 |
|

08-09-2008, 08:43 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Tâm lý đạo đức - Tỳ Kheo ThÃch Chân Quang
Tâm lý đạo đức
Tỳ Kheo ThÃch Chân Quang
1. KHÃI NIỆM
1.Äịnh nghÄ©a
Äạo Äức là gì?
- Äạo đức là những khuynh hướng tốt trong tâm ta, mà những khuynh hướng đó tạo nên những lá»i nói và hà nh vi bên ngoà i khiến cho má»i ngưá»i chung quanh ta được chuyển hóa, an vui, lợi Ãch.
Như váºy, Äạo đức là cái tốt ở bên trong nhưng được đánh giá bằng biểu hiện ở bên ngoà i. Chúng ta khẳng định lại là Äạo đức không phải là hà nh vi hay lá»i nói bên ngoà i. Äạo đức chỉ chi phối hà nh vi và lá»i nói bên ngoà i. Äạo đức là gốc cá»§a những hà nh vi lá»i nói tốt đẹp bên ngoà i.
Má»™t ná»™i tâm trà n đầy Äạo đức thì luôn luôn bị thúc đẩy phải đối xá» tá» tế vá»›i má»i ngưá»i, phải Ä‘em an vui lợi Ãch cho má»i ngưá»i. Nếu chúng ta không thấy mình xấu, nhưng không há» bị thúc đẩy phải cư xá» tốt vá»›i má»i ngưá»i thì hãy biết rằng mình chưa có Äạo đức sâu sắc.
Khuynh hướng vị tha được xem là Äạo đức vì khuynh hướng đó luôn khiến chúng ta quan tâm đến những ngưá»i khác, tháºm chà còn hÆ¡n lo cho bản thân mình. Vì lúc nà o cÅ©ng hay quan tâm đến ngưá»i nên chúng ta nhanh chóng phát hiện ra ná»—i khổ, niá»m Ä‘au, sá»± khó nhá»c, cÆ¡n bệnh hoạn cá»§a ngưá»i để tìm cách giúp đỡ. Có khi chúng ta chỉ giúp má»™t lá»i nói, má»™t ly nước, má»™t viên thuốc, hoặc có khi cả má»™t số tiá»n lá»›n… để giúp ngưá»i qua lúc khó khăn.
Tâm khiêm hạ được xem là Äạo đức vì tâm lý đó luôn thúc đẩy ta phải tôn trá»ng má»i ngưá»i. Sống trên Ä‘á»i ai cÅ©ng cần được tôn trá»ng, cần được xem là có giá trị, vì thế khi ta biết tôn trá»ng chân thà nh ngưá»i khác cÅ©ng là đem an vui đến cho ngưá»i. Nhưng muốn tôn trá»ng ngưá»i thì ta đừng thấy mình hÆ¡n ngưá»i, nghÄ©a là ta phải thấy được mình nhá» bé kém cá»i.
Khuynh hướng kÃn đáo cÅ©ng được xem là Äạo đức vì khuynh hướng nà y khiến ta không khoe khoang để Ä‘i đến tá»± cao vô Ãch. Khi ta kÃn đáo không bà y tá» tà i năng, tà i sản, thà nh công, công đức cá»§a mình cÅ©ng là nhưá»ng cho ngưá»i khác có thêm giá trị vì không bị cạnh tranh bởi sá»± ná»—i báºt cá»§a mình.
Chúng ta sẽ Ä‘i sâu và o phân tÃch từng tâm lý đạo đức ở những bà i sau.
2. Sá»± thúc đẩy vì tình trạng Pháºt Pháp hiện tại:
a) Khoa há»c kỹ thuáºt hiện đại:
Thế giá»›i hiện nay đã thay đổi rất nhiá»u so vá»›i những thế ká»· trước, nhất là so vá»›i thá»i đại cá»§a Pháºt, bởi bá»± tiến bá»™ cá»§a Khoa há»c Kỹ thuáºt.
Khoa há»c kỹ thuáºt đã là m biến đổi những tiện nghi trong cuá»™c sống và do đó là m thay đổi cả lối sống cá»§a con ngưá»i. Và dụ như ngà y xưa muốn nói chuyện vá»›i nhau, ngưá»i ta phải Ä‘i qua má»™t quảng đưá»ng dà i để gặp mặt. Vì mặt đối mặt nên phát sinh văn hóa lá»… nghi giao tiếp. Ngà y nay ngưá»i ta chỉ cần nhấc phone lên là nói chuyện được, rất dá»… dà ng, và lá»… nghi giao tiếp bị xem thưá»ng dần.
Rồi những dụng cụ máy móc kỳ diệu ra Ä‘á»i như xe hÆ¡i, tivi, computer, máy may, máy dệt, máy in… là m cho Ä‘á»i sống cá»§a con ngưá»i được cải thiện tốt đẹp rất nhiá»u. Hà ng hóa tinh xảo hÆ¡n cà ng lúc cà ng xuất hiện là m thu hút sá»± tiêu thụ mua sắm cá»§a con ngưá»i. Ngưá»i ta cứ phải thay đổi xe, đổi máy để có được máy má»›i vá»›i tÃnh năng cao hÆ¡n, mạnh hÆ¡n, đẹp hÆ¡n… Tháºm chà vải vóc quần áo cÅ©ng phong phú Ä‘a dạng dồi dà o đến ná»—i ai cÅ©ng sắm sá»a dư thừa.
Sá»± thà nh tá»±u cá»§a Khoa há»c kỹ thuáºt quá thuyết phục đối vá»›i thế giá»›i nên nhiá»u ngưá»i phát sinh tâm lý thá»±c dụng, coi trá»ng váºt chất, cá»§a cải, kỹ thuáºt khoa há»c váºt lý hÆ¡n là những giá trị tâm linh Äạo đức cá»§a thánh hiá»n từ ngà n xưa. Há» cho rằng tâm linh đạo đức là cái gì huyá»n hoặc mÆ¡ hồ không thá»±c tế, không là m cho con ngưá»i an sung mặc sướng như Khoa há»c Kỹ thuáºt đã là m được. Vì thế há» xa rá»i dần những giá trị tinh thần để thiên vá» váºt chất. CÅ©ng vì thế, thế giá»›i Ä‘ang bị mất quân bình giữa Ä‘á»i sống váºt chất và đá»i sống tinh thần, giữa khuynh hướng hưởng thụ và khuynh hướng đạo đức.
Khi giá trị đạo đức tinh thần kém Ä‘i tức là con ngưá»i Ä‘ang Ä‘i dần và o tá»™i lá»—i và đau khổ mà không biết. Äó là lý do tại sao tuổi trẻ bây giá» dá»… ná»—i loạn, kiêu ngạo và bướng bỉnh vì há» tiếp xúc rất sá»›m vá»›i Kỹ thuáºt hÆ¡n thế hệ cha ông cá»§a há». Ngà y xưa cha ông cá»§a há» còn thá»i gian để tiếp cáºn vá»›i truyá»n thống coi trá»ng đạo đức tinh thần. Bây giá» má»i cái Ä‘ang thay đổi theo chiá»u hướng xấu hÆ¡n vỠđạo đức.
Ngưá»i xuất gia may mắn được sống trong môi trưá»ng coi trá»ng giá trị đạo đức tinh thần rất cao, khác hẳn vá»›i môi trưá»ng cá»§a tuổi trẻ bên ngoà i rất là phức tạp. Má»—i ngà y báo chà đá»u đăng tải những tin tức vá» tá»™i phạm ma túy, cướp giá»±t, cá» bạc… mà những tên tuổi hình ảnh Ä‘á»u còn rất trẻ, tháºm chà rất nhiá»u trẻ vị thà nh niên.
Hãy nhìn sá»± cuồng nhiệt quá đáng như Ä‘iên dại khi ngưá»i ta theo dõi bóng đá để hiểu sá»± mất thăng bằng trong tâm hồn con ngưá»i ngà y nay như thế nà o.
ChÃnh vì tình trạng mất quân bình giữa Ä‘á»i sống tinh thần đạo đức và váºt chất hưởng thụ mà ngưá»i đệ tá» Pháºt phải ý thức nhiá»u hÆ¡n vá» lý tưởng tu dưỡng Äạo đức để xây dá»±ng lại má»™t thế giá»›i trà n đầy tình thương yêu và Äạo đức.
Con ngưá»i sống trên Ä‘á»i cần rất nhiá»u thứ như tiá»n bạc, tình yêu, địa vị, gia đình, con cái, tiện nghi, vân vân… Nhưng trong tất cả những cái đó, con ngưá»i rất cần Äạo đức là m ná»n tảng, là m cốt lõi, là m linh hồn. Thiếu Äạo đức, con ngưá»i sẽ là m đổ vỡ tất cả. Và dụ má»™t ngưá»i kỹ sư thiếu đạo đức sẽ tạo nên má»™t công trình kém chất lượng; má»™t luáºt sư kém đạo đức sẽ lách qua kẻ hở pháp luáºt để bênh vá»±c kẻ có tá»™i; má»™t bác sÄ© kém đạo đức sẽ kéo dà i bệnh để ăn tiá»n; má»™t viên chức kém đạo đức sẽ lợi dụng chức quyá»n để là m khổ dân… Vì váºy, trong bất cứ lãnh vá»±c nà o, nghá» nghiệp nà o, con ngưá»i vẫn luôn luôn cần đạo đức để là m đúng vá»›i trách nhiệm cá»§a mình. Ngưá»i đệ tá» Pháºt hoà n toà n có ưu thế để đóng góp vấn đỠÄạo đức cho xã há»™i vì Äạo đức là má»™t thuá»™c tÃnh ná»—i báºt cá»§a Pháºt Giáo. Ngưá»i đệ tá» Pháºt, nhất là ngưá»i xuất gia, phải hết lòng tu dưỡng để đóng góp và đóng góp rất nhiá»u cho xã há»™i vá» nhu cầu Äạo đức vốn Ä‘ang thiếu trầm trá»ng nà y.
Và cái thứ hai xã há»™i cần nữa là sư bình an ná»™i tâm. Hiện nay con ngưá»i ta sống rất là căng thẳng vì phải đấu tranh vá»›i sinh kế rất mệt má»i. Ngay cả các trò giải trà cÅ©ng là m ngưá»i ta căng thẳng nữa. Ngưá»i nà o lo sinh kế tìm miếng ăn miếng mặc đã khổ rồi; những ngưá»i chÆ¡i game Ä‘iện tá» cÅ©ng căng thẳng không kém vì các trò bắn giết ì xèo trong đó; những vÅ© trưá»ng thuốc lắc gà o thét nhảy múa Ä‘iên dại, những tráºn bóng đá reo hò inh á»i thâu đêm… Ä‘á»u là biểu hiện cá»§a má»™t thế giá»›i bất an căng thẳng. Nếu xuất hiện thêm và i mà n khá»§ng bố nổ bom, và i cuá»™c tấn công giết chóc thì sá»± căng thẳng còn ghê gá»›m không biết đến dưá»ng nà o.
ChÃnh vì con ngưá»i sống rất căng thẳng nên sá»± bình an ná»™i tâm là má»™t nhu cầu rất lá»›n bên cạnh nhu cầu vá» Äạo đức.
Ai cÅ©ng biết ngưá»i tu theo Äạo Pháºt là tìm đến mục tiêu giác ngá»™ giải thoát, nhưng đó là mục tiêu cá»§a cá nhân mình, cá»§a riêng ná»™i bá»™ đạo Pháºt. Ai là Pháºt tá» thuần thà nh thì rất quý trá»ng tu sÄ© vì nghÄ© rằng những vị tu sÄ© Ä‘ang tinh tấn Ä‘i trên con đưá»ng giải thoát và có thể hướng dẩn há» cùng Ä‘i. Nhưng những ngưá»i không theo đạo Pháºt thì không quan tâm đến lý tưởng giải thoát đó. Cá»™ng đồng xã há»™i trước hết chỉ quan tâm xem đạo Pháºt tháºt sá»± đã đóng góp gì cho con ngưá»i, cho thế giá»›i.
Äạo Pháºt tháºt sá»± có thể đóng góp rất nhiá»u vá» hai lãnh vá»±c mà thế giá»›i Ä‘ang rất cần, đó là Äạo đức và sá»± Bình an cá»§a ná»™i tâm.
b) Tình trạng đạo đức của Tăng Ni:
Rất nhiá»u ngưá»i không có tÃn ngưỡng đôi khi đã đặt câu há»i liệu những tu sÄ© Pháºt giáo có thể Ä‘em lại lợi Ãch gì cho xã há»™i, hay chỉ là những kẻ ăn bám. Chúng ta không trách những ná»—i hoà i nghi trong lòng há», vì tháºt sá»± há» cÅ©ng đã chứng kiến má»™t và i trưá»ng hợp đáng ngá» nà o đó.
HỠđã đặt vấn đỠrằng tÃn đồ Ä‘em đến cúng chùa toà n là tiá»n thiệt gạo thiệt, nhưng chỉ nháºn lại từ các tu sÄ© những lá»i cầu nguyện mÆ¡ hồ, những lá»i hứa hẹn hão huyá»n cho sau khi chết. Há» cần thấy đạo Pháºt có má»™t đóng góp rõ rà ng cụ thể hÆ¡n cho cuá»™c Ä‘á»i.
Chúng ta hứa, lại hứa nữa, vá»›i cuá»™c Ä‘á»i rằng chúng ta những đệ tá» Pháºt sẽ tháºt sá»± đóng góp má»™t cách thiết thá»±c cho cuá»™c Ä‘á»i bằng việc giáo hóa Äạo đức và sá»± Bình an ná»™i tâm. Äó là cách để đạo Pháºt khẳng định vị trà cá»§a mình trong xã há»™i. Äó là cách để má»i ngưá»i thấy rằng cái lợi Ãch mà đạo Pháºt Ä‘em đến cho cuá»™c Ä‘á»i tuy vô hình, nhưng giá trị tháºt là lá»›n lao.
Chúng ta định hướng lại con đưá»ng mà chúng ta Ä‘ang Ä‘i là , đối vá»›i những ngưá»i trong đạo Pháºt thì lý tưởng cuối cùng vẫn là giải thoát giác ngá»™; đối vá»›i cá»™ng đồng xã há»™i thì lý tưởng cá»§a chúng ta là đóng góp Äạo đức và sá»± bình an ná»™i tâm.
Nhưng nếu ngưá»i đệ tá» Pháºt muốn đủ khả năng để Ä‘em đến cho má»i ngưá»i Äạo đức và sá»± Bình an ná»™i tâm thì chúng ta phải tu và há»c rất nhiá»u. Chúng ta phải há»c kỹ lưỡng lá»i Pháºt dạy, há»c thêm má»™t số luáºn bản cá»§a chư Tổ vá» sau; rồi chúng ta phải cần cù chịu khó thá»±c hà nh để chuyển hóa tâm hồn mình trở thà nh thanh cao thánh thiện. Má»—i má»™t ý nghÄ© khởi lên phải được so sánh đối chiếu vá»›i giáo lý là có phù hợp hay không.
Và dụ Pháºt dạy mình độ lượng bao dung. Nếu mình chợt thấy tâm mình có niệm ghét bá», chê bai, khinh khi ai đó thì phải biết mình đã sai. Phải láºp tức sá»a liá»n, phải sám hối và nghÄ© vá» ngưá»i đó vá»›i niệm thương yêu quý mến liá»n.
Và dụ Pháºt dạy mình không tham lam đắùm nhiá»…m; nếu chợt thấy trong tâm mình Ä‘ang thèm muốn váºt chất thế gian thì phải láºp tức bá» liá»n, phải sám hối và tá»± dặn lòng đừng tham như váºy nữa.
Và dụ Tăng Ni sinh há»c ở Pháºt há»c viện phương pháp Quán từ bi, thì ngay ngà y hôm đó, tối hôm đó phải áp dụng rải tâm từ thương yêu tất cả chúng sinh liá»n, không phải chỉ há»c qua suông rồi bá». Chúng ta phải há»c để tu, còn việc cấp bằng là hệ quả tá»± nhiên phải đến chứ không phải là mục tiêu chÃnh.
Việc tu sá»a âm thầm mà vất vả đó chỉ có chÃnh mình và Pháºt biết, ngoà i ra không ai biết để khen ngợi hay khuyến khÃch. ChÃnh vì váºy mà chỉ những ai có thiện căn sâu dà y, tá»± giác rất cao má»›i có thể tá»± kiểm soát mình hằng ngà y hằng giá» như thế.
Sau má»™t thá»i gian dà i suy yếu trong thá»i Pháp thuá»™c, các vị tôn túc có tâm huyết đã mạnh dạn kêu gá»i chấn hưng Pháºt giáo và o khoảng đầu thế ká»· 20. Các hòa thượng đã gấp rút mở các trưá»ng, các lá»›p dạy giáo lý kinh Ä‘iển để nhanh chóng có ngưá»i nối tiếp ra là m việc. Vì nhu cầu cấp bách nên không có thá»i gian cho các hòa thượng truyá»n đạt các yếu chỉ tu hà nh. Thế là từ đó đến nay trở thà nh như là truyá»n thống, các trưá»ng Pháºt há»c thiếu hẳn phương diện tu táºp rèn luyện. Tăng Ni sinh chỉ chuyên tâm nghiên cứu giáo Ä‘iển cổ văn. Nếu muốn có thêm đạo hạnh, Tăng Ni đà nh phải Ä‘i tìm tu nÆ¡i khác; hoặc không tìm được môi trưá»ng tu hà nh thì đà nh là m ngưá»i tu sÄ© chỉ có há»c mà không có tu. Rất là đau lòng !
Nếu không có được sá»± hướng dẫn tu hà nh cặn kẽ, Tăng Ni dá»… bị thiếu đạo lá»±c, không chống đỡ ná»—i sá»± cám dá»— bên ngoà i, đôi khi cư xá» như ngưá»i phà m phu tầm thưá»ng, rồi chuốc lấy sá»± phê phán cá»§a tÃn đồ cư sÄ©. Vì váºy, chúng ta mong mõi từ đây, các trưá»ng Pháºt há»c phải có chương trình hướng dẫn thá»±c hà nh tu táºp kỹ lưỡng. Tăng Ni phải được thá»±c hà nh Thiá»n định, phải được rèn luyện oai nghi Äạo đức từng chút. Thá»i gian dà nh cho chương trình tu táºp đó phải bằng hoặc nhiá»u hÆ¡n thá»i gian há»c. Chữ tu sÄ© đã nhắc nhỡ việc tu rất là quan trá»ng.
c) Chia rẽ vì tÃn đồ:
Khuynh hướng sống hưởng thụ váºt chất cá»§a xã há»™i cÅ©ng xâm nháºp dần và o Ä‘á»i sống ngưá»i xuất gia.
Thứ nhất đó là lý do khách quan. Khi váºt chất và phương tiện cá»§a xã há»™i dồi dà o thì luôn luôn thẩm thấu từ bên ngoà i và o trong chùa. Muốn hay không gì chùa cÅ©ng phải có những phương tiện máy móc má»›i cho sinh hoạt.
Thứ hai là lý do chá»§ quan. Äôi khi tu sÄ© không ká»m được sá»± ham thÃch đối vá»›i những váºt dụng sang trá»ng má»›i lạ tinh xảo.
Chùa thì hầu hết sống nhá» và o tÃn đồ Pháºt tá». Cà ng có nhiá»u tÃn đồ thì nguồn lợi kinh tế cá»§a chùa cà ng sung túc, chùa cà ng dá»… đáp ứng những nhu cầu ngà y cà ng cao hÆ¡n.
Nhưng lẽ ra thay vì tu sÄ© phải có bổn pháºn giáo hóa thêm nhiá»u tÃn đồ má»›i theo chà nguyện độ sinh cá»§a đạo Pháºt, các chùa lại có thể bị tâm lý tìm thêm tÃn đồ cho sá»± sung túc cá»§a chùa mà thôi. TÃn đồ má»›i đó nếu là ngưá»i chưa biết đạo trở thà nh biết đạo thì rất hay, còn nếu đó là tÃn đồ có sẵn cá»§a chùa khác rồi được thuyết phục trở thà nh cá»§a chùa mình thì mầm chia rẽ giữa các chùa đã xuất hiện.
Nhiá»u cư sÄ© đến chùa bị ngạc nhiên vì nghe thầy nà y nói xấu thầy kia má»™t cách tá»± nhiên lão luyện. Há» mất niá»m tin vá»›i vị thầy bị nói xấu đã đà nh, há» cÅ©ng cÅ©ng cảm thấy ngá» ngợ vỠông thầy có cái miệng nói xấu nhuần nhuyá»…n quá. Rốt cuá»™c lại cư sÄ© cà ng lúc cà ng mất niá»m tin vá»›i quý thầy. Tất cả chỉ vì tâm lý bà máºt bên trong là muốn cho tÃn đồ đừng tá»›i chùa kia mà chỉ đến chùa mình thôi. Äó là má»™t tệ trạng trong Pháºt giáo.
Má»™t cái tệ khác là nhiá»u khi cư sÄ© đến chùa nhìn thấy các tu sÄ© đối xá» vá»›i nhau thiếu hòa ái tôn trá»ng. Há» lúc nà o cÅ©ng kÃnh trá»ng quý thầy , và nghÄ© rằng quý thầy phải kÃnh trá»ng thương yêu nhau nhiá»u lắm. Nhưng có khi há» nghe quý thầy xưng hô vá»›i nhau bừa bãi, đối xá» vá»›i nhau há»i hợt. Há» rất ngạc nhiên.
Có lần chúng tôi gặp má»™t ngưá»i Hà Lan đã từng tu thiá»n ăn chay hÆ¡n hai mươi năm. Anh cÅ©ng táºp luyện Thái cá»±c quyá»n theo khuynh hướng cá»§a các nhà sư Trung Hoa là việc tu dưỡng ná»™i tâm phải được há»— trợ bằng việc rèn luyện cÆ¡ thể. Trong khi nói chuyện vá» Thiá»n định Äạo đức và luáºt Nhân quả, anh bất chợt nhắc đến má»™t đạo sư nà o đó ở Ấn độ rất là nổi tiếng. Vì nổi tiếng nên ông rất già u có. Anh đến viếng thăm ông và nhân tiện há»i ông tại sao không chia sẻ cho những ngưá»i nghèo ở chung quanh. Chúng ta nên nhá»› là Ấn độ còn rất nhiá»u ngưá»i nghèo.
Äạo sư trả lá»i rằng những ngưá»i nghèo là do nghiệp cá»§a há», không nên can thiệp và o là m trái Ä‘i luáºt Nhân quả. Câu trả lá»i đó là m anh mất Ä‘i sá»± quan tâm quý trá»ng luáºt Nhân quả.
Tháºt ra luáºt Nhân quả không phải là cái cá»› để chúng ta quay lưng vá»›i ngưá»i nghèo. Mà trái lại còn khuyến khÃch chúng ta quan tâm giúp đỡ má»i ngưá»i nhiá»u hÆ¡n nữa. Nếu không quan tâm giúp đỡ má»i ngưá»i, sau nà y chúng ta rÆ¡i và o nghèo khó sẽ không ai Ä‘oái hoà i tá»›i chúng ta, và còn nhiá»u nhân quả khác nữa. Chúng ta sẽ khảo sát ở dịp khác.
Nói như váºy để nhắc nhau rằng ngưá»i tu không nên tÃch lÅ©y tà i sản nếu mình có phước sung mãn, mà nên biết bố thà san sẻ. Äó cÅ©ng là công hạnh đạo đức căn bản.
d)Nhu cầu giáo hóa đang rất lớn:
Hiện nay nhu cầu Pháºt tá» cần được giáo hóa rất là lá»›n, vì 2 thà nh phần. Má»™t là đối vá»›i cả má»™t thế giá»›i chưa biết vỠđạo Pháºt ; hai là đối vá»›i những vùng đất, những quốc gia đã từng là xứ sở cá»§a đạo Pháºt nhưng hiện nay Ä‘ang có dấu hiệu Pháºt pháp suy thoái.
Äể có bản lÄ©nh vững và ng trong việc tiếp cáºn và giáo hóa quần chúng Pháºt tá», ngưá»i xuất gia phải tu dưỡng rất nhiá»u. Trong nguyên lý thẩm thấu lẫn nhau, tác động lẫn nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, khi tu sÄ© gần gÅ©i giáo hóa cư sÄ© vỠđạo lý, tá»± nhiên cÅ©ng dá»… bị ảnh hưởng trở lại Ä‘á»i sống thế tục cá»§a há». Nếu đạo lá»±c không vững và ng, ngưá»i tu sÄ© sẽ Ä‘em và o tâm hồn mình rất nhiá»u chuyện phiá»n toáicá»§a thế gian. Do đó, hÆ¡n bao giá» hết, tu sÄ© Pháºt giáo phải có má»™t bước chuyển lá»›n trong việc thá»±c hà nh tu táºp từ căn bản Äạo đức, tiến dần lên những công phu thiá»n định cao hÆ¡n.
Má»™t sá»± tháºt mà chúng ta phải nhìn nháºn là cách là m việc, cách tu cá»§a ngưá»i xuất gia trong đạo Pháºt là chưa đủ, có vẻ còn thụ động. Chúng ta hãy nhìn khắp những vùng đất, những quốc gia đã từng má»™t thá»i là quê hương cá»§a Pháºt giáo, nhưng khi Hồi giáo đặt chân đến là Pháºt giáo từ từ biến mất. Ấn độ là đại diện cho sá»± tình nà y. Äúng là Hồi giáo đã dùng đến bạo lá»±c để chém giết tu sÄ©, Ä‘áºp phá chùa chiá»n, nhưng rõ rà ng cÅ©ng tại mình thiếu má»™t cái gì đó nên má»›i cam chịu cho Hồi giáo lấn át quá đáng như váºy. Má»™t việt Nam có Trần
Thá»§ Äá»™ quyết Ä‘oán, Trần Quốc Tuấn trà dÅ©ng, có vô số nhân tà i vá»›i ná»n tảng võ há»c hùng mạnh… đã khuyến khÃch các vua Trần vốn hiá»n là nh trong Thiá»n há»c phải quyết chà chống lại sá»± xâm lăng dữ dá»™i cá»§a quân Mông cổ. Và đã chiến thắng oai hùng. Việt nam đã là m được, nhưng nhiá»u nÆ¡i không là m được và Pháºt giáo phải chấp nháºn lui bước.
Ấn độ thá»i vua A dục hầu hết đã theo đạo Pháºt, bây giá» chỉ còn khoảng 3 phần trăm. Nói 3 phần trăm là nhá» công lao cá»§a má»™t số Pháºt tá» lá»—i lạc như Ambedkar… váºn động phục hưng đạo Pháºt gần đây. Trước đó Ãt ngưá»i Ấn biết gì vỠđạo Pháºt.
Trong thá»i cáºn đại, Indonesia từng là má»™t vương quốc Pháºt giáo. Khi các nhà khảo cổ vô tình Ä‘i và o rừng sâu đã phát hiện má»™t cái tháp cá»§a đạo Pháºt lá»›n nhất thế giá»›i, tên là Bondogour (?)… Vì váºy chúng ta biết rằng đạo Pháºt đã má»™t thá»i cá»±c thịnh tại đó. Nhưng bây giá» thì toà n bá»™ ngưá»i Indonesia Ä‘á»u là Hồi giáo.
Có má»™t thá»i gian Malaysia cÅ©ng rất thịnh vỠđạo Pháºt, nhưng từ khi có Hồi giáo thì Pháºt giáo yếu dần. Bây giá» thì chÃnh phá»§ Malaysia mặc nhiên xem Malaysia là quốc gia Hồi giáo.
Nói chung là Hồi giáo đến đâu thì Pháºt giáo biến mất tá»›i đó.
Nháºt bản cÅ©ng váºy, cÅ©ng từng có đạo Pháºt là quốc giáo. Những tác phẩm vá» Thiá»n cá»§a Nháºt ná»—i tiếng cả thế giá»›i. Váºy mà ngà y nay đạo Pháºt tại Nháºt cÅ©ng rất yếu. Những ngôi chùa cá»±c kỳ hùng vÄ© chỉ là nÆ¡i tham quan, hầu như không có thuyết pháp. Thanh niên Nháºt ngà y nay Ãt ai biết gì vỠđạo Pháºt. Há» Ä‘ang bắt chướt lối sống hưởng thụ thá»±c dụng cá»§a Tây phương, tuy rằng sá»± giáo dục nhân cách đạo đức trong nhà trưá»ng cá»§a Nháºt tốt hÆ¡n Tây phương. Thế rồi ngưá»i dân Nháºt Ä‘i tìm sá»± bù đắp cho Ä‘á»i sống tâm linh cá»§a há» bằng cách gia nháºp và o những giáo phái nguy hiểm. Như vừa rồi chúng ta nghe báo chà đăng tải vá» giáo phái Aum Shirikyu, má»™t giáo phái vay mượn uy tÃn và giáo lý đạo Pháºt, ồi Ä‘i và o hoạt động khá»§ng bố thả hÆ¡i độc trong đưá»ng ngầm giết hại nhiá»u ngưá»i.
ChÃnh vì tu sÄ© đạo Pháºt không là m gì cả nên các giáo phái tà ác khác má»›i có cÆ¡ há»™i nổi lên. Chúng ta phải nháºn lá»—i vá» mình trước đã.
Hà n quốc cÅ©ng váºy, cÅ©ng giống như Nháºt bản, Ä‘ang Ä‘ua đòi lối sống hưởng thụ thá»±c dụng cá»§a Tây phương và Ãt quan tâm đến đạo Pháºt. Bắc Hà n thì hầu như không còn Pháºt giáo do chÃnh sách khống chế tối Ä‘a cá»§a chÃnh quyá»n.
Vừa rồi tại há»™i nghị Pháºt giáo ở Tokyo, 1997, các vị lãnh đạo Pháºt giáo khắp nÆ¡i Ä‘á»u lên tiếng báo động vá» sá»± suy yếu cá»§a Pháºt giáo trên thế giá»›i. Vì váºy, chúng ta phải hiểu rằng chÃnh những ngưá»i đệ tá» Pháºt, cả tại gia lẫn xuất gia, đã thiếu sót, đã thụ động, không năng ná»—, không cương quyết… nên Pháºt giáo má»›i có tình cảnh nà y.
Chúng ta hay bị lừng khừng giữa hai thái độ:
Má»™t là cÅ©ng muốn là m lợi Ãch gì đó cho chúng sinh; hai là muốn tu giải thoát nhanh chóng.
Äối vá»›i việc muốn là m lợi Ãch cho chúng sinh thì chúng ta không có đưá»ng lối phương hướng rõ rà ng; chúng ta không có sá»± hợp tác rá»™ng rãi trên toà n thế giá»›i. Má»—i ngà y chúng ta quả tháºt có phát nguyện độ chúng sinh, và chỉ đứng lại ngang đó. Ãt ai suy nghÄ© thêm là phải là m gì thiết thá»±c hiệu quả cho lá»i nguyện hằng ngà y đó.
Äối vá»›i khuynh hướng muốn tiến tu giải thoát thì được xem là má»™t hình ảnh đẹp trong đạo Pháºt. Nhiá»u vị Ä‘i và o hang sâu núi thẳm, hoặc đóng cá»a cốc không tiếp xúc vá»›i ai, để chuyên tâm tu táºp. Nhưng hãy coi chừng ! Tháºt ra chỉ những ai tâm đã hoà n toà n vị tha má»›i xứng đáng nháºp thất chuyên tu. Nếu tâm chưa hoà n toà n vị tha, chưa được rèn luyện sá»± hy sinh phụng sá»± thì việc nháºp thất không tiếp duyên lại chÃnh là cÆ¡ há»™i cho tâm Ãch ká»· phát triển dữ dá»™i hÆ¡n lúc trước. Äây quả là má»™t nghịch lý kỳ lạ, nhưng có tháºt.
Cà ng ở má»™t mình trong thất vắng, cà ng tinh tấn niệm Pháºt hoặc tá»a thiá»n, thì tâm Ãch ká»· cà ng được cá»§ng cố. Äó là lý do tại sao chúng ta gặp nhiá»u ngưá»i sau khi nháºp thất thì có vẻ kiêu mạn và nóng nảy hÆ¡n. Nếu chưa có tâm vị tha cao độ thì chúng ta cà ng tinh tấn cà ng xa rá»i sá»± giải thoát, vì lúc đó chúng ta chỉ lo cho chÃnh mình. Äây là má»™t nghịch lý rất khó vượt qua.
Äạo Pháºt cá»§a thế ká»· 21 nà y phải là má»™t đạo Pháºt cá»§a những ngưá»i rất thiết tha vá»›i lý tưởng giải thoát, đồng thá»i cÅ©ng hết lòng vá»›i sá»± nghiệp độ sinh. Ngưá»i đệ tá» Pháºt phải trá»n lòng thương yêu má»i ngưá»i, từ những huynh đệ chung quanh mình cho tá»›i tất cả má»i ngưá»i trên Trái đất, nhất là những ngưá»i chưa biết Pháºt Pháp. Chỉ những ngưá»i có tấm lòng như váºy má»›i xứng đáng và o trong thất vắng.
Nhu cầu là m việc sắp tá»›i rất là lá»›n, đòi há»i đệ tá» Pháºt phải tÃch cá»±c hÆ¡n rất nhiá»u, cÅ©ng như phải có đạo lá»±c vững và ng hÆ¡n rất nhiá»u để Ä‘em được Pháºt pháp đến cho ngưá»i nhưng không bị ngưá»i Ä‘em ô nhiá»…m thế gian và o trở lại.
Má»™t biểu hiện thụ động cá»§a ngưá»i đệ tá» Pháºt từ trước tá»›i giá» là cư sÄ© không lo Pháºt hóa gia đình.
Rất nhiá»u gia đình đạo Pháºt có cha mẹ theo đạo nhưng con không theo, anh chị theo đạo nhưng em không theo, vợ theo đạo nhưng chồng không theo… Chúng ta biết đạo Pháºt rồi mặc kệ ngưá»i chung quanh, ai biết hay chưa biết cÅ©ng được. Cha mẹ tá»›i chùa há»c đạo, bá» mặc con cái há»c ở nhà trưá»ng hay ở bạn bè tốt xấu gì đó không cần.
Cái lá»—i ngưá»i cư sÄ© không biết lo Pháºt hóa gia đình là rõ rà ng là lá»—i cá»§a ngưá»i tu sÄ©. ChÃnh vì tu sÄ© không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, không nhắc Pháºt tá» Ä‘iá»u đó, không hướng dẫn cách thức là m Ä‘iá»u đó, nên đạo Pháºt thiếu hẳn công đức Pháºt hóa gia đình. Bây giá» chÃnh là lúc phải sá»a chữa thiếu sót đó.
Cha mẹ phải được nhắc rằng má»—i sáng phải bắt buá»™c con trẻ lên lạy Pháºt, Ä‘á»c bà i nguyện cầu buổi sáng dà nh cho trẻ, để huân táºp cho trẻ thiện pháp từ thuở ấu thÆ¡.
Thế tại sao phải bắt buộc?
Bởi vì con trẻ còn nhá» nên không biết Ä‘iá»u gì đúng Ä‘iá»u gì sai, Ä‘iá»u gì nên là m Ä‘iá»u gì không nên là m. Ngay cả việc đến trưá»ng há»c văn hóa cÅ©ng váºy, nếu cha mẹ không bắt buá»™c thì chẳng có trẻ em nà o chịu Ä‘i há»c đâu. Váºy việc há»c Äạo đức và Pháºt pháp cÅ©ng quan trá»ng không kém cho cuá»™c Ä‘á»i, nhân cách và tâm hồn trẻ, tại sao chúng ta không bắt buá»™c?
Äã đến lúc, bên cạnh yếu tố tá»± giác, đạo Pháºt phải thêm yếu tố cưỡng bách sá»± tu há»c đối vá»›i má»™t số trưá»ng hợp.
Muốn cho đạo Pháºt mạnh, chúng ta phải biết phát huy ưu thế tá»± giác có sẵn trong đạo Pháºt đã đà nh, còn phải khai thác tiếp yếu tố cưỡng bách nữa. Nhưng muốn là m được Ä‘iá»u đó thì Tăng Ni phải mạnh mẽ năng ná»— cương quyết hÆ¡n rất nhiá»u. ChÃnh sá»± mạnh mẽ cá»§a Tăng Ni truyá»n sang cho Pháºt tá» và ngưá»i Pháºt tá» sẽ đủ sức mạnh để Pháºt hóa gia đình. Tăng Ni mà thá» Æ¡ thì chắc chắn Pháºt tá» cÅ©ng sẽ xao nhãng trách nhiệm. Má»™t đạo Pháºt yếu Ä‘uối, lá»—i do Tăng Ni trước hết. Vì váºy Tăng Ni hôm nay phải tÃch cá»±c, vừa khẳng định lý tưởng giải thoát, vừa sáng ngá»i lý tưởng độ sinh.
Chúng ta hãy nhìn sang các tôn giáo bạn, trẻ vừa sinh ra là đã được nhà thá» cầm vá» rá»a tá»™i để là m tÃn đồ dù đứa bé chẳng biết ất giáp gì. Lá»›n lên láºp gia đình phải và o nhà thá» là m lá»…, nghÄ©a là bảo đảm ngưá»i phối ngẫu cÅ©ng phải theo đạo. Nếu lấy ngưá»i ngoà i Ä‘em vá» cà ng có công vá»›i Chúa. Rất nhiá»u gia đình đạo Pháºt lÆ¡ đãng cho con cái theo Kitô giáo qua con đưá»ng hôn nhân như thế mà không hiểu mình đã lá»t và o đúng chiến lược cá»§a tôn giáo bạn. Thấy con cái thương nhau quá rồi cÅ©ng xuôi theo mà không há» có má»™t Ä‘iá»u kiện công bằng hÆ¡n cho truyá»n thống đạo giáo cá»§a gia đình. Äó cÅ©ng là má»™t sá»± thiếu cảnh giác, thụ động, và đôi khi nhu nhược trong đạo Pháºt.
CÅ©ng chÃnh sá»± nhu nhược đó mà khi Hồi giáo đặt chân tá»›i đâu thì Pháºt giáo bồng bế nhau di tản tá»›i đó. Bây giá» phải thay đổi lại tất cả. Quý thầy cô phải là m lá»… cầu phúc cho con cá»§a Pháºt tá» khi má»›i sinh; phải là m lá»… khai tâm khi con trẻ đến tuổi Ä‘i há»c; phải là m lá»… quy y khi trẻ đã biết nháºn thức; là m lá»… cưới khi chúng láºp gia đình; và là m lá»… tang, lá»… cầu siêu khi ngưá»i đó qua Ä‘á»i. Nói chung chùa phải “quản lý†Pháºt tá» và gia đình từ khi má»›i sinh cho tá»›i khi mất Ä‘i. Quý thầy cô phải cá»±c hÆ¡n, phải vất vả hÆ¡n như thế. Ngưá»i Pháºt tá» phải gắn bó cả Ä‘á»i mình vá»›i chùa như thế.
Và chÃnh vì Tăng Ni phải có trách nhiệm nhiá»u hÆ¡n đối vá»›i Pháºt tá» nên phải gần gÅ©i hÆ¡n, và , cÅ©ng rất dá»… bị thế tục hóa hÆ¡n. Äể là m được việc mà không bị thế tục hóa như váºy, buá»™c Tăng Ni phải tu dưỡng rất nhiá»u.
e) Bốn lý do lớn của việc tu dưỡng đạo đức:
Thứ nhất, vì thế giá»›i hôm nay Ä‘ang mất quân bình giữa Ä‘á»i sống váºt chất và đá»i sống tinh thần, giữa hưởng thụ và đạo đức, nên trách nhiệm cá»§a ngưá»i đệ tá» Pháºt là phải tu dưỡng đạo đức sâu dà y để là m quân bình lại má»i Ä‘iá»u cho thá»i đại.
Thứ hai, là tạo lại niá»m tin cho Pháºt tá». Tăng Ni là chá»— dá»±a cá»§a Pháºt tá». Nhưng Pháºt tá» dá»±a và o Tăng Ni cái gì nếu không phải là Äạo đức? Không biết Tăng Ni có đắc đạo hay chưa, nhưng yêu cầu trước hết là Tăng Ni phải có Äạo đức cái đã. Dù chưa đắc đạo cao siêu, nhưng nếu Tăng Ni có đạo đức thì cÅ©ng giúp cho Pháºt tá» yên tâm nương tá»±a. Má»™t và i Tăng Ni xem đạo đức là không quan trá»ng bằng những công phu tu táºp tâm linh cao siêu khác, nên không chịu tu dưỡng đạo đức sâu dà y, cuối cùng là m Pháºt tá» hụt hẫng.
Tá»™i nghiệp cho Pháºt tá» nếu lỡ chứng kiến cảnh ngưá»i xuất gia lục đục vá»›i nhau. Tu sÄ© không thể che dấu khuyết Ä‘iểm cá»§a mình mãi vì tiếp xúc lâu ngà y rồi ngưá»i ta cÅ©ng phát hiện. Chỉ còn cách là bản thân mình ráng tu dưỡng đạo đức chân tháºt.
Thứ ba, là tạo lại ná»™i lá»±c giữ gìn tâm hồn mình không bị nhiá»…m ô khi gần gÅ©i giáo hóa Pháºt tá». Ở đây ngoà i đạo đức sâu dà y, Tăng Ni còn phải có kinh nghiệm Thiá»n quán. Nhất là trong thá»i gian tá»›i Tăng Ni phải là m việc rất nhiá»u.
Thứ tư, là tạo lại ná»n tảng tu hà nh cho chÃnh mình. Äạo đức là ná»n tảng quan trá»ng cho quá trình tu hà nh, cho cả giá»›i định tuệ. Và Äạo đức cÅ©ng là biểu hiện đẹp vá» sau khi chúng ta đã tu hà nh viên mãn.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

08-09-2008, 08:45 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
KHÃI NIỆM (tiếp theo)
So sánh vá»›i Giá»›i luáºt
a) Ở mức độ cạn:
Ở mức độ cạn thì Äạo đức cao hÆ¡n Giá»›i luáºt. Vì sao?
Bởi vì Äạo đức là cái tốt ở trong tâm, trong khi Giá»›i luáºt chỉ là sá»± ngăn cấm bên ngoà i. Giá»›i luáºt ngăn cấm những sai lầm ở hà nh vi và lá»i nói, như cấm giết hại, cấm trá»m cắp, cấm nói dối vân vân… còn Äạo đức giữ gìn tâm ta thoát khá»i sá»± độc ác, sá»± tham lam, sá»± gian trá…
Có những trưá»ng hợp hà nh vi bên ngoà i là phạm giá»›i nhưng ná»™i tâm bên trong là có đạo đức. Má»™t ngưá»i sư đệ đã lấy đôi dép đẹp cá»§a ngưá»i sư huynh, mà không há»i xin phép, để Ä‘em cho má»™t ngưá»i nghèo, vì biết rằng ngưá»i sư huynh cá»§a mình tâm rất tốt. Hà nh vi lấy không há»i xin là vi phạm giá»›i luáºt, nhưng động cÆ¡ là giúp ngưá»i nghèo, và cÅ©ng biết chắc sư huynh mình sẽ hoan há»·, nên được xem là phù hợp vá»›i đạo đức.
Má»™t câu chuyện nổi tiếng trong Góp nhặt cát đá ,†có hai sư huynh sư đệ cùng Ä‘i trên má»™t con đưá»ng sình lầy. Có lẽ hai vị quần áo cÅ©ng lam lÅ© nên để như váºy mà lá»™i sình luôn. Äến má»™t Ä‘oạn, chợt hai vị thấy má»™t cô gái mặc kimono có vẻ quý tá»™c đứng loay hoay bên đưá»ng không dám băng qua vì sợ lấm y phục. Lúc đó trên đưá»ng cÅ©ng không có ai khác có thể giúp cô gái. Ngưá»i sư đệ bước lại bảo:
- Nà y cô bé, để ta giúp cho.
Rồi ông bế cao cô gái lên, đưa qua bên kia lỠđưá»ng, đặt xuống, sau đó tiếp tục Ä‘i vá»›i sư huynh mình. Thế là ngưá»i sư huynh là m mặt ngầu, lầm lì không thèm nói chuyện nữa. Sư đệ có há»i gì cÅ©ng không thèm đáp. Äến má»™t khá lâu cÅ©ng gần vỠđến chùa, sư huynh má»›i trách:
-Chúng ta là tu sĩ không được phép đụng chạm đến phụ nữ, tại sao sư đệ là m như thế?
-Ha ha, em đã bá» cô ta lại đó rồi, sư huynh còn mang tá»›i đây sao !â€
Nghe câu chuyện trên ta thấy ngưá»i sư đệ đã khá tá»± tại, dù chạm ngưá»i nữ mà tâm không dÃnh. Xét vá» giá»›i luáºt thì đã phạm, nhưng xét vá» Äạo đức thì không sao vì đó là việc là m vị tha giúp ngưá»i vá»›i tâm vô nhiá»…m. Chúng ta vẫn khâm phục ngưá»i sư đệ má»—i khi nghe kể câu chuyện trên. (Tuy nhiên dù có khâm phục, tu sÄ© cÅ©ng không nên bắt chướt Ä‘i ngoà i đưá»ng kiếm phụ nữ để bồng qua đưá»ng.)
b) Ở mức độ sâu thì:
Ở mức độ sâu thì Giá»›i luáºt cao hÆ¡n Äạo đức. Vì sao?
Bởi vì trong Giá»›i luáºt có má»™t giá»›i quan trá»ng là giá»›i dâm. Hay còn gá»i là ái dục, nói theo ngôn ngữ cá»§a Äạo đức. Ãi dục là bản năng tá»± nhiên cá»§a con ngưá»i, mà há»… cái gì là bản năng thì rất mạnh. Giữ giá»›i dâm tức là chống lại bản năng cá»§a mình. Ãi dục là lòng thương yêu có khuynh hướng tÃnh giao vá»›i ngưá»i khác phái- bây giá» phải thay đổi định nghÄ©a để mở rá»™ng qua các trưá»ng hợp luyến ái cùng giá»›i tÃnh.
Ãi dục là bản năng tá»± nhiên, cho nên hết thế hệ nà y đến thế khác con ngưá»i cứ phải lấy vợ lấy chồng sinh con đẻ cái. Cha mẹ thấy con mình lá»›n rồi mà không có bồ là bắt đầu lo, sợ con mình ế.
Ngay cả đức Pháºt cá»§a chúng ta cÅ©ng phải thị hiện có gia đình rồi má»›i Ä‘i tu. Nhá» váºy mà ngưá»i sau bá»›t mặc cảm vỠái dục để có thể tiến tu giải thoát. Chúng ta cÅ©ng thấy có rất nhiá»u ngưá»i cư sÄ© tại gia sống Ä‘á»i sống vợ chồng bình thưá»ng, nhưng rất hiá»n là nh đạo đức. Há» không là m Ä‘iá»u gì trái vá»›i đạo lý, chỉ là có yêu thương vợ chồng con cái. Äó là trưá»ng hợp có đạo đức nhưng không vượt qua được ái dục.
Vì váºy chúng ta nói, đối vá»›i vấn đỠái dục thì Giá»›i luáºt cao hÆ¡n Äạo đức, vì thắng được bản năng ái dục là má»™t khả năng lá»›n, rất khó là m.
Trưá»ng hợp má»™t tu sÄ© không phạm giá»›i, cÅ©ng đừng nghÄ© là mình đã thắng được bản năng ái dục. Äó chỉ là vì mình còn phước là m Tăng, được giữ trong hoà n cảnh tốt. Chứ nếu lúc nà o đó rá»›t và o môi trưá»ng dá»… dãi, ta sẽ thấy được sá»± yếu Ä‘uối cá»§a mình. Lúc đó mà vững lòng thì má»›i gá»i là vượt qua được lần má»™t. Lần má»™t thôi chứ chưa bảo đảm lần hai lần ba…
Váºy chúng ta sẽ giữ giá»›i aà dục bằng cái gì?
DÄ© nhiên là bằng ý chà . Chúng ta dùng ý chà để giữ tâm mình không ham thÃch, không đắm nhiá»…m, không vướng báºn. Nhưng để có má»™t ý chà sắt đá như thế thì lại đòi há»i chúng ta phải có công đức rất lá»›n. à chà phát sinh từ công đức thì rất bá»n, có vẻ nhẹ nhà ng, và không là m tăng trưởng kiêu mạn. Còn ai không biết chỉ ráng cố sức khởi ý chà cho mạnh thì kiêu mạn nóng nảy sẽ phát sinh. Rất nguy hiểm vì ý chà là con dao hai lưỡi. à chà và bản ngã là anh em sinh đôi, cái nà y khởi thì cái kia cÅ©ng khởi theo.
Ở giai Ä‘oạn cao hÆ¡n thì tu sÄ© dùng sức thiá»n định để giữ tâm trong sạch. Tuy nhiên kết quả thiá»n định cÅ©ng bắt nguồn từ công đức sâu xa khác. Nhiá»u ngưá»i cho rằng cứ giữ gìn Chánh niệm thanh tịnh thì tâm tá»± tại vô nhiá»…m, tá»± nhiên không bị nhiá»…m ô ái dục. Há» nói đúng, nhưng không chắc ăn. Vì khi dùng Chánh niệm để giữ tâm vô nhiá»…m, ta không tốn sức nhiá»u, giống như không cần đến ý chà váºy. Lâu ngà y à chà bị cùn lụt mà không hay biết. Äến khi gặp thá» thách nặng thì không có à chà để dùng nữa, rất là nguy hiểm. Vì váºy cứ phải dùng đến quyết tâm giữ giá»›i, dùng đến à chà giữ giá»›i, mà à chà đó lại do công đức tạo thà nh, nên sẽ rất nhẹ nhà ng thanh thản.
Công đức rất là quan trá»ng mà ngưá»i tu phải biết gây tạo suốt Ä‘á»i. Nhá» có công đức nên khi chúng ta tinh tấn trông bên ngoà i thấy vẫn nhẹ nhà ng như mây như gió, dù bên trong rất quyết liệt mạnh mẽ. Ai không có đủ công đức mà ráng sức sẽ bị nặng ná» bá»±c bá»™i, ngưá»i ngoà i sẽ thấy khó chịu khi đến gần. Chúng ta sẽ nói thêm ở những bà i sau.
Trước giá» chúng ta nghe nói ba môn vô láºu há»c là giá»›i định tuệ. Chúng ta có cảm giác rằng giá»›i ở giai Ä‘oạn thấp. Nhưng tháºt ra giá»›i đã ở giai Ä‘oạn khá cao.
Muốn giữ Giá»›i phải có à chÃ; muốn có à chà phải có công đức; muốn có công đức phải có Äạo đức.
Có Äạo đức ta má»›i ham thÃch là m những Ä‘iá»u công đức; có Công đức ta má»›i phát khởi được à chà má»™t cách tá»± nhiên; có à chà rồi ta má»›i giữ được Giá»›i. Vì váºy Giá»›i luáºt vẫn ở má»™t giai Ä‘oạn cao trong tiến trình tu táºp.
4. Äạo đức và sá»± liên hệ vá»›i Thiá»n định:
a) Äức Pháºt là biểu tượng rá»±c rỡ cá»§a Thiá»n định:
Äức Pháºt đã đắc đạo bằng con đưá»ng Thiá»n định. Sau khi đắc đạo, Pháºt cÅ©ng tá»a thiá»n Ä‘á»u đặn suốt Ä‘á»i. Äiá»u quan trá»ng là Pháºt dạy tất cả đệ tá» cÅ©ng tinh tấn thiá»n định. Bây giá» chúng ta cÅ©ng thá» Pháºt trong tư thế kiết già thiá»n định.
Nói đến đạo Pháºt, tất cả thế giá»›i Ä‘á»u hiểu ngay là nói đến Thiá»n định. Những Pháºt tá» Tây phương nghiên cứu vỠđạo Pháºt thưá»ng quan tâm đến mức độ nháºp thiá»n cá»§a Tăng Ni, chứ Ãt há»i han vá» giáo lý vì hỠđã có cả thư viện đồ sá»™ kinh sách đạo Pháºt muốn tìm hiểu lúc nà o cÅ©ng được.
Thiá»n định là nói chung cho tất cả các phương pháp tu táºp nhiếp tâm thanh tịnh. Từ sá»± thanh tịnh nà y, hà nh giả nhắm đến mục tiêu vô ngã, giác ngá»™, giải thoát. Hai Ä‘iá»u kiện để má»™t pháp môn được xem là Thiá»n định trong đạo Pháºt là :
- Nhiếp tâm thanh tịnh
- Mục tiêu vô ngã, giác ngộ, giải thoát.
Vì thế những pháp môn như niệm Pháºt, trì chú, quán hÆ¡i thở, quán bát nhã… Ä‘á»u có sá»± chú ý nhiếp tâm thanh tịnh. Äó là thá»a mãn yêu cầu thứ nhất. Nếu hà nh giả lại tiếp tục xác định láºp trưá»ng hướng vá» mục tiêu vô ngã, giác ngá»™, giải thoát nữa thì có thể xem pháp môn đó cÅ©ng là Thiá»n định cả, không cần phân biệt.
Ngưá»i đệ tá» Pháºt, nhất là ngưá»i xuất gia, phải tinh tấn tá»a thiá»n táºp định. Má»—i ngà y chúng ta phải có và i lần ngồi kiết già nhiếp tâm. Hai ba mươi năm sau nhìn lại Ä‘á»i tu mình thấy có giá trị vì đó là cả má»™t quãng thá»i gian mình vất vả chiến đấu vá»›i vá»ng tưởng phiá»n não tháºt sá»± chứ không phải tu nhà n nhã qua ngà y. Má»—i khi ta bắt chân lên tá»a cụ ngồi nhiếp tâm, đó là giây phút ta là m ngưá»i đệ tá» Pháºt tháºt sá»± có giá trị. Không biết chúng ta có nhiếp tâm thà nh công chưa, nhưng sá»± chiến đấu âm thần vất vả vá»›i chÃnh mình là má»™t công lao đáng khen ngợi.
Có câu chuyện “ có lần Pháºt Ä‘i gặp má»™t tỳ kheo rất tinh tấn tu hà nh. Vị tỳ kheo đảnh lá»… và há»i Pháºt:
-Bạch Thế tôn, con tu như váºy chừng nà o đắc đạo?
- Ba kiếp sau ông sẽ đắc đạo. Pháºt đáp.
Nghe váºy vị tỳ kheo khóc rống lên tá»§i thân tại sao tinh tần như váºy mà tá»›i 3 kiếp nữa má»›i đắc đạo. Äi thêm nữa gặp má»™t tỳ kheo khác há»i Pháºt chừng nà o đắc đạo. Pháºt chỉ cây me bên đưá»ng bảo:
-Ông có thấy cây me đó không?
-Bạch Thế tôn, con có thấy.
-Ông có thấy lá me đó không?
-Trải qua số kiếp bằng lá me đó ông mới đắc đạo.
Nghe váºy vị tỳ kheo đó vui mừng há»›n hở đảnh lá»… tạ Æ¡n Pháºt. Ngay đó chư thiên rải hoa cúng dưá»ng vị đó liá»n.â€
Vị nà y được chư Thiên rải hoa cúng dưá»ng vì đã vượt qua ý niệm thá»i gian. Chỉ cần biết rằng mình sẽ đắc đạo nghÄ©a là trong hiện tại mình đã tu đúng đưá»ng. Vị nà y chỉ sợ mình sai chứ không sợ cá»±c khổ lâu dà i. Tâm niệm đó quả tháºt đáng cho chúng ta đảnh lá»… cung kÃnh.
b) Thiá»n định và Äạo đức há»— tương:
Äạo đức là cái tốt trong tâm để tạo thà nh vô số hà nh vi lá»i nói bên ngoà i khiến má»i ngưá»i chung quanh ta được an vui Ãch lợi và chuyển hóa.
Khi ngưá»i chung quanh được lợi Ãch nghÄ©a là ta được phước. Phước có được khi ta Ä‘em lại lợi Ãch cho tha nhân, đó là định nghÄ©a căn bản. Nếu ta rất tốt, nhưng chưa là m gì có lợi cho ai thì vẫn chưa có phước. Nguyên tắc là như váºy.
Có phước chưa hẳn là có đức; có đức chưa hẳn là có phước. Và dụ có má»™t quan chức địa phương muốn xây má»™t cái cầu cho dân, chỉ vì ông muốn lấy thà nh tÃch vá»›i cấp trên chứ hoà n toà n chẳng thương dân thương gió gì cả. Vì chỉ nhắm đến lợi Ãch cá nhân nên ông không được gá»i là có đức. Nhưng việc là m cá»§a ông rõ rà ng là m lợi cho dân, nên chắc chắn ông sẽ có phước.
Ngược lại, có những ngưá»i hiá»n là nh nhưng thụ động, chẳng là m gì giúp ai, nên tuy có đức nhưng chẳng có phước.
Hoặc như có những Pháºt tá» Ä‘i chùa, cúng Ãt bông trái, bá» và o thùng phước sương Ãt tiá»n, rồi quỳ xuống thì thầm cầu đủ thứ chuyện cho gia đình mình được già u có, con cái thi Ä‘áºu dù là m biếng há»c bà i, mặt mình đẹp nhất xóm vân vân… Lá»i cầu nguyện đó không có yếu tố đạo đức. Äó là lý do tại sao ta thấy nhiá»u ngưá»i Ä‘i chùa lâu mà không có đạo đức bởi vì những lá»i cầu nguyện như thế chỉ là m tăng thêm Ãch ká»· mà thôi. Khi tâm Ãch ká»· tăng thì ngưá»i nà y tá»± nhiên cÅ©ng nóng nảy hÆ¡n, tham lam hÆ¡n, dá»… gây gá»— hÆ¡n. Và là m những ngưá»i khác nghi ngá» chuyện Ä‘i chùa là tốt.
Vì váºy sau nà y ngưá»i Pháºt tỠđến chùa nên được hướng dẫn lại cách cầu nguyện sao cho tăng trưởng được đạo đức, tâm vị tha….
Nhá» có đạo đức nên ta có phước; nhá» có phước nên ta nhiếp tâm trong thiá»n định dá»… dà ng. Phước được tạo ra từ Äạo đức thì gá»i là công đức- vừa có công lao, vừa có đạo đức. Tại sao Phước há»— trợ cho Thiá»n định? Ai tu Thiá»n Ä‘á»u lo sợ vá» trạng thái thất niệm, mất chánh niệm, bị vá»ng tưởng dẫn Ä‘i từ vấn đỠnà y sang vấn đỠkhác. Khi thì tâm có vẻ sáng tá» biết được vá»ng tưởng rõ rà ng, không bị vá»ng tưởng gạt; khi thì tâm má» mịt bị vá»ng tưởng che mất. Vì đâu mà tâm được sáng tá», cÅ©ng như vì đâu mà tâm bị che má»? ChÃnh do nghiệp đã âm thầm chi phối. Nếu hà nh giả có phước sung mãn, tá»± nhiên tâm thưá»ng xuyên dá»… tỉnh giác; nếu hà nh giả Ãt phước, tá»± nhiên tâm hay bị quên và chạy theo vá»ng tưởng.
Äạo đức cÅ©ng trá»±c tiếp ảnh hưởng đến sức tỉnh giác, chưa cần qua trung gian cá»§a phước. Nếu tâm rất tốt, tá»± nhiên tâm cÅ©ng yên tÄ©nh, vì Äạo đức luôn thuá»™c vỠ“phe†tÄ©nh lặng. Nếu tâm có nhiá»u ý niệm bất thiện, tá»± nhiên tâm cÅ©ng xao động, vì bất thiện thuá»™c vỠ“phe†xao động.
Dá»±a và o tiêu chuẩn nà y, ta cÅ©ng có thể đánh giá ngưá»i nà o đó có vẻ nhiệt tình tá» tế, nhưng nếu lăng xăng quá, coi chừng ngưá»i nà y chưa tháºt tốt, vì lăng xăng thuá»™c vá» phe bất thiện.
Ngược lại, Thiá»n định cÅ©ng há»— trợ cho Äạo đức. Tâm yên tÄ©nh cÅ©ng giúp ta dá»… thấy được sai lầm cá»§a mình. Giống như trong má»™t lá»›p há»c, ai cÅ©ng ngồi, tá»± nhiên có ngưá»i đứng lên, ngưá»i đó dá»… bị nhìn thấy trước hết. Giống như trong má»™t ná»™i tâm yên tÄ©nh, tá»± nhiên có niệm bất thiện khởi lên, niệm đó dá»… dà ng bị trà tuệ nhìn thấy liá»n. Và dụ khi nhìn thấy chiếc xe cá»§a ai Ä‘á»i má»›i đẹp quá, ta chợt động tâm muốn có má»™t chiếc giống như thế. Nhưng vì tâm ta yên tÄ©nh quen rồi nên ta láºp tức phát hiện ra đó là niệm tham. Biết là tham nên thôi, không “muốn†nữa, bá».
Khi sức định sâu, những khuynh hướng bất thiện rất sâu tiếp tục bị trà tuệ phát hiện và hóa giải hết. Giá trị cá»§a Thiá»n chÃnh là trừ diệt được những khuynh hướng bất thiện tiá»m tà ng trong ná»™i tâm sâu kÃn để láºp thà nh má»™t nhân cách đạo đức siêu tuyệt. Tháºt là vô Ãch nếu má»™t ngưá»i tuyên bố đắc thiá»n định mà đạo đức không hỠđược cải thiện. Äạo đức phải là biểu hiện cá»§a Thiá»n định. Äạo đức và Thiá»n giống nhau ở Ä‘iểm cả hai Ä‘á»u nhìn và o ná»™i tâm, quan sát ná»™i tâm.
Khác nhau giữa Äạo đức và Thiá»n chÃnh là ,
Äạo đức nhìn và o ná»™i tâm để đánh giá đúng hay sai, thiện hay ác.
Thiá»n nhìn và o ná»™i tâm để đánh giá tÄ©nh hay động, an hay loạn.
Äể tá»± mình đánh giá lá»—i lầm cá»§a mình tháºt là điá»u không dá»… chút nà o. Phải là ngưá»i rất chân thà nh, can đảm, trà tuệ má»›i tá»± cho mình có lá»—i. Hầu hết con ngưá»i Ä‘á»u âm thần bênh vá»±c cho mình. Ãt ai dám nháºn lá»—i vá» mình. Nhưng ngưá»i tháºt sá»± có lý tưởng tu hà nh phải tá»± mình phê phán mình trước chứ đừng đợi ai phê phán mình. Ngưá»i ngoà i phê phán mình là muá»™n rồi. ChÃnh mình phải phê phán mình trước.
Chúng ta phải nghiêm khắc tìm lá»—i cá»§a mình suốt hai ba mươi năm như váºy thì má»›i tạm bá»›t có lá»—i, có thể tạm là m thầy dạy cho ngưá»i khác được rồi, có thể răn dạy ngưá»i khác được rồi. Còn nếu chưa thấy lá»—i cá»§a mình, cứ hay trách móc ngưá»i khác, tá»™i sẽ cà ng lúc cà ng nặng. Ai thấy lá»—i mình thưá»ng xuyên sẽ được thánh thần yêu mến. Ai thấy lá»—i ngưá»i thưá»ng xuyên sẽ được ma quá»· yêu mến.
Äến khi tâm thuần thiện rồi, tá»± nhiên chúng ta sẽ chuyển qua dụng công cá»§a Thiá»n lúc nà o không hay. Lúc đó chúng ta chỉ còn quan sát để ý xem tâm Ä‘ang động hay tịnh. Và thế là vá»ng tưởng sẽ tắt dần để và o định.
“Má»™t cư sÄ© há»i:
-Tại sao con tu hoà i mà tâm không thanh tịnh?
Tăng đáp:
-Anh hãy thanh lá»c tư tưởng cho đến khi thuần thiện thì cái định đã ở gần má»™t bên.â€
Con đưá»ng nà y tuy nghe đơn giản nhưng rất căn bản vững chắc.
Cây đạo Pháºt
Sá»± tu hà nh trong Äạo Pháºt giống như má»™t cái cây, có rá»… cái, rá»… bà ng, thân gốc to, nhiá»u cà nh nhánh, vô số lá, hoa, và cuối cùng là quả.
Rá»… cái tượng trưng cho tâm hạnh căn bản nhất đó là lòng tôn kÃnh Pháºt. Hệ quả cá»§a lòng tôn kÃnh Pháºt là là m phát sinh lý tưởng tu hà nh giải thoát mạnh mẽ trong tâm chúng ta. Cà ng tôn kÃnh Pháºt chừng nà o thì lý tưởng tu hà nh cà ng mạnh chừng nấy.
Những rá»… bà ng tượng trưng cho những tâm hạnh đạo đức. Äây chÃnh là ná»™i dung môn há»c nà y. Chúng ta sẽ lần lượt triển khai sau.
Thân cây tượng trưng cho phước mình tÃch lÅ©y được nhá» công quả là m lợi Ãch cho má»i ngưá»i. Thân cà ng to tức là cây cà ng khá»e. Phước cà ng nhiá»u thì cuá»™c Ä‘á»i tu hà nh cà ng vững và ng.
Nhiá»u cà nh nhánh tượng trưng cho nhiá»u pháp môn tu hà nh. Äạo Pháºt có nhiá»u pháp môn tu hà nh. Chúng ta leo nhánh nà o cÅ©ng nằm trong cây đạo Pháºt. Chỉ sợ mình leo lá»™n qua nhánh cá»§a cây khác thà nh ra tu theo ngoại đạo. Tịnh độ, Thiá»n, Máºt, Giáo quán Thiên thai, Hoa nghiêm, Pháp hoa, Lăng nghiêm vân vân gì cÅ©ng là đạo Pháºt, miá»…n là ta có lòng tôn kÃnh Pháºt, có tâm hạnh đạo đức, có phước.
Vô số lá tượng trưng cho vô số oai nghi tế hạnh toát ra bên ngoà i biến thà nh phong cách cá»§a ngưá»i tu theo đạo Pháºt. Dù má»c từ bất cứ cà nh nà o, lá vẫn giống hệt nhau. Dù tu theo bất cứ pháp môn nà o, phong cách oai nghi vẫn luôn luôn giống nhau. Ngưá»i tu đúng đạo Pháºt Ä‘á»u có phong cách giống nhau như Ä‘iá»m đạm, từ tốn, hiá»n là nh, vui vẻ, chân thà nh, giản dị… Nếu phong cách không giống nhau thì coi chừng chúng ta tu sai đưá»ng lối cá»§a Pháºt dạy.
Hoa tượng trưng cho định lá»±c thà nh tá»±u được. Cuối cùng thì ngưá»i đệ tá» Pháºt phải có khả năng nhiếp tâm và o định, vì đó là đưá»ng Ä‘i chá»§ yếu cá»§a đạo Pháºt. Äịnh được tâm là kết quả cá»§a nhiá»u công hạnh trước đó, cá»§a nhiá»u ngà y tháng vất vả tá»a thiá»n dụng công. Nhưng phải Ä‘i tá»›i chá»— nà y. Không thể khác hÆ¡n được.
Quả tượng trưng cho trà tuệ chứng được. Trà tuệ nà y không phải là những hiểu biết suy luáºn sáng tạo bình thưá»ng cá»§a con ngưá»i. Äó là khả năng cảm ứng phá»§ trùm siêu phà m cá»§a Thánh. Trà tuệ nà y bảo vệ vị thánh vÄ©nh viá»…n thoát khá»i sai lầm ô nhiá»…m, và là khả năng thấu suốt má»i Ä‘iá»u trong pháp giá»›i.
Qua hình tượng cây đạo Pháºt vừa rồi, chúng ta thấy vấn đỠchia rẽ pháp môn trong đạo Pháºt chỉ là sá»± hiểu lầm, là m phân hóa Pháºt giáo. Cà nh nhánh thì có thể riêng, nhưng gốc chung, rá»… chung, thân chung, lá giống, hoa giống, quả giống. Pháp môn có thể riêng, nhưng lý tưởng chung, Äạo đức chung, phước chung, phong cách giống, định giống, tuệ giống. Như váºy vẫn là đạo Pháºt vá»›i nhau như anh em má»™t nhà .
Chỉ sợ khi nhìn lại, chúng ta sai khác nhau vá» lý tưởng, vá» phong cách, thì coi chừng mình không phải chung má»™t đạo Pháºt.
|

08-09-2008, 08:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
2.HIẾU VÀ TÔN KÃNH PHẬT
1. Tôn kÃnh Pháºt là công hạnh căn bản:
Hiểu và Tôn kÃnh Pháºt là đạo đức căn bản cá»§a má»i đạo đức khác. Tuy nhiên hầu như chúng ta bá» quên, xem thưá»ng, và không thấy hết tầm quan trá»ng cá»§a tâm hạnh vô cùng đặc biệt nà y. Má»—i ngà y chúng ta vẫn lá»… Pháºt, không Ãt thì nhiá»u, nhưng sẽ lá»… vá»›i tâm há»i hợt dần theo ngà y tháng. Vì váºy chúng ta không đạt được những công đức vi diệu từ việc lá»… lạy đó.
Tôn kÃnh Pháºt là công đức căn bản sinh ra má»i công đức khác, là tâm hạnh căn bản sinh ra má»i tâm hạnh khác. Là đệ tá» Pháºt, nhất là ngưá»i xuất gia, chúng ta cÅ©ng mong ước dá»±ng láºp nÆ¡i mình vô lượng tâm hạnh tốt đẹp để chÃnh cuá»™c Ä‘á»i mình được an lạc và đủ tư cách để là m lợi Ãch cho chúng sanh. Nhưng vô lượng tâm hạnh đó không thể thà nh tá»±u nếu thiếu tâm hạnh ban đầu là tôn kÃnh Pháºt.
Và dụ chúng ta muốn tâm mình trà n đầy lòng Từ bi thương yêu tất cả chúng sinh vì chúng ta biết lòng thương yêu chúng sinh là má»™t lý tưởng đẹp, đẹp như má»™t ánh trăng rằm mà tất cả thánh nhân Ä‘á»u ngợi ca, tất cả thế gian Ä‘á»u nương tá»±a. Chúng ta suốt Ä‘á»i hướng tá»›i, phấn đấu những mong đạt được lý tưởng Từ bi đó. Nhưng hầu như ai cÅ©ng nháºn ra rằng dù đã cố gằng nhiá»u mà tâm Từ bi chúng ta vẫn phát triển rất Ãt. Chấp ngã từ ngà n Ä‘á»i luôn cản trở không cho ta thương yêu má»i ngưá»i má»™t cách dá»… dà ng. Chúng ta không đủ tâm thương yêu huynh đệ chung quanh mình, vẫn còn những phiá»n não giáºn há»n trách móc chê bai lẫn nhau mãi.
Thế chúng ta đã thiếu sức mạnh gì khiến mình không phát triển được lòng Từ bi như thế?
Chúng ta đã thiếu công hạnh Tôn kÃnh Pháºt !
Hoặc và dụ như hạnh nhẫn nhục cÅ©ng là má»™t tâm lý đạo đức quan trá»ng cá»§a ngưá»i tu hà nh. Äó là tâm bình thản bất động đối vá»›i những nghịch cảnh, sá»± xúc phạm, sá»± trái ý. Nhiá»u khi chúng ta đã buồn bá»±c, giáºn há»n, Ä‘au khổ vì má»i Ä‘iá»u trong cuá»™c sống để rồi phải bà y tá» thái độ gay gắt, cáu kỉnh, háºm há»±c, nóng nảy… khiến cho ngưá»i ngoà i nhìn và o đánh giá là thiếu đạo lá»±c. Nhất là ngưá»i xuất gia thì sá»± bình thản trước nghịch cảnh còn quan trá»ng hÆ¡n rất nhiá»u. Nhưng chúng ta đã thiếu sức mạnh tinh thần nà o đó khiến chúng ta yếu Ä‘uối không còn vững và ng.
Chúng ta đã thiếu công hạnh Tôn kÃnh Pháºt !
Ngưá»i xưa có nói â€KÃnh thầy má»›i được là m thầyâ€, thì ở đây cÅ©ng váºy, chúng ta có tôn kÃnh Pháºt thì chúng ta má»›i dần dần đạt được những đức tÃnh cá»§a Pháºt nÆ¡i tâm cá»§a mình. Chúng ta có tôn kÃnh má»™t báºc Thánh nà o đó thì chúng ta má»›i thà nh tá»±u má»™t phần các tÃnh chất cá»§a báºc Thánh đó. DÄ© nhiên chúng ta chỉ thà nh tá»±u má»™t phần thôi vì không thể nà o bì được vá»›i công đức tu hà nh từ nhiá»u kiếp cá»§a vị đó.
Có má»™t câu chuyện đẹp vỠý nghÄ©a nà y. Äôi vợ chồng nghèo gặp má»™t vị Alahán có dung mạo rất đẹp. Há» phát tâm cúng dưá»ng vị Alahán má»™t sấp vải để thay thế tấm y rách rưới tả tÆ¡i cá»§a ngà i sau nhiá»u ngà y tháng ẩn cư trong thâm sÆ¡n cùng cốc. Vị Alahán bước và o bụi ráºm để khoác lên tấm y má»›i và bước ra vá»›i dáng vẻ đưá»ng bệ bá»™i phần. Ngưá»i vợ buá»™t miệng nói :
- Xin cho chúng con được dự và o quả vị như Ngà i đã chứng !
Vị Alahán mỉm cưá»i hứa khả và khẽ chà o quay Ä‘i. Ngà i biết mình đã chứng Alahán nhưng đôi vợ chồng kia không biết. Dù thế nà o thì lá»i nguyện đó cÅ©ng sẽ thà nh tá»±u trong Ä‘á»i vị lai.
Không ngá» khi ngà i mỉm cưá»i thì dung mạo cà ng đẹp hÆ¡n nữa. Khi ngà i Ä‘i rồi thì ngưá»i vợ khen mãi:
- Trá»i Æ¡i, ngà i đẹp như má»™t tà i tá» !
Ngưá»i chồng gáºt đầu đồng ý.
Nhiá»u kiếp trôi qua đến khi Pháºt ThÃch Ca xuất hiện thì đôi vợ chồng kia cÅ©ng tái sinh sau đókhông lâu. Ngưá»i vợ sinh trong gia đình gánh hát nên là m ná» tà i tá» Ä‘i hát từ vùng nà y sang vùng khác. Ngưá»i chồng mê cô đà o hát nên trốn nhà đi theo. Há» có vá»›i nhau má»™t mụn con. Ngưá»i chồng thưá»ng bị nói xa nói gần là vô tÃch sá»± vì tháºt sá»± anh không biết biểu diá»…n như vợ. Tá»± ái, anh há»c trình diá»…n và cÅ©ng trở thà nh tà i tá».
Má»™t lần Ä‘ang biểu diá»…n Ä‘u quay trên cây sà o cao 20 thước, anh chợt nhìn thấy đức Pháºt từ xa Ä‘i đến vá»›i oai nghi trầm hùng rá»±c rỡ nên anh giữ bất động để ngắm Ngà i. Pháºt cÅ©ng thấy nhân duyên cá»§a anh đã chÃn muồi, nên hướng vá» anh Ä‘á»c má»™t bà i kệ vá»›i ná»™i dung xem cuá»™c Ä‘á»i cÅ©ng là má»™t trò xiếc mà ngưá»i trà phải biết thoát ra. Anh chứng đạo ngay đó và bay xuống đảnh lá»… Ngà i.
Ngưá»i chồng xuất gia, và ngưá»i vợ cÅ©ng xuất gia theo rồi cÅ©ng chứng đạo luôn, đúng như lá»i nguyện kiếp xưa mà hỠđã mong muốn. DÄ© nhiên ta cÅ©ng biết là há» cÅ©ng phải đã từng có nhiá»u kiếp tu hà nh tháºt sá»± chứ không phải chỉ do nhân duyên cúng dưá»ng sấp vải.
Câu chuyện trên cho chúng ta má»™t minh há»a sinh động vá» sá»± thà nh tá»±u những tÃnh chất giống như vị thánh mà mình đã tôn kÃnh.
Và vượt hÆ¡n tất cã những vị thánh khác, đức Pháºt là vị thánh tuyệt đối cá»§a toà n vÅ© trụ vá»›i vô số những đức tÃnh cao cả tuyệt vá»i. Chúng ta đặt lên Ngà i lòng Tôn kÃnh là chúng ta đã gieo và o tâm mình hạt giống cá»§a những thánh tÃnh tuyệt đối. Ngà y nà o đó chúng ta cÅ©ng sẽ thà nh tá»±u dần dần những tÃnh chất cao đẹp cá»§a Pháºt.
Nhân cách được nâng cao
Kết quả ban đầu dá»… nhìn thấy từ hạnh Tôn kÃnh Pháºt là nhân cách chúng ta từ từ được nâng cao lên. Nếu ngà y xưa chúng ta thô tháo, vụt chạc, vá»™i và ng, nhìn vấn đỠkhông sâu sắc… thì sau má»™t thá»i gian lá»… kÃnh Pháºt, ta sẽ thấy mình Ä‘iá»m đạm chững chạc lại, trông có vẻ khả kÃnh hÆ¡n.
Tư cách oai nghi đó không phải do gắng gượng là m bá»™ ra vẻ mà được, mà tháºt sá»± do nhân quả tạo thà nh má»™t cách tá»± nhiên. Ngưá»i không có công đức, dù có là m bá»™ ra vẻ đà ng hoà ng Ä‘oan trang má»™t thá»i gian rồi cÅ©ng bá»™c lá»™ bản chất kém cá»i.
Ngưá»i có tư cách tháºt sá»±, dù ở trước đám đông hay ở trong phòng vắng cÅ©ng không khởi ra má»™t cá» chỉ sai lầm là m mất oai nghi. Lúc nà o ngưá»i nà y cÅ©ng giữ oai nghi đà ng hoà ng đẹp đẽ cho dù không ai nhìn thấy, chÃnh tâm há» tá»± biết kiểm soát lấy từng động tác cá»§a mình má»™t cách nhẹ nhà ng kỹ lưỡng.
Do công đức lá»… kÃnh Pháºt mà trong sâu thẳm, tâm ta có sức mạnh và có trà tuệ biểu lá»™ ra thà nh nhân cách khiến má»i ngưá»i nể trá»ng. CÅ©ng chÃnh trà tuệ nà y giúp ta phát hiện ra lá»—i lầm tiá»m tà ng cá»§a mình. Tháºt váºy, ngưá»i nà o lá»… Pháºt má»™t thá»i gian Ä‘á»u bắt đầu thấy ra được lá»—i lầm mà trước đây tá»± mình không nhìn thấy. Có khi ngưá»i khác chỉ cho mà mình cÅ©ng không công nháºn. Bây giá» nhá» công đức lá»… Pháºt mà tá»± mình hiểu rằng đó là lá»—i. Khi đã biết lá»—i rồi thì lá»—i đó Ä‘ang hết dần.
Và dụ trước đây chúng ta sống Ãch ká»· chỉ lo cho mình, bây giá» chân thà nh lá»… Pháºt má»™t thá»i gian, chợt chúng ta thấy ra từng cá» chỉ nhá», từng ý nghÄ© nhá» nà o có mang theo tâm Ãch ká»·. Vì váºy chúng ta tá»± biết phải thay đổi chứ không thể để như váºy mãi.
à chà vi diệu xuất hiện
Kế đến một loại ý chà vi diệu xuất hiện giúp chúng ta vượt qua nghịch cảnh, vượt qua cám dỗ.
Chúng ta đã phân biệt hai loại ý chÃ, má»™t loại khởi lên từ bản ngã, và má»™t loại khởi lên từ ý chÃ. à chà khởi lên từ bản ngã là do gắng gượng mà có, ráng sức mà có. Loại nà y cà ng khởi lên chừng nà o thì cà ng là m tăng trưởng ngã chấp kiêu mạn chừng nấy.
Còn loại à chà khởi lên từ công đức thì vừa mãnh liệt vừa nhẹ nhà ng, nhưng rất hiệu quả.
Và dụ như có ngưá»i nói Ä‘iá»u gì là m chúng ta buồn. Chúng ta thấy ngưá»i biết tu mà buồn thì không hay nên muốn bá». Nhưng nếu chúng ta chỉ đơn thuần ráng mà thôi sẽ thấy mệt mõi mà ná»—i buồn vẫn cứ Ä‘eo đẳng hoà i. Còn nếu chúng ta có công đức thì ngay khi muốn hết buồn, quyết định dừng lại ná»—i buồn, thì tá»± nhiên bên trong có má»™t sức mạnh gì đó, rất lạ, tiêu diệt ná»—i buồn liá»n.
à chà là con dao hai lưỡi là váºy, sẽ là m tăng bản ngã nếu thiếu công đức.
Rồi trong suốt cuá»™c Ä‘á»i tu hà nh chúng ta sẽ gặp không biết bao nhiêu là nghịch cảnh cay đắng. Nếu không có ý chÃ, chúng ta sẽ chán nản bá» cuá»™c giữa đưá»ng. Nếu có ý chÃ, chúng ta sẽ chịu đựng để tiến bước. Rồi chúng ta cÅ©ng sẽ đối diện vá»›i biết bao nhiêu cám dá»— má»i gá»i. Nếu không có ý chÃ, chúng ta cÅ©ng sẽ dừng lại để hưởng thụ. à chà cần thiết như thế, nhưng phải là loại ý chà đến từ công đức thì má»›i không bị háºu quả phụ tai hại là là m phát triển bản ngã.
Vì váºy, chúng ta phải khôn ngoan biết lá»… kÃnh Pháºt để tạo cho mình má»™t ná»n tảng công đức vững chắc nhằm giúp cho Ä‘á»i tu cá»§a mình an ổn hÆ¡n.
Quy y Pháºt
Bước đầu đến vá»›i đạo Pháºt ai cÅ©ng là m lá»… Quy y Tam Bảo, căn bản là quy y Pháºt. Quy y Pháºt nghÄ©a là nguyện trá»n Ä‘á»i tôn thá» Pháºt, trá»n Ä‘á»i xin là m con cá»§a Pháºt, trá»n Ä‘á»i Ä‘em thân tâm nà y dâng lên cúng dưá»ng Pháºt, trá»n Ä‘á»i sống trong Giáo pháp cá»§a Pháºt. à nghÄ©a quy y rất lá»›n mà đa phần chúng ta không hiểu hết và đôi khi xem thưá»ng, hoặc hiểu khác nghÄ©a Ä‘i.
Trước hết ta phải xác định rằng Pháºt là Äấng Chánh Giác vá»›i sá»± giác ngá»™ tối thượng, mà đại biểu cụ thể nhất chÃnh là đức Pháºt ThÃch Ca có tháºt trong trong lịch sá». Chúng ta là những chúng sinh si mê trầm luân, nay có duyên là nh gặp được Pháºt Pháp nên nguyện Ä‘em trá»n cuá»™c Ä‘á»i Ä‘i theo Pháºt. Äó là ý nghÄ©a chuẩn má»±c rất cÆ¡ bản, rất bình thưá»ng, và rất chÃnh xác.
Nếu chúng ta hiểu theo cách thức dịch từng chữ là Quy là trở vá», Y là nương tá»±a, thì sẽ thấy rất há»i hợt nhẹ nhà ng. Äó là lý do tại sao nhiá»u Pháºt tá» dá»… dà ng bỠđạo khi gặp duyên hôn nhân, khi Ä‘i ra nước khác sinh sống.
Ngà y xưa má»™t ngưá»i tại gia gặp Pháºt quỳ xuống phát nguyện : Con xin suốt Ä‘á»i Quy y Thế Tôn, Quy Y Pháp, Quy y Chư Tăng.
Há» nói vá»›i tất cả quyết tâm và sá»± chân thà nh vì lúc đó trước mặt há» là đức Pháºt cao siêu vÄ© đại.
Bây giá» quý thầy cô là m lá»… Quy y cho Pháºt tá» có khi không gieo được và o lòng Pháºt tá» niá»m xúc động sâu xa ở cái buổi ban đầu và o đạo. Ngưá»i Pháºt tá» không được may mắn như các cư sÄ© thá»i đức Pháºt là có được cảm xúc mãnh liệt vá»›i Äạo. Sau nà y có má»™t số Pháºt tá» Ãt gắn bó vá»›i chùa, láºp gia đình vá»›i ngưá»i đạo Kitô hay đạo Hồi liá»n bỠđạo để là m lá»… cưới theo há». Các đạo kia bắt buá»™c nghiêm khắc tÃn đồ phải là m lá»… cưới tại giáo đưá»ng cá»§a há», cÅ©ng có nghÄ©a là buá»™c ngưá»i phối ngẫu phải theo đạo. Äây là má»™t cách dùng phương tiện hôn nhân để đưa ngưá»i và o đạo rất hiệu quả. Và nguồn cung cấp thêm tÃn đồ cho các tôn giáo bạn chÃnh là đạo Pháºt cá»§a chúng ta vì chúng ta đã không giúp cho ngưá»i Pháºt tá» có lòng kÃnh tin Pháºt tuyệt đối.
Bây giá» là lúc phải Ä‘iá»u chỉnh lại, phải giúp cho Pháºt tá» hiểu ý nghÄ©a thiêng liêng cá»§a việc Quy y Pháºt là trá»n Ä‘á»i thiết tha sống theo giáo pháp cá»§a Pháºt mà không gì có thể lung lay được.
Chúng ta hãy cảnh giác vỠý nghÄ©a quy y Pháºt là quy y tá»± tánh vì không đúng vá»›i ý nghÄ©a căn bản chuẩn má»±c vốn cần thiết cho Ä‘á»i sống tâm linh tu hà nh. Nếu nói quy y Pháºt là quy y tá»± tánh thì có ai đã thấy được tá»± tánh cá»§a mình ra sao để mà quy y đâu.
Há»i Pháºt ở đâu, ta bèn chỉ và o trong tâm mình. Há»i tâm ở đâu, ta đà nh chỉ trên đầu hoặc trong tim, hoặc dưới bụng. Nhưng cái gì Ä‘ang ẩn chứa trong tâm ta?
Trong tâm ta luôn luôn Ä‘ang tồn tại má»™t bản ngã cá»±c kỳ nguy hiểm. Bản ngã đó bà máºt chi phối toà n bá»™ ý nghÄ© hà nh vi cá»§a ta, thưá»ng khiến tâm ta khởi lên vô số phiá»n não, tham lam, sân háºn… Chúng ta chưa bao giá» chứng được vô ngã, chỉ tưởng tượng có má»™t cái tá»± tánh cao siêu nà o đó ở trong tâm để tôn thá», vô tình đã tôn thá» lầm bản ngã. Ngay cả má»™t số vị đã đắc định, thấy tâm rá»—ng rang sáng tá» cÅ©ng chưa phải là đã thoát hẳn ngã chấp. Chỉ những ai thà nh tá»±u được tam minh lục thông như Pháºt má»›i được xem là chấm dứt chấp ngã. Còn hiện tại dù ta có được má»™t số kết quả trong ná»™i tâm thiá»n định gì Ä‘i nữa vẫn chưa hết được chấp ngã. Vì váºy, chúng ta phải khôn ngoan cảnh giác vá» ná»™i tâm Ä‘ang còn chứa đựng bản ngã nà y hÆ¡n là tôn thá» cái tâm được chút Ãt an ổn đó. Kẻo không, tâm kiêu mạn sẽ tăng trưởng nhanh chóng là m tan vỡ đạo đức cá»§a mình.
Có câu chuyện vị khách tăng từ phương xa đến viếng chùa quê, cùng vá»›i vị tăng ở bổn tá»± đà m đạo vui vẻ. Khách nói qua lãnh vá»±c tá»± tánh. Chá»§ thắc mắc há»i:
- Thầy nói tá»± tánh nÆ¡i chÃnh mình, váºy thầy Ä‘i từ trên đó vỠđây thì tá»± tánh có Ä‘i theo chăng? Rồi thầy giã từ ở đây để vá» nÆ¡i đó trở lại thì tá»± tánh có theo thầy vá» không?
Khách im lặng không đáp. Chá»§ há»i tiếp:
- Nếu tá»± tánh đó theo thầy Ä‘i tá»›i Ä‘i lui như váºy thì không phải là bất động. Còn nếu tá»± tánh là bất động thì không theo thầy Ä‘i tá»›i Ä‘i lui như thế; và nếu không theo thầy Ä‘i tá»›i Ä‘i lui thì tá»± tánh đó không phải ở nÆ¡i thầy, mà là ở chá»— khác.
Chúng ta sẽ thấy rằng cái Ä‘i tá»›i Ä‘i lui theo mình có lẽ là bản ngã thì đúng hÆ¡n. Còn thể tánh tuyệt đối thì phá»§ trùm không gian và thá»i gian, vượt qua ý niệm vá» không gian và thá»i gian.
Nếu chúng ta chấp nháºn ý nghÄ©a quy y tá»± tánh thì rất dá»… rÆ¡i và o tình trạng tôn thá» bản ngã và là m cho tâm kiêu mạn xuất hiện. Mà tâm kiêu mạn là tai há»a cá»§a ngưá»i tu.
Và dụ như má»™t ngưá»i má»›i và o chùa xuất gia, ngoà i sư phụ mà ngưá»i nà y phải kÃnh thá» nhu thuáºn còn có nhiá»u sư huynh đã tu trước mình. Vì váºy ngưá»i nà y phải vâng lá»i cả chùa, phải vui vẻ nghe lá»i rầy la dạy bảo cá»§a cả chùa. Äây là thá»i gian đẹp nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i Ä‘i tu vì nhá» nhu thuáºn vâng lá»i hết má»i ngưá»i nên bản ngã được diệt trừ dần dần. Thá»i gian nà y cà ng kéo dà i nhiá»u năm thì phước ngưá»i nà y cà ng lá»›n. Äiá»u “bất hạnh†xuất hiện khi sư phụ nháºn thêm đệ tá» má»›i, nghÄ©a là ngưá»i nà y bắt đầu lên chức sư huynh, bắt đầu có sư đệ để dạy bảo sai khiến. Khi có ngưá»i nghe lá»i sai bảo cá»§a mình thì bản ngã cá»§a ngưá»i nà y Ä‘ang thức dáºy, phước sẽ giảm dần dần. Nếu cà ng có nhiá»u sư đệ thì bản ngã cà ng nhanh chóng phát triển hÆ¡n.
Chúng ta thấy nhiá»u khi mình chưa biết vô ngã là gì, chỉ có hạnh nhu thuáºn vâng lá»i mà bản ngã đã giảm rất nhiá»u, công đức đã được dá»±ng láºp rất nhiá»u. Công đức trong thá»i gian ban đầu đó có khi đủ giúp ta Ä‘i qua cả má»™t Ä‘á»i tu hà nh yên ổn. Còn khi bắt đầu có sư đệ, hoặc khi có đệ tá» thì ngưá»i nà y phải giữ tâm vô ngã bằng những phép tu chuyên sâu hÆ¡n. Nếu không thì địa vị lá»›n chỉ là môi trưá»ng thuáºn lợi cho bản ngã lá»›n mạnh hÆ¡n mà thôi.
Khi quy y Pháºt, chúng ta tháºt sá»± tôn kÃnh Pháºt; đó là má»™t đối tượng bên ngoà i, má»™t vị thánh siêu tuyệt không có má»™t sÆ¡ hở nhá» trong nhân cách. Chúng ta may mắn hÆ¡n các tÃn đồ cá»§a tôn giáo khác khi vị giáo chá»§ cá»§a chúng ta có má»™t thánh tÃnh tuyệt đối như thế. Và tháºt là bất hạnh nếu bây giá» chúng ta bá»—ng nhiên quay lại tôn thá» quy y bản ngã cá»§a mình, gá»i đó là tá»± tánh, rồi xem thưá»ng má»i ngưá»i, xem thưá»ng cả Pháºt và Bồ tát. Cứ cho rằng bất cứ cái gì ở bên ngoà i mình Ä‘á»u là vô nghÄ©a, mà Pháºt Bồ tát cÅ©ng là ở ngoà i, nên chúng ta há» hững vá»›i chư Thánh. Phước chúng ta sẽ sụp đỗ không lâu!
Vì váºy chúng ta không nên bẻ ý nghÄ©a Quy y Pháºt trở thà nh quy y tá»± tánh. HÆ¡n nữa, má»™t đệ tá» Pháºt mà không hiểu Pháºt, không tôn kÃnh Pháºt thì rất đáng bị nghi ngá» vỠđạo đức. Dù ngưá»i nà y có trình bà y đạo lý cao siêu như thế nà o, nhưng nếu há» thiếu lòng tôn kÃnh Pháºt thì chúng ta khoan cho đó là ngưá»i tốt. Phải có lòng tôn kÃnh Pháºt là m ná»n tảng trước khi chúng ta xây dá»±ng tiếp những công hạnh khác trong Pháºt Pháp.
Tôn kÃnh Pháºt nhiá»u chừng nà o, đạo quả cao chừng nấy
Chúng ta hãy xem hình ảnh má»™t chiếc máy bay để gợi ý cho sá»± tu tiến đạo quả. Äầu tiên chiếc máy bay chạy cháºm, rồi nhanh dần, nhanh dần, cho đến khi nó tăng tốc tháºt nhanh đủ để cất lên cao khá»i mặt đất.
Khi nó đã bay lên cao rồi thì đáp xuống không phải dá»…; cÅ©ng phải hạ tháºt khéo xuống đưá»ng băng vá»›i tốc độ tháºt lá»›n, rồi giảm dần, giảm dần cho đến khi ngừng hẳn.
Má»™t chiếc xe lá»a cÅ©ng váºy, khi đã chạy nhanh rồi mà muốn dừng lại cÅ©ng không dá»…, phải giảm váºn tốc cả mấy trăm mét má»›i dừng hẳn được.
Chúng ta cÅ©ng váºy, chúng ta tôn kÃnh Pháºt, sống má»™t Ä‘á»i vị tha thương yêu muôn loà i, khiêm hạ kÃn đáo. Äó là chiếc máy bay Ä‘ang chạy lấy đà . Rồi những tâm lý đạo đức đó lá»›n dần, lá»›n dần cho đến khi đủ mạnh để cất cánh lên cao thì gá»i là chúng ta chứng được đạo quả Tuđà hoà n, gá»i là và o dòng thánh –nháºp lưu. Ngưá»i chứng đạo quả Tuđà hoà n được Pháºt ấn chứng là vÄ©nh viá»…n không còn Ä‘á»a và o 3 ác đạo cá»§a địa ngục, ngạ quá»·, súc sinh. Sở dÄ© như váºy vì cái đà đã đủ mạnh để ngưá»i nà y không còn bị rÆ¡i trở lại trong sai lầm tá»™i lá»—i. Cá»a 3 ác đạo đã vÄ©nh viá»…n đóng lại vá»›i vị nà y. Rồi đến má»™t kiếp nà o đó chưa định chắc, ngưá»i đó sẽ phải chứng được đạo quả Niết bà n. Có thuyết cho rằng vị Tuđà hoà n sẽ tái sinh bảy lần rồi má»›i chứng Niết bà n; nhưng tháºt ra không chắc như thế.
Tương tá»± vá»›i những chúng sinh sống vá»›i tâm ác độc, Ãch ká»·, không tôn trá»ng thần thánh. Há» cÅ©ng Ä‘ang tạo thà nh má»™t cái đà đi vá» Ä‘á»a xứ. Khi Ä‘á»i sống bất thiện như thế đủ mạnh thì há» sẽ Ä‘á»a và o ác đạo không có ngà y trở lên. Trước hết há» sẽ xuống địa ngục. Thoát kiếp địa ngục, há» sẽ là m quá»· đói; thoát kiếp quá»· đói, há» sẽ là m súc sinh. Nhưng vì trước đây há» có nhiá»u ác tâm nên há» sẽ là m má»™t loà i ác thú ăn thịt sống. Rồi do giết hại các cầm thú khác để ăn thịt nên há» không còn có cÆ¡ há»™i để tái sinh là m má»™t loà i khá hÆ¡n, chỉ Ä‘á»a dần thà nh sâu bá» nhá» nhoi. Khi đã là m sâu bá» rồi thì cái chuyện trở lại là m ngưá»i là dưá»ng như không thể xảy ra nữa. Rất là đáng thương!
Chúng ta phải tÃch lÅ©y lòng tôn kÃnh Pháºt đủ để cất cánh lên bầu trá»i công đức bao la thì má»›i không sợ lui sụt. Máy bay mà chưa cất cánh thì có thể dừng lại dá»… dà ng, lòng tôn kÃnh Pháºt mà chưa vượt bá»±c thì đạo tâm có thể thoái chuyển cÅ©ng dá»… dà ng như váºy. Khi nà o chúng ta chứng được quả vị Tuđà hoà n má»›i có thể tạm yên tâm là đối vá»›i Pháºt pháp không còn quay bước.
Nếu lòng tôn kÃnh Pháºt cá»§a chúng ta đạt đến tuyệt đối thì chúng ta chắc chắn đã có cái nhân cá»§a quả vị Alahán. Nhưng như thế nà o là lòng tôn kÃnh Pháºt đạt đến tuyệt đối?
Äây là chá»— không dùng ngôn ngữ để diá»…n tả được, chỉ tâm ta tá»± biết mà thôi.
Nếu ai má»—i ngà y quỳ xuống trước Pháºt vá»›i trá»n lòng thiết tha tôn kÃnh đến tuyệt đối, cảm thấy thân tâm nà y, mạng sống nà y Ä‘á»u dâng lên Pháºt, từng ý nghÄ© Ä‘á»u theo Pháºt, thì ngưá»i nà y vá» sau sẽ chứng thà nh đạo quả vô lượng vô biên.
Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có từng lá»… Pháºt nhưng tháºt ra tâm kÃnh Pháºt không giống nhau, phần đông theo nghi thức chung bên ngoà i chứ trong tâm rất há»i hợt. Nếu lá»… Pháºt há»i hợt quá thì khó có phước tu tiến lâu dà i vá» sau.
Muốn kÃnh Pháºt phải hiểu Pháºt
Muốn tôn kÃnh pháºt, chúng ta phải hiểu Pháºt, phải hiểu Pháºt rất là sâu sắc. Chúng ta không thể trá»n lòng kÃnh Pháºt nếu chưa hiểu Pháºt. Muốn hiểu Pháºt thì chúng ta phải:
- Biết khá rõ vá» cuá»™c Ä‘á»i siêu việt phi thưá»ng cá»§a Pháºt
- Biết nhiá»u vá» những lá»i dạy thiêng liêng cao quý cá»§a Pháºt
- Biết nhiá»u chi tiết vá» cuá»™c Ä‘á»i giáo hóa kỳ vÄ© cá»§a Pháºt
- Tinh tấn tu chứng để cảm nháºn giá trị mầu nhiệm cá»§a Pháºt Pháp.
Trước hết là phải biết nhiá»u vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Pháºt vá»›i những công hạnh cao cả, vá»›i những chi tiết nho nhá» nhưng cảm động lạ thưá»ng. Hầu hết chúng ta có Ä‘á»c qua má»™t số sách viết vá» sá» Pháºt, nhưng nếu không có trà tuệ chúng ta sẽ không có cảm xúc nhá»u mà chỉ Ä‘á»c như Ä‘á»c truyện tiểu thuyết. Có khi là do ngưá»i viết không diá»…n tả được hết những Ä‘iá»u hay trong cuá»™c Ä‘á»i Pháºt, nhưng cÅ©ng có khi là do ngưá»i Ä‘á»c không nháºn ra những Ä‘iá»u hay trong đó. Nếu có trà tuệ chúng ta sẽ nháºn ra sá»± vÄ© đại cá»§a Pháºt từ những Ä‘oạn diá»…n tả đơn giản.
Và dụ trong kinh Äại giáo giá»›i Lahầula, Má»™t lần Pháºt cùng vá»›i Lahầula Ä‘i khất thá»±c buổi sáng. Äó là má»™t hình ảnh đẹp cá»§a 2 cha con vương tá» trở thà nh 2 thầy trò cùng nhau đặt những bước chân vân du trên các nẻo đưá»ng nhân thế để giáo hóa. Pháºt thấy cÆ¡ duyên đã đến. Äang Ä‘i ná»a chừng, chợt Pháºt dừng chân, rồi quay lại nhìn Lahầula vá»›i cái nhìn cá»§a con voi chúa. Pháºt thuyết pháp cho Lahầula nghe vỠý nghÄ©a vô thưá»ng và vô ngã.
Chỉ có Ä‘oạn ngắn nói vá» cái nhìn cá»§a con voi chúa có thể là m chúng ta xúc động. Câu nói tuy ngắn nhưng hà m chứa trong đó cả má»™t ná»™i tâm an định vững và ng và mênh mông cá»§a Pháºt, vì chỉ có má»™t ná»™i tâm như thế má»›i hiện ra ánh mắt như thế. Chúng ta thấy rằng Pháºt có oai nghi đẹp đẽ, trầm hùng trong từng cá» chỉ nhá» nhất như ánh mắt chẳng hạn. NÆ¡i đức Pháºt, từng cái nhấc tay cất chân Ä‘á»u trà n đầy uy lá»±c, trầm tÄ©nh, đẹp đẽ thu hút chinh phục má»i ngưá»i. Chỉ cần nhìn đức Pháºt ngồi yên, chúng sinh cÅ©ng bị thuyết phục lạ lùng vì thần uy vô hình từ kim thân Pháºt tá»a mạnh ra chung quanh.
Má»—i cỠđộng cá»§a Pháºt như gói trá»n trong đó vô lượng giải thoát, vô lượng bình an, vô lượng trà tuệ. Äó là ba ngà n oai nghi tám muôn tế hạnh cá»§a Pháºt và chư Äại Bồtát. Má»™t vị Pháºt như thế thì lâu lâu trên Trái đất má»›i xuất hiện má»™t lần, rất là hiếm hoi. Còn các vị Thánh bình thưá»ng, Alahán, thiá»n sư thì thỉnh thoảng chúng ta vẫn thấy có xuất hiện.
Năm 12 tuổi, lúc còn là thái tá», Pháºt đã theo vua cha Sudodana ra đồng là m lá»… Hạ Ä‘iá»n và o đầu mùa trồng lúa. Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang vui chÆ¡i, Thái tá» lặng lẽ đến gốc cây ngồi thiá»n. Ngà i nhanh chóng nháºp và o SÆ¡ thiá»n và ngồi quên thá»i gian. Äến khi vua cha sá»±c nhá»› cho ngưá»i Ä‘i tìm thì thấy Thái tá» vẫn ngồi trong bóng cây. Nhìn tà ng cây, vua cha lấy là m lạ vì thấy những cà nh lá cá»§a cây như Ä‘ang cố kéo nhau vá» mặt trá»i để tiếp tục che mát cho Thái tá».
Chúng ta hiểu rằng muốn nháºp được SÆ¡ thiá»n thì trước đó phải thuần thục Chánh niệm tỉnh giác, có nghÄ©a là tâm không bao giá» xao lãng trong pháp môn tu hà nh. Muốn thà nh tá»±u chánh niệm tỉnh giác thì trước đó tâm phải thuần thiện. Muốn tâm thuần thiện thì chúng ta phải bá» ra năm mưá»i năm thanh lá»c ná»™i tâm mình trong từng ý nghÄ© nho nhá» không cho má»™t tư tưởng sai lầm nà o tồn tại. Nhưng muốn từ bá» những ý nghÄ© sai lầm bất thiện thì trước hết chúng ta phải can đảm tá»± đánh giá chÃnh mình, tá»± biết đó là những ý nghÄ© sai lầm. Hầu hết con ngưá»i vẫn luôn cho ý nghÄ© mình là đúng; Ãt ai tá»± cho rằng mình đã suy nghÄ© sai; và đó cÅ©ng là lý do Ãt ai là ngưá»i tu hà nh chân chÃnh. Ngưá»i tu hà nh chân chÃnh phải là ngưá»i nháºn ra được ý nghÄ© sai lầm cá»§a mình để tá»± trừ diệt, vì ý nghÄ© trong tâm mình có ai thấy để nhắc nhở giùm đâu.
Sau khi thanh lá»c ná»™i tâm đến mức thuần thiện rồi chúng ta má»›i chuyển sang giai Ä‘oạn kiểm soát tâm động hay tÄ©nh. Äó là bước sang giai Ä‘oạn tu táºp chánh niệm tỉnh giác. Tu táºp chánh nhiệm đến mức độ không bao giá» bị xao lãng nữa thì má»›i có thể chứng được SÆ¡ thiá»n. Chúng ta hiểu rằng SÆ¡ thiá»n không dá»… thà nh tá»±u. Nhiá»u ngưá»i và o tu, đã vá»™i vã muốn nhiếp tâm mà không Ä‘i qua giai Ä‘oạn thanh lá»c ná»™i tâm thuần thiện, cÅ©ng đã được má»™t Ãt yên tÄ©nh. Nhưng không bao lâu tâm sẽ dấy động trở lại vì cái yên tÄ©nh đó không có căn bản cá»§a ná»™i tâm thuần thiện.
Thế mà khi còn bé Pháºt đã thà nh tá»±u sÆ¡ thiá»n dá»… dà ng, cho thấy công đức Pháºt từ quá khứ rất lá»›n.
Chúng ta cÅ©ng cần hiểu thêm rằng chứng được SÆ¡ thiá»n tức là không cần dụng công nữa, tâm tá»± động giữ lấy chÃnh nó trong yên tÄ©nh. Má»™t đứa bé 12 tuổi mà và o được SÆ¡ thiá»n không cần dụng công nữa thì tháºt là vÄ© đại.
Ngay như việc Thái tá» mạnh mẽ từ giã cung và ng Ä‘iện ngá»c vợ đẹp con ngoan để xuất gia tìm đạo là điá»u không dá»… là m. Hãy tưởng tượng chúng ta trong hoà n cảnh tương tá»± sẽ thấy rằng chúng ta không đủ can đảm để dứt bá» như thế. Những gì Ä‘em cho chúng ta lạc thú Ä‘á»u khiến chúng ta chấp thá»§ giữ gìn. Má»™t câu khen ngợi cÅ©ng là m chúng ta cả Ä‘á»i không buông ná»—i huống hồ là tà i sản quyá»n uy.
ÄÆ¡n giản như nếu chúng ta có mưá»i lạng và ng, chúng ta không đủ gan dạ bá» ra 3 lạng để là m việc thiện; nếu có cÅ©ng chỉ lấy ra chừng và i trăm ngà n, chứ không dám rá»™ng rãi bố thÃ.
Äịa vị quyá»n lá»±c là ná»—i ám ảnh khát khao cá»§a vô số ngưá»i trên trần gian nà y. HỠđã cá»±c khổ biết bao nhiêu để già nh lấy chức tước, đôi khi phải dùng đến những thá»§ Ä‘oạn đê hèn để chiếm lấy. Còn Pháºt đã từ bá» má»™t cách nhẹ nhà ng dứt khoát. Cái thái độ từ bá» nhẹ nhà ng dứt khoát đó là cả má»™t sức mạnh phi thưá»ng cá»§a lòng khát khao chân lý. Chỉ có lý tưởng phi thưá»ng má»›i khiến ta xem nhẹ những giá trị trần gian khác.
Äặt trưá»ng hợp chúng ta là m má»™t chá»§ tịch phưá»ng là mình đã bá» không ná»—i, phải nÆ¡m ná»›p giữ gìn vì sợ ngưá»i khác Ä‘oạt lấy.
Rồi trong cuá»™c Ä‘á»i, nhất là đối vá»›i ngưá»i tại gia, tình yêu là cái gì rất lá»›n lao quan trá»ng. Ai được má»™t ngưá»i vợ đẹp cÅ©ng yêu quý giữ gìn như giữ và ng ngá»c. Nhất là khi đó là má»™t ngưá»i yêu đẹp ngưá»i đẹp nết, giá»i giắn, dịu dà ng, đảm Ä‘ang, nhân háºu, chung thá»§y, Ä‘oan chÃnh… thì không ai đà nh lòng bá» Ä‘i tu cả. Công nương Yashodara là ngưá»i phụ nữ như thế, váºy mà Pháºt cÅ©ng quay lưng ra Ä‘i để tìm má»™t chân lý cao cả cho nhân loại.
Rồi những tháng ngà y lang thang từ khu rừng nà y qua thung lÅ©ng kia để tìm thầy há»c đạo, đến khi thá»±c hà nh khổ hạnh khốc liệt mà trên thế gian nà y chưa ai là m ná»—i. DÄ© nhiên chúng ta cÅ©ng phải lưu ý đến yếu tố ná»™i lá»±c phi thưá»ng cá»§a Pháºt do luyện táºp khà công (yoga) khi còn ở trong hoà ng cung đã trợ giúp rất nhiá»u cho Pháºt trong giai Ä‘oạn tu hà nh cá»±c khổ.
Rồi từ trà tuệ vô biên vô lượng, Pháºt nói lên những bà i Pháp vô giá, giống như vô số ngá»c ngà để lại cho ná»n văn hóa cá»§a nhân loại. Bây giá» chúng ta có tà i giá»i gì cÅ©ng chỉ là láºp lại, mở rá»™ng thêm, giải thÃch rõ hÆ¡n… chứ không đủ sức mở ra cả má»™t hệ thống lý thuyết tu táºp vÄ© đại như thế. Cà ng vá» sau thì các nhà trà thức trên thế giá»›i cà ng ca ngợi đạo Pháºt là hay nhất so vá»›i các tôn giáo khác. Nhiá»u tôn giáo bị lạc háºu khi khoa há»c tiến bá»™; nhưng đạo Pháºt thì ngược lại, cà ng sáng tá» khi khoa há»c tiến bá»™. Ngưá»i ta cà ng khâm phục đức Pháºt khi thấy rằng hÆ¡n 2000 năm trước mà có má»™t ngưá»i trên hà nh tinh nà y đã nói được những Ä‘iá»u chuẩn xác cao siêu như thế.
Rồi như giáo lý Tứ vô lượng tâm, là lòng từ bi thương yêu tất cả chúng sinh không còn giá»›i hạn, chỉ được nói lên bởi Pháºt mà thôi. Không má»™t giáo chá»§ nà o khắp cả Äông Tây kim cổ đã nói lên được lòng thương yêu tuyệt đối như thế. Từ xưa đến giá» cÅ©ng có nhiá»u vị Thánh cá»§a các tôn giáo kêu gá»i con ngưá»i tu táºp đạo đức nhân ái, nhưng Ä‘á»u có giá»›i hạn nà o đó. Jesus cá»§a Kitô dạy yêu cả kẻ thù; Khổng Tá» khuyến khÃch lòng nhân từ –trong phạm vi con ngưá»i. Mahomet giá»›i hạn tình thương trong phạm vi tÃn đồ Hồi giáo – được quyá»n giết ngưá»i ngoại giáo(!)
Chỉ có đức Pháºt má»›i dạy vá» má»™t lòng từ bi không còn giá»›i hạn, phá»§ trùm muôn loà i vạn váºt, phá»§ trùm cả vÅ© trụ mênh mông, lan cả và o thế giá»›i siêu hình mà mắt ngưá»i không trông thấy được.
Trong má»™t tiá»n thân Pháºt là m vua ná»—i tiếng nhân từ thương dân. Vì thương dân quá nên ngà i bị nhược Ä‘iểm là không dà nh nhiá»u khả năng cho việc xây dá»±ng quân đội quốc phòng lá»›n mạnh. Do thám cá»§a nước láng giá»ng báo vá» cho vua cá»§a há» Ä‘iá»u đó. Ông vua láng giá»ng chợt khởi tâm tham, bèn khởi binh qua để đánh chiếm. Bồ tát (tiá»n thân Pháºt) suy nghÄ© rằng vị vua láng giá»ng cÅ©ng rất giá»i trị dân, cÅ©ng thương dân và biết là m cho dân tình ổn định sung sướng.Äất nước cá»§a ông ta hình luáºt rõ rà ng. Ông ta có cai trị dân mình thì dân cÅ©ng sướng chứ chẳng hại gì. Còn bây giá» mà đánh nhau thì máu sông xương núi khổ sở cho biết bao gia đình.
NghÄ© váºy Bồtát ra lệnh binh sÄ© không được chống đỡ, phần Ngà i trốn Ä‘i mất. Vị vua kia và o táºn hoà ng cung mà không gặp bất cứ sá»± phản kháng nà o, sau đó sát nháºp hai quốc gia thà nh má»™t và cai trị ổn thá»a. Ông ta chỉ sợ Bồtát dấy binh chống lại nên ra lệnh truy nã ngà i.
Bồtát trốn trong rừng núi đến ná»—i quần áo rách tả tÆ¡i. Má»™t lần nÆ¡i bìa rừng ngà i gặp má»™t ngưá»i Bà lamôn há»i đưá»ng vá» kinh đô tìm vị vua cÅ© là ngà i để cầu xin giúp đỡ cho hoà n cảnh khổ sở cùng cá»±c cá»§a ông.
Äến khi biết ngưá»i trước mặt ông chÃnh là vị vua ná»—i tiếng nhân từ thì ông khóc vì tuyệt vá»ng. Bồtát suy nghÄ© má»™t lát rồi bảo ông ta nên bắt ngà i Ä‘em ná»™p sẽ được trá»ng thưởng. Vì Ngà i thuyết phục quá nên cuối cùng Bà lamôn đồng ý trói Ngà i Ä‘em ná»™p. Vị vua má»›i mừng rỡ ban thưởng cho Bà lamôn xong há»i vì lý do nà o bắt được Ngà i. Ngưá»i Bà lamôn kể lại câu chuyện. Vị vua má»›i sững sá» kinh ngạc. Tháºt ra ông ta cÅ©ng là ngưá»i tốt, chỉ vì còn tham thôi. Äến khi biết được lòng tốt phi thưá»ng cá»§a Bồtát, ông bị cảm hóa mạnh mẽ. Ông bèn kết tình anh em vá»›i Bồtát, trả lại quốc gia và sống hòa bình vá»›i nhau.
Trong nhiá»u kiếp Pháºt luôn luôn sống hoà n toà n vị tha như thế.
Bây giá» chúng ta thá» tu táºp lòng từ bi rồi sẽ thấy khó khăn như thế nà o. Có khi chúng ta tu qua và i tháng rồi mà vẫn chưa tháºt sá»± thương yêu được những huynh đệ chung quanh mình. Äôi khi huynh đệ bị bệnh ốm mà ta vẫn thá» Æ¡ quên lãng. Vá»›i ngưá»i nà o có duyên ở kiếp trước thì chúng ta dá»… khởi lòng thương mến; còn ai không có duyên thì ta rất khó thương, chứ đừng nói đến thương yêu tất cả chúng sinh. Tháºt là huyá»n hoặc. Sau nà y tu tiến hÆ¡n má»™t chút, có lòng từ bi hÆ¡n má»™t chút, ta nhìn lại những năm tháng há»i hợt trước đó và sẽ thấy hối háºn vì mình đã không đủ lòng thương yêu vá»›i những ngưá»i gần gÅ©i vá»›i mình, mà thá»i gian thì đã qua Ä‘i, không còn cÆ¡ há»™i để sống chung vá»›i nhau để có thể chuá»™c lại nữa. Như váºy rồi chúng ta má»›i cúi đầu kÃnh phục Pháºt đã thương yêu chúng sinh má»™t cách trà n đầy, dá»… dà ng và bao la như váºy.
Pháºt đã dạy nhiá»u vá» lòng Từ bi như thế và nhiá»u vị Thánh đệ tỠđã được an là nh từ tâm hồn thương yêu như thế. Chúng ta hôm nay cÅ©ng sẽ nguyện lòng tu táºp theo lòng Từ bi Pháºt dạy.
Chúng ta cần phải hiểu vỠý nghÄ©a Thà nh đạo cá»§a Pháºt để thấy sá»± vÄ© đại như thế nà o. Nà o giá»› chúng ta chỉ hiểu trên ngôn từ rằng Pháºt đắc đạo, Pháºt giác ngá»™, Pháºt giải thoát, Pháºt có thần thông… nhưng cÅ©ng chỉ là nghe trên ngôn từ chứ chưa cảm nháºn sâu xa những ý nghÄ©a đó. Vì không hiểu nhiá»u vá» tâm chứng cá»§a Pháºt nên lòng tôn kÃnh Pháºt cá»§a ta cÅ©ng há»i hợt Ãt oi. DÄ© nhiên chưa đắc đạo như Pháºt thì không ai có thể hiểu được Pháºt, nhưng chúng ta cÅ©ng có thể nhá» thiện căn và trà tuệ để cảm nháºn được sá»± vÄ© đại cá»§a tâm chứng đó.
Tháºt ra trước khi Thà nh đạo Pháºt cÅ©ng đã có sức định rất sâu. Ngà i nhanh chóng chứng được vô sở hữu xứ định vá»›i vị thầy đầu tiên là Aølà ra Kà là ma; rồi chứng phi tưởng phi phi tưởng xứ định vá»›i vị thầy thứ hai là Uddaka Ramaputta. Hai vị thầy đó Ä‘á»u khâm phục Pháºt và đá»u ngõ ý má»i Ngà i cùng nháºn trách nhiệm lãnh đạo đồ chúng vá»›i há». Nhưng vá»›i trà tuệ cá»§a má»™t vị Pháºt sắp thà nh, Ngà i đã mÆ¡ hồ nháºn ra rằng còn má»™t cái gì đó chưa thá»a đáng, chưa rốt ráo nÆ¡i sở chứng nà y.
Pháºt đã há»i hai vị đạo sư đó vá» vấn đỠBản ngã. NÆ¡i mức định đó Bản ngã còn hay hết? Nếu Bản ngã đã hết thì ai biết được rằng mình Ä‘ang nháºp định? Nếu còn Bản ngã thì chưa phải tháºt sá»± giải thoát.
Hai vị đạo sư bấy giá» Ä‘á»u không thể trả lá»i vấn nạn sâu sắc nà y, và đà nh nhìn Gotama chà o ra Ä‘i.
Sau nà y Thà nh đạo, Pháºt đã giải quyết vấn đỠnà y thấu đáo, và mục tiêu Vô ngã trở thà nh Ä‘iểm son chói lá»i trong giáo lý đạo Pháºt. Sau nà y chúng ta sẽ có duyên đà o sâu vá» giáo lý vô ngã kỳ diệu đó.
Pháºt tìm vá» má»™t khu rừng gần thị trấn Uruvela để thá»±c hà nh khổ hạnh trong cô độc. Những gì được Pháºt vá» sau kể lại tháºt là kinh khá»§ng đối vá»›i chúng ta. Ngà i đã ăn rất Ãt, má»—i ngà y và i hạt Ä‘áºu, và i hạt mè. Ngà i đã thá» nhịn thở. Những cảm giác Ä‘au đớn hà nh hạ Ngà i cá»±c kỳ khốc liệt. Má»™t tiá»m lá»±c bà máºt nà o đó, có lẽ vừa do phước quá khứ, vừa do ná»™i lá»±c táºp luyện khà công, đã duy trì mạng sống cá»§a Ngà i. Nhiá»u ngưá»i bà y tá» nghi ngá» tại sao Pháºt có thể chịu đựng sá»± suy dinh dưỡng cùng cá»±c suốt nhiá»u năm như váºy mà không chết. Trên Ä‘á»i vẫn có nhiá»u chuyện lạ lùng phi thưá»ng mà ta không thể giải thÃch hết được, trong đó, chuyện Pháºt không chết cÅ©ng là má»™t huyá»n thoại có tháºt như thế. Hiện nay cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i có khả năng đặc biệt mà ta vẫn nghe báo chà đăng tải.
Cuối cùng Pháºt cÅ©ng phải từ bá» khổ hạnh vì thấy rõ là vô Ãch.
Sở dÄ© Pháºt phải Ä‘i qua khổ hạnh cùng cá»±c để rồi từ bá», thứ nhất là câu trả lá»i hùng hồn cho khuynh hướng đương thá»i cứ xem khổ hạnh là cao quý hÆ¡n các công hạnh khác; thứ hai là tránh cho đệ tá» Pháºt vá» sau bị áp lá»±c phải sống cá»±c khổ quá đáng không cần thiết.
Pháºt quay lại tìm sá»± giác ngá»™ bằng thiá»n định. Ngà i dùng thá»±c phẩm trở lại để có sức khá»e rồi dồn ná»— lá»±c và o thiá»n định. Chúng ta không xứng đáng để bà n vá» công phu thiá»n định cá»§a Pháºt vì chúng ta là m sao chứng đạt Ä‘iá»u gì để hiểu được tâm chứng cá»§a Pháºt! Æ Ã» đây chúng ta nếu vì tôn vinh Pháºt mà diá»…n tả các từng báºc thiá»n định cÅ©ng chỉ là dá»±a và o kinh Ä‘iển và luáºn giải cá»§a các vị Thánh nhân ngà y xưa.
Pháºt trải cá» lót chá»— ngồi dưới gốc cây mà ngà y nay ta gá»i là cây Bồđá». Ngà i ngồi theo thế kiết già hoa sen, và bắt đầu nháºp lại các mức thiá»n trước kia Ngà i đã chứng. Trước hết là sÆ¡ thiá»n.
SÆ¡ thiá»n là mức thiá»n chứng được đầu tiên. NÆ¡i mức thiá»n nà y, tâm tá»± động giữ lấy chÃnh nó trong định. Miá»…n là hà nh giả đừng tác ý xuất định thì tâm cứ tá»± động sáng tá», thanh tịnh, rá»—ng rang. Những ý niệm tế vỠđạo lý vẫn còn xuất hiện, nhưng sẽ tá»± động bị sức tỉnh giác cá»§a tâm trừ diệt. Hà nh giả không cần phải là m gì cả. Cứ duy trì lâu dà i SÆ¡ thiá»n cá»™ng vá»›i những công đức khác trong Ä‘á»i sống, hà nh giả sẽ nháºp Nhị thiá»n.
Nhị thiá»n tắt hẳn vá»ng tưởng, tâm tá»± tại phá»§ trùm trá»i đất, có má»™t số thần thông vừa phải, kiến giải lanh lợi, đôi khi cho mình đã chứng được chân ngã theo quan niệm cá»§a Yoga Ấn giáo.
Tam thiá»n là cả má»™t thế giá»›i khác hẳn. Ngưá»i chứng Tam thiá»n thà nh tá»±u thần thông quảng đại, thấy cả thế giá»›i là m bằng chất liệu cá»§a tâm chứ không còn là váºt chất như trước nữa. Sắt đá gá»— đất cÅ©ng Ä‘á»u là m bằng tâm như những ý nghÄ©. à nghÄ© và vạn váºt Ä‘á»u là tâm như nhau. Vì váºy ngưá»i chứng tam thiá»n có thể Ä‘iá»u khiển váºt chất bằng ý nghÄ©, có thể Ä‘i xuyên qua tưá»ng vách như không khÃ. Còn chúng ta có bắt chướt xem bức tưá»ng nà y là tâm thì chỉ u đầu sứt trán chứ không thể Ä‘i xuyên qua được.
Tứ thiá»n là táºn cùng cá»§a tâm thức. NÆ¡i tứ thiá»n nà y, Pháºt đã khởi tác ý nhá»› lại vô lượng kiếp quá khứ cá»§a mình, thà nh tá»±u túc mạng minh. Ngà i cÅ©ng tác ý quan sát sá»± lưu chuyển cá»§a chúng sinh qua các nẻo luân hồi theo nghiệp duyên thiện ác, thà nh tá»±u thiên nhãn minh. Ngà i đã bứng nhá»— táºn cùng gốc vô minh, ngã chấp sâu thẳm nhất để thà nh tá»±u láºu táºn minh. Ngà i trở thà nh má»™t Äấng Giác Ngá»™ cá»§a thế giá»›i sau nhiá»u thá»i đại không có má»™t đức Pháºt nà o đã xuất hiện.
NÆ¡i cảnh giá»›i chứng ngá»™ niết bà n tuyệt đối nà y, không gian vô biên dưá»ng như chỉ là má»™t Ä‘iểm, nhưng ở đâu vẫn là ở đấy không lẫn lá»™n vá»›i nhau. Và dụ Trái đất và sao Há»a cách nhau 60 ngà y bay; nhưng vá»›i cái nhìn cá»§a Pháºt thì hai chá»— đó chỉ là má»™t, nhưng vẫn không lẫn lá»™n vá»›i nhau.
Thá»›i gian vô táºn cÅ©ng như chỉ là má»™t Ä‘iểm nÆ¡i Niết bà n nà y, dù vẫn không lẫn lá»™n vá»›i nhau. Và dụ thá»i Ä‘iểm cách đây 5 ngà n năm văn minh Ai cáºp vá»›i bây giá» cÅ©ng như là đồng thá»i, dù vẫn không lẫn lá»™n vá»›i nhau.
Thiá»n sư Máºt Ấn nói má»™t thiá»n ngữ rất thú vị vỠý niệm nà y rằng: â€Ai cÅ©ng biết má»™t giá»t nước gieo và o hồ to, mấy ai biết cả đại dương gieo và o giá»t nước.â€
Chúng ta gượng gạo trình bà y má»™t phần nà o để cảm nháºn được tâm chứng vÄ© đại cá»§a Pháºt, để thấy cái nhá» bé tầm thưá»ng cá»§a mình. Nếu Pháºt là má»™t đại dương, mình chưa là má»™t giá»t nước; nếu Pháºt là ngá»n cao sÆ¡n, mình chưa là hạt bụi nhá». Vì váºy lòng tôn kÃnh Pháºt bao nhiêu cÅ©ng không đủ.
Có má»™t chú cư sÄ© là giáo viên cấp 3 phổ thông trung há»c, mùa hè rảnh rá»—i đến ngôi chùa quê vắng vẻ để công quả tu hà nh. Sau nà y gặp má»™t tu sÄ© khác, chú than rằng vị thầy trụ trì tại ngôi chùa quê đó không tinh tấn tu hà nh bằng chú vì từ khi có chú, thầy đó thưá»ng xuyên để chú công phu bái sám má»™t mình. Ngưá»i tu sÄ© kia bênh vá»±c chống chế rằng tại vì quý thầy tu từ nhá» tụng kinh lạy Pháºt nhiá»u quá rồi nên bây giá» nghỉ ngÆ¡i chút đỉnh có sao đâu.
Tháºt ra đó chÃnh là nhược Ä‘iểm cá»§a ngưá»i xuất gia, vì không đủ lòng tôn kÃnh Pháºt nên tá»± cho rằng lá»… Pháºt bấy nhiêu năm là đủ rồi. Dù cho chúng ta có lá»… Pháºt muôn ngà n kiếp cÅ©ng không tôn vinh hết được thánh tÃnh vÄ© đại cá»§a Pháºt. ChÃnh vì không hiểu được thánh tÃnh cao siêu vÄ© đại cá»§a Pháºt mà ta đã không phát tâm thiết tha lá»… bái Pháºt tháºt nhiá»u. Nếu không lá»… bái cung kÃnh Pháºt thưá»ng xuyên tha thiết, phước tu hà nh cá»§a chúng ta sẽ cạn dần. Ngưá»i xuất gia mà hết phước thì sẽ bị hoà n tục. Còn giữ được mà u áo tu, còn được ngưá»i quý trá»ng vì còn phước; nếu hết phước thì má»i chuyện đó chấm dứt.
Äiá»u gì là m cho chúng ta hết phước?
Lúc má»›i và o chùa công quả tu hà nh, chúng ta tÃch lÅ©y phước bằng cách tôn trá»ng sư trưởng, nhu thuáºn huynh đệ, siêng năng công quả, tinh cần lá»… bái. Nhá» nhiá»u công hạnh đó mà chúng ta tăng trưởng được phước duyên tu hà nh, giá»›i lạp bước lên. Nhưng ngà y nà o đó mà những công hạnh đó yếu dần, nghÄ©a là không còn sư trưởng cho ta tôn kÃnh, không còn sư huynh cho ta nhu thuáºn, không siêng là m các việc công đức Pháºt sá»±, thá» Æ¡ vá»›i việc lá»… bái kÃnh Pháºt, thêm và o đó là hưởng thụ sung sướng, thÃch được cung kÃnh, kiêu căng tá»± đại vân vân… thì phước xưa Ä‘ang từ từ cạn dần.
Ngà y nà o đó mà phước là m tăng đã hết thì chúng ta bị hoà n tục. Trước khi hoà n tục ngưá»i nà y bá»—ng nhiên cảm thấy không còn ưa thÃch Ä‘á»i sống xuất gia, ý nghÄ© rá»i bá» Ä‘á»i sống xuất gia khởi lên trước.
Giống như Chư Thiên ở cõi trá»i khi sắp bị hết phước cõi trá»i để sinh xuống cõi ngưá»i cÅ©ng có những dấu hiệu hiện ra như vòng hoa trang sức bị héo, hương thÆ¡m nÆ¡i ngưá»i hết, hà o quang nÆ¡i thân mất, thân cảm nghe bệnh, đặc biệt là cảm thấy chán thiên giá»›i, muốn Ä‘i vá» má»™t nÆ¡i khác. ChÃnh ý nghÄ© chán thiên giá»›i thúc đẩy vị đó mất thá» mạng cõi trá»i và sinh vá» cõi ngưá»i.
Ngưá»i xuất gia cÅ©ng váºy, khi phước là m Tăng sắp hết, sắp sá»a hoà n tục, tá»± nhiên trong lòng cảm thấy chán là m ngưá»i xuất gia. Trước kia khi phước còn thì thấy mà u áo nà y thiêng liêng, dù chết cÅ©ng bảo vệ mà u áo nà y tá»›i cùng, dù chết cÅ©ng sẽ mang mà u áo nà y mà chết. Äến khi phước là m Tăng hết thì lại nghÄ© khác, cho rằng ngưá»i đã thông hiểu đạo lý thì đâu chấp gì mà u áo, để tóc hay cạo trá»c cÅ©ng váºy thôi, ăn mặn ăn chay cÅ©ng váºy thôi. Thế là trở thà nh cư sÄ© hồi nà o không hay.
Ngưá»i như thế dù trong tâm cứ cho rằng mình tá»± tại theo Chân tâm Pháºt tánh vốn không hình không tướng, không tá»›i không lui, nhưng trên hình thức thì ngưá»i nà y đã hết phước là m Tăng. Bây giá» ngưá»i nà y có bướng bỉnh cãi rằng phước tá»™i cÅ©ng là không thì láºp tức mắc thêm má»™t lá»—i nặng nữa là bà i bác Nhân quả! Tá»™i bà i bác Nhân quả thì dá»… Ä‘á»a là m súc sinh.
Vì váºy chúng ta hãy siêng năng lá»… kÃnh Pháºt, chúng ta hãy hiểu rằng tâm Pháºt luôn luôn phá»§ trùm che chở chúng ta trong từng giây từng phút. Má»—i ngà y chúng ta lá»… Mưá»i Phương Pháºt, nhưng đừng nghÄ© là Pháºt ở rất xa trong mưá»i phương cõi nước nà o đó. Ngay khi ta hướng tâm tôn kÃnh Pháºt thì láºp tức sá»± cảm ứng đã xuất hiện táºn trong sâu thẳm cá»§a tâm hồn ta, trong từng hÆ¡i thở cá»§a ta. Ngay khi chúng ta thà nh tâm cầu nguyện thì luôn luôn được Pháºt gia há»™. DÄ© nhiên sá»± gia há»™ cá»§a Pháºt cÅ©ng tương thÃch vá»›i Nghiệp duyên cá»§a chúng ta. Nếu chúng ta cầu được quả báo tiá»n bạc thì khó vì còn phải lệ thuá»™c Nhân quả cá»§a mình, nhưng nếu cầu Pháºt gia há»™ để dá»±ng láºp đạo đức, để có cÆ¡ há»™i giúp ngưá»i, là m việc từ thiện thì rất dá»… đạt được.
Và dụ như chúng ta cảm thấy tâm mình thiếu từ bi; hãy lá»… Pháºt và cầu sá»± gia há»™ thi 2tá»± nhiên tâm từ bi dá»… xuất hiện hÆ¡n. Hoặc khi ta chà thà nh là m má»™t Pháºt sá»± lợi Ãch cho má»i ngưá»i nhưng gặp trở ngại; hãy lá»… Pháºt cầu nguyện và ta sẽ thấy sá»± gia há»™cá»§a Pháºt giúp mình vượt qua khó khăn.
Chúng ta hãy thấy má»™t cách xác quyết rằng cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình, thân tâm cá»§a mình xin cúng dưá»ng Pháºt, là thuá»™c vá» Pháºt. Hãy thấy rằng từng bước Ä‘i, từng ý nghÄ©, từng lá»i nói nà y là cá»§a Pháºt, từ nay không có gì là cá»§a mình hết. Nếu ai đạt được Ä‘iá»u nà y thì duyên phước đối vá»›i Pháºt Pháp là bất thoái chuyển.
Äa số chúng ta vẫn còn há»i hợt, Ãt có cảm nháºn được Pháºt luôn hiện diện bên cạnh mình trong từng phút giây ccá»§a cuá»™c sống. Sá»± ná»— lá»±c cá»§a bản thân là điá»u là nh để gây nhân, nhưng chấp và o bản thân hoà n toà n cÅ©ng là kiêu mạn. Phải biết rằng sá»± cảm ứng cá»§a Pháºt luôn phá»§ trùm cho chúng ta.
2. Thá»±c hà nh lá»… kÃnh Pháºt:
a) Lá»… Pháºt:
Ná»™i dung nà o rồi cÅ©ng phải biểu hiện ra hình thức; tấm lòng nà o rồi cÅ©ng phải biểu lá»™ ra hà nh động. CÅ©ng váºy, lòng tôn kÃnh Pháºt phãi được bà y tá» bằng công hạnh lá»… kÃnh má»—i ngà y. Hạnh lá»… kÃnh Pháºt phải được duy trì suốt Ä‘á»i suốt kiếp, và sẽ tạo thà nh công đức cho chúng ta hết kiếp nà y sang kiếp khác.
Má»—i ngà y chúng ta nên có thá»i lá»… Pháºt cá nhân. Vì sao? Bởi vì, khi lá»… Pháºt chung vá»›i đại chúng ta dá»… bị phân tâm do phải để ý hòa theo má»i ngưá»i trong lá»i tụng và cỠđộng nên không dồn hết tâm thà nh. Còn khi lá»… Pháºt má»™t mình, không báºn tâm vì nghi thức, chúng ta dá»… dà ng dồn hết tâm thà nh để tôn kÃnh Pháºt vô lượng vô biên. CÅ©ng có thể nhiá»u ngưá»i cùng lạy chung trong chánh Ä‘iện rá»™ng, nhưng mạnh ai nấy lạy, không báºn tâm hòa theo nhau, để dà nh trá»n tâm thà nh. Còn khi và o khóa tụng niệm chung thì vẫn theo chúng để lá»… tụng như thưá»ng.
Ngay cả cư sÄ© cÅ©ng phải có thá»i lá»… Pháºt má»—i ngà y để tăng trưởng phước duyên. Cư sÄ© cÅ©ng phải siêng năng lá»… Pháºt chứ không được coi thưá»ng. Nhà cư sÄ© cÅ©ng phải thiết trà bà n Pháºt nÆ¡i mà mình có thể lá»… lạy được; chứ đừng để bà n thỠở trên cá»a buồng Ä‘i ra và o phÃa dưới. Góc thá» Pháºt phải tương đối tách rá»i vá»›i sinh hoạt hoặc tiếp khách để việc thá» cúng được trang nghiêm và việc lá»… bái được thanh tịnh. Không nên chỉ thắp nhang rồi gõ chuông và i tiếng là coi như xong bổn pháºn.
Chẳng những ngưá»i cư sÄ© biết tu mà còn phải cưỡng bách con mình cùng tu theo để gieo duyên vá»›i Pháºt Pháp cho nó. Tại sao chúng ta phải bắt buá»™c con cái mình tu theo? Vì con trẻ không há» tá»± biết Ä‘iá»u gì đúng Ä‘iá»u gì sai. Ngay cả như việc há»c văn hóa khi đến tuổi Ä‘i há»c cÅ©ng váºy, nếu để cho con trẻ tá»± giác thì chắc chắn chẳng đứa trẻ nà o chịu đến trưá»ng. Cha mẹ cÅ©ng phải dá»— ngá»t, răn Ä‘e, cưỡng bách rồi má»›i đưa trẻ đến trưá»ng được.
Pháºt Pháp cÅ©ng váºy, nếu không bắt buá»™c thì con trẻ cÅ©ng chẳng biết đạo đức nhân quả là gì. Và đó sẽ là cái tá»™i cá»§a cha mẹ đã không hết trách nhiệm đối vá»›i con cái. Sau nà y lá»›n lên chúng hư há»ng thì cha mẹ cÅ©ng phải chịu tá»™i má»™t phần. Do đó má»™t gia đình đạo Pháºt gương mẫu phải có ná» nếp chặt chẽ chứ không để lõng lẻo được .
Khi lá»… Pháºt vá»›i lá»i tán thán công hạnh nà o, chúng ta dần dần sẽ thà nh tá»±u công hạnh đó.
Núi có thể lung lay
Nhưng Ngưá»i là bất động
Tâm bình an cá»§a Ngưá»i
Còn hơn cả hư không
Rất nhỠnhiệm sâu mầu
Äến táºn cùng tuyệt đối
Nam mô Bổn sư ThÃch Ca Mâu Ni Pháºt (1 lạy)
Cứ chà thà nh lá»… bái như váºy tá»± nhiên má»™t thá»i gian sau tâm chúng ta trở nên bất động vững và ng trước ngoại cảnh. Ca ngợi Pháºt Ä‘iá»u gì, ta sẽ thà nh tá»±u Ä‘iá»u đó nÆ¡i chÃnh mình. Nhiá»u gia đình cư sÄ© cùng nhau lá»… lạy như váºy rồi cÅ©ng thấy có nhiá»u Ä‘iá»u tốt đẹp xảy đến cho há». Äó là những kết quả phụ ngoà i mục tiêu chÃnh là thà nh tá»±u đức hạnh.
Có những đứa trẻ vốn là há»c sinh kém, nhưng sau má»™t thá»i gian chuyên cần lạy Pháºt như thế bá»—ng trở nên há»c sinh khá hÆ¡n, là m toán là m văn dá»… dà ng hÆ¡n khiến cho cha mẹ rất vui mừng. Chúng cÅ©ng bá»›t nghịch ngợm quáºy phá là m cho cha mẹ vui mừng hÆ¡n mong đợi. Chư Pháºt quả tháºt rất nhiệm mầu, rất từ bi. Chỉ vì chúng ta không đủ lòng tôn kÃnh, không là m tròn bổn pháºn nên không nháºn được những Ä‘iá»u tốt đẹp. Nếu chúng ta siêng năng lạy Pháºt thì Ä‘iá»u tốt là nh chắc chắn sẽ đến vá»›i chúng ta.
Khi lạy Pháºt chúng ta nên phát những lá»i nguyện kèm theo chứ đừng lạy suông. Và dụ, nếu thấy mình kém tinh tấn, hay vin và o cá»› nà y cá»› kia để bá» má»™t thá»i ngồi thiá»n, chúng ta nên lạy Pháºt phát nguyện cầu tinh tấn: Xin cho con được dÅ©ng mãnh tinh tấn, dù gặp khó khăn trở ngại cÅ©ng không bao giá» thối tâm, dù trong hoà n cảnh nà o con vẫn siêng năng tu táºp để thà nh tá»±u được đạo quả. Rồi má»™t thá»i gian sau tá»± nhiên ta tinh tấn rõ rệt không ngá». Chúng ta phát nguyện chừng 3 năm như váºy thì lá»i nguyện đó đã trở thà nh xương thà nh tá»§y, thà nh chá»§ng tá» cho nhiá»u kiếp vá» sau. Sau đó ta không phát lá»i nguyện đó nữa để phát qua lá»i nguyện khác, nhưng lá»i nguyện tinh tấn vẫn tồn tại mãi không hết.
Trừ má»™t trưá»ng hợp xảy ra là m chúng ta mất thiện nhân tinh tấn là sau nà y chúng ta có chê bai ai không tinh tấn, chê vá»›i lòng khinh ghét thiếu từ bi thì cái nhân tinh tấn cá»§a ta má»›i từ từ mất dần. Chê ai cái gì, chúng ta sẽ giống như thế.
Thế thì phát những lá»i nguyện khác là là m sao?
Äó là do có tu hà nh chúng ta má»›i phát hiện ra những nhược Ä‘iểm còn tồn tại nÆ¡i chÃnh mình. Nếu không chịu khó tu hà nh, chúng ta chẳng thấy mình có lá»—i lầm gì cả. Cà ng tinh tấn tu hà nh, chúng ta sẽ cà ng thấy ra nhiá»u lá»—i mà trước đây mình không thấy.
Và dụ như má»™t hôm chúng ta chợt phát hiện ra mình thiếu lòng từ bi nên phát nguyện từ bi: con nguyện trải lòng thương yêu đến tất cả chúng sinh, kể cả kẻ oán thù; xin cho con thương yêu cả những ngưá»i tá»™i lá»—i, những ngưá»i xúc phạm đến con… Cứ cầu nguyện như váºy mãi thì khoảng 3 năm sau chúng ta tá»± nhiên sẽ trở nên ngưá»i rất từ ái. Có những ngưá»i trước kia ta ghét, bây giá» không ghét nữa; có những ngưá»i trước kia ta khinh, bây giá» không khinh nữa. Bây giá» vá»›i lòng từ bi, chúng ta nhìn những ngưá»i thiếu phước hay thiếu nhân cách bằng con mắt khác, không khắt khe hẹp hòi như trước nữa. Chúng ta biết những ngưá»i đó cÅ©ng đã gây nghiệp không là nh nên bây giá» kém giá trị như thế, dá»… bị ngưá»i khác khinh thưá»ng. Nhưng nhá» có lòng từ bi, chúng ta vẫn thoát khá»i cái nghiệp cá»§a hỠđể vẫn thương há».
Má»™t ngưá»i đà n ông nghèo khổ đến xin cÆ¡m ăn lúc quý thầy Ä‘ang ăn cÆ¡m. Có thầy bá»±c mình vì biết ngưá»i đà n ông nà y kém nhân cách, bê tha rượu chè nên lâm và o hoà n cảnh ngà y nay. Má»™t thầy khác vẫn bảo chú Ä‘iệu xá»›i cÆ¡m cho ông, và quay lại bảo các thầy khác rằng: “Mình tu ở chùa thì sẽ có nhiá»u chúng sinh đến là m phiá»n mình lắm. Nhưng dù sao thì cÅ©ng phải ráng bình tÄ©nh mà thương há».â€
Tháºt ra ngưá»i đã thiếu phước thì thế nà o cÅ©ng có nhược Ä‘iểm nà y ná». Nếu không có nhược Ä‘iểm thì đã không thiếu phước. Nhiá»u Ä‘oà n cứu trợ á»§y lạo cá»§a các chùa đến tặng quà cho những đồng bà o nghèo, than rằng có những ngưá»i đã nháºn quà rồi nhưng vẫn tìm cách Ä‘i vòng lại để nháºn thêm là m thiếu phần cá»§a ngưá»i khác. Chúng ta phải hiểu những Ä‘iá»u đó để mà đừng bao giá» khởi tâm ghét há».
Muốn thương được những ngưá»i gian ngưá»i xấu thì tâm từ bi phải lá»›n lắm, mà muốn tâm từ bi lá»›n thì chúng ta phải lá»… kÃnh Pháºt, ca ngợi lòng từ bi cá»§a Pháºt.
Chúng con sống yên vui
Trong từ bi cá»§a Ngưá»i
Ngáºp trà n như không khÃ
Trùm phủ khắp muôn loà i
Thứ tha và độ lượng
Bao la và gần gũi…
Ngưá»i cao cả thiêng liêng
Ngưá»i bao la vá»i vợi
Mà chúng con nhỠbé
Tầm thưá»ng và tá»™i lá»—i
Tháºt ra lòng từ bi không phải dá»… khởi. Chúng ta phải nương và o công đức, sá»± gia há»™ và uy lá»±c cá»§a Pháºt má»›i có thể khởi lên tâm từ bi lá»›n. Chúng ta vừa chân thà nh phát nguyện, vừa chà thà nh lá»… kÃnh Pháºt thì tâm từ bi sẽ dần dần xuất hiện. Má»™t vị Bồtát cÅ©ng phải trải qua rất nhiá»u kiếp huân táºp đại nguyện chứ không phải và i ba mươi năm có thể thà nh tá»±u được.
Trong suốt Ä‘á»i tu hà nh, má»™t ngưá»i phải phát dần dần rất nhiá»u lá»i nguyện. Má»™t số lá»i nguyện được phát qua và i ba năm, đến khi thấm sâu rồi tá»± nhiên những tâm nguyện khác lại hiện ra để được phát tiếp. Những lá»i nguyện đó chÃnh là sá»± định hướng cho sá»± tu hà nh cá»§a chúng ta trong vô lượng kiếp sắp tá»›i.
b) Khi tá»a thiá»n:
Khi bắt chân lên ngồi Thiá»n cÅ©ng váºy, trước hết chúng ta chắp tay tác ý tâm nguyện tôn kÃnh Pháºt vô lượng vô biên. Kế đến cầu Pháºt giữ gìn cho mình Ä‘i đúng đến mục tiêu vô ngã.
Chúng ta nói thêm má»™t chút vá» mục tiêu vô ngã nà y. Ai tu thiá»n cÅ©ng mong nhiếp được tâm và o định. Nhưng tâm có định rồi, hết vá»ng tưởng rồi, vô niệm rồi vẫn còn là si định vì cái định đó không có định hướng. Khi có định, tâm ngưá»i nà y rất rá»—ng rang sáng tá»; nhưng vẫn bị gá»i là si định vì thiếu định hướng. Tại sao? Tại vì nếu không có định hướng rõ rệt vá» mục tiêu vô ngã, định lá»±c sẽ tá»± nhiên là m phát sinh thần thông, kiến giải. Lúc đó hà nh giả âm thầm tá»± cho mình tà i giá»i hÆ¡n ngưá»i. Tuy có định mà tâm kiêu mạn vẫn phát triển, và còn phát triá»…n mạnh hÆ¡n cả ngưá»i thưá»ng. Rồi chÃnh sá»± kiêu mạn thái quá nà y lại là m phát sinh những quan Ä‘iểm kỳ cục sai lầm nối tiếp, khiến hà nh giả trở thà nh tà lúc nà o không hay.
Nếu ngà y nà o đó chúng ta tu thiá»n và nhiếp được tâm và o an định rá»—ng rang sáng tá», rồi cứ nắm giữ, an trú trong cái trạng thái đó mãi thì vẫn bị gá»i là si định vì không biết hướng vá» mục tiêu vô ngã. Chúng ta phải hiểu rằng dù má»™t ngưá»i có chứng được đại định phi phi tưởng có thần thông Ä‘i xuyên qua vách vẫn còn bản ngã. Bản ngã còn thì má»™t trong hai trưá»ng hợp có thể xảy ra, hoặc vị nà y tÃch lÅ©y tiếp công hạnh để chứng tiếp diệt táºn định để chấm dứt hoà n toà n chấp ngã, hoặc vị nà y tá»± mãn kiêu mạn để lúc nà o đó thoái Ä‘á»a trở lại.
Vì váºy, để tránh sai lầm đáng tiếc, dù Ä‘ang an trú trong định, chúng ta phải biết bản ngã chưa hết, chúng ta vẫn phải nhắm đến mục tiêu vô ngã. Äịnh vá»›i mục tiêu vô ngã, đó là chánh định. Và chánh định thì chắc chắn sẽ đưa đến giải thoát.
Chúng ta cÅ©ng phải cẩn tháºn vá»›i quan Ä‘iểm tá»± tôn vinh cái tâm an định, rá»—ng rang sáng tỠđó là cao siêu, là đồng vá»›i Pháºt, là tá»± tánh vân vân, vì như váºy vô tình tôn vinh luôn bản ngã nằm ẩn núp trong đó. Và bản ngã sẽ phát triển. Chúng ta nên nhá»› rằng bản ngã ẩn núp rất sâu kÃn, niệm tưởng không còn mà bản ngã vẫn còn. Phải hết sức cẩn tháºn không được chá»§ quan.
Khi ngồi thiá»n, ta phải xác định mục tiêu vô ngã rõ rà ng, phải cầu Pháºt gia há»™ cho ta Ä‘i đúng hướng vô ngã như thế.
c) Trong má»i công việc:
Có 2 cá»±c Ä‘oan mà ngưá»i tu chân chÃnh phải tránh. Má»™t là chỉ cho tá»± sức mình là đủ, rồi Ä‘i dần đến chá»§ quan kiêu mạn; hai là lúc nà o cÅ©ng cầu xin lệ thuá»™c và o thần thánh mà không biết ná»— lá»±c tinh cần, rồi Ä‘i dần và o mê tÃn bạc nhược.
Trung đạo đúng nghÄ©a là vừa ná»— lá»±c bản thân nhưng vẫn khiêm hạ nương nhá» công đức cá»§a Pháºt. Và trung đạo thì luôn luôn Ä‘em lại kết quả tốt đẹp. Khi ná»— lá»±c là m việc thiện, chúng ta cÅ©ng cần phải biết cầu nguyện sá»± gia há»™ cá»§a Pháºt, phải nhá»› đến tâm từ bi cá»§a Pháºt. Äừng nghÄ© mình là m Ä‘iá»u tốt rồi cho mình là tốt và ai cÅ©ng phải lo cho mình. Äó là ý nghÄ© kiêu mạn và sai lầm.
Ngưá»i ngoại đạo cầu xin Thần Thánh để được hưởng quả, và dụ như cầu được già u sang, đỗ đạt, may mắn. Còn ngưá»i đệ tá» Pháºt cầu nguyện Pháºt gia há»™ cho mình gieo nhân, và dụ như cầu cho có cÆ¡ há»™i để giúp ngưá»i, để đắp đưá»ng, để khuyên bảo ngưá»i khó bảo… Äây là chá»— khác nhau giữa ngưá»i tin Thần Thánh mà không tin Nhân quả, vá»›i ngưá»i tin Pháºt và tin Nhân quả.
Như bình thưá»ng má»™t vị giảng sư trước khi lên pháp tòa phải thầm cầu nguyện Pháºt gia há»™. Nhưng tháºt ra như váºy cÅ©ng là muá»™n rồi. Phải cầu nguyện Pháºt gia há»™ ngay khi soạn bà i; như váºy cÅ©ng còn muá»™n, phải cầu nguyện Pháºt gia há»™ từ khi nhìn thấy Pháºt Pháp chưa hưng thịnh, lúc má»›i bắt đầu biết tu. Chúng ta phải cầu Pháºt gia há»™ cho mình giảng đúng ý Pháºt để chúng sinh được lợi Ãch.
d) Nguyện giữ gìn và phát triển Pháºt Pháp:
Vì tôn kÃnh Pháºt, chúng ta phải phát lá»i nguyện quan trá»ng là bảo tồn và phát triển Pháºt Pháp. Chúng ta đã nói đến đạo Pháºt Ä‘ang bị yếu thế, hoặc bị lui bước trước các tôn giáo khác, hoặc bị lu má» trước sá»± tiến bá»™ cá»§a khoa há»c. Hôm nay chúng ta không để cho tình trạng đó kéo dà i nữa. Chúng ta phải sao để cho đạo Pháºt được phục hưng trở lại, mạnh mẽ lại, lan trà n trở lại, phải là m sao để nhiá»u ngưá»i biết được Chánh pháp.
Chúng ta đã khẳng định đạo Pháºt là chân lý, là lợi Ãch vô lượng cho chúng sinh thì chúng ta không có quyá»n thụ động để cho đạo Pháºt suy yếu, mà ngược lại, chúng ta phải ná»— lá»±c bằng má»i cách là m cho má»i ngưá»i biết tá»›i Pháºt Pháp, là m cho Pháºt Pháp đến vá»›i má»i ngưá»i.
ChÃnh sá»± nhu nhược thụ động cá»§a quý Thầy Cô lây lan sang các Pháºt tá» khiến cho Pháºt tá» cÅ©ng chỉ biết lo tu hà nh cho bản thân mình mà không há» lo giáo hóa cả nhà cùng theo Pháºt. Công đức Pháºt hóa gia đình cá»§a cư sÄ© rất là yếu. Má»™t ngưá»i biết đạo thưá»ng không đủ mạnh mẽ khiến má»i ngưá»i trong gia đình biết đạo theo. Sá»± nhu nhược thụ động đó phải được hiểu là xuất phát từ quý Thầy Cô. Cứ má»—i ngưá»i thụ động má»™t chút là đủ để Pháºt Pháp suy tà n. Thái độ đó bây giá» không được phép tồn tại nữa.
Trong thá»i đại má»›i nà y, ngưá»i tu sÄ© phải vừa tinh tấn hà nh thiá»n tu táºp cho chÃnh mình, vừa ná»— lá»±c giáo hóa chúng sinh. Cả hai công hạnh Ä‘á»u phải được thá»±c hiện nhiệt thà nh như nhau, không được thiên lệch bên nà o, cÅ©ng nhưb không được lưá»i nhác cả hai.
Chúng ta cÅ©ng hay nghe ca ngợi sá»± thá»±c hà nh thiá»n định trong cô tịch cá»§a những ẩn sÄ© dấu mình trong rừng sâu núi thẳm hay khép cá»a má»™t mình trong am vắng. Những hình ảnh đó quả tháºt đáng kÃnh, vì chỉ có má»™t ná»™i tâm rất bình an má»›i chịu đựng được cái cô đơn vây phá»§. Nhưng chúng ta hiểu lầm để cho rằng há»… là tu theo đạo Pháºt thì phải tránh má»i ngưá»i để ở yên má»™t mình.
Tháºt ra Pháºt hay các thiá»n sư ca ngợi các ẩn sÄ© độc cư là để tôn vinh khả năng thiá»n định cá»§a vị đó đã đạt được mức độ lắng sâu đủ để thắng được cảm giác cô độc chứ không phải Pháºt và các thiá»n sư chá»§ trương má»™t đạo Pháºt trốn tránh cuá»™c Ä‘á»i. Chúng ta phải hiểu rằng luáºt Nhân quả chi phối má»i Ä‘iá»u hết sức công bằng và kỹ lưỡng. Khi ở má»™t mình, lo cho bản thân mình, không báºn tâm lo cho ai thì đương nhiên chúng ta sẽ không có phước, không tạo thêm được phước má»›i, cÅ©ng có nghÄ©a là mất phước từ từ.
Äó là lý do tại sao có nhiá»u vị nháºp thất 20 năm ra rồi tâm hạnh tầm thưá»ng hÆ¡n hồi má»›i và o thất, Ä‘á»i sống cÅ©ng khó khăn cháºt váºt hÆ¡n, tâm linh cÅ©ng chẳng có gì khả quan, đôi khi còn kém hÆ¡n ngà y trước. Chỉ vì ngưá»i như váºy không có phước tÃch lÅ©y Ä‘á»i trước nhiá»u, Ä‘á»i nà y không khéo léo tạo thêm phước mà lại trốn trong thất vắng hưởng thá» sá»± dâng cúng nuôi nấng cá»§a ngưá»i trong thá»i gian quá dà i, nên cuối cùng phước cạn!
Tâm linh có thể tiến được là do sá»± đóng góp quan trá»ng cá»§a phước, bên cạnh nhiá»u yếu tố khác như tinh tấn, phương pháp vân vân… Hiểu được Ä‘iá»u nà y chúng ta phải vừa siêng tu vừa lo là m lợi Ãch chúng sinh. Hai Ä‘iá»u đó sẽ há»— trợ nhau rất kỳ diệu. Chúng ta cứ tưởng việc gây tạo công đức khiến chúng ta báºn tâm và bất an khó nhiếp tâm. Không ngá» rằng cà ng báºn tâm là m phước chừng nà o thì khi ngồi thiá»n tâm lại yên nhiá»u hÆ¡n chừng nấy.
Nếu chúng ta chỉ lo tu mà không lo giúp ngưá»i thì không có phước để tiến xa. Nếu chúng ta chỉ lo giúp ngưá»i mà không lo tu thì sẽ không có đạo lá»±c để ứng xá» má»i Ä‘iá»u, nhất là khi gặp rắc rối nghịch cảnh. Vì váºy, muốn tu giá»i thì phải lo giáo hóa chúng sinh; muốn giáo hóa chúng sinh thì cÅ©ng phải lo tu cho giá»i.
Thế ká»· tá»›i nhân loại cạnh tranh kinh khá»§ng. Má»i giá trị lý thuyết Ä‘á»u bị Ä‘em ra đối chiếu so sánh lẫn nhau để xem cái nà o hợp lý nhất. Vì váºy ngưá»i đệ tá» Pháºt phải ná»— lá»±c nhiá»u hÆ¡n bao giá» hết để phát huy Pháºt Pháp. Chúng ta phải xét trong 24 giá» cá»§a má»™t ngà y chúng ta là m và tu như thế nà o, giá» nà o tu, giá» nà o giúp ngưá»i; có giá» nà o bị bá» trống lãng quên hay không. Nếu có giá» bị bá» trống là ta có tá»™i vá»›i Pháºt Pháp đó.
Nghiệp duyên cho chúng ta cuá»™c Ä‘á»i vá»›i những tháng ngà y rá»™ng dà i như thế để ta sá» dụng tháºt đúng. Nếu bá» trống thá»i gian, chúng ta cÅ©ng sẽ mang tá»™i giống như chúng ta đã phà phạm đổ bát cÆ¡m và o thùng rác, hay phà phạm xé bá» quần áo là nh lặn cho vui. Phà phạm cÆ¡m áo thì sau nà y chúng ta mắc quả báo là không có cÆ¡m ăn áo mặc; phà phạm thá»i gian thì sau nà y chúng ta mắc quả báo là không có thá»i gian nữa, nghÄ©a là không được quyá»n sống lâu nữa.
Ngưá»i biết quý thá»i gian thì ngay cả lúc mệt mõi nằm nghỉ cÅ©ng lặng lẽ nhiếp tâm chứ không suy nghÄ© vẩn vÆ¡ báºy bạ. Còn khi khá»e khoắn thì ngồi dáºy bắt chân ngồi thiá»n; buông chân xả thiá»n ra thì Ä‘i là m việc cho đại chúng, thừa sá»± Sư trưởng, phpụ giúp huynh đệ. Có những huynh đệ đã được thầy cho phép Ä‘i ra ngoà i là m việc sá»›m thì mình ở chùa cÅ©ng tìm cách há»— trợ ngấm ngầm để Pháºt sá»± cá»§a huynh đệ thuáºn lợi hÆ¡n.
Việc ăn uống cÅ©ng không được coi thưá»ng, phải tương đối đủ chất để có sức khá»e là m việc đạo. Aên uống thiếu thốn khiến cho thân thể yếu Ä‘uối cÅ©ng là có lá»—i vá»›i Pháºt Pháp. Chúng ta cần má»™t thân thể khá»e mạnh để tu hà nh và lo cho Pháºt Pháp mai sau.
Mong sao 20 năm sau, má»—i ngưá»i chúng ta Ä‘á»u đã góp phần là m cho Pháºt Pháp đến vá»›i rất nhiá»u ngưá»i trên Trái đất nà y.
3. Dấu hiêu của công đức:
Sau má»™t thá»i gian dà i chịu khó lá»… kÃnh Pháºt, chắc chắn chúng ta sẽ thấy xuất hiện nhiá»u dấu hiệu tốt là nh cá»§a công đức. Tuy nhiên, chúng ta chỉ nên chú ý đến má»™t dấu hiệu thuá»™c vỠđạo đức , đó là trà tuệ thấy được lá»—i cá»§a mình.
Tại sao trà tuệ thấy được lỗi là công đức?
Từ trước đến giá» chúng ta Ãt nháºn ra lá»—i cá»§a mình, thưá»ng tá»± cho mình là đúng, thưá»ng tá»± bênh vá»±c ý nghÄ© và việc là m cá»§a mình. ChÃnh vì không thấy được cái sai cá»§a mình nên chúng ta đã gây rất nhiá»u nghiệp bất thiện mà không hay biết. Hạnh phúc lá»›n cá»§a ngưá»i hiểu đạo là thấy được lá»—i cá»§a mình để dừng lại. Các vị cổ đức đã nói, Bồtát sợ nhân, chúng sinh sợ quả. Bồtát có trà tuệ nên tránh sai lầm ngay từ đầu; còn chúng sinh phải đợi khi quả báo hiện ra khổ sở má»›i biết sợ.
Nhá» công đức lá»… Pháºt nên chúng ta má»—i ngà y tránh xa dần lầm lá»—i và nhân cách cao vá»i lên rõ rệt.
Và dụ khi trông thấy má»™t huynh đệ phạm lá»—i, nếu như trước đây thì chúng ta sẽ mắng ngưá»i đó má»™t tráºn nên thân; nhưng bây giá» có trà tuệ, chúng ta nhanh chóng thấy như váºy là không hay, phải nói má»™t cách khác, cÅ©ng nghiêm khắc, nhưng từ bi, và giữ được phong cách đà ng hoà ng cá»§a mình.
Còn vô số Ä‘iá»u hay khác trong cuá»™c sống mà khi có công đức và trà tuệ, chúng ta sẽ thấy được từng chút Ä‘iá»u sai và đúng trong từng đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc. Sá»± tinh tế đó giúp chúng ta rất nhiá»u trong cuá»™c Ä‘á»i tu hà nh, và cá»±c kỳ đặc biệt là sẽ giúp chúng ta trong việc thuyết pháp độ sinh. Má»™t bà i pháp hay là bà i pháp tinh tế, kỹ lưỡng, cặn kẽ, thá»±c tế, dá»… áp dụng, má»›i lạ bất ngá». Má»›i lạ không phải vì chúng ta nêu ra vấn đỠmá»›i, mà vì chúng ta phát hiện ra những Ä‘iá»u sâu kÃn dấu trong những vấn đỠrất cÅ©.
Chắc chắn không có ai hoà n toà n đúng khi chưa chứng đạo rốt ráo. Chỉ có Pháºt má»›i tháºt sá»± không có má»™t chút sÆ¡ hở nhá» như Pháºt đã tuyên bố: Không má»™t chúng sinh nà o từ cõi trá»i đến súc sinh có thể tìm thấy lá»—i cá»§a Như Lai.
Còn những vị Thánh, những thiá»n sư… Ä‘á»u vẫn còn chưa thông suốt hết chuyện cá»§a Tam giá»›i. Vì váºy, nếu chúng ta tu đã lâu mà thấy mình hình như không có lá»—i lầm gì cả, thì xin thưa rằng chúng ta Ä‘ang thiếu công đức trầm trá»ng.
Nếu chúng ta siêng năng lạy Pháºt thì cứ từng ngà y trôi qua, chúng ta lại phát hiện được những lá»—i má»›i cá»§a mình. Sáu năm sau nhìn lại bây giá» chúng ta sẽ ngạc nhiên vì sao bây giá» mình sai lầm nhiá»u như váºy. Ngay cả má»™t giảng sư giá»i cÅ©ng sẽ phát hiện ra trước đây mình giảng chưa hay lắm, nếu giảng sư đó có lạy Pháºt Ä‘á»u đặn. Và dÄ© nhiên khi biết như váºy thì sẽ giảng hay hÆ¡n nữa.
Kết thúc bà i nà y, chúng ta chắp tay nguyện cầu cho tất cả chúng sinh Ä‘á»u biết tôn kÃnh Pháºt chà thà nh để có công đức ban đầu cho việc thoát khổ vá» sau.
|

08-09-2008, 08:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
3. TÂM TỪ
1.Äịnh nghÄ©a
Tâm từ, hay thưá»ng được gá»i chung là từ bi, là tình thương không Ä‘iá»u kiện, không đòi há»i phải được đáp trả trở lại.
Tháºt sá»± thì chữ bi có nghÄ©a là thương xót khi thấy chúng sinh Ä‘au khổ. Chỉ khi nà o có thương yêu ai, ta má»›i thấy xót xa khi ngưá»i đó Ä‘au khổ. Bi là dấu hiệu chứng minh có sá»± hiện hữu cá»§a từ nên chúng ta hay ghép chung thà nh từ bi. Nhưng nếu cẩn tháºn thì ta chỉ dùng chữ từ cho đúng bà i bản chữ nghÄ©a.
Vì tâm từ là tình thương không Ä‘iá»u kiện nên cÅ©ng không hạn cuá»™c nÆ¡i má»™t số Ãt ngưá»i mà luông có khuynh hướng trải rá»™ng vô táºn. Äể hiểu rõ hÆ¡n vá» tâm từ, ta nên so sánh vá»›i tâm luyến ái cá»§a thế gian.
Tâm luyến ái cÅ©ng là tình thương yêu cá»§a chúng sinh nà y vá»›i chúng sinh kia, nhưng bắt buá»™c phải có má»™t trong những Ä‘iá»u kiện sau đây:
Thứ nhất, do duyên nghiệp ân nghÄ©a Ä‘á»i trước tạo thà nh. Chúng ta thương ngưá»i nà o vì trong kiếp trước ta có nợ có duyên vá»›i ngưá»i đó. Và dụ như giữa cha mẹ và con cái vá»›i nhau cÅ©ng là duyên nợ qua lại má»›i tạo thà nh. Trong đó, cha mẹ mắc nợ ngưá»i con nà o nhiá»u sẽ cảm thấy thương yêu ngưá»i con đó hÆ¡n. Trong số những bạn bè huynh đệ mà ta gặp gỡ trong cuá»™c Ä‘á»i cÅ©ng váºy, không phải ai ta cÅ©ng có thiện cảm Ä‘á»u như nhau mà là ngưá»i thì ta thương nhiá»u, ngưá»i thì ta thương Ãt. Äó là vì duyên giữa má»i ngưá»i vá»›i chúng ta không đồng.
Ân nghÄ©a Ä‘á»i trước sẽ tạo thà nh tình thương yêu Ä‘á»i nà y rất rõ rệt. Và dụ như ta chịu Æ¡n ai nhiá»u từ kiếp trước vì ngưá»i đó đã ưu ái ta, giúp đỡ ta nhiá»u. Äá»i nà y gặp lại, tá»± nhiên ta thấy thương mến ngưá»i đó má»™t cách không giải thÃch được và cứ muốn giúp đỡ ân cần. Ngưá»i kia thì thấy bình thản vì há» thi ân chứ không chịu Æ¡n. Chúng ta chịu Æ¡n thì cứ bị má»™t tình cảm thúc đẩy trong tâm để phải muốn là m cho ngưá»i đó vui. Cho nên ta thấy rằng tình cảm thế gian chỉ là hư ảo, chỉ là trung gian là m chất xúc tác để chúng sinh trả nợ lẫn nhau chứ không có tháºt. Tình thương yêu thế gian rất mong manh, nợ trả hết rồi thì thương yêu cÅ©ng hết. Khi thương nhau, ta cứ tưởng tình thương đó sẽ bá»n vững lâu dà i, nhưng rồi “ thế rồi cuá»™c Ä‘á»i là , những cuá»™c tình chia xa, Ä‘i lạc và o những phÃa không đưá»ng vá»â€¦â€
Tình thương yêu nam nữ là đại biểu mãnh liệt nhất cho loại tình thương thế gian nà y. Tình yêu nam nữ là mãnh liệt nhất nên cÅ©ng Ãch ká»· nhất. Trước hết khi yêu, ai cÅ©ng nghÄ© rằng tình yêu Ä‘em lại cho ta hạnh phúc vì cảm xúc cá»§a tình yêu rất cháy bá»ng. Xưa nay không biết bao nhiêu thÆ¡, văn, nhạc, tranh, tượng ca ngợi tình yêu. Tình yêu nam nữ và sáng tác nghệ thuáºt gần như bất khả phân ly vì những cảm xúc tình yêu giúp nghệ sÄ© cảm hứng để sáng tác. Nhưng đến khi tình yêu tan vỡ thì ngưá»i ta má»›i biết đó là đau khổ nhất. Vì sao, bởi vì bản chất cá»§a tình yêu là Ãch ká»· nhất nên nó cÅ©ng gây ra Ä‘au khổ nhất.
Triết gia Schopenhauer nói: “Chỉ có những triết gia má»›i có thể sống hạnh phúc trong hôn nhân, nhưng tiếc rằng má»™t triết gia tháºt sá»± thì không chịu lấy vợ.â€
Cuá»™c sống gia đình rất phức tạp, vợ chồng đòi há»i sá»± săn sóc ân cần từng li từng tÃ. Yêu cầu cá»§a tình yêu rất cao nên hầu hết không ai đáp ứng được đầy đủ. Chỉ có những ngưá»i rất thông minh và rất đạo đức má»›i đáp ứng ná»—i. Ngưá»i vừa thông minh vừa đạo đức đó, Schopenhauer gá»i là triết gia.
Ngưá»i ta gặp nhau rồi có tình cảm vá»›i nhau, rồi thÃch nhau gì đó chứ không tháºt là có tình yêu. Tình yêu tháºt sá»± rất mạnh và đòi há»i sá»± ứng xá» khéo léo để được bá»n vững lâu dà i, để ká»m chế sá»± Ãch ká»· cá»§a mình lại. Sá»± Ãch ká»· trong tình yêu rất dữ dá»™i mà bá»™c lá»™ rõ nhất là sá»± ghen tuông. Khi ghen tuông, ngưá»i ta có thể đánh, giết, tạt acid… đủ mà n ác độc. Vì Ãch ká»· nên ngưá»i ta cÅ©ng đòi há»i lẫn nhau, trói buá»™c lẫn nhau, ghen tuông vá»›i nhau, hà nh hạ lẫn nhau.
Äể sống êm ấm hạnh phúc trong gia đình phải là những triết gia thông minh và đạo đức. Nhưng như Schopenhauer nói, triết gia thì không chịu lấy vợ. Äa phần ngưá»i ta sống không hạnh phúc trong hôn nhân. Trong má»™t cuá»™c thăm dò ý kiến, nhiá»u cụ già đã lắc đầu ngao ngán vá» cuá»™c sống hôn nhân đã qua cá»§a mình. Tình yêu quả tháºt là má»™t cái gì hư ảo mong manh!.
Giai Ä‘oạn đầu ở tuổi còn xuân , do bản năng cá»§a tuổi trẻ nên ngưá»i ta bồng bá»™t hăm hở và tưởng rằng tình yêu là hạnh phúc nên tìm đến vá»›i nhau vá»›i hy vá»ng rằng cuá»™c Ä‘á»i còn lại ở bên nhau sẽ trà n đầy hạnh phúc. Nhưng khi đến vá»›i nhau được rồi thì những chuổi ngà y còn lại từ từ chỉ là hà nh hạ, là ná»—i khổ, giáºn há»n, bất mãn cho nhau .
Ngưá»i có phước xuất gia là ngưá»i thoát được cảnh ngục tù trá hình cá»§a hạnh phúc hôn nhân. Tình yêu và hạnh phúc hôn nhân là m tăng dần sá»± Ãch ká»· trong lòng con ngưá»i. Vì Ãch ká»·, ngưá»i ta lại là m khổ nhau. Do đó, muốn cho hôn nhân bá»›t Ä‘i phiá»n toái rắc rối, ngưá»i ta nên bá»›t Ä‘i sá»± Ãch ká»· đòi há»i lẫn nhau mà nên cùng có chung má»™t mục Ä‘Ãch cao cả nà o đó để hướng vá». Và dụ như nếu hai vợ chồng cùng có chung lòng mến má»™ Pháºt Pháp thì tá»± nhiên sẽ thấy đầm ấm nhẹ nhà ng hÆ¡n. Nhiá»u cặp vợ chồng đã tìm lại được sá»± hà n gắn khi cả hai cùng tìm đến vá»›i Pháºt Pháp.
Hạnh phúc chỉ đến từ lòng vị tha chứ không đến từ sá»± Ãch ká»·. Khi đến vá»›i Pháºt Pháp, hai ngưá»i cùng tu táºp tâm vị tha và tá»± nhiên má»i chuyện tốt đẹp dần.
Tình thương yêu là hệ quả cá»§a ân nghÄ©a Ä‘á»i trước. Tình yêu nam nữ là biểu hiện rõ nét nhất cho Ä‘iá»u nà y.
Khi gặp gỡ thương mến ngưá»i nà o, chỉ bởi vì chúng ta có duyên nợ Ä‘á»i trước. Äến khi trả xong nợ cÅ©, tình yêu cÅ©ng biến mất mà không ai biết tại sao.
Ngay như các tu sÄ© cÅ©ng váºy, được các tÃn đồ ưu ái quý mến, cÅ©ng đừng nghÄ© rằng bởi vì mình có ưu Ä‘iểm nà o đó như giảng hay, đạo cao đức trá»ng, hay ngoại hình khả kÃnh. Tất cả cÅ©ng vì có duyên nợ ân nghÄ©a kiếp trước vá»›i nhau. Nếu ân nghÄ©a sâu dà y thì gắn bó vá»›i nhau bá»n chặt; nếu ân nghÄ©a Ãt thì sẽ vì má»™t lý do lãng nhách nà o đó để xa nhau.
Hiểu được Ä‘iá»u nà y, chúng ta bình thản trước thương ghét cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, vì nó không tháºt, chỉ là duyên nợ Ä‘á»i trước. Äiá»u mà ta phải báºn tâm chÃnh là kết duyên là nh vá»›i má»i ngưá»i để cùng tiến tu.
Thứ hai, chúng ta thương vì huyết thống, như cha mẹ, anh chị em… Nói là huyết thống, tháºt ra cÅ©ng là duyên cá»§a những Ä‘á»i xưa bây giá» má»›i thà nh gia đình ruá»™t thịt. Tình gia đình được kết thà nh do những tháng ngà y chung sống đỡ đần lo lắng tương trợ nhau mà thà nh. Nếu sống chung trong má»™t gia đình mà không lo lắng cho nhau thì tình nghÄ©a cÅ©ng không có.
Thứ ba, chúng ta thương vì ngưá»i kia Ä‘em đến cho ta cảm giác hạnh phúc.
Má»™t lần trong lúc vui đùa, vua Pasenadi há»i hoà ng háºu Malika:
- Ãi khanh thương ai nhất?
- DÄ© nhiên thần thiếp thương hoà ng thượng nhất trên Ä‘á»i.
Vua Ä‘ang vui thÃch thì hoà ng háºu lại nói tiếp:
-Nhưng nếu hoà ng thượng cho phép nói tháºt mà đừng giáºn thì thần thiếp xin nói lại cho đúng hÆ¡n.
- Cứ nói tháºt.
- Tháºt ra thần thiếp thương thần thiếp nhất.
- Sao kỳ váºy, mình mà thương mình?
- Äó là sá»± tháºt, trên cuá»™c Ä‘á»i nà y, ngưá»i ta chỉ thương chÃnh mình. Nếu có thương ai cÅ©ng chỉ vì ngưá»i đó mang lại hạnh phúc cho mình. CÅ©ng váºy, vì hoà ng thượng Ä‘em cho thiếp vinh quang, già u sang, hạnh phúc nên thiếp má»›i yêu hoà ng thượng. Chứ nếu hoà ng thượng là kẻ ăn mà y thì thần thiếp đâu có thương.
Vua nghe cÅ©ng có lý nhưng thấy phá»§ phà ng kỳ cục quá nên đến đức Pháºt há»i lại. Pháºt đã xác nháºn lá»i cá»§a hoà ng háºu Malika là chÃnh xác, thá»±c ra, con ngưá»i chỉ thương chÃnh mình.
Trên cuá»™c Ä‘á»i nà y, không có tình thương yêu chân tháºt, ngưá»i ta chỉ thương ai vì ngưá»i đó Ä‘em lại hạnh phúc cho mình.Và dụ mình thương má»™t huynh đệ nà o đó vì cảm thấy ngưá»i đó có thể tốt được vá»›i mình. Sau nà y mình thương má»™t ngưá»i Pháºt tá» nà o đó vì thấy rằng ngưá»i Pháºt tỠđó á»§ng há»™ mìn. Bản chất cá»§a tình thương chỉ là như váºy. Rồi vợ chồng cÅ©ng váºy, khi nà o ngưá»i chồng cảm thấy ngưá»i vợ Ä‘em lại nguồn hạnh phúc cho mình là tốt. Äến lúc nà o thấy vợ mình già xấu thì ngưá»i chồng sẽ bắt đầu lạc lòng ,Ä‘i tìm những cô gái khác. Tình thương yêu thế gian là váºy , không thiêng liêng, cho nên chúng ta đừng bao giá» hy vá»ng má»™t cái gì trong tình cảm thế gian.
Ngưá»i đệ tá» Pháºt suốt Ä‘á»i Ä‘i tìm lòng từ bi là chÃnh vì Ä‘i tìm má»™t tình thương vượt lên trên cái thưá»ng tình cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Tình thương đó không Ãch ká»·, thiêng liêng hÆ¡n, cao cả hÆ¡n.
Thứ tư, chúng ta thương ai vì ngưá»i đó có ưu Ä‘iểm đặc biệt ná»—i báºt giữa nhiá»u ngưá»i. Chúng ta muốn chiếm hữu để có được cảm giác mình cÅ©ng đặc biệt theo. Äây là quy luáºt tâm lý bình thưá»ng. Và dụ như những cô gái đăng quang hoa háºu liá»n trở thà nh đối tượng theo Ä‘uổi cá»§a nhiá»u ngưá»i đà n ông. Rồi những ngôi sao ca nhạc, ngôi sao sân khấu Ä‘iện ảnh cÅ©ng là mục tiêu cho biết bao ngưá»i nhắm đến. Có lần má»™t ca sÄ© nhạc rock ở Nháºt chết, láºp tức có 3 cô gái tá»± tá» chết theo. Khi nghe tin diá»…n viên Thà nh Long lấy vợ, má»™t cô gái cÅ©ng tá»± tá» liá»n.
Sá»± hâm má»™ cuồng nhiệt đến gần như Ä‘iên loạn cá»§a quần chúng đối vá»›i các ngôi sao cÅ©ng là má»™t thứ bệnh hoạn cá»§a tâm lý. Tâm lý đó cÅ©ng phiá»n toái Ãch ká»· và đầy xao động. Hiện nay trên thế giá»›i chưa quan tâm chữa trị bệnh hoạn nà y, mà ngược lại, nhiá»u hình thức quảng cáo còn thúc đẩy sá»± cuồng nhiệt đó cao hÆ¡n. Những Ä‘oạn phim chiếu rừng khán giả Ä‘ang quÆ¡ tay nhảy nhót kÃch động theo bà i hát cá»§a má»™t ca sÄ©. Nhiá»u trẻ em xem đó là điá»u hay nên nối nhau bắt chướt. Thế giá»›i như là đang rối tung lên.
Chúng ta biết rằng tâm từ ngược vá»›i tâm luyến ái nên không bị duyên nghiệp thúc đẩy, không được tâm Ãch ká»· tạo nên, không được sá»± ham muốn phát sinh. ChÃnh vì không có gì thúc đẩy tạo thà nh nên Tâm Từ rất khó xuất hiện. Tâm luyến ái trà n ngáºp trên cõi Ä‘á»i nà y vì có được nhiá»u Ä‘iá»u kiện há»— trợ. Còn Tâm Từ rất cô đơn, không có gì trợ giúp cả.
Chỉ những ngưá»i cá»±c kỳ đạo đức, cá»±c kỳ trà tuệ, cá»±c kỳ khát khao chân lý má»›i Ä‘i tìm loại tình thương không Ä‘iá»u kiện như thế. Ngay cả nhiá»u ngưá»i là đệ tá» Pháºt mà còn thá» Æ¡ vá»›i việc huân tu lòng từ, huống hồ những ngưá»i chưa bao giá» nghe đến tứ vô lượng tâm !
Tình thương bao la rá»™ng lá»›n là giá trị căn bản cá»§a các tôn giáo. Tôn giáo nà o không nói đến tình thương rá»™ng lá»›n thì không phải là tôn giáo chân chÃnh. Nhưng má»—i tôn giáo vẫn có đôi chút khác nhau khi nói vá» loại tình thương nà y. Hồi giáo kêu gá»i thương yêu giữa những ngưá»i đồng đạo vá»›i nhau, và cho phép giết ngưá»i ngoà i đạo. Kitô giáo theo lá»i Jésus thương cả kẻ thù cá»§a mình. Khổng tá» cÅ©ng đỠcao lòng Nhân. Chỉ đức Pháºt má»›i nói vá» má»™t lòng Từ Bi thương yêu tất cả chúng sinh, đến táºn cá» cây chim thú.
Tình thương rá»™ng lá»›n mà đạo Pháºt nhắm đến gần như tuyệt đối. Äức Pháºt đã đạt được tình thương như thế. Còn những ai tu theo Pháºt cÅ©ng sẽ phải Ä‘i theo hướng đó, vá» má»™t tình thương phá»§ trùm tuyệt đối đến tất cả muôn loà i, kể cả cá» cây.
Nói theo logic, tình luyến ái thuá»™c vá» tâm Ãch ká»·; lòng từ bi thuá»™c vá» tâm vị tha. Ãch ká»· thuá»™c vá» chấp ngã; vị tha thuá»™c vá» vô ngã.
Chấp ngã sinh ra Ãch ká»· và luyến ái; vô ngã sinh ra vị tha và từ bi.
Vì có chấp ngã nên ta có Ãch ká»·. Nếu tu táºp vô ngã ta sẽ được từ bi. Cà ng tu táºp từ bi thì chúng ta cà ng gần vá»›i vô ngã; cà ng tu táºp vô ngã, chúng ta cà ng thà nh tá»±u từ bi. Vì váºy má»™t vị Alahán đã chứng đạt vô ngã hoà n toà n cÅ©ng là thà nh tá»±u tâm từ bi vô hạn.
Äó là má»™t logic hết sức chặt chẽ và không thể đảo ngược. Ai hiểu rằng má»™t vị Alahán chưa có lòng từ, ngưá»i đó là tà kiến, và có thể Ä‘á»a địa ngục.
Có má»™t thá»i gian khi giáo lý Bắc tông phát triển mạnh ở miá»n Bắc Ấn độ, nhiá»u ngưá»i đã nghÄ© rằng Alahán chưa có lòng đại bi như Bồtát. Quan Ä‘iểm đó nên được Ä‘iá»u chỉnh lại cho đúng vá»›i lá»i Pháºt dạy, và đúng vá»›i logic há»c hiện đại.
Từ bi và vô ngã là má»™t, cái nà y há»— trợ cái kia, cái nà y là bóng phản chiếu cá»§a cái kia. Nếu ta tu táºp vô ngã mà chưa thấy lòng từ bi xuất hiện tức là chưa được vô ngã. Nếu ta tu từ bi mà chưa nhẹ ngã chấp tức là từ bi chưa có mặt.
Chúng ta tu táºp từ bi tức là cÅ©ng Ä‘i trên con đưá»ng đến vô ngã, giống như thiá»n định. Vì váºy ngưá»i tu táºp thiá»n định mà không tu kèm theo từ bi thì không có kết quả lá»›n trong thiá»n định được. Tâm từ bi trợ giúp cho thiá»n tiến nhanh hÆ¡n. Pháºt dạy rằng ai Ä‘i táºn cùng con đưá»ng cá»§a từ bi cÅ©ng thà nh tá»±u giải thoát (Kinh TỪ, Tăng Chi).
Ngược lại, chánh định cÅ©ng khÆ¡i mở lòng từ bi. Chúng ta nhấn mạnh chữ chánh định, vì nếu tuy có sức định mà không chánh, lòng từ bi cÅ©ng không mở ra. Khi tâm ta và o được má»™t chút định thì lòng từ bi cÅ©ng mở ra thêm má»™t chút. Và dụ bình thưá»ng chúng ta nhìn má»i ngưá»i chung quanh má»™t cách há» hững. Nhưng lúc nà o đó mà tâm ta lắng yên rá»—ng rang, tá»± nhiên ta nhìn má»i ngưá»i vá»›i tâm thương yêu nhẹ nhà ng láºp tức. Khi tâm yên lắng, tá»± nhiên tâm đó lan ra, bao phá»§ rá»™ng rãi đến má»i ngưá»i má»i váºt chung quanh, đến cả cá» cây sông núi. Tình thương cÅ©ng theo đó trùm lấy muôn loà i.
Äó là lý do tại sao má»™t vị Thánh yêu cả cá» cây má»™t cách tá»± nhiên là váºy. Chúng ta chưa bằng các vị thánh, nhưng nếu tâm có chút thiá»n định cÅ©ng khiến tình thương bắt đầu có mặt.
Có ngưá»i nói: “má»™t thiá»n sư luôn luôn là má»™t nghệ sÄ©, nhưng má»™t nghệ sÄ© thì không phải là thiá»n sưâ€.
Sở dÄ© má»™t thiá»n sư luôn là má»™t nghệ sÄ© vì vị đó có tình thương rá»™ng lá»›n, cảm được đến cả đất trá»i cây cá», có thể biến thà nh cảm hứng sáng tác ra những bà i thÆ¡ tuyệt đẹp. Các ngà i cÅ©ng có má»™t Ä‘á»i sống phóng khoáng nhẹ nhà ng rất hay. Còn nghệ sÄ© có nhiá»u tình cảm lãng mạn lai láng, rất khác vá»›i tình thương rá»™ng lá»›n cá»§a thiá»n sư. Lối sống cá»§a nghệ sÄ© cÅ©ng phóng túng chứ không phải phóng khoáng. Những sắc thái đó tuy na ná gần nhau nhưng khác nhau. Ngưá»i nghệ sÄ© Ä‘i theo hướng cảm tÃnh nên đến gần Ãch ká»· dần dần. Chỉ khi nà o há» Ä‘i theo Pháºt Pháp để thanh lá»c những cảm tÃnh xao động và phóng túng thì Ä‘á»i há» má»›i bá»›t khổ.
Tôn giáo nà o cÅ©ng đỠcao tình thương rá»™ng lá»›n, như chỉ trong đạo Pháºt má»›i có con đưá»ng Ä‘i rất rõ, là quán từ bi, kết hợp vá»›i thiá»n định phá trừ ngã chấp, rồi từ bi xuất hiện. Äức Pháºt và các vị Alahán chứng được vô ngã tuyệt đối rồi thì lòng từ bi phá»§ trùm cả vÅ© trụ.
Lòng từ bi cá»§a Pháºt luôn luôn phá»§ trùm chúng ta trong từng giây từng phút. Chúng ta không cảm nháºn được vì cánh cá»a lòng mình đóng kÃn quá. Chúng ta đóng cá»a lòng bởi vô số Ãch ká»·, chấp trước, xao động, và ghê gá»›m nhất chÃnh là chấp ngã nên không biết được mình luôn luôn sống trong tình thương cá»§a Pháºt. Chúng ta hãy nghe bà i tụng quán tưởng khi tụng kinh theo nghi thức Bắc tông cá»§a Việt Nam và Trung Hoa:
Năng lễ, sở lễ tánh không tịch
Cảm ứng đạo giao nan tư nghì…
Năng lá»… là ngưá»i quỳ lạy, tức là đệ tá» Pháºt chúng ta; sở lá»… là ngưá»i được lạy, tức là Pháºt. Cả hai Ä‘á»u cùng má»™t bản chất huyá»…n hóa hư vô. Tuy là hư vô nhưng không phải là hoà n toà n không có gì, mà tất cả vẫn váºn hà nh theo luáºt Nghiệp báo công bằng. Pháºt đã chứng đạt được vô ngã tịch lặng. Nếu chúng ta cÅ©ng thâm nháºp nghÄ©a lý vô ngã đó, tá»± nhiên sá»± cảm ứng kỳ diệu sẽ hiện bà y, chúng ta sẽ cảm nháºn được tình thương cá»§a Pháºt Ä‘ang trùm phá»§ ôm ấp chúng ta cÅ©ng như má»i chúng sinh khác. Ngược lại, nếu chấp ngã, Ãch ká»·, xao động, tá»± đứng riêng má»™t góc trá»i, tá»± khép cá»a tâm hồn lại, chúng ta sẽ không cảm nháºn được tình thương cá»§a Pháºt cho chúng ta.
Và như chúng ta ngồi nhìn nhau, nếu má»—i ngưá»i báºn tâm chạy theo cái xao động cá»§a mình, chấp giữ bản ngã cá»§a mình, chúng ta sẽ không có được niá»m thông cảm quý mến nhau, sẽ cảm nghe ngăn cách xa lạ vá»›i nhau. Ngược lại nếu má»—i ngưá»i lắng tâm yên tÄ©nh, buông bá» bá»›t ngã chấp cá»§a mình, tá»± nhiên sẽ nghe gần gÅ©i thông cảm quý mến nhau hÆ¡n.
Äức Pháºt chứng đạt vô ngã hoà n toà n nên lòng từ bi cá»§a Ngà i phá»§ trùm đến tất cả chúng sinh. Nhưng vá» phần chúng ta, nếu chúng ta chấp ngã, không thấy cái ta nà y là hư ảo, đóng cá»a lòng cá»§a mình lại, chúng ta sẽ không thấy được tình thương yêu cá»§a Pháºt hiện diện nÆ¡i mình từng giá» từng phút.
Trong cuốn Tá»± truyện Hư Vân niên phổ, ngà i Hư Vân có thuáºt má»™t lần bị bệnh, ngà i thấy mình lên cõi trá»i Äẩu suất nghe Pháºt Di Lặc thuyết pháp. Trong há»™i chúng cá»±c kỳ đông đảo đó, Ngà i gặp lại nhiá»u vị cao tăng lúc trước, kể cả thầy cá»§a ngà i là hòa thượng KÃnh Dung. Nói chung là những vị tu hà nh chân chÃnh khi mất Ä‘á»u lên cõi trá»i Äẩu suất.
Hòa thượng KÃnh Dung chỉ Ngà i ngồi và o má»™t cái tòa còn trống, bên cạnh tôn giả Anan. Äiá»u lạ là ngà i Anan từ thá»i đức Pháºt bây giá» vẫn còn theo phò Pháºt Di Lặc trên cung trá»i Äẩu suất.
Chợt Pháºt Di Lặc dừng giảng chỉ ngà i Hư Vân bảo: “Con còn nghiệp, phải quay vá».â€
Ngà i Hư Vân thưa: “Con nghiệp nặng nên không muốn vá» nữa. Con muốn ở đây há»c pháp.â€
Pháºt Di Lặc nói: “Không, con phải vá» vì còn nhiá»u việc phải là m.†Rồi Pháºt Di Lặc giải thÃch thêm cho Ngà i hiểu.
Câu chuyện trên là m chúng ta cảm động vá» lòng thương yêu cá»§a chư Pháºt Bồtát đối vá»›i chúng sinh. Cách nói chuyện cá»§a Pháºt Di Lặc biểu lá»™ má»™t lòng từ bi nhưng cÅ©ng rất nghiêm khắc, và không bá» sót chúng sinh nà o.
Chúng ta là đệ tá» Pháºt cÅ©ng phải há»c theo tâm từ bi cá»§a Pháºt, dù chưa thể thà nh tá»±u hoà n toà n. Má»—i ngà y ta phải tu táºp sao cho lòng thương yêu chúng sinh cà ng lúc cà ng lan rá»™ng; má»—i ngà y ta phải tu sao cho tình thương riêng tư giảm bá»›t dần dần. Trong cuá»™c sống đúng là chúng ta có duyên vá»›i má»i ngưá»i khác nhau khiến cho ta thưá»ng hay thương ngưá»i nà y nhiá»u hÆ¡n ngưá»i kia. Bây giá» tu táºp từ bi, chúng ta cố gắng đừng để thiên vị quá đáng. Trưá»ng hợp ngưá»i xuất gia ở trong đại chúng cá»™ng đồng cà ng phải cẩn tháºn không nên kết thân riêng vá»›i và i ba ngưá»i, phải trải lòng chan hòa chung đến vá»›i tất cả huynh đệ. Cưỡng lại duyên xưa để tránh kết thân riêng là cả má»™t sá»± ká»m chế lá»›n để cho lòng từ bi có cÆ¡ há»™i phát triển.
Nhà thÆ¡ Goethe có câu nói ná»—i tiếng: â€Äứng trước má»™t bá»™ óc vÄ© đại, tôi cúi đầu; nhưng đứng trước má»™t trái tim vÄ© đại, tôi quỳ xuống.â€
Goethe đã đại diện cho cả nhân loại để bà y tá» má»™t nguyên lý, là đối vá»›i tà i năng lá»›n, ngưá»i ta sẽ rất nể phục; nhưng ngưá»i ta chỉ tháºt sá»± tôn kÃnh, ngưỡng má»™, thương quý đối vá»›i ngưá»i có tấm lòng thương yêu rá»™ng lá»›n. Thái độ quỳ xuống nói lên mức độ bị khuất phục vạn lần so vá»›i cúi đầu. Tháºt váºy, đứng trước ngưá»i mà ta biết rõ là khoan dung độ lượng, ta cảm thấy có thể Ä‘em cả cuá»™c Ä‘á»i mình để nương tá»±a, bước theo, dâng hiến.
Ngưá»i đệ tá» Pháºt, nhất là ngưá»i xuất gia, cà ng phải tu là m sao để trở thà nh suối nguồn yêu thương cho má»i ngưá»i chung quanh, trở thà nh cây cao bóng cả cho chúng sinh nương tá»±a. Ngưá»i thế gian mệt mõi vì đủ thứ phiá»n toái khổ Ä‘au, nên muốn tìm chá»— dá»±a tinh thần cho khuây khá»a. Bổn pháºn cá»§a ngưá»i đệ tá» Pháºt là là m vÆ¡i Ä‘i ná»—i khổ cá»§a cuá»™c Ä‘á»i nà y bằng tình thương yêu bao la như lá»i Pháºt dạy. Äến vá»›i ngưá»i có tấm lòng nhân ái, ai cÅ©ng cảm thấy tươi mát dá»… chịu.
Äiá»u chúng ta cần phải chuẩn bị tinh thần trước là việc tu táºp tâm từ bi sẽ rất vất vả chứ không phải nhà n rá»—i dá»… chịu. Và dụ má»™t Ä‘iá»u rất nhá» là phải chịu khó nghe chúng sinh kể lể nổi niá»m riêng tư Ä‘au khổ để hỠđược nhẹ lòng và muốn xin má»™t lá»i khuyên từ ngưá»i khách quan bên ngoà i. Nhiá»u khi những chuyện rất chán như chuyện tình cảm thương ghét giữa ngưá»i nà y ngưá»i kia, chuyện ngưá»i nà y nói xấu, ngưá»i kia phân trần. HÆ¡n nữa là há» biết chúng ta có lòng từ ái độ lượng. Trong những trưá»ng hợp như váºy, chúng ta phải quên bản thân mình để có sá»± đồng cảm vá»›i há»; rồi chúng ta dùng đạo lý để đánh giá vấn Ä‘á», và tìm ra má»™t cách giải quyết tốt đẹp giùm há». Chúng ta phải dá»±a trên luáºt Nhân quả và những Tâm lý Äạo đức để khuyên bảo há» hà nh xỠđúng hÆ¡n và má»i chuyện sẽ ổn thá»a.
Chưa cần phải là má»™t giảng sư thao thao bất tuyệt trên pháp tòa, chỉ cần sao cho bất cứ ai trên Ä‘á»i gặp chúng ta Ä‘á»u tìm thấy được sá»± an ổn, đó cÅ©ng là công đức tu hà nh cá»§a má»™t ngưá»i đệ tá» Pháºt rồi. Muốn như váºy, tất cả đệ tá» Pháºt chúng ta phải có lý tưởng vì Pháºt Pháp, vì chúng sinh, chứ không thể tu hà nh há»i hợt được. Chúng ta phải phát triển lòng từ bi tháºt vững chắc, mà Pháºt nói trong kinh Tăng Chi là phải là m cho lòng Từ trở thà nh căn cứ địa cá»§a tâm hồn.
Nếu tâm từ không được thiết láºp, cá»§ng cố, phát triển, tâm luyến ái sẽ có cÆ¡ há»™i nẩy nở để thế chá»—, và thế là chúng ta sẽ trở lại cách sống tầm thưá»ng như cÅ© nghÄ©a là cÅ©ng thương ghét rá»™n rà ng, hÆ¡n thua phải quấy, bên nặng bên nhẹ… Cuá»™c Ä‘á»i chúng ta không có gì sáng sá»§a mà những ngưá»i chung quanh ta cÅ©ng mệt mõi rã rá»i. DÄ© nhiên là chúng ta đã không chứng tỠđược sá»± tuyệt vá»i cá»§a Pháºt Pháp cho má»i ngưá»i thấy, cÅ©ng có nghÄ©a là chúng ta là m mất niá»m tin nÆ¡i há».
Dù chưa chứng Thánh, chỉ cần chúng ta có lòng từ bi thôi cÅ©ng đủ để sống má»™t Ä‘á»i đầy lợi Ãch cho má»i ngưá»i, và bản thân ta cÅ©ng bá»›t nhiá»u phiá»n toái vì thương ghét rá»™n rà ng cá»§a thế gian, hay chÃnh những nhược Ä‘iểm cá»§a mình. Vì sao, bởi vì muốn khắc phục khuyết Ä‘iểm, ngoà i sá»± hiểu biết, chúng ta cÅ©ng cần phải có phước. Thiếu phước, chúng ta thưá»ng vấp ngã trở lại những thói hư táºt xấu như xưa. Æ Ã» đây lòng từ bi sẽ cho chúng ta cái phước đó để chúng ta vượt qua những lầm lá»—i cá»§a mình.
Và dụ như má»™t ngưá»i xuất gia, kiếp nà y xuất gia chứ đâu phải tất cả những kiếp trước Ä‘á»u xuất gia. Do đó chắc chắn rằng trong nhiá»u kiếp ngưá»i nà y cÅ©ng đã từng sống Ä‘á»i sống gia đình có vợ chồng con cái. Biết đâu kiếp nà y Ä‘ang tu gặp lại vợ chồng kiếp xưa. Lúc đó khó ai tránh khá»i những cảm xúc thương mến không giải thÃch được. Nếu không tu táºp từ tâm, chúng ta sẽ bị luyến ái cÅ© khuấy phá mạnh mẽ. Nếu thưá»ng xuyên rãi lòng thương yêu chúng sinh, tá»± nhiên cảm xúc cÅ© sẽ dá»… dà ng vượt qua hÆ¡n. Äó là nhân quả rất chÃnh xác.
Phước đến vá»›i chúng ta bởi công hạnh lá»… kÃnh Pháºt và từ tâm. Phước nà y giúp chúng ta hóa giải nghiệp duyên xưa để cùng giúp nhau tu hà nh, và không bị luyến ái cÅ© láºp lại. Phước đó cÅ©ng giúp ta nhiếp tâm trong thiá»n được dá»… dà ng hÆ¡n vì tâm Ãch ká»· bị tâm từ bi hóa giải, mà Ãch ká»· bá»›t nghÄ©a là phiá»n não bá»›t, an vui thêm.
Vì lý tưởng Pháºt pháp ,vì chúng sinh ,vì đạo đức cao đẹp cá»§a Pháºt pháp, chúng ta không cho phép mình sống Ä‘á»i Ãch ká»· giải đãi, mà phải hết sức tu hà nh, nhất lòng thương yêu chúng sinh vạn loà i.
2.Tu táºp từ tâm:
a) Khi lá»… Pháºt:
Tâm từ bi rất khó phát khởi tá»± nhiên vì không có Ä‘iá»u gì thúc đẩy. Chỉ những ngưá»i có trà tuệ má»›i chịu cá»±c khổ dá»±ng láºp tâm từ bi trong lòng mình vì biết rằng phải có tâm từ bi để ta thoát khá»i sá»± tầm thưá»ng cá»§a kiếp ngưá»i, và để ta đủ sức mạnh sống Ä‘á»i vị tha.
Äối vá»›i những ngưá»i xuất gia thì việc tu táºp từ bi còn bức thiết hÆ¡n nữa vì có công phu thá»±c hà nh, chúng ta má»›i có sức mạnh thuyết phục má»i ngưá»i cùng tu táºp từ tâm. HÆ¡n nữa, nhá» có thá»±c hà nh nên chúng ta hiểu kỹ má»i ngõ ngách để có thể hướng dẫn cặn kẽ lại ngưá»i sau. Nếu chúng ta chỉ nghe sao rồi nói lại như váºy, ngưá»i nghe cÅ©ng chỉ nghe phÆ¡n phá»›t, và không quyết tâm thá»±c hà nh theo.
Trước hết chúng ta phải chân thà nh quỳ trước Pháºt, lá»… Pháºt, tha thiết cầu Pháºt gia há»™ cho mình phát khởi được lòng thương yêu vô hạn đến tất cả chúng sinh. Sau đó, chúng ta tiếp tục quỳ đó mà quán tưởng trải lòng thương yêu khắp muôn loà i. Ban đầu là cầu Pháºt, kế đó là tá»± mình là m lấy.
Tại sao việc tu hà nh âm thầm trong tâm cÅ©ng phải cần sá»± gia há»™ cá»§a Pháºt? Tại sao chúng ta vẫn nghe đạo Pháºt chá»§ trương tá»± mình thắp Ä‘uốc lên mà đi, hãy thắp lên vá»›i Chánh pháp, tá»± mình là chá»— nương tá»±a cho chÃnh mình, đừng nương tá»±a vá»›i má»™t ai cả…?
Có 2 cá»±c Ä‘oan mà ngưá»i tu hà nh nên tránh:
Cá»±c Ä‘oan thứ nhất là chấp ngã, là xem mình có tháºt, nên chá»§ trương cái gì cÅ©ng phải do mình, tá»± mình, bởi mình, không cần ai hết. Nếu nhá» vả ai thì giống như mình bị giảm giá trị. Äây vừa là chấp ngã, vừa là tá»± kiêu.
Cá»±c Ä‘oan thứ hai là nhu nhược, là ỷ lại và o thần thánh, không chịu nháºn trách nhiệm vá» mình. Ngưá»i nà y trở thà nh nô lệ cá»§a thần linh nà o đó và chỉ cầu xin sá»± há»— trợ. Äây vừa là yếu Ä‘uối, vừa là lưá»i biếng. Các tôn giáo thần quyá»n hầu hết bị Ä‘iá»u nà y.
Äể tránh 2 cá»±c Ä‘oan đó, chúng ta có Trung đạo như sau:
Thứ nhất, hiểu rằng cái ta nà y không tháºt nên sá»± gia há»™ giúp đỡ cá»§a chư Pháºt khiến ta nhanh chóng thà nh tá»±u Tâm từ là ưu thế cần khai thác. Ta không giống kẻ tá»± ái sợ mất giá trị khi phải nhá» vả; ở đây ta nhá» vả Pháºt để thà nh tá»±u lòng Từ bi má»›i là giá trị cao quý tháºt sá»±.
Thứ hai, chúng ta hiểu rằng nếu không có ná»— lá»±c bản thân thì không có Ä‘iá»u gì thà nh tá»±u, nghÄ©a là má»—i ngưá»i cÅ©ng phải chịu trách nhiệm vá» việc là m cá»§a mình; do đó chúng ta phải cố gắng quán tưởng trải lòng thương yêu đến tất cả chúng sinh.
Trung đạo có cả hai tÃnh chất, vừa khiêm tốn nhá» sá»± giúp đỡ cá»§a Pháºt, vừa tinh cần ná»— lá»±c bản thân.
Sá»± cầu nguyện ở đây không bị xem là mê tÃn vì chúng ta cầu gia há»™ để gieo nhân chứ không phải cầu hưởng quả. Cái khác nhau giữa mê tÃn và chánh tÃn trong sá»± cầu nguyện là như váºy. Ngưá»i mê tÃn cầu nguyện để được già u sang thà nh đạt ngay mà không mà ng tá»›i việc là m phước. Ngưá»i chánh tÃn cầu nguyện để có cÆ¡ há»™i là m nhiá»u phước là nh trước đã rồi sá»± già u sang sẽ tá»± tìm đến.
Trong việc cầu Pháºt để gieo nhân là nh thì nhân là nh đầu tiên quan trá»ng nhất chÃnh là tâm từ bi.
Chúng ta cũng nhắc lại, ý chà có 2 loại, một loại phát sinh từ công đức, và loại thứ hai phát sinh từ bản ngã. à chà đến từ công đức thì nhẹ nhà ng và không là m phát sinh kiêu mạn; ý chà đến từ nỗ lực bản thân thì nhanh chóng tạo thà nh kiêu mạn.
Tâm từ bi cÅ©ng váºy, có 2 loại, đến từ công đức, và đến từ ná»— lá»±c bản thân đơn thuần.
Và dụ má»™t ngưá»i không tin thần thánh trá»i Pháºt gì cả, nhưng có suy nghÄ© tốt rằng sống trên Ä‘á»i phải biết thương ngưá»i, và ngưá»i nà y hằng ngà y tá»± nhÅ© riết rằng phải thương ngưá»i, phải thương ngưá»i… Dần dần há» cÅ©ng bắt đầu xuất hiện từ bi bác ái trong tâm. Tuy nhiên, má»™t hệ quả phụ nguy hiểm cÅ©ng xảy ra đồng thá»i, đó là tâm kiêu mạn. Tháºt váºy, khi nghÄ© rằng thương ngưá»i, ta đã tá»± cho mình cao hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc! Vừa thương ngưá»i, vừa nghÄ© mình hÆ¡n ngưá»i, tháºt là oái oăm!
Còn nếu ở đây, ta lấy công đức lá»… Pháºt để là m nhân là nh giúp phát khởi Từ tâm, hệ quả phụ nguy hiểm kia sẽ không xuất hiện kèm theo, tuy thương ngưá»i mà vẫn tôn trá»ng con ngưá»i, vẫn không thấy mình hÆ¡n ngưá»i.
b) Lúc tá»a thiá»n:
Tu táºp thiá»n định là chánh đạo thứ 8 trong Bát chánh đạo, nhưng Bát chánh đạo phải được tu táºp đồng thá»i. Nhá» có thiá»n định giúp ná»™i tâm yên tÄ©nh, chúng ta sẽ thông suốt đạo lý. Thiếu thiá»n định, chúng ta sẽ thiếu gần hết má»i công đức trong Pháºt Pháp vì tất cả giáo lý đạo Pháºt Ä‘á»u liên quan đến thiá»n định.
Chúng ta tu táºp Từ bi trong thiá»n định như sau:
Trước hết, chúng ta bắt chân kiết già ngồi đúng tư thế, chắp tay niệm Pháºt 3 lần; nguyện lòng tôn kÃnh Pháºt vô biên.
Kế đó, nguyện lòng thương yêu tất cả chúng sinh một cách tổng quát.
Rồi chúng ta trải lòng thương đến những ngưá»i gần gÅ©i chung quanh mình, như cha mẹ, anh chị em, huynh đệ, láng giá»ng, bạn bè, đồng nghiệp… Ngưá»i xuất gia thì thương huynh đệ đồng liêu, đồng đạo. Khi quán tưởng như thế ta má»›i giáºt mình vỡ lẽ rằng nà o giá» mình chưa há» thương yêu ai chung quanh. Tuy sống chung mái chùa mà má»i ngưá»i chưa há» thương yêu chăm sóc đỡ đần cho nhau, vẫn ngăn cách xa lạ thá» Æ¡ vá»›i nhau. Chúng ta đã bá» gia đình nhá» bé để vỠđây là m thà nh má»™t gia đình lá»›n lao hÆ¡n, cao quý hÆ¡n, nhưng cuối cùng thì tình thương không hiện hữu. Bây giá» bù lại, chúng ta phải thương yêu huynh đệ tháºt nhiá»u.
Rồi trải lòng thương yêu những ngưá»i chung quanh vẫn chạm mặt mà ta không quan tâm thương mến, đơi khi lạnh nhạt thá» Æ¡, bây giá» phải biết thương tháºt sá»±; nhất là hà ng xóm. Phải là m sao sau nà y, những ngưá»i láng giá»ng nháºn xét rằng ngưá»i tu theo đạo Pháºt cà ng lúc cà ng hòa ái dá»… thương, vì há» cảm nháºn được tấm lòng cá»§a chúng ta đố vá»›i há».
Tiếp theo, chúng ta nghÄ© đến những ngưá»i mưu hại, nói xấu, xúc phạm mình và tác ý thương yêu há».
Sống trên Ä‘á»i, không ai tránh khá»i bị chỉ trÃch, nói xấu, xúc phạm, hãm hại… Giá»›i tu sÄ© thưá»ng hại nhau bằng lá»i nói công kÃch qua lại; ngưá»i thế gian có thể hại nhau đến thân tà n ma dại, cùng đưá»ng tuyệt lá»™, tù tá»™i chết chóc… Khi bị như váºy, thói thưá»ng ngưá»i ta sẽ mang tâm oán há»n thù háºn. Nhưng vì chúng ta là đệ tá» Pháºt, chúng ta phải buông xả sá»± thù giáºn đó, và hÆ¡n thế nữa, phải trải lòng thương yêu kẻ đã hại chúng ta. Nói thì dá»…, nhưng khi thá»±c hà nh sẽ rất khó khăn.
Có má»™t ngưá»i đã từng bị mưu hại cho tù tá»™i do bị ganh tị trong há»c táºp, nhưng may mắn không bị. Ngưá»i nà y không để tâm giáºn há»n và bá» qua cho và o quên lãng. Äến khi tu táºp Từ tâm, nhá»› lại kẻ đã hại mình, liá»n tác ý thương yêu, nhưng không thể nà o thương yêu được. Lúc đó, ngưá»i nà y má»›i biết rằng tưởng đã quên nhưng cái giáºn vẫn còn chìm sâu trong lòng chưa hết. Phải quyết tâm tác ý thương kẻ đó suốt mấy ngà y, ngưá»i nà y má»›i vượt qua được cái giáºn tiá»m ẩn.
Vượt qua sá»± thù háºn để thương yêu được kẻ đã hại mình là má»™t công đức lá»›n vì chúng ta tránh được ý niệm trả thù trong tương lai. Còn má»™t ngưá»i nà o đó để mình phải ghét thì mình chưa phải là má»™t đệ tá» ngoan cá»§a Pháºt. Vì váºy chúng ta phải thương yêu cho được kẻ đã ganh ghét mưu hại công kÃch mình.
Kế đến, chúng ta nghÄ© đến vô số vong linh trong cõi giá»›i siêu hình để tác ý thương yêu há». Äây là má»™t tồn tại mà thế giá»›i phải công nháºn.
Trước hết các nhà khoa há»c tin rằng còn nhiá»u hà nh tinh khác có sá»± sống trong vÅ© trụ nà y. Các phương tiện quan sát hiện nay chưa đủ để tìm thấy má»™t cách rõ rà ng má»™t hà nh tinh có sá»± sống, nhất là sá»± sống thông minh nà o khác trong vÅ© trụ. Äôi lúc hỠđã bi quan cho rằng Trái đất là sá»± sống cô độc cá»§a VÅ© trụ. Nhưng rồi những tÃnh toán và tiến bá»™ kỹ thuáºt cho phép há» hy vá»ng vẫn còn nhiá»u hà nh tinh khác có sá»± sống, kể cả sá»± sống thông minh.
Trong cuốn “Mối tình bất diệt cá»§a vua Seti†kể lại câu chuyện cá»§a má»™t ông vua Ai cáºp dan dÃu vá»›i má»™t nữ tu sÄ©. Äể bảo vệ cho vua, khi bị các trưởng lão tra vấn, ngưá»i nữ tu nà y đã tá»± tá». Sau nà y nhà vua biết chuyện nên vô cùng cảm thương. Äến khi chết, linh hồn ông mải miết Ä‘i tìm ngưá»i con gái đó. Ông lang thang Ä‘i từ cõi nà y sang cõi khác suốt gần ba ngà n năm như váºy. Cô bị các vị thần bắt giam trong má»™t nÆ¡i bà máºt khiến ông không thể nà o tìm ra. Vá» sau, các vị thần cảm động trước tấm lòng cá»§a vua Seti nên đã cho cô gái đầu thai trở lại và o nước Anh. Lúc đó, vua Seti má»›i tìm thấy và tiếp xúc vá»›i cô dần dần. Ông có kể vá»›i cô rằng ông đã bay qua nhiá»u hà nh tinh khác; có những hà nh tinh chỉ có cây xanh mà không có động váºt, không có ngưá»i có thú nà o hết. Má»™t lần ông đến má»™t hà nh tinh đã từng có sá»± sống văn minh, thấy nhà cá»a, xe cá»™, những loại xe không có bánh cÅ©ng không có cánh –nghÄ©a là giống như dÄ©a bay UFO. Nhưng tất cả Ä‘á»u chết khô sạch sẽ vì không còn má»™t chút không khà nà o cả. Xác ngưá»i vẫn còn nằm yên tại chá»— trên xe, trên đưá»ng, trong nhà … khô héo. Ông cho rằng má»™t vị thần nà o đó đã lấy hết không khà để tiêu diệt sá»± sống nÆ¡i đó vì má»™t lá»—i lầm nghiêm trá»ng nà o đó cá»§a loà i ngưá»i tại đấy.
Từ câu chuyện trên ta thấy Vũ trụ nà y đa dạng vô cùng, và thế giới nà y phức tạp vô cùng.
Thế giá»›i vô hình cÅ©ng rất là phức tạp. Có những chúng sinh sau khi chết sinh lên cõi trá»i vì lúc sống đã là m nhiá»u việc thiện và biết tu dưỡng tâm hồn thánh thiện.
Có những chúng sinh tá»™i phước lẫn lá»™n, chưa đủ để lên cõi trá»i, nhưng cÅ©ng không Ä‘á»a và o ác đạo, cÅ©ng chưa đủ duyên đầu thai, sẽ có má»™t Ä‘á»i sống khá giống ngưá»i ở trần thế nà y. Äôi khi há» và o chùa tu và được nhiá»u tiến bá»™ vá» tâm hạnh, đến khi đầu thai trở lại sẽ là ngưá»i có nhiá»u thiện duyên. Thá»i gian há» tồn tại ở cõi âm như thế có khi kéo dà i cả trăm năm.
Có những chúng sinh tá»™i nặng thì hình tướng biến đổi trở nên xấu xà ghê rợn, Ä‘á»a và o địa ngục hoặc là m thân quá»· đói. Thưá»ng thì đến tuổi già gần chết, nếu gương mặt ai trở nên đẹp đẽ phúc háºu là có dấu hiệu sau khi chết vá» cõi là nh, nếu gương mặt ai trở nên xấu xà hung dữ là có dấu hiệu sai khi chết vá» cõi Ä‘á»a.
Ma có nhiá»u loại. Có loại vong yếu á»›t, không có tác động gì tá»›i ngưá»i sống được. Há» sống chung lẫn vá»›i mình mà mình không hay biết, nhưng há» thấy biết được mình. Há» cô đơn buồn bã, thiếu thốn, đói khổ vì quá thiếu phước. Có khi há» cÅ©ng biết đến chùa nghe thuyết pháp để tu hà nh từ từ.
Loại thứ hai có tâm lá»±c mạnh hÆ¡n má»™t chút, có thể tác động và o tư tưởng ngưá»i sống, xúi mình là m chuyện nà y chuyện kia. Có khi trong gia đình cãi cá» nhau um sùm mà tháºt ra không phải tại ngưá»i sống, mà tại ma xúi. Có khi chúng ta Ä‘i ngang qua má»™t cá»a hà ng tá»± nhiên muốn và o mua hà ng, chỉ bởi vì cô hồn nà o đó xúi để giúp cho ngưá»i chá»§ buôn bán đắt khách. Ngưá»i chá»§ nà y biết thưá»ng xuyên cúng thà thá»±c cho vong ăn Ä‘á»u đặn.
Rồi có loại ma tâm lá»±c mạnh hÆ¡n co thể tác động và o váºt chất như là m cho cái ly trên bà n rá»›t xuống đất vỡ toang; hoặc không có gió mà là m cho cánh cá»a đóng rầm rầm; hoặc ban đêm ở trong nhà bếp dỡ nồi khua chén rổn rảng.
Rồi có loại ma có thể hiện hình cho mình thấy luôn.
Có nhiá»u loại chúng sinh trong cõi giá»›i vô hình như thế mà ta phải quán từ bi thương yêu há» không bá» sót. Nếu chúng ta chỉ rải tình thương cho thế giá»›i cõi ngưá»i thì tâm từ bi cá»§a mình chưa bung vỡ vô hạn, vẫn còn lấn cấn kháºp khiểng. Nếu chúng ta thương yêu cả cõi âm, tá»± nhiên ta sẽ nghe tâm mình rá»™ng rãi, an lạc, thoải mái, trà n đầy.
Thỉnh thoảng có ngưá»i thấy ma hiện ra, hoặc nghe tiếng ma nói gì gần đâu đấy, hoặc bị rá» tay đụng chân. Cảm giác cá»§a má»i ngưá»i hầu hết là run sợ vì không biết gì vỠđối phương cả. ChÃnh vì bị cảm giác sợ nà y mà má»i ngưá»i dùng từ ma nhát. Vì nghÄ© rằng ma nhát nên xem ma là kẻ xấu, kẻ thù và tìm cách chống trả, ếm trấn, tiêu diệt. Tháºt ra Ãt có trưá»ng hợp ngưá»i âm cố ý hù dá»a ai. Há» chỉ muốn tiếp xúc xin ăn và kết bạn. Nhưng vì há» có hình dạng ghê rợn do tá»™i lá»—i Ä‘á»i trước nên không thể có sá»± tiếp xúc bình thưá»ng. Chúng ta hãy nghÄ© như thế nà y, nếu chúng ta thương yêu được ngưá»i táºt nguyá»n xấu xà ăn xin trên đưá»ng phố thì cÅ©ng nên độ lượng thương yêu ngưá»i cõi âm như thế. Nhất là bây giá» chúng ta tu táºp Từ tâm vô lượng thì cà ng không được quyá»n có giá»›i hạn trong tình thương cá»§a chúng ta.
Kế đến chúng ta tác ý thương yêu các loà i súc sinh khắp cả trá»i đầy cả đất, chim thú trong rừng, cá tôm dưới nước…
Kế nữa chúng ta tác ý thương yêu chúng sinh dưới địa ngục.
Thông thưá»ng thì ai ác độc sẽ Ä‘á»a địa ngục; bá»n xẻn sẽ Ä‘á»a ngạ quá»·; si mê tà kiến sẽ Ä‘oạ súc sinh. Äó là nguyên tắc căn bản. Nhưng tháºt ra sá»± tình phức tạp hÆ¡n nhiá»u. Vì có ngưá»i phỉ báng Thần thánh bị Ä‘á»a súc sinh; có ngưá»i phỉ báng thần thánh bị Ä‘iên loạn; có ngưá»i phỉ báng thần thánh lại Ä‘á»a luôn xuống địa ngục. Tuy nhiên căn bản là ai ác độc sẽ Ä‘á»a địa ngục.
Thế nà o là ngưá»i ác độc?
Ngưá»i ác độc là ngưá»i đủ tà n nhẫn để hoặc là dùng nhục hình là m ngưá»i khác Ä‘au khổ, hoặc là dùng mưu mô hiểm độc hại ngưá»i khác rÆ¡i và o đưá»ng cùng tuyệt vá»ng Ä‘au khổ. Nói chung là là m chúng sinh Ä‘au khổ vá»›i tâm tà n nhẫn. Äó là ngưá»i không động lòng xót xa trước ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác, có khi còn thÃch thú khi thấy kẻ khác Ä‘au khổ. Ngưá»i đó có thể đánh Ä‘áºp, cắt chém, thiêu đốt, giết hại kẻ khác.
Chúng ta đánh giá ngưá»i có thiện tâm hay không bằng cách xem há» có thái độ trước ná»—i Ä‘au cá»§a kẻ khác như thế nà o. Nếu ngưá»i nà y biết xót xa trước ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác, tức là ngưá»i có thiện tâm; nếu ngưá»i nà y tỉnh bÆ¡, tháºm chà khoái chà trước ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác, tức là ngưá»i có ác tâm. Có những tay bợm nháºu xúm nhau dùng cây Ä‘áºp vỡ đầu má»™t con chó mà còn cưá»i hăng hắc, ta biết những ngưá»i nà y có nhân cá»§a địa ngục.
Khi xuống địa ngục, những gì hỠđã là m cho chúng sinh Ä‘au đớn, há» sẽ phải Ä‘á»n trả sòng phẳng. Những ngá»n lá»a không tắt, những lưỡi dao cắt không dừng sẽ thiêu đốt đâm chém há» trở lại.
Váºy thì có cách nà o để những chúng sinh đó thoát được nghiệp địa ngục?
Vì ác tâm nên há» bị Ä‘á»a địa ngục, bây giá» chỉ có tâm Từ bi giúp há» thoát địa ngục.
Có câu chuyện tiá»n thân đức Pháºt là m minh há»a cho đạo lý nà y, dù rằng chúng ta có thể không tin. Nhưng câu chuyện cÅ©ng rất hay. Má»™t lần trong kiếp rất xưa, Ngà i bị Ä‘á»a địa ngục. Chúng ta không tin Ngà i tạo má»™t tá»™i gì ghê gá»›m đến ná»—i bị Ä‘oạ địa ngục, nhưng chúng ta cứ để ý khÃa cạnh đạo lý. Ngà i phải chịu nhiá»u cá»±c hình Ä‘au đớn giống như các tá»™i nhân khác. Khi phát hiện ra chung quanh mình cÅ©ng Ä‘ang có vô số chúng sinh Ä‘ang rên la vì bị trừng phạt, Ngà i chợt động tâm thương xót nên phát má»™t lá»i nguyện rằng xin được gánh hết sá»± trừng phạt cá»§a má»i ngưá»i trong địa ngục nà y. Ngay khi tâm Ngà i dõng mãnh chấp nháºn Ä‘au đớn giùm cho tất cả như thế thì địa ngục tan biến láºp tức.
Vá» nguyên tắc thì câu chuyện đó đúng vá»›i đạo lý, nhưng vá» tÃnh chân tháºt thì khó thuyết phục chúng ta tin rằng Pháºt đã từng bị Ä‘á»a địa ngục như váºy.
Vá» nguyên tắc, nếu chúng sinh nà o Ä‘ang bị Ä‘á»a địa ngục mà có thể khởi tâm từ bi thì tháºt sá»± có thể thoát khá»i kiếp địa ngục. Vì váºy, nếu có thương xót chúng sinh nÆ¡i địa ngục, chúng ta cÅ©ng không thể giúp gì cho há», chỉ có cách cầu nguyện cho há» khởi được tâm từ bi đỠtá»± há» thoát khổ mà thôi.
Xin cho nơi địa ngục
Chúng sinh Ä‘ang Ä‘á»a đà y
Khởi được tâm từ bi
Äể xa lìa cảnh khổ.
Nhưng thá»±c tế thì rất khó. Hãy tưởng tượng má»™t ngưá»i Ä‘ang bị nhức đầu, nhức răng, Ä‘au bụng rên la oằn oại, ngưá»i đó dưá»ng như quên hết Pháºt pháp Äạo lý vì tâm bị cÆ¡n Ä‘au bức bách rối loạn. CÅ©ng váºy, chúng sinh Ä‘ang bị thiêu đốt ở Ä‘iạ ngục, vốn từ trước không biết Ä‘iá»u thiện gì nhiá»u, bây giá» lại Ä‘ang bị dà y vò hà nh hạ, rất khó khởi được tâm thương yêu ngưá»i khác. Thưá»ng thì há» phải chịu đà y Ä‘á»a cho đến khi hết tá»™i má»›i thoát khổ chứ không dá»… bình tỉnh tác ý theo Ä‘iá»u là nh. Giống như ngưá»i Ä‘iên không thể là m phước để tá»± cứu lấy mình, cÅ©ng váºy, chúng sinh dưới địa ngục cÅ©ng khó thể khởi tâm là nh.
Cuối cùng, chúng ta rải tâm Từ bi phá»§ trùm mênh mông khắp trong pháp giá»›i, và duy trì như váºy lâu lâu má»™t chút.
Khi quán Từ bi, chúng ta chịu khó Ä‘i qua từng giai Ä‘oạn má»™t cách kỹ lưỡng như váºy rồi hãy rải tâm Từ bi phá»§ trùm, khiến cho tâm Từ bi sâu sắc lá»›n lao mạnh mẽ. Nếu không, tâm Từ bi sẽ há»i hợt sÆ¡ sà i. Má»—i lần tu táºp quán tưởng từ bi như váºy mất chừng 10 phút, nhưng công đức cho nhiá»u kiếp sau tháºt là vô lượng. Nhất là ngưá»i xuất gia lại cà ng phải huân tu Từ tâm nhiá»u hÆ¡n để là m chá»— nương tá»±a cho Pháºt tá», là m những trụ cá»™t vững chắc cho Pháºt Pháp.
Ngưá»i nà o tác ý thương yêu chúng sinh, tá»± nhiên tâm ngưá»i đó có hà o quang sáng lên mà chư thiên có thể nhìn thấy được. Chư thiên tá» nhìn xuống trần gian chỉ thấy dưá»ng như tối Ä‘en bởi háºn thù bạo lá»±c. Nhưng trong bóng tối đó, tâm hồn ai có từ tâm thương yêu sẽ sáng lên rõ rệt khiến chư thiên chú ý. Nếu ai thưá»ng xuyên tu táºp từ tâm, hà o quang sẽ hiện dần trên gương mặt mà ngưá»i thưá»ng cÅ©ng cảm nháºn được.
c) Trong cuộc sống:
Tu táºp Từ tâm trong cuá»™c sống là biết khởi tâm thương yêu khi mắt vừa chạm đến bất cứ ngưá»i nà o trong cuá»™c sống nà y. Ban đầu chúng ta không quen tác ý như thế nên sẽ rất khó khăn, nhưng táºp quen rồi sẽ cảm thấy tâm hồn chuyển biến rất lạ.
Những khi bước ra đưá»ng trông thấy ngưá»i nà y ngưá»i kia, xa lạ có, quen biết có, chúng ta cÅ©ng tá»± nhÅ© rằng “con nguyện thương yêu những ngưá»i nà yâ€.
Sau nà y thuần thục rồi, chúng ta không cần khởi lên câu đó nữa, mà mắt vừa chạm ai là lòng từ bi gá»i đến đó liá»n.
Táºp như váºy lâu ngà y, đôi mắt ta sẽ rất từ ái. Trong tiểu Kinh Rừng Sừng Bò diá»…n tả các vị thánh sống hòa hợp vá»›i nhau và luôn nhìn nhau bằng ánh mắt từ ái thiện cảm. Ãnh mắt nhìn nhau thiện cảm vì khi nhìn nhau, chúng ta luôn gá»i theo đó lòng thương quý. Các vị Thánh như váºy, chúng ta cÅ©ng phải như váºy, là luôn gá»i tình thương yêu theo ánh mắt má»—i khi nhìn nhau.
Rồi khi chúng ta cưỡi xe chạy trên đưá»ng phố đông ngưá»i chen chúc, xe cá»™ chạy ngược chạy xuôi, má»›i chợt hay rằng nà o giá» chúng ta vẫn há» hững lạnh nhạt khô khan cằn cá»—i vá»›i biết bao ngưá»i trong cuá»™c sống nà y. Bây giá» chúng ta phải chuá»™c lại bằng cách âm thần lặng lẽ tá»± nhÅ© con thương yêu tất cả má»i ngưá»i như thế nà y, con thương yêu tất cả má»i ngưá»i như thế nà y.
Khi chưa biết tu, có thể chúng ta đã thương lén má»™t hai ngưá»i nà o đó, bây giá» biết tu, chúng ta lặng lẽ thương lén tất cả má»i ngưá»i. Không cần há» biết. Táºp được như thế, ta sẽ thấy đạo lá»±c tăng tiến từng ngà y.
Äối vá»›i huynh đệ đồng tu, chúng ta cà ng phải thương yêu nhiá»u hÆ¡n nữa. Nếu không thương yêu được huynh đệ chung quanh mình, thì nói thương yêu chúng sinh chỉ là giả dối. Thương yêu được huynh đệ là dấu hiệu chân chÃnh cá»§a Từ tâm. Huynh đệ trong chùa thá»±c chất chỉ là những ngưá»i dưng xa lạ không máu má»§ ruá»™t rà , chỉ vì duyên xưa, vì cùng chà hướng tu hà nh nên gặp nhau chung má»™t thầy. ChÃnh vì quý mến đạo tâm mà chúng ta yêu thương nhau được, đó là tình thương cao đẹp.
Trước đây, chưa thương ai, chúng ta chỉ thấy có nhu cầu cá»§a riêng mình như quần áo, giáy dép, thuốc thang, sách vở… Bây giá» thương yêu huynh đệ, chúng ta sẽ thấy nhu cầu cá»§a huynh đệ hiện ra trước mắt mình rõ rà ng và sẽ ngạc nhiên tại sao nà o giá» mình không thấy như thế. Chúng ta sẽ thấy huynh đệ khá»e hay yếu, buồn hay vui, thoải mái hay khó chịu… và luôn muốn giúp huynh đệ rất nhiá»u. Dù chúng ta chưa đủ khả năng để giải quyết hết má»i nhu cầu cá»§a huynh đệ, nhưng cÅ©ng cố gắng san sẻ được chừng nà o hay chừng ấy.
Äôi khi táºp khà bá»n xẻn cÅ© khiến chúng ta do dá»± trong việc san sẽ những cái mình có cho huynh đệ, nhưng nếu công phu quán Từ bi có chiá»u sâu, ta sẽ đủ sức vượt qua tâm bá»n xẻn để mở đôi bà n tay.
Phải biết thương yêu tá» tế vá»›i huynh đệ trước khi chúng ta bước ra thương yêu hóa độ vô số chúng sinh khác. Nếu chưa từng biết đối xá» tốt vá»›i huynh đệ, ngưá»i nà y chưa được quyá»n nói rằng sẽ thương yêu tất cả chúng sinh. Chúng ta tâm nguyện thương yêu tất cả chúng sinh, phải biết bắt đầu thá»±c hà nh vá»›i huynh đệ chung quanh mình. Ngưá»i nà o có thể sống tốt vá»›i huynh đệ, chúng ta tin ngưá»i đó có thể sống tốt vá»›i chúng sinh vá» sau.
Rồi sẽ có lúc chúng ta đối diện vá»›i những ngưá»i mưu hại, chống đối, chỉ trÃch mình trong thá»±c tế. Hiện nay quán Từ bi, chúng ta có khởi tâm thương yêu đến vá»›i những ngưá»i đã đối xá» tệ bạc vá»›i mình trong quá khứ, nhưng tương lai, chúng ta sẽ còn đối diện vá»›i tình huống tương tá»±. Äó là lúc chúng ta có dịp đánh giá đạo lá»±c cá»§a mình. Chúng ta hãy xem lúc đó mình có thể giữ vững lá»i nói “con nguyện thương yêu ngưá»i nà y†trong tâm hay không?
Äây là điá»u khó thá»±c hà nh vì lúc đó chúng ta dá»… ná»—i sân. Nhưng phải quyết tâm là m cho bằng được, vì chỉ khi nà o chúng ta tháºt sá»± thương yêu được ngưá»i xúc phạm mưu hại mình, sau nà y chúng ta má»›i vững và ng bước ra gánh vác trách nhiệm vá»›i đạo pháp. Trên bước đưá»ng là m việc đạo, biết bao chông gai gian khổ sẽ chỠđón chúng ta. Nếu không trang bị tâm Từ bi vững chắc, chúng ta sẽ ngã quỵ.
3. Dấu hiệu từ tâm hiện diện:
Có bốn 4 dấu hiệu để biết Từ tâm đã hiện diện trong tâm hồn của mình.
a) Muốn giúp đỡ:
Như đã nói, quy luáºt tâm lý thông thưá»ng là khi thương ai, ta luôn muốn giúp đỡ ngưá»i đó. Tình thương đó là ân nghÄ©a quá khứ hiện lại.
Bây giá» vá»›i tâm Từ bi thương yêu hết tất cả chúng sinh, đương nhiên chúng ta cÅ©ng bị má»™t tâm lý thôi thúc là là m cái gì đó cho chúng sinh được an vui hạnh phúc. Tâm Từ bi cà ng nhiá»u thì sá»± thôi thúc cà ng lá»›n. Cà ng hiểu Äạo, chúng ta cà ng hiểu rõ bản chất cuá»™c Ä‘á»i tháºt là đau khổ. Chung quanh ta, má»i ngưá»i không khổ vì Ä‘iá»u nà y thì cÅ©ng khổ vì Ä‘iá»u khác. Không ai thá»±c sá»± trá»n vẹn sung sướng.
Huynh đệ ta bệnh yếu, đạo tâm còn sÆ¡ cơ… vẫn là điá»u khiến ta lo lắng. Nhiá»u ngôi chùa chưa có sức giáo hóa ngưá»i dân quanh vùng… vẫn là điá»u khiến ta lo lắng.
Tất cả những sá»± thôi thúc đó Ä‘á»u chứng tá» tâm từ bi đã thá»±c sá»± hiện diện nÆ¡i chÃnh mình.
Ngược lại, nếu chúng ta quan niệm vá» má»™t Ä‘á»i sống tu hà nh nhà n nhã, không báºn tâm vá» ná»—i khổ cá»§a ai, chỉ muốn chiá»u chiá»u phe phẩy cái quạt bước dạo trên lối cỠướt sương, ngắm trăng lên từ đỉnh đồi lá»™ng gió, hoặc ngồi nhấp má»™t ngụm trà ngát hương xem hoa quỳnh chầm cháºm nở…, chúng ta đã Ä‘i sai lá»i Pháºt dạy! Thiếu tâm Từ bi, chúng ta Ä‘ang nuôi dưỡng sá»± Ãch ká»· trong lòng mình. Mà sá»± Ãch ká»· nà o rồi cuối cùng cÅ©ng đưa đến Ä‘au khổ.
Ngưá»i tu đúng sẽ là ngưá»i rất báºn rá»™n vất vả cá»±c khổ vì tha nhân, nhưng niá»m vui trong tâm thì trà n đầy. Äây là điá»u rất lạ. Chúng ta cứ tưởng rằng lo cho ngưá»i khác sẽ là m mình cá»±c khổ, nhưng không, ngược lại, chÃnh vì Ä‘em niá»m vui đến cho ngưá»i khác mà tâm ta tá»± nhiên có niá»m vui và sức mạnh. Niá»m vui nà y không mong cầu mà được.
b) Xót xa trước nỗi khổ của tha nhân:
Dấu hiệu thứ hai khi có Từ tâm hiện diện là biết xót xa trước ná»—i khổ cá»§a tha nhân. Tâm xót xa đó gá»i là Bi.
Ngưá»i tu đúng là ngưá»i bất động khi nghịch cảnh đến vá»›i mình, nhưng lại xót xa khi thấy chúng sinh Ä‘au khổ. Ngưá»i tu sai là thÃch giữ tâm bất động, kể cả khi đứng trước ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác.
Chúng ta sẽ thắc mắc, chẳng lẽ chư Thánh cũng động tâm xót xa sao?
Xin thưa, chư Thánh cÅ©ng thương xót chúng sinh Ä‘au khổ, và thương xót rất sâu sắc, chỉ khác vá»›i chúng ta là sá»± thương xót đó không xao động sôi bá»ng như chúng ta, vì các Ngà i có định lá»±c vững và ng.
Chúng ta thương xót chúng sinh có kèm theo sá»± ray rứt, xao động, vì chưa có định, nhưng vẫn là đúng. Chỉ vì sợ xao động mà chúng ta không thương xót ná»—i khổ cá»§a chúng sinh tức là chúng ta đã Ä‘i sai đưá»ng cá»§a Pháºt Pháp. Nếu chúng ta không báºn lòng vì nổi khổ cá»§a tha nhân, tức là chúng ta Ä‘ang Ä‘i dần và o trạng thái thá» Æ¡ lãnh đạm vô tình. Má»i ngưá»i Ä‘á»u như thế thì đạo Pháºt sẽ trở nên thụ động và suy yếu dần dần.
Chúng ta chỉ được quyá»n bất động vá»›i nghịch cảnh cá»§a chÃnh mình, chứ không được thản nhiên trước ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác.
Trong Tứ vô lượng tâm, Pháºt dạy đệ tá» phải có Bi tâm vô lượng, tức là phải có lòng thương xót không còn giá»›i hạn, chỉ vì nổi khổ trên Ä‘á»i là vô hạn.
c) Vui mừng trước hạnh phúc cá»§a ngưá»i:
Vui mừng khi thấy ngưá»i khác hạnh phúc là Há»· tâm trong bốn tâm Từ Bi Há»· Xả.
Thông thưá»ng thì khi thương yêu ai ta má»›i vui mừng vì hạnh phúc cá»§a ngưá»i đó. Äối vá»›i ngưá»i ta không thương, hạnh phúc cá»§a ngưá»i đó lại là m cho ta bá»±c tức ganh tị. Con mình thi Ä‘áºu thì mừng, con hà ng xóm thi Ä‘áºu thì tức. Thói Ä‘á»i là như váºy.
Nhưng bây giá» là đệ tá» Pháºt, tình thương chúng ta trải Ä‘á»u vá»›i tất cả má»i ngưá»i, như váºy bất cứ hạnh phúc cá»§a ai cÅ©ng khiến ta vui mừng cả. Rồi khi thấy ngưá»i là m được nhiá»u việc công đức tốt là nh, chúng ta cÅ©ng phải biết vui mừng như chÃnh mình là m được. Vá»›i Há»· tâm như thế, tâm đố kỵ sẽ bị tiêu diệt hoà n toà n. Vì chúng sinh là vô lượng nên công đức là m được cÅ©ng vô cùng, và Há»· tâm chúng ta cÅ©ng là vô biên vô lượng.
d) Biết tha thứ:
Dấu hiệu thứ tư của Từ tâm hiện diện là biết tha thứ, tức là Xả tâm.
Chữ Xả có nhiá»u nghÄ©a tùy theo category, nhóm. Xả có nghÄ©a là buông bá», không dÃnh mắc và o thế gian; xả cÅ©ng có nghÄ©a là vượt qua được tâm Tá»± hà o bà máºt trong thiá»n định. Còn trong Tứ vô lượng tâm, Xả có nghÄ©a là tha thứ.
Sống ở trên Ä‘á»i nà y, nếu chưa thà nh Pháºt thì ai cÅ©ng còn có lá»—i cả. Mình cÅ©ng còn khuyết Ä‘iểm và ngưá»i chung quanh cÅ©ng váºy. Äiá»u quan trá»ng là phải biết tha thứ nhau để tiếp tục thương yêu nhau.
Nguyên tắc cá»§a tâm lý là khi thương ai, ta dá»… tha thứ khi ngưá»i đó có lá»—i. Có nhiá»u đứa con ngá»— nghịch bất hiếu, váºy mà cha mẹ vẫn kiên tâm chịu đựng tha thứ mãi để mong con có ngà y hối háºn quay vá». Biết tha thứ là đức độ lá»›n cá»§a những báºc chân sư thánh triết.
Tuy nhiên , có 2 cá»±c Ä‘oan mà ngưá»i đệ tá» Pháºt nên tránh khi thấy ngưá»i khác có lá»—i:
- Thứ nhất, thấy ngưá»i có lá»—i, ta liá»n Ä‘em ra công kÃch, chê bai, rêu rao, khinh bỉ, vá»›i tâm ác độc.
- Thứ hai, thấy ngưá»i có lá»—i, ta bá» mặc cho há» tiếp tục phạm lá»—i, xem như không dÃnh dáng gì tá»›i mình cả.
Cả hai Ä‘á»u là sai lầm, và có tá»™i.
Khi thấy lá»—i cá»§a ngưá»i, nếu ta Ä‘em ra chê bai, sau nà y ta sẽ mắc đúng lá»—i lầm đó. Ngược lại, nếu ta bá» mặc, sau nà y ta cÅ©ng mắc đúng lá»—i lầm đó. Ngoà i ra, ta còn có thể bị quả báo mù hay Ä‘iếc vì ta đã là m ngÆ¡ giống như không nghe không thấy trước sai lầm cá»§a ngưá»i khác. Äúng ra, ta phải có bổn pháºn tìm cách giúp ngưá»i sá»a chữa để há» tiến lên, chứ không được bá» mặc.
Nếu có duyên, ta có thể góp ý trá»±c tiếp; nếu Ãt duyên, ta có thể nhá» ngưá»i đức độ nói giùm. Pháºt Pháp má»—i ngà y sẽ được hoà n thiện phát triển nếu chúng ta biết giúp nhau vượt qua lá»—i lầm như thế. DÄ© nhiên là chỉ bởi lòng thương yêu chúng ta má»›i được phép nói vá» lá»—i lầm cá»§a huynh đệ. Nếu không có lòng thương yêu, chúng ta không đủ sức thuyết phục, mà chỉ Ä‘em lại giáºn há»n tá»± ái nhiá»u thêm.
Nhá» có lòng tha thứ nên ta má»›i đủ chịu khó khuyên ngưá»i vượt qua lầm lá»—i.
Vì chúng sinh vô lượng, lỗi lầm chúng sinh cũng là vô lượng, nên Xả tâm chúng ta cũng phải vô biên vô lượng như thế.
4. Từ tâm đem lại thắng phước:
Tám Ãch lợi theo kinh bá»™ Tăng Chi:
Trong kinh bá»™ Tăng Chi, Pháºt nói ngưá»i tu táºp thuần thục Từ tâm sẽ được 8 lợi Ãch như sau:
- ÄÆ°á»£c yên là nh trong Ä‘á»i sống, lúc thức. Sở dÄ© tâm trà ta được yên là nh trong Ä‘á»i sống vì ta không báºn tâm lo cho mình nữa. Chỉ những ngưá»i Ãch ká»· báºn tâm lo cho mình quá đáng thì má»›i bị dằn vặt bất an.
- ÄÆ°á»£c yên là nh trong giấc ngá»§. Trong Ä‘á»i sống ta bình an thì tá»± nhiên giấc ngá»§ cÅ©ng yên là nh. Tuy nhiên Pháºt không nói nguyên nhân tâm lý đơn thuần mà nói vá» phước. Ngưá»i có Từ tâm, tá»± nhiên được phước rÆ¡i và o ná»™i tâm khiến tâm rất bình an. Ngược lại, nếu ta bị những bệnh lý vá» thần kinh não như căng thẳng, mất ngá»§, há»—n loạn, ảo giác… nên hiểu ngay đó là do má»™t lá»—i lầm nà o đó. Ta nên khởi tâm Từ bi vá»›i chúng sinh sẽ thấy thuyên giảm rõ rệt.
- ÄÆ°á»£c chư Thiên độ trì. Như đã nói, khi ta tác ý thương yêu chúng sinh thì hà o quang phát ra liá»n, và chư Thiên nhìn thấy. Chư Thiên cÅ©ng là những ngưá»i đã từng tu táºp Từ bi nên rất yêu quý ngưá»i tu táºp từ bi như váºy. Chư thiên sẽ thưá»ng xuyên âm thầm gia há»™ độ trì cho ta trong cuá»™c sống và công việc.
- Yêu tinh quá»· ma không xâm phạm. Ngoà i khả năng cảm hóa, lòng Từ bi còn có kết quả là tạo thà nh uy lá»±c. Nhìn thấy má»™t ngưá»i có tâm Từ, phi nhân vừa quý mến vừa nể sợ nên không có ý định xâm phạm. Nhiá»u ngưá»i bị các vong linh quấy phá, đã khéo léo quán Từ bi liá»n thoát nạn. Quán Từ bi hiệu quả hÆ¡n dùng chú thuáºt trấn ếm. Chú thuáºt chỉ trấn ếm tạm thá»i, và dá»… gây thù oán. Năng lá»±c cá»§a Từ tâm vượt lên cao để cảm hóa các chúng sinh trong cõi vô hình đó.
- Äá»™c trùng Ä‘ao kiếm không xâm phạm. Chúng ta bất ngá» khi nghe Pháºt ấn chứng Ä‘iá»u nà y đối vá»›i ngưá»i tu táºp Từ tâm thuần thục. Do nghiệp quá khứ, chúng ta có thể bị những tai há»a phiá»n toái cá»§a cõi giá»›i nà y là trúng độc, hoặc bị gươm đâm, súng bắn… Những tai nạn nà y rất dá»… xảy ra vá»›i má»i ngưá»i. Váºy mà Pháºt cả quyết ai tu táºp Từ tâm thuần thục sẽ không bị các tai há»a đó. Như thế ta thấy rằng năng lá»±c cá»§a Từ tâm rất vÄ© đại.
- ÄÆ°á»£c má»i ngưá»i chung quanh yêu mến. Äiá»u nà y dá»… hiểu vì ngưá»i đầy ắp yêu thương sẽ khiến cho ngưá»i chung quanh yêu mến má»™t cách tá»± nhiên. Những khi có dịp ở chốn đông ngưá»i, ta hãy thá»±c táºp rải tâm từ vá»›i má»i ngưá»i, sẽ thấy những kết quả thú vị.
- Khi chết sinh vá» cõi trá»i. Chúng ta hoà n toà n không nghi ngá» khi cho rằng má»™t ngưá»i thuần thục Từ tâm sẽ sinh vá» cõi trá»i sau khi chết. Cõi trá»i là nÆ¡i trú ngụ cá»§a những chúng sinh hết sức thánh thiện, trong đó, tâm Từ bi là má»™t thuá»™c tÃnh chiếm vị trà hà ng đầu.
- Và cuối cùng là sẽ được Giải thoát. Muốn giải thoát phải hết hẳn Ngã chấp. Tâm Từ bi chÃnh là sức mạnh quan trá»ng khiến ta xa lìa Ngã chấp dần dần. Khi thương yêu chúng sinh, chúng ta dá»… dà ng quên mình để sống Ä‘á»i vị tha. Từng hà nh động cụ thể giúp đỡ chúng sinh là từng nhát búa đốn phá Ngã chấp. Nếu chỉ suy nghÄ© vá» việc giúp đỡ má»i ngưá»i mà không có hà nh động cụ thể, Ngã chấp vẫn không lung lay bao nhiêu. Vì váºy phải thá»±c sá»± bắt tay là m nên những Ä‘iá»u lợi Ãch cụ thể cho chúng sinh, đó là con đưá»ng Ä‘i đến công đức và giải thoát.
Trong tâm chúng ta luôn tồn tại má»™t Bản Ngã nguy hiểm. ChÃnh Bản ngã nà y đã tạo nên Ãch ká»·, tham lam, thù háºn và trôi lăn sinh tá». Nhưng cÅ©ng chÃnh trong tâm nà y má»›i có má»™t con đưá»ng đưa đến Niết bà n giải thoát tuyệt đối. Chúng ta phải bắt đầu tu táºp nÆ¡i chÃnh ná»™i tâm nà y, nhưng chúng ta không được dừng lại nÆ¡i ná»™i tâm nà y. Tâm là con đưá»ng, nhưng con đưá»ng nà y có giặc, đó là Bản ngã.
Chúng ta phải Ä‘i trên con đưá»ng tâm nà y bằng thiá»n định, nhưng dù đạt mức độ định như thế nà o, chúng ta cÅ©ng không được dừng lại ở tâm để ca ngợi tâm, tôn vinh tâm, vì như váºy là chưa thoát được hang ổ cá»§a Bản ngã. Khi đạt được định, tâm sẽ rất vi diệu, sáng tá», rá»—ng rang, thanh tịnh, dá»… là m ta hiểu lầm rằng đó là mục Ä‘Ãch cuối cùng đã đến. Nhưng hoà n toà n không phải váºy. Dù vi diệu đến như thế nà o, Bản ngã vẫn bà máºt tồn tại.
Khi tu vá»›i các báºc đạo sư trứ danh đương thá»i là Alara Kalama, hoặc Uddukka Ramaputta, Pháºt đã chứng được những trạng thái thiá»n định cá»±c kỳ cao siêu vi diệu. Nhưng Pháºt đã nhanh chóng nghi ngá» vá» sá»± tồn tại cá»§a Bản ngã nên đã từ giã ra Ä‘i. Äến khi nháºp định suốt 49 ngà y dưới cá»™i cây Bồđá», Pháºt má»›i tháºt sá»± thoát ra khá»i tâm thức để chấm dứt Ngã chấp, và trở thà nh toà n thể vÅ© trụ, thà nh tá»±u Chánh đẳng Chánh giác.
Chúng ta phải lấy tấm gương đó cho cuá»™c Ä‘á»i tu táºp cá»§a mình, nghÄ©a là mãi mãi cảnh giác vá»›i Bản Ngã. Dù chúng ta có thà nh tá»±u đạo đức sâu sắc, dù chúng ta có thà nh tá»±u thiá»n định cao siêu, hãy tá»± nhÅ© rằng vẫn chưa phãi thoát được Ngã chấp sâu kÃn. Biết như váºy để chúng ta không chá»§ quan tá»± mãn.
Niết bà n mà Pháºt tìm được không phải ỡ trong tâm, mà là bản thể cá»§a toà n vÅ© trụ. Nhưng muốn tìm được Niết bà n đó, chúng ta phải Ä‘i hết con đưá»ng tâm nà y, bằng thiá»n định. Tâm Từ bi sẽ là má»™t trong những phương tiện đưa ta Ä‘i trên con đưá»ng tâm nà y.
|

08-09-2008, 08:50 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
4.KHIÊM Háº
Trên con đưá»ng tu táºp Pháºt Pháp, để đạt thà nh vô lượng công hạnh, vô lượng công đức, chúng ta phải huân táºp 3 tâm hạnh căn bản quan trá»ng nhất. Từ 3 tâm hạnh nà y, vô số pháp là nh khác má»›i có thể xuất hiện tiếp theo được. 3 tâm hạnh đó là :
- Thứ nhất là lòng tôn kÃnh Pháºt
- Thứ hai là lòng từ bi
- Thứ ba là tâm khiêm hạ.
Ba tâm hạnh nà y giống như 3 chân kiá»ng cá»§a má»™t cái vạc, cái đỉnh mà trên đó ta sẽ có thể đặt tiếp theo vô số những báu váºt khác cá»§a tiến trình tu táºp.
Vô số công hạnh khác như Nhẫn nhục, Vi tha, Trầm tÄ©nh, Bình đẳng, Hoan há»· vân vân… Ä‘á»u chỉ có thể thà nh tá»±u tốt đẹp trên ná»n tảng cá»§a 3 tâm hạnh đó mà thôi.
1. Ngã mạn là bệnh lá»›n cá»§a lòai ngưá»i:
Nếu chúng ta kiên nhẫn tu hà nh, sẽ cà ng lúc thu tháºp được nhiá»u công đức là nh, tÃch lÅ©y được nhiá»u thắng phước, rồi dần dần đạt được nhiá»u thà nh công. Äó là điá»u chắc chắn. NghÄ©a là ngay từ ban đầu, chúng ta đã Ä‘i đúng hướng, đã Ãt phạm sai lầm nên má»›i có kết quả tốt đẹp vá» sau.
Nhưng Ä‘iá»u trá»› trêu là từ những cái rất đúng rất đẹp đó, má»™t sai lầm xuất hiện. Äó là tâm kiêu mạn.
Tâm kiêu mạn là má»™t loại tình cảm thÃch thú, khoái trá, hả hê, sung sướng khi thấy mình hÆ¡n ngưá»i khác.
Chuyện hÆ¡n thua nhau là chuyện bình thưá»ng ở trên Ä‘á»i. Có khi ta hÆ¡n ngưá»i, có khi ngưá»i hÆ¡n ta. Khi ta hÆ¡n, ta vẫn biết là ta hÆ¡n; khi ngưá»i hÆ¡n, ngưá»i vẫn biết là ngưá»i hÆ¡n. Äó là chuyện bình thưá»ng không có gì là sai trái. Äiá»u nguy hiểm chÃnh là tình cảm khoái trá Ä‘i kèm theo đó. Sá»± khoái trá đó gây cho ngưá»i ta cảm giác hạnh phúc.
Nhiá»u ngưá»i còn bị ảo tưởng là mình vượt hÆ¡n ngưá»i khác trong khi tháºt sá»± thì thua kém rất nhiá»u. Nhưng khi tá»± cho mình hÆ¡n ngưá»i, má»™t sá»± khoái chÃ, sung sướng cÅ©ng có mặt.
Má»—i khi hưởng thụ niá»m vui sướng hạnh phúc, chúng ta luôn luôn bị hao tổn bá»›t phước mà mình đã gây tạo trong quá khứ, đó là quy luáºt tất nhiên cá»§a Nhân quả. Nhưng có những niá»m vui không là m hao tổn phước bao nhiêu, và dụ như cảm giác hạnh phúc khi là m được việc từ thiện. Hoặc tháºm chà có loại niá»m vui còn là m tăng thêm công đức, và dụ như ta vui mừng khi thấy ngưá»i khác thà nh công hạnh phúc, theo đúng Há»· tâm trong Tứ vô lượng tâm.
Còn lại, hầu hết sá»± thụ hưởng niá»m vui Ä‘á»u là m tiêu hao bá»›t phước trong quá khứ. Tuy nhiên, có má»™t khoái cảm, mà khi hưởng thụ nó, là m chúng ta thiệt hại không lưá»ng được, đó là sá»± sung sướng khi cho rằng mình vượt hÆ¡n ngưá»i khác. Khoái cảm đó, ý nghÄ© đó gá»i là tâm kiêu mạn.
Và dụ như trong há»c táºp, đôi khi chúng ta vượt trá»™i hÆ¡n các bạn cùng lá»›p; trong kinh doanh, đôi khi chúng ta thà nh công hÆ¡n đồng nghiệp; trong nghệ thuáºt, đôi khi chúng ta được ái má»™ hÆ¡n nghệ sÄ© khác; trong diá»…n giảng, đôi khi chúng ta thu hút hÆ¡n các đồng đạo khác vân vân… Äó Ä‘á»u là những chuyện bình thưá»ng trên thế gian nà y, vì cuá»™c Ä‘á»i vốn đầy những cái chênh lệch hÆ¡n kém như thế. Nhưng đến khi nà o chúng ta xuất hiện má»™t tình cảm cá»§a sá»± khoái trá thÃch thú vì được hÆ¡n ngưá»i khác, đó là lúc tai há»a bắt đầu. Tâm kiêu mạn đó trước hết sẽ phá vỡ những đức tÃnh tốt đẹp có sẵn trong lònh mình. Và dụ trước đây ta là ngưá»i trầm tÄ©nh, nhưng sau má»™t thá»i gian kiêu mạn, sá»± trầm tÄ©nh đó sẽ biến mất, thay và o đó là sá»± hấp tấp, vụt chạc, dá»… ná»—i nóng. Và dụ trước đây ta là ngưá»i hiá»n là nh, nhưng sau má»™t thá»i gian kiêu mạn, ta sẽ trở thà nh ngưá»i ác độc. Và dụ như trước đây ta sống Ä‘á»i thanh bai trong sạch, nhưng sau má»™t thá»i gian kiêu mạn, ta sẽ trở thà nh ngưá»i ô nhiá»…m, vân vân…
Sau khi những đức tÃnh tốt đẹp trong tâm biến mất, Ä‘iá»u chắc chắn là chúng ta sẽ bắt đầu là m nhiá»u Ä‘iá»u báºy bạ sai lầm để tổm phước trầm trá»ng. Và dụ chúng sẽ bắt đầu có thái độ hống hách khinh dá»… ngưá»i khác, hoặc ná»™ nạt mắng chưởi, hoặc mưu mô thá»§ Ä‘oạn, hoặc sa Ä‘á»a đồi trụy…
Tiếp theo việc hết phước là tà i năng biến mất dần dần. Theo luáºt Nhân quả, phước đức sinh ra tà i năng. Phước hết, tà i năng sẽ mất theo. Má»™t bà i báo đăng trên Giác Ngá»™ vá»›i tá»±a đỠSống thiá»n kể vá» má»™t ni sư được ngá»™ đạo trong má»™t tu viện ở Äại hà n. Sau khi ngá»™ đạo, ni sư liá»n bá» dở trách nhiệm trông coi nấu bếp để ra Ä‘i dù đã được sá»± khuyến khÃch cá»§a các vị tôn túc là nên tiếp tục công quả cho hết thá»i hạn ấn định. Má»™t vị Bồtát cÅ©ng hiện ra trong giấc mÆ¡ cảnh báo rằng nếu ni sư không công quả cho trá»n vẹn công đức thì sau nà y không thể thuyết pháp được. Nhưng ni sư đã bá» qua tất cả lá»i khuyên đó để ra Ä‘i. Và như dá»± Ä‘oán, ni sư đã không thể thuyết pháp trong suốt cuá»™c Ä‘á»i mình dù rất có uy tÃn vỠđạo hạnh.
Chuyện khác Có má»™t thầy tỳ kheo trẻ há»c kém so vá»›i đại chúng. Vì biết mình há»c dở nên thầy rất siêng năng công quả. Những việc khó khăn nặng nhá»c trong chùa Ä‘á»u được thầy xông pha gánh vác như đắp đưá»ng, bÆ¡m nước, kể cả may quần áo cho huynh đệ. Sau nà y thầy có dá»± má»™t khóa há»c diá»…n giảng rồi vá» trụ trì má»™t ngôi chùa ở miá»n Tây, và bắt đầu Ä‘i thuyết giảng đây đó, rất được cảm tình cá»§a Pháºt tá». Nhiá»u huynh đệ ngạc nhiên vì kết quả bất ngá» nà y; trước đó ai cÅ©ng nghÄ© thầy không thể nà o ngồi trên bục giảng.
Những câu chuyện như thế chứng tá» má»™t quy luáºt cá»§a Nhân quả, phước đã tạo ra tà i. Chúng ta cứ siêng năng là m các việc công đức rồi các công hạnh khác sẽ mở ra từ từ.
Ngược lại, khi kiêu mạn xuất hiện thì những đức tÃnh tốt khác bị đánh vỡ; khi những đức tÃnh tốt bị đánh vỡ thì những nghiệp bất thiện sẽ được gây tạo; khi những nghiệp bất thiện được gây tạo thì phước hết; khi phước hết thì tà i năng cÅ©ng biến mất theo. Äó là tiến trình tất nhiên cá»§a tâm kiêu mạn.
Thế là từ những thà nh công tốt đẹp, từ những khả năng đáng quý, từ những ưu Ä‘iểm ná»—i báºt, chúng ta sẽ khởi lên tâm kiêu mạn. Và rồi tâm kiêu mạn đó sẽ đưa chúng ta trở lại tầm thưá»ng như buổi đầu chưa có gì cả. Ngay khi thà nh công, mầm mống cá»§a thất bại đã có mặt; ngay khi tà i giá»i, mầm mống cá»§a kém dở đã khởi động; ngay khi được ưu Ä‘iểm, mầm mống cá»§a khuyết Ä‘iểm cÅ©ng sinh ra. Äó là nghịch lý Ä‘au đớn, khiến chúng sinh khó lòng bứt phá để vượt lên thà nh má»™t vị thánh siêu thoát. Tất cả chỉ bởi vì tâm kiêu mạn.
Hiểu được Ä‘iá»u nà y, chúng ta phải tu táºp, phải chuẩn bị trước tâm khiêm hạ rất kỹ lưỡng để đón chá» những thà nh công đến vá»›i cuá»™c Ä‘á»i mình. Vì do phước Ä‘á»i trước, biết đâu chúng ta cÅ©ng sẽ có những thà nh công đáng kể nà o đó trong Ä‘á»i. Bây giá» thì chưa có gì, nhưng ai biết được ngà y mai Ä‘iá»u diệu kỳ nà o sẽ tá»›i. Nhưng nếu chúng ta không đủ lòng khiêm hạ thì những thà nh công tương lai sẽ là con đưá»ng dẫn đến địa ngục !
Những triá»u đại vua chúa nối tiếp trong lịch sá» cÅ©ng không ngoà i quy luáºt nghiệt ngã nà y. Thông thưá»ng các vị vua đầu tiên là những ngưá»i Ä‘i lên từ gian khó, biết sống khiêm tốn vì xuất thân từ quá khứ tầm thưá»ng cá»§a mình. ChÃnh lối sống khiêm cung giữ mình nghiêm cẩn đó là m cho công đức còn thà nh tá»±u. Nhưng đến những Ä‘á»i con cháu vá» sau vừa mở mắt chà o Ä‘á»i là đã được quỳ lạy, hầu hạ và lá»›n lên trong sá»± tôn xưng cá»§a má»i ngưá»i. Do sống trong môi trưá»ng “độc hại†cá»§a sá»± cung kÃnh đó từ bé nên các công chúa hoà ng tá» dưá»ng như khó biết được cảm giác tầm thưá»ng kém cá»i là gì, lúc nà o cÅ©ng tá»± cho mình là ngưá»i trên kẻ trước. Há» bị buá»™c phải kiêu mạn. Vì kiêu mạn nên những đức tÃnh tốt đẹp cá»§a cha ông ban đầu không còn tồn tại nữa. Triá»u đại Ä‘i dần đến chá»— suy tà n vì những Ä‘á»i vua sau quá tệ hại.
Và dụ như vua Lý Thái Tổ khai sinh triá»u đại nhà Lý là ngưá»i văn võ song toà n, tà i đức kiêm tu. Vua thông thạo binh thư đồ tráºn, võ há»c, toán số, tướng số, y lý, văn chương. Vua có thể phi thân qua mái nhà bình thưá»ng. Sư Vạn Hạnh là má»™t kỳ nhân phi thưá»ng, đã dạy cho vua đầy đủ những khả năng cá»§a má»™t lãnh tụ xuất chúng. Vì thế vua má»›i được trá»ng dụng và o kinh đô chỉ huy toà n bá»™ quân giám vệ canh giữ kinh thà nh trước khi được triá»u thần đưa lên ngôi. Tà i đức cá»§a vua đã là m tất cả triá»u đình thán phục, nên khi vua Lê Ngá»a Triá»u mất, triá»u thần buá»™c phải nghÄ© tá»›i con ngưá»i uy đức đưá»ng bệ, tà i năng xuất chúng, đạo đức cao cả nà y.
Muốn hiểu được những nhân váºt phi thưá»ng trong lịch sá», các nhà sá» há»c phải cá»±c kỳ thông minh, hoặc phải có nhiá»u khả năng gần giống như váºy. Tiếc thay, các nhà sá» há»c khi tái hiện hình ảnh cá»§a các vÄ© nhân thưá»ng không hiểu đầy đủ như thế, chỉ bởi vì há» không há» biết các môn há»c mà ngưá»i xưa đã am tưá»ng giá»i giắn, há» chỉ sở trưá»ng vá» văn chương viết lách mà thôi.
Những Ä‘á»i vua kế theo cÅ©ng còn giữ được cái đức cá»§a Lý Thái Tổ trong tà i năng và tu táºp Pháºt Pháp nên được toà n dân tin yêu. Äến Ä‘á»i Lý Cao Tông, Lý Huệ Tông do hết phước nên bị Trần Thá»§ Äá»™ cướp ngôi. Nhưng má»™t số vương tá» chạy thoát qua Cao ly cÅ©ng gây nên những công nghiệp hiển hách, đã từng giúp Cao ly đánh bại quân Mông cổ. Lúc đó ngưá»i Việt chúng ta đã thắng quân Mông cổ tại 2 nÆ¡i, má»™t tại quê hương mình, má»™t tại Cao ly; có ngưá»i còn là m đến tể tướng Cao ly.
Triá»u đại nhà Trần cÅ©ng váºy, những vị vua đầu tiên cá»±c kỳ giá»i và má»™ Pháºt Pháp không kém các vua nhà Lý. Vua Lý Thái Tông quả tháºt là má»™t thiá»n sư cư sÄ©, đã để lại những tác phẩm thiá»n há»c, Pháºt há»c giá trị. Vua Thánh Tông, Nhân Tông sống như thánh. Riêng vua Nhân Tông đã xuất gia để trở thà nh sÆ¡ tổ cá»§a thiá»n phái Trúc lâm Yên tá». Nhưng những Ä‘á»i vua sau thì kém dần, cuối cùng bị Hồ Quý Ly cướp ngôi, như cách Thá»§ Äá»™ đã đối xá» vá»›i nhà Lý.
Riêng triá»u đại nhà Trần đã xuất hiện má»™t Trần Quốc Tuấn vô cùng kiệt hiệt. Ông đã lãnh đạo quân đội má»™t cách xuất sắc để đánh bại quân đội Mông cổ 3 lần, giữ gìn vẹn toà n bá» cõi. CÅ©ng như các hoà ng thân khác cá»§a nhà Trần, Quốc Tuấn cÅ©ng tinh thông võ nghệ, binh thư, đồ tráºn, và cÅ©ng hâm má»™ Pháºt Pháp. Các vương tá» nhà Trần và nhà Lý Ä‘á»u giống nhau ở chá»— rất sở trưá»ng vỠ“ná»™i lá»±câ€, má»™t công phu đặc biệt cá»§a võ há»c nhằm tạo nên sức mạnh lạ thưá»ng, rất giống vá»›i Thiá»n và Yoga. ChÃnh công phu Ná»™i lá»±c nà y đã tạo thà nh tinh thần bất khuất cá»§a tướng sÄ© bấy giá», bên cạnh phong cách hiá»n là nh cá»§a đạo Pháºt. Lá»›n tuổi, việc nước đã yên, Ông bèn Ä‘i chuyên sâu vá» Thiá»n định.
Äạo Pháºt cÅ©ng không ra ngoà i quy luáºt đó. Và o những giai Ä‘oạn Pháºt Pháp hưng thịnh, từ vua tá»›i quan Ä‘á»u má»™ đạo và tôn trá»ng Tăng Ni. Các chùa thưá»ng xuyên được lá»… bái cúng dưá»ng. Tu sÄ© là lá»›p ngưá»i được nhiá»u ưu đãi. Sống trong má»™t không khà mà đi tá»›i đâu cÅ©ng được má»i ngưá»i cung kÃnh, lá»… bái, tôn sùng thì chỉ có thánh má»›i giữ được tâm bất động, còn lại Ä‘a phần Ä‘á»u phải thÃch thú tá»± hà o, và đi dần đến kiêu mạn. Nhưng dù sao nếu từ lúc bắt đầu và o chùa mà ngưá»i tu được rèn luyện kỹ cà ng vá» tâm khiêm hạ thì cÅ©ng không đến ná»—i bị sá»± cung kÃnh cá»§a má»i ngưá»i là m cho kiêu mạn quá đáng. Nhưng tiếc rằng má»™t thá»i gian dà i, các chùa không biết chuẩn bị cho ngưá»i má»›i tu tâm khiêm hạ, nên trong hoà n cảnh thuáºn tiện được nhiá»u ưu đãi, ngưá»i tu bị tâm kiêu mạn đánh gục.
Các vị chân sư đầu tiên thưá»ng là ngưá»i có đạo hạnh cao cả, mở mang Pháºt Pháp khiến cho từ quan tá»›i dân Ä‘á»u ngưỡng má»™ kÃnh trá»ng. Những tu sÄ© vá» sau không có gì đặc sắc nhiá»u nhưng vẫn được hưởng lây sá»± ưu đãi đó, nên dá»… dà ng sinh tâm tá»± tôn kiêu mạn.
Khi đã kiêu mạn rồi thì, như đã biết, các đức tÃnh cá»§a ngưá»i tu đó mất dần, các nghiệp bất thiện được gây tạo dần, và Pháºt Pháp cÅ©ng vì thế mà tuá»™t dốc theo. Lúc đó ta sẽ thấy các tu sÄ© thưá»ng là ngưá»i tham lam, Ãch ká»·, già nh giáºt, nói xấu lẫn nhau, vu khống qua lại, tÃnh toán hÆ¡n thua, phạm hạnh khuyết lở…. Những năng lục tâm linh cá»§a ngưá»i tu cạn kiệt dần. Má»i ngưá»i nhìn và o cà ng lúc cà ng cưá»i chê, gièm pha, há»§y báng chung cả Pháºt Pháp. Äó là giai Ä‘oạn Pháºt Pháp tháºt sá»± Ä‘i và o giai Ä‘oạn suy vong nguy hiểm.
Lúc đó có thể có má»™t vị Bồtát nà o đó ở trên cõi trá»i thấy như váºy, động tâm phát nguyện sinh xuống cõi ngưá»i để chấn hưng lại, và Pháºt Pháp sẽ được tạm thá»i hưng thịnh lần nữa. Chúng ta may mắn là còn có những vị Bồtát luôn theo dõi tình trạng Pháºt Pháp để ra tay cứu giúp.
Tình trạng Pháºt Pháp hiện nay chưa hẳn là suy, cÅ©ng chưa hẳn là hưng. Chưa suy vì ta còn thấy nhiá»u ngưá»i theo Pháºt, còn thấy chùa chiá»n tiếp tục phát triển, giáo pháp còn được tuyên giảng đây đó. Nhưng cÅ©ng chưa hưng vì tu sÄ© vẫn chưa chiếm được niá»m tin yêu mạnh mẽ cá»§a quần chúng, vẫn còn chia rẽ nói xấu lẫn nhau.
Äạo Pháºt ngà y nay chưa được diá»…m phúc như ngà y xưa là được vua chúa tôn thá», quan lại ngưỡng má»™. Các tu sÄ© có ngưá»i tốt và cÅ©ng có ngưá»i xấu, mà lẽ ra tỉ lệ ngưá»i chân tu phải chiếm đại Ä‘a số má»›i đúng. Äây đúng là tình trạng lá»ng lá»ng lÆ¡ lÆ¡.
Trách nhiệm cá»§a Tăng Ni Pháºt tá» hiện nay là phải là m sao cho Pháºt Pháp hưng thịnh trở lại rõ rệt, phải chấm dứt tình trạng lá»ng lÆ¡ ná»a vá»i nà y. Trách nhiện nà y rất khó khăn nặng ná», nhưng còn có thể là m được chứ chưa phải là lúc Pháºt Pháp suy đồi hẳn. Khi Pháºt Pháp đã suy đồi thì chỉ có Bồtát má»›i xuất hiện vá»±c dáºy ná»—i, chứ chúng ta không đủ sức.
Nhưng muốn phát huy Pháºt Pháp, chúng ta phải bắt đầu từ nÆ¡i chÃnh mình trước, chứ không phải bắt đầu xây chùa trước. Chúng ta không nên sốt ruá»™t Ä‘i váºn động nÆ¡i nà y nÆ¡i kia vá»™i mà nên âm thầm tu dưỡng đạo đức nÆ¡i chÃnh mình trước. Nhiá»u ngà y tháng tu dưỡng Äạo đức và Tâm linh sẽ khiến ta có năng lá»±c kỳ lạ để thuyết phục má»i ngưá»i tu hà nh chân chÃnh trở lại. Khi đó má»—i lá»i ta nói ra nặng như núi, mạnh như bão tố, cuốn hút như xoáy nước sâu khiến nhiá»u ngưá»i phải thức tỉnh.
Cà ng lúc cà ng có nhiá»u ngưá»i thức tỉnh tu hà nh chân chÃnh thì đạo Pháºt bắt đầu hưng thịnh dần dần trở lại. Äó là con đưá»ng đúng đắn nhất.
Ngưá»i nà o đã từng vất vả đấu tranh vá»›i lầm lá»—i cá»§a mình, thanh lá»c ná»™i tâm mình, biết tôn trá»ng má»i ngưá»i, giữ gìn tâm khiêm hạ, tá»± xem mình như cát bụi cá» rác, trải lòng thương yêu muôn loà i, âm thầm thiá»n định nhiếp tâm… sẽ tạo thà nh má»™t cái gá»i là đạo lá»±c. Từ đạo lá»±c nà y, những ngưá»i nghe ta nói Ä‘á»u bị lay động dữ dá»™i, không thể ngồi yên nữa, và phải bước tá»›i. Thiếu đạo lá»±c, ngưá»i nghe sẽ nhà m chán dần, vì mÆ¡ hồ biết rằng ngưá»i nói chỉ láºp lại suông cái gì đã há»c chứ không thá»±c hà nh trước.
Ngưá»i có kinh nghiệm thá»±c hà nh sẽ hiểu biết đưá»ng Ä‘i nước bước cặn kẽ hÆ¡n, và đương nhiên sẽ trình bà y vấn đỠkỹ lưỡng chi tiết hÆ¡n, do đó ngưá»i nghe dá»… hiểu hÆ¡n. Ngưá»i không thá»±c hà nh nói quanh co má»™t hồi không dÃnh dáng và o thá»±c tế để có thể giúp ngưá»i nghe biết cách thá»±c hà nh theo.
Và dụ khi ta nói vá» lòng Từ bi, nếu đã có thá»±c hà nh trước, tá»± nhiên ngưá»i nghe cảm nghe má»™t sức mạnh thương yêu truyá»n sang và buá»™c há» phải thương yêu tiếp tục truyá»n sang ngưá»i khác nữa. Nếu ngưá»i nói không thá»±c hà nh, ngưá»i nghe không thấy cảm động và không cần phải thương yêu ai nữa.
Ngay cả ngưá»i tu sÄ© cÅ©ng váºy, nếu nghe giảng từ những tâm hồn rá»—ng thì cÅ©ng không muốn thá»±c hà nh. Vì váºy, muốn cho Pháºt Pháp hưng thịnh, má»—i ngưá»i chúng ta phải tu hà nh siêng năng kỹ lưỡng hÆ¡n rất nhiá»u. Mà việc tu hà nh phải bắt đầu bằng cách xét lá»—i cá»§a mình trước. Trong các lá»—i vá» Äạo đức, kiêu mạn là cánh cá»a đầu tiên mở đưá»ng và o cõi quá»·.
Những yếu tố khiến ta kiêu mạn
Má»™t, hÆ¡n ngưá»i khác vá» tà i năng. Äây là nguyên nhân chÃnh đưa đến kiêu mạn rõ rệt nhất. Thông thưá»ng thì ngưá»i có tà i vượt hÆ¡n ngưá»i khác dá»… được kÃnh trá»ng nhất, vì váºy ngưá»i ta hay tranh hÆ¡n nhau vá» tà i năng để chiếm được sá»± ngưỡng má»™ thán phục cá»§a má»i ngưá»i. Ngưá»i có tà i rồi thì bị sá»± khoái trá cá»§a cảm giác hÆ¡n ngưá»i chiếm lấy tâm hồn. Äó chÃnh là kiêu mạn vì tà i năng.
Và dụ cùng là ca sÄ©, ngưá»i nà y dá»… bị cảm giác là mình ca hay nhất; trong há»a sÄ© cÅ©ng bị cảm giác tranh mình đẹp nhất. Ngay cả giảng sư Pháºt há»c cÅ©ng vẫn có ý nghÄ© là mình giảng hay nhất.
Vì váºy ngưá»i có tà i phải biết diệt trừ kiêu mạn, biết tôn trá»ng má»i ngưá»i, lúc nà o cÅ©ng mong sao cho má»i ngưá»i giá»i hÆ¡n mình.
Hai, hÆ¡n ngưá»i vỠđịa vị, hoặc bằng cấp. Ngưá»i có chức quyá»n lá»›n hÆ¡n thì đương nhiên phải được nhiá»u ngưá»i vâng lá»i hÆ¡n, kÃnh trá»ng hÆ¡n. ChÃnh vì thưá»ng xuyên được nhiá»u ngưá»i kÃnh trá»ng vâng lá»i nên kẻ có địa vị lá»›n dá»… bị kiêu mạn vì chức vụ cá»§a mình. Và dụ má»™t ngưá»i là chá»§ tịch sẽ bị ý niệm chá»§ tịch Ä‘eo đẳng tâm hồn mình má»—i khi tiếp xúc vá»›i ngưá»i, không quên được. Äúng ra chỉ nên nhá»› tá»›i trách nhiệm chá»§ tịch mà mình phải gánh vác hÆ¡n là nhá»› đến địa vị chá»§ tịch đó. Có nhiá»u ngưá»i lãnh đạo quốc gia mà thái độ rất khiêm hạ chỉ bởi vì há» biết quên địa vị khi tiếp xúc vá»›i má»i ngưá»i.
Ba, hÆ¡n ngưá»i vá» tuổi tác. Hầu hết má»i ngưá»i Ä‘á»u bị kiêu mạn vá» tuổi tác, trừ những ngưá»i chết non. Theo táºp quán à đông, ngưá»i nhá» tuổi phải biết kÃnh trá»ng ngưá»i lá»›n tuổi. Äây là nét văn hóa đẹp cá»§a à đông. Riêng Việt Nam, để bà y tá» lòng kÃnh trá»ng, chúng ta còn có rất nhiá»u đại từ để phân biệt ngưá»i trên ngưá»i dưới rõ rà ng.
Và như thế, khi còn nhá», số ngưá»i lá»›n tuổi như ông bà cô chú bác anh chị để chúng ta kÃnh trá»ng đầy khắp chung quanh. Do đó, vô tình chúng ta thà nh tá»±u tâm khiêm hạ, mà khi có tâm khiêm hạ, chúng ta sẽ thà nh tá»±u nhiá»u công đức là nh vá» sau. Äến khi lá»›n dần lên, ngưá»i lá»›n để ta kÃnh trá»ng chết dần, ngưá»i nhá» hÆ¡n như con cháu em út phải kÃnh trá»ng ta sinh ra nhiá»u thêm. Ta bước dần và o má»™t môi trưá»ng được kÃnh trá»ng, ngược hẳn vá»›i lúc nhá». Äây chÃnh là lúc nguy hiểm vì khi “bị†kÃnh trá»ng nhiá»u như thế, chúng ta sẽ rÆ¡i và o cảm giác khoái chà cá»§a kiêu mạn lúc nà o không hay. Ta bị đẩy và o kiêu mạn mà mình không há» muốn. Và như đã nói, kiêu mạn là m hư há»ng tâm hồn nhanh chóng.
Ngạn ngữ Việt Nam có câu: Già sinh táºt, đất sinh cá», là do ông bà ta đúc kết từ kinh nghiệm cuá»™c sống thá»±c tế. Ông bà ta thấy sao ai lá»›n tuổi rồi tá»± nhiên khó tÃnh cáu gắt, há»n giáºn, bèn gá»i là già sinh táºt, mà không hiểu tại sao, bèn cho rằng chuyện già sinh táºt cÅ©ng tá»± nhiên như đất sinh cá» váºy thôi. Tháºt ra sinh táºt là dấu hiệu tâm hồn bị há»ng, bởi kiêu mạn. Khi chưa bị kiêu mạn bởi tuổi tác, chúng ta dá»… là ngưá»i độ lượng, tha thứ, từ tốn dá»… thương. Khi có kiêu mạn vì tuổi tác rồi, những đức tÃnh dá»… thương hồi trẻ mất dần, chúng ta bắt đầu xuất hiện thái độ hay cá»± ná»±, nằm bá» cÆ¡m không ăn, trách móc há»n dá»—i đủ chuyện là m con cháu khổ sở.
Äể tránh bệnh sinh táºt lúc già đó, chúng ta phải chuẩn bị tu táºp tâm khiêm hạ ngay từ bây giá», nếu không vá» già là m khổ con khổ cháu.
Ngay cả ngưá»i tu sÄ© cÅ©ng váºy, tuổi đạo cà ng lá»›n cà ng dá»… bị kiêu mạn vì hạ lạp. Lá»… nghi cung kÃnh trong đạo Pháºt còn kỹ lưỡng hÆ¡n ngoà i Ä‘á»i rất nhiá»u nên ngưá»i má»›i tu buá»™c phải có thái độ rất má»±c tôn trá»ng ngưá»i tu lâu. Và quy luáºt tâm lý khắc nghiệt đó cÅ©ng không buông tha ai cả. Ngưá»i tu lâu cÅ©ng sẽ bị kiêu mạn, tháºm chà còn nặng hÆ¡n ngưá»i Ä‘á»i, vì tuổi tác trong đạo, nếu ngưá»i nà y không tu táºp sâu sắc tâm khiêm hạ.
Tháºt ra phải tu chứng đến Alahán má»›i bứng hết gốc rá»… cá»§a kiêu mạn, theo như Pháºt nói. Tu đến quả vị Anahà m thứ ba mà mạn trong 5 hạ phần kiết sá» cÅ©ng còn. Phải chứng hẳn Alahán má»›i hết hẳn cái kiết sá» mạn đó. Do đó bây giá» tuy chưa chứng Alahán, nghÄ©a là chưa hoà n toà n hết kiêu mạn, nhưng chúng ta khéo tu táºp tâm Khiêm hạ cÅ©ng có thể ká»m giữ tâm ý mình để không tạo nghiệp khoe khoang hay khinh thưá»ng ngưá»i khác.
Bốn, khi được ngưá»i tôn trá»ng vâng lá»i. Có nhiá»u nguyên nhân để được ngưá»i khác tôn trá»ng vâng lá»i, nhưng má»™t khi đã được tôn trá»ng vâng lá»i rồi thì tâm kiêu mạn rất dá»… xuất hiện.
Tâm lý con ngưá»i ai cÅ©ng muốn được tôn trá»ng, được vâng lá»i. Ta chỉ thÃch đến nÆ¡i đâu mà ta được tôn trá»ng, và sẽ tránh xa nÆ¡i mình bị coi thưá»ng. Ai cÅ©ng váºy, cÅ©ng cần được yêu thương và tôn trá»ng. Biết như thế, ta phải tu dưỡng đạo đức sao cho có thể yêu thương và tôn trá»ng má»i ngưá»i trà n đầy. Chúng ta tu táºp Từ bi để yêu thương, chúng ta tu táºp Khiêm hạ để tôn trá»ng. Có thể chúng ta không có tiá»n bạc váºt chất để biếu tặng má»i ngưá»i, đôi khi chúng ta cÅ©ng chưa đủ Pháºt Pháp để san sẻ vá»›i ngưá»i, nhưng chúng ta có thể có rất nhiá»u tình Thương yêu và sá»± Tôn trá»ng để dâng tặng cho cuá»™c Ä‘á»i, cho con ngưá»i. Lòng thương yêu và sá»± tôn trá»ng đó cÅ©ng khiến cho nhau được an vui ấm áp.
Khi ngưá»i Pháºt tỠđến chùa đâu có được tiếp xúc trá»±c tiếp vá»›i đức Pháºt. Há» chỉ nương tá»±a và o Tăng Ni để tìm đạo lý, tìm chá»— dá»±a tinh thần. Nhưng để là m chá»— dá»±a tinh thần cho Pháºt tá», Tăng Ni phải có lòng thương yêu rất lá»›n. Ngưá»i ta chỉ nương tá»±a và o nÆ¡i nà o có bóng dáng cá»§a Thương yêu mà thôi. Vì váºy ngưá»i xuất gia không được giữ lâu lòng háºn thù, ganh ghét, Ãch ká»·. Phải nhanh chóng phá vở sá»›m ngà y nà o hay ngà y ấy.
Ngoà i ra, chúng ta còn phải có lòng tôn trá»ng Pháºt tá» nữa. Trên nguyên tắc, ngưá»i cư sÄ© phải tôn kÃnh ngưá»i xuất gia, tháºm chà ở Việt Nam ngưá»i Pháºt tá» còn phải xưng con vá»›i Tăng Ni bất kể tuổi tác. Nhưng đạo đức Khiêm hạ cÅ©ng buá»™c ngưá»i xuất gia cÅ©ng phải biết tôn trá»ng ngưá»i Pháºt tá» trở lại. Chúng ta không được nghÄ© rằng bổn pháºn ngưá»i cư sÄ© chúng ta, còn chúng ta thì không bị bắt buá»™c như thế. Tháºt ra cả hai Ä‘á»u phải tôn trá»ng lẫn nhau, chỉ khác là cách thức tôn trá»ng má»—i bên má»—i khác. Cư sÄ© tôn trá»ng Tăng Ni theo đúng bổn pháºn ngưá»i em, ngưá»i há»c trò. Tăng Ni tôn trá»ng Pháºt tá» theo đúng bổn pháºn cá»§a ngưá»i đệ tá» Pháºt vá»›i nhau, cá»§a con ngưá»i và con ngưá»i vá»›i nhau; và còn phải yêu thương ngưá»i Pháºt tá» như ngưá»i Ä‘i trước vá»›i ngưá»i Ä‘i sau nữa. Hãy nhá»› rằng há»… là con ngưá»i, ai cÅ©ng cần được, và đáng được thương yêu tôn trá»ng. Chúng ta không được quên Ä‘iá»u nà y.
Chúng ta không nên đòi há»i sá»± tôn trá»ng cho chÃnh mình, vì đó là tham vá»ng và kiêu mạn, nhưng chúng ta lại có bổn pháºn tôn trá»ng ngưá»i. Äây là nguyên tắc cá»§a Äạo đức.
Chúng ta cà ng phải khéo léo quý hóa những Pháºt tá» nghèo, bệnh hoạn, táºt nguyá»n vì há» rất dá»… tá»§i thân. Ngưá»i tu phải đủ đạo lá»±c để nhìn thấy há» Ä‘ang ngồi lặng lẽ ở má»™t góc nà o đó trong sân chùa. Tại sao phải gá»i là đủ đạo lá»±c má»›i nhìn thấy? Bởi vì trước mắt chúng ta Ä‘ang bị che bởi những ngưá»i già u có sang trá»ng hÆ¡n. Nếu không có lòng thương yêu chúng sinh, chúng ta sẽ không thấy được những ngưá»i nghèo Ä‘ang có mặt ở chùa.
Tâm kiêu mạn còn sinh ra má»™t khát vá»ng ghê gá»›m hÆ¡n, chÃnh là tham vá»ng quyá»n lá»±c. Äây cÅ©ng là má»™t bản năng rất sâu kÃn cá»§a con ngưá»i, rất nguy hiểm. Sở dÄ© ngưá»i ta muốn có quyá»n lá»±c bởi vì quyá»n lá»±c cho ngưá»i ta được quyá»n quyết định số pháºn cá»§a ngưá»i khác, được ngưá»i khác phải vâng phục, sợ hãi, cung kÃnh.
Äể tranh già nh quyá»n lá»±c, con ngưá»i đã tưới máu khắp cả hà nh tinh nà y. Ở mức độ tranh già nh quyá»n lá»±c nhá», ngưá»i ta chỉ công kÃch nói xấu nhau chút đỉnh. Nhưng ở mức độ tranh già nh quyá»n lá»±c lá»›n như cỡ quốc gia, sá»± tình không hỠđơn giản, ngưá»i ta sẵn sà ng giết nhau không thương tiếc.
Nếu thÃch ngưá»i khác phải nghe lá»i mình, chúng ta cÅ©ng Ä‘ang ngấm ngầm có tham vá»ng quyá»n lá»±c rồi đấy. Ngưá»i tu đúng thÃch nghe lá»i ngưá»i khác để diệt bản ngã, nhất là được vâng lá»i những kẻ trà tuệ đạo hạnh thanh cao. Ngưá»i không biết tu thì thÃch được ngưá»i khác vâng lá»i mình. Äó là dấu hiệu cá»§a kiêu mạn, tham vá»ng, ngã chấp, và dÄ© nhiên là tá»™i lá»—i.
Kiêu mạn tà n phá công đức, nhân cách
Ở mức độ thấp, kiêu mạn phá dần những đức tÃnh tốt cá»§a mình, là m cho mình trở nên xấu Ä‘i. Ngay cái ý niệm tá»± cho mình hÆ¡n ngưá»i khác cÅ©ng là xấu rồi.
Còn ở mức độ lá»›n, kiêu mạn lá»™ ra bên ngoà i khiến ta là m nhiá»u chuyện ác độc, có thể Ä‘á»a địa ngục vá» sau.
Kiêu mạn luôn dẫn đến ô nhiá»…m, đó là nguyên lý tuyệt đối đúng! Ô nhiá»…m được biểu hiện ra 5 Ä‘iá»u sau đây:
Nóng nảy – Tham ái – Tham dục – tham váºt chất – Chuá»™ng hình thức
Thứ nhất là nóng nảy. Khi có ngã mạn, chúng ta thưá»ng ná»—i nóng dá»… dà ng khi có chuyện trái ý nghịch lòng.
Không phải ngưá»i tu lúc nà o cÅ©ng xuá» xòa buông xuôi thụ động, mà đôi khi phải có thái độ rõ rệt trước việc là m sai trái cá»§a ngưá»i khác. Nhưng khi la rầy, ngưá»i ná»—i nóng và ngưá»i không ná»—i nóng khác nhau rất xa. Ngưá»i trầm tÄ©nh có thể nghiêm mặt để buá»™c kẻ có lá»—i phải biết sợ, nhưng trong lòng không bị “bốc há»aâ€. Còn ngưá»i nổi nóng thì tâm bị “vỡâ€, có cảm giác bốc há»a tháºt sá»± trong lòng. Thái độ ngưá»i nà y sẽ có vẻ dữ, hung hăng, đôi khi lóc chóc, có thể là m ngưá»i ta sợ nhưng không phục lắm.
Tâm khiêm hạ là m chúng ta bình tÄ©nh, và có uy, có thể im lặng nhìn mà vẫn là m kẻ có lá»—i phải sợ. Tâm kiêu mạn là m chúng ta nổi nóng, kém uy đức, khiến ngưá»i khác không phục lắm.
Thứ hai là tham ái. Thứ ba là tham dục. Tham ái và 2 tham dục khác nhau một chút.
Tham ái là tình cảm thương yêu giữa nam và ná». Tham dục là sá»± ham thÃch vá» nhục dục. Thông thưá»ng thì tham ái đưa đến tham dục, và như nam ná» yêu nhau rồi tiến đến hôn nhân. Nhưng cÅ©ng có khi không cần tình cảm vẫn có tham dục, và như những trưá»ng hợp mua bán dâm mà báo chà vẫn đăng tải.
Khi kiêu mạn trà n đầy thì tham dục và tham ái sẽ từ từ hiện diện, dù trước đó chúng ta giữ được trong sạch. Có những ngưá»i tu luyện theo má»™t tông phái đặc biệt có thể phát triển loại thần thông chữa bệnh, tiên tri, thay đổi hoà n cảnh. Nhưng vì không khéo giữ tâm khiêm hạ nên ngưá»i nà y dần dần bị kiêu mạn chi phối. Và theo quy luáºt khắc nghiệt cá»§a tâm lý, kiêu mạn xuất hiện thì tham ái và tham dục sẽ nối theo.
Thứ tư là tham váºt chất. Trước kia chưa kiêu mạn, chúng ta có thể sống thanh bai giản dị, không cần váºt chất nhiá»u, dá»… dà ng bố thÃ, sống bình an trong hiện tại, không báºn tâm tá»›i thiếu đủ cá»§a ngà y mai, không thÃch tÃch lÅ©y. Nhưng nếu có kiêu mạn hiện diện trong tâm, má»i cái sẽ từ từ thay đổi. Chúng ta sẽ cảm thấy tiá»n bạc là quan trá»ng, thÃch già u có, tÃch lÅ©y, tham lam. Äó chÃnh là dấu hiệu cá»§a ô nhiá»…m.
Thứ năm là chuá»™ng hình thức. Khi còn khiêm hạ, chúng ta chỉ chú trá»ng nhiá»u và o ná»™i dung thá»±c chất, và o tâm hồn trà tuệ. Hình thức dÄ© nhiên cÅ©ng cần phải có nhưng không được quan tâm nhiá»u. Và dụ đối vá»›i ngôi chùa, ta sẽ quan tâm nhiá»u vá» việc tu há»c cá»§a đại chúng hÆ¡n là tô Ä‘iểm cảnh quan; và dụ đối vá»›i việc là m từ thiện, ta sẽ quan tâm đến ngưá»i cần giúp hÆ¡n là phô bà y.
Khi nà o chúng ta còn giữ được tâm khiêm hạ thì 5 cái ô nhiá»…m nà y tạm thá»i tránh xa mình má»™t chút. Má»™t chút thôi chứ không phải mất luôn. Rồi đến khi nà o tâm ta xuất hiện kiêu mạn thì 5 cái ô nhiá»…m nà y áºp tá»›i liá»n. Vì váºy ngưá»i tu phải khéo léo giữ gìn tâm khiêm hạ suốt Ä‘á»i để đừng bị ô nhiá»…m xâm chiếm. Chúng ta phải cảnh giác thưá»ng xuyên đối vá»›i tâm kiêu mạn, phải là m sao nhanh chóng nháºn ra ý niệm kiêu mạn ngay khi nó vừa má»›i manh mún. Cái khả năng nhanh chóng nháºn ra ý niệm kiêu mạn ngay khi nó vừa má»›i manh mún chÃnh là trà tuệ. Trà tuệ trong đạo Pháºt chÃnh là khả năng kiểm soát tâm niệm sai lầm cá»§a mình; còn những hiểu biết kiến thức chỉ là ná»n tảng ban đầu mà thôi.
Như chúng ta đã nói, đỉnh cao trà tuệ trong đạo Pháºt chÃnh là vô ngã. Chúng ta phải luôn luôn nhắm đến cái đỉnh nà y để giữ lá»™ trình tu táºp cá»§a mình không bị sai lệch. Có khi chúng ta rẽ phải má»™t chút, có khi chúng ta rẽ trái má»™t chút, nhưng lúc nà o chúng ta cÅ©ng nhắm đến cái đỉnh Vô ngã đó, và sẽ không sợ lạc đưá»ng.
Tuy nhiên vô ngã không đơn giản chút nà o. Có ngưá»i tu táºp thiá»n định đắc được sÆ¡ thiá»n, thấy tâm mình rá»—ng rang như là không còn gì trong đó nữa, thấy tâm mình như hố thẳm không đáy, có cảm giác như mình buông tay không còn nắm giữ Ä‘iá»u gì, nên nghÄ© mình đã chứng vô ngã. Tháºt sá»± lúc đó bản ngã vẫn còn rất lá»›n. Rồi đến như nhị thiá»n tắt sạch vá»ng niệm, tâm như trá»i đất bao la khiến hà nh giả không còn nghi ngá» rằng mình đã chứng rất cao. Äâu ngá» rằng bản ngã vẫn mỉm cưá»i ngạo nghá»….
Chúng ta phải hiểu rằng vô ngã tức là trở thà nh toà n thể vÅ© trụ.à nghÄ©a nà y rất lá»›n. Vì váºy đừng bao giá» xem thưá»ng sá»± tồn tại nguy hiểm cá»§a bản ngã, cÅ©ng như đừng bao giá» xem thưá»ng giá trị siêu việt cá»§a vô ngã.
Tháºt ra chúng ta vẫn nghe giảng dạy vỠý nghÄ©a vô ngã và đôi khi ngồi thiá»n có quán vô ngã má»™t chút bằng cách quán thân nà y hư ảo không phải là ta, những tư tưởng tiếp nối thay đổi nà y là hư ảo không phải là ta. Chúng ta hy vá»ng quán vô ngã như váºy sẽ Ä‘i đúng đưá»ng vá» vô ngã. Nhưng tháºt ra tu vô ngã như váºy là thiếu căn bản. Vì sao? Vì chưa khéo léo Ä‘i xuyên qua việc tu táºp tâm khiêm hạ.
Quán vô ngã như trên cÅ©ng tốt, cÅ©ng là m thân tâm nhẹ nhà ng, vẫn nhiếp tâm được. Nhưng Ä‘iá»u rất lạ là kiêu mạn vẫn tiá»m tà ng tồn tại. Äây quả là điá»u rất lạ. ChÃnh vì váºy mà chúng ta nói, nếu không tu táºp khiêm hạ thì quán vô ngã như trên vẫn chưa kỹ.
Kiêu mạn chỉ là má»™t ý niệm không có thá»±c thể, nhưng chi phối được tâm hồn nhân cách cá»§a con ngưá»i. Äó chỉ là má»™t ý niệm tá»± cho mình hÆ¡n ngưá»i. Khi quán thân tâm nà y không tháºt, chúng ta không đánh thẳng và o ý niệm tá»± cho mình hÆ¡n ngưá»i đó. Vì váºy tuy thấy tâm hồn có nhẹ nhà ng hÆ¡n, nhưng chúng ta vẫn chưa gỡ ra được ý niệm tá»± kiêu.
Do đó, chúng ta phải khôn ngoan Ä‘i qua con đưá»ng tu táºp khiêm hạ để diệt trừ ý niệm kiêu mạn thầm kÃn đó trước khi Ä‘i sâu và o quán vô ngã. Tu táºp khiêm hạ để thấy mình tầm thưá»ng nhá» bé như cát bụi cá» rác, chưa phải là đỉnh cao trà tuệ, nhưng vô cùng cần thiết.
2. Tu táºp khiêm hạ:
a) Cầu Pháºt gia há»™:
Trước khi tu táºp tâm khiêm hạ, chúng ta phải biết lá»… Pháºt cầu gia há»™, vì tất cả công đức là nh Ä‘á»u từ công đức tôn kÃnh Pháºt mà thà nh tá»±u. Tôn kÃnh Pháºt là công đức căn bản cá»§a má»i công đức khác.
Có 2 cực đoan cần phải tránh, đó là ,
má»™t, chá»§ trương má»i Ä‘iá»u phải tá»± mình tạo ra, không nhá» cáºy đến ai bên ngoà i, kể cả Pháºt. Ngưá»i chá»§ trương như váºy cá»±c kỳ kiêu mạn nhất là má»—i khi có chút thà nh công gì đó. Và ngưá»i như váºy cÅ©ng không thà nh công lâu dà i, thất bại sẽ đến sá»›m.
hai, là cái gì cÅ©ng cầu xin và chỠđợi thần thánh giúp đỡ, không chịu cố gắng là m việc hay tạo phước bởi ná»— lá»±c cá»§a chÃnh mình. Ngưá»i như váºy có vẻ khiêm hạ, nhưng tháºt ra là nhu nhược, yếu Ä‘uối và Ãch ká»·. DÄ© nhiên nếu không có tạo phước thì cÅ©ng chẳng có thà nh công nà o đến vá»›i mình.
Còn trung đạo là vừa biết ná»— lá»±c tá»± thân, vừa biết cầu Pháºt gia há»™. Sở dÄ© chúng ta phải ná»— lá»±c tá»± thân vì chúng ta biết có luáºt Nhân quả, có gieo má»›i có gặt. Nếu chúng ta không cố gắng hà nh động thì chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Còn sở dÄ© chúng ta phải biết cầu Pháºt gia há»™ vì cái ta không tháºt có, cho nên lòng Từ bi và uy lá»±c cá»§a Pháºt vẫn đến được vá»›i tâm hồn mình. Nếu cái ta có tháºt thì không ai cảm ứng vá»›i ai được vì má»—i ngưá»i là má»™t khối đá cứng chắc.
Chúng ta sẽ quỳ dưới Pháºt đà i, chân thà nh phát nguyện: xin mưá»i phương Pháºt gia há»™ cho con lúc nà o cÅ©ng thấy mình tầm thưá»ng nhá» bé, chỉ như là cát bụi cá» rác mà thôi, xin cho con biết tôn trá»ng má»i ngưá»i, dù là ngưá»i nghèo khổ hèn kém.
Nhá» lá»i khấn nguyện đó, má»—i khi ý niệm kiêu mạn ná»—i lên, tá»± nhiên Pháºt sẽ gia há»™ ta phát hiện ra ý niệm đó nhanh chóng, không để ta rÆ¡i và o lầm lá»—i.
b) Khi tá»a thiá»n:
Khi bước và o tá»a thiá»n, ta bắt đầu công phu bằng cách khởi tâm tôn kÃnh Pháºt, quán từ bi, và tác ý khiêm hạ. Khi tác ý khiêm hạ, ta phải tá»± xem mình như cát bụi, như cá» rác.
Má»™t cô Pháºt tỠđã từng bị bệnh tâm thần lên viếng chùa. Thầy trụ trì nháºn thấy nguyên nhân bệnh cá»§a cô là do kiêu mạn, nên khuyên cô hãy tác ý xem mình như cát bụi cá» rác để đối trị tâm bệnh như thế. Và i hôm sau khi được há»i lại, cô nói không thể xem mình như cát bụi cá» rác được vì nghÄ© mình là con ngưá»i đà ng hoà ng. Thầy trụ trì nói cô bị bản ngã cứng quá nên không thể xem mình như cát bụi cá» rác được, chứ còn rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u là m được như thế. Cô có vẻ nháºn ra. Sau nà y cô ráng thá»±c hà nh theo, tá»± nhiên bệnh tâm thần bá»›t dần, đến độ có thể Ä‘i là m việc được.
Chúng ta cÅ©ng váºy, khi ngồi thiá»n phải biết xem mình như cát bụi cá» rác, và nhá»› nghÄ© đến công đức cá»§a Pháºt bao la vá»i vợi không thể Ä‘o lưá»ng được. Ngà y hôm nay chúng ta có là m được chút xÃu công đức gì đó như tụng kinh, bố thÃ, cúng dưá»ng, thuyết pháp, cất chùa… so vá»›i Pháºt thì chỉ như hạt cát. Công đức Pháºt như biển cả mênh mông mà chúng ta chỉ là giá»t nước; công đức Pháºt như ngá»n cao sÆ¡n mà chúng ta chỉ như hạt bụi.
Khi đức Pháºt xuất hiện ở kiếp cuối cùng thì thế giá»›i chưa có phương tiện kỹ thuáºt như bây giá», con ngưá»i chưa thể giao lưu rá»™ng rãi vá»›i nhau qua các vùng đất rá»™ng lá»›n, nên Pháºt cÅ©ng chỉ giáo hóa tá»›i lui vùng Nepal, Äông Bắc Ấn độ. Số ngưá»i được Pháºt hóa độ không thể gá»i là quá nhiá»u. Nhưng chúng ta phải hiểu rằng trước đó và sau đó là khác. Từ vô lượng kiếp trước, Pháºt đã gieo duyên giáo hóa chúng sinh vô biên vô lượng vá»›i vô số hóa thân.
Vì thế, trong kinh Ä‘iển Äại thừa, Bồtát Phổ Hiá»n nói rằng: Ta dùng đạo nhãn xem khắp tam thiên đại thiên thế giá»›i, không thấy có chá»— nà o mà Pháºt không từng bá» thân mạng vì chúng sinh. NghÄ©a là sá»± hy sinh cá»§a Pháºt đối vá»›i chúng sinh là không bá» bến. Phải có công hạnh vị tha gần như tuyệt đối như váºy má»™t ngưá»i má»›i có thể chứng thà nh Pháºt quả. Và chỉ có Bồtát má»›i hiểu được Ä‘iá»u đó vì các ngà i cÅ©ng Ä‘ang thá»±c hà nh công hạnh Bồtát nên má»›i hiểu Pháºt được như váºy.
Vô số chúng sinh nhá» Æ¡n Pháºt giáo hóa vẫn an trú cõi trá»i. Khi Pháºt chứng đạo, số chư thiên tỠđến há»c đạo vá»›i Pháºt cÅ©ng rất đông.
Và sau khi Pháºt diệt độ, ảnh hưởng cá»§a Pháºt để lại cho nhân loại là vô giá. Ngà y nay khi trình độ nháºn thức con ngưá»i tăng cao, những nhà trà thức trên thế giá»›i Ä‘á»u phải công nháºn rằng đạo Pháºt là cao quý nhất trong tất cả tôn giáo cá»§a nhân loại.
Chúng ta vá»›i tâm trà cạn cợt cá»§a phà m phu nên không thể hiểu Pháºt như các vị Bồtát. ChÃnh vì hiểu Pháºt nên Bồtát Phổ Hiá»n đã giá»›i thiệu 10 hạnh cao quý cá»§a chư vị Bồtát, trong đó, công hạnh ban đầu là nhất giả lá»… kÃnh chư Pháºt. Ngà y nay chúng ta có tu theo bất cứ công hạnh nà o cÅ©ng phải lấy hạnh tôn kÃnh Pháºt là m căn bản. Nếu má»™t pháp môn nà o, má»™t tông sư nà o giá»›i thiệu các phương pháp tu khác nhau, nếu thiếu giá»›i thiệu vá» hạnh tôn kÃnh Pháºt thì con đưá»ng đó vẫn thiếu căn bản. Và dụ lục độ gồm Bố thÃ, Trì giá»›i, Nhẫn nhục, Tinh tấn, Thiá»n định, Trà tuệ, vẫn thiếu Lá»… kÃnh Pháºt. Hoặc chá»§ trương cho tâm mình là Pháºt rồi không thiết tha lá»… kÃnh Pháºt, vẫn là mất căn bản.
Khi ngồi thiá»n, chúng ta vì hiểu được công đức vô lượng cá»§a Pháºt nên biết mình chỉ là cát bụi cá» rác. Nếu không hiểu như váºy, chúng ta cứ tưởng mình giá»i lắm, cao lắm, quan trá»ng lắm, hÆ¡n ngưá»i nhiá»u lắm… tháºt là đáng thương. Äôi khi trong Ä‘á»i, chúng ta cÅ©ng là m được má»™t số Ä‘iá»u hay nà o đó, nhưng hãy tỉnh táo nhá»› rằng những Ä‘iá»u đó chưa đáng là gì so vá»›i chư Thánh. Phải hiểu như váºy, ta má»›i chân thà nh xem mình chỉ là cát bụi cá» rác. Nếu không, dù có khởi nghÄ© mình là cát bụi cÅ©ng không thà nh tâm, cÅ©ng rất gượng gạo.
Cà ng có trà tuệ hiểu được Pháºt thêm chút nà o, tá»± nhiên tâm ta thêm khiêm hạ chừng nấy, đó là lý do tại sao ngưá»i có trà thưá»ng là ngưá»i khiêm hạ; ngược lại, ngưá»i kém trà dá»… là ngưá»i kiêu mạn. Khi đủ tâm khiêm hạ, chúng ta chỉ xin được là m hạt bụi nÆ¡i bước chân Pháºt dẵm qua mà thôi.
c) Khi có dịp đạt được những kiến thức đặc biệt:
Äôi khi chúng ta may mắn được truyá»n thụ má»™t số kiến thức đặc biệt nà o đó, hoặc do tá»± mình tìm ra những kiến thức đó, phải nhanh chóng tỉnh táo thấy rằng những hiểu biết đó so vá»›i chư Thánh chẳng đáng là gì cả, vẫn còn cạn cợt, và chưa phải tuệ giác cá»§a sá»± chứng ngá»™.
Và dụ như khi ta há»c vá» Tứ Niệm xứ để quán sát thấy Thân là bất tịnh, Thá» là khổ, Tâm là vô thưá»ng, Pháp là vô ngã. Chúng ta thá»±c hà nh và thấy được an lạc. Hoặc theo lý Không cá»§a Bát Nhã kinh để quán sát tất cả là không, và cÅ©ng cảm thấy tâm có an lạc. Nhưng chúng ta phải hiểu Ä‘iá»u nà y nữa, tất cả Ä‘iá»u đó Ä‘á»u là há»c há»i cá»§a Pháºt, láºp Ä‘i láºp lại trong tâm mình để bá»›t vá»ng tưởng phiá»n não, chứ chưa há» là sá»± chứng ngá»™ sâu xa vi diệu nà o cả. Dù có được má»™t Ãt an lạc vẫn là còn rất cạn so vá»›i chư Thánh.
Chúng ta nhá»› câu chuyện vá» Bố đại hòa thượng là má»™t ông già vui tÃnh, máºp mạp, lúc nà o cÅ©ng vác theo má»™t túi vải bá»± trên vai. Ngà i thưá»ng hay chÆ¡i đùa vá»›i trẻ, và nhiá»u lúc cÅ©ng bà y tá» thần thông siêu phà m. Không ai biết được ngà i là ai, đến từ đâu, mặc dù cÅ©ng thán phục ngà i vá» nhân cách và trà tuệ. Mãi đến khi mất, ngà i ngồi kiết già thị tịch sau khi để lại bà i kệ:
DI lặc chân Di lặc
Hóa thân thiên bách ức
Thá»i thá»i thị thá»i nhân
Thá»i nhân thưá»ng bất thức.
Nghĩa là :
Di lặc tháºt sá»± là Di lặc
Äã hóa thân vô số khắp nÆ¡i
Lúc nà o cÅ©ng dạy dá»— má»i ngưá»i
Nhưng ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng không biết.
Chúng ta hãy nghÄ© má»™t ngưá»i có thể hóa thân ra vô lượng, hoặc hiện thà nh hình hà i cụ thể, hoặc chỉ là tâm linh, để đến vá»›i vô số chúng sinh trong các nẻo luân hồi, tháºt không thể dùng lá»i để diá»…n tả sá»± vÄ© đại như thế. Tâm chứng như thế so vá»›i chúng ta hiện nay thì đúng là đại dương so vá»›i giá»t nước. Chúng ta chỉ ngồi thiá»n được và i giá», hiểu má»™t số kinh Ä‘iển, thương được má»™t Ãt chúng sinh, đôi khi thuyết được Ãt bà i pháp thì đừng vá»™i thấy mình là to tát. So vá»›i Pháºt, chúng ta chỉ là cát bụi, đó là cách nói chÃnh xác, không há» cưá»ng Ä‘iệu chút nà o.
Và dụ ở trưá»ng Pháºt há»c, chúng ta há»c được bá»™ kinh Kim Cang, kinh Pháp Hoa, tháºm chà bá»™ kinh lá»›n Hoa Nghiêm thì cÅ©ng chưa là gì ghê gá»›m cả. Äừng để những sở há»c đó là m xuất hiện tá»± hà o kiêu mạn trong lòng mình.
d) Khi giá»i hÆ¡n ngưá»i chung quanh:
Có trưá»ng hợp do phước quá khứ, cá»™ng vá»›i ná»— lá»±c cá»§a hiện tại, chúng ta được thà nh tÃch giá»i hÆ¡n nhưng ngưá»i chung quanh. Và dụ như chúng ta được xếp hạng cao trong lá»›p, hoặc được Pháºt tá» quý mến cúng dưá»ng nhiá»u hÆ¡n, hoặc được bằng cấp tốt hÆ¡n huynh đệ… Những trưá»ng hợp như váºy, chúng ta phải khéo tác ý để ngăn cháºn tâm kiêu mạn xuất hiện. Tác ý như sau.
Thứ nhất, phải nghÄ© rằng mình giá»i, còn có nhiá»u ngưá»i giá»i hÆ¡n, mà giá»i cá»±c kỳ chứ không phải giá»i sÆ¡ sÆ¡.
Thứ hai, so với chư Thánh thì ta chỉ là hạt bụi.
Thứ ba, nếu vì má»™t chút giá»i nà y mà kiêu mạn thì sẽ mất tất cả, sẽ Ä‘á»a xuống trở lại sá»± tầm thưá»ng.
Thứ tư, mong cho những huynh đệ chung quanh đó sẽ giá»i hÆ¡n mình.
Chúng ta đừng tác ý thấy mình dở hÆ¡n huynh đệ trong khi tháºt sá»± thì mình giá»i hÆ¡n, vì đạo Pháºt là đạo cá»§a sá»± chân tháºt. Tuy nhiên trong cái giá»i hÆ¡n đó, chúng ta khéo léo tác ý những Ä‘iá»u hợp lý như trên để ngăn cháºn tâm kiêu mạn cá»§a mình.
e) Khi thấy ngưá»i dở kém:
Có trưá»ng hợp ta gặp phải ngưá»i dở kém quá đáng. Ngưá»i kém má»™t chút, vụng má»™t chút thì cÅ©ng không là m ta báºn tâm gì. Nhưng má»™t ngưá»i quá sức tệ thì dá»… là m ta khinh thưá»ng. DÄ© nhiên là khinh ngưá»i thì quả báo xấu sẽ đến.
Vì váºy khi gặp phải ngưá»i quá tệ, chúng ta phải biết khởi tâm Từ bi thương xót và cầu mong cho há» vượt qua tình trạng tệ hại đó. Nếu được thì ta sẽ giúp đỡ cho há» vượt qua, chứ tuyệt đối đừng coi thưá»ng. ChÃnh tâm Từ bi sẽ ngăn cháºn tâm khinh ngưá»i xuất hiện. Và dụ như ta gặp những ngưá»i quá thiếu phước, không nhà cá»a, sống lây lất bên vỉa hè. Rồi có khi ta phát hiện ra nhân cách cá»§a há» cÅ©ng rất tệ. Hai Ä‘iá»u đó hợp lại khiến ta dá»… khinh thưá»ng há» lắm. Nhưng vì ta là đệ tá» Pháºt, ta phải nhanh chóng khởi Từ bi thương xót há», mong cho há» biết đạo lý, là m được những việc là nh chút chút để rồi từ từ vượt qua cảnh khổ. Chúng ta cÅ©ng á»§ng há»™ chương trình ổn định cư trú cho ngưá»i không nhà cá»§a Nhà nước.
Tuyệt đối ta không được á»· mình là ngưá»i có phước mà khinh thưá»ng kẻ cÆ¡ nhỡ.
3. Dấu hiệu tâm khiêm hạ xuất hiện:
a) Lễ độ:
Lá»… độ là dấu hiệu cá»§a khiêm hạ. Khi có hạnh Khiêm hạ, tá»± nhiên ta luôn bà y tá» thái độ tôn trá»ng ngưá»i khác qua lá»i nói và cá» chỉ. Sá»± bà y tá» như thế được gá»i là lá»… độ, hay lá»… phép.
CÅ©ng có trưá»ng hợp ngưá»i bên trong kiêu căng, nhưng vẫn tá» ra lá»… phép vì quen cư xá» theo táºp tục, văn hóa cá»§a xã há»™i. Nhưng sá»± lá»… phép đó vẫn có vẻ gượng gạo, không chân thà nh.
Thái độ lá»… phép được biểu hiện qua lối nói nhẹ nhà ng, ân cần, kÃnh cẩn, có nhiá»u tiếng dạ thưa Ä‘i kèm, tiếng xưng hô đại từ thÃch hợp… Ngoà i cách nói tôn trá»ng, lá»… phép cÅ©ng bao gồm cách lắng nghe vá»›i vẻ chăm chú quý hóa những lá»i nói cá»§a ngưá»i. Biết nghe cÅ©ng là biết tôn trá»ng.
Rồi nhiá»u cá» chỉ được dùng để bà y tá» sá»± tôn trá»ng ngưá»i như cúi chà o, đưa và nháºn bằng 2 tay, khẽ cúi đầu khi buá»™c phải Ä‘i qua trước mặt ngưá»i khác, vị trà đứng ngồi nằm hợp lý trong hoà n cảnh đó, tư thế Ä‘i đứng ngồi nằm đà ng hoà ng…
Ngay cả huynh đệ ở chung má»™t chùa lâu ngà y cÅ©ng không được xem thưá»ng, vẫn phải cư xá» lá»… phép vá»›i nhau. Những ngưá»i có trà tuệ, dù thân tình vẫn không cư xư suồng sả. ChÃnh vì luôn luôn cư xá» lá»… độ vá»›i nhau mà tình nghÄ©a cà ng lúc cà ng bá»n cà ng đẹp. Là m sao cho ngưá»i cư sÄ© đến chùa lúc nà o cÅ©ng trông thấy quý thầy cô cư xá» nhã nhặn lá»… độ vá»›i nhau, như khách quý.
Äừng nghÄ© mình là tu sÄ© thì được quyá»n xem thưá»ng Pháºt tá». Chúng ta phải táºp giữ gìn sá»± khiêm cung để luôn tôn trá»ng má»i ngưá»i, dù Tăng hay Tục. Tiếng dạ thưa phải nằm nÆ¡i miệng thưá»ng xuyên. Lịch sá»± Tây phương ngà y nay thì hay sá» dụng từ cám Æ¡n, xin lá»—i. Chúng ta cần há»c táºp những Ä‘iá»u tốt như thế.
Lá»›p trẻ bây giá» kém lá»… độ hÆ¡n ngà y xưa vì không được dạy dá»— kỹ lưỡng. Nhà trưá»ng không dạy kỹ, mà gia đình cÅ©ng không hướng dẫn. ChÃnh vì thiếu lá»… độ nên trẻ thiếu khiêm tốn; chÃnh vì thiếu khiêm tốn nên trẻ dá»… hư há»ng. Khi thấy trẻ hư há»ng nhiá»u quá thì nhà trưá»ng má»›i láºt Ä‘áºt nhắc lại phương châm tiên há»c lá»…, háºu há»c văn (trước phải há»c đạo đức, sau má»›i há»c kiến thức). Dù sao chúng ta cÅ©ng thiệt thòi mấy mươi năm vá» giáo dục nhân cách cho trẻ.
Nháºt là nước ná»—i tiếng lá»… nghÄ©a vá»›i ná»n văn hóa đẹp đẽ. Hãy nhìn ngưá»i Nháºt chà o nhau má»™t cách chịu cá»±c là cúi gáºp ngưá»i xuống để hiểu há» xem trá»ng lá»… phép dưá»ng nà o. Còn quốc gia nà o có lối chà o há»i sÆ¡ sà i cÅ©ng chứng tá» há» há»i hợt vá» văn hóa. Ước gì Nháºt giữ được văn hóa như thế mãi để là m gương cho thế giá»›i. Tuy nhiên, hiện nay ảnh hưởng cá»§a lối sống Tây phương cÅ©ng Ä‘ang đánh phá và o văn hóa truyá»n thống cá»§a Nháºt khiến lá»›p trẻ Ä‘ang mất dần nét đẹp trong cung cách quốc gia. Việt Nam cÅ©ng phải lấy đó là m bà i há»c cho mình.
b) Xưng hô cẩn trá»ng:
Việt nam ta có má»™t ngôn ngữ mà hệ thống xưng hô đại từ rất phức tạp, bà y tá» rất rõ thái độ, vai vế, thà nh phần giữa ngưá»i nói và ngưá»i nghe. Vì váºy chúng ta phải cẩn tháºn khi sá» dụng đại từ xưng hô cho khéo léo để bà y tá» sá»± tôn trá»ng vá»›i ngưá»i.
Chúng ta nên bá» chữ thằng, con trước tên gá»i. Và dụ, chỉ nên gá»i là Hùng, SÆ¡n, Thúy chứ không nên gá»i là thằng Hùng, Thằng SÆ¡n, con Thúy…
Khi nói vá» ngưá»i ở ngôi thứ 3 số Ãt hay nhiá»u, nên tránh dùng chữ nó, bá»n há», mấy đứa đó, cái đám đó… Nếu là ngưá»i ngang hoặc thấp vai vế hÆ¡n mình, nên gá»i bằng tên khi nói vá» ngưá»i vắng mặt. Và dụ nói rằng: Tuấn đã cho tôi cuốn sách nà y, và bây giá» tôi xin tặng lại anh. Anh có gặp Tuấn thì nói tôi gá»i lá»i thăm Tuấn. Tuyệt đối đừng nói là : Anh có gặp nó thì nói tôi gá»i lá»i thăm nó.
Ngưá»i Việt Nam hay có má»™t thói quen xấu là kêu các nghệ sÄ© bằng thằng, con. Ngay cả diá»…n viên đóng vai ÄÆ°á»ng Tam Tạng cÅ©ng bị gá»i là thằng ÄÆ°á»ng Tăng. Ngưá»i lá»›n kêu nghệ sÄ© má»™t cách khinh miệt nên trẻ con cÅ©ng bắt chướt kêu như váºy. Tháºt là há»—n láo khi má»™t đứa trẻ kêu thằng con vá»›i các nghệ sÄ© đáng tuổi cha mẹ cá»§a bé. Äây là má»™t Ä‘iểm Ä‘en trong văn hóa Việt Nam, là m tổn phước rất nhiá»u.
Ngưá»i tu trong chùa cÅ©ng không thoát ra khá»i cái thói quen xấu cá»§a thế gian đó, và cÅ©ng gá»i nhau vá»›i giá»ng khinh thưá»ng như thế. Có chùa, thầy lá»›n kêu mấy thầy nhá» bằng thằng luôn. Rồi có khi và i thầy kêu quý cô Ni bằng con luôn. Tháºt là không thể hiểu ná»—i !
Có trưá»ng hợp và i thầy quá thân vá»›i nhau nên ở sau lưng đã gá»i nhau bằng thằng. Äây là điá»u không thể chấp nháºn trong oai nghi tế hạnh cá»§a ngưá»i tu.
Ngưá»i Pháºt tá» không bao giỠđồng tình vá»›i việc quý thầy xưng hô thiếu tôn trá»ng lẫn nhau. Há» không bao giá» muốn nghe thầy nà y kêu thầy kia bằng thằng, nó vì đó là tất cả những ngưá»i mà há» phải hô thầy, xưng con.
Rồi tệ hÆ¡n nữa, có khi ngưá»i sư huynh sư tá»· nói chuyện vá»›i sư đệ sư muá»™i mình xưng hô bằng mà y tao. Có những vùng Pháºt giáo bị ảnh hưởng phong kiến rÆ¡i rá»›t lại nên ngưá»i trên có lối xưng hô cá»±c kỳ khinh miệt đối vá»›i ngưá»i dưới. Nghe lối xưng hô kém tôn trá»ng nhau như thế thì ta biết ngay Pháºt giáo đó không hưng thịnh, nếu có gì thì cÅ©ng chỉ là bá» ngoà i.
Chúng ta hãy nghe trong các bản kinh Nikaya, các Tỳ kheo gá»i nhau bằng hiá»n giả. Tháºt là nhã nhặn và lịch sá»± ! Ngay cả ngà i XáLợiPhất là thượng thá»§ trong chúng mà vẫn gá»i các tỳ kheo khác là hiá»n giả. Äúng là tư cách cá»§a báºc thánh.DÄ© nhiên bây giá» chúng ta không thể gá»i nhau như ngà y xưa, nhưng cÅ©ng không được phép gá»i nhau má»™t cách há»i hợt, suồng sã, thiếu tôn trá»ng và kém văn hóa.
Khi nói chuyện vá»›i Pháºt tá» vá» má»™t thầy hay má»™t cô nà o khác, chúng ta phải thêm chữ thầy hoặc cô và o trước pháp hiệu. NghÄ©a là Pháºt tá» tôn trá»ng thầy cô kia ra sao, ta cÅ©ng phải tôn trá»ng y như váºy, dù đôi khi vai vế ta lá»›n hÆ¡n thầy cô đó. Và dụ ta sẽ nói vá»›i Pháºt tá» là thầy Minh Trà như thế nà y, thầy Minh Trà như thế kia; hoặc sư cô Như Tuệ nói là , sư cô Như Tuệ nói rằng …
c) Biết lắng nghe ý kiến ngưá»i khác:
Má»™t dấu hiệu khác cá»§a tâm Khiêm hạ là biết lắng nghe ý kiến cá»§a ngưá»i khác. à kiến cá»§a ngưá»i nà o chÃnh là đại diện cá»§a ngưá»i đó. Nếu ta tôn trá»ng con ngưá»i, ta phải tôn trá»ng ý kiến cá»§a há». Äó là nguyên tắc căn bản. DÄ© nhiên không phải ý kiến nà o cÅ©ng đúng, nhưng thái độ biết lắng nghe đã là biểu lá»™ sá»± tôn trá»ng con ngưá»i. Khi lắng nghe, ta sẽ đồng ý vá»›i má»™t số Ä‘iểm nà y và không đồng ý vá»›i má»™t số Ä‘iểm khác, nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng cá»§a Äạo đức là biết quan tâm đến quan Ä‘iểm cá»§a ngưá»i khác trước đã.
Có má»™t số ngưá»i bị cái táºt là hay bác bỠý kiến cá»§a ngưá»i khác dù nghe chưa hết câu. Äó là dấu hiệu rất rõ cá»§a kiêu mạn. Chúng ta cÅ©ng váºy, nếu cứ thÃch gạt ngang ý kiến cá»§a ngưá»i khác, phải biết là kiêu mạn đã ngá»± trị trong tâm mình rồi.
Tháºt ra không phải chúng ta chỉ há»c lẽ phải, Äạo lý ở trưá»ng, mà phải biết há»c ngay trong cuá»™c Ä‘á»i. Trong nhiá»u ngưá»i mà ta tiếp xúc, sẽ có rất nhiá»u Ä‘iá»u đáng cho ta há»c há»i từ nÆ¡i há». Äôi khi ta nhìn thấy việc là m cá»§a há» và tìm thấy má»™t bà i há»c lá»›n; đôi khi ta nghe má»™t câu nói cá»§a há» và tìm thấy nhiá»u Ä‘iá»u thú vị. Hầu hết ai cÅ©ng có Ä‘iểm hay ở đâu đó. Nếu khiêm tốn, chúng ta sẽ thu hoạch nhiá»u bà i há»c bổ Ãch từ nhiá»u ngưá»i trong cuá»™c sống. Còn tâm kiêu mạn sẽ ngăn che khiến ta không thấy được cái hay cá»§a ngưá»i.
ChÃnh tâm kiêu mạn đã thúc đẩy chúng ta hay săm soi khuyết Ä‘iểm cá»§a ngưá»i và bá» qua ưu Ä‘iểm cá»§a há». Vì kiêu mạn, chúng ta muốn ngưá»i chung quanh phải dở xấu để chỉ còn ta là hay giá»i. Thế nên chỉ cần ngưá»i khác nhúc nhÃch là ta đã Ä‘oán ra khuyết Ä‘iểm –đôi khi suy diá»…n lẹ hÆ¡n sá»± tháºt, nghÄ©a là chỉ cần ngưá»i đưa tay lên là ta Ä‘oán ngay ngưá»i nà y sắp móc túi ! Cái khuynh hướng thÃch nghÄ© xấu ngưá»i khác rõ rà ng có nguồn gốc từ kiêu mạn.
Còn khi khiêm hạ, thấy mình tầm thưá»ng nhá» bé, tá»± nhiên ta dá»… nhìn thấy ưu Ä‘iểm cá»§a ngưá»i để há»c há»i. Äó cÅ©ng là động cÆ¡ khiến ta biết lằng nghe ý kiến cá»§a ngưá»i khác. Rồi những khi tìm thấy những Ä‘iá»u hay cá»§a ngưá»i, lòng chúng ta hoan há»· tán thán. Và khi biết hoan há»· trước ưu Ä‘iểm cá»§a ngưá»i, Nhân quả sẽ cho chúng ta má»™t quả báo là nh tương tá»± ở vị lai. Khi cảm phục, hoan há»· tán thán Ä‘iá»u là nh cá»§a ngưá»i, tá»± nhiên Ä‘iá»u là nh đó sẽ dÃnh và o tâm ta, trở thà nh cá»§a ta mà không mất công huân táºp nhiá»u.
Và dụ ta trông thấy ngưá»i có đức tÃnh trầm tÄ©nh kỳ lạ và đem lòng ngưỡng má»™. Sau nà y tá»± nhiên ta cÅ©ng bắt đầu có tÃnh cách trầm tÄ©nh giống giống như váºy.
Hoặc ta ná»… phục ngưá»i siêng năng công quả lao tác, tá»± nhiên sau nà y ta cÅ©ng siêng năng giống như váºy.
Tâm khiêm hạ giống như cái trÅ©ng sâu khiến cho bao nhiêu nước đổ dồn vá». Ngưá»i khiêm hạ sẽ từ từ lấy được vô số đức tÃnh tốt trong thiên hạ. Lão tá» có câu nói ná»—i tiếng: Tại sao biển cả là m vua cá»§a trăm sông, bởi vì biển thấp mà sông cao nên các sông phải chầu vá». CÅ©ng váºy, vì ta thấp xuống nên những ưu Ä‘iểm cá»§a má»i ngưá»i tìm vá» Ä‘á»ng lại. Nếu ta đứng lên cao như ngá»n núi đá sừng sững thì các ưu Ä‘iểm từ từ chảy Ä‘i mất cả. Khi kiêu mạn, ta sẽ ngà y cà ng cô độc và cằn cá»—i như ngá»n núi đá khô khan đó váºy.
Chúng ta nên lưu ý má»™t Ä‘iểm khá quan trá»ng khi Ä‘ang tu táºp tâm khiên hạ, đó là tránh quan Ä‘iểm độc tôn vá» pháp môn. Thông thưá»ng thì khi chúng ta chá»n pháp môn nà o để tu Ä‘á»u đã nháºn định rằng đó là pháp môn hay nhất, ưu việt nhất. Và má»™t hệ quả tất yếu phải đến đó là cho rằng mình hay hÆ¡n những ngưá»i Ä‘ang tu các pháp môn khác. Không biết kết quả tu hà nh vá» sau thế nà o, nhưng ngay hiện tại thì ta Ä‘ang rÆ¡i và o lá»—i kiêu mạn.
Ngưá»i tu Tịnh độ tông sẽ nghÄ© rằng Tịnh độ tông là hay nhất; ngưá»i tu Thiá»n tông sẽ nghÄ© rằng Thiá»n tông là hay nhất. Rồi ngay trong Thiá»n tông cÅ©ng chia ra thà nh nhiá»u trưá»ng phái khác nhau, và má»—i trưá»ng phái đó lại cÅ©ng nghÄ© rằng mình hay nhất. Khi cho rằng mình hay nhất thì má»™t hệ quả khác lại tiếp tục xuất hiện, đó là không tiếc lá»i chê bai ngưá»i khác, trưá»ng phái khác, tông phái khác, pháp môn khác. Sá»± chê bai qua lại nà y là m đạo Pháºt không bao giá» Ä‘oà n kết được.
Quá trình tâm lý trên là điá»u rất đương nhiên, nhưng cá»±c kỳ độc hại ! chúng ta phải hết sức cố gắng thoát ra cái quy luáºt tâm lý độc hại đó bằng cách chấm dứt việc cho rằng có tháºt má»™t pháp môn hoà n hảo hÆ¡n hẳn các pháp môn khác.
Tháºt ra lá»—i nà y không phải bắt đầu do ngưá»i đệ tá», mà do chÃnh ông thầy. ChÃnh ông thầy đã gieo và o lòng đệ tá» cái ý nghÄ© rằng tu theo pháp môn cá»§a thầy là thù thắng hÆ¡n cả, có nghÄ©a là thầy là hÆ¡n cả, và cÅ©ng có nghÄ©a là tương lai ngưá»i đệ tá» nà y sẽ hÆ¡n cả. Ban đầu đến vá»›i Äạo, ngưá»i đệ tá» chưa bị kiêu mạn xâm chiếm, nhưng lối dạy độc tôn cá»§a ông thầy đã phá hoại tâm hồn nguyên sÆ¡ cá»§a đệ tá».
Ngà y nay chúng ta phải tá»± thoát ra khá»i tư tưởng độc tôn đã tà n phá tâm hồn chúng ta cÅ©ng như đã gây chia rẽ đạo Pháºt như thế. Khi chá»n má»™t pháp môn để tu, má»™t vị thầy để theo, chúng ta nên tìm hiểu đưá»ng lối đó có giúp chúng ta khiêm hạ hay không, có từ bi hay không. Nếu đưá»ng lối đó, vị thầy đó dạy chúng ta biết bất động trước nghịch cảnh, nhưng lại biết bi mẫn trước ná»—i khổ cá»§a chúng sinh, váºy là vị thầy đó đúng. Nếu vị thầy đó dè dặt không dám chê bai ai vì biết rằng pháp môn nà o cÅ©ng có ưu có khuyết, pháp môn nà o cÅ©ng thÃch hợp vá»›i ngưá»i nà y và Ãt thÃch hợp vá»›i ngưá»i kia, váºy là vị thầy đó chân chÃnh, ta có thể Ä‘i theo.
Ngược lại, nếu vị thầy đó cứ hứa hẹn má»™t cách dá»… dà ng rằng tu theo sẽ nhanh chóng cao siêu hÆ¡n má»i ngưá»i, ta nên coi chừng. Nhất là những ông thầy cứ luôn miệng đả kÃch các đưá»ng lối khác vá»›i mình thưá»ng dá»… là tà sư. Gặp phải những ông thầy như thế, ta nên xá dà i rồi lui.
Nhưng có Ä‘iá»u lạ là ông thầy nà o cứ mạnh miệng tá»± ca ngợi pháp môn mình hay nhất thì thưá»ng nhanh chóng có đông tÃn đồ. Hình như con ngưá»i hÆ¡i bị dá»… tin. Nhưng vá» sau, khi lối dạy đó là m đệ tá» kiêu mạn trầm trá»ng rồi, những sai lầm hư há»ng sẽ xuất hiện là m cho đạo trà ng đó đổ vỡ.
Ta cÅ©ng thấy gần đây trên thế giá»›i xuất hiện nhiá»u giáo phái má»›i. Ông giáo chá»§ nà o cÅ©ng tá»± cho mình là đại diện duy nhất cá»§a Thượng đế. Các “giáo chủ†cứ tha hồ nói xạo, thế nà o cÅ©ng có ngưá»i tin. Rồi những ngưá»i tin theo sẽ giúp quảng cáo thêm cho giáo chá»§. Có khi há» cÅ©ng lôi kéo được rất đông tÃn đồ trước khi sụp đổ.
Thỉnh thoảng ta cÅ©ng nghe trong Pháºt giáo có những kẻ tá»± cho mình bằng Pháºt, tháºm chà hÆ¡n Pháºt, thay thế Pháºt trong thá»i đại má»›i nà y. Há» cÅ©ng khiến nhiá»u ngưá»i nhẹ dạ tin theo má»™t thá»i gian, nhưng rồi sá»± tháºt sẽ bà y tá» sau đó không lâu.
Những vị thầy chân chÃnh thưá»ng dè dặt khiêm tốn, Ãt tá»± đỠcao mình, cẩn tháºn không chê bai ngưá»i, dù có trà tuệ sâu sắc. Ban đầu vị thầy như thế hiếm được ngưá»i hiểu ná»—i nên Ãt ai theo. Nhưng vá» sau sẽ có nhiá»u ngưá»i được lợi Ãch vững chắc từ đưá»ng lối đó nên sẽ phát triển.
4. Quả báo:
Khi có kiêu mạn, con đưá»ng phÃa trước đóng lại dần dần. Ngưá»i nà y sẽ bế tắc, đổ vỡ thất bại. Dù có khi ta Ä‘ang có tiến bá»™ trên đưá»ng tu, nhưng nếu kiêu mạn đã hiện diện thì sá»± tiến bá»™ đó không thể đạt đến vô lượng vô biên được, cứ tiến lên lui xuống mãi. Do đó ta không thể có ngà y chứng đạo hoà n toà n.
Trưá»ng hợp như có ngưá»i Ä‘á»i nà y là m quan huyện, tÃch lÅ©y má»™t số phước nên Ä‘á»i sau là m quan tỉnh, kiếm thêm má»™t số phước nên Ä‘á»i sau nữa là m vua. Nhưng do là m vua khởi tâm kiêu mạn nên Ä‘á»i sau rá»›t là m dân thưá»ng. Khi là m dân thưá»ng lại biết tạo phước nên kiếp sau lại là m quan. Cứ quanh Ä‘i quẩn lại như váºy mãi chứ không thể vượt lên những cõi cao xa hÆ¡n trong vÅ© trụ.
Còn các vị Bồtát diệt được tâm kiêu mạn nên công đức tiến dần đến vô lượng vô biên, có khi là m vua cả cõi trá»i, từ từ là m lợi Ãch cho vô số chúng sinh, là m vị Äại Bồtát, cuối cùng chứng thà nh Pháºt quả viên mãn tuyệt đối.
Trong việc tu táºp cÅ©ng váºy, nếu chúng ta có đạt được chút định lá»±c nà o cÅ©ng đừng kiêu mạn mà phải biết mình vẫn còn dở, vẫn còn có thể bị thoái Ä‘á»a. Lúc nà o chúng ta cÅ©ng phải dè dặt cẩn tháºn, tôn trá»ng má»i ngưá»i, kiểm soát từng ý nghÄ© nhỠđể cho sức định cháºm cháºm tiến lên từng chút.
Còn giữ được khiêm hạ ngà y nà o thì chúng ta còn tăng trưởng công đức ngà y đó, còn là m ngưá»i tu hà nh chân chÃnh ngà y đó. Äá»i sau ta tiếp tục thà nh tá»±u đức hạnh, tà i năng, và địa vị. Nếu đánh mất tâm khiêm hạ, những cái tốt trong tâm ta sẽ mất dần, tan vỡ dần.
Khiêm hạ và từ bi hỗ trợ cho Vô ngã
Mục tiêu quan trá»ng trong việc tu táºp Pháºt Pháp là Vô ngã. Có Vô ngã má»›i có giải thoát. Thiá»n định là con đưá»ng chÃnh để Ä‘i đến Vô ngã. Nhưng 2 công hạnh Từ bi và Khiêm hạ lại là sá»± há»— trợ rất lá»›n. Thiếu 2 công hạnh nà y, chúng ta dá»… lạc lối dù có được thiá»n định cao siêu.
Hai công hạnh trên cÅ©ng há»— trợ qua lại cho nhau rầt nhiá»u, vì cùng là m cho Ngã chấp má»ng nhạt. Có khiêm hạ, ta dá»… thương yêu con ngưá»i; có Từ bi, ta cÅ©ng dá»… tôn trá»ng con ngưá»i.
Rồi trong hà nh trình tu táºp phÃa trước, đôi khi ta cÅ©ng là m nên được nhiá»u Ä‘iá»u tốt. Nhưng đó chÃnh là những lúc ta phải nhanh chóng kiểm soát tâm tá»± hà o kiêu mạn cá»§a mình, và phải luôn tá»± nhắc rằng mình chỉ là cát bụi cá» rác. Äó là câu thần chú linh nghiệm để đối trị tâm kiêu mạn má»—i khi ta muốn tá»± khen mình, hoặc được ai đó khen ngợi mình.
Há»i: Ngưá»i ta có thể xem thưá»ng ta nếu ta có thái độ khúm núm khiêm tốn ?
Äáp: Còn bị ngưá»i khác xem thưá»ng tức là chưa đủ phước, cứ tiếp tục tôn trá»ng má»i ngưá»i. Sau nà y đủ phước tá»± nhiên ta lại được yêu mến và tôn trá»ng.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ëèòûå, êîäåêñ, èíòåðíåòå, îäèíöîâî, ìàñÿíÿ, ìàðãàðèòà, íîâîñòðîéêà, ìÿãêàÿ, ïðè÷åñêè, ñàëàòû, ñàíòåõíèêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñïåöîäåæäà, ñïîðòèâíûå, õåíòàé, òþìåíü  |
| |