hát nhưng không để Äồng Uy biết là tôi có mặt. Triệu DÅ©ng chưa bao giỠđến nÆ¡i nà y, ông ta ngồi nghe Äồng Uy hát má»™t cách rất chăm chú.
Nghe Äồng Uy hát hết 4 bà i Triệu DÅ©ng má»›i cầm chén trà lên nhấp má»™t ngụm rồi cưá»i nói vá»›i tôi: “Cô có đôi mắt nhà nghỠđấy, đúng là anh chà ng nà y có tiá»m năng đấy. Tôi sẽ nghÄ© đến chuyện là m bầu sô cho anh ta.â€
Nghe Triệu DÅ©ng nói như váºy, lòng tôi mừng như mở há»™i, nghÄ© đến ngà y anh được công chúng chà o đón thì đúng là bao nhiêu chua xót tôi bá» ra cÅ©ng cam lòng.
Hôm sau tôi xin nghỉ công việc vÅ© nữ ở quán bar. Chiá»u hôm đó Triệu DÅ©ng tìm tôi nói có việc cần bà n.
Trong má»™t quán trà lịch sá»±, ông ta nói thẳng: “Nếu muốn tôi là m bầu sô cho Äồng Uy thì cô phải đồng ý vá»›i tôi má»™t việc, đó là phải rá»i xa Äồng Uy vÄ©nh viá»…n.â€
Tôi ngã ngá»a ngưá»i, tại sao ?
Triệu DÅ©ng cháºm rãi đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, rồi nói tiếp “Công ty sẽ giúp anh ta trở thà nh má»™t ca sÄ© có tên tuổi, chứ không còn là má»™t ca sÄ© phòng trà nữa, mà má»™t ngôi sao thì má»i thứ cần sạch sẽ, không thể có má»™t cô bạn gái là vÅ© nữ được. Cô còn qúa trẻ, nên chắc cô chưa nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y.â€
Tôi đứng phắt dáºy, gà o lên giữa quán trà yên tÄ©nh: “Không còn cách nà o khác nữa sao ? tôi không thể rá»i xa Äồng Uy được.â€
Triệu DÅ©ng cưá»i: “Váºy thì tháºt đáng tiếc, chúng tôi không thể hợp tác vá»›i Äồng Uy.â€
Tôi vênh mặt: “Váºy thì tôi cÅ©ng không cần ông nữa. Tôi chỉ cần xuất bản được má»™t đĩa hát cho Äồng Uy là được, tôi đã kiết kiệm đủ tiá»n rồi.â€
“Cô ngây thÆ¡ quá. Äể má»™t ca sÄ© nổi tiếng không phải chỉ có má»™t đĩa hát là đủ. Ai sẽ biết đến đĩa hát ấy trong số vô và n đĩa hát trên thị trưá»ng bây giá». Phải tuyá»n truyá»n, phải quảng cáo, phải được diá»…n xuất, nói chung là có rất nhiá»u việc phải là m. Không đơn giản đâu cô bé ạ. Thôi cô cứ vá» nghÄ© kỹ Ä‘i.â€
Tối hôm đó đứng nghe Äồng Uy chÆ¡i đà n và hát lòng tôi rối như tÆ¡ vò. Tôi yêu anh đến như váºy, tại sao tôi lại phải rá»i xa anh chứ ? tôi hiểu Triệu DÅ©ng nói rất đúng, tôi ở lại sẽ trở thà nh gánh nặng cho Äồng Uy, má»™t ngôi sao không thể có bạn gái từng là m vÅ© nữ.
Äúng rồi, tôi phải Ä‘i thôi.
Äêm hôm đó tôi quấn quýt anh cuồng nhiệt, đêm cuối cùng tôi được ở bên anh. Tôi sẽ nhá»› mãi đêm nà y. Hôm sau khi Äồng Uy đến phòng trà táºp luyện, tôi dá»n dẹp và chuẩn bị cÆ¡m nước sẵn cho anh như má»i ngà y, rồi viết má»™t bức thư đầy nước mắt rằng: Tôi không còn muốn sống cuá»™c sống khổ cá»±c nà y nữa, tôi muốn có biệt thá»± có xe hÆ¡i, nên tôi sẽ rá»i xa anh ấy, và bảo anh ấy đừng bao giá» Ä‘i tìm tôi dù sau nà y có thế nà o Ä‘i chăng nữa.
Tôi để lại toà n bá»™ số tiá»n tôi Ä‘i múa cho anh, và xách túi trở vá» nhà vá»›i bố mẹ.
Má»™t năm sau tôi thấy Äồng Uy hát trên truyá»n hình trung ương. Anh đẹp hÆ¡n, trình diá»…n hay hÆ¡n, giá»ng hát cÅ©ng mượt mà hÆ¡n. Chỉ ánh mắt anh buồn sâu thăm thẳm.
Mẹ tôi giáºt mình há»i: “Miên, con sao thế ? sao lại khóc ?â€
******
Tác giả: Tuỳ An (Trung Quốc)
Dịch: Äá»— Huyá»n An (Trần Hạnh Tưá»ng)